Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 1040: Huyền cấp cao giai


Bên ngoài sơn động có một lão giả áo tím đang nhìn hắn chằm chằm, khoảng chừng năm mươi tuổi, có mái tóc dài màu lam thật quỷ dị, có vẻ cực kỳ lôi thôi, quần áo dơ bẩn đầy tro bụi, bộ dáng chẳng khác gì một tên ăn mày.  

Lục Lâm Thiên nhìn lão giả hoàn toàn không có chút chân khí, giống như một người bình thường, nhưng đôi mắt nhìn qua như có vẻ đờ đẫn của lão giả trên thực tế lại cực kỳ sáng ngời.  

Sau lưng Lục Lâm Thiên, bốn người Bạch Linh cũng nhanh chóng chạy ra, ánh mắt rơi lên người lão giả.  

– Người tuổi trẻ, ngươi nhìn thấy ta rồi nha, ta tìm được các ngươi, hiện tại ta cũng trốn đi, ngươi phải đi tìm ta đó!  

Lão giả nhìn Lục Lâm Thiên cười hắc hắc, như đứa trẻ hưng phấn bỏ trốn vào trong rừng cây.  

Năm người đưa mắt nhìn nhau, không hiểu chuyện gì xảy ra.  

– Chúng ta đi!  

Lục Lâm Thiên thấp giọng nói, không cần gây phiền toái tốt hơn, người này cấp cho hắn cảm giác thật quỷ dị, Lục Lâm Thiên tin tưởng cảm giác của mình không sai.  

Mọi người lập tức rời đi, cũng không để ý tới lão giả.  

– Uy, các ngươi không chơi với ta sao!  

Lão giả sốt ruột kêu lên, lập tức truy theo sau, vòng qua năm người ngăn cản đường đi, nói:  

– Các ngươi chơi với ta được không, ta vừa mới nhìn thấy các ngươi đánh nhau, hình như còn có người truy các ngươi, nếu không chơi với ta, ta sẽ lớn tiếng kêu lên!  

– Các hạ là ai?  

Ánh mắt Lục Lâm Thiên trầm xuống, vừa rồi lão giả này nhìn thấy mình động thủ rõ ràng là còn ở trong Thiên Tinh thành, mà nơi này dù không xa tòa thành nhưng cũng cách mấy ngàn dặm, mình vừa tới nơi này chưa bao lâu thì lão giả đi tới, chuyện này thật sự không bình thường.  

– Ta là ai, ta cũng không biết!  

Ánh mắt lão giả trầm xuống, lập tức vỗ trán của mình, tựa hồ suy nghĩ nhưng nghĩ không ra.  

– Ta là ai, ta rốt cục là ai, vì sao ta lại quên mình là ai!  

Lão giả lẩm bẩm, luôn vỗ đầu mình, lại nhìn Lục Lâm Thiên:  

– Ngươi mau nói cho ta biết, ta rốt cục là ai!  

– Các hạ là ai, ta làm sao biết được!  

Lục Lâm Thiên híp mắt nói.  

– Ta là ai, ta rốt cục là ai!  

Lão giả trầm tư, ngồi xuống đất nghĩ ngợi, cũng không tiếp tục để ý năm người.  

Lục Lâm Thiên lập tức đưa mắt ra hiệu, lập tức vòng qua lão giả nhanh chóng đi về phía trước.  

– Uy uy, các ngươi còn chưa chơi với ta đâu, sao có thể chạy!  

Đúng lúc này lão giả lại đuổi theo sau bọn họ.  

– Các hạ, chúng tôi còn có chuyện, phải đi trước một bước!  

Lục Lâm Thiên nhướng mày nói.  

– Các ngươi muốn chạy trốn phải không, vừa rồi ta chứng kiến có ba người truy các ngươi đâu, ba người kia vô cùng ngu ngốc, ta đều có thể tìm được các ngươi, mà bọn hắn lại tìm không thấy!  

Lão giả đắc ý nói.  

– Ngươi còn không tránh đường, đừng trách ta không khách khí!  

Thiên Độc Yêu Long vẫn luôn nhìn chằm chằm lão giả, tính tính vốn không tốt, lúc này không nhịn được quát một tiếng.  

– Ngươi thật hung hăng, ta không thích ngươi!  

Lão giả nhìn Thiên Độc Yêu Long, tựa hồ bị hù sợ, thân hình lui ra sau hai bước.  

– Vị đại bá này, ngươi đi trước đi, sau này chúng tôi có rảnh thì chơi với ngươi được chứ!  

Lục Tâm Đồng nhìn lão giả, lập tức lấy ra một khay điểm tâm cùng bầu rượu trong trữ vật giới chỉ, nói:  

– Cho ngươi, ngươi đừng đi theo chúng ta!  

– Có rượu uống, thơm quá!  

Lão giả nhìn chằm chằm bầu rượu trong tay Lục Tâm Đồng, hít mũi, vừa ngửi được mùi rượu lập tức không chút khách khí nhận lấy bầu rượu, mở nắp bình rót thẳng vào miệng.  

Cô!  

Đôi mắt lão giả say mê nhắm lại, lập tức mở mắt, nói:  

– Rượu ngon, rượu này tốt hơn rượu ta trộm hôm qua nhiều!  

– Đại bá, vậy ngươi từ từ uống đi, chúng tôi đi trước!  

Lục Tâm Đồng đưa khay điểm tâm cho lão giả, đây đều là lần trước nàng mang ra từ Linh Thiên môn, đã đưa sư phụ không ít, trên người không còn bao nhiêu.  

– Cũng là tiểu cô nương này tốt!  

Lão giả nhìn Lục Tâm Đồng lộ ra ý cười, ánh mắt xoay chuyển, lập tức nói:  

– Vừa rồi ngươi nói sau này có rảnh chơi với ta, trên người ngươi lại có rượu ngon để uống, không bằng ta đi theo các ngươi được không!  

– Việc này…  

Lục Tâm Đồng nhất thời sửng sốt, vừa rồi nàng chỉ thuận miệng nói mà thôi, không nghĩ tới lão giả muốn đi theo, vì vậy liền nhìn qua Lục Lâm Thiên.  

– Các hạ, chúng tôi cần đi một nơi rất xa, ngươi đi theo không có phương tiện.  

Lục Lâm Thiên híp mắt nhìn lão giả quỷ dị, lập tức đưa mắt nhìn qua Bạch Linh.  

Bạch Linh cũng kinh ngạc, nàng thật sự không nhìn ra được điều gì trên người lão giả tóc xanh kia.  

– Không có gì, một mình ta không ngại, đi đâu cũng giống nhau.  

Lão giả tay phải cầm điểm tâm, tay trái cầm rượu ăn như hổ đói.  

Lục Lâm Thiên trầm tư, lão giả này tuyệt đối không phải người bình thường, bởi vì Đào Hoa tửu có thêm năng lượng đan dược thất phẩm, nhưng lão giả này uống thật thản nhiên, hơn nữa trên tay hắn còn có trữ vật giới chỉ, người bình thường không thể nào có được.  

Mà theo bộ dáng của lão giả nhìn ra, tựa hồ là thất ý, nhưng không biết là thật sự hay giả vờ, điểm này Lục Lâm Thiên cũng không dám khẳng định. Ngay cả Bạch Linh cũng nhìn không thấu chân khí của hắn, nếu người này thật sự bất phàm, thực lực tuyệt đối cực kỳ khủng bố.  

Lục Lâm Thiên cũng muốn động thủ giải quyết, bởi vì hắn không phải người nhân từ nương tay. Nhưng nếu động thủ, hiện tại hắn thật sự không nắm chắc, thậm chí cả Bạch Linh cũng không thể.  

Mặc dù tính tính Thiên Độc Yêu Long nóng nảy, nhưng có một số việc hắn quan sát cực kỳ tinh tế, cũng cảm thấy lão giả này bất phàm.  

– Được rồi, các hạ muốn đi cùng cũng được, tùy tiện các hạ!  

Lục Lâm Thiên thoáng do dự, cuối cùng nói.  

– Vậy được rồi!  

Nghe được lời của Lục Lâm Thiên, lão giả cao hứng nhảy dựng lên, nhìn Lục Tâm Đồng nói:  

– Tiểu cô nương, sau này ta sẽ đi theo bên cạnh ngươi, ngươi phải cho ta uống rượu!  

Ba ngày sau, bên trong một khe núi, Thiên Sí Tuyết Sư bay lên không, hóa thành tàn ảnh biến mất cuối chân trời, ba ngày thời gian theo Lục Lâm Thiên phỏng chừng cũng sẽ không chạm mặt cùng Hồ Hưng Hải với Tùng Thanh Sơn.  

Nghĩ tới lần này gây ra động tĩnh lớn như vậy, Lục Lâm Thiên không khỏi mỉm cười, hẳn làm cho Hồ Hưng Hải cùng Tùng Thanh Sơn vô cùng giận dữ, nhưng chỉ sợ ngày sau Thiên Tinh tông cùng Thiên Quỷ tông sẽ không chết không ngừng, thật sự có chút phiền toái.  

Lục Lâm Thiên đưa mắt nhìn lão giả tóc xanh, ba ngày này hắn luôn quan sát lão giả, phát hiện thật sự không cảm nhận được chân khí dao động, tính cách người này lại như đứa trẻ, lại luôn chơi đùa cùng Lục Tâm Đồng với tiểu Long.  

Mà lúc này ngồi trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, lão giả không hề có chút lo lắng, chỉ bằng điểm này Lục Lâm Thiên có thể khẳng định lão giả không phải người bình thường.  

Lão giả được Lục Tâm Đồng trợ giúp, đã tìm con sông nhỏ rửa mặt chải đầu, cũng đem quần áo giặt sạch, nhìn qua khuôn mặt kiên nghị, còn lộ vài phần khí khái anh hùng, đặc biệt trong đôi mắt hơi đờ đẫn thỉnh thoảng chợt sáng ngời, thật sự có bộ dáng khí vũ hiên ngang.  

– Tâm Đồng, còn rượu hay không, cho ta thêm một bình được chứ!  

Lão giả hỏi Lục Tâm Đồng.
 
Chương 1041: Thiên tinh tông (1)


– Đại bá, ta còn có một chút muốn lưu cho sư phụ, ba ngày nay ngươi đã uống ba bình rồi!  

Lục Tâm Đồng nói, có chút đau lòng, nàng biết giá trị loại rượu này, phỏng chừng cũng tương đương đan dược lục phẩm trung giai, thậm chí còn cao hơn một ít.  

– Hắc hắc, Tâm Đồng, bệnh nghiện rượu của ta lại nổi lên, không có rượu uống cả người không được tự nhiên, ngươi cho ta thêm một bình đi!  

Lão giả cười hắc hắc, tựa hồ cũng có chút xin lỗi.  

– Không, ta thật sự không có, ta còn muốn lưu cho sư phụ ta đâu!  

Lục Tâm Đồng thoáng do dự, lập tức lắc đầu nói.  

Lão giả nhìn thấy Lục Tâm Đồng không đồng ý, ánh mắt xoay chuyển, nói:  

– Vậy ta đổi với ngươi được không?  

Vừa nói xong, lão giả lập tức sờ soạng trên người mình, cuối cùng lấy ra một vật, đưa tới trước mặt Lục Tâm Đồng, ngượng ngùng cười hắc hắc, nói:  

– Tâm Đồng, ta lấy vật này đổi một bình rượu được không?  

Khi nhìn thấy lão giả lấy ra đồ vật kia, ánh mắt Lục Lâm Thiên chợt lóe, vô cùng kinh ngạc.  

Lão giả lấy ra một khối ngọc giản, tràn ngập năng lượng thủy hệ, năng lượng cực kỳ nồng đậm, mơ hồ lóe ra lưu quang.  

– Vũ kỹ thủy hệ huyền cấp cao giai…  

Cảm giác được chân khí trên ngọc giản, Lục Lâm Thiên kinh ngạc trợn mắt há hốc mồm, không nghĩ tới lão giả sờ soạng nửa ngày lại lấy ra bộ vũ kỹ thế này.  

Ánh mắt Bạch Linh cũng chợt lóe, cực kỳ nghi hoặc.  

– Tâm Đồng, ta lấy vật này đổi, thế nào?  

Lão giả lại nói.  

– Được, đổi một bình!  

Lục Tâm Đồng không ngốc, mặc dù nàng chưa từng gặp qua vũ kỹ huyền cấp cao giai, nhưng cũng biết được, vì vậy thu lấy ngọc giản sau đó mới lấy ra một bình Đào Hoa tửu đưa cho lão giả.  

– Hắc hắc!  

Lão giả thỏa mãn cười, tiếp nhận bình rượu lập tức uống vào, vẻ mặt vô cùng thích thú.  

Lục Tâm Đồng nhanh chóng đưa ngọc giản cho Lục Lâm Thiên, nói:  

– Ca ca, huynh xem là thật hay không?  

Lục Lâm Thiên có chút nghi hoặc, ngọc giản này tựa hồ là thật sự, vạn nhất là giả cũng có chút thiệt thòi, thoáng do dự liền kết xuất thủ ấn, nhỏ giọt máu tươi lên ngọc giản.  

Xuy!  

Trên ngọc giản nhất thời lóe ra cỗ quang mang, một cỗ năng lượng thủy hệ tràn ra hóa thành lam sắc quang mang xuyên vào trong mi tâm Lục Lâm Thiên.  

Ngay lập tức lam quang hóa thành tin tức thật lớn dung nhập vào đại não của hắn, sau một lát hào quang tiêu tán, năng lượng tan biến, ngọc giản cũng biến thành ảm đạm.  

Lục Lâm Thiên mở mắt nhìn Lục Tâm Đồng gật đầu, trong lòng cực kỳ rung động, bởi vì vũ kỹ này thật sự là huyền cấp cao giai thủy hệ.  

Bộ vũ kỹ này có tên là Hàn Băng Đống Kết Sát, uy lực cực kỳ cường hãn, tu luyện thành công muốn cách không gϊếŧ người không khó, không kém hơn vũ kỹ mộc hệ.  

Ánh mắt của Lục Lâm Thiên lập tức quét về phía lão già tóc xanh này, lúc này lão giả tóc xanh đang đứng một bên uống lấy uống để đào hoa tửu với vẻ vô cùng thoả mãn.  

Người có thể lấy ra Vũ kỹ huyền cấp cao giai, trong lòng Lục Lâm Thiên lại càng thêm tò mò rốt cuộc người này là ai, sợ là tuyệt đối không phải kẻ tầm thường, mà người này mấy hôm nay có vẻ như không giống đang giả vờ mất trí, không biết rốt cuộc người này có địa vị thế nào đây.  

– Rượu ngon, đúng là rượu ngon.  

Lão giả tóc xanh liền mồm khen ngon, ôm lấy bầu rượu, không thèm để ý tới chuyện chung quanh nữa.  

– Vậy thì cứ tu luyện cái Vũ kỹ huyền cấp cao giai này vậy.  

Lục Lâm Thiên lẩm bẩm, từ Thiên Tinh Tông trở về Phi Linh Môn, mặc dù đi đường thuận lợi, nhưng lấy tốc độ bây giờ của Thiên Sí Tuyết Sư thì Lục Lâm Thiên phỏng chừng cũng phải bay hơn mười ngày mới tới.  

Đoạn thời gian này, có vị lão giả thần bí này ở đây, Lục Lâm Thiên cũng không dám yên tâm lĩnh ngộ và tu luyện, không thể không có lòng đề phòng người, cho nên cũng vừa tiện tu luyện Vũ kỹ luôn.  

Kết xuất từng đạo thủ ấn, Lục Lâm Thiên lập tức bắt đầu tu luyện cái Vũ kỹ huyền cấp cao giai vừa mới lấy được này, tên của Vũ kỹ huyền cấp cao giai này là ‘Hàn Băng Đống Kết Sát’, tu luyện Vũ kỹ huyền cấp cao giai đương nhiên là khó khăn hơn so với tu luyện Vũ kỹ huyền cấp trung giai rất nhiều rồi, đến loại tu vi này, muốn tu luyện thành công đã không còn là hoàn toàn dựa vào chân khí và biến hoá trong kinh mạch nữa, câu thông năng lượng thuộc tính mới là mấu chốt quan trọng nhất trong đó.  

Cho nên, tu luyện Vũ kỹ huyền cấp cao giai, không chỉ có yêu cầu cực cao đối với thân thể, đồng thời thứ khó nhất chính là phần lĩnh ngộ đối với thuộc tính, nếu muốn tu luyện thành công thì lĩnh ngộ đối với thuộc tính tuyệt đối không phải hạng bình thường là đủ.  

Lúc này, Lục Lâm Thiên bình thường vẫn luôn cho là lĩnh ngộ của mình đối với năng lượng thuộc tính đã rất khá rồi, nhưng hiện tại mới phát hiện những lĩnh ngộ của mình về năng lượng thuộc tính hiện tại vẫn chưa đủ để tu luyện thành công Vũ kỹ Hàn Băng Đống Kết Sát này.  

Lục Lâm Thiên cũng không hiểu rõ lắm, bình thường tu vi Vũ Suất phần lớn đều tu luyện Vũ kỹ huyền cấp sơ giai, có rất ít Vũ Suất tu luyện Vũ kỹ huyền cấp trung giai. Ngay cả một vài vị Vũ vương, Vũ kỹ cao nhất mà họ tu luyện có khi cũng chỉ là huyền cấp trung giai mà thôi.  

Mà Vũ kỹ huyền cấp cao giai thì, nếu nói ra thì đây chính là tượng trưng cho Vũ vương, có thể tu luyện thành công Vũ kỹ huyền cấp cao giai khi ở tu vi Vũ Suất thì sợ là chưa từng có người nào, đối với khống chế năng lượng thuộc tính nhất định phải đạt tới tu vi cao nhất, đối với tất cả cường giả Vũ Suất mà nói thì cho dù có đặt luôn Vũ kỹ huyền cấp cao giai trong não hải thì cũng không thể nào tu luyện thành công được.  

Mà Lục Lâm Thiên lúc này cảm thấy mặc dù tu luyện cái Vũ kỹ huyền cấp cao giai này rất khó khăn, nhưng cũng không buông tha cho bất kỳ cơ hội nào, bắt đầu từ ngày mình tu luyện tới giờ, việc tu luyện lần nào cũng là tự mày mò mà học, toàn tu luyện những Vũ kỹ vượt xa tu vi bản thân, cho nên tình huống thế này cũng không phải mới gặp lần đầu.  

Cho nên lần này, Lục Lâm Thiên cũng không ngừng việc tu luyện, trong tay kết xuất từng đạo thủ ấn, đồng thời cũng bắt đầu cảm ngộ năng lượng thuộc tính thuỷ.  

Năm loại năng lượng thuộc tính trong thiên địa thổ, thuỷ, hoả, phong, mộc Lục Lâm Thiên đều có lĩnh ngộ, mà năng lượng thuộc tính thổ vốn là thuộc tính chính của Lục Lâm Thiên, cho nên việc lĩnh ngộ luôn nhanh hơn một bước, nhưng trong việc lĩnh ngộ, vạn pháp đều quy về một mối, vạn con đường đều dẫn tới đường chính.  

Những thuộc tính lĩnh ngộ được mặc dù không cách nào san bớt cho lĩnh ngộ thuộc tính khác, nhưng tâm đắc có được trong lúc lĩnh ngộ, còn có nhận thức không cách nào nói rõ được, nhưng đối với việc lĩnh ngộ những năng lượng thuộc tính khác cũng có tác dụng trợ giúp rất nhiều.  

Lúc này, theo Lục Lâm Thiên tu luyện, từng đạo thủ ấn kết xuất cũng dẫn tới việc không gian gợn sóng bắt đầu ngưng lại, một tia năng lượng thuộc tính thuỷ cũng bắt đầu bị câu động ra.
 
Chương 1042: Thiên tinh tông (2)


Trên lưng của Thiên Sí Tuyết Sư, lão giả tóc xanh sau khi đã uống hết một bình đào hoa tửu cũng trực tiếp ngã vật ra trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư nằm ngủ, khoé miệng còn chảy cả nước dãi.  

Thời gian chậm rãi trôi qua, Thiên Sí Tuyết Sư vỗ cánh vυ”t đi, lưu lại một vệt màu trắng trên không trung, chung quanh xa xa thi thoảng sẽ có yêu thú phi hành đi ngang qua, đều nhanh chóng bị bỏ lại rất xa, khiến cho không ít kẻ ngồi trên lưng yêu thú phi hành khác cảm thấy kinh hãi không thôi, yêu thú phi hành cỡ đó, thì người ngồi bên trên nó tuyệt đối không đơn giản, ngàn vạn lần không thể trêu vào.  

Mà lúc này đây, bên trong Thành Thiên Tinh đang vô cùng náo nhiệt, Viên gia là bá chú một phương ở Thành Thiên Tinh, cường giả trong tộc gần như đều bị tiêu diệt, Viên gia sụp đổ chỉ là chuyện ngày một ngày hai mà thôi, các thế lực và gia tộc lớn nhỏ khác sẽ bắt đầu nhào tới xâu xé phân chia ngay.  

Trong Thiên Tinh Tông, chuyện đã xảy ra mấy ngày trước đây khiến cho tất cả mọi người trong Thiên Tinh Tông cảm thấy vô cùng nặng nề, ngay trước mắt mình, trưởng lão Vũ Suất bát trọng bị đánh chết, mà ngay cả thiếu tông chủ Thiên Quỷ Tông vừa mới trở thành con rể của Thiên Tinh Tông không bao lâu cùng với ba vị trưởng lão cũng trực tiếp bị tiêu diệt, thương vong nhường ấy, nhưng vẫn để cho đối thủ nghênh ngang rời đi, loại nhục nhã cỡ này, khiến cho Thiên Tinh Tông không cách nào ngẩng đầu lên nổi.  

Trong Thiên Tinh Tông, mọi người cũng chẳng dám công khai bàn luận về chuyện này, đã có không ít người bàn tán, sau đó liền bị Thiên Tinh Tông trực tiếp đánh chết, việc này khiến cho người trong Thiên Tinh Tông giận sôi sục trong lòng nhưng không dám nói gì, nhưng những lời bàn tán lén lút cộng với lời đồn đủ kiểu cũng bắt đầu lan dần ra.  

Thậm chí còn có người đồn rằng Phi Linh Môn và Linh Thiên Môn đã sắp liên thủ đến tiêu diệt Thiên Quỷ Tông rồi, lời đồn này không mấy người dám hoài nghi, dù sao thì mới trước đó không bao lâu, Phi Linh Môn và Linh Thiên Môn vừa mới liên thủ tiêu diệt Thương Sơn Môn đấy thôi.  

Ngày đó giữa không trung phía trên Thành Thiên Tinh, người vận hoàng giáp kia cầm một thanh huyết đao quỷ dị trong tay, thân ảnh liên tục chém chết vài vị Vũ suất và Linh suất kia cũng đã lưu lại sâu trong lòng mọi người, đạo thân ảnh kia vô cùng bá đạo, khiến cho đám thiếu nữ trong Thành Thiên Tinh nhìn thấy cảnh liền rung động vô cùng, coi hắn thành tình lang trong mộng của mình.  

Chỗ sâu nhất bên trong Thành Thiên Tinh, là một nơi ở cạnh quần sơn, núi non trùng điệp, xanh mướt tốt tươi, khắp nơi cây cối tốt tươi, còn có trăm hoa đua nở, cảnh sắc vốn khiến người ta cảm thấy vui vẻ dễ chịu, nhưng lúc này trong một đại điện nguy nga trong núi, không khí u uất ảm đạm, trên thượng thủ lại có thêm mấy kẻ đang vô cùng tức giận.  

– Tông chủ tên Lục Lâm Thiên của Phi Linh Môn này đúng là quá mức kiêu ngạo mà, dám đến Thành Thiên Tinh của ta, đánh chết trưởng lão của Thành Thiên Tinh ta không kiêng nể gì, sau cùng lại còn nghênh ngang rời đi, nếu như Thiên Tinh Tông của ta không có phản ứng gì thì từ nay về sau sẽ trở thành trò cười cho cả Cổ Vực mất.  

Trong đại điện, lúc này có một lão giả thân hình gầy gò nhưng khí tức lại vô cùng cường hãn tức giận lên tiếng, đây chính là trưởng lão Tất Phương Sơn của Thiên Tinh Tông, vết thương của Tất Phương Sơn lần trước lúc này có vẻ như đã khỏi gần hết rồi, trong đôi mắt lúc này lộ ra vẻ âm lệ.  

– Phi Linh Môn thật đúng là quá mức kiêu ngạo, hoàn toàn không xem Thiên Tinh Tông của ta ra gì, thù này đương nhiên không thể không báo, chỉ là trong Phi Linh Môn này có không ít cường giả, còn có cả Yêu thú thất giai, Đông Vô Mệnh và Bạch Oánh hiện tại cũng đều thành Vũ vương và Linh vương cả rồi, lại có thêm Linh Thiên Môn làm hậu thuẫn, chúng ta muốn báo thù thì phải bàn bạc kỹ hơn mới được.  

Một vị lão giả vận trường sam màu xanh đứng bên trái lên tiếng, ánh mắt loé lên, trong mắt lộ ra một tia ngưng trọng, mặc dù hắn cảm thấy vô cùng phẫn nộ với việc lần này Phi Linh Môn làm, nhưng nếu xét tổng thể thì Thiên Tinh Tông muốn báo thù thật sự không phải chuyện dễ dàng gì.  

– Phi Linh Môn không thèm xem Thiên Tinh Tông chúng ta ra gì, cho dù chúng ta có diệt Phi Linh Môn thì Linh Thiên Môn cũng không dám nói gì đâu, trong Cổ Vực này cũng không phải thiên hạ của mỗi mình Linh Thiên Môn, còn có Hắc Sát giáo, Hoá Vũ Tông và Lan Lăng Sơn Trang nữa kia mà, huống hồ gì lần này chúng ta còn có Thiên Quỷ Tông tương trợ nữa.  

Lại thêm một vị trưởng lão lên tiếng.  

– Tông chủ, ngươi xem chúng ta nên làm sao mới phải đây.  

Phía trên đại điện lúc này có tổng cộng ba người, đứng giữa chính là Hồ Hưng Hải, người bên trái vận một bộ hoa phục cẩm bào, tuổi đã năm mươi, nhưng thoạt nhìn lại có vẻ như rất trẻ tuổi, gương mặt cũng có chút anh khí, khí độ bất phàm, chính là phó tông chủ Lương Bá Quang của Thiên Tinh Tông, hắn cũng là một vị cường giả có tiếng trong Cổ Vực, có thực lực Linh vương nhất trọng, lại thêm hay giao hảo với những vị Vũ vương còn lại, trong Cổ Vực này hắn cũng coi như là dậm chân một cái cũng có thể chấn động một phương, ngay cả Hồ Hưng Hải, có một số việc cũng phải nghe theo vị phó tông chủ này.  

Bên phải Hồ Hưng Hải, lúc này đang có một vị phụ nhân thoạt nhìn tuổi chỉ chừng ba mươi đang ngồi đó, thân vận một bộ cung trang váy dài, bộ dạng tuy không phải quá mức mỹ mạo, nhưng lại có một đôi mắt hoa đào khiến cho người ta nhìn thấy liền bị mê hoặc, tuy nói là cũng không còn trẻ trung gì nữa, nhưng toàn thân vẫn phát ra khí tức vô cùng hấp dẫn, cộng thêm kiểu hiểu rõ nam nhân muốn gì, càng khiến cho nam nhân không cách nào cự tuyệt được.  

– Phó tông chủ, Phi Linh Môn ức hϊếp người quá đáng, thù này mà không báo thì Thiên Tinh Tông ta còn mặt mũi nào nữa chứ, tông chủ Tùng Thanh Sơn của Thiên Quỷ Tông cũng đã trở lại Thiên Quỷ Tông rồi, đang triệu tập hết cường giả trong Thiên Quỷ Tông tới đây, cường giả của hai tông chúng ta hợp lực, nhất định phải tiêu diệt Phi Linh Môn, từ giờ trở đi, triệu tập tất cả cường giả trong môn lại, chuẩn bị tuỳ thời xuất phát.  

Ánh mắt của Hồ Hưng Hải lộ ra một đạo lãnh ý, trong mắt còn có sát ý cố nén.  

– Vâng…  

Mọi người đáp, một cỗ khí tức căng thẳng lập tức lan tràn, trong lòng mọi người đều rõ, sợ là sắp phải bắt đầu một trận đại chiến rồi.  

Giữa không trung yên bình, gió nhẹ lướt qua, từng đám mây trắng muốt theo gió bay bay.  

Trong một thâm sơn chẳng lấy gì là đặc biệt, cũng không biết ở chốn nào, cũng tại một dãy núi non trùng điệp như ẩn ẩn như hiện, cũng một toà kiến trúc khổng lồ, chỉ là kiến trúc này dù có ai đi qua sợ là cũng khó mà nhận ra sự tồn tại của nó.  

– Thiếu chủ, phía trên truyền tới tin tức muốn thiếu chủ trở về một chuyến trước, chuyện của Phi Linh Môn lần này, tới lúc đó trong giới sẽ an bài người tới giải quyết.  

Bên trong một tiểu đình việc u tĩnh, một vị lão giả nói chuyện với một thanh niên hơi gầy, mà vị thanh niên gầy này chính là Lăng Thanh.
 
Chương 1043: Phệ hồn ác anh (1)


– Chúng ta đợi cường giả trong giới tới, giải quyết chuyện của Phi Linh Môn xong, tới lúc đó rồi trở về cũng không muộn.  

Ánh mắt của Lăng Thanh trầm xuống rồi nói.  

– Thiếu chủ à, như vậy sợ là không được đâu, giới chủ tự mình hạ lệnh muốn thiếu chủ trở về trước, cường giả trong giới cũng không tới nhanh như vậy được.  

Lão giả nói.  

– Vậy cũng được, mau mau an bài, ta sẽ trở về, các ngươi ở lại theo dõi Phi Linh Môn thật tốt cho ta, có bất cứ tin tức gì cũng phải báo lại cho ta biết.  

Lăng Thanh nói.  

– Vâng.  

Lão giả cung kính đáp.  

Trong đình viện phía hậu sơn của Phi Linh Môn, một con yêu thú phi hành đang vỗ cánh bay tới, một khối ngọc giản truyền tin cũng theo đó rơi vào trong tay của Đông Vô Mệnh.  

Tâm thần thăm dò vào bên trong sắc mặt của Đông Vô Mệnh không khỏi biến hoá rất khẽ, sau một hồi mới mở mắt ra, hít sâu vào một hơi.  

– Làm sao vậy, xảy ra chuyện gì rồi à?  

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh hỏi.  

– Mười ba ngày trước có năm người đánh chết một Vũ suất bát trọng, một Vũ suất nhất trọng của Thiên Tinh Tông trong thành Thiên Tinh, còn có một vị Vũ suất nhất trọng cùng phần lớn Vũ tướng của Viên gia ở thành Thiên Tinh, hình như còn bắt được Phương Thành Hữu, ngay cả thiếu tông chủ Tùng Bách Đào của Thiên Quỷ Tông và nhị lão Đoạn Hồn Đoạn Mệnh, cùng với một vị Linh suất tứ trọng cũng bị gϊếŧ chết hết.  

Đông Vô Mệnh đưa mắt mỉm cười nói với Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh.  

– Là ai làm ra, ở ngay dưới chân Thiên Tinh Tông mà dám làm chuyện như vậy, không phải người bình thường có thể làm được đâu.  

Ánh mắt của Bạch Oánh loé lên, lập tức kinh ngạc nói:  

– Lẽ nào là Lâm Thiên làm?  

– Ngoại trừ tên tiểu tử đó ra thì còn có ai dám làm nữa chứ, Ám Đường có báo lại, tên tiểu tử Lục Lâm Thiên kia, một mình đánh chết Đoạn Hồn Đoạn Sát nhị lão, sau đó còn kích sát một Linh suất tứ trọng của Thiên Quỷ Tông, Viên gia gia chủ Vũ suất nhất trọng, cộng thêm tên thiếu chủ Tùng Bách Đào của Thiên Quỷ Tông nữa, năm kẻ này đều mất mạng trên tay hắn, hai người Đoạn Hồn Đoạn Mệnh kia còn bị một đao chém chết nữa.  

Đông Vô Mệnh nói xong, trong mắt cũng ánh lên vẻ sợ hãi không thôi.  

– Xem ra trong hai tháng nay thực lực của Lâm Thiên lại mạnh hơn không ít rồi, bất quá lá gan của Lâm Thiên đúng là quá lớn, dù sao thì cũng nằm ngay dưới mắt của Thiên Tinh Tông, những việc hắn đã làm sợ là sẽ triệt để chọc giận Thiên Tinh Tông và Thiên Quỷ Tông rồi.  

Ánh mắt của Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh lúc này cũng loé lên, có vẻ vô cùng kinh ngạc.  

– Thực lực của tên tiểu tử này tiến bộ với tốc độ biếи ŧɦái, thật không biết hắn tu luyện kiểu gì nữa, bất quá ta thấy tên tiểu tử này rõ ràng là cố ý chọc giận Thiên Tinh Tông và Thiên Quỷ Tông đấy mà.  

Đông Vô Mệnh nói, khẽ thở dài, lập tức nói:  

– Đồng thời tin tức do Ám Đường điều tra và truyền về có nói tên tiểu tử kia còn chiếm được một kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp mà Tùng Bách Đào lấy được bên trong đại điện Vụ Tinh nữa.  

– Hồn Linh Khải Giáp địa cấp.  

Với định lực của Quỷ Tiên Tử mà lúc này cũng nhịn không được mà phải hít sâu một hơi, giá trị và mức độ cường hãn của Hồn Linh Khải Giáp địa cấp, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh đương nhiên hiểu rõ hơn ai hết.  

– Khá lắm, lần này xem như có lời rồi.  

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh vui vẻ nói.  

– Hồn Linh khái giáp địa cấp, sợ là hiện tại có không ít thế lực đã biết tin này, tên tiểu tử kia chắc cũng sẽ gặp phiền phức đây, nhất định sẽ có không ít kẻ thầm nghĩ cách đoạt lấy, đây cũng không phải vật tầm thường mà.  

Đông Vô Mệnh nói.  

– Ngoài sáng thì hẳn là không ai dám làm gì, nhưng sợ là sẽ có kẻ âm thầm ra tay, dù sao đi nữa thì cũng có Linh Thiên Môn và Vân Dương Tông chấn nhϊếp.  

Quỷ Tiên Tử nói.  

– Vậy cũng được, tóm lại là lần này tên tiểu tử đó trở về lại gây một phen gà bay chó sủa.  

Đông Vô Mệnh nói, lời vừa dứt, ánh mắt lại nhìn đăm đăm về phía trời xa, nói:  

– Về đúng là nhanh thật.  

– Tham kiến chưởng môn.  

– Tham kiến cung phụng đại nhân.  

– Tham kiến tiểu thư.  

Một lát sau, bên trong Phi Linh Môn, Thiên Sí Tuyết Sư đáp xuống, lúc đám người Lục Lâm Thiên nhảy xuống thì đã sớm có rất nhiều đệ tử của Phi Linh Môn cung kính hành lễ.  

Lúc chúng đệ tử nhìn qua chưởng môn thì trong lòng không khỏi mang theo sự sùng bái phát ra từ tận sâu trong nội tâm, nếu như nói mỗi một sơn môn đều có một vị lãnh tụ tinh thần thì Lục Lâm Thiên hiện tại chính là lãnh tụ tinh thần tuyệt đối của Phi Linh Môn, tất cả mọi thứ về chưởng môn đều khiến cho chúng đệ tử bàn tán say sưa, trong lòng không khỏi biến hắn thành mục tiêu phấn đấu cho bản thân.  

Theo những sự tích của Phi Linh Môn được truyền ra thì gần đây số đệ tử mới tới gia nhập Phi Linh Môn mỗi ngày cũng không ít, hiện tại muốn gia nhập Phi Linh Môn cũng chẳng phải chuyện dễ dàng gì.  

Gần đây Phi Linh Môn rõ ràng cũng có thêm không ít đệ tử là nữ, không ít nữ đệ tử, trước khi gia nhập đều chỉ hỏi là có nhìn thấy được chưởng môn hay không, có thể gặp được chưởng môn thì mới đồng ý gia nhập, điều này khiến cho không ít đệ tử phụ trách đệ tử mới nhập môn phải trợn mắt há mồm.  

Những chuyện như vậy, hiện tại đều do đám trưởng lão và hộ pháp như Trịnh Anh xử lý, bọn họ hiện tại cũng chỉ có thể làm được những việc ấy, cũng cảm thấy vô cùng thoả mãn, theo thế lực của Phi Linh Môn ngày càng mở rộng thì địa vị của bọn họ ở trong môn cũng vẫn không thay đổi, vẫn là trưởng lão và hộ pháp, nhưng ở bên ngoài thì lại không giống như lúc trước nữa, trưởng lão và hộ pháp của Phi Linh Môn bây giờ cũng là kẻ có địa vị cao cao tại thượng ở bên ngoài.  

– Chỗ này có rượu uống hay không?  

Bên cạnh Lục Tâm Đồng, vị lão giả lam bào kia nhìn quanh bốn phía, vừa mới thức dậy, mắt mũi còn lờ đờ, nhưng cái bệnh nghiện rượu thì lại trồi lên.  

– Đại bá, ngươi còn ngọc giản hay không?  

Lục Tâm Đồng chớp chớp mắt to, lập tức nhìn về phía vị lão giả áo lam này với vẻ giảo hoạt rồi hỏi.  

– Đã hết rồi, chỉ có một khối thôi, hình như lúc trước vẫn còn, nhưng không biết quăng ở đâu rồi.  

Lão giả áo lam ngẫm nghĩ một hồi, sau đó lập tức lắc đầu nói.  

Ánh mắt của Lục Lâm Thiên loé lên, còn một khối ngọc giản nhưng không biết là đã quăng ở đâu mất rồi, lão giả này đúng là ngưu thật đấy, không biết có phải là Vũ kỹ huyền cấp cao giai nữa hay không, nếu như thật sự bị hắn ném mất thì đúng là đáng tiếc.  

Sau đó Lục Lâm Thiên lập tức an bài một đệ tử Phi Linh Môn dẫn vị lão giả áo lam này đi tìm rượu uống, trong Phi Linh Môn này đúng là cũng có rượu, bất quá so với Đào Hoa tửu thì đương nhiên là không thể nào sánh bằng được rồi.  

Sau một lát, trong đình viện ở hậu sơn, ngay lúc Đông Vô Mệnh nhìn thấy Tiểu Long ở hình dạng con người thì lập tức giật nảy cả người, cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
 
Chương 1044: Phệ hồn ác anh (2)


– Lão độc vật, ngươi không nhận ra ta sao?  

Tiểu Long chớp mắt, đôi mắt nhỏ sáng ngời lập tức rơi lên người Đông Vô Mệnh.  

– Tiểu Long, tiểu bất điểm nhà ngươi, sao mà ta không nhận ra cho được.  

Đông Vô Mệnh phục hồi lại tinh thần, Lộc Sơn Lão Nhân trước đó đã quay về Phi Linh Môn, chuyện Tiểu Long đột phá ông cũng đã sớm nghe ra, lập tức khẽ mỉm cười nói:  

– Tiểu Long, nghe nói ngươi là Linh Hoàng chi thể đúng không, đây là thật à?  

– Đương nhiên là thật rồi.  

Tiểu Long đắc ý lên tiếng trả lời, cái miệng hếch lên, trông vô cùng đáng yêu.  

– Linh Hoàng a.  

Hai người Đông Vô Mệnh và Quỷ Tiên Tử lúc này cũng hơi giật mình, mặc dù ngay lúc vừa mới biết được chuyện này từ miệng của Lộc Sơn Lão Nhân và Thanh Hoả Lão Quỷ, bọn họ đã kinh ngạc qua một lần rồi.  

Thân phận Linh hoàng chi thể, trong lòng Đông Vô Mệnh và Quỷ Tiên Tử đương nhiên biết rõ chỗ tốt trong chuyện này, thân phận loại này, bọn họ cũng chỉ mới nghe nói qua mà thôi chứ chưa từng nhìn thấy qua bao giờ, cho nên liền nhìn chằm chằm vào Tiểu Long dò xét mấy lượt.  

– Tiểu Long, thực lực của ngươi hiện tại đã tới mức nào rồi?  

Sau khi kinh ngạc qua đi, Đông Vô Mệnh lập tức tò mò hỏi Tiểu Long.  

– Ta đánh không lại ngươi, bất quá, cho dù có mười người như ngươi cũng chưa chắc làm khó dễ được ta.  

Tiểu Long trề môi, nói với vẻ đắc ý, có vẻ như bản thân có chỗ dựa cường hãn lắm.  

– Đông Vô Mệnh, cái này tặng cho ngươi.  

Tiểu Long vừa dứt lời, Thiên Độc Yêu Long lúc này mới nhấc tay lên, sau đó lập tức ném tên Phương Thành Hữu đang bị cấm chế tới trước mặt Đông Vô Mệnh.  

Nhìn thấy tên Phương Thành Hữu này, mặc dù Đông Vô Mệnh vừa nhận được tin tức, nhưng sắc mặt lúc này cũng hơi biến đổi.  

– Đông lão, đây là mang về cho ngươi.  

Lục Lâm Thiên nói.  

– Có lòng rồi.  

Đông Vô Mệnh nhìn qua Lục Lâm Thiên, không nói thêm lời dư thừa nào nữa, giữa hai người bọn họ vốn không cần nhiều lời, ánh mắt của Đông Vô Mệnh lập tức hạ xuống chỗ Phương Thành Hữu.  

Mặc dù Phương Thành Hữu đang bị cấm chế, nhưng mắt vẫn nhìn thấy được, mười mấy ngày nay, mỗi ngày hắn đều sống trong sợ hãi, lúc này nhìn thấy Đông Vô Mệnh, trong đôi mắt liền tuôn ra một cỗ toan tính.  

– Độc Long huynh, phiền huynh cời bỏ cấm chế cho hắn giùm ta.  

Đông Vô Mệnh xoay người nói với Thiên Độc Yêu Long.  

– Xuy xuy!  

Thiên Độc Yêu Long vừa kết thủ ấn thì lập tức có vô số đạo chỉ ấn phát ra lam quang rơi xuống trên người của tên Phương Thành Hữu này.  

– Đông Vô Mệnh, Lục Lâm Thiên, các ngươi mau thả ta ra, bằng không Thiên Tinh Tông nhất định sẽ không tha cho các ngươi đâu.  

Cấm chế vừa mới giải thì tên Phương Thành Hữu này lập tức nhảy lên, cũng không lập tức bỏ chạy, thứ nhất là vì trên người của hắn bị trọng thương, thứ hai là cường giả của Phi Linh Môn đều có mặt đầy đủ ở đây, hắn biết rõ đối phương có thể cởi bỏ cấm chú thì cũng chẳng sợ hắn sẽ chạy thoát được.  

– Phương Thành Hữu, Thiên Tinh Tông của ngươi bây giờ còn đủ bản lĩnh để uy hϊếp được Phi Linh Môn của ta hay sao, hiện tại ở trước mặt ta, ngươi cũng chẳng là cái gì. Hôm nay nếu ta ra tay với ngươi mà ngươi có thể chạy thoát khỏi tay của ta được thì từ nay về sau ta cũng sẽ không tiếp tục đuổi gϊếŧ ngươi nữa, hiện tại bắt đầu, sau khi ngươi chạy ra xa một ngàn thước thì ta sẽ bắt đầu động thủ.  

Đông Vô Mệnh nhìn qua Phương Thành Hữu rồi nói với vẻ lạnh nhạt, lời vừa mới dứt thì trong tay nháy mắt đã bắt đầu kết xuất một đạo thủ ấn.  

Theo thủ ấn trong tay Đông Vô Mệnh kết xuất, Lục Lâm Thiên cũng cảm thấy có một cỗ lực lượng rất đổi quỷ dị đang tràn ra, cỗ lực lượng này vô cùng quỷ dị, khiến cho người ta nhịn không được mà cảm thấy da đầu tê dại.  

– Vèo!  

Phương Thành Hữu không chút do dự, Đông Vô Mệnh vừa nói dứt lời thì chân khí của hắn đã tuôn ra dữ dội, chân khí dưới chân run lên, bắn ra quang mang, thân ảnh lướt đi thật nhanh, hắn biết rõ đây chính là cơ hội cuối cùng của hắn.  

Khoảng cách một ngàn mét, đối với một vị Vũ suất cửu trọng mà nói thì hoàn toàn chỉ là chuyện trong nháy mắt, trong nháy mắt tiếp theo thì thân ảnh của Phương Thành Hữu đã lướt lên, chạy vội đi giữa không trung, mặc dù trên người vẫn bị trọng thương, nhưng tốc độ lúc này lại nhanh như quỷ mị.  

– Phệ Hồn Ác Anh!  

Vào đúng lúc này, một đạo thủ ấn cuối cùng của Đông Vô Mệnh cũng đã kết xuất, cũng ngay vào lúc đó, hai tay biến ảo xuất ra một đạo ấn quyết quỷ dị, ngay sau đó liền có một cỗ hắc mang nồng đậm tuôn ra dữ dội từ trên người của hắn.  

Theo cổ hắc mang nồng đậm này ngày càng lan rộng, đồng thời còn có một cỗ Linh hồn lực mênh mông vô bờ tuôn ra dữ dội, cơ hồ là trong nháy mắt liền bao trùm khắp cả không gian, khí tức này khiến cho những người nghe thấy cảm thấy ngay cả Linh hồn cũng run rẩy, giống như một loại khí tức tử vong vậy, một cỗ khí tức Linh hồn đang ba động, bên trong cỗ khí tức này tràn ngập cuồng bạo và hung hãn.  

Theo Đông Vô Mệnh gây ra động tĩnh cỡ này, ánh mắt của ba người Thiên Độc Yêu Long, Bạch Linh và Tiểu Long đều đại biến, còn Lục Tâm Đồng thì nhướng to mắt lên nhìn.  

– Ô ô!  

Cũng cùng lúc đó, bên trong cỗ hắc mang nồng đậm này vang lên một tiếng kêu chói tai, giống như tiếng kêu của ma quỷ tới từ địa ngục vậy, thanh âm khiến cho lòng người sợ hãi, linh hồn ngây ngốc.  

Thanh âm vừa dứt thì lập tức có một đạo quang ảnh màu đen lớn chừng nửa thước nháy mắt đã phóng thẳng lên trời từ bên trong hắc mang kia.  

– Hưu!  

Quang ảnh hắc mang xẹt qua không trung, lao ra ầm ầm, lập tức mang theo khí tức linh hồn ba động quỷ dị vô cùng đáng sợ kia tản mát ra.  

Sau khi cái quang ảnh hắc mang kia bắn ra thì ánh mắt của Đông Vô Mệnh cũng trầm xuống, cũng lộ ra một cỗ lãnh ý, hắc mang trên không đột nhiên tuôn ra lực ba động cực kỳ khủng bố, cả không gian rung lên dữ dội, sau đó mọi người lập tức kinh ngạc nhìn thấy, quang ảnh hắc mang kia hiển lộ nguyên hình hệt như một sinh vật sống vậy, đây là một thứ nhìn qua rất đáng sợ to chừng một thước, bên trong thân ảnh hư ảo nhưng lại tựa như vật có thật, có đầu có mặt,toàn thân đen kịt, cái miệng dữ tợn há to, tựa như một ác quỷ vậy, lại còn toàn là khói đen.  

Nhìn thấy cái thứ khủng bố thế này, ngay cả Lục Lâm Thiên cũng nhịn không được mà thấy tê dại hết cả da đầu, mà đúng lúc này, cái thứ có bộ dạng dữ tợn như ác quỷ kia lại trực tiếp phun ra một đạo sương mù màu đen dày đặc, thân ảnh nhanh tới mức không ngờ, tên Phương Thành Hữu vừa mới chạy ra nháy mắt đã bị màn sương đen kia nuốt chửng.  

Trong màn sương, ngũ trảo bén nhọn như răng nanh lập tức giáng thẳng xuống từ trên.  

Trong lòng của Phương Thành Hữu run lên, Linh hồn lúc này sợ tới mức run rẩy, trong cơn hoảng sợ chỉ có thể miễn cưỡng bố trí một đạo hộ thân cương khí bao bọc quanh người.
 
Chương 1045: Mọi người thương nghị (1)


Thứ kinh khủng này kêu rên một tiếng, sau đó lập tức há cái miệng rộng đáng sợ của mình trực tiếp cắn lên hộ thân cương khí của Phương Thành Hữu, hộ thân cương khí lập tức bị cắn cho vỡ nát, sau đó dần tan biến như bị ăn mòn, trong nháy mắt tiếp theo, cái thứ khủng bố kia liền mang theo khí tức cuồng bạo hung ác trực tiếp cắn xé trên đầu của Phương Thành Hữu, thân hình luân chuyển giữa hư ảo và thực chất, trực tiếp cắn đứt đầu của Phương Thành Hữu, máu lập tức phún ra như suối chảy loang đầy mặt đất, còn thi thể thì trực tiếp rơi xuống.  

– Mau lên, đây là xảy ra chuyện gì.  

Trong Phi Linh Môn có không ít đệ tử cảm giác được biến hoá trên không trung, đều lập tức lo lắng chạy tới, Linh hồn ba động của hung thần đang ở giữa không trung khiến cho Linh hồn của tất cả mọi người run rẩy.  

– Đúng là thứ quỷ dị.  

Ánh mắt của Lục Lâm Thiên kinh thán không ngừng, thứ mà Đông Vô Mệnh thúc dục ra lần này quá mức kinh khủng, thứ này có vẻ như là một thứ thuộc loại Linh hồn, nhưng uy lực khủng bố tới cỡ này cũng khiến cho ta người ta lạnh cả người, thực lực thế này, Lục Lâm Thiên phỏng chừng, sợ là cũng có thể trực tiếp chống lại Vũ vương nhất trọng.  

– Thu!  

Đông Vô Mệnh vừa thu lại thủ ấn trong tay, cái thứ khủng bổ miệng còn đang rỉ máu trên không nháy mắt đã hoá thành một đạo hắc mang ùn ùn kéo vào trong mi tâm của Đông Vô Mệnh, khí tức lập tức thu liễm không còn sót lại gì, sau cái này, khí tức của Đông Vô Mệnh dường như lại càng hung sát thêm một chút.  

– Có chút thủ đoạn nha, thứ đồ chơi này có vẻ bất phàm đấy.  

Ánh mắt của Thiên Độc Yêu Long thoáng vẻ kinh ngạc, nhịn không được mà thấp giọng kinh thán.  

Sau lưng của mọi người lúc này còn có ba cô nàng Phương Tân Kỳ, Nhan Kỳ, Bạch Toa, ánh mắt của cả ba cũng kinh hãi không thôi, lấy thực lực của nàng, bị một màn ban nãy doạ cho run lập cập.  

– Chúc mừng sư phụ tu luyện thành Phệ Hồn Ác Anh.  

Lục Tâm Đồng lúc này cũng vui mừng chạy tới bên người Đông Vô Mệnh, rõ ràng là cảm thấy vô cùng vui mừng thay cho sư phụ.  

– Đông lão, thứ vừa rồi ngươi vừa thi triển chính là vật do Hồn Anh của Lâm Trung Đao lần trước luyện thành sao?  

Sau khi kinh ngạc qua đi, Lục Lâm Thiên lập tức hỏi, theo vật dữ tợn mà Đông Vô Mệnh thi triển ban nãy, Lục Lâm Thiên cũng đoán được ít nhiều.  

– Không sai, đây chính là một loại thủ đoạn quỷ dị mà ta tu luyện theo như phía trên độc công ghi lại, Linh kỹ bình thường không cách nào tu luyện được, nhưng một ít thủ đoạn đặc biệt thì có không ít, cái Phệ Hồn Ác Anh này thì lại càng thêm quỷ dị, lần trước vừa vặn có cơ hội bắt được một cái Hồn Anh, cho nên mới luyện chế ra được nó, chỉ là để luyện chế thành công cũng để ta chịu không ít khổ sở đây, bất quá uy lực cũng rất mạnh, hiện tại phỏng chừng có chống lại Vũ vương nhất trọng bình thường cũng sẽ không hề kém cạnh. Cái Phệ Hồn Ác Anh này có thể trực tiếp thôn phệ Linh hồn, hơn nữa thôn phệ càng nhiều thì thực lực sẽ càng trở nên mạnh hơn, nhưng lại cực kỳ tà ác, có thể coi như là vật âm độc.  

Đông Vô Mệnh nói, hắn đã phải tốn không biết bao nhiêu tinh lực mới có thể luyện chế thành công cái Phệ Hồn Ác Anh này, vất vả trong đó chỉ có mình hắn là biết rõ.  

– Quản hắn là vật âm độc gì, uy lực mạnh là đủ rồi.  

Lục Lâm Thiên mỉm cười nói, hắn cũng cảm thấy cao hứng thay cho Đông Vô Mệnh vì đã luyện chế được cái Phệ Hồn Ác Anh cường hãn cỡ này.  

– Ca ca, cái Phệ Hồn Ác Anh này còn có một tác dụng quan trọng nhất chính là, nó là khắc tinh của tất cả Hồn Anh, nếu như có Hồn Anh của kẻ nào muốn đào thoát, chỉ cần Phệ Hồn Ác Anh ra tay thì trừ phi phải có thực lực rất mạnh, bằng không nếu muốn chạy trốn thì là không thể nào.  

Lục Tâm Đồng nói.  

– Còn có tác dụng nãy nữa sao.  

Lục Lâm Thiên cảm thấy vô cùng kinh ngạc, Hồn Anh đào thoát, tính ra thì thực lực sẽ yếu hơn nhiều so với lúc có thân thể, nhưng lại cực kỳ quỷ dị phiêu hốt, cho nên mới nói, Hồn Anh mà chạy thì trừ phi là có thực lực đủ để khống chế tuyệt đối, bằng không sẽ rất khó bắt lấy, không ngờ cái Phệ Hồn Ác Anh này còn có tác dụng ấy nữa.  

– Phệ Hồn Ác Anh có uy lực cực lớn, bất quá luyện chế nó vô cùng khó khăn, đầu tiên là phải dùng tinh huyết để nuôi dưỡng, cuối cùng là lấy Linh hồn của bản thân cho nó thôn phệ, khiến cho không ai có thể thừa nhận nổi, mười người luyện chế Phệ Hồn Ác Anh, có được một người thành công đã là không dễ dàng gì rồi.  

Lục Tâm Đồng nói.  

Lục Lâm Thiên khẽ gật đầu, xem ra Đông Vô Mệnh luyện chế thành con Phệ Hồn Ác Anh này cũng đã chịu không ít khổ cực rồi.  

Sau đó mọi người trở về lại bên trong đình viện, trong đình viện, nhìn thấy ba cô nàng Bạch Toa Toa, Phương Tân Kỳ và Nhan Kỳ, mắt của Lục Lâm Thiên lập tức sáng lên, sau đó lấy ra ba cái hộp gấm đưa cho ba cô nàng, nói:  

– Đây là quà ta cố ý chuẩn bị cho ba người các ngươi, đều là đồ tốt cả.  

– Chưởng môn, đây là cái gì?  

Ba cô nàng Phương Tân Kỳ nhận lấy hộp gấm, lễ vật chưởng môn cố ý chuẩn bị, chắc chắn không phải vật tầm thường, trong lòng cảm thấy mừng rỡ.  

– Cứ mở ra xem thì biết.  

Lục Lâm Thiên mỉm cười nói, đối với ba cô gái này, hắn cũng đã xem như người nhà của mình.  

– Để ta xem.  

Bạch Toa Toa là người đầu tiên mở hộp gấm ra xem, lập tức một khoả đan dược thơm ngát liền xuất hiện ngay trước mắt, mùi hương thơm ngát khiến người ta nhịn không được mà ngửi thêm một cái, sau đó hai người Phương Tân Kỳ và Nhan Kỳ cũng mở hộp gấm ra, bên trong đó đều có một viên đan dược giống hệt nhau.  

– Trú Nhan Đan.  

Vừa nhìn thấy đan dược này, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh liền kinh ngạc, nói:  

– Lâm Thiên, ngươi lấy đâu ra những ba viên Trú Nhan Đan vậy?  

– Oánh tỷ, Trú Nhan Đan này thực tế ở Linh Thiên Môn có không ít đâu, ta cầm một ít từ chỗ Linh Nhi.  

Lục Lâm Thiên mỉm cười nói.  

Quỷ Tiên Tử sững sờ, sau đó có chút dở khóc dở cười, nói với ba người Bạch Toa Toa:  

– Ba người các ngươi đều uống đi, đây là thứ tốt đó, sau khi các ngươi uống đi, đều là người tu luyện cả, nó có thể bảo trì bộ dạng hiện tại mãi mãi, sẽ không già đi.  

– Sư phụ, có phải như vậy thì sẽ giống như người, bộ dạng vĩnh viễn đều không thay đổi không?  

Bạch Toa Toa hỏi Quỷ Tiên Tử.  

– Không sai, lúc ta còn trẻ đã từng dùng một viên Trú Nhan Đan, đây chính là bảo vật đó, nếu mang đi đấu giá thì phỏng chừng phải lên tới ức kim tệ, có khi còn hơn nữa, trong mắt của một vài kẻ, giá trị của nó sẽ không thấp hơn một bộ Vũ kỹ huyền cấp đâu.  

Bạch Oánh nói.  

– Đa tạ chưởng môn.  

Ba cô gái nghe thấy Bạch Oánh nói vậy thì lập tức hành lễ với Lục Lâm Thiên, thực lực mạnh mẽ, giữ gìn thanh xuân, đây chính là giấc mộng của tất cả nữ nhân, lúc này mình cũng có thể đạt được, trong lòng kích động miễn bàn, Trú Nhan Đan này đối với các nàng mà nói, so với một bộ Vũ kỹ huyền cấp thì còn đáng giá hơn rất nhiều.
 
Chương 1046: Mọi người thương nghị (2)


Lục Lâm Thiên chỉ cười không nói, xem ra nữ nhân đều giống nhau, cực kỳ coi trọng thanh xuân và dung mạo của mình.  

– Tham kiến chưởng môn.  

Bên trong một căn phòng khác trong tiểu viện, Bạch Linh, Tiểu Long và Thiên Độc Yêu Long đều đi chơi cả rồi, chỉ còn lại mỗi mình Lục Lâm Thiên, Lục Tâm Đồng, Đông Vô Mệnh và Quỷ Tiên Tử là ở lại mà thôi, lại thêm động tĩnh do Đông Vô Mệnh gây ra ban nãy khiến cho đám người Thanh Hoả Lão Quỷ, Lưu Ngân Hà, Ngô Dũng, Lộc Sơn Lão Nhân, Hoa Mãn Ngọc kéo tới đình viện ở hậu sơn.  

Lục Lâm Thiên nói hết thảy những tin tức hắn đã tìm hiểu và biết được ở thành Thiên Tinh cho Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử, Lộc Sơn Lão Nhân, Thanh Hoả Lão Quỷ, Lưu Ngân Hà, Ngô Dũng, Hoa Mãn Lâu nghe qua một lượt, cùng với một màn cuối cùng khi gϊếŧ chết đám người Tùng Bách Đào kia cũng tự thuật kỹ hơn một chút.  

Đối với chuyện trong thành Thiên Tinh, tuy rằng Quỷ Tiên Tử và Đông Vô Mệnh đã biết rồi, nhưng đám người Lộc Sơn Lão Nhân, Thanh Hoả Lão Quỷ, Lưu Ngân Hà, Ngô Dũng, Hoa Mãn Lâu thì không biết, cho nên cả đám lập tức cứng họng, nếu như là bọn họ, cũng không dám ra tay chẳng chút kiêng nể gì ở ngay dưới mí mắt của người ta như vậy.  

– Lần này ngươi gây ra động tĩnh quá lớn, lần trước diệt Thương Sơn môn, tất cả các thế lực đều đã có đề phòng, đều âm thầm có động tác hết cả, ngay cả Hắc Sát giáo, Hoá Vũ Tông và Lan Lăng Sơn Trang cũng đều phái thám tử tới Phi Linh Môn, phỏng chừng một màn ngươi gây ra ở Thiên Tinh Tông hiện tại đều bị bọn họ biết hết cả rồi, tất cả mọi người sẽ cho rằng, đây là dấu hiệu Phi Linh Môn sẽ ra tay với Thiên Quỷ Tông, chỉ sợ là hiện tại Thiên Quỷ Tông đã chuẩn bị kỹ càng, chúng ta không động thủ với bọn họ thì họ cũng sẽ ra tay với chúng ta, bằng không, lấy những gì ngươi đã gây ra ở Thành Thiên Tinh, bọn họ mà còn không động thủ thì sẽ không còn mặt mũi gặp ai.  

Đông Vô Mệnh nói.  

– Dù sao thì thực lực của Phi Linh Môn ta cũng đã bại lộ, các đại thế lực cũng đã phòng bị cả rồi, còn không bằng nhân dịp tất cả các thế lực đó vẫn chưa chuẩn bị sẵn sang, chúng ta một lần quật khởi.  

Ánh mắt của Lục Lâm Thiên loé lên rồi nói, nếu như là trước kia, Phi Linh Môn muốn quật khởi còn chút cố kỵ thì bây giờ, có Linh Thiên Môn chế trụ Nhất Tông Nhất Giáo Nhất Trang, cố kỵ của Phi Linh Môn đã ít hơn rất nhiều.  

– Lâm Thiên, có Linh Thiên Môn chế trụ Nhất Tông Nhất Giáo Nhất Trang, Phi Linh Môn sẽ ít cố kỵ hơn nhiều, nhưng ngươi đã từng nghĩ tới, mặc dù lúc diệt Thương Sơn Môn chúng ta đã có cớ rõ ràng, nhưng việc này vẫn khiến cho tất cả thế lực ở Cổ Vực này đề phòng, nếu như lần này lại diệt Thiên Tinh Tông nữa thì ta sợ tới lúc đó Phi Linh Môn của chúng ta sẽ trở thành kẻ địch của các thế lực nhất lưu ở Cổ Vực mất, tới khi đó tình hình sẽ không lạc quan mấy đâu.  

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.  

Lời Quỷ Tiên Tử nói, Lục Lâm Thiên đương nhiên hiểu rõ, trong Cổ Vực có không ít thế lực nhất lưu, Đào Hoa Yến lần trước, có Ma Tâm Cốc, Thiên Âm Môn, Bách Linh Tông chẳng hạn, đều là thế lực nhất lưu. Nếu như Phi Linh Môn cường hãn quật khởi thì khó mà chắc chắn rằng những thế lực này sẽ không đứng lên liên hợp với nhau chống lại Phi Linh Môn, tới lúc đó chắc chắn là rất phiền phức, thực lực của Phi Linh Môn có mạnh hơn đi nữa, nhưng nếu các thế lực nhất lưu liên thủ lại thì tuyệt đối có thể khiến cho Phi Linh Môn không cách nào ứng đối nổi.  

– Chuyện này để tới lúc đó lại bàn, nhưng Thiên Quỷ Tông và Thiên Tinh Tông hôm nay nhất định phải diệt mới được, giữ lại sẽ chỉ là tai hoạ thôi, đặc biệt là Thiên Tinh Tông, ta đã từng hứa với Đông lão và Oánh tỷ, khi Phi Linh Môn có đủ thực lực thì sẽ tiêu diệt Thiên Tinh Tông, hiện tại đã tới lúc thực hiện rồi.  

Lục Lâm Thiên nói.  

– Chưởng môn nói không sai, dù sao thì cũng đã động tới Thiên Tinh Tông rồi, bọn họ cũng sẽ đối phó với Phi Linh Môn chúng ta mà thôi, lấy thực lực của Phi Linh Môn chúng ta hiện tại, muốn tiêu diệt Thiên Tinh Tông cũng không phải chuyện khó, tới lúc đó tiêu diệt xong Thiên Tinh Tông, địa bàn của Phi Linh Môn chúng ta sẽ tăng thêm không ít.  

Thanh Hỏa Lão Quỷ nói với giọng điệu quỷ thanh quỷ khí.  

– Ngươi quyết định đi.  

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nhìn Lục Lâm Thiên nói:  

– Rất có thể Thiên Tinh Tông và Thiên Quỷ Tông sẽ liên thủ với nhau, Phi Linh Môn phải đối phó với cả hai cỗ thế lực nhất lưu như vầy cùng một lúc cũng không phải là chuyện dễ dàng gì, có lẽ Phi Linh Môn của chúng ta sẽ phải trả một cái giá rất đắt đấy.  

Ánh mắt của Lục Lâm Thiên loé lên, nếu xét kỹ thực lực của cả Thiên Quỷ Tông và Thiên Tinh Tông thì quả thực nếu muốn tiêu diệt chúng thì sẽ phải trả một cái giá khá đắt, lần trước khi tiêu diệt Thương Sơn Môn, bởi vì Lâm Trung Kiến của Thương Sơn Môn đã sớm bị gϊếŧ chết, đồng thời còn có Linh Thiên Môn tương trợ, cho nên mới giúp cho Phi Linh Môn không bị thương vong bao nhiêu, những người có tu vi Vũ suất cơ hồ không mất một ai.  

Còn lần này mình muốn tiêu diệt Thiên Tinh Tông thì lại không giống như vậy nữa, Hồ Hưng Hải của Thiên Tinh Tông là Vũ vương tứ trọng, còn có một vị Vũ vương nhất trọng, cường giả Vũ suất trong môn cũng không ít, mặc dù Phi Linh Môn có thể đối phó được, nhưng nếu cậy mạnh đối cứng thì quả thật là sẽ tổn hại không ít, nếu như lại có thêm Thiên Quỷ Tông tham gia liên thủ thì sợ là phải chọi cứng, ai thắng ai thua còn khó mà nói trước được, cường giả trong Thiên Quỷ Tông cũng không phải ít, thực lực của Tùng Thanh Sơn cũng là Vũ vương tam trọng, tuyệt đối không thể xem thường được.  

– Ta sẽ giảm tải thương vong của Phi Linh Môn đến mức thấp nhất, hai tông của bọn họ liên thủ, sợ là cũng không dễ dàng gì, muốn tiêu diệt thì phải dùng thế nhanh như lôi đình để làm.  

Ánh mắt của Lục Lâm Thiên trầm xuống.  

– Chẳng lẽ, ngươi muốn mời Vân Dương Tông ra tay lần nữa?  

Đông Vô Mệnh nhướng mày hỏi.  

– Cho dù có mời Vân Dương Tông ra tay đi nữa thì sợ là cũng không tới kịp, phỏng chừng Thiên Quỷ Tông và Thiên Tinh Tông cũng không cho chúng ta bao nhiêu thời gian, lúc này ta cũng đã có tính toán, nhưng vẫn phải thông báo cho Vân Dương Tông biết, nếu như toàn bộ thế lực nhất lưu ở Cổ Vực liên thủ để chống lại Phi Linh Môn chúng ta thì Phi Linh Môn chúng ta cũng chỉ còn cách liên thủ với Vân Dương Tông mà thôi.  

Lục Lâm Thiên nói, mày giãn ra, xem ra, lần này chút thực lực vẫn luôn giấu kín kia cũng nên cho ra ngoài ánh sáng một chút, lần này một khi Phi Linh Môn bộc lộ hết toàn bộ thực lực, tiêu diệt cả Thiên Tinh Tông và Thiên Quỷ Tông xong, tới lúc đó tất cả các thế lực nhất lưu phỏng chừng ai nấy cũng cảm thấy bất an, không biết chừng có khi sẽ liên thủ lại với nhau nữa ấy chứ.  

– Ngươi có tự tin nắm chắc là được rồi, dù sao thì ngươi làm việc ta cũng yên tâm.  

Đông Vô Mệnh không nói thêm gì nữa.
 
Chương 1047: Sở hữu khải giáp


– Lâm Thiên, nếu như ngươi liên thủ với Vân Dương Tông thì sợ là sẽ có chút phiền phức.  

Quỷ Tiên Tử mỉm cười nói với Lục Lâm Thiên.  

– Cái này….  

Lục Lâm Thiên mỉm cười, điều Quỷ Tiên Tử muốn nói Lục Lâm Thiên sao có thể không hiểu cơ chứ, mình và Lữ Tiểu Linh đính hôn, lại là con gái của Lữ Chính Cường, nhưng lại chưa nói cho Vân Tiếu Thiên biết, cái này thì đã không được ổn rồi, mà nghe đâu Vân Tiếu Thiên và Lữ Chính Cường lại có chút ân oán, việc mình đã đính hôn với Lữ Tiểu Linh, sợ là đã sớm bị Vân Dương Tông biết được rồi.  

– Chuyện này, thuyền tới đầu cầu tự nhiên thẳng, tới lúc đó rồi tính.  

Lục Lâm Thiên nói, tiếng vừa dứt, tâm thần lập tức động, trong tay lập tức xuất hiện một đoàn bạch sắc quang mang, một cỗ khí tức cuồn cuộn lập tức ùa ra.  

Bạch quang vừa thu lại, một kiện khôi giáp màu trắng đã xếp gọn nằm chỉnh tề trong tay Lục Lâm Thiên, độc một màu trắng, trắng đến mức nom có vẻ như trong suốt, nhìn qua có chút hư ảo, bên trên có lưu quang nhàn nhạt quanh quẩn, một cỗ khí tức mênh mông cũng lập tức khiến cho tất cả mọi người cảm thấy trong lòng run lên, chỉ là một kiện khôi giáp nằm yên thôi liền lập tức hấp dẫn ánh mắt của mọi người.  

– Đây là Hồn Linh Khải Giáp địa cấp sao?  

Ánh mắt của Đông Vô Mệnh khẽ giật, kinh ngạc nhìn về phía bộ khôi giáp trong tay của Lục Lâm Thiên, theo như tin tức của Ám Đường, hắn cũng đã sớm biết tin Lục Lâm Thiên chiếm được một kiện bảo vật là cái Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này.  

– Không sai, đây chính là kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp mà ta lấy được từ trên người tên Tùng Bách Đào ở Thiên Tinh Tông, kiện Hồn Linh Khải Giáp này hiện tại đã là vật vô chủ, giao cho muội chịu không.  

Lục Lâm Thiên quay đầu nhìn về phía Lục Tâm Đồng hỏi.  

– Cho muội?  

Lục Tâm Đồng vô cùng kinh ngạc, nàng biết rõ ca ca cũng là Linh giả, cho nên cũng có thể sử dụng được kiện Hồn Linh Khải Giáp này.  

– Không sai, cho muội.  

Lục Lâm Thiên khẽ mỉm cười nói, kiện Hồn Linh Khải Giáp này, là địa cấp, Lục Lâm Thiên vẫn luôn nghĩ xem nên xử lý thế nào, bản thân mình đương nhiên cũng có thể dùng được, nhưng ở mặt phòng ngự thì mình đã có Thanh Linh khải giáp, uy lực của Thanh Linh khải giáp vốn cũng không kém, mà quan trọng nhất là, Thanh Linh khải giáp tổng cộng có thể biến hoá ra ba loại hình thái, mình hiện tại vẫn một mực thi triển loại hình thái thứ nhất, Vũ kỹ này ngay cả Nam thúc cũng không rõ lai lịch, phòng ngự cũng rất mạnh, trước mắt xem ra, kiện Hồn Linh Khải Giáp này hẳn là mạnh hơn Thanh Linh khải giáp của mình không ít, nhưng sau này Thanh Linh khải giáp còn có thể thúc dục ra hình thái thứ hai và thứ ba, uy lực nói không chừng sẽ tăng mạnh thêm lần nữa, huống hồ gì hiện tại mình cũng không định sẽ để lộ Linh lực, công dụng của bộ Hồn Linh Khải Giáp này đối với mình lại càng nhỏ hơn, Lục Lâm Thiên nghĩ kỹ, cuối cùng quyết định, kiện Hồn Linh Khải Giáp này cứ giao cho Lục Tâm Đồng.  

Lục Tâm Đồng nhận lấy kiện Hồn Linh Khải Giáp trong tay của Lục Lâm Thiên, sắc mặt có chút biến hoá, dường như đang suy nghĩ chuyện gì đó, nhìn qua kiện Hồn Linh Khải Giáp trong tay với vẻ do dự không thôi, sau đó liền mở to mắt nhìn Lục Lâm Thiên, nói:  

– Ca ca, muội có Xích Kim Độc Chu hộ thân, kiện Hồn Linh Khải Giáp này đương nhiên sẽ có nhiều chỗ tốt với muội, nhưng với thực lực của muội hiện tại thì cũng không thể nào thúc dục ra được hết uy lực của nó, muội thấy nên giao Hồn Linh Khải Giáp cho sư phụ, sư phụ rất thích hợp sử dụng kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này, uy lực xuất ra cũng sẽ mạnh hơn muội nhiều.  

Lục Lâm Thiên nhìn Lục Tâm Đồng rồi mỉm cười, nói:  

– Đương nhiên là được rồi.  

Theo như suy nghĩ trong lòng của Lục Lâm Thiên thì vốn là nghĩ tới muốn đưa cho hai người là Lục Tâm Đồng và Đông Vô Mệnh, đẳng cấp của kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này, với thực lực của Lục Tâm Đồng thì quả thật là không cách nào thúc dục ra được toàn bộ uy lực, nếu như để cho Đông Vô Mệnh sử dụng kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này là thích hợp nhất, uy lực xuất ra sẽ mạnh hơn nếu để cho Lục Tâm Đồng dùng nhiều, chính là sau khi cân nhắc một hồi, Lục Lâm Thiên nhất thời cũng không thể nào quyết định được, cuối cùng mới quyết định giao kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này cho Lục Tâm Đồng, trong này cũng có chút thiên vị của riêng Lục Lâm Thiên.  

Đương nhiên, trong lòng Lục Lâm Thiên, Đông Vô Mệnh tuyệt đối cũng không phải người ngoài, mà đã là người thân của hắn rồi, chỉ là đối với Lục Tâm Đồng, thì cảm giác vẫn thân thiết hơn một chút, giống như mấy huynh đệ vậy, tuy rằng đều là huynh đệ ruột thịt, nhưng cũng có chút thân sơ.  

– Sư phụ, vậy kiện Hồn Linh Khải Giáp này giao cho người.  

Lục Tâm Đồng giao kiện Hồn Linh Khải Giáp trong tay cho Đông Vô Mệnh đang rất đỗi kinh ngạc đứng một bên.  

Đông Vô Mệnh nhìn đứa đồ đệ bảo bối của mình, nói:  

– Tâm Đồng, thứ này con cứ cầm lấy đi, con có lòng như vậy, sư phụ đã cảm thấy vui lắm rồi.  

Đông Vô Mệnh qua cơn kinh ngạc, nhìn Lục Tâm Đồng, trong ánh mắt chỉ toàn ý cười vui mừng.  

– Sư phụ, con đã có Xích Kim Độc Chu hộ thân rồi, người dung hợp Hồn Linh Khải Giáp rồi, uy lực khi sử dụng sẽ lớn hơn so với con rất nhiều, người mà không nhận thì con sẽ tức giận đó.  

Lục Tâm Đồng chu cái miệng nhỏ lên nói.  

– Đông lão, ngươi cứ cầm lấy đi, ngươi thích hợp để dung hợp với bộ Hồn Linh Khải Giáp này nhất.  

Lục Lâm Thiên nói.  

– Được rồi, ta nhận.  

Đông Vô Mệnh nhìn qua đồ đệ của mình, ánh mắt cũng run run, sau đó nhận lấy kiện Hồn Linh Khải Giáp trong tay Lục Tâm Đồng, không nói thêm gì nữa, nhưng trong lòng lại như đang dậy sóng, một kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp, giá trị lớn tới cỡ này, không phải dùng kim tệ là có thể hình dung được.  

Lúc này, cả năm người Thanh Hoả Lão Quỷ, Lộc Sơn Lão Nhân, Ngô Dũng, Lưu Tinh Hà, Hoa Mãn Lâu, nhìn thấy Đông Vô Mệnh nhận được một kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp thì trong lòng cũng cảm thấy hâm mộ không thôi, Hồn Linh Khải Giáp địa cấp, đây cũng không phải bảo vật tầm thường đâu, Linh khí tu vi địa cấp, bình thường chỉ có một số ít người như Linh tôn và Vũ tôn mới có được.  

– Đông lão, ngươi cũng mau dung hợp kiện Hồn Linh Khải Giáp này đi, có kiện Hồn Linh Khải Giáp này rồi, thực lực của ngươi sau này nhất định có thể mạnh hơn không ít.  

Lục Lâm Thiên mỉm cười nói, lấy thực lực tu vi Linh vương nhất trọng của Đông Vô Mệnh hiện tại, cộng thêm kiện Hồn Linh Khải Giáp này, phối hợp với độc công khó chọc, cùng với Phệ Hồn Ác Anh quỷ dị kia, tuyệt đối có thể coi là cường hãn.  

– Chúc mừng Đông cung phụng nhận được bảo vật như thế.  

Đám người Thanh Hoả Lão Quỷ, Ngô Dũng lập tức nói với vẻ hâm mộ, bọn họ ngay cả Linh khí hoàng cấp cũng không có, mà Đông Vô Mệnh lúc này đã có được Hồn Linh Khải Giáp địa cấp rồi, đồng thời, năm người này cũng có chút chờ mong, Đông Vô Mệnh chính là đi theo bên cạnh chưởng môn, đợi sau này, mình nhất định cũng sẽ có cơ hội nhận được bảo vật cỡ này.
 
Chương 1047: Sở hữu khải giáp


– Lâm Thiên, nếu như ngươi liên thủ với Vân Dương Tông thì sợ là sẽ có chút phiền phức.  

Quỷ Tiên Tử mỉm cười nói với Lục Lâm Thiên.  

– Cái này….  

Lục Lâm Thiên mỉm cười, điều Quỷ Tiên Tử muốn nói Lục Lâm Thiên sao có thể không hiểu cơ chứ, mình và Lữ Tiểu Linh đính hôn, lại là con gái của Lữ Chính Cường, nhưng lại chưa nói cho Vân Tiếu Thiên biết, cái này thì đã không được ổn rồi, mà nghe đâu Vân Tiếu Thiên và Lữ Chính Cường lại có chút ân oán, việc mình đã đính hôn với Lữ Tiểu Linh, sợ là đã sớm bị Vân Dương Tông biết được rồi.  

– Chuyện này, thuyền tới đầu cầu tự nhiên thẳng, tới lúc đó rồi tính.  

Lục Lâm Thiên nói, tiếng vừa dứt, tâm thần lập tức động, trong tay lập tức xuất hiện một đoàn bạch sắc quang mang, một cỗ khí tức cuồn cuộn lập tức ùa ra.  

Bạch quang vừa thu lại, một kiện khôi giáp màu trắng đã xếp gọn nằm chỉnh tề trong tay Lục Lâm Thiên, độc một màu trắng, trắng đến mức nom có vẻ như trong suốt, nhìn qua có chút hư ảo, bên trên có lưu quang nhàn nhạt quanh quẩn, một cỗ khí tức mênh mông cũng lập tức khiến cho tất cả mọi người cảm thấy trong lòng run lên, chỉ là một kiện khôi giáp nằm yên thôi liền lập tức hấp dẫn ánh mắt của mọi người.  

– Đây là Hồn Linh Khải Giáp địa cấp sao?  

Ánh mắt của Đông Vô Mệnh khẽ giật, kinh ngạc nhìn về phía bộ khôi giáp trong tay của Lục Lâm Thiên, theo như tin tức của Ám Đường, hắn cũng đã sớm biết tin Lục Lâm Thiên chiếm được một kiện bảo vật là cái Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này.  

– Không sai, đây chính là kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp mà ta lấy được từ trên người tên Tùng Bách Đào ở Thiên Tinh Tông, kiện Hồn Linh Khải Giáp này hiện tại đã là vật vô chủ, giao cho muội chịu không.  

Lục Lâm Thiên quay đầu nhìn về phía Lục Tâm Đồng hỏi.  

– Cho muội?  

Lục Tâm Đồng vô cùng kinh ngạc, nàng biết rõ ca ca cũng là Linh giả, cho nên cũng có thể sử dụng được kiện Hồn Linh Khải Giáp này.  

– Không sai, cho muội.  

Lục Lâm Thiên khẽ mỉm cười nói, kiện Hồn Linh Khải Giáp này, là địa cấp, Lục Lâm Thiên vẫn luôn nghĩ xem nên xử lý thế nào, bản thân mình đương nhiên cũng có thể dùng được, nhưng ở mặt phòng ngự thì mình đã có Thanh Linh khải giáp, uy lực của Thanh Linh khải giáp vốn cũng không kém, mà quan trọng nhất là, Thanh Linh khải giáp tổng cộng có thể biến hoá ra ba loại hình thái, mình hiện tại vẫn một mực thi triển loại hình thái thứ nhất, Vũ kỹ này ngay cả Nam thúc cũng không rõ lai lịch, phòng ngự cũng rất mạnh, trước mắt xem ra, kiện Hồn Linh Khải Giáp này hẳn là mạnh hơn Thanh Linh khải giáp của mình không ít, nhưng sau này Thanh Linh khải giáp còn có thể thúc dục ra hình thái thứ hai và thứ ba, uy lực nói không chừng sẽ tăng mạnh thêm lần nữa, huống hồ gì hiện tại mình cũng không định sẽ để lộ Linh lực, công dụng của bộ Hồn Linh Khải Giáp này đối với mình lại càng nhỏ hơn, Lục Lâm Thiên nghĩ kỹ, cuối cùng quyết định, kiện Hồn Linh Khải Giáp này cứ giao cho Lục Tâm Đồng.  

Lục Tâm Đồng nhận lấy kiện Hồn Linh Khải Giáp trong tay của Lục Lâm Thiên, sắc mặt có chút biến hoá, dường như đang suy nghĩ chuyện gì đó, nhìn qua kiện Hồn Linh Khải Giáp trong tay với vẻ do dự không thôi, sau đó liền mở to mắt nhìn Lục Lâm Thiên, nói:  

– Ca ca, muội có Xích Kim Độc Chu hộ thân, kiện Hồn Linh Khải Giáp này đương nhiên sẽ có nhiều chỗ tốt với muội, nhưng với thực lực của muội hiện tại thì cũng không thể nào thúc dục ra được hết uy lực của nó, muội thấy nên giao Hồn Linh Khải Giáp cho sư phụ, sư phụ rất thích hợp sử dụng kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này, uy lực xuất ra cũng sẽ mạnh hơn muội nhiều.  

Lục Lâm Thiên nhìn Lục Tâm Đồng rồi mỉm cười, nói:  

– Đương nhiên là được rồi.  

Theo như suy nghĩ trong lòng của Lục Lâm Thiên thì vốn là nghĩ tới muốn đưa cho hai người là Lục Tâm Đồng và Đông Vô Mệnh, đẳng cấp của kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này, với thực lực của Lục Tâm Đồng thì quả thật là không cách nào thúc dục ra được toàn bộ uy lực, nếu như để cho Đông Vô Mệnh sử dụng kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này là thích hợp nhất, uy lực xuất ra sẽ mạnh hơn nếu để cho Lục Tâm Đồng dùng nhiều, chính là sau khi cân nhắc một hồi, Lục Lâm Thiên nhất thời cũng không thể nào quyết định được, cuối cùng mới quyết định giao kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này cho Lục Tâm Đồng, trong này cũng có chút thiên vị của riêng Lục Lâm Thiên.  

Đương nhiên, trong lòng Lục Lâm Thiên, Đông Vô Mệnh tuyệt đối cũng không phải người ngoài, mà đã là người thân của hắn rồi, chỉ là đối với Lục Tâm Đồng, thì cảm giác vẫn thân thiết hơn một chút, giống như mấy huynh đệ vậy, tuy rằng đều là huynh đệ ruột thịt, nhưng cũng có chút thân sơ.  

– Sư phụ, vậy kiện Hồn Linh Khải Giáp này giao cho người.  

Lục Tâm Đồng giao kiện Hồn Linh Khải Giáp trong tay cho Đông Vô Mệnh đang rất đỗi kinh ngạc đứng một bên.  

Đông Vô Mệnh nhìn đứa đồ đệ bảo bối của mình, nói:  

– Tâm Đồng, thứ này con cứ cầm lấy đi, con có lòng như vậy, sư phụ đã cảm thấy vui lắm rồi.  

Đông Vô Mệnh qua cơn kinh ngạc, nhìn Lục Tâm Đồng, trong ánh mắt chỉ toàn ý cười vui mừng.  

– Sư phụ, con đã có Xích Kim Độc Chu hộ thân rồi, người dung hợp Hồn Linh Khải Giáp rồi, uy lực khi sử dụng sẽ lớn hơn so với con rất nhiều, người mà không nhận thì con sẽ tức giận đó.  

Lục Tâm Đồng chu cái miệng nhỏ lên nói.  

– Đông lão, ngươi cứ cầm lấy đi, ngươi thích hợp để dung hợp với bộ Hồn Linh Khải Giáp này nhất.  

Lục Lâm Thiên nói.  

– Được rồi, ta nhận.  

Đông Vô Mệnh nhìn qua đồ đệ của mình, ánh mắt cũng run run, sau đó nhận lấy kiện Hồn Linh Khải Giáp trong tay Lục Tâm Đồng, không nói thêm gì nữa, nhưng trong lòng lại như đang dậy sóng, một kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp, giá trị lớn tới cỡ này, không phải dùng kim tệ là có thể hình dung được.  

Lúc này, cả năm người Thanh Hoả Lão Quỷ, Lộc Sơn Lão Nhân, Ngô Dũng, Lưu Tinh Hà, Hoa Mãn Lâu, nhìn thấy Đông Vô Mệnh nhận được một kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp thì trong lòng cũng cảm thấy hâm mộ không thôi, Hồn Linh Khải Giáp địa cấp, đây cũng không phải bảo vật tầm thường đâu, Linh khí tu vi địa cấp, bình thường chỉ có một số ít người như Linh tôn và Vũ tôn mới có được.  

– Đông lão, ngươi cũng mau dung hợp kiện Hồn Linh Khải Giáp này đi, có kiện Hồn Linh Khải Giáp này rồi, thực lực của ngươi sau này nhất định có thể mạnh hơn không ít.  

Lục Lâm Thiên mỉm cười nói, lấy thực lực tu vi Linh vương nhất trọng của Đông Vô Mệnh hiện tại, cộng thêm kiện Hồn Linh Khải Giáp này, phối hợp với độc công khó chọc, cùng với Phệ Hồn Ác Anh quỷ dị kia, tuyệt đối có thể coi là cường hãn.  

– Chúc mừng Đông cung phụng nhận được bảo vật như thế.  

Đám người Thanh Hoả Lão Quỷ, Ngô Dũng lập tức nói với vẻ hâm mộ, bọn họ ngay cả Linh khí hoàng cấp cũng không có, mà Đông Vô Mệnh lúc này đã có được Hồn Linh Khải Giáp địa cấp rồi, đồng thời, năm người này cũng có chút chờ mong, Đông Vô Mệnh chính là đi theo bên cạnh chưởng môn, đợi sau này, mình nhất định cũng sẽ có cơ hội nhận được bảo vật cỡ này.
 
Chương 1047: Sở hữu khải giáp


– Lâm Thiên, nếu như ngươi liên thủ với Vân Dương Tông thì sợ là sẽ có chút phiền phức.  

Quỷ Tiên Tử mỉm cười nói với Lục Lâm Thiên.  

– Cái này….  

Lục Lâm Thiên mỉm cười, điều Quỷ Tiên Tử muốn nói Lục Lâm Thiên sao có thể không hiểu cơ chứ, mình và Lữ Tiểu Linh đính hôn, lại là con gái của Lữ Chính Cường, nhưng lại chưa nói cho Vân Tiếu Thiên biết, cái này thì đã không được ổn rồi, mà nghe đâu Vân Tiếu Thiên và Lữ Chính Cường lại có chút ân oán, việc mình đã đính hôn với Lữ Tiểu Linh, sợ là đã sớm bị Vân Dương Tông biết được rồi.  

– Chuyện này, thuyền tới đầu cầu tự nhiên thẳng, tới lúc đó rồi tính.  

Lục Lâm Thiên nói, tiếng vừa dứt, tâm thần lập tức động, trong tay lập tức xuất hiện một đoàn bạch sắc quang mang, một cỗ khí tức cuồn cuộn lập tức ùa ra.  

Bạch quang vừa thu lại, một kiện khôi giáp màu trắng đã xếp gọn nằm chỉnh tề trong tay Lục Lâm Thiên, độc một màu trắng, trắng đến mức nom có vẻ như trong suốt, nhìn qua có chút hư ảo, bên trên có lưu quang nhàn nhạt quanh quẩn, một cỗ khí tức mênh mông cũng lập tức khiến cho tất cả mọi người cảm thấy trong lòng run lên, chỉ là một kiện khôi giáp nằm yên thôi liền lập tức hấp dẫn ánh mắt của mọi người.  

– Đây là Hồn Linh Khải Giáp địa cấp sao?  

Ánh mắt của Đông Vô Mệnh khẽ giật, kinh ngạc nhìn về phía bộ khôi giáp trong tay của Lục Lâm Thiên, theo như tin tức của Ám Đường, hắn cũng đã sớm biết tin Lục Lâm Thiên chiếm được một kiện bảo vật là cái Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này.  

– Không sai, đây chính là kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp mà ta lấy được từ trên người tên Tùng Bách Đào ở Thiên Tinh Tông, kiện Hồn Linh Khải Giáp này hiện tại đã là vật vô chủ, giao cho muội chịu không.  

Lục Lâm Thiên quay đầu nhìn về phía Lục Tâm Đồng hỏi.  

– Cho muội?  

Lục Tâm Đồng vô cùng kinh ngạc, nàng biết rõ ca ca cũng là Linh giả, cho nên cũng có thể sử dụng được kiện Hồn Linh Khải Giáp này.  

– Không sai, cho muội.  

Lục Lâm Thiên khẽ mỉm cười nói, kiện Hồn Linh Khải Giáp này, là địa cấp, Lục Lâm Thiên vẫn luôn nghĩ xem nên xử lý thế nào, bản thân mình đương nhiên cũng có thể dùng được, nhưng ở mặt phòng ngự thì mình đã có Thanh Linh khải giáp, uy lực của Thanh Linh khải giáp vốn cũng không kém, mà quan trọng nhất là, Thanh Linh khải giáp tổng cộng có thể biến hoá ra ba loại hình thái, mình hiện tại vẫn một mực thi triển loại hình thái thứ nhất, Vũ kỹ này ngay cả Nam thúc cũng không rõ lai lịch, phòng ngự cũng rất mạnh, trước mắt xem ra, kiện Hồn Linh Khải Giáp này hẳn là mạnh hơn Thanh Linh khải giáp của mình không ít, nhưng sau này Thanh Linh khải giáp còn có thể thúc dục ra hình thái thứ hai và thứ ba, uy lực nói không chừng sẽ tăng mạnh thêm lần nữa, huống hồ gì hiện tại mình cũng không định sẽ để lộ Linh lực, công dụng của bộ Hồn Linh Khải Giáp này đối với mình lại càng nhỏ hơn, Lục Lâm Thiên nghĩ kỹ, cuối cùng quyết định, kiện Hồn Linh Khải Giáp này cứ giao cho Lục Tâm Đồng.  

Lục Tâm Đồng nhận lấy kiện Hồn Linh Khải Giáp trong tay của Lục Lâm Thiên, sắc mặt có chút biến hoá, dường như đang suy nghĩ chuyện gì đó, nhìn qua kiện Hồn Linh Khải Giáp trong tay với vẻ do dự không thôi, sau đó liền mở to mắt nhìn Lục Lâm Thiên, nói:  

– Ca ca, muội có Xích Kim Độc Chu hộ thân, kiện Hồn Linh Khải Giáp này đương nhiên sẽ có nhiều chỗ tốt với muội, nhưng với thực lực của muội hiện tại thì cũng không thể nào thúc dục ra được hết uy lực của nó, muội thấy nên giao Hồn Linh Khải Giáp cho sư phụ, sư phụ rất thích hợp sử dụng kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này, uy lực xuất ra cũng sẽ mạnh hơn muội nhiều.  

Lục Lâm Thiên nhìn Lục Tâm Đồng rồi mỉm cười, nói:  

– Đương nhiên là được rồi.  

Theo như suy nghĩ trong lòng của Lục Lâm Thiên thì vốn là nghĩ tới muốn đưa cho hai người là Lục Tâm Đồng và Đông Vô Mệnh, đẳng cấp của kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này, với thực lực của Lục Tâm Đồng thì quả thật là không cách nào thúc dục ra được toàn bộ uy lực, nếu như để cho Đông Vô Mệnh sử dụng kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này là thích hợp nhất, uy lực xuất ra sẽ mạnh hơn nếu để cho Lục Tâm Đồng dùng nhiều, chính là sau khi cân nhắc một hồi, Lục Lâm Thiên nhất thời cũng không thể nào quyết định được, cuối cùng mới quyết định giao kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này cho Lục Tâm Đồng, trong này cũng có chút thiên vị của riêng Lục Lâm Thiên.  

Đương nhiên, trong lòng Lục Lâm Thiên, Đông Vô Mệnh tuyệt đối cũng không phải người ngoài, mà đã là người thân của hắn rồi, chỉ là đối với Lục Tâm Đồng, thì cảm giác vẫn thân thiết hơn một chút, giống như mấy huynh đệ vậy, tuy rằng đều là huynh đệ ruột thịt, nhưng cũng có chút thân sơ.  

– Sư phụ, vậy kiện Hồn Linh Khải Giáp này giao cho người.  

Lục Tâm Đồng giao kiện Hồn Linh Khải Giáp trong tay cho Đông Vô Mệnh đang rất đỗi kinh ngạc đứng một bên.  

Đông Vô Mệnh nhìn đứa đồ đệ bảo bối của mình, nói:  

– Tâm Đồng, thứ này con cứ cầm lấy đi, con có lòng như vậy, sư phụ đã cảm thấy vui lắm rồi.  

Đông Vô Mệnh qua cơn kinh ngạc, nhìn Lục Tâm Đồng, trong ánh mắt chỉ toàn ý cười vui mừng.  

– Sư phụ, con đã có Xích Kim Độc Chu hộ thân rồi, người dung hợp Hồn Linh Khải Giáp rồi, uy lực khi sử dụng sẽ lớn hơn so với con rất nhiều, người mà không nhận thì con sẽ tức giận đó.  

Lục Tâm Đồng chu cái miệng nhỏ lên nói.  

– Đông lão, ngươi cứ cầm lấy đi, ngươi thích hợp để dung hợp với bộ Hồn Linh Khải Giáp này nhất.  

Lục Lâm Thiên nói.  

– Được rồi, ta nhận.  

Đông Vô Mệnh nhìn qua đồ đệ của mình, ánh mắt cũng run run, sau đó nhận lấy kiện Hồn Linh Khải Giáp trong tay Lục Tâm Đồng, không nói thêm gì nữa, nhưng trong lòng lại như đang dậy sóng, một kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp, giá trị lớn tới cỡ này, không phải dùng kim tệ là có thể hình dung được.  

Lúc này, cả năm người Thanh Hoả Lão Quỷ, Lộc Sơn Lão Nhân, Ngô Dũng, Lưu Tinh Hà, Hoa Mãn Lâu, nhìn thấy Đông Vô Mệnh nhận được một kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp thì trong lòng cũng cảm thấy hâm mộ không thôi, Hồn Linh Khải Giáp địa cấp, đây cũng không phải bảo vật tầm thường đâu, Linh khí tu vi địa cấp, bình thường chỉ có một số ít người như Linh tôn và Vũ tôn mới có được.  

– Đông lão, ngươi cũng mau dung hợp kiện Hồn Linh Khải Giáp này đi, có kiện Hồn Linh Khải Giáp này rồi, thực lực của ngươi sau này nhất định có thể mạnh hơn không ít.  

Lục Lâm Thiên mỉm cười nói, lấy thực lực tu vi Linh vương nhất trọng của Đông Vô Mệnh hiện tại, cộng thêm kiện Hồn Linh Khải Giáp này, phối hợp với độc công khó chọc, cùng với Phệ Hồn Ác Anh quỷ dị kia, tuyệt đối có thể coi là cường hãn.  

– Chúc mừng Đông cung phụng nhận được bảo vật như thế.  

Đám người Thanh Hoả Lão Quỷ, Ngô Dũng lập tức nói với vẻ hâm mộ, bọn họ ngay cả Linh khí hoàng cấp cũng không có, mà Đông Vô Mệnh lúc này đã có được Hồn Linh Khải Giáp địa cấp rồi, đồng thời, năm người này cũng có chút chờ mong, Đông Vô Mệnh chính là đi theo bên cạnh chưởng môn, đợi sau này, mình nhất định cũng sẽ có cơ hội nhận được bảo vật cỡ này.
 
Chương 1047: Sở hữu khải giáp


– Lâm Thiên, nếu như ngươi liên thủ với Vân Dương Tông thì sợ là sẽ có chút phiền phức.  

Quỷ Tiên Tử mỉm cười nói với Lục Lâm Thiên.  

– Cái này….  

Lục Lâm Thiên mỉm cười, điều Quỷ Tiên Tử muốn nói Lục Lâm Thiên sao có thể không hiểu cơ chứ, mình và Lữ Tiểu Linh đính hôn, lại là con gái của Lữ Chính Cường, nhưng lại chưa nói cho Vân Tiếu Thiên biết, cái này thì đã không được ổn rồi, mà nghe đâu Vân Tiếu Thiên và Lữ Chính Cường lại có chút ân oán, việc mình đã đính hôn với Lữ Tiểu Linh, sợ là đã sớm bị Vân Dương Tông biết được rồi.  

– Chuyện này, thuyền tới đầu cầu tự nhiên thẳng, tới lúc đó rồi tính.  

Lục Lâm Thiên nói, tiếng vừa dứt, tâm thần lập tức động, trong tay lập tức xuất hiện một đoàn bạch sắc quang mang, một cỗ khí tức cuồn cuộn lập tức ùa ra.  

Bạch quang vừa thu lại, một kiện khôi giáp màu trắng đã xếp gọn nằm chỉnh tề trong tay Lục Lâm Thiên, độc một màu trắng, trắng đến mức nom có vẻ như trong suốt, nhìn qua có chút hư ảo, bên trên có lưu quang nhàn nhạt quanh quẩn, một cỗ khí tức mênh mông cũng lập tức khiến cho tất cả mọi người cảm thấy trong lòng run lên, chỉ là một kiện khôi giáp nằm yên thôi liền lập tức hấp dẫn ánh mắt của mọi người.  

– Đây là Hồn Linh Khải Giáp địa cấp sao?  

Ánh mắt của Đông Vô Mệnh khẽ giật, kinh ngạc nhìn về phía bộ khôi giáp trong tay của Lục Lâm Thiên, theo như tin tức của Ám Đường, hắn cũng đã sớm biết tin Lục Lâm Thiên chiếm được một kiện bảo vật là cái Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này.  

– Không sai, đây chính là kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp mà ta lấy được từ trên người tên Tùng Bách Đào ở Thiên Tinh Tông, kiện Hồn Linh Khải Giáp này hiện tại đã là vật vô chủ, giao cho muội chịu không.  

Lục Lâm Thiên quay đầu nhìn về phía Lục Tâm Đồng hỏi.  

– Cho muội?  

Lục Tâm Đồng vô cùng kinh ngạc, nàng biết rõ ca ca cũng là Linh giả, cho nên cũng có thể sử dụng được kiện Hồn Linh Khải Giáp này.  

– Không sai, cho muội.  

Lục Lâm Thiên khẽ mỉm cười nói, kiện Hồn Linh Khải Giáp này, là địa cấp, Lục Lâm Thiên vẫn luôn nghĩ xem nên xử lý thế nào, bản thân mình đương nhiên cũng có thể dùng được, nhưng ở mặt phòng ngự thì mình đã có Thanh Linh khải giáp, uy lực của Thanh Linh khải giáp vốn cũng không kém, mà quan trọng nhất là, Thanh Linh khải giáp tổng cộng có thể biến hoá ra ba loại hình thái, mình hiện tại vẫn một mực thi triển loại hình thái thứ nhất, Vũ kỹ này ngay cả Nam thúc cũng không rõ lai lịch, phòng ngự cũng rất mạnh, trước mắt xem ra, kiện Hồn Linh Khải Giáp này hẳn là mạnh hơn Thanh Linh khải giáp của mình không ít, nhưng sau này Thanh Linh khải giáp còn có thể thúc dục ra hình thái thứ hai và thứ ba, uy lực nói không chừng sẽ tăng mạnh thêm lần nữa, huống hồ gì hiện tại mình cũng không định sẽ để lộ Linh lực, công dụng của bộ Hồn Linh Khải Giáp này đối với mình lại càng nhỏ hơn, Lục Lâm Thiên nghĩ kỹ, cuối cùng quyết định, kiện Hồn Linh Khải Giáp này cứ giao cho Lục Tâm Đồng.  

Lục Tâm Đồng nhận lấy kiện Hồn Linh Khải Giáp trong tay của Lục Lâm Thiên, sắc mặt có chút biến hoá, dường như đang suy nghĩ chuyện gì đó, nhìn qua kiện Hồn Linh Khải Giáp trong tay với vẻ do dự không thôi, sau đó liền mở to mắt nhìn Lục Lâm Thiên, nói:  

– Ca ca, muội có Xích Kim Độc Chu hộ thân, kiện Hồn Linh Khải Giáp này đương nhiên sẽ có nhiều chỗ tốt với muội, nhưng với thực lực của muội hiện tại thì cũng không thể nào thúc dục ra được hết uy lực của nó, muội thấy nên giao Hồn Linh Khải Giáp cho sư phụ, sư phụ rất thích hợp sử dụng kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này, uy lực xuất ra cũng sẽ mạnh hơn muội nhiều.  

Lục Lâm Thiên nhìn Lục Tâm Đồng rồi mỉm cười, nói:  

– Đương nhiên là được rồi.  

Theo như suy nghĩ trong lòng của Lục Lâm Thiên thì vốn là nghĩ tới muốn đưa cho hai người là Lục Tâm Đồng và Đông Vô Mệnh, đẳng cấp của kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này, với thực lực của Lục Tâm Đồng thì quả thật là không cách nào thúc dục ra được toàn bộ uy lực, nếu như để cho Đông Vô Mệnh sử dụng kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này là thích hợp nhất, uy lực xuất ra sẽ mạnh hơn nếu để cho Lục Tâm Đồng dùng nhiều, chính là sau khi cân nhắc một hồi, Lục Lâm Thiên nhất thời cũng không thể nào quyết định được, cuối cùng mới quyết định giao kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này cho Lục Tâm Đồng, trong này cũng có chút thiên vị của riêng Lục Lâm Thiên.  

Đương nhiên, trong lòng Lục Lâm Thiên, Đông Vô Mệnh tuyệt đối cũng không phải người ngoài, mà đã là người thân của hắn rồi, chỉ là đối với Lục Tâm Đồng, thì cảm giác vẫn thân thiết hơn một chút, giống như mấy huynh đệ vậy, tuy rằng đều là huynh đệ ruột thịt, nhưng cũng có chút thân sơ.  

– Sư phụ, vậy kiện Hồn Linh Khải Giáp này giao cho người.  

Lục Tâm Đồng giao kiện Hồn Linh Khải Giáp trong tay cho Đông Vô Mệnh đang rất đỗi kinh ngạc đứng một bên.  

Đông Vô Mệnh nhìn đứa đồ đệ bảo bối của mình, nói:  

– Tâm Đồng, thứ này con cứ cầm lấy đi, con có lòng như vậy, sư phụ đã cảm thấy vui lắm rồi.  

Đông Vô Mệnh qua cơn kinh ngạc, nhìn Lục Tâm Đồng, trong ánh mắt chỉ toàn ý cười vui mừng.  

– Sư phụ, con đã có Xích Kim Độc Chu hộ thân rồi, người dung hợp Hồn Linh Khải Giáp rồi, uy lực khi sử dụng sẽ lớn hơn so với con rất nhiều, người mà không nhận thì con sẽ tức giận đó.  

Lục Tâm Đồng chu cái miệng nhỏ lên nói.  

– Đông lão, ngươi cứ cầm lấy đi, ngươi thích hợp để dung hợp với bộ Hồn Linh Khải Giáp này nhất.  

Lục Lâm Thiên nói.  

– Được rồi, ta nhận.  

Đông Vô Mệnh nhìn qua đồ đệ của mình, ánh mắt cũng run run, sau đó nhận lấy kiện Hồn Linh Khải Giáp trong tay Lục Tâm Đồng, không nói thêm gì nữa, nhưng trong lòng lại như đang dậy sóng, một kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp, giá trị lớn tới cỡ này, không phải dùng kim tệ là có thể hình dung được.  

Lúc này, cả năm người Thanh Hoả Lão Quỷ, Lộc Sơn Lão Nhân, Ngô Dũng, Lưu Tinh Hà, Hoa Mãn Lâu, nhìn thấy Đông Vô Mệnh nhận được một kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp thì trong lòng cũng cảm thấy hâm mộ không thôi, Hồn Linh Khải Giáp địa cấp, đây cũng không phải bảo vật tầm thường đâu, Linh khí tu vi địa cấp, bình thường chỉ có một số ít người như Linh tôn và Vũ tôn mới có được.  

– Đông lão, ngươi cũng mau dung hợp kiện Hồn Linh Khải Giáp này đi, có kiện Hồn Linh Khải Giáp này rồi, thực lực của ngươi sau này nhất định có thể mạnh hơn không ít.  

Lục Lâm Thiên mỉm cười nói, lấy thực lực tu vi Linh vương nhất trọng của Đông Vô Mệnh hiện tại, cộng thêm kiện Hồn Linh Khải Giáp này, phối hợp với độc công khó chọc, cùng với Phệ Hồn Ác Anh quỷ dị kia, tuyệt đối có thể coi là cường hãn.  

– Chúc mừng Đông cung phụng nhận được bảo vật như thế.  

Đám người Thanh Hoả Lão Quỷ, Ngô Dũng lập tức nói với vẻ hâm mộ, bọn họ ngay cả Linh khí hoàng cấp cũng không có, mà Đông Vô Mệnh lúc này đã có được Hồn Linh Khải Giáp địa cấp rồi, đồng thời, năm người này cũng có chút chờ mong, Đông Vô Mệnh chính là đi theo bên cạnh chưởng môn, đợi sau này, mình nhất định cũng sẽ có cơ hội nhận được bảo vật cỡ này.
 
Chương 1047: Sở hữu khải giáp


– Lâm Thiên, nếu như ngươi liên thủ với Vân Dương Tông thì sợ là sẽ có chút phiền phức.  

Quỷ Tiên Tử mỉm cười nói với Lục Lâm Thiên.  

– Cái này….  

Lục Lâm Thiên mỉm cười, điều Quỷ Tiên Tử muốn nói Lục Lâm Thiên sao có thể không hiểu cơ chứ, mình và Lữ Tiểu Linh đính hôn, lại là con gái của Lữ Chính Cường, nhưng lại chưa nói cho Vân Tiếu Thiên biết, cái này thì đã không được ổn rồi, mà nghe đâu Vân Tiếu Thiên và Lữ Chính Cường lại có chút ân oán, việc mình đã đính hôn với Lữ Tiểu Linh, sợ là đã sớm bị Vân Dương Tông biết được rồi.  

– Chuyện này, thuyền tới đầu cầu tự nhiên thẳng, tới lúc đó rồi tính.  

Lục Lâm Thiên nói, tiếng vừa dứt, tâm thần lập tức động, trong tay lập tức xuất hiện một đoàn bạch sắc quang mang, một cỗ khí tức cuồn cuộn lập tức ùa ra.  

Bạch quang vừa thu lại, một kiện khôi giáp màu trắng đã xếp gọn nằm chỉnh tề trong tay Lục Lâm Thiên, độc một màu trắng, trắng đến mức nom có vẻ như trong suốt, nhìn qua có chút hư ảo, bên trên có lưu quang nhàn nhạt quanh quẩn, một cỗ khí tức mênh mông cũng lập tức khiến cho tất cả mọi người cảm thấy trong lòng run lên, chỉ là một kiện khôi giáp nằm yên thôi liền lập tức hấp dẫn ánh mắt của mọi người.  

– Đây là Hồn Linh Khải Giáp địa cấp sao?  

Ánh mắt của Đông Vô Mệnh khẽ giật, kinh ngạc nhìn về phía bộ khôi giáp trong tay của Lục Lâm Thiên, theo như tin tức của Ám Đường, hắn cũng đã sớm biết tin Lục Lâm Thiên chiếm được một kiện bảo vật là cái Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này.  

– Không sai, đây chính là kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp mà ta lấy được từ trên người tên Tùng Bách Đào ở Thiên Tinh Tông, kiện Hồn Linh Khải Giáp này hiện tại đã là vật vô chủ, giao cho muội chịu không.  

Lục Lâm Thiên quay đầu nhìn về phía Lục Tâm Đồng hỏi.  

– Cho muội?  

Lục Tâm Đồng vô cùng kinh ngạc, nàng biết rõ ca ca cũng là Linh giả, cho nên cũng có thể sử dụng được kiện Hồn Linh Khải Giáp này.  

– Không sai, cho muội.  

Lục Lâm Thiên khẽ mỉm cười nói, kiện Hồn Linh Khải Giáp này, là địa cấp, Lục Lâm Thiên vẫn luôn nghĩ xem nên xử lý thế nào, bản thân mình đương nhiên cũng có thể dùng được, nhưng ở mặt phòng ngự thì mình đã có Thanh Linh khải giáp, uy lực của Thanh Linh khải giáp vốn cũng không kém, mà quan trọng nhất là, Thanh Linh khải giáp tổng cộng có thể biến hoá ra ba loại hình thái, mình hiện tại vẫn một mực thi triển loại hình thái thứ nhất, Vũ kỹ này ngay cả Nam thúc cũng không rõ lai lịch, phòng ngự cũng rất mạnh, trước mắt xem ra, kiện Hồn Linh Khải Giáp này hẳn là mạnh hơn Thanh Linh khải giáp của mình không ít, nhưng sau này Thanh Linh khải giáp còn có thể thúc dục ra hình thái thứ hai và thứ ba, uy lực nói không chừng sẽ tăng mạnh thêm lần nữa, huống hồ gì hiện tại mình cũng không định sẽ để lộ Linh lực, công dụng của bộ Hồn Linh Khải Giáp này đối với mình lại càng nhỏ hơn, Lục Lâm Thiên nghĩ kỹ, cuối cùng quyết định, kiện Hồn Linh Khải Giáp này cứ giao cho Lục Tâm Đồng.  

Lục Tâm Đồng nhận lấy kiện Hồn Linh Khải Giáp trong tay của Lục Lâm Thiên, sắc mặt có chút biến hoá, dường như đang suy nghĩ chuyện gì đó, nhìn qua kiện Hồn Linh Khải Giáp trong tay với vẻ do dự không thôi, sau đó liền mở to mắt nhìn Lục Lâm Thiên, nói:  

– Ca ca, muội có Xích Kim Độc Chu hộ thân, kiện Hồn Linh Khải Giáp này đương nhiên sẽ có nhiều chỗ tốt với muội, nhưng với thực lực của muội hiện tại thì cũng không thể nào thúc dục ra được hết uy lực của nó, muội thấy nên giao Hồn Linh Khải Giáp cho sư phụ, sư phụ rất thích hợp sử dụng kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này, uy lực xuất ra cũng sẽ mạnh hơn muội nhiều.  

Lục Lâm Thiên nhìn Lục Tâm Đồng rồi mỉm cười, nói:  

– Đương nhiên là được rồi.  

Theo như suy nghĩ trong lòng của Lục Lâm Thiên thì vốn là nghĩ tới muốn đưa cho hai người là Lục Tâm Đồng và Đông Vô Mệnh, đẳng cấp của kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này, với thực lực của Lục Tâm Đồng thì quả thật là không cách nào thúc dục ra được toàn bộ uy lực, nếu như để cho Đông Vô Mệnh sử dụng kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này là thích hợp nhất, uy lực xuất ra sẽ mạnh hơn nếu để cho Lục Tâm Đồng dùng nhiều, chính là sau khi cân nhắc một hồi, Lục Lâm Thiên nhất thời cũng không thể nào quyết định được, cuối cùng mới quyết định giao kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này cho Lục Tâm Đồng, trong này cũng có chút thiên vị của riêng Lục Lâm Thiên.  

Đương nhiên, trong lòng Lục Lâm Thiên, Đông Vô Mệnh tuyệt đối cũng không phải người ngoài, mà đã là người thân của hắn rồi, chỉ là đối với Lục Tâm Đồng, thì cảm giác vẫn thân thiết hơn một chút, giống như mấy huynh đệ vậy, tuy rằng đều là huynh đệ ruột thịt, nhưng cũng có chút thân sơ.  

– Sư phụ, vậy kiện Hồn Linh Khải Giáp này giao cho người.  

Lục Tâm Đồng giao kiện Hồn Linh Khải Giáp trong tay cho Đông Vô Mệnh đang rất đỗi kinh ngạc đứng một bên.  

Đông Vô Mệnh nhìn đứa đồ đệ bảo bối của mình, nói:  

– Tâm Đồng, thứ này con cứ cầm lấy đi, con có lòng như vậy, sư phụ đã cảm thấy vui lắm rồi.  

Đông Vô Mệnh qua cơn kinh ngạc, nhìn Lục Tâm Đồng, trong ánh mắt chỉ toàn ý cười vui mừng.  

– Sư phụ, con đã có Xích Kim Độc Chu hộ thân rồi, người dung hợp Hồn Linh Khải Giáp rồi, uy lực khi sử dụng sẽ lớn hơn so với con rất nhiều, người mà không nhận thì con sẽ tức giận đó.  

Lục Tâm Đồng chu cái miệng nhỏ lên nói.  

– Đông lão, ngươi cứ cầm lấy đi, ngươi thích hợp để dung hợp với bộ Hồn Linh Khải Giáp này nhất.  

Lục Lâm Thiên nói.  

– Được rồi, ta nhận.  

Đông Vô Mệnh nhìn qua đồ đệ của mình, ánh mắt cũng run run, sau đó nhận lấy kiện Hồn Linh Khải Giáp trong tay Lục Tâm Đồng, không nói thêm gì nữa, nhưng trong lòng lại như đang dậy sóng, một kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp, giá trị lớn tới cỡ này, không phải dùng kim tệ là có thể hình dung được.  

Lúc này, cả năm người Thanh Hoả Lão Quỷ, Lộc Sơn Lão Nhân, Ngô Dũng, Lưu Tinh Hà, Hoa Mãn Lâu, nhìn thấy Đông Vô Mệnh nhận được một kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp thì trong lòng cũng cảm thấy hâm mộ không thôi, Hồn Linh Khải Giáp địa cấp, đây cũng không phải bảo vật tầm thường đâu, Linh khí tu vi địa cấp, bình thường chỉ có một số ít người như Linh tôn và Vũ tôn mới có được.  

– Đông lão, ngươi cũng mau dung hợp kiện Hồn Linh Khải Giáp này đi, có kiện Hồn Linh Khải Giáp này rồi, thực lực của ngươi sau này nhất định có thể mạnh hơn không ít.  

Lục Lâm Thiên mỉm cười nói, lấy thực lực tu vi Linh vương nhất trọng của Đông Vô Mệnh hiện tại, cộng thêm kiện Hồn Linh Khải Giáp này, phối hợp với độc công khó chọc, cùng với Phệ Hồn Ác Anh quỷ dị kia, tuyệt đối có thể coi là cường hãn.  

– Chúc mừng Đông cung phụng nhận được bảo vật như thế.  

Đám người Thanh Hoả Lão Quỷ, Ngô Dũng lập tức nói với vẻ hâm mộ, bọn họ ngay cả Linh khí hoàng cấp cũng không có, mà Đông Vô Mệnh lúc này đã có được Hồn Linh Khải Giáp địa cấp rồi, đồng thời, năm người này cũng có chút chờ mong, Đông Vô Mệnh chính là đi theo bên cạnh chưởng môn, đợi sau này, mình nhất định cũng sẽ có cơ hội nhận được bảo vật cỡ này.
 
Chương 1047: Sở hữu khải giáp


– Lâm Thiên, nếu như ngươi liên thủ với Vân Dương Tông thì sợ là sẽ có chút phiền phức.  

Quỷ Tiên Tử mỉm cười nói với Lục Lâm Thiên.  

– Cái này….  

Lục Lâm Thiên mỉm cười, điều Quỷ Tiên Tử muốn nói Lục Lâm Thiên sao có thể không hiểu cơ chứ, mình và Lữ Tiểu Linh đính hôn, lại là con gái của Lữ Chính Cường, nhưng lại chưa nói cho Vân Tiếu Thiên biết, cái này thì đã không được ổn rồi, mà nghe đâu Vân Tiếu Thiên và Lữ Chính Cường lại có chút ân oán, việc mình đã đính hôn với Lữ Tiểu Linh, sợ là đã sớm bị Vân Dương Tông biết được rồi.  

– Chuyện này, thuyền tới đầu cầu tự nhiên thẳng, tới lúc đó rồi tính.  

Lục Lâm Thiên nói, tiếng vừa dứt, tâm thần lập tức động, trong tay lập tức xuất hiện một đoàn bạch sắc quang mang, một cỗ khí tức cuồn cuộn lập tức ùa ra.  

Bạch quang vừa thu lại, một kiện khôi giáp màu trắng đã xếp gọn nằm chỉnh tề trong tay Lục Lâm Thiên, độc một màu trắng, trắng đến mức nom có vẻ như trong suốt, nhìn qua có chút hư ảo, bên trên có lưu quang nhàn nhạt quanh quẩn, một cỗ khí tức mênh mông cũng lập tức khiến cho tất cả mọi người cảm thấy trong lòng run lên, chỉ là một kiện khôi giáp nằm yên thôi liền lập tức hấp dẫn ánh mắt của mọi người.  

– Đây là Hồn Linh Khải Giáp địa cấp sao?  

Ánh mắt của Đông Vô Mệnh khẽ giật, kinh ngạc nhìn về phía bộ khôi giáp trong tay của Lục Lâm Thiên, theo như tin tức của Ám Đường, hắn cũng đã sớm biết tin Lục Lâm Thiên chiếm được một kiện bảo vật là cái Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này.  

– Không sai, đây chính là kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp mà ta lấy được từ trên người tên Tùng Bách Đào ở Thiên Tinh Tông, kiện Hồn Linh Khải Giáp này hiện tại đã là vật vô chủ, giao cho muội chịu không.  

Lục Lâm Thiên quay đầu nhìn về phía Lục Tâm Đồng hỏi.  

– Cho muội?  

Lục Tâm Đồng vô cùng kinh ngạc, nàng biết rõ ca ca cũng là Linh giả, cho nên cũng có thể sử dụng được kiện Hồn Linh Khải Giáp này.  

– Không sai, cho muội.  

Lục Lâm Thiên khẽ mỉm cười nói, kiện Hồn Linh Khải Giáp này, là địa cấp, Lục Lâm Thiên vẫn luôn nghĩ xem nên xử lý thế nào, bản thân mình đương nhiên cũng có thể dùng được, nhưng ở mặt phòng ngự thì mình đã có Thanh Linh khải giáp, uy lực của Thanh Linh khải giáp vốn cũng không kém, mà quan trọng nhất là, Thanh Linh khải giáp tổng cộng có thể biến hoá ra ba loại hình thái, mình hiện tại vẫn một mực thi triển loại hình thái thứ nhất, Vũ kỹ này ngay cả Nam thúc cũng không rõ lai lịch, phòng ngự cũng rất mạnh, trước mắt xem ra, kiện Hồn Linh Khải Giáp này hẳn là mạnh hơn Thanh Linh khải giáp của mình không ít, nhưng sau này Thanh Linh khải giáp còn có thể thúc dục ra hình thái thứ hai và thứ ba, uy lực nói không chừng sẽ tăng mạnh thêm lần nữa, huống hồ gì hiện tại mình cũng không định sẽ để lộ Linh lực, công dụng của bộ Hồn Linh Khải Giáp này đối với mình lại càng nhỏ hơn, Lục Lâm Thiên nghĩ kỹ, cuối cùng quyết định, kiện Hồn Linh Khải Giáp này cứ giao cho Lục Tâm Đồng.  

Lục Tâm Đồng nhận lấy kiện Hồn Linh Khải Giáp trong tay của Lục Lâm Thiên, sắc mặt có chút biến hoá, dường như đang suy nghĩ chuyện gì đó, nhìn qua kiện Hồn Linh Khải Giáp trong tay với vẻ do dự không thôi, sau đó liền mở to mắt nhìn Lục Lâm Thiên, nói:  

– Ca ca, muội có Xích Kim Độc Chu hộ thân, kiện Hồn Linh Khải Giáp này đương nhiên sẽ có nhiều chỗ tốt với muội, nhưng với thực lực của muội hiện tại thì cũng không thể nào thúc dục ra được hết uy lực của nó, muội thấy nên giao Hồn Linh Khải Giáp cho sư phụ, sư phụ rất thích hợp sử dụng kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này, uy lực xuất ra cũng sẽ mạnh hơn muội nhiều.  

Lục Lâm Thiên nhìn Lục Tâm Đồng rồi mỉm cười, nói:  

– Đương nhiên là được rồi.  

Theo như suy nghĩ trong lòng của Lục Lâm Thiên thì vốn là nghĩ tới muốn đưa cho hai người là Lục Tâm Đồng và Đông Vô Mệnh, đẳng cấp của kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này, với thực lực của Lục Tâm Đồng thì quả thật là không cách nào thúc dục ra được toàn bộ uy lực, nếu như để cho Đông Vô Mệnh sử dụng kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này là thích hợp nhất, uy lực xuất ra sẽ mạnh hơn nếu để cho Lục Tâm Đồng dùng nhiều, chính là sau khi cân nhắc một hồi, Lục Lâm Thiên nhất thời cũng không thể nào quyết định được, cuối cùng mới quyết định giao kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này cho Lục Tâm Đồng, trong này cũng có chút thiên vị của riêng Lục Lâm Thiên.  

Đương nhiên, trong lòng Lục Lâm Thiên, Đông Vô Mệnh tuyệt đối cũng không phải người ngoài, mà đã là người thân của hắn rồi, chỉ là đối với Lục Tâm Đồng, thì cảm giác vẫn thân thiết hơn một chút, giống như mấy huynh đệ vậy, tuy rằng đều là huynh đệ ruột thịt, nhưng cũng có chút thân sơ.  

– Sư phụ, vậy kiện Hồn Linh Khải Giáp này giao cho người.  

Lục Tâm Đồng giao kiện Hồn Linh Khải Giáp trong tay cho Đông Vô Mệnh đang rất đỗi kinh ngạc đứng một bên.  

Đông Vô Mệnh nhìn đứa đồ đệ bảo bối của mình, nói:  

– Tâm Đồng, thứ này con cứ cầm lấy đi, con có lòng như vậy, sư phụ đã cảm thấy vui lắm rồi.  

Đông Vô Mệnh qua cơn kinh ngạc, nhìn Lục Tâm Đồng, trong ánh mắt chỉ toàn ý cười vui mừng.  

– Sư phụ, con đã có Xích Kim Độc Chu hộ thân rồi, người dung hợp Hồn Linh Khải Giáp rồi, uy lực khi sử dụng sẽ lớn hơn so với con rất nhiều, người mà không nhận thì con sẽ tức giận đó.  

Lục Tâm Đồng chu cái miệng nhỏ lên nói.  

– Đông lão, ngươi cứ cầm lấy đi, ngươi thích hợp để dung hợp với bộ Hồn Linh Khải Giáp này nhất.  

Lục Lâm Thiên nói.  

– Được rồi, ta nhận.  

Đông Vô Mệnh nhìn qua đồ đệ của mình, ánh mắt cũng run run, sau đó nhận lấy kiện Hồn Linh Khải Giáp trong tay Lục Tâm Đồng, không nói thêm gì nữa, nhưng trong lòng lại như đang dậy sóng, một kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp, giá trị lớn tới cỡ này, không phải dùng kim tệ là có thể hình dung được.  

Lúc này, cả năm người Thanh Hoả Lão Quỷ, Lộc Sơn Lão Nhân, Ngô Dũng, Lưu Tinh Hà, Hoa Mãn Lâu, nhìn thấy Đông Vô Mệnh nhận được một kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp thì trong lòng cũng cảm thấy hâm mộ không thôi, Hồn Linh Khải Giáp địa cấp, đây cũng không phải bảo vật tầm thường đâu, Linh khí tu vi địa cấp, bình thường chỉ có một số ít người như Linh tôn và Vũ tôn mới có được.  

– Đông lão, ngươi cũng mau dung hợp kiện Hồn Linh Khải Giáp này đi, có kiện Hồn Linh Khải Giáp này rồi, thực lực của ngươi sau này nhất định có thể mạnh hơn không ít.  

Lục Lâm Thiên mỉm cười nói, lấy thực lực tu vi Linh vương nhất trọng của Đông Vô Mệnh hiện tại, cộng thêm kiện Hồn Linh Khải Giáp này, phối hợp với độc công khó chọc, cùng với Phệ Hồn Ác Anh quỷ dị kia, tuyệt đối có thể coi là cường hãn.  

– Chúc mừng Đông cung phụng nhận được bảo vật như thế.  

Đám người Thanh Hoả Lão Quỷ, Ngô Dũng lập tức nói với vẻ hâm mộ, bọn họ ngay cả Linh khí hoàng cấp cũng không có, mà Đông Vô Mệnh lúc này đã có được Hồn Linh Khải Giáp địa cấp rồi, đồng thời, năm người này cũng có chút chờ mong, Đông Vô Mệnh chính là đi theo bên cạnh chưởng môn, đợi sau này, mình nhất định cũng sẽ có cơ hội nhận được bảo vật cỡ này.
 
Chương 1047: Sở hữu khải giáp


– Lâm Thiên, nếu như ngươi liên thủ với Vân Dương Tông thì sợ là sẽ có chút phiền phức.  

Quỷ Tiên Tử mỉm cười nói với Lục Lâm Thiên.  

– Cái này….  

Lục Lâm Thiên mỉm cười, điều Quỷ Tiên Tử muốn nói Lục Lâm Thiên sao có thể không hiểu cơ chứ, mình và Lữ Tiểu Linh đính hôn, lại là con gái của Lữ Chính Cường, nhưng lại chưa nói cho Vân Tiếu Thiên biết, cái này thì đã không được ổn rồi, mà nghe đâu Vân Tiếu Thiên và Lữ Chính Cường lại có chút ân oán, việc mình đã đính hôn với Lữ Tiểu Linh, sợ là đã sớm bị Vân Dương Tông biết được rồi.  

– Chuyện này, thuyền tới đầu cầu tự nhiên thẳng, tới lúc đó rồi tính.  

Lục Lâm Thiên nói, tiếng vừa dứt, tâm thần lập tức động, trong tay lập tức xuất hiện một đoàn bạch sắc quang mang, một cỗ khí tức cuồn cuộn lập tức ùa ra.  

Bạch quang vừa thu lại, một kiện khôi giáp màu trắng đã xếp gọn nằm chỉnh tề trong tay Lục Lâm Thiên, độc một màu trắng, trắng đến mức nom có vẻ như trong suốt, nhìn qua có chút hư ảo, bên trên có lưu quang nhàn nhạt quanh quẩn, một cỗ khí tức mênh mông cũng lập tức khiến cho tất cả mọi người cảm thấy trong lòng run lên, chỉ là một kiện khôi giáp nằm yên thôi liền lập tức hấp dẫn ánh mắt của mọi người.  

– Đây là Hồn Linh Khải Giáp địa cấp sao?  

Ánh mắt của Đông Vô Mệnh khẽ giật, kinh ngạc nhìn về phía bộ khôi giáp trong tay của Lục Lâm Thiên, theo như tin tức của Ám Đường, hắn cũng đã sớm biết tin Lục Lâm Thiên chiếm được một kiện bảo vật là cái Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này.  

– Không sai, đây chính là kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp mà ta lấy được từ trên người tên Tùng Bách Đào ở Thiên Tinh Tông, kiện Hồn Linh Khải Giáp này hiện tại đã là vật vô chủ, giao cho muội chịu không.  

Lục Lâm Thiên quay đầu nhìn về phía Lục Tâm Đồng hỏi.  

– Cho muội?  

Lục Tâm Đồng vô cùng kinh ngạc, nàng biết rõ ca ca cũng là Linh giả, cho nên cũng có thể sử dụng được kiện Hồn Linh Khải Giáp này.  

– Không sai, cho muội.  

Lục Lâm Thiên khẽ mỉm cười nói, kiện Hồn Linh Khải Giáp này, là địa cấp, Lục Lâm Thiên vẫn luôn nghĩ xem nên xử lý thế nào, bản thân mình đương nhiên cũng có thể dùng được, nhưng ở mặt phòng ngự thì mình đã có Thanh Linh khải giáp, uy lực của Thanh Linh khải giáp vốn cũng không kém, mà quan trọng nhất là, Thanh Linh khải giáp tổng cộng có thể biến hoá ra ba loại hình thái, mình hiện tại vẫn một mực thi triển loại hình thái thứ nhất, Vũ kỹ này ngay cả Nam thúc cũng không rõ lai lịch, phòng ngự cũng rất mạnh, trước mắt xem ra, kiện Hồn Linh Khải Giáp này hẳn là mạnh hơn Thanh Linh khải giáp của mình không ít, nhưng sau này Thanh Linh khải giáp còn có thể thúc dục ra hình thái thứ hai và thứ ba, uy lực nói không chừng sẽ tăng mạnh thêm lần nữa, huống hồ gì hiện tại mình cũng không định sẽ để lộ Linh lực, công dụng của bộ Hồn Linh Khải Giáp này đối với mình lại càng nhỏ hơn, Lục Lâm Thiên nghĩ kỹ, cuối cùng quyết định, kiện Hồn Linh Khải Giáp này cứ giao cho Lục Tâm Đồng.  

Lục Tâm Đồng nhận lấy kiện Hồn Linh Khải Giáp trong tay của Lục Lâm Thiên, sắc mặt có chút biến hoá, dường như đang suy nghĩ chuyện gì đó, nhìn qua kiện Hồn Linh Khải Giáp trong tay với vẻ do dự không thôi, sau đó liền mở to mắt nhìn Lục Lâm Thiên, nói:  

– Ca ca, muội có Xích Kim Độc Chu hộ thân, kiện Hồn Linh Khải Giáp này đương nhiên sẽ có nhiều chỗ tốt với muội, nhưng với thực lực của muội hiện tại thì cũng không thể nào thúc dục ra được hết uy lực của nó, muội thấy nên giao Hồn Linh Khải Giáp cho sư phụ, sư phụ rất thích hợp sử dụng kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này, uy lực xuất ra cũng sẽ mạnh hơn muội nhiều.  

Lục Lâm Thiên nhìn Lục Tâm Đồng rồi mỉm cười, nói:  

– Đương nhiên là được rồi.  

Theo như suy nghĩ trong lòng của Lục Lâm Thiên thì vốn là nghĩ tới muốn đưa cho hai người là Lục Tâm Đồng và Đông Vô Mệnh, đẳng cấp của kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này, với thực lực của Lục Tâm Đồng thì quả thật là không cách nào thúc dục ra được toàn bộ uy lực, nếu như để cho Đông Vô Mệnh sử dụng kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này là thích hợp nhất, uy lực xuất ra sẽ mạnh hơn nếu để cho Lục Tâm Đồng dùng nhiều, chính là sau khi cân nhắc một hồi, Lục Lâm Thiên nhất thời cũng không thể nào quyết định được, cuối cùng mới quyết định giao kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này cho Lục Tâm Đồng, trong này cũng có chút thiên vị của riêng Lục Lâm Thiên.  

Đương nhiên, trong lòng Lục Lâm Thiên, Đông Vô Mệnh tuyệt đối cũng không phải người ngoài, mà đã là người thân của hắn rồi, chỉ là đối với Lục Tâm Đồng, thì cảm giác vẫn thân thiết hơn một chút, giống như mấy huynh đệ vậy, tuy rằng đều là huynh đệ ruột thịt, nhưng cũng có chút thân sơ.  

– Sư phụ, vậy kiện Hồn Linh Khải Giáp này giao cho người.  

Lục Tâm Đồng giao kiện Hồn Linh Khải Giáp trong tay cho Đông Vô Mệnh đang rất đỗi kinh ngạc đứng một bên.  

Đông Vô Mệnh nhìn đứa đồ đệ bảo bối của mình, nói:  

– Tâm Đồng, thứ này con cứ cầm lấy đi, con có lòng như vậy, sư phụ đã cảm thấy vui lắm rồi.  

Đông Vô Mệnh qua cơn kinh ngạc, nhìn Lục Tâm Đồng, trong ánh mắt chỉ toàn ý cười vui mừng.  

– Sư phụ, con đã có Xích Kim Độc Chu hộ thân rồi, người dung hợp Hồn Linh Khải Giáp rồi, uy lực khi sử dụng sẽ lớn hơn so với con rất nhiều, người mà không nhận thì con sẽ tức giận đó.  

Lục Tâm Đồng chu cái miệng nhỏ lên nói.  

– Đông lão, ngươi cứ cầm lấy đi, ngươi thích hợp để dung hợp với bộ Hồn Linh Khải Giáp này nhất.  

Lục Lâm Thiên nói.  

– Được rồi, ta nhận.  

Đông Vô Mệnh nhìn qua đồ đệ của mình, ánh mắt cũng run run, sau đó nhận lấy kiện Hồn Linh Khải Giáp trong tay Lục Tâm Đồng, không nói thêm gì nữa, nhưng trong lòng lại như đang dậy sóng, một kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp, giá trị lớn tới cỡ này, không phải dùng kim tệ là có thể hình dung được.  

Lúc này, cả năm người Thanh Hoả Lão Quỷ, Lộc Sơn Lão Nhân, Ngô Dũng, Lưu Tinh Hà, Hoa Mãn Lâu, nhìn thấy Đông Vô Mệnh nhận được một kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp thì trong lòng cũng cảm thấy hâm mộ không thôi, Hồn Linh Khải Giáp địa cấp, đây cũng không phải bảo vật tầm thường đâu, Linh khí tu vi địa cấp, bình thường chỉ có một số ít người như Linh tôn và Vũ tôn mới có được.  

– Đông lão, ngươi cũng mau dung hợp kiện Hồn Linh Khải Giáp này đi, có kiện Hồn Linh Khải Giáp này rồi, thực lực của ngươi sau này nhất định có thể mạnh hơn không ít.  

Lục Lâm Thiên mỉm cười nói, lấy thực lực tu vi Linh vương nhất trọng của Đông Vô Mệnh hiện tại, cộng thêm kiện Hồn Linh Khải Giáp này, phối hợp với độc công khó chọc, cùng với Phệ Hồn Ác Anh quỷ dị kia, tuyệt đối có thể coi là cường hãn.  

– Chúc mừng Đông cung phụng nhận được bảo vật như thế.  

Đám người Thanh Hoả Lão Quỷ, Ngô Dũng lập tức nói với vẻ hâm mộ, bọn họ ngay cả Linh khí hoàng cấp cũng không có, mà Đông Vô Mệnh lúc này đã có được Hồn Linh Khải Giáp địa cấp rồi, đồng thời, năm người này cũng có chút chờ mong, Đông Vô Mệnh chính là đi theo bên cạnh chưởng môn, đợi sau này, mình nhất định cũng sẽ có cơ hội nhận được bảo vật cỡ này.
 
Chương 1047: Sở hữu khải giáp


– Lâm Thiên, nếu như ngươi liên thủ với Vân Dương Tông thì sợ là sẽ có chút phiền phức.  

Quỷ Tiên Tử mỉm cười nói với Lục Lâm Thiên.  

– Cái này….  

Lục Lâm Thiên mỉm cười, điều Quỷ Tiên Tử muốn nói Lục Lâm Thiên sao có thể không hiểu cơ chứ, mình và Lữ Tiểu Linh đính hôn, lại là con gái của Lữ Chính Cường, nhưng lại chưa nói cho Vân Tiếu Thiên biết, cái này thì đã không được ổn rồi, mà nghe đâu Vân Tiếu Thiên và Lữ Chính Cường lại có chút ân oán, việc mình đã đính hôn với Lữ Tiểu Linh, sợ là đã sớm bị Vân Dương Tông biết được rồi.  

– Chuyện này, thuyền tới đầu cầu tự nhiên thẳng, tới lúc đó rồi tính.  

Lục Lâm Thiên nói, tiếng vừa dứt, tâm thần lập tức động, trong tay lập tức xuất hiện một đoàn bạch sắc quang mang, một cỗ khí tức cuồn cuộn lập tức ùa ra.  

Bạch quang vừa thu lại, một kiện khôi giáp màu trắng đã xếp gọn nằm chỉnh tề trong tay Lục Lâm Thiên, độc một màu trắng, trắng đến mức nom có vẻ như trong suốt, nhìn qua có chút hư ảo, bên trên có lưu quang nhàn nhạt quanh quẩn, một cỗ khí tức mênh mông cũng lập tức khiến cho tất cả mọi người cảm thấy trong lòng run lên, chỉ là một kiện khôi giáp nằm yên thôi liền lập tức hấp dẫn ánh mắt của mọi người.  

– Đây là Hồn Linh Khải Giáp địa cấp sao?  

Ánh mắt của Đông Vô Mệnh khẽ giật, kinh ngạc nhìn về phía bộ khôi giáp trong tay của Lục Lâm Thiên, theo như tin tức của Ám Đường, hắn cũng đã sớm biết tin Lục Lâm Thiên chiếm được một kiện bảo vật là cái Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này.  

– Không sai, đây chính là kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp mà ta lấy được từ trên người tên Tùng Bách Đào ở Thiên Tinh Tông, kiện Hồn Linh Khải Giáp này hiện tại đã là vật vô chủ, giao cho muội chịu không.  

Lục Lâm Thiên quay đầu nhìn về phía Lục Tâm Đồng hỏi.  

– Cho muội?  

Lục Tâm Đồng vô cùng kinh ngạc, nàng biết rõ ca ca cũng là Linh giả, cho nên cũng có thể sử dụng được kiện Hồn Linh Khải Giáp này.  

– Không sai, cho muội.  

Lục Lâm Thiên khẽ mỉm cười nói, kiện Hồn Linh Khải Giáp này, là địa cấp, Lục Lâm Thiên vẫn luôn nghĩ xem nên xử lý thế nào, bản thân mình đương nhiên cũng có thể dùng được, nhưng ở mặt phòng ngự thì mình đã có Thanh Linh khải giáp, uy lực của Thanh Linh khải giáp vốn cũng không kém, mà quan trọng nhất là, Thanh Linh khải giáp tổng cộng có thể biến hoá ra ba loại hình thái, mình hiện tại vẫn một mực thi triển loại hình thái thứ nhất, Vũ kỹ này ngay cả Nam thúc cũng không rõ lai lịch, phòng ngự cũng rất mạnh, trước mắt xem ra, kiện Hồn Linh Khải Giáp này hẳn là mạnh hơn Thanh Linh khải giáp của mình không ít, nhưng sau này Thanh Linh khải giáp còn có thể thúc dục ra hình thái thứ hai và thứ ba, uy lực nói không chừng sẽ tăng mạnh thêm lần nữa, huống hồ gì hiện tại mình cũng không định sẽ để lộ Linh lực, công dụng của bộ Hồn Linh Khải Giáp này đối với mình lại càng nhỏ hơn, Lục Lâm Thiên nghĩ kỹ, cuối cùng quyết định, kiện Hồn Linh Khải Giáp này cứ giao cho Lục Tâm Đồng.  

Lục Tâm Đồng nhận lấy kiện Hồn Linh Khải Giáp trong tay của Lục Lâm Thiên, sắc mặt có chút biến hoá, dường như đang suy nghĩ chuyện gì đó, nhìn qua kiện Hồn Linh Khải Giáp trong tay với vẻ do dự không thôi, sau đó liền mở to mắt nhìn Lục Lâm Thiên, nói:  

– Ca ca, muội có Xích Kim Độc Chu hộ thân, kiện Hồn Linh Khải Giáp này đương nhiên sẽ có nhiều chỗ tốt với muội, nhưng với thực lực của muội hiện tại thì cũng không thể nào thúc dục ra được hết uy lực của nó, muội thấy nên giao Hồn Linh Khải Giáp cho sư phụ, sư phụ rất thích hợp sử dụng kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này, uy lực xuất ra cũng sẽ mạnh hơn muội nhiều.  

Lục Lâm Thiên nhìn Lục Tâm Đồng rồi mỉm cười, nói:  

– Đương nhiên là được rồi.  

Theo như suy nghĩ trong lòng của Lục Lâm Thiên thì vốn là nghĩ tới muốn đưa cho hai người là Lục Tâm Đồng và Đông Vô Mệnh, đẳng cấp của kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này, với thực lực của Lục Tâm Đồng thì quả thật là không cách nào thúc dục ra được toàn bộ uy lực, nếu như để cho Đông Vô Mệnh sử dụng kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này là thích hợp nhất, uy lực xuất ra sẽ mạnh hơn nếu để cho Lục Tâm Đồng dùng nhiều, chính là sau khi cân nhắc một hồi, Lục Lâm Thiên nhất thời cũng không thể nào quyết định được, cuối cùng mới quyết định giao kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này cho Lục Tâm Đồng, trong này cũng có chút thiên vị của riêng Lục Lâm Thiên.  

Đương nhiên, trong lòng Lục Lâm Thiên, Đông Vô Mệnh tuyệt đối cũng không phải người ngoài, mà đã là người thân của hắn rồi, chỉ là đối với Lục Tâm Đồng, thì cảm giác vẫn thân thiết hơn một chút, giống như mấy huynh đệ vậy, tuy rằng đều là huynh đệ ruột thịt, nhưng cũng có chút thân sơ.  

– Sư phụ, vậy kiện Hồn Linh Khải Giáp này giao cho người.  

Lục Tâm Đồng giao kiện Hồn Linh Khải Giáp trong tay cho Đông Vô Mệnh đang rất đỗi kinh ngạc đứng một bên.  

Đông Vô Mệnh nhìn đứa đồ đệ bảo bối của mình, nói:  

– Tâm Đồng, thứ này con cứ cầm lấy đi, con có lòng như vậy, sư phụ đã cảm thấy vui lắm rồi.  

Đông Vô Mệnh qua cơn kinh ngạc, nhìn Lục Tâm Đồng, trong ánh mắt chỉ toàn ý cười vui mừng.  

– Sư phụ, con đã có Xích Kim Độc Chu hộ thân rồi, người dung hợp Hồn Linh Khải Giáp rồi, uy lực khi sử dụng sẽ lớn hơn so với con rất nhiều, người mà không nhận thì con sẽ tức giận đó.  

Lục Tâm Đồng chu cái miệng nhỏ lên nói.  

– Đông lão, ngươi cứ cầm lấy đi, ngươi thích hợp để dung hợp với bộ Hồn Linh Khải Giáp này nhất.  

Lục Lâm Thiên nói.  

– Được rồi, ta nhận.  

Đông Vô Mệnh nhìn qua đồ đệ của mình, ánh mắt cũng run run, sau đó nhận lấy kiện Hồn Linh Khải Giáp trong tay Lục Tâm Đồng, không nói thêm gì nữa, nhưng trong lòng lại như đang dậy sóng, một kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp, giá trị lớn tới cỡ này, không phải dùng kim tệ là có thể hình dung được.  

Lúc này, cả năm người Thanh Hoả Lão Quỷ, Lộc Sơn Lão Nhân, Ngô Dũng, Lưu Tinh Hà, Hoa Mãn Lâu, nhìn thấy Đông Vô Mệnh nhận được một kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp thì trong lòng cũng cảm thấy hâm mộ không thôi, Hồn Linh Khải Giáp địa cấp, đây cũng không phải bảo vật tầm thường đâu, Linh khí tu vi địa cấp, bình thường chỉ có một số ít người như Linh tôn và Vũ tôn mới có được.  

– Đông lão, ngươi cũng mau dung hợp kiện Hồn Linh Khải Giáp này đi, có kiện Hồn Linh Khải Giáp này rồi, thực lực của ngươi sau này nhất định có thể mạnh hơn không ít.  

Lục Lâm Thiên mỉm cười nói, lấy thực lực tu vi Linh vương nhất trọng của Đông Vô Mệnh hiện tại, cộng thêm kiện Hồn Linh Khải Giáp này, phối hợp với độc công khó chọc, cùng với Phệ Hồn Ác Anh quỷ dị kia, tuyệt đối có thể coi là cường hãn.  

– Chúc mừng Đông cung phụng nhận được bảo vật như thế.  

Đám người Thanh Hoả Lão Quỷ, Ngô Dũng lập tức nói với vẻ hâm mộ, bọn họ ngay cả Linh khí hoàng cấp cũng không có, mà Đông Vô Mệnh lúc này đã có được Hồn Linh Khải Giáp địa cấp rồi, đồng thời, năm người này cũng có chút chờ mong, Đông Vô Mệnh chính là đi theo bên cạnh chưởng môn, đợi sau này, mình nhất định cũng sẽ có cơ hội nhận được bảo vật cỡ này.
 
Chương 1047: Sở hữu khải giáp


– Lâm Thiên, nếu như ngươi liên thủ với Vân Dương Tông thì sợ là sẽ có chút phiền phức.  

Quỷ Tiên Tử mỉm cười nói với Lục Lâm Thiên.  

– Cái này….  

Lục Lâm Thiên mỉm cười, điều Quỷ Tiên Tử muốn nói Lục Lâm Thiên sao có thể không hiểu cơ chứ, mình và Lữ Tiểu Linh đính hôn, lại là con gái của Lữ Chính Cường, nhưng lại chưa nói cho Vân Tiếu Thiên biết, cái này thì đã không được ổn rồi, mà nghe đâu Vân Tiếu Thiên và Lữ Chính Cường lại có chút ân oán, việc mình đã đính hôn với Lữ Tiểu Linh, sợ là đã sớm bị Vân Dương Tông biết được rồi.  

– Chuyện này, thuyền tới đầu cầu tự nhiên thẳng, tới lúc đó rồi tính.  

Lục Lâm Thiên nói, tiếng vừa dứt, tâm thần lập tức động, trong tay lập tức xuất hiện một đoàn bạch sắc quang mang, một cỗ khí tức cuồn cuộn lập tức ùa ra.  

Bạch quang vừa thu lại, một kiện khôi giáp màu trắng đã xếp gọn nằm chỉnh tề trong tay Lục Lâm Thiên, độc một màu trắng, trắng đến mức nom có vẻ như trong suốt, nhìn qua có chút hư ảo, bên trên có lưu quang nhàn nhạt quanh quẩn, một cỗ khí tức mênh mông cũng lập tức khiến cho tất cả mọi người cảm thấy trong lòng run lên, chỉ là một kiện khôi giáp nằm yên thôi liền lập tức hấp dẫn ánh mắt của mọi người.  

– Đây là Hồn Linh Khải Giáp địa cấp sao?  

Ánh mắt của Đông Vô Mệnh khẽ giật, kinh ngạc nhìn về phía bộ khôi giáp trong tay của Lục Lâm Thiên, theo như tin tức của Ám Đường, hắn cũng đã sớm biết tin Lục Lâm Thiên chiếm được một kiện bảo vật là cái Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này.  

– Không sai, đây chính là kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp mà ta lấy được từ trên người tên Tùng Bách Đào ở Thiên Tinh Tông, kiện Hồn Linh Khải Giáp này hiện tại đã là vật vô chủ, giao cho muội chịu không.  

Lục Lâm Thiên quay đầu nhìn về phía Lục Tâm Đồng hỏi.  

– Cho muội?  

Lục Tâm Đồng vô cùng kinh ngạc, nàng biết rõ ca ca cũng là Linh giả, cho nên cũng có thể sử dụng được kiện Hồn Linh Khải Giáp này.  

– Không sai, cho muội.  

Lục Lâm Thiên khẽ mỉm cười nói, kiện Hồn Linh Khải Giáp này, là địa cấp, Lục Lâm Thiên vẫn luôn nghĩ xem nên xử lý thế nào, bản thân mình đương nhiên cũng có thể dùng được, nhưng ở mặt phòng ngự thì mình đã có Thanh Linh khải giáp, uy lực của Thanh Linh khải giáp vốn cũng không kém, mà quan trọng nhất là, Thanh Linh khải giáp tổng cộng có thể biến hoá ra ba loại hình thái, mình hiện tại vẫn một mực thi triển loại hình thái thứ nhất, Vũ kỹ này ngay cả Nam thúc cũng không rõ lai lịch, phòng ngự cũng rất mạnh, trước mắt xem ra, kiện Hồn Linh Khải Giáp này hẳn là mạnh hơn Thanh Linh khải giáp của mình không ít, nhưng sau này Thanh Linh khải giáp còn có thể thúc dục ra hình thái thứ hai và thứ ba, uy lực nói không chừng sẽ tăng mạnh thêm lần nữa, huống hồ gì hiện tại mình cũng không định sẽ để lộ Linh lực, công dụng của bộ Hồn Linh Khải Giáp này đối với mình lại càng nhỏ hơn, Lục Lâm Thiên nghĩ kỹ, cuối cùng quyết định, kiện Hồn Linh Khải Giáp này cứ giao cho Lục Tâm Đồng.  

Lục Tâm Đồng nhận lấy kiện Hồn Linh Khải Giáp trong tay của Lục Lâm Thiên, sắc mặt có chút biến hoá, dường như đang suy nghĩ chuyện gì đó, nhìn qua kiện Hồn Linh Khải Giáp trong tay với vẻ do dự không thôi, sau đó liền mở to mắt nhìn Lục Lâm Thiên, nói:  

– Ca ca, muội có Xích Kim Độc Chu hộ thân, kiện Hồn Linh Khải Giáp này đương nhiên sẽ có nhiều chỗ tốt với muội, nhưng với thực lực của muội hiện tại thì cũng không thể nào thúc dục ra được hết uy lực của nó, muội thấy nên giao Hồn Linh Khải Giáp cho sư phụ, sư phụ rất thích hợp sử dụng kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này, uy lực xuất ra cũng sẽ mạnh hơn muội nhiều.  

Lục Lâm Thiên nhìn Lục Tâm Đồng rồi mỉm cười, nói:  

– Đương nhiên là được rồi.  

Theo như suy nghĩ trong lòng của Lục Lâm Thiên thì vốn là nghĩ tới muốn đưa cho hai người là Lục Tâm Đồng và Đông Vô Mệnh, đẳng cấp của kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này, với thực lực của Lục Tâm Đồng thì quả thật là không cách nào thúc dục ra được toàn bộ uy lực, nếu như để cho Đông Vô Mệnh sử dụng kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này là thích hợp nhất, uy lực xuất ra sẽ mạnh hơn nếu để cho Lục Tâm Đồng dùng nhiều, chính là sau khi cân nhắc một hồi, Lục Lâm Thiên nhất thời cũng không thể nào quyết định được, cuối cùng mới quyết định giao kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này cho Lục Tâm Đồng, trong này cũng có chút thiên vị của riêng Lục Lâm Thiên.  

Đương nhiên, trong lòng Lục Lâm Thiên, Đông Vô Mệnh tuyệt đối cũng không phải người ngoài, mà đã là người thân của hắn rồi, chỉ là đối với Lục Tâm Đồng, thì cảm giác vẫn thân thiết hơn một chút, giống như mấy huynh đệ vậy, tuy rằng đều là huynh đệ ruột thịt, nhưng cũng có chút thân sơ.  

– Sư phụ, vậy kiện Hồn Linh Khải Giáp này giao cho người.  

Lục Tâm Đồng giao kiện Hồn Linh Khải Giáp trong tay cho Đông Vô Mệnh đang rất đỗi kinh ngạc đứng một bên.  

Đông Vô Mệnh nhìn đứa đồ đệ bảo bối của mình, nói:  

– Tâm Đồng, thứ này con cứ cầm lấy đi, con có lòng như vậy, sư phụ đã cảm thấy vui lắm rồi.  

Đông Vô Mệnh qua cơn kinh ngạc, nhìn Lục Tâm Đồng, trong ánh mắt chỉ toàn ý cười vui mừng.  

– Sư phụ, con đã có Xích Kim Độc Chu hộ thân rồi, người dung hợp Hồn Linh Khải Giáp rồi, uy lực khi sử dụng sẽ lớn hơn so với con rất nhiều, người mà không nhận thì con sẽ tức giận đó.  

Lục Tâm Đồng chu cái miệng nhỏ lên nói.  

– Đông lão, ngươi cứ cầm lấy đi, ngươi thích hợp để dung hợp với bộ Hồn Linh Khải Giáp này nhất.  

Lục Lâm Thiên nói.  

– Được rồi, ta nhận.  

Đông Vô Mệnh nhìn qua đồ đệ của mình, ánh mắt cũng run run, sau đó nhận lấy kiện Hồn Linh Khải Giáp trong tay Lục Tâm Đồng, không nói thêm gì nữa, nhưng trong lòng lại như đang dậy sóng, một kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp, giá trị lớn tới cỡ này, không phải dùng kim tệ là có thể hình dung được.  

Lúc này, cả năm người Thanh Hoả Lão Quỷ, Lộc Sơn Lão Nhân, Ngô Dũng, Lưu Tinh Hà, Hoa Mãn Lâu, nhìn thấy Đông Vô Mệnh nhận được một kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp thì trong lòng cũng cảm thấy hâm mộ không thôi, Hồn Linh Khải Giáp địa cấp, đây cũng không phải bảo vật tầm thường đâu, Linh khí tu vi địa cấp, bình thường chỉ có một số ít người như Linh tôn và Vũ tôn mới có được.  

– Đông lão, ngươi cũng mau dung hợp kiện Hồn Linh Khải Giáp này đi, có kiện Hồn Linh Khải Giáp này rồi, thực lực của ngươi sau này nhất định có thể mạnh hơn không ít.  

Lục Lâm Thiên mỉm cười nói, lấy thực lực tu vi Linh vương nhất trọng của Đông Vô Mệnh hiện tại, cộng thêm kiện Hồn Linh Khải Giáp này, phối hợp với độc công khó chọc, cùng với Phệ Hồn Ác Anh quỷ dị kia, tuyệt đối có thể coi là cường hãn.  

– Chúc mừng Đông cung phụng nhận được bảo vật như thế.  

Đám người Thanh Hoả Lão Quỷ, Ngô Dũng lập tức nói với vẻ hâm mộ, bọn họ ngay cả Linh khí hoàng cấp cũng không có, mà Đông Vô Mệnh lúc này đã có được Hồn Linh Khải Giáp địa cấp rồi, đồng thời, năm người này cũng có chút chờ mong, Đông Vô Mệnh chính là đi theo bên cạnh chưởng môn, đợi sau này, mình nhất định cũng sẽ có cơ hội nhận được bảo vật cỡ này.
 
Chương 1047: Sở hữu khải giáp


– Lâm Thiên, nếu như ngươi liên thủ với Vân Dương Tông thì sợ là sẽ có chút phiền phức.  

Quỷ Tiên Tử mỉm cười nói với Lục Lâm Thiên.  

– Cái này….  

Lục Lâm Thiên mỉm cười, điều Quỷ Tiên Tử muốn nói Lục Lâm Thiên sao có thể không hiểu cơ chứ, mình và Lữ Tiểu Linh đính hôn, lại là con gái của Lữ Chính Cường, nhưng lại chưa nói cho Vân Tiếu Thiên biết, cái này thì đã không được ổn rồi, mà nghe đâu Vân Tiếu Thiên và Lữ Chính Cường lại có chút ân oán, việc mình đã đính hôn với Lữ Tiểu Linh, sợ là đã sớm bị Vân Dương Tông biết được rồi.  

– Chuyện này, thuyền tới đầu cầu tự nhiên thẳng, tới lúc đó rồi tính.  

Lục Lâm Thiên nói, tiếng vừa dứt, tâm thần lập tức động, trong tay lập tức xuất hiện một đoàn bạch sắc quang mang, một cỗ khí tức cuồn cuộn lập tức ùa ra.  

Bạch quang vừa thu lại, một kiện khôi giáp màu trắng đã xếp gọn nằm chỉnh tề trong tay Lục Lâm Thiên, độc một màu trắng, trắng đến mức nom có vẻ như trong suốt, nhìn qua có chút hư ảo, bên trên có lưu quang nhàn nhạt quanh quẩn, một cỗ khí tức mênh mông cũng lập tức khiến cho tất cả mọi người cảm thấy trong lòng run lên, chỉ là một kiện khôi giáp nằm yên thôi liền lập tức hấp dẫn ánh mắt của mọi người.  

– Đây là Hồn Linh Khải Giáp địa cấp sao?  

Ánh mắt của Đông Vô Mệnh khẽ giật, kinh ngạc nhìn về phía bộ khôi giáp trong tay của Lục Lâm Thiên, theo như tin tức của Ám Đường, hắn cũng đã sớm biết tin Lục Lâm Thiên chiếm được một kiện bảo vật là cái Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này.  

– Không sai, đây chính là kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp mà ta lấy được từ trên người tên Tùng Bách Đào ở Thiên Tinh Tông, kiện Hồn Linh Khải Giáp này hiện tại đã là vật vô chủ, giao cho muội chịu không.  

Lục Lâm Thiên quay đầu nhìn về phía Lục Tâm Đồng hỏi.  

– Cho muội?  

Lục Tâm Đồng vô cùng kinh ngạc, nàng biết rõ ca ca cũng là Linh giả, cho nên cũng có thể sử dụng được kiện Hồn Linh Khải Giáp này.  

– Không sai, cho muội.  

Lục Lâm Thiên khẽ mỉm cười nói, kiện Hồn Linh Khải Giáp này, là địa cấp, Lục Lâm Thiên vẫn luôn nghĩ xem nên xử lý thế nào, bản thân mình đương nhiên cũng có thể dùng được, nhưng ở mặt phòng ngự thì mình đã có Thanh Linh khải giáp, uy lực của Thanh Linh khải giáp vốn cũng không kém, mà quan trọng nhất là, Thanh Linh khải giáp tổng cộng có thể biến hoá ra ba loại hình thái, mình hiện tại vẫn một mực thi triển loại hình thái thứ nhất, Vũ kỹ này ngay cả Nam thúc cũng không rõ lai lịch, phòng ngự cũng rất mạnh, trước mắt xem ra, kiện Hồn Linh Khải Giáp này hẳn là mạnh hơn Thanh Linh khải giáp của mình không ít, nhưng sau này Thanh Linh khải giáp còn có thể thúc dục ra hình thái thứ hai và thứ ba, uy lực nói không chừng sẽ tăng mạnh thêm lần nữa, huống hồ gì hiện tại mình cũng không định sẽ để lộ Linh lực, công dụng của bộ Hồn Linh Khải Giáp này đối với mình lại càng nhỏ hơn, Lục Lâm Thiên nghĩ kỹ, cuối cùng quyết định, kiện Hồn Linh Khải Giáp này cứ giao cho Lục Tâm Đồng.  

Lục Tâm Đồng nhận lấy kiện Hồn Linh Khải Giáp trong tay của Lục Lâm Thiên, sắc mặt có chút biến hoá, dường như đang suy nghĩ chuyện gì đó, nhìn qua kiện Hồn Linh Khải Giáp trong tay với vẻ do dự không thôi, sau đó liền mở to mắt nhìn Lục Lâm Thiên, nói:  

– Ca ca, muội có Xích Kim Độc Chu hộ thân, kiện Hồn Linh Khải Giáp này đương nhiên sẽ có nhiều chỗ tốt với muội, nhưng với thực lực của muội hiện tại thì cũng không thể nào thúc dục ra được hết uy lực của nó, muội thấy nên giao Hồn Linh Khải Giáp cho sư phụ, sư phụ rất thích hợp sử dụng kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này, uy lực xuất ra cũng sẽ mạnh hơn muội nhiều.  

Lục Lâm Thiên nhìn Lục Tâm Đồng rồi mỉm cười, nói:  

– Đương nhiên là được rồi.  

Theo như suy nghĩ trong lòng của Lục Lâm Thiên thì vốn là nghĩ tới muốn đưa cho hai người là Lục Tâm Đồng và Đông Vô Mệnh, đẳng cấp của kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này, với thực lực của Lục Tâm Đồng thì quả thật là không cách nào thúc dục ra được toàn bộ uy lực, nếu như để cho Đông Vô Mệnh sử dụng kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này là thích hợp nhất, uy lực xuất ra sẽ mạnh hơn nếu để cho Lục Tâm Đồng dùng nhiều, chính là sau khi cân nhắc một hồi, Lục Lâm Thiên nhất thời cũng không thể nào quyết định được, cuối cùng mới quyết định giao kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này cho Lục Tâm Đồng, trong này cũng có chút thiên vị của riêng Lục Lâm Thiên.  

Đương nhiên, trong lòng Lục Lâm Thiên, Đông Vô Mệnh tuyệt đối cũng không phải người ngoài, mà đã là người thân của hắn rồi, chỉ là đối với Lục Tâm Đồng, thì cảm giác vẫn thân thiết hơn một chút, giống như mấy huynh đệ vậy, tuy rằng đều là huynh đệ ruột thịt, nhưng cũng có chút thân sơ.  

– Sư phụ, vậy kiện Hồn Linh Khải Giáp này giao cho người.  

Lục Tâm Đồng giao kiện Hồn Linh Khải Giáp trong tay cho Đông Vô Mệnh đang rất đỗi kinh ngạc đứng một bên.  

Đông Vô Mệnh nhìn đứa đồ đệ bảo bối của mình, nói:  

– Tâm Đồng, thứ này con cứ cầm lấy đi, con có lòng như vậy, sư phụ đã cảm thấy vui lắm rồi.  

Đông Vô Mệnh qua cơn kinh ngạc, nhìn Lục Tâm Đồng, trong ánh mắt chỉ toàn ý cười vui mừng.  

– Sư phụ, con đã có Xích Kim Độc Chu hộ thân rồi, người dung hợp Hồn Linh Khải Giáp rồi, uy lực khi sử dụng sẽ lớn hơn so với con rất nhiều, người mà không nhận thì con sẽ tức giận đó.  

Lục Tâm Đồng chu cái miệng nhỏ lên nói.  

– Đông lão, ngươi cứ cầm lấy đi, ngươi thích hợp để dung hợp với bộ Hồn Linh Khải Giáp này nhất.  

Lục Lâm Thiên nói.  

– Được rồi, ta nhận.  

Đông Vô Mệnh nhìn qua đồ đệ của mình, ánh mắt cũng run run, sau đó nhận lấy kiện Hồn Linh Khải Giáp trong tay Lục Tâm Đồng, không nói thêm gì nữa, nhưng trong lòng lại như đang dậy sóng, một kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp, giá trị lớn tới cỡ này, không phải dùng kim tệ là có thể hình dung được.  

Lúc này, cả năm người Thanh Hoả Lão Quỷ, Lộc Sơn Lão Nhân, Ngô Dũng, Lưu Tinh Hà, Hoa Mãn Lâu, nhìn thấy Đông Vô Mệnh nhận được một kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp thì trong lòng cũng cảm thấy hâm mộ không thôi, Hồn Linh Khải Giáp địa cấp, đây cũng không phải bảo vật tầm thường đâu, Linh khí tu vi địa cấp, bình thường chỉ có một số ít người như Linh tôn và Vũ tôn mới có được.  

– Đông lão, ngươi cũng mau dung hợp kiện Hồn Linh Khải Giáp này đi, có kiện Hồn Linh Khải Giáp này rồi, thực lực của ngươi sau này nhất định có thể mạnh hơn không ít.  

Lục Lâm Thiên mỉm cười nói, lấy thực lực tu vi Linh vương nhất trọng của Đông Vô Mệnh hiện tại, cộng thêm kiện Hồn Linh Khải Giáp này, phối hợp với độc công khó chọc, cùng với Phệ Hồn Ác Anh quỷ dị kia, tuyệt đối có thể coi là cường hãn.  

– Chúc mừng Đông cung phụng nhận được bảo vật như thế.  

Đám người Thanh Hoả Lão Quỷ, Ngô Dũng lập tức nói với vẻ hâm mộ, bọn họ ngay cả Linh khí hoàng cấp cũng không có, mà Đông Vô Mệnh lúc này đã có được Hồn Linh Khải Giáp địa cấp rồi, đồng thời, năm người này cũng có chút chờ mong, Đông Vô Mệnh chính là đi theo bên cạnh chưởng môn, đợi sau này, mình nhất định cũng sẽ có cơ hội nhận được bảo vật cỡ này.
 
Chương 1047: Sở hữu khải giáp


– Lâm Thiên, nếu như ngươi liên thủ với Vân Dương Tông thì sợ là sẽ có chút phiền phức.  

Quỷ Tiên Tử mỉm cười nói với Lục Lâm Thiên.  

– Cái này….  

Lục Lâm Thiên mỉm cười, điều Quỷ Tiên Tử muốn nói Lục Lâm Thiên sao có thể không hiểu cơ chứ, mình và Lữ Tiểu Linh đính hôn, lại là con gái của Lữ Chính Cường, nhưng lại chưa nói cho Vân Tiếu Thiên biết, cái này thì đã không được ổn rồi, mà nghe đâu Vân Tiếu Thiên và Lữ Chính Cường lại có chút ân oán, việc mình đã đính hôn với Lữ Tiểu Linh, sợ là đã sớm bị Vân Dương Tông biết được rồi.  

– Chuyện này, thuyền tới đầu cầu tự nhiên thẳng, tới lúc đó rồi tính.  

Lục Lâm Thiên nói, tiếng vừa dứt, tâm thần lập tức động, trong tay lập tức xuất hiện một đoàn bạch sắc quang mang, một cỗ khí tức cuồn cuộn lập tức ùa ra.  

Bạch quang vừa thu lại, một kiện khôi giáp màu trắng đã xếp gọn nằm chỉnh tề trong tay Lục Lâm Thiên, độc một màu trắng, trắng đến mức nom có vẻ như trong suốt, nhìn qua có chút hư ảo, bên trên có lưu quang nhàn nhạt quanh quẩn, một cỗ khí tức mênh mông cũng lập tức khiến cho tất cả mọi người cảm thấy trong lòng run lên, chỉ là một kiện khôi giáp nằm yên thôi liền lập tức hấp dẫn ánh mắt của mọi người.  

– Đây là Hồn Linh Khải Giáp địa cấp sao?  

Ánh mắt của Đông Vô Mệnh khẽ giật, kinh ngạc nhìn về phía bộ khôi giáp trong tay của Lục Lâm Thiên, theo như tin tức của Ám Đường, hắn cũng đã sớm biết tin Lục Lâm Thiên chiếm được một kiện bảo vật là cái Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này.  

– Không sai, đây chính là kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp mà ta lấy được từ trên người tên Tùng Bách Đào ở Thiên Tinh Tông, kiện Hồn Linh Khải Giáp này hiện tại đã là vật vô chủ, giao cho muội chịu không.  

Lục Lâm Thiên quay đầu nhìn về phía Lục Tâm Đồng hỏi.  

– Cho muội?  

Lục Tâm Đồng vô cùng kinh ngạc, nàng biết rõ ca ca cũng là Linh giả, cho nên cũng có thể sử dụng được kiện Hồn Linh Khải Giáp này.  

– Không sai, cho muội.  

Lục Lâm Thiên khẽ mỉm cười nói, kiện Hồn Linh Khải Giáp này, là địa cấp, Lục Lâm Thiên vẫn luôn nghĩ xem nên xử lý thế nào, bản thân mình đương nhiên cũng có thể dùng được, nhưng ở mặt phòng ngự thì mình đã có Thanh Linh khải giáp, uy lực của Thanh Linh khải giáp vốn cũng không kém, mà quan trọng nhất là, Thanh Linh khải giáp tổng cộng có thể biến hoá ra ba loại hình thái, mình hiện tại vẫn một mực thi triển loại hình thái thứ nhất, Vũ kỹ này ngay cả Nam thúc cũng không rõ lai lịch, phòng ngự cũng rất mạnh, trước mắt xem ra, kiện Hồn Linh Khải Giáp này hẳn là mạnh hơn Thanh Linh khải giáp của mình không ít, nhưng sau này Thanh Linh khải giáp còn có thể thúc dục ra hình thái thứ hai và thứ ba, uy lực nói không chừng sẽ tăng mạnh thêm lần nữa, huống hồ gì hiện tại mình cũng không định sẽ để lộ Linh lực, công dụng của bộ Hồn Linh Khải Giáp này đối với mình lại càng nhỏ hơn, Lục Lâm Thiên nghĩ kỹ, cuối cùng quyết định, kiện Hồn Linh Khải Giáp này cứ giao cho Lục Tâm Đồng.  

Lục Tâm Đồng nhận lấy kiện Hồn Linh Khải Giáp trong tay của Lục Lâm Thiên, sắc mặt có chút biến hoá, dường như đang suy nghĩ chuyện gì đó, nhìn qua kiện Hồn Linh Khải Giáp trong tay với vẻ do dự không thôi, sau đó liền mở to mắt nhìn Lục Lâm Thiên, nói:  

– Ca ca, muội có Xích Kim Độc Chu hộ thân, kiện Hồn Linh Khải Giáp này đương nhiên sẽ có nhiều chỗ tốt với muội, nhưng với thực lực của muội hiện tại thì cũng không thể nào thúc dục ra được hết uy lực của nó, muội thấy nên giao Hồn Linh Khải Giáp cho sư phụ, sư phụ rất thích hợp sử dụng kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này, uy lực xuất ra cũng sẽ mạnh hơn muội nhiều.  

Lục Lâm Thiên nhìn Lục Tâm Đồng rồi mỉm cười, nói:  

– Đương nhiên là được rồi.  

Theo như suy nghĩ trong lòng của Lục Lâm Thiên thì vốn là nghĩ tới muốn đưa cho hai người là Lục Tâm Đồng và Đông Vô Mệnh, đẳng cấp của kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này, với thực lực của Lục Tâm Đồng thì quả thật là không cách nào thúc dục ra được toàn bộ uy lực, nếu như để cho Đông Vô Mệnh sử dụng kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này là thích hợp nhất, uy lực xuất ra sẽ mạnh hơn nếu để cho Lục Tâm Đồng dùng nhiều, chính là sau khi cân nhắc một hồi, Lục Lâm Thiên nhất thời cũng không thể nào quyết định được, cuối cùng mới quyết định giao kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này cho Lục Tâm Đồng, trong này cũng có chút thiên vị của riêng Lục Lâm Thiên.  

Đương nhiên, trong lòng Lục Lâm Thiên, Đông Vô Mệnh tuyệt đối cũng không phải người ngoài, mà đã là người thân của hắn rồi, chỉ là đối với Lục Tâm Đồng, thì cảm giác vẫn thân thiết hơn một chút, giống như mấy huynh đệ vậy, tuy rằng đều là huynh đệ ruột thịt, nhưng cũng có chút thân sơ.  

– Sư phụ, vậy kiện Hồn Linh Khải Giáp này giao cho người.  

Lục Tâm Đồng giao kiện Hồn Linh Khải Giáp trong tay cho Đông Vô Mệnh đang rất đỗi kinh ngạc đứng một bên.  

Đông Vô Mệnh nhìn đứa đồ đệ bảo bối của mình, nói:  

– Tâm Đồng, thứ này con cứ cầm lấy đi, con có lòng như vậy, sư phụ đã cảm thấy vui lắm rồi.  

Đông Vô Mệnh qua cơn kinh ngạc, nhìn Lục Tâm Đồng, trong ánh mắt chỉ toàn ý cười vui mừng.  

– Sư phụ, con đã có Xích Kim Độc Chu hộ thân rồi, người dung hợp Hồn Linh Khải Giáp rồi, uy lực khi sử dụng sẽ lớn hơn so với con rất nhiều, người mà không nhận thì con sẽ tức giận đó.  

Lục Tâm Đồng chu cái miệng nhỏ lên nói.  

– Đông lão, ngươi cứ cầm lấy đi, ngươi thích hợp để dung hợp với bộ Hồn Linh Khải Giáp này nhất.  

Lục Lâm Thiên nói.  

– Được rồi, ta nhận.  

Đông Vô Mệnh nhìn qua đồ đệ của mình, ánh mắt cũng run run, sau đó nhận lấy kiện Hồn Linh Khải Giáp trong tay Lục Tâm Đồng, không nói thêm gì nữa, nhưng trong lòng lại như đang dậy sóng, một kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp, giá trị lớn tới cỡ này, không phải dùng kim tệ là có thể hình dung được.  

Lúc này, cả năm người Thanh Hoả Lão Quỷ, Lộc Sơn Lão Nhân, Ngô Dũng, Lưu Tinh Hà, Hoa Mãn Lâu, nhìn thấy Đông Vô Mệnh nhận được một kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp thì trong lòng cũng cảm thấy hâm mộ không thôi, Hồn Linh Khải Giáp địa cấp, đây cũng không phải bảo vật tầm thường đâu, Linh khí tu vi địa cấp, bình thường chỉ có một số ít người như Linh tôn và Vũ tôn mới có được.  

– Đông lão, ngươi cũng mau dung hợp kiện Hồn Linh Khải Giáp này đi, có kiện Hồn Linh Khải Giáp này rồi, thực lực của ngươi sau này nhất định có thể mạnh hơn không ít.  

Lục Lâm Thiên mỉm cười nói, lấy thực lực tu vi Linh vương nhất trọng của Đông Vô Mệnh hiện tại, cộng thêm kiện Hồn Linh Khải Giáp này, phối hợp với độc công khó chọc, cùng với Phệ Hồn Ác Anh quỷ dị kia, tuyệt đối có thể coi là cường hãn.  

– Chúc mừng Đông cung phụng nhận được bảo vật như thế.  

Đám người Thanh Hoả Lão Quỷ, Ngô Dũng lập tức nói với vẻ hâm mộ, bọn họ ngay cả Linh khí hoàng cấp cũng không có, mà Đông Vô Mệnh lúc này đã có được Hồn Linh Khải Giáp địa cấp rồi, đồng thời, năm người này cũng có chút chờ mong, Đông Vô Mệnh chính là đi theo bên cạnh chưởng môn, đợi sau này, mình nhất định cũng sẽ có cơ hội nhận được bảo vật cỡ này.
 
Chương 1047: Sở hữu khải giáp


– Lâm Thiên, nếu như ngươi liên thủ với Vân Dương Tông thì sợ là sẽ có chút phiền phức.  

Quỷ Tiên Tử mỉm cười nói với Lục Lâm Thiên.  

– Cái này….  

Lục Lâm Thiên mỉm cười, điều Quỷ Tiên Tử muốn nói Lục Lâm Thiên sao có thể không hiểu cơ chứ, mình và Lữ Tiểu Linh đính hôn, lại là con gái của Lữ Chính Cường, nhưng lại chưa nói cho Vân Tiếu Thiên biết, cái này thì đã không được ổn rồi, mà nghe đâu Vân Tiếu Thiên và Lữ Chính Cường lại có chút ân oán, việc mình đã đính hôn với Lữ Tiểu Linh, sợ là đã sớm bị Vân Dương Tông biết được rồi.  

– Chuyện này, thuyền tới đầu cầu tự nhiên thẳng, tới lúc đó rồi tính.  

Lục Lâm Thiên nói, tiếng vừa dứt, tâm thần lập tức động, trong tay lập tức xuất hiện một đoàn bạch sắc quang mang, một cỗ khí tức cuồn cuộn lập tức ùa ra.  

Bạch quang vừa thu lại, một kiện khôi giáp màu trắng đã xếp gọn nằm chỉnh tề trong tay Lục Lâm Thiên, độc một màu trắng, trắng đến mức nom có vẻ như trong suốt, nhìn qua có chút hư ảo, bên trên có lưu quang nhàn nhạt quanh quẩn, một cỗ khí tức mênh mông cũng lập tức khiến cho tất cả mọi người cảm thấy trong lòng run lên, chỉ là một kiện khôi giáp nằm yên thôi liền lập tức hấp dẫn ánh mắt của mọi người.  

– Đây là Hồn Linh Khải Giáp địa cấp sao?  

Ánh mắt của Đông Vô Mệnh khẽ giật, kinh ngạc nhìn về phía bộ khôi giáp trong tay của Lục Lâm Thiên, theo như tin tức của Ám Đường, hắn cũng đã sớm biết tin Lục Lâm Thiên chiếm được một kiện bảo vật là cái Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này.  

– Không sai, đây chính là kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp mà ta lấy được từ trên người tên Tùng Bách Đào ở Thiên Tinh Tông, kiện Hồn Linh Khải Giáp này hiện tại đã là vật vô chủ, giao cho muội chịu không.  

Lục Lâm Thiên quay đầu nhìn về phía Lục Tâm Đồng hỏi.  

– Cho muội?  

Lục Tâm Đồng vô cùng kinh ngạc, nàng biết rõ ca ca cũng là Linh giả, cho nên cũng có thể sử dụng được kiện Hồn Linh Khải Giáp này.  

– Không sai, cho muội.  

Lục Lâm Thiên khẽ mỉm cười nói, kiện Hồn Linh Khải Giáp này, là địa cấp, Lục Lâm Thiên vẫn luôn nghĩ xem nên xử lý thế nào, bản thân mình đương nhiên cũng có thể dùng được, nhưng ở mặt phòng ngự thì mình đã có Thanh Linh khải giáp, uy lực của Thanh Linh khải giáp vốn cũng không kém, mà quan trọng nhất là, Thanh Linh khải giáp tổng cộng có thể biến hoá ra ba loại hình thái, mình hiện tại vẫn một mực thi triển loại hình thái thứ nhất, Vũ kỹ này ngay cả Nam thúc cũng không rõ lai lịch, phòng ngự cũng rất mạnh, trước mắt xem ra, kiện Hồn Linh Khải Giáp này hẳn là mạnh hơn Thanh Linh khải giáp của mình không ít, nhưng sau này Thanh Linh khải giáp còn có thể thúc dục ra hình thái thứ hai và thứ ba, uy lực nói không chừng sẽ tăng mạnh thêm lần nữa, huống hồ gì hiện tại mình cũng không định sẽ để lộ Linh lực, công dụng của bộ Hồn Linh Khải Giáp này đối với mình lại càng nhỏ hơn, Lục Lâm Thiên nghĩ kỹ, cuối cùng quyết định, kiện Hồn Linh Khải Giáp này cứ giao cho Lục Tâm Đồng.  

Lục Tâm Đồng nhận lấy kiện Hồn Linh Khải Giáp trong tay của Lục Lâm Thiên, sắc mặt có chút biến hoá, dường như đang suy nghĩ chuyện gì đó, nhìn qua kiện Hồn Linh Khải Giáp trong tay với vẻ do dự không thôi, sau đó liền mở to mắt nhìn Lục Lâm Thiên, nói:  

– Ca ca, muội có Xích Kim Độc Chu hộ thân, kiện Hồn Linh Khải Giáp này đương nhiên sẽ có nhiều chỗ tốt với muội, nhưng với thực lực của muội hiện tại thì cũng không thể nào thúc dục ra được hết uy lực của nó, muội thấy nên giao Hồn Linh Khải Giáp cho sư phụ, sư phụ rất thích hợp sử dụng kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này, uy lực xuất ra cũng sẽ mạnh hơn muội nhiều.  

Lục Lâm Thiên nhìn Lục Tâm Đồng rồi mỉm cười, nói:  

– Đương nhiên là được rồi.  

Theo như suy nghĩ trong lòng của Lục Lâm Thiên thì vốn là nghĩ tới muốn đưa cho hai người là Lục Tâm Đồng và Đông Vô Mệnh, đẳng cấp của kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này, với thực lực của Lục Tâm Đồng thì quả thật là không cách nào thúc dục ra được toàn bộ uy lực, nếu như để cho Đông Vô Mệnh sử dụng kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này là thích hợp nhất, uy lực xuất ra sẽ mạnh hơn nếu để cho Lục Tâm Đồng dùng nhiều, chính là sau khi cân nhắc một hồi, Lục Lâm Thiên nhất thời cũng không thể nào quyết định được, cuối cùng mới quyết định giao kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này cho Lục Tâm Đồng, trong này cũng có chút thiên vị của riêng Lục Lâm Thiên.  

Đương nhiên, trong lòng Lục Lâm Thiên, Đông Vô Mệnh tuyệt đối cũng không phải người ngoài, mà đã là người thân của hắn rồi, chỉ là đối với Lục Tâm Đồng, thì cảm giác vẫn thân thiết hơn một chút, giống như mấy huynh đệ vậy, tuy rằng đều là huynh đệ ruột thịt, nhưng cũng có chút thân sơ.  

– Sư phụ, vậy kiện Hồn Linh Khải Giáp này giao cho người.  

Lục Tâm Đồng giao kiện Hồn Linh Khải Giáp trong tay cho Đông Vô Mệnh đang rất đỗi kinh ngạc đứng một bên.  

Đông Vô Mệnh nhìn đứa đồ đệ bảo bối của mình, nói:  

– Tâm Đồng, thứ này con cứ cầm lấy đi, con có lòng như vậy, sư phụ đã cảm thấy vui lắm rồi.  

Đông Vô Mệnh qua cơn kinh ngạc, nhìn Lục Tâm Đồng, trong ánh mắt chỉ toàn ý cười vui mừng.  

– Sư phụ, con đã có Xích Kim Độc Chu hộ thân rồi, người dung hợp Hồn Linh Khải Giáp rồi, uy lực khi sử dụng sẽ lớn hơn so với con rất nhiều, người mà không nhận thì con sẽ tức giận đó.  

Lục Tâm Đồng chu cái miệng nhỏ lên nói.  

– Đông lão, ngươi cứ cầm lấy đi, ngươi thích hợp để dung hợp với bộ Hồn Linh Khải Giáp này nhất.  

Lục Lâm Thiên nói.  

– Được rồi, ta nhận.  

Đông Vô Mệnh nhìn qua đồ đệ của mình, ánh mắt cũng run run, sau đó nhận lấy kiện Hồn Linh Khải Giáp trong tay Lục Tâm Đồng, không nói thêm gì nữa, nhưng trong lòng lại như đang dậy sóng, một kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp, giá trị lớn tới cỡ này, không phải dùng kim tệ là có thể hình dung được.  

Lúc này, cả năm người Thanh Hoả Lão Quỷ, Lộc Sơn Lão Nhân, Ngô Dũng, Lưu Tinh Hà, Hoa Mãn Lâu, nhìn thấy Đông Vô Mệnh nhận được một kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp thì trong lòng cũng cảm thấy hâm mộ không thôi, Hồn Linh Khải Giáp địa cấp, đây cũng không phải bảo vật tầm thường đâu, Linh khí tu vi địa cấp, bình thường chỉ có một số ít người như Linh tôn và Vũ tôn mới có được.  

– Đông lão, ngươi cũng mau dung hợp kiện Hồn Linh Khải Giáp này đi, có kiện Hồn Linh Khải Giáp này rồi, thực lực của ngươi sau này nhất định có thể mạnh hơn không ít.  

Lục Lâm Thiên mỉm cười nói, lấy thực lực tu vi Linh vương nhất trọng của Đông Vô Mệnh hiện tại, cộng thêm kiện Hồn Linh Khải Giáp này, phối hợp với độc công khó chọc, cùng với Phệ Hồn Ác Anh quỷ dị kia, tuyệt đối có thể coi là cường hãn.  

– Chúc mừng Đông cung phụng nhận được bảo vật như thế.  

Đám người Thanh Hoả Lão Quỷ, Ngô Dũng lập tức nói với vẻ hâm mộ, bọn họ ngay cả Linh khí hoàng cấp cũng không có, mà Đông Vô Mệnh lúc này đã có được Hồn Linh Khải Giáp địa cấp rồi, đồng thời, năm người này cũng có chút chờ mong, Đông Vô Mệnh chính là đi theo bên cạnh chưởng môn, đợi sau này, mình nhất định cũng sẽ có cơ hội nhận được bảo vật cỡ này.
 
Chương 1047: Sở hữu khải giáp


– Lâm Thiên, nếu như ngươi liên thủ với Vân Dương Tông thì sợ là sẽ có chút phiền phức.  

Quỷ Tiên Tử mỉm cười nói với Lục Lâm Thiên.  

– Cái này….  

Lục Lâm Thiên mỉm cười, điều Quỷ Tiên Tử muốn nói Lục Lâm Thiên sao có thể không hiểu cơ chứ, mình và Lữ Tiểu Linh đính hôn, lại là con gái của Lữ Chính Cường, nhưng lại chưa nói cho Vân Tiếu Thiên biết, cái này thì đã không được ổn rồi, mà nghe đâu Vân Tiếu Thiên và Lữ Chính Cường lại có chút ân oán, việc mình đã đính hôn với Lữ Tiểu Linh, sợ là đã sớm bị Vân Dương Tông biết được rồi.  

– Chuyện này, thuyền tới đầu cầu tự nhiên thẳng, tới lúc đó rồi tính.  

Lục Lâm Thiên nói, tiếng vừa dứt, tâm thần lập tức động, trong tay lập tức xuất hiện một đoàn bạch sắc quang mang, một cỗ khí tức cuồn cuộn lập tức ùa ra.  

Bạch quang vừa thu lại, một kiện khôi giáp màu trắng đã xếp gọn nằm chỉnh tề trong tay Lục Lâm Thiên, độc một màu trắng, trắng đến mức nom có vẻ như trong suốt, nhìn qua có chút hư ảo, bên trên có lưu quang nhàn nhạt quanh quẩn, một cỗ khí tức mênh mông cũng lập tức khiến cho tất cả mọi người cảm thấy trong lòng run lên, chỉ là một kiện khôi giáp nằm yên thôi liền lập tức hấp dẫn ánh mắt của mọi người.  

– Đây là Hồn Linh Khải Giáp địa cấp sao?  

Ánh mắt của Đông Vô Mệnh khẽ giật, kinh ngạc nhìn về phía bộ khôi giáp trong tay của Lục Lâm Thiên, theo như tin tức của Ám Đường, hắn cũng đã sớm biết tin Lục Lâm Thiên chiếm được một kiện bảo vật là cái Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này.  

– Không sai, đây chính là kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp mà ta lấy được từ trên người tên Tùng Bách Đào ở Thiên Tinh Tông, kiện Hồn Linh Khải Giáp này hiện tại đã là vật vô chủ, giao cho muội chịu không.  

Lục Lâm Thiên quay đầu nhìn về phía Lục Tâm Đồng hỏi.  

– Cho muội?  

Lục Tâm Đồng vô cùng kinh ngạc, nàng biết rõ ca ca cũng là Linh giả, cho nên cũng có thể sử dụng được kiện Hồn Linh Khải Giáp này.  

– Không sai, cho muội.  

Lục Lâm Thiên khẽ mỉm cười nói, kiện Hồn Linh Khải Giáp này, là địa cấp, Lục Lâm Thiên vẫn luôn nghĩ xem nên xử lý thế nào, bản thân mình đương nhiên cũng có thể dùng được, nhưng ở mặt phòng ngự thì mình đã có Thanh Linh khải giáp, uy lực của Thanh Linh khải giáp vốn cũng không kém, mà quan trọng nhất là, Thanh Linh khải giáp tổng cộng có thể biến hoá ra ba loại hình thái, mình hiện tại vẫn một mực thi triển loại hình thái thứ nhất, Vũ kỹ này ngay cả Nam thúc cũng không rõ lai lịch, phòng ngự cũng rất mạnh, trước mắt xem ra, kiện Hồn Linh Khải Giáp này hẳn là mạnh hơn Thanh Linh khải giáp của mình không ít, nhưng sau này Thanh Linh khải giáp còn có thể thúc dục ra hình thái thứ hai và thứ ba, uy lực nói không chừng sẽ tăng mạnh thêm lần nữa, huống hồ gì hiện tại mình cũng không định sẽ để lộ Linh lực, công dụng của bộ Hồn Linh Khải Giáp này đối với mình lại càng nhỏ hơn, Lục Lâm Thiên nghĩ kỹ, cuối cùng quyết định, kiện Hồn Linh Khải Giáp này cứ giao cho Lục Tâm Đồng.  

Lục Tâm Đồng nhận lấy kiện Hồn Linh Khải Giáp trong tay của Lục Lâm Thiên, sắc mặt có chút biến hoá, dường như đang suy nghĩ chuyện gì đó, nhìn qua kiện Hồn Linh Khải Giáp trong tay với vẻ do dự không thôi, sau đó liền mở to mắt nhìn Lục Lâm Thiên, nói:  

– Ca ca, muội có Xích Kim Độc Chu hộ thân, kiện Hồn Linh Khải Giáp này đương nhiên sẽ có nhiều chỗ tốt với muội, nhưng với thực lực của muội hiện tại thì cũng không thể nào thúc dục ra được hết uy lực của nó, muội thấy nên giao Hồn Linh Khải Giáp cho sư phụ, sư phụ rất thích hợp sử dụng kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này, uy lực xuất ra cũng sẽ mạnh hơn muội nhiều.  

Lục Lâm Thiên nhìn Lục Tâm Đồng rồi mỉm cười, nói:  

– Đương nhiên là được rồi.  

Theo như suy nghĩ trong lòng của Lục Lâm Thiên thì vốn là nghĩ tới muốn đưa cho hai người là Lục Tâm Đồng và Đông Vô Mệnh, đẳng cấp của kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này, với thực lực của Lục Tâm Đồng thì quả thật là không cách nào thúc dục ra được toàn bộ uy lực, nếu như để cho Đông Vô Mệnh sử dụng kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này là thích hợp nhất, uy lực xuất ra sẽ mạnh hơn nếu để cho Lục Tâm Đồng dùng nhiều, chính là sau khi cân nhắc một hồi, Lục Lâm Thiên nhất thời cũng không thể nào quyết định được, cuối cùng mới quyết định giao kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp này cho Lục Tâm Đồng, trong này cũng có chút thiên vị của riêng Lục Lâm Thiên.  

Đương nhiên, trong lòng Lục Lâm Thiên, Đông Vô Mệnh tuyệt đối cũng không phải người ngoài, mà đã là người thân của hắn rồi, chỉ là đối với Lục Tâm Đồng, thì cảm giác vẫn thân thiết hơn một chút, giống như mấy huynh đệ vậy, tuy rằng đều là huynh đệ ruột thịt, nhưng cũng có chút thân sơ.  

– Sư phụ, vậy kiện Hồn Linh Khải Giáp này giao cho người.  

Lục Tâm Đồng giao kiện Hồn Linh Khải Giáp trong tay cho Đông Vô Mệnh đang rất đỗi kinh ngạc đứng một bên.  

Đông Vô Mệnh nhìn đứa đồ đệ bảo bối của mình, nói:  

– Tâm Đồng, thứ này con cứ cầm lấy đi, con có lòng như vậy, sư phụ đã cảm thấy vui lắm rồi.  

Đông Vô Mệnh qua cơn kinh ngạc, nhìn Lục Tâm Đồng, trong ánh mắt chỉ toàn ý cười vui mừng.  

– Sư phụ, con đã có Xích Kim Độc Chu hộ thân rồi, người dung hợp Hồn Linh Khải Giáp rồi, uy lực khi sử dụng sẽ lớn hơn so với con rất nhiều, người mà không nhận thì con sẽ tức giận đó.  

Lục Tâm Đồng chu cái miệng nhỏ lên nói.  

– Đông lão, ngươi cứ cầm lấy đi, ngươi thích hợp để dung hợp với bộ Hồn Linh Khải Giáp này nhất.  

Lục Lâm Thiên nói.  

– Được rồi, ta nhận.  

Đông Vô Mệnh nhìn qua đồ đệ của mình, ánh mắt cũng run run, sau đó nhận lấy kiện Hồn Linh Khải Giáp trong tay Lục Tâm Đồng, không nói thêm gì nữa, nhưng trong lòng lại như đang dậy sóng, một kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp, giá trị lớn tới cỡ này, không phải dùng kim tệ là có thể hình dung được.  

Lúc này, cả năm người Thanh Hoả Lão Quỷ, Lộc Sơn Lão Nhân, Ngô Dũng, Lưu Tinh Hà, Hoa Mãn Lâu, nhìn thấy Đông Vô Mệnh nhận được một kiện Hồn Linh Khải Giáp địa cấp thì trong lòng cũng cảm thấy hâm mộ không thôi, Hồn Linh Khải Giáp địa cấp, đây cũng không phải bảo vật tầm thường đâu, Linh khí tu vi địa cấp, bình thường chỉ có một số ít người như Linh tôn và Vũ tôn mới có được.  

– Đông lão, ngươi cũng mau dung hợp kiện Hồn Linh Khải Giáp này đi, có kiện Hồn Linh Khải Giáp này rồi, thực lực của ngươi sau này nhất định có thể mạnh hơn không ít.  

Lục Lâm Thiên mỉm cười nói, lấy thực lực tu vi Linh vương nhất trọng của Đông Vô Mệnh hiện tại, cộng thêm kiện Hồn Linh Khải Giáp này, phối hợp với độc công khó chọc, cùng với Phệ Hồn Ác Anh quỷ dị kia, tuyệt đối có thể coi là cường hãn.  

– Chúc mừng Đông cung phụng nhận được bảo vật như thế.  

Đám người Thanh Hoả Lão Quỷ, Ngô Dũng lập tức nói với vẻ hâm mộ, bọn họ ngay cả Linh khí hoàng cấp cũng không có, mà Đông Vô Mệnh lúc này đã có được Hồn Linh Khải Giáp địa cấp rồi, đồng thời, năm người này cũng có chút chờ mong, Đông Vô Mệnh chính là đi theo bên cạnh chưởng môn, đợi sau này, mình nhất định cũng sẽ có cơ hội nhận được bảo vật cỡ này.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom