Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!
Chương 1348: 1348: Chương 1347





Trước đây luôn cảm thấy Thẩm Hạ Lan rất lạnh lùng, nhưng bây giờ chỉ cần nói đến Diệp Ân Tuấn, toàn thân cô đều sẽ trở nên ấm áp như ánh mặt trời.

Đây là sức mạnh của tình yêu.

Trương Linh nghĩ về A Khôn.

Bà ta đã từng giống như Thẩm Hạ Lan, nếu không phải A Khôn đứng nhầm đội, chọn nhầm chủ nhân thì bây giờ hai người đã hạnh phúc rồi đúng chứ?
Con cái của họ lẽ ra bây giờ đã đến tuổi đi học rồi.

Đáy mắt Trương Linh loé qua một tia tịch mịch.

Thẩm Hạ Lan nhạy bén cảm giác được cảm xúc của bà ta không đúng, vội nói: “Trương Linh, chỗ này bà quen thuộc, hay là bà đưa tôi đi dạo đi?”
“Được rồi.

Có cần mang theo người không?”
Thẩm Hạ Lan trực tiếp lắc đầu.

“Không, tôi tin tưởng bà.”
Lời nói của Thẩm Hạ Lan khiến Trương Linh hơi ngạc nhiên.


“Cô tin tôi sao? Tại sao? Chúng ta không có tiếp xúc nhiều, hơn nữa chồng tôi còn vì cô mà chết, cô không sợ…”
“Tôi sợ cái gì? A Khôn là chồng bà sao? Đó là chồng cũ của bà.

Hơn nữa, bà không phải người không phân biệt đúng sai, bà đáng lẽ biết cái kết của A Khôn không phải do tôi.

Ngoài ra, bà là sư phụ của Diệp Tranh, bà đối với Diệp Tranh như con ruột, sao có thể nỡ để nó tổn thương? Bà còn là sư thúc của Tử Đồng, càng sẽ không khiến Tử Đồng khó xử, không phải sao?”
Thẩm Hạ Lan liên tiếp đưa ra hai lý do, kéo Diệp Tranh và Bạch Tử Đồng vào, Trương Linh còn có thể nói gì nữa?
Bà ta nhìn Thẩm Hạ Lan, cười nói: “Trông cô có vẻ ngây thơ, nhưng thực ra cô thông minh hơn bất cứ ai.”
“Cảm ơn bà đã khen, vậy bây giờ chúng ta đi được chưa?”
“Đi nào.”
Trương Linh và Thẩm Hạ Lan trực tiếp lên xe.

.

Đọc truyện tại # TRÙMtr uуện.

мE #
Thẩm Hạ Lan không quen chỗ này, Trương Linh ngồi vào ghế lái.

Sau khi hai người rời khỏi nơi đóng quân, Trương Linh trực tiếp đưa Thẩm Hạ Lan đến khu chợ buôn bán lớn nhất Nam Phi.


Thẩm Hạ Lan là lần đầu tiên xuất hiện ở đây.

“Đây là……”
Thẩm Hạ Lan nhìn khu chợ trước mặt, tưởng rằng mình đã đến nhầm chỗ.

Họ không đến trung tâm mua sắm lớn để mua đồng hồ kim cương sao?
Trương Linh nói nhỏ: “Đây là chợ đen.”
“Chợ đen?”
Thẩm Hạ Lan đã nghe qua cái tên này, nhưng không có nhiều hiểu biết.

Trương Linh bắt đầu phổ cập cho cô.

“Ở đây cái gì cũng có thể mua được, miễn là cô trả được giá.

Nhưng ở đây thuộc khu vực không ai quản lý, nhân viên tương đối phức tạp, phải chú ý an toàn.”
“Chợ đen?”
Thẩm Hạ Lan đột nhiên rất phấn khích.

Khi Trương Linh nhìn thấy Thẩm Hạ Lan như vậy, có phần hối hận khi đưa cô đến đây.

“Tốt hơn là cô không nên gây chuyện, ở đây thì thế lực của bất kỳ ai cũng khó mà sử dụng lắm.”
“Ai ya, tôi không gây chuyện đâu, tôi chỉ muốn hỏi, tôi có thể mua tin tức ở đây không?”
Lời nói của Thẩm Hạ Lan khiến Trương Linh hơi khựng lại.

“Tin tức gì?”
“Bà cũng đâu phải người chợ đen, quan tâm tôi mua gì làm chi, cứ nói tôi là có được hay không là được rồi.”
Trương Linh gật đầu nói: “Có một nơi có bán tin tức, nhưng thật giả không rõ ràng.”.

 
Chương 1349: 1349: Chương 1348





“Mau đưa tôi đến đó.”
Thẩm Hạ Lan hào hứng yêu cầu Trương Linh đưa mình đi.

Trương Linh không còn cách nào khác, đành phải đưa Thẩm Hạ Lan đến trước một căn phòng đóng kín.

“Ở đây nè, nhưng quy tắc ở đây là chỉ đương sự mới có thể liên hệ với người mua, nên dù có chuyện gì xảy ra sau khi vào, tôi cũng không thể đi cùng, cô phải nghĩ cho kỹ, có chắc chắn muốn vào không? Lỡ như xảy ra chuyện gì tôi không thể giải thích với Diệp Tổng nữa.”
Trương Linh ân cần nhắc nhở.

Thẩm Hạ Lan cười nói: “Không sao, tôi đi vào chơi một chút, nếu như tôi vào lâu mà không ra, nhớ gọi cho Diệp Ân Tuấn, bảo anh ấy đến cứu tôi.”
“Cô……”
Trương Linh còn chưa nói xong, Thẩm Hạ Lan đã bước vào.

Đẩy cửa phòng ra, bên trong tối om, không thể nhìn rõ mọi thứ, thậm chí cả đồ đạc trong nhà, nhưng Thẩm Hạ Lan nhạy bén nghe thấy tiếng gió từ sau lưng mình.

Cô nhanh chóng rút về bên phải, giơ ra nắm đấm.

“Bịch” một tiếng, đối phương bị nấm đấm của Thẩm Hạ Lan đấm cho một cái, cạch cạch cạch lùi về sau ba bước.

Thẩm Hạ Lan nhân cơ hội đuổi theo, dựa vào cảm giác nhạy bén, trực tiếp tiến lên trước túm lấy cánh tay của đối phương, rồi dỡ xuống cánh tay của hắn một tiếng kêu rắc.

Một tiếng rên hừ ập đến, Thẩm Hạ Lan đá một cái về phía phát ra âm thanh.


Một tiếng “rầm”, cánh cửa của ngôi nhà bị bật tung, người đó bay ra ngoài theo một hình parabol.

Ánh sáng chiếu tới, Thẩm Hạ Lan có chút không thích ứng kịp, khẽ nheo mắt lại.

Cô lập tức tìm kiếm bóng dáng của Trương Linh trong đám đông, đáng tiếc người này không thấy đâu nữa.

Khóe môi Thẩm Hạ Lan khẽ nhếch lên.

Là người hay ma thì đúng thật là chỉ một chút đã thử ra được rồi.

Cô nhìn người đàn ông nằm trên mặt đất, trực tiếp đi tới, nắm lấy cổ áo người kia, cười hỏi: “Bán tin tức?”
“Cô muốn mua tin tức thì phải tuân theo quy tắc, nếu không tôi sẽ không nhận đơn của cô.”
Khoé miệng người đàn ông mang theo vết máu, có chút kinh hãi mà nhìn Thẩm Hạ Lan.

Người phụ nữ này là quá hùng hổ rồi.

Thẩm Hạ Lan vẫn cười một cách tự nhiên.

“Cái này không tới phiên anh không chịu nhận đơn của tôi.

Nói, Trương Linh đi đâu rồi?”

“Tôi không biết cô đang nói về cái gì, cho dù muốn mua tin tức, cô cũng phải trả tiền, cũng phải cho tôi thời gian đi tra chứ.

Người phụ này đúng là không hiểu quy củ.”
Người đàn ông vừa dứt lời, Thẩm Hạ Lan trực tiếp siết lấy cằm anh ta, tuy đang cười, nhưng ý cười không đến từ nội tâm.

“Anh cảm thấy người chết có bán tin tức không?”
“Cô muốn làm gì? Tôi cảnh cáo cô, đây là chợ đen!”
Đáy mắt người đàn ông rõ ràng xuất hiện một tia hoảng sợ.

Anh ta nhìn thấy sát khí trong mắt Thẩm Hạ Lan.

Thẩm Hạ Lan trực tiếp để anh ta đi.

Cẩn thận người bên cạnh?
Người bên cạnh mà Mạc Nhiên nói là Trương Linh ư?
Thật đúng là bất ngờ.

Sắc mặt Thẩm Hạ Lan có chút âm trầm.

Cô trực tiếp ngước mắt nhìn chỗ này một cái.

Chợ đen?
Hay cho Trương Linh.

Nếu cô có xảy ra chuyện ở chợ đen, thì lúc về chỉ cần nói với Diệp Ân Tuấn là mình đòi đến chợ đen mua đồng hồ gì đó, là có thể phủi sạch sẽ cho mình rồi.

Đáng tiếc rồi..

 
Chương 1350: 1350: Chương 1349





Đáy mắt Thẩm Hạ Lan loé qua một tia cảm xúc.

Cô búng tay một cái.

Lam Thần lập tức đưa người xuất hiện ở trước mặt Thẩm Hạ Lan.

“Trương Linh đâu?”
“Cô vừa vào thì bà ta đã rời đi rồi, nhưng rõ ràng, bà ta quá quen thuộc với chỗ này, người của chúng tôi mất dấu rồi.”
Lam Thần cau mày.

Anh ta cũng là tạm thời nhận được lệnh của Thẩm Hạ Lan, bảo anh ta đưa người âm thầm theo qua đây, mới bắt đầu Lam Thần vẫn chưa biết phải làm gì, bây giờ thì cảm thấy Thẩm Hạ Lan đã có kế hoạch từ trước.

“Bà chủ, sự phân bố quyền lực ở đây lộn xộn, chúng ta về đi, ở đây lâu, sợ sẽ xảy ra chuyện.”
“Tôi phải đi mua một chiếc đồng hồ.”
Nếu đã đến rồi, Thẩm Hạ Lan không muốn uổng chuyến này.

Hơn nữa, ngày mai sinh nhật của Diệp Ân Tuấn, cô cũng không thể hai tay không không được.

Lam Thần nghe cô nói như vậy, tuy không tán đồng lắm, nhưng vẫn theo sau Thẩm Hạ Lan đi dạo chợ đen.


Chợ đen rất sôi động, hơi giống chợ ma, người ở đây nhìn chung đều có tiền án, thậm chí có kẻ trộm, Trương Linh nói đúng, chỉ cần bạn ra được giá, thì mạng người cũng có thể mua được ở đây.

Thẩm Hạ Lan đi dạo cả nửa cái chợ đen mới tìm thấy cái loại đồng hồ đeo tay kim cương mà Trương Linh nói.

Không thể không nói, tay nghề của chiếc đồng hồ này thực sự tốt, những viên kim cương bên trong vô cùng tinh khiết.

Thẩm Hạ Lan nhìn một cái là thích rồi.

“Đồng hồ này giá bao nhiêu?”
“Một tỷ năm mười triệu, bớt một xu cũng không bán.”
Người bán đồng hồ là một người đàn ông trung niên, để râu.

Thẩm Hạ Lan nhìn anh ta một cái, trực tiếp nói với Lam Thần: “Mua, cho ông ta một tỷ rưỡi.”
Người đàn ông để râu sửng sốt.

“Cô đây, cô có ý gì?”
Thẩm Hạ Lan cười nhạt nói: “450 triệu còn lại, tôi mua sự bình an cho tôi và bạn đi cùng của tôi rời khỏi đây.


Nếu như chê ít thì ông nói giá đi, chúng tôi cho được.”
Lam Thần khẽ sững sờ.

Tên để râu cũng khẽ sững sờ, nhưng trực tiếp lắc đầu nói: “Tôi chỉ là người bán đồng hồ, cô muốn giữ mạng, tôi chỉ một chỗ cho cô, cô có thể đi thử.”
Theo con đường mà người đàn ông để râu đã chỉ, Thẩm Hạ Lan và Lam Thần đến một căn nhà ở phía cực nam của chợ đen.

Ngôi nhà mang cảm giác niên đại, tạo cho người ta cảm giác bí ẩn, nhưng Thẩm Hạ Lan lại nhìn thấy họa tiết của hoa bỉ ngạn trên ngôi nhà.

Mi tâm cô khẽ nhíu lại.

Lam Thần hiển nhiên cũng nhìn thấy.

Anh ta thấp giọng nói: “Còn vào không? Nói không chừng đây là cứ điểm của HQ.

Trương Linh dụ cô đến đây không biết là có mục đích gì, bây giờ nếu như cô vào có nguy hiểm gì, tôi không thể kịp thời cứu viện.”
“Không vào thì làm sao biết Trương Linh rốt cuộc có tính toán gì chứ?”
Ánh mắt Thẩm Hạ Lan loé qua một tia sắc bén.

“Anh đợi tôi ở bên ngoài, không ai được phép vào nếu không có lệnh của tôi.”
Lời nói của Thẩm Hạ Lan khiến Lam Thần lập tức phản bác.

“Không được, tôi nhất định phải đi theo cô.”
Thẩm Hạ Lan nhìn sự kiên trì trong mắt Lam Thần, biết anh ta là kẻ cố chấp, thở dài nói: “Anh theo tôi đi vào, những người khác đợi lệnh tại chỗ.”
“Vâng.”.

 
Chương 1351: 1351: Chương 1350





Lam Thần sắp xếp người ở bên ngoài một chút.

Thẩm Hạ Lan trực tiếp đẩy cửa nhà ra.

Bên trong không có ai, chỉ có Trương Linh ở đó.

Bà ta nhìn Thẩm Hạ Lan mà chả có chút ngạc nhiên nào, nhàn nhạt nói: “Cô đến rồi?”
“Bà đã làm mọi cách để đưa tôi đến đây, không phải chỉ để tôi vào sao? Có điều gì thì trực tiếp nói đi, mọi người đều là người trưởng thành, không cần vòng vo khúc khuỷu như vậy.”
Thẩm Hạ Lan tìm một chỗ ngồi xuống, nhìn Trương Linh, nhàn nhạt hỏi: “Tranh bị Mạc Nhiên bắt không có liên quan đến bà chứ?”
“Không, tôi coi Tranh như con ruột của mình, nếu như thật sự có một ngày nào đó chúng ta chống lại nhau, tôi nhất định sẽ không làm tổn thương đến Tranh.”
Lời nói của Trương Linh khiến Thẩm Hạ Lan rất hài lòng.

“Tôi tin bà.

Chỉ cần không làm tổn thương đến Tranh, tôi có thể tha thứ cho những gì bà làm với tôi, nhưng tiền đề là bà không làm tổn hại đến sinh mạng của tôi.”
“Không, tôi cũng không dám.”
Trương Linh nói xong, liếc mắt nhìn bên trong một cái, thấp giọng nói nhỏ: “Hôm nay người muốn gặp cô không phải tôi, là phu nhân.”
Cơ thể Thẩm Hạ Lan khẽ khựng lại.

Tiêu Nguyệt?

Không biết tại sao, Thẩm Hạ Lan có chút căng thẳng.

“Tại sao lại chọn gặp mặt ở đây? Không phải nói đến nước T sao?”
“nước T không an toàn, phu nhân rất dễ bị lộ.

Chỗ này khác.

Đây là chợ đen, bất cứ loại người nào cũng có thể đến đây mua đồ, người dân phức tạp hơn, nhưng đó cũng là chiếc ô bảo vệ tốt nhất.”
Lời giải thích của Trương Linh khiến Thẩm Hạ Lan im lặng.

Cô suy nghĩ một chút rồi nói: “Người bán tin tức là người của các người?”
“Đúng.”
“Vào đi.”
Thẩm Hạ Lan trực tiếp đứng dậy, nói với Lam Thần ở bên cạnh: “Anh ở lại.”
“Nhưng……”
“Không nhưng nhị gì hết.”
Lần này, Thẩm Hạ Lan vô cùng kiên quyết.

Thấy vậy, Lam Thần không khỏi khựng lại, sau đó vẫn đành ở lại.

Trương Linh cũng không đi vào, chỉ thấp giọng nói nhỏ: “Đi thẳng theo hành lang trăm mét rồi rẽ phải chính là căn phòng đó.”

Thẩm Hạ Lan hít một hơi thật sâu, trực tiếp nhấc chân bước vào trong Theo lời chỉ dẫn của Trương Linh, Thẩm Hạ Lan đến cửa phòng.

Đây là một căn phòng cổ sắc cổ hương, nhưng Thẩm Hạ Lan có chút căng thẳng.

Cô lại hít thở sâu vài cái, rồi đẩy mạnh cửa vào.

Trong phòng lan toả mùi gỗ đàn hương.

Một người phụ nữ trung niên quỳ trước bàn thờ ở giữa sảnh, thấp giọng tụng kinh.

Thẩm Hạ Lan nhìn thấy bóng lưng quen thuộc đó, trong phút chốc còn tưởng là Tiêu Ái trọng sinh.

“Mẹ.”
Cô không tự chủ được mà gọi một tiếng, sau đó nhanh chóng hoàn hồn lại.

Tiêu Ái đã không còn nữa, cho dù người trước mặt có giống, thì cũng không thể là Tiêu Ái nữa.

Đáy mắt Thẩm Hạ Lan thoáng qua một tia thương cảm.

Sau khi Tiêu Nguyệt nghe thấy tiếng động thì quay đầu lại, khuôn mặt giống hệt Tiêu Ái đó khiến Thẩm Hạ Lan suýt nữa thì bật khóc.

“Hạ Lan?”
Tiêu Nguyệt dịu giọng gọi cô một tiếng.

Thẩm Hạ Lan cố hết sức kìm nén cảm xúc dao động, cười nhạt một tiếng nói: “Bà Tiêu tìm tôi có chuyện gì vậy?”
Cơ thể Tiêu Nguyệt chợt khựng lại, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc..

 
Chương 1352: 1352: Chương 1351





Nhưng sau đó đã không còn nữa.

“Hẹn cháu ở đây, quả thực là bất đắc dĩ, vẫn xin cháu đừng chấp nhặt.”
“Tìm tôi đến có chuyện gì?”
Thẩm Hạ Lan không muốn nói chuyện tình cảm với bà ta.

Tiêu Nguyệt là con gái lớn của ông cụ Tiêu, chỉ nhìn tướng mạo thì đúng thật là rất giống, nhưng công nghệ hiện đại tiên tiến như vậy, muốn có khuôn mặt giống Tiêu Ái cũng không có gì là không thể.

Trước khi chính thức xác nhận danh tính của Tiêu Nguyệt, Thẩm Hạ Lan không muốn buông thả cảm xúc của mình.

Vì tình cảm của con người rất dễ bị tổn thương.

Cô đã bị cha mẹ Thẩm làm tổn thương một lần, cô không muốn bị tổn thương lần thứ hai, đương nhiên không thể để cho ông cụ Tiêu phải trải qua loại đau đớn này.


Tiêu Nguyệt hơi ngạc nhiên về phản ứng và thái độ của Thẩm Hạ Lan đối với mình.

“Con bé này, có lẽ cháu vẫn không biết dì là ai?”
“Tôi biết, mẹ của Phương Nguyên, nghe nói là dì cả của tôi, chị gái sinh đôi của mẹ tôi.

Nhưng điều này có liên quan gì đến tôi không?”
Những lời nói và thái độ bình tĩnh của Thẩm Hạ Lan khiến Tiêu Nguyệt có chút lúng túng.

“Có lẽ dì hơi vội vàng khi tìm gặp cháu, nhưng dì chỉ là muốn nhìn thấy cháu gái của mình thôi.

Cháu có thể hiểu được tâm trạng của dì không?”
“Thành thật mà nói, tôi không hiểu.

Nếu bà muốn gặp tôi, thì sẽ luôn có cơ hội.

Bà cũng có cơ hội khi mẹ tôi còn sống, nhưng mẹ tôi bây giờ không còn nữa, bà đến gặp tôi vì biết tôi là bà Diệp đúng chứ.

Hoặc là nói Trương Linh đã nói với bà về địa vị của tôi trong lòng Diệp Ân Tuấn, còn có nhà họ Hoắc và nhà họ Tiêu đằng sau tôi, chính bởi vì mấy thân phận này, bà mới đến gặp tôi đúng chứ? Bà sở dĩ chọn thời điểm này gặp tôi, chỉ e là có liên quan đến Phương Nguyên, đúng không?”
Lời nói bình tĩnh của Thẩm Hạ Lan khiến Tiêu Nguyệt nhất thời không biết nên nói gì.

“Con gái, có phải cháu có gì hiểu lầm đối với dì không?”
“Tôi cảm thấy không có bất kỳ sự hiểu lầm nào cả, chỉ là sự thật mà thôi.

Nếu muốn nói chuyện tình cảm với tôi ở đây, ít nhất phải khiến tôi tin bà thực sự là người thân của tôi.


Điều này không phải đơn giản chỉ là báo cáo giám định nhân thân, bà là người thông minh, tôi tin bà biết lời của tôi có ý gì.”
Thẩm Hạ Lan nói xong thì quay người lại, cô thấp giọng nói: “Bà Tiêu, tôi hy vọng chúng ta sẽ không trở thành kẻ thù của nhau.

Hôm nay chúng ta cũng không gặp nhau qua, chồng tôi vẫn đang ở đồn đóng quân đợi tôi, tôi đi trước đây.”
Nói xong, Thẩm Hạ Lan nhấc chân rời đi.

Lần này Tiêu Nguyệt không ngăn cản cô.

Khi Thẩm Hạ Lan đi ra, Lam Thần vội vàng đón.

“Không sao chứ?”
“Không sao, chúng ta trở về đi.”
Thẩm Hạ Lan không thèm nhìn Trương Linh, trực tiếp đi ra ngoài với Lam Thần, nhưng khi đi ngang qua Trương Linh, cô thấp giọng nói: “Nhớ những gì bà đã nói, sẽ không làm tổn thương Tranh, nếu không cho dù có là chân trời góc bể, cho dù HQ của các người có thế lực hùng mạnh, tôi sẽ khiến tất cả các người phải chôn theo, tôi nói được làm được.”
Nói xong, Thẩm Hạ Lan rời đi.

Trương Linh khẽ cau mày, nhanh chóng đi vào trong.


“Phu nhân!”
“Con bé quá thận trọng, cũng quá lạnh lùng, hơn nữa còn rất thông minh.

Bà có tin được không? Từ lúc gặp mặt, tôi chỉ nói ba bốn câu, con bé đã chặn lại toàn bộ lời mà tôi muốn nói rồi.”
Tiêu Nguyệt cười khổ một tiếng, nhìn ánh nắng bên ngoài, như tự nói với chính mình: “Con bé nói muốn dùng tình cảm, ít nhất phải khiến nó tin rằng bọn tôi là người thân.

Người thân, từ này ấm áp biết bao nhiêu, nhưng lại xa xôi ngoài tầm với bấy nhiêu.”
Trương Linh đứng bên cạnh và không nói gì.

Sau một lúc, Tiêu Nguyệt mới nhìn bà ta một cái, trầm giọng nói: “Cho người của chúng ta rút về đi.

Hạ Lan nói đúng, một bà dì như tôi đột nhiên lòi ra, muốn ngồi hưởng nhân mạch mà con bé cực khổ xây dựng lên, quả thực có chút đê tiện vô sỉ rồi.”
“Nhưng bên Nhị điện hạ…”.

 
Chương 1353: 1353: Chương 1352





Trương Linh khẽ cau mày, có chút muốn nói lại ngừng.

Tiêu Nguyệt thở dài một cái nói: “Nếu nó muốn ngồi ở vị trí đó thì phải dựa vào chính mình.

Thu xếp cho tôi một chút, tôi muốn ở chỗ này mấy ngày.”
“Vâng thưa phu nhân.”
Trương Linh cũng rời đi.

Sau khi Thẩm Hạ Lan ra ngoài, cũng không vội vàng rời khỏi chợ đen, thay vào đó cô đi dạo quanh vài vòng, mua thêm một số đồ, lúc này mới ngồi xe về đồn đóng quân.

Khi Diệp Ân Tuấn tỉnh dậy đã không tìm được Thẩm Hạ Lan, lo lắng đến mức muốn lái xe ra ngoài, vừa ra cửa thì gặp Thẩm Hạ Lan đang xách túi lớn túi nhỏ về.

“Em ra ngoài mua đồ à?”
“Đúng vậy.

Sao thế? Tiêu tiền của anh nên đau lòng à?”
Thẩm Hạ Lan nhìn Diệp Ân Tuấn một cách tinh nghịch.

Diệp Ân Tuấn đột nhiên bất lực mỉm cười.

“Làm sao có thể? Nhà chúng ta nghèo chỉ có tiền thôi, nếu như em không xài, để mọc lông à?”

“Em thích mấy lời này của chồng nhất, biết người đàn ông nào là đẹp trai nhất không?”
Diệp Ân Tuấn khẽ sững sờ, có chút nghi hoặc.

“Người đàn ông trả tiền là đẹp trai nhất đó! Vậy nên lát nữa anh phải ra ngoài dạo với em, bên này nghe nói kim cương rất đẹp, em phải mua một chút, chia cho bọn người Tử Thất, tốt xấu gì em cũng đến Châu Phi một lần không phải sao?”.

Truyện Dị Năng
Bộ dạng hào phóng của Thẩm Hạ Lan khiến Diệp Ân Tuấn đột nhiên cười lên “Mệt không?”
“Sao không mệt được? Chân đau quá.

Cõng nha?”
Thẩm Hạ Lan nhìn Diệp Ân Tuấn đầy mong đợi.

Diệp Ân Tuấn thở dài, chấp nhận số phận mà ngồi xổm xuống.

“Lên đi.”
Thẩm Hạ Lan nhảy lên lưng Diệp Ân Tuấn, hai tay ôm cổ anh, hơi thở ấm áp cọ cọ qua dái tai của Diệp Ân Tuấn.

“Ông xã, anh nghỉ ngơi tốt chưa?”
“Có chỉ thị gì thì nói, đừng trêu chọc anh, tránh xa tai anh ra chút.”
Diệp Ân Tuấn chỉ cảm thấy toàn thân run lên.

Con yêu tinh nhỏ này, đợi đó cho anh, có một ngày anh sẽ khiến cô cầu xin.


Trong lòng Diệp Ân Tuấn thầm nghĩ.

Thẩm Hạ Lan không biết sống chết mà dựa trên cổ anh, hơi thở tựa hoa lan.

“Em không thích.”
“Thẩm Hạ Lan, có câu tục ngữ này em nghe qua chưa?”
“Hửm?”
“Gieo nhân nào gặp quả đấy.”
Lời nói của Diệp Ân Tuấn không nhẹ cũng không nặng, thậm chí còn dịu dàng, nhưng khiến Thẩm Hạ Lan không khỏi rùng mình.

“Xía, uy hiếp em.”
Thẩm Hạ Lan bĩu môi, nhưng đã ngừng động tác trêu chọc Diệp Ân Tuấn.

Thần kinh căng thẳng của Diệp Ân Tuấn cuối cùng cũng được thả lỏng.

Hai người mùi mẫn tình cảm giống như không có ai ở bên cạnh, đã kích thích rất nhiều chó độc thân.

Các binh lính ở các quân khu đó nhìn bọn họ, mắt cũng lòi ra hết rồi.

Ánh mắt Diệp Ân Tuấn đột nhiên trở nên lạnh lùng.

“Bị thiếu huấn luyện đúng không?”
Một câu nói khiến mấy binh sĩ đó như mong mọc thêm được hai chân, nhanh chóng chạy đi.

Thẩm Hạ Lan đột nhiên cười nói: “Đúng rồi, chồng, khi nào anh mặc đồ nữ tỏ tình em ở trên phố vậy?”
Diệp Ân Tuấn đột nhiên sững người..

 
Chương 1354: 1354: Chương 1353





Tại sao người phụ nữ này lại cố chấp điều này như vậy chứ? Vậy mà vẫn chưa quên.

Thấy vậy, Thẩm Hạ Lan vội vàng nói: “Em nói anh biết, nếu như trước đêm nay anh không thực hiện lời hứa, thì bắt đầu từ hôm nay em có thể không cho anh lên giường ngủ nữa, anh tự coi đi.”
Khóe miệng Diệp Ân Tuấn có chút giựt giựt.

Thẩm Hạ Lan cũng không ép buộc anh nữa, dù sao cũng nói đến mức này rồi, anh tự coi rồi làm vậy.

Cô nhảy khỏi lưng Diệp Ân Tuấn, vẫy tay và nói: “Tự chuẩn bị cho tốt đi, em đi tìm các con, có mua đồ cho bọn nó.”
Thẩm Hạ Lan vui vẻ bước vào.

Diệp Ân Tuấn cảm thấy cả thế giới đều u ám.

Đàn ông cải trang thành phụ nữ?
Anh thật sự phải làm như vậy sao?
Thẩm Hạ Lan không quan tâm đến sự xoắn xuýt trong lòng Diệp Ân Tuấn hiện tại, trực tiếp mang đồ đến phòng của Diệp Minh Triết và Diệp Tranh.

Diệp Minh Triết vẫn đang ngủ.


Thật hiếm khi thấy tên nhóc thối này nghỉ ngơi vào ban ngày, nhưng nghĩ đến áp lực mà cậu phải chịu, Thẩm Hạ Lan nhẹ bước chân lại.

Diệp Tranh nhìn thấy Thẩm Hạ Lan bước vào, liền đặt sách y thuật trong tay xuống.

“Mẹ.”
“Ra ngoài một tý.”
Thẩm Hạ Lan cười với Diệp Tranh.

Diệp Tranh nhấc chân ra khỏi giường, bị Thẩm Hạ Lan trực tiếp bế lên, khuôn mặt nhỏ nhắn đó lập tức đỏ bừng.

“Mẹ ơi, con không sao, con có thể tự đi.”
“Mẹ bế con cho, chân con bị thương rồi, thật không tiện.”
Nói xong, Thẩm Hạ Lan mới nhìn thấy khuôn mặt nhỏ của Diệp Tranh đỏ bừng, lập tức cười nói: “Yo, Tranh nhà chúng ta bây giờ biết xấu hổ rồi hả.

Nhưng không có gì đâu, mẹ là mẹ của con, bế con có gì mà xấu hổ?”
Diệp Tranh mím môi không nói, nhưng thật ra có chút ngại.


Kể từ khi học về cấu tạo cơ thể con người và biết được khác biệt giữa nam và nữ, lần nào Diệp Tranh cũng cảm thấy xấu hổ.

Lời này lại không tiện nói với Thẩm Hạ Lan, vì vậy chỉ có thể im lặng.

Thẩm Hạ Lan cảm thấy những điều Diệp Tranh trải qua trong năm nay đã khiến cho tính cách hoạt bát vốn có của cậu bé trở nên trầm đi rất nhiều, nhưng càng lúc càng có khí chất của một công tử rồi.

Cũng không biết có phải vì đang học y khoa hay không.

Thẩm Hạ Lan bế Diệp Tranh vào phòng khách ngồi xuống, từ trong túi lấy ra một cái hộp hình chữ nhật đưa cho Diệp Tranh.

“Nhìn xem có thích hay không.”
Diệp Tranh có chút ngạc nhiên nhìn Thẩm Hạ Lan.

“Cho con?”
“Ừm, tặng cho con đó.”
Vẻ ngoài dịu dàng của Thẩm Hạ Lan khiến đầu mũi Diệp Tranh có chút chua chua.

“Con không lấy đâu, cho Minh Triết đi.”
“Minh Triết có cái của Minh Triết, cái này đặc biệt mua cho con, mau mở ra xem đi.”
Thẩm Hạ Lan thúc giục, Diệp Tranh chỉ đành mở hộp..

 
Chương 1355: 1355: Chương 1354





Trong hộp là một bộ kim bạc để châm cứu và một con dao phẫu thuật.

Diệp Tranh nhận ra, rằng bộ dụng cụ này hẳn là của một lão tiền bối của Thái Sơn Bắc Đẩu trong giới y học để lại, được mệnh danh là Thánh Thủ y giới, đáng tiếc năm ngoái qua đời rồi.

Bộ công cụ này đã được bán đấu giá, nghe nói giá lên tới 30 tỷ, sau này bị người không rõ danh tính mua lại rồi.

Lúc này đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Tranh, cả người Diệp Tranh đều ngơ ngác.

Cậu bé cầm kim bạc lên đưa về phía ánh sáng, híp mắt nhìn, quả nhiên nhìn thấy những chữ cái cực nhỏ ở phía đuôi.

Đây thực sự là hàng thật!
Diệp Tranh thực sự thích y học, nhìn thấy di vật của Thánh Thủ giới y học, đương nhiên là kích động rồi.

“Mẹ, thứ này ở đâu ra vậy?”
“Con đừng quan tâm nó đến từ đâu, chỉ cần nói con có thích nó hay không?”
“Thích, rất là thích!”
Đáy mắt Diệp Tranh hiện lên một tia cuồng nhiệt và hoan hỉ.


Thẩm Hạ Lan đột nhiên cảm thấy trong lòng rất thỏa mãn.

“Thích là được, mẹ hy vọng sau này con cũng có thể trở thành Thánh Thủ giới y học.

Bộ dụng cụ này tặng cho con.

Còn có con dao phẫu thuật đó nữa, nghe nói rất bén, cẩn thận chút, đừng làm mình bị thương, lúc quan trọng có thể lấy ra phòng thân, mẹ nghe nói con dao phẫu thuật này có cơ quan đó.”
Thẩm Hạ Lan vừa nói xong, Diệp Tranh trực tiếp chơi với con dao phẫu thuật trong tay mình, dao pháp xinh đẹp thuần thực trông mây bay nước chảy, vô cùng đẹp.

Con dao phẫu thuật cạch một tiếng, lập tức có một cây kim mảnh bật ra khỏi cán dao, loé lên một tia sáng lạnh, suýt nữa khiến Thẩm Hạ Lan giật bắn mình.

“Đây là cơ quan sao?”
“Đúng, đây là cơ quan, sử dụng để tự vệ, trên kim thường đều có tẩm độc, nhưng trên này chắc đã được làm sạch rồi.”
Khóe môi Diệp Tranh không ngừng nhếch lên, có thể thấy được cậu bé rất thích món quà này.

Thẩm Hạ Lan có chút lo lắng mà nói: “Con cẩn thận chút, đừng làm bị thương mình.”
“Sẽ không đâu, cái này là mẹ tặng con, con sẽ đem theo bên người, dùng nó suốt đời.”
Diệp Tranh cười ngốc nghếch.


Thẩm Hạ Lan đột nhiên cảm thấy đau lòng.

“Đứa bé ngốc, chỉ là một bộ dụng cụ thôi, sau này gặp được cái tốt mẹ lại mua cho con.”
“Không cần đâu mẹ, dụng cụ thì phải dùng quen tay, cảm ơn mẹ, con rất thích.”
Diệp Tranh cất đồ cẩn thận, sau đó đựng vào lại.

Tâm trạng của Thẩm Hạ Lan cũng rất tốt, xem ra bộ đồ này mua về rất là đúng.

Lúc đầu cô còn tưởng mình mua phải đồ giả, nhưng Lam Thần nói bộ dụng cụ này là thật, cô mới mua về, bây giờ xem ra thật sự là mua đúng rồi.

Sau khi sắp xong đồ, Diệp Tranh mới nhìn Thẩm Hạ Lan nói: “Mẹ ơi, sau khi mẹ và sư phụ ra ngoài, sao lại có mình mẹ về? Sư phụ đâu? Có phải bà ấy làm gì mẹ không?”
Thẩm Hạ Lan khẽ sững sờ.

Cô nhìn Diệp Tranh, phát hiện sự nghiêm túc và bình tĩnh dưới đáy mắt Diệp Tranh.

Thẩm Hạ Lan đột nhiên đau lòng khôn xiết.

“Sao lại hỏi vậy? Bà ấy là sư phụ của con, có thể làm gì mẹ chứ? Chỉ là giữa đường có chút chuyện phải xử lý, mẹ về trước mà thôi.

Đừng nghĩ lung tung, hửm?”
“Mẹ, bất luận kẻ nào, chỉ cần làm tổn thương mẹ, chính là kẻ địch của con.”
Diệp Tranh nói những lời này rất trịnh trọng, điều này lập tức làm cho trái tim của Thẩm Hạ Lan trầm xuống vài phần..

 
Chương 1356: 1356: Chương 1355





“Tranh à, trên đời này không có nhiều người xấu như vậy đâu, đừng nghĩ lung tung, hơn nữa, Trương Linh đối với con như con đẻ của chính mình, vì con, bà ta sẽ không làm gì mẹ.”
“Ừm.”
Diệp Tranh gật đầu và không nói gì nữa.

“Mẹ, con về phòng trước đây, con còn chưa học thuộc y thuật nữa.”
“Được.”
Thẩm Hạ Lan nhìn Diệp Tranh chăm chỉ như vậy, ngoại trừ đau lòng ra, thì thật không biết mình còn có thể làm được chút gì nữa.

Diệp Tranh sắp bước đến cửa phòng thì đột nhiên ngừng lại.

Cậu bé quay đầu lại, nhìn Thẩm Hạ Lan nói: “Mẹ ơi, ngày mai sinh nhật ba đúng không?”
“Ừm, sao thế?”
Thẩm Hạ Lan nhìn Diệp Tranh, ngây thơ mà hỏi.

Diệp Tranh chợt hiểu ra điều gì đó, cười nói: “Không có gì, chỉ là muốn nhờ mẹ chào ba dùm con một cái.”

“Ý của con là gì? Con không định đón sinh nhật với ba con à?”
Thẩm Hạ Lan khựng lại.

Diệp Tranh cười nói: “Tối nay con phải cùng Minh Triết rời khỏi đây.

8 giờ tối nay quân đội sẽ cùng nhau xuất phát.

Tâm trạng của Minh Triết không ổn định, con phải theo dõi, cho nên không có thời gian tham gia tiệc sinh nhật của ba nữa.”
Thẩm Hạ Lan không biết quân đội sẽ rời khỏi đây vào lúc 8 giờ tối nay, không khỏi cảm thấy sững sờ.

“Không thể để ngày mai đi cùng sao?”
“Nếu chúng con ở đây, số vôn quá cao.”
Nói xong Diệp Tranh đi vào phòng.

Thẩm Hạ Lan đột nhiên ý thức ra Diệp Tranh đang nói cái gì, không khỏi đỏ mặt.


Cô trông như rất bá đạo mà bá chiếm Diệp Ân Tuấn đến như vậy sao?
Tại sao ngay cả con cũng nói như vậy?
Thẩm Hạ Lan uất ức chết đi được.

Diệp Ân Tuấn đúng lúc đi vào, nhìn thấy dáng vẻ phiền muộn của Thẩm Hạ Lan, không khỏi hỏi: “Làm sao vậy? Ai khiến em không vui?”
“Anh!”
Thẩm Hạ Lan nói xong định đứng dậy rời đi, nhưng bị Diệp Ân Tuấn ôm lấy eo thon kéo gần đến lồng ngực.

“Nói cho rõ ràng, anh lại làm gì đắc tội em? Hửm?”
Hơi thở của anh lướt qua dái tai của Thẩm Hạ Lan, ấm ấm nóng nóng, khiến Thẩm Hạ Lan rùng mình.

Cô đột nhiên cảm thấy cảnh tượng này thật quen thuộc, hình như cách đây không lâu cô đã đối xử với Diệp Ân Tuấn như thế này?
Thẩm Hạ Lan muốn rút khỏi vòng tay của Diệp Ân Tuấn, nhưng bị anh vòng lại thật chặt.

“Chạy cái gì?”
“Diệp Ân Tuấn, phần cứng của anh ổn rồi à?”
Thẩm Hạ Lan nhìn Diệp Ân Tuấn đầy khiêu khích.

Diệp Ân Tuấn đột nhiên mỉm cười nói: “Anh đã hỏi Tô Nam, cậu ta nói phẫu thuật nhỏ này thật ra hai ngày là được rồi, cho nên….”
Mặt Thẩm Hạ Lan lập tức tái mét..

 
Chương 1357: 1357: Chương 1356





“Không phải chứ? Xạo như vậy à? Không phải ít nhất cũng phải mười ngày nửa tháng sao? Diệp Ân Tuấn, anh đừng có vì chút xíu thịt mà huỷ đi hạnh phúc cả đời chứ.”
Nhìn thấy dáng vẻ kinh hãi của Thẩm Hạ Lan, Diệp Ân Tuấn không nhịn được cười.

Sau đó Thẩm Hạ Lan mới nhận ra rằng mình đã bị anh lừa.

“Thật vui phải không? Hả?”
Thẩm Hạ Lan tức đến trực tiếp giơ hai tay đặt dưới nách Diệp Ân Tuấn gãi gãi.

“Ai bảo anh gạt em, ai bảo anh ức hiếp em!”
“Đừng làm loạn! Ha ha ha!”
Diệp Ân Tuấn là một người sợ nhột, bị Thẩm Hạ Lan tra hình như vậy, không khỏi cười lên, tiếng cười sảng khoái đó tràn ngập cả căn nhà, thậm chí còn lan ra bên ngoài nữa.

Lam Thần có chuyện muốn báo cáo, nghe thấy bên trong có tiếng cười nói liền dừng lại, sau đó xoay người rời đi.

Anh ta vẫn nên tự giải quyết vậy.

Thẩm Hạ Lan hoàn toàn không biết tình hình bên ngoài, nhìn thấy Diệp Ân Tuấn cười vui vẻ, không khỏi ra tay mạnh hơn.


“Còn dám nói là em làm loạn sao? Hả? Xem em xử lý anh.

Bà đây không phát uy, anh liền coi em là con mèo bệnh dúng không?”
Thẩm Hạ Lan chuyển chiến trường khác, trực tiếp đến vùng bụng của Diệp Ân Tuấn.

Diệp Ân Tuấn chỉ cảm thấy bàn tay nhỏ bé như không xương yếu ớt của cô giống như tia lửa, lập tức đốt cháy tất cả dây thần kinh cảm giác của anh, lan tràn như ngọn lửa thảo nguyên.

Nếu cô cứ tiếp tục dày vò như thế này, mình thật sự sẽ chết mất.

Diệp Ân Tuấn nhanh chóng nắm lấy tay Thẩm Hạ Lan, trở người đè cô xuống thân dưới.

Thẩm Hạ Lan đỏ mặt, hệt như quả đào chín mọng, khiến người ta không khỏi muốn cắn một miếng.

Đôi mắt cô lấp lánh, mang theo ánh sáng rỡ sau cuộc vui, chói mắt mà mê người.

Diệp Ân Tuấn nhẹ nhàng cúi đầu xuống.


Hơi thở ấm áp khiến nhịp tim của Thẩm Hạ Lan không tự chủ được tăng nhanh.

Rõ ràng là vợ chồng già rồi, nhưng giờ phút này, cô vẫn cảm thấy tim mình đập như sấm, như có thể nhảy ra khỏi cổ họng bất cứ lúc nào, trái tim mong đợi đó đang háo hức muốn thử.

Thẩm Hạ Lan không khỏi nhắm mắt lại.

Khoảnh khắc đôi môi mỏng hơi mát lạnh đặt lên đôi môi anh đào của cô, Thẩm Hạ Lan chỉ cảm thấy tế bào khắp người đều nở rộ như pháo hoa.

Nụ hôn triền miên dường như lấy đi lý trí của cô, nó hòa nhập sâu vào cơ thể của Diệp Ân Tuấn, trong máu chảy, trong hơi thở của anh.

Sau nụ hôn kết thúc, ý muốn của Diệp Ân Tuấn vẫn chưa hết.

Anh chạm vào khuôn mặt vừa e thẹn vừa rụt rè của Thẩm Hạ Lan, giọng nói có chút khàn khàn.

“Thẩm Hạ Lan.”
“Hửm?”
“Anh yêu em.”
Diệp Ân Tuấn nói ba từ này với chất giọng giống như đàn Cello, giống như một chai rượu vang đỏ đã mở, êm dịu và quyến rũ.

Thẩm Hạ Lan cảm thấy rằng mình đã say.

Một chút ánh sao lóe lên trong mắt cô, hai tay ôm chặt lấy cổ Diệp Ân Tuấn, mím môi nói: “Còn thiếu đồ nữ nữa, lần tỏ tình này không tính.”
Khóe môi Diệp Ân Tuấn lập tức giật giật..

 
Chương 1358: 1358: Chương 1357





“Em cố chấp với chuyện này như thế sao?”
Diệp Ân Tuấn cảm thấy rằng người phụ nữ này đã trở nên xấu xa rồi.

Lúc tình thâm nghĩa trọng như vậy, ý loạn tình mê như vậy mà cô còn có thể nhớ đến chuyện nam giả nữ trang, mị lực của anh đã giảm rồi sao?
Hay chỉ số IQ của người phụ nữ này tăng lên rồi?
Nhìn thấy dáng vẻ chán nản của Diệp Ân Tuấn, Thẩm Hạ Lan không khỏi mỉm cười và nói: “Em có thể cho phép anh tỏ tình với em sau khi nhóm bộ đội đi.

Thế nào? Đối với anh đủ tốt rồi chứ?”
Diệp Ân Tuấn còn có thể nói gì nữa?
Anh chỉ có thể cười khan ha ha một tiếng, sau đó buông Thẩm Hạ Lan ra.

Trong hoàn cảnh như vậy, rất khó để tiếp tục, OK?
Thẩm Hạ Lan thở phào nhẹ nhõm khi thấy anh đứng dậy.

Cũng may anh không tiếp tục, nếu không thật sự không biết mình có chịu nổi không, thời điểm mấu chốt, cơ thể của tên này vẫn chưa hồi phục nữa, quá nhiệt tình nóng bỏng, thì không hay, không hay.

Sau khi Thẩm Hạ Lan đứng dậy, rót cho Diệp Ân Tuấn một ly nước lạnh.


“Đây, hạ nhiệt đi.”
Diệp Ân Tuấn không khỏi có chút buồn cười.

“Nước lạnh này có thể hạ nhiệt?”
“Có còn hơn không, tàm tạm đi.”
Thẩm Hạ Lan ngồi xuống cách anh có chút xa.

Nhìn thấy Thẩm Hạ Lan như vậy, Diệp Ân Tuấn có chút buồn cười.

Người phụ nữ này sợ cơ thể mình vẫn chưa hồi phục, mà không kiềm chế được, nhưng cứ khiêu khích anh, như vậy thì cũng thôi đi, còn canh cánh trong lòng chuyện mặc đồ nữ tỏ tình, cũng không biết nên nói cô sao cho tốt nữa.

Diệp Ân Tuấn một hơi uống cạn nước lạnh.

Cổ họng anh cuồn cuộn, Thẩm Hạ Lan không khỏi nuốt ngụm nước bọt.

Đậu xanh!
uống nước thôi mà cũng có sức lôi cuốn như vậy, có còn cho ai sống nữa không?
Hay là nói cô xuân tâm manh động, không chịu nổi nữa rồi?
Thẩm Hạ Lan nhanh chóng lắc đầu, nhìn sang chỗ khác, liền nghe thấy thanh âm trầm trầm của Diệp Ân Tuấn.


“Nghe nói em bỏ ra 30 tỷ để mua một bộ dụng cụ y dụng cho Diệp Tranh ở chợ đen?”
Thẩm Hạ Lan khẽ sững sờ.

“Ai nhiều chuyện nói với anh cái này? Lam Thần?”
“Nó quan trọng sao?”
Diệp Ân Tuấn cười nhạt, trong mắt tràn đầy tình yêu.

“Em thật tốt với Tranh.”
“Tất nhiên, nó là con trai của em, em không tốt với nó thì tốt với ai? Con trai là áo khoác lông chồn của mẹ đó.”
Bộ dạng như lý lẽ dĩ nhiên của Thẩm Hạ Lan, khiến Diệp Ân Tuấn nhìn mà trong lòng cảm kích không ngớt.

Anh biết, Thẩm Hạ Lan thật sự coi Tranh Tranh như con đẻ của mình.

“Trương Linh đâu?”
Diệp Ân Tuấn đột nhiên thay đổi chủ đề, khiến Thẩm Hạ Lan sững sờ một hồi, nhưng vẫn nhàn nhạt nói: “Mấy người của bà ta cần phải xử lý chút chuyện, em đi theo không tiện, cho nên em với Lam Thần về.”.

Ngôn Tình Tổng Tài
“Gần đây là thời kỳ phi thường, em đừng hành động một mình, anh sẽ lo lắng.”
Nghe thấy Diệp Ân Tuấn quan tâm đến bản thân nhiều như vậy, Thẩm Hạ Lan cười nói: “Em biết rồi, từ hôm nay em sẽ làm một em bé liền thân với anh có được không?”
“Được.”
Diệp Ân Tuấn đồng ý rất sảng khoái.

“Không biết xấu hổ.”.

 
Chương 1359: 1359: Chương 1358





Thẩm Hạ Lan lẩm bẩm một tiếng, nhưng khóe môi và lông mày lại mang ý cười.

“Được rồi, nghỉ ngơi lâu như vậy rồi, ra ngoài dạo với em chút đi, đúng lúc thể hiện mặt đẹp trai nhất của đàn ông.”
Lời nói của Thẩm Hạ Lan khiến Diệp Ân Tuấn đột nhiên bật cười.

“Thẻ ngân hàng của anh đã giao nộp rồi, em bảo anh lấy thẻ gì quẹt? Làm sao thể hiện mặt soái khí của đàn ông?”
“Diệp Ân Tuấn, anh đừng than nghèo trước mặt em, thẻ ngân hàng của anh cho em rồi, còn thẻ tín dụng đâu? Em không tin anh không có thẻ tín dụng.

Không nỡ cho em tiền xài, anh định để cho tiểu tam tiểu tứ tiểu ngũ nào? Hửm?”
Thẩm Hạ Lan hai tay chống nạnh, bộ dạng dữ dằn, nhưng Diệp Ân Tuấn lại cười vui vẻ hơn.

“Làm gì có tiểu tam tiểu tứ tiểu ngũ gì, cho dù có thì cũng sẽ bị bộ dạng hung dữ của em doạ sợ thôi.”
“Diệp Ân Tuấn, anh dám nói em hung dữ sao? Anh muốn bị đánh đúng không?”
Thẩm Hạ Lan nói xong, liền ra vẻ như muốn trừng phạt Diệp Ân Tuấn.

Diệp Ân Tuấn nhanh chóng đứng dậy đi ra ngoài.


“Quân tử động khẩu không động thủ nha!”
“Em là phụ nữ, còn là người phụ nữ nhỏ nhen nữa!”
Thẩm Hạ Lan trực tiếp đuổi theo, tấn công vào nách của Diệp Ân Tuấn.

Diệp Ân Tuấn lần này không để cho cô thành công nữa, trực tiếp bế Thẩm Hạ Lan lên, nhấc chân đi ra ngoài.

“Chào thủ trưởng Diệp!”
Một người lính tình cờ đi ngang qua, giọng nói lớn khiến Thẩm Hạ Lan giật bắn mình, vội vàng chui vào trong lòng của Diệp Ân Tuấn.

Mất mặt chết được!
Đã là vợ chồng già rồi, còn bị anh bế ra ngoài, còn bị lính nhìn thấy, còn có gì bi ai hơn cô nữa chứ?
Thẩm Hạ Lan tức giận nhéo lấy eo Diệp Ân Tuấn một cái.

“Ừm!”
Diệp Ân Tuấn hừm một tiếng, gật đầu với người lính.

Người lính cảm thấy giọng nói của Diệp Ân Tuấn có chút kỳ quái, nhưng cũng không nghĩ nhiều, nhanh chóng nhấc chân rời đi.


Đùa à!
Làm phiền vợ chồng thủ trưởng ân ái, anh ta thật sự sợ bị gây khó dễ chứ.

Nhìn thấy binh lính rời đi, Diệp Ân Tuấn nói nhỏ: “Bà Diệp, gần đây em giở mấy trò vặt hơi nhiều rồi đó nha.”
“Đây là biểu hiện của tình yêu.”
Thẩm Hạ Lan cười nói.

“Giải thích như thế nào?”
“Đánh là yêu, mắng là thương.”
Thẩm Hạ Lan nói rất trôi chảy.

Diệp Ân Tuấn đột nhiên ghé sát vào mặt Thẩm Hạ Lan, cười nói: “Vậy tối nay để ông xã yêu em, thương em.”
“Hửm?”
Não Thẩm Hạ Lan có chút ngây ngốc Nhìn thấy cô ngây ngây đáng yêu như vậy, Diệp Ân Tuấn không khỏi thì thầm vào tai cô vài câu, mặt Thẩm Hạ Lan lập tức đỏ lên.

“Diệp Ân Tuấn, lão lưu manh nhà anh!”
“Ha ha ha!”
Diệp Ân Tuấn cười vui vẻ.

Sau khi bế Thẩm Hạ Lan lên xe, anh đích thân đưa Thẩm Hạ Lan đi ra ngoài dạo.

Chỗ này thực ra không có mấy chỗ để dạo, nhưng Thẩm Hạ Lan đang có tâm trạng rất tốt, Diệp Ân Tuấn cũng trân quý khoảng thời gian hai người hiếm có này..

 
Chương 1360: 1360: Chương 1359





Ánh nắng chiều phản chiếu trên người Thẩm Hạ Lan, khiến cả người cô như được dát một lớp vàng, khóe môi khẽ nhếch lên, bộ dạng nhướng mày cười này làm cho Diệp Ân Tuấn thích không chịu nổi.

Thẩm Hạ Lan dạo quanh đây đó như một đứa trẻ, nhưng chẳng mua được bao nhiêu.

Diệp Ân Tuấn biết trong lòng cô nhớ đến Lam Tử Thất, liền nói với cô: “Ở đằng kia có một cửa hàng kim cương, đi xem sao?”
“Bất luận em mua bao nhiêu, anh cũng trả tiền sao?”
“Tiền là gì? Tiền trong nhà chúng ta đều chỉ là giấy, em cứ xài, xài không hết thì trong lòng ông xã không thoải mái.”
Lời nói của Diệp Ân Tuấn ngay lập tức khiến Thẩm Hạ Lan mỉm cười.

“Chồng, anh đẹp trai nhất!”
“Vậy thì thưởng một cái đi?”
Diệp Ân Tuấn trực tiếp sáp khuôn mặt đẹp trai của mình tới.

Thẩm Hạ Lan cũng không ngại, hôn chụt một cái lên mặt Diệp Ân Tuấn ở giữa phố.

Xung quanh có người đi qua lập tức huýt gió một cái.

Thẩm Hạ Lan có chút đỏ mặt, nhưng Diệp Ân Tuấn đã vươn tay đan chặt 10 ngón với cô, độ cong trên môi không nhiều cũng không ít, vừa vặn khiến người ta nhìn mà không dời nổi mắt.

Hai người như những cặp tình nhân bình thường, nắm tay nhau bước vào cửa hàng kim cương.


Thẩm Hạ Lan cảm thấy những viên kim cương ở đây thực sự rất đẹp.

Cô nhìn trúng một mặt dây chuyền kim cương lạ mắt, chắc cũng rất hợp với làn da của Lam Tử Thất.

“Chồng, cái này nhìn có đẹp không?”
“Đẹp, nhưng em trông đẹp hơn.”
Lời nịnh nọt của Diệp Ân Tuấn khiến trong lòng Thẩm Hạ Lan rất thoải mái.

“Không phải cho em, cho Tử Thất.”
“Vậy thì phải hỏi Tống Đình, anh không rõ.”
Thẩm Hạ Lan lại cười lên.

EQ của Diệp Ân Tuấn ngày càng cao.

Hai người lựa lựa chọn chọn mua được không ít đồ.

Khi Diệp Ân Tuấn quẹt thẻ, ánh mắt của nhân viên phục vụ gần như ở trên người của Diệp Ân Tuấn.

Thẩm Hạ Lan đột nhiên cảm thấy không đúng.

Biết rằng chồng cô ưu tú, nhưng bị người ta nhìn một cách thèm khát như vậy thì cô không thích rồi.


Thẩm Hạ Lan bước lên trước trực tiếp giật lấy thẻ tín dụng trong tay Diệp Ân Tuấn, đưa qua đó.

“Quẹt thẻ!”
Nhân viên phục vụ bị Thẩm Hạ Lan chặn tầm mắt, không khỏi sững sờ một hồi, nhưng nhìn bộ dạng có chút dữ dằn của Thẩm Hạ Lan.

Liền nhận lấy thẻ tín dụng thanh toán.

Diệp Ân Tuấn rất hài lòng với hành vi ghen tuông của Thẩm Hạ Lan.

Khi hai người bước ra khỏi cửa hàng kim cương, Thẩm Hạ Lan vẫn còn hơi tức giận.

“Sau này ra ngoài đeo thêm kính râm! Không đúng, bây giờ đi mua kính râm đeo lên.”
Thẩm Hạ Lan nhanh chóng đi mua một cặp kính râm, đeo cho Diệp Ân Tuấn.

Sau khi đeo lên, Thẩm Hạ Lan liền hối hận.

Người đàn ông này đeo kính râm càng quyến rũ hơn nữa, OK.

Cô cau mày, gần như cau mày thành ba vạch.

Nhìn thấy cô như vậy, Diệp Ân Tuấn thích thú nói: “Được rồi, sau khi mua sắm xong, chúng ta sẽ rời khỏi đây, đến một nơi chỉ có hai chúng ta, được không?”
“Chỉ có hai chúng ta?”
Đôi mắt Thẩm Hạ Lan đột nhiên sáng lên “Ừm.”
Diệp Ân Tuấn sờ sờ tóc cô, tràn đầy sủng nịch.

Tâm trạng của Thẩm Hạ Lan lúc này mới tốt hơn rất nhiều..

 
Chương 1361: 1361: Chương 1360





Khi hai người đi ngang qua một cửa hàng quần áo, Thẩm Hạ Lan đột nhiên dừng lại.

“Muốn mua quần áo?”
“Không, mua cho anh đó.

Chuẩn bị cho màn tỏ tình của anh tối nay.”
Lời nói của Thẩm Hạ Lan khiến Diệp Ân Tuấn không cười nổi nữa.

Mặc dù không vui lắm, nhưng chỉ cần Thẩm Hạ Lan vui là được, anh vẫn nhấc chân cùng Thẩm Hạ Lan đi vào.

Đây là một cửa hàng quần áo của phụ nữ.

Diệp Ân Tuấn nhìn sự lựa chọn của Thẩm Hạ Lan mà không nói năng gì, trong lòng chỉ có thể than khóc cho chính mình.

Thẩm Hạ Lan chọn một chiếc váy đuôi cá và đưa cho Diệp Ân Tuấn.

Khóe miệng Diệp Ân Tuấn trực tiếp giật giật.

“Em nghĩ anh có thể chui lọt ư?”

“Tất nhiên, chồng em đẹp trai như vậy, mặc gì cũng được, cho dù mặc đồ nữ cũng có thể so sánh với phụ nữ.

Hay là anh đi mặc thử đi?”
Đôi mắt Thẩm Hạ Lan đầy mong đợi.

Câu từ chối đã đến bên miệng của Diệp Ân Tuấn bị chặn lại ngay ở họng.

Thẩm Hạ Lan cố chấp với chuyện này như vậy, xem ra mình không trốn được rồi, vươn đầu cũng một đao, rụt cổ cũng bị một đao, bỏ đi.

Diệp Ân Tuấn nghiến răng, cầm bộ đồ đuôi cá đi vào phòng thay đồ.

Các cô phục vụ xung quanh há hốc cả mồm.

Khi Thẩm Hạ Lan mua chiếc váy đuôi cá, họ còn tưởng Thẩm Hạ Lan sẽ mặc, sao lại thành người đàn ông soái khí trước mắt này mặc thử rồi?
Thẩm Hạ Lan không quan tâm người khác nghĩ gì, cô trực tiếp ra hiệu với người phục vụ và hỏi: “Có tóc giả không?”
“Dạ có thưa bà.”
“Có hộp mỹ phẩm không?”
“Dạ có thưa bà.”
Thấy người phục vụ đã chuẩn bị xong mọi thứ, Thẩm Hạ Lan trực tiếp nhấc chân đi về phía phòng thay đồ của Diệp Ân Tuấn.


Diệp Ân Tuấn vẫn đang cầm chiếc đầm đuôi cá với vẻ mặt xoắn xuýt, Thẩm Hạ Lan trực tiếp mở cửa phòng thay quần áo bước vào.

“Chồng à, để em trang điểm dùm anh.”
“Anh có thể từ chối không?”
Mi tâm Diệp Ân Tuấn nhíu chặt lại.

“Không được!”
Thẩm Hạ Lan cười đắc ý.

Suy cho cùng Diệp Ân Tuấn cũng không nỡ nhìn cô thất vọng, đành an phận ngồi trên ghế để mặc cho Thẩm Hạ Lan dày vò.

Vừa trang điểm vừa đội tóc giả, Thẩm Hạ Lan thậm chí còn chải chuốt cả mascara cho Diệp Ân Tuấn, hàng mi dài cong vút khiến Thẩm Hạ Lan vừa hâm mộ vừa đố kỵ.

Một người đàn ông to lớn, có hàng mi cong vút như vậy có thực sự tốt không?
Sau khi Thẩm Hạ Lan mặc chiếc váy đuôi cá cho Diệp Ân Tuấn, cô không khỏi choáng váng.

Thật sự quá đẹp rồi.

Thẩm Hạ Lan cảm thấy mình không thể rời mắt.

Diệp Ân Tuấn thì lại có chút khó chịu.

“Ánh mắt này của em là gì đây?”
Diệp Ân Tuấn cảm thấy chiếc váy đuôi cá này bao bọc mình lại giống như là một cái xác ướp, vô cùng khó chịu..

 
Chương 1362: 1362: Chương 1361





Thẩm Hạ Lan trực tiếp nắm tay Diệp Ân Tuấn đi ra bên ngoài.

“Không phải đó chứ.”
Diệp Ân Tuấn do dự, nhưng lại không chịu nổi vẻ hưng phấn của vợ mình, dứt khoát nhắm mắt bị Thẩm Hạ Lan kéo ra ngoài.

“Nhìn cái đi, như thế nào?”
Thẩm Hạ Lan chỉ vào Diệp Ân Tuấn rồi hỏi nhân viên phục vụ ở bên cạnh.

Nhân viên phục vụ sợ đến ngây người.

“Wow, cô gái này thật là xinh đẹp quá đi, nhất là đôi mắt này, thật quyến rũ.”
Chân mày của Diệp Ân Tuấn nhíu chặt lại.

Nhân viên bán hàng trước mắt bị mù rồi hả?
Anh là nam đó có được không hả?
Diệp Ân Tuấn vừa muốn nói chuyện, lại bị Thẩm Hạ Lan cướp lời.

“Đúng không đúng không, em nói là sẽ đẹp mà.


Các người đi lấy thêm một bộ khác đến đây đi, à đúng rồi, cái váy viền ren xinh đẹp kia đó.”
Khóe miệng của Diệp Ân Tuấn trực tiếp co rút.

Vợ anh mua đồ nữ đến nghiện rồi à?
Nhưng mà Thẩm Hạ Lan căn bản không quan tâm đến sự từ chối của anh, cô nhanh chóng quẹt thẻ, đẩy Diệp Ân Tuấn đi vào trong thay đồ.

So sánh với chiếc váy đuôi cá ở trên người, Diệp Ân Tuấn cảm thấy chiếc váy viền ren này tốt hơn một chút, ít nhất là có thể dễ dàng hít thở hơn, chiếc váy đuôi cá đã làm anh cứ mãi hít sâu, vừa dùng sức một cái, cái váy liền muốn rách ra.

Thật sự rất khó có thể tưởng tượng phụ nữ vì để xinh đẹp mà chịu khổ bao nhiêu.

Chiếc váy này căn bản không phải dành cho người mặc, có được không hả.

Diệp Ân Tuấn chậm chạp thay quần áo, anh ước gì thời gian thay quần áo dừng lại vĩnh viễn.

Nhân viên phục vụ ở bên ngoài kịp phản ứng lại, xì xào bàn tán với một người: “Tôi vừa mới nghĩ ra, người đi vào trong phòng thử quần áo không phải là một người đàn ông hả?”
“À đúng rồi, là đàn ông mà, tại sao bước ra ngoài lại là một cô gái xinh đẹp?”
Mấy người bọn họ hơi kinh ngạc.

Thẩm Hạ Lan mới không thèm quan tâm bọn họ nói cái gì, cô đột nhiên nhớ tới ánh mắt nhân viên bán hàng nữ đối với ông xã của cô như lang như hổ, không khỏi nói: “À, chồng của tôi có sở thích đặc biệt, đừng có để ý nha, tôi hi vọng là mọi người sẽ giữ bí mật giúp cho tôi.”
Nhân viên bán hàng nữ lập tức hóa đá.


Sở thích đặc biệt?
Thật là đáng tiếc cho một người đàn ông đẹp trai như thế.

Tại sao lại có sở thích đặc biệt cơ chứ?
Thẩm Hạ Lan nhìn thấy vẻ tiếc nuối trong ánh mắt của cô ta, trong lòng đã sớm mừng như điên.

Ai kêu các người dòm ngó chồng của tôi.

Xem xem bây giờ các người có còn dám mơ cao nữa không.

Cuối cùng, Diệp Ân Tuấn cũng bước ra.

Anh bước đi có chút khó chịu.

Thẩm Hạ Lan nhìn thấy sắc mặt của anh không tốt lắm, cô bỏ đôi giày cao gót vừa mới chọn được về chỗ cũ, cầm một đôi giày thể thao màu trắng bước qua.

“Với chiều cao này của anh, anh mang đôi giày này đi.”
Diệp Ân Tuấn bất đắc dĩ nhìn Thẩm Hạ Lan, nhưng mà vẫn cưng chiều ngồi xuống đổi giày.

Lúc đầu, nhân viên bán hàng còn có hơi nửa tin nửa ngờ đối với lời nói của Thẩm Hạ Lan, bây giờ nhìn thấy Diệp Ân Tuấn phối hợp như thế, thậm chí còn có chút thích thú, không khỏi nhíu mày.

“Xem ra là thật rồi.”
“Thật đáng tiếc.”
Hai nhân viên bán hàng xì xào bàn tán..

 
Chương 1363: 1363: Chương 1362





Diệp Ân Tuấn cũng lười nghe bọn họ nói cái gì, chỉ cần bà xã của mình vui vẻ là được rồi, nhưng mà mấy chuyện mất mặt như thế này có đánh chết anh anh cũng chỉ làm một lần trong đời.

Anh âm thầm nói ở trong lòng rồi lại mang giày vào.

Thẩm Hạ Lan nhìn Diệp Ân Tuấn, quả thật có chút ghen tị.

Cô là một người phụ nữ mà lại không xinh đẹp bằng anh.

Có công bằng không vậy chứ?
Thẩm Hạ Lan quẹt thẻ, nắm tay của Diệp Ân Tuấn bước ra khỏi cửa hàng bán quần áo.

Khóe miệng của Diệp Ân Tuấn co rút.

“Không phải là em để anh ăn mặc như thế này đi dạo phố với em đó chứ?”
“Rất tốt mà, từ giờ trở đi anh là bạn thân của em.”
Thẩm Hạ Lan cười vô cùng thỏa mãn.

Diệp Ân Tuấn có khó chịu bao nhiêu, khi nhìn thấy nụ cười thỏa mãn của Thẩm Hạ Lan thì cũng thỏa hiệp lần nữa.

Hai người đi dạo phố, phong cảnh thật sự xinh đẹp đến chói mắt.


Có mấy người đàn ông đi ngang qua, bọn họ còn huýt sáo với Diệp Ân Tuấn.

“Này người đẹp, chơi với anh đây một chút nha?”
Có mấy tên lưu manh còn không sợ chết, thậm chí bắt đầu giở trò đùa cợt với Diệp Ân Tuấn.

Sắc mặt của Diệp Ân Tuấn đen như đáy nồi, nếu như không phải vì Thẩm Hạ Lan, anh đã sớm đi qua đó xử lý mấy người bọn họ.

Thẩm Hạ Lan nhịn cười, kìm nén đến nỗi sắp nội thương.

Hai người đi ngang qua một cửa hàng bán hoa, Thẩm Hạ Lan mua một bó hoa hồng, sau đó lại đi vào trong cửa hàng đồ trang sức mua một chiếc nhẫn, rồi cô lại đưa những thứ này cho Diệp Ân Tuấn.

Diệp Ân Tuấn nhận lấy, đi đến bên hồ cùng với Thẩm Hạ Lan.

Cảnh sắc nơi đây rất đẹp, người ở bên cạnh cũng đẹp.

Thẩm Hạ Lan thoải mái nói: “Tìm một người chụp lại khoảnh khắc động lòng người của chúng ta đi.”
Điều đã đến bước này rồi, Diệp Ân Tuấn trực tiếp vò mẻ không sợ rơi mà chơi đùa với Thẩm Hạ Lan.

“Em muốn sao cũng được.”
Thẩm Hạ Lan tìm một người trẻ tuổi đi ngang qua, cho bọn họ chút tiền, kêu bọn họ hỗ trợ quay một đoạn video.


Bởi vì cho tiền tương đối nhiều, cậu trai đó vui vẻ hỗ trợ.

Thẩm Hạ Lan đứng trước mặt của Diệp Ân Tuấn, mỉm cười nhìn anh.

Diệp Ân Tuấn có chút xấu hổ, nhưng mà anh vẫn muốn quỳ một chân xuống với Thẩm Hạ Lan, lại bị Thẩm Hạ Lan ngăn cản.

“Em thay đổi chủ ý rồi?”
“Hả?”
Diệp Ân Tuấn hơi sững sờ, liền nghe thấy Thẩm Hạ Lan nói: “Em muốn cầu hôn anh, bây giờ anh là một cô gái xinh đẹp mà, Diệp tổng.”
Anh đột nhiên rất muốn cạy mở đầu của Thẩm Hạ Lan ra để xem xem rốt cuộc ở bên trong có chứa những thứ kỳ quái gì.

“Có thể không chơi được không?”
“Thế nhưng em thích mà.”
Câu nói này của Thẩm Hạ Lan đã làm Diệp Ân Tuấn thỏa hiệp lần nữa.

“Em cứ tùy ý đi, em vui là được rồi.”
Anh chớp mắt, cảm thấy lông mi làm cho mắt của anh vô cùng khó chịu.

Đây chính là tội mà con người phải chịu.

Thẩm Hạ Lan không thấy sự khó chịu của Diệp Ân Tuấn, cô nhanh chóng chạy đến chỗ gần đó thay một bộ đồ vest màu trắng rồi trở về.

Cô bước đi trông giống như một công tử nhã nhặn.

Diệp Ân Tuấn nhìn bước đi mông lung của Thẩm Hạ Lan, không khỏi co rúm lại..

 
Chương 1364: 1364: Chương 1363





Thẩm Hạ Lan lại cười tà, dùng tay nâng cằm của Diệp Ân Tuấn lên, bộ dạng lưu manh nói: “Người đẹp, cười một cái cho ông đây xem.”
Diệp Ân Tuấn bị chọc giận quá hóa cười, dù vậy, nụ cười của anh cũng là nụ cười nhất tiếu khuynh thành, lập tức khiến Thẩm Hạ Lan nhìn đến ngây dại.

Cậu trai vội vàng mở điện thoại ra bắt đầu quay video.

Diệp Ân Tuấn hắng giọng một cái rồi nói: “Gia, nô gia là con gái gia đình đàng hoàng.”
Thẩm Hạ Lan trực tiếp bật cười.

Nô gia!
Còn nói là nô gia nữa chứ.

Thẩm Hạ Lan cảm thấy Diệp Ân Tuấn đã làm thay đổi nhận thức của mình.

Đặc biệt là hiện tại Diệp Ân Tuấn nhìn cô với ánh mắt xấu hổ e sợ, bộ dạng nhỏ bé đã thật sự làm cho người ta có xúc động muốn phạm tội, làm sao bây giờ đây?
“Gia dùng kiệu tám người khiêng đưa em vào cửa, cưới em làm vợ chính có được không?”
Thẩm Hạ Lan cười nói.

Diệp Ân Tuấn hơi cúi đầu xuống, xấu hổ mang theo e sợ: “Như thế là rất tốt.”

Thẩm Hạ Lan kìm nén có hơi khó chịu, nhưng mà vì video, cô vẫn phải nhẫn nhịn.

“Nói đi, muốn lễ hỏi bao nhiêu, gia nghèo chỉ còn lại tiền thôi.”
Đôi mắt của Diệp Ân Tuấn phát ra ánh sáng lung linh khẽ lay động, đột nhiên lại nói: “Nô gia không muốn lễ hỏi, chỉ cần lúc ở trên giường gia thương xót cho nô gia là được rồi.”
“Phụt!”
Thẩm Hạ Lan không còn nhịn được nữa, trực tiếp bật cười.

Cô cười muốn ngã ra đằng sau, được Diệp Ân Tuấn ôm vào trong ngực, một khắc sau, hoa hồng ở trong tay anh lập tức đưa đến trước mặt của Thẩm Hạ Lan.

“Cô Thẩm Hạ Lan yêu quý, em có đồng ý gả cho anh không? Anh xin hứa, cho dù khỏe mạnh hay ốm đau, phú quý hay nghèo khó, anh đều sẽ đồng lòng với em, răng long đầu bạc, không rời không bỏ.”
Ánh mắt của Diệp Ân Tuấn nghiêm túc như thế, trong đôi mắt phượng xinh đẹp lóe lên một ánh sáng mê người.

Thẩm Hạ Lan chỉ cảm thấy trái tim rung động, cả người ấm áp.

“Em đồng ý.”
Thẩm Hạ Lan vui vẻ ôm chặt cổ của Diệp Ân Tuấn, trực tiếp dâng môi của mình lên.

Hai người hôn đến quên cả trời đất, đám người xung quanh nhìn thấy thì lại choáng váng.


“Má ơi, có chuyện gì vậy?”
“Hai người phụ nữ ngang nhiên hôn nhau, thế giới này còn có đường sống cho đàn ông không vậy?”
“Hai người phụ nữ này là les, tôi không sống nổi.”
Xung quanh đều là âm thanh kêu gào, tiếng húyt sáo, nhưng mà đối với Thẩm Hạ Lan với Diệp Ân Tuấn mà nói, bọn họ làm như không nghe thấy những thứ này.

Trong mắt của bọn họ chỉ có nhau, chỉ có tình nồng ý mật, cô muốn thời gian như vậy dừng lại, mong muốn đến thiên hoàng địa lão, sông cạn đá mòn.

Diệp Ân Tuấn thừa dịp lúc tâm trạng của Thẩm Hạ Lan đang bay bổng, anh đeo chiếc nhẫn kim cương lên trên ngón tay áp út của cô.

“Từ bây giờ trở đi, em chính là người của anh.

Thẩm Hạ Lan, cả đời này em đừng mong trốn thoát khỏi anh.”
“Không trốn, có đánh chết em cũng không trốn.”
Thẩm Hạ Lan trực tiếp nhảy lên trên lưng của Diệp Ân Tuấn.

Diệp Ân Tuấn vội vàng dùng tay nâng cô lên.

Cậu trai quay video cảm thấy cảnh tượng này thật sự tự ngược dân fa, cậu ta cũng phải đi tìm bạn gái để hẹn hò.

Ngọt chết người rồi.

Thật là ngọt..

 
Chương 1365: 1365: Chương 1364





Diệp Ân Tuấn cõng Thẩm Hạ Lan đi khỏi đó, anh không có thói quen ở lại cho người ta chỉ như khỉ.

Thẩm Hạ Lan muốn lấy lại điện thoại di động từ chỗ cậu trai, lưu đoạn video cầu hôn này lại.

Cho dù Diệp Ân Tuấn có mặc đồ nữ đi nữa, anh cũng bước đi vô cùng vững vàng.

Thẩm Hạ Lan ở trên lưng của anh không quan tâm tới ánh mắt của người khác, cũng không thèm để ý người khác nói như thế nào, cô ôm Diệp Ân Tuấn thật chặt, thấp giọng nói: “Ông xã, em yêu anh.”
Khóe miệng của Diệp Ân Tuấn kéo lên, dường như đáy mắt đang nở hoa, long lanh đến nỗi làm cho người ta không thể rời mắt.

“Anh cũng yêu em.”
Giọng nói của anh không lớn, mang theo tiếng gió truyền vào trong lỗ tai của Thẩm Hạ Lan, xuyên thẳng qua màn nhĩ rồi chạm vào trong đáy lòng, trong lòng xuất hiện từng cơn gợn sóng, chậm rãi khuếch tán ra toàn thân.

Diệp Ân Tuấn cõng Thẩm Hạ Lan đi một đoạn đường trở về nơi dừng xe ban đầu.

Trên đường đi đều có người chụp ảnh, có người húyt sáo, chuyện này đối với bọn họ mà nói không hề quan trọng, dường như là giữa trời và đất chỉ có hai người bọn họ tồn tại.

Sau khi lên xe, Diệp Ân Tuấn nhanh chóng lấy bông tẩy trang của Thẩm Hạ Lan ra để tẩy trang, thuận tiện đổi lại quần áo của mình.


Anh thở dài một hơi rồi nói: “Trở về làm mình là thoải mái nhất.”
Thẩm Hạ Lan mím môi cười.

Đột nhiên điện thoại di động của cô vang lên một tiếng.

Nghe âm thanh hẳn là âm thanh của messenger.

Diệp Ân Tuấn không quan tâm, tự mình chỉnh sửa lại quần áo, Thẩm Hạ Lan cúi đầu nhìn lại nhóm bốn cô dâu, hồi lúc trước tứ thiếu tập hợp với nhau mình được kéo vào.

“Ôi trời! Thẩm Hạ Lan, cậu đến nam phi không phải để cứu chồng với con trai của mình hả, thế mà lại chơi bách hợp với gái đẹp trên đường.”
Tiêu Niệm Vi là người đầu tiên gửi tin nhắn tới.

“Chị hai, chị làm như thế này, anh hai sẽ đau lòng đó.”
Bạch Tử Đồng là người gửi thứ hai.

“Hạ Lan, mặc dù nam phi cách với Hải Thành của chúng ta hơi xa, nhưng mà bây giờ internet rất phổ biến, chị lại chơi lớn như thế, Ân Tuấn nhà chị có biết không vậy?”
An Nhiên là người thứ ba gửi tới.


Thẩm Hạ Lan choáng váng, nhanh chóng trả lời lại một câu.

“Sao mọi người biết thế?”
“Sợ luôn, tin tức đầu trên facebook kìa, cậu nói xem cậu tìm người dan díu thì thôi đi, cậu còn tìm một người chói mắt như thế, công khai chuyện tình cảm ở trước mặt của mọi người.

Thẩm Hạ Lan, tớ muốn biết sau khi Diệp Ân Tuấn biết được thì cậu sẽ chết như thế nào.”
Icon cười trên nỗi đau của người khác của Tiêu Niệm Vi cùng với hàng chữ được đánh ra làm khóe miệng của Thẩm Hạ Lan co quắp lại.

Cái quỷ gì chứ?
Tin tức đầu trên facebook hả?
Cô chỉ chơi trò chơi đóng vai với chồng của mình thôi mà, tại sao lại lên trang nhất?
Thật hay giả vậy?
Thẩm Hạ Lan nhanh chóng mở facebook lên.

Quả nhiên là hình ảnh cô duỗi tay nâng cằm của Diệp Ân Tuấn lên đã bị đăng lên trên mạng, không biết tấm ảnh này là do người nào đã chụp, chụp rất đúng vẻ tà mị của cô và sự xấu hổ ngại ngùng của Diệp Ân Tuấn.

Nếu như không phải tự mình trải qua, cô tuyệt đối sẽ không tin tưởng người đó là Diệp Ân Tuấn.

Chẳng trách bọn người Tiêu Niệm Vi lại không nhận ra.

Thẩm Hạ Lan đột nhiên cảm thấy chuyện này lớn rồi.

Tiêu Niệm Vi đều đã nhìn thấy hết, vậy thì ông ngoại với chú út có phải cũng đã nhìn thấy rồi không?.

 
Chương 1366: 1366: Chương 1365





Có khi nào bọn họ cho rằng mình làm ra loại chuyện đồi phong bại tục ở sau lưng của Diệp Ân Tuấn?
Thẩm Hạ Lan lập tức muốn khóc.

Chơi ngu rồi.

Sau khi Diệp Ân Tuấn chỉnh lý cho mình xong thì nhìn thấy Thẩm Hạ Lan nhìn vào điện thoại di động với vẻ mặt không luyến tiếc cuộc sống, không khỏi hỏi một câu.

“Sao vậy, anh đều đã dựa theo ý của em mà mặc đồ nữ cầu hôn, còn không vui nữa hả? Hay là nói chàng trai đó quay không đẹp, em không hài lòng?”
Thẩm Hạ Lan nhìn Diệp Ân Tuấn hoàn toàn không biết gì, cô khóc không ra nước mắt rồi nói: “Diệp Ân Tuấn, chúng ta nổi tiếng rồi.”
“Cái gì?”
Diệp Ân Tuấn hơi kinh ngạc.

Thẩm Hạ Lan trực tiếp đưa facebook tới trước mặt của Diệp Ân Tuấn, có chút chột dạ mà nói: “Em xin lỗi, em không nghĩ tới điểm này.”
Nếu như để người khác biết cô gái xinh đẹp này là do Diệp Ân Tuấn đã đóng vai, Diệp Ân Tuấn có còn hình tượng gì nữa không?

Thẩm Hạ Lan lập tức cảm thấy mình thiếu suy nghĩ.

Vốn dĩ là chuyện tình thú giữa hai vợ chồng, bây giờ thì hay rồi, gây ra chuyện lớn như thế!
Mấy người kia cũng thật là, rảnh rỗi không có chuyện gì làm hả?
Chụp cái gì mà chụp?
Chụp thì thôi đi, còn đăng lên trên mạng, có nhận được sự đồng ý của cô chưa?
Thẩm Hạ Lan phỉ báng ở trong lòng, cẩn thận nhìn Diệp Ân Tuấn cau mày không nói lời nào.

Không phải là tức giận rồi đó chứ?
Làm sao bây giờ đây?
Lúc Thẩm Hạ Lan không biết phải làm như thế nào, điện thoại của cô ở trong tay Diệp Ân Tuấn lại vang lên.

Diệp Ân Tuấn nhìn thoáng qua, là Hoắc Chấn Đình gọi tới.

Anh trực tiếp đưa cho Thẩm Hạ Lan.


Nghĩ cũng biết lúc này Hoắc Chấn Đình gọi điện thoại cho cô là có ý gì, Thẩm Hạ Lan lắc lắc đầu, Diệp Ân Tuấn lại nhấn nút trả lời thay cho cô.

“Thẩm Hạ Lan, cháu làm cái gì vậy hả? Cháu bị điên rồi hả? Hay là bị người nào gài bẫy, cháu nói cho chú út biết đi người ép buộc cháu là ai, chú sẽ giết chết người đó.

Không biết là Diệp Ân Tuấn nhìn thấy chưa nữa, nếu như nhìn thấy rồi, cháu nói xem cháu phải xử lý như thế nào? Không phải là cháu yêu Diệp Ân Tuấn đến chết đi sống lại hả, tại sao bây giờ lại thích phụ nữ? Này, cháu nói cho chú út biết đi, từ lúc nào mà giới tính của cháu lại thay đổi vậy?”
Giọng nói của Hoắc Chấn Đình có hơi lệch tông, có thể thấy được tức giận thành bộ dạng gì.

“Chú út, không phải như chú đã nghĩ đâu, cháu chỉ là…”
Thẩm Hạ Lan đột nhiên nói không nên lời.

Cái này vốn dĩ là chuyện tình thú giữa hai vợ chồng bọn họ, bây giờ thì hay rồi, nếu như nói chuyện này ra, làm sao Diệp Ân Tuấn có thể đặt chân ở Hải Thành nữa chứ, sao có thể xuất hiện ở trước mặt bạn bè và người thân.

Cô thề là mình không nghĩ tới những thứ này, cô chỉ đơn thuần muốn chơi trò đóng vai với Diệp Ân Tuấn mà thôi.

Diệp Ân Tuấn nhìn Thẩm Hạ Lan sắp khóc tới nơi, không khỏi thở dài một hơi, mở miệng nói với điện thoại.

“Người phụ nữ đó là cháu.”.

 
Chương 1367: 1367: Chương 1366





Hoắc Chấn Đình có thể nghe ra giọng nói của Diệp Ân Tuấn, không khỏi ngây ra một lúc.

“Diệp Ân Tuấn?”
“Vâng.”
“Cậu nói người phụ nữ trong tấm ảnh đó là ai chứ?”
Hoắc Chấn Đình cho là mình đã nghe lầm.

Diệp Ân Tuấn hắng giọng một cái rồi nói: “Đây chỉ là chút chuyện giữa hai vợ chồng bọn cháu mà thôi, chơi hoán đổi nhân vật, không ngờ tới là làm phiền đến chú út, cháu xin lỗi.”
Hoắc Chấn Đình há miệng to đến nỗi có thể nhét được một quả trứng gà, rất lâu sau mới tìm lại giọng nói của mình.

“Diệp Ân Tuấn, tốt xấu gì cậu cũng là quân nhân, tại sao lại có thể chơi đùa với Thẩm Hạ Lan như thế?
Nếu như có người ngoài biết được cậu là nam giả nữ, cậu cậu cậu…”
“Biết thì cứ biết thôi, vợ của cháu vui vẻ là được rồi, suy nghĩ của những người khác không liên quan gì tới cháu.”
Lời nói này của Diệp Ân Tuấn làm cho đôi mắt của Thẩm Hạ Lan xuất hiện những trái tim hồng phấn nho nhỏ.

Ông xã thật là đẹp trai.

Hoắc Chấn Đình lại nghẹn lời lần nữa.


Hơn cả nửa ngày mới tìm lại giọng nói của mình.

“Chú lười phải quan tâm hai đứa, cậu cứ nuông chiều Hạ Lan đi, tôi thấy sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày con bé ngồi trên đầu của cậu mà đi ị, đến lúc đó cậu đừng có tới trước mặt của tôi mà ấm ức là được rồi.”
“Chú út, chú nói cái gì vậy, chú còn là chú út của cháu nữa à?”
Thẩm Hạ Lan cảm thấy phiền muộn, Hoắc Chấn Đình ở bên kia cụp một tiếng cúp điện thoại, cũng không biết có phải là bị hai người chọc giận không nữa.

Điện thoại ở bên đây vừa mới cúp máy, ông cụ Tiêu lại gọi tới.

Cũng là mở miệng trách móc Thẩm Hạ Lan.

Thẩm Hạ Lan cảm thấy mình thật là khó khăn.

Diệp Ân Tuấn không sợ người khác làm phiền mà giải thích với ông cụ Tiêu một lần nữa.

“Đúng là làm xằng làm bậy!”
Ông cụ Tiêu nghe xong thì trực tiếp nói một câu rồi liền cúp điện thoại, có vẻ như là rất tức giận với Diệp Ân Tuấn.

Thẩm Hạ Lan cảm thấy áy náy.


“Ông xã, em xin lỗi.”
“Bà xã ngốc này, nói xin lỗi cái gì chứ, cuộc sống của chúng ta là của chúng ta, em quan tâm người khác nói như thế nào để làm gì?”
Diệp Ân Tuấn nói như vậy, Thẩm Hạ Lan nghe thấy mà giống như ăn phải một bình mật ngọt.

Nhưng mà Diệp Ân Tuấn vẫn là một trong tứ thiếu ở Hải Thành, đương nhiên có rất nhiều fan bạn gái.

Bởi vì Thẩm Hạ Lan bị chụp ảnh như thế này, fan bạn gái đồng loạt chạy vào facebook của Thẩm Hạ Lan mắng ầm lên.

Mắng phải nói là rất khó nghe.

Thẩm Hạ Lan muốn xem nhẹ, nhưng mà cũng khó tránh khỏi tâm trạng vẫn bị chịu ảnh hưởng.

Diệp Ân Tuấn không nói cái gì, trực tiếp đăng ký tài khoản facebook, để Phi chứng nhận, không qua một lúc, Diệp Ân Tuấn lại tag facebook của Thẩm Hạ Lan vào.

“Chỉ cần bà xã của tôi vui vẻ, lần sau có kêu tôi đóng vai người hầu tôi cũng vui lòng.

Lần này tạo hình cô gái xinh đẹp là do vợ của tôi tự tay trang điểm, xem ảnh chụp tôi mới biết hóa ra mình có thể xinh đẹp như thế, cảm ơn một ngày được làm bạn thân của bà xã.”
Bài đăng này vừa mới được đăng lên, cả facebook đều bùng nổ.

Cái gì?
Cô gái xinh đẹp đó là Diệp Ân Tuấn?
Có nhầm không vậy?
Tô Nam cùng với bọn người Lương Thiệu Cảnh và Trạm Dực thiếu chút nữa đã bị nước làm cho nghẹn chết..

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom