Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Full Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 1041: 1041: Trong Lòng Tô Minh Khẽ Động


“Có chuyện gì vậy cô Tân?’’, Viên Châm quay đầu nhìn về phía Tân Lưu Ly, hơi tò mò hỏi.
“Viên viện trưởng, người này giết vị hôn phu của Tân Lưu Ly tôi, tôi cùng anh ta có mối thù không đội trời chung, tôi muốn dẫn anh ta về liên minh Hoang Thần, tra tấn anh ta hang triệu năm mới giải được mối hận trong lòng”, trên khuôn mặt tuyệt mỹ của Tân Lưu Ly hiện lên vẻ căm hận như thật.
“À? Phải không?”, đáng tiếc, Viên Châm không để mình bị cuốn theo, ông ta đã đoán được Tân Lưu Ly đang nói dối.
Tân Lưu Ly và đệ tử của mình đã thành bạn bè nửa tháng, Tân Lưu Ly cùng lắm là không hề chán ghét hôn ước với Tiểu Huyền mà thôi.

Nếu nói là vì cái chết của Tiểu Huyền mà rất đau khổ, rồi hận Tô Minh vô cùng thì thật vớ vấn.

Lúc trước khi Tiểu Huyền bị Tô Minh giết, ông ta có để ý đến vẻ mặt của Tân Lưu Ly.

Khi đó vẻ mặt của Tân Lưu Ly là kinh ngạc và rung động, rung động vì Tô Minh rất khủng bố và mạnh mẽ, sáng tạo nên kỳ tích, chẳng hề có gì liên quan đến đau buồn gì hết.
Hơn nữa, hôn ước chỉ là đám hỏi.

Huống chi hôn ước còn chưa thực hiện thì Tiểu Huyền
đã chết rồi.


Có tình cảm, oán hận, rồi muốn báo thù gì gì đó đều là mây bay…
Đây là muốn cứu Tô Minh
thì có?
Viên Châm đoán đúng rồi.

Tân Lưu Ly chỉ là muốn cứu Tô Minh.

Bởi vì cô ta cảm thấy Tô Minh yêu nghiệt xuất sắc như thế mà chết thì thật đáng tiếc.

Đây là một loại tâm lý luyến tiếc người tài của cô ta thôi.

Huống hồ, một khi cứu được Tô Minh đưa về liên minh Hoang Thần để Tô Minh nợ một mối ân tình, có lẽ mười ngàn, thậm chí là một trăm ngàn năm sau khi Tô Minh trưởng thành sẽ có lợi ích vô cùng lớn với liên minh Hoang Thần và cả bố mình nữa.
“Đợi triệu năm thì lâu quá, hiện giờ bổn tọa muốn báo thù cho Huyền Nhi”, Viên Châm nhìn Tân Lưu Ly rồi nói, trong lòng đều là lửa giận.

Chu Huyền vừa chết, xương cốt chưa nguội mà
Tân Lưu Ly đã muốn cứu kẻ thù gi3t ch3t Chu Huyền, đúng là chết tiệt.

Tất nhiên, do thân phận của Tân Lưu Ly đặc biệt nên Viên Châm vẫn phải kìm chế, mặc dù vô cùng phẫn nộ.
Sắc mặt Tân Lưu Ly có chút khó coi.
Không làm gì được Viên Châm thì đành phải trơ mắt nhìn Tô Minh chết.
Còn nếu gắng gượng cứu Tô Minh thì cô ta không làm nổi.
“Chết đi!”, một giây sau, Viên Châm quay đầu lại nhìn Tô Minh, cuối cùng sát V cũng dấy
lên cực điểm.
Ông ta muốn ra tay nhưng đúng lúc này, trong tay Tô Minh đột nhiên có thêm một miếng ngọc.
Trong lòng Tô Minh khẽ động.
Ngay lập tức, miếng ngọc tản ra một luồng ánh sáng hỗn độn.
Sau đó….
Rầm!
Khí tức như gào rú xé tan bầu trời.
Đột nhiên xuất hiện một vật gì đó rất lớn.
Vật thể lớn chọc trời, lớn vô tận không nhìn thấy điểm cuối.
Hỗn Độn Long Quy!
 
Chương 1042: 1042: Không Khí Vô Cùng Yên Tĩnh


Tô Minh không đế thiên nữ Tạo Hóa ra tay vì Thiên nữ tiền bối quá mạnh.

Một khi cô ta ra tay thì khéo lại diệt cả học viện Tiên Lạc mất.

Như vậy thì không hay lắm.

Anh vẫn phải giữ lại học viện Tiên Lạc để lần sau anh đích thân đến đây báo thù.
Viên ‘Ma đao thạch’ này chắc là không dễ dàng vứt đi như vậy.
Tô Minh dùng miếng ngọc làm ba lần phân thân.

Anh dùng lân đâu, bới VI Thiên nữ tiền bối bất cứ lúc nào cũng ở bên cạnh mình.


Ba lần Hỗn Độn Long Quy xuất hiện khiến Tô Minh cũng không ngại dùng.
Cùng với sự xuất hiện của Hỗn Độn Long Quy…
Không khí vô cùng yên tĩnh.
Nhật nguyệt trăng sao giáng xuống.
Tất cả quy về thế giới Hỗn Độn.
Khí tức mạnh mẽ không
ngừng gào rú.
Ý chí thế giới Đại Thiên bắt đầu sục sôi, rõ ràng là vô cùng phẫn nộ.
Nhưng nó vẫn không dám làm gì.

Bởi vì ý chí thế giới Đại Thiên cũng biết bên cạnh Tô Minh có sự tồn tại của thiên nữ Tạo Hóa.
Tất cả mọi người khắp hồ Tiên Lạc đều vô cùng kinh ngạc đến mức há hốc mồm.


Nỗi chấn động cả đời dường như dùng hết trong ngày hôm nay.
Kể cả là Tân Lưu Ly có lai lịch vô cùng lớn, là con gái của
minh chủ của liên minh Hoang Thần mà cũng chưa từng nhìn thấy tộc Hoang Thần cỡ lớn như Hỗn Độn Long Quy.
To một cách quá mức.
To đến nỗi dùng thân hình là có thể trấn áp cả một tầng võ đạo.
“Hỗn Độn…”, sắc mặt Viên Châm biến sắc.

Người khác chấn động bởi thể tích của Hỗn Độn Long Quy còn ông ta chấn động là khí tức hỗn độn trên người Hỗn Độn Long Quy.
Hỗn Độn và Chính Đạo có mối quan hệ nhất định.
về cơ bản thì đến một cảnh giới võ đạo nhất định, muốn chứng đạo Đại Đế thì lúc này cần phải tích lũy khí tức hỗn độn, sau đó lĩnh ngộ quy luật Đại Đạo.
Cả hai cái này đều có liên quan đến ‘chứng đạo’.
Vì vậy, khí tức hỗn độn càng thuần túy thì chứng tỏ nó cách Đại Đế càng gần.
Viên Châm cảm nhận được khí tức hỗn độn từ trên người của Hỗn Độn Long Quy, khí tức này nhiều đến nỗi nằm ngoài sức tưởng tượng của ông ta.
Dường như Viên Châm có thể chắc chắn rằng, nếu Đại Đạo xuất hiện, Đại Đạo khôi phục nguyên dạng, có điều kiện chứng đạo Đại Đế thì Hỗn Độn Long Quy ở trước mặt sẽ là chứng đạo đầu tiên.

 
Chương 1043: 1043: Một Tiếng Nổ Như Phá Vỡ Đất Trời!


“Đường đường là nhân vật tung hoành thời thượng cổ và viễn cổ lại đi bắt nạt một cậu nhóc mới 20 tuổi”, Hỗn Độn Long Quy nói.
Giọng nói vừa cất lên thì Hỗn Độn Long Quy giơ móng vuốt lên cào về phía Viên Châm.
“Các vị thái thượng trưởng lão giúp tôi”, Viên Châm hét lớn,
ánh mắt kinh hãi.

Lúc này ông ta thi then tất cá chiêu bài và cá thủ đoạn ẩn giấu đã lâu.

ông ta điên cuồng dùng cả thuật đại đạo, mượn lực trời đất…
Lúc này phía trước Viên Châm đột nhiên có thêm mấy lão quái vật già chua chát.
Đó chính là những thái thượng trưởng lão đẳng cấp ẩn cư ở phía sau học viện Tiên Lạc.


Mấy người này không phải là mấy thái thượng trưởng lão yếu ớt mà họ có thực lực ngang tầm với Viên Châm.
Lúc này cũng phải có sáu bảy người dốc hết sức và dùng
hết thủ đoạn rồi ra tay cùng lúc.
Rầm!
Một tiếng nổ như phá vỡ đất
trời!
Trên bầu trời của học viện
Tiên Lạc xuất hiện rất nhiêu hô đen khủng khiếp, như bùng phát ra khí tức kinh người.
Đám Viên Châm không ngừng run rẩy.

Phụt máu!
Họ đều bị thương nhưng không nặng lắm.
Chỉ có điều, cái giá phải trả là quá lớn.
Bởi vì, đến cảnh giới võ đạo như đám Viên Châm gần như là không thể bị thương.

Nhưng một khi bị thương, kể cả vết thương không nặng, nếu muốn hồi phục thì cũng cần lượng lớn tài nguyên võ đạo và thời gian rất lâu.
Chứ đừng nói đến những thái thượng trướng lão có tuổi đời quá cao, tuổi thọ sắp chạm mốc cực đỉnh, nếu bị thương có tí xíu thì chắc còn tệ hơn.
“Hừm!”, sau khi móng vuốt bị chặn lại thì đây mới chỉ là bắt
đầu.

Hỗn Độn Long Quy hừ lạnh
một tiếng rồi đột nhiên há miệng ra, một luồng khí sát phạt hỗn độn bắn ra.
“Chết tiệt”, sắc mặt Viên Châm tái nhợt như cây nến trắng, kinh hãi hét lớn: “Dùng bảo bối mạnh nhất đi, đừng nương tay”.

 
Chương 1044: 1044: Anh Thu Nạp Và Lại Thu Nạp!


Không cần ông ta nói, các vị thái thượng trưởng lão cũng đành phải làm thế, nếu không thì sẽ chết.

Họ đều cảm nhận được sức uy hiếp chí mạng từ khí tức của Hỗn Độn Long Quy.
Viên Châm bị ép đến đường cùng đành phải huy động khí tức số mệnh của học viện Tiên Lạc, ngưng tụ lại để chắn lại đòn tấn công của Hỗn Độn Long Quy.
Phải biết rằng, trước đó vì Quái Nhân Tiên Hạc dùng khí tức số mệnh nhưng lại bị Tô Minh gi3t ch3t, khí tức số mệnh cũng chịu một chút ảnh hưởng và cần tĩnh dưỡng ít nhất là mấy triệu năm mới có thể khôi phục hoàn toàn.

Đáng lẽ không nên dùng lại nó trong thời gian ngắn như này.

Nhưng lúc này không thể bận tâm đến quá nhiều như vậy.
Chỉ có điều, lúc này Tô Minh đã biến mất.
Trong lúc mọi người đang chìm đắm trong sức mạnh vô địch của Hỗn Độn Long Quy thì Tô Minh lại biến mất.
Tô Minh đi đâu rồi?
Tất nhiên là anh đến học viện Tiên Lạc.
Lúc này, tất cả cường giả mạnh nhất của học viện Tiên Lạc đều đang đấu với Hỗn Độn Long Quy tiền bối.

Kể cả những cường giả không đối đầu với Hỗn Độn Long Quy tiền bối thì lúc này cũng đang trợn mắt lên quan sát trận đấu.

Cộng với việc Hỗn Độn Long Quy tiền bối xuất hiện không để lộ thiên cơ nên thế lực cổ xưa kế thừa mấy tỷ năm của học viện Tiên Lạc được coi là yếu nhất hiện giờ.
Và đây cũng là lúc dề vào
nhất.
Tô Minh thi triển quy luật không gian rồi đi vào học viện Tiên Lạc như một cơn gió.
Rất nhanh anh đã đến nơi.
“Tiên Lạc Bảo Các”.
Tô Minh nhe răng cười mà không do dự sử dụng bia Huyền Diệu.
Anh có thể dễ dàng gi3t ch3t mấy trưởng lão canh gác ở Tiên Lạc Bảo Các.
Sau đó anh dùng bia Huyền
Diệu để mỏ Tiên Lạc Báo Các.
Anh có thể dễ dàng vào được bên trong.

Vừa bước vào, Tô Minh vô cùng chấn động.

Bởi vì Tiên Lạc Bảo Các quá lớn, cảm giác như bước vào một không gian khác.
Các vì sao chói lọi, ánh sáng dày đặc.
Bảo vật lơ lửng, linh khí hội tụ.
Có đạo âm vang vọng, khí tức hỗn độn…
Kể cả Tô Minh đã có chuẩn bị về tâm lý nhưng lúc này vẫn bị dọa chết khiếp.
“Cái này…’’.
Khoa trương quá chăng?
Nó ảo diệu đến mức Tô Minh thấy choáng váng.
Tất nhiên, điều này cũng dễ hiểu.

Phải biết rằng, từ lúc nền văn minh Xương ra đời, từ lúc có thế giới Hỗn Độn thì học viện Tiên Lạc đã có rồi…
Học viện Tiên Lạc được tích lũy qua hàng tỷ năm và biết bao thời đại.

Vậy thì Tiên Lạc Bảo Các có thể không chấn động sao?
Hai mắt Tô Minh sáng lên,
anh không do dự gì mà thu nạp hết tất cả.
Anh thu nạp và lại thu nạp!
Để có thể thu nạp một cách nhanh nhất, anh không dùng nhẫn không gian để thu mà biến bia Huyền Diệu thành bia nuốt trọn loại lớn, điên cuồng nuốt trọn tất cả những bảo vật mà anh nhìn thấy.
 
Chương 1045: 1045: Độc Ác Quá Đi!


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Nửa tiếng sau…
Tô Minh đã thu nạp hơn nửa bảo bối trong kho bảo bối của Tiên Lạc Bảo Các.
Đang lúc Tô Minh định tiếp
tục thì đột nhiên…
“Hãy rời khỏi đây ngay, bên dưới học viện Tiên Lạc hình như ẩn giấu một thứ gì đó rất khủng khiếp đang ngủ say, anh làm kinh động đến nó rồi”, thiên nữ Tạo Hóa đột nhiên nhắc nhở Tô Minh: “Nó mạnh lắm đấy! Mặc dù còn lâu mới là đối thủ của bổn thiên nữ nhưng nếu nó ra tay, tôi cũng ra tay thì nó vẫn có thể tiêu diệt anh đấy, vì vậy đi đi! Những bảo vật còn lại thì lần sau lại lấy tiếp.

Đợi lần sau thực lực của anh mạnh hơn thì tất cả đều là của anh”.
Tô Minh gật đầu mạnh, anh không do dự gì, nỗi khao khát
với bảo vật cũng tạm dừng.

Anh xoay người một cái là ra khỏi học viện Tiên Lạc.
Anh đi đến giữa hồ Tiên Lạc.

Lúc này Hỗn Độn Long Quy vẫn đang ra tay, còn đám Viên Châm thì vô cùng thê thảm.
Lúc này họ không chỉ bị thương mà còn thương nặng.
“Học viện Tiên Lạc được đấy! Một đạo phân thân của bổn tọa mà khó lòng tiêu diệt được học viện Tiên Lạc của các người”, Hỗn Độn Long Quy đột nhiên nói.
Trong lúc nói, thân hình to lớn ngút trời đột nhiên biến mất.
Dù sao thì đó cũng là phân thân thần hồn, cũng bị khống chế về thời gian.
“Phụt!”, nhìn thấy cảnh này, Viên Châm mới thở phào nhẹ nhõm.

Máu tươi nghẹn ứ ở cổ họng lúc này phun ra, sắc mặt khó coi, kinh hãi và hối hận vô cùng.
Một lát sau, phân thân của Hỗn Độn Long Quy hoàn toàn biến mất.
“Chẳng phải là đáng chết sao? Trước đó tôi định đi rồi thì
cứ bám riết không buông.

Tôi đã nói là tôi có trưởng bối và tiền bối mà ông cứ không tin, lần này thì hay rồi”, Tô Minh cười nhạt, nói.
Nhìn bộ dạng thê thảm của Viên Châm và mấy thái thượng trưởng lão đẳng cấp mà Tô Minh thấy sảng khoái.
Nhưng kể cả đám Viên Châm bị trọng thương lúc này thì Tô Minh cũng không tiếp tục ra tay và gi3t ch3t đám người này.

Bởi vì kể cả họ trọng thương nhưng không phải là lúc mình đối phó bây giờ.
‘Thằng chết tiệt, chết tiệt…”,
con ngươi của Viên Châm toàn là màu đỏ máu, ông ta oán hận cực độ, gắt gao nhìn Tô Minh.
‘Số mệnh chi long’ của học viện Tiên Lạc hoàn toàn bị phá vỡ, đã bị Hỗn Độn Long Quy nghiền nát rồi.
Đó là số mệnh tích lũy hàng tỷ năm, vậy mà…
Viên Châm đau đớn như phát điên…
Tổn thất này quá lớn.
Hơn nữa, ông ta và mấy vị thái thượng trưởng lão đều trọng thương, vết thương này chắc
phải 30 triệu đến 50 triệu năm mới hoàn toàn hồi phục.
Giờ đây, học viện Tiên Lạc chắc không thể đứng trong hàng ngũ bốn học viện lớn nữa rồi.
[Diendantruyen.Com] Đỉnh Cấp Tông Sư
.
 
Chương 1046: 1046: Cảnh Giới Bất Tử Tầng Thứ 8


Những người xung quanh đều nhìn Tô Minh với vẻ sợ hãi cực độ.

Họ cảm thấy thiên phú võ đạo của anh vô cùng yêu nghiệt nhưng đáng sợ hơn chính là sự độc ác của anh.
Sự tàn độc khiến người khác thấy ớn lạnh.
“Mày…”, toàn thân Viên Châm run rẩy rồi lại phụt ra ngụm máu tươi.

Nếu như có thể thì ông ta rất muốn băm Tô Minh ra thành trăm mảnh.
Nếu như được thì ông ta muốn dùng thủ đoạn tàn độc nhất của chư thiên vạn giới để khiến Tô Minh sống không bằng chết.
Nhưng ông ta không dám.

Ngộ nhỡ Tô Minh nói là thật thì sao?
Nếu Hỗn Độn Long Quy lại đến với một phân thân khác thì học viện Tiên Lạc sẽ thật sự bị diệt, thậm chí mình cũng sẽ chết.
“Phù, phù, phù…”, Viên Châm thở hổn hển.
“Thật sự không ra tay sao?

Nếu ông không ra tay thì ông nghĩ xem, với thiên phú võ đạo của tôi mà rời khỏi đây, đợi mấy năm nữa thì có lẽ tôi sẽ có đủ thực lực để đến tiêu diệt học viện Tiên Lạc của các ông đấy”, Tô Minh cười, nói.
Không ngờ Tô Minh lại nhắc vấn đề mà Viên Châm không bao giờ muốn nghĩ tới.
Quả nhiên ông ta lại run rẩy, sát ý lại nổi lên…
Bởi vì, những lời Tô Minh nói đều là thật.
“Viện… Viện trưởng! Bình tĩnh”, mấy vị thái thượng trướng
lão ở bên cạnh vội nhắc nhở.
Lúc này Viên Châm mới cố kìm nén nhưng con ngươi lúc này đã biến thành màu đỏ đen.
“À phải rồi! Ban nãy nhân lúc Hỗn Độn Long Quy tiền bối nghiền nát các người thì tôi có vào học viện Tiên Lạc một chuyến.

Trong lúc lạc đường tôi không may đi nhầm vào cái gọi là Tiên Lạc Bảo Các, bên trong đó có nhiều đồ tốt lắm nên nhân tiện tôi đã lấy một ít”, Tô Minh lại nói.
Lời nói vừa dứt…
“Thằng khốn! Mày… Mày…”,
Viên Châm như sắp ngất đi, trợn trừng mắt, cũng may là có mấy thái thượng trướng lão ngăn lại.
Viên Châm thật sự bước vào trạng thái tấu hỏa nhập ma, mức độ oán hận đã lên cực độ.

Ông ta là lão quái vật mạnh nhất chỉ dưới Đại Đế và Bán Đại Đế, tung hoành hàng tỷ năm rồi, vượt qua khắp thượng cổ và viễn cổ, tâm thế vô cùng vững vàng.

Vậy mà lúc này lại bước vào trạng thái tấu hỏa nhập ma.
Tô Minh quá độc ác!
Khuôn mặt xinh đẹp của Tân Lưu Ly cũng co rúm lại.
Cô ta cũng từng nghe nói đến Tiên Lạc Bảo Các.
Đó là nơi tích lũy hàng tỷ năm của học viện Tiên Lạc.

Vậy mà bị Tô Minh để mắt tới?
Khó trách Viên Châm lại như muốn phát điên…
“Đây mới là bắt đầu thôi, tôi rất hy vọng lần sau lại được đến học viện Tiên Lạc nữa”, Tô Minh hít một hơi thật sâu rồi thu lại nụ cười, khóe miệng toát lên ý cười lạnh lùng: “Chúng ta cứ chơi từ từ, không chết không thôi”.
Lời nói vừa dứt thì Tô Minh rời đi.
Từng bước rời đi mà như đang đi dạo.
Nửa tháng sau, Tô Minh bừng tỉnh trong tu luyện ở khu rừng ở gần học viện Tiên Lạc.
“Cảnh giới Bất Tử tầng thứ 8 rồi, được đó”.
Chuyến đi đến học viện Tiên Lạc giúp Tô Minh có được thu hoạch lớn, đặc biệt là kinh nghiệm chiến đấu và cả cảnh giới thực tiễn.

Vì vậy cảnh giới võ đạo của anh lại được tăng lên.

 
Chương 1047: 1047: Khá Là Xuất Chúng


Nửa tháng nay Tô Minh nuốt trọn được 50 triệu hỏa tinh.
Cảnh giới võ đạo đã tăng lên được ba cảnh giới nhỏ nữa.
“Sức mạnh thuần túy đạt được cao nhất là 600 triệu kg”, Tô Minh nắm chặt nắm đấm, tâm trạng rất tốt.
“Nên sắp xếp lại những thứ có được trong Tiên Lạc Bảo Các”, Tô Minh nói với vẻ mong đợi, nhân tiện hỏi: “Thiên nữ tiền bối! Tiếp theo tôi nên đi đâu?”
Thế giới Đại Thiên quá lớn nhưng Tô Minh phát hiện ra không có quá nhiều nơi để đi.
Cũng may là mấy tỷ năm trước Thiên nữ tiền bối đến thế giới Đại Thiên ở nền văn minh Xương với thái độ ngao du sơn thủy nên cũng khá quen thuộc với nơi này.
“Đến Ngưỡng La Thiên đi!”, thiên nữ Tạo Hóa ngẫm nghĩ rồi nói: “Rất nhiều năm trước bổn thiên nữ đi ngao du ở thế giới Đại Thiên và từng có một người hầu cận tên là Nhan Tố Thanh, vô cùng trung thành với tôi, chăm sóc nơi ăn chốn ở cho tôi.

Sau đó, bổn thiên nữ ban cho cô ta một số võ kỹ và công pháp, còn giúp cô ta sáng lập nên thế lực gia tộc của mình.

Giờ đã qua mấy tỷ năm rồi, bổn thiên nữ cũng muốn đến Ngưỡng La Thiên thăm cô ta”.

Ngưỡng La Thiên?
“Được”, Tô Minh gật đầu, sau đó giẫm lên không trung đi về phía Ngưỡng La Thiên.
Trên đường đi, anh bắt đầu kiểm tra lại những bảo bối có được trong Tiên Lạc Bảo Các.
Mấy ngày sau…
Tại nhà họ Nhan ở Ngưỡng La Thiên…
Nhà họ Nhan là gia tộc lớn nhất ở Ngưdng La Thiên và cũng là chủ nhân của Ngưỡng La Thiên.
Nhà họ Nhan từng rất huy hoàng.

Ngưỡng La Thiên từng có một thời gian là một trong những thế lực mạnh nhất trong cả thế giới Đại Thiên.
Nhưng sau này lão tổ đời thứ nhất của nhà họ Nhan chính là Nhan Tố Thanh với tài năng trấn áp được vô số cường giả, vì sự cố bất ngờ mà chết nên sau đó nhà họ Nhan bắt đầu xuống dốc.
Đến thời đại hiện giờ, Ngưỡng La Thiên chỉ được coi là tầng võ trung trong thế giới Đại Thiên.
Gia chủ hiện giờ của nhà họ Nhan tên là Nhan Thiên Dịch, có tính cách bảo thủ nhưng cũng khá ôn hòa.


Dưới sự dẫn dắt của ông ta, nhà họ Nhan vững vàng ở vị trí thế lực số một trong Ngưỡng La Thiên nhưng cũng chỉ được thế mà thôi, không thể tiến thêm bước nào nữa.

Có thể coi là có cách biệt lớn với vị trí thượng đẳng hoặc đẳng cấp khác.
Nhà họ Nhan và Ngưỡng La Thiên ở trạng thái an cư yên ổn.
Chỉ có điều, mặc dù Nhan Thiên Dịch có tính cách bảo thủ nhưng ông ta lại có một cô con gái tốt.
Cô con gái đó tên là Nhan Sớ Ngọc.
Cô gái này có Thiên Linh thần thể, mặc dù đây không được coi là thần thể đẳng cấp nhất nhưng dù sao cũng là vô cùng hiếm gặp.
Nhan sở Ngọc lại rất cố gắng, nay mới có 2000 tuổi đã là Bất Tử tầng ba, cũng khá là xuất chúng.
Trong thế hệ trẻ, tuy Bất Tử tầng ba không coi là đứng đầu, nhưng 2000 tuổi đã có cảnh giới ấy thì lại khá xuất sắc.
Cũng vì thế mà Nhan sở Ngọc rất có địa vị ở nhà họ Nhan.
Có điều, gần đây, Nhan sở Ngọc lại sống không được yên ổn lắm.
Tại nhà họ Nhan, nơi Nhan sở Ngọc ở tên là lầu Ngọc.
Cô ta có hai người hầu, lần lượt là Tiếu Tử và Tiếu Hoàn.

 
Chương 1048: 1048: Mới Có Chút Thay Đổi


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Mặt trời đã dâng cao, thời tiết cũng rất tốt.
Buổi sáng, Nhan sở Ngọc đấy cửa ra.
Lộ ra một khuôn mặt xinh đẹp có chút khí khái, khiến người ta vừa nhìn đã khó quên.

Là mỹ nhân đứng đầu ở Ngưỡng La Thiên, sắc đẹp của Nhan sô Ngọc thì khỏi phải bàn rồi.

Hơn nữa, cô ta còn có Thiên Linh thần thể nên cỏ thể tự động tinh
lọc linh khí.

Vì vậy, khí chất của Nhan sở Ngọc cũng cực tốt.
Nhan sở Ngọc rất trắng, nhưng là loại trắng hồng khỏe mạnh và có một đôi tay ngọc ngà cực kỳ đẹp.

Có điều, rõ ràng trên gương mặt xinh đẹp động lòng người kia lại có hơi âu sầu, nhưng lại vô cùng kiên định.
“Cô chủ, người định đi…”, Tiểu Hoàn và Tiểu Tử mở miệng hỏi.

Họ vẫn luôn kính nể và cung kính với cô chủ nhà mình.
“Đi sân võ đạo Tạo Hóa”, Nhan sô Ngọc nghiêm túc nói:
“Hôm nay là ngày 15”.
Nhà họ Nhan có một truyền thống, mỗi 15 hằng tháng thì các đệ tử trong nhà sẽ được đi đến sân võ đạo Tạo Hóa tu luyện, để cho thấy sự kính trọng của mình với tổ tiên.
Trong gia phả có ghi người sáng lập nên nhà họ Nhan tên là Nhan Tố Thanh.
Mà khi Nhan Tố Thanh còn sống đã nhiều lần nhắc đến mọi thứ của nhà họ Nhan là do cô chủ của mình mang đến.

Và cô ta chính là người có ơn và là cô chủ của bà ta.
Đương nhiên, đối với những người khác trong nhà họ Nhan thì họ cũng không biết cô chủ có ơn kia là ai.
Dù sao cũng chưa từng gặp, khoảng cách cũng quá xa xôi.
Người nhà họ Nhan chỉ biết là cô chủ có ơn theo lời của tổ tiên mình trong tên có hai chữ “Tạo Hóa”.
Sân võ đạo Tạo Hóa là do
Nhan Tố Thanh tự mình chỉ đạo
xây dựng với mong muốn thể
hiện sự biết ơn và kính trọng với cô chủ ‘Tao Hóa”.
Hàng tỷ năm qua, dù Nhan
Tố Thanh đã về với đất trời, nhưng những thế hệ của nhà họ Nhan vẫn giữ lại truyền thống cứ 15 hàng tháng thì tất cả các đệ tử sẽ đến sân võ đạo Tạo Hóa tu luyện.


Chưa bao giờ từng thay đổi.
Mãi đến nửa năm gần đây… mới có chút thay đổi.
Bởi vì, nửa năm trước, trên sân võ đạo Tạo Hóa chợt tỏa ra ánh hào quang, lưu chuyển khí tức thái cổ, phát ra âm thanh thiêng liêng…
Đây là dấu hiệu có Chí Bảo.
Thoáng chốc, có một số
người trong nhà họ Nhan ngồi không yên, nhiều lần đưa ra yêu cầu đào sân võ đạo Tạo Hóa ra để tìm tòi.
Nhưng, cũng có một số người trong nhà họ Nhan phản đối một cách mãnh liệt.
Bởi vì có thể nói sân võ đạo Tạo Hóa là một nét riêng, là sự biết ơn của nhà họ Nhan đối với “Tạo Hóa”, vả lại, hồi đó trước khi buông tay cõi đời, Nhan Tố Thanh có căn dặn một câu – có nhà họ Nhan thì có sân võ đạo Tạo Hóa!
Nếu đào sân võ đạo Tạo Hóa, phá hủy nó thì nhà họ Nhan
cũng không còn là nhà họ Nhan và có lôi với tố tiên.
Làm người thì không thể quên gốc rễ của mình được!
Nhan sở Ngọc chính là người cực kỳ phản đối việc đào sân võ đạo Tạo Hóa lên.
Đáng tiếc, trong nhà họ Nhan lại có càng nhiều người muốn đào nó lên, đặc biệt là các trưởng lão với sự dẫn đầu của đại, nhị, tam trưởng lão.
Mặc dù, Nhan sở Ngọc có bố là Nghiêm Thiên Dịch chống lưng, nhưng lại có quá nhiều áp lực.

“Cô chủ, người.Tiểu Hoàn và Tiểu Tử rối rắm nhìn cô chủ mình, các cô không hiểu tại sao cô ta lại cứng đầu như vậy.
Chỉ là một cái sân võ đạo thôi, đào lên hay không đào cũng được mà.

Quan trọng lắm hả?
Vậy mà lại cứng đầu như thế, nên gần đây cô chủ mới sống không yên ổn ở nhà họ Nhan, thậm chí còn có nhiều người bắt đầu căm thù cô chủ.
Cứ tiếp tục thế, cuộc sống của cô chủ sẽ càng ngày càng khó khăn.
Sao Nhan sở Ngọc không mệt mỏi chứ?
Có rất nhiều lời nói ra nói vào cô ta trong nhà và đều lọt vào lỗ tai Nhan sở Ngọc.
Đến nỗi vì chuyện sân võ đạo Tạo Hóa mà đại trưởng lão đã lôi kéo rất nhiều người chuẩn bị kết tội bố mình trong hội nghị gia tộc sắp tới.
[Diendantruyen.Com] Đỉnh Cấp Tông Sư
.

 
Chương 1049: 1049: Sân Võ Đạo Tạo Hóa


“Giả vờ cái gì chứ? Một cái sân võ đạo thôi, quan trọng
bằng Chí Bảo chắc?”
Đây là suy nghĩ của đa số người trong nhà họ Nhan.
Nhan sở Ngọc làm lơ họ.
Sau khi đi ra khỏi nhà họ Nhan, cô ta bèn bước tới sân võ đạo Tạo Hóa.
Một sân võ đạo trải qua biết bao năm tháng, quả thật đã trông khá tồi tàn.
Thế nhưng, tấm văn bia giữa sân vẫn rõ nét, thậm chí mơ hồ có ánh sáng lấp lánh.

Những con chữ trên nó rất cổ xưa và kỳ lạ, khiến người xem khó hiểu.
Nghe đồn, Nhan Tố Thanh từng nói tấm văn bia kia chính là vật do “Tạo Hóa” để lại.
Đôi mắt xinh đẹp của Nhan Sở Ngọc nhìn lướt qua sân võ đạo với ánh mắt phức tạp, trên sân cũng không có mấy đệ tự, chắc khoảng 200 người, chỉ chiếm một phần mười đệ tự nhà họ Nhan.

Chín phần còn lại đã bỏ qua truyền thống ngày 15 hằng tháng của gia tộc, đều ủng hộ việc đào sân võ đạo Tạo Hóa lên.
Nhan sở Ngọc khoanh chân ngồi xuống, hít sâu một hơi,
chuẩn bị vận chuyển công pháp tu luyện.
Nhưng lúc này.
“Nhan sở Ngọc, mời cô đi”, bỗng vang lên một giọng nói châm biếm của một cô gái.
Người tới mặc một bộ gấm vóc, trông vô cùng xinh đẹp và quý báu.
Cô ta hơi ngẩng đầu, vẻ người cũng khá xinh đẹp, nhưng vẫn kém hơn Nhan sở Ngọc một chút, đặc biệt là ở mặt khí chất.
Khí chất của Nhan sở Ngọc cực kỳ thuần khiết, một cảm
giác tĩnh lặng, lại linh động đầy khí khái.
Mà cô gái mặc đồ đỏ kia lại thiên về sự bá đạo, nóng như lửa, hùng hỗ dọa người.
“Nhan Nguyệt?1′, Nhan sở Ngọc liếc nhìn người tới, lẩm bẩm.

Nhưng cũng không để ý đến cô ta.
Đang chuẩn bị tiếp tục tu luyện…
Đối phương là cháu gái của đại trưởng lão nhà họ Nhan, cũng là một trong những cô chủ của nhà họ Nhan…
Nhan sở Ngọc vì có nhan sắc và thiên phú võ đạo nên tất nhiên khiến Nhan Nguyệt đố kỵ.

Dù sao thì nhắc đến cô chủ nhà họ Nhan thì mọi người chỉ nhớ đến Nhan sở Ngọc mà phớt lờ Nhan Nguyệt.
Nhưng gần đây thế sự có chút thay đổi.
Nhan Nguyệt rất đắc ý, quỷ mới biết được Nhan sở Ngọc ngốc nghếch kiểu gì mà đi bảo vệ một sân võ đạo đã cũ nát?
Ha ha…

Lần này thì hay rồi, tất cả mọi người nhà họ Nhan đều bất mãn với Nhan sở Ngọc và cả Nhan Thiên Dịch.
Nhan sở Ngọc khó sống rồi đây.

Hơn nữa, có khả năng Nhan Thiên Dịch cũng mất chỗ đứng.
Và rồi Nhan Nguyệt sẽ trở
thành cô chủ thật sự của nhà họ Nhan.
Nhan Nguyệt cười lạnh, từ xa nhìn Nhan sở Ngọc với vẻ chế giễu rồi lại khinh bỉ nhìn sân võ đạo Tạo Hóa.

Cái sân võ đạo chó chết gì thế không biết, Tạo Hóa cái quỷ gì? Cái gì mà ân nhân tổ tông? Khéo chính tổ tiên đời này của mình cũng bị lừa gạt ý chứ? Ha ha…
Chính cái trò cũ kỹ này đã ngăn cản nhà họ Nhan phát triển đây mà.
“Nhan sở Ngọc, tôi đang nói đấy, cô không nghe thấy sao? Hừm! Câu chủ Chu Tiến của nhà
họ Chu ở Phi La Thiên; cậu chủ Hình Chuẩn của Vọng La Thiên còn cả tiểu công chúa Hương Tuyết Tiên Tử của tộc Thiên Hương Tiên Hồ ở liên minh Hoang Thần, tất cả đều đợi cô ở Nhan Lâu đấy”, Nhan Nguyệt hừ lạnh một tiếng, nói.
Sắc mặt Nhan sở Ngọc biến đổi, khuôn mặt xinh đẹp lập tức tái nhợt, thân người run rẩy.
Bất luận là Chu Tiến của Phi La Thiên; Hình Chuẩn của Vọng La Thiên hay Hương Tuyết Tiên Tử của tộc Thiên Hương Tiên Hồ thì đều vô cùng nổi tiếng trong top thanh niên hiện giờ.


Đều là yêu nghiệt siêu cấp trong đám
yêu nghiệt.
Tất cả đều không phải là những người mà Nhan sở Ngọc có thế so sánh.
Ví dụ như Chu Tiến, hơn chục ngàn tuổi rồi, cảnh giới bán bộ Thiên Diễn, hơn nữa nghe nói trên người còn có hai phép thần thông lớn.
Những thiên tài này sao lại đến nơi nhỏ như Ngưỡng La Thiên?
Chỉ có một lý do là vì… Sân võ đạo Tạo Hóa.
Bên dưới sân võ đạo Tạo Hóa có bảo vật, chắc tin này đã truyền ra ngoài rồi…
Là cô và ông nội cô đã bán tin tức này?”, Nhan sở Ngọc phẫn nộ, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm vào Nhan Nguyệt, lập tức phản ứng lại.
Vốn dĩ thông tin bên dưới sân võ đạo Tạo Hóa có bảo vật không thể truyền ra ngoài được, dù sao thì nhà họ Nhan phong tỏa hết rồi.
Hơn nữa, Ngưỡng La Thiên là nơi nhỏ, không thể được chú ý như vậy…

 
Chương 1050: 1050: Đây Chính Là Ngưỡng La Thiên Sao


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


“Cô nghĩ sao?”, Nhan
Nguyệt cười với vẻ bỡn cợt, bán tin này ra thì ông nội sẽ có được lợi ích lớn mà không thiệt gì.
Dù sao thì cũng tại Nhan sở Ngọc và Nhan Thiên Dịch ngăn cản nên nhà họ Nhan mới không có cơ hội đào sân võ đạo Tạo Hóa lên.

Kể cả có đào thì bảo vật cũng chỉ có thể rơi vào tay Nhan Thiên Dịch và Nhan sở Ngọc thôi.
Nếu đã vậy, bán tin tức đi thì chẳng phải cô ta và ông nội sẽ kiếm lãi lớn sao?
“Nhan sở Ngọc! Chẳng phải cô rất lợi hại sao? Có bản lĩnh thì đi ngăn cản cậu chủ Chu, cậu
chủ Hình và tiểu công chúa Hương Tuyết Tiên Tử đến đào sân võ đạo Tạo Hóa đi.

Ha ha.

Nếu thật sự không được thì cô đi cầu xin ân nhân Tạo Hóa’ gì gì đó hiển linh giúp cô ngăn cản những thiên tài kia đi…”, Nhan Nguyệt cười chế giễu rồi nhìn Nhan sở Ngọc, giọng nói quái dị, đặc biệt là nhắc đến ân nhân Tạo Hóa’ với vẻ không tin.
Sắc mặt Nhan sô Ngọc trở nên lạnh lùng, hận nỗi không thể gi3t ch3t Nhan Nguyệt.

Nhưng bên cạnh Nhan Nguyệt có người bảo vệ vô cùng mạnh.
Vì vậy Nhan sở Ngọc không làm được.
“Dẫn tôi đi!”, giọng nói Nhan Sở Ngọc khàn khàn, nhìn Nhan Nguyệt, nói.
[Diendantruyen.Com] Đỉnh Cấp Tông Sư

Nơi này đông người, tu giả võ đạo trẻ tuổi cũng tề tụ ở đây, các cửa hàng với các cấp bậc khác nhau cũng tập trung náo nhiệt.
Và nơi náo nhiêt nhất chính
là Nhan Lâu.

Đây cũng là sản nghiệp của nhà họ Nhan.
Nơi này kinh doanh khách sạn, cửa hàng và kinh doanh khá tốt.
Nhan Lâu cũng là nơi đẳng cấp nhất và chất lượng nhất ở Ngưỡng La Thiên.
Lúc này, ở tầng chín cũng là tầng cao nhất ở Nhan Lâu có một căn phòng.
Trong căn phòng có một bàn rượu vô cùng xa hoa, trên bàn đã bày sẵn những món ăn hảo hạng.
Xung quanh bàn rượu có sáu bảy người thanh niên, đó là đám Chu Tiến, Hình Chuẩn và tiểu công chúa….
“Tô Minh, Tô Minh, khá khen cho tên Tô Minh đó…”, Chu Tiến là cậu chủ với ngoại hình tuấn tú, cây quạt không lúc nào rời tay, một tay cầm chén rượu không kìm nổi than thở: “Đây là kẻ trấn áp tất cả thanh niên trong thế giới Đại Thiên”.
“Một kẻ ở cảnh giới Bất Tử tầng thứ 5 có thực lực gi3t ch3t thái thượng trưởng lão ở học viện Tiên Lạc… Đúng là kinh khủng”.
“Nghe nói, bia đá hắn sử dụng là linh bảo hỗn độn thượng phẩm.

Hơn nữa, hắn còn có thanh kiếm mạnh hơn”.
“Học viện Tiên Lạc gần như bị hủy diệt rồi, đám viện trưởng đều bị thương nặng, Tiên Lạc Bảo Các cũng bị Tô Minh quét sạch”.
“Đúng là không dám tin!
Mặc dù nguồn tin đã hơn chục ngày rồi mà vẫn chưa tin nổi, phải làm sao? Làm sao đây”.
“Cả đời này may mắn được gặp Tô Minh một lần, chết cũng không hối tiếc”.
Đám anh tài có mặt ở đây đều không kìm nổi mà thở dài.

Nói đi nói lại đều là chuyện liên quan đến Tô Minh.
Cái chính là chuyện này quá
Đây là chuyện khó tin nhất xảy ra trong chục triệu năm gần đây.
Một mình Tô Minh trấn áp cả học viện Tiên Lạc.
Tin này đã truyền đi mười ngày mà mọi người vẫn chưa hết bàng hoàng.
Cái tên Tô Minh đã nổi danh khắp thế giới Tiểu Thiên và thế giới Đại Thiên.

Ngoại trừ nơi nhỏ như Ngưỡng La Thiên, thông tin lạc hậu, chứ còn những nơi khác mọi người đều biết hết rồi…
“Tôi từng may mắn gặp cậu chủ Tô đó một lần”, Hương Tuyết Tiên Tử uống ngụm rượu rồi khẽ nói.

Trong đôi mắt đẹp đều là vẻ mơ màng.

Khi còn ở Vụ Ẩn Sơn cô ta từng may mắn gặp Tô Minh một lần, đó có lẽ là ký ức đáng quý nhất trong đời cô ta.
“Thật sao?”, nghe Hương Tuyết Tiên Tử nói như vậy thì mọi ánh mắt nhìn về phía cô ta với vẻ kinh hãi và hiếu kỳ.
Đồng thời lúc này…
“Thưa các cậu chủ và cô chủ! Cô Nhan sở Ngọc và Nhan Nguyệt đã ở dưới Nhan Lâu, có cần… Có cho họ lên không ạ?”, đúng lúc này, chủ nhân của Nhan Lâu cẩn thận đi lên, cung kính hỏi.

Thái độ vô cùng kính sợ.
“Nhan sở Ngọc đến? Bảo cô ta cứ đợi đấy.

Đúng là con kiến không biết sống chết là gì”, Chu Tiến hừ lạnh một tiếng, nói.

Chỉ là cô chủ của một thế lực bé nhỏ mà thôi, chẳng là cái gì sất.

Hơn nữa, cô gái này không hiểu chuyện, chỉ là một sân võ đạo mà không cho đào lên, đúng là không biết điều.
“Vâng”, chủ nhân của Nhan Lâu có chút bất mãn nhưng vẫn gật đầu, cung kính đi xuống.
“Đây chính là Ngưỡng La Thiên sao? Cũng phồn hoa náo nhiệt đấy”, không ai chú ý lúc
này trên đường phố Tứ Phương xuất hiện một người trẻ tuổi tầm 20 tuổi.
Đó chính là Tô Minh..
 
Chương 1051: 1051: Cô Gái Này Là


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


“Khá náo nhiệt! Năm đó, Nhan Tố Thanh ở lại Ngưỡng La Thiên, Ngưỡng La Thiên rất cũ nát, căn bản không có ai cả”, thiên nữ Tạo Hóa nói, có chút hoài niệm: “Đến Nhan Lâu đi! Ha ha! Nhan Tố Thanh năm đó nấu ăn ngon lắm.

Năm đó hình như cô ta còn xây dựng lên một cái có tên là Nhan Lâu, kinh doanh khách sạn quán ăn nữa.

Anh đến nếm thử xem”.
“Được!”, Tô Minh có chút
mong đợi, hỏi một người bên đường nên biết được vị trí của Nhan Lâu.
ở tầng một của Nhan Lâu…
“Cô chủ! Xin… Xin cô đợi một lát”, chủ nhân của Nhan Lâu lúng túng nói: “Tạm thời mấy cậu chủ cô chủ kia vẫn đang ăn cơm nói chuyện”.
Nhan sở Ngọc không nói gì nhưng trong lòng thấy vô cùng nhục nhã.

Rõ ràng đám người kia đến với dã tâm muốn đào sân võ đạo Tạo Hóa, vậy mà cô ta chỉ có thể cười gượng đón tiếp,
thậm chí còn phải đợi chờ như người hầu thế này.
Nhan sở Ngọc nắm chặt nắm đấm, trong lòng vô cùng khao khát mình có thực lực.
Nói cho cùng thì chỉ quan trọng ở một từ ‘thực lực’.
Trong thế giới võ đạo chỉ coi trọng võ đạo như thế giới Đại Thiên thì nắm đấm mới chính là chân lý.
“Ha ha! Nhan sở Ngọc! Hình như cô có chút bất mãn”, Nhan Nguyệt cười nói với vẻ bất cần.

Cô ta là người biết rõ, cô ta và Nhan sở Ngọc là nhân vật nhỏ
không có tư cách đi quấy rầy đám cậu chủ Chu, cậu chủ Hình và Hương Tuyết Tiên Tử.
Vậy thì có gì bất mãn chứ?
Con người quý nhất là tự biết mình là ai.
Nhan sở Ngọc hít một hơi thật sâu, cố kìm nén cảm xúc, đồng thời đang nghĩ nên làm như thế nào mới có cơ hội tránh được việc sân võ đạo Tạo Hóa bị đào lên.
Cô ta nghĩ và nghĩ…
Một hồi sau, Nhan sô Ngọc không nghĩ ra bất cứ cách nào
mà càng nghĩ càng tuyệt vọng.
Đột nhiên…
[Diendantruyen.Com] Đỉnh Cấp Tông Sư

Chủ nhân của Nhan Lâu khẽ run rẩy, vội lên nghênh đón, nịnh hót chào hỏi.
Còn Nhan Nguyệt thì vui vẻ, khuôn mặt xinh đẹp đỏ ửng, nói: “Anh Kinh Hồng… Sao anh lại đến đây? Nguyệt Nhi vui lắm, cứ tưởng không bao giờ được gặp lại anh nữa”.

Nhan Nguyệt vừa vui mừng vừa kiêu ngạo như con thiên nga trắng rồi hừ lạnh một tiếng về phía Nhan sở Ngọc, sau đó cất bước đi về phía người trẻ tuổi
mặc áo bào màu tím kia.
Người đó mặc dù tươi cười ôm chặt eo Nhan Nguyệt nhưng đôi mắt lại nhìn chằm chằm về phía Nhan sở Ngọc.
Người trẻ tuổi mặc áo bào màu tím này tên là Diêu Kinh Hồng, là đệ tử ngoại môn của học viện Thiên Uyên.
ở bên ngoài thì hắn ta được coi là yêu nghiệt siêu cấp nhưng trong học viện thì chỉ miễn cưỡng đứng ôtầng trung, thậm chí còn không có tư cách được tăng lên làm đệ tử nội môn.
Địa vị ở học viện không cao nên hắn ta thích ra ngoài hơn.

It nhất ra bên ngoài hắn ta cũng được mọi người kính trọng.
Đặc biệt là với bộ võ phục của học viện Thiên Uyên cũng khiến hắn ta oai hơn rất nhiều.
Mấy năm trước, hắn ta từng gặp Nhan Nguyệt ở một tầng võ đạo.

Lần đó ông nội của Nhan Nguyệt cũng chính là đại trưởng lão của nhà họ Nhan dẫn cháu gái đến tham dự lễ mừng thọ của một người bạn.
Đại trưởng lão của nhà họ Nhan vừa hay cũng là trưởng bối của Diêu Kinh Hồng, Diêu Kinh Hồng cũng tham dự tiệc mừng

thọ đó.

Vì vậy Diêu Kinh Hồng và Nhan Nguyệt mới biết nhau.
Nhan Nguyệt cũng khá xinh đẹp nên Diêu Kinh Hồng vẫn nhớ.
Lần này nhận lời mời của người anh em tốt là Chu Tiến, nói là bên dưới sân võ đạo Tạo Hóa có bảo vật nên hắn ta cũng muốn đến xem sao.
“Cô gái này là?”, ánh mắt của Diêu Kinh Hồng như muốn ăn tươi nuốt sống người khác, nhìn Nhan sở Ngọc với vẻ vui mừng và hiếu kỳ…
Không ngờ lại gặp được cô muốn xem sao.
“Cô gái này là?”, ánh mắt của Diêu Kinh Hồng như muốn ăn tươi nuốt sống người khác, nhìn Nhan sở Ngọc với vẻ vui mừng và hiếu kỳ…
Không ngờ lại gặp được cô gái tuyệt sắc ở nơi nhỏ như này?.

 
Chương 1052: 1052: Cho Thể Diện Mà Không Biết Giữ Lấy!


Nhan Nguyệt đã rất xinh đẹp rồi, nhưng so với Nhan sở Ngọc thì vẫn còn kém không ít.

Chỉ e là đối lập.

Diêu Kinh Hồng thậm chí còn cảm thấy người con gái trước mắt này nói về mặt dung mạo đơn thuần thì so với vị tiên nữ trong lòng mọi người ở học viện Thiên Uyên, nữ thần Hách Liên Tô kia cũng không thua kém bao nhiêu.

“Anh Kinh Hồng, anh hư quá…”, Nhan Nguyệt nổi máu ghen, bắt đầu làm nũng.

Cô ta rất khó chịu, người đàn ông mà mình nhắm trúng lại cứ dán chặt mắt vào Nhan sở Ngọc như muốn nuốt chửng người ta, như vậy có thể không đố kỵ sao?
Nhan sở Ngọc đáng chết, không phải chỉ là trông hơi xinh đẹp thôi sao?
Giả vờ giả vịt cái gì?

Đáng chết!
“Im miệng”, Diêu Kinh Hồng cũng không nuông chiều Nhan Nguyệt, hừ một tiếng.

Nhan Nguyệt không dám làm nũng nữa mà cẩn thận nói: “Cô ta là Nhan sở Ngọc, con gái của gia chủ nhà họ Nhan chúng em…”
“Cô Nhan, tôi là Diêu Kinh Hồng, đến từ học viện Thiên Uyên, rất vui được làm quen với cô”, Nhan Kinh Hồng đi về phía Nhan sở Ngọc.

Nhan sở Ngọc lùi về sau nửa bước, khẽ cắn răng, hơi cúi đầu nói: “Nhan sở Ngọc xin chào anh Diêu”.

Nhan sở Ngọc cư xử đúng mực, cũng không dám có bất cứ suồng xã nào.

Mặc dù rất không

thích người đàn ông lỗ m4ng trước mặt đây nhưng thân phận của đối phương là học viên của học viện Thiên Uyên quá khủng bố!
Khủng bố đến mức không thế hình dung…
Trong lòng cô ta không thích, căm ghét cũng không thể biểu hiện ra ngoài.

“Hôm nay tôi được trải thảm đỏ mời nên mới tới, bây giờ lại thiếu một người bạn gái đi cùng, chi bằng cô Nhan đi cùng tôi lên lầu được không?”, Diêu Kinh Hồng càng lúc càng khát vọng Nhan sỏ Ngọc, bỏi vì Nhan sỏ
Ngọc sau khi biết được thân phận của hắn ta mà vẫn không hề có ánh mắt chủ động yêu thương nhung nhớ, ngược lại còn có chút bài xích, thú vị, rất thú vị.

Càng như vậy càng khiến Diêu Kinh Hồng có hứng thú.

“Cảm… cảm ơn ý tốt của anh Diêu, tôi… tôi… tôi tạm thời không lên đâu, tôi tới để dùng bữa”, Nhan sở Ngọc vội nói, sao có thể đồng ý chú?
“Hù?”, Diêu Kinh Hồng khẽ nheo mắt, có chút kinh ngạc, nhiều hơn là sự khó chịu, hắn ta bị từ chối ư?
Ha ha…
Cho thể diện mà không biết giữ lấy!
 
Chương 1053: 1053: Cực Kỳ Đắc Ý


Nhan Nguyệt vốn rất buồn bực rất tức giận đứng cách đó không xa liền mỉm cười, Nhan
Sớ Ngọc được nế mặt lại không biết xấu hổ, giả vờ thanh cao, thú vị đây.

Vốn dĩ được Diêu Kinh Hồng nhìn trúng, cô ta còn sợ tất cả đều thay đổi.

Dù sao lai lịch của Diêu Kinh Hồng quá lớn, ngộ nhỡ bị Nhan sở Ngọc giựt mất đứng về phía Nhan sở Ngọc, ngăn cản
việc đào sân võ đạo Tạo Hóa thì đúng là có chút phiền phức.


Cũng may Nhan sở Ngọc là một con ngốc.

Thanh cao cái gì chứ?
Thế giới Đại Thiên này mỹ nữ nhiều vô sô kế không thiếu, ngược lại thiếu là thiếu những yêu nghiệt siêu cấp như Diêu Kinh Hồng, đặc biệt hắn ta còn là học viên của học viện Thiên Uyên.

Được Diêu Kinh Hồng để ý là phúc phần tu mười kiếp của cô đỏ, kết quả lại không biết quý trọng…
Đã gặp người ngu, nhưng chưa từng gặp ai ngu như vậy.

“Cô…”, Diêu Kinh Hồng định nói gì đó nhưng đúng lúc này…

“Ha ha ha, anh Diêu, anh đến rồi còn ở dưới tầng một kì kèo gì vậy? Mau lên đây, uống rượu, uống rượu nào ha ha ha…”, một giọng nói từ trên lầu truyền xuống, sang sảng mà lại tràn ngập tự tin.

Chính là Chu Tiến.

“Hừ”, Diêu Kinh Hồng nhìn sâu vào Nhan sở Ngọc một cái rồi quay sang liếc mắt nhìn Nhan Nguyệt: “Nguyệt Nhi, theo anh lên trên…”
Nhan Nguyệt vội vàng đi tới ôm lấy cánh tay Diêu Kinh Hồng, nhỏ giọng nũng nịu với Diêu Kinh Hồng: “Nhan sở Ngọc lúc nào cũng giả vờ thanh cao như vậy, nếu anh Kinh Hồng thật sự nhìn trúng cô ta thì Nguyệt Nhi có cách khiến cô ta ngoan ngoãn nghe lời…”
“Vẫn là Nguyệt Nhi ngoan nhất”, Diêu Kinh Hồng cười ha ha, nhéo má Nhan Nguyệt rồi thần thần bí bí nói: “Nguyệt Nhi thể hiện không tệ, đợi lên lầu gặp đám anh Chu, đến lúc đó em cũng có cơ hội được thấy thần uy của Tô Minh một lần đó!”
“A? Tô… Tô… Tô Minh? Vị công tử Tô Minh đó ư?”, Toàn thân Nhan Nguyệt run rẩy, mở to đôi mắt xinh đẹp, tin tức của cô ta khá linh hoạt, cho nên gần đây cũng nghe nói đến chuyện của Tô Minh, lập tức nuốt nước miếng nói: “Ý của anh Kinh Hồng là…”
“Ha ha… trong tay của anh có một miếng đá lưu ảnh, ghi chép lại cảnh tượng trận chiến Tô Minh gi3t ch3t Quái Nhân Tiên Hạc của học viện Tiên Lạc ngày hôm đó”, Diêu Kinh Hồng cười hi hi, cực kỳ đắc ý.
 
Chương 1054: 1054: Kích Động


Nhan Nguyệt lập tức không biết nói gì, đến hít thớ cũng khó khăn.

Rất hứng thú.

Cô ta biết tất cả những hình ảnh đại phát thần uy của Tô Minh ở học viện Tiên Lạc gần đây đã được biên tập lại thành đá lưu ảnh, cực kỳ nóng hổi.

Cực kỳ quý giá, đến mức vô giá.

Huống chi, nghe nói đoạn phấn khích nhất, chấn động nhất chính là đoạn Tô Minh trấn sát Thái Thượng trưởng lão quái nhân Tiên Hạc của học viện Tiên Lạc, gần như không thể làm được, vậy mà Diêu Kinh Hồng lại có trong tay?
Sao có thể chứ?
“He he… anh họ của anh là bạn với đệ nhất yêu nghiệt của học viện Thiên Uyên, Phùng Thiên Lệ, người khác không làm được, anh họ của anh lại làm được, đương nhiên anh cũng may mắn có được một viên rồi”, Diêu Kinh Hồng đắc ý đến nỗi mặt mày tươi cười hết cỡ.

Đây là điều khiến hắn ta kiêu ngạo nhất.

Tại sao lần này xa như vậy mà lại nhận lời mời của Chu Tiến mà đến chứ?
Không phải là vì muốn khoe khoang chút sao?
Hắn ta nôn nóng muốn xem lát nữa đám Chu Tiến nhìn thấy hình ảnh đại phát thần uy của Tô Minh trong đá lưu ảnh sẽ khiếp sợ như thế nào?

“Đi thôi, lên trên”, Diêu Kinh Hồng thật sự không đợi được nữa rồi, hắn ta bước nhanh hướng đi lên trên.

“Hừ, Nhan sở Ngọc, có lẽ cô còn không biết Tô Minh là ai đâu nhỉ? Cười chết mất”, Nhan Nguyệt cũng vội vàng đi theo, cùng lúc đi về phía cầu thang thì quay đầu lại liếc mắt nhìn Nhan
sở Ngọc một cái, cực kỳ khinh miệt.

Loại gái ngoan như Nhan sở Ngọc đúng là thiên phú võ đạo không tệ, nhưng đầu óc ngu xuẩn, chỉ biết tu luyện chứ một trăm phần trăm không biết chuyện về Tô Minh nóng hôi hổi gần đây.

Quả là bi ai!
Nhan sở Ngọc quả thực không biết rõ về Tô Minh lắm…
Cô ta lẳng lặng lùi về sau mấy bước muốn rời khỏi Nhan Lâu, nhưng nghĩ đến sân võ đạo Tạo Hóa lại miếng cưỡng ép bản thân ở lại.

Dù sao lát nữa nếu như đám người Chu Tiến đồng ý cho cô ta lên lầu, có lẽ có thể xin bọn họ đừng đào sân võ đạo Tạo Hóa lên, ngộ nhỡ có được cơ hội thì sao?
Tâng thứ chín Nhan Lâu.

“Ha ha ha…”, cùng với việc Diêu Kinh Hồng và Nhan Nguyệt đi lên, Chu Tiến dẫn đầu dứng lên, những người khác cũng đứng lên theo.

Chu Tiến bước tới trước, trao cho Diêu Kinh Hồng một cái ôm rồi kéo Diêu Kinh Hồng ngồi xuống.

Về phần Nhan Nguyệt thì trực tiếp bị coi như không nhìn thấy.

Bản thân Nhan Nguyệt cũng không dám tỏ ra bất mãn, giống như một người hầu vậy, cũng không có ai mời cô ta ngồi.

Nhan Nguyệt chỉ đành đứng một
bên lúng túng xấu hổ.

Sau đó mọi người lại cùng uống rượu.

Chủ đề nói chuyện quay đi quay lại liền chuyển tới Tô Minh.

“Anh Diêu, anh có biết không? Hương Tuyết tiên tử trước đây đã gặp qua Tô Minh rồi đó”, Chu Tiến rót rượu cho Diêu Kinh Hồng rồi ra vẻ thần bí nói.

Diêu Kinh Hồng nhìn về phía Hương Tuyết tiên tử, tràn đầy ngưỡng mộ nói: “Hương Tuyết tiên tử thật có phúc”.

“May mắn mà thôi”, Hương Tuyết tiên tử cười nói, khẽ nhấp một ngụm linh tửu, trong đầu không kiềm chế được lại xuất hiện hình ảnh Tô Minh ở Vụ Ẩn Sơn.

“Mặc dù tôi không được tận mắt nhìn thấy Tô Minh, nhưng trong tay tôi có một miếng đá lưu ảnh, ừ, chính là đoạn Tô Minh gi3t ch3t Thái Thượng trưởng lão quái nhân Tiên Hạc của học viện Tiên Lạc”, Diêu Kinh Hồng cuối cùng không kiềm chế được liền đi thẳng vào vấn đê.

Vừa dứt lời lập tức một máng yên tĩnh.

Sau đó.

“Trời ơi, thật ư?”, Chu Tiến trực tiếp kích động đứng lên.

Những người khác cũng không kém là bao.

Đến Hương Tuyết tiên tử cũng mở to đôi mắt xinh đẹp, vừa tò mò vừa mong đợi, dán chặt mắt vào Diêu Kinh Hồng: “Anh Diêu không đùa đó chứ?”
Thời gian này bản thân Hương Tuyết tiên tử cũng nghĩ đủ mọi cách, muốn có được vài viên đá lưu ảnh có hình ảnh đại phát thần uy của Tô Minh tại học viện Tiên Lạc, thế nhưng vẫn
không có dược.

Có trả giá cao thế nào cũng không mua được.


Cần phải có thân phận cơ.

Thân phận của Hương Tuyết tiên tử đủ cao rồi nhưng vẫn không mua được.

Diêu Kinh Hồng cũng không tiếp tục thừa nước đục thả câu nữa.

Trong tay xuất hiện một miếng đá lưu ảnh.

Tinh thần vừa động thì cảnh tượng trong đá lưu ảnh cũng bắt đầu dập dờn xuất hiện.

______
Nhất thời, đám người Hương Tuyết tiên tử, Chu Tiến ánh mắt không dời dán chặt lên đó.

Kích động đến mức đến hít thở cũng ngừng lại.
 
Chương 1055: 1055: Đúng Là Cực Phẩm


Nhan Nguyệt bên cạnh cũng không kém là bao.

Trên đá lưu ảnh, cảnh tượng dập dờn cũng coi như khá rõ nét, chính là cảnh đối chiến của Tô Minh và quái nhân Tiên Hạc.

Cho dù chỉ là cảnh tượng hình ảnh mà thôi nhưng cũng đủ khiến mọi người khiếp sợ dị thường, khí tức chiến đấu ngợp trời đó phảng phất như tràn ra
ngoài từ hình ảnh được ghi chép lại vậy.

Thực sự quá đỗi khủng bố.

Hồi lâu sau đến khi đoạn hình ảnh kết thúc.

“Vù vù vù vù…”
Hiện trường chỉ còn lại tiếng hô hấp, những người như Hương Tuyết tiên tử, Chu Tiến đều kích động đến mức sắc mặt đỏ ửng, hô hấp nặng nề, tâm tình dạo động quá lớn, mãi lâu sau vẫn không thể bình tĩnh lại.

“Tô Minh, Tô Minh, Tô Minh quả thực quá mạnh!”, Chu Tiến
ngưng giọng nói: “Anh ấy có thể gi3t ch3t người như tôi mười vạn lần chỉ bằng một ngón tay ấy nhỉ?”
“Mới ngoài 20 tuổi mà sao có thể, sao có thể chứ”, một cậu ấm khác có chút thất thần cảm thán.

Nhan Nguyệt một bên lại càng thiếu chút nữa là ngất xỉu.


Trên đời này còn có người yêu nghiệt đến mức vậy sao? Rốt cuộc là người hay là quỷ vậy?
Ước chừng sau khoảng một nén hương mọi người mới bình
tĩnh lại được.

“Được rồi, tất cả đừng nghĩ đến thần tích của Tô Minh nữa, cách chúng ta thực sự quá xa qua xa rồi, vẫn nên trở về với hiện thực đi thì hơn”, Chu Tiến phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng.

Trong lúc nói chuyện, Chu Tiến lớn giọng gọi: “Chủ lâu, bảo Nhan sở ngọc lên đây”.

Giọng nói của hắn trầm bổng xuống tận tầng một.

Chủ lâu và Nhan sở Ngọc đều đã nghe thấy.

“Cô chủ, cô… cô nhất định
phải chú ý an toàn đó! Thực sự
không được thì cô cứ nuốt giận bấm bụng chịu đựng cũng được, chịu một vài lời nói sỉ nhục cũng không sao, nhưng tuyệt đối đừng… đừng hành động theo cảm tính, mấy vị cậu chủ cô chủ bên trên, bất kỳ một ai cũng có thể diệt nhà họ Nhan chỉ bằng một câu nói thôi”, chủ lâu nhỏ giọng nhắc nhở, khuyên bảo nói.

“Chú Chung, tôi biết rồi”, Nhan sở Ngọc nói, chủ lâu tên là Nhan Chung, là một vị chấp sự nội bộ của nhà họ Nhan.

Nhan sở Ngọc hít sâu một hơi, bước từng bước lên tầng chín.

Mà lúc này, có một người thanh niên đi vào trong tầng một.

Chủ lâu Nhan Chung tiến tới đón tiếp, bởi vì người tới tuổi còn rất nhỏ, quá thu hút sự chú ý của người khác, khoảng vừa ngoài 20 tuổi, nhỏ đến quá đáng.

Trong mắt Nhan Chung, dưới vạn tuổi đều thuộc dạng quá nhỏ quá nhỏ, rất hiếm thấy, không ngờ còn có người vừa mới 20 tuổi.

Hơn nữa, mới ngoài 20 tuổi nhưng có cảnh giới Bất Tử tầng thứ tám, cũng tương đương với việc không thể tin nổi, đáng để đích thân ông ta tới đón tiếp.

“Chào cậu, không biết cậu tới ở trọ hay là ăn cơm?”, Nhan Chung hỏi.

Người đến chính là Tô Minh.

Tô Minh quét mắt xem xét một vòng tầng một của Nhan Lâu, bài trí khá xa hoa, đẳng cấp trông cũng không tệ.

“Dùng bữa, lên hết những món thương hiệu của Nhan Lâu đi, còn nữa, cho một bình linh tửu thật ngon”, Tô Minh cười nói, rồi đi về phía bàn gần cửa sổ ở đại sảnh tầng một.

Anh ngồi xuống, thảnh thơi thư thái, tâm trạng rất tốt.

Nguyên nhân rất đơn giản, trên đường dọn dẹp anh đã có được thu hoạch lớn từ trong bảo khố Tiên Lạc!
Rất lớn!
Đầu tiên là linh thạch, ước chừng khoảng 10 triệu miếng linh thạch cực phẩm.

Đúng, chính là linh thạch cực phẩm.
 
Chương 1056: 1056: Người Đến Chính Là Tô Minh


Nhan Nguyệt bên cạnh cũng không kém là bao.

Trên đá lưu ảnh, cảnh tượng dập dờn cũng coi như khá rõ nét, chính là cảnh đối chiến của Tô Minh và quái nhân Tiên Hạc.

Cho dù chỉ là cảnh tượng hình ảnh mà thôi nhưng cũng đủ khiến mọi người khiếp sợ dị thường, khí tức chiến đấu ngợp trời đó phảng phất như tràn ra
ngoài từ hình ảnh được ghi chép lại vậy.

Thực sự quá đỗi khủng bố.

Đọc truyệŋ nhanh nhất tại Nhayho.

č0m
Hồi lâu sau đến khi đoạn hình ảnh kết thúc.

“Vù vù vù vù…”
Hiện trường chỉ còn lại tiếng hô hấp, những người như Hương Tuyết tiên tử, Chu Tiến đều kích động đến mức sắc mặt đỏ ửng, hô hấp nặng nề, tâm tình dạo động quá lớn, mãi lâu sau vẫn không thể bình tĩnh lại.

“Tô Minh, Tô Minh, Tô Minh quả thực quá mạnh!”, Chu Tiến
ngưng giọng nói: “Anh ấy có thể gi3t ch3t người như tôi mười vạn lần chỉ bằng một ngón tay ấy nhỉ?”

“Mới ngoài 20 tuổi mà sao có thể, sao có thể chứ”, một cậu ấm khác có chút thất thần cảm thán.

Nhan Nguyệt một bên lại càng thiếu chút nữa là ngất xỉu.

*Cập nhật chương mới nhất tại nhayho.

com
Trên đời này còn có người yêu nghiệt đến mức vậy sao? Rốt cuộc là người hay là quỷ vậy?
Ước chừng sau khoảng một nén hương mọi người mới bình
tĩnh lại được.

“Được rồi, tất cả đừng nghĩ đến thần tích của Tô Minh nữa, cách chúng ta thực sự quá xa qua xa rồi, vẫn nên trở về với hiện thực đi thì hơn”, Chu Tiến phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng.

Trong lúc nói chuyện, Chu Tiến lớn giọng gọi: “Chủ lâu, bảo Nhan sở ngọc lên đây”.

Giọng nói của hắn trầm bổng xuống tận tầng một.

Chủ lâu và Nhan sở Ngọc đều đã nghe thấy.

“Cô chủ, cô… cô nhất định
phải chú ý an toàn đó! Thực sự
không được thì cô cứ nuốt giận bấm bụng chịu đựng cũng được, chịu một vài lời nói sỉ nhục cũng không sao, nhưng tuyệt đối đừng… đừng hành động theo cảm tính, mấy vị cậu chủ cô chủ bên trên, bất kỳ một ai cũng có thể diệt nhà họ Nhan chỉ bằng một câu nói thôi”, chủ lâu nhỏ giọng nhắc nhở, khuyên bảo nói.

“Chú Chung, tôi biết rồi”, Nhan sở Ngọc nói, chủ lâu tên là Nhan Chung, là một vị chấp sự nội bộ của nhà họ Nhan.

Nhan sở Ngọc hít sâu một hơi, bước từng bước lên tầng chín.

Mà lúc này, có một người thanh niên đi vào trong tầng một.

Chủ lâu Nhan Chung tiến tới đón tiếp, bởi vì người tới tuổi còn rất nhỏ, quá thu hút sự chú ý của người khác, khoảng vừa ngoài 20 tuổi, nhỏ đến quá đáng.

Trong mắt Nhan Chung, dưới vạn tuổi đều thuộc dạng quá nhỏ quá nhỏ, rất hiếm thấy, không ngờ còn có người vừa mới 20 tuổi.

Hơn nữa, mới ngoài 20 tuổi nhưng có cảnh giới Bất Tử tầng thứ tám, cũng tương đương với việc không thể tin nổi, đáng để đích thân ông ta tới đón tiếp.

“Chào cậu, không biết cậu tới ở trọ hay là ăn cơm?”, Nhan Chung hỏi.

Người đến chính là Tô Minh.

Tô Minh quét mắt xem xét một vòng tầng một của Nhan Lâu, bài trí khá xa hoa, đẳng cấp trông cũng không tệ.

“Dùng bữa, lên hết những món thương hiệu của Nhan Lâu đi, còn nữa, cho một bình linh tửu thật ngon”, Tô Minh cười nói, rồi đi về phía bàn gần cửa sổ ở đại sảnh tầng một.
 
Chương 1057: 1057: Cực Kỳ Cay Đắng


Anh ngồi xuống, thảnh thơi thư thái, tâm trạng rất tốt.

Nguyên nhân rất đơn giản, trên đường dọn dẹp anh đã có được thu hoạch lớn từ trong bảo khố Tiên Lạc!
Rất lớn!
Đầu tiên là linh thạch, ước chừng khoảng 10 triệu miếng linh thạch cực phẩm.

Đúng, chính là linh thạch cực phẩm.

Một miếng linh thạch cực phẩm tương đương với một trăm miếng linh thạch thượng phẩm.

10 triệu miếng linh thạch cực phẩm đồng nghĩa với trên
một tỷ miếng linh thạch thượng phẩm.

Con số quá lớn.

Ngoài ra, binh khí cấp Đạo trung phẩm, thượng phẩm, binh khí cấp bậc bán bộ Linh Bảo Hỗn Độn, cộng cả lại vượt quá 50 bộ.

Các loại công pháp, võ kỹ đỉnh cấp thậm chí thần thông, bí pháp hơn 100 cuốn.

Điều đáng sợ nhất là còn có máu huyết của cự thú thời tiền sử, ước chừng 13 loại, cộng cả lại trên 30 giọt.

Còn cả sáu bảy miếng khắc đá đại đạo, khắc đá hỗn độn, ba khỏa mồi lửa thiên hỏa, bảy cây cỏ linh chi bảy màu hàng trăm vạn năm tuổi.

Vân vân…

Thu hoach lớn đến kinh
Những tài nguyên võ đạo này thừa đủ để rèn luyện ra tám mười cường giả cỡ như quái nhân Tiên Hạc.

Có những tài nguyên võ đạo này, nếu như Tô Minh muốn thì thực lực của anh có thể điên cuồng thăng tiến, anh chỉ cần suy nghĩ vấn đề đầm lực là được.

Mà bia Huyền Diệu rõ ràng có thể tiếp tục thôn phệ, tiến hóa, chuẩn bị không tốt, ngày nào đó có thể trực tiếp tiến vào cấp độ Chí Bảo Hỗn Độn rồi.

Sau Linh Bảo Hỗn Độn sẽ là đến Chí Bảo Hỗn Độn.

Vừa ngồi xuống chưa bao
lâu, đồ ăn đã được mang lên, tốc độ lên món rất nhanh.

Tô Minh nếm thử, mùi vị quả thực rất ngon.

Trong lúc Tô Minh Đang thưởng thức đồ ăn ngon.

“Anh Tô, ở tầng chín của Nhan Lâu này có một huyết mạch Nữ Oa nhỏ, có chút tương đồng với Tố Thanh, cô ta có lẽ là hậu bối của Tố Thanh”, thiên nữ Tạo Hóa đột nhiên nói: “Anh chú ý chút”.

“Được”, Tô Minh đặt đũa xuống, trong tay cầm một chén rượu linh, tùy ý sử dụng thần hồn
cực kỳ Knung DO cua minn, lạp tức có thể nhìn nghe thấy rõ ràng toàn bộ giọng nói tại tầng chín Nhan Lâu.

Lúc này, tại tầng chín Nhan
Lâu.

Nhan Như Ngọc đứng ở đó, hơi run rẩy, sắc mặt trắng bệch.

Cô ta bị mọi người quan sát, áp lực rất lớn.

Những người có mặt ở đó ngoài Nhan Nguyệt ra bất kể một ai cũng có thể nhẹ nhàng gi3t ch3t cô ta.

Cô ta ngay đến hít thở cũng phải e dè cấn thận.

“Việc đào sân võ đạo Tạo Hóa là việc chắc chắn phải làm, không cần phải hỏi bất cứ gì cả”, Chu Tiến thản nhiên nói: “Nghe nói, cô và bố của cô đều cật lực phản đối, có chuyện này không?”, Chu Tiến lẳng lặng nhìn Nhan sở Ngọc, giọng nói lạnh lùng.

Hừ lạnh một tiếng.

“Thưa anh Chu, sân võ đạo Tạo Hóa là tổ tiên nhà họ Nhan vì để tri ân Tạo Hóa’ nên mới xây dựng nên, tổ tiên nhà họ Nhan trước khi chết đã để lại di ngôn muốn các thế hệ sau bảo tồn sân võ đạo Tạo Hóa, anh Chu, mong anh…”, Nhan sỏ
Ngọc kiên trì trả lời.

“Mong cái gì???1′, Chu Tiến trực tiếp ngắt lời Nhan sở Ngọc, đột nhiên, một cỗ khí tức từ giọng nói của hắn chấn động tỏa ra.

Nhan sở Ngọc lùi về sau ba bước, toàn thân run rấy, khóe miệng tràn ra một tia máu.

Vừa nãy dường như vừa đi qua cửa tử vậy.

“Bảo cô tới đây không phải là muốn thương lượng với cô, mà là để thông báo cho cô biết chiều nay chúng tôi sẽ tới sân võ đạo Tạo Hóa, hủy hoại sân võ
đạo Tạo Hóa, đào sân võ đạo Tạo Hóa lên.

Còn cô, dẫn người nhà họ Nhan cùng tới giúp, những việc nặng nhọc như đào bới này cũng cần không ít người”, Chu Tiến tiếp tục nói.

Sắc mặt của Nhan sở Ngọc càng lúc càng cắt không ra giọt máu.

Cực kỳ cay đắng.
 
Chương 1058: 1058: Như Gặp Phải Ma Quỷ


Trong lòng chỉ cảm thấy có lỗi với tổ tông.

Có lỗi với liệt tổ liệt tông.

Nhưng cô ta có thể làm gì?
“Đương nhiên, nếu như cô không muốn thì cũng không sao, tôi có thể đích thân tới nhà họ Nhan mời người nhà họ Nhan cô tới giúp”, Chu Tiến nói, sát ý trong giọng nói không hề che giấu.

Con ngươi của Nhan sở Ngọc co rút lại, cô ta nghe ra được sự uy hiếp trong lời nói của Chu Tiến, chỉ cần mấy người trước mặt đây đích thân tới nhà họ Nhan, có thể nhà họ Nhan sẽ chết không ít người.

“Nhan sở Ngọc, thế nào? Đến lúc này rồi vẫn không muốn gật đầu đồng ý? Một sân võ đạo rách nát mà quan trọng vậy ự?”.

Nhan Nguyệt suýt chút nữa là bật cười, não tàn đúng là não tàn.

Đúng lúc này.

Đọc truyệŋ nhanh nhất tại Nhayho.

č0m
“Cộp cộp cộp…”
Đột nhiên.

Đám yêu nghiệt Chu Tiến, Hương Tuyết tiên tử trên tầng chín đều nghe thấy tiếng bước chân đang đi lên phía trên này.


Chu Tiến khẽ nhíu mày, cảm thấy tiếng bước chân đang quấy rầy hắn.

Rất nhanh.

Một bóng người đi lên tới tầng chín.

Chính là Tô Minh.

“Hỗn xược! Anh là ai? Ai cho anh tùy tiện lên đây? Có được sự đồng ý của chủ lâu chưa?” mọi người đều nhìn về phía Tô Minh, Nhan Nguyệt là người đầu tiên quát chửi, vẻ mặt phẫn nộ, gằn từng chữ lên chửi…
Nhưng mắng đến chữ cuối cùng thì thần sắc của cô ta đột nhiên trở nên quái lạ.

Bởi vì cô ta cảm thấy người thanh niên trước mắt đây hình như… hình như rất quen.

“Mẹ kiếp, im miệng, dám mắng anh Tô Minh sao, mẹ kiếp cô muốn chết à!1′, cùng lúc đó, Diêu Kinh Hồng đột nhiên đứng bật dậy, thân hình khẽ động, trực tiếp đến trước mặt Nhan Nguyệt, đá một chân vào bụng dưới Nhan Nguyệt.

Nhan Nguyệt bay ngược ra sau, lục phủ ngũ tạng gần như đều vỡ nát.

Máu tươi lẫn mấu vụn xương cốt từ trong miệng chảy ra, cơ thể cong ngược bay về sau, sắc mặt tái nhợt như người chết, đau đến nỗi không phát ra nổi âm thanh.

Trên thực tế, khoảnh khắc mà Diêu Kinh Hồng tiến tới đá một cước, Nhan Nguyệt đã phản ứng được rồi, đối phương hình như… hình như chính là anh Tô trong truyền thuyết.

Cuối cùng cô ta cũng đã biết, sở dĩ cảm thấy Tô Minh quen mắt là bởi vì trước đó đã được chứng kiến hình ảnh trận chiến của Tô Minh trong đá lưu ảnh nên đương nhiên cảm thấy quen.


Ngoài ra, mới ngoài 20 tuổi.

Cũng là một điểm quan trọng.

Ủng hộ chúng mình tại лhayho.

com
“Anh… anh Tô, tôi đang nằm mơ ư?”, Hương Tuyết tiên tử vẻ mặt kích động đỏ bừng, ánh mắt mơ màng đến cực điếm, thì thào tự nói.

Còn những công tử khác như Chu Tiến lúc này toàn bộ đều cúi người 90 độ, cực kỳ cung kính.

“Bái kiến anh… anh Tô!”
Vừa kích động, vừa hoảng sợ, còn có cảm giác như đang nằm mơ, chỉ cảm thấy toàn thân lâng lâng.

Như gặp phải ma quỷ.

Những người có mặt ở đó chỉ có mỗi Nhan sở ngọc là có chút hoang mang, không hiểu tình hình lắm.

“Cô rất xinh đẹp, hơn nữa còn không quên sở tâm của nhà họ Nhan, rất tốt”, Tô Minh trực tiếp không đếm xỉa đến đám Chu Tiến mà nhìn về phía Nhan Sớ Ngọc, cười nói khen một câu.

Chỉ nói một câu như vậy.

Nhan sở Ngọc vẫn hoang mang, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Nhưng cách đó không xa, Chu Tiến quỳ xụp xuống đất đến phịch một tiếng.

Sợ hãi tới mức không khống chế được.



 
Chương 1059: 1059: Khí Tức Dưới Lòng Đất


Ban nãy hắn dùng khí tức và uv thế để trấn áp Nhan sở Ngoe
khiến cô ta bị thương nhẹ, vậy mà Nhan sở Ngọc lại được Tô Minh khen ngợi.

Chu Tiến thấy vậy thì sợ chết khiếp, chỉ cảm thấy trước mặt tối sầm lại.

“Cô Nhan! Mong cô không chấp nhặt với kẻ ngu dốt này, tôi… Tôi xin dập đầu trước cô”, Chu Tiến cũng được coi là một trong những yêu nghiệt nổi danh trong top thanh niên ở thế giới Đại Thiên, thế lực phía sau cũng không nhỏ nhưng lúc này lại không có gánh nặng tâm lý, lập tức dập đầu đến nỗi trán sưng vù lên.

Nhan sở Ngọc càng lúc càng cảm thấy mình như đang nằm mơ, toàn thân run rẩy, hoàn toàn không biết nên nói gì và nên làm gì.

“Các người muốn đào sân võ đạo Tạo Hóa?”, sau khi khen Nhan sở Ngọc một câu, Tô Minh lại nhìn Chu Tiến và Hương Tuyết Tiên Tử: “Người mà sân võ đạo Tạo Hóa cảm ơn và nhớ đến, cũng có liên quan đến tôi”.

Từ Tạo Hóa’ chính là chỉ thiên nữ Tạo Hóa.

Đọc truyệŋ nhanh nhất tại Nhayho.

č0m
Vậy mà dám đào sân võ đạo Tạo Hóa ư? Ha ha…
“Cậu… Cậu chủ Tô! Chúng tôi không biết, nếu chúng tôi biết thì có một trăm lá gan thì cũng không dám đâu ạ”, đám Diêu Kinh Hồng bỗng tái nhợt mặt như muốn bật khóc, toàn thân run rẩy.

Tất cả họ đều cảm thấy vô cùng tuyệt vọng.


Thậm chí Hương Tuyết Tiên Tử cũng như bật khóc, con ngươi đỏ ửng.

“Không có lần sau đâu”, Tô Minh đột nhiên ngẩng đầu lên, khí tức bao trùm tất cả.

Ngay lập tức đám Hương Tuyết Tiên Tử và Diêu Kinh Hồng đều bị trọng thương.

Họ phun ra ngụm máu tươi, thân người không ngừng run rẩy, cái chết cận kề.

Đây cũng coi như là sự trừng phạt rồi.

Dù sao thì sân võ đạo vẫn chưa bị đào lên, hơn nữa đám người này thật sự không biết nguồn gốc sâu xa của sân võ đạo này.

“Cô thật ghê tởm”, Tô Minh quay đầu quét nhìn Nhan Nguyệt ngã quỵ trên đất, như người mất hồn.

Chỉ với câu nói này thì kết cục của Nhan Nguyệt chắc chắn sẽ rất thê thảm.

Không cần Tô Minh ra tay, đám người Chu Tiến vì muốn lấy lòng Tô Minh nên cũng khiến Nhan Nguyệt và tất cả mọi người có dây dưa với cô ta sống không bằng chết.

Đồng thời lúc này…
Đột nhiên…

Một đường ánh sáng màu tím từ xa bắn tới.

Màu sắc thuần túy.

Xoay chuyển không ngừng…
Khí tức bao trùm…
Khiến người khác cảm thấy ớn lạnh.

Ánh sáng màu tím hướng về phía sân võ đạo Tạo Hóa.

Tất cả mọi người đều theo bản năng nhìn về phía đó.

“Không… Không xong rồi! Sân võ đạo Tạo Hóa… Không xong rồi”, Nhan sở Ngọc thấp giọng nói, ánh mắt phức tạp.

*Cập nhật chương mới nhất tại n hayho.

com
“Không phải đâu! Sân võ đạo Tạo Hóa quả thật có bảo vật nhưng bảo vật đó ở trong bia đá ở trên sân võ đạo chứ không phải là ở bên dưới lòng đất đâu”, Tô Minh nhìn Nhan sở Ngọc, nói.

Đây là thiên nữ Tạo Hóa nói.

“Vậy tại sao gần đây lại có thần quang từ dưới lòng đất nổi lên?”, Nhan sở Ngọc kinh hãi, nói với vẻ khó tin.

“Đó là vì bảo vật trong bia đá trải qua hàng tỷ năm bị xâm chiếm nên có chút khí tức tỏa xuống dưới lòng đất, sau đó gần đây bảo vật cảm nhận được gì đó nên khí tức dưới lòng đất cũng nổi lên”, Tô Minh giải thích.



 
Chương 1060: 1060: Vậy Còn Đạo Hỏa


Sau đó Tô Minh lại nói: “Cô Nhan! Đi thôi! Chúng ta đến sán
võ đạo Tạo Hóa nào”.
“Được!”, Nhan sở Ngọc mặc dù đến tận bây giờ vẫn chưa biết rõ về thân phận của Tô Minh nhưng những người có mặt ở đây đều sợ hãi và kính sợ Tô Minh thì chắc chắn thân phận của anh không đơn giản.

Hơn nữa, Tô Minh nói mình và ân nhân Tạo Hóa có mối liên quan với nhau, điều đó chẳng phải nói sân võ đạo Tạo Hóa có cơ hội được giữ lại rồi sao? Lúc này cô ta lại có chút niềm tin, đồng thời cũng thấy cảm kích Tô Minh.
“Cậu chủ Tô! Chúng… Chúng tôi có thế đi cùng không?”, Hương Tuyết Tiên Tử đột nhiên
nói, trong giọng nói đầy vẻ cầu xin.

Hương Tuyết Tiên Tử đáng thương lúc này có ba phần oán trách, ba phần sợ hãi và một chút nũng nịu…
“Tùy các người!”, Tô Minh nói xong thì cất bước đi, còn Nhan sở Ngọc đi bên cạnh anh.
Đám người Hương Tuyết Tiên Tử, Diêu Kinh Hồng đều liếc mắt nhìn nhau, sau đó dùng vội thuốc trị thương rồi vội vã đi theo đám Tô Minh và Nhan sở Ngọc.
Lúc này, cả Ngưỡng Thiên Thành đều vô cùng chấn động.
Có vô số tu giả võ đạo đều đi về phía sân võ đạo Tạo Hóa.
Càng đến gần sân võ đạo Tạo Hóa thì càng bị màu tím bao trùm.
Lúc này còn có rất nhiều ký tự đại đạo rõ nét không ngừng nổi lên trên sân võ đạo.

Khí tức hoang cố thuần túy rơi xuống như nước mưa.
Sân võ đạo Tạo Hóa cho người ta cảm giác chấn động thần bí vô cùng.
Càng đến gần sân võ đạo Tạo Hóa thì càng cần thực lực
manh.
Rất nhanh, Tô Minh đã đến bên trong sân võ đạo Tạo Hóa.
“Thiên nữ tiền bối! Trong bia đá đó có gì vậy?”, Tô Minh tò mò hỏi.
“Có mồi lửa Đạo Hỏa”, thiên nữ Tạo Hóa nói.
“Á?”, Tô Minh toàn thân run rẩy, kinh hãi, thậm chí còn kinh hãi hô lên.
Đạo Hỏa?
Đạo Hỏa là một loại lửa trong truyền thuyết.
Trên thực tế, kể cả là thế giới Đại Thiên thì cũng có rất ít Thiên Hỏa.

Nếu không thì, thế lực bán bộ siêu nhiên như học viện Tiên Lạc sẽ không thu thập được ba viên Thiên Hỏa đặt trong Tiên Lạc Bảo Các, sau đó bị Tô Minh lấy mất.
Trên Thiên Hỏa còn có Thần Hỏa.
Thần Hỏa thì càng hiếm gặp ở thế giới Đại Thiên.
Vậy còn Đạo Hỏa?

Trên Thần Hỏa chính là Đạo Hỏa.
Một khi có được Đạo Hỏa và luyện thành thì sẽ có sức mạnh vô địch.
Sức hấp dẫn này đúng là kinh thiên động địa.

Ngay cả Tô Minh là người có rất nhiều bảo vật nhưng lúc này tim cũng đập loạn nhịp.
Anh chắc chắn muốn có viên Đạo Hỏa này.

Cập ŋhật chương mới nhất tại w*eb лhayho.cом
Huống hồ, đó vốn là thứ mà thiên nữ Tạo Hóa để lại, nó vốn thuộc về mình mà.
“Năm đó viên đạo hỏa hỏa chủng này là bổn thiên nữ trồng vào trong mảnh bia đá kia, trong bia đá chứa đựng lực sinh mệnh thế giới, cũng rất khó có được, cũng chỉ có nó mới có thể bồi dưỡng đạo hỏa hỏa chủng trổ hoa nở rộ”, thiên nữ Tạo Hóa yếu ớt nói: “Năm đó lưu lại cọc cơ duyên này là để dành cho Tố Thanh, xem ra Tố Thanh không hề thông suốt”.
Tiếp đó, thiên nữ Tạo Hóa lại nói: “Nhóc Tô, anh tạm thời đừng lấy nó….

bởi, viên đạo hỏa hỏa chủng này còn một chút nữa mới có thể hoàn toàn trưởng thành, đơm hoa, nở rộ, anh tiếp tục ở đây coi giữ tầm chín ngày nữa đi”.

Đọc truyệŋ nhanh nhất tại Nhayho.č0m
“Được”, Tô Minh gật đầu tỏ vẻ đã biết.
Sau đó, dưới cái nhìn của hàng trăm triệu người, Tô Minh bước tới bên cạnh
tấm bia đá có ánh sáng màu tím vờn quanh nồng đậm nhất, rồi khoanh chân ngồi xuống.
Tu luyện.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom