Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Cô Vợ Tài Phiệt: Tạ Thiếu Sủng Thành Nghiện

Chương 751


Chương 751

Ông nội Lâm lấy điện thoại ra, gọi cho Tạ Mẫn Thận.

Lâm Phổ do dự, hỏi: “Ba, ba đang gọi ai vậy?”

“Mẫn Thận.”

“Alo, ông ơi.” Giọng Lâm Khinh Khinh truyền đên từ đâu bên kia điện thoại.

Chiều nay, Tạ Mẫn Thận tan làm, nhanh chóng theo Lâm Khinh Khinh vê nhà, anh ây chuẩn bị đi tắm.

Anh ấy máu nóng, còn chưa vào hè, cả người đã nóng hầm hập, đồ rất nhiêu mô hôi.

Lâm Khinh Khinh hỏi: “Anh tắm rửa rồi, còn ra ngoài không?”

Tạ Mẫn Thận ở trong phòng tắm nói với Lâm Khinh Khinh: Không có gì làm sẽ không ra ngoài nữa.”

Chuơng 438: Lâm Phổ rời đi “Mẫn Thận, điện thoại của anh đang đồ chuông. ” Lãm Khinh Khinh nói.

Tạ Mẫn Thận: “Em nghe đi.”

Lúc đầu Lâm Khinh Khinh cảm thấy bắt tiện, nhưng khi cô ấy vừa nhìn thì thấy số điện thoại là của ông mình.

Cô ấy nhắc máy không chút do dự.

Trong điện thoại, Lâm Khinh Khinh nghe thấy giọng nói của Lâm Phổ.

“Thằng bé có ở đó không?”

Ông nội Lâm: “Khinh Khinh, Mẫn Thận đâu?”

“Ông ơi có phải Lâm Phổ ở bên cạnh ông không?”

Ong nội Lâm giâu Lâm Khinh Khinh gọi cho Tạ Mẫn Thận là vì không muốn để cô ấy lo lắng, bây giờ thì hay rồi, cô ấy biết rồi.

Lâm Khinh Khinh cúp điện thoại.

“Mẫn Thận, anh xong chưa? Em phải về nhà một chuyên.”

Tạ Mẫn Thận: “Sao gấp thé, đã xảy ra chuyện gì?”

“Ông ta lại tới nhà em.”

Tạ Mẫn Thận biết ông ta là ai.

Anh ấy vội vàng thu dọn: “Khinh Khinh, giúp, anh lầy quần áo sạch từ tủ quần áo.”

Lâm Khinh Khinh mở tủ quần áo của hai người họ, lây một bộ đồ thể thao cho Tạ Mẫn Thận.

*Em để ngoài cửa.”

Vừa quay đầu lại, cô ấy đã thầy anh ây quân khăn tắm xuất hiện.

“Sao, sao anh không mặc quần áo?”

Lâm Khinh Khinh quay lưng, không dám nhìn cơ thể của Tạ Mẫn Thận.

“Dù anh có mặc như thế nào, cũng không có đồ lót.” Tạ Mẫn Thận đây Lâm Khinh Khinh ra, lầy quần áo.

Lâm Khinh Khinh chạy ra trước: “Anh thay quân áo trong phòng ngủ đi, em đợi anh ở ngoài.

Nhìn bóng lưng Lâm Khinh Khinh chạy trồn, Tạ Mẫn Thận tinh nghịch CƯỜI.

Sao anh ấy có thể tắm mà không có quần ao? Không có tính độc lập sao có thể sống trong quân đội đền bây giờ?

Không phải chỉ là vì muốn khoe dáng…
 
Chương 752


Chương 752

Ông nội Lâm cúp điện thoại, hỏi Lâm Phỏ: “Lát nữa Khinh Khinh và Mẫn Thận tới đây, mày vẫn không đi sao?”

Lâm Phổ: “Ba, con không đi, bọn nó có tới, vừa hay con phải nói rõ với bọn nó.”

Ông nội Lâm giêu cợt nhìn con trai: “Được, mày không đi thì cứ đứng đợi ở cửa đi.”

Tạ Mẫn Thận đang lái xe, Lâm Khinh Khinh lo lắng bên cạnh: “Mẫn Thận, còn mắt bao lâu nữa?”

Tạ Mẫn Thận nói: “Sắp rồi, Khinh Khinh, anh nên gọi ông ta là gì?”

Lâm Khinh Khinh nói thẳng: “Lâm Phổ.” Ông ta không xứng được gọi là ba.

Tạ Mẫn Thận cảm thầy tốt hơn là không nên gọi gì cả, nếu ngày nào đó mồi quan hệ ba con của Lầm Phổ và Lâm Khinh Khinh khôi phục, anh ây là con fễ cứ gọi tên mãi cũng không được.

Tới nhà cũ, Lâm Khinh Khinh đầy cửa bước vào.

Lâm Phỏ: “Khinh Khinh về rồi thì mạu khuyên ông, ba muốn đón ông ây về dưỡng lão nhưng ông ấy không nghe lời.”

Tạ Mẫn Thận xuất hiện ở phía sau, ôm Lâm Khinh Khinh: “Đi thôi, anh ở bên em, ông ta không dám làm gì em đâu.”

“Khinh Khinh, em biết, ông sẽ không đi đâu.”

Tạ Mẫn Thận: “Liệu có phải chủ tịch Lâm muốn dẫn ông đi sau đó nhân cơ hội đe dọa tôi và Khinh Khinh, để tôi thả lỏng việc điều tra kỹ lưỡng chuyện Lâm thị2”

Lâm Phổ bị nói trúng tim đen, ông ta dừng lại: “Nói gì thê, ba thấy ông già rồi, không thê ở một mình, lúc trước còn có Khinh Khinh, giờ con bé gả đi rôi, ba cũng không yên tâm ông.

Nhưng con cứ yên tâm, Lâm thị không dám làm trò mèo với thuế và tài chính đâu, Mẫn Thận cứ thoải mái điều tra.”

“Thế thì được, vốn tôi định mai sẽ dừng, nếu ông nói thế thì điều tra thêm một tháng vậy. Lần này điều tra cả tài khoản cá nhân của cao tằng trong công ty.”

Cái gì? Lâm Phổ sững sờ, lẽ ra ngày mai anh ây sẽ dừng lại, nhưng câu nói vừa rồi của ông ta lại khiên công ty bị đóng cửa thêm một tháng nữa.

Máy móc công suất lớn phải bảo dưỡng thường xuyên, trách rỉ sét không sử dụng được, bảo hành một lần tôn mây trăm ngàn tệ, cả tháng không bắt tay vào làm…

Lâm Khinh Khinh không chú ý đến thông tin kinh doanh, không biết Lâm Phổ đang gặp phải tỉnh huỗng gì, cô ây chỉ thỉnh thoảng nghe thấy Vân Thư đề cập đên: “Gần đây có lẽ ba cậu gặp rất nhiều rắc rồi.

Có vẻ như Tạ Mẫn Thận vẫn luôn làm vướng chân tập đoàn Lâm thị, không cho bọn họ hít thở.

Lâm Khinh Khinh không muốn can thiệp vào công việc của Tạ Mẫn Thận.

Tạ Mẫn Thận muốn làm, cô ấy là vợ sẽ ủng hộ, không can thiệp.

Huống hồ, động thái của Tạ Mẫn Thận cũng là đê trút giận giúp cô ấy.

“Ông đi đi, ông nội sẽ không về đâu.”

Thái độ của Lâm Phổ đối với Tạ Mẫn Thận không quá cứng rắn: “Khinh Khinh, con đừng quá bướng bỉnh.”

“Nếu ông ở một mình cô đơn, vợ chồng. chúng tôi sẽ đưa ông nội đến sông ở Tử Kinh Sơn.” Tạ Mẫn Thận cũng nói.

Lâm Phổ nhìn ba người họ không chào đón ông ta.

“Vậy con ở lại với ông nội đi, ba đi trước.” Lâm Phổ nói xong lập tức rời đi.

Không ai tiễn ông ta.

Khi ông ta rời đi, Lâm Khinh Khinh nói: “Ống ơi, ông hãy đi với bọn cháu.”
 
Chương 753


Chương 753

Ông nội Lâm bướng bỉnh, suy nghĩ của ông ấy vẫn rất cổ hủ, sau khi con gái kết hôn Sẽ thuộc về nhà trai, nêu ông ấy và Tiểu Dực đến đó sẽ bị chỉ trích.

Lâm Khinh Khinh thở dài: “Em đi nấu ăn cho hai người.”

Tạ Mẫn Thận cũng cảm thấy ông nội Lâm quá cứng đầu, nhưng trong gia đình còn có một người thậm chí còn cứng đầu hơn ông ấy.

Với ông nội Tạ, Tạ Mẫn Thận biết cách tâng bốc, nịnh nọt ông ây, ông ây vui tới mức không biết đồng tây nam bắc, lúc này anh ây mới thương lượng với ông ây.

Nhưng đối với ông nội Lâm, lại không thể lây lòng được.

Huống hồ, anh ấy và Khinh Khinh không có cái miệng như của chị dâu, có thê nịnh mọi người tới tận trời.

Vân Thư ở nhà “hắt xì, hắt xì” hai lần.

Tạ Mẫn Hành: “Có phải thay đổi thời tiết nên bị cảm không?”

“Không. phải, có lẽ là có người nhắc tói em.” Vân Thư xoa xoa mũi, có thể là ai?

Tạ Mẫn Hành nấu một bữa ngon, hoa Lâm Khinh Khinh tặng cho bọn họ, Tạ Mẫn Hành hấp rồi chiên một lượt.

“Chồng, em vẫn muốn ăn.”

Gia đình của Tạ Mẫn Hành đã hết rồi.

“Mai tan sỏ, chồng em ra chợ mua cho em.”

Mỗi lần Tạ Mẫn Hành đi chợ, anh luôn mua rau.

Trước khi kết hôn, Vân Thư thường theo bà Vân đến chợ rau.

Vân Thư không thể tưởng tượng được việc đề Tạ Mẫn Hành mặc vest, đi giày da đến chợ rau.

Vân Thư cũng không dám tưởng tượng big boss Tạ ra chợ rau mua rau mặc cả.

Nhưng big boss Tạ không thích mặc cả.

Anh bạo hết, sau đó mua hết, sau đó nhét tiền không cần thối lại.

Thằng bé gần ‹ nửa tuổi, sau khi biết lật mình, nó năm trên giường bắt đầu lật mình, ngồi trên sô pha cũng bắt đầu lật mình.

Tạ Mẫn Hành lo lắng thằng bé sẽ ngã, nên sai người làm thêm một chiêc giường cực lớn.

Vân Thư nhìn rồi trực tiếp nhét thằng bé vào trong lòng ` Tạ Mẫn Hành, .

đó cô nhảy vảo năm thử: “Chồng, c phải anh làm cái này vì em không? Em năm vào vừa xinh luôn.”

Tạ Mẫn Hành nhăn mặt!

Sau này Vân Thự hình thành một thói quen, cô thích nằm trong giường của thăng bé, mỗi ngày đi học về nhất định sẽ vào đó năm một lúc.

Tạ Mẫn Hành: “Hay là anh làm cho em một chiêc nhé?”

Vốn tưởng cô sẽ ngại, ai ngò: “Được thôi chông, bao giờ thì có?”

Tạ Mẫn Hành bề thằng bé, hai ba con cười nhìn Vân Thư chơi với giường.

Buổi tối, Tạ Mẫn Thận và Lâm Khinh Khinh không vê nhà.
 
Chương 754


Chương 754

Trong phòng ngủ, chiếc giường một mét hai chật cứng vì hai người họ.

Giường ở nhà một mét tám, Lâm Khinh Khinh có thể tránh xa Tạ Mẫn Thận, nửa đêm lại bị Tạ Mẫn Thận kéo lại, nói hoa mỹ. rằng: Chúng ta là vợ chồng, không cởi sạch là đã để ý tới em rồi.

Trái tim của Lâm Khinh Khinh đập cho đến nửa đêm, cô ấy nhìn Tạ Mẫn Thận xem xét lại lý do.

Lần này, Lâm Khinh Khinh nói: “Buỏi tối khi ngủ đừng gác chân lên em nữa.”

Anh đè lên người em bao giờ?” Tạ Mẫn Thận mở to hai mắt, nói bậy nói bạ.

Lậm Khinh Khinh: “Lần trước anh uông say, đè chân lên người em.”

“Đó là uống say, có thể giống nhau à”

Lâm Khinh Khinh im lặng không nói gì, Tạ Mẫn Thận luôn bá đạo khiến cô ẫy không còn gì để nói, không thể phản bác.

“Nếu chúng ta thường xuyên về đây ở, em cần đổi giường.” Lâm Khinh Khinh buồn bã vừa nói vừa ngồi trên chiếc ghế đầu mà cô ây thường ngồi nhìn chiễc giường nhỏ.

Tạ Mẫn Thận từ chối.

Đổi giường?

Vậy anh ấy ôm như thế nào nữa?

“Không cần đổi, ngủ cái này mềm mại thoải mái.”

Lâm Khinh Khinh lắc đầu: “Anh cần mang theo vài bộ quân áo nữa.”

Tạ Mẫn Thận quá cao, thậm chí không thể mặc quần áo của Lâm Dực và ông nội Lâm.

Tạ Mẫn Thận nghe Vậy, cái này được.

“Mai anh lấy.”

Vì vậy, tối nay, để chứng minh anh ấy không có quân áo đề mặc, Tạ Mẫn Thận đã cởi hết quần áo của mình ra.

Lâm Khinh Khinh tức giận đỏ cả mặt: “Sao anh lại cởi hết quần áo, mau mặc vào.”

“Quần áo của anh là áo SƠ mi, mặc đi ngủ sẽ bị nhàu nát mắt, mai còn cuộc họp nữa, sao gặp mọi người được. : Tạ Mẫn Thận nói có lý.

Lâm Khinh Khinh đỏ mặt.

Đồ ngủ của cô ấy cũng là lụa rất mỏng, giường cũng nhỏ, buổi tôi sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu đúng không.

Cô ấy vẫn chưa sẵn sàng.

Tạ Mẫn Thận từng nói sẽ tôn trọng cô ây.

“Ngủ trước đi, em vẽ một bức tranh.”

Lâm Khinh Khinh ngồi lên bàn làm việc, trước mặt cô ây là một ô cửa sổ sơn đỏ kiểu cũ.

Mở cửa số ra là cây dương hòe trước sân.

Trên cây vẫn còn những bông hoa trắng, dưới ánh trăng rất đẹp.

Tay của Lâm Khinh Khinh nhất định phải vẽ chúng.

Tay cô ấy vừa cầm cọ lên thì bất ngờ bị bế kiểu công chúa lên.

“Vẽ gì mà vẽ, ban ngày không cho er vẽ à, tối phải đi ngủ.” Tạ Mẫn Thận bá đạo nhét cô ấy xuống dưới chăn, anh ây cũng vén chăn chui vào.
 
Chương 755


Chương 755

Cách qua lớp đồ ngủ mỏng manh, Tạ Mẫn Thận và Lâm Khinh Khinh ôm thật chặt.

“Đừng ở gần em như vậy, hơi thở từ mũi của anh phà vào tai em rồi.” Lâm Khinh Khinh di chuyền trong vòng tay của Tạ Mẫn Thận, có gắng thoát khỏi vòng tay của Tạ Mẫn Thận.

Tạ Mẫn Thận là người đàn ông mạnh mẽ, có vợ yêu trong lòng, không có phản ứng gì không bình thường.

Anh ấy cảm thấy cơ thể anh ấy không chịu kiểm soát mà nóng lên.

Giọng anh ấy khàn khàn nói: “Lâm Khinh Khinh, em còn dám làm loạn, có tin anh sẽ làm ngay bây giờ không.”

Lâm Khinh Khinh sợ hãi, cô ấy cũng từng học Sinh học, cô ấy chỉ biết mô tả phản ứng sinh lý của đàn ông theo nghĩa đen, hôm nay cô ấy đã cảm nhận được điều đó một cách chân thực.

Cô ấy lùi lại một chút: “Tạ Mẫn Thận, anh, em, em chưa sẵn sàng.”

“Ừm.” Giọng Tạ Mẫn Thận khàn khàn.

Ham muốn cứ quay vòng trong não của anh ấy.

“Lâm Khinh Khinh, anh hôn em một cái, được không?” Tạ Mẫn Thận nhìn người phụ nữ đang thẹn thùng trong lòng mình, miệng khô khốc, chỉ muốn hôn cô ấy.

Lâm Khinh Khinh khóc, lúc này rất muốn hôn cô ấy.

“Không muốn.”

Tạ Mẫn Thận bị từ chối?

He he.

Anh ấy trực tiếp hôn, đầu lưỡi xâm nhập vào trong miệng Lâm Khinh Khinh, không ngừng quấn lấy nhau.

Lâm Khinh Khinh muốn khóc nhưng cô ấy không có nước mắt, không phải cô. ấy đã nói không rồi sao.

Sau đó, trên bờ vực mắt kiểm soát, Tạ Mẫn Thận đã nhanh chóng đứng dậy.

Anh ấy kéo khăn tắm của Lâm Khinh Khinh và đi vào phòng tắm.

Lâm Khinh Khinh cũng thở phào nhẹ nhõm.

Cô ấy thật sự rất sợ Tạ Mẫn Thận trở nên ngang bướng, dù cô ấy có từ chối cũng vô ích.

Tạ Mẫn Thận lại xuất hiện trong phòng ngủ của Lâm Khinh Khinh, anh ấy nói: “Anh tới phòng Tiểu Dực ngủ.”

Bởi vì, anh ấy phát hiện ra anh ấy muốn quyến rũ Lâm Khinh Khinh, nhưng cuối cùng người cảm thấy khó chịu lại là anh ấy.

Rất dứt khoát, tự mình đi.

Lâm Khinh Khinh quay lưng lại với Tạ Mẫn Thận, nói: “Anh đi đi.”

Lâm Khinh Khinh từng có một đêm mắt ngủ, cô ấy ngồi dậy, ngồi vào bàn, miêu tả khung cảnh trong sân.

Nhỏ tới mức chiếc ghế đầu cạnh bàn đá, cô ấy cũng miêu tả rất cần thận.

Vẽ một đêm vẫn chưa xong.

Cô ấy ngủ gục trên bàn.

Buổi sáng Tạ Mẫn Thận đi thay quần áo, nhìn thấy người phụ nữ đang ngủ trên bàn, yên bình, điềm nhiên, xinh đẹp.

Anh ấy bước tới, nhẹ nhàng bé cô ấy lên rồi đặt xuống giường.

Trên bàn là bức tranh còn đang vẽ dang dở.
 
Chương 756


Chương 756

Tạ Mẫn Thận cằm lên, lại nhìn người phụ nữ trên giường, tự nghĩ: Hóa ra em vẽ đẹp như vậy.

Buồi sáng, anh ấy ra ngoài chạy bộ, mua ba phần bữa sáng trên đường trỏ về nhà.

Lâm Khinh Khinh đỡ mắt thời gian nấu ăn vào buổi sáng, thay vào đó là ngủ bù.

Đến lúc Tạ Mẫn Thận đi làm, cũng tới lúc Lâm Khinh Khinh đi học.

Anh ấy đánh thức Lâm Khinh Khinh: “Có cần anh xin nghỉ cho em không?”

Lâm Khinh Khinh đã thức cả đêm nên rất đau đầu.

Vì công việc, cô ấy đã bị trì hoãn rất nhiều môn, cô ấy không muốn lãng phí cơ hội xin nghỉ phép nữa.

“Không cần, em dậy đây.”

Trên đường đi, Tạ Mẫn Thận đưa bữa sáng cho Lâm Khinh Khinh: “Tới trường ăn”

Anh ấy đưa Lâm Khinh Khinh đi trước, sau đó mới đưa cho ông nội Lâm, cuối cùng tự mình đi làm.

Hàn Khải Tử nhìn đồng hồ: “Thị trưởng Tạ, lần đầu tiên đến muộn. Có phải tối hôm qua hi hi quá muộn không?”

Ngoại trừ người nhà, trước mặt người ngoài Tạ Mẫn Thận luôn lạnh lùng, vẻ mặt nghiêm túc: “Có muốn bị lưu đày không?”

Hàn Khải Tử lập tức đứng lên: “Không muốn.”

Khi cậu ta trở lại văn phòng, cậu ta thầm nói Tạ Mẫn Thận đa nhân cách.

Trong lớp, Lâm Khinh Khinh ngủ thiếp đi, Vân Thư cũng ngủ.

Hết giờ hai người họ vẫn ngủ.

Buổi sáng Vân Thư cũng được chồng đưa đến trường.

Tiết học cuối cùng, Lâm Khinh Khinh tỉnh dậy trước, đánh thức Vân Thư dậy: “Sắp tan học, tới giờ ăn trưa rồi, mau dậy đi.”

Vân Thư không muốn tỉnh lại, đêm qua cô suýt chút nữa đã nghĩ tới ly hôn.

Lâm Khinh Khinh: “Sao vậy?”

Vân Thư liếc nhìn Lâm Khinh Khinh cũng đang ngủ trên bàn, lập tức nói: “Cậu sao thì tớ như vậy.”

Mọi người đều đã kết hôn, Vân Thư nói thẳng cũng không hè xấu hỗ.

Lâm Khinh Khinh: “Hôm qua tớ vẽ sân trong nhà suốt đêm.”

Vân Thư: … Là cô nghĩ nhiều rồi.

“Ò, tối qua tớ dỗ thằng bé cả đêm.”

Vân Thư thầm nghĩ, sinh con vẫn có nhiều cái lợi, ví dụ như: Có lúc lấy thằng bé làm lá chắn rất tốt.

Trong phòng khách của nhà họ Lâm, Lâm Phổ không ngừng cầu xin ông nội Lâm về nhà, Tạ Mẫn Thận điều tra họ ngày càng nghiêm ngặt hơn.

Ông ta lo lắng như một con kiến, không khỏi bắt đầu hồi lộ những người thường xuyên tiếp xúc với Tạ Mẫn Thận.

Hàn Khải Tử là một trong số đó.

Cậu ta gõ cửa, bước vào văn phòng: “Thị trưởng Tạ, ba vợ anh hồi lộ tôi.”

Tạ Mẫn Thận: “Cậu có nhận không?”

“Không, tôi sợ bị lưu đày.”

Tạ Mẫn Thận gật đầu: “Rất tốt, sau cuộc họp hôm nay có lẽ sẽ có người gửi thiệp mời cho cậu, liên quan tới việc thảo luận về cải tiền công nghệ mới ở thành phó A, cậu nhận đi, tôi đi.”
 
Chương 757


Chương 757

Hàn Khải Tử: “Thị trưởng Tạ, lỡ như không có ai mời thì sao?” Không ai mời thì xấu hổ lắm, bị vả mặt.

“Cược tiền lương một tháng của cậu, dám không?”

Hàn Khải Tử lắc đầu, cậu ta quyết tâm không đánh cược.

Nếu cậu ta đánh cược đúng, thì cậu ta sẽ không làm trợ lý của thị trưởng Tạ nữa.

Quả nhiên, vào buổi chiều, Hàn Khải Tử vào văn phòng: “Có một trưởng phòng mòi tôi rồi.”

“Lý do.”

“Vê việc giới thiệu các công nghệ và cải tiền mới từ thành phố A…” Hàn Khải Tử cảm thấy trừ lúc yêu đương trông thiểu năng, những vấn đề khác, Tạ Mẫn Thận vừa tàn nhẫn vừa khôn ngoan.

Tạ Mẫn Thận: “Đi điều tra xem gần đây có ai liên lạc riêng với Lâm thị không.”

Hàn Khải Tử: “Thị trưởng Tạ, tôi nghĩ không cần phải kiểm tra, chắc chắn có liên Đệ”

“Quốc gia gửi cậu tới làm việc với tôi làm gì?” Ánh mắt Tạ Mẫn Thận nhìn Hàn Khải Tử. Tự nghĩ mình thông minh, vẫn là một tên ngóc.

Lâm Phỏ hồi lộ cậu ta, Tạ Mẫn Thận không biết?

Tại sao Hàn Khải Tử cảm thấy cậu ta như: bị chê nhỉ?

Tạ Mẫn Thận tùy ý dựa vào lưng ghế: “Nếu cậu tốn chút công sức mới điều tra ra chuyện ông ta nhận hối lộ, vậy thì ông ta đã nắm chuôi trong tay rồi. Nếu cậu rất phí sức mà vẫn chưa điều tra ra, cậu thấy chuyện đó có nghĩa là gì?”

Hàn Khải Tử đột nhiên học được gì đó.

“Thị trưởng Tạ, khó trách anh là thị trưởng Tạ.”

Nếu không thể điều tra được gì, có nghĩa đằng sau không biết còn bao nhiêu. hoạt động hồi lộ, ông ta che giấu quá kỹ. Hơn nữa, có thể giấu kỹ như vậy, nhất định là một tay lão luyện.

Chỉ cần phát hiện, trưởng phòng sẽ bị cách chức, những kẻ nhận hối lộ sẽ bị điều tra từng người một.

“Nhưng thị trưởng Tạ, ba vợ anh có trong đó, anh thật sự muốn kiểm tra sao?”

Tạ Mẫn Thận: “Tôi đi một vòng lớn, muốn điều tra ông tai”

Khóe miệng Hàn Khải Tử không khỏi nở nụ cười, cậu ta vẫn luôn cho rằng lão đại của cậu ta là thị trưởng Tạ vì nước lợi dân, sẽ không thiên vị người của mình.

Kết quả, vừa rồi cậu ta đã biết cái gì vậy?

Thị trưởng Tạ làm vậy là vì muốn chấn chỉnh Lâm Phổ.

Lâm Phổ là ba vợ anh ấy, không thể vì mối thù vợ thị trưởng bị kéo đi uống rượu lần trước, mà báo thù chưa xong, đúng không?

Bữa ăn tối với đạo diễn Lý lần trước cũng Vậy.

Đi loanh quanh một vòng, chỉ vì kéo tài nguyên cho người ta, giới thiệu những đạo diễn giỏi hơn cho cô ấy.

Lòng dạ của thị trưởng Tạ.

Vân Thư mong đợi nhất mỗi chiều thứ sáu.

Có nghĩa là có hai ngày để nghỉ ngơi.

Lâm Khinh Khinh không có cuối tuần, bởi vì cô ấy đã ký hợp đồng với công ty, thỉnh thoảng phải đến công ty báo cáo.

Cô ấy đột nhiên ghen tị với Vân Thư: “Tớ cũng muốn về nhà ngủ hai ngày.”

Vân Thư: “Cậu về đi, không ai nói cậu, công ty cũng không dám nói cậu, ký được cô ca sỹ còn là vợ thị trưởng Tạ, ha ha, ai không muốn sống lại dám đắc tội với cậu.”
 
Chương 758


Chương 758

Lâm Khinh Khinh: “Không, tớ muốn kiếm tiền.”

“Ừm, Khinh Khinh, tài sản của Mẫn Thận đều giao cho cậu, cậu còn đi kiếm tiền?”

Vân Thư tự nhủ: “Tớ thì khá thoải mái, vì nhà tớ tớ chỉ cần tiêu tiền, hi hi.”

Lâm Khinh Khinh muốn đá Vân Thư đi, ngày ngày chỉ biết ăn rồi chờ chết, Lâm Khinh Khinh sợ cô ấy sẽ bị lây nhiễm.

Tại công ty Giang Tả, quản lý Mao nói một cách nghiêm túc trong cuộc họp: “Tất cả đều phải học hỏi theo Tiểu Thư và An Kỳ.”

Ví dụ?

Quản lý Mao hắng giọng nói: “Nhìn xa trông rộng.”

Ví dụ khác?

“Cao Duy Duy, ngôi sao quốc tế cũng do bọn họ ký được. Vương San có bất động sản Hạo Tường cũng do họ ký được. Hiện giờ ca sĩ Lâm Khinh Khinh, người dẫn chương trình Xuân Vấn của đài A còn trở thành vợ của thị trưởng Tạ, dám hỏi, chỉ ba người này, ảnh thị Giang Tả chúng ta đã xác lập được vị thế vô địch, nằm một chỗ cũng có thể kiếm tiền, không ai dám nói GÌ”

Mọi người cúi đầu.

Nói như vậy, Vân Thư và An Kỳ đúng là giỏi.

Lúc ký hợp đồng, bọn họ là hai sinh viên chưa tốt nghiệp, nếu bọn họ tốt nghiệp thì sẽ là một ngôi sao đang lên khác.

Quản lý Mao nói thêm: “Gần đây tôi đã sắp xếp ít hoạt động hơn cho Khinh Khinh, ngoại trừ việc đăng Weibo hàng ngày, đề cô ấy có thể hoàn thành tốt việc học của mình, sau đó bắt đầu sự nghiệp.”

Quản lý của Lâm Khinh Khinh: “Quản lý, chúng tôi đủ ít rồi, còn lại toàn là lăng xê người mới.”

“Vậy thì ít thêm chút nữa, thị trưởng Tạ đã nói, gần đây Khinh Khinh khá mệt, bận lắm, bảo cô rút bót việc đi.”

Quản lý của Lâm Khinh Khinh không còn gì để nói: “Vậy thì phải xem Khinh Khinh đăng bài thứ sáu hàng tuần.”

Một ca sĩ không biểu diễn thương mại, không xuất hiện, không tổ chức off fan meeting, không có concert, đương nhiên do cô ấy còn nhỏ, không mở được. Nhưng sao có thể đi xa được?

Quản lý Mao cũng cảm thấy không phù họp: “Vậy thì bên cạnh việc đăng bài, để cô ấy phát hành album nữa.”

Để cô ấy chỉ là một ca sĩ.

Vân Thư đưa Lâm Khinh Khinh đến Giang Tả, tự cô lên trên lầu trò chuyện.

“Xin chào các anh chị em, nhiệt liệt hoan nghênh Vân Thư tới thăm.” Vân Thư mở đầu kiểu cũ, không có ai hoan nghênh.

Mọi người đều nhịn cười, chờ xem Vân Thư sẽ làm như thế nào.

Giây tiếp theo: “Nếu không hoan nghênh tôi, tôi tới tập đoàn Tạ thị tìm chồng mách anh ấy, vợ anh ấy không được chào đón.”

“Hoan nghênh, hoan nghênh, nhiệt liệt hoan nghênh.” Đồng nghiệp cũ nói với vẻ qua loa.

Vân Thư ngồi trở lại chỗ ngồi ban đầu, chỗ đó không có người ngồi, như đang chờ Vân Thư trở về.

“Đừng giả bộ nữa, khóe miệng An Kỳ sắp rách rồi kìa.” Vân Thư liếc nhìn chỗ làm việc quen thuộc, hỏi: “Cô giả vờ mệt không?”

An Kỳ không nhịn được, vui vẻ kéo ghế lại: “Tiểu Thư, sao cô biết chúng tôi đang giả vờ trêu chọc cô?”
 
Chương 759


Chương 759

Vân Thư nhìn An Kỳ với vẻ mặt quan tâm đứa trẻ thiểu năng: “Tuy cô lớn hơn tôi vài tuổi, nhưng với chỉ số thông minh này, nếu rảnh phải tới bệnh viện khám bệnh, phải chữa.”

Phụt ha ha.

Những người trong văn phòng bắt đầu biến bầu không khí trở nên sôi nồi.

Vân Thư nhanh chóng kéo gần quan hệ với bọn họ.

“Không ai đến nhận ca của tôi sau khi tôi rời đi sao?”

An Kỳ nói: “Quản lý Mao nói thà thiếu còn hơn bừa bãi, không thể tùy tiện tìm người.

Cho nên chỉ có chúng ta, Tiểu Thư, cô từ chức gần nửa năm rồi, có nhanh không.”

“Nhanh, tắt nhiên là nhanh. Tôi sắp nghỉ hè rồi, có kích động không.” Tới từ niềm vui của một sinh viên.

Nhân viên phòng quan hệ đối ngoại: Muốn đánh chết Vân Thư quá.

“An Kỳ, gần đây có tin đồn gì mới không?”

Vân Thư lén lút ngồi bên cạnh An Kỳ.

“Ừm, vẫn là người chúng ta ký hợp đồng.”

“Cao Duy Duy?”

“Ò, nghe nói Bạch Phàm và Cao Duy Duy đang sống cùng nhau ở Mười dặm cổ thành.” An Kỳ nói.

Vân Thư: “Đây không phải chuyện gì lớn, người ta là người yêu sống với nhau là chuyện thường, hơn nữa, Bạch Phàm vào Mười dặm cổ thành còn đi cửa sau, dựa vào tôi.”

“Tất nhiên đó không phải chuyện gì lớn, nhưng việc Duy Duy xuất hiện ở khoa sản là không bình thường.”

“Trời ơi, thật hay giả thế? Có thai rồi? Bọn họ có kết hôn không, đã đăng ký chưa?

Sinh con mà không kết hôn không nhập vào sổ hộ khẩu được đâu.” Tới từ Vân Thư- người đã kết hôn và có con.

Nếu cô không có con, cô thực sự không biết nhập vào sổ hộ khẩu cần giấy chứng nhận kết hôn.

Đương nhiên, hộ khẩu của thằng bé do ba nó, Tạ Mẫn Hành lo liệu.

An Kỳ lặng lẽ kéo Vân Thư: “Nhỏ giọng chút, những đồng nghiệp khác không biết chuyện này.”

Vân Thư cũng che miệng chụm đầu với An Kỳ: “An Kỳ, Cao Duy Duy có thai thật rồi à?”

An Kỳ lắc đầu: “Không chắc, sau khi gặp bác sĩ, cô ấy đã hủy hét hồ sơ bệnh án của mình, bác sĩ cũng là của cô ấy.”

Vân Thư đến công ty gặp An Kỳ, biết được một tin đồn lớn.

Đó là một tin đồn rất lớn, cô phải lên Weibo tìm kiếm mỗi ngày, xem ngày nào Cao Duy Duy bị bóc là đã có thai.

Nếu cô ấy kết hôn, có phải cô nên đi mừng không?

Lâm Khinh Khinh: “Cậu ngơ ngác gì thế?

Lái xe nhìn đường đi.”

Suy nghĩ của Vân Thư bị cắt ngang: “Tớ nhắm mắt lái xe cũng đưa cậu về được.”

Trở về nhà riêng của họ, Vân Thư cho con trai ăn, lướt Weibo bằng điện thoại di động trong tay.

Kỳ lạ, sao An Kỳ lại có tin đó?

Đó là một câu đó đẳng cấp thế giới.
 
Chương 760


Chương 760

Lâm Khinh Khinh cũng trở về nhà, mặc quần áo ở nhà, bắt đầu nấu ăn trong bếp.

Cô ấy gọi cho Tạ Mẫn Thận: “Anh đã tan làm chưa?”

“Ừm, tan làm rồi.”

Giọng nói dịu dàng của Lâm Khinh Khinh vang lên: “Tối muốn ăn gì? Em nấu cho anh.”

Tạ Mẫn Thận đột nhiên không muốn đi uống rượu xã giao nữa, anh ấy chỉ muón về nhà ăn bữa ăn do Lâm Khinh Khinh làm.

Hàn Khải Tử: “Thị trưởng Tạ, đi thôi, người ta tới rồi.”

Lâm Khinh Khinh hỏi: “Xã giao sao?”

“Ừm.”

Lâm Khinh Khinh nói: “Uống ít rượu, mau về nhà.”

“Được.”

Sau khi cúp điện thoại, trên mặt Tạ Mẫn Thận lộ ra một nụ cười thần bí, Hàn Khải Tử hỏi: “Thị trưởng Tạ, anh cười như vậy là sao thế?”

“Không sao, chị dâu cậu sợ tôi uống rượu hại sức khỏe cho nên bảo tôi về nhà sớm.

Rượu hôm nay, cậu uống đi.”

Trên bàn rượu, Lâm Phổ cũng xuất hiện.

“Thị trưởng Tạ, công ty ba vợ cậu cũng kiểm tra à.”

Tạ Mẫn Thận liếc nhìn Lâm Phổ: “Chính vì là người nhà, đương nhiên phải trong sạch, thêm nữa, chủ tịch Lâm cũng không sợ điều tra.”

“Vậy tại sao không điều tra công ty của anh trai cậu? Đề quốc Tạ thị mà điều tra cũng mắt nửa năm đúng chứ?”

“Nếu không điều tra sao tôi có thể làm thị trưởng Tạ? Còn về việc ai điều tra, tất nhiên là quốc gia, cả ông tôi, tướng quận Tạ cũng bị kiểm tra.” Chỉ là có rất ít người biết mà thôi, thế lực nhà họ Tạ vừa nhiều vừa rối, bên trên phái người điều tra cũng phải tiền hành thận trọng.

Trưởng phòng và Lâm Phổ nhìn nhau, Lâm Phổ nói: ‘Mẫn Thận, ba ủng hộ con làm việc này, nhưng con có thể thúc giục những người làm việc dưới quyền của con nhanh lên không? Nhà máy của chúng ta đang chờ khởi động.”

Tạ Mẫn Thận: “Chủ tịch Lâm, ông cũng biết lần này phải giải thích rõ ràng với ngân hàng, tôi còn phải kiểm tra các tài khoản cá nhân của ông. Sẽ mắt một thời gian cho các cơ quan có thẳm quyền cao hơn.”

Lâm Phổ: “Kiểm tra là kiểm tra, ba có thể bắt đầu làm việc không?”

“Hàn Khải Tử.” Tạ Mẫn Thận gọi: “Ngày mai xem tiến hành tới bước nào rồi.”

“Vâng, thị trưởng Tạ, tôi về sẽ giục họ.”

Trưởng phòng cô gắng kéo quan hệ của Tạ Mẫn Thận và Lâm Phổ gần nhau hơn, đứng giữa mời rượu.

Tạ Mẫn Thận: “Xin lỗi, hôm nay khi tôi ra ngoài, vợ tôi bảo tôi không được uống rượu.”

Lâm Phổ bị coi thường quá nhiều.

Ông ta nhịn cơn tức ngồi xuống.

Trên bàn rượu, sáu trong số mười người đang nói giúp cho Lâm Phổ, muốn Tạ Mẫn Thận nương tay, tha cho tập đoàn Lâm thị.

Tạ Mẫn Thận liếc nhìn Hàn Khải Tử.

Cậu ta hiểu ngay, kiểm tra, kiểm tra hết!

Khi Tạ Mẫn Thận được bọn họ mời ra ngoài chơi, anh ấy đã thẳng thừng từ chối: “Tôi mới kết hôn, những nơi phong hoa tuyết nguyệt như vậy mọi người đi đi, tôi về nhà với vợ.”
 
Chương 761


Chương 761

Hàn Khải Tử cũng gật đầu với những người phía sau, đuồi theo Tạ Mẫn Thận: “Thị trưởng Tạ, không nễ mặt bọn họ như thế, không lo bị bọn họ gài bấy sao?”

Tạ Mẫn Thận: “Có não thì không dám gài bẫy, không có não thì không biết gài bẫy.”

Hàn Khải Tử đã học được rồi.

Tạ Mẫn Thận trở về nhà, đi tới trước mặt Lâm Khinh Khinh: “Em ngửi xem.”

“Ngửi cái gì?”

“Em ngửi xem người anh có mùi gì không?”

Lâm Khinh Khinh nghiêng người về phía trước, hít hai lần: “Anh hút thuốc à?”

“Không, bọn họ hút.”

Tạ Mẫn Thận chỉ muốn một lời khen.

Lâm Khinh Khinh nói: “Anh ăn thịt bò với nước sốt tỏi.”

Tạ Mẫn Thận dứt khoát ôm Lâm Khinh Khinh lên, nhắc cô ấy lên khỏi mặt đát.

“Tạ Mẫn Thận, anh đang làm gì vậy?”

Tạ Mẫn Thận rất cao, vì vậy anh ấy có thể bế Lâm Khinh Khinh lên, hôn cô ấy mà không cần cúi xuống.

Lâm Khinh Khinh lại bị hôn, sau khi cô ấy kết hôn, ngày nào cũng bị hôn.

Nhưng bây giờ, miệng của Tạ Mẫn Thận có mùi tỏi, anh ấy không biết sao?

Tạ Mẫn Thận hài lòng nói: “Anh không uống rượu.”

Lâm Khinh Khinh bị sốc, nếu cô ấy nói sớm hơn thì cô ấy sẽ không bị hôn.

“Đi tắm rửa đi.” Lâm Khinh Khinh nắm lấy vai Tạ Mãn Thận, có gắng hạ cánh an toàn.

Lâm Khinh Khinh nói cô ấy cũng muốn tắm rửa.

Món súp giải rượu mà Lâm Khinh Khinh nấu không dùng được, cô ấy đang định đổ đi thì Tạ Mẫn Thận xuất hiện, cầm lên uống hết.

Lâm Khinh Khinh: “Anh không uống rượu, uống nó làm gì2”

Tạ Mẫn Thận: “Anh không uống rượu, người khác uống, anh giải mùi trên người.”

Lý do này của anh ấy chắc chắn không thay đổi chứ?

“Lâm Khinh Khinh.” Tạ Mẫn Thận lại gọi.

“Lại gì nữa?”

“Anh muốn hôn em.”

Không phải vừa rồi mới hôn sao!

Tạ Mẫn Thận lại nhẹ nhàng bề Lâm Khinh Khinh lên, hôn lên môi cô ấy: “Rốt cuộc bao giờ em mới chấp nhận anh?”

Hả?

Nhìn thấy màu đỏ nhẫn nhịn trong mắt Tạ Mẫn Thận, Lâm Khinh Khinh lập tức nghĩ về điều đó.

“Cho em thêm chút thời gian.”

Tạ Mẫn Thận: “Anh biết em không thích anh, nhưng mồi quan hệ của chúng ta có thể được vun đắp từ từ, em không thể để anh là nhà sư mãi.”

Lâm Khinh Khinh: “Em, em chuẩn bị tinh thần.”
 
Chương 762


Chương 762

“Khi nào?”

“Hả?” Lâm Khinh Khinh hỏi: “Còn có thời hạn sao?”

Tạ Mẫn Thận trực tiếp đè cô ấy xuống ghế sofa, hôn một cách say đắm: “Anh cho em một tuần để chuẩn bị.”

Lâm Khinh Khinh vô thức làm nũng: “Không phải anh nói sẽ không ép buộc em sao?”

“Vậy anh cho em một tuần, để em tình nguyện.”

Lâm Khinh Khinh không thể hiểu được suy nghĩ của người đàn ông cứng rắn này.

Cô ấy biết mình còn một tuần nữa.

Trong tuần này, Lâm Phổ liên tục giả làm con trai ngoan trước mặt ông nội Lâm.

Lưu Thị nói: “Chồng, anh nói xấu em trước mặc ba đi.”

Lâm Phỏ: “Tại sao lại nói xấu em? Em đâu làm gì sai.”

Lưu Thị lắc đầu: “Chồng, anh nói xấu em, em không giận, chỉ cần nói với ba là em có lòng dạ hiểm ác, lo lắng sẽ quấy rày cuộc sống hôn nhân của Khinh Khinh nên nhờ ba tới giám sát. Khinh Khinh là con anh, em tự nhiên không hại nó, anh tin em nhưng ba thì không, vậy lừa ba để ba ôm mục đích tới nhà mình, anh tìm Khinh Khinh nói chuyện đề Tạ Mẫn Thận tha cho công ty của chúng ta.”

Sự chân thành là cái kế lớn nhát.

Lưu Thị nắm vững điểm này, vì vậy cô ta mới nắm giữ Lâm Phổ trong lòng bàn tay.

Lâm Phổ cảm thấy mình đã cưới được một người vợ tốt, không ngần ngại mang tiếng xấu cho bản thân: “Bà xã, anh yêu em.”

“Em hiểu, chồng, mau đi đi.”

Ông nội Lâm nheo mắt, lắng nghe vở kịch trong sân nhà vào thứ bảy, trong khi Lâm Dực đang chơi đồ chơi bên cạnh.

Lâm Phổ lại đến.

“Ba, lần này con tới là nói thật.” Lâm Phổ chen vào cửa.

Lâm Dực lập tức đứng trước mặt ông nội Lâm: “Người xấu, đừng bắt ông nội đi.”

Lâm Phổ nhìn con trai: “Con ngoan, con qua bên kia đi.”

Lâm Dực lắc đầu: “Ông muốn dẫn ông nội GÌ”

Ông nội Lâm năm lấy tay cháu trai, nói: “Tiểu Dực, cháu đi gọi cho chị và anh rễ G]I”

Lâm Dực nặng nè gật đầu.

Lâm Phổ không sợ, ông ta ngồi trước mặt ông nội Lâm, nói: “Ba, con đưa ba về nhà thực ra cũng có một phần nguyên nhân.

Con muốn ba giúp con giám sát Lưu Thị, dù sao Khinh Khinh là con của con, nó gả cho Mẫn Thận nhưng lại không tránh được có người hãm hại, bên ngoài Lưu Thị yếu đuối, tính cách lại kiêu ngạo, con lo cô ta hại Khinh Khinh, con biết ngày trước con là thằng khốn nạn, nhưng con cũng là vì ba, ba à, bệnh của Tiểu Dực không thể để Khinh Khinh lo liệu được, nó chưa tốt nghiệp, lại vừa kết hôn, ba nói ba và Tiểu Dực vào nhà họ Tạ, Khinh Khinh sẽ bị nhà chồng coi thường. Xét về gia cảnh, gia đình mình và tập đoàn Vân thị ngang nhau, con lo Khinh Khinh sẽ bị nhà họ Tạ coi | thường, bắt nạt nên con muốn đón ba về.

Ngoài ra còn trông chừng Lưu Thị giúp con, không thể cho cô ta có cơ hội làm tồn thương Khinh Khinh.”

Lâm Phổ nói một cách chân thành, trên mặt hiện rõ sự lo lắng của một người làm ba.

“Ba, để con nói cho ba nghe, dù sao máy năm nay con cũng chung sống với Lưu Thị, con vẫn luôn cảnh cáo cô ta, có tổn hại đến tình vợ chồng, hơn nữa con cũng không có chứng cứ, nói cô ta hãm hại, con chỉ có một đứa con trai, con nhất định sẽ chữa khỏi bệnh cho Tiểu Dực, tập đoàn Lâm thị sau này của Tiểu Dực, không thể của Khinh Khinh và Thiến Thiền.”
 
Chương 763


Chương 763

Ông nội Lâm cũng bối rồi, ông ấy cũng sợ hôn nhân của Khinh Khinh và Mẫn Thận bị người khác phá đám, nhà họ Tạ sẽ không coi thường Khinh Khinh, có Vân Thư ở nhà họ Tạ không có ai dám bắt nạt Khinh Khinh, sợ là tình cảm giữa hai vợ chồng bọn họ bị người khác phá đám thôi.

Ngoài ra còn có Lâm Dực, cũng là nỗi lo của ông ấy.

Lễ nào nhà họ Lâm lại dừng lại ở thế hệ của Tiểu Dực?

Ánh mắt Lâm Phổ giả vò quá chân thành, ông nội Lâm cũng không che giấu cảm xúc của mình, ông già giãy giụa, điều đó chứng tỏ ông ấy thực sự đề tâm.

Lâm Phổ tiếp tục nghĩ cho Lâm Khinh Khinh: “Ba, chúng ta đều là ba, con biết những người thân thiết quan trọng như thế nào. Con chỉ có hai đứa con, Khinh Khinh và Tiểu Dực. Trong trái tim con có Lưu Thị, nhưng hai đứa trẻ là gốc rễ của con trên đời, ba, chúng là cháu của ba.”

Lâm Dực chạy ra khỏi phòng ngủ: “Chị và anh rễ bảo sắp tới.”

Lâm Phổ không sợ, ông ta ngồi trong sân đợi Lâm Khinh Khinh và Tạ Mẫn Thận đến.

Nửa tiếng sau, đôi trẻ về đến nhà.

“Lâm Phỏ, ông lại tới đây làm gì? Ông nội không cần ông nuôi, Tiểu Dực cũng không cần ông giả tạo quan tâm, sao ông còn tới, cây còn vỏ, sao người có thể không biết xấu hổ?” Lần này Lâm Khinh Khinh rất tức giận, ba cô ấy hết lần này đến lần khác làm xáo trộn cuộc sông của gia đình cô ây.

Đây là lần đầu tiên Tạ Mẫn Thận tháy Lâm Khinh Khinh tức giận.

Anh ấy luôn cho rằng Lâm Khinh Khinh là người yếu đuối, cần anh ấy bảo vệ, hôm nay cô ấy giận dữ mắng Lâm Phỏ, Tạ Mẫn Thận không có phản ứng gì.

Ông nội Lâm cũng sợ hãi trước sự tức giận của cháu gái mình.

Lâm Phổ đưa tay định tát vào mặt Lâm Khinh Khinh, nhưng khi nhìn thấy Tạ Mẫn Thận bảo vệ phía sau cô ấy, ông ta đã nắm chặt tay lại.

Đứa con gái hư hỏng này, không bằng một phần mười Thiền Thiền, sao lại gả vào nhà họ Tạ được?

Nhìn hai ba con đồi đầu nhau, ông nội Lâm lắc đầu, trong lòng cảm thấy nhói đau, tại sao gia đình lại không hòa thuận được.

“Khinh Khinh, đừng cãi nhau với ba.” Ông nội Lâm nói.

Tạ Mẫn Thận bước tới, anh ấy nhẹ nhàng ôm Lâm Khinh Khinh vào lòng.

Ông nội Lâm nói: “Ông bảo Tiểu Dực gọi cháu vì muốn nói cho hai vợ chồng cháu, ông chuẩn bị dẫn Tiểu Dực về với ba cháu.”

Cái gì?

“Ông nội, sao lại thế?”

Ông nội Lâm: “Từ giờ trở đi, cháu sẽ biết.”

Lâm Dực không quay lại với Lâm Phổ, Lâm Khinh Khinh muốn dẫn Lâm Dực đi.

Lâm Phổ lập tức ngăn cản, Lâm Dực cũng là mục tiêu quan trọng để đe dọa Lâm Khinh Khinh.

“Tiểu Dực về với ba, con tới nhà chị sẽ là gánh nặng. Chị sẽ ghét con, không thích con.” Lâm Phổ ngắm ngầm đe dọa Lâm Dực.

“Không, tôi muốn chị.”

“Con về với ba, mai dẫn con đi gặp chị.”

Lâm Phỏ dỗ dành Lâm Dực và ông nội Lâm xong, đi tới trước mặt Lâm Khinh Khinh, nói: “Ba biết con hiểu lầm ba rất nhiều, ba sẽ từ từ sửa sai.”

Thái độ chân thành, Tạ Mẫn Thận ôm Lâm Khinh Khinh vào lòng.

Có lẽ Lâm Phổ đang có ý xấu trong bụng.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom