Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Full Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 1556: C1556: Quả thật kinh hãi


Hai khí tức này chồng chéo lên nhau rồi hòa vào làm một.

Luồng ánh sáng được phát ra từ khí tức đó khóa chặt Tô Minh.

Lúc đó, tất cả mọi người cảm giác như huyết mạch trong người mình đang sục sôi, thần hồn không ngừng run rẩy. Họ đều không kìm chế được mà như kiểu đứng không vững.

Ngay cả một số di chủng thời tiền sử được nuôi dưỡng trong liên minh Hoang Thần lúc này cũng không ngừng gào thét như gặp phải cái gì khủng khiếp lắm.

Trên bầu trời, những luồng ánh sáng đại đạo tản ra.

Nhất thời mặt trời như né tránh, bầu trời rơi vào trạng thái hỗn độn.

Đừng nói là thành Hoang Thần mà ngay cả thế giới Đại Thiên lúc này cũng có rất nhiều cường giả cảm nhận được.

“Huyết mạch song đế, hơn nữa còn khống chế được hoàn toàn rồi”, Đạm Đài Vô Tình lẩm bẩm, đôi mắt đẹp toát lên vẻ ngưng trọng.


“Khá khen cho huyết mạch song đế, hơn nữa còn kết hợp hoàn hảo như vậy nữa”, Nhị Phó Điện Chủ có chút run rẩy, trên khuôn mặt già nua đều là vẻ chấn động và kích động, dường như bà ta cảm thấy may mắn khi trong đời có thể nhìn thấy cảnh này.

Đúng vậy!

Trên thực tế, lão quái vật như Nhị Phó Điện Chủ qua hàng tỷ năm đúng là tận mắt được nhìn thấy Đại Đế.

Cũng chính vì từng gặp Đại Đế nên mới biết được sự khủng khiếp của Đế Huyết, mới biết được sự kiêu ngạo của Đế Huyết.

Người bình thường muốn khống chế được một loại Đế Huyết đã là khó như lên trời.

Vậy mà khống chế được hai loại thì không thể nào.

Bởi vì Đế Huyết kiêu ngạo làm sao muốn dung hòa cùng một loại Đế Huyết khác?

Cũng chính vì vậy mà trước đó bà ta nghe nói có tin đồn rằng Côn Thương kết hợp được huyết mạch song đế thì bà ta chỉ bán tín bán nghi.


Nhưng hiện giờ đúng là tận mắt nhìn thấy thật!

Quá kinh khủng!

“Liên minh Hoang Thần có được thiên tài như này thì đúng là nắm bắt được vinh quang 30 triệu năm rồi”, Nhị Phó Điện Chủ cảm thán, nói. Bà ta cảm thấy, có một thiên tài như Côn Thương thì liên minh Hoang Thần chắc chắn sẽ không lụi bại trong 30 triệu năm tới.

“Đây là lý do mà bốn chủng tộc lớn trong liên minh Hoang Thần có thể trường tồn bất bại”, Tần Thanh Càn thở dài, nói với thần sắc phức tạp.

Tần Lưu Ly ở bên cạnh thì nắm chặt nắm đấm. Lúc này cô ta không kìm nổi mà phản bác: “Ngộ… Ngộ nhỡ huyết mạch của Tô Minh mạnh hơn thì sao?”

Tần Thanh Càn chỉ cười không nói gì.

Có thể như thế không?

Trong chớp mắt, huyết mạch hai màu trấn áp rồi hóa thành Đế Long.

Hai loại Đế Huyết lớn thể hiện sức mạnh khủng khiếp!

Quả thật kinh hãi!

Đế Long lúc ẩn lúc hiện nhưng khi nhìn thấy Tô Minh thì đột nhiên giơ móng vuốt lên rồi nắm về phía Tô Minh.
 
Chương 1557: C1557: Làm sao có thể thế được


“Huyết mạch song đế chết tiệt gì, còn tưởng là niềm vui bất ngờ gì chứ?”, Tô Minh nói với vẻ chán nản, giọng nói vang vọng trong không gian yên tĩnh.

Lời nói vừa dứt thì…

“Trấn!”, Tô Minh hét lớn.

Khí tức kho tàng huyết mạch trong cơ thể anh lập tức gào thét, sục sôi trong cơ thể anh.

Kho tàng huyết mạch vừa xuất hiện thì Đế Long ban nãy còn uy nghiêm trấn áp đất trời, coi thường tất cả, nhưng giờ đây lại không ngừng run rẩy.

Nó hoàn toàn bị khóa chặt!

Sau đó…

Két, két, két…

Vỡ vụn!


Nó vỡ tan như những mảnh thủy tinh rơi trên mặt đất, vỡ thành từng mảnh nhỏ.

Cách biệt quá lớn, không thể diễn tả nổi.

Trong lòng Tô Minh thấy tiếc nuối, nhìn uy lực kho tàng huyết mạch của mình đúng là vô địch.

Đáng tiếc, đáng tiếc thật.

Tiếc vì kho tàng huyết mạch chỉ kích hoạt một chút và cũng khống chế được một chút.

Mặc dù khí tức của kho tàng huyết mạch mạnh nhưng quá ít, không thể lấy ra để tấn công trực tiếp, cùng lắm là tấn công lúc bị người khác trấn áp thôi. Chỉ thế mà thôi.

“Nếu như có một ngày mình có thể hoàn toàn khống chế được kho tàng huyết mạch, mặc dù chỉ là khí tức của kho tàng huyết mạch thì cũng đủ để diệt cả nền văn minh Xương này rồi”, Tô Minh thầm nghĩ, khao khát cực độ.

Giống như kiểu một ngọn núi vàng chắn ở trước mặt, có nằm mơ cũng mong đào được một ít!


Lúc này, Tô Minh còn đỡ chứ những người khác thì…

Nhìn về phía Côn Thương thì…

“Phụt!”, hắn phun ra ngụm máu, con ngươi màu đỏ tím như sắp rơi xuống đất.

Hắn điên cuồng lắc đầu, điên cuồng gào thét: “Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào…”.

Đúng vậy!

Làm sao có thể thế được?

Huyết mạch Đế Huyết vốn là vô địch, huống hồ còn là song đế?

Nhưng hiện giờ…

Nhị Phó Điện Chủ ngẩng đầu lên, khuôn mặt già nua không ngừng run rẩy, như bị điện giật.

Ông lão Côn U cũng thế…

“Bố! Bố! Bố ơi! Bố nhìn kìa!”, Tần Lưu Ly kích động như phát điên. Cô ta vui sướng tột độ, lúc này đầu óc trống rỗng, chỉ biết gọi lớn, thậm chí nhảy cẫng lên.
 
Chương 1558: C1558: Cách biệt quá lớn


“Tại sao lại như vậy?”, Phượng Nguyên với vẻ mặt đố kỵ, giờ đây co rúm lại trông không còn giống mặt người nữa.

Kỳ tích Tô Minh tạo ra đúng là không thể tin nổi, như đâm xuyên tim cô ta.

Tô Minh là người đàn ông của Diệp Mộ Cẩn ở tầng võ đạo thấp kém!

Dựa vào đâu mà Tô Minh lại lợi hại như vậy?

Dựa vào đâu?

“Chẳng phải nói là hai niềm vui mà? Cái thứ hai đâu?”, trong lúc yên tĩnh, Tô Minh nhìn về phía Côn Thương đang chấn động và có chết cũng không dám tin.

Đến lúc này mới đúng là vô vị thật! Chỉ mong niềm vui bất ngờ thứ hai của Côn Thương sẽ có ý nghĩa chút.

Thái độ thản nhiên của Tô Minh khiến Côn Thương cảm thấy mình bị sỉ nhục.

Máu me toàn thân cộng với cơ bắp trên người hắn như bị thiêu đốt.


“Tô Minh! Anh…”, lúc này ma khí trên người Côn Thương toát ra, dường như đây là dấu hiệu của trạng thái nhập ma.

Côn Thương thật sự đã suy sụp tâm ý.

“Nếu anh đã muốn xem niềm vui thứ hai thì tôi sẽ cho anh xem! Lôi mãng thần hồn! Đi!”, Côn Thương lại hét lên.

Vô cùng tàn độc!

Giọng nói hòa quyện với hư không!

Một bóng dáng thần hồn màu đỏ tím như con mãng xà xuất hiện trong nhận thức thần hồn của hắn.

Ngưng tụ cực độ!

Vô cùng sống động!


Sức mạnh linh hồn!

Khiến người khác kinh hãi!

Đây chính là sức mạnh thần hồn!

Quá khủng khiếp!

Nói như này vậy! Kể cả là những lão quái vật có mặt ở đây như ông lão Côn U, Nhị Phó Điện Chủ thì thần hồn của họ cũng không mạnh bằng Côn Thương.

Cách biệt quá lớn!

Sức mạnh thần hồn lớn như vậy thì đúng là kinh hãi, đúng là chưa từng thấy bao giờ.

Khủng khiếp hơn là thần hồn xuất hiện thì có thể ngưng tụ cực độ!

Hồn kỹ trong truyền thuyết, đúng là khiến người ta không dám tin.

Lôi mãng thần hồn lao về phía Tô Minh với tốc độ nhanh như chớp.

Người bình thường căn bản là không thể né tránh được hồn kỹ này.
 
Chương 1559: C1559: May quá không còn nguy hiểm nữa


Nói cho cùng thì nền văn minh Xương là nền văn minh chân khí võ đạo phức tạp.

Mặc dù từng nghe nói đến hồn kỹ nhưng nó thuộc về cấp bậc khác, căn bản không chạm đến được.

Tô Minh có mạnh, có yêu nghiệt và thần kỳ đến mấy thì cũng không thể ở trên thần hồn được.

Côn Thương dùng đến hồn kỹ, hoàn toàn không xuất chiêu theo cách thông thường.

“Tô Minh! Chạy đi!”, lúc này Đạm Đài Vô Tình mất kiểm soát, hét lớn.

Cô ta từng đọc về thần hồn và hồn kỹ tấn công.

Nó mạnh đến nỗi không thể chắn lại được. Hơn nữa tính sát thương rất cao.

Một khi hồn kỹ tấn công vào thần hồn của Tô Minh thì có lẽ Tô Minh sẽ rơi vào nguy hiểm.


Vì vậy, Đạm Đài Vô Tình vô cùng sốt sắng.

Nhưng… Tưởng chừng Tô Minh đang bị khóa chặt nhưng anh lại cứ đứng đó không nhúc nhích.

Mất hồn?

Bị dọa chết khiếp sao?

Tại sao không chạy? Không tránh?

Trong chớp mắt, dưới cái nhìn của mọi người, lôi mãng thần hồn to lớn và không chút kiêng kị lao vào thần hồn của Tô Minh.

Tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy rõ, tất cả xong rồi!

Khuôn mặt xinh đẹp của Đạm Đài Vô Tình tái nhợt đi.


Thân người Tần Lưu Ly run rẩy, đờ đẫn.

Pha đảo ngược tình thế rất đột ngột.

Tô Minh bị giết rồi ư?

“Ha ha! Ha ha…”, lúc này Côn Thương ngây người ra, sau đó bật cười như điên.

Hắn kích động không thể kìm chế.

Ông lão Côn U và Côn Vô Vi thở phào nhẹ nhõm.

May quá, không còn nguy hiểm nữa.

Còn Phượng Nguyên thì kích động suýt ngất xỉu.

“Diệp Mộ Cẩn à Diệp Mộ Cẩn! Đồ tiện nhân đáng chết ngàn lần. Nhìn thấy gì chưa? Người đàn ông quan trọng nhất trong lòng cô cũng bị giết rồi. Ha ha… Nhìn thấy gì chưa? Người đàn ông của cô xuống địa ngục đoàn tụ với cô rồi? Có vui không? Ha ha…”, Phượng Nguyên nắm chặt nắm đấm, vừa khóc vừa cười như bị thần kinh.

“Tiếc cho một yêu nghiệt siêu cấp”, Trần Ngu Lễ thở dài, không khỏi nhắc nhở Tùy Y Nhân: “Nhìn thấy chưa? Sau này giao đấu với Côn Thương nhất định phải nhớ kỹ thần hồn của hắn”.

Đúng lúc này…
 
Chương 1560: C1560: Vô cùng sảng khoái


Đúng lúc tất cả mọi người đang tiếc nuối và thở dài cho cái chết của Tô Minh thì…

Đúng lúc mọi người đang với cảm xúc hỗn độn bởi pha bẻ lái đột ngột của Côn Thương thì…

Đột nhiên, Côn Thương đang kích động và bật cười ha hả, lúc này lập tức thu lại nụ cười.

Nụ cười trên mặt tắt ngấm và biến thành nỗi tuyệt vọng.

Hắn không dám tin, hắn vô cùng kinh ngạc.

Hắn quay đầu lại nhìn Tô Minh, ấp úng hỏi: “Anh… Anh đã làm gì? Thần hồn của anh không hề bị thương ư?”

Côn Thương sợ đến nỗi đông máu.


Hắn đã cảm nhận được gì? Thần hồn của mình, thần hồn chín lần luân hồi của mình… Không còn nữa!

Đã mất liên kết một cách khó hiểu.

Thần hồn của Côn Thương vốn có chín lần luân hồi nên vô cùng mạnh, vốn có 100 % sức mạnh. Ban nãy thần hồn tấn công rời khỏi cơ thể nên chắc mang theo 95%.

Hiện giờ bản thân Côn Thương còn lại 5% sức lực.

Hắn vốn tưởng rằng sau khi giết chết Tô Minh thì 95% kia sẽ quay trở về.

Nhưng lúc này hắn phát hiện ra, 95% thần hồn đó không còn nữa.


Sau khi nó đi vào thần hồn của Tô Minh thì đã bị mất liên kết, như đá chìm xuống biển sâu.

Chuyện này… Đúng là khủng khiếp.

Tất nhiên là đá chìm xuống đáy biển rồi. Bởi vì trong thần hồn của Tô Minh có thiên nữ Tạo Hóa trấn giữ, thiên nữ Tạo Hóa là vô địch mà.

Đừng nói là thần hồn của Côn Thương có chín lần luân hồi mà ngay cả khi có 900 triệu lần luân hồi thì cũng vô ích.

Thần hồn đó vừa mới đi vào giữa lông mày của Tô Minh, còn chưa vào trong thần hồn của Tô Minh, còn chưa gặp được thiên nữ Tạo Hóa thì nó đã bị nghiền nát thành thần hồn thuần túy rồi.

Thần hồn đó đã bị thiên nữ Tạo Hóa nuốt trọn. Vô cùng sảng khoái!

Đây giống như món khai vị, thiên nữ Tạo Hóa hận nỗi không thể ngày nào cũng ăn được.

Lúc này, cùng với tiếng hét thất thanh của Côn Thương thì không khí thay đổi khác thường.
 
Chương 1561: C1561: Đại đạo không cho phép


“Chết tiệt!”, ông lão Côn U lẩm bẩm một câu: “Lẽ nào bổn tọa phải đích thân ra tay sao?”

Ông lão Côn U có suy nghĩ này nhưng một lát lại đè nén nó xuống.

Bởi vì ông ta biết, kể cả cô gái thần hồn thần bí kia không ra tay nhưng trong tay Tô Minh vẫn có phân thân thần hồn của Hỗn Độn Long Quy.

Nếu ông ta ra tay thì Tô Minh chắc sẽ dùng đến phân thân thần hồn của Hỗn Độn Long Quy.

Vậy thì cũng vô dụng.

“Đại Đạo! Chiêu bài lớn nhất vẫn nằm trong tay ông chăng?”, ông lão Côn U nhìn lên trời một cái, thầm nghĩ.

Nếu đã muốn ép Tô Minh vào đường chết thì tất nhiên không thể đơn giản như vậy được.


Lúc này phải tuyệt đối nắm bắt được thế cục. Và chiêu bài lớn nhất chính là ở trong tay Đại Đạo.

Ông lão Côn U chắc chắn, Đại Đạo vẫn còn chiêu bài khác.

“Côn Thương! Anh còn bất ngờ nào không? Nếu không thì tôi sẽ tiễn anh đến cõi chết”, Tô Minh nói.

Trên thực tế thì Tô Minh không muốn nói gì nhiều mà chỉ muốn giết Côn Thương cho xong, như vậy thì có lợi cho việc khai phá kho tàng huyết mạch, vì vậy anh không thể đợi được.

Nhưng anh biết, tạm thời chưa tiêu diệt Côn Thương được.

Đại Đạo không cho phép.

Vì vậy, Tô Minh hỏi như vậy là để khiêu khích Đại Đạo.


Côn Thương chỉ là quân cờ của Đại Đạo.

Ban nãy trấn áp Côn Thương chỉ là món khai vị thôi, tiếp theo mới là món chính.

Chỉ cần ăn được món chính thì sẽ tiêu diệt đến món khai vị là Côn Thương.

“Chàng trai! Cậu thật hống hách, mà bổn tọa lại không thích người hống hách”, Tô Minh vừa dứt lời thì trên không trung đột nhiên có một bóng hình trẻ tuổi đáp xuống.

“Đại đạo không công bằng! Dám ngang nhiên mở cửa đại đạo cho đám người ở khu vực Hỗn Độn đến đây, đây là thái độ vô trách nhiệm với tất cả tu giả võ đạo ở thế giới Đại Thiên”, người thanh niên này xuất hiện tất nhiên cũng thu hút sự chú ý của mọi người. Người này là ai vậy? Dường như không ai biết. Nhưng Đạm Đài Vô Tình thì ngoại lệ, cô ta vừa nhìn đã nhìn ra lai lịch của đối phương. Ngay lập tức khuôn mặt xinh đẹp toát lên lửa giận. Cô ta ngẩng đầu lên trời, hét lớn.

Lời nói vừa dứt thì tất cả mọi người đều hiểu.

Người thanh niên xuất hiện đột ngột này đến từ khu vực Hỗn Độn.

Hơn nữa còn là Đại Đạo cố ý đưa đến.

Cũng phải! Giữa khu vực Hỗn Độn và thế giới Đại Thiên có khoảng cách. Nếu muốn qua được khoảng cách này thì cần mở cửa đại đạo. Nếu không thì khu vực Hỗn Độn và thế giới Đại Thiên mãi mãi bị ngăn cách.
 
Chương 1562: C1562: Quả nhiên là quân cờ của đại đạo


Đây là để bảo vệ thế giới Đại Thiên, nếu không thì các cường giả ở khu vực Hỗn Độn cứ tùy ý vào thế giới Đại Thiên, chẳng phải ba đến năm năm nữa thế giới Đại Thiên sẽ thành đống hoang tàn sao? Đứng trước khu vực Hỗn Độn thì thế giới Đại Thiên quá yếu.

Ngoài ra, cường giả của khu vực Hỗn Độn chỉ cần đến được thế giới Đại Thiên thì sẽ nuốt trọn một phần những quy tắc võ đạo cấp thấp khi khu vực Hỗn Độn vốn có lợi thế là quy tắc võ đạo ở tầng cao. Đây là một kiểu cướp bóc, sẽ dẫn đến việc quy tắc võ đạo ở thế giới Đại Thiên bị đảo lộn, là sự tàn nhẫn với con cháu về sau.

Cũng chính vì vậy mà sau khi khai sáng nền văn minh Xương, mỗi nhiệm kỳ ý chí Đại Đạo đều tự mặc nhận không mở cửa đại đạo.

Nhưng nhiệm kỳ lần này lại phá vỡ quy tắc ngầm đó, đúng là quá đáng.

Đạm Đài Vô Tình cũng hiểu được một chuyện…. Ý chí Đại Đạo muốn giết chết Tô Minh.

“Khá khen cho Đại Đạo vô liêm sỉ!”, ánh mắt Tô Minh biến đổi, nhìn vào người thanh niên vừa xuất hiện.


“Tộc nhân của tộc Đế Côn”, sau đó Tô Minh phần nào đoán được lai lịch của người đến.

Nghe nói Côn Thương từng mất tích một thời gian là đến khu vực Hỗn Độn, tu luyện ở trong tộc Đế Côn. Lúc đó rõ ràng là ý chí Đại Đạo mở cửa, nếu không thì Côn Thương có yêu nghiệt đến đâu cũng còn lâu mới bay đến khu vực Hỗn Độn được.

Quả nhiên là quân cờ của Đại Đạo.

Dám ‘mở cửa sau’ không chút kiêng kị gì!

"Tôi là Đế Côn Đằng!", thanh niên chậm rãi hạ xuống. Vẻ ngoài hắn ta rất tuấn tú, hơn nữa còn là loại sắc bén, đánh sâu vào thị giác người xem, đặc biệt là đôi con ngươi màu đen kia, bên trong như chứa cả địa ngục.

Khí thế cả người thanh niên ẩn đi. Lưng đeo một trường kích màu bạc, ánh lên vẻ sắc bén và như cộng hưởng quy luật của đất trời.


"Anh, sao... Sao anh lại xuống đây?", Côn Thương hết sức kích động. Người trước mặt chính là kẻ xuất sắc trong thế hệ trẻ của tộc Đế Côn ở vực Hỗn Độn, chắc phải nằm trong top 10, cực kỳ mạnh!

Hồi đó, khi hắn còn đang tu luyện ở tộc Đế Côn, lúc bắt đầu còn kém hơn cả người hầu của con vợ kế trong tộc. Hơn nữa, lại đến từ thế giới Đại Thiên nên đã bị khinh bỉ cùng xa lánh rất nhiều. Sau đó vì một lần ngoài ý muốn, hắn giúp Đế Côn Đằng một việc nhỏ, từ đó Đế Côn Đằng đã che chở cho hắn. Cuối cùng, hắn cũng có thể sống trong tộc Đế Côn mà không bị bắt nạt nữa, võ đạo cũng bắt đầu tăng tiến.

Côn Thương vô cùng kính trọng, tôn sùng và kính nể Đế Côn Đằng. Trong lòng Côn Thương, tương lai dù bản thân chỉ đạt tới một phần trăm so với Đế Côn Đằng, hắn có chết cũng không tiếc nuối.

Nhưng bây giờ, Đế Côn Đằng thế mà lại đi tới thế giới Đại Thiên và vào ngay giây phút sống còn của mình. Côn Thương vừa kích động vừa cảm động, không nói nổi nên lời.

"Côn Thương, cậu khiến tôi thất vọng quá. Tốt xấu gì tôi cũng đã từng chỉ bảo cho cậu ba năm, kết quả là chỉ đối mặt với một con kiến như thế mà cũng bị nghiền áp đánh bại, thậm chí gần chết, hừ!", Đế Côn Đằng hừ một tiếng, liếc Côn Thương.

"Anh, khiến anh thất vọng rồi!", Côn Thương xấu hổ cúi đầu. Trước đó vì cảm xúc gần như sụp đổ nên nhập ma, giờ phút này, đã bình tĩnh lại rất nhiều.

"Trở về sẽ dạy cho cậu một bài học", Đế Côn Đằng lạnh lùng nói, sau đó nhìn về phía Tô Minh: "Chàng trai, mặc dù Côn Thương là đồ vô dụng nhưng vẫn chảy trong mình dòng máu tộc Đế Côn tôi, không thể để người khác tùy ý đánh giết được".

"Sau đó thì sao?", Tô Minh nhìn thẳng vào Đế Côn Đằng, mặt mày lạnh tanh, nhưng trong lòng đã dấy lên một cảm giác nguy hiểm. Đối phương mang lại cho Tô Minh cảm giác cực kỳ cực kỳ nguy hiểm. Giống như có thể quyết định sự sống còn của anh.
 
Chương 1563: C1563: Biến thành hư vô


Mặc dù đối phương nhìn có vẻ trẻ tuổi nhưng trên thực tế hắn ta đã mấy triệu tuổi rồi. Đầu tiên, về cảnh giới võ đạo, không ngờ đối phương lại đạt tới cảnh giới Dung Đạo.

Cảnh giới Đạo chia thành Văn Đạo, Hằng Đạo và Dung Đạo. Dung Đạo là một cảnh giới lớn cuối cùng trong cảnh giới Đạo. Đương nhiên là cực kỳ mạnh. Huống chi, đối phương không chỉ là cảnh giới Dung Đạo mà còn là cảnh giới Dung Đạo tầng bốn. Thậm chí Tô Minh còn có một loại trực giác mãnh liệt rằng sức chiến đấu thực tế của đối phương còn vượt xa cả cảnh giới đó.

"Nhóc Tô, nên dùng phân thân Hỗn Độn Long Quy kia rồi", thiên nữ Tạo Hóa nhắc nhở anh nhưng Tô Minh từ chối. Bởi vì anh biết rõ một khi bản thân dùng thần hồn phân thân Hỗn Độn Long Quy thì ông lão Côn U và mấy lão quái vật khác trong tộc Côn Hỗn Độn đều sẽ ra tay. . 𝑻ru𝑦ện‎ ha𝑦‎ luôn‎ có‎ 𝘵ại‎ {‎ 𝑻𝗥uM𝑻𝗥𝑼‎ Y𝐄𝗡.𝘷n‎ }

Bây giờ hai phe đều ngầm thỏa thuận sẽ không ra tay.

"Cậu nhóc, để tôi dạy bảo cậu nhé", ngay sau đó, đột nhiên Đế Côn Bằng nhếch miệng cười lộ ra sát khí nói.

Hắn ta vừa nói thì.


Vèo!

Trường kích sau lưng hắn ta nhoáng lên, rồi cầm trong tay đâm thẳng về phía Tô Minh. Đế Côn Đằng vừa đánh ra kích này thì khoảng hàng tỷ đường không gian giao nhau bắt đầu nứt ra.

Biến thành hư vô, Hỗn Độn sôi trào.

Ý chí võ đạo của thế giới Đại Thiên bị nghiền nát thành từng mảnh từng mảnh. Ngay cả quy luật Đại Đạo cũng có rất nhiều cộng hưởng nứt vỡ.

Chỉ thấy mũi kích đâm về phía trước lóe lên vẻ sắc lạnh như sao băng. Nó đã gần như ở ngay trước người Tô Minh. Rõ ràng chỉ là một kích nhưng loại cảm giác nguy hiểm này lại giống như một vụ nổ của hàng loạt tầng võ đạo xếp chồng lên nhau. Sức công phá khủng bố đó cho dù là đẳng cấp lão quái vật như ông lão Côn U, Phó Nhị Điện Chủ cũng phải nhìn bằng ánh mắt hết sức nghiêm trọng.

"Keng!", vẻ mặt Tô Minh cũng nghiêm lại. Rõ ràng là nguy hiểm đến cùng cực đang rít gào, không thể tránh, nhưng anh vẫn giơ kiếm, dốc hết sức mạnh chém ra một kiếm. 900 triệu sức mạnh, Sinh Tử Nhị Khí, kiếm ý Thăng Hoa đỉnh phong, quy luật không gian tầng bốn... Tất cả đều dùng tới.


Vả lại, cố gắng hết sức chém ra một kiếm chồng 1999 kiếm, đây đã là cực hạn trước mắt mà anh có thể làm.

Thế nhưng... Kiếm mang vừa mới vút ra.

"Keng!", kiếm mang vỡ vụn. Cứ thế mà vỡ vụn một cách hết sức dễ dàng. Thậm chí nó còn chưa kịp chạm vào mũi nhọn của trường kích.

Tiếp theo rõ ràng có thể thấy được cánh tay của Tô Minh bắt đầu nứt ra, đầm đìa máu tươi, lộ ra xương trắng, kinh mạch xoắn lại, trông vô cùng thê thảm. Mà Long Ngục Kiếm trong tay lại hóa thành hư vô. Sự chênh lệch quá rõ rệt!

Cùng lúc đó, mũi trường kích đã đâm tới trước mặt Tô Minh.

Đến tận lúc này, rất nhiều cao thủ có mặt ở đây mới nhận ra, một kích nhìn như tùy ý kia không chỉ ẩn chứa sức mạnh mênh mông không thể diễn tả của đất trời, rồi sức mạnh của Đại Đạo mà còn có cả kích ý mạnh đến nỗi phản phác quy chân dỉnh phong.

Kích ý phản phác quy chân mạnh đến nỗi ớn lạnh. Còn là Phản phác quy chân đỉnh phong. Quá mạnh!
 
Chương 1564: C1564: Hết sức chấn động


"Bia Huyền Diệu!", trong giây phút sống còn ấy, sắc mặt Tô Minh tái nhợt quát.

Bia Huyền Diệu lập tức xuất hiện, chắn trước mặt Tô Minh.

Nhưng trong tích tắc... Chỉ thấy Đế Côn Đằng không hề có chút bất ngờ nào, chỉ có hơi nghiền ngẫm một chút rồi giơ tay tùy ý phất một cái.

Bỗng chốc, một tảng đá màu xanh xám xuất hiện lơ lửng trên khoảng không, còn ngay lập tức đến trước mặt bia Huyền Diệu.

Sau đó, hai bên va vào nhau. Thế mà lại ngang sức ngang tài.

"Thứ hắn ta dùng là Vương Thạch Hỗn Độn, chỉ là một khối nhỏ không đầy đủ. Không thì có thể sánh bằng Chí Bảo Hỗn Độn thượng phẩm, thậm chí là cực phẩm", thiên nữ Tạo Hóa nghiêm trọng nói.

Vì Vương Thạch Hỗn Độn của Đế Côn Đằng không đầy đủ nên chỉ là bán bộ Chí Bảo Hỗn Độn. Vừa hay sấp xỉ với bia Huyền Diệu, nên cả hai ngang sức ngang tài với nhau.

Bia Huyền Diệu lập tức bị quấn lấy, không thể ngăn cản mũi kích đang đâm tới kia.


Tô Minh sắp gặp nguy hiểm.

"Ma La Kiếm!", Tô Minh nghiến răng, hét.

Thoáng chốc, vòng tay biến thành kiếm. Anh nắm Ma La tựa như một Ma Thần, cực kỳ bá đạo, liếc nhìn chúng sinh.

Anh giơ Ma La lên, chém thẳng xuống.

Keng!

Một tiếng vang trong vắt vang lên.

Ma La Kiếm và mũi kích va vào nhau, ngang sức ngang tài.

Có điều, Tô Minh lại lùi về phía sau 3 bước, phun ra một ngụm máu, tim gan phèo phổi như bị chấn vỡ. May mà đã nhanh chóng khôi phục lại như thường.


Song, trái tim Tô Minh lại như rớt xuống vực sâu.

Đối phương quá mạnh!

Cho dù sử dụng Ma La Kiếm, nhưng cũng chỉ ngang sức ngang tài? Đùa gì vậy?

Không phải là Ma La Kiếm không mạnh, mà là Tô Minh quá yếu, chẳng thể phát huy hết sức mạnh của nó.

"Kiếm tốt", ánh mắt Đế Côn Đằng sáng lên, liếc nhìn thanh kiếm trong tay Tô Minh: "Nhóc con, sao cậu có được thanh kiếm như thế vậy?"

Sau đó, hắn ta cũng không chờ Tô Minh trả lời, lại đâm ra một kích.

Trông thì như thuận tay đâm ra, nhưng lại cực kỳ mạnh.

Đôi mắt Tô Minh bừng sáng.

Hết sức chấn động!

Anh rõ ràng cảm giác được một kích kia của đối phương còn mạnh hơn ban nãy, nên nào dám chần chờ, dùng hết sức mạnh, giơ Ma La Kiếm lên chống trả.
 
Chương 1565: C1565: Kích thứ ba đã đâm tới


Lại "Keng!" một tiếng.

Tô Minh lùi về sau 7 bước.

Càng ngày càng cố sức.

Hầu như cứ mỗi bước, cả người anh lại nứt toát ra, may mà đã lập tức khôi phục.

Sau khi lùi lại 7 bước, cơ thể anh đã vỡ ra 7 lần.

Sắc mặt Tô Minh ngày càng tái nhợt bởi vì bị thương nặng.

Tuy cơ thể đã nhanh chóng khôi phục, nhưng lại không thể hoàn hảo như ban đầu, có lẽ vì vỡ ra 7 lần, rồi lành lại đã tốn một chút căn nguyên máu thịt. Dù chỉ tốn một phần ngàn, lại vẫn là đã tiêu hao.

Phải mất hai ba ngày dùng một số đan dược và bảo vật, hay hấp thu thứ gì như hỏa tinh mới bổ sung được phần căn nguyên bị mất đi.


Chỉ tiêu hao chút căn nguyên máu thịt cũng chẳng đáng là gì, nhưng đối với Ma La Kiếm thì lại là chuyện lớn.

Điều kiện sử dụng nó cực kỳ khắc nghiệt, phải ở trạng thái đỉnh mới được, dù kém một phần ngàn kia cũng không được.

"Mẹ kiếp!", Tô Minh nghiến răng, mồm đầy máu, cả người rét run.

Anh đã bị dồn vào đường cùng. Một khi không thể sử dụng Ma La Kiếm và bia Huyền Diệu thì phải làm sao đây?

Dường như chỉ có thể dùng phân thân thần hồn của Hỗn Độn Long Quy. Có điều... Vẫn là câu kia, dùng cũng chẳng có ích gì, đám ông lão Côn U vẫn như hổ rình mồi ở kia kìa.

"Có vẻ cậu bị thương quá nặng, tuy cơ thể khôi phục, lại vuột mất cơ hội sử dụng thanh kiếm kia. Xem ra hôm nay, cậu sẽ không thể dùng nó nữa", Đế Côn Đằng liếc nhìn Ma La Kiếm trong tay Tô Minh với ánh mắt đầy tham lam.

Tô Minh vẫn không tỏ vẻ gì, nhưng Ma La Kiếm lại hóa thành vòng tay, đeo vào cổ tay anh.

"Còn con bài chưa lật nào nữa không? Không thì, có lẽ kích thứ ba của tôi sẽ chấm dứt mạng sống của cậu đó", ánh mắt Đế Côn Đằng lạnh lẽo, nhàn nhạt nói.


Hắn ta chưa nói xong thì.

Vèo!

Kích thứ ba đã đâm tới.

Thần chết như hiện ra. Tô Minh ngửi được mùi vị của cái chết, của quy luật tử vong.

"Khốn kiếp!", Thiên nữ Tạo Hóa nóng nảy, định ra tay, mặc kệ mọi thứ.

Nhưng cả người Tô Minh lại run lên, nói: "Cứ từ từ, kho tàng huyết mạch bỗng dưng rục rịch một cách kỳ lạ!"

Thịch! Thịch! Thịch!

Trái tim Tô Minh đập thình thịch, ngày càng dồn dập.

Kho tàng huyết mạch trong cơ thể anh đang rít gào như muốn nổ tung.

Trong giây phút sống còn và ngửi được mùi vị của cái chết, cuối cùng kho tàng huyết mạch cũng không ngồi yên nổi.
 
Chương 1566: C1566: Cô ta vẫn không tránh ra


Tô Minh rõ ràng cảm giác được lúc này máu thịt, kinh mạch, chân khí... đều đang điên cuồng tinh lọc, tăng vọt.

Cả người anh nóng rực dữ dội như bị đốt cháy.

Giờ đây, bên ngoài nhìn vào chỉ thấy Tô Minh đứng sững tại chỗ. Nhưng thực tế, vì kho tàng huyết mạch bỗng dưng bùng nổ nên anh mới chìm trong một không gian kỳ lạ. Không hiểu sao, tư duy, suy nghĩ của Tô Minh chợt bước vào một thế giới đầy máu.

Thoáng chốc, kích thứ ba đã đâm tới trước mặt Tô Minh.

Trong giây phút ấy, mũi kích lại... lại... lại lập tức tan rã biến mất trước mặt Tô Minh. Anh vẫn lành lặn đứng nguyên tại chỗ một cách quái dị, cực kỳ khó hiểu, khiến tất cả mọi người ngơ ngác, cảm giác như gặp quỷ.


Ngay cả Đế Côn Đằng cũng không khỏi khẽ cau mày.

"Kho tàng huyết mạch bùng nổ, tự động ngăn cản tất cả mọi đòn tấn công", Thiên nữ Tạo Hóa có chút phấn khích lẩm bẩm. Kho tàng huyết mạch mà cả cô ta cũng không nhìn thấu lại đơn giản như vậy. Thế mà lại bị kích thích bùng nổ? Hay! Điều này chẳng khác gì một cơ hội trời cho với nhóc Tô. Đúng là phải cảm ơn Đế Côn Đằng đến từ vực Hỗn Độn kia một tiếng rồi.

"Hừ, giả thần giả quỷ", Đế Côn Đằng hừ lạnh, rồi bỗng giơ trường kích trong tay lên đâm ra.

Nhưng lúc này, cơ thể mềm mại của Đạm Đài Vô Tình nhoáng lên, chắn trước mặt Tô Minh. Cô ta không kịp chặn lại kích thứ ba ban nãy cho Tô Minh, nhưng may mà không biết sao, Tô Minh lại ngăn cản được một cách kỳ lạ. Còn kích thứ tư này, cô ta chắc chắn sẽ chặn lại giúp Tô Minh. Chứ không lẽ nào mặc nó đâm tới, rồi thử cái xác suất xuất hiện chuyện tự động ngăn cản như ban nãy ư?

"Thiên tài vực Hỗn Độn? Nực cười thật! Lợi dụng người khác chưa kịp chuẩn bị rồi đánh lén hả? Giờ đây rõ ràng huyết mạch và kinh mạch của Tô Minh đã xảy ra chuyện, không thể đánh với anh được nữa. Lúc này anh ra tay, chẳng phải là quá bỉ ổi? Lẽ nào đây là thiên tài của tộc Đế Côn trong vực Hỗn Độn ở Thượng giới?", Đạm Đài Vô Tình nhìn Đế Côn Đằng, lạnh lùng nói.


Cô ta vừa nói, rồi chợt giơ cánh tay trắng nõn thon thả lên, gỡ cây trâm cài tóc xuống. Cây trâm bảy màu kia bỗng tỏa sáng lấp lánh trước mắt mọi người. Rồi hòa tan, biến mất, trở thành một bức tường bảy màu, chắn trước mặt...

Keng!

Chặn lại kích thứ tư của Đế Côn Đằng. Nhưng vì mũi kích quá mạnh nên bức tường bảy màu kia cũng vỡ vụn.

Cảnh ấy khiến đôi mắt Đạm Đài Vô Tình ánh lên vẻ kiêng kỵ, chỉ có cô ta mới biết, cây trâm cài tóc kia là một Chí Bảo có cấp bậc như thế nào! Vậy mà lại chỉ cản được một lần?

Có điều, dù là thế, cô ta vẫn không tránh ra.

"Cô rất đẹp, đẹp nghiêng nước nghiêng thành, nhưng đó cũng không phải là điều để cô xấc láo, tránh ra! Không thì, tôi sẽ giết cô trước!", Đế Côn Đằng liếc Đạm Đài Vô Tình một cái, lạnh lùng quát.
 
Chương 1567: C1567: Cả đời cũng không kích hoạt nổi


Đúng lúc này, một bóng người bỗng nhiên xuất hiện.

Đó cũng là một cô gái xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành, đứng bên cạnh Đạm Đài Vô Tình, thế nhưng... lại không kém gì cô ta, không chút nhún nhường! Đẹp đến nỗi khó tả. Cô gái đó rất lạ mặt, tự dưng xuất hiện một cách kỳ lạ, chẳng ai nhận ra cô ấy là ai.

"Muốn giết người đàn ông của Quan Khuynh Thành tôi ư? Đã hỏi tôi chưa!", cô gái lạnh lùng nhìn Đế Côn Đằng bằng ánh mắt tràn ngập sát khí.

"Cô nhóc?", lúc này, vì kho tàng huyết mạch bùng nổ nên tư duy của Tô Minh đã chìm trong một thế giới đầy máu, nhưng Thiên nữ Tạo Hóa lại cảm giác được mọi thứ bên ngoài, nên khá là kinh ngạc.

Quan Khuynh Thành xuất hiện rất bất ngờ.

Hồi đó, Quan Khuynh Thành rời đi không một lời chào từ biệt ở Võ Tông. Vũ Bất Bại nói với Tô Minh rằng cô ấy có việc gấp nên đã trở về thế giới Đại Thiên trước. Không ngờ, giờ mới bao lâu? Vậy mà đã gặp lại. Quan trọng hơn là, Quan Khuynh Thành không còn chỉ là một thần y. Mà là thiên tài võ đạo! Còn khá yêu nghiệt.


Thiên nữ Tạo Hóa liếc một cái đã thấy thần cách Hỗn Độn trong cơ thể Quan Khuynh Thành thức tỉnh rồi.

Đúng thế, bí mật lớn nhất trên người Quan Khuynh Thành chính là thần cách Hỗn Độn.

Ngay từ lần đầu tiên gặp Quan Khuynh Thành ở Thiên Đường Ngục thì Thiên nữ Tạo Hóa đã nhìn thấy nó.

Điều đó rất khó tin, vì theo sự hiểu biết của Thiên nữ Tạo Hóa về nền văn minh Xương thì thần cách Hỗn Độn cực kỳ hiếm có. Trong hàng tỷ năm qua, nó chỉ xuất hiện ở vực Hỗn Độn.

Mà Quan Khuynh Thành chỉ là con gái của người đứng đầu Quan La Thiên ở thế giới Đại Thiên. Xét về thân phận thì cũng được, nhưng vẫn không đủ để có tư cách có thần cách Hỗn Độn. Song, sự thật lại bày ra trước mặt.

Ban đầu, Thiên nữ Tạo Hóa cảm thấy chắc thần cách Hỗn Độn của Quan Khuynh Thành phải mất rất lâu, thậm chí là cả đời cũng không kích hoạt nổi.


Nhưng giờ mới bao lâu chứ... Vậy mà đã kích hoạt rồi. Thế nên, cô ta khá ngạc nhiên.

"Còn là thần cách Hỗn Độn thượng phẩm nữa chứ", Thiên nữ Tạo Hóa lẩm bẩm.

Bởi vì thần cách Hỗn Độn đã kích hoạt nên Thiên nữ Tạo Hóa có thể xác định trên người Quan Khuynh Thành có một khối thần cách Hỗn Độn. Còn là chất lượng tốt nhất nữa.

Thần cách Hỗn Độn chia làm 3 cấp: thượng, trung, hạ.

Thượng phẩm là tốt nhất. Trên người Quan Khuynh Thành có thần cách Hỗn Độn, nên Thiên nữ Tạo Hóa bắt đầu nghi ngờ về lai lịch của cô. Chắc chắn không chỉ là công chúa nhỏ của Quan La Thiên.

"Cô là...", cùng lúc đó, Đế Côn Đằng nhìn chằm chằm vào Quan Khuynh Thành, con ngươi đen nhánh co rút lại, lộ ra vẻ kinh ngạc. Hắn ta đã nhìn ra thân phận của cô, nhưng lại không dám nói.

Trả lời Đế Côn Đằng là một ngón tay của Quan Khuynh Thành.

Cô giơ cánh tay trắng nõn thon thả lên, nhấn một cái về phía Đế Côn Đằng.
 
Chương 1568: C1568: Đế côn đằng thật sự hoảng rồi


Thoáng chốc, một ngón tay Hỗn Độn biến hóa không ngừng chợt xuất hiện, rồi xông thẳng về phía Đế Côn Đằng.

Điều khiến người ta hoảng sợ là... Ngón tay kia hoàn toàn do khí Hỗn Độn hình thành, mà còn rất rất rất tinh khiết!

Khí Hỗn Độn cũng là một loại chân khí, nhưng lại có đẳng cấp cao nhất trong nền văn minh Xương. Có thể biến chân khí thành khí Hỗn Độn, ít nhất cũng phải là đệ tự có huyết mạch đứng đầu ở vực Hỗn Độn mới làm được. Ngay cả Đế Côn Đằng cũng không làm được.

Hơn nữa, đáng sợ hơn là Quan Khuynh Thành chẳng những làm được, mà khí Hỗn Độn cô dùng còn cực kỳ tinh khiết.

Khí Hỗn Độn có uy áp bá đạo trời sinh.

Ngón tay kia hiện lên giữa không trung, hàng tỷ con người có mặt ở đây, kể cả lão quái vật có thực lực mạnh hơn Quan Khuynh Thành rất nhiều như ông lão Côn U cũng lộ ra ánh mắt hết sức kinh ngạc và kiêng kỵ.

Sắc mặt Đế Côn Đằng trở nên cực kỳ nghiêm túc!

Hắn ta dùng hết sức mạnh giơ trường kích trong tay lên, thi triển đủ loại quy luật, đại đạo, khí huyết, không dám nương tay. Thậm chí, còn dùng tới cả một số Đạo Văn giấu kín đã lâu. Có thể nói, hắn ta đã phát huy ra 300% sức mạnh của mình.


Trường kích đón gió đâm tới, hết sức khủng bố.

Lần này mạnh hơn trường kích tấn công Tô Minh trước đó không chỉ là gấp mười lần đâu nhỉ?

Trong nháy mắt.

Khoảnh khắc mũi nhọn của trường kích tiếp xúc với chỉ ấn Hỗn Độn thì lập tức trở nên tối tăm không còn chút ánh sáng nào, hóa thành tro bụi.

Sau đó.

Sắc mặt của Đế Côn Đằng chợt thay đổi, đã bắt đầu cảm thấy khủng hoảng.

Lùi lại phía sau từng bước theo bản năng, đồng thời, Vương Thạch Hỗn Độn được triệu hồi để ngăn cản.


Cũng may giờ phút này Tô Minh đang chìm trong trạng thái cực kỳ quỷ dị vì bảo tàng huyết mạch có gì đó bất thường, anh không thể dùng được bia Huyền Diệu nên hắn ta triệu hồi Vương Thạch Hỗn Độn để ngăn cản, nói cách khác, nếu có bia Huyền Diệu quấn lấy thì triệu hồi Vương Thạch Hỗn Độn là chuyện hoàn toàn không thể.

Bốp!

Chỉ ấn Hỗn Độn đã đánh vào Vương Thạch Hỗn Độn.

Vương Thạch Hỗn Độn run lên, hào quang cũng yếu đi vài phần.

Thậm chí, nhìn kỹ thì trên Vương Thạch Hỗn Độn còn có dấu của chỉ ấn.

Đúng là khiến con người ta kinh hồn bạt vía.

Đế Côn Đằng thật sự hoảng rồi.

Hắn ta đã nghĩ đến chuyện lùi bước rồi.

Những người đang có mặt ở đó đều trợn tròn hai mắt…

Mẹ nó!
 
Chương 1569: C1569: Thật đáng sợ


Một triệu lần chửi mẹ nó cũng không đủ để diễn tả tâm trạng họ giờ phút này!

Quan Khuynh Thành trông còn quá trẻ, hơn nữa cũng rất đẹp, đâu có giống một cao thủ mạnh mẽ như thế?

Huống chi họ chưa từng nghe đến tên người này, dường như cô ấy xuất hiện từ một nơi hư vô nào đó vậy.

Thật đáng sợ.

Đạm Đài Vô Tình nhìn chằm chằm Quan Khuynh Thành thật lâu, đáy lòng và máu nóng đang sôi trào lên hừng hực.

Từ trước đến nay, Đạm Đài Vô Tình luôn là một kẻ cực kỳ kiêu ngạo.

Nếu không thì cô ta đã chẳng phí hoài thời gian của mình ở hoàng triều Bất Tử, căn bản là lười ra ngoài.

Bởi vì cô ta cảm thấy ở thế giới Đại Thiên này, trong lớp thế hệ trẻ bây giờ chỉ có cô ta là vô địch.


Cô ta còn chẳng có nổi hứng thú so tài với bất kỳ ai.

Thế nên sau khi Tô Minh xuất hiện, cô ta mới đối xử với Tô Minh đặc biệt như thế.

Bởi vì đó là lần đầu tiên cô ta cảm nhận được sự hào hứng và mong chờ.

Thế nhưng Quan Khuynh Thanh bất thình lình xuất hiện!

Khiến cô ta thật sự phải trợn tròn mắt nhìn.

Chỉ một ngón tay, suýt chút nữa đánh chết Đế Côn Đằng đến từ vực Hỗn Độn?

Nếu không tận mắt nhìn thấy thì ai dám tin tưởng điều đó.


Hơn nữa tuổi tác của Quan Khuynh Thành còn rất nhỏ, nhỏ hơn cả Đạm Đài Vô Tình.

Có đối thủ rồi.

“Muốn giết người đàn ông của Quan Khuynh Thành này thì quả là đáng chết”, Quan Khuynh Thành chẳng muốn bận tâm người ngoài nghĩ thế nào, trong đầu cô ấy giờ phút này chỉ có đúng một suy nghĩ, đó là Đế Côn Đằng phải chết.

“Cô Quan, cô… Cô là huyết mạch của bộ tộc đó, tại… Tại… Tại sao lại chọn cho mình một con kiến hôi như thế? Cô…”, Đế Côn Đằng sắp phát điên rồi, da đầu run lên, không nhịn được hét lên, ấm ức không sao tả nổi.

Hắn ta đã lờ mờ đoán được thân phận của Quan Khuynh Thành.

Thật đáng sợ.

Đáng sợ đến mức hắn ta còn chẳng dám gọi thẳng tên tộc ấy ra.

Nếu thế thì tại sao Quan Khuynh Thành lại có một người đàn ông như vậy?

Lại còn là Tô Minh như một con kiến hôi chẳng có danh tiếng gì ở thế giới Đại Thiên này?

Đừng thấy Tô Minh yêu nghiệt như thế, thậm chí là kẻ yêu nghiệt đến mức không tả nổi, nhưng trong mắt Đế Côn Đằng thì chẳng là cái thá gì.
 
Chương 1570: C1570: Cực kỳ quỷ dị


Có lẽ nếu cho Tô Minh thời gian vô hạn để trưởng thành, thì một ngày nào đó anh sẽ phi thăng đến vực Hỗn Độn.

Nhưng dù thế thì cũng đâu đủ tư cách để trở thành người đàn ông của Quan Khuynh Thành? Đùa cái gì vui thế không biết?

Dù ở vực Hỗn Độn, những thanh niên tài giỏi bậc nhất cũng không có tư cách ảo tưởng theo đuổi được người con gái trước mặt!

Đế Côn Đằng nghĩ mãi vẫn không thể hiểu được, cứ cảm thấy tam quan và lý trí của mình đều bị phá vỡ.

“Xoẹt!”

Trả lời Đế Côn Bằng là một ngón tay khác.

Chỉ ấn Hỗn Độn!

“Đáng chết!”, hơi thở nguy hiểm ập đến, nguy cơ sống còn lao về phía mình, Đế Côn Đằng khẽ quát một tiếng, sắc mặt cực kỳ khó coi, vội vàng dùng Vương Thạch Hỗn Độn để chắn trước người.


Trên thực thế, Đế Côn Đằng vẫn còn rất nhiều thủ đoạn khác.

Nhưng, trước đòn tấn công chứa dòng khí Hỗn Độn tinh khiết thế này, tất cả mọi thứ đều vô dụng, chỉ có Vương Thạch Hỗn Độn có thể miễn cưỡng ngăn cản.

Sát ý của Quan Khuynh Thành ngày càng dày đặc.

Đòn tấn công đó vẫn chưa chạm vào Vương Thạch Hỗn Độn thì một chỉ ấn khác đã được tung ra.

Ham muốn giết người cực kỳ kiên định.

Đôi mắt xinh đẹp đầy lạnh lẽo nhìn chằm chằm Đế Côn Đằng, như thể đang nói: Để tôi xem Vương Thạch Hỗn Độn đó có thể gắng gượng được bao lâu?

Cùng lúc đó.

Cả người Tô Minh đang chìm trong thế giới đỏ như máu.


Vô biên vô hạn.

Không có một vật thể sống hay linh hồn nào.

Chỉ có một mình anh trong cái thế giới khổng lồ ấy.

Hơn nữa, Tô Minh phát hiện, hình như anh chẳng hề có hình dạng hay bóng dáng gì.

Suy nghĩ chợt thay đổi, ngàn giọt máu thay đổi.

Cực kỳ quỷ dị.

“Hình như nơi này… Là không gian bên trong bảo tàng huyết mạch”, Tô Minh đoán: “Phải làm sao để ra ngoài?”

Trong thế giới Huyết Sắc mờ mịt này không có điểm cuối.

Ra khỏi nơi này là một vấn đề.

Tô Minh đi tới theo bản năng.

Đi tới.
 
Chương 1571: C1571: Không có tư cách để tu luyện


Lại đi tới.

Nhưng hoàn toàn vô dụng.

Đột nhiên!

Dường như Tô Minh nghe thấy âm thanh gì đó.

Đó là âm thanh kêu gọi từ sâu tận trong linh hồn.

Anh ngẩng đầu lên theo bản năng.

Trông thấy.

Trên bầu trời màu máu đỏ xa xa.


Có một chữ viết.

Một chữ thật to, khổng lồ che phủ cả bầu trời màu máu đỏ.

Một chữ như chứa đựng cả linh hồn linh động.

Nó đang tự bùng cháy.

Đang rơi xuống.

Đang chồng lên nhau.

Đang chảy dọc.

Đang lơ lửng.


Trên cái chữ đó có vô số bí văn và quy luật vây quanh, ngưng tụ.

Tô Minh trông thấy thế thì cả người run lên, như thể bị trói buộc cả linh hồn lại. Sau đó bị hút vào bên trong chữ viết.

Trong đầu lại vang vọng lên như tiếng chuông… “Hưu”.

Chữ viết thật to trên bầu trời đó chính là chữ “Hưu”.

Giờ phút này, âm thanh vang vọng trong đầu Tô Minh chính là Quyết Chữ Hưu.

Tô Minh lập tức hiểu ra, thì ra bảo tàng huyết mạch lại ẩn chứa bí pháp thần thông bên trong. Chẳng qua, trước đó anh chỉ kích hoạt chút chút bảo tàng huyết mạch để dùng mà thôi.

Quá ít.

Thế nên, không có tư cách để tu luyện.

Bây giờ, vì đang đứng giữa ranh giới sống chết nên bảo tàng huyết mạch mới được thức tỉnh và kích hoạt thêm một phần.

Bấy giờ, máu thịt, huyết mạch cũng như cả cơ thể Tô Minh được bảo tàng huyết mạch thay đổi, đồng thời được truyền thừa Quyết Chữ Hưu này!
 
Chương 1572: C1572: Mọi thứ đều phải có hồi kết


Hết cảnh này đến cảnh khác.

Khiến Tô Minh phải há hốc miệng.

Cực kỳ đáng sợ.

Thần thông Quyết Chữ Hưu vừa đánh xuống, sức mạnh ghê gớm đến mức Tô Minh không cách nào tưởng tượng nổi.

Mặt trời và mặt trăng rơi xuống, vì sao cũng chẳng còn sáng soi, mảnh đất hơn trăm ngàn năm hóa thành tro tàn, một nền văn minh hình thành rồi biến mất…

Cả những kẻ địch trốn vào dòng chảy thời gian cũng bị lôi ra giết chết.

Dù là quy luật Không Gian hay đạo Luân Hồi, đối mặt với Hưu ấn của Quyết Chữ Hưu cũng phải rên rỉ sợ hãi…

Mọi thứ đều phải có hồi kết!

Không phải là câu chuyện cười!


Là sự thật!

Linh hồn Tô Minh chấn động như sắp nổ tung.

Anh chắc chắn chiêu thức mạnh nhất, khó hiểu nhất mình từng gặp chính là Quyết Chữ Hưu này, nó triệt để phá vỡ tất cả mọi khái niệm về võ đạo.

Hơn nữa, thông qua minh âm tu luyện pháp quyết của Quyết Chữ Hưu thì Tô Minh đã hiểu được phần nào cách tu luyện Quyết Chữ Hưu này, cũng là lần đầu tiên anh biết được trên đời có loại tu luyện thần thông quỷ dị như thế, cực kỳ đặc biệt vì… Thể! Hồn! Khí! Tu luyện cả ba thành Hưu!

Nói cách khác, muốn tu luyện Quyết Chữ Hưu thì cần phải luyện thể, tập khí và tu hồn!

Ba thứ hợp lại mới đủ điều kiện để tu luyện Quyết Chữ Hưu.

Thể như Long Tượng.

Khí là linh hồn của chúng sinh.

Hồn quản cả lục đạo luân hồi.


Mới là lúc luyện thành Quyết Chữ Hưu.

Đây là lần đầu tiên anh biết đến cách tu luyện như thế.

Dù sao thì trong hệ thống võ đạo của nền văn minh Xương thì có thể nói khí chiếm đến chín mươi chín phẩy chín mươi chín phần trăm.

Luyện thể và tu hồn đều là phần phụ.

Hầu như chẳng có một người nào chuyên tu thể hay hồn, lại càng miễn bàn đến việc tu luyện cả ba, dù sao thì học cả ba loại cũng không thể tinh thông được hết, sức người là có hạn.

Cũng may bản thân Tô Minh vừa có cả thể, khí và hồn đều không tệ.

Thứ nhất là vì bảo tàng huyết mạch, cơ thể anh vẫn đang được thay đổi và tiến hóa, trở nên mạnh mẽ hơn người bình thường không biết bao nhiêu lần. . Ra‎ chương‎ nhanh‎ nhấ𝘁‎ 𝘁ại‎ _‎ Tгù‎ 𝓂Tгu𝐲ện.𝖵n‎ _

Khí thì khỏi phải nói nữa.

Hồn cũng rất mạnh mẽ, cái này thì có liên quan đến thiên nữ Tạo Hóa, cô ta đang ở bên trong không gian thần hồn của Tô Minh, giúp anh gia cố không gian thần hồn trong mỗi phút mỗi giây trôi qua, rèn luyện sức mạnh của thần hồn.

Hơn nữa, mỗi lần thiên nữ Tạo Hóa cắn nuốt hồn lực sẽ tiện thể để lại một ít cho Tô Minh, vì thế, trước mắt sức mạnh thần hồn của Tô Minh rất đáng sợ, mạnh hơn thần hồn của những võ tu cùng cảnh giới không chỉ là gấp trăm lần.

“Khí, thể, hồn, tu luyện ba loại, mình có đủ điều kiện cơ bản, có thể tiếp thu được, tuy vẫn chưa thể đạt tới điều kiện tiên quyết để luyện thành Quyết Chữ Hưu nhưng vẫn đủ điều kiện để bắt đầu”, Tô Minh nghĩ thế, ngày càng hào hứng và mong chờ.
 
Chương 1573: C1573: Thế này thì khủng bố hơi quá rồi đấy


Anh thôi suy nghĩ.

Bắt đầu liên tục dung hòa dần dần, lĩnh ngộ Quyết Chữ Hưu từng chút một.

Cùng lúc đó, anh vẫn tập trung tinh thần nhìn chằm chằm chữ Hưu khổng lồ trên bầu trời cao, cứ có cảm giác mình nhìn chằm chằm rồi lại nhìn chằm chằm thế này khiến cơ thể và tinh thần ngày càng tĩnh lặng lại, ngưng đọng, sáng suốt.

Bấy giờ.

Bên ngoài.

“Rắc!”

Lại là một âm thanh vang vọng.

Vương Thạch Hỗn Độn xuất hiện một khe nứt.

Cuối cùng thì sắc mặt Đế Côn Đằng cũng trắng bệch như tờ giấy.


Vương Thạch Hỗn Độn liên tục ngăn cản bốn chỉ ấn của Quan Khuynh Thành.

Bây giờ rốt cuộc cũng không thể gắng gượng thêm được nữa.

Trên thực tế Đế Côn Đằng đã muốn bỏ chạy rồi nhưng hắn ta lại nhận ra sát ý của Quan Khuynh Thành dành cho mình.

Không thể chạy thoát.

Hơn nữa, sau khi ngẫm lại thân phận đối phương, có lẽ chính là thành viên của dòng họ đó, hơn nữa xác suất rất cao cô ấy là dòng chính thì thì hắn ta lại có cảm giác muốn tự tử.

Nếu biết lần này đến thế giới Đại Thiên sẽ gặp phải chuyện thế này, hắn ta có chết cũng không đến.

Tất nhiên bây giờ thì hối hận cũng chẳng còn kịp nữa.

“Làm hòa được không? Tôi có thể bồi thường, tất cả đều là hiểu lầm mà thôi”, giọng Đế Côn Đằng đầy vẻ cầu xin.


Hắn ta đang muốn nhận thua.

Nhận mình không bằng người.

Hắn ta vừa lên tiếng thì rất nhiều người bên dưới lại bắt đầu rung động.

Cả một người rất mạnh của bộ tộc Đế Côn đến từ vực Hỗn Độn cũng sợ hãi.

Cô gái xinh đẹp như vừa bước ra từ trong tranh này rốt cuộc là ai?

Thế này thì khủng bố hơi quá rồi đấy?

Quan trọng là cô ấy còn tự nhận mình là người của Tô Minh.

Đúng là hâm mộ Tô Minh đến đỏ cả mắt mà!

Xinh đẹp thôi không nói, lại còn yêu nghiệt đến mức này?

Có còn thiên lý nữa không?

Nhìn lại sắc mặt của Phượng Nguyên, trông cứ như vừa ăn phải phân vậy.
 
Chương 1574: C1574: Quá mạnh mẽ


Trong sự run rẩy đó, cô ta thật sự không cam tâm.

“Chẳng có hiểu lầm gì ở đây cả, muốn giết người đàn ông của tôi thì phải đánh đến chết mới thôi”, Quan Khuynh Thành thản nhiên nói, sát ý đó cực kỳ dày đặc, còn chưa dứt lời thì chỉ ấn thứ năm đã tung ra.

Chỉ ấn Hỗn Độn lại ngưng tụ, sau đó nổ tung.

“Rắc!”

Lần này, Vương Thạch Hỗn Độn đã nát.

Cuối cùng thì nó cũng không thể cố gắng thêm được nữa, vỡ vụn.

“…”, Đế Côn Đằng đau lòng muốn chết, đó chính là Vương Thạch Hỗn Độn đấy!

Dù ở vực Hỗn Độn thì đó vẫn là một thứ rất quý hiếm.

Là món bảo bối mạnh nhất của Đế Côn Đằng.


Kết quả…

Điều khiến linh hồn Đế Côn Đằng phải run rẩy là bây giờ không còn Vương Thạch Hỗn Độn ngăn cản thì hắn ta phải dùng cái gì để chống lại Quan Khuynh Thành?

Đế Côn Đằng đã cảm nhận được sinh mạng mình đang bị xé nát ngay trước mắt.

“Bịch bịch bịch…”

Trong sự sốt ruột và sợ hãi, tim Đế Côn Đằng liên tục đập nhanh.

Hơi thở trên người và chân khí đều được khởi động lên như chẳng còn gì để cứu nổ nữa, các loại thần thông, quy luật vân vân đều được gom lại, nhìn chằm chằm Quan Khuynh Thanh, chuẩn bị tinh thần để chống đỡ.

Sau đó.

Quả nhiên.


Quan Khuynh Thanh lại sắp ra tay.

Vẫn là chỉ ấn Hỗn Độn.

Chuyện bất ngờ đã xảy ra!

“Phụt!”, lần này, dòng khí Hỗn Độn không hề ngưng tụ, cơ thể Quan Khuynh Thành đột nhiên run lên, hơi thở Hỗn Độn vô biên như quả bóng đã bị xì hết hơi vậy.

Chỉ ấn Hỗn Độn chưa kịp ngưng tụ đã hóa thành hư vô.

Hơn nữa, có thể thấy Quan Khuynh Thành đã bị thương.

“Cắn trả”, thiên nữ Tạo Hóa thở dài, vừa liếc mắt đã nhận ra: “Cô bé đó, vì thằng nhóc họ Tô…”

Tuy Thần Cách Hỗn Độn đã được kích phát.

Nhưng suy cho cùng đó vẫn là Thần Cách Hỗn Độn thượng phẩm.

Quá mạnh mẽ.

Nhất thời, dù đã được kích phát nhưng Quan Khuynh Thành có thể nắm giữ và dung hợp bao nhiêu?
 
Chương 1575: C1575: Cực kỳ dày đặc


Thế nên sức mạnh khủng bố trong khoảng thời gian ngắn ngủi đó, trên thực tế chỉ là Quan Khuynh Thành cưỡng chế thực hiện mà thôi.

Nó sẽ gây hại đến bản thân cô ấy.

Quan Khuynh Thành vẫn liều lĩnh làm điều đó vì Tô Minh, ra tay không hề do dự.

Liên tục năm sáu chỉ ấn, trông có vẻ như Quan Khuynh Thành chỉ tùy tiện ra tay nhưng trên thực tế đó chính là sức mạnh lớn nhất cô có, nhiều hơn nữa thì cô chẳng thể tìm đâu ra.

Bởi vì có Vương Thạch Hỗn Độn nên Đế Côn Đằng may mắn cản được liên tục năm sáu chỉ ấn.

Có thể nói là do Quan Khuynh Thành không được may.


Lại thêm một chỉ ấn Hỗn Độn nữa là có thể giết chết được Đế Côn Đằng rồi, nhưng cố tình để cô cạn kiệt sức lực vào đúng lúc này.

“Cưỡng ép sử dụng Thần Cách Hỗn Độn thượng phẩm tạo thành tổn thương rất nặng nề, trong một khoảng thời gian ngắn sắp tới, Thần Cách Hỗn Độn thượng phẩm này sẽ không còn nữa, trong khoảng thời gian Thần Cách Hỗn Độn thượng phẩm yên tĩnh thì có thể sẽ bị người khác cướp đi”, thiên nữ Tạo Hóa có chút lo lắng.

Thần Cách Hỗn Độn thượng phẩm có sức hấp dẫn quá lớn!

Dù có là những lão quái vật cực mạnh ở vực Hỗn Độn thì cũng đỏ mắt thèm thuồng đấy nhỉ?

Bình thường ấy à, nếu không vì Tô Minh thì hẳn là Quan Khuynh Thành sẽ khiêm tốn hết mức có thể, nhất định sẽ không bao giờ cho người khác thấy dòng khí Hỗn Đồn tinh khiết đó, để lộ ra chuyện sở hữu Thần Cách Hỗn Độn thượng phẩm.

Nhưng vì Tô Minh.


“Cô bé này, ít nói, chẳng mấy khi lên tiếng nhưng lại có một tấm lòng cực kỳ chân thành, không biết tên nhóc họ Tô đó lấy đâu ra may mắn, biết bao nhiêu cô gái tốt bụng, mặt mũi xinh xắn một lòng một dạ như thế”, thiên nữ Tạo Hóa không nhịn được khinh bỉ.

“Ha ha… Cô Quan tàn nhẫn thì có đó nhưng có vẻ sự thật là cô bị cắn trả rồi thì phải?”, trong không gian yên tĩnh, bầu không khí quái dị, Đế Côn Đằng cười đắc ý, tìm thấy đường sống trong cõi chết nên tâm trạng rất tốt, khá là thích thú.

Nhưng Đế Côn Đằng cũng không hề nghĩ đến việc trực tiếp giết chết Quan Khuynh Thành, bởi vì nếu Quan Khuynh Thành thật sự là người của dòng họ đó, giết cô ấy thì hắn ta và cả bộ tộc Đế Côn đều sẽ toi đời.

Thậm chí, cả Tô Minh hắn ta cũng không muốn tự tay giết chết nữa, tốt nhất vẫn nên để lại cho Đại Đạo chi ý trong thế giới Đại Thiên thôi.

Quan Khuynh Thành không nói gì mà chỉ nhìn chằm chằm Đế Côn Đằng, sát ý trong đôi mắt ấy vẫn dày đặc như thế.

Cực kỳ dày đặc.

Chẳng hiểu sao Đế Côn Đằng lại cảm thấy nguy hiểm.

“Cô Quan, chuyện hôm nay chỉ là một hiểu lầm mà thôi, chúng ta có duyên sẽ còn gặp lại. Không, phải là đừng bao giờ gặp nhau nữa”, Đế Côn Đằng hít một hơi thật sâu, chuẩn bị rời đi.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom