Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!
Chương 2627


Chương 2627

Đùa gì chứ, Lư Tịnh Trai của Tam Nhất Môn là người thuộc cảnh giới truyền thuyết thực thụ, ngay cả bà ta cũng đã chết dưới tay Diệp Thiên, Vân Đoạn Không hiển nhiên không thế sánh được với Diệp Thiên, rút lui đúng là lựa chọn tốt nhất lúc đó.

Nhưng ngay cả khi họ biết thân phận thực sự của Diệp Thiên, các đệ tử của Vân Thiên Điện lúc này vẫn tràn đầy sự không cam lòng.

“Thiếu điện chủ, lẽ nào chúng ta thật sự cứ thế bỏ qua hay sao?”

Vân Đoạn Không đứng ở một bên của ‘thần thú trên mây’, sâu trong mắt hiện lên một tia sát ý.

“Bỏ qua? Làm sao có thể cứ thế cho qua được?”Chuyện mà Vân Đoạn Không tôi muốn làm, không ai có thể ngăn được!”

Hắn vừa dứt lời, đột nhiên hắn lấy ra một lá bùa ngọc từ trong chiếc nhẫn không gian trên tay mình và bóp nát nó, thần niệm truyền âm của hắn quét ra từ lá bùa, truyền thẳng đến cổng của Vân Thiên Điện.

Sau khi làm xong tất cả những điều này, hẳn nhìn lại núi Tứ Tượng, khóe miệng của hắn cong lên một đường cung lạnh lùng.

“Vốn dĩ tôi muốn tấn công Thần Ý Môn hoặc Long Tượng Tông trước, nhưng đáng tiếc, các người thực sự quá không biết tốt xấu!”

“Tôi sẽ để Tứ Tượng Tông trở thành bia đỡ đạn đầu tiên trong cuộc chiến tranh ở tiểu thế giới này!”

“Trong vài ngày nữa, cho dù là Diệp Lăng Thiên, hay là Thi Tú Vân, hoặc là Tứ Tượng Tông, tất cả đều sẽ biến thành tro tàn!”

Trong tiếu thế, trên một ngọn núi cao sừng sững, có một sơn môn trông vô cùng trang nghiêm và cổ xưa, đó chính là một trong sáu tông môn mạnh nhất của tiểu thế giới, Thần Ý Môn. Tải ápp нola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Thần Ý Môn là một trong sáu tông môn nhưng trước giờ làm gì cũng đều khép mình, trừ khi trong tiểu thế giới có chuyện lớn xảy ra thì sẽ có một số ít đệ tử hoặc trưởng lão…những người xuất thân từ tiểu thế giới hành động. Họ được coi là tông môn thần bí nhất của tiểu thế giới, không có số hai.

Những tu sĩ mạnh của Thần Ý Môn tu luyện chủ yếu về lực tinh thần, trước giờ Thần Ý Môn luôn im ắng, không vương bụi trần, không bị náo loạn.

Thế nhưng Thần Ý Môn của ngày hôm nay còn yên ắng hơn cả bình thường, bầu không khí vô cùng âm trầm.

Nội cung Dưỡng Thần của Thần Ý Môn, đây là nơi quan trọng để tông chủ của Thần Ý Môn và các trưởng lão bàn luận hội nghị. Lúc này một người đàn ông trung niên chắp tay đứng giữa cung Dưỡng Thần, đứng bên cạnh người này là một thanh niên hơn hai mươi tuổi.

Thanh niên trông rất khó chịu, đôi mắt ánh lên vẻ bị sỉ nhục và bất cam, đó chính là Cao Hách.

“Vết thương của Quyền trưởng lão thể nào rồi?”

Người đàn ông trung niên mặc áo bào vàng lấp láy đôi mắt và hỏi Cao Hách.

Người này không phải ai khác, chính là bố của Cao Hách, môn chủ đương đại của Thần Ý Môn, một trong những người mạnh nhất của Huyền Môn – Cao Chấn Tùng!
 
Chương 2628


Chương 2628

“Quyền trưởng lão đã nhận được sự chữa trị từ các vị trưởng lão của các viện, vết thương đã dần chuyển biến tốt nhưng do ông ấy miễn cưỡng sử dụng Xuất Linh Chi Pháp nên linh trí đã bị đảo lộn, dù có các vị trưởng lão hổ trợ thì e rằng cũng không thể nào hồi phục được thần thức!”

“Vậy sao?”

Cao Chấn Tùng nghe thấy vậy thì chậm rãi gật đầu, không biết ánh mắt là vui hay buồn, chỉ thấy ông ta khẽ ngước nhìn về phía Cao Hách.

“Nói cho bố biết con định làm gì?”

Cao Hách khẽ khựng người, rơi vào im lặng một lúc sau đó đôi mắt hừng hực sự tức giận.

“Thưa bố, con muốn báo thù, con nhất định phải báo thù!”

“Dù đó có là kẻ mạnh số một thế giới trần tục, dù nó có quan hệ gì với Tam Nhất Môn thì con cũng phải báo thù!”

“Nỗi nhục này, chỉ có máu tươi mới có thể rửa sạch được!”

Hắn nói xong thì đột nhiên quỳ xuống trước Cao Chấn Tùng và dập đầu.

“Thưa bố, từ nhỏ tới lớn con chưa từng cầu xin bố chuyện gì, hôm nay con xin bố để con điều động sức mạnh tinh nhuệ nhất của Thần Ý Môn tìm Diệp Lăng Thiên để rửa mối nhục này!”

Giọng nói của Cao Hách vang vọng trong cung Dưỡng Thần. Cao Chấn Tùng không nói gì, chỉ nhìn chăm chăm vào Cao Hách đang cúi đầu.

Cao Hách cứ cúi đầu như vậy, không thấy Cao Chấn Tùng nói gì thì hắn vẫn giữ nguyên tư thế như thế.

Một lúc sau, một tiếng cười vang lên trong cung Dưỡng thần, Cao Chấn Tùng nâng tay và kéo Cao Hách dậy.

“Tốt, tốt lắm!”

Cao Chấn Tùng nhìn Cao Hách, đôi mắt ánh lên vẻ tán thưởng.

“Con trai của Cao Chấn Tùng thì phải nên như vậy, có thù trả thù, có oán trả oán!”

“Diệp Lăng Thiên cướp mất vợ chưa cưới của con, ngoài nỗi hận này thì cậu ta còn tấn công và khiến trưởng lão bị thương, còn bắt con phải khuất phục. Đây không chỉ là nỗi nhục của con mà còn là đại nhục của Thần Ý Môn.

“ở tiểu thế giới này, Thần Ý Môn trước giờ luôn được người khác ngưỡng vọng chứ làm gì có chuyện bị người khác uy hiếp?”

Diệp Lăng Thiên, chúng ta phải giết chết. Dù có phải dốc toàn lực thì cũng phải khiến cậu ta phải trả giá!”

Kẻ mạnh hàng đầu Huyền Môn lúc này đế lộ ra sát ý mãnh liệt, đôi mắt ánh lên vẻ lạnh lùng.

Cao Hách không ngờ, người bố trước giờ luôn điềm tĩnh của mình lại cũng có vẻ ghê gớm, lạnh lùng như vậy.

Sau khi hắn cảm thấy ngạc nhiên thì đôi mắt bỗng ánh lên vẻ hào hứng tới kỳ lạ.

“Cảm ơn bố!”

Hắn đứng dậy, vẻ hào hứng trên mặt dần biến mất và thay vào đó là sự bình tĩnh đến khác thường.

“Thưa bố, Diệp Lăng THiên chúng ta phải giết chết, nhưng nếu giết cậu ta thì không hề đơn giản!”
 
Chương 2629


Chương 2629

“Sau khi Quyền trưởng lão thi triển Xuất Linh Chi Pháp thì tu vi đã đạt tới cảnh giới truyền thuyết rồi. Vậy mà đối diện với Diệp Thiên thì ông ấy vẫn không thể đáp trả, trong nháy mắt cậu ta đã có thế khiến không gian đặc quánh, giữ chặt Quyền trưởng lẫo và những người khác, khiến họ không thể nhúc nhích.

“Thực lực của cậu ta e rằng đã đạt tới cảnh giới truyền thuyết đỉnh phong, đủ để sánh với trưởng lão tam đại hình phạt trong nội tông của chúng ta!”

“Muốn đánh bại cậu ta, e rằng cần tới cả tam đại hình phạt trưởng lão ra tay. Muốn đánh bại hoàn toàn cậu ta thì có khi chúng ta phải dốc toàn lực của tông môn, thậm chí đến bố cũng cần phải đích thân ra tay mới được!”

“Ồ!”

Nghe Cao Hách nói vậy, Cao Chấn Tùng tỏ ra kinh ngạc.

“Cậu ta có thể khiến không gian đông đặc thì xem ra tu vi lực tinh thần của cậu ta đã đạt tới cảnh giới thiên nhân rồi!”

“Những tu sĩ luyện thần đạt tới cảnh giới này thì bố nghĩ muốn đánh bại cũng không khó, thế nhưng nếu cậu ta muốn chạy thoát mà chúng ta muốn chặn lại thì đúng là khó hơn lên trời thật”

“Xem ra muốn giết Diệp Lăng Thiên thì cần phải bố trí thiên la địa võng, gi3t ch3t không lối thoát, không được để cậu ta có cơ hội bỏ chạy!”

Cao Hách cũng biết Diệp Thiên khó đối phó nhưng hằn lúc này không nghĩ ra được đối sách nào tốt hơn nên đành đợi bố mình đưa ra chủ ý.

Cao Chấn Tùng đi đi lại lại, sau đó đôi mắt bỗng sáng lên.

Ông ta nhếch miệng cười, nụ cười mang theo vẻ giảo hoạt và âm sầm.

“Bố sẽ lập tức viết bốn bức thư, con đi dặn dò phải dùng tốc độ nhanh nhất gửi bốn bức thư tới Vân Thiên Điện, Long Tượng Tông, Lưu Vân Tông cùng với Tứ Tượng Tông hơn nữa còn nhớ dặn là phải đích thân đưa cho tông chủ!”

Cao Hách nghe thấy vậy thì tỏ ra nghi ngờ và hỏi lại: “Thưa bố, bố định làm thế nào ạ?”

“Hừ!

Cao Chấn Tùng khẽ cười với biểu cảm thông thái:

“Diệp Lăng Thiên không thuộc về tiểu thế giới, là người ngoài. Hơn nữa, cậu ta đắc tội với tông môn siêu cấp, nên không chỉ có mỗi Thần Ý Môn chúng ta đâu!”

Cao Hách nghe xong lập tức hiểu ra và thể hiện sự vui mừng.

“Ha ha, lần này dù Tam Nhất Môn có đứng ra nói đỡ cho cậu ta thì cậu ta cũng khó mà thoát chết được!”

Trong đại sảnh nhà họ Thi, Thi Tú Vân đang nhìn Yến Khinh Vũ. Đây là công chúa Tam Nhất Môn mà Diệp Thiên đưa về. Bà càng nhìn càng thấy thích. Bà cảm thấy, càng nhiều cô gái ưu tú thích con trai mình thì bà càng cảm thấy tự hào.

Thế nhưng Diệp Thiên chẳng quan tâm tới những chuyện phiếm mà Thi Tú Vân để ý. Cậu đang định lên tiếng hỏi bà về việc liên quan tới Trùng Ngục Phong thì đúng lúc này một bóng hình đáp xuống.

Đó chính là Bọch Viêm Minh.

Bạch Viêm Minh trông vô cùng căng thẳng bước vào đại sảnh và trầm giọng nói với Diệp Thiên: Diệp Thiên mối họa côu gôy ro lần này lớn quá”

Yến Khinh Vũ và Thi Tú Vân cảm thấy nghi ngờ, Bạch Viêm Minh chỉ đưa ta lên để lộ ra một bức thư bằng chữ Khải.

“Đây là thư do đích thôn môn chủ của Thần Ý Môn viết, tôi vừa mới nhận được”
 
Chương 2630


Chương 2630

“Ông ta đã công khai chuyện cậu xuất hiện ở tiểu thế giới, hơn nữa còn liên hệ với Vân Thiên Điện Tứ Tượng Tông, Lưu Vân Tông và chúng tôi, hợp lực với Thần Ý Môn chuẩn bị vây giết cậu!”

Nghe thấy Bạch Viêm Minh nói vậy thì Thi Tú Vên và Yến Khinh Vũ đều biến sắc.

“Cái gì? Ngũ tông liên thủ sao?”

Thi Tú Vân và Yến Khinh Vũ đều tái mặt, đôi mắt ánh lên vẻ không dám tin.

Sự hùng mạnh của Diệp Thiên chẳng có gì phải bàn cãi. Bọn họ đều tận mắt được chứng kiến. Nhưng thông tin mà Bạch Viêm Minh mang tới thì thật sự khiến họ cảm thấy khủng khiếp.

Vân Thiên Điện, Long Tượng Tông, Lưu Vân Tông, Tứ Tượng Tông hay là Thần Ý Môn thì đều là một trong sáu tông của Huyền Môn, mỗi một tông môn đều là rồng một phương, có thể nói là anh hùng một phương trong Huyền Môn. Nhất là Vân Thiên Điện đã từng là sự tồn tại hàng đầu hàng nghìn năm qua trong Huyền Môn, thực lực vô cùng đáng sợ.

Diệp Thiên là kẻ địch của một trong số những tông môn này đã là kinh khủng lắm rồi. Giống như khi Diệp Thiên làm loạn ở nhà họ Thi, mặc dù những kẻ mạnh của nhà họ Thi đều bị cậu đàn áp thế nhưng những kẻ mạnh nhất như Bạch Viêm Minh hay sau đó là Thi Mạc thì đều chưa hề đụng tới Diệp Thiên.

Thế nên nếu khi đó Thi Mạc và Bạch Viêm Minh dốc toàn lực ra tay thì Diệp Thiên chưa chắc bị đánh bại nhưng chắc chắn sẽ không thế lạc quan như trước đó được nữa.

Tương tự, trong sáu tông của Huyền Môn, có tông môn nào mà thực lực kém hơn Tứ Tượng Tông đâu. Những tông môn khác cũng có người như Bạch Viêm Minh, thậm chí còn mạnh như là Thi Mạc nữa.

Vậy thì nếu ngũ tông liên thủ, dù không tính Tam Nhất Môn và Tứ Tượng Tông thì chỉ cần với Vân Thiên Điện,

Long Tượng Tông, Lưu Vân Tông, Thần Ý Môn thôi cũng đủ để hủy diệt thiên hạ rồi. Họ liên thủ thì có thể khiến bất cứ tông môn nào trong những tông môn kia biến mất hoàn toàn.

Ví như Tứ Tượng Tông mà dốc toàn lực thì cũng không dám chắc là có thể chống lại được bốn tông cùng liên thủ hay không, huống hồ là một mình Diệp Thiên!

“Bạch tông chủ, sao lại xảy ra chuyện như vậy chứ?”

Sau khi bàng hoàng thì Thi Tú Vân vội vàng hỏi Bạch Viêm Minh.

Bạch Viêm Minh không trả lời Thi Tú Vân, chỉ nhìn Diệp Thiên với vẻ bất lực.

“Trước đó cậu tới Tam Nhất Môn, tôi đã dặn cậu rồi, đừng làm gì kích động quá, thương lượng là chính, nếu mà không được nữa thì tôi có thể ra mặt nói chuyện với Cao Chấn Tùng, hòa giải mọi chuyện, như vậy cũng sẽ không bại lộ thân phận của cậu!”

“Thế nhưng cậu lại ra tay luôn, sỉ nhục con trai ruột của Cao Chấn Tùng, khiến Lý Minh Quyền của Thần Ý Môn bị thương nặng, còn chủ động để lộ thân phận của mình. Như vậy thì Thần Ý Môn sao có thể dễ dàng bỏ qua cho cậu được chứ?”

“Cậu vốn không phải là người của tiểu thế giới, xuất thân từ thế giới phàm tục, cậu vốn là người khác biệt ở nơi này, theo như quy tắc của tiểu thế giới thì sẽ bị hủy diệt!”

“Cộng thêm việc trước đó cậu phá hoại cuộc tuyến chọn tiên môn của sáu tông, còn gi3t ch3t cả Lư Tịnh Trai của Tam Nhất Môn, khiến Lạc Thiên Long của Long Tượng Tông bị thương nặng, phá hủy Kim Cương Pháp Tướng của Tu Kiệt Khải, khiến Dương Vân Hận mất mặt cùng với việc tấn công lực tinh thần của Vạn Quy Nông, điều này có nghĩa là cậu đồng thời gây tội với năm trong sáu tông môn rồi!”

“Giờ đây, Cao Chấn Tùng đã túm lấy điểm này của cậu, chỉ cần một bức thư là có thế điều động được sức mạnh của cả sáu tông môn đối phó với cậu!”
 
Chương 2631


Chương 2631

Ông ta cực kỳ bất mãn với sự sốc nổi của Diệp Thiên. Bởi vì mối quan hệ giữa Diệp Thiên và Tứ Tượng Thần Quân mà ông ta coi Diệp Thiên như người của nhà họ Bạch nên mới đồng ý giúp Diệp Thiên viết bức thư đó đế cậu có thể tới Tam Nhất Môn làm thư cầu hôn.

Nhưng đứng ở một góc độ khác thì khi Diệp Thiên được ở lại tiểu thế giới do cậu là một trong Tứ Tượng Thần Quân nên ông ta càng không hi vọng Diệp Thiên để lộ sơ hở. Vậy mà lúc này, sự việc đã phát triển tới bước ông ta không thế nào kiểm soát được nữa.

Bất kỳ một tông môn nào trong sáu tông môn mà đối phó với Diệp Thiên thì ông ta còn có chút tự tin có thể kiếm soát được tình hình, thế nhưng lúc này cả bốn tông môn tập hợp lại hơn nữa đều đòi lấy mạng của Diệp Thiên thì dù có là ông ta cũng sẽ cảm thấy vô cùng áp lực.

Vậy mà Diệp Thiên lại tỏ ra vô cùng bình tĩnh trước câu hỏi của Bạch Viêm Minh. Cậu ngồi khoanh chân, thản nhiên nói: “Chuyện này không hề xốc nổi, tôi chỉ là vất vả thêm chút đế giải quyết cho xong chuyện này mà thôi!”

“Thần Ý Môn đã muốn chơi thì tôi sẽ chơi tới cùng. Bốn tông liên thủ thì đã sao? Tôi muốn xem xem bọn họ có thế làm được gì!”

Giọng điệu của Diệp Thiên dường như không coi sáu tông Huyền Môn ra gì.

Bạch Viêm Minh biết tính của Diệp Thiên nên chỉ thở dài và lắc đầu: “Cậu ra tay với Cao Hách ở Tam Nhất Môn đúng là chẳng có gì to tát, dù cậu có để lộ thân phận mà Thần Ý Môn muốn truy cứu thì cũng không biết cậu là ai, cũng chẳng tìm ra nổi cậu!”

“Thế nhưng trước đó cậu ra tay gi3t ch3t đệ tử của Vân Thiên Điện ở Tứ Tượng Tông thì với trí thông minh của Vân Đoạn Không, chắc chắn hắn đã đoán ra được thân phận của cậu rồi!”

“Như vậy thì toàn bộ người của tiểu thế giới đều biết cậu là người của nhà họ Thi của Tứ Tượng Tông. Một khi bọn họ liên minh thì chắc chắn sẽ tới Tứ Tượng Tông đòi người, cậu muốn tránh cũng không được!”

ông ta vuốt mũi như đang suy nghĩ, rồi một lúc sau, đôi mắt ánh lên vẻ kiên định và vỗ vai Diệp Thiên.

“Lúc này, cậu mau chóng hành động, để Yến Khinh Vũ đưa cậu tới thành Vạn Thú ở phía Bắc Huyền Môn. Đó là nơi duy nhất có thế mở cửa đưa tới thế giới trần tục, cậu phải rời khỏi tiểu thế giới!”

“Chỉ cần cậu quay về thế giới trần tục thì dù sáu tông Huyền Môn có muốn giết cậu cũng không thể. Vũ khí nguyên tử của các nước ở thế giới cậu vẫn là điều mà người ở đây kiêng dè. Huống hồ, ở thế giới trần tục còn có những tu tiên khác, bọn họ cũng không dám giương cờ khua chiêng làm loạn ở đó đâu. Tôi tin rằng những kẻ mạnh ở tiểu thế giới cử tới khi đó thì cậu đủ khả năng ứng phó lại!”

Ánh mắt ông ta đanh lại, giọng điệu thì vô cùng dứt khoát.

“Diệp Thiên đây là cách duy nhất để bảo vệ mạng sống của cậu, hi vọng cậu nghe tôi!”

Từng lời nói của ông ta đều như dốc hết tâm can vì muốn giữ cho được tính mạng Diệp THiên.

“Ông đang bảo tôi bỏ chạy phải không?”

Diệp Thiên khẽ cười khi nghe xong lời gợi ý của Bạch Viêm Minh. Đôi mắt cậu ánh lên vẻ trêu đùa.

“Tôi biết ông muốn tốt cho tôi, nhưng Bạch tông chủ, ông không hiểu tôi rồi!”

Ánh mắt cậu trong veo. Cậu khẽ lắc đầu nói: “Diệp Lăng Thiên tôi dù ở tình huống nào thì cũng không bao giờ lùi bước. Dù phía trước có là ngàn quân vạn mã thì tôi cũng không sợ!”

Cậu nhìn Yến Khinh Vũ, rồi nhìn Thi Tú Vân với vẻ dịu dàng.

“Mẹ, lần này coi như con tùy hứng, bọn họ đã muốn tập hợp cả bốn tông thì để họ tới đi!”

“Có sẽ giải quyết toàn bộ một lần ở Tứ Tượng Tông – ở nơi mẹ đã từng sinh ra này”.

Thi Tú Vân nhìn ánh mắt kiên định của Diệp Thiên thì ánh lên vẻ yêu thương và khẽ vuốt tóc cậu.

“Được!”
 
Chương 2632


Chương 2632

“Con trai mẹ lớn rồi, dù kết quả như thế nào thì mẽ đều đứng về phía con, con cứ làm đi!”

“ở thế giới trần tục, con có thể đứng đầu thì mẹ tin ở tiểu thế giới con cũng có thể làm được!”

Yến Khinh Vũ nhìn hai mẹ con mà cảm thấy ngưỡng mộ. Cô ta hi vọng biết bao có một ngày Yến Băng Lăng cũng có thể tin tưởng cô ta một cách vô điều kiện như vậy.

Còn Bạch Viêm Minh biết là không thể khuyên cậu được nữa nên chỉ biết thớ dài, trong lòng đã tính đến trường hợp xấu nhất.

Trong Vân Thiên Điện, Vân Thiên Chân Quân đang chắp tay đứng ở Thiên Cung, tay cầm bức thư do Cao Chấn Tùng gửi tới, nhếch miệng với vẻ âm sầm:

“Thú vị, mình còn đang nghĩ, nếu từng tông môn đi giải quyết tên nhóc đó thì sẽ khiến bọn chúng tăng cường phòng bị, thật không ngờ Diệp Lăng Thiên và Cao Chấn Tùng lại giúp mình như thế!”

Ông ta phất tay, một luồng chân lực truyền âm vang lên trong Vân Thiên Điện.

“Truyền lệnh của tôi, toàn bộ trưởng lão cảnh giới truyền thuyết của tông môn lập tức tập kết ở Thiên Cung!”

Cùng với mệnh lệnh được đưa ra, chưa tới mười phút thì hơn chục người đã tập trung tại Vân Thiên Điện. Ai cũng đều là những trưởng lão hàng đầu của Thiên Vân Điện, thực lực đều từ truyền thuyết trở lên, trong đó có người còn là truyền thuyết thiên cấp, tất cả không dưới mười người.

Với chiến lực như thế này thì đúng là Vân Thiên Điện đứng đầu cả sáu tông môn cũng không ngoa.

Thấy mọi người tập trung đầy đủ, Vân Thiên Chân Quân gật đầu, sau đó đưa tay lên, một món đồ xuất hiện trong tay ông ta.

“Các vị, Cao Chấn Tùng của Thần Ý Môn mời sáu tông môn tập hợp vây giết Diệp Lăng Thiên. Lần này có lẽ tất cả các tông môn đều có mặt, đây là cơ hội hiếm có cho Vân Thiên Điện!”

“Một cơ hội tốt để cào bằng năm tông môn còn lại!”

Ông ta vừa dứt lời thì vật phẩm trong tay bỗng phát ra ánh sáng kỳ lạ, đó chính là bút Thiên Linh mà trước đó Thiên Luân giao cho ông ta.

ông ta lật tay, bút Thiên Linh tạo ra một đường hoàn hảo trong không gian, ánh sáng màu cầu vồng rọi thẳng lên trời, chiếu khắp Thiên Cung bao trùm lấy các vị trưởng lão và cả Vân Thiên Chân Quân trong đó.

Trong nháy mắt, vô số luồng khí tức cực mạnh từ trong Thiên Cung lao ra giống như những con mãnh thú khổng lồ xống chuồng.

Một tiếng gầm gừ vang lên.

“Sau ngày mai, tiểu thế giới sẽ không còn sáu tông Huyền Môn nữa!”

Huyền Môn của tiểu thế giới đã không xảy ra chuyện lớn gì từ quá lâu rồi. Vài tháng trước, một tín hiệu tập hợp Huyền hồn đã tập hợp toàn bộ những kẻ mạnh nhất tới Đại Thiên Cung. Lúc này thì lại xảy ra một chuyện lớn chấn động toàn bộ Huyền Môn, thậm chí là toàn bộ tiểu thế giới.

Hầu như toàn bộ tông môn của Huyền Môn hay là các môn phái tu tiên thì đều nhận được tin tức này. Đó là Diệp Lăng Thiên, kẻ mạnh số một thế giới trần tục lúc này đang ở tiểu thế giới. Thông tin này vừa truyền ra đã khiến cả Huyền Môn sục sôi. Bởi vì cái tên Diệp Lăng Thiên, dù là đối với sáu tông Huyền Môn hay là đối với những tông môn khác thì đều không còn xa lạ nữa mà ngược lại đã vô cùng quen thuộc.

Với việc xuất thân là người phàm tục, phá hoại cuộc tuyển chọn hàng nghìn năm qua chưa từng thay đổi của tiên môn cùng với những việc sau: Giết chết Lư Tịnh Trai của Tam Nhất Môn, khiến Lạc Thiên Long của Long Tượng Tông bị thương nặng…bất cứ chuyện nào cũng đều khiến cho giới tu tiên của Huyền Môn phải chấn động bởi đó là một người phàm gây ra.
 
Chương 2633


Chương 2633

Vốn những anh hùng được mệnh danh ở thế giới trần tục không có liên quan gì nhiều với những người tu tiên của tiểu thế giới, mối ân oán giữa Diệp Thiên và sáu tông Huyền Môn sẽ do những kẻ mạnh của sáu tông ra mặt và tính toán với Diệp Thiên ở thế giới trần tục là xong.

Thế nhưng lúc này, Diệp Thiên lại xuất hiện ở tiểu thế giới. Điều này có nghĩa là mọi sự đã thay đổi đột ngột.

Một kẻ luyện võ của thế giới trần tục xâm nhập vào tiểu thế giới, điều này khiến những tu sĩ trước giờ luôn coi mình là nhất thì sự xâm phạm kia đúng là nổi sỉ nhục ngàn năm có một.

Trong sáu tông Huyền Môn, Thần Ý Môn và Vân Thiên Điện đại diện cho thế lực hàng đầu thông báo với các giới của Huyền Môn cần phải liên thủ với Long Tượng Tông, Lưu Vân Tông, vân vân bốn tông cùng diệt trừ Diệp Thiên thì đã nhận được rất nhiều sự phản hồi từ các tu sĩ của Huyền Môn.

Điện chủ Vân Đoạn Không của Vân Thiên Điện đã đưa ra thông tin rất đúng lúc, thông báo rằng Diệp Thiên chính là con của thánh nữ nhiệm kỳ trước là Thi

Tú Vân. Điều đó càng khiến cho tiểu thế giới dậy sóng. Trong nháy mắt, vô số những kẻ mạnh đều tiến về phía Tứ Tượng Tông với mong muốn được tận mắt nhìn thấy cảnh tượng bốn tông liên thủ vây sát kẻ mạnh số một thế giới kia.

Cao Chấn Tùng của Thần Ý Môn cùng với những trướng lão truyền thuyết hàng đầu đều tiến lên với khí thế bức người.

Cao Chấn Tùng đứng đầu, đôi mắt sắc lẹm, nhếch miệng cười lạnh lùng.

“Thật không ngờ Diệp Lăng Thiên lại là con của thánh nữ nhà họ Thi, điều này giúp chúng ta đỡ tốn công không ít đấy!”

“Vân Thiên Điện, Lưu Vân Tông,

Long Tượng Tông, ba vị tông chủ đã đều đồng ý cùng liên thủ gi3t ch3t Diệp Vân THiên. Hôm nay chúng ta sẽ tới Tứ Tượng Tông đòi người!”

Trong số các vị trưởng lão, có một bóng hình âm sầm mang theo sát ý vô thượng, đó chính là người đã từng tới thế giới trần tục tiến hành cuộc tuyển chọn tiên môn, trưởng lão cấp cao của Thần Ý Môn – Vạn Quy Nông.

Hôm đó ở thế giới trần tục, cảnh tượng Diệp Thiên một chọi sáu vẫn còn hiện ra trước mắt. ông ta không ngờ, mới có mấy tháng không gặp mà thực lực của Diệp Thiên đã đạt tới mức này.

Thế nhưng ông ta không hề cảm thấy quá kinh hãi. Dù tu vi của Diệp Thiên có thật sự đạt tới cảnh giới truyền thuyết thì khi đối diện với sự liên thủ của cả bốn trong sáu tông môn cũng sẽ chỉ có nước bị tiêu diệt mà thôi.

Đừng nói là cảnh giới truyền thuyết thiên cấp, dù có vượt qua cảnh giới truyền thuyết thiên cấp thì cũng chưa chắc dám nói là có thể đối kháng được với sự liên thủ của cả bốn tông.

“Diệp Lăng Thiên, lần này, sự cuồng ngạo của cậu cũng đã đến lúc bị tiêu diệt rồi!”

Khi ông ta đang lầm bầm thì thấy Cao Chấn Tùng phất tay. Một đoàn quân tinh nhuệ của Thần Ý Môn đồng loạt lao lên trời bay qua cả những đám mây.

Tại Lưu Vân Tông, một người đàn ông mặc áo long bào màu vàng đang chắp tay đứng trước một bậc đá nhìn xuống dưới với ánh mắt không rõ vui hay buồn.

Phía sau người này là những trưởng lão với sức mạnh kinh khủng của Lưu Vân Tông đang chờ đợi người đàn ông đưa ra mệnh lệnh.

Một lúc sau, người đàn ông mặc long bào từ từ quay người lại nói với giọng ôn hòa: “Các vị trưởng lão, lần này chúng ta nhận lời mời của Thần Ý Môn cùng tới Tứ Tượng Tông đánh bại Diệp Lăng Thiên, chuyện này mặc dù tôi đồng ý nhưng các vị cũng cần biết rõ giữa chúng ta và Diệp Lăng Thiên không hề có ân oán gì!”
 
Chương 2634


Chương 2634

“Còn đối với cái quy tắc là khác loài nực cười kia ấy thì để cho những người khác hành động đi!”

Ánh mắt ông ta trầm ổn rồi tiếp tục nói: “Lần này, Lưu Vân Tông chúng ta có mặt nhưng sẽ không đóng vai con thiêu thân vì người khác. Chúng ta theo dõi tình hình, tất cả đều dựa vào ý của Thần.

“Muốn gi3t ch3t Diệp Lăng Thiên thì để cho bọn họ làm đi! Giờ chúng ta xuất phát!”

Các vị trưởng lão của Lưu Vân Tông dưới sự chỉ huy của người đàn ông mặc long bào cùng điều khiển thuyền tiên đi về phía Tứ Tượng Tông.

Trong số những trưởng lão của Lưu Vân Tông, Tu Kiệt Khải đứng phía sau, trong đầu vẫn nhớ lại cảnh tưởng khi giao đấu với Diệp Thiên ở thế giới trần tục.

Khi đó Tu Kiệt Khải đã thi triển tuyệt học của Lưu Vân Tông là Kim Cang Pháp Tướng nhưng đã bị Diệp Thiên phá hủy mất cánh tay phải của Kim Cương Pháp Tướng, cảnh tượng đó giờ nhớ lại vẫn khiến ông ta cảm thấy kinh sợ.

ông ta cũng rất muốn biết mấy tháng trôi qua, người thanh niên khiến ông ta phải kinh sợ kia cuối cùng đã phát triển tới mức nào.

Tại tiên môn của Tứ Tượng Tông, một hình đầu thanh long dữ tợn đang ở ngay trước cửa, trông cổ xưa uy nghiêm và đầy sức mạnh.

Một người đàn ông với cơ bắp cuồn cuộn đang đứng ngay bên cạnh đầu Thanh Long với khí thế hừng hực tràn đầy uy lực.

Lạc Thiên Long nhìn về phía người đàn ông đứng đầu.

“Anh cả, lần này chúng ta nhất định phải gi3t ch3t Diệp Lăng Thiên!”

“Khi đó cậu ta khiến em bị thương, khiến tu vi bị giảm sút, chúng ta nhất định không được tha cho cậu ta!”

Đôi mắt Lạc Thiên Long ánh lên sự thù hận. Khi ở thế giới trần tục, bọn họ đã nhận được tín hiệu tập kết Huyền hồn, định quay về tiểu thế giới, kết quả lại gặp phải đòn tấn công của Diệp Thiên khiến cho hàng phòng ngự cơ thể của bọn họ bị phá hủy. Điều này đối với Lạc Thiên Long mà nói chính là đại hận khó có thể hóa giải được.

Người đàn ông đứng phía trước với đôi mắt âm sầm, người này cao trên hai mét giống như một người khổng lồ. Phía sau lớp áo trắng là hình một đầu Thanh Long trông vô cùng dữ tợn phát ra ánh sáng chói mắt giống như có sinh mệnh.

Đây chính là tông chủ của Long Tượng Tông, đồng thời cũng là anh ruột của Lạc Thiên Long quản lý Long Tượng Tông hàng trăm năm qua.

Nghe Lạc Thiên Long nói vậy thì người này liếc nhìn rồi gật đầu.

“Bất kỳ người nào của Long Tượng Tông mà hàng phòng ngự cơ thế bị phá hủy thì đó cũng chính là đại nhục!”

“Diệp Lăng Thiên phải bị gi3t ch3t!”

Ánh mắt người này sâu thẳm nhìn về Tứ Tượng Tông ở hướng xa. Lần này cũng với bốn tông còn lại liên thủ thì dù Diệp Thiên có ba đầu sáu tay cũng khó có thể đối phó được.

Nhưng không biết tại sao mà từ sâu thẳm trong lòng, người đàn ông này vẫn mơ hồ cảm thấy lo lắng.

Tại Vân Thiên Điện, Vân Thiên Chân Quân đạp chân trên thần thú, phía sau ông ta là các trưởng lão đã được tắm qua thần lực của bút Thiên Linh.

cả đoàn người anh dũng hừng hực khí thế, đôi mắt lấp lánh với đầy vẻ tự tin.
 
Chương 2635


Chương 2635

Những người này chính là đội quân chiến lực hàng đầu trong Huyền Môn, sau khi được thần lực của bút Thiên Linh gia trì thì càng khủng khiếp hơn.

Vân Thiên Chân Quân bay giữa đám mây, đôi mắt ánh lên dã tâm trước giờ chưa từng có.

“Hãy để Tứ Tượng Tông trở thành nấm mồ của tất cả những người thuộc sáu tông Huyền Môn đi!”

…Núi Tứ Tượng, nhà họ Thi, họ Bạch, Họ Đoạn cùng với các đệ tử nhà họ Tào lúc này đều đanh mặt.

Họ tập hợp lại tại võ trường của các nhà, bởi vì bọn họ đã nhận được tin tức. Rất nhiều người suy nghĩ về vấn đề này, thậm chí có không ít những tu sĩ đã tập hợp tại núi Tứ Tượng với khí thế hừng hực rồi.

Lúc này gia chủ của bốn nhà đang ngồi trong phòng nghị sự, thương lượng làm thế nào để đối phó với sự ập tới của bốn tông. Bầu không khí vô cùng căng thẳng.

Còn Diệp Thiên – người gây nên mọi chuyện lại ngồi dựa bóng dưới một gốc cây cổ với vẻ vô cùng nhàn nhã.

Yến Khinh Vũ trong chiếc váy màu trẳng đứng bên cạnh cậu đầy dịu dàng.

“Anh có chắc chắn về việc đối đầu với bốn tông không?”

Cô ta nhìn Diệp Thiên, đôi mắt hiện lên sự lo lắng.

“Chắc à?”

Diệp Thiên ngước nhìn và mỉm cười:

“Cô xuất thâm từ tiểu thế giới nên đánh giá người của tiểu thế giới cao quá đấy!”

“Sáu tông Huyền Môn cũng chỉ là một hệ thống sức mạnh cá thể phụ thuộc mà thôi, dù là người luyện võ hay là người tu tiên thì chỉ cần đủ mạnh sẽ chẳng sợ ai cả!”

Yến Khinh Vũ biến Diệp Thiên nói có lý, thế nhưng sự lo lắng của cô ta khi phải đối phó với bốn tông của Huyền Môn vẫn không hề thuyên giảm.

Đúng lúc này một tiếng hô vang lên khắp núi Tứ Tượng

“Diệp Lăng Thiên, còn không mau cút ra đây?”

Cuộc chiến, chính thức bắt đầu.

“Diệp Lăng Thiên còn không mau cút ra đây chịu chết?”

Tiếng quát vang lên chấn động cả núi Tứ Tượng. Đệ tử của các nhà trong Tứ Tượng Tông đều nghe thấy rõ mồn một. Tất cả họ đều tái mặt.

Trong phòng nghị sự, gia chủ của bốn nhà đang ngồi cùng nhau, nghe thấy âm thanh đỏ thì cả bốn người đều đứng bật dậy.

“Tới nhanh vậy à!”

Thi Tú Vân khẽ dao động ánh mắt, cảm thấy kinh ngạc. Theo dự tính của bọn họ, bốn tông liên thủ lại thì ít nhất ngày mai cũng mới tập hợp đầy đủ. Thật không ngờ lúc này bọn họ đã tới rồi.

Thi Tú Vân nói một tiếng với gia chủ của ba nhà còn lại rồi lập tức đứng dậy, nhanh chông đi về phía võ trường.

Gia chủ nhà họ Tào, họ Đoạn nhìn về phía Bạch Viêm Minh.

“Tông chủ, chuyện này chúng ta đối phó như thế nào đây?”

Gia chủ nhà họ Tào là Tào Thụy đanh mắt: “Chuyện này, theo lý mà nói là ân oán giữa Diệp Thiên và bốn tông môn kia. Chúng ta thật sự vì cậu ta mà đối đầu với bốn tông môn sao?”
 
Chương 2636


Chương 2636

Gia chủ của nhà họ Đoạn ở bên cạnh cũng gật đầu phụ họa: “Tông chủ, tôi cũng cho rằng như vậy. Diệp Thiên vốn chỉ là người ngoài, dù có là con trai của Thi Tú Vân, thực lực đủ mạnh nhưng dù gì cũng là người phàm, không thuộc về tiểu thế giới của chúng ta!”

“Giờ đây bốn tông liên thủ, còn có rất nhiều những người tu tiên khác tới đây. Nếu chúng ta bảo vệ Diệp Thiên thì đồng nghĩa với việc làm kẻ địch của cả tiểu thế giới, thế thì Tứ Tượng Tông chúng ta sẽ đứng thế nào trong giới này đây?”

Sắc mặt ông ta càng lúc càng đanh lại: “Tông chủ, xin hãy suy nghĩ. Chuyện này nếu không xử lý thỏa đáng thì nền tảng hàng nghìn năm qua của Tứ Tượng Tông sẽ bị tiêu hủy sạch!”

Bạch Viêm Minh ngồi ở vị trí cao nhất, chìm vào im lặng một lúc. Lời nói của hai gia chủ Tào, Đoạn đương nhiên là ông ta hiểu. Tinh hình hiện ta cũng đúng như những gì họ nói, nếu như Diệp Thiên mang thân phận khác thì những người làm tông chủ như họ đương nhiên sẽ có lựa chọn tốt hơn.

Thế nhưng Diệp Thiên lại có mối quan hệ mật thiết với Tứ Tượng Thần Quân, dù kẻ địch mà Diệp Thiên gây sự có mạnh hay đông tới mức nào thì ông ta cũng không thế ruồng bỏ cậu được.

Đây cũng chính là vấn đề khiến ông ta đau đầu. nếu như muốn giữ lại Diệp Thiên thì cần đối đầu với sự liên thủ của cả bốn tông môn kia. Mặc dù thực lực của bọn họ đứng hàng đầu trong tiểu thế giới và có khi ông ta cũng không coi người thuộc cảnh giới truyền thuyết ra gì thì khi cả bốn tông môn liên thủ lại vẫn khiến ông ta cảm thấy đầy áp lực.

Sáu tông Huyền Môn, chẳng có ai kém cỏi cả, tất cả đều sở hữu những cao thủ khủng khiếp, huống hồ giờ họ còn liên thủ với nhau?

Khi ông ta đang rơi vào im lặng thì trong phòng nghị sự có một vùng không gian bỗng chấn động, không gian này ở bên cạnh Bạch Viêm Minh bỗng nứt một đường, một bóng hình bước ra. Hai vị gia chủ của nhà họ Đoạn và họ Tào đều lập tức cúi người hành lễ.

“Đại trưởng lão!”

Người bước tới chính là Mạc Thi.

Ông ta đứng chắp tay, ánh mắt bình tĩnh, không vì việc bốn tông cùng ập tới mà dao động, chỉ thản nhiên lên tiếng: “Tứ Tượng Tông từ khi thành lập tới này đã từng sợ ai bao giờ sao?”

“Trong thời kỳ đỉnh cao của Tứ Tượng Tông đến ngay cả Đại Thiên Cung mà còn không sợ, giờ chỉ có bốn tông ập tới thì có gì phải hãi?”

Ồng ta nhìn ba người với vẻ trầm tĩnh và kiên định.

“Một câu nói thôi, kẻ địch của Diệp Thiên cũng là kẻ địch của Tứ Tượng Tông. Về điếm này không có gì phải nghi ngờ cả!”

“Chuẩn bị tốt sẵn sàng chiến đấu đi!”

Hai gia chủ nhà họ Tào và nhà họ Đoạn lúc này đều khựng người, bọn họ không hề biết được mối quan hệ kỳ diệu của Diệp THiên và Tứ Tượng Thần Quân và tại sao Thi Mạc lại đối xử với Diệp THiên như vậy.

Thế nhưng dù họ có cảm thấy nghi ngờ như thế nào thì lúc này cũng không dám lên tiếng nữa. Bọn họ chỉ có thể gật đầu nghe lệnh.

ở Tứ Tượng Tông, lời nói của Thi Mạc có uy lực hơn cả tông chủ. Giờ đây núi Tứ Tượng đã trở nên vô cùng náo nhiệt, vô số người rục rịch xung quanh

núi, những kẻ mạnh đều đang lơ lửng xung quanh quan sát nhất cử nhất động của khu núi này.

Dưới chân núi Tứ Tượng, Vân Thiên Điện, Thần Ý Môn, Lưu Vân Tông, cờ của bốn tông bay phấp phới, bọn họ đã có mặt, ai cũng hừng hực khí thế. Tất cả đều là những kẻ mạnh truyền thuyết trở lên, gộp tất cả không dưới hai trăm người. Ngay cả cảnh giới truyền thuyết thiên cấp lúc này thì cũng đếm được hơn bốn, năm mươi người rồi.
 
Chương 2637


Chương 2637

Cảnh tượng này, trừ khoảng thời gian phát tín hiệu tập hợp Huyền hồn trước đó của Đại Thiên Cung ra thì có thể nói rất ít khi được chứng kiến. Có rất nhiều người thuộc cảnh giới thiên cấp tập hợp như thế này thì có thể giúp tiểu thế giới xâm chiếm hay thậm chí tiêu diệt bất cứ khu vực nào họ đi qua ở cả trong và ngoài tam môn.

Kể cả là trong Huyền Môn, trừ ra Đại Thiên Cung thì cũng không có nguồn sức mạnh nào dám nói là có thể chống lại được vô số người có cảnh giới truyền thuyết thiên cấp như thế này.

“Lần này, Tứ Tượng Tông coi như là đã gây ra rắc rối cực lớn rồi!”

Một kẻ tu luyện của Huyền Môn khẽ lắc đầu, vẻ mặt ánh lên ý vị như cười trên nỗi đau của người khác.

“Chẳng phải sao, là một trong những người lãnh đạo của Huyền Môn, mà lại bao che cho người ngoài vào tiểu thế giới, hơn nữa còn làm càn ở đây. Lần này Tứ Tượng Tông e rằng gặp khó khăn rồi!”

Vài tu sĩ hoàng cấp có tu vi tương đương người này cũng gật đầu, giọng điệu mang theo vẻ cực kỳ không đồng ý vơí cách làm của Tứ Tượng Tông.

Xung quanh Tứ Tượng Tông còn có vô số tu sĩ khác có suy nghĩ tương tự. Bọn họ tới đây là để tận mắt chứng kiến Tứ Tượng Tông sẽ giải thích như thế nào.

Ngay dưới chân núi Tứ Tượng, một bóng hình đứng đó với sát khí hừng hực, đó chính là thiếu môn chủ của của Thần Ý Môn đã bị Diệp Lăng Thiên chèn ép trước đó – Cao Hách. Vừa rồi, tiếng hét cũng là do hắn tạo ra. Câu nói của hắn chỉ có toàn hận ý cùng với sự ph4t tiết của việc nén nhịn uất ức bao ngày qua.

Khi hẳn quát lên thì một bóng hình khác cũng đã xuất hiện trên đỉnh núi Tứ Tượng và bay xuống theo sườn núi.

Đám đông ngước nhìn thì thấy một thanh niên trong dáng vẻ tiêu sái, tóc gió bay bay, đôi mắt đen và sâu như sao sáng đáp xuống trước bãi cỏ trước mặt đám đông chỉ trong vài nhịp thở.

“Diệp…Lăng Thiên!”

Thấy người thanh niên đáp xuống, cơn lửa hận và tức giận trong đôi mắt Cao Hách dường như được thổi bùng lên và biến thành màu đỏ máu.

Diệp Thiên mặc áo trắng, chắp tay sau lưng, ánh mắt nhìn Cao Hách chỉ có sự thản nhiên. Cậu mỉm cười thể hiện sự khinh thường.

“Kẻ thất bại mà cũng dám lên tiếng à?”

“Nếu không phải dựa vào những người phía sau lưng kia thì anh có dám đứng trước mặt tôi nói câu nói đó không?”

“Hay nói cách khác, khi ở Tam Nhất Môn anh bị tôi chèn ép và bỏ chạy không khác gì một con chó thì anh dám nói với tôi câu đó không?”

Câu nói của Diệp Thiên đã đâm đúng chỗ đau của Cao Hách. Khoảnh khắc Diệp Thiên quét nhìn đám đông thì hắn đã vô thức muốn lùi về phía sau rồi.

Nỗi kiêng dè mà hắn dành cho Diệp Thiên đã vô cùng nhiều, thế nhưng khi hắn thoái lui thì đột nhiên nhận ra phía sau mình vẫn còn những kẻ mạnh đỉnh phong của bốn tông nên lập tức bình tĩnh lại và trầm giọng với Diệp Thiên: “Diệp Lăng Thiên cậu đừng tưởng thực lực của mình mạnh mà có thể làm càn hỗn xược ở tiểu thế giới này”.

“Đây là tiểu thế giới, không phải là nơi mà cậu có thể tung hoành như phàm tục đâu. Hôm nay bốn tông chúng tôi tập hợp là muốn để cậu biết cái giá khi làm kẻ địch của sáu tông Huyền môn!”

“Các vị tiền bối ở đây hôm nay đều sẽ lấy đầu của cậu…”, câu nói cuối cùng còn chưa kết thúc thì Diệp Lăng Thiên đã xua tay với vẻ mất kiên nhẫn.

“Lời nói nhảm tôi nghe nhiều quá rồi, hôm nay các người tới đây chẳng phải là muốn giết tôi sao?”

“Nếu đã vậy thì còn đợi gì nữa?”
 
Chương 2638


Chương 2638

“Ra tay luôn đi chứ!”

Những tu sĩ liên thủ của bốn tông nghe Diệp Thiên đáp lại như vậy thì đều tái mặt.

Lạc Thiên Long của Long Tượng Tông không nhịn được nữa bèn bước ra châm chọc Diệp Thiên: “Diệp Lăng Thiên, cậu tưởng mình là số một trong thế giới phàm tục thì sáng rực rỡ sao?”

“Lẽ nào cậu định dùng sức của một người đối đầu với sự liên thủ của bốn tông chúng tôi?”

Diệp Thiên liếc nhìn ông ta và không trả lời.

Một giây sau, không hề báo trước, cũng không hề một câu nói, cậu chỉ nhìn chăm chăm về phía trước và phóng ra một luồng sáng từ đôi mắt mình.

“Vụt!

Một đường lực tinh thần lao xuyên qua ngực của Lạc Thiên Long khiến cho trái tim ông ta nát vụn với tốc độ nhanh tới mức tất cả những kẻ mạnh của Thần Ý Môn đang tu lực tinh thần cũng đều không kịp phản ứng.

Lạc Thiên Long không có cả cơ hội né tránh, cứ thế bị lực tinh thần xuyên qua người, thần hồn lập tức biến mất.

Những kẻ mạnh của bốn tông cùng với vô số các tu sĩ tới xem của tiếu thế giới đều biến sắc

Không ai ngờ, đối diện với trận pháp như thế này mà Diệp Thiên không những không hề nhận thua, ngược lại còn ra tay trước và môt khi đã ra tay là ra đòn sát phạt.

Diệp Thiên không quan tâm tới biểu cảm của đám đông, ánh sáng trong mắt cậu lại dâng lên, một luồng sáng mỏng màu trắng phóng tới đầu của Cao Hách.

Đế vương bất bại đầu đối với cả thế giới, có gì phải sợ?

Một âm thanh như tiếng dã thù gầm gào vang lên. Giữa trán Diệp Thiên hình thành một tia sáng mỏng, sau đó lao xuyên về phía trán của Cao Hách.

Đường sáng này vẫn là do lực tinh thần của Diệp Thiên tạo thành, uy lực của nó có thể sánh ngang với vũ khí hiện đại, đủ để đâm xuyên qua cả sắt khối dày nửa mét. Đến ngay cả những người tu tiên luyện thể xuất thân từ Long Tượng Tông cũng chưa chắc có thể dùng cơ thể để chống lại được. Nếu nó đâm trúng vào đầu Cao Hách thì sẽ ngay lập tức gi3t ch3t hắn.

Khoảnh khắc này, Cao Hách nhìn tia sáng tinh thần đang lao về phía mình và cảm thấy luống cuống. Nhưng tốc độ của luồng sáng quá nhanh khiến hắn

không có thời gian để phản ứng, đành đứng trân trân tại chỗ và cảm nhận mùi vị của sự chết chóc đang ập tới.

‘Hừ!

Khi Cao Hách sắp bị tia sáng xuyên qua trán thì có một tiếng hét từ phía sau hắn vang lên. Không gian phía trước Cao Hách khẽ dao động và trở nên méo mó. Ánh sáng tinh thần mà Diệp Thiên phát ra đúng lúc tiếp xúc trước cơ thể của Cao Hách thì bỗng bị bẻ cong. Uy lực của tia sáng cũng bị giảm đi một nữa, tốc độ của nó trở nên chậm hơn. Phía trước Cao Hách bỗng xuất hiện một luồng sáng va chạm trực tiếp với tia sáng của Diệp Thiên.

Hai bên va chạm, lập tức phát ra âm thanh nặng nề trong không trung rồi hai luồng sức mạnh lập tức biến mất. Cao

Hách bị phần dư của hai luồng sức mạnh đẩy lùi về sau hàng chục thước và giữ được mạng sống.

Hắn nhìn về phía sau thì chỉ thấy một người đàn ông mặc áo bào đen đang chậm rãi bước ra, đôi mắt lấp láy, rõ ràng là vừa rồi chính người này đã ra tay cứu Cao Hách.
 
Chương 2639


Chương 2639

“Tam trưởng lão!”

Cao Hách khẽ đứng dậy đi về một bên, rõ ràng là hắn dành cho người này thái độ vô cùng cung kính.

Còn Diệp Thiên cũng nhìn người này với ánh mắt rối rắm.

“Lực tinh thần à?”

Người đàn ông mặc áo bào đen đột nhiên bước ra, rõ ràng là một tu sĩ có tu vi lực tinh thần cực kỳ khủng khiếp. Lực

tinh thần của người này ít nhất cũng đã đạt tới cảnh giới dung nguyên. So với cậu thì có thể nói là cùng trình độ nên khi nãy có thế giúp Cao Hách đỡ được đòn tấn công đó.

“Được lắm Diệp Lăng Thiên, hóa ra là thần võ song tu à!”

Người đứng ra lúc này chính là tam trưởng lão của Thần Y Môn, tức là xếp vị trí thứ ba trong toàn bộ số trưởng lão. Tu vi cũng có thể liệt vào top 5 trong Thần Ý Môn. Đây là một tu sĩ cảnh giới thiên thần uy danh lừng lẫy trong Huyền môn.

Cảnh giới thiên thần có tu vi sánh ngang với tu sĩ luyện thần thuộc cảnh giới truyền thuyết thiên cấp. Hơn nữa cùng cấp bậc thì cảnh giới thiên thần còn đáng sợ hơn cảnh giới truyền thuyết thiên cấp. Sức chiến đấu mạnh hơn. Người giống như tam trưởng lão thì ở

khắp Huyền Môn này, thậm chí là cả tiểu thế giới cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay mà thôi.

“Ngày đầu tiên cậu bước chân vào tiếu thế giới thì đúng ra nên giác ngộ trước về tình huống ngày hôm nay rồi mới phải!”

Tam trưởng lão liếc nhìn Diệp Thiên, không gian lại tiếp tục trở nên vặn vẹo, một lực tinh thần ngưng tụ tạo thành một nắm đấm đen kịt lao trong không gian dội thẳng vào ngực Diệp Thiên.

Diệp Thiên với ánh mắt lạnh lùng đang định ra tay đỡ đòn thì lúc này không gian phía sau cậu đột nhiên vang lên âm thanh chói tai. Một bàn tay thò ra trong không gian, chộp lấy nắm đấm kia

Nắm đấm được tạo thành từ lực tinh thần bị bàn tay kia chộp mạnh lập tức hóa thành đốm lửa bay đầy trời rồi biến mất. Tất cả những người có mặt đều sững sờ và nhìn về phía Diệp Thiên thì thấy phía sau cậu, một người đàn ông trung niên mặc áo bào trắng chắp một tay sau lưng, tay còn lại vẫn trong tư thế chộp lấy nắm đấm kia.

“Bạch Viêm Minh sao?”

Không ít người thốt lên, ngay cả những kẻ mạnh của Vân Thiên Điện,

Thần Ý Môn và Lưu Vân Tông, Long Tượng Tông cũng đều tái mặt.

Không ai ngờ rằng, tông chủ hiện tại của Tứ Tượng Tông lại đích thân xuất hiện và còn đỡ đòn tấn công của tam trưởng lão cho Diệp Thiên.

“Bạch tông chủ, ý ông là gì?”

Tam trưởng lão co đồng tử. Đối diện với Bạch Viêm Minh, dù lực tinh thần của ông ta thuộc dạng tu vi thiên thần thì cũng vẫn cảm thấy áp lực

Khắp Huyền Môn, Bạch Viêm Minh luôn là người tu tiên hàng đầu, người có thể đối đầu với Bạch Viêm Minh, ngoài tông chủ của Thần Ý Môn ra thì không có người thứ hai. Dù có là tam trưởng lão thì cũng vẫn yếu hơn Bạch Viêm Minh.

Nếu như Bạch Viêm Minh bảo vệ Diệp Thiên thì ông ta chẳng có cách nào động được vào cậu cả.

Bạch Viêm Minh nhìn các tu sĩ của sáu tông Huyền Môn đều có mặt thì khựng người, sau đó mới đáp lại:

“Diệp Thiên là thiếu chủ của nhà họ Thi thuộc Tứ Tượng Tông. Các người muốn giết cậu ấy, tôi lại là tông chủ của Tứ Tượng Tông thì đương nhiên không thể khoanh tay đứng nhìn được”

Lời nói của Bạch Viêm Minh vang khắp Tứ Tượng Tông, tất cả mọi người đều nghe thấy vô cùng rõ ràng.
 
Chương 2640


Chương 2640

Ngoài người của Vên Thiên Điện ra thì những người không biết đều cảm thấy bàng hoàng. Rõ ràng bọn họ không ngờ rằng Diệp Thiên lại có một

thân phận cao như vậy trong Tứ Tượng Tông.

“Thiếu chủ của nhà họ Thi sao?”

Tam trưởng lão của Thần Ý Môn đanh mắt. Ông ta còn chưa kịp nói gì thì một bóng hình đã bước tới trước ông ta, đối mặt với Bạch Viêm Minh.

“Bạch tông chủ, ông nói Diệp Lăng Thiên là người của Tứ Tượng Tông thì có phải là hơi nực cười không?”

“Ai cũng biết Diệp Lăng Thiên là người phàm, được coi là kẻ mạnh số một thế giới phàm tục, đối với tiểu thế giới, cậu ta chỉ là người ngoài, là người lạ mà tất cả mọi người cần tiêu diệt, sao có thế là người của Tứ Tượng Tông được?”

Bạch Viêm Minh nhìn người đứng trước mặt và khẽ nheo mắt.

“Cao tông chủ!”

Người lên tiếng chính là Cao Chấn Tùng. Ông ta cũng là tông chủ đầu tiên ra mặt trong số những người của bốn tông tới đây.

Bạch Viêm Minh nhìn Cao Chấn Tùng bằng vẻ khinh thường và trầm giọng: “Mẹ của Diệp Thiên – Thi Tú Vân là thánh nữ nhiệm kỳ trước của Tứ Tượng Tông. Giờ Thi Tú Vân là gia chủ nhà họ Thi, Diệp Thiên là con của Thi Tú Vân thì việc là người của Tứ Tượng Tông có gì không thỏa đáng chứ?”

Những người có mặt nghe thấy vậy đều kinh hãi kêu lên. Mối quan hệ giữa Diệp Thiên và Thi Tú Vân có rất ít người trong tiểu thế giới được biết. Giờ nghe thấy thông tin này khiến cho không ít người hoang mang.

Chẳng trách Diệp Thiên có năng lực như vậy, hóa ra là thừa hưởng huyết mạch của nhà họ Thi ở tiểu thế giới.

Rõ ràng là Cao Chấn Tùng cũng không nghĩ tới kịch bản này. ồng ta tối mặt sau đó cười lạnh lùng.

“Bạch tông chủ, Diệp Lăng Thiên có liên quan gì tới Tứ Tượng Tông tôi không quan tâm!”

“Nhưng cậu ta khiến trưởng lão của Thần Ý Môn bị thương, sỉ nhục con trai tôi, gi3t ch3t Lư trướng lão của Tam Nhất Môn, khiến Lạc trưởng lão của Long Tượng Tông bị thương, còn uy hiếp cả điện chủ Vân Đoạn Không thì đây là những sự thật không thể chối cãi!”

“Hôm nay chúng tôi tìm tới đây là muốn làm cho ra nhẽ. Nếu như Tứ Tượng Tông cố chấp muốn bảo vệ cậu ta thì kết quả cuối cùng chỉ khiến cho Tứ Tượng Tông bị cuốn và cuộc chiến này mà thôi!”

Câu nói của Cao Chấn Tùng vô cùng đanh thép khiến cho những người có mặt phải biến sắc. Đến ngay cả Bạch Viêm Minh cũng phải co đồng tử.

ồng ta hiểu rất rõ ý tứ của Cao Chấn Tùng. Cao Chấn Tùng nêu ra rằng, một khi Tứ Tượng Tông muốn bảo vệ Diệp Thiên thì Tứ Tượng Tông cũng sẽ là kẻ địch của bốn tông còn lại. Khi đó cả bốn tông sẽ liên thủ đối phó với Tứ Tượng Tông và nền tảng hàng nghìn năm của Tứ Tượng Tông rất có khả năng sẽ tan thành mây khói.

Ồng ta khẽ trầm mặc rồi lạnh giọng:

“Một mình ông có thể đại diện cho ý của cả ba tông còn lại sao?”

Ồng ta dứt lời, Cao Chấn Tùng không hề trả lời lại, nhưng trong không gian đã có giọng nói vọng tới: “Ý của Cao tông chủ chính là ý của chúng tôi!”
 
Chương 2641


Chương 2641

Âm thanh vang vọng trong không gian. Ba đường không gian mở ra, ba bóng hình xuất hiện từ ba hướng khác

nhau.

Nhìn thấy ba người này những tu sĩ có mặt đều phải thốt lên.

“Đó là…Lạc Vô Cực – tông chủ của Long Tượng Tông!”

“Lưu Thiên Thủy – tông chủ của Lưu Vân Tông!”

“Còn nữa…Vân Thiên Chân Quân -điện chủ của Vân Thiên Điện!”

Lúc này, cả bốn tông chủ đồng loạt xuất hiện khiến cả vùng núi Tứ Tượng bao trùm trong mây đen âm u.

Ông ta liếc nhìn núi Tứ Tượng đằng sau lưng, từ trong ra ngoài núi Tứ

Tượng toàn là đệ tử mặc trang phục của các gia tộc trong Tử Tượng Tổng.

Lúc này, bọn họ đều ngước mắt nhìn về phía Bạch Viêm Minh, đợi chỉ thị

của ông ta, nhưng Bạch Viêm Minh đã nhìn ra sự thấp thỏm che giấu sâu

trong đáy mắt bọn họ. Rõ ràng bốn tông hợp lại cùng đến đây đẫ khiến

các đệ tử của Tứ Tượng tông dao động.

“Rốt cuộc mình nên làm thế nào?”

Ông ta khẽ giọng lẩm bẩm, một bên là lời căn dặn của ân sư khi mất, một bên là quyết định kiên cường không đổi của đại trưởng lão Thi Mạc phải bảo vệ Diệp Thiên, ông ta thật sự không biết  nên làm thế nào.

Trong lúc ông ta im lặng, một bóng người đã bước ra từ sau lưng ông ta.

“Sáu tông Huyền Môn đã có bốn môn chủ đến đây, cảnh này thật là thú vị!”.

Người lên tiếng chính là Diệp Thiên. Cậu vỗ vai Bạch Viêm Minh, đi lướt qua bên cạnh ông ta, đến thẳng trước mặt bốn vị môn chủ, trên mặt không hề có gợn sóng nào.

“Trận chiến ngày hôm nay là chuyện của một mình Diệp Lăng Thiên tôi, dù là bất kì ai cũng có tư cách nhúng tay vào!”.

“Nếu ai còn ra tay thì sẽ là kẻ địch của Diệp Lăng Thiên tôi!”.

Bạch Viêm Minh nghe vậy thì chấn động, có chút bàng hoàng nhìn về phía Diệp Thiên.

ồng ta biết mục đích câu nói này của Diệp Thiên là để đá Tứ Tượng Tông sang một bên, chuẩn bị một mình đối mặt với bốn tông kia, không để ông ta phải khó xử.

Ông ta còn chưa kịp phản ứng, Diệp Thiên đã có động tác.

Cậu đột ngột giậm chân, trong mắt lóe lên ánh sáng thần, sức mạnh tinh thần dồi dào tạo thành bàn tay màu xanh sẫm đánh về phía trước, nhắm thẳng đến bốn vị môn chủ.

Nhìn thấy cảnh này, tất cả các tu sĩ Huyền Môn đứng ở xa quan sát đều kinh ngạc chấn động. La Thanh Hàm của nhà họ La nội môn Tứ Tượng Tông mở to mắt, không khỏi sợ hãi kêu lên.

“Anh ta định một mình nghênh chiến chính diện bốn vị môn chủ sao?”.

Mặc dù cô ta cực kì công nhận thực lực của Diệp Thiên, nhưng lúc này đây cô ta vẫn thấy cảm phục khí phách và tính cách của cậu.

Đối diện với bốn vị môn chủ mà không hề sợ hãi, dám lấy cứng chọi cứng với bọn họ, trong Huyền Môn làm gì có người trẻ tuổi nào có năng lực này.
 
Chương 2642


Chương 2642

“Diệp Lăng Thiên, cậu cũng can đảm đấy!”.

Diệp Thiên ra tay, bốn vị môn chủ đều tỏ vẻ bình tĩnh, không hề có động tác nào. Lúc bàn tay màu xanh sẫm sắp sửa đến trước mặt bọn họ, một màn chắn ánh sáng đột ngột dựng lên.

Bàn tay ánh sáng màu xanh lam đánh thẳng vào màn chắn ánh sáng.

Màn chắn ánh sáng hơi dao động, bị quyền ấn đánh lõm vào trong. Nhưng quyền ấn chỉ tiến sâu được khoảng một trượng thì không thể tiến thêm nữa, hoàn toàn bị chặn lại.

‘Hả?”.

Diệp Thiên lia mắt nhìn sang, ba bóng người đang đứng sóng vai nhau, trong mắt lóe lên ánh sáng thần.

“Ba vị trưởng lão của Thần Ý Môn đồng thời ra tay rồi!”.

Đám đông đang quan sát trận chiến thấy vậy đều kêu lên kinh ngạc. Ba người vừa ra tay chính là ba vị trưởng lão của Thần ý Môn.

Sức mạnh tinh thần của ba người nọ giống như thủy triều tầng tầng lớp lớp, ngưng tụ thành màn chắn ánh sáng trên trời, ngăn chặn một quyền của Diệp Thiên.

“Diệp Lăng Thiên, cậu mà cũng muốn giao đấu với các môn chủ, thật là không biết lượng sức mình!”.

Tam trưởng lão của Thần Ý Môn cười nhạt lên tiếng: “Đối phó cậu mà cần đến các môn chủ ra tay hay sao?”.

Ông ta dứt lời, tinh thần đột nhiên bùng nổ, giống như núi lửa phun trào.

Nhị trưởng lão và đại trưởng lão của Thần Ý Môn cũng đồng thời phối hợp, sức mạnh tinh thần cuộn trào như sóng thần. Màn chắn ánh sáng khổng lồ bỗng hóa thành tấm lưới thu nhỏ lại, ép vầng sáng màu xanh sẫm vào trong.

“Vụt!”.

Lúc này, ở trên trời đang là cuộc chiến sức mạnh tinh thần cực kì hung hãn, dòng khí mạnh mẽ tràn ra, phát ra tiếng kêu kịch liệt. Mặt đất nứt ra từng lớp, bề mặt cuộn lên, một vài tu sĩ tu vi hơi yếu quan sát trận chiến đều cảm thấy đầu óc quay cuồng, thần trí rơi vào hỗn loạn trong thời gian ngắn.

Đó chính là sự đáng sợ của tu sĩ luyện thần, nhân vật đỉnh cao giao chiến khiến tất cả mọi thứ rung chuyển, vô số tu sĩ run sợ.

“Hừ, dựa vào ba người các ông sao mà muốn ngăn tôi sao?”.

Đòn tấn công bị phá tan, Diệp Thiên chỉ cười nhạt, nhếch môi chế giễu.

Cậu chắp tay đứng đó, dưới chân không gió tự chuyển động, cơ thể chậm rãi nâng lên trời cao. Tia sáng thần trong mắt cậu chuyển từ màu xanh sẫm sang màu xanh da trời. Quyền ấn khổng lồ do sức mạnh tinh thần của cậu ngưng tụ thành cũng tỏa ra ánh sáng màu xanh lam rực rỡ. Sau đó, dòng khí mạnh mẽ lan ra, quyền ấn khổng lồ lại bắt đầu xoay tròn mãnh liệt.

“Vù vù!”.

Tiếng ma sát nổ ra, như vang lên sát bên tai tất cả mọi người. Màn chắn ánh sáng vốn cứng chắc bị quyền kình xoay tròn khoan thủng một lỗ hổng cực lớn có thể thấy bằng mắt thường.

“Cái gì?”.

Ba vị trướng lão của Thần Ý Môn đều biến sắc, Diệp Thiên lại bình thản thốt ra một chữ.

‘Phá!”.
 
Chương 2643


Chương 2643

Theo tiếng quát khẽ của cậu, màn chắn ánh sáng bằng sức mạnh tinh thần có lực phòng ngự mạnh mẽ đã bị quyền kình xuyên thủng.

Ba vị trưởng lão của Thần Ý Môn đều rên lên một tiếng, đầu óc quay cuồng, lùi ra sau, sức mạnh tinh thần cũng được thu về trong nháy mắt, rõ ràng đã bị thương.

Sau khi quyền kình của Diệp Thiên xuyên thủng màn chắn ánh sáng, thế tấn công vẫn không giảm, tiếp tục đánh thẳng về phía bốn vị môn chủ, mà người đứng mũi chịu sào chính là môn chủ Thần Ý Môn Cao Chấn Tùng.

“Hừ!”.

Cao Chấn Tùng nhìn ba vị trưởng lão trong môn phái bị Diệp Thiên đánh lùi, lửa giận đã dâng lên.

Trong mắt ông ta bỗng tỏa ra luồng sáng cầu vồng, một bàn tay màu đỏ sẫm xuyên qua không gian trên đỉnh đầu ông ta, đánh thẳng vào quyền ảnh màu xanh lam.

Cuối cùng, vị vua chiếm cứ một phương, danh tiếng lẫy lừng này cũng đã ra tay. Trận chiến sức mạnh tinh thần mạnh mẽ nhất lịch sử của tiểu thế giới sắp sửa mở màn!

“Ầm!”.

Cả khu vực xung quanh núi Tứ Tượng đều rung chuyến, một tiếng động mãnh liệt vang vọng khắp chân trời.

Hai mắt Diệp Thiên lóe lên ánh sáng xanh lam như điện, trên quyền ấn cực lớn cũng tỏa ra ánh sáng xanh lam, hầu như chiếu sáng nửa bầu trời.

Lúc này, Cao Chấn Tùng đã chắn trước mặt ba vị trưởng lão của Thần Ý Môn, ánh cầu vồng trong mắt bừng sáng. Bàn tay màu đỏ sẫm rộng mấy chục trượng ngăn chặn phía trước quyền ấn màu xanh lam, bao bọc nó ở bên trong.

Các tu sĩ dưới hoàng cấp quan sát trận chiến ờ xung quanh đều chấn động tinh thần, một sự sợ hãi tột độ dâng lên trong lòng. Trong mắt bọn họ, đất trời lúc này đã méo mó, ngay cả gương mặt của Diệp Thiên và Cao Chấn Tùng cũng không thấy rõ.

Sau sự mơ hồ ngắn ngủi, chỉ còn lại nỗi chấn động vô hạn trong lòng bọn họ. Đó chính là cuộc chiến đỉnh cao giữa hai tu sĩ luyện thần cảnh giới thiên thần.

“Diệp Lăng Thiên, thực lực của cậu quả thật xứng danh cao thủ số một giới thế tục!”.

Cao Chấn Tùng cũng không ngờ sức mạnh tinh thần của Diệp Thiên lại mạnh như vậy, ngay cả ba vị trưởng lão của Thần Ý Môn hợp sức cũng bị Diệp Thiên phá tan thế tấn công.

Ông ta nhìn về phía Diệp Thiên với ánh mắt tán thưởng, ngay sau đó đã bị sát ý ngút trời che lấp.

Tiềm lực của Diệp Thiên quá đáng sợ, kẻ địch trong bóng tối như cậu nhất định phải bóp ch3t một cách triệt để chỉ trong một lần. Nếu lần này để Diệp Thiên chạy thoát, mặc cho cậu trưởng thành thì qua mười năm, hai mươi năm nữa, e rằng tiểu thế giới sẽ không còn ai có thể chế ngự cậu. Thần Ý Môn bọn họ cũng sẽ đối mặt với một kẻ địch đáng sợ trước nay chưa từng có.

“VÙI”.

Sức mạnh tinh thần của ông ta trùng điệp, lan tỏa ra xung quanh người dưới dạng gợn sóng. Chỉ chốc lát sau, bàn tay màu đỏ sẫm bổng trở nên ảm đạm mờ nhạt. Trước mặt ông ta, một lưỡi đao gió bén nhọn dài khoảng mười mấy trượng được ngưng tụ thành thực thể.

“Thần Niệm Hóa Đao, Thu Thủy Trảm!”.

Ông ta quát khẽ, lưỡi đao gió dài mười mấy trượng bay thật nhanh từ phía sau bàn tay to lớn màu đỏ sẫm ra phía trước, xé đôi bàn tay ấy. Sau đó thế đi của nó vẫn không giảm, chém luôn cả quyền ấn màu xanh lam của Diệp Thiên ra làm đôi.
 
Chương 2644


Chương 2644

‘Hả?”.

Diệp Thiên nghiêm mặt, trong mắt cũng có vẻ hơi ngạc nhiên.

Tu vi sức mạnh tinh thần của Cao Chấn Tùng chắc chắn mạnh hơn ba vị trưởng lão của Thần Ý Môn trước kia rất nhiều, chỉ riêng một chiêu Thần Niệm Hóa Đao đã chém tan quyền kình mà cậu đánh ra một cách dê dàng. Đây cũng

là người tu luyện sức mạnh tinh thần mạnh nhất mà cậu gặp được từ giới thế tục đến tiếu thế giới, không ai sánh bằng.

“Hừ!”.

Lưỡi nhọn màu đỏ xé đôi một quyền sức mạnh tinh thần của Diệp Thiên, đã chém đến trước mặt cậu. Nhưng cậu không hề né tránh, ngược lại nhếch miệng cười, ý chí chiến đấu trong mắt tràn dâng.

“Lưỡi kiếm dung nguyên!”.

Cậu khẽ giọng lẩm bẩm, gió dưới chân dao động, lưỡi dao ánh sáng nhỏ bé màu lam nhạt phóng ra từ giữa mi mày cậu, giống như một tia laser cỡ nhỏ xuyên thẳng vào chính giữa lưỡi đao gió khổng lồ kia, đâm vào nơi phòng ngự yếu nhất của nó.

“Soạt!”.

Hai lưỡi dao ánh sáng một lớn một bé giao nhau trên không trung, nhưng lại không có dấu vết va chạm sức mạnh nào. Mọi người chăm chú nhìn lại, chỉ thấy lưỡi dao ánh sáng màu xanh lam do Diệp Thiên tung ra đã chém nát lưỡi đao khí màu đỏ, xẻ đôi nó ra từ bên trong, phá tan toàn bộ sức mạnh.

“Cái gì?”.

Cao Chẫn Tùng cũng không ngờ đến biến cố này, chỉ thấy trước mắt lóe

sáng. Bởi vì sức mạnh tinh thần của ông ta rất mạnh, cảm trí nhạy bén, do đó trong lúc nghìn cân treo sơi tóc, ông ta đã dùng sức mạnh tinh thần di chuyển cực nhanh, vất vả tránh xa nửa thước, nhưng chỉ nữa thước đỡ giúp ông thoát khỏi Qủy Môn Quan.

Ông ta chỉ cảm thấy cánh tay trái của mình lành lạnh, ống tay áo đứt ngang vai, một dòng máu chảy xuống dọc theo cánh tay ông ta.

Nhiều tu sĩ đứng xem chiến đều cảm

thấy rét run, cao thủ của Thần Ý Môn thì không ai tin nổi. Nơi vai Cao Chấn Tùng có một vết thương ghê rợn, sâu tới tận xương, máu chảy ròng ròng.

Cao Chấn Tùng đứng sững tại chỗ, cảm thấy không tin được.

Nếu không phải lúc nãy ông ta quyết đoán di chuyển sang bên cạnh, e rằng bây giờ ông ta không chỉ bị thương ở bên vai, mà sợ là cả cánh tay cũng không còn.

Ông ta không thể tưởng tượng, một người phàm xuất thân từ giới thế tục lại có sức mạnh tinh thần khủng khiếp đến vậy. Mặc dù lưỡi dao khí màu xanh lam to cỡ bàn tay có diện tích không lớn, nhưng tốc độ và lực xuyên thấu lại hiếm thấy trên đời, ngay cả ông ta cũng không thể không thán phục.

Sau cơn bàng hoàng ngắn ngủi, ông ta đột nhiên phản ứng lại. Lưỡi dao ánh sáng màu xanh lam dừng ở trước mặt ông ta mấy chục trượng, treo lơ lửng trên không, bất cứ lúc nào cũng có thể phát động tấn công.

Lúc này, ông ta cũng không quan tâm đến mặt mũi và uy nghiêm của môn chủ một môn phái nữa, lập tức lùi về sau ba bước, ánh mắt nhìn sang ba vị môn chủ còn lại.

“Ba vị môn chủ, các người cũng thấy tu vi của thằng nhóc này rồi đấy, quả thật vượt ngoài sức tưởng tượng. Nếu một mình tôi đối phó với cậu ta thì e rằng rất khó khăn, chi bằng các ông cùng ra tay, trấn áp rồi giết chết cậu ta!”.
 
Chương 2645


Chương 2645

Lạc Vô Cực, Lưu Thiên Thủy nghe vậy đều gật đầu. Bọn họ cũng cảm nhận được sức mạnh to lớn tiềm tàng trong cơ thể của Diệp Thiên, tự nhủ cho dù mình ra tay, trong tình huống một chọi một chưa chắc có thể thắng.

Hôm nay bọn họ đến đây là đế giết chết Diệp Thiên, chứ không phải để đấu võ luận đạo, đương nhiên sẽ không tuân theo quy tắc một chọi một. Giết chết Diệp Thiên một cách gọn gàng dứt khoát mới là mục đích cuối cùng của bọn họ.

“Cao môn chủ, tôi đến giúp ông một tay!”.

Lạc Vô Cực quát khẽ một tiếng, thân mình bỗng to ra, cơ bắp cuồn cuộn. Từ một người đàn ông cao gần hai mét bỗng chốc to ra gần bốn mét, giống như một ngọn tháp sắt cỡ nhỏ, đứng sừng sững giữa đất trời.

Ông ta giậm chân lên mặt đất, mảnh đất dài mấy chục trượng lập tức lún xuống. Ống ta xuyên thẳng vào không trung giống như mũi tên rời cung, hai nắm đấm sắt đã nắm chặt trước ngực, tung một quyền về phía Diệp Thiên.

Một quyền của ông ta không hề nương tay, sức mạnh x4c thịt và chân lực tu luyện của bản thân ông ta kết hợp một cách hoàn hảo, thế như chẻ tre. ông ta đánh ra một quyền, mặt đất ở cách xa trăm mét cũng không chịu nổi áp lực, lập tức cuộn lên. Núi Tứ Tượng nguy nga cũng lung lay sắp đổ trước quyền kình điên cuồng.

Mái tóc đen của Diệp Thiên tung bay, quần áo bay phần phật. Cậu nhìn thấy Lạc Vô Cực đánh tới một quyền, không hề do dự mà bay thẳng lên, cũng tung ra một quyền.

“Vù!’

Trong lúc Diệp Thiên vung cánh tay, tiếng nổ kịch liệt vang lên, cơ thể cậu thoáng chốc phá vỡ chướng ngại âm thanh, một quyền va chạm với đòn tấn công của Lạc Vô Cực.

“Ầm ầm ầm!”.

Hai người chỉ đối chọi một quyền với nhau, nhưng lại vang lên ba tiếng nổ cùng lúc. Khí quyển cũng không chịu nổi sức mạnh điên cuồng như vậy nên phát ra tiếng than khóc. Khe nứt khí quyển lan ra bốn phía, dường như không chịu nổi sức nặng.

“Diệp Lăng Thiên, nộp mạng đi!”.

Ngay lúc này, Cao Chấn Tùng cũng xông tới lần nữa, sức mạnh tinh thần ngưng tụ thành búa tay màu đỏ sẫm, đập về phía lưng Diệp Thiên. Diệp Thiên vừa đối kháng x4c thịt với Lạc Vô Cực, vừa khống chế lưỡi dao dung nguyên hóa giải đòn tấn công của Cao Chấn Tùng một lần nữa. Trên bầu trời bổng chốc hình thành thế giằng co.

Lưu Thiên Thủy nhìn thấy cảnh này, con ngươi trong mắt co lại. Giây lát sau, ông ta chuẩn bị bay lên đón đỡ, đang định ra tay thì không biết ông ta nghĩ tới chuyện gì mà đột nhiên dừng bước, nhìn về phía Vân Thiên Chân Quân ở bên cạnh.

“Vân điện chủ, ông không định ra tay sao?”.

Ánh mắt ông ta lóe sáng, hỏi với vẻ kì quái.

Vân Thiên Chân Quân chắp hai tay sau lưng, trên mặt có ý cười nhàn nhạt, nghe thấy Lưu Thiên Thủy hỏi mới trả lời: “Diệp Lăng Thiên là kẻ địch của tiểu thế giới, đương nhiên tôi sẽ ra tay. Đi thôi, chúng ta cùng nhau giải quyết cậu ta, tránh để gây ra nhiều hỗn loạn hơn”.

Lúc này, Vân Thiên Chân Quân mang đến cho Lưu Thiên Thủy cảm giác cực kì quái lạ, nhưng ông ta lại không thể tìm hiếu đến cùng, chỉ đành gật đầu.

Ông ta vừa bước lên trước một bước, chân lực còn chưa ngưng tụ, đúng lúc đó đột nhiên xuất hiện biến cố khác thường.

“Xùy!”.

Một tiếng cười khẽ vang lên, cơ thể ông ta khựng lại, nhìn xuống ngực mình.
 
Chương 2646


Chương 2646

Một bàn tay trắng ngần thon dài xuyên qua ngực ông ta, giữa lòng bàn tay nắm trái tim đỏ tươi vẫn còn đang đập của ông ta.

Ồng ta kinh hãi quay đầu lại, Vằn Thiên Chân Quân đứng ở sau lưng, trên mặt tràn ngập vẻ dữ tợn trước nay chưa từng thấy.

“Xin lỗi, hôm nay dù là ông hay là Diệp Lăng Thiên đều phải chết ở nơi này!”.

Trong phút chốc, tất cả rơi vào lặng Im.

“Vụt!”.

Bàn tay trắng nõn thon dài đâm xuyên từ đằng sau Lưu Thiên Thủy ra trước ngực, một quả tim đỏ tươi còn đang đập được nắm chặt trong tay.

Cơ thể Lưu Thiên Thủy cứng đờ, không thể tin nổi nghiêng đầu nhìn lại.

Kẻ đẫ ra tay với ông ta chính là một trong những nhân vật máu mặt của tiểu thế giới, điện chủ Vân Thiên Điện – Vân Thiên Chân Quân.

Trong mắt ông ta lộ ra vẻ sợ hãi và khó hiếu. Ông ta không hiểu vì sao Vân Thiên Chân Quân lại đột nhiên ra tay với ông ta. ông ta sợ hãi vì sao Vân Thiên Chân Quân đánh lén, ông ta lại không thế đề phòng, thậm chí ngay cả chân lực của ông ta còn chưa kịp phòng ngự đã bị Vân Thiên Chân Quân xé nát.

ồng ta biết có lẽ thực lực cứng của mình vẫn còn chút khoảng cách với Vân Thiên Chân Quân, nhưng chắc chắn không đến nỗi bị Vân Thiên Chân Quân đánh lén mà không thể phòng bị. ồng ta không rõ, rốt cuộc tu vi thực lực của Vân Thiên Chân Quân đã đạt đến trình độ nào.

Vân Thiên Chân Quân lại không giải đáp nghi vấn cho ông ta, mà chỉ mỉm cười. Nụ cười ấy lại mang theo vẻ dữ tợn lạnh lùng khó có thế hình dung.

“Xin lỗi, hôm nay dù là ông hay Diệp Lăng Thiên đều phải chết ở nơi này!”.

Dứt lời, ông ta đột nhiên bóp mạnh tay. Trái tim của Lưu Thiên Thủy trong tay ông ta bị bóp nát vụn, máu bắn tung tóe. Lưu Thiên Thủy còn không kịp hét lên, ánh sáng trong mắt đã tắt lịm, sự sống biến mất.

Đám đông nhìn thấy cảnh này thì vô cùng chấn động, không thế dời sự chú ý đi chỗ khác nữa. Một người cầm lái của sáu tông Huyền Môn, một trong những nhân vật đứng đầu tiểu thế giới lại chết như vậy sao?

Hơn nữa còn chết một cách ly kì như vậy, dễ dàng như vậy?

Sau thời gian im lặng ngắn ngủi, giữa liên quân của bốn tông bỗng vang lên tiếng hét kinh hãi. Cao Hách nhìn về phía Vân Thiên Chân Quân với ánh mắt khó tin, gào lên đến mức sắp rách cả cổ họng: “Vân điện chủ, ông đang làm gì vậy?”.

Vẻ mặt Vân Thiên Chân Quân đầy lạnh lùng, cánh tay rung lên, thi thể của Lưu Thiên Thủy thuận thế tuột xuống, rơi từ trên trời xuống đất.

ông ta liếc xéo Cao Hách, ánh mắt đầy sâu xa: “Tôi đang làm gì ư? Chuyện này không đáng để suy nghĩ sâu xa”.

“Nhưng có lẽ cậu không sống được đến lúc biết đáp án đâu!”.

Ông ta vừa dứt lời, một bàn tay khác cách hắn rất gần bỗng chém theo hướng ngang. Một luồng gió lớn mạnh mẽ đánh tới, hắn còn chưa kịp phản ứng đã cảm thấy cổ mình lạnh lẽo, máu phun ra.

“Xoẹt!”.

CỔ họng hắn bị cắt đứt hoàn toàn, hắn chỉ có thể bịt vết thương đang không ngừng trào máu, sợ hãi nhìn sang bên cạnh mình. Thiếu điện chủ Vân Thiên Điện Vân Đoạn Không vẫn đang giữ tư thế chém ngang, ánh mắt lạnh lùng.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom