Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!
Chương 2873


Nguỵ Quốc Đào lúc này cũng hoàn toàn xé toang lớp mặt nạ, không chút khách khí uy hiếp.

 

Long Nguyệt và Long Hình đồng loạt quay đầu nhìn về phía Tiêu Chính Văn, Tiêu Chính Văn lại chỉ đáp lại bằng một nụ cười lạnh lùng.

 

Đúng vào lúc này, chuông điện thoại của Tiêu Chính Văn đột nhiên vang lên.

 

Anh cúi đầu nhìn, cái tên trên màn hình hiển thị lại là Tần Vũ!

 

Tiêu Chính Văn không khỏi nhíu mày, sau đó tách khỏi đám đông, đi tới một góc không có người rồi mới bấm nghe: “Anh Tần, anh tìm tôi?”

 

“Ôi chao, cậu Tiêu, xảy ra chuyện rồi, tôi gọi cho cậu không dưới một trăm cuộc điện thoại, sao cứ luôn ở ngoài vùng phủ sóng thế!”, Tần Vũ nói với vẻ sốt ruột.

 

“Sao thế?”

 

Tiêu Chính Văn nhíu mày hỏi.

 

“Không ổn rồi, con đường dẫn tới vùng ngoài lãnh thổ xuất hiện một đám đông những kẻ mặc áo đen, nghe nói những người này đều là huyết tộc của vùng ngoài lãnh thổ! Hơn nữa, bọn chúng còn mang theo cả thú dữ của vùng ngoài lãnh thổ cùng trở về thế tục!”

 

Huyết tộc vùng ngoài lãnh thổ?

 

Tiêu Chính Văn nghe xong mấy chữ này thì trong lòng không khỏi trầm xuống!

 

Những người này không phải là quỷ hút máu như trong lời đồn mà là một đám người hung ác tu luyện tà pháp và coi trời bằng vung.

 

Tất cả thế gia và tông môn của vùng ngoài lãnh thổ đều lấy huyết tộc ra để hình dung về những võ giả đam mê chém giết này!

 

“Tình hình nghiêm trọng không?”

 

Tiêu Chính Văn trầm giọng hỏi.

 

“Ôi, tạm thời thì ổn định hơn một chút, chỉ là không biết lúc nào sẽ lại xảy ra đại loạn!”

 

Tần Vũ vừa thở dài vừa thuật lại vắn tắt một lượt sự tình phát sinh trong hai ngày gần đây cho Tiêu Chính Văn nghe.

 

Vào ngày thứ hai kể từ lúc Tiêu Chính Văn rời khỏi Hoa Quốc, một đám người mặc đồ đen đột nhiên xông vào trong lãnh thổ Hoa Quốc.

 

Ngay lập tức ra tay với quân đội phòng ngự biên giới, không chỉ có một doanh trại bảo vệ biên giới bị đám người mặc đồ đen này tàn sát mà mười mấy thôn xóm xung quanh cũng bị giết hết sạch!

 

Chuyện này vẫn chưa được điều tra rõ, năm đại danh sơn cũng có tin dữ.

 

Một cao thủ cấp phó viện trưởng của Thiên Sơn bị bốn người thần bí bao vây tấn công, tình trạng lúc chết hết sức thảm thương, máu trên người đều bị rút cạn, hoá thành một bộ xương khô ngay tại chỗ!

 

Hơn nữa, Hằng Sơn trước đây bị Tiêu Chính Văn san phẳng, lúc này đã bị đám người thần bí này chiếm cứ và trở thành cứ điểm của bọn họ!

 

Ngay cả phạm vi mấy chục dặm xung quanh Hoa Sơn cũng chìm trong biển sương màu máu, dù là ngày hay đêm thì cũng vang lên tiếng gào khóc không ngừng, người dân ở vùng lân cận đã đồng loạt bỏ đi hết rồi.

 

“Anh đang nói Hằng Sơn và Hoa Sơn đã bị bọn chúng chiếm cứ hết rồi ư?”

 

Tiêu Chính Văn nhíu mày hỏi.

 

“Không sai, nghe nói những người này còn giết cả tới Dược Vương Cốc, dược sư Hoàng liều mạng chống trả, cuối cùng bị trọng thương thì mới tạm gọi là đánh cho bọn chúng rút đi được, thế nhưng Dược Vương Cốc cũng tổn thất vô cùng nghiêm trọng!”

 

Tần Vũ nói tới đây thì không khỏi nghẹn ngào.
 
Chương 2874


Thật ra đại loạn ở thế tục không chỉ có như vậy, rất nhiều thế gia lớn cũng bị đám người mặc đồ đen này công kích, ngay cả nhà họ Trương ở Thiên Sơn thì cũng rơi vào nguy hiểm!

 

Nếu như không phải Thiên Sơn dồn toàn lực tương trợ nhà họ Trương thì giờ phút này nhà họ Trương đã không còn tồn tại từ lâu rồi.

 

Ngay cả các tông môn lớn như Võ Thần Tông cũng bị đám người mặc đồ đen này tiến công.

 

Trong số này, chỉ có Võ Thần Tông là dễ dàng đánh tan sự xâm phạm của đám người mặc đồ đen.

 

Những tông môn khác thì gần như đều không có ngoại lệ, tất cả đều chìm trong những trận chiến gian khổ!

 

Thậm chí có không ít tông môn còn bị đám người mặc đồ đen này chiếm cứ, ngay cả đệ tử tông môn cũng bị thu phục hết toàn bộ!

 

Có thể nói, chỉ trong vòng mấy ngày ngắn ngủi, không chỉ có Hoa Quốc mà gần như các nơi trên thế giới đều đã chìm trong sự hỗn loạn.

 

Đặc biệt là nước Vy Hào vừa mới bị “cắt xén” cả võ tông thì dường như không còn chút sức đối kháng nào nữa, tất cả đã rơi vào tay chúng chỉ trong một đêm.

 

Không ít người Vy Hào còn biến mất hết ngay trong đêm, thậm chí còn có lời đồn nói rằng những người mặc đồ đen này đã coi người Vy Hào như là đồ ăn mà ăn sạch hết toàn bộ!

 

Ngay lập tức, các nơi trên thế giới đều không ngừng đồn thổi, hơn nữa tại một thành phố lớn một nhân khẩu đạt tới hàng triệu người của Phi Lục thì cũng thất thủ hết toàn bộ chỉ trong vòng một đêm.

 

Mễ Quốc ở Mỹ Lục cũng bị đám người mặc đồ đen tấn công, triển khai chém giết đẫm máu, vô số vệ tinh đều chụp được những cảnh tượng hết sức thảm thương.

 

Ngay lập tức, cả thế tục đều bị chấn động.

 

Vào ngày xảy ra chuyện, Tần Vũ đã ngay lập tức liên lạc với Tiêu Chính Văn.

 

Đáng tiếc là khi đó Tiêu Chính Văn đã vào thánh vực nên căn bản không có tín hiệu điện thoại!

 

Nếu như không phải khi trước Tiêu Chính Văn phá vỡ những quy tắc ở đây thì cho tới bây giờ e rằng Tần Vũ vẫn chẳng thể gọi điện được cho anh!

 

“Hoa Quốc đã rơi vào hỗn loạn ư?”

 

Tiêu Chính Văn nhíu mày hỏi.

 

Tần Vũ khẽ lắc đầu nói: “Tạm thời Hoa Quốc vẫn coi như an toàn, năm đại danh sơn ngoại trừ Hằng Sơn và Hoa Sơn ra thì đều đã ngăn chặn được sự tiến công của đám người này, hơn nữa nhà họ Trương và nhà họ Lý cũng bình an vô sự!”

 

“Sự tiến công vào Võ Thần Tông và Dược Vương Cốc cũng lần lượt bị dẹp tan, tạm thời thì Hoa Quốc vẫn coi như an toàn, sau khi đám người mặc đồ đen này chiếm lĩnh được tông môn của mấy võ tông thì không còn gây thêm chuyện nữa!”

 

“Thế nhưng tôi cảm thấy dường như bọn chúng vẫn có âm mưu lớn hơn!”

 

Nói thật thì sự tĩnh lặng trước trận đại chiến này mới khiến cho Tần Vũ lo lắng nhất.

 

Hoa Quốc có thể nói là một trong số ít những quốc gia trên thế giới có thể ngăn chặn toàn diện được sự xâm phạm của đám người mặc đồ đen.

 

Giống như một số nước nhỏ thì đã trực tiếp bị đám người mặc đồ đen chiếm lĩnh và cho tắm máu luôn rồi!

 

Đặc biệt là nước Bổng ngay sát cạnh Hoa Quốc, ngoại trừ một số thanh niên được giữ lại làm cu li ra thì gần như cả nước đều đã bị giết hết sạch sẽ.

 

Hơn nữa, vào lúc chưa bị xâm lược thì những quốc gia này cũng không khoanh tay chờ chết, thậm chí nước Bổng và nước Vy Hào còn cử ra toàn bộ bộ đội tinh nhuệ của mình đi tới ứng chiến.

 

Kết quả chưa tới một tiếng đồng hồ, toàn quân đã bị tiêu diệt!

 

Thông qua tư liệu hình ảnh mà vệ tinh gửi về, tất cả vũ khí nóng căn bản không thể tạo ra bất kỳ tổn hại gì với đối phương.

 

Nếu như còn không liên lạc được với Tiêu Chính Văn thì Tần Vũ sắp sửa cuống tới phát điên luôn rồi!

 

“Ừ, nếu là như vậy, trước khi quyết chiến diễn ra chắc chắn sẽ có một khoảng thời gian tĩnh lặng, tôi nhất định sẽ trở về nhanh nhất có thể!”

 

Nói xong, Tiêu Chính Văn cúp máy.

 

Mấy huyết tộc này có lẽ là cường giả vùng ngoài lãnh thổ, hoặc là do Thiên Đạo Minh Ước cố ý thả ra.

 

Nếu không, vùng ngoài lãnh thổ có nhiều cao thủ như thế, sao có thể thả cho bọn chúng trở về thế tục?

 

“Xem ra kế hoạch khi trước của chúng ta buộc phải thay đổi đôi chút rồi!”

 

Tiêu Chính Văn nói rồi lấy hai bình thuốc nhỏ ra từ trên người, đưa cho hai người Long Nguyệt và Long Hình.

 

Ban đầu, Tiêu Chính Văn còn định để cho hai người bọn họ rèn luyện thêm một khoảng thời gian nữa ở thánh vực, tích luỹ một số kinh nghiệm chiến đấu, nhân tiện từ từ nâng cao cảnh giới.

 

Thế nhưng sau khi xảy ra chuyện này, Tiêu Chính Văn buộc phải thay đổi kế hoạch ban đầu của mình, để cho Long Hình và Long Nguyệt mau chóng nâng cao cảnh giới, kết thúc sự phân tranh trong thánh vực một cách nhanh nhất!

 

“Long Vương, xảy ra chuyện gì vậy?”

 

Long Hình đi tới trước mặt Tiêu Chính Văn rồi nhỏ giọng hỏi.

 

“Không ít huyết tộc từ vùng ngoài lãnh thổ trở về thế giới thế tục, bây giờ đã gây ra đại loạn trên thế giới rồi! Có điều Hoa Quốc tạm thời vẫn coi như bình lặng, dù là như vậy thì chúng ta vẫn buộc phải nhanh chóng giải quyết sự phân tranh ở đây và trở về thế tục sớm một chút!”

 

Tiêu Chính Văn nói xong thì bay lên trên không, hướng về phía khách sạn.

 

Long Hình và Long Nguyệt đưa mắt nhìn nhau, sau đó cũng theo Tiêu Chính Văn trở về khách sạn với vẻ mặt nghiêm trọng.

 

Sau khi trở về khách sạn, Tiêu Chính Văn lại để cho Long Hình và Long Nguyệt uống hết số Phá Thần Đan kia, đồng thời giúp hai người họ tiếp tục đột phá cảnh giới.

 

Cùng lúc này, Tiêu Chính Văn cũng đang áp chế cảnh giới của bản thân, cùng với hai người Long Hình và Long Nguyệt khởi động mô hình đột phá liên tiếp!

 

Cùng với một tiếng vang kinh thiên động địa, cả bầu trời thánh vực đều loé lên vô số tia sét!

 

Cả bầu trời đều biến thành sắc tím đỏ, hơn nữa mặt đất cũng chấn động theo, những dãy núi xung quanh cũng phát ra những tiếng vang ầm ầm!

 

Mặc dù quy tắc của thánh vực đã bị thay đổi từ lâu, thế nhưng thánh vực vẫn là một không gian bên ngoài nghiêm cấm đột phá cảnh giới!

 

Mấy người Tiêu Chính Văn tiến hành đột phá trắng trợn như vậy đương nhiên sẽ dẫn tới hiện tượng dị thường!

 

Đặc biệt là khi ba người gần như đồng thời đột phá cùng một bậc cảnh giới thì càng khiến cho nơi này trở nên chấn động!

 

Vào lúc mọi người đồng loạt phát ra những tiếng kinh hô nghi hoặc, một vòng xoáy cực đại đã được hình thành trên bầu trời, bên trong trung tâm vòng xoáy là vô số tia sét màu tím đang đan chéo vào nhau bên trong tầng mây!

 

Thậm chí có rất nhiều cây cổ thụ cao chọc trời cũng bị nhổ lên tận gốc rồi hút thẳng lên trên không trung!

 

“Lá gan lớn quá, thật sự coi nhà họ Nguỵ chúng ta là vật làm cảnh hay sao?”

 

Hai mắt Nguỵ Quốc Đào gần như sắp phun ra lửa, rõ ràng lúc này ông ta đã thật sự nổi điên rồi!

 

Lần trước mấy người Tiêu Chính Văn đã gây ra ồn ào rất lớn bên trong thánh vực.

 

Thế nhưng vừa mới chớp mắt một cái đã lại phá vỡ quy định của thánh vực thêm lần nữa!

 

Rõ ràng mấy người Tiêu Chính Văn căn bản không coi mấy thế lực lớn trong thánh vực ra gì!

 

Nếu như còn không dằn mặt bọn chúng thì e rằng sau này thánh vực sẽ không còn ngày nào được yên ổn nữa!

 

Nhìn thấy hiện tượng dị thường khủng bố phía chân trời, Chu Thuỵ Chân và Khổng Tuyên cũng không khỏi ngẩn ra!

 

“Lẽ nào mấy người Tiêu Chính Văn lại đang đột phá?”

 

Chu Thuỵ Chân cau mày, nhìn về phía lôi vân màu tím và vòng xoáy cực đại phía chân trời kia với vẻ mặt khó hiểu!

 

Ngay cả ông Đồng cũng lộ ra vẻ mặt nghiêm trọng, nếu như nói trước đây thực lực của mấy người Tiêu Chính Văn căn bản chẳng đáng là gì, thế nhưng vào lúc Tiêu Chính Văn đặt chân lên cảnh giới Nhân Vương cấp hai thì sự việc đã hoàn toàn khác!

 

Thánh vực quả thực không phải là thế tục, thế nhưng cao thủ ở cảnh giới Nhân Vương cấp hai trở lên thì vẫn chỉ có hạn.

 

Không chỉ có Chu Thuỵ Chân lộ ra vẻ nghiêm trọng, ngay cả Theodore cũng không khỏi đưa ánh mắt hướng về phía khách sạn mà mấy người Tiêu Chính Văn đang ở!

 

“Lẽ nào trước đây chúng ta đều sai rồi hay sao?”

 

Theodore trầm ngâm nói.

 

Mà lúc này, thành phố Thiên Nam đang ở vào nơi trung tâm nhất của cơn bão tố.

 

Một lực hút rất lớn không chỉ hút cây cối lên trên không trung mà thậm chí không ít những toà nhà cao tầng cũng bị hút cả móng nhà lên theo.

 

“Người đâu!”

 

Sau tiếng gầm lên phẫn nộ của Nguỵ Quốc Đào, mười mấy cao thủ nhà họ Nguỵ đồng loạt bày ra khí thế kinh người, mười mấy trụ ánh sáng lập tức bay vút lên trên cao từ bên trong biệt thự nhà họ Nguỵ, hướng thẳng về phía khách sạn kia.

 

Mặc dù bây giờ vẫn là buổi chiều, thế nhưng mây đen bất tận trên bầu trời đã hoàn toàn che lấp hết ánh mặt trời, không ít nơi thậm chí còn tối như đêm đen!

 

Vậy nên mười mấy trụ ánh sáng này chợt trở nên cực kỳ chói mắt.

 

“Gia chủ, chúng tôi…”

 

“Giết, giết sạch hết mấy kẻ điên cuồng làm nhũng loạn thánh vực đó đi!”

 

Nguỵ Quốc Đào nhảy vọt một bước, xuất hiện trong hư không.

 

Mà mười mấy bóng người sau lưng ông ta cũng bay về phía khách sạn nơi mấy người Tiêu Chính Văn đang ở với tốc độ kinh người!

 

Nhìn thấy mấy người Nguỵ Quốc Đào chém giết về phía khách sạn, Chu Thuỵ Chân cười lạnh lùng, nói: “Hừ, đúng là không biết tốt xấu, dám đột phá bên trong thánh vực thì cũng chẳng khác gì tự tìm đường chết!”

 

Nói xong hắn phất ống tay áo, quay người trở vào bên trong chờ tin vui.

 

Ở một nơi khác, Nguỵ Quốc Đào bừng bừng lửa giận đích thân dẫn mười mấy cao thủ nhà họ Nguỵ bay tới khoảng trời bên trên khách sạn chỉ trong nháy mắt!

 

Lúc này, Tiêu Chính Văn cũng nhảy vọt một bước, bay lên trên bầu trời nhìn về phía mấy người nhà họ Nguỵ ở nơi xa.

 

Sự đối đầu của đôi bên rất nhanh đã thu hút sự chú ý của vô số người.

 

Phải biết rằng, người ra tay lần này là Nguỵ Quốc Đào!

 

Mặc dù thực lực của ông ta không phải là cao nhất ở trong thánh vực, thế nhưng sau lưng ông ta là cao thủ số ở thánh vực – Thiên Hành!

 

Dù là mấy người Theodore và Chu Thuỵ Chân thì cũng không dám tuỳ tiện động tới Thiên Hành.

 

Mà Tiêu Chính Văn chỉ vừa mới tới, đối diện với đao binh của Nguỵ Quốc Đào thì có khác gì với việc tìm chết đâu cơ chứ!

 

Chỉ trong nháy mắt, Tiêu Chính Văn đã bị mười mấy cao thủ bao vây xung quanh!

 

“Giết! Giết chết bất luận tội!”

 

Nguỵ Quốc Đào dùng tay chỉ vào Tiêu Chính Văn, phẫn nộ gầm lên một tiếng.

 

“Soạt soạt soạt!”

 

Mấy chục tia sáng gần như lao về phía Tiêu Chính Văn cùng một lúc!
 
Chương 2875


Ngay tức thì, đao quang kiếm ảnh, vô số luồng khí tức bức người cứ thế lao thẳng về phía Tiêu Chính Văn.

 

Mấy chục cao thủ tuyệt đỉnh của nhà họ Nguỵ gần như bao vây tấn công Tiêu Chính Văn cùng một lúc!

 

Sát khí khủng bố như vậy, ngay cả mấy người Chu Thuỵ Chân cũng không tránh khỏi kinh ngạc!

 

Mặc dù tính cách của Chu Thuỵ Chân hết sức cao ngạo, thế nhưng hắn đã tự hỏi chính mình, nếu đổi lại hắn là Tiêu Chính Văn đang ở trong vòng vây kia thì cũng chưa chắc đã có thể bình an rút lui!

 

Đã mấy trăm năm rồi trận đại chiến ở cấp độ này chưa từng xuất hiện lại.

 

Dù gì sau khi đạt tới cảnh giới Nhân Vương, mọi người đều thầm lặng tuân thủ một quy định bất thành văn!

 

Đó chính là những vấn đề có thể dùng gia thế hoặc quan hệ để giải quyết với nhau thì tuyệt đối sẽ không ra tay chém giết!

 

Dù gì tới được cảnh giới như của bọn họ đã không còn là thứ mà cảnh giới Thiên Thần hay là Bán Bộ Nhân Vương có thể so bì được nữa rồi, một khi lực phá hoại kinh thiên đó hoàn toàn được thả ra thì sẽ chẳng có lợi với bất cứ một ai!

 

“Theo tôi thấy, tám, chín phần Nguỵ Quốc Đào đang muốn nhân cơ hội này để giết chết Tiêu Chính Văn, sau đó chiếm đoạt hai bộ bí trận kia!”

 

Khổng Tuyên lạnh lùng nhìn về phía trung tâm bão tố, nói với vẻ suy tư.

 

Với thực lực của nhà họ Nguỵ, đối phó với một Tiêu Chính Văn ở cảnh giới Nhân Vương cấp một mà cần dùng tới nhiều binh lực như vậy hay sao?

 

Triển khai thế trận khủng khiếp như vậy, chẳng qua chính là vì không muốn để cho người ngoài nhúng tay vào chuyện này mà thôi!

 

“Hừ, cứ mơ đi, Tiêu Chính Văn không chết thì thôi, chỉ cần Tiêu Chính Văn chết, Theodore sẽ tự tìm tới đây nhanh thôi, tới lúc đó chúng ta cũng có thể tuỳ cơ mà hành động!”

 

“Lợi ích đương nhiên phải chia cho mọi người cùng hưởng, sao có thể để cho nhà họ Nguỵ độc chiếm!”

 

Chu Thuỵ Chân lạnh lùng bật cười.

 

Hắn cũng chưa từng có ý nghĩ giống như vậy, chỉ là ý đồ của Chu Thuỵ Chân thâm sâu hơn chút mà thôi.

 

Dù gì nơi này cũng là thánh vực chứ không phải vùng ngoài lãnh thổ.

 

Có một số chuyện vẫn phải dựa theo quy tắc, nếu như lật mặt hết thì mọi người đều không ai được lợi!

 

Lúc này, Tiêu Chính Văn đứng giữa trung tâm bão tố vẫn bình tĩnh tới dị thường, đôi mắt trong veo kia không chút gợn sóng.

 

Hai con mắt đó giống như ánh sao giữa màn đêm, loé lên những tia sáng kỳ dị!

 

Vào lúc đám người đó lao về phía Tiêu Chính Văn, khí tức khắp người Tiêu Chính Văn cũng lập tức biến đổi, nhiệt độ trong phạm vi một trăm dặm đột nhiên hạ xuống mấy chục độ!

 

Lần này là nhiệt độ thật sự đang hạ xuống!

 

Thậm chí ngay cả mặt đất cũng kết thành bông tuyết lấp lánh!

 

Cùng lúc này, khí tức của Tiêu Chính Văn cũng dâng lên từ dưới bàn chân của anh.

 

Tiêu Chính Văn giống như một thiên thần hạ phàm, lạnh lùng nhìn về phía mấy chục cao thủ đang lao tới muốn giết mình!

 

“Cút!”

 

Cùng với một tiếng gầm như tiếng sấm kinh thiên, mấy chục tia sáng kỳ dị bị tiếng gầm này làm cho chấn động tới độ lùi ra sau!

 

Một cao thủ ở cảnh giới Nhân Vương cấp hai trong số đó, bởi vì ở quá gần Tiêu Chính Văn mà đã bị sóng âm tạt thẳng mặt, chấn động tới độ hộc máu bay thẳng ra xa!

 

Chỉ thấy tia máu đó rơi xuống trần thế từ trên bầu trời cao, cùng với một tiếng vang lớn, vô số bụi máu lập tức tản ra!

 

Cao thủ ở cảnh giới Nhân Vương cấp hai đó đã bị một chữ “cút” của Tiêu Chính Văn làm cho thành vụn thịt!

 

“Tiêu Chính Văn! Cậu dám giết người nhà họ Nguỵ chúng tôi sao?”

 

Nhìn thấy một cao thủ ở cảnh giới Nhân Vương cấp hai chết trong tay Tiêu Chính Văn chỉ trong nháy mắt, Nguỵ Quốc Đào gần như trợn trừng hai mắt!

 

Chỉ là cái chết của cao thủ ở cảnh giới Nhân Vương cấp hai đó vẫn không khiến cho Nguỵ Quốc Đào cảm thấy sợ hãi dù chỉ một chút!

 

Lúc này, Tiêu Chính Văn đã ở trong sự bao vây công kích của mười mấy cao thủ nhà họ Nguỵ, dù là cao thủ ở cảnh giới Nhân Vương cấp ba thì chắc chắn cũng sẽ phải chết!

 

Mà biểu cảm của Tiêu Chính Văn thì vẫn vô cùng bình tĩnh.

 

Lúc này, một lực lớn vô hình bao trùm khắp người Tiêu Chính Văn, một tia sét màu tím to như xe lửa trực tiếp giáng xuống từ trên bầu trời!

 

Ầm!

 

Cùng với một tiếng vang lớn kinh thiên động địa, Tiêu Chính Văn lại đột phá thêm lần nữa rồi!

 

Nhân Vương cấp ba!

 

Chỉ là khí tức bên trong cơ thể Tiêu Chính Văn thì vẫn đang bộc phát, khí thế không ngừng mạnh hơn!

 

“Mau giết hắn đi, không thể để hắn đột phá thêm lần nữa!”

 

Vừa nói, lại có thêm một cường giả đỉnh cao ở cảnh giới Nhân Vương cấp hai chĩa thanh kiếm dài trong tay về phía Tiêu Chính Văn!

 

Chỉ thấy trên thân kiếm của hắn đen ngòm như mực, lấp loáng ẩn hiện sắc máu!

 

Loại trận pháp này, Tiêu Chính Văn từng nhìn thấy bên trong Thiên Sơn Thư Lục, có thể nói, quá trình tu luyện loại trận pháp này gần như khiến cho người ta căm phẫn!

 

Cần phải tắm bằng máu người mỗi ngày, hơn nữa phải là máu tươi của những đứa trẻ vừa mới chào đời, còn cần phải dùng máu tươi của trẻ con nam nữ nuôi kiếm mỗi ngày, nếu không căn bản chẳng thể luyện thành được!

 

Vậy nên từ cả nghìn năm trước đã bị cấm!

 

Thế nhưng đồng thời, loại trận pháp dựa trên mấy người này một khi luyện thành thì sẽ có uy lực rất lớn, gần như là vô địch!

 

Nhìn thấy ánh sáng màu đỏ máu kia lao thẳng về phía ngực của Tiêu Chính Văn, thế nhưng không để cho ánh sáng máu tà đạo đó lại gần, Tiêu Chính Văn đã vung tay lên ném ra con dao quân đội năm cạnh!

 

Đối diện với kẻ tàn nhẫn vô nhân đạo này, Tiêu Chính Văn căn bản sẽ không nương tay!

 

Chỉ thấy một tia sáng màu bạc loé lên, hư ảnh của một con rồng lớn màu bạc lao mạnh ra cùng với con dao quân đội năm cạnh!

 

Ngay sau đó, dưới chân Tiêu Chính Văn đồng thời xuất hiện một hình thái cực âm dương cực lớn, chuyển động với tốc độ rất nhanh, điên cuồng hút hết sức sống ở xung quanh!

 

“Gừ!”

 

Khi tiếng rồng ngâm vang lên, một con rồng màu đỏ đột nhiên xuất hiện ngay sau lưng Tiêu Chính Văn!

 

Chân Tiêu Chính Văn đạp hình thái cực âm dương, bên cạnh là một con rồng lớn màu trắng, mắt nhìn thẳng vào mắt rồng, sau lưng là một con rồng lớn màu đỏ, anh cao ngạo đứng đỏ giống như một thiên thần hạ phàm!

 

“Hừ! Vậy mà tên này đã dung hợp được ba trái tim rồng rồi ư?”

 

Phía xa, Chu Thuỵ Chân nhìn thấy tất cả cảnh tượng này cũng lộ ra vẻ kinh ngạc!

 

Thân là thế tử, đặc biệt là thế tử hoàng gia, sao hắn lại không biết tới tính quan trọng của trái tim rồng?

 

Hơn nữa, người có thể dung hợp được trái tim rồng, thực lực gần như đều mạnh tới vô hạn.

 

Không nói là vô địch trong cùng cấp bậc thì cũng tương đương như thế!

 

Đúng vào lúc này, con dao quân đội năm cạnh mang theo tia sáng khủng bố lao thẳng về phía cao thủ Nhân Vương cấp hai kia!

 

Ánh sáng màu bạc va vào một chỗ với ánh sáng màu máu tà đạo kia, tia sáng tà đạo đó đột nhiên giống như băng tuyết dưới ánh trời, tan ra chỉ trong nháy mắt!

 

Cao thủ ở cảnh giới Nhân Vương cấp hai đó thậm chí còn chưa hoàn hồn trở lại đã bị con dao quân đội năm cạnh đó đâm xuyên qua ngực!

 

“Phập!”

 

Khi một tiếng vang lớn truyền tới, trước ngực của hắn trực tiếp xuất hiện một cái lỗ máu to như ống nước, máu tươi cứ thế rơi từ trên không trung xuống!

 

Tất cả mọi người đều không khỏi kinh ngạc!

 

“Sau khi dung hợp trái tim rồng, chiến lực quả nhiên không hề tầm thường!”

 

Chu Thuỵ Chân nhíu mày, trầm giọng nói.

 

Mặc dù Tiêu Chính Văn đã ở cảnh giới Nhân Vương cấp ba, thế nhưng chỉ cần một đòn đã dồn cao thủ ở cảnh giới Nhân Vương cấp hai vào chỗ chết, thực lực này cũng quá khủng bố!

 

Thấy chiến lực này của Tiêu Chính Văn, ngay cả Nguỵ Quốc Đào cũng sợ tới độ mặt không còn sắc máu!

 

Sau khi ngây ra ba giây, ông ta mới nói với những người còn lại: “Mọi người cùng xông lên, tuyệt đối không được thả cho hắn đi!”

 

“Đúng, bắt buộc phải giết hắn, nếu không hậu hoạ sẽ khôn lường!”

 

“Mọi người cùng xông lên!”

 

Ngay tức thì, mười mấy luồng khí tức ác liệt lại khoá chặt lấy Tiêu Chính Văn, mọi người cùng giơ đao kiếm lên, tiếng hô giết chấn động cả trời đất!

 

“Hừ, dù anh đã dung hợp được ba trái tim rồng, thế nhưng với cảnh giới của anh mà cũng dám khiêu chiến với nhiều cao thủ như vậy, thật đúng là không coi cường giả của thánh vực ra gì!”

 

Tiếng châm biếm của Khổng Tuyên từ xa truyền lại, vang vọng khắp cả thành phố Thiên Nam!

 

“Cao thủ? Thực sự xin lỗi, ở trong mắt tôi, bọn chúng chỉ như con kiến!”

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng cười khẩy, ánh mắt lạnh tanh quét qua gương mặt của đám người nhà họ Nguỵ, trong ánh mắt ngập tràn sát khí!

 

“Con kiến? Hừ, cậu coi nơi này là thế tục đấy à? Mười mấy người chúng tôi đều là cao thủ ở cảnh giới Nhân Vương cấp hai, dù cậu là Nhân Vương cấp ba thì cũng chết chắc!”

 

Nguỵ Quốc Đào hừ một tiếng, cuối cùng cũng đã đích thân ra tay!

 

Dù Tiêu Chính Văn đã dung hợp được ba trái tim rồng thì đã sao?

 

Dù trái tim rồng mạnh thật, thế nhưng nó cũng cần sự tích luỹ của thời gian!

 

Với tuổi tác của Tiêu Chính Văn, cậu ta nào có thời gian để cảm nhận được ý chí của trái tim rồng và Long Vương viễn cổ?

 

Không có những thứ này, dù có dung hợp được nhiều trái tim rồng hơn thì cũng chỉ là vô dụng!

 

Vào khoảnh khắc mọi người cùng nhau công kích, khoé miệng của Tiêu Chính Văn khẽ nhếch lên lạnh tanh, nói: “Nói ông là ếch ngồi đáy giếng đúng là không oan cho ông tí nào! Nếu như ông đã gấp rút muốn chết như vậy thì để tôi giúp ông toại nguyện!”
 
Chương 2876


Vào khoảnh khắc mấy người Nguỵ Quốc Đào công kích, một tiếng rồng ngâm kinh thiên động địa đột nhiên vang lên chấn động cả trời đất!

 

Mặc dù những cao thủ này ai ai cũng có bản lĩnh không hề tầm thường, lại trải qua mấy trăm năm tới cả nghìn năm thử thách trong thánh vực, kinh nghiệm chiến đấu cũng hết sức phong phú, thế nhưng căn bản không có cách nào so với rồng.

 

Một màn ánh sáng màu vàng vô cùng lớn đổ ụp xuống, bao trùm hết tất cả cao thủ nhà họ Nguỵ vào bên trong, khi ánh sáng màu vàng chiếu xuống, một cỗ sức mạnh hết sức khủng bố cũng trút xuống theo.

 

Mấy cao thủ lập tức bị trọng thương mà ngã lăn hết ra đất!

 

Mà Tiêu Chính Văn lại giống như hổ trong đàn dê, mỗi một cú đấm tung ra đều kéo theo cả một màn bụi máu!

 

Gần như cứ mỗi nắm đấm là lại giết chết thêm một người ngay tại chỗ!

 

“Chuyện này sao có thể?”

 

“Cậu ta…không phải cậu ta vừa mới đột phá sao? Sao lại mạnh như thế chứ?”

 

“Cậu…Sao cậu có thể giết chết cao thủ Nhân Vương cấp hai chỉ với một đòn?”

 

Lúc này, Nguỵ Quốc Đào cũng bị ánh sáng màu vàng ban nãy làm cho bị thương, một nửa thân người đã bị đánh cho nát nhừ, máu tươi không ngừng chảy ra!

 

Tiêu Chính Văn đang đứng trước mặt ông ta kia đã không còn là con người nữa rồi mà giống như một thiên thần vậy, rõ ràng chẳng thể ngăn cản được!

 

Mà ở trước mặt Tiêu Chính Văn, đám cao thủ nhà họ Nguỵ kia rõ ràng chỉ giống như bầy kiến, dường như có thể bị giết chết bất cứ lúc nào!

 

Hai bên căn bản không ở cùng một đẳng cấp.

 

Mỗi một cú đấm, cú ra chân hay thậm chí là mỗi một cử động của Tiêu Chính Văn đều ngầm kết hợp quy luật đất trời, hoà vào làm một với không gian xung quanh

 

Loại cảm giác này, dù là Nguỵ Quốc Đào thì cũng chưa từng thấy !

 

Đừng nói là Nhân Vương cấp hai, dù là Nhân Vương cấp ba thậm chí là Nhân Vương cấp bốn thì cũng không thể cho người ta một loại cảm giác kỳ dị như thế!

 

Giống như những người này không chết trong tay của Tiêu Chính Văn mà chết vì bị trời phạt!

 

Lúc này, Nguỵ Quốc Đào nào còn dám tỏ ra bá đạo như ban nãy nữa?

 

Thế nhưng càng là như vậy thì trong lòng Nguỵ Quốc Đào càng trở nên kiên định hơn, buộc phải dồn Tiêu Chính Văn vào chỗ chết!

 

Nếu không, mối thù của đôi bên đã được kết thành rồi, nếu như sau này còn để cho Tiêu Chính Văn tiếp tục đột phá nữa thì nhà họ Nguỵ còn quả ngon mà ăn hay sao?

 

Khi tia sáng màu bạc kia lao tới, Nguỵ Quốc Đào sợ tới độ đồng tử chợt co rút lại, tiện tay kéo một cao thủ Nhân Vương cấp hai ở bên cạnh ra chắn trước mặt mình!

 

“Phập!”

 

Cùng với âm thanh vang lên, cao thủ Nhân Vương cấp hai đó hoá thành bụi máu chỉ trong nháy mắt.

 

Không chỉ như vậy, sau khi con dao quân đội năm cạnh đâm xuyên qua cơ thể người đó thì khí thế vẫn không giảm bớt, khiến cho Nguỵ Quốc Đào không kịp nghĩ gì nhiều, cố hết sức ngã sang một bên!

 

“Soạt!”

 

Một cơn gió lạnh lùng lướt qua da mặt Nguỵ Quốc Đào, cơn đau đớn kịch liệt cũng lập tức truyền tới.

 

Mặc dù ông ta trốn được con dao quân đội năm cạnh mà Tiêu Chính Văn ném ra, thoát được một phen, thế nhưng trên mặt ông ta vẫn bị rạch một đường đẫm máu, da thịt cứ thế lòi hết ra ngoài, đau tới độ Nguỵ Quốc Đào phải rùng mình!

 

Hai người Long Hình và Long Nguyệt hết sức chấn động khi tận mắt chứng kiến hết tất cả.

 

“Đây chính là Long Vương của chúng ta sao? Rõ ràng mạnh tới độ không thể tin nổi mà!”

 

Dù Long Hình là thuộc hạ của Tiêu Chính Văn, khoảnh khắc này, trên trán cũng đang đầm đìa mồ hôi lạnh!

 

Đó đều là cao thủ Nhân Vương cấp hai đổ lên đó, Tiêu Chính Văn giết bọn họ cứ giống như giết con gà con chó vậy!

 

Chưa tới một phút ngắn ngủi, mười mấy cao thủ nhà họ Nguỵ gần như đã bị tiêu diệt sạch sẽ, không phải hoá thành bụi máu thì là bị trọng thương, ngã trên mặt đất không đứng dậy nổi!

 

Thậm chí ngay cả tình cảnh của Nguỵ Quốc Đào cũng khiến cho người ta không dám nhìn lâu hơn!

 

Mà lúc này, khí tức của Tiêu Chính Văn vẫn không hề giảm đi, ngược lại còn nâng cao thêm một bậc nữa!

 

Một giây sau, giống như không khí trong hư không đều bị rút cạn đi nhanh chóng vậy!

 

Vòng xoáy màu trắng mà mắt thường có thể nhìn thấy được lấy Tiêu Chính Văn làm trung tâm mà tạt ra bốn bên!

 

Nguỵ Quốc Đào nhìn thấy cảnh tượng này thì kinh ngạc tới độ mặt cắt không còn sắc máu, hai mắt trợn trừng giống như một đôi chuông đồng!

 

Vậy mà vẫn muốn đột phá?

 

“Không! Mau ngăn hắn lại, tuyệt đối không được để cho hắn…”

 

Thế nhưng, Nguỵ Quốc Đào vẫn còn chưa nói hết câu, xung quanh người Tiêu Chính Văn đã dâng lên gợn sóng như là sóng nước!

 

“Ầm ầm ầm!”

 

Gợn sóng đó dâng lên cao mang theo tiếng sấm rền kinh thiên động địa vang vọng khắp cả trời đất!

 

Nhân Vương cấp ba!

 

Tiêu Chính Văn đứng trên hư không, mái tóc màu đen tung bay trong gió!

 

Sau khi liếc nhìn Nguỵ Quốc Đào đang kinh ngạc tới trợn mắt nghẹn họng, Tiêu Chính Văn liền tiến lên trước một bước, trong hư không thậm chí còn xuất hiện gợn sóng giống như sóng nước!

 

Một giây sau, Tiêu Chính Văn đã xuất hiện ngay trước mặt Nguỵ Quốc Đào, không để cho Nguỵ Quốc Đào kịp hoàn hồn trở lại, Tiêu Chính Văn đã đưa tay bóp chặt lấy cổ của ông ta!

 

“Ầm!”

 

Nhân Vương cấp bốn!

 

Hư không xung quanh lại dâng lên thêm lần nữa, khí tức của Tiêu Chính Văn cứ thế không ngừng nâng cao!

 

“Cậu…cậu sao có thể!”

 

Nguỵ Quốc Đào trợn trừng hai mắt, không dám tin nhìn về phía Tiêu Chính Văn!

 

Chỉ trong vòng một phút ngắn ngủi, Tiêu Chính Văn đã liên tiếp đột phá lên hai bậc cảnh giới?

 

Đây là sự đột phá của cảnh giới Nhân Vương đó, biết bao người mất cả một đời mới chỉ dừng lại ở Nhân Vương cấp một, đến chết vẫn không thể tiến thêm một bậc nữa!

 

Mà Tiêu Chính Văn thì hay rồi, trong vòng một ngày đã liên tiếp đột phá ba bậc cảnh giới!

 

Dù là những thế tử kia thì căn bản cũng không thể làm được như Tiêu Chính Văn!

 

Tiêu Chính Văn đã làm đổi mới nhận thức của Nguỵ Quốc Đào.

 

Có thể nói, Tiêu Chính Văn không chỉ phá vỡ quy tắc của thánh vực mà còn phá vỡ quy tắc cả nghìn năm, thậm chí là mấy chục nghìn năm của võ thuật!

 

Từ cổ chí kim, ngay cả Bạch Khởi xưng là Nhất Đại Nhân Đồ cũng không làm được như Tiêu Chính Văn, liên tiếp đột phá ba bậc cảnh giới chỉ trong một ngày!

 

“Cậu…rốt cuộc cậu là ai? Lẽ nào trên người cậu có huyết mạch của Long tộc?”

 

Sắc mặt của Nguỵ Quốc Đào lập tức biến đổi, nghĩ tới một khả năng đáng sợ nhất!

 

Trong truyền thuyết, có một kiểu người trông không hề khác biệt gì so với người bình thường.

 

Thế nhưng bọn họ trời sinh đã có huyết mạch của Long tộc, nếu như đặt chân vào con đường võ thuật thì tốc độ tiến bộ gần như là thứ mà loài người không thể so bì nổi!

 

Mà kiểu người này thì đã không còn tồn tại từ mấy nghìn năm trước rồi, dù là Hoa Quốc thì cũng chưa từng xuất hiện sự tồn tại như là Tam Nguyên Lý Tịnh!

 

Nghe nói Lý Tịnh và Lưu Bác Ôn là hai người hậu thế duy nhất có huyết mạch Long tộc.

 

Thế nhưng huyết mạch Long tộc của nhà họ Lưu lại quá mỏng manh, còn về Lưu Bác Ôn của đời sau thì cũng chẳng thể đạt được tới độ cao như của Tam Nguyên Lý Tịnh nữa!

 

Vào lúc Tiêu Chính Văn đang dồn lực vào đầu ngón tay muốn bẻ gãy cổ của Nguỵ Quốc Đào thì một giọng nói già nua từ xa truyền lại.

 

“Anh bạn trẻ tuổi, nể tình mọi người đều là con cháu Hoa Quốc mà tha cho ông ta một mạng có được không?”

 

Thật ra từ lúc đôi bên khai chiến cho tới thì kết thúc thì thời gian còn chưa tới hai phút.

 

Rất nhiều cao thủ trong thánh vực căn bản đều không kịp phản ứng thì tất cả đã hạ màn rồi!

 

Vốn dĩ còn có rất nhiều người dự định tới xem chiến đấu, còn có một số người chuẩn bị ra tay ngăn cản, ngay cả Lý Chính Đạo ở cùng một khách sạn với Tiêu Chính Văn vẫn còn chưa kịp ra mặt hoà giải thì đã kết thúc rồi!

 

Trong số những người này đã bao gồm cả chủ nhân của giọng nói già nua kia, Thiên Hành – sự tồn tại giống như vương giả bên trong thế tục!

 

Lúc này, Thiên Hành nhíu chặt lông mày, ông ta cũng cảm nhận được luồng khí tức hết sức đáng sợ từ trên người Tiêu Chính Văn!

 

Đây là lần đầu tiên Thiên Hành nghiêm túc quan sát Tiêu Chính Văn, thế nhưng không nhìn vẫn tốt, vừa nhìn thì ngay cả ông ta cũng thầm thất kinh trong lòng!

 

Mặc dù lúc này Tiêu Chính Văn giống với ông ta, đều ở cảnh giới Nhân Vương cấp bốn, thế nhưng dù nhìn thế nào thì khí tức trên người Tiêu Chính Căn cũng có phần quái dị!

 

Theo lý mà nói, tới được cảnh giới Nhân Vương cấp bốn thì nên hoàn toàn thoát li khỏi tự nhiên, thế nhưng Tiêu Chính Văn lại đi ngược lại, hoàn toàn dung hoà vào làm một với tự nhiên!

 

Loại cách biệt này, chưa tới được đẳng cấp như Thiên Hành thì căn bản chẳng thể cảm nhận được điểm kỳ dị bên trong!

 

Thấy Thiên Hành đích thân lộ diện, không ít người muốn thấy Tiêu Chính Văn trở thành trò cười đều lộ ra một nụ cười lạnh lùng.

 

Đặc biệt là hai người Chu Thuỵ Chân và Khổng Tuyên thì càng lộ ra vẻ đắc ý!

 

Dù Tiêu Chính Văn đã giết chết rất nhiều cao thủ nhà họ Nguỵ thì cũng có làm sao?

 

Anh dám không nể mặt đại sư Thiên Hành hay sao?

 

Ở trước mặt đại sư Thiên Hành, là rồng thì cũng phải lượn quanh, là hổ thì cũng phải nằm xuống.

 

Dù là những thế tử có lai lịch không tầm thường giống như bọn chúng thì cũng phải nể mặt đại sư Thiên Hành vài phần!

 

Thế nhưng khiến cho người ta không ngờ được chính là khi mà Thiên Hành vừa nói dứt lời, một âm thanh vô cùng rõ ràng cứ thế vang vọng cả trời đất!

 

“Rắc!”

 

Cổ của Nguỵ Quốc Đào bị bẻ gãy theo, ngay sau đó, Tiêu Chính Văn tiện tay quẳng sang một bên giống như vứt rác, xác của Nguỵ Quốc Đào bị ném ra xa mấy chục mét!

 

“Rầm!”

 

Âm thanh xác rơi xuống đất giống như một khối đá lớn đập thẳng vào lòng của tất cả mọi người, khiến cho tất cả những người vốn định chế nhạo Tiêu Chính Văn đều không kìm nén được mà rùng mình!

 

“Sao anh ta dám?”

 

Chu Thuỵ Chân không dám tin nhìn về phía Tiêu Chính Văn ở nơi xa!

 

Đừng nói là những võ giả thông thường, dù có chỗ dựa lớn mạnh như là nhà họ Chu thì Chu Thuỵ Chân cũng không dám công khai đắc tội với Thiên Hành ở thánh vực!

 

Ngay cả bản thân Thiên Hành cũng không ngờ Tiêu Chính Văn lại dám không nể mặt mình!

 

“To gan!”

 

Thiên Hành gầm lên đầy phẫn nộ, mười mấy ngọn núi nhỏ ở phía xa đều đổ ụp xuống chỉ trong nháy mắt!

 

Một luồng khí tức vô cùng khủng bố dâng lên từ cả trăm dặm ngoài xa rồi lao thẳng về phía khách sạn!
 
Chương 2877


 

“Cậu cho rằng Nhân Vương cấp bốn là có thể lộng hành ngang ngược ở trong thánh vực sao?”

 

Thiên Hành đã thực sự nổi điên!

 

“Muốn ra tay thì nhanh lên!”

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng lên tiếng. “Tôi vẫn còn có việc quan trọng hơn, tiết kiệm thời gian đi!”

 

Cậu tiết kiệm thời gian?

 

Nghe thấy lời này của Tiêu Chính Văn, tất cả mọi người đều ngẩn ra!

 

Đây là đang nói chuyện với Thiên Hành sao?

 

Yên lặng!

 

Cả thánh vực đều trở nên lặng ngắt như tờ!

 

Sau mười mấy giây, gần như cả thánh vực đều trở nên xôn xao!

 

Tiêu Chính Văn điên rồi sao?

 

To gan dám dùng giọng điệu này để nói chuyện với Thiên Hành?

 

Mấy trăm năm nay, dù là Thiên Tử hay các ông lớn một phương bên trong thánh vực, có ai là không phải tỏ ra khách khí với Thiên Hành?

 

Hơn nữa, Nguỵ Quốc Đào – một trong số những ông lớn bên trong thánh vực vốn chính là ông lớn một phương được Thiên Hành nâng đỡ lên!

 

“Ngông cuồng!”

 

Thiên Hành hừ một tiếng, phẫn nộ gầm lên.

 

“Tôi thấy mấy người cũng không cần phải lần lượt từng người xông lên, để tiết kiệm thời gian thì cùng lên một lúc luôn đi!”

 

Tiêu Chính Văn bình tĩnh nói.

 

Cái gì?

 

Lời nói của Tiêu Chính Văn lại như một viên đá làm dấy lên cả nghìn tầng sóng ngay lập tức!

 

Nếu như nói ban nãy Tiêu Chính Văn chỉ đang khiêu chiến với một mình Thiên Hành thì lúc này chính là đang tuyên chiến với tất cả các thế lực lớn bên trong thánh vực!

 

Còn bảo bọn họ cùng xông lên, đây không phải đang tìm đường chết hay sao?

 

“Hừ! Không ngờ cậu lại thật sự điên cuồng không có giới hạn như thế!”

 

Nghe thấy lời này, không đợi Thiên Hành lên tiếng, Khổng Tuyên là người đầu tiên nhảy ra.

 

Mấy thế tử sau lưng có bối cảnh cường đại như bọn họ cũng không ai dám điên cuồng như vậy, Tiêu Chính Văn chỉ là một võ giả bình thường từ thế tục tới mà lại dám ăn nói không kiêng nể gì trước mặt bọn họ như thế?

 

Dù là trong gia tộc của bọn họ thì có ai trong số họ không phải nhân tài kiệt xuất?

 

Dù là mấy ông lớn của năm đại danh sơn thì cũng phải nể mặt họ vài phần, thế mà bây giờ họ lại bị Tiêu Chính Văn coi thường như thế?

Mà Thiên Hành lúc này cũng hoàn toàn bị Tiêu Chính Văn chọc giận, đôi lông mày màu trắng gần như dựng đứng cả lên.
 
Chương 2878


 

Cả thánh vực có bao nhiêu cao thủ?

 

Chỉ riêng cao thủ ở trên mức Nhân Vương cấp hai thì cũng đã nhiều không kể xiết!

 

Bên trong này vẫn cần loại trừ một số thế tử yếu nhất của mấy thế gia nhỏ lẻ!

 

Chỉ riêng thế lực lớn như lâu đài Versailles cũng có không dưới mấy chục cao thủ!

 

Lại cộng thêm mấy người Chu Thuỵ Chân bên phía Hoa Quốc, bên cạnh cũng đều có một lượng lớn hộ vệ và thậm chí là cao thủ ở cảnh giới Nhân Vương cấp ba, cấp bốn bảo vệ cho!

 

Tính sơ qua thì những người đáng để nhắc tên bên trong thánh vực bây giờ ít nhất cũng có năm cao thủ ở trên ngưỡng Nhân Vương cấp bốn.

 

Mặc dù trong số bọn họ có rất nhiều người cảnh giới không hề ổn định, thế nhưng đó là cường giả Nhân Vương cấp bốn đó!

 

Đặc biệt ngay chính bản thân Thiên Hành cũng là một trong số những người mà Tiêu Chính Văn khiêu chiến!

 

Dưới tình cảnh như vậy, Tiêu Chính Văn lại còn dám bảo bọn họ cùng xông lên?

 

Đúng thật là không biết tốt xấu!

 

Ngay cả Thiên Hành – người được mệnh danh là cường giả mạnh nhất thánh vực cũng chưa từng to gan nói ra những lời điên cuồng như thế!

 

“Hừ, lẽ nào người Hoa Quốc đều ngông cuồng giống như hắn hay sao?”

 

“Lại dám nói ra mấy lời bảo tất cả chúng ta cùng xông lên, cậu không sợ gió to nghiến cho đứt lưỡi à?”

 

“Ai cho anh dũng khí để coi thường chúng tôi như thế?”

 

Không chỉ có lâu đài Versailles lên tiếng, ngay cả Chu Thuỵ Chân bên này cũng cùng chất vấn Tiêu Chính Văn.

 

“Anh phải biết rằng bây giờ mình không phải đang ở thế tục, lời nói ban nãy đã khiến cho anh đứng về phía đối lập với tất cả cao thủ của thánh vực rồi!”

 

Theodore chậm rãi bước ra khỏi trang viên, ở bên cạnh hắn, ngoại trừ ông lão tóc trắng ra, còn có hai người đàn ông trung niên mặc đồ trắng, trước ngực có đeo một giá chữ thập màu vàng!

 

Chỉ nhìn vào khí thế của hai người họ thôi cũng tuyệt đối không yếu hơn cao thủ Nhân Vương cấp bốn!

 

Lúc này, Theodore rõ ràng đã bị những lời nói của Tiêu Chính Văn hoàn toàn chọc giận, biểu cảm trên mặt càng lạnh lùng với cực điểm!

 

“Keng!”

 

Khi âm thanh kim loại cọ sát vào nhau vang lên, ông Đồng nhảy ra phía trước, sau đó tay cầm thanh kiếm giáng xuống, một ánh kiếm giống như tia sét cứ thế lao thẳng về phía Tiêu Chính Văn!

 

Tiêu Chính Văn chỉ khinh thường liếc nhìn ánh kiếm đó một cái, sau đó khẽ cong ngón tay rồi búng ra, khiến cho ánh kiếm đó bay ngược trở lại!

 

Thế nhưng ngay giây sau, một tia sáng trắng lại lao về phía Tiêu Chính Văn từ một hướng khác!

 

“Ầm!”

 

Một tiếng vang kinh thiên động địa truyền tới, thậm chí cả mặt đất của thánh vực cũng bị chấn động theo tiếng vang này!
 
Chương 2879


Tiêu Chính Văn không hề hoang mang, ngay sau đó anh phất ống tay áo, một trận gió mạnh lao thẳng về phía tia sáng trắng!

 

“Ầm!”

 

Một đám mây hình nấm rất lớn lao vút lên bầu trời, thành phố có tới mấy triệu nhân khẩu phía dưới bị san phẳng chỉ trong nháy mắt!

 

Cùng lúc này, hai luồng khí kình va vào nhau, mạnh đến mức chặt đứt một ngọn núi lớn cao tới vạn trượng ở phía xa!

 

Người ra tay với Tiêu Chính Văn đều có chiến lực Nhân Vương cấp bốn.

 

Hơn nữa, mỗi người trong số bọn họ đều là những kẻ kiệt xuất nhất trong thế lực một phương!

 

Loại cao thủ này, bất luận ở thánh vực hay thế tục, thậm chí là ở vùng ngoài lãnh thổ cũng đều là cường giả số một!

 

“Tiêu Chính Văn, làm người chuyện gì cũng phải có giới hạn, sự nhẫn nại của chúng tôi đối với cậu cũng không phải là vô hạn!”

 

Đôi mắt vẩn đục của ông Đồng chợt trở nên sắc lạnh.

 

Thấy ông Đồng ra tay, khí tức trên người những cao thủ của thế lực các phương khác cũng đồng loạt dâng cao, áp lực khủng bố cứ thế lan toả ra bốn bên!

 

Lúc này, tất cả mọi người trong thánh vực đều bị doạ sợ tới kinh hoảng.

 

Trận quyết chiến ở cấp độ này thật sự quá đáng sợ.

 

Vừa ban nãy, một thành phố lớn có tới mấy triệu nhân khẩu đã bị san phẳng chỉ trong nháy mắt!

 

Dù bọn họ chỉ đứng một bên xem chiến đấu thì cũng rất có khả năng bị liên luỵ!

 

Mà ở bên trong thánh vực căn bản không hề có bóng dáng của người Hoa Quốc, dù có thì cũng chỉ là mấy thế tử mà thôi!

 

Vậy nên Tiêu Chính Văn căn bản sẽ không nương tay, càng không phải sợ đầu sợ đuôi, lo lắng làm bị thương người vô tội!

 

“Sức mạnh của Nhân Vương cấp bốn quả nhiên rất khủng bố!”

 

Long Hình nhìn ra bên ngoài cửa sổ với vẻ hết sức kinh ngạc!

 

Trước đây, bọn họ chỉ nghe nói cao thủ ở cảnh giới Nhân Vương khủng bố tới độ nào, thậm chí có người nói Nhân Vương mà ra tay thì một chiêu có thể tiêu diệt cả một quốc gia!

 

Lúc đó, bọn họ còn cho rằng những lời đồn này đều đang phóng đại sự thật!

 

Thế nhưng bây giờ sự thật phơi bày trước mắt, ngay cả Long Hình và Long Nguyệt cũng không khỏi bị chấn động!

 

Cỗ sức mạnh khủng bố đó rõ ràng có thể sánh ngang với thần!

 

“Lẽ nào người Hoa Quốc đó thật sự muốn khiêu chiến với mấy cường giả này sao?”

 

Lúc này, không ít người đã sợ tới độ nói năng lộn xộn.

 

Bởi vì trong cả thánh vực, tới đâu cũng là áp lực khủng bố, gần như tất cả cao thủ Nhân Vương cấp bốn đều không che giấu khí tức thêm nữa mà khoá chặt khí tức về nơi có Tiêu Chính Văn!

 

“Ầm!”

 

Lúc này, một tháp đài đột nhiên đổ sụp xuống, ngay sau đó, quảng trường phái trước tháp đài Phương Nguyên cũng bị nứt ra thành một cái lỗ lớn rộng mấy chục mét!
 
Chương 2880


Núi đồi xung quanh cũng đồng loạt sụp đổ, mặt đất nứt toác, thậm chí ngay cả hư không cũng trở nên rúng động!

 

Năm cao thủ Nhân Vương cấp bốn đã hoàn toàn bộc phát ra khí tức đáng sợ, ngay cả đất trời của thánh vực cũng không chịu đựng nổi nữa!

 

“Đã nhìn thấy chưa? Dựa vào một mình cậu mà cũng dám khiêu chiến với nhiều người như thế sao?”

 

“Tôi thừa nhận, tôi quả thực rất bất ngờ về cậu, có điều cũng chỉ là bất ngờ mà thôi, trong lịch sử có quá nhiều những đứa con cưng của trời giống như cậu, thế nhưng cậu có biết tại sao bọn họ đều không ai sống lâu không?”

 

“Điên cuồng thì phải trả giá, bất cứ trời đất phương nào, dù là thế tục hay là thánh vực, hoặc là vùng ngoài lãnh thổ bao la rộng lớn đều có quy tắc trò chơi vốn của riêng nó!”

 

“Người phá vỡ quy tắc trò chơi thì chắc chắn sẽ bị trời phạt!”

 

Thiên Hành vừa nói vừa dùng ngón tay chỉ ra, một tiếng vang lớn lập tức truyền tới, ngay cả nhật nguyệt trên bầu trời cũng bị lần chỉ tay này của ông ta làm cho rung lên!

 

Nhất Chỉ Định Càn Khôn!

 

Khí Phách Thôn Nhật Nguyệt!

 

Đây chính là bản lĩnh giúp cho Thiên Hành độc bá thánh vực mấy trăm năm nay!

 

“Tiêu Chính Văn, ngông cuồng thì phải trả giá, anh ở thế tục điên cuồng thế nào đều không có ai để tâm tới, thế nhưng nơi này là thánh vực, ngay cả một thế tử Hoa Quốc như tôi mà cũng không thể nhìn tiếp nổi nữa!”

 

Chu Thuỵ Chân nói với vẻ châm biếm.

 

“Hừ, dám hống hách nghênh ngang với tất cả cao thủ bên trong thánh vực, cậu đúng là chán sống!”

 

Khổng Tuyên cũng nhún vai nói, vui vẻ khi người khác gặp hoạ.

 

Thật ra bọn họ đã không ưa gì Tiêu Chính Văn từ lâu, có thể nhẫn nhịn tới bây giờ chẳng qua chỉ là vì không muốn trước khi trận đại chiến thật sự bắt đầu lại quá bộc lộ tài năng mà thôi!

 

Càng không muốn vì một chuyện nhỏ mà chọc giận Thiên Hành và nhà họ Nguỵ!

 

Thế nhưng Tiêu Chính Văn lại không biết tốt xấu, không chỉ đắc tội với Thiên Hành mà lại còn giết chết cả Nguỵ Quốc Đào!

 

Nếu đã như vậy thì không thể trách bọn họ thấy lợi mờ mắt, thuận thế giết chết Tiêu Chính Văn rồi cướp hai bộ trận pháp kia từ tay anh!

 

Chu Thuỵ Chân quay đầu ra hiệu bằng ánh mắt cho ông Đồng, rõ ràng muốn giết người chiếm lợi thì buộc phải đích thân ra tay mới được.

 

Lỡ như Tiêu Chính Văn chết trong tay những thế lực khác, vậy thì trận pháp mà Long Hình và Long Nguyệt thể hiện ra khi trước lại không có duyên với bọn họ rồi!

 

“Các vị, tôi vốn là người Hoa Quốc, mà cái tên Tiêu Chính Văn này cũng xuất thân từ Hoa Quốc, tôi mong mọi người cùng ra tay, cho cậu ta một bài học cả đời khó quên!”

 

Vừa nói dứt lời, ông Đồng lại ra tay thêm lần nữa!
Khi ánh sáng trên thanh kiếm lóe ra một luồng sát khí cực kỳ khủng bố cũng lao thẳng về phía trán của Tiêu Chính Văn!
lần này ông Đồng ra tay với tốc độc cực nhanh, trong lúc mọi người còn chưa kịp phản ứng, ông ta đã dùng tốc độc nhanh nhất tung ra chiêu chí mạng!
Thậm chí có thể nói rằng ông ta đang đánh lén một hậu bối!
 
Chương 2881


Tuy nhiên, đây là thánh vực, mà Tiêu Chính Văn đã trở thành mục tiêu chỉ trích của công chúng, ai quan tâm đến chuyện này chứ?

 

Chỉ cần giết được Tiêu Chính Văn, không chỉ có thể nổi danh ở thánh vực, mà còn có thể lấy lòng Thiên Hành.

 

Hơn nữa, trong thánh vực có một luật bất thành văn, kẻ nào giết được đối thủ, thì tất cả những gì của đối thủ sẽ trở thành chiến lợi phẩm của mình!

 

Có thể nói là một mũi tên trúng nhiều đích, sao ông Đồng còn để ý đến thể diện?

 

Tuy nhiên, khi nhát kiếm này của ông Đồng cách trán của Tiêu Chính Văn chưa đến một tấc, trong tay Tiêu Chính Văn đột nhiên sáng rực lên!

 

Ngay sau đó, ánh sáng chói mắt đó tỏa ra từng lớp từng lớp như những cánh hoa, cuối cùng nở rộ như một đóa sen trắng thuần khiết trong tay Tiêu Chính Văn!

 

Ngay sau đó, Tiêu Chính Văn đột nhiên biến mất, lúc ẩn lúc hiện!

 

Kiếm của ông Đồng nhanh, nhưng tốc độ của Tiêu Chính Văn còn nhanh hơn!

 

Chính vào lúc ông Đồng cho rằng Tiêu Chính Văn chắc chắn sẽ chết, bóng dáng của Tiêu Chính Văn đột nhiên tan biến, sau đó, lại bất ngờ xuất hiện ở trước mặt ông ta!

 

Không chờ ông Đồng kịp định thần lại, Tiêu Chính Văn đã nhẹ nhàng vươn cánh tay của mình ra nắm lấy bả vai của ông Đồng!

 

Ông Đồng bị sự thay đổi đột ngột này làm cho kinh hãi đến rùng mình!

 

Ngay tại thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, trong hư không đột nhiên xuất hiện một vết nứt, một lực hút rất mạnh hút ông Đồng vào!

 

Chỉ là mặc dù vết nứt xuất hiện vừa đúng lúc, nhưng vẫn chậm hơn nửa nhịp!

 

Tay của Tiêu Chính Văn vẫn nắm được cánh tay của Ông Đồng!

 

Ngay lúc ông Đồng sắp tiến vào khe nứt, Tiêu Chính Văn dùng lực trong tay, một tiếng rắc rắc vang lên, nửa cánh tay của ông Đồng đã bị bóp nát!

 

Khe nứt trong hư không hoàn toàn khép lại, giây tiếp theo, ông Đồng xuất hiện ở cách đó trăm mét!

 

Cùng lúc đó, trong hư không nổi lên một luồng sóng khí, sau đó, một người phụ nữ trang điểm xinh đẹp xuất hiện bên cạnh ông Đồng!

 

Chính là Kiều Nhi bên cạnh Khổng Tuyên!

 

Ông Đồng vừa thoát một kiếp, còn chưa kịp nói lời cảm ơn với Kiều Nhi, quay đầu lại đã nhìn nhìn trong mắt Tiêu Chính Văn ở đằng xa tràn đầy sát ý!

 

Vừa rồi nếu Kiều Nhi không kịp thời ra tay, ông ta e là đã lành ít dữ nhiều!

 

Giờ phút này, cánh tay bị đứt lìa của ông ta máu chảy đầm đìa, cả người đau đớn vô cùng, nhưng vẫn không so được với nỗi đau mất thể diện!

 

Bởi vì vừa rồi, chính là ông đã tuyên bố sẽ dạy cho Tiêu Chính Văn một bài học suốt đời khó quên, nhưng trong nháy mắt đã bị Tiêu Chính Văn đánh gãy một cánh tay!

 

Đối với ông Đồng mà nói, đây quả thật là một điều vô cùng nhục nhã!

 

“Xem ra người được dạy dỗ không phải tôi mà là ông đấy!”

 

Tiêu Chính Văn thản nhiên ném cánh tay của ông ta đi như ném rác!

 

“Cậu…”

Ông Đồng còn chưa kịp nói, Kiều Nhi đột nhiên thay đổi sắc mặt kêu lên: “Không ổn!”
 
Chương 2882


“Ầm!”

 

Bên cạnh Ông Đồng, một mũi nhọn màu bạc chợt lóe lên!

 

Chỉ là, ngay lúc mũi nhọn này sắp đâm trúng ông Đồng, Kiều Nhi lại kéo ông Đồng ra xa trăm mét!

 

Ông Đồng lại được cứu thêm lần nữa, đã bị dọa đến mức hết hồn!

 

Thậm chí ông ta còn không có nhìn ra Tiêu Chính Văn ra tay như thế nào, vào lúc con dao quân đội năm cạnh bay từ xa đến dán sát vào mũi, ông Đồng đã sợ tới mức nín thở!

 

Con dao quân đội năm cánh của Tiêu Chính Văn đáng sợ như thế nào, ông Đồng đã tận mắt chứng kiến.

 

Chỉ cần bị đâm trúng, bây giờ ông ta đã không còn xác nữa rồi!

 

Cho dù như vậy, khiến cho ông Đồng cảm thấy sợ hãi và chấn động cũng không phải là chuyện đùa!

 

Mặc dù đòn công kích này Tiêu Chính Văn thất bại, nhưng chỉ là làn sóng khí phát nổ cũng đủ khiến cho ông Đồng và Kiều Nhi lùi về sau vài bước!

 

Phải biết rằng, lúc đó hai bên đang đứng cách xa cả trăm mét!

 

“Cậu… cậu là ai! Đây… đây nhất định không phải thuộc phạm trù của võ đạo!”

 

Thiên Hành nhìn Tiêu Chính Văn với một vẻ mặt rất nghiêm túc.

 

Vừa rồi ông ta luôn quan sát ông Đồng tham chiến, trước đó, con dao quân đội năm cánh của Tiêu Chính Văn rõ ràng vẫn nằm trong lòng bàn tay anh!

 

Nhưng ngay lúc Tiêu Chính Văn ném cánh tay bị gãy đi, con dao quân đội năm cánh đã xuất hiện ngay bên ông Đồng!

 

Dịch chuyển tức thời?

 

Đúng là cảnh giới Nhân Vương có thể dịch chuyển tức thời, nhưng đó chỉ là đối với bản thân, còn vũ khí thì không thể dịch chuyển tức thời được!

 

Thiên Hành mới chỉ nhìn thấy loại kỹ thuật này ở vùng ngoài lãnh thổ một lần, nhưng đó là của một trong những cường giả đỉnh cao nhất vùng ngoài lãnh thổ!

 

Còn cảnh giới của người ấy, đến cả Thiên Hành cũng không dám đoán, sau chuyện đó ông ta cũng không dám hỏi tên của người ấy!

 

Bây giờ, kỹ thuật mà Tiêu Chính Văn sử dụng giống hệt như kỹ thuật của vị cao nhân đó!

 

Lúc này, vẻ mặt của Chu Thụy Chân và Khổng Tuyên trở nên vô cùng nghiêm trọng.

 

Những người ngoài cuộc như họ có thể nhìn thấy rõ ràng cảnh tượng vừa rồi!

 

“Tôi thề không giết được cậu thì tôi không làm người!”

 

Lúc này, ông Đồng đã không nuốt được cơn tức giận, phẫn nộ hét lên một tiếng!

 

Tuy rằng trong lòng ông ta đã kinh hãi đến cực điểm, nhưng trong thánh vực có ngàn vạn cường giả nhìn thấy ông ta thảm hại như vậy!

 

Mà vừa rồi, ông ta suýt chút nữa mất mạng trong tay Tiêu Chính Văn, sau việc này ông biết giấu mặt vào đâu?
“Cho dù cậu có thần thông quảng đại như thế nào, hôm nay cũng đừng hòng sống sót rời khỏi đây!”
“Cậu nên hiểu rõ sáu người chúng tôi thực lực ngang nhau. Nếu như năm người hợp lục đối phó với một mình cậu, kết quả thế nào không cần tôi nói nhiều cậu cũng tự mình đoán được!”
“Tuy nhiên, chỉ cần cậu nói ra bí mật của mình rồi giao ra thừ chúng tôi muốn, chúng tôi có thể cân nhắc không truy cứu những việc làm và lời nói trước đây của cậu!”
 
Chương 2883


 

Thiên Hành híp mắt lại lạnh lùng nhìn Tiêu Chính Văn.

 

Không truy cứu sao?

 

Lời nói của Thiên Hành khiến mọi người há hốc mồm không tin nổi!

 

Vừa rồi Tiêu Chính Văn ngông cuồng như thế nào, bọn họ đều tận mắt nhìn thấy!

 

Tính tình của Thiên Hành trở mềm mỏng như vậy từ khi nào thế?

 

Thực tế đi đến bước đường này, Thiên Hành không có khả năng mềm lòng được.

 

Nhưng ông ta không thể xác định được Tiêu Chính Văn không có quan hệ gì với vị cao nhân ông ta từng gặp trước kia!

 

Lỡ như, Tiêu Chính Văn thực sự là con cháu hoặc đệ tử của người đó, hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi!

 

“Chắc rằng ông đã hiểu lầm một chuyện, tôi chưa từng nghĩ sẽ bỏ qua cho các ông!”

 

Tiêu Chính Văn chắp môt tay sau lưng lạnh lùng nói.

 

Cái gì?

 

Tiêu Chính Văn vừa dứt lời, ngay cả Thiên Hành cũng choáng váng.

 

“Tôi vốn niệm tình cậu thiên phú hơn người, muốn tha cho cậu một con đường sống nhưng đáng tiếc cậu lại không biết tốt xấu, cậu thật sự cho rằng chúng tôi sợ cậu sao?”

 

Vừa dứt lời, chỉ thấy Thiên Hành đột nhiên rút thanh kiếm trong tay ra, vung một đường đẹp mắt trong không trung, vô số tia ánh sáng sắc bén tản ra xung quanh, trong chớp mắt đan dệt thành một màn võng kiếm!

 

Màn vòng kiếm này bao trùm hoàn toàn đất trời trong bán kính trăm dặm!

 

Hiển nhiên, Thiên Hành đã mất kiên nhẫn, cho dù sau này có bị vị cao nhân đó xử lý, hôm nay cũng phải giết chết Tiêu Chính Văn tại đây!

 

“Mọi người, có thể bắt đầu rồi!”

 

Theo mệnh lệnh của Thiên Hành, các cao thủ của cảnh giới Nhân Vương cấp bốn gần như đồng loạt ra tay!

 

Trong phút chốc, lửa trời sáng rực cả một vùng trời, như một cơn mưa lửa đang đổ xuống!

 

Hơi nóng cuộn trào mãnh liệt, không khí xung quanh gần như đều bị thiêu đốt, mà trong cơn mưa lửa ấy, một bóng dáng cao lớn xuất hiện.

 

Là một người đàn ông trung niên mặc áo bào trắng bên cạnh Theodore!

 

“Phá!”

 

Đối mặt với cơn mưa lửa đang trút xuống, Tiêu Chính Văn phất một tay ra, con dao quân đội năm cánh hóa thành một chùm sáng bay lên chặn lửa!

 

“Ầm!”

 

Vô số ánh lửa bay tung tóe tứ phía, giống như có pháo hoa nổ rực rỡ trên bầu trời, sáng chói cả một vùng trời!

 

Đòn công kích này bị Tiêu Chính Văn dễ dàng hóa giải, Tiêu Chính Văn cũng mượn thế bay vọt lên!

 

Cùng lúc đó, sau lưng Tiêu Chính Văn đột nhiên nổi lên một trận sóng, cùng với đó, một giọng nói vô cùng lạnh lùng vang lên: “Dám đấu với năm người chúng tôi, cậu còn có đường sống sao?”

Vừa dứt lời, một bàn tay trắng nõn đập vào lòng bàn tay Tiêu Chính Văn!
 
Chương 2884


 

Tiêu Chính Văn còn chưa kịp quay đầu đã bị đấm một quyền!

 

“Ầm!”

 

Đột nhiên, tia lửa bắn ra khắp nơi, Tiêu Chính Văn còn chưa kịp phản công, một vầng sáng trắng đột nhiên từ trên trời rơi xuống bao vây lấy Tiêu Chính Văn vào trong!

 

Ngay sau đó, trên không trung đột nhiên xuất hiện một cánh cổng tối đen như mực, bên trong cánh cổng sắt tối đen ấy, dường như truyền ra tiếng khóc than thảm thiết!

 

Ngay cả những người nhìn thấy cánh cổng tối đen ấy, tâm trạng bỗng trở nên sa sút đến cực điểm, không ngừng than thở!

 

Cổng than thở hay còn gọi là cổng địa ngục!

 

“Tiễn cậu ra tới nơi mình nên tới! Để cậu ta ở trong địa ngục từ từ chuộc tội đi!”

 

Trong không trung, người đàn ông mặc áo choàng trắng lạnh lùng cười nói.

 

“Không! Tôi muốn một kiếm giết cậu ta!”

 

Ông Đồng nén đau gầm lên tức giận

 

 

 

Dù một cánh tay của ông ta đã đứt lìa, thế nhưng lúc này, mối hận thù tới tận xương tuỷ với Tiêu Chính Văn đã khiến cho ông ta quên mất đau đớn, lập tức chém thêm một nhát kiếm nữa!

 

Chỉ thấy mấy luồng kiếm khí cùng với tia sáng kiếm kia lao thẳng về phía Tiêu Chính Văn.

 

Mà bên trong hư không, màn ánh sáng màu trắng kia cũng nứt ra một cái lỗ giống như đang nhường đường cho luồng kiếm khí!

 

Ngay sau đó, những sợi tơ giống như tơ tằm trói chặt hết tất cả tay và chân của Tiêu Chính Văn!

 

“Xuống địa ngục đền tội đi!”

 

Ông lão đứng bên cạnh Theodore tung ra một cú đấm, gió mạnh vô cùng cường đại cùng với màn ánh sáng trắng kia lao thẳng tới cửa địa ngục!

 

“Gừ! Đơn phương độc mã mà cũng dám khiêu chiến với chúng tôi? Thật đúng là không biết tốt xấu!”

 

“Chỉ đáng tiếc cho bí mật trên người cậu ta!”

 

Ông Đồng híp mắt nói với vẻ cực kỳ không cam tâm!

 

“Không đáng tiếc, có thể tự tay giết chết hắn cũng coi như báo được mối thâm thù rồi không phải sao?”

 

Kiều Nhi cười nói.

 

Lúc này, khối cầu ánh sáng màu trắng kia đã tiến vào cửa địa ngục, thậm chí cánh cửa u tối đó cũng đã chậm rãi đóng lại!

 

Tất cả mọi người chứng kiến cảnh tượng này đều hết sức chấn động!

 

Đặc biệt là Lý Chính Đạo, nhìn thấy Tiêu Chính Văn bị đánh vào cửa địa ngục thì không khỏi kinh hô lên một tiếng: “Cậu Tiêu! Ối…”

Dù cụ ta cũng là thế tử, cũng hiểu rằng cánh cửa địa ngục đó cũng chỉ là cánh cửa vào một không gian khác mà thôi!
 
Chương 2885


Thay vì nói Tiêu Chính Văn bị đánh vào trong địa ngục thì chi bằng nói bị đánh vào trong một không gian khác!

 

Thế nhưng thực lực của Lý Chính Đạo căn bản không đủ để cứu được Tiêu Chính Văn, chỉ có thể trơ mắt nhìn cánh cửa lớn đen ngòm kia từ từ đóng lại, không thôi tiếc thương cho Tiêu Chính Văn!

 

Những võ giả khác trong thánh vực cũng đồng loạt đổ mồ hôi lạnh, ban nãy Tiêu Chính Văn trông anh dũng tới độ nào?

 

Nhưng dù là vậy thì cũng bị đánh cho không còn sức để đáp trả chỉ trong nháy mắt!

 

Vào khoảnh khắc mấy người ông Đồng đang chế nhạo Tiêu Chính Văn, chỉ có Thiên Hành là nhìn về phía cánh cửa không gian sắp sửa đóng lại kia với sắc mặt cực kỳ nghiêm trọng như đang suy tư điều gì đó!

 

Trong số mọi người, chỉ có thực lực của ông ta là mạnh nhất, cảnh giới cũng là cao nhất!

 

Mà vào lúc khối cầu ánh sáng màu trắng kia sắp sửa bị ngăn cách vĩnh viễn bên trong cánh cửa lớn màu đen, Thiên Hành lại cảm nhận được một luồng khí tức không hề bình thường!

 

Theo lý mà nói, với biểu hiện ban đầu của Tiêu Chính Văn, cậu ta không thể không có chút sức đánh trả nào, thế nhưng ban nãy, Tiêu Chính Văn lại thật sự không hề chống trả dù chỉ một chút!

 

“Gừ!”

 

Vào lúc Thiên Hành đang hoài nghi, một tiếng rồng ngâm kinh thiên động địa cứ thế truyền tới!

 

Quả nhiên!

 

Không để cho mọi người hoàn hồn trở lại, chỉ thấy khối cầu trắng đó đột nhiên chia năm sẻ bảy, một người đàn ông giống như thiên thần giáng thế sải những bước chân kiên định tiến ra phía trước!

 

“Rắc!”

 

Vào lúc Tiêu Chính Văn bước ra khỏi cánh cửa lớn màu đen, một tiếng vang cực kỳ rõ nét cũng truyền tới.

 

Ngay sau đó, cánh cửa kia đột nhiên vỡ nát vụn giống như thuỷ tinh!

 

Vô số mảnh vỡ đồng loạt rơi từ trên cao xuống dưới.

 

Thế nhưng kỳ lạ là những mảnh vỡ đó lại biến mất tăm chỉ trong nháy mắt trước khi kịp chạm tới mặt đất!

 

“Người nên xuống địa ngục đền tội chính là mấy người!”

 

Tiêu Chính Văn vô cùng lạnh lùng, mái tóc dài tung bay trong gió, hình thái cực âm dương dưới chân đang điên cuồng chuyển động, mà sau lưng và hai bên người anh đều có rồng dài cả trăm mét đang uốn lượn!

 

Đúng vào lúc này, hai luồng khí tức cường đại đồng thời bộc phát, giống như hai mũi tên sắc nhọn bay lạc hướng lao thẳng về phía mấy người Chu Thuỵ Chân.

 

“Hử?”

Chu Thụy Chân nhíu chặt lông mày, vào lúc hắn nhìn rõ là hai người Long Hình và Long Nguyệt thì không khỏi cười lạnh lùng: “hai người cũng tới nộp mạng à?”
Mặc dù Long Hình và Long Nguyệt đã đột phá lên cảnh giới Nhân Vương cấp một, có cảnh giới tương đương với Chuy Thụy Chân, thế nhưng hắn là thể tử nhà họ Chu đó!
Chưa nói tới thực lực tự thân, chỉ riêng con át chủ bài vô hạn mà nhà họ Chu cho hắn cũng không phải thứ mà hai người Long Hình và Long Nguyệt có thể so bì được!
 
Chương 2886


 

“Anh Chu, trời ban cho thời cơ tốt, giết bọn chúng nói không chừng sẽ thu được món lợi bất ngờ!”

 

Trong mắt Khổng Tuyên ngập tràn vẻ tham lam, nhìn hai người Long Hình và Long Nguyệt rồi kích động nói.

 

Khi Khổng Tuyên vừa nói dứt lời, chỉ thấy một vật thể màu đen được hắn ném ra theo!

 

Vật thể màu đen đó thấy gió thì nở ra, chỉ trong nháy mắt đã to như cái thớt!

 

Mãi tới lúc này, mọi người mới nhìn rõ đó chính là Nhất Phương Nghiên Đài!

 

“Hậu nhân của ông Khổng quả nhiên ai ai cũng thâm độc! Đúng thật là thượng bất chính, hạ tắc loạn, giết!”

 

Long Hình gầm lên một tiếng, lao thẳng về phía Khổng Tuyên trước tiên.

 

Long Nguyệt cũng không hề yếu thế, lao thẳng về phía Chu Thuỵ Chân và chém giết!

 

Ánh sáng trong mắt Theodore nãy giờ vẫn đứng một bên quan sát chợt loé lên, cũng lập tức gia nhập vào trong chiến đoàn, cùng với hai người Chu Thuỵ Chân và Khổng Tuyên bao vây hai người Long Nguyệt!

 

Tiêu Chính Văn ở một bên lại không hề bận tâm tới việc hai người Long Nguyệt bị bao vây, chỉ cần hai người họ phát huy như thường thì ba người này căn bản không phải đối thủ của họ!

Đồng thời, giao đấu với thế tử cũng chính là cơ hội để cho hai người họ nâng cao năng lực bản thân!
 
Chương 2887


Ngay cả Tiêu Chính Văn cũng không thể không thừa nhận, võ giả thông thường căn bản chẳng thể so với thế tử.

 

Dù là kinh nghiệm hay là thủ đoạn thì đều bị thế tử bỏ xa mười mấy con phố!

 

Thế nhưng chính vì như vậy mà trận đại chiến trước mắt cũng là khảo nghiệm đối với hai người Long Nguyệt và Long Hình!

 

Đúng vào lúc này, chuông điện thoại của Tiêu Chính Văn lại vang lên thêm lần nữa, Tiêu Chính Văn không khỏi nhíu mày, rút điện thoại ra liếc nhìn, sau đó bấm nghe máy!

 

“Khụ!”

 

Ngay cả Thiên Hành cũng suýt bị cảnh tượng trước mắt làm cho tức tới độ hộc máu!

 

Mặc dù Tiêu Chính Văn thoát được một kiếp nạn, thế nhưng giờ cậu ta vẫn bị năm cao thủ bao vây tấn công mà.

 

Đã là lúc này rồi mà vẫn còn tâm trí nhận điện thoại sao?

 

“Tiêu Chính Văn, cậu dám coi thường chúng tôi!”

 

Ngay cả Thiên Hành cũng không nhẫn nhịn được mà gầm lên!

 

Ông ta là nhân vật ở đẳng cấp bá chủ bên trong thánh vực, mấy trăm năm nay, không biết đã có bao nhiêu cao thủ chết dưới lưỡi kiếm của ông ta rồi.

 

Hơn nữa, hiện giờ khoảng cách để ông ta tiến tới cảnh giới Nhân Vương cấp năm cũng chỉ còn một bước mà thôi!

 

Thế nhưng hôm nay ông ta lại bị Tiêu Chính Văn coi thường như vậy, dù tính khí ông ta có tốt tới đâu thì cũng không nhịn nổi cục tức này!

 

Thiên Hành vung tay lên, một tia sáng vô cùng chói mắt liền xuất hiện trong lòng bàn tay của ông ta!

 

Ngay sau đó, quả cầu ánh sáng đó ngày càng trở nên lớn hơn, thậm chí còn giống như một vầng mặt trời nhỏ trôi giữa khoảng không!

 

“Liệt Nhật Đương Không!”

 

Khi ông ta gầm lên đầy phẫn nộ, quả cầu ánh sáng đó giống như một vầng mặt trời diễm lệ từ từ nhô lên.

 

Thế nhưng thứ mà nó mang tới cho thế giới này lại không phải là ánh sáng và sự ấm áp mà là áp lực bất tận và sát khí cực kỳ khủng bố!

 

Lúc này, ngay cả mấy người Kiều Nhi cũng lộ ra vẻ phẫn nộ, dù bọn họ không có địa vị và danh vọng như Thiên Hành, thế nhưng đã từng có lúc nào bị người ta xem thường như thế?

 

Dù gì bọn họ cũng là cường giả đỉnh cao ở cảnh giới Nhân Vương cấp bốn, hành động của Tiêu Chính Văn rõ ràng đang chà đạp lên trên lòng tự tôn của bọn họ!

 

Lúc này, bốn người còn lại cũng gần như ra tay cùng một lúc, sự áp bức vô biên san phẳng hết tất cả núi cao và những toà nhà cao tầng xung quanh chỉ trong nháy mắt!

 

Rõ ràng, mấy người bọn họ đã không còn khoanh tay đứng nhìn nữa.

 

Tất cả mọi người đều hận Tiêu Chính Văn thấu xương, chỉ muốn dùng một đòn xé xác Tiêu Chính Văn ra luôn thì mới có thể xả hết được sự căm phẫn trong lòng!

 

Tiêu Chính Văn lại giống như người ngoài cuộc, anh nói vào bên trong điện thoại: “Không sao, chỗ tôi giờ đang gặp phải chút vấn đề, anh nói đi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

 

Vừa nói, Tiêu Chính Văn vừa vung tay lên, con dao quân đội năm cạnh kéo theo một cái đuôi dài lao về phía nhát kiếm mà ông Đồng vừa mới chém ra!

Chỉ riêng kiếm khí của thanh kiếm đó đã có thể làm rung động cả sông núi, ngay cả mấy người Chu Thuỵ Chân đang chiến đấu kịch liệt cũng không thể không liên tiếp lùi ra sau trước sự mãnh mẽ của uy thế!
 
Chương 2888


Thế nhưng đòn đánh này của ông ta, trong mắt Tiêu Chính Văn lại chẳng đáng để liếc nhìn!

 

Suy cho cùng, mặc dù cảnh giới của ông Đồng cao, thế nhưng sự lĩnh hội lại còn quá thấp.

 

Lúc này, ông ta vẫn còn đang cảm nhận và lĩnh hội ở tầng nguyên khí, nhát kiếm này của ông ta, thoạt nhìn có vẻ rất mạnh, thậm chí có thể khiến cho đất trời rung chuyển, thế nhưng sự thật thì không phải như thế!

 

Chỉ trong vòng mấy ngày ngắn ngủi, Tiêu Chính Văn không chỉ lĩnh hội được vô cùng sâu sắc về chân khí mà thậm chí còn lĩnh hội ra được một chữ “nguyên”!

 

Thứ gọi là nguyên giả chính là khởi nguồn của thế giới nảy, tất cả trở về điểm xuất phát!

 

Cũng có thể nói, nguyên khí cũng được, chân khí cũng thế, hình thái cuối cùng chính là nguyên khí!

 

Đây vừa là điểm khởi nguồn của vũ trụ, cũng vừa là nền tảng cấu thành vạn vật!

 

Mặc dù Tiêu Chính Văn giờ cũng chỉ mới nhìn được một góc của núi băng, thế nhưng lại lĩnh hội được rất rõ một điểm từ bên trong, đó chính là chiêu thức công kích nhìn càng cường hãn thì càng đi ngược lại với tự nhiên!

 

Tất cả những thứ đi ngược lại với quy luật tự nhiên đều là biểu hiện của kẻ yếu!

 

Vậy nên, vào lúc con dao quân đội năm cạnh mà Tiêu Chính Văn ném ra đâm vào lưỡi kiếm kia của ông Đồng, khí kình cường đại cũng lao thẳng về phía ông Đồng!

 

Ông Đồng chưa kịp tháo chạy đã bị cú tát của Tiêu Chính Văn đánh ngã lăn xuống đất!

 

Khói bụi dâng lên xung quanh phải cao tới cả trăm mét, trên mặt đất cũng hình thành một cái hố lớn hình người sâu mấy chục mét!

 

Ông Đồng không chỉ không còn cánh tay mà ngay cả nửa thân bên trái cũng đều nát nhừ!

 

Ông Đồng bị trọng thương, lúc này chỉ có thể không ngừng co giật theo bản năng, máu tươi men theo khoé miệng ông ta chảy ra ngoài giống như suối!

 

Nhìn thấy cảnh tượng này, ngay cả Thiên Hành cũng đột nhiên cảm thấy da đầu tê dại!

 

Mặc dù ông Đồng còn kém xa ông ta, thế nhưng cũng là cao thủ Nhân Vương cấp bốn đấy!

 

Vậy mà đã bị Tiêu Chính Văn đánh tàn phế chỉ trong một chiêu!

 

 

 

“Nhanh lên! Chúng ta cùng hợp lực giết cậu ta! Tuyệt đối không thể để cậu ta sống sót rời khỏi nơi này!”

 

Thiên Hành gầm lên, lao về phía Tiêu Chính Văn đầu tiên.

 

Đồng thời, đám người Kiều Nhi cũng lần lượt sử dụng những kỹ năng riêng của họ.

 

Nhất thời, hàng ngàn đòn tấn công mạnh mẽ phóng về phía Tiêu Chính Văn.

 

Một bóng hình màu trắng, giống như bóng ma đột nhiên xuất hiện sau lưng Tiêu Chính Văn, sau đó đánh một đòn vào vai Tiêu Chính Văn.

 

Tiêu Chính Văn không nghĩ nhiều mà xoay người, dùng khuỷu tay chống đỡ.

“Bụp!”
 
Chương 2889


Khuỷu tay của Tiêu Chính Văn đập mạnh vào lòng bàn tay của người đàn ông trung niên mặc áo choàng trắng bên cạnh Theodore, ngay sau đó một tiếng nổ lớn vang lên, một luồng sóng khí bắn ra.

 

“Bùm!”

 

Luồng sóng khí kia thực sự đã xuyên thủng một hang động lớn cách đó hàng nghìn mét!

 

Còn người đàn ông trung niên mặc áo choàng trắng như một viên đạn pháo, đập mạnh xuống mặt đất.

 

Tiêu Chính Văn phóng đến trước mặt người đàn ông trung niên mặc áo choàng trắng nhanh như chớp, những gợn sóng lắc lư trong không trung.

 

Như thể cơ thể của Tiêu Chính Văn có thể tự do đi lại trong khoảng không!

 

Con ngươi của người đàn ông mặc áo choàng trắng đột nhiên co rút lại, ông ta không thể tưởng tượng được Tiêu Chính Văn làm sao có thể làm được điều này!

 

Vào lúc này, ông ta dường như nhìn thấy khí tức chết chóc mãnh liệt từ người Tiêu Chính Văn.

 

“Không!”

 

Trên trán người đàn ông mặc áo choàng trắng chảy đầy mồ hôi hột, mặc dù lúc này, Tiêu Chính Văn đang rất nhàn nhã, tay còn lại vẫn đang cầm điện thoại, bình tĩnh nói chuyện với đầu dây bên kia.

 

Nhưng mỗi khi Tiêu Chính Văn tiến lên một bước, ông ta lại càng cảm thấy mình càng tiến thêm một bước vào chỗ chết.

 

Ông ta còn chưa kịp định thần lại, bàn tay của Tiêu Chính Văn đã đặt trên vai ông ta.

 

“A!”

 

Ngay khi lòng bàn tay của Tiêu Chính Văn đặt lên vai ông ta, dường như có một sức hút mạnh mẽ đang rút loại chất nào đó từ trong cơ thể ông ta ra!

 

Trong nháy mắt, ông ta đột nhiên cảm thấy không còn chút sức lực nào, người cũng không đứng vững nổi nữa.

 

Bàn tay Tiêu Chính Văn như một con dao, nhẹ nhàng hạ xuống, cơ thể ông ta như một tờ giấy, bị Tiêu Chính Văn khoét một lỗ thật lớn.

 

Ngay sau đó, nửa người ông ta như bị thối rữa, rơi xuống dưới.

 

Hình thái cực âm dương dưới chân Tiêu Chính Văn đột nhiên tăng nhanh tốc độ xoay tròn, người đàn ông mặc áo choàng trắng dường như nhìn thấy từng tia khí trắng, bị hình thái cực âm dương khổng lồ hút vào trong cơ thể Tiêu Chính Văn!

 

Bây giờ ông ta mới hiểu ra, thứ vừa rồi bị rút ra khỏi cơ thể mình chính là sinh khí của ông ta.

 

“Đừng… đừng mà…”

 

“Phụt!”

 

Người đàn ông mặc áo choàng trắng còn chưa kịp nói xong, cơ thể ông ra đã hóa thành một đám sương máu.

 

Nhưng đám sương máu đó không hề tiêu tan, mà nhanh chóng ngưng tụ lại trên không trung, ép chặt lẫn nhau.

 

Một đám sương máu hình người cuối cùng ép lại chỉ còn bằng hạt đậu, sau đó giọt huyết tinh đó dung hợp vào hình thái cực âm dương dưới chân Tiêu Chính Văn.
Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người đều nín thở.
Một vị cao thủ cảnh giới Nhân Vương cấp bốn, trong nháy mắt đã bị hình thái cực âm dương kỳ quái dưới chân Tiêu Chính Văn luyện thành huyết tinh.
Vòn bị hấp thụ ngay lập tức!
 
Chương 2890


 

Điều này thật quá đáng sợ. Tiêu Chính Văn lúc này trong mắt mọi người đã không còn là võ giả trẻ bình thường nữa, mà là ác quỷ đáng sợ!

 

Đó đều là cao thủ cảnh giới Nhân Vương cấp bốn, nhưng trong nháy mắt đã có ba người bị hạ gục trong tay Tiêu Chính Văn vô cùng dễ dàng.

 

“Ừ, được thôi, tôi vẫn còn một hai phút nữa, không thành vấn đề!”

 

Tiêu Chính Văn bình tĩnh nói.

 

Giờ phút này, cả Thiên Hành cũng hóa đá, Tiêu Chính Văn sao có thể mạnh như vậy?

 

Ngay cả ông ta cũng không thể bình yên dưới sự bao vây tấn công của ba vị cao thủ cảnh giới Nhân Vương cấp bốn, hơn nữa còn luyện một người trong số họ thành thuốc bổ!

 

Tuy nhiên, Tiêu Chính Văn không hề dừng lại. Một làn sóng gợn lắc lư trong khoảng không, Tiêu Chính Văn đã xuất hiện trước mặt Kiều Nhi.

 

Mặc dù Tiêu Chính Văn vừa đánh bại ba người trong số bọn họ, nhưng Kiều Nhi dường như không hề sợ hãi, ngược lại còn nhìn Tiêu Chính Văn với vẻ giễu cợt.

 

Thực ra, từ thân pháp của Tiêu Chính Văn, Kiều Nhi đã có thể nhìn ra được Tiêu Chính Văn rất thành thạo điều khiển trận pháp không gian giống cô ta.

 

Nếu không, vừa rồi Tiêu Chính Văn không thể nhẹ nhàng phá vỡ cửa phong ấn như vậy.

 

Chính vì điều này mà Kiều Nhi là người duy nhất trong đám đông không sợ Tiêu Chính Văn.

 

Trận pháp không gian vừa có thể hấp thụ đòn công kích của đối phương, đồng thời còn có thể tùy ý thay đổi vị trí của mình.

 

 

 

Có thể nói, người thực sự nắm vững trận pháp không gian hầu như rất thất thường, hoàn toàn không thể nắm bắt được.

 

Nhưng lúc sau lưng Kiều Nhi đột nhiên nổi lên một gợn sóng lắc lư, sắc mặt của cô ta liền thay đổi.

 

“Sao có thể!”

 

Trước khi cô ta kịp biến mất trong những gợn sóng, không gian phía sau cô ta dường như đã bị phong ấn.

 

Những gợn sóng chỉ lắc lư nhẹ rồi biến mất!

 

“Vù!”

 

Trong giây sau, một luồng ánh sáng vàng đột nhiên từ sau lưng bắn ra, xuyên thẳng qua bụng dưới của cô ta.

 

Kiều Nhi phun ra một ngụm máu tươi, luồng ánh sáng vàng kia không chỉ xuyên qua cơ thể cô ta, mà dường như còn lấy đi toàn bộ sức lực trong cơ thể cô ta.

 

“Chuyện này… không thể nào…”

 

Kiều Nhi không tin nổi, sau đó cơ thể rơi từ trên trời xuống đất. Sau khi phun ra một ngụm máu, Kiều Nhi mới ngước nhìn người đàn ông đang đứng kiêu hãnh trên cao với vẻ không cam lòng.

 

Tận mắt chứng kiến bốn vị cao thủ cảnh giới Nhân Vương cấp bốn bị đánh thảm hại, ông lão tóc bạc bên cạnh Theodore sợ hãi đến mức hồn suýt lìa khỏi xác.

 

Đây không phải là đang vây giết Tiêu Chính Văn, mà là đang xếp hàng chờ chết!

 

Thực lực của đối phương gần như là vô địch!

 

Nghĩ đến đây, ông lão tóc bạc liền quay người bỏ chạy, không màng đến sự sống chết của Theodore nữa, ưu tiên trước mắt bây giờ là giữ lấy mạng sống của mình.
 
Chương 2891


Nhưng Tiêu Chính Văn chỉ liếc nhìn qua ông ta, sau đó vung tay, con dao quân đội năm cạnh phóng ra.

 

“Vù!”

 

Trong phút chốc, ông lão tóc bạc hóa thành một đám sương máu, chết ngay tại chỗ.

 

Lúc này, Lý Chính Đạo đang ngồi bên dưới theo dõi trận chiến, vô cùng kinh ngạc.

 

Mỗi đòn tấn công của Tiêu Chính Văn dường như rất bình tĩnh, không hề khoa trương.

 

Nhưng mỗi đòn đánh, mỗi chiêu thức, thậm chí là từng cú đấm, từng cú đá đều hợp với trời đất.

 

Nếu không, sẽ không có thần uy hủy diệt đến vậy.

 

Chẳng trách lúc trước Tiêu Chính Văn lại dám kiêu ngạo như vậy, dám một mình thách thức mấy thế lực lớn trong thánh vực.

 

Lý Chính Đạo vừa thở dài vừa cười khổ.

 

Với thực lực của Tiêu Chính Văn, không cần cụ ta phải lo lắng.

 

Người ta chỉ cần nâng tay lên liền có thể giết chết cao thủ Nhân Vương cấp bốn, sao cụ ta có thể sánh bằng?

 

Lý Chính Đạo càng cảm thấy xấu hổ khi nghĩ đến thân phận thế tử của mình.

 

So với Tiêu Chính Văn, cho dù cụ ta là con cháu của Tam Nguyên Lý Tịnh, hay là thế tử của nhà họ Lý mấy trăm năm trước có tiềm lực nhất, thì ngay cả tư cách xách dép cho Tiêu Chính Văn cũng không có.

 

Lúc này, người còn kinh ngạc hơn Lý Chính Đạo chính là Thiên Hành.

 

Nhìn thấy từng trợ thủ lần lượt chết dưới tay Tiêu Chính Văn, Thiên Hành vô cùng choáng váng.

 

Nếu cho ông ta một cơ hội nữa để lựa chọn, ông ta sẽ không khiêu khích vị thần chết này nữa!

 

Nhưng hiện giờ, ông ta đã không còn sự lựa chọn nào nữa.

 

Ông ta cũng nghĩ đến việc chạy trốn, nhưng ông lão tóc bạc lúc nãy đã dùng mạng sống của mình để giải thích cho ông ta thấy hậu quả của việc chạy trốn.

 

“Tiêu Chính Văn! Hôm nay tôi sẽ liều mạng với cậu!”

 

Thiên Hành nghiến răng nghiến lợi cầm thanh kiếm dài trong tay, đột nhiên cắn đầu lưỡi phun một ngụm máu lên thanh kiếm.

 

Thanh kiếm lập tức bị máu đỏ bao phủ, thậm chí còn tỏa ra ánh sáng màu đỏ thẫm, trông vô cùng kỳ quái.

 

“Tiêu Chính Văn, vốn dĩ nước sông không phạm nước giếng! Tất cả những chuyện này đều là do cậu ép tôi! Tôi phải thừa nhận rằng cậu thực sự rất giỏi, nhưng, tôi cũng sẽ không để cậu…”

 

“Bộp!”

 

Thiên Hành còn chưa kịp nói xong, Tiêu Chính Văn đã giơ tay lên tát mạnh vào mặt ông ta.

 

Âm thanh giòn giã vang lên, cơ thể Thiên Hành vẹo sang một bên, bắn ra xa hàng trăm mét.

 

“Được rồi, đợi tôi về!”

 

Nói xong, Tiêu Chính Văn cúp điện thoại, nhẹ nhàng đi về phía Thiên Hành.

 

Mặc dù bước đi của Tiêu Chính Văn rất nhàn nhã, nhưng tốc độ lại cực kỳ nhanh.

 

“Cậu…”

 

Thiên Hành định đứng dậy, nhưng lại phát hiện ra rằng mình chẳng còn sức để đứng dậy nữa.

 

Chuyện quái gì vậy?

 

“A?”

 

Thiên Hành không hổ danh là người trải qua nhiều chuyện lớn khi ở vùng ngoài lãnh thổ, ông ta lập tức nhìn chằm chằm vào hình thái cực âm dương dưới chân Tiêu Chính Văn.

 

“Cậu… cậu chiếm đoạt sinh khí của tôi?”

 

“Ha ha ha…”

 

Thiên Hành đột nhiên cười khổ, thảo nào những người chống lại Tiêu Chính Văn đều gục ngã ngay lập tức.

 

Khi một người bình thường bị tước đoạt sinh khí, người đó sẽ biến thành một cái xác chết ngay tại chỗ.

 

Còn những cao thủ đã đạt đến cảnh giới Nhân Vương như bọn họ sẽ có thể sống thêm một thời gian, nhưng trong thời gian này, bọn họ sẽ giống như những người bình thường.

 

Chẳng trách chỉ bằng một chiêu, Tiêu Chính Văn đã có thể đánh đánh cao thủ Nhân Vương cấp bốn thành đám sương máu.

Bởi vì người mà Tiêu Chính Văn đối mặt lúc đó không còn là cao thủ Nhân Vương cấp bốn nữa mà là một người bình thường.
“Giết tôi? Ông xứng sao?”
Tieu Chính Văn chế nhạo: “Không phải cứ đạt đến cảnh giới Nhân Vương thì sẽ là Nhân Vương chân chính đâu!”
 
Chương 2892


Thật ra Tiêu Chính Văn đã biết đến điểm khác nhau giữa thời kỳ thượng cổ và võ thuật hiện đại từ Thiên Sơn Thư Lục từ lâu.

 

Giống như khi Tiêu Chính Văn vẫn đang ở cảnh giới Thiên Thần thì đã biết cảnh giới Thiên Thần chắc chắn phải là sự kết hợp giữa sức chiến đấu và trận pháp mới có thể được xem là cao thủ cảnh giới Thiên Thần thật sự về ý nghĩa.

 

Mà sở dĩ cảnh giới Nhân Vương có sự cách biệt về bản chất với cảnh giới Thiên Thần cũng là vì nguyên nhân này.

 

Từ Thiên Vương đến Thiên Thần cần phải có sự thấu hiểu đặc sắc về trận pháp, hiểu sâu sắc về quy luật tự nhiên của thế giới này, nhưng đến trình độ của Nhân Vương chỉ dựa vào những thứ này thôi thì không thể được xem là cao thủ cảnh giới Nhân Vương thật sự.

 

Chẳng qua là vài cao thủ cảnh giới Thiên Thần có thể sử dụng sức mạnh bên ngoài càng lớn hơn mà thôi.

 

Theo ghi chép trong Thiên Sơn Thư Lục, cảnh giới càng cao thì càng có yêu cầu cao với ngộ tính, hơn nữa mức độ lĩnh ngộ cũng khác nhau.

 

Mỗi cảnh giới ở một cấp đều cần tương ứng với bản ngộ và cảm giác.

 

Như Long Nguyệt và Long Hình, tại sao vừa đột phá Bán Bộ Nhân Vương là có thể thể hiện sức chiến đấu khủng khiếp thế?

 

Không phải trận pháp mà họ dùng cao siêu như thế nào mà là họ đã lĩnh ngộ được nguyên khí.

 

Nguyên khí cũng là “con đường” cần phải lĩnh ngộ cả cảnh giới Nhân Vương.

 

Chỉ là hiện tại có rất nhiều cao thủ cảnh giới Nhân Vương, mặc dù đã có Nhân Vương cấp hai, cấp ba, thậm chí cảnh giới cao thủ nhưng lại chưa lĩnh ngộ hoàn toàn, cái gì là nguyên tố.

 

Thế nên sức lực hai bên không ở trong cùng một tầng, dù cảnh giới có cách biệt cũng hoàn toàn có thể lắp bằng khoảng cách này, thậm chí là vượt xa.

 

Nói đến cùng trong cả thánh vực cũng không có cao thủ cảnh giới Nhân Vương thật sự, nói họ mạnh hơn cao thủ cảnh giới Thiên Thần của Thiên Thần bốn sao vẫn hợp lý hơn.

 

Thế nên không chỉ Tiêu Chính Văn có thể dễ dàng giải quyết năm cao thủ cảnh giới Nhân Vương cấp bốn, ngay cả Long Nguyệt và Long Hình cũng chiếm mấy phần ưu thế.

 

Mặc dù hai người họ cũng bị thương nhẹ nhưng so với tình trạng thảm hại cả người đầy máu của đám người Chu Thụy Chân, thì chút vết thương nhỏ này không đáng kể.

 

Thấy bên Tiêu Chính Văn đã đánh xong, đám người Chu Thụy Chân cũng vội vàng dừng tay.

 

Lúc này nếu còn đánh tiếp thì không còn ý nghĩa gì nữa.

 

Các cao thủ mà gia tộc cử ra để ở bên cạnh bảo vệ an toàn cho họ đều lần lượt bỏ mạng.

 

Nếu còn đánh tiếp hễ Tiêu Chính Văn xen vào đánh thì họ đâu còn đường sống?

 

Đến bây giờ tất cả mọi người đều nhớ đến câu nói lúc đầu Tiêu Chính Văn nói, mọi người cùng nhau lên để tiết kiệm thời gian không phải là lời nói ngông cuồng mà là người ta thật sự có thực lực này.

 

Lúc này tất cả mọi người đều nghẹn thở nhìn Tiêu Chính Văn.

 

Ngay cả Chu Thụy Chân và Khổng Tuyên cũng không khỏi cảm thấy hối hận nhìn Tiêu Chính Văn.

 

Lúc này họ mới nhận ra mình đã bỏ lỡ cái gì.

“Chu Thụy Chân, Khổng Tuyên!”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom