Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Full Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 1533: C1533: Vô cùng khó


Tô Minh đã cảm giác được bản thân và quy luật không gian hòa hợp, trong ngươi có ta, trong ta có ngươi, loại cảm giác đó rất kỳ diệu.

“Nhóc Tô, anh phải dùng tâm của mình để mở rộng quy luật thần thông, Nếu quy luật thần thông mà anh khai phá đủ lớn mạnh thì sẽ mang đến cho anh sự bất ngờ lớn. Trong khoảng thời gian tới, trọng điểm tu luyện của anh chính là quy luật thần thông”, thiên nữ Tạo Hóa lại nói.

Sau khi đã xác định rõ không thể tùy tiện ra tay, lúc này cô ta càng thêm chú trọng vào việc chỉ dạy võ đạo cho Tô Minh.

Đột nhiên…

“Ể… nhanh như vậy?”, chỉ trong chốc lát, Tô Minh đột nhiên ngừng việc “chơi” quy luật không gian, có chút kinh ngạc cùng vui mừng.

Hóa ra…

Là bia Huyền Diệu đã thăng cấp thêm lần nữa!

Từ Linh Bảo Hỗn Độn thượng phẩm tiến giai lên bán bộ Chí Bảo Hỗn Độn.


Đã chạm đến ranh giới của chí bảo!

Trong khoảng thời gian này, sau khi liên tiếp cắn nuốt rất nhiều loại bảo bối cấp cao, bia Huyền Diệu lại một lần nữa thăng cấp, có thể coi như là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.

“Nhóc Tô, còn vài tiếng nữa mới tới liên minh Hoang Thần, đúng chứ?”, thiên nữ Tạo Hóa hỏi.

“Phải, tầm đó!”

“Nhiêu đó thời gian chắc là cũng đủ rồi, anh thử nhanh chóng luyện hóa bia Huyền Diệu thành bảo vật bản mạng của mình đi!”, thiên nữ Tạo Hóa nghiêm túc nói.

Mặc dù hiện tại, Tô Minh và bia Huyền Diệu phụ trợ cho nhau một cách hoàn hảo.

Bia Huyền Diệu trông thì có vẻ đã là bảo vật bản mạng của Tô Minh.


Nhưng trên thực tế, lại không phải.

Còn một chút ngăn trở nữa.

Đó là đánh vào hồn ký của Tô Hiên đánh vào trên bia Huyền Diệu

Quá trình này cực kì khó, nhiều khi, người tu luyện võ đạo phải mất nhiều thời gian mới có thể đánh vào hồn kí của bản thân vào trên một bảo bối.

Đặc biệt là với bia Huyền Diệu – loại bảo vật cấp bậc bán bộ chí bảo Hỗn Đông!

Vô cùng khó!

Nhưng đối với Tô Minh mà nói, đó không phải là vấn đề lớn.

Lấy bảo tàng huyết mạch trấn áp bia Huyền Diệu, lại cộng thêm cường độ thần hồn của Tô Minh rất khoa trương.

Vậy nên, dễ như trở bàn tay.

Nhưng, trước đó, Tô Minh vẫn còn chưa đánh hồn kí lên cho bia Huyền Diệu, lý do rất đơn giản, đó là anh không muốn chọn bảo vật bản mạng sớm như vậy.
 
Chương 1534: C1534: Tên là tầng hoang thần


Bởi vì, người tu luyện võ đạo chỉ có thể có một bảo vật bản mạng trong suốt cả cuộc đời.

Trừ phi ngày nào đó, bảo vật bản mạng hóa thành tro tàn, hơn nữa, bản thân cũng phải trả một cái giá nhất định, bằng không, bảo vật bản mạng rất khó có thể thay thế.

Vậy nên, chuyện xác định bảo vật bản mạng không thể qua loa vội vàng, huống hồ, bản thân Tô Minh còn sở hữu Ma La Kiếm mạnh hơn bia Huyền Diệu rất rất nhiều, chẳng phải là bảo bối vô địch sao?

Chọn Ma La Kiếm, không phải tốt hơn sao?

“Thiên Nữ tiền bối, cô có thể nói cho tôi biết tại sao lại muốn tôi chọn bia Huyền Diệu làm bảo vật bản mạng không?”, Tô Minh tò mò hỏi, anh tin rằng, Thiên Nữ tiền bối sẽ không làm hại mình.

“Anh không phải là kiếm tu thuần túy, đúng chứ?”, thiên nữ Tạo Hóa hỏi ngược lại.

Tô Minh gật đầu.


Luyện thể của anh cũng được tiến hành song song.

Hơn nữa, anh còn sở hữu thêm Thái U Đạo Hỏa đáng sợ, tương lai, đạo Hỏa cũng là phương hướng tu luyện trọng yếu của anh.

Huống hồ đa số kiếm tu thuần thừa đi theo hướng cực kỳ vô tình là có kiếm thì không có ta, Tô Minh là người đa tình, làm sao có thể đi theo con đường kiếm đạo thuần túy được?

“Nếu như đã không phải là kiếm tu thuần túy, dùng một thanh kiếm làm bảo vật bản mệnh là không hề thích hợp, đến cuối cùng rất dễ bị kiếm phản phệ!”, thiên nữ Tạo Hóa giải thích: “Hơn nữa, anh có biết khái niệm bảo vật bản mệnh thuở ban đầu xuất hiện là vì cái gì không? Chính là dùng để bảo vệ mạng sống, chứ không phải dùng để tấn công sát phạt, Ma La Kiếm chí cương nhưng chủ yếu là dùng để công phạt, ngược lại bia Huyền Diệu thì lại có cả công lẫn phòng, không có nhược điểm rõ ràng. Còn hiện giờ bia Huyền Diệu không đủ mạnh thì cũng không sao cả, dù sao nó vẫn có thể phát triển mà. Tương lai, sau khi đã cắn nuốt luyện hóa vô số bảo vật khác, một ngày nào đó, không chừng nó sẽ tiến hóa đến trình độ sánh ngang hoặc thậm chí vượt qua cả Ma La Kiếm, điều này không phải là không có khả năng. Mà điều rất rất quan trọng là, một bảo vật bản mạng có thể ở bên cạnh anh cùng anh phát triển, càng thích hợp hơn so với một bảo vật bổn mệnh đã trực tiếp đạt cấp bậc tối cao, anh không thể vận dụng hết uy lực của nó”.

Tô Minh gật đầu một cách nhiệt tình.

Ngay sau đó liền bắt đầu.


Anh hơi giảm lại tốc độ của hoành độ hư không.

Bắt đầu đánh hồn ký vào bia Huyền Diệu.

Liên minh Hoang Thần.

Thân là một thế lực siêu nhiên, liên minh Hoang Thần ở thế giới Đại Thiên là kẻ đứng ở đỉnh cao nhất của kim tự tháp, vậy nên, tầng của liên minh Hoang Thần đương nhiên cũng là một trong ngàn vạn sự lựa chọn.

Tên là tầng Hoang Thần.

Nghe nói, ở chỗ sâu tâm trái đất của tầng Hoang Thần có hơn mười ngàn linh mạch.

Cũng chính vì như vậy, nồng độ linh khí của tầng Hoang Thần tương đối khủng bố.

Thành trì nòng cốt của tầng Hoang Thần đương nhiên là thành phố Hoang Thần.
 
Chương 1535: C1535: Luôn là hình người dù là lúc bình thường


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương có nội dung bằng hình ảnh

Tổng bộ của liên minh Hoang Thần cũng ở trong thành phố Hoang Thần.

Thành phố Hoang Thần vốn thô sơ, to lớn, cao chót vót, hôm nay lại náo nhiệt lạ thường.

Hơn nữa, khắp nơi đều phủ đầy sắc đỏ.

Tường thành, mặt đường, mái hiên gác xép,...

Đều là màu đỏ!

Và chật cứng người!

Thành phố Hoang Thần to lớn, vốn dĩ có thể chứa tới tám tỷ người tu luyện võ đạo.


Mà hôm nay lại có hơn mười tỷ người tu luyện võ đạo tụ hội ở thành phố Hoang Thần.

Có thể nói là như một biển người.

Trên thực tế, từ mấy ngày trước, các thế lực khác của thế giới Đại Thiên đã lục tục kéo đến thành phố Hoang Thần.

Một số người là tới để mở mang kiến thức, một số người khác là được mời tới.

Những người có thể được liên minh Hoang Thần trực tiếp mời đến đều là những thế lực đỉnh cấp hàng đầu, chẳng hạn như bốn học viện lớn, chẳng hạn như điện Hoàng Tuyền, chẳng hạn như hoàng triều Bất Tử,…

Mà điều khiến người ta thích thú nhất chính là sự xuất hiện của các tiên nữ tuyệt sắc của bảng Tiên Nữ kia.

Trong top mười của bảng Tiên Nữ, nghe nói, có năm, sáu vị đã tới.


Có thể nói là khiến cho người ta nhìn no con ngươi đã con mắt.

Hơn nữa, có tin đồn rằng, người thần bí đến từ bầu trời, đứng đầu bảng Tiên Nữ - thất công chúa Đạm Đài Vô Tình chưa ai được diện kiến kia cũng sẽ xuất hiện, tin tức này quả thực là chấn động.

Phải biết rằng cho đến nay, mọi người đúng là chưa từng nghe nói về việc Đạm Đài Vô Tình xuất hiện ở nơi công cộng.

Có vẻ như là để tất cả mọi người đều có thể tận mắt chứng kiến đám cưới siêu cấp long trọng này liên minh Hoang Thần đã đặt địa điểm tổ chức hôn lễ trên sân sân võ đạo Hoang Thần

Không có gì khó hiểu khi sân võ đạo Hoang Thần cũng là một trong những sân võ đạo lớn nhất trong toàn thế giới Đại Thiên, xét cho cùng, tộc Hoang Thần chính là huyết mạch đỉnh cấp, được sinh ra trong huyết mạch yêu thú lúc Hỗn Độn sơ khai mà.

Vậy nên, huyết mạch đứng đầu trong yêu thú cũng thoát khỏi huyết mạch yêu thú.

Chính vì như vậy, tộc nhân của tộc Hoang Thần, luôn là hình người dù là lúc bình thường.

Nhưng bọn họ vẫn có thể hóa hình thành bản thể, hơn nữa, còn là bản thể vô cùng lớn.

[Diendantruyen.Com] Đỉnh Cấp Tông Sư

 
Chương 1536: C1536: Đó là minh chủ của liên minh hoang thần a


Có thể nói là chi rất bạo tay!

Thậm chí có chút lãng phí rồi.

Mà từ mấy ngày trước, xung quanh sân võ đạo Hoang Thần Võ đã bắt đầu có những người tu luyện võ đạo tụ tập lại, họ đến từ khắp nơi trên thế giới Đại Thiên đến để vây xem.

Lúc này, chỗ này đã thành nơi chứa biển người.

Từ trên xuống dưới, tầng tầng lớp lớp.

Mênh mông mù mịt vô cùng tận.

Tính sơ sơ thì số lượng còn gấp một trăm ngàn lần con kiến trong tổ kiến.


Mà ở trung tâm sân võ đạo Hoang Thần có một đài thủy tinh màu đỏ trong suốt khổng lồ.

Đó là nơi lạy trời đất.

Xung quanh đài thủy tinh cũng đã bố trí một vài ghế ngồi xa hoa sang trọng, những chiếc ghế này hiển nhiên là dành cho những người có địa vị, thân phận quan trọng ngồi dự.

Thân là chủ tiệc, Thái thượng lão tổ Côn U của tộc Côn Hỗn Độn, đang ngồi ở chính giữa vị trí chính đông của đài thủy tinh.

Mà tộc trưởng hiện tại của Côn Hỗn Độn cũng chính là Côn Vô Vi – cha của Côn Thương thì đang ngồi bên cạnh Côn U lão tổ, sau đó là một vài thái thượng trưởng lão và trưởng lão đỉnh cấp của Côn Hỗn Độn.

Tổng cộng có hơn chục người, người nào người nấy đều là lão quái vật siêu cấp.

Sau đó, minh chủ của liên minh Hoang Thần và các cường giả đỉnh cấp của ba đại chủng tộc khác trong tứ đại chủng tộc cũng đang ngồi ở phía đông đài thủy tinh.


“Cha, tộc Côn Hỗn Độn quá phách lối rồi!”, Tần Lưu Ly, thân là con gái của minh chủ, cô ta cũng đang ở đó, hơn nữa, cũng ngồi ở phía đông đài thủy tinh, chỉ là vị trí có hơi lệch một chút. Cô ta hơi lệch một chút cũng không sao, nhưng bên cạnh chính là cha của cô ta.

Cha của cô ta là ai?

Đó là minh chủ của liên minh Hoang Thần a!

Thân làm minh chủ, chẳng phải ông nên ngồi ở vị trí chủ vị sao?

Không phải nên ngồi vào vị trí của thái thượng lão tổ Côn U của Côn Hỗn Độn sao?

Tộc Côn Hỗn Độn rõ ràng là phách lối đến mức khiến Tần Lưu Ly không thể chấp nhận được.

Tiếp theo, đợi đến lúc lễ cưới bắt đầu, người cha làm minh chủ liên minh Hoang Thần của cô ta sẽ trở thành một trò cười.

“Lưu Ly, yên lặng chút, con vẫn cứ xốc nổi, nóng nảy như vậy thôi!”, Tần Thanh Càn lên tiếng, ông ta là một người trung niên, mặc trường bào màu tím, cho người ta một loại cảm giác uy nghiêm có ba phần thăng trầm, nhưng, lúc này, nét mặt của ông ta lại có chút thản nhiên.

“Bố, đây đều là được đà lấn tới, không nóng nảy sao được?”, Tần Lưu Ly bực tức.
 
Chương 1537: C1537: Ý chí đại đạo lớn nhất


“Lưu Ly, cứ cách mấy chục vạn năm, nhiều nhất là mấy trăm vạn năm, chức minh chủ của liên minh Hoang Thần sẽ đổi một người. Chức minh chủ tựa như nước chảy mây trôi, còn tứ đại chủng tộc thì bền vững như sắt thép, hiểu không?”, Tần Thanh Càn thu lại nụ cười, nhàn nhạt nói: “Chức vị minh chủ này, từ đầu đến cuối, đều coi như là nửa con rối, bố từ lúc bắt đầu tiếp nhận chức vụ này, trong lòng cũng đã hiểu rõ rồi”.

Tần Lưu Ly không lên tiếng.

“Có đôi khi, không tranh, chính là tranh!”, Tần Thanh Càn lại nói, trong ánh mắt ánh lên một tia thăng trầm của cuộc đời: “Con thử nghĩ mà xem, nhánh tộc này của chúng ta, mấy trăm năm gần đây, không phải phát triển rất tốt sao?”

Nói vậy trong lòng Tần Lưu Ly đã có chút hiểu rõ.

Trên thực tế, gần đây, trong liên minh Hoang Thần đã có không ít cường giả phải đi nương nhờ nhánh tộc này của minh chủ rồi, hơn thế nữa, ngay cả tứ đại chủng tộc ngày trước không chú ý đến nhánh này của minh chủ đều đã có chút nhằm vào nhánh của minh chủ bên này, hiển nhiên, đây là có chút kiêng kị nhánh của minh chủ rồi.

Nói như vậy, cái gọi là “không tranh” của bố chính là “đang tranh” rồi.

“Bố, con hiểu rồi, đám cưới của Côn Thương lần này, bố làm như vậy là theo ý của tộc Côn Hỗn Độn, ngồi ở vị trí xa lệch như vậy, phối hợp với sự sỉ nhục của tộc Côn Hỗn Độn dành cho bố, chính là làm ra vẻ, khiến cho tộc Côn Hỗn Độn tiếp tục buông lỏng cảnh giác, đúng không ạ?”


Tần Thanh Càn gật đầu.

“Vậy, bố, bố cho rằng, liệu Tô Minh có đến đám cưới này không?”, Tần Lưu Ly lại nói, trong đôi mắt đẹp ánh lên một tia mong đợi và kích động, trong đầu tái hiện ra hình ảnh ngày hôm đó Tô Minh oai hùng hiên ngang ở học viện Tiên Lạc.

“Không thể nào!”, Tần Thanh Càn lắc đầu: “Chỉ cần Tô Minh tới, cậu ta chết chắc!”

“Tại sao?”, sắc mặt của Tần Lưu Ly có chút thay đổi.

“Ở thế giới Đại Thiên này ai lớn nhất?”, Tần Thanh Càn liếc nhìn bầu trời xa thẳm.

Ý chí Đại Đạo lớn nhất.


Ông ta đã xác định, Tô Minh đã bị ý chí Đại Đạo nhắm vào rồi!

Điểm này cũng đủ rồi.

Đám cưới lần này, ông ta thậm chí còn nghi ngờ, chính là ý đồ của ý chí Đại Đạo, muốn mượn tay của liên minh Hoang Thần để bày ra một cái bẫy chết chóc dành cho Tô Minh.

Chỉ cần Tô Minh tới, không tránh khỏi cái chết!

“Ngộ nhỡ Tô Minh không chết thì sao?”, Tần Lưu Ly có chút không phục.

“Vậy thì bố sẽ cố gắng hết sức nghĩ cách để gả con cho Tô Minh!”, Tần Thanh Càn vuốt râu, cười nói: “Nói đến đây, hình như trong lời nói của con khi nhắc tới cái tên Tô Minh này có chút ý gì đó đặc biệt nhỉ, sao thế? Thích nó rồi sao?”

“Bố, bố nói gì vậy chứ, con chỉ cảm thấy anh ấy rất rất rất quái dị, có chút tò mò và kì vọng đối với anh ấy mà thôi!”, Tần Lưu Ly hứ một tiếng.

Lúc này.

Khách khứa đã lục tục kéo đến rồi.
 
Chương 1538: C1538: Có điều rất đáng thương


“Người của học viện Bình Thiên…”, Tần Lưu Ly nhìn lướt qua đám người vừa đến đó, lúc này, cả tỷ người trong sân võ đạo cũng đều nhìn về phía mấy vị khách mời vừa tới của học viện Bình Thiên.

Người dẫn đầu chính là viện trưởng của học viện Bình Thiên, một ông già gầy gò với vẻ ngoài xấu đau xấu đớn, ma chê quỷ hờn.

Ngoài ra còn có hai người trẻ tuổi, một thanh niên cụt một tay là kiếm tu mang đến cho người khác cảm giác quỷ dị, hắn ta theo sát viện trưởng, nhưng nhìn không giống người mà cứ như là một thanh kiếm vậy.

Người còn lại thì là một người con gái xinh đẹp.

Người mặc váy màu xanh lục.

Thanh lịch, bình thản, lãnh đạm, thuần khiết, trong sáng.

Tựa như một đóa hoa lan!

Điểm hấp dẫn nhất của người con gái phải kể tới chính là đôi môi của cô ta, tinh xảo vô cùng, tựa như cánh hoa anh đào vậy.


Ngoài ra, trên vai cô còn có một chú vẹt rất xinh.

“Là truyền nhân của kiếm đế học viện Bình Thiên kia, còn có cả Ninh Tư – đứng thứ tư trên bảng Tiên Nữ?”, Tần Lưu Ly lẩm bẩm một câu, nhìn kĩ hai vị trẻ tuổi của học viện Bình Thiên, đặc biệt là vị truyền nhân một tay của kiếm đế, trong đôi mắt đẹp ánh lên sự kiêng nể.

Truyền nhân của kiếm đế, chỉ dựa vào cái tên này, người ta nhất định phải coi trọng nhiều hơn.

Kiếm đạo là đạo sát phạt mạnh nhất, có số lượng người tu luyện nhiều nhất, thế nhưng, trên phương diện kiếm đạo mà muốn có thành tựu chí cao, đạt tới chứng đế thì quả là khó, khó như lên trời vậy.

Từ xưa đến nay, chứng đế kiếm đạo thuần túy không nhiều, chỉ có duy nhất một người mà thôi, đó chính là vị kiếm đế để lại vô số truyền thuyết kia.

Thân làm truyền nhân của kiếm đế, chỉ cần không phải kẻ ngốc, đều sẽ không có bất kì một tí mảy may khinh thường nào.

Huống hồ, đã ngàn năm rồi, người ta chưa từng nghe nói vị truyền nhân của kiếm đế ra tay bao giờ, càng là người không ra tay thì càng đáng sợ.


Trái ngược với sự kiêng nể của Tần Lưu Ly dành cho truyền nhân của kiếm đế.

Giữa biển người hàng tỷ người có mặt, mỹ nữ top đầu Ninh Tư đương nhiên được quan tâm nhiều hơn cả.

Vị trí thứ tư của bảng Tiên Nữ dường như khiến người ta không thể rời mắt.

“Anh Trần, mời!”, Côn Vô Vi - tộc trưởng của tộc Côn Hỗn Độn đứng lên mang theo nụ cười trên môi, sắp xếp chỗ ngồi trên đài thủy tinh cho nhóm người của học viện Bình Thiên, mấy vị của Học viện Bình Thiên đương nhiên có đủ tư cách để ngồi ở vị trí bốn hướng của đài thủy tinh. .

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Sau Khi Lưu Lạc Trên Đảo Hoang Và Được Nàng Tiên Cá Nhặt Về (Mỹ Nhân Ngư)
2. Đại Boss Phản Diện, Đừng Tới Đây
3. Hệ Thống Xuyên Không: Vương Phi Muốn Lật Trời!
4. Đêm Nay Có Mưa
=====================================

Mấy vị của học viện Bình Thiên vừa vào chỗ ngồi thì người của học viện Tiên Lạc cũng đã tới.

Có điều, rất đáng thương.

Chỉ có một vị thái thượng trưởng lão tới mà thôi
 
Chương 1539: C1539: Yêu rượu như mạng


Hơn nữa, rõ ràng đó không phải là vị thái thượng trưởng lão mạnh nhất của học viện Tiên Lạc.

“Anh Vô Vi, thành thực xin lỗi, thời gian trước học viện Tiên Lạc gặp phải đại nạn, tộc trưởng và vài vị Thái thượng trưởng lão đều bị thương nặng với mức độ khác nhau, bọn họ đều đã bế quan, vậy nên…”, vị thái thượng trưởng lão này có chút khó xử, nhanh chóng giải thích.

“Không sao, không sao...”, Côn Vô Vi ngược lại cũng không cảm thấy có gì khó chịu hay khinh thường, vẫn sắp xếp chỗ ngồi giống với học viện Bình Thiên.

Đang nói chuyện, thì Triệu Phong Niên - viện trưởng của học viện Thiên Uyên dẫn theo Hách Liên Tô và Phùng Thiên Lệ, cũng đã tới.

Sự xuất hiện của Hách Liên Tô lại một lần nữa dấy lên một phen trầm trồ.

Mới dành được danh top ba bảng Tiên Nữ, mức độ nổi tiếng có thể tưởng tượng được.

Cộng thêm Ninh Tư và Tần Lưu Ly, trong bốn người đứng đầu bảng Tiên Nữ, ngoại trừ người đứng thứ nhất ra, còn lại đều đã tới rồi.


“Hahaha… Anh Vô Vi, xin chúc mừng!”, lại là một giọng nói trung niên khác trầm bổng vang lên.

Nhưng lại là một tên mập lùn đeo vài bầu rượu bên hông.

Ông ta đến một mình. .

||||| Truyện đề cử: Sát Thần Chí Tôn |||||

"Anh Tiền!", Cô Vô Vi mỉm cười chào.

Đối phương chính là Tiền Kỳ - viện trưởng học viện Khung Sơn.


Học viện Khung Sơn là học viện mạnh nhất trong bốn học viện lớn.

Ai cũng công nhận điều đó!

Nhưng, nó cũng bí ẩn và khiêm tốn nhất. Đến nỗi, cả thế giới Đại Thiên cũng chẳng mấy ai biết vị trí cụ thể của học viện Khung Sơn ở đâu.

Hơn nữa, ba học viện khác thì tuyển sinh rộng rãi, còn Khung Sơn lại rất lạ đời, họ không làm thế. Nghe nói, bọn họ chú ý đến cậu thì sẽ chủ động đến tìm rồi mời cậu nhập học.

Ngoài ra, người thường xuyên xuất hiện trước mặt người ngoài lại là viện trưởng Tiền Kỳ, các đệ tự, trưởng lão, chấp sự khác thì lại rất ít thấy.

Tiền Kỳ này cũng là một người lạ đời, yêu rượu như mạng.

Cuối cùng, người của bốn học viện lớn đều đến. Chuyện như thế này cực kỳ hiếm.

Phải công nhận rằng, trong liên minh Hoang Thần thì Côn Hỗn Độn là tộc khiến người ta phải nể mặt nhất.

Kế tiếp.
 
Chương 1540: C1540: Nhị phó điện chủ


Song, trực giác lại báo cho Côn Vô Vi đối phương rất mạnh, chắc chắn là mạnh hơn mình.

"Nhị phó điện chủ đến, quả là vinh hạnh cho liên minh Hoang Thần", ông lão Côn U - Thái thượng lão tổ của tộc Côn Hỗn Độn vẫn im lặng nhắm mắt nghỉ ngơi nãy giờ chợt mở mắt, cười nói.

Nhưng lại không đứng lên, mà chỉ chủ động nói chuyện với bà lão kia.

Đây là người đầu tiên khiến ông lão Côn U chủ động mở miệng nói chuyện.

Nhị phó điện chủ?

Dám tự xưng là Nhị phó điện chủ ở thế giới Đại Thiên thì chỉ có Nhị phó điện chủ của điện Hoàng Tuyền.

"Xin chào Côn U lão tổ", bà lão kia chắp tay, có chút sợ hãi chào ông lão Côn U.


Hiển nhiên, thực lực và vai vế của ông lão Côn U kia còn cao hơn Nhị phó điện chủ điện Hoàng Tuyền.

"Hóa ra là Nhị phó điện chủ đến, mời", Côn Vô Vi vội vàng sắp xếp chỗ ngồi cho bà lão.

Mà lúc này, hàng tỷ con người đông đúc đang có mặt ở đây đều lặng im, kính nể và e dè nhìn bà lão kia.

Vốn, điện Hoàng Tuyền ở thế giới Đại Thiên đã là thế lực siêu nhiên khiến ta sợ hãi nhất mỗi khi nhắc tới. .

||||| Truyện đề cử: Độc Tôn Truyền Kỳ (Kiếm Thần Yêu Nghiệt) |||||

Huống chi là Nhị phó điện chủ của điện Hoàng Tuyền.


Từ đấy, ba thế lực siêu nhiên lớn và bốn thế lực bán bộ siêu nhiên ở thế giới Đại Thiên, trừ hoàng triều Bất Tử đều đã đến.

Mà lúc này cũng đã sắp đến giờ lành.

"Quả nhiên, bố à, tất cả mọi người đều không để ý đến người", Tần Lưu Ly nhìn thấy hết. Tuy trước đó bố đã nói là chuyện tốt, nhưng Tần Lưu Ly vẫn thấy khó chịu.

Là minh chủ liên minh Hoang Thần, nhưng sự hiện diện của bố lại quá thấp.

"Không thế không được ấy chứ! Dám chủ động nói chuyện với bố trước mặt tộc Côn Hỗn Độn, vậy đồng nghĩa với việc không nể mặt người ta rồi", Tần Thanh Càn vuốt ria, cười nói.

"Tức ghê, Tô Minh, anh phải quậy buổi kết hôn này một trận cho tộc Côn Hỗn Độn tức chết chơi đó!", Tần Lưu Ly thầm nói.

"Côn Thương, ra mắt các tiền bối", đúng lúc này, chợt một giọng nói thong dong bình tĩnh của một thanh niên truyền đến.

Sau đó, một thanh niên mặc bộ đồ chú rể đỏ rực bước tới.
 
Chương 1541: C1541: Đương nhiên rồi


Người đó chính là Côn Thương - chú rể của hôm nay.

Mà bên cạnh hắn còn có một cô gái mặc đồ đỏ, đội khăn voan, dáng người thướt tha đầy khí chất được người hầu đỡ đi theo. Đó đương nhiên là cô dâu Phượng Nguyên.

Côn Thương đã đón dâu xong.

Song, còn có một đám người của tộc Phượng Hoàng. Tuy hôm nay, họ cũng được coi như một nửa chủ nhân bữa tiệc. Nhưng, lại hoàn toàn không có tư cách đi lên sân thủy tinh, mà chỉ được sắp xếp ngồi ở vị trí kề bên sân.

Đây còn là coi như đã nể mặt rồi đó, chứ không thì...

"Mạnh thật!", trong tích tắc ấy, khi hàng tỷ người đang hướng về cô dâu và chú rể, thì thiếu niên cụt một tay - người thừa kế kiếm đế và là người đứng đầu bảng yêu nghiệt của học viện Bình Thiên bỗng ngẩng phắt đầu lên, nhìn chằm chằm vào Côn Thương, lẩm bẩm. Trong con ngươi đen nhánh tràn ngập ý chí chiến đấu.


"Rất mạnh?", Trần Ngu Lễ - viện trưởng học viện Bình Thiên khá kinh ngạc nói.

Hầu như không ai có thể khiến Tùy Y Nhân - thiên tài trong thế hệ trẻ khen.

Huống chi còn nhận xét là "Rất mạnh"?

Côn Thương kia chỉ có 130 ngàn tuổi đã là Thiên Diễn tầng bảy, quả thật rất mạnh, mạnh đến khó tin, chắc phải xuyên suốt cả cổ kim.

Nhưng, Trần Ngu Lễ hiểu Tùy Y Nhân nên biết nếu chỉ thế thì vẫn chưa đủ để cậu ta nói một câu "mạnh thật".

"Lưng cõng Hỗn Độn, dung hợp máu của hai vị Đế, có chút thành tựu ở một môn chú thuật đại đạo cấm kỵ, linh hồn luân hồi chín lần, còn có một cái nữa nhưng tôi lại không thể nhìn ra. Dù sao, nhìn hắn rất kỳ lạ, kỳ lạ một cách khó hiểu và khiến tôi cảm thấy cực kỳ nguy hiểm", Tùy Y Nhân nghiêm túc nói.


Trần Ngu Lễ im lặng.

"Anh Thương ơi, lát nữa, em có thể vén khăn voan lên không?", Phượng Nguyên đi theo bên cạnh Côn Thương nhỏ giọng hỏi với vẻ cầu xin và có chút lấy lòng.

Đây là giây phút hãnh diện nhất, cúi đầu nhìn xuống người đời của cô ta.

Cô ta muốn trông thấy hàng tỷ con người dưới kia hâm mộ và kính nể mình. Cũng muốn chính mắt thấy nếu Tô Minh đến sẽ chết thảm như thế nào!

"Đương nhiên rồi", Côn Thương không chút do dự đồng ý.

Vả lại, còn tri kỷ tự mình vén khăn voan cho Phượng Nguyên.

Thoáng chốc, hiện trường như bùng nổ.
 
Chương 1545: C1545: Côn thương cũng không đơn giản


Côn Thương khẽ nheo mắt lại, đáy lòng cũng đang kinh ngạc, nhưng lại giận dữ cùng ghen tỵ nhiều hơn.

Hắn đã rung động trước Đạm Đài Vô Tình. Thậm chí còn có cảm thấy rằng cũng chỉ có mình mới xứng đôi với Đạm Đài Vô Tình, không ngờ...

"Lão tổ, Thất công chúa này có phải sẽ...", tộc trưởng Côn Vô Vi của tộc Côn Hỗn Độn ngồi bên cạnh ông lão Côn U không khỏi lo lắng nhỏ giọng hỏi. Ông ta lo rằng Đạm Đài Vô Tình sẽ vả mặt tộc Côn Hỗn Độn vì Tô Minh, không chừng còn sẽ làm rối loạn kế hoạch diệt trừ Tô Minh lúc sau cũng nên! Nếu thật sự là như thế thì sẽ rất phiền toái.

"Sẽ không", nhưng mà không đợi Côn Vô Vi nói xong, ông lão Côn U đã nhàn nhạt ngắt lời: "Cho dù cô ta nhúng tay vào cũng sẽ không thể thay đổi được kết cục đâu. Đại đạo đang nhìn thì không ai có thể thoát được khỏi tính toán của Đại đạo".

Côn Vô Vi thở phào nhẹ nhõ một hơi.


Ngay sau đó.

"Nếu anh Côn Thương đã mời tôi lên ngồi thì nếu từ chối lại thành bất kính rồi", Tô Minh gật đầu với Đạm Đài Vô Tình, lại nhìn thoáng qua Tần Lưu Ly, sau đó dưới ánh nhìn chăm chú của đám đông đi về phía sân thủy tinh.

"Tô Minh, ngồi bên cạnh tôi này", Đạm Đài Vô Tình mở miệng nói, lại một lần nữa khiến đám đông chấn động. Dù sao thì vừa rồi cô ta giúp Tô Minh làm Phượng Nguyên bẽ mặt cũng đã khiến tộc Côn Hỗn Độn có chút mất mặt. Kết quả bây giờ Đạm Đài Vô Tình lại còn mời Tô Minh ngồi cạnh cô ta. Điều này lại lần nữa vả vào mặt tộc Côn Hỗn Độn. Giống như nói cho mọi người biết quan hệ của Tô Minh và cô ta không hề cạn.

Cũng khá bá đạo.

Nhìn thấy điều này, ngay cả vẻ mặt của ông lão Côn U cũng có hơi khó coi, liếc Đạm Đài Vô Tình.


"Vô Tình, cô đùa như vậy sẽ đắc tội với tộc Côn Hỗn Độn đó", Tô Minh cũng không chối từ, đi tới ngồi xuống chỗ ngồi Đạm Đài Vô Tình giữ cho mình, nhịn không được cười khổ nói.

"Không sao đâu", Đạm Đài Vô Tình nở nụ cười, chẳng qua chỉ là lóe lên rồi lại biến mất. Cô ta cũng không thích cười, bởi vì đẹp quá cho nên chỉ cần hơi cười một cái cũng dễ dàng khiến rất nhiều người ngây ngẩn, hồn vía lên mây nhìn chằm chằm cô ta, cô ta không thích.

Tiếp đó Đạm Đài Vô Tình lại nhướng mày rồi nói: "Tô Minh, anh không nên tới, đây là một cái bẫy".

Cô ta vừa nói vừa liếc chú rể Côn Thương ở phía xa: "Côn Thương cũng không đơn giản".

"Không sao", Tô Minh lại cười. Ngay cả Đại Đạo cũng đều tính kế mình và Thiên Nữ tiền bối, sao còn sợ một tên Côn Thương chứ? Huống chi mấy tiếng dọc đường, anh đã có thu hoạch rất lớn!

Bia Huyền Diệu đã trở thành pháp bảo bản mạng của Tô Minh. Trái với lúc trước, bây giờ Tô Minh sử dụng bia Huyền Diệu về tốc độ hay độ linh hoạt đều không chỉ đáng sợ hơn gấp mười!

Có thể nói là vừa nghĩ, bia Huyền Diệu đã thực hiện.
 
Chương 1546: C1546: Phượng nguyên quá ngu


Vì bia Huyền Diệu trở thành pháp bảo bản mạng của Tô Minh nên Tô Minh cũng chiếm được một ít chỗ tốt từ bia Huyền Diệu, chủ yếu là về sức mạnh và phòng ngự. Sức mạnh của Tô Minh đã tang lên tới 900 triệu kg. Lực phòng ngự cũng tăng hơn gấp đôi.

Đạm Đài Vô Tình không nói gì, đáy lòng lại quyết tâm, nếu Tô Minh tới giây phút sống còn, cô ta chắc chắn sẽ đứng về phía Tô Minh! Cho dù có phải đánh nhau không chết không ngừng với liên minh Hoang Thần.

Còn nguyên nhân thì không chỉ riêng một tầng quan hệ với Hỗn Độn Long Quy. Mà lúc trước, sau khi rời khỏi vách núi Vấn Thiên trở lại hoàng triều Bất Tử, cô ta đã đi tìm lão tổ của hoàng triều Bất Tử, sử dụng chú thuật tiên đoán một trong những chú thuật đại đạo cấm kỵ để đoán con đường võ đạo tương lai của Tô Minh.

Kết quả là... bị cắn trả! . Đam Mỹ Hay

Lão tổ kia của hoàng triều Bất Tử bị cắn trả. Hơn nữa, lão tổ còn cho cô ta ba đánh giá: không thể suy đoán, khó lường, cực kỳ khủng bố.

Chính vì nguyên nhân này mà Đạm Đài Vô Tình quyết định liều lĩnh trả giá lớn để qua lại thân thiết với Tô Minh.

Giờ phút này, Phượng Nguyên đã ghen tỵ, giận dữ đến nỗi suýt không giữ nổi bình tĩnh. Cô ta cẩn thận huých nhẹ Côn Thương bên cạnh: "Anh Thương, khi nào cái tên Tô Minh kia mới có thể chết?", cô ta thật sự không chờ nổi nữa.

"Bình tĩnh, đừng làm mất mặt", Côn Thương thản nhiên nói. Trong lòng hắn lại hết sức khó chịu với sự thất lễ vừa rồi của Phượng Nguyên.

Chẳng có chút lòng dạ hay nhẫn nhịn gì cả, suýt thì thành trò cười rồi.

"Vâng", cơ thể Phượng Nguyên run lên, bình tĩnh lại rất nhiều. Mặc dù Côn Thương quát lớn và khó chịu với Phượng Nguyên nhưng cũng ngày càng muốn giết Tô Minh.


Phượng Nguyên quá ngu.

Còn vô dụng và mất mặt.

Nhưng đó cũng là người với tư cách sắp trở thành vợ của hắn.

Mà vì Tô Minh, Phượng Nguyên lại lần lượt bị Tần Lưu Ly và Đạm Đài Vô Tình vả mặt.

Đây cũng đồng nghĩa là đang vả lên mặt Côn Thương.

Thế nên, hắn chỉ có thể tính sổ hết lên người Tô Minh.

"Người đời đồn rằng, anh Tô Minh là yêu nghiệt đứng đầu hiện nay, không biết là thật hay giả?", Côn Thương quay đầu nhìn Tô Minh, hỏi.

Hắn quyết định giết Tô Minh trước rồi tiến hành buổi lễ sau.

Dùng máu của Tô Minh để làm món quà chúc mừng.


"Đúng vậy", Tô Minh đáp.

Ầm.

Đầu óc hàng tỷ con người có mặt ở đây như nổ ầm ầm.

Đù!

Sợ ngây người...

Chưa nói tới việc Tô Minh có phải là yêu nghiệt đứng đầu hiện nay hay không.

Dù là được công nhận thì chắc Tô Minh cũng là người đầu tiên từ trước đến nay trực tiếp thừa nhận cái tên tuổi "Yêu nghiệt đứng đầu" kia.

Cái sự tự tin và kiêu ngạo kia có hơi lố nhỉ?

Ngay cả Đạm Đài Vô Tình cũng không khỏi liếc nhìn Tô Minh với ánh mắt kỳ lạ, tự dưng cảm thấy đàn ông mà tự tin cũng khá đẹp trai.

Không chỉ Đạm Đài Vô Tình mà Tần Lưu Ly, Hách Liên Tô, Ninh Tư cũng không nhịn được liếc nhìn anh.

"Chảnh thật", Nhị phó điện chủ cười lạnh khinh bỉ nói.

Bà ta khá hiểu biết Côn Thương, càng hiểu thì càng cảm thấy sự kiêu căng của Tô Minh thật buồn cười.
 
Chương 1547: C1547: Hóa ra là do ý chí đại đạo giở trò


"Y Nhân, cậu thấy sao?", Trần Ngu Lễ liếc Tô Minh, sau đó hỏi chàng trai cụt một tay đằng sau mình.

"Cũng không thể nhìn thấu", Tùy Y Nhân đáp.

Con ngươi Trần Ngu Lễ co rút lại, không nói gì nữa.

"Tôi cũng tự cảm thấy mình là thiên tài, muốn đấu với anh Tô một trận, sao?", Côn Thương cười lạnh nói.

Sát khí không chút che giấu phóng thẳng ra.

"Không chết không ngừng, mời", Tô Minh cũng đứng lên, vươn tay mời.

Trong lòng anh lại cảm thấy vô cùng phấn khích.

Bởi vì ban nãy, Thiên nữ tiền bối có nói: "Nhóc Tô, giết Côn Thương thì kho tàng huyết mạch của anh có thể kích hoạt thêm một phần".


Cô ta vừa nói ra câu đó đã khiến Tô Minh giật mình kinh ngạc!

Không thể nào?

Giết Côn Thương và kho tàng huyết mạch thì liên quan quái gì đến nhau?

Sau đó, Thiên nữ Tạo Hóa giải thích: "Trên người Côn Thương có số mệnh thiên đạo, số mệnh ấy có của hắn, nhưng càng nhiều là do ý chí đại đạo cho hắn. Côn Thương chính là một trong những đứa con đại đạo mà nó chọn".

"Giết Côn Thương thì số mệnh trên người hắn sẽ biến mất, trở về quỹ đạo thế giới Đại Thiên, giúp thế giới Đại Thiên hơi thoát khỏi bị ý chí đại đạo ràng buộc".

"Khi sự ràng buộc ấy giảm đi thì kho tàng huyết mạch của anh có thể kích hoạt thêm một phần".

"Nếu bổn Thiên nữ không đoán sai thì ý chí đại đạo đã biết chuyện anh có được kho tàng huyết mạch, vả lại đấy còn là cái đinh trong mắt nó, nhưng nó lại không cướp đi được".


"Vì vậy, nó chỉ có thể phong ấn khi anh còn yếu, dựa vào mức độ ràng buộc của nó với toàn bộ nền văn minh Xương, chèn ép anh kích hoạt kho tàng huyết mạch".

...

Tin tức ấy khiến Tô Minh kinh ngạc ngây người.

Anh nói mà, rõ ràng có thể cảm giác được kho tàng huyết mạch như là một đảo vàng. Nhưng mình lại không kiếm chác, đào móc được bao nhiêu.

Giống như bị thứ gì đó giam giữ và trói buộc.

Hóa ra là do ý chí đại đạo giở trò.

Dựa theo lời nói của Thiên nữ Tạo Hóa thì trong thế giới Đại Thiên, ngoài Côn Thương ra còn những đứa con đại đạo khác, cũng có thể gọi họ là con cờ của đại đạo.

Xem ra, trong tương lai mình lại có thêm một chuyện nữa đó là giết chết đứa con đại đạo.

Trên sân thủy tinh.

Cô dâu Phượng Nguyên đã lùi sang bên cạnh, để lại vị trí chính giữa cho Tô Minh và Côn Thương.
 
Chương 1548: C1548: Ngay cả não bộ và tư duy cũng bị đông lại


Mà giờ phút này, hàng tỷ con người đang có mặt ở đây cũng thầm phấn khích.

Nhiều người còn lấy đá giữ ảnh ra để quay lại.

Một người là Tô Minh - ngôi sao mới nổi gần đây, bỗng nhảy ra đánh học viện Tiên Lạc bầm dập, còn giết chết Thất điện tử của điện Hoàng Tuyền.

Người còn lại là một trong những yêu nghiệt bí ẩn đứng đầu thế hệ trẻ với vô số kỳ tích, đã không ra tay hơn 100 ngàn năm.

Cả hai đối đầu với nhau, chắc chắn sẽ khiến cho người ta mong đợi.

"Tô Minh...", Côn Thương đứng đối diện anh, định nói gì đó đã thấy Tô Minh giơ nắm đấm lên, không chút chần chừ đấm ra một quyền.

Ầm!

Một quyền vừa đấm ra thì không gian như hủy diệt, quy vu trần ai.


Thái cổ như tái hiện, vị thần sức mạnh hạ xuống trần gian.

900 triệu kg đáng sợ đến nỗi khiến lòng người rét lạnh...

Một quyền đó vừa đấm ra, cả bầu trời thành Hoang Thần đều sụp đổ, xuất hiện vô số hố đen tràn ngập khí tức hỗn độn.

Chỉ một quyền tức thì đã khiến cho rất nhiều người trên sân thủy tinh thay đổi sắc mặt.

Ví dụ như Côn Vô Vi.

"Chẳng phải nói chỉ có 600 triệu kg thôi ư?"

Không cập nhật kịp à?

Kia rõ ràng gần cả 1 tỷ kg rồi.


Ánh mắt Tùy Y Nhân lóe lên, tràn ngập ý chí chiến đấu.

"Tên biến thái này...", Tần Lưu Ly hơi há hốc miệng, cánh môi khẽ run, sợ ngây người. Lần trước ở học viện Tiên Lạc, tuy sức mạnh mà Tô Minh thể hiện ra khiến người ta kinh ngạc, nhưng chỉ có 5- 600 triệu kg thôi, nhưng giờ mới bao lâu chứ? Chắc chưa tới một tháng nhỉ? Vậy mà sức mạnh đã tăng lên gấp đôi?

Tần Lưu Ly thật sự muốn văng tục.

Cứ cảm thấy sau khi Tô Minh xuất hiện, cô ta đã bị dìm xuống thành rác rưởi.

"Vỡ", nhưng mà, trước sự chấn động của hàng tỷ người ở đây, Côn Thương chỉ lộ ra ánh mắt hơi nghiêm trọng, lại không chút sợ hãi. Bỗng nhiên, một vệt sáng sắc lạnh hiện lên trong tay hắn.

Đó là một thanh đao, quét ngang cả trăm ngàn mét.

Hút hết khí lạnh trong đất trời, ngưng tụ sức mạnh, rồi chém một phát.

Thoáng chốc, mọi thứ như bị đông cứng.

Ngay cả não bộ và tư duy cũng bị đông lại!

Đao này nếu tính về sức mạnh thuần túy thì tất nhiên không thể đạt đến 900 triệu kg, cùng lắm là 500 triệu kg.
 
Chương 1549: C1549: Quá chấn động


Cách biệt quá lớn.

Nhưng đao ý thì ở cấp bậc cảnh giới Thăng Hoa hậu kỳ, hơn nữa trong đao quang cũng có quy luật băng hàn, cộng với việc đao này dùng đến thần thông đao pháp.

Những cái này chồng chéo lên nhau nhưng lại có cách biệt lớn về sức mạnh.

Chớp mắt một cái, trong không trung và trong dòng sông hỗn độn, đao quang như làm vỡ tan quyền cước ‘hoang cổ tịch diệt’ và ‘vạn thế quy hư’ nhưng đồng thời đao quang này cũng vỡ vụn.

Có thể nói là ngang tài ngang sức.

Nhưng trong lúc mọi người đều tưởng là ngang tài thì đao quang vỡ vụn kia lại như nhập hồn, khí tức luân hồi lại sục sôi, từ trạng thái vỡ vụn đột nhiên ngưng tụ lại.

Đúng là chẳng khác nào chọc mù mắt của tất cả mọi người.

Hàng tỷ người có người mặt ở đây đều đờ người ra…


Họ đang nhìn thấy gì thế này?

Quy luật luân hồi trong truyền thuyết? Chính là quy luật luân hồi thần bí nhất? Hơn nữa, còn dùng cả thần thông đao pháp?

Wao!

Quá chấn động!

Ngay cả Đạm Đài Vô Tình cũng không kìm nổi mà sáng mắt lên, lẩm bẩm một câu: “Thú vị đó!”

Ngay cả cô ta cũng vậy thì nói gì đến người khác.

“Hậu sinh khả úy! Hậu sinh khả úy”, Nhị Phó Điện Chủ hít một hơi thật sâu, cảm thán nói.

Ông lão Côn U cũng khẽ vuốt râu, ít nhiều cũng có chút tự hào và đắc ý.


Trong chớp mắt, đao quang chứa quy luật luân hồi đột nhiên bổ nhào về phía Tô Minh.

Vì nó đến quá đột ngột, hơn nữa cách Tô Minh cũng gần nên lúc này thoạt nhìn Tô Minh không thể né tránh.

Mọi người nhìn thấy, dường như Tô Minh sắp tan xác dưới đao quang đó.

“Chết dễ vậy sao? Đúng là dễ cho thằng nhóc đó quá?”, Phượng Nguyên cũng kích động nhưng nhiều hơn là sự tiếc nuối.

Nhưng…

Thoắt cái…

Mắt thấy đao quang khủng khiếp và thuần túy đó chỉ còn cách Tô Minh một đoạn ngắn nữa thì đột nhiên, Tô Minh giơ tay lên rồi làm một động tác ngay trước mặt.

Sau đó…

Và không có sau đó nữa…

Đao quang đó… Đao quang tưởng chừng mạnh đến nỗi có thể hủy diệt mọi thứ, lúc này bỗng nhiên biến mất.
 
Chương 1550: C1550: Vô cùng bá đạo


Cảnh tượng đó khiến hàng tỷ người kinh hãi.

Tất cả mọi người đều yên lặng, thậm chí còn không nghe thấy tiếng tim đập.

“Quy luật không gian? Quy luật không gian đoạn thứ 4?”, ông lão Côn U đột nhiên đứng lên, trong đôi mắt già nua đều là vẻ kinh hãi.

Ông lão Côn U cũng kinh hãi đứng dậy.

Không nói cũng biết quy luật không gian đoạn thứ 4 ở cấp bậc như thế nào.

Chính xác là nhờ có quy luật không gian đoạn thứ 4 mà Tô Minh tùy ý tạo ra một không gian chồng chéo làm phòng ngự cho mình.

Vì vậy mà đao quang kia bổ nhào tới phía anh cũng bị biến mất khỏi quy luật không gian. Chỉ vậy thôi, vô cùng đơn giản.

“Chỉ có vậy thôi sao? Đúng là yếu đến mức đáng thương, tôi còn chưa kết thúc quá trình khởi động mà”, trong lúc yên tĩnh, Tô Minh đột nhiên lên tiếng. Anh nói với vẻ thất vọng, không phải là giả mà anh thất vọng thật sự.


Quyền ban nãy đúng là anh còn chưa tung ra 1/10 sức lực của mình.

“Kiếm!”, Tô Minh đột nhiên hét lên.

Khí thế trên người là vô cùng mạnh, có thể trấn áp mọi thế lực, dường như một ma thần, kiếm trong tay cũng với khí tức sục sôi.

Kiếm này với hàn quang vô tận, kiếm ý đạt đến cảnh giới Thăng Hoa đỉnh phong kỳ cộng với sức mạnh ngưng tụ và quy luật không gian, còn phối hợp với 900 triệu kg sức mạnh thuần túy.

Sau đó Tô Minh còn dùng đến ‘Sinh Tử Chớp Ảnh’, ‘Kiếm Nhị Thập Tam Đại Nhật Phong Bạo’, ‘Thập Kiếm Vĩnh Hằng’ và ‘Cửu Kiếm Kinh Tiên’.

Sau đó là 999 kiếm tung ra.

Liên hoàn kiếm…


Kiếm ý kết hợp hình thành nên một thanh kiếm thần cực lớn.

Kiếm thần như chiếc khóa khóa chặt không gian và thời gian.

Kiếm chém ra như bao trùm cả nhật nguyệt trăng sao, mạnh đến nỗi khiến mọi người cảm thấy ngạt thở.

Đúng là mạnh vô cùng. Tất cả những người có mặt ở đây đều như nín thở.

Ngay cả đám lão quái vật siêu cấp như Nhị Phó Điện Chủ, Trần Ngu Lễ đều không kìm nổi mà chớp chớp mắt. Họ đã hoàn toàn bị chấn động bởi kiếm này.

“Thực lực của Tô Minh tăng lên hơn chục lần so với hôm đó rồi”, Đạm Đài Vô Tình hít một hơi thật sâu, nói. Khuôn mặt vốn xinh đẹp nhưng giờ đây do thay đổi cảm xúc quá mạnh nên lúc này càng làm rung động lòng người. Tiếc rằng lúc này không ai nhìn cô ta mà tất cả mọi người đang tập trung sự chú ý về phía Tô Minh.

“Anh…”, sắc mặt Côn Thương tái nhợt đi, không do dự gì mà đột nhiên hét lớn: “Tô Minh! Nghe nói anh có một Linh Bảo Hỗn Độn, tôi cũng có một cái tên là tháp Tù Thần”.

Âm thanh vang vọng.

Vô cùng bá đạo.
 
Chương 1551: C1551: Vì vậy tô minh nhất định phải chết


Trong lời nói tự tin còn chứa đầy vẻ đắc ý.

Lời nói vừa dứt thì một tòa tháp chín tầng xuất hiện.

Nó có màu vàng óng, chứa vật thể hỗn độn.

Lấy đá đại đạo làm đá chống giữ.

Lấy trận pháp viễn cổ làm xích sắt.

Các ký tự cứ bồng bềnh trôi nổi trên tháp đó.

Sự hoang tàn và cổ xưa như bao trùm vạn vật.

Dưới ánh mắt chăm chú của tất cả mọi người, tháp trong lòng bàn tay đột nhiên lớn dần lên bao trùm Côn Thương ở trong đó.


Đồng thời lúc này…

“Cheng!”

999 đường kiếm quang của Tô Minh xếp chồng lên nhau rồi rơi trên tháp Tù Thần và phát ra tiếng gầm rú.

Kiếm quang vỡ vụn.

Tháp Tù Thần cũng mờ đi một chút nhưng một lát sau lại khôi phục lại.

Không phải là 999 kiếm xếp chồng lên nhau của Tô Minh không mạnh mà ngược lại, nó mạnh đến nỗi không thể tả nổi.

Nhưng tháp Tù Thần lại mạnh hơn.

Linh Bảo Hỗn Độn thượng phẩm cơ mà.


Cả thế giới Đại Thiên không thể tìm nổi mấy cái như này, chứ đừng nói đến việc khống chế nó.

Vậy mà Côn Thương lại có thể dễ dàng khống chế được Linh Bảo Hỗn Độn thượng phẩm như tháp Tù Thần, chỉ dựa vào mỗi điểm này cũng có thể chứng tỏ điểm đặc biệt của hắn rồi.

“Tô Minh! Nghe nói anh có một Linh Bảo Hỗn Độn thượng phẩm, tại sao lại không lấy ra thử đấu với nhau xem?”, Côn Thương quát lớn, trong đôi mắt đều là sự tàn nhẫn và mong đợi, nhiều hơn cả là sự đố kỵ và sát ý.

Thực lực của Tô Minh mạnh hơn hắn tưởng tượng rất nhiều.

Vì vậy Tô Minh nhất định phải chết.

Tô Minh không chết thì hắn không yên tâm.

“Anh chắc chắn muốn tôi lấy ra?”, thần sắc của Tô Minh có chút quái dị.

“Tất nhiên rồi! Sao? Không dám à?”, Côn Thương hừ lạnh một tiếng, nói với giọng chế giễu.

“Bia Huyền Diệu! Trấn áp cho ta!”, một giây sau Tô Minh đột nhiên hét lên.

Tiếng hét vừa dứt thì bia thần hạ xuống.

Bia thần màu tím từ trên trời hạ xuống như trấn áp long mạch.
 
Chương 1552: C1552: Nó đã bị nghiền nát như thế


Vô cùng cổ xưa, vừa ảo vừa thật.

Nó giống như dòng sông dài ở thời viễn cổ trấn áp về phía Côn Thương. Nói một cách chính xác là trấn áp về phía tháp Tù Thần đang bao trùm xung quanh Côn Thương.

Lúc đó, Côn Thương suýt nữa ngạt thở.

Sắc mặt hắn trở nên điên cuồng, cổ họng khàn khàn quát lớn: “Anh… Anh… Thần bia này của anh… Không phải là Linh Bảo Hỗn Độn thượng phẩm mà là bán bộ Hỗn Độn chí bảo?”

Giọng nói Côn Thương đanh thép, dường như sắp phát điên.

Đó là sự kinh ngạc, đố kỵ, không dám tin, như đang nằm mơ…

Ban nãy hắn vẫn còn đắc ý, yên tâm, kiêu ngạo, nhưng dường như giờ đây mọi thứ đều tan vỡ.

Thoạt nhìn dường như Linh Bảo Hỗn Độn thượng phẩm và bán bộ Hỗn Độ chí bảo không khác nhau là mấy nhưng trên thực tế thì khác nhau một trời một vực.


Bán bộ Hỗn Độ chí bảo thì cũng gần chạm đến ngưỡng Hỗn Độ chí bảo rồi. Chạm một tí thì cũng đủ để trấn áp rồi.

Lúc này, tất cả mọi người ở trên sân thủy tinh đều đứng cả dậy.

Đạm Đài Vô Tình, Nhị Phó Điện Chủ, ông lão Côn U hay Trần Ngu Lễ đều nhìn với ánh mắt run rẩy. Họ đều đờ đẫn cả người ra.

Họ chỉ từng nghe qua về bán bộ Hỗn Độ chí bảo.

Trong chớp mắt…

“Cheng!”, bia Huyền Diệu đập lên trên tháp Tù Thần.

Nhất thời, thành Hoang Thần như vỡ tan.

Hư không xung quanh phạm vi gần đều hóa thành hư vô.


Ánh sáng hỗn độn cũng bay lên vị trí xa.

Mặt trăng cũng mờ nhạt, vì sao cũng lúc ẩn lúc hiện.

Chỉ cảm thấy thế giới như bước vào ngày tận thế.

Âm thanh lớn đến nỗi không thể lớn hơn, nếu không thì chỉ chút sóng âm cũng có thể nhấn chìm tất cả những người ở đây rồi.

Dưới những ánh mắt chăm chú quan sát, tháp Tù Thần bị nghiền nát.

Đúng vậy! . truyện ngôn tình

Nó đã bị nghiền nát như thế.

Nó bị nghiền thành đá đại đạo mờ ảo.

Nó bị nghiền thành những ký tự tan nát của tộc Vu.

Sau đó, bia Huyền Diệu toát ra ánh sáng thần bí bao trùm lấy những mảnh vỡ vụn của tháp Tù Thần, sau đó nhẹ nhàng nuốt trọn những mảnh vỡ của tháp Tù Thần đó.
 
Chương 1553: C1553: Chương 1553


Vốn là bảo vật trấn giữ gia tộc với thế lực siêu nhiên, vốn là bảo vật siêu cấp chục triệu mới gặp được một lần, vậy mà lại có kết cục như vậy.

Đúng là khiến người khác kinh hãi chỉ muốn cắn đứt lưỡi mình.

“Phụt”, Côn Thương phun ra ngụm máu tươi.

Bởi vì hắn là chủ nhân của tháp Tù Thần. Tháp bị nghiền nát thì tất nhiên hắn cũng chịu tổn thất.

Côn Thương lùi về sau mấy bước, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy.

Trong lòng đều là sự tuyệt vọng và không cam tâm, dường như sắp bước vào trạng thái nhập ma.

Sao có thể thế được?

Làm sao hắn có thể bị Tô Minh trấn áp cho thê thảm như vậy được?

Rõ ràng là hắn ẩn mình rất kỹ, rõ ràng là hắn rất yêu nghiệt.


Rõ ràng là…

Con ngươi của Côn Thương có chút ửng đỏ, trong mắt toàn là màu máu.

Cảm giác như một phát rơi xuống đáy vực sâu.

“A! Thương Khung Nghịch Chuyển Thuật!”, trong lúc tâm ý như sụp đổ, tâm lý sốt sắng chỉ muốn thành công, Côn Thương hét lớn một tiếng. Hắn cũng không bận tâm đến vết thương trên người, giơ hai tay lên, toàn thân sục sôi khí tức vô cùng mạnh.

Lúc này sấm sét đầy trời.

Trời đất hỗn loạn.

Mặt đất rung chuyển.

Địa mạch nổi lên.

Núi lửa phun trào.


Sóng biển gào thét…



Tất cả các dị tượng trong trời đất đều diễn ra hòa chung với không gian hỗn độn.



“Nghịch chuyển thương khung!”

Âm dương hỗn loạn, luân hồi đảo ngược.

Nhất thời, hàng tỷ người có mặt ở đây đều vô cùng kinh hãi, con ngươi như sắp nổ tung. Cảnh tượng kinh khủng không thể diễn tả nổi.

Bởi vì lúc này, ngoại trừ những tu giả võ đạo có thực lực mạnh thì mỗi người có mặt ở đây dường như đều cảm thấy mình nhìn thấy kiếp này và kiếp sau của mình.

Ai cũng nhìn thấy địa ngục và thiên đường.

Ai cũng đều nghịch chuyển được sinh tử, đẩy lùi số mệnh và thần hồn hỗn loạn…

Dường như ai cũng bị hút vào hố đen vận mệnh thương khung, không ngừng giãy dụa nhưng không thể nào thoát ra được. Tất cả đều bị trầm mê trong đó.
 
Chương 1554: C1554: Làm sao chấp nhận được


‘Thương Khung Nghịch Chuyển Thuật’ trong mười đạo thuật cấm kỵ đúng là vô cùng khủng khiếp.

Trong chớp mắt, thuật nhãn trong ‘Thương Khung Nghịch Chuyển Thuật’ giáng xuống nhìn về phía Tô Minh.

Cứ mỗi thuật là một nhãn!

Ngay lập tức, một đạo thuật quang bổ nhào về phía Tô Minh.

Không có âm thanh nhưng nó ảo diệu khiến người ta không biết đó là ảo hay là thật.

Còn Tô Minh lúc này thì chỉ khẽ lắc đầu.

“Một trong mười đạo thuật cấm kỵ trong truyền thuyết? Hình như cũng khiến người ta khá thất vọng. Không biết là do anh dùng không được hay là bản thân đạo thuật này đã không ổn”, Tô Minh thở dài, nói.

Trong giọng nói của anh đầy vẻ thất vọng và khinh bỉ.


Lời nói vừa dứt thì Tô Minh vẫn không nhúc nhích.

Anh cứ để mặc thuật nhãn đó hạ xuống trước người mình.

Thậm chí anh còn chả thèm dùng bia Huyền Diệu để chắn. Mà chỉ dùng không gian ‘cắt đoạn’ trong quy luật không gian.

Đối với Tô Minh mà nói, đạo thuật cấm kỵ đó chả là cái gì sất.

‘Cắt đoạn’ là một loại thần thông không gian đơn giản mà Tô Minh sáng tạo ra.

Anh lợi dụng khe nứt không gian rồi tăng thêm không gian chồng chéo, cuối cùng dùng đến hố đen không gian. Từ đó dễ dàng tạo nên thần thông không gian ‘cắt đoạn’ như này.

“Không! Không! Không!”, Côn Thương trừng mắt lên, con ngươi như bay ra ngoài.


Tiếng hét lớn đầy tuyệt vọng.

Hắn không dám tin! Tâm ý lại một lần nữa sụp đổ, dường như sắp bước vào nhập ma.

Đạo thuật cấm kỵ mà hắn tự tin nhất và tự hào nhất lại có kết cục như này sao?

Làm sao chấp nhận được?

Côn Thương như phát điên. Khí tức toàn thân cũng không ngừng sục sôi, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể nhập ma.

Những người có mặt ở đây đều như biến thành kẻ ngốc.

Nhị Phó Điện Chủ cũng hóa đá, còn đám Trần Ngu Lễ như nín thở.

Đạm Đài Vô Tình là người có hiểu biết rộng và vô cùng thần bí nhưng lúc này cũng không kìm nổi mà nhìn về phía Tô Minh, đôi mắt đẹp lóe sáng.

“Côn Thương! Phải bình tĩnh! Cậu vẫn chưa thua mà! Chỉ là tạm thời bị khống chế thôi! Cậu đã quên huyết mạch của mình rồi sao? Huyết mạch song đế cơ mà? Cậu đã dùng đến chưa? Còn có thần hồn vô cùng mạnh với chín lần luân hồi, cậu đã dùng đến chưa? Những thứ này cậu chưa dùng đến thì cậu đâu có thua? Cố gắng lên”.

Lúc này, Côn Thương gần như sắp sụp đổ và bước vào trạng thái nhập ma thì đột nhiên bên tai văng vẳng giọng nói của ông lão Côn U.
 
Chương 1555: C1555: Mình làm gì đã thua


Chấn động!

Nhập tâm ý!

Côn Thương ngay lập tức trấn tĩnh lại, tâm ý cũng nhanh chóng được khôi phục.

Đúng vậy!

Mình làm gì đã thua!

Mình vẫn còn hai chiêu bài siêu cấp mà!

Một là huyết mạch!

Một cái nữa là thần hồn!

Hai cái này có thể giúp mình lật ngược tình thế.


Tô Minh có mạnh đến đâu thì lẽ nào còn mạnh hơn cả huyết mạch và thần hồn của mình sao?

Hơn nữa, huyết mạch và thần hồn không phải là chân khí hay xác thịt thông thường. Kể cả có thần bia bảo vật thì cũng không thể chắn được đòn tấn công đầy uy lực của huyết mạch hư vô? Và càng không thể chặn được đồn tấn công của thần hồn?

Côn Thương đột nhiên cười lớn. Nụ cười đầy tàn nhẫn và vẻ tự tin.

Hắn ngẩng đầu lên nhìn Tô Minh, hét lớn: “Nói theo cách của anh thì ban nãy chỉ là khởi động thôi. Tiếp theo mới là thật này! Tôi chuẩn bị cho anh hai niềm vui bất ngờ! Anh đoán xem đó là gì?”

“Huyết mạch song đế và thần hồn chín lần luân hồn”, Tùy Y Nhân đứng trên sân thủy tinh hét lớn.

Người khác không nhìn ra nhưng cậu ta có thể nhìn ra bảy tám phần.

“Khó rồi đây!”, Tùy Y Nhân quét nhìn Tô Minh một lượt. Mặc dù Tô Minh khiến cậu ta khó có thể nhìn thấu, thậm chí cảm nhận có chút nguy hiểm nhưng Tùy Y Nhân nghĩ rằng, trong tốp thanh niên không có ai có thể chống lại huyết mạch song đế và thần hồn chín lần luân hồi.

“Tiếc thật! Nếu như không gặp phải Côn Thương thì có lẽ anh sẽ trở thành trụ cột trong lứa thanh niên chăng?”, ánh mắt Tùy Y Nhân nhìn Tô Minh với vẻ phức tạp, trong lòng thấy có chút tiếc nuối. Trên thực tế, cậu ta muốn chiến đấu với Tô Minh một hiệp nhưng xem ra không còn cơ hội nữa rồi.


Một lát sau, đột nhiên Côn Thương thu lại khí tức trên người mình.

Toàn thân Côn Thương trở nên tĩnh lặng hơn, cảm giác như đang tụ khí, cảm giác lành tính hơn rất nhiều.

Nhưng càng như vậy thì càng cho người ta cảm giác giông tố trước mưa bão.

“Ố?”, Đạm Đài Vô Tình cũng phần nào cảm nhận được sự nguy hiểm của Côn Thương. Cô ta không kìm nổi mà hét lớn: “Tô Minh! Cẩn thận!”

Đúng lúc này…

“Song đế hội tụ! Huyết mạch thăng thiên! Trấn áp cho ta!”, Côn Thương hét lớn.

Hắn nhướn mày, nhìn Tô Minh với vẻ vô tình, bá đạo và khinh bỉ, dường như đây là đôi mắt của một vị Đại Đế nhìn xuống dân thường.

Ánh mắt đầy vẻ trấn áp, dường như nhìn một cái là có thể nghiền nát Tô Minh.

Đồng thời lúc này khí tức cũng thể hiện một cách rõ ràng.

Một luồng khí tức nhợt nhạt.

Một luồng khí tức màu xanh.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom