Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Full Cửu Tinh Thiên Thần Quyết

Chương 240: Tông chủ lưỡng đại tông môn! (1)


Ads - Thập giai.

Diệp Thần trả lời, trên thực tế A Ly đã là Địa sư cấp, hơn nữa là huyềnthú mà không phải là yêu thú, bất quá dù sao Minh Vũ Đại Đế cảm giáckhông ra cấp bậc của A Ly, giấu diếm một ít cũng không sao.

- Thập giai?

Minh Vũ Đại Đế có chút không hiểu, hắn chưa bao giờ thấy qua thập giaiyêu thú suy nhược như thế! Dưới tình huống bình thường, dã ngoại xuấthiện bạch hồ, cũng chỉ là dã thú bình thường thôi. Chính thức huyền thúLy Miêu nhất tộc, sẽ không hiện ra tại trước mắt thế nhân, mặc dù xuấthiện, cũng là hóa hình người. Kiến thức uyên bác như Minh Vũ, cũng chỉbiết là huyền thú Yêu Hồ nhất tộc, chưa từng nghe nói qua huyền thú LyMiêu nhất tộc.

Minh Vũ Đại Đế cũng chỉ là tùy ý hỏi, cũng không có hỏi xuống dưới.

Hiên Dật dược tôn ở bên kia luyện đan, Lê Hủ ở một bên hỗ trợ, Diệp Thần cùng Minh Vũ Đại Đế đều tự ngồi ở trên bồ đoàn tu luyện, thời gian yêntĩnh trôi qua.

Một đêm không nói chuyện, ngày thứ hai, thái dương mới lên, ánh mặt trời chiếu vào phòng luyện đan.

Diệp Thần bỗng nhiên mở to mắt, trầm giọng nói:

- Có hai Thiên Tôn cấp cường giả tới. Sư tôn, đan dược khi nào thì có thể luyện thành?

- Còn muốn ba giờ.

Hiên Dật dược tôn khẽ cau mày nói.

Một bên Minh Vũ Đại Đế đang muốn nói, mình cái Thiên Tôn cấp cường giảnày cũng không có cảm giác được có người tới, Diệp Thần làm sao biết cócường địch đột kích?

Chỉ một hơi thở sau, trong lòng Minh Vũ Đại Đế vừa động, hắn cảm thấyhai luồng khí tức cường hoành lăng không mà đến, hắn như có thâm ý nhìnthoáng qua Diệp Thần, Diệp Thần rõ ràng có thể so với mình trước mộtbước cảm nhận được khí tức hai cái Thiên Tôn cường giả này, chẳng lẽ làcó bí pháp gì, đến nay mình cũng là xem thường tu vi của hắn?

- Chúng ta cùng đi gặp bọn họ?

Minh Vũ Đại Đế nhìn thoáng qua Diệp Thần hỏi.

Diệp Thần lắc đầu nói:

- Thiên Tôn cấp cường giả chiến đấu, ta căn bản tham dự không được.

Nếu không có bất đắc dĩ, Diệp Thần là tuyệt đối sẽ không triển lộ thầnhồn, luận thực lực của bản thân, tu vi của hắn mới Địa Tôn sơ cấp màthôi, miễn cưỡng đánh qua Địa Tôn trung kỳ, cùng Thiên Tôn cấp cường giả so sánh, còn kém rất nhiều .

Diệp Thần không giống như đang nói dối, nghĩ đến cũng đúng, một thiếuniên mười bảy tuổi, làm sao có thể đạt tới Thiên Tôn cấp cảnh giới, nàykhông khỏi cũng quá nghịch thiên !

Xem ra Diệp Thần chỉ là dùng bí pháp nào đó, mới so với mình trước điềutra đến khí tức hai cường giả này, nghĩ nghĩ năng lực ngự thú thần kỳcủa Diệp Thần, chẳng lẽ sau lưng của Diệp Thần, có một tông môn Cổ lãocường đại, mới học đến loại bí pháp này? Hắn tuy phái thủ hạ sưu tập qua hết thảy tin tức cùng Diệp gia có quan hệ, nhưng Diệp Thần, y nguyênnhư là bao phủ trong tầng tầng sương mù, làm cho không người nào có thểnhìn thấu.

Minh Vũ Đại Đế nhìn sâu Diệp Thần một cái:

- Vậy để cho ta tới a.

Hắn dạo chơi hướng bên ngoài phòng luyện đan đi đến, cửa phòng luyện đan ở bên ngoài 10 bước chi nha một tiếng mở ra, một cổ khí thế Thiên Tôncấp cường giả xông thẳng lên trời mà đi.

- Người của Thái Ất Kiếm Tông cùng Thiên Khôi Tinh Tông, sao biết tới đúng giờ như vậy?

Lê Hủ nhíu mày.

- Ngày hôm qua sư tôn vội vã đem Minh Vũ Đại Đế mời đến, bất luận kẻ nào cũng có thể đoán được ngày thành đan khẳng định không xa, trên đảo nàycó người cùng bên ngoài mật báo, tin tức muốn dấu cũng dấu không được.

Diệp Thần thoáng tưởng tượng, liền hiểu rõ rồi.

Hiên Dật dược tôn tức giận đến râu ria phát run:

- Nghiệt đồ!

Đang khi nói chuyện, thần hồn của Diệp Thần cũng đã nhìn xem động tĩnh bên ngoài.

Ba Thiên Tôn cấp cường giả lăng không mà đứng, xa xa tương đối.

- Thái Ất Kiếm Tông Tông chủ Hạng Hùng, Thiên Khôi Tinh Tông Tông chủYến Phong Thành, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ.

Minh Vũ Đại Đế một thân kim giáp, đứng chắp tay, một cổ sát phạt khí sắc bén, mãnh liệt bắn ra.

- Minh Vũ, không nghĩ tới ngươi cùng Hiên Dật rõ ràng lấy tới Tử KimThần Ngư, ta nghe nói Tử Kim Thần Ngư kia ít nhất nặng hơn ba mươi cân,luyện chế thành đan dược, tối thiểu cũng không dưới mấy trăm khỏa a,nhiều đan dược như vậy hai người các ngươi không có khả năng dùng hết,tất cả mọi người là lão bằng hữu, chia cho chúng ta một ít lại có làmsao?

Nói chuyện chính là một lão già áo bào tro, dáng người thon gầy, tóctuyết trắng, hai sợi tóc trắng rủ xuống ở trước ngực, trên mặt che kínnếp nhăn, lúc cười khóe mắt che kín nếp nhăn, bên hông hắn có một thanhkim kiếm, là Thái Ất Kiếm Tông Tông chủ Hạng Hùng!

Thái Ất Kiếm Tông Tông chủ Hạng Hùng năm mươi tuổi đột phá đến Địa Tôncấp, bảy mươi tuổi đến Thiên Tôn cấp, bảy mươi lăm tuổi tu luyện tớiThiên Tôn trung kỳ, cách Thiên Tôn đỉnh phong chỉ kém một đường, khótiến thêm nữa, sau tiếp chưởng Thái Ất Kiếm Tông Tông chủ vị, Thái ẤtKiếm Tông ở dưới sự chủ trì của hắn, thực lực ngày càng lớn mạnh, cũngđược cho là nhất đại kiêu hùng.

- Minh Vũ, nếu như hôm nay ngươi đồng ý phân đan dược, sau này lưỡng đại tông môn chúng ta liền không cùng ngươi khó xử, giúp ngươi đối khángMan quốc, như thế nào?

Một bên khác, Thiên Khôi Tinh Tông Tông chủ Yến Phong Thành cũng mởmiệng nói, hắn thân mặc một bộ trường bào thêu lên thất tinh, tay cầmmột cây trường giản màu xám, ngạo nhiên mà đứng, thực lực của hắn so với Hạng Hùng mạnh hơn một ít, năm kia vừa mới tấn giai Thiên Tôn đỉnhphong.

- Không nghĩ tới vài khỏa Nhân phẩm đan dược, rõ ràng làm cho hai vịkhông xa ngàn dặm đuổi đến nơi đây, nếu như ta không đồng ý, vậy thì cóđiểm không nói được, không biết hai vị cảm thấy những đan dược kia phânnhư thế nào?

Minh Vũ Đại Đế giống như cười mà không phải cười mà nhìn xem Hạng Hùng cùng Yến Phong Thành.

- Đan dược ba phần, tất cả cầm một phần.

Yến Phong Thành trầm giọng nói, lạnh lùng nhìn xem Minh Vũ Đại Đế.

- Thì phải là hai vị Tông chủ tất cả muốn ba thành sao, cái này còn cóđiểm không được tốt lắm, Tử Kim Thần Ngư này là một vị tiểu hữu câuđược, ủy thác Hiên Dật dược tôn luyện đan, do ta hộ pháp, ta cùng HiênDật dược tôn tất cả có thể bắt được một thành, hai vị Tông chủ mới mởmiệng muốn ba thành trong đó, chỉ sợ không ổn. Không bằng như vậy, tacùng hai vị Tông chủ coi như là lão bằng hữu, một phần của ta san ra,chia làm ba phần, ta cùng hai vị Tông chủ tất cả cầm một phần, đượckhông?

Minh Vũ Đại Đế cười mỉm nói.

Hạng Hùng cùng Yến Phong Thành sắc mặt đột biến, quát lạnh nói:

- Minh Vũ, ngươi đùa giỡn chúng ta!

Ba thành trong một thành, này được mấy viên?

- Ta không dám đùa giỡn hai vị Tông chủ, ta đem một phần của mình lấy ra cùng hai vị Tông chủ phân, còn chưa đủ thành ý sao?

Minh Vũ Đại Đế thần sắc lạnh dần, trên mặt treo trêu tức nhàn nhạt.

- Đừng ở chỗ này theo chúng ta sính miệng lưỡi, muốn đem chúng ta đuổiđi, cửa cũng không có! Nếu như ngươi không đồng ý, thì đừng trách chúngta động thủ!

Hạng Hùng âm trầm hừ lạnh một tiếng.
 
Chương 241: Tông chủ lưỡng đại tông môn! (2)


Ads - Không xa ngàn dặm tới cường đoạt gì đó của một tiểu bối, còn lẽthẳng khí hùng như thế, thật sự là lão không xấu hổ! Nếu như động thủ,chẳng lẽ Minh Vũ ta còn sợ các ngươi sao?

Minh Vũ Đại Đế thần sắc như thường, từ trong túi càn khôn chậm rãi lấy ramột thanh trường kiếm, chỉ nghe "Ông" từng tiếng than nhẹ, ở không trung vang vọng thật lâu.

Hạng Hùng cùng Yến Phong Thành nghe đượcthanh âm này, con mắt lập tức trợn thật lớn, nghe thanh âm này, thanhkiếm kia tuyệt đối là tam phẩm linh bảo trở lên, trong tay Minh Vũ thứtốt quả nhiên không ít!

- Xem ra chuyện hôm nay, không thể vui vẻ kết thúc rồi!

Yến Phong Thành cùng Hạng Hùng liếc nhau, trong bọn họ bất cứ người nàocũng không phải đối thủ của Minh Vũ, chỉ có thể liên thủ mới được!

Xa xa bên bờ Minh Hồ, một hồi người ngã ngựa đổ, hiển nhiên là cũng đãkhai chiến, thập giai cùng Địa Tôn cấp cường giả của lưỡng đại tông mônđem Vũ Lâm kim giáp thủ vệ ở bên bờ Minh Hồ giết mở một đường máu, đạptrên mặt hồ bay vút mà đến.

- Minh Vũ, cao thủ Tây Vũ đế quốcmười không còn một, Man quốc nhìn chằm chằm như hổ đói, ngươi theo lưỡng đại tông môn chúng ta khai chiến, nên biết được hậu quả! Nay nếu nhưthối lui, việc này liền thôi, bằng không. . .

Hạng Hùng híp mắt, âm tàn mà nhìn xem Minh Vũ Đại Đế.

- Thằng hề nhảy nhót, cũng dám ở chỗ này kêu gào, bằng vào lưỡng đại tông môn, đã nghĩ đụng đến căn cơ Tây Vũ đế quốc ta, kém quá xa !

Minh Vũ Đại Đế nhẹ vỗ về trường kiếm trong tay, xa xa vài cổ khí tức Địa Tôn cường giả hướng người của lưỡng đại tông môn phóng đi. Những người kiađều là thủ hạ Địa Tôn cường giả của Minh Vũ Đại Đế!

Bùm bùm bùm, trên mặt hồ đã xảy ra một hồi hỗn chiến.

Bên Hiên Dật dược tôn còn có bảy Địa Tôn cấp cường giả, bất quá bọn hắn tạm thời đều canh giữ ở trước cửa phòng luyện đan, một tấc cũng không rời,thực lực của hai bên ai chiếm ưu thế hơn còn rất khó nói.

Yến Phong Thành cùng Hạng Hùng biến sắc.

- Trước liên thủ đánh bại Minh Vũ, đan dược này khẳng định là của chúng ta!

Yến Phong Thành truyền âm cho Hạng Hùng nói.

Thần hồn của Diệp Thần nhìn chăm chú trên không, khẽ nhíu mày, nếu bàn vềthiên phú tu luyện, Minh Vũ Đại Đế viễn siêu Yến Phong Thành cùng HạngHùng, nhưng mà Yến Phong Thành cùng Hạng Hùng lại so với Minh Vũ Đại Đếtu luyện nhiều vài thập niên! Nếu hai cái Thiên Tôn cấp cường giả liênthủ, Minh Vũ Đại Đế chỉ sợ không phải đối thủ!

- Minh Vũ, để cho chúng ta lãnh giáo binh phạt chi đạo của ngươi một chút, rốt cuộc tu luyện tới loại cảnh giới nào!

Yến Phong Thành cùng Hạng Hùng song song bạo khởi, trường giản trong tayYến Phong Thành hàn quang bùng lên, một cổ băng hệ huyền khí cường hoành quét ngang ra, nhiệt độ chung quanh trong nháy mắt thấp xuống vài phần.

Đóng băng ba thước!

Không khí này, như là bị đông lại, giữa thiên không kết xuất từng mảnh băng sương.

Hạng Hùng rút ra trường kiếm, cũng là lăng không một kiếm chém tới, trườngkiếm trong tay hóa thành đạo đạo kim quang, kim quang này chính là kimhệ huyền khí biến thành, sắc bén vô cùng, sắt thường bị kim quang chiếuqua, một lát liền sẽ bị chém thành hai đoạn.

Thái Ất Kiếm Quyết Huyền Kim Trảm!

Hai đại Thiên Tôn cấp cường giả đồng thời ra chiêu, bầu trời hơi bị biến sắc.

Minh Vũ Đại Đế thấy thế, thần sắc cũng không nhịn được ngưng trọng vài phần, trường kiếm trong tay ong ong chiến minh, phát ra than nhẹ réo rắt,thanh âm kia tuy rất nhẹ, nhưng nghe đến bên tai, lại như sấm rền cuồncuộn, giống như thiên quân vạn mã lao nhanh gào thét, có một loại xu thế tịch quyển thiên hạ.

Vương đạo chi kiếm một kiếm Phá Quân!

Một đạo kiếm quang, như bôn lôi, như hàn điện, xuyên thấu qua đạo đạo kim quang, bắn thẳng đến cổ họng Hạng Hùng.

Hạng Hùng cảm giác được kiếm quang của Minh Vũ Đại Đế ngang nhiên xuyên thấu kim hệ huyền khí của mình, sắc mặt đại biến, trong lòng biết không ổn,bỗng nhiên hất đầu lên, một ít sợi kiếm quang từ bên tai gọt qua, tóctrắng rơi lả tả, trên cổ để lại một vết máu.

Yến Phong Thành quá sợ hãi, vung giản nện xuống, miễn cho Hạng Hùng bị chém giết tại chỗ.

Rầm rầm rầm! ! !

Minh Vũ Đại Đế vương đạo kiếm quang, chém ở phía trên Yến Phong Thành băng hệ huyền khí, từng mảnh Băng Lăng tứ tán vẩy ra.

- Kiếm thật sắc bén!

Trường giản trong tay Yến Phong Thành nện ở trên kiếm của Minh Vũ Đại Đế, trên trường giản để lại nguyên một đám vết lõm.

Ba Thiên Tôn cấp cường giả ở không trung chiến thành một đoàn, thỉnhthoảng có đạo đạo băng hệ huyền khí rơi xuống, trên đảo một ít cây cốitrong nháy mắt bị đông cứng thành băng điêu, hồ nước bên ngoài cũng bịkiếm khí thỉnh thoảng xẹt qua nhấc lên sóng biển ngập trời.

MinhVũ Đại Đế một người lực chiến hai đại Thiên tôn cấp cường giả, lại không rơi vào thế hạ phong, thật là dũng mãnh! Khó trách Minh Vũ Đại Đế cóthể ngăn cơn sóng dữ, để cho Ân thị hoàng tộc nghiễm nhiên đã xuống dốcvẫn có thể ổn thỏa giang sơn Tây Vũ Đế Quốc!

Tây Vũ Đế Quốc tổng cộng có bốn Thiên tôn cường giả bản thổ, ba cái đều ở nơi này.

Minh Vũ Đại Đế cùng Hạng Hùng, Yến Phong Thành kịch chiến say sưa, Thái ẤtKiếm Tông cùng Thiên Khôi Tinh Tông lưỡng đại tông môn cao thủ đã giếtlên đảo, chạy thẳng tới Vi Hiên các, bảy Địa Tôn cường giả của Hiên Dậtdược tôn rối rít dữ dội lên, bảy thân ảnh bắn nhanh ra, gia nhập chiếnđoàn.

Thình thịch thình thịch! ! !

Hỗn chiến bộc phát, Địa Tôn cấp cường giả chiến đấu, cũng là cực kỳ kinh người, vài toà nhà gỗcủa Vi Hiên các ở dưới huyền khí cuồng bạo ầm ầm sụp xuống.

Người Thiên Khôi Tinh Tông đi lên đảo liền phát hiện tình huống không đúng,Tịch Dương nằm ở trên đảo chuẩn bị tùy thời động thủ, lại không giảithích được mất tích, bọn họ lập tức ý thức được, Tịch Dương rất có thểđã bị giết, một đám nổi giận điên cuồng hét lên.

Thiên Khôi TinhTông còn dư lại tám Địa Tôn cấp trưởng lão, còn có Thái Ất Kiếm Tôngchín Địa Tôn cấp cường giả chân mang phế tích, bay vút mà đến.

Hiên Dật dược tôn thủ hạ chính là bảy Địa Tôn cấp cường giả, còn có bên Minh Vũ Đại Đế mười hai Địa Tôn cường giả, tất cả đều tham dự chặn lại,tràng diện cực kỳ hỗn loạn.

Diệp Thần từ trên bồ đoàn đứng lên, hướng cửa phòng luyện đan đi tới.

- Diệp Thần, phía ngoài những người kia đều là Địa Tôn cấp cường giả,chiến đấu như vậy căn bản không phải ngươi có thể tham dự, không thể đira ngoài.

Lê Hủ ở một bên vội la lên, thập giai cùng Địa Tôn cấpkém không phải là nhỏ tí tẹo, tùy tiện một Địa Tôn cường giả, có thể đem Diệp Thần đánh chết.

Diệp Thần ở phương diện luyện đan, có thiên phú vô cùng cao minh, từng cái dược sư, cũng là trân quý cực kỳ, làtuyệt đối sẽ không tự mình tham gia chiến đấu.

Tựa như Hiên Dật dược tôn, mặc dù có tu vi Địa Tôn cấp đỉnh cao, nhưng mà đã có hơn một trăm năm không có tham gia chiến đấu.

Diệp Thần tự hỏi, mình thật muốn giống như Hiên Dật dược tôn, vĩnh viễn cũng không tham gia chiến đấu sao? Không, tuyệt đối sẽ không!
 
Chương 242: Lại thấy phi đao!


Ads Tu vi phải dựa vào kinh nghiệm chiến đấu mới có thể tăng lên, nếugiống như Hiên Dật dược tôn, vẫn không tham gia chiến đấu, rất có thểvĩnh viễn cũng dừng lại ở cảnh giới nào đó, không cách nào hướng về phía trước tăng lên!

Giống như Lê Hủ, mặc dù có thiên phú vô cùng cao minh, lại có đại lượng linh dược có thể sử dụng, hẳn là thật sớm độtphá thập giai mới đúng, nhưng mà tại sao đến bây giờ, vẫn là cấp chíntrung kỳ ? Bởi vì hắn không có tham gia chiến đấu, không cách nào lĩnhhội cảnh giới trên võ đạo! Mặc dù có đại lượng linh dược, đến nay cũngkhông cách nào đột phá.

Lý tưởng của Diệp Thần không phải là làm một dược sư, mà là trở thành tuyệt thế cường giả!

Diệp Thần nhìn về phía Lê Hủ, tự tin cười cười nói:

- Yên tâm đi, Lê sư huynh, ta sẽ không mạo hiểm, ta đoạn thời gian trước mới vừa đột phá, trước mắt đã là Địa Tôn sơ cấp.

Lê Hủ bỗng nhiên ngẩn ra, trong con ngươi nhìn Diệp Thần tràn đầy kinhngạc cùng khó có thể tin, Địa Tôn sơ cấp ? Diệp Thần mới mười bảy tuổi,này cũng đã Địa Tôn sơ cấp ? Điều này sao có thể!

Ngay cả HiênDật dược tôn ở nơi xa, cũng là kinh ngạc vạn phần, mười bảy tuổi Địa Tôn sơ cấp cường giả ? Cho dù ở Trung ương đế quốc xa xôi, quốc gia kianhân tài xuất hiện lớp lớp, thiên tài như vậy cũng là hãn hữu!

- Diệp Thần ngươi đi đi, mọi việc cẩn thận.

Hiên Dật dược tôn phất tay một cái nói, hắn thấy trong ánh mắt Diệp Thần cái loại quang mang kiên định kia, cái loại chiến ý hừng hực, hắn có chúthiểu được Diệp Thần là sẽ không cam lòng vĩnh viễn làm một dược sư!

- Ân.

Diệp Thần vận chuyển huyền khí, Thuần Dương cương khí vận hành toàn thân, bay vút ra.

Nhìn bóng lưng Diệp Thần, Lê Hủ quay đầu lại nhìn về phía Hiên Dật dược tôn, có chút khó tin nói:

- Sư tôn, tu vi của Diệp Thần hắn làm sao sẽ tăng lên nhanh như vậy ?

- Thiên tài lĩnh ngộ võ đạo chân ý đích, cùng người bình thường là khôngđồng dạng, bọn họ có chuẩn tắc làm việc của mình, ở bọn hắn xem ra, đóchính là võ đạo của bọn họ, người này không phải vật trong ao, một ngàynào đó chắc chắn đại phóng dị sắc.

Nội tâm bình tĩnh như nước của Hiên Dật dược tôn có chút rung động, không biết hắn sinh thời, có thểnhìn đến ngày đó hay không. Hắn đối với tuổi già, có thể chứng kiến mộttuyệt thế cường giả trưởng thành, kia là một chuyện may mắn.

- Võ đạo chân ý ?

Lê Hủ lẩm bẩm tự nói, từng cái lĩnh hội võ đạo chân ý, đều thành tuyệt thế cường giả, tựa như Minh Vũ Đại Đế, một người là có thể tự mình chiếnhai đại Thiên tôn cấp cường giả! Diệp Thần sinh thời, sẽ đạt tới dạngcảnh giới gì? Huyền tôn ? Thần tôn ? Hay là đỉnh phong Vô cực cường giả ?

Diệp Thần từ phòng luyện đan bay vút ra.

Lúc này Thiên Khôi Tinh Tông Tịch Lệ thừa dịp một đám Địa Tôn cấp cường giả đang hỗn chiến, hướng bên phòng luyện đan chạy nhanh mà đến, mấy ĐịaTôn cường giả của Hiên Dật dược tôn rối rít gầm lên, muốn chặn Tịch Lệlại, nhưng mà bị Địa Tôn cường giả của Thiên Khôi Tinh Tông dây dưa, căn bản thoát thân không ra.

- Tiểu tử, cút ngay!

Tịch Lệthấy một thiếu niên mười bảy mười tám tuổi chạm mặt mà đến trong lúc,gấp gáp, phất ống tay áo một cái, muốn đem Diệp Thần phiến phi.

Trận gió tập tới, khóe miệng Diệp Thần cười lạnh, huyền khí trong cơ thểnhanh chóng vận chuyển, giận quát một tiếng, Thiên Vương Phá Nhật!

Tu vi đạt tới Địa Tôn cấp, Thiên Vương Phá Nhật của Diệp Thần uy lực sovới lúc đầu lớn mấy lần, hơn nữa có thể liên tục thi triển mấy lần màkhông cần lo lắng vấn đề huyền khí dùng xong.

Diệp Thần giống như mặt trời thiêu đốt, hướng quanh thân phun ra sóng nhiệt, một chưởng trào ra, ánh lửa phún dũng.

Tịch Lệ cảm giác được một cổ huyền khí vô cùng mạnh mẽ đập vào mặt, khôngkhỏi quá sợ hãi, muốn tung người bay ngược, nhưng đã không còn kịp nữa,khẽ quát một tiếng, Thiên khôi hộ thể!

Trên người ánh sao ẩn hiện, huyền khí trong cơ thể ở bên ngoài thân đọng lại kết thành một tầng cương khí thật dầy.

Oanh! ! !

Thuần Dương cương khí ở dưới Thiên Vương Phá Nhật của Diệp Thần, toàn diện hỏng mất.

Tịch Lệ phi thân lui ra năm sáu thước, lảo đảo lùi lại mấy bước, ngũ tạnglệch vị trí, cổ họng ngòn ngọt, thiếu chút nữa phun ra một ngụm máutươi, y phục trên người bị nấu tới nám đen, phá đến không còn hình dángrồi, da lộ ở bên ngoài cũng bị cháy thành màu đen.

Tịch Lệ này là không có phòng bị, bị đánh lén, mới có thể chật vật như vậy ?

Một Địa Tôn cấp cường giả hộ thể cương khí, so sánh với huyền thiết cònmuốn cứng nhiều lắm, thập giai đỉnh phong cường giả bình thường mộtchưởng oanh đi tới, không những sẽ không đối với Địa Tôn cường giả tạothành bất cứ thương tổn gì, thậm chí gặp phản chấn bị thương.

Chung quanh những Địa Tôn cường giả kia cũng sửng sốt một chút, một chưởngđem Tịch Lệ oanh đến thê thảm như thế, tiểu oa nhi mười bảy tuổi này, là một Địa Tôn cấp cường giả ? Này không khỏi cũng quá không thể tưởngtượng nổi! Tại chỗ Địa Tôn cấp cường giả không ai không phải là lão giảtuổi trên năm mươi?

- Ta muốn ngươi chết!

Tịch Lệ thần sắc dữ tợn, một Thiên khôi băng hướng Diệp Thần phách tới. Nếu như khôngphải là mới vừa rồi nhất thời không đề phòng, ta không tin ngươi mộttiểu oa nhi có thể gây tổn thương được ta!

Diệp Thần không sợ hãi chút nào, huyền khí trong cơ thể thật nhanh vận chuyển, đón Tịch Lệ xông tới.

Xích Vân Phong Thiên!

Rầm rầm rầm! ! !

Ngọn lửa tứ tán bay múa, Diệp Thần cùng Tịch Lệ gần người vật lộn, từng quyền đến thịt.

Mặc dù Diệp Thần chỉ là Địa Tôn sơ cấp, nhưng tu vi so với Địa Tôn trung kỳ cường giả cũng không thua bao nhiêu, bất quá Tịch Lệ ở Địa Tôn trung kỳ dừng lại gần mười năm thời gian, đối với huyền khí trong cơ thể vậndụng, so sánh với Diệp Thần muốn thuần thục nhiều lắm, hơn nữa kinhnghiệm chiến đấu so sánh với Diệp Thần cũng lão đạo hơn!

Sau khitrải qua nổi giận ngắn ngủi, Tịch Lệ bình tĩnh lại, càng đánh càng kinhhãi, trước mắt thiếu niên mười bảy mười tám tuổi này, tu vi lại hoàntoàn không kém mình, này thật sự là bất khả tư nghị!

Tịch Lệ cảmthấy Diệp Thần có mấy phần nhìn quen mắt, bỗng nhiên nghĩ đến lúc trongHạ Địa Quỳnh Lâu, đã từng gặp Diệp Thần, kinh sợ nảy ra:

- Là ngươi!

Diệp Thần không phải là người, mà là Huyền thú hoá hình, khó trách có thực lực hung hãn mạnh mẽ như vậy!

Diệp Thần hừ hừ hai tiếng, ngươi thế mới biết ? Trên tay ra chiêu nhanh hơnác hơn, đột nhiên nhảy lên, một cái Khôn Luân Đoạn Nhạc đánh xuống!

Cảm giác chân gió bén nhọn tập tới, Tịch Lệ vội vàng lấy tay đón đở.

Oanh! ! !

Cả vùng đất run lên một cái, Tịch Lệ bị một cái Khôn Luân Đoạn Nhạc củaDiệp Thần đánh trúng, đá xanh dưới chân vỡ vụn, hai chân hãm sâu đến đầu gối.

Địa Tôn trung kỳ Tịch Lệ, lại lạc hạ phong, Địa Tôn cườnggiả ở chung quanh hỗn chiến hướng bên này nhìn sang, cũng cảm thấy rấtbất khả tư nghị.

- Muốn giết ta, cửa cũng không có!

TịchLệ dữ dội quát một tiếng, tay trái bắt được đùi phải của Diệp Thần, vậnchuyển lên tất cả huyền khí, hữu quyền lôi cuốn trận gió đáng sợ, mộtquyền oanh hướng bụng Diệp Thần.
 
Chương 243: Thanh Vân Kiếm của ta! (1)


Ads Đây là một kích toàn lực của Tịch Lệ, bộc phát tất cả tiềm năng, uy lực so sánh với bình thời còn muốn lớn hơn vài phân.

Đùi phải của Diệp Thần đá mạnh, nhưng mà bắp chân bị bắt chặt, căn bảnkhông cách nào triệt thoái phía sau, mắt thấy một quyền sẽ bị đánhtrúng, tình huống nguy cấp chí cực, trong cơ thể cửu tinh chợt cuồng bạo vận chuyển, toàn bộ hóa thành huyền băng chi khí, che ở trong bụng.

Oanh một tiếng, Tịch Lệ một quyền oanh ở bụng Diệp Thần, đem Diệp Thần oanh bay ngược ra.

- Đi chết đi, Tịch Lệ ta tung hoành hơn mười năm, giết người vô số, chỉ bằng ngươi cũng muốn giết lão phu, còn non lắm ?

Tịch Lệ càn rỡ cười to, lấy uy lực một quyền kia của mình, coi như làĐịa Tôn cấp đỉnh phong, bị oanh ở bụng bộ vị yếu hại bực này, cũng làhẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Hắn cười đáp một nửa, chỉ thấy "Sưu " một tiếng, một đạo hàn quang bắn nhanh tới.

Đạo hàn quang này mau đạt đỉnh phong, Tịch Lệ thậm chí còn chưa kịpnghĩ kia là vật gì, chỉ nghe "Phốc " một tiếng, nơi cổ họng máu tươi bắn nhanh ra, để lại một lổ máu nhìn thấy mà giật mình, Tịch Lệ há miệng,một chút thanh âm cũng phát không ra, một hồi lâu, tròng mắt mất điquang thải, thân thể ầm ầm té xuống.

Diệp Thần bay ra hơn 10m, ngã nhào trên đất, giãy giụa ngồi dậy, cảmthụ được huyền khí trong cơ thể hỗn loạn, mặc dù đan điền nhận lấy mộtít chấn động, nhưng không có đáng ngại, xem ra mình vẫn là quá coithường những Địa Tôn cường giả này, cho là mình có thể bằng tu vi đánhbại Tịch Lệ, không nghĩ tới cuối cùng vẫn là muốn nhờ phi đao.

Chung quanh các Địa Tôn cường giả đang kịch chiến thấy một màn như vậy,trong lòng cũng nghiêm nghị cả kinh, Tịch Lệ đã chết ? Diệp Thần cuốicùng rốt cuộc là dùng cái gì giết Tịch Lệ ? Một đạo hàn quang kia là vật gì ? Ám khí ? Tại sao mặt đất sau lưng Tịch Lệ lại là cái gì cũng không lưu lại ?

Một Địa Tôn trung kỳ cường giả tung hoành hơn mười năm, lại chết ở trong tay một thiếu niên mười bảy mười tám tuổi, nếu như không phải là tậnmắt nhìn thấy, bọn họ quả quyết sẽ không tin tưởng!

Một đám Thiên Khôi Tinh Tông Địa Tôn cường giả kinh sợ nảy ra, bọn họ đã liên tiếp hao tổn hai Địa Tôn cao thủ!

- Tịch Lệ đã chết, Phương Bách, đi giết tiểu tử kia!

Một Thiên Khôi Tinh Tông Địa Tôn đỉnh phong cường giả giận quát mộttiếng, ngăn cản hai Địa Tôn cường giả của Hiên Dật dược tôn ở bên cạnh,một Thiên Khôi Tinh Tông Địa Tôn sơ kỳ cường giả hướng Diệp Thần chạytới, thần sắc hung ác.

- Cẩn thận ám khí của hắn!

Bên cạnh có người nhắc nhở.

Địa Tôn sơ kỳ cường giả gọi Phương Bách kia hừ lạnh một tiếng, nếu nhưkhông phải là Tịch Lệ quá mức khinh thường, há lại sẽ bị Diệp Thần ámtoán, hắn có đề phòng, ám khí của Diệp Thần căn bản không thể nào bịthương hắn!

Huyền khí hỗn loạn bên trong thân thể còn không có khôi phục, thấyPhương Bách đánh tới, Diệp Thần miễn cưỡng vận chuyển huyền khí, chuẩnbị cùng Phương Bách quyết nhất tử chiến.

Tròng mắt Diệp Thần lạnh như băng, nếu như vạn bất đắc dĩ, vậy thì đừng trách ta thi triển thần hồn!

Nếu như thần hồn xuất hiện ở bên trong tầm mắt của thế nhân, tất nhiênsẽ kinh thế hãi tục, thậm chí bị những người khác làm thành ngoại tộc,nhưng sinh tử một đường, Diệp Thần không nghĩ nhiều như vậy!

- Chết!

Tay phải của Phương Bách hóa thành móng nhọn, hướng đầu Diệp Thần bắt xuống.

Diệp Thần đang chuẩn bị vận chuyển huyền khí, cùng Phương Bách đánh mộttrận, A Ly đứng ở trên bả vai Diệp Thần, tròng mắt căm tức nhìn PhươngBách, tùy thời chuẩn bị thi triển ảo thuật.

Chỉ nghe "A " một tiếng, Phương Bách ngừng tay ở giữa không trung, không nhúc nhích, cổ tay của hắn bị một bàn tay nhỏ bé trắng mập bắt được,mặc cho Phương Bách dùng sức như thế nào, cũng không có thể di động.

Bắt được cổ tay Phương Bách, rõ ràng chính là Tiểu Dực!

- Diệp Thần ca ca, ngươi không sao chớ ?

Tiểu Dực vội vàng hỏi, hắn đang ở vào thời khắc tu luyện mấu chốt, cảmnhận được bên này kịch liệt đánh nhau, vội vàng chạy tới, may là tớikịp.

- Ta không sao.

Diệp Thần lắc đầu nói, vẻ mặt buông lỏng, Tiểu Dực tới liền không cóchuyện gì, Tiểu Dực nhất định là một Địa Tôn cấp cường giả, ít nhất hẳnlà có Địa Tôn sơ kỳ thực lực, chỉ cần Tiểu Dực có thể kéo một thời gianngắn, hắn liền có thể khôi phục như cũ!

- Dám đánh Diệp Thần ca ca của ta, ta rất tức giận!

Tiểu Dực quay đầu, giận dữ nhìn chằm chằm Phương Bách trước người, khuôn mặt nhỏ nhắn tức giận, may nhờ hắn kịp thời chạy đến, nếu không DiệpThần ca ca sẽ bị thương. . .

- Con nít chưa mọc lông, cút ngay!

Phương Bách gầm lên, vận chuyển huyền khí, muốn đem tay trái của TiểuDực đánh văng ra, nhưng vô luận hắn vận chuyển huyền khí như thế nào,huyền khí bên trong thân thể tựa như đá chìm đáy biển, một chút tiếngvang cũng không có, cánh tay vẫn không nhúc nhích, cái trước mắt này, rõ ràng chỉ là một tiểu oa nhi mới năm sáu tuổi mà thôi!

- Tiểu tử chưa dứt sữa, muốn chết!

Phương Bách ngoài mạnh trong yếu lãnh quát một tiếng, tay trái hóa quyền, một quyền oanh hướng đầu Tiểu Dực.

- Tiểu Dực cẩn thận!

Diệp Thần ở một bên gấp giọng hô.

"Thình thịch" một tiếng, một quyền của Phương Bách oanh ở trên đầu TiểuDực, một quyền này, lại giống như là đánh vào trên kiên cương, Tiểu Dựcvẫn không động, trướng đỏ mặt, đối với Phương Bách trợn mắt nhìn:

- Ngươi chọc giận ta!

Phương Bách hoảng sợ nhìn Tiểu Dực, trên quyền trái của hắn truyền tớitrận trận đau đớn như tê liệt, trên đầu bị Địa Tôn cấp cường giả đánhmột quyền, lại một chút chuyện cũng không có, người trước mắt này, rốtcuộc là quái vật gì!

- Ngươi đánh ta một quyền, ta cũng đánh ngươi một quyền!

Tay phải mập mạp của Tiểu Dực tạo thành một cái nhục quyền nhỏ, mộtquyền oanh hướng Phương Bách, chỉ nghe "Thình thịch" một tiếng, thanh âm xương cốt bạo liệt bùm bùm một trận loạn hưởng, tựa như rang đậu.

Một đám Địa Tôn cường giả đánh thành một đoàn, chỉ thấy thân thể mộtngười từ bên cạnh bay ngang mà qua, bay ra năm sáu chục thước, đụng vàotrên tường, bức tường kia ầm ầm sụp đổ, đợi mọi người kịp phản ứng,Phương Bách đã không thấy đâu.

Tiểu Dực một quyền đem Phương Bách đánh bay, còn vững vàng đứng ở nơi đó.

Bọn họ phục hồi tinh thần lại, nhìn về phía Tiểu Dực phía trước Diệp Thần, trong con ngươi không che dấu được hoảng sợ.

Mới vừa rồi Diệp Thần đánh chết Tịch Lệ, đã để cho bọn họ hoàn toàn kinh hãi, một thiếu niên mười bảy mười tám tuổi, lại có thực lực Địa Tôntrung kỳ, đã là hoàn toàn phá vỡ bọn hắn nhận thức, nội tâm kinh đào hãi lãng còn không có bình phục lại, này lại tới một cái lợi hại hơn!

Này mới năm sáu tuổi a, lại một quyền đánh bay Địa Tôn cấp cường giả,hắn không phải là từ trong bụng mẹ bắt đầu tu luyện chứ? Cho dù từ trong bụng mẹ bắt đầu tu luyện, cũng mới năm sáu năm a! Đây là cái thế đạo gì a! Chẳng lẻ chúng ta những lão đồ cổ này, hẳn là đến trong quan tài nằm đi sao?
 
Chương 244: Thanh Vân Kiếm của ta! (2)


Ads Tất cả Địa Tôn cường giả cũng ngừng lại, quên mất đánh nhau, lăng lăngnhìn Tiểu Dực, một quyền đem Phương Bách đánh cho thê thảm như thế, tiểu oa nhi năm sáu tuổi này, chỉ sợ đã có thực lực Thiên tôn cấp cường giả, bọn họ những Địa Tôn cấp này, còn đánh cái rắm!

Tiểu Dực quay đầu lại, buồn bực nhìn về phía Diệp Thần hỏi:

- Diệp Thần ca ca, bọn họ đang nhìn cái gì ?

- Đương nhiên là đang nhìn ngươi a.

Diệp Thần cũng bị Tiểu Dực một quyền kia hù sợ rồi, chẳng lẻ thực lựcTiểu Dực lại khôi phục một ít ? Nếu như không phải biết trước Tiểu Dựclà thượng cổ dị chủng, đỉnh phong kỳ có thực lực Yêu Vương cấp, nét mặtbây giờ của Diệp Thần, khẳng định cùng những Địa Tôn cấp cường giả kiakhông sai biệt lắm!

- Nhìn ta làm gì ?

Tiểu Dực nháy nháy ánh mắt, nghi ngờ hỏi.

Diệp Thần cũng không biết nên giải thích như thế nào rồi, thần hồn độtnhiên vừa động, cảm giác được một thân ảnh mập mạp nhanh chóng xông vềphòng luyện đan, Diệp Thần gấp giọng nói:

- Tiểu Dực, mau cản người kia lại!

- Ân.

Tiểu Dực đáp một tiếng, hướng người kia phóng đi, tốc độ nhanh như thiểm điện.

Lúc trước chiến đấu quá mức chuyên chú, không có chú ý tình huống quanhthân, không nghĩ tới trừ Hạng Hùng cùng Yến Phong Thành trên bầu trời,lại còn có Thiên tôn cấp cường giả thứ ba đến nơi này!

Diệp Thần vừa dứt lời, liền vì Tiểu Dực lo lắng lên, mặc dù thương thế của Tiểu Dực khôi phục một ít, nhưng chỉ sợ còn không phải là đối thủcủa Thiên tôn cấp cường giả.

- Lão đầu, đứng lại!

Tiểu Dực một quyền hướng thân ảnh kia ném tới.

Thân ảnh mập mạp kia cảm giác được quả đấm của Tiểu Dực gào thét tới, xoay người lại một chưởng.

"Oanh " một tiếng!

Thân ảnh mập mạp kia lui mấy bước, thân hình Tiểu Dực cũng dừng một chút.

- Thanh Vân Tông tông chủ, Niếp Thanh Vân!

Hiên Dật dược tôn thủ hạ một Địa Tôn đỉnh phong cường giả thất thanh nói.

Thanh Vân Tông tông chủ, Niếp Thanh Vân ?

Diệp Thần hơi ngẩn ra, đang muốn nhắc nhở Tiểu Dực cẩn thận, lại pháthiện Tiểu Dực cùng Niếp Thanh Vân chạm nhau một chưởng, không rơi vàothế hạ phong chút nào. Niếp Thanh Vân kia một thân trường bào màu xanhlá, là một lão giả, nhưng mà vóc người rất mập, mập tựa như một cái nhục cầu.

Niếp Thanh Vân cũng là không nghĩ tới, trên người Tiểu Dực không có mộttia huyền khí ba động, chỉ bằng vào một đôi nhục quyền, lại không rơivào thế hạ phong. Đường đường Thanh Vân Tông tông chủ, cư nhiên bị mộttiểu oa nhi năm sáu tuổi một quyền cho đánh lui lại mấy bước, nếu làtruyền đi, không bị chết cười mới lạ!

- Tiểu oa nhi, nếu như đối lão phu dây dưa không nghỉ nữa, đừng trách lão phu ra tay độc ác!

Niếp Thanh Vân nhìn chằm chằm Tiểu Dực nói.

- Diệp Thần ca ca nói, không thể để cho ngươi đi vào, nếu ngươi không đi vào, ta liền không đánh ngươi, nếu ngươi đi vào, ta liền đánh ngươi.

Tiểu Dực giơ giơ nhục quyền béo nhỏ, nãi thanh nãi khí nói.

Sắc mặt Niếp Thanh Vân xanh mét, hắn còn là lần đầu tiên bị uy hiếp nhưvậy, hơn nữa đối phương lại là một tiểu oa nhi năm sáu tuổi.

- Ngươi muốn chết, không thể trách ai được!

Mặc dù Niếp Thanh Vân kiêng kỵ quái lực kinh khủng kia của Tiểu Dực,nhưng nghĩ đến lấy thực lực Thiên tôn cấp đỉnh phong của hắn, làm sao có thể ngay cả một mao hài tử năm sáu tuổi cũng thu thập không được!

Niếp Thanh Vân vốn là nói mình bế quan, không tham dự vào trận tranhđoạt này, nhưng mà cuối cùng kiềm nén không được Nhân phẩm đan dược hấpdẫn, nếu như chỉ có một hai viên Nhân phẩm đan dược, cũng không làm hắntham niệm như vậy, đây chính là không dưới mấy trăm viên Nhân phẩm đandược!

Hắn thừa dịp Minh Vũ Đại Đế cùng Hạng Hùng, Yến Phong Thành triền đấu,đánh bất ngờ tới, vốn cho là nhất định phải được, nhưng mới vừa rồi Tiểu Dực một quyền đánh bay Phương Bách, để cho hắn sinh lòng kiêng kỵ. Saulại phát hiện trên người Tiểu Dực không có huyền khí ba động, chỉ là một cơ lực lạ lùng, trong bụng an tâm một chút, liền hiện thân muốn xôngvào phòng luyện đan, không nghĩ tới bị Tiểu Dực ngăn lại.

Phong Hề Phá Địa!

Niếp Thanh Vân khẽ kêu một tiếng, áo bào toàn thân phồng lên, ống tay áo trướng phình là vũ khí của hắn, vung ống tay áo lên hướng Tiểu Dực quét tới.

Tiểu Dực còn chưa từng thấy vũ kỹ như vậy, chần chờ một chút, một quyền đánh tới.

Vù vù hô! ! !

Áo bào của Niếp Thanh Vân gào thét, tiếng gió bay phất phới.

Tiểu Dực một quyền đánh hụt, thiếu chút nữa ngã xuống đất, ống tay áocủa Niếp Thanh Vân thình thịch một tiếng, vỗ vào sau lưng Tiểu Dực.

Thân pháp của Thiên tôn cấp cường giả, huyền diệu vô cùng, Niếp ThanhVân kia mặc dù mập giống như đầu heo, nhưng mà thi triển bộ pháp, lạigiống như một trận gió khinh linh.

Tiểu Dực bị đánh một kích, lảo đảo mấy bước, ảo não vạn phần, xoay người lại hướng về phía Niếp Thanh Vân lại là một quyền.

Thân thể mập mạp kia của Niếp Thanh Vân hơi chợt lóe, thoải mái trốn ra Tiểu Dực công kích.

Mặc dù Tiểu Dực là thượng cổ dị chủng, nhưng mà chưa từng học qua thânpháp gì, cùng anh chàng lỗ mãng đánh nhau không có gì khác biệt, mà Niếp Thanh Vân dùng là thân pháp đứng đầu, hai cái chênh lệch thoáng cáiliền rất rõ ràng.

Thình thịch thình thịch! ! !

Thình thịch thình thịch! ! !

Ồng tay áo của Niếp Thanh Vân hàm chứa sức lực vạn quân, một lần lại một lần nện ở trên người Tiểu Dực, tuy nói Niếp Thanh Vân ổn chiếm thượngphong, nhưng mà hắn là càng đánh càng kinh hãi, một quyền của hắn, đủ để đánh nát kim huyền cương giáp, nhưng mà đánh đến bây giờ, hắn lần lượtgia tăng lực đạo công kích ở trên người Tiểu Dực, nhưng Tiểu Dực giốngnhư là cái rắm bị thương cũng không có!

Diệp Thần vốn còn lo lắng Tiểu Dực ăn thiệt thòi, tùy thời chuẩn bịphóng thích thần hồn, nhưng thấy Niếp Thanh Vân công kích ở trên ngườiTiểu Dực, Tiểu Dực là một chút đả thương cũng không có, lúc này mớitrong bụng đại định, mặc dù Tiểu Dực bị thương, thực lực đại tổn, nhưngmà bản thân vẫn là thượng cổ dị chủng Dực xà, cho dù Huyền tôn cấp cường giả tới đây, chỉ sợ cũng không cách nào thương tổn được Tiểu Dực!

Tiểu Dực bị đánh một cái lại công kích một cái, giận đến khuôn mặt nhỏnhắn trướng đỏ bừng, nhưng mà bất kể hắn vung quyền làm sao, cũng đánhkhông tới Niếp Thanh Vân, rất là buồn bực.

- Vốn còn muốn tha cho ngươi một mạng, là ngươi tự tìm đường chết!

Niếp Thanh Vân cảm giác huyền khí của mình tiêu hao rất nhiều, vẫn không làm gì được Tiểu Dực, trong bụng nảy sinh ác độc, đem Thanh Vân Tôngtrấn tông chi bảo, tam phẩm linh bảo Thanh Vân Kiếm rút ra, hàn mangphun ra nuốt vào, một kiếm bổ về phía Tiểu Dực.

Lấy uy lực của Thanh Vân Kiếm, Thiên sư cấp yêu thú bình thường cũngmuốn bị một kiếm chém giết, thậm chí có thể chém thương Huyền sư cấp yêu thú, dưới thân kiếm, Huyền tôn cấp cường giả chỉ sợ cũng muốn bịthương!

Đinh một tiếng, Thanh Vân Kiếm một kiếm chém vào sau lưng Tiểu Dực, yphục của Tiểu Dực bị phá, nhưng mà da hoàn hảo không tổn hao gì, trênThanh Vân Kiếm kia, cũng nhiều hơn một cái lổ hổng, nhưng ngay sau đó,nhiều tiếng vỡ ra ở trên Thanh Vân Kiếm lan tràn, tam phẩm linh bảoThanh Vân Kiếm bể thành khối vụn, rơi xuống.

- Thanh Vân Kiếm của ta!

Niếp Thanh Vân phát ra một tiếng bi thảm thê lương, thịt béo trên mặt vặn vẹo đến cùng nhau.
 
Chương 245: Ngươi bồi thường ta quần áo mới! ! (1)


Ads Thanh Thanh Vân Kiếm này ở trong tam phẩm linh bảo, cũng được cho là cực phẩm, giá trị hơn vạn Ngưng Khí Đan, chính là một trong những đồ vậtquý trọng nhất của Thanh Vân Tông, bình thời hắn cũng không nỡ dùng,không nghĩ tới hôm nay dùng một chút, lại thành mảnh nhỏ!

Niếp Thanh Vân quả thực muốn khóc lên rồi, rống giận đánh về phía Tiểu Dực, quả đấm một quyền trào ra:

- Ngươi bồi Thanh Vân Kiếm của ta!

Tiểu Dực cảm giác sau lưng bị chặt một kiếm, đem y phục sau lưng xé tớiđây nhìn một chút, phía trên rách một mảng lớn, mới vừa rồi Niếp ThanhVân dùng là nội kình, cho nên đánh đến bây giờ y phục của Tiểu Dực vẫnhoàn hảo không tổn hao gì, nhưng mà bây giờ, bị Niếp Thanh Vân chém mộtkiếm, phá vỡ rồi!

Mặt của Tiểu Dực trong nháy mắt kéo xuống, tựa như một con cọp nhỏ xông về Niếp Thanh Vân, rống giận một tiếng:

- Đây là A Ly tỷ tỷ chọn quần áo mới cho ta, ngươi bồi quần áo cho ta!

Nhục quyền một quyền xuất ra.

"Oanh" một tiếng vang thật lớn, chung quanh những Địa Tôn cấp cường giảkia cũng lâm vào biến sắc, này chính là hai Thiên tôn cấp cường giả tỷthí!

Một quyền này, không có một chút xinh đẹp, chính là song phương cứng đối cứng!

Cảm nhận được huyền khí bàng bạc cuồn cuộn trên người Niếp Thanh Vân,trong lòng Diệp Thần căng thẳng, không khỏi có chút bận tâm, đây chínhlà Thiên tôn cấp đỉnh phong cường giả, cho dù hắn sử dụng thần hồn, chỉsợ cũng không cách nào đón lấy một quyền kia!

Tiểu Dực bị đánh một quyền, long đong lui năm sáu bước, lúc này mới đứng vững, trên mặt đất những đá xanh kia chà chà chà cũng bay ra ngoài.

Những Địa Tôn cấp cường giả kia rối rít vung quyền đem những đá xanhhướng mình bay tới kia nổ nát, khi bọn hắn định ra ánh mắt, hướng địaphương kích chiến nhìn lại, mắt liền choáng váng. Chỉ thấy Niếp ThanhVân cũng bay ra hơn 10m, đụng vào trên tường, bức tường kia trong nháymắt biến thành phế tích, áo của Niếp Thanh Vân vỡ vụn, trên người tất cả đều là tro bụi, chật vật không chịu nổi.

Một Thiên tôn đỉnh phong cường giả, lại thành bộ dáng như vậy, để chomột đám Địa Tôn cấp cường giả hai mặt nhìn nhau, nhìn về phía Tiểu Dực,mặt hiện vẻ hoảng sợ.

Niếp Thanh Vân cũng không bị thương tích gì, nhưng một quyền này, cũngđể huyền khí trong cơ thể hắn chấn động, ngẩng đầu nhìn hướng Tiểu Dực,trong con ngươi hiện lên một tia hoảng sợ, thân thể vừa động:

- Quái vật! Lão phu không đánh với ngươi!

Giống như một đại điêu, dồn dập tung người bay vút đi.

- Lão đầu chớ đi, ngươi bồi y phục cho ta!

Tiểu Dực tức giận vạn phần, nhưng đuổi theo mấy bước liền ngừng lại,Niếp Thanh Vân đã biến mất ở trong rừng cây nơi xa, nếu như không biếnvề bản thể, hắn là đuổi không kịp Niếp Thanh Vân, nhưng mà Diệp Thần caca đã thông báo hắn, không thể ở trước mặt người khác biến trở về bảnthể!

Tiểu Dực quay đầu lại nhìn về phía những Thái Ất Kiếm Tông cùng ThiênKhôi Tinh Tông Địa Tôn cấp cường giả kia, những Địa Tôn cấp cường giảkia hai mặt nhìn nhau.

- Đi!

Hơn mười Địa Tôn cấp cường giả sợ hãi tứ tán bỏ chạy, e sợ cho chống lại quái vật Tiểu Dực này.

Minh Vũ Đại Đế một người chống lại hai đại Thiên tôn cấp cường giả, mặcdù miễn cưỡng có thể ứng đối, nhưng mà cực kỳ cố hết sức, nếu không phải trên người linh bảo đông đảo, chỉ sợ đã bị thua, mặc dù bọn họ đang ởkhông trung kịch chiến, nhưng mà vẫn thời khắc chú ý đến tình huống phía dưới.

Lúc Niếp Thanh Vân xuất hiện, Hạng Hùng cùng Yến Phong Thành thiếu chútnữa chửi ầm lên, bọn họ phái người đi mời Niếp Thanh Vân, Niếp Thanh Vân nói bế quan không chịu tới, cao thủ lưỡng đại tông môn bọn họ ra hết,thật vất vả kéo lại Minh Vũ Đại Đế cùng người của Hiên Dật dược tôn, lại thiếu chút nữa bị Niếp Thanh Vân lão gian cự hoạt này hái được quả.

Vốn cho là Niếp Thanh Vân nhất định phải được rồi, không nghĩ tới độtnhiên xuất hiện một hài tử năm sáu tuổi, đứa bé kia không biết lai lịchra sao, mao cũng còn không có dài đủ đây này, lại đem Thanh Vân Tôngtông chủ, một Thiên tôn đỉnh phong cường giả đánh cho chật vật bỏ chạy,này cũng quá không thể tưởng tượng nổi a!

Thái Ất Kiếm Tông cùng Thiên Khôi Tinh Tông một đám Địa Tôn cao thủ cũng bị hù dọa đi, này còn đánh cái rắm?

Hạng Hùng cùng Yến Phong Thành liếc mắt nhìn nhau.

- Đi!

- Minh Vũ tiểu tử, hôm nay không có phân ra thắng bại, sau này chúng ta đánh nữa.

Yến Phong Thành lướt thân bay đi.

Hạng Hùng cũng lăng không bay đi.

Minh Vũ Đại Đế hừ một tiếng, đem trường kiếm trên tay thu vào, hai lãogia hoả không biết xấu hổ, có đảm lượng tới một mình đấu ? Còn nói tràng diện! Cho dù đánh lên mấy giờ nữa, hắn cũng sẽ không thua, xoay ngườilại nhìn về phía Tiểu Dực, cau mày, lúc Niếp Thanh Vân xuất hiện, hắncòn tưởng rằng đồ vật này nọ sẽ bị Niếp Thanh Vân đoạt đi, không nghĩtới Niếp Thanh Vân lại thua ở trong tay một hài tử năm sáu tuổi, đứa békia rốt cuộc là lai lịch gì, có thực lực mạnh mẽ như vậy?

Thái Ất Kiếm Tông cũng không có tổn thất gì, mấy trưởng lão bị một ítthương tích, Thiên Khôi Tinh Tông thảm nhất, Tịch Dương Tịch Lệ chếttrận, Phương Bách trọng thương bị phế, sau khi tông chủ bọn họ trở vềđoán chừng sẽ hộc máu. Một Địa Tôn cấp cường giả, cũng không phải là dễdàng có thể nuôi dưỡng được đi ra như vậy.

Minh Vũ Đại Đế phi thân rơi xuống, nhìn về phía Diệp Thần cùng Tiểu Dực ở một bên, Tiểu Dực này vẫn đi theo phía sau Diệp Thần, không biết cùngDiệp Thần liên hệ thế nào với, thật giống như rất nghe Diệp Thần nói,lúc trước Vũ Lâm Kim Giáp thu thập đến tin tức, Tiểu Dực một quyền đánhnát đầu lâu Kim Khôi giáp ngư, hắn cũng đã có điều chú ý, nhưng khôngnghĩ tới thực lực Tiểu Dực lại mạnh mẽ hung hãn như vậy.

May mà mình cùng Diệp Thần quan hệ không tính là quá xấu, trong lòngMinh Vũ Đại Đế đã khẳng định, Diệp Thần nhất định là đệ tử tông môn thần bí nào đó, mà tông môn thần bí kia, chỉ sợ so sánh với những siêu cấptông môn ở Trung ương đế quốc cũng không kém chút nào!

- Như thế nào ? Có bị thương không ?

Minh Vũ Đại Đế nhìn về phía Diệp Thần, an ủi nói, hiện tại hắn đã đem Diệp Thần đặt ở vị trí cùng mình ngang nhau.

Diệp Thần thương thế đã hồi phục xong, đứng lên, lắc đầu:

- Ta không sao.

Ánh mắt những Địa Tôn cường giả của Hiên Dật dược tôn cùng Minh Vũ ĐạiĐế kia có chút quái dị nhìn Diệp Thần cùng Tiểu Dực, thầm nghĩ tronglòng, hai cái quái vật! Sau này cho dù cho bọn hắn mười lá gan, cũngkhông dám trêu chọc Diệp Thần cùng Tiểu Dực, nhất là những Địa Tôn cấpcường giả thủ hạ của Minh Vũ Đại Đế, thầm nghĩ nhất định phải cẩn thậndặn dò người thân cận, ngàn vạn không thể trêu chọc hai người kia.

Ngoại giới cũng không biết thủ hạ của Minh Vũ Đại Đế có nhiều Địa Tôncao thủ như vậy, lần này thủ hạ tinh anh của Minh Vũ Đại Đế ra hết, lầnđầu tiên hiện ra ở trước mắt thế nhân, mặc dù Tây Vũ Hoàng Tộc xuốngdốc, nhưng so sánh với ba đại tông môn cũng là mạnh không ít, chỉ bấtquá đồng thời đối mặt hai đại tông môn mà nói, liền hơi có chút thuakém. Nếu có Nhân phẩm đan dược phụ trợ, tình huống sẽ rất có thay đổi.
 
Chương 246: Ngươi bồi thường ta quần áo mới! ! (2)


Ads Lúc bọn hắn nói chuyện, một mùi thuốc từ trong luyện đan phòng nhẹ nhàng truyền ra ngoài.

- Đan dược luyện thành!

Minh Vũ Đại Đế thần sắc vừa động.

Diệp Thần đẩy ra đại môn phòng luyện đan, mang theo Tiểu Dực đi vào, Minh Vũ Đại Đế theo sát phía sau.

- Sư tôn, đan dược đã luyện tốt?

Diệp Thần hỏi.

- Không sai.

Hiên Dật dược tôn hắng giọng cười một tiếng nói, vẫn đang luyện chế đandược, một hồi lâu, sau khi đem đan dược làm xong, kiểm lại số lượng mộtchút.

- Tổng cộng năm trăm hai mươi viên Tử Kim Thần Đan!

Vô số viên đan dược màu tím, như viên trân châu, tản ra tử sắc quangtrạch sâu kín, vật kia mùi thuốc nồng nặc, mang theo từng sợi hương khínhẹ nhàng khoan khoái, làm cho người ta nghe một chút, liền cảm giác tâm thần sảng khoái.

Nhân phẩm đan dược này, mỗi một viên cũng giá trị vài vạn thậm chí hơnmười vạn Ngưng Khí Đan, có thể so với một tam phẩm linh bảo!

Bảo vật như vậy, làm sao không làm cho ba đại tông môn tranh nhau cướpđoạt ? Ở Tây Vũ Đế Quốc, tư sản một Quận Vương, nhiều nhất bất quá làmấy chục vạn Tụ Khí Đan, ba đại tông môn cùng Tây Vũ Hoàng Tộc, liền cao hơn rất nhiều rồi, mấy vạn Ngưng Khí Đan cũng cầm được đi ra, trên tay cũng sẽ có chút ít một hai phẩm linh bảo, tam phẩm linh bảo đối với bọn họ mà nói, đã là trấn tông chi bảo, bảo vật gia truyền.

Năm trăm hai mươi viên Tử Kim Thần Đan, tương đương với năm trăm haimươi kiện tam phẩm linh bảo! Đây đối với chút siêu cấp thế gia ở Trungương đế quốc, có lẽ còn không coi vào đâu, nhưng đối với Tây Vũ HoàngTộc cùng Thái Ất Kiếm Tông, Thanh Vân Tông cùng Thiên Khôi Tinh Tông bađại tông môn mà nói, cũng đủ để khiến bọn họ điên cuồng!

Diệp Thần hào phóng cho Hiên Dật dược tôn, Lê Hủ cùng Minh Vũ Đại Đế mỗi người sáu mươi viên đan dược, mình lưu lại ba trăm bốn mươi viên.

Nhiều Nhân phẩm đan dược như vậy, tiện tay liền đưa ra ngoài rồi, Diệp Thần thật đúng là hào phóng .

Nhiều đan dược như vậy, không thể không nói, Minh Vũ Đại Đế hơi có chútđộng tâm, những đan dược này, nếu như tất cả đều lấy đến trong tay, cóthể bồi dưỡng được bao nhiêu thập giai, Địa Tôn cấp cường giả ? Ít nhấtcó thể làm cho Tây Vũ Đế Quốc kéo dài thêm mấy trăm năm thời gian!

Vì dòng họ, cho dù lưng đeo danh nhơ, hắn cũng cam tâm, bất quá sau khisuy nghĩ, hắn liền thu hồi những ý niệm trong đầu kia, sáu mươi viênNhân phẩm đan dược, đã là thu hoạch tương đối khá rồi, Diệp Thần cùngTiểu Dực bây giờ thì có tu vi bực này, tương lai tất nhiên có thể đưathân hàng ngũ tuyệt thế cường giả, không cần thiết vì những đan dượcnày, mà đắc tội hai tuyệt thế cường giả tương lai!

Huống chi Tiểu Dực tu vi kinh người, ngay cả tam phẩm linh bảo Thanh Vân Kiếm cũng chém không vào, thậm chí hắn cũng có thể không phải là đốithủ của Tiểu Dực! Hơn nữa cùng Diệp Thần trong lúc đó có hợp tác, tươnglai nói không chừng có thể thu hoạch càng nhiều cực phẩm đan dược!

- Tiểu Dực, tu vi của ngươi khôi phục ?

Mới vừa rồi quá mức hỗn loạn, Diệp Thần còn chưa kịp hỏi thăm tình huống thân thể Tiểu Dực, hiện tại chiến đấu kết thúc, Diệp Thần đem Tiểu Dựckéo đến nói.

Tiểu Dực lắc đầu, buồn bực nói:

- Mới khôi phục một chút xíu.

Bất quá suy nghĩ một chút, lại nhoẻn miệng cười.

- Bất quá khôi phục đã là rất tốt. Canh cá kia đối với khôi phục thương thế rất có hiệu quả.

Tiểu Dực rất đơn thuần, rất nhanh liền thoát khỏi tâm tình như đưa đám.

Diệp Thần dùng thần hồn dò xét một chút, Tiểu Dực khôi phục một ít, đãkhông kém hơn Thiên tôn trung cấp cường giả, sở dĩ có thể chiến thắngNiếp Thanh Vân Thiên tôn đỉnh phong cường giả như vậy, nguyên nhân là ởcường độ thân thể bản thân hắn, còn có một ít lực lượng thân thể, dù sao Tiểu Dực đỉnh phong kỳ có thực lực ít nhất là Yêu Vương cảnh, cho dù bị thương, thân thể cũng còn là một Yêu Vương!

Huyết nhục chi thân, trình độ cứng rắn kia đã không thua ngũ phẩm linhbảo, Niếp Thanh Vân Thanh Vân Kiếm chém ở trên người Tiểu Dực, cũng chỉcó thể rơi vào kết quả bể tan tành. Nếu như Niếp Thanh Vân vẫn tránh né, không cùng Tiểu Dực triền đấu, vậy còn khá hơn một chút, Thanh Vân Kiếm vừa vỡ, tâm tình Niếp Thanh Vân hỏng bét tới cực điểm, đây chính là bảo vật trấn phái của Thanh Vân Tông, không có động não liền xông lên cùngTiểu Dực chạm nhau một chưởng, đây còn không phải là tìm tai vạ sao?

Nghĩ đến bộ dạng chật vật kia của Niếp Thanh Vân, Diệp Thần cũng không khỏi cười một tiếng.

Nếu canh cá Tử Kim Thần Ngư có hiệu quả, Tử Kim Thần Đan này hẳn là cũng có thể trợ giúp Tiểu Dực khôi phục thương thế! Diệp Thần nghĩ tới, đưatay nắm lên một ít đan dược nhét vào trong Càn Khôn túi, đưa cho TiểuDực.

- Tiểu Dực, những đan dược này ngươi trước cầm đi ăn, đợi ăn xong rồi, hỏi Diệp Thần ca ca muốn nữa.

Nếu như thương thế của Tiểu Dực có thể khôi phục, chút Nhân phẩm đan dược này coi là cái gì ?

Tiểu Dực tư tưởng đơn thuần, nhưng cũng biết, nhiều người như vậy tớiđoạt những đan dược kia, đan dược này khẳng định rất đáng tiền, DiệpThần lại cho hắn nhiều như vậy, hốc mắt hắn thoáng cái đỏ lên, trừ giagia, cũng chỉ có Diệp Thần ca ca cùng A Ly tỷ tỷ đối với hắn tốt nhất,không chỉ cho hắn đùi dê thịt bò ăn, mua quần áo mới cho hắn, lại làmcanh cá cho hắn uống, còn có những đan dược này. . .

- Người của ba đại tông môn sẽ không đi mà quay lại, nhưng nghe nói cócao thủ Man quốc cũng đi tới đế đô, mấy ngày gần đây, Dược tôn không nên ra ngoài a.

Minh Vũ Đại Đế nhìn về phía Hiên Dật dược tôn nói.

- Ân.

Hiên Dật dược tôn nhẹ gật đầu, suy nghĩ lại bay tới một chỗ khác, nghĩtới bọn người Lôi Nghị, trong nội tâm bùi ngùi thở dài, có một số việc,hắn không thể không bắt tay vào làm giải quyết.

Minh Vũ Đại Đế chiếm được đan dược, ban cho thủ hạ Địa Tôn cao thủ mộtngười một khỏa, Hiên Dật dược tôn cũng chia một ít đan dược cho bảy ĐịaTôn cường giả của hắn, sau đó tự nuốt một khỏa đan dược, hấp thu dượclực. Về phần Lê Hủ, thì chỉ dung nửa viên, dùng thực lực cửu giai trungkỳ của hắn, thoáng cái ăn quá nhiều mà nói, căn bản hấp thu không được.

Ăn một khỏa Nhân phẩm đan dược ít nhất phải đả tọa hai giờ, trước tiênđem dược lực hút vào đan điền, dược lực sẽ ở trong tương lai mấy thángthời gian thong thả hấp thu, tăng cường tu vi người dùng. Cho nên mặc dù ăn đan dược, tu vi cũng không phải một lần liền tăng lên. Bất quá ănNhân phẩm đan dược, trong thời gian ngắn vẫn có thể rõ ràng tăng cườngtu vi.

A Ly cùng Diệp Thần cũng ăn một khỏa, bắt đầu nhắm mắt tu luyện.

Tiểu Dực có chút buồn bực, vì cái gì A Ly tỷ tỷ cùng Diệp Thần ca ca ănđan dược xong đều phải nhắm mắt tu luyện một hồi, hắn cắn xuống "kẹtkẹt" một khỏa Tử Kim Thần Đan, còn chưa tới trong bụng liền tiêu hóasạch, cũng may hắn có thể rõ ràng cảm giác được Tử Kim Thần Đan này đốivới thương thế của mình có hiệu quả, so với thịt cá Tử Kim Thần Ngư còntốt hơn, nói không hắn nhất định là dùng Tử Kim Thần Đan một điểm dùngcũng không có, trả Tử Kim Thần Đan lại cho Diệp Thần .
 
Chương 247: Ăn đường đậu


Ads Lộp cộp, lộp cộp, Tiểu Dực giống như là ăn đường đậu, một hơi ăn hơnmười khỏa, dùng đầu lưỡi liếm liếm môi, Tử Kim Thần Đan này không giốngđan dược khác vừa khổ lại khó ăn như vậy, dẫn theo một ít tiên vị của Tử Kim Thần Ngư, Tiểu Dực càng ăn càng nghiền. Lộp cộp, lộp cộp, một látqua đi, lại là hơn mười khỏa đan dược biến mất .

- Ăn ngon thật!

Trong miệng Tiểu Dực nhét được tràn đầy, xem xét đan dược trong túi càn khônbị mình ăn hết nhất thời nữa khắc, tranh thủ thời gian dừng lại, ăn nữalại không có, Tử Kim Thần Đan này chính là đồ đáng giá, Tiểu Dực cảmgiác mình thật sự quá tham ăn, nghĩ nghĩ, ăn hai khỏa nữa sẽ không ăn !

Lộp cộp, lộp cộp.

Ân, ăn hai khỏa nữa. . .

Ân, ăn ngon thật!

Mới sau nửa ngày, lại là hơn mười khỏa đan dược bị ăn mất.

Tu luyện giả nếu là như vậy ăn Tử Kim Thần Đan loại Nhân phẩm đan dượcnày, mặc dù là Địa Tôn cấp cường giả, phỏng chừng hai khỏa đan dược liền trực tiếp bị bạo thể mà chết, Thiên Tôn cấp cường giả phỏng chừng tốiđa cũng chỉ có thể ăn năm khỏa, Tiểu Dực chính là thượng cổ dị chủng Dực xà, đối với loại thiên tài địa bảo này năng lực tiêu hóa rất mạnh, đandược ăn đi dược lực toàn bộ bị hấp thu, hơn nữa cường độ thân thể củahắn, cho dù một lần ăn mấy trăm khỏa cũng không cần lo lắng cái gì.

Một lát sau, Diệp Thần thu nạp hết dược lực đan dược, tu vi càng thêm củngcố. Người thường tu vi tăng lên tới Địa Tôn cấp, phải cần thời gian nửanăm củng cố, mới có thể phát huy thực lực Địa Tôn cấp, mà Diệp Thần, mới qua vài ngày thời gian, tu vi liền đã hoàn toàn củng cố .

DiệpThần mở to mắt, chứng kiến Tiểu Dực đại khẩu ăn đan dược, trong nội tâmquýnh lên, Tử Kim Thần Đan này cũng không giống như Tụ Khí Đan bìnhthường, dược hiệu rất mạnh, tự trách mình quá sơ ý, cho Tiểu Dực nhiềuđan dược như vậy, một lần ăn nhiều Tử Kim Thần Đan như vậy, này cònkhông bạo thể mà chết?

- Tiểu Dực, đừng ăn!

Diệp Thần vội vàng gọi Tiểu Dực lại.

Trong nháy mắt Diệp Thần gọi, Tiểu Dực "xoạch" một tiếng, lại nhét vào trong miệng hai khỏa Tử Kim Thần Đan.

Diệp Thần tranh thủ thời gian bắt lấy cổ tay phải của Tiểu Dực, dùng huyền khí dò xét một phen.

- Diệp Thần ca ca, đan dược này ăn quá ngon, ta nhịn không được ăn thật nhiều, ngươi mắng ta đi.

Vẻ mặt Tiểu Dực áy náy, cảm giác mình đã làm sai chuyện, Tử Kim Thần Đannày đáng giá như vậy, bị hắn thoáng cái ăn thật nhiều, chỉ là hắn nhưthế nào cũng quản không được miệng của mình.

Di, kỳ quái, dượctính rõ ràng toàn bộ bị hấp thu, Diệp Thần kinh ngạc vạn phần, nhìnthoáng qua Tiểu Dực, trình độ thể chất của Tiểu Dực cường hãn, xa xavượt ra khỏi tưởng tượng của hắn.

- Không có việc gì, ngươi ăn đi.

Diệp Thần cười cười, thân thể Tiểu Dực đã không có việc gì, này ăn nhiều Tử Kim Thần Đan một chút cũng không sao.

- Bất quá nơi này Tử Kim Thần Đan quá ít, chỉ sợ không đủ ngươi ăn, ngươi tiết kiệm một chút.

Diệp Thần lại bắt một nắm cho Tiểu Dực.

Tổng cộng ba trăm bốn mươi khỏa Tử Kim Thần Đan, cho Tiểu Dực gần một trămkhỏa, còn phải lưu một bộ phận cho tộc nhân, mình và A Ly lưu một trămkhỏa hẳn là đủ .

Minh Vũ Đại Đế cùng Hiên Dật dược tôn hấp thuhết dược lực Tử Kim Thần Đan, chứng kiến Tiểu Dực băng băng băng cũng đã ăn vài chục khỏa đan dược, từng người đều trợn tròn mắt, đây chính làTử Kim Thần Đan, rõ ràng thoáng cái bị ăn sạch nhiều như vậy!

Bọn họ quả thực là vô cùng đau đớn, một viên Tử Kim Thần Đan này ít nhấtgiá trị mười vạn Ngưng Khí Đan a, Tiểu Dực lần này ăn hết bao nhiêutiền? Người thường cũng không dám như Tiểu Dực làm như vậy, ăn không hết vài khỏa thân thể đã bị bạo. Chẳng lẽ thân thể Tiểu Dực này cường hãn,đều là ăn đan dược ra tới?

Ăn vài chục khỏa Tử Kim Thần Đan cũng không có việc gì, quả thực có thểdùng quái vật để hình dung, Minh Vũ Đại Đế cùng Hiên Dật dược tôn khôngkhỏi nhìn nhau cười khổ.

Bế quan một ngày, Hiên Dật dược tôn đểcho thủ hạ một Địa Tôn cường giả, đem ba người Lôi Nghị còn có những kýdanh đệ tử kia tất cả đều tìm tới.

Trong phòng luyện đan, HiênDật dược tôn cùng Minh Vũ ngồi ở trên cao, Diệp Thần, Tiểu Dực cùng LêHủ đứng ở một bên, bọn người Lôi Nghị quỵ đầy đất.

Hiên Dật dược tôn nhìn xem mọi người phía dưới, nhìn về phía Lôi Nghị, thần sắc ảm đạm, thở dài:

- Lôi Nghị, ngươi đi theo ta học luyện đan đã bao lâu?

- Hai mươi năm.

Lôi Nghị cúi đầu nói, trong nội tâm lo sợ bất an, Hiên Dật dược tôn khẳngđịnh đã biết chuyện tình bọn họ tư thông ba đại tông môn, ngày hôm quatình hình chiến đấu, bọn họ xa xa nhìn xem, không biết tình huống cụ thể như thế nào, chỉ biết là ba đại tông môn rút lui. Hiên Dật dược tôn cái này không phải là chuẩn bị thu về tính sổ chứ?

- Hách Phong, Diêm Thành, hai người các ngươi thì sao?

- Mười một năm.

- Mười hai năm.

Hách Phong cùng Diêm Thành cúi thấp đầu, lục tục đáp.

- Mười mấy năm qua này, ta dạy các ngươi luyện đan chi đạo, mỗi tháng sẽcho các ngươi một ít các loại đan dược như Hỏa Huyền đan, Địa Huyền Đan, cho các ngươi có thể ở nơi này an tâm luyện đan, có từng có chỗ xin lỗi các ngươi không?

Sắc mặt Hiên Dật dược tôn u ám, nhân sinhchuyện thống khổ nhất, không ai qua bị người thân cận nhất phản bội,những đệ tử này đi theo Hiên Dật dược tôn hơn mười năm, Hiên Dật dượctôn một mực xem bọn hắn như thân sinh, mặc dù bọn họ phạm vào một ít sai lầm, hắn cũng là cực kỳ bao dung.

- Sư tôn, chúng ta sai rồi.

- Sư tôn, cầu ngài tha thứ chúng ta.

Hách Phong cùng Diêm Thành khóc rống chảy nước mắt, một đám đệ tử ký danh cũng lớn thanh khóc thảm.

Hiên Dật dược tôn đối với bọn họ, tuyệt đối là hết lòng quan tâm giúp đỡ,được cho là lương sư, thậm chí tựa như một từ phụ, chỉ là từ phụ nhiềubại nhi!

- Lúc ta luyện chế Tử Kim Thần Đan, ta liền nghĩ qua từtrong một phần đó của mình, san ra một ít đan dược đến cho các ngươi,chỉ là không nghĩ tới các ngươi rõ ràng phản bội vi sư, liên lạc ba đạitông môn, mưu đoạt Tử Kim Thần Đan, những chuyện khác, ta đều có thểkhoan dung, nhưng mà chuyện tình khi sư diệt tổ bực này, ta lại khôngthể lại bao dung các ngươi!

Hiên Dật dược tôn thần sắc trầm xuống, thanh sắc nghiêm túc nói.

- Dùng ý kiến của ta, hạng người khi sư diệt tổ bực này, giết sạch mới thống khoái.

Minh Vũ Đại Đế ở một bên lên tiếng nói, ngay cả hắn cũng là nhìn không được .

- Cầu sư tôn khai ân!

- Cầu sư tôn tha mạng cho ta!

- Niệm chúng ta đi theo sư tôn nhiều năm, cầu sư tôn khai ân.

Bọn người Lôi Nghị nghe được Minh Vũ Đại Đế nói, dọa đến sắc mặt thảm lục,đều dập đầu, bùm bùm bùm, gõ cực kỳ dùng lực, chỉ chốc lát, cái trán đãra một ít vết máu.

Hiên Dật dược tôn hai tay nắm tay vịn thậtchặt, sau nửa ngày, nhìn xem những đệ tử trước người này, lại hạ khôngđược nhẫn tâm, hồi lâu, mới thở dài một hơi thật dài, vô lực phất phấttay nói:

- Các ngươi đi thôi, thầy trò chúng ta duyên phận đã hết.
 
Chương 248: Thiên tinh phục ma ấn (1)


Ads - Sư tôn. . .

- Sư tôn, đồ nhi biết sai rồi, xin ngài thu hồi mệnh lệnh đã ban ra. . .

Rất nhiều đệ tử khóc lớn nghẹn ngào.

Lôi Nghị cúi đầu, khóe miệng có chút cười lạnh, hắn đã sớm đoán được dùngtính cách của Hiên Dật dược tôn, là tuyệt đối không hạ thủ được, cùngbọn người Hách Phong, Diêm Thành dập đầu mấy cái, liền lục tục rời đi,một đám đệ tử ký danh ngẩng đầu bi thương mà nhìn xem Hiên Dật dược tôn.

Hiên Dật dược tôn tinh thần chán nản nói:

- Đi thôi, từ nay về sau vi sư sẽ không thu đồ đệ, các ngươi đều có tương lai riêng a.

Chuyện này chủ mưu là ba người Lôi Nghị, có một chút người là bị bức hiếp,cũng có một chút đệ tử ký danh cũng không có tham dự chuyện này, bọn họđối với Hiên Dật dược tôn, đều có được cảm tình phi thường thâm hậu,nhưng chứng kiến Hiên Dật dược tôn tâm ý đã quyết, bọn họ nguyên một đám rơi lệ đầy mặt, cũng là không có biện pháp.

- Sư tôn, lão nhân gia ngài bảo trọng thân thể.

Một đệ tử ký danh khóc rống nghẹn ngào, nặng nề dập đầu.

- Sư tôn, bảo trọng.

Những đệ tử ký danh này lần lượt rời đi, sau khi ra Trí Hiên Các y nguyên vẫn dập đầu.

- Sư tôn, bọn họ rất nhiều người chưa hẳn tham dự chuyện này.

Lê Hủ nhìn về phía Hiên Dật dược tôn, gấp giọng nói.

- Được rồi, vi sư không xứng làm một lương sư, vi sư say mê đan đạo, dạybọn hắn luyện đan, lại không có thể dạy bọn họ làm người, dùng tư chấtcủa bọn hắn, mặc dù ra Hiên Dật chi môn ta, cũng tất nhiên tiền đồ giống như gấm, cho bọn hắn đi thôi.

Hiên Dật dược tôn lắc đầu nói, hắn nghĩ tới mình đã mất sư tôn, tràn đầy tưởng niệm, năm đó thời điểm hắnbị trục xuất sư môn, cũng theo chân bọn họ đồng dạng, trên trăm năm qua, ngay cả cơ hội trở lại sư môn tế bái cũng không có, mình thu nhiều đồđệ như vậy, dốc lòng dạy bảo, không phải là không cảm động và nhớ nhungân tình sư đồ, mắt nhìn mình cũng sắp xuống mồ, không khỏi cảm thấy mộttia mệt mỏi.

Lê Hủ cúi đầu xuống, hắn biết rõ giờ phút này trong nội tâm sư tôn có bao nhiêu thống khổ.

Trong nội tâm Minh Vũ Đại Đế lại không ủng hộ cách làm của Hiên Dật dược tôn, nếu như đổi lại hắn là Hiên Dật dược tôn, đụng phải vài cái đồ đệ khisư diệt tổ như vậy, khẳng định giết đến một tên cũng không để lại, những người như Lôi Nghị này, muốn làm cho bọn hắn cảm động và nhớ nhung sưphó dạy bảo chi ân, quả thực là si tâm vọng tưởng! Hôm nay trục xuất bọn họ khỏi sư môn, ngày sau nói không chừng sẽ như chó điên xông lên cắnngươi!

Thần hồn Diệp Thần quét qua, ba người Lôi Nghị mưu đồ theo sư môn khác, cũng đã ly khai, hơn phân nửa đệ tử ký danh khóc rống rơi lệ, ở ngoài TríHiên Các dập đầu thật lâu mới rời đi.

Tổng thể mà nói người sư phụ Hiên Dật dược tôn này làm cũng không tính quá thất bại.

Ở dưới sự mời mọc của Minh Vũ Đại Đế, Hiên Dật dược tôn, Lê Hủ, Diệp Thần cùng Tiểu Dực còn có một đám Địa Tôn cường giả thủ hạ của Hiên Dật dược tôn tiến vào trong một hoàng gia biệt viện bí ẩn, Trí Hiên Các là không thể ở lại nữa, Trí Hiên Các mục tiêu quá lớn, vạn nhất người của ba đại tông môn đi mà quay lại, Minh Vũ Đại Đế lo lắng sẽ không cách nào kịpthời chạy đến.

Ở trong hoàng gia biệt viện, chỉ cần cẩn thận giữbí mật, người của ba đại tông môn phỏng chừng rất khó truy xét đến hànhtung của bọn người Hiên Dật dược tôn, Diệp Thần.

Hoàng gia biệt viện.

Đây là một đám kiến trúc rộng vài dặm, bên ngoài là tường vây, trong đóđình viện thật sâu, cầu nhỏ nước chảy, thập phần lịch sự tao nhã. HiênDật dược tôn gì đó đều bị chuyển tới, Diệp Thần, A Ly cùng Tiểu Dực cũng có tiểu viện thuộc về mình.

Lúc ban ngày, Diệp Thần đi theo Hiên Dật dược tôn học tập luyện đan thuật, hắn lấy ra một phần độc dược củaLưu Huân cho Hiên Dật dược tôn, Hiên Dật dược tôn đang giúp Diệp Thầnphân tích dược tính độc dược, sau đó phối trí giải dược tương ứng.

Đến tối, Diệp Thần liền trở lại trong tiểu viện của mình tu luyện, tiếp tục hướng trình tự rất cao trùng kích.

Ngẫu nhiên có vài ngày như vậy, Diệp Thần sẽ cùng Minh Vũ Đại Đế chung mộtchỗ, đến Tử Minh hồ đi câu cá, Diệp Thần lại không có thể câu lên Tử Kim Thần Ngư, bất quá các loại như Kim Khôi giáp ngư,… lại là rất nhiều,những cá này sau khi câu trở về, làm cho Hiên Dật dược tôn luyện chếthành đan dược, mỗi lần luyện chế thành đan dược đều chia làm ba phần,một người một phần, mỗi người đều là thu hoạch phong phú.

Thoáng chớp mắt đã là hai tháng đi qua, người của ba đại tông môn không có tái xuất hiện.

Thuật luyện đan của Diệp Thần đã có tiến bộ nhảy vọt, theo như thuyết phápcủa Hiên Dật dược tôn, thuật luyện đan của Diệp Thần, hẳn đã không thuatiểu thông cảnh Dược tôn, đến Trung Ương đế quốc thông qua khảo hạch, có thể bắt được danh hiệu Dược tôn.

Biết rõ Diệp Thần ở phương diện luyện đan tiến bộ phi tốc, Lê Hủ thật sự là khó có thể hình dung nộitâm mình cảm thụ, hắn bắt đầu điên cuồng bế quan tu luyện, học tập trithức luyện đan, làm đại sư huynh, làm sao trong thời gian ngắn đã bịtiểu sư đệ gắng sức đuổi theo hơn nữa siêu việt, cũng quá mất mặt đi.

Thiên phú của Diệp Thần, thật sự là tuyệt vô cận hữu, có thể ở sinh thời thuđược một người đệ tử như vậy, Hiên Dật dược tôn cảm thấy rất vui mừng.

Ban đêm, trời dần dần đen xuống.

Diệp Thần ở trong tiểu viện của mình, ngồi xếp bằng tu luyện, trong haitháng này, Diệp Thần ăn không ít Ngưng Hồn Đan, mặc dù tu vi không cóđột nhiên tăng mạnh, nhưng cũng đã thập phần củng cố, chỉ cần xa hơntrước phóng ra một bước, chính là Địa Tôn trung kỳ, mặt khác thần hồncũng có một ít tiến triển, một chưởng chi lực, cũng đã tiếp cận ThiênTôn trung kỳ cường giả.

Đáng tiếc chiến lực thực tế của thần hồn, cùng Thiên Tôn trung kỳ cường giả còn là kém rất nhiều, nguyên nhân chủ yếu nhất, thần hồn còn không có hoàn toàn ngưng thực, không thể bị chấn động mãnh liệt. Nếu như cùng Thiên Tôn trung kỳ cường giả đối oanh mộtchưởng, sẽ không chỗ thua kém nhiều ít, nhưng mà thần hồn bị chấn động,thực lực liền sẽ suy yếu vài phần, lại tiếp tục đánh tiếp, phải thuakhông thể nghi ngờ.

Cho nên ở giai đoạn trước, thần hồn còn phảitiếp tục tăng mạnh mới được. Tăng mạnh thần hồn không có quá nhiều biệnpháp, Diệp Thần chỉ có thể thỉnh thoảng lại ăn Tụ Hồn Đan cùng Ngưng Hồn Đan, hấp thu dược lực. Theo thần hồn tăng mạnh, Diệp Thần cũng đã cóthể liên tục dùng loại đan dược Tụ Hồn Đan cùng Ngưng Hồn Đan này .

Giữa thiên không, trăng tròn tựa như một cái khay bạc, nguyệt quang sáng tỏphóng xuống, chiếu vào trong cửa sổ gian phòng của Diệp Thần, rất cóđiểm ý cảnh trước giường minh nguyệt quang mông lung.

Diệp Thầnmở to mắt, suy nghĩ nhàn nhạt xông lên đầu, hắn nhớ tới rất nhiều người, phụ thân, thúc công, Nhu nhi vân vân, bọn họ đều là hắn ở cái thế giớinày lo lắng.

Càng không ngừng truy cầu lực lượng, chính là vì người thân có thể ở cái thế giới này sống được càng tốt!

A Ly ở trên chăn Diệp Thần bên cạnh yên tĩnh mà tu luyện.
 
Chương 249: Thiên tinh phục ma ấn (2)


Ads Nỗi lòng Diệp Thần có chút loạn, biết rõ hiện tại tâm cảnh rất khôngthích hợp tu luyện, sờ lên ngọc bội ở ngực, nhớ tới Nhu nhi xa tại Trung Ương đế quốc, lại lấy hạt châu màu đen, Thiên Tinh Ấn từ trong khônggian bao tay đi ra, những bí bảo này, hắn đến nay còn chưa nghiên cứu ra tác dụng của chúng nó.

Trong nháy mắt Diệp Thần xuất ra Thiên Tinh Ấn, một đạo quang mang bạch sắc đẹp mắt, tràn ngập cả gian phòng.

Chuyện gì xảy ra?

Diệp Thần quá sợ hãi, chỉ thấy Thiên Tinh Ấn ở dưới nguyệt quang chiếuxạ, tựa như dạ minh châu sáng chói, phát ra quang mang nhũ bạch sắc chói mắt.

- Nguyệt quang thúc dục Thiên Tinh Ấn rồi?

Thần hồn phảng phất cảm nhận được khí tức đáng sợ nào đó, phát ra từ nội tâm run lên.

- Di? Trong Thiên Tinh Ấn này, rốt cuộc là vật gì?

Diệp Thần hoảng sợ vạn phần thầm nghĩ, khẽ quát một tiếng, đem thần hồn của mình phóng thích đến lớn nhất tới đối kháng.

Xèo xèo.

A Ly cũng mở mắt, hào quang thập phần chướng mắt, cái gì cũng thấy không rõ lắm, nó không rõ ràng lắm rốt cuộc chuyện gì xảy ra, cũng cùng DiệpThần chung một chỗ, phóng ra thần hồn.

Trong nháy mắt Diệp Thần phóng thích thần hồn, Thiên Tinh Ấn tách ra hào quang càng thêm đẹp mắt, bên trong bạch sắc quang mang này, tràn đầyphù văn ấn pháp thần bí, bao phủ ở trên người Diệp Thần cùng A Ly, bỗngdưng, Diệp Thần, A Ly cùng Thiên Tinh Ấn chung một chỗ, đột nhiên biếnmất.

Diệp Thần cảm giác thân thể của mình giống như là xuyên qua một tầng màng mỏng, tiến nhập chỗ nào đó.

Mở to mắt, lập tức trông thấy một con cự thú đáng sợ mở ra miệng to như chậu máu, điên cuồng hét lên hướng mình đánh tới.

Đây là một đầu Yêu thú cự đại cao tới hơn mười mét, có điểm giống như sư tử, nhưng mà toàn thân che kín lân phiến nâu đen, trên đầu trường mộtcái sừng, ngực có quang mang, giống như là quần tinh sáng chói, bốn móng vuốt cùng phần đuôi càng là thiêu đốt lên tử hồng hỏa diễm hừng hực.

Diệp Thần có thể xác định, đây là một yêu thú mà smình chưa bao giờ thấy qua!

- A Ly, đi!

Diệp Thần thoáng cái bừng tỉnh, ôm lấy A Ly ở bên người bỏ chạy.

Chạy ra vài chục mét, Diệp Thần liền phát hiện, mình hình như là bị nhốt ngay tại chỗ, mắt nhìn về phiến hư không phía trước, nhưng không cáchnào chạy ra nửa phần, quay đầu nhìn lại con cự thú kia, chỉ nghe "tranh" một tiếng vang khóa sắt thanh thúy, yêu thú một sừng này phẫn nộ gầmthét, ở địa phương cách Diệp Thần cùng A Ly hơn mười mét, không cách nào đi về phía trước nửa bước, chỉ có thể càng không ngừng giãy dụa.

Diệp Thần tỉnh táo lại, lúc này mới nhìn rõ ràng tình huống quanh thân mình.

Đây là một không gian khoáng đạt, phương viên vài trăm mét, dưới chân là mặt đất bằng phẳng, hiện đầy các loại đồ án kỳ dị, hình thành một cáipháp trận hình tròn, biên giới pháp trận có năm chữ to Cổ lão cứng cáp,lờ mờ có thể phân biệt mấy chữ Thiên tinh, ma,… cái pháp trận này gọi là Thiên Tinh Phục Ma Trận còn gọi là Thiên Tinh Hãm ma trận? Cái chữtrung ương kia, Diệp Thần không nhận ra được.

Pháp trận chỗ trận nhãn trung ương đứng sừng sững một cột đá cao ngất,trên cột đá treo một cái khóa sắt màu đen thật dài, một đầu buộc trêncột đá, bên kia dán ở trên cổ của con cự thú kia.

Đây cũng chính là vì cái gì, đầu cự thú này không cách nào đánh về phía mình !

Diệp Thần có thể cảm giác được, trên người đầu cự thú này có khí tứcphảng phất đến từ Tuyên Cổ Hồng Hoang, nếu như không phải là bị khóa sắt vây khốn, mình chỉ sợ sớm đã bị một ngụm nuốt ăn.

Như các loại gì đó có không gian, là không thể bỏ vào trong không gianbao tay, cái không gian này, cùng không gian túi trữ vật hẳn là khôngđồng dạng.

Túi trữ vật không gian, không thể để vào vật còn sống, nhưng nơi này cóthể. Đây cũng là vì cái gì Thiên Tinh Ấn có thể để vào bao tay khônggian.

A Ly đứng ở trên bờ vai của Diệp Thần, trong đôi mắt lóe ra một tia sợhãi, chăm chú nhìn chằm chằm vào yêu thú một sừng phía trước kia.

Rống! ! !

Một sừng yêu thú phát ra tiếng hô đinh tai nhức óc, chân trước sắc béncàng không ngừng đánh ra mặt đất, tử hỏa bắn ra, muốn đi phía trước đậpmạnh, nhưng mà thủy chung bị khóa sắt gắt gao giữ chặt. Ở lúc một sừngyêu thú điên cuồng rống giận, pháp trận đột nhiên vận chuyển, vô số phùchú bạch sắc bay lên mà dậy, oanh kích ở trên người một sừng yêu thú.

Ngao ô! ! !

Một sừng yêu thú phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương, liên tiếp luivề phía sau, thần sắc uể oải vài phần, nhưng con mắt huyết hồng y nguyên nháy cũng không nháy mà nhìn Diệp Thần cùng A Ly.

Trong Thiên Tinh Ấn này, rõ ràng phong ấn một con yêu thú như vậy, không biết một sừng yêu thú này tên gì, chỉ cần từ trên người nó tràn ra khíthế, có thể cảm giác được nó thật không đơn giản.

Không biết thần hồn của mình có thể hàng phục hay không? Một sừng yêuthú này cấp bậc chỉ sợ quá cao! Ngay cả thần hồn cũng vô pháp dò xét rathực lực chân chánh của yêu thú một sừng này!

Xèo xèo.

A Ly kêu to vài tiếng.

- A Ly, ngươi nói một sừng yêu thú này thực lực rất mạnh, vượt qua Tiểu Dực?

Diệp Thần kinh ngạc ngẩng đầu lên, nhìn về phía một sừng yêu thú cao tới hơn mười mét kia, tuy hình thể của nó không có lớn như bản thể của Tiểu Dực, nhưng mà thực lực của tuyệt đại bộ phận yêu thú, cũng không phảitừ hình thể đến cân nhắc.

Nghĩ muốn thuần phục một sừng yêu thú trong Thiên Tinh Ấn kia, sợ là phi thường khó khăn, hiện tại vấn đề là, phải như thế nào mới có thể đi rangoài?

Diệp Thần thử các loại phương pháp, dùng thần hồn quét khắp cả khônggian, cái không gian này là phong bế, căn bản ra không được, làm sao bây giờ?

- A Ly, chúng ta phải đi ra ngoài như thế nào?

Diệp Thần nhíu mày hỏi, bọn họ sẽ không cũng như yêu thú một sừng kia đồng dạng, bị vây ở chỗ này chứ?

Thời điểm Diệp Thần suy tư, A Ly đột nhiên nhảy dựng lên, cắn lấy trên ngón tay Diệp Thần, sau đó rơi xuống.

Diệp Thần bị đau một chút, một giọt máu tươi từ ngón tay chảy xuống, rơi trên mặt đất, lập tức biến mất không thấy, một tia vầng sáng hồng sắc,hướng bốn phía khuếch tán đi ra ngoài.

Hào quang hồng sắc hoa mỹ, giống như đám mây hồng sắc ở chân trời, làmcho Diệp Thần thấy ngốc trệ một lát, hắn cảm giác mình cùng Thiên TinhẤn trong lúc đó, sinh ra một ít liên lạc rất nhỏ, hoa văn trận phápgiống như mạch lạc của mình vậy.

Một sừng yêu thú kia ngửa đầu nhìn xem biến hóa quanh thân, trầm thấpnức nở nghẹn ngào tru lên, thỉnh thoảng phát ra trận trận thanh âm rốnggiận.

Sau một lát, lòng bàn tay tay trái của Diệp Thần, nhiều hơn một ấn phùmàu tím thần bí, chính giữa hình tròn vẽ lấy một đoàn hỏa diễm, như mộtđạo hình xăm.

- Nhân loại nhỏ bé, ngươi là không thể nào thu phục ta, Thiên Tinh PhụcMa Ấn cũng chỉ có thể vây khốn ta hai mươi năm, hai mươi năm sau, taliền sẽ lao ra Thiên Tinh Phục Ma Ấn, đến lúc đó ta nhất định phải ănngươi!

Một thanh âm như băng lôi đột nhiên oanh kích đầu của Diệp Thần.
 
Chương 250: Tử hỏa tinh sư (1)


Ads A! ! !

Hai tay Diệp Thần che lỗ tai, thống khổ gọi, thanh âm này thật sự quácường hoành, phảng phất muốn oanh phá màng nhĩ của hắn, tựa như vô sốcương châm bén nhọn đâm thẳng trong óc.

Ông một tiếng, phi đao trong đầu Diệp Thần kịch liệt run run, huyền khí điên cuồng tuôn ra, thoáng giảm bớt Diệp Thần thống khổ.

A Ly ở một bên lo lắng và tự trách, nó không biết Diệp Thần tại sao phải như vậy, nó dùng giọt máu của Diệp Thần nhập Thiên Tinh Ấn, hẳn là thuphục một kiện bảo vật mới đúng. Một sừng yêu thú này nói những lời kia,nó lại một chút cũng nghe không được, chỉ có Diệp Thần có thể nghe được.

- Tử Hỏa Tinh Sư ta đã bị Thiên Tinh Phục Ma Ấn nhốt mấy ngàn năm, mấyngàn năm thời gian này, giống như tuyên cổ dài dằng dặc, bất quá chỉ cần tiếp qua hai mươi năm, ta liền có thể ra khỏi, hai mươi năm, ta liền có thể đạt được tự do! Ngươi muốn áp đảo ta, trở thành hộ thể thần thú của ngươi, đây là quyết định không có khả năng!

Tử Hỏa Tinh Sư chân trước phẫn nộ giẫm mặt đất, mặt đất run rẩy dữ dội, nguyên một đám ấn pháp lên không mà dậy.

Rầm rầm rầm! ! !

Những ấn pháp kia ở trên người Tử Hỏa Tinh Sư nổ tung, thần sắc Tử HỏaTinh Sư này lại héo úa vài phần, nhưng mà y nguyên phẫn nộ không thôinhìn chằm chằm vào Diệp Thần.

Sau nửa ngày, Diệp Thần mới chậm rãi hồi phục xong, lau đi giọt máu bêntai chậm rãi chảy xuống, hắn vô lực cuộn mình trên mặt đất, chậm rãi vận chuyển cửu tinh trong cơ thể, khôi phục thương thế, từ trong miệng TửHỏa Tinh Sư, Diệp Thần cuối cùng là đối với Thiên Tinh Ấn có một chútgiải.

Thiên Tinh Ấn này xác thực như nó nói, hẳn gọi là Thiên Tinh Phục Ma Ấn, chẳng biết tại sao, tiền nhân đem Tử Hỏa Tinh Sư này phong ấn ở trongđó, lại không biết tính sao, đã rơi vào trong tay Diệp gia, thành ấn tín của Diệp gia gia tộc, nếu có người đánh bại phục Tử Hỏa Tinh Sư, Tử Hỏa Tinh Sư này liền sẽ trở thành hộ thể thần thú của người kia!

Không biết Tử Hỏa Tinh Sư thực lực như thế nào, thực lực của nó tuyệtđối không kém hơn Tiểu Dực thời kì đỉnh phong! Này ít nhất là Yêu Vươngcấp bậc, hơn nữa thực lực của Tử Hỏa Tinh Sư, bị Thiên Tinh Phục Ma Ấnáp chế rất nhiều, nếu như hoàn toàn thích phóng đi ra, không biết sẽmạnh bao nhiêu!

- Trong hai mươi năm hàng phục ngươi, dư dả !

Diệp Thần hừ lạnh một tiếng, cùng Tử Hỏa Tinh Sư nói chuyện, ở trước mặt Tử Hỏa Tinh Sư, tuyệt đối không thể yếu đi khí thế!

Diệp Thần cùng Tử Hỏa Tinh Sư nói chuyện, dùng chính là ý niệm trao đổi, A Ly là nghe không được.

- Chỉ bằng ngươi? Tu vi loại Địa Tôn cấp, trong hai mươi năm nghĩ đánh bại ta?

Tử Hỏa Tinh Sư phảng phất nghe được thiên đại chê cười, ha ha ha nở nụ cười, thanh âm của nó khàn giọng trầm thấp.

- Cho dù thực lực của ta bị phong ấn, cũng không phải ngươi có thể đốiphó được, nếu như ngươi đánh nát Thiên Tinh Ấn, ta có thể bỏ qua ngươi!

Tử Hỏa Tinh Sư chỉ sợ là lão quái vật đã sống không biết bao lâu!

- Đánh nát Thiên Tinh Ấn? Ngươi cảm thấy có khả năng sao?

Diệp Thần hừ lạnh nói, đánh nát Thiên Tinh Ấn, thả Tử Hỏa Tinh Sư đi ra? Nếu Tử Hỏa Tinh Sư đi ra, cái mạng nhỏ của mình chẳng phải là muốn ởtrong tay Tử Hỏa Tinh Sư sao?

Tử Hỏa Tinh Sư này đã bị phong ấn mấy ngàn năm, hai mươi năm sau liền nhất định có thể đi ra? Diệp Thần không tin!

Mặt khác còn có một chút, Thiên Tinh Ấn này cùng phi đao còn có Cửu Tinh Thiên Thần Quyết trong lúc đó, tựa hồ có một ít liên quan như vậy,trong chuyện này rốt cuộc ẩn tàng bí mật gì?

Thiên Tinh Ấn có tất cả hai cái, một cái trong đó phong ấn Tử Hỏa TinhSư, vậy một cái khác thì sao? Khi nào đó lấy Thiên Tinh Ấn trong tay phụ thân nhìn một cái, trong chuyện này đến tột cùng có huyền diệu gì?

Diệp Thần chứng kiến ánh mắt A Ly ân cần lo lắng, nỗ lực cười cười nói:

- A Ly, ta không sao!

Dùng hết khí lực đứng lên, Diệp Thần cuối cùng là không lại sợ hãi thanh âm như sét đánh bên tai của Tử Hỏa Tinh Sư, ngẩng đầu nhìn hướng Tử Hỏa Tinh Sư, chỉ thấy con mắt như chuông đồng của Tử Hỏa Tinh Sư căm tứcchính mình, giống như hận không thể đem mình ăn hết vậy, đáng tiếc TửHỏa Tinh Sư không cách nào đột phá pháp trận trói buộc!

Nhìn xem ấn phù thần bí trên bàn tay trái kia, Diệp Thần chậm rãi nắmchặt tay trái, hắn hạ quyết tâm nhất định phải phục tùng đầu sư tử này,khiến nó ngoan ngoãn thành hộ thể thần thú của mình!

Cùng Thiên Tinh Ấn thành lập liên lạc, Diệp Thần cảm giác mình như biến thành Thiên Tinh Ấn vậy, hướng ra phía ngoài nhìn lại có thể chứng kiến tình hình bên trong gian phòng.

Mà Thiên Tinh Ấn, cũng dung nhập đến bên trong thân thể của Diệp Thần.

Đây là một loại cảm giác kỳ quái, Thiên Tinh Ấn này ngoại trừ phong ấnTử Hỏa Tinh Sư ra, phỏng chừng còn có chỗ dùng khác, hắn còn phải chậmrãi lục lọi.

Diệp Thần không khỏi suy nghĩ, Thiên Tinh Ấn rốt cuộc thuộc về mấy cấplinh bảo? Chỉ sợ ít nhất là sáu bảy phẩm trở lên ! Bất quá Thiên Tinh Ấn này giống như không có khí linh, cho nên không có biện pháp giám địnhphẩm cấp của nó.

Lắc đầu, tạm thời không nghĩ những thứ này .

Ý niệm vừa động, Diệp Thần lần nữa xuất hiện ở trong phòng, Thiên TinhẤn cũng đã biến mất không thấy, Diệp Thần có thể cảm giác được, ThiênTinh Ấn ở trong lòng bàn tay trái của hắn, nhưng mà lòng bàn tay trái,chỉ lưu lại một ấn phù thần bí, không có vật gì khác.

A Ly cũng đi theo Diệp Thần ra Thiên Tinh Ấn, bộ dạng có chút mờ mịt.

Không ngừng mà ra vào Thiên Tinh Ấn, Diệp Thần cảm giác được, hắn đã cóthể tùy tâm sở dục khống chế Thiên Tinh Ấn, trận pháp trong Thiên TinhẤn kia, cũng hiểu rõ tại tâm, trình độ trận pháp này phức tạp, so vớitrước nhìn thấy tụ linh pháp trận còn muốn khó vô số lần, Diệp Thần trầm tư suy nghĩ, chỉ cảm thấy ảo diệu vô cùng, lại không cách nào lĩnh hội.

Trong Thiên Tinh Ấn, Tử Hỏa Tinh Sư càng không ngừng phát ra thanh âmrống giận cuồng bạo, Diệp Thần cảm giác được, trận pháp ở dưới Tử HỏaTinh Sư giãy dụa, cũng đã sinh ra một tia vết rạn như vậy.

Diệp Thần kinh hãi không thôi, nếu vết rạn duy trì liên tục mở rộng, Tử Hỏa Tinh Sư tất nhiên sẽ phá ấn ra!

Xem ra hai mươi năm theo lời của Tử Hỏa Tinh Sư, không có giả!

Nhắm mắt cảm thụ được mỗi một tia khí cơ của Thiên Tinh Ấn, đối với hếtthảy trong Thiên Tinh Ấn, rốt cục có cảm ứng vi diệu mà lại rõ ràng,pháp trận trong Thiên Tinh Ấn phong ấn đại bộ phận thực lực của Tử HỏaTinh Sư, trước mắt thực lực của Tử Hỏa Tinh Sư, hẳn là không kém hơnThiên Sư cấp đỉnh phong cường giả, là nhân loại Thiên Tôn cảnh đỉnhphong, nhưng theo vết rạn của pháp trận không ngừng mở rộng, thực lựccủa Tử Hỏa Tinh Sư sẽ không ngừng tăng lên.

Từ khí tức phản ứng có thể cảm giác ra, thực lực đỉnh phong kỳ của TửHỏa Tinh Sư, là Tiểu Dực không cách nào bằng được ! Chẳng lẽ Tử Hỏa Tinh Sư này cũng là thượng cổ dị chủng?
 
Chương 251: Tử hỏa tinh sư (2)


Ads Như thế nào mới có thể ở trước khi Tử Hỏa Tinh Sư khôi phục toàn bộ thực lực, đem nó phục tùng thành hộ thể thần thú? Chẳng lẽ phải đánh bại nó? Diệp Thần nhíu mày, dùng thực lực của hắn bây giờ, sợ là không đủ.

Đợi trận pháp tiến thêm một bước vỡ tan, hi vọng Diệp Thần đánh bại TửHỏa Tinh Sư sẽ càng xa vời, chỉ có hiện tại, thời điểm Tử Hỏa Tinh Sưyếu nhất, mới có cơ hội đánh bại Tử Hỏa Tinh Sư!

- A Ly, tìm Tiểu Dực đến!

Diệp Thần suy nghĩ một chút, đối với A Ly nói, dùng thực lực của TiểuDực, nói không chừng có thể đánh bại Tử Hỏa Tinh Sư, dù sao Tử Hỏa TinhSư cũng mới là Thiên Sư cấp đỉnh phong mà thôi.

A Ly vèo nhảy ra gian phòng, một lát sau liền dẫn Tiểu Dực vào.

- Diệp Thần ca ca, ngươi tìm ta?

Tiểu Dực miệng đầy nước bọt, nâng lên khuôn mặt đỏ bừng hỏi.

Diệp Thần ý niệm vừa động, muốn mang theo Tiểu Dực cùng một chỗ tiến vào Thiên Tinh Ấn, lại bỗng nhiên phát hiện, căn bản không được!

Vì cái gì Tiểu Dực không được, A Ly lại có thể? Thần sắc Diệp Thần cứngđờ, lập tức hiểu rõ rồi, nhất định là thần hồn! Sinh vật có thần hồn mới có thể ra vào Thiên Tinh Ấn!

- Không có việc gì.

Diệp Thần từ trong không gian bao tay lấy ra vài khỏa Tử Kim Thần Đan đưa cho Tiểu Dực.

- Ngươi trở về tiếp tục tu luyện đi.

- Nha.

Tiểu Dực có chút nghi hoặc khó hiểu, nhưng vẫn là rất vui vẻ ra khỏi phòng, lại có Tử Kim Thần Đan ăn rồi.

Diệp Thần ngẫm nghĩ một lát, xem ra không thể mượn nhờ lực lượng TiểuDực đánh bại Tử Hỏa Tinh Sư, ảo thuật của A Ly đối với Tử Hỏa Tinh Sưloại sinh vật cường đại này, chỉ sợ cũng là không có hiệu quả, này cũngchỉ có thể dựa vào chính mình. Nghĩ nghĩ, thần hồn của mình, có thể đánh bại Tử Hỏa Tinh Sư hay không? Tuy hi vọng xa vời, nhưng mà có thể thửmột lần!

- A Ly, đi, chúng ta tiến vào Thiên Tinh Ấn!

Diệp Thần ý niệm vừa động, mang theo A Ly tiến nhập Thiên Tinh Ấn.

Tử Hỏa Tinh Sư chân trước càng không ngừng giẫm mặt đất, rống giận liêntục, trừng mắt nhìn Diệp Thần cùng A Ly đột nhiên xuất hiện, quát:

- Tiểu tử, ngươi không thả ta đi ra ngoài, sớm muộn sẽ hối hận !

Diệp Thần cúi đầu nhìn xem A Ly nói:

- A Ly, ngươi đợi ở một bên, ta đi gặp nó!

Chứng kiến ánh mắt A Ly lo lắng, Diệp Thần cười cười nói.

- Yên tâm đi, ta sẽ không liều mạng !

Ngẩng đầu nhìn hướng Tử Hỏa Tinh Sư, trong đôi mắt lập tức bốc cháy lên chiến ý nóng bỏng.

Tử Hỏa Tinh Sư cảm giác được thần sắc Diệp Thần biến hóa, đùa cợt mà nhìn xem Diệp Thần:

- Tiểu tử, ngươi lại muốn đánh với ta, này là muốn chết! Rống, sư gia ăn ngươi một miếng!

- Ai thua ai thắng còn không nhất định đâu!

Diệp Thần bỗng nhiên ngẩng đầu, trầm rống một tiếng, thần hồn ra cơ thể, trong hư không sau lưng ngưng hóa ra một kim giáp binh sĩ cao tới nămsáu thước, một cổ khí tức cường hoành trải ra.

- Ngưng thần biến hóa, Yêu Vương cảnh?

Ánh mắt Tử Hỏa Tinh Sư rùng mình, nếu như là trước khi bị phong ấn, đừng nói một Yêu Vương, cho dù trăm ngàn Yêu Vương, cũng sẽ bị nó một ngụmtử hỏa oanh giết, nhưng mà hiện tại, nó bị pháp trận phong ấn, bổn mạngtử hỏa bị áp chế, căn bản phun không ra, thực lực cũng chỉ có Thiên Sưcấp, căn bản không phải đối thủ của Yêu Vương, bỗng nhiên khẽ dừng.

- Không đúng, không phải Yêu Vương, Yêu Vương ngưng thần biến hóa cũngđã ngưng hóa thật thể, mà ngươi, tuy hồn niệm cường hoành, nhưng chỉ làmột hư ảnh!

Tử Hỏa Tinh Sư so với những Yêu Vương kia tồn tại còn muốn Cổ lão, kiếnthức lịch duyệt cùng nhãn lực của nó, căn bản không phải những Yêu Vương kia có thể so sánh, liếc mắt liền nhìn ra thần hồn của Diệp Thần sơ hở.

- Không sai, hồn niệm của ta xác thực chỉ là hư ảnh, nhưng mà sớm muộnsẽ ngưng hóa thực hình, đến lúc đó, sẽ cho ngươi ngoan ngoãn làm hộ thểthần thú của ta!

Diệp Thần yên lặng nhìn chằm chằm vào Tử Hỏa Tinh Sư, trên người kimgiáp binh sĩ bốc cháy lên hỏa diễm hừng hực, tay cầm trường đao, ở trong hư không từng bước một hướng Tử Hỏa Tinh Sư đi đến.

- Ha ha, chỉ là hồn niệm hư ảnh, đã muốn đánh bại ta sao? Chờ ngươi tuluyện tới Yêu Vương cảnh, chỉ sợ còn phải mấy trăm năm, thời điểm đó tasớm đã phá ấn ra, hắc hắc, tới lúc đó, đừng nói là một Yêu Vương, coinhư là Thái thượng cảnh, cũng không phải đối thủ của ta!

Tử Hỏa Tinh Sư cười lạnh nói.

- Vậy thì xem xem chúng ta ai nhanh hơn!

Diệp Thần quát to một tiếng, kim giáp binh sĩ trong hư không vung trường đao lên, đột nhiên bạo khởi, hướng Tử Hỏa Tinh Sư đánh tới.

- Không biết tự lượng sức mình!

Chứng kiến kim giáp binh sĩ đánh tới, Tử Hỏa Tinh Sư đùa cợt hừ lạnh một tiếng, vung lên hữu trảo thiêu đốt tử hỏa vỗ tới. Ở trong năm tháng kéo dài, nó đánh tan hồn niệm không biết có bao nhiêu, tuy thực lực trướcmắt chỉ có Thiên Tôn cấp đỉnh phong, nhưng cường độ hồn niệm của nó,vượt xa Thiên Tôn cấp đỉnh phong, hơn nữa thân thể của nó, gần so vớiđỉnh phong kỳ hơi kém mà thôi.

"Bùm" một tiếng vang thật lớn, kim giáp binh sĩ một đao chém ở trên móng vuốt của Tử Hỏa Tinh Sư.

Oanh! ! !

Không tốt! Diệp Thần tranh thủ thời gian điều khiển kim giáp binh sĩtrốn tránh, nhưng đã không còn kịp rồi, Tử Hỏa Tinh Sư một trảo vỗ vàobụng kim giáp binh sĩ.

"Bùm", trong cơ thể kim giáp binh sĩ nổ vang một tiếng, kim giáp binh sĩ lộ ra thần sắc thống khổ, trong nháy mắt tiêu tán.

Tử Hỏa Tinh Sư huy chưởng trong lúc đó, đều dẫn theo hồn niệm chi lựckhủng bố, dùng cường độ hồn niệm của nó, hoàn toàn có thể phá hủy thầnhồn của Diệp Thần!

"Oa" một tiếng, Diệp Thần che ngực, nhổ ra một ngụm máu tươi, ánh mắt tan rã.

Hồn niệm của Tử Hỏa Tinh Sư thực sự quá cường đại rồi, căn bản không phải đối thủ của nó!

A Ly đôi mắt rưng rưng, rất nhanh từ trong túi càn khôn của Diệp Thần cầm khỏa Ngưng Hồn Đan ra.

- A Ly. . . Ta không sao!

Diệp Thần cười khổ miễn cưỡng nói, giờ phút này thần hồn của hắn, vỡ vụn đến rối tinh rối mù, so với trước trúng một ít thần quang bị thương còn muốn nghiêm trọng, toàn thân giống như là bị lửa thiêu thống khổ, chứng kiến A Ly đem Ngưng Hồn Đan cho mình, hắn cầm tới, ngửa đầu nuốt xuống.

- Tiểu tử, nếm thử uy lực tử hỏa của sư gia a, không dùng được một ngày, tử hỏa sẽ đem hồn niệm của ngươi thiêu đốt hầu như không còn, mất đihồn niệm, ngươi sẽ biến thành một hoạt tử nhân!

Thanh âm đắc ý của Tử Hỏa Tinh Sư truyền đến.

Thần hồn của Diệp Thần đã trúng một kích của Tử Hỏa Tinh Sư, giống nhưlà hỏa, từng điểm từng điểm thiêu đốt, ăn đi một khỏa Ngưng Hồn Đan,thần hồn bị đánh tan hội tụ một ít, nhưng vẫn không ngăn cản được uy lực tử hỏa này!

Chẳng lẽ, thật muốn biến thành một hoạt tử nhân?

Không, ta không cam lòng!

Ta còn muốn làm cho Diệp gia, biến thành thế gia mạnh nhất, ta còn muốnđi Trung Ương đế quốc, cướp Nhu nhi về, ta còn muốn nhìn xem bộ dạng ALy sau khi biến hóa, ta muốn nhìn xem thế giới này! Giống như vạn trùngphệ tâm vậy, loại thống khổ đó làm cho ý thức Diệp Thần dần dần mơ hồ.
 
Chương 252: Thư của phụ thân


Ads Chứng kiến bộ dạng Diệp Thần thống khổ, nước mắt A Ly càng không ngừngrơi xuống, nó thật sâu tự trách, vừa rồi không nên cho Diệp Thần lỗ mãng sử dụng thần hồn cùng Tử Hỏa Tinh Sư đối lay như vậy!

Trong lòng Diệp Thần không cam lòng rống giận, nội tâm của hắn, còn có rất nhiều quyến luyến!

Phảng phất là cảm nhận được cảm xúc mãnh liệt trong nội tâm Diệp Thần,phi đao trong đầu ong ong chiến minh lên, huyền khí nhanh chóng chảyxuôi, bên trong huyền khí này, tựa hồ ẩn chứa một tia lực lượng thầnhồn, chậm rãi bốc hơi đến không trung, dung hợp vào bên trong thần hồncủa Diệp Thần.

Chuyện gì xảy ra? Ánh mắt Tử Hỏa Tinh Sư khẽ dừng, gắt gao nhìn chằmchằm vào Diệp Thần, hắn cảm nhận được, thần hồn của Diệp Thần đang thônphệ một tia lực lượng tử hỏa của hắn ở lại trong cơ thể Diệp Thần, trước kia thần hồn Diệp Thần bị thương, cũng đang từng điểm từng điểm khôiphục.

Chẳng lẽ, bên trong huyền khí của phi đao, ẩn chứa lực lượng thần hồn?Trong lòng Diệp Thần vừa động, lúc trước hắn đúng là hấp thu huyền khítrong phi đao, mới tu luyện ra thần hồn, A Ly cũng là hấp thu huyền khítrong cơ thể hắn dật tán ra, hồn niệm mới chậm rãi hướng thần hồn chuyển biến!

Phi đao thần bí, không có ai biết lai lịch của nó, nó một lần lại một lần gây cho Diệp Thần rung động.

Khôi phục a, thần hồn!

Diệp Thần rống giận, điên cuồng thúc dục phi đao, huyền khí trong ngườicuồng bạo, cửu tinh khí xoáy giống như là cảm nhận được Diệp Thần triệuhoán, ở trong cơ thể của Diệp Thần điên cuồng ngưng tụ thành một dòngxoáy cực lớn, huyền khí như giang hà tràn ra, lực lượng thần hồn từ bêntrong chút ít huyền khí này bốc hơi ra, toàn bộ dung nhập đến bên trongthần hồn của Diệp Thần.

Trong hư không sau lưng Diệp Thần, kim giáp binh sĩ từ hình thái tánloạn, chậm rãi hội tụ, cuối cùng một lần nữa ngưng hóa thành bộ dángnguyên lai!

Cảm giác được Diệp Thần đang khôi phục, A Ly lòng tràn đầy vui mừng, nónhìn xem Diệp Thần, tuy nó bây giờ còn là hình thái ly miêu, nhưng nósớm đã có trí tuệ cùng tình cảm tiếp cận nhân loại, cùng Diệp Thần cùngnhau đi tới, đã trải qua nhiều như vậy, nó cùng Diệp Thần trong lúc đósinh ra tình cảm nồng hậu, nó không biết có phải gọi là tình yêu haykhông, nó chỉ là biết rõ, thời điểm Diệp Thần thống khổ, nó sẽ đau lòng, thời điểm Diệp Thần vui vẻ, nó cũng sẽ cùng theo vui vẻ.

Diệp Thần ngẩng đầu, trong đôi mắt bỗng nhiên tách ra một đạo thầnquang, thần hồn triệt để thôn phệ tử hỏa, trong khoảng thời gian ngắn,cũng đã khôi phục đến cường độ vốn có, còn có một tia tiến triển rất nhỏ như vậy, tuy chỉ có một chút tiến triển, nhưng Diệp Thần cũng đã phithường vui vẻ, dù sao thần hồn muốn tiếp tục tu luyện lên, là một quátrình rất khó.

- Tử hỏa cư nhiên bị thôn phệ, điều đó không có khả năng!

Tử Hỏa Tinh Sư cuồng nộ gầm rú.

Diệp Thần ngẩng đầu, nhìn xem Tử Hỏa Tinh Sư, hừ lạnh một tiếng nói:

- Xem ra tử hỏa của ngươi đối với ta không có hiệu quả, chúng ta đánh một lần nữa!

A Ly chứng kiến ánh mắt Diệp Thần kiên định, cùng Diệp Thần tâm ý tươngthông nó đã hiểu, Diệp Thần muốn lợi dụng Tử Hỏa Tinh Sư rèn luyện thầnhồn, chỉ là thần hồn bị đánh nát đến một lần nữa cô đọng, này sẽ là mộtquá trình rất thống khổ, Diệp Thần thật sự muốn làm sao như vậy?

Trong lòng Diệp Thần loại cố chấp cùng quật cường đó, làm cho trong nộitâm A Ly sinh ra từng đợt sóng gợn, nó cũng muốn trở nên càng mạnh,không thể luôn bị Diệp Thần bảo vệ, nó cũng muốn bảo vệ Diệp Thần!

- Chúng ta lại đánh tiếp!

Diệp Thần lau máu tươi khóe miệng, sau lưng kim giáp binh sĩ lăng không mà dậy, huy vũ trường đao hướng Tử Hỏa Tinh Sư đánh tới.

- Lần này ta nhất định phải giết ngươi!

Tử Hỏa Tinh Sư cảm giác mình nhận lấy khiêu khích, rống giận một tiếng,ngọn lửa nóng bỏng trên hữu trảo thiêu đốt mà dậy, một chưởng hướng kimgiáp binh sĩ đập đi.

"Oanh" một tiếng vang thật lớn, kim giáp binh sĩ lần nữa bị Tử Hỏa Tinh Sư đánh nát bấy.

Thần hồn Diệp Thần chấn động, tựa như xuyên tim đau đớn, mặc dù ánh mắtcó chút tan rã, nhưng y nguyên vô cùng kiên định, cái thống khổ khó cóthể chịu được này đối với Diệp Thần mà nói, là một loại ma luyện, làmcho ý chí của hắn càng thêm kiên định, cửu tinh khí xoáy trong cơ thểkhông ngừng vận chuyển, thần hồn bị đánh tan lại một lần nữa chậm rãihội tụ, đem tử hỏa lưu lại trên thần hồn cắn nuốt sạch, kim giáp binh sĩ lần nữa ngưng tụ, so với vừa rồi lại tăng cường từng chút.

- Lại đến!

Diệp Thần ngẩng đầu, có chút cười lạnh, thúc dục kim giáp binh sĩ hướng Tử Hỏa Tinh Sư đánh tới.

- Không, điều đó không có khả năng!

Tử Hỏa Tinh Sư rõ ràng cảm giác được thần hồn của Diệp Thần có một íttăng cường, hồn niệm bị đánh tan vẫn có thể một lần nữa hội tụ, chuyệnnhư vậy làm sao có thể sẽ phát sinh? Nhưng mà hết thảy trước mắt, lại để cho hắn không thể không tin tưởng, chứng kiến kim giáp binh sĩ đánhtới, hắn lại không thể không đánh trả, nếu đứng tại nguyên chỗ bị đánh,hồn niệm của nó cũng là sẽ bị thương !

"Oanh" một tiếng, kim giáp binh sĩ lại một lần nữa bị đập toái.

Tử Hỏa Tinh Sư nhìn thiếu niên trước mắt vô cùng quyết tuyệt này, trongnội tâm không khỏi có một tia e sợ, nó chính là hiểu rõ, thần hồn bịđánh nát là một loại đau đớn kịch liệt như thế nào, thiếu niên này rõràng ở trong khoảng thời gian ngắn, thừa nhận ba lượt thống khổ như vậy, y nguyên như một đầu lang, nhìn chằm chằm vào nó, khiến trong nội tâmnó có chút sợ hãi.

- Ta không tin, ngươi có thể một mực chịu được loại thống khổ này!

Tử Hỏa Tinh Sư không tin tà nhìn chằm chằm vào kim giáp binh sĩ lại một lần nữa đánh tới, huy chưởng đập đi.

Oanh! ! !

Thần hồn của Diệp Thần một lần lại một lần bị đánh nát, liên tục hơnmười lần, thần hồn chấn động thống khổ đau nhức triệt nội tâm, nhưngDiệp Thần một mực cắn răng kiên trì, bởi vì hắn cảm giác được chính mình thần hồn biến hóa, mỗi khi thần hồn bị đánh tan một lần, sẽ tăng cườngvài phần! Ngoại trừ tăng lên trên thực lực, cường độ thần hồn cũng cógia tăng trên phạm vi lớn.

Trước kia thần hồn của Diệp Thần tuy tiến triển rất nhanh, nhưng dù saokhông có trải qua thực chiến, thời điểm đối địch rất dễ dàng chấn độngbị thương, nhưng mà hiện tại, thần hồn một lần lại một lần bị oanh toáilại lần nữa cô đọng, chấn động bình thường đối với Diệp Thần mà nói,không đáng kể chút nào .

Ở lần lượt giữa sự thống khổ như tê liệt, Diệp Thần không ngừng tăng lên cường độ thần hồn, thực lực của kim giáp binh sĩ, cùng Thiên Tôn trungkỳ cường giả chính thức cũng chỉ thua kém một đường .

Ánh mắt của Tử Hỏa Tinh Sư nhìn về phía Diệp Thần, mang theo một tia sợhãi, bởi vì hắn cảm nhận được tốc độ tăng lên kinh khủng kia của DiệpThần. Mỗi lần kim giáp binh sĩ nhào lên, Tử Hỏa Tinh Sư đều không thểkhông ứng chiến, nếu không kim giáp binh sĩ một đao chặt xuống, hắn cũng là sẽ bị một ít thương tích.

Liên tục mấy mươi lần, rốt cục có một loại cảm giác tinh bì lực tẫn, Diệp Thần mang theo A Ly đi ra Thiên Tinh Ấn.
 
Chương 253: Đi thanh vân tông (1)


Ads Từ nay về sau có thể dùng loại phương pháp này, tăng lên thực lực thầnhồn, thẳng đến phục tùng Tử Hỏa Tinh Sư, làm cho Tử Hỏa Tinh Sư thành hộ thể thần thú của mình mới ngừng!

Cúi đầu nhìn xem ấn phù thần bí trên tay trái kia, Diệp Thần có chút mệt mỏi mỉm cười, nhìn thoáng qua A Ly, duỗi lưng một cái nói:

- A Ly, ta mệt mỏi quá, muốn ngủ một giấc.

Liên tục dùng thần hồn chiến đấu, đã đem hắn tiêu hao được tinh bì lựctẫn, nếu không có huyền khí phi đao duy trì, hắn đã sớm nằm trên mặt đất .

Diệp Thần nằm ở trên giường rất nhanh trầm vào ngủ say.

Nhìn xem bộ dạng Diệp Thần ngủ say, A Ly ngơ ngác nhìn, trong đôi mắttràn đầy ôn nhu, nó thả người nhảy đến trong lòng của Diệp Thần, cái đầu nhỏ cọ xát gương mặt của Diệp Thần, thoải mái nằm xuống, đúng lúc này,nó đột nhiên toàn thân run lên, da lông toàn thân nổi lên một tia màuhồng phấn khác thường, bởi vì nó cảm giác được, tay phải Diệp Thần đặt ở trên mông của nó, bóp nhẹ vài cái, ngẩng đầu oán hận trừng mắt liếcDiệp Thần, lại phát hiện Diệp Thần đang ngủ say, A Ly có điểm bất đắcdĩ, đầu tựa ở ngực của Diệp Thần, cũng đi theo ngủ.

Diệp Thần xác thực là quá mệt mỏi, thần hồn lần lượt bị oanh toái, loạithống khổ này không phải người bình thường có thể thừa nhận được, tựunhư năm đó thời điểm kinh mạch đứt đoạn, cho dù Diệp Thần ý chí kiêncường dẻo dai, cũng là chịu đựng không được. Năm đó thời điểm kinh mạchđứt đoạn, mỗi lần đều đau đến chết đi sống lại, nhưng mà rèn luyện ý chí của Diệp Thần, mỗi lần chịu được khuất nhục, cũng rèn luyện tâm tínhDiệp Thần, nếu không Diệp Thần căn bản không cách nào ở trong thời gianthật ngắn, hiểu được đến võ đạo chân ý, cũng vô pháp ở trong thời gianthật ngắn, liên tục đột phá nhiều đẳng cấp như vậy. Hiện tại thần hồnlần lượt vỡ vụn, với hắn mà nói, cũng là một loại tôi luyện.

Lại nói tiếp, còn phải cảm tạ những địch nhân kia, làm cho hắn trở nên càng mạnh!

Vừa ngủ là cả ngày, ngày thứ hai tinh lực khôi phục, Diệp Thần theothường lệ đi chỗ Hiên Dật dược tôn học tập luyện đan, buổi tối liền vàoThiên Tinh Ấn cùng Tử Hỏa Tinh Sư đánh nhau, rèn luyện thần hồn.

Khoảng thời gian này, đối với Diệp Thần mà nói, còn là tương đối phongphú, bởi vì Diệp Thần có thể rõ ràng cảm giác được tiến bộ của mình.

Mấy ngày sau, Diệp Thần nhận được thư của phụ thân, Hiên Dật dược tônphối trí giải dược bọn họ đều thu vào, độc trên thân bọn người DiệpChiến Long, Diệp Mông cũng cởi ra, một ít tộc nhân Diệp gia ăn Diệp Thần Tử Kim Thần Đan, tu vi đều có tăng lên trên phạm vi lớn, mà ngay cảDiệp Mông một đám tuổi trẻ tộc nhân, cũng bắt đầu đánh sâu vào cửu giai .

Trên thư phụ thân còn nói, gần đây một khoảng thời gian Diệp gia độtnhiên cùng Diệp Tuyền đang ở Thanh Vân Tông mất đi liên lạc, Diệp ChiếnHùng tiến đến thăm hỏi, lại bị người của Thanh Vân Tông cản lại, các tộc nhân Diệp gia đều lo lắng tình cảnh của Diệp Tuyền.

Chẳng lẽ Tuyền Nhi ở Thanh Vân Tông có gì bất trắc? Diệp Thần đang ngồi ở trên giường đọc thư tín, nhìn đến đây, liền thông suốt lên, Nhiếp Thanh Vân cái lão quỷ kia, nếu dám đem Tuyền Nhi như thế nào, hắn nhất địnhsẽ hủy đi Thanh Vân Tông!

Thanh Vân Tông cách đế đô không xa, qua lại cũng bất quá hai ngày lộ trình.

Diệp Thần kêu lên Tiểu Dực cùng A Ly.

- A Ly, Tiểu Dực, chúng ta cùng đi Thanh Vân Tông!

Tu vi trước mắt của Diệp Thần, mặc dù mới Địa Tôn sơ cấp, nhưng cũng đãcó thể đánh bại Địa Tôn trung kỳ cao thủ, đơn thuần thần hồn, có thể ổnthắng Thiên tôn sơ cấp cường giả, mặt khác tăng thêm thực lực Tiểu Dực,căn bản không sợ lão quỷ Nhiếp Thanh Vân kia!

- Diệp Thần ca ca, chúng ta đi Thanh Vân Tông làm gì?

Tiểu Dực nghi hoặc hỏi thăm.

- Đánh nhau.

Diệp Thần trầm giọng nói, trong lòng của hắn có chút lo lắng, hi vọng còn có thể tới kịp.

- Đánh nhau? Đánh nhau ta thích nhất !

Tiểu Dực tung tăng như chim sẻ nói.

Bọn họ cùng tới phòng luyện đan của Hiên Dật dược tôn, trước khi điThanh Vân Tông, Diệp Thần phải hướng Hiên Dật dược tôn chào từ biệt.

- Diệp Thần, có muốn chúng ta cùng đi với ngươi hay không, Thanh Vân Tông này dù sao cũng là một đại tông môn, cao thủ như mây.

Hiên Dật dược tôn có chút bận tâm nói.

- Sư tôn yên tâm, Nhiếp Thanh Vân không phải đối thủ của Tiểu Dực, mặc dù chúng ta đánh không lại, tự bảo vệ mình là có dư.

Diệp Thần tự tin nói.

Trước kia ở Trí Hiên Các, Nhiếp Thanh Vân đã bị Tiểu Dực hung hăng giáohuấn một chút, mọi người vẫn là ký ức hãy còn mới mẻ, Hiên Dật dược tônnghĩ nghĩ, cũng liền gật đầu nói:

- Các ngươi một đường chú ý, hiện tại ở bên ngoài có không ít người nhìn chằm chằm vào ngươi.

- Chúng ta sẽ cẩn thận, nhiều nhất mười ngày, chúng ta sẽ trở lại .

Diệp Thần gật đầu nói.

- Xin sư tôn chuyển cáo Minh Vũ Đại Đế, gần nhất một khoảng thời gian, ta không thể cùng hắn đi câu cá .

Hiên Dật dược tôn khẽ gật đầu nói:

- Các ngươi đi thôi.

Cáo biệt Hiên Dật dược tôn, Diệp Thần thay đổi một thân trang phục, mang theo Tiểu Dực, A Ly ngồi trên Hỏa Linh Điêu.

Hỏa Linh Điêu thấp minh một tiếng, vỗ cánh bay cao, nhắm phương hướng Thanh Vân Tông bay đi.

Không biết Diệp Tuyền ở Thanh Vân Tông thế nào, Diệp Tuyền ôn nhu thiệnlương, Diệp Thần còn là rất yêu mến đường muội này của mình, tại DiệpGia Bảo cùng nhau lớn lên, tuy lẫn nhau trong lúc đó nói chuyện khôngnhiều lắm, nhưng mà tình huynh muội ở giữa lẫn nhau phi thường thâm hậu.

Thanh Vân Sơn chủ phong, nơi này dãy núi dốc đứng, tùng lâm rậm rạp,trong sơn cốc thỉnh thoảng sẽ có một chút yêu thú ẩn hiện, một sơn đạođá xanh uốn lượn đi thông đỉnh núi, chỗ này mây mù lượn lờ, một mảnhkiến trúc rộng rãi như ẩn như hiện.

Đây là Thanh Vân Tông trong truyền thuyết, một trong ba đại tông môn của Tây Vũ đế quốc, nghe nói Thanh Vân Tông môn hạ đệ tử có mấy vạn, thuđều là các thế gia võ đạo thiên tài của Tây Vũ đế quốc.

Lúc Diệp Thần còn rất nhỏ, các tộc nhân mỗi lần nói lên Thanh Vân Tông,đều mang theo sùng bái kính yêu chi tâm, đối với bọn họ mà nói, ThanhVân Tông là một tồn tại bọn họ xa không thể chạm, nếu có một tộc nhân có thể được Thanh Vân Tông chọn trúng, gia nhập Thanh Vân Tông, này là tất cả tộc nhân kiêu ngạo. Cho nên lúc ban đầu, Diệp Thần cũng không cóngăn cản Tuyền Nhi gia nhập Thanh Vân Tông, nếu như thời gian quay trởlại quá khứ, Diệp Thần khẳng định đối với Thanh Vân Tông này cười nhạt.

Một ngày nào đó, Diệp gia sẽ trở thành tồn tại làm cho Thanh Vân Tông ngưỡng mộ!

Ở trong một vùng kiến trúc khổng lồ như thế, tìm được Tuyền Nhi, cũng là một chuyện phiền phức.

A Ly thả người nhảy xuống Hỏa Linh Điêu, chạy vội tiến nhập trong ThanhVân Tông, Diệp Thần thì dùng thần hồn, ở trong một đám kiến trúc củaThanh Vân Tông đảo qua.

Hai luồng khí tức cường hoành, bị thần hồn của Diệp Thần nhận thấy,trong đó một cổ là một Thiên Tôn cấp cường giả, hẳn là Nhiếp Thanh Vân,một cổ khác ở trong một huyệt động nham bích, lại là một con Thiên Sưcấp đỉnh phong huyền thú?
 
Chương 254: Đi thanh vân tông (2)


Ads Hiện tại Nhiếp Thanh Vân đang cùng Thiên Sư cấp huyền thú kia chung một chỗ!

Này cũng có chút mới lạ, không biết huyền thú này là cái gì, thần hồnkéo dài đi vào, chứng kiến tướng mạo huyền thú này, nó huyễn hóa thànhhình người, là một lão giả râu tóc đều hồng giống như Liệt Hỏa, lưng eocòng xuống tuổi già sức yếu, bản thể lại là một con hỏa điểu. Con hỏađiểu này không biết sống nhiều ít tuổi, rõ ràng tu đến cấp bậc Thiên sưđỉnh phong.

Ở trước mặt lão giả kia, Nhiếp Thanh Vân có vẻ cực kỳ cung kính, hắn một thân thịt béo thẳng tắp eo, nhưng y nguyên như viên cầu.

- Lão tổ tông, con ta Nhiếp Thừa Phong mặc dù có chút không nên thân,nhưng ba mươi lăm tuổi đạt tới thập giai sơ kỳ, thiên phú cũng được chokhông tệ, nếu cam lòng cho một khỏa Nhân phẩm đan dược, chưa hẳn khôngthể đảm đương việc lớn, mà Trang Triết này, chính là Đại Trưởng lão thứxuất, tuy thiên phú trác tuyệt, hai mươi bảy tuổi liền đã là thập giaisơ kỳ, nhưng mà khó nói hắn có thể ở ba mươi lăm tuổi trước tấn chứcthập giai trung kỳ hay không.

Nhiếp Thanh Vân trên mặt thịt bỗng nhúc nhích, thấp giọng khẩn cầu.

- Kẻ ham tửu sắc, khó làm việc lớn.

Lão giả kia đối với Nhiếp Thừa Phong cười nhạt.

- Chỉ là, lão tổ tông, Trang Triết này cũng không cùng một người nữ đệ tử mắt đi mày lại sao?

Nhiếp Thanh Vân buồn bực nói, lão tổ tông đã là sáu trăm tuổi, ở trongThanh Vân Tông địa vị cao thượng, năm đó nếu không có một câu của lão tổ tông, hắn cũng không thành được Thanh Vân Tông Chưởng môn, nếu lão tổtông cố ý không cho Nhiếp Thừa Phong làm kế nhiệm Chưởng môn, hắn cũngkhông có thể làm gì.

- Dù sao Nhiếp Thừa Phong cũng không thích hợp làm Chưởng môn, ngươi trở về đi.

Lão già không kiên nhẫn khoát khoát tay.

Diệp Thần tâm niệm vừa động, hỏa điểu biến thành lão giả kia, ở ThanhVân Tông địa vị tựa hồ có chút cao thượng, cư nhiên còn có thể quyếtđịnh nhân tuyển Chưởng môn?

Đúng lúc này, lão giả kia giống như cảm thấy cái gì, nộ quát một tiếng:

- Ai?

Diệp Thần đem thần hồn thu trở về.

- Lão tổ tông, làm sao vậy?

Nhiếp Thanh Vân nghi hoặc hỏi thăm.

Lão giả nghi hoặc lắc đầu nói:

- Đại khái là ta đa nghi, không có gì, ngươi đi đi.

Xem ra ở thời điểm sử dụng thần hồn nếu có thoáng cảm xúc ba động, vẫncó thể bị Thiên Sư cấp huyền thú phát giác được, mình đối với thần hồnthao túng, còn là không đủ thuần thục! Trong Thanh Vân Tông này, rõ ràng cất dấu một con Thiên Sư cấp huyền thú, cái này thật đúng là không thểtưởng được.

Bất quá Thiên Sư cấp huyền thú cũng không có gì đáng sợ, chỉ cần khôngphải Yêu Vương đích thân đến, Diệp Thần còn không sợ! Chỉ cần hắn hơichút phóng xuất ra một ít khí tức thần hồn, một con Thiên Sư cấp huyềnthú còn không bị dọa đến tè ra quần?

Một chỗ biệt viện trong Thanh Vân Tông.

- Diệp Tuyền, củi chuẩn bị xong chưa! Nhanh lên, phòng bếp vẫn chờ xử dụng đây này!

Một mập bà nương mặt mũi tràn đầy dữ tợn một cước đá văng đại môn biệt viện, đi đến, nghiêm nghị quát.

- Cũng sắp xong rồi.

Diệp Tuyền có chút ủy khuất cúi đầu xuống, tiếp tục bổ củi, trên taynguyên bản trắng nõn non mịn của nàng, hiện tại hiện đầy vết thương, đều là gần đoạn thời gian này lưu lại.

Mập bà nương này quét nhìn Diệp Tuyền, hừ lạnh một tiếng:

- Nhiếp đại thiếu vừa ý ngươi, là phúc khí của ngươi, ngươi đừng cho mặt không biết xấu hổ, nếu không từ nay về sau sẽ cho ngươi nếm mùi đaukhổ!

Diệp Tuyền gia nhập Thanh Vân Tông có gần nửa năm, nàng thiên phú tráctuyệt, tu luyện lại rất khắc khổ, tăng thêm trước có ăn thai sâm cácloại linh dược, mười sáu tuổi liền đạt đến cửu giai trung kỳ, hơn nữa tu luyện tiến triển cực nhanh, rất nhanh liền thành nhân tài kiệt xuấttrong trẻ tuổi, nhưng mà phiền toái cũng tùy theo mà đến, Nhiếp ThừaPhong con trai Chưởng môn Nhiếp Thanh Vân coi trọng Diệp Tuyền, mấy lầnmuốn bức bách Diệp Tuyền đi vào khuôn khổ, Diệp Tuyền thề chết khôngtheo. Nhiếp Thừa Phong không dám làm cho thật chặt, để cho thủ hạ khôngngừng làm khó dễ Diệp Tuyền, an bài công tác nặng nề cho Diệp Tuyền.

Lúc trước gia nhập Thanh Vân Tông, Diệp Tuyền đầy cõi lòng chờ mong,muốn luyện thành một thân tu vi, sau đó lại hồi Diệp gia, chỉ là sự thật so với mộng tưởng tàn khốc hơn nhiều, một nữ hài tử muốn ở bên ngoàixông ra một mảnh bầu trời thật sự quá khó khăn, nàng rất ủy khuất, muốntrở lại Diệp Gia Bảo, ở Diệp Gia Bảo, phụ thân, các vị bá bá thúc thúc,thúc công còn có Diệp Thần ca ca, đều đem nàng trở thành hòn ngọc quýtrên tay đối đãi, mấy lần muốn chạy ra Thanh Vân Tông, nhưng vẫn là đemnước mắt hướng trong bụng nuốt ở lại, tuy ở nơi này bị người làm khó dễ, nhưng nàng vẫn cắn răng, khắc khổ tu luyện, ban ngày không thể tuluyện, vậy thì buổi tối tu luyện, đốn củi nấu nước bị mập bà nhục mạ,nàng đều nhịn xuống.

Bởi vì nàng không muốn vĩnh viễn đều sống ở dưới cánh chim của cha mẹtrưởng bối còn có Diệp Thần ca ca, nàng muốn như Diệp Thần ca ca, trởthành các tộc nhân dựa vào, trở thành thần giữ nhà gia tộc! Cho dù lạikhổ lại mệt mỏi, nàng cũng muốn kiên trì!

- Làm xong thì đem đến phòng bếp!

Mập bà này phẫn nộ quát.

- Đừng lòng và lòng vòng!

Diệp Tuyền cắn răng đem bó củi bế lên.

- Nói không thể dùng huyền khí, ta cho ngươi dùng huyền khí sao?

Mập bà đi tới, một cái tát phiến ở trên mặt của Diệp Tuyền.

Diệp Tuyền trúng một cái tát, ngã nhào trên đất, gò má trắng nõn cao cao sưng lên, nước mắt một mực ở trong hốc mắt đảo quanh.

- U a, bộ dáng đáng thương như vậy, thật đúng là ta thấy càng thương,nếu như ta là ngươi, khẳng định sớm nên đáp ứng Nhiếp đại thiếu, Nhiếpđại thiếu là Chưởng môn chi tử, ngươi theo hắn, khẳng định cẩm y vinhhoa, Thanh Vân Tông tại Tây Vũ đế quốc địa vị hiển hách hạng nào! Tổngso với ở lại trong một gia tộc lụi bại hảo, tuy nghe nói gia tộc cácngươi giống như có người làm cái gì Quận Vương, nhưng mà một cái QuậnVương có cái rắm dùng, Nhiếp đại thiếu nói giết sẽ giết, đừng tìm phiềntoái cho trong nhà các ngươi!

Mập bà ngồi chồm hổm xuống, đại thủ nặng nề vuốt khuôn mặt nhỏ nhắn của Diệp Tuyền.

- Ta biết rõ ngươi muốn chạy, chỉ là ngươi lại có thể chạy trốn đi nơinào, về nhà sao, gia tộc của ngươi, có thể bảo hộ được ngươi sao?

Mập bà nói nói, trở nên thanh sắc nghiêm túc, nàng là nữ nhi của ThanhVân Tông Đại Trưởng lão, tu vi cũng không sai, ba mươi lăm tuổi, trướcmắt đã là thập giai sơ kỳ, tại Thanh Vân Tông địa vị rất cao, bằng không cũng sẽ không tùy ý khi dễ nữ đệ tử phía dưới như vậy, duy nhất làm cho nàng cảm thấy sỉ nhục chính là, thể trọng nàng đạt ba trăm cân, bởi vìmột thân thịt béo này, nàng không ít bị các trưởng bối đùa cợt, nàngbình sinh hận nhất, chính là những nữ đệ tử phía dưới như hoa như ngọckia, suốt ngày chỉ biết cấu kết nam nhân!

Đối với Diệp Tuyền, trong lòng của nàng cất giấu lòng ganh tỵ thật sâu,thời điểm làm nhục Diệp Tuyền, trong lòng của nàng tổng có một loạikhoái cảm nói không nên lời, đẹp như Thiên Tiên thì thế nào, thiên phútrác tuyệt thì thế nào, còn không phải bị ta dẫm nát dưới chân?
 
Chương 255: A Ly nổi bão (1)


Ads Nếu như không phải Nhiếp đại thiếu dặn dò qua nàng, làm cho thủ đoạn của nàng không cần phải quá mức, nàng nhất định sẽ dùng thủ đoạn ác hơn tra tấn Diệp Tuyền.

Mập bà nhìn xem tư thái linh lung hấp dẫn của Diệp Tuyền, sách sách tán thán nói:

- Gần xem như vậy, thật đúng là rất đẹp, rất đoan trang, nhưng trêngiường, không chừng dâm đãng đến cỡ nào, chớ cùng lão nương ra vẻ thanhcao, cho ngươi ba ngày thời gian, nếu trong vòng ba ngày còn không đápứng Nhiếp đại thiếu, hừ hừ, đem ngươi cởi hết quần áo, ở trước mặt chútít nam đệ tử kia chạy một vòng, nhìn ngươi còn thanh cao thế nào!

Diệp Tuyền nghe được mập bà mà nói, sắc mặt một hồi trắng bệch, trongđôi mắt hiện lên một tia quyết tuyệt, nếu như như vậy, nàng tình nguyệnchết!

- Muốn chết, cũng không dễ dàng như vậy, nếu như ngươi chết, Nhiếp đạithiếu sẽ khiến tất cả mọi người gia tộc các ngươi chôn cùng cho ngươi.

Mập bà níu lấy cổ áo Diệp Tuyề.

- Nhanh đứng lên cho ta, đừng lười biếng, muốn chết cũng phải trước tiên đem việc làm hết!

Diệp Tuyền căm tức mập bà, nàng khi nhục mình có thể, nhưng mà không thể uy hiếp tộc nhân của mình, Diệp Tuyền cầm lấy đoản kiếm giấu kín trongquần áo, tay bởi vì phẫn nộ mà càng không ngừng run rẩy, nàng biết rõ,nếu như nàng giết nữ nhân trước mắt này, sẽ mang đến tai hoạ ngập đầucho Diệp Gia Bảo.

Mập bà chứng kiến Diệp Tuyền y nguyên bất động, mắng một tiếng, lại làmột cái tát hướng Diệp Tuyền quạt qua, thời điểm tay của mập bà muốn vỗvào trên mặt Diệp Tuyền, một đạo bóng trắng hiện lên, kéo một tiếng,trên mặt mập bà nhiều hơn năm miệng vết thương thật sâu, máu tươi vẩyra, mập bà thê lương kêu thảm thiết, bụm mặt rống to:

- Mặt của ta!

Mặt của nàng bởi vì thống khổ mà trở nên vặn vẹo cực độ.

Diệp Tuyền chứng kiến bóng trắng chợt lóe lên, quay đầu lại nhìn thoáng qua, phát hiện là A Ly, sửng sốt một chút:

- A Ly, sao ngươi lại tới nơi này?

A Ly cùng Diệp Thần như hình với bóng, Diệp Tuyền đối với A Ly, tự nhiên cũng là quen thuộc, hôm nay chứng kiến A Ly, lập tức cảm thấy thânthiết.

A Ly căm tức mập bà, nó một mực đi theo Diệp Thần, tự nhiên biết rõ địavị Diệp gia tộc nhân ở trong suy nghĩ của Diệp Thần, trước mắt cái mậpbà này cư nhiên lăng nhục Diệp Tuyền như thế, khiến nó thập phần cămtức.

- Tiểu kỹ nữ, rõ ràng nuôi một con yêu thú, còn dám tổn thương ta, xem ta cắt đứt xương cốt của ngươi!

Mập bà gầm thét huy chưởng xông lại, dù sao cũng là thập giai sơ kỳ cường giả, toàn thân bộc phát ra một cổ khí thế cường hoành.

- A Ly, đi mau.

Diệp Tuyền gấp giọng kêu lên, nàng cũng không biết thực lực của A Ly.

A Ly xèo xèo kêu to một tiếng, bộ dạng thập phần căm tức nữ nhân mập,xấu lại hung trước mắt này, khiến nó rất là chán ghét, nó thả người màdậy, vung lên móng vuốt.

Kéo một tiếng, trên mặt mập bà này tràn đầy thịt béo lại thêm năm vết cào.

- A!

Mập bà phát ra tiếng kêu thảm thiết càng thêm thê lương thống khổ.

- Dám thương ta, ta muốn cho ngươi chết!

Bàn tay to của nàng bỗng nhiên chụp vào A Ly.

Mắt thấy phải bắt đến A Ly, A Ly sưu một tiếng tại nguyên chỗ biến mất, mập chưởng của nàng thất bại .

- A! ! !

Mập bà lần nữa phát ra một tiếng hét thảm, trên mặt lại thêm năm vết cào.

- Mặt của ta! Mặt của ta! !

Mập bà khóc rống lên, phá giọng hô to.

- Người tới, giết người rồi!

A Ly nhẹ nhàng linh hoạt rơi vào trên bờ vai Diệp Tuyền, lắc lắc móngvuốt, một bộ hầm hừ, bản tiểu thư trước cho ngươi một chút giáo huấn,thật sự là ô uế bản tiểu thư trảo!

- A Ly, nhanh rời đi nơi này, người của Thanh Vân Tông lập tức sẽ tới rồi, nàng là nữ nhi của Đại Trưởng lão!

Diệp Tuyền biết rõ đã gây họa, chuyện này sợ là không thể thiện, thựclực Thanh Vân Tông kinh người, nếu đi tìm Diệp gia phiền toái. . . sắcmặt nàng tái nhợt, không dám lại nghĩ tiếp, sau nửa ngày làm một cáiquyết định, hy vọng có thể lấy cái chết tạ tội, làm cho Chưởng môn buông tha Diệp gia một đường sống.

A Ly mới không quản mập bà này là cái gì nữ nhi Đại Trưởng lão!

Thần hồn của Diệp Thần dò xét đến chuyện đã xảy ra bên này, đã cực kỳ nhanh chạy đến.

Sưu sưu sưu, trong Thanh Vân Tông khí tức hai Địa Tôn cấp cường giả đột nhiên bốc lên, vội vàng chạy tới.

Diệp Thần so với bọn hắn trước nhanh một bước, từ trên Hỏa Linh Điêu nhảy xuống, đã rơi vào trong sân.

- Diệp Thần ca!

Diệp Tuyền chứng kiến Diệp Thần, nước mắt ở trong hốc mắt đảo quanh,nàng rất hối tiếc trước kia không nên tới Thanh Vân Tông, nàng chưa baogiờ bước ra Diệp Gia Bảo, không biết bên ngoài nhân tâm hiểm ác, dùngloại đại tông môn như Thanh Vân Tông này, thần bí cao thượng như vậy, tu luyện giả trong đó nguyên một đám phiêu nhiên xuất trần, cùng ngườikhông tranh, nhưng đến đây Thanh Vân Tông, nàng mới biết mình sai rồi.

Diệp Thần đã từng nói với nàng, nếu như ở bên ngoài bị khi dễ, sẽ giúpnàng xuất đầu, thời điểm đó nàng còn cảm thấy, nàng đến Thanh Vân Tôngsao sẽ thụ khi dễ, lúc này nghĩ tới những lời kia của Diệp Thần, trongnội tâm ủy khuất thoáng cái bạo phát ra.

- Tuyền Nhi không khóc, Diệp Thần ca đến đây sẽ không việc gì.

Diệp Tuyền gần đây kiên cường, cho đến lúc này, Diệp Thần mới cảm giácđược, Diệp Tuyền cũng là một cô gái nhỏ cần người quan tâm. Nhìn xemthương tích trên người Diệp Tuyền, cùng với gò má cao cao sưng lên, nắmtay Diệp Thần nắm được khanh khách vang lên, lửa giận hừng hực, thờiđiểm tại Diệp Gia Bảo, Diệp Tuyền rất hiểu chuyện, lại thiện lương, tấtcả trưởng bối đều không bỏ được dù là nói nàng một câu nói nặng, hiệntại rõ ràng dám khi dễ người Diệp gia, hơn nữa khi dễ còn là Diệp Tuyền, hôm nay ta muốn hủy đi Thanh Vân Tông này!

Tiểu Dực cũng rơi vào trong sân, hắn nghi hoặc nhìn xem Diệp Tuyền, hắncòn không biết Diệp Tuyền, không biết Diệp Tuyền cùng Diệp Thần là quanhệ như thế nào.

Đúng lúc này, hai Địa Tôn cường giả kia đã rơi vào trong sân, một cái trong đó là Địa Tôn đỉnh phong.

- Phụ thân, tiểu kỹ nữ này liên hợp ngoại nhân đánh ta, ngài nên vì ta làm chủ a!

Mập bà ở trước mặt một Địa Tôn cấp đỉnh phong cường giả khóc đến hô thiên thưởng địa, thanh âm cực kỳ chói tai.

Diệp Thần hướng người kia nhìn lại, chỉ thấy đó là một lão nhân gầy gò,thân cao có một mét tám tả hữu, nhưng mà gầy cao giống như cây gậy trúc, rất khó tưởng tượng, mập bà hơn ba trăm cân này lại là nữ nhi của hắn.Lão nhân kia đôi mắt tinh quang bắn ra bốn phía, toàn thân cất dấu lựclượng cường đại, có một chút uy thế của Địa Tôn đỉnh phong cường giả.

- Nói chuyện không sạch sẽ, nên đánh!

Diệp Thần liếc mập bà này, hừ lạnh một tiếng, đột nhiên ra tay.

- Người phương nào dám can đảm tại Thanh Vân Tông ta làm càn!

Địa Tôn cấp đỉnh phong cường giả kia thấy Diệp Thần kiêu ngạo như thế, giận dữ oanh ra một quyền.

Diệp Thần nghiêng người né tránh, né tránh lão giả kia công kích, mộtcái tát phiến ở trên mặt mập bà, mập bà này kêu thảm một tiếng, ngửa mặt ngã bay đi ra ngoài, viên thịt hơn ba trăm cân bay ngược ba bốn mét,"Oanh" một tiếng nặng nề đập bể trên mặt đất, đại địa cũng rung động.
 
Chương 256: A Ly nổi bão (2)


Ads Diệp Thần thong dong lui trở về.

- Địa Tôn cường giả!

Lão nhân gầy gò kia sắc mặt rùng mình, dừng lại bước chân, Địa Tôn cường giả trẻ tuổi như vậy, sợ là lai lịch không nhỏ, quay đầu lại nhìnthoáng qua mập bà trên mặt đất, khóe miệng có chút run rẩy một chút.

Diệp Tuyền chứng kiến thần sắc lão nhân gầy gò này hung ác, lôi kéo Diệp Thần, lo lắng nói:

- Diệp Thần ca ca đi mau, nơi này là Thanh Vân Tông.

Nàng rất tự trách, nếu Diệp Thần tại Thanh Vân Tông bị thương hoặc làphát sinh vấn đề, nàng cảm giác mình muôn lần chết cũng không hết tội,nước mắt theo gương mặt chảy xuống. Trước mắt lão nhân gầy gò kia chínhlà Địa Tôn cấp đỉnh phong cường giả, Thanh Vân Tông Đại Trưởng lão Trang Bách Mạch!

A Ly nhìn nhìn Diệp Tuyền, dùng tiểu móng vuốt vuốt ve đầu Diệp Tuyền một chút, như là đang an ủi Diệp Tuyền.

- Bằng hữu phương nào, đến Thanh Vân Tông ta cần làm gì? Nếu như là hiểu lầm, có thể ngồi xuống nói chuyện, nhưng nếu như bằng hữu là tới nháosự, Thanh Vân Tông chúng ta cũng không phải có thể mặc người khi dễ !

Trang Bách Mạch trầm giọng nói.

- Ngồi xuống nói chuyện?

Diệp Thần hừ lạnh một tiếng.

- Hôm nay ta chính là tìm đến Thanh Vân Tông phiền toái, mau gọi Nhiếp Thanh Vân đi ra!

Trang Bách Mạch lông mày ngưng lại, Diệp Thần rõ ràng mở miệng liền gọitục danh Chưởng môn của bọn hắn, có thể thấy được đến có chuẩn bị, mộtĐịa Tôn cấp cường giả, đơn thương độc mã tìm đến Thanh Vân Tông phiềntoái? Hay là sau lưng Diệp Thần có một hậu trường khó lường?

Hắn ngắm nhìn bốn phía, bên người Diệp Thần ngoại trừ một con ly miêu,còn có một tiểu hài tử năm sáu tuổi, giống như không mang cao thủ gì, vì cẩn thận để đạt mục đích, hắn đối với một Địa Tôn cường giả khác bênngười thì thầm vài câu, Địa Tôn cường giả kia nhẹ gật đầu, bay vút màđi.

Ánh mắt của Trang Bách Mạch đảo qua Diệp Thần, rơi vào trên người DiệpTuyền, hắn lập tức nhận ra người thiếu nữ trước mắt này, chính là một nữ đệ tử của Thanh Vân Tông, tên là Diệp Tuyền, có một ít thiên phú nhưvậy, người nam nhân này chính là gì của Diệp Tuyền?

- Diệp Tuyền, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, ngươi nói rõ ràng cho ta!

Trang Bách Mạch nhìn về phía Diệp Tuyền, hừ lạnh nói, tại Thanh Vân Tông làm Trưởng lão nhiều năm như vậy, hắn còn là hơi có chút uy thế.

- Việc này bởi vì Diệp Tuyền mà ra, Diệp Tuyền nguyện lấy cái chết đền tội, thỉnh Đại Trưởng lão buông tha ca ca ta.

Sắc mặt Diệp Tuyền buồn bả đang muốn quỳ xuống.

Diệp Thần liền vội vàng kéo Diệp Tuyền, trầm giọng nói:

- Tuyền Nhi, không cho phép quỳ, người Diệp gia ta, ngoại trừ cha mẹtrưởng bối, ai cũng không thể quỳ, mặc dù thấy Minh Vũ Đại Đế, cũngkhông cho quỳ!

Thân là Diệp gia Tộc trưởng, trên người Diệp Thần cũng có một ít Tộc trưởng uy nghiêm.

- Chỉ là. . .

Diệp Tuyền rơi lệ đầy mặt, Diệp Thần cũng không biết trong nội tâm nàngđau khổ, ở nàng xem ra, Diệp gia tông tộc, làm sao có thể cùng Thanh Vân Tông to như vậy đối kháng? Chỉ cần Thanh Vân Tông Chưởng môn, hoặc làĐại Trưởng lão trước mắt này ra lệnh một tiếng, Diệp Gia Bảo sợ là sẽ bị san thành bình địa! Nàng tình nguyện chết, cũng không nguyện ý mang đến họa ngập đầu cho gia tộc.

Diệp Tuyền cũng đã thật lâu chưa cùng trong nhà liên hệ, tự nhiên không biết tình huống Diệp Gia Bảo bây giờ.

Trang Bách Mạch nhìn thoáng qua Diệp Thần, trong nội tâm hiểu rõ, nguyên lai người trẻ tuổi này là ca ca của Diệp Tuyền, hắn chú ý qua DiệpTuyền, hình như là đến từ Đông Lâm quận Diệp Gia Bảo gì đó, hắn đối vớichuyện bên ngoài cũng đã thật lâu không chú ý, Diệp Gia Bảo này hẳn làmột tiểu gia tộc, bằng không hắn cũng sẽ không ngay cả nghe cũng chưatừng nghe qua. Nghe nói Diệp Tuyền bị Nhiếp Thừa Phong nhìn trúng, chỉlà Diệp Tuyền không thuận theo, hẳn là ở Thanh Vân Tông bị chút ít ủykhuất, ca ca người ta thay nàng xuất đầu đến đây.

Một Diệp Gia Bảo nho nhỏ, Trang Bách Mạch tự nhiên sẽ không đặt ở trongmắt, duy nhất cần để ý, chính là sư môn Diệp Thần, không biết Diệp Thầnsư thừa nơi nào.

- Diệp Tuyền này đã gia nhập Thanh Vân Tông ta, phải về Thanh Vân Tôngta quản thúc, coi như là thân nhân, cũng không có quyền lực hỏi đến, nơi này đến chỗ nào đều có thể nói được thông, bằng hữu xâm nhập Thanh VânTông, đả thương người Thanh Vân Tông ta, làm việc không khỏi cũng quá bá đạo!

Trang Bách Mạch lo lắng một ít, lớn tiếng hỏi ngược lại.

- Đừng con mẹ nó theo ta giảng đạo lý, đánh người của Diệp gia ta, quảnngươi Thanh Vân Tông là vật gì, ngươi không có tư cách ở nơi này nóichuyện, mau kêu Nhiếp Thanh Vân đi ra cho ta, con của hắn lại muốn cướpmuội muội của Diệp Thần ta, cũng không nhìn một chút hắn có bao nhiêucân lượng!

Diệp Thần bị chọc giận, còn phải ở chỗ này nghe Trang Bách Mạch chít chít méo mó, nhịn không được bạo tục nói.

- Ngươi ¨. . .

Trang Bách Mạch khí đến sắc mặt đỏ lên, hắn thân là Thanh Vân Tông ĐạiTrưởng lão, đến đâu người khác không cung kính kêu một tiếng TrangTrưởng lão, chưa từng bị người mắng qua như thế, Diệp Thần lại còn nóihắn không có tư cách nói chuyện?

- Người phương nào dám can đảm tại Thanh Vân Tông ta giương oai!

Hai cổ khí tức cường giả lăng không mà tới, là hai Thiên Tôn cấp cườnggiả, một cái là Nhiếp Thanh Vân mập mạp, cái khác là hỏa điểu biến thành Hồng phát lão giả kia.

Thanh Vân Tông này cũng không biết là phong thuỷ như thế nào, gien chính là một dạng, hoặc là mập đến khó coi, tỷ như Nhiếp Thanh Vân còn có mập bà này, hoặc là gầy như que củi cùng Trang Bách Mạch đồng dạng.

Nhiếp Thanh Vân cùng Hồng phát lão giả kia rơi vào trong viện, ánh mắtNhiếp Thanh Vân đảo qua, chứng kiến Tiểu Dực bên người Diệp Thần, sợ tới mức liền lùi lại hai bước, trước cùng Tiểu Dực trận chiến ấy, NhiếpThanh Vân chính là ký ức hãy còn mới mẻ. Hai người kia vì cái gì còn tìm tới cửa? Nhiếp Thanh Vân không khỏi da đầu run lên!

- Người đến từ phương nào, không có bái thiếp, rõ ràng dám can đảm tự tiện xông vào Thanh Vân Tông!

Hồng phát lão giả gay gắt nhìn lướt qua mấy người Diệp Thần quát.

- Một con lão điểu, cũng dám ở trước mặt ta giương oai! Đừng có tự mình mất mặt!

Diệp Thần khinh thường hừ lạnh một tiếng, lớn tiếng nói.

- Nhanh giao tiểu tử Nhiếp Thừa Phong kia ra đây, trước tiên đem tiểu tử kia đánh một trận, sau đó lại thu thập các ngươi, nếu có nửa điểm qualoa, hôm nay ta hủy đi Thanh Vân Tông các ngươi!

Một Thiên Sư cấp huyền thú mà thôi, cũng dám ở trước mặt mình kêu gào,Yêu Vương cảnh huyền thú ta còn không sợ, còn có thể sợ ngươi? Đợi látnữa làm cho Tiểu Dực lộ ra bản thể, xem ngươi sợ tới mức nào!

Diệp Tuyền lo lắng lôi kéo Diệp Thần, nàng chính là biết rõ, lão giả này là lão tổ tông Thanh Vân Tông, Thiên Tôn đỉnh phong cường giả, còn tênmập mạp bên cạnh kia, là Tông chủ Nhiếp Thanh Vân, cũng là Thiên Tônđỉnh phong cường giả, Diệp Thần ca đây là muốn rước lấy đại họa a.

Hồng phát lão giả thấy Diệp Thần vô lễ như thế, thập phần giận dỗi, nhìn về phía bọn người Nhiếp Thanh Vân hỏi:

- Rốt cuộc chuyện gì xảy ra?
 
Chương 257: Ta đói bụng rồi


Ads Một tiểu hài tử mười bảy mười tám tuổi, rõ ràng dám ở chỗ này kêu gàonhư thế, mấy trăm năm qua này, hắn công phu hàm dưỡng có chỗ tăng lên,nếu ba trăm năm trước, hắn khẳng định trước thu thập tiểu vô lễ này tử.Tiểu tử này rõ ràng gọi mình là lão điểu, chẳng lẽ là nhìn ra bản thểcủa mình? Sau khi Hóa hình, coi như là Huyền Tôn cường giả trong nhânloại, cũng nhìn không được bản thể của hắn!

- Lão tổ tông, là như vậy, Nhiếp Thừa Phong coi trọng nữ nhân này, nànggọi Diệp Tuyền, là đệ tử Thanh Vân Tông chúng ta, thiếu niên này là caca của nàng.

Trang Bách Mạch lập tức ở một bên giải thích nói.

Lão già hừ một tiếng nói:

- Ta còn tưởng rằng là cái đại sự gì, chút chuyện nhỏ như vậy cũng xử lý không được, một nữ đệ tử thì thế nào, còn để cho người khác náo đếntrong tông, đem bọn họ oanh ra cho ta, về phần Diệp Tuyền, theo như hình luật tông môn xử trí!

Nhiếp Thừa Phong cho dù lại hỗn đản, cũng là Chưởng môn chi tử, điểm ấy thể diện hắn còn là để cho Nhiếp Thanh Vân.

Nhiếp Thanh Vân nhìn thoáng qua Tiểu Dực, hắn đối với thực lực của TiểuDực, vẫn là sinh lòng sợ hãi, trước mắt khối xương cốt này sợ là gặmkhông đến, hắn há to miệng, muốn ngăn cản lão tổ tông nhưng không biếtnên nói cái gì, cái họa này là con của hắn Nhiếp Thừa Phong xông ra, nếu như chuyện khác, hoặc Diệp Tuyền không phải là muội muội của Diệp Thần, chỉ sợ sớm đã đem Diệp Tuyền tống xuất khỏi Thanh Vân Tông .

Cái này cần đấu võ sao? Vừa nghĩ tới thực lực của Tiểu Dực, sau lưngNhiếp Thanh Vân thấm mồ hôi, tiểu hài tử này chính là ngay cả tam phẩmlinh bảo cấp Thanh Vân Kiếm cũng chém không vào a.

- Lão tổ tông, chờ chút, chuyện này, sai tại Thừa Phong.

Nhiếp Thanh Vân vội vàng gọi lão giả lại, hắn hiện tại e sợ sự tình náo lớn, đối phương lai lịch không rõ, Thanh Vân Tông sợ là không thể trêu vào.

- Sai tại ai không trọng yếu, đều bị người náo đến trong tông môn, nếuThanh Vân Tông ta không xử lý, chẳng phải làm cho người trong thiên hạchê cười? Đem mấy người kia đánh ra cho ta, Diệp Tuyền lưu lại!

Hồng phát lão giả tức giận quát.

Lão tổ tông tức giận như thế, Nhiếp Thanh Vân chợt cảm thấy đâm lao phải theo lao, vấn đề này, hắn cũng không biết nên giải quyết như thế nào.

Nếu như Diệp Thần là người thường, khẳng định bị bạo đánh một trận, sauđó đuổi ra tông môn, mà Diệp Tuyền, cũng chỉ có thể ở lại trong ThanhVân Tông yên lặng tiếp nhận xử phạt. Không có thực lực, chỉ có thể làkết cục như vậy, thê thảm một điểm, Diệp Thần khả năng sẽ trực tiếp bịđánh chết.

- Diệp Thần ca ca, bọn họ hơi quá đáng!

Tiểu Dực nhịn không được ồn ào lên, hắn càng xem lão nhân tóc đỏ phía trước kia càng không vừa mắt.

Diệp Thần tức giận mà cười nói:

- Hừ hừ, rất tốt, ta lại muốn nhìn, các ngươi đem chúng ta đánh đi ranhư thế nào, các ngươi rốt cuộc có bổn sự kia hay không, Tiểu Dực, biếntrở về bản thể!

- Vâng.

Vừa nghe đến Diệp Thần nói, Tiểu Dực hưng phấn lên, rốt cục có thể biến trở về bản thể .

Chỉ thấy Tiểu Dực đột nhiên bay lên trời, hóa thành Cự Xà dài hơn batrăm thước, ở không trung bốc lên, lân phiến trạm lam ở dưới dương quang chiếu xuống rạng rỡ sinh huy, con mắt như đèn lồng nhìn chằm chằm vàomọi người phía dưới, ba đôi cánh trong suốt càng không ngừng vỗ, một cổuy áp khổng lồ áp bách xuống dưới, không khí chung quanh giống như làtưới chì ngưng trọng, Tiểu Dực hất lên cái đuôi, kiến trúc chung quanhầm ầm sụp đổ.

Tiểu hài tử này lại là một con yêu thú!

Sắc mặt mọi người Thanh Vân Tông kinh biến, vẻ mặt trắng bạch.

Hồng Hoang cự thú giống như Tiểu Dực, cho bọn hắn rung động quá lớn, đây chính là Cự Xà dài hơn ba trăm thước! Nhưng từ uy áp tán phát ra có thể cảm giác được, dực xà này tuyệt đối là tồn tại siêu cấp cường hoành,cũng không phải là những yêu thú cửu giai thập giai bình thường kia cóthể so sánh!

Tuy Tiểu Dực bị thương, thực lực không như lúc trước, nhưng mà biến trởvề bản thể, uy áp này cũng không phải người thường có thể thừa nhậnđược, loại khí tức đến từ Thượng Cổ Hồng Hoang kia, làm cho bọn hắn sợhãi vô pháp nhúc nhích.

- Yêu Vương cường giả!

Hồng phát lão giả kia lui mấy bước, vẻ mặt hoảng sợ.

Bọn người Nhiếp Thanh Vân, Trang Bách Mạch nghe được Hồng phát lão giảnói, càng là sợ tới mức hai chân phát run, bọn họ đương nhiên biết rõ,Yêu Vương là tồn tại gì!

Nghe nói Yêu Vương sinh hoạt tại thâm sơn, bọn họ thường thường đều cóthế lực, thủ hạ có vô số Thiên sư thậm chí Huyền sư cường giả, cắt cứmột phương, sẽ không ở trong thế giới loài người xuất hiện, ngẫu nhiênsẽ có một chút Yêu Vương giấu ở trong nhân loại, đây là vì tìm kiếm lĩnh ngộ, dùng cái này đến đề thăng cảnh giới.

- Hừ hừ, coi như ngươi có điểm nhãn lực, ngươi không phải nói muốn đemchúng ta đánh ra Thanh Vân Tông sao, hôm nay ta lại muốn nhìn, các ngươi chuẩn bị đem chúng ta đánh đi ra như thế nào!

Diệp Thần ung dung nhìn xem bọn người lão giả, Nhiếp Thanh Vân, Tiểu Dực có thương tích, biến trở về bản thể cũng không thích hợp chiến đấu, tuy cường độ thân thể Tiểu Dực cường hoành tự bảo vệ mình không ngại, nhưng muốn đem Hồng phát lão giả cùng Nhiếp Thanh Vân đánh chết, sợ cũng phải phí một phen trắc trở, loại tình huống này, cũng không phải Diệp Thầnmuốn xem đến.

Lão giả kia hồng tu run lên, hai đầu gối khẽ cong, phù phù một tiếng hướng Diệp Thần cùng Tiểu Dực quỳ xuống, rung giọng nói:

- Tiểu lão nhân có mắt không tròng, xông tới hai vị điện hạ, xin hai vị điện hạ tha cho tiểu lão nhân một mạng.

Hắn vẻ mặt nơm nớp lo sợ, toàn thân run rẩy, nào còn có khí thế Thanh Vân Tông lão tổ tông vừa rồi!

Yêu Vương a. Đây chính là Yêu Vương cường giả! Yêu Vương cường đại, bịvô số yêu thú huyền thú lan truyền, chính là tồn tại vô cùng thần bíkhủng bố trong truyền thuyết!

Thấy lão tổ tông đều quỳ xuống, một đám Thanh Vân Tông cường giả nhưNhiếp Thanh Vân, Trang Bách Mạch cũng quỳ xuống, hận không thể tự tátmiệng, trong nội tâm bọn họ đều hận thấu Nhiếp Thừa Phong, Nhiếp ThừaPhong vừa ý ai không hảo, hết lần này tới lần khác muốn xem trọng muộimuội Diệp Thần, rõ ràng chọc Yêu Vương cường giả, đây không phải là muốn chết sao?

Yêu Vương cường giả, tùy tiện nhảy mũi một cái, cả Thanh Vân Tông đều sẽ hài cốt không còn!

Diệp Tuyền sững sờ, nhìn xem Diệp Thần, Tiểu Dực trên bầu trời dài đến vài trăm mét, cho nàng rung động lớn lao!

Yêu Vương? Tuy không hiểu rõ lắm Yêu Vương là dạng tồn tại gì, nhưng từphản ứng của lão giả kia còn có bọn người Nhiếp Thanh Vân đến xem, YêuVương hẳn là tồn tại phi thường cường đại, quan trọng là, Yêu Vương nàygiống như chỉ nghe Diệp Thần, Diệp Tuyền cảm thấy, Diệp Thần càng ngàycàng không giống Diệp Thần ca ca nàng đã từng nhận thức kia, bóng lưngDiệp Thần ở trong lòng của nàng, càng lúc càng lớn, tựa như một tòa núilớn, thủ hộ lấy nàng cùng tộc nhân.

- Đừng ở chỗ này nói nhảm cho ta, mau tìm tiểu tử Nhiếp Thừa Phong kiađến cho ta, ta lại muốn nhìn tiểu tử kia là cái mặt hàng gì, dám khi dễmuội muội của ta, còn có mập bà bên kia, đừng có giả chết, nếu không tađem ngươi da lột xát muối!

Diệp Thần phẫn nộ quát.
 
Chương 258: Hai đại yêu vương (1)


Ads - Nhanh tìm nghịch tử kia đến cho ta, nhanh!

Nhiếp Thanh Vân quả thực muốn khóc, hắn rất buồn bực, trước cùng TiểuDực ở Trí Hiên Các tao ngộ, hắn sớm nên nghĩ đến Tiểu Dực không phảinhân loại mới đúng, ở nơi đó tao ngộ một lần thì cũng thôi, như thế nàocòn chọc tên sát tinh như vậy chứ?

Trang Bách Mạch lập tức chạy vội ra, vài phút sau, ôm một tên mập trởvề, hướng trước mặt Diệp Thần quăng ra, mập mạp này cùng Nhiếp Thanh Vân lớn lên có điểm giống nhau, nhưng mà hình dạng càng xấu, cư nhiên cònmặt mũi tràn đầy râu quai nón, lôi thôi phải chết, nhìn xem quả thực sovới Nhiếp Thanh Vân còn muốn lão.

- Các ngươi làm gì, sao lại bắt ta?

Nhiếp Thừa Phong chật vật đứng lên, giận dỗi rống to, hắn còn ở trêngiường ôm một nữ đệ tử ngủ, kết quả thoáng cái bị người ôm tới, hướng về mặt sau nhìn thoáng qua, phát hiện lão tổ tông cùng Nhiếp Thanh Vân rõràng đều quỳ, sửng sốt một chút, hướng Diệp Thần phía trước nhìn lại,ngẩng đầu, chứng kiến Tiểu Dực trên bầu trời, sợ tới mức thiếu chút nữađái ra quần, run rẩy hỏi.

- Các ngươi là ai. . . Vì sao. . . đến Thanh Vân Tông ta?

- Cũng không tệ lắm nha, cư nhiên còn có thể nói chuyện.

Diệp Thần chứng kiến gia hỏa xấu xí trước mắt này, lập tức sinh lòngchán ghét, chỉ bằng hắn, cũng muốn học thiếu niên hư hỏng cường đoạtDiệp Tuyền?

- Ngươi muốn làm gì?

Nhìn xem Diệp Thần từng bước một đi tới, Nhiếp Thừa Phong sợ tới mức môi trắng bệch.

- Xem ra ngươi ở trong Thanh Vân Tông dâm uy rất đủ nha, không biết cóbao nhiêu nữ đệ tử bị ngươi bức bách đi vào khuôn khổ, diễm phúc khôngcạn a?

Diệp Thần lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Nhiếp Thừa Phong.

Nhiếp Thừa Phong đảo qua mọi người, rơi vào trên người Diệp Tuyền, lậptức hiểu rõ rồi, tuy hắn là hoàn khố, nhưng cũng biết loại tình huốngnày trước mắt, cha của hắn cùng lão tổ tông đều cứu không được hắn, haichân mềm nhũn quỳ xuống, một bả nước mũi một bả nước mắt dập đầu choDiệp Thần:

- Ta sai rồi, ta không nên vừa ý Diệp Tuyền, ta không nên cưỡng bức Diệp Tuyền, ta thật sự sai rồi!

- Vừa ý Tuyền Nhi, ta có thể hiểu được, ai bảo Tuyền Nhi của nhà chúngta lớn lên xinh đẹp như vậy, nhưng mà dùng thủ đoạn không quang minh,cái này lại không thể tha thứ, ngươi nghĩ rằng Diệp gia chúng ta dễ khidễ sao?

Diệp Thần đá đá Nhiếp Thừa Phong.

Nhiếp Thừa Phong sợ tới mức toàn thân thẳng run, dực xà cự đại trên đỉnh đầu kia, làm cho hắn sợ hãi vạn phần, cho dù Diệp Thần dùng chân đáhắn, hắn cũng là một cử động nhỏ cũng không dám.

- Diệp Thần ca ca, ta đã đói bụng. . . .

Tiểu Dực trên đỉnh đầu Diệp Thần thấp giọng nói, hắn muốn nói hắn lạimuốn ăn đùi dê, chỉ là dưới loại tình huống này, giống như rất khôngthích hợp nói, nói như vậy sẽ làm người ta hiểu lầm a.

Nghe được dực xà cự đại trên đỉnh đầu nói đói, Nhiếp Thừa Phong hai mắt khẽ đảo, hôn mê rồi.

- Nhanh như vậy liền ngất đi rồi, thật không thú vị.

Diệp Thần buồn bực nói, hắn nghe được một trận mùi khai, Nhiếp ThừaPhong này cư nhiên bị Tiểu Dực một câu nói sợ tới mức đái ra quần, hắnchán ghét một cước đá Nhiếp Thừa Phong đi ra ngoài, bùm một tiếng, Nhiếp Thừa Phong cùng mập bà kia đụng vào nhau, làm mập bà kia cũng hôn mêbất tỉnh, hai trái bóng cao su mấy trăm cân bắn ra.

- Tuyền Nhi, ngươi muốn xử trí hai người kia như thế nào?

Diệp Thần quay đầu lại nhìn về phía Diệp Tuyền hỏi, bị khi phụ chính là Diệp Tuyền, tự nhiên là do Diệp Tuyền quyết định.

- Diệp Thần ca ca, coi như được rồi.

Diệp Tuyền lôi kéo quần áo Diệp Thần, nhỏ giọng nói.

Diệp Tuyền quá lương thiện rồi, cho dù Nhiếp Thừa Phong cùng mập bà kiađã từng khi dễ qua nàng, nàng cũng không nghĩ tới kịch liệt trả thù.

Nhiếp Thanh Vân nghe được Diệp Tuyền nói, quả thực là cảm động đến muốnkhóc, một hài tử tốt cỡ nào a, hắn có chút hối hận lúc trước làm sao lại dung túng Nhiếp Thừa Phong cái tiểu ác nhân này như vậy, nếu như hômnay không chết hắn tuyệt đối muốn đem tiểu tử Nhiếp Thừa Phong kia đánhmột trận, sẽ không cho hắn đi ra tai họa người, tiểu tử này chính làmang đến tai hoạ ngập đầu cho cả Thanh Vân Tông a!

- Tuyền Nhi, ngươi chính là quá lương thiện rồi, nhưng mà cứ như vậybuông tha bọn họ, cửa cũng không có! Tưởng Diệp gia chúng ta dễ khi dễsao? Nếu không cho bọn hắn chút giáo huấn, từ nay về sau mọi người đềukhi dễ đến trên đầu Diệp gia ta!

Diệp Thần hừ lạnh một tiếng, lạnh lùng đảo qua lão giả kia cùng bọn người Nhiếp Thanh Vân.

Bọn người Nhiếp Thanh Vân tâm trong nháy mắt chìm đến đáy cốc.

- Điện hạ, nếu như điện hạ có thể tha cho chúng ta một mạng, chúng ta nguyện vì điện hạ làm trâu làm ngựa!

Hồng phát lão giả còn có bọn người Nhiếp Thanh Vân ở trên mặt đất dập đầu đến thình thịch vang lên.

- Làm trâu làm ngựa?

Nghe được bọn người Nhiếp Thanh Vân nói, Diệp Thần lại có chút động tâm, một con Thiên Sư cấp huyền thú, một Thiên Tôn cấp cường giả, nếu có thể ngoan ngoãn nghe lời, hôm nay ngược lại là có thể buông tha bọn họ, một cái Thanh Vân Tông to như vậy, chính là một cổ chiến lực không nhỏ, từnay về sau nếu có chuyện gì, liền cho bọn hắn đi làm.

Thấy Diệp Thần nửa ngày không có lên tiếng, lão giả kia còn có NhiếpThanh Vân lập tức cảm thấy một tia hi vọng, càng là liên tiếp dập đầu.

- Từ nay về sau Yêu Vương điện hạ có đem ra sử dụng, chúng ta vào nơi nước sôi lửa bỏng không chối từ!

Mọi người Thanh Vân Tông thề chết nói.

Diệp Thần quay đầu lại nhìn về phía Diệp Tuyền nói:

- Tuyền Nhi, ngươi trước ngồi lên Hỏa Linh Điêu về nhà a, ta còn muốn đi đế đô, chờ thêm một khoảng thời gian ta sẽ về nhà nhìn ngươi.

Diệp Tuyền suy nghĩ một chút, những người của Thanh Vân Tông đ này ều bị dọa thành như vậy, ở lại cũng không làm được gì, gật đầu nói:

- Ân, Diệp Thần ca ca, ta đây đi về trước.

Diệp Tuyền nhìn xem Diệp Thần, bộ dạng có vài phần không muốn, nhưng vẫn ngồi trên Hỏa Linh Điêu, Hỏa Linh Điêu bay lên trời, càng bay càng xa.

- Muội muội của ta quá thiện lương, không so đo với các ngươi, bằngkhông ta khẳng định đem các ngươi nguyên một đám giết sạch, điền bụngcho Tiểu Dực!

Diệp Thần tức giận hừ nói.

Nghe được một câu điền bụng cho Tiểu Dực như vậy, lão giả kia cùng Nhiếp Thanh Vân đều sợ tới mức toàn thân run rẩy.

- Điện hạ khoan hồng độ lượng!

- Tạ điện hạ ân không giết!

Mọi người đều dập đầu.

- Đừng tạ được quá sớm, ta lời còn chưa nói hết đâu!

Diệp Thần đảo qua mọi người Thanh Vân Tông.

- Một Thiên Sư cấp huyền thú, một Thiên Tôn cường giả, bản Yêu Vươngthật đúng là nhìn không thuận mắt, bản Yêu Vương gần đây ở hồng trầnlịch lãm, không thể mang thủ hạ tới, thiếu một ít chân chạy, tạm thờinhận lấy các ngươi, xem các ngươi sau này biểu hiện, nếu như biểu hiệntốt, ngược lại có thể tha các ngươi một mạng, nếu biểu hiện không tốt,hừ hừ, đừng trách bản vương vô tình!

Diệp Thần đem thần hồn thích phóng ra, kim giáp binh sĩ toàn thân thiêu đốt lên hỏa diễm nóng bỏng đứng lặng trên hư không.
 
Chương 259: Hai đại yêu vương (2)


Ads Hồng phát lão giả kia vừa thấy, lập tức sợ tới mức dập đầu, ông trời của ta a, hai Đại Yêu Vương! Hai Yêu Vương cường giả! Run rẩy nói:

- Tiểu lão nhân nhất định nghe theo điện hạ hiệu lệnh, không dám không theo, nếu như vi phạm, Ngũ Lôi Oanh Đỉnh mà chết!

Bọn người Nhiếp Thanh Vân cũng nghe lão tổ tông nói về ngưng thần biếnhóa, biết rõ Diệp Thần cũng là một Yêu Vương, trong nội tâm thẳng run,không ngừng kêu khổ, nhi tử bảo bối của hắn này rốt cuộc rước lấy cáiđối đầu gì cho hắn a!

- Thanh Vân Tông cao thấp nhất định nghe theo điện hạ hiệu lệnh, khôngdám không theo, nếu như vi phạm, Ngũ Lôi Oanh Đỉnh mà chết!

Nhiếp Thanh Vân cũng tranh thủ thời gian thề.

- Ta mới không tin cái lời thề chó má gì, ta đã dùng hồn niệm bí pháp, ở trên người các ngươi để lại một đạo khí tức, nếu các ngươi có một tiadị tâm, các ngươi có thể cẩn thận lo lắng một chút, xem có thể đào thoát truy tung của ta hay không!

Con mắt Diệp Thần nhắm lại mà nhìn xem Hồng phát lão giả còn có NhiếpThanh Vân, trước đem bọn họ dọa giật mình nói sau, bằng không trong nộitâm bọn họ khó tránh khỏi còn có dị tâm!

Ở Hồng phát lão giả còn có Nhiếp Thanh Vân xem ra, trong ánh mắt DiệpThần không mang theo bất luận tâm tình gì, lộ ra một cổ sát khí kinhngười, làm cho phía sau lưng bọn hắn hàn khí ứa ra.

- Chúng ta tuyệt đối không dám phản bội điện hạ!

Hồng phát lão giả còn có Nhiếp Thanh Vân đều nói.

- Tin rằng các ngươi không dám, sự tình hôm nay, không thể để cho bất luận kẻ nào biết rõ, nếu truyền đi, hừ hừ.

Diệp Thần đem thần hồn thu trở về, hai Yêu Vương đồng thời hiện thân, đã đem Hồng phát lão giả cùng Nhiếp Thanh Vân sợ tới mức không nhẹ, DiệpThần nói cái gì, bọn họ chỉ có thể ngoan ngoãn nghe.

- Hai vị điện hạ ở trong Thanh Vân Tông hiện thân, nhiều Thanh Vân Tông đệ tử như vậy đều thấy được, sợ là rất khó giữ bí mật.

Nhiếp Thanh Vân rung giọng nói, ở trước mặt hai Đại Yêu Vương, hắn cảmgiác mình cũng nhanh hít thở không thông, ngay cả lời nói cũng không nói ra được.

- Cái này chính là chuyện tình của các ngươi, chút việc nhỏ ấy không cần ta dạy cho các ngươi a.

Diệp Thần nhàn nhạt liếc qua Nhiếp Thanh Vân.

- Vâng, thuộc hạ đáng chết.

Nhiếp Thanh Vân hận không thể vả miệng mình, lúc này hỏi chút ít chuyện kia làm gì vậy?

- Ta muốn Thanh Vân Tông này, tùy thời nghe theo hiệu lệnh của ta, mônhạ đệ tử nếu có dám không nghe, hoặc là xuất hiện phản nghịch, ta liềntìm hai người các ngươi tính sổ. Cho các ngươi một tháng thời gian chỉnh đốn Thanh Vân Tông, một tháng sau, ngươi đến đế đô gặp ta!

Diệp Thần hừ một tiếng, quay đầu lại nhìn thoáng qua A Ly cùng Tiểu Dực.

- A Ly, Tiểu Dực, chúng ta trở về.

Tiểu Dực sưu hạ xuống, biến trở về bộ dáng một đứa bé, đứng ở bên người Diệp Thần, A Ly cũng nhảy tới trên bờ vai của Diệp Thần.

Hỏa Linh Điêu bị Tuyền Nhi cưỡi đi, này cũng chỉ có thể đi bộ xuống núi, bất quá Thanh Vân Sơn phong cảnh không sai, coi như là thưởng thức cảnh đẹp .

Bóng lưng của bọn hắn xa xa biến mất ở trên sơn đạo.

Nhìn xem bóng lưng Diệp Thần, A Ly cùng Tiểu Dực đi xa, lão giả kia cùng bọn người Nhiếp Thanh Vân y nguyên càng không ngừng lau mồ hôi lạnh.

- Lão tổ tông, bọn họ đi rồi.

Nhiếp Thanh Vân thở dài một hơi, chuẩn bị đứng lên, Tiểu Dực biến ảo dực xà cùng thần hồn Diệp Thần biến ảo kim giáp binh sĩ, cho hắn rung độnglớn lao, nguyên lai hai người kia lại là Yêu Vương che dấu, đối với cóthể từ trên đảo giữa hồ trốn về, hắn thật sự là âm thầm vui mừng.

- Tất cả mọi người quỳ cho ta, không cho phép đứng lên!

Hồng phát lão giả nghiêm nghị gầm lên.

Nhiếp Thanh Vân cùng một đám người của Thanh Vân Tông phía sau đều đang muốn đứng lên, chân mềm nhũn, lại quỵ trên mặt đất.

- Lão tổ tông, bọn họ đều đã đi xa.

Nhiếp Thanh Vân khó hiểu nói.

Hồng phát lão giả trừng Nhiếp Thanh Vân, lớn tiếng chửi bới:

- Ngươi muốn hại chết chúng ta sao? Sau này mỗi người nói chuyện đều chú ý cho ta, các ngươi biết rõ cái gì là Yêu Vương sao? Ta tại sao phải engại Yêu Vương như thế? Các ngươi căn bản không cách nào tưởng tượng,Yêu Vương là một loại tồn tại như thế nào! Yêu Vương ngưng thần biếnhóa, một ý niệm, hồn niệm có thể đến ngoài mấy trăm dặm, trong mấy trămdặm nhất cử nhất động, đều mơ tưởng muốn chạy trốn qua hồn niệm của bọnhọ, ngoài trăm dặm, Yêu Vương điện hạ chỉ cần hồn niệm vừa động, cácngươi chết cũng không biết chết như thế nào!

- Yêu Vương điện hạ ở trên người các ngươi để lại một đám hồn niệm, vậythì ý nghĩa từ nay về sau nhất cử nhất động của các ngươi, trong nội tâm đang suy nghĩ gì, Yêu Vương điện hạ đều có thể biết, coi như các ngươitrốn đến chân trời góc biển, Yêu Vương điện hạ cũng có thể tùy thời tìmđược các ngươi, tùy thời có thể cho các ngươi chết không có chỗ chôn!

Trên thực tế hỏa điểu biến thành Hồng phát lão giả kia tuy sống hơn sáutrăm tuổi, nhưng mà một mực ở trong Thanh Vân Tông, chưa bao giờ thấyqua Yêu Vương chính thức, hắn biết đến, chỉ là truyền thuyết Yêu Vươngtruyền lưu ở trong vô số yêu thú, huyền thú, ở trong suy nghĩ của bọnhắn, Yêu Vương chính là tồn tại như thiên thần.

Nghe được lão tổ tông nói, mọi người Thanh Vân Tông run rẩy một cái,trước kia bọn họ đều chỉ biết là, Yêu Vương tương đương với Thần Tôncường giả trong nhân loại, nhưng mà Yêu Vương có thần thông gì, bọn họlại thật không biết.

Nguyên bản bọn người Nhiếp Thanh Vân đối với Diệp Thần cùng Tiểu Dực,đều có một tia ý nghĩ bằng mặt không bằng lòng, nhưng nghe lão tổ tôngnói Yêu Vương đáng sợ như vậy, bọn họ lập tức tuyệt ý nghĩ này, xem rasau này, hai vị Yêu Vương điện hạ nói gì làm nấy mới được, nếu làm haivị Yêu Vương không cao hứng. . .

Thần hồn của Diệp Thần, một mực chú ý đến Hồng phát lão giả cùng bọnngười Nhiếp Thanh Vân phản ứng, nghe đến lão giả nói, còn là tương đốithoả mãn, xem ra danh đầu của Yêu Vương, còn là tương đối có tác dụng,khóe miệng của hắn mỉm cười, triển lộ một tia khí tức thần hồn.

Hồng phát lão giả có cảm giác, sợ hãi đến tranh thủ thời gian bùm bùm bùm dập đầu:

- Điện hạ bớt giận, thỉnh điện hạ thứ tội, ta từ nay về sau nhất định quản giáo tốt bọn họ, điện hạ thứ tội!

Bọn người Nhiếp Thanh Vân chứng kiến lão tổ tông như vậy, trong nội tâmsợ hãi, lập tức cảm giác được bên trong sâu xa có đôi mắt đang nhìn chăm chú bọn họ, cũng bề bộn dập đầu cầu xin tha thứ.

Như vậy một mực qua vài tiếng đồng hồ, bọn họ bình yên vô sự, lúc nàymới yên lòng lại, vẻ mặt thảm hề hề, bất quá sau này, bọn họ không dámlại trong lòng còn có dị tâm .

Nhiếp Thừa Phong thất tha thất thểu đứng lên, trên người mang theo mộtcổ tao thối kinh người, hắn một bộ kinh hồn chưa định, không nghĩ tới có thể còn sống sót, hắn còn cho là mình đã bị đại xà kia một ngụm nuốt ăn rồi.

- Nghịch tử!

Nhiếp Thanh Vân chứng kiến Nhiếp Thừa Phong, nghe thấy được vẻ hương vịnày, lập tức có một loại chán ghét nói không nên lời, một cước đá vàotrên mông đít của Nhiếp Thừa Phong.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom