Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!
Chương 1421


Chương 1421

“Tạm thời không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng vết thương rất nghiêm trọng.” Bác sĩ nhìn về phía Lưu Vũ, sắc mặt đầy nặng nề: “Phía dưới bị thương nghiêm trọng, sau này không thể sinh con được…”

Lưu Vũ nghe bác sĩ nói thì cả người lảo đảo, thật ra bà ta đã sớm nghĩ tới tình huống này, dù sao bà ta đã sắp xếp để đối phó Tô Khiết.

Nhưng hiện tại bà ta nghe bác sĩ nói Tô Nghiên Nghiên không thể sinh con thì vẫn chịu đả kích.

“Hơn nữa cô ta bị trói chặt trong thời gian dài, trong lúc trói chặt còn chịu tổn thương, cho nên sau này hai chân không thể đi được nữa.” Bác sĩ có chút không đành lòng, nhưng tình hình của người bệnh như vậy phải báo cho người nhà biết.

Lưu Vũ chỉ cảm thấy trước mắt biến thành màu đen, suýt nữa ngã lăn xuống đất.

Bà ta vốn cho rằng không thể sinh con đã là hậu quả nghiêm trọng nhất, không nghĩ tới…

Nếu sau này Nghiên Nghiên không thể đi được nữa, chỉ có thể nằm trên giường, còn có ích lợi gì?

“Haiz, bị trói chặt thời gian quá dài, nếu phát hiện sớm một chút, cho dù phát hiện sớm hơn một tiếng, hoặc là nửa tiếng thì còn có cơ hội.” Bác sĩ thở dài một hơi, không nhịn được lắc đầu.

Nếu lúc trước Lưu Vũ nói dãy số thật cho Tô Khiết thì có lẽ có thể tranh thủ thêm thời gian, có lẽ chân của Tô Nghiên Nghiên không bị tàn phế.

Bác sĩ rời đi, Lưu Vũ cắn răng, sau đó cất bước đi vào phòng bệnh, bởi vì tình huống của Tô Nghiên Nghiên vô cùng đặc biệt, cho nên cảnh sát bên yêu cầu sắp xếp một phòng bệnh đơn.

Bởi vì tình huống của Tô Nghiên Nghiên vô cùng đặc biệt, cho nên cảnh sát yêu cầu sắp xếp một phòng bệnh đơn.

Nữ cảnh sát đưa Tô Nghiên Nghiên đến đây vẫn chưa rời đi, cô ta thấy Lưu Vũ và Tô Trung Dung đi vào nên nói: “Mấy người là người nhà của Tô Nghiên Nghiên sao? Vậy mấy người chăm sóc cô ta đi, tôi quay về trước, chờ cô ta tỉnh lại thì chúng ta sẽ đến ghi chép.”

“Cô là cảnh sát?” Lưu Vũ nhìn cô ta, con ngươi nhanh chóng lóe lên.

“Phải, tôi là cảnh sát.” Nữ cảnh sát cũng không nghĩ nhiều, trả lời rất tự nhiên.

“Đã bắt hết những người đó rồi sao? Tôi muốn nói là những người làm hại con gái tôi?” Lưu Vũ lại hỏi, lúc Lưu Vũ hỏi câu này thì tay rõ ràng run rẩy, bà ta sợ hãi, rất sợ hãi.

Cảnh sát cứu Nghiên Nghiên, có phải những người đó đều bị bắt hết hay không? Đến lúc đó bọn họ có khai bà ta ra hay không?

“Lúc chúng tôi tới thì những người đó đã chạy thoát.” Nữ cảnh sát cho rằng bà ta tức giận vì không bắt được những người đó, cho nên đối mặt với câu hỏi của Lưu Vũ, nữ cảnh sát cảm thấy có chút xấu hổ, không nhịn được nói thêm một câu: “Nhưng cảnh sát chúng tôi nhất định sẽ nghĩ cách bắt được bọn họ, nhất định để bọn họ chịu trách nhiệm trước pháp luật.”

“Được, được, cảm ơn cô.” Lưu Vũ rõ ràng thở phào nhẹ nhõm, không bắt được những người đó thì tốt.

Nữ cảnh sát nhìn thấy vẻ mặt Lưu Vũ thay đổi thì hơi ngẩn người, nhưng cũng không nghĩ nhiều, sau đó rời đi.

“Cảnh sát chưa bắt được những người đó, cho nên chúng ta cũng không cần quá lo lắng.” Tô Trung Dung cũng nghe thấy nữ cảnh sát nói nên cũng thở phào nhẹ nhõm.

“Nhưng nữ cảnh sát kia nói chờ Nghiên Nghiên tỉnh lại sẽ đến đây ghi chép, cho nên chờ Nghiên Nghiên tỉnh lại, bà phải dặn dò Nghiên Nghiên mấy câu, đừng để Nghiên Nghiên lỡ miệng nói ra.” Tô Trung Dung lại vô cùng tỉnh táo, nghĩ rất chu đáo.

Nhưng ông ta không hề nghĩ tới tình huống của con gái mình, càng không nghĩ tới tâm trạng và tổn thương của con gái mình lúc này.
 
Chương 1422


Chương 1422

Lưu Vũ híp mắt lại, trên mặt tràn đầy tàn nhẫn, sau đó cắn chặt răng: “Tô Khiết, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cô ta, tôi thề sẽ làm cho cô ta phải trả giá thật lớn…”

“Đúng, tuyệt đối không thể buông tha con khốn kia, chúng ta nhất định phải báo thù.” Tô Trung Dung nói một câu.

Lưu Vũ nhìn Tô Trung Dung một cái, không nói thêm gì, nhưng trên mặt đầy độc ác, sau đó bà ta đi tới trước giường bệnh lắc lắc Tô Nghiên Nghiên.

Lúc này sức lực của Lưu Vũ có hơi lớn, cũng không nghĩ tới Tô Nghiên Nghiên có chịu đựng nổi hay không.

Nhưng bà ta lắc lắc như thế, Tô Nghiên Nghiên thật sự tỉnh lại.

Tô Nghiên Nghiên chậm rãi mở to mắt nhìn về phía Lưu Vũ, nhưng ánh mắt lại đờ đẫn, cô ta cũng chỉ nhìn Lưu Vũ, không động đậy, không nói gì, cũng không có bất cứ phản ứng và cảm xúc nào.

Lưu Vũ thở phào một hơi, nhìn Tô Nghiên Nghiên như vậy, bà ta cũng có chút đau lòng, nhưng bây giờ còn có chuyện quan trọng hơn.

Lưu Vũ nhìn liếc ngoài cửa một cái, thấy cửa phòng bệnh vẫn đóng lại, bên ngoài cũng không có ai, Lưu Vũ hơi khom lòng đến gần Tô Nghiên Nghiên nhanh chóng nói: “Nghiên Nghiên, con nghe mẹ nói, lát nữa cảnh sát tới ghi chép thì con phải nói Tô Khiết cho người bắt cóc con, con phải khẳng định Tô Khiết hại con thành như vậy.”

Tô Trung Dung ngồi bên cạnh nghe thấy Lưu Vũ nói thì con ngươi lóe lên, có chút kinh ngạc, nhưng sau đó trên mặt tràn đầy ý cười: “Ý kiến này hay đó, thật sự rất hay.”

Ánh mắt Tô Nghiên Nghiên vốn đờ đẫn, không có bất cứ phản ứng gì, nhưng khi cô ta nghe Lưu Vũ nói cũng có phản ứng, con ngươi Tô Nghiên Nghiên rõ ràng tràn đầy oán hận làm cho người ta kinh ngạc.

Môi cô ta run lên, rõ ràng muốn nói chuyện, nhưng không phát ra được âm thanh.

Đêm qua đến sáng nay, hơn mười mấy tiếng, cô ta chịu đựng mấy người kia nên không thể nói chuyện.

“Nghiên Nghiên, hiện tại con không thể nói chuyện, có thể không nói, nhưng con nhất định phải nhớ rõ lời mẹ nói, con nhất định phải đẩy chuyện này lên người Tô Khiết.” Lưu Vũ nhìn Tô Nghiên Nghiên có phản ứng, nhìn thấcô ta muốn nói chuyện, nhưng không thể nói ra được nên lập tức dặn dò vài câu.

“Lúc trước mẹ ở nhà kiểm tra máy giám sát, tối hôm đó Tô Khiết và con cùng đi ra ngoài, sau đó bọn họ đưa con đi, con nói với cảnh sát là Tô Khiết lừa con ra ngoài, sau đó sắp xếp bọn người kia bắt cóc con.” Trong con ngươi của Lưu Vũ tràn đầy tàn nhẫn làm cho người ta sợ hãi, bà ta sợ Tô Nghiên Nghiên nghe không rõ, còn dùng lực nắm vai lắc lắc Tô Nghiên Nghiên: “Nghiên Nghiên, con nghe rõ chưa?”

Đôi mắt Tô Nghiên Nghiên chớp một cái, sau đó chậm rãi gật đầu, động tác của cô ta rất nhỏ, nhưng cô ta vừa động đậy, không biết đụng đến vết thương làm cho cô ta vô cùng đau đớn.

Hiện tại trên người đầy vết thương, chỗ nào cũng đau, những người đó tra tấn cô ta mười mấy tiếng, những người đó tìm đủ cách tra tấn cô ta.

Cô ta rất đau khổ, thật sự khó chịu, mà những chuyện này do Tô Khiết làm hại, cho nên cô ta muốn báo thù, cô ta nhất định phải báo thù.

“Thật là tốt quá.” Lưu Vũ thấy Tô Nghiên Nghiên gật đầu, trên mặt lộ ra vẻ vui sướng, rõ ràng bà ta không chú ý tới Tô Nghiên Nghiên đang đau khổ.

Hơn nữa, Lưu Vũ cũng không quá quan tâm nỗi đau của Tô Nghiên Nghiên, trong lòng Lưu Vũ chỉ muốn Tô Nghiên Nghiên vu oan cho Tô Khiết, chuyện này chắc chắn sẽ gây ồn ào, một khi lớn chuyện thì những video của Tô Nghiên Nghiên đã đè xuống kia lại được đào lên, lại truyền đi khắp nơi, thậm chí càng mạnh hơn lần trước.

Chuyện đó đối với Tô Nghiên Nghiên mà nói là một sự tổn thương nặng nề hơn, nhưng Lưu Vũ không nghĩ tới những thứ đó.

Hiện tại Lưu Vũ chỉ nghĩ cho bản thân mình.
 
Chương 1423


Chương 1423

Lưu Vũ đứng lên nhìn về phía Tô Trung Dung, chậm rãi nói: “Chờ cảnh sát đến đây ghi chép, chúng ta sẽ vu oan cho Tô Khiết.”

“Được, tôi nghe bà, lần này bà phải lên kế hoạch cho tốt, không được có sai sót.” Tô Trung Dung gật đầu, tán thành với cách làm của Lưu Vũ.

“Yên tâm, lần này nhất định sẽ không có sai sót, đến khi Tô Khiết bị bắt thì Tô thị là của chúng ta.” Lưu Vũ vẫn luôn dòm ngó tài sản nhà họ Tô.

Con ngươi của Tô Trung Dung sáng lên, ông ta liên tục gật đầu: “Đúng, đúng, cách này tốt, cách tốt nhất rồi.”

Trên mặt hai người nở nụ cười, lúc này bọn họ không hề quan tâm Tô Nghiên Nghiên.

Tô Nghiên Nghiên nằm ở trên giường nghe Lưu Vũ nói thì con ngươi lóe lên, trên mặt chứa đầy khổ sở, nhưng sau đó cô ta nghĩ tới chỉ cần có thể đối phó Tô Khiết là được, chỉ cần có thể báo thù là được.

Tô Khiết ra khỏi cục cảnh sát, một chiếc xe đột nhiên dừng ở trước mặt cô, Tô Khiết nhận ra đó là xe của cậu ba Nguyễn.

Cửa sổ xe hạ xuống, khuôn mặt hoàn mỹ không tỳ vết của cậu ba Nguyễn xuất hiện, ừ, rất đẹp, rất hấp dẫn, rất mê người!

Nhìn anh đến mức không nỡ dời mắt! Không bước đi nổi!

Nhưng lúc này sắc mặt cậu ba Nguyễn không tốt lắm, u ám, nhìn có chút đáng sợ, đôi mắt anh nhìn cô mang theo lửa giận, lại giống như có chút oán hận.

“Lên xe.” Cậu ba Nguyễn đột nhiên mở miệng, giọng nói mang theo tiếng nghiến răng nghiến lợi.

Tô Khiết nhíu mày, cũng không nói gì, sau đó đưa tay muốn mở cửa xe.

“Phía trước.” Cậu ba Nguyễn nhìn cô muốn mở cửa sau thì híp mắt lại.

Khóe môi Tô Khiết không nhịn được giật giật, cô thấy sắc mặt cậu ba Nguyễn không tốt lắm, dáng vẻ này có hơi đáng sợ, cho nên cô mới muốn ngồi phía sau.

Nếu có thể tránh thì tránh!!

Không nghĩ tới cậu ba Nguyễn lại nhìn thấu suy nghĩ của cô.

Tô Khiết thở dài, lúc này tâm trạng của cậu ba Nguyễn không tốt, trong lòng Tô Khiết biết lý do là gì, cho nên cô cũng không dám chọc anh, ngoan ngoãn ngồi ở phía trước.

Tô Khiết ngồi xuống, cậu ba Nguyễn lập tức lái xe nhanh chóng rời đi, Đường Lăng lái xe đến thì cũng chỉ thấy được phía sau xe của cậu ba Nguyễn.

Đường Lăng hơi cong lên, anh sẽ không xen vào chuyện vợ chồng son nhà người ta.

Cậu ba Nguyễn lái đi không bao lâu thì tìm một chỗ dừng lại.

Cậu ba Nguyễn rõ ràng muốn tính sổ với cô, không chờ nổi nữa.

Cậu ba Nguyễn dừng xe, đôi mắt nhìn cô, trong con ngươi có lửa giận, còn có vẻ nguy hiểm làm cho người ta sợ hãi.

Anh nhìn cô cũng không nói gì.

Tô Khiết thấy anh vẫn luôn không nói chuyện thì nhìn anh cười cười, cười rất xinh đẹp và dịu dàng.

Cậu ba Nguyễn nhìn cô cười thì vẻ u ám trên mặt suýt nữa không giữ được, nhưng anh nghĩ tới những chuyện đó thì thở ra một hơi, người phụ nữ này cho rằng một nụ cười là có thể giải quyết mọi vấn đề sao?!

“Em không có gì muốn nói sao?” Cậu ba Nguyễn trầm mặt, giọng nói cũng lạnh lùng, không dễ dàng bỏ qua chuyện này.

“Anh muốn nói chuyện gì?” Tô Khiết chớp mắt, cố ý hỏi, thật ra trong lòng cô hiểu rõ vì sao anh tức giận như vậy.

Bởi vì cô xảy ra chuyện lại không tìm Nguyễn Hạo Thần giúp đỡ, thậm chí không noi với anh một tiếng.

“Hàn, Nhã, Thanh.” Cậu ba Nguyễn gằn từng chữ kêu tên cô, trong con ngươi tràn đầy nguy hiểm, người phụ nữ này vẫn không biết mình sai ở đâu sao?

Cô xảy ra chuyện, thế nhưng không nói cho anh, anh vẫn là từ người ngoài trong miệng được đến tin tức.

Mà cô xảy ra chuyện lại tìm Đường Lăng giúp đỡ, tìm Tào Du giúp đỡ, nhưng lại không tìm anh.

Rốt cuộc ở trong lòng cô thì anh có một vị trí nào hay không?!
 
Chương 1424


Chương 1424

Chẳng lẽ từ đêm qua đến bây giờ, cô không hề nghĩ tới còn có một người như anh sao?

“Đêm qua xảy ra chuyện, vì sao em không gọi điện thoại cho anh? Vì sao không nói với anh?” Cậu ba Nguyễn không nhịn được nữa, lập tức hỏi tội.

“Em cũng không xảy ra chuyện gì…” Tô Khiết muốn nói mình vẫn tốt, không xảy ra chuyện gì, nhưng đối mặt với con ngươi lạnh lẽo của cậu ba Nguyễn thì cô không nói được nữa, giọng nói ngày càng thấp, cuối cùng không nghe thấy.

“Em không xảy ra chuyện gì lại đi tìm Đường Lăng giúp đỡ, em tìm Tào Du giúp đỡ, em đi tìm người ngoài giúp nhưng lại không tìm anh.” Cậu ba Nguyễn thật sự rất tức giận, đương nhiên anh càng lo lắng, thậm chí là sợ hãi, anh hy vọng anh có thể bảo vệ cô mọi nơi mọi lúc, nhưng quan trọng là người phụ nữ này phải cho anh quyền lợi và điều kiện đó.

“Đường Lăng là anh trai em.” Con ngươi Tô Khiết lóe lên một chút, thấp giọng giải thích, Đường Lăng là anh trai cô, là người nhà, không phải là người ngoài.

“Cậu năm Tào thì có chức vụ…”

“Cho nên anh là người ngoài? Chỉ có anh là người ngoài?” Cậu ba Nguyễn nheo mắt lại, trong giọng nói càng thêm nghiến răng nghiến lợi.

Đường Lăng là anh trai cô, không phải là người ngoài, cho nên anh mới là người ngoài, cho nên cô không muốn anh giúp đỡ sao?

Tô Khiết nhìn anh, con ngươi nhanh chóng lóe lên, anh nói vậy làm cho cô không nói tiếp được nữa, cũng không dám nói tiếp.

Tô Khiết không nói lời nào, cậu ba Nguyễn càng tức giận, trong lòng càng buồn bực, trong lòng cô thì Đường Lăng mới là người trong nhà, mà anh thật sự là người ngoài?

“Nghe nói em còn nói Đường Lăng tìm hai vệ sĩ cho mình.” Cậu ba Nguyễn nói lời này thì trong giọng nói mang theo lạnh lẽo, có mùi chua chua.

Chuyện tìm vệ sĩ mà cô cũng tìm Đường Lăng, mà không tìm anh, vì sao chứ?

“Hả? À.” Tô Khiết không nghĩ tới anh đột nhiên nhắc tới chuyện này, anh bỗng thay đổi chủ đề nên cô không theo kịp, nhưng anh đã biết cô nói Đường Lăng tìm vệ sĩ cho mình, sợ là không có gì anh không biết.

“Tô Khiết, chuyện gì em cũng tìm Đường Lăng, vậy anh là cái gì? Đối với em thì anh là gì?” Cậu ba Nguyễn vẫn luôn bình tĩnh, không chút gợn sóng, nhưng lúc này anh không còn như vậy.

Tô Khiết nghĩ vấn đề này, anh và cô được coi là gì?

Cô cảm thấy vấn đề này có chút phức tạp, một lời khó nói hết.

Cậu ba Nguyễn hiếm khi thấy cô suy nghĩ, không trả lời, anh thở ra một hơi, vấn đề này cần cô nghĩ lâu như vậy sao?

 

“Đối với em mà nói, anh là người dư thừa?” Cậu ba Nguyễn cảm thấy mình tức muốn nổ phổi, có phải ở trong lòng cô thì anh là người dư thừa đúng không? Cho nên cô gặp chuyện gì cũng không muốn tìm anh.

“Đôi khi cũng không phải.” Tô Khiết nhìn anh, con ngươi lóe lên, còn nghiêm túc suy nghĩ, sau đó nói ra một câu như vậy.

Lời này mắc kẹt ở ngực cậu ba Nguyễn, lên không được, xuống không xong, cô nói đôi khi cũng không phải, ý là đôi khi anh là người dư thừa, đối với cô thì anh là người dư thừa?

Sao anh lại muốn bóp chết cô chứ, anh cảm thấy người phụ nữ này sinh ra để làm cho anh tức chết.

Cậu ba Nguyễn cảm giác mình dùng hết sức lực mới kiềm chế không đưa tay bóp cổ cô.

Tô Khiết nhìn anh, cô nhìn vẻ mặt hận không thể bóp chết trên mặt anh thì trong lòng cười thầm, lại chậm rãi nói: “Bởi vì anh là duy nhất, không thể thay thế.”

“Hiện tại em mới nói lời tốt, trễ rồi, hơn nữa lời nói của em quá cứng ngắc.” Cậu ba Nguyễn cho rằng cô thấy anh tức giận mới ý thức được mình nói sai, cho nên cô mới sửa lại lời nói, vì thế lúc này anh càng tức giận.

Cậu ba Nguyễn quyết định hiện tại cho dù cô nói gì, anh cũng sẽ không tin, sẽ không tha thứ cho cô!!

Người phụ nữ này thật sự làm cho người ta tức giận!!
 
Chương 1425


Chương 1425

“Về điểm người đàn ông của em, anh là người duy nhất, cũng là người không thể thay thế.” Khóe môi của Tô Khiết nhếch lên. Nói lời này, giọng nói của cô rất khẽ, nhưng cô biết ai đó có thể nghe được.

Cậu ba Nguyễn nghe thấy lời này của cô, rõ ràng sững người, sau đó, sự bực tức và hận ý trên mặt anh dùng tốc độ mắt nhìn có thể nhìn thấy biến mất rồi, sau đó, khóe môi của anh cong lên, độ cong đó rõ ràng đang mỉm cười, sự vui mừng đó có giấu cũng không giấu được.

Cậu ba Nguyễn vừa rồi kiêu ngạo, quyết định bất luận cô nói cái gì, đều sẽ không tha thứ cho cô nhưng cậu ba Nguyễn chỉ vì một câu nói này của cô trong nháy mắt được an ủi rồi.

Có điều, cậu ba Nguyễn vẫn đối với chuyện cô có việc mà không tìm anh giúp rất để ý, hơn nữa anh cũng hy vọng, cô có chuyện gì, anh phải là người đầu tiên được biết.

“Người đàn ông của em dùng để làm gì?” Cậu ba Nguyễn ghé sát vào tai của cô, hơi thấp giọng hỏi một câu.

“Ngủ.” Tô Khiết nghe thấy lời này của anh, đôi mắt mau chóng lóe lên, khóe môi khẽ động, sau đó dùng một ngữ khí rất hiển nhiên, nói ra một cái không kinh người không thôi.

Ừm, người đàn ông của cô dùng để ngủ, lời này không có một chút vấn đề gì cả.

Cơ thể của cậu ba Nguyễn rõ ràng cứng lại, hai mắt nhanh chóng lóe lên, sau đó anh chầm chậm lùi người lại, mặt đối mặt nhìn sang cô.

Khi Cậu ba Nguyễn nhìn thấy biểu cảm rất nghiêm túc trên mặt của cô, thở gấp một hơi, anh phát hiện, người phụ nữ này càng lúc càng khiến anh hết cách rồi.

Anh biết, cô chắc chắn hiểu ý tứ trong câu anh hỏi vừa rồi, anh biết, cô cố tình nói như thế, nhưng câu trả lời này của cô lại khiến anh không thể phản bác.

“Bây giờ dùng không?” Mắt của cậu ba Nguyễn lóe lên, khóe môi khẽ nhếch lên, sau đó đột nhiên hỏi một câu.

Khi nói chuyện, cơ thể của cậu ba Nguyễn lần nữa áp sát cô, sáp lại rất gần, rất gần, nhưng anh không có chạm vào cô, môi của anh cách môi cô không đến mấy mm, chờ đợi câu trả lời của cô.

Cô vừa rồi không phải nói, người đàn ông của cô dùng để ngủ hay sao?

Vậy bây giờ dùng không?

Nếu đã dùng để ngủ, vậy cô ngược lại dùng nha?

Khóe môi của Tô Khiết không nhịn giật giật, người đàn ông này thật sự được đấy, cô chẳng qua thuận theo lời của anh nói đùa một chút, anh ngược lại thật sự sẽ thấy kẽ hở thì chọc kim.

Cô không có trả lời, môi của cậu ba Nguyễn lại tiến sát hơn, sau đó chạm vào môi của cô, cậu ba Nguyễn không có hôn cô điên cuồng như lúc bình thường, chỉ khẽ mơn man cánh môi của cô: “Người đàn ông của em, em không thường dùng, em không sợ quá hạn sao?”

Khóe môi của Tô Khiết lại giật giật lần nữa, quá hạn? Một người sống sờ sờ như anh còn có thể quá hạn?

Quá hạn mà anh nói là có ý nghĩa xấu sao?

Tô Khiết đột nhiên thấy lời nói này của anh có hơi tà ác.

Có điều, khóe môi của cô khẽ động, chạm vào môi của anh, nhẹ nhàng ma sát càng khiến cô tỏa ra sức dụ hoặc.

“Em nhiệt tình như vậy, chủ động như vậy, thật sự khiến anh không thể từ chối.” Khóe môi của cậu ba Nguyễn nhếch lên, khẽ mỉm cười, anh rất rõ cô không phải cố ý, nhưng anh cố ý nói thành cô cố ý.

“Vậy chúng ta ở đây đi…” Cơ thể của cậu ba Nguyễn đột nhiên đè lại, đem cô đè lên ghế.
 
Chương 1426


Chương 1426

Mắt của Tô Khiết trợn tròn, ở đây? Ở trên phố người người đi lại?

Cửa kính của chiếc xe này từ bên ngoài không thể nhìn thấy…

“Em sau này có chuyện đều nói cho anh, nói với anh đầu tiên.” Tô Khiết biết, anh không thể thật sự ở đây làm gì với cô cả, anh chẳng qua muốn đạt được mục đích của anh thôi.

Trong lòng Tô Khiết biết rất rõ mục đích của anh.

“Chắc chắn?” Quả nhiên, khi cậu ba Nguyễn nghe thấy lời này của cô, thân thể rõ ràng lùi lại, đôi mắt nhìn thẳng cô.

“Chắc chắn, em bảo đảm.” Tô Khiết không dám trêu anh nữa, cô thừa nhận, cô thật sự không phải đối thủ của anh, người này quá đen tối, cũng quá nguy hiểm.

“Nếu như sau này không làm được thì sao?” Chuyện này cậu ba Nguyễn cảm thấy cần phải tiêm cho cô một liều thuốc mạnh, khiến cô mãi mãi ghi nhớ điểm này.

Khóe môi của Tô Khiết không nhịn được cong lên, người này liệu có phải có hơi được một tấc tiến một thước rồi không?

Nhưng, Tô Khiết nhìn vào đôi mắt của anh lúc này, cuối cùng âm thầm thở phào, sau đó thấp giọng nói: “Làm không được, mặc anh xử lý.”

“Nhớ lời em nói.” Cậu ba Nguyễn nghe thấy lời này của cô, khóe môi cong lên, hài lòng rồi, mỉm cười, không thể không nói, người phụ nữ này có khi vẫn khiến anh rất hài lòng.

“Chuyện đó, em không cần ra mặt nữa, mặc kệ là chuyện gì, em đều không cần quan tâm.” Cậu ba Nguyễn đang hôn lên môi của cô, sau đó mới trầm giọng dặn dò.

Những người đó đều là tội phạm lòng dạ độc ác thủ đoạn tàn nhẫn, cô vì chuyện này mà ra mặt, sẽ rất nguy hiểm.

Tiếp theo chính là bắt được những người chạy trốn khác, không có quan hệ đến cô.

“Được.” Lần này, Tô Khiết ngược lại rất ngoan ngoãn đồng ý với anh, thật ra khi cô rời khỏi cục cảnh sát thì đã quyết định không quản chuyện này rồi.

Chỉ là chuyện liên quan đến mẹ của cô, cô muốn tra rõ ràng hơn một chút, nhưng cô lại có hơi sợ, cô sợ tra ra chuyện bất lợi với mẹ.

Mẹ đã qua đời nhiều năm, cô không muốn vạch ra những chuyện không hay, cô sợ bản thân cô sẽ không chịu được, cô càng sợ ông cụ Đường và bà cụ Đường sẽ không chịu được.

Cô biết có lúc sự thật sẽ rất tàn nhẫn, đối với người chết, đối với người sống đều chưa chắc là chuyện tốt.

Cho nên lúc này Tô Khiết có hơi mâu thuẫn.

Tra? Hay không tra?

Lúc này, nghe thấy lời của cậu ba Nguyễn, Tô Khiết quyết định nghe theo anh.

“Lần này ngoan như vậy, phải thưởng cái gì?” Cậu ba Nguyễn nghe thấy câu trả lời dứt khoát của cô, khóe môi không nhịn được cong lên, người phụ nữ này nếu như mãi mãi ngoan như vậy thì tốt rồi.

“Anh muốn thưởng cho cái gì?” Tô Khiết nhìn anh, ánh mắt hơi lóe lên, cô cảm thấy phần thưởng của cậu ba Nguyễn, đối với cô không chắc là chuyện tốt.

“Em trả người của Đường Lăng về, anh sắp xếp cho em hai vệ sĩ.” Cậu ba Nguyễn thật ra ngay từ đầu đã có kế hoạch này, từng bước từng bước tiến hành, ngược lại trở thành phần thưởng!

“Em không cần vệ sĩ, chuyện này đã giải quyết rồi.” Tô Khiết vô thức bèn phản kích, cô không thích có người đi theo đằng sau cô, vốn dĩ hai vệ sĩ đó cô chính là chuẩn bị cho ông cụ Tô.

“Chuyện này, không được thương lượng.” Nhưng, cậu ba Nguyễn lại trực tiếp phản bác kháng nghị của cô, chuyện ngoài ý muốn bất kỳ lúc nào cũng có thể xảy ra, anh không thể không phòng bị.
 
Chương 1427


Chương 1427

Tô Khiết nhìn thấy thái độ rất kiên định đó của anh, khóe môi hơi nhếch lên, không có nói gì nữa, có điều, cô hơi ngẩng đầu, chuyển sang bên ngoài, không muốn tiếp tục để ý anh nữa.

“Sao hả? Còn tức giận?” Cậu ba Nguyễn nhìn thấy bộ dạng của cô, không nhịn được cười, vẻ hờn dỗi này của cô bình thường thật sự không nhiều.

“Em mệt rồi, muốn quay về.” Tâm trạng lúc này của Tô Khiết có hơi không thoải mái, cô thật sự không thích có người đi theo cô, nhưng cô biết lúc này cô có từ chối thế nào anh cũng sẽ không đồng ý.

“Được, anh đưa em về.” Nguyễn Hạo Thần ngược lại đồng ý rất sảng khoái, anh cũng vừa hay muốn đến nhà họ Đường, có vài chuyện quan trọng cần làm.

Khi xe của Nguyễn Hạo Thần dừng ở cửa lớn của nhà họ Đường, Tô Khiết liền muốn mở cửa xe, định xuống xe.

“Đừng vội, đợi anh đi cùng.” Cậu ba Nguyễn nhanh chóng xuống xe, sau đó lại giúp cô mở cửa xe.

Tô Khiết sững ra, ý này của anh là muốn cùng cô đi vào?

Cùng đi vào nhà họ Đường?

Chuyện khác thì không sao, nhưng bây giờ hai bảo bối đang ở nhà họ Đường đó.

Anh nếu đi vào chắc chắn sẽ nhìn thấy hai bảo bối, ba con gặp mặt như vậy sao?

Cho dù hai bảo bối tránh đi, mấy ngày này, chỗ nào trong nhà họ Đường cũng là đồ của hai bảo bối, đến đâu cũng có thể phát hiện dấu vết của bọn trẻ!

Nếu như bị anh phát hiện…

Tô Khiết nhớ đến thái độ trước đó của Đường Minh Hạo, nghĩ tới kế hoạch của thằng nhóc mà Đường Minh Hạo đã nói, lời của bạn nhỏ Đường Minh Hạo cô chắc chắn phải nghe.

Nếu như cô bây giờ cô trực tiếp dẫn Nguyễn Hạo Thần vào, bạn nhỏ Đường Minh Hạo bị phát hiện rồi, chắc chắn sẽ tức giận, bạn nhỏ Đường Minh Hạo rất ít tức giận, nhưng khi thật sự tức giận thì sẽ rất đáng sợ, sẽ không để ý người khác nữa.

“Anh vẫn đừng vào trong…” Tô Khiết quyết định vẫn phải giúp con trai của mình, con trai là do cô sinh ra.

Người đàn ông này ấy à, đến bây giờ vẫn chưa thể tính là của cô, có đạo lý là thế sự khó vẹn đôi đường, đến lúc đó mới biết trở thành nhà ai nữa.

“Tô Khiết, em không thể gặp mặt người khác sao?” Nguyễn Hạo Thần nghe thấy lời của cô, hai mắt trực tiếp nheo lại.

Tô Khiết nhìn gương mặt đẹp trai không thể đẹp hơn được nữa đó của anh, khẽ thở dài, nếu như anh không thể gặp mặt người khác, người khác chắc cũng phải chui vào lỗ rồi.

“Anh xem gần đây đã xảy ra nhiều chuyện như vậy, những chuyện đó còn chưa giải quyết, ông bà ngoại thấy anh sợ rằng sẽ tức giận.” Tô Khiết bây giờ chỉ có thể dùng lý do này.

“Yên tâm đi, những chuyện này anh đều sẽ giải quyết, anh hôm nay đến chính là vì chuyện này.” Nguyễn Hạo Thần nghe thấy cô nói như vậy, sắc mặt rõ ràng đã hòa hoãn hơn một chút.

Cậu ba Nguyễn lúc nói chuyện đã mở cửa xe cho cô, kéo cô xuống xe, tay của anh ôm lấy eo của cô, muốn đi vào trong biệt thự.

“Không, không được, anh vẫn không thể vào.” Tô Khiết nghĩ đến Đường Minh Hạo, dừng lại bước chân, nhìn sang anh, ngữ khí đó lúc này càng thêm kiên định vài phần, những rõ ràng vẫn không đủ kiên định.

Nguyễn Hạo Thần nhìn cô, lông mày nhíu lại: “Tô Khiết, em giấu đàn ông ở trong nhà sao?”
 
Chương 1428


Chương 1428

Lời này của cậu ba Nguyễn chỉ thuận miệng nói ra, về cô anh hiểu rõ, cô không phải người như thế.

Chỉ là, Tô Khiết nghe thấy lời này của anh, hai mắt lóe lên, sắc mặt cũng thay đổi.

Tô Khiết trước nay luôn bình tĩnh, Nguyễn Hạo Thần nhìn thấy sự thay đổi trong biểu cảm của cô, hai mắt lại nheo lại: “Tô Khiết, có ý gì? Anh sao cảm thấy em vừa rồi có hơi chột dạ? Bị anh nói trúng rồi?”

Cậu ba Nguyễn không muốn tin loại khả năng đó, nhưng phản ứng vừa rồi của cô thật sự là…

“Nếu như là thật, anh sẽ như thế nào?” Khóe môi của Tô Khiết hơi mím lại, nhìn anh, nhỏ giọng hỏi một câu.

Lời này của anh nói cũng không có sai, trong nhà không phải giấu một cậu nhóc hay sao?

Chỉ có điều, cậu nhóc này là con trai của anh.

Cậu ba Nguyễn nghe thấy lời nói của cô, cơ thể rõ ràng cứng đờ, đôi mắt nhìn cô càng từng chút từng chút nheo lại: “Nếu như là thật, anh sẽ chém anh ta…”

Người phụ nữ này vậy mà dám hỏi anh nếu như thật sự có thì sẽ làm gì?

Anh sẽ như thế nào?

Anh nhất định sẽ không chút do dự chém người đàn ông đó, không một chút do dự!

Tô Khiết thầm hít vào một hơi, người này thật bạo lực.

Tô Khiết lau mồ hôi thay cho Đường Minh Hạo nhà cô.

Tô Khiết nhìn anh, đôi mắt nhanh chóng lóe lên, hay là cô dẫn anh vào trong, xem anh có thật sự làm như những gì anh nói không…

“Ông chủ, bà chủ, cô cả đã về, là cậu Thần đưa về, cậu ba Nguyễn nói muốn vào trong, cô cả đang ngăn cản, có điều tôi thấy tình hình đó cô cả hình như không cản được.” Lúc này, quản gia đã chạy vào đại sảnh, báo cáo kỹ tình hình.

“Nguyễn Hạo Thần đến rồi? Nguyễn Hạo Thần sao lại đến vào lúc này? Chuyện của nhà họ Cổ còn chưa giải quyết đâu?” Bà cụ Đường có hơi bất ngờ, bà ta cho rằng Nguyễn Hạo Thần sẽ giải quyết toàn bộ chuyện của nhà họ Cổ rồi mới đến nhà họ Đường.

“Cậu ta đây là không nhịn được nữa rồi.” Ông cụ Đường lại không nhịn được mà bật cười.

“Cậu ba Nguyễn bình thường không phải trầm tính nhịn giỏi hay sao?” Ông cụ Tô nghe ra ý tứ trong lời nói của ông cụ Đường, không nhịn được mà bổ sung một câu.

“Đó là bình thường.” Khóe môi của ông cụ Đường khẽ cong lên: “Bây giờ, cậu ta không trông chặt, vợ có khả năng mất bất cứ lúc nào.”

“Vậy để cậu ta vào, hay không để cậu ta vào?” Bà cụ Đường nhìn sang ông cụ Đường, rất rõ ràng chuyện này bà cụ Đường dự định nghe theo ông.

“Minh Hạo không muốn để Nguyễn Hạo Thần biết chuyện của tụi nhỏ sớm như thế, Minh Hạo còn có kế hoạch của thằng bé, chúng ta không thể phá hỏng kế hoạch của bé Minh Hạo được, cho nên…” Lời này của ông cụ Đường mặc dù không có nói hết, nhưng ý tứ đó đã không thể rõ ràng hơn được nữa, nếu như chọn giữa Đường Minh Hạo và Nguyễn Hạo Thần, ông cụ đương nhiên sẽ không do dự chọn bé Minh Hạo của nhà ông ta.

Lúc này, bạn nhỏ Đường Minh Hạo vừa hay cùng Đường Vũ Kỳ ở trên lầu ngủ trưa rồi.

“Ừm, lời này của ông nói rất đúng, vì bé Minh Hạo nhà chúng ta, bây giờ cũng không thể để cậu ta vào được.”

“Nhưng, cậu ba Nguyễn đã sắp vào rồi, cô cả không cản được.” Quản gia nghe thấy ý tứ này là không cho vào, nhưng cậu ba Nguyễn đã vào rồi, chuyện này phải làm sao?

“Khiết Khiết nếu thật sự muốn cản sẽ không cản được cậu ta sao?” Khóe môi của bà cụ Đường không nhịn được cong lên: “Tôi đoán Khiết Khiết chính giả bộ cản, cuối cùng nói không cản được, con bé đang tìm một lời biện minh cho Minh Hạo.”
 
Chương 1429


Chương 1429

“Vậy để cậu ba Nguyễn vào sao?” Quản gia không quá hiểu ý tứ của bà cụ, cho nên lại hỏi một câu.

“Dù sao hai bảo bối bây giờ đã ngủ rồi, cứ để cậu ta vào đi.” Bà cụ Đường cảm thấy Khiết Khiết nếu như không cản được, vậy chỉ có thể để Nguyễn Hạo Thần vào.

May mà hai bảo bối đã đi ngủ rồi.

“Với tình trạng này trong nhà, bà cảm thấy cậu ta có thể không phát hiện ra sao?” Ông cụ Đường nhìn quanh đại sảnh có rất nhiều đồ của hai bảo bối, khẽ lắc đầu.

“Cũng đúng, vậy ông nói xem phải làm sao?” Bà cụ Đường cũng phát hiện điểm này, trong đại sảnh này, đồ của hai bảo bối thật sự quá quá nhiều rồi.

“Cậu ta chắc chắn đến tìm chúng ta, chúng ta ra bên ngoài nói chuyện, bên ngoài đồ của hai bảo bối vẫn ít một chút, không lộ ra quá nhiều.” Ông cụ Đường rõ ràng đã sớm nghĩ tới rồi, khi nói lời này đã đứng lên.

“Được, được, chủ ý này hay.” Bà cụ Đường tự nhiên đồng ý ngay.

“Vậy tôi phải đi nghe thử mới được.” Ông cụ Tô cũng đứng dậy theo.

Phạm My vừa rồi đã dẫn hai bảo bối lên lầu, ba người trong đại sảnh toàn bộ cất bước đi ra ngoài vườn.

Ba người già đi vào trong vườn, nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần đã đi vào vườn rồi, Tô Khiết cản nhưng không thể cản được.

“Nha đầu này thật sự được mà, ông nói nó rốt cuộc là thương con trai hay thương người ông hơn?” Bà cụ Đường nhìn thấy chuyện này, trực tiếp không nhịn được cười.

Khiết Khiết có thể cản không được Nguyễn Hạo Thần? Bà ta không tin đâu, chuyện này nói cho ai nghe cũng không có ai tin.

Phải, chỉ lấy năng lực của cậu ba Nguyễn, Tô Khiết hoặc có khả năng không phải đối thủ, nhưng Nguyễn Hạo Thần chắc chắn tôn trọng Khiết Khiết, chắc chắn nghe theo Khiết Khiết.

Nếu như thái độ của Khiết Khiết kiên định, không cho thương lượng, Nguyễn Hạo Thần có thể vào sao?

Ông cụ Đường và ông cụ Tô nghe thấy lời của bà ta, cũng không nhịn được mỉm cười, thật ra, điều bọn họ muốn nhìn thấy nhất chính là Tô Khiết có thể hạnh phúc, cho nên, tình hình như này, bọn họ thật ra vui lòng nhìn thấy.

Ba người già từ từ đi đến đình hóng mát trong vườn, ngồi xuống, quản gia đã pha trà, bê tới.

Tô Khiết lúc này đã bước vào vườn, tự nhiên nhìn thấy rồi, mắt của cô lóe lên, ba người này lúc này ra đây, hơn nữa chỉ có ba người bọn họ, ý tứ đó đã rất rõ ràng rồi.

Khóe môi của Tô Khiết hơi giật giật, quả nhiên, gừng càng già càng cay, người nào người nấy đều là lão hồ ly!

Ba người già đều ra đây rồi, Tô Khiết tự nhiên cũng không cần tiếp tục ‘cản’ Nguyễn Hạo Thần nữa.

Nguyễn Hạo Thần tự nhiên cũng nhìn thấy ba người già, trực tiếp rảo bước đi tới.

Anh trước khi đến đây thì đã biết Tô Khiết cũng đón ông cụ Tô đến nhà họ Đường, cho nên, anh nhìn thấy ông cụ cũng không có bất ngờ.

Nguyễn Hạo Thần bước tới, Tô Khiết tự nhiên cũng đi theo, sau khi Nguyễn Hạo Thần đi được mấy bước, lại đột nhiên dừng lại.

Tô Khiết thấy hơi lạ, thuận theo ánh mắt của anh nhìn qua, sau đó bèn nhìn thấy chiếc xe màu hồng phấn nhỏ của bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ— loại ô tô điện cho trẻ con chơi.

Rất rõ ràng, Nguyễn Hạo Thần nhìn thấy chiếc xe đó, cậu ba Nguyễn rõ ràng cũng cảm thấy trong nhà họ Đường xuất hiện chiếc xe như này không quá bình thường.
 
Chương 1430


Chương 1430

“Sao lại có xe đồ chơi của trẻ con?” Nguyễn Hạo Thần đảo mắt, nhìn sang Tô Khiết, trên mặt rõ ràng mang theo vài phần nghi hoặc, nhà họ Đường có trẻ con sao?

“Khiết Khiết, cháu đứng ở đó làm gì, không nóng sao? Mau lại đây.” Chỉ là, Tô Khiết còn chưa trả lời, giọng của bà cụ Đường truyền đến, rất hiển nhiên bà cụ Đường cũng phát hiện tình huống ở bên này.

“Dạ, đến đây ạ.” Tô Khiết tự nhiên hiểu ý của bà cụ Đường, vội đồng ý.

Nguyễn Hạo Thần mặc dù trong lòng có nghi hoặc, nhưng cũng không có tiếp tục hỏi nhiều, dù sao anh đến đây còn có chuyện quan trọng hơn.

Nguyễn Hạo Thần đi đến lương đình, nhìn sang ba người già, vừa muốn mở miệng.

“Hạo Thần, ngồi đi.” Chỉ là, ông cụ Đường lại đột nhiên mở miệng, giọng nói đó rất ôn hòa, mang theo vài phần tùy ý, hơn nữa nghe thấy rất thân thiết.

Lông mày của Nguyễn Hạo Thần hơi nhíu mày, thái độ của ông cụ Đường lúc này, khiến lời anh chuẩn bị nói không biết nói thế nào nữa rồi.

Anh hôm nay đến, vốn dĩ là để giải thích những chuyện xảy ra gần đây, sau đó thể hiện rõ cho bọn họ biết thái độ của mình đối với Khiết Khiết.

Nhưng, thái độ bây giờ của ông cụ Đường khiến anh cảm thấy giải thích cũng không cần thiết nữa.

Mấy ngày trước, người của nhà họ Đường còn không cho anh vào, thay đổi thái độ như vậy liệu có nhanh quá nhiều không.

“Đứng đó làm gì? Còn không mau đến ngồi.” Bà cụ Đường ngước mắt nhìn, lời này không có trực tiếp gọi tên, nhưng rõ ràng cũng có ý bảo Nguyễn Hạo Thần ngồi xuống.

Mắt của Nguyễn Hạo Thần lóe lên, anh biết rõ, chuyện của nhà họ Cổ còn chưa hoàn toàn giải quyết, ông cụ Đường không biểu hiện ra ngược lại cũng bình thường, nhưng thái độ này của bà cụ Đường thật sự rất khả nghi.

Cậu ba Nguyễn cảm thấy trong đây chắc chắn có vấn đề, hơn nữa vấn đề còn rất không nhỏ!

“Cậu nói đi, hai đứa ở bên ngoài đưa đưa đẩy đẩy cả nửa ngày, cũng không thấy mệt.” Ông cụ Tô rót một ly trà, sau đó liếc nhìn Tô Khiết, từ tốn bổ sung một câu.

Câu nói này rõ ràng có hàm ý.

Khóe môi của Tô Khiết không khỏi giật giật, cảm thấy ba người bọn họ sớm đã nhìn thấu rồi.

Được thôi, cô thừa nhận, cô vừa rồi không có thật sự cố gắng hết sức cản Nguyễn Hạo Thần.

Cô bị kẹp ở giữa, cũng khó xử, ài, làm người thật khó!!

Tô Khiết trực tiếp đi tới, ngồi trên một chiếc ghế, Nguyễn Hạo Thần cũng theo cô ngồi xuống.

“Chuyện của cháu với Khiết Khiết, cháu…” Nguyễn Hạo Thần sau khi ngồi xuống, vẫn quyết định giải quyết chuyện này.

“Chuyện liên quan đến cậu và Khiết Khiết, chúng ta không can thiệp, chỉ cần Khiết Khiết bằng lòng là được.” Chỉ là, lời của cậu ba Nguyễn còn chưa nói xong, ông cụ Đường trực tiếp mở miệng, trực tiếp bày tỏ thái độ rồi.

Thái độ này của ông cụ Đường có thể nói đã rất tốt, tốt đến mức khiến Nguyễn Hạo Thần có hơi kinh sợ.

“Ừm, ông già nói đúng, chúng ta không quản, cũng không quản được.” Bà cụ Đường cũng nói theo một câu.

“Ừm, tôi cũng đồng ý với ý kiến của hai người.” Ông cụ Tô càng trực tiếp phụ họa theo.

Nguyễn Hạo Thần nhìn ba người bọn họ, cứ cảm thấy ba người này có âm mưu gì đó, nhìn bọn họ, lúc này anh nghĩ đến từ cáo già.

Nhưng, bọn họ có thể có âm mưu gì? Thái độ của bọn họ bây giờ là kết quả anh muốn nhất, hơn nữa còn vượt xa mong đợi của anh.
 
Chương 1431


Chương 1431

Anh trước khi đến đã chuẩn bị rất nhiều lời để thuyết phục bọn họ, nhưng bây giờ anh ta cái gì cũng không có nói, sự việc lại thuận lợi như thế sao?

Điều này khiến anh cũng có hơi không dám tin, lúc này cậu ba Nguyễn cứ cảm thấy mặt trời hôm nay mọc đằng tây vậy.

“Nói như thế, mọi người đều không phản đối chuyện của cháu với Khiết Khiết.” Mắt của cậu ba Nguyễn lóe lên, khóe môi khẽ cong lên, sau đó cố ý hỏi một câu.

Thật ra, vừa rồi ba người già đều đã nói rất rõ ràng rồi.

“Ừm, chúng ta nói không can thiệp.” Bà cụ Đường gật đầu, sau đó lại liếc nhìn Tô Khiết: “Chỉ cần Khiết Khiết bằng lòng.”

Mắt của ông cụ Đường lại hơi nheo lại, thằng nhóc này muốn giở trò gì đây?

Ông cụ Đường cảm thấy Nguyễn Hạo Thần lúc này hỏi câu này, mục đích có hơi không đơn thuần.

Ông cụ Tô liếc nhìn ông cụ Đường, rõ ràng cũng cảm nhận được.

“Ý của mọi người chính là chỉ cần Khiết Khiết đồng ý, chúng cháu làm gì, mọi người cũng không phản đối?” Mắt của Nguyễn Hạo Thần nhìn ba người già ở trước mắt, hỏi lại lần nữa.

“Ừm.” Ông cụ Đường rõ ràng cảm thấy mục đích của Nguyễn Hạo Thần không đơn thuần, nhưng lời của ông ta vừa rồi đã nói ra rồi, chắc chắn không thể thu hồi lại được, hơn nữa ông ta cũng muốn biết Nguyễn Hạo Thần rốt cuộc muốn làm cái gì?

“Phải.” Ông cụ Tô thấy ông cụ Đường đồng ý, bèn cũng bày tỏ.

Bà cụ Đường cũng gật đầu, bà cụ Đường nghĩ rồi, anh còn có thể làm gì chứ? Con cũng có rồi, mấy ngày trước còn kéo Khiết Khiết ra ngoài, qua một đêm Tô Khiết mới trở về, cho nên, bà ta còn sợ Nguyễn Hạo Thần làm chuyện gì sao?

Chuyện có thể làm, không thể làm, Nguyễn Hạo Thần không phải đều đã làm rồi sao!

Nguyễn Hạo Thần nghe thấy ba người già đều đồng ý rồi, sau đó quay sang Tô Khiết, khẽ mỉm cười nói: “Khiết Khiết, chúng ta hôm nay đi đăng ký kết hôn.” Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Nghe thấy lời này của Nguyễn Hạo Thần, ba người già trực tiếp ngây ra.

Bọn họ vì không để Nguyễn Hạo Thần phát hiện chuyện của Đường Minh Hạo, cho nên quyết định thuận theo anh, bọn họ nghĩ Nguyễn Hạo Thần vui vẻ rồi, như ý rồi, tự nhiên cũng sẽ không quá chú ý đến những chuyện khác nữa.

Hơn nữa, bọn họ cảm thấy Nguyễn Hạo Thần vui mừng rồi, hài lòng rồi, chắc chắn cũng sẽ rời khỏi, không thể cứ ở mãi ở nhà họ Đường.

Ba người già đã thương lượng trước rồi, tóm lại cứ thuận theo ý của Nguyễn Hạo Thần, nhưng ba người bọn họ đều không ngờ Nguyễn Hạo Thần vậy mà được một tấc tiến một thước như này, thế mà muốn trực tiếp đi đăng ký kết hôn?

Dưới tình huống này, anh muốn trực tiếp đi đăng ký hôn hôn rồi? Anh thật sự dám nghĩ?!

Thằng nhóc này, thật đủ thâm, ông cụ Đường không nhịn được mắng một câu ở trong lòng, ông cụ Đường biết, lời này của Nguyễn Hạo Thần có một nửa là đang thăm dò thái độ của bọn họ, đương nhiên một nửa khác Nguyễn Hạo Thần chắc là thật sự muốn.

Khóe miệng của ông cụ Tô giật giật, ừm, đây quả thật là phong cách của cậu ba Nguyễn, vừa xuất chiêu thì đã trúng.

“Nguyễn Hạo Thần, thằng nhóc thối này, cậu định cứ như thế cùng Khiết Khiết đi đăng ký kết hôn, cậu thật sự dám nghĩ.” Bà cụ Đường không có suy nghĩ xa như ông cụ Đường bọn họ, vừa nghe lời này của Nguyễn Hạo Thần, trực tiếp không nhịn được, thằng nhóc thối này nghĩ thật hay, chuyện lớn như kết hôn, còn chưa có bàn bạc gì thì muốn cứ đi đăng ký kết hôn như thế?
 
Chương 1432


Chương 1432

Khóe môi của Tô Khiết mím lại, dưới loại tình huống này, cô quyết định không nói lên tiếng.

Trên chiến trường khói lửa này, cô không muốn chết cháy.

Có điều, một ván này rất rõ ràng ba người đó đã thua rồi, cậu ba Nguyễn toàn thắng.

Thấy Tô Khiết không có lên tiếng, mắt của bà cụ Đường lóe lên: “Chuyện này, Khiết Khiết chưa có đồng ý.”

Tô Khiết cúi đầu, không lên tiếng, lúc này, ai lên tiếng người đó là kẻ ngốc.

Cậu ba Nguyễn ghé sát tai của Tô Khiết, thấp giọng nói vài câu.

Sắc mặt của Tô Khiết rõ ràng thay đổi, mau chóng đưa mắt, liếc nhìn anh, sau đó lại di chuyển ánh mắt, nhìn ba người già ở trước mắt, nhất thời thần sắc trở nên rất phức tạp.

“Nguyễn Hạo Thần, có lời gì không thể quang minh chính đại nói ra? Cậu đừng chơi thủ đoạn.” Bà cụ Đường không biết Nguyễn Hạo Thần nói với Tô Khiết cái gì, nhưng bà ta nhìn thấy biểu cảm trên mặt của Tô Khiết, cho nên không đợi Tô Khiết mở miệng, bà cụ Đường bèn mở miệng.

“Nguyễn Hạo Thần, cậu như thế là không biết trước sau rồi.” Lần này, ông cụ Đường cũng mở miệng rồi.

Ông cụ Tô không có lên tiếng, nhưng biểu cảm trên mặt đã thể hiện rõ ràng.

Tô Khiết thầm thở phào, quả nhiên, cậu ba Nguyễn âm hiểm nhất, phúc hắc nhất.

Thật ra Nguyễn Hạo Thần nói là có liên quan đến mấy chuyện trước đây của ông cụ Đường, chuyện đó khiến cô rất là ngạc nhiên, nhưng rất rõ ràng, ba người già trước mặt điều hiểu lầm rồi, đều tưởng cô sắp bị Nguyễn Hạo Thần thuyết phục rồi.

Không thể không nói, chiêu này của Nguyễn Hạo Thần thật sự đủ thâm.

“Cháu vừa rồi nói với Khiết Khiết là vài chuyện trước đây của ông cụ Đường, sao lại không biết trước sau rồi?” khóe môi của Nguyễn Hạo Thần hơi nhếch lên, nụ cười rất rạng rỡ.

Ba người già sững ra, lúc này mới phát hiện trúng chiêu của Nguyễn Hạo Thần rồi.

Có điều, loại tình huống vừa rồi, Tô Khiết trước nay luôn bình tĩnh say khi nghe thấy lời này của Nguyễn Hạo Thần, biểu cảm trên mặt rõ ràng thay đổi, dù là ai cũng sẽ hiểu lầm?

Thông qua lần thử vừa rồi, Nguyễn Hạo Thần có thể chắc chắn ba người trước mặt thật sự có âm mưu, vì âm mưu này bọn họ vừa bắt đầu thậm chí hoàn toàn thuận theo ý của anh.

Cậu ba Nguyễn cảm thấy bọn họ chắc muốn che đậy điều gì đó!!

Chỉ là bọn họ muốn che đậy điều gì? Điều gì khiến ba người bọn họ phí tâm tư đi che đậy như vậy?

Đương nhiên, cậu ba Nguyễn cũng đoán ra rồi, bọn họ trước tiên thuận theo anh ở mọi chỗ, chắc cũng có ý bảo anh sớm rời khỏi, cho nên, cậu ba Nguyễn quyết định không đi nữa.

Anh phải ở lại, cố gắng xem thử cho rõ.

Nguyễn Hạo Thần cầm ấm trà, rót một ly trà cho Tô Khiết, lại rót cho mình một ly, sau đó cầm ly trà, từ từ thưởng thức.

Nhìn dáng vẻ này của anh là định từ từ thưởng trà, chầm chậm thưởng thức, đây không biết muốn uống đến khi nào sẽ đi nữa.

Ba người già thấy dáng vẻ lúc này của cậu ba Nguyễn thì sững người lần nữa, thằng nhóc này cũng quá giảo hoạt rồi.

Bé Vũ Kỳ với bé Minh Hạo chắc cũng sắp dậy rồi, hai bảo bối đều không biết Nguyễn Hạo Thần ở đây, nếu như tụi nhỏ tỉnh dậy, xuống lầu…

Vậy thì hoàn toàn lộ tẩy rồi, bé Minh Hạo nhà ông ta còn chuẩn bị không ít kế hoạch nữa.

“Được rồi, hai đứa đi đăng ký kết hôn đi, mau đi đi?” Bà cụ Đường thấy Nguyễn Hạo Thần định ở lại đây lâu, hừ một tiếng, trực tiếp mở miệng đuổi người.
 
Chương 1433


Chương 1433

Ông cụ Đường và ông cụ Tô đều không lên tiếng.

Khóe miệng của Tô Khiết giật giật, ba người bọn họ vì coi trọng cháu chắt, sau đó bán thẳng cô đi rồi, cứ như thế đồng ý cho cô cùng Nguyễn Hạo Thần đi đăng ký kết hôn?

Ba người này thật sự được!

Nguyễn Hạo Thần nghe thấy lời của bà cụ Đường, trong lòng càng thấy lạ, lông mày rõ ràng nhíu lại, đôi mắt nhanh chóng quét qua người của ba người già, anh bây giờ 100% có thể chắc chắn bọn họ tuyệt đối có âm mưu.

Có điều, vừa rồi bà cụ Đường nói đồng ý để anh cùng Tô Khiết đi đăng ký kết hôn, cơ hội như này cực kỳ khó gặp, anh thật sự không muốn bỏ lỡ cơ hội như vậy.

Mặc kệ ba người này có âm mưu gì, anh sau này sẽ có cơ hội có thể phát hiện, nhưng chuyện đăng ký kết hôn hôm nay bỏ lỡ, không biết còn phải đợi đến khi nào nữa.

Cho nên Nguyễn Hạo Thần vẫn quyết định, trước tiên đi đăng ký kết hôn trước, đây mới là chuyện quan trọng nhất.

Khi Nguyễn Hạo Thần định đứng dậy, điện thoại của anh đột nhiên đổ chuông.

Nguyễn Hạo Thần liếc nhìn số điện thoại, sau đó nghe máy.

“Anh ba, anh với chị dâu ba ở cùng chứ.” Cuộc gọi vừa kết nối, giọng nói của cậu năm Tào truyền đến, chuyện Nguyễn Hạo Thần đến đón Tô Khiết anh ta biết trước, cho nên lúc này anh ta trực tiếp gọi điện cho Nguyễn Hạo Thần.

“Ừm, sao vậy?” Nguyễn Hạo Thần nghe thấy ngữ khí của anh ta không đúng, lông mày hơi nhíu lại, khi anh nói lời này, mắt hơi ngước lên, liếc nhìn Tô Khiết.

“Tô Nghiên Nghiên tỉnh rồi, bọn họ tự mình liên lạc với người của chúng ta nói là muốn làm ghi chép, người của chúng ta sau khi tới đó, Tô Nghiên Nghiên lại trực tiếp vu khống chị dâu ba, nói chị dâu ba kêu bọn bắt cóc bắt cóc cô ta.” Khi cậu năm Tào nói lời này, trong ngữ khí rõ ràng mang theo sự tức giận.

“Em lần đầu tiên nhìn thấy người không biết xấu hổ như thế, chị dâu ba phí tâm phí sức cứu cô ta trở về, cô ta không cảm kích thì thôi đi, vậy mà đánh ngược lại, với lại vốn dĩ đám bắt cóc Lưu Vũ đó muốn bắt cóc chị dâu ba, chẳng qua những tên bắt cóc đó bắt nhầm Tô Nghiên Nghiên, Lưu Vũ vậy mà còn dám quay ngược kiện chị dâu ba?”

Đôi mắt của Nguyễn Hạo Thần từ từ tối sầm lại, mấy người này của nhà họ Tô thật sự không chịu dừng.

“Anh ba, anh với chị dâu ba hay là đến đây một chuyến đi?” Ngữ khí này của cậu năm Tào nói rõ sự việc có hơi nghiêm trọng, cũng rất phiền phức.

“Ừm.” Nguyễn Hạo Thần chỉ trầm thấp đáp một tiếng, bởi vì ông cụ Tô ở đây, cho nên anh không có nói gì nhiều.

Nguyễn Hạo Thần cúp máy thì đứng dậy, kéo Tô Khiết đứng lên: “Đi thôi.”

Tô Khiết vừa rồi đã nhìn ra khi Nguyễn Hạo Thần nghe máy thì biểu cảm không đúng lắm, biết khả năng đã xảy ra chuyện gì rồi, cho nên, cô không có hỏi nhiều, cô đứng dậy, muốn cùng anh đi ra ngoài.

“Này, hai đứa không phải thật sự muốn đi đăng ký kết hôn đây chứ?” Mắt của bà cụ Đường lóe lên, biểu cảm rõ ràng phức hợp hơn vài phần.

“Dạ, bà không dễ gì đồng ý, cháu có thể không trân quý cơ hội này sao?” Nguyễn Hạo Thần rất nghiêm túc trả lời một câu, sau đó bèn dẫn Tô Khiết rời khỏi.

“Thằng nhóc thối này, sao lại biết chọc tức người khác như thế chứ? Lẽ nào Khiết Khiết của chúng ta cứ như thế bị nó bắt đi?”

Trên mặt bà cụ Đường lúc này mang theo vài phần bực tức, lời là bà ta nói, nếu như Nguyễn Hạo Thần thật sự cùng Khiết Khiết đi đăng ký kết hôn, vậy chính là bà ta tác thành.
 
Chương 1434


Chương 1434

“Chắc là đã xảy ra chuyện gì đó.” Ông cụ Đường nhìn thấy thần sắc lúc Nguyễn Hạo Thần nghe điện thoại không đúng: “Nó dẫn Khiết Khiết rời khỏi, có khả năng là liên quan đến Khiết Khiết.”

“Lại xảy ra chuyện gì rồi? Lẽ nào hai ông bà già của nhà họ Nguyễn đó lại bắt đầu làm khó rồi?” Bà cụ Đường nghe thấy lời này, lông mày nhíu chặt.

“Chắc không phải, người bọn họ bây giờ muốn đối phó là nhà họ Cổ, chắc sẽ không tiếp tục nhằm vào Khiết Khiết nữa.” Lông mày của ông cụ Đường cũng hơi nhíu lại, trên mặt thấp thoáng vài phần ngưng trọng.

“Yên tâm đi, có Nguyễn Hạo Thần ở đó.” Ông cụ Đường nhìn thấy sự lo lắng trên mặt bà cụ Đường, khẽ an ủi một câu, câu nói này là an ủi, nhưng ông ta cũng thật sự tin tưởng, có Nguyễn Hạo Thần ở đó, Khiết Khiết sẽ không có chuyện gì.

“Đã xảy ra chuyện gì rồi?” Ra khỏi nhà họ Đường, sau khi lên xe, Tô Khiết mới hỏi một câu.

“Tô Nghiên Nghiên tố cáo em sai khiến những tên bắt cóc đó bắt cóc cô ta.” Nguyễn Hạo Thần biết chuyện này không thể giấu được cô, Tô Nghiên Nghiên vu cáo, bên phía cảnh sát phải lập án.

Tô Khiết sững người, ngây ngốc vài giây, sau đó trên mặt nhiều thêm nụ cười lạnh, cô thật không ngờ cô không dễ dàng gì cứu Tô Nghiên Nghiên trở về, Tô Nghiên Nghiên vậy mà quay ngược kiện cô.

Nhà bọn họ thật sự không có chút lương tri.

“Đừng lo lắng, sẽ không có chuyện.” Nguyễn Hạo Thần kéo cô lại, hôn nhẹ lên môi của cô: “Anh sẽ không để em có chuyện, chuyện tiếp theo giao cho anh xử lý.”

Khóe môi của Tô Khiết khẽ cong lên, gật đầu: “Ừm.”

Lúc này, cô có một loại cảm giác vô cùng an toàn.

Cô ngược lại muốn xem thử Lưu Vũ bọn họ còn có thể giở trò mèo gì nữa.

“Anh ba, chị dâu ba, hai người đến rồi.” Tào Du nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần và Tô Khiết thì vội đi ra, biểu cảm rõ ràng mang theo vài phần ngưng trọng.

“Bây giờ Tô Nghiên Nghiên cắn chặt là chị dâu ba cho người bắt cóc cô ta, Lưu Vũ còn cung cấp video tối hôm đó chị dâu ba với Tô Nghiên Nghiên cùng rời khỏi nhà họ Tô, mà Tô Nghiên Nghiên nói là chị dâu ba lừa cô ta ra ngoài, sau đó sắp xếp những tên bắt cóc đó đến bắt cóc cô ta.”

“Chúng em cũng biết những tên bắt cóc đó thật ra là Lưu Vũ sắp xếp là định hại chị dâu ba, nhưng đến trước mắt, chúng em không có chứng cứ, người đàn ông có vết sẹo dao bị bắt đó cái gì cũng không nói, một tên bắt cóc khác bây giờ còn chưa có tỉnh.

Mắt của Tô Khiết hơi tối lại, xem ra Lưu Vũ đã sớm chuẩn bị rồi, vậy mà ngay cả camera giám sát cũng chuẩn bị, vậy thì nhất định Lưu Vũ cũng đã xóa video bất lợi đối với bà ta đi rồi.

“Có điều, bên phía chúng ta có chị dâu ba tối qua gọi điện báo an, có thể làm một chứng cứ rất có lợi.” Tào Du sau đó lại bổ sung: “Hơn nữa chị dâu ba lúc đó vẫn miêu tả kỹ đặc trưng của những tên bắt cóc đó, còn cung cấp biển số xe.”

Nguyễn Hạo Thần nghe thấy lời này của Tào Du, hai mắt lập tức nheo lại: “Những miêu tả chi tiết của cô ấy đối với những tên bắt cóc, không công khai với bên ngoài…”

“Anh ba, tại sao? Điều này rõ ràng rất có lợi cho chị dâu ba.” Cậu năm Tào có hơi không hiểu ý tứ của anh.

Nhưng Tô Khiết lại hiểu, cô hiểu ý của Nguyễn Hạo Thần.

“Trong trường hợp bình thường con gái gặp phải tình huống như này sẽ có phản ứng gì?” Nguyễn Hạo Thần liếc nhìn cậu năm Tào, trong đôi mắt hơi híp lại có vài phần trầm lạnh.

“Bọn họ đều không biết Tô Khiết là chuyên gia tâm lý học tội phạm, ở trong mắt của mọi người, Tô Khiết chính là một cô gái bình thường, cô gái bình thường gặp phải tình huống như thế, đều sẽ trực tiếp bị dọa ngốc rồi, sao có thể nhớ nhiều thứ như thế?” Nguyễn Hạo Thần nhanh chóng giải thích: “Cho nên, nếu như người ngoài biết khi Tô Khiết báo cảnh sát nói được chi tiết như thế, chỉ sợ sẽ càng thêm nghi ngờ cô ấy.”
 
Chương 1435


Chương 1435

“Ừm, anh ba nói rất có lý, em lập tức thông báo bên kia, trước tiên phong tỏa những tin tức này.” Tào Du phản ứng lại, lập tức gọi điện, dặn dò xuống.

Lúc này, trong bệnh viện.

Lưu Vũ thông báo cho toàn bộ cánh phóng viên vào trong phòng bếp, vây kín trước giường của Tô Nghiên Nghiên.

Trạng thái của Tô Nghiên Nghiên lúc này thật sự rất không tốt, cô ta lúc này toàn thân đều đau, nói chuyện thật ra cũng khó khăn, nhưng Lưu Vũ bây giờ căn bản không quan tâm nhiều như thế, bà ta cấp thiết gọi cho phóng viên.

Bà ta biết rõ, Tô Nghiên Nghiên vu cáo Tô Khiết, cho dù có video Tô Khiết lúc đó cùng Tô Nghiên Nghiên rời khỏi nhà họ Tô, chứng cứ vẫn không tính đầy đủ, bà ta sợ cảnh sát sẽ đè chuyện này xuống không quản.

Cho nên, bà ta muốn lợi dụng truyền thông, lợi dụng truyền thông nháo to chuyện này lên, cảnh sát không thể không quan tâm được.

“Cô Tô, cô có thể nói cho chúng tôi biết lúc đó rốt cuộc có chuyện gì không?” Phóng viên nhìn thấy bộ dạng lúc này của Tô Nghiên Nghiên, đều có hơi đồng cảm với cô ta, cho nên câu hỏi lúc này của phóng viên rất ôn hòa.

“Buổi tối hôm đó, Tô Khiết hẹn tôi cùng ra ngoài ăn đêm, thật ra quan hệ của tôi với Tô Khiết bình thường không hề tốt, tôi lúc đó có hơi nghi ngờ, nhưng chị ta tối hôm đó luôn ở nhà họ Tô chăm sóc ông nội, mãi đến 12 giờ ông nội mới ngủ, tôi nghĩ chị ta vất vả chăm sóc ông nội lâu như vậy, cho nên không có nhẫn tâm từ chối chị ta.” Giọng nói của Tô Nghiên Nghiên lúc này rất khàn.

Tô Nghiên Nghiên lúc này nói chuyện thật sự có hơi khó khăn, miệng sẽ đau, quanh miệng của cô ta rách ra vài chỗ, trong miệng rất nhiều chỗ đều bị rách da, cổ họng của cô ta cũng rất đau, chắc là vì động tác nào đó lúc đó quá mãnh liệt, cũng tổn thương đến cổ họng, nhưng, cho dù là như vậy, lời này của Tô Nghiên Nghiên vẫn nói rất rõ ràng.

Rất rõ ràng, lời này của Tô Nghiên Nghiên đều được biên soạn trước, hoặc nên nói là Lưu Vũ dạy cô ta trước.

Lúc này, trong phòng bệnh rất yên tĩnh, nhiều phóng viên như vậy không có lên tiếng, bởi vì bộ dạng lúc này của Tô Nghiên Nghiên thật sự quá thảm, hơn nữa bọn họ đều xem qua video trước đó, hủy hoại như vậy đối với một cô gái mà nói cũng quá tàn nhẫn rồi.

Tô Nghiên Nghiên dừng lại, trên mặt rõ ràng nhiều thêm vài phần đau đớn, môi hơi run run: “Lúc đó, tôi không có một chút nghi ngờ, nhưng tôi không có ngờ, tôi thật sự không có ngờ Tô Khiết sẽ hại tôi, tôi là em họ của chị ta, chị ta vậy mà tàn nhẫn hại tôi như thế?”

Trong giọng nói của Tô Nghiên Nghiên lúc này cũng tràn ngập đau khổ, lúc này, đau khổ của cô ta không phải là giả vờ, bởi vì cô ta thật sự rất đau đớn, cho nên cô ta của bây giờ nhìn vào càng khiến người ta đồng cảm.

Lúc này, các phóng viên rất hiếm khí yên tĩnh, vẫn không có ai nói chuyện, đều yên lặng nghe lời kể của Tô Nghiên Nghiên.

“Khi rời khỏi cửa lớn của nhà họ Tô, tôi còn đi theo sau chị ta, nói chuyện với chị ta, nhưng chị ta lúc đó không có để tâm đến tôi, bình thường chị ta ở trong nhà không thèm để ý chúng tôi, cho nên, tôi lúc đó cũng không có để ý, cũng không nghĩ nhiều, cứ đi theo chị ta ra ngoài…”

“Khụ…” Lời nói của Tô Nghiên Nghiên lại dừng lại, sau đó đột nhiên ho lên.

Cô ta ho như vậy chắc chắn động đến vết thương trên người, cơn đau lan ra khắp người, cô ta vốn dĩ đã gầy, lúc này vết thương khắp người, nhìn như này, càng thêm đáng thương.

“Cô Tô, cô từ từ nói, đừng vội.” Phóng viên trước giờ đều thúc giục hỏi vấn đề vào lúc này lại khuyên cô ta nói từ từ.
 
Chương 1436


Chương 1436

Trong mắt của Lưu Vũ thấp thoáng vài phần ý cười, xem ra Nghiên Nghiên diễn rất đạt, mấy phóng viên này nhìn quen chuyện lớn cũng bị lừa rồi, đều bắt đầu đồng cảm với Nghiên Nghiên, càng không cần nói mọi người dân bình thường đó.

Lưu Vũ bây giờ muốn lợi dụng dư luận của mọi người dồn vào Tô Khiết.

“Chúng ta ra khỏi cửa lớn, sau khi rẽ, Tô Khiết đột nhiên đẩy tôi lên trước mặt, sau đó lớn tiếng hô lên, gọi mấy tên đã sớm đợi sẵn đó đến bắt tôi, tôi lúc đó căn bản không biết chuyện là như nào, đột nhiên có ba người đàn ông xông ra, trói tôi lại, sau đó còn bịt miệng của tôi, sau đó đưa tôi lên xe.” Tô Nghiên Nghiên nói đến đây, cơ thể không ngừng run rẩy, có một phần là diễn, có một phần cũng thật sự sợ hãi, bây giờ nhớ đến tình cảnh khi đó cô ta không khỏi thấy sợ hãi.

“Cô Tô, lúc đó khi cô bị bắt cóc, Tô Khiết đang làm gì?” Có một phóng viên không nhịn mà hỏi một câu.

“Chị ta đứng ở một bên nhìn, những tên bắt cóc đó không có tránh né chị ta, chị ta còn nói chuyện với những tên bắt cóc đó, xong việc sẽ cho bọn họ phần tiền còn lại.” Biểu cảm trên mặt Tô Nghiên Nghiên càng lúc này càng đau khổ, càng sợ hãi.

Những điều Tô Nghiên Nghiên nói lúc này hoàn toàn nói ngược sự việc lúc đó.

Nhưng, bây giờ Tô Nghiên Nghiên trở thành người bị hại, tạm thời lại tìm không được chứng cứ Lưu Vũ câu kết với bọn bắt cóc.

Cho nên lời của Tô Nghiên Nghiên lúc này, rất dễ khiến mọi người tin tưởng.

“Đây cũng quá máu lạnh, quá tàn nhẫn rồi.” Có một phóng viên không nhịn được mà mắng một câu.

“Chị ta lúc đó còn nói, bảo mấy người đó quay video cho tốt, quay được lập tức đăng lên mạng, chị ta nhìn thấy video thì sẽ chuyển số tiền còn lại cho bọn họ.” Tô Nghiên Nghiên lại nhịn đau bổ sung một câu, lời này hoàn toàn là Tô Nghiên Nghiên tự mình thêm vào.

Lúc đó Tô Khiết căn bản không biết mục đích của bọn họ, căn bản không biết chuyện bọn họ muốn quay video, nhưng Tô Nghiên Nghiên sớm đã biết.

Khi Tô Nghiên Nghiên nói lời này, dùng tay che mặt, nhìn trông rất đau đớn, lại cũng vữa hay che đậy sự chột dạ trên mặt.

Chuyện đoạn video, trước đó hot như thế, những phóng viên ở đây chắc chắn đều đã xem rồi, lúc này Tô Nghiên Nghiên chính miệng nhắc đến đoạn video, khiến tất cả mọi người có mặt ở đây đều không nhịn được mà xuýt xoa, càng thêm đồng cảm với Tô Nghiên Nghiên!

Dù sao video đó thật sự quá thảm rồi! Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Tô Khiết thật sự quá độc ác rồi, thật sự không có chút nhân tính, bác sĩ nói Nghiên Nghiên của chúng tôi sau này không thể sinh con được nữa, hơn nữa chân của Nghiên Nghiên cũng bị phế rồi, sau này cũng không thể đi đường nữa, những điều này đều là Tô Khiết hại.” Lưu Vũ cảm thấy Tô Nghiên Nghiên nói ổn rồi, lúc này mới bổ sung thêm một câu, lời như này tự nhiên quá không thích hợp để Tô Nghiên Nghiên nói ra, càng thích hợp để bà ta nói.

Khi Lưu Vũ nói những điều này, trong mắt ngập ánh nước, mặt mày đau thương đau khổ, hoàn toàn là sự bi thương của một người mẹ nên có.

Chỉ là khi Tô Nghiên Nghiên nghe thấy lời của bà ta, bỗng kinh ngạc, vốn dĩ bàn tay che mặt lại nhanh chóng hạ xuống, nhìn chằm chằm Lưu Vũ, trước đó Lưu Vũ không có nói với cô ta những chuyện này.

Cô ta không biết chuyện cô ta không thể sinh con, càng không biết chuyện chân của cô ta sẽ bị phế, cô ta không biết tình trạng của cô ta sẽ nghiêm trọng như thế!

“Nghiên Nghiên, Nghiên Nghiên đáng thương của mẹ.” Lưu Vũ nhìn vào mắt Tô Nghiên Nghiên, mau chóng nhào đến trước giường của Tô Nghiên Nghiên, ôm chặt Tô Nghiên Nghiên.

“Không, không đâu, không phải như thế.” Tô Nghiên Nghiên liều mạng lắc đầu, cô ta không dám tin tất cả mọi chuyện này, cô ta không tin sẽ tàn nhẫn như thế: “Mẹ, con sau này thật sự không thể đi đường nữa sao?’

Không thể sinh con, Tô Nghiên Nghiên còn có thể chấp nhận, nhưng không thể đi lại, cô ta không thể chấp nhận được.
 
Chương 1437


Chương 1437

“Nghiên Nghiên, con đừng quá kích động, bác sĩ nói con bị thương quá nặng, toàn thân của con đều là vết thương, không thể quá kích động, cũng không thể động đậy lung tung.” Lưu Vũ vẫn ôm chặt Tô Nghiên Nghiên, nghe giống như đang khuyên Tô Nghiên Nghiên, nhưng càng để lộ với phóng viên chuyện Tô Nghiên Nghiên toàn thân đều là vết thương.

“Chân của con, chân của con thật sự không thể đi lại nữa rồi sao? Thật sự không thể đi được rồi sao? Không, không thể như thế, nếu như là như thế, không bằng để con chết đi cho rồi.” Tô Nghiên Nghiên thấy Lưu Vũ không có phủ nhận, liền biết, điều này là thật.

Bởi vì Tô Nghiên Nghiên lúc này cũng mới biết chuyện này, cho nên cô ta thể hiện ra sự thương đau và sụp đổ một cách vô cùng chân thực, những phóng viên đó nhìn tình cảnh này cũng không nhịn được mà xót xa.

“Nghiên Nghiên, Nghiên Nghiên đáng thương của mẹ, số của con sao lại khổ như thế.” Lưu Vũ ôm Tô Nghiên Nghiên khóc to.

Phóng viên nhìn tình cảnh này, đều không tiếp tục ở lại trong phòng bệnh nữa, đều lần lượt rời khỏi phòng bệnh.

Lưu Vũ quả thật rất thông minh, lần này, người bà ta mời đến không chỉ là phóng viên giải trí, mà bao gồm cả phóng viên của các chuyên mục.

Rất nhanh, chuyện liên quan đến Tô Nghiên Nghiên được lan truyền trên khắp các trang báo đài lớn nhỏ, có những phóng viên viết bài tương đối súc tích, nhưng có những phóng viên trực tiếp viết Tô Khiết thành ác ma tâm lý bệnh hoạn, tội ác không không thể dung tha.

Tin tức trên các phương tiện truyền thông lớn, cộng thêm video phỏng vấn tại hiện trường trong phòng bệnh đó, nhất thời, tất cả mọi người đều không khỏi đồng cảm trước những gì Tô Nghiên Nghiên gặp phải, Tô Khiết chớp mắt bị mắng cho như chó.

Tô Khiết còn ở trong cục cảnh sát, khi nhìn thấy video phỏng vấn, khóe môi hơi nhếch lên lộ ra nụ cười lạnh.

“Bọn họ vậy mà chấp nhận phỏng vấn của phóng viên, bọn họ vậy mà vu khống chị dâu ba như thế, những người này thật sự quá không biết xấu hổ.” Khi cậu năm Tào nhìn thấy video trực tiếp nổi trận.

“Bọn họ làm như vậy, không sợ đoạn video có liên quan đến Tô Nghiên Nghiên được chị ba không dễ dàng giúp bọn họ đè xuống lại lần nữa bị bới ra hay sao? Điều này đối với Tô Nghiên Nghiên cũng là một loại tổn thương.” Rất rõ ràng, cậu năm Tào không ngờ bọn họ sẽ làm như thế, cũng không thể hiểu.

Khi cậu năm Tào nói lời này thì nhanh chóng mở điện thoại ra, lướt xem, quả nhiên video trước đó của Tô Nghiên Nghiên lại bị bới ra, bị vô số người chia sẻ.

Mặc dù lúc này mọi người đều rất đồng cảm với Tô Nghiên Nghiên, nhưng video như thế bị mọi người không ngừng chia sẻ rộng ra, đối với Tô Nghiên Nghiên mà nói không nghi ngờ là tổn thương hai lần.

“Lưu Vũ thật sự đủ ác, trên đời sao lại có người mẹ như thế? Thật sự là không bằng cầm thú.” Cậu năm Tào rất hận mà mắng một câu.

“Anh ba, bây giờ tình hình này đối với chị dâu ba rất bất lợi, chúng ta nên làm sao?” Cậu năm Tào nhìn sang Nguyễn Hạo Thần, thần sắc ngưng trọng.

Theo trường hợp bình thường, Tô Nghiên Nghiên bị bắt cóc là người bị hại đã chính thức kiện Tô Khiết, bên phía cảnh sát bắt buộc phải lập án, mà Tô Khiết là người bị hiêm nghi, phía cảnh sát chắc chắn phải có một vài biện pháp xử lý.

Mặc dù cậu năm Tào biết rõ Tô Khiết bị oan, Lưu Vũ mới là hung thủ, nhưng anh ta không lấy ra được chứng cứ.

Không có chứng cứ, trong trường hợp này sẽ tương đối bị động.
 
Chương 1438


Chương 1438

“Bên phía Lưu Vũ đã tra chưa?” Lúc này sắc mặt Nguyễn Hạo Thần âm trầm, giọng nói cũng lạnh, anh cũng rất rõ ràng, loại tình cảnh này đối với Tô Khiết rất bất lợi.

Nguyễn Hạo Thần càng lo lắng hơn là sẽ kinh động đến lãnh đạo phía trên, dù sao chuyện này dính líu nhiêu đến bọn bắt cóc.

Nếu như lãnh đạo phía trên đè xuống, sẽ càng bất lợi cho Tô Khiết.

Cho nên, bọn họ bắt buộc phải tìm được chứng cứ Lưu Vũ xúi giục bọn bắt cóc.

“Đã tra rồi, bọn họ đều luôn liên lạc qua điện thoại, nhưng số điện thoại liên lạc với Lưu Vũ là một số mới, số chứng minh thư sử dụng là giả, tài khoản ngân hàng là một người già miền núi, không có bất kỳ quan hệ gì với bọn bắt cóc, sau đó số tiền đó bị chuyển đến một trường tiểu học của miền núi, em đã cho người đi điều tra bên đó rồi.” Rất rõ ràng, cậu năm Tào vân làm không ít chuẩn bị, chỉ đáng tiếc đều không có tác dụng gì.

Lần này, không phải Lưu Vũ giảo hoạt, mà là những tên bắt cóc đó quá giảo hoạt.

Dùng trường tiểu học của miền núi để rửa tiên, cách này của bọn họ cũng đủ siêu rồi.

Như thế, chuyện phần mềm này không những không thể trở thành chứng cứ Lưu Vũ cấu kết với bọn bắt cóc, nếu như Lưu Vũ biết nội

tình, nói không chừng còn khiến mình tỏa sáng là làm từ thiện.

“Em cũng cho người đến nhà họ Tô lấy băng ghi hình, trừ đoạn video Lưu Vũ giao cho bên phía cảnh sát, những đoạn video khác đều bị xóa rồi.” Cậu năm Tào làm việc vẫn rất có kinh nghiệm, động tác cũng rất nhanh, nhưng vẫn chậm một bước.

Vốn dĩ trước chuyện này, ai cũng không ngờ Lưu Vũ làm như thế, ngay cả Tô Khiết cũng không ngờ.

“Bây giờ, chúng ta chỉ có thể nghĩ cách bắt được những tên bắt cóc khác, bắt bọn họ cung cấp khẩu cung, khai ra Lưu Vũ, nhưng người tiếp xúc với Lưu Vũ đều luôn cùng một tên bắt cóc, em sợ những người đó sẽ giết người diệt khẩu.” Chuyện này là do chuyện của Lưu Vũ mà ra, cho nên người tiếp xúc với Lưu Vũ đó đối với những tên bắt cóc khác mà nói cũng là một loại uy hiếp.

Lời của cậu năm Tào mời vừa nói xong thì điện thoại đổ chuông, cậu năm Tào sau khi nghe điện thoại, sắc mặt lập tức thay đổi.

“Fuck, thật sự bị em nói trúng rồi, người của chúng ta vừa tìm được một cái xác, từ trên thi thể tìm ra được hai chiếc điện thoại, một số điện thoại trong đó chính là số điện thoại đã liên lạc với Lưu Vũ.” Cậu năm Tào sau khi cúp máy, trực tiếp mắng một tiếng.

Anh thật sự là miệng quạ đen?

Người tiếp xúc với Lưu Vũ đã chết rồi, sự việc đối với Lưu Vũ gần như là chết không đối chứng, như thế, đối với Tô Khiết càng thêm bất lợi.

Ánh mắt của Tô Khiết trầm lạnh, khóe môi hơi mím lại, mãi không nói chuyện.

Mà vào lúc này, điện thoại của văn phòng cậu năm Tào bỗng vang lên.

Cậu năm Tào sững người, nhanh chóng nghe máy.

“Tào Du, vụ án đó là như thế nào? Sao lại nháo ra động tĩnh lớn như vậy, cậu có biết chuyện này gây ra hậu quả nghiêm trọng cỡ nào không? Cậu mau chóng tra rõ ràng, bắt hung thủ, cho mọi người một câu trả lời.”

“Sếp, chuyện này không giống như những gì Tô Nghiên Nghiên nói, chuyện này có ẩn tình khác.” Mắt của cậu năm Tào lóe lên, mau chóng giải thích.

“Có ẩn tình vậy thì cậu điều tra rõ ràng đi, cục trưởng cục cảnh sát như cậu đang làm gì hả, tóm lại, các cậu phải mau chóng bắt được hung thủ, mau chóng phá án.” Sau khi bên kia quát tháo xong thì trực tiếp cúp máy.
 
Chương 1439


Chương 1439

Sau khi cậu năm Tào cúp máy, sắc mặt càng thêm khó coi: “Điện thoại của lãnh đạo thành phố, chuyện này nhanh như vậy thì đã kinh động đến lãnh đạo thành phố rồi? Lãnh đạo thành phố yêu câu mau chóng phá án”

Đã kinh động đến lãnh đạo thành phố, cậu năm Tào biết, chuyện này không chậm trễ được nữa, bắt buộc phải mau chóng phá án, bởi vì người bị hại Tô Nghiên Nghiên vu cáo Tô Khiết, cho nên…

Cậu năm Tào biết Tô Khiết trong sạch, nhưng người khác không biết, trong cục cảnh sát trừ anh ta, người khác đều không biết, cho nên dựa theo trình tự bình thường nên hỏi trước Tô Khiết.

“Chị dâu ba, bây giờ phải làm sao?” Cậu năm Tào trực tiếp nhìn sang Tô Khiết, cô của bây giờ giả dạng cô cả của nhà họ Đường.

“Tôi tạm thời ở lại cục cảnh sát.” Tô Khiết trâm mặc không nói mãi đột nhiên mở miệng: “Lúc này, tôi nếu như mất tích, không phối hợp với việc điều tra của cảnh sát, Lưu Vũ càng mượn điều đó mà công kích”

“Không được.” Nguyễn Hạo Thần lại trực tiếp từ chối đề nghị của cô: “Chuyện này em đừng quản, anh xử lý”

“Chị dâu ba, em biết chị trong sạch, cho nên, em cũng không dám nhốt chị ở trong cục cảnh sát, lương tâm của em không cho phép, chị dâu ba chị vẫn theo anh ba về đi.” Cậu năm Tào hiểu rõ nhất chuyện này, lúc này muốn anh ta nhốt Tô Khiết lại, anh ta cũng không xuống tay được.

“Em nếu như không ở cục cảnh sát, cậu năm Tào sẽ rất bị động, đến khi đó nếu như để người khác phát hiện điểm này, lời của cậu năm Tào sẽ không có ai tin” Tô Khiết rất rõ ràng tình hình của bây giờ: “Cho nên em ở lại cục cảnh sát tiếp nhận điều tra bình thường.”

Nguyễn Hạo Thần nhíu mày, mắt nhìn chằm chằm nhìn cô.

“Yên tâm đi, em sẽ không có chuyện, như thế là sự sắp xếp tốt nhất vào thời điểm hiện tại.” Tô Khiết biết anh lo lắng cho cô, không muốn để cô ở lại đây, nhưng tình cảnh bây giờ bọn họ không có quá nhiều sự lựa chọn.

Tô Khiết nhìn thấy lông mày của anh nhíu chặt, đưa tay, giúp anh day day, sau đó khẽ mỉm cười: “Em tin tưởng anh.”

Cô ở lại cục cảnh sát, chuyện này tự nhiên phải dựa vào Nguyễn Hạo Thần, đương nhiên, cô hoàn toàn tin tưởng năng lực của Nguyễn Hạo Thần.

“Với cả, cậu năm Tào là cục trưởng cục cảnh sát, anh còn sợ em ở cục cảnh sát khi bắt nạt sao?” Tô Khiết nửa thật nửa giả nói một câu.

“Đó là chuyện tuyệt đối không có khả năng, chị dâu ba cho dù ở cục cảnh sát, cũng tuyệt đối nhận được đối đãi cao nhất, sao có thể để chị dâu ba chịu bắt nạt chứ.” Cậu năm Tào biết rõ Tô Khiết trong sạch, cho nên lời này nói rất chắc chắn.

“Anh nghe thấy rồi chứ, cho nên anh còn có gì phải lo lắng.” Tô Khiết nhìn Nguyễn Hạo Thần, nụ cười trên mặt không ngừng giãn ra: “Hơn nữa, chỉ có em vào cục cảnh sát, có lời làm chứng của em, mới có thể danh chính ngôn thuận thẩm vấn Lưu Vũ”

Thẩm Tô Khiết ở lại cục cảnh sát cũng là có sắp xếp khác, cô trước nay không phải người ngồi không chịu chết.

Tô Nghiên Nghiên vu cáo cô, cô tự nhiên cũng có thể vu cáo Lưu Vũ.

“Được, anh đồng ý với em.” Nguyễn Hạo Thần cuối cùng vẫn đồng ý, sau đó anh lại quay sang cậu năm Tào, trâm giọng nói: “Cô ấy nếu chịu chút ủy khuất nào, tôi hỏi tội cậu.”

“Anh ba, anh yên tâm, em bảo đảm sẽ không để chị dâu ba chịu một tí ti ấm ức nào.” Cậu năm Tào lập tức đưa ra bảo đảm.
 
Chương 1440


Chương 1440

Nguyễn Hạo Thần lúc này mới rời khỏi.

Sau khi Nguyễn Hạo Thần rời khỏi, Tô Khiết thay đổi lớp ngụy trang bình thường, sau đó cậu năm Tào sắp xếp hai người tiến hành thẩm vấn bình thường.

Vào lúc này, rất nhiều phóng viên vây kín bên ngoài cục cảnh sát, muốn có được càng nhiều tin tức, chuyện này hot thành như này, phóng viên đều sắp phát điên rồi.

“Cục trưởng, cục cảnh sát của chúng ta sắp bị phóng viên vây kín rồi, người của chúng ta bây giờ xử lý vụ án đều không thể ra vào bình thường được rồi, bây giờ phải làm sao?” Một cảnh sát vội vàng chạy vào xin chỉ thị, dù sao tình hình lúc này quá đặc biệt rồi.

“Cho người thả cho tin tức, nói đã bắt được mấy tên bắt cóc, cũng thẩm được một số tin tức, nói với phóng viên tin tức mà cảnh sát thẩm tra được không khớp với thông tin mà Tô Nghiên Nghiên cung cấp, nói với phóng viên, người thuê bọn bắt cóc là một người khác.” Mắt của cậu năm Tào hơi nheo lại, trâm giọng căn dặn.

Đây là sự thật, người thuê bọn bắt cóc vốn dĩ chính là Lưu Vũ, nhưng vì người bị hại thành Tô Nghiên Nghiên, nếu như không đưa ra được bằng chứng thép, không có ai sẽ tin là hành vi của Lưu Vũ, dù sao cuối cùng người chịu tổn thương tàn nhẫn là con gái ruột của Lưu Vũ.

Cậu năm Tào làm như vậy, đầu tiên là muốn tạo áp lực cho Lưu Vũ, tạo ra khủng hoảng, thứ hai đương nhiên là để đám phóng viên đừng như lũ điên mà tin Tô Nghiên Nghiên, đừng như một lũ điên mà viết linh tinh.”

Đương nhiên, nếu như cảnh sát tra được thông tin không khớp với lời vu cáo của Tô Nghiên Nghiên, liên có lý do để không bắt giữ Tô Khiết.

Những phóng viên này đa phần đều không phải loại phóng viên cố gắng tìm thêm chuyện, với cả lời của phía cảnh sát cũng có quyền uy rất lớn.

Cho nên sau đó rất nhiều tờ báo được tung ra đều tương đối công chính.

Những kẻ hóng chuyện nhìn thấy những bài cáo tương đối công chính đó, bình tĩnh cũng thay đổi theo, đa số đều hy vọng bên phía cảnh sát mau chóng điều tra rõ ràng, bắt được hung thủ.

Trong bệnh viện, sau khi Tô Nghiên Nghiên xem những bài báo đó, trực tiếp giật mình.

“Không phải nói không có bắt được những người đó sao? Đây rốt cuộc là sao?” Lưu Vũ dù sao có sự chột dạ của một tên trộm, lúc này đọc được tin tức như này, chắc chắn sợ hãi.

“Nếu như người đó bị bắt rồi, liệu có khai ra mẹ không?” Tay của Lưu Vũ lúc này run lên, dọa sợi

“Mẹ, bây giờ người bị hại là con, con bị hại thảm như vậy, chỉ cần con không thừa nhận, không có ai sẽ tin là mẹ làm.” Tô Nghiên Nghiên lại cười lạnh: “Có ai lại tin một người mẹ hại con gái của mình thành như vậy chứ?”

“Chỉ cần con kiên quyết nói là Tô Khiết hại con, Tô Khiết tuyệt đối không thoát được.” Vì để hại Tô Khiết, Tô Nghiên Nghiên cũng thật sự đủ liều rồi.

Cô ta đã không còn gì cả nữa rồi, cũng không có gì phải kiêng kỵ nữa rồi.

“Hơn nữa, chúng ta cũng có thể nói Tô Khiết đã thương lượng với bọn bắt cóc đó trước rồi, cố ý hãm hại chúng ta.” Cái gì gọi là trộm gọi bắt trộm, Tô Nghiên Nghiên lúc này chính là điển hình cuối cùng rồi.

“Đúng, Nghiên Nghiên nói rất đúng.” Tô Trung Dung vốn dĩ cũng sợ hãi, nhưng sau khi nghe thấy lời của Tô Nghiên Nghiên rõ ràng đã thở phào.

“Nhưng, tôi đã từng liên lạc với những tên bắt cóc đó, chúng ta có gọi điện, hơn nữa tôi còn chuyển tiền vào tài khoản của bọn họ.” Những chuyện này đều là Lưu Vũ tự làm, cho nên Lưu Vũ sợ hãi nhất.

“Cảnh sát chưa chắc có thể tìm được những chứng cứ đó, trước đó nữ cảnh sát đó đã nói, khi bọn họ chạy đến, những người đó đều chạy rồi, cho nên, bọn họ không chắc chắn bắt được tất cả mọi người, người liên lạc với mẹ nói không chừng đã trốn rồi.” Tô Nghiên Nghiên lúc này cực kỳ bình tĩnh, dường như nhất thời trở nên thông minh.

“Thật sao? Thật sự là như thế sao?” Trên mặt Lưu Vũ vẫn mang theo lo lắng và sợ hãi, bà ta sợ nhất chính là cảnh sát bắt được những người đó.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom