Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!
Chương 2807


Chương 2807

“Xem ra cái gọi là trăm năm nhà họ Cố cũng chỉ là dát vàng lên mặt mình mà thôi!”.

Cậu nói xong thì kéo Cố Giai Lệ đi, ngồi xuống chiếc ghế dài trước biệt thự nhà họ Cố.

“Nếu Cố Hoài CỔ đã muốn gặp chúng tôi thì bảo ông ta tự ra đây đi!”.

“Bảo chúng tôi chủ động đến thăm hỏi, ông ta còn chưa đủ tư cách!”.

Diệp Thiên và Cố Giai Lệ ngồi trên ghế dài, ngồi bắt chéo chân không kiêng kỵ gì, những lời cậu nói trực tiếp khiến đám người Cố Tử Kỳ, Cổ Lăng Hiên kinh ngạc.

Nhất là Cố Tử Kỳ, từ trước đến giờ, cô ta trấn giữ Tây Âu, mặc dù chỉ là một người con gái thuộc đời thứ ba nhà họ Cố, nhưng về học thức hay thủ đoạn đều thuộc hạng đỉnh cao. Cô ta được lão gia tử nhà họ CỐ khen ngợi, đứng tên gần năm mươi phần trăm sản nghiệp nhà họ Cố và đứng đầu quản lý, xí nghiệp nhà họ Cố cũng hoạt động đâu ra đó dưới sự nắm quyền của cô ta, phát triển vô cùng thịnh vượng.

Vài năm nay, cô ta từng gặp không ít thiên kiêu anh tài, nhưng chẳng ai không biết trời đất dày như Diệp Thiên.

Không chỉ gọi thẳng tục danh Cố Hoài Cổ, mà còn muốn Cố Hoài Cổ chủ động đến tìm ngay tại lâu đài nhà họ Cố, thái độ đảo khách thành chủ như vậy thì không thể dùng từ “ngạo mạn” để hình dung được nữa, quả là mất trí điên rồ.

Nhìn khắp Tây Âu này, người thuộc thế trẻ dám yêu cầu Cố Hoài Cổ chủ động gặp mặt mình thì còn chưa ra đời đâu, Diệp Thiên chỉ là một tên nhóc hôi sữa đến từ Hoa Hạ, có đức gì lại dám ngạo mạn như vậy chứ?

Cố Lăng Hiên không chịu đựng được nữa, muốn phát giận thì Cố Tử Kỳ – thân là nhân vật thống lĩnh nhà họ Cố đời thứ ba lại vươn tay ra, ngăn cản Cố Lăng Hiên.

Cô ta nhìn Diệp Thiên, đôi mắt khẽ lóe sáng đầy lạnh lùng.

“Cậu bạn trẻ này, không biết xưng hô thế nào?”

Diệp Thiên chưa từng liếc nhìn Cố Tử Kỳ, lạnh nhạt nói: “Diệp Thiên?”

“Diệp Thiên?

Nghe thấy câu trả lời của Diệp Thiên, Cố Tử Kỳ hạ giọng thì thầm tựa như đang suy tư gì đó, trong vòng quan hệ của Cố Giai Lệ, nào có nhân vật lợi hại tên Diệp Thiên chứ.

Một lúc sau, cuối cùng cô ta cũng đáp lại, ánh mắt có chút khinh thường.

“Diệp Thiên? Tôi còn tưởng là nhân vật nổi danh nào tới thăm, thì ra cậu chính là Diệp Thiên!”

Diệp Thiên nghe vậy, khẽ nâng mắt, cười như không cười.

“Nghe giọng điệu của cô… hình như đã biết tôi là ai rồi?”

Cố Tử Kỳ khẽ nhếch miệng đầy thâm ý, khẽ hé miệng.

“Nhà họ Cố tôi tuy ở Tây Âu nhưng vẫn có mạng lưới tình báo nắm giữ tình hình trong Hoa Hạ!”

“Quan hệ của cậu và Cố Giai Lệ, chúng tôi biết rõ rành rành, chỉ là với thân phận của cậu, nói chuyện như vậy ở nhà họ Cố tôi thì có chút không thích hợp nhỉ?”

Ánh mắt cô ta lấp lánh, nhìn thẳng Diệp Thiên, sự coi thường càng rõ rệt hơn.

“Ồ?”

Nhìn thấy dáng vẻ Cố Tử Kỳ như vậy, Diệp Thiên lại có chút nghi hoặc. Nghe giọng điệu Cố Tử Kỳ thì có vẻ như biết cậu là ai, nhưng nếu đám người Cố Tử Kỳ biết rõ thân phận thật sự của cậu thì lúc này hẳn sẽ không có thái độ này, đừng nói là Cố Tử Kỳ, cho dù là người đứng đầu nhà họ Cố như Cố Hoài Cố cũng sẽ bước ra khom người cúi chào.
 
Chương 2808


Chương 2808

Nhưng phản ứng lúc này của Cố Tử Kỳ, lại khác hoàn toàn tưởng tượng của Diệp Thiên, rõ ràng Cố Tử Kỳ không hề biết thân phận thật sự của cậu.

Cậu lại vô cùng tò mò, nghe giọng điệu Cố Tử Kỳ thì giống nhưng nhận ra cậu, nhưng rốt cuộc cả nhà họ Cố này đã nắm giữ được tài liệu nào về cậu?

Trong lúc cậu đang nghi ngờ, phía trước truyền đến âm thanh xôn xao, chỉ nhìn thấy một người trung niên, bước đi

như rồng như hổ, từ trong đám người bước ra, đi đến nơi này đứng ngay phía trước Diệp Thiên và Cố Giai Lệ.

Nhìn thấy người này xuất hiện, Cố Giai Lệ đột nhiên siết chặt tay, cảm xúc kích động.

Diệp Thiên cũng nâng mắt nhìn người trung niên, lập tức đã biết rõ thân phận người này.

Gia chủ hiện tại của nhà họ Cố – Cố Bân, cũng chính là bố ruột của Cố Giai Lệ.

“Bác cả!”

Cố Tử Kỳ và Cố Lăng Hiên đều khẽ cúi đầu với Cố Bân, giọng điệu vô cùng tôn kính.

Nhà họ Cố hiện tại, ngoại trừ ông cụ Cố Hoài CỔ, Cố Bân sẽ là người giải quyết hầu hết những chuyện bên ngoài, với địa vị cao như vậy có thể biết được, gần như một câu của ông ta là đã có thể quyết định được tương lai của mọi người nhà họ Cố.

Cố Bân gật đầu, sau đó ánh mắt liếc nhìn Diệp Thiên và Cố Giai Lệ, sâu nơi đáy mắt mang theo cảm giác áp lực kinh khủng từ người bề trên.

Một lúc sau, ông ta mới lên tiếng.

“Giai Lệ, con có thể đến, bố thật sự rất vui!”

“Ông nội con rất nhớ con, trước giờ ông ấy đều rất muốn gặp con!”

Cố Bân nhìn Cố Giai Lệ, ánh mắt dịu dàng, vô cùng nhẹ nhàng đôn hậu.

“Giai Lệ, cho dù con có bất mãn với bố, nhưng ông nội con thì không có lỗi gì cả!”

“Ông ấy tuổi cũng đã lớn, hôm nay rất muốn được gặp cháu gái, con có thể đi gặp ông ấy một lần không?”

Cố Bân tiến lên đã xúc động, dùng chiêu bài tình cảm, những lời như vậy khiến Cố Giai Lệ nhất thời không biết nên đáp lại ra sao, còn Diệp Thiên thì vẻ mặt mặt thản nhiên, yên lặng nhìn màn biểu diễn của Cố Bân.

Người này tuy nhìn có vẻ rất trọng tình cảm, nhưng với Diệp Thiên, gần như chỉ liếc mắt thôi là cậu đã nhìn thấu sự lạnh lùng sâu trong ánh mắt Cố Bân.

Người này, đối với Cố Giai Lệ, không có quá nhiều tình cảm! Vừa nghĩ đến đây, trong lòng Diệp Thiên lại càng thêm coi thường.

Xem ra nhà họ Cố ở Tây Âu này, cũng chẳng hề thành tâm thành ý mời CỐ Giai Lệ đến, lúc này bọn họ lựa chọn muốn để Cố Giai Lệ nhận tổ quy tông, ắt hẳn có mục đích khác.

Trong lòng cậu đương nhiên đã có tính toán, lập tức vỗ vai Cố Giai Lệ, cười nhạt nói: “Giai Lệ, nếu lão già Cố Hoài Cổ kia đã gọi em đến gặp mặt, thì cứ đi đi!”

“Yên tâm, mọi việc đã có anh!”

Đối với Diệp Thiên, Cố Giai Lệ tin tưởng một trăm phần trăm, cô biết Diệp Thiên làm vậy, ắt sẽ có nguyên do, không do dự mà lập tức đứng dậy.
 
Chương 2809


Chương 2809

“Dẫn đường đi!”

Ánh mắt Cố Bân lóe sáng, nghe thấy Diệp Thiên gọi thẳng tục danh của Cố Hoài CỔ, ánh mắt ông ta lập tức giận dữ, nhưng nghĩ đến kế hoạch tương lai nhà họ Cố, ông ta vẫn không nổi giận, chỉ khẽ cười với Cố Giai Lệ.

“Đi thôi Giai Lệ, bố đưa con qua!”

Lúc chuẩn bị đi, ông ta ra hiệu với Cố Tử Kỳ và Cố Lăng Hiên rồi mới đưa CỐ Giai Lệ rời đi, mà tất cả mọi việc đều lọt vào mắt Diệp Thiên.

Đám người Cố Bân vừa rời đi, Cố Tử Kỳ đã quét mắt nhìn thẳng Diệp Thiên, giọng điệu đột nhiên lạnh lùng.

“Diệp Thiên, tôi gọi cậu một tiếng cậu Diệp nhé!”

“Quan hệ giữa cậu và Giai Lệ thế nào thì tôi biết rất rõ, cậu và cô ấy từng là thanh mai trúc mã, đã từng sống với Giai Lệ một thời gian!”

“Sau đó, đột nhiên cậu rời đi một khoảng thời gian dài, tiếp đó lại gặp lại Giai Lệ ở Lư Thành tỉnh Xuyên, Hoa Hạ, cùng học cấp ba, thành tích ở trường xuất sắc, cũng xem như là nhân vật nổi

“Đáng tiếc, sau này đột nhiên lại bỏ học, bỏ dở chuyện học, rồi ở tỉnh Xuyên gần như không có tin tức của cậu, những thông tin này thì tôi nói đúng chứ?”

Từng câu từng chữ của cô ta thuộc như lòng bàn tay, tựa như muốn lôi hết tất thảy chuyện cũ của Diệp Thiên ra.

Mà Cố Lăng Hiên bên cạnh thì vẻ mặt lạnh nhạt, ánh mắt khinh thường.

Lúc này, Diệp Thiên mới hiểu, tại sao Cố Tử Kỳ lại nhận ra cậu.

Cố Tử Kỳ biết, chẳng qua đó chỉ là thân phận và hành động ngoài mặt khi Diệp Thiên ở Lư Thành mà thôi.

Nhà họ Cố tuy xưng hùng ở Tây Âu, đứng đầu giới thượng lưu, nhưng nói đến cùng, căn cơ của bọn họ là ở Tây Âu, tuy vươn tay được đến Hoa Hạ, nhưng mức độ sâu cạn những vấn đề hay thông tin liên quan thì đã ít lại càng ít hơn.

Bọn họ ở tỉnh Xuyên, đương nhiên đã điều tra rất nhiều chuyện của Diệp Thiên, nhưng có thể có được, chẳng qua chỉ là mấy tin tức không quan trọng của Diệp Thiên, thậm chí ngay cả thân phận Diệp Thiên là cậu Diệp tỉnh Xuyên cũng không biết, nói chi đến chủ tịch tập đoàn Lăng Thiên và người mạnh nhất thế giới?

Mới đầu bọn họ đã bắt tay điều tra sai hướng rồi, chỉ điều tra những chuyện khi Diệp Thiên là học sinh ở tỉnh Xuyên, nhưng về những chuyện sau này của Diệp Thiên, bọn họ muốn điều tra sâu hơn thì lại bị rất nhiều thứ ở tỉnh Xuyên cùng cản trở, chỉ có thể có được đáp án mơ hồ như vậy.

Tỉnh Xuyên, là địa bàn của Diệp Thiên, điều tra Diệp Thiên ở tỉnh Xuyên thì có thể nghĩ được sự cản trở thế nào, như hiện tại nhà họ Cố cũng chỉ biết được những thông tin cỏn con của Diệp Thiên mà thôi.

Biết được mức độ thông tin của nhà họ Cố, trong lòng Diệp Thiên lại càng khinh thường nhà họ Cố ở Tây Âu này, nhưng ngoài mặt cậu lại không tỏ vẻ gì, chỉ lạnh nhạt nói: “Cô muốn nói gì?”

Ánh mắt Cố Tử Kỳ không hề đùa cợt, trái lại, ánh mắt vô cùng chân thành.

“Cậu Diệp, bản thân có bản lĩnh thế nào, tự cậu hẳn phải biết rõ hơn ai hết!”

“Tôi biết, giữa cậu và Giai Lệ, có chút tình cảm đặc biệt từ nhỏ, nhưng cậu cảm thấy, chỉ dựa vào thân phận thanh mai trúc mã của Giai Lệ, thì có thế vì cô ấy chống đỡ cả bầu trời sao?”

Ánh mắt Cố Tử Kỳ trong suốt, tiếp tục nói: “Bác cả đã nói với tôi, lần này cậu đi cùng Giai Lệ, dũng khí quyết chí vì tình yêu như vậy thì Cố Tử Kỳ tôi thán phục, nhưng rốt cuộc hiện thực rất tàn khốc!”
 
Chương 2810


Chương 2810

Cố Tử Kỳ buông tay, mặt hướng về trang viên biệt thự to lớn mấy nghìn mét vuông.

“Nơi này chỉ là một góc non sông của nhà họ Cố tôi, tài lực và nhân lực nhà họ CỐ tôi vượt xa những gì trước mắt cậu hiện giờ!”

“Cố Giai Lệ thân là người nhà họ Cố tôi, cho dù thân phận lúc trước của cô ấy ra sao, có quay về hay không thì chung quy cũng là máu mủ nhà họ Cố tôi!”

“Mà chúng tôi là người nhà cô ấy, cũng đã tìm cho cô ấy một mối hôn sự rồi!”

Cô ta lấy ra một tấm chi phiếu từ trong người, con số lên đến năm mươi triệu.

“Diệp Thiên, cậu có thể xem như là lời khuyên của tôi, cũng có thể xem như là tôi cầu mong, từ bỏ đi, lập tức quay về Hoa Hạ, cậu không nhất thiết phải kiên trì vì thứ tình cảm không thể bảo vệ được!”

“Tôi tin cậu là người thông minh, biết chọn lựa thế nào, nếu cậu tiếp tục kiên trì, chắc chắn cậu không thể gánh vác nối hậu quả!”

Cô ta thản nhiên đứng bên cạnh Diệp Thiên, ánh mắt chỉ có sự chân thành.

Cô ta không khinh thường Diệp Thiên, mà vì thật sự không muốn Diệp Thiên nhất thời kích động mà hủy hoại bản thân, xã hội hiện tại, thanh niên bất chấp tất cả vì tình yêu như Diệp Thiên cũng không có bao nhiêu người.

Diệp Thiên nhìn ánh mắt Cố Tử Kỳ, nhân vật cỡ như cậu, đương nhiên có thế nhận ra được Cố Tử Kỳ thật sự là nói thật lòng, thật sự lo lắng cho cậu.

Thoáng chốc, cậu lại có chút hảo cảm với Cố Tử Kỳ.

“Vốn dĩ tôi cho rằng thế hệ trẻ nhà họ Cố là một đám bỏ đi, không ngờ nhà họ Cố lại còn có người sáng suốt như cô, thú vị thật!”

Cậu thả lỏng hai tay, duỗi thẳng lưng.

“Lời khuyên của cô, tôi đã nhớ rồi, nhưng bản lĩnh của tôi, không phải thứ cô có thể tưởng tượng được!”

“Đến bây giờ, mà cô cũng không biết rốt cuộc tôi là ai!”

Lúc này, ánh mắt Diệp Thiên có vẻ thản nhiên chưa từng có, mà Cố Tử Kỳ đứng phía trước Diệp Thiên thì chỉ cảm thấy giật mình trong lòng.

Ánh mắt cô ta tựa như Diệp Thiên bỗng chốc đã biến thành thần linh cao cao tại thượng, nhìn xuống chúng sinh vậy! Nhưng cảm giác này, chẳng qua chỉ kéo dài một lát, cô ta lập tức lắc đầu, cảm thấy nực cười, bản thân sao lại có “ảo giác” kỳ lạ như vậy?

Người trước mặt chẳng qua chỉ là một đứa trẻ mồ côi thanh mai trúc mã của Cố Giai Lệ, sau này nhân duyên xảo hợp gặp là mà thôi.

Nghĩ đến lời của Diệp Thiên, cô ta khẽ lắc đầu, ánh mắt thương hại và đồng tinh giảm bớt vài phần, rút lại tấm chi phiếu kia.

“Diệp Thiên, những gì tôi nói với cậu đều là lời thật lòng, là tốt cho cậu thôi!”

“Trên thế giới này, không có thực lực, mà chỉ có kiêu ngạo và liều lĩnh, thì chẳng có tác dụng gì!”

“Tấm chi phiếu này, khi cậu rời khỏi Luân Thành thì sẽ có tác dụng, nếu cậu nghĩ thông rồi thì có thể tìm tôi bất cứ lúc nào!”

“Nhưng trước lúc đó, tôi khuyên cậu, đừng nên làm những chuyện ngu ngốc!”
 
Chương 2811


Chương 2811

Nói xong, cô ta quay người rời đi, cũng không quan tâm gì đến Diệp Thiên.

Còn Diệp Lăng Hiên thì lạnh lùng liếc nhìn Diệp Thiên, khẽ hừ lạnh một tiếng.

“Tên họ Diệp kia, chị tôi có thể nói với cậu đến nước này là chị ấy đã rất nhân từ rồi, là muốn cậu biết khó mà lui!”

“Nhưng nếu cậu tiếp tục không biết sống chết, còn muốn ngoan cố đến cùng, đến lúc xảy ra chuyện thì e rằng sẽ khiến cậu cảm thấy tuyệt vọng thôi!”

Cậu ta vừa dứt lời cũng rời đi theo Cố Tử Kỳ, còn thanh niên tóc vàng đi theo Cố Tử Kỳ lại liếc nhìn Diệp Thiên, cũng khẽ lắc đầu, rồi rời đi, chỉ để lại một mình Diệp Thiên.

Diệp Thiên khẽ vươn vai, hai tay gác trên ghế dài, từ trong lời nói của Cố Tử Kỳ, cậu đã nắm được thông tin chính yếu, đó là nhà họ Cố đã sắp xếp cho Cố Giai Lệ một mối hôn sự.

Nghe giọng điệu của bọn họ thì đối tượng kết hôn của Cố Giai Lệ, dù là gia thế hay bối cảnh đều không hề kém nhà họ Cố, thậm chí còn vượt bậc.

Chỉ dựa vào điểm này, Diệp Thiên đã không còn chút hảo cảm nào với nhà họ Cố.

“Đã gần hai mươi năm không hề xuất hiện, hôm nay vừa xuất hiện đã định chuyện kết hôn cho Cố Giai Lệ, khiến cô trở thành một quân cờ quyền lợi của nhà họ Cố, đúng là thủ đoạn “cao minh”!”

Diệp Thiên không ngừng cười lạnh trong lòng, sau đó cậu đứng dậy, nhìn chân trời phía Đông, bỗng quỳ một gối xuống.

“Dì Tiêu, lời dì lúc lâm chung, Tiểu Thiên không dám làm trái!”

“Nhưng mọi người trong nhà họ Cố này thực sự khiến người ta quá thất vọng, lần này đến Luân Thành, cháu sẽ khiến toàn bộ nhà họ Cố từ trên xuống dưới phải trả giá vì những gì bọn họ đã làm lúc trước và cả hôm nay!”

“Tiểu Thiên tạ tội với dì!”

Nói xong, Diệp Thiên cúi người xuống đất! ở phía xa, Cố Tử Kỳ và cố Lăng Hiên đúng lúc nhìn thấy cảnh này, CỐ Lăng Hiên lập tức cười thành tiếng.

“Chị, chị xem cái tên nhà quê kia kìa, tự thấy mình vô năng, nên bắt đầu cầu trời lạy đất rồi!”

Ánh mắt Cố Tử Kỳ lạnh lùng, lắc đầu: “Tự mình thực lực không đủ, có đi cầu thần bái Phật cũng chẳng có tác dụng!”

“Nếu cậu ta cố chấp còn muốn ở lại nhà họ CỐ, thì những đả kích sau này phải chịu, e là cả đời này cậu ta cũng không thể ngóc đều dậy nổi!”

Trên đời có rất nhiều kẻ không phục, nhưng cuối cùng người thực sự có thể chịu đựng được khó khăn, lên như diều gặp gió, thì có mấy người?

Theo cô ta thấy, Diệp Thiên chẳng qua chỉ là một người vô cùng bình thường không đáng nhìn trong biển người mà thôi! Diệp Thiên dập đầu cúi lạy xong, thì ngồi lại trên ghế dài, cậu không hề lo lẳng cho an nguy Cố Giai Lệ, trên người Cố Giai Lệ, cậu sớm đã đánh dấu tinh thần lên trên, một khi có chuyện gì xảy ra, cậu sẽ biết đầu tiên.

Mấy phút trôi qua, Cố Giai Lệ vẫn chưa ra khỏi biệt thự nhà họ Cố, nhưng Cố Bân lại dẫn theo mấy người khí thế hùng hổ đến, đứng trước mặt Diệp Thiên.

Ông ta chẳng buồn liếc nhìn Diệp Thiên, lập tức nâng tay, nhóm người đi theo phía sau mở hai vali bằng da ta, đế trước mặt Diệp Thiên.

Trong vali bằng da này chứa một đống tiền bảng Cậu, Diệp Thiên tính toán thì tổng số tiền bảng Cậu trong hai vali này cộng lại cũng có thể đổi được hai mươi triệu tiền Hoa Hạ rồi.
 
Chương 2812


Chương 2812

Cố Bân chắp tay sau lưng, lạnh giọng nói: “Kể từ hôm nay, không được liên lạc gì đến Giai Lệ nữa, cũng không được hỏi bất cứ chuyện gì của nó nữa!”

“Đống tiền này, sẽ thuộc về cậu!”

Giọng điệu ông ta không hề có ý thương thảo bàn bạc, mà hoàn toàn là giọng điệu ra lệnh, cảm giác áp lực đè nén trong một thời gian dài sôi sục.

Nếu như người bình thường ở đây, thì bây giờ đã rút lui ngay rồi, trong lòng đã bắt đầu run sợ rồi.

Nhưng Diệp Thiên lại chỉ cười nhạt một tiếng.

“Không hổ là người một nhà, cháu gái của ông, lúc nãy cùng hành động y hệt vậy, đưa cho tôi chi phiếu một triệu, bây giờ lại đến lượt ông!”

Cố Bân không hề quan tâm giọng điệu châm chọc của Diệp Thiên, chỉ lạnh nhạt nói: “Thế giới này, mỗi người đều có một cái giá riêng, còn cậu, chỉ đáng hai mươi triệu thôi!”

“Nói thật cho cậu biết, nếu không phải vì cậu và Giai Lệ là thanh mai trúc mã, thì khi cậu vừa xuống máy bay đã bị xóa bỏ ngay lập tức rồi!”

“Đây chính là cơ hội cuối cùng mà tôi và nhà họ Cố cho cậu, cậu còn trẻ, còn có tương lai sau này, tuyệt đối đừng chọn sai!”

Diệp Thiên nghe vậy, lập tức nhếch miệng cười.

“Cho tôi cơ hội sao?”

Cậu nâng mắt, nhìn Cố Bân, ánh mắt không còn chút ấm áp nào.

“Nếu ông đã thích cho người khác cơ hội vậy tôi cũng cho ông một cơ hội!”

“Đợi Giai Lệ đi ra, ông lập tức quay về Hoa Hạ cùng chúng tôi, đến trước mộ dì Tiêu ba vái chín lạy, thì thôi tha cho nhà họ Cố các người một mạng, thế nào?”

Ba ngày nay, Diệp Thiên không hề rời đi cùng Cố Giai Lệ, mà lại ở lại Lâu đài nhà họ Cố, Cố Bân sắp xếp cho cậu và Cố Giai Lệ một phòng.

Diệp Thiên ở nhà họ Cố ăn uống thoải mái, đối với mấy lời trước đó của đám người Cố Bân, tựa như hoàn toàn chưa từng để tâm, càng khiến mấy người cố Tử Kỳ nhà họ cố đều có ý kiến với cậu, chỉ chỏ sau lưng cậu.

Nhưng cậu lại không quan tâm, cậu đợi chờ đại thọ ba ngày sau của Cố Hoài CỐ, ngày hôm đó, cậu sẽ đè chết nhà họ Cố trên sàn! Mà hai ngày nay, cậu cũng bắt đầu điều tra chuyện hang ma phương Tây, mà theo như cậu biết, người từng đi qua hang ma phương Tây, lúc này đang ở trong một pháo đài tăm tối cách Luân Thành chưa đến trăm cây số.

Đối với người này, cậu chỉ cần vừa suy nghĩ thì đã có thể điều động người này đến, nhà họ Cố bên này tuy đã tiêu tốn đến mấy ngày, nhưng thật ra cũng không làm chậm trễ chuyện cứu Hoa Lộng Ảnh về.

Mà vào ngày thứ hai này, cũng là trước đại thọ Cố Hoài Cổ một ngày, quả không sai, ông lão bảy mươi này lại còn hẹn gặp cậu, hơn nữa còn đích thân đến cửa.

Trong phòng làm việc, một ông lão đeo kính gọng vàng, đang ngồi trước bàn sách, ánh mắt thâm thúy, vừa nhìn đã biết là nhân vật thông tuệ ở địa vị cao đã lâu.

Ông ta lật xem sách tâm lý học của Maslovv trước mặt “Cảnh giới đời người có thế đạt được”, ánh mắt càng lúc càng sáng.

“Thật không ngờ, tính tình con gái Tiểu Bân lại bướng bỉnh như vậy!”
 
Chương 2813


Chương 2813

Ông lão chính là Cố Hoài Cổ, ông cụ nhà họ Cố, người chịu trách nhiệm quyết định cuối cùng mọi chuyện lớn nhà trong nhà họ Cố.

Hai ngày nay, có thể nói là ông ta dùng hết tất cả vốn liếng, vẫn luôn đánh vào tình cảm, nhưng không hiểu sao Cố Giai Lệ lại như nước đổ lá môn, từ đầu đến cuối cũng chưa từng gọi ông ta là ông nội.

Ông ta vốn cho rằng cô gái trẻ như Cố Giai Lệ, chỉ cần “dùng tình động tâm, dùng lý động não” là có thể nhanh chóng xóa bỏ sự xa cách, nhưng kết quả lại khiến ông ta rất bất ngờ.

Mà đối diện với ông ta, Diệp Thiên lại bắt chéo chân, hai tay gối đầu dựa vào ghế, vẻ mặt không kiên nhẫn nói:

“Có chuyện thì nói, đối với người nhà họ Cố ông, tôi chẳng muốn qua lại gì cả đâu!”

Bên cạnh Cố Hoài Cổ không xa có một người trung niên mặc áo đen đang đứng đó, lúc trước ở sảnh lớn biệt thự nhà họ CỐ, từng nhắc đến Diệp Thiên với Cố Bân.

Nghe thấy giọng điệu ngạo mạn của Diệp Thiên và thái độ ngông cuồng của Diệp Thiên đối với Cố Hoài Cổ, ánh mắt ông ta có chút không vui, nhìn về phía Diệp Thiên, nhưng Cố Hoài Cổ lại không có vẻ mặt gì, chủ là ánh mắt càng nghiêm túc hơn.

“Người trẻ tuổi, cậu đã ở nhà họ Cố hai ngày rồi, tâm tư của cậu đối với Cố Giai Lệ, tôi biết rõ!”

“Nếu cậu đã không thích quanh co lòng vòng thì tôi cũng nói thẳng!”

Cố Hoài Cổ thấp giọng nói: “Cố Giai Lệ có tình cảm với cậu, chuyện này không có gì để phủ nhận, cậu có biết, muốn làm con rể nhà họ Cố cần đạt được tiêu chuẩn gì không?”

Ồng ta gõ nhẹ ngón trỏ lên bàn, tiếp tục nói: “Con rể nhà họ Cố tôi, dù có kém thì cũng phải có giá trị trên cả tỷ trước hai mươi lăm tuổi, cậu bây giờ, mười chín tuổi, tài sản cá nhân có bao nhiêu?”

“Con rể nhà họ Cố tôi, ra ngoài xã giao, có ai mà không có quan lớn đi cùng?

Cậu bây giờ có bản lĩnh thế nào?”

“Con rể nhà họ Cố tôi, một câu cũng có thể khiến giới thượng lưu Tây Âu rung chuyển, được mọi người chú ý, cậu cho rằng, dựa vào cậu thì có thể làm được sao?”

ông ta càng nói giọng điệu lại càng nặng nề, đến câu cuối cùng thì trực tiếp quát một tiếng.

“Làm người phải biết tự lượng sức mình, ngay cả bản thân thân mấy cân mấy lạng cũng không biết rõ, còn dám cùng Giai Lệ đến nhà họ Cố tôi, không biết trời cao đất dày!”

Giọng điệu mạnh mẽ của Cố Hoài CỔ vang vọng trong phòng làm việc, tuy ông ta đã gần tám mươi, nhưng đôi mắt hổ vẫn nghiêm nghị uy nghiêm như thường, khí thế bất phàm, ánh mắt nhìn thẳng Diệp Thiên.

Đối mặt với khí thế Cố Hoài Cổ, Diệp Thiên chí cười nhạt một tiếng, đột nhiên lên tiếng.

“Tôi có bao nhiêu bản lĩnh, không phải chỉ dựa vào phán xét của ông!”

“Nếu ông đến cửa mời tôi đến, còn nói những lời chẳng ra gì như vậy, thì không cần nói thêm nữa!”

“Nhà họ Cố ông còn có một ngày tiếp tục hưởng thụ huy hoàng, sau ngày mai, những thứ này sẽ rời xa mọi người thôi!”

“Mùi vị từ mây tầng cao rơi xuống đáy vực, cứ chuẩn bị “hướng thụ” thoải mái đi!”

Diệp Thiên nói xong, lập tức đứng dậy, đi ra ngoài phòng làm việc.

Cậu vừa đi đến cửa thì âm thanh Cố Hoài CỔ lại truyền đến.

“Người trẻ tuổi, tôi không thể không thừa nhận, cậu quả thực có điểm đáng khen, đối mặt với tôi còn có thể thản nhiên trò chuyện, trong thế hệ người trẻ, thì tính cách cũng xem như ưu tú rồi!”
 
Chương 2814


Chương 2814

Câu tiếp theo, ông ta lại đổi đề tài, nghiêm mặt nói: “Nhưng chỉ dựa vào chút chuyện này, thì vẫn không đủ, tuy Giai Lệ gần hai mươi năm chưa từng qua lại với nhà họ Cố tôi, nhưng chung quy cũng là hòn ngọc quý trên tay nhà họ Cố tôi, gia tộc Nicolas, chính là nhà thông gia mà chúng tôi sắp xếp cho nó!”

Ánh mắt ông ta lạnh băng, vẻ mặt vô cùng nghiêm nghị.

“Hai ngày nay, chúng tôi cũng xem như đã lịch sự với cậu rồi!”

“Câu này, tôi chỉ nói một lần, ngày mai chính là đại thọ bảy mươi của tôi, cậu có thể ở lại uống chén rượu, đợi tiệc thọ tàn, nếu cậu biết điều rời đi, thì nhà họ Cố tôi sẽ đáp lễ!”

“Nếu qua tiệc thọ, mà cậu vẫn không biết điều rời đi, tiếp tục ở nhà họ Cố tôi, thì cả đời này cậu cũng đừng nghĩ đến chuyện rời khỏi Luân Thành!”

Diệp Thiên đứng ớ trước cửa phòng làm việc, quay lưng với hai người Cố Hoài Cố, khịt mũi khẽ cười nhạo một tiếng.

“Cứ tiếp tục đắm chìm trong mơ tưởng nực cười của ông đi!”

“Hy vọng ngày mai trên tiệc thọ của ông, ông vẫn còn dũng khí nói với tôi mấy lời này!”

Dứt lời, Diệp Thiên đã đi ra khỏi phòng làm việc.

Mà những lời Cố Hoài Cổ nói với Diệp Thiên căn bản cậu không bỏ trong lòng, chỉ là ánh mắt đã bừng sát ý.

“Anh Hứa!”

Ông ta nhìn sang người trung niên áo đen bên cạnh, đây là người mà nhà họ CỐ ông ta cung phụng, chính là một cao thủ vương cấp hàng thật giá thật.

Nhà họ Cố có thế uy chấn Tây Âu, đứng vững không ngã, đa phần đều dựa vào sự tồn tại của người này!

“Tên nhóc này quá ngu ngốc chậm chạp, tôi đổi ý rồi, không cần đợi đến ngày may nữa, bây giờ đành làm phiền anh một lần vậy!”

Cố Hoài CỐ khẽ nâng tay, sau đó khẽ lướt nhẹ qua trên cổ, làm động tác “cắt cổ”.

“Tôi muốn hắn biến mất mà thần không biết quỷ không hay, không để lại dấu vết gì!”

Người trung niên họ Hứa nghe vậy thì lập tức hiểu ý, có lẽ nhà họ Cố có một trăm cách khiến Diệp Thiên biến mất khỏi thế giới này, nhưng không đế lại chứng cứ, không thể để ai tra ra thì vẫn phải để cao thủ võ giả ra tay.

Đối với Diệp Thiên, ông ta cũng đã bất mãn từ lâu, lập tức gật đầu, thân hình đã biến mất như ma quỷ.

Trong trang viên nhà họ Cố, Diệp Thiên vừa đi qua hành lang, đi đến phòng cho khách, thì sau lưng cậu, một bóng người đã hòa vào màn đêm, như hình như bóng.

Diệp Thiên đi một đường, cuối cùng đến sân viện chỗ phòng cho khách, còn bóng người kia từ đầu đến cuối đều hòa vào màn đêm, đi theo sau lưng cậu.

Trong lúc người này đang suy nghĩ, có nên bắt Diệp Thiên đến ngoại ô, rồi mới ra tay gi3t ch3t không, thì âm thanh của Diệp Thiên đột nhiên lại truyền đến.

“Ông đi theo xa như vậy, còn chưa ra tay sao?”

Giọng điệu lạnh nhạt, khiến bóng đen sau lưng Diệp Thiên đột nhiên cứng đờ người!

Giọng điệu Diệp Thiên lạnh nhạt, từng câu từng chữ rơi vào tai Cố Bân rõ rệt khiến ông ta đột nhiên nhíu mày.
 
Chương 2815


Chương 2815

“Ranh con họ Diệp, cậu có biết mình đang nói những gì không?”

Ánh mắt ông ta lóe lên, vô cùng lạnh lùng.

Ông ta thân là gia chủ nhà họ Cố hiện tại, cả Tây Ảu này cũng đều kính trọng, rất nhiều người đều đều kính nể ông ta ba phần, rất nhiều thanh niên anh tuấn Tây Âu gặp ông ta cũng phải cúi người hành lễ.

Nhưng Diệp Thiên dường như lại chẳng coi ông ta ra gì, không chỉ muốn ông ta đến trước mộ Tiêu Tường ba lạy chín vái, mà còn nói như vậy mới đồng ý tha cho nhà họ Cố một mạng, giọng điệu như vậy như thể nhà họ Cố trong mắt cậu chẳng qua chỉ trở tay đã nghiền nát, giọng điệu phách lối, quả thực khiến người ta không nói nên lời.

Nhìn khắp Tây Âu, ông ta cũng chưa từng thấy người trẻ nào như Diệp Thiên, dám bất kính với nhà họ Cố.

“Tôi nói vẫn chưa rõ sao?”

Diệp Thiên tựa vào ghế dài, hai tay thoải mái gác trên lưng ghế, ánh mắt liếc nhìn.

“Sở dĩ tôi cho ông lựa chọn, là vì nể mặt dì Tiêu, nếu không phải vì dì Tiêu, thì ngay cả cơ hội lựa chọn ông cũng chẳng có đâu!”

“Bây giờ rất đơn giản, nhà họ Cố sống hay tận, chỉ cần một suy nghĩ của Ông!

Diệp Thiên giống như đang kể một câu chuyện rất bình thường, như thể hoàn toàn không biết bản thân đang chọc vào quái vật khổng lồ hoành hành Tây Âu này.

“Thú vị đấy!”

Cố Bân nhìn Diệp Thiên chằm chằm, tức giận đến bật cười, khẽ lắc đầu nói: “Không ngờ người trẻ tuổi Hoa Hạ bây giờ, nói chuyện không suy nghĩ trước sau, đều là kẻ chưa thấy quan tài chưa đổ lệ!”

“Nhóc con, tôi cũng không đấu võ mồm với cậu nữa, cậu muốn dùng mấy chuyện không đâu để nâng cao khí thế của mình thì tùy cậu!”

“Tôi đơn giản nói với cậu, chuyện kết hôn của Giai Lệ, chúng tôi đã đĩnh cho nó rồi, bối cảnh gia đình đối phương giống như nhà họ Cố tôi, đều là gia tộc lớn của Tây Âu!”

“Nếu cậu cảm thấy bản thân có bản lĩnh đến vậy, thì cậu có thể đợi ba ngày sau!”

Cố Bân cười lạnh, khẽ hừ ra tiếng: “Ba ngày sau, là đại thọ bảy mươi của ông nội Giai Lệ, đến lúc đó đối tượng đính hôn của nó cũng sẽ đến thăm mừng, lúc ấy nếu cậu vẫn cứng đầu muốn ở bên cạnh Giai Lệ, thì tự khắc sẽ có người đến kiếm chuyện với cậu!”

“Cậu thật sự có gan thì cứ để tôi xem thử xem sao!”

Diệp Thiên trong lòng ông ta với sớm đã trở thành một tên ngông cuồng không có não, chỉ biết u mê làm liều.

“Ba ngày sau sao?”

Diệp Thiên nghe vậy, khẽ nhếch miệng cười.

“Xem ra ông đã ra quyết định rồi, rất tốt, nhà họ Cố còn ba ngày tồn tại nữa!”

“Ba ngày sau, đại thọ Cố Hoài Cổ, tôi sẽ để ông xem một màn “diễn xuất” đặc sắc trước nay chưa từng có, đế linh hồn dì Tiêu được an ủi trên trời!”

“Hừ, mỏi mắt chờ mong!”

Cố Bân căn bản không quan tâm chuyện này, ông ta vung tay, những người theo sau ông ta cất tiền lại vào trong vali, rồi cùng ông ta quay về biệt thự nhà họ Cố.

Trong sảnh lớn biệt thự, một người trung niên mặc áo dài đen đang cầm chén trà trong tay, nhấm nháp trà Long Tĩnh thượng hạng, mùi trà thoang thoảng khắp chốn.
 
Chương 2816


Chương 2816

Thấy Cố Bân đem tiền trở về, ông ta có chút kinh ngạc, thuận miệng hỏi: “Thế nào, tên nhóc đi cùng Giai Lệ kia không nhận tiền rời đi sao?”

Cố Bân ngồi xuống bên cạnh người trung niên, khẽ lắc đầu: “Không những không rời đi, mà khẩu khí cũng rất ngông cuồng, còn tuyên bố muốn tiêu diệt nhà họ Cố ta!”

“Người trẻ bây giờ, thật sự càng lúc càng chẳng biết điều!”

“Ồ?”

Người trung niên nghe vậy, lại cảng thấy có chút thú vị.

“Một tên nhóc mới hai mươi tuổi, lại dám thách thức nhà họ Cố oai hùng ở Tây Âu, nếu cậu ta không phải điên thì rất có khả năng là có chỗ dựa!”

“Chỗ dựa?

Cố Bân cười lạnh không thôi: “Nó chẳng qua chỉ là một cô nhi mà người phụ nữ ti tiện kia từng nhận nuôi năm đó mà thôi, đột nhiên lại rời đi mấy năm, rồi lại xuất hiện lại bên cạnh Giai Lệ, vốn ở trường thành tích có có chút ưu tú, kết quả lại bỏ học giữa đường, bỏ dớ giữa chừng!”

“Tên nhóc hôi sữa không có bối cảnh thân phận, cũng chẳng có bản lĩnh thủ đoạn này, thì có chỗ dựa nào đáng nói?”

“Người phụ nữ ti tiện” trong lời ông ta nhắc đương nhiên chính là Tiêu Tường.

Đối với Tiêu Tường, ông ta trước giờ chẳng có bao nhiêu tình cảm, Tiêu Tường chẳng chỉ là một người qua đường ông ta tùy ý “sủng hạnh” khi ở Hoa Hạ mà thôi, lúc Tiêu Tường qua đời, thậm chí ông ta cũng không biết gì.

Mà Cố Giai Lệ, cùng lắm cũng chỉ là chuyện ngoài ý muốn, ông ta chưa bao giờ xem Cố Giai Lệ là con gái mình, nếu không phải sau này Cố Giai Lệ đột nhiên trở thành ca sĩ nổi tiếng quyền thế mạnh mẽ của Hoa Hạ, hơn nữa còn được người thừa kế duy nhất gia tộc “Nicolas” ở Tây Âu coi trọng, thì ông ta cũng sẽ

không tự hạ mình chạy đến Hoa Hạ thăm hỏi một con nhóc như vậy.

Sự áy náy và thương yêu Cố Giai Lệ, toàn bộ đều là do ông ta giả vờ, là vì chuyện kết hôn, đế Cố Giai Lệ nhận tổ quy tông, sau đó lại thuận lý thành chương theo sắp đặt của nhà họ cố, kết hôn với người thừa kế tương lai gia tộc “Nicolas”.

Đây cũng là giá trị duy nhất của Cố Giai Lệ để nhà họ Cố lợi dụng.

“Thì ra là vậy!”

Người trung niên áo đen gật đầu, sau đó ông ta giống như nghĩ đến gì đó, vẻ mặt trở nên nghiêm túc hơn.

“Lần này đối với Cố Giai Lệ, ông và Cố lão gia tử, và cả những người nhà họ Cố khác, dù có thế nào cũng phải diễn

cho đến cùng, cố gắng dùng hết tình cảm!”

“Chưa đến mức bất đắc dĩ thì tuyệt đối không dùng sức mạnh với Cố Giai Lề!”

Ông ta trầm giọng nói: “Cố Giai Lệ là nghệ sĩ công ty giải trí Thiên Phú Hoa Hạ ký hợp đồng, mặc dù trước mặt nhà họ Cố thì không đáng gì, nhưng ông phải chú ý, cổ đông lớn đứng sau “công ty giải trí Thiên Phú” cũng chính là tổng giám đốc tập đoàn Thiên Lăng, Ngô Quảng Phú!”

“Ông tuyệt đối đừng quên, Ngô Quảng Phú là người nào?”

Nghe đến lời này, đồng tử cố Bân bỗng chốc co lại, chỉ cảm thấy lạnh sống lưng.
 
Chương 2817


Chương 2817

Ngô Quảng Phú, là tổng giám đốc tập đoàn Lăng Thiên, mà chủ tịch tập đoàn Lăng Thiên là ai, hiện tại mọi người đều biết.

Người đứng đầu thế giới, Đế Vương Bất Bại – Diệp Lăng Thiên! Không nói đến cái khác, chỉ nói đến bối cảnh Ngô Quảng Phú, đến mười nhà họ Cố cũng không dám trêu chọc, mà cố Giai Lệ là nghệ sĩ công ty của Ngô Quảng Phú ký hợp đồng, quan hệ như vậy, bọn họ không thể không xem trọng.

Nếu bất cẩn chọc giận Ngô Quảng Phú, khiến sát thần tuyệt thế kia lộ diện, đến lúc đó đừng nói là nhà họ cố nho nhỏ này, mà ngay cả các nước Tây Âu cũng đều run rẩy theo.



Bên ngoài biệt thự nhà họ Cố, cuối cùng Cố Giai Lệ cũng nói chuyện xong với Cố Hoài Cổ, quay về bên cạnh Diệp Thiên.

Ánh mắt cô có chút mờ mịt và thất vọng, nói với Diệp Thiên: “Anh Diệp Thiên, nhà họ Cố này, em không muốn liên quan đến nó một chút nào cả!”

“Bọn họ quyết định chuyện kết hôn của em, nói đối phương là người thừa kế duy nhất của gia tộc tài phiệt nào đó ở Tây Âu, nói đây là đê bồi thường cho em, nói đến cùng, cũng chỉ đơn thuần là xem em là con bài bảo vệ lợi ích nhà họ Cố mà thôi!”

“Mặt mũi bọn họ, hôm nay em đã nhìn rõ rồi, chúng ta đi thôi!”

Diệp Thiên thấy dáng vẻ Cố Giai Lệ như vậy, khẽ vỗ vai cô.

“Bọn họ định chuyện hôn sự cho em, anh đã biết rồi, đừng buồn, vì một gia tộc như vậy mà buồn bã suy sụp, thì không đáng!”

Cậu khẽ cười với Cố Giai Lệ, nhìn cô an ủi.

“Cứ rời đi như vậy, thì quá hời cho bọn họ, tất cả mọi chuyện nhà họ Cố làm ra hôm nay, thực sự có lỗi với sự chờ mong và tình cảm của dì Tiêu dành cho Cố Bân!”

“Chúng ta ở lại nhà họ Cố thêm ba ngày, ba ngày sau là đại thọ Cố Hoài Cổ, anh sẽ trả lại hết toàn bộ những tủi nhục mà em và dì Tiêu đã từng chịu đựng!”

Cậu nói xong, lập tức lấy điện thoại ra, gọi cho Ngô Quảng Phú.

“Làm giúp tôi một chuyện!”

“Ba ngày sau, tại tiệc thọ nhà họ Cố ở Tây Âu, tôi muốn tất cả nhân vật quyền quý nổi danh nhất của Tây Âu này đều tập trung ở nhà họ Cố!”

Ngô Quảng Phủ lập tức đồng ý, Diệp Thiên cúp điện thoại, ánh mắt rét lạnh.

Cậu muốn nhà họ Cố cảm nhận được sự tuyệt vọng rơi xuống địa ngục từ thiên đường, sau đó sẽ nghiền nát một lần! Nhà họ Cố ở Tây Âu này, cậu chắc chắn tiêu diệt!

Giọng điệu lạnh nhạt truyền khắp trời đêm, bóng người ẩn nấp trong đêm tối động tác gần như cứng đờ trên không, vẻ mặt kinh ngạc.

Một lúc sau, ông ta hoảng sợ định thần lại, lập tức hạ người xuống, đứng sau lưng Diệp Thiên.

“Cậu… Cậu lại có thế phát hiện ra tôi?”

Gương mặt ông ta kinh ngạc, đến hiện tại, ông ta cũng không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Với tu vi hiện tại cộng thêm công phu ẩn nấp cực kỳ bí hiểm, trong bóng tối ông ta cũng xem như là hoàng tử bóng đêm, xuất quỷ nhập thần, gần như không dò ra.

Ngoài cao thử từ vương cấp trở lên, thì chắc chắn không thể bắt được hành tung của ông ta, một tên nhóc như Diệp Thiên lại càng không thể phát hiện được hành tung của ông ta được.

Nhưng tình hình trước mặt lại khiến ông ta mù mờ đầu óc, Diệp Thiên khoanh tay đứng đó, quay lưng với ông ta, tựa như đã biết rõ ý đồ của ông ta từ lâu rồi vậy.
 
Chương 2818


Chương 2818

Ông ta nhiều năm ám sát như vậy, đây lại là lần đầu tiên gặp phải!

“Chỉ là một tên vương cấp, tôi phát hiện ra hành tung của ông thì có gì kinh ngạc chứ?”

Diệp Thiên chậm rãi quay người lại, ánh mắt lạnh run, trong đêm tối, con ngươi đỏ rực lại càng chói mắt, vô cùng quỷ dị.

“Chỉ là vương cấp?”

Đứng trước Diệp Thiên chính là người trung niên mặc áo đen họ Hứa, nghe thấy lời này của Diệp Huyên, trong lòng ông ta bổng chùng xuống.

Ông ta vốn cho rằng, Diệp Thiên chẳng qua chỉ là một người bình thường, nhưng bây giờ xem ra, Diệp Thiên biết rõ vương cấp, rõ ràng là biết rõ những thứ như võ giả cùng với tu tiên giả trên thế giới này.

Mà giọng điệu của Diệp Thiên tựa như chưa từng để tâm đến vương cấp, ngông cuồng đến nhường nào chứ?

Ông ta nhìn Diệp Thiên chằm chằm, chỉ cảm thấy thanh niên trước mặt khiến ông ta ngay cả mặt mũi cũng chưa nhìn thấy này, trên người đột nhiên lại lấp kín một vẻ thần bí, rõ ràng vô cùng kỳ dị lại nguy hiểm.

“Rốt cuộc cậu là ai?”

Ông ta thầm giọng lên tiếng, hai mắt khẽ nheo lại, chân nguyên khắp người sôi sục, cảnh giác tăng đến mười hai phần.

“Tôi là ai, ông không xứng để hỏi đâu!”

Ánh mắt Diệp Thiên lạnh lẽ, nâng một tay về phía ông ta.

“Nhớ rõ, kiếp sau trước khi ra tay với người khác, tốt nhất phải biết rõ thực lực đối phương, nếu không cuối cùng người chết, vẫn là ông thôi!”

Nhìn thấy động tác của Diệp Thiên, người trung niên áo đen vốn định bay ra sau, nhưng ông ta lại hoảng sợ phát hiện, không gian xung quanh ông ta đã hoàn toàn bị phong ấn, hơn nữa còn bị đè ép vào bên trong, vậy cả người ông ta bên trong.

“Sao có thế?”

Lúc này, ông ta chỉ cảm thấy hoảng sợ tột độ, hai mắt chấn động.

Cho dù ông ta có vùng vẫy thế nào, chân nguyên điên cuồng, không gian siết chặt, không gặp trở ngại gì, cảm giác cái chết như đang ập tới.

Ông ta quay đầu nhìn Diệp Thiên, lúc này, ông ta bổng chốc tỉnh ngộ, đột nhiên phản ứng lại.

“Diệp Thiên, Diệp…”

“Cậu là Diệp Lăng Thiên?”

Có thế một tay phong tỏa không gian, còn trẻ như vậy, hơn nữa hành

động lại quả quyết tàn nhẫn, động một tí đã ra tay giết người, ngoài người đứng đầu thế giới vô địch kia thì còn có ai chứ?

Nhưng ông ta không hiểu, Diệp Thiên vốn là tóc đen, hơn nữa ông ta từng tận mắt nhìn thấy Diệp Thiên ở Ba Thành, khi ấy cậu khiêu chiến mười hai thẩm phán vương của viện trọng tài trên đỉnh tháp Eiffel, cũng biết dáng vẻ thật sự của Diệp Thiên, nhưng người trước mặt lại khác hoàn toàn với dáng vẻ Diệp Thiên, thậm chí cả màu sắc con ngươi cũng không giống.

“Xem ra ông cũng không ngốc!”

 
 
Chương 2819


Chương 2819

Ánh mắt Diệp Thiên vẫn lạnh nhạt như cũ, sau đó năm ngón tay chợt co lại, nhẹ nhàng nắm lấy.

Không gian phía trước đột nhiên co lại, máu chảy từng giọt, một cao thủ vương cấp mà nhà họ Cố cung phụng cả trăm năm mà giờ ngay cả một chút máu thịt cũng không còn gì, cứ vậy mà bay theo làn gió.

Làm xong mọi thứ, Diệp Thiên lập tức quay người đi đến phòng cho khách như thể mọi thứ chưa từng xảy ra.

Còn về máy quay theo dõi trên đường đã bị sức mạnh tinh thần của cậu che phủ toàn bộ, tất thảy đều trở thành hình trống.

Cậu muốn khiến nhà họ Cố đều bị nhấn chìm trong chết chóc và tuyệt vọng, trước lúc đó, cậu muốn để bọn họ tiếp tục hưởng thụ cảm giác cao cao tại thượng kia.

Chỉ khi đứng càng cao thì khi ngã mới càng thê thảm! Buổi tiệc mừng thọ bảy mươi tuổi của Cố Hoài Cổ, ngày hôm sau vẫn đúng hạn mà đến. Hôm nay, trong sảnh lớn đãi khách nhà họ Cố, vô số nhân vật nổi danh giới thượng lưu Tây Âu đều nườm nượp đến, bên ngoài Lâu đài nhà họ Cố xe sang như mưa, chiếc nào cũng kiểu dáng sang trọng, giá cả trên chục triệu tệ có không dưới hai ba mươi chiếc, còn những chiếc giá tiền triệu thậm chí còn không có tư cách dừng trước cửa nhà họ Cố, từ đó có thể thấy nhà họ Cố có địa vị và sức ảnh hưởng ở Tây Âu thế nào.

Cố Hoài CỔ Ổn định vị trí đứng đầu, tiếp đón từng khách tới lui chúc mừng, Cố Bân và hai em trai cũng đóng vai chủ nhà trò chuyện với khách khứa, tiếp đãi chu toàn.

Còn Diệp Thiên và Cố Giai Lệ thì ngồi ở một góc, tựa như đã bị người ta quên mất.

Tiệc thọ gần đến chính thức, ở cửa vang lên tiếng hô.

“Tổng giám đốc khoa học công nghệ Nicolas, Joe Nicolas đến!”

Khách khứa bên trong nghe thấy, đều biến sắc, ai ai cũng ngẩng đầu nhìn về phía cửa.

Gia tộc Nicolas có địa vị vô cùng vững chắc ở Tây Âu, mà Joe Nicolas lại là thế hệ trẻ xuất sắc truyền kỳ trong cả gia tộc, bình thường muốn gặp mặt cũng cực kỳ khó khăn, nhưng tiệc thọ lão gia tử nhà họ Cố hôm nay, Joe Nicolas lại đích thân đến, mọi người đều bất người đều bất ngờ địa vị nhà họ Cố hôm nay,

Một vài người suy nghĩ sắc bén thì đã nắm bắt được mấu chốt trong đó, nhà họ Cố xây dựng quan hệ với gia tộc Nicolas, nếu hai bên bắt tay thì chính là song hùng tề tựu, cả Tây Âu lớn như vậy, còn ai có thể chống lại bọn họ chứ?

Joe Nicolas mặc lễ phục hoàng gia dát vàng may thủ công ở Italia, còn cao quý hơn so với hoàng thất nhiều, hắn không có ai đi theo, chỉ đến một mình,nhưng cũng không ai dám khinh thường mà vẻ mặt ai cũng đều trịnh trọng, không ít người thậm chí còn cúi đầu hành lễ.

Hắn chắp một tay sau lưng, một tay cầm hộp quà được gói ghém tinh xảo, đi thẳng đến trước mặt cố Hoài Cổ.

“Ông Cố, tôi biết ông yêu thích cờ, đây là “Bích Hải Hùng Tâm” mà tôi chụp được ở Ba Thành mấy ngày trước, xem như chút tâm ý!”

Thứ hắn cầm trên tay, chính là bàn cờ vây trong suốt, lấp lánh dưới ánh đèn.

“Bích Hải Hùng Tâm?

Trời đất, đó chính là chính là đồ cổ mà giá đến năm nghìn vạn sao?”

Ở đây không hiếm người thông thạo, một vài người đã kinh ngạc bật thốt thành tiếng.

Cố Hoài Cổ nhìn thấy cổ vật vô giá thì cũng trịnh trọng hai tay cầm lấy, trong lòng vui vẻ khó nói nên lời.

Joe Nicolas tuy nổi bật trong thế hệ trẻ Tây Âu, tính tình kiêu ngạo ngang ngược nhưng giờ lại khách khí với ông ta như vậy cũng đủ thấy Joe Nicolas coi trọng nhà họ Cố thế nào.
 
Chương 2820


Chương 2820

“Nghe nói gia tộc Nicolas muốn kết thân với nhà họ Cố, bây giờ nhìn mới biết chuyện này đúng là thật rồi!”

Rất nhiều người đứng đầu các gia tộc có thực lực tương đương nhà họ Cố thấy vậy thì trong lòng đều run rẩy, vô cùng ghen tị.

Bọn họ cũng xem như là đối thủ lâu năm với nhà họ Cố, mấy năm nay tuy bị nhà họ Cố chèn ép, nhưng dù sao cũng miễn cưỡng có thể cạnh tranh với nhà họ Cố được.

Nhưng nếu để nhà họ Cố dựa vào cây lớn như gia tộc Nicolas, thì bọn họ sẽ khó mà cạnh tranh được.

Joe Nicolas đưa quà quý xong, cũng không tìm chỗ ngồi, mà khẽ cười, giọng điệu không chút che giấu.

“ông Cố, cháu gái của ông – cô Cố Giai Lệ, hôm nay có đến chứ?”

Giọng nói của Joe Nicholas truyền khắp lễ đường nhà họ Cố, mọi người nghe thấy đều nhìn sang Cố Hoài Cổ, vô cùng kinh ngạc.

Mọi người đều biết, đời thứ ba nhà họ Cố có hai người, một nam một nữ, lần lượt là Cố Lăng Hiên và Cố Tử Kỳ, ai ai cũng biết, cháu gái của Cố Hoài Cổ, hòn ngọc quý nhà họ cố, cũng chỉ có một mình Cố Tử Kỳ, từ lúc nào lại có thể một CỐ Giai Lệ nữa chứ?

Cố Hoài Cổ nghe thấy câu hỏi của Joe Nicholas, lập tức tươi cười, lập tức thẳng thắn từ chỗ ngồi đứng dậy.

“Cậu Joe, hôm nay là đại thọ bảy mươi của tôi, Giai Lệ nghe nói cậu muốn đến, sao có thể vắng được ché?”

ông ta nâng mắt nhìn đến một góc lễ đường, làm ra vẻ mặt hòa nhã nói: “Giai Lệ, đây là cậu Joe, người đứng thế hệ thứ ba của gia tộc Nicholas của Tây Âu chúng ta, cũng là nhân tài hiếm hoi của Tây Âu, mau qua đây, ông giới thiệu cho cháu?”

Õng ta dùng giọng điệu như ông nói với cháu gái, vừa ôn hoàn lại có chút giọng điệu ra lệnh.

Rất nhiều quan khách đều nhìn theo tầm mắt Cố Hoài Cổ, nhìn thấy Cố Giai Lệ, Cố Giai Lệ lúc này cũng không hề che giấu vẻ ngoài của mình, không ít người nhìn chăm chú, đều kinh ngạc bật thành tiếng.

“Cố Giai Lệ?

Đây chẳng phải là tiểu thiên hậu nổi tiếng ở Hoa Hạ cách đây không lâu, trên quốc tế cũng rất có ảnh hưởng hay

sao?”

“Đúng vậy, đúng thực là cô ấy, nghe nói cô ấy ở thời kỳ sự nghiệp đỉnh cao nhất lại đột nhiên quyết định tạm thời học tập, hình như là đến học viện nào đó ở Hoa Hạ học thì phải, sau lại xuất hiện ở đây?”

“Cố Giai Lệ, cô ấy họ Cố, chẳng lẽ là người nhà họ Cố?

Chẳng lẽ là con gái riêng của đời thứ hai nhà họ Cố hay sao?”

Thoáng chốc, trong lễ đường nhà họ Cố ồn ào tiếng bàn tán, đề tài đều xoay quanh thân phận Cố Giai Lệ.

Cố Giai Lệ khẽ chớp mắt, cũng chẳng buồn liếc nhìn Joe Nicholas, trực tiếp nhìn sang Cố Hoài Cổ.

“ông Cố, tôi chưa từng thừa nhận tôi là người nhà họ Cố, cũng chưa từng xem ông là ông nội tôi, vẫn mong ông đừng gọi bậy bạ!”

“Còn về Joe này, hắn xuất thân từ gia tộc nào, tôi không hề muốn biết, tôi cũng không muốn làm quen với hẳn, không cần làm phiền ông Cố giới thiệu!”

Cô nói vô cùng bình thản, nhưng lại không nịnh không kiểu, ấn giấu sự sắc bén khiến Cố Hoài Cổ biến sắc, đám người cố Bân cũng đều nhíu mày.
 
Chương 2821


Chương 2821

Joe Nicholas đang ở đây lúc này, mà Cô’ Giai Lệ lại nói ra như vậy trước mặt hắn, nếu khiến Joe Nicholas không vui, thì chuyện kết thân giữa nhà họ Cố bọn họ và gia tộc Nicholas có khả năng sẽ thất bại.

Nếu Joe Nicholas nối giận, hay ngay cả gia tộc Nicholas cũng giận lây nhà họ Cố, thì hậu quả chắc chắn sẽ khó lường.

“Cậu Joe!”

Cố Hoài CỔ lập tức nhìn Joe Nicholas, áy náy khẽ cười: “Giai Lệ phiêu bạt ở bên ngoài hai mươi năm, bây giờ vừa mới về nhà họ Cố, thoáng chốc chưa thích ứng được ngay, cậu cũng đừng để ý!”

Đám người Cố Bân cũng đều quan sát sắc mặt Joe Nicholas. Trong giới thượng lưu cả Tây Âu này, Joe Nicholas chính là bá chủ thế hệ trẻ, hơn nữa tính khí trước giờ đều nóng nảy, một lời không hợp cũng đã xảy ra tranh chấp với người khác, dựa vào danh vọng và uy thế gia tộc Nicholas ở Tây Âu, mà các thế lực từng ở đính cao thế giới như giáo triều, hay viện trọng tài cũng đều nhường hắn ba phần.

Nhà họ Cố bọn họ, cũng không chịu nổi cơn tức giận của Joe Nicholas!

“Không sao!”

Ngay lúc mọi người đều thấp thỏm, thì Joe Nicholas lại khẽ khoát tay, vẻ mặt tươi cười.

Hắn không hề đế ý thái độ của Cố Giai Lệ, mà ngược lại đi về phía Cố Giai Lệ, đứng ở trước mặt, nhìn gương mặt xinh đẹp của cô.

Cố Giai Lệ lúc này giống hệ như hắn thấy cô trên màn ảnh, thậm chí người thật lại càng có chút thoát tục, khiến hắn âm thầm gật đầu.

“Giai Lệ tiểu thư, cuối cùng tôi cũng gặp được cô ngoài đời rồi!”

Joe Nicholas khẽ cười, lịch sự khẽ khom người với Giai Lệ.

“Xin thé cho tôi tự mình giới thiệu, tôi là Joe Nicholas, là một người hâm mộ trung thành của cô!”

Hắn giới thiệu, cũng không nhắc đến thân phận người thừa kế gia tộc Nicholas, ngược lại lại nói bản thân là người hâm mộ của cố Giai Lệ, nếu đổi lại là người khác, chắc hẳn sẽ rất có cảm tình.

Nhưng Cố Giai Lệ, đối với chuyện này lại không hề quan tâm, thậm chí cũng chẳng buồn đáp lời, chỉ nâng chén lên uống trà.

Nhìn thấy phản ứng của Cố Giai Lệ, Joe Nicholas không hề bực tức, mà

trong lòng lại rất vui mừng, chính là cô gái kiêu ngạo không nghe lời như vậy, vừa nãy có thế kích thích dục v0ng chinh phục và khiêu chiến của hắn, hắn âm thầm quyết định, chắc chắn phải có được cô gái trước mắt này.

Hắn đang định tiếp lời, thì bên cạnh không xa, lại vang lên âm thanh vô cùng không đúng lúc.

“Anh chính là người thừa kế của gia tộc Nicholas gì gì đó?

Chính là anh, muốn cưới Giai Lệ?”

m thanh đột ngột vang lên, mọi người bất giác sang bàn bên cạnh Cố Giai Lệ, chỉ thấy một thanh niên tóc bạch kim, vẻ ngoài bình thường hai tay gối đầu, hai chân gác trên bàn, thái độ vô cùng kiêu căng.

ở lễ đường nhà họ Cố lớn như vậy, ai lại không ngồi nghiêm chỉnh ngay ngắn, toàn bộ đều là người biết lễ nghi cả mà nhỉ?

Nhưng thanh niên tóc bạc này lại bắt chéo chân ở tiệc thọ lão gia tử nhà họ Cố, như thể không hề coi ai ra gì, càng khiến các quan khách kinh ngạc, bắt đầu suy đoán thân phận người này.

Mà người nhà họ Cố, nhất là Cố Hoài Cổ, khi nhìn thấy thanh niên tóc bạc kia, vẻ mặt lập tức thay đổi.

“Sao có thể? Tên nhóc này sao vẫn chưa chết?”

Cố Hoài Cổ khẽ nheo mắt, chỉ cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
 
Chương 2822


Chương 2822

Tối qua ông ta đã nhờ người mà nhà họ Cố mình thờ phụng, gi3t ch3t Diệp Thiên, nhưng lúc này, Diệp Thiên lại lành lặn ngồi đó, ông ta cảm thấy rất khó hiểu.

“Đêm qua anh Hứa cả đêm chưa về, chẳng lẽ là giữa đường gặp phải chuyện gì gấp gáp, nên không thể không rời nhà họ Cố, nên mới không gi3t ch3t tên nhóc họ Diệp này?”

Cố Hoài CỔ thầm suy nghĩ, những gì ông ta có thể nghĩ đến cũng chỉ có khả năng này.

Nhưng sao ông ta biết được, người mà nhà họ Cố cung phụng đạt đến vương cấp kia sớm đã bị đánh nát, hóa thành tro bụi rồi chứ.

Ánh mắt Joe Nicholas cũng dừng trên người Diệp Thiên, hắn nheo mắt, ánh mắt chợt lóe chút nguy hiểm.

“Anh là ai?”

Hắn không thích có người chen ngang khi mình đang nói, nếu người này là trưởng bối trong giới thượng lưu Tây Âu gì đó, hoặc là nhân vật lớn đức cao vọng trọng thì cũng được, nhưng người cắt ngang hắn lại là một thanh niên không có danh tiếng gì, hơn nữa khi nói chuyện dường như rất xem thường, đối với gia tộc Nicholas lại chẳng hề quan tâm, trong lòng hắn đã bắt đầu nhen nhóm lửa giận.

“Tôi là ai, anh không cần biết!”

Diệp Thiên tựa vào ghế, khẽ nâng mắt: “Tôi ớ nơi này chính là để nói cho anh một tiếng!”

“Muốn cưới Giai Lệ, anh không xứng!”

Ngón tay cậu khẽ nhấc lên, chỉ vào đám người Cố Hoài Cổ: “Hôm nay không phải là tiệc hỉ nhà họ Cố, mà là ngày giỗ của nhà họ Cố!”

“Tặng quà xong thì mau cút đi, đừng khiến tâm tình tôi không tốt, rồi lại giải quyết cả gia tộc Nicholas của anh!”

Bởi VÌ lời nói của Diệp Thiên mà toàn bộ phòng khách chìm vào im lặng, một lát sau, mọi người lập tức xôn xao.

“Thằng nhóc này điên rồi hả?”

Vô số người nhìn về phía Diệp Thiên, ánh mắt khác nhau, tiếng bàn tán xôn xao không ngớt.

Không ít người đều cảm thấy đầu óc của thanh niên tóc bạc này có vấn đề rồi.

Đùa à, đây là trường hợp gì, đây chính là tiệc mừng thọ bảy mươi tuổi của Cố Hoài CỐ – ông cụ nhà họ Cố ở Tây Âu, những người ở đây, có ai không phải quyền quý thượng lưu Tây Âu, rất nhiều ông trùm giàu có bá chủ một phương đều tề tụ ở nơi này.

Mà Diệp Thiên lại nói hôm nay không phải ngày vui của nhà họ Cố mà là ngày giỗ của nhà họ Cố ngay trước mặt nhiều người như vậy, không dừng ở đó, còn ăn nói ngông cuồng với Joe Nicholas, quát hắn mau cút đi, nếu không sẽ giải quyết luôn cả gia tộc Nicholas, hành động này đã không thể dùng hống hách ngang ngược để hình dung, mà phải nói là phát rồ phát dại.

Nhà họ Cố hùng bá Tây Âu, khống chế một nửa nền kinh tế Luân Thành, thương mại trải khắp trong và ngoài nước, mà gia tộc Nicholas còn thần bí hùng mạnh hơn, có gốc gác mà gia tộc khác không có, ngay cả nhà họ Cố cũng phải yếu hơn mấy bậc, toàn bộ Tây Âu bây giờ đều phải nhìn sắc mặt gia tộc Nicholas mà sống.
 
Chương 2823


Chương 2823

Nhưng một câu nói của Diệp Thiên lại đắc tội với cả hai gia tộc lớn, loại khí phách và can đảm này khiến người ta khó có thể hiếu được.

Mà trong rất nhiều ánh mắt khác thường, lại có một số người khẽ đổi sắc mặt, sau đó ánh mắt xoay chuyển, dường như vừa hiểu ra điều gì, ánh mắt nhìn Diệp Thiên bỗng nhiên lộ vẻ trịnh trọng và kính sợ.

Số người này dời mắt từ trên người Diệp Thiên sang Cố Hoài Cổ và Joe Nicholas, trong mắt đều mang ý cười trên nỗi đau của người khác, nhưng giờ phút này, toàn bộ sự chú ý của đám người Cố Hoài Cố và Joe Nicholas đều tập trung lên người Diệp Thiên, không hề phát hiện ra chi tiết nhỏ này.

“Nhóc con họ Diệp kia, cậu đang nói xằng nói bậy gì vậy?”

Cố Bân được coi là người chủ trì tiệc mừng thọ lần này của Cố Hoài Cổ, sao có thể cho phép Diệp Thiên ăn nói bậy bạ trong tiệc mừng thọ?

Ông ta lập tức quát lên một tiếng, trong mắt lóe ra hung ác, ngay sau đó vung tay ra hiệu cho nhân viên bảo vệ trong phòng khách tiến lên.

“Người đâu, trói tên khốn kiếp không biết giữ mồm giữ miệng này lại cho tôi, chờ tiệc mừng thọ kết thúc, đích thân tôi đến xử lý!”

Giờ khắc này, ông ta bày ra quyết đoán và bản lĩnh của một vị gia chủ gia tộc lớn, không có chút dây dưa dài dòng nào.

Nhìn khắp Tây Âu, có mấy người can đảm ngang nhiên trói người, sử dụng hình phạt riêng trước mặt rất nhiều nhân vật nổi tiếng quyền quý, đây là khí phách và ngang ngược đến bực nào?

Ngoài nhà họ Cố ra thì có mấy gia tộc dám làm đến bước này?

Hùng mạnh của nhà họ Cố đã đạt đến mức dám coi nhẹ luật pháp Tây Ảu, coi nhẹ quốc kỳ Anh Đình, khiến cho không ít người thay đổi sắc mặt.

Hơn mười người đàn ông cao lớn mặc âu phục vây quanh Diệp Thiên, nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt phần lớn khách khứa trong này đều trở nên ngưng trọng, chuẩn bị tránh ra, nhưng bọn họ còn chưa kịp hành động, Joe Nicholas đã giơ tay lên, ra hiệu hơn mười nhân viên bảo vệ này lập tức dừng lại.

Joe Nicholas buông tay xuống, ánh mắt quét qua người Diệp Thiên, nhếch miệng nở nụ cười tà ác.

“Thú vị, đúng là thú vị!”

Hắn nheo mắt lại, cười như không cười nói: “ở vùng đất Tây Âu này, cậu chính là người đầu tiên trước giờ chưa từng có dám nói chuyện với tôi như vậy!”

“Tôi thật sự rất tò mò, rốt cuộc cậu có vốn liếng và can đảm như thế nào mà dám nói lời vừa rồi với tôi?”

Gia tộc Nicholas của hắn hùng mạnh cỡ nào, ớ vùng đất Tây Ảu to lớn này, dù là con cháu của gia tộc Ireland cũng chưa chắc dám nói chuyện với hắn như vậy, hôm nay, một người trẻ tuổi cực kỳ bình thường và xa lạ lại không chút sợ

sệt nói năng lỗ m4ng với nhà họ Cố và gia tộc Nicholas hắn ngay trước mặt trăm nghìn nhân vật nổi tiếng, hơn nữa còn không hề để lại đường lui cho mình.

Lúc này trong lòng hắn, ngoài tò mò ra thì còn có cảm giác mới mẻ, lạnh lẽo trong lòng cũng càng ngày càng dày đặc.

Đã rất nhiều năm hắn chưa gặp loại thanh niên sức trẻ không sợ chết thế này rồi, mà đối với hắn thì từ từ ép chết thằng nhóc không biết trời cao đất dày này mới là chuyện sảng khoái nhất.

Đối mặt với câu hỏi của Joe Nicholas, Diệp Thiên vẫn gác hai chân lên bàn ăn, sắc mặt lạnh nhạt như trước.

“Đừng nói là anh, cho dù lão già của gia tộc Nicholas anh đến, tôi vẫn nói bằng giọng điệu như vậy!”

Không ít người xung quanh nghe thấy, đều sợ hãi hít sâu một hơi, chỉ cảm thấy Diệp Thiên đã hoàn toàn điên rồi, đã hoàn toàn không còn thuốc chữa nữa rồi.
 
Chương 2824


Chương 2824

Mà bên phía nhà họ Cố, Cố Lăng Hiên và Cố Tử Kỳ đứng yên tại chỗ, sớm đã lắc đầu ngao ngán.

“Lúc trước đúng là vẽ vời thêm chuyện nên mới đi tìm thằng nhóc này thương lượng!”

Trong đôi mắt đẹp của Cố Tử Kỳ mang theo tự giễu: “Thằng nhóc này căn bản không phải người bình thường, mà là một tên ngu xuẩn không cần mạng!”

Trong mắt cô ta, hành vi của Diệp Thiên chính là đâm đầu vào chỗ chết một cách vô nghĩa! Ý cười trên mặt Joe Nicholas dần biến mất, ánh mắt hắn khẽ lấp lóe, lạnh nhạt nói: “Nhóc con, xem ra cậu thật sự không sợ chết!”

“Tôi rất tò mò, rốt cuộc cậu có thật sự hiểu rõ gia tộc Nicholas tôi không?”

Diệp Thiên đưa hai tay lên làm gối đầu, khóe miệng nở nụ cười sâu xa khó lường.

“Tôi quả thật không hiểu rõ về gia tộc Nicholas lắm, nếu không anh phố cập cho tôi đi?”

Ánh mắt Joe Nicholas đầy lạnh lùng, giọng điệu cũng trở nên cực kỳ trầm thấp: “Mặc dù cậu là một người bình thường, nhưng chắc hẳn cậu cũng từng nghe nói đến bảng xếp hạng liên minh thế giới rồi chứ?”

“Ồ?”

Diệp Thiên khẽ nâng tầm mắt: “Nói như vậy, gia tộc Nicholas của anh có liên quan đến bảng xếp hạng liên minh thế giới? Hoặc các anh có một vị trí trong bảng xếp hạng liên minh thế giới đó?”

Lúc này Joe Nicholas chợt bật cười chế nhạo: “Đúng vậy, gia tộc Nicholas tôi chính là chủ của Thần Đình đứng vị trí thứ sáu trên bảng xếp hạng liên minh thế giới, toàn bộ Thần Đình đều do gia tộc Nicholas tôi khống chế, toàn bộ Tây Âu rộng lớn này đều thuộc quyền cai quản của gia tộc Nicholas tôi!”

“Cậu dám nói như vậy với tôi, đã nghĩ rõ ràng hậu quả của việc mình làm hay chưa?”

Hắn tự giới thiệu chính là vì để Diệp Thiên cảm nhận được loại cảm giác sợ hãi và hít thở không thông đến từ sâu trong nội tâm kia, đối với người bình thường thì bảng xếp hạng liên minh thế giới là cao xa vời vợi, giống như thần linh, chỉ nhắc đến các liên minh lớn ngồi trên bảng xếp hạng thôi cũng có thể khiến vô số người bình thường sợ mất mật.

Hắn chính là muốn Diệp Thiên dần dần bị loại tuyệt vọng và bất lực này nuốt chửng, trực tiếp tấn công đối thủ không thể mang lại sảng khoái lớn nhất, khiến đối thủ tự động cầu xin tha thứ, tự mình sụp đổ, đây mới là thủ đoạn trước giờ của Joe Nicholas hắn.

Nếu không, hạng người bình thường như Diệp Thiên này, hắn chỉ cần một chưởng là có thể đánh chết, cần gì phải phí công quanh co lòng vòng giải thích gốc gác của gia tộc Nicholas cho Diệp Thiên như thế này?

Rất nhiều khách khứa ở đây cũng là lần đầu tiên nhìn thấy bộ mặt thật sự của gia tộc Nicholas, nghe thấy lời của Joe Nicholas, đồng tử bọn họ đều co rụt lại, trong lòng tràn đầy sợ hãi.

Thần Đình đứng thứ sáu trong bảng xếp hạng liên minh thế giới do gia tộc Nicholas làm chủ, loại cấp độ này, chỉ nghĩ thôi cũng đã thấy vô cùng đáng sợ rồi.

Mà mọi người của nhà họ Cố thì đã biết rõ điều này từ lâu, đây cũng là nguyên nhân bọn họ phí hết tâm tư để Cố Giai Lệ vào nhà họ Cố, đính hôn với Joe Nicholas.

Bây giờ, tất cả mọi người của nhà họ Cố đều nhìn về phía Diệp Thiên, chuẩn bị thưởng thức cảnh tượng Diệp Thiên bị dọa mất hồn mất vía.

Nhưng Diệp Thiên vẫn dựa người vào ghế, dường như hoàn toàn không có chút phản ứng nào với chuyện này.
 
Chương 2825


Chương 2825

“Chẳng lẽ ngay cả bảng xếp hạng liên minh thế giới mà thằng nhóc này cũng không biết?”

Cố Lăng Hiên nhíu mày, cảm thấy vô cùng nghi ngờ.

Nhưng vào lúc này, bỗng nhiên Diệp Thiên lên tiếng.

“Thần Đình?”

Cậu khẽ bật cười, không hề che giấu trào phúng trong đó.

Mà câu nói tiếp theo của cậu lại khiến cho toàn bộ người ở đây đứng hình.

“Trong bảng xếp hạng liên minh thế giới, từ Huyết Lang Đồ Đằng đứng thứ nhất cho đến Phong Hoa Tuyết Nguyệt Cung đứng thứ tư, tất cả đều bị một mình tôi đánh tan!”

“Chỉ là Thần Đình đứng thứ sáu trong bảng xếp hạng liên minh thế giới thôi mà cũng dám mang ra khoe khoang trước mặt tôi?”

Vừa dứt lời, Diệp Thiên khẽ quát một tiếng.

“Quỳ xuống!”

“Quỳ xuống!”

Một luồng uy áp mạnh mẽ từ trên trời giáng xuống, thân thể tất cả mọi người đều cứng lại, mà Joe Nicholas thì đứng mũi chịu sào, hai đầu gối khuỵu lại, nặng nề đập xuống sàn nhà, cứ như vậy quỳ gối trước mặt Diệp Thiên!

‘Bùm!”

Ngay khi tiếng hét của Diệp Thiên vừa dứt, uy áp cũng ùn ùn kéo đến.

Sắc mặt Joe Nicholas lập tức thay đổi, dường như hắn không hề có chút phản kháng nào, ngay lập tức bị uy áp nặng như núi đè lên, đầu gối khuỵu xuống, đập mạnh vào đất.

Đường đường là người thừa kế thứ nhất của gia tộc Nicholas, và cũng là thiếu chủ “Thần Đình” xếp thứ sáu trong bảng xếp hạng liên minh thế giới, vậy mà bây giờ lại đang ở trước mặt mọi người quỳ gối với Diệp Thiên.

Lúc này đây, tất cả gần như nghẹt thở: “Làm sao có thể?”

Trong mắt Joe Nicholas hiện lên vẻ kinh hoàng khó tả, gia tộc Nicholas nắm giữ “Thần Đình”, là một trong những kẻ mạnh nhất, chủ của “Thần Đình” chính là ông nội của hắn và cũng là một cao thủ ở cảnh giới truyền thuyết thiên cấp, đương nhiên hậu duệ như hắn cũng sẽ có thiên phú tu luyện cực kỳ cao, mới hai mươi lăm tuổi đã có tu vi vương cấp, còn mạnh hơn tên họ Hứa ở nhà họ Cố kia.

Ngoại trừ việc chạm trán với những lão quái vật kia thì có rất ít người có thể trở thành đối thủ của hắn, nhưng hiện tại Joe Nicholas đã không còn sức đế đánh trả Diệp Thiên, uy áp đang đè khiến hắn không thể ngẩng đầu lên được, điều này làm cho hắn cảm thấy vô cùng kinh hãi.

‘Tên này rốt cuộc là ai?”

“Lẽ nào cũng là một trong những cao thủ hàng đầu thế giới ư?”

Joe Nicholas khó khăn giương mắt lên, quan sát tỉ mỉ Diệp Thiên, nhưng cả ngoại hình và dung mạo của Diệp Thiên đều khác xa với những cao thủ thế giới mà hắn biết, hẳn dám chắc chắn đây là lần đầu tiên mình nhìn thấy cậu.

Đặc biệt là sau trận chến ở đảo Rồng, gần như 99% cao thủ thế giới đều đã lộ diện ở đó, hơn nữa còn được quay hình khắp toàn cầu, nếu như hắn đã thấy thì chắc chắn không thể quên được, làm sao có thể sót được một cao thủ thế giới nào cơ chứ?

Nhưng trong đầu hắn thực sự không thể tìm thấy được bất kỳ thông tin nào liên quan đến Diệp Thiên.
 
Chương 2826


Chương 2826

Bởi vì bị Diệp Thiên trấn áp tại chỗ nên hắn mới cảm thấy kinh ngạc và tức giận, dẫn đến phản ứng có hơi chậm một chút, nhưng Cố Hoài Cổ ở cạnh, đồng tử lập tức co rút lại, sắc mặt lập

tức thay đổi.

Ông ta nhớ lại lời Diệp Thiên nói lúc nãy, cậu sẽ đánh bại hết top bốn trong bảng xếp hạng liên minh thế giới, trên thế giới hiện tại không một ai dám nói như vậy! Cách đây không lâu, tại trận chiến trên đảo Rồng, ngay lúc đang phát sóng trực tiếp khắp thế giới, đã có một người đánh bại cả bốn người trong bảng xếp hạng liên minh thế giới, ngay cả tộc trưởng của gia tộc Ireland cũng bị giết chết, kẻ đó cũng mang họ Diệp! “Cậu… cậu là…”, vừa nghĩ đến đây, khuôn mặt già nua của Cố Hoài Cố lập tức toát lên vẻ kinh hãi, sau đó ngã xuống đất, lắp bắp không nói nên lời, toàn thân run rẩy kich liêt.

Ngay lúc này, cố Hoài Cổ cũng hiểu được tại sao tối hôm qua họ Từ kia lại được uỷ thác giết Diệp Thiên, nhưng cuối cùng lại không có chút tin tức gì! Mặc dù bộ dạng bây giờ của Diệp Thiên không hề giống lúc trên đảo Rồng, ngay cả màu tóc và màu con ngươi cũng thay đổi, nhưng khí thế coi trời bằng vung hay muốn xưng đế thì hoàn toàn giống hệt trận chiến ở đảo Rồng ngày hôm đó.

Cú ngã bất ngờ của Cố Hoài Cổ khiến cho mọi người trong gia nhà họ Cố sửng sốt, Cố Tử Kỳ và Cố Lăng Hiên cũng ngây ra một lúc, sau đó vội vàng bước tới đỡ Cố Hoài Cổ dậy, còn Cố Bân và những người khác đều nhìn về phía Cố Hoài CỔ, bối rối hỏi: “Bố, bố bị sao thế?”

Bao năm qua, Cố Bân chỉ tập trung vào việc kinh doanh của mình, mặc dù biết rất rõ mọi việc xảy ra trên thế giới, nhưng xét cho cùng thì vòng quan hệ của ông ta cũng không ở giới võ thuật hay giới tu tiên, cho nên rất khó để biết được chuyện chính xác xảy ra ở những nơi này.

Từ lúc Diệp Thiên làm cho Joe Nicholas quỳ xuống, ông ta đã biết Diệp Thiên có thể là một người cực kỳ quyền lực, nhưng ngoài tên họ Hứa bảo hộ cho nhà họ Cố ra thì còn có một nhân vật khác đã chống đỡ cho sự hưng thịnh của nhà họ Cố một trăm năm qua, cộng với “Thần Đình” sau lưng Joe Nicholas, chắc cũng sẽ không đến mức phải sợ Diệp Thiên.

Ông ta không hiểu tại sao Cố Hoài CỔ lại sợ hãi đến như vậy! cả người Cố Hoài CỔ như bị tê liệt, nếu không có Cố Tử Kỳ và Cố Lăng Hiên đỡ thì có lẽ ông ta sớm đã ngã xuống đất lần nữa rồi.

Cố Hoài Cổ không trả lời câu hỏi của Cố Bân, chỉ lẩm bẩm trong miệng, ánh mắt hiện lên vẻ tuyệt vọng.

“Xong rồi, nhà họ Cố xong rồi!”

Mọi người trong nhà họ Cố nghe xong, sắc mặt lập tức thay đổi, bọn họ cũng không hiểu tại sao.

Cố Hoài Cổ là trụ cột của nhà họ Cố và cũng là người tạo ra sự huy hoàng cho nhà họ Cố, từ trước đến nay dù như thế nào ông ta vẫn luôn giữ tư thái là một đấng quân vương, núi có sập xuống vẫn có thể giữ được bình tĩnh, nhưng tại sao bây giờ lại trông suy sụp đến vậy?

Joe Nicholas không hề để ý đến mấy thứ này, chân khí trong cơ thể hắn như đang muốn thoát ra khỏi uy áp kia, nhưng càng giãy dụa thì uy áp càng trở nên nặng nề, cuối cùng cả cơ thể hắn đều bị ép sát rạt xuống đất.

Với tư cách là người thừa kế của gia tộc Nicholas, hắn không thể nào chịu nổi sỉ nhục này, hai mắt hắn đỏ ngầu như máu, giọng nói cũng đầy thù hằn.

“Khốn kiếp!”

“Ông nội của tôi chính là chủ của ‘Thần Đình’, và cũng là người mạnh nhất ở đây, cậu dám bắt tôi quỳ xuống, ông nội chắc chắn sẽ không tha cho cậu đâu!”

Diệp Thiên thản nhiên dựa lưng vào ghế, chỉ cười khinh thường.

“Như tôi đã nói lúc nãy, top bốn trong bảng xếp hạng liên minh thế giới tôi còn đánh được, anh nghĩ xem, ông nội của anh thì làm gì được tôi nhỉ?”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom