Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!
Chương 1601


Chương 1601

Thư ký Lưu:”…”

Con mẹ nói!

Rốt cuộc anh, anh ta đã làm cái gì? Rốt cuộc anh ta đã làm cái gì?

Vì sao anh ta lại hỏi có phải cuộc họp đã kết thúc hay chưa, vì sao anh ta lại nói hai chữ kết thúc chứ?

Hiện tại anh ta muốn thu hồi lại còn kịp hay không?

Nhưng rõ ràng đã không còn kịp nữa rồi.

Bởi vì tổng giám đốc nhà anh ta đã đóng máy tính lại.

Chẳng lẽ tổng giám đốc không thấy nhiều người bên kia đang nhìn mình sao, bọn họ đang chờ đợi, thậm chí đang thảo luận hay sao?

Mọi người bên kia hoàn toàn choáng váng!!

Chuyện gì xảy ra vậy?!

Cuộc họp video vừa bắt đầu sao lại kết thúc rồi? Vẫn chưa nói đến phân quan trọng mà.

Vừa rồi bọn họ nhìn thấy tổng giám đốc động đậy chứng tỏ không phải do mạng có vấn đề gì cả.

Nhưng vì sao tổng giám đốc lại tắt máy tính? Chẳng lẽ tổng giám đốc cho rằng đã kết thúc rồi sao?!

Xin hỏi vừa rồi tổng giám đốc đã đi vào cõi thần tiên nào ra vũ trụ sao?

Cuộc họp video này vô cùng vô cùng quan trọng, tổng giám đốc lại coi như trò đùa như thế?

Anh coi như trò đùa như vậy?

Anh còn là tổng giám đốc uy phong lừng lẫy mà bọn họ biết sao?

“Tổng giám đốc, các kế hoạch trong cuộc họp video đã thông qua rồi sao?” Thư ký Lưu biết rõ tầm quan trọng của cuộc họp, anh ta cũng biết cuộc họp chưa kết thúc, cho nên anh ta muốn cứu vớt một chút.

Thư ký Lưu nghĩ mình nhắc nhở như vậy đã quá rõ ràng, chắc chắn tổng giám đốc nhà mình có thể phát hiện.

“Hả? Ừm.” Cậu ba Nguyễn nhẹ giọng trả lời, hình như có chút khó hiểu, nhưng chữ cuối cùng lại dùng giọng chắc chắn.

Anh đã nói vậy chứng tỏ đã thông qua.

Thư ký Lưu:”…”

Tổng giám đốc, anh nói dối cũng không đỏ mặt sao?

Xin hỏi đã thông qua cái gì?

Vừa rồi cuộc họp mới bắt đầu, anh vẫn chưa nói gì lại đóng máy tính.

Anh ta hỏi rõ ràng như thế, tổng giám đốc vẫn chưa lấy lại tinh thân, còn chưa ý thức được vấn đề.

Chuyện này vốn vô cùng quan trọng, cũng vô cùng nghiêm trọng, theo lý thuyết tổng giám đốc phải tự mình qua đó, nhưng vì bà chủ nên tổng giám đốc nói muốn xử lý qua cuộc họp video.

Nếu anh muốn xử lý qua cuộc họp video thì tổng giám đốc phải thật sự nghiêm túc xử lý chứ, cuộc họp chỉ vừa bắt đầu thì anh lại kết thúc, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?

Anh ta biết sản nghiệp của anh lớn, không sợ phá sản, nhưng anh cũng không thể tùy hứng như thế?

Thư ký Lưu rất muốn hỏi tổng giám đốc nhà mình rốt cuộc đã thông qua kế hoạch gì?

Thư ký Lưu biết rõ tổng giám đốc nhà mình chắc chắn không nói ra được.

Nhưng Thư ký Lưu nghĩ lại vẫn không dám hỏi ra.

Nhưng đúng lúc này điện thoại của cậu ba Nguyễn vang lên, cậu ba Nguyễn nhìn thoáng qua, sau đó nghe máy.
 
Chương 1602


Chương 1602

“Dương, sao lại thế này? Sao lại đóng cuộc họp video?” Giọng nói bên kia vô cùng gấp gáp, bên đó có rất nhiều chuyện khẩn cấp chờ anh giải quyết.

“Không phải đã kết thúc rồi sao?” Đến bây giờ cậu ba Nguyễn vẫn chưa lấy lại tinh thân, anh buột miệng nói ra mấy lời này.

Thư ký Lưu:”…”

Không nhìn thấy, thật sự không nhìn thấy gì cả, nếu có thể thì anh ta thật sự không muốn thừa nhận đây là tổng giám đốc nhà mình.

“Kết thúc cái gì? Cuộc họp vừa mới bắt đầu? Còn chưa thảo luận gì cả thì sao có thể kết thúc? Sao có thể kết thúc được.” Người đàn ông bên kia sửng sốt hai giây, sau đó tiếng gầm gừ truyên đến.

Mộng Nguyên là người phụ trách bên kia cũng là cổ đông của công ty bên đó, bình thường anh ta có chút sợ cậu ba Nguyễn, nhưng lúc này anh ta thật sự rất gấp.

Cậu ba Nguyễn chớp mắt, có lẽ cuối cùng anh cũng ý thức được vấn đề, sau đó anh rất bình tĩnh nói một câu: “Chưa kết thúc thì chưa kết thúc, anh hung dữ làm gì? Không giáo dục.”

Thư ký Lưu:”…”

Trong lúc này Thư ký Lưu cảm thấy mình suýt nữa đánh tay lái ra ngoài.

Đậu má, người này thật sự là tổng giám đốc nhà mình sao? Thật sự là tổng giám đốc nhà mình sao?

Tổng giám đốc nhà anh ta lại tốt tính như vậy còn mang theo vẻ ngốc nghếch đáng yêu dạy dỗ người khác này là thế nào?

Giọng điệu này? Tính tình này? Sao lại quen thuộc như thế?

Đây là phong cách của công chúa nhỏ mài!

Tổng giám đốc nhà anh ta đã trúng độc, trúng độc của công chúa nhỏ rồi!!

Người đàn ông bên kia lập tức ngây người, anh ta cầm điện thoại quên mất nói chuyện, anh ta cảm giác mình đã gọi nhầm số rồi, chắc chắn là như vậy.

Anh ta cúi đầu nhìn màn hình điện thoại hiển thị…

Số điện thoại không sai?

“Tôi quay về công ty rồi tiếp tục cuộc họp.” Cuối cùng cậu ba Nguyễn cũng khôi phục lại bình thường, trâm giọng ra lệnh.

“Ồ, được.” Mộng Nguyên máy móc gật đầu trả lời, lại có cảm giác không biết mình đang ở đâu.

Cậu ba Nguyễn cúp điện thoại thì tiếp tục ngây người, tiếp tục đi vào cõi thần tiên, thư ký Lưu nhìn vậy thì cũng không dám nói câu nào.

Sau khi cậu ba Nguyễn về công ty thì tiếp tục cuộc họp video, thư ký Lưu luôn cảm giác tổng giám đốc vẫn có chút mất tập trung.

Nhưng anh ta không cần phải quan tâm chuyện này, anh ta đi điều tra chuyện công chúa nhỏ theo lời tổng giám đốc đã dặn dò. Cuộc họp video gần bốn tiếng vẫn chưa kết thúc.

Thư ký Lưu đột nhiên vào văn phòng, vẻ mặt hưng phấn chạy tới bên cạnh cậu ba Nguyễn, vẻ mặt kích động nhìn cậu ba Nguyễn, sau đó hít sâu một hơi: “Tổng giám đốc, tôi đã điều tra được rồi, điều tra được rồi mẹ của công chúa nhỏ là ai.”

Cậu ba Nguyễn vốn không tập trung lập tức thay đổi sắc mặt, anh nhanh chóng đứng lên, lúc này trên mặt cậu ba Nguyễn mang theo sự kích động, còn có vẻ gấp gáp.

Cuộc họp video vẫn còn tiếp tục, người bên kia nhìn thấy tổng giám đốc nhà mình đột nhiên như vậy thì lại ngây người?

Lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy tổng giám đốc phản ứng như thế?
 
Chương 1603


Chương 1603

Từ trước đến nay tổng giám đốc luôn bình tĩnh trầm tĩnh, không chút gợn sóng lại có lúc gấp gáp như vậy sao?

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện lớn gì?

“Cuộc họp kết thúc.” Cậu ba Nguyễn nghĩ đến chuyện máy tính vẫn đang mở, không ít người bên kia đang nhìn, anh nói một tiếng kết thúc, sau đó cũng không quan tâm bên kia có đồng ý hay không, anh nhanh chóng đóng máy tính lại.

Trước khi điều tra rõ ràng chuyện của công chúa nhỏ thì không thể cho người khác biết được.

Người bên kia lập tức choáng váng, cuộc họp kết thúc? Cuộc họp kết thúc?

Đây là lần thứ hai trong hôm nay rồi!!

Cũng may bọn họ cũng đã thảo luận gần xong rồi, những chuyện nên thông qua cũng xong, kết thúc thì kết thúc đi, người bên kia cũng không có ý kiến gì, đương nhiên quan trọng là không dám có ý kiến!

Cậu ba Nguyễn đóng máy tính xong thì nhìn về phía thư ký Lưu: “Mau nói đi.”

Tuy rằng lúc này anh cố gắng khống chế mình, nhưng trong giọng nói vẫn có thể nghe ra được sự gấp gáp.

Thư ký Lưu ngẩn người, thâm thở dài một hơi, sau đó mở miệng nói: “Mẹ của công chúa nhỏ tên là Hứa Dinh Dinh.”

Cậu ba Nguyễn nghe thư ký Lưu nói xong thì sắc mặt trầm xuống, trái tim cũng nặng nề theo, vừa mất mát lại thất vọng.

Không phải sao?

Thật sự không phải sao?

Chẳng lẽ anh đã suy nghĩ quá nhiều?

Thư ký Lưu nhìn thấy dáng vẻ của tổng giám đốc nhà mình thì ngẩn người, nhanh chóng nói: “Tổng giám đốc, anh nghe tôi nói xong đã.”

Con ngươi cậu ba Nguyễn nhanh chóng lóe lên, lại nhìn về phía thư ký Lưu: “Nói chuyện chính.”

“Chuyện chính là Hứa Dinh Dinh chưa lập gia đình hơn nữa cũng không có bạn trai.” Thư ký Lưu không dám thở mạnh, nói một hơi.

Thư ký Lưu đã điều tra được như vậy, theo lý thuyết hiện tại Tịch Xuyên và Hứa Dinh Dinh đã ở bên nhau, nhưng thư ký Lưu lại không điều ra được, không thể không nói chuyện này có chút kỳ lạ.

Cậu ba Nguyễn híp mắt lại, trong con ngươi mang theo suy nghĩ: “Cho nên?”

“Cho nên chuyện này vẫn có chút đáng nghi, nếu không phải công chúa nhỏ là con riêng của cô Hứa thì có lẽ công chúa nhỏ không phải do cô Hứa sinh ra, mẹ của công chúa nhỏ có thể là người khác, tôi chỉ điều tra được như vậy, sau đó nhanh chóng quay về báo cáo với tổng giám đốc.” Thư ký Lưu nghe tổng giám đốc nhà mình nói thì liên tục đưa ra câu trả lời.

“Cho nên mẹ cô bé có thể là Tô Khiết đúng không?” Cậu ba Nguyễn híp mắt lại, có một cảm xúc không chịu khống chế tràn ra ngoài, có đúng không? Có đúng như anh suy đoán hay không?

Anh vấn luôn cảm giác Đường Vũ Kỳ và Tô Khiết giống như mẹ con hơn, càng giống…

Phong cách giống nhau, thần thái cũng giống.

Lúc này cậu ba Nguyễn quá kích động, cho nên buột miệng nói ra lời này.

“Bà chủ? Con của bà chủ?” Thư ký Lưu không nghĩ tới khả năng này, anh ta nhất thời khiếp sợ.

Đó là con của bà chủ? Con của bà chủ?
 
Chương 1604


Chương 1604

“Bà chủ sinh con với ai?” Thư ký Lưu quá kinh ngạc nên ngây người, đầu óc không suy nghĩ được gì, bản năng hỏi một câu.

Cậu ba Nguyễn nheo mắt lại, trong con ngươi tràn đầy băng lạnh, anh chậm rãi đưa mắt nhìn về phía thư ký Lưu…

Trong nháy mắt dường như ánh mắt kia có thể đóng băng thư ký Lưu, sau đó lại vỡ thành mảnh nhỏ.

Cả người thư ký Lưu lập tức cứng đờ, chỉ cảm thấy lạnh thấu xương, chỉ cảm thấy máu trong người đóng băng, từ trên xuống dưới không hề có độ ấm.

Anh ta đi theo bên cạnh tổng giám đốc rất nhiều năm rồi, đây là lần đầu tiên anh ta thấy tổng giám đốc đáng sợ như thế.

Thư ký Lưu ý thức được mình nói sai, vừa rồi anh ta nói không hợp lý, nếu đây là thời cổ đại thì đã tru di cửu tộc rồi.

Trong lòng thư ký Lưu tìm đường sống, vội vàng muốn sửa sai, sửa sai, thư ký Lưu nhanh chóng suy nghĩ rồi nói: “Nếu bà chủ sinh đứa bé kia thì chắc chắn là của tổng giám đốc, chắc chắn là như thế, chuyện này không thể sai được.”

Thư ký Lưu nói câu này thì mang theo vẻ lấy lòng nịnh nọt.

Tuy rằng Thư ký Lưu không biết chuyện xảy ra lúc nào, nhưng hiện tại anh ta phải nói như vậy, nếu không thì ngay cả mạng nhỏ cũng mất.

Cậu ba Nguyễn nghe thư ký Lưu nói thì sắc mặt cũng dịu lại, trong con ngươi cũng tan bớt băng lạnh, không đáng sợ như vừa rồi.

Ánh mắt đó của cậu ba Nguyễn hoàn toàn có thể giết người.

Thư ký Lưu thâm thở phào, may là anh ta nhanh trí, nếu không thì khó giữ được mạng nhỏ này.

Nhưng lúc này sắc mặt của cậu ba Nguyễn vẫn u ám đáng sợ.

Nếu đứa bé là con của Tô Khiết, vì sao cô không nói?

Vì sao cô vẫn không nói với anh?

Nếu lúc trước cô không nói thì anh có thể hiểu được, nhưng hiện tại bọn họ đã hoàn toàn nói hết suy nghĩ trong lòng, vì sao cô vẫn không nói với anh?

Thư ký Lưu thấy tổng giám đốc nhà mình vẫn không nói chuyện thì trong lòng có chút lo lắng, không nhịn được gọi một tiếng: “Tổng giám đốc…”

Cậu ba Nguyễn lấy lại tinh thân, lông mày nhíu chặt lại nhìn về phía Thư ký Lưu trâm giọng nói: “Điều tra đi.”

“Điều tra? Điều tra ai? Điều tra bà chủ sao?” Thư ký Lưu không hiểu ý của tổng giám đốc nói muốn điều tra ai?

Tiếp tục điều tra công chúa nhỏ? Hay là điều tra bà chủ.

“Điều tra cả hai.” Cậu ba Nguyễn thở dài một hơi, cố gắng đè xuống sự khác thường ở trong lòng.

Anh hy vọng đứa bé kia là của mình, của anh và Tô Khiết…

Nhưng anh lại không muốn tin cô vẫn luôn giấu giếm mình.

“Tổng giám đốc, anh thật sự muốn điều tra bà chủ sao?” Trong lòng thư ký Lưu khiếp sợ, hiện tại anh ta đã biết rõ bà chủ là người thế nào.

Bà chủ là chuyên gia tâm lý học phạm tội, cô cả nhà họ Đường, nếu bọn họ điều tra bà chủ, bà chủ chắc chắn sẽ phát hiện ra.

Nếu bà chủ phát hiện thì có tức giận hay không?
 
Chương 1605


Chương 1605

Nếu bà chủ thật sự sinh đứa bé kia thì dễ nói, nếu không phải, chuyện này rất nghiêm trọng.

“Tổng giám đốc, tôi nghĩ nếu bà chủ sinh con thì chắc chắn đã sớm nói cho anh biết, cho nên có lẽ không quan hệ đến bà chủ…” Thư ký Lưu thử mở miệng muốn khuyên tổng giám đốc nhà mình.

Thư ký Lưu biết rõ tình cảm của tổng giám đốc nhà mình đối với bà chủ, cho nên thư ký Lưu thật sự không muốn giữa tổng giám đốc và bà chủ có hiểu lầm gì.

Cậu ba Nguyễn lại híp mắt lại, anh cũng nghĩ đến vấn đề này, anh cũng không muốn tin Tô Khiết vẫn luôn giấu giếm anh.

“Tổng giám đốc, bà chủ cảnh giác cao như vậy, nếu chúng ta điều tra bà chủ, bà chủ chắc chắn phát hiện ra, đến lúc đó lỡ bà chủ hiểu lầm gì thì sao?” Thư ký Lưu nhìn tổng giám đốc nhà mình không nói lời nào thì quyết định nói rõ ràng.

Đây không phải là chuyện nhỏ, cho nên tuyệt đối không thể xảy ra sơ xuất gì.

Con ngươi cậu ba Nguyễn lóe lên, mím chặt môi, anh biết rõ thư ký Lưu nói không sai, cô cảnh giác rất cao, nếu anh thật sự cho người điều tra cô thì cho dù anh kín đáo thế nào, cô cũng có thể phát hiện được.

Đến lúc đó, nếu đứa bé cũng không phải là của cô, sợ là có một số việc không thể nào giải thích được.

“Được rồi, cậu ra ngoài trước đó.” Lúc nào giọng nói của cậu ba Nguyễn trâm thấp.

Thư ký Lưu ngẩn người, sau đó chậm rãi đi ra ngoài.

Cậu ba Nguyễn thở dài một hơi, anh xoay người đi tới cửa sổ.

Lúc này cậu ba Nguyễn vừa mâu thuẫn lại rối rắm, nếu điều tra thì sợ Tô Khiết sẽ phát hiện, còn không điều tra thì sự nghi ngờ trong lòng anh không thể biến mất.

Cậu ba Nguyễn đứng ở cửa sổ không nhúc nhích, không biết qua bao lâu anh đột nhiên nhớ tới gì đó, sau đó nhanh chóng lấy điện thoại gọi vào một dãy số.

Điện thoại vang lên hai tiếng, người bên kia nghe máy.

“Hạo Thần, có chuyện gì sao?” Điện thoại vừa được kết nối, giọng nói của Trác Hiểu Lam truyền tới.

Giọng nói này rất bình thường tự nhiên, không nghe ra được điều gì khác thường.

“Lần trước em nói chị điều tra bệnh tình của Tô Khiết, em muốn biết thêm tình hình.” Trong con ngươi Nguyễn Hạo Thần mang theo một chút cảm xúc phức tạp, không thể điều tra trực tiếp thì anh chỉ có thể nghĩ tới Trác Hiểu Lam.

“Tình hình thế nào? Em muốn biết chuyện gì?” Bên kia Trác Hiểu Lam đột nhiên nắm chặt điện thoại, trong con ngươi cũng lóe lên sự khác thường.

Không lẽ Nguyễn Hạo Thần phát hiện ra chuyện gì sao?!

“Cô ấy không thể sinh con bởi vì bị thương, em muốn biết cô ấy bị thương lúc nào?” Cậu ba Nguyễn vô cùng tin tưởng tài năng của Trác Hiểu Lam, cho nên anh chắc chắn Trác Hiểu Lam sẽ biết những chuyện này.

Anh cho rằng có thể tìm được đáp án từ chỗ của Trác Hiểu Lam.

Bên kia sắc mặt của Trác Hiểu Lam thay đổi, bàn tay nắm điện thoại không nhịn được bắt đầu run lên, chẳng lẽ Nguyễn Hạo Thần thật sự đã biết Tô Khiết có con rồi sao?

Trác Hiểu Lam hiểu rõ Nguyễn Hạo Thần, anh cố ý gọi điện thoại tới hỏi chuyện của Tô Khiết chứng tỏ trong lòng anh vẫn còn quan tâm Tô Khiết.

Không, phải nói là anh vô cùng quan tâm Tô Khiết.

Nếu Nguyễn Hạo Thần biết Tô Khiết và người khác sinh con thì chắc chắn anh sẽ đau khổ, rất đau khổ.

Trác Hiểu Lam chưa xác định được, cho nên cô ta không nói thẳng mà thử hỏi: “Sao vậy? Sao em đột nhiên hỏi chuyện này? Xảy ra chuyện gì sao?”
 
Chương 1606


Chương 1606

“Không có, em chỉ muốn hỏi tình hình của Tô Khiết thôi.” Khóe môi cậu ba Nguyễn mấp máy, cũng không nói rõ.

“Hạo Thần, em hỏi chuyện này thì chị cũng không chắc chắn, em cũng biết chị chưa gặp qua Tô Khiết, chưa làm kiểm tra, cho nên có rất nhiều chuyện không thể xác định được.” Trác Hiểu Lam thâm thở phào, cố gắng làm cho mình bình tĩnh lại, cố gắng làm cho giọng nói giống như bình thường.

Nguyễn Hạo Thần nhíu mày khó nhận ra, anh suy nghĩ, sau đó lại hỏi: “Vậy chị có biết rốt cuộc nguyên nhân gì dẫn tới chuyện cô ấy không thể sinh con không? Rốt cuộc là bị thương thế nào, bị thương ở đâu?”

Nếu Trác Hiểu Lam xác định Tô Khiết không thể sinh con thì chắc là cô ta biết nguyên nhân chứ? Nếu không thì sao cô ta có thể xác định như thế?

“Hạo Thần, chuyện này cần phải đưa cô ấy đến kiểm tra mới có thể xác định được.” Trác Hiểu Lam thâm thở phào, cô ta biết vì sao hiện tại Tô Khiết không thể sinh con, cô ta biết hết.

Cô ta biết rõ chuyện này hơn bất cứ ai, bởi vì lúc trước cô ta đã làm phẫu thuật cho Tô Khiết.

Nhưng cô ta không thể nào nói với Nguyễn Hạo Thần, cô ta chỉ hy vọng Nguyễn Hạo Thần mãi mãi không bao giờ biết chuyện này.

Con ngươi Nguyễn Hạo Thần nhanh chóng lóe lên, không biết vì sao anh cảm giác giống như Trác Hiểu Lam đang giấu giếm anh gì đó?

Hoặc là cô ta là một bác sĩ cẩn thận, dù sao chuyện này không có bác sĩ nào chắc chắn trăm phần trăm, không thể kết luận chính xác được.

Nguyễn Hạo Thần câm điện thoại, anh im lặng một lát lại đột nhiên hỏi: “Trước kia cô ấy đã sinh con đúng không?”

Lúc cậu ba Nguyễn hỏi vấn đề này thì cảm giác được trái tim mình đột nhiên đập nhanh hơn, nếu Trác Hiểu Lam nói trước kia Tô Khiết đã sinh con thì anh có thể xác định đứa bé kia là của Tô Khiết cũng là của anh.

Lúc trước Trác Hiểu Lam điều tra bệnh tình của Tô Khiết thì xác định Tô Khiết không thể sinh con, có lẽ Trác Hiểu Lam sẽ biết vấn đề này?

Bên kia Trác Hiểu Lam thâm hít sâu một hơi, anh hỏi Tô Khiết có sinh con hay không?

Có sinh con hay không?

Không lẽ anh thật sự biết chuyện gì sao?

Đương nhiên Tô Khiết đã sinh con, hơn nữa còn sinh đôi một trai một gái, vốn là một chuyện tốt.

Nhưng cô ta biết đối với Nguyễn Hạo Thần thì nó quá tàn nhẫn, cực kỳ tàn nhẫn!!

Trác Hiểu Lam cố gắng khống chế cảm xúc của mình, cố gắng làm cho mình bình tĩnh lại, sau đó mới mở miệng nói: “Hạo Thần, sao vấn đề của em ngày càng kỳ lạ thế? Hay là em đưa Tô Khiết đến đây cho chị kiểm tra một chút, nếu Tô Khiết đến đây kiểm tra xong thì mấy vấn đề của em sẽ có đáp án.”

“Hiện tại chị thật sự không thể xác định sao?” Nguyễn Hạo Thần nghe Trác Hiểu Lam nói thì híp mắt lại, tuy rằng giọng nói của Trác Hiểu Lam rất tùy ý, nhẹ nhàng tự nhiên, nhưng anh lại cảm giác dường như Trác Hiểu Lam có chút lo lắng.

Không, hình như Trác Hiểu Lam rất lo lắng.

Cô đang lo lắng chuyện gì?!

Anh biết Trác Hiểu Lam hiếm khi lo lắng như thế!

“Không kiểm tra thì có rất nhiều chuyện không thể xác định.” Trác Hiểu Lam lại nhanh chóng nói một câu, lúc này cô ta trả lời rất nhanh, rất nhanh.

“Chị Hiểu Lam, chị không có chuyện gì giấu giếm em chứ?” Cậu ba Nguyễn nheo mắt lại, trong con ngươi mang theo sự suy xét, từ trước đến nay Trác Hiểu Lam vẫn luôn lạnh nhạt, phản ứng vừa rồi có chút không bình thường.
 
Chương 1607


Chương 1607

Bên kia Trác Hiểu Lam cứng đờ người, sắc mặt cũng thay đổi, cô ta cảm thấy mình che giấu rât tốt, chẳng lẽ Nguyễn Hạo Thần vẫn nghe ra được điều gì sao?

“Chị có thể giấu em chuyện gì chứ, nếu em thật sự nghi ngờ thì đưa Tô Khiết đến đây kiểm tra đi, sau khi kiểm tra xong thì đáp án sẽ rõ ràng.” Trác Hiểu Lam có chút hoảng hốt, nhưng cô ta che giấu không tệ, cô ta biết rõ Nguyễn Hạo Thần không thể nào đưa Tô Khiết tới kiểm tra, bởi vì Nguyễn Hạo Thần không muốn làm cho Tô Khiết đau lòng.

Trác Hiểu Lam nghĩ một chút, trong con ngươi hiện lên sự khác thường, tay cầm điện thoại chặt hơn.

Nguyễn Hạo Thần lại im lặng.

“Hạo Thần, em có thể hỏi Tô Khiết mấy vấn đề này, Tô Khiết là người biết rõ nhất.” Trác Hiểu Lam không nghe cậu ba Nguyễn nói gì thì nói thêm một câu.

Anh đi một vòng lớn hỏi cô ta, vậy thì vì sao không hỏi trực tiếp Tô Khiết?

Tô Khiết là người trong cuọc, không ai biết rõ những chuyện này hơn Tô Khiết.

Anh lo lắng cho Tô Khiết như vậy? Anh cẩn thận bảo vệ Tô Khiết như thế? Anh sợ Tô Khiết phải chịu tổn thương?

“Em biết rồi.” Nguyễn Hạo Thần nghe Trác Hiểu Lam nói thì con ngươi sâu hơn, sau đó cúp điện thoại.

Sao anh có thể hỏi Tô Khiết những vấn đề này được, Tô Khiết bị thương nên không thể sinh con, nếu anh hỏi cô mấy vấn đề này, không phải cố ý kích thích cô sao?

Anh vốn cho rằng có được đáp án từ chỗ Trác Hiểu Lam, không nghĩ tới lại không thu hoạch được gì.

Trác Hiểu Lam lợi hại như thế, cô ta đã điều tra bệnh tình của Tô Khiết, kết luận Tô Khiết không thể sinh con được nữa, tại sao lại không biết gì về tình hình của Tô Khiết chứ?

Trác Hiểu Lam rõ ràng giấu giếm gì đó.

Rốt cuộc Trác Hiểu Lam che giấu điều gì? Vì sao phải giấu giếm?

Nhưng nếu Trác Hiểu Lam không nói, anh cũng không thể ép Trác Hiểu Lam nói.

Cậu ba Nguyễn cúp máy điện thoại với Trác Hiểu Lam xong thì vẫn đứng ở cửa sổ không nhúc nhích.

Cuộc họp video trong bốn tiếng nên trời đã tối, bên ngoài ánh đèn rực rỡ như sao trời, đứng ở tầng cao nhất của tòa nhà Nguyễn thị nhìn cảnh đêm vô cùng xinh đẹp, nhưng không thể lọt vào mắt cậu ba Nguyễn.

Anh đã điều tra Tô Khiết ở nước Mỹ, nhưng cũng không điều tra được chuyện đứa bé, hơn nữa anh còn cho người cố ý điều tra sau khi Tô Khiết rời khỏi thành phố A, một năm đó Tô Khiết vẫn luôn ở trường học, không nghỉ dài ngày, cũng không có ghi chép nằm viện.

Cho nên anh chưa từng nghĩ tới lúc ấy Tô Khiết có thể mang thai.

Cậu ba Nguyễn gõ nhẹ ngón tay lên ban công, từng nhịp một rất có tiết tấu.

Một lát sau, anh lại cầm lấy điện thoại gọi vào một dãy số.

“Điều tra Nhạc Hồng Linh giúp tôi.” Điện thoại vừa được kết nối, Nguyễn Hạo Thần nhanh chóng nói.

Lúc trước anh điều tra Tô Khiết thì Đường Bách Khiêm nhất định đã biết, nếu Đường Bách Khiêm biết thì chắc chắn thông tin điều tra có vấn đề.

Nhưng nếu anh điều tra người bên cạnh Tô Khiết thì Đường Bách Khiêm sẽ không quá đề phòng.

Hơn nữa anh không điều tra trực tiếp Tô Khiết, Tô Khiết cũng sẽ không phát hiện.

“Nhạc Hồng Linh? Nhạc Hồng Linh nào?” Người bên kia lập tức mờ mịt: “Đại ca, tôi chưa nghe ai tên là Nhạc Hồng Linh?”

“Cấp dưới của Đường Bách Khiêm.” Cậu ba Nguyễn cũng biết hơi đột ngột nên trầm giọng giải thích một câu.
 
Chương 1608


Chương 1608

Anh biết quan hệ của Tô Khiết và Nhạc Hồng Linh không tệ, cho nên cậu ba Nguyễn cảm thấy đây là một cái chỗ đột phá.

“Đại ca, sao vậy? Vì sao phải điều tra người của Đường Bách Khiêm? Chẳng lẽ Đường Bách Khiêm lại làm gì anh sao? Nhưng từ lần trước anh phá hủy hang ổ của Đường Bách Khiêm, sau khi Đường Bách Khiêm trở về vẫn luôn rất khiêm tốn, thành thật, cảm giác chưa gượng dậy nổi.”

“Chưa gượng dậy nổi?” Cậu ba Nguyễn nhíu mày lại: “Đường Bách Khiêm chưa gượng dậy nổi? Cậu quá coi thường anh ta?”

“Đại ca, không phải tôi coi thường anh ta, mà sau khi anh ta trở về thì thật sự có chút không làm gì cả, bình thường rất ít nhận các vụ án, hơn nữa vẫn luôn không lộ mặt, không làm gì cả, cảm giác giống như ở ẩn…”

Cậu ba Nguyễn nghe người nọ nói thì nheo mắt lại, sắc mặt hơi thay đổi, Đường Bách Khiêm yên tĩnh như thế đúng là không quá bình thường.

Anh biết Đường Bách Khiêm tuyệt đối không ở ẩn, chỉ sợ Đường Bách Khiêm có kế hoạch gì đó, đây mới là chuyện anh lo lắng.

“Cậu tiếp tục theo dõi bên Đường Bách Khiêm.” Tuy rằng Tô Khiết đã trở về, tuy rằng Đường Bách Khiêm không còn tạo uy hiếp gì giữa anh và Tô Khiết, nhưng anh vẫn không buông lỏng Đường Bách Khiêm bên, anh lo lắng Đường Bách Khiêm lại làm chuyện gì đó!

“Cậu điều tra tình hình của Nhạc Hồng Linh trong mấy năm nay, điều tra xem bên người cô ta có đứa bé nào không?” Cậu ba Nguyễn vẫn không quên mục đích cuộc gọi này.

Anh muốn điều tra chuyện đứa bé.

“Được, tôi sẽ điều tra, chuyện này tương đối dễ.” Người bên kia liên tục đồng ý.

Đường Bách Khiêm là con cáo già, anh ta che giấu rất tốt, cũng che giấu chuyện của Tô Khiết vô cùng tốt, nhưng Đường Bách Khiêm không thể che giấu mỗi cấp dưới tốt như thế.

“Nhớ kỹ, phải bí mật, không được để bất cứ ai phát hiện.” Cậu ba Nguyễn trầm giọng dặn dò một câu.

Nếu Nhạc Hồng Linh hoặc là Đường Bách Khiêm phát hiện chuyện này thì Tô Khiết có thể sẽ biết.

Cậu ba Nguyễn cúp điện thoại xong thì trên mặt hiện vẻ nghiêm túc, anh nhìn điện thoại trong tay.

Sau khi hai người tách nhau ở trung tâm thương mại đến bây giờ đã năm sáu tiếng đồng hồ, lúc đó cô rời đi đến bây giờ vẫn chưa gọi điện thoại cho anh, cô đúng là!!

Cậu ba Nguyễn nghĩ đến chuyện ngày hôm qua cô tới tìm anh, chủ động như vậy, nhiệt tình như lửa, anh vốn cho rằng sau này mỗi tối có thể ôm cô ngủ, không nghĩ tới…

Anh cảm thấy mình nên nghĩ cách làm cho cô và anh đăng ký kết hôn trước, sau đó anh có thể danh chính ngôn thuận ôm cô ngủ mỗi ngày.

Cậu ba Nguyễn tìm số điện thoại của Tô Khiết muốn cho gọi cho cô, nhưng đúng lúc này Đường Lăng lại gọi tới.

“Chuyện hôm này là thế nào? Viên Quân Doanh nói anh ta và Tô Khiết đang nói chuyện vụ án thì cậu đột nhiên xông đi vào, sau đó còn làm một số chuyện không thể hiểu được?” Giọng Đường Lăng mang theo tiếng cười, rõ ràng không giống như gọi tới hỏi tội.

“Nói chuyện vụ án? Anh cảm thấy anh ta tìm Tô Khiết chỉ nói chuyện vụ án thôi sao?” Cậu ba Nguyễn nghe Đường Lăng nói thì đôi mắt nguy hiểm nheo lại, anh còn chưa tìm Đường Lăng tính sổ chuyện này, Đường Lăng lại tự mình đưa tới cửa.

“Bọn họ chỉ nói chuyện vụ án, cậu căng thẳng như thế sao? Đừng nghĩ mọi người đen tối như thế, tôi nói này hôm nay rốt cuộc cậu đã làm gì?” Đường Lăng gọi tới chỉ vì nhiều chuyện.

Đường Lăng hiếm khi nhiều chuyện một lần!

Bởi vì Viên Quân Doanh là người chín chắn như thế, hôm nay anh ta gọi điện thoại với anh thì cảm xúc không ổn định, rõ ràng Nguyễn Hạo Thần đã chọc giận anh ta không nhẹ.
 
Chương 1609


Chương 1609

“Tôi cần phải làm gì anh ta sao?” Cậu ba Nguyễn nhướng mày, nói một câu kiêu căng không có ranh giới.

Rõ ràng anh không để Viên Quân Doanh vào mắt.

“Cậu lợi hại!” Đường Lăng ngẩn người, sau đó ngoại trừ nói câu này thì không biết nói gì.

Nguyễn Hạo Thần đúng là chuyện gì cũng dám nói.

“Nhưng nếu cậu không đặt anh ta vào mắt thì cậu chạy tới làm gì?” Đường Lăng lấy lại tinh thần, trong giọng nói mang thêm ý cười sâu xa.

“Sau này đừng để cô ấy đi làm những chuyện như vậy, nếu không thì chúng ta không làm anh em nữa.” Người ta nói trúng tim đen nhưng cậu ba Nguyễn cũng không tức giận mà cảnh cáo Đường Lăng.

“Nguyễn Hạo Thần, cậu biết rõ tôi là anh vợ của cậu, cậu đối xử với anh vợ như thế thì cẩn thận không lấy được vợ đâu.” Đường Lăng vốn không đặt lời uy hiếp ở trong lòng, anh là người nTô Khiết thì sợ gì chứ?

“Đường Lăng, gần đây người nhà họ Đường có thêm mấy người đúng không? Rất náo nhiệt?” Con ngươi cậu ba Nguyễn lóe lên, anh đột nhiên thay đổi đề tài, anh không thể điều tra Tô Khiết, thậm chí không dám hỏi trực tiếp Tô Khiết, bởi vì anh sợ Tô Khiết sẽ hiểu lầm…

Nhưng anh có thể gài Đường Lăng.

“Rất náo nhiệt, từ…” Nguyễn Hạo Thần đột ngột thay đổi chủ đề, Đường Lăng nhất thời không đề phòng, bản năng trả lời, suýt nữa nói ra chuyện hai bé cưng.

“Từ khi Tô Khiết trở về thì nhà chúng tôi rất náo nhiệt, vui mừng.” May là Đường Lăng nói một nửa thì đột nhiên cảnh giác, sau đó cố sửa lời lại.

Trong lòng Đường Lăng không nhịn được thầm mắng một câu, Nguyễn Hạo Thần đúng là hồ ly, ngay cả anh cũng dám gài bẫy.

Tô Khiết vẫn chưa nói chuyện hai bé cưng cho Nguyễn Hạo Thần, Đường Minh Hạo lại không cho nói, Đường Lăng chắc chắn không thể lộ ra.

“Tôi nghe nói gần đây anh về nhà cũ họ Đường mỗi ngày.” Con ngươi cậu ba Nguyễn tràn đầy sự nghi ngờ, cho dù Tô Khiết trở về nhà họ Đường, Đường Lăng cũng không đến mức về nhà mỗi ngày chứ?

“Đúng, tôi là người cưng chiều em gái, tôi về nhà gặp em gái thì sao?” Đường Lăng ngẩn người, sau đó nói lý do hợp tình hợp lý.

“Nghe nói hiện tại chú Đường cũng về nhà họ Đường mỗi ngày, cho dù có chuyện gì, cho dù bận rộn thế nào thì đến giờ cũng về nhà.” Cậu ba Nguyễn nghe Đường Lăng nói thì khóe môi cong lên, cười như không cười.

Nếu Đường Lăng cưng chiều em gái, còn Đường Vân Thành thì sao?

“Ba tôi cưng chiều cháu ngoại.” Đường Lăng giật giật khóe môi, trợn mắt nói dối, nhưng anh vẫn nói hợp tình hợp lý, anh suy nghĩ, vẫn ngại chưa đủ, sau đó lại nói thêm một câu: “Thế nào? Cậu không phục? Không phục thì thôi.”

Nguyễn Hạo Thần: “…”

Tốt, tốt lắm, cứ tiếp tục đắc ý đi!!

“Nghe nói hiện tại mỗi ngày bà Đường ở nhà họ Đường, chưa từng đi tới trụ sở chính của tám gia tộc lớn nhất, ngay cả chồng mình cũng không quan tâm.” Cậu ba Nguyễn lại nói một câu, lúc này giọng cậu ba Nguyễn rất lạnh nhạt, nhưng làm cho người ta cảm thấy lạnh cả người.

Mỗi ngày Đường Lăng về nhà họ Đường gọi là cưng chiều em gái, miễn cưỡng có thể thông qua, Đường Lăng vốn vô cùng quan tâm chuyện của Tô Khiết.

Mỗi ngày Đường Vân Thành về nhà gọi là cưng chiều cháu ngoại? Chuyện này vốn không hợp lý, nhưng anh tạm thời tin cách nói của Đường Lăng.

Vậy thì Phạm My thì sao? Cho dù Phạm My thích Tô Khiết, nhưng Phạm My có thể không quan tâm chồng mình vì Tô Khiết sao?
 
Chương 1610


Chương 1610

Tô Khiết quan trọng hay là chồng quan trọng?

Anh muốn xem Đường Lăng sẽ giải thích thế nào?

“Tôi nói có phải cậu quan tâm rộng quá hay không, ba tôi về nhà mỗi ngày, mẹ tôi chắc chắn ở nhà, chuyện này có gì kỳ lạ sao?” Đường Lăng cũng biết không thể nào nói chuyện mẹ cưng chiều cháu ngoại nhà chồng được.

Cho nên Đường Lăng nói những lời này cũng bình thường một chút.

“Thật sao?” Cậu ba Nguyễn hơi nhíu mày, giọng nói mang theo sự nghi ngờ.

“Đương nhiên, không lẽ cậu nghĩ thế nào?” Đường Lăng nhanh chóng trả lời, sau đó hỏi lại một câu, giọng nói rất chắc chắn.

Nhưng cậu ba Nguyễn đương nhiên không tin, không tin chút nào, anh đột nhiên nghĩ tới một khả năng.

Nếu công chúa nhỏ thật sự là con gái của Tô Khiết thì sau khi trở về chắc chắn ở nhà họ Đường.

Công chúa nhỏ đáng yêu như vậy, làm cho người ta yêu thích, người nhà họ Đường thích công chúa nhỏ là chuyện bình thường.

Cũng chỉ có đứa bé đáng yêu như thế mới có thể làm cho Phạm My ở nhà họ Đường mỗi ngày.

Hơn nữa công chúa nhỏ họ Đường!!

Họ Đường?!

Cho nên…

Lúc này Đường Lăng gọi tới làm cho cậu ba Nguyễn lóe lên một suy nghĩ trong đầu.

Anh cảm thấy mình phải đến nhà họ Đường một chuyến…

Đương nhiên anh cũng biết không thể cứ đi như thế.

Nếu người nhà họ Đường thật sự giấu giếm anh, anh đi vào cửa chính thì người nhà họ Đường chắc chắn sẽ giấu công chúa nhỏ đi.

Cho nên anh phải nghĩ cách lẻn vào đó, chỉ cần anh tìm được công chúa nhỏ ở nhà họ Đường thì mọi chuyện đều sáng tỏ.

Anh đã cho người đi điều tra bên nước M, nhưng anh không chờ nổi, hiện tại anh rất muốn biết đáp án.

Đương nhiên cậu ba Nguyễn cảm giác mình phải lên kế hoạch cho chuyện này!!

Đầu tiên anh không thể làm cho Đường Lăng nghi ngờ, anh không cúp điện thoại mà cố ý nói: “Dù sao tình hình thế nào thì tôi cũng không quan tâm, tôi chỉ muốn lập tức cưới vợ về nhà.”

Cậu ba Nguyễn coi như chuyển chủ đề.

“Cậu đã giải quyết xong chuyện của mình chưa? Cậu muốn cưới Tô Khiết thì phải giải quyết chuyện của mình cho tốt trước đã.” Đường Lăng không nói thêm gì, cũng không nghĩ nhiều.

“Tôi sẽ tự giải quyết chuyện của mình.” Cậu ba Nguyễn lại nói một câu, sau đó mới cúp máy.

Cậu ba Nguyễn cúp máy xong thì nhìn nhìn đồng hồ, mới hơn bảy giờ, lúc này anh đến nhà họ Đường thì không quá thích hợp.

Cho nên anh phải chờ một chút.

Anh vừa gọi điện thoại với Đường Lăng nói chuyện, tuy rằng cuối cùng anh đã chuyển đề tài nhưng sợ là Đường Lăng sẽ đề phòng.

Cậu ba Nguyễn suy nghĩ, sau đó gọi cho cậu năm Tào nói cậu năm Tào hẹn Đường Lăng ra ngoài, Đường Lăng.
 
Chương 1611


Chương 1611

Cậu ba Nguyễn tính toán thời gian đến nhà họ Đường, anh đã lên kế hoạch xong, có thể nói là thiên thời địa lợi nhân hòa!!

Cậu ba Nguyễn cảm thấy kế hoạch này không thể chê vào đâu được, tuyệt đối không có sai sót.

Nhưng cậu ba Nguyễn vừa đến cổng nhà họ Đường thì Đường Vân Thành mời anh uống trà.

Đường Vân Thành mời anh uống trà, thật sự chỉ uống trà, cả quá trình Đường Vân Thành không nói câu nào.

Vẻ mặt Đường Vân Thành nghiêm túc nhưng đen tối, cậu ba Nguyễn lại gian xảo, đối mặt với Đường Vân Thành thì anh cũng không thể dùng kế gì.

Nhưng cậu ba Nguyễn cũng không gấp gáp, anh cũng không tin Đường Vân Thành có thể ở cổng nhà họ Đường canh giữ anh mỗi ngày, mà thái độ của Đường Vân Thành cũng làm cho anh càng tin tưởng nhà họ Đường có vấn đề.

Lần trước biểu hiện của mấy người lớn nhà họ Đường khiến cho anh nghi ngờ, mà lúc này phản ứng của Đường Vân Thành làm cho anh có thể chắc chắn hơn.

“Anh trai, anh nói ba tới tìm chúng ta sao?” Trong phòng Đường Vũ Kỳ đã biết chuyện Nguyễn Hạo Thần tới nhà họ Đường, cô ngồi trên ghế, lắc lắc chân ngắn nhỏ, trên mặt rõ ràng mang theo sự hưng phấn.

“Có lẽ vậy, ông ấy còn cho người đến nước M điều tra mẹ Hồng Linh.” Bạn nhỏ Đường Minh Hạo liếc mắt em gái nhà mình một cái, sau đó ăn ngay nói thật.

Cậu bé vẫn luôn liên lạc với chú Không, chú Không có thể điều tra được rất nhiều chuyện.

Tuy rằng người của Nguyễn Hạo Thần làm việc kín đáo nhưng chú Không vẫn phát hiện.

“Vì sao? Vì sao ba lại điều tra mẹ Hồng Linh?” Đường Vũ Kỳ nhanh chóng nhảy xuống ghế, nhíu mày lại hỏi.

“Ông ấy muốn thông qua mẹ Hồng Linh điều tra chuyện của chúng ta…” Đường Minh Hạo thấy cô bé nhảy xuống thì bản năng nghiêng về phía trước đỡ cô bé, sợ cô bé té ngã.

“Vậy là ba muốn tìm chúng ta.” Không đợi Đường Minh Hạo nói xong, công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ đã kêu lên, trong giọng nói tràn đầy vui vẻ.

“Ừ.” Đường Minh Hạo nhìn cô bé cười thì chậm rãi gật đầu, Nguyễn Hạo Thần thật sự muốn tìm bọn họ.

Nguyễn Hạo Thần hành động rất nhanh, vô cùng cấp tốc, hơn nữa Nguyễn Hạo Thần nghĩ đến chuyện thông qua mẹ Hồng Linh điều tra bọn họ làm cho Đường Minh Hạo rất bất ngờ, lại không thể không bội phục.

Điều tra thông qua mẹ Hồng Linh không dễ dàng bị phát hiện, nếu không phải chú Không rất quan tâm chuyện của mẹ Hồng Linh thì có lẽ không ai phát hiện.

Nguyễn Hạo Thần đúng là thông minh, cũng rất lợi hại.

“Anh trai, không phải ba không thích chúng ta sao? Vì sao ba còn muốn điều tra chúng ta?” Bình thường bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ có vẻ vô tâm, nhưng lúc quan trọng thì cô bé vẫn rất cẩn thận.

Khóe môi Đường Minh Hạo hơi nhếch lên không nói gì, cậu bé cũng không hiểu vấn đề này lắm.

Nguyễn Hạo Thần không chỉ một lần nói mình không thích trẻ con, hôm nay anh còn nói em gái không đáng yêu chút nào, anh không thích, nếu anh không thích, không thèm để ý thì vì sao lại tốn công sức điều tra chứ?

Chuyện này có vẻ không đúng lắm!!

Có phải cậu bé đã bỏ qua chuyện quan trọng gì hay không?

“Anh trai, có lẽ thật sự giống như mẹ nói, ba cố ý nói như vậy là vì mẹ hay không? Có lẽ ba rất thích chúng ta? Ba tìm chúng ta thì có phải chứng tỏ ba muốn nhận chúng ta hay không?” Lúc này đầu nhỏ thông minh Đường Vũ Kỳ hoạt động rất nhanh, cô bé cảm thấy khả năng này rất cao.

Đường Minh Hạo nhìn cô bé một cái vẫn không nói gì.
 
Chương 1612


Chương 1612

“Anh trai, nếu ba muốn điều tra thì chắc chắn chuyện này không giấu được nữa đúng không?” Đường Vũ Kỳ thấy anh trai nhà mình không nói lời nào thì nói thêm một câu: “Em nghe nói ba rất lợi hại, chú Mộ Dung và cậu nói ba thật sự lợi hại. Còn có bác Đường, bác Đường cũng sợ ba.”

Bình thường Đường Vũ Kỳ có vẻ giống như người tham ăn không hề quan tâm chuyện gì khác, nhưng thực ra có rất nhiều chuyện cô bé đều để ý, ghi nhớ trong lòng.

“Anh trai, anh nói có phải ba rất lợi hại đúng không?” Từ lúc bắt đầu công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ đã thích Nguyễn Hạo Thần, còn sùng bái anh.

Cho nên công chúa nhỏ nghe nói Nguyễn Hạo Thần tìm bọn họ thì có thể tha thứ chuyện hôm nay Nguyễn Hạo Thần nói cô bé không đáng yêu.

“Ừ, rất lợi hại.” Đường Minh Hạo gật đầu, khi cậu bé nói lời này thì trên mặt cũng mang theo sự sùng bái, Nguyễn Hạo Thần đúng là lợi hại, chuyện này không cần phải nghi ngờ.

“Anh trai, tiếp theo chúng ta phải làm gì? Chờ ba phát hiện ra chúng ta sao?” Khuôn mặt nhỏ của Đường Vũ Kỳ tràn đầy sự chờ mong: “Em nghĩ ba sẽ nhanh chóng có thể phát hiện ra chúng ta.”

Đường Minh Hạo cũng thừa nhận chuyện này, nếu Nguyễn Hạo Thần điều tra mẹ Hồng Linh, hơn nữa Nguyễn Hạo Thần còn muốn lẻn vào nhà họ Đường, vậy thì chuyện này nhất định không giấu được bao lâu.

“Em gái, lại đây.” Đường Minh Hạo vẫy tay với em gái nhà mình.

Đường Vũ Kỳ lập tức chạy tới.

Đường Minh Hạo tới gần tai Đường Vũ Kỳ nhanh chóng nói nhỏ vài câu.

“Ừ, ừ, ừ.” Đường Vũ Kỳ nghe anh trai nói thì không ngừng gật đầu, khuôn mặt nhỏ ngày càng hưng phấn.

“Nhớ kỹ, lần này em không được nói anh làm, không được làm bậy.” Sau khi Đường Minh Hạo nói xong thì không nhịn được dặn dò một câu.

“Được, anh trai yên tâm, em nhất định không làm bậy.” Công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ cười đến hai mắt híp lại.

“Em chỉ cần nhớ kỹ câu dặn dò cuối cùng của anh là được, còn chuyện khác thì sao cũng được?” Đường Minh Hạo nhìn dáng vẻ của cô bé thì thở dài một hơi, qua chuyện hôm nay thì Đường Minh Hạo đã không còn ôm hy vọng với năng lực làm việc của em gái nhà mình.

Cậu bé chỉ hy vọng em gái nhà mình có thể nhớ kỹ câu nói cuối cùng của mình!

“Anh trai, câu cuối cùng là gì?” Đường Vũ Kỳ sửng sốt, cô bé nghiêm túc suy nghĩ, sau đó nhìn về phía Đường Minh Hạo với vẻ mặt mờ mịt.

Anh trai nói câu cuối cùng là gì? Hình như cô bé đã quên mất?

Đường Minh Hạo: “…”

Hiện tại cậu bé hủy bỏ kế hoạch còn kịp hay không? Còn kịp không?

Có lẽ cô nhóc cũng chỉ nghe thấy chuyện nói cô bé đi tìm Nguyễn Hạo Thần, còn chuyện khác thì không nghe vào tai.

Đường Vũ Kỳ mong chờ nhìn anh trai nhà mình, đôi mắt chớp, vẻ mặt rất vô tội.

Đường Minh Hạo lại thở dài một hơi, thôi đi, tùy cô bé vậy, có một em gái không biết phối hợp thì cậu bé chỉ có thể chấp nhận!!

Ai bảo cậu bé cưng chiều em gái này nhất chứ!!

Cậu ba Nguyễn bị ép uống trà với ông Đường đến nửa đêm, cuối cùng không tình nguyện bị ông Đường mời ra khỏi nhà họ Đường.
 
Chương 1613


Chương 1613

Sáng sớm hôm sau Tô Khiết đến bệnh viện.

Trong bệnh viện, ông cụ Tô vẫn chưa tỉnh, tình trạng vẫn như cũ.

Tô Khiết thay đồ, lúc cô muốn vào phòng bệnh nặng thì điện thoại đột nhiên vang lên.

Tô Khiết nhìn dãy số của Đường Lăng thì con ngươi lóe lên, cô nhanh chóng cầm điện thoại nghe máy.

“Tô Khiết, hôm qua em lấy máu xét nghiệm, kết quả giám định đã có rồi.” Giọng của Đường Lăng hơi trầm thấp lại chậm chạp.

“Kết quả là gì?” Tô Khiết nghe giọng nói của anh thì thầm thở ra một hơi.

“Kết quả giám định chứng minh em và ông cụ Tô không có bất cứ quan hệ huyết thống.” Đường Lăng tạm dừng một chút, sau đó mới nói kết quả, kết quả này cũng làm cho anh bất ngờ, nhưng lại là sự thật.

Cơ thể Tô Khiết hơi cứng đờ, tay cầm điện thoại siết chặt lại, cô cho rằng năm đó mẹ nghĩ sai rồi, cho nên cô mới làm giám định một lần nữa, không nghĩ tới…

“Được, em biết rồi.” Tô Khiết hít ra thở vào làm cho mình bình tĩnh lại, cô biết kết quả lần này tuyệt đối không sai.

Cho nên cô thật sự không phải là con gái của Tô Trung Phương?

Vậy rốt cuộc ba cô là ai?

Rốt cuộc là ai?

Tô Khiết cúp điện thoại, cô nhìn phòng bệnh nặng phía trước, trong con ngươi hiện lên sự phức tạp.

Tuy rằng cô đã biết mình không phải là con gái của Tô Trung Phương, cô cũng biết mình và nhà họ Tô không có bất cứ quan hệ gì, Tô Khiết vẫn vào phòng bệnh nặng.

Trong phòng bệnh nặng, ông cụ Tô im lặng nằm ở đó không nhúc nhích cũng không thể nói chuyện.

Nhưng Tô Khiết biết ông cụ Tô có thể nghe thấy người khác nói chuyện, nếu không thì lần trước những lời nói của Tô Trung Dung không thể kích thích ông.

Nhưng cô không biết mình có nên nói chuyện này cho ông cụ Tô hay không.

Cô biết ông cụ Tô vẫn luôn yêu thương mình, thật lòng yêu thương cô, nếu ông cụ Tô biết cô không phải là cháu gái ruột của mình thì chắc chắn sẽ rất đau lòng, khó chịu đúng không?

Tô Khiết do dự một lát, vẫn không nói chuyện này ra, cô sợ lại kích thích ông cụ Tô.

Hiện tại trong tay cô nắm tất cả cổ phần của Tô thị.

Nếu cô không phải là con gái của Tô Trung Phương, cô và nhà họ Tô không có bất cứ quan hệ gì, mọi thứ của nhà họ Tô không nên thuộc về cô.

Nhưng cô nên giao Tô thị cho ai?

Cô giao cho Tô Trung Dung sao? Nếu cô giao cho Tô Trung Dung thì có lẽ không được bao lâu, Tô thị sẽ sụp đổ trong tay Tô Trung Dung, chắc chắn ông cụ Tô không muốn nhìn thấy cảnh đó.

Ngoại trừ Tô Trung Dung thì chỉ còn Tô Chí Long, nhưng từ nhỏ Tô Chí Long không học vấn không nghề nghiệp, mấy ngày nay nhà họ Tô xảy ra nhiều chuyện như vậy nhưng không thấy bóng dáng của anh ta…

Tô Khiết thở dài một hơi, xem ra cô phải sắp xếp chuyện này một chút.

Còn rốt cuộc ba cô là ai thì Tô Khiết cũng không muốn điều tra, dựa theo Nguyễn Bạc Vệ nói lúc ấy mẹ cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng người đàn ông kia chắc chắn biết.

Lúc đó người đàn ông kia không quan tâm mẹ, nhiều năm như vậy cũng không đi tìm bọn họ, cô cần gì phải điều tra.

Nhà họ Nguyễn.

“Tại sao Tô Khiết xấu xí như thế lại dai như đỉa đói?” Ông cụ Nguyễn nhìn tin tức trên mạng thì sắc mặt vô cùng khó coi.
 
Chương 1614


Chương 1614

Ngày hôm qua không biết ai đã quay video Tô Khiết và cậu ba Nguyễn trong trung tâm thương mại rồi đăng lên trên mạng.

Trong video cậu ba Nguyễn thân mật ôm lấy Tô Khiết, vẻ mặt dịu dàng lại cưng chiều, còn nói muốn đi mua đồ với Tô Khiết.

Chỉ cần có mắt thì có thể thấy được quan hệ của hai người không bình thường, rất không bình thường.

“Mấy ngày nay chúng ta khó khăn lắm mới giải quyết chuyện nhà họ Cổ, không nghĩ tới Tô Khiết xấu xí này lại nhảy ra quấy rối.” Ông cụ Nguyễn nhìn hai người trong video thì cảm thấy vô cùng chướng mắt.

“Bà nói xem người xấu xí kia có gì tốt chứ? Sao Hạo Thần lại ở bên cô ta?”

“Hạo Thần rõ ràng đã ngủ với cô cả nhà họ Đường, sao nó lại đi tìm Tô Khiết?” Bà cụ Nguyễn nhìn video thì nhíu mày lại, trên mặt mang theo sự thắc mắc.

“Nó đã ngủ với cô cả nhà họ Đường, hiện tại nó và Tô Khiết lại ở bên nhau, người nhà họ Đường có thể buông tha cho nó sao? Không phải nó tự tìm đường chết sao?” Ông cụ Nguyễn đương nhiên cũng nghĩ đến điều này, trong khoảng thời gian này bọn họ vẫn luôn nghĩ cách hủy hôn với nhà họ Cổ là vì muốn làm thông gia với nhà họ Đường.

Mấy ngày nay nhà họ Nguyễn và nhà họ Cổ chiến tranh vẫn chưa dừng lại.

Ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn muốn hủy hôn với nhà họ Cổ, trong khoảng thời gian này bọn họ đã đào không ít chuyện xấu của nhà họ Cổ…

Hơn nữa bọn họ đưa những chuyện xấu kia lên mạng, đương nhiên nhà họ Cổ cũng không nhàn rỗi, cũng không ngừng đánh lại, cho nên hiện tại hai nhà giống như băng lửa.

Bà cụ Nguyễn đã cho người điều tra một số chuyện của Cổ Doanh Doanh, bà ta định đưa những chuyện xấu của Cổ Doanh Doanh truyền ra ngoài thì có thể thuận lợi hủy hôn nhà họ Cổ.

Không nghĩ tới lúc này Tô Khiết lại nhảy ra.

“Không thể để nhà họ Đường hiểu lầm chuyện này được.” Bà cụ Nguyễn nheo mắt lại, trên mặt tràn đầy quyết tâm.

“Video này đã đăng lên mạng, nhà họ Đường có thể không hiểu lầm sao?” Ông cụ Nguyễn tức giận ném điện thoại đi.

“Hiện tại chúng ta truyền những chuyện xấu của Cổ Doanh Doanh ra ngoài, chính thức hủy hôn với nhà họ Cổ, sau đó chúng ta đến nhà họ Đường chính thức cầu hôn.” Bà cụ Nguyễn đã có tính toán, hơn nữa kế hoạch không tệ.

“Được, cứ làm như vậy, chúng ta đi nhà họ Đường cầu hôn, nhà họ Đường nhìn thấy thành ý của chúng ta thì sẽ không so đo chuyện của Tô Khiết.” Ông cụ Nguyễn rất hài lòng với ý kiến của bà cụ Nguyễn.

Sau đó bà cụ Nguyễn cho người đăng những chuyện xấu của Cổ Doanh Doanh lên mạng, những chuyện đó của Cổ Doanh Doanh làm rất bí mật, bà cụ Nguyễn phải mời thám tử tư nhân mới điều tra được.

Những chuyện đó truyền ra thì trên mạng lập tức bùng nổ, bọn họ mắng Cổ Doanh Doanh thành chó.

Bà cụ Nguyễn lập tức ‘thuận nước đẩy thuyền’ hủy hôn với nhà họ Cổ.

Dưới tình hình này, bà cụ Nguyễn đưa ra chuyện hủy hôn thì mọi người sẽ mắng Cổ Doanh Doanh, vì thế không nói bà cụ Nguyễn không đúng.

Bà cụ Nguyễn coi như đã đạt được mục đích.

Cổ Doanh Doanh nhìn thấy tin tức thì oán hận nghiến răng nghiến lợi, nhưng cô ta cũng không có cách nào khác, so với bà cụ Nguyễn thì cô ta vẫn còn non nớt.

Mà nhà họ Cổ đấu với nhà họ Nguyễn thì thật sự thua kém hơn nhiều.

Sau đó bà cụ Nguyễn và ông cụ Nguyễn lại đến nhà họ Đường.
 
Chương 1615


Chương 1615

“Ông chủ, bà chủ, ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn lại đến.” Trong phòng khách quản gia đến thông báo.

“Tốc độ của bọn họ đúng là nhanh, bọn họ vừa hủy hôn với nhà họ Cổ, sau lưng đã tới nhà họ Đường chúng ta.” Khóe môi bà cụ Đường tràn đầy châm chọc: “Bọn họ muốn hủy hôn nên mấy ngày nay mới làm chuyện đó với nhà họ Cổ, tôi không nhìn nổi.”

“Vậy lại đuổi bọn họ đi sao?” Quản gia nghe bà cụ Đường nói thì cẩn thận hỏi một câu.

“Không, ông cho bọn họ vào đi, tôi muốn xem bọn họ đến nhà họ Đường làm gì?” Bà cụ Đường suy nghĩ, đột nhiên ngăn cản quản gia.

Ông cụ Đường ngẩng đầu lên nhìn bà cụ Đường một cái nhưng cũng không nói gì.

Lúc này Đường Vũ Kỳ đang ở phòng khách chơi đồ chơi, cô bé dừng động tác lại nghe cuộc nói chuyện của quản gia và bà cụ Đường.

Đường Vũ Kỳ biết người tới là ông nội và bà nội của ba cô bé, nhưng ông nội và bà nội của ba không thích mẹ, còn mắng mẹ nữa.

Cho nên cô bé cũng không thích bọn họ cho lắm.

“Ông cụ Đường, bà cụ Đường, đã lâu không gặp.” Sau khi ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn đi vào phòng khách, hai người đều tỏ ra vô cùng nhiệt tình.

“Sao các người lại tới đây? Có chuyện gì không?” Bà cụ Đường nhàn nhạt nhìn bọn họ một chút, tùy ý hỏi một câu.

Nói thật, bà cụ không muốn nói chuyện với những người đạo đức giả như vậy.

Ở trước mặt người khác thì nói cười nhiệt tình, đằng sau còn không biết sẽ đâm người ta một dao lúc nào đâu.

Nhà họ Cổ chính là bằng chứng rõ ràng nhất.

Nhìn thấy thái độ lạnh nhạt của bà cụ Đường, sắc mặt của ông cụ Nguyễn hơi nặng nề, bà cụ Nguyễn cũng tỏ ra khó xử.

Nhưng nhớ tới mục đích bọn họ tới đây lần này, lại nghĩ tới đoạn video liên quan tới Nguyễn Hạo Thần và Tô Khiết bị truyền ra hôm qua, bọn họ cảm thấy nhất định là bà cụ Đường tức giận vì chuyện ngày hôm qua rồi.

“Ông cụ Đường, bà cụ Đường, hôm nay chúng tôi tới đây là vì chuyện của Hạo Thần.” Bà cụ Nguyễn cảm thấy tình huống này vẫn nên trực tiếp nói thẳng ra thì tốt hơn.

Đường Vũ Kỳ ngồi ở một bên nghe thấy bọn họ nhắc tới tên ba mình, nhanh chóng chớp chớp đôi mắt, sau đó vểnh tai lên, nghe thật kỹ.

“Chuyện của Hạo Thần thì các người đến nhà chúng tôi để làm gì?” Bà cụ Đường cười lạnh trong lòng, lại còn vì chuyện của Nguyễn Hạo Thần nên tới, bà cũng rất muốn xem xem hai vị này định làm cái gì?

“Bà cụ Đường, Hạo Thần đã giải trừ hôn ước với nhà họ Cổ.” Bà cụ Nguyễn nhìn bà cụ Đường, rõ ràng lúc nói lời này còn mang theo vài phần lấy lòng, bà ta cho rằng sau khi bà cụ Đường nghe được chuyện này chắc chắn sẽ rất cao hứng.

“Tôi thấy rồi, nhưng chuyện này liên quan gì tới nhà chúng tôi đâu?” Bà cụ Đường đã đoán được tâm tư của bọn họ nhưng vẫn cố ý giả vờ như không biết.

“Bà cụ Đường, thật ra người mà Hạo Thần nhà chúng tôi thích chính là cô Đường nhà ta, hai người bọn họ đã ở bên nhau rồi, trước đây chúng tôi không biết nên mới định hôn cho nó với nhà họ Cổ, nhưng bây giờ chúng tôi đã giải trừ hôn ước với nhà họ Cổ rồi nên sẽ không làm ảnh hưởng tới tình cảm của hai đứa nó nữa…” Bà cụ Nguyễn nghiêm túc giải thích, bà ta cố ý nói là Hạo Thần đã ở bên Đường Thấm Nhi rồi, lời này nghe cũng có chút ý tứ sâu xa.

“Vậy, hôm nay các người tới đây là có ý gì?” Khóe môi bà cụ Đường hơi nhếch lên, cắt ngang bà cụ Nguyễn.
 
Chương 1616


Chương 1616

“Hôm nay chúng tôi tới đây là muốn chính thức cầu hôn, bọn trẻ vốn cũng có cảm tình với nhau và cũng đã ở bên nhau rồi nên chúng tôi đương nhiên muốn thành toàn cho bọn chúng…” Bà cụ Nguyễn ngẩn người, nhưng vẫn dùng vẻ mặt mỉm cười nói ra mục đích hôm nay bọn họ tới đây.

Bà cụ Đường nghe thấy bọn họ đến để cầu thân, sắc mặt rõ ràng trầm xuống.

“Không đúng, hôm trước tôi còn tận mắt nhìn thấy Hạo Thần nhà các người thân mật với một cô gái ở trong trung tâm thương mại, hình như cô bé kia tên là Tô Khiết gì đó, là vợ cũ của Hạo Thần nhà các người, Hạo Thần nhà các người vẫn còn dây dưa với vợ cũ như vậy sao có thể cưới Thấm Nhi nhà chúng tôi được?” Bà cụ Đường lần nữa trực tiếp cắt ngang bà cụ Nguyễn, đương nhiên xảy ra chuyện gì bà cụ Đường là người rõ ràng nhất, nhưng bà vẫn cố ý nói như vậy.

Bà cụ Đường nhắc tới chuyện video kia, để xem hai người nhà họ Nguyễn kia sẽ có phản ứng như thế nào?

“Bà cụ Đường, việc này không thể trách Hạo Thần được, không phải Hạo Thần sai mà là Tô Khiết xấu xa kia không biết xấu hổ cứ quấn lấy Hạo Thần, chuyện ngày hôm qua chính là Tô Khiết tự mơ tưởng muốn quấn lấy Hạo Thần đấy.” Ông cụ Nguyễn nghe thấy bà cụ Đường nhắc tới chuyện video ngày hôm qua nên đem tất cả trách nhiệm đổ hết lên người Tô Khiết.

Dù sao nhà họ Đường không có quan hệ gì với Tô Khiết, cũng không thể trực tiếp đến hỏi Tô Khiết.

Đương nhiên những lời ông cụ Nguyễn nói ra cũng rất khó nghe! !

Công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ ngồi bên cạnh trực tiếp thay đổi sắc mặt, lại dám mắng mẹ cô bé là không biết xấu hổ, quá đáng.

Nhưng bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ là một đứa trẻ ngoan ngoãn và lễ phép, lúc người lớn nói chuyện cô bé sẽ không lỗ mãng xen miệng vào, cho nên bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ không hề nói gì, vẫn ngồi im lẳng lặng nghe như cũ.

“Tôi xem video thấy không phải Tô Khiết chủ động quấn lấy Nguyễn Hạo Thần mà là Nguyễn Hạo Thần chủ động.” Bà cụ Đường cười lạnh vài tiếng trong lòng, được, được lắm, dám ở trong nhà bà mắng người nhà họ Đường của bà à.

Ai cho ông ta mặt mũi? Ai cho ông ta dũng khí?

“Bà cụ Đường, bà đừng để video đó lừa, chuyện này chắc chắn Tô Khiết đã tính toán tốt lắm rồi, chắc chắn là cô ta cố ý quyến rũ Hạo Thần sau đó cho người lén lút quay video lại, góc quay đó khiến cho mọi người hiểu lầm.” Bản lĩnh mở mắt nói dối của ông cụ Nguyễn cũng rất lợi hại.

“Thật sao?” Sắc mặt của bà cụ Đường đã rất khó coi: “Ý của ông là Tô Khiết sai…”

“Đúng vậy, Tô Khiết xấu xa kia tâm cơ rất sâu, hơn nữa còn độc ác, hèn hạ vô sỉ, vì quấn lấy Hạo Thần nhà chúng tôi mà chuyện xấu hổ gì cô ta cũng làm được.” Ông cụ Nguyễn không hề nghĩ ngợi, có thể nói là chửi bới Tô Khiết chỉ cần há mồm là xong.

Những lời này bình thường ông ta đã nói thành quen rồi.

Bà cụ Đường thở dài một hơi thật mạnh, giờ phút này, bà cụ thật sự đang kìm nén không hung ác cầm đồ vật đánh người.

Mặc dù ông cụ Đường vẫn không hề nói gì nhưng sắc mặt rõ ràng cũng đã trầm xuống mấy phần.

“Bà cụ Đường, Hạo Thần nhà chúng tôi không thể nào cưới Tô Khiết được, những cái khác không nói nhưng Tô Khiết không thể sinh con, nếu như Hạo Thần nhà chúng tôi thật sự cưới cô ta thì chẳng khác nào sẽ tuyệt hậu.” Bà cụ Nguyễn thấy bà cụ Đường cố ý truy hỏi chuyện về Tô Khiết và liên tục thể hiện thái độ, rất hiển nhiên, bà ta cũng hiểu lầm ý của bà cụ Đường.

Bà cụ Đường ngẩn người, ánh mắt theo bản năng liếc nhìn Đường Vũ Kỳ một chút, khóe môi hơi kéo ra một nụ cười khẽ.

Khiết Khiết nhà bà không thể sinh con ư?
 
Chương 1617


Chương 1617

Khiết Khiết nhà bà thế mà đã sinh cho nhà họ Nguyễn hai đứa cháu sinh đôi kháu khỉnh rồi đấy! !

Lúc bà cụ Nguyễn và ông cụ Nguyễn biết chuyện của hai bé cưng, không biết sẽ có phản ứng gì?

Giờ phút này vẻ mặt của Đường Vũ Kỳ rất tức giận, vậy mà bọn họ dám mắng mẹ, còn nói mẹ của cô bé là không thể sinh con? Vậy cô bé và anh trai xuất hiện bằng cách nào vậy?

“Bà cụ Đường yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ giải quyết tốt chuyện Tô Khiết, sẽ không để cho cô ta làm ảnh hưởng đến tình cảm của Hạo Thần và cô Đường đâu.” Bà cụ Nguyễn thấy bà cụ Đường không nói gì, lại tiếp tục bồi thêm một câu.

“Ồ? Các người muốn giải quyết Tô Khiết như thế nào? Sau đó để Nguyễn Hạo Thần và Thấm Nhi nhà chúng tôi ở bên nhau à?” Bà cụ Đường nghe thấy bà cụ Nguyễn nói vậy đột nhiên cười lên, là bị tức mà cười.

“Chuyện này bà cụ Đường không cần phải lo lắng, chúng tôi nhất định sẽ xử lý tốt.” Bà cụ Nguyễn nghe được lời này của bà cụ Đường cho rằng bà cụ Đường đã đồng ý chuyện của Nguyễn Hạo Thần và Đường Thấm Nhi, trong lòng không nhịn được cao hứng, đương nhiên, bà cụ Nguyễn cũng biểu lộ ý tứ sẽ xử lý chuyện của Tô Khiết.

Nhà họ Đường đồng ý chuyện hôn nhân này thì đương nhiên bà ta sẽ không cho phép Tô Khiết quấy rối, phá hỏng cửa hôn sự này, cho nên có một số việc bà ta nhất định phải đi làm…

“Vậy thì chờ các người xử lý tốt rồi nói sau.” Bà cụ Đường hơi lườm bọn họ, vẻ mặt rất lạnh nhạt!

Được, bà cụ đợi, xem bọn họ sẽ xử lý như thế nào?

Nói thật ra là bà cụ lại có chút mong đợi! !

Chờ mong giây phút mà bà cụ Nguyễn và ông cụ Nguyễn biết được chân tướng!

Chờ đến lúc bọn họ nghĩ đủ mọi cách xử lý Tô Khiết, sau đó lại phát hiện ra Tô Khiết chính là cô chủ của nhà họ Đường, hơn nữa Tô Khiết còn sinh cho Nguyễn Hạo Thần hai đứa bé sinh đôi, không biết đến lúc đó bọn họ sẽ có phản ứng như thế nào?

Ừm, bà cụ muốn đợi đến lúc đó…

Đường Vũ Kỳ nhìn về phía ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn lạnh lùng hừ một tiếng, cô bé quyết định, sau này cô bé và anh trai sẽ không nhận bọn họ, để cho bọn họ hối hận đi.

Nhưng ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn lại không hề nhìn về phía Đường Vũ Kỳ nên không hề phát hiện ra Đường Vũ Kỳ.

“Được rồi, ý của các người tôi đã hiểu, nếu như không có chuyện gì khác nữa thì các người có thể đi rồi.” Bà cụ Đường thực sự không muốn nhìn thấy dáng vẻ dối trá của bọn họ nên trực tiếp hạ lệnh đuổi khách.

Ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn ngồi còn chưa được ngồi xuống đã bị đuổi đi như thế, trong lòng ông bà cụ Nguyễn đều bất mãn nhưng bọn họ cũng không dám nổi giận với bà cụ Đường ở ngay trong nhà của bọn họ nên chỉ có thể rời đi trước.

“Tổng giám đốc, tôi tra được một số chuyện.” Lúc chạng vạng tối, thư ký Lưu đi vào văn phòng Tổng giám đốc, sắc mặt có chút ngưng trọng.

“Nói đi.” Nguyễn Hạo Thần ngước mắt nhìn về phía thư ký Lưu, nhìn thấy dáng vẻ của thư ký Lưu như vậy, sắc mặt anh trầm xuống, anh bảo thư ký Lưu đi thăm dò chuyện của tiểu công chúa, nhìn vẻ mặt này của thư ký Lưu chỉ sợ đây không phải là tin tức tốt gì đối với anh, tuy là như thế nhưng anh vẫn phải nghe.

“Tôi tra được năm năm trước cô Hứa có một người bạn trai, hơn nữa lúc ấy cô Hứa đã mang thai, tôi còn tra được bệnh viện năm đó cô Hứa sinh con, đây là tư liệu tôi tra được từ bệnh viện.” Thư ký Lưu chậm rãi đi về phía trước, đem tư liệu trong tay đưa tới trước mặt Nguyễn Hạo Thần.

Nguyễn Hạo Thần nhanh chóng đưa tay ra, chỉ có điều lúc tay của anh vươn ra sắp chạm vào những tài liệu kia lại đột nhiên dừng lại.
 
Chương 1618


Chương 1618

“Theo như tư liệu, năm năm trước cô Hứa sinh một đứa bé gái ở bệnh viện này.” Thư ký Lưu nhìn thấy biểu hiện của Tổng giám đốc nhà mình thì hơi không đành lòng, nhưng đây chính là sự thật.

Cánh tay đang duỗi ra phía trước của Nguyễn Hạo Thần hình như hơi run rẩy, nhưng anh vẫn cầm lấy phần tài liệu kia, đôi con ngươi thâm thúy nhìn vào chồng giấy trong tay, phía trên đã viết rất rõ ràng nên không ai có thể nghi ngờ được.

Đây là tư liệu từ bệnh viện trung ương của thành phố A, hơn nữa lại là Hứa Dinh Dinh, cánh tay của Đường Bách Khiêm có dài thế nào thì cũng không thể duỗi đến bệnh viện trung ương để làm giả cho Hứa Dinh Dinh được.

Hơn nữa trong phần tài liệu này không nhìn ra được bất kỳ điểm bất hợp lý nào, không giống làm giả, nếu thật sự làm giả vậy thì tất nhiên là phải biết rõ tất cả mọi thủ tục của bệnh viện.

Bởi vì một chồng tư liệu này có thể nói là hoàn hảo, không tìm ra được một chút sơ hở nào.

Thật chẳng lẽ là anh nghĩ sai, thật chẳng lẽ là chính anh si tâm vọng tưởng?

Anh biết, chuyện này vốn chính là anh vọng tưởng.

Nhưng anh không cam tâm, vô cùng không cam tâm.

Nguyễn Hạo Thần cầm điện thoại di động lên, nhanh chóng bấm một dãy số: “Gần đây Đường Bách Khiêm có tới thành phố A hay không, hoặc là anh ta có cho người đến thành phố A để xử lý chuyện gì hay không?”

“Không có, gần đây Đường Bách Khiêm ở bên này ngay cả bản thân mình còn không thể tự lo được thì sao có thể có năng lực đi quản chuyện ở thành phố A được, hơn nữa gần đây mấy tên thuộc hạ của Đường Bách Khiêm hình như cũng có chút bất hòa với anh ta, nội hơi loạn, cho nên trong khoảng thời gian này chắc chắn Đường Bách Khiêm không thể làm ra chuyện gì được.” Người ở đầu điện thoại bên kia nhanh chóng đưa ra câu trả lời.

Nguyễn Hạo Thần hơi nheo mắt lại, thật ra anh đã sớm nghĩ đến điểm này nhưng vì anh cảm thấy không cam tâm cho nên mới muốn xác nhận lại một chút, nghe được câu trả lời của đối phương như vậy, rõ ràng sắc mặt Nguyễn Hạo Thần đã trầm xuống mấy phần.

“Còn bên phía Nhạc Hồng Linh thì có phát hiện gì không?” Nguyễn Hạo Thần âm thầm thở dài một hơi, lại hỏi tiếp.

“Cũng không có, anh cũng biết bình thường bọn họ vẫn luôn che giấu rất tốt, hành tung đều là bảo mật, cho nên rất khó để tra ra được cái gì.”

“Ừm, tôi biết rồi, tiếp tục tra đi.” Tuy là giờ phút này tư liệu mà thư ký Lưu đưa cho anh vẫn còn đang giữ trong tay nhưng Nguyễn Hạo Thần vẫn không muốn từ bỏ như vậy.

Sau khi Nguyễn Hạo Thần cúp điện thoại vẫn ngồi im trên ghế không hề động đậy, cũng không nói gì, thư ký Lưu lặng lẽ lui ra ngoài.

Nguyễn Hạo Thần yên tĩnh ngồi một lát, sau đó lại cầm điện thoại di động lên, anh muốn gọi điện thoại cho Tô Khiết.

Nhưng đúng vào lúc này, điện thoại của anh lại đột nhiên vang lên, Nguyễn Hạo Thần nhìn thoáng qua, sau đó ấn nghe máy.

“Dương, tôi đang chờ anh ở khách sạn Quốc Hâm, chừng nào thì anh tới.” Điện thoại vừa kết nối đã truyền đến giọng nói của đối phương.

“Không đi.” Cậu ba Nguyễn từ chối không chút do dự, giờ phút này tâm trạng của anh đang không được tốt.

Hơn nữa anh đã có vợ, mặc dù bây giờ anh còn chưa thể ôm cô gái của mình đi ngủ thì anh cũng không muốn ở cùng với một người đàn ông khác.

“Đường Lăng cũng đang ở đây, anh qua đây chúng ta cùng nhau tụ tập một chút.” Đối phương ngẩn người, lại nhanh chóng nói thêm một câu
 
Chương 1619


Chương 1619

“Không đi.” Cậu ba Nguyễn vẫn chỉ trả lời hai chữ đơn giản đến mức không thể đơn giản hơn kia, nhưng ý tứ từ chối rất rõ ràng.

Đường Lăng thì có gì là hiếm có?

Mấy người đàn ông tụ tập thì có chuyện gì tốt mà nói với nhau? Anh chỉ muốn ở cùng với cô gái của mình thôi.

Cậu ba Nguyễn không tiếp tục cho đối phương cơ hội mở miệng nữa, trực tiếp cúp điện thoại.

Trong một căn phòng ở khách sạn Quốc Hâm, sắc mặt của mấy người đàn ông rõ ràng có chút âm trầm.

Sau khi Nguyễn Hạo Thần cúp điện thoại, nghĩ nghĩ, cuối cùng cũng từ bỏ ý định gọi điện thoại cho Tô Khiết, dù sao chuyện kia cũng không tiện hỏi, bây giờ cô không thể sinh con được, nếu như đứa bé không có quan hệ gì với Tô Khiết mà anh lại hỏi chuyện của đứa bé như vậy chỉ sợ sẽ làm tổn thương đến cô.

Anh nghĩ trước hết cứ chờ tin tức của bên nước Mỹ đã.

Sáng sớm ngày hôm sau, Tô Khiết bị tiếng chuông điện thoại đinh tai nhức óc đánh thức.

Tô Khiết sờ sờ điện thoại, không nhìn số đã ấn nghe máy: “Alo.”

“Khiết Khiết, cháu qua đây một chút, Đường Lăng xảy ra chuyện rồi.” Ở đầu kia điện thoại, giọng nói của Đường Vân Thành lạnh lùng nhưng rất nghiêm túc: “Ở tầng tám của khách sạn Quốc Hâm.”

Tô Khiết tỉnh táo lại trong nháy mắt, nghe giọng điệu của Đường Vân Thành cô cùng có thể đoán ra chuyện này rất nghiêm trọng, nhưng Tô Khiết cũng không hỏi nhiều, trong điện thoại nói không rõ ràng, hơn nữa có một số việc sợ là cũng không tiện nói trong điện thoại.

“Được, cháu tới ngay đây.” Tô Khiết nhanh chóng đáp lại, nếu Đường Vân Thành đã bảo cô qua đó thì chắc chắn là có nguyên nhân.

“Trước tiên đừng nói cho những người khác trong nhà.” Đường Vân Thành dừng lại một chút, sau đó trầm giọng dặn dò một câu.

“Được.” Trái tim Tô Khiết hơi chùng xuống, giấu diếm trong nhà thì chắc chắn chuyện kia vô cùng nghiêm trọng rồi, có lẽ hậu quả rất đáng sợ.

Sau khi Tô Khiết cúp điện thoại liền nhanh chóng rời giường, thu dọn qua loa một chút liền đi xuống lầu.

Lúc Tô Khiết xuống lầu, ông cụ Đường đã ở dưới lầu , người lớn tuổi rồi nên dậy cũng rất sớm.

“Khiết Khiết, cháu muốn đi ra ngoài sớm như vậy à?” Ông cụ Đường nhìn thấy Tô Khiết thì hơi bất ngờ, dù sao bây giờ còn chưa tới sáu giờ sáng, bình thường giờ này Tô Khiết còn chưa thức dậy.

“Vâng, cháu có chút việc ạ.” Nghĩ đến lời dặn dò của Đường Vân Thành, Tô Khiết cũng không nói gì, nhanh chóng rời đi.

Lúc Tô Khiết chạy đến khách sạn Quốc Hâm, bên ngoài khách sạn đã có rất nhiều phóng viên vây kín nhưng đều bị ngăn ở bên ngoài, người ngăn chặn đám phóng viên chính là người của Đường Vân Thành.

Có người nhận ra Tô Khiết cho nên không ngăn cản cô, bởi vì bây giờ Tô Khiết không hề ngụy trang, là thân phận cô chủ của nhà họ Đường. Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Tô Khiết thuận lợi đi vào khách sạn, trực tiếp lên tầng tám.

Cô vừa ra khỏi thang máy, liền nghe được tiềng ồn ào.

Có rất nhiều người đang đứng ở cửa một căn phòng, nhiều người mà Tô Khiết cũng không quen nhưng cô nhận ra bên trong có không ít phóng viên.

Trái tim Tô Khiết một lần nữa lại chùng xuống, có phóng viên ở đây thì chuyện này sẽ lại không ngừng bị phóng đại lên, sẽ càng trở nên nghiêm trọng hơn.

Chỉ có điều cô không biết rốt cuộc Đường Lăng xảy ra chuyện gì? Vì sao lại ở trong khách sạn?

Tô Khiết nhanh chóng đi tới, nhìn qua khe hở giữa đám người, lúc nhìn thấy tình huống trong phòng, cô trực tiếp bị dọa sợ.

Đây, đây là tình huống gì vậy? !
 
Chương 1620


Chương 1620

Trong phòng vô cùng lộn xộn, một cô gái ngồi ở trên ghế sofa đang nhỏ giọng khóc.

Trên người cô gái kia có rất nhiều vết bầm tím, mặt cũng hơi sưng lên, khóe môi vẫn còn vết máu, nhìn rất kinh người.

Giờ phút này Đường Lăng đang ngồi trên một cái ghế ở bên cạnh giường, sắc mặt của anh hơi lạnh lùng nhưng lại không nhìn ra quá nhiều cảm xúc khác.

Trên cái giường trước mặt Đường Lăng là một mảnh lộn xộn, càng là kinh người.

Giờ phút này, trong phòng còn có một số nhân viên công tác đến từ nhiều bộ phận khác nhau, chắc là đang lấy chứng cứ.

Cảnh sát cũng ở đó, Đường Vân Thành cũng bị ngăn ở bên ngoài.

Tô Khiết âm thầm hít vào một hơi, với tình hình này cô chỉ có thể nghĩ tới một khả năng.

Nhưng cô tin tưởng Đường Lăng không thể làm ra chuyện như vậy.

Như vậy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Tô Khiết trực tiếp đi tới bên cạnh Đường Vân Thành.

“Khiết Khiết, cháu qua đây.” Đường Vân Thành nhìn thấy Tô Khiết ánh mắt hơi sáng lên, sau đó âm thầm thở phào một hơi, trên mặt rõ ràng mang theo vài phần ngưng trọng.

Tô Khiết nhìn thấy ông ta như vậy liền biết rõ, bây giờ chuyện này sợ là đã nghiêm trọng hơn so với lúc Đường Vân Thành gọi điện thoại cho cô rồi.

Chuyện như vậy, tình huống nghiêm trọng hơn, thì chỉ có một khả năng, đó chính là tìm được chứng cứ bất lợi với Đường Lăng ở hiện trường.

“Xảy ra chuyện gì vậy?” Tô Khiết âm thầm thở dài một hơi, cô cố gắng khiến cho mình tỉnh táo lại, đôi mắt nhanh chóng quan sát tình hình trong phòng.

Tô Khiết đoán được lúc Đường Vân Thành gọi điện thoại bảo cô tới đây chắc chắn chính là vì để cô tra ra chân tướng chuyện này, giúp đỡ Đường Lăng.

“Cô gái kia tố cáo Đường Lăng cưỡng hiếp cô ta, sáng sớm cô ta đã gọi điện thoại báo cảnh sát, lúc cậu chạy tới đây cảnh sát đã ở đây rồi, hơn nữa cũng có rất nhiều phóng viên.” Giọng nói của Đường Vân Thành rất là trầm thấp, trầm thấp đến mức khiến cho người ta hít thở không thông.

“Con trai của cậu cậu hiểu rõ, Đường Lăng tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện như vậy, cậu gọi điện thoại cho cháu là để cháu tới xem một chút, tìm ra chút manh mối có lợi đối với Đường Lăng.” Đường Vân Thành hơi híp mắt lại, khóe môi rõ ràng nhiều hơn mấy phần lãnh ý: “Nhưng cậu không ngờ tốc độ của bọn họ lại nhanh như vậy, hơn nữa sắp xếp rất là chu đáo chặt chẽ.”

Tô Khiết nhìn cô gái đang ngồi trên ghế sofa kia thấy trên người cô ta, còn cả mặt mũi cô ta cũng có vết thương, ánh mắt Tô Khiết chìm xuống.

Những vết thương này có thể khiến cho cô gái kia thành công đóng vai kẻ yếu, bây giờ không chỉ có các nhân viên có liên quan ở đây mà còn có rất nhiều phóng viên cũng đang ở đây.

Cho nên tình huống như vậy rất bất lợi cho Đường Lăng, nếu như cô gái này cứ một mực chắc chắn Đường Lăng chính là người cưỡng hiếp cô ta, trừ khi Đường Lăng có thế lấy ra được chứng cứ chứng minh sự trong sạch của mình, nếu không…

“Tình hình bây giờ nghiêm trọng đến mức nào?” Tô Khiết hơi nheo mắt lại, cô cần nắm giữ tất cả tình hình.

“Vừa rồi pháp y đã làm kiểm tra cho cô ta, tổn thương không nhẹ, vừa rồi cũng đã lấy dịch thể từ bên trong người cô ta đang đưa đi làm xét nghiệm gen.”

“Kiểm tra tại chỗ? Xét nghiệm gen tại chỗ?” Tô Khiết cảm thấy trong lòng nặng nề, thao tác này cũng quá gấp rồi?

“Là cô gái kia yêu cầu như vậy, nói là ngay tại đây cũng rất dễ dàng lấy ra được chứng cứ, cô ta không né tránh nên đương nhiên nhân viên công tác cũng sẽ phối hợp với cô ta.” Lúc Đường Vân Thành nói lời này, đôi mắt lạnh lùng nhìn lướt qua cô gái đang ngồi ở trên ghế sofa kia.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom