Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!
Chương 1701


CHƯƠNG 1701

Đường Lăng lại có thể làm cho em trai của anh ta tức thành như thế này.

Đại vương tử cảm thấy việc này cũng có chút kỳ quái.

Đại vương tử cúp điện thoại, sau đó đi ra khỏi phòng liền thấy được Đường Lăng đang đứng ở ngoài cửa phòng của Lâm Bối, lông mày của đại vương tử hơi nhướng lên, chuyện này càng ngày càng kỳ quặc.

“Anh Đường.” Đại vương tử nhìn Đường Lăng rồi gọi một tiếng, trên mặt lộ ra nụ cười lịch sự mà khách khí: ” Anh Đường muốn tìm Lâm Bối à?”

Đại vương tử giả vờ như là mình hoàn toàn không biết chuyện gì.

Trong mắt của Đường Lăng nhanh chóng lướt qua một nụ cười, Lâm Bối không dám mở cửa cho nên nhờ đại vương tử đến giúp đỡ.

Lúc này trong lòng của Đường Lăng càng thêm xác định Lâm Bối có vấn đề.

Thật ra thì Đường Lăng cũng không phải là nhất định phải bước vào phòng của Lâm Bối, anh cũng chỉ là thăm dò Lâm Bối một chút mà thôi.

Kết quả của cuộc thử nghiệm lần này, Đường Lăng biểu thị rất hài lòng.

Đường Lăng chắc chắn là một con cáo già, là con hồ ly thâm tàn bất lộ, dù Lâm Bối có thông minh thì cũng không phải là đối thủ của anh.

“Tôi có chút lo lắng tình hình bệnh của tiểu vương tử, muốn đến đây xem một chút. Đại vương tử đã đến đây rồi thì tôi cũng không cần phải lo lắng nữa.” Đường Lăng ngước mắt lên nhìn về phía đại vương tử, trả lời rất tự nhiên, giống như thật sự chuyện là như vậy.

Trong căn phòng, Lâm Bối nghe thấy lời nói của Đường Lăng tức giận đến nỗi ngực rất khó chịu, thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu.

Cái đồ vô liêm sỉ, đúng là vô liêm sỉ quá mà, sao Đường Lăng lại có thể không biết xấu hổ như vậy chứ!

Đường Lăng vừa mới nói xong thì liền trực tiếp cất bước rồi đi trở về phòng của mình.

Đại vương tử: “…”

Đại vương tử ngơ ngác vẫn còn chưa hoàn hồn lại được.

Tình huống như thế nào vậy chứ?

Đường Lăng cứ đi như vậy à?

Cứ đi như vậy?

Anh ta còn chưa nói cái gì mà?

Đường Lăng đi dễ dàng như vậy luôn?

Vậy sao lúc nãy Lâm Bối còn muốn cầu cứu anh ta, còn gấp gáp thành cái dạng đó nữa.

Đây rốt cuộc là tình huống như thế nào?

Sao anh ta cảm thấy là giữa hai người hình như có vấn đề gì đó?

Nhưng mà Đường Lăng đã về phòng của mình, lúc này đại vương tử cũng coi như có muốn hỏi cũng không có cách nào hỏi được.

Về phần Lâm Bối, đại vương tử biết rất rõ ràng nếu như Lâm Bối không muốn nói thì anh ta tuyệt đối sẽ không hỏi được một chữ nào.

Đại vương tử sờ lên mũi sau đó trở lại phòng của mình.

Hai người này quả thật khó hiểu quá.
 
Chương 1702


CHƯƠNG 1702

Hai giờ chiều, dựa theo thời gian đã hẹn trước, ba người cùng nhau đi ra khỏi khách sạn.

Lâm Bối vẫn không thèm chớp mắt, nhìn cũng không thèm nhìn Đường Lăng một chút.

Lần này Đường Lăng cũng không có bất cứ bất mãn gì, trên mặt cũng không thấy có nửa điểm âm trầm, ngược lại khóe môi còn hơi cong lên.

Giả vờ à? Anh cũng muốn xem xem Lâm Bối có thể giả vờ đến khi nào nữa.

Lâm Bối càng cố gắng như vậy thì càng nói rõ có vấn đề…

Đại vương tử vì chuyện lúc nãy mà trong lòng có nghi vấn, cho nên cũng đặc biệt để ý đến Đường Lăng và Lâm Bối, nhưng mà đại vương tử phát hiện hai người bọn họ ai đi đường nấy, nói cũng không nói với nhau một câu nào.

Nhìn cứ như là hai người xa lạ.

Không đúng, hai người bọn họ chắc chắn là có vấn đề.

“Lâm Bối, hồi trưa này anh Đường lo lắng bệnh tình của em đi đến thăm em, sao em lại không mở cửa cho anh Đường vậy?” Hai mắt của đại vương tử đảo quanh, đột nhiên chuyển hướng hỏi Lâm Bối một câu.

Đại vương tử biết là anh ta trực tiếp hỏi thì hai người chắc chắn cũng sẽ không nói, cho nên anh ta muốn biết chút tình huống từ một khía cạnh.

Lâm Bối: “…”

Anh ơi, anh đây là đang đặc biệt bẫy em trai đó à?

Không, là đặc biệt bẫy em gái!

Đúng là anh ta hết chuyện để nói.

Đường Lăng nghe thấy lời nói của đại vương tử, khóe môi rõ ràng cong lên, đôi mắt hơi đổi cũng nhìn về phía Lâm Bối nhưng mà cười không nói.

Lời nói này của đại vương tử hỏi rất đúng ý anh.

Anh cũng muốn xem xem Lâm Bối sẽ trả lời như thế nào, dù sao thì đó cũng là anh ruột của Lâm Bối đã hỏi.

“Không muốn mở thì không mở thôi, có vấn đề gì không?” Lâm Bối ngước mắt nhìn lên, thấy khóe môi của Đường Lăng cong lên một độ cong giống như cười mà không phải cười, trong lòng lại bắt đầu phiền muộn. Tại sao vậy chứ, tại sao cô vừa nhìn thấy Đường Lăng thì không nhịn được mà tức giận?

Sao Đường Lăng lại đáng ghét như vậy chứ?

Lời nói này của Lâm Bối có thể nói là vô cùng tùy hứng, dựa vào mối quan hệ của bọn họ đối thoại như thế này hiển nhiên là không hợp lý, nhưng mà phù hợp với loại biểu hiện bình thường lúc ở trước mặt người ngoài của Lâm Bối.

Đường Lăng nhìn Lâm Bối, ừ, được, đủ tùy hứng, có cá tính!

“Không có vấn đề gì hết, em vui là được rồi.” Đại vương tử ngẩn người, lập tức bật cười, hôm nay cậu em trai của anh ta ăn phải thuốc súng hay gì vậy.

Vốn dĩ buổi chiều cũng không có chuyện gì quan trọng, sau khi xử lý chuyện chính xong thì đại vương tử liền đề nghị đi cưỡi ngựa.

Đương nhiên là Đường Lăng không có ý kiến, chỉ là anh cố ý nhìn Lâm Bối một chút, thân hình của Lâm Bối gầy nhỏ như vậy có thể cưỡi ngựa được à?

Đến sân đua ngựa, ban đầu Đường Lăng muốn chọn cho Lâm Bối một con ngựa nhỏ, nhưng mà Lâm Bối lại tự chọn cho mình một con ngựa cao lớn nhất.
 
Chương 1703


CHƯƠNG 1703

Đường Lăng nhìn Lâm Bối dắt con ngựa ra, hai mắt hơi híp lại, ngựa ở trong sân đều đã được huấn luyện nên sẽ không xuất hiện trường hợp té ngã người.

Nhưng mà thân hình của Lâm Bối nhỏ bé mà lại chọn một con ngựa cao như vậy, cậu ta có thể leo lên được không.

Đường Lăng đang suy nghĩ liền nhìn thấy Lâm Bối nhảy một cái bay lên xoay người, nhanh chóng lên lưng ngựa.

Toàn bộ động tác như nước chảy mây trôi, cực kỳ thuần thục, cực kỳ tiêu sái, cực kỳ đẹp.

Chính là động tác lúc nãy của Lâm Bối thật sự mang theo mấy phần khí phách của một người đàn ông.

Đường Lăng nhìn về phía cậu ta, hai mắt từ từ nheo lại, trong nơi sâu nhất của con ngươi có mấy phần suy tư.

Xem ra là tiểu vương tử này không đơn giản.

Đương nhiên là Đường Lăng cũng có lý do tin tưởng, lúc này Lâm Bối cố ý biểu hiện ở trước mặt của anh, Lâm Bối chính là cố ý biểu hiện bộ mặt khí phách cho anh nhìn.

“Anh Đường, anh cũng không nên coi thường người em trai của tôi nha, kỹ thuật cưỡi ngựa của nó rất cao luôn đó, đương nhiên nó không chỉ cưỡi ngựa tốt đâu, trình độ bắn cung cũng hạng nhất, hơn nữa nó cũng chơi xe đua hay lắm đó, trình độ đua xe của nó có thể vượt qua trình độ của những tay đua chuyên nghiệp.” Đại vương tử nhìn thấy Đường Lăng đang nhìn bóng dáng của Lâm Bối đến ngây người, anh ta bước tới, nhìn như là vô ý. Càng giống như là cố ý khoe khoang.

Đường Lăng di chuyển tầm mắt nhìn đại vương tử, nhìn thấy biểu cảm khoe khoang trên mặt của Đại Vương Tử, mắt của Đường Lăng lóe lên.

Khoe khoang cái gì chứ? Có cái gì tốt để khoe khoang?

Tương lai là người của ai còn chưa chắc đâu?

Nhưng mà những gì lúc nãy đại vương tử đã nói, Đường Lăng nghe vào trong đầu, những gì đại vương tử nói là dưới tình huống bình thường đều là sở thích của đàn ông.

Cho nên Lâm Bối cố ý biểu hiện tài năng đột xuất ở những phương diện này, từ đó che giấu thân phận thật sự.

Trình độ cưỡi ngựa của Lâm Bối quả thật là không tệ, Đường Lăng so tài với Lâm Bối một trận, Đường Lăng phát hiện ra trình độ của Lâm Bối gần như sắp vượt qua cả anh.

Cuối cùng Đường Lăng cũng chỉ dựa vào một chút ưu thế mới thắng được.

“Quả nhiên là kỹ thuật cưỡi ngựa của tiểu vương tử rất lợi hại.” Sau cuộc tranh tài, Đường Lăng nhìn Lâm Bối, trên mặt rõ ràng mang theo nụ cười, lời này là Đường Lăng thật lòng tán Nguyễn Lâm  Bối.

“Cảm ơn sự khích lệ của anh Đường.” Lâm Bối cũng không khiêm tốn, còn đắc ý ngẩng đầu lên.

“Tôi vừa mới nghe đại vương tử nói tiểu vương tử bơi lội cũng rất lợi hại, đúng lúc tôi cũng rất thích bơi lội, ở đây cũng có bể bơi, không bằng chúng ta lại đi thi đấu một chút đi.” Đường Lăng nhìn Lâm Bối cười nhẹ một tiếng, chân thành đưa ra lời mời.

Lâm Bối liền giật mình nhìn gương mặt tươi cười của Đường Lăng, cô âm thầm hít vào một hơi, cô biết Đường Lăng chắc chắn là cố ý.

Anh cả biết từ xưa đến nay cô không bơi lội, cô là con gái, vẫn luôn là con gái giả trai, sao có thể đi bơi lội được chứ.

Vì để từ chối bơi lội, cô vẫn luôn nói dối là mình sợ nước.
 
Chương 1704


CHƯƠNG 1704

Cho nên chắc chắn là anh cả sẽ không nói với Đường Lăng như vậy.

Rõ ràng là Đường Lăng đang nói dối.

Cái tên Đường Lăng này thật sự hèn hạ vô sỉ, rất âm hiểm!

“Xin lỗi nha, từ nhỏ tôi đã sợ nước rồi, cho nên không biết bơi, anh của tôi biết điểm này cho nên chắc có lẽ là anh Đường đã nghe lầm rồi đó.” Lâm Bối biết rất rõ là Đường Lăng đang nói dối, cô biết là Đường Lăng đang thăm dò cô.

Đương nhiên là cô cũng biết lúc này cô từ chối thì sẽ để Đường Lăng càng thêm hoài nghi, nhưng mà nếu như cô đồng ý, chờ lúc đến bể bơi rồi bước xuống nước, vậy thì cũng không lừa gạt cái gì được nữa.

Cho nên cho dù biết rõ cô từ chối sẽ làm cho Đường Lăng càng nghi ngờ cô hơn, nhưng cô cũng chỉ có thể từ chối bởi vì cô không còn lựa chọn nào khác.

“Từ nhỏ đã sợ nước rồi à?” Đường Lăng nhìn cô, lông mày có hơi nhướng lên, sau đó anh đột nhiên đi đến gần bên cạnh của Lâm Bối, thấp giọng nói: ” Cậu sợ nước hay là sợ bị người khác phát hiện…”

Lúc Đường Lăng nói ra lời này hai mắt còn tận lực dò xét toàn thân của cô.

Cuối cùng ánh mắt của anh lại rơi vào chỗ nào đó ở phía trước của cô.

Lúc này cho dù là phía trước của cô cũng bằng phẳng, nhưng mà anh nhớ rõ đêm đó dáng người của người phụ nữ đó vô cùng tốt…

Cho nên cô là vì ngụy trang, vì không muốn để người ta phát hiện ra điểm khác thường, vậy mà cô đối với mình cũng đủ hung ác đó?

Nhưng mà cũng nói lên được người phụ nữ này rất cẩn thận.

Rõ ràng là đầy đặn như vậy mà lại bị cô quấn thành bằng phẳng như vậy, quấn chặt bao nhiêu đây chứ.

Thật sự là giày xéo mà!

Bởi vì Đường Lăng đột nhiên đến gần, trong lòng của Lâm Bối bỗng nhiên có chút hoảng hốt, hô hấp cũng hoảng loạn, nhìn thấy ánh mắt của Đường Lăng rơi trước ngực của cô, Lâm Bối âm thầm cắn răng.

Lưu manh, Đường Lăng chính là một tên lưu manh!

Lâm Bối đang suy nghĩ, tay của Đường Lăng đột nhiên nâng lên chạm vào bờ vai của cô, ý cười trong đôi mắt càng lan tỏa hơn: ” Mặc dù là cậu che giấu không tệ, nhưng mà…”

Lời nói của anh dừng lại, không tiếp tục nói tiếp nữa, nhưng mà ý của nó rõ ràng hơn cái gì hết lúc này giọng nói của Đường Lăng cũng mang theo nụ cười, là loại nụ cười sâu đầy hàm ý.

Làm cho trong lòng của Lâm Bối càng hốt hoảng thêm.

“Đường Lăng, cái đồ lưu manh!” Bình thường Lâm Bối rất tỉnh táo, nhưng mà chẳng biết tại sao mỗi lần đối mặt với Đường Lăng thì đều sẽ bị Đường Lăng làm cho tức giận giơ chân, lần nào cũng bị Đường Lăng làm cho tức giận mất đi sự tỉnh táo.

“Sao tôi lại là lưu manh được chứ, hai người con trai với nhau sờ một chút thì có sao đâu chứ?” Tay của Đường Lăng đặt phía trước Lâm Bối cũng không di chuyển, thân thể của anh lại cố ý nhích gần về phía Lâm Bối.

Lâm Bối vốn dĩ đang đứng ở phía trước một cái bàn, lúc này bị Đường Lăng đến gần như vậy, thân thể của cô dựa trên mặt bàn, không có cách nào lui lại nữa. Bởi vì tay của Đường Lăng đang sờ phía trước cô, thân thể của cô ngã ra đằng sau theo bản năng.

Đường Lăng thấy được động tác theo bản năng của cô, lại nhìn tư thế lúc này của cô, hai mắt hơi tối lại, thân thể của anh lại dựa sát gần với cô thêm một chút nữa.

Giờ phút này tư thế của hai người bọn họ nhìn như là…

Hiện tại Lâm Bối không còn chỗ để trốn tránh, cô muốn đẩy Đường Lăng ra, nhưng mà cô căn bản không đẩy Đường Lăng được.
 
Chương 1705


CHƯƠNG 1705

Đường Lăng nheo mắt lại nhìn cô, nhìn cánh môi hồng hào của cô, nhớ đến cảm giác vào đêm hôm đó, anh không kiềm chế được mà ép xuống…

Lâm Bối nhìn thấy gương mặt của Đường Lăng càng ngày càng đến gần, hoàn toàn hoảng sợ…

Đường Lăng muốn, muốn làm cái gì vậy?

Anh ta muốn làm cái gì vậy?

“Hai người… Đang làm gì đó?” Đại vương tử đúng lúc đi tới nhìn thấy tư thế của hai người bọn họ, trong lúc nhất thời hoàn toàn kinh sợ.

Đây là tình huống như thế nào đây?

Hai người đó…

Hai người đó?

Đường Lăng nghe thấy giọng nói của đại vương tử thì đột nhiên hoàn hồn, nhanh chóng đứng thẳng người lại, đương nhiên Đường Lăng cũng thuận tiện kéo tiểu vương tử theo.

Đường Lăng cũng không trực tiếp trả lời câu hỏi của đại vương tử, mà là nhìn Lâm Bối, thấp giọng nói: ” Cẩn thận một chút, coi chừng bị ngã.”

Lời nói này của Đường Lăng cũng coi như là trả lời câu hỏi lúc nãy của đại vương tử.

Lời này của Đường Lăng chính là lúc nãy tiểu vương tử thiếu chút nữa ngã xuống, anh chỉ giúp đỡ .

Nếu như là người khác thì chắc chắn sẽ tin tưởng chuyện này, dù sao thì Đường Lăng và tiểu vương tử là hai người đàn ông.

Nhưng mà đại vương tử cũng không tin tưởng.

Đại vương tử không tin là do cũng có nguyên nhân, hai mắt của đại vương tử nhanh chóng nhìn lướt qua người của Đường Lăng và tiểu vương tử, sau khi kinh ngạc thì đột nhiên đã hiểu được mấy phần.

“Được rồi được rồi, anh cũng không cần phải giải thích đâu, tôi biết mà.” Đại vương tử đi đến vỗ vỗ vai Đường Lăng, nở nụ cười sâu xa.

Đường Lăng: “…”

Anh biết cái gì?

Khóe môi của Lâm Bối lại nhịn không được mà co rút, anh cả biết cái gì?

Anh cả cho rằng người khác cũng giống như anh hả?

“Lâm Bối, mắt nhìn không tệ, đàn ông như thế này cũng không dễ tìm đâu, em tuyệt đối đừng có bỏ qua đó nha.” Đại vương tử đi đến trước mặt của Lâm Bối, giọng điệu sâu xa dặn dò.

Dù sao thì người cùng đạo cũng không nhiều, người đàn ông giống như là Đường Lăng thật sự là hiếm có.

Đàn ông tốt như thế này đã bị Lâm Bối cua được, nếu như Lâm Bối không biết trân trọng thì không thể tha thứ được.

Đường Lăng nghe thấy câu nói này của đại vương tử, hai mắt loé lên, đại vương tử biết Lâm Bối là con gái?

Lúc trước anh vẫn cho rằng đại vương tử cũng không biết Lâm Bối là nữ.

Hơn nữa nghe ý này của đại vương tử là đang cực lực muốn tác hợp anh với Lâm Bối ở bên nhau.

Điểm này cũng làm cho Đường Lăng vô cùng vô cùng bất ngờ.
 
Chương 1706


CHƯƠNG 1706

Khóe môi của Lâm Bối hung hăng giật giật, cô nhìn thấy biểu cảm của Đường Lăng thì liền biết Đường Lăng đã hiểu lầm rồi.

Đường Lăng nghe thấy lời nói này của Lâm Cách, sợ là trực tiếp xác định cô là phụ nữ.

Lâm Bối đột nhiên cảm thấy người anh trai ruột này của cô chính là trời sinh đến đây để gài bẫy cô.

“Anh ơi, anh hiểu lầm rồi, em không thích đàn ông đâu, giới tính của em rất bình thường.” Lâm Bối biết là dưới tình huống như thế này nếu như cô không nói gì thì thật sự sẽ bị anh của cô gài bẫy cho tới chết.

Lúc này Lâm Bối vì để che giấu thân phận con gái của mình nên chỉ có thể nói như vậy.

Đường Lăng nghe thấy câu nói này của Lâm Bối, hai mắt hơi chìm xuống, tình huống như thế nào đây chứ?

Lúc nãy đại vương tử cho là anh với Lâm Bối…

Đại vương tử cũng dám nghĩ thiệt đó chứ, não chấn động mạnh lắm!

Không đúng nha!

Sao đại vương tử lại có loại suy nghĩ này, người bình thường cũng sẽ không có loại suy nghĩ này đâu.

Hơn nữa nếu như đại vương tử có suy nghĩ này thì tại sao vẫn còn có bộ dạng hoàn toàn ủng hộ anh với Lâm Bối ở cùng nhau?

Dưới tình huống bình thường, là một người anh cả nhìn thấy tình hình như thế thì sẽ có phản ứng như vậy à?

Ánh mắt Đường Lăng di chuyển nhìn về phía đại vương tử, hai mắt híp lại, sau đó lùi về phía sau một bước theo bản năng, kéo dài chút khoảng cách với đại vương tử.

Anh cũng không phải là có ý kiến đối với tình yêu đồng tính, chỉ là anh không thể để đại vương tử hiểu lầm anh được.

Anh là bình thường, hoàn toàn bình thường, cho nên anh không chấp nhận tình yêu không bình thường.

Nhìn thấy phản ứng của Đường Lăng, trong mắt đại vương tử xuất hiện một tia ảo não, từ phản ứng lúc nãy của Đường Lăng có thể nhìn ra được Đường Lăng đã đoán được cái gì đó, chuyện đó đối với anh ta mà nói chính là một bí mật không có mấy người biết.

Lúc nãy anh ta hiểu lầm Đường Lăng và Lâm Bối cho nên mới quên che giấu, không ngờ đến phản ứng của Đường Lăng lại nhanh như vậy, vậy mà đã có thể đoán được.

Nhưng mà anh ta nghĩ Đường Lăng chắc không phải là loại người miệng rộng, có lẽ sẽ không nói lung tung.

“Lúc nãy hai người đang thảo luận cái gì vậy?” Đại vương tử cũng không giải thích, cũng không cố gắng che giấu, đại vương tử biết rất rõ cố gắng che giấu ở trước mặt của người như Đường Lăng thì cũng chỉ càng bị lộ nhiều hơn.

May mắn là anh ta với Đường Lăng không phải kẻ thù.

“Tôi với tiểu vương tử hẹn bơi lội với nhau.” Đường Lăng nghe thấy lời nói của đại vương tử, không đợi Lâm Bối mở miệng liền nhanh chóng bổ sung một câu.

Lâm Bối: “…”

Đường Lăng anh có thể âm hiểm một chút, hèn hạ một chút nữa không?

Ai hẹn với anh ta chứ?

“Bơi lội hả? Từ nhỏ Lâm Bối đã sợ nước rồi, từ xưa đến nay không bơi lội.” Đại vương tử ngẩn người, đôi mắt đang nhìn về phía Lâm Bối rõ ràng mang theo vài phần nghi vấn.

Lâm Bối: “…”
 
Chương 1707


CHƯƠNG 1707

Ôi trời ơi, có thể tịch thu lại người anh trai này của cô không!

Người anh trai này của cô thật là biết hại người, quá là hại người, mỗi giây mỗi phút đều có thể hại cô một phát, hơn nữa còn làm cho cô khó lòng phòng bị.

Có để cho cô có thể sống không vậy?

Đường Lăng nhìn Lâm Bối một chút, trên mặt rõ ràng mang theo nụ cười sâu xa…

Từ xưa đến nay Lâm Bối không bơi lội, cái này có ý là…

Bởi vì sợ nước? Cho nên từ xưa đến nay không bơi lội?

Anh thật sự không tin điều đó.

“Đã như vậy rồi thì thôi bỏ đi.” Nhưng mà Đường Lăng cũng không tiếp tục kiên trì nữa, từ lúc bắt đầu anh cũng không phải là thật sự muốn bơi lội. Nghĩ đến Lâm Bối đi hồ bơi muốn mặc quần áo bơi lội, lúc này Đường Lăng cũng không muốn đi bơi chút nào.

Vốn dĩ từ lúc bắt đầu anh là vì thăm dò Lâm Bối.

Lần dò này, Đường Lăng vô cùng hài lòng.

Lâm Bối nghe thấy lời nói của Đường Lăng thì có chút sửng sốt, cô cho rằng Đường Lăng nhất định sẽ kiên trì đi bơi lội, cô cho rằng lần này Đường Lăng sẽ trực tiếp ép cô không còn chỗ để tránh.

Không ngờ đến Đường Lăng lại đột nhiên thay đổi chủ ý.

Anh đột nhiên bộc phát lương tâm hả?

Lâm Bối nhìn Đường Lăng, đột nhiên cảm thấy suy nghĩ của mình có chút buồn cười.

Đường Lăng có thứ gọi là lương tâm à?

Cảm thấy là loại vật như lương tâm Đường Lăng chắc chắn là không có, cho nên Đường Lăng chắc chắn sẽ không có lương tâm trỗi dậy, chắc chắn là anh còn có mục đích gì khác.

Đường Lăng thực sự bỏ đi chủ ý bơi lội, nhưng mà giống như suy đoán của Lâm Bối, Đường Lăng quả thật còn có ý định khác.

Buổi tối, Đường Lăng cố ý gọi điện thoại kêu Viên Quân Doanh tới, nhiệm vụ ngoại giao với hai vị vương tử xem như ngày hôm nay đã hoàn thành hết toàn bộ, Viên Quân Doanh đến đây ăn một bữa cơm cũng rất là bình thường.

“Đường Lăng, anh có ý gì hả? Muốn tôi cạn ly với tiểu vương tử? Tại sao anh lại không tự mình uống với cậu ta đi, dựa vào cái gì mà muốn tôi phải uống với tiểu vương tử đó hả. Anh cũng biết tửu lượng của tiểu vương tử đó rồi đó, ngày đầu tiên đến đây cậu ta đã uống nhiều như vậy, nhưng mà cuối cùng cậu ta cũng không có say, tại sao tôi phải so rượu với cậu ta chứ, không phải là tôi tìm tai vạ hả?” Viên Quân Doanh nghe thấy Đường Lăng kêu anh ta uống rượu với tiểu vương tử, trực tiếp ngơ người.

Tình huống như thế nào đây?

Tại sao anh ta phải so rượu với tiểu vương tử nhà người ta?

“Hơn nữa anh còn muốn tôi uống bia với cậu ta, anh biết rất rõ là tôi không thích uống bia mà.” Viên Quân Doanh thật sự không biết là Đường Lăng muốn làm cái gì.

“Nhưng mà uống bia thì sẽ đi tiểu nhiều.” Khóe môi của Đường Lăng hơi cong lên, đột nhiên nở nụ cười khẽ, chỉ là nụ cười lúc này của anh làm cho lòng người hơi run rẩy, trông có vẻ như là đang có chủ ý xấu xa.

“Có ý gì? Lời nói này của anh là có ý gì hả?” Viên Quân Doanh càng ngơ ngác hơn, hôm nay anh ta đi ra ngoài quên mang theo não hả, tại sao anh ta lại nghe không hiểu ý của Đường Lăng?

 
 
Chương 1708


CHƯƠNG 1708

So rượu cùng với nước tiểu có liên quan gì với nhau?

Chẳng lẽ so rượu là vì để đi tiểu?

“Anh giúp tôi chuyện này đi, tôi thiếu anh một ân tình.” Đường Lăng cũng không tiếp tục giải thích nữa, anh cũng không thể nào giải thích thêm về chuyện này.

Viên Quân Doanh nghe thấy lời nói của anh thì hai mắt nhanh chóng sáng lên: ” Thiếu tôi một món nợ hả? Có phải là tôi kêu anh làm cái gì thì anh cũng sẽ đồng ý không?”

“Anh muốn làm cái gì?” Đường Lăng nghe thấy lời nói của anh ta thì lập tức cảnh giác mấy phần, nghe lời này cũng không giống như là có ý gì tốt.

Viên Quân Doanh nhìn anh, cũng không thừa nước đục thả câu, trực tiếp nói: ” Tôi muốn anh hẹn Tô Khiết giúp cho tôi.”

Lần trước anh ta hẹn Đường Thấm Nhi nhưng mà đã bị Nguyễn Hạo Thần làm hỏng, bây giờ anh ta đã biết Đường Thấm Nhi chính là Tô Khiết, Tô Khiết chính là Đường Thấm Nhi.

Nhưng mà dù anh ta đã biết Đường Thấm Nhi chính là Tô Khiết, đã biết mối quan hệ của Nguyễn Hạo Thần và Tô Khiết, anh ta vẫn không muốn từ bỏ.

Đường Lăng nhìn anh ta, trong nháy mắt hai mắt trợn trắng: ” Anh vẫn còn chưa hết hi vọng với Tô Khiết nữa hả?”

“Anh có muốn tìm cái chết thì cũng đừng có kéo tôi theo.” Đường Lăng quét mắt nhìn Viên Quân Doanh, ý từ chối rõ ràng hơn cái gì hết.

Nguyễn Hạo Thần là cái tên ghen chúa, anh lại giúp đỡ Viên Quân Doanh hẹn Tô Khiết ra ngoài, Nguyễn Hạo Thần chắc chắn sẽ cầm dao đến chém anh.

Anh vẫn còn chưa sống đủ đâu, thật sự không muốn tự mình tìm đường chết.

Hai mắt của Viên Quân Doanh hơi híp lại.

“Quân Doanh, nếu như Tô Khiết thật sự có ý với anh về vấn đề đó, cho dù là có một chút chuyện nhỏ thì tôi cũng có thể giúp cho anh. Nhưng mà trong lòng của anh cũng biết rất rõ Tô Khiết không hề có ý với anh về phương diện đó, không có, một chút cũng không có.” Đường Lăng biết là Viên Quân Doanh không cam tâm, từ xưa đến nay đã nhiều năm như vậy rồi Viên Quân Doanh chưa từng rung động với cô gái nào, Tô Khiết chính là người đầu tiên.

Cho nên Viên Quân Doanh không muốn buông tay dễ dàng, anh có thể hiểu điểm này được.

Nhưng mà Đường Lăng cảm thấy anh nhất định phải nói rõ với Viên Quân Doanh một số việc, nhất định phải để Viên Quân Doanh hiểu.

Nói rõ ra cũng tốt cho Tô Khiết, cũng là vì tốt cho Viên Quân Doanh, anh không hi vọng là Viên Quân Doanh càng lún sâu hơn.

Chuyện như vậy lún càng sâu thì sẽ càng đau đớn.

Viên Quân Doanh nghe thấy lời nói của Đường Lăng, khóe môi nhẹ nhàng mấp máy: ” Tôi không làm thì sao biết không được.”

Hiển nhiên là anh ta vẫn không muốn từ bỏ như cũ, anh ta không muốn bỏ qua như vậy, khó lắm mới gặp được một cô gái làm cho anh ta rung động, cứ bỏ qua như vậy anh ta chắc chắn sẽ thấy hối hận.

“Quân Doanh, nếu như đổi là một cô gái khác có lẽ là một ngày nào đó sự chân thành cũng sẽ mở được tảng đá, nhưng mà Tô Khiết sẽ không đâu, mãi mãi cũng sẽ không. Trong lòng của Tô Khiết cũng chỉ có Nguyễn Hạo Thần, cho nên cả đời này em ấy đã nhận định là Nguyễn Hạo Thần, trừ phi Nguyễn Hạo Thần có lỗi với em ấy, nếu không thì lòng của em ấy chắc chắn sẽ không có thay đổi.” Đường Lăng hiểu Tô Khiết rất rõ, cho nên trong lòng của Đường Lăng cũng biết rất rõ ràng cho dù Viên Quân Doanh có làm cái gì cũng vô dụng thôi.

Tô Khiết sẽ không thay lòng đổi dạ đối với Nguyễn Hạo Thần.
 
Chương 1709


CHƯƠNG 1709

“Đương nhiên là Nguyễn Hạo Thần cũng không có khả năng thay lòng đổi dạ với Tô Khiết, cậu ấy sẽ không dám đâu.” Đường Lăng lại nhanh chóng bổ sung thêm một câu nữa, lời nói của Đường Lăng đã quá rõ ràng.

Hai người Tô Khiết và Nguyễn Hạo Thần đã được chú định, không có khả năng tách rời.

“Phải vậy không?” Khóe môi của Viên Quân Doanh hơi cong lên: ” Trên đời này không có chuyện gì là tuyệt đối hết, trên đời này cũng không có cái gì bền bỉ đến nổi không thể phá vỡ được.”

“Quân Doanh, có một chuyện tôi nghĩ là tôi nên nói cho anh biết.” Đường Lăng nhìn thấy bộ dạng này của anh ta, âm thầm hít vào một hơi, trong lúc nhất thời biểu cảm vô cùng nghiêm túc.

“Chuyện gì?” Lông mày của Viên Quân Doanh hơi nhướng lên, anh ta cũng không chấp nhận, anh ta cho rằng Đường Lăng cũng chỉ là muốn tiếp tục nói vài lời khuyên anh ta.

“Tô Khiết có hai đứa con…” Vì để cho Viên Quân Doanh hoàn toàn buông tay, Đường Lăng cũng chỉ có thể nói chuyện này cho anh ta biết.

“Có ý gì?” Biểu cảm xem thường của Viên Quân Doanh lập tức thay đổi, hai mắt của anh ta nhìn thẳng về phía Đường Lăng, trong mắt rõ ràng mang theo vài phần kinh ngạc.

“Tô Khiết có hai đứa con, là con ruột, ba ruột của hai đứa bé đó là Nguyễn Hạo Thần.” Lời nói này của Đường Lăng không thể rõ ràng hơn được nữa.

“Anh vừa mới nói trên đời này không có cái gì bền bỉ không thể phá được, nhưng mà tình thân vĩnh viễn không thể dứt bỏ được.” Đường Lăng nhìn Viên Quân Doanh, giọng điệu nghiêm túc bổ sung thêm một câu.

“Đường Lăng, anh nói thật?” Viên Quân Doanh không tin tưởng, hoặc là nói anh ta không muốn tin, anh ta cảm thấy chuyện này có lẽ không phải là thật. Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Anh cảm thấy là tôi sẽ lấy loại chuyện này ra để đùa giỡn à?” Đường Lăng nhẹ nhàng thở dài một hơi: ” Cho nên anh buông tay đi!”

Thân thể của Viên Quân Doanh cứng đờ, khóe môi chậm rãi mím lại, không nói gì thêm nữa.

Đường Lăng cũng không tiếp tục nói chuyện Viên Quân Doanh so rượu thay cho anh, bầu không khí như thế này mà tiếp tục nói những lời nói đó cũng không thích hợp.

Nhưng mà lúc ăn cơm, Viên Quân Doanh tự mình đưa ra đề nghị muốn uống rượu với tiểu vương tử.

“Lần trước biết được tửu lượng của tiểu vương tử, nào, tối nay chúng ta cùng nhau uống, tôi nhất định sẽ uống cùng tiểu vương tử, nhất định sẽ làm tiểu vương tử vui vẻ.” Trên khuôn mặt của Viên Quân Doanh không có nụ cười khách khí, lễ độ như bình thường, anh ta chỉ thiếu viết ba chữ không vui vẻ lên mặt thôi.

Nếu như đổi là người khác, nếu như đổi lại là Viên Quân Doanh lịch sự như bình thường, có lẽ Lâm Bối sẽ từ chối, nhưng dáng vẻ của Viên Quân Doanh hôm nay khiến có chút ngại từ chối.

Rõ ràng, Viên Quân Doanh cũng không cho tiểu vương tử có cơ hội từ chối.

Viên Quân Doanh kêu nhân viên phục vụ đưa lên 10 két bia!!

Đúng, bạn không nghe nhầm, là 10 két bia.

“Anh Viên làm sao vậy?” Đại vương tử nhìn điệu bộ này, có chút mơ hồ, mấy ngày này, Viên Quân Doanh luôn cho người khác một cảm giác nho nhã lễ độ, biết nhìn xa trông rộng, thận trọng vững vàng, hôm nay sao đột nhiên lại thay đổi tính tình rồi?

Giống như chịu đả kích gì đó!

Đôi mắt Lâm Bối nhanh chóng nhìn về phía Đường Lăng, cô nghi ngờ chuyện này là Đường Lăng giở trò, nếu không tại sao Viên Quân Doanh đang yên đang lành lại tìm cô cùng uống rượu.
 
Chương 1710


CHƯƠNG 1710

Mấy ngày nay, cô ở trong mắt của Viên Quân Doanh chính là có cũng như không, Viên Quân Doanh căn bản không coi trọng cô.

Tại sao hôm nay lại đột nhiên “đặc biệt gặp” cô chứ?

Chuyện này không phải quỷ kế mà Đường Lăng làm ra mới lạ?

“Cậu ấy thất tình.” Đường Lăng ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào ánh mắt của Lâm Bối, trả lời một cách rất tự nhiên.

Câu nói này của anh là sự thật, Viên Quân Doanh bị thất tình, yêu đơn phương cũng là yêu.

“Thất? Thất tình?” Đại vương tử hét lên: “Chẳng trách.”

Đại vương tử tỏ ra anh ta đã hiểu.

Lâm Bối nghe thấy lời nói của Đường Lăng, lại nhìn dáng vẻ của Viên Quân Doanh, đôi mắt cô lập tức chớp chớp, lẽ nào cô đã đoán sai?

Dáng vẻ của Viên Quân Doanh thực sự rất giống dáng vẻ của người thất tình, lẽ nào Viên Quân Doanh thực sự thất tình, tâm trạng không tốt, nên mới tìm cô uống rượu?

Lẽ nào thật sự không liên quan gì đến Đường Lăng?

Nếu như vậy, cô càng không thể từ chối.

Viên Quân Doanh đã kêu nhân viên phục vụ khui cả két bia ra, sau đó bày lên bàn, Viên Quân Doanh trực tiếp cầm mấy chai đưa đến trước mặt Lâm Bối: “Nào, tiểu vương tử, uống, tối nay chúng ta uống không say không về.”

“Tối nay tâm trạng của anh Viên không tốt, em uống với cậu ta đi, dù sao em cũng rất lợi hại trong việc uống rượu.” Đại vương tử nhìn dáng vẻ của Viên Quân Doanh, trực tiếp lên tiếng.

Lâm Bối: “….”

Anh, là anh trai ruột của cô sao? Cô có thể trả lại hàng không?

Lâm Bối nhìn đống bia ở trước mặt mình, âm thầm thở dài, chuyện đã đến bước này, chắc chắn cô không thể lấy cớ nữa, chỉ có thể uống thôi.

Viên Quân Doanh thực sự tâm trạng không được tốt, nên, anh ta đang uống liên tục, những chai bia kia đều là từng chai từng chai đổ vào miệng.

Lâm Bối nhìn dáng vẻ này của anh ta, trong lòng thầm kêu một tiếng đau lòng.

Tại sao người xui xẻo luôn là cô?

Viên Quân Doanh thất tình thì có liên quan gì đến cô? Tại sao lại là cô uống rượu cùng?

Cô lại còn không thể từ chối?

Hơn nữa, uống rượu thì uống rượu đi, tại sao còn uống cả chai, tửu lượng của cô không tồi, nhưng cô không giỏi trong cách uống này, uống nhanh như vậy cô thực sự rất dễ bị say, hơn nữa cô cũng không giỏi uống bia.

Từng chai từng chai bia đổ vào bụng, Lâm Bối cảm thấy đầu mình bắt đầu có chút choáng váng, cô cảm thấy, cô có chút say rồi, hơn nữa cũng uống nhiều rồi, Lâm Bối muốn đi vào nhà vệ sinh.

Lúc trước Đường Lăng nói rất đúng, uống nhiều bia sẽ đi tiểu nhiều.

Đây chính là mục đích của Đường Lăng.

Lâm Bối không nhịn được nữa, đứng dậy đi vào nhà vệ sinh.

Ánh mắt Đường Lăng lóe lên, khóe miệng cong lên, đợi Lâm Bối rời khỏi, Đường Lăng cũng đứng dậy.
 
Chương 1711


CHƯƠNG 1711

Sau khi Đường Lăng đứng dậy thì đi thẳng về phía nhà vệ sinh, anh ta muốn xem xem Lâm Bối còn muốn giấu như thế nào….

Rất rõ ràng, Đường Lăng có ý định đi đến nhà vệ sinh bắt người!!

Không thể không nói, Đường Lăng thực sự quá nguy hiểm, quá đen tối.

Một chiêu này, cũng không ai làm ra được!!

Bước chân của Đường Lăng không hề gấp gáp, anh ta đi rất chậm rãi, lúc anh ta đi qua chỗ rẽ, đúng lúc nhìn thấy Lâm Bối ở cách đó không xa.

Lâm Bối đi cũng không nhanh, lúc cô đi đến nhà vệ sinh nữ, bước chân quả nhiên chậm lại một chút, đôi mắt cô vô thức liếc nhìn vào nhà vệ sinh nữ, nhưng, cô cũng không dừng lại, tiếp tục đi về phía trước.

Đường Lăng nhìn thấy động tác của cô, khóe miệng rõ ràng cong lên, nở một nụ cười, một người đàn ông bình thường sao lúc đi qua nhà vệ sinh nữ tốc độ có thể chậm lại, càng sẽ không vô thức liếc nhìn.

Đường Lăng đứng ở chỗ rẽ, không lập tức đi qua, anh ta cần một cơ hội thích hợp.

Nhà vệ sinh nữ cách nhà vệ sinh nam không xa, Lâm Bối đi về phía trước mấy bước, đi đến trước nhà vệ sinh nam.

Bên ngoài nhà vệ sinh nam, Lâm Bối dừng lại, ngẩng đầu nhìn, âm thầm thở ra một hơi, sau đó Lâm Bối lại nhanh chóng đảo mắt nhìn hai bên.

Đường Lăng đứng ở chỗ rẽ nhìn thấy động tác của Lâm Bối, bước chân hơi lùi lại một bước, trốn tránh ánh mắt của Lâm Bối nhìn qua.

Đường Lăng đứng ở chỗ rẽ, khóe miệng không ngừng cong lên, lúc nãy Lâm Bối uống quá nhiều bia, sớm đã không nhịn được, dưới tình huống bình thường, nhìn thấy nhà vệ sinh, phải nhanh chóng đẩy cửa đi vào, sao có thể đứng ở bên ngoài cửa nhìn trái ngó phải chứ?

Vì vậy, Lâm Bối này thực sự có vấn đề, hơn nữa vấn đề này rất lớn!

Lâm Bối nhìn xung quanh, không nhìn thấy ai, sau đó mới thử đẩy cửa nhà vệ sinh nam ra.

Lúc bình thường, cô sẽ không đi vệ sinh ở bên ngoài, nhưng lần này thực sự không thể nhịn được nữa.

Trước đó, cô cũng muốn quay về phòng ở tầng 8, nhưng cô sợ như vậy càng dẫn đến sự nghi ngờ của Đường Lăng, hơn nữa còn chưa tan hội, lúc này cô quay về phòng thực sự không quá tốt.

Cô không dám vào nhà vệ sinh nữ, dù sao bây giờ cô đang cải trang là nam, trong mắt người ngoài cô là một người đàn ông.

Vì vậy, cô chỉ có thể đi vào nhà vệ sinh nam.

Lâm Bối nghĩ đây là khách sạn Quốc Hâm, không có nhiều người, cô chỉ hi vọng nhà vệ sinh ở đây không có ai.

Nhưng, tính một đằng lại ra một nẻo, đúng lúc có hai người đàn ông đang đi tiểu.

Lâm Bối đẩy cửa ra, nhìn thấy hai người đàn ông kia đi tiểu, mặc dù lúc này hai người đàn ông kia đang đưa lưng về phía cô, thực ra cô không nhìn thấy gì cả, nhưng cô vẫn vội vàng dời ánh mắt đi, sau đó khuôn mặt đột nhiên cảm thấy nóng bừng.

Vỗn dĩ Lâm Bối uống không ít rượu, khuôn mặt có chút đỏ, lúc này mặt của cô càng đỏ.

Lâm Bối nhanh chóng đi mấy bước vào bên trong, nhìn thấy sát vách không có người, đang định đẩy ra đi vào.

Đúng lúc này, một người đàn ông trong số đó đã giải quyết xong, quay người lại, đúng lúc nhìn thấy Lâm Bối, nhìn thấy khuôn mặt đỏ ửng của Lâm Bối, anh ta rõ ràng sững sờ: “Làm gì thế người anh em? Sao mặt lại đỏ vậy? Ngại cái gì chứ? Có cái gì mà chưa từng thấy chứ? Có cái gì phải ngại?”
 
Chương 1712


CHƯƠNG 1712

Cơ thể của Lâm Bối cứng đờ, không để ý đến người đàn ông kia, vội vàng đẩy cửa, đi vào phòng bên cạnh.

“Ha, người anh em này thật thú vị, đi vệ sinh thôi mà mặt cũng đỏ thành như vậy? Giống như một cô gái vậy?” Người kia nhìn thấy Lâm Bối đi vào gian bên cạnh, còn không nhịn được nói thêm một câu.

“Nói thật, tôi vẫn cảm thấy cậu giống con gái, nhìn khuôn mặt xinh đẹp của cậu ta, nhìn thế nào cũng thấy giống.”

“Không phải chứ, hay là…” Người còn lại cũng cảm thấy hứng thú, nửa đùa nửa thật nói một câu.

Trong gian bên cạnh, Lâm Bối nghe thấy lời nói của hai người họ, cơ thể rõ ràng cứng đờ, sợ hãi đến mức cả người đổ mồ hôi lạnh, cô sẽ không đi vệ sinh mà còn gặp hai tên bi3n thái đấy chứ, nếu như người đàn ông này thực sự có ý đồ gây rối….

Thân thể Lâm Bối ngày càng cứng đờ, cô sợ hai người bên ngoài sẽ nhìn trộm, vì vậy tạm thời không dám động đậy.

Cuộc nói chuyện bên ngoài dừng lại, nhưng Lâm Bối lại mơ hồ nghe thấy âm thanh kỳ lạ, cô thậm chí còn nghe thấy tiếng bước chân đang đi đến gần, nhất thời đã dọa Lâm Bối đến mức không dám thở mạnh.

Đúng lúc này, cửa nhà vệ sinh mở ra, Đường Lăng đi vào.

Tiếng đẩy cửa của Đường Lăng rất nhẹ, Lâm Bối lúc này đang quá căng thẳng nên không hề nghe thấy.

Hai người trong nhà vệ sinh nhìn thấy Đường Lăng, đều cảm thấy sợ hãi, lập tức dừng hành động của mình lại, bọn họ rõ ràng nhận ra Đường Lăng, đang định chào hỏi với Đường Lăng, Đường Lăng đã làm động tác bảo bọn họ trật tự, sau đó nhanh chóng đi ra ngoài.

Hai người kia sững sờ, sau đó vội vàng rời đi.

Lâm Bối nghe thấy âm thanh rời đi của hai người kia, đợi một lúc, không nghe thấy âm thanh gì khác, Lâm Bối mới thầm thở phào nhẹ nhõm, cô sợ lại có người đi vào, sợ lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cô không dám nán lại.

Cô nhanh chóng giải quyết xong, nhanh chóng xử lý xong, sau đó cô đẩy cửa ra muốn nhanh chóng rời khỏi đây.

Nhưng, cô vừa mở cửa ra, ánh mắt đầu tiên đã nhìn thấy Đường Lăng đứng bên ngoài.

Bất ngờ như vậy, Lâm Bối chỉ cảm thấy cả người mình giống như đóng băng, dường như không thể động đậy được.

Sao Đường Lăng lại ở đấy? Anh ta vào đây lúc nào?

Anh ta đứng ở đây bao lâu rồi?

Anh ta nghe thấy những gì rồi?

Ngay lúc Lâm Bối phản ứng lại, theo bản năng cố ta muốn đóng cửa lại.

Nhưng cô đột nhiên nhận ra, nếu như cô thực sự làm như vậy, không phải rõ ràng là cô có vấn đề sao?

“Anh Đường?” Lâm Bối thầm thở dài, cố gắng để bản thân bình tĩnh lại, sau đó giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, chào hỏi với Đường Lăng.

Đường Lăng nhìn cô, không lên tiếng, trên mặt cũng không có quá nhiều biểu cảm, dường như không nghe thấy lời nói của cô vậy.

“Anh Đường từ từ giải quyết, tôi đã xong chuyện rồi, tôi đi trước đây.” Đường Lăng không nói gì, trong lòng Lâm Bối có chút lo lắng, bất an, nhưng trên mặt cô không lộ ra quá nhiều sự bất thường.

Lúc cô nói chuyện, cố gắng kiềm chế sự căng thẳng trong lòng, sau đó đi ra ngoài.

Đường Lăng đang đứng ở bên ngoài, cô muốn rời đi, chắc chắn phải đi qua trước mặt Đường Lăng.

Lâm Bối có chút xấu hổ, nhưng, lúc Lâm Bối đi qua trước mặt Đường Lăng, Đường Lăng vẫn không có bất kỳ động tác nào, vẫn không có bất kỳ hành động nào.
 
Chương 1713


CHƯƠNG 1713

Lâm Bối thầm thở phào nhẹ nhõm, cô nghĩ, có lẽ Đường Lăng vẫn chưa phát hiện ra.

Sau khi Lâm Bối đi qua Đường Lăng, theo bản năng tốc độ càng nhanh hơn, đi ra ngoài.

Cô đi đến cửa của nhà vệ sinh, lúc muốn kéo cửa ra, lại phát hiện không thể kéo ra được.

Lâm Bối sững sờ, vội vàng nhìn qua, lúc này mới phát hiện, cửa nhà vệ sinh đã bị khóa từ bên trong.

Lúc này, trong nhà vệ sinh chỉ có cô và Đường Lăng, cửa không phải do cô khóa, vậy chỉ có thể là Đường Lăng khóa!!!

Tại sao Đường Lăng phải khóa cửa lại?!

Rất rõ ràng Đường Lăng đến để bắt cô, hơn nữa rõ ràng Đường Lăng đã chuẩn bị xong tất cả.

Trong chốc lát, Lâm Bối đột nhiên cảm giác giống như ở trong một ngày mùa đông lạnh giá, một chậu nước đá dội thẳng từ trên đầu xuống dưới chân, lạnh đến mức cả người cô đều cảm thấy không có chút nhiệt độ nào.

Lâm Bối nói với chính mình, phải bình tĩnh, tay của cô di chuyển đến chỗ chiếc khóa, muốn mở khóa, cô muốn rời đi, cô nhất định phải nhanh chóng rời khỏi đây.

Mà giây tiếp theo, Đường Lăng đột nhiên đi đến phía sau cô, tay của Đường Lăng nhanh chóng đè bàn tay đang muốn mở khóa của cô.

“Anh làm gì vậy?” Lâm Bối sợ hãi, trái tim khẽ run lên, đột nhiên cảm thấy tim mình sắp nhảy ra ngoài, lúc này, giọng điệu của cô cũng đột nhiên cao lên.

Cô theo bản năng dùng lực muốn rút tay mình ra, lại phát hiện, căn bản không thể rút ra được.

“Đường Lăng, anh muốn làm gì?” Lâm Bối không rút ra được, trong lòng càng căng thẳng, cô đảo mắt nhìn Đường Lăng, trên mặt còn mang theo sự tức giận, nhưng vẫn không che giấu được sự lo lắng lúc này của cô.

“Cậu nói xem tôi muốn làm gì?” Đường Lăng nhìn cô, khéo miệng hơi nhếch lên, cười như không cười, một câu hỏi ngược lại, nghe vô cùng bình thường….

“Anh muốn làm gì, tôi làm sao biết được, anh buông tôi ra, tôi muốn ra ngoài.” Lâm Bối âm thầm hít vào thở ra, cô gắng để bản thân mình bình tĩnh lại, nhưng cô phát hiện không có nhiều tác dụng.

Giờ phút này, đối mặt với Đường Lăng như thế này, cô rất khó giữ được bình tĩnh.

“Cậu không biết sao? Hả?” Đường Lăng nhìn cô, ánh mắt từng chút từng chút một, giọng nói của anh ta vẫn rất bình thường, nhưng lại có một chút khí lạnh khiến trong lòng người khác phát run.

“Đường Lăng, anh buông tôi ra, để tôi ra ngoài.” Cơ thể của Lâm Bối rõ ràng cứng đờ, dường như còn có chút run rẩy.

Trong giọng nói mang theo một chút cầu xin.

“Nếu tôi không buông ra thì sao.” Đường Lăng sững sờ, đột nhiên bật cười.

“Đường Lăng, tôi là tiểu vương tử của nước D, anh đối xử với tôi như vậy, tôi….” Lâm Bối khiến mình làm ra vẻ cứng rắn, muốn uy hiếp anh ta, mặc dù Lâm Bối cũng hiểu, cái này không có tác dụng quá lớn với Đường Lăng!!

“Tiểu vương tử của nước D?” Đường Lăng đột nhiên ngắt lời của cô, lúc này, giọng điệu của Đường Lăng lại cao hơn một chút, lời nói của anh ta hơi dừng lại, môi anh ta đột nhiên tiến đến gần tai của Lâm Bối, sau đó trầm giọng bổ sung thêm một câu: “Tiểu vương tử của nước D ngồi xổm để đi vệ sinh sao? Điểm này vương tử của nước D giải thích như thế nào? Hả?”
 
Chương 1714


CHƯƠNG 1714

Lâm Bối sợ hãi, âm thầm hít một hơi khí lạnh, lúc nãy Đường Lăng ở bên ngoài quả nhiên đã nghe thấy!!

Bởi vì cô sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nên động tác lúc nãy rất nhanh, Đường Lăng đứng ở bên ngoài chắc chắn đã nghe thấy rất rõ ràng.

Với sự thông minh của Đường Lăng, chắc chắn có thể đoán ra là chuyện gì.

Lâm Bối sửng sốt, lại không khỏi có chút ngượng ngùng.

“Đường Lăng, anh nói linh tinh gì vậy?” Lâm Bối nghiến răng nghiến lợi, dưới tình huống như thế này, cô chỉ có thể cứng đầu không thừa nhận, dù sao Đường Lăng cũng không nhìn thấy, cũng không có chứng cứ.

“Tôi nói linh tinh?” Đôi mắt của Đường Lăng hơi nheo lại: “Vậy cô nói xem, một người đàn ông đi tiểu tiện cũng cần phải đi vào bên trong sao?”

“Đừng có viện lý do với tôi, quá trình lúc nãy, tổng cộng dùng hết 35 giây….” Đường Lăng nhìn cô, nói từng từ từng chữ rất rõ ràng.

Lâm Bối: “….”

Mẹ nó!!

Lúc nãy Đường Lăng đứng ở bên ngoài, không chỉ lắng nghe cả quá trình, mà còn tính toán thời gian cho cô, anh ta thật sự bi3n thái mà!!!

35 giây?

Tốc độ lúc nãy của cô nhanh như vậy sao?

Thời gian 35 giây? Khoảng thời gian ngắn như vậy, chắc chắn cô rất khó để tìm lý do khác.

“Tôi thích, anh quản được sao?” Lâm Bối không có cách nào để giải thích, quyết định chơi xấu, cô cũng không nhất thiết phải giải thích rõ ràng, không phải sao?

“Đây không phải là vấn đề thích hay không thích, mà là giới tính có vấn đề.” Lời nói này của Đường Lăng cũng đã nói rất rõ ràng, lúc này anh ta đã hoàn toàn chắc chắn, chắn chắn cô chính là một người phụ nữ.

Vì vậy, anh ta có thể chắc chắn, người phụ nữ ở trong phòng anh ta tối hôm đó chính là cô.

“Đúng.” Lâm Bối sững sờ, đột nhiên bật cười: “Không ngờ cái bí mật này lại bị anh phát hiện ra.”

Lời này của Lâm Bối xem như là đã thừa nhận rồi!! Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Khóe miệng của Đường Lăng hơi nhếch lên, có chút hài lòng, ừ, cuối cùng cô cũng đã thừa nhận, không tồi, xem như cô tự giác.

“Được rồi, tôi nói cho anh biết vậy, thực ra, tôi vốn dĩ là một cô gái, nhưng lúc nhỏ thay đổi giới tính, sau này trở thành con trai, nhưng những thói quen hình thành từ nhỏ có những lúc không dễ thay đổi, lúc nãy tôi uống có chút nhiều, nhất thời quên mất điều này.” Lâm Bối biết dưới tình huống này, chuyện này chắc chắn không dễ giải thích, vì vậy, cô nghĩ ra cái lý do như vậy.

Nụ cười có chút hài lòng lúc nãy trên khóe miệng của Đường Lăng lập tức hạ xuống, đôi mắt của anh ta đột nhiên nheo lại một cách nguy hiểm, người phụ nữ đáng chết này, còn dám nói linh tinh.

Cái lý do như vậy mà cô cũng có thể nói ra được?!

“Anh Đường, chuyện này những người khác chưa ai biết, anh nhất định phải giữ bí mật cho tôi.” Lâm Bối không nghe thấy giọng nói của Đường Lăng, hơn nữa, cô phát hiện Đường Lăng không có hành động gì đặc biệt, nghĩ là Đường Lăng đã tin, hạ giọng bổ sung thêm một câu

“Muốn tôi giữ bí mật?” Môi của Đường Lăng lại tiến đến gần hơn bên tai của cô: “Dựa vào đâu tôi phải giữ bí mật cho cô?”

“Anh Đường, tôi không thù không oán với anh, chí ít anh cũng không độc ác như vậy đúng không? Không đến mức công bố bí mật của tôi ra bên ngoài đúng không?” Lâm Bối cảm thấy môi của anh ta giống như sượt vào tai cô, cơ thể cô không ngừng cứng đờ, cứng đờ.
 
Chương 1715


Lúc này cô không dám động đậy, cô nói như vậy, nhưng cô biết cái gì Đường Lăng cũng có thể làm ra.

Mấy ngày nay cô đã nhìn rõ Đường Lăng đê tiện đến mức nào, vô liêm sỉ đến mức nào!

Khóe miệng Đường Lăng hơi nhếch lên, cười khẩy, đến lúc này rồi mà cô còn không thừa nhận, còn muốn phủ nhận?

Cô đúng là rất được.

Được, cô đã không thừa nhận, anh ta sẽ có cách khiến cô phải thừa nhận.

“Còn không thừa nhận sao?” Đường Lăng nhìn cô, đôi mắt nheo lại, trong ánh mắt ẩn chứa sự nguy hiểm, giọng nói của anh lúc này rõ ràng mang theo một chút uy hiếp.

“Anh muốn tôi thừa nhận cái gì?” Trong lòng Lâm Bối chột dạ, vì vậy trong lòng sợ hãi, nhưng cô biết cô không thể thừa nhận, tuyệt đối không thể thừa nhận, một khi thừa nhận, hậu quả kia cô không dám tưởng tượng.

Đường Lăng nghe thấy lời nói của cô, khóe miệng lại nhếch lên từng chút một, trong ánh mắt đang nhìn cô đột nhiên lóe lên ý cười.

“Cô đã không thừa nhận, tôi cũng sẽ không ngại chứng minh.” Lúc Đường Lăng nói câu này, giọng nói rất nhẹ, dường như mang theo một chút dịu dàng, chỉ là, ý tứ trong lời nói của anh ta nhất thời khiến người khác không thể hiểu được.

Lúc này Lâm Bối cũng không hiểu, không biết biện pháp mà Đường Lăng nói là như thế nào?

Nhưng, Lâm Bối biết chắc chắn sẽ không phải là chuyện tốt.

Lâm Bối nhìn anh ta, đôi mắt hơi lóe lên, trái tim khẽ run rẩy, khóe miệng hơi cong lên: “Rốt cuộc anh muốn làm gì?”

Lúc nãy Lâm Bối uống không ít rượu, đã có chút say, khuôn mặt trắng nõn của cô có chút đỏ, lông mày như vẽ, làn da trắng ngần, dáng vẻ quyến rũ.

Lúc này, Đường Lăng nhìn cô ở khoảng cách gần như vậy, đôi mắt rõ ràng tối đi mấy phần.

Đường Lăng muốn làm gì?

Lẽ nào Đường Lăng muốn hôn cô sao?

Nhưng, lúc khuôn mặt Đường Lăng tiến đến gần một khoảng cách nhất định lại dừng lại, không hôn cô, cũng không có ý đến gần nữa.

Lâm Bối âm thầm thở ra một hơi.

Nhưng, đúng lúc này, một tay của Đường Lăng lại đột nhiên di chuyển đến eo cô.

Hôm nay cô mặc vest, bên trong mặc một chiếc áo sơ mi, sơ mi cho vào trong quần.

Tay của Đường Lăng lúc này đang đặt trên eo cô, chỉ còn cách một lớp áo sơ mi.

Nhưng cho dù là vậy, khi bàn tay của Đường Lăng dán lên chiếc eo của cô cách lớp áo sơ mi, cơ thể của cô vẫn không kiềm được mà trở nên cứng đờ.

Lâm Bối thầm thở ra, thầm hít vào, muốn duy trì sự bình tĩnh, nhưng phát hiện, cô của lúc này căn bản không thể bình tĩnh được.

“Cô nói cô đã…thay đổi giới tính, đã thay đổi lúc mấy tuổi vậy?” Chính vào lúc này, Đường Lăng hỏi một câu, câu mà Đường Lăng hỏi, có chút ý vị không rõ ràng.

“Hả?” Lâm Bối đang cứng đờ không dám nhúc nhích, nghe thấy lời này của Đường Lăng, nhất thời không hồi thần lại được.
 
Chương 1716


CHƯƠNG 1716

Qua ba giây, Lâm Bối mới hiểu ý của Đường Lăng.

Lâm Bối: “….”

Đậu xanh, hồi nãy cô nói xạo thôi, sao cô biết mấy tuổi được?

Nhưng mà, hồi nãy là do chính miệng cô nói ra, vậy thì cô phải đáp lại cho tròn!

“Ừm, khoảng bảy, tám, chín, mười tuổi….” Lâm Bối không biết mục đích Đường Lăng đột nhiên hỏi cô như vậy, cô cũng căn bản không hiểu cái chuyện thay..đổi giới tính này cho lắm, cho nên cô phát hiện, bây giờ muốn đáp lại cho tròn lời nói dối của cô khi nãy, là một chuyện vô cùng khó khăn.

“Rốt cuộc là mấy tuổi?” Đôi con ngươi của Đường Lăng khẽ híp lại, khi nhìn cô, cái khí tức nguy hiểm trong đôi con ngươi của anh càng thêm rõ ràng.

Nói dối qua loa như vậy, cô xem anh là tên ngốc sao?”

“Thời gian cụ thể thì tôi không nhớ rõ nữa.” Trong lòng Lâm Bối lại âm thầm mắng một câu.

Đường Lăng tại sao lại đột nhiên hỏi câu này chứ?

“Chuyện như vậy mà cô có thể không nhớ rõ sao?” Khoé môi Đường Lăng khẽ cong lên, nhìn cô với vẻ cười như không cười.

“Tôi chính là không nhớ rõ đó, thì sao?” Lâm Bối nhìn nụ cười nơi khoé môi của anh, rất âm u, cô nhịn không được mà trực tiếp gào với anh một câu.

“Cô không nhớ rõ cũng không sao, thật ra rất dễ xác định.” Đường Lăng không có tức giận, ngược lại còn cười cười, chỉ là cái nụ cười đó mang theo sự tà khí vô cùng, khiến người ta nhìn một cái liền biết không có chuyện gì tốt lành.

“Cái gì? Xác định thế nào?” Lâm Bối kinh ngạc, hoàn toàn chấn kinh, cái tình huống như vậy làm sao mà xác định được?”

Anh muốn xác định thế nào?”

Đường Lăng không biết làm sao mà đột nhiên kéo miếng băng mà cô quấn ra!

Lâm Bối hít ngược một hơi lạnh, Đường Lăng điên rồi, thật sự điên rồi!!

Thanh âm mà Lâm Bối muốn hét lên đã trực tiếp bị ngừng lại, trong chớp mắt chỉ cảm thấy toàn thân phát run, không dám phát ra một tiếng nào.

Trong tình huống này, Lâm Bối làm gì dám la hét lung tung.

Cô sợ chết rồi.

Anh, anh sẽ không thật sự cởi cái băng quấn của cô ra đó chứ?

Nếu như cởi ra rồi, thì thật sự không giấu được gì nữa.

Không, sẽ không đâu, dù gì Đường Lăng cũng là người có thân phận đặc thù, hẳn anh sẽ không làm ra chuyện như vậy đâu.

Nhưng, Lâm Bối thật sự đã đánh giá sai Đường Lăng rồi, thật sự, cô đã quá đánh giá sai Đường Lăng rồi.

Đường Lăng chính là người đen tối đến mức có thể khiến người ta nghiến răng nghiến lợi.

Ngay sau đó, Đường Lăng đã bắt đầu kéo lấy băng quấn của cô, từng chút từng chút một mà kéo.

“Đường Lăng, dừng tay, anh dừng tay cho tôi.” Lâm Bối lúc này lại chấn kinh, vừa tức vừa lo, nhưng cô lại không dám lên tiếng quá to, cô sợ to tiếng quá sẽ thu hút nhiều người hơn nữa, tình cảnh lúc này, tuyệt đối không thể để người nào nhìn thấy nữa.

“Cô căng thẳng gì chứ? Sợ cái gì?” Đường Lăng nhìn cô, đôi con ngươi của anh cứ như vậy mà nhìn thẳng vào đôi mắt cô, câu này, Đường Lăng hỏi như một lẽ dĩ nhiên vậy.
 
Chương 1717


CHƯƠNG 1717

Lâm Bối: “…”

Anh hỏi cô sợ cái gì?

Bây giờ anh đang cởi băng quấn phía trước người cô, anh hỏi cô sợ cái gì sao?

Người đàn ông chết tiệt này!!

Cô phải giết anh? Lúc này, cô thật sự muốn giết anh!

Nhưng, cô căn bản là không nhúc nhích được, thậm chí còn không ngăn được sự làm càn của anh, chứ đừng nói là giết anh.

“Cô không phải là đàn ông sao? Cho dù có là đàn ông do biến đổi giới tính mà thành thì cũng là đàn ông, nếu cô đã là đàn ông, tôi cũng là đàn ông, cô có gì phải sợ chứ?” Đường Lăng nhìn cô, cái thần sắc đó trông vô tội cực kỳ, lời nói đó càng như một lẽ dĩ nhiên.

Lâm Bối: “…”

Cô hít mạnh, thở mạnh, nhưng cảm giác như lồng nguc sắp nhuốm lửa rồi vậy.

Ai nói cùng là đàn ông thì được? Anh căn bản là không biết nói lý.

‘Hồi nãy không phải cô nói đã quên mất mình thay đổi giới tính vào năm mấy tuổi? Bảo tôi giúp cô xác định một chút sao? Tôi đây chính là đang xác định cho cô.’ Đường Lăng nhìn cô, đôi con ngươi chớp chớp, sau đó rất nghiêm túc mà giải thích một câu.

Lâm Bối: ‘…’

Cô bảo anh giúp cô xác định khi nào vậy?’

Cô nói lời này khi nào?!

Người đàn ông này sao lại không biết xấu hổ như vậy chứ?

Sao anh có thể như vậy?

Nhất thời, Lâm Bối tức đến không nói ra được một câu phản bác.

Nhưng mà, trong lúc nói lời này, Đường Lăng không có ngừng tay qua, động tác của anh chưa hề dừng lại, động tác vẫn còn đang tiếp tục.

Lúc này, Lâm Bối tức lắm rồi, nhất thời có chút quên mất động tác của anh.

‘Đường Lăng, anh buông tôi ra.’ Lâm Bối sợ đến sắc mặt đều thay đổi, ngay sau đó, cô cũng không quan tâm nhiều nữa, bắt đầu dùng sức giãy dụa.

 

Nhưng mà, vẫn không thoát được.

Đôi con ngươi của cô nheo lại, đột nhiên nhấc chân lên, đá về phía Đường Lăng.

Tính cảnh giác của Đường Lăng cao đến mức nào chứ, lúc chân của cô vừa nhúc nhích là anh đã phát hiện ra rồi, đợi đến khi chân cô đá tới, Đường Lăng đột nhiên buông cô ra, lùi ra sau hai bước.

Bởi vì Đường Lăng đã lùi lại, Lâm Bối đương nhiên là đá hụt, nhưng Lâm Bối cũng được tự do rồi.

Lâm Bối sững sờ, sau khi hồi thần lại, phản ứng đầu tiên, chính là muốn thu băng quấn lại.

Bởi vì băng mà cô quấn có hơi dài, hồi nãy Đường Lăng đã tháo lỏng ra một nửa, băng quấn đó đã rũ xuống, lộ ra một khúc dài ở bên ngoài.

Cô ra ngoài như vậy, chắc chắn là không được rồi, chí ít cô phải thu cái đống băng quấn này lại.

Nhưng, chính vào lúc này, Đường Lăng lại đột nhiên sáp đến, lại vươn tay ra, muốn kéo cô.
 
Chương 1718


CHƯƠNG 1718

Lâm Bối nhìn thấy Đường Lăng vươn tay tới, trong lòng kinh hoảng, phản ứng bản năng chính là nhanh chóng lui lại, né ra.

Theo lý mà nói, trong tình hình bình thường, Đường Lăng muốn bắt lấy một người, thì người đó tuyệt đối là không thể né tránh được.

Nhưng, lần này, Lâm Bối vậy mà lại né được, hơn nữa còn né đi rất dễ dàng nữa.

Bản thân Lâm Bối có chút không dám tin, nhất thời có chút sững sờ.

Tay của Đường Lăng đã vươn tới, Lâm Bối nhanh chóng xoay một vòng, né đi tay của Đường Lăng.

Cô xoay như vậy, băng quấn càng lỏng ra.

Cô càng nhúc nhích, thì mớ băng quấn đó càng lỏng ra, động tác của cô càng nhanh, thì mớ băng quấn đó càng lỏng ra nhanh hơn.

Nếu cứ tiếp tục như vậy, thì không cần Đường Lăng cởi, mớ băng quấn của cô cũng sẽ hoàn toàn tuột khỏi.

Cho nên, Đường Lăng đây là cố ý đúng chứ? Đường Lăng cố ý để cô tự nhúc nhích, còn cố ý khiến cho cô xoay vòng.

Lâm Bối ý thức ra điểm này, chỉ hận đến thầm nghiến răng.

Đường Lăng thật đúng là quá quá bỉ ổi!

Nhưng mà, cô còn có thể làm sao nữa? Không lẽ nhìn thấy Đường Lăng muốn bắt lấy cô, cô liền đứng yên đó để cho Đường Lăng bắt?

Lâm Bối đang nghĩ, Đường Lăng lại sáp đến, tay của Đường Lăng lại vươn đến cô lần nữa.

Lâm Bối thầm thở ra một hơi, cô thầm nghĩ, đợi Đường Lăng sáp đến rồi, cô dứt khoác xông tới, cắn chết anh là xong.

Nhưng, lần này Đường Lăng lại không tiến gần quá, đến cách cô 1 mét hơn thì ngừng lại rồi.

Đôi con ngươi Lâm Bối lập loè, Đường Lăng lại muốn làm gì đây?

Thực ra Đường Lăng bây giờ không cần làm gì cả, cô đã hoàn toàn bị lộ rồi.

Đường Lăng cũng có thể xác định người đêm đó là cô rồi.

Tuy nói đêm đó anh đã bị người ta hạ thuốc, nhưng nếu đêm đó anh đã muốn cô thì đương nhiên sẽ chịu trách nhiệm với cô, đương nhiên sẽ lấy cô.

Đường Lăng nhìn cô, nhìn đôi con ngươi đang nhìn chăm chăm vào anh kia, khoé môi anh khẽ mím lại.

Cô là một người phụ nữ thông minh, lúc này cô không nhúc nhích, không làm loạn, không ồn ào.

Bộ dạng của cô lúc này hận anh đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng bộ dạng bất lực đó trông vẫn khá đáng yêu.

Ừm, cậu cả Đường rất có thiên phú tìm đường chết!!

“Bây giờ có thể nói chuyện đàng hoàng rồi chứ?” Đường Lăng làm như vậy chính là muốn vén đi sự nguỵ trang của cô, chính là vì muốn cô thừa nhận người phụ nữ đêm đó chính là cô.

“Tôi với anh có gì để mà nói? Anh buông tay ra.” Nhưng rất rõ ràng, Lâm Bối vẫn không chịu thừa nhận, cô rất rõ, chuyện này nếu như cô thừa nhận thì thân phận của cô sẽ bị lộ.

Mẹ của cô cải trang cô thành nam đưa về Vương thất, một khi cô bị người ta phát hiện là con gái, mẹ của cô chỉ có một con đường chết, cô không thể khiến mẹ có nguy hiểm.

Mấy năm nay, mẹ của cô sống không được tốt, có thể nói là làm gì cũng khó khăn.
 
Chương 1719


CHƯƠNG 1719

Lâm Bối cũng biết, nếu như cô thừa nhận, Đường Lăng sẽ càng không bỏ qua cho cô.

Đôi con ngươi của Đường Lăng khẽ híp lại, sắc mặt rõ ràng cũng đã trầm xuống vài phần, người phụ nữ này đến giờ phút này rồi mà vẫn còn không thừa nhận.

Người ta nói không thấy quan tài không đổ lệ, cô đã nhìn thấy quan tài rồi mà vẫn không đổ lệ.

“Lâm Bối, cô thật sự muốn tôi chứng minh thay cô?” Khoé môi Đường Lăng cong lên, nụ cười mang hàm ý sâu xa.

“Cho dù tôi là nữ thì sao? Mắc gì đến anh? Liên quan gì đến anh?” Lâm Bối thật sự sợ Đường Lăng sẽ làm chuyện quá đáng hơn nữa, hơn nữa, cô cũng hiểu trong tình hình hiện tại, thực ra cũng không đến lượt cô không chịu thừa nhận rồi.

Nhưng, chuyện tối hôm đó, cô không thể thừa nhận.

“Không liên quan gì đến tôi?” Đường Lăng cong cong khoé môi: “Cô đây là vẫn không muốn thừa nhận chuyện đêm hôm đó?”

Lâm Bối nhìn anh, đôi con ngươi híp lại, khoé môi mím chặt, không có nói gì, cái thái độ từ chối đó rất rõ ràng.

Ý của cô cũng rất rõ ràng!

Đúng, cô không muốn thừa nhận, cũng không thể thừa nhận.

Đường Lăng nhìn cô, cười cười: “Cô thật là giỏi.”

Lúc Đường Lăng nói chuyện, một ban tay sờ đến đầu của Lâm Bối, tóc cô không dài, nhưng rất đen, rất bóng mượt.

Để dài nhất định là rất đẹp.

Ngón tay của Đường Lăng xuyên qua giữa kẽ tóc của cô, bởi vì phải nữ cải nam trang, thật đúng là quá đáng tiếc cho một mái tóc đẹp thế này rồi.

Lâm Bối cảm nhận được động tác của Đường Lăng, sắc mặt khẽ thay đổi, cô biết trong phòng của Đường Lăng hôm đó đã phát hiện máu của cô, còn có tóc của cô.

Máu đó là bởi vì cô là lần đầu tiên, nhưng không biết tại sao, chỉ có một chút chút đó thôi.

Đêm hôm đó, Đường Lăng đối với cô điên cuồng như vậy, cô căn bản không màng được đến nhiều thứ như thế.

Lâm Bối đang nghĩ, chỉ cảm thấy trên đầu hơi đau, hơi thở cô khẽ ngưng lại, Đường Lăng đây là đã nhổ tóc của cô!!

Quả nhiên, Đường Lăng hạ tay xuống, trong tay của anh có kẹp một sợi tóc của cô.

Cô đương nhiên biết Đường Lăng nhổ tóc cô là để làm gì.

Cô cũng biết, nếu như Đường Lăng lấy tóc của cô đi kiểm tra, thì không bao lâu sẽ có kết quả thôi.

“Còn không muốn thừa nhận?”Đường Lăng kẹp sợi tóc của cô giữa ngón tay, nhưng đôi con ngươi thì nhìn thẳng vào mặt cô, anh vẫn hy vọng cô có thể chính miệng thừa nhận.

Lâm Bối thầm thở ra, thầm hít vào, đôi con ngươi của cô khẽ nhắm lại, lúc mở ra lần nữa, cô đột nhiên trầm giọng nói: “Đường Lăng, tôi giúp anh làm sáng tỏ chuyện đêm hôm đó.”

Câu này của cô coi như là thừa nhận rồi.

Cô nghĩ, Đường Lăng ép cô như vậy, chính là vì muốn làm sáng tỏ chuyện đêm hôm đó.

Cô có thể làm sáng tỏ giúp anh.
 
Chương 1720


Nghe thấy lời của cô, đôi mắt của Đường Lăng nhanh chóng nheo lại?

Lời này của cô là có ý gì?

Cô giúp anh làm sáng tỏ chuyện đêm hôm đó? Sau đó thì sao?

“Đường Lăng, tôi giúp anh làm sáng tỏ chuyện đêm hôm đó, nhưng anh không được tiết lộ chuyện của tôi ra ngoài, anh phải bảo mật cho tôi.” Lâm Bối biết tình huống này rất bất lợi đối với cô, cho nên, cô cần phải bàn điều kiện với Đường Lăng.

“Sau đó thì sao?” Đường Lăng nheo mắt nhìn cô, ở nơi sâu thẳm của đôi con ngươi đó rõ ràng đã có thêm vài phần khí tức nguy hiểm.

Bảo mật cho cô, không tiết lộ thân phận của cô?

“Sau đó, Đường Lăng anh tiếp tục làm cậu cả Đường, tôi tiếp tục làm tiểu vương tử, chuyện đêm đó chỉ là một sự cố, chúng ta coi như không có chuyện gì xảy ra.” Lâm Bối lúc này không còn căng thẳng như vậy nữa, cô cảm thấy điều kiện như vậy, Đường Lăng chắc chắn sẽ phối hợp, nguyện ý đồng ý thôi.

“Coi như không có chuyện gì xảy ra?” Đôi con ngươi của Đường Lăng lập tức trở nên trầm lạnh, khí tức nguy hiểm ở nơi sâu thẳm của đôi mắt đó lập tức lan toả ra.

“Tôi nhớ đêm hôm đó, cô còn trộm đồ của tôi? Cho nên, đêm đó cô vào phòng của tôi vốn dĩ là vì để trộm đồ, đúng chứ?” Sắc mặt của Đường Lăng lúc này rất trầm, thanh âm rất lạnh, không biết tại sao, khi nghe cô nói coi như không có chuyện gì xảy ra, trong lòng anh vô cùng vô cùng khó chịu.

Vốn dĩ, anh đã định lấy cô rồi.

Anh đã làm với cô, chắc chắn phải chịu trách nhiệm, nhưng anh không ngờ cô lại nói coi như chưa có gì xảy ra.

Tốt, tốt lắm!!

Cô muốn coi như chưa có chuyện gì xảy ra, anh lại càng không muốn cho cô như ý.

Lâm Bối khẽ ngây người, mi tâm hơi nhíu lại, khoé môi nhúc nhích một cái, muốn giải thích, nhưng nghĩ lại, cô vẫn nhịn lại, nếu anh đã hiểu lầm rồi, thì cứ để anh hiểu lầm như vậy đi, hiểu lầm rồi cũng tốt.

Nếu không cô nhất thời cũng không tiện giải thích rõ ràng…

“Còn nữa, hai chữ mà cô viết trên người tôi, món nợ này tính thế nào?” Đường Lăng thầm nghiến răng, nghĩ đến buổi sáng khi anh tỉnh lại, nhìn thấy hai chữ viết trên vùng bụng mình, anh lúc này chỉ muốn bóp ch3t cô.

Đôi mắt Lâm Bối nhanh chóng lập loè, lúc đó, cô quá đỗi tức giận rồi, lúc đó cô hận không thể giết anh, nhưng cô biết cô không thể giết anh, cho nên lúc tỉnh lại, vì để trút giận, cô đã viết hai chữ trên người anh—Cặn Bã.

Cô cảm thấy hai chữ đó thật sự rất xứng với anh!!

Đương nhiên, lời này Lâm Bối không thể nói ra trước mặt anh nữa, Đường Lăng lúc này rõ ràng đã tức giận rồi, nếu như cô còn lửa cháy thêm dầu thì hậu quả, cô không dám nghĩ đâu.

“Cho nên, cô cảm thấy giữa chúng ta có thể coi như chưa có chuyện gì xảy ra sao?” Đường Lăng thấy cô không có nói chuyện, trên mặt khẽ trở nên ôn hoà một chút, nhưng thanh âm vẫn trầm lạnh đáng sợ vô cùng.

Lâm Bối nhìn bộ dạng của Đường Lăng, vẫn lựa chọn không nói chuyện, cô biết bây giờ tốt nhất là đừng chọc giận anh, anh nói gì thì là cái đó.

Cho nên, cô rất thông minh mà lựa chọn im lặng.

Quả nhiên, sắc mặt của Đường Lăng lại rõ ràng trở nên dịu đi không ít, không còn đáng sợ như lúc nãy nữa, Lâm Bối thầm thở phào ra một hơi.

“Đi, về phòng, chúng ta từ từ tính nợ này.” Nhưng, Đường Lăng tuy không tức giận nữa, nhưng hoàn toàn không có ý định buông tha cho cô từ đây.

Đường Lăng trực tiếp thu băng quấn của cô lại, sau đó một tay ôm lấy cô, tay còn lại mở cửa nhà vệ sinh.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom