Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!
Chương 2227


Chương 2227

Anh ta hoàn toàn không sợ Hoa Lộng Ảnh sẽ trốn mất, liền chậm rãi xoay người nói: “Cô Hoa, tôi tới đây để mời cô đến trại tập trung của chúng tôi làm khách!”

“Trại tập trung?”

Đôi mắt đẹp của Hoa Lộng Ảnh chợt lóe sáng.

“Đúng vậy!”, thanh niên tóc vàng giang hai tay, giọng điệu mang theo vẻ kiêu ngạo không gì sánh được.

“Chính xác mà nói, nó nên được gọi là ‘trại tập trung chiến thần’!”

Sắc mặt của Hoa Lộng Ảnh lại thay đổi, mặc dù cô không biết nhiều về sự tồn tại của các cao thủ trên thế giới, nhưng các tổ chức bảo hộ của Hợp Chủng Quốc lại nổi như sấm.

Đây là cường quốc hàng đầu từng thống trị thế giới, ban đầu Hợp Chủng Quốc có thể độc lập dưới sự cai trị của Anh Đình phần lớn là nhờ sự tồn tại của trại tập trung chiến thần.

“Mắt của đế quốc” của Anh Đình từng đối đầu trực diện với “Trại tập trung chiến thần” trong cuộc chiến tranh giành độc lập, cho dù không có chiến thắng tuyệt đối trong trận chiến đó nhưng lại có người đồn rằng “Trại tập trung chiến thấn” mới là kẻ thắng cuộc.

Nếu thực sự muốn bàn về chuyện đó, thì Trại tập trung chiến thần có lẽ là tổ chức sức mạnh hàng đầu trong các tổ chức bảo hộ của các quốc gia lớn trên thế giới, cho dù là liên minh võ thuật Hoa Hạ, con mắt đế quốc Anh Đình, Giáo Đình của Pháp Bang hay Ánh sáng của vùng đất tuyết của Sa Nga, tất cả đều đứng sau Hợp Chủng Quốc.

Nhưng Hoa Lộng Ảnh không hiểu tại sao lực lượng đỉnh cao thế giới khổng lồ này lại tìm đến cô?

Cô chỉ là một chí tôn võ thuật mà thôi, có tài cán gì mà có thể được đích thân gã khổng lồ này đến mời chứ?

“Anh muốn giam giữ tôi, vì mục đích gì?”

Đôi tay ngọc ngà của cô siết chặt, nghiêm trọng nói.

“Mục đích?”, thanh niên tóc vàng nghe xong, khóe miệng nhếch lên một vòng cung không giải thích được.

“Thật ra mục đích của bọn tôi rất đơn giản, chúng tôi chỉ muốn gặp Đế Vương Bất Bại số một thế giới!”

“Nhưng chúng tôi lo rằng cậu ấy sẽ không đến Hợp Chủng Quốc để gặp chúng tôi, vì vậy tôi phải đành nhờ cô Hoa đây chịu thiệt một chút!”

Anh ta làm động tác mời Hoa Lộng Anh, trong ánh mắt có gì đó sáng lên. “Dựa vào mối quan hệ của cô với cậu ấy, cho dù là trên trời dưới biển, tôi tin cậu ấy cũng nhất định sê tới!” “Cô Hoa, xin mời!”

Ở thủ đô, Diệp Thiên dẫn theo Diệp Tinh, Đàm Băng Băng, Tiêu Thiến Tuyết ba người, vừa bước ra khỏi sân bay đã có một chiếc Rolls-Royce Phantom đợi sẵn ở cửa.

“Cậu cả, cậu đã trở lại, ông chủ và lão phu nhân rất nhớ cậu!”

Một người đàn ông đứng tuổi cung kính đứng bên cạnh chiếc xe, cúi đầu chào Diệp Thiên, đó chính là bác Phúc, quản gia lớn của nhà họ Diệp.

Bác Phúc năm nay đã gần sáu mươi tuổi, vào làm việc cho nhà họ Diệp từ năm ba mươi, tính đến nay đã gần ba mươi năm.

Diệp Thiên mỉm cười rồi gật đầu với bác Phúc, mặc dù nhà họ Diệp có lỗi với cậu, nhưng bác Phúc là một trong những người đối xử tốt nhất với cậu hồi đó, ông luôn dành rất nhiều sự tôn trọng cho Diệp Thiên.

Bác Phúc nhìn người thanh niên cao lớn đẹp trai trước mặt, trong lòng không khỏi xúc động, đến nỗi phớt lờ cả cậu hai Diệp Tinh.
 
Chương 2228


Chương 2228

Nghĩ đến lúc đầu Diệp Thiên là con trời trong nhà họ Diệp, và là trụ cột tương lai của dòng họ, kết quả lại không biết vì lý do gì mà bị Diệp Vân Long từ bỏ quan hệ huyết thống rồi đuổi khỏi nhà họ Diệp.

Nhưng chín năm sau, Diệp Thiên vẫn ngang nhiên trở lại, vốn tưởng rằng thiên tài năm xưa đã hoàn toàn suy tàn, nhưng ai ngờ giờ đây Diệp Thiên lại diễ vở kịch vị vua trở lại, nhà họ Diệp hung mạnh lại bị một mình Diệp Thiên áp chế, ngay cả ba gia tộc khác ở thủ đô cũng đang lo sợ, không dám khinh thường.

Giờ đây, Diệp Thiên không còn là con rồng bị mắc kẹt trong bãi cạn năm nào nữa, mà là rồng cửu thiên, cậu được tôn là số một thế giới, sự tồn tại của Diệp Thiên được coi là chói lọi ngang ngửa các nguyên thủ quốc gia của các nước lớn trên thế giới.

Trong lịch sử nhà họ Diệp, thậm chí là trong lịch sử Hoa Hạ, khó có thể tìm được người có thể đạt được trình độ như Diệp Thiên, đối với Diệp Thiên mà nói, bác Phúc ngoài tình cảm thời thơ ấu ra thì còn cảm thấy sợ hãi.

Ông ấy vốn cho rằng Diệp Thiên có địa vị cao sẽ vô cùng độc đoán, không còn xem trưởng bối ra gì nữa, nhưng không ngờ Diệp Thiên lại hòa nhã như vậy, không có vẻ gì là trịch thượng cả.

“Bác Phúc, lâu rồi không gặp!”

Một lời nói đáng giá hơn ngàn lời nói, đáy mắt bác Phúc đột nhiên rơm rớm, vội vàng mở cửa xe.

“Cậu cả, mau lên xe đi, ông chủ và ba chủ đều đã dặn tôi nhất định phải đưa cậu về càng sớm càng tốt!”

Diệp Thiên lập tức bước lên xe, Đàm Băng Băng và Tiêu Thiến Tuyết cũng lần lượt ngồi cạnh Diệp Thiên, còn Diệp Tinh dường như chỉ có một mình.

Nhìn hai người phụ nữ đang trò chuyện cười nói với Diệp Thiên trong xe, Diệp Tinh bèn thở dài, chỉ cần Diệp Thiên ở đó, tất cả hào quang trên của Diệp Tinh đều sẽ bị Diệp Thiên che mất, cậu căn bản không thể thay đổi được điều này.

“Em có thể đánh bại anh một ngày nào đó không?”

“Anh cả!”

Diệp Tinh không ghen tị, ngược lại chỉ có hơi tức giận, tức rằng mình có mạch song võ nhưng vẫn không thể bằng được Diệp Thiên.

“Diệp đại anh hùng, em nghe chị Thanh Du nói Hoa Lộng Ảnh chính là sao song tử ở thủ đô, người đã trở thành vợ chưa cưới của anh, em rất tò mò về cô ấy!”

Khuôn mặt của Tiêu Thiến Tuyết có chút quyến rũ, như thể cô đã trở lại cô gái ngỗ ngược và cố chấp trước đây, mỉm cười với Diệp Thiên.

“Tò mò về cô ấy?”

“Tại sao?”

Diệp Thiên hơi nghiêng đầu.

Tiêu Thiến Tuyết chưa kịp trả lời thì Đàm Băng Băng đã lên tiếng trước: “Tôi đoán là cô ấy muốn xem thử người phụ nữ như thế nào mà lại có thể làm cho một đệ nhất anh hùng lại phải rối ruột rối gan như vậy!”

Đàm Băng Băng vừa nói xong, Tiêu Thiến Tuyết lập tức nhìn cô, hai người phụ nữ nhìn nhau, trong mắt thầm hiểu ý, rõ ràng tình cảm của bọn họ dành cho Diệp Thiên đều rất giống nhau.

“Mọi người sẽ gặp cô ấy sớm thôi!”

Khóe miệng Diệp Thiên mang theo ý cười, trên mặt lộ ra vẻ ôn nhu hiếm thấy.

Nhìn thấy biểu hiện của Diệp Thiên, hai người phụ nữ càng ngày càng tò mò về Hoa Lộng Ảnh, trong lòng chợt cảm thấy ghen tị, nếu một ngày nào đó, Diệp Thiên có thể biểu hiện như vậy khi nghĩ đến họ, chỉ vậy thôi cũng đáng để sống kiếp này rồi.

“Chắc Lộng Ảnh bây giờ đã đi được nửa đường rồi đúng không?
 
Chương 2229


Chương 2229

“Ba giờ nữa, chắc chúng ta sẽ có thể gặp cô ấy!”

Diệp Thiên lẩm bẩm, Hoa Lộng Ảnh là người mà cậu cảm thấy có lỗi nhất.

Đây là người phụ nữ Diệp Thiên yêu nhất, nhưng bởi vì lý do riêng nên cậu mới phải dây dưa với nhiều cô gái khác, cho đến hiện tại, Diệp Thiên thật sự không thể đối mặt với Hoa Lộng Ảnh.

Hơn nữa, mấy năm nay, để nâng cao thực lực, cậu đã đi khắp nam bắc, cũng rất ít đi cùng Hoa Lộng Ảnh, quả thực Diệp Thiên đã không làm tròn trách nhiệm của một người chồng chưa cưới.

Trong lúc Diệp Thiên đang suy nghĩ, chiếc Rolls-Royce cũng đã cua đến vòng thứ năm, ngay lúc này, bỗng một chiếc xe thương mại Passat lao tới, bất ngờ chặn trước chiếc Rolls-Royce.

Bác Phúc lập tức phanh gấp, hai chiếc xe chỉ cách nhau vài cm, cuối cùng dừng lại, cũng may những người trên xe đều là võ giả nên không có ai bị gì.

“Lái xe kiểu gì thế!”

Bác Phúc tức giận: “Cậu cả, cậu hai, hai vị tiểu thư, mọi người đợi tôi một lát, tôi xuống xem thử!”

Ông vừa nói vừa định đẩy cửa bước xuống xe, nhưng Diệp Thiên lại hơi nhướng mắt, sau đó vẫy tay.

“Bác Phúc, không cần đâu!”

Bác Phúc không hiểu tại sao, chỉ nhìn thấy Diệp Thiên đang kéo cửa kính xe xuống, từ trên Passat có một thanh niên bước xuống.

Anh ta đến bên cửa sổ chiếc Rolls-Royce, cúi đầu chào Diệp Thiên.

“Đời thứ mười ba của gia tộc VanVleet, VanVleet Doyle, xin chào Diệp đế vương!”

“Gia tộc VanVleet?”

Ngay khi bác Phúc nghe thấy, nét mặt của ông ấy chợt thay đổi.

Gia tộc VanVleet là một gia tộc tài phiệt rất nổi tiếng ở Hợp Chủng Quốc, kiểm soát một phần mười nền kinh tế của Hợp Chủng Quốc, và có liên quan đến buôn bán vũ khí, nghiên cứu sinh học, phát triển vũ khí và các ngành công nghệ cao trục lợi khác, chưa hết, gia tộc VanVleet này cũng là một trong những đảng chính trị quyền lực nhất ở Hợp Chủng Quốc, nhiều thành viên của gia đình đã từng là tướng lĩnh trong quân đội Hợp Chủng Quốc, họ thậm chí còn có một lực lượng vũ trang được sở hữu bởi gia tộc, đủ để gây ảnh hưởng đến chính trị quốc gia.

Không quá khi nói lực lượng vũ trang mà gia tộc VanVleet s hữu đủ để quét sạch hơn một nửa số  quốc gia trên thế giới. Bác Phúc là quản gia lôn trong nhà họ Diệp. đương nhiên có rất nhiều nguồn tin tức, nhưng Diệp Thiên lại không thèm quan tâm, cậu nhìn VanVleet Doyle, sau đó lạnh lùng nói: “Dám chặn  xe của tôi trên đường cao tốc, cậu can đầm đấy!”

VanVleet có hơi hoảng sợ, không khỏi thở dài, đây chính là sức mạnh uy hiếp của kẻ mạnh số một thế giới.

Nhưng nghĩ đến mục đích hôm nay mình đến, VanVleet Doyle liền lấy lại tinh thần, ép mình phải bình tĩnh lại.

“Đương nhiên không dám ngăn cản Diệp đế vương, nhưng tôi có chuyện gấp muốn nói với anh, vậy nên tôi mới phải làm vậy!”

Sau khi nói xong, cậu ta lấy trong cặp ra một chiếc máy tính bảng, sau đó đưa bằng hai tay.

“Diệp đế vương, mời anh xem!”

Diệp Thiên nhìn qua, chỉ liếc mắt một cái, ánh mắt lập tức đanh lại.

Một luồng năng lượng khổng lồ bỗng từ trên trời giáng xuống, lập tức bắn nát chiếc Passat phía sau VanVleet Doyle, chiếc siêu xe trị giá hàng triệu tệ này trong cớp mắt đã bị nghiền nát thành một chiếc đĩa.

 
 
Chương 2230


Chương 2230

Nhưng Diệp Thiên lại không thèm để ý tới điều này, trong mắt ánh lên tia khát máu, trực tiếp nhìn về phía VanVleet Doyle.

“Cậu muốn chết đúng không!”

“Cô ấy ở đâu?”

Vài người trong xe bị phản ứng của Diệp Thiên làm cho giật mình, Diệp Tinh nghiêng đầu nhìn tấm bảng, con ngươi cũng lập tức co rút lại.

Trên máy tính bảng có video một cô gái xinh đẹp mặc váy suông đang đứng nhìn màn hình, đó chính là Hoa Lộng Ảnh.

Lúc này cô đang đứng trên một phiến đá có hình ngôi sao sáu cánh, xung quanh cô là những điểm sao, tạo thành một vòng tròn trên không bao quanh lấy cô, đó là một trận pháp bí ẩn cổ xưa.

VanVleet Doyle bị Diệp Thiên nhìn chằm chằm, sợ đến mất hồn, nhưng Diệp Thiên càng có phản ứng thì cậu ta càng cảm thấy ổn định.

Dưới áp lực vô cùng lớn, cậu ta bèn cười nói: “Diệp đế vương đừng giận, cô Hoa Lộng Ảnh hiện tại không sao cả, chỉ là không thể tự do di chuyển thôi!”

“Hơn nữa, nếu anh làm gì tôi, vậy thì chúng tôi sẽ không thể đảm bảo an toàn cho cô Hoa Lộng Ảnh đâu!”

Diệp Thiên nghe xong, sát khí trong mắt lại càng đậm hơn, áp lực đối với VanVleet Doyle lúc này cũng đột nhiên giảm xuống, Diệp Thiên biết mình phải thỏa hiệp, nếu không tính mạng của Hoa Lộng Ảnh sẽ biến mất trong tích tắc.

Mặc dù Diệp Thiên chưa bao giờ đích thân cảm nhận được trận pháp xung quanh Hoa Lộng Ảnh, nhưng chỉ cần từ góc độ bố trận và mức độ màu sắc của ánh sáng xung quanh, cũng đủ để đoán được đó chắc chắn là một trận pháp cổ cực kỳ mạnh mẽ, tu vi của người bố trận cũng khó mà đoán được.

“Nói đi, muốn cái gì?”

Ánh mắt Diệp Thiên lóe lên, sau đó chất vấn bằng một giọng trầm.

Nếu như nói trên đời này Diệp Thiên vẫn có điểm yếu, thì Hoa Lộng Ảnh chính là điều trước tiên, bên kia đang nắm trong tay tính mạng của Hoa Lộng Ảnh, nên Diệp Thiên cũng chỉ có thể thỏa hiệp mà thôi.

“Ha ha, Diệp đế vương uy chấn thiên hạ, giết người như chẻ tre, không ngờ cũng có dáng vẻ thương hoa tiếc ngọc như vậy, quả nhiên là anh hùng khó qua ải mỹ nhân!”

VanVleet Doyle cười thành tiếng, vài giây sau, cậu ta liền thu lại máy tính bảng, trong mắt hiện lên vẻ lạnh lùng.

“Chúng tôi không có bất kỳ yêu cầu nào khác, chúng tôi chỉ hy vọng Diệp đế vương có thể đến đảo Gilbert trong vòng hai giờ tới!”

“Cô Hoa Lộng Ảnh, sẽ đợi anh ở đó!”

“Xẹt!”

Ngay khi vừa nói xong, chỉ có thể nghe thấy một luồng khí gầm thét chói tai cắt ngang bầu trời, Diệp Thiên đang ngồi trên chiếc Rolls-Royce đã biến mất, chỉ có duy nhất một luồng ánh sáng dần khuất ở phía xa.

Trong xe, Đàm Băng Băng chợt run rẩy, trong mắt lộ ra vẻ kinh hãi.

Cô là đồ đệ của vua sát thủ, đương nhiên biết rất nhiều thông tin về thế giới, và đảo Gilbert này cũng thế.

Đảo Gilbert là căn cứ quân sự của hải quân Hợp Chủng Quốc ở Thái Bình Dương! Chiếm giữ ở đó là hạm đội thứ ba của Hợp Chủng Quốc, có tốc độ nhanh nhất Thái Bình Dương!

Vẻ mặt Đàm Băng Băng vô cùng nghiêm trọng, ngay khi nghĩ đến đảo Gilbert, cô liền cảm thấy hoảng sợ.
 
Chương 2231


Chương 2231

Đó là một trong số những căn cứ quân sự lớn của Hợp Chủng Quốc, xung quanh là nơi đóng quân của Hạm đội 3 nhanh nhất của Hợp Chủng Quốc ở Thái Bình Dương.

Gia tộc VanVleet kiểm soát 1/5 sức mạnh quân sự của Hợp Chủng Quốc, một trong số đó là Hạm đội 3, gia tộc VanVleet hàng năm phải đầu tư khoảng 90% kinh phí quân sự cho Hạm đội 3, điều này không thể không khiến cô cảm thấy đáng sợ.

VanVleet Doyle muốn Diệp Thiên đến đảo Gilbert, chắc chắn phải có một âm mưu rất lớn.

“Bốp!”

Ngay khi Đàm Băng Băng nghĩ đến điều này, cô lập tức đưa tay lên, sau đó túm cổ VanVleet Doyle qua cửa kính xe.

“Nói mau, mục đích anh muốn Diệp Thiên đến đảo Gilbert là gì?”

VanVleet Doyle cũng hơi bất ngờ khi bị Đàm Băng Băng tóm lấy, cậu ta không ngờ trên xe lại có một người phụ nữ mạnh mẽ như vậy, ngay cả một chí tôn võ thuật như cậu ta mà vẫn bị khống chế.

Tuy VanVleet Doyle bị túm lấy cổ họng, nhưng cậu ta cũng không hoảng sợ, chỉ cười nhẹ: “Quý cô này, tốt hơn hết đừng hấp tấp, nếu không thì cô vợ chưa cưới của Diệp đế vương có thể sẽ mất mạng đó!”

Đàm Băng Băng nghe xong liền buông tay ra, sau đó đặt VanVleet Doyle xuống, nhưng ánh mắt lại lóe lên một tia lạnh lùng.

“Đó là một cái bẫy, một cái bẫy cho cậu ấy, phải không?”

Ngay khi cô vừa nói xong, Tiêu Thiến Tuyết và Diệp Tinh ở trong xe đều giật mình.

VanVleet Doyle không hề phản bác, mà khóe miệng chỉ hơi nhếch lên, lộ ra một nụ cười âm hiểm, ý chỉ âm mưu đã thành công.

“Quả nhiên!”

Đàm Băng Băng hít sâu một hơi, định đuổi theo Diệp Thiên, nhưng bóng dáng của cậu trên trời đã biến mất từ lâu rồi, so với tốc độ của Diệp Thiên, cho dù cô có cố gắng hết sức thì cũng không thể nào đuổi kịp được.

Nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Đàm Băng Băng, Tiêu Thiến Tuyết lấy làm lạ nói: “Chị Đàm, cho dù đây là cạm bẫy đối với anh ấy, nhưng chị cũng không cần phải lo lắng nhiều như vậy đâu?”

“Trên thế giới này còn có ai có thể là đối thủ của anh ấy nữa chứ?”

Tiêu Thiến Tuyết vô cùng tin tưởng Diệp Thiên, cô tin năng lực của Diệp Thiên đủ để quét sạch mọi thứ.

“Nếu là võ giả hiện tại, đương nhiên cậu ấy sẽ bất khả chiến bại, nhưng lần này thì khác!”

Đàm Băng Băng nặng nề lắc đầu, giọng điệu vô cùng nghiêm túc: “Thứ mà cậu ấy đối mặt lần này rất có thể là một đội quân có thể hủy diệt cả trời đất!”

Đồng tử của Diệp Tinh và Tiêu Thiến Tuyết lập tức co rút lại! Trên bờ biển Thái Bình Dương, một bóng đen bỗng quét ngang bầu trời, lao về phía trước với tốc độ gấp hai lần âm thanh, đó chính là Diệp Thiên.

Cậu đã biết được vị trí cụ thể của đảo Gilbert từ hướng dẫn, đương nhiên cũng không hề dừng lại, chỉ muốn đến nơi đó nhanh nhất có thể.

Những chuyện khác Diệp Thiên có thể coi như không có gì, nhưng đây là người phụ nữ mà cậu yêu, cũng chính là vợ chưa cưới của cậu, nhất định không được để cô xảy ra chuyện.

Khoảng hai mươi phút sau, một hòn đảo to lớn xuất hiện trước mắt Diệp Thiên, cậu hơi nheo mắt lại, lập tức đáp xuống hòn đảo.

Vừa đến đảo, thần quang trong mắt Diệp Thiên liền sáng lên, sức mạnh tinh thần mạnh mẽ toát ra, bao trùm cả hòn đảo có diện tích gần 600.000 km vuông.

 
 
Chương 2232


Chương 2232

Thực lực của Diệp Thiên mạnh lên thì diện tích bao phủ bởi sức mạnh tinh thần cũng được mở rộng, nếu như cậu dùng toàn bộ sức lực, thì thậm chí có thể bao phủ được mọi thứ cách xa hòn đảo này mấy chục dặm.

Mỗi một ngọn cỏ cây cối trên đảo đều nằm trong tầm kiểm soát của Diệp Thiên, nhưng một lúc sau, cậu chợt cau mày.

Nhưng Diệp Thiên lại không hề cảm nhận được bất kỳ khí tức nào của Hoa Lộng Ảnh, cũng như bất kỳ dao động nào về sức mạnh của trận pháp.

Diệp Thiên lập tức phản ứng lại, ngay từ đầu Hoa Lộng Ảnh đã không ở trên hòn đảo này, VanVleet Doyle rõ ràng đã lợi dụng tình cảm của cậu với Hoa Lộng Ảnh để lừa gạt Diệp Thiên đến đây thông qua một đoạn video.

“Tiểu Ảnh hiện tại đang bị giam ở nơi khác, chỉ là không biết vị trí ở đâu?”

Ngay lúc Diệp Thiên đang suy nghĩ có nên quay lại thủ đô bắt VanVleet Doyle, sau đó sử dụng kỹ thuật tìm kiếm linh hồn của mình hay không, thì đột nhiên một vụ nổ phát ra âm thanh đinh tai nhức óc vang lên.

“Chíu!”

Một vệt dài xẹt qua không trung, Diệp Thiên chỉ kịp lùi ra xa trăm mét, nơi cậu vừa đứng đã nổ tung, tất cả đều hóa thành cát bụi.

“Tên lửa chống hạm?”

Hai mắt Diệp Thiên nheo lại.

Diệp Thiên cảm nhận được có không dưới hai mưới tàu chiến đang đến gần đảo Gilberd, bọn chúng

đang định bao vây hòn đảo này.

“Đây là…. hạm đội?”

Diệp Thiên có hơi lo lắng, nhưng cậu không có thời gian suy nghĩ, lại là một tên lửa chống hạm khác, trực tiếp bắn về phía Diệp Thiên với tốc độ nhanh gấp bốn lần âm thanh, tiếp theo là không dưới mười lăm tên lửa chống hạm, tất cả đều nhắm vào Diệp Thiên, rõ ràng là dùng Diệp Thiên làm điểm hỏa lực để tiến hành ném bom rải thảm.

“Phệ Thiên Thánh Thể, mở!”

Ngay lúc này, Diệp Thiên không chút do dự, ánh sáng xanh lam trên người lóe lên, đây là lần thứ hai cậu thi triển Phệ Thiên Thánh Thể.

Đối thủ của Diệp Thiên không phải là một võ giả, mà là một hạm đội vũ trang có kế hoạch: “Bùm bùm bùm bùm!”

Trên hòn đảo nổ ra tiếng gầm lớn, khói bụi mù mịt khắp nơi, cát bụi nổ tung cũng đủ lật đổ cả cây cối, còn Diệp Thiên lại đang chật vật ở chỗ này, cậu dùng tốc độ né tránh đòn tấn công của tên lửa, lấy cơ thể chống lại những vũ khí nhiệt độ cao có sức công phá lớn.

“Chơi lớn đấy!”

Ánh mắt Diệp Thiên càng trở nên lạnh hơn khi tránh được đòn tấn công của tên lửa chống hạm.

Một hạm đội có tổ chức bình thường, lấy Hợp Chủng Quốc làm ví dụ, một tàu sân bay, một hoặc hai tàu tuần dương phòng không, hai đến bốn tàu khu trục phòng không và chống tàu ngầm, bốn đến tám tàu săn tàu ngầm phản phòng không, một hoặc hai tàu ngầm hạt nhân và mười sáu mười bảy tàu con khác xung quanh.
 
Chương 2233


Chương 2233

Nhưng hiện tại đã có đủ hai mươi lăm con tàu đang vây quanh hòn đảo, rõ ràng là vượt quá quy mô của hạm đội thông thường, đây chính là muốn nhắm vào Diệp Thiên, cho nên bọn họ mới không ngần ngại sử dụng sức mạnh quân sự đủ để đánh được một quốc gia nhỏ để đối đầu với cậu.

Mặc dù Diệp Thiên không biết những hạm đội này thuộc về ai, nhưng trong lòng cậu cũng đã có suy đoán.

Trong các cường quốc trên thế giới, hầu hết hạm đội hải quân của nước nào cũng được trang bị tên lửa chống hạm, nhưng tên lửa chống hạm thông thường chỉ có thể đạt tốc độ gấp đôi hoặc gấp ba lần tốc độ âm thanh, nhưng những tên lửa chống hạm tấn công anh đều nhanh hơn âm thanh ba lần, thậm chí còn gấp năm lần tốc độ âm thanh.

Có thể có được vũ khí mạnh như vậy, ngoại trừ bá chủ hành tinh Hợp Chủng Quốc ra thì tuyệt đối không có kẻ thứ hai! Nghĩ đến đây, sát khí trong mắt Diệp Thiên càng lúc càng mạnh, lần trước ở sa mạc Trung Đông, Hợp Chủng Quốc đã thuê một lực lượng trinh sát thiết giáp được trang bị đầy đủ để tấn công cậu, thâm chí cả máy bay trực thăng Cobra và máy bay chiến đấu siêu thanh cũng đã được điều động.

Diệp Thiên chưa từng tính đến chuyện này, nhưng cậu cũng không ngờ hôm nay Hợp Chủng Quốc lại điều động hạm đội mạnh mẽ như vậy đến tấn công mình.

“Bùm!”

Hai mươi lăm chiến thuyền cùng ném bom rải thảm, hỏa tiễn bay trên bầu trời đều oanh kích về phía hòn đảo, trong phút chốc, cả hòn đảo to lớn liền biến thành biển lửa, lửa tràn ra khắp mọi nơi, mặt biển xung quanh rung chuyển không ngừng, vô số loại cá nhảy lên mặt nước, sợ hãi bơi tán loạn ra tứ phía.

Trên đường cao tốc vòng ngoài của thủ đô, VanVleet Doyle đang cầm một chiếc máy tính bảng, cậu ta đang xem truyền hình trực tiếp trận oanh tạc đẫm máu của Diệp Thiên, nhìn thấy lửa bốc lên trời cùng với tiếng pháo nổ liên hồi, nụ cười trên khóe miệng cậu ta càng lúc càng đậm hơn.

“Diệp Lăng Thiên, anh quả thực quá mạnh, vì danh xưng kẻ mạnh nhất thế giới đó nên mới không thể giữ anh lại, nếu anh còn ở đây thì sẽ ngăn tôi vào trại tập trung chiến thần!”

“Sau ngày hôm nay, tất cả mọi người trên thế giới đều sẽ biết rằng, ngay cà người mạnh nhất thế giới cũng không thể bất khả chiến bại!” “Người duy nhất thực sự bất khả chiến bại chỉ có Hợp Chùng Đế Quốc thân thánh của tôi mà thôi!”

“Tin tức mới nhất, ở Bắc Thái Bình Dương, Hạm đội 3 của Hợp chúng quốc ra trận tổng cộng hai mươi lăm chiếc tàu chiến, dùng hỏa lực dày đặc tấn công đảo Gilbert, nghi ngờ đang diễn tập thực địa. Chúng tôi sẽ tiếp tục theo dõi sự việc liên quan, thông tin cho mọi người trong thời gian sớm nhất!”.

“Theo truyền thông liên quan tên…”, các đài thông tin của các quốc gia lớn đều đưa thông tin liên quan, video chi tiết xung quanh đảo Gilbert, Bắc Thái Bình Dương đều được công chiếu, độ rõ cực cao. Vô số người dân của các nước đều tụ tập trước TV xem bom bay đạn lạc, vô cùng chấn động.

Đó là video do Hạm đội 3 của Hợp chúng quốc dùng phương tiện bay không người lái tiên tiến nhất để quay, sau đó gửi đến các đài truyền hình liên quan của các nước lớn, do đó mới có hình ảnh phát sóng trực tiếp sắc nét như vậy.

Mục đích của bọn họ là để cho người trên toàn thế giới nhìn thấy cảnh này.

Người bình thường của các nước trên thế giới đương nhiên cho rằng đây chỉ là một cuộc diễn tập quân sự, nhưng những cao thủ đỉnh cao chân chính lại phát hiện ra một tia sáng màu xanh lam trong khói lửa dày đặc. Bọn họ hiểu ra, đây không phải là diễn tập quân sự, mà là Hạm đội 3 tốc độ nhất Thái Bình Dương đang áp chế hỏa lực một cao thủ đương thời, định giết chết người đó ở đảo Gilbert.

Trên trang web Cao thủ quốc tế, nhiều võ giả bắt đầu bàn luận về những video truyền hình trực tiếp đó. Mọi người cùng suy đoán rốt cuộc là ai mà có sức ảnh hưởng lớn như vậy, có thể khiến Hạm đội 3 của Hợp chúng quốc đích thân ra trận.

Phải biết rằng, Hạm đội 3 này có thể gọi là một trong những hạm đội hải dương tinh nhuệ nhất Hợp chúng quốc. Nó được trang bị hỏa lực đủ để san bằng một đất nước nhỏ chỉ trong nửa ngày.
 
Chương 2234


Chương 2234

Dùng hỏa lực lớn như vậy để đối phó với một võ giả, đây chắc chắn là một sự tồn tại cao cấp nhất Địa Cầu.

Trong lúc diễn đàn của trang web Cao thủ quốc tế đang thảo luận cuồng nhiệt, Kẻ Hủy Diệt lại xuất hiện, tung ra một câu khiến diễn đàn náo động.

“Là Diệp Lăng Thiên, Hợp chúng quốc ra tay với Diệp Lăng Thiên rồi!”.

Ông ta vừa nói ra lời này, những võ giả thuật sĩ đang bàn luận đều phản ứng lại. Đúng rồi, có thể khiến một hạm đội hỏa lực hạng nặng trịnh trọng đối đãi bằng mưa bom bão đạn như vậy, ngoài cao thủ đứng đầu thế giới hiện nay thì còn có thể là ai nữa?

Thế là vô số võ giả bất kể quốc tịch gì, bất kể mạnh yếu đều dán mắt vào video truyền hình trực tiếp đó không chớp lấy một cái, chỉ muốn xem xem rốt cuộc trận chiến này sẽ đi về đâu.

Lúc trước ở vùng Trung Đông, Diệp Thiên lấy thân phận siêu nhân lam quang lay động cả một đội quân vũ trang. Ngay cả máy bay trực thăng Cobra và máy bay chiến đấu siêu thanh cũng bị cậu càn quét trên không, khiến thế giới chấn động.

Lần này, Diệp Thiên đối diện với một hạm đội hải dương, đội quân tinh nhuệ của Hợp chúng quốc được trang bị các loại vũ khí hỏa lực hạng nặng tiên tiến và vũ khí áp chế. Đây không còn là cuộc chiến bình thường nữa, mà là đại diện cho cuộc chiến giữa võ giả đỉnh cao và các nước lớn hiện nay.

Dù thắng hay thua cũng sẽ gây ra sức ảnh hưởng cực kì lớn trước nay chưa từng có trên thế giới.

“Ầm ầm!”.

Trong video, ánh lửa ngút trời, vô số tên lửa đạn đạo rơi xuống hòn đảo giống như mưa. Một đốm sáng xanh lam trông có vẻ nhỏ bé bất lực trong vô số khói lửa.

Các cao thủ liên minh võ thuật như Long Định Thiên, Trí Đức, Đạm Đài Tô Mộc đều ngồi trong phòng họp cực kì bí mật, quan sát cảnh này, vẻ mặt nghiêm trọng.

“Khốn nạn, Hợp chúng quốc lại giương lá cờ lớn như vậy để đối phó với Diệp Lăng Thiên?”.

Một trong số họ có vẻ mặt vô cùng lạnh lùng, chính là thủ lĩnh của Ám Bộ Hoa Hạ.

Ông ta phẫn nộ đứng dậy, hạ thấp giọng nói: “Long Hoàng, chuyện này tôi nhất định phải mời chính phủ ra mặt. Diệp Lăng Thiên là người mạnh nhất Hoa Hạ chúng ta, lại là tướng lĩnh Long Nhận trung khu bổ nhiệm, nhất định không thể để Hợp chúng quốc làm vậy được!”.

Ám Bộ vốn lệ thuộc vào chính phủ Hoa Hạ, chịu sự quản lý trực tiếp của chính phủ, ông ta là thủ lĩnh Ám Bộ, đương nhiên có năng lực phối hợp chính phủ.

“Không được!”.

Long Định Thiên nghe vậy, lập tức xua tay: “Tuy bây giờ Hạm đội 3 của Hợp chúng quốc ra tay với Diệp Lăng Thiên, nhưng không thể nhận định đó là quyết định của Hợp chúng quốc!”.

“Hợp chúng quốc có nhiều nhà tài phiệt, đa số quân đội của họ đều do những nhà tài phiệt này tài trợ đằng sau. Theo tôi biết, Hạm đội 3 được nhà tài phiệt VanVleet của Hợp chúng quốc dốc sức tài trợ ở phía sau, đồng nghĩa đây là quân đội tư nhân của nhà tài phiệt VanVleet”.

“Nếu là ý của nhà tài phiệt VanVleet thì không liên quan đến quốc gia. Chính phủ Hoa Hạ chúng ta tùy tiện ra quân thì cuối cùng sẽ gây ra xung đột toàn diện giữa hai quốc gia”.

Đạm Đài Tô Mộc chớp mắt, không kìm được hỏi: “Chẳng lẽ chúng ta cứ ngồi ở đây đợi chết như vậy sao? Nhìn Diệp Lăng Thiên bị Hạm đội 3 áp chế bằng hỏa lực hạng nặng cho đến khi cậu ta ngã xuống?”.

Mặc dù cô không thân thiết với Diệp Thiên, nhưng đã từng tận mắt chứng kiến hai trận chiến chấn động của cậu, một lần là chiến đấu với Thiên Phủ ở Đảo Quốc, một lần chiến đấu với viện trọng tài ở tháp Eiffel. Bây giờ trong lòng cô, Diệp Lăng Thiên chính là đại diện cho sức chiến đấu mạnh nhất Hoa Hạ, để nước khác tiêu diệt thì sao có thể cam lòng.

Sắc mặt của Long Định Thiên thay đổi liên tục, một lúc sau, ông ta mới hạ giọng nói: “Chuyện này chúng ta không thể hành động tùy tiện, mọi thứ đều phải xem bản thân Diệp Lăng Thiên”.
 
Chương 2235


Chương 2235

“Cậu ta là người thông minh, sẽ không có chuyện biết rõ không thể mà vẫn cứ làm. Đối đầu với Hạm đội 3 của Hợp chúng quốc, cho dù cậu ta không đánh lại, nhưng với thực lực của cậu ta, muốn tìm cơ hội trốn thoát không phải chuyện gì khó, các người cứ yên tâm!”.

Những người khác nghe vậy đều âm thầm gật đầu. Đúng vậy, mặc dù Hạm đội 3 của Hợp chúng quốc rất mạnh, nhưng muốn giết chết Diệp Thiên ở Thái Bình Dương bao la bát ngát này thì khó như lên trời.

Diệp Thiên không đánh thắng là một chuyện, nhưng nếu cậu muốn chạy thoát thì dù có thêm hai hạm đội nữa cũng không ngăn nổi cậu.

Đạm Đài Tô Mộc và thủ lĩnh Ám Bộ cũng dần yên tâm hơn, mong chờ Diệp Thiên mau chóng chạy khỏi đảo Gilbert.

Còn chuyện Diệp Thiên lay động được hạm đội thì bọn họ hoàn toàn không nghĩ tới.

Trong lịch sử thế giới, những tổ chức mạnh như giáo triều, viện trọng tài, La Võng năm xưa, dù là Hồng y Chủ giáo, mười sáu Thẩm phán vương hay chủ nhân của La Võng đều không dám gây chiến với các nước lớn trên thế giới, đặc biệt là Hợp chúng quốc có danh hiệu cảnh sát thế giới.

Cho dù lúc này, Diệp Thiên được gọi là người đứng đầu thế giới hiện nay cũng không nằm ngoài định luật sắt này. Trật tự của thế giới vẫn nằm trong tay các nước lớn được trang bị vũ khí hiện đại hóa mạnh mẽ.

“Vù!”.

Ngay khi cuộc thảo luận của bọn ho vica hạ màn, trong video, một luông sáng xanh lam bỗng lóe lên từ trong khói lia trên đảo. “Bùm bùm. Bốn quả tên lừa chống hạm nổ tung trên không trung, dường nhưe bị một sic mạnh nào đó cắt ngang qua.

“Cái gì?”.

Mọi người đều ngạc nhiên, nhiều người dân xem truyền hình trực tiếp ở TV cũng sợ tái mặt, không biết xảy ra chuyện gì.

“Soạt!”.

Một cơn lốc xoáy bùng lên từ trong khói lửa, thổi tan toàn bộ cát bụi xung quanh, hiện ra một bóng người thẳng tắp tắm trong ánh sáng xanh lam.

Xung quanh người cậu giống như có ngọn lửa màu xanh lam phun trào, không ngừng nhảy múa, vọt thẳng lên trời tựa thần tiên.

“Đó là… siêu nhân lam quang sao?”.

Vô số người kinh ngạc kêu lên trước TV, máy tính hoặc điện thoại. Lúc này, bọn họ mới hiểu Hạm đội 3 không phải đang đang diễn tập quân sự, mà là đang tiêu diệt “siêu nhân lam quang” từng làm mọi người kinh ngạc.

Trong lúc mọi người chấn động, bóng dáng màu xanh lam kia lại bay vụt đi, quét rơi mười mấy chiếc tên lửa chống hạm giữa không trung, tránh né vô số đại bác xuyên giáp, sau đó lướt đến phía trên không của một chiếc tàu hộ vệ săn ngầm phòng không.

Một tay cậu đưa lên, trên lòng bàn tay bùng lên ánh sáng xanh lam, ban đầu chỉ có mười mấy trượng bỗng kéo dài ra, hóa thành một lưỡi kiếm khổng lồ vắt ngang trời mấy trăm mét, sau đó ầm ầm chém xuống.

“Keng!”.

Tiếng kiếm ngân vang vọng. Những người dân đang xem truyền hình trực tiếp bằng máy tính hoặc điện thoại cảm thấy màng nhĩ căng cứng, giống như mọi chuyện đang xảy ra ở bên cạnh mình vậy.
 
Chương 2236


Chương 2236

Sau đó, tất cả mọi người đều lộ ra vẻ khiếp sợ. Qua màn hình, bọn họ nhìn thấy rõ ràng, một chiếc tàu chiến khổng lồ được chế tạo bằng thép tinh thuần, trang bị nhiều vũ khí hiện đại hóa cao cấp lại bị xẻ ra từ bên trong, bị chém thành hai nửa ngay tại chỗ.

Một kiếm chém tàu chiến!

“Vù!”.

Giữa đất trời, ánh kiếm tung hoành. Diệp Thiên đạp chân trên hư không, lưỡi kiếm màu xanh lam phóng ra từ giữa lòng bàn tay cậu, chém xuống tàu hộ vệ săn ngầm ở bên dưới.

Thanh kiếm này là cậu dùng chân nguyên hội tụ sức mạnh tinh thần phát ra, hai luồng sức mạnh hỗ trợ lẫn nhau, lập tức kéo ra một đường sáng dài mấy trăm mét. Trước vô số ống kính, thanh kiếm chém đứt con quái thú sắt thép vô cùng cứng rắn thành hai nửa.

Thân tàu khổng lồ bị xẻ ra từ bên trong, đứt làm hai, sau đó chìm xuống biển sâu. Những sĩ quan binh lính ở trên tàu cũng bị sóng biển cuốn đi, kéo vào vòng nước xoáy.

Cảnh tượng này được phát sóng trên đài truyền hình của nhiều quốc gia. Giờ phút này, vô số người sợ đến mức tái mét mặt mày, cứng đờ như tượng.

Đây giống như đang xem bộ phim Siêu anh hùng của Hollywood vậy, hơn nữa chắc chắn còn chân thực trực quan hơn những hình ảnh làm bằng kĩ xảo. Lực xung kích đó khó mà hình dung được.

Trong phút chốc, những người trước kia từng nghi ngờ video siêu nhân lam quang là giả đều phản ứng lại, đó là một sự tồn tại chân thực. Trên đời này thật sự có sự tồn tại đáng sợ dùng cơ thể máu thịt lay động tàu chiến bằng sắt thép, đối đầu trực diện với vũ khí hiện đại hóa.

Lúc này, sự tồn tại đáng sợ kia đang đối đầu trực diện với một hạm đội siêu cấp có thể xưng bá Thái Bình Dương.

“Nhát kiếm thật đáng sợ!”.

Trước màn hình máy tính, các thành viên của liên minh võ thuật như Long Định Thiên đều kinh ngạc thốt lên.

Bọn họ cứ ngỡ đối mặt với sự tập kích bằng hỏa lực điên cuồng như thế, Diệp Thiên sẽ chọn cách chạy trốn. Nhưng giờ phút này, bọn họ biết mình đã sai hoàn toàn.

Diệp Thiên không chỉ không rời đi, mà còn chủ động tấn công, một kiếm chém rời một chiếc tàu chiến. Điều này chứng tỏ cậu sẽ chân chính nghênh chiến Hạm đội 3 của Hợp chúng quốc.

Đây cũng là lần đầu tiên trong lịch sử loài người, cao thủ võ thuật chiến đấu trực diện với quân đội của nước lớn.

“Diệp Lăng Thiên định nghênh chiến trực diện thật sao?”.

Đạm Đài Tô Mộc dao động ánh mắt, cảm thấy khó tin.

Cô vốn cho rằng Diệp Thiên một mình chiến đấu với mười sáu Thẩm phán vương ở tháp Eiffel đã là hết khả năng của cậu. Nhưng nhìn một kiếm chấn động đất trời của Diệp Thiên, cô mới hiểu, bọn họ đã đánh giá thấp năng lực của Diệp Thiên.

Một kiếm chém tàu chiến, cô ngẫm lại trong số những người mà cô biết trên thế giới này, chỉ có một mình Diệp Thiên làm được mà thôi!

“Một kiếm của Diệp Lăng Thiên đã vượt qua phạm trù kĩ xảo, thực lực của cậu ta rốt cuộc đã đạt tới trình độ nào?”.

Đại sư Trí Đức lắc đầu khẽ than. Khi xưa ở thủ đô, ông ấy vì cứu chưởng môn của Võ Đang mà đối đầu với Diệp Thiên một lần. Khi đó, ông ấy chỉ dùng ba phần chân nguyên, Diệp Thiên lại chỉ có thể đánh ngang sức với ông ấy.

Nhưng giờ đây, chưa tới một năm mà Diệp Thiên đã nhảy vọt, đứng trên đỉnh đầu tất cả bọn họ!

Những thành viên khác của liên minh võ thuật cũng vô cùng cảm khái, nhìn màn hình đến xuất thần. Thời khắc này, bọn họ tôn kính Diệp Thiên từ tận đáy lòng.
 
Chương 2237


Chương 2237

Khi mạnh đến một giới hạn nào đó thì kẻ thù của bạn cũng sẽ sinh lòng tôn kính bạn.

Nhìn Diệp Thiên một kiếm chém rời tàu chiến, Long Định Thiên bàng hoàng một lúc rồi cũng dần dần khôi phục tinh thần, trên mặt vẫn mang vẻ nghiêm trọng.

Ông ta biết rõ, mặc dù Diệp Thiên đã dùng một kiếm chém đứt tàu chiến, nhưng một kiếm này rất có khả năng là cậu đã dốc hết sức lực. Cậu sử dụng đòn tấn công lớn như vậy tất nhiên sẽ rất hao tổn chân nguyên và sức mạnh tinh thần, mà bây giờ Hạm đội 3 vẫn còn tới hai mươi bốn chiếc tàu chiến trang bị đầy đủ.

Diệp Thiên quả thật rất mạnh, nhưng muốn dùng sức một mình cậu đối phó với một hạm đội siêu cấp, ông ta vẫn không thể tưởng tượng được. Dù sao thì đối phương cũng còn một thứ vũ khí quân sự lớn nhất thế giới hiện nay: tàu sân bay!

Chỉ riêng máy bay chiến đấu siêu thanh trên đó cũng đã trên dưới trăm chiếc, hơn nữa còn trang bị các loại vũ khí hạng nặng, thậm chí còn có vũ khí laser. Bất cứ cái nào chỉ cần chạm vào Diệp Thiên một chút thôi, cậu cũng có thể bị thương nặng trong nháy mắt, chỉ dựa vào việc tu luyện xác thịt thì không thể chống đỡ được.

Ông ta đang suy nghĩ xem tiếp theo Diệp Thiên sẽ hành động thế nào thì trên màn hình, Diệp Thiên đã cho ông ta đáp án.

“Vù!”.

Diệp Thiên đạp chân trên hư không, trong mắt bùng lên ánh sáng thần. Sau khi dùng một kiếm chém đứt tàu hộ vệ săn ngầm, cậu bỗng nhiên giậm chân xuống, tạo ra một luồng sóng khí cực dài.

Cả người cậu cũng dùng tốc độ gấp hai lần âm thanh, trong nháy mắt tiếp cận một chiếc tàu chiến khác trên mặt biển.

“Mau, mau khóa mục tiêu vào cậu ta, rải mưa bom!”.

Một sĩ quan trên tàu khu trục nhìn thấy ánh sáng xanh lam càng lúc càng gần, mô hôi lạnh từ bên tóc mai ông ta lăn xuống, sắc mặt trắng bệch. Ong ta gần như gào lên, truyền đạt mệnh lệnh của mình qua bộ đàm. Các thành viên tác chiến trên tàu cùng nhau hành động. Chi trong nháy mắt, đại bác trên tàu khu trục đồng thời khai hòa, vô số tên lừa đạn phác đều nhắm vào cùng một phương hướng bắn đi.

Không chỉ như vậy, hai mươi ba chiếc tàu chiến khác cũng lần lượt khai hỏa. Máy bay chiến đấu siêu thanh trên tàu sân bay cũng lần lượt ra trận, bắt đầu tác chiến ở mọi phương hướng.

Chớp mắt, trên Thái Bình Dương mưa bom bão đạn, mấy chục chiếc máy bay chiến đấu siêu thanh lần lượt khai hỏa. Đạn, tên lửa, đạn điện từ, tia laser đồng loạt bắn ra, nhắm thẳng vào bóng người màu xanh.

“Món nợ ở Trung Đông trước kia còn chưa thanh toán với các người, bây giờ lại dám chủ động tìm tới cửa. Các người nghĩ rằng dựa vào vũ khí khoa học kĩ thuật là có thể xưng bá thế giới sao?”.

Trong mắt Diệp Thiên dâng tràn sát ý. Đối mặt với mưa bom đầy trời, tốc độ cậu xông lên phía trước không những không giảm, mà còn tăng nhanh hơn. Trong không khí phát ra tiếng xé gió chói tai, đằng sau cậu cũng tạo thành một vệt dài màu trắng.

“Ầm ầm!”.

Lửa đạn bắn xuống liên tục, nổ tung trên mặt biển, sóng nước khổng lồ dâng lên ngút trời, vô số tôm cá bị nổ nát vụn. Nhưng các sĩ quan binh lính trên tàu chiến lại kinh hoàng nhận ra, bóng người xanh lam ấy không hề nhạt đi, ngược lại vẫn đang nhanh chóng tiến đến gần tàu chiến mà không gặp trở ngại gì.

“Chuyện này không thể nào!”.

Một sĩ quan hải quân đầy vẻ chấn động, kinh ngạc kêu lên. Dưới mưa bom dày đặc như vậy, Diệp Thiên lại giống như cá bơi trong nước, nhàn nhã tự nhiên, hành động không hề bị ảnh hưởng chút nào, đúng là không thể tưởng tượng nổi.
 
Chương 2238


Chương 2238

Bom đạn khói lửa tạm thời không đề cập đến, nhưng tên lửa trên mỗi chiếc tàu chiến bắn ra đều có hệ thống khóa mục tiêu. Nhiều tên lửa đồng loạt bắn ra như vậy, cho dù là động cơ bay trên không trung có tốc độ nhanh nhất thế giới cũng không thể nào tránh khỏi.

Sao một võ giả loài người có thể làm được đến mức này?

Bọn họ làm sao biết được, sức mạnh tinh thần của Diệp Thiên đã đạt tới cấp bậc cao nhất, thêm vào đó cậu còn là bậc thầy hàng đầu thế giới hiện nay về việc sử dụng và kiểm soát sức mạnh tinh thần.

Dưới sự bao phủ bởi tấm lưới sức mạnh tinh thần của cậu, bất cứ bom đạn hay thậm chí là tên lửa siêu thanh cũng không thể lẩn trốn. Quỹ đạo vận hành của chúng đều nằm trong tay Diệp Thiên, làm sao có thể bắn trúng được cậu.

Chỉ mười mấy giây ngắn ngủi, Diệp Thiên đã tiếp cận một chiếc tàu khu trục. Cậu vung một tay lên, trên nắm đấm tỏa ra ánh sáng xanh lấp lánh, đánh mạnh vào một bên sườn của tàu khu trục.

Tam Tuyệt Quyền, Chấn Vũ!

Phệ Thiên Thánh Thể khởi động toàn bộ, sức mạnh một quyền của Diệp Thiên giống như nước lũ đổ xuống. Quyền kình đánh trúng một điểm, giống như một viên đạn xuyên giáp cực lớn phá thủng tàu khu trục từ bên sườn, sau đó xuyên ra từ sườn bên kia của tàu khu trục. Dù là hợp kim sắt thép rắn chắc cũng trở nên mỏng manh như tờ giấy dưới sức mạnh điên cuồng của một quyền này.

“Ầm ầm!”.

Một tiếng động cực lớn vang lên, lại một con quái thú sắt thép nữa ngã xuống trước mắt mọi người, sau đó nhanh chóng bị nước biển nhấn chìm.

Sức mạnh một quyền có thể đánh nứt thần linh!

Lúc này, Diệp Thiên đang thể hiện cho người đời biết, thế nào là cao thủ đương thời chân chính!

Mà bước chân của Diệp Thiên vẫn không ngưng nghỉ, tiếp tục xông về phía chiếc tàu chiến tiếp theo.

Trên tàu sân bay, biểu cảm trên mặt người chỉ huy tối cao Johnson của Hạm đội 3 – Hợp chúng quốc hoàn toàn đông cứng. Nhìn bóng người xanh lam giống như thần chết kia, dường như ông ta không hề do dự, lập tức bấm một số điện thoại mật.

“Tôi là chỉ huy của Hạm đội 3, Joe Johnson!”.

“Sức chiến đấu của mục tiêu vượt xa tài liệu tình báo trước kia, quân đội chúng ta thương vong nặng nề!”.

Ông ta nhìn chằm chằm phía trước, trong giọng nói chứa sự trịnh trọng và nghiêm túc vô cùng, dường như đã hạ quyết tâm cực lớn, cất tiếng trầm thấp vang vang.

“Tôi đề nghị sử dụng bom phá hủy oxy với mục tiêu!”.

“Tôi đề nghị sử dụng bom phá hủy Oxy!”

Hạm đội trưởng của hạm đội số ba Joe Johnson với giọng nói đanh thép như vừa hạ quyết tâm cực lớn.

Nghe ông ta nói vậy, cơ quan đầu não phía đối diện được thông tin bỗng trầm giọng.

“Bom phá hủy Oxy, khẳng định là dùng chứ? Ông biết điều đó có nghĩa là gì đúng không!”

Joe Johnson nhìn thấy biểu cảm âm sầm của những binh sĩ xung quanh thì một lần nữa khẳng định: “Không sai, tôi xin được sử dụng bom phá hủy Oxy!”

Các sĩ quan bên cạnh nghe thấy vậy thì lộ ra vẻ thê lương trên khuôn mặt. Trông bọn họ thật đáng thương. Vì bọn họ đều biết rõ ràng, bom phá hủy Oxy mà Joe Johnson nói tới là gì.

Đây là vũ khí siêu cấp mà Hợp Chúng Quốc mới nghiên cứu chế tạo ra trong hai tháng gần đây. Uy lực có thể nói là không khác gì bom nguyên tử.
 
Chương 2239


Chương 2239

Vào thế kỷ trước, vũ khí hạt nhân ra đời, các nước lớn được lập ra. Những người luyện võ từng quản lí cả thế giới đều ở ẩn không dám chỉ huy đại cục.

Nhưng hai năm gần đây, sự xuất hiện của Diệp Thiên đã khiến cho thế cục vốn đã định sẵn của thế giới trở nên biến động. Bởi vì sự khuấy động của Diệp Thiên với chiến tích trăm trận trăm thắng đã khiến cho rất nhiều lão quái vật từng ở ẩn lần lượt xuất hiện lại một lần nữa và bắt đầu lại sự phồn thịnh của giới võ đạo ở khắp nơi, khiến cho Hợp Chúng Quốc trước giờ làm bá chủ thiên hạ trở nên lo lắng.

Là quốc gia chủ nghĩa tư bản lớn nhất ở thời điểm hiện tại, thứ bọn họ muốn là có thể kiểm soát mọi thứ trong tay, bao gồm cả võ lực cực đại.

Khi bọn họ phát hiện ra, võ lực cực đại không chịu sự kiểm soát của mình mà còn rất có khả năng sẽ uy hiếp tới vị trí bá chủ của họ thì bọn họn đã tìm mọi cách để tiêu diệt điều đó. Đó chính là thủ đoạn của Hợp Chúng Quốc.

Mà Diệp Thiên lại là mối họa lớn nhất đối với không chỉ bọn họ mà cả thế giới. Lúc trước ở Trung Đông, bọn họ đã cử quân đội vũ trang địa phương tiến hành bao vây giết chết Diệp Thiên. Đó chính là một phần trong kế hoạch của họ.

Nhưng bọn họ không ngờ, Diệp Thiên không những hạ gục quân đội vũ trang mà còn tiêu diệt toàn bộ gây chấn động cả thế giới, khiến cho những vị vương cấp, hoàng cấp đứng ngồi không yên cũng phải xuất hiện!

Chính vì lần thất bại đó mà mấy tài phiệt kiểm soát sức mạnh quân đội của Hợp Chúng Quốc thông qua liên hợp nghị quyết đã quyết định cùng nghiên cứu ra một loại vũ ký cực mạnh dùng để phá hủy kết cấu cơ thể của sinh vật. Đó chính là bom phá hủy Oxy.

Khác với bom nguyên tử, bom phá hủy Oxy không có tính hủy diệt quá mạnh mà là dựa vào một phương thức cực kỳ quỷ dị dùng tần sóng đặc biệt phá hủy sự sống bên trong sinh vật, khiến cho sinh vật mất đi khả năng kết hợp giữa tế bào và oxy.

Đám đông đều biết, phần lớn sinh vật trên thế giới đều không thể sống mà không có oxy. Mà bom phá hủy Oxy sẽ đánh vào gốc rễ khiến cho sinh vật mất đi khả năng phản ứng với sự tồn tại của Oxy, có thể nói đây là đòn tấn công chí mạng.

Một quả bom phá hủy Oxy có sức ảnh hưởng tới phạm vi bán kính hàng chục kilomet. Biểu cảm của những sĩ quan khác nghiêm trọng như vậy là vì bọn họ biết được hậu quả mà loại bom này tạo ra.

Điều này đồng nghĩa với việc bọn họ sẽ phải từ bỏ tính mạng của hàng trăm nhân viên vũ trang của hạm đội 3. Một khi bom phá hủy Oxy giáng xuống, trong phạm vi mười kilomet, tất cả sẽ chìm vào chết chóc. Dù có là cá tôm hay là bọn họ thì cũng đều trở thành thức ăn chìm xuống biển mà thôi.

Quân đội sau khi đồng ý lời thỉnh cầu thì  Joe Johnson tắt máy. Ông ta nhìn những sĩ quan trông vô cùng đáng thương nhưng không hề có ý thụt lùi kia và lên tiếng với giọng lẫm liệt.

“Các vị, vì Hợp Chúng Quốc vỹ đại của chúng ta. Một chút hi sinh này là xứng đáng!”

“Diệp Lăng Thiên là nhân vật nguy hiểm hàng đầu trong thế giới hiện tại. Sự diệt vong của hạm đội số 3 đổi lấy sự tổn thất  của cậu ta thì tương lai, trong lịch sử của Hợp Chúng Quốc, chúng ta sẽ được người đời ghi nhớ mãi mãi, và được vang danh trong sử sách muôn đời!”

“Hợp Chúng vạn tuế!”

Ông ta hô lớn, những quan sĩ khác cũng đồng loạt ngầng đầu, nhìn về phía luông sáng màu xanh lam đang không ngiờng dao động kia với ánh mắt vô cùng kiên định. Am!” Chân nguyên xung quanh Diệp Thiên với luông sáng xanh như ngọn liừa cháy hừng hực bao vây quanh cậu, chặn lại những đợt bom dội xuống cơ thể cậu.

Đạn đạo bay dày đặc trong không gian nhưng lại không thể tiếp cận nổi cậu. Cậu dùng lực tinh thần và chân nguyên tập trung thành thể rắn, chắp tay thành hình thanh kiếm và xuất ra ba nhát.
 
Chương 2240


Chương 2240

Mỗi một nhát kiếm giáng xuống đều sẽ có một chiến hạm bị chém làm hai. Sau khi vài cái nổi lên thì đội quân binh sĩ vốn vô cùng hùng hậu của Hợp Chúng Quốc bỗng cảm thấy ớn lạnh.

Diệp Thiên giống như ma quỷ đi thu hoạch sinh mạng vậy. Những nơi cậu đi qua là thi thể đầy rẫy. Mặt biển cuộn sóng, từng nhát kiếm chém xuống thì đều mang theo mười sinh mạng chết theo.

“Dám khiêu chiến với tôi thì nên chuẩn bị sẵn tâm lý phải trả giá đi. Dù có là cường quốc thì cũng có gì phải sợ?”

Diệp Thiên dùng kiếm thần nguyên nhiều lần nên lực tinh thần và chân nguyên đều bị hao tổn. Sau vài lần xuất kiếm, chân nguyên và lực tinh thần của cậu đã vơi đi hơn nữa. Cho dù có như vậy thì cái thần phát ra trong đôi mắt cậu vẫn không hề giảm mà ngược lại càng mạnh mẽ hơn.

Hoa Lộng Ảnh bị bắt đi, lúc này ở đâu không rõ. Chính điều đó đã khiến cậu dấy lên sát ý vô cùng tận.

Rồng cũng có vẩy ngược và cũng có những khu vực cấm kỵ đụng vào. Hoa Lộng Ảnh chắc chắn là điều cấm kỵ của cậu.

Cậu lúc này chẳng có gì ngoài sát ý. Dù Hoa Lộng Ảnh sống hay chết thì cậu cũng sẽ tiêu diệt tất cả đám người ở đây. Nếu như Hoa Lộng Ảnh thật sự không còn thì cậu chẳng còn gì để tiếc, sẽ hóa thân thành sát thần vô thượng, khiến tất cả những người có liên quan bị chôn sống.

“Tam Tuyệt Quyền, Phong Thiên Địa!”

Cậu gầm lên, âm thanh chấn động đất trời. Nước biển sôi lên sùng sục, cậu siết nắm đấm dội về tàu khu trục, đập vỡ bản tàu từ khoảng cách xa. Cả con tàu rung lắc, hơn chục sĩ quan bị nát thành cám dưới sức nặng của cú đấm.

Sức chiến đấu điên cuồng của Diệp Thiên vẫn tiếp tục. Người dân của các nước trên thế giới lúc này đã bị chấn động bởi chương trình trực tiếp phát trên tivi. Ngày hôm nay, không còn quan tâm tới chương trình giải trí và các tiết mục văn nghệ gì nữa.

Tất cả những gì đám đông quan tâm chính là cuộc chiến trên bờ biển Thái Bình Dương.

Tam Tuyệt Quyền, Thôn Nhật Nguyệt.

Diệp Thiên khởi động Phệ Thiên Thánh Thể giống như một con mãnh thú. Tất cả những nơi cậu tiếp xúc đều bị phá hủy. Hạm đội 3 được mệnh danh là hạm đội nhanh nhất của Thái Bình Dương đã bị đánh nát.

Hai mươi lăm con thuyền, trong mười phút ngắn ngủi đã bị phá hủy một nửa. Một nửa còn lại, ngoài chiếc tàu sân bay to nhất ra thì tất cả đều bắt đầu rút lui và muốn né tránh tử thần Diệp Thiên.

“Giờ mới muốn chạy à, còn kịp không?”

Diệp Thiên với đôi mắt sáng như sao, ánh kiếm màu lam ẩn hiện phát sáng phóng ra từ giữa chán cậu.

Lưỡi kiếm phá nguyên!

“Vụt!”

Lưỡi kiếm màu lam do lực tinh thần tạo thành lao đi trong không trung, từ một góc độ hết sức quỷ dị quét tới đâm xuyên qua tàu chỉ huy chiến lược của kẻ địch và nổ tung.

Không ai ngờ, hạm đội 3 chiến đấu với một kẻ luyện võ mà lại có kết quả như vậy. Bóng hình màu lam đó đã in đậm trong tâm chí của đám đông các nước. Ngày hôm nay, có vô số người đứng trước màn hình tivi hoặc máy tính và bùng cháy lên sự kính trọng.

Siêu nhân ánh sáng xanh một lần nữa trở thành anh hùng truyền kỳ trong thời đại này.

Diệp Thiên chân đạp không, tiếp tục xuất chiêu. Lực tinh thần của cậu bị hao tổn cực nhiều, chân nguyên cũng dần cạn kiệt nhưng hạm đội ba đã không còn lực chiến đấu, chỉ muốn quay đầu bỏ chạy.

Diệp Thiên dồn toàn bộ lực tinh thần còn lại, không định bỏ qua bất kỳ con tàu chiến nào. Khi cậu đang định tấn công thì bỗng đanh mắt.
 
Chương 2241


Chương 2241

Cậu cảm nhận thấy có một quả bom đang lao tới với tốc độ kinh hồn. Quả bom này, rõ ràng là khác với bom trước đó cậu từng gặp. Dù là tốc độ hay là sức mạnh nội hàm thì đều mạnh hơn nhiều.

“Không hay rồi!”

Lần đầu tiên Diệp Thiên cảm thấy được nguy hiểm của sự chết chóc. Cậu bỗng nảy ra suy nghĩ, trong khoảnh khắc dùng cách dịch chuyển không gian để kéo dãn khoảng cách.

Nhưng trước đó do đã hao tổn quá nhiều lực tinh thần và chân nguyên nên vẫn bị chậm một bước.

Một quả bom mang theo ngọn lửa màu tím nhạt xuyên chín tầng mây giáng xuống mặt biển.

“Ầm!”

Âm thanh nặng nề vang lên, sóng biển dâng cao bốn phía bao trùm lấy luồng sáng màu xanh làm và chìm xuống lòng biển.

Trong vài giây ngắn ngủi, một cột nước như cái nấm khổng lồ từ mặt biển dội ngược lên trời.

“Ầm!”

Cột nước như một cây nấm khổng lồ dội ngược lên, nổ trung trong không gian và bắn lên cả mây xanh.

Một luồng sức mạnh cực lớn dội lên theo, lấy cây nấm từ bọt nước làm trung tâm quét không gian, cả vùng biển giống như rơi vào trận đại hồng thủy.

Vào lúc này, ánh sáng chói mắt bao trùm vùng biển. Vô số người dân cũng đang đứng trước màn hình phải nhắm mắt lại vì không chịu được ánh sáng chói mắt kia.

Hơn mười giây sau, luồng ánh sáng mới dần biến mất. Ống kinh máy quay không ngừng rung lắc. Có thể thấy đòn tấn công vừa rồi kinh thiên động địa tới mức nào. Vô số người nhìn chăm chăm vào hình cây nấm khổng lồ với vẻ mặt nghiêm trọng.

“Đây là vũ khí hạt nhân à?”

Dường như mỗi người quan sát trận đấu đều nảy sinh sự nghi ngờ. Vũ khí hiện đại hóa ngày nay, ngoài vũ khí hạt nhân ra thì còn thứ gì có thể có được uy lực khủng khiếp như vậy chứ?

“Khốn nạn!”

Trước màn hình máy tính, Long Định Thiên cùng với những thành viên của liên minh võ thuật nhìn thấy cảnh tượng trắng xóa trước mặt thì ngay cả Long Định Thiên trước giờ luôn điềm tĩnh cũng phải hô lên và đập nát cái bàn bằng đá ngay trước mặt mình.

Tới hiện tại, cuối cùng thì ông ấy cũng đã kịp phản ứng rằng từ đầu tới cuối mình đã đánh giá thấp sát ý của Hợp Chúng Quốc đối với Diệp Thiên.

Ông ấy thật không ngờ, Hợp Chúng Quốc vì muốn giết Diệp Thiên mà lại điều động tới ba hạm đội, đến cuối cùng thậm chí còn dùng cả vũ khí mang tính sát thương trong phạm vi cực lớn như thế.

Cây nấm không lô lan rộng chục giây sau đó thu nhỏ lại với tộc độ nhanh chóng. Bên dưới cây nấm, một côn xoáy hình thành. Siức mạnh xung quanh cũng được điều động hút nước vào chính giữa. Hơn hai mươi chiếc tàu, bao gồm cả một chiếc tàu sân bay trưước đó cũng đều chìm vào im lặng. Cá tôm, bất luận to nhỏ gì cũng đều nổi lên dày đặc trong phạm vi mười mét. Đây là bom phá hủy oxy, tình báo cùa chúng ta không sai. Đây chính là bom phá hủy oxy được Hợp Chúng Quốc nghiên cứau chế tạo trong hai năm gần đây!”

Lương Đình Long – thống soái cao nhất của quân khu Thành Môn nhìn thấy cảnh tượng tàn khốc trên biển thì hét lên. Đối với loại vũ khí này, tình báo của Hoa Hạ từng nhắc tới. Ban đầu bọn họ cho rằng đó chỉ là bom khói mà Hợp Chúng Quốc tung ra, còn trên thực tế thì không thể nào nghiên cứu ra được một loại bom mang tính hủy diệt như thế.

Nhưng giờ xem ra, giờ bọn họ đã hiểu. thực lực công nghệ của Hợp Chúng Quốc đúng là đứng đầu thế giới. Uy lực của bom phá ủy oxy này thật khiến cả thế giới chấn động.
 
Chương 2242


Chương 2242

Trong phạm vi mà nó ảnh hưởng sẽ khiến sinh khí của toàn bộ sinh vật bị tiêu hủy, không thể nào sinh tồn được nữa. Đây chính là uy lực của bom phá huy oxy. Một khi nổ, trong phạm vi hàng chục dặm, sẽ không còn sự sống. Các tướng tinh phía Lương Đình Long hoặc là các giáo quan đều rơi vào im lặng và nhìn chăm chăm vào màn hình.

Bọn họ biết rất rõ. Với vũ khí mang tính hủy diệt như thế này thì truyền kỳ của Hoa Hạ, tướng tinh trẻ tuổi nhất trong lịch sử Hoa Hạ của Long Nhận e rằng lành ít dữ nhiều.

Dù có là người đứng đầu lúc này thì cũng khó có thể ngăn chặn được khoa học hạt nhât của quân đội!

” Đừng”

Trong khuôn viên nhà họ Diệp, Đàm Băng Băng và Tiêu Thiến Tuyết đứng bật dậy, kêu lên thảm thiết với vẻ mặt bi thương.

Trên mặt biển, cuối cùng mọi thứ dần trở lại bình thường. Bọn họ hi vọng sẽ lại có một bóng hình màu xanh lam xuất hiện. Nhưng đợi một hồi lâu thì mặt biển vẫn bình lặng như thế, chỉ có vô số xác cá, tôm nổi lên. Còn Diệp Thiên thì không thấy đâu.

Diệp Vân Long và Diệp Sơn cũng đứng ngây tại chỗ. Diệp Sơn – người quản lý của nhà họ Diệp dường như già đi thêm chục tuổi, khuôn mặt hiện lên vẻ bi thương và im lặng một hồi lâu.

Còn Diệp Vân Long thì ánh lên vẻ lạnh giá trong đôi mắt. Trong nỗi đau hiện lên sự phẫn nộ vô cùng.

“Hợp Chúng Quốc, được lắm, các người làm tốt lắm!”

Ông ta siết chặt nắm đấm, khí tức trên người cuộn lên như sấm chớp và tràn đầy sát ý.

“Anh Diệp Thiên!”

Tại khách sạn quốc tế Thủy Sơn, Kim Lăng. Cố Giai Lệ – người được mệnh danh là một trong tứ đại thiên hậu mới nổi liền bật dậy khỏi ghế sô pha, khóc như xé gan xé phổi, nước mắt rơi lã chã.

“A Thiên!”

Trong ký túc xá nữ của đại học Thủ Đô, Tiếu Văn Nguyệt mặc đồ ngủ cũng gào khóc thê lương khiến cho cả toà nhà ký túc dường như đều nghe thấy rõ.

Cảnh tượng tương tự xảy ra khắp nơi. Bọn họ đều là bạn bè người thân hoặc là tri kỷ của Diệp Thiên. Nhìn thấy uy lực phá hủy của bom oxy thì tất cả mọi người đều cảm thấy tuyệt vọng.

Dù Diệp Thiên từng có vô số chiến tích huy hoàng, là truyền kỳ của hiện tại và bọn họ cảm thấy đầy tự tin với Diệp Thiên thì lúc này cậu ấy cũng không nằm ngoài ngoại lệ.

Diệp Thiên biến mất giữa Thái Bình Dương. Đây là sự thật không thể bác bỏ. Thông tin này, rất nhiều người đều biết. Có lẽ đây là hình ảnh cuối cùng của Diệp Thiên còn lưu giữ lại trên trái đất. Đế vương bất bại cuối cùng đã trở thành lịch sử. VanVleet Doyle ngồi trên chiếc Lamborghini cười điên dại và vứt chiếc Ipad qua một bên.

“Ha ha, Diệp Lăng Thiên, chết hay lắm!”

Đôi mắt cậu ta ánh lên vẻ điên cuồng và vô cùng đắc ý.

“Cái gì mà vô địch đương thế, vô địch thế giới chứ? Cũng chỉ đến vậy mà thôi!”

“Đối diện với khoa học công nghệ cao của các nước với những vũ khi hủy diệt hàng đầu, dựa vào một chút võ đạo cỏn con thì cuối cùng cũng trở thành cát bụi của lịch sử mà thôi!”

“Cuộc chiến này, gia tộc chúng tôi thắng .Từ nay về sau sẽ không còn ai có thể trở thành chướng ngại vật của Hợp Chúng Quốc nữa rồi!”

Khu vực Thái Bình Dương, trong phạm vi 30 hải lý của đảo Gilbert, một mùi thịt thối tanh tưởi bốc lên. Xác cá tôm nổi bập bềnh trông không khác gì địa ngục trần gian.

Một luồng sáng lao xuyên qua không gian tạo thành một bóng hình sừng sững, chân đạp xuống đất.

Đây là một người đàn ông phương Tây tóc vàng, mắt xanh mang vẻ tuấn tú toát lên vẻ kiêu ngạo.
 
Chương 2243


Chương 2243

Người này quét nhìn một lượt, đôi mắt vô cùng lạnh lùng. Xung quanh chỉ thấm đẫm mùi của sự chết chóc nhưng không ám được chút nào lên người này. Một luồng sáng màu nhạt bao trùm khiến cơ thể người đàn ông  giúp cơ thể dường như cách biệt với không gian xung quanh.

“Bom phá hủy oxy, hừ!”

Người đàn ông rơi vào trầm lặng sau đó nhếch miệng cười: “Xem ra việc làm của gia tộc Vanvleet đã không hề công cốc!”

Người đàn ông nhìn mặt nước dưới chân, đôi mắt ánh lên vẻ tiếc nuối.

“Diệp Lăng Thiên, với một kẻ mạnh như cậu, tôi thật sự trông đợi một trận chiến khác, đáng tiếc, đây lại không phải cuộc chiến một chọi một. Thứ mà chúng tôi cần là sự thắng lợi tuyệt đối!”

“Có trách thì hãy trách cậu quá mạnh. Đến mức chúng tôi phải tập trung toàn bộ sức mạnh quân đội mới có thể trấn áp được cậu!”

Người này vừa dứt lời thì đột nhiên xoay tay về một phía.

Nước bỗng chuyển động giống như có một bàn tay từ trên trời giáng xuống tách mặt nước ra làm hai tạo ra một cái rãnh dài hàng trăm mét.

Ở đầu kia của rãnh nước, một bóng hình đang nằm im ở đó, nhắm mắt như đang ngủ. Đó chính là Diệp Thiên.

Người đàn ông tóc vàng đanh mắt sau đó nâng tay lên. Cơ thể của Diệp Thiên cũng bị kéo theo và từ từ nổi lên không trung.

Lúc này Diệp Thiên đã tắt thở. Cơ thể không còn chút sức mạnh nào. Hoàn toàn chìm vào im lặng. “Xem ra, cậu đã chết thật rồi!”

Người đàn ông tóc vàng nhìn thấy vẻ im lìm của Diệp Thiên thì cảm thán.

“Diệp Lăng Thiên, với một người như cậu, di thể cũng nên nhận được sự đối đãi tốt, nhưng đáng tiếc cậu lại là kẻ địch của chúng tôi!”

“Hôm nay, tôi dùng Hoàng Kim Chiến Thần Trận trấn áp cơ thể và thần hồn của cậu xuống biển, để cậu vĩnh viễn không thoát ra được.

Đúng lúc này, người đàn ông tóc vàng tập trung sức mạnh rồi hóa thành một luồng sáng màu vàng và ở gần đó xuất hiện một người khổng lồ cao to hàng trăm mét.

Người khổng lồ giống như một chiến thần đứng ngạo nghễ giữa đất trời mang theo sự uy nghiêm vô cùng. Người đàn ông tóc vàng nâng tay lên, người đàn ông khổng lồ kia cũng nâng tay lên theo và sau đó là đập mạnh xuống người Diệp Thiên.

Âm!” Bàn tay màu vàng không lô đập mạnh Diệp Thiên xuống biển. Sức mạnh không hề giảàm đi mà cứ thể để Diệp Thiên xuống tận biển sâu. Dưới chân người đàn ông tóc vàng. từừng luông sáng màu vàng hình xoắn ốc phát ra liên tiếp, cuối cùng tạo thành hai ngôi sao sáu cánh.

Đôi mắt người đàn ông tóc vàng lấp láy, hai ngón tay chặp lại như một con dao rạch một đường trên tay mình, máu tươi nhỏ xuống, hai hình ngôi sau sáu cánh hợp lại.

“Dùng máu của tôi, tiếp sức, ấn chiến thần, không bao giờ bị hủy diệt!”

“Hình thành trận pháp!”

Người này khẽ lầm bầm, cuối cùng hô to. Ngôi sao sáu cánh khổng lồ phát ra ánh sáng càng mạnh hơn, cuối cùng biến mất.

Ở sâu dưới biển, một mạng lưới màu vàng cực lớn bao lấy Diệp Thiên, nhốt cậu dưới núi lửa dưới biển và không còn nhìn thấy mặt trời đâu nữa! Làm xong mọi việc, người đàn ông tóc vàng mới bỏ đi. Người khổng lồ cũng biến mất.
 
Chương 2244


Chương 2244

“Cuộc chiến hoàng cấp lần này, tôi đã tập trung những kẻ mạnh nhất và đạt được thắng lợi, bước tới tiên môn rồi!”

“Tạm biệt nhé, đế vương bất bại!”

Người đàn ông không do dự, hóa thành luồng sáng vàng và bay về phía xa. Đêm đó, trên trạng web cao thủ quốc tế, dòng áp phích màu đỏ đậm đã gây chú ý toàn thế giới. Vị trí số một vốn thuộc về Diệp Thiên thì lúc này đã bị có thêm một thông tin hiện lên dưới tên của Diệp THiên, một từ tiếng anh đập vào mắt đám đông.

“Ngày chết! Ngày này, thế giới ngầm đều chấn động. Tất cả mọi người đều biết đế vương bất bại đã không còn. Vào ngày này, không biết có bao nhiêu kẻ địch của Diệp Thiên cảm thấy vui mừng. Còn bạn bè, người thân của cậu thì đau lòng như chết đi.

Bờ biển Thái Bình Dương, gió thổi dạt dào, hải âu vây kín. Mùi thối của cá tôm trước đó cũng đã bị những loài khác còn sống ăn hết, mọi thứ lại quay trở lại trật tự bình thường.

Đế vương bất bại từng gây chấn động thế giới có thật sự tới đây là hạ màn không?

Diệp đế vương bất bại đã bị hạ gục rồi! Thông tin này giống như virus truyền khắp thế giới. Mỗi một kẻ luyện võ ở khắp nơi đều nhận được thông tin.

Kẻ hủy diệt, chủ nhân đứng sau trang mạng cao thủ quốc tế đã công bố thông tin Diệp Thiên đã chết trong cái này cậu đấu nhau với ba hạm đội. Một tờ áp phích màu đỏ gần như chiếm trọn giao diện đã khiến cả thế giới chấn động.

Diệp Lăng Thiên thật sự chết rồi! Ngày nhận được tin tức đó, vô số những kẻ mạnh của Hoa Hạ đều cảm thán. Còn Hợp Chúng Quốc và những kẻ luyện võ của Tây Âu thì vỗ tay hoan hô đầy vui mừng.

Diệp Thiên đối với Hoa Hạ là một miếng ngọc quý ngàn năm khó tìm, là thần bảo hộ của Hoa Hạ, nhưng đối với các quốc gia phương Tây hay Hợp Chúng Quốc thì Diệp Thiên chính là ác mộng. Không biết có bao nhiêu kẻ mạnh phương Tây phải sống trong cái bóng của Diệp Thiên, sống trong sợ hãi không có hồi kết.

Giờ đây, Diệp Thiên đã không còn, tảng đá đè nặng lên đầu bọn họ đã không còn nữa.

Trong thế lực võ đạo hàng đầu đương thời, ví dụ như trại chiến thần tập trung của Hợp Chúng Quốc, ánh sáng nước Tuyết của Sa Nga, con mắt đế quốc của giáo triều Anh hay là Pháp Bang thì đều vui mừng nhảy múa.

Thời đại này, có thể nói Diệp Thiên là người báo đạo khắp thiên hạ. So với bất kỳ ai trong giới võ đạo của thế kỷ trước thì cậu đều mạnh hơn. Cậu chèn ép khiến cho bất kỳ thế lực nào trên thế giới cũng phải cúi đầu không ngóc lên được.

Mà Diệp Thiên lại thuộc về Hoa Hạ, là kẻ luyện võ của phương Đông. Một khi cuộc chiến hoàng cấp xảy ra thì tất cả mọi người đều biết rõ, một mình Diệp Thiên đủ để gây điên đảo cả cuộc chiến.

Với thực lực hiện tại của cậu, dù cậu có theo phe nào thì chắc chắn phe đó sẽ có khả năng thắng lợi cao hơn. Cậu chính là con át chủ bài của phe đó.

Giờ đây, khi Diệp Thiên không còn, Hoa Hạ mất đi một nhân vật cực kỳ mạnh, các thế lực phương Tây đương nhiên là phải vui mừng rồi.

Như vậy, thì thế cục Tây mạnh Đông yếu cũng vẫn không bị thay đổi. Cuộc chiến hoàng cấp lần này, những kẻ mạnh phương Tây gia nhập vào Tiên Môn chắc chắn sẽ nhiều hơn những kẻ mạnh của phương Đông.

Thậm chí, nếu như những kẻ mạnh phương Tây liên thủ lại cùng tấn công phương Đông thì những người được bước vào Tiên Môn sẽ chỉ còn lại phương Tây mà thôi.

Tại thủ đô, trong phòng hội nghị tổng bộ của liên minh võ thuật. Long Định Thiên với vẻ mặt u sầu trước giờ chưa từng có ngồi bất động. Bên cạnh ông, ngoài mấy vị bô lão ra  thì còn có mấy đại tướng, trong đó có cả Lương Đình Long hiển hách.

“Hợp Chúng Quốc thật quá đáng!”

Lương Long Đình đập mạnh tay xuống bàn với vẻ tức giận.

Bên cạnh ông ta còn có tướng tinh hàng đầu của quân khu phương Bắc cũng gật đầu đồng ý.
 
Chương 2245


Chương 2245

“Đúng vậy, nếu như là ở thế kỷ trước, Hợp Chúng Quốc dám đối xử với tướng tinh Long Nhận của chúng ta như vậy thì chắc chắn chúng ta sẽ tuyên chiến bằng bất cứ giá nào.

“Nhưng bây giờ, vào thời hòa bình thế này, không còn là thời bom bay đạn lửa nữa thì mình không làm vậy được, hơn nữa dù Diệp Thiên là tướng của Long Nhận nhưng lại không thuộc vào quân đội của Hoa Hạ. Chúng ta có muốn trừng phạt Hợp Chúng Quốc thì cũng không tìm được lý do chính đáng.

Mấy vị thống lĩnh cũng lắc đầu cảm thán. Đối với sự ra đi của Diệp Thiên, bọn họ cảm thấy vô cùng tiếc nuối.

Diệp Thiên là miếng ngọc vô giá của Hoa Hạ. Về sự cống hiến thì bất luận là Tẩy Tủy Đan hay là Phệ Thiên Luyện Khí Quyết mà cậu để lại cho Nam Long Nhận cũng đều là những thứ vô cùng quý giá của thời đại, gia tăng chất lượng cho sức mạnh của quân đội cũng như là mức sống của người dân.

Về võ thuật, một mình cậu có thể đảm đương được cả ngàn binh vạn mã, quét sạch hàng vạn người. Vậy mà một người anh hùng hào kiệt như vậy lại bị giết chết dưới vũ khí hiện đại của Hợp Chúng Quốc. Sau khi mấy vị tướng lão làng trong quân đội thảo luận và liên hệ với một vài người ở trung khu thì đều thống nhất quan điểm.

Đó là chấp nhận bằng mọi giá cũng phải bảo vệ bằng được bạn bè người thân của Diệp Thiên. Bất luận là nhà họ Diệp hay tập đoàn Lăng Thiên thì quan chức Hoa Hạ cũng sẽ dồn hết sức lực để bảo vệ vẹn toàn.

Đây có thể nói là chuyện cuối cùng mà quan chức Hoa Hạ có thể làm cho Diệp Thiên rồi. Sinh thời là anh hùng quốc gia thì chết đi cũng vẫn là anh hùng của quốc gia. Long Định Thiên đứng đầu liên minh võ thuật xuất hiện trong buổi hội nghị nhưng từ đầu đến cuối không nói gì, chỉ chờ đợi kết luận.

Điều mà ông ấy đang suy nghĩ chính là cuộc chiến hoàng cấp sắp xảy ra. Bởi vì Diệp Thiên đã ra đi thì thế cục của giới võ đạo đã hoàn toàn bị sụp đổ. Giờ đây,ông chỉ hi vọng một cơ hội xảy ra.

Một khi tiểu thế giới đổ bộ thì cũng chính là ngày mà cuộc chiến hoàng cấp bắt đầu. Khi đó thế gian sẽ chẳng còn là thiên đường nữa. Hợp Chúng Quốc, chiến thần điện Galitan của phương Bắc là tổ chức bảo vệ của Họp Chúng Quốc sẽ tập trung tạo thành một đại bản doanh cực lớn.

Đó cũng là thánh địa đầu tiên của Hợp Chúng Quốc. Mỗi một đời tổng thống thì đều sẽ tới đây một lần, không có ai nằm ngoài ngoại lệ.

Ở một nơi sâu thẳm trong Chiến Thần Điện Galitan, một cô gái xinh đẹp đang ngồi khoanh chân trên mặt đất. Xung quanh cô gái này là một ngôi sau sáu cánh cỡ nhỏ phát ra ánh sáng kỳ lạ tạo thành một kết giới không kẽ hở và không thể phá vỡ.

Cô gái chính là Hoa Lộng Ảnh bị trại tập trung chiến thần bắt giữ. Cô mặc đồ mà trắng, khuôn mặt không hề để lộ vẻ hoảng sợ mà vô cùng điềm tĩnh. Cô đang nhắm mắt luyện khí, không hề quan tâm tới những chuyện xảy ra xung quanh.

Đúng lúc này, cánh cửa nặng nề được đẩy ra. Một bóng hình lao vào nhưng Hoa Lộng Ảnh vẫn nhắm mắt, không hề phản ứng lại.

“Cô Hoa!”

Một người thanh niên tóc vàng bước vào, chắp tay sau lưng nhìn chăm chăm vào làn da trắng nõn của Hoa Lộng Ảnh và đôi mắt thì ánh lên vẻ khao khát.

Đây chính là người luyện võ vương cấp trước đó đã đưa Hoa Lộng Ảnh từ đại học Havard về đây.

Hoa Lộng Ảnh chẳng buồn quan tâm, chỉ chăm chú luyện khí, người thanh niên khẽ mỉm cười.

“Cô Hoa, tôi biết cô không quan tâm tới tôi, nhưng lần này tôi tới là để báo cho cô một tin tốt lành!”

“Cô có thể rời đi rồi, tiếp theo cô có thể về Hoa Hạ hoặc là ở lại Hợp Chúng Quốc đều do cô quyết định!”

Nghe thấy vậy, Hoa Lộng Ảnh mới mở mắt ra.

Cô không hề tỏ ra vui mừng mà chỉ tỏ vẻ điềm nhiên: “Các người thả tôi à?”
 
Chương 2246


Chương 2246

“Anh Diệp Thiên vẫn chưa tới, mục đích của các người vẫn chưa đạt được đúng không?”

“Không, mục đích của chúng tôi đã đạt được rồi!’

Người thanh niên tóc vàng cười thản nhiên và giơ tay lên. Một luồng sáng hiện ra, một phân làm sáu rồi tạo thành sáu điểm.

Trận pháp được phá bỏ. Lúc này Hoa Lộng Ảnh mới tin đối phương thật sự đã thả cô ra.

Cô đứng dậy, hỏi với vẻ nghi ngờ: “Mục đích của các người đạt được rồi sao?”

“Anh ấy đã tới rồi?”

“Anh ấy đang ở đâu?”

Người thanh niên tóc vàng nghe thấy vậy nhưng không trả lời mà quay người bỏ đi.

“Đáp án của câu hỏi này cô tự tìm đi!”

Nói xong người thanh niên hơi dừng lại rồi tiếp tục: “Phải rồi, hôm nay thả cô ra không phải là ý của tôi mà còn là ý của sư phụ tôi nữa!”

“Ông ấy nói, Diệp Lăng Thiên từng là số một thế giới, cô là vợ chưa cưới của cậu ấy thì cũng cần phải tôn trọng nên tôi phụng mệnh thả cô đi!”

“Đi đi, cô tự do rồi!”

Vừa dứt lời thì người thanh niên đã biến mất.

“Đã từng là số một thế giới sao?”

Hoa Lộng Ảnh vô cùng thông mình, chỉ trong nháy mắt cô đã nắm bắt được điểm mấu chốt trong lời nói của người thanh niên,.

Diệp Thiên vốn là số một thế giới, sao mới có mấy ngày trôi qua mà trở thành ‘đã’ vậy?

Từ ”đã’  thể hiện cho quá khứ. Lẽ nào…nghĩ tới đây cô cảm thấy run rẩy và nhanh chóng lao ra khỏi Chiến Thần Điện Galitan.

Nửa tiếng sau, Hoa Lộng Ảnh như phát điên.Cô thuê một chiếc ca nô, mang theo mấy thùng dầu lao ra biển về hướng đảo Gilbert.

“Không thể nào, tuyệt đối không thể” Anh Thiên, sao anh có thể chết chic?” Cô lái chiếc cano, mặc kệ sóng nước bắn lên tung tóe khiến cơ thể ướt nhẹp, cô c thế lao đi với đôi mắt đô au.

Cô không tin Diệp Thiên lại chết. Cô lái gần bảy tiếng đồng hồ cho tới khi hết cạn mấy thùng dầu thì mới tới được hòn đảo. Và đó cũng chính là nơi diễn ra trận chiến giữa siêu nhân màu xanh với hạm đội của Hợp Chúng Quốc như được miêu tả trên mạng.

Đập vào mắt là quang cảnh thê lương. Vô số xác cá tôm với mùi thối rữa bốc lên nhưng cô không buồn quan tâm, cứ thế lao ra và gào khóc.

“Anh Thiên, anh ra đây, mau ra đây!”

“Anh đã hứa với em sẽ để em sống một đời phồn hoa cơ mà?”

“Sao anh lại chết? Sao anh có thể chết chứ?”

“Anh ra đây, Tiểu Ảnh tới tìm anh rồi, anh mau ra đây!”

Bên bờ Thái Bình Dương, Hoa Lộng Ảnh gào khóc thảm thiết. Giọng cô vang vọng, nhưng đáp lại cô chỉ có tiếng sóng nước lạnh lùng.

Không biết là cô đã tìm bao nhiều lâu, khóc bao nhiều lần tới mức cổ họng khản đặc và nước mắt cũng đã cạn thì mới bất lực nằm ra cano, để mặc cho sóng gió thổi tới. Cô đã hoàn toàn tuyệt vọng rồi.

“Không!”

Không biết đã trôi qua bao lâu, Hoa Lộng Ảnh đột nhiên ngồi dậy. Đôi mắt thê lương ánh lên vẻ kiên định.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom