Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!
Chương 1014


Chương 1014

Phương Nguyên là ngôi sao tuyến đầu của mảng điện ảnh truyền hình, bối cảnh bí ẩn, có người quản lý riêng, tài nguyên rất lớn, debut đến nay chỉ dựa vào dưới trướng Điện ảnh và truyền thông Hoa Thịnh, căn bản không cần ký kết với bất kỳ một công ty điện ảnh và truyền thông, càng đừng nói là công ty nhỏ như của cô.

Hiện nay Phương Nguyên đột nhiên đến công ty điện ảnh và truyền thông của cô ký hợp đồng, nói thật thật sự dọa Thẩm Hạ Lan rồi.

Đây rốt cuộc là sao?

Lẽ nào lại là Diệp Ân Tuấn ở đằng sau giúp cô sao?

“Bên phía Diệp Ân Tuấn nói như nào?”

Trong lòng Thẩm Hạ Lan nghĩ thế nào thì hỏi như thế, dù sao Triệu Tâm Hằng là người bên Diệp Ân Tuấn tìm, cô cũng không cần thiết phải tránh chị ta.

Triệu Tâm Hằng sững ra, có hơi nghi hoặc hỏi: “Thẩm tổng, ý của cô là chuyện này là ý của Sếp Diệp sao?”

“Lẽ nào không phải sao?”

Thẩm Hạ Lan nghe giọng điệu này của Triệu Tâm Hằng, hình như không có liên quan tới Diệp Ân Tuấn.

“Tôi không thấy Sếp Diệp nói tới chuyện này, tôi trước tiên đi xác nhận một chút.”

Triệu Tâm Hằng nếu đã nói như vậy, Thẩm Hạ Lan tự nhiên biết chuyện này không liên quan tới Diệp Ân Tuấn, lại cộng thêm không lâu trước xảy ra chuyện ngại ngùng với Diệp Ân Tuấn, Thẩm Hạ Lan vội nói: “Không cần đâu, chuyện bên này giao cho tôi đi, chị đưa cho tôi số điện thoại của người quản lý của Phương Nguyên đi, tôi tự mình bàn bạc.”

Thẩm Hạ Lan là lão tổng của công ty, Triệu Tâm Hằng tuy là tổng giám, nhưng gặp phải tình huống như này, cũng chỉ có cô tự mình ra mặt mới có thể thể hiện được thành ý của cô.

Dù sao một ngôi sao tuyến đầu muốn kết hợp đồng với công ty nhỏ như của cô, cô vẫn là thấy được sủng mà đâm ra lo sợ.

Triệu Tâm Hằng thấy cô nói như vậy, vội vàng đưa số điện thoại của người quản lý của Phương Nguyên cho Thẩm Hạ Lan, sau đó hỏi: “Thẩm tổng, không bằng tôi đi cùng cô.”

“Không cần đâu, tôi tự đi thôi.”

Sau khi cúp máy, Khương Hiểu đi ra ngoài mua đồ ăn đã trở về.

“Bà chủ, cô muốn ra ngoài sao?”

“Ừm, đúng vậy, cô không có việc gì thì theo tôi ra ngoài một chuyến.”

Thẩm Hạ Lan nhìn thấy hình ảnh của Khương Hiểu khá tốt, vội mở miệng “Được.”

Khương Hiểu tuy không biết tại sao Thẩm Hạ Lan muốn dẫn cô ta theo, nhưng nếu Thẩm Hạ Lan nói như vậy rồi cô ta cũng không có dị nghị.

Hai người sửa soạn một chút thì ra ngoài.

Khương Hiểu tự nhiên kiếm chân lái xe.

Thẩm Hạ Lan mở điện thoại ra, là tư liệu của Phương Nguyên mà Triệu Tâm Hằng gửi tới.

Phương Nguyên, debut ba năm trước, ngôi sao mảng điện ảnh truyền hình, gần đây cũng phát triển sang lĩnh vực ca hát, cái gọi là thuận buồm xuôi gió, càng không có bất kỳ scandal nào.

Cụ thể liên đến tới bối cảnh của Phương Nguyên lại được xử lý rất sạch sẽ.

Lông mày của Thẩm Hạ Lan hơi nhíu lại.

Cô biết, trong trường hợp như này, hoặc là Phương Nguyên vốn chính một người có gia thế sạch sẽ, hoặc là bối cảnh mạnh mẽ đến nỗi ai cũng không dám thăm dò.

Thẩm Hạ Lan khá tin vế sau.

Chỉ là một sự tồn tại mạnh mẽ như này, ba năm này đều luôn trong trạng thái tự do, sao đột nhiên lại tìm tới một công ty nhỏ vừa một thành lập, chưa có tiếng tăm như của cô chứ?

Nếu như nói không phải là Diệp Ân Tuấn nhúng tay ở đằng sau, vậy thì nguyên nhân trong này đáng phải suy ngẫm rồi.

Thẩm Hạ Lan gọi điện cho người quản lý của Phương Nguyên, hẹn thời gian và địa điểm, sau đó thì cúp máy.

Mọi chuyện vẫn là để sau khi gặp mặt nói chuyện rồi tính tiếp.

Chiếc xe dừng ở câu lạc bộ giải trí.

Thẩm Hạ Lan đặt một phòng đơn, cùng Khương Hiểu đến phòng đơn.

Bởi vì Phương Nguyên có buổi sự kiện họp báo, khả năng sẽ phải đợi một tiếng. Vì thế, Thẩm Hạ Lan không có suy nghĩ gì quá lớn, dù sao là ngôi sao hạng A, đãi ngộ như này cô cũng nên nghĩ đến.

Khương Hiểu rất thuần thục rót một ly trà cho Thẩm Hạ Lan.

“Bà chủ, uống trà.”
 
Chương 1015


Chương 1015

“Sau này theo tôi ra ngoài thì gọi tôi là chị Thẩm là được, cô ở trong nhà làm trợ lý của tôi có hơi không biết trọng dụng nhân tài rồi, bắt đầu hôm nay cô làm trợ lý của tôi đi. Vấn đề lương cô có yêu cầu gì cứ việc đưa ra với tôi.”

Thẩm Hạ Lan nhấp một ngụm trà, nhàn nhạt nói, lại khiến Khương Hiểu sửng sốt.

“Trợ lý? Bà chủ, không, chị Thẩm, chị là nói tôi có thể làm trợ lý của chị sao?”

“Không bằng lòng?”

“Không không không, rất bằng lòng!”

Khương Hiểu vội đáp lại, sợ trả lời muộn loại chuyện này sẽ mất.

Khi Thẩm Hạ Lan nhìn thấy sự tin tưởng mà Khương Hiểu đối với cô, đáy lòng vụt qua một tia ấm áp.

“Cô không sợ tôi làm công ty phá sản, đến lúc đó cô còn không bằng làm y tá cho người khác?”

“Không thể nào!”

Dáng vẻ đầy sự tự tin của Khương Hiểu khiến tâm trạng của Thẩm Hạ Lan trở nên rất tốt.

“Nếu đã muốn làm trợ lý của tôi, lát nữa xem một lượt tình hình của công ty, hiểu rõ mới có thể làm tốt công việc.”

“Được, chị Thẩm.”

Khương Hiểu rất nhanh đã thích ứng.

Thời gian chờ đợi cũng không phải dài như vậy, Thẩm Hạ Lan thỉnh thoảng gửi vài tin nhắn cho Lam Tử Thất, nói vài chuyện thú vị, thỉnh thoảng lại gửi tin nhắn cho Tiêu Niệm Vi, hỏi xem cô ấy dạo này như nào rồi.

Cô cảm thấy cuộc sống như này cũng khá phong phú, ngoài thỉnh thoảng thấy trống rỗng ra.

Khi bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, Thẩm Hạ Lan biết người quản lý của Phương Nguyên đến rồi.

Thẩm Hạ Lan vội vàng ra hiệu bằng mắt cho Khương Hiểu.

Khương Hiểu nhanh chóng đứng dậy, đi về phía cửa.

Khi cửa mở ra, người đến là một người đàn ông khoảng hơn 30 tuổi, nhìn sơ đã thấy dáng vẻ rất từng trải.

“Sếp Thẩm, chào cô, tôi tên Thành Lâm. Là người quản lý của Phương Nguyên, sau này bất cứ vấn đề liên quan tới Phương Nguyên do tôi và cô bàn bạc.”

“Chào anh, tôi tên Thẩm Hạ Lan.”

Thẩm Hạ Lan bắt tay với Thành Lâm.

Hai người sau khi ngồi xuống, Khương Hiểu vội vàng rót một ly trà cho Thành Lâm.

“Cảm ơn.”

Thành Lâm ngược lại rất lịch sự gật đầu với Khương Hiểu.

Thẩm Hạ Lan nhìn Thành Lâm, cảm thấy anh ta nhìn thế nào cũng không giống người biết phán đoán sai lầm, cô không khỏi hỏi: “Thành Lâm phải không? Mạo muội hỏi anh một câu hỏi, không biết anh có thể cho tôi một câu trả lời hài lòng hay không.”

“Sếp Thẩm cô nói.”

“Tại sao muốn ký hợp đồng với công ty của chúng tôi? Theo tôi được biết, tài nguyên của Phương Nguyên rất tốt, căn bản không cần ký hợp đồng với công ty điện ảnh và truyền thông. Các anh lại là một ngôi sao tuyến đầu, hiện nay chủ động ký hợp đồng với chúng tôi, là có ẩn tình gì sao?”

Thẩm Hạ Lan cũng không tránh né, trực tiếp hỏi thẳng vấn đề.

Những chuyện này, nói sớm thì hay hơn.

Thành Lâm dường như biết Thẩm Hạ Lan sẽ hỏi như vậy, cười rồi nói: “Sếp Thẩm nói không sai, Phương Nguyên của chúng tôi quả thật không cần ký hợp đồng với bất kỳ công ty điện ảnh và truyền thông nào cả. Tài nguyên riêng của chúng tôi có thể khiến Phương Nguyên ở trên con đường của ngôi sao tuyến đầu sẽ càng đi càng xa.”

“Vậy tại sao…”

“Nói thật, tôi cũng không biết.”

Thành Lâm cười bất lực nói: “Có lẽ Sếp Thẩm sẽ cảm thấy tôi có hơi làm màu, nhưng đây là sự thật. Phương Nguyên đột nhiên nói muốn ký hợp đồng với công ty của các cô, còn nguyên nhân cậu ta không muốn nói với tôi, cũng không bằng lòng nói, chỉ là nói điều kiện ký hợp đồng thì Sếp Thẩm định là được. Nếu như có thể, cậu ta cũng sẽ san ra một ít tài nguyên cho những người mới của cô, thậm chí còn sẽ giúp dẫn dắt những người mới này vào trong giới, chỉ cần Sếp Thẩm cần.”

Lông mày của Thẩm Hạ Lan càng nhíu chặt.

Phương Nguyên từ khi debut đến nay, chưa từng dẫn dắt người mới, đây là luật thép trong giới mà ai cũng biết, hơn nữa con người của Phương Nguyên khá lạnh lùng, cũng không theo định hình thiết kế nào cả, nhưng tính cách này của anh ta vẫn thu hút được phần lớn các fan trung thành tới cùng với anh ta.
 
Chương 1016


Chương 1016

Hiện nay Phương Nguyên không những muốn ký hợp đồng với công ty điện ảnh và truyền thông của cô, còn muốn giúp đỡ dẫn dắt người mới, còn muốn chia sẻ tài nguyên với cô, điều này đối với Thẩm Hạ Lan mà nói thật sự là chuyện miếng bánh ngọt từ trên trời rơi xuống.

Thẩm Hạ Lan đã không phải là cô gái của 5 năm trước, tự nhiên biết câu trên đời này không có bữa ăn nào là miễn phí cỡ.

Cô trầm tư một lúc rồi hỏi: “Điều kiện của Phương Nguyên đối với chúng tôi là gì?”

“Không có điều kiện.”

Lời của Thành Lâm khiến lông mày của Thẩm Hạ Lan càng nhíu chặt.

“Tôi cần phải quay về suy nghĩ thêm, Thành Lâm anh không để bụng chứ?”

“Đương nhiên không, Sếp Thẩm nếu như khi nào muốn ký hợp đồng, tìm tôi bất cứ lúc nào là được. Hợp đồng bên tôi đã chuẩn bị xong rồi, Sếp Thẩm có cần xem trước không?”

“Trước thì không cần.”

Thẩm Hạ Lan từ chối.

Đây là một chuyện tốt lớn, nhưng chính vì là chuyện tốt, Thẩm Hạ Lan mới vô cùng thận trọng.

Sau khi Thành Lâm rời khỏi, Thẩm Hạ Lan ngồi ở trên ghế từ đầu tới cuối không nghĩ hiểu trong này rốt cuộc là vì cái gì.

Khương Hiểu nhìn cô, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim rồi nói: “Chị Thẩm, liệu có khi nào là chủ ý của Diệp tổng? Nhưng đối phương giấu giếm rất tốt? Tôi cảm thấy trên thế giới này ngoài Diệp tổng ra, sẽ không có ai làm vụ mua bán lỗ vốn như này.”

Thẩm Hạ Lan cũng nghĩ như vậy.

Trong tay cô cầm điện thoại, trong lòng đang do dự.

Chuyện tối qua thật sự quá ngại ngùng rồi, cô thật sự muốn chủ động nói cái gì với Diệp Ân Tuấn sao?

Nhưng chuyện này lại liên quan đến tương lai của công ty, cô không thể không thận trọng.

Thẩm Hạ Lan suy nghĩ, sau đó gọi điện cho Tiêu Niệm Vi.

“Niệm Vi, cậu quen Phương Nguyên không?”

“Ngôi sao điện ảnh truyền hình Phương Nguyên sao?”

Tiêu Niệm Vi vừa kết thúc một ca phẫu thuật, giọng nói có hơi mệt mỏi.

“Ừm, phải.”

“Xem như là quen đi, có duyên gặp một lần, tôi từng khám bệnh cho mẹ của anh ta.”

“Cho nên anh là nể mặt của cậu mới đến công ty của tớ ký hợp đồng sao?”

Đây là lý do hợp lý nhất mà Thẩm Hạ Lan suy đến.

Tiêu Niệm Vi lại sững người.

“Ý gì vậy? Đi tìm cậu ký hợp đồng sao? Phương Nguyên? Tớ cái gì cũng không nói.”

Giọng điệu của Tiêu Niệm Vi không giống nói dối, lông mày của Thẩm Hạ Lan lập tức nhíu lại.

“Không phải là nể mặt của cậu sao?”

“Đương nhiên không phải. Tớ tuy có ơn với mẹ của anh ta, nhưng tớ cũng không cần thiết phải ép một ngôi sao lớn như người ta đến một công ty bé vừa mở như của cậu không phải sao? Với lại người ta tài nguyên phong phú, còn cần phải ký hợp đồng với công ty điện ảnh và truyền thông sao?”

Lời của Tiêu Niệm Vi khiến Thẩm Hạ Lan lần nữa nghẹn lời rồi.

Đây cũng là chỗ cô nghĩ không hiểu.

“Không phải là Diệp Ân Tuấn nhà các cậu chứ?”

Tiêu Niệm Vi cũng nói như vậy.

Thẩm Hạ Lan lập tức cảm thấy có hơi băn khoăn rồi.

“Tớ gọi điện hỏi thử.”

“Ừm, có gì vẫn là nói thẳng ra thì tốt hơn, tớ cảm thấy Diệp Ân Tuấn đối với cậu vẫn khá tốt, hơn nữa tớ cũng không tin anh ta đi quá giới hạn, giữa hai người cố gắng nói chuyện, nói không chừng sẽ nói rõ được.”

Đối với Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn, Tiêu Niệm Vi chung quy cảm thấy đáng tiếc.

Thẩm Hạ Lan không biết nên nói như nào với Tiêu Niệm Vi, chỉ có thể ậm ừ nói chuyện, sau đó cúp máy.

Không phải là Tô Niệm Vi, lẽ nào thật sự phải hỏi Diệp Ân Tuấn sao?

Thẩm Hạ Lan nghĩ đến thế lực của Diệp Ân Tuấn, vẫn là khựng lại một lát, sau đó mới ấn số điện thoại quen thuộc đó.

Diệp Ân Tuấn thật sự không ngờ sẽ nhận được điện thoại của Thẩm Hạ Lan, anh do dự một lát, cũng không biết Thẩm Hạ Lan có phải là đến hưng sư vấn tội hay không, có điều vẫn lập tức nghe máy.

“Có chuyện gì sao?”
 
Chương 1017


Chương 1017

“Phương Nguyên anh quen không?”

Thẩm Hạ Lan sợ cô hỏi chuyện tối qua, vội mở miệng hỏi.

Diệp Ân Tuấn hơi nhíu mày.

“Phương Nguyên là ai?”

Câu nói này của Diệp Ân Tuấn trực tiếp kiến Thẩm Hạ Lan sững người rồi.

Anh không phải là người nói dối.

Nếu như Phương Nguyên thật sự là người Diệp Ân Tuấn giới thiệu tới, cho dù là không thừa nhận cũng sẽ không hỏi như vậy, nhưng anh hỏi thẳng ra như vậy, trái tim của Thẩm Hạ Lan lập tức kêu lộp bộp.

“Không phải là anh giới thiệu tới sao?”

Diệp Ân Tuấn bây giờ cũng nghe ra ý trong lời Thẩm Hạ Lan.

Anh vội bảo Phi đi điều tra tất cả mọi thứ liên quan tới Phương Nguyên, sau đó thấp giọng nói: “Anh sau khi điều tra rõ sẽ gửi thông tin chi tiết cho em.”

“Được, cảm ơn anh.”

Thẩm Hạ Lan nói xong, Diệp Ân Tuấn lập tức sững người.

Tối qua hai người còn tiếp xúc không chút khe hở, nhưng hôm nay cuộc đối thoại này lại giống như người xa quen thuộc nhất.

Diệp Ân Tuấn sau khi cúp máy, lông mày nhíu chặt.

Phương Nguyên là một ngôi sao anh biết, nhưng người này tại sao vô duyên vô cớ tìm tới Thẩm Hạ Lan chứ?

“Phi, đi điều tra kỹ càng nội tình của Phương Nguyên cho tôi. Càng chi tiết càng tốt.”

“Được, Diệp tổng.”

Phi sau khi đi ra ngoài, Diệp Ân Tuấn vẫn cảm thấy có hơi không đúng, anh lại gọi điện cho Lương Thiệu Cảnh.

“Giúp tôi điều tra một người.”

“Nói.”

“Phương Nguyên.”

Lương Thiệu Cảnh khựng lại một chút, sau đó cúp máy.

Thẩm Hạ Lan bên này sau khi để điện thoại xuống cũng cảm thấy có chút nghi hoặc, ngôi sao lớn như người ta, tài nguyên tốt như vậy sao lại tìm đến cô chứ?

Cô không cảm thấy mình quá xuất chúng, ở xã hội này, nếu như không có sự giúp đỡ của Diệp Ân Tuấn, cái công ty điện ảnh và truyền thông nhỏ này của cô sẽ như thế nào cô cũng không biết, điều kiện như này sao có thể thu hút ngôi sao tuyến đầu chạy tới ký hợp đồng còn tự mang tài nguyên tới chia rẻ chứ?

Thẩm Hạ Lan không phải là kẻ ngốc, có thể nghĩ đến những điều này.

Cô hít sâu một hơi, quyết định đi tìm Lam Tử Thất. Thời gian lâu như vậy rồi, Lam Tử Thất cũng đã thu hút được một chút độ nổi.

Thẩm Hạ Lan và Khương Hiểu nói chuyện một lát, Khương Hiểu chuẩn bị một ít đồ cho cô.

Cô gọi điện cho Lam Tử Thất, biết được cô ấy ở tòa nhà Tài Phú thu âm thì lái xe qua đó.

Tòa nhà Tài Phú là một tòa nhà tổng hợp, ngành nghề ở đây rất nhiều, Thẩm Hạ Lan biết được Lam Tử Thất còn đang thu âm, cần khoảng hơn tiếng nữa mới có thời gian, hơn nữa phòng thu âm cũng không phải tùy tiện ai cũng có thể đi vào, cô bèn đợi ở nhà hàng ở tầng bốn đặt chỗ, định ăn chút gì trong lúc đợi Lam Tử Thất.

Thẩm Hạ Lan gọi một ly cappuccino, sau đó rút điện thoại ra bắt đầu lướt facebook. Dù sao bây giờ đã mở công ty điện ảnh và truyền thông, cũng phải chú ý chút tin tức, thuận tiện xem thử để đẩy người mới của công ty ra ngoài, tóm lại phải tìm chút tài nguyên đáng tin.

Khi Thẩm Hạ Lan đọc muốn sảng, một giọng nói chất phác vang lên trên đỉnh đầu của cô.

“Tôi có thể ngồi ở đây không?”

Thẩm Hạ Lan hơi sững người, sau đó ngẩng đầu lên thì nhìn thấy một người đàn ông đẹp trai đứng ở trước mặt mình.

Cô hơi nhíu mày, liếc nhìn xung quanh, kinh doanh của nơi này thật là rất tốt, đều không còn chỗ ngồi rồi.

“Tùy ý.”

Thẩm Hạ Lan nói xong thì tiếp tục cúi đầu lượt điện thoại, đối với người đàn ông trước mặt xem như không thấy.

Phương Nguyên nhìn cô gái trước mắt, không khỏi có hơi buồn cười.

Anh ta bây giờ đi đến đâu cũng sợ bị fan nhận ra, không ngờ ở chỗ này của Thẩm Hạ Lan vậy mà thành người qua đường.

Bao lâu không có loại cảm giác tự tại này rồi? Phương Nguyên đã không nhớ nữa.
 
Chương 1018


Chương 1018

Anh ta nhìn Thẩm Hạ Lan, ánh mắt trở nên có chút dịu dàng.

Thẩm Hạ Lan không phải là kẻ ngốc, càng không phải là kẻ mù, ánh mắt của Phương Nguyên chiếu trên người cô quá nóng bỏng, còn khiến cô có hơi phản cảm.

“Thưa anh, anh nếu như muốn uống cà phê, tốt nhất uống xong thì đi, tôi đã hẹn bạn, lát nữa sẽ tới, đến lúc đó là không có chỗ cho anh.”

Thẩm Hạ Lan không muốn trực tiếp đuổi người, có điều lời cô nói cũng không khác đuổi người là mấy.

Phương Nguyên hơi sững người, sau đó sờ mũi: “Cô không biết tôi sao?”

“Loại phương thức bắt chuyện này có hơi cũ rồi. Xin lỗi, tôi kết hôn rồi.”

Thẩm Hạ Lan nói xong thì tiếp tục cúi đầu, có điều giọng điệu có hơi không vui.

Phương Nguyên sờ sờ mũi, cười rồi nói: “Tôi là Phương Nguyên.”

“Tôi thèm quan tâm anh là ai sao, uống xong thì mau cút!”

Sự kiên nhẫn của Thẩm Hạ Lan đã đến cực hạn.

Giữa cô và Diệp Ân Tuấn hiện nay trong tình trạng khó chịu, căn bản không định yêu đương, nhưng lại có một người đàn ông mắt cao cứ muốn ở đây tìm ngược, cô cũng không khách sáo nữa.

Phương Nguyên vốn tưởng mình báo ra tên của mình thì sẽ được đối đãi khác biệt, không ngờ Thẩm Hạ Lan trực tiếp nổi giận, điều này khiến anh ta không khỏi đờ người.

“Tôi nói tôi tên Phương Nguyên.”

“Tôi nói tôi kêu anh cút, nghe không hiểu tiếng ta sao? Nếu không ta dùng tiếng anh nói một lượt với anh?”

Sắc mặt của Thẩm Hạ Lan đã rất khó coi rồi.

Phương Nguyên thấy cô như này, biết mình còn tiếp tục sẽ xảy ra chuyện không hay, anh ta vội thấp giọng nói: “Đây là phương phức liên lạc của tôi, cá nhân, có chuyện gì cô có thể gọi cho tôi bất cứ lúc nào.”

Thẩm Hạ Lan không có lên tiếng.

Phương Nguyên chuồn đi.

Đây vẫn là lần đầu tiên sau khi anh ta nổi tiếng mà ngu ngốc như vậy, có điều bởi vì đối phương là Thẩm Hạ Lan, anh ta nhịn.

Thẩm Hạ Lan không thèm nhìn tấm danh thiếp đó, ném thẳng vào trong thùng rác ở một bên.

Cô tiếp tục cúi đầu xem điện thoại, đối với chuyện vừa rồi không có chút ấn tượng và ảnh hưởng gì.

Khi Lam Tử Thất xuống, cả người đều tràn ngập sức sống.

“Hạ Lan, đợi rất lâu sao?”

“Không có, mới vừa tới được một lúc.”

Thẩm Hạ Lan nhìn thấy cả người Lam Tử Thất đều trở nên khang khác.

Cô ấy dường như tìm được mục tiêu cuộc sống của mình, vầng sáng tỏa ra từ quanh người khiến trước mắt người khác chợt sáng ra, cô đều luôn biết Lam Tử Thất xinh đẹp, có điều khi cô ấy không trang điểm trông thật sự khác với cô ấy bây giờ có trang điểm một chút.

“Sao hả? Bị dung nhan của chị đây mê hoặc rồi phải không?”

Lam Tử Thất huýt sáo với vẻ hơi ngả ngớn.

Thẩm Hạ Lan bị nụ cười của cô lây nhiễm, vội vàng gật nói: “Phải, Tử Thất bây giờ là người nổi tiếng, không thể đắc tội được.”

“Xàm xí. Đúng rồi, nói chuyện này với cậu.”

Lam Tử Thất trực tiếp cầm chiếc kem Thẩm Hạ Lan gọi nhưng chưa ăn nhét vào trong miệng.

“Này, bánh kem này quá ngọt rồi, cậu cẩn thận giọng.”

“Không sao.”

Lam Tử Thất không màng hình tượng mà uống một ngụm nước nói: “Album này nếu như thật sự tung ra, sau này muốn ăn thoải mái như này cũng không được rồi.”

“Cũng phải, vậy cậu cứ thoải mái ăn đi.”

Thẩm Hạ Lan lướt facebook mới biết làm ngôi sao rất vất vả.

“Người soạn nhạc đó sẽ giúp cậu phát hành đĩa hát sao?”

“Sẽ không, cần tự tớ tìm hỗ trợ từ bên ngoài, có điều anh ta sẽ mở cuộc họp báo, có danh tiếng của anh ta ở đấy, tớ cảm thấy chắc không thành vấn đề. Đúng rồi, tớ đã nói với anh ta, tớ muốn kí hợp đồng với công ty điện ảnh và truyền thông của cậu.”

Lời của Lam Tử Thất khiến Thẩm Hạ Lan hơi sững người.

“Tử Thất, cậu biết đấy, công ty của tớ vừa thành lập, không cho cậu được quá nhiều tài nguyên, cậu nếu như ký hợp đồng với công ty của tớ, khả năng sẽ ngăn cản sự phát triển của cậu, cậu hay là đến công ty lớn đi.”

Thẩm Hạ Lan là thật sự suy nghĩ cho Lam Tử Thất.
 
Chương 1019


Chương 1019

Lam Tử Thất lại xua xua tay như chẳng có gì: “Cậu có tài nguyên có thể dùng.”

“Tớ và Diệp Ân Tuấn sắp ly hôn rồi, tớ không muốn chuyện gì cũng dựa vào anh ấy.”

“Vậy thì tìm chồng của Tiêu Niệm Vi.”

Lời của Lam Tử Thất khiến Thẩm Hạ Lan hơi sững người.

“Có ý gì?”

“Thế lực của cậu Lương ở đây rất lớn, cậu không muốn tìm Diệp Ân Tuấn cũng không sao, cậu có thể bảo Niệm Vi thổi gió bên gối. Với lại, Niệm Vi cũng là cổ đông của công ty điện ảnh và truyền thông, cô ấy không nên bỏ chút sức sao? Công ty của cậu bây giờ muốn dựa vào chính mình căn bản không làm được. Nước của giới giải trí rất sâu, không có chỗ dựa và bối cảnh, ai dám đến công ty của cậu ký hợp đồng chứ? Bây giờ là xã hội nhìn mối quan hệ. Không có mối quan hệ, cậu cho dù có bản lĩnh thông thiên cũng vô dụng. Huống chi nhà soạn nhạc Giang Sơn cũng là đang có tiếng trong giới, tớ tuy không dám nói album của tớ có thể mở đường cho công ty điện ảnh và truyền thông của cậu, nhưng tóm lại mạnh hơn là im ỉm không có động tĩnh gì.”

Nghe thấy Lam Tử Thất nói như vậy, Thẩm Hạ Lan cũng phản ứng lại.

Cũng phải, không nhắc đến ân oán cá nhân với Diệp Ân Tuấn, có chỗ dựa lớn như vậy để dựa, cô việc gì không dùng?

“Được, tớ về sẽ bảo Triệu Tâm Hằng soạn một bản hợp đồng, chị em chúng ta tính rõ ràng, cậu đừng kêu tớ chiếm tiện nghi của cậu.”

Lời của Thẩm Hạ Lan khiến Lam Tử Thất bật cười.

“Cậu chiếm tiện nghi của tớ sao? Tớ chiếm tiện nghi của cậu còn tạm. Đúng rồi, tớ còn có chuyện này cần cậu giúp.”

“Nói.”

“Thu âm buổi chiều có một người gảy đàn tranh có chuyện gấp không đến được, nhưng lịch thu âm của chúng tớ quay rất kín, bây giờ cũng không thể lập tức tìm được người gảy đàn tranh phù hợp, tớ đột nhiên nghĩ tới, đàn tranh của cậu từng thi cấp 8, như thế nào? Chiều đến giúp cứu trận đi.”

Nghe thấy chuyện Lam Tử Thất nói là chuyện này, Thẩm Hạ Lan đồng ý mà không thèm nghĩ ngợi.

“Được, cũng không phải là chuyện gì khó.”

“Biết cậu tốt nhất mà, đi, chúng ta đi xem khúc phổ.”

Lam Tử Thất nói làm là làm, kéo Thẩm Hạ Lan đi.

“Cậu không ăn sao?”

“Không ăn nữa, hôm nay thu âm có một cao thủ đến phối một bài, còn là nể mặt của nhà soạn nhạc Giang Sơn, tớ nếu như chậm trễ, người khác sẽ nói tớ người mới nhiều chuyện.

Lam Tử Thất vừa nói như vậy, Thẩm Hạ Lan cũng cảm thấy cô ấy thật vất vả.

“Được, đi thôi!”

Thẩm Hạ Lan đứng dậy cùng Lam Tử Thất đến phòng thu âm ở tầng 5.

Phương Nguyên thế nào cũng không ngờ lại nhìn thấy Thẩm Hạ Lan ở phòng thu âm, anh ta không khỏi sững người.

Giang Sơn nhìn thấy Lam Tử Thất dẫn Thẩm Hạ Lan đi vào, không khỏi nhíu mày.

“Tử Thất, vị này là…”

“Ồ, nhà soạn nhạc, là như này, đây là Thẩm Hạ Lan bạn thân của tôi, cũng là người phụ trách của Điện ảnh và truyền thông Hoa Thịnh, người gảy đàn tranh của chúng ta không phải là chiều có việc không đến sao? Vừa hay trình độ đàn tranh của bạn thân tôi ở cấp 8, tôi nghĩ để cậu ấy đến giúp, bớt cho mọi người phải ra ngoài tìm người khác.”

Nghe Lam Tử Thất nói như vậy, Giang Sơn lúc này mới mở phào, sắc mặt cũng có hơi chuyển biến tốt.

“Là như vậy à, vậy tốt quá, Sếp Thẩm phải không? Hay là thử tấu một khúc?”

Giang Sơn là một người cẩn trọng.

Thẩm Hạ Lan gật đầu, đi tới trước đàn tranh, đeo móng giả vào.

Sau khi làm quen một chút, Thẩm Hạ Lan thuận tay gảy một khúc Phượng Cầu Hoàng.

Mắt của Giang Sơn lập tức sáng lên.

Phương Nguyên thế nào cũng không ngờ Thẩm Hạ Lan vậy mà biết gảy đàn tranh, hơn nữa nhìn dáng vẻ thiết tha khi cô gảy đàn tranh, mắt của anh ta trở nên càng dịu dàng.

“Hay! Sếp Thẩm thật là đa tài đa nghệ, gảy cổ tranh rất hay, có điều ngành này của chúng ta có quy tắc của ngành, Sếp Thẩm chắc là biết. Nếu như cô muốn giúp, cần phải ký hợp đồng bảo mật, dù sao album của chúng tôi còn chưa phát hành, rất nhiều chuyện cần phải bảo mật.”

Nghe thấy Giang Sơn nói như vậy, Lam Tử Thất vội nói: “Nhà soạn nhạc, tôi là nghĩ như này, ông không phải là muốn tìm công ty điện ảnh và truyền thông phát hành đĩa hát hay sao? Không bằng ký hợp đồng với Điện ảnh và truyền thông Hoa Thịnh. Như thế này, lợi ích của hai bên kết hợp, cậu ấy cũng sẽ không tiết lộ, đúng không?”

Giang Sơn khựng lại, có hơi do dự.

Điện ảnh và truyền thông Hoa Thịnh vẫn là lần đầu tiên nghe thấy, có thể thấy là một công ty nhỏ, mà Giang Sơn luôn rất lòng tin đối với tác phẩm của mình, nếu như hợp tác với công ty nhỏ, ngộ nhỡ mức tuyên truyền không được, như thế sẽ hủy tâm huyết trong thời gian dài của Giang Sơn.

Thẩm Hạ Lan cũng nhìn ra sự do dự của Giang Sơn, đồng thời cũng hiểu công ty của cô miếu nhỏ, không thể khiến người ta vừa lòng. Khi đang muốn mở miệng, đột nhiên nghe thấy một giọng nói quen thuộc của nam vang lên.

“Giang Sơn, Điện ảnh và truyền thông Hoa Thịnh tuy bây giờ trông nhỏ, có điều tôi đã định ký hợp đồng với nhà bọn họ rồi.”

Câu nói này lập tức khiến tất cả mọi người sững ra, cũng khiến ánh mắt của Thẩm Hạ Lan lướt tới mặt của Phương Nguyên.

Là anh ta? P/S: Team truyện xin thông báo đến các tình yêu. Từ mai truyện sẽ được up trên trang mới: Truyen1.one

Chúng mình luôn mong các bạn sẽ luôn ủng hộ chúng mình!!
 
Chương 1020


CHƯƠNG 1020

“Yo, lại gặp mặt rồi, Sếp Thẩm.”

Phương Nguyên vẫn tùy ý chào hỏi với Thẩm Hạ Lan, có điều sắc mặt của Thẩm Hạ Lan có hơi khó coi.

“Anh là ai?”

Lời này của cô vừa dứt, lập tức bị Lam Tử Thất kéo một cái.

“Anh ta là Phương Nguyên.”

Đáy mắt của Lam Tử Thất lấp lánh ngôi sao nhỏ màu hồng, cô rất thích xem phim truyền hình do Phương Nguyên đóng, không ngờ có thể gặp được người thật ở đây.

Thẩm Hạ Lan vừa muốn hỏi Phương Nguyên là ai? Có điều cô đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, nhìn Phương Nguyên mà có hơi kinh ngạc.

Lòng tự tôn bị tổn thương của Phương Nguyên cuối cùng xem như dễ chịu hơn.

“Sếp Thẩm, trợ lý của tôi Thành Lâm từng liên lạc với cô.”

Phương Nguyên nói như vậy, Thẩm Hạ Lan bèn không có nói gì nữa.

Giang Sơn nghe thấy Phương Nguyên muốn gia nhập vào Điện ảnh và truyền thông Hoa Thịnh thì không khỏi sững ra.

“Phương Nguyên, cậu nghiêm túc sao?”

“Đúng, tôi cảm thấy năng lực của Sếp Thẩm chắc chắn sẽ dẫn dắt Điện ảnh và truyền thông Hoa Thịnh trở thành ông lớn trong ngành, cho nên tôi mới nhân lúc còn sớm mà ký hợp đồng, nếu không về sau nói không chừng không có vị trí của tôi.”

Phương Nguyên nói với vẻ nửa đùa nửa nghiêm, khiến Giang Sơn có hơi nghi hoặc, cũng lại thận trọng nhìn Thẩm Hạ Lan, sau đó cười rồi nói: “Vậy được, nếu có Phương Nguyên làm bảo đảm, vậy tôi nể mặt các cô cậu, Sếp Thẩm, chúng ta trước tiên ký hợp đồng đã, sau đó vẫn hy vọng Sếp Thẩm điều phối đàn tranh cho?”

“Được, không thành vấn đề.”

Đối với vụ làm ăn chủ động đưa tới cửa, Thẩm Hạ Lan tuyệt nhiên không có đạo lý từ chối.

Cô liếc nhìn Phương Nguyên, phát hiện Phương Nguyên cũng đang nhìn cô, có điều thần sắc trong đáy mắt khiến cô có hơi không thích.

Thẩm Hạ Lan và Giang Sơn ký hợp đồng xong, cũng ký với Lam Tử Thất, sau đó bắt đầu vùi vào trong thu âm.

Phương Nguyên ở trong chỉ là một khách mời, có điều Thẩm Hạ Lan biết, dùng độ nổi của Phương Nguyên, cho dù là khách mời, album này cũng sẽ hot.

Đây là một ca khúc trữ tình, Thẩm Hạ Lan sau khi quen thuộc với khuông nhạc, bắt đầu nghiêm túc gảy đàn.

Phương Nguyên không biết từ khi nào đã ngồi ở đối diện cô, chuyên tâm nhìn Thẩm Hạ Lan, thậm chí gõ nhịp theo tiết tấu của cô, dáng vẻ rất nhập tâm.

Không biết là nhân viên công tác nào chụp một màn này lại, sau đó đăng lên mạng.

Lập tức các trang mạng sôi sục.

Cá biết bay: Trời đất ơi, tôi không có nhìn nhầm chứ, nam thần nhà chúng ta vậy mà mang vẻ thâm tình nhìn một người diễn tấu nữ sao? Muốn hỏi cô gái này là ai?

Bé ngoan Bé ngoan: Không phải chứ? Nam thần nhà em yêu rồi sao? Cô gái này là ai?

Là ai +1 +10086 Trong chốc lát tất cả các trang mạng đều đang điều tra lý lịch của Thẩm Hạ Lan.

Phi lập tức nhìn thấy tin tức này, sau đó nói cho Diệp Ân Tuấn. Đọc ủng hộ chúng mình tại Truyen1.one nhé

“Diệp tổng, bà chủ bị người ta để ý rồi.”

Mắt của Diệp Ân Tuấn bỗng nheo lại.

“Có ý gì?”

Phi vội vàng đã bài viết facebook đã được đẩy top 1 cho Diệp Ân Tuấn xem.

Ánh mắt của Diệp Ân Tuấn thật sự giống như dao, nhìn chằm chằm Phương Nguyên trong video, hận không thể dùng ánh mắt lăng trì người đàn ông này.

“Sử dụng quan hệ, đè tin này xuống.”

Phi có hơi khó xử nói: “Phương Nguyên là ngôi sao tuyến đầu, fan nữ rất nhiều, hơn nữa anh ta trước giờ chưa từng vướng vào scandal nào, luôn đều là một người trong sạch, cho nên chuyện này nổ ra, đoán chắc sẽ mang tới không ít xung kích cho bà chủ.”

“Bảo Lam Thần cử thêm người bảo vệ bà chủ, bên Phương Nguyên cảnh cáo một chút, đồng thời đưa ra tin công ty hàng không của chúng ta tuyển chọn tiếp viên hàng không trong số người thường.”

Lời của Diệp Ân Tuấn khiến Phi lập tức hiểu rồi.

Cả bộ phận quan hệ công chúng của tập đoàn Hoàn Trí bắt đầu triển khai khẩn trương kế hoạch.

Nhất thời, tin tức tập đoàn Hoàn Trí muốn chọn tuyển tiếp viên hàng không từ đại chúng lập tức được các trang mạng đưa tin rầm rộ.
 
Chương 1021


CHƯƠNG 1021

“Phắc, tập đoàn Hoàn Trí phát phúc lợi sao? Vậy mà muốn tuyển chọn tiếp viên hàng không từ trong số người bình thường? Tôi phải đi thử.”

“Tôi cũng phải đi, nghe nói phúc lợi mà tập đoàn Hoàn Trí trả rất là cao, gia nhập vào tập đoàn Hoàn Trí như bước vào một nửa giới quý tộc.”

Chuyến bay thử của tập đoàn Hoàn Trí cuối cùng đã chiếm top 1 hotsearch.

Khi Thành Lâm nhìn thấy hotsearch trong lòng chấn động, ngay lập tức gọi điện cho Phương Nguyên.

Phương Nguyên không ngờ đoạn video này của mình sẽ bị người khác tung ra ngoài, nhất thời lông mày nhíu lại.

Giang Sơn nhận thấy được sự thay đổi khí tức của Phương Nguyên, vừa bận hỏi: “Sao vậy?”

“Giang Sơn, người trong đoàn đội của ông thật không ra làm sao.”

Phương Nguyên ném facebook cho Giang Sơn xem qua, sắc mặt của Giang Sơn lập tức thay đổi.

Phương Nguyên là ai?

Những năm này Phương Nguyên một scandal cũng không có, điều quan trọng hơn là bối cảnh bí ẩn của Phương Nguyên, hiện nay Phương Nguyên tức giận, không phải là ai cũng có can đảm và năng lực thừa nhận cơn thịnh nộ của Phương Nguyên.

“Tôi lập tức xử lý.”

Phương Nguyên không nói gì, ngay lập tức kêu Thành Lâm đè đoạn video này xuống, hơn nữa lợi dụng video tai tiếng của ngôi sao khác để chuyển hướng sự chú ý của công chúng.

Thành Lâm bên này bận tới bận lui, Phương Nguyên đã nhận được cuộc gọi của Diệp Ân Tuấn.

“Tôi mặc kệ anh muốn làm cái gì, tiếp cận Thẩm Hạ Lan với mục đích gì, anh tốt nhất bỏ ngay chủ ý này đi, cách xa cô ấy ra, nếu không đừng trách tôi không khách sáo.”

Lời của Diệp Ân Tuấn rất không khách sáo, nhất thời khiến Phương Nguyên có hơi không thích ứng lắm.

“Diệp Ân Tuấn sao?”

“Phải.”

“Anh biết tôi tại sao tiếp cận Thẩm Hạ Lan có đúng không?”

Phương Nguyên từ trong giọng điệu của Diệp Ân Tuấn đoán được một vài chuyện.

Giọng của Diệp Ân Tuấn lạnh như băng sương.

“Mặc kệ tôi biết cái gì, không biết cái gì, cuộc sống của Hạ Lan bây giờ rất tốt, anh tốt nhất đừng phá vỡ, cũng đừng cố thử kéo cô ấy trong vòng xoáy gì đó. Phương Nguyên, người khác không biết nội tình của anh, không đại biểu tôi không biết, anh nếu cứ muốn trêu chọc cô ấy, anh tốt nhất muốn xem có bản lĩnh thừa nhận sự giận dữ của tôi hay không.”

Diệp Ân Tuấn nói xong thì cúp máy.

Phương Nguyên nhìn về phía Thẩm Hạ Lan, lông mày hơi nhíu lại.

Thẩm Hạ Lan không biết xảy ra chuyện gì, chỉ là thấy Giang Sơn bảo mọi người dừng lại, sau đó sắc mặt rất khó coi.

Cô tưởng mình gảy đàn có vấn đề, vội vàng nhớ lại, chắc không có sai sót.

Lam Tử Thất cũng nghi ngờ nhìn bọn họ, sau đó lắc đầu với Thẩm Hạ Lan.

Giang Sơn tức tối tập trung hết tất cả mọi người lại, thấp giọng nói: “Tôi mặc kệ mọi người vì mục đích gì mà tập trung ở đây. Nhưng ở trong đoàn đội của tôi này, tốt nhất giữ được công tác bảo mật, tôi nhớ mỗi người đều ký bảo thỏa thuận bảo mật, hôm nay rốt cuộc là ai truyền video ra ngoài? Tự mình đứng ra, chúng ta còn có có thể nói chuyện tử tế.”

Lời này vừa dứt thì Thẩm Hạ Lan biết xảy ra chuyện rồi.

Cô vội vàng rút điện thoại ra, mở facebook.

Có điều bên trên đã bị tin của tập đoàn Hoàn Trí và lời giải thích của Thành Lâm che rồi, mà video cô bị Phương Nguyên nhìn với ánh mắt thâm tình đã bị đè xuống ở vị trí thứ bảy.

Thẩm Hạ Lan ấn mở liếc nhìn, mắt lập tức tối đi vài phần.

Phương Nguyên này rốt cuộc có ý gì?

Sợ cô không nổi tiếng phải không?

Thẩm Hạ Lan hằn học trừng mắt với Phương Nguyên, khiến Phương Nguyên rất là vô tội.

Anh ta sờ mũi, cũng không dám nói gì nhiều.

Sắc mặt của Thẩm Hạ Lan khó coi, Lam Tử Thất cũng lướt tới, lập tức nổi giận.

“Ai hả? Hạ Lan hôm nay lần đầu tiên tới, cũng không có đắc tội ai cả? Video như thế này truyền ra ngoài, rốt cuộc là có ý gì?”

Thẩm Hạ Lan kéo Lam Tử Thất đang nóng nảy.

Tập đoàn Hoàn Trí rất ít lên facebook, càng đừng nói nổ ra tin tức tìm tiếp viên hàng không trong tại chúng, tin này nhìn sơ là biết Diệp Ân Tuấn xử lý cho cô, cũng hiếm khi anh vì cô phá kế hoạch ban đầu của công ty.
 
Chương 1022


CHƯƠNG 1022

Có điều nếu có Diệp Ân Tuấn nhúng tay, hotsearch này sẽ sớm bị đè xuống, không chừng một lát nữa sẽ biến mất khỏi các trang mạng, nhưng cục tức này Thẩm Hạ Lan vẫn là phải xả.

“Thẩm Hạ Lan tôi hôm nay lần đầu tiên tới đoàn đội, nếu như có chỗ nào đắc tội với mọi người, vẫn hy vọng mọi người giơ cao đánh khẽ, tôi không thuộc người của giới này, cho dù là mở công ty điện ảnh và truyền thông, tôi cũng chỉ là người đứng sau, nhất định sẽ không giành miếng ăn với mọi người, cho nên chuyện ngày hôm nay, mặc kệ là ai, tôi đều có thể tha thứ, nhưng chỉ lần này thôi. Nếu như còn có lần sau, Thẩm Hạ Lan tôi cũng không phải dễ bắt nạt như vậy đâu!”

Nói xong, Thẩm Hạ Lan lần nữa quay đầu liếc nhìn Phương Nguyên.

Phương Nguyên cảm thấy mình rất vô tội.

Anh ta vội nói: “Tôi thật sự không có ý gì khác, tôi chỉ là cảm thấy dáng vẻ gảy đàn tranh của cô rất giống một người quen cũ của tôi, cho nên mới nhìn lâu hơn một chút, thật sự không phải là nhìn cô, tôi dùng nhân cách của tôi ra thề.”

Giang Sơn thấy Phương Nguyên cũng nói như vậy rồi, vội vàng nói: “Sếp Thẩm có thể tha thứ, nhưng tôi phải tìm ra người này, nếu không cái đoàn đội này không thể tiếp tục được nữa.”

Vào lúc này, điện thoại của Thẩm Hạ Lan đổ chuông.

Thẩm Hạ Lan mở ra xem, là Diệp Ân Tuấn gửi tới.

Bên trong bất ngờ là cấu hình điện thoại và số điện thoại để đăng video.

Thẩm Hạ Lan nhìn xung quanh, thấy không có ai đứng ra, mà ánh mắt của một cô gái có hơi trốn tránh, trong lòng cô đã có suy xét.

“Nhà soạn nhạc Giang Sơn, ông xem thử điện thoại này là của ai, tôi tin ông có thể xử lý tốt chuyện này.”

Thẩm Hạ Lan gửi tài liệu mà Diệp Ân Tuấn gửi cho cô sang cho Giang Sơn.

Có thể trong thời gian ngắn như vậy tìm được người đăng video, Giang Sơn rất là kinh ngạc.

Cùng lúc tất cả tin tức của video này ở trên mạng đều biến mất không thấy tăm hơi.

Giang Sơn liếc nhìn Thẩm Hạ Lan.

Lúc mới đầu khi Lam Tử Thất đưa ra đề nghị ký hợp động với Thẩm Hạ Lan, Giang Sơn vẫn là rất không vừa ý, thậm chí cảm thấy Thẩm Hạ Lan rất có khả năng bởi vì album của mình mà tạo ra danh tiếng, nhưng chuyện của ngày hôm nay xảy ra thì Giang Sơn đã hiểu, thế lực sau lưng Thẩm Hạ Lan rất lớn, lớn đến mức Giang Sơn không thể tưởng tượng.

Điều này sao có thể là phản ứng của một người mới một công ty mới có thể làm được ra được?

Giang Sơn nắm thời cơ, ngay lập tức lôi cô gái đó ra.

Đây là một cô gái của dàn hợp tấu nhạc cụ, khoảng 20 tuổi, khi bị lôi ra còn có hơi không dám tin.

Thẩm Hạ Lan không có nói gì, mà cúi đầu tiếp tục xem khuông nhạc, có điều Giang Sơn lại có hơi nổi giận.

“Lý Viên Viên, cô là có ý gì?”

“Tôi chỉ là nhìn không quen cô ta đến thay vị trí của Hoàng Như.”

Lý Viên Viên nhìn Thẩm Hạ Lan, biết mình không thoát được, tuy trong lòng kinh ngạc, có điều vẫn tức tối chỉ vào Thẩm Hạ Lan.

Thẩm Hạ Lan có hơi mờ mịt.

Hoàng Như là ai?

Lam Tử Thất nhìn thấy dáng vẻ này của Thẩm Hạ Lan, lập tức thở dài một hơi: “Hoàng Như là người trước đó gảy đàn tranh, bởi vì trong nhà có việc không thể đến.”

Thẩm Hạ Lan lập tức hiểu rồi.

Cảm thấy cô đây là cướp đi bát cơm của người khác, sau đó sinh lòng đố kỵ?

Thẩm Hạ Lan còn chưa nói gì, Lý Viên Viên đột nhiên xoay người, trực tiếp túm lấy cây đàn nhị ở một bên, quật về phía mặt của Thẩm Hạ Lan.

“Lý Viên Viên, cô có liêm sỉ không vậy hả?”

Lam Tử Thất chú ý đến Lý Viên Viên từng giây từng phút, lúc nhìn thấy Lý Viên Viên đi về phía Thẩm Hạ Lan, cô lập tức bước lên phía trước một bước bảo vệ Thẩm Hạ Lan đằng sau lưng mình.

Làm sao Thẩm Hạ Lan có khả năng để Lam Tử Thất cản cho mình được chứ?

Cô nắm lấy eo của Lam Tử Thất chuyển một cái, trong nháy mắt chân trái đạp ra bên ngoài.

“Phịch” một tiếng, thân thể của Lý Viên Viên bay ra ngoài, sau đó trực tiếp đụng phải dụng cụ âm nhạc, bịch bịch, kèm theo đó là âm thanh cô ta rơi xuống đất, một cảnh tượng rất đặc sắc.

Ngoại trừ Lam Tử Thất, tất cả những người có mặt ở đó ai nấy đều ngây ngẩn cả người, dường như là không ngờ tới Thẩm Hạ Lan lại có thân thủ như thế.

Ánh mắt của Thẩm Hạ Lan lạnh lẽo.

Cô nhìn Lý Viên Viên, nói từng câu từng chữ: “Cô đăng video ra bên ngoài tôi có thể không tính toán, nhưng mà cô không hỏi rõ trắng đen lại ra tay với tôi, vậy thì tôi cũng không thể nhượng bộ, cô trực tiếp không nói đến thù oán gì của chúng ta, cho dù tôi thay thế vị trí của Hoàng Như thì cũng không đến lượt cô ở đây tính toán tôi đúng không? Cô suy nghĩ muốn ra tay với tôi à, nếu như tôi không kịp phản ứng, chắc có lẽ là bây giờ tôi đã bị hủy hoại gương mặt rồi, nói là vì Hoàng Như, rốt cuộc là bởi vì cô bênh vực Hoàng Như hay là bởi vì cô thích Phương Nguyên, không thể nhìn thấy anh ta nhìn tôi như vậy, cho nên tâm tư cô mới đố kỵ, tự cô hiểu rõ lòng cô nhất không phải sao?”
 
Chương 1026


CHƯƠNG 1026

“Đến rồi hả, mệt quá đi thôi, để tớ đi vào nghỉ ngơi trước.”

Trong khoảng thời gian này Lam Tử Thất vẫn luôn huấn luyện điên cuồng, bây giờ vất vả lắm mới có thể thả lỏng được một chút, chỉ muốn ngủ một giấc thật tốt.

Thẩm Hạ Lan cũng không ngăn cản, để Khương Hiểu chuẩn bị cho cô vài món ăn, mình thì đến phòng làm việc.

Có rất nhiều chỗ của khuôn nhạc đàn tranh mà cô vẫn còn chưa quen thuộc, cô cần phải nhớ lại một lần nữa. Nhưng mà trước đó khi Thẩm Hạ Lan nhớ tới chuyện Phương Nguyên muốn ký hợp đồng, cô liền gọi điện thoại cho Triệu Tâm Hằng.

“Chúng ta từ chối Phương Nguyên ký hợp đồng nha.”

Triệu Tâm Hằng có chút bất ngờ.

“Sếp Thẩm, tài nguyên của Phương Nguyên rất lớn, nếu chúng ta ký hợp đồng thì anh ta có rất nhiều phúc lợi.”

“Không có dĩa bánh nào rơi xuống từ trên trời, cho dù có đi nữa, một chiếc bánh lớn như thế cũng không có khả năng rơi ở trên đầu của chúng ta. Đúng là tài nguyên của Phương Nguyên rất nhiều, nhưng mà một khi có một ngọn gió thổi cỏ lay thì sẽ làm khoáy động toàn bộ ngành giải trí, thậm chí là toàn bộ fan hâm mộ công kích, sau khi cân nhắc xong được không bù mất, cho nên chúng ta vẫn quên đi thôi. Chúng ta là miếu nhỏ, không thể chứa được đại phật như thế này đâu.”

Lời nói của Thẩm Hạ Lan làm Triệu Tâm Hằng hơi sửng sờ, nhưng mà nhanh chóng hiểu ý của Thẩm Hạ Lan.

“Được rồi, tôi sẽ liên lạc với Thành Lâm.”

Ở bên phía Phương Nguyên vừa mới xử lý tốt chuyện ở trên mạng xong thì đã nhận được điện thoại của Thành Lâm.

“Điện ảnh và truyền thông Hoa Thịnh từ chối yêu cầu ký kết hợp đồng với chúng ta.”

Phương Nguyên ngây ra một lúc.

Trong đầu của anh ta không khỏi nhớ đến dáng vẻ của Thẩm Hạ Lan.

Người phụ nữ này đúng là không thích anh ta chút nào hết.

“Biết rồi.”

Phương Nguyên không nói cái gì nữa, cái này làm cho Thành Lâm có chút bất ngờ.

“Cậu từ bỏ như thế à?”

“Nếu không thì sao chứ, người ta đều đã ghét bỏ chúng ta như vậy rồi, chẳng lẽ chúng ta lại cứ phải dây dưa để người ta xua đuổi hả?”

Phương Nguyên đốt một điếu thuốc, chậm rãi nhả ra vòng khói.

Thành Lâm đoán không ra Phương Nguyên đang suy nghĩ cái gì.

“Trước kia người muốn nói ký kết hợp đồng cũng là cậu, bây giờ người nói bỏ đi cũng là cậu. Phương Nguyên, rốt cuộc là tại sao cậu lại tìm một công ty điện ảnh nhỏ như công ty Điện ảnh và truyền thông Hoa Thịnh vậy chứ, cậu có thể nói rõ cho tôi được không, tôi là người đại diện của cậu, cậu có chuyện gì giấu diếm tôi.”

“Không có chuyện gì giấu anh hết, không nói cho anh nghe đương nhiên đó là chuyện không thể nói, chuyện này trước tiên cứ để như vậy đi, sau này rồi nói sau.”

Sau khi Phương Nguyên cúp điện thoại thì đi đến phía trước cửa sổ nhìn dòng xe tấp nập ở bên ngoài, trong đầu vẫn là dáng vẻ lúc Thẩm Hạ Lan đàn đàn tranh.

Cô nhã nhặn như thế, thoát tục như thế, để cho người ta không đành lòng phá hư sự xinh đẹp này.

Có lẽ thật sự là do anh ta ích kỷ.

Phương Nguyên dập tắt điếu thuốc, sau đó trở lại phòng làm việc mở máy vi tính ra, về phần đang làm cái gì thì không có ai biết.

Sau khi Thẩm Hạ Lan giải quyết xong chuyện của Phương Nguyên thì cô mới phát hiện trong lòng mình thoải mái rất nhiều.

Mặc dù Phương Nguyên là minh tinh có lượng fan hùng hồn, nhưng mà trong lúc nhất thời làm cho cô bị người ta chú ý tới, chỉ vì điểm này thôi cô đã rất không thích rồi, huống hồ gì cô luôn cảm thấy là Phương Nguyên ký kết với cô hình như là có mục đích gì khác.

Nếu đã như vậy, thế thì thôi đi.

Thẩm Hạ Lan ném chuyện này ra sau đầu, bắt đầu nghiêm túc học khuôn nhạc.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, Thẩm Hạ Lan đã hơi mệt rồi, vừa nhìn thời gian đã thấy đến nửa đêm.

Cô duỗi cái lưng mệt mỏi, sau đó lắc lắc cổ, lúc này mới đứng dậy đi vào trong phòng ngủ.

Từ lúc trở về, Lam Tử Thất vẫn đang nghỉ ngơi, Thẩm Hạ Lan cũng không làm phiền cô, tự mình đi vào trong phòng ngủ tắm một cái, sau đó nhìn thấy Diệp Ân Tuấn gửi tin nhắn tới cho mình.

“Em nghỉ ngơi sớm đi, đừng có thức khuya, em không thể không quan tâm tới sức khỏe.”

Trái tim của Thẩm Hạ Lan nhói lên một cái. P/S: Team truyện xin thông báo đến các tình yêu. Từ mai truyện sẽ được up trên trang mới: Truyen1.one

Chúng mình luôn mong các bạn sẽ luôn ủng hộ chúng mình!!

Đây là link mới nhé cả nhà: Truyện Cục Cưng Có Chiêu Diệp Ân Tuấn Thẩm Hạ Lan Full
 
Chương 1027


CHƯƠNG 1027

Cô tắt điện thoại, không muốn trả lời Diệp Ân Tuấn.

Cô nằm ở trên giường có làm như thế nào cũng không ngủ được, cái giường này có hơi lớn.

Thẩm Hạ Lan đứng dậy mở máy vi tính ra muốn viết cái gì đó, nhưng mà lại không thể viết được một chữ nào.

Trong đầu của cô đều là hình bóng của Diệp Ân Tuấn.

Tình cảm của Diệp Ân Tuấn đối với cô là không thể nghi ngờ, nếu như nói nhất định phải ngoại tình thì cũng sẽ không ngoại tình vào lúc này, vậy thì tại sao anh lại thân mật với người phụ nữ đó như thế?

Tại sao người phụ nữ đó lại đột nhiên qua đời?

Trước kia Thẩm Hạ Lan không muốn phải suy nghĩ, nhưng mà gần đây cô lại cảm thấy có lẽ là chuyện mà Diệp Ân Tuấn đang giấu cô có liên quan gì đó tới cô.

Cô đứng dậy đi vào trong thư phòng nhìn đồng hồ, lúc này chắc có lẽ là Diệp Minh Triết đã ngủ rồi.

Nhưng mà cô lại không ngủ được.

Thẩm Hạ Lan lợi dụng kỹ thuật máy vi tính để điều tra giám sát, lại phát hiện camera giám sát ở quán bar vào ngày hôm đó đã bị người ta mã hóa.

Nói cách khác, ngoại trừ người đã mã hóa nó ra thì không có người nào có thể xem được, trừ phi là hacker giống như là Diệp Minh Triết.

Thẩm Hạ Lan có chút ảo não.

Cô bước ra khỏi máy vi tính, trở về phòng ngủ một lần nữa.

Gần đây có quá nhiều chuyện xảy ra, cũng rất kỳ quái, mặc kệ là Diệp Ân Tuấn ngoại tình hay là Phương Nguyên chủ động ký kết đều làm cho cô không hiểu gì hết.

Loại cảm giác chuyện gì cũng bị giấu ở trong lòng thật sự rất khó chịu.

Thẩm Hạ Lan cũng giày vò không chịu nổi, cô nhìn đồng hồ, đã đến sáng rồi.

Cô nằm xuống giường rồi ngủ thiếp đi.

Sáng ngày hôm sau Thẩm Hạ Lan bị mùi thức ăn thơm ngon đánh thức.

Cô thức dậy nhìn thấy là Lam Tử Thất đang nấu cơm trong phòng bếp.

“Ui chao, tớ cần phải nhanh chóng quay video mới được, nếu không chờ đến lúc album vừa mới ra, cậu nổi tiếng, tớ có muốn ăn đồ ăn của cậu nấu đã là chuyện không dễ rồi.”

Lam Tử Thất nghỉ ngơi một đêm, trạng thái đã tốt hơn nhiều, nghe thấy lời trêu chọc của Thẩm Hạ Lan thì cười nói: “Vậy thì cậu phải tranh thủ thời gian đi nha, một lát nữa tớ làm xong cậu phải quay tớ cho thật đẹp, một lát nữa tớ còn phải đăng lên trang cá nhân trên facebook để mọi người nhìn xem tớ là người phụ nữ hiền thục cỡ nào.”

“Ok, đảm bảo là sẽ chụp thật đẹp cho cậu.”

Thẩm Hạ Lan lấy điện thoại di động ra quay một đoạn video, sau đó lại gửi cho Lam Tử Thất.

“Được rồi, ăn cơm thôi.”

Lam Tử Thất mang đồ ăn lên.

Thẩm Hạ Lan rửa tay ngồi xuống ăn cơm.

“Một lát nữa phải đi đến phòng chụp, nhưng mà vẫn nên đi vào từ cửa sau, tớ sợ là có phóng viên với fan hâm mộ ở đó.”

Thẩm Hạ Lan suy nghĩ rất nhiều, đương nhiên Lam Tử Thất phải nghe lời.

“Được rồi, cậu nói như thế nào thì như thế đó.”

Cô không có ý kiến.

Khương Hiểu cũng được hưởng lây, ngồi xuống cùng nhau ăn cơm.

Ba người phụ nữ dọn dẹp xong thì Lam Thần đã đến.

Lúc bọn họ đi đến tòa nhà Tài Phú một lần nữa, ở trước cửa có rất nhiều người bao vây, đều là fan của Phương Nguyên.

Thẩm Hạ Lan nhìn thoáng qua, thấp giọng nói: “Phương Nguyên còn muốn ngây ngốc trong album của cậu bao lâu nữa vậy?”

“Không biết nữa, chắc là sẽ không lâu quá đâu, anh ta là khách mời, nghe nói chiều nay còn có thông cáo cho nên chắc cũng không lâu lắm.”

Lam Tử Thất có thể nhìn ra được Thẩm Hạ Lan không ưa thích Phương Nguyên.

Nói thật thì nếu như không phải giữa Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn có khúc mắc, chắc có lẽ là Thẩm Hạ Lan cũng sẽ không ra ngoài.

Lam Tử Thất vỗ vỗ vai của cô, thấp giọng nói: “Yên tâm đi, tớ sẽ tìm người nhìn cho cậu mà, chắc là Phương Nguyên sẽ không làm ra loại chuyện hồ đồ gì. Huống hồ gì nhà soạn nhạc Giang Sơn cũng không cho phép có người gửi video ra bên ngoài, Lý Viên Viên đã bị đuổi, chắc có lẽ đã rời khỏi thành phố B rồi.”
 
Chương 1028


CHƯƠNG 1028

Nhắc tới Lý Viên Viên, Thẩm Hạ Lan cũng không suy nghĩ gì nhiều, người phụ nữ đó là do đã gieo gió gặt bão, mình cũng không cần phải đồng tình thương hại với cô ta.

Hai người bước xuống từ cửa sau trực tiếp đi vào trong thang máy, rất không trùng hợp thế mà lại gặp phải Phương Nguyên ở thang máy.

“Đã ăn sáng chưa, ở chỗ của tôi có bữa sáng.”

Biểu hiện của Phương Nguyên vô cùng thân thiện, nhưng mà Thẩm Hạ Lan lại không thích.

“Tôi ăn rồi.”

“Phương Nguyên, sáng ngày hôm nay anh có thể quay xong rồi đúng không?”

Lời nói này của Lam Tử Thất lại có ý đuổi người.

Thẩm Hạ Lan khẽ nhíu mày.

Cô vẫn được xem như là người mới, nếu như Phương Nguyên cố ý làm khó cô, sau này Lam Tử Thất cũng không dễ bước đi trên con đường này.

Nghĩ đến đây, Thẩm Hạ Lan vội vàng kéo cô lại, thấp giọng nói: “Phương Nguyên, fan của anh rất nhiều, chúng tôi cũng đều là người mới, thật sự không dám cọ nhiệt của anh. Anh cũng là người bận rộn, chúng tôi cố gắng phối hợp với anh cho thật tốt, tranh thủ đến trưa nay anh hoàn thành công việc xong, anh xem xem có được không?”

Mặc dù lời này có vẻ khiêm tốn, nhưng mà nói ra thì ý tứ của nó vẫn là để Phương Nguyên nhanh chóng quay phim xong rồi đi khỏi đây, nhưng mà tốt hơn nhiều so với Lam Tử Thất nói thẳng.

Sau khi Phương Nguyên bước vào ngành giải trí thì vẫn được hoan nghênh, hiện tại lại bị Lam Tử Thất và Thẩm Hạ Lan ghét bỏ, anh ta hoài nghi lực hấp dẫn của mình.

“Cô đã nói như vậy rồi thì tôi còn có thể nói cái gì nữa?”

“Vậy tôi cảm ơn anh trước.”

Thẩm Hạ Lan trực tiếp cười.

Phương Nguyên nhìn nụ cười của cô mà ngây ra một lúc, nhưng mà cũng nhẹ gật đầu, dáng vẻ không hề tức giận.

Lam Tử Thất liếc nhìn Phương Nguyên với ánh mắt suy ngẫm, kéo Thẩm Hạ Lan ra cách anh ta càng xa càng tốt.

Lúc đến phòng chụp, Lam Tử Thất và Thẩm Hạ Lan đi vào đầu tiên, mà Phương Nguyên lại có một cuộc điện thoại cho nên phải ở lại bên ngoài.

Thẩm Hạ Lan nhỏ giọng nói với Lam Tử Thất: “Sau này chuyện đắc tội với người khác cứ để tớ làm cho, tốt xấu gì cậu cũng phải lăn lộn trong giới giải trí, đắc tội với người có chỗ đứng như là Phương Nguyên, cậu đã nghĩ tới hậu quả chưa hả?”

“Tớ biết rồi, không phải là lúc nãy không suy nghĩ kịp đó à?”

Đương nhiên là Lam Tử Thất biết Thẩm Hạ Lan là vì muốn tốt cho mình.

Nhìn thấy Lam Tử Thất đã hiểu rồi, lúc này Thẩm Hạ Lan mới dừng lại.

Hai người đi vào phòng chụp, cũng không nhìn thấy Lý Viên Viên, trong lòng của Lam Tử Thất dễ chịu hơn nhiều.

Giang Sơn thấy bọn họ đi vào lại nói chuyện âm nhạc với bọn họ một lúc, Giang Sơn phát hiện Thẩm Hạ Lan là một người phụ nữ rất có tài năng, về phương diện âm nhạc cũng rất sâu sắc, không khỏi có chút mừng rỡ.

“Chúng ta lại làm một lần nữa đi.”

“Được.”

Thái độ khiêm tốn của Thẩm Hạ Lan làm Giang Sơn càng thích hơn.

Một nhóm người bắt đầu phối hợp.

Lúc Phương Nguyên đi vào thì đã nhìn thấy Thẩm Hạ Lan bắt đầu đàn tấu, âm nhạc của cô còn thuần thục hơn rất nhiều so với ngày hôm qua, có thể nhìn ra được là lúc về nhà đã từng học hỏi.

Phụ nữ có một loại nét đẹp điềm tĩnh như thế càng làm cho người ta mê mẩn.

Phương Nguyên nhìn một chút, hốc mắt lại hơi đỏ lên.

Anh ta xoay người qua chỗ khác thì liền nghe thấy âm thanh điện thoại di động vang lên, vô thức nhìn thoáng qua, tin nhắn ở phía trên làm con ngươi của Phương Nguyên híp lại mấy phần.

Phương Nguyên nắm chặt điện thoại ở trong tay, trong đáy mắt xẹt qua một, vệt sáng không rõ ý tứ. Sau đó, lúc nhìn về Thẩm Hạ Lan thì đã thiếu mất vẻ thưởng thức hồi lúc nãy, nhiều hơn một tia cảm xúc phức tạp.

Thẩm Hạ Lan rất muốn coi nhẹ cái nhìn chăm chú của Phương Nguyên, nhưng mà Phương Nguyên lại nhìn cô rõ ràng như thế làm cho trong lòng của cô không ổn định.

Đúng lúc này, dây cung của đàn tranh đột nhiên lại bị đứt mất, dây đàn bắn lên trên mặt của Thẩm Hạ Lan, trong nháy mắt đau đến nỗi cô phải kêu lên một tiếng. Cô nhanh chóng tránh né nhưng mà vẫn không thể may mắn thoát khỏi, một vết máu lập tức xuất hiện ở trên mặt của Thẩm Hạ Lan.
 
Chương 1029


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 1029

“Ui.”

Thẩm Hạ Lan kêu lên một tiếng, lập tức hấp dẫn sự chú ý của Lam Tử Thất.

“Không có chuyện gì đó chứ, nhanh chóng đến bệnh viện xem đi”

Giang Sơn nhìn thấy gương mặt của Thẩm Hạ Lan bị chảy máu, đương nhiên cũng không dám làm chậm trễ, vội vàng kêu mọi người tránh đường.

Phương Nguyên nhìn thấy cảnh tượng này thì dừng lại một chút, sau đó muốn bước lên, lại bị Lam Tử Thất đẩy một cái.

“Đi ra”

Thái độ của cô rất không thân thiện. Lúc Thành tâm đến thì đúng lúc nhìn thấy cảnh tượng này.

“Làm gì vậy hả? Phương Nguyên của chúng tôi cũng là vì muốn giúp đỡ, con người cô bị làm sao vậy chứ?”

Tính tình của Lam Tử Thất cũng không nhỏ.

Cô hừ lạnh một tiếng: “Có chuyện gì hả? Cái này phải hỏi Phương Nguyên nhà các người đó. Hạ Lan của chúng tôi đang yên đang lành, anh ta cứ nhìn chằm chằm vào người ta là có ý gì chứ, nếu như không phải ánh mắt của anh ta quá mức lộ liễu, Hạ Lan cũng không đến mức không nắm bắt được lực độ rồi bị văng trúng mặt. Hạ Lan nhà chúng tôi không có chuyện gì thì tốt, nếu như gương mặt này có vấn đề gì xảy ra, tôi nhất định sẽ truy cứu đến cùng, cũng để cho fan hâm mộ của các người xem xem người đàn ông mà bọn họ thích có đức hạnh gì? “

Nếu như không có chuyện gì đụng vào Thẩm Hạ Lan thì Lam Tử Thất căn bản sẽ không quan tâm Phương Nguyên có tâm tư gì, bây giờ Thẩm Hạ Lan xảy ra chuyện, cô mặc kệ đối phương là ai đi nữa, cô cũng bật lại.

Phương Nguyên ra mắt nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên có một người dám làm càn như thế, Thành Lâm tức giận muốn bùng phát thì lại nghe thấy Phương Nguyên nói: “Chuyện này là lỗi của tôi, tôi xin lỗi, đến bệnh viện cùng đi, tiền thuốc men cho tôi trả.”

“Không cần đâu, tôi cũng không phải là người thiếu tiền, chỉ hi vọng là sau này anh Phương vẫn nên cách xa tôi ra một chút” Thẩm Hạ Lan che mặt lại, máu tươi chảy ròng ròng, lại lạnh lùng nói. Lúc đó, Phương Nguyên không nói gì nữa. Thành Lâm nhìn thấy Phương Nguyên đều đã lên tiếng, không khỏi nhíu mày, nhưng mà cũng không nói cái gì.

Thẩm Hạ Lan được đưa đến bệnh viện, vết thương do lực dây đàn để lại trên mặt không phải là nhỏ, cũng may là mình không phải dựa vào mặt để kiểm cơm, đối với chuyện này cô vẫn có chút vui mừng.

Diệp Ân Tuấn lập tức nhận được tin tức Thẩm Hạ Lan bị thương. Anh chạy đến như là ngựa không ngừng vó.

“Cô ấy sao rồi?” Lam Tử Thất bị Diệp Ân Tuấn kéo lại.

“Không có chuyện gì đâu, chỉ là mặt bị thường, chắc có lẽ là phải dưỡng thương một đoạn thời gian”

“Là ai làm?” Diệp Ân Tuấn không tin là kỹ thuật của vợ mình không tốt. Lam Tử Thất biết là nếu như bây giờ mình nói ra tên của Phương Nguyên thì chắc có lẽ là Diệp Ân Tuấn sẽ trực tiếp cho người đi xử lý Phương Nguyên, nhưng mà nếu như đắc đối với Phương Nguyên, sau này có chuyện gì không thì cũng chưa biết, Thẩm Hạ Lan với mình vẫn phải lăn lộn trong cải giới này.

Nghĩ đến đây, Lam Tử Thất thấp giọng nói: “Có thể là do Hạ Lan nghỉ ngơi không tốt, lúc đàn đã dùng sức quá mạnh”

[Diendantruyen.Com] Cục Cưng Có Chiêu


trở thời gian của người khác, bây giờ rất khó tìm được người đàn cổ tranh, hơn nữa em cũng đã ký tên hợp đồng bảo mật rồi”

Diệp Ân Tuấn đột nhiên kéo tay của Thẩm Hạ Lan, nắm tay cô đi ra ngoài. Thẩm Hạ Lan biết anh có ý gì nhưng mà bây giờ mình không phải là mợ Diệp, bây giờ cô là Sếp Thẩm. Có một số việc cũng nên tự mình xử lý.

“Diệp Ân Tuấn, em thật sự không thể về được đâu, chút vết thương ấy của em chẳng là cái gì hết.”

“Đều đã bị thương ở trên mặt rồi mà còn không là cái gì nữa hả?”

Diệp Ân Tuấn cho rằng Thẩm Hạ Lan đang nổi giận với mình. Thẩm Hạ Lan cố gắng để tâm trạng của mình bình tĩnh, cô lên tiếng nói: “Diệp Ân Tuấn, em thật sự thấy không có gì hết, chút tổn thương đó

không thể làm chậm trễ công việc của em được, bây giờ em là Sếp Thẩm, là Thẩm Hạ Lan, là công nhân đã ký tên lên hợp đồng với người khác, em có công việc của mình, nhất định phải có đạo đức làm việc. Bây giờ em phải tiếp tục hoàn thành mới có thể để em đặt chân trong cái giới này, anh có hiểu không? Em muốn dựa vào chính em, mà không phải là luôn dựa vào anh”
 
Chương 1032


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 1032

“Nếu như các người có thể tìm Hoàng Như trở về, vậy thì Sếp Thẩm có thể rời khỏi đây, điểm mấu chốt hiện tại là chúng ta cần phải có thời gian, các người có thể đảm bảo thu âm album trong khoảng thời gian ngắn nhất thì có nói cái gì tôi cũng sẽ không quan tâm, nhưng mà bây giờ các người có thể làm không?”

Thấy Giang Sơn nổi giận, những người khác lập tức yên tĩnh trở lại, cho dù có bất mãn với Thẩm Hạ Lan thì cũng không dám lên tiếng. Thẩm Hạ Lan cảm thấy có lỗi: “Nhà soạn nhạc, tôi xin lỗi”

“Không có liên quan gì với cô hết, cô cứ yên ổn mà đàn đi, người Phương Nguyên đã đề cử sắp đến đây rồi, chuẩn bị lát nữa bắt đầu Giang Sơn không muốn nói thêm cái gì, nhưng mà Thẩm Hạ Lan có thể nhìn ra được Giang Sơn cũng tức giận.

Cô thở dài một tiếng, không nói gì nữa, trực tiếp ngồi xuống bắt đầu đàn. Phương Nguyên không ở đây, việc thu âm vô cùng thuận lợi. Buổi tối lúc kết thúc công việc, sắc mặt của Giang Sơn mới xem như là dễ nhìn một chút.

“Ngày hôm nay biểu hiện không tệ, hi vọng là sau này mọi người tiếp tục duy trì, hôm nay về nhà nghỉ ngơi sớm một chút đi, ngày mai sau giờ bắt đầu làm, chúng ta cần phải gia tăng tiến độ”

Đương nhiên là những người còn lại đều đồng ý. Thẩm Hạ Lan không nói cái gì.

Mặc dù là sáu giờ có hơi sớm, nhưng mà bây giờ cô đã là một thành viên của đoàn đội, đương nhiên không thể có đặc thù được. Lam Tử Thất cảm thấy cuống họng của mình sắp bị tắt luôn rồi.

“Mặt của cậu như thế nào rồi, có cần đến bệnh viện khám nữa không?”

Lam Tử Thất nhìn bằng gạc ở trên mặt của Thẩm Hạ Lan bị rịn ra một ít máu, có chút lo lắng mà hỏi.

“Không có gì đâu.”

Thẩm Hạ Lan lại không cảm thấy đau như thế, chỉ là có chút bất lực đối với chuyện bị người trong đoàn đội xa lánh.

Cô chỉ là đi nhà vệ sinh một cái, lúc trở về đàn tranh lại bị hư mất, hiển nhiên là dây đàn bị người ta làm đứt.

Lúc này, Lam Tử Thất mới chú ý tới dây đàn.

“Cái đám người này quả thật quá đáng mà, bọn họ muốn đuổi cậu đi.”

“Không có cách nào khác, ai bảo tớ là người mới cơ chứ?

Đối với môi trường làm việc, Thẩm Hạ Lan cũng biết được một chút, mình vô duyên vô cớ thay thế vị trí của Hoàng Như.

Chắc có lẽ là mối quan hệ của Hoàng Như với những người này tương đối tốt, lại bởi vì mình mà Lý Viên Viên bị đuổi đi, bây giờ lại bởi vì mình mà làm cho Phương Nguyên rời khỏi đoàn đội, thậm chí còn có một câu hỏi đặt ra là liệu những album này có được bán chạy không, mọi người lạnh nhạt với cô cũng là chuyện có thể nghĩ tới.

“Cậu cứ chịu đựng như vậy hả?”

Lam Tử Thất cảm thấy cái này không phải là tính cách của Thẩm Hạ Lan.

Thẩm Hạ Lan cười nói: “Nếu không thì sao chứ? Tớ đi tìm người liều mạng hả? Tìm ai đây, liều mạng với cả đoàn đội luôn, cậu không nhìn thấy dáng vẻ ngày hôm nay của Giang Sơn à, cho dù tớ không sai nhưng mà bởi vì tớ đã làm cho đoàn đội không đoàn kết, đây cũng là chuyện mà Giang Sơn không muốn nhìn”

[Diendantruyen.Com] Cục Cưng Có Chiêu


Đúng là Thẩm Hạ Lan sẽ không để Lam Tử Thất phải chịu thiệt, sau khi xác định ở bên phía Giang Sơn không tìm người đại diện cho Lam Tử Thất, Thẩm Hạ Lan mới gửi tin nhắn qua cho Triệu Tâm Hằng để cô ta tìm một người đại diện có tiếng cho Lam Tử Thất.

Triệu Tâm Hằng ở bên kia đương nhiên là làm theo. Thẩm Hạ Lan nhìn đàn tranh bị hư thì cũng không để ý tới nó, trực tiếp kéo Lam Tử Thất ra khỏi tòa nhà Tài Phú, sau đó đến cửa hàng thức ăn nhanh ở bên cạnh ăn cái gì đó.

Nếu như sau này Lam Tử Thất nổi tiếng, chắc có lẽ là thời gian như thế này không còn nữa.

Hai người ăn đồ nướng rồi lại uống bia, sảng khoái biết bao nhiêu. Bởi vì quan tâm đến cổ họng của Lam Tử Thất, Thẩm Hạ Lan không dám để cô uống quá nhiều, chỉ là uống một chút cho có mà thôi.

Lam Tử Thất là người không thể kiếm bất cứ lời nói nào.

Cô uống một ít rượu rồi lại nói: “Cậu nói xem cái giới này là có chuyện gì xảy ra vậy hả, bình thường mối quan hệ của Hoàng Như với mọi người không phải là tốt lắm, Lý Viên Viên thì lại không thích nói chuyện, toàn bộ quá trình không giao tiếp gì với nhau, bây giờ bọn họ lại lấy cái cớ này để xa lánh cậu, thật là quá đáng”
 
Chương 1033


Chương 1033

Thẩm Hạ Lan thì nhìn thoáng hơn một chút.

“Có một vài thời điểm bọn họ chỉ cần một cái cớ để phát tiết, cũng không cần quá quen thuộc “Cậu có ý gì?” Lam Tử Thất không hiểu rõ.

“Từ từ rồi cậu cũng sẽ biết thôi.”

“Bây giờ phải làm sao đây, bọn họ lạnh nhạt với cậu như thế, còn không biết là ngày mai bọn họ sẽ âm thầm làm ra mấy chuyện tiểu nhân gì? Lam Tử Thất vừa nhớ tới thì đã thấy đau đầu. Có khi nào Thẩm Hạ Lan bị đối xử như vậy chứ?

Nếu như không phải là bởi vì cô, nói không chừng là bây giờ Thẩm Hạ Lan đã có thể là một ngôi sao mới trong ngành thiết kế, bởi vì cô ấy mà cô đã từ bỏ thiết kế của mình, bước vào giới giải trí bị nhuộm đầy màu, thành lập công ty điện ảnh. Nghĩ đến đây, trong lòng của Lam Tử Thất cảm thấy rất khó chịu.

“Đều do tớ, nếu như không có tớ thì có lẽ cuộc sống của cậu là một thế giới khác.”

“Nói lời ngốc nghếch cái gì đó hả, tớ làm cái gì cũng không hối hận, với lại bây giờ những người đó xem thường chúng ta, chờ một năm sau tiếng tăm của Điện ảnh và truyền thông Hoa Thịnh chúng ta sớm muộn gì cũng sẽ được truyền ra ngoài”

Thẩm Hạ Lan tràn đầy lòng tin.

Lam Tử Thất cảm động ôm Thẩm Hạ Lan khóc huhu.

“Hạ Lan, nếu như không có cậu thì tớ phải làm sao bây giờ đây, cậu có biết không, có rất nhiều lúc tớ muốn từ bỏ, nhưng mà tớ nhớ đến cậu, tớ lại nói với mình là không thể gục ngã được, nếu như tớ gục ngã, vậy thì tất cả nỗ lực của cậu đối với tớ phải làm sao đây?”

“Cô gái ngốc này, cũng không sợ người khác chê cười cậu. Ăn xong chưa vậy, ăn xong thì chúng ta đi về nhà.” Thẩm Hạ Lan biết là trong lòng của Lam Tử Thất không dễ chịu. Mình bị người ta lạnh nhạt trong đoàn đội, cô khó chịu hơn bất cứ ai. Nhưng mà có một số việc thật sự không thuận buồm xuôi gió.

Lam Tử Thất cũng cảm thấy có chút mất mặt. Cô rời khỏi cái ôm của Thẩm Hạ Lan, ngượng ngùng lau nước mắt rồi nói: “Không cho nói ra ngoài”

“Không nói đâu.” Thẩm Hạ Lan cười cười, cảm thấy Lam Tử Thất như thế này rất đáng yêu. Hai người trả tiền xong thì cũng không dự định trở về mà là nắm tay nhau đi dạo trong khu trung tâm thương mại.

Đến thành phố B lâu như vậy, Lam Tử Thất vẫn luôn điên cuồng huấn luyện, mà Thẩm Hạ Lan cũng bởi vì những chuyện khác mà không đi ra ngoài, hôm nay tâm trạng của hai người rất thoải mái, chủ yếu là Lam Tử Thất muốn mua cho Thẩm Hạ Lan một cây đàn tranh mới.

Cái cây đàn tranh đó chắc chắn không thể sử dụng nữa rồi, dù sao thì vẫn còn chưa thu âm album xong, Thẩm Hạ Lan vẫn phải đàn. Hai người đi đến cửa hàng nhạc cụ gần nhất. Ở đây có rất nhiều loại nhạc cụ, Thẩm Hạ Lan và Lam Tử Thất tùy ý chọn lựa.

Đột nhiên Lam Tử Thất lại kéo góc áo của Thẩm Hạ Lan, đồng thời lại bĩu môi.

“Sao vậy?”

Thẩm Hạ Lan thuận thể nhìn theo, liền nhìn thấy một cô gái mộc mạc đang giới thiệu nhạc cụ cho người khác, trong lúc nhất thời có chút buồn bực.

Lam Tử Thất thấp giọng nói: “Người này chính là Hoàng Như, không phải là cô ta đã nói trong nhà có việc gấp nên phải xin nghỉ hả, tại sao lại còn bán nhạc cụ ở đây? Tớ biết rồi, bây giờ các cửa hàng nhạc cụ đều trích phần trăm, chỉ cần có thể bán được một loại nhạc cụ có giá trị cao, số tiền hoa hồng tương đương với một tháng thu nhập trong đoàn đội, cũng khó trách cô ta từ bỏ đàn tranh đoàn đội để đến bên này kiếm tiền. Không được, tới nhất định phải để cho những người trong đoàn đội nhìn rõ mặt của cô ta, đến cùng là vấn đề của Hoàng Như hay là vấn đề của cậu, tránh làm cho chuyện này đổ lên trên người của cậu”

Nói xong, Lam Tử Thất lại muốn lấy điện thoại ra chụp lại. Chỉ là lúc cô muốn gửi ra ngoài thì lại bị Thẩm Hạ Lan cản lại.

“Đừng có gửi đi, trước tiên cứ giữ lại, có lẽ là có ẩn tình gì cũng không chừng”

“Hạ Lan, cậu quả là lương thiện, cái này còn có thể có ẩn tình gì được nữa?”

Lam Tử Thất cảm thấy Thẩm Hạ Lan quá nhân từ.

Những người trong đoàn đội đối xử với Thẩm Hạ Lan như thế nào, cô đều có thể nhìn thấy ở trong mắt, bây giờ cô ước gì mình có thể làm cho tất cả bọn họ đều có cảm giác bị vả vào mặt.

Thẩm Hạ Lan thấp giọng nói: “Sau này bọn họ sẽ đi cùng với cậu, cậu đắc tội với cả đoàn đội, cho dù cậu có hát hay đi nữa thì cũng không làm được cái gì, một cây không chống vững nhà. Tử Thất, giới giải trí không phải là nơi làm việc bình thường như ở bên ngoài, cậu cũng không thể tùy ý được”

Nghe thấy Thẩm Hạ Lan nói như vậy, lúc này Lam Tử Thất mới dừng tay lại.

“Nhưng mà tớ đang rất giận”

“Có giận đi nữa thì cũng phải biết nguyên nhân. Đi thôi, đi qua đó nhìn một chút, có lẽ là Hoàng Như có nỗi khổ tâm trong lòng mà chúng ta không biết.”

Thẩm Hạ Lan nó xong thì liền lôi kéo Lam Tử Thất đi lại Hoàng Như.

Lam Tử Thất không vui, cố ý tạo ra âm thanh rất lớn, cái này đã thành công hấp dẫn sự chú ý của rất nhiều người, trong đó có ánh mắt của Hoàng Nhu.
 
Chương 1034


Chương 1034

Lúc Hoàng Như nhìn thấy Lam Tử Thất, cô ta không khỏi ngây ra một lúc, trong nháy mắt sắc mặt trắng như tờ giấy. Cô ta muốn chạy trốn nhưng mà lại cắn răng, ngơ người đứng yên tại chỗ nhìn Lam Tử Thất kéo Thẩm Hạ Lan đi về phía mình.

“Ôi chao, sao tớ lại cảm thấy cô gái xinh đẹp này có hơi quen mắt đỏ?”

Lam Tử Thất biết rõ ràng mà còn cố ý nhạo bán Hoàng Như, trong lúc nhất thời làm cho Hoàng Như vô cùng xấu hổ.

“Xin chào, tôi muốn mua đàn tranh, có thể giới thiệu cho tôi một chút được không?” Thẩm Hạ Lan trừng mắt nhìn Lam Tử Thất, cô vội vàng mở miệng nói. Thái độ của cô nho nhã lịch sự, không kiêu ngạo không tự ti, ngược lại làm cho Hoàng Như có chút ngượng ngùng.

“Được, xin hỏi cô muốn giá cả như thế nào?”

“Chất lượng tốt một chút là được rồi, giá tiền không quan trọng” Thẩm Hạ Lan có thể nhìn ra được Hoàng Như rất cần tiền. Hoàng Như cố gắng hết sức coi nhẹ ánh mắt dò xét của Lam Tử Thất, cô ta dẫn Thẩm Hạ Lan và Lam Tử Thất đi đến khu vực giá cao.

“Giá cả của đàn tranh ở bên đây có hơi cao một chút, nhưng mà chất lượng rất tốt, hơn nữa dây đàn cũng không dễ bị đứt”

“Hoàng Như, tại sao cô lại ở đây?” Người ở đây tương đối ít, Lam Tử Thất cũng không thể nhịn được nữa, cô mở miệng hỏi. Hoàng Như ngây ra một lúc.

Cô ta biết Lam Tử Thất. Giang Sơn nói là đã tìm được một viên ngọc thô muốn cố gắng mài giũa làm cho đoàn đội phải ủng hộ cô.

Hoàng Như với Lam Tử Thất không có xung đột gì với nhau, dù sao thì người được Giang Sơn đảm bảo vẫn rất có tài năng, nhưng mà Hoàng Như lại có chuyện khác.

“Cô Lam, tôi biết nửa đường rời khỏi đoàn đội là do tôi không đúng, nhưng mà tôi thật sự rất cần tiền”

Lời nói của Hoàng Như làm cho cơn giận của Lam Tử Thất không biết phải phát tác như thế nào. Đối phương rất thẳng thắn, cũng không giả vờ như là mình không biết, cái này làm cho tâm trạng của Lam Tử Thất dễ chịu hơn nhiều.

“Nếu rất cần tiền thì cô có thể ứng trước mà”

“Mục đích mà tôi dùng tiền hơi khó nói”

Lúc Hoàng Như nói chuyện, cô ta che bụng mình lại theo bản năng. Thẩm Hạ Lan đã nhìn thấy động tác này.

Cô không khỏi nhớ đến đứa nhỏ vô duyên với mình.

“Cô đang mang thai?” Câu nói này của Thẩm Hạ Lan không phải là câu hỏi mà là câu khẳng định, trong lúc nhất thời làm Hoàng Như bị dọa sợ.

“Làm sao cô biết?”

Lam Tử Thất nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của Hoàng Như, trong lúc nhất thời ngây ngẩn cả người.

“Mang thai thì có thể sinh ra mà, tiền không phải là có thể kiếm được trong lúc nhất thời”

Hoàng Như cảm thấy có chút bi ai. Cô ta thấp giọng nói: “Không thể giữ đứa nhỏ này lại được”

“Phải phẫu thuật bỏ nó hả?” Thẩm Hạ Lan nói vậy, Hoàng Như nhẹ gật đầu.

“Đúng vậy, trong nhà của tôi còn có em trai và em gái còn phải đi học, tôi không thể nghỉ ngơi trong thời gian quá dài, tôi nghe nói chưa thành hình

người, thời gian khôi phục lại ngắn, cho nên tôi muốn đi làm chuyện này. Nhưng mà cuộc phẫu thuật lại rất sít sao về thời gian, bây giờ tôi đã sắp vượt qua thời gian dự định, nếu như vượt qua thời gian đó thì không thể làm được nữa, nếu như sau này cần phải nghỉ ngơi một tháng thì chuyện này không

có gì gói được.”

Lúc Hoàng Như nói đến đây thì bắt đầu bật khóc. Lam Tử Thất không ngờ tới mình lại hỏi những chuyện này, không khỏi có chút gấp gáp.

“Cô..”

“Đừng nói nữa”

Thẩm Hạ Lan không muốn để Lam Tử Thất nói thêm lời nào, liền vội vàng quát cô. Đối với chuyện này, Thẩm Hạ Lan vẫn có kinh nghiệm. Hiển nhiên là Hoàng Như không thể giữ đứa nhỏ lại, mà bây giờ nếu như bước qua tháng này làm phẫu thuật thì đương nhiên có chút phiền phức.

Đều là phụ nữ, hơn nữa cô còn thay thế vị trí của Hoàng Như, đối với điểm này Thẩm Hạ Lan vẫn cảm thấy có chút áy náy.

“Tôi mua một cây đàn tranh cao cấp, cô có thể có được bao nhiêu phần trăm?” Hoàng Như ngây ra một lúc, sau đó nói: “Tôi có thể nhận được mười phần trăm hoa hồng”

“Nói cách khác, tôi mua đàn tranh ba trăm triệu, cô có thể có được ba mươi triệu đúng không?”

“Ừm”

Hoàng Như nhẹ gật đầu, nhưng mà lại cảm thấy khả năng này rất nhỏ.

Mọi người đến đây mua đàn tranh rất nhiều, phần lớn đều là mấy triệu, muốn mua một cái tốt cũng chỉ có năm sáu chục triệu, vào trong tay của cô ta cũng chỉ có năm sáu triệu, chút tiền ấy còn không bằng tiền phẫu thuật. Mà mình đến đây, có rất nhiều người đến xem nhưng mà người mua thì ít, một ngày trôi qua, Hoàng Như quả thật rất sốt ruột.
 
Chương 1101


CHƯƠNG 1101

“Cái gì?”

Lam Tử Thất vẫn còn ngơ ra, nghe Thẩm Hạ Lan nói như vậy có chút sửng sốt. , Thẩm Hạ Lan ra hiệu cho cô im lặng, sau đó giả bộ đang ngủ, nằm ở đó, Sau khi mẹ Thẩm đi vào, cũng không dám ngẩng đầu nhìn mà chỉ dùng chổi quét một lượt, không ngờ Lam Tử Thất lại ở đó, cũng may Diệp Ân Tuấn lại không ở.

Thẩm Hạ Lan vẫn đang ngủ say.

Lam Tử Thất sau đó mới phản ứng lại, trong lòng hừ lạnh một tiếng, nhàn nhạt nói: “Ai nha, bà qua đây lau bàn chút đi.”

Mẹ Thẩm nhanh chóng bước tới.

Nói thật ra, nhiều năm như vậy, mẹ Thẩm ở cùng ba Thẩm chưa từng chịu nhiều thiệt thòi hay chịu khổ, đừng nói đến làm việc nhà, ở nhà luôn có rất nhiều người hầu hạ, cho dù lúc cuộc sống không dễ dàng, Diệp Ân Tuấn và Thẩm Hạ Lan cũng không để họ chịu khổ cực gì.

Bây giờ bị Lam Tử Thất sai khiến, mẹ Thẩm có phần khó xử.

Bà bước tới, không dám nhìn vào mắt Thẩm Hạ Lan, càng không dám nhìn Lam Tử Thất, cúi đầu, cầm giẻ lau bàn.

“Vứt thứ này đi, không ăn nữa.”

Lam Tử Thất cố ý ném đồ xuống đất.

Mẹ Thẩm dừng lại, không cam tâm tình nguyện cúi xuống nhặt vỏ chuối lên.

Chuối ăn được một nửa, dính nhớp nháp, vì không có bao tay nên tay nên mẹ Thẩm trực tiếp cầm lấy vỏ chuối, cả người cảm giác không ổn, nhưng bà ta nghĩ đến Thẩm Phong bị bắt đi, lại không thể không ổn định cảm xúc, ném quả chuối vào thùng rác.

“Khụ khụ.”

Thẩm Hạ Lan kịp thời ho khan một tiếng.

Lam Tử Thất nhanh chóng bước tới, đỡ cô dậy.

“Cậu không sao chứ? Sao rồi? Vết thương có đau không? Thẩm Niệm Niệm này thật sự là đồ khốn nạn. Xem ả ta đánh cậu ra thế này. Nếu gặp được ả, tớ đảm bảo sẽ không để ả ta có kết cục tốt đâu.”

Lam Tử Thất lớn tiếng nói, mẹ Thẩm không khỏi dừng lại một chút.

Bà ta liếc nhìn Thẩm Hạ Lan, thấy trên người Thẩm Hạ Lan có máu rỉ ra, đỏ đến chói mắt.

Thẩm Niệm Niệm làm gì Thẩm Hạ Lan, mẹ Thẩm không biết, nhưng bà cứ tự nhủ với lòng Thẩm Niệm Niệm tự có chừng mực, chẳng qua có chút bất mãn với Thẩm Hạ Lan thôi, nhẹ nhàng trừng phạt Thẩm Hạ Lan chút, nhưng bây giờ lại nhìn thấy bộ dạng Thẩm Hạ Lan như thế này, cùng khuôn mặt yếu ớt tái nhợt như tờ giấy, mẹ Thẩm cảm thấy có chút không bình tĩnh.

Bà ta do dự, trằn trọc, không biết mình nên làm gì bây giờ.

Thẩm Hạ Lan từ khóe mắt liếc nhìn mẹ Thẩm, đáy mắt hiện lên một tia do dự và không nỡ.

Người phụ nữ này rốt cuộc vẫn còn tình cảm với cô.

Nếu lúc này mẹ Thẩm rời khỏi đây, không cầu xin Thẩm Niệm Niệm nữa, Thẩm Hạ Lan cảm thấy mình có thể tha cho ba Thẩm, dù sao bọn họ cũng là cha mẹ nuôi của mình, ân nghĩa nuôi dưỡng nhiều năm như vậy thật sự không dễ dàng.

Lam Tử Thất khi thấy Thẩm Hạ Lan nhìn mẹ Thẩm thì cau mày.

Con nhỏ này thực mềm lòng.

Cô kéo Thẩm Hạ Lan, nhỏ giọng nói: “Đau không? Tớ gọi bác sĩ cho cậu?”

Bây giờ mẹ Thẩm chỉ muốn cùng Thẩm Hạ Lan có không gian riêng, Lam Tử Thất đương nhiên biết, như vậy, thế nào thì cô cũng phải tạo điều kiện đúng không?

Thẩm Hạ Lan thở dài, gật đầu, không nói nữa, nhưng cũng coi như là thừa nhận.

Lam Tử Thất liếc nhìn mẹ Thẩm, trầm giọng nói: “Này, thu dọn xong liền rời đi. Đây là phòng chăm sóc đặc biệt. Đừng ở quá lâu.”

Mẹ Thẩm gật đầu không nói gì.

Sau khi Lam Tử Thất rời đi, Thẩm Hạ Lan đột nhiên cảm thấy cổ họng có chút ngứa.

Cô ho khan hai tiếng, cố gắng lắm mới lấy được cốc nước, nhưng không biết Lam Tử Thất có cố ý hay không, lại đặt cốc nước xa đến mức cô không với tới được.

Thẩm Hạ Lan nhìn mẹ Thẩm thấp giọng nói: “Xin lỗi, bà có thể lấy cốc nước cho tôi được không?”

Mẹ Thẩm trầm mặc một lát không lên tiếng, đi tới, đưa cái ly đến bên người cho Thẩm Hạ Lan.

“Cảm ơn.”

Thẩm Hạ Lan cười cầm lấy cái ly.

Mẹ Thẩm nhìn bộ dạng cô xanh xao như tờ giấy không khỏi xót xa.

Bà rất muốn xoay người rời đi, Thẩm Niệm Niệm làm bị thương Thẩm Hạ Lan thành thế này, bản thân còn đến dày vò không phải không có lương tâm hay sao?
 
Chương 1102


Chương 1102

Chẳng qua mẹ Thẩm quay lại, khuôn mặt của Thẩm Niệm Niệm hiện lên trong đầu bà ta.

Đó mới là con gái ruột của bà!

Nhiều năm như vậy, bà nợ Thẩm Niệm Niệm, bây giờ con bà cuối cùng cũng đã trở về, tại sao Thẩm Hạ Lan lại không thể chín bỏ làm mười, nhường nhịn Thẩm Niệm Niệm một chút?

Nghĩ đến đây, đau đớn và tội lỗi đối với Thẩm Hạ Lan trong lòng mẹ Thẩm cũng biến mất.

Mặc dù Thẩm Hạ Lan đang uống nước, nhưng cô vẫn nhìn mẹ Thẩm, lúc thấy tia tàn nhẫn lướt qua trong mắt của mẹ Thẩm, cô cuối cùng cũng chết tâm.

Ha ha.

Là cô ngốc đến mức vẫn ôm một tia hy vọng.

Khóe môi Thẩm Hạ Lan nhếch lên nụ cười mỉa mai.

Cô đặt cốc nước xuống rồi từ từ dựa vào giường.

Mẹ Thẩm rốt cuộc nhịn không được, quay đầu lại, nhìn thấy Thẩm Hạ Lan đang muốn ngủ, liền nhanh chóng tháo khẩu trang xuống, nhìn Thẩm Hạ Lan nói: “Hạ Lan, là mẹ, là mẹ đây. “

Thẩm Hạ Lan cảm thấy từ “mẹ” được dùng ở đây đặc biệt mỉa mai và chói tai, “Có chuyện gì?”

Mẹ Thẩm đương nhiên nhìn thấy vẻ mặt khinh bỉ phản chiếu trên mặt Thẩm Hạ Lan.

Đột nhiên, khuôn mặt già nua của bà không kìm được nữa.

“Thái độ của con như vậy là sao? Mấy năm nay mẹ dạy dỗ con như thế à?”

“Bây giờ nói chuyện giáo dục với tôi có hơi muộn rồi không? Muốn cùng tôi bàn chuyện giáo dục thì ngồi xuống nói từ từ, tôi để Ân Tuấn đi mua đồ ăn rồi chúng ta nói chuyện thế nào?”

Cách nói chuyện châm biếm của Thẩm Hạ Lan khiến mẹ Thẩm có chút không chịu nổi nữa.

“Hạ Lan, con tại sao có thể trở nên như vậy? Trước kia con không phải như vậy.”

“Trước đây tôi là như thế nào? Là cư xử như một đứa ngốc? Hay là Thẩm Niệm Niệm đã làm chuyện quá đáng với tôi, tôi vẫn phải cười trừ, đó mới coi là có hiếu, mới tính là không uổng công dạy dỗ hay sao? “

Thẩm Hạ Lan giễu cợt, ánh mắt nhìn mẹ Thẩm trở nên có chút lạnh lùng.

Mẹ Thẩm choáng váng không biết nên trả lời thế nào, chỉ có thể chuyển chủ đề.

“Việc của Niệm Niệm dù thế nào cũng được, nhưng chuyện của ba con không thể nào không lo. Con biết không, ba con nuôi dưỡng con từ nhỏ, ông ấy đối với con thật sự rất tốt. Con không thể cứ vậy nhìn ba con đi tù đúng không? “

“Tôi không hiểu bà đang nói về cái gì.”

Thẩm Hạ Lan lúc này đang giả ngu.

Mẹ Thẩm nhịn không được, có chút muốn nổi giận, nhưng bà ta hôm nay tới đây cầu xin, cho nên đương nhiên phải đè nén lửa giận.

“Hạ Lan, mẹ biết con đang tức giận, mẹ biết bây giờ con rất nóng lòng muốn tìm Niệm Niệm, nhưng chúng ta thật không biết Niệm Niệm ở đâu. Con có thể tha cho chúng tôi không? Ba con quan tâm đến danh vọng nhất trên đời, con xem đi, con quậy thành ra cái gì rồi? Nếu chuyện này xảy ra thì ba con làm người thế nào đây? “

“Cho nên? Ý của bà là?”

Thẩm Hạ Lan nhìn mẹ Thẩm, cảm thấy người phụ nữ này đột nhiên thay đổi rồi, thay đổi đến bản thân cũng không nhận ra, hay là nói trước đây cô căn bản chưa từng quen biết bọn họ? Mọi thứ có phải đều là ảo ảnh không?

Mẹ Thẩm không biết Thẩm Hạ Lan đang suy nghĩ gì, nói nhỏ: “Có thể bảo những người đó rút đơn kiện được không? Chỉ cần rút đơn kiện, chuyện bồi thường là chuyện dễ dàng.”

“Bà có tiền bồi thường?”

Trò chơi Thẩm Hạ Lan bày ra, nhà họ Thẩm không còn nhiều tiền, tất cả đều tiêu sạch cho Thẩm Niệm Niệm rồi.

Bây giờ mẹ Thẩm nói rằng bồi thường dễ dàng thật có chút mỉa mai.

Mẹ Thẩm sửng sốt nhìn Thẩm Hạ Lan nói: “Con là con gái của chúng ta, không thể bồi thường cho chúng ta sao?”

Nói đến cuối cùng, Thẩm Hạ Lan vẫn phải bồi thường.

Bọn họ tính toán lớn đến thế nào đây?

Thẩm Hạ Lan không khỏi chế nhạo.

“Tôi bỏ ra? Dựa vào đâu?”

“Con là con gái của chúng ta!”

“Nhưng bà có coi tôi là con gái của bà không?”

Thẩm Hạ Lan hỏi thẳng, thậm chí nhìn chằm chằm mẹ Thẩm, đột nhiên khiến mẹ Thẩm có chút khó thở.
 
Chương 1103


Chương 1103

Không biết từ khi nào, mẹ Thẩm đã phát hiện ra ánh mắt của Thẩm Hạ Lan vốn đã khá sắc bén, thậm chí ánh mắt còn sắc bén đến khiến người ta không thể nhìn thẳng.

Bà ta nhanh chóng nhắm mắt, ho một tiếng để che giấu sự khó chịu của mình.

“Tại sao ba và mẹ không coi con như con gái chứ? Lúc con gặp tai nạn với Diệp Ân Tuấn không phải ba mẹ cũng bị dọa sợ sao? Con gặp tai nạn ở nước ngoài, không phải mẹ với ba con chạy tới chạy lui sao?”

“Đó là trước khi Thẩm Niệm Niệm quay lại. Các người nghĩ lại xem, sau khi Thẩm Niệm Niệm trở về, các người đối với tôi thế nào? Thậm chí các người còn định làm gì với Minh Triết và Nghê Nghê? Lúc trước bà đã ôm tâm tư gì để gọi điện cho Minh Triết, bảo nó qua đó, đừng nói với tôi các người không biết. Tôi thật chưa từng nghĩ đến phải đối phó với các người, nhưng do các người quá đáng, lại dám có ý đồ với con trai tôi, đối với mấy đứa nhỏ mà nói, các người là ông bà ngoại, nhưng các người thì sao? Các người có coi chúng nó như cháu ngoại không?

Thẩm Hạ Lan nhắc đến chuyện này cảm thấy đặc biệt khó chịu.

Cô không yêu cầu ba Thẩm, mẹ Thẩm đối xử tốt với mình như trước, nhưng ít nhất đừng có ác ý với đứa trẻ bốn tuổi.

Mẹ Thẩm vẻ mặt có chút xấu hổ.

“Chúng ta không muốn gì hết, chỉ là nhớ mấy đứa nhỏ, muốn chúng qua ở chung với chúng ta thôi.”

“Vậy sao?”

Giọng Thẩm Hạ Lan kéo dài câu nói, nhưng mẹ Thẩm không nói nên lời.

Căn phòng yên lặng một lúc, im lặng đến kinh khủng.

Mẹ Thẩm không chịu được bầu không khí trầm mặc, vội vàng nói: “Con rốt cuộc thế nào mới tha cho ba con? Chẳng lẽ con muốn ta là mẹ phải quỳ dưới chân con sao?”

“Tôi nhận không nổi, hơn nữa tôi cũng không làm khó ông ta, là chính ông ta đã sao chép tác phẩm của người khác, vì vậy ông ta phải trả cái giá tương xứng.”

Thẩm Hạ Lan nói ra câu này, sắc mặt của mẹ Thẩm đột nhiên thay đổi.

“Thẩm Hạ Lan, đồ sói mắt trắng, nếu không có chúng tao, mày đã chết đói rồi, bây giờ vì chút ân oán mà tống ba mày vào tù, mày không sợ sét đánh hay sao?”

“Không sợ.”

Thẩm Hạ Lan nhìn mẹ Thẩm, dấu vết ấm áp cuối cùng trong lòng đã bị sự thô lỗ của mẹ Thẩm thổi bay mất hết.

Thấy Thẩm Hạ Lan không đồng ý, mẹ Thẩm vội vàng đập vỡ một chiếc bình bên cạnh, sau đó cầm mảnh thủy tinh chĩa thẳng vào động mạch cổ của mình.

“Con đồng ý buông tha cho ba con đi? Nếu không, hôm nay mẹ sẽ chết trước mặt con!”

Mẹ Thẩm giở chiêu này nằm ngoài dự liệu của Thẩm Hạ Lan.

Cô vốn tưởng rằng mẹ Thẩm muốn dùng mình để đối phó Diệp Ân Tuấn, nhưng không ngờ bà ta lại uy hiếp tính mạng của bản thân!

Thẩm Hạ Lan có chút buồn cười.

“Bà muốn chết thì chết, hay là bà tưởng chết ở chỗ này, tôi có thể hứa với bà cái gì? Vào thời khắc các người không ngừng tiêu hao tình cảm của tôi đối với các người sao không nghĩ đến, tôi không thể thỏa hiệp với các người nữa, huống hồ bây giờ tôi thế này rồi, bà cảm thấy bà uy hiếp tôi có tác dụng không? Cùng lắm cả hai cùng chết. Đỡ cho sau này con gái yêu dấu của bà lại ra tay.”

Lời nói của Thẩm Hạ Lan khiến mẹ Thẩm sửng sốt.

Bà ta chợt nhận ra bây giờ mình thật sự không hiểu Thẩm Hạ Lan.

Thẩm Hạ Lan lúc trước rất quan tâm bọn họ, bây giờ bà chết trước mặt nó cũng không quan tâm sao?

Từ khi nào giữa bọn họ lại xa lạ đến thế?

Mẹ Thẩm lúc này mới nhận ra giữa mình và Thẩm Hạ Lan dường như không còn tình cảm mẹ con nữa rồi.

Bà ta ngây người nhìn Thẩm Hạ Lan, thấy Thẩm Hạ Lan thật sự không quan tâm đến bộ dạng của mình, không khỏi rơi lệ.

“Hạ Lan, con thật sự trơ mắt nhìn ba con chết như vậy sao? Con rốt cuộc định làm gì?”

Mẹ Thẩm đột nhiên sụp đổ.

Thẩm Hạ Lan thấy bà ta đặt mảnh thủy tinh trong tay xuống, liền nói nhỏ: “Thứ tôi muốn rất đơn giản, tôi muốn Thẩm Niệm Niệm.”

“Chúng ta không biết nó ở đâu. Nhiều nhất, chúng ta có thể yêu cầu nó xin lỗi con, được không?”

Lời nói của mẹ Thẩm khiến ngực Thẩm Hạ Lan đau nhói.

Cô cười nói: “Tôi sẽ đánh cô ta ba roi, sau đó tôi sẽ xin lỗi cô ta, được không?”.

Tuy rằng cô đang cười, nhưng đáy mắt không có chút ý cười nào.

Mẹ Thẩm đột nhiên trở nên căng thẳng.
 
Chương 1104


Chương 1104

“Làm sao mà có thể được?”

“Vậy tôi vì sao phải chịu ba roi của cô ta? Bà đi đi, tôi muốn nghỉ ngơi.”

Thẩm Hạ Lan sau khi nói xong thật muốn nằm xuống.

Mẹ Thẩm không cam tâm tình nguyện, đang muốn chạy nhanh đến bên giường Thẩm Hạ Lan, nhưng cửa bên ngoài đột nhiên mở ra, Diệp Ân Tuấn không biết về từ lúc nào đang đứng ngoài cửa nhàn nhạt nhìn mẹ Thẩm.

“Bà muốn làm gì?”

Mẹ Thẩm đột nhiên dừng lại.

Ba ta không phải ngốc, bà ta đã sợ Diệp Ân Tuấn từ rất lâu rồi, cho dù Thẩm Hạ Lan chỉ có năm năm đó, Diệp Ân Tuấn đối với bọn họ rất tốt, nhưng bà ta vẫn sợ.

Bây giờ sau khi Thẩm Niệm Niệm đã làm quá nhiều chuyện gây thương tổn Thẩm Hạ Lan, mẹ Thẩm càng sợ hãi.

Bà ta run rẩy, muốn nói nhưng không thể nói được.

“Cút?!”

Diệp Ân Tuấn nói chuyện không chút khách khí.

Nếu người phụ nữ này vẫn đối xử với Thẩm Hạ Lan như con gái, anh sẽ không bao giờ nói với bà ta như vậy, nhưng đáng tiếc bây giờ bà ta không xứng.

Mẹ Thẩm rùng mình muốn nói gì đó, nhưng sau khi nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Diệp Ân Tuấn đột nhiên không nói được lời nào. , Bà ta lầm lũi bước đi.

“Làm vệ sĩ kiểu gì vậy? Không muốn làm nữa sao?”

Diệp Ân Tuấn tức giận, định thay đổi người canh gác bên ngoài, nhưng bị Thẩm Hạ Lan ngăn lại.

“Em cố ý để bà ta vào.”

“Em không biết tình trạng của mình bây giờ là thế nào sao? Lỡ như bà ta làm gì em thì sao?”

Diệp Ân Tuấn vô cùng không đồng ý.

Thẩm Hạ Lan cười nói: “Không sao, em chỉ muốn xem bọn họ có thể làm gì khác. Không ngờ mọi chuyện lại thành ra như thế này. Thật sự rất nhàm chán.”

Cô thở dài, lộ ra vài phần tiếc nuối, nhưng Diệp Ân Tuấn biết cô chỉ muốn dùng thái độ này để che giấu sự mất mát và thất vọng.

Diệp Ân Tuấn đi tới bên giường, ôm cô vào lòng, nhỏ giọng nói: “Em còn anh, còn mấy đứa nhỏ, vì chuyện này mà đau lòng thì thật ngốc.”

Trong lòng Thẩm Hạ Lan hơi chua xót, nước mắt suýt chút nữa rơi xuống, nhưng cô kìm lại được.

“Ừm.”

Cô đưa tay ôm eo Diệp Ân Tuấn, nghẹn ngào nói: “Diệp Ân Tuấn, ôm em, em lạnh lắm.”

Diệp Ân Tuấn ôm chặt cô, sợ chạm vào vết thương của cô, lúc Thẩm Hạ Lan muốn nói gì đó đột nhiên cúi đầu xuống, nụ hôn nóng bỏng lập tức chặn miệng cô lại.

Nụ hôn của anh vừa ấm áp vừa bá đạo, Thẩm Hạ Lan gần như thở không ra hơi, nhưng cô thích cảm giác này, cảm giác cuồng nhiệt sắp nghẹt thở. ‘ Cứ như thể tình cảm giữa họ vừa bền chặt vừa nóng bỏng.

Thẩm Hạ Lan nhiệt tình đáp lại.

Diệp Ân Tuấn nhanh chóng thả cô ra, biểu cảm trong mắt anh đang dâng lên ào ạt.

“Đừng đốt lửa.”

Anh đưa tay ra, nhẹ nhàng vuốt vuốt mũi Thẩm Hạ Lan.

Cô gái nhỏ này, đốt anh cả thân lửa lại không chịu dập lửa, anh sắp sửa nổ tung mất rồi.

Thẩm Hạ Lan cười ranh mãnh.

“Là anh ghẹo em trước.”

“Lỗi của anh, bà Diệp, đã ăn gì chưa?”

Diệp Ân Tuấn không thể không chuyển chủ đề.

Anh nhìn thấy dụng cụ ăn uống trên bàn, không khỏi hỏi: “Tử Thất đưa?”

“Ừm, cô ấy tự làm.”

“Đâu rồi?”

“Nhường chỗ cho em và mẹ Thẩm rồi.”

Thẩm Hạ Lan lời nói tựa gió nhẹ, nhưng Diệp Ân Tuấn biết cô không hoàn toàn không dễ chịu.

“Không muốn gặp thì đừng gặp.

Diệp Ân Tuấn rất yêu vợ.

Thẩm Hạ Lan cũng không muốn nhìn thấy bà ta, nhưng trong lòng lại muốn biết nhà họ Thẩm có thể vô liêm sỉ đến mức nào.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom