Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Full Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 581: Muốn Đánh Trận Thứ Hai


Đã năm sáu năm cô ta không ra tay ở Thủ Hộ Sơn rồi.

Bởi vì lớp trẻ, thậm chí cả lớp già đều không có ai xứng đáng để cô ta ra tay.

Vì vậy gần đây cô ta chuẩn bị tâm lý rời đi.

Bởi lẽ võ đạo ở trái đất này quá yếu.

Nhưng đến lúc này, tâm thái vốn bình lặng nhiều năm giờ đây lại nóng rực lại.

Cô ta muốn quyết chiến với Tô Minh.


“Theo như hiệp ước thì nhà họ Thẩm phải tự sát bao nhiêu người đây? Trừ đi một phần ba, vậy là 70 người phải chết”, Tô Minh cười nói.

Lời nói vừa dứt thì như có làn gió lạnh của thần chết thổi tới khiến cả võ trường thấy ớn lạnh.

Thậm chí nhiều người nhà họ Thẩm lạnh đến nỗi máu đông hết lại.

Ai nấy mặt đều không còn giọt máu.

“Tất cả đệ tử nhà họ Thẩm nghe lệnh, tất cả những người ở dưới cảnh giới tôn giả đỉnh phong kỳ thì đều phải tự moi tim mình”, sắc mặt Thẩm Hạc Quang trắng dã, như muốn cắn đứt răng mình.

Ông ta quát lớn, đôi mắt đều là tia máu.

Một lát sau…
Các đệ tử của nhà họ Thẩm bắt đầu moi tim mình.

Mặc dù có chút sợ hãi, không cam tâm, thậm chí là oán hận nhưng họ đều rất dứt khoát.

Họ thật sự moi tim mình ra, rồi tất cả đều ngã xuống đất khiến ai nấy nhìn vào cũng kinh hãi.

Còn Tô Minh lạnh lùng đứng bên cạnh quan sát mà không có chút đồng cảm nào.

Thế giới của võ đạo vốn là như vậy.


1Một khi mình có chút đồng cảm thì sau này chính người nhà họ Thẩm sẽ báo thù mình hoặc người thân của mình đến chết.

Nói cho cùng thì tại Thẩm Dật chọc vào mình trước.

Sau đó người nhà họ Thẩm tự rước họa nên đành phải diệt cỏ tận gốc thôi.

“Trận thứ hai để ông đây ra tay!”, sau khi 70 đệ tử nhà họ Thẩm chết đi, Thẩm Hạc Quang quát lớn.

Ông ta nhìn gắt gao về phía Tô Minh, tận sâu ánh mắt là sự oán hận như muốn ăn thịt người.

Khí tức của ông ta sục sôi không ổn định, dường như sắp vào trạng thái tẩu hỏa nhập ma.

1
“Ông Thẩm! Chi bằng trận thứ hai để tôi”, đúng lúc này, một bóng hình đột nhiên xuất hiện cách Tô Minh không xa.

Đó chính là Mộ Dung Yêu.

1 Ánh mắt Thẩm Hạc Quang sáng lên định nói gì lại thôi, cuối cùng ông ta gật đầu đồng ý.

Ông ta không thể ngờ Mộ Dung Yêu lại xuất hiện và muốn đánh trận thứ hai.

Nhưng ông ta sẽ hoàn toàn đồng ý.


Bởi vì, ông ta không dám chắc Mộ Dung Yêu mạnh đến mức nào nhưng ông ta tự thấy mình không phải là đối thủ.

Ông ta có thể cảm nhận được sự nguy hiểm của cô ta.

Hơn nữa cô ta chắc chắn có quân át chủ bài gì đó.

Mộ Dung Yêu mà ra tay thì tỉ lệ thắng chắc chắn sẽ cao hơn mình rất nhiều.

“Ố?”, Tô Minh nheo mắt nhìn, trong lòng có chút suy nghĩ.

Vì anh có thể cảm nhận được sự uy hiếp từ trên người đối phương.

Cô gái trẻ này chắc hơn mình mấy tuổi, đẹp đến nghiêng nước nghiêng thành, khí chất cao quý kiêu ngạo.

Cô ta có sức mạnh mà Tô Minh cũng không biết chắc được.

“Tôi là Mộ Dung Yêu, là vợ sắp cưới của Thẩm Dật”, Mộ Dung Yêu nói tiếp: “Tôi thay mặt cho nhà họ Thẩm đánh trận thứ hai, được chứ?”


 
Chương 582: Có Gì Phải Sợ


Mộ Dung Yêu nhìn chằm chằm vào Tô Minh, nói.

Thông thường mà nói, với thân phận này thì cô ta không thể đại diện cho nhà họ Thẩm được.

Bởi vì vợ sắp cưới thì vẫn chưa phải là vợ, cô ta vẫn chưa gả cho nhà họ Thẩm.

Huống hồ Thẩm Dật đã chết rồi.

“Đồng ý đánh trận này với cô ta đi! Nhưng hãy đánh cược với cô ta, đánh cược giọt máu trong tim cô ta, mười giọt cũng được”, đúng lúc này, thiên nữ Tạo Hóa lên tiếng, dường như cô ta lại tỉnh rồi.


Trong lời nói của thiên nữ Tạo Hóa có chút hứng thú và đùa giỡn: “Này! Anh may mắn thật đó! Với cảnh giới và thực lực hiện giờ của anh thì chỉ có thể miễn cưỡng tu luyện được ‘đại hoang vu quyền’ mà tôi cho anh thôi, nhưng chắc chắn phải bỏ ra cái giá rất lớn mà lại còn khó nữa, cần rất nhiều thời gian và công sức.

Nhưng không ngờ hiện giờ cô gái này xuất hiện trước mặt anh, đúng là trời giúp anh rồi”.

“Máu trong tim cô ta ư? Là sao?”, Tô Minh không hiểu lắm.

“Cô gái này không đơn giản đâu, trên người cô ta có máu thần đấy, chỉ có điều cô ta chưa luyện được.

Bởi vì thực lực của cô ta không đủ, vì vậy máu thần tạm thời dung hòa vào máu trong tim cô ta”.

"Hiểu rồi", Tô Minh gật đầu, tiện thể ngẩng đầu nhìn Mộ Dung Yêu: "Tôi có thể đồng ý việc cô đại diện cho nhà họ Thẩm đánh trận thứ 2 với mình.

Nhưng, tôi muốn cược cái khác".

"Cược cái gì?", Mộ Dung Yêu thở phào, chỉ cần Tô Minh đồng ý là được.

"Tôi thắng sẽ không giết cô, nhưng muốn 10 giọt máu trong tim cô!", Tô Minh nói một cách hết sức nghiêm túc và không chút nhân nhượng.


"Cậu...", Cơ thể mềm mại của Mộ Dung Yêu khẽ run, con ngươi xinh đẹp cũng co rút lại.

Cô ta nhìn chằm chằm Tô Minh, im lặng không đáp.

Trong lòng lại hết sức kinh ngạc.

1Không thể nào? Sao có thể thế được? Không thể nào! Sao chàng trai nhỏ tuổi hơn mình kia lại biết máu trong tim mình có chứa máu thần được?
Cô ta biết, Tô Minh chắc chắn là đã biết sự thật về máu thần.

Không thì sao có thể vừa mở miệng đã muốn 10 giọt máu trong tim mình? 1
"Rốt cuộc thì cậu là ai?", Mộ Dung Yêu quát.1 "Tô Minh", Tô Minh thuận miệng đáp: "Dám hay không nào? Nói một câu coi".

Mộ Dung Yêu im lặng.

Có lẽ chỉ có chính cô ta mới biết được máu thần đáng sợ như thế nào!
Vài giây sau.


Mộ Dung Yêu nghiêm túc hỏi: "Vậy nếu cậu thua thì sao? Tôi lại được gì?"
"Chẳng được gì hết, nhưng có thể giết tôi, nếu cô muốn", Tô Minh không chút do dự nhún vai: "Huống chi, khi tôi đồng ý để cô đại diện nhà họ Thẩm ra đấu với mình là đã dễ tính lắm rồi.

Cô còn muốn gì nữa? Chẳng lẽ cô cảm thấy không cần mất gì cũng có thể thay mặt nhà họ Thẩm lên đấu trận thứ 2 sao? Cô nghĩ tôi là thằng ngu hả?"
"Được, tôi đồng ý", Mộ Dung Yêu nghiến răng nghiến lợi nói.

Trong đôi mắt xinh đẹp tràn đầy giận dữ.

Cô ta buộc phải đồng ý.

Vì nếu rút lui, e rằng lòng hướng về con đường võ đạo của mình sẽ bị ảnh hưởng rất lớn!
Cô ta là Mộ Dung Yêu.

Có gì phải sợ?


 
Chương 583: Chỉ Có Thể Đánh Giá Sơ Bộ


Thắng thì không cần phải mất máu trong tim, còn có thế dạy cho đối phương một bài học nhớ đời.

"Mời", Tô Minh làm một động tác mời.

Mộ Dung Yêu lại bất ngờ ra tay.

Không chút khách sáo.

Có ví dụ thua trong 3 chiêu của Thẩm U, Mộ Dung Yêu còn dám khinh địch sao?

Vả lại, giờ cô ta cũng đang tức giận.

Chỉ thấy, trên cánh tay thon thả trắng nõn của Mộ Dung Yêu chợt xuất hiện một đôi bao tay bằng lụa màu đen.

Trông nó rất kỳ lạ, bên trên uốn lượn đủ loại ánh sáng như những viên đá quý.

Hơn hết, nó còn có vòng sáng kỳ bí như lớp voan mỏng quay xung quanh bao tay.

Đôi bao tay này chắc chắn là một báu vật hiếm có.

Mộ Dung Yêu giơ tay phải lên, chưởng một phát về phía trước.

Vừa đánh ra chưởng đó, tay trái cô ta cũng hiện lên một đám sương khói cuồn cuộn, yên lặng bị Mộ Dung Yên vung lên bầu trời.

1Trong khoảnh khắc ấy, bỗng thấy một bàn tay màu cam được biến hóa rõ ràng, phát ra tiếng rít, ngày càng nhỏ lại, ngưng thật và sáng hơn đánh về phía Tô Minh.

Đã thế, tốc độ của nó cũng càng ngày càng nhanh, như một tia laser bắn thẳng tới trước mặt Tô Minh.


Càng đáng sợ hơn là trên bầu trời lại xuất hiện một cây cột màu cam cao chọc trời, xuyên thấu vòm trời lao thẳng xuống!
Đầu cột sáng ấy tròn trịa, trông vừa dày vừa nặng kích thích chấn động thị giác, giống như có thần tiên đang đứng trên chuôi cây trụ! 1
Cây cột màu cam ấy nhắm thẳng vào Tô Minh, không gian xung quanh chỗ anh đứng lập tức hóa thành hư không!1Sắc mặt Tô Minh tức thì trở nên hết sức nghiêm túc.

Người lành nghề vừa ra tay có khác.

Thực lực của Mộ Dung Yêu này đúng là vô cùng vô cùng mạnh.

Không chỉ Tô Minh kinh ngạc, mà lúc này, toàn bộ tu giả võ đạo của mười mấy gia tộc bảo hộ trên Thủ Hộ Sơn cũng sợ ngây người.

Biết Mộ Dung Yêu là thiên tài trong thiên tài, là yêu nghiệt có một không hai mấy ngàn năm qua ở Thủ Hộ Sơn.

Nhưng Mộ Dung Yêu mạnh cỡ nào?
Thật ra chẳng có ai biết cả.

Chỉ có thể đánh giá sơ bộ.

Có điều giờ đây, khi Mộ Dung Yêu ra tay thật thì rất nhiều người mới chợt nhận ra, cô ta còn mạnh hơn so với tưởng tượng của họ rất rất nhiều.


Thẩm Hạc Quang thở phào một hơi, ông ta gần như có thể khẳng định rằng Tô Minh chắc chắn sẽ chết.

Người nhà họ Thẩm cũng thở phào nhẹ nhõm, sau đó, vừa kích động vừa căm giận trợn mắt nhìn xem Tô Minh sẽ bị Mộ Dung Yêu đè bẹp như nào!
Còn chuyện Tô Minh bị giết thì lại chẳng ai dám mơ tới cái suy nghĩ không thực tế ấy, suy cho cùng, còn có ông già hai mắt trống không kia đứng cạnh, nên sẽ không để Tô Minh chết.

Ninh Triều Thiên khẽ nhíu mày, thậm chí còn định ra tay cản lại.

Nhưng, ông ta thử cảm nhận khí thế và cảm xúc trên người Tô Minh thì vẫn quyết định đứng xem tiếp.

"Đi!", lúc này, Tô Minh chợt hành động.

Anh sử dụng "Lược Ảnh Bộ", cơ thể di chuyển một cách quỷ dị, rồi rút kiếm.




 
Chương 584: Cái Quái Gì Thế


Chiêu kiếm được anh phát huy ra mức tận cùng, dứt khoát chém xuống.

Hơn nữa, vừa ra tay chính là vô số nhát kiếm liên miên không dứt.

Tô Minh biết, một hai chiêu của mình không thể nào chống lại được một chưởng kia của Mộ Dung Yêu.

Chênh lệch giữa hai bên quá lớn, vậy thì, nếu chất lượng không bằng, chỉ có thể dùng số lượng để bù vào.


"Vèo vèo vèo..."
Tốc độ ra tay của Tô Minh cực kỳ nhanh.

1
Thế cho nên, trong một cái chớp mắt, Tô Minh đã có thể chém ra hơn trăm ngàn nhát kiếm.

Mỗi một nhát kiếm đều bao gồm kiếm ý cộng thêm 1 triệu kg và tuyệt mệnh phong vân, quy luật không gian cùng lực khống chế...!
Nhát nào nhát nấy đều không phải trò đùa và có được lực công kích hết sức đáng sợ.

Dưới tình huống ấy, những nhát kiếm kia còn mỗi khi gom đủ 99 nhát sẽ xếp chồng lên nhau trở thành một kiếm có sức mạnh vô cùng khủng bố chém tới.

Mà một chiêu như thế, Tô Minh lại chém ra liên miên không ngớt!
Khiến vô số khóe miệng người xem giật tăng tăng.

Đây...!Đây...!Mợ nó! Cậu ta không biết mệt à? Đúng là gặp quỷ mà.


Người bình thường dùng chiêu ấy, chỉ một lần thôi chắc cũng rấy tốn sức nhỉ?
Thế sao tên Tô Minh kia có thể dùng liên miên không dứt vậy?
Trong nháy mắt, chưởng ấn chạm rỗng màu cam đi tới trước mắt Tô Minh...!từng kiếm chiêu liên tiếp không ngừng, như con thiêu thân lao đầu vào lửa, không chút sợ hãi đối đầu với chưởng ấn chạm rỗng màu cam.

Va chạm không tạo ra bất kỳ âm thanh nào.

Lúc mới bắt đầu, chưởng ấn chạm rỗng tương đối kinh người, có thể dễ dàng nghiền nát các kiếm chiêu.

Cho đến khi hơn mười kiếm chiêu được tung ra, ánh sáng của chưởng ấn chạm rỗng hiển nhiên đã bị mờ đi rất nhiều.

Nhưng, trong thời điểm va chạm, chưởng ấn chạm rỗng cũng di chuyển về phía trước.

Chưởng ấn chạm rỗng tác động trên người Tô Minh!
Cả người Tô Minh ngay lập tức máu me be bét...!
Có vẻ như đã bị đánh cho bầm dập.

Không chỉ như vậy, phía trên, chùm ánh sáng màu cam khổng lồ nhanh chóng lao thẳng về phía Tô Minh trong khi anh vừa mới bị thương nặng.


Hiển nhiên, đây là thời điểm để Mộ Dung Yêu tung ra những chiêu thức đã được tính toán kỹ lưỡng.

Tô Minh cắn răng chịu đựng, mặt đầy máu tươi, chính vào thời khắc sinh tử, Xích Ảnh kiếm vung lên phía trên!!!
Hơn nữa, kiếm chiêu không hề yếu đi chút nào.

Tốc độ kiếm chiêu cũng không hề chậm chạp.

Thậm chí còn có cảm giác nhanh hơn, mạnh hơn, nóng rực và sắc bén vô cùng.

"Không thể nào!", Mộ Dung Yêu nhìn thấy không khỏi kinh hãi, Tô Minh bị chưởng ấn của cô ta tấn công, cho dù không chết thì cũng phải bị thương nặng, phần dưới bị thương nặng như thế làm sao có thể tiếp tục phát huy tổ hợp kiếm chiêu mạnh mẽ vô cùng đó?
Cái quái gì thế?


 
Chương 585: Bừng Bừng Ý Chí Chiến Đấu


Đây hoàn toàn trái với võ đạo quan.

Không chỉ có Mộ Dung Yêu kinh hãi, không dám tin, tất cả mọi người có mặt tại đó, nhất là Thẩm Hạc Quang, Thẩm Thanh Hài và những người khác đều rùng mình kinh sợ hơn cả nhìn thấy ma.

"Bịch!"
Đúng lúc này, cả người Tô Minh bị chùm ánh sáng màu cam khổng lồ hung hăng đập trúng.

Mặc dù anh đã cố gắng sử dùng kiếm chiêu của để ngăn cản.


Nhưng cuối cùng, chùm ánh sáng màu cam kia quá mạnh mẽ!!!
Cộng thêm cả tiên cơ.

Anh không thể chống lại được.

"Có điều như vậy cũng đủ rồi, chỉ sử dụng một chút kiếm chiêu mà chùm ánh sáng này cũng không giết nổi mình", Tô Minh nghĩ thầm trong lòng, ý nghĩ này vừa xuất hiện, mọi người đều thấy rõ ràng Tô Minh vừa bị chùm ánh sáng màu cam đập trúng, toàn thân run rẩy, hầu như đã bị đánh cho bầm dập, từng chút xương trắng lộ ra bên ngoài da thịt trông thật đáng sợ, máu tươi đầm đìa điên cuồng chảy xuống, cơ thể tàn tạ của anh, căn bản không điều khiển được phương hướng, rơi xuống phía dưới, từ trên không trung rơi xuống dưới vực sâu...!Giống như là đóng đinh!
Vô cùng đáng sợ.

Nhưng...!
"Đi chết đi!!!", khi tất cả mọi người đều cho rằng Tô Minh chắc chắn sẽ chết, lại...!lại đột ngột nghe thấy một tiếng thét chói tai.

Tô Minh từ dưới đất thoáng một cái bất ngờ bùng lên.

Mặc dù toàn thân đẫm máu.

Mặc dù xương gãy.


Mặc dù mái tóc nhuốm màu đỏ rực.

Mặc dù khí tức bị tàn phá.

Nhưng kiếm chiêu của anh vẫn khủng bố mạnh mẽ không gì sánh được như trước.

Vẫn vô cùng phức tạp, ngưng kết, khổng lồ...!
Chỉ cần không trực tiếp chết, còn là loại chết mà ngay cả thi thể cũng bị đánh tan vào hư vô, dưới tác dụng của kho báu huyết mạch, Tô Minh trong nháy mắt có thể khôi phục thương thế.

Nhất là vết thương càng nặng, càng cận kề cái chết, kho báu huyết mạch càng phát huy hiệu quả tác dụng...!Đơn giản chính là đả thông.

Vừa nãy, anh bị chùm ánh sáng màu cam đập trúng khiến cho kinh mạch toàn thân, xương cốt vỡ vụn!!!
Đổi lại là người tu luyện võ đạo khác, e rằng phải chết một trăm lần mới đủ.

Nhưng, trong quá trình toàn bộ cơ thể của anh bị đóng đinh dưới lòng đất sâu thẳm, cơ thể anh đã hồi phục được bảy tám phần...!
Trong chốc lát, nhiệt huyết sôi trào, bừng bừng ý chí chiến đấu.

Chỉ cần đối phương không có khả năng giết mình trong khoảng thời gian ngắn, thì anh có thể chuyển bại thành thắng!

Đây chính là điều kỳ diệu mà kho báu huyết mạch mang lại.

"...", cặp mắt xinh đẹp của Mộ Dung Yêu gần như muốn nổ tung.

Làm sao có thể?
Cô ta chắc chắn rằng mình chưa bao giờ trải qua cảm giác kinh động như vậy!
Chùm ánh sáng của cô ta không hề đơn giản, đó chính là võ công đỉnh cao bậc nhất, vô cùng vô cùng mạnh mẽ, mà bản thân ra đòn không chút nương tay, cộng thêm năng lực chiến đấu vượt bậc của bản thân.

Chỉ một ngón tay đã có thể giết chết một hóa thần đỉnh phong.

Vậy mà lại không giết chết được một thanh niên tôn giả hậu kỳ?
Giỏi lắm.




 
Chương 586: Khủng Bố Đến Mức


Phải thừa nhận.

Nhưng, tất cả mọi người đều tận mắt nhìn thấy Tô Minh suýt nữa bị chưởng ấn đánh nát vụn, rõ ràng xương cốt huyết mạch đều bị đập gãy, sao có thể phục hồi nhanh đến như vậy?!
Đây...!Đây là ảo giác sao?
Có điều, Mộ Dung Yêu rốt cuộc vẫn là Mộ Dung Yêu, mặc dù trong lòng đang chấn động.

Nhưng trong nháy mắt liền vực dậy tinh thần chiến đấu!
"Tứ Phương Thương Hải Ấn!"
"Đại Âm Huyền Minh chưởng!!!"
"Ngọc Hoành Thiên Vân Thủ!!!"

...!
Mộ Dung Yêu ra tay tàn nhẫn, từng chiêu xuất ra đều vô cùng kinh thiên động địa.

Từng chiêu đều khiến hết thảy võ giả của hơn chục gia tộc canh giữ trên núi đều kinh ngạc đến ngây người, háo hức chấn động bởi các chiêu võ công từ hạ cấp, trung cấp cho đến thượng cấp.

Hơn nữa, điều đáng sợ nhất là, những chiêu thức võ công này đều được cô ta luyện tập nhuần nhuyễn từ nhỏ cho đến lớn.

Thực lực của Mộ Dung Yêu, quả thực mạnh mẽ không gì sánh bằng.

Nhưng cho dù như vậy, vẫn không thể trấn áp được Tô Minh.

Rõ ràng mỗi một chiêu đều có thể khiến Tô Minh bị thương đến mức thổ huyết.

Rõ ràng khi Tô Minh di chuyển tới lui để tiếp chiêu, thì từng kiếm chiêu vẫn không có xi nhê gì.

Hết lần này tới lần khác, Tô Minh vẫn không chết.

Hầu như chỉ bị thương, trong nháy mắt liền hồi phục.

Quả thực kinh hãi.

Đáng sợ hơn là Tô Minh càng chiến đấu càng hăng máu!

Cả người như tẩu hỏa nhập ma, căn bản không thèm né tránh, cũng không phòng ngự chỉ có tấn công, rồi tấn cống.

Không sợ bị thương.

Như thể muốn tìm vết thương.

Sắc mặt Mộ Dung Yêu ngày càng khó coi, khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần kia cũng trở nên ảm đạm.

Cô ta cảm thấy Tô Minh đang dùng mình làm bia luyện tập.

“Cậu thật sự cho rằng Mộ Dung Yêu tôi không thể làm gì được cậu sao?!!!”, Mộ Dung Yêu đột nhiên quát lên.

Chất giọng mềm mại.

Nhưng cũng bá đạo và vô cùng mạnh mẽ.

Thân pháp linh hoạt, liền trực tiếp tách ra khỏi Tô Minh.

Nhấc chân vọt lên, lơ lửng trên không.

Trong tay cô ta cầm một thanh kiếm màu tím.
Thanh kiếm màu tím không dài, không ngắn, không dày, không rộng

Thậm chí, ngay cả dao cũng không đặc biệt sắc bén như vậy.

Nhưng.

Kiếm ở trong tay, toàn bộ nhà họ Thẩm, không, phải là toàn bộ Thủ Hộ Sơn đều chấn động!!!
Nhất là đám tu luyện kiếm đạo ở Thủ Hộ Sơn, lúc này dường như hít thở không thông.

Thanh kiếm màu tìm trong tay Mộ Dung Yêu, quá khủng bố...!
Khủng bố đến mức chỉ cần nhìn thấy liền muốn quỳ xuống.

Khủng bố đến mức khiến cho lòng người như bị xé rách.

Khủng bố đến mức hết thảy không gian ở giới Thủ Hộ Sơn chấn động đến nỗi ngưng trệ!
"Là cậu ép tôi", Mộ Dung Yêu tự lẩm bẩm, không bị bức tới cực điểm, cô ta đâu phải trả cái giá không nhỏ cho việc vận dụng chân khí?
"Truyền...!Chân khí trong truyền thuyết?", có người run rẩy quỳ xuống.




 
Chương 587: Chân Khí Rất Mạnh Sao


Vũ khí chia thành linh khí, vương khí, sau đó mới là chân khí.

Trong thiên hạ, ngay cả vương khí cũng không có, cho dù là bán bộ vương khí, cũng chỉ có thể có một hoặc hai cái.

Chứ đừng nói đến chân khí!
Một thanh chân khí, lại...!lại có thể xuất hiện ngay trước mắt như vậy?
Quá mức dọa người.

Lúc này sắc mặt Mộ Dung Yêu trắng bệch.


Tiêu hao rất lớn.

Thực lực của cô ta, lại không đủ để sử dụng chân khí!!!
Nhưng vẫn cưỡng ép dùng.

Chân khí trong tay.

Cô ta không tin không đánh bại Tô Minh
Không tin.

Tô Minh, có gan thì tiếp tục chiến đấu!
Mộ Dung Yêu là người được định sẵn để đi trên con đường Nữ Đế.

Nếu như một người có võ công cấp thấp, nhỏ tuổi hơn mình, mà cô ta lại không thể đánh bại được, thì có mặt mũi gì đi lên con đường Nữ Đế?
Mộ Dung Yêu quá kiêu ngạo.

Kiêu ngạo đến mức tuyệt đối không cho phép bản thân mình thất bại.

Tuyệt đối không.


"Thanh kiếm này của tôi hạ xuống, cậu nhất định sẽ chết, nhất định!", Mộ Dung Yêu từ trên cao nhìn xuống, nhìn chằm chằm Tô Minh, thanh kiếm màu tím trong tay nhắm thẳng vào Tô Minh, cô ta quát lên một tiếng: "Chịu thua!!! Tôi muốn cậu chịu thua!!!"
Giọng nói của Mộ Dung Yêu vô cùng đáng sợ, uy hiếp toàn bộ Thủ Hộ Sơn.

Âm thanh chấn động, bao trùm lên không gian.

Toàn bộ Thủ Hộ Sơn lúc này yên tĩnh không một tiếng động.

Mọi âm thanh đều là màu tím.

"Haizzz...", Ninh Triều Thiên thở dài, ông ấy biết, Tô Minh thua rồi, khi Mộ Dung Yêu lấy ra một thanh chân khí, kết quả đã được quyết định.

Có chút đáng tiếc.

Lúc đầu, Tô Minh có thể thắng được.

"Cuối cùng cũng thắng rồi", Thẩm Hạc Quang hít một hơi thật sâu lại thở ra một hơi dài.

Tuy là Mộ Dung Yêu chiến thắng không hề dễ dàng, nhưng chỉ cần thắng, nhà họ Thẩm không bị diệt tộc, đã là tốt lắm rồi.

Cũng may là Mộ Dung Yêu xuất thủ, nếu không..., chỉ dựa vào thực lực Tô Minh vừa mới thể hiện, còn có thuộc tính bất tử quỷ dị kia, nếu tự mình ra tay chắc chắn không phải là đối thủ của Tô Minh.


Vô cùng may mắn.

"Cô cho là thắng được tôi?", đúng lúc này, điều mọi người không thể ngờ tới chính là Tô Minh vậy mà không trực tiếp chịu thua, ngược lại còn mỉm cười, hơi nhíu mày.

"Không thì sao?", giọng nói của Mộ Dung Yêu hơi lạnh đi một chút.

Thế nào đây, cô ta đã đem chân khí ra rồi.

Còn không nhận thua.

"Kiếm trong tay tôi, là chân khí", Mộ Dung Yêu quát lên: "Không cần giãy giụa nữa!!!"
"Chân khí? Chân khí rất mạnh sao?", khóe miệng Tô Minh nhếch lên một tia khinh thường.




 
Chương 588: Thiên Địa Biến Sắc


Vừa dứt lời.

Tâm thần của Tô Minh khẽ động, đá Nội Giáp liền xuất hiện trong tay anh.

Chân khí tràn vào đá Nội Giáp.

Trong phút chốc, Tô Minh chỉ cảm thấy một tầng áo giáp cực kỳ cực kỳ chắc chắn, sáp nhập vào chính mình.

Sức mạnh cơ thể của bản thân lập tức tăng lên hơn mười lần.


Có thể miễn cưỡng dùng Ma La Kiếm, không phải sai?
"Hahaha...", trên trời, Mộ Dung Yêu tức giận cười, nhìn chằm chặp Tô Minh: "Tô Minh, cậu hỏi tất cả người Thủ Hộ Sơn xem chân khí có mạnh không?!!!"
Không chỉ mạnh?
Ở vị trí võ cấp thấp, chân khí chính là binh khí thần thoại.

Cầm chân khí trong tay, liền có thể bất bại.

Đây không phải chuyện đùa.

Lẽ nào, Tô Minh còn có thể xuất ra binh khí mạnh hơn chân khí? Nực cười!
Đúng lúc này.

Đột nhiên.Trên cổ tay Tô Minh, vòng tay kia lập tức rạo rực trên người anh, rồi biến thành kiếm!
Thanh kiếm màu đỏ thẫm.

Hai Chữ Ma La được khắc trên chuôi kiếm vô cùng rõ ràng.


Mũi kiếm trông không sắc bén, nhưng lại tràn ngập khí tức nặng nề không thể tưởng tượng được.

Thanh kiếm có chút gì đó kiềm nén, là chấn động khắp thiên hạ, thậm chí còn kiềm nén đến tận hư không.

"Tôi thấy, thanh kiếm của tôi mạnh hơn", Tô Minh lên tiếng.

Vừa dứt lời, lập tức thu hút ánh mắt của tất cả mọi người nhìn về phía Ma La Kiếm.

Vừa nhìn thấy, toàn bộ Thủ Hộ Sơn, hơn một nửa là người tu luyện võ đạo, sắc mặt bỗng nhiên trở nên trắng bệch, bọn họ chỉ cảm thấy tâm trí mình như bị hút vào một thế giới đỏ thẫm giống Tu La.

Tâm tình có loại cảm giác muốn tan vỡ.

Thậm chí có một số ít người, thực lực không đủ mạnh, sau khi nhìn về Ma La Kiếm, tâm trí lọt vào vực sâu vô thẳm, không thoát ra được, ngây ngây dại dại như một kẻ ngốc.

Trong khi Tô Minh nói, vừa nắm chặt Ma La Kiếm.

Cái nắm chặt này.


Thiên địa biến sắc.

Thủ Hộ Sơn từ trên xuống dưới, điên cuồng chấn động, dường như tiếng than khóc, từ sâu thẳm của Thủ Hộ Sơn dâng lên trời cao.

Không khí xung quanh Thủ Hộ Sơn, trong phút chốc biến thành màu đỏ thẫm.

Ngay cả hư không phiêu đãng lúc này cũng ngưng trệ, không dám tới gần thượng giới của Thủ Hộ Sơn.

Ngoài ra, khi nhìn kỹ lại, thời điểm Tô Minh cầm thanh Ma La Kiếm, có một luồng sáng mờ nhạt, màu đỏ thẫm, nhưng vô cùng bí ẩn và xuyên thấu linh hồn, biến thành một làn khói uốn lượn trên mũi kiếm, khiến mọi người sợ hãi.

Sắc mặt Tô Minh tái nhợt, mạnh mẽ cắn chặt răng, chỉ có tự mình Ma La Kiếm mới có thể biết Ma La Kiếm này mạnh đến mức nào?!!!
Lục phủ ngũ tạng của và tứ chi của anh dường như muốn hóa thành mảnh vụn.




 
Chương 589: Bản Thân Đã Bại Trận Rồi


Cũng chính nhờ kho tàng huyết mạch cùng đá Nội Giáp, miễn cưỡng làm cho anh kiên trì hơn một chút.

"Cái này...!Cái này...!Làm sao có thể?", giữa không trung, suýt chút nữa rơi từ giữa không trung xuống vì quá mức khiếp sợ, thanh kiếm chân khí màu tím trong tay cô ta lúc này đang run rẩy sợ hãi, thậm chí nếu không phải Mộ Dung Yêu dùng hết toàn lực để khống chế, e rằng nó đã trực tiếp rơi xuống.


Quả thực giống như là một con chuột nhắt gặp một con mèo.

Mộ Dung Yêu hoàn toàn không dám tưởng tượng thanh kiếm đỏ thẫm trong thay Tô Minh, đến...!Đến...!Đến rốt cuộc là bảo bối cấp bậc nào?
Cô ta chỉ biết là, thanh kiếm kia của đối phương vượt qua cả chân khí.

Đầu óc Mộ Dung Yêu rối loạn.
Luôn cảm thấy đây là một cơn ác mộng
Một tầng trái đất nhỏ bé, ngay cả trong số những tầng võ thấp cũng chỉ thuộc loại yếu kém nhất, làm sao có thể xuất hiện một thanh kiếm như vậy?
Đẳng cấp của thanh kiếm này, cho dù là ở tầng võ cao cũng rất khó gặp.


Làm sao có thể nằm trong tay một thanh niên mới đạt tới cảnh giới tôn giả nhỏ nhoi này?!!!
Mộ Dung Yêu hung hăng cắn chặt cánh môi đỏ mọng, khiến bờ môi cũng bị cắn tới rách, máu thuận theo khóe miệng chảy xuống, cô ta muốn dùng sự đau đớn để nói với bản thân, tất cả những điều này đều là giả, đều là ảo giác, ác mộng mà thôi.

Đáng tiếc, sự thật vẫn là sự thật.

“Còn muốn ra tay không?!”, Tô Minh ngẩng đầu nhìn hướng Mộ Dung Yêu.

Cô ta rùng mình một cái.


Dù không muốn thừa nhận nhưng sự thật chính là, không cần thiết phải ra tay nữa.

Bản thân đã bại trận rồi.

Thanh kiếm màu tím cấp minh khí trong tay đã là lá bài tẩy cuối cùng cũng như mạnh nhất của cô ta, nhưng đối mặt với thanh kiếm trong tay Tô Minh còn kém xa vạn dặm, đây không phải là thất bại thì là gì?
Nhưng Mộ Dung Yêu không cam tâm! Cô ta làm sao có thể thua đây?


 
Chương 590: Không Còn Sót Lại Chút Gì


Hơn nữa, một khi thua cuộc, theo thỏa thuận trước đó, cô ta phải hiến dâng mười giọt máu trong tim của mình.

Cả người cô ta cũng chỉ có tầm 5 giọt máu trong tim, giao ra 0 giọt, cho dù là không chết cũng phải chịu thương tổn tới tàn phế, không biết phải hao tốn bao nhiêu vật quý trên trời dưới bể mới có thể hồi phục lại.

Ngoài ra, máu trong tim còn bao hàm cả máu thần, cũng sẽ thuộc về Tô Minh.


Trái tim của Mộ Dung Yêu đang rỉ máu.

Vô cùng đau lòng.

Nhưng dù cho thống khổ đến đâu cô ta cũng không thể chơi xấu.

Trước chưa nói đến việc một khi chơi xấu bản thân có thể trở mình sống sót khỏi tay Tô Minh cùng ông lão mù kia hay không, cho dù sau khi nuốt lời, cũng sẽ tạo thành ảnh hưởng đối với tâm cảnh và vận may, sẽ khiến cô ta hoàn toàn đánh mất cơ hội trở thành nữ đế.

“Tôi thua rồi!”, Mộ Dung Yêu nhìn chằm chằm thật sâu vào Tô Minh, cô ta đem dung nhan của Tô Minh khắc sâu vào đáy lòng.

“Ừm, 0 giọt máu trong tim của cô, bây giờ phải ép ra ngoài, giao lại cho tôi”, Tô Minh nói nhàn nhạt.

Đang nói, anh bỗng nhiên nâng thanh Ma La Kiếm lên, chém một nhát vào nửa trên của Thủ Hộ Sơn, nói chính xác hơn, thì là về phía dãy nhà trải dài không dứt của nhà họ Thẩm.


Đã tiêu tốn một lần sử dụng nội giáp thạch, không thể lãng phí hơn nữa, như thế nào cũng phải vung Ma La kiếm một lần nữa.

Hơn nữa, anh cũng tò mò không biết thanh Ma La này mạnh mẽ đến mức nào?
Nhà họ Thẩm đã lưu truyền hàng ngàn năm nay.

Trải qua hàng nghìn năm, mặc dù người nhà họ Thẩm vẫn không được tính là đặc biệt thịnh vượng, nhưng lại xây dựng không hề ít phòng ốc, lầu gác, tháp luyện khí, tàng thư các…, trên dưới 200 người của nhà họ Thẩm lại sở hữu trên một ngàn phòng ở.

Nhưng lúc này khi một kiếm này của Tô Minh rơi xuống!!!
“Hô…”
Giống như cơn gió cổ xưa phong hóa vạn vật thổi qua...!
Một tia phong vận màu đen pha ánh đỏ mờ nhạt, giống như gợn sóng lăn tăn, quét qua hư không và thời không, chậm rãi khuếch tán.

Sau nửa nhịp thở.


Một cách lặng lẽ, hàng ngàn gian phòng của nhà họ Thẩm toàn bộ đều hóa thành hư vô.

Không còn sót lại chút gì.

Cho dù là những căn phòng đó được xây dựng từ những cây gỗ cổ cao vút tầng mây, hay là huỳnh thạch tinh xảo, cho dù là chúng được bao phủ dày đặc bằng trận pháp, hay được sơn bằng các lớp kim loại.

Tất cả đều trở thành cát bụi, tro bụi bay lượn vào hư không.




 
Chương 591: Còn Có Thể Tĩnh Tâm Sao


Sau khi một kiếm này của Tô Minh hạ xuống.

Cả nhà họ Thẩm dường như chưa từng tồn tại trên thế giới này.

Không chỉ vậy, vết kiếm rơi xuống sườn núi nơi nhà họ Thẩm trú ngụ ăn sâu vào thân núi Thủ Hộ Sơn, độ sâu của vết kiếm lên tới khoảng năm kilomet.

May nhờ kích thước khổng lồ nếu không một đường kiếm này của Tô Minh nếu xử lý không tốt có thể chém ngang Thủ Hộ Sơn này rồi.


Quá là kinh hoàng.

Thanh kiếm này phải sắc bén đến mức nào?!
Mới có được uy lực như hủy diệt trời đất như vậy?
Nếu đường kiếm này chém xuống thân thể máu thịt...!
Trên dưới hơn chục gia tộc trên Thủ Hộ Sơn, cộng thêm mấy ngàn người, mồ hôi sau lưng từng người đều lạnh giá như muốn đóng băng!!!
Ánh mắt bọn họ nhìn hướng Tô Minh chỉ còn lại khiếp sợ vô tận.

“Thằng nhóc này, rốt cuộc là tìm được thanh kiếm này từ đâu?”, ngay cả khuôn mặt của Ninh Triều Thiên cũng khẽ co giật, có chút sợ hãi trước uy lực của Ma La Kiếm này.

Trong số những người có mặt tại đây cũng chỉ có thị lực của ông ta mới có thể nhìn ra, trên thực tế một kiếm vừa rồi của Tô Minh quả thực vô cùng miễn cưỡng, có thể anh còn chưa phát huy được /00 uy lực của nó.

Dù vậy, cũng đã tạo ra sức phá hủy kinh khủng đến mức này.


Cũng có thể đoán được rốt cuộc thanh kiếm này đáng sợ như thế nào: “Có thanh thần kiếm mạnh mẽ như vậy trong tay, cũng không biết đối với thằng nhóc này là phúc hay là họa đây”, Ninh Triều Thiên tự lẩm bẩm.

Mang ngọc mắc tội!
Với thực lực hiện tại của Tô Minh sở hữu một bảo vật hiếm có chẳng khác nào đứa trẻ ôm theo một cục vàng lớn dạo bước trên đường lớn đầy người.

“Hy vọng chút thực lực của ông già này có thể giúp tên nhóc cậu ngăn chặn tai họa trong khoảng thời gian ngắn, đoạn đường phía sau phải dựa cả vào bản thân cậu thôi”, Ninh Triều Thiên đã hạ quyết tâm, nếu vì thanh kiếm này mà hấp dẫn tới cường giả càng lớn mạnh từ những tầng võ đạo khác, ông ta cho dù phải liều cả mạng già cũng phải giúp Tô Minh chặn lại.

Khoảnh khắc tiếp theo.

Thanh Ma La Kiếm lại thu nhỏ lại và biến thành một chiếc nhẫn giống như một chiếc vòng tay, lồng trên cổ tay của Tô Minh.

Trở thành một chiếc vòng tay màu đen đỏ.


Tô Minh khẽ thở phào nhẹ nhõm.

Thương tổn nặng nề do Ma La kiếm gây ra trong cơ thể anh cũng nhanh chóng bắt đầu hồi phục lại.

“Cường độ thân thể này của mình còn chưa tốt! Nếu như có một ngày cường độ thân thể đủ mạnh, có thể tùy ý sử dụng Ma La kiếm mà nguyên vẹn không tổn hại gì, mới được tính là có chút sức mạnh bảo vệ bản thân chăng?”, trái tim Tô Minh hừng hực lửa cháy.

Người mà!
Nếu chưa nhìn thấy những điều tốt đẹp, có lẽ còn có thể bình tĩnh.

Nhưng gặp qua rồi...!
Còn có thể tĩnh tâm sao?!


 
Chương 592: Gầm Rít Hủy Diệt


Sức mạnh của Ma La kiếm khiến khát vọng của Tô Minh đối với cường độ cơ thể giống như cỏ dại điên cuồng lây lan.

“Dật Nhi à! Con hại cả nhà họ Thẩm rồi!”, Thẩm Hạc Quang tuyệt vọng cười gượng, đau khổ đến cực điểm, ông ta đã biết kết cục của bản thân, kết cục của nhà họ Thẩm, lúc này ngược lại bớt đi chút sợ hãi, cũng ít đi một phần vọng tưởng.

“Đều tự sát hết cho tôi!”, Thẩm Hạc Quang rống lên, đôi mắt đỏ rực như máu.

Ván thứ hai này thua rồi.


Ông ta cũng không muốn tự rước lấy nhục nhã từ ván thứ ba nữa.

Mộ Dung Yêu mạnh như vậy, mạnh vượt ngoài sức tưởng tượng còn thua dưới tay Tô Minh, người nhà họ Thẩm sao còn có thể thắng ván thứ ba này đây? Cho dù là ông ta đích thân ra trận cũng vô dụng.

Nếu đã như vậy, còn tự nhận nhục nhã từ ván thứ ba làm gì?
Trực tiếp tự hủy trái tim là được rồi.

Cùng với tiếng gầm thét chói tai của Thẩm Hạc Quang, toàn bộ hơn 00 con cháu còn lại của nhà họ Thẩm đang đứng trên sân tập võ đều mặt cắt không còn giọt máu, bắt đầu run lên bần bật.

Ai mà không muốn sống tiếp cơ chứ...!
Ai cũng không muốn chết!
“Liều mạng với hắn ta!!!”, không biết là ai quát lên một tiếng.

Ngay lập tức toàn bộ hơn 00 tu giả võ đạo của nhà Thẩm đều nhìn hướng Tô Minh, sự oán độc như có thể biến thành vật thể thực, oán độc đến mức có thể hận thù Tô Minh suốt ba kiếp năm đời.


Từng người một lao về phía anh.

Trên đường lao tới, không màng tất cả mà vận chuyển đan điền, tự phát nổ.

Thế nào đi nữa cũng chỉ có một con đường chết.

Tự sát còn không bằng tự nổ.

Ngộ lỡ có thể kéo theo Tô Minh làm tấm đệm lưng, không phải càng tốt hơn sao? “Hà tất phải như vậy?”, Tô Minh nói thầm một câu, có chút nhàm chán.

Anh không tự mình ra tay.

Người của nhà họ Thẩm hiện tại đều đã bị dồn tới chân tường, không trọng chữ tín cũng không nguyện ý tự sát, ông lão kia tất nhiên cũng không cần phải đứng ở một bên xem diễn nữa, cũng có thể ra tay rồi.


Quả nhiên Ninh Triều Thần động rồi.

Cũng không phải là động tĩnh gì lớn, chỉ là một cái nhấc tay, tùy ỳ đánh ra một chưởng.

Một chưởng ấn khô héo, gầy guộc và già cỗi đó quét ngang nửa trời, khuếch đại đến cực điểm, đón gió mà bay vụt lên, sắc xám ảm đạm, gầm rít hủy diệt...!
Chưởng ấn giống như một khối bầu trời xám xịt đè ép xuống.

“Không!”, hơn 00 người nhà họ Thẩm dường như sắp xông tới ngay trước mặt Tô Minh nhưng bọn họ làm thế nào cũng không thể vượt qua một bước này…
Lần lượt biến thành hư vô.




 
Chương 593: Là Học Viên Chuyên Tu Luyện Võ Đạo Sao


Nhà họ Thẩm dẫu sao cũng là nhà họ Thẩm.

Kho tàng đúng là khiến người khác phải giật mình kinh ngạc.

Những thứ khác không cần đề cập tới, chỉ riêng 9000 viên linh thạch hạ phẩm cũng đã là một con số trên trời rồi.


Phải biết rằng, Huyền Thanh Tông, một trong bốn thế lực hàng đầu thuộc tứ siêu tại Hạ giới Huyền Linh Sơn cũng chỉ có hơn 400 viên linh thạch hạ phẩm mà thôi.

Cách biệt đáng sợ.

Cũng chẳng trách những tu giả võ đạo của Thủ Hộ Sơn Thượng giới bên này lại coi thường hạ giới đến vậy.

“Với 9000 viện linh thạch hạ phẩm này, chỉ cần cảnh giới của mình đủ vững chắc, liền có thể dễ dàng tiến vào cảnh giới đoạt mệnh, thậm chí là bán bộ hóa thần”, Tô Minh lẩm bẩm một mình.

Cướp bóc đúng là một cách làm giàu mà!
Ngoài linh thạch hạ phẩm, những thứ tốt còn lại trong kho tàng của nhà họ Thẩm như binh khí, công pháp, võ kỹ, Tô Minh đều không coi trọng.

Nhưng đó dù sao cũng là chiến lợi phẩm, suy cho cùng, tùy ý chọn một thứ mang tới Huyền Linh Sơn hoặc thế giới tục cũng đều là những bảo vật quý hiếm.


Trong tương lai phân ra cho người của nhà họ Diệp tại thành phố Dương Giang, nhà họ Tống của thành phố Nguyên Hải cũng là một cách hay.

Trong kho tàng của nhà họ Thẩm, ngoài những thứ tốt thông thường, còn có hai thứ đồ đặc biệt.

Một tấm mai rùa bị vỡ.

Mai rùa kia xem ra vô cùng vô cùng tồi tàn, cổ xưa.

Trên đó mơ hồ có thể nhìn thấy những ký tự mà anh không thể nhận biết, cùng một số hoa văn kỳ quái.

Cái còn lại là một cuộn da thú.

Chất liệu da thú của cuộn da thú có vẻ rất tốt, dù sao anh cũng không nhìn ra được đây là da của loài thú nào, nhưng da thú rất mịn màng, cảm giác khi chạm tay vào cũng không tệ, hơn nữa còn tỏa ra mùi hương thoang thoảng, anh thậm chí còn dùng Xích Ảnh Kiếm cắt thử một vết lên miếng da thú này nhưng lại phát hiện ra, ngay cả vết hằn cũng không thấy xuất hiện, quả là dọa người.


Trên đó chỉ có một số ký tự lớn- cuốn sách giới thiệu của Học viện Linh Võ thành Linh Võ.

“Thành Linh Võ là ở đâu? Học viện Linh Võ? Là học viên chuyên tu luyện võ đạo sao?”, Tô Minh tự nhủ, trước mắt vẫn là xem không hiểu.

Đúng lúc này thiên nữ Tạo Hóa bỗng nhiên lên tiếng.

“Tấm da thú này tạm gác sang một bên, anh cứ thu lại đi.

Còn tấm mai rùa này ngược lại có chút thú vị…”


 
Chương 594: Lý Do Rất Đơn Giản!


Huyết mạch Thái Hư Yêu
“Thiên nữ tiền bối!
Cô có biết cái mai rùa này
không?"
"Tâng thứ nhất trong TÙ Thiên Thể", thiên nữ Tạo Hóa nói, trong giọng nói có chút kỳ quái: "Xem ra trái đất này không hề đơn giản.

Thoạt nhìn chỉ là một thế giới nhỏ bé về võ đạo, vậy mà lại xuất hiện TÙ Thiên Thế, đúng là thú vị thật".
"Thiên nữ tiền bối! Rốt cuộc TÙ Thiên Thế là cái gì?", Tô Minh nói với vẻ phấn khích.

Thứ mà có thế khiến thiên nữ Tạo Hóa có cái nhìn khác thì nhất định là chí bảo.
Tù Thiên Thê là một phương pháp luyện công vê thế tu luyện", thiên nữ Tạo Hóa nói.
"Chữ Thể ở đây có nghĩa là gì?", Tô Minh hỏi với Vẻ khó hiểu.
I "Kiếm tu có kiếm thế; quyền giả có quyền thế;
vương giả có khí chất thiên tử, có hoàng thế; những kẻ ám sát luyện tập ấn thân, có sát thủ thế”.
Cuối cùng Tô Minh cũng hơi hiếu một chút.
Thể ở đây chỉ là một loại phù phiếm nhưng nó lại có tồn tại.
Nó thường tồn tại ở những người không luyện võ trong giới thế tục.

Có những người có thân phận cao quý, thời gian về lâu về dài thì trên người sẽ toát ra kh tức uy nghiêm.

Khí tức này chính là Thể.
"Mặc dù Thể không phải là võ kỹ, không phải là thần thông, không phải là mật kỹ nhưng nếu như vận dụng một cách thích hợp thì nó sẽ mang lại cho anh niềm vui bất ngờ đây.

Nói ngay cuốn đại hoang vu quyền mà tôi cho anh, nếu như anh có thể thêm 1 trong Tù Thiên Thể vào đó thì uy lực trong đại hoang vu quyền sẽ tăng gấp bội”.
"Gì cơ?", Tô Minh chấn động.

Thế thật sự kinh khủng vậy sao?
"Tù Thiên Thế nếu đặt ở thần vực thì
cũng được
coi là thứ trong truyền thuyết.

Có biết bao những người bất tử vượt qua được cầu Thần Nguyên và đang kiếm tìm Tù Thiên Thế’ nhưng đều không được.

Thật không ngờ anh lại là người có cơ duyên và có được nó.

Chàng trai! Bổn cung có chút tò mò về huyết mạch và thân phận của anh đấy.

Ha ha, một người may mắn như này đúng là không đơn giản, không đơn giản!"
Thấy thiên nữ Tạo Hóa nói như vậy thì Tô Minh lại muốn tu luyện Tù Thiên Thê”" ngay bây giờ.
Dường như thiên nữ Tạo Hóa đoán được Tô Minh đang nghĩ gì nên nói với giọng đả kích: "Chàng trai! Hiện giờ thực lực của anh yếu quá nên không tu luyện được Tù Thiên Thế" đâu, kể cả là tầng thứ nhất".
"Vậy à?", Tô Minh có chút thất vọng.
Sau đó, dường như thiên nữ Tạo Hóa lại chìm vào giâc ngủ mà không có động tĩnh gì.
"ông lão! Tôi tạm thời không rời Thủ Hộ Sơn nữa,

tôi định ớ đây tu luyện một thời gian", Tô Minh đi ra
khỏi kho báu vật của nhà họ Thấm, nói với Ninh Triều Thiên.
Lý do rất đơn giản!
Thứ nhất vì có được chút thu hoạch ở trận chien với Mọ Dung Yêu.

Những thu hoạch này nếu như Tô Minh không thể lĩnh ngộ và sửa sang ngay lập tức thì nó sẽ biến mất.
Thứ hai, anh có được rất nhiều thu hoạch ở dưới độ sâu ngàn mét của Tây Lâm Sát trận, cộng với báu vật ở Huyền Thanh Tông và nhà họ Thẩm, hiện giờ mình thu hoạch được quá nhiều nhưng không có thời gian biến chúng thành thực lực, thiếu kiểu bế quan.
"Được", Ninh Triều Thiên gật đầu nói: "Vậy thì ta đi kiếm chút rượu uống!"
Và rồi Tô Minh đã bế quan ở trong kho báu vật nhà họ Thấm.
Có rât nhiều điều đang chò đợi Tô Minh đi khám phá, tìm hiểu và củng cô thêm, ví dụ như việc kiểm soát sức mạnh, lĩnh ngộ thêm vê quy luật không gian, lĩnh ngộ về phong ý cảnh và vân ý cảnh thật sự của tuyệt mệnh phong vân- chiêu thứ nhất trong Thiên Van Kiêm và cả cách tu luyện trong đại hoang vu quyền.
Thời gian dần trôi.
Thủ Hộ Sơn lại khôi phục lại vẻ yên bình, ít nhất nhìn bề ngoài cũng thấy yên bình.


 
Chương 595: Tỉnh Dậy


Một tháng sau, Tô Minh vẫn bế quan.
Một ngày nọ, có một người phụ nữ trung niên đột nhiên xuất hiện ở Thủ Hộ Sơn, xuất hiện ở võ trường của nhà họ Thấm.
"Vượt qua hư không lâu như vậy, cuối cùng cũng tìm được khí tức bừng tỉnh của huyết mạch Thái Hư Yêu Hoàng.

Không tồi đâu", người phụ nữ trung niên lẩm bấm, toàn thân toát lên vẻ cao quý.


Trên trán bà ta còn có ký hiệu ngọn lửa màu cam nhạt.
Người phụ nữ trung niên mặc chiếc váy dài màu đỏ cam, đường nét trên mặt hài hòa.

Có thể nhìn ra hồi trẻ bà ta rất đẹp.
"Lạ thật! Người có huyết mạch Thái Hư Yêu Hoàng sao lại sinh ra ở nơi võ đạo thấp như này? Nồng độ linh khí ở đây quá thấp", người phụ nữ trung niên lẩm bẩm nói: "Trên ngọn núi này cũng có một số tu giả võ
đạo nhưng kẻ mạnh nhât cũng chỉ ở cảnh giới hóa thần thôi, đúng là...".
Bà ta không biết nên dùng từ gì thế ở đây nữa.

Đế diễn tả sự yếu đuối

Bà ta ở tộc Nam Ly Phượng Hoàng, mặc dù chỉ là tộc yếu hơn trong hai tộc Phượng Hoàng nhưng kế cả là vậy thì những người mới sinh ra chưa lâu mà có huyết mạch phượng hoàng thì khởi điếm cũng qua cảnh giới hóa thần rồi.
Có thể nói, bất cứ ai trong tộc Nam Ly Phượng Hoàng mà đến đây thì cũng dễ dàng hủy diệt cái nơi võ đạo thấp này.
Nhưng nơi này lại sinh ra một người có huyết mạch Thái Hư Yêu Hoàng.
Tại sao lại gọi là Thái Hư Yêu Hoàng? Là người trong tộc Phượng Hoàng nồng độ huyết mạch đạt đến tổ cấp, hơn nữa trong huyết mạch còn chứa chân hỏa phượng hoàng.
ở tộc Nam Ly Phượng Hoàng, phải 100 ngàn năm chưa từng xuất hiện huyết mạch này, Thái Hư Yêu Hoàng rất hiếm nên nó đã trở thành một huyền thoại.
"Thật là kỳ lạ", người phụ nữ trung niên lại lấm bấm, sau đó trong ánh mắt chỉ còn lại kích động và nhiệt huỵêt.

Những điều quái dị và khó nghĩ ra thì đều không quan trọng nữa.
Quan trọng là bà ta phải kéo người có huyết mạch, Thái HƯ Yêu Hoàng quay về núi Nam Ly Hỏa.
Tộc Nam Ly Phượng Hoàng có khả năng khôi phục lại vinh quang vô địch rôi!
Chỉ có tộc Phượng Hoàng mới hiếu được một người có huyết mạch Thái Hư Yêu Hoàng nghĩa là thế nào?

Sau đó ánh mắt bà ta nhìn về vị trí đặt kho báu v của nhà họ Thấm, trên mặt toát lên vẻ chán ghét: "Không ngờ người có huyết mạch Thái Hư Yêu Hoàng lại ở cùng một kẻ rác rưởi, yếu ớt đến mức khiến người ta chán ghét".
Bà ta cảm thấy bị sỉ nhục, nó len lỏi vào xương tủy khiến bà ta khó chịu.

Đừng nói là Thái Hư Yêu Hoàng mà ngay cả người bình thường trong tộc Phượng Hoàng cũng sẽ không ở cùng một kẻ bình thường như kia, đó là biểu hiện của sự sa đọa.
Bởi vì hiện giờ Diệp Mộ cẩn đang ngủ say trong nhẫn không gian của Tô Minh nên người phụ nữ trung niên kia cảm nhận được khí tức của Diệp Mộ cẩn và khi tức của Tô Minh ở cùng nhau.
Cũng đúng lúc này, Tô Minh tỉnh lại trong lúc bế quan tu luyện.
Anh từ từ mở mắt ra...


 
Chương 596: Vậy Giờ Đây Gấp Mười Lần Tức Là Thế Nào


TÔ Minh vẫn chưa cảm nhận được ánh mắt của người phụ nữ trung niên đến từ tộc Nam Ly Phượng Hoàng đang nhìn mình.

Anh vẫn chưa có năng lực đó, vẫn chưa thế cảm nhận được sự tồn tại của bà ta khi bị ngăn cách bởi không gian bên ngoài mấy trăm mét cộng với sự ngăn cách của kho báu vật được phòng bị kiên cố bởi những viên gạch và trận pháp chặt chẽ.

Tô Minh tỉnh lại chỉ vì việc tu luyện trong một tháng tạm thời kết thúc.

"Thu hoạch lớn thật!", Tô Minh lấm bấm, không thế diễn tả nối sự phấn khích của mình.


Tu luyện trong một tháng mà anh cảm giác mọi phương diện đều được nâng cao.

Đầu tiên là về cảnh glớl, từ cảnh giới tôn giả hậu kỳ đã vọt lên cảnh giới đoạt mệnh sơ kỳ.

Hơn nữa còn là cố ý trấn áp cảnh giới và duy trì nền tảng thực lực vững vàng.

Không chỉ có cảnh giới tăng lên mà sức chiến đấu của Tô Minh cũng tăng lên gấp ba.

Ngoài ra, khi cảnh giới tăng lên thì Tô Minh có thể chủ động kích hoạt được một chút kho tàng huyết mạch.

Ngoài cảnh giới thì việc hấp thụ hoàn toàn mười giọt máu trong tim của Mộ Dung Yêu là việc anh tiêu tốn nhiều thời gian nhất trong một tháng vừa rồi đế hoàn thành.

Thiên nữ Tạo Hóa nói, máu trong tim Mộ Dung Yêu có chứa máu thần, trước đó Tô Minh không hiểu rõ thế nào là máu thần?
Nhưng sau khi thật sự tu luyện hấp thụ được nó thì mới biết máu thần khủng khiếp đến nỗi nào.


Hai chữ khủng khiếp cũng không đủ để diễn tả.

Tô Minh có kho tàng huyết mạch, thông thường mà nói thì tu luyện hấp thụ những thứ như này là tương đối nhanh, chỉ mất một thời gian ngắn.

Nhưng đối với máu thần, chỉ riêng việc hấp thụ đã mất mấy ngày rồi.

Không chỉ vậy, trong quá trình hấp thụ thì anh phải trải qua hàng loạt thử thách như đối diện với sinh tử, đắm chìm trong ảo ảnh, khí tức thần tộc và phản kháng tự thân của máu thần!
Mọi thứ hoàn toàn vượt quá tưởng tượng của anh, khiến tất cả trở nên khó khăn hơn.

Nếu như không có kho tàng huyết mạch thì chắc anh đã chết chục lần trong quá trình hấp thụ đó rồi.

Hiện giờ Tô Minh có thể hiểu được tại sao Mộ Dung Yêu có thực lực mạnh, có tư chất hơn người, lai lịch không đơn giản nhưng lại nuôi dưỡng máu thần trong tim của mình mà không hấp thụ trực tiếp?
Là bởi vì hiện giờ cô ta không có đủ thực lực để làm điều đó!
Còn Tô Minh giống như kiểu điếc không sợ súng, hơn nữa anh may mắn có kho tàng huyết mạch nên có thế miền cưỡng thành công.


Vậy máu thần mang lại lợi ích gì?
Hiện giờ cơ thể Tô Minh đã mạnh đến mức khủng khiếp, chắc là gấp 10 lần trước khi hấp thụ máu thần chăng?
Phải biết rằng, kể cả trước khi có máu thần thì sức mạnh của anh đã vượt xa những tu giả võ đạo cùng cảnh giới, bởi vì anh có kho tàng huyết mạch.

Vậy giờ đây gấp mười lần tức là thế nào?
Hiện giờ anh cứ đứng tạl chỗ, mặc cho những tu gỉả võ đạo cao hơn anh một cảnh giới, ví dụ như Thẩm u ở cảnh giới hóa thần đến tấn công anh thì anh có thể bất động mà không bị hề hấn gì.

Và với sức mạnh này thì Tô Minh có thể miễn cưỡng dùng Ma La Kiếm chứ không cần dùng đá Nội Giáp.

Tất nhiên, kể cả có thế dùng được thì vẫn có thể bị thương, có lẽ là trong một ngày chỉ có thể dùng một lần.




 
Chương 597: Kinh Thiên Động Địa


Nhưng như vậy cũng đủ rồi, cứ coi như một ngày dùng một lần Ma La Kiếm thì cũng có thể khiến sức chiến đấu của Tô Minh tăng đến mức khó tả.
Thế cũng là hời lắm rồi!
Ngoài ra, vì sức mạnh được tăng lên nhiều lần, hiện glờ anh miễn cưỡng có tư cách đế tu luyện đại hoang vu quyền rồi.

Đây cũng là ý định ban đầu khi thiên nữ Tạo Hóa bảo anh đánh cược máu trong tim của Mộ Dung Yêu.

Tiếc là thời gian một tháng ngắn quá.

Kể cả thiên phú võ đạo của Tô Minh kinh khủng cỡ nào thì cũng không thế trong một tháng đã có thể nhập môn đại hoang vu quyền.

Đây là võ kỹ đế cấp trong truyền thuyết mà.
Theo như anh đoán, kế cả là nhập môn nhưng không có sự chỉ dẫn của thiên nữ Tạo Hóa thì "Ong phải mất một năm và cộng với may mắn thì mới có thể lĩnh ngộ được.
Chính vì vậy mà tạm thời anh sẽ chưa bắt đầu đi tu luyện đại hoang vu quyền.
Máu thần còn mang đến một bộ môn thần thông?
Tại sao lại gọi là máu thần? Theo một số thông tin mà Tô Minh nhận được sau khi hấp thụ máu thần thì máu thần là máu tươi của một chủng tộc đến từ nền văn minh cổ đại xa xôi, có tên là Thần tộc.
Thần tộc này khá là mạnh.
Vậy thì họ mạnh đến mức nào? ở thời đại văn minh cổ đại xa xôi thì Thần tộc suýt nữa chinh phục được cả chư thiên vạn giới.

Thần tộc có những điều kiện trời ban, đặc biệt là sức mạnh ngoài tưởng tượng.

Hơn nữa Thần tộc còn sở hữu sức mạnh siêu nhiên, có chừng 10 loại.
Mỗi loại đều vô cùng khủng khiếp, kinh thiên động địa.
Và Tô Minh có được chính là một trong những thứ đó, có tên là long tượng thiên địa.
Đây là một bộ thần thông có sức mạnh khủng khiếp.
Lúc triển khai, nó có thể ngưng tụ bóng dáng ảo của rồng, chiến đấu cùng với bóng ảo đó, có thể hủy diệt trời đất.
Tất nhiên, muốn luyện được bộ môn thần thông này thì đều có điều kiện rất khắt khe.

Đầu tiên, có bí quyết tu luyện long tượng thiên địa.


Cái này thì Tô Minh có rồi.

Thứ hai, phải hấp thụ được tinh huyết của ba loại thần thú cổ đại để luyện ra khí tức cổ đại.
Hiện giờ vì hấp thụ được máu trong bể máu có Ma La Kiếm nên dường như Tô Minh có được máu của một loại rồng, cũng coi như có sức mạnh của rồng và khí tức của rồng rồi.
Theo như anh đoán, mặc dù không phải là tất cả loài rồng nhưng cũng có thể coi là thần thú cổ đại.

Nhưng chủ nhân của máu rồng mà anh hấp thụ được ở bể máu chắc chắn là một loài thần thú.
Hay nói cách khác, ba loại tinh huyết thần thú thì Tô Minh đã có một loại, còn thiếu hai loại nữa.


 
Chương 598: Hãy Giao Ra Đây


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Kế cả là chỉ thiếu hai loại thì hiện giờ cũng không có hy vọng có được.
Vì vậy hiện giờ Tô Minh không thể tu luyện bộ môn thần thông mà đầy uy lực như long tượng thiên địa.
Ngoài cái này ra thì Tô Minh cũng có được chút thành quả nhỏ.

Ví dụ như tiến bộ về khống chế sức mạnh.


Hiện giờ anh có thế làm được, đập một quyền mà có thể đập một lá trúc thành 1500 mảnh, như vậy cũng là được rồi.
Ngoài ra, về kiếm ý cuncfcc) những lĩnh ngộ nhất định nhưng vẫn chưa đột phá, vẫn là nhập vi trung kỳ, nhưng cách nhập vi hậu kỳ không còn xa nữa.
Còn phong ý cảnh và vân ý cảnh trong chiêu thứ nhất của Thiên vẫn Kiếm thì không có thu hoạch gì.

Muốn lĩnh ngộ được phong ý cảnh và vân ý cảnh thì ít nhất phải tiêu tốn nhiều thời gian để quan sát và cảm nhận gió và mây.
Trong kho báu vật nhà họ Thẩm không có gió và cũng không có mây.
"Phù...", Tô Minh đứng lên thở phù một cái, thầm nghĩ: "Thời gian này thực lực của mình hoàn toàn đủ dùng rồi.

Kể cả không có ông già ở đây thì mình vẫn có thể trấn áp cả Hoàng Cực cung ở Thủ Hộ Sơn thượng giới, mày đã chuấn bị xong chưa Tô Minh?"
Hoàng Cực cung là thế lực mạnh nhất ở thượng giới Thủ Hộ Sơn, có thù hận ngút trời với mình.
Bố mẹ mình chết cũng vì Hoàng Cực cung, thù này không báo sao được?

Em gái Tô Ly ở lại Hoàng Cực cung, chẳng phải vì muốn mình tự ra tay sao? .
Đúng lúc này, đột nhiên...
"Cút ra ngoài", một giọng nói đột nhiên vang lên bên tai Tô Minh.
Một giây trước Tô Minh vẫn còn đang chìm đắm suy nghĩ về thu hoạch và thực lực của mình...
Lúc này, toàn thân đầy máu, miệng nhổ ra máu tươi, sắc mặt tái nhợt và toàn thân bị thương.
Không chỉ vậy, kho báu vật nhà họ Thấm cũng sập luôn.
"Ai vậy?", đôi mắt Tô Minh trở nên ngưng trọng, có chút kinh hãi, quát lớn.

Anh đột nhiên nhảy ra từ trong kho báu vật bị sập xuống trước mặt.
Vừa nhảy ra thì cách đó không xa xuất hiện một người phụ nữ trung niên.
Thủ Hộ Sơn được yên bình trong một tháng, giờ đây lại không được yên bình rồi.
Hơn chục gia tộc hộ thần, chỉ cần là gia tộc có thực lực mạnh một chút thì lúc này đều nấp ở trong khe nứt không khí rồi nhìn về phía đổ nát của nhà họ Thấm, nhìn về phía Tô Minh và người phụ nữ trung niên.

Đặc biệt là người phụ nữ trung niên, mặc dù bà ta thu lại khí tức nhưng...
Nhưng bà ta đứng ở đó vẫn khiến người ta cảm nhận được sức mạnh đến khó thở, còn mạnh hơn cả Thủ Hô Sơn.
Bà ta đứng trên cao nhìn xuống mà khiến người khác thấy sợ hãi và kính sợ, nồi sợ từ tận xương tủy.
Dường như cùng lúc mà rất nhiều cường giả có thực lực mạnh đến từ gia tộc hộ thần đều có thế đoán ra thân phận của người phụ nữ trung niên này, chắc chắn không phải ở trái đất này.
Tất cả linh khí ở trái đất tề tụ thì khéo cũng không có được thực lực mạnh như này.
Tại đây có hình ảnh
[Diendantruyen.Com] Đỉnh Cấp Tông Sư

***.


 
Chương 599: Quá Là Khủng Khiếp


"Một con kiến nhỏ bé mà cũng biết trọng sinh ư? Thú vị đấy", người phụ nữ trung niên bật cười, nói:
"Bổn tọa là Phượng Như Huyên đến từ tộc Nam Ly Phượng Hoàng.

Mộ cấn mà cậu nói đã đánh thức huyết mạch Thái Hư Yêu Hoàng, nói không chừng trong tương lai còn là tộc trưởng của tộc Nam Ly Phượng Hoàng đấy.

Đây là người mà cậu có thế với tới sao? Cái gì mà người phụ nữ của tôi? Cậu cũng xứng sao? Dám làm ô nhiễm đến dòng máu Thái Hư Yêu Hoàng, đúng là hỗn láo, mau quỳ xuống cho bốn tọa", giọng nói của người phụ nữ trung niên càng lúc càng íớn hơn.

Giọng nói vang như sấm, hơn nữa thực lực mạnh đến nổl mà một hơi thở, một lời nói cũng đầy tính uy hiếp.


Toàn thân Tô Minh như bị vô số chiếc búa nặng đập lên người.

Quan trọng là anh không thế nhúc nhích mà bị khóa chặt tại chỗ, chỉ thấy Tô Minh đang thở hổn hển, còn thân người không ngừng run rấy, sắc mặt tái nhợt đi.

Tô Minh cắn chặt răng, điên cuồng vận dụng kho tàng huyết mạch.

Lúc này vì hấp thụ được máu thần, đột phá được cảnh giới, cộng với việc khởi động được một chút kho tàng huyết mạch nên trong lúc vận chuyến kho tàng huyết mạch thì Tô Minh có thế sử dụng được 5 triệu kg sức mạnh thuần túy.

Điều đó có nghĩa là gì? Một quyền có thể giết được bất cứ cảnh giới hóa thần nào.

Không đùa một chút nào! Kể cả là tu giả võ đạo ở cảnh giới hóa thần đỉnh phong kỳ thì cùng lắm sức mạnh thuần túy cũng chỉ có 3 triệu kg mà thôi.

"Rốt cuộc người phụ nữ trung niên này ở cảnh giới gì? Vượt xa cảnh giới hóa thần rồi sao?", Tô Minh nhìn chằm chằm vào người phụ nữ trung niên, thầm nghĩ.

Cứ tưởng rằng thực lực của mình là mạnh nhất rồi, đặc biệt là sau khi bế quan một tháng.

Ai biêt được lần này lại gặp ngay thử thách?
"Không nghe thấy lời của bổn tọa sao?", thấy Tô Minh vẫn không muốn giao Diệp Mộ cấn ra thì Phượng Như Huyên có chút phẫn nộ.


Một con kiến đứng trước mặt mình mà lại dám không nghe lời?
Xem ra bổn tọa nhân từ quá?
"Quỳ xuống cho tôi! Trước mặt bổn tọa thì một con kiến như cậu có tư cách gì đế đứng?", Phượng Như Huyên nâng cao khí tức của mình, nói.

Lúc này thượng giới ở Thủ Hộ Sơn đều như sắp sụp xuống.

Thủ Hộ Sơn cao hơn 10000m, đường kính mấy trăm ngàn mét mà lúc này giống như trận động đất không ngừng rung chuyến.

Hơn chục tu giả võ đạo của gia tộc hộ thần nấp ở trong khe nứt hư không, ai nấy đều bị khí tức của Phượng Như Huyên làm cho sợ ngất đi! Kể cả họ cách khá xa nhưng vẫn cảm nhận được khí tức đáng sợ đó.

Quá là khủng khiếp
Người phụ nữ trung niên này là thần của thiên giới sao?
Từng ánh mắt khiếp sợ đến run rẩy nhìn về phía Phượng Như Huyên.

Một số tu giả võ đạo nhát gan thì đều sợ phát khóc.

Đầu gối và xương chân của Tô Minh đang điên cuồng run rẩy, thậm chí bắt đầu rỉ máu.


Đầu gối của anh còn kêu răng rắc như sắp gãy vụn đến nơi.

Tô Minh cảm thấy mình như đang gánh cả một ngọn núi thần hàng trăm triệu cân trên vai.

Ánh mắt Tô Minh nhìn Phượng Như Huyên đây vẻ phẫn nộ.

"Bà già này! Chết đi! đột nhiên Tô Minh ra tay.

Anh ra tay rất mạnh vả dựa vàcTđá Nội Giáp.

Dùng đến đá Nội Giáp, sức mạnh toàn thân cũng tăng lên nhiều.




 
Chương 600: Đó Là Sự Phẫn Nộ


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Trong lúc dùng đến đá Nội Giáp thì anh cầm Ma La Kiếm trong tay.

Trên thực tế, không dùng đến đá Nội Giáp thì hiện
giờ Tô Minh cũng có thế dùng Ma La Kiếm rồi.

Nhưng
dùng đến đá Nội Giáp và Ma La Kiếm thì dỗ dàng đánh
hơn một chút và cũng khiến thực lực của anh mạnh hơn.


Đứng trước một cường giả mạnh đến mức không thế hình dung nối và hoàn toàn không biết bà ta đến từ cảnh giới nào thì Tô Minh chỉ có thế dùng tất cả thực lực của mình hiện giờ.

Anh đâu dám có chút nương tay?
Ma La Kiếm tung ra, chỉ dùng với 5 triệu kg sức mạnh thuần túy và quy luật không gian.

Còn về những cái khác như kiếm pháp và kiếm ý Thiên vẫn Kiếm thì Tô Minh vẫn chưa thể dùng nó trên Ma La Kiếm.

Bởi vì Ma La Kiếm quá mạnh, vì vậy chút kiếm pháp và kiếm ý của mình$Ma La Kiếm căn bản không thèm để ý đến.

Có lẽ sẽ có một ngày, anh tu luyện kiếm pháp của Thiên vẫn Kiếm đến uy lực thật sự, tu luyện kiếm ý đến tầng viên mãn, lúc đó Ma La Kiếm sẽ không bài xích kiếm pháp và kiếm ý của anh nữa.

Tất nhiên, kể cả chưa thêm kiếm pháp và kiếm ý lên Ma La Kiếm thì nó cũng đủ mạnh lắm rồi
Khí tức màu đỏ đen nhuộm cả bầu trời, bao trùm khắp Thủ Hộ Sơn.

Giống như thần chết hạ phàm bao trùm tất cả, trong lúc tĩnh lặng cho người ta cảm giác tuyệt vọng.


Thậm chí, đến quỷ thần cũng bị kinh động.

Ma La Kiếm vừa xuất ra thì dường như tất cả không gian ở Thủ Hộ Sơn như bị kéo vào địa ngục và thế giới đỏ rực của kiếm đạo.

"Kiếm này! ", đến cả Phượng Như Huyên cũng trợn trừng mắt lên kinh ngạc, dường như thấy được chuyện khó tưởng nhất trên thế gian.

Phượng Như Huyên không thể hiểu nổi, một con kiến ở nơi võ đạo thấp kém như này lại có được thanh kiếm lợi hại vậy?
Bà ta biết, thanh kiếm này còn mạnh hơn nhiều Ly Hỏa thần kiếm trấn giữ tộc Nam Ly Phượng Hoàng.

Đúng là không thế tưởng tượng nối!
Bởi Ly Hỏa thần kiếm là siêu thần khí thật sự.

Cứ như một trò đùa vậy!
Nhưng lý trí nói cho bà ta biết, trực giác của bà ta không hề sai.

"Thanh kiếm này không phải là thứ mà cậu có thế có được", một giây sau, trong đôi mẳt của Phượng Như Huyên toát lên vẻ tham lam.


Bà ta giơ tay lên định nắm lấy.

Cái nắm này là một móng vuốt hình ngọn lửa màu đỏ cam, thoắt cái xuất hiện trong hư không.

Trảo ấn nóng rừng rực, cảm giác nhức mắt, nhức vào tận xương, cứ như ngọn lửa thiêu đốt đến tận linh hồn.

Móng vuốt hình ngọn lửa vừa xuất hiện thì toàn bộ không gian ở Thủ Hộ Sơn dường như bị rơi vào thế giới nham thạch.

Tại đây có hình ảnh
[Diendantruyen.Com] Đỉnh Cấp Tông Sư

***.


 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom