Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!
Chương 2027


Chương 2027

Long Định Thiên nghe vậy thì lắc đầu.

“Thưa thầy, chuyện này, e là không thể hoàn thành rồi!”

“Diệp Lăng Thiên đối với vị trí chủ nhân Liên minh Võ thuật này, không hề hứng thú!”

Vẻ mặt người đàn ông áo trắng không hề bất ngờ, chợt huơ tay.

“Không sao, Diệp Lăng Thiên tuổi trẻ khí thịnh, thiếu niên có chí, đương nhiên sẽ tâm cao khí ngạo, không đồng ý nắm giữ Liên minh Võ thuật cũng là chuyện bình thường!”

“Chuyện quan trọng nhất là, cậu ta là võ giả Hoa Hạ, có một trái tim bảo vệ đất nước, như vậy đã đủ rồi, cứ như vậy, cậu ta có nắm giữ Liên minh Võ thuật hay không, cũng không quan trọng!”

Ánh mắt ông ta nhìn qua Long Định Thiên, lại mở lời hỏi: “Định Thiên, thầy nhìn mặt mày con, vừa lo âu lại có chút mờ mịt, không phải chỉ bởi vì chuyện này chứ?”

Long Định Thiên âm thầm cảm khái, người đàn ông chỉ nhẹ nhàng bâng quơ, nhưng bất kỳ dấu vết nào cũng không thể lọt qua được mắt ông ta.

Ông ta thở dài một tiếng, buồn bã nói: “Hôm nay, trên trang web cao thủ quốc tế, đã xuất hiện biểu ngữ mới!”

“Bảng hoàng, mở lại rồi!”

Ông ta vừa dứt lời, đôi mắt người đàn ông áo trắng vốn đang bình tĩnh, đột nhiên lại lóe lên tinh mang sáng rực, phóng thẳng lên trời.

“Bảng hoàng?”

õng ta trước đây giống như một tăng ni ngồi thiền, dường như đã lấy lại sức sống, khí lực tinh thần đều lên tới cực điểm.

Long Định Thiên gật đầu, ông ta biết rất rõ, có thể khiến người đàn ông cao ngạo, đứng đầu thiên hạ này thực sự dao động, chỉ có mỗi hoàng bảng đại diện cho sức chiến đấu tuyệt đối của hoàng cấp này, cùng với những đối thủ đã từng tranh đấu cùng nhau trên bảng.

“Bảng hoàng bây giờ, có giống với một trăm năm mươi năm trước không?”

Khí thế kinh người trên người đàn ông áo trắng khiến Long Định Thiên chỉ cảm thấy như có luồng áp lực từ trên trời giáng xuống, với tu vi hoàng cấp hậu kỳ của ông ta, nhưng cũng hô hấp dồn dập hơn.

Một lúc sau, luồng hơi thở này mới biến mất.

“Bảng hoàng cụ thể trên trang web cao thủ quốc tế vẫn chưa công bố, nhưng…”

Giọng điệu Long Định Thiên nặng nề: “Trên biếu ngữ trang web rõ ràng đã nhắc đến bảng hoàng lần này, là vì Diệp Lăng Thiên mà mở lại, mà Diệp Lăng Thiên lại chiếm vị trí đầu bảng!”

“Đầu bảng hoàng?”

Người đàn ông áo trắng nghe vậy, thân hình không gió khẽ tung bay, căn nhà tranh bị chấn động chỉ còn lại một đống hoang tàn.

“Tốt, tốt!”

Hai chữ tốt liên tục của ông ta, khí thế ngút trời.

“Bảng hoàng một trăm năm mươi năm trước, thầy, chiến tôn, hồng y giáo chủ, Kẻ Hủy Diệt, lãnh chúa Jacques, đều ngấp nghé ngai vàng nãy đã lâu, ai ai cũng muốn tranh giành vị trí đứng nhất bảng hoàng này!”

“Ai ngờ, một trăm năm sau bảng hoàng mở lại lần nữa, ngươi đứng đầu bảng lại không phải bất kỳ ai trong chúng ta, mà do một nhân tài mới nổi tiếp nhận, đúng là thú vị, rất thú vị, ha ha!”

Ông ta cười điên cuồng, sau đó ánh mắt nhìn xuống dưới, trông nghiêm túc chưa từng có.
 
Chương 2028


Chương 2028

“Định Thiên, đưa tin cho toàn bộ thành viên Liên minh Võ thuật, kể từ hôm nay, tất cả mọi người đều có thể tự do hành động, yêu cầu phải dốc hết sức hết khả năng, trong thời gian ngắn nhất phải cố thăng cấp thực lực bản thân

mình, đạt đến cực hạn mà bản thân có thế đạt được!”

“Nói với bọn họ, đây chính là mệnh lệnh cuối cùng mà “Thanh Long lão nhân” ta truyền cho mọi người!”

Người đàn ông áo trắng này, đã từng là cao thủ toàn năng đứng đầy Hoa Hạ cả một thời đại, thời Tiền Thanh đã dùng thân xác chống lại chiến thuyền và súng thần phương Tây, một trong những người giỏi nhất đương thời, cũng là ân sư của Long Định Thiên – Thanh Long lão nhân, Lăng Thanh Long.

Long Định Thiên ngơ ngác tại chỗ, trong lòng kinh sợ.

Tuy Thanh Long lão nhân đã từng bất khả chiến bại, chiến đấu với cả cao thủ đỉnh cao các nước, nhưng từ hai trăm năm trước, đã bắt đầu ở ấn tiềm tu, cũng không còn hỏi đến thế sự, ngay cả trận chiến vương cấp năm đó, ông ta cũng chưa từng xuất hiện.

Mà bây giờ, ông ta lại dùng lại danh hiệu, “Thanh Long lão nhân” ra lệnh cho các thành viên Liên minh Võ thuật, Long Định Thiên đã cảm nhận được bão tố sắp giáng xuống.

“Thưa thầy, là muốn chuẩn bị khai chiến sao?”

Ông ta khẽ nheo mắt, thấp giọng hỏi.

Lăng Thanh Long chăm chú nhìn trời xanh, tựa như đang nhìn thứ gì đó ngoài tinh không vũ trụ, sau đó mới gật đầu.

“Không sai!”

“Bảng hoàng mở lại, tân vương đăng cơ!”

“Đã dự báo trận chiến vương cấp thứ hai, sắp bùng nổ rồi!”

“Lần này, không chỉ là vương cấp hoàng cấp tầm thường, mà cả những kẻ già ở ẩn đã lâu như ta, Hồng Y Giáo Chủ, Chiến Tôn, Kẻ Hủy Diệt, lãnh chúa Jacques cũng sẽ tham chiến!”

Ông ta chắp tay đứng đó, hai mắt nhìn thẳng nơi xa, tựa như có thể xuyên thủng hư không.

“Lần này, sẽ khiến cả bầu trời đều bị chiến hỏa chúng ta thiêu cháy!”

“Trận chiến lớn nhất từ trước tới nay của giới võ đạo quốc tế, sẽ do chúng ta bắt đầu!”

“Chiến tranh lớn nhất từ trước tới nay của giới võ đạo quốc tế?”

Đồng tử Long Định Thiên đột nhiên co lại, miệng khẽ thì thầm.

Cuộc chiến vương cấp năm đó chỉ có hoàng cấp bình thường cùng với rất nhiều vương cấp tham gia chiến đấu cũng đã đánh đến trời long đất lở, khắp nơi đều là chiến trường tan hoang, thảm thiết bực nào!

Đó là một trận chiến lớn rung chuyển toàn bộ giới võ đạo trên trái đất, không có bất kỳ người nào, bất kỳ quốc gia nào có thể may mắn tránh được nó.

Đó là một tai họa thảm khốc cấp bậc sửthi!

Còn bây giờ, lại sắp bùng nổ một cuộc chiến lớn mà ngay cả những hoàng cấp vang danh thời xưa đã ở ẩn lánh đời cũng sẽ tham gia, đó chính là một cuộc chiến có quy mô to lớn trước giờ chưa từng có, cho dù ông ta đã tu luyện mấy trăm năm cũng không ngăn được trái tim điên cuồng đập loạn.

“Sư phụ, không phải mấy người Kẻ Hủy Diệt, Hồng Y Giáo Chủ đều là thần bảo vệ của các tổ chức bảo hộ cường quốc trên thế giới sao? Mà người cũng là trụ cột vững chắc nhất của Liên minh Võ thuật chúng ta, vì sao các người muốn tham gia cuộc chiến lần này?”
 
Chương 2029


Chương 2029

Dưới cái nhìn của Long Định Thiên, cuộc chiến vương cấp thứ hai bùng nổ đã là chuyện không gì ngăn nổi, nhưng ông ta không hiểu vì sao đám người Lăng Thanh Long đã ở ẩn rất lâu, ngay cả cuộc chiến vương cấp lần trước cũng chưa từng ra mặt, không hề can thiệp,

mà lần này họ lại muốn rời núi tham gia.

Lăng Thanh Long cũng không trả lời, mà khẽ lắc đầu, thở dài một hơi.

“Định Thiên, thầy không thể giải thích chuyện này với con, dựa vào tu vi hiện giờ của con thì vẫn chưa đủ tư cách tiếp xúc với những thứ kia, rất nhiều bí mật thời xưa mà dù con biết cũng sẽ không giúp ích gì được cho con, trái lại còn có thế ảnh hưởng đến tấm lòng hướng về võ đạo của con!”

“Con không cần hỏi nhiều, làm theo lời thầy nói, truyền tin tức cho tất cả thành viên của Liên minh Võ thuật là được rồi!”

“Nhớ kỹ lời thầy nói, thời gian cuộc chiến vương cấp thứ hai bùng nổ đã gần trong gang tấc!”

“Trong vòng một tháng, chắc chắn cuộc chiến vương cấp thứ hai sẽ bùng nổ, hơn nữa lần này còn kinh hoàng thảm khốc, ảnh hưởng sâu rộng, uy hiếp to lớn hơn trăm năm trước!”

“Muốn sống sót qua trận chiến này, chỉ có không ngừng nâng cao tu vi của bản thân, một khi chiến tranh ập đến, tất cả đều chỉ có thể dựa vào bản thân!”

“Lần này, có lẽ không nên gọi là cuộc chiến vương cấp nữa, mà nên gọi là… cuộc chiến hoàng cấp!”

Lăng Thanh Long nói xong, cả người chợt lóe, trên Bắc Sơn đã không còn bóng hình của ông ta.

Long Định Thiên không biết Lăng Thanh Long muốn đi nơi nào, trong đầu quanh quấn từng câu từng chữ của Lăng Thanh Long, rất lâu vẫn không thể bình tĩnh lại được.

Mặc dù ông ta không hiếu, nhưng ông ta biết rõ, một tai họa đáng sợ trước nay chưa từng có, ngay cả cao thủ hoàng cấp cũng chỉ có thể nôn nóng bất an sắp buông xuống thế gian này.

Bên trong thần điện Kimball – Hợp chúng quốc, một người đàn ông trung niên tóc vàng mắt lam, tuấn tú như thiên thần đang nhìn chằm chằm vào laptop mà cấp dưới mới đưa đến, cái mà ông ta đang nhìn chính là trang bảng xếp hạng hoàng cấp vừa được mở lại.

“Diệp Lăng Thiên, đứng đầu bảng xếp hạng hoàng cấp, rất tốt!”

Người đàn ông đứng dậy, ông ta có thân hình cao lớn nhưng không lộ rõ vẻ cường tráng, tuy vậy lại mang đến cho người ta cảm giác vững chãi có thể chống đỡ núi cao, hệt như Chiến Thần sống ở trên đời.

“Tôi chưa từng tham dự vào trò đùa trẻ con của đám vương cấp trăm năm trước, nhưng bảng xếp hạng hoàng cấp này mở lại, tôi sẽ không im lặng nữa!”

“Hãy đế cho chúng ta mở ra một cuộc chiến tranh lớn nhất từ trước đến nay đi!”

Ông ta quát lớn một tiếng, giống như trời xanh gầm thét, chấn động khiến cho toàn bộ cửu thiên thập địa đều phải run rẩy, cung điện Kimball bị một luồng sóng khí vô hình đẩy thành đống đổ nát.

Một ngày hôm nay, Chiến Tôn của Chiến Thần Điện, cao thủ nằm trong bảng xếp hạng hoàng cấp đã im lặng hơn một trăm năm của hợp chúng quốc cứ như vậy biến mất khỏi tầm mắt của các thành viên Chiến Thần Điện.

Hoàng cung Doyle – Anh Đình, đã sắp một trăm năm mươi năm Kẻ Hủy Diệt chưa từng rời khỏi bàn đá một bước điên cuồng cười lớn, rung động đất trời.

“Tốt quá rồi, tôi chờ đợi ngày này đã gần một thế kỷ rưỡi, trước khi cơ thể mục nát, tôi có thế giao đấu với các cao thủ mạnh nhất thời nay, mở ra một cuộc chiến đỉnh cao, quả thật không uổng cả đời khắc khổ tu luyện!”

Ông ta cười lớn, chấn động trời đất, hoàng cung rạn nứt, trụ cột của Mắt của đế quốc cứ như vậy mà biến mất.

Đại điện Omitura – thủ đô Tuyết Quốc, lãnh chúa Jacques quyền lực của đất nước đầy tuyết biến thành một cơn gió lớn, hòa vào trong không khí, từ từ tiêu tán, bay về phương xa.
 
Chương 2030


Chương 2030

Nhà thờ Lulenstein – nước Pháp Bang, Hồng Y Giáo Chủ đứng trên đỉnh nhà thờ, hai tay giơ lên trời cao, dường như đang cầu nguyện.

“Người đời chỉ biết cuộc chiến vương cấp trăm năm trước là tai họa lớn của giới võ đạo thế giới, nhưng sao bọn họ có thể hiểu được, cuộc chiến khuấy đảo thế giới lần này cũng không phải tai họa lớn, mà là món quà là cơ duyên to lớn. Trận chiến lần này, tôi sẽ nắm bắt tiên duyên, tiến vào nơi ở của thần tiên, theo đuổi đại đạo tối cao, phá tan trói buộc trong trời đất, thực hiện mơ ước trường sinh bất tử của tôi!”

Áo choàng đỏ trên người Hồng Y Giáo Chủ bay phần phật, ông ta đã hóa thành một luồng sáng đỏ bay đi, dần dần biến mất ở phía chân trời.

Vừa nhìn thấy bảng xếp hạng hoàng cấp mở lại, việc đầu tiên năm thống lĩnh của tố chức bảo hộ các cường quốc làm chính là rời khỏi đất nước, biến mất khỏi tầm mắt mọi người.

Không chỉ năm cao thủ mạnh nhất thời nay này, rất nhiều lão quái vật ở ẩn đã từng đứng trong hoặc sắp lọt vào bảng xếp hạng hoàng cấp đều thi nhau thức tỉnh, các nơi trên thế giới đều xuất hiện những luồng sáng thần thánh bay vút lên trời, rất nhiều đài truyền hình, phương tiện truyền thông đều tranh nhau đưa tin, tin đồn thần tiên xuất hiện bắt đầu lan truyền ra khắp thế giới, trong khoảng thời gian ngắn, toàn thế giới đều đang sôi trào.

Mà đa số mọi người lại không biết, trái đất thân quen, quê nhà thân quen của bọn họ đang đứng trước một cuộc chiến tranh to lớn mang tính chất toàn cầu, cho dù cường quốc nắm giữ vũ khí hạt nhân cũng phải run rẩy vì nó.

“Bảng xếp hạng hoàng cấp? xếp tôi đứng đầu bảng?”

Lúc này Diệp Thiên, người dấy lên sóng gió thời nay, khiến cho Bảng xếp hạng hoàng cấp mở lại đang ngồi trên bãi cỏ trong trường đại học ở thủ đô, xem tin tức hình ảnh Diệp Tinh vừa gửi cho cậu, đây chính là ảnh chụp màn hình bảng xếp hạng hoàng cấp trên trang web Cao thủ quốc tế.

Bảng xếp hạng hoàng cấp khiến cho vô số cao thủ hoàng cấp đổ xô vào đã mở lại, trong lòng Diệp Thiên lại không dao động gì mấy, cậu chỉ nhìn lướt qua rồi cất điện thoại di động lại.

Đối với cậu, cho dù là bảng xếp hạng cao thủ Hoa Hạ, bảng xếp hạng sức mạnh thế giới, bảng xếp hạng vương cấp, thậm chí là bảng xếp hạng hoàng cấp, cũng chỉ là một bảng danh sách mà

thôi, cho dù cậu có đứng bên trong đó hay không, cho dù cậu xếp thứ mấy bên trong đó, cậu cũng chẳng thèm quan tâm.

Trong mầt cậu, những thứ đó đều là hư danh, chỉ có sức mạnh mới tồn tại mãi mãi!

“Anh Thiên!”

Vừa tan học, Hoa Lộng Ảnh đã lon ton chạy thẳng đến bên cạnh Diệp Thiên, trên mặt tràn đầy hạnh phúc kéo lấy một tay Diệp Thiên, sau đó cô lấy điện thoại di động rồi mở mấy tin tức ra.

“Anh Thiên, anh xem mấy tin tức này đi!”

“Mấy ngày nay, các nơi trên thế giới thường xuyên xuất hiện tin tức nói về ánh sáng thần bí này!”

Đã một tuần kể từ khi cuộc chiến ở Đảo Quốc của Diệp Thiên xảy ra, bởi vì có Diệp Thiên nên Hoa Lộng Ảnh ngày càng chú ý đến thông tin trên trang web Cao thủ quốc tế.

Những tin tức này đều là tin tức mà cô vẫn luôn chú ý trong mấy ngày gần đây.

Diệp Thiên nở nụ cười, cúi đầu nhìn xem, ánh mắt chợt thay đổi.

Mỗi một tin tức đều đính kèm một bức ảnh mà người trong cuộc chụp lại khi nhìn thấy ánh sáng khác thường này, thoạt nhìn ánh sáng trong đó giống như sao băng thiên thạch lướt qua bầu trời, nhưng Diệp Thiên vừa nhìn đã phân biệt được, đây rõ ràng là ánh sáng được sinh ra bởi ma sát giữa không gian và chân nguyên khi các cao thủ hoàng cấp bay xuyên qua không gian.
 
Chương 2031


Chương 2031

Mặc dù bắt đầu từ cảnh giới siêu phàm, võ giả đã có thể đứng trên không trung, cưỡi gió lướt đi, nhưng chỉ khi cao thủ hoàng cấp di chuyển với tốc độ nhanh mới có thể tạo ra ánh sáng lóa mắt cùng cực như vậy.

“Mấy tin tức này là mới đưa lên, trước đó em còn sưu tầm rất nhiều tin tức về mặt này, tống cộng cũng phải hơn trăm tin rồi!”

Hoa Lộng Ảnh vừa nói vừa mở bộ sưu tập tin tức của mình ra cho Diệp Thiên.

Diệp Thiên nhận lấy điện thoại di động, khẽ lướt, mãi đến khi lướt xuống dưới cùng.

Hình ảnh trong bộ sưu tập của Hoa Lộng Ảnh, ngoài vài bức ảnh là giả do cắt ghép tạo thành ra thì tất cả những bức ảnh khác đều là ánh sáng hoàng cấp hàng thật giá thật.

“Trong vòng nửa tháng gần đây, cao thủ hoàng cấp hoạt động tấp nập, thi nhau xuất hiện lại như vậy sao?”

Diệp Thiên khẽ niết cằm, nhếch miệng cười.

Chỉ trong mấy ngày, tin tức tương tự lục đục xuất hiện, đã lên đến gần trăm cái, rõ ràng, tất cả những điều này đều báo hiệu lời Long Định Thiên nói sắp thành hiện thực rồi.

Trong vòng một tháng, chiến tranh ắt bùng nổ!

Cậu ngửa đầu nhìn lên bầu trời, trong lòng không hề có chút thấp thỏm không yên gì, trái lại bùng lên ý chí chiến đấu nồng đậm.

“Cuộc chiến vương cấp trăm năm trước, tôi còn chưa sinh ra, vậy lần này, hãy đế tôi mở mang kiến thức đi!”

“Tiểu Ảnh, có một chuyện anh chưa từng nói với em!”

Diệp Thiên ôm lấy Hoa Lộng Ảnh, vẻ mặt có phần nghiêm túc.

“Em từng nghe tới cuộc chiến vương cấp chưa?”

Hoa Lộng Ảnh gật đầu: “Em từng nghe ông nội nhắc qua tới cuộc chiến vương cấp, ông nói đó là một cuộc chiến bùng nổ cách đây một trăm năm, chia ra hai phe đông, tây, do cao thủ vương cấp chi phối, trong đó còn có sự xuất hiện của một số hoàng cấp”.

“Không sai!”, ánh mắt Diệp Thiên lạnh đến thấu xương: “Bây giờ anh nói cho em biết, không lâu nữa, cùng lắm là khoảng một tháng sau, cuộc chiến vương cấp sẽ bùng nổ lần hai!”

“Anh có dự cảm, trận chiến lần này sẽ khốc liệt hơn một trăm năm trước rất nhiều!”

“Cái gì?”, ánh mắt Hoa Lộng Ảnh nghiêm lại: “Lẽ nào là do những cao thủ ấn thân lâu năm lộ mặt?”

Diệp Thiên gật đầu, ánh mắt loé lên sự kiên định.

“Trận đại chiến lần này, những cao thủ hàng đầu cũng sẽ ra tay, tạo thành ảnh hưởng rất lớn. Anh muốn trong vòng một tháng này sẽ bố trí một trận pháp để bảo vệ an toàn cho nhà họ Hoa và nhà họ Diệp”.

Mặc dù Diệp Thiên không quá quan tâm đến nhà họ Diệp, nhưng dù sao vẫn chung một dòng máu, hơn nữa Thi Tú Vân có cảm tình sâu đậm với nhà họ Diệp, giả sử sau này Diệp Thiên đưa Thi Tú Vân ra khỏi thế giới nhỏ, phát hiện nhà họ Diệp bị thương tổn, chắc chắn bà sẽ buồn bã vô cùng.

Còn nhà họ Hoa, đều là người thân của Hoa Lộng Ảnh, đương nhiên cậu cần phải bảo vệ.

Vì vậy, Diệp Thiên đã suy nghĩ đến việc bố trí một trận pháp tại nhà họ Hoa và nhà họ Diệp để đề phòng bất trắc.

“Trận pháp?”

Hoa Lộng Ảnh cảm thấy kinh ngạc: “Anh còn biết cả bày trận sao?”

Diệp Thiên nghiêng đầu nhìn, nở một nụ cười: “Khả năng của anh Thiên nhà em lợi hại hơn rất nhiều những gì em nghĩ đó!”

“Đúng, đúng, ai có thể so được với đại anh hùng Diệp Lăng Thiên chứ?”
 
Chương 2032


Chương 2032

Hoa Lộng Ảnh cười tinh nghịch, dùng ngón tay chọt chọt má của Diệp Thiên.

Tuy nghe Diệp Thiên nhắc tới cuộc chiến sắp diễn ra nhưng trong lòng Hoa Lộng Ảnh không hề lo lắng chút nào, cho dù trời có sập, cô cũng một lòng tin tưởng Diệp Thiên có thể một tay chống đỡ.

Biệt thự nhà họ Hoa, Diệp Thiên nói rõ mục đích mình tới đây với đám người Hoa Vô Đạo rồi đi ra ngoài sân.

Cặp mắt anh loé lên tia chớp, chỉ trong nháy mắt, bốn xung quanh bỗng xuất hiện ánh sáng vụt lên, lấy Diệp Thiên làm trung tâm, trong vòng bán kính ba trăm mét đột nhiên được bao bọc bởi một luồng tinh thần lực cực mạnh, từng cột sáng tinh thần lực biến thành những đường mảnh, chìm xuống dưới sân nhà họ Hoa.

Nếu như có những người chuyên về thuật pháp và trận pháp ở đây chắc chắn sẽ kinh ngạc đến bất ngờ.

Diệp Thiên chỉ động chút tâm niệm đã có thể tạo thành trận pháp giữa không trung, bao bọc toàn bộ một vùng rộng ba trăm thước, chỉ mỗi như vậy cũng đủ khiến những người nghiên cứu trận pháp cả trăm năm cảm thấy hổ thẹn.

Trận pháp mà Diệp Thiên tạo ra là do cậu học được từ một cuốn sách cố có tên “Tam Tài Ti Trận”, dùng tinh thần lực để kết thành lĩnh vực, công thủ toàn diện, động tâm niệm mà thành.

Nghe đồn rằng trận pháp này là do một vị tiên gia sáng tạo. ông ta từng dùng trận pháp này để chống chọi với ba trăm con quỷ dữ trong mười ngày mười đêm, qua đó có thể thấy được sức mạnh phòng bị của trận pháp.

Diệp Thiên tạo trận pháp này cho nhà họ Hoa đủ để chống đỡ sự công kích tổng lực của các vương cấp mà không chút tổn hại.

“Bác Hoa, cháu đã khắc một dấu tinh thần lực lên người bác, từ hôm nay, bác có thế tự do khống chế trận pháp này, những vương cấp bốn sao trở xuống đều không thể phá vỡ được nó”.

Nghe vậy, Hoa Vô Đạo đứng bên cạnh cảm thấy rất kinh ngạc, vội vã cảm ơn Diệp Thiên.

Diệp Thiên xua xua tay, đang chuẩn bị rời khỏi nhà họ Hoa để về nhà họ Diệp, bỗng ánh mắt thay đổi 180 độ.

Cậu ngồi xổm xuống, tay áp lên mặt đất, vẻ mặt trở nên cổ quái.

“Sao có thế?

Cậu cảm nhận được từng đợt từng đợt thiên địa linh khí đang cuộn trào từ dưới lòng đất.

Không những vậy, luồng linh khí này thoát khỏi mặt đất, nhanh chóng tản ra các hướng, càng ngày càng dày đặc.

Điều này khiến Diệp Thiên rất kinh ngạc, linh khí thiên địa là nguồn gốc của sức mạnh người học võ, còn linh khí của trái đất trước giờ vẫn luôn rất mong manh, thậm chí đã đến mức cạn kiệt luôn rồi, vậy nên người học võ là dạng trăm ngàn có một, chiếm rất ít.

Nhưng hiện giờ, thiên địa linh khí dường như đang hồi phục với một tốc độ cực nhanh, cứ theo tốc độ này, chưa đầy một năm, thiên địa linh khí sẽ đạt đến mức dồi dào mà xưa nay chưa từng có. Đến khi ấy, bất luận là người học võ, các nhà trận pháp, người tu luyện tinh thần lực, những kẻ có năng lực dị thường,…đều có thể tu luyện nhanh hơn gấp nhiều lần, hơn nữa số lượng cũng ngày một tăng.

Diệp Thiên không hiểu, vì sao linh khí trên trái đất lại khôi phục vào lúc này?!

“Anh Thiên, chuyện gì vậy?”

Hoa Lộng Ảnh thấy Diệp Thiên chau mày, vội vã hỏi.

Diệp Thiên đang định trả lời thì ngay lập tức một tiếng gầm lớn từ trên không vọng xuống.
 
Chương 2033


Chương 2033

“Grào!

Tiếng gầm lớn vang khắp bốn phía, chấn động đến mức cả khu vực sân nhà họ Hoa rung chuyển, trong nháy mắt khiến Diệp Thiên dựng cả tóc gáy, một cảm giác nguy hiểm vô cùng lan khắp người. Phệ Thiên Chi Thể của cậu bỗng tự động kích hoạt, đây là điềm báo sẽ gặp phải nguy hiểm.

“Sức mạnh thật đáng sợ!”

Diệp Thiên ngước đầu nhìn lên trời, trong những tầng mây, cậu cảm nhận được một luồng khí tức cuồn cuộn trước nay chưa từng có, chỉ có sức mạnh của lão già thần bí năm đó cậu gặp được ở nhà họ Diệp mới sánh được với sự tồn tại bí ẩn dưới những tầng mây kia.

“Mọi người không được đi đâu hết, ở đây đợi tôi!”

Diệp Thiên nhắc nhở đám người Hoa Lộng Ảnh, sau đó biến thành một tia sáng bay lên trên trời.

“Xoạt!”

Âm thanh cơ thể Diệp Thiên lao vút đi, lao thẳng vào tầng mây.

Trong làn mây dày đặc, một người đàn ông có gương mặt anh tuấn, mặc áo trắng đứng đối diện với cậu.

“Diệp Lăng Thiên!”

Người đàn ông đưa mắt nhìn một lượt, đôi mắt hàm chứa sự đau thương của luân hồi, không nhìn thấy được niềm vui.

Người đàn ông khẽ gật đầu với Diệp Thiên, giữa hai hàng lông mày xuất hiện một chút sự tán thưởng.

“Ông là?”

Diệp Thiên chăm chú nhìn người đàn ông, cậu có thể cảm nhận được luồng khí tức toát ra từ người đàn ông có phần rất giống với Long Định Thiên, rõ ràng có cùng một nguồn sức mạnh.

“Chắc cậu chưa từng nghe nhắc tới tôi!”

Người đàn ông mặc áo trắng đứng chắp tay sau lưng, bình thản nói: “Tôi tên Lăng Thanh Long, 150 năm về trước từng góp mặt trong bảng hoàng cấp, mọi người gọi tôi là “Thanh Long lão nhân”!”

“Đúng rồi, tôi cũng là sư phụ của Long Định Thiên!”

Ông ta là thầy của Long Định Thiên!? Một kẻ mạnh không có đối thủ, thống trị Hoa Hạ 150 năm về trước, Lăng Thanh Long!

“Thầy của Long Định Thiên, Lão Thanh Long!?”

Ánh mắt Diệp Thiên thất thần. Nhìn bề ngoài, Lăng Thanh Long chỉ khoảng hơn bốn mươi tuổi, nhưng ông ta lại nói mình là thầy của Long Định Thiên. Hiện giờ Long Định Thiên đã hơn một trăm tuổi rồi, nói vậy, lẽ nào Lăng Thanh Long đã cỡ hai trăm tuổi?

Diệp Thiên chăm chú nhìn Lăng Thanh Long hồi lâu mới định thần lại.

“Ông tới tìm tôi có chuyện gì sao?”

Mặc dù sức mạnh của đối phương rất đáng sợ, hơn hẳn Diệp Thiên nhưng cậu vẫn tỏ ra bình đẳng, nói bằng giọng thản nhiên.

“Đúng!”, Lăng Thanh Long khẽ gật đầu, ánh mắt trở nên nghiêm túc hơn.

“Định Thiên đã nói cho cậu biết, một tháng sau sẽ nổ ra trận chiến vương cấp thứ hai!”

“Và cậu cũng chỉ nắm được cuộc chiến vương cấp một trăm năm trước là trận quyết chiến giữa hai trận doanh phương đông và phương tây, nhưng chắc chắn cậu không biết nguyên nhân  thực sự đằng sau đó!”

“Nguyên nhân thực sự, hai mắt Diệp Thiên hơi nheo lại.

“Không sai!

Giọng nói của Lăng  Thanh Long trầm xuống, hai mắt nhìn chăm chú vào khoảng không.
 
Chương 2034


Chương 2034

“Nguyên nhân bùng nổ cuộc vương cấp không phải do dây dưa ân oán giữa phương đông và phương tây, cũng không phải sự tranh đấu giữa các chủng tộc!”

“Nguyên nhân thực sự là do Tiên Môn!”

“Tiên Môn?”

Ánh mắt Diệp Thiên hơi ngưng lại.

Lăng Thanh Long chậm rãi gật đầu, tiếp tục nói: “Không sai, chính là Tiên Mon!”

“Những người học võ truyền thống thích gọi nó là… thế giới nhỏ!”

“Thế giới nhỏ là Tiên Môn?”, Diệp Thiên ngày càng cảm thấy kinh ngạc.

Lẽ nào cuộc chiến vương cấp nổ ra vào trăm năm trước là vì nơi được gọi là “thế giới nhỏ” thần bí đó sao?

“Có thể nói, đó mới là chân tướng thực sự của cuộc chiến vương cấp trăm năm về trước!”

Đôi đồng tử của Diệp Thiên phát sáng. Cậu vốn rất tò mò về cuộc chiến kinh thiên động địa, ảnh hưởng đến toàn thế giới của trăm năm về trước. Một trận chiến lan khắp trái đất như vậy chắc chắn sẽ có nguyên nhân rất đặc biệt.

Vốn dĩ, Diệp Thiên chỉ thông qua Long Định Thiên biết được đây là cuộc chiến giữa các cao thủ học võ hàng đầu của phương đông và phương tây nhưng cậu không hề rõ rốt cuộc nguyên do từ đâu mà dẫn tới cuộc chiến giữa các cao thủ đông tây, dù sao đi nữa cũng phải có một bước tiến thích hợp chứ.

Nếu không các vương cấp, hoàng cấp cứ liều mạng lao vào nhau một cách vô duyên vô cớ, chẳng có lý do quan trọng nào, sao bọn họ có thể để bản thân rơi vào chiến loạn chứ.

“Tôi dần có hứng thú với câu chuyện ông kể rồi!”

Diệp Thiên không hề che giấu sự tò mò của mình.

Lăng Thanh Long không hề vội vã kể ra chân tướng của cuộc chiến vương cấp mà hỏi ngược lại Diệp Thiên.

“Trước khi tôi nói cho cậu biết về Tiên Môn, tôi có một vấn đề rất muốn hỏi cậu, nếu để cậu đoán xem nguyên nhân dẫn tới cuộc chiến vương cấp trăm năm trước, cậu sẽ cho rằng nguyên nhân từ đâu?”

Diệp Thiên đặt một tay sau lưng, khoé miệng lộ một nụ cười.

“Có thể khiến những người tu võ hàng đầu thời đại ấy tranh đấu, gây ra cuộc chiến tranh toàn diện như vậy, chắc chắn là do muốn tranh chấp một thứ gì đó!”

Diệp Thần lời ít ý nhiều. Lăng Thanh Long đã nói tới mức đó rồi, đương nhiên trong lòng cậu cũng mường tượng ra được đại khái.

“Thú vị lắm!”, Lăng Thanh Long gật đầu: “Tôi cứ tưởng rằng, anh hùng thiếu niên, sức mạnh vượt trội nhưng vẫn thiếu hiểu biết về thế sự. Thật không ngờ cậu lại có thể nhìn mọi chuyện thấu đáo đến vậy, vừa đoán đẵ ra!”

“Không sai, cuộc chiến vương cấp bùng nổ là do những cao thủ võ học đều muốn tranh giành một thứ, nói đúng hơn là một cơ hội, một cơ hội để rời xa trần thế, từ đó bước vào một con đường khác, thực hiện cuộc sống bất tử, sức mạnh vĩnh hằng!”

“Cuộc sống bất tử, sức mạnh vĩnh hằng!?”

Diệp Thiên trợn tròn mắt.

Lăng Thanh Long ngước đầu lên than một tiếng, nhìn ra xa.

“Mặc dù rất nhiều người tham gia vào cuộc chiến vương cấp trăm năm trước nhưng số người biết được nguyên nhân thực sự thì lại vô cùng ít. Những kẻ nắm rõ chân tướng năm đó chỉ có số ít cao thủ hàng đầu, nhưng bọn họ đều giấu kỹ chuyện này. Còn những người khác nghe được nguyên do đều cho rằng cuộc chiến vương cấp là một trận tai nạn, một trận đại nạn của giới võ học thế giới!”
 
Chương 2035


Chương 2035

“Kể cả đám người Định Thiên tham gia trận chiến vương cấp năm đó cũng chẳng hay biết gì. Thậm chí bọn họ còn không rõ tại sao cuộc chiến vương cấp lại bùng nổ!”

“Cuộc chiến vương cấp vốn không phải đại nạn của giới võ học, ngược lại, đó là cuộc chiến mang đến cơ duyên trời ban!”

Lăng Thanh Long nhìn thẳng về phía trước.

“Nói cuộc chiến vương cấp là cuộc chiến tranh, chi bằng nói nó là một cuộc tuyển chọn, một cuộc tuyển chọn dành cho toàn bộ người học võ trên trái đất này”.

Ánh mắt Diệp Thiên có chút thay đổi. Cậu cảm thấy chân tướng của mọi chuyện đang đến gần với những gì mà cậu đoán rồi.

“Muốn nói đến trận chiến trăm năm trước thì buộc phải quay ngược về với thế giới vào nghìn năm trước!”

“Vào thời kỳ ấy, thế giới được chia thành các nhóm quần hùng, cao thủ xuất hiện với số lượng lớn. Linh khí trên trái đất khi đó rất dồi dào, đạt đến mức hưng thịnh nhất, rất nhiều cao thủ nhờ vào luồng linh khí này mà một bước trở thành cao thủ đẳng cấp, có thể gọi đây là thời kỳ hoàng kim trên trái đất!”

“Nhưng cũng chính vào ngàn năm về trước, một đám người đến từ bên ngoài, tiến vào trái đất, trong cuốn sổ ghi chép của tổ phụ tôi gọi bọn họ là người ngoài hành tinh!”

Khoé mắt Diệp Thiên loé sáng, âm thầm gật đầu. Cậu đã đoán được đại khái, đám người được gọi là “người ngoài hành tinh” sẽ là gì đây? Vũ trụ bao la, trái đất còn có thể sản sinh ra rất nhiều cao thủ học võ có tu vi cao, những hành tinh khác chắc chắn cũng tồn tại những người có tu vi càng đáng sợ hơn.

“Những người ngoài hành tinh này tới trái đất chỉ tuỳ tiện động ngón tay cũng đã tạo ra nguồn sức mạnh vô cùng khủng khiếp. Những người học võ có cấp bậc cao nhất cũng chẳng là gì dưới bàn tay của bọn họ, không chịu nổi một chiêu!”

“Sau khi bọn họ khống chế được mọi nơi trên trái đất, lập tức mở ra một không gian đặc biệt, do hậu duệ của bọn họ ở đó coi giữ, hơn nữa còn dùng sức mạnh thần thông hấp thu toàn bộ linh khí trên trái đất vào trong không gian đặc biệt đó để cung cấp cho hậu duệ của bọn họ tu luyện!”

Diệp Thiên nghe không chớp mắt, giọng nói trầm xuống: “Không gian đó chính là ‘thế giới nhỏ’?”

“Chính xác!”, Lăng Thanh Long gật đầu xác nhận.

“Người ở bên trong thế giới nhỏ hầu như đều là con cháu của người ngoài hành tinh, sự thiên phú, sức mạnh, công pháp của bọn họ vượt xa so với người học võ thế tục. Một người hoàng cấp bình thường nhất ở trong thế giới nhỏ có thể dễ dàng đánh bại người đứng đầu hoàng cấp của thế tục”.

Diệp Thiên khẽ vuốt cằm, cảm thấy rất khó tin, cuộc chiến vượt cấp khó như lên trời. Những người ở trong thế giới nhỏ có thể dễ dàng đánh thẳng những đối thủ hơn nhiều cấp ở trái đất, với những người cùng cảnh giới lại càng vô địch, chắc chắn là người được trời chọn.

Với tu vi hiện giờ của cậu, trong hoàn cảnh không dùng tới Chân Vũ Tiệt Thiên Kiếm cũng không dám nói bản thân có thể vượt qua nhiều cảnh giới, đánh ngang cơ với người đứng đầu hoàng cấp, nhưng người trong thế giới

nhỏ, bất kỳ một hoàng cấp nào đều có thế có được năng lực đó. Qua đó thấy rõ sức mạnh của bọn họ đáng sợ đến mức nào.

Lăng Thanh Long nhìn ra được sự kinh ngạc của Diệp Thiên, ông ta hơi ngập ngừng một chút rồi nói: “Trái đất giống như thuộc địa của đám người ngoài hành tinh đó. Bọn chúng khống chế toàn bộ tài nguyên, khí vận, linh khí của trái đất trong tay, dùng cho người đời sau tu luyện, đảm bảo cho sự phát triển hưng thịnh của tộc mình!”

“Nhưng trong đó, bọn họ cũng mở ra một đặc quyền cho những người trái đất không phải hậu duệ của mình. Khi người ngoài hành tinh thống trị trái đất đã đặt ra một quy tắc, một ngàn năm sau bọn họ sẽ dung nạp một lượng người học võ trên trái đất vào thế giới nhỏ, giành được cơ hội đào tạo chuyên sâu!”
 
Chương 2036


Chương 2036

“Mà muốn vào thế giới nhỏ chí có những người thiên phú bậc nhất hoặc sức mạnh hàng đầu mới có tư cách, đây là điều mà những người học võ trên trái đất nằm mơ cũng nghĩ tới!”

Lăng Thanh Long cảm thán: “Mọi người hầu như đều quá nhàm chán với việc đạt đến vương cấp, hoàng cấp cả rồi. chỉ có cuộc sống bất tử là thứ mà ai ai cũng khao khát thôi”

“Nói ra thật hổ thẹn, Kể cả một người đã tu luyện hai trăm năm như tôi

cũng rất mong muốn tới được thế giới nhỏ bởi vì ở trong đó có công quyết  trường sinh thực sự, bí mật trường sinh bất lão. Thế hệ của tôi tu luyên chẳng phải mưu cầu cuộc sống vĩnh  hằng sao?

“Trong thế giới nhỏ tồn tại Vô vàn khả năng, vậy nên những cao thủ trên thế giới mới đổ xô, tạo nên cuộc chiến tranh!”

“Cuộc chiến vương cấp trăm năm trước là người trong thế giới nhỏ lấy dao mổ trâu giết gà, làm một thử nghiệm nho nhỏ cho lời hẹn một ngàn năm, dẫn tới cuộc chiến khốc liệt giữa những người học võ, gây tổn thất nghiêm trọng”.

“Còn lần này, thế giới nhỏ sẽ thực sự mở con đường Tiên Môn cho những người học võ hàng đầu trên trái đất. Vậy nên tất cả những kẻ mạnh sẽ không bỏ qua cơ hội lần này!”

Nói đến đây, ánh mắt Lăng Thanh Long hơi ngưng lại.

“Hôm nay, tôi đến đây là hy vọng cậu có thể bộc lộ hết bản lĩnh trong trận chiến lần này, cùng với thế hệ của tôi vào thế giới nhỏ!”

“Theo người ngoài hành tinh nói, bọn họ muốn lựa chọn một nhóm người có tư chất tốt nhất trái đất để trở thành…”

“Kẻ tu tiên!”

“Người tu tiên?”

Nghe thấy danh từ này Diệp Thiên khẽ dao động đôi mắt.

Trong vô số tiểu thuyết đương đại, chỉ cần là huyền huyễn đô thị thì đều nhắc tới người tu tiên. Nhưng những người như vậy chỉ có trong tiếu thuyết mà thôi. Từ khi Diệp Thiên xuất đạo, chưa từng gặp cái gọi là người tu tiên, dù là trong sách cổ thì cũng không thấy bất kỳ ghi chép hay miêu tả gì liên quan tới người tu tiên.

Nhưng từ khi tiếu thế giới xuất hiện thì Diệp Thiên bỗng cảm thấy kiêng dè hơn với sức mạnh này. Người đàn ông đó có thể mở ra một không gian khác thì không biết là tu vi đã đạt tới mức nào rồi. Thật khó tưởng tượng. Và Diệp Thiên cũng coi người này là những người siêu việt, thậm chí còn vượt trên cả thần linh và tiên nhân.

Và lúc này Lăng Thanh Long đang từng bước vén bức màn thần bí của bọn họ.

Người tu tiên, không còn từ nào có thể dùng để miêu tả được những kẻ mạnh đó hơn ba từ này.

“Đúng vậy, bọn họ chính là những người tu tiên thực sự, có thể dời non lấp biển, trấn áp cả thần ma!”

Lăng Thanh Long lấp láy đôi mắt, rõ ràng là đang cảm thán với hai từ tu tiên, giọng điệu chứa đựng đầy sự ngưỡng mộ.

“Vì vậy, cái gọi là cuộc chiến vương cấp bùng phát từ một đối sách của tiểu thế giới. Rất nhiều kẻ mạnh đỉnh phong trên thế giới chẳng qua chỉ là một đám những người được chọn, chỉ có người ưu tú nhất mới được gia nhập vào tiểu thế giới, những người khác, nếu bại trận thì bị loại bỏ!”

Nghĩ tới đây, ánh mắt Diệp Lăng Thiên càng trở nên lạnh lùng hơn: “Chính vì cái gọi là cuộc tinh tuyển của tiểu thế giới mà khiến khắp nơi trên địa cầu xảy ra chiến tranh, giết hại chúng sinh sao? Thật thú vị!”

Hai từ cuối cùng của cậu chưa đựng sự chế nhạo và châm chọc.
 
Chương 2037


Chương 2037

“Ồ?”, Lăng Thanh Long cảm thấy biểu cảm của Diệp Thiên thay đổi thì lắc đầu: “Con đường tu tiên vốn chỉ dành cho người có năng lực, nếu không có vậy thì sao có thể có được đại đạo tu tiên chứ?”

“Nếu muốn trường sinh bất tử thì cần có sự hi sinh và đào thải, về điểm này chắc cậu rõ nhất!”

Diệp Thiên nghe thấy vậy thì nhếch miệng cười.

“Trường sinh đối với tôi mà nói, theo đuổi được thì theo đuổi, chứ tôi không vì điều đó mà từ bỏ sự tôn nghiêm của bản thân đâu!”

“Các người vì muốn vào được tiếu thế giới mà tàn sát lẫn nhau, tranh giành danh sách thì có khác gì việc để cho đám người ở tiểu thế giới kia coi các người như nuôi một đám gia súc chứ?”

Cậu đứng đó, lúc trước còn cảm thấy kính trọng Lăng Thanh Long vài phần, giờ thì không còn nữa rồi.

“Con đường của kẻ mạnh đúng là không ngừng tìm kiếm, tìm được vị trí cao hơn mà bản thân có thế đạt được. Nhưng đó không phải là sự ăn nhờ ở đậu. Nhưng điều các người làm bây giờ, bao gồm cả việc khởi động cuộc chiến vương cấp đều là vì muốn chứng minh cho đám người tiếu thế giới biết rằng các người là những kẻ mạnh nhất. Trong mắt tôi các người chỉ là những con chó tội nghiệp, sau khi tàn sát lẫn nhau thì đợi chủ nhân tới vứt cho miếng xương mà thôi!”

Giọng điệu của Diệp Thiên đầy nội lực, Lăng Thanh Long nghe thấy vậy cũng phải tái mặt và chau mày, sát khí bỗng nối lên.

“Diệp Lăng Thiên, cậu nói cái gì?”

ông ta sống đã hơn hai trăm năm, dù đến ngày hôm nay cũng chỉ có hồng ý giáo chủ, kẻ hủy diệt, chiến tôn, lãnh chúa Jacques là đủ tư cách làm đối thủ của ông ta. Vậy mà một kẻ thuộc thế hệ sau như Diệp Thiên mà lại dám vạch mặt ông ta như vậy thì đúng là điều trước giờ chưa từng có.

Ông ta đánh giá cao Diệp Thiên nhưng không có nghĩa là Diệp Thiên có thể vô lễ trước mặt ông ta.

“Sao, ông cho rằng tôi nói không đúng?”, Diệp Thiên đanh mắt, khẩu khí vẫn giữ nguyên.

“Diệp Lăng Thiên từ mười tuổi đã bị phế bỏ võ mạch, cả cơ thể mất đi võ công, từ đó, tôi đã học từng chiêu một, không bao giờ dựa vào người khác!”

“Công pháp của tôi là do tôi tạo ra. Trận pháp, y thuật cũng là do tôi dùng tính mạng đi khắp nơi tìm kiếm, chưa từng cầu xin bất kỳ ai, cũng không phải bố thí cho bất kỳ ai!”

Giọng nói của cậu đầy tự tin, vang khắp không gian.

“Diệp Lăng THiên tôi không cần người khác ban tặng cho sức mạnh, nếu như thật sự có con đường tu tiên thì tôi cũng sẽ dựa vào sức mạnh của mình để bước đi!”

“Còn tiểu thế giới gì đó mà ông nói với tôi, cùng các người trở thành người tu tiên ấy, nó thật nực cười, tôi không cần!’

“Tiểu thế giới, tôi sẽ đi nhưng sẽ không đi cùng các người. Trận chiến vương cấp sắp tới, tôi không có hứng thú, nên sẽ không tham gia!”

Diệp Thiên cảm thấy thất vọng. Ban đầu cậu còn có hứng thú với cuộc chiến vương cấp, cho rằng đó là một cuộc chiến hào sảng để phân cao thấp giữa phương Đông và phương Tây, nhưng giờ khi nghe Lăng Thanh Long nói ra nguyên do thì cậu cảm thấy thật thất vọng.

Kêu cậu đi chém giết lẫn nhau với đám người tuyệt đỉnh kia thì tới lúc đó chẳng phải là để bảo vệ sự tôn nghiêm của quốc gia nữa mà chỉ là tranh giành cái danh sách để bước vào tiểu thế giới, đúng là nực cười chết đi được.

Danh sách trên con đường tu tiên, người khác coi là bảo vật nhưng đối với Diệp Thiên thì chẳng là gì.

Nói xong, cậu quay người định bỏ đi vì chẳng còn chút hứng thú nói chuyện nào với Lăng Thanh Long nữa.

“Diệp Lăng Thiên, cậu cuồng ngạo quá rồi đấy!”

Cậu đang định bước đi thì giọng nói của Lăng Thanh Long như sét đánh chợt vang lên.
 
Chương 2038


Chương 2038

Một âm thanh giòn giã vang lên. Cơ thể Lăng Thanh Long phát ra ánh sáng màu xanh, bàn tay ẩn hiện vảy rồng, sau đó lan khắp cánh tay, vai và cuối cùng là cả cánh tay phải cũng đã hóa thành một cái vuốt rồng màu xanh. Sát khí nguy hiểm dao động.

Mấy người Hoa Lộng Ảnh ở trong khuôn viên nhà họ Hoa cách Diệp THiên không dưới hai trăm mét mà vẫn có thể cảm nhận được sức uy hiếp khủng khiếp khiến cho bọn họ thở cũng thấy khó khăn.

“Trong đám mây rốt cuộc là người như thế nào vậy, sức mạnh thật đáng sợ, cứ như bị một con rồng khổng lồ nhìn chăm chăm ấy!”

Hoa Lộng Ảnh cảm thấy kinh hãi, Diệp Thiên thì phai không thấy bóng dáng đâu khiến cô cảm thấy không hay.

Trong vung sương dày đặc, Diệp Ihiên chậm rãi quay người, cậu cảm nhận được chiến ý dâng lên từ Lăng Thanh Long. Cậu đanh mắt.”

“Nói đúng chỗ đau nên ông xấu hổ quá đâm ra tức giận à?”

Cậu khẽ nhếch miệng cười, đôi mắt lấp láy: “Muốn ra tay thig tôi sẽ đáp ứng theo yêu cầu. Trận chiến vương cấp sớm muộn cũng diễn ra thì tôi cũng không ngợi để nó bắt đầu từ hôm nay đâu!”

Lăng Thanh Long có tu vi hoàng cấp chí cường, vượt qua cả hoàng cấp đỉnh phong, đã đạt tới một cảnh giới thần minh nhưng Chân Vũ Tiệt Thiên

Kiếm lại nằm trong tay Diệp Thiên thì cậu có gì phải sợ chứ?

Khí tức của hai bên va chạm trong vùng sương mù, bầu trời nổ tung, không ngừng biến hóa, những người dân phía dưới nhìn lên chỉ cảm thấy mây mù biến đổi, không ngừng thay đổi hình dạng nên đều chậc chậc cảm thấy tò mò. Bọn họ căn bản không biết rằng có hai người tuyệt đỉnh võ thuật đang đấu nhau.

“Ầm!

Tiếng nổ vang vọng trong không gian, Lăng Thanh Long phát ra ánh sáng xanh xung quanh, chèn ép lực tinh thần của Diệp Thiên. Dù Diệp Thiên rơi vào thế hạ phong nhưng cũng chỉ là nhất thời. Ánh sáng xanh của ông ta dù có

mạnh nhưng cũng không thể nào tiến công liên tục, hai người hình thành thế gọng kìm.

Thời gian nhưng ngừng trôi, hai người đều không nói gì, sau ba phút, sự tức giận trong đôi mắt Lăng Thanh Long tan ra, ông ta khẽ thở dài.

“Thôi bỏ đi!”

Ánh sáng xanh trên người ông ta dần biến mất. Thấy vậy, Diệp Thiên cũng khiến lực tinh thần tiêu tan, mọi thứ chìm vào im lặng.

Cánh tay phải mọc vảy rồng của Lăng Thanh Long lại trở về bình thường. Ông ta nhìn chăm chăm Diệp Thiên, đôi mắt vô cùng thản nhiên.

“Diệp Lăng Thiên, mặc dù cậu nói có lý nhưng con người mỗi người có một lý tưởng riêng, con đường tu tiên không hề có đúng sai!”

Ông ta chắp tay sau lưng và bay về phía trước.

“Cậu không muốn tham gia đó là tự do của cậu nhưng cần phải rõ một điều, ở địa cầu này – nơi văn minh lạc hậu, muốn tu tiên, dựa vào bản thân thì đúng là điều ngu ngốc.

“Chỉ có đi theo những kẻ mạnh của tiểu thế giới kia thì mới có thể thật sự bước vào con đường tu tiên, cậu tự sắp xếp cho mình đi!”

Diệp Thiên với vẻ mặt bình tĩnh, nghe Lăng Thanh Long nói xong thì giọng nói của cậu trở nên mỏng như tơ và đi vào tai của Lăng Thanh Long.
 
Chương 2039


Chương 2039

“Có thể đám người trong tiểu thế giới trong mắt ông là người bề trên, nhưng trong mắt tôi thì chẳng có giá trị

gì!”

“Nếu cần, thì chắc chắn có một ngày tôi sẽ kéo họ xuống!”

Lăng Thanh Long rời đi rồi bỗng khựng lại, lắc đầu khẽ cười.

“Diệp Lăng Thiên, cậu nghĩ đơn giản quá. Chỉ dựa vào sức mạnh của cậu thì làm sao có thể làm gì được tiểu thế giới chứ? Bọn họ đều là những người không nên tồn tại trên địa cầu này đấy!”

Ông ta thầm nghĩ rồi sau đó mặc kệ Diệp Thiên, chỉ hóa thành một con rồng và biến mất trong đám mây.

Diệp Thiên đứng đó, ánh mắt không rõ buồn vui. Hứng thú đối với cuộc chiến vương cấp lần hai đã không còn nữa.

Còn tiểu thế giới hay cái gì mà con đường tu tiên Lăng Thanh Long nói tới thì cậu không quan tâm, chỉ tin vào sức mạnh của mình.

“Phải rồi!”

Sau khi đứng một hồi lâu, cậu bỗng nhớ ra Thi Tú Vân.

Thi Tú Vân xuất thân từ tiểu thế giới. Điều đó có nghĩa, người của nhà họ Thi ở tiểu thế giới cũng chính là hậu nhân của người ngoài hành tinh. Vậy thì chẳng phải điều đó có nghĩa là Thi Tú Vân cũng là một người tu tiên sao?

Cậu chưa bao giờ nghĩ rằng, người mẹ thân quen của mình lại có thân phận kinh người như vậy.

“Cũng thôi vậy, cuộc chiến vương cấp sắp tới gần. Trong cuộc chiến này, mình chỉ cần bảo vệ nhà họ Diệp và nhà họ Hoa là đủ, đợi sau cuộc chiến, tìm cách vào tiểu thế giới sau!”

Quyết định như vậy, cậu bèn lao xuống, quay trở về khuôn viên nhà họ Hoa.

Vùng đất Tây Âu, trong cung điện trước giờ vốn chìm trong bóng tối im lìm thì nay bỗng có động tĩnh. Mười sáu luồng khí tức cực mạnh phóng ra, khiến cho một hòn đảo nhỏ chấn động

“Vụt!

Mười sáu bóng hình hiện thân, ai cũng ngồi vào chiếc ngai vàng được tạo thành từ chân nguyên của mình và nhìn xuống chúng sinh.

“Diệp Lăng Thiên đã sở hữu chiến lực hoàng cấp, đến ngay cả tứ đại quỷ thần của Đảo Quốc cùng với Inoue Ryuei của Thiên Phủ đều không còn là đối thủ của cậu ta nữa, mọi người suy nghĩ như thế nào?”

Mười sáu người này chính là mười sáu thẩm phán vương của viện trọng tài, từ khi bọn họ tuyên bố phá bỏ quy ước vương cấp thì vẫn luôn im lặng và cũng cấm tất cả những người khác của viện trọng tài được hành động. Nhưng giờ thì họ cũng không thể ngồi yên được nữa.

Từ trước tới nay, Diệp Thiên luôn là mối họa lớn của họ. cả công lẫn tư thì bọn họ đều không hi vọng Diệp Thiên phát triển tới mức có thể sánh ngang hàng với họ. Trong thời gian đó, bọn họ cũng tiến hành không ít lần vây giết Diệp Thiên, thậm chí còn dụ cả quân đội của Hợp Chúng Quốc để tiêu diệt cậu nhưng bọn họ không ngờ, Diệp Thiên cứ hết lần này đến lần khác phá vỡ thế trận và đi tới tận ngày hôm nay.

Nếu như nói Diệp Thiên trong mắt họ từng là một người thuộc thế hệ sau đáng để kính trọng thì lúc này bọn họ không thể phủ nhận rằng Diệp Thiên đã phát triển tới mức khiến họ phải kiêng dè thậm chí là sợ hãi.

Giống như chiến tích của Diệp Thiên ở Đảo Quốc, bất cứ người nào trong mười sáu người bọn họ cũng khó có thể làm được. Thực lực lúc này của Diệp Thiên rõ ràng là đều hơn bất kỳ người nào trong số họ.

“Cuộc chiến ở Đảo Quốc, danh tiếng của Diệp Lăng Thiên đã đạt tới vị trí số một trong trang mạng võ thuật quốc tế rồi. Vô số những kẻ mạnh của phương Tây đã gạt bỏ viện trọng tài chúng ta, họ cho rằng chúng ta đã không thể làm gì được Diệp Lăng Thiên nữa!”
 
Chương 2040


Chương 2040

“Đây là một sự sỉ nhục cực lớn trong lịch sử hàng trăm năm qua của viện trọng tài!”

Một người đàn ông đội nón lá chậm rãi lên tiếng, tỏ vẻ tức giận và không cam tâm.

Viện trọng tài đã thành lập hàng trăm năm, tự liệt mình vào vị trí hùng mạnh, sau đó phát triển lên. Dù có các tổ chức bảo vệ lớn khác hay là La Võng -tổ chức sát thủ chuyên nghiệp thì viện trọng tài vẫn đứng vững và trở thành một trong những thế lực hàng đầu thế giới.

Trong thời gian này, có không ít những kẻ mạnh đối đầu với viện trọng tài nhưng đều bị hạ gục bởi cao thủ của họ, sức uy hiếp của họ chấn động cả thế giới. Nhưng Diệp Thiên là trường hợp duy nhất nằm ngoại lệ.

Cậu mang tới cho viện trọng tài quá nhiều đợt tấn công và tổn thất, vậy mà giờ vẫn tung hoành ngoài kia khiến cho không ít những kẻ mạnh khác phải bái phục.

Tới ngày hôm nay, bọn họ cảm thấy vô cùng hối hận vì đã tự cao tự đại, đã không trấn áp Diệp Thiên trước khi cậu trưởng thành.

Giờ bọn họ đều hiểu rất rõ việc giết chết Diệp Thiên còn khó hơn lên trời.

“Diệp Thiên đúng là thiên tài vô song đương thời nhưng những ân oán giữa cậu ta và viện trọng tài thì không thể nào hòa giải được nữa. Dù mọi người không đi tìm cậu ta thì cũng sẽ có một ngày cậu ta tới tìm mọi người thôi!”

“”Mối thù sống chết không thể hòa giải, giữa chúng ta và Diệp Lăng Thiên cuối cùng sẽ phải có một bên bị tiêu diệt!”

Trong đó có một người ngồi trên ngai vàng nói với đôi mắt lạnh như băng.

“Giờ cậu ta chưa tìm tới chúng ta là vì chưa biết được vị trí của viện trọng tài. Một khi để cậu ta biết được, với tính cách của cậu ta thì e rằng sẽ tìm tới nơi mất!”

“Chi bằng, chúng ta chủ động mời.”

Một người đàn ông trung niên râu tóc bạc trắng, mặc áo bào ở bên cạnh

đột nhiên đứng dậy: “Tôi đồng Ý, CUỘC chiến vương cấp sắp bắt đầu. Diệp

Lăng Thiên đơn thương độc mã đánh bại nhiều kẻ mạnh như vậy thì chắc

chắn trên người cậu ta có pháp bảo và công pháp siêu nhiên!”

“Chúng ta giết chết cậu ta trước cuộc chiến vương cấp, đoạt công pháp và pháp bảo, tu vi sẽ tăng lên. trong cuộc chiến vương cấp cơ hội chiến

thẳng của chúng ta cũng sẽ cao hơn nữa!”

“Tôi có ý kiến, với danh tiếng của viện trọng tài, tuyên chiến trực tiếp với Diệp lăng Thiên, địa điểm ở tháp Eiffel của Pháp Bang !”

Vụt!

Trên trang web cao thủ quốc tế, âm thanh rầm rầm vang lên, vô số những kẻ luyện võ tranh luận không ngừng trên diễn đàn. Nếu như không phải vì trang mạng này do những cao thủ máy tính kiểm soát thì có lẽ chắc chắn đã rơi vào tình trạng bị tắc nghẽn từ lâu rồi.

Mười sáu thẩm phán vương của viện trọng tài khiêu chiến Diệp Lăng Thiên -kẻ mạnh nhất của thời điểm hiện tại. Trong giới võ đạo quốc tế thì điều này giống như một quả bom dội xuống mặt nước khiến cho sóng nước nổ tung.

Mười sáu thẩm phán vương là những người kiểm soát cao nhất trong viện trọng tài. Phàm là những người có danh tiếng một chút thì đều biết điều đó.
 
Chương 2041


Chương 2041

Mà mười sáu vị thẩm phán vương này từ cuộc chiến vương cấp lần thứ nhất đã thế hiện thực lực siêu mạnh, với thân phận thống nhất phương Tây đã tạo ra liên minh Hoa Hạ một lần nữa, ép Long Hoàng của Hoa Hạ phải bỏ chạy khắp nơi rồi cuối cùng ẩn thế.

Đó đều là những chiến tích vô cùng hiến hách chấn động thế giới. Mười sáu vị thẩm phán vương chính là những cao thủ tuyệt đỉnh, hàng trăm năm trước thì họ đã đạt tới vương cấp chín sao. Giờ đây sẽ càng tinh tiến khủng khiếp hơn.

Hiện tại, mười sáu vị này đồng loạt ra tay, phát đi giấy mời khiêu chiến với Diệp Thiên thì thật khiến người ta cảm thấy thú vị.

Mười sáu vị thẩm phán, lấy danh nghĩa của viện trọng tài khiêu chiến với Diệp Thiên khiến cho rất nhiều những lão quái thành tinh trong giới võ thuật cảm thấy khác thường.

Lần này nếu không phải là viện trọng tài bị tiêu diệt thì sẽ là Diệp Thiên bị tiêu diệt, không bao giờ có kết quả thứ ba.

“Cuối cùng thì mười sáu thẩm phán vương cũng đã ra tay rồi, lần này lại có kịch hay để xem rồi!”

Trên diễn đàn, một người dùng có tên là ‘Xuân Thủy Nhất Kiếm’ lên tiếng.

“Đúng vậy, mười sáu vị thẩm phán trăm năm không thèm xuất hiện, đến cả Long Hoàng năm xưa cũng bị mấy người họ liên thủ đánh cho phải chật vật bỏ chạy thì không biết lần này sẽ có mấy người trong bọn họ ra tay đây!”

Người dùng khác có tên là “Mười sáu năm sau” cũng là một vị cao thủ siêu phàm bèn đáp lại.

Khi mọi người đang thảo luận thì bất chợt có một dòng bình luận hiện lên.

“Các vị, đây rõ ràng là tiệc Hồng Môn do viện trọng tài tạo ra. Khiêu chiến Diệp Lăng Thiên, bất luận là số lượng hay là thế trận thì mười sáu thẩm phán vương của viện trọng tài đều chiếm ưu thế. Với điều kiện bất lợi như vậy, mọi người thấy Diệp Thiên có ứng chiến không?”

Lời bình luận vừa xuất hiện thì bên dưới lại tiếp tục bùng nổ thảo luận.

“Đồ ngốc, anh đang nói gì vậy, lẽ nào vẫn có người cho rằng Diệp Thiên sẽ không tham chiến sao?”

“Đúng thật là, lại còn thuộc cảnh giới siêu phàm cơ đấy. Một người cảnh giới chí tôn như tôi còn nhìn thấu hơn anh. Diệp Lăng Thiên là ai chứ? Từ lúc xuất đạo, lẽ nào có cuộc chiến nào khiến

cậu ta sợ sao?”

“Đúng vậy, những chuyện như Diệp Thiên một chọi cả đám còn ít sao?”

“Ha ha, vị siêu phàm này nói chuyện vui quá, không phải là siêu phàm fake đấy chứ?”

Bình luận bên dưới hiện lên một câu nói đầy chế nhạo khiến cho vị siêu phàm lập tức thoát ra khỏi diễn đàn, tức tới mức off luôn.

Nhưng cũng chính lời bình luận đó khiến mọi người đều hiểu rõ, Diệp Thiên chắc chắn sẽ đồng ý tham chiến.

Trong nhà họ Diệp, Diệp Thiên đang nằm dưới một gốc cây to mát mẻ trong sân, hay tay kê làm gối với vẻ nhàn nhã.

Diệp Tinh ôm máy tính đứng bên cạnh Diệp Thiên.

“Đây rõ ràng là cái bẫy mà viện trọng tài nhằm vào anh, anh có đi không?”

Diệp Tinh nhìn Diệp Thiên, đế lộ vẻ lo lắng.

Viện trọng tài gửi lời mời, hình như đưa ra cả địa điểm và thời gian nữa, hơn nữa còn ở Pháp Bang. Tất cả đều là thiên thời địa lợi nhân hòa, thậm chí về số lượng cũng chiếm ưu thế. ở góc độ của họ thì chắc chắn là sẽ hi vọng Diệp Thiên sẽ ứng chiến.

Đôi mắt Diệp Thiên sâu thẳm nhìn lên bầu trời. Cậu nhếch miệng cười ý vị.
 
Chương 2042


Chương 2042

“Em thấy anh sẽ bỏ chạy sao?”

Diệp Tinh nghe thấy vậy thì thở dài. Câu hỏi vừa đưa ra thì cậu ta đã đoán được đáp án rồi.

Diệp Thiên trước giờ luôn chỉ có tiến chứ không có lùi. Dù đối diện với đối thủ như thế nào, dù đối phương có bao nhiêu người thì cũng luôn một mình ứng chiến, chưa bao giờ lui nửa bước.

Đây chính là nguyên nhân khiến cho Diệp Thiên hiện tại có thể uy hiếp cả thế giới, khiến giới võ thuật nghe thấy là phải khiếp sợ.

“Vậy khi nào anh ra tay?”

Diệp Tinh biết không thế khuyên được Diệp Thiên nên hỏi.

“Ngày mai, vừa hay anh tới Pháp Bang chơi một chuyến. Nghỉ ngơi một ngày sau đó sẽ cùng chơi với mười sáu gã đó!”

Diệp Thiên trả lời ngắn gọn, dứt khoát. Giọng điều thoải mái, hoàn toàn không có gì là căng thẳng khi sắp phải đối mặt với trận chiến sắp tới.

“Chơi một ngày sao?”, Diệp Thiên cảm thấy kỳ lạ: “Anh không chuẩn bị gì à?”

Diệp Thiên khẽ lắc đầu: “Anh không cần phải chuẩn bị bất cứ thứ gì, mười sáu gã đó anh sẽ không tha cho một ai cả!”

“Em không cần lo lắng, bất luận đối thủ là ai thì anh cũng sẽ không thua đâu!”

Thấy sự tự tin ngời ngời của Diệp Thiên thì sự lo lắng hiện ra trong mắt Diệp Tinh dần nhạt bớt. Trước đó, Diệp Thiên cũng đã gặp phải không ít đối thủ. Có ai mà không mạnh chứ. Nhưng cuối cùng thì vẫn bị Diệp Thiên đánh bại nên

cậu ta tin rằng lần này cũng không ngoại lệ.

Tại thủ đô, trong một căn phòng gỗ cổ xưa, Cố Trường Bình đang đứng trong đại sảnh. Phía trước ông là một người mặc áo bào đen đang ngồi thiền, nhắm mắt dưỡng thần.

Người này tóc đen, tầm hơn bốn mươi tuổi, khí tức hòa hợp với xung quanh, không chút gợn sóng.

“Mười sáu vị thẩm phán vương xuất thế, hẹn chiến đấu với Diệp Lăng Thiên trên trang mạng cao thủ quốc tế, địa điếm là ở Pháp Bang”.

Cố Trường Bình nói với người đàn ông mặc áo đen kia.

“0!

Người mặc áo đen mở mắt, để lộ ra một đôi mắt xanh lam đặc biệt.

“Mười sáu vị thấm phán vương rất hiếm khi cùng ra tay, lần này cùng hiện thân, lại còn công khai phát lời mời trên trang web quốc tế thì xem ra bọn họ sẽ có một cuộc hành động lớn đây!”

“Lần này nếu Diệp Lăng Thiên không thất bại thì sẽ là viện trọng tài thất bại!”

Người này nói xong bèn đứng dậy, dáng người cao hơn Cố Trường Bình tầm nửa thước, đó là một người cao hơn hai métt.

“Đi thôi, cũng lâu lắm rồi tôi không khởi động gân cốt. Cuộc chiến vương cấp sắp bắt đầu, lâu lắm rồi mới lại gặp cuộc chiến của các kẻ mạnh vương cấp như lần này, chúng ta tới Pháp Bang thôi!”

Cố Trường Bình gật đầu với vẻ ngạc nhiên. Người mặc áo đen chính là chủ nhân của Ám Bộ. Trong cuộc chiến giữa Diệp Thiên và Huyết Ma đẫm máu người này còn không ra tay vậy mà bây giờ khi nghe thấy thông tin này lại khiến cho người này có thể bước ra khỏi phòng. Có thế nói cuộc chiến lần này đã thu hút sự chú ý tới mức khó có thể tưởng tượng.
 
Chương 2043


Chương 2043

Những hoàng cấp đương thời có lẽ cùng đều sẽ xuất hiện. Đây có lẽ là cuộc chiến hào hứng nhất trong hàng trăm năm qua của giới võ đạo.

Tại Đảo Quốc, trong cố cung của Thiên Hoàng, vô số những kẻ luyện võ đang quỳ trước cửa. Một luồng sáng phóng thẳng lên trời tạo thành hình kiếm khổng lổ quét ngang không gian.

Thanh kiếm dao động trong không trung, một bóng người dần xuất hiện rồi di chuyển, tạo ra một làn sóng khí cực dài.

Những võ sĩ dùng đao kia đều cúi đầu sát đất với vẻ thành khẩn.

“Chúc mừng đại thiên quốc sư xuất quan!”

Trên đỉnh tòa nhà năm góc của Hợp Chủng Quốc, một luồng sáng khác cũng quét ngang không gian khiến cho cột thu lôi của năm góc lầu bị gãy còn một nửa, sau đó luồng sáng lao về phía đại lục.

Cùng lúc này, ở những nơi khác trên thế giới, vô số luồng sáng cũng lao về phía Pháp Bơng.

Cả thế giới dậy sóng, tại các quốc gia, tất cả đều rơi vòo trạng thái chuẩn bị sẵn sàng.

Tại sân bay quốc tế Thủ Đô, Diệp Thiên ăn mặc giản dị, đáp máy bay bay về Pháp bang.

Nhìn những đám mây trôi ngược ngoài cửa sổ, Diệp Thiên khẽ siết nắm đấm, đôi mắt ánh lên sát ý.

“Viện trọng tài tồn tại lâu quá rồi, đã đến lúc trở thành lịch sử được rồi!”

Trong khoang thương gia trên chuyến bay đến Ba Thành, Diệp Thiên gọi một ly trà sữa, đang nhàn nhã ngắm cảnh bên ngoài cửa sổ.

Bỗng nhiên một tiếng kêu kinh ngạc vang lên bên cạnh cậu.

“Diệp Thiên, là cậu sao?”.

“Ồ?”

Diệp Thiên thản nhiên ngẩng đầu lên, một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp động lòng người đang đứng ở bên cạnh cậu, có chút mừng rỡ xen lẫn kinh ngạc.

“Cô là…”, Diệp Thiên nhíu mày, cảm thấy gương mặt ở trước mắt hơi lạ lẫm.

Chốc lát sau, cậu mới nhớ ra, mỉm cười nói: “Lâm Hiểu Nguyễn?”.

“Ha ha, không ngờ cậu vẫn còn nhớ tôi!”.

Cô gái đó chính là Lâm Hiểu Nguyễn, cậu từng gặp cô ta một lần ở trên chuyến bay từ Yellen về thủ đô. Lúc đó, đi cùng Lâm Hiểu Nguyên còn có một người đàn ông tên Hứa Bác Thuần, hai người có vẻ là vợ chồng chưa cưới.

Khi đó, chỗ ngồi của Lâm Hiểu Nguyễn ở gần Diệp Thiên, Hứa Bác Thuần muốn đổi chỗ với cậu mà suýt chút nữa gây ra xung đột. Sau khi xuống máy bay, Diệp Thiên gặp được Long Định Thiên ở sân bay, bởi vậy cậu mới quên hẳn chuyện này.

Bây giờ nhìn thấy Lâm Hiểu Nguyễn, trong lòng cậu không có chút ấn tượng nào, chỉ như đối diện với một người lạ không biết tên.

“Lâu rồi không gặp, đây cũng xem như duyên phận thật. Chúng ta lại ngồi cùng một chuyến bay, lại còn ngồi cạnh nhau!”.

Lâm Hiểu Nguyễn quơ vé máy bay trong tay, chính là chỗ ngồi ngay bên cạnh Diệp Thiên. Cô ta thuận thế ngồi xuống bên cạnh cậu.

“Đúng vậy, đúng là rất trùng hợp!”.

Diệp Thiên mỉm cười gật đầu, bỗng nhiên nhìn thấy chiếc nhẫn trên ngón áp út tay trái của Lâm Hiểu Nguyễn.

Đó là chiếc nhẫn kim cương quý giá Hearts and Arrows. Theo con mắt của Diệp Thiên, giá trị của nó không dưới một triệu tệ.
 
Chương 2044


Chương 2044

“Cô kết hôn rồi sao?”.

Lúc trước, Lâm Hiểu Nguyễn từng nói với cậu, cô ta là người Kim Lăng, gia tộc cân nhắc về lợi ích nên đã sắp xếp một cuộc hôn nhân cho cô ta. Cô ta không hề mong muốn, thái độ lúc đó rất lạnh nhạt với Hứa Bác Thuần, hơn nữa trên tay vẫn chưa có nhẫn. Bây giờ qua mấy tháng không gặp, trên tay cô ta lại xuất hiện thêm chiếc nhẫn kim cương, Diệp Thiên tò mò nên mới lên tiếng hỏi.

‘Hả?”.

Lâm Hiểu Nguyễn nghe vậy hơi sửng sốt, sau đó lắc đầu, vẻ mặt hơi buồn bã.

“Không phải kết hôn, là đính hôn. Sau lần gặp cậu ở trên máy bay, tôi và Hứa Bác Thuần đã bay từ thủ đô về Kim Lăng tố chức lễ đính hôn”.

Diệp Thiên gật đầu: “Xem ra cô đã chấp thuận sự sắp xếp của gia tộc rồi”.

Lâm Hiểu Nguyễn cười gượng, bất đắc dĩ nói: “Không chấp thuận thì có thể làm gì được? Gia tộc đã sắp xếp, một đứa con gái như tôi hoàn toàn không thể phản đối. Áp lực của cả hai gia tộc đè xuống, tôi chỉ là một chiếc thuyền con, có thể tạo nên sóng gió gì được chứ?”.

Nói đến đây, cô ta phì cười, nói với Diệp Thiên: “Cậu còn nhớ khi đó cậu đã nói có thể giúp tôi giải quyết chuyện trong nhà không? Tôi vẫn còn nhớ đấy!”.

Lúc đó, Diệp Thiên “khoác lác” trên máy bay, rằng mình là siêu nhân ánh sáng xanh, hơn nữa một câu nói là có thể giúp cô ta lấy lại sự tự do. Đương nhiên cô ta không tin hoàn toàn vào những lời này, bây giờ nói ra cũng chỉ để trêu chọc Diệp Thiên, hóa giải bầu không khí lúng túng mà thôi.

“Tôi cũng còn nhớ!”.

Diệp Thiên không cho ý kiến, bình tĩnh nói: “Những lời tôi nói lúc trước vẫn có hiệu lực. Nếu cô cần thì đợi xuống khỏi máy bay, tôi gọi một cú điện thoại là có thế giúp cô giải quyết hôn ước này!”.

Lâm Hiểu Nguyễn nghe thế, cười đến mức run rẩy cả người. Nhìn dáng vẻ nghiêm túc của Diệp Thiên, cô ta thực sự không nhịn được cười.

“Được rồi, được rồi, tôi biết rồi. Không nói chuyện này nữa, nói về cậu đi”.

Lâm Hiếu Nguyễn: tất nhiên vẫn không tin, cô ta không muốn dây dưa nhiều ở vấn đề này, bèn cất tiếng hỏi: “Cậu đi Ba Thành để du lịch sao.”

“ừ, có thể xem là vậy!”.

Diệp Thiên gật đầu trả lời: “Đến Ba Thành ngắm cảnh, thuận tiện chấm dứt một mối ân oán!”.

“Cậu nói chuyện kì lạ thật đấy !”

Lâm Hiểu Nguyễn nhíu mày, tâm trạng hơi chùng xuống: “Tôi đi Ba Thành để cho thoáng khí một chút, lần này về sẽ phải tổ chức hôn lễ chính thức rồi”.

“Chồng tương lai của cô không đi cùng cô sao?’

Diệp Thiên nhìn quanh mà không nhìn thấy bóng dáng của Hứa Bác Thuần.

“Đã nói là đi giải sầu, tôi đi cùng anh ta chẳng phải sẽ bị phiền chết hay sao?”.

Lâm Hiểu Nguyễn liếc nhìn Diệp Thiên, ngay sau đó cô ta chợt nghĩ tới điều gì, hơi ngại ngùng nói: “Đúng rồi Diệp Thiên, cậu cũng đi một mình, hay là chuyến đi Ba Thành lần này, chúng ta kết bạn đồng hành được không?”.

Diệp Thiên cũng có chút thiện cảm với tính cách thẳng thắn của Lâm Hiểu Nguyễn, cậu lập tức gật đầu.

“Được thì cũng được, nhưng ngày mai tôi nhất định phải đến tháp Eiffel một chuyến để giải quyết một việc, cô không phiền là được”.

 
 
Chương 2045


Chương 2045

“Tháp Eiffel sao?”.

Lâm Hiểu Nguyễn nghe vậy thì mừng rỡ: “Đương nhiên không thành vấn đề. Tháp Eiffel ở Ba Thành là nơi du lịch nổi tiếng, dù cậu không nói, tôi cũng phải đi một chuyến. Cứ quyết định vậy đi!”.

Diệp Thiên mỉm cười, gật đầu.

Trên máy bay, Lâm Hiểu Nguyễn nói chuyện trên trời dưới đất với Diệp Thiên, lại nhắc tới chuyện của gia tộc mình.

Cô ta xuất thân từ nhà họ Lâm ở Kim Lăng. Nhà họ Lâm ở Kim Lăng được xem là mười gia tộc lớn hàng đầu, tài sản hơn một tỷ, nhiều nhà máy dưới trướng sản xuất hàng công nghiệp nặng.

Nhà họ Hứa của Hứa Bác Thuần là gia tộc số một ở Kim Lăng, nghe nói còn có bối cảnh quân đội, cực kì hiển hách.

Cô ta xếp thứ ba trong nhà họ Lâm, trên cô ta còn có hai người anh trai. Cô ta là đứa con gái nhỏ nhất, từ nhỏ được được mọi người trong nhà cưng chiều, có thể nói là muốn gió được gió, muốn mưa được mưa. Nhưng khi cô ta dần dần trưởng thành, cuối cùng cũng đến bước cô ta phải hi sinh bản thân vì lợi ích nào đó của gia tộc.

Mặc dù nhà họ Lâm sừng sững không đổ, nhưng mấy năm gần đây, công nghiệp nặng không phát đạt cho lắm, cộng thêm nhà nước dốc sức ủng hộ đưa vào sản xuất, phân đi bớt một phần đơn đặt hàng. Nhà họ Lâm không có bối cảnh quân đội hay chính phủ chống đỡ, mấy năm gần đây tài sản co rút lại một khoản lớn.

Ông cụ nhà họ Lâm cảm nhận được nguy cơ trước nay chưa từng có, lập tức quyết đoán, dự định gả Lâm Hiểu Nguyễn cho cậu cả Hứa Bác Thuần của

nhà họ Hứa. Hai nhà liên hôn, nhờ đó mà trèo lên gốc cây to nhà họ Hứa, cùng hưởng tài nguyên.

“Lại là tình tiết này!”.

Diệp Thiên nghe xong thì lắc đầu.

“Sự hưng thịnh của gia tộc dựa vào cuộc hôn nhân của một người con gái, vậy thì có thể duy trì được bao lâu?”.

“Chỉ khi dựa vào bản thân, tự phát triển lớn mạnh thì mới có thể kéo dài mãi mãi. ông nội cô đã gần trăm tuối, lẽ nào không nhìn thấu được điều này sao?”.

Lâm Hiếu Nguyễn hơi bất mãn với giọng điệu của Diệp Thiên, nhưng vẫn bất đắc dĩ giải thích: “ông nội yêu thương tôi nhất, ông ấy cũng không muốn đi đến bước này, nhưng bây giờ quả thật không còn cách nào khác. Bố tôi là người trí thức, không biết làm kinh doanh. Còn bác cả của tôi chỉ treo đầu dê bán thịt chó, treo hờ danh hiệu phó hội trưởng hiệp hội thương mại Kim Lăng mà thôi, thực tế thì không có bao nhiêu năng lực”.

“Mặc dù anh cả và anh hai tôi cũng có chút khả năng, nhưng dù sao cũng còn trẻ tuổi, không thể cáng đáng nổi việc lớn trong nhà. Lúc này để tôi đi liên hôn là cách duy nhất!”.

Ánh mắt Diệp Thiên bình tĩnh, không phê bình về chuyện này nữa. Mỗi nhà mỗi cảnh, chuyện của nhà ai thì nhà nấy tự giải quyết. Cậu quả thật có lòng muốn giúp Lâm Hiếu Nguyễn, nhưng cô ta lại không tin cậu, đương nhiên cậu cũng không cưỡng cầu.

Trò chuyện suốt dọc đường, hành trình mấy tiếng đồng hồ nhanh chóng kết thúc. Hai người vừa ra khỏi máy bay,

một cô gái phương Tây tóc vàng mắt xanh đã tiến tới đón.

“Lâm yêu dấu, hoan nghênh cậu đến với Ba Thành!”.

Cô ta nói tiếng Hoa rõ ràng, ôm chầm lấy Lâm Hiểu Nguyễn.

“Catherine, lâu quá không gặp!”.

Lâm Hiểu Nguyễn cũng mỉm cười trả lời. Hai người hàn huyên vài câu, sau đó Catherine nhìn về phía Diệp Thiên.
 
Chương 2046


Chương 2046

“Lâm, đây là chồng chưa cưới của cậu à? Không giới thiệu với tôi sao?”.

Lâm Hiểu Nguyễn nghe vậy, gương mặt xinh đẹp lập tức đỏ lên, vội vàng lắc đầu: “Catherine, cậu đừng hiểu lầm. Cậu ấy là Diệp Thiên, bạn tôi”.

“Ô! Không phải chồng chưa cưới à!’,

Cotherine nghe vậy, vẻ mặt lập tức trở nên lạnh nhạt, hời hợt đưa tay với Diệp Thiên.

“Xin chào Diệp Thiên, lần đầu gặp mặt, tôi là bạn cùng trường của Lâm, Catherine!”

Năm ngón tay cô ta thon dài thanh mảnh, trông vô cùng xinh đẹp động lòng người. Cô ta đưa tay với Diệp Thiên, nhưng Diệp Thiên lại không nhúc nhích, chỉ ngửa đầu nhìn trời.

“Thú vị đấy!.

Diệp Thiên nhìn lướt qua chân trời khóe miệng cong lên.

Lúc này, sức mạnh tinh thần của cậu không còn giới hại, rộng rãi bao la.

Dưới sự cảm ứng Sức mạnh tinh thần, cậu đã pháy hiện ở Ba Thành có khí tức.

“Diệp Thiên?”.

Nhìn thấy Diệp Thiên chậm chạp không đưa tay, chỉ ngửa đầu nhìn trời, Lâm Hiểu Nguyễn cảm thấy kì quái gọi.

Lúc này Diệp Thiên mới tỉnh lại, cảm ứng sức mạnh tinh thần tan đi.

Đối diện với bàn tay đưa tới của Catherine, cậu chỉ khẽ chạm rồi buông.

“Xin chào, tôi là Diệp Thiên”.

Catherine hơi bất mãn với phản ứng của Diệp Thiên. Cô ta là cô chủ của gia tộc Senna ở Ba Thành, có thể gọi là thân phận cao quý, giống như công chúa hoàng thất ở Ba Thành. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Hôm nay, cô ta đến sân bay đón tiếp cũng chỉ vì tình bạn đại học giữa Lâm Hiếu Nguyễn và cô ta, thuận tiện chào hỏi Diệp Thiên mà thôi.

Nhưng Diệp Thiên đầu tiên là phớt lờ, sau đó thì hời hợt trước cái bắt tay của cô ta, khiến cô ta âm thầm tức giận.

Lâm Hiểu Nguyễn biết rõ tính cách của Catherine, thấy vậy thì vội vàng đứng ra giảng hòa.

“Ha, lần đầu tiên Diệp Thiên đến Ba Thành, bị cảnh vật tuyệt đẹp ở đây thu hút rồi. Catherine, cậu phải giới thiệu những điểm du lịch ở đây đấy nhé, tôi phải đi hết tất cả các chỗ một lượt!”.

Catherine liếc nhìn Diệp Thiên, sau đó mới mỉm cười gật đầu với Lâm Hiểu Nguyễn: “Đương nhiên rồi, Lâm của tôi!”.

Dưới sự hộ tống của tám vệ sĩ, Catherine dẫn Lâm Hiếu

Nguyễn và Diệp Thiên ngồi lên một chiếc Bentley.

“Lâm, tôi đã sắp xếp xong khách sạn nghỉ lại cho cậu, bây giờ tôi sẽ dẫn cậu qua đó để đồ trước. Cậu muốn nghỉ ngơi thì nghỉ ngơi một lát, không nghỉ ngơi thì cất hành lý xong, tôi lập tức cho xe đưa cậu đến điếm du lịch!”.

Trên xe, Catherine nói với Lâm Hiểu Nguyễn, trong lời nói cô ta chỉ nhắc tới “cậu”, chứ không nhắc tới “các cậu” là cố ý. Cô ta đã nghĩ xong cách lát nữa làm sao khiến Diệp Thiên bẽ mặt, để giải tỏa cơn giận trong lòng.

“Quả nhiên là cô chủ của gia tộc Senna có khác, có cậu sắp xếp hành trình lần này cho tôi thì tôi không cần lo lắng gì nữa rồi, làm phiền cậu nhé!”.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom