Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!
Chương 3027


Chương 3027

“Một đám chủng tộc thấp kém mang dòng máu lai tạp mà cũng dám tự xưng là Lang tộc?”.

“Sự tồn tại của các người chỉ bôi nhọ thanh danh trăm triệu năm của Lang tộc vũ trụ mà thôi, biến mất hết đi cho tao!”.

Nó vừa dứt lời đã há to cái miệng rộng như bồn máu ra. Trong miệng nó hình thành một lốc xoáy khổng lồ, sau đó cuốn hết toàn bộ đám người Lang tộc vùng đất tuyết vào trong.

Lốc xoáy khủng khiếp nghiền nát đám người sói thành mảnh vụn, máu thịt be bét hòa lẫn với không khí lạnh băng chui cả vào miệng gã người sói cao trăm mét.

Sau khi hủy diệt toàn bộ Lang tộc vùng đất tuyết, nó mới hừ một tiếng lạnh lùng. Sau đó, bên ngoài thân người nó tỏa ra ánh sáng đỏ lấp lánh, cơ thể dần dần thu nhỏ lại, cuối cùng biến thành một người thanh niên cường tráng cao hai mét, trong mắt lóe lên tia sáng lạnh lẽo.

“Thần điện Thái Dương cũng đã hành động, Lang tộc vũ trụ bọn ta sao có thể chậm hơn người khác chứ?”.

“Miếng bánh ngon như Trái Đất không phải chỉ thuộc về các người!”.

Cùng lúc đó, trên nóc lâu đài cổ của Huyết tộc phương Tây, một thanh niên tuấn tú mặc áo da màu đỏ máu, giống như quý tộc cũng lau khóe miệng vừa mới đánh chén nhiều con quỷ hút máu xong, lộ ra vẻ mặt chán ngán.

“Loại máu thật thấp kém, xem ra dòng máu Huyết tộc vũ trụ bọn ta đế lại Trái Đất đã hoàn toàn sa sút rồi!”.

Hắn liếm giọt máu cuối cùng vào miệng, ngước mắt nhìn về phương Đông, sát ý giống như thực thể xuyên qua bầu trời.

Không ai ngờ đến, Trái Đất lại đột nhiên trở thành chiến trường hỗn hợp của hai tộc ngoài hành tinh và một giáo phái ngoài vũ trụ!

“Ba luồng khí tức?”.

Diệp Thiên ở xa tận thủ đô, con mắt khẽ dao động, trên mặt mang vẻ kinh ngạc.

Sau khi dung hòa bốn linh thể thần thú, phong ấn của mật mã bí ẩn đã mở ra không ít. Điều này khiến cậu có thể cảm nhận được vạn vật trên Trái Đất ở mức độ cao nhất, sinh ra mối liên hệ nào đó cực kì kì diệu với ý thức của Trái Đất. Khi Tử Kim Luân rung lắc, cậu lập tức cảm ứng được một khí tức sinh mệnh không thuộc về Trái Đất, theo cậu suy đoán thì đó là Cam La.

Nhưng sau đó chưa tới mười phút, cậu lại cảm giác được hai tồn tại nữa hoàn toàn không thuộc về Trái Đất. Hai luồng khí tức đó không hề thua kém Cam La, một loại báo động bỗng nhiên dâng lên trong lòng cậu.

“Lẽ nào lần này thần điện Thái Dương không chỉ có một người đến đây?”.

Trong lúc cậu đang nghi ngờ, Hoa Lộng Ảnh mà cậu đã trông chừng một tuần nay bỗng nhiên có động tĩnh.

Mí mắt Hoa Lộng Ảnh hơi động đậy, sau đó chậm rãi mở mắt ra. Đôi con ngươi màu xanh lam của băng tỏa ra thần thái dịu dàng, rực rỡ như đá quý.

Diệp Thiên nhìn thấy Hoa Lộng Ảnh tỉnh dậy, vội vàng quay người lại, chuyện trước kia đã bị cậu quăng sau đầu từ lâu.

“Tiểu Ảnh, em tỉnh rồi sao?”.

Cậu hơi cúi người xuống, chuẩn bị đỡ Hoa Lộng Ảnh dậy. Nhưng khoảnh khắc tay cậu sắp chạm vào Hoa Lộng Ảnh, cô lại tỏ vẻ cảnh giác, đột nhiên trở mình lùi ra sau, kéo giãn khoảng cách với cậu.
 
Chương 3028


Chương 3028

“Anh là ai? Vì sao lại ở bên cạnh tôi?”.

Gương mặt Hoa Lộng Ảnh đầy vẻ cảnh giác và thù địch, dù cơ thể vẫn còn hơi yếu đuối, nhưng lại cố gắng gượng đối diện với Diệp Thiên. Nhìn thấy vậy, Diệp Thiên cực kì ngạc nhiên.

Cảnh này không khác gì lúc cậu đến thần điện Olympus tìm thấy Hoa Lộng Ảnh. Chẳng lẽ thần hồn của Hoa Lộng Ảnh vẫn chưa hồi phục, kẻ chiếm giữ cơ thể Hoa Lộng Ảnh lúc này vẫn là thần hồn của Athena?

Nhưng sau một giây nghĩ lại, Diệp Thiên lập tức xua tan phỏng đoán này. Thần hồn của Athena đã bị cậu rút ra khỏi thần phủ của Hoa Lộng Ảnh, hơn nữa còn bị cậu tiêu diệt hoàn toàn, sao có thể còn ở lại thế gian?

“Có lẽ Tiểu Ảnh ngủ say quá lâu vừa mới tỉnh dậy, nhất thời chưa nhớ ra được”.

Nghĩ đến đây, giọng nói của Diệp Thiên trở nên nhẹ nhàng hơn, cười nói với Hoa Lộng Ảnh: “Tiểu Ảnh, là anh, anh là Diệp Thiên đây!”.

“Trước kia là anh Diệp Thiên không tốt, không bảo vệ được em, nhưng bây giờ em không phải sợ nữa, mọi thứ đều đã qua rồi .

Cậu vừa nói vừa cất bước tiến lên phía trước, chuấn bị đến gần Hoa Lộng Anh.

Nhưng ngay lúc đó, Hoa Lộng Ảnh lại quát lên.

“Đứng lại!”.

Cô đưa mắt nhìn quanh, phát hiện đây là phía sau biệt thự nhà họ Hoa, thế là dần dần yên tâm lại, sau đó lạnh lùng lên tiếng.

“Tôi không biết anh là ai, còn nữa, mong anh đừng gọi tôi là Tiểu Ảnh, chỉ có người thân và bạn bè tôi mới được gọi như vậy!”.

Cô vừa nói ra, Diệp Thiên lập tức sững sờ.

Nghe giọng điệu của Hoa Lộng Ảnh, rõ ràng cô ấy biết thân phận của mình, nhưng vì sao lại không biết cậu là ai?

Nhìn dáng vẻ cảnh giác của Hoa Lộng Ảnh, Diệp Thiên nhất thời tiến thoái lưỡng nan, không dám tiến lên.

Những người khác nghe thấy động tĩnh cũng chạy tới, nhìn cảnh tượng trước mắt, tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc.

Thấy mấy người vừa xuất hiện, nét mặt Hoa Lộng Ảnh lập tức thả lỏng hơn nhiều, đi vòng qua Diệp Thiên, đứng bên cạnh mọi người.

“Ông nội!”. “Bác Diệp!”.

“Cô Vân!”.

Hoa Lộng Ảnh lần lượt nhìn quanh mọi người. Dù là Hoa Vô Đạo, Hoa Vinh Niên hay Diệp Vân Long, Thi Tú Vân, cô đều nhận ra không sót một ai, thậm chí ngay cả Diệp Tinh cô cũng tỏ ra thân thuộc, cũng chào hỏi.

“Tiểu Ảnh, cuối cùng con cũng tỉnh lại rồi!”.

Nhìn thấy Hoa Lộng Ảnh khôi phục bình thường, mọi người đều mừng rỡ.

Thi Tú Vân vỗ vỗ sau lưng Hoa Lộng Ảnh, dịu dàng nói: “Tiểu Ảnh, cuối cùng cháu cũng tỉnh rồi! Cháu không biết lúc cháu ngủ say ở bên này, Tiểu Thiên lo lắng cho cháu thế nào đâu!”.
 
Chương 3029


Chương 3029

“Tiểu Thiên?”, nghe đến cái tên này, Hoa Lộng Ảnh lại mù mờ, quái lạ hỏi.

“Tiểu Thiên là ai?”.

Hoa Lộng Anh nói ra lời này khiến bầu không khí lập tức yên lặng, mọi người đều tỏ ra khó tin, sau đó cùng quay sang nhìn Diệp Thiên với ánh mắt kì quái.

Bây giờ bọn họ mới phát hiện, Diệp Thiên đáng ra phải có nét mặt tươi cười vì Hoa Lộng Ảnh tỉnh lại, nhưng lúc này cậu lại nhíu chặt mày.

“Tiểu Thiên, chuyện này là?”.

Thi Tú Vân nhìn Diệp Thiên bằng ánh mắt hoài nghi. Diệp Thiên cười khổ, bất đắc dĩ nói: “Hình như Tiểu Ảnh không nhớ con là ai nữa rồi”.

“Cái gì?”.

Mọi người nghe vậy đều ngạc nhiên.

Mọi người nghe vậy đều ngạc nhiên.

Thi Tú Vân đầy kinh ngạc nhìn sang Hoa Lộng Ảnh: “Tiểu Ảnh, con làm sao vậy? .

“Nó là anh Diệp Thiên của con, con không nhớ sao?”.

“Anh Diệp Thiên?”, Hoa Lộng Ảnh ngước mắt nhìn Diệp Thiên, trong đầu cố gắng nhớ lại, sau đó một bức chân dung hiện ra trong đầu cô. Đó là những hình ảnh từ khi cô quen biết Diệp Thiên, cho đến khi chia xa, rồi đến khi gặp lại.

“Anh Diệp Thiên!”, hình ảnh trong đầu dần dần rõ ràng, cô cũng nhớ lại mọi chuyện ngày xưa, lập tức bước tới, chạy về phía Diệp Thiên.

Diệp Thiên mở rộng hai cánh tay, không hề kiêng kị những người khác đang ở đây, nhẹ nhàng ôm Hoa Lộng Ảnh vào lòng.

Nhưng ngay khi Hoa Lộng Ảnh dựa vào bên cạnh Diệp Thiên, cơ thể cô bỗng nhiên cứng đờ. Sau đó, cô dừng động tác, bỗng đưa hai tay ôm đầu, không ngừng rên rỉ, vẻ mặt hơi méo mó vì nỗi đau đớn tôt đô.

“Tiếu Ảnh, em làm sao vậy?”.

Diệp Thiên vội vàng cúi người xem xét, những người khác cũng vội chạy tới.

“Đầu em đau quá, đau quá!”.

Hoa Lộng Ảnh vừa vỗ vỗ vào đầu mình, vừa đau đớn rên rỉ. Diệp Thiên còn chưa kịp xem xét, cô đã ngất đi vì quá đau đớn.

“Chuyện này là sao?”.

Diệp Thiên nắm cổ tay Hoa Lộng Ảnh, truyền một tia Phệ Thiên Huyền Lực vào trong cơ thể cô ây. Sau một lúc tra xét, cậu vẫn không phát hiện ra có gì khác thường trong cơ thể Hoa Lộng Ảnh, thần hồn của cô ấy vẫn nguyên vẹn khỏe mạnh, không hề bị tổn thương.

“Tiểu Thiên, con đừng lo lắng quá”.

Thi Tú Vân an ủi: “Có lẽ vì Tiểu Ảnh mới vừa tỉnh lại, đợi con bé điều chỉnh lại một chút, có lẽ sẽ không sao nữa”.

Diệp Thiên lộ ra nụ cười miễn cưỡng, nhưng sự bất an trong lòng lại càng mãnh liệt.

Quả nhiên ba tiếng đồng hồ sau, Hoa Lộng Ảnh lại tỉnh dậy ba lần. Cứ mổi lần tỉnh lại, ngoại trừ Diệp Thiên, những người khác cô ấy đều nhận ra. Khi cô ấy cố gắng nhớ ra được Diệp Thiên thì lại thoáng chốc rơi vào cơn đau đớn, rồi lại hôn mê.
 
Chương 3030


Chương 3030

Tình trạng lặp đi lặp lại như vậy khiến tâm trạng của Diệp Thiên cũng rơi từ trên mây xuống, vô cùng tăm tối.

Chờ đợi biết bao nhiêu ngày, cuối cùng Hoa Lộng Ảnh cũng tỉnh dậy, vì sao lại xảy ra chuyện thế này?

“Thông Thiên Kính!”.

Sau nhiều lần tra xét không có kết quả, Diệp Thiên quát khẽ một tiếng.

Kính linh Thông Thiên Kính ẩn nấp trong cơ thể Hoa Lộng Ảnh lại hiện ra.

Kính linh nghe Diệp Thiên kể xong thì rơi vào trầm tư, một lúc lâu sau mới hạ giọng nói: “Nếu tôi đoán không sai, đây có lẽ là trạng thái không tốt khi ý thức bảo vệ thần hồn của chủ nhân kết hợp với dược hiệu của hoa Bạch Ám sinh

“Khi thần hồn của chủ nhân bị Athena áp chế, suýt chút nữa thì bị hủy diệt. Trong lúc thần hồn của cô ấy bị uy hiếp, ý thức bảo vệ bản thân sẽ ưu tiên bảo vệ kí ức quan trọng nhất trong cuộc đời cô ấy. Sau khi thần hồn của cô ấy được hoa Bạch Ám đắp nặn lại, ý thức bảo vệ đó cũng trở nên mạnh mẽ hơn”.

“Nói cách khác, hồi ức trước đây giữa cậu và cô ấy, mọi thứ liên quan đến cậu đều được thần phủ của cô ấy bảo vệ ở nơi sâu nhất trong ý thức, khó mà chạm đến”.

“Một khi cô ấy nhớ tới cậu vì sự quấy nhiễu của ngoại lực, muốn lấy đoạn hồi ức đó ra, ý thức tự bảo vệ của thần hồn sẽ xung đột với ý chí của cá nhân cô ấy, khiến cô ấy đau khổ không

Mọi người nghe xong hết từng câu từng chữ, càng cảm thấy khó tin, Diệp Thiên cũng lập tức hiểu ra.

Hóa ra lúc Hoa Lộng Ảnh đối mặt với việc thần hồn tiêu tan, phản ứng đầu tiên trong ý thức của cô ấy lại là khóa kín mọi kí ức về cậu, không muốn quên đi.

Nhưng bây giờ, bởi vì ý thức bảo vệ quá mạnh nên phần kí ức đó của cô ấy bị phủ bụi ở nơi sâu nhất trong ý thức.

“Nói cách khác, cô ấy muốn nhớ lại tôi chỉ có thể dựa vào chính mình, không thế miễn cưỡng”.

“Một khi có người khác can thiệp vào, ý thức tự bảo vệ của cô ấy sẽ xung đột với ý chí cá nhân, lặp lại tình huống lúc trước phải không?”.

Đối mặt với câu hỏi của Diệp Thiên, kính linh gật đầu: “Đúng vậy, muốn cô ấy khôi phục tất cả kí ức về cậu thì chỉ có thể dựa vào cô ấy, người khác không thể can thiệp!”.

“Cho dù là cậu cũng không được!”.

“Nếu miễn cưỡng gây ra xung đột quá kịch liệt giữa ý thức tự bảo vệ và ý chí của cô ấy, sợ rằng thần hồn của cô ấy sẽ bị thương lần thứ hai. Đến lúc đó muốn khôi phục lại thì khó như lên trời”.

Hiểu được mọi chuyện, lo lắng của Diệp Thiên cũng xem như được giải quyết, nhưng tâm trạng của cậu vẫn nặng nề vô cùng.

Nếu những gì kính linh nói là sự thật, vậy thì sau này cậu sẽ phải dùng thân phận của người lạ ở trước mặt Hoa Lộng Anh.

Trừ khi có ngày nào đó, Hoa Lộng Ảnh tự mở khóa mọi kí ức về cậu, nếu không thì trước lúc đó, cậu chỉ có thể làm một người qua đường đứng nhìn từ xa. Không thể đến gần Hoa Lộng Ảnh, không thể can thiệp vào cuộc sống của cô ấy, tránh gây ra tổn thương cho thần hồn của cô ấy.

Những người khác cũng hiểu lời nói của kính linh, lần lượt quay sang nhìn Diệp Thiên, trong mắt có vẻ buồn bã.

Người mình yêu ở ngay trước mặt nhưng lại không thể nhận nhau, ngược lại chỉ có thể đứng nhìn từ xa, giả vờ như không quen biết, cảm giác này khó mà tá nối.
 
Chương 3031


Chương 3031

Khoảng cách xa nhất trên thế giới cùng lắm cũng chỉ thế này mà thôi.

Trong lúc Diệp Thiên chìm đắm trong sự bi thương vô thanh, thành phố Trung Hải lớn nhất Hoa Hạ bất thình lình xảy ra biến cố.

Bến cảng Trung Hải vốn phồn hoa hưng thịnh bỗng bắt đầu rung chuyển kịch liệt, ảnh hưởng đến cả khu vực Trung Hải.

Giây lát sau, một tiếng gào thét vang vọng đất trời truyền ra từ dưới biển. Một cơ thể khống lồ cao đến trăm mét dâng lên từ dưới biển, vô số tàu chở hàng, cano đều bị lật nhào, đấy văng đi thật xa. Bến cảng Trung Hải bỗng chốc hóa thành đống hoang tàn vô tận dưới móng vuốt dã thú.

“Bọn sâu kiến yếu ớt, muốn sống thì gọi Diệp Lăng Thiên ra đây!”.

Tiếng rít gào đáng sợ vang vọng khắp vùng đất Trung Hải. Vô số người dân Trung Hải đều hoảng sợ thét lên, bỏ chạy thục mạng. Vùng đất phồn hoa này nháy mắt biến thành một khu vực tai họa.

Cuối cùng trận chiến giữa dị tộc ngoài hành tinh và đứa con của Trái Đất cũng bắt đầu!

Vào ngày hôm nay, tại thành phố Trung Hải yên bình phồn hoa lớn nhất Hoa Hạ, một vuốt thú khổng lồ thò ra từ bến cảng, phá vỡ sự yên tĩnh của Trung Hải.

Vuốt thú to bằng một chiếc tàu chở hàng loại nhỏ, chỉ vừa thò ra khỏi mặt nước đã làm dấy lên một làn sóng cao ngất trời, nhấn chìm bến cảng trong nháy mắt. Nơi vuốt thú khổng lồ đi qua, nhiều kiến trúc ven biển đều đổ sụp thành từng mảnh vụn, bị móng vuốt xé làm bốn. Vô số công nhân làm việc ở bến cảng cũng bị xé nát vụn, máu thịt văng tung tóe.

Trong tiếng la hét của vô số người, mặt biển lại cuộn trào, dấy lên ngọn sóng khổng lồ cao trăm mét, một bóng đen to lớn cũng hiện ra từ trong đó.

Đó là một con quái vật hình người cao trăm mét, toàn thân bao bọc trong bộ lông, đi đứng bằng hai chân nhưng lại có móng vuốt và đầu sói, trong khuôn miệng toàn là răng nanh. Những sợi lông dựng ngược trên cơ thể giống như đúc từ sắt thép. Nước biển lại không thể để lại chút dấu vết ẩm ướt nào trên bề mặt, trượt xuống khỏi cơ thể nó, trở thành mười mấy thác nước cao thấp khác nhau, đổ xuống mặt đất.

“Diệp Lăng Thiên còn không lăn ra đây sao?”.

Một tiếng thét gào vang trời, đầu sói khống lồ lại phát ra tiếng người, giọng nói truyền ra khắp Trung Hải, tất cả người dân ở Trung Hải đều nghe thấy rõ ràng.

Khi người sói khổng Tô lên đến đất liền Trung Hải, người dân khắp Trung Hải đều rơi vào hoang mang. Quân đội chịu trách nhiệm quản lý khu vực Trung Hải lập tức ra quân. Con quái vật khổng lồ đó cũng bắt đầu phá hoại tàn bạo, nơi nó đi qua đều biến thành phế tích, thi thể rải rác khắp nơi.

Tai họa đột ngột ập đến này khiến chính quyền thành phố Trung Hải luống cuống. Dưới uy lực đáng sợ của quái vật, quân đội đóng quân ở địa phương chỉ giống như hổ giấy, hoàn toàn không chịu nổi một đòn. Bộ đội trên đất liền cơ bản đều bị nó đạp chết.

Theo sự tiến công của quái vật đầu sói khổng Tô, đa số vùng đất Trung Hải đều biến thành chiến trường khói súng lan tràn. Quân đội hiện đại hóa hoàn toàn không thể chống lại quái vật cỡ lớn có sức phòng ngự đáng kinh ngạc này. Bên tai người dân Trung Hải chỉ có tiếng gào thét điên cuồng của nó lượn lờ.

Nhiều người nhìn cảnh tượng trước mắt, nhớ lại phim hiệu ứng đặc biệt Ultraman từng coi thời nhỏ, quái vật xâm chiếm thành phố. Khác là bây giờ chỉ có quái vật ngang ngược tàn phá, mà lại không có siêu anh hùng nhưUltraman đến cứu bọn họ…

ở thủ đô lúc này, Diệp Thiên đang chìm đắm trong sự đau buồn không thể cùng Hoa Lộng Ảnh nhận nhau, đúng lúc đó, một tin tức đột nhiên được gửi đến.

Diệp Vân Long nhận điện thoại, lập tức biến sắc, vội vàng nói với Diệp Thiên: “Tiểu Thiên, là điện thoại của quân đội Trung ương. Bọn họ nói bây giờ có sinh vật hình sói khổng lồ đang phá hoại Trung Hải, khu vực bến cảng và khu Phố Đông đã chịu tổn thất rất lớn!”.
 
Chương 3032


Chương 3032

“Quân đội đã điều động máy bay chiến đấu và bộ đội vũ trang hạng nặng, nhưng tất cả hệ thống vũ khí quanh con quái vật đó mười cây số đều đã mất hiệu lực toàn bộ!”.

“Con quái vật đó có thể nói tiếng người, gọi đích danh con, bây giờ các lãnh đạo Trung ương đều nhất trí cử con đi giải quyết chuyện này”.

Diệp Thiên nghe vậy, vẻ mặt hơi biến đổi.

Cảnh tượng này chẳng khác nào chuyện xảy ra khi cậu đến Hợp chúng quốc mấy ngày trước.

Đối phương rõ ràng cũng dùng sức mạnh tinh thần làm xung mạch năng lượng, quấy nhiễu tất cả hệ thống vũ khí chạy bằng điện.

Diệp Vân Long cầm điện thoại lên, trên điện thoại có một đoạn video vừa được gửi đến. Trong video, một con quái vật đầu sói khổng lồ dùng vuốt nhọn xé xe tăng thiết giáp, trong miệng phun ra chùm năng lượng. Chỉ trong một chiêu đã làm nổ tung mười chiếc máy bay chiến đấu ngay giữa trời.

Nếu không phải những người ở đó đều là người tu luyện, e rằng đã bị cảnh tượng trước mắt làm khiếp sợ.

“Người sói?”, mắt Diệp Thiên lóe sáng, nghĩ ngay đến Lang tổ vùng đất tuyết.

Õng ta từng nói mình là hậu duệ của Lang tộc vũ trụ, chỉ trong hơn một tháng ngắn ngủi, thực lực của ông ta đã nâng cao lên cảnh giới sử thi cấp lãnh chúa. Tốc độ tăng trưởng thực lực như vậy ngay cả Diệp Thiên cũng thấy kinh ngạc.

Bây giờ, quái vật đầu sói khổng lồ lại có nhiều chỗ tương tự với Lang tổ vùng đất tuyết. Cậu lập tức nghĩ ra, đây có lẽ là một trong ba luồng khí tức không thuộc về Trái Đất mà cậu phát hiện.

Mặc dù bây giờ Diệp Thiên đã dung hòa bốn linh thể thần thú, đạt đến cảnh giới tam hoa tụ đỉnh, nhưng vẻ mặt cậu lại trở nên nghiêm trọng hơn bao giờ hết, lập tức quay sang những người khác.

“Mọi người, xin hãy nghe con nói!”.

Ánh mắt cậu vô cùng sâu sắc, giọng nói nghiêm túc: “Bây giờ tộc ngoài hành tinh và người của giáo phái vũ trụ đã xâm nhập Trái Đất. Con quái vật đầu sói kia chính là một trong số chúng!”.

“Trái Đất sắp trở thành chiến trường địa ngục, trận chiến này ngay cả con cũng không nắm chắc phần thắng tuyệt đối!”

Cậu nhìn quanh tất cả mọi người, sau đó búng ngón tay, một lối đi không gian bỗng xuất hiện ở biệt thự nhà họ Hoa, nghe cậu nói tiếp: “Đây là lối đi không gian đến tiểu thế giới, do con tạo ra!”.

“Nếu trận chiến này con thất bại, mọi người đừng có bất cứ ý nghĩ trả thù hay đánh trả gì cả. Mọi người hãy mau chóng tiến vào tiểu thế giới, đóng lối vào lại, giấu đi tọa độ, tuyệt đối đừng đế bọn chúng tìm thấy!”.

Nói xong, cậu nhìn về phía Hoa Lộng Ảnh lần cuối.

“Nếu cô ấy không nhớ ra con, vậy thì hãy để cô ấy cả đời cũng đừng nhớ lại, như vậy cô ấy sẽ không phải chịu đau khổ!”.

Cậu dứt lời, những người khác còn chưa kịp có cơ hội trả lời, Diệp Thiên đã hóa thành tia sáng, biến mất nơi chân trời…

ở Trung Hải, vì sự xuất hiện đột ngột của Lang tộc vũ trụ, nước biển bị sức mạnh của hắn ảnh hưởng tràn vào trong thành phố, khiến giao thông trong thành phố đều tê liệt. Dưới sự ảnh hưởng sức mạnh tinh thần của Lang tộc vũ trụ, tất cả đồ điện ở Trung Hải đều mất công dụng, mọi người chỉ có thế dựa vào hai chân tháo chạy, không ít người thậm chí còn ngâm mình trong nước biển lạnh lẽo vùng vẫy đấu tranh, vô cùng thảm hại.
 
Chương 3033


Chương 3033

Trên tháp Minh Châu Phương Đông, tòa kiến trúc hàng đầu Trung Hải, các thiết bị như thang máy đều tê liệt, thang bộ ở tầng trệt cũng xuất hiện tình trạng đổ vỡ ở trình độ nhất định, chặn đứng lối đi xuống khỏi tháp. Có mấy chục người bị nhốt trong đỉnh tháp, nhìn quái vật khổng lồ ở phía xa đến gần từng bước, hầu như mỗi người đều lộ ra vẻ mặt sợ hãi tuyệt vọng.

Trong đó chỉ có một cô gái khoảng hơn hai mươi tuổi là không hề sợ hãi, đứng bên lan can của đỉnh tháp, vẻ mặt không hề dao động, không chút sợ sệt.

Cô ấy mặc sườn xám, vóc người mảnh khảnh, nhanh nhẹn hoạt bát. Dù là ở trong tình huống nguy cấp thế này, vẫn có không ít ánh mắt của nam giới nhìn về phía cô ấy, tràn đầy tán thưởng và mến mộ.

Cô gái đó tên là Kỷ Nhược Tuyết, cô nàng ngôi sao nổi tiếng này đã xa Diệp Thiên lâu ngày, từ sau trận chiến giữa Diệp Thiên và ông tổ nhà họ Cận ở cảng Đảo thì không còn gặp lại Diệp Thiên nữa.

Trước đây không lâu, tin tức cái chết của Diệp Thiên truyền ra làm cô đau đớn không nguôi. Nếu không phải bạn bè bên cạnh lúc nào cũng đề phòng, cô ấy đã tự sát từ lâu.

Mấy ngày trước, tin tức Diệp Thiên tái xuất đánh sập Long Trì truyền ra, cô ấy tức khắc khôi phục phong thái của ngày xưa. Cô dự định hoàn thành công việc cuối cùng của mình ở Trung Hải sẽ đến thủ đô tìm Diệp Thiên, nào ngờ lại gặp phải trận tập kích này.

“Anh có đến kịp hay không?”.

Cô ấy nhìn thảm cảnh ở bên dưới, ánh mắt tràn ngập bi thương, trong đầu hiện lên thân hình thẳng tắp đội trời đạp đất của Diệp Thiên.

Đúng lúc đó, quái vật hình sói khổng lồ lại gào lên một tiếng, một luồng sóng âm lan ra với hắn làm trung tâm. Nước biển có thể tính bằng triệu tấn bị sóng âm của hắn dẫn dắt, hóa thành con sóng thần cao mấy chục mét, diện tích cả nghìn mét, lao thẳng tới trung tâm thành phố Trung Hải.

Nơi sóng thần lướt qua, thế như chẻ tre, vô số kiến trúc cao vút bị nó đánh nát cứ như đậu hũ, đồng loạt ngã sụp xuống. Sóng thần vẫn không dừng lại mà tiếp tục tiến tới, đã sắp đến gần tháp Minh Châu Phương Đông.

Một khi sóng thần lướt qua, tòa kiến trúc mang tính biểu tượng của Trung Hải sẽ đổ sụp hoàn toàn. Mấy chục người bị nhốt trên tháp đã tràn ngập tuyệt vọng.

Chỉ có Kỷ Nhược Tuyết vẫn đứng đó, ánh mắt đầy vẻ quật cường và bất khuất, cùng với… lòng tin tuyệt đối vào người đàn ông đó.

“Soạt!”.

Sóng thần ập đến, sóng biển còn chưa đến nơi, luồng gió mạnh mẽ đã đến trước một bước, cuốn mái tóc đen nhánh của Kỷ Nhược Tuyết lên cao, tung bay theo gió.

Những người khác đã rơi vào vực sâu tuyệt vọng, còn cô ấy lại bám chặt hàng rào sắt, không lộ ra chút vẻ sợ hãi nào.

Bởi vì vào lúc nguy cấp nhất, cô ấy đã nhìn thấy một bóng hình quen thuộc. Bóng hình đó chỉ cao khoảng một mét tám mươi lăm, trông vô cùng nhỏ bé trước ngọn sóng cao mấy chục mét. Cậu chỉ đứng đó, ngay giữa không trung, nhưng lại giống như thiên trụ nối liền đất và trời, không thể lay động, khó mà nghiêng đổ.

“Dừng!”.

Một giọng nói hờ hững quen thuộc vang lên, chợt thấy con sóng khổng lồ đó ào ạt ập tới, lập tức bị lõm xuống từ bên trong. Sau đó, triệu tấn nước biển giống như gặp phải vách tường vô hình, bị chặn lại toàn bộ.

Nhiều người bị biến cố đột ngột xảy ra này làm kinh ngạc. Ngay lúc này, trên trời cao, bóng người đứng sừng sững giữa không trung cũng quay đầu lại, ánh mắt dừng trên người Kỷ Nhược Tuyết, chứa đựng vẻ dịu dàng và quan tâm.

“Xin lỗi, hình như tôi đến muộn rồi”.
 
Chương 3034


Chương 3034

Dứt lời, năm ngón tay cậu khép lại, lòng bàn tay bỗng kéo lùi ra sau.

“Ầm!”.

Sóng biến dài nghìn mét, cao mấy chục mét bỗng đảo ngược trở về.

Nghìn vạn người dân Trung Hải cùng nhau chứng kiến cảnh sóng dậy ầm ầm này. Khoảnh khắc đó, ngọn lửa hi vọng lại bùng cháy hừng hực trong lòng bọn họ.

“Diệp Đế Vương, Diệp Đế Vương!”.

Trong thời gian ngắn, tiếng hoan hô vang dội khắp thành phố, tất cả mọi người đều hô to danh hiệu của Diệp Thiên. Sóng âm cuồn cuộn, hội tụ như thủy triều, xông thẳng lên chín tầng trời.

Cứu vãn mọi chuyện vào lúc tình thế nguy cấp nhất, đó chính là anh hùng!

“Vụt!”

Diệp Thiên bước trên không trung, bấm tay một cái, sóng dữ lập tức cuộn lại, tất cả mọi người xung quanh liền reo hò cố vũ.

Bởi vì trận chiến ở đảo Rồng của Diệp Thiên đều đã được phát sóng trên toàn thế giới, giờ đây khuôn mặt của cậu đã không còn xa lạ với mọi người nữa, hiện tại có rất nhiều người nhận ra Diệp Thiên.

Kỷ Nhược Tuyết nhìn chằm chằm về phía Diệp Thiên, ngoại trừ màu tóc đã thay đổi, sắc mặt và ánh mắt của cậu cũng không còn lạnh lùng như trước nữa, điều này làm cho cô có chút rung động.

Diệp Thiên nhìn Kỷ Nhược Tuyết hồi lâu, sau đó nhấc tay lên, một luồng khí nhẹ thổi vào, nhấc Kỷ Nhược Tuyết và những người bị mắc kẹt trên đỉnh tháp lên rồi bay về phía xa.

Còn tên người sói cao trăm mét phía trước, đối mặt với ngọn sóng bị Diệp Thiên đẩy về vẫn không hề né tránh hay ngăn chặn, cứ để cho những con sóng cao mấy chục mét ập vào người mình.

Nhưng khi những con sóng khống lồ có thể san bằng một tòa nhà cao tầng ập xuống lại không hề gây ra tổn hại nào với hắn, người sói vẫn giương đôi mắt đỏ ngầu nhìn về phía Diệp Thiên, trong miệng phát ra mấy tiếng gầm nhẹ.

“Mày là Diệp Lăng Thiên, kẻ đã giết Ogle đúng chứ?”

Diệp Thiên không trả lời, chỉ hơi nheo mắt nhìn lại.

“Lang tộc vũ trụ đây sao?”

Lang tổ của vùng đất tuyết Ogle đã từng nói với Diệp Thiên, một khi hắn hoặc Huyết tố chết đi thì chủng tộc phía sau sẽ đến trái đất và quét sạch mọi thứ, bây giờ xem ra, có lẽ hắn không hề phóng đại rồi.

Đối mặt với người sói khổng lồ cao trăm mét này, ngay cả Diệp Thiên cũng cảm thấy áp lực cực lớn, đây là chủng tộc vô cùng mạnh mẽ ngoài hành tinh, trong cơ thể chúng ẩn chứa một luồng sức mạnh không thể tưởng tượng nổi.

Ngay cả Thiên Luân bị ma hoá cũng không đáng sợ đến vậy: “Mày đến địa cầu là để báo thù cho Lang tổ của vùng đất tuyết ư?”

Diệp Thiên lạnh lùng nói.

Nghe thấy lời của Diệp Thiên xong, người sói khổng lồ hừ nhẹ một tiếng, nói với vẻ khinh thường: “Báo thù?”

“Ogle chỉ là một đứa con lai máu bùn đã bị chủng tộc của bọn tao ruồng bỏ mà thôi, chỉ vì một lý do nào đó mà bọn tao mới tạo ra một chủng tộc thấp hèn trên trái đất, chỉ một mình hắn cũng xứng đáng đế tao phải báo thù ư?”
 
Chương 3035


Chương 3035

Hai mắt hắn như thiêu đốt, màu đỏ máu trong mắt càng lúc càng đậm, nhìn thẳng vào Diệp Thiên nói: “Tao đến Trái Đất là để phụng mệnh các trưởng lão trong tộc tìm kiếm tinh thể nhân Trái Đất!”

“Tao biết mày chính là người được chọn của Trái Đất, ắt sẽ biết tinh thế nhân Trái Đất ở đâu, tao cho mày một cơ hội, mau đưa tinh thể ra đây, coi như tao tha cho mày một con đường sống, thậm chí có thể giúp mày ra khỏi Địa Cầu, chính thức tiếp cận được với nền văn minh tu tiên, nơi đó mạnh hơn nhiều so với Trái Đất bé nhỏ này!”

“Tinh thể?”

Trong lòng Diệp Thiên chợt động, nhưng vẻ mặt cậu vẫn tỏ ra bình tĩnh.

“Chủng tộc ngoài hành tinh các người vẫn luôn âm thầm quan sát Trái Đất chỉ là để lấy tinh thế nhân Trái Đất thôi sao?”

“Các người muốn làm gì với nó?”

Khi gặp Cổ Nguyệt Trường Hà ở hang ma phương Tây, ông ta đã từng nói trái đất là mục tiêu của nhiều chủng tộc và giáo phái tu tiên mạnh mẽ trong vũ trụ, những thế lực này đang chờ đợi thời cơ thích hợp để xâm chiếm trái đất.

Qua cách nói của người sói khổng lồ liền có thế thấy được những thứ này dường như đều liên quan đến tinh thể nhân Trái Đất, Diệp Thiên cũng muốn nhân cơ hội này để xem thử mục đích thực sự của bọn họ.

Chỉ tiếc là người sói khổng lồ lại không để cho Diệp Thiên được như ý muốn.

“Tinh thể nhân Trái Đất có thể làm được gì, không phải là chuyện mà một tên phàm phu tục tử như mày hỏi, mày chỉ cần nói cho tao biết tung tích của thứ đó là được!”

“Đừng có quá tò mò, không thôi sẽ chết sớm đấy!”

Hắn vừa nói vừa giương móng vuốt lên, chỉa về phía Diệp Thiên.

“Đừng có thử thách sự kiên nhẫn của tao, hiện tại không chỉ có mỗi mình tao đang tìm mày đâu!”

Đương nhiên Diệp Thiên biết hắn đang ám chỉ điều gì, trong mắt cậu chợt ánh lên vẻ nghiêm nghị, sắc mặt cũng dần đanh lại.

“Mày cũng đã biết tao là ngôi sao được trái đất chọn, nếu đã như vậy thì sao tao lại có thể giao tinh thế nhân Trái Đất cho một tên đầy dã tâm như mày được chú?”

Nói xong Diệp Thiên liền nhe răng cười, một luồng chiến ý mạnh mẽ toát ra thứ ánh sáng xanh lam làm rung chuyển trời đất, lấy Diệp Thiên làm trung tâm, mọi thứ trong phạm vi mấy trăm mét đều bị nguồn sức mạnh này xé nát thành từng mảnh, ngay cả nước biển trong thành phố cũng bị bốc hơi hết một nửa.

“Trái đất là địa bàn của tao, nếu như muốn tác oai ở đây thì hãy hỏi tao trước!”

Người sói khổng Tô nghe xong, trong mắt liền ánh lên vẻ dữ tợn.

“Đúng là thứ không biết điều, nếu đã như vậy thì tao sẽ cho mày nếm thử, thế nào là chủng tộc tu tiên!”

“ở trước mặt bọn tao, cho dù có là đứa con sao trời của trái đất đi nữa thì cũng chỉ là một con cừu non bị người ta làm thịt mà thôi!”

Vừa dứt lời, hắn lập tức di chuyển.

“Keng!”

Trên không trung bỗng vang lên một tiếng nổ cực lớn, người sói cao trăm mét đã biến mất, chỉ thấy một bóng đen khổng lồ trực tiếp xuyên thủng âm chướng với tốc độ gấp bốn lần âm thanh, nặng nề đập vào người Diệp Thiên.

Nhìn thấy cảnh tượng này, đồng tử của Diệp Thiên cũng co rút lại.
 
Chương 3036


Chương 3036

Theo lý mà nói thì một cơ thể khổng lồ không thể nào di chuyển với tốc độ cao như vậy được, nhưng tên người sói khổng lồ này lại không hề bị ảnh hưởng.

‘Bùm!”

Thân hình to lớn đâm sầm vào Diệp Thiên, đột nhiên vang lên một tiếng động lớn, chỗ cả hai va chạm lập tức tạo ra một luồng khí dao động khổng lồ, so với con quái vật cao trăm mét thì Diệp Thiên chẳng khác nào một con kiến cỏn con không đáng nhắc đến.

Nhưng khi Diệp Thiên chiến đấu trực diện với người sói trăm mét dưới sự kinh ngạc của mọi người, cậu vẫn không hề tỏ ra yếu thế.

Đối mặt với sự đụng độ dã man như vậy, Diệp Thiên liền dùng cơ thể của mình đỡ lấy, ngay khi cả hai va vào nhau, thân thể lập tức run lên, sau đó mỗi người đều lùi về sau trăm thước.

“Hể?”

Ngay lúc này, người sói khổng lồ cuối cùng cũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, hắn không thể tin được Diệp Thiên lại dùng cơ thể của cậu để chặn đòn công kích của mình.

Phải biết rằng cơ thể của Lang tộc vũ trụ là mạnh mẽ nhất trong các chủng tộc tu tiên ngoài không gian, mặc dù hắn chỉ là một con sói chưa trưởng thành nhưng vẫn có thể ứng kháng được với tia xạ tuyến vũ trụ, cho dù có là đạn hạt nhân lớn nhất trái đất có bắn trúng thì e là cũng không thể nào giết chết được hắn.

Còn Diệp Thiên chẳng qua chỉ là một nhân loại nhỏ bé mà thôi, cậu giống như một con kiến trong mắt hắn vậy, nhưng bây giờ cậu lại có thể đối đầu ngang bằng như thế, ai mà không kinh ngạc được đây?

Hắn đã từng gặp qua những đứa con sao trời trước đây, nhưng chưa một ai có thể tu luyện được cơ thể như Diệp Thiên hiện tại.

“Quả nhiên có chút bản lĩnh, chẳng trách mày lại dám kiêu ngạo như vậy!”

Sự ngạc nhiên trong mắt hắn dần biến mất, sau đó giương vuốt lên, phóng thẳng về phía trước.

“Keng!”

Trong hư không lập tức xuất hiện ba vết xước lớn, sức mạnh sắc bén xé toạc bầu trời, bất cứ nơi nào nó đi qua đều bị cắt ngang như miếng đậu phụ, chia thành nhiều miếng nhỏ.

cảm nhận được sức gió trước mặt, hai mắt Diệp Thiên liền ngưng tụ lại, tay thủ thành kiếm định xuất chiêu, nhưng đột nhiên một nguồn năng lượng huyết sắc nồng đậm từ trên không trung bắn thẳng xuống.

“Ầm!”

Năng lượng huyết sắc hóa thành một dải lớn, giống hệt như trời giáng, lập tức đâm thẳng về phía móng vuốt gió.

‘Bùm!”

Ngay khi cả hai chạm vào nhau, một luồng năng lượng dư thừa cực lớn lập tức bùng phát trong khoảng không, sự can thiệp đột ngột này khiến cho cả Diệp Thiên và người sói khổng lồ đều phải kinh ngạc.

Ngay sau đó, trên bầu trời bỗng xuất hiện một huyết ảnh, cánh dơi khổng lồ che lấp mặt trời, lập tức bao trùm mấy trăm km của Trung Hải!

“Keng!”

Âm thanh sắc bén xé trời vang lên, cánh dơi khổng lồ bao phủ cả bầu trời, làm cho những tòa nhà phía dưới lần lượt chìm trong trong bóng đêm.
 
Chương 3037


Chương 3037

Không ít người ngước đầu nhìn lên liền cảm thây kinh hãi, đó là một đôi cánh dơi khổng lồ của quỷ hút máu dài khoảng bốn trăm mét cùng với chiếc răng nanh mấy mét nhô ra, đôi cánh dơi tạo ra bụi cát mù mịt quét sạch mọi thứ nơi nó đi qua, hơn nữa còn thấp thoáng huyết quang.

Vệt huyết sắc khổng lồ đó chính là do kẻ này mà ra.

Diệp Thiên chắp một tay ra sau, yên lặng nhìn sinh vật khổng Tô xuất hiện, trong lòng chợt dâng lên một cảm giác quen thuộc.

Hơi thở của sinh vật to lớn này hình như có chút giống với Huyết tộc Nachzehrer đã bị Diệp Thiên giết, nhưng nó thuần tuý vào tà ác hơn Nachzehrer nhiều, rõ ràng đây là một chủng tộc òn mạnh hơn cả Nachzehrer.

“Huyết tộc vũ trụ!”

Diệp Thiên lẩm bẩm, hai mắt hơi nheo lại.

Trong ba luồng sức mạnh ngoài hành tinh mà Diệp Thiên cảm nhận được thì đã có hai luồng hội tụ tại Trung Hải này.

Một sinh vật đáng sợ như vậy đã đến Trung Hải, nếu như không có Diệp Thiên ở đây, cho dù có là vũ khí quân đội hiện đại của Hoa Hạ cũng không thể nào ngăn cản được, chẳng bao lâu nữa Trung Hải sẽ biến thành biển lửa.

Nghĩ đến đây, trong mắt Diệp Thiên chợt lóe lên tia lạnh lẽo, những chủng tộc ngoài hành tinh này căn bản không hề xem sinh mạng trái đất ra gì, trong mắt bọn họ thì địa cầu chỉ là một con cá lớn chờ bị xẻ thịt mà thôi.

“Wald?”

Đòn công kích bị chặn lại, ánh mắt của người sói khổng lồ có hơi chùng xuống, ngay khi cảm nhận được luồng sức mạnh trên đầu, hắn mới trầm giọng lên tiếng: “Cuối cùng Huyết tộc vũ trụ các người cũng đã đến rồi!”

Sinh vật dơi khổng lồ kia tên là Wald, huyết quang trong mắt hắn lóe lên, thân hình to lớn bắt đầu co lại, biến thành một thanh niên tuấn tú mặc áo choàng màu máu, mỉm cười nhìn người sói khổng lồ: “Lang tộc vũ trụ các người đã đến rồi, làm sao Huyết tộc vũ trụ của tôi có thể bị bỏ lại phía sau được?”

“‘Miếng bánh’ địa cầu này không phải chỉ thuộc về mỗi các người đâu!”

Người sói khổng lồ nghe thấy liền rống lên, lập tức tạo thành một cơn lốc năng lượng đen, nhấn chìm lấy cơ thể hắn.

Giây tiếp theo, luồng năng lượng tan ra, một thanh niên cao to cường tráng bước ra khỏi đó, cơ thể rắn chắc cuồn cuộn, sau đó đứng đối diện với Wald.

“Vừa rồi anh chặn đòn tấn công của tôi là ý gì?”

Wald nhe răng cười, tỏ ra không quan tâm: “Ryan, tôi có chuyện quan trọng cần thương lượng với cậu ta, nếu như anh giết cậu ta rồi thì tôi phải tìm ai nói đây?”

Huyết tộc vũ trụ và Lang tộc vũ trụ từ trước đến nay vẫn luôn giữ mối quan hệ bạn bè, vậy nên bọn họ mới thường xuyên gặp mặt, đương nhiên hai nhân vật đại diện đến trái đất cũng sẽ quen biết nhau.

Wald nói xong liền phớt lờ ánh mắt hậm hực của Ryan, sau đó quay đầu lại nhìn Diệp Thiên.

“Diệp Lăng Thiên, chắc cậu cũng đã hiểu được đôi chút về thực lực của Ryan thông qua trận đánh vừa rồi nhỉ!”

uno au cạu co ia aưa con sao iroi của trái đất, nhưng nền văn minh tu tiên của địa cầu cũng đã quá lạc hậu, cộng thêm linh khí ngàn năm đã cạn kiệt, nếu như cậu muốn đánh bại anh ta, vậy thì khó càng thêm khó!”
 
Chương 3038


Chương 3038

Hắn đưa hai tay hướng về Diệp Thiên: “Gia nhập Huyết tộc vũ trụ cùng chúng tôi, tôi đã nói với các trưởng bối trong tộc rồi, chỉ cần cậu đồng ý gia nhập, chắc chắn sẽ trở thành đối tượng bồi dưỡng chính của Huyết tộc vũ trụ!”

“Ryan cũng sẽ không dám làm gì cậu nữa, ngay cả cái tên trong thần điện Thái Dương kia, tôi cũng sẽ giúp cậu bình an vô sự!”

“Cậu thấy thế nào?”

Diệp Thiên nghe xong, trên ấn đường liền thoáng qua một tia giễu cợt.

“Vậy điều kiện để gia nhập Huyết tộc vũ trụ của các người là tinh thể nhân Trái Đất à?”

Wald cười nửa miệng, sau đó gật đầu: “Nói chuyện với người thông minh, đương nhiên rất đơn giản!”

Diệp Thiên nghe xong, vẻ mặt càng trở nên bông đùa, tên Wald này tuy có vẻ muốn giúp đỡ cậu, nhưng thật ra cũng đầy dã tâm, một khi đối phương có được tinh thể nhân Trái Đất, thì những chủng tộc vũ trụ này làm gì còn coi lời hứa ra gì chứ?

“Như tôi đã nói lúc nãy, trái đất là địa bàn của tôi!”

Một cơn gió bắt đầu thổi quanh người cậu, hai ngón tay kết thành kiếm, mái tóc bạch kim bay loạn xạ trong gió, đầu ngón tay lập tức xuất hiện một vệt kiếm quang trắng dài mấy chục trượng.

“Trái đất không đến lượt người ngoài như các người đến xâm phạm!”

“Keng!”

Ngay khi Diệp Thiên vừa dứt lời, một tiếng kiếm chói tai vang lên xuyên qua khoảng không, chỉ thấy cánh tay của Diệp Thiên run lên, chém ra một kiếm.

Trên bầu trời trong xanh loé lên một vệt trắng chói mắt, giống như một con linh dương đang đâm sừng của mình vào khoảng không trước mặt Ryan và Wald vậy, kiếm ý lúc này cũng lập tức bộc phát.

“Hả?”

Ryan và Wald đều giật mình, cảm giác trước mặt như bị một luồng sức mạnh tinh thần phong tỏa, kiếm khí cuồng bạo đủ để nghiền nát mọi thứ, lập tức lao thẳng tới hai người bọn họ.

“Hừ!”

Ryan ra tay trước, chỉ nghe thấy tiéng quát trầm của hắn, sau đó tung ra cú đấm phải.

Lúc xuất quyền, trên cánh tay hắn bỗng xuất hiện một hư ảnh sói to lớn, bộc phát sức mạnh hủy diệt, đập mạnh vào không gian phía trước.

Vô số vết nứt lập tức lan ra, sức mạnh của nắm đấm và kiếm khí va chạm trực diện, tạo ra những chòm sáng lốm đốm chói lọi như pháo hoa.

Wald ở một bên, hai mắt hơi nheo lại, sát ý cũng bắt đầu dâng lên.

“Tôi có ý tốt muốn khuyên, nếu cậu không muốn thì nói, không ngờ lại còn dám ra tay trước?”

“Nhân loại thấp hèn, chết đi!”

Ngay từ đầu, hắn đã không hề có ý định chiêu mộ Diệp Thiên, hắn nói như vậy chỉ để lấy được tinh thể nhân Trái Đất sớm hơn mà thôi, nhưng Diệp Thiên lại dám ra tay trước nên mới khơi dậy hung tính trong hắn.

Làm cho Diệp Thiên bị thương trước, chỉ để lại thần hồn, sau đó hắn sẽ dùng chiêu thức đặc biệt để bắt cậu khai ra.
 
Chương 3039


Chương 3039

“Phù!”

Giây tiếp theo, hắn tiến lên một bước.

“Ầm!”

Hắn vừa đặt chân xuống, hư không phía dưới lập tức bị uốn cong, tạo thành một vết nứt rỗng trên không trung.

Cơ thể hắn bỗng giương ra, giống như một sợi dây cung sẵn sàng lao đi, năng lượng huyết sắc dưới chân cũng ngưng tụ lại, lập tức bị hẳn đẩy ra một cách quỷ dị.

Diệp Thiên cảm nhận được áp lực mạnh mẽ phía trước, nhưng sắc mặt vẫn không hề thay đổi, ngay lúc Diệp Thiên đang thi triến sức mạnh tinh thần, nhất cử nhất động của Wald đều bị cậu nắm rõ.

Ngay lúc này, Diệp Thiên liền tung quyền đánh về phía trước.

‘Bùm!”

Diệp Thiên đánh ra Tam Tuyệt Quyền, Phệ Thiên Huyền Lực hoàn toàn thăng hoa lập tức bộc phát, ngay tức khắc, cả trăm mét hư không xung quanh liền bị nhấn chìm.

Ngay cả Wald cũng bị chặn lại, đôi cánh dơi sắc nhọn va thẳng vào cú đấm, nhưng không hề hấn gì, hai bên đối đầu với nhau, không ai nhường ai.

“Lang tộc vũ trụ, Huyết tộc vũ trụ? Xem ra cũng chỉ như vậy thôi à!”, Diệp Thiên lẩm bẩm, sau đó khẽ lắc đầu.

Trước đây cậu không hề biết thực lực của các chủng tộc ngoài không gian này, nhưng bây giờ đang chiến đấu, Diệp Thiên lại không hề cảm thấy đối phương có chút áp lực nào.

Ngay lúc này, cậu đang chọi với cả hai nhưng lại không hề thấy khó khăn chút nào, hơn nữa lại còn cảm thấy dư sức.

Không biết Lang tộc vũ trụ và Huyết tộc vũ trụ trưởng thành mạnh như thế nào, nhưng ít nhất thì hai tên trước mặt vẫn không thể đe doạ được cậu.

Xem ra sức mạnh mà linh hồn của tứ đại thần thú mang lại cho cậu lần này còn nhiều hơn những gì cậu tưởng!

Nghĩ tới đây, hai mắt Diệp Thiên liền sáng lên, năm ngón tay xòe ra, biến thành nắm đấm, ấn thẳng vào hư không.

Phệ Thiên Thần Diệm – Viêm Tức Tuyệt Diệt Thủ!

Trong khoảng không, làn sóng lửa thiêu đốt cả thảo nguyên, sau đó là một nắm đấm lửa nhô ra, nhưng lần này khác với màu đỏ lộng lẫy trước đây, đó là màu vàng kim thần thánh chói lọi, lập tức bao quanh lấy Wald và Ryan.

“Cái gì?”

Wald và Ryan trước đây đúng là đã đánh giá thấp Diệp Thiên, bọn họ không thế ngờ được một tên người trái đất nhỏ bé lại có thể mạnh mẽ đến vậy, cả hai đều cảm nhận được khí tức huỷ diệt khi ở bên trong ngọn lửa, sắc mặt cũng lập tức thay đổi.

Cả hai định sẽ sử dụng chân thân để đối đầu với nắm đấm rực lửa này, nhưng đột nhiên không gian lại xuất hiện một vết nứt trước mặt bọn họ, sau đó là một bàn tay khổng lồ nhô ra, tiến thẳng về phía nắm đấm lửa.

Ngay lúc bàn tay nhô ra, cả trời đất đều như dừng lại, sau đó là một cơn lạnh vai gáy quét qua, nắm đấm rực lửa của Diệp Thiên đã bị chặn ngay giữa không trung, hơn nữa còn bị tụ băng ở giữa lòng bàn tay, sau đó từ từ lan dần ra.

Trong nháy mắt, nắm đấm rực lửa vàng kim này lập tức biến thành một tác phẩm điêu khắc băng trong suốt như pha lê.
 
Chương 3040


Chương 3040

Cảnh tượng này làm cho hai mắt Diệp Thiên đột nhiên đanh lại, còn Wald và Ryan lại cảm thấy sợ hãi.

“Rắc!”

Bàn tay nhô ra khỏi không gian nhẹ nhàng nắm lấy, lập tức làm cho khối điêu khắc băng khổng lồ vỡ tan thành vô số mảnh, sau đó là một giọng nói lãnh đạm vang lên.

“Mạng Diệp Lăng Thiên là của tôi!”

“Nếu còn dám ra tay với cậu ta thì tôi sẽ giết luôn hai người!”

Nghe xong, Wald và Ryan lập tức giật mình, dường như nghĩ ra thứ gì đó rồi mới chợt bừng tỉnh, sẳc mặt trở nên vô cùng kinh hãi.

“Là anh sao?”

“Đứa con của Băng, Cam La?”

Vẻ mặt của cả hai lập tức cứng đờ.

Lần này cả hai cũng biết thần điện Thái Dương sẽ phái người tới trước, nhưng bọn họ không thể ngờ lại là hắn!

“Đứa con của Băng, Cam La?”

Ryan và Wald gần như kêu lên cùng lúc, sắc mặt cả hai cũng lập tức chùng xuống, trở nên vô cùng khó coi.

Một bóng người bước ra từ khe nứt không gian, chỉ nhìn thấy một thanh niên tuấn tú với mái tóc dài màu xanh băng và đôi mắt như kim cương đứng trước mặt Wald và Ryan, đó chính là Cam La đến để tìm Diệp Thiên.

Trong tay hắn lúc này vẫn còn một người, nhưng đó lại là Zeus, vị thần vương uy nghiêm từng thống trị thần điện Olympus.

Nhưng bây giờ Zeus không còn uy thế như xưa nữa, ngược lại giống như một con chim cút đầy sợ hãi, sắc mặt tái

mét, ngay cả một câu cũng không dám nói.

“Đại nhân, đã tìm thấy Diệp Lăng Thiên rồi, xin hãy tha mạng cho tôi!”

Zeus nhìn về phía Diệp Thiên, sau đó hơi cúi đầu cầu xin Cam La.

“Tha cho ông?”

Cam La mỉm cười, sau đó gật đầu.

“Cam La tôi luôn rất giữ lời, ông đi đi!”

Nói xong hắn liền thả Zeus ra, Zeus được tha mạng lập tức giẫm lên không trung bỏ chạy, ông ta chỉ muốn thoát khỏi nơi đầy thị phi này thôi.

Không cần biết Diệp Thiên hay Cam La ai mạnh hơn ai yếu hơn, cả hai ông ta đều không thể đụng vào được, chỉ muốn chạy càng xa càng tốt, thậm chí muốn bỏ lại luôn cả thù hận với con trai Heracles.

“Ầm!”

Ngay khi Zeus chạy xa trăm trượng, chỉ cảm thấy không gian xung quanh đột nhiên ngưng trệ, sau đó cơ thể ông ta như bị một luồng khí vô hình kéo căng ra, ngay lập tức nổ tung thành một vũng thịt vụn, thậm chí cả thần hồn cũng biến mất không chút dấu vết.

Còn ở cách đó trăm trượng, tay Cam La vẫn đang trong tư thế siết chặt, rõ ràng hắn đã vừa giết chết Zeus.
 
Chương 3041


Chương 3041

“Cam La tôi quả thật rất giữ lời, nhưng tiếc là đám kiến cỏ không có đủ tư cách để tôi phải hứa!”

Một cảnh giới sử thi cấp lãnh chúa lại giống như một con kiến trước mặt Cam La, bị hẳn nghiền nát một cách nhẹ nhàng.

Sau khi xong việc, hắn liền nhìn sang Ryan và Wald, cười như không: “Có phản đối những gì tôi vừa nói không?”

Khuôn mặt tuấn tú của anh ta trông tao nhã không chút kiềm chế, giống như một thư sinh yếu ớt bước ra từ thời cổ đại, nhưng đối mặt với nụ cười của anh ta, Ryan và Wald đều căng thẳng, đồng thời không khỏi lùi về phía sau một bước.

“Không ngờ thần điện Thái Dương lại phái cậu đến đây!”

Ryan là người đầu tiên định thần lại, hắn nhìn chằm chằm vào Cam La với vẻ nghiêm trọng.

Bọn họ biết trái đất từ lâu đã là mục tiêu của rất nhiều đại giáo tu tiên và các chủng tộc tu tiên mạnh mẽ, đó là lý do tại sao bọn họ được các trưởng lão trong tộc phái đến đây.

Nhưng ngay lúc này, khi Cam La xuất hiện, bọn họ mới nhận ra mình đã đánh giá trái đất quá thấp so với thần điện Thái Dương rồi.

Phải biết rằng, dù là Ryan hay Wald thì cũng chỉ là những kẻ tiểu bối chưa trưởng thành có chút tố chất trong tộc mà thôi, chỉ mới chạm đến sức mạnh cốt lõi, nhưng khi nói đến sức mạnh thực chiến, thì cả hai còn không thể đứng trong top 50, còn ở trước mắt bọn họ đây chính là thiên kiều đẳng cấp và là thiên tài trong tộc.

Nhưng Cam La thì khác, hắn là hàng thật giá thật, một thiên kiều thực sự có danh tiếng lớn trong các đại giáo tu tiên của thần điện Thái Dương.

Xét về uy danh và thực lực, không tính vài đệ tử cốt cán ở thần điện Thái Dương, Cam La quả thật có thể xếp vào top 20, thậm chí trong số các đệ tử nội môn, hắn còn có thể được coi là tinh anh, tương lai còn có thể đặt chân lên vị trí đệ tử cốt cán của thần điện Thái Dương.

Cho dù có tự cao tự đại như bọn họ thì cũng phải chịu nhận yếu thế hơn trước mặt Cam La, Cam La đã nói sẽ giết, đương nhiên không hề đùa.

Dù gì hắn chính là tuyệt đại thiên kiều đã đóng băng một mảng của đại lục tu tiên, hai người có liên thủ cũng không phải là đối thủ của Cam La.

Cam La chỉ cười khinh khi nghe thấy lời của Ryan: “Là do Huyết tộc vũ trụ và Lang tộc vũ trụ suy nghĩ quá đơn giản rồi!”

“Mặc dù trái đất là một tinh cầu có nền văn minh tu tiên vô cùng lạc hậu, nhưng sư tử dù chiến đấu với thỏ thì cũng nên dùng hết sức lực, chỉ phái hai tên hậu bối bất tài này đến đây thì cũng có hơi hài hước rồi đấy!”

Ryan và Wald tức đến mức không nói nên lời, đây là sự khác biệt về sức mạnh, Cam La ớ đó, giống như một ngọn núi ngăn cách bọn họ với Diệp Thiên, làm cho bọn họ không thể nhìn thấy mặt đối phương được nữa.

Còn Cam La lại cảm thấy hai người có ý muốn rút, vì vậy hắn liền ngước mắt lên nhìn Diệp Thiên, trong mắt ánh lên một tia lạnh lùng.

“Diệp Lăng Thiên, thời hạn bảy ngày đã đến, tôi tới đây để lấy mạng cậu!”

Trong lúc nói chuyện, hắn nhìn Diệp Thiên một lượt, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.

“Chỉ mới bảy ngày mà tu vi của cậu đã có tiến bộ đáng kể, xem ra trong khoảng thời gian này, cậu đã có chút may mắn nhỉ!”

Đôi mắt của hắn trong veo như băng, dường như tất cả bí mật của Diệp Thiên đều không thể che giấu được dưới ánh nhìn đó.
 
Chương 3042


Chương 3042

Chính Diệp Thiên ngay lúc này cũng có chút kinh ngạc, nhất thời quên đáp lại.

Viêm Tức Tuyệt Diệt Thủ mà cậu vừa đánh ra, chính là sự tái sinh sau khi kết hợp với linh hồn của thần thú, so với Phệ Thiên Long Diễm lúc trước còn mạnh hơn gấp nhiều lần.

Nhưng ngay khi Cam La tấn công, đã lập tức làm cho bàn tay lửa của cậu trở thành một tác phẩm điêu khắc bằng băng, sau đó đập vỡ nó, sức mạnh này rõ ràng ở một đẳng cấp khác so với người sói Ryan và Huyết tổ Wald.

Trên người Cam La, chỉ cảm nhận được một luồng khí cực kỳ lạnh lẽo, nó khác hẳn với một số kẻ địch mà cậu từng gặp phải trước đó, mà là một thứ băng vô cùng tinh khiết và đầy uy lực, thứ sức mạnh này thậm chí làm cho cả Phệ Thiên Thần Diễm trong cơ thể Diệp Thiên sinh ra cảm giác uy hiếp mạnh mẽ, gần như muốn phun ra khỏi cơ thể ngay lập tức.

Đệ tử nội môn đến từ thần điện Thái Dương này mới là đại địch thực sự: “Thương Hắc Tử và Tử Kim Luân đều là bảo vật của thần điện Thái Dương tôi, chúng đã ở trong tay cậu một khoảng thời gian rồi, mau trả lại cho tôi!”

Thấy Diệp Thiên không nói gì, Cam La cũng không nói tiếp nữa, trong mắt lóe lên một tia sáng, sức mạnh tinh thần vô hình biến thành một sợi khí, tạo ra một loại cầu nối nào đó với nhẫn không gian của Diệp Thiên, làm cho thương Hắc Tử và Tử Kim Luân đột nhiên run lên, hóa thành hai luồng ánh sáng, trực tiếp thoát khỏi sự trói buộc của nhẫn không gian.

Ngay lúc này, Diệp Thiên mới định thần lại, cảm nhận được hai pháp bảo sắp bị Cam La lấy đi, cậu lập tức thi triển sức mạnh tinh thần, thần quang trong mắt sáng lên, sức mạnh tinh thần dâng trào hoá thành lực hút vô song, lập tức kéo chặt hai người lại.

Diệp Thiên không hề thèm thuồng bảo vật này, chỉ tiện tay ném vào nhẫn không gian mà thôi, nhưng Cam La vừa ra tay lại muốn đoạt về, sao có thể dễ dàng như vậy được?

Sức mạnh tinh thần của cả hai tạo thành một cơn cuồng phong dữ dội, chia thành hai bên, ngay cả hai pháp bảo cũng lúc nhấp nháy liên hồi, ngay cả mặt đất cũng khẽ run lên, giống như ngày tận thê’vậy! Vô số người dân Trung Hải đang nhìn lên bầu trời cũng lập tức im bặt, đây là thứ mà người phàm không thể đạt tới được, thậm chí ngay cả các tu sĩ và võ sĩ trăm năm của trái đất cũng không có tư cách để tham gia.

Ngày hôm nay, một quốc gia mạnh nhất địa cầu như Hợp Chủng Quốc, lần đầu tiên sử dụng vệ tinh giám sát có độ chính xác cao nhất đế đưa tin trong thời gian thực về cuộc đối đầu trực tiếp giữa hai người bọn họ để phát sóng trên toàn cầu.

Nó được gọi là, trận chiến của các vị thần!

Sao lại được gọi là trận chiến của các vị thần?

Vì đó là cuộc chiến giữa các thần linh với nhau, lấy sao trời làm bục, lấy trời đất làm đấu trường.

Còn Hợp Chủng Quốc, với tư cách là quốc gia có công nghệ tiên tiến nhất đã nhận thức được điều này ngay từ khi Cam La đến trái đất.

Tàu con thoi công nghệ cao có hình dạng mà Cam La cưỡi đã được vệ tinh dò tìm độ chính xác cao của Hợp Chủng Quốc phát hiện, tất cả đều biết hắn là người ngoài hành tinh.

Các nhà lãnh đạo của Hợp Chủng Quốc và nhân viên tình báo biết rất rõ về trận chiến đang diễn ra ở Trung Hải ngay lúc này, đây không chỉ là trận chiến giữa Diệp Thiên và Cam La, mà còn là cuộc chiến giữa người trái đất và người ngoài hành tinh.

ở điện Capitol của Hợp Chủng Quốc, một ông già tóc bạc hơn bảy mươi tuổi đang nhìn chằm chằm vào bức ảnh phía trước, nhìn vào khuôn mặt đã từng khiến mình tính dậy trong mơ không biết bao nhiêu lần, trên mặt lộ rõ vẻ phức tạp.
 
Chương 3043


Chương 3043

Đối với Hợp Chủng Quốc mà nói, Diệp Thiên chính là sức mạnh không thể kiểm soát được, Hợp Chủng Quốc luôn coi mình là cảnh sát thế giới, nên đương nhiên nhiều lần đã muốn tiêu diệt Diệp Thiên.

Nhưng bây giờ, lần đầu tiên lãnh đạo mới của Hợp Chủng Quốc lại không muốn thấy Diệp Thiên thất bại.

Những người ngoài hành tinh như Cam La, Ryan và Wald đều đã thi triển sức mạnh vô song, vũ khí tối tân hiện đại căn bản không thể tiếp cận bọn họ được, những thứ đó đều hoàn toàn vô dụng.

Một khi Diệp Thiên bị đánh bại thì các quốc gia trên trái đất sẽ hoàn toàn mất đi khả năng chống lại đám người này, có thế nói Diệp Thiên chính là phòng tuyến cuối cùng của trái đất.

Ngoại trừ Hợp Chủng Quốc ra thì những chính khách của các quốc gia khác trên thế giới đều nhận thức rõ điều này, vì vậy bọn họ đã liên lạc với các phóng viên chiến trường thân cận với Trung Hải, thông qua sự cho phép của Hoa Hạ, để bắt đầu phát sóng trận chiến.

Còn Hoa Hạ, đương nhiên không cần phải nói, trận chiến giữa Diệp Thiên và Cam La đã liên tục được cập nhật trên các trang web, diễn đàn, nền tảng lớn và đài truyền hình trên toàn quốc, tất cả đều có thể thấy được Diệp Thiên và Cam La đang đánh nhau trên màn hình.

Tại thủ đô, vài ông lớn từ trung tâm đã tập trung lại, tất cả đều mang vẻ mặt nghiêm trọng, đồng thời cũng dấy lên hy vọng.

“Tướng Diệp, trận chiến này là của tất cả nhân loại trên trái đất, tôi hy vọng cậu có thể chiến thắng trở về để tiếp tục tạo ra thần kỹ!”

Trận chiến giữa Diệp Thiên và Cam La cũng dần trở nên gay cấn.

Sức mạnh tinh thần ngưng tụ của cả hai khiến cho mọi thứ trong một trăm trượng xung quanh bỗng chốc hoá thành chân không, hai pháp bảo Tử Kim Luân và thương Hắc Tử của thần điện Thái Dương cũng đang rung lắc liên hồi, phát ra âm thanh vang vọng.

Cam La cũng cảm nhận được sức mạnh tinh thần của Diệp Thiên đã mạnh hơn nhiều so với lúc trước, hắn hừ lạnh một tiếng, lập tức biến sức mạnh tinh thần thành một bàn tay khổng lồ, áp về phía trước.

Sắc mặt Diệp Thiên không hề thay đổi, sức mạnh tinh thần cậu cũng cảm ứng được, lập tức ngưng tụ thành một chưởng ấn trăm thước, đánh về phía trước.

“Bùm!”

Một tiếng nổ cực lớn vang lên khắp bầu trời Trung Hải, giây tiếp theo, hai người như có tâm linh tương thông vậy, chỉ thấy cả hai đều thu lại, hoá thành vệt sáng rồi biến mất trong hư không.

‘Bùm!”

Sau đó, cả hai mất hút trên bầu trời, Tử Kim Luân và thương Hắc Tử cũng rơi xuống đất, trên không trung lần lượt vang lên tiếng va chạm dữ dội, khiến cho không ít người phải kinh hãi.

Wald và Ryan đang ở gần chiến trường nhất, cảm thấy vô cùng ngoạn mục, Diệp Thiên và Cam La đã đột phá đến tốc độ cơ thế cực hạn mà trái đất cho phép, cho nên mới có cảnh tượng biến mất như vậy, nhưng thực ra bọn họ

vẫn đang chiến đấu ở đây, cứ một phút lại tấn công mười mấy đòn, quyền chưởng giao nhau liên hồi.

Xem ra lúc trước bọn họ đã hoàn toàn đánh giá thấp sức chiến đấu của Diệp Thiên, nếu có thể đánh với Cam La như thế này thì muốn đối phó với Diệp Thiên còn khó hơn lên trời, nực cười nhất là lúc nãy bọn họ thậm chí còn chế giễu Diệp Thiên.

Nếu hôm nay Cam La không có ở đây, e rằng bọn họ thực sự sẽ phải dùng đến lá bài cuối cùng ở đáy hộp.

‘Bùrn!”
 
Chương 3044


Chương 3044

Trong khoảng không, một tiếng động lớn khác truyền đến, hai bóng người cuối cùng cũng xuất hiện trở lại, có một trong hai thân ảnh thoáng run rẩy, lùi về phía sau mười mấy trượng, đó

chính là Cam La.

Còn Diệp Thiên vẫn không chút dao động, tiếp tục tấn công.

“Cái gì?”

Ryan và Wald đồng thời kêu lên, kẻ được xưng là “đứa con của Băng”, Cam La, người được xếp vào bảng thiên kiều ngân hà lại bị một tên tu sĩ địa cầu đánh lui ư?

Ngay cả bản thân Cam La cũng không dám tin, sẳc mặt lập tức thay đổi.

Cả cơ thể của Cam La và Diệp Thiên đều run lên, nhưng hẳn rõ ràng hẳn là người gặp bất lợi, lẽ nào cơ thể của hắn lại yếu hơn Diệp Thiên ư?

Tuy hắn không chuyên vào tu luyện cơ thể, nhưng cơ thể của hắn cũng đã thấm được thứ nước thần từ những tu sĩ mạnh mẽ của thần điện Thái Dương, mặc dù không thế so với các cơ thể đại thần khác trong vũ trụ, nhưng cũng đủ để nghiền nát những kẻ thuộc môn phái tu tiên bình thường hoặc các võ sĩ của những tinh cầu nhỏ khác.

Hắn đã từng giết qua rất nhiều đứa con sao trời, tất cả bọn họ đều bị nghiền nát, nhưng đến khi gặp Diệp Thiên hắn mới cảm nhận được một lực cản lớn mà trước đây chưa từng có.

“Quả nhiên là trái đất mà thần điện Thái Dương tôi coi trọng, những đứa con sao trời sinh ra ở đây đúng là những ‘ngôi sao’!”

Tuy cơ thể bị Diệp Thiên áp chế, nhưng ánh mắt Cam La vẫn rất bình tĩnh, cho dù có đánh giá Diệp Thiên thì cũng vẫn tỏ ra cao ngạo.

Diệp Thiên đạp lên chân không, không hề có chút tự đắc nào, hơn nữa cậu còn cảm nhận được một nỗi uy hiếp ẩn giấu toát ra từ cơ thế Cam La.

Hắn là đệ tử nội môn của đệ nhất môn phái chiến đấu trong dải ngân hà, làm sao có thể đơn giản như vậy được?

Ngay khi Cam La vừa dứt lời, cảnh báo trong lòng Diệp Thiên liền đột ngột tăng lên.

“Vụt!”

Một tiếng nổ chói tai vang lên, Diệp Thiên lập tức bước tới, trong nháy mắt phóng ra xa mười trượng, ngay tại vị trí vừa rồi của cậu, một luồng khí tức cực kỳ lạnh lẽo ngưng tụ thành một mũi băng sắc bén khổng fô, quét về phía Diệp Thiên.

Cơ thể Diệp Thiên có thể thoát khỏi sự tấn công của mũi băng, nhưng cánh tay của cậu đã đụng phải nó, ngay lập tức, cậu liền cảm nhận được chỗ da tiếp xúc kia đang đóng băng với tốc độ cực nhanh, sau đó lan ra toàn bộ cánh tay, ngay cả Phệ Thiên Huyền Lực trong cơ thể cũng bị chặn lại, không cách nào cử động tay được.

“Vèo!”

Diệp Thiên còn chưa kịp kinh ngạc, liền có từng đợt âm thanh truyền đến, cậu di chuyển liên tục với một bên tay bị đông cứng với tốc độ gấp năm lần âm thanh, Diệp Thiên chạy đến đâu mũi băng liền chặn lại ngay đó, sau một lúc, cuối cùng Diệp Thiên cũng bị mấy chục khối băng vây lại, nhốt ở bên trong.

“Làm sao có thể?”

Diệp Thiên cau mày, cảm thấy rất kỳ quái.

Những khối băng này không hề có chút dự báo nào, giống như xuất hiện từ hư không vậy, thậm chí Diệp Thiên còn không thể nhận ra Cam La đã sử dụng chiêu thức gì, giống như những khối băng này đã ở sẵn từ trên trời vậy.
 
Chương 3045


Chương 3045

Ít nhất là trong nhận thức của Diệp Thiên, cho dù người tu tiên có mạnh đến đâu, nhưng nếu muốn tấn công thì đều phải sử dụng linh lực của trời đất, cho dù chiêu thức có cao siêu đến đâu, cậu vẫn có thể cảm ứng được, thế nhưng Cam La ở trước mặt lại không hề có một dấu hiệu gì.

“Chẳng lẽ là do lần đánh trước ư?”

Nghĩ đến đây, Diệp Thiên mới đột nhiên định thần lại.

Còn Cam La liền lộ ra nụ cười, sắc mặt vô cùng lãnh đạm.

“Xem ra cậu đã phát hiện ra rồi!”

“Đúng vậy, lúc trước đấu với cậu, tôi đã giấu chân lực vào không gian, vừa rồi tôi đã huy động toàn bộ để tạo ra Thế giới băng giá’ này!”

“Để cho đứa con sao trời của Trái Đất như cậu mở mang tầm mắt!”

Vừa dứt lời, bàn tay hắn lập tức siết chặt.

“Vụt!”

Trên đỉnh những khối băng đột nhiên phun ra hàn khí vô cùng mạnh mẽ, từng chút từng chút thâm nhập lên đùi, cơ thể, cánh tay, sau đó là đầu của Diệp Thiên.

Trước màn hình, dưới ánh mắt kinh hãi của người dân trên trái đất, Diệp Thiên đang dần bị đông thành băng!

“Vụt!”

Trên bầu trời, hàng chục khối băng khổng lồ đang nối liền nhau, mọi người nhìn lên chỉ thấy giống như một thế giới băng tuyết lơ lửng, trông vô cùng ngoạn mục.

Nhưng ngay lúc này, người dân ở Trung Hải còn chưa kịp thưởng thức vẻ đẹp hùng vĩ thì đã hoàn toàn cảm thấy kinh hãi.

Bởi vì bên trong thế giới băng tuyết đó, có một bóng người cao lớn đã ngưng tụ lại thành một tác phẩm điêu khắc băng vô hồn.

Cảnh tượng này lập tức được phát sóng khắp thế giới, gần như tất cả những người trên trái đất đều sững sờ ngay lúc này.

Những người nắm quyền của các quốc gia lớn cũng nhíu mày, tâm trạng trở nên cực kỳ nặng nề.

Không ai hiểu rõ hơn bọn họ, sự sụp đổ của Diệp Thiên có ý nghĩa như thế nào đối với trái đất, tuyến phòng thủ cuối cùng cũng đã tan nát, bây giờ con người trên trái đất chỉ có thể chờ bị xâm chiếm mà thôi.

Vô số người trái đất đã bày tỏ ý kiến của họ trên các diễn đàn trang web, thậm chí có nhiều bài đăng gây sốc đã tràn đến các trang web lớn.

Mất đi Diệp Đế Vương, vậy thì ai sẽ cứu trái đất?

Ai sẽ cứu nhân loại?

Nhà họ Diệp ở thủ đô, Thi Mạc chắp hai tay sau lưng, nhìn Diệp Thiên bị đông cứng qua màn hình, liền siết chặt nắm đấm trong tay.

“Dung hợp linh hồn của bốn thần thú mà vẫn không thể đánh bại đối phương sao?”

“Đây chính là thực lực của các đại giáo Tinh Hải ư?”

Ngay cả hít thở mà ông ta cũng cảm thấy bất lực.

Trên không phận Trung Hải, sắc mặt của Ryan và Wald thay đổi dữ dội, cảm nhận được hàn khí cực hạn tràn ra từ những khối băng, cả hai lại càng thêm kinh hoàng.
 
Chương 3046


Chương 3046

“Đây chính là Thế giới băng giá ư?”

“Khí tức hàn băng thật đáng sợ, không hổ danh là đứa con của Băng, lúc trước cậu ấy cũng đã dùng chiêu này để giết đi đứa con sao trời của sao Song Tử, đồng thời còn đóng băng cả một đại lục có diện tích hàng trăm km!”

Wald thì thào, trong mắt hiện lên vẻ khiếp sợ, tuy Cam La nói năng có vẻ kiêu ngạo, nhưng thực sự đó chính là bản lĩnh của hẳn, là sự tự tin tuyệt đối về sức mạnh của bản thân.

Cả hai liền tự hỏi, cho dù có hợp lực thì cũng không phải là đối thủ của Cam La, không nói đến những thứ khác, chỉ riêng “Thế giới băng giá” có thể đóng băng cả một lục địa là cũng có thể xử được bọn họ rồi.

“Đứa con sao trời của Trái Đất chỉ có vậy thôi à!”

Cam La nhìn Diệp Thiên bị hàn khí đóng băng trước mắt, khóe miệng liền nhếch lên một tia giễu cợt.

Sau đó hắn ngước mắt nhìn về phía Wald và Ryan.

“Diệp Lăng Thiên coi như thuộc về thần điện Thái Dương của tôi, nếu muốn đưa cậu ta về thì phải nhận phán xét Hình Phạt Đường của môn phái, các người có ý kiến gì không?”

Nghe Cam La nói xong, Wald và Ryan đều cảm thấy hết sức máu chó, mắng thầm hắn ta, cái gì mà đợi phán xét, rõ ràng là đang muốn bắt sống Diệp Thiên để phục vụ cho mục đích lấy được tinh thể nhân Trái Đất mà thôi.

Nhưng dù có bất mãn thì bọn họ cũng không dám phản đối, chỉ đành trầm giọng nói: “Cam La, mặc dù thần điện Thái Dương của anh rất mạnh, nhưng các chủng tộc khác cũng không kém, nếu như các người muốn độc chiếm tinh thể nhân Trái Đất, chắc chắn các trưởng bối trong tộc chúng tôi sẽ không bỏ qua đâu!”

Cam La nghe xong, vẻ mặt không hề dao động, chỉ nở nụ cười nhàn nhạt.

“Câu này nếu như thuộc top 20 trong bảng thiên kiều nói ra thì còn có thể có đủ tư cách, nhưng chỉ dựa vào hai đứa nhóc chưa đủ tuổi như các người thì chờ thêm năm mươi năm nữa đi!”

Nói xong, hắn liền phất tay, một luồng khí lạnh ẩn chứa trong không gian đột nhiên phun ra, hóa thành hai mũi băng sắc, một trái một phải tấn công hai người bọn họ.

Sắc mặt của Wald và Ryan lập tức thay đổi, liền thi triển cơ thể, tạo ra chân lực cuồn cuộn để đỡ lại đòn tấn công này.

Nhưng khi chân lực của bọn họ ngưng tụ thành canh khí phòng ngự, chỉ mới chạm vào mũi băng đã lập tức đông cứng, hai người thấy vậy liền theo phản xa lùi về sau, kéo dài khoảng cách với Cam La, trong mắt hiện lên vẻ kinh hãi.

Bọn họ biết đây chỉ là lời cảnh cáo của Cam La mà thôi, nếu như bọn họ còn tiếp tục dây vào chuyện của Diệp Thiên thì hắn nhất định sẽ không nương tay nữa.

Sau khi xong xuôi, Cam La cũng không vội mang Diệp Thiên đi, liền triệu hồi Tử Kim Luân và thương Hắc Tử trước, sau đó đảo mắt xuống những người dân Trung Hải, một giọng nói vang vọng cất lên.

“Vừa rồi hình như các người đã gọi tên Diệp Lăng Thiên rất điên cuồng, cho rằng cậu ta sẽ cứu các người à?”

Hắn đưa tay lên, chỉ về phía Diệp Thiên: “Đáng tiếc là cứu tinh của các người bây giờ đã bị tôi biến thành một tảng băng điêu khắc rồi, hơn nữa lại còn rất dễ dàng!”

“Trái đất rộng lớn như vậy, sẽ không có ai có thể cứu các người được nữa, từ hôm nay trở đi, trái đất sẽ phải phục tùng Cam La tôi, phục tùng thần điện Thái Dương!”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom