Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!
Chương 943


CHƯƠNG 943: LAM TỬ THẤT CẦN CÔ

“Có gì không thể nói sao?”

Giọng điệu của Thẩm Hạ Lan có hơi không tốt.

Phi vội lắc đầu nói: “Có thể nói, nhưng sợ nói rồi cô tức giận.”

“Anh không nói tôi càng tức giận.”

Thẩm Hạ Lan bị sự đơn thuần của Phi chọc cười.

Phi ngại ngùng gãi gãi gáy nói: “Căn nhà của nhà họ Thẩm, không, chính là căn nhà của cô ở nhà họ Thẩm bị Thẩm Niệm Niệm bán rồi.”

“Bán rồi sao?”

Thẩm Hạ Lan hỡi sững người.

Thẩm Niệm Niệm này thật sự khá to gan.

Cô đã nói đó là căn nhà của cô, để cô ta trả về, không ngờ động tác của cô ta lại nhanh như vậy.

“Người mua là ai?”

Câu hỏi của Thẩm Hạ Lan khiến Phi lần nữa khựng lại.

“Sao hả? Tôi không chọc nỗi sao?”

“Không phải, bà chủ, là vợ của cậu Lương một trong nhóm bốn cậu chủ Hải Thành ta mua.”

Lời của Phi khiến Thẩm Hạ Lan hơi sững người.

Bốn cậu chủ của Hải Thành cô luôn biết ba người, một người là Diệp Ân Tuấn của nhà bọn họ, một người là thủ trưởng Trạm Dực của quân khu, một người là Tô Nam bác sĩ Tô, người còn lại rất ít nghe thấy người khác nhắc tới, nghe nói có sản nghiệp ở Hải Thành, nhưng vì một vài nguyên nhân đặc biệt, cậu tư không ở Hải Thành, người nhà của anh ta càng có chút thần bí.

Hiện nay căn nhà này vậy mà được vợ của cậu tư mua?

“Có thể liên lạc được không?”

“Không dễ liên lạc, nghe nói đối phương là Nhất Đao Quốc Tế Tiêu Niệm Vi, người trên toàn thế giới xếp hàng đợi để cô ta làm phẫu thuật có rất nhiều, số điện thoại cá nhân của cô ta không ai biết, số điện thoại công chắc gọi cũng không ai nghe, chỉ tính người xếp hàng cũng phải sắp tới năm sau. Hơn nữa tôi nghe nói đối phương đã làm xong thủ tục rồi. Tiền Thẩm Niệm Niệm đã cầm rồi.”

Lời của Phi khiến Thẩm Hạ Lan hơi có buồn bực.

Động tác nhanh như vậy, mà đối phương lại không dễ tìm, phải làm sao đây?

Khoan đã! Đối phương là Nhất Đao Quốc Tế Tiêu Niệm Vi?

Thẩm Hạ Lan lập tức trở nên hưng phấn.

“Giúp tôi tra mợ Lương này, không, số điện thoại của bác sĩ Tiêu, tôi muốn gặp cô ta.”

Phi thấy dáng vẻ hưng phấn của Thẩm Hạ Lan thì không khỏi nói: “Bà chủ, chuyện này tôi thật sự hết cách, có điều tôi có thể nhờ Diệp tổng hỏi cậu Lương, cậu Lương có lẽ sẽ biết số điện thoại cá nhân của vợ mình.”

Nghe Phi nói như vậy, Thẩm Hạ Lan vội gật đầu, có điều Diệp Ân Tuấn mới vừa ngủ, cô không tiện đánh thức anh dậy.

“Tôi biết rồi, chuyện này tôi sẽ nói với Ân Tuần, anh đi làm việc đi, đúng rồi, anh giúp tôi đi đăng ký một công ty điện ảnh và truyền hình, vấn đề tiền bạc thì trù bị số tiền ít nhất.”

Lời của Thẩm Hạ Lan khiến Phi khựng lại, có điều lập tức gật đầu đi làm.

Thầy Phi đi rồi, nghĩ tới đôi chân đó của Lam Dũng, trong lòng Thẩm Hạ Lan lần nữa dáy lên hy vọng.

Đều nói tay của Nhất Đao Quốc Tế Tiêu Niệm Vi vô cùng khéo léo, cho dù là xương nát vụn cũng có thể nối xương của người ta lại. Cô trước đó luôn tìm kiếm người này, không ngờ lần này lớ ngớ vậy mà dính chút liên quan với cô ta.

Nếu như Tiêu Niệm Vi có thể làm phẫu thuật cho Lam Dũng, căn nhà đó cô tặng cô ta thì có làm sao?

Nghĩ như vậy, Thẩm Hạ Lan rất hưng phần.

Có điều cô cũng không có đi quấy rầy giấc ngủ của Diệp Ân Tuấn.

Diệp Ân Tuấn trông cô cả đêm, lúc này chắc là lúc mệt mỏi nhất, cô phải đợi Diệp Ân Tuấn ngủ đủ rồi nói.

Trong lúc chờ đợi, Thẩm Hạ Lan mở máy tính ra, chỉnh sửa sắp xếp thiết kế tham gia cuộc thi của cô thành một file, sau đó gửi mail cho ban tổ chức cuộc thi, nói rõ mình lần này chủ động rút khỏi cuộc thi.

Sau khi làm xong tất cả chuyện này, trái tim của Thẩm Hạ Lan thật ra là có chút không nỡ và buồn bã, dù sao ngành thiết kế xe hơi này cô thật sự thích, nhưng nghĩ tới hai chị em Lam Tử Thất vì cô và nhà họ Diệp mà phải gánh chịu mọi người như hiện nay, nghĩ tới Lam Tử Thất một cô gái yếu đuối đang vật lộn vì chỉ phí của người thân, nghĩ tới độ sâu của nước trong giới giải trí, Thẩm Hạ Lan vẫn là điềm tĩnh đóng bản vẽ thiết kế lại.

Lam Tử Thất cần cô.

Không có thiết kế, cô còn có nhà họ Diệp, còn có nhà họ Hoắc và nhà họ Tiêu, nhưng Lam Tử Thất chỉ còn cô.
 
Chương 944


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

CHƯƠNG 944 EM CÓ Ý VỚI CẬU TA

Nếu như ngay cả cô cũng không thể bảo vệ được Lam Tử Thất, còn có ai có thể cho cô ấy hy vọng?

Thẩm Hạ Lan nghĩ thông một điểm này thì cũng không có tiếc nuối và không nỡ nữa.

Trong cuộc đời tóm lại phải đối mặt với quá nhiều sự lựa chọn, chỉ cần bản thân cảm thấy đáng là được rồi.

Thẩm Hạ Lan cất máy tính đi, để vào trong kệ sách.

Sau khi làm xong tất cả mọi chuyện, Diệp Ân Tuấn cũng tỉnh.

“Anh tỉnh rồi sao?”

Thẩm Hạ Lan cười có chút nịnh nọt.

Diệp Ân Tuấn day mắt thư giãn, khẽ liếc nhìn cô, hỏi: “Có chuyện gì muốn nhờ anh sao?”

“Sao anh biết?”

“Trên mặt em đều viết cả rồi.”

Diệp Ân Tuấn vừa rửa mặt vừa nói.

Thẩm Hạ Lan cảm thầy ở trước mặt Diệp Ân Tuấn một chút bí mật cũng không có.

“Con người của anh thật là quá nhàm chán, anh không thể giả vờ không biết sao? Trêu em cũng được!”

Diệp Ân Tuấn đột nhiên cười.

“Em là chó à? Còn muốn anh trêu?”

“Diệp Ân Tuần, anh ngứa da phải không?”

Thẩm Hạ Lan có hơi buồn bực.

Người đàn ông này có khi sủng cô tới tận trời, có khi cái miệng này thật sự quá thiếu đòn.

Diệp Ân Tuấn nhìn thấy dáng vẻ này của Thẩm Hạ Lan thì bật cười.

“Em bây giờ động tay với anh, anh cũng không dám động tay với em. Nói đi, chuyện gì cần chồng của em giúp?”

Thẩm Hạ Lan nghe thấy tiếng chồng này của Diệp Ân Tuần, tai tự dựng có hơi nóng rực.

“Khụ khụ, nghe ngóng một người với anh.”

Thẩm Hạ Lan có hơi ái ngại mà ho hai tiếng rồi mới nói.

“AI?”

“Lương Thiệu Cảnh cậu tư của Hải Thành.”

Thẩm Hạ Lan vừa dứt lời, mắt của Diệp Ân Tuấn bỗng nheo lại.

“Em có ý với cậu ta?”

[Diendantruyen.Com] Cục Cưng Có Chiêu


không biết quan hệ giữa Lương Thiệu Cảnh và vợ của cậu ta, anh nói với em biết, em chỉ nghe là được, đừng lộ ra bên ngoài.”

“Sao vậy?”

Lòng hiếu kỳ của Thẩm Hạ Lan lập tức bị khơi lên.

Diệp Ân Tuấn thở dài một hơi rồi nói: “Lương Thiệu Cảnh là bị ép lấy cô ta, hôn nhân của hai người không giống như cái người khác nhìn thấy, trên thực tế hai người bọn họ đều tự mình sống phần mình, ai cũng không can thiệp vào cuộc sống của ai. Trong tình huống bình thường, đều là Tiêu Niệm Vi chủ động liên lạc với Lương Thiệu Cảnh, Lương Thiệu Cảnh cũng không nhớ số điện thoại của cô ta, cho nên em bảo anh đi hỏi, anh chỉ có thể nói anh truyền lời cho em, còn có thể hỏi được số điện thoại hay không thì anh không dám đảm bảo.”

Nghe thấy Diệp Ân Tuấn nói như vậy, Thẩm Hạ Lan bỗng thốt lên.

“Sao lại có cặp vợ chồng như vậy? Lẽ nào giữa bọn họ không có tình cảm?”

“Cũng không chắc, anh thấy Lương Thiệu Cảnh gần đây chạy về nhà thường xuyên hơn, nếu nói thật sự không có tình cảm cũng không đúng, nhưng có vài chuyện vẫn phải để hai vợ chồng bọn họ tự mình giải quyết. Người ngoài như chúng ta không thể nhúng tay vào.”

Nói xong, Diệp Ân Tuấn rửa mặt xong, trực tiếp tới phòng ngủ, ở trước mặt Thẩm Hạ Lan cởi áo.
 
Chương 948


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

CHƯƠNG 948 XẢY RA CHUYỆN

“Được được, chúng tôi lập tức tới ngay, cảm ơn bác sĩ Tiêu.”

“Nếu đã là vợ của anh em, gọi tôi là Niệm Vi đi. Tôi lát nữa có một ca phẫu thuật nên không nói chuyện với cô nữa, sau khi tới thì gọi điện cho tôi là được.”

“Được được.”

Sau khi Thẩm Hạ Lan cúp máy, trong lòng vẫn có chút không dám tin.

Nghe giọng nói cũng có thể cảm nhận được con người của Tiêu Niệm Vi rất lạnh lùng, nhưng cô bây giờ hoàn toàn không màng tới.

Vừa nghĩ tới chân của Lam Dũng có khả năng hồi phục thì Thẩm Hạ Lan đã rất kích động.

Sau khi cô cúp máy của Tiêu Niệm Vi thì gọi điện cho Lam Tử Thất, đáng tiếc bên phía Lam Tử Thất không có ai nghe.

Thẩm Hạ Lan biết, Lam Tử Thất bây giờ tìm việc khắp nơi, vì tiền mà không màng nghỉ ngơi, khả năng bây giờ đang làm diễn viên quần chúng hoặc làm cái gì khác.

Cô lúc này đều đợi không được rồi, trực tiếp xuống lầu.

Diệp Ân Tuấn đã không thấy nữa, khả năng đã tới công ty.

Thẩm Hạ Lan dặn dò một tiếng với người trong nhà thì kêu Phi lái xe tới, chở mình tới phòng trọ của Lam Tử Thất.

Lam Dũng đang dịch văn kiện, khi nhìn thầy Thẩm Hạ Lan thì có hơi bất ngờ.

“Chị Hạ Lan? Chị sao lại tới rồi? Tìm chị em sao? Chị ấy không có ở nhà.”

“Chị không tìm chị em, chị tìm em.”

Trên mặt Thẩm Hạ Lan khó che đi sự kích động và hưng phán, Lam Dũng nhìn mà có hơi bối rồi.

*Tìm em? Lấy văn kiện sao? Em còn chưa dịch xong, cần một ít thời gian.”

“Không cần quản chuyện văn kiện, là chuyện liên quan tới chân của em. Lam Dũng, chị liên lạc được với Nhất Đao Quốc Tế Tiêu Niệm Vi rồi. Cô áy đồng ý khám cho em.”

Lời của Thẩm Hạ Lan khiến Lam Dũng thát thần trong khoảng thời gian ngắn, đợi khi anh ta ý thức được Thẩm Hạ Lan nói gì thì có hơi không dám tin mà hỏi: “Chị Hạ Lan, chị không có lừa em chứ?”

Ở trong lòng cậu, vẫn khát vọng có thể đứng dậy.

Thẩm Hạ Lan biết, sự cố gắng của mình là đáng.

“Phải, chị không có lửa em! Chị thật sự đã liên lạc được với cô ấy, có điều cô ấy không có thời gian tới đây, chúng ta phải tới thành phố B.”

Lam Dũng sau khi trải qua sự kích động lúc đầu thì hơi trầm mặc một lúc.

“Cần rất nhiều tiền nhỉ?”

“Vấn đề tiền bạc em không cần phải suy nghĩ, chị phụ trách là được.”

Lam Dũng nghe thấy Thẩm Hạ Lan nói như vậy, thấp giọng nói: “Chị Hạ Lan, chị không nợ bọn em cái gì, không cần phải như vậy.”

“Số tiền đó coi như chị cho em mượn, đợi chân của em khỏi, tương lai trả lại chị gấp nhiều lần là được.

Chị biết em là một người có tài, nếu như thật sự có một ngày em có thể đứng dậy, chị nghĩ em sẽ không xù nợ có đúng không? Không được chúng ta viết giấy nợ?”

Thẩm Hạ Lan biết, Lam Dũng và Lam Tử Thất giống nhau, đều mang trong lòng sự ương ngạnh và lòng tự tôn cao, nói như này coi như khiến Lam Dũng có ít nhiều lay động.

“Em nói một tiếng với chị em.”

“Được.”

Lam Dũng nhanh chóng gọi điện cho Lam Tử Thất, nhưng bên kia vẫn không có ai nghe máy.

Anh ta có hơi lo lắng rồi.

“Chị Hạ Lan, chị biết chị em đang làm gì không? Lần trước chị ấy trở về đã bị cảm, giờ còn chưa khỏi thì lại ra ngoài, em hỏi chị ấy nhưng chị ấy không nói, bây giờ điện thoại cũng không nghe, chắc sẽ không xảy ra chuyện rồi đâu nhỉ?”

Lông mày của Thẩm Hạ Lan hơi nhíu lại.

Xảy ra chuyện?

[Diendantruyen.Com] Cục Cưng Có Chiêu


đằng sau, đôi mắt phượng nhìn xung quanh, cuối cùng dừng trên người của người đạo diễn.

“Là chủ ý của anh?”
 
Chương 949


CHƯƠNG 949 SAO CẬU PHẢI KHỔ CHỨ

Mắt của Thẩm Hạ Lan có hơi bốc hỏa.

Cô thế nào cũng không ngờ sẽ nhìn thấy một màn như này. Nhiều người như vậy vây lại đắm đá Lam Tử Thất.

Một người nhỏ bé như Lam Tử Thất cuộn người nằm trên đất, để mặc người khác bắt nạt.

Thẩm Hạ Lan đau lòng muốn chết, nhưng cũng tức giận muốn mạng.

Lam Tử Thất khẽ kéo cánh tay của Thẩm Hạ Lan, thấp giọng nói: “Không liên quan tới đạo diễn, đây là cảnh quay, vai tớ diễn chính là một vai như này.”

“Vậy sao? Theo tớ biết, cậu là diễn viên quần chúng nhỉ? Tớ cũng không biết diễn viên quần chúng từ khi nào còn phải quay rất nhiều lần mới được?”

Thẩm Hạ Lan ở trong xe đã nhìn thấy rồi, một cảnh quay này Lam Tử Thất đã quay máy lần, điển hình chính là có người nhân lúc quay cố ý chỉnh Lam Tử Thắt.

Đạo diễn nhìn Thẩm Hạ Lan, tự nhiên biết cô, có điều cũng không cung kính quá, nhàn nhạt nói: “Diễn viên quần chúng diễn không tốt, tự nhiên phải quay rất nhiều lần. Bà Diệp cô là một người ngoài ngành thì đừng khua tay múa chân, nếu như không nỡ để cô ta ra ngoài chịu khổ, vậy thì đừng làm nữa, dù sao chúng tôi cũng không thiếu diễn viên quần chúng.”

Lồng ngực Thẩm Hạ Lan phập phồng vì tức giận, cô nắm tay của Lâm Tử Thất nói: “Đi! Chúng ta không làm nữa.”

Nhưng Lam Tử Thất không có nhắc chân.

“Hạ Lan, buông tớ ra!”

Ánh mắt của Lam Tử Thất có hơi cố chấp.

Thẩm Hạ Lan kinh ngạc nhìn vết xanh tím trên tay và trên mặt Lam Tử Thất, nhất thời không biết nên nói cái gì.

“Cậu việc gì phải khổ như vậy?”

“Tớ là diễn viên quần chúng, nhưng nếu như tớ thật sự muốn phát triển theo hướng diễn viên, có chút khổ tớ bắt buộc phải chịu. Nếu như tớ ngay cả những cái này cũng không chịu được, người nhà của tớ phải làm sao? Tương lai của tớ phải như nào? Cậu có thể giúp tớ một lần, có thể giúp tớ cả đời sao? Cho dù cậu có thể giúp tớ cả đời, nhưng tớ không muốn sống như vậy, tớ muốn dựa vào chính mình, gánh vác gánh nặng của nhà chúng tớ. Cho nên cậu đừng quản tớ. Cậu vẫn là đi đi, ở đây chỉ khiến tớ khó chịu.”

Lam Tử Thất đã từng hoạt bát vui tươi như nào, bây giờ vậy mà vì tiền mà ẩn nhẫn như vậy.

Trái tim của Thẩm Hạ Lan rất đau đớn, nhưng cũng không nói gì nữa.

“Tớ đợi cậu xong việc.”

Thẩm Hạ Lan cũng là một người ương ngạnh.

Lam Tử Thất không có cố thuyết phục cô nữa, thật ra cũng là bản thân không có thời gian, dù sao chỉ là một diễn viên đóng thế, đạo diễn nói đúng, anh ta có thể thay mình ngay lập tức, cho dù bản thân vì cảnh quay mà bị đánh hơn một tiếng cũng không ngó ngàng.

Cô hít sâu một hơi, quay đầu nói với đạo diễn: “Xin lỗi đạo diễn, có thể bắt đầu rồi.”

Đạo diễn hơi sững người.

Vốn tưởng cô gái này sẽ không chịu nổi mà bỏ đi, hoặc xin tha với anh ta, không ngờ cô vậy mà chống đỡ tiếp.

Mà Thẩm Hạ Lan ngồi ở một bên xem, điều này khiến đạo diễn cũng kiêng ky, cho dù muốn giở trò làm khó Lam Tử Thất cũng không dám ngang nhiên như vậy nữa, dù sao độ chiều vợ của Diệp Ân Tuấn là quá nổi tiếng.

“Bắt đầu đi, lần này chú tâm chút, tranh thủ một lần xong luôn.”

Đạo diễn đã mở miệng, những người khác tự nhiên cũng hiểu.

Lam Tử Thắt vẫn ở vị trí vừa rồi, dốc lòng dốc sức diễn cảnh vừa rồi, Thẩm Hạ Lan ở một bên nhìn, không có nói bất kỳ lời nào.

Mãi tới khi mặt trời dần lặn, Lam Tử Thất mới xong việc.

Đạo diễn sau khi trả tiền cho cô và chào hỏi một tiếng với Thẩm Hạ Lan thì rời đi.

Lam Tử Thất cả người đều đau, sau khi tất cả mọi người đi hết, cô đặt mông ngồi bên cạnh Thẩm Hạ Lan, cắn môi nói: “Kêu tài xế của cậu mua giúp tớ một lọ cồn, tớ thật sự không đi được nữa.”

*Tớ còn tưởng cậu là người sắt, không biết đau đớn, không biết mệt mỏi.”

Thẩm Hạ Lan có chút oán trách mở miệng.

Phi vội vàng lấy ra cồn mà Thẩm Hạ Lan đã mua từ lâu tới.

“Vén tay áo lên, tớ bôi thuốc cho cậu.”

Giọng điệu của Thẩm Hạ Lan không phải quá tốt, nhưng động tác rất nhẹ.

Lam Tử Thất nhìn Thẩm Hạ Lan, cười rồi nói: “Cậu chỉ mạnh miệng.”

“Cậu đó.”
 
Chương 954


CHƯƠNG 954

Đằng sau Hoàng Phi có một người phụ nữ đi theo, sau khi nhìn thấy Hoàng Phi đạp tất cả cánh cửa ra, không có phát hiện ai, lúc này mới từ đằng sau ôm lấy Hoàng Phi, hờn dỗi nói: “Anh vậy mà cũng dám, ở đây là nhà vệ sinh nữ, anh không sợ người khác báo cảnh sát sao?”

“Ai dám? Đây là địa bàn của cậu Lương.”

Hoàng Phi khẽ xoay ngược lại trực tiếp dồn người phụ nữ vào tường, đôi tay thô kệch đó bỗng ôm lấy người phụ nữ hơn nữa định tiến hành một bước nữa.

Người phụ nữ vội ngăn anh ta lại.

“Anh vội cái gì? Chuyện chính còn chưa nói.”

“Chuyện chính gì chứ, khoái hoạt cùng em mới là chuyện chính.”

Hoàng Phi nói rồi thì muốn hôn người phụ nữ đó.

Người phụ nữ trực tiếp dùng một con dao mỏng kề vào động mạch chủ ở cổ Hoàng Phi, cười rồi nói: “Vội cái gì? Em đã nói rồi, nói chuyện chính trước.”

Hoàng Phi nhìn lưỡi dao lạnh lẽo, lúc này đã thành thật lại.

“Nói chuyện thì nói chuyện, em dùng dao làm cái gì?”

“Vậy thì nói đi, chuyện em bảo anh làm như thế nào rồi?”

Hoàng Phi vẫn có hơi không yên tâm mà nhìn xung quanh, sau đó mới nói: “Đều làm ổn thoả rồi, Tiêu Niệm Vi bây giờ cho dù có trăm cái miệng cũng nói không rõ được, có điều chuyện này nếu như bị cậu Lương biết, tôi không có đường sống. Chuyện ban đầu các em hứa với tôi bắt buộc phải thực hiện cho tôi.

“Đó là đương nhiên, anh cho dù không làm được chuyện này thì anh có con đường sống sao? Anh kêu người của tụi em đánh gãy chân Lam Dũng, thằng nhóc đó giữ được mạng, trở về chắc chắn sẽ nói cho vợ của Diệp Ân Tuấn biết là anh làm. Đắc tội với Diệp Ân Tuần, anh vẫn không có con đường sống, cho nên anh bây giờ chỉ có thể tiếp tục hợp tác với tụi em, biết không?”

Lời của người phụ nữ khiến trái tim của Thẩm Hạ Lan bỗng siết lại.

Quả nhiên là Hoàng Phi làm!

Hoàng Phi lại cười rồi nói: “Thằng oắt con Lam Dũng đó sẽ không nói cho Thẩm Hạ Lan là tôi làm.”

“Anh tự tin như vậy sao?”

“Đó là đương nhiên. Lam Dũng từng thấy sự đáng sợ của các em, tự nhiên sẽ sợ liên lụy tới Thẩm Hạ Lan, cậu ta thà âm thầm chịu đựng, cũng sẽ không để Thẩm Hạ Lan biết chân tượng sự việc. Huống chỉ trong cơ thể con nhỏ Lam Tử Thất đó còn có độc mà các em hạ, Lam Dũng tự nhiên không dám lầy mạng của chị gái cậu ta ra chơi. Lâu như vậy rồi, cậu ta tìm tôi khắp tôi, không phải cũng không tìm được sao?

Thẩm Hạ Lan sẽ không biết những chuyện này.”

Nghe thầy Hoàng Phi nói như vậy, trái tim của Thẩm Hạ Lan bỗng tối sầm lại.

Trong cơ thể Lam Tử Thất có độc?

Tại sao cô không biết?

Thẩm Hạ Lan chỉ cảm thầy mắt có hơi cay nhức.

Hai chị em nhà họ Lam vì cô rốt cuộc đã chịu sự tra tắn như thế nào.

Tại sao cô tới nay cũng không biết chuyện này.

Người phụ nữ lẳng lơ trước mắt này là ai?

Tại sao lại có bản lĩnh lớn tới mức giúp Hoàng Phi làm những chuyện này?

Mà Hoàng Phi tại sao muốn ra tay với bọn Lam Dũng?

Lễ nào là vì bọn Lam Dũng vì công ty du lịch cỏn con kia mà bị như vậy?

Thẩm Hạ Lan nghĩ mãi không thông điểm này.

Người phụ nữ nghe thấy Hoàng Phi nói như vậy, khựng lại một chút, sau đó cười rồi nói: “Không ngờ anh thật sự có chút bản lĩnh. Anh yêu, em đều sắp không đợi được nữa rồi, mau lên đi.”

Nói rồi, cô ta lôi Hoàng Phi, hai người nôn nóng làm loại chuyện kia.

Thẩm Hạ Lan ở bên trên bị ép xem và nghe mà bắt lực, đầu óc thỉnh thoảng quay chuyển.

Cô lén lút rút điện thoại ra gửi một tin nhắn cho Diệp Ân Tuần.

“Hoàng Phi ở trong nhà vệ sinh nữ, bây giờ phái người tới bắt người. Là anh ta đánh gãy chân của Lam Dũng, còn hạ độc Lam Tử Thất, em muốn biết đằng sau người này rốt cuộc là ai sai khiến.”

Thẩm Hạ La sau khi gửi tin nhắn đi thì chờ đợi.

Diệp Ân Tuấn sau khi nhận được tin nhắn thì hơi nhíu mày.

Hoàng Phi?

Anh đã không nhớ người này nữa rồi, có điều nếu Thẩm Hạ Lan gặp nguy hiểm, anh tự nhiên sẽ không ngồi im không ngỡ ngàng.

Vừa hay Lương Thiệu Cảnh dẫn vợ và con gái đi vào, Diệp Ân Tuấn vội vàng đứng dậy, hiên ngang đi về phía anh ta.

Nơi này dù sao là địa bàn của cậu Lương, anh vẫn phải nói một tiếng mới được.
 
Chương 955


CHƯƠNG 955

 

“Lương Tử, có chuyện này tôi muốn nói với anh.”

 

Diệp Ân Tuấn kịp thời cản Lương Thiệu Cảnh lại.

 

Tiêu Niệm Vi khẽ liếc Diệp Ân Tuấn một cái rồi dẫn con gái rời đi.

 

Lương Thiệu Cảnh nhíu mày, trầm giọng nói: “Hôm nay là tiệc mừng sinh nhật của con gái tôi, đừng có mà gây chuyện đấy.”

 

“Sợ là có người khác gây chuyện đấy chứ chẳng phải tôi đâu.”

 

Diệp Ân Tuấn giơ tin nhắn của Thẩm Hạ Lan ra cho Lương Thiệu Cảnh xem.

 

Lương Thiệu Cảnh cau chặt mày lại.

 

“Tôi sẽ cho người giúp anh, nhưng không được đề ảnh hưởng tới vợ con tôi đâu đáy.”

 

“Biết rồi.”

 

Hai người đàn ông thỏa thuận êm đẹp với nhau xong thì Diệp Ân Tuấn bỏ ra ngoài.

 

Khi Diệp Ân Tuấn dẫn người tới phòng vệ sinh, Hoàng Phi và người phụ nữ kia còn đang vui vẻ với nhau, bị người ta bắt ngay tại trận.

 

Người phụ nữ hét ầm lên nhưng lại bị bịt miệng lại, sau đó bị kéo ra ngoài.

 

Hoàng Phi nhìn thấy Diệp Ân Tuấn thì biết mình tới số rồi, anh ta muốn trốn nhưng lại bị đấm một cú, lập tức ngất xỉu ngay tại chỗ.

 

Thẩm Hạ Lan leo xuống từ lỗ thông gió, nhìn Hoàng Phi đã chết ngắt thì lạnh lùng nói: “Em phải biết rốt cuộc lúc trước anh ta đã làm gì hai chị em Lam Dũng.”

 

Đương nhiên Diệp Ân Tuấn phải giúp vụ này.

 

“Em vào tiệc ăn chút gì đó đi, chuyện tra khảo cứ để cho anh.”

 

Thẩm Hạ Lan nghe Diệp Ân Tuấn nói vậy thì hơi do dự.

 

“Đừng phân vân, chúng ta tới mừng sinh nhật cho con gái Lương Tử, với lại chẳng phải em cần tìm gặp Tiêu Niệm Vi vì chuyện cái chân của Lam Dũng à? Chuyện này không để chậm trễ được đâu, còn cái tên Hoàng Phi này thì em yên tâm, anh nhất định sẽ bắt anh ta nói ra đáp án em cần biết.”

 

Nghe Diệp Ân Tuấn nói vậy, lúc này Thẩm Hạ Lan mới gật đầu.

 

“Được rồi, vậy em ra ngoài đây, anh nhớ cần thận.”

 

Thẩm Hạ Lan tách khỏi Diệp Ân Tuấn xong thì trong lòng vô cùng bực bội.

 

Lúc trước Lam Tử Thất với Lam Dũng vì cô nên mới đuổi theo Hoàng Phi, nhưng hai người họ lại không nói cho cô biết họ đã gặp phải chuyện gì,vì vậy cô luôn nghĩ rằng vết thương ở chân Lam Dũng đã là thương tổn lớn nhất rồi, nào ngờ Lam Tử Thất cũng bị hạ độc.

 

Thẩm Hạ Lan mang tâm trạng sầu não đó đi vào phòng tiệc.

 

Có Lương Thiệu Cảnh ở đó, đương nhiên không khí sẽ thoải mái hơn nhiều, mà số người tìm tới a dua nịnh hót cũng không ít, trong giây lát Thẩm Hạ Lan không tìm được cơ hội lại gần.

 

“Bà chủ.”

 

Không biết Phi đã tới đây từ lúc nào, lúc gọi Thẩm Hạ Lan còn dọa cô giật mình.

 

“Sao anh lại ở đây? Lam Dũng đâu?”

 

“Diệp tổng đã tìm điều dưỡng ở bên cạnh ngài Lam rồi, bà chủ yên tâm, điều dưỡng đó cũng biết một chút võ, Diệp tổng gọi tôi tới đây với bà chủ, sợ cô ở đây một mình cô đơn.”

 

Phi trả lời khiến Thẩm Hạ Lan phải gật gù.

 

Diệp Ân Tuấn luôn rất tỉ mỉ, cô cũng không có ý kiến gì về chuyện này.

 

Chờ cho đám người nịnh hót xung quanh tản bớt thì Thẩm Hạ Lan mới đi về phía Tiêu Niệm Vi.

 

“Xin chào bác sĩ Tiêu, tôi là Thẫm Hạ Lan.”

 

Thẩm Hạ Lan chủ động giới thiệu bản thân khiến Tiêu Niệm Vi ngây ra một lúc.

 

“Thẩm Hạ Lan của Hải Thành sao?”

 

“Đúng vậy.”

 

Tiêu Niệm Vi giống như trong lòng Thẩm Hạ Lan đã tưởng tượng, có chút lạnh nhạt, hơi có cảm giác xa cách. Nhưng cô không để bụng, thứ cô cần là y thuật của Tiêu Niệm Vi.

 

“Đây là mô hình ô tô tôi thiết kế cho cô bé, mong là công chúa nhỏ sẽ thích.”

 

Thẩm Hạ Lan không biết nên tặng cái gì mới tốt, bèn nghĩ đến mô hình ô tô do chính cô thiết kế ra.

 

Con gái Lương Vận Ninh của Tiêu Niệm Vi trái lại còn rất thích món quà này, cảm ơn xong thì cầm quà tặng đi chơi luôn.

 

“Cảm ơn.”

 

Khóe môi Tiêu Niệm Vi khẽ cong lên, có thể nhận ra cô ta rất yêu con gái của mình.

 

“Đâu có đâu, là tôi có việc muốn nhờ bác sĩ Tiêu, nhưng đến bắt ngờ quá nên không biết hôm nay là sinh nhật của công chúa nhỏ, vội vội vàng vàng nên chưa chuẩn bị được gì cả.”
 
Chương 956


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

CHƯƠNG 956

 

“Không sao, cô tới đây một mình à?”

 

Tiêu Niệm Vi đưa một cốc nước cho Thẩm Hạ Lan.

 

Thẩm Hạ Lan đưa tay nhận lấy, cười nói: “Chồng tôi cũng tới đây cùng tôi, nhưng có việc riêng cần xử lý rồi nên không xuất hiện.”

 

Tiêu Niệm Vi nhớ tới người đàn ông tới đây khi nãy, người đó gọi Lương Thiệu Cảnh là Lương Tử, thật đúng là một người không thể coi thường.

 

“Tôi có nghe anh ta nói rồi, hôm nay muộn rồi, để tối mai tôi kiểm tra cho em trai cô xem có thể làm phẫu thuật không.”

 

“Cảm ơn bác sĩ Tiêu.”

 

Nỗi lòng đầy lo lắng của Thẩm Hạ Lan cuối cùng cũng được hạ xuống.

 

“Không sao. Hôm nay cứ ăn chơi thoải mái đi, tôi tới chỗ khác xem thử.”

 

“Được.”

[Diendantruyen.Com] Cục Cưng Có Chiêu


được không ít giải thưởng. Hình như anh ta có quan hệ khá tốt với một đàn em của cậu Lương nên tới đây xem có thể tạo mối quan hệ với cậu Lương để bám víu hay không.”

 

Nghe Phi nói vậy, Thẩm Hạ Lan liền nhíu mày lại.

 

Đạo diễn này có tài nhưng tâm địa bắt chính, lại còn có xích mích với Lam Tử Thất, nếu thật sự để anh ta bầu víu được vào Lương Thiệu Cảnh, có vẻ như đối với bản thân và Lam Tử Thất đều không phải chuyện tốt.

 

Nghĩ vậy, Thẩm Hạ Lan đi thẳng đến bên cạnh Tiêu Niệm Vi.

 

“Bà Lương, tôi muốn nhờ cô giúp một chuyện.”

 

Tiêu Niệm Vi hơi ngạc nhiên.

 

“Chẳng phải tôi đã nói rồi sao? Tối mai tôi sẽ tới đó kiểm tra, lúc về cô nhắn tên khách sạn cho tôi là được.”

 

“Không, ý tôi là tôi muốn làm quen cậu Lương một chút, hy vọng bà Lương có thể giới thiệu giúp cho.”

 

“Cô bảo chồng cô giới thiệu chẳng phải là tốt hơn à?”

 

Tiêu Niệm Vi cảm thấy Thẩm Hạ Lan có ý gì đó, không nhịn được mà hỏi một câu.

 

Thẩm Hạ Lan cười nói: “Bảo chồng tôi giới thiệu thì anh ấy sẽ ghen đó.”

 

Tiêu Niệm Vi sững người, không ngờ được câu trả lời sẽ như vậy, nhưng trong lòng lại có chút thích thú.

 

“Cô khá hợp tính tôi đấy, nào, tôi dẫn cô đi qua đó.”

 

Tiêu Niệm Vi dẫn Thẩm Hạ Lan đi về phía Lương Thiệu Cảnh.

 

Thẩm Hạ Lan nghĩ đến mấy lời nghe được ở phòng vệ sinh khi Hoàng Phi và người phụ nữ kia nói chuyện với nhau thì hơi khựng lại, lúc này thấp giọng nói: “Bà Lương này, có người muốn hại cô, chụp lại ảnh cô vào khách sạn với người đàn ông khác, tôi không biết bọn họ sẽ làm gì tiếp, nhưng người đàn ông kia đã bị chồng tôi khống chế rồi. Nếu cô muốn biết…”

 

“Cảm ơn cô đã nói với tôi.”

 

Tiêu Niệm Vi chợt cắt ngang lời Thẩm Hạ Lan, cười nói: “Tôi có cách riêng để xử lý chuyện này.”

 

Thẩm Hạ Lan hơi sửng sốt.

 

Hình như bà Lương này mạnh mẽ hơn trong tưởng tượng của cô rất nhiều.

 

Giống như thây được Thẩm Hạ Lan đang ngờ vực, Tiêu Niệm Vi mỉm cười nói: “Công việc của tôi giúp tôi quen biết rất nhiều người quyền quý và cả thế giới ngầm, nếu tôi muốn biết chuyện gì ắt sẽ có đường dây riêng để lầy được thông tin. Cô cũng thấy rồi đấy, có không ít người tới xin tôi phẫu thuật, đó là vốn liếng của tôi. Một người phụ nữ muốn an cư lạc nghiệp thì phải có vốn liếng của mình, tôi thấy cô cũng không phải người muốn dựa dẫm vào đàn ông đề sống. Tôi từng tìm hiểu cô rồi, cô từng là một nhà thiết kế ô tô, thật ra nếu kiên trì, có lẽ tương lai của cô còn rạng rỡ hơn bây giờ nhiều. Hơn nữa sắp tới sẽ có vòng loại giải đấu thiết kế, nếu cô thích thì tôi có thể giúp cô.”

 

Thẩm Hạ Lan nghe Tiêu Niệm Vi thành thật trao đổi với mình như thế liền biết cô ta chính là kiểu người ngoài lạnh trong nóng, đã thật lòng coi mình là bạn.

 

“Cảm ơn cô, nhưng tôi bỏ quyền thi đấu rồi.”

 

“Tại sao thế?” Tiêu Niệm Vi hơi ngạc nhiên.
 
Chương 961


CHƯƠNG 961

Thẩm Hạ Lan đã trải qua quá nhiều chuyện với Diệp Ân Tuấn rồi, vì vậy bây giờ nhìn thấy tình hình này có cũng không quá hoảng sợ hay bất ngờ.

“Anh có lẽ có thể giải quyết được nhỉ?” Cô nhìn Diệp Ân Tuấn, ngáp một cái đầy mệt mỏi.

Bình thường lúc này Thẩm Hạ Lan đã nằm trên giường đi ngủ từ lâu rồi, thế mà hôm nay lại thức khuya đến vậy, ánh mắt Diệp Ân Tuấn xẹt qua tia đau lòng.

“Có thể giải quyết được, nếu như em mệt rồi thì ngủ trước đi, lát nữa anh sẽ gọi em”

“Được” Thẩm Hạ Lan nói ngủ là ngủ, căn bản không bận tâm đến đám người trước mắt. Diệp Ân Tuấn cởi áo khoác ra khoác lên vai Thẩm Hạ Lan để cô không bị cảm lạnh. Sau khi làm xong tất cả, lúc này sắc mặt Diệp Ân Tuấn mới trầm xuống, trong mắt xẹt qua tia sáng lạnh lùng.

Anh đột nhiên giẫm mạnh chân ga, lao thẳng về chiếc xe đối diện.

Có lẽ bọn họ không ngờ rằng Diệp Ân Tuấn đang chở Thẩm Hạ Lan mà lại còn dám mạo hiểm đến vậy, trong giây lát có hơi sững sờ, mắt thấy Diệp Ân Tuấn không có ý định dừng lại, rốt cuộc đối phương cũng sợ hãi, nhanh chóng lui về sau.

Lợi dụng khoảng trống này, Diệp Ân Tuấn lái xe lao thẳng ra ngoài.

Tốc độ xe của Diệp Ân Tuấn vẫn không chậm lại, sau khi đối phương tránh đường chẳng những anh không giảm tốc độ, ngược lại còn tăng tốc chạy đi.

– Những chiếc xe đó một mực đuổi theo phía sau, nhưng cũng chỉ đi theo hai con đường, sau khi ra đường lớn thì biến mất không thấy đâu nữa. Đôi mắt Diệp Ân Tuấn có chút trầm tư, anh nhớ lại chuyện ở giao lộ, sau đó lái xe chạy về phía khách sạn.

Về tới cửa khách sạn, Thẩm Hạ Lan vẫn còn đang ngủ say. Trên khuôn mặt lạnh lùng của Diệp Ân Tuấn lộ ra nét tươi cười. Anh nhẹ nhàng xuống xe, sau đó ôm Thẩm Hạ Lan vào trong lòng, đi thẳng vào trong phòng của khách sạn. Thẩm Hạ Lan tìm tư thế thoải mái trong lòng anh rồi ngủ tiếp, thậm chí còn chép miệng hai cái, giống như mơ thấy thứ gì đó rất ngon.

Ánh mắt Diệp Ân Tuấn nhìn cô vô cùng dịu dàng.

Anh đắp mền cho Thẩm Hạ Lan, nhớ ra Hoàng Phi có nói tới chân của Lam Dũng, nghĩ đến ngày mai Thẩm Hạ Lan nhất định sẽ còn vì điều này mà dằn vặt, anh không tự chủ được nhíu mày, sau đó xoay người đi đến phòng của Lam Dũng.

Điều dưỡng nhìn thấy Diệp Ân Tuấn tới, muốn nói chuyện nhưng lại bị Diệp Ân Tuấn ngăn cản. Anh nhìn thấy Lam Dũng đang cúi đầu dịch văn kiện, không cảm nhận được anh đang ở đây.

“Đang bận sao?”

“Ừm”

Lam Dũng theo bản năng trả lời một tiếng, sau khi dừng khoảng ba giây thì đột nhiên ngẩng đầu, nhìn thấy Diệp Ân Tuấn đứng trong phòng mình, anh ta không khỏi có hơi sững sờ.

“Diệp Tổng? Có việc gì sao?”

“Văn kiện này cần gấp không?”

Diệp Ân Tuấn đương nhiên nhận ra được đó là văn kiện của công ty mình, anh nhớ rõ văn kiện này không cần gấp lắm. Lam Dũng vô cùng nghiêm túc nói: “Không gấp lắm, nhưng tôi cầm tiền lương thì phải làm tốt việc này. Đây là công việc của tôi”

Với thái độ làm việc nghiêm túc của Lam Dũng, Diệp Ân Tuấn rất tán thưởng.

“Thái độ này của cậu, tương lai nhà họ Lam không thể lường được”

Nghe thấy Diệp Ân Tuấn nói như vậy. Lam Dũng cười chua xót nói: “Diệp Tổng anh trêu tôi rồi, nhà họ Lam tôi như vậy thì có tương lai gì chứ?”

“Cơ thể khuyết tật nhưng ý chí kiên cường mới quan trọng nhất, huống hồ cậu cũng sẽ không phải liệt cả đời. Tôi với Hạ Lan vừa rồi bắt được Hoàng Phi trong buổi tiệc của cậu Lương, biết được một số chuyện từ trong

miệng anh ta. Vì sao cậu không nói cho Hạ Lan biết?”

Lúc Diệp Ân Tuấn nói ra cái tên Hoàng Phi kia, đôi mắt Lam Dũng lóe lên tia sáng.

“Nói cái gì?”

“Đã đến lúc này rồi, còn định giấu Hạ Lan nữa sao? Cô ấy đã biết hết rồi, bao gồm cả chuyện về chị của cậu.”

Nghe thấy Diệp Ân Tuấn nói như vậy, đôi mắt Lam Dũng cuối cùng cũng trùng xuống, đáy mắt hơi đỏ lên.

“Chị tôi không cho nói ra”

Diệp Ân Tuấn biết Lam Tử Thất là bạn tốt nhất của Thẩm Hạ Lan, cô ta có thể vì Thẩm Hạ Lan mà làm bất cứ chuyện gì, đây cũng là lý do vì sao Diệp Ân Tuấn không thích Lam Tử Thất lắm, nhưng vẫn để Thẩm Hạ Lan chơi chung với cô ta. . Mặc dù lúc trước Lam Tử Thất bởi vì Diệp Tri Thu mà hiểu lầm anh, làm ra chuyện như vậy, anh tuy rằng tức

giận, nhưng cũng không trả thù Lam Tử Thất, hiện giờ cô ta vì Thẩm Hạ Lan mà mất đi tư cách làm mẹ, trong lòng Diệp Ân Tuấn không biết có cảm xúc gì nữa.

Chị cậu không cho nói thì cậu không nói luôn à? Cậu thật sự bằng lòng nhìn thấy chị mình cả đời này không thể làm mẹ sao?”
 
Chương 962


CHƯƠNG 962

Đôi mắt Lam Dũng càng lúc càng trở nên mờ mịt giống như có sương dày dặc bao phủ.

“Tôi không muốn, sau khi về chúng tôi cũng từng tìm người khám thử, nhưng đều nói chị tôi lúc trước thân thể quá lạnh, không có cách nào hết. Chị tôi nói chị ấy không bận tâm, nhưng là một người phụ nữ sao có thể không để tâm đến được chứ? Nhưng chị ấy không cho tôi nói, sợ chị Hạ Lan tìm Hoàng Phi báo thù cho chị ấy, chỉ là lúc ở biên giới, chúng tôi đã ý thức được rằng sau lưng Hoàng Phi có người chống lưng, còn người kia là ai

thì không tra ra được, cũng hiểu rõ đó là người chị Hạ Lan không thể đụng đến. Chị tôi nói nếu đã như vậy, thì cho dù chị Hạ Lan có biết cũng không thay đổi được gì, còn phải lo cho an nguy của chị Hạ Lan, chi bằng cứ giấu chuyện này đi là được.”

Lam Dũng nói xong câu cuối cùng đã không nhịn được nữa, nước mắt chảy ròng ròng.

Người đàn ông này, ngay cả chân mình bị gãy cũng không khóc, biết bản thân cả đời có thể sẽ tàn phế cùng không khóc, bây giờ lúc nói đến Lam Tử Thất lại khóc không thành tiếng.

“Diệp Tổng, có đôi khi tôi thật sự hận bản thân mình vô dụng, rõ ràng tôi là đàn ông, nhưng chuyện gì cũng phải để chị tôi gánh vác. Từ nhỏ đã lớn lên trong hoàn cảnh tốt đẹp, còn chị tôi thì bị vứt bỏ, chẳng sống được ngày nào tốt cả, bây giờ được nhà họ Lam nhận lại, thế mà còn phải gánh vác hết tất cả gánh nặng vì nhà họ

Lam nữa. Tôi hận bản thân mình không có bản lĩnh, tôi…”

“Tôi cho cậu bản lĩnh, cậu có đồng ý không?” Diệp Ân Tuấn đột nhiên cắt ngang lời Lam Dũng. Lam Dũng ngẩng đầu nhìn Diệp Ân Tuấn, không hiểu lý do vì sao. Diệp Ân Tuấn thấp giọng nói: “Ngày mai bác sĩ Tiêu sẽ trị cho cậu, có cô ấy ra tay thì cậu sẽ không có vấn đề  gì, tỷ lệ bình phục rất cao. Nếu cậu thật sự muốn làm chút gì đó cho chị của cậu, vậy thì chờ sau khi chân mình

khỏi, tôi cử cậu đến chi nhánh công ty ở nước ngoài rèn luyện lấy kinh nghiệm. Tôi cho cậu hai năm để bản thân trở thành CEO của công ty chi nhánh đó. Chỉ cần cậu làm được, cho dù chị cậu hay ba cậu, cũng sẽ không chịu đựng bất kì chuyện gì nữa, cậu đồng ý với sắp xếp của tôi không?”

Cả người Lam Dũng đều ngây ra.

“Anh sẽ không cố ý châm chước cho tôi đó chứ?”

“Sẽ không, sau khi qua đó đều dựa vào bản lĩnh của cậu, Lam Dũng, tôi không thể không nhắc cậu, bên kia rất loạn, lúc nào cũng có thể sẽ nguy hiểm đến tính mạng, nhưng mà đó cũng là nơi tốt nhất để cậu trưởng thành trong thời gian ngắn”

Nghe thấy Diệp Ân Tuấn nói như vậy, đôi mắt Lam Dũng đột nhiên sáng lên.

“Tôi đồng ý. Chỉ cần Diệp tổng không phải cố ý châm chước mà giúp tôi, tôi sẽ dựa vào tài năng và nỗ lực của bản thân, tôi đồng ý thử”

Diệp Ân Tuấn nhìn thấy khát khao đấu tranh mãnh liệt trong mắt Lam Dũng.

“Được, nhớ kỹ lời hôm nay của cậu, chỉ cần phẫu thuật thành công tôi sẽ đưa cậu đi, nói với bên ngoài và chị của cậu là cậu ra nước ngoài điều trị, chỉ có cậu và tôi biết sự thật. Sau khi cậu qua đó, phải tự mình xử lý công

việc của mình, tự mình xử lý quan hệ giữa người với người. Chi nhánh công ty bên kia rất hỗn loạn, bên trong kết bè kéo cánh không ít, cậu đi qua chính là cừu trong miệng sói, có thể có được tiền đồ thế nào đều phải dựa vào bản thân cậu. Đương nhiên, nếu cậu thật sự không kiên trì nổi nữa thì cứ gọi cho tôi, tôi đương nhiên sẽ đón cậu về, nhưng mà từ đó về sau cậu phải nhận sự giúp đỡ của tôi. Tôi sẽ cho cậu ăn cho cậu mặc, thậm chí chi phí sinh hoạt của cậu, không cần cậu phải làm gì, hoàn toàn nuôi cấu thành người ăn chơi trác táng, dù sao cậu cũng làm tất cả vì chị Hạ Lan của cậu, tôi không thể nào để chị Hạ Lan của cậu đau khổ được”

Sắc mặt Lam Dũng trở nên khó coi.

“Diệp tổng, anh đang làm nhục tôi à?”

“Không, tôi đang nói sự thật, Tôi cho cậu cơ hội, nếu cậu không tận dụng được thì tôi cũng sẽ cử người đón cậu về. Chỉ là hy vọng cuộc sống sau này của cậu để tôi sắp xếp, đảm bảo cậu an toàn không lo không nghĩ là được” Diệp Ân Tuấn nói như vậy không có bất kỳ ý khinh bỉ nào, nhưng mà Lam Dũng vẫn muốn xông xáo ra ngoài một lần.

Dù sao so với được người khác bố thí, anh ta càng hy vọng tương lai của nhà họ Lam do tự thân anh tạo ra hơn.

“Tôi đồng ý. Anh yên tâm đi, tôi sẽ không trở về để làm người ăn chơi trác táng đâu.” Ánh mắt kiên định của Lam Dũng khiến Diệp Ân Tuấn tán thưởng vô cùng. Hai người nói chuyện một lát, Diệp Ân Tuấn thấy thời gian không còn sớm nữa, bèn đứng dậy rời đi.

Đi đến cửa phòng Lam Dũng, Diệp Ân Tuấn phát hiện Thẩm Hạ Lan đứng dựa vào vách tường hành lang, không biết đang nghĩ gì.

“Sao lại thức rồi?”

Diệp Ân Tuấn nhanh chóng đi tới, nắm bàn tay của Thẩm Hạ Lan vào trong lòng bàn tay của mình. Tay cô hơi lạnh.

“Ít nhất cũng phải mặc thêm một cái áo nữa rồi mới ra ngoài chứ, lỡ như bị cảm thì sao?”
 
Chương 966


CHƯƠNG 966

Trương Hằng Chí giống như rất sợ người mà Thẩm Niệm Niệm nói đến kia, mặc dù rất không phục, nhưng giọng nói cũng nhỏ dần đi trước lời nói của Thẩm Niệm Niệm.

Thẩm Hạ Lan lại càng tò mò về người này.

Thẩm Niệm Niệm thấy Trương Hằng Chí có vẻ nguôi giận rồi, lúc này mới nhỏ giọng nói: “Mau đi đi.

Chuyện của anh tôi sẽ nói với anh ta sau, cho dù cậu Lương có chặn đứt con đường làm ăn của anh thì tôi cũng sẽ bảo anh ta sắp xếp cho anh một con đường khác. Yên tâm đi.”

“Vậy nhờ cả vào cô.”

Lúc Trương Hằng Chí đến thì khí thế vô cùng hùng hổ, lúc rời đi thì lại yên lặng không một tiếng động.

Thẩm Hạ Lan nhíu chặt mày.

Thẩm Niệm Niệm ngáp một cái liền quay về phòng.

Tiêu Niệm Vi kéo Thẩm Hạ Lan yên lặng rời khỏi căn nhà.

Sau khi ra ngoài, Thẩm Hạ Lan mới thở phào nhẹ nhõm, hỏi: “Cô có biết người trong này là ai không?”

“Biết chứ, là người đã bán nhà cho tôi đó.”

Tiêu Niệm Vi lấy máy tờ giấy A4 từ trong túi ra, nhàn nhạt nói: “Đây là thông tin về người đàn ông ở trong đó, hiện tại cũng coi là bạn trai của Thẩm Niệm Niệm. Tối hôm qua trong buổi tiệc tôi thầy cô đối đầu với Trương Hằng Chị, tôi đi điều tra một chút thì phát hiện chuyện này cũng rất thú vị, cho nên nhân lúc không đi làm liền dẫn cô qua đây xem xem thế nào.”

Thẩm Hạ Lan nhận lấy máy tờ giấy từ trong tay Tiêu Niệm Vi, tâm trạng không tốt lắm.

“Chuyện này cảm ơn cô nhiều lắm.”

“Không cần cảm ơn, xử lý rắc rối của cô cho xong sớm đi, sau đó nhanh chóng mở công ty điện ảnh kiếm tiền.”

Tiêu Niệm Vi cười cười, sau đó vỗ vai Thẩm Hạ Lan, thấp giọng nói: “Cần tôi đưa cô về không?”

“Không cần, tôi tự đi.”

Hiện tại Thẩm Hạ Lan vẫn không muốn quay về nhanh như thé, liền tạm biệt Tiêu Niệm Vi ở đây.

Trong đầu cô bây giờ rất rồi.

Thẩm Niệm Niệm có bạn trai, hơn nữa dường như thế lực cũng không nhỏ, nhưng cô ta tại sao lại không nói với ba mẹ và người nhà họ Thẩm?

Tại sao vẫn muốn thể hiện ra như mình nghèo lắm vậy?

Thẩm Hạ Lan tìm một chỗ ngồi xuống, lấy máy tờ giấy kia ra xem.

Người bạn trai này của Thẩm Niệm Niệm tên là Vu Phong, nghe nói là ông chủ của một công ty lớn, làm ăn nhiều ở nước ngoài, không có mấy người biết anh ta làm gì ở nước ngoài. Về tuổi tác cũng đã sắp ba mươi, chưa kết hôn, quan hệ hiện tại với Thẩm Niệm Niệm là người yêu.

Có điều phía sau Tiêu Niệm Vi còn tô đậm một dòng.

Vu Phong hình như là được Diệp Tri Thu nuôi ở cô nhi viện.

Mắt Thẩm Hạ Lan nhíu chặt lại.

Thẩm Niệm Niệm từ nhỏ cũng ở cô nhỉ viện, cho nên Vu Phong này rất có khả năng là người của Diệp Trỉ Thu. Nhưng điều khiến Thẩm Hạ Lan thấy kì lạ đó là, Diệp Tri Thu đã bị bắt rồi, thế lực của ông ta cũng bị giải tán rồi, Vu Phong này tại sao lại không bị ảnh hưởng?

Hơn nữa ý nghĩa sự tồn tại của anh ta rốt cuộc là gì?

Lễ nào người đứng sau Hoàng Phi cũng là anh ta?

Người hủy hoại nhà họ Lam cũng là anh ta?

Thẩm Hạ Lan liên kết vài chuyện này với nhau, nhưng lại không tìm thấy bằng chứng.

Cô ở ngoài rất lâu, cho đến khi Diệp Ân Tuấn gọi điện thoại cho mình, nghe tiếng chuông điện thoại kêu cô mới như bừng tỉnh sau cơn mơ.

“Sao vậy? Ăn một bữa cơm thôi mà khiến em mắt tích luôn vậy à?”

Diệp Ân Tuấn thấy Thẩm Hạ Lan vẫn chưa về, khó tránh có chút lo lắng.

Thẩm Hạ Lan gập máy tờ giấy lại, nhỏ giọng nói: “Không sao, em đi loanh quanh một chút. Ân Tuần, Hoàng Phi có ở đó không?”

“Có đây, em có chuyện gì muốn hỏi à2”

“Ừm. Em tự qua đó, anh bảo Phi qua đón em đi.”

Thẩm Hạ Lan cảm thầy có chút mệt, liền tìm một quán cà phê ngồi một lát.

Diệp Ân Tuấn sau khi ngắt điện thoại liền gọi Phi đến.

Lúc Phi đến, Thẩm Hạ Lan vừa đúng lúc uống hết tách cà phê.

“Bà chủ, tôi đến rồi.”

“Đi thôi, đi gặp Hoàng Phi.”
 
Chương 967


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

CHƯƠNG 967

Thẩm Hạ Lan thanh toán, sau đó rời đi cùng với Phi, lại một lần nữa đi đến trước mặt Hoàng Phi.

Trải qua sự dày vò cả một đêm, Hoàng Phi so với lúc trước tiều tụy đi rất nhiều, lúc nhìn tháy Thẩm Hạ Lan, như có chút van nài nói:””Cô giết chết tôi đi. Sống như vậy tôi thà chết còn hơn.”

Nhìn đôi chân bị đánh gãy của Hoàng Phi, Thẩm Hạ Lan không hề thương xót anh ta.

“Anh nghĩ đến Lam Dũng đi, cậu ấy làm sao chịu đựng được? Hoàng Phi, có những chuyện đã làm rồi thì bắt buộc phải trả giá.”

“Thẩm Hạ Lan, cô bây giờ với trước kia không giống như vậy, cô…”

“Anh tưởng anh rất hiểu tôi sao? Tôi có thể vô cùng lương thiện, nhưng xin đừng giẫm đạp lên sự lương thiện của tôi mà đối xử tệ với những người quan trọng nhất bên cạnh tôi, chuyện như vậy tôi sẽ không để yên đâu.”

Thẩm Hạ Lan nói xong, nhìn Hoàng Phi, thẳng thắn hỏi: “Anh quen Vụ Phong không?”

“Ai?”

“Vu Phong.”

Thẩm Hạ Lan nói lại lần nữa.

Có điều nhìn vào ánh mắt hoảng loạn của Hoàng Phi, Thẩm Hạ Lan biết mình đã hỏi thừa rồi.

Hoàng Phi cũng từng nói, tắt cả những việc anh ta làm đều thông qua sự sai khiến của người phụ nữ kia, cho nên muốn biết chuyện của Lam Dũng và Vu Phong có liên quan gì không, Thẩm Hạ Lan nghĩ vẫn phải nên hỏi người phụ nữ kia.

“À, người phụ nữ kia đâu?”

Phi ngay lập tức nói:” Lúc mới bị bắt vẫn còn rất ngoan ngoãn hành thật, có điều sau đó cô ta bỏ trồn mắt rồi.”

“Bỏ trốn là sao?”

Thẩm Hạ Lan nhất thời cau mày.

Phi lắc đầu.

“Không rõ nữa, không phải tôi trông chừng. Dù sao người phụ nữ đó cũng rất tinh ranh.”

“Cử người đến chỗ này theo dõi, xem cô ta có đến tìm người này hay không.”

Thẩm Hạ Lan đưa địa chỉ của Vu Phong cho Phi.

Hoàng Phi vào lúc này đã đau đớn đến nỗi muốn bắt tỉnh.

“Thẩm Hạ Lan, cô cho tôi chết luôn đi.”

“Chịu đựng đi. Chuyện anh làm với hai chị em nhà họ Lam, bản thân mình cũng nếm trải cảm giác đó đi.

Các cậu cũng đừng giam giữ anh ta nữa, cho anh ta chút tiền, sau đó vứt anh ta ra đường đi. Sau này ân oán giữa tôi với anh ta coi như xong.”

Thẩm Hạ Lan nói rồi đứng dậy rời đi.

Trong lòng cô có chút phiền muộn, có chút buồn bã.

Sau khi về đến khách sạn, Diệp Ân Tuấn không ở đó, có thể là đi gặp Lương Thiệu Cảnh rồi.

Thẩm Hạ Lan nghĩ ngợi, đi đến phòng của Lam Dũng.

“Chị Hạ Lan, sao chị lại đến đây?”

[Diendantruyen.Com] Cục Cưng Có Chiêu


“Aiyo, Lam Dũng nhà chúng ta biết xấu hồ rồi kìa?”

Thẩm Hạ Lan cười anh ta, mặt Lam Dũng lại càng đỏ hơn.

“Chị Hạ Lan, chị chỉ biết trêu chọc em. Chị em cũng không biết dạo này ra sao rồi.”

Nghe Lam Dũng nói vậy, trong lòng Thẩm Hạ Lan có chút buồn bã.

“Yên tâm đi, chị sẽ tìm người chăm sóc cho cô ấy.”

Thẩm Hạ Lan không nói với Lam Dũng những chuyện xấu kia của Trương Hằng Chí, có điều có sự đảm bảo của Thẩm Hạ Lan, Lam Dũng lại cảm thấy yên lòng không ít.
 
Chương 969


CHƯƠNG 969

Sau khi Thẩm Hạ Lan và Lam Tử Thắt thống nhất xong với nhau liền ngắt điện thoại. Chính vào lúc này, điện thoại của cô đột nhiên lại đổ chuông.

Thẩm Hạ Lan giật mình, nhìn điện thoại là Diệp Ân Tuấn gọi đến, lúc này mới thở phào.

“Em đang ở đâu vậy?”

Phía bên Diệp Ân Tuấn hơi ồn ào.

Thẩm Hạ Lan thấp giọng nói: “Em về khách sạn rồi, vừa ở phòng Lam Dũng ra.”

Nói xong, Thẩm Hạ Lan nghĩ ngợi nói: “Đúng lúc có chuyện muốn nhờ anh giúp.”

“Nói đi.”

“Tìm môt người lái trực thăng đón Tử Thất qua đây đi, tối nay Lam Dũng làm phẫu thuật, em vẫn hi vọng cậu ấy có thể có mặt.”

Lời của Thẩm Hạ Lan vừa thốt ra, khi trong lòng thấp thỏm không biết Diệp Ân Tuấn liệu có thấy phiền phức hay không, thì liền nghe thầy Diệp Ân Tuấn nói: “Vừa đúng lúc, anh cũng có việc tìm em, Lương Tử nói bác sĩ Tiêu đưa cho em một tắm danh thiếp, bảo em dẫn Tử đến gặp nhạc sĩ kia đúng không?”

“Nhạc sĩ? Em chưa xem kĩ, em tưởng là đạo diễn.”

Thẩm Hạ Lan cảm thầy mình cũng hời hợt quá đi.

Diệp Ân Tuấn cười nói:”Đó là một nhạc sĩ có tiếng, chỉ cần là người anh ta sáng tác bài hát cho thì đa số đều rất hot, cho nên ý của anh là cũng muốn để Lam Tử Thất đến đây một chuyền, nếu em đã nói qua với cô ấy rồi thì anh ngay lập tức đi liên lạc, đón cô ấy qua đây.”

“Được”

Thẩm Hạ Lan trong lòng rất vui.

Nếu như thật sự có thể để Lam Tử Thất đi theo con đường ca sĩ này, có lẽ so với làm diễn viên quần chúng để tiến vào giới giải trí sẽ nhanh hơn nhiều, hơn nữa giọng hát của Lam Tử Thất cũng rất hay.

Thẩm Hạ Lan gửi tin nhắn báo tin tốt này cho Lam Tử Thất biết.

Lam Tử Thất đương nhiên sẽ rất vui.

Dù gì cũng nhàn rỗi không có việc gì làm, Thẩm Hạ Lan đi thẳng đến sân bay đợi Lam Tử Thắt.

Ước chừng chưa đến một giờ đồng hồ, Lam Tử Thất đã đến thành phó B, lúc nhìn thấy Thẩm Hạ Lan liền ôm chằm lấy cô.

“Cậu thật sự là quý nhân của tớ! Nếu như có thể thành công thì tốt quá rồi. Không! Tớ nhất định phải thành công!”

Nhìn thấy sự kiên cường từ trong ánh mắt của Lam Tử Thất, Thẩm Hạ Lan vừa đau lòng lại vừa vui mừng.

*Đi thôi, đi thăm Lam Dũng trước đã, nói với thằng bé là cậu đến rồi, nếu như vậy trong lòng thằng bé cũng sẽ yên tâm hơn rất nhiều, sau đó đợi sau khi Lam Dũng phẫu thuật xong, ngày mai chúng ta liền đến gặp mặt vị nhạc sĩ thần thánh kia.”

“Được”

Thẩm Hạ Lan và Lam Tử Thất lái xe về khách sạn.

Lúc Lam Dũng nhìn thấy Lam Tử Thất đương nhiên là rất vui mừng, đặc biệt lúc biết được Lam Tử Thất có khả năng trở thành một ngôi sao ca nhạc, thì lại càng vui mừng phấn khích hơn.

Thời gian trôi qua trong tiếng cười đùa vui vẻ của bọn họ.

Lúc Tiêu Niệm Vi đến, Thẩm Hạ Lan lập tức đứng lên.

“Cô đến rồi? Cô mau xem chân của cậu ấy, có thể làm phẫu thuật phục hồi không?”

Tiêu Niệm Vi bị Thẩm Hạ Lan kéo đến bên cạnh Lam Dũng.

Lam Dũng vừa nhìn thầy là một người phụ nữ, có chút xấu hổ, có điều đề có thể đứng lên, cậu chỉ có thể nhẫn nhịn.

Trong mắt của Tiêu Niệm Vi lại không có khái niệm phân biệt nam nữ gì hết, sau khi làm một lượt kiểm tra cho Lam Dũng, trầm tư một lát nói: “Tôi có thể làm phẫu thuật cho cậu ấy, cũng có thể làm cho cậu ấy có thể đứng lên được, nhưng sẽ có một chút di chứng.”

“Di chứng là sao?”

Lam Tử Thắt vô cùng lo lắng.

Tiêu Niệm Vi nhìn qua Lam Tử Thắt, thấp giọng nói: “Xương của cậu ấy hoàn toàn vỡ rồi, là dạng vỡ vụn, tôi có thể dùng phương pháp phẫu thuật khiến cậu ấy có thể đứng lên, nhưng không thể đứng thẳng trong thời gian dài, hơn nữa hai chân sau này cũng không được dùng lực quá mạnh, hiểu ý tôi chứ?”

Lam Tử Thắt lập tức lắc đầu.

Thậm Hạ Lan ngược lại lại hiểu.

“Ý của cô là Lam Dũng có thể đứng dậy đi lại giống như người bình thường, nhưng không được quá lâu?”
 
Chương 971


CHƯƠNG 971

“Không phải là bắt thường, mà là rất bất thường. Chuyện Ân Tuấn đến tìm Diệp Tri Thu tớ cũng gần đây mới biết, tại sao Vu Linh lại biết chứ? Nếu như đã biết, tại sao lại nói cho người mới gặp lần đầu tiên nghe?”

Nghe thầy Thẩm Hạ Lan hỏi như vậy, Lam Tử Thất lúc này mới ngây ra.

“Lúc đó bọn tớ mới gặp mặt, A Tử và tớ chào hỏi, tớ liền bất giác hỏi một câu đây là ai, cô ấy giới thiệu nói là mẹ của cô ấy. Tớ hỏi cậu đi đâu rồi? Vu Linh liền nói cậu và Diệp Ân Tuấn ra ngoài rồi, hình như là đi tìm Diệp Tri Thu có việc gấp. Sự việc xảy ra như vậy đó.”

Lam Tử Thắt cố gắng nhớ lại cảnh tượng ngày hôm đó, nói với Thẩm Hạ Lan.

Thẩm Hạ Lan cau mày càng chặt hơn.

“Không thể nào! Lúc tớ và Ân Tuấn ra ngoài vốn không nói cho bắt kì ai là chúng tớ ra ngoài làm gì. Hơn nữa chuyện Ân Tuấn đi tìm Diệp Tri Thu cũng không phải là đi thẳng, là tớ với anh ấy sau khi ra ngoài có việc xong mới quyết định đi đến đó, chuyện này Vu Linh làm sao biết được?”

Lời của Thẩm Hạ Lan khiến Lam Tử Thất khẽ cau mày.

“Cậu nghỉ ngờ Vu Linh?”

“Tớ nghi ngờ không chỉ là việc này. Theo lý mà nói thế lực của Diệp Tri Thu bị đứt rồi, sao vẫn có thể có hiện tượng lưới rách lọt cá chứ? Vu Phong này lại không tra được thông tin gì hết, nhưng luôn làm ăn ở nước ngoài, lại trùng hợp có liên quan đến Diệp Tri Thu, là cô nhi Diệp Tri Thu nhận nuôi, tại sao lại không bị Diệp Tri Thu làm cho liên lụy? Thẩm Niệm Niệm cũng là do Diệp Tri Thu dắt ra từ cô nhi viện, đang âm mưu gì cùng với Vụ Phong đây?”

Thẩm Hạ Lan cảm thầy đầu óc mình có chút mơ hồ rồi.

Mắt Lam Tử Thất hơi híp lại, thấp giọng nói: “Cậu nghỉ ngờ tất cả là do Vu Linh đứng sau làm ra sao?”

“Có thể không?”

Thẩm Hạ Lan không muốn tin sự suy đoán của mình, huống hồ cũng không có bất kì chứng cứ nào, nhưng loại cảm giác này thực sự rất tệ.

Ánh mắt của Lam Tử Thất trầm xuống.

“Nếu như chuyện của Hoàng Phi và Vu Phong có liên quan, mà Vu Phong lại có quan hệ với Vu Linh, vậy thì tớ có thể không cần quan tâm bà ấy có phải là mẹ của A Tử hay không, tớ cũng sẽ không bỏ qua đâu.”

“Chuyện này điều tra rõ đã rồi nói sau đi. Chuyện gần đây cứ nối tiếp nhau, quá kì lạ đi. Tớ thậm chí cảm thấy Tống Đình có thể là biết chuyện gì đó mới xảy ra tai nạn.

Lúc trước Thẩm Hạ Lan không suy đoán về vấn đề này, bây giờ lại ngày càng nghỉ ngờ chuyện này hơn.

Giữa hai người im lặng trong giây lát.

Tay Lam Tử Thất đan chặt vào nhau, rất lâu sau nhỏ giọng nói: “Nếu như Tống Đình thật sự vì chuyện này mà gặp tai nạn xe, tớ sẽ không chịu để yên nữa.”

“Yên tâm đi, tớ sẽ giúp cậu.”

Thẩm Hạ Lan nắm chặt lấy tay của Lam Tử Thất.

Lam Tử Thất nghẳng đầu lên, nhỏ giọng hỏi: “A Tử là em chồng của cậu.”

“Cậu là chị em của tớ. Tớ không giúp cậu thì còn ai giúp cậu đây?”

Lam Tử Thất nghe thây Thẩm Hạ Lan nói như vậy, tròng mắt nhát thời đỏ lên.

“Tớ cả đời này có phúc lắm mới có một người bạn như cậu.”

“Câu này phải là tớ nói mới đúng chứ, được rồi, đừng làm nũng nữa. Chúng ta cùng nhau làm rõ chuyện này.

Thẩm Hạ Lan vỗ vai Lam Tử Thất cười nhạt, có điều đáy mắt lại lướt qua sự kiên định.

Chuyện này cô nhất định phải điều tra cho ra ngọn nguồn.

Cuộc phẫu thuật cuối cùng cũng đã kết thúc rồi.

Lúc Tiêu Niệm Vi bước ra hiện rõ sự mệt mỏi.

“Bác sĩ Tiêu, em trai tôi thế nào rồi?”

Lam Tử Thắt lập tức đứng lên.

Tiêu Niệm Vi véo mũi mình, cười nói: “Rất thành công, yên tâm đi, đợi sau khi hết thuốc tê rồi, đợi hồi phục khoảng một tháng là có thể tập đi lại được rồi.”

“Tốt quá rồi!”

Lam Tử Thất nhất thời vui mừng không thôi.

Thẩm Hạ Lan cũng để lộ ra nụ cười.

Đây có thể coi là tin tốt nhất trong thời gian gần đây.

Lam Tử Thất nhanh chóng đi vào phòng thăm Lam Dũng.

Thẩm Hạ Lan nhìn Tiêu Niệm Vi, cười nói: “Cùng nhau ăn đêm nhé?”

“Vẫn là thôi đi, tránh chồng cô lại cắn tôi.”

Trong lời này của Tiêu Niệm Vi còn xen lẫn ý tứ tức giận.

Thẩm Hạ Lan nhìn phía sau, không biết từ lúc nào, Diệp Ân Tuấn đã đứng ở hành lang đợi bọn họ rồi.

“Hay là đi cùng đi?”

Thẩm Hạ Lan có chút xấu hỗ.

Tiêu Niệm Vi biết điều khoát tay, sau đó đi thẳng.

Diệp Ân Tuấn đi vòng qua Thẩm Hạ Lan, dịu dàng nói: “Phẫu thuật thành công rồi có phải là được đi nghỉ ngơi rồi không? Bà bầu!”

Thẩm Hạ Lan khẽ cười, lại đột nhiên ngửi thấy trên người Diệp Ân Tuấn có mùi nước hoa rất nồng.
 
Chương 972


CHƯƠNG 972

Thân thể Thẩm Hạ Lan khẽ cứng ngắc, mặc dù chỉ một giây phút ngắn ngủi, nhưng vẫn bị Diệp Ân Tuấn mẫn cảm phát hiện.

“Sao vậy?”

“Không sao.”

Thẩm Hạ Lan nhẹ nhàng cười, sau đó buông Diệp Ân Tuấn ra, trên mặt không có biểu cảm khác lạ nào.

Mặc dù Diệp Ân Tuấn có chút nghi hoặc, nhưng cũng không hỏi kỹ.

“Có đói không? Chúng ta ra ngoài ăn một chút đi.”

Diệp Ân Tuấn muốn bước tới ôm Thảm Hạ Lan, cô lại tránh đi.

“Không đói lắm, em hơi buồn ngủ, muốn ngủ rồi.”

Nói xong, cô liền đi về phía phòng.

Diệp Ân Tuấn có chút buồn bực.

“Sao vậy?”

“Chỉ là buồn ngủ thôi.”

Thẩm Hạ Lan không nói gì khác, không phải cô không tin Diệp Ân Tuấn, chỉ là mùi nước hoa đó khiến cô có chút kích ứng, cũng có chút không vui.

Diệp Ân Tuấn thấy cảm xúc của cô không đúng lắm, lại hỏi không được gì, theo sau cô vào phòng, liền nhìn thấy Thẩm Hạ Lan đã cởi quần áo nằm xuống, còn đưa lưng về phía anh.

Anh khẽ cau mày, cũng không nói gì nữa, tự đi đến phòng vệ sinh.

Lúc tắm rửa, Diệp Ân Tuấn nhìn thấy dấu son đỏ chót trên cổ áo sơ mi, lập tức cau chặt mày.

Anh không nhịn được nhớ tới thái độ của Thẩm Hạ Lan.

Chẳng lẽ là vì chuyện này?

Diệp Ân Tuấn cần thận suy nghĩ, cái này hẳn là người phụ nữ kia để lại lúc ở câu lạc bộ ban nãy.

Đáy mắt anh lướt qua lạnh lẽo.

Sau khi ra ngoài, Thẩm Hạ Lan vẫn nằm tư thé vừa rồi, Diệp Ân Tuấn lấy điện thoại ra trực tiếp gọi cho giám đốc câu lạc bộ.

“Tìm phương thức liên lạc và địa chỉ của người phụ nữ mời rượu đến phòng bao 3087 trước đó không lâu cho tôi, cô ta làm bẩn áo sơ mi của tôi, phải bồi thường, vì chuyện này mà bà xã tôi không vui, tất cả hậu quả tôi phải xử lý theo pháp luật.”

Nói xong, Diệp Ân Tuấn cúp điện thoại, liền nhìn thấy chăn của Thẩm Hạ Lan khẽ nhúc nhích.

Anh đi tới, mùi sữa tắm làm phai nhạt mùi nước hoa, cũng khiến hơi thở anh thanh mát.

Thẩm Hạ Lan bắt giác co rụt cơ thể, nhưng môi lưỡi của Diệp Ân Tuấn lập tức rượt theo.

“Không thoải mái tại sao không nói cho anh biết? Chỉ là một cô ả bán rượu muốn hôn anh, bị anh tránh đi thôi, nhưng không nghĩ tới dính lên áo sơ mi, em đừng nghĩ nhiều.”

Giọng anh vô cùng dịu dàng.

“Ừa, em biết rồi.”

Thẩm Hạ Lan ậm ừ nói một câu, không định để ý tới Diệp Ân Tuấn.

Cô không nhịn được nhớ tới đoạn phim xem trước đó không lâu, đều nói lúc phụ nữ mang thai đàn ông dễ ngoại tình nhát, chẳng lẽ Diệp Ân Tuấn cũng sẽ ngoại tình sao?

Nhớ tới dáng vẻ anh cầu hoan bị cô nhiều lần cự tuyệt gần đây, trong lòng Thẩm Hạ Lan không chắc lắm.

Diệp Ân Tuấn thấy tâm trạng cô vẫn không vui, thở dài nói: “Tin anh, anh sẽ không phản bội em, nhé?”

“Em biết rồi, mau ngủ đi. Thật buồn ngủ.”

Nói xong, Thẩm Hạ Lan như ngủ thật, tiếng hít thở đều đều truyền tới, khiến Diệp Ân Tuấn có chút cạn lời.

Cô ngủ rồi, nhưng anh lại không ngủ được.

Anh nhìn dáng vẻ ngủ say của cô, theo thói quen kéo chăn sang đắp lên người cô, sau đó chỉnh nhiệt độ cao lên vài độ, lại cầm thuốc lá đi ra ngoài.

Thực ra Thẩm Hạ Lan giả bộ ngủ, bây giờ nhìn thấy dáng vẻ như có tâm sự của Diệp Ân Tuấn, lại nhớ tới mùi nước hoa trên người anh, giải thích của Diệp Ân Tuấn, sao cô cứ cảm thấy quá trùng hợp.

Diệp Ân Tuấn là người thế nào cô rõ ràng nhất, một khi tản ra khí lạnh, đừng nói phụ nữ, ngay cả ruồi nhặng có lẽ cũng sẽ tránh xa, người đàn ông như vậy sẽ để một người phụ nữ chào mời bán rượu, còn muốn hôn anh sao, có thể sao?

Thẩm Hạ Lan không nhịn được có chút buồn cười.

Một khi đàn ông bắt đầu nói dối bạn, vậy có phải ý nghĩa rằng việc anh ngoại tình đã không còn xa nữa?

Thẩm Hạ Lan trước giờ chưa từng nghĩ tới vấn đề như vậy sẽ xuất hiện trên người cô và Diệp Ân Tuấn.
 
Chương 973


Chương 973

Hai người đã trải qua quá nhiều việc, cùng chèo lái vượt qua mưa bão, chẳng lẽ cuối cùng vẫn không trốn thoát khỏi vòng vây của hôn nhân, vẫn có thể khiến người đàn ông không nhịn được ra ngoài mèo mỡ sao?

Vừa nghĩ tới khả năng này, Thẩm Hạ Lan liền cảm thấy khó thở, làm sao cũng không thể hít thở được.

Diệp Ân Tuấn ở ngoài hút thuốc, hết điều này tới điều khác, Thẩm Hạ Lan nhìn cũng cảm thấy khó chịu.

Cô dứt khoát ép bản thân không nghĩ nữa, trực tiếp ngủ, nhưng càng như vậy càng không thể ngủ.

Diệp Ân Tuấn ở ngoài hơn một tiếng, lúc quay lại trên người dính mùi thuốc lá.

Anh không dựa tới gần Thẩm Hạ Lan, chỉ từ xa nhìn cô một cái, phát hiện dường như cô đã ngủ say, mới rón rén vào phòng vệ sinh dội nước.

Thẩm Hạ Lan hí mắt, nhìn bóng lưng anh trong nhà vệ sinh, trong lòng khó chịu như nuốt phải ruồi bọ.

Bỗng nhiên, điện thoại Diệp Ân Tuấn sáng lên.

Thẩm Hạ Lan ngước mắt liếc nhìn, hình như là địa chỉ khách sạn.

Trái tim cô lộp bộp.

Chẳng lẽ là người phụ nữ đó gửi tới.

Thẩm Hạ Lan không dám nhúc nhích, sợ Diệp Ân Tuấn phát hiện cô còn chưa ngủ.

Không bao lâu sau, Diệp Ân Tuấn ra khỏi nhà vệ sinh.

Anh nhìn điện thoại, khẽ cau mày, lại nhìn Thẩm Hạ Lan, cô dường như ngủ rất ngon, nhưng Diệp Ân Tuấn vẫn thử thăm dò gọi một tiếng.

“Hạ Lan?”

Thẩm Hạ Lan vẫn duy trì dáng vẻ ngủ say.

Diệp Ân Tuấn đợi một lúc, mới xoay người thay quần áo, sau đó đứng dậy ra ngoài.

Giây phút cửa đóng lại, con ngươi Thẩm Hạ Lan cũng mở ra, nhưng đáy mắt lại lóe lên tia nước.

Quả nhiên như cô đoán sao?

Cô muốn đi theo xem sao, nhưng tự tôn còn sót lại khiến cô cảm thấy mình không cần như vậy. Huống hồ Diệp Ân Tuấn là ai? Một khi cô theo dõi, tất sẽ bị anh phát hiện.

Thẩm Hạ Lan không biết mình nên làm gi.

Ly hôn sao?

Cô không nỡ.

Nhưng nếu Diệp Ân Tuấn thật sự ngoại tình, cô có thể chịu đựng tất cả sao? Thật sự có thể xem như không có gì xảy ra tiếp tục làm vợ chồng với anh sao?

Như vậy giống như người khác dùng băng vệ sinh của mình, còn kêu cô lấy về dùng, có ghê tởm không?

Đáp án là khẳng định.

Thẩm Hạ Lan trằn trọc khó ngủ, trái tim khó chịu như bị treo trên ngọn lửa.

Cho tới lúc trời sắp sáng, Diệp Ân Tuấn mới quay lại.

Lúc nghe thấy tiếng phòng bị mở ra, Thẩm Hạ Lan lập tức nhắm mắt lại.

Diệp Ân Tuấn đi tới nhìn cô, phát hiện hô hấp cô đều đều, không có gì bất thường, anh mới đến nhà vệ sinh gội rửa khí lạnh trên người.

Thẩm Hạ Lan cảm thấy vị trí cạnh mình lõm xuống, mùi nước hoa quen thuộc mặc dù đạm hơn nhiều, nhưng vẫn bị cô mẫn cảm bắt được.

Anh thật sự ra ngoài hẹn hò với người phụ nữ đó sao?

Trái tim Thẩm Hạ Lan khẽ đau đớn.

Nhưng vì Diệp Ân Tuấn quay về rồi, tinh thần cô buông lỏng, bất giác chìm vào giấc ngủ.

Lúc Diệp Ân Tuấn tỉnh lại, Thẩm Hạ Lan còn đang ngủ.

Anh cho rằng vì cô lo lắng cho phẫu thuật của Lam Dũng, sau đó tâm trạng thả lỏng, lại thêm do mang thai, cho nên mới ngủ nhiều.

Diệp Ân Tuấn cũng không gọi Thẩm Hạ Lan dậy, đặt khách sạn một phần cơm sáng, kêu họ sau khi cô tỉnh thì mang đến cho cô ăn, sau đó liền ra ngoài.

Lúc Thẩm Hạ Lan tỉnh dậy thì đã sắp trưa rồi.

Cô nhìn vị trí giường đã trống bên cạnh, đáy lòng cũng trống rỗng.

Anh lại ra ngoài rồi?

Thẩm Hạ Lan cười khổ một tiếng, sau đó đứng dậy đánh răng rửa mặt.

Nhân viên phục vụ khách sạn đưa bữa sáng tới cho cô, ân cần nói với cô là Diệp Ân Tuấn đặt cho cô.

Trước đây Thẩm Hạ Lan sẽ cảm thầy hạnh phúc, nhưng bây giờ lại cảm thấy có chút chua xót.
 
Chương 974


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 974

“Cảm ơn.”

Nhận bữa sáng xong, cô xoay người liền đổ vào bồn cầu.

Lam Tử Thất đến tìm Thảm Hạ Lan, vừa khéo nhìn thấy một màn này.

“Sao vậy? Cậu nghén à?”

“Không có.”

Thẩm Hạ Lan không máy phần chắn, ý muốn nói chuyện cũng không cao.

Lam Tử Thất thầy cô như vậy, bèn hỏi: “Có phải cậu bệnh không? Diệp Ân Tuấn đâu? Không ở khách sạn với cậu?”

“Bây giờ cũng không biết đi với ai rồi.”

Giọng điệu u oán của Thẩm Hạ Lan khiến Lam Tử Thất khẽ sững sốt.

“Hạ Lan, sao nhìn cậu bây giờ như oán phụ vậy? Đã xảy ra chuyện gì rồi?”

“Không có gì, Lam Dũng vẫn ổn chứ?”

Thẩm Hạ Lan cố gắng khiến bản thân vực dậy tinh thần, sau đó cười nhạt, nhưng nụ cười đó thật sự khó coi muốn chết.

“Lam Dũng không sao, nhưng tớ cảm thấy cậu có chuyện, rốt cuộc là sao?”

Dưới sự truy hỏi của Lam Tử Thất, Thẩm Hạ Lan lí nhí nói: “Tớ mang thai, Diệp Ân Tuấn có tình nhân.”

“Cậu đùa đi?”

Lam Tử Thất cảm thầy Thẩm Hạ Lan thực sự là đang nói linh tinh.

Tình cảm của Diệp Ân Tuấn đối với Thẩm Hạ Lan cô ấy nhìn trong mắt, dù nói trên đời này ai cũng có thể ngoại tĩnh, chỉ có Diệp Ân Tuấn là cô ấy không tin, nhưng bây giờ nhìn thấy dáng vẻ khó chịu của Thẩm Hạ Lan, Lam Tử Thất nói hộ anh: “Có nhầm không? Sao cậu lại chắc chắn Diệp Ân Tuấn ngoại tình?”

“Đoán.”

Thẩm Hạ Lan lắc đầu nói: “Cậu không cần quản tớ, tớ chỉ là có chút khó chịu, nhưng tớ cũng không hồi hận. Quay đầu tớ sẽ điều tra, nếu anh ấy thật sự ngoại tình, tớ sẽ đề nghị ly hôn, tớ sẽ không chung chồng với người phụ nữ khác.”

“Ly hôn rồi đứa bé trong bụng cậu làm sao đây? Vẫn sẽ giống Minh Triết, Nghê Nghê sao, một mình cậu nuôi?”

Lam Tử Thất đưa ra vấn đề hiện thực nhát.

Thẩm Hạ Lan sờ bụng, có chút chua xót, nhưng lại kiên định nói: “Không, tớ sẽ bỏ đứa bé này.”

“Hạ Lan, nếu không tớ giúp cậu đi tra một lần nhé?”

[Diendantruyen.Com] Cục Cưng Có Chiêu


kêu anh ta tra xem mình có bao nhiêu tài sản tư nhân.

Mặc dù Lam Thần không biết tại sao Thẩm Hạ Lan hỏi vậy, nhưng vẫn là đi điều tra một phen, sau đó cho cô một con số.

“Bà chủ, tài sản tư nhân của cô là chỉ tài sản dưới tên cô hay là…”

“Loại ra số tài sản khác dưới tên tôi kế thừa từ nhà họ Diệp.”

Lam Thần nghe thấy Thẩm Hạ Lan nói vậy, thấp giọng nói: “Không tới sáu tỷ.”

*Tôi biết rồi.”

Thẩm Hạ Lan cúp điện thoại, nhưng lại bắt đầu phát sầu.

Không tới sáu tỷ, tiền vốn lưu động đăng ký công ty điện ảnh cũng không đủ.

Làm sao đây?

Cô bây giờ không muốn dùng tiền Diệp Ân Tuấn chút nào.

“Sao vậy?”

Lam Tử Thất thầy Thẩm Hạ Lan mặt ủ mày chau, bắt giác hỏi một câu.

“Không sao, chúng ta đi ăn trước đi.”

Thẩm Hạ Lan gác chuyện này sang một bên.
 
Chương 977


Chương 977

“Đều không hài lòng à? Nếu không chúng ta đi tiệm khác xem sao?”

Lam Tử Thất không hiểu vĩ cầm, thậm chí có thể nói cô ấy không hiểu mấy về âm nhạc, chỉ biết hát vài câu trong ca khúc thịnh hành mà thôi.

Cho nên lúc Thẩm Hạ Lan kêu cô ấy đến tìm nhà soạn nhạc, Lam Tử Thất mới có thái độ thử xem, dù đối phương không để ý tới mình, cô ấy cũng không tức giận, dù sao cô ấy thật sự không am tường nó.

Thẩm Hạ Lan không biết giải thích với Lam Tử Thất thế nào về chuyện vĩ cầm, nhưng lại cười nói: “Không sao, chúng ta từ từ chọn, không gấp.”

“Tớ không vội mà.”

Lam Tử Thất thật sự không vội, nhưng Thẩm Hạ Lan lại có chút nôn nóng rồi.

“Cậu đó, tớ thấy chúng ta vẫn là đến quán bar hay là nơi nào đó xem thử đi, nói không chừng có thể luyện giọng cho cậu.”

Thẩm Hạ Lan không chọn được vĩ cầm ưng ý, liền quyết định tạm thời gác qua một bên, quay đầu lại thử hỏi tiệm đàn khác.

Bây giờ quan trọng chính là chuyện của Lam Tử Thất.

Mặc dù Lam Tử Thất không rành về âm nhạc, nhưng cô từng nghe cô ấy hát, người phụ nữ này hát vẫn là rất ra dáng, tình cảm dạt dào, có sức tuyên truyền, hơn nữa âm sắc còn không tệ.

Trước đây lúc không định đi con đường này, Thẩm Hạ Lan đã nói Lam Tử Thất có tiềm chất làm ca sĩ, nhưng lúc đó không ai xem là thật.

Thầy Thẩm Hạ Lan thật sự nôn nóng dẫn mình ra ngoài, Lam Tử Thất cũng thu lại tâm trạng đùa cọt, thấp giọng nói: “Vậy chúng ta đi thử xem? Nhưng cậu đừng hi vọng quá lớn, người ta ai nấy đều xuất thân chuyên ngành, người như tớ cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay.”

“Đừng nói linh tinh, đi theo tớ.”

Thẩm Hạ Lan kéo Lam Tử Thất đến một quán bar khá nỗi tiếng, bên trong có sàn biểu diễn.

Sau khi vào, Thẩm Hạ Lan trực tiếp tìm tới ông chủ quán bar, hi vọng có thể để Lam Tử Thất thử hát một khúc.

Ông chủ ban đầu nói gì cũng không đồng ý, nói quán bar có ca sĩ có định, họ không thể phá quy tắc, nhưng Thẩm Hạ Lan nói họ không cần tiền, chỉ là ngứa họng, muốn đi lên hát một khúc mà thôi.

Ông chủ lúc này mới cho phép.

Buổi chiều quán bar không có nhiều người.

Lam Tử Thất có chút sợ hãi.

Vì cổ vũ cho cô ấy, Thẩm Hạ Lan trực tiếp lên đài hát cùng cô ấy.

Hai người chọn một ca khúc khá thịnh hành, bầu không khí cũng khá high.

Thẩm Hạ Lan dẫn đầu trước, Lam Tử Thất cất bước theo sau.

Lúc vừa bắt đầu, Lam Tử Thất còn e dè, âm sắc không được phát huy, đợi sau khi hát ba bốn câu, cô ấy liền hòa vào bên trong ca khúc, tiếng ca dạt dào tình cảm lập tức thu hút sự quan tâm của rất nhiều người.

Thẩm Hạ Lan mỉm cười, từ từ đè thấp giọng mình, cuối cùng trực tiếp dừng lại, toàn bộ quán bar đều là tiếng hát của Lam Tử Thắt.

Không biết là ai dùng điện thoại quay lại một màn này, hơn nữa nhanh chóng đăng lên mạng.

Bây giờ là thời đại thông tin, không bao lâu sau, màn song ca Lam Tử Thất và Thẩm Hạ Lan đã nhanh chóng ngập tràn trên mạng.

Đoàn đội và tài khoản tuyên truyền hiểu về âm nhạc lập tức đẩy clip của họ lên bảng xếp hạng.

Tắt cả những chuyện này đương nhiên Thẩm Hạ Lan và Lam Tử Thất không biết.

Lam Tử Thất chỉ là không muốn Thẩm Hạ Lan thất vọng, cho nên mới dốc toàn tâm toàn ý hát, Thẩm Hạ Lan lại cảm thấy cô ấy cần một vũ đài đến chứng minh bản thân, bây giờ xem ra thành tích và hiệu quả cũng không tệ.

Cô hài lòng nhếch môi cười.

Xem ra Lam Tử Thất là người phụ nữ trời sinh thuộc về sân khấu, định sẵn sống dưới ánh hào quang.

Thẩm Hạ Lan nhìn dáng vẻ Lam Tử Thất phiêu theo âm nhạc, bắt giác lùi về sau một bước.

Lúc cô định từ từ lùi xuống, giao toàn bộ sân khấu cho Lam Tử Thất, cửa quán bar mở ra, một nam một nữ bước vào lập tức thu hút tất cả sự chú ý của Thẩm Hạ Lan.

Sắc mặt cô lập tức tái nhợt như tờ giấy.
 
Chương 978


CHƯƠNG 978

Là Diệp Ân Tuấn!

Thẩm Hạ Lan dù đoán được gì đó, cũng không nghĩ tới sẽ tận mắt nhìn thấy tình cảnh Diệp Ân Tuấn dắt người phụ nữ khác vào quán bar nhanh như vậy.

Trái tim cô đau như bị xé rách.

Thẩm Hạ Lan lặng lẽ lùi ra khỏi sân khấu, vội vàng đi đến phòng vệ sinh.

Cô khom người vỗ nước lạnh lên mặt mình, lạnh lẽo, như tâm trạng cô lúc này.

Nhìn bóng dáng mình phản chiều trong gương, Thẩm Hạ Lan cười ha hả, nhưng khóe mắt lại thấm ra nước mắt.

Tình yêu và hôn nhân cô cho rằng vững chắc như vàng, lại vào lúc mang thai mà yếu ớt đến vậy.

Thẩm Hạ Lan như có thể ngã xuống ngay lập tức, lại như thoáng chốc trưởng thành.

Cô không biết mình ở phòng vệ sinh bao lâu, cho tới khi điện thoại của Lam Tử Thất đánh tới, cô mới như bừng tỉnh từ trong mộng.

Thật sự như đã nằm một giấc chiêm bao, bây giờ tỉnh mộng, bản thân cũng nên đối mặt với hiện thực rồi.

Thẩm Hạ Lan hít sâu một hơi, vỗ vỗ mặt mình, sau đó nhận điện thoại của Lam Tử Thất.

“Sao vậy?”

“Cậu đi đâu thế? Sao trên sân khấu chỉ còn mình tớ? Cậu không biết vừa rồi lúc xuống tớ căng thẳng thế nào. Thẩm Hạ Lan, không cho cậu như vậy.”

Lam Tử Thất yêu kiều oán hận, nhưng có thể nghe ra tâm trạng cô ấy rất tốt.

Hẳn là đã được toàn trường tán thưởng.

Trong lòng Thẩm Hạ Lan nặng nề, nhưng cũng không hi vọng cảm xúc của mình ảnh hưởng tới Lam Tử Thất, bèn miễn cưỡng cười nói: “Tớ vừa có chút không thoải mái, đến phòng vệ sinh. Cậu tới đỡ tớ cùng đến bệnh viện đi.”

Cô biết Lam Tử Thất vừa rồi hát quá nhập tâm, không chú ý tới Diệp Ân Tuấn, nhưng nếu tiếp tục để cô ấy ở đó, không đảm bảo sẽ gặp phải.

Với tính tình nóng nảy của Lam Tử Thất, Thẩm Hạ Lan không biết cô ấy có thể làm ra chuyện gì, cho nên cô vẫn là quyết định dẫn cô ấy rời đi.

Cô không còn nhỏ nữa.

Có những chuyện tự mình có thể giải quyết.

Lam Tử Thất nghe thây Thẩm Hạ Lan không thoải mái, không màng tới vui vẻ vừa rồi, vội vàng chạy tới phòng vệ sinh.

“Hạ Lan, cậu không sao chứ? Có phải vì tớ mà động thai không? Cậu nhìn tớ xem, thật sự quá vô tâm rồi. Cứ khiến cậu lo lắng cho tớ.”

Lam Tử Thất mặt đầy áy náy.

Trái tim lạnh lẽo của Thẩm Hạ Lan ít nhiều có chút ấm áp.

“Chuyện không liên quan tới cậu, đừng căng thẳng quá như vậy.”

Thẩm Hạ Lan vỗ vai cô ấy, có chút mệt mỏi nói: “Tớ muốn về khách sạn rồi, Tử Thất, hôm nay tới đây trước, được không?”

“Được được được, cậu cũng như vậy rồi, tớ nào còn dám ép buộc cậu chứ? Chuyện này nếu để Diệp Ân Tuấn biết, còn không xé xác tớ?”

Lam Tử Thất làu bàu, chuyện này cũng khiến Thẩm Hạ Lan hiểu rõ, cô ấy không nhìn thấy Diệp Ân Tuấn và người phụ nữ đó vào.

Tốt nhất như vậy.

Thẩm Hạ Lan muốn Lam Tử Thất dẫn mình rời khỏi quán bar.

Lúc Diệp Ân Tuấn vừa vào thì không chú ý tới Lam Tử Thất ở trên đài, cho tới khi một khúc hát xong, tất cả mọi người hoan hô, anh mới bắt giác liếc nhìn một cái, lúc nhìn thấy Lam Tử Thất thì khẽ sững sờ.

Cô ấy sao lại ở đây?

Dường như ngay lập tức, Diệp Ân Tuấn nhìn trái ngó phải tìm kiếm, lại không nhìn thầy bóng dáng Thẩm Hạ Lan đâu, anh khẽ thở phào một hơi.

Người phụ nữ bên cạnh quan sát hành động của anh, cười quyền rũ nói: “Sao vậy? Nhìn thấy bà xã anh rồi?”

Lúc nói chuyện, ngón tay cô ta khẽ chạm lên vai Diệp Ân Tuấn, hơi thở ám áp lướt qua thủy tai anh.

Đàn ông bình thường tuyệt đối không thể kháng cự trêu chọc như vậy của cô ta!

Người phụ nữ rất tự tin, nhưng một giây sau ngón tay cô ta đã bị Diệp Ân Tuấn xém chút bẻ gãy.

“Ai ya, Diệp tổng, đau!”

Mặc dù người phụ nữ không đến mức thét chói tai, nhưng rốt cuộc tái nhợt mặt.
 
Chương 979


Chương 979

Diệp Ân Tuấn nhìn cô ta, lạnh lùng nói: “Đừng được một tắc lại muốn tiến một thước. Nhan Phi, món nợ tối qua tôi còn chưa tính với cô đâu.”

“Nợ gì chứ? Người ta không biết.”

Mặc dù Nhan Phi đau muốn chết, nhưng vẫn ỏn ẻn tiếp tục đùa cọt.

Cô ta không tin, trên đời này còn có đàn ông mà Nhan Phi cô ta không thể chỉnh phục.

Con ngươi Diệp Ân Tuấn khẽ lạnh, sức lực dưới tay cũng tăng thêm vài phần.

“A”

Nhan Phi lập tức đổ mồ hôi lạnh.

Ngón tay cô ta, gãy rồi!

Nhan Phi không khống chế nỗi nữa bắt đầu run rầy, thậm chí có chút hung ác.

“Diệp Ân Tuấn, anh dám làm tôi bị thương? Như vậy chuyện anh muốn biết sợ là vĩnh viễn cũng không thể biết được.”

“Vậy thì đừng biết nữa.”

Giọng Diệp Ân Tuấn lạnh như băng.

Nhan Phi cuối cùng ý thức được mình đã chọc đến ai, bất giác hỏi: “Ý gì? Anh không muốn biết nữa?”

“Bây giờ người biết chuyện đó chỉ có mình cô, tôi đã không biết, vậy thì để tất cả mọi người đều đừng biết nữa. Cách duy nhát để tất cả mọi người đều không biết, đó chính là khiến cô ngậm miệng.”

Diệp Ân Tuấn cười lạnh, lại như nụ cười của Satan, dọa Nhan Phi quay đầu bỏ chạy.

Nhưng cô ta còn chưa chạy ra khỏi quán bar, thì đã bị hai người đàn ông chặn đường.

“Các người tránh ra!”

Nhan Phi muốn giãy giụa rời đi, lại bị hai người đàn ông trực tiếp bịt miệng kéo đi.

Diệp Ân Tuấn ra khỏi quán bar, đi tới hẻm sau.

Nhan Phi kinh sợ nhìn anh kêu ô ô.

Diệp Ân Tuấn phát tay.

Người đàn ông buông miệng cô ta ra.

Nhan Phi vội hỏi: “Tại sao? Hôm qua anh không phải thái độ này. Anh thậm chí có cảm giác rất mạnh muốn biết toàn bộ mọi chuyện.”

“Đúng, hôm qua tôi quả thực rất muốn biết, nhưng cô đã phạm một sai lầm rất lớn.”

Mặt Diệp Ân Tuấn lạnh như băng, ngay cả bầu không khí xung quanh cũng hạ xuống vài phần, khiến Nhan Phi không nhịn được rùng mình.

“Sai lầm gì?”

“Cô không nên để lại ký hiệu trên người tôi, càng không nên thử câu dẫn tôi. Nhan Phi, cô khiến vợ tôi hiểu lầm tôi, cô ấy rất tức giận.”

Lời của Diệp Ân Tuấn trực tiếp khiến Nhan Phi sững sờ.

“Chỉ vậy? Chỉ vì như vậy mà anh muốn mạng của tôi? Diệp Ân Tuấn, đàn ông các anh không phải đều thích ăn cơm thèm phở sao?”

“Tôi chỉ cần một mình vợ tôi là đủ rồi. Hễ có ai tổn thương cô ấy, tôi đều không thể nhẫn nhịn. Hôm qua tôi quả thực rất muốn biết chuyện đó, nhưng bây giờ nghĩ lại, không có gì quan trọng hơn vợ tôi vui. Cho nên nếu chuyện cô biết thay bằng cô ấy buồn, còn không bằng để cô và chuyện đó cùng phủ bụi đi.”

Diệp Ân Tuấn nói xong liền xoay người muốn đi.

Sau lưng truyền tới tiếng cầu cứu của Nhan Phi, nhưng đối với anh mà nói không tạo nên chút xao động nào.

Không bao lâu sau, giọng nói đó dần yếu ớt, cho tới khi hoàn toàn không còn hơi thở.

“Vứt vào trong biển đi.”

Diệp Ân Tuấn lạnh lùng nói, không chút xao động.

Anh trước nay không phải người tốt.

Sau khi Thẩm Hạ Lan về tới khách sạn, lấy lý do thân thể không khỏe, nhanh chóng về phòng, trực tiếp ngã người lên giường.

Giường rất sạch sẽ, cũng rất lạnh lẽo.

Trong đầu Thẩm Hạ Lan luôn hiện lên một màn nhìn thấy trước đó không lâu.

Người phụ nữ đó yêu kiều như vậy, xinh đẹp như vậy, thậm chí có một loại quyến rũ mà cô không có.

Diệp Ân Tuấn lúc nào thì thích kiểu phụ nữ này?

Thẩm Hạ Lan không biết, lại cảm thầy trên mặt có thứ gì đó đang chảy xuống.

Vươn tay sờ, là nước mắt.
 
Chương 980


Chương 980

Ha ha! Cô cuối cùng vẫn là yếu đuối, vẫn là khóc.

Thẩm Hạ Lan vùi mình vào gối đầu, im lặng khóc.

Khóc mệt mỏi, cô trực tiếp kéo chăn sang che đậy bản thân, co rụt thành đà điều ngủ.

Cũng không biết ngủ bao lâu, cảm giác có người kéo mở chăn, sờ trán cô, không biết nói gì, hình như có chút gấp gáp.

Thẩm Hạ Lan chỉ cảm thầy rất buồn ngủ rất mệt, không muốn tỉnh dậy, xoay người tiếp tục ngủ.

Diệp Ân Tuấn như bị dọa hỏng mắt.

Thẩm Hạ Lan phát sốt.

Sốt rất cao “Hạ Lan, em tỉnh lại đi, anh dẫn em đến bệnh viện.”

Hai chữ “bệnh viện” kích thích thần kinh Thẩm Hạ Lan.

Đứa bét Lúc cô tận mắt nhìn thấy Diệp Ân Tuấn ở bên Nhan Phi, cô còn chưa nghĩ tới đứa bé, bây giờ vì hai chữ bệnh viện mà nhớ tới đứa bé còn chưa thành hình, cô bắt giác khóc thành tiếng.

“Em không đi! Em không đi bệnh viện! Em không đi!”

Dù toàn thân nóng rực không còn sức lực, nhưng vào giờ phút này, Thẩm Hạ Lan như được bổ sung sức mạnh, dùng toàn lực giãy giụa, lúc giãy không ra liền dứt khoát vươn ngón tay ra cào đối phương.

“XetS—”

Diệp Ân Tuấn không phòng bị, bị cô cào trúng.

Vệt máu lập tức xuất hiện trên khuôn mặt tuấn tú của anh.

Diệp Ân Tuấn làm sao cũng không nghĩ tới, Thẩm Hạ Lan luôn đoan trang lại cũng có tiềm chất làm người đàn bà hung dữ.

Anh tránh né hai tay cô, dịu dàng dỗ dành: “Được, không đi bệnh viện, chúng ta không đi, anh dẫn em đi tắm rửa.”

Nghe thấy bốn chữ không đi bệnh viện, Thẩm Hạ Lan mới dừng lại công kích, nhưng lại tủi thân như một đứa bé nói: “Em không tắm.”

“Vậy chúng ta đi ăn cơm?”

“Không ăn!”

“Uống nước?”

“Không uống.”

Cô như đứa bé nghịch ngợm, bát kể Diệp Ân Tuấn nói gì cũng muốn làm ngược lại.

Diệp Ân Tuấn có chút bát đắc dĩ lại đau lòng nhìn Thẩm Hạ Lan, bỗng hỏi: “Có phải em nhìn thấy anh và người phụ nữ khác ở cùng nhau không?”

Thẩm Hạ Lan không phải người phụ nữ gây sự vô lý, đột nhiên thế này tất có nguyên nhân. Diệp Ân Tuấn nhớ tới vết son môi trên cỗ áo sơ mi hôm qua, lại kết hợp hành động tối qua của cô, bất giác phát hiện dường như cô đang hiểu lầm gì đó.

Nghe thấy câu hỏi của anh, dây cung trong đầu Thẩm Hạ Lan đứt ‘pặc’ một tiếng.

“Diệp Ân Tuấn, anh cút ra ngoài cho tôi! Cút! Thẩm Hạ Lan tôi không cần chia sẻ một người đàn ông với người phụ nữ khác, điều đó khiến tôi cảm thấy ghê tởm anh biết không? Sao anh có thể như vậy? Nếu tôi có gì không tốt, hoặc anh không yêu tôi nữa, tôi xin anh nói cho tôi biết, tôi sẽ thức thời rời đi. Anh không nên khiến tôi thê thảm như vậy, anh càng không nên sỉ nhục tình cảm giữa chúng ta như vậy. Anh biết không? Tình yêu tốt đẹp vô cùng, dù có một này không còn nữa, tôi cũng hi vọng chúng ta có thể nâng lên được bỏ xuống được, mà không phải như một kẻ ngốc bị anh lừa dối chơi đùa.”

“Anh không có, anh luôn một lòng một dạ với em, trước nay chưa từng phản bội tình yêu của chúng ta.”

Diệp Ân Tuấn nói rất nghiêm túc, đáy mắt đều là thâm tình, đáng tiếc Thẩm Hạ Lan lúc này đã sốt đến mơ hồ, căn bản không nhìn thấy.

“Tôi không nghe! Anh lại đang lừa tôi. Một lần bắt tín vạn lần bát tin. Diệp Ân Tuấn, chúng ta xong rồi! Tôi muốn ly hôn với anh! Ly hôn!”

Lúc Thẩm Hạ Lan nói ra hai chữ ly hôn, trái tim đau như bị xé rách, mà sắc mặt Diệp Ân Tuấn cũng tái nhọt vài phần.

“Em nghĩ cũng đừng nghĩ.”

Anh hung ác nói, sau đó lại nhanh chóng ôm Thẩm Hạ Lan đang công kích cào cấu lên, trực tiếp mở cửa phòng đi ra ngoài.

Lúc ở cửa ra vào, Diệp Ân Tuấn gặp được Lam Tử Thắt.

“Hạ Lan sao rồi?”

Diệp Ân Tuấn lạnh lùng nói: “Sốt rồi.”

“Sốt rồi sao? Mẹ kiếp, đều tại tôi. Hôm qua tôi không nên kéo cô ấy cùng đi ra ngoài, lại càng không nên đến quán bar hát hò!”

Lam Tử Thất khiến bước chân của Diệp Ân Tuấn bỗng nhiên dừng lại.

“Cô nói gì? Lúc hôm qua cô đến quán bar Hạ Lan cũng ở đó sao?”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom