Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!
Chương 2001


Chương 2001

“Lương, ông sắp xếp một chút đi, làm giám định người thân một lần nữa.” Trương Minh Hoàng cũng không trả lời lại câu hỏi của Trình Nhu Nhu, lại đột nhiên dặn dò cho chú Lương đang đứng ở bên cạnh.

“Được, tôi lập tức đi sắp xếp ngay.” Chú Lương vội vàng đáp lời.

“Còn phải làm giám định người thân một lần nữa à?” Tiểu Cửu cảm thấy bất ngờ, cô ta cho rằng mang Trình Nhu Nhu đến đây chính là trực tiếp nhận nhau với thành chủ, không ngờ đến thành chủ còn muốn giám định người thân một lần nữa.

Thành chủ đây là không tin Trình Nhu Nhu là con gái của ông ta?

Hoặc là nói thành chủ không tin cô ta.

Trong lòng của Tiểu Cửu cảm thấy có chút không dễ chịu, nhưng mà đương nhiên cô ta cũng sẽ không có khả năng nói thẳng ra.

Trình Nhu Nhu rõ ràng cũng sửng sốt, hiển nhiên là cô ta cũng không ngờ đến sẽ là như thế này, sắc mặt của Trình Nhu Nhu có hơi thay đổi, trông có vẻ như là bị tổn thương, nhìn không vui cho lắm.

“Cô Trình, cô đi đến đây với tôi một chút, chúng tôi cần phải lấy máu của cô.” Chú Lương đi đến trước mặt của Trình Nhu Nhu, giọng nói thật ôn hòa, thái độ cũng rất khách khí.

Khóe môi của Trình Nhu Nhu mím chặt lại, ngước mắt nhìn về phía Trương Minh Hoàng theo bản năng, hiển nhiên là cô ta muốn nói cái gì đó, nhưng mà cuối cùng cũng không nói ra một chữ nào.

Nhìn ra được cô ta không đồng ý đi làm giám định người thân một lần nữa.

Nhưng mà Trình Nhu Nhu cũng không nói một câu từ chối, hoặc là ngay cả phản bác cũng không có.

Giờ phút này thậm chí ngay cả một chút kiên trì phản kháng mà Trình Nhu Nhu cũng không có.

Phản ứng như vậy có thể nhận định là trong lòng có quỷ, hoặc là tính tình quá yếu đuối.

Những người ở đây đều là người nhìn thấy sóng to gió lớn, đối với cô gái giống như Trình Nhu Nhu vừa nhìn liền hiểu ngay, bọn họ nhìn ra Trình Nhu Nhu cũng không có chột dạ, trong ánh mắt cũng không có quá nhiều loại âm trầm tính toán, cho nên chắc là Trình Nhu Nhu không có vấn đề gì lớn.

Như vậy thì chính là tính tình qua yếu đuối.

Chú Lương âm thầm thở dài một hơi ở trong lòng, một lát nữa kết quả giám định tốt nhất là không giống như ngày hôm qua, con gái của thành chủ thật sự không phải là như thế này.

Thành chủ của bọn họ là một nhân vật cơ trí đến cỡ nào, uy phong đến cỡ nào, anh dũng đến cỡ nào.

Dù là con gái của thành chủ có phải ở trong nhà của người bình thường thì khí chất nên có cũng không có, khả năng bị mài mòn hoàn toàn. Tải ápp нola để đọc full và miễn phí nhé.

Giống như là cô cả nhà họ Đường đó, cô cả nhà họ Đường không phải sống ở nhà họ Đường từ nhỏ, mà là gần đây mới được nhà họ Đường tìm về.

Trước kia cô cả nhà họ Đường cũng sống trong một ngôi nhà bình thường, nhưng mà cô cả nhà họ Đường lại ưu tú như vậy, không có ai sánh bằng.

Lúc này mặc dù là trong lòng của Lương đang có rất nhiều suy nghĩ, nhưng mà trên mặt cũng không lộ ra, cũng không nhiều lời cái gì hết, chỉ là dẫn Trình Nhu Nhu qua một bên. Ở bên kia đã có người chuẩn bị xong từ sớm, lúc nhìn thấy Trình Nhu Nhu tới thì trực tiếp lấy máu của Trình Nhu Nhu.

Thời gian này cách từ lúc Tiểu Cửu tìm Trình Nhu Nhu mang Trình Nhu Nhu đến đây tổng cộng vẫn chưa tới mười phút.

Quá trình nhân viên giám định rút máu cho Trình Nhu Nhu đều dưới sự quan sát chăm chú của mọi người,

Trương Minh Hoàng và quản gia Trọng đứng ở vị trí mấy mét mà nhìn, mà chú Lương thì trực tiếp đứng ở bên cạnh của Trình Nhu Nhu.
 
Chương 2002


Chương 2002

Toàn bộ quá trình, cho dù chỉ là một chút thay đổi nhỏ xíu cũng đều không thể chạy khỏi ánh mắt sắc bén của những người này.

Nhân viên giám định rút máu cho Trình Nhu Nhu bị nhiều nhân vật lớn nhìn chằm chằm như thế, có chút căng thẳng, kim tiêm đầu tiên cắm sai lệch, lần thứ hai mới cắm trúng.

Ống kim tiêm đút vào, nhìn máu từ từ được rút ra, trong lúc nhất thời toàn bộ đại sảnh cũng yên tĩnh, không có ai lên tiếng, làm cho cảnh tượng ở đây vô cùng nghiêm túc.

Trong lòng của Trình Nhu Nhu lại càng thấp thỏm, nhìn thấy máu được rút ra càng ngày càng nhiều, cảm thấy có chút ấm ức, không phải là nói kết quả giám định người thân đã có rồi à?

Không phải nói rằng đã chứng minh người đó chính là ba của cô ta rồi hả?

Tại sao lại còn phải xét nghiệm một lần nữa chứ?

Người đó không tin cô ta?

Hay là không muốn nhận cô ta?

Trình Nhu Nhu càng nghĩ thì càng thấy buồn tủi, trong lúc nhất thời cô ta không khống chế nỗi tâm trạng của mình, không nhịn được mà rơi nước mắt, từng giọt từng giọt rơi trên cánh tay đang vươn ra của cô ta.

Lương nhìn thấy trên cánh tay của cô ta không ngừng có nước mắt, lông mày nhíu lại theo bản năng, sau đó nhìn Trình Nhu Nhu ở bên cạnh một chút, có phải là cô gái này quá yếu đuối rồi không hả?

Còn khóc nữa chứ?

Đương nhiên nếu như lúc đầu Trình Nhu Nhu này không có vấn đề gì, hoặc là bản thân Trình Nhu Nhu vô tội, trong lòng của cô ta có chút bất mãn, tủi thân cũng là chuyện bình thường.

Dù sao thì kết quả giám định đã có rồi, lại để cho cô ta đến đây làm một lần nữa, đối với cô ta mà nói hoàn toàn chính xác là nó không công bằng.

Nếu như cô ta có bất mãn, có tủi thân thì có thể nói ra, nhưng mà cô ta lại không chịu nói cái gì hết, cứ khóc một mình.

Với lại tình huống này nếu như Trình Nhu Nhu kiên cường một chút, trực tiếp từ chối làm giám định một lần nữa, hoặc là nói thẳng bất mãn ở trong lòng của Trình Nhu Nhu ra, vậy thì Lương cũng sẽ coi trọng cô ta mấy phần.

Nhưng mà trong hai loại phản ứng này cô ta lại không có một cái nào hết.

Ngược lại cô ta còn dùng cách yếu đuối nhất, làm cho người ta coi thường nhất.

“Có phải là cô Trình cảm thấy rất đau không? Nhịn một chút là được rồi.” Chú Lương nghĩ tới dù sao người ta cũng là một cô gái, cũng không thể làm người ta khó xử được.

Chú Lương là bởi vì liên tưởng cô ta và con gái của thành chủ cùng một chỗ, cho nên yêu cầu chắc chắn sẽ cao, nhưng mà nếu như chỉ là một cô con gái của gia đình bình thường, chắc chắn là chú Lương sẽ không nghiêm khắc như vậy.

“Không có, không có chuyện gì đâu, không, không đau.” Miệng của Trình Nhu Nhu thì nói là không có chuyện gì, nói là không đau, nhưng mà nước mắt lại rơi dữ dội hơn nữa.

Chú Lương nhẹ nhàng thở dài một hơi, không nói thêm gì nữa.

“Các người làm nhẹ một chút đi.” Tiểu Cửu đi ra phía trước quát khẽ một tiếng với nhân viên làm việc, người này rất có thể là công chúa Quỷ Vực Chi Thành của bọn họ, những người này không biết cẩn thận một chút hả.
 
Chương 2003


Chương 2003

“Cô Tiểu Cửu, không có chuyện gì đâu, cảm ơn cô.” Trình Nhu Nhu cảm kích nhìn Tiểu Cửu, có thể là muốn cười, nhưng mà giờ phút này trên mặt của cô ta lại còn mang theo nước mắt, nhìn có chút kỳ lạ.

Quản gia Trọng nhìn về phía thành chủ nhà mình theo bản năng, nhìn thấy từ đầu đến cuối thành chủ nhà mình đều không thay đổi cảm xúc chút nào hết, quản gia Trọng thở phào một hơi.

Quản gia Trọng cảm thấy chắc chắn là thành chủ đã khẳng định kết quả giám định sẽ khác với ngày hôm qua, cho nên cũng chẳng thèm quan tâm đến cô Trình này là người như thế nào.

Ngoại trừ lần đầu tiên nhìn thấy Trình Nhu Nhu thì hơi kinh ngạc, quản gia Trọng nhìn thấy phản ứng của Trình Nhu Nhu thì trong lòng cũng cho rằng Trình Nhu Nhu không thể nào là con gái của thành chủ.

Lúc đầu Trương Minh Hoàng đã làm giám định DNA, ông ta có thể không cần làm, nhưng mà chờ sau khi Trình Nhu Nhu lấy máu xong thì ông ta cũng đi tới để nhân viên giám định lấy máu của ông ta.

Nhân viên giám định lập tức run tay một cái, ống tiêm trực tiếp rơi trên mặt bàn.

Rút máu cho thành chủ đại nhân, tay của anh ta run lên có thể sẽ cấm lệch giống như lúc nãy hay không đây? Nếu như anh ta cấm lệch thì có khi nào thành chủ sẽ xé xác anh ta.

Anh ta rất sợ hãi.

Quản gia Trọng nhìn thấy hành động của thành chủ nhà mình thì có chút bất ngờ, nhưng mà cũng không nói thêm gì hết, chuyện gì cũng không có tuyệt đối, thành chủ muốn bảo đảm vạn nhất, cái này cũng không có gì sai.

Từ trước đến nay thành chủ làm việc đều rất chu toàn, không hề cho phép có sai lầm gì.

Nhân viên giám định đổi một cái ống tiêm nữa, cố gắng khống chế không cho tay của mình run rẩy, vô cùng hoảng hốt, sau đó đâm một kiêm xuống, đúng là đã cấm lệch.

Khóe môi của chú Lương kéo ra theo bản năng, kỹ thuật này xem ra thật sự không được rồi, sao lại có thể vào phòng giám định được vậy chứ?

Nhưng mà bình thường người của phòng giám định rất ít khi sẽ đích thân rút máu cho người khác, dù sao thì người đến giám định đều trực tiếp mang theo mẫu tới.

“Thành chủ, tôi…” Sắc mặt của nhân viên giám định thay đổi dữ dội, vô thức ngước mắt lên nhìn về phía Trương Minh Hoàng: “Tay của tôi bị run.”

“Ừm, tôi thấy.” Sắc mặt của Trương Minh Hoàng không thay đổi, ngược lại còn nhẹ gật đầu.

Nhân viên giám định ngẩn người, ý của anh ta là tay của anh ta bị run, muốn cho người khác đến đây, nhưng mà giờ phút này thành chủ nói như vậy, trong lúc nhất thời anh ta cũng không biết nên tiếp lời như thế nào nữa.

Mà anh ta nghĩ nếu như cho người khác đến đây thì chắc chắn cũng sẽ căng thẳng, cũng sẽ sợ hãi, dù sao thì đây chính là thành chủ đại nhân.

Người giống như bọn họ bình thường ngay cả cơ hội gặp thành chủ cũng không có, bây giờ lại lấy máu cho thành chủ, ai có thể không căng thẳng, ai có thể không sợ hãi.

Cho nên vẫn là để anh ta làm đi.

Nhân viên giám định lại có một loại tâm thái không thèm đếm xỉa, lần này tay của anh ta cũng không còn run rẩy giống như lúc nãy, lần này lấy máu rất thuận lợi.

Nhân viên giám định lấy máu xong, sau đó cầm hai mẫu máu trực tiếp giao cho nhân viên giám định khác đang chờ ở bên cạnh.

Dụng cụ giám định được đặt ở một bên, cho nên lúc này làm giám định ở trước mặt của mọi người. Lúc này người quan sát thật sự không ít, hơn nữa mỗi một người đều là nhân vật không đơn giản.

Kỹ thuật của Quỷ Vực Chi Thành có tiên tiến hơn nữa thì giám định người thân cũng phải cần có một chút thời gian, có điều là lúc này không ai rời đi hết, ngay cả thành chủ cũng tự mình ở đây quan sát, ai còn dám muốn đi khỏi nữa.
 
Chương 2004


Chương 2004

Nhưng mà tất cả những người ở đây đều muốn lập tức nhìn thấy kết quả giám định.

Có nhiều người quan sát chằm chằm như vậy, tuyệt đối không có khả năng làm ra bất cứ cái gì giả mạo.

Từ lúc lấy máu cho Trình Nhu Nhu đến lúc cầm máu đi xét nghiệm, tất cả mọi người đều quan sát chằm chằm, cũng không có bất cứ chỗ nào sai lầm.

Bây giờ đợi có kết quả giám định.

Nhân viên giám định khẩn trương thực hiện thao tác, những người khác yên tĩnh chờ đợi.

Lương cho người chuẩn bị chúa bánh ngọt và trà, cũng không thể cứ để cho người ta chờ đợi như vậy.

Đương nhiên là có thành chủ ở đây, loại chuyện như là chơi điện thoại cũng chẳng có người nào dám, ngay cả cậu Hàn cũng quy củ ngồi ở một bên, chỉ uống trà ăn bánh ngọt.

Sau khi Trình Nhu Nhu lấy xong thì cũng không tiếp tục đi đến gần bên cạnh Trương Minh Hoàng, có thể nhìn ra được Trình Nhu Nhu hơi trách Trương Minh Hoàng.

Trình Nhu Nhu ngồi cách vị trí của Trương Minh Hoàng tương đối xa, nhưng mà thỉnh thoảng Trình Nhu Nhu đều sẽ nhìn về bên phía Trương Minh Hoàng, một bộ dạng muốn nói rồi lại thôi, lại mang dáng vẻ rụt rè sợ hãi.

Quản gia Trọng âm thầm lắc đầu, cô Trình này tuyệt đối không nên là con gái của thành chủ nha, nếu không thì có lẽ là thành chủ cảm thấy thật sự thất vọng.

Đương nhiên là ông ta cũng sẽ thất vọng.

Cho dù là con gái của thành chủ không phải là cô cả nhà họ Đường thì cũng không nên như thế này.

Bởi vì Trình Nhu Nhu ngồi một mình một chỗ, chú Lương cố ý cho người ta chuẩn bị một phần bánh ngọt đặt ở trên cái bàn trước mặt của Trình Nhu Nhu.

Nhưng mà Trình Nhu Nhu vẫn không chủ động ăn bánh ngọt vẫn là Tiểu Cửu nhìn thấy cô ta quá khẩn trương cho nên cầm một miếng đưa vào trong tay của cô ta.

Đám người phát hiện bộ dạng hiện tại của Trình Nhu Nhu nhìn chẳng giống với người trên bức tranh của thành chủ, ban đầu giống chính là khí chất và tư thái, hiện tại Trình Nhu Nhu bởi vì sợ hãi cho nên tay chân co rúm lại với nhau, đương nhiên không còn phần tư thái đó nữa, chứ đừng nói chi là khí chất gì đó.

Trình Nhu Nhu nhìn Tiểu Cửu một chút, thấp giọng nói một tiếng cảm ơn, sau đó nắm miếng bánh ở trong lòng bàn tay cũng không ăn, chỉ là cứ ngây ngốc nhìn như vậy, trên mặt lại có thêm mấy phần tủi thân.

Chú Lương nghiêng người qua không nhìn cô ta nữa.

Trong lúc nhất thời Tiểu Cửu cũng không biết nên nói cái gì.

Thời gian chậm rãi trôi qua, ở đây không có người nào rời đi, cơm trưa đều là do chú Lương cho người mang tới, Trương Minh Hoàng cùng nhau ăn với mọi người.

Lúc ăn cơm Tiểu Cửu lôi kéo Trình Nhu Nhu ngồi cùng một chỗ, Trình Nhu Nhu cầm lấy bát cơm ngồi ở đằng đó, cúi thấp đầu xuống không nói lời nào, cũng không gắp thức ăn.

Tiểu Cửu ngồi ở bên cạnh của cô ta, gắp thức ăn giúp cho cô ta, cô ta vẫn chỉ nói một câu cảm ơn nho nhỏ, sau đó cũng không nói gì khác.

Bộ dạng đó của cô ta giống như là hận không thể biến mình thành người tàng hình.

Chỉ là giọng nói nho nhỏ của cô ta còn có thể nghe ra chút ấm ức.

Thật ra thì từ lúc mới bắt đầu thái độ của mọi người đối với cô ta đều hòa ái khách khí, không ai nói nặng nói nhẹ cô ta lời nào.
 
Chương 2006


Chương 2006

“Thành đến rồi.” Lúc mà quản gia Trọng nhìn thấy Thành thiếu chủ xuất hiện, trong nháy mắt có chút bất ngờ, nếu như ông ta và thành chủ đoán không lầm có lẽ là lúc trước Thành thiếu chủ đã động tay động chân trong báo cáo giám định.

Những người bình thường làm chuyện xấu thì chắc chắn phải chột dạ, vào loại thời điểm này chắc chắn sẽ không chủ động xuất hiện, nhưng mà dù sao thì Thành thiếu chủ cũng không phải là người bình thường.

Làm chuyện xấu thấy chột dạ hả?

Đối với Thành thiếu chủ mà nói chuyện đó căn bản không có khả năng.

Cho nên sự xuất hiện của Thành thiếu chủ cũng không bỏ đi hoài nghi của quản gia Trọng đối với Thành thiếu chủ, ngược lại càng để quản gia Trọng nghi ngờ Thành thiếu chủ thêm nữa.

Người khác làm chuyện xấu thì đều nghĩ cách che giấu, nhưng mà vị Thành thiếu chủ của bọn họ làm chuyện xấu lại sợ là người khác không biết, đều sẽ tự mình nghĩ cách nói cho người khác biết.

“Quản gia Trọng còn nhớ tôi đó à? Đã lâu lắm rồi chúng ta không gặp nhau.” Thành thiếu chủ nhìn về phía quản gia Trọng, trên mặt mang theo nụ cười lấp lánh như cũ, giọng nói đó cũng dễ nghe.

“Thành thiếu chủ, tháng trước chúng ta vừa mới gặp nhau.” Khóe môi của quản gia Trọng hung hăng kéo ra, ông ta già cho nên bị mất trí nhớ rồi? Mà cho dù ông ta có già mất trí nhớ đi nữa, cho dù ông ta có quên tất cả mọi người thì cũng không có khả năng quên đi Thành thiếu chủ.

Chỉ dựa vào việc trước kia Thành thiếu chủ làm nhiều chuyện làm cho người ta tức chết không đền mạng, ông ta có muốn quên cũng quên không được.

“Phải vậy không? Sao tôi cảm thấy là chúng ta đã không gặp nhau trong một khoảng thời gian dài rồi vậy.” Lông mày của Thành thiếu chủ hơi nhăn lại, dường như là đang nghiêm túc suy nghĩ vấn đề này.

“Thành thiếu chủ, có thể là do người quá nhớ quản gia Trọng, cho nên mới cảm thấy đã rất lâu rồi không gặp quản gia Trọng…” Vệ sĩ Cường cố gắng giúp đỡ Thành thiếu chủ lấy lại chút hảo cảm, ai cũng biết rõ phân lượng của quản gia Trọng ở Quỷ Vực Chi Thành.

Ngay cả thành chủ đối với quản gia Trọng cũng nhường ba phần.

Trước tiên phải lấy lại chút hảo cảm ở trước mặt của quản gia Trọng, chờ nếu như Thành thiếu chủ sắp chết rồi nói không chừng quản gia Trọng còn có thể giúp Thành thiếu chủ.

“Tôi nhớ một ông già nhưng ông ta làm cái gì hả?” Nhưng mà Thành thiếu chủ lại trực tiếp đánh gãy lời của Cường, một câu nói tuyệt đối phá vỡ lòng người không đền mạng.

Cường trực tiếp choáng váng hoa mắt, anh ta vốn dĩ muốn lấy lại chút hảo cảm cho Thành thiếu chủ, kết quả là Thành thiếu chủ lại…

“Ông già như tôi cũng không cần phải nhớ Thành thiếu chủ, ngày hôm nay Thành thiếu chủ cố ý đến đây là muốn làm cái gì?” Quản gia Trọng cũng không tức giận, nếu như ông ta thật sự tức giận với Thành thiếu chủ thì đoán chừng đã bị tức chết từ tám trăm năm trước rồi.

“Mấy ngày không gặp, cái ông già này càng ngày càng dối trá, tôi đến đây làm cái gì ông không biết nữa à?” Thành thiếu chủ nhìn về phía quản gia Trọng, ánh nhìn không thèm quan tâm đến tình nghĩa.

Quản gia Trọng: “…”

Sao ông ta với thành chủ lại muốn nuôi lớn đứa nhỏ hỗn láo này vậy chứ, nếu như mà biết anh ta trưởng thành làm người ta tức giận như thế, lúc trước trực tiếp ném anh ta đi rồi.

“Đương nhiên là tôi đến đây để xem kết quả giám định người thân rồi, kết quả có chưa?” Thành thiếu chủ không thèm để ý đến quản gia Trọng đang suy nghĩ cái gì, sau đó lại hỏi một câu.

“Qua bên kia ngồi chờ đi.” Lần này không đợi quản gia Trọng trả lời, Trương Minh Hoàng đột nhiên lên tiếng nói.
 
Chương 2007


Chương 2007

Nghe thấy lời nói của Trương Minh Hoàng, Mặc Thành ngẩn người, hiển nhiên là có chút bất ngờ, biểu cảm du côn du đãng trên gương mặt của anh ta nhanh chóng biến mất.

Má ơi, ông già vậy mà lại quản anh ta!

Đã nhiều năm rồi ông già không nói chuyện với anh ta, chứ đừng nói chi là quản anh ta, những năm gần đây trong mắt ông già cũng chỉ có bức chân dung của ông ta.

Ông già thường xuyên ở trong phòng vẽ tranh cả ngày lẫn đêm, anh ta cảm thấy ông già không khác gì so với hòa thượng xuất gia.

Hôm nay ông già hoàn tục rồi?

Anh ta nhìn về phía Trương Minh Hoàng, dừng lại hai giây, sau đó yên lặng đi đến cái ghế ở bên cạnh của Trương Minh Hoàng, ngoan ngoãn ngồi xuống.

Thành thiếu chủ ngồi xuống, quen thói muốn bắt chéo chân, nhưng mà đúng lúc này ánh mắt của Trương Minh Hoàng chậm rãi quay lại.

Cái chân đang giơ lên một nửa của Thành thiếu chủ ngoan ngoãn bỏ trở về, sau đó ngồi ngay ngắn chỉnh tề, quy cũ như là một học sinh tiểu học.

Khóe môi của quản gia Trọng ngoắc ngoắc, cái thằng nhóc thối này, cậu lại xấc xược nữa đi?

Lúc nãy đắt chí muốn lên trời, một câu nói của thành chủ thì lập tức ngoan thành mèo.

Tâm trạng của quản gia Trọng lập tức cảm thấy thoải mái.

Quả nhiên là ác nhân phải có người mài giũa.

Thành thiếu chủ nhất định phải bị thành chủ mài.

Những năm gần đây thành chủ không quan tâm đến chuyện của Quỷ Vực Chi Thành, cũng mặc kệ chuyện của Thành thiếu chủ, Thành thiếu chủ sắp lên đến tận trời.

Giờ phút này Trình Nhu Nhu ở một bên vẫn còn chưa lấy lại tinh thần, cô ta vẫn cứ luôn ngơ ngác nhìn về phía Thành thiếu chủ, lúc Thành thiếu chủ đi lại, ánh mắt của cô ta cũng di chuyển theo Thành thiếu chủ.

Sau khi Thành thiếu chủ ngồi xuống, ánh mắt của cô ta cũng dừng lại theo Thành thiếu chủ, sau đó vẫn nhìn thẳng về phía Thành thiếu chủ như cũ, dường như là hai mắt đang dính ở trên người của Thành thiếu chủ, rốt cuộc cũng không di chuyển được.

Dáng vóc của Thành thiếu chủ đẹp mắt, phụ nữ thấy Thành thiếu chủ rồi thì đều nhìn chăm chăm, đều nhịn không được mà muốn nhìn nhiều thêm một chút, nhưng mà cũng không có mấy người nhìn ngơ ngác lâu giống như là Trình Nhu Nhu.

Người ở đây đương nhiên đều thấy được, nhưng mà cũng chỉ làm như là không thấy, cũng không nói gì. Tiểu Cửu muốn nhắc nhở Trình Nhu Nhu một chút, Tiểu Cửu vươn cánh tay nhẹ nhàng chạm chạm vào Trình Nhu Nhu, nhưng mà Trình Nhu Nhu lại không phát giác, vẫn cứ nhìn Thành thiếu chủ mà ngẩn người như cũ.

Tiểu Cửu bất lực, không tiếp tục làm cái gì nữa.

Bị Trình Nhu Nhu cứ nhìn chằm chằm như thế, ngược lại là Thành thiếu chủ hoàn toàn không có bất cứ phản ứng gì.

Đối với vị Thành thiếu chủ này mà nói, người và sự việc có thể ảnh hưởng đến anh ta không nhiều, trừ phi là tự anh ta để ý tới.

Sự việc và người mà anh ta không thèm để ý tới thì từ xưa đến nay anh ta sẽ không nhìn nhiều.

Một câu nói, một ánh mắt lúc nãy của thành chủ, giờ phút này Thành thiếu chủ im lặng ngồi ở đằng kia, cả nửa ngày cũng không động đậy, cũng không nói gì.
 
Chương 2008


Chương 2008

Cường nhìn thấy thì phải gọi là kinh ngạc, anh ta đi theo bên cạnh Thành thiếu chủ lâu như vậy rồi, đây là lần đầu tiên nhìn thấy Thành thiếu chủ yên tĩnh ngồi trong một khoảng thời gian dài như thế, hơn nữa còn không nói tiếng nào.

Quả nhiên vẫn là thành chủ lợi hại.

Sau khi Trương Minh Hoàng nhìn Mặc Thành một chút thì không tiếp tục để ý tới anh ta nữa. Mặc Thành bưng ly trà trước mặt từ từ uống trà.

Thành thiếu chủ vẫn là đến đây sớm, kết quả giám định vẫn còn chưa có, Thành thiếu chủ uống đến ly trà thứ năm rồi rốt cuộc cũng không nhịn được nữa.

Thành thiếu chủ nhìn về phía Trương Minh Hoàng, thử thăm dò mở miệng nói: “Lão…”

Bình thường gọi quen miệng rồi, vừa mới mở miệng thiếu chút nữa đã gọi lão già.

Ở trước mặt của người khác, Thành thiếu chủ có làm bậy như thế nào cũng được, nhưng mà ở trước mặt của thành chủ thì không dám làm càn, anh ta vội vàng đổi giọng.: “Thành chủ…”

“Lão thành chủ đã qua đời sắp ba mươi năm rồi.” Trương Minh Hoàng nghiêng đầu qua nhìn anh ta một chút, ánh mắt bình tĩnh nhìn không ra được vui buồn.

Trong nháy mắt Thành thiếu chủ ngồi thẳng người, trong đôi mắt rõ ràng có nhiều hơn mấy phần kinh ngạc. Hôm nay ông già bị làm sao vậy?

Vậy mà lại nghiêm túc như thế.

Ông già mà anh ta quen biết cũng không phải là như thế này.

Anh ta chỉ là nói sai mà thôi, ông già thông minh như vậy không có khả năng nghe không hiểu.

Cho nên ông già có ý gì?

“Thành chủ, ý của Mặc Thành là nói người đã già rồi.” Quản gia Trọng vừa mới bị Thành thiếu chủ làm tức giận đến nỗi dạ dày đều đau, hiện tại vất vả lắm mới tìm được cơ hội, đương nhiên là muốn thừa cơ “báo thù”.

Thành thiếu chủ: “…”

Ánh mắt của Thành thiếu chủ di chuyển nhìn về phía quản gia Trọng, từ lúc nào mà ông già này lại trở nên âm hiểm như thế?

Ánh mắt của Trương Minh Hoàng lại di chuyển về phía Thành thiếu chủ lần nữa, nhìn anh ta một chút, cái nhìn đó vô cùng bình thản, bình thản đến nỗi người ta cảm thấy không có bất cứ sự khác thường nào, nhưng mà lại để Thành thiếu chủ run rẩy một chút.

Ông già thật sự động khí?

Thành thiếu chủ cũng là người khôn khéo như hồ ly, đương nhiên biết có chuyện gì xảy ra, Thành thiếu chủ biết sợ là thành chủ đã biết rằng lúc trước anh ta động tay động chân vào chuyện giám định.

Lúc anh ta làm chuyện đó, anh ta chưa từng do dự chút nào, lúc anh ta đến góp vui, anh ta cũng không hề cảm thấy lo lắng.

Nhưng mà hiện tại con mẹ nó anh ta khẩn trương như vậy, chột dạ như vậy là có chuyện gì hả?

Đã nhiều năm rồi ông già không để ý đến anh ta, thậm chí đã qua một khoảng thời gian rất lâu rồi không có nói chuyện với anh ta, ngày hôm nay vậy mà lại bắt đầu quản anh ta?

Hơn nữa cái này rõ ràng là dự định muốn tính sổ với anh ta à.

Ông già đang yên đang làm sao đột nhiên lại thay đổi vậy chứ?
 
Chương 2009


Chương 2009

Chuyện này cũng không có người nào thông báo trước cho anh ta, nếu như trước đó có người thông báo cho anh ta thì sao?

Anh ta không đến?

Vậy thì chắc chắn là không thể nào rồi, chuyện vui như vậy, nếu như anh ta không đến thì chắc chắn anh ta sẽ phải hối hận cả đời.

Cho nên cho dù anh ta có biết ông già muốn tính sổ với anh ta, anh ta vẫn phải đến.

Cùng lắm thì chờ kết quả giám định lần này ra, anh ta chủ động nhận sai với ông già.

Nhưng mà ông già cũng thật sự có thể nhịn, đã sớm hoài nghi anh ta, anh ta cũng đã ngồi ở đây lâu như vậy rồi, vậy mà ông gà nhắc cũng không thèm nhắc một tiếng.

Quả nhiên là hồ ly!

“Lão già kia, ông có ý gì hả! Ông muốn châm ngòi li gián à?” Lúc này ở trong lòng của Thành thiếu chủ rất phiền muộn, đối với thành chủ thì anh ta không dám quá làm càn, nhưng mà đối với quản gia Trọng bỏ đá xuống giếng thì anh ta cũng sẽ không nhịn.

“Thành thiếu chủ, chúng tôi đã già rồi, Thành thiếu chủ cũng đã trưởng thành rồi, cũng nên kết hôn.” Lần này quản gia Trọng không hề tức giận chút nào hết, trên mặt ngược lại còn mang theo nụ cười.

Sắc mặt của Thành thiếu chủ nhanh chóng thay đổi, lão già này quả nhiên càng ngày càng âm hiểm.

Kết hôn? Tại sao anh ta lại phải kết hôn?

Hơn nữa, anh ta có kết hôn hay không lão già quản được à?

Trình Nhu Nhu vẫn luôn nhìn về phía Thành thiếu chủ, không biết suy nghĩ đến cái gì đó ánh mắt đột nhiên sáng lấp lánh.

“Ông quản hả? Chính ông đã hơn năm mươi tuổi rồi mà vẫn còn là một lão già độc thân, ông có cái gì mà quản tôi?” Từ trước đến nay Thành thiếu chủ ác mồm ác miệng, đối với quản gia Trọng sẽ không lưu tình chút nào.

Quản gia Trọng âm thầm cắn răng, cái thằng nhóc thối này quả nhiên chọc cho người ta giận.

Trương Minh Hoàng cũng là người đã hơn năm mươi năm rồi vẫn là một ông già độc thân, đột nhiên di chuyển tầm mắt nhìn về phía Thành thiếu chủ, ánh mắt cứ nhìn anh ta như vậy.

Trong lòng Thành thiếu chủ cảm thấy nặng nề, mẹ kiếp, lúc nãy nhất thời nhanh miệng quên mất chuyện thành chủ vẫn còn chưa kết hôn.

Thành thiếu chủ không sợ trời không sợ đất, chỉ sợ duy nhất một người, đầu óc của anh ta nhanh chóng suy chuyển, nghĩ xem phải giải thích như thế nào.

“Quản gia Trọng nói rất đúng, con cũng nên kết hôn rồi.” Nhưng mà Thành thiếu chủ còn chưa nghĩ kỹ lời nói phù hợp thì Trương Minh Hoàng đột nhiên mở miệng nói.

Thân thể của Thành thiếu chủ cứng đờ, trái tim đột nhiên trầm xuống, lập tức có một loại dự cảm vô cùng không tốt.

“Con cũng đã hơn ba mươi mấy rồi…” Dường như Trương Minh Hoàng đang nghiêm túc suy nghĩ, sau đó lại mở miệng một lần nữa.

Thành thiếu chủ: “…”

“Thành chủ, con chỉ mới đầy ba mươi tuổi mà thôi.” Thành thiếu chủ vội vàng mở miệng giải thích, anh ta vừa mới có ba mươi tuổi, sao lại là hơn ba mươi tuổi được chứ.

“Thành thiếu chủ, năm trước người đã ba mươi tuổi rồi.” Vệ sĩ Cường còn bổ thêm một dao, Thành thiếu chủ còn mới cho rằng thời gian xa xôi một chút, năm trước rõ ràng Thành thiếu chủ đã ba mươi tuổi rồi.

Bình thường Thành thiếu chủ lừa gạt người khác như vậy thì thôi, sao có thể lừa gạt thành chủ được.
 
Chương 2010


Chương 2010

Một đôi mắt của Thành thiếu chủ bắn thẳng về phía Cường, cái thằng nhóc này ngày hôm nay lá gan cũng lớn hơn rồi, lại dám hủy hoại uy nghiêm của anh ta trước mặt của mọi người.

Có phải là gần đây anh ta vô danh quá rồi, hiền lành quá rồi.

“Cho con hai tháng kết hôn đấy.” Trương Minh Hoàng trực tiếp ra lệnh thúc cưới.

Những năm gần đây ông vẫn luôn một lòng tìm bà ấy, quả thật là không để ý đến chuyện của Thành, đương nhiên mặc dù ông ta kêu Thành kết hôn trong hai tháng nhưng mà cũng không có khả năng ép buộc Thành.

Chỉ là Trương Minh Hoàng hiểu rất rõ tính tình của Mặc Thành, không cho anh ta một cái kỳ hạn nào, không cho anh ta một chút áp lực nào, anh ta căn bản sẽ không để ở trong lòng.

Thành thiếu chủ trực tiếp choáng váng hoa mắt, anh ta cũng chỉ đến đây tham gia cuộc vui thôi, sao lại biến thành bị ép hôn vậy chứ?

Con mẹ nó, ngày hôm nay anh ta ra ngoài không xem lịch hả?

Ánh mắt của Trình Nhu Nhu nhìn về phía Thành thiếu chủ đang phát sáng, không biết là nghĩ đến cái gì đó, biểu cảm có nhiều hơn mấy phần phức tạp.

“Thành thiếu chủ, vậy thì cậu phải nắm chặt thời gian, khoảng thời gian hai tháng trôi qua trong một cái chớp mắt.” Quản gia Trọng cười trên nỗi đau của người khác mà bổ sung thêm một câu.

“Được rồi, không phải là ngày hôm nay thành chủ muốn nhận con gái đó à, đợi đến lúc thành chủ mang con gái trở về rồi thì tôi sẽ kết hôn với cô ấy, không cần phải chờ hai tháng đâu.” Có thể là Thành thiếu chủ đã bị kích thích rất dữ dội, hai ông già này kết hợp lại để bắt nạt anh ta? Anh ta dễ bị bắt nạt như vậy à?

Ép buộc anh ta kết hôn có đúng không? Được thôi, ai sợ ai!

Trình Nhu Nhu ngồi ở một bên nghe thấy câu nói này của Thành thiếu chủ, ánh mắt trực tiếp sáng lên, trong lúc nhất thời trên mặt vậy mà lại xuất hiện một mảnh ửng đỏ, trông thẹn thùng quyến rũ.

Giờ phút này tất cả mọi người đều bị câu nói này của Thành thiếu chủ làm cho giật mình, lực chú ý của mọi người đều đặt ở trên người của Thành thiếu chủ, cho nên không có ai chú ý đến sự khác thường lúc này của Trình Nhu Nhu.

Trương Minh Hoàng nghe thấy câu nói này của Thành thiếu chủ, sâu xa nhìn anh ta một chút, vậy mà khóe môi lại kéo ra tạo thành một tia cười.

Thành thiếu chủ nhìn thấy nụ cười nơi khóe môi của Trương Minh Hoàng thì hoàn toàn kinh sợ, ông già lại cười, anh ta đã lớn như vậy rồi, đây là lần đầu tiên nhìn thấy ông già cười.

Không, không đúng, ông già cười cái gì? Anh ta nói anh ta cưới con gái của ông già, ông già lại cười?

Đương nhiên là Thành thiếu chủ sẽ không tự mình đa tình, cho rằng ông già đồng ý gả con gái cho anh ta.

Nếu như ông già tìm con gái về thì chắc chắn là còn quan trọng hơn là đôi mắt của mình.

Ông già sẽ gả cô con gái cưng mà ông ta coi trọng hơn là đôi mắt của mình vừa mới tìm được trở về cho anh ta?

Mới là lạ đó!

Có đánh chết anh ta cũng không tin là có chuyện như vậy.

Cho nên giờ phút này ông già cười là…

Thành thiếu chủ chuyển mắt nhìn Trình Nhu Nhu một chút, trong lòng âm thầm mắng một câu, lão hồ ly chính là lão hồ ly, anh ta bất tri bất giác bị lão hồ ly tính kế, hơn nữa mình còn vô tội chui vào
 
Chương 2011


Chương 2011

Ai cũng biết sau khi anh vào đến đây đều không nhìn Trình Nhu Nhu một cái nào, cho nên anh ta vừa mới nói muốn cưới, quả quyết không thể là Trình Nhu Nhu được.

Mặc dù là bình thường anh ta ác miệng một chút, có mấy lời nghe không đứng đắn một chút, nhưng mà người thật sự hiểu rõ anh ta thì từ xưa đến nay anh ta sẽ không nói lung tung, càng rất ít khi đưa ra cam kết gì.

E là cũng chỉ tùy ý, nói đùa…

Cưới Trình Nhu Nhu? Mặc kệ Trình Nhu Nhu có thân phận gì, có đánh chết anh ta anh ta cũng không thể nói ra là cưới Trình Nhu Nhu.

Nhưng mà anh ta vừa mới…

Mẹ kiếp, là lúc nãy anh ta vừa mới nói, thiếu chút nữa nói thẳng ra Trình Nhu Nhu không phải là con gái của lão già, mà anh ta còn là một người biết rõ sự việc.

Lão hồ ly giống như là hồ ly tinh, sao lại có thể nghe không rõ được chứ.

Mặc dù là quản gia Trọng không phản ứng nhanh như Trương Minh Hoàng, nhưng mà cũng hiểu rất nhanh, trong lúc nhất thời ánh mắt của quản gia Trọng rõ ràng có nhiều hơn mấy phần ý cười.

Nụ cười của quản gia Trọng có hai ý, một là vì vui mừng cho thành chủ, hai là cười trên nỗi đau của người khác đối với Thành thiếu chủ.

Thành thiếu chủ đây không phải là chưa đánh đã khai à?

Lương không tham gia vào cuộc thảo luận kết quả giám định trước đó Trương Minh Hoàng và quản gia Trọng nói, nhưng mà Lương cũng đã dần đoán được.

“Thành thiếu chủ, cậu coi trọng cô Trình à?” Tiểu Cửu lại kinh ngạc, cô ta nhìn Trình Nhu Nhu một chút, lại nhìn Thành thiếu chủ một chút, trên mặt rõ ràng lộ ra biểu cảm khó có thể tin được.

Thành thiếu chủ coi trọng Trình Nhu Nhu? Từ trước đến nay vị Thành thiếu chủ này luôn luôn cuồng vọng, tùy ý tùy hứng, có đôi khi sẽ làm ra một vài chuyện không quá đáng tin cậy, nhưng mà anh ta sẽ coi trọng Trình Nhu Nhu?

Không phải nói là Thành thiếu chủ đối với phụ nữ vô cùng bắt bẻ à? Thành thiếu chủ đã ba mươi mấy tuổi rồi, hình như là chưa có một người phụ nữ nào lọt vào trong mắt của anh ta.

Trình Nhu Nhu này có thể lọt vào trong mắt của Thành thiếu chủ? Không phải là nói Tiểu Cửu không nhìn trúng Trình Nhu Nhu, nhưng mà vị Thành thiếu chủ này thật sự không phải là một người không soi mói người.

Thật ra thì Tiểu Cửu cũng không nhìn ra được ưu điểm sáng chói gì ở trên người của Trình Nhu Nhu, cho nên mới kinh ngạc như thế.

Ánh mắt của Trình Nhu Nhu nhìn chằm chằm vào Thành thiếu chủ, rốt cuộc cũng đã thu hồi lại, cô ta hơi rũ đầu xuống, gương mặt lại càng đỏ hơn nữa.

Thành thiếu chủ chắc chắn là không thể nào tiếp lời, coi trọng Trình Nhu Nhu hả? Trình Nhu Nhu là ai chứ? Trình Nhu Nhu là vuông hay là tròn? Anh ta căn bản cũng không nhìn tới.

Bình thường Tiểu Cửu coi như là một người có đầu óc, hôm nay mới phát hiện đầu óc của Tiểu Cửu ngoại trừ cỏ ra thì cũng chỉ có nước.

Phụ nữ à, quả gì là không thể ôm hy vọng quá lớn với bọn họ.

Trình Nhu Nhu không nghe thấy câu trả lời của Thành thiếu chủ, trong lòng thoáng qua chút thất vọng, nhưng mà cô ta nghĩ đến đợi đến lúc có kết quả giám định người thân rồi thì cô ta chính là con gái của thành chủ.

Nhìn ra được Thành thiếu chủ đối với thành chủ vô cùng cung kính, mà lúc nãy Thành thiếu chủ lại nói lời như vậy ở trước mặt của mọi người, đến lúc đó chắc chắn Thành thiếu chủ sẽ cưới cô ta.
 
Chương 2012


Chương 2012

Trình Nhu Nhu nghĩ như vậy, trên mặt càng có nhiều hơn mấy phần thẹn thùng, trong lòng đương nhiên vui vẻ như uống mật.

Thành thiếu chủ chưa từng nhìn thấy Trình Nhu Nhu, cho nên cũng không có chú ý đến sự khác thường của Trình Nhu Nhu.

Đương nhiên cho dù Thành thiếu chủ có nhìn thấy thì cũng không thèm để ý.

Quản gia Trọng nhìn Thành thiếu chủ cười vô cùng sâu xa này.

“Lão già này, ông cười tà ác như vậy, chắc là trong lòng nhộn nhạo chứ gì, thiếu phụ nữ hả? Ông yên tâm đi, việc này giao cho tôi, nhất định sẽ không để cho ông thất vọng đâu…” Từ trước đến nay Thành thiếu chủ cũng không phải là một người nén giận, càng không phải là người có tính tình chịu thiệt, ngày hôm nay mối thù này của anh ta với quản gia Trọng coi như đã kết rồi.

Sau này anh ta có rất nhiều cơ hội để chỉnh lại lão già này.

Anh ta không đối phó được thành chủ, chẳng lẽ còn không thể đối phó với lão già quản gia Trọng nữa à?

Chờ đó cho anh ta!

Thù này không báo, anh ta không phải là Mặc Thành!

Nụ cười ở trên mặt của quản gia Trọng có hơi cứng đờ, ông ta hiểu quá rõ thủ đoạn của Thành thiếu chủ!

Bởi vì những năm gần đây ông ta tận mắt nhìn thấy quá nhiều, đương nhiên ông ta tự mình trải nghiệm cũng không ít.

Âm với dương? Dương với âm? Từ xưa đến nay Thành thiếu chủ không chọn, chỉ cần có tác dụng là được rồi, cho nên có đôi khi thật sự làm cho người ta khó lòng phòng bị.

Mà Thành thiếu chủ ngoại trừ thành chủ thì chẳng còn sợ ai nữa.

Có phải là lúc nãy ông ta không nên ham muốn sảng khoái trong nhất thời hay không?

Quản gia Trọng ngậm miệng lại, không còn nói lung tung nữa, trong đại sảnh lại trở nên yên tĩnh một lần nữa.

Giám định đã sắp kết thúc rồi, chẳng mấy chốc sẽ có kết quả, giờ phút này tâm trạng của mọi người đều trở nên phức tạp.

Lúc này lòng của Bùi Doanh nóng như lửa đốt, cô ta biết trước đó Trình Nhu Nhu đã bị Tiểu Cửu dẫn đi, bây giờ đã trôi qua qua một ngày rồi mà không có tin tức truyền đến.

Nếu như ngày hôm qua không đi gặp Thành thiếu chủ chắc chắn cô ta sẽ cho rằng thành chủ đã nhận Trình Nhu Nhu, chắc chắn sẽ cho rằng tất cả rất thuận lợi, chắc chắn sẽ rất vui mừng.

Nhưng mà ngày hôm qua Thành thiếu chủ nói rất rõ ràng, thành chủ mang Trình Nhu Nhu trở về là muốn làm giám định người thân một lần nữa, tính toán thời gian chắc là cũng sắp có kết quả rồi.

Thời gian trôi qua từng giờ, cô ta càng cảm thấy lo lắng, càng cảm thấy sợ hãi.

Ngày hôm qua sau khi cô ta rời khỏi chỗ của Thành thiếu chủ thì liền đi tìm Trịnh Hùng, đương nhiên là cô ta không nói tình hình thực tế cho Trịnh Hùng nghe, cô ta chỉ nói với Trịnh Hùng đã có kết quả giám định rồi, Tiểu Cửu muốn dẫn Trình Nhu Nhu trở về.

Dựa vào năng lực của Trịnh Hùng, chắc chắn là không nghe ngóng được chuyện của thành chủ, mà chuyện trước khi làm giám định Tiểu Cửu cũng không biết, cho nên Trịnh Hùng không hề có một chút tin tức nào.

Cho nên Trịnh Hùng cho rằng kế hoạch rất thuận lợi, còn vô cùng vui mừng.
 
Chương 2013


Chương 2013

“Sao vậy? Sao nhìn bộ dạng của cô cứ như là hơi không tập trung thế?” Trịnh Hùng nhìn về phía Bùi Doanh, lông mày có hơi nhíu nhẹ lại, trong lòng lại cảm thấy nghi hoặc.

“Tôi đây còn không phải là sốt ruột hả? Hồi sáng này Tiểu Cửu đã mang Trình Nhu Nhu trở về, đến bây giờ vẫn không có một chút tin tức nào, cũng không biết rốt cuộc là tình huống như thế nào nữa?” Bùi Doanh âm thầm hít vào một hơi, vẫn không nói tình hình thực tế cho Trịnh Hùng nghe.

Sở dĩ cô ta tìm tới Trịnh Hùng là muốn nhận được sự bảo vệ của Trịnh Hùng, đương nhiên cũng nghĩ đến lúc đó nếu như tra ra trên người của cô ta thì cô ta có thể đẩy hết tất cả những chuyện này lên trên người của Trịnh Hùng.

Dù sao thì những chuyện này vốn dĩ chính là ý của Trịnh Hùng.

“Không có tin tức thì chắc là tin tức tốt, vất vả lắm thành chủ mới có thể tìm con gái về, chắc chắn phải gặp nhau vui vẻ.” Bởi vì Trịnh Hùng không hiểu rõ tình hình thực tế, cho nên rất tốt đẹp.

Khóe môi của Bùi Doanh nhếch lên, không nói gì, nếu như cô ta không hiểu rõ tình hình thực tế thì chắc chắn cũng sẽ nghĩ như vậy, nhưng mà hiện tại…

Lúc này Bùi Doanh cúi đầu xuống nên Trịnh Hùng không nhìn thấy biểu cảm của cô ta thay đổi.

“Đúng rồi, sau này cô có thể kiểm soát được người phụ nữ đó không hả? Cô ta sẽ nghe lời chúng ta?” Trịnh Hùng vẫn còn đang muốn lên kế hoạch đối với chuyện mà anh ta cho rằng quan trọng nhất đối với anh ta, hiện tại chuyện quan trọng nhất đối với anh ta chính là người phụ nữ đó nhất định phải nghe lời của bọn họ.

“Cái này không thành vấn đề, tôi đã sắp xếp tất cả xong rồi.” Bùi Doanh âm thầm hít vào một hơi, cố gắng đè xuống sự chột dạ.

“Như vậy là được rồi.” Trịnh Hùng hài lòng nở nụ cười: “Cô ta là con gái của thành chủ, tương lai toàn bộ Quỷ Vực Chi Thành đều là của cô ta, chỉ cần cô ta nghe theo lời của chúng ta thì sau này chúng ta muốn cái gì thì có cái đó.”

Trịnh Hùng quản lý phân bộ Quỷ Vực Chi Thành ở thành phố A, anh ta biết rõ ràng thế lực của Quỷ Vực Chi Thành cường đại đến mức nào.

Chỉ cần con gái của thành chủ chịu nghe lời của anh ta, sau này không có chuyện nào mà anh ta không làm được.

Bùi Doanh nhìn anh ta một chút, không nói gì, mặc dù là cô ta đang cố gắng che giấu tâm trạng của mình nhưng mà vẫn có lộ ra ngoài một ít.

Nhưng mà giờ phút này Trịnh Hùng cũng không suy nghĩ gì nhiều, hơn ta cho rằng Bùi Doanh đang lo lắng sau này sẽ thiếu chỗ tốt của cô ta.

Trịnh Hùng đưa tay ôm trọn Bùi Doanh vào trong ngực, hung hăng hôn mấy cái lên trên mặt của cô ta: “Lần này công lao của cô là lớn nhất, cô yên tâm đi, tôi tuyệt đối sẽ không bạc đãi cô, sau này cô muốn cái gì tôi sẽ cho cô cái đó, cô muốn làm cái gì thì làm cái đó, cô muốn đối phó ai thì đối phó với người đó.”

Trịnh Hùng biết rất rõ ràng tâm tư của Bùi Doanh, lúc này anh ta rất vui mừng, không ngại dỗ dành cô ta vài câu, nhưng mà chỉ cần con gái của thành chủ mang lại cho anh ta những thứ này, anh ta hoàn toàn có thể đồng ý với Bùi Doanh.

Dù sao thì đến lúc đó phía sau của anh ta chính là toàn bộ lực lượng của Quỷ Vực Chi Thành.

Nhà họ Đường cái gì đó, nhà họ Nguyễn gì đó, Đường Thấm Nhi gì đó, đến lúc đó anh ta chẳng thèm để vào mắt.

Lúc này lời nói của Trịnh Hùng không hề an ủi được Bùi Doanh, chỉ làm cho trong lòng của Bùi Doanh càng nặng nề hơn, lát nữa, kết quả giám định lần tiếp theo sắp có rồi, không biết là Thành thiếu chủ có thể sẽ giống như ngày hôm qua anh ta đã nói, trực tiếp đẩy cô ta ra.

Nếu thật là như vậy, thành chủ có lập tức cho người đến đây bắt cô ta hay không đây?
 
Chương 2014


Chương 2014

Cô ta biết thành chủ Quỷ Vực Chi Thành, nếu như muốn bắt cô ta thì cô ta tuyệt đối không thể trốn thoát được, cũng tuyệt đối không có chỗ để trốn tránh, cho nên cô ta mới đến tìm Trịnh Hùng.

Đến lúc đó nếu như Thành thiếu chủ đẩy cô ta ra gánh chịu mọi chuyện, vậy thì cô ta sẽ đẩy Trịnh Hùng ra, cho dù có chết cô ta cũng muốn kéo thêm mấy người lót lưng.

Bùi Doanh nghĩ như vậy, trên mặt lại có nhiều hơn mấy phần âm độc.

“Sao vậy? Nghĩ gì thế?” Lúc này Trịnh Hùng đang ôm cô ta ở trong ngực, đương nhiên nhìn thấy được biểu cảm ngoan độc trên gương mặt của cô ta, bình thường anh ta có nhìn thấy sự ngoan độc của cô ta, nhưng mà đó là lúc cô ta giúp anh ta tính kế người khác.

Lúc này Trịnh Hùng nhìn thấy Bùi Doanh ngoan độc như vậy, trong lòng không khỏi cảnh giác hơn, không phải là người phụ nữ này đang tính kế anh ta gì đó chứ?

“Không có việc gì đâu, lúc nãy anh đã nói là sau này tôi muốn đối phó với người nào thì đối với người đó, tôi đang suy nghĩ đến một vài biện pháp có thể báo thù.” Bùi Doanh giật mình trong lòng, lọai thời điểm này cô ta chắc chắn không thể nói cho Trịnh Hùng sự thật được.

Cô ta chưa từng giấu giếm chuyện báo thù với Trịnh Hùng, cho nên cô ta nói như vậy, Trịnh Hùng cũng tin tưởng.

“Cô yên tâm đi, có toàn bộ lực lượng của Quỷ Vực Chi Thành rồi, mối thù của cô muốn báo như thế nào thì cứ báo như thế đó, đến lúc đó không có bất cứ người nào có thể ngăn cản cô nữa.” Tay của Trịnh Hùng hung hăng xoa nhẹ mấy lần trên người của cô ta, mang theo chút dỗ dành, nhưng mà cũng có nhiều hơn mấy phần tùy ý.

“Cô chỉ cần ngoan ngoãn đi theo bên cạnh tôi, tôi đảm bảo là có lợi ích cô hưởng không hết.” Trịnh Hùng nghĩ đến sau này còn muốn dùng đến cô ta, dù sao thì “con gái” của thành chủ cũng là do Bùi Doanh tìm được, hơn nữa bình thường Bùi Doanh cũng có nhiều chủ ý, dáng dấp cũng xinh đẹp, giữ lại một người phụ nữ như thế ở bên cạnh, chỗ tốt vẫn là không ít.

“Được.” Bùi Doanh nhẹ gật đầu đáp lại, giờ phút này trong lòng của hai người đều có mục đích riêng phải đạt được, đều có tính toán riêng.

“Giờ không còn sớm nữa, tối ngày hôm nay cô ở lại đây với tôi đi.” Lúc này Trịnh Hùng rất vui mừng, cũng rất hào hứng, anh ta ôm Bùi Doanh ở trong ngực, dùng sức cắn một cái trên cổ cô ta.

Một phát cắn này của Trịnh Hùng không hề lưu tình chút nào, Bùi Doanh đau đến nỗi hít vào một hơi.

Lúc này trong lòng của cô ta nóng như lửa đốt, chắc chắn không có tâm tình bầu bạn với Trịnh Hùng, hơn nữa những thủ đoạn tra tấn người của Trịnh Hùng, cô ta vừa nghĩ đến đã sợ hãi rồi. Nhưng mà lúc này cô ta muốn lợi dụng Trịnh Hùng, cũng không thể trực tiếp từ chối Trịnh Hùng.

Một bên khác, rốt cuộc cũng đã có kết quả giám định.

Một người cầm kết quả giám định trực tiếp đi đến trước mặt của Trương Minh Hoàng: “Thành chủ, có kết quả rồi.”

Đây là người của Trương Minh Hoàng.

Lần đầu tiên làm xét nghiệm, không những Trương Minh Hoàng đích thân đến quan sát, Quản gia Trọng cũng mời thêm một nhóm nữa để đến xét nghiệm, cuối cùng Trương Minh Hoàng còn mời người của chính phủ đến xét nghiệm.

Bởi thế trong phòng thí nghiệm lúc bấy giờ, không những có người của Lương mà cũng có người của Trương Minh Hoàng, cộng với người của chính phủ.

Có nhiều người theo quan sát như thế, gần như không ai có thể đụng tay đụng chân vào giữa quá trình được.

Mà bây giờ có người ở ba phía ở nơi này, kể cả người của Trương Minh Hoàng, chắc chắn người của ba phía không thể nào bị mua chuộc cùng một lúc, không thể nào cùng nói dối, cùng làm giả!
 
Chương 2015


Chương 2015

Huống hồ chi Trương Minh Hoàng còn đích thân đến quan sát, chắc chắc chỉ một hành động dù là nhỏ nhặt nhất của bất kỳ ai cũng không thể thoát khỏi ánh mắt của Trương Minh Hoàng.

Kể từ lúc bắt đầu đến bây giờ, Trương Minh Hoàng không phát hiện ra bất kỳ điều gì bất thường cả, chắc chắn quá trình xét nghiệm không bị ai nhúng tay vào, chắc chắn kết quả xét nghiệm không thể là giả.

Ngoại trừ Trình Nhu Nhu, những người khác đều biết rõ.

Bởi thế tất cả mọi người đều biết kết quả không thể nào có sơ sót được.

Thế thì kết quả của lần xét nghiệm này sẽ như thế nào?

Tất cả mọi người đều đổ dồn tầm mắt vào bản xét nghiệm, trong lúc nhất thời, nét mặt của ai cũng thay đổi dù ít dù nhiều.

Rõ ràng Quản gia Trọng hơi căng thẳng, hơi căng thẳng, nhưng dường như lại hơi sợ hãi, có điều nghĩ đến phản ứng lúc trước của thiếu thành chủ, trong lòng thầm thấy yên tâm hơn nhiều, bởi thế sự lo lắng và sợ hãi ấy tan biến mất, ánh mắt thấp thoáng hy vọng.

Rõ ràng chú Lương còn căng thẳng hơn cả Quản gia Trọng, dù gì chuyện này từng qua tay ông ta.

Suýt nữa Tiểu Cửu đã vọt lên trước, nhưng vừa nghĩ đến việc thành chủ có mặt ở đây, cô ta chỉ có thể ráng kiềm chế.

Cậu Tô luôn nghiêng đầu nhìn về phía trước, nhưng vì anh ta cách xa, người cầm báo cáo xét nghiệm không hề để lộ mặt ghi kết quả, bởi thế cậu Tô chẳng nhìn thấy gì cả.

Trình Nhu Nhu đứng dậy, rõ ràng bây giờ cô ta hơi kích động, đương nhiên cũng có thể nhận ra gương mặt cô ta đong đầy hy vọng.

Nói cho đến cùng, bây giờ thiếu thành chủ lại là người bình tĩnh nhất, anh ta vẫn luôn ngồi im, cũng không có ý định thăm dò kết quả, bởi vì anh ta đã biết trước kết quả là như thế nào!

Đương nhiên, gương mặt Trương Minh Hoàng không hề thay đổi, đôi mắt ông ta rất mực bình tĩnh, không gợn một chút sóng gió nào, có lẽ ông ta cũng giống như Mặc Thành vậy, đã sớm biết trước kết quả là gì.

“Cậu cứ nói thẳng kết quả đi.” Trương Minh Hoàng không hề quan tâm đến kết quả xét nghiệm mà kêu người đến báo cáo nói thẳng kết quả, bây giờ giọng nói của Trương Minh Hoàng vẫn bình tĩnh như thường, không nhận ra bất kỳ cảm xúc nào

Trong lúc này, Trương Minh Hoàng tỏ ra quá bình tĩnh, tất cả mọi người đều có thể nhận ra điều này.

Mặc dù Trình Nhu Nhu vừa nhát gan lại vừa yếu đuối, thế nhưng cô ta không ngu ngốc, tất nhiên cô ta cũng có thể nhận ra.

Trình Nhu Nhu nhìn Trương Minh Hoàng, trong lúc nhất thời, tâm trạng cô ta trở nên phức tạp, sao ông ta lại bình tĩnh như thế, không muốn nhận cô ta à?

Thành chủ đã nói như thế, bảo người nọ nói thẳng, tất nhiên không có ai trong số những người ở đây dám đi xem, chỉ có thể nghe người ấy công bố kết quả.

Bây giờ tất cả mọi người đều dỏng tai lên nghe ngóng, chờ đợi kết quả.

“Đã có kết quả xét nghiệm, mức độ tương đồng là 99.92%.” Người đó thầm thở một hơi rồi thông báo kết quả cuối cùng.

Quản gia Trọng vừa nghe thấy kết quả đã sững sờ, không, không thể nào, phản ứng vừa rồi của Thành thiếu chủ cho thấy anh ta đã nhúng tay vào xét nghiệm ADN từ trước đó.

Nếu đã là thế, sao kết quả lần này lại khác, sao lại thế? Sao lại như thế?

Mặc dù lần trước mức độ tương đồng là 99. 98%, lần này là 99.92%, nhưng ai cũng biết sự khác biệt nhỏ nhoi này chẳng mang lại ảnh hưởng gì cả, kết quả cuối cùng vẫn sẽ như vậy.

Sao lại thế?
 
Chương 2016


Chương 2016

Bây giờ Lương cũng sững sờ, ông ta mím môi không nói gì.

Cậu Tô và Tiểu Cửu bình tĩnh hơn rất nhiều sau khi nghe thấy kết quả này.

Nhất là Tiểu Cửu, rõ ràng Tiểu Cửu thở phào một hơi, vốn dĩ người là do cô ta tìm về, nếu như thật sự xảy ra sơ sót gì thì chính là lỗi của cô ta.

Vốn dĩ Thành thiếu chủ đang bưng tách trà, nghe thấy kết quả này, suýt nữa tách trà đã rớt khỏi tay anh ta, thế nhưng anh ta vẫn miễn cưỡng cầm vững, có điều nước trà đều sánh hết ra ngoài.

Sao lại như thế? Sao lại có kết quả như thế?

Rõ ràng người con gái ấy là hàng giả mà Bùi Doanh tìm, anh ta hiểu rõ chuyện này hơn ai hết.

Rõ ràng anh ta đã nhúng tay vào kết quả xét nghiệm lần trước, rõ ràng anh ta đã kêu bà cụ lấy sợi tóc của thành chủ đi làm xét nghiệm, bởi vậy mới khớp với nhau.

Còn lần này rốt cuộc là sao đây?

Mặc dù anh ta đến trễ, thế nhưng tất cả mọi việc anh ta đều hiểu rất rõ, lần này thật sự xét nghiệm máu, hơn nữa Trình Nhu Nhu còn được lấy máu trước mặt thành chủ, hơn nữa lần này thành chủ cũng đích thân rút máu của mình để xét nghiệm.

Đã là thế thì sao kết quả lại như vậy?

Lúc Trương Minh Hoàng nghe thấy kết quả, ông ta chơm chớp mắt rồi quay sang nhìn Thành thiếu chủ, tất cả mọi thứ đều trở nên bình thường ngay sau đó, không thể nhận ra bất kỳ cảm xúc nào của ông ta cả.

Sau khi bình tĩnh lại, Trình Nhu Nhu không còn che giấu nổi sự kích động trên gương mặt mình nữa, dường như cô ta đã xốc dũng khí lên, nhanh chóng đi đến trước mặt Trương Minh Hoàng.

“Ba là ba của con thật sao!” Bây giờ cô ta không còn dè dặt như ban nãy nữa, giọng nói cũng đã lớn hơn nhiều.

Giống như đã có lòng tự tin vậy.

Lúc nói dứt lời, Trình Nhu Nhu nhìn Thành thiếu chủ trong vô thức, ánh mắt cô ta đượm vẻ dịu dàng, chan chứa tình thương, mặc dù Trình Nhu Nhu đã cố gắng kiềm chế, không thể hiện quá lộ liễu.

Nhưng tất cả mọi người có mặt ở đây đều là tinh anh, ai nấy cũng nhận ra ý của cô ta.

Thành thiếu chủ không sợ trời không sợ đất nhìn thấy ánh mắt của Trình Nhu Nhu, cơ thể anh ta cứng đờ.

Má! Chuyện quái gì thế này?

Nếu như biết trước kết quả là như thế thì ban nãy anh ta sẽ không nói thế.

Không, không đúng, chuyện này không phải là như vậy, chắc chắn không phải là như vậy, chắc chắn không thể nào.

Quản gia Trọng nhớ đến lời Thành thiếu chủ nói hồi ban nãy, khóe môi ông ta không khỏi co rút, Thành thiếu chủ tự đào hố chôn mình, có phải nên quỳ xuống mà lấp không.

Nhưng bây giờ Quản gia Trọng hoàn toàn không thấy vui khi người khác gặp nạn, ông ta nhìn thành chủ với vẻ lo lắng.

Từ cuộc nói chuuyện hôm qua, ông ta đã nhận ra thành chủ ưng ý cô Đường đến mức nào.

Bây giờ lại xảy ra chuyện như vậy, không biết thành chủ cảm thấy sao.
 
Chương 2017


Chương 2017

Không biết nên đối xử với Trình Nhu Nhu như thế nào?

Trương Minh Hoàng nhìn Trình Nhu Nhu, đôi mắt ông ta vẫn rất mực bình tĩnh, không hề gợn lên chút cảm xúc gì chứ đừng nói là kinh ngạc hay vui vẻ, đến chút tình cảm nên có cũng không hề có.

Quản gia Trọng thở dài, quả nhiên thành chủ không vui.

Nhưng bây giờ đã làm xét nghiệm ADN trước mặt mọi người, thành chủ đích thân giám sát kết quả, chắc chắn không thể nào sai sót được.

Lần này đến Quản gia Trọng cũng không thể tự lừa mình dối người!!

“Ba, ba không muốn nhận con sao?” Trình Nhu Nhu thấy Trương Minh Hoàng nhìn mình như thế, cô ta cảm thấy hơi mất tự nhiên, thế nhưng cũng cảm thấy ấm ức, ban nãy ông ta bảo phải xét nghiệm lại một lần, bây giờ đã có kết quả rồi mà ông ta vẫn còn như thế…

Quản gia Trọng thầm thở dài, thành chủ tỏ thái độ rõ ràng quá, bây giờ ông ta cũng không biết phải làm gì.

“Nếu như ba không muốn nhận con thì tìm con làm gì?” Trình Nhu Nhu cũng không đợi được đáp án của Trương Minh Hoàng, cô ta cất tiếng hỏi, bây giờ trông cô ta có vẻ rất ấm ức, rõ ràng cũng đượm vẻ tức giận.

Trước lúc có kết quả, rõ ràng cô ta chẳng tự tin cho mấy.

Quản gia Trọng sững sờ, chắc chắn thành chủ muốn tìm con gái, chắc chắn muốn nhận con gái, nếu như hôm nay là cô Đường, chắc chắn thành chủ sẽ không như thế đâu.

Quản gia Trọng biết chắc chắn thành chủ không chấp nhận nổi kết quả như thế này, nhưng thực tế đã bày ra trước mặt, còn có thể làm sao?

Gương mặt Trương Minh Hoàng vẫn bình tĩnh.

Ông ta từng nói muốn khiến cho Trương Minh Hoàng tin phục thì phải được ông ta thừa nhận từ tận đáy lòng, phải bày bằng chứng không gì nghi ngờ được đến trước mặt ông ta.

Bây giờ đã bày bằng chứng đến trước mặt ông ta rồi, thế nhưng ông ta vẫn không tin tưởng.

Không biết vì sao mà ông ta lại không tin nổi người con gái trước mặt là con gái của mình, dường như có một âm thanh khác đang thì thầm trong lòng ông ta, không phải cô ta, không phải cô ta.

Âm thanh ấy nói với ông ta rằng, nếu như hôm nay ông ta nhận cô ta thì sẽ hối hận.

Trương Minh Hoàng là thành chủ của Quỷ Vực thành, ông ta đạt được thành công khiến cho người đời ngưỡng mộ, chắc chắn không phải là một người bị chi phối bởi tình cảm.

Nhưng vào giây phút này, ông ta lại trở thành một người làm theo cảm xúc.

Lý trí nói với ông ta rằng việc này không có sai sót gì cả, ông ta tận mắt chứng kiến cơ mà, đầy đủ chứng cứ, không có gì đáng để nghi ngờ.

Thế nhưng về mặt tình cảm, ông ta lại không tài nào chấp nhận nổi.

Quản gia Trọng nghĩ rằng ông ta làm vậy là vì cô Đường, thế nhưng thực tế không hoàn toàn là như thế mà là vì ông ta không hề có cảm giác gần gũi với cô gái này.

Đó là cảm giác kỳ lạ từ tận đáy lòng, không ai có thể hiểu được.

Huyết thống tình thân có lẽ là một chuyện vô cùng kỳ lạ, có lẽ nó mang ma lực đặc biệt nào đó, cho dù hai người có cùng huyết thống không quen biết nhau cũng sẽ không khỏi nảy sinh cảm giác gần gũi.

Thế nhưng ông ta không có cảm giác đó với Trình Nhu Nhu!!

“Trọng, ông xử lý đi.” Trương Minh Hoàng không phải là một người không có trách nhiệm, nhưng chắc chắn ông ta cũng không phải là một người khiến cho mình chịu thiệt thòi, chứng cứ đầy đủ, ông ta không thể gần gũi với cô gái này thì cũng không thể ép mình gần gũi với cô ta được.
 
Chương 2018


Chương 2018

Nếu như bây giờ thật sự vì chứng cứ trước mặt mà ép mình gần gũi với cô ta, chưa chắc đã công bằng với cô bé này, cũng chưa hẳn là điều tốt nhất cho cô ta.

Có lẽ trong lòng ông ta vẫn còn chưa thể tin tưởng hẳn vào chuyện này, dù đã có chứng cứ đầy đủ, dù chính mắt ông ta nhìn thấy.

Từ đầu đến cuối, Trương Minh Hoàng còn không hỏi thăm mẹ của Trình Nhu Nhu câu nào.

Ai mà ngờ Trương Minh Hoàng tìm kiếm con gái suốt hai mươi lăm năm ròng, đứa con gái mà ông ta xem trọng hơn cả mạng sống, bây giờ đã tìm được rồi, ông ta lại chẳng hỏi han lấy mẹ của cô ta một câu nào.

Đây là chuyện bình thường hay sao?

Ai nấy cũng cảm thấy bất bình thường, thế nhưng dường như Trương Minh Hoàng lại cảm thấy rất đỗi bình thường.

Quản gia Trọng sững sờ, kêu ông ta đi xử lý? Ông ta phải xử lý thế nào đây?

Thành chủ có ý gì?

Quản gia Trọng hiểu muốn xử lý trong thời điểm hiện tại thì tương đối phức tạp, thành chủ không nói thêm gì nữa, chắc hẳn chỉ có một mình ông ta biết mình muốn làm gì.

Đầu tiên, chứng cứ đầy đủ, cô gái này đúng là công chúa của Quỷ Vực Thành, ít nhất tạm thời là như thế. Nếu như đã là công chúa của Quỷ Vực Thành, thành chủ giao lại cho ông ta giải quyết, tất nhiên ông ta phải đối đãi với cô ta như một cô công chúa thực thụ.

Đương nhiên rồi, còn những việc khác, cái gì nên điều tra thì điều tra, nên xử lý thế nào thì xử lý thế đấy.

Quản gia Trọng cảm thấy chắc hẳn thành chủ có ý như thế này, cho dù có đầy đủ bằng chứng nhưng vẫn phải tiếp tục điều tra.

Dù gì rõ ràng trong lòng thành chủ vẫn còn thấy nghi ngờ, nói thật lòng, hôm qua Quản gia Trọng vẫn còn hơi nghi ngờ, chỉ có điều bây giờ chứng cứ quá đầy đủ, đúng là…

“Xử lý, ba muốn xử lý thế nào? Muốn giết con sao? Cho dù ba không muốn nhận lại con đi chăng nữa cũng không thể đối xử với con như vậy chứ?” Rõ ràng Trình Nhu Nhu hiểu nhầm ý của ông ta, cô ta trừng to mắt, có thể là vì muốn biểu đạt sự phẫn nộ của mình, nhưng dù gì trong lòng vẫn còn thấy kiêng dè và sợ hãi, rõ ràng không đủ khí thế.

Bởi vậy bây giờ trông bộ dạng trách móc của cô ta hơi buồn cười, khiến cho người khác dở khóc dở cười.

Mọi người đều lục tục quay sang nhìn Trình Nhu Nhu, gương mặt ai nấy đều có vẻ sững sờ.

Giết cô ta? Thành chủ nói muốn giết cô ta từ bao giờ?

Cô ta nghĩ gì thế?

Thành chủ của bọn họ là kẻ giết người vô tội hay sao?

“Cô Trình hiểu nhầm rồi, thành chủ có ý kêu tôi sắp xếp việc này đây, nếu như kết quả xét nghiệm đã có, thế thì chứng tỏ cô Trình là …chứng tỏ cô Trình là công chúa của Quỷ Vực Thành, tất nhiên cô sẽ được đối đãi như công chúa.” Trong lòng Quản gia Trọng thấy bất mãn, thế nhưng ông ta vẫn lên tiếng giải thích.

Đương nhiên ông ta nói như thế cũng để cho thành chủ nghe, nếu như thành chủ không phản đối thì ông ta sẽ làm như vậy.

Gương mặt Trương Minh Hoàng rất bình tĩnh, không gợn lên chút cảm xúc nào, ông ta không nói năng một tiếng nào khi nghe Quản gia Trọng nói thế.

Ông ta không muốn gần gũi với cô gái này, thế nhưng bây giờ có đầy đủ chứng cứ, Quản gia Trọng sắp xếp như vậy cũng hợp tình hợp lý.
 
Chương 2019


Chương 2019

Trước lúc tìm được chứng cứ mới thì sắp xếp như vậy đi.

Hơn nữa nếu như thật sự có người nhúng tay làm loạn, sắp xếp như thế cũng có thể khiến cho kẻ chủ mưu lơ là cảnh giác, đến lúc ấy ông ta mới có thể dễ đàng tìm ra sự thật.

Phản ứng của Thành hồi nãy khiến cho ông ta tin rằng anh ta đã nhúng tay vào kết quả xét nghiệm hồi tối hôm qua, bởi thế mới cần phải làm rõ chuyện này.

Đúng vậy, ông ta thừa nhận rằng mình không tin!

Chưa từng tin!

“Quỷ Vực Thành? Công chúa? Đãi ngộ của công chúa?” Trình Nhu Nhu ngẩn người: “Quỷ Vực Thành là cái gì?”

Cô ta không hình dung ra Quỷ Vực Thành nổi, cũng có cảm giác mông lung với việc mình đã thành công chúa, cảm thấy không thực tế, giống như đang nằm mơ vậy.

Đãi ngộ dành cho công chúa là đãi ngộ như thế nào?

Đãi ngộ giống như trong tivi hả?

Có thể là thế không?

“Cô Trình yên tâm đi, chắc chắn Quỷ Vực Thành của chúng tôi là chính phái, còn về đãi ngộ dành cho công chúa, nói một cách phàm tục một chút chính là cô Trình muốn gì, hoặc là muốn làm gì cũng không cần phải cân nhắc, Quỷ Vực Thành sẽ thỏa mãn yêu cầu của cô.” Quản gia Trọng là người thông minh đến nhường nào kia chứ, làm sao không nhận ra suy nghĩ của Trình Nhu Nhu cho được.

Quản gia Trọng dừng lại một chút rồi lại bổ sung: “Giống như đãi ngộ dành cho công chúa trên tivi vậy đó, chỉ có đãi ngộ tốt nhất, không có xấu đâu.”

Đương nhiên tiền đề là thật sự không có ai nhúng tay làm loạn việc này, cô ta thật sự là công chúa của Quỷ Vực Thành, Quản gia Trọng âm thầm bổ sung.

Trình Nhu Nhu sững sờ, gương mặt vẫn còn đượm vẻ bất ngờ, nhưng rõ ràng ánh mắt cô ta thấp thoáng hy vọng, trông ngóng về tương lai, thậm chí còn hơi kích động.

Đãi ngộ dành cho công chúa, thử hỏi có cô gái nào không mong muốn hay không? Không ngờ cô ta chớp mắt đã trở thành công chúa?

Hơn nữa theo ý của Quản gia Trọng, chắc hẳn Quỷ Vực Thành rất hùng mạnh.

Bây giờ, cô ta không con tức giận giống như lúc chỉ trích Trương Minh Hoàng nữa, rõ ràng đã mơ màng trước đãi ngộ mà Quản gia Trọng đã nói.

Quản gia Trọng nhìn thấy cô ta như thế, ông ta im lặng thở dài, âm thầm lắc lắc đầu.

Con gái của thành chủ thật sự không nên như thế này!

Trương Minh Hoàng không tỏ thái độ gì, hoặc là ngay từ lúc đầu đã không thừa nhận cô ta, bởi thế ông ta mới chẳng ôm ấp bất kỳ hy vọng gì, tất nhiên cũng không hề thất vọng.

Đột nhiên điện thoại của Quản gia Trọng đổ chuông, Quản gia Trọng nhìn thử, ông ta biến sắc.

“Thành chủ, chuyện của Đường Vân Thành có diễn biến mới rồi.” Mặc dù bây giờ là lúc ba con nhận nhau, nhưng lúc nhìn thấy tin tức, Quản gia Trọng vẫn nhanh chóng đưa cho thành chủ nhà mình.

Dù gì thành chủ nhà mình đã chủ động nhắc đến Đường Vân Thành, hơn nữa thành chủ còn nói cô Đường có cách giải quyết khó khăn, bây giờ có tin tức mới, chắc chắn ông ta phải thông báo với thành chủ ngay.

Trương Minh Hoàng đảo mắt nhìn Quản gia Trọng, ông ta hơi nhếch môi: “Nói nghe xem.”

Giọng nói của ông ta rất dịu dàng, vẻ mặt cũng trở nên ôn hòa hơn nhiều vì nụ cười mỉm ấy, trông có vẻ sinh động hơn đối mặt với Trình Nhu Nhu đôi chút.
 
Chương 2020


Chương 2020

Cũng khác biệt rất nhiều với vẻ không chút cảm xúc ban nãy.

“Thành chủ, hình như không phải là tin tức tốt đẹp.” Quản gia Trọng nhìn tin nhắn mới nhận được, ông ta hơi sầm mặt xuống: “Mẹ của đứa bé ấy xuất hiện rồi, đến hiệp hội phụ nữ, bảo vệ trẻ em quốc tế cũng sẽ giúp đứa bé ấy kiện miễn phí.”

Đúng thật không phải là tin tốt lành, bây giờ Đường Vân Thành sắp sửa bị chửi chết rồi, còn có hiệp hội phụ nữ và bảo vệ trẻ em quốc tế giúp đỡ cô bé ấy, làm khó làm dễ Đường Vân Thành.

Đường Vân Thành còn có con đường sống.

“Rốt cuộc con bé cũng ra tay rồi.” Nụ cười trên môi Trương Minh Hoàng rõ ràng hơn một chút, giọng nói trầm thấp chứa đựng cảm xúc lạ lùng.

Tất cả mọi người có mặt ở đây đều nhận ra sự bất thường trong giọng nói của Trương Minh Hoàng, thế nhưng không rõ vì sao, có điều Quản gia Trọng vẫn hiểu, giọng điệu may mắn và vinh hạnh của thành chủ là sao thế này?

Lần xét nghiệm ADN này đã chứng minh cô Trình mới là con gái ruột của thành chủ.

Thế đã chứng tỏ cô Đường không có bất kỳ quan hệ nào với thành chủ hết, thành chủ tự hào cái gì?

Không, không đúng? Ý của thành chủ là việc này do cô Đường làm à?

Rốt cuộc Quản gia Trọng cũng nhận ra ý chính trong câu nói của thành chủ.

“Thành chủ, ý của ông là…Tất cả đều do cô Đường làm sao? Tại sao cô ấy lại làm thế?” Sau khi sực tỉnh táo lại, Quản gia Trọng hơi ngẩn người, cô Đường kêu hiệp hội bảo vệ phụ nữ, hiệp hội bảo vệ trẻ em quốc tế tố cáo Đường Vân Thành?

Chuyện gì thế này?

Trước giờ hiệp hội bảo vệ phụ nữ và trẻ em quốc tế là tổ chức rất nhạy cảm, người bình thường không đụng đến bọn họ được, cô Đường muốn…”

“Tôi từng nói, lấy giả làm thật, lấy thật làm giả, Quản gia Trọng, ông già thật rồi.” Trương Minh Hoàng liếc mắt nhìn Quản gia Trọng, giọng nói của ông ta vẫn bình tĩnh, bây giờ lại chứa đựng một thứ tình cảm khác.

Lúc nhận ra đôi mắt bọn họ lấp lánh giữa lúc nhắc đến cô Đường, hai người này sao thế?

Bộ dạng kiêu ngạo của ông ta là sao?

Tại sao ông ta lại tự hào, kết quả xét nghiệm cho thấy Trình Nhu Nhu mới là con gái của ông ta chứ không phải là cô Đường.

Có phải ông ta hơi tự mình đa tình rồi không?

Có điều mặc dù Thành thiếu chủ tức anh ách trong bụng, thế nhưng anh ta vẫn dỏng tai lên, lắng nghe một cách nghiêm túc, không sót một chữ nào.

“Thành chủ, tôi không hiểu lắm.” Quản gia Trọng đổ mồ hôi lạnh, mấy ngày nay liên tục bị chê già, tổn thương thật, thế nhưng ông ta thật sự không hiểu nổi, lẽ nào ông ta già thật rồi sao.

Thành thiếu chủ dỏng thẳng tai lên, anh ta cũng không hiểu, ông giải thích mau lên đi chứ.

Thế nhưng Trương Minh Hoàng không nói gì thêm nữa, ông ta nhìn những người có mặt ở đây với ánh mắt tối tăm rồi sải chân bỏ đi.

Có một vài lời, ông ta không thể nói trước mặt đám đông.

Quản gia Trọng vội vàng nối gót theo sau ngay, nói chuyện này ở đây không tiện lắm, đợi về đến nhà sẽ hỏi cho rõ ràng sau.
 
Chương 2021


Chương 2021

Chứ bằng không có thể ông ta sẽ nghẹn chết mất!

“Đi thế này à?” Thành thiếu chủ không nghe được đáp án mình muốn biết, trong lòng rất phiền muộn, càng lúc hai lão già này càng nham hiểm, khơi dậy lòng tò mò của người khác lên mà lại không nói cho hết, không phải muốn khiến cho bọn họ chết nghẹn sao?

Lẽ nào biết anh ta rất tò mò, lão già này cố ý hay sao?

Thành thiếu chủ ngẫm nghĩ trong 0.1 giây rồi đứng dậy, đi theo sau Trương Minh Hoàng: “Tôi có việc muốn báo cáo với thành chủ.”

Mặc dù kết quả xét nghiệm vừa mới ra ấy giống với tối ngày hôm qua, dường như những việc mà anh ta làm hồi trước cũng không đem lại ảnh hưởng lớn cho mấy, nhưng có một vài việc anh ta phải nói rõ ràng cho thành chủ.

Ông ta không hỏi không đồng nghĩa với việc ông ta chẳng biết gì cả, ông ta không truy cứu, nhưng không đồng nghĩa với việc anh ta chưa từng làm gì cả.

“Mọi người đều đi hết rồi, vậy tôi phải làm sao?” Trình Nhu Nhu thấy bọn họ toan bỏ đi bèn vội vàng lên tiếng gọi lại.

Cô ta đưa mắt nhìn Quản gia Trọng rồi lại quay sang nhìn Thành thiếu chủ, lúc nhìn về phía Thành thiếu chủ, ánh mắt cô ta đượm vẻ ngượng ngùng yêu kiều, tình cảm nồng nàn.

Ban nãy Thành thiếu chủ nói muốn cưới cô ta, sao bây giờ anh ta lại bỏ đi kia chứ?

Hơn nữa Quản gia Trọng còn nói sẽ sắp xếp cho cô ta, sao anh ta có thể đi như thế?

Bọn họ không thể bỏ mặc cô ta, tự mình bỏ đi như thế!

Cô ta không dám nhìn Trương Minh Hoàng lâu, không biết là vì sợ hãi Trương Minh Hoàng? Hay là vì không ôm ấp quá nhiều hy vọng vào Trương Minh Hoàng.

Đương nhiên rồi, rõ ràng cô ta hy vọng vào Thành thiếu chủ rất nhiều, ánh mắt cô ta nhìn Thành thiếu chủ vô cùng nóng bỏng.

Suýt chút nữa đã nhào đến bắt Thành thiếu chủ cưới cô ta!!

“Thành thiếu chủ, nói lời phải giữ lấy lời chứ? Cậu không quên những gì mình đã nói đâu nhỉ?”, cậu Tô cũng không sợ thiên hạ không loạn, vào thời khắc mấu chốt, anh ta còn đổ dầu vào lửa.

Tất nhiên mọi người cũng không hề quên ‘lời nói ba hoa’ của Thành thiếu chủ, mặc dù mấy người ở đây chẳng mấy thích Trình Nhu Nhu, thế nhưng cũng không có ai thương hại Thành thiếu chủ, thành chủ tự kiếm đường chết, không thể trách được người khác?

Bởi thế mọi người đều tươi cười khi thấy người khác gặp nạn, vui vẻ hóng náo nhiệt.

Trước giờ Thành thiếu chủ đều thích đùa bỡn người khác, hôm nay nhìn thấy vở kịch của Thành thiếu chủ, làm sao bọn họ bỏ lỡ được kia chứ. Tải ápp нola để đọc full và miễn phí nhé.

Da mặt Thành thiếu chủ còn dày hơn vách sắt mười tám tầng, bây giờ anh ta chẳng biến sắc một chút nào, đến sắc mặt cũng chẳng thay đổi, anh ta chậm rãi quay sang nhìn Trình Nhu Nhu, đôi môi mấp máy, chỉ một câu nói thôi nhưng lại khiến cho mọi người biến sắc.

“Thành chủ nhận thì tôi cưới.” Thành thiếu chủ chỉ nhìn bộ dạng của Trình Nhu Nhu rồi dời tầm mắt đi, dường như ở lại đây thêm một khắc nữa cũng chỉ tổ lãng phí mà thôi.

Anh ta nói năng một cách hùng hồn, không hề chột dạ chút nào, cũng không có vẻ mất tự nhiên, nói da mặt Thành thiếu chủ dày như bức tường thành cũng không phải là nói dối.

“Má.” Cậu Tô thẳng thắn bày tỏ sự trơ trẽn của mình, trước kia Thành thiếu chủ không hề nói như thế, không muốn cưới thì nói thẳng ra đi, lấy thành chủ làm tấm khiên chắn là sao hả.

Quản gia Trọng đã quen với độ mặt dày của Thành thiếu chủ rồi, bởi thế ông ta chẳng hề cảm thấy bất ngờ chút nào cả, phản ứng của Quản gia Trọng hết sức bình thường.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom