Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!
Chương 2243


Chương 2243

“Nhưng tôi không hề nói xấu cô ta, đây là sự thật.” Bà Triệu thấy bà Ngụy che chở Tô Khiết như vậy, trong lòng vừa tức vừa vội, đương nhiên dưới loại tình huống này, bà chỉ có thể bám chặt lấy luận điểm đó.

“Sự thật? Cứ xem là sự thật đi? Vậy bà đã nhìn thấy tận mắt sao? Bà Ngụy sao có thể dễ dàng cho qua chứ, hơn nữa bà cũng không muốn cứ thế cho qua chuyện này, cho dù bà Triệu không nói thì bà cũng phải làm cho rõ ràng.

“Tất cả mọi người đều nói như vậy, chẳng lẽ tất cả mọi người đều nói lung tung sao? Không có lửa làm sao có khói, không làm chuyện xấu xa thì cớ sau lại sinh ra lời đồn.” Sắc mặt của bà Triệu có chút mất tự nhiên, đương nhiên là bà ta không thể tận mắt nhìn thấy rồi, trước đó, bà ta chưa từng gặp Tô Khiết, không quen Tô Khiết, cũng hoàn toàn không biết Tô Khiết là ai thì đi đâu để tận mắt nhìn thấy chứ?

Mà nếu nói bà ta tận mắt nhìn thấy thì cũng không có ai tin được.

“Ai nói? Mọi người nói sao? Mọi người nào nói? Đứng ra để tôi xem nào.” Bà Ngụy lập tức lướt mắt nhìn đám người xung quanh một lượt.

Trong trường hợp này, hiển nhiên là chẳng có ai ngu ngốc đứng ra rồi, ý đồ bênh vực Tô Khiết của bà Ngụy đã quá rõ ràng rồi, bà Ngụy vì Tô Khiết mà đánh cả bà Triệu đều đánh, trong tình huống đó, ai dám đê đầu chịu trận trước họng súng của bà Ngụy chứ?

Có ai ở Cẩm Thành này không biết bà Ngụy nổi tiếng hiếu thắng, hơn nữa bà Ngụy từ trước đến nay luôn tỏ ra mạnh mẽ và rất thủ đoạn, ngay cả giám đốc Ngụy cũng sợ người vợ này của ông ta, rất nhiều người ở Cẩm Thành này đều biết tổng giám đốc Ngụy sợ vợ.

“Bà Triệu, ngoài bà ra hình như không có ai thừa nhận cả, cho nên, chuyện này là do bà bịa đặt..” Ánh mắt bà Ngụy hơi đổi, bà ấy lại nhìn bà Triệu với một nụ cười trên mặt.

Bà Ngụy giờ phút này tuy đang cười nhưng vẻ mặt lại khiến người ta rét run.

“Không phải, tôi cũng chỉ là nghe người ta nói mà thôi.” Ánh mắt của bà Triệu nhìn bà Ngụy lập tức lúng túng, sự dũng mãnh của bà Ngụy đến cả Tô Khiết lẫn Mộ Dung Tri cũng phải sợ hãi, thì bà Triệu sao có thể là đối thủ của bà Ngụy chứ.

Bà Ngụy lúc này vẫn còn tỉnh táo, nghĩ rằng vừa rồi con gái đã nói với bà những điều đó mà bà thì không thể kéo con gái vào cuộc, nên bà ta lại nói: “Trên mạng nói, rất nhiều người trên mạng đã nói vậy.”

“Nghe người ta nói? Xem trên mạng?” Bà Ngụy lại càng cười tươi hơn, lời nói tựa hồ lược lại càng thong thả hơn.

Bà Ngụy nhìn bà Triệu, lời nói hơi dừng một chút, sắc mặt đột nhiên trầm xuống, thanh âm trong nháy mắt cũng lạnh lẽo và nặng nề hơn:

“Nói như vậy tức là bà Triệu đã vô cớ vu khống con cháu nhà họ Ngụy chúng tôi rồi!”

Bà Triệu nghe bà Ngụy nói thế, toàn thân liên cứng đờ, đồng tử cũng bất giác co lại.

Lúc này trong lòng bà Triệu tràn đầy lửa giận, cực kỳ không cam lòng, nhưng chỉ có thể cứng họng trước lời nói của bà Ngụy.

Vì những gì bà Ngụy nói là sự thật.

Bà ta không còn đường nào để cãi…

“Con cháu nhà họ Ngụy chúng tôi sao có thể cho phép người ta vu khống như thế được? Được rồi, chuyện này để cho tư pháp xét xử, cứ theo luật mà làm, cũng đừng nói nhà họ Ngụy chúng tôi ăn hiếp người khác.” Bà Ngụy liếc nhìn bà Triệu một lần nữa, sau đó quay sang nói chuyện với bên cạnh.

Tội vu khống thật sự không dễ kết tội, mấu chốt là xem xét nên làm như thế nào, hiện tại nhà họ Ngụy muốn trình thủ tục lên để xét xử, hồ sơ mà nhà họ Ngụy báo lên, những bộ phận có liên quan chắc chắn sẽ rất coi trọng.

Cho dù bà Triệu không bị phạt tù, nhưng nếu chuyện này bị kiểm tra, bà Triệu sẽ phải đi đến bộ phận có liên quan vài lần, thanh danh cũng sẽ bị phá hủy, mặt mũi cũng sẽ bị mất hết.
 
Chương 2244


Chương 2244

“Bà Ngụy, chuyện đó không có gì to tát, có cần phải hung hăng như vậy không?” Lúc này bà Triệu tức muốn nổ phổi, bà ta không ngờ bà Ngụy lại làm một cách tuyệt tình như vậy.

Bà Ngụy đã cho bà ta một cái tát ở trước mặt mọi người rồi, thế mà vẫn không chịu bỏ qua, thậm chí còn muốn trình thủ tục lên tư pháp?

“Bà Ngụy, giao tình giữa hai gia đình chúng ta không tệ, sao bà lại tuyệt tình như vậy? Cũng không thể để sau này hai nhà chúng ta đoạn tuyệt quan hệ như thế chứ.” Mặc dù lúc này bà Triệu vô cùng tức giận, nhưng bà ta cũng biết mức độ nghiêm trọng của chuyện này.

Có những việc nhà họ Ngụy làm được nhưng nhà họ Triệu thì không thể, chồng bà ta là người lãnh đạo, nếu bà ta thật sự xảy ra chuyện thì sẽ ảnh hưởng không tốt đến chồng mình, lúc đó nhất định cũng sẽ ảnh hưởng đến tương lai của chồng bà ta.

Vì vậy, bà ta phải nghĩ cho đại cục, đương nhiên bà ta cũng sẽ không hoàn toàn nuốt xuống cơn giận này, lấy thân phận của chồng mình, sau này bà ta sẽ có cơ hội chỉnh đốn Ngụy Khang.

“Bà xúc phạm và vu khống con tôi, bà còn muốn tiếp tục quan hệ với gia đình chúng tôi, bà Triệu, đầu óc của bà có vấn đề rồi sao.” Bà Ngụy nghe lời của bà ta nói thì cười ra tiếng, không những không chấp nhận lời thỉnh cầu của bà ta mà không chừa cho bà ta một chút mặt mũi nào, cũng thẳng thắn bày tỏ muốn cắt đứt mối quan hệ với nhà họ Triệu.

Bà Triệu không ngờ bà Ngụy lại tuyệt tình như vậy, bà ta cũng không nghĩ rằng chỉ vì một Tô Khiết mà bà Ngụy lại làm đến bước này.

Bà Ngụy chẳng lẽ không quan tâm đến việc làm ăn của Ngụy Khang sao?

Vì một Tô Khiết, thậm chí bỏ qua lợi ích của Ngụy Khang?

Bà Triệu thực sự không thể hiểu được cách làm của bà Ngụy.

Bà Ngụy cũng đã nói đến nước này, tương đương muốn tuyên bố rằng cắt đứt quan hệ với nhà họ Triệu. Bà Triệu cho dù mặt dày cỡ nào cũng không thể nói thêm được nữa, huống chi lúc này trong lòng của bà ta cũng vô cùng tức giận.

“Được, được, Mộ Dung Uyển, coi như bà tàn nhẫn.” Bà Triệu không kìm được lửa giận trong lòng nữa, chuyện đã thế này, bà ta cũng không muốn cầu toàn nữa.

Cho dù Mộ Dung Uyển có lợi hại đến đâu, nhà họ Ngụy có tài giỏi thế nào thì sau này Ngụy Khang vẫn sẽ phải kinh doanh, mà chỉ cần Ngụy Khang dính dấp đến việc kinh doanh ở Cẩm Thành, đều thuộc về sự quản lý của chồng bà ta.

Nếu Mộ Dung Uyển đã trở mặt với bà ta giữa chốn đông người, vậy cũng đừng trách bà ta.

Đối với cơn giận của bà Triệu, Mộ Dung Uyển chỉ cười nhạt, nói Mộ Dung Uyển bà tàn nhẫn sao?

Thật là nực cười!

“Bà Triệu cứ thong thả mà đi, không tiễn.” Bà Ngụy ra lệnh đuổi khách, bà hơi dừng lại một chút, sau đó lại ra lệnh: “Đi thông báo cho chồng bà Triệu, để ông ta đưa bà Triệu trở về.”

Lời nói của bà Ngụy lúc này rõ ràng khéo léo hơn Mộ Dung Tri rất nhiều, chẳng qua lời bà vừa nói đã hoàn toàn giết chết bà Triệu, bây giờ lời nói này có dễ nghe hay không cũng không quan trọng nữa.

Tất nhiên, bà Ngụy vẫn cần có phong thái chứ.

Khóe môi Mộ Dung Tri không khỏi mím chặt, quả nhiên vẫn là mẫu thân đại nhân lợi hại.

Chẳng bao lâu, ông Triệu nhận được tin tức vội vàng chạy tới, đi cùng với ông ta còn có cha của Mộ Dung Tri, là tổng giám đốc của Ngụy Khang.

“Xảy ra chuyện gì vậy?” Ông Triệu sững sờ, ông ta đang ở bên trong trò chuyện vui vẻ với bạn bè, bữa tiệc còn chưa bắt đầu, thế nào lại có người tới thông báo bảo ông ta đưa vợ mình trở về.
 
Chương 2245


Chương 2245

Liên tục có người nói vừa rồi đã xảy ra chuyện.

Vẻ mặt của ông Triệu trong lúc nhất thời vô cùng khó coi, không biết là do vợ mình gặp rắc rối hay là do cách làm của bà Ngụy.

Ông Triệu trầm mặc một hồi.

“Bà Ngụy, mọi việc nên lấy chữ hòa làm trọng, đừng vì những chuyện nhỏ nhặt này mà tổn thương đến hòa khí.” Có người đứng ra giảng hòa, đối với đàn ông mà nói, đây đều là chuyện nhàm chán của phụ nữ, cũng không tính là chuyện gì lớn.

Để những chuyện nhỏ nhặt này làm tổn thương đến mối quan hệ thật sự không đáng.

“Chuyện nhỏ? Nhục mạ bêu xấu con tôi là chuyện nhỏ. Khiết Khiết nhà tôi là một đứa trẻ ngoan thế nào, dựa vào đâu mà phải chịu oan ức như vậy?”

Những chuyện khác còn có thể thương lượng, nhưng chuyện xúc phạm bêu xấu Khiết Khiết nhà bà, bà tuyệt đối không thể bỏ qua.

“Bà Ngụy, hà tất phải thế?” Người bước ra giảng hòa lúc này nhìn thấy thái độ cứng rắn của bà Ngụy, vẻ mặt ông ta có chút mất tự nhiên, ông ta liếc nhìn khuôn mặt âm trầm của ông Triệu, suy nghĩ một chút, lại nói thêm một câu: “Bà Ngụy, bà cũng biết bà Triệu là viên ngọc quý trong lòng bàn tay của ông cụ Triệu. Con cháu bà chịu ủy khuất, bà Triệu cũng …”

Nhà họ Triệu cũng có chỗ đứng ở Cẩm Thành, người này cố ý lôi ông cụ Triệu ra, hy vọng bà Ngụy có thể nể tình ông cụ Triệu mà nhân nhượng một chút.

“Viên ngọc quý trong lòng bàn tay của nhà họ Triệu?” Chỉ là, lời nói giảng hòa này đã chạm vào vảy rồng của bà Ngụy.

“Bà ta là viên ngọc quý của nhà họ Triệu, Khiết Khiết cũng là viên ngọc quý của nhà họ Ngụy chúng tôi. Nhà họ Ngụy chúng tôi cầm trên tay sợ rơi, ngậm trong miệng sợ tan. Thế mà hôm nay lại bị viên ngọc quý của nhà họ Triệu ức hiếp? Viên ngọc quý nhà chúng tôi đến phiên bà ta khi dễ sao? Đây là đạo lý gì chứ?”

Người kia sửng sốt, ánh mắt lóe lên, không ngờ rằng, ông ta chỉ là đứng ra thuyết phục bà Ngụy thế mà lại làm cho lớn chuyện hơn nữa.

Ông ta vốn tưởng rằng lôi nhà họ Triệu ra thì bà Ngụy sẽ nể mặt, nhưng không ngờ lại phản tác dụng.

Bà Ngụy này cứng đầu thật, không không thèm nghe bất cứ một lời khuyên nào, quyết tâm bảo vệ Tô Khiết đó.

Chỉ là, cho dù bà Ngụy muốn bảo vệ Tô Khiết cũng không thể làm như vậy, đây là bữa tiệc của Ngụy Khang bọn họ, bà Ngụy không hề kiêng kị mà gây chuyện thế này thì có ích gì với Ngụy Khang chứ?

Lúc này, Bùi Doanh và Trình Nhu Nhu đang đứng trong đám đông, nhìn thấy rõ một màn này.

“Mối quan hệ của bà Ngụy và Tô Khiết có vẻ không đơn giản, sẽ không ảnh hưởng đến kế hoạch tiếp theo của chúng ta chứ? Chúng ta có nên thay đổi kế hoạch không?” Trình Nhu Nhu nghĩ đến những kế hoạch của Bùi Doanh, trên mặt cô ta hiện lên vẻ lo lắng.

“Không cần, mọi việc đều tiến hành theo kế hoạch.” Vẻ mặt lúc này của Bùi Doanh có chút khó coi, cô ta thầm nghiến răng, giọng nói hiện rõ sự tàn nhẫn, cô ta đã thu xếp xong mọi chuyện, nhất định sẽ không để xảy ra bất kỳ tổn thất nào. Hôm nay phải để cho Tô Khiết thân bại danh liệt, phải khiến cho Tô Khiết trở thành kẻ xấu xí nhất, sau này cũng không còn mặt mũi gặp người khác nữa.

Cho dù bà Ngụy có bảo vệ Tô Khiết cũng vô dụng, chỉ cần kế hoạch của cô ta suôn sẻ thì không ai có thể cứu được Tô Khiết.

Bùi Doanh nghiến răng nghiến lợi khi nghĩ đến việc bà Ngụy bảo vệ Tô Khiết như vậy.

Vốn dĩ cô ta cho rằng ở Cẩm Thành không ai có thể giúp đỡ được Tô Khiết, nhưng không ngờ bà Ngụy lại bảo vệ Tô Khiết bằng cách này.

Vì sao? Vì sao mọi người đều bảo vệ Tô Khiết như vậy, cô ta có gì tốt?
 
Chương 2246


Chương 2246

Trong lòng Trình Nhu Nhu có chút lo lắng, nhìn Bùi Doanh như có lời muốn nói.

“Sợ gì chứ? Cô là công chúa của Qủy Vực Chi Thành, sau lưng cô là thế lực của cả Qủy Vực Chi Thành, cho dù bà Ngụy có bảo vệ cô ta như thế nào thì cũng không sánh được với Qủy Vực Chi Thành, có gì mà sợ chứ.” Bùi Doanh trừng mắt nhìn Trình Nhu Nhu, có chút khó chịu. Trình Nhu Nhu này là một con ngốc, không làm được việc gì nên hồn. Nếu không phải cô ta muốn lợi dụng Trình Nhu Nhu, thì cô ta cũng lười biếng nói chuyện vô nghĩa với con ngốc này.

“Người của Qủy Vực Chi Thành đã đồng ý giúp chúng ta, tôi cũng đã sắp xếp mọi chuyện. Cho dù nhà họ Ngụy đang bảo vệ Tô Khiết cũng vô dụng thôi.” Hai mắt Bùi Doanh khẽ nheo lại, đôi môi chợt nhếch lên, hiện vẻ giễu cợt: “Đến lúc đó nói không chừng chúng ta còn có thể lợi đụng được điểm này.”

“Lợi dụng điểm này? Lợi dụng thế nào?” Trình Nhu Nhu sững sờ, vẻ mặt khó hiểu nhìn Bùi Doanh, bà Ngụy đã bảo vệ Tô Khiết như vậy, bọn họ sẽ lợi dụng thế nào được?

“Nói với cô, cô cũng không hiểu, đến lúc đó thì biết.” Bùi Doanh liếc nhìn Trình Nhu Nhu, cô ta thật sự lười giải thích với Trình Nhu Nhu.

Lúc này, chuyện của bà Triệu vẫn chưa được giải quyết hoàn toàn, bà Ngụy không nhượng bộ chút nào, người giảng hòa cũng hết cách, tình thế càng trở nên khó xử hơn.

Vẻ mặt ông Triệu càng thêm khó coi.

Ông ta cũng biết việc hôm nay là do con gái và vợ ông ta gây ra, họ là người có lỗi, nhưng bà Ngụy làm như vậy cũng không đúng.

Đương nhiên, ông Triệu không nóng nảy như bà Triệu, có nhiều chuyện thực ra rất phức tạp, ông ta là người phụ trách việc kinh doanh của Ngụy Khang, nhưng …

Ông Triệu biết nếu ông ta rời đi như thế này, mối quan hệ với Ngụy Khang trong tương lai sẽ hoàn toàn tan vỡ, chắc chắn sẽ không có lợi cho ông ta, ông ta có thể ngáng chân Ngụy Khang, nhưng nếu mọi chuyện náo loạn đến bên trên, đến lúc đó sợ là cũng chịu không nổi nữa.

Ngụy Khang là công ty lớn nhất của Cẩm Thành, 1/3 doanh thu thuế của Cẩm Thành đều dựa vào Ngụy Khang, chỉ riêng điểm này thì không ai dám làm gì Ngụy Khang.

“Giám đốc Ngụy, ông cũng nói vài câu đi.” Người giảng hòa thấy bên bà Ngụy không có kết quả, hướng về phía ông Ngụy muốn ông Ngụy đứng ra khuyên vợ mình.

“Mọi người cũng biết, tôi luôn sợ vợ.” tổng giám đốc Ngụy đưa mắt nhìn về phía người kia, sau đó trả lời, vô cùng thản nhiên.

Người giảng hòa sững sờ, một người đàn ông to lớn sao có thể nói được một câu như vậy? Xem việc sợ vợ là chuyện đương nhiên sao?

Lấy thân phận của giám đốc Ngụy, tại sao phải sợ vợ?

Nhà họ Ngụy cũng không phải dựa vào nhà vợ để lập nghiệp, bình thường cũng không hoàn toàn lệ thuộc vào nhà họ Mộ.

Hơn nữa sợ vợ cũng nên có giới hạn chứ, sợ vợ như thế này có còn là đàn ông nữa không?

Ông Triệu đứng bên cạnh ông Ngụy, đương nhiên nghe được lời này của ông ấy.

Cơ mặt của ông ta run lên rõ ràng, sau đó nghiến răng nghiến lợi, không chịu được nữa, bước thẳng ra ngoài.

“Còn không đi? Chưa đủ xấu hổ sao?” Khi ông Triệu bước đến chỗ bà Triệu, ông ta thấy bà Triệu bất động, nhìn chằm chằm vào bà ta.

“Ông xã, chúng ta đi như vậy sao?” Bà Triệu hiển nhiên vẫn còn đang sững sờ, không ngờ mọi chuyện lại thành ra như thế này, chồng mình đang đứng ở đây, Ngụy Khang lại dám đối xử với họ như vậy?
 
Chương 2247


Chương 2247

“Chuyện do bà gây ra, bà còn muốn thế nào nữa?” Đôi mắt của ông Triệu hơi nheo lại, trong ngực tràn đầy tức giận, Ngụy Khang không phải thứ mà ông ta có thể đắc tội, chuyện xảy ra hôm nay quả thật là do con gái và vợ ông ta khiêu khích trước.

Bà Ngụy được thế mà cậy quyền, nhưng tất cả mọi người ở Cẩm Thành đều biết bà Ngụy là người có tính cách như vậy, người mà bà Ngụy muốn bảo vệ, người khác há có quyền xen vào?

Mà Tô Khiết này rõ ràng là rất quan trọng đối với bà Ngụy, không, phải là cả nhà họ Ngụy đều rất coi trọng Tô Khiết, nếu không thì ông Ngụy vừa rồi cũng sẽ không nói những lời hời hợt đó.

Con gái và vợ ông ta vu khống Tô Khiết như vậy, lấy tính cách của bà Ngụy, làm sao có thể bỏ qua?

Chỉ sợ chuyện này còn có rắc rối khác.

Bà Triệu nhìn thấy vẻ mặt của chồng thì có chút sợ hãi, bà ta không dám nói thêm gì nữa, kéo con gái rời đi cùng chồng mình.

Sau khi ông Triệu lên xe, sắc mặt càng thêm khó coi: “Hai người không có chuyện gì làm hay sao mà lại đi bêu xấu Tô Khiết?”

“Chúng tôi cũng không biết cô ta có quan hệ với nhà họ Ngụy.” Bà Triệu cảm thấy vô cùng ủy khuất. Bà ta cũng không ngờ mọi chuyện sẽ như vậy.

“Chuyện đã đến nước này, làm sao xử lý được?” Ông Triệu nhìn bà Triệu, trên mặt có chút tức giận.

Mặc dù bà Ngụy nổi tiếng là chua ngoa, nhưng nhiều người biết thủ đoạn của bà Ngụy rất cao tay, xử lý mọi việc dứt khoát, thậm chí có những người đàn ông bình thường không có khí phách như vậy. Ngụy Khang có thể phát triển tốt trong những năm qua là nhờ vào một phần công lao của bà Ngụy.

Ông Ngụy thật ra không phải sợ vợ, mà là kính trọng bà Ngụy.

Vợ ông ta không những không giúp được ông ta, mà còn gây rắc rối cho ông ta!

“Ông sao lại sợ họ như vậy. Nhiều công việc kinh doanh của Ngụy Khang đều nằm dưới sự kiểm soát của ông mà. Đến lúc đó ông có thể …” Bà Triệu hiển nhiên vẫn chưa hiểu rõ tình hình, bà ta muốn trả đũa Ngụy Khang.

“Càn quấy.” Vẻ mặt của ông Triệu thay đổi, ông ta cắt ngang lời nói của bà Triệu: “Những lời như vậy, sau này đừng nói lại nữa.”

Bà Triệu giật mình, thân thể theo bản năng rụt lại: “Ngụy Khang bọn họ có thể một tay che trời sao?”

“Tôi không biết Ngụy Khang có thể một tay che trời hay không, nhưng tôi chắc chắn rằng Ngụy Khang là nguồn thuế lớn nhất của Cẩm Thành. Ngụy Khang là một trong những công ty hàng đầu của đất nước, đã mang lại rất nhiều vinh quang cho Cẩm Thành. Tổng giám đốc Ngụy làm từ thiện mấy năm gần đây đã đóng góp rất nhiều, không kể lãnh đạo của Cẩm Thành, ngay cả lãnh đạo của Thủ đô cũng rất coi trọng Ngụy Khang, còn muốn ngáng chân Ngụy Khang sao? Trừ phi tôi không muốn sống nữa.” Ông Triệu là người hiểu biết, rất nhiều chuyện ông ta đều biết rõ, đây cũng là lý do tại sao vừa rồi ông ta nhẫn nhịn như vậy…

Chỉ đáng tiếc, bà Ngụy không muốn bỏ qua! Không cho ông ta thể diện.

“Chuyện này, nghiêm trọng như vậy sao?” Bà Triệu hoàn toàn kinh sợ, vốn dĩ bà ta vẫn luôn nghĩ đó chỉ là một việc làm ăn, từ xưa tới nay dân không đấu quan, bà ta cho rằng tập đoàn Ngụy Khang dù có lợi hại cũng không thể lật đổ được trời.

“Bà nghĩ sao?” Lãnh đạo Triệu hung hăng trừng mắt nhìn bà Triệu, sắc mặt càng thêm âm u khó chịu vài phần: “Hơn nữa tôi nghe nói thân phận Mộ Dung Tri không đơn giản, khắp nơi đồn đại mấy năm nay Mộ Dung Tri vẫn luôn lăn lộn ở bên ngoài. Nhưng tôi lại nghe nói việc mà Mộ Dung Tri làm đều rất phức tạp, người tiếp xúc cùng anh ta đều không có ai đơn giản.”

“Mộ Dung Tri không phải chỉ là một cậu chủ ăn chơi thôi sao?” Bà Triệu lần nữa choáng váng. Mọi thứ hoàn toàn không giống với những gì bà suy nghĩ.

“Cậu chủ ăn chơi? Bà nhìn Mộ Dung Tri giống với loại người chỉ biết ăn chơi sao? Mộ Dung Tri mới quay về chỉ có vài tháng, bà xem người bên cạnh Mộ Dung Tri đều là những loại người như thế nào? Những người qua lại kết giao cùng Mộ Dung Tri đều không có ai chỉ biết đến ăn chơi mà toàn bộ đều là những người có bản lĩnh năng lực hơn nữa một vài người trong số đó còn là những người có thế lực nhất Cẩm Thành.” Lãnh đạo Triệu hiển nhiên là một người quan sát tinh tế, đối với chuyện của Mộ Dung Tri rõ ràng biết không ít.
 
Chương 2248


Chương 2248

Bà Triệu có chút ngẩn người, trở nên ngơ dại lời gì cũng không nói nữa.

Ban đầu bởi vì cô Triệu sợ ba trách mắng mình vì thế vẫn luôn bảo trì im lặng ngồi ở phía sau không nói chuyện. Chỉ đến khi nghe thấy ba cô nói tập đoàn Ngụy Khang đó có bao nhiêu đáng sợ, lúc này cô Triệu cảm thấy không thoải mái, cũng có chút không phục: “Ba, ba không cần sợ bọn họ. Người nhà họ Ngụy đó cho dù lợi hại cũng không phải đối thủ của Quỷ Vực Chi Thành.” Cô Triệu nghĩ đến chuyện này vốn là người của Quỷ Vực Chi Thành muốn cô giúp đỡ, huống hồ nghe nói đây là chủ ý của công chúa Quỷ Vực Chi Thành. Cô nhất thời như được tiếp thêm khí lực: “Ba, hẳn là ba cũng biết đến Quỷ Vực Chi Thành đúng chứ?”

“Quỷ Vực Chi Thành? Ba đương nhiên biết, con có ý gì?” Lãnh đạo Triệu sững sờ, có chút nghi hoặc đưa mắt nhìn về phía con gái có chút nghi hoặc: “Chuyện này cùng Quỷ Vực Chi Thành có liên quan sao?”

“Vâng, thật ra Hàn Nhã Thanh đã đắc tội công chúa của Quỷ Vực Chi Thành vì vậy cô ta mới đối phó Hàn Nhã Thanh. Công chúa Quỷ Vực Chi Thành nếu muốn đối phó với kẻ nào thì chỉ sợ người nhà họ Ngụy cũng không bảo vệ được.” Khi cô Triệu nói ra mấy lời này trong thanh âm lộ ra vài phần đắc ý: “Vì vậy ba không cần lo lắng, mối thù này Quỷ Vực Chi Thành sẽ giúp chúng ta báo.”

“Ý của con là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành muốn con đi đối phó Hàn Nhã Thanh sao” Lãnh đạo Triệu là người thông minh, lập tức đã hiểu được ý tứ của con gái mình.

“Vâng, công chúa Quỷ Vực Chi Thành đã tìm đến con.” Cô Triệu liên tục gật đầu: “Nhà họ Ngụy có lợi hại cũng không phải là đối thủ của Quỷ Vực Chi Thành vì vậy chúng ta chỉ cần ngồi đợi xem náo nhiệt là được rồi.”

Lãnh đạo Triệu nhíu chặt mày, hiển nhiên có chút nghi vấn: “Công chúa Quỷ Vực Chi Thành vì sao muốn đối phó Hàn Nhã Thanh? Rốt cuộc Hàn Nhã Thanh đó có lai lịch thế nào?”

Lãnh đạo Triệu cảm thấy chuyện này chỉ sợ là không đơn giản.

“Cô ta là…” Cô Triệu không cho là như vậy, theo bản năng càng đánh giá thấp Tô Khiết.

“Việc này con không cần xen vào, ba cảm thấy chuyện này không đơn giản như vậy. Chưa kể bà Ngụy đó còn bảo vệ cho Hàn Nhã Thanh. Huống hồ công chúa của Quỷ Vực Chi Thành trực tiếp ra mặt muốn đối phó Hàn Nhã Thanh, ba cảm giác thân phận Hàn Nhã Thanh khẳng định không hề đơn giản, vì vậy con ngàn vạn lần không được làm ra bất kỳ chuyện gì động tới Hàn Nhã Thanh.” Lãnh đạo Triệu xác thực là một người hiểu đạo lý, có những chuyện so với bất luận là ai đều thông suốt hơn.

“Ba, cô ta thì có thân phận gì được chứ? Cô ta có đáng sợ đến thế sao?” Cô Triệu vô cùng bất mãn không phục: “Hơn nữa những chuyện khác cũng không cần đến con, theo con biết công chúa Quỷ Vực Chi Thành đã có những kế hoạch khác tiếp theo để đối phó Hàn Nhã Thanh, vì vậy trong buổi tiệc hôm nay nhất định Hàn Nhã Thanh sẽ bị xử lý rất thảm…”

Ánh mắt lãnh đạo Triệu chợt lóe lên, ông cảm thấy cần phải sai người tới địa điểm buổi tiệc nhìn một chút, muốn biết rốt cuộc sẽ có chuyện gì xảy ra.

Sau khi lãnh đạo Triệu rời khỏi, bà Ngụy chào hỏi mọi người sau đó đi vào khách sạn. Hơn nữa bà Ngụy đưa Hàn Nhã Thanh vào bên trong trực tiếp thông báo cho mọi người: “Hiện tại tôi có việc trịnh trọng muốn giới thiệu cho mọi người, đây chính là viên ngọc Minh Châu trân quý của người nhà họ Ngụy chúng tôi.”

Ý tứ của bà Ngụy lúc này đã quá rõ ràng, tránh cho những kẻ không biết an phận tự rước phiền phức.

Dẫu sao đây cũng là bữa tiệc Ngụy Khang của nhà họ, bà đương nhiên không muốn có chuyện phát sinh ngoài ý muốn.

Bùi Doanh đứng ở một góc nhìn Hàn Nhã Thanh, trong ánh mắt đều tràn ngập nham hiểm. Nếu như ánh mắt có thể giết chết người thì lúc này đoán chừng cô ta có thể biến Hàn Nhã Thanh thành tro bụi.
 
Chương 2249


Chương 2249

Từ trước tới nay Hàn Nhã Thanh vẫn luôn rất nhạy bén, cô đột nhiên quay đầu lại nhanh chóng nhìn về phía Bùi Doanh. Bởi vì động tác của Hàn Nhã Thanh quá nhanh quá bất ngờ vì vậy mà Bùi Doanh nhất thời không tránh kịp. Thậm chí cô ta cũng không kịp che giấu được sự hung hãn tàn độc trong ánh mắt.

Cứ vậy mà ánh mắt Bùi Doanh đối diện cùng Hàn Nhã Thanh.

Trong chớp mắt Hàn Nhã Thanh khẽ dao động, nhìn vào đôi mắt này khiến cô đột nhiên nghĩ tới một người.

Người phụ nữ ở trong khách sạn năm năm trước đây, mặc dù khi đó người này đều chuẩn bị tư trang che đến kín đáo, đeo khẩu trang, mang kính mắt. Khi đó dáng vẻ của người này cô nhìn không rõ.

Nhưng có điều, cô nhớ rất rõ ánh mắt người phụ nữ khi đó nhìn cô, Hàn Nhã Thanh dường như chắc chắn ngay lập tức người phụ nữ đứng trong góc yến tiệc có ánh mắt giống như chó sói đang nhìn mình chính xác là người phụ nữ trong khách sạn năm năm trước.

Cô vẫn luôn không biết người phụ nữ trong khách sạn năm năm trước là ai, cũng không hiểu vì sao cô ta lại muốn hại cô. Khi đó vì sợ Nguyễn Hạo Thần phát hiện vì thế cô cũng không tra xét kỹ càng. Thời gian sau này cô vẫn luôn ở tại nước M vì vậy đối với chuyện này vẫn là bỏ qua.

Chỉ là, thật không ngờ ngày hôm nay ở đây, Tô Khiết lại gặp được người phụ nữ trong khách sạn năm năm trước.

Mà hiện tại, ánh mắt người phụ nữ này nhìn cô vẫn giống như năm đó. Điều này cho thấy, năm năm qua hận thù của người này đối với cô không hề thay đổi.

Mặc dù Hàn Nhã Thanh không nhận ra người phụ nữ này, cũng không biết người này rốt cuộc vì sao lại hận cô. Nhưng có một chuyện Hàn Nhã Thanh đã rất rõ ràng, vừa rồi ở bên ngoài bị cô Triệu cùng cô Lưu ngăn cản cô lại đối với người này nhất định có liên quan.

Nghĩ đến những việc mà người phụ nữ này đã làm với cô năm năm trước, Hàn Nhã Thanh có thể xác định chuyện xảy ra tối nay tuyệt đối sẽ không chỉ đơn giản là muốn ngăn cản cô.

Ánh mắt của Bùi Doanh đối trực diện với ánh mắt Hàn Nhã Thanh, cô ta biết trốn tránh cũng vô dụng. Người khác không biết thân phận của Hàn Nhã Thanh nhưng cô ta biết. Hơn ai hết, trong lòng Bùi Doanh rất rõ ràng năng lực của Hàn Nhã Thanh.

Vì vậy, Bùi Doanh biết trốn tránh không chỉ vô ích mà còn phản tác dụng.

Nếu như đã không thể tránh, vậy thì Bùi Doanh chỉ có thể đối diện Hàn Nhã Thanh. Hiện giờ Trình Nhu Nhu hoàn toàn nghe lời cô ta, sau lưng cô ta chính là sức mạnh của toàn bộ Quỷ Vực Chi Thành, thế cho nên cô ta có gì để phải sợ?

Vì vậy, giờ phút này Bùi Doanh cũng không có ý định phải né tránh. Càng không cần che giấu hận ý nham hiểm trong ánh mắt cô ta khi nhìn Tô Khiết.

Tô Khiết nhìn cô ta cười nhạt, nụ cười này rõ ràng là có ý tứ.

Sau đó, Tô Khiết dời mắt đi, không nhìn Bùi Doanh nữa.

Bùi Doanh lộ ra vẻ sửng sốt, cô ta không ngờ rằng mình nhìn Tô Khiết như vậy, Tô Khiết còn cười với mình?

Tô Khiết muốn làm gì vậy chứ?

Mà bộ dạng hoàn toàn không muốn để ý đến cô ta của Tô Khiết khiến Bùi Doanh nghiến răng nghiến lợi.

“Khiết Khiết, em cười cái gì vậy?” Sở Bách Hà luôn đi theo Tô Khiết, cô ta hơi kinh ngạc khi nhìn thấy Tô Khiết đột nhiên cười, Tô Khiết cười cái gì?

“Em phát hiện ra một chuyện rất thú vị.” Môi Tô Khiết hơi nhếch lên, chuyện của năm năm trước cô chưa kiểm tra kĩ, trong lòng vẫn có chút bất an. Rốt cuộc là kẻ địch không biết là ai đang núp sau lưng nói không chừng bất thình lình hắn lại lao ra và cắn cho một phát, chuyện này không ổn chút nào.

Bây giờ người phụ nữ này đã tự mình xuất hiện, Tô Khiết cảm thấy chuyện của năm năm trước có thể được giải quyết rồi đây.
 
Chương 2250


Chương 2250

“Có gì vui sao? Gì thế?” Sở Bách Hà vừa nghe thấy có chuyện thú vị thì lập tức trở nên hứng phấn.

“Không vội, tối nay có thể sẽ có một trò chơi đặc biệt đấy, chị cứ từ từ xem.” Tô Khiết biết nếu người phụ nữ xuất hiện trong bữa tiệc, kế tiếp nhất định sẽ có những hành động khác, cho nên Tô Khiết biết rằng tối nay nhất định sẽ có một vở kịch thú vị.

“Thật không? Trò gì thế? Ở đâu vậy?” Đôi mắt của Sở Bách Hà sáng lên. Cô thích xem kịch nhất, và không có gì có thể ngăn cản cô xem chúng.

Tô Khiết suy nghĩ một chút, đến gần bên người Sở Bách Hà nói lẩm bẩm vài câu.

Sở Bách Hà hai mắt mở to, sắc mặt có chút sững sờ: “Em, em nghiêm túc đấy à?”

“Ừm.” Tô Khiết nhẹ gật đầu, sau đó liếc về phía Bùi Doanh.

Vào lúc này, Bùi Doanh không còn nhìn chằm chằm vào Tô Khiết nữa, mà đang nói chuyện với Trình Nhu Nhu.

Sở Bách Hà nhìn chỗ Tô Khiết đang nhìn sau đó sắc mặt thay đổi: “Tại sao lại là cô ấy?”

“Chị quen biết người đó sao?” Tô Khiết sửng sốt, có phần kinh ngạc, Sở Bách Hà quen biết người phụ nữ đó.

“Cô ấy là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành. Lần trước chị đã nói với em rồi.” Khóe môi Sở Bách Hà hơi cong lên: “Đó là người mà em vừa nói sao? Cô ta không giống người thông minh lắm ……”

Tô Khiết ánh mắt lóe lên, công chúa của Quỷ Vực Chi Thành?

Điều này thực sự làm cô ngạc nhiên?

Người phụ nữ đó là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành?

Tô Khiết nhìn thấy thái độ của những người xung quanh đối với người phụ nữ đó và thái độ của hai người phụ nữ thì hơi nhướng mày: “Người chị đang nói là ai vậy chứ?”

Khí chất của người phụ nữ đó không giống như một công chúa của Quỷ Vực Chi Thành.

“Người mặc váy hồng hình như tên là Trình Nhu Nhu, nhưng theo chị nhớ thì chủ của Quỷ Vực Chi Thành hình như là họ Trương. Chủ của Quỷ Vực Chi Thành đã nhận ra con gái mình, tại sao ông ấy không đổi họ của cô ấy? Có phải lạ lắm không.” Sở Bách Hà nhận ra rằng có lẽ vừa rồi họ nói đến không phải là cùng một người:” em đang nói về người phụ nữ mặc chiếc váy màu tím bên cạnh Trình Nhu Nhu? ”

“Ừm.” Tô Khiết nhẹ nhàng đáp lại, khóe môi khẽ giật giật, gần đây nhà họ Đường xảy ra rất nhiều chuyện đều có liên quan đến Quỷ Vực Chi Thành, thành thật mà nói, sự khúc mắc của cô với quỷ vực chi thành nên kết thúc từ sớm rồi.

Chỉ là Tô Khiết vẫn không muốn kẻ thù của mình là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, nơi đó thực sự quá mạnh, Mộ Dung Tri cho rằng dù Nguyễn Hạo thần và Đường Lăng có liên thủ với nhau đi chăng nữa. không thể là đối thủ của Quỷ Vực Chi Thành

“Nếu là người mặc váy tím thì cũng hợp lý. Cô nàng váy tím trông giống như ả trà xanh, và cô ta vẫn là người kém trang nhã nhất.” Đôi mắt Sở Bách Hà hơi nheo lại: “Nhưng làm thế nào mà em lại chọc vào cô ta? Cô ta là ai vậy? ”

“Thực sự em không biết người này. em chỉ xác nhận từ ánh mắt rằng cô ta là người phụ nữ đã hại em 5 năm trước. không biết tại sao 5 năm trước cô ta lại đối xử với em như vậy.” Đối với câu hỏi này, Tô Khiết thực sự không hiểu.

Cô có thể chắc chắn rằng mình chưa từng nhìn thấy người phụ nữ đó, cũng không quen biết gì, nếu đã gặp thì nhất định sẽ không quên.

“Thật là kỳ quái.” Sở Bách Hà ngẩn người, khẽ nhíu mày: “Năm năm trước rõ ràng là muốn hủy hoại em. Nếu không có hận ý sâu đậm thì chị cũng chả tin.”
 
Chương 2251


Chương 2251

“Cho nên em cũng lấy làm lạ.” Tô Khiết nhẹ nhàng thở ra: “Tuy nhiên, em nghĩ đêm nay chắc chắn sẽ đoán ra được. Hôm nay ả sẽ không trùng hợp mà có mặt tại đây đâu, hẳn là nhằm vào em rồi đó. ”

“Ý của em là ả ta sẽ đối phó với em trong bữa tiệc hôm nay?” Sở Bách Hà nhanh chóng mở to hai mắt: “Ả đang tự tìm cái chết à?

“Đừng coi thường cô ta, năm năm trước cô ta đã thành công hãm hại em.” Vẻ mặt Tô Khiết nghiêm túc hơn một chút, năm năm trước tuy cô không giỏi như bây giờ, nhưng người bình thường không bao giờ có thể hại được cô vào thời điểm đó.

Nếu không phải lúc đó phòng khách sạn được thiết kế đặc biệt, nếu không phải cô nhảy vào phòng của Nguyễn Hạo thần đúng lúc, thì cô không dám nghĩ đến hậu quả.

Sở Bách Hà sững sờ, trầm mặc một hồi, sắc mặt hiển nhiên càng thêm nghiêm trọng.

“Hơn nữa, những chuyện gần đây ở nhà họ Đường luôn liên quan đến Quỷ Vực Chi Thành. em nghĩ cũng nên liên quan đến ả ta. Có thể ả đã đối phó với em, nên bắt đầu công kích nhà họ Đường.” Tô Khiết luôn là người thông minh, có một vài điều vừa mới nghĩ tới đã thông suốt tường tận.

“Không phải chứ? Vậy vị trí của người phụ nữ này ở Quỷ Vực Chi Thành là gì? Công chúa của Quỷ Vực Chi Thành vừa mới nhận thân. Chắc hẳn lúc trước ả không dựa vào sức mạnh của công chúa Quỷ Vực Chi Thành.” vẻ mặt của Sở Bách Hà hiển nhiên là hơi sững sờ hơn một chút: “Hơn nữa ả đang đối phó với nhà họ Đường? Có nghĩa là ả biết thân phận của em là cô chủ của nhà họ Đường sao?”

“Ừm, rất có thể.” Tô Khiết đã nghĩ đến chuyện này từ lâu, sau khi cô về nhà họ Đường, không có nhiều người biết Đường Thấm Nhi chính là Tô Khiết, nhưng người phụ nữ này chắc chắn biết. chỉ không biết làm thế nào mà ả ta lại biết chuyện đó?

Có vẻ như người phụ nữ ấy biết rất nhiều về cô.

Quả không đơn giản!

“Trời má, xem ra là một nhân vật ghê gớm đấy.” Vẻ mặt Sở Bách Hà thay đổi rõ ràng: “Hiện tại ả đang ở cùng công chúa của Quỷ Vực Chi Thành. Chị thấy ả có quan hệ tốt với công chúa của Quỷ Vực Chi Thành lắm.”

Khi Sở Bách Hà nói lời này, giọng nói của cô ấy hiển nhiên lạnh hơn một chút, vẻ mặt hiện lên nét lo lắng.

“Quan hệ của ả với công chúa của Quỷ Vực Chi Thành? Nếu em không nhầm, công chúa của Quỷ Vực Chi Thành rất nghe lời ả.” Tô Khiết vẫn luôn quan sát chi tiết, mặc dù hiện tại cô có chút xa cách, tuy rằng Bùi Doanh trong những dịp như vậy không dám quá kiêu ngạo mà cố gắng che giấu, nhưng Tô Khiết vẫn có thể nhìn ra được.

Tô Khiết luôn luôn quan sát tinh tế, tuy rằng ngay bây giờ đây khoảng cách hơi xa, tuy rằng Bùi Doanh không dám quá kiêu ngạo trong những dịp như vậy, cố hết sức che đậy, nhưng cô vẫn có thể nhìn ra được.

“Không phải chứ?” Sở Bách Hà rõ ràng đang kinh ngạc đờ ra: “Tại sao chứ? Đường đường là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành sao lại phải nghe lời cô ta? Cho dù địa vị của cô ta ở Quỷ Vực Chi Thành có cao tới đâu cũng không nên như vậy chứ?”

Khóe môi Tô Khiết hơi mím lại, nhất thời không biết nói gì, cô cũng cảm thấy không nên, nhưng cô biết phán đoán của mình không thể sai được.

“Khiết Khiết, vậy em nghĩ tối nay cô ta sẽ làm gì em?” Sở Bách Hà lúc này đã hoàn toàn không còn tâm thái của người đi hóng náo nhiệt nữa, mà nghiêm túc và trang trọng như thường ngày khi thực hiện nhiệm vụ.

Quỷ Vực Chi Thành khiến cô không dám sơ suất.

Ánh mắt Tô Khiết khẽ lóe lên, sau đó đột nhiên xoay người lại nhìn về phía Bùi Doanh.

Bùi Doanh lúc này đang nói chuyện phiếm với một quý phu nhân, không biết đang nói cái gì, Bùi Doanh vẫn đang nở nụ cười, cũng không thấy có gì khác thường.

Nhưng mà, vừa rồi giọng của Bùi Doanh hơi lớn, Tô Khiết vừa nghe thấy.
 
Chương 2252


Chương 2252

Tô Khiết hơi híp đôi mắt lại.

“Có chuyện gì vậy?” Sở Bách Hà thấy Tô Khiết khác lạ, vô thức hỏi một câu.

“Em đã nghe thấy giọng nói của cô ta.” Giọng của Tô Khiết hơi trầm xuống, cô đã nghe thấy giọng nói của người phụ nữ đó.

“Năm năm trước chắc cô ta từng nói chuyện ở khách sạn? Em từng nghe thấy giọng nói của cô ta không phải là lạ.” Sở Bách Hà chưa kịp phản ứng lại, chưa hiểu ý của Tô Khiết.

“Không, không phải năm năm trước. Lúc đó cô ta cố tình đổi giọng nói khi ở trong khách sạn, không dùng giọng thật.” Tô Khiết nói một cách vô cùng chắc chắn. Mặc dù từ năm năm trước cô đã bị chuốc thuốc, nhưng có thể chắc chắn rằng người phụ nữ kia đã cố tình thay đổi giọng nói của mình.

“Cô ta cố ý đổi giọng nói, có nghĩa là sợ em thông qua giọng nói nhận ra cô ta là ai? Vậy chắc hẳn em đã từng nghe qua giọng nói của cô ta rồi.” Tô Khiết suy nghĩ một hồi lại nói thêm một câu.

“Ý em là mình chưa nhìn thấy cô ta, nhưng đã từng nghe thấy giọng nói? Tình huống gì đây?” Sở Bách Hà có chút mông lung: “Khiết Khiết, em làm chị bối rối chẳng biết đâu mà lần.”

“Em nghĩ, em biết cô ấy là ai.” Tô Khiết thầm thở dài, giọng điệu nhàn nhạt có phần phức tạp.

“Ai?” Sở Bách Hà hai mắt sáng lên: “Cô ta là ai? Có thù hận gì với em?”

Khóe mắt Tô Khiết hơi rủ xuống, không biết đang suy nghĩ gì, nhất thời không lên tiếng.

Đây là lần đầu tiên Sở Bách Hà thấy bộ dạng cô như vậy, cho nên cũng không hỏi thêm câu nào.

“Khiết Khiết, em có muốn chị kiểm tra xem người phụ nữ đó định làm gì không?” Sở Bách Hà thích xem náo nhiệt, nhưng việc trọng đại chắc chắn không sơ sài bất cẩn.

“Không cần, chị có đi kiểm tra chưa chắc đã phát hiện được gì.” Tô Khiết ngẩng đầu nhìn Sở Bách Hà: “Hôm nay nhiều khách khứa như vậy, trong thời gian ngắn như vậy không thể tìm được, mà người phụ nữ này đã quen lợi dụng người ta, không ai biết kế hoạch tiếp theo cô ta sẽ lợi dụng ai.”

“Vậy chúng ta cứ không làm gì cả, ngồi đợi cô ta tới hãm hại em sao?” Ánh mắt Sở Bách Hà chợt sáng lên : “Đây không phải là phong cách của em, cũng không phải là phong cách của chị.”

“Hôm nay là yến tiệc của Ngụy Khang, lúc nãy vì em đã làm náo loạn một trận…” Tô Khiết còn chưa nói hết lời, nhưng ý tứ đã rõ ràng, hôm nay là yến tiệc của Ngụy Khang, cô thật sự không muốn gây thêm sự cố gì nữa.

Cô lại hy vọng rằng phán đoán của mình là sai, cô hy vọng rằng người phụ nữ kia sẽ không làm gì tiếp theo.

Và cô ấy không thể gây ra phiền phức không cần thiết trước khi người phụ nữ đó ra tay.

“Chị hiểu ý của em.” Sở Bách Hà âm thầm thở phào một hơi: “Đừng lo lắng, chị sẽ không Tôh động hấp tấp đâu.”

Lời nói của Sở Bách Hà hơi ngập ngừng, rồi lại nói một cách hùng hồn: “Người phụ nữ đó tốt hơn hết hãy an phận một chút, đừng gây thêm phiền phức nữa, nếu không chị sẽ cho cô ta nhớ đời.”

Khi Tô Khiết nghe Sở Bách Hà nói, khóe môi hơi cong lên, cô đương nhiên hiểu rõ tính tình của đàn chị, đương nhiên càng hiểu rõ Sở Bách Hà đang lo lắng cho cô.

Nhìn thấy Bùi Doanh dẫn theo Trình Nhu Nhu đang đi về phía bà Ngụy, Tô Khiết hơi nhướng mày: “Chúng ta đi qua chào hỏi một chút đi.”

“Đi chào hỏi công chúa thanh cao và ả trà xanh nham hiểm độc ác kia?” Sở Bách Hà sửng sốt, trợn to hai mắt nhìn Tô Khiết.

Cô không đi đánh cho ả trà xanh một trận nhừ tử là may rồi, còn bảo cô chào hỏi họ?
 
Chương 2253


Chương 2253

“Đe dọa! Đây không phải là điều chị giỏi nhất sao?” Tô Khiết đương nhiên hiểu được tâm tư của Sở Bách Hà, nhìn đàn chị mỉm cười dịu dàng.

“Được rồi, được rồi, chuyện này chị rất giỏi, hơn nữa cũng rất thích thú.” Sở Bách Hà lập tức xốc lại tinh thần, uy hiếp mấy em trà xanh là chuyện cô thích thú nhất.

“Nếu cô ta có thể nghe lời, đêm nay không gây ra chuyện thì tốt.” Môi Tô Khiết hơi mím lại, sau đó thấp giọng nói thêm.

Hôm nay là yến tiệc của Ngụy Khang, cô thật sự không muốn phá hỏng.

“Vậy thì còn chờ gì nữa? Đứng dậy đi.” Sở Bách Hà bỗng nhiên hiểu được ý tứ của Tô Khiết, chẳng qua đi uy hiếp một cô em trà xanh thôi sao? Đối với cô ấy là chuyện nhỏ như con thỏ.

Tô Khiết đi thẳng về phía bà Ngụy, khi Bùi Doanh dẫn Trình Nhu Nhu đến trứơc mặt bà Ngụy, cô cũng vừa hay đi đến bên cạnh bà ta.

Bùi Doanh sững sờ khi thấy Tô Khiết đột nhiên đi tới, rõ ràng có chút bất ngờ, hơn nữa cô ta cũng không hiểu mục đích Tô Khiết đột nhiên đi tới là gì.

Nhưng cô ta nghĩ tới Tô Khiết trước đây chưa từng nhìn thấy bộ dạng thật sự của mình, nên thầm thở phào nhẹ nhõm, sau đó cười nói: “Bà Ngụy, đây là công chúa Quỷ Vực Chi Thành chúng tôi.”

“Mấy ngày nay ta cũng nghe nói Quỷ Vực Chi Thành gần đây mới đón về một vị công chúa. Công chúa có thể đến dự yến tiệc thật là vinh hạnh của Ngụy Khang.” Người tới là khách, mà còn là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, bà Ngụy không thể thất lễ được.

Bà Ngụy vưa nói vừa nhìn Trình Nhu Nhu, trên khuôn mặt không có gì bất thường, nhưng trong lòng lại có vài mối hoài nghi, bà ta đã nghe con trai mình nói rất nhiều về thành chủ của Quỷ Vực Chi Thành, rằng thành chủ rất lợi hại, vị công chúa này trông lại chẳng ra làm sao.

Đương nhiên, lần đầu tiên gặp mặt Bà Ngụy, vẫn chưa rõ nhân phẩm của vị công chúa này như thế nào, nhưng ánh mắt của cô ta luôn liếc ngang liếc dọc, cho thấy tâm thái không ổn định, cũng vô cùng thiếu tự tin.

Tất nhiên, Bà Ngụy chắc chắn sẽ không nói gì nhiều ở những nơi như vậy.

“Bà Ngụy khách sáo quá rồi.” Trình Nhu Nhu lịch sự gật đầu với bà ta, rồi ánh mắt nhìn về phía Tô Khiết: “Tôi vừa thấy Bà Ngụy trút giận cho vị Tô Khiết này. Không biết quan hệ của hai người là gì?”

Trình Nhu Nhu nghĩ đến việc vừa rồi Bà Ngụy bảo vệ Tô Khiết như vậy, trong lòng vẫn luôn lo lắng, rốt cuộc vẫn không nhịn được, bắt đầu thăm dò! !

Đương nhiên, câu này của Trình Nhu Nhu không được coi là thăm dò, bởi vì cô ta hỏi quá thẳng thừng.

Bà Ngụy sững sờ, mặc dù bà ta nhìn ra, cô công chúa này cũng chẳng ra gì, nhưng bà ta không ngờ cô ta lại hỏi thẳng như vậy.

“Tôi vừa giới thiệu rồi, Tô Khiết là viên ngọc quý của nhà họ Ngụy chúng tôi.” Bà Ngụy rời mắt, nhìn sang phía Tô Khiết, trên mặt lộ rõ ý cười: “Nói như thế này mới đúng, trong mắt tôi, Tô Khiết còn quan trọng hơn cả viên trân châu.”

Bà Ngụy không biết vì sao cô công chúa này lại hỏi như vậy, nhưng bà ta nhìn thấy khi nãy, ánh mắt cô công chúa của Qủy Vực Chi Thành nhìn Tô Khiết rõ ràng không thân thiện cho lắm.

Suy cho cùng, bà Ngụy cũng là một người thông minh, nếu như cô công chúa của Qủy Vực Chi Thành này đã đặc biệt đến đây để thăm dò, vậy thì bà ta sẽ nói rõ ràng hơn một chút.

Trình Nhu Nhu nghe thấy lời này của bà Ngụy thì lập tức sửng sốt, sắc mặt rõ ràng thay đổi. Cô ta vốn dĩ là loại phụ nữ không có đầu óc, nên không biết cách che giấu cảm xúc của mình, vì thế phản ứng của cô ta đã bị bà Ngụy thu hết vào tầm mắt.

Đương nhiên, Tô Khiết cũng thấy rõ, thật ra ánh mắt đầu tiên khi Trình Nhu Nhu nhìn cô, cô đã cảm nhận rõ, Trình Nhu Nhu coi cô là kẻ thù. Mặc dù cô không biết vì sao Trình Nhu Nhu lại nhìn cô như nhìn kẻ thù như vậy? Nhưng cô biết rõ phán đoán của mình không sai.

 
 
Chương 2254


Chương 2254

Nhưng lời nói khi nãy của Trình Nhu Nhu cộng thêm phản ứng của cô ta sau khi nghe thấy lời nói của bà Ngụy, Tô Khiết càng chắc chắn về phán đoán của mình.

Xem ra, hôm nay người cô phải đối phó không chỉ là người phụ nữ năm năm trước mà còn thêm cả cô công chúa của Qủy Vực Chi Thành này.

“Cô Tô may mắn thật đấy, có thể nhận được sự yêu thương và bảo vệ của bà Ngụy.” Trong lòng Bùi Doanh đang vô cùng căm hận, nhưng cô ta biết cách che giấu, trên mặt còn nở nụ cười.

“Cô Bùi nói đúng lắm, từ trước đến nay, tôi vẫn luôn là người rất may mắn.” Tô Khiết nở nụ cười vô cùng rạng rỡ với Bùi Doanh: “Tôi có quý nhân phù trợ, bất cứ lúc nào cũng có thể gặp dữ hóa lành.”

Tô Khiết không chỉ chỉ rõ thân phận của Bùi Doanh mà còn ám chỉ điều gì đó.

“Cô Tô quen tôi ư?” Bùi Doanh rõ ràng hơi sửng sốt, hiển nhiên không ngờ Tô Khiết lại quen cô ta. Hôm nay cô ta đi cùng Trình Nhu Nhu đến đây, từ đầu đến cuối mới chỉ giới thiệu Trình Nhu Nhu, cô ta hoàn toàn chưa nhắc đến tên của mình.

Vì thế, mọi người trong bữa tiệc đều không quen cô ta, cũng không biết tên của cô ta, vậy thì tại sao Tô Khiết lại biết cô ta họ Bùi?

Tô Khiết đã nghe được từ miệng ai?

“Cô Bùi đúng là người hay quên. Chúng ta đã gặp nhau từ năm năm trước, cô Bùi quên rồi sao?” Ý cười trên mặt Tô Khiết càng sâu hơn, nhưng đang nói, cô đột nhiên dừng lại, hơi nhíu mày, sau đó mới nói tiếp: “A, không đúng, chính xác mà nói, có lẽ tôi và cô Bùi đã quen nhau từ sớm rồi ấy chứ.”

Cho dù Bùi Doanh tiếp tục bình tĩnh, cho dù vẫn giả bộ, nhưng giờ phút này, sắc mặt của cô ta rõ ràng đã thay đổi.

Không ai hiểu lời Tô Khiết nói, nhưng Bùi Doanh lại hiểu rất rõ, Tô Khiết đã nhận ra cô ta.

Tô Khiết nhận ra người trong khách sạn năm năm trước chính là Bùi Doanh và biết cô ta là ai?

Chỉ là, sao có thể cơ chứ?

Rõ ràng Bùi Doanh và Tô Khiết chưa từng gặp nhau. Năm năm trước khi ở trong khách sạn, cô ta đã quấn kín như vậy, sao Tô Khiết có thể nhận ra cơ chứ?

“Cô Bùi, đã lâu không gặp, thấy cô Bùi sống tốt như vậy, tôi cũng yên tâm.” Tô Khiết thấy phản ứng của Bùi Doanh thì trong lòng hoàn toàn chắc chắn. Lời này của cô mặc dù rất dễ nghe nhưng lại mang theo ý uy hiếp. Cô biết, Bùi Doanh có thể nghe hiểu.

Mặc dù Trình Nhu Nhu không thông minh lắm, nhưng cũng không phải là quá ngu dốt. Sau khi nghe thấy lời này của Tô Khiết, cô ta lập tức nghi ngờ, nhìn Bùi Doanh: “Chuyện gì thế? Hai người quen nhau ư? Rốt cuộc hai người có quan hệ gì?”

“Ồ, tôi và cô Bùi đây là bạn cũ nhiều năm.” Không đợi Bùi Doanh lên tiếng, Tô Khiết đã trả lời thay cô ta.

Trước khi đến đây, Tô Khiết không biết cô công chúa của Qủy Vực Chi Thành này coi cô là kẻ thù, nhưng bây giờ nếu như đã biết rồi, Tô Khiết đương nhiên sẽ lợi dụng triệt để cô ta.

Hơn nữa, đầu óc của cô công chúa này rất đơn giản, nên rất dễ lợi dụng.

Trình Nhu Nhu nghe Tô Khiết nói vậy, sắc mặt lập tức thay đổi, đương nhiên là càng trở nên khó coi hơn. Cô công chúa của Qủy Vực Chi Thành này đầu óc quả thật đơn giản, không biết cách che giấu cảm xúc một chút nào cả.

Bà Ngụy thấy sắc mặt vô cùng khó coi của Trình Nhu Nhu thì nhịn không được âm thầm lắc đầu.
 
Chương 2255


Chương 2255

“Nghe nói, đây là công chúa của Qủy Vực Chi Thành, quả nhiên là danh bất hư truyền.” Sở Bách Hà vẫn luôn đứng xem náo nhiệt phía sau Tô Khiết. Xem cũng được tương đối rồi, cô ta cảm thấy đã đến lúc mình nên ra mặt.

Trình Nhu Nhu nghe thấy có người khen mình, sắc mặt lập tức dịu đi rất nhiều. Chỉ là khi cô ta nhìn thấy người khen mình là Sở Bách Hà, cô ta lại sa sẩm mặt mày: “Là cô.”

Hiển nhiên, Trình Nhu Nhu nhận ra Sở Bách Hà, điều đó chứng tỏ, Trình Nhu Nhu vẫn nhớ chuyện không vui xảy ra lần trước với Sở Bách Hà.

“Đúng vậy, là tôi.” Sở Bách Hà cười nhẹ, gật đầu.

Ở bữa tiệc có rất nhiều người, mà bà Ngụy lại là nữ chủ nhân của bữa tiệc, nên đương nhiên có rất nhiều người vây quanh bà ta.

Nhưng mọi người lại không hề nghe rõ cuộc đối thoại khi nãy giữa Tô Khiết và Bùi Doanh. Mặc dù, sau đó, sắc mặt của Bùi Doanh quả thật thay đổi, nhưng mọi người không quan tâm đến cô ta lắm, nên cũng không chú ý nhiều.

Cho dù có chú ý thì cũng không để tâm lắm.

Nhưng tình huống hiện giờ giữa Sở Bách Hà và Trình Nhu Nhu lại khác hoàn toàn. Dù sao Sở Bách Hà cũng là người phụ nữ vừa được Mộ Dung Tri tỏ tình, còn Trình Nhu Nhu lại là công chúa vừa được nhận lại của Qủy Vực Chi Thành.

Khi nãy, Bùi Doanh dẫn Trình Nhu Nhu đi dạo một vòng, những người nên giới thiệu thì đều giới thiệu cả rồi, nên mọi người cũng đã quen với cô công chúa này.

Những người có thể tham gia bữa tiệc của Tập đoàn Ngụy Khang đều là những người có máu mặt, có địa vị, cho nên mọi người cũng đều biết về Qủy Vực Chi Thành. Cũng như biết rằng, Qủy Vực Chi Thành rất lợi hại, đó là nơi tuyệt đối không được đụng vào.

Vì thế, mọi người cư xử rất khách sáo và kính trọng với cô công chúa của Qủy Vực Chi Thành.

Đương nhiên cũng rất quan tâm.

Lúc này, không ít người vây đến xem.

Trình Nhu Nhu nhìn chằm chằm Sở Bách Hà, gương mặt lộ rõ vẻ tức giận. Nhưng mà Trình Nhu Nhu cũng không phải kẻ ngốc, cô ta biết rõ lúc này mình không thể tức giận, do đó cô ta chỉ còn cách cố kìm nén lửa giận trong lòng.

“Chuyện này là như thế nào?” Có người không giấu được tò mò, hỏi một câu. Tình huống khi nãy, vừa nhìn là có thể nhận ra ngay giữa hai người họ chắc chắn có vấn đề.

Đặc biệt là phản ứng của công chúa Qủy Vực Chi Thành quá rõ ràng.

“Thật ra cũng không có chuyện gì cả. Chỉ là lần trước, tôi và cô Sở đây có xảy ra một chút hiểu nhầm. Khi đó tôi không cẩn thận đụng phải cô Sở một cái, có thể là đến giờ cô Sở vẫn còn tức giận.” Sau khi kìm nén lửa giận, Trình Nhu Nhu cố gắng nặn ra một nụ cười.

Nghe thấy lời này của Trình Nhu Nhu, rất nhiều người đều sững sờ. Câu này của công chúa Qủy Vực Chi Thành hơi…

“Công chúa hiểu nhầm rồi, tôi thật sự không để trong lòng đâu, nên càng không có chuyện tức giận. Tôi chỉ cảm thấy chúng ta thật có duyên, nên mới cố ý đến chào cô một tiếng.” Ý cười trên mặt Sở Bách Hà càng sâu hơn. Lúc này, Sở Bách Hà thật sự không tức giận, bởi vì cô có thể nhìn ra, cô công chúa này đang rất phẫn nộ, nên cô không còn tức giận một chút nào nữa cả.

“Đúng rồi, tôi cứ gọi cô là công chúa như vậy nghe xa lạ quá, tôi nhớ công chúa họ Trình đúng không? Vậy sau này tôi gọi cô là cô Trình nhé.” Sở Bách Hà nhìn Trình Nhu Nhu, ánh mắt hơi sáng lên, đây mới là mục đích thật sự của cô.

Mặc dù lần trước Sở Bách Hà và cô công chúa này quả thật xảy ra chút chuyện không vui lắm, nhưng Sở Bách Hà là người biết chừng mực, đương nhiên không thể làm loạn ở nơi long trọng như thế này được.
 
Chương 2256


Chương 2256

Nhưng khi nãy, Sở Bách Hà thấy rõ, công chúa của Qủy Vực Chi Thành có ý thù địch với Tô Khiết nhà cô. Nếu cô ta đã là kẻ thù của Tô Khiết, vậy thì cô cũng không cần phải khách sáo làm gì cả.

Cô không muốn gây ồn ào, nhưng khiến cô công chúa não ngắn này mất mặt trước tất cả mọi người thì vô cùng đơn giản, chuyện này hoàn toàn không cần phải cãi nhau.

Trình Nhu Nhu vẫn cố nặn ra nụ cười, chỉ là sau khi nghe thấy lời này của Sở Bách Hà, đặc biệt là khi Sở Bách Hà gọi cô ta là cô Trình, nụ cười trên mặt Trình Nhu Nhu lập tức đông cứng.

Trình Nhu Nhu mím chặt miệng, nhất thời không nói được câu gì.

Hiện giờ, Trình Nhu Nhu vô cùng mẫn cảm với cái họ này của mình. Mặc dù Qủy Vực Chi Thành trước kia đã thừa nhận thân phận này của cô ta, nhưng Thành chủ vẫn không để cô ta đổi họ. Mặc dù ngày trước cô ta hơi khó chịu nhưng cũng không nghĩ nhiều lắm.

Sau khi nghe thấy câu đó của Bùi Doanh và biết được cô ta không phải là con gái của Thành chủ, giống như có một cây gai mắc kẹt trong tim, khiến cô ta vô cùng khó chịu.

Thành chủ không cho cô ta đổi họ, điều đó chứng tỏ, ông ta vẫn chưa thật sự thừa nhận thân phận của cô ta.

Cho nên, giờ phút này khi Sở Bách Hà nhắc đến vấn đề này trước mặt mọi người, Trình Nhu Nhu vô cùng tức giận.

“Ồ, tôi nhớ không nhầm, Thành chủ của Qủy Vực Chi Thành họ Trương thì phải? Sao công chúa của Qủy Vực Chi Thành lại họ Trình? Sau khi nhận lại công chúa, sao Thành chủ của Qủy Vực Chi Thành lại không đổi họ cho công chúa thế? Tôi nghe nói, quy định của Qủy Vực Chi Thành rất nghiêm ngặt, cũng rất coi trọng thân phận, nên có lẽ sẽ không qua loa đối với vấn đề họ tên khi nhận tổ quy tông đâu đúng không?” Sở Bách Hà thấy Trình Nhu Nhu đã biến sắc, trong lòng không nhịn được cười thầm. Đương nhiên, cô chắc chắn sẽ không bỏ qua cho Trình Nhu Nhu dễ dàng như vậy.

Nếu Sở Bách Hà cô đã muốn làm thì nhất định sẽ làm đến cùng.

Khi nghe thấy câu trước đó của Sở Bách Hà, mọi người đã bắt đầu đoán già đoán non. Bây giờ, khi nghe thấy Sở Bách Hà giải thích như vậy, trong nháy mắt, mọi người càng suy đoán nhiều hơn. Thậm chí có người còn bắt đầu nhỏ tiếng bàn luận.

“Tôi cũng nghe nói quy định của Qủy Vực Chi Thành rất nghiêm ngặt, chuyện như vậy quả thật không nên làm qua loa. Sao tôi lại cảm thấy chuyện này hơi kỳ lạ nhỉ?”

“Đương nhiên là kỳ lạ rồi, không biết Qủy Vực Chi Thành đang có ý gì?”

“Nếu như Thành chủ đã nhận lại con gái, vì sao ngay đến cả họ cũng không đổi cho cô ta? Chẳng lẽ Thành chủ còn có ý gì khác ư?”

Mặc dù tiếng bàn tán của mọi người không lớn lắm, nhưng lúc này họ đã tới gần Trình Nhu Nhu, do đó Trình Nhu Nhu đương nhiên cũng nghe thấy.

“Do tôi không muốn đổi. Từ nhỏ tôi đã được bà nội nuôi lớn, tôi theo họ của bà. Mặc dù bây giờ tôi đã nhận lại ba ruột của mình nhưng cũng không thể quên đi người đã nuôi nấng mình ngày trước được.” Phản ứng hiếm hoi của Trình Nhu Nhu lần này cũng coi như khá nhanh.

Chỉ là, cho dù chuyện này là thật, cô ta cũng không nên tự mình nói ra, biểu hiện của cô ta quả thật quá sốt ruột.

Nếu những lời này do người của Qủy Vực Chi Thành bên cạnh cô ta nói ra, thì hiệu quả chắc chắn sẽ tốt hơn nhiều.

Bùi Doanh liếc nhìn Trình Nhu Nhu, vô thức nhíu mày, cô công chúa ngu ngốc này, quả thật là ngốc chết đi được!

Chuyện như vậy mà cô ta lại đích thân nói ra ư?
 
Chương 2257


Chương 2257

“Ồ, hóa ra là do cô Trình không muốn đổi. Có thể nhìn ra cô Trình là một người có tấm lòng biết ơn.” Sở Bách Hà không nhịn được cong môi, có thể thấy, giờ phút này, Sở Bách Hà thật sự đang rất vui.

Sở Bách Hà đang nói thì hơi dừng lại, khẽ nhíu mày. Cô ta giống như nhớ ra gì đó, tâm trạng cũng hơi rối, nói: “Nếu như cô Trình đã là một người biết ơn, vậy vì sao sau khi trở thành công chúa của Qủy Vực Chi Thành, cô Trình lại không đến hỏi thăm người đã nuôi dưỡng cô? Bây giờ, cô Trình đang sống sung sướng, hưởng phúc ở Qủy Vực Chi Thành, nhưng người từng nuôi dưỡng cô lại đang sống vô cùng khổ cực trong núi. Tôi nghe nói, mấy ngày trước, người bà nuôi dưỡng cô Trình bị bệnh, nhưng lại không có tiền đi bệnh viện.”

Có thể thấy Sở Bách Hà là một người khá ghi thù. Lần trước, Trình Nhu Nhu chọc giận cô ta, về sau, cô ta bèn điều tra một chút chuyện liên quan đến Trình Nhu Nhu.

Đương nhiên, nguyên nhân lớn nhất để Sở Bách Hà điều tra những chuyện này là vì thân phận công chúa Qủy Vực Chi Thành của Trình Nhu Nhu.

Sau khi nghe thấy lời này của Sở Bách Hà, mọi người đều sửng sốt. Khi nhìn sang Trình Nhu Nhu một lần nữa, sắc mặt của mọi người rõ ràng đã thay đổi.

Đương nhiên, Qủy Vực Chi Thành quá lợi hại, không ai dám chọc phải công chúa của Qủy Vực Chi Thành, nên những người đang hóng chuyện cũng âm thầm tránh xa cô ta, để tránh chọc phải phiền phức.

Trình Nhu Nhu tức đến nỗi sắp nổ phổi. Mặt lúc xanh lúc trắng, ánh mắt nhìn chằm chằm Sở Bách Hà, hận không thể ăn tươi nuốt sống cô ta.

“Công chúa mệt rồi, để tôi đưa công chúa đi nghỉ ngơi trước, xin lỗi không thể tiếp chuyện mọi người nữa.” Bùi Doanh thực sự không xem tiếp được nữa. Cô ta biết nếu tiếp tục, không chỉ Trình Nhu Nhu mất mặt, mà ngay đến cả Qủy Vực Chi Thành cũng bị Trình Nhu Nhu làm cho mất hết thể diện.

“Ồ, cô Trình mệt rồi ư? Vậy cô Trình mau chóng đi nghỉ ngơi đi.” Sở Bách Hà rất “ân cần” hỏi thăm Trình Nhu Nhu. Chỉ là lúc này, Sở Bách Hà cố ý cao giọng, rất nhiều người đều nghe thấy.

Có thể nghe thấy rõ tiếng gọi “Cô Trình” của Sở Bách Hà.

Trình Nhu Nhu vốn đã rất tức giận, tức đến mức sắp giết người đến nơi, giờ phút này khi nghe thấy Sở Bách Hà gọi cô ta là “Cô Trình”, Trình Nhu Nhu thật sự muốn xông lên xé xác Sở Bách Hà.

Bùi Doanh dùng sức kéo cô ta lại: “Chúng ta đi nghỉ ngơi trước đi.”

Trình Nhu Nhu ngu ngốc nhưng Bùi Doanh thì không. Bùi Doanh nhìn ra, Sở Bách Hà cố ý khiến Trình Nhu Nhu mất mặt. Trình Nhu Nhu tuyệt đối không phải là đối thủ của Sở Bách Hà. Nếu cứ tiếp tục như vậy thì chắc chắn sẽ không có lợi cho Trình Nhu Nhu.

“Cô kéo tôi làm gì? Vì sao khi nãy cô không giúp tôi, cô không nhìn thấy Sở Bách Hà cố ý khiến tôi mất mặt ư?” Trình Nhu Nhu bị Bùi Doanh kéo vào một góc, sắc mặt của cô ta lúc này vẫn vô cùng khó coi. Cô ta lập tức trút giận lên người Bùi Doanh. Tải ápp Һоlа để đọc full và miễn phí nhé.

Hiếm khi Trình Nhu Nhu biết rằng Sở Bách Hà đang cố ý khiến cô ta mất mặt.

Bùi Doanh vô cùng tức nhưng cô ta phải nhịn xuống bởi vì cô ta còn phải lợi dụng thân phận công chúa của Trình Nhu Nhu và vẫn phải lợi dụng sức mạnh của Qủy Vực Chi Thành để đối phó với Tô Khiết.

“Cô bình tĩnh một chút, Sở Bách Hà rõ ràng là đang cố ý chọc tức cô. Cô tức giận thì càng đúng ý cô ta, ở trường hợp như thế này, cô phải biết cách che giấu cảm xúc của mình.” Bùi Doanh kiên nhẫn, muốn dạy cho Trình Nhu Nhu một vài điều cơ bản.

“Cô cũng biết cô ta cố ý, món nợ này chưa xong đâu, tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho cô ta.” Trình Nhu Nhu vốn là một cô gái nhỏ nhen, lại là người rất hay ghi thù. Lần trước, Trình Nhu Nhu xảy ra mâu thuẫn với Sở Bách Hà, nhưng khi đó, cô ta cũng không tức giận như bây giờ.

“Sở Bách Hà làm vậy rõ ràng là vì Tô Khiết, nên chúng ta phải đối phó với Tô Khiết thì mới đả kích được Sở Bách Hà.” Bùi Doanh không muốn lằng nhằng nữa, cho dù như thế nào, kế hoạch của cô ta mới là quan trọng nhất. Cô ta tuyệt đối sẽ không để những chuyện khác ảnh hưởng đến kế hoạch của mình.

Chỉ là, buổi tối ngày hôm nay đã có rất nhiều chuyện xảy ra ngoài dự tính của cô ta.
 
Chương 2258


Chương 2258

Bà Ngụy rất bảo vệ Tô Khiết, hơn nữa Tô Khiết đã biết chuyện năm năm trước, chuyện này rất bất lợi đối với bọn họ.

“Kế hoạch tối nay của chúng ta còn tiếp tục không?” Trình Nhu Nhu ngẩn người, đôi mắt chợt lóe, buổi tốt hôm nay xảy ra rất nhiều chuyện, Trình Nhu Nhu cũng rất lo lắng.

“Đương nhiên phải tiếp tục.” Bùi Doanh nheo mắt lại, ngữ khí rõ ràng mang theo vài phần độc ác, tuy rằng tối nay đã xảy ra rất nhiều chuyện ngoài ý muốn, cô ta cũng lo lắng đến lúc đó kế hoạch của mình không thuận lợi như mong muốn.

Nhưng Bùi Doanh không muốn bỏ qua cơ hội này.

Cho nên, kế hoạch của cô ta phải được tiếp tục, hôm nay cô ta nhất định phải khiến Tô Khiết thân bại danh liệt…

Bùi Doanh biết, hôm nay người nhà họ Ngụy nhất định sẽ che chở cho Tô Khiết, nhưng khi Tô Khiết quay về thành phố A, sẽ càng nhiều người che chở cho Tô Khiết hơn.

Có nhà họ Đường, có Nguyễn Hạo thần , có cả thành chủ Qủy Vực Chi Thành, thậm chí còn có thiếu chủ Thành kia.

Đến lúc đó, cô ta không thể ra tay được nữa.

“Chỉ là vừa rồi Tô Khiết nói quen biết cô, nhưng lại nói với cô là bạn bè cũ? Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?” Trình Nhu Nhu nghĩ đến lời nói của Tô Khiết vừa rồi, trong lòng vẫn có phần nghi ngờ.

“Cô không nhìn ra Tô Khiết cố ý nói như vậy à? Cô ta muốn châm ngòi ly dán mỗi quan hệ của chúng ta.” Bùi Doanh bị Trình Nhu Nhu chọc giận muốn nổ phổi, người này thật là ngu xuẩn đến không có đầu óc.

“Nhưng vừa rồi cô không phủ nhận, chứng tỏ hai người thật sự quen biết, khẳng định chuyện của cô và Tô Khiết không đơn giản như vậy?” Trình Nhu Nhu hiếm khi có đầu óc một lần, nhìn ra Bùi Doanh và Tô Khiết có vấn đề.

Bùi Doanh sửng sốt bật cười, tuy nhiên hơn phân nửa là do tức giận, kẻ ngu xuẩn này, cái nên đoán được thì hoàn toàn không đoán được một chút, nhưng cái không nên đoán được thì lại có thể đoán được.

“Phải, tôi sớm quen biết Tô Khiết.” Lúc này Bùi Doanh đương nhiên không thể giấu diếm nữa, Bùi Doanh biết Trình Nhu Nhu không có đầu óc, càng không có đầu óc thì càng dễ bị người lợi dụng, càng dễ dàng bị người châm ngòi.

Bây giờ cô ta phải dựa hết vào Trình Nhu Nhu, cho nên tuyệt đối không thể để Trình Nhu Nhu hiểu lầm mình.

“Tô Khiết là kẻ thù của tôi.” Bùi Doanh cắn chặt răng nanh, sự hận thù trên mặt hoàn toàn không che dấu được: “Tôi hận không thể lột da rút gân cô ta.”

“Cho nên, thật ra là cô tự mình muốn đối phó Tô Khiết, cô lợi dụng tôi.” Giờ phút này, chỉ số thông minh của Trình Nhu Nhu lại online, có thể suy nghĩ cẩn thận tìm ra mấu chốt của vấn đề.

Đôi mắt Bùi Doanh hơi híp lại, cô ta thầm thở phào một hơi, sau đó nhìn về phía Trình Nhu Nhu, nói rõ từng chữ: “Phải, Tô Khiết là kẻ thù của tôi, nhưng cô ta cũng là kẻ địch của cô, cô ta là kẻ địch chung của hai chúng ta, từ đó có thể nói lợi ích của chúng ta hoàn toàn đồng nhất, như vậy tôi dốc hết toàn lực cùng cô đối phó Tô Khiết, như thế không phải tốt cho cả tôi và cô sao?”

Trình Nhu Nhu mím môi nhìn Bùi Doanh, nhất thời không nói lời nào.

“Thế nào? Cô muốn buông tay, không muốn tiếp tục kế hoạch của chúng ta?” Bùi Doanh thấy Trình Nhu Nhu không nói lời nào thì cười lạnh: “Cô cần phải hiểu rõ, Tô Khiết đe dọa đến cô nhiều hơn tôi, nếu không loại bỏ Tô Khiết thì thân phận của cô sẽ bị lung lay, nếu Tô Khiết thật sự là con gái của thành chủ, đến lúc đó cô còn chỗ dung thân không?”

Mấy ngày nay, Bùi Doanh đã hiểu rất rõ Trình Nhu Nhu, cô ta biết rõ Trình Nhu Nhu sợ hãi nhất là mất đi tất cả những thứ của hiện tại đang có được.
 
Chương 2259


Chương 2259

“Tô Khiết là kẻ thù của tôi, tuyệt đối sẽ không ảnh hưởng đến kế hoạch của chúng ta, mà ngược lại, nó chỉ là kế hoạch của chúng ta càng thành công, bởi vì tôi muốn hủy hoại Tô Khiết hơn cô.” Vẻ mặt Bùi Doanh dữ tợn, cô ta nhìn Trình Nhu Nhu, chậm rãi nói từng chữ: “Cho nên, kế hoạch của chúng ta phải tiếp tục…”

“Được, tiếp tục kế hoạch.” Trên mặt Trình Nhu Nhu cũng lộ vẻ độc ác, vừa rồi cô ta bị chọc giận nên không thể bình tĩnh, đương nhiên, ngày thường cô ta cũng không mấy bình tĩnh.

“Được, tuy nhiên bây giờ chúng ta phải càng cẩn thận hơn, xác định kế hoạch của chúng ta tiến thành thuận lợi.” Bùi Doanh biết tình huống hiện tại khiến cô ta cần phải cẩn thận, cẩn thận hơn nữa.

Cho dù lúc đó kế hoạch thất bại thì cũng không thể liên lụy đến cô ta được.

“Thế nào? Tôi vừa mới đi ra ngoài một lát, nghe nói chỗ này đã trình diễn một hồi trò hay.” Bùi Vũ Ninh từ bên ngoài đi đến, nghe thấy mọi người bàn tán, cô bèn đi thằng đến trước mặt Sở Bách Hà: “Sao đột nhiên chị lại chống lại công chúa của Qủy Vực Chi Thành?”

“Không phải đột nhiên, là có thù từ sớm, hơn nữa bọn họ sẽ đối phó Khiết Khiết, sao tôi có thể để cô ta sống yên được.” Sở Bách Hà đột nhiên nở nụ cười: “Tuy nhiên vị công chúa của Qủy Vực Chi Thành thật là thú vị, cái này chắc chắc là con gái ruột của thành chủ không vậy? Không phải nhận sai đấy chứ?”

“Chị nói cái gì vậy? Thành chủ Qủy Vực Chi Thành là ai, sao có thể nhận nhầm con được?” Khóe môi Bùi Vũ Ninh khẽ nhếch, phủ định lời nói của Sở Bách Hà.

“Theo cô nói, thành chủ Qủy Vực Chi Thành không phải người thường, nhất định sẽ không bị người lừa bịp, huống chi loại chuyện này, loại chuyện này chỉ cần xét nghiệm huyết thống là ra, tuy nhiên vị công chúa này thật là… Một lời khó nói hết.” Sở Bách Hà cũng không khỏi lắc đầu.

“Tạm thời đừng quan tâm cái khác, vừa rồi chị nói vị công chúa này sẽ đối phó Khiết Khiết là có ý gì?” Bùi Vũ Ninh nghĩ đến lời Sở Bách Hà vừa nói, bèn đưa ra nghi vấn.

Sở Bách Hà vừa định trả lời thì cô ta đột nhiên cảm nhận được nhiệt độ xung quanh giống như giảm mấy độ: “Sao đột nhiên cảm thấy hơi lạnh nhỉ.”

Đương nhiên, không chỉ có Sở Bách Hà cảm thấy lạnh, lúc này, Bùi Vũ Ninh cũng cảm thấy hơi lạnh.

Tô Khiết ngước mắt, nhìn anh Phó đứng bên cạnh Bùi Vũ Ninh, lúc nhìn đến đôi mắt lạnh băng của anh Phó, tự nhiên hiểu ra tại sao lại đột nhiên trở nên lạnh như vậy.

Chỉ là anh Phó này đi theo bên người Bùi Vũ Ninh nhiều ngày như vậy, vẫn luôn là dáng vẻ thanh thản thảnh thơi, bây giờ là làm sao vậy?

Tô Khiết nhìn theo tầm mắt của anh Phó, nhìn thấy người đàn ông vừa mới bước vào, Tô Khiết ngẩn người.

Khó trách!!

Thì ra là đàn anh mà Bùi Vũ Ninh thầm thích đến đây.

Thì ra là tình địch đến đây, cái này khó trách được!!!

Cho nên đây là anh Phó ghen tị?

Ghen thành như vậy, cô cũng là mở mang tầm mắt.

Lúc Nguyễn Hạo thần nhà cô ghen cũng không đáng sợ như vậy.

Sở Bách Hà và Bùi Vũ Ninh đều là người tinh tế, nhanh chóng nhận ra được nguyên nhân vấn đề, cho nên cũng nhanh chóng phát hiện ra vị đàn anh Miêu Ngôn kia.

“Ôi chao, đàn anh của cô đến rồi kia.” Sở Bách Hà vốn là người sợ thiên hạ không loạn, rất thích xem náo nhiệt: “Đàn anh không đợi cô về được, cho nên cố ý đến tìm cô sao?”

Lúc Sở Bách Hà nói lời này còn nhìn về phía anh Phó, nhìn thấy ánh mắt của anh Phó vậy mà lại lạnh hơn một chút, Sở Bách Hà cũng sắp không nhịn được mà cười thành tiếng.
 
Chương 2260


Chương 2260

Rất rõ ràng tình địch của anh Phó đến rồi, chuyện tiếp theo có lẽ sẽ rất thú vị.

Sở Bách Hà biết rõ Bùi Vũ Ninh vẫn luôn yêu thầm Miêu Ngôn, mặc dù Miêu Ngôn không bao giờ đáp lại Bùi Vũ Ninh, nhưng cũng không tực tiếp từ chối Bùi Vũ Ninh, rất rõ ràng Miêu Ngôn vẫn luôn không rõ ràng với Bùi Vũ Ninh.

Còn về đàn anh vì sao lại không rõ ràng với Bùi Vũ Ninh, các cô ta đứng ngoài nhìn rất rõ, những năm này Bùi Vũ Ninh vì vị đàn anh này đã lập không ít công, hơn nữa tình yêu của Bùi Vũ Ninh, không có nhận công lao, mà đều nhường hết cho vị đàn anh này.

Đương nhiên, những năm này Bùi Vũ Ninh cũng vì vị đàn anh kia mà kiếm được không ít tiền, mỗi nhiệm vụ của Bùi Vũ Ninh giá cả đều do vị đàn anh kia quyết định.

Lần trước Tô Khiết mời Bùi Vũ Ninh đến giúp cô, Bùi Vũ Ninh muốn thù lao là mười lăm tỷ thực ra cũng đều đưa cho vị đàn anh kia hết.

Bùi Vũ Ninh đi theo bên cạnh vị đàn anh kia, cũng là người thuộc về tổ chức của bọn họ, quy định của tổ chức Bùi Vũ Ninh đương nhiên phải tuân thủ.

Cũng giống như cô ta trước kia, trước kia cô ta luôn theo sau Đường Bách Khiêm, cô ta nhận nhiệm vụ cũng lấy thù lao, liên quan đến mức thù lao cũng đều là do tổ chức kia quyết định.

Nhưng mà Đường Bách Khiêm không xấu xa như vị đàn anh kia, các cô ta theo sau Đường Bách Khiêm nhận nhiệm vụ cũng nhận được tám mươi phần trăm tiền thù lao.

Thế nhưng theo cô ta biết, những năm này Bùi Vũ Ninh nhận được tiền thù lao lại đưa hết cho vị đàn anh kia.

Cho nên, Miêu Ngôn chắc chắn sẽ không thả Bùi Vũ Ninh rời đi được.

Bây giờ anh Phó đột nhiên xuất hiện, tình cảm của anh Phó đối với Bùi Vũ Ninh không hề che giấu một chút nào, hơn nữa tình thế bắt buộc, không biết vị đàn anh Miêu Ngôn sẽ phản ứng như nào?

Sở Bách Hà thích nhất là nhìn tiết mục như vậy, cho nên vô cùng hứng thú chuẩn bị xem kịch vui.

Lúc Bùi Vũ Ninh nhìn thấy đàn anh, rõ ràng hơi ngây người, nhất thời vẻ mặt nhanh chóng thay đổi mấy lần, phản ứng đầu tiên của Bùi Vũ Ninh là muốn đi đến..

Chỉ là, Bùi Vũ Ninh vừa mới giơ chân lên, đột nhiên cảm thấy nhiệt độ xung quanh hình như lại lạnh đi.

Bùi Vũ Ninh đảo mắt, nhìn người đàn ông bên cạnh, đe dọa nói: “Đừng có đi theo tôi nữa.”

Bùi Vũ Ninh nghĩ bây giờ cô muốn đi gặp đàn anh, chắc chắn không thể để người đàn ông này theo sau được, cô cũng không muốn để cho đàn anh hiểu nhầm.

Trong mắt anh Phó ban đầu chỉ có lạnh lẽo, khi nghe được lời này của Bùi Vũ Ninh, trong mắt của anh Phó giống như có cơn bão quét sạch mọi thứ trên thế giới này, giống như muốn hủy diệt thế giới này vậy.

Sở Bách Hà không sợ trời không sợ đất cũng không nhịn được mà hít một hơi, mịa nó, thật là đáng sợ, điều này cũng thật là đáng sợ mà.

Không phải chỉ là ghen tuông sao? Sao lại đáng sợ như vậy chứ?

Sở Bách Hà theo bản năng lùi xuống, cách xa anh Phó một chút, mặc dù cô ta thích xem kịch, nhưng mà không muốn bị thương.

“Vũ Ninh, mình có chuyện cần cậu giúp.” Tô Khiết nhìn anh Phó, sau đó đưa tay kéo Bùi Vũ Ninh lại.

Tô Khiết cũng sợ anh Phó đột nhiên bị mất khống chế, đương nhiên, Tô Khiết càng không muốn Bùi Vũ Ninh chủ động đi tìm vị đàn anh kia.

“Chuyện gì?” Bùi Vũ Ninh bị Tô Khiết kéo, tất nhiên là không tiện rời đi, nhưng mà Tô Khiết nếu thật sự cần cô giúp, cô chắc chắn sẽ giúp Tô Khiết.
 
Chương 2261


Chương 2261

Vừa rồi Sở Bách Hà nói công chúa của Qủy Vực Chi Thành muốn đối phó Tô Khiết, việc này thật sự hơi phiền phức.

“Ngồi xuống đi, chúng ta từ từ nói.” Tô Khiết kéo Bùi Vũ Ninh ngồi xuống.

Mặc dù Tô Khiết kéo Bùi Vũ Ninh, đang nói chuyện với Bùi Vũ Ninh, thế nhưng ánh mắt lại luôn để ý đến vị đàn anh kia.

Tô Khiết phát hiện sau khi Bùi Vũ Ninh ngồi xuống, sắc mặt của vị đàn anh kia rõ ràng khó chịu.

Tô Khiết biết rõ vị đàn anh kia đã nhìn thấy Bùi Vũ Ninh từ lâu, làm công việc này của bọn họ, đều nhạy bén hơn so với người bình thường, quan sát từng chút một, sau khi vào, thì sẽ quan sát toàn bộ tình huống ở đây.

Bùi Vũ Ninh lại là người quen, các cô cũng đều xem như là người quen, vị đàn anh kia không có khả năng không phát hiện ra bọn cô.

Vị đàn anh kia rõ ràng nhìn thấy Bùi Vũ Ninh, thế nhưng cũng không đến tìm Bùi Vũ Ninh, mà ngược lại lại đi chào hỏi những người xa lạ.

Vị đàn anh kia chắc chắn biết Bùi Vũ Ninh nhìn thấy anh ta thì sẽ chủ động đến tìm anh ta.

Tô Khiết hơi nhếch miệng lên, vị đàn anh kia thật sự rất đẹp, nhưng cô vẫn không thể thích anh ta được.

Trước đây cô vẫn luôn cảm thấy Bùi Vũ Ninh không đáng, chỉ là cô biết chuyện không thể xen vào chuyện tình cảm của người ta được.

Thế nhưng bây giờ Tô Khiết lại thay đổi chủ ý, không thể xen vào chuyện tình cảm của người ta.

Thế nhưng nếu biết bạn tốt bị lừa, bị lợi dụng, cô lại trơ mắt nhìn, để cho bạn tốt nhảy vào chỗ chết?

Không, cô không làm được!!

Vì không thể khoanh tay đứng nhìn được, hôm nay Tô Khiết quyết định can thiệp vào, ít nhất trước tiên phải hạ mặt mũi của vị đàn anh kia đã.

Thấy Bùi Vũ Ninh ngồi xuống, không tiếp tìm đàn anh nữa, sắc mặt của anh Phó cũng dịu đi một chút.

Đưng nhiên, cũng chỉ có một chút như vậy.

Bởi vì anh Phó biết rõ, Bùi Vũ Ninh không phải vì anh ta mà ở lại, mà vì Tô Khiết mà ở lại, cho nên trong lòng Bùi Vũ Ninh, đồ chó đàn anh là quan trọng nhất.

Quan trọng hơn anh ta nhiều…

Ánh mắt anh Phó hơi đổi, nhìn Miêu Ngôn vẫn còn đang chào hỏi cùng những người khác, khóe môi anh Phó xuất hiện một nụ cười lạnh lùng.

“Tô Khiết, cậu muốn mình giúp cái gì? Cậu cứ việc nói ra, nếu mình làm được thì nhất định sẽ giúp cậu, sức mạnh của Qủy Vực Chi Thành thật sự không thể coi thường được, mình không làm được thì sẽ nghĩ biện pháp các.” Từ trước đến nay Bùi Vũ Ninh vẫn luôn là người có tình nghĩa, trước kia cô nhận nhiệm vụ là phải qua tổ chức, là muốn lấy tiền, thế nhưng lần này cô không cần phải qua tổ chức, chỉ là giúp đỡ Tô Khiết thôi.

Nếu cô không làm được, thì cô sẽ nghĩ cách khác.

“Được.” Tô Khiết nhẹ nhàng gật đầu cười, nhưng lại không nói cụ thể muốn Bùi Vũ Ninh làm cái gì.

“Vũ Ninh, cậu làm nhiệm vụ lại phải thu phí, hơn nữa chi phí cũng không thấp, sao vậy? Bây giờ không thu phí nữa sao?” Sở Bách Hà là người thông minh, rất nhanh đã hiểu được ý của Tô Khiết, chuyện như này Sở Bách Hà tất nhiên sẽ phối hợp rồi.

“Lần này không phải qua tổ chức, chỉ là giúp bạn bè của mình thôi.” Bùi Vũ Ninh ngẩn người, lúc nói lời này, cô theo bản năng nhìn về phía Bùi Vũ Ninh.

Bùi Vũ Ninh đang cùng người nói chuyện, cũng không có nhìn qua bên này, Bùi Vũ Ninh hình như thầm thở phào nhẹ nhõm.
 
Chương 2262


Chương 2262

“Em chắc chắn có thể sao? Vị đàn anh kia của em sẽ đồng ý sao?” Sở Bách Hà thu hết phản ứng vừa rồi của Bùi Vũ Ninh vào mắt, lại cố ý hỏi một câu, giọng nói kia rõ ràng không tin tưởng lắm!

Đương nhiên.

“Được, được.” Bùi Vũ Ninh hơi mím môi, mặc dù lúc này cô đồng ý, thế nhưng cũng không có quá tự tin.

Bởi vì Bùi Vũ Ninh biết rõ cách làm việc của đàn anh so với bất cứ ai, tổ chức của bọn họ quy định mỗi lần làm nhiệm vụ đều phải lấy tiền thù lao, hơn nữa tiền thù lao cũng không thấp, cho dù cũng bạn bè thì cũng đều phải thu phí.

Cũng giống như lần trước Tô Khiết tìm cô giúp Vân Thành vậy.

Thực ra lần đó Bùi Vũ Ninh cũng không muốn lấy tiền của Tô Khiết, cô đi tìm đàn anh, muốn nói với đàn anh, không thu tiền thù lao kia.

Thế nhưng đàn anh lại nói không thể phá quy tắc.

Lúc đó đàn anh nói một câu, để cô không thể nói từ chối được nữa.

Lúc đó đàn anh nói, anh ta có quan hệ thân thiết với cô, vậy càng không thể quá hủy quy tắc cũ được, nếu không người khác sẽ nói lời không hay.

Lúc đó đàn anh nói quan hệ của bọn họ thân thiết, để cho trái tim của cô kích động rất lâu, cũng vui vẻ rất lâu.

Cô thích đàn anh nhiều năm như vậy, mặc dù chưa từng tỏ tình, thế nhưng cô làm rất nhiều chuyện cũng đủ để hiểu rõ, đây là lần đầu tiên đàn anh nói lời như vậy, cô nghĩ đó là đàn anh đáp lại cô.

Cô định sau khi hoàn thành nhiệm vụ lần này sẽ về tìm đàn anh nói rõ ràng.

Chỉ là không ngờ rằng lại bị một người đàn ông không biết xấu hổ quấn lấy.

Bùi Vũ Ninh thầm nghĩ, hơi sững sờ.

“Chuyện của mình cũng không có vội, uống ly rượu trước, rồi chúng ta nói chuyện phiếm.” Tô Khiết nói muốn Bùi Vũ Ninh giúp đỡ là kiếm cớ, cô chính là muốn ngăn cản Bùi Vũ Ninh chủ động đi tìm vị đàn anh kia.

Đương nhiên, cô không chỉ muốn ngăn cản Bùi Vũ Ninh chủ động đi tìm vị đàn anh kia, càng phải để cho vị đàn anh kia nhìn thấy Bùi Vũ Ninh lúc này uống rượu, trò chuyện, vô cùng nhàn nhã.

Sở Bách Hà lập tức hiểu rõ dụng ý của Tô Khiết, Sở Bách Hà ngồi đối diện Bùi Vũ Ninh: “Đến đây, chúng ta chơi một trò chơi đi, ai thua thì phải uống rượu.”

Nếu muốn chơi, vậy thì phải chơi lớn một chút, Sở Bách Hà hiểu rõ cái này nhất.

“Anh Phó, ngồi xuống chơi cùng chúng tôi đi.” Sở Bách Hà vẫy tay với anh Phó, dáng vẻ kia giống như là gọi thú cưng vậy.

Thế nhưng anh Phó lại ngoan ngoãn ngồi xuống, ngồi bên cạnh Bùi Vũ Ninh.

Bùi Vũ Ninh nhìn anh Phó, rõ ràng có chút không vui: “Vì sao lại để anh ta ngồi cùng một chỗ với mình?”

Những ngày gần đây, cô sắp bị người đàn ông này giày vò đến điên rồi, bây giờ cô chỉ muốn cách người đàn ông này ra xa một chút.

“Trò chơi này ít nhất phải có ba người mới được, em biết Tô Khiết không biết uống rượu.” Sở Bách Hà đương nhiên không thể để cho Bùi Vũ Ninh phá hủy kế hoạch của cô ta được, liên tục để mấy chén rượu lên mặt bàn.

“Ai thua thì phải uống rượu, vậy nếu thắng thì sao?” Bùi Vũ Ninh cũng không từ chối nữa, chỉ là đối với quy tắc của trò chơi này, Bùi Vũ Ninh còn hơi nghi ngờ.

“Người thắng có thể yêu cần người khác làm bất cứ chuyện gì.” Mắt Sở Bách Hà lóe lên, khóe môi rõ ràng có thêm ý cười.

Tô Khiết nhếch miệng, từ trước đến giờ Sở Bách Hà vẫn luôn thông minh lanh lợi, có Sở Bách Hà ở đây, việc này sợ rằng sẽ càng náo nhiệt.

“Được.” Đôi mắt Bùi Vũ Ninh sáng ngời, lúc này đồng ý cực kỳ thoải mái, nếu như cô thắng, thì sẽ bảo người đàn ông này các cô càng xa càng tốt.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom