Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Cuồng Long Xuất Thế

Chương 406: Là muốn ngủ chung với anh à.


“Các em đây là muốn đi ngủ sao? Là muốn ngủ chung với anh à..."

Diệp Huyền nhịn không được cười hề hề một tiếng: "Thấy hai em như vậy anh cũng cảm thấy buồn ngủ rồi, đi ngủ sớm có lợi cho sức khỏe nha.”

Hai cô gái trẻ xinh đẹp nhìn nhau, cũng không nhịn được mà len lén cười mỉm.

Trong lòng ba người không hẹn mà dường như đang cùng nghĩ đến một chuyện.

Nhưng mà đúng vào lúc này thì bác sĩ Trương lại mang theo vẻ mặt mong chờ xuất hiện ở phía trước:

“Diệp Huyền, cậu có thể giảng giải cho tôi nghe. một chút về y thuật tiên pháp được không? Vừa rồi chúng tôi đã nghiên cứu rất lâu nhưng không có tiến triển gì”

Mà những bác sĩ quân y ở bên cạnh bác sĩ Trương cũng đang vô cùng rất tò mò nói với Diệp Huyền:

“Diệp Huyền đại nhân, anh có thể cùng chúng tôi nghiên cứu thảo luận một chút các kiến giải y thuật không?" 

“Chuyện này..."

Nhìn thấy vẻ mặt vô cùng mong mỏi của bọn họ, Diệp Huyền có chút sững sờ, Trương Văn Thanh cùng với Lâm Thanh Nhan cũng cảm thấy có chút ngạc nhiên, ba người ăn ý nhìn nhau nở nụ cười bất đắc dĩ.

Hai cô gái đều biết tối nay không có khả năng sẽ xây ra chuyện tiếp xúc thân mật hơn rồi.

“Có chuyện gì đang xảy ra à?"

Bác sĩ Trương nhìn vẻ mặt của ba người bọn họ nghỉ ngờ mà hỏi thăm.

“Không có, không có gì."

Diệp Huyền đáp lại một câu khẳng định rồi lại nói: “Bác sĩ Trương, các đồng chí quân y, chúng ta hãy đi vào trong đi rồi từ từ trò chuyện. Tôi vô cùng hân hạnh để chia sẻ với mọi người những kiến giải của tôi."

Bác sĩ Trương cùng với mấy vị đồng chí quân y vô cùng kích động, lập tức đi theo Diệp Huyền vào bên trong phòng khám bệnh.

“Vậy tôi cũng đi đây.”

Lâm Thanh Nhan lắc lắc đầu nở một nụ cười khổ, nói, nhưng mà trước khi cô đi Trương Văn Thanh đã vội vàng ngăn cô lại: 

“Trời cũng đã tối rồi, hay là chị cứ ở đây ngủ chung với tôi đi, hai chị em chúng ta có thể cùng nhau trò chuyện một chút”

Đôi mắt sáng của Lâm Thanh Nham nhẹ chớp chớp, vẻ mặt lập tức trở nên hưng phấn, cười ha ha cùng Trương Văn Thanh đi vào trong phòng.

Ở một bên khác.

Trong vườn hoa nhà họ Thạch.

Gia chủ của nhà họ Thạch, Thạch Trấn, sau khi về đến nhà, ông ta càng nghĩ đến chuyện vừa xảy ra càng cảm thấy căm phẫn hơn:

“Thế mà lại bị một tên tiểu tốt vô danh như Diệp Huyền, đoạt mất lễ vật mà chúng ta cất công chuẩn bị."

Đại tiểu thư nhà họ Thạch, Thạch Thắng Nam cũng vô cùng tức giận: “Sinh nhật của vị đại nhân vật kia đã đến cận kề, nhà họ Thạch chúng ta nhất định phải nắm chắc thời gian tìm một lễ vật tốt hơn đưa đến đó mới được”

Thạch Trấn tán đồng gật gật đầu, nói tiếp: “Thân phận của tên Diệp Huyền kia, đã điều tra đến đâu rồi?”

Lúc này quản gia mới vội vàng trả lời: "Gia chủ, chúng tôi đã điều tra tỉ mỉ một phen. Cái tên Diệp Huyền kia có từng gặp qua ông trùm đầu tư Hồng U Tử.”

“Hồng U Tử?”

Thạch Trấn nhịn không được khẽ nhíu mày: “Chính là người vừa ra tay đã ném hai tỷ vào tập đoàn Lâm thị?”

“Rất có thể nào Diệp Huyền làm việc cho Hồng U Tử? Diệp Huyền bỏ ra hai tỷ để mua dây chuyền, đây cũng là ý của Hồng U Tử?”

Nghe Thạch Trấn suy đoán như vậy, Thạch Thắng Nam càng thêm cảm thấy kỳ quái:



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 407: Thiên sơn vạn thủy đồ


“Đúng vậy."

Thạch Thẳng Nam cũng đồng ý nên liên tục gật gật đầu: "Phía bên ông Diệp vừa ra thông báo, nếu ai có khả năng trị khỏi bệnh cho cháu gái của ông ấy thì ông ấy sẽ tặng cho người đó bức tranh “Thiên sơn vạn thủy đồ!”

“Thiên sơn vạn thủy đồ?”

Thạch Trấn lập tức mừng rõ: "Đây chính là bức tranh đẳng cấp thế giới, rất thích hợp để làm quà tặng Ngày mai con hãy đưa bác sĩ Chung cùng đến nhà của ông Diệp đi.”

Thạch Thẳng Nam cười trả lời: “Con cũng nghĩ như vậy. Bác sĩ Chung có kiến thức y thuật hơn người, nhất định ông ấy sẽ có cách để trị hết bệnh cho cháu gái của ông Diệp. Cơ hội này hiếp khi có được, chúng ta phải tận dụng bắt lấy”

Sáng ngày hôm sau, Thạch Thẳng Nam liền dẫn theo người bạn già của nhà họ Thạch, một bác sĩ nổi tiếng ở tỉnh ly, xuất phát chạy đến nhà của ông Diệp.

Không ngờ đến chính là, trùng hợp ông Diệp cũng đến nhờ ông của Trương Văn Thanh nhờ bác sĩ Trương giúp đỡ, hi vọng có thế trị khỏi bệnh cho cháu gái ông ấy.

“Được rồi, tôi sẽ qua đó ngay”

Sau khi bác sĩ Trương đã đồng ý với lời đề nghị thì ông ta mỉm cười nhìn hỏi Diệp Huyền:

"Tôi có một người bạn là một nhà sưu tập nổi tiếng, hiện tại cháu gái của ông ấy đang mắc một căn bệnh lạ, cậu có muốn đi cùng tôi đến đó xem bệnh và cho tôi một ít lời khuyên?”

Diệp Huyền mỉm cười đáp: “Được thôi, tôi rất có hứng thú với những căn bệnh nan y, càng khó chữa càng có hướng thú, sẵn tiện đây có thể chiêm ngưỡng qua bộ sưu tầm của người đó."

Thế là hai người liền chạy đến nhà của ông Diệp, khi hai người đến đó thì trùng hợp đụng mặt của Thạch Thắng Nam và bác sĩ Chung.

“Diệp Huyền, tại sao anh lại ở chỗ này?"

Thạch Thẳng Nam dữ tợn nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền, vẻ mặt vô cùng giận dữ.

Thạch Thẳng Nam vẫn còn canh cánh trong lòng chuyện tối qua Diệp Huyền cướp cặp dây chuyền kia.

“Ha ha” Diệp Huyền vừa cười vừa nói: "Hai chúng ta cũng không có quan hệ gì đặc biệt, tôi đi chỗ nào làm cái gì cũng không cần giải thích với cô chứ?”

“Anh”

Trong lúc nhất thời Thạch Thắng Nam không nói nên lời, lại nhìn sang thấy bác sĩ Trương - Trương Vũ Hà, đang đứng bên cạnh Diệp Huyền, lập tức nghỉ ngờ hỏi:

“Chẳng lẽ anh cũng muốn lấy được “Thiên sơn vạn thủy đồ” cho nên anh mới cố ý để Trương Vũ Hà đến đây trị bệnh cho cháu gái của ông Diệp?”

Diệp Huyền không nhịn được hơi nhướng nhướng, mi: “Thiên sơn vạn thủy đồ? Đó là bức tranh nổi tiếng đúng nghĩa, đã được triển lãm ở không ít các cuộc. triển lãm lớn. Không ngờ hôm nay lại may mắn được tận mắt thấy bức tranh ở ngoài đời”

Hắn nhịn không được kích động quay sang nhìn bác sĩ Trương: “Bác sĩ Trương, tại sao lại dính dáng đến bức danh họa này rồi?”

“Ha ha”

Trương Vũ Hà mỉm cười trả lời: "Ông Diệp từng hứa hẹn, nếu ai có bản lĩnh chữa khỏi căn bệnh lạ cho cháu gái ông thì ông ấy sẽ mang bức “Thiên sơn vạn thủy đồ" tặng cho người đó. Đương nhiên, nếu người đó không có hứng thú với danh họa cũng có thể đổi để lấy tiền cũng được”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 408: Tôi chỉ là kẻ đạo đức giả


Các bác sĩ danh tiếng khác được mời đến để giúp chữa trị cũng cực kỳ ngạc nhiên:

“Chung Hàn cũng được mời đến rồi à?”

“Chính là thần y Chung Hàn đến à?"

Bọn họ tò mò tiến lại gần, rõ ràng Chung Hàn này quả thực rất nổi tiếng.

“Không sai, chính là lão già tôi.”

Chung Hàn cười đắc ý khi nhìn thấy bác sĩ Trương liền ra vẻ khinh thường: “Trương Vũ Hà, không ngờ ông vẫn nhớ đến tôi à”

Bác sĩ Trương lập tức thay đổi sắc mặt.

Diệp Huyền ngay lập tức nhận ra rằng giữa bác sĩ Trương và Chung Hàn này chắc chắn đã có xích mích!

Không ngoài dự đoán, bác sĩ Trương cần chặt răng nói: “Năm xưa tôi đang theo học tại Hội Y học cổ truyền thủ đô, ông lo sợ tôi sẽ giỏi hơn nên đã tìm mọi cách gây khó khăn cho tôi!"

“Sau này tôi vượt qua nhiều khó khăn để tốt nghiệp, dự định thành lập một phòng khám Y học cổ, truyền Trung Quốc tại tỉnh, nhưng ông cố tình tìm người đến làm loạn, ép buộc tôi phải rời khỏi tỉnh”

“Hội nghị thường niên của các bác sĩ nổi tiếng ở thủ đô, ông cũng cố tình không cho tôi cơ hội tham dự! Cho nên, làm sao tôi có thể quên được ông!"

Sau khi nghe những lời của bác sĩ Trương, Diệp Huyền không khỏi nheo mắt: “Chung Hàn này thật hèn hạ, đúng là một kẻ vô dụng, tự phong mình là một người học giả y học!”

Nhưng Chung Hàn lạnh lùng nói: “Trương Vũ Hà, nếu ông oán trách tôi, thì cũng chỉ băng ông oán trách chính bản thân mình không đủ năng lực? Nếu ông thực sự có thực lực, thì làm sao tôi có thể đối phó với ông được?”

“Hơn nữa, việc ông vu khống tôi như vậy, ý đồ của ông là gì?" Nghe Chung Hàn phản bác, các bác sĩ nổi tiếng và khách mời có mặt cũng gật đầu đồng ý!

“Trương Vũ Hà, liệu anh có cố tình vu khống người khác không? y thuật của Chung Hàn thần y vượt trội hơn anh, liệu có cần phải làm khó anh không?”

“Trương Vũ Hà, anh chỉ là một bác sĩ trong thành phố, còn Chung thần y là một danh y nổi tiếng cấp tỉnh! Sự chênh lệch giữa hai người rõ ràng không thể phủ nhận được!” 

Rõ rằng, bọn họ đều đã bị lừa bởi hình ảnh tốt đẹp mà Chung Hàn cố ý tạo ra

Tất nhiên cũng có không ít người muốn thừa cơ hội này để lấy lòng Chung Hàn!

Bác sĩ Trương không nhịn được mà nghiến răng nghiến lợi: “Chung Hàn, đừng giả vờ nữa! Sớm muộn tôi sẽ vạch trần bộ mặt đạo đức giả của ông!”

Chung Hàn cười lạnh một cái, cố ý tiến gần bác sĩ Trương, dùng giọng chế nhạo: “Trương Vũ Hà, tôi chỉ là kẻ đạo đức giả, ông có thể làm gì với tôi? Chỉ có thể trách ông không có chỗ dựa!"

“Tôi đã từng chèn ép ông ở khắp nơi, và hôm nay, tôi cũng sẽ đánh bại ông một cách triệt để, để ông nhận ra khoảng cách giữa chúng ta thực sự lớn thế. nào!!"

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 409: Anh có dám cược không


Trong đầu Thạch Thắng Nam ngay lập tức liên tưởng đến sự kiện hôm qua tại buổi từ thiện, khi cô ta đã thua cuộc cược với Diệp Huyền và cuối cùng phải đồng ý quyên góp 500 triệu một cách tuyệt vọng. Trong lòng cô ta bừng lên một cơn giận không rõ nguồn gốc!

“Được thôi, cược cái gì?” gương mặt xinh đẹp của Thạch Thắng Nam trở nên lạnh lẽo!

Diệp Huyền nhíu mày một chút và nói: “Được, cược 100 triệu như thế nào? Ngoài ra, Chung Hàn còn phải ở trước mặt mọi người xin lỗi bác sĩ Trương!”

Thạch Thẳng Nam và Chung Hàn nhìn nhau một cái tồi cùng cười lớn: “Bác sĩ Chung, ông nghĩ sao?”

Bác sĩ Chung cười lớn: “Không vấn đề gì cả, tiểu thư cô sẽ không thể mất tiền, và tôi cũng sẽ không thể mất thể diện!”

“Nhưng một trăm triệu và lời xin lỗi, cược như này thì có chút hơi ít đấy chứ!"

"Nếu nâng mức cược lên 500 triệu, và sau đó quỳ xuống xin lỗi thì cũng không tồi! Có điều tôi lo rằng Trương Vũ Hà và Diệp Huyền không đủ can đảm để cược thôi!"

Sau khi nghe Chung Hàn nói, người trong hộ ngay lập tức bắt đầu hò reo: “Chung thần y thật rộng lượng, có tự tin chiến thắng!”

Thạch Thẳng Nam lạnh lùng ngạo mạn nhìn Diệp Huyền: “Thế nào, anh có dám cược không?”

Diệp Huyền nhịn không được bật cười: “Vốn dĩ chỉ cần bồi thường 100 triệu là được rồi, nhưng các người lại muốn tặng cho tôi 500 triệu, tôi làm sao có thể không nhận”

“Được! Nhớ kỹ lời anh nói!"

Thạch Thẳng Nam cười lạnh một cái, Chung Hàn cũng có dáng vẻ tự ao tự đại, như đã chắc thẳng.

“Diệp Huyền...”

"Trái lại, bác sĩ Trương trong lòng lại mất tự tin, thấp giọng nói: "Diệp Huyền, nếu Chung Hàn thật sự có thể chữa được bệnh cho cháu gái của Diệp lão thì chúng ta phải nhận thua sao?”

Diệp Huyền bình tĩnh mỉm cười: “Từ khi bước chân vào cánh cửa này, tôi đã biết cháu gái Diệp lão mắc phải căn bệnh gì! Bệnh lạ của cô ấy, ngoại trừ tôi ra thì không ai có thể chữa khỏi được!"

“Cái này...”

Bác sĩ Trương không khỏi ngạc nhiên, thậm chí còn chưa gặp bệnh nhân mà tại sao Diệp Huyền lại hiểu rõ tình trạng bệnh của bệnh nhân rồi?

Lợi hại như vậy sao?!

Đúng lúc đó, Diệp lão bước ra khỏi sảnh với cây gậy trên tay và được người hầu đỡ, lịch sự nói:

“Mọi người, xin lỗi để mọi người đợi lâu." 

Trong mắt mọi người nhìn thấy ông Diệp mặc trang phục vũ ngọc, đeo trên người cực phẩm đế vương ngọc lục bảo quý hiếm, tỏa ra vẻ quý tộc tuy nhiên khuôn mặt của ông lại vô cùng hốc hác.

Khuôn mặt tái nhợt, đôi mắt lồi và răng lộ ra, như thể đã hơn chục ngày không được nghỉ ngơi

“Sắc mặt của ông ấy sao lại tệ vậy?"



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 410: Trận cá cược hôm nay chúng ta nhất định sẽ thắng!


“Để Chung Hàn chữa trị trước? Để ông ta chịu tổn thất lớn!?”

Trong lòng bác sĩ Trương thầm vui vẻ khi nghĩ đến cảnh Chung Hàn sắp làm trò cười cho thiên hạ, đáng thương mà cầu cứu!

“Diệp Huyền, ông nội Trương biết cậu có thể làm được, cứ làm như cậu nói đi”

Bác sĩ Trương nhỏ giọng nói, khóe miệng nhếch lên, tâm trạng vui vẻ chờ xem náo nhiệt

Diệp Huyền cũng cười tà một tiếng: “Ông nội Trương cứ yên tâm, hôm nay Chung Hàn nhất định sẽ xin lỗi ông! Hôm nay chắc chân sẽ khiến ông cảm thấy mở mày mở mặt!”

Lúc này.

Vì ông Diệp đã xuất hiện nên Thạch Thắng Nam không còn hứng thú dây dưa với Diệp Huyền, cô ta chỉ muốn lấy được bức tranh thiên sơn vạn thủy hiếm có của Diệp lão gia!

Đây là một bước cực kỳ quan trọng ảnh hưởng đến việc nhà họ Thạch có thể vào Thương hội Giang Nam hay không! 

“Ông Diệp, tôi đặc biệt đưa ngài Chung Hàn, một thần y nổi tiếng từ tỉnh đến đây!”

Thạch Thẳng Nam nhanh chóng bước tới, cung kính nói với ông Diệp: “Chỉ căn ông ấy ra tay, bệnh của cháu gái ông nhất định sẽ khỏ

“Chung Hàn?”

Ông Diệp lập lập tức kích động, ông đã nghe đến cái tên Chung Hàn này từ lâu, nhưng không ngờ Thạch Thắng Nam lại có thể mời vị thần y này đến giúp đỡ!

"Tốt, quá tốt rồi"

Ông Diệp hào hứng gật đầu, hạ giọng nói với Thạch Thắng Nam: “Cô Thạch, nếu cô có khả năng chữa khỏi bệnh cho cháu gái tôi, tôi nhất định sẽ giữ. Iời hứa, đưa bức tranh thiên sơn vạn thủy cho côi”

Thạch Thẳng Nam lập tức vui mừng: “Vậy thì xin cảm ơn ông Diệp trước!”

Ông Diệp là một nhà giám định báu vật tiếng tăm lừng lẫy ở Dương Thành, tuy thực lực không bằng năm gia tộc lớn nhưng nhà họ Diệp chưa bao giờ thiếu tiền.

Người ta nói rằng trong bảo khố của nhà họ Diệp chứa đủ loại bảo vật quý hiếm, tổng giá trị lên tới hàng chục tỷ đồng! 

Ngay cả các quan chức cấp thành phố, thậm chí cấp tỉnh cũng thường đến nhà họ Diệp để nghiên cứu thảo luận đồ cổ và tâm sự chuyện lịch sử với ông Diệp!

Vì vậy ở Dương Thành, ông Diệp và nhà họ Diệp đều có địa vị khá cao.

Cho nên, nếu nhà họ Diệp đưa ra kiến nghị gì, văn phòng thành phố sẽ đặc biệt chú ý hơn, vậy nên cơ bản không ai dám xúc phạm đến nhà họ Diệp!

“Ông Diệp”

Lúc này, bác sĩ Trương và Diệp Huyền cũng đi tới chỗ ông Diệp, mim cười chào hỏi!

“Bác sĩ Trương tới rồi!"

Khuôn mặt ông Diệp nở nụ cười, nhìn thấy Diệp. Huyền khí chất bất phàm, hai mắt ông ta sáng lên: “Thiếu niên này có phải là học trò của ông không?”

“Đúng vậy."

Bác sĩ Trương chưa kịp trả lời thì Diệp Huyền đã vội vàng đáp: "Tôi là học trò của bác sĩ Trương!"

Bác sĩ Trương thông minh nên đương nhiên đoán được Diệp Huyền muốn nâng cao uy tín của mình trước mặt mọi người.

Hai người ăn ý nhìn nhau cười. 

Chung Hàn nói một cách lạnh lùng: “Diệp Huyền, thì ra cậu chỉ là học trò của Trương Vũ Hà? Vậy vừa rồi sao cậu lại dám nói lung tung như vậy? Đúng là cả gan!"

Thạch Thẳng Nam cũng bật cười: "Hắn càng giả vờ thì tình thế càng có lợi cho chúng ta! Trận cá cược hôm nay chúng ta nhất định sẽ thắng!”

"Ông Diệp, chúng ta đi xem tình hình của cháu gái ông đi!"

Trong lòng ông Diệp tin tưởng y thuật của Chung Hàn, nhưng cũng không nhịn được thiện ý nói:

“Tình trạng của cháu gái tôi không bình thường, hy vọng bác sĩ Chung hao tổn nhiều tâm trí”

“Không vấn đề."

Chung Hàn khẽ mỉm cười, nói với vẻ mặt tự tin “Đối với các loại bệnh khó và phức tạp, tôi đều có phương pháp điều trị độc đáo riêng! Hôm nay tôi sẽ để cho những người giả vờ hào nhoáng bên ngoài kia biết sự lợi hại của tôi!”



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 411: Không hổ là thần y


Sau khi ông Diệp dùng chìa khóa mở cửa, họ thấy rèm cửa trong phòng đều đóng kín, trong phòng không hề có ánh sáng mặt trời chiếu vào!

Một người phụ nữ xinh đẹp mặc bộ đồ ngủ màu đỏ đứng trong phòng, doạ mọi người sợ hãi

Mái tóc dài của người này xõa xuống, che đi khuôn mặt, nhưng hai tay lại như móng vuốt, không ngừng vẽ những hình thù kỳ quái lên tường!

Mỗi một nét đều không có dấu hiệu nào, hoa văn rất quái dị và đáng sợ, bức tường trong phòng đã được phủ kín bởi các nét vẽ, khắp nơi có thể nhìn thấy vết máu và son môi do vẽ bậy!

Mọi người nhất thời khiếp sợ nhìn nhau, ngay cả Chung Hàn và Thạch Thắng Nam cũng nhịn không được hít vào một hơi!

Họ đã đoán được bệnh tình của cháu gái ông Diệp không hề đơn giản, nhưng họ không ngờ nó lại đáng sợ đến mức này!

Chỉ có Diệp Huyền vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, hẳn nhìn lướt qua hoa văn hỗn loạn trên tường, trong lòng đã hiểu rõ.

“Thanh Di, ông nội mời thần y đến rồi!”

Ông Diệp khẽ gọi lên một tiếng, nhưng Diệp Thanh Di lại không quan tâm, vẫn vùi đầu say mê vẽ hoa văn, hơn nữa còn nở một nụ cười khiến người ta khiếp sợ!

“Thanh Di?” 

Ông Diệp lại kêu lên, không ngờ Diệp Thanh Di đột nhiên trở nên tức giận, hét lên giận dữ:

"Ông mời thần y làm gì? Tôi không có bệnh! Không có bệnh gì cả!”

Giọng nói của cô cuồng loạn, giống như một ông già đang găm thét, sắc mặt dữ tợn, trông cực kỳ hung hãn!

Kết quả là mọi người đều bị sốc!

Ông Diệp nhíu mày thở dài một tiếng: "Thần y Chung Hàn, ông nghĩ rốt cuộc Thanh Di nhà tôi bị gì vậy?"

“Rõ ràng cô ấy bị bệnh tâm thần”

Chung Hàn cau mày nhìn Diệp Thanh Di: “Cô ấy chắc chắn đã bị kích thích tinh thần nên mới có hành vi bất thường! Chỉ cần tôi sử dụng trời khiếu tám châm

thì nhất định có thể chữa khỏi bệnh cho cô ấy!”

Diệp Huyền không khỏi bật cười: “Ông nói đây là triệu chứng của bệnh tâm thần? Tôi thấy người bị tâm thần là ông mới đúng đấy! Không hiểu thì đừng nói nhám!"

Chung Hàn tức giận: “Diệp Huyền! Tôi nói chuyện nào đến lượt cậu chất vấn? Diệp Thanh Di rõ rằng mắc bệnh tâm thần, vậy mà cậu không nhìn ra?”

Các bác sĩ có mặt cũng gật đầu tán đồng: “Bác sĩ Chung nói đúng, triệu chứng của cô Diệp hoàn toàn giống bệnh tâm thần phân liệt Người ra cố tình tỏ vẻ hiểu biết là cậu mới đúng!”

Diệp Huyền cười lớn: “Lang băm hại người, quá nông cạn! Diệp Thanh Di không phải bệnh tâm thần, mà là bị tà linh ăn mòn, cho nên tâm trí không thông suốt, để tà vật khống chế cơ thế!”

“Nếu ông dùng trời khiếu tám châm để chữa trị

cho Diệp Thanh Di, tình trạng của cô ấy nhất định sẽ trở nên trăm trọng hơn! Khi đó sẽ liên luỵ đến những người vô tội! Cô ấy thậm chí có thể chết chỉ trong vài phút!"

Nghe Diệp Huyền nói xong, Chung Hàn không khỏi cười khinh thường: “Trúng tà vật? Cậu thật biết nói đùa! Không có bản lĩnh thì bớt nói vài câu, đừng dùng cái mê tín phong kiến đó đi doạ người!”

Dứt lười, Chung Hàn không muốn nói chuyện với Diệp Huyền nữa, ông Diệp càng lo lắng hơn, tuy nhiên đối mặt với một người trẻ tuổi như Diệp Huyền và Chung Hàn nổi danh, cuối cùng ông vẫn lựa chọn nghe theo Chung Hàn. 

Chung Hàn lấy ra một hộp kim bạc, sau đó sai bổn trợ thủ khống chế thật chặt Diệp Thanh Di, tiếp theo bắt đầu đâm kim vào đầu cô ấy!

“A!"

Khi tám chiếc kim được đâm xuống, Diệp Thanh Di đột nhiên hét lên đau đớn, sau đó khôi phục lại bình Tĩnh, ánh mắt trở nên bớt hung ác hơn, cả người cô trở nên an tĩnh lại!

“Ông nội?”

Diệp Thanh Di nhìn chằm chằm vào ông Diệp, giọng nói của cô trở lại bình thường!

“Thanh Di? Cháu biết nhận ra ông là ông nội? Xem ra châm cứu có hiệu quả!”

Khuôn mặt ông Diệp lộ ra vẻ kinh ngạc, không khỏi chảy nước mắt!

Thạch Thắng Nam cũng nắm chặt hai tay: “Bác sĩ Chung Hàn vừa châm tấm kim, quả nhiên hiệu quả rõ rệt!”

Các bác sĩ có mặt không tán dương từ đáy lòng "Không hổ là thần y, chỉ cần một cây kim là có thể chữa khỏi bệnh!”

"Ha ha!” 

Chung Hàn đắc ý, vuốt râu cười nói: “Diệp Huyền, cậu thấy rõ rồi chứ! Đây là y thuật của tôi! Cậu còn chưa quên chuyện đánh cược chứ? Mau bồi thường năm trăm triệu, sau đó quỳ xuống nhận lỗi đi!"

Thạch Thẳng Nam cũng vui mừng, bởi vì cô sắp lấy được bức vạn thủy thiên sơn, còn có thể nhìn thấy Diệp Huyền quỳ xuống xin lỗi, hai tay dâng lên năm trăm triệu, chỉ nghĩ đến thôi cũng khiến cô hưng phấn!



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 412: Chuyện này là sao?


"A!"

Chung Hàn bị Diệp Thanh Di tát một cái, lập tức hét thảm, sau đó cả người ông ta đập vào tường!

“Chuyện này là sao?”

Mọi người nhất thời hét lên kinh hãi, đồng thời bị trạng thái gần như điên cường của Diệp Thanh Di dọa sợ đến tái nhợt mặt mày, lùi lại vài bước để tránh bị ảnh hưởng!

“Mau cứu thần y Chung Hàn!”

Thạch Thẳng Nam kêu lên một tiếng, hai vị cao thủ nhà họ Thạch lập tức nháy ra, định kéo Chung Hàn lại!

Tuy nhiên không ngờ tới chính là!

Khi Diệp Thanh Di nhìn thấy hai cao thủ lao về phía Chung Hàn, cô lập tức quay lại và tóm lấy Thạch Thẳng Nam!

"A!"

Mặc dù Thạch Thẳng Nam đã luyện võ nhiều năm, nhưng khi đối mặt với Diệp Thanh Di gần như điên loạn, cô ta sợ hãi đến mức lập tức trở nên bối rối! 

Xoạt!

Gô ta vội vàng lùi lại hai bước, móng tay của Diệp Thanh Di nhanh như dao, đỉnh ngọc cao chót vót của Thạch Thắng Nam lập tức bị đâm một vết máu thật sâu!

Có thể do móng tay của Diệp Thanh Di bí mật mang theo tà khí nên vết máu trên ngực Thạch Thắng Nam lập tức chuyển sang màu đen, khiến cô ta hoảng sợ!

“Không phải tôi sẽ bị nhiễm bệnh chứ?”

Tim Thạch Thắng Nam đập nhanh chóng, không dám tưởng tượng nếu như mình chịu chung số phận với Diệp Thanh Di thì sẽ đau khổ đến mức nào!

“Đại tiểu thư!”

Hai trợ thủ giật mình, không có tâm tư để ý tới Chung Hàn mà lao tới bảo vệ Thạch Thắng Nam!

“Gruuu!"

Diệp Thanh Di lập tức xoay người tiếp tục công kích Chung Hàn, Chung Hàn còn chưa kịp thở một hơi thì đã lập tức bị Diệp Thanh Di giữ lại, đánh đập kịch liệt!

Cùng lúc đó, Diệp Thanh Di rút ra tám chiếc kim trên trán ra, đâm lung tung vào mặt Chung Hàn một cách hung ác, sau đó đột nhiên rạch một cái!

“Aaaa!"

Chung Hàn lập tức kêu lên đau đón, trên mặt để lại từng vết máu, toàn thân nhuộm đãy máu tươi

“Cứu tôi, mau tới cứu tôi!"

“Mau cứu bác sĩ Chung!"

Ông Diệp nhanh chóng yêu cầu vệ sĩ của nhà họ Diệp lao tới cứu người, mười lãm người đàn ông lực lưỡng phải tốn rất nhiều công sức mới kéo được thân hình gầy gò của Diệp Thanh Di ra!

Mọi người thả lỏng đôi chút, nhìn Diệp Thanh Di hành động như ma cà rồng, tất cả đều sợ hãi!

“Bác sĩ Chung Hàn, ông không sao chứ

Ông Diệp vội vàng quan tâm hỏi, lo lẳng có người sẽ chết.

“ối!"

Sau khi Chung Hàn ngã xuống đất, người đầy máu tươi, mái tóc rối bù, quần áo rách rưới, chật vật đến mức khó coi!

“Thế này thì quá thảm rồi!" 

Bác sĩ Trương vừa nhìn liền thấy sửng sốt, bởi vì chuyện xảy ra trước mắt đúng như Diệp Huyền dự đoán, Chung Hàn vội vã muốn thẳng nhưng lại bị tổn thất nặng nề!

Mà Diệp Huyền lúc này lạnh giọng cười một tiếng: “Lúc nãy tôi đã nói rồi, không thể dung trời khiếu tám châm, nếu không sẽ gặp phiền phức lớn! Chung Hàn lại không nghe lời khuyên của tôi, đáng đời!”

Nghe thấy Diệp Huyền mỉa mai, Chung Hàn cần răng nói: "Tên nhóc kia! Tôi liều mạng cứu người khác, cậu dựa vào cái gì xem thường tôi!”

Diệp Huyền cười lớn nói: "Ông liều mạng đi cứu người cái gì? Rõ ràng thực lực của ông không đủ mà còn muốn khoe khoang, ông đây là đang hại người thôi! Tôi cũng không thèm tranh cãi với ông!”

Khuôn mặt Chung Hàn xấu hổ, quả thực Diệp Huyền vừa nói bệnh của Diệp Thanh Di không phải do tỉnh thần, chỉ là mọi người không tin lời hẳn nói mà thôi!

Diệp Huyền nhìn vết máu trên người Chung Hàn, sau đó nhìn vết xước trên ngực Thạch Thắng Nam, cười lạnh nói: “Bây giờ hai người đều đang gặp rắc hiểu không?” 

Chung Hàn và Thạch Thẳng Nam nhìn nhau, trong lòng âm thầm hốt hoảng, tuy nhiên vì thể diện, họ nhịn không hỏi Diệp Huyền chuyện gì xảy ra!

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom