Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Full Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 2174: C2174: Nhạc diễn quá mạnh


Cổ tay hắn hơi động đậy.

Nhưng lại chấn động mấy ngàn lần trong một hơi thở.

Dưới sự dao động dứt khoát, phức tạp kia, kiếm quang lóe lên.

Sau đó.

Phụt…

Oán thú cấp năm hậu kỳ bị đâm xuyên qua thân.

Thậm chí nó không kịp gầm gừ hay gào lên một tiếng thảm thiết.

Tiêu tan hết rồi…

Mọi thứ trở nên yên tĩnh.

Ở bên ngoài.


Khách mời trước sau đại sảnh.

Không khí cực kỳ tĩnh lặng.

Không một tiếng động.

Cho đến khi…

“Phù Thanh Dung, sao không nói gì đi? Tôi rất sợ tí nữa cậu Nhạc sẽ gặp tên Tô Minh đó đấy!”, giọng Huyền Tinh Bình lớn hơn, thậm chí còn sắp bật cười thành tiếng.

Có thể không cười được sao?

Nhạc Diễn quá mạnh.

Nhạc Diễn mạnh như thế, nếu chung đội với Huyền Thi Yến không chừng nhóm này có thể vượt qua top ba, giành được vị trí thứ nhất.

“…”, sắc mặt Phù Thanh Dung rất khó coi, muốn cãi lại nhưng không biết nói gì.


Không ngờ Nhạc Diễn lại tiêu diệt được oán thú cấp năm hậu kỳ, thực lực Nhạc Diễn quả thật quá mạnh.

Chỉ mong Phù Dịch cũng có thể làm nhà họ Phù nở mày nở mặt.

Đúng thế là Phù Dịch.

Phù Dịch thâm tàng bất lộ.

Đây là bất ngờ mà nhà họ Phù muốn dành cho mọi người vào lần này.

“Nếu chị cô nghe theo sự sắp xếp của gia tộc và tôi thì lần này hoàn toàn có cơ hội giành vị trí đứng đầu, kết quả thì sao?”, Huyền Tinh Bình lại không khỏi liếc mắt nhìn Lạc Ngưng Nhi, hừ một tiếng.

Lạc Ngưng Nhi lại phải ôm sự nghẹn khuất và lo lắng không thể nói thành lời trong lòng.

Nhạc Diễn quá mạnh.

Huyền Thi Yến thật sự đã chiếm hời rồi.

Chiếm hời cũng thôi đi, lại gặp phải người mà cô ta không muốn gặp nhất lúc này.

Nếu đụng phải, tạm không nói anh rể và chị có nguy hiểm không nhưng cả hai sẽ không tránh khỏi sự chế giễu cũng như nhìn thấy vẻ mặt hả hê đắc ý của Huyền Thi Yến.

“Ôi”, ngay lúc mọi người còn đang kích động, kinh ngạc, hít khí lạnh vì thực lực đáng sợ của Nhạc Diễn thì ánh mắt thành chủ Mai Tiên bỗng lóe lên, ông ta cảm thấy hơi ngạc nhiên nhìn chằm chằm vào Tô Minh và Huyền Sơ Tình trên màn hình.
 
Chương 2175: C2175: Vui quá hóa buồn nhỉ


Mọi người nhìn theo ánh mắt của thành chủ Mai Tiên.

Chỉ thấy trên màn hình Tô Minh và Huyền Sơ Tình dừng lại ngay bên cạnh một vách núi trong rừng rậm.

Dưới vách núi đó là một hồ nước.

Xung quanh vách núi đều là cây cối.

Vách núi không sâu nhưng lại rất rộng.

Mây che phủ trên vách núi.

Đây là một phong cảnh tuyệt đẹp.

“Thành chủ, sao thế?”, có người hỏi.

“Huyền Sơ Tình và Tô Minh may mắn thật! Họ phát hiện ra lối vào của di tích”, thành chủ Mai Tiên trầm giọng nói: “Mọi người nhìn kỹ đi, có phải có ánh sáng kỳ lạ chập chờn trong mây mù che phủ và không khí phía trước vách núi không?”


Phải nhỉ!

Có thật này!

Nhìn kỹ lại có thể nhìn thấy vài tia ánh sáng nhỏ chập chờn.

“Đó chính là lối vào của di tích trong bí cảnh Mai Tiên, có rất nhiều Tiên được chôn cất trong bí cảnh, trong đó có vài vị thực lực khá mạnh đã để lại di sản và mộ táng của mình trước khi chết nên thống nhất gọi là di tích. Hàng tỷ năm trước đã có rất nhiều di tích rồi, nhưng sau đó trải qua sự tìm kiếm và thăm dò của các thế hệ thiên tài trong bí cảnh thì đã trở nên rất hiếm có. Không ngờ Tô Minh và Huyền Sơ Tình thế… thế mà lại có may mắn như vậy”, thành chủ Mai Tiên nói.

Không để mọi người có cơ hội lên tiếng, ông ta tiếp tục dán chặt mắt vào Tô Minh và Huyền Sơ Tình trên màn hình: “Trong hai người này, chắc chắn có một người có ánh mắt rất tốt, nếu không lối vào di tích này được kẹp ở trong tầng không hư ảo, bị mây che phủ, còn có vách núi kia nữa, rất khó phát hiện. Hơn nữa lối vào cổ quái này cũng có thể nói chắc là di tích này không đơn giản, có lẽ sẽ có thu hoạch rất lớn”.

“Chết tiệt, may mắn từ đâu ra thế không biết?”, không ít người có mâu thuẫn với nhà họ Huyền cũng không nhịn được thấp giọng mắng chẳng hạn như Phù Thanh Dung.

Nhưng ngay sau đó.

Đột nhiên có người lên tiếng không đúng lúc: “Nhưng… nhưng mọi người nhìn xem Nhạc Diễn và Huyền Thi Yến đã sắp đến rồi, rất gần đó”.

Ừ nhỉ!


Sắp đến gần rồi!

Sau khi giết chết oán thú cấp năm hậu kỳ, Nhạc Diễn không hề dừng lại.

Cũng không thay đổi hướng phía trước.

Dẫn theo Huyền Thi Yến tăng tốc tiến về phía trước.

Bây giờ chỉ còn cách Tô Minh và Huyền Sơ Tình ba bốn mươi ngàn mét.

Nhìn có vẻ sắp chạm mặt nhau rồi.

Đây…

Tô Minh và Huyền Sơ Tình dường như… dường như sắp gặp chuyện xui xẻo rồi.

Khó khăn lắm mới may mắn tìm được di tích.

Lại không nghĩ…

Vui quá hóa buồn nhỉ?
 
Chương 2176: C2176: Không thể bỏ qua


Đây là muốn may sẵn váy cưới cho người khác đấy.

Nghĩ đến thực lực của Nhạc Diễn, mọi người đều cảm thấy thương xót cho Tô Minh và Huyền Sơ Tình.

“Mau vào đi! Còn đợi gì nữa?”, Lạc Ngưng Nhi sắp sốt ruột chết mất, cô ta ước gì bây giờ có thể đẩy Tô Minh và Huyền Sơ Tình tiến vào cửa của bí cảnh.

Như thế hai người sẽ biến mất, lúc Nhạc Diễn và Huyền Thi Yến đi ngang qua cũng có thể phát hiện ra lối vào bí cảnh.

Không phải sao?

Nhưng Tô Minh và Huyền Sơ Tình đứng bên vách núi cứ như đang ngắm phong cảnh ấy.

Cô ta cũng lo lắng đến độ rối bời.

Lúc này…

Trong bí cảnh.


Bên vách núi.

“Chúng ta vào thôi”, đôi mắt xinh đẹp của Huyền Sơ Tình sáng lên, cực kỳ phấn khích, cô ta có hơi không thể chờ được rồi.

“Không vội!”, Tô Minh lại lắc đầu: “Đợi một chút”.

“Tại sao phải đợi?”, Huyền Sơ Tình khó hiểu nói.

Tô Minh chỉ cười không đáp lời.

Lẽ nào anh phải nói ra là thần hồn của anh đã cảm nhận được Huyền Thi Yến và Nhạc Diễn đang đến gần sao?

Cái này không quan trọng.

Quan trọng là sợ rằng Nhạc Diễn và Huyền Thi Yến vẫn chưa phát hiện có một con oán thú bán bộ cấp sáu đang theo phía sau hai người họ.

Hơ hơ…


Có điều oán thú bán bộ cấp sáu đó rất thận trọng, theo ở phía sau Nhạc Diễn và Huyền Thi Yến, chỉ theo đuôi thôi chứ không ra tay.

Dường như muốn tìm cơ hội thích hợp.

Oán thú bán bộ cấp sáu là mục tiêu có giá trị tích điểm cực kỳ cực kỳ nhiều.

Không thể bỏ qua!

Điểm tích lũy dâng đến tận cửa là món lợi béo bở.

Từng giây từng phút trôi qua.

Sau mười lăm phút.

Nhạc Diễn đang di chuyển bỗng ngẩng đầu lên nhìn về phía vách núi Tô Minh và Huyền Sơ Tình đang đứng, sắc mặt hơi kỳ lạ nói: “Thi Yến, hình như chúng ta gặp bạn cũ rồi”.

“Bạn cũ?”, Huyền Thi Yến khó hiểu, tất nhiên cô ta không có khả năng cảm nhận như Nhạc Diễn nên vẫn chưa cảm nhận được gì.

“Đi thôi, qua đó xem thử, vách núi kỳ lạ đó có gì đặc biệt sao?”, Nhạc Diễn lẩm bẩm một câu rồi đi thẳng về phía vách núi.

Ở bên ngoài.
 
Chương 2177: C2177: Rắc rối rồi


“Không!”, Lạc Ngưng Nhi gần như sắp ngất đi, sợ cái gì thì cái đó đến.

“Hơ hơ…”, ngược lại Huyền Tinh Bình cười khẩy, cảm thấy rất sung sướng, bà ta nghĩ nếu Nhạc Diễn và Huyền Thi Yến có được di tích đó thì không còn gì bằng. Có lẽ bà ta không muốn nhìn thấy Tô Minh và Huyền Sơ Tình may sẵn áo cưới cho người khác, nhưng làm cho Huyền Thi Yến và Nhạc Diễn thì lại khác.

Đặc biệt bà ta còn muốn nhìn thấy cảnh Nhạc Diễn dạy dỗ Tô Minh.

Không lâu sau.

“Đó chẳng phải là Huyền Sơ Tình và tên kia sao?”, đi theo Nhạc Diễn đến gần, Huyền Thi Yến hơi ngạc nhiên, mắt trợn to, trùng hợp thế cơ? Sau đó thì lại cảm thấy vui mừng tột độ.

Đến lúc giễu võ dương oai rồi.

Đến lúc bắt nạt người khác rồi.

Cũng đến lúc trút giận rồi.


Thậm chí đáy mắt Huyền Thi Yến còn lóe lên tia sáng lạnh lẽo, nơi này là bí cảnh Mai Tiên, không ai có thể can thiệp vào, thế có phải họ có thể giết luôn Huyền Sơ Tình không?

“Không ổn!”, Huyền Sơ Tình cũng nhìn thấy Nhạc Diễn và Huyền Thi Yến đang đến gần, sắc mặt cô ta hơi thay đổi.

Sao lại trùng hợp đến thế?

Còn là sự trùng hợp xui xẻo nữa chứ.

Thực lực của cô ta hẳn là có thể mạnh hơn Huyền Thi Yến một bậc nhưng cũng không nhiều, nếu phải giao đấu với nhau thật thì dù có thể chiếm lợi thế nhưng vẫn sẽ bị Huyền Thi Yến quấn chặt lấy, thắng thua quyết định ở trong tay Tô Minh và Nhạc Diễn.

Mặc dù trước đó Tô Minh đã thể hiện thực lực có thể giết ba oán thú cấp bốn đỉnh phong trong tích tắc.

Nhưng nếu nói thực lực của Tô Minh có thể so bì với Nhạc Diễn, chắc chắn Huyền Sơ Tình cũng không tin.

Dù sao thì Nhạc Diễn cũng đến từ Thái Hoa Động Thiên, tên tuổi quá lớn, huống gì cảnh giới bán bộ Tiên Tôn cũng khá kinh người.


“Mong là họ đừng phát hiện ra lối vào di tích, như thế xác suất xảy ra xung đột sẽ giảm xuống”, Huyền Sơ Tình thầm nghĩ.

“Cô Sơ Tình, cậu Tô, đã lâu không gặp”, Nhạc Diễn vẫn nở nụ cười ấm áp, rạng ngời, vô cùng tự tin, chắp tay với Tô Minh và Huyền Sơ Tình.

Nói rồi ánh mắt xuyên qua Tô Minh và Huyền Sơ Tình nhìn về phía vách núi.

Sau đó.

Mắt hắn sáng lên.

“Ôi, lối vào di tích giấu trong tầng mây ở vách núi?”, thị lực của Nhạc Diễn rất tốt, ít nhất tốt hơn Huyền Sơ Tình nghĩ, vừa thoáng qua đã nhìn ra.

“Chết tiệt!”, gương mặt xinh đẹp của Huyền Sơ Tình trở nên u ám, trong lòng chùng xuống. Chết tiệt, nhìn ra rồi?

Rắc rối rồi!

Sức hấp dẫn của di tích trong bí cảnh Mai Tiên này rất lớn.

Cô ta dám chắc Nhạc Diễn đã có ý nghĩ tham lam cũng hợp tình hợp lý.
 
Chương 2178: C2178: Chỉ có thể an ủi bản thân như thế


“Chúng tôi tìm được di tích trước”, Huyền Sơ Tình nói.

Giọng cô ta hơi lạnh lùng.

Bên trong còn có vài phần địch ý.

Tay không khỏi siết chặt thanh kiếm.

“Ha ha, ai biết hai người có nhìn thấy hay không? Không chừng cô và tên này chỉ đến vách núi ngắm cảnh, dù sao lối vào di tích này rất bí ẩn. Tôi nghĩ cô không có năng lực để nhìn ra đâu, còn hắn…”, Huyền Thi Yến tỏ vẻ đầy chế giễu chỉ vào Tô Minh, một tên rác rưởi chưa đạt đến cảnh giới Tiên Nhân.

“Cô…”, Huyền Sơ Tình tức giận, thở hổn hển dường như sắp ra tay đánh đến nơi.

Nhưng Nhạc Diễn lại cười nói: “Cậu Tô, cô Sơ Tình, tôi nghĩ có lẽ hai người đã phát hiện ra di tích này nhưng lại chậm chạp không muốn vào, chắc là lo lắng có nguy hiểm bên trong nhỉ? Hai người làm thế rất đúng, theo nhìn nhận của tôi thì di tích này không đơn giản, hay là chúng ta cùng vào trong đó, nhặt được bảo bối gì cứ chia đôi, thế nào?”

Sắc mặt Huyền Sơ Tình tốt hơn một chút, mặc dù là bí cảnh do Tô Minh phát hiện ra, giờ có vẻ phải chia sẻ với Nhạc Diễn và Huyền Thi Yến thì hơi khó chịu.

Nhưng chí ít Nhạc Diễn không cường thế đến mức kia, còn đồng ý vào bí cảnh cùng nhau đã xem như là may mắn trong cái rủi rồi.

Chỉ có thể an ủi bản thân như thế.

Tất nhiên quyết định cụ thể thế nào còn phải xem ý của Tô Minh.

“Thi Yến nghe theo anh Nhạc!”, Huyền Thi Yến nhỏ giọng nói, cô ta chỉ ước gì Nhạc Diễn giết Tô Minh ngay lập tức, sau đó dạy cho Huyền Sơ Tình một bài học. Nhưng cô ta sẽ không yêu cầu Nhạc Diễn làm thế, cô ta tự mình biết năng lực của mình, đứng đúng vào vị trí của mình.


Ở bên ngoài.

Lạc Ngưng Nhi cũng thở phào, xem ra Nhạc Diễn không ỷ vào mình mạnh mà ức hiếp người khác, trong cái rủi có cái may.

Huyền Tinh Bình lại không nhịn được nói: “Cũng là cậu Nhạc tốt bụng, không muốn bắt nạt người khác, nếu không…”

Thế nhưng. . Đam Mỹ Trọng Sinh

Đúng lúc này.

Tô Minh lại nói: “Anh Nhạc nghĩ nhiều quá rồi, bí cảnh này có nguy hiểm hay không hình như không liên quan đến anh Nhạc, con người tôi có một ưu điểm là tôi không thích chia sẻ đồ gì thuộc về mình với người khác”.

Ngay khi lời này vang lên.

Vẻ mặt của Nhạc Diễn liền thay đổi, hết sức kinh hãi.

Cho thể diện lại không muốn?

Hắn không trực tiếp giết chết Tô Minh cùng Huyền Sơ Tình, chiếm giữ bí cảnh làm của riêng đã là sự chiếu cố để duy trì hình tượng rồi.

Chẳng ngờ…


“Hỗn xược! Nói chuyện với cậu Nhạc kiểu gì đó? Đúng là thứ không biết sống chết!”, Huyền Thi Yến tức giận chửi bới, nhưng đáy lòng lại đang vui vẻ, tự đâm đầu vào chỗ chết cũng không thể trách ai, cho dù tính khí của cậu Nhạc tốt đến đâu, lúc này cũng chắc chắn không thể bỏ qua cho anh.

Người tự tìm đường chết, ông trời vẫn đang nhìn xem đó.

Huyền Sơ Tình không nói gì, cô dựa gần vào Tô Minh hơn, bám sát vào người anh, đôi mắt đẹp khóa chặt Huyền Thi Yến, dùng hành động thiết thực để ủng hộ anh.

Mặc dù có chút lo lắng khi Tô Minh khiêu khích Nhạc Diễn có thể dẫn tới một loạt những hậu quả mâu thuẫn, nhưng cô cũng không hề có ý trách móc anh, vỗn dĩ bí cảnh này là do Tô Minh khám phá ra.

Tô Minh không muốn cùng chia sẻ với hai người Nhạc Diễn cùng Huyền Thi Yến cũng là điều bình thường!

Về phần hậu quả?

Để sau rồi nói…

Ngoại giới…

Lúc này đã là một mảng giễu cợt.

“Không biết sống chết!”, Huyền Tinh Bình thốt ra bốn chữ này.

Về phần Lạc Ngưng Nhi sớm đã một thân lạnh băng, căng thẳng đến khó khăn thở dốc.

Thành chủ Mai Tiên cũng không nhịn được mà bình luận một câu: “Quá trẻ tuổi, quá xúc động”.

Thực lực của Nhạc Diễn rất mạnh, những người như bọn họ đều có thể nhìn ra được.

Tô Minh thực sự là đang muốn tìm chết!

Cùng lúc đó.
 
Chương 2179: C2179: Có chút tẻ nhạt


“Cậu Tô đang nghiêm túc sao?”, Nhạc Diễn thu lại nét cười, nhìn Tô Minh chăm chú, không có gì bất thường, giọng nói của hắn vẫn nhàn nhạt, vô cùng bình lặng.

“Theo anh thì sao?”, Tô Minh hỏi ngược lại một câu: “Muốn ra tay thì nhanh làm đi, đừng nói nhảm nữa”.

“Sơ Tình, tôi vốn muốn nể mặt cô, không muốn lấy mạnh hiếp yếu, nhưng tiếc thay, tính một đằng lại ra một nẻo, bạn đồng hành của cô thực sự không biết trời cao đất dày, vậy thì để tôi giáo huấn anh ta một bài học đi”, Nhạc Diễn liếc Huyền Sơ Tình một cái, sau đó…

Bất ngờ ra tay.

Nếu đã quyết định hành động thì phải sấm rền gió cuốn!

Nhanh.

Hung ác.

Chuẩn.

Đưa tay tên chính là một chỉ.


“Vèo!”

Ngón tay xoay chuyển lật trời, ánh sáng xanh châm chích lạnh buốt.

Một tầng sóng vần, giống như sóng nước bập bềnh dày đặc trong không gian, rung chấn vỡ tan tiên tắc xung quanh, tạo ra hiệu ứng hư không tuyệt đối, trong trường hợp chỉ ấn không gặp bất kỳ lực ma sát hay lực cản nào, tức thời đã lao vụt tới trước người Tô Minh.

Chỉ ấn tinh thuần, sinh động như thật, trong sắc lam lộ ra ánh bạc, ánh sáng trải dài, mang theo sự vững vàng, ngưng kết hương vị hủy diệt khủng bố.

Chỉ ấn này đương nhiên không phải là chiêu sở trường hoặc lá bài tẩy của Nhạc Diễn, dù sao thì ngay cả kiếm, còn có tháp vàng cũng chưa được hắn lấy ra sử dụng.

Nhưng chỉ ấn này cũng không yếu, sức mạnh thuần túy đã đạt tới tám long lực.

Hơn nữa, nó còn chứa đựng quy luật hủy diệt của thất đoạn đỉnh phong.

Theo Nhạc Diễn, chỉ một chỉ này dùng để chém giết Huyền Thi Yến, Huyền Sơ Tình cũng không có vấn đề gì, huống chi đối phó với một con kiến hôi còn chưa tới cảnh giới Tiên Nhân như Tô Minh.

“Chết đi”, tâm trạng Huyền Thi Yến vô cùng tốt, đôi mắt cô ta lập lòe tia sáng kích động, nhìn hướng Huyền Sơ Tình, đợi sau khi Tô Minh chết, Huyền Sơ Tình sẽ thương tâm đến mức nào!


Tuy nhiên.

Cũng chính vào lúc này.

“Chỉ có chút thực lực này?”, Tô Minh thoáng nhíu mày.

Có chút tẻ nhạt.

Lời còn chưa dứt.

Anh giơ tay lên, một cái búng tay.

"Đinh!"

Trong tiếng vang thanh thúy, chỉ ấn đã tới trước mặt Tô Minh mà Nhạc Diễn đánh ra kia đã vỡ nát thành bột phấn, hóa thành hư vô.

Làm sao có thể?

Nhạc Diễn có chút kinh ngạc.

Hắn quả thực không vận dụng toàn bộ sức lực, nhưng cũng chưa tới mức ngay cả một con kiến cấp bậc Đại Đế cũng không thể nghiền nát!

Chuyện gì đã xảy ra?
 
Chương 2180: C2180: Chương 2180


“Đi!”, tiếp đó, Tô Minh dẫn đầu ra tay, có đi có lại, cũng tung ra một chỉ ấn đè ép về phía Nhạc Diễn.

Xem ra chính là một chỉ ấn.

Hơn nữa, từ hình dáng cùng khí tức dường như không thể sánh bằng chỉ ấn trước đó của Nhạc Diễn.

Tuy nhiên.

Chỉ ấn vừa xuất hiện liền khóa chặt Nhạc Diễn, khiến sắc mặt của hắn ta điên cuồng thay đổi!

Trái tim hắn như chững lại.

Máu nóng chảy xuôi trong cơ thể như đông cứng.

Nguy hiểm cực độ, ập đến như một cơn ác mộng buổi triều cường cuộn trào mãnh liệt.

Nhạc Diễn còn đâu dáng vẻ công tử hào hoa nho nhã, an tĩnh tự tin mỉm cười ngày nào?

Khuôn mặt hắn cũng có chút vặn vẹo dữ tợn, đôi mắt thì trừng to.


Cổ họng bất giác run lên: “Anh…”

Muốn nói gì đó lại không có thời gian lên tiếng, chỉ ấn đến rồi!

Phải chống lại.

“‘Kiếm Lôi Thiên Lạc’!”, Nhạc Diễn nghiến răng nghiến lợi, khí tức toàn thân điên cuồng đội lên, giống như xả lũ cuốn mùa mưa, khí thế vang dội.

Tia sét màu tím chớp động giữa đất trời.

Từ không khí, từ vết nứt trong hư vô, từ các vết nứt trên mặt đất.

Vô số quy luật lôi điện giống như miễn phí, toàn bộ đều quy tụ lại trên thanh trường kiếm màu lam trong tay Nhạc Diễn.

Trường kiếm màu lam, ánh sáng đan xen, sóng nước dập dờn, lôi điện vờn quanh, càng mang sắc thái hủy diệt.

Trường kiếm rung lên, vừa động liền xé toạc đất trời tạo nên một vết rạn trên hư không.


Sức mạnh công phá khiến người ta phải nghẹt thở nồng đặc đến cực điểm, tràn ngập không gian, chỉ một hơi thở thôi đã có cảm giác huyết mạch nổ tung, huyết dịch như thiêu như đốt.

Huyền Sơ Tình cũng tốt, Huyền Thi Yến cũng vậy, lúc này khóe miệng đều tràn ra tia máu, toàn thân run rẩy, sắc mặt tái nhợt, khí tức rối loạn, không khống chế được mà lùi bước, liên tục thối lui!

Hai người phụ nữ đều vô cùng kinh hãi, khiếp sợ trước sức mạnh của Nhạc Diễn!

Khoảnh khắc tiếp theo.

Khi khí tức của thanh trường kiếm màu lam tích trữ lên đến cực điểm, giống như một thanh kiếm đón ngày trọng đại, Nhạc Diễn mãnh liệt chấn động cổ tay, kiếm quyết phức tạp lúc ẩn lúc hiện phóng vụt tới…

“Xùy!”

Kiếm di chuyển.

Vừa động chính là trời đất sông núi rền vang, sinh linh vạn vật cùng cộng hưởng, phút chốc xuất ra chín đạo kiếm quang liên tiếp.

Kiếm quang đó hóa thành ánh nước màu lam bạc, va chạm trực diện với chỉ ấn kia của Tô Minh.

“Sẽ không thể…”, đáy lòng Nhạc Diễn trong tiềm thức muốn nói một câu ‘sẽ không lật thuyền trong mương đó chứ?’

Tuy nhiên, lời nói còn chưa thốt thành tiếng.

“Rắc rắc rắc…”
 
Chương 2181: C2181: Thúc giục tháp vàng


Kiếm ý than khóc.

Sự thối lui của quy luật nước giai đoạn tám.

Ý cảnh hủy diệt giai đoạn bảy đỉnh phong run rẩy.

Âm thách vỡ nát, nứt lìa của kiếm quang.

Liên tiếp vang lên.

Rõ ràng có thể thấy được.

Khi kiếm quang đụng phải chỉ ấn của Tô Minh, giống như kiêng dè gặp phải khối sắt.

Không cùng một đẳng cấp.

Kiên trì không nổi một giây.


“Cái này…”, sắc mặt Nhạc Diễn vặn vẹo tới cực điểm, khuôn mặt hắn cũng bắt đầu co rút, đôi mắt vốn đã trừng lớn lại thêm phần kịch liệt run rẩy, phảng phất như sắp nứt toác ra vậy.

Một kiếm này của hắn đã sử dụng toàn bộ sức mạnh!

Nhưng trước mắt...

Ngay cả Huyền Sơ Tình cùng Huyền Thi Yến cũng ngây ngốc bất động.

Một kiếm vừa rồi của Nhạc Diễn mạnh mẽ tới đâu hai người họ đều có thể rõ ràng cảm nhận được, hai người họ thậm chí còn tưởng rằng một chiêu vừa rồi của Nhạc Diễn đại khái có thể uy hiếp tới cường giả ở cảnh giới Tiên Tôn chân chính!

Nhưng trước mắt...

Gặp quỷ rồi!

Đặc biệt là Huyền Thi Yến, vốn đang trốn trong vết nứt hư không giữa trời lúc này cũng xém chút thì rơi xuống.

Ngoại giới.


Cũng không khác bên kia là bao…

Một mảnh trầm mặc.

Một mảnh hóa đá.

Sắc mặt của Huyền Tinh Bình là đặc sắc nhất, gương mặt bà ta co giật không ngừng biến đối, có chút choáng váng, khuôn mặt không giải thích được mà đau rát.

Nhưng vẫn không nhịn được mà cứng miệng, nghiêm giọng rống lên: “Cậu Nhạc không thể nào thua con kiến đến cảnh giới Tiên Nhân cũng chưa đạt tới đó!”

Giọng nói hổn hển phẫn nộ của Huyền Tinh Bình tràn ngập căm tức.

Vừa dứt lời.

Trong bí cảnh.

Chỉ ấn kia của Tô Minh vẫn tiếp tục phóng về phía trước.

Vẫn như cũ không mặn không nhạt, dường như vẫn bình thường.

Nhưng chỉ ấn đã ở trước mặt Nhạc Diễn.

“Tháp, lên!”, Nhạc Diễn bất giác lùi về phía sau, trong tiềm thức muốn dùng chuyển động của cơ thể để thoát khỏi sự vây khóa từ chỉ ấn này, tuy nhiên lại không làm được, hắn đã vững vàng bị khóa chặt lấy.
 
Chương 2182: C2182: Tốc độ vẫn rất nhanh


Lập tức ánh sáng vàng tràn ngập.

Đảo nghịch đất trời.

Tháp vàng được mở rộng đến cực hạn, giống như một ngọn núi thiêng, trong nháy mắt chắn ngang trước người Nhạc Diễn.

Vừa chặn đứng.

“Đinh!”

Như tiếng chuông trời đất.

Âm thanh rung chấn bốn phương.

Vang dội cả bí cảnh.

Cùng với thanh âm đó, tháp vàng rung lên, trong giây lát liền xuất hiện một vết nứt sâu không thấy đáy trên thân tháp.

Thân tháp vốn tròn trịa hoàn hảo nay lại lõm xuống, ánh sáng vàng cũng phiêu tán.


Rõ ràng, tháp vàng đã phải chịu tổn hại.

Tinh thần Nhạc Diễn chấn động, tâm cảnh võ đạo cũng lung lay.

Đáng chết!

Tháp… tháp này của bản thân thế nhưng là bán bộ tổ khí!

Còn là bán bộ tổ khí lấy thuộc tính phòng thủ làm chủ.

Khả năng phòng thủ của nó mạnh đến mức nào?

Cứng rắn chống đỡ một đòn tấn công từ Tiên Tôn tầng hai thậm chí tầng ba về căn bản đều sẽ không xảy ra bất kỳ biến động nào.

Nhưng trước mắt…

Một con kiến hôi như người thanh niên khó tin này đến cảnh giới Tiên Nhân cũng chưa đột phá tới, vậy mà chỉ với một chỉ ấn liền… xém chút đâm xuyên qua tháp vàng?


Lúc này hắn là người hiểu rõ nhất thương tổn mà tháp vàng phải hứng chịu rốt cuộc nghiêm trọng đến đâu.

Hơn nữa, một chỉ ấn này của Tô Minh dưới tình huống nghiền nát một chiêu kiếm dồn toàn lực của bản thân trước đó nên bị tiêu hao một chút uy lực vẫn có thể gần như đánh thủng tháp vàng!

Đáng sợ!

Kinh hoàng!

Sự lạnh lẽo dần bóp nghẹt trái tim Nhạc Diễn!

Trong đầu hắn ta lúc này xuất hiện một ý nghĩ- liệu bản thân có thể chết dưới tay Tô Minh hay không.

Thêm vào đó là sự mất cân bằng tâm lý cực lớn.

Hoặc nên nói là đố kỵ.

Hắn bất giác nhe răng trợn mắt, khuôn mặt toát lên vẻ oán độc ác liệt, sau đó nổi điên gầm lên một tiếng: “Tháp vàng, trấn áp hắn cho ta!”

“Xùy…”

Kim tháp đã bị thương nặng dưới sự điều khiển của Nhạc Diễn một lần nữa hóa thành một ánh sáng lấp lánh màu vàng, lao vụt về phía Tô Minh.

Tốc độ vẫn rất nhanh.

Hơn nữa vì khoảng cách cũng rất gần.
 
Chương 2183: C2183: Vang dội cả vào linh hồn


Do đó gần như là dịch chuyển tức thời.

Dưới sắc vàng mù mịt, Tô Minh như được chiếu sáng thành một người vàng.

Nhưng Tô Minh đứng ở nơi đó, ngay cả một bước chân cùng lười nhúc nhích.

Nhạc Diễn cuối cùng cũng dâng lên một chút hưng phấn.

Cho dù là vì lý do gì, Tô Minh lúc này không xuất chiêu, cũng không né tránh, thậm chí không vận dụng bảo bối của bản thân…

Quá muộn.

Tô Minh chắc chắn không kịp phản công lại.

Quả nhiên.

Khoảnh khắc tiếp theo, dưới ánh nhìn đầy kích động của Nhạc Diễn.

“Ầm!”

Tô Minh vậy mà vung mạnh một quyền.


Ừm, một quyền bằng xác thịt.

Rõ ràng không thêm vào bất kỳ quyền pháp nào.

Trên tay anh cũng không cầm nắm bất kỳ pháp khí pháp bảo… gì đó.

Chỉ tung ra một cú đấm trần trụi.

Vung về phía tháp vàng.

Thật là nực cười.

Cho dù cơ thể có cường tráng đến đâu!

Còn có thể mạnh hơn tháp vàng là bán bộ tổ khí thuộc tính phòng ngự sao?

Chỉ nói đến thân thể, ngay cả những tu giả võ đạo đã bước vào cảnh giới Tiên Tôn tầng tám, thậm chí là Tiên Hoàng cũng không dám dùng dùng nắm đấm xương thịt để đối đầu trực diện với tháp vàng!

Đúng là tức cười.


Nhạc Diễn, kẻ một giây trước đó còn hoảng loạn, tinh thần trong nháy mắt an tĩnh lại.

Ừm, sẽ không lật thuyền trong mương.

Con kiến nhỏ đến cảnh giới Tiên Nhân cũng chẳng phải kia là một tên ngu ngốc, không phải sao?

Khi Nhạc Diễn còn đang phấn kích, đắc ý, một lần nữa tìm lại được sự tự tin cùng hy vọng…

“Bùm!”

Vang dội cả vào linh hồn.

Chấn động bao la.

Một quyền của Tô Minh mạnh mẽ va chạm lên tháp vàng.

Ánh sáng vàng bao quanh tháp vàng kia chớp mắt ảm đạm, rồi lụi tắt.

Có thể thấy rõ, vị trí thân tháp bị nắm đấm của Tô Minh oanh tạc vậy mà trực tiếp bị đánh trũng xuống thành một vết lõm.

Quyền ấn đó vô cùng rõ nét.

Hơn nữa xung quanh quyền ấn, toàn bộ đều là những vết nứt chằng chịt.

Tiếp đó…
 
Chương 2184: C2184: Đây là loại trải nghiệm thần kỳ cỡ nào


“Rắc…”

Vỡ rồi.

Tháp vàng vỡ rồi.

Nhạc Diễn đã chết lặng.

Hắn đứng đó, khóe miệng trào ra máu tươi, cả người run rẩy, bởi tháp vàng trực tiếp vỡ tan thành hư vô khiến người điều khiển như hắn cũng bị phản phệ, thương tích còn không nhẹ, lục phủ ngũ tạng trong cơ thể cũng đang bị đảo lộn, gần như chấn động thành những mảnh vỡ, gân cốt toàn thân cũng đứt gãy không ít.

Ngoại giới.

Giống như vùng đất chết.

Ngay cả hô hấp cùng nhịp tim cũng không còn tồn tại.

Khuôn mặt của Huyền Tinh Bình chỉ còn lại sắc trắng tái nhợt.

Vẻ tái nhợt dưới cú sốc cực lớn không thể diễn tả thành lời.


Một quyền đập tan bán bộ tổ khí.

Đang đùa gì vậy? Gặp quỷ rồi chăng? .

||||| Truyện đề cử: Hổ Tế |||||

Cảnh giới Tiên Tôn bình thường cũng không thể làm được!

Nhưng cảnh tượng trước mắt…

“Anh rể mạnh… mạnh mẽ như vậy sao?”, trong đầu Lạc Ngưng Nhi chỉ kịp xẹt qua một ý nghĩ này, thất hồn lạc phách, sự kinh ngạc mừng vui khiến cô ta có một mộng ảo, là cảm giác không chân thực.

Tâm trạng của Tô Minh trên thực tế lúc này cũng không tệ.

Anh đối với sức mạnh thuần túy cùng cơ thể của bản thân ở thời điểm hiện tại quả thực vô cùng hài lòng.

Cơ thể mạnh mẽ đã tới mức không thể tưởng tượng được thực sự rất sảng khoái.


Quyền ấn vừa rồi của anh không hề sử dụng thêm bất kỳ thứ gì ngoài thúc giúc sức mạnh của quy luật không gian.

Uy lực này…

Thật là điên rồ.

Đặc biệt là khi quyền ấn tiếp xúc với tháp vàng, ngay cả chút ít cảm giác đau đớn thoáng qua cũng không có, nói cách khác, cho dù là độ cứng của bán bộ tổ khí thuộc tính phòng ngự cũng không thể so sánh với độ cứng cáp của cơ thể anh.

Đây là loại trải nghiệm thần kỳ cỡ nào?

“Bùm…”, Huyền Thi Yến vô lực khống chế, gần như mất đi lý trí mà ngã thẳng xuống từ vết nứt hư không, rơi xuống mép vực thẳm, cô ta mềm nhũn nằm bò trên đất, không ngừng run rẩy.

Cũng đúng lúc này.

“Gừ gừ gừ…”, một thanh âm bỗng nhiên vang lên bên vực thẳm.

Thanh âm nặng nề.

Tà ác.

Thanh âm khàn khàn.

Nóng nảy.

Một thân ảnh đã xuất hiện. Khổng lồ, khổng lồ đến mức che lấp được cả mặt trời. Hơn nữa còn vô cùng chân thật, không còn ở trạng thái khí lưu mà đã trở nên kiên cố vững chắc. Nhe nanh múa vuốt, tản phát ra khí tức ăn mòn ngợp trời.
 
Chương 2185: C2185: Vui quá hóa buồn ư


Nhưng lúc này...

Kỳ lạ.

Tô Minh nào biết, con oán thú cấp sáu bán bộ này vốn dĩ quả thực cũng định ẩn náu, không muốn ra tay lúc này, muốn đợi cho Nhạc Diễn trưởng thành thêm chút nữa, thực lực mạnh hơn chút nữa thì đương nhiên sẽ ngon miệng hơn.

Nhưng nào ngờ sau khi gặp phải Tô Minh, Nhạc Diễn lại sắp bị Tô Minh đánh cho biến thành hư không rồi.

Nó sốt ruột!

Ngộ nhỡ Nhạc Diễn hóa thành huyết vụ dưới sự tấn công của Tô Minh thì chẳng phải không ăn được nữa sao? Chỉ đành đứng ra mà thôi.

Đương nhiên, bản thân Tô Minh đối với nó cũng là một niềm vui bất ngờ, Tô Minh có thực lực mạnh hơn, mùi vị có lẽ cũng ngon lành hơn.

Sau khi nó xuất hiện thì đã nhắm vào Nhạc Diễn, sau đó đối mặt với Tô Minh.


Nó muốn giải quyết Tô Minh trước, nhưng đồng thời Nhạc Diễn cũng đừng hòng thừa cơ bỏ chạy. Đều là bữa ăn ngon của nó.

"Oán thú cấp... cấp sáu bán bộ?", Huyền Sơ Tình gần như ngừng thở, mặt cắt không còn giọt máu, cực kỳ hoảng sợ.

Trong bí cảnh Mai Tiên, oán thú cấp sáu bán bộ có thể nói là chỉ đếm trên đầu ngón tay?

Có đôi khi, lúc diễn ra một trận đấu bí cảnh cũng không có khả năng xuất hiện một con oán thú cấp sáu bán bộ ấy chứ?

Nhưng hiện tại... một con oán thú cấp sáu bán bộ người thật việc thật rành rành trước mặt!

Bên ngoài.

"Oán thú cấp sáu bán bộ? Hơn nữa, gần như còn chỉ thiếu chút xíu nữa thôi là lên cấp bảy rồi!", thành chủ Mai Tiên toàn thân chấn động, mở to hai mắt: "E là phải có thực lực cảnh giới Tiên Tôn tầng bốn thậm chí đến tầng năm".


"Sao lại như vậy được?", Lạc Ngưng Nhi lo lắng, vỗn dĩ Tô Minh đánh Nhạc Diễn đã khiến cô ta kích động đến phát điên rồi, nào ngờ...

Vui quá hóa buồn ư?

Huyền Tinh Bình không hé răng nửa lời, nhưng trên thực tế trong lòng cực kỳ vui sướng!

Hành động Tô Minh treo Chương Nhạc lên đánh đã khiến mặt bà ta sưng vù lên rồi. Đương nhiên bà ta sẽ không thừa nhận mắt nhìn của mình có vấn đề.

Lúc này, nếu như Tô Minh chết mới là chuyện tốt nhất. Chết rồi thì mọi chuyện sẽ qua thôi.

Khách khứa trong ngoài đại sảnh dĩ nhiên là kích động, hưng phấn lẫn khẩn trương, bắt đầu nháo nhào bàn tán:

"Tô Minh đó có thể đánh bại được Nhạc Diễn, nói không chừng cũng có thực lực cảnh giới Tiên Tôn, đối mặt với con oán thú cấp sáu bán bộ này liệu cũng có thể tạo ra được kỳ tích không?"

"Sao có thể chứ? Oán thú cấp sáu bán bộ phải có thực lực cỡ Tiên Tôn bốn năm tầng, mà đây vẫn chỉ là điều cơ bản, không cẩn thận còn có thần thông, bí pháp gì đó không tưởng tượng được nữa cũng không chừng, Tô Minh không thể có một tia cơ hội sống".

"Đánh bại Nhạc Diễn cũng chỉ có thể nói đánh bại được cảnh giới bán bộ Tiên Tôn, khoảng cách với Tiên Tôn bốn năm tầng quả thực là cách biệt".

"Khó rồi, từ thực lực do Tô Minh thể hiện ra vừa nãy có thể thấy, thực lực của anh ta gần như đều dựa vào lực lượng và cường độ của thân thể, nhưng đối với oán thú mà nói, thứ nó không thiếu nhất chính là cường độ thân thể, thân thể của oán thú lưu động vô hình, giống như bông vải dạng lỏng, không sợ nhất là đối thủ có thân thể cường đại. Còn nữa, oán thú có thuộc tính ăn mòn, cường độ thân thể của Tô Minh có mạnh nữa thì cũng không thể chống đỡ được tính ăn mòn nhỉ? Ngoài ra, về mặt lực lượng, đây cũng nổi tiếng là sở trường của oán thú, bất kể nhìn từ góc độ nào oán thú cũng đều đối đầu được với Tô Minh".
 
Chương 2186: C2186: Nhanh đến mức thần hồn chấn động


Trong bí cảnh.

Máu tươi từ khóe miệng Nhạc Diễn càng lúc càng nhiều!

Nhưng Nhạc Diễn rất hưng phấn.

Cho dù hắn đã bị oán thú nhắm trúng... cho dù, bản thân hắn đại khái cũng không thoát nổi. Nhưng nếu như có thể nhìn thấy Tô Minh chết trong tay oán thú trước thì đó cũng là một chuyện hết sức sảng khoái.

Nhạc Diễn hắn tình nguyện thà chết trong tay oán thú chứ không muốn chết trong tay một con kiến nhỏ bé thấp hèn đến cảnh giới Tiên Nhân cũng không phải mà hắn đã coi thường trước đó.

"Ha ha ha ha ha... Tô Minh, tuyệt vọng rồi ư?! Tao thừa nhận tao không phải là đối thủ của mày, nhưng mày có thể giết chết tao không?! Oán thú cấp sáu bán bộ, có gan thì mày hãy sống được đi đã!", Nhạc Diễn nghiến răng hung dữ cười lớn lên, để mặc cho máu tươi đầm đìa trên miệng, ánh mắt toát lên vẻ cực kỳ kích động.

Tô Minh nhìn Nhạc Diễn đang hưng phấn, ánh mắt toát lên sự kỳ dị không nói ra được bằng lời.

Một con oán thú cấp sáu bán bộ rất mạnh sao? Rõ ràng là yếu đến đáng thương.


Tiếp theo, anh thu lại ánh mắt rồi quay sang nhìn về phía con oán thú cấp sáu bán bộ, quan sát từ trên xuống dưới, thực ra cũng có chút mong đợi. Trước đó, ba con oán thú cấp bốn đỉnh phong đã cống nạp cho anh ba viên không gian tinh kết, con oán thú cấp sáu bán bộ này có thể đem lại chút niềm vui bất ngờ gì đây?

"Grao, grao, grao, grao....", có vẻ ánh mắt không hề e sợ, ngược lại còn có chút cười nhạo đó của Tô Minh đã đả kích nó, con oán thú cấp sáu bán bộ bắt đầu gào rống lên, càng lúc càng cáu kỉnh, mùi máu tươi và mùi vị chết chóc trên toàn thân nó như sắp hóa thành thực chất, há to cái miệng tựa như hắc động hư không ra, gió lạnh tùy tiện, quy luật chết chóc chảy xuôi, từng chiếc răng màu trắng bạc sáng choang tản phát ra sát ý khiến người ta rét lạnh.

Tiếp theo.

Ầm! Ầm! Ầm!

Nó hành động rồi.

Nhấc chân lên xông về phía Tô Minh, do thể tích quá đỗi khổng lồ, dù toàn thân khí lưu là chủ đạo nhưng vẫn có thể trọng to lớn, nó giẵm xuống mặt đất, mặt đất chấn động rung chuyển, cơ hồ mặt đất như biến thành mặt nước bị nổ tung, hình thành nên dao động sóng kéo dài, cây cối bên vách núi đều bắt đầu bị nghiền thành bột phấn.

Hơn nữa, tốc độ của nó rất nhanh, nhanh đến mức dọa người, mặc dù chạy từng bước một, nhưng lại linh hoạt kỳ quái như thuấn di, cơ hồ chưa kịp có bất cứ phản ứng suy nghĩ nào đã thấy nó đến trước người Tô Minh rồi.


Vỏn vẹn tốc độ này thôi đã khiến những võ giả bên ngoài đang nhìn chằm chằm không dời mắt vào màn hình biến sắc.

Thế nhưng...

Điều khiến mọi người bất ngờ đó là... khi con oán thú cấp sáu bán bộ này đã đến trước mặt Tô Minh, há to cái miệng định cắn Tô Minh thì Tô Minh di chuyển.

Vốn cho rằng chỉ là sự giãy dụa tuyệt vọng, không thể thoát được, nhưng thực thế lại là... Tô Minh nhanh hơn!

Chưa nói đến thân ảnh, ngay đến khí tức còn nhanh hơn cả thuấn di, cho dù cái miệng của con oán thú khổng lồ đó ở trên đỉnh đầu Tô Minh rồi, nhưng Tô Minh vẫn có thể lập tức né tránh nhờ tốc độ cực hạn này.

Nhanh đến mức thần hồn chấn động.

Nhạc Diễn bên cạnh trực tiếp kinh hãi đến mức há to miệng ra.

Sao có thể vậy chứ?

Đây là tốc độ gì vậy?
 
Chương 2187: C2187: Hiệu quả thị giác tương đối chấn động


Quy tắc không gian... Bát Đoạn trung kỳ?

Bên ngoài.

"Việc này là không thể!", thành chủ Mai Tiên hoàn toàn thất thố rồi, trợn trừng hai mắt lên nói: "Chưa đến 30 tuổi đã nắm vững quy luật không gian Bát Đoạn trung kỳ? Chuyện đùa gì thế này?"

Quy luật không gian Bát Đoạn trung kỳ cho dù là ông ta cũng chưa thể nắm giữ được.

Những người có mặt ở đó, dù là Huyền Tinh Bình hay Phù Thanh Dung, hay là thành chủ Mai Tiên đều không một ai nắm giữ quy luật không gian đến Bát Đoạn trung kỳ.

Nắm chắc quy luật cấp bậc Bát Đoạn ở nền văn minh Trạch cũng không phải là quá hiếm thấy, một vài yêu nghiệt đỉnh cấp trên Đạp Thiên bảng cũng có thể làm được. Nhưng nếu là quy luật không gian Bát Đoạn trung kỳ thì lại là một khái niệm khác!

Hơn nữa, nhìn dáng vẻ, mức độ thuần thục và khéo léo khi vận dụng quy luật không gian Bát Đoạn trung kỳ này của Tô Minh quả thực là hoàn mỹ.

Đây không phải là tán hươu tán vượn đó chứ?


Đừng nói với ông ta, Tô Minh đã tự mình khai phá ra được vài quy luật thần thông không gian đấy nhé.

Tô Minh còn chưa đến 30 tuổi!

"Mắt mù, so với Huyền Sơ Tình, Huyền Tinh Bình bà đúng là có mắt như mù", Phù Thanh Dung không kiềm chế được mà lên tiếng, mặc dù thèm muốn đố kỵ không chịu được, nhưng cũng có một cảm giác sảng khoái khác, Tô Minh càng chấn động, càng cho thấy Huyền Tinh Bình mắt mù, không phải sao?

Huyền Tinh Bình trực tiếp nghẹn họng, có chút nghẹt thở rồi. Muốn lên tiếng phản đòn Phù Thanh Dung, nhưng lại không biết nói sao. Mặt đâu chỉ sưng lên?

Màn thể hiện quy luật không gian Bát Đoạn đỉnh phong này của Tô Minh đã hoàn toàn áp đảo Nhạc Diễn rồi chứ?

Một yêu nghiệt tuyệt đại không biết hơn Nhạc Diễn bao nhiêu lần như vậy, bản thân bà ta đã không phát hiện ra, lại còn chèn ép, ngăn cản, châm chọc...

Huyền Tinh Bình đã hối hận rồi.


Nhưng ngoài miệng đương nhiên không thể nhận thua, không kiềm chế được nói: "Cho dù là quy luật không gian Bát Đoạn trung kỳ cũng không có nghĩa có thể hoàn toàn nắm chắc, cũng không có nghĩa có thể khai phá được quy luật thần thông, cũng không có nghĩa rằng có thể đấu lại được oán thú cấp sáu bán bộ".

Tuy rằng nói như vậy...

Nhưng Tô Minh dường như có thể nghe thấy.

Huyền Tinh Bình vừa dứt lời, Tô Minh liền tựa như một đạo quỷ ảnh, xuất hiện phía sau con oán thú cấp sáu bán bộ.

Tô Minh tùy ý quát lên: "Không gian Ngưng Đọng, Không Gian Áp Súc, không gian Giam Cầm, không gian Nén, không gian Phong Tỏa!"

Ước chừng năm loại quy luật thần thông! Bất thình thình xảy ra.

Tô Minh phảng phất trở thành một vị thần giữa mảng không gian này.

Miệng như ngâm thơ, không gian đến tán thưởng. . Ra chương nhanh nhấ𝐭 𝐭ại { Trù𝒎 Tr𝘶yện.𝒱n }

Hiệu quả thị giác tương đối chấn động.
 
Chương 2188: C2188: Đó là thần thông quy luật không gian đó


Khi năm thần thông không gian này của Tô Minh chồng chất lên nhau, nó trực tiếp biến thành một mục tiêu sống.

"Trời ơi!", Nhạc Diễn há hốc miệng, sợ đến mức não như nổ tung.

Hắn đã nhìn thấy gì?

Tô Minh lại thi triển ra năm quy luật thần thông không gian liền một lúc ư?

Đó là thần thông quy luật không gian đó!

Đó là thần thông quy luật cần bản thân phải tự từng chút từng chút từng chút khai phá!

Nhạc Diễn tự nhận bản thân đã là yêu nghiệt siêu cấp rồi, còn đến từ Thái Hoa Động Thiên nhưng những quy luật mà hắn nắm giữ, những quy luật mà hắn tốn mất hàng trăm ngàn năm mới có thể nắm vững được chỉ có hai loại mà thôi. Hơn nữa còn là những thần thông quy luật thường thấy, quy luật phổ thông đã được khai phá ra.

Những quy luật cấp bậc cỡ như quy luật không gian tối cao thế này, hắn muốn khai phá ra thần thông có thế nào cũng phải mất đến hàng chục triệu năm ấy chứ?

Tô Minh còn chưa tới 30 tuổi!


Năm loại? Là năm loại hàng thật việc thật!

Dường... dường như năm loại quy luật này còn chưa khai phá đến cực hạn.

Bảo hắn chấp nhận thế nào đây?

Khiến hắn kinh hãi, cũng đố kỵ chết đi được.

Bên ngoài.

Toàn thân Huyền Tinh Bình run lên, khóe miệng tràn ra một vệt máu tươi, là tức giận công tâm.

Tô Minh thi triển ra năm loại thần thông quy luật không gian này đã không phải là vả vào mặt mà là trực tiếp đạp bà ta xuống chân rồi chà đạp lên mặt bà ta rồi.

"Ha ha, Huyền Tinh Bình, bà đúng là thú vị đấy", Phù Thanh Dung mỉm cười, sảng khoái! Sảng khoái vô cùng!

Đối đầu với Huyền Tinh Bình nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên sảng khoái như thế!


"Tinh Bình à! Cô nhóc Sơ Tình quả thật có mắt nhìn người!", Tùy tam gia không nhịn được cảm thán. Thiên phú, thực lực mà Tô Minh thể hiện ra đã vượt quá giới hạn tưởng tượng rồi. Tùy tam gia cảm thấy, Tô Minh ước chừng cũng không thua kém anh trai của Huyền Sơ Tình, thậm chí còn yêu nghiệt hơn.

"...", Huyền Tinh Bình chỉ còn lại sự trầm mặc, siết thật chặt nắm tay, nhìn chằm chằm vào màn hình, tựa hồ vẫn còn mong đợi Tô Minh có thể bị lật thuyền, mong đợi con oán thú cấp sáu bán bộ đó có thể chuyển bại thành thắng.

Có thể không?

Không thể.

Lúc này.

Sau khi trói buộc con oán thú cấp sáu bán bộ đó thì khóe miệng Tô Minh cong lên thành một mạt cười đầy sát ý, lại... lại... lại tiếp tục ngâm thơ khẽ quát: "Không gian Giảo Sát, không gian Xé Rách, không gian Bão Táp, không gian Loạn Lưu, không gian Chia Cắt!"

Lại thêm năm loại thần thông quy luật không gian nữa!

Điên rồi.

Thật sự muốn phát điên rồi.

Toàn thân Nhạc Diễn run rẩy, cố gắng thế nào cũng không thể kiểm soát, sợ đến mức ngã xụp xuống đất, nhìn trông cực kỳ buồn cười.

Huyền Thi Yến cũng không khá hơn là bao, bắt đầu co rúm, sợ đến mắt trợn trắng lên.
 
Chương 2189: C2189: Anh rể vô địch


Về phần bên ngoài.

Huyền Tinh Bình đã đứng không vững, sắc mặt trắng bệch như mặt người chết. Nghẹn thở rồi, tâm tính võ đạo cũng sắp sụp đổ.

Vừa nãy Tô Minh thi triển ra năm loại thần thông quy luật võ đạo đã là thần thoại trong thần thoại, thần tích trong thần tích, đã đủ để khắc sâu ghi nhớ trong lòng, chấn động tam sinh ngũ thế rồi.

Ai có thể ngờ được...

Còn nữa?

Lại năm loại nữa?

Còn để cho người khác sống không?

Lập tức đến Phù Thanh Dung cũng không còn động lực mỉa mai đả kích Huyền Tinh Bình nữa, cũng đang chìm vào trong sự chấn động không nói nên lời, mãi lâu sau vẫn chưa hoàn hồn.

Trên màn hình, con oán thú cấp sáu bán bộ đó hóa thành bụi phấn trong tầm mắt của mọi người.


Năm thần thông quy luật không gian trước đó của Tô Minh là trói buộc, giam cầm. Năm thần thông quy luật không gian sau là chôn vùi, nghiền nát.

Nhẹ nhàng.

Cực kỳ nhẹ nhàng.

Một con oán thú cấp sáu bán bộ tương đương với cảnh giới Tiên Tôn bốn năm tầng, có khác gì con kiến khi rơi vào tay Tô Minh không?

Thành chủ Mai Tiên chua xót không chịu được.

Sớm biết như vậy, nếu như ban đầu có thể móc nối cho con gái Ninh Khinh Khinh với Tô Minh thành tổ đội thì thật tốt biết bao? Thậm chí, nếu như Khinh Khinh và Tô Minh có thể đến bước ở bên nhau thì còn tốt hơn nữa?

"Anh rể, vô địch!", Lạc Ngưng Nhi lớn tiếng gào rú lên, gương mặt nhỏ kích động tràn đầy huyết khí, ánh mắt xinh đẹp lập lòe như có những vì sao nhỏ, từ trước tới nay chưa từng kích động như vậy.

Trên bảng xếp hạng điểm tích lũy, điểm số của Tô Minh đã chiếm vị trí thứ nhất, hơn nữa còn hoàn toàn vượt xa vị trí thứ hai, phải biết rằng vỏn vẹn một con oán thú cấp sáu bán bộ đã tích được hơn mười ngàn điểm rồi.


Trong bí cảnh.

"Tô Minh, anh...", không biết im lặng bao lâu, Huyền Sơ Tình mới đi về phía Tô Minh, thân hình mềm mại khẽ run rẩy: "Những gì anh nói trên tàu chiến con thoi là thật ư?"

Tu luyện trên tàu chiến đấu con thoi ba ngày mà có tiến bộ lớn vậy sao?

Muốn giúp cô ta lấy vị trí đứng đầu?

Đợi đã.

Cô ta vẫn luôn cho rằng Tô Minh chỉ nói đùa.

"Đương nhiên", Tô Minh gật đầu.

Từ phía xa, Huyền Thi Yến sau khi trải qua nỗi sợ hãi, khiếp sợ, chấn động to lớn thì chuyển sang ghen tị, ghen tị đến phát điên lên được!

Dựa vào cái gì chứ? Dựa vào cái gì mà Huyền Sơ Tình lại may mắn như vậy, tùy tiện đưa một tên ở đâu về lại biến thái đến cực độ như ma thần chuyển thế như vậy?

Huyền Thi Yến cực kỳ không cam lòng.

Đúng lúc này.
 
Chương 2190: C2190: Trảo ấn dao động


"A, có kịch hay xem rồi", Huyền Sơ Tình đi tới bên cạnh Tô Minh, Tô Minh đột nhiên ngước mắt lên, nhìn về phía Huyền Thi Yến và cả Nhạc Diễn, nở nụ cười nghiền ngẫm.

Huyền Sơ Tình không hiểu rõ lắm, nhưng ngay sau đó đã hiểu ra.

Bởi vì, có một con oán thú xuất hiện! Cấp năm đỉnh phong, không bằng con cấp sáu bán bộ vừa nãy nhưng cũng không kém.

Huyền Sơ Tình bất giác có chút sợ hãi, dựa vào Tô Minh.

Không khí lập tức ngưng đọng lại.

Con oán thú cấp năm đỉnh phong đó ban đầu liếc nhìn Tô Minh một cái, là sát ý, là sự tham lam, nó muốn thôn phệ Tô Minh.

Nhưng nó đã kiềm chế.

Bởi vì, nó cũng có trực giác, trực giác mách bảo nó, con người này tựa hồ có chút nguy hiểm.

Nó di chuyển con mồi, ánh mắt dừng lại trên người Nhạc Diễn.


"Đáng chết!", Nhạc Diễn kinh hãi.

Thực lực của bản thân Nhạc Diễn ước chừng cũng tương đương với oán thú cấp năm đỉnh phong, cảnh giới Tiên Tôn tầng ba, đây là lực chiến đấu cực hạn rồi.

Nhưng bây giờ, thứ nhất là hắn đã trọng thương, không còn lực chiến đấu đỉnh phong nữa. Thứ hai, kim tháp ỷ lại đó đã bị Tô Minh đập nát.

Toàn bộ sức chiến đấu của hắn bây giờ tuyệt đối không thể là đối thủ của con oán thú cấp năm đỉnh phong này, hơn nữa, còn kém không ít.

Nên làm thế nào đây

Nhạc Diễn đến hít thở cũng ngừng lại, vô cùng căng thẳng.

Bất giác lùi về sau, nhưng hắn vừa lùi lại...

"Ầm ầm ầm...", con oán thú cấp năm đỉnh phong đó hành động rồi.

Vừa di chuyển đã nhanh như tia chớp.


Nặng nề dồn ép hướng tới.

Vừa hành động đã tràn ngập sát ý oán độc, oán khí ngợp trời, điên cuồng ăn mòn.

"Cút!", toàn thân Nhạc Diễn rét lạnh, hắn đã bị nhắm trúng rồi, chỉ đành chiến thôi. Hắn giơ tay lên, một tay ầm ầm đánh ra một quyền, quy luật hủy diệt và quy luật nước đều được vận chuyển đến cực hạn, tay còn lại thì dùng kiếm tấn công, kiếm quang lúc ẩn lúc hiện liên miên lao ra ngoài.

Đồng thời, thân hình Nhạc Diễn lóe lên, vòng vèo muốn dựa vào sự linh động để bao vây xung quanh đối phương.

Đáng tiếc.

Vô dụng.

"Rống..."

Con oán thú há to cái miệng ra, tựa như cái miệng thôn phệ.

Trảo ấn dao động. . ngôn tình ngược

Khí tức ăn mòn đánh tới, còn cả chiếc đuôi từ trên trời giáng xuống.

Con yêu thú cấp năm đỉnh phong này thể hiện ra thực lực cực mạnh, hơn nữa, kinh nghiệm chiến đấu cũng không tệ, áp sát thân hình, đánh cận chiến với Nhạc Diễn. Dựa vào cường độ thân thể đáng sợ và cả lực lượng cơ bắp, nhẹ nhàng có thể trấn áp Nhạc Diễn, Nhạc Diễn khổ sở chống đỡ, đỡ được một chiêu liền muốn thổ huyết, cũng may thân pháp linh hoạt, miễn cưỡng tránh được một phần.

Nhưng cũng chỉ là né tránh, không có khả năng thật sự chạy thoát, bởi vì tốc độ của con yêu thú cấp năm đỉnh phong này cũng không chậm.
 
Chương 2191: C2191: Sau đó là cái chết tức tưởi


"Mẹ kiếp!", vẻ mặt Nhạc Diễn dữ tợn, há miệng ra thở, máu tươi điên cuồng từ trong miệng ào ra. Khí tức đã bắt đầu hỗn loạn, sắp không chống cự được nữa. Càng lúc càng mất sức.

"Tinh huyết, thiêu đốt cho tao!", Nhạc Diễn gào rống lên.

Đang bán mạng.

Đáng tiếc, vô dụng.

Thiêu đốt tinh huyết cũng chỉ được một hai phút đồng hồ, không giải quyết được vấn đề.

Ngược lại, dưới tình hình thiêu đốt tinh huyết, thực lực của Nhạc Diễn lại giảm xuống thêm một tầng nữa. Hoàn toàn không thể chống cự.

"Không!", kèm theo tiếng gào thét không cam tâm lẫn rên rỉ của Nhạc Diễn, cả người hắn bị con oán thú cấp năm trực tiếp chộp lấy, sau đó, trước ngực bị cào cho rách toác, lục phủ ngũ tạng toàn bộ vỡ vụn.

Thần hồn mưu toan trốn thoát, nhưng đã bị con oán thú cấp năm đó há miệng thôn phệ. . Truyện Đông Phương


Nhạc Diễn chết đến mức không thể chết thêm được nữa.

Từ đầu đến cuối, Tô Minh đứng xem kịch rất vui vẻ.

Huyền Sơ Tình cũng không có dao động thần sắc gì, cứu người ư?

Ha ha...

Chưa kể đến cô nhóc không có thực lực này, cho dù có thì cũng không cứu. Nhạc Diễn là ai chứ, trước đó có ý định gì, cô ta rất rõ.

Ngay sau đó.

Sau khi thôn phệ Nhạc Diễn xong, con oán thú cấp năm đó quay đầu nhìn chằm chằm vào Huyền Thi Yến.


Khoảnh khắc đó Huyền Thi Yến tựa như bị đóng băng lại.

Hoảng sợ khóc lóc: "Cứu tôi, Sơ Tình, cứu... cứu tôi... tôi, tôi sai rồi, cứu tôi! Cứu tôi với! Tôi không muốn chết!"

"Ở nhà họ Huyền, khi tham gia vào kỳ thi Thần Mộc Trang, là cô đã đụng tay đụng chân trên Thần Mộc Trang đúng không? Nếu không phải ông nội xuất hiện kịp thời, khi đó tôi đã chết rồi".

"Còn cả con búp bê chú hồn được phát hiện sau núi nhà họ Huyền cũng là thủ đoạn của cô nhỉ? Mời thần hồn sư về để nguyền rủa tôi, ha ha... nếu không phải Ngưng Nhi may mắn phát hiện ra, tôi bây giờ có lẽ đã là cái xác không hồn rồi cũng nên?”, Huyền Sơ Tình thản nhiên nói.

Huyền Thi Yến âm mưu hãm hại cô ta ở nhà họ Huyền không chỉ một lần. Cô ta không đích thân ra tay giết chết Huyền Thi Yến chỉ là do thực lực của đối phương không yếu, tạm thời thực lực của bản thân vẫn chưa đủ, đang chờ đợi một cơ hội.

Cho nên...

Cứu cô?

Ha ha…

“Cô… A…! Huyền Sơ Tình! Cô sẽ không được chết yên ổn đâu. Cùng là người nhà họ Huyền mà thấy chết không cứu. Đúng! Những lời cô nói đều là sự thật. Đúng là tôi muốn cô chết đấy. Ha ha! Kể cả có xuống địa ngục thì tôi cũng phải nguyền rủa cô”, Huyền Thi Yến rống lên, điên cuồng và dữ tợn.

Sau đó… Là cái chết tức tưởi.
 
Chương 2192: C2192: Đúng là giải đặc biệt luôn


Sau đó, anh tung ra vài thần thông không gian là đã giải quyết được con oán thú đó.

Xong xuôi mọi việc, tâm trạng cũng tốt hơn.

“Nên vào đi vào khu di tích rồi”, Tô Minh chỉ về lối vào tầng mây ở giữa vách núi.

Con oán thú cấp năm đỉnh phong ban nãy, cộng với oán thú bán bộ cấp sáu mà vẫn chưa có tinh kết.

Vốn điều này cũng nằm trong dự liệu nhưng Tô Minh vẫn có chút thất vọng.

Hy vọng bí cảnh này sẽ không làm người ta thất vọng.

“Chúng ta đi thôi!”, Tô Minh nắm bàn tay nhỏ của Huyền Sơ Tình, thoắt cái đã đi đến cửa bí cảnh rồi biến mất luôn.

Ở thế giới bên ngoài cũng không nhìn thấy Tô Minh và Huyền Sơ Tình.

Tô Minh và Huyền Sơ Tình lúc này đã đi đến một không gian khác, giống kiểu hang động nhiều hơn.


Ở cửa hang động là một thanh kiếm gãy. Rõ ràng thanh kiếm này có tuổi đời hàng tỷ năm rồi nhưng kiếm ý vẫn còn rõ mồn một.

Kiếm được cắm trên cửa động, trên thân kiếm còn có hoa văn và cả chữ viết rồng bay phượng múa.

Trên kiếm có viết: “Bổn tọa 4 tuổi luyện kiếm, 13 tuổi lĩnh ngộ kiếm đạo, nhập kiếm ý. 210 tuổi chứng đạo thành tiên”.

“110000 tuổi ở vị trí Tiên Tôn”.

“900000 tuổi vị trí Tiên Hoàng”.

“8700000 tuổi ở vị trí Tiên Đế”.

“Cả đời của bổn tọa chỉ tổng kết trong một chữ: Kiếm”.

“Ngay từ đầu bổn tọa tu luyện phong kiếm đạo, sau đó là kiếm đạo Tu Sát rồi kiếm đạo Âm Dương, cuối cùng tự tạo ra kiếm đạo Luân Hồi”.

“Điều tiếc nuối duy nhất trong cuộc đời bổn tọa là mặc dù tạo ra ‘Luân Hồi Kiếm Pháp’ nhưng khổ nỗi vẫn chưa nắm được hết sức mạnh, vẫn chưa thể thật sự thi triển một lần ‘Luân Hồi Kiếm Pháp’, tiếc nuối, tiếc nuối vô cùng”.


“Hậu bối nào nếu có một ngày lạc vào nơi đây và cả những người có thành tựu kiếm đạo vào đây và lĩnh ngộ được kiếm ý và lĩnh ngộ kiếm đạo cả đời của bổn tọa và lĩnh ngộ được cả ‘Luân Hồi Kiếm Pháp’ thì nhất định sẽ có thu hoạch lớn”.

“Nhớ kỹ: Nếu không có sức mạnh vô tận thì đừng thi triển ‘Luân Hồi Kiếm Pháp’. Bổn tọa đến cuối cùng mới lĩnh ngộ được: Luân hồi luân hồi, sinh rồi chết, chết rồi lại tái sinh, cứ lặp lại như vậy, luân hồi vô tận. Bản chất của luân hồi nằm ở sự sống, nằm ở sức mạnh”.



Tô Minh xem hết kiếm văn này, trong đầu đột nhiên xuất hiện một ý nghĩ… Wao! Trúng xổ số rồi!

Đúng là giải đặc biệt luôn!

Tiên Đế một thời?

Tiên Đế trong truyền thuyết?

Lại còn là kiếm đạo Tiên Đế?

Đúng là vô địch!

Kiếm đạo Tiên Đế đời đầu tiên, vất vả tạo ra kiếm pháp ‘Luân Hồi Kiếm Pháp’, Tô Minh không cần nghĩ cũng biết cái này mạnh đến nhường nào.

Điều quan trọng là, đây có phải là thứ tạo ra để dành cho mình không?
 
Chương 2193: C2193: Căn bản là đang giấu mình


‘Luân Hồi Kiếm Pháp’ cần đến sức mạnh vô tận?

Vừa hay, mình có cây Thế Giới, chẳng phải là có sức mạnh vô tận rồi sao? . Xi𝗇 ủ𝗇g hộ chú𝗇g 𝙩ôi 𝙩ại ﹎ T𝗿ù𝒎 T𝗿𝓾yệ𝗇.𝑽𝗇 ﹎

Luân hồi luân hồi, đúng là sinh rồi chết, chết rồi sinh, cứ thế lặp lại. Luân hồi nói cho cùng chính là quá trình một sinh mạng từ lúc sinh đến khi chết đi rồi lại tái sinh. Đúng là bản chất của nó chính là sinh mạng và sức mạnh.

“Đi nào! Vào đó xem sao!”, Tô Minh hít một hơi thật sâu rồi đi vào trong ngôi mộ hang động đó. Huyền Sơ Tình đi theo bên cạnh Tô Minh, chỉ có điều cô ta có chút xấu hổ và do dự. Bởi vì đến giờ Tô Minh vẫn nắm lấy tay cô ta, hình như là quên buông ra.



Trong phòng khách ở thế giới bên ngoài lúc này…

Từ lúc Tô Minh và Huyền Sơ Tình đi vào bí cảnh thì trên màn hình cũng không nhìn thấy gì nữa.

Ánh mắt mọi người của bắt đầu nhìn về phía những người khác trên màn hình…

Vốn chỉ định xem cho có, nhưng không ngờ…


Có niềm vui bất ngờ…

“Phù Thanh Dung! Phù Dịch của nhà họ Phù giấu mình kỹ thật”, Tùy tam gia nói.

Lúc này, không chỉ Tùy tam gia có suy nghĩ đó mà tất cả mọi người đều nhìn về phía Phù Thanh Dung.

Ánh mắt họ sáng lên, có chút chấn động và kiêng kị.

Hóa ra trên màn hình hiển thị ban nãy Phù Dịch và Phù Nhẫn gặp phải một con oán thú cấp năm đỉnh phong.

Thông thường mà nói, hai người gặp phải oán thú như này thì chết chắc.

Kể cả sống sót thì cũng chật vật, hơn nữa phải bỏ ra cái giá rất đắt.

Nhưng trên thực tế lại rất nhẹ nhàng là hạ gục được nó…

Sở dĩ nhẹ nhàng là vì Phù Dịch bộc phát ra thực lực khiến người ta kinh hãi.


Cái gì mà cảnh giới Tiên Vương tầng tám? Đều là giả!

Căn bản là đang giấu mình.

Thực lực mà Phù Dịch thể hiện ra, chỉ e là còn mạnh hơn Nhạc Diễn rất nhiều.

Chỉ dùng hai chiêu mà đã làm trọng thương con oán thú đó.

“Vậy thì cũng không so được với Tô Minh”, Phù Thanh Dung tùy ý nói ra một câu, tâm trạng vô cùng thoải mái.

Đúng lúc này…

“Mọi người nhìn kìa!”, có người kinh hãi hô lên: “What? Đó là gì vậy?”

Hóa ra, con oán thú cấp năm sau khi bị Phù Dịch và Phù Nhẫn giết chết ban nãy nhả ra thứ gì đó…

“Chùm ánh sáng đó hình như là… Một bộ thần thông”, mắt thành chủ Mai Tiên sáng lên, hô lên.

Một giây sau, mọi người có thể nhìn rõ, chùm sáng đó lập tức chui vào thần hồn của Phù Dịch.

Sau đó, Phù Dịch ngồi khoanh chân trên đất và bắt đầu tu luyện.

Đồng thời lúc này, dị tượng trời đất bắt đầu xuất hiện.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom