Tóm tắt
Bạn đang đọc truyện Đám Quái Vật Mơ Ước Tôi của tác giả Đào Sinh Pi.
Vô tình xuyên vào trò chơi vô hạn, Sở Tích Vũ đột nhiên nhận ra cốt truyện nguyên bản của thế giới này lại không phát triển như đã được sẵn, hơn nữa còn thấy được, có gì đó, đang trộm nhìn cậu, giống như một con…quái vật.
【 phó bản một 】
Sở Tích Vũ phòng ở bỗng dưng bị thiêu cháy. Cậu đành phải ở nhờ cổ trạch bên cạnh, hàng xóm là một nam nhân anh tuấn, đối với cậu rất săn sóc.
Nhưng Sở Tích Vũ mỗi đêm đều ngủ không ngon……
Sau lại, hàng xóm có việc ra ngoài.
Cậu thắp hương cho bà ngoại đã mất, sau khi trở về bà ngoại báo mộng cho cậu, nói rằng nam nhân kia kỳ thật đã chết.
Người nọ kỳ thật là lệ quỷ muốn dây dưa làm chồng cậu.
Sở Tích Vũ bừng tỉnh, mưa rơi tí tách, ngoài cửa lại lần nữa vang lên tiếng đập cửa.
Hắn không dám đi mở.
Ngoài cửa thanh niên áo đen tựa hồ cũng không vội, chậm rãi nói, “A Vũ, mở cửa cho chồng đi em.”
【 Hung ác nham hiểm lệ quỷ, câu chuyện này nói cho chúng ta biết không cần dễ dàng mở cửa cho người khác. 】
【 phó bản hai 】
Sở Tích Vũ cứu một nhân ngư.
Nhân ngư vảy ánh lên ánh sáng đẹp đẽ mê lòng người, đôi mắt xanh thẳm đẹp đến kỳ cục, vẫn luôn dùng ánh mắt đen tối tham lam nhìn chằm chằm cậu.
Đó là cảnh đẹp Sở Tích Vũ chưa từng gặp qua, cậu duỗi tay đụng vào, nhưng không có sờ đến vảy cá lạnh băng, lòng bàn tay ngược lại truyền đến xúc cảm mềm ấm.
Là nhân ngư đang hôn cậu.
Sau lại.
Tàu thuỷ chìm nghỉm, nhân ngư dùng mỹ lệ đuôi gắt gao quấn lấy cậu, nói ra câu đầu tiên hắn học được từ nhân loại: “Vưu Lí An, là của ta.”
Cậu bị quái vật bắt làm tù binh.
Cậu cứu hắn, quái vật này lại muốn đem cậu chiếm làm của riêng.
Nếu yêu thích truyện linh dị, bạn có thể đọc thêm Trốn Thoát Khỏi Biệt Thự 1980 hay Người Đuổi Thi.