Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 1458


Chương 1458

Ngay lúc này Bác Thiên Khuyết nói: “Chỉ biết nói sao nghe vậy thì sao mà làm nên chuyện lớn được?”

Một cường giả tộc Bác Thiên cũng nói: “Đúng thế, ta nghĩ chúng ta có thể thử xem, dù sao cũng chỉ có hai người thôi, mặc dù Diệp Quân có tài nhưng dù sao hắn cũng còn trẻ, không thể là đối thủ của chúng ta, còn người phụ nữ váy trắng…”

Bác Thiên Khuyết vung tay lên: “Để ta đối phó”.

Ông ta nói tiếp: “Cơ hội không thể để mất, mất rồi thì không có lần thứ hai, đi thôi”.

Dứt lời, ông ta dẫn theo một đám cường giả tộc Bác Thiên lao lên trời, dĩ nhiên để an toàn, ông ta còn dẫn theo hai Mệnh Vận Đại Đế duy nhất của tộc Bác Thiên hiện nay.

Không lâu sau, hàng trăm cường giả tộc Bác Thiên xé tan thời không đến thẳng chỗ Diệp Quân và người phụ nữ váy trắng…

Sau khi ra khỏi thôn Thạch, cả đường đi Diệp Quân không nói lời nào, nhíu chặt mày, tâm sự nặng nề.

Thật ra khi nhìn thấy Bát Uyển, hắn đã biết đối phương đã nhận ra hắn.

Nhưng đối phương chọn cách không quen biết hắn.

Hắn cũng không còn cách nào khác vì hắn cũng không muốn ép buộc Bát Uyển.

Lúc này người phụ nữ bí ẩn đã quay lại bỗng nói: “Đừng canh cánh trong lòng chuyện này nữa, cố gắng tu luyện nâng cao thực lực đi”.

Diệp Quân gật đầu: “Vâng”.

Chuyện cấp bách bây giờ là nâng cao thực lực, dù sao vẫn còn một cái hẹn một năm với Chấp Kiếm Nhân.

Đã khoe khoang đến mức đó, đến lúc đó nếu đánh không lại thì người mất mặt không chỉ là mình mà còn cả vũ trụ Quan Huyên.

Dù sao bây giờ hắn cũng là người đại diện cho cả vũ trụ Quan Huyên.

Như nghĩ tới điều gì, Diệp Quân bỗng nhìn sang người phụ nữ váy trắng bên cạnh, cả đường đi cô cô luôn im lặng không nói gì, nếu mình không nói chuyện thì bà ấy tuyệt đối sẽ không mở lời.

Không được, phải tìm chủ đề gì đó nói chuyện phiếm để tăng mức độ thân thiết của cô cháu. Diệp Quân nghĩ ngợi một chốc rồi nói: “Cô cô, Tiểu Tháp thường nhắc đến cô với con”.

Tiểu Tháp căng thẳng, không biết phải làm gì, sợ tiểu chủ này lại nói lung tung gì, sau đó mình sẽ biến mất khỏi thế giới này.

Người phụ nữ váy trắng nhìn Diệp Quân, bình tĩnh nói: “Nói gì?”

Diệp Quân nói: “Nó nói cô cô giết người không cần đến nhát kiếm thứ hai, là thật sao?”

Người phụ nữ váy trắng: “Con nghĩ sao?”

Diệp Quân cười nói: “Con nghĩ với thực lực của cô cô, đừng nói là giết người, dù hủy diệt tất cả vũ trụ đã biết tên bây giờ chắc hẳn cũng không cần đến nhát kiếm thứ hai”.

Người phụ nữ váy trắng nói: “Sai rồi”.

Diệp Quân sửng sốt.

Người phụ nữ váy trắng lại nói: “Phải lược bỏ chữ chắc hẳn đi”.

Vẻ mặt Diệp Quân cứng đờ.

Tiểu Tháp: “…”

Người phụ nữ váy trắng bỗng nói: “Định bao lâu thì đạt đến cảnh giới Đại Đế?”
 
Chương 1459


Chương 1459

Diệp Quân nói: “Con mong muộn một chút”.

Người phụ nữ váy trắng nhìn Diệp Quân, Diệp Quân cười nói: “Vì như thế thì có thể học tập cô cô nhiều một chút, hơn nữa cô cô ở đây, chắc chắn cha cũng sẽ về thường xuyên”.

Người phụ nữ váy trắng nhìn Diệp Quân không nói gì thêm nữa.

Diệp Quân bỗng nói: “Cô ơi, con có một chiêu kiếm kỹ, con thi triển cho người xem, người chỉ dạy cho nhé, được không?”

Nói rồi hắn cũng không đợi người phụ nữ váy trắng trả lời đã tung ra một nhát kiếm.

Ầm!

Thời không nơi nhát kiếm đánh trúng sụp xuống.

Đạo kiếm!

Nhát kiếm này được hắn sửa lại dựa trên đạo quyền của Chân Thần, một nhát kiếm là một đạo, một đạo là một nhát kiếm, trong kiếm có đạo của mình, đạo của lòng tin vô địch, cho nên khi nhát kiếm này được tung ra, sức mạnh của nó là vô tận, không ai ở cấp bậc dưới Đại Đế có thể ngăn được nó.

Thi triển xong, Diệp Quân vội nhìn người phụ nữ váy trắng, vẻ mặt đầy mong đợi.

Người phụ nữ váy trắng lại bình tĩnh như nước, không nói gì.

Thấy người phụ nữ váy trắng không lên tiếng, Diệp Quân hơi thấp thỏm: “Không tốt sao ạ?”

Người phụ nữ váy trắng đang định lên tiếng, nhưng khi nhìn thấy vẻ thấp thỏm của Diệp Quân trước mặt, bà ấy do dự một chút, nhìn gương mặt giống anh trai mình đến bảy tám phần của Diệp Quân, tim bà ấy bỗng mềm nhũn, vẻ mặt thêm vài phần dịu dàng, thế là thay đổi lời mình định nói lúc đầu: “Con mới mười bảy mười tám tuổi mà đã kiên định với lòng tin Kiếm đạo như thế thì cho dù là trong lịch sự lâu dài cũng hiếm thấy chứ đừng nói là thời đại hiện nay”.

Nghe thế Diệp Quân mừng rỡ, nở nụ cười rạng rỡ, có thể được người cô này khen ngợi, dĩ nhiên hắn cực kỳ vui mừng.

Có điều, ngay lúc này, người phụ nữ váy trắng lại nói: “Nhưng với cá nhân ta, kiếm đạo của con vẫn còn khá nhiều thiếu sót”.

Diệp Quân hỏi: “Là sao ạ?”

Người phụ nữ váy trắng nhìn Diệp Quân: “Mục tiêu của con là vô địch à?”

Diệp Quân gật đầu.

Người phụ nữ váy trắng nói: “Tại sao lại phải vô địch?”

Diệp Quân nói ngay: “Không ai có thể giết chết con”.

Người phụ nữ váy trắng lắc đầu nhưng không nói gì.

Diệp Quân vội hỏi: “Sao thế ạ?”

Người phụ nữ váy trắng nói: “Lòng tin vô địch mà con nói chẳng qua chỉ là nghé con không biết sợ hổ mà thôi”.

Diệp Quân trầm giọng nói: “Ý của cô cô là con chưa từng gặp phải cường giả vô địch thật sự nên tự mình nói vô địch thật ra chỉ là một biểu hiện vô tri thôi”.

Người phụ nữ váy trắng nói: “Tại sao nghé con không biết sợ hổ? Vì không biết, vì nó không biết sự lớn mạnh của hổ, nhưng nếu để nó tận mắt nhìn thấy sự mạnh mẽ của hổ, con nói xem nó có sợ hổ không?”

Diệp Quân không nói gì.
 
Chương 1460


Chương 1460

Người phụ nữ váy trắng nói: “Nếu sau khi nhìn thấy hổ mạnh như thế nào mà nó vẫn có thể không sợ hổ, còn muốn đánh bại hổ thì sự can đảm này thực sự rất đáng quý. Còn con, nếu sau khi nhìn thấy người vô địch mà con vẫn dám có niềm tin vào sự vô địch này, đó mới là lòng tin vô địch thật sự, đã biết trời cao thế nào mà còn dám bước lên trời, đây mới thực sự là lợi hại”.

Diệp Quân khẽ nói: “Cha bảo cô cô dẫn con đến tập luyện, mục đích là vì điều này ư?”

Người phụ nữ váy trắng gật đầu: “Một trong các mục đích của huynh ấy”.

Diệp Quân cười nói: “Con sẽ cố gắng học tập với cô cô”.

Người phụ nữ váy trắng nói: “Con rất tài giỏi”.

Diệp Quân vui mừng khôn xiết, nhưng lúc này người phụ nữ váy trắng lại nói: “Nhưng vẫn kém huynh ấy một chút”.

Vẻ mặt Diệp Quân cứng đờ, đây không phải khen mình mà là khen cha.

Tiểu Tháp cạn lời.

Xét về công bằng, với tài năng của Diệp Quân chắc chắn là mạnh hơn Kiếm Chủ Nhân Gian, trong thế hệ thứ ba, tài năng của Diệp Quân là yêu nghiệt nhất.

Dĩ nhiên trong mắt Thiên Mệnh, ca ca luôn là người xuất sắc nhất.

Người phụ nữ váy trắng bỗng nói: “Loạn Tinh Giới ở đâu?”

Người phụ nữ bí ẩn: “Phía Bắc”.

Người phụ nữ váy trắng khẽ gật đầu, tay trái bỗng nắm lấy bả vai Diệp Quân, ngay sau đó Diệp Quân cảm thấy thời không trước mặt đều trở nên hư ảo, vô số thời không xung quanh tựa như tia chớp lướt qua trước mắt, hắn hoảng sợ vội nhắm chặt mắt lại nhưng chỉ trong chốc lát, hắn lại cảm thấy mọi thứ đã trở lại bình thường.

Diệp Quân mở mắt ra, lúc này hắn và người phụ nữ váy trắng đã ở trong một tinh không rộng lớn mênh mông, tinh không xung quanh cực kỳ tĩnh lặng, khiến người ta có cảm giác sợ hãi.

Diệp Quân nhìn chằm chằm phía xa, cách trước mặt hắn mấy vạn trượng có một cánh cổng ánh sáng rộng mấy trăm vạn trượng, bao trùm cả tinh không, vô cùng ngoạn mục. Cánh cổng ánh sáng này rất kỳ lạ, như thế được phù văn ngưng tụ thành, tản mát ra sức mạnh cực kỳ khủng khiếp.

Diệp Quân biết đây chắc hẳn là cánh cổng đi đến Loạn Tinh Giới.

Diệp Quân khá ngạc nhiên, người cô cô này đúng thật là lợi hại, từ thôn Thạch lúc nãy đến đây không biết bao xa nhưng họ chỉ mất chưa đến một giây đã có thể đến nơi.

Đáng sợ thật!

Lúc này người phụ nữ bí ẩn bỗng nói: “Năm đó quân viễn chinh cũng từng đến đây, muốn chinh phục Loạn Tinh Giới”.

Diệp Quân hỏi: “Thất bại rồi sao?”

Người phụ nữ bí ẩn nói: “Cũng được coi là thất bại. Loạn Tinh Giới này đặc biệt hơn biên giới Bác Thiên Giới, bên trong ẩn chứa đủ các loại tai họa, chẳng hạn như vốn dĩ chỉ có đạt đến cảnh giới Tuế Nguyệt Đại Đế mới xuất hiện tam tai tam kiếp, nhưng trong Loạn Tinh Giới này, không có chỗ nào mà không có. Không chỉ thế còn có mệnh kiếp vô cùng đáng sợ, tức là muốn trở thành Mệnh Vận Đại Đế mới xuất hiện mệnh kiếp, nhưng ở trong này lại xuất hiện thường xuyên”.

Diệp Quân hỏi thắc mắc: “Tại sao?”

Người phụ nữ bí ẩn nói: “Vì nơi này rất đặc biệt, theo ta được biết, nơi này có văn minh trước nền văn minh Thần Đạo, tức là văn minh trước đó của văn minh Thần Đạo, nhưng sau đó khi họ đại chiến với Thần Đạo của chủ nhân bút Đại Đạo, bị Thần Đạo đánh bại rồi chạy trốn đến nơi này, hơn nữa còn thiết lập các kiếp trận đáng sợ, lúc đầu họ còn có thể khống chế được các kiếp trận này nhưng sau đó không biết vì sao mà kiếp trận ở đây đã bị mất khống chế”.
 
Chương 1461


Chương 1461

Diệp Quân khá ngạc nhiên: “Mất khống chế ư?”

Người phụ nữ bí ẩn nói: “Đúng thế, từ sau khi bị mất khống chế, nơi này đã bắt đầu trở nên biến thái. Các tai họa vượt khỏi tầm kiểm soát, bắt đầu làm loạn lên, những người còn sống sau các tai họa này… đều rất biến thái”.

Diệp Quân nói: “Sở dĩ năm đó quân viễn chinh không thể chinh phục được nơi này là vì các tai họa này à?”

Người phụ nữ bí ẩn nói: “Có nguyên nhân về mặt này, vì tiến vào bên trong, cho dù mạnh như quân viễn chinh cũng khó có thể thích ứng những kiếp nạn, tất nhiên ngoài những điều này, các cường giả sống sót ở nơi này cũng cực kỳ mạnh, là mạnh thật đấy. Vì họ đã sống trong một môi trường khắc nghiệt như vậy từ khi còn nhỏ, những người có thể sống sót trong môi trường này đều là những kẻ tàn nhẫn trong những kẻ tàn nhẫn”.

Diệp Quân khẽ gật đầu hỏi: “Lẽ nào họ chưa từng nghĩ đến việc rời khỏi đó?”

Người phụ nữ bí ẩn cười nói: “Tất nhiên họ có nghĩ đến chuyện này, trước đây họ từng tổ chức cho các cường giả đánh ra ngoài, nhưng khi ở bên ngoài, họ không có ưu điểm về địa lý như ở bên trong này nên lần nào cũng bị quân viễn chinh đánh lui. Chân vũ trụ từng đánh giá, nếu không có ưu thế về địa lý đó thì Loạn Tinh Giới này sẽ không đánh lại Chân vũ trụ”.

Chân vũ trụ!

Diệp Quân im lặng không nói, thật ra bây giờ nếu mấy người cô cô không ra tay, vũ trụ Quan Huyên cũng không đánh lại Chân vũ trụ, không có bất kỳ phần thắng nào.

Người phụ nữ bí ẩn lại nói: “Cha ngươi bảo ngươi đến đây trải nghiệm tập luyện là một lựa chọn cực kỳ chính xác, ở đây ngươi chắc chắn có thể nâng cao cảnh giới đến mức rất cao”.

Diệp Quân gật đầu, hắn cũng khá mong chờ với Loạn Tinh Giới này.

Đúng lúc này, người phụ nữ váy trắng bỗng nói: “Đi thôi”.

Nói rồi bà ấy đi về phía cánh cổng ánh sáng đó.

Diệp Quân vội đi theo sau.

Nhưng đúng lúc này, thời không phía sau hai người bỗng rung chuyển, ngay sau đó gần cả trăm khí tức mạnh mẽ ập đến.

Diệp Quân nhíu mày xoay người lại nhìn, thời không ở đằng xa bỗng nứt ra, sau đó Bác Thiên Khuyết dẫn theo cường giả tộc Bác Thiên bước ra.

Khi nhìn thấy là tộc Bác Thiên, Diệp Quân sửng sốt.

Tộc Bác Thiên này điên rồi sao? Thế mà còn dám đến nữa?

Lúc nhìn thấy hai cô cháu Diệp Quân, Bác Thiên Khuyết bỗng cười phá lên, đúng như ông ta dự đoán, Diệp Quân thực sự quá bất cẩn, ra ngoài mà chỉ dẫn theo một người, quả thật là kiêu ngạo.

Những cường giả tộc Bác Thiên khác cũng nở nụ cười, nếu ở đây có các cường giả đỉnh cấp của vũ trụ Quan Huyên thì họ còn kiêng dè sợ hãi, dù sao các cường giả đỉnh cấp của vũ trụ Quan Huyên vẫn rất đáng sợ, thế nhưng lúc này chỉ có hai người.

Thế này chẳng phải có thể tùy ý nắm bóp sao?

Nắm chắc phần thắng trong tay rồi.

Bác Thiên Khuyết nhìn chằm chằm vào người phụ nữ váy trắng: “Các ngươi đi giết Diệp Quân, nhớ cho kỹ đừng nương tay, cùng nhau xông lên. Còn người phụ nữ này, ta sẽ giải quyết, ta muốn cho bà ta thấy thế nào là Đại Đế”.

Ông ta vừa nói vừa tiến đến trước một bước, khí thế ngút trời, tức giận chỉ vào người phụ nữ váy trắng: “Người phụ nữ kia, bà có dám đánh với ta không?”
 
Chương 1462


Chương 1462

Có dám đánh với bổn Đế không!!!

Giọng nói Bác Thiên Khuyết vang vọng khắp thiên địa như chuông đồng, khiến tinh không chấn động đến là khủng khiếp.

Khí thế của một Đại Đế quét ngang tứ phía, hung bạo ngang ngược vô cùng.

Lệnh của Bác Thiên Khuyết vừa ra, các cường giả tộc Bác Thiên lập tức lao về phía Diệp Quân mà không chút chần chừ.

Đi đầu chính là hai Mệnh Vận Đại Đế.

Vào khoảnh khắc họ vừa cử động, hai luồng khí thế khủng bố đã khóa chặt lấy Diệp Quân, đồng thời từ trên người họ tản ra khí tức hùng hậu khiến cả ngân hà run rẩy.

Đây chính là Mệnh Vận Đại Đế!

Cường giả bực này luôn thuộc cấp bậc cao nhất, kinh khủng nhất ở bất kỳ nơi đâu trong vũ trụ. Mà Diệp Quân hiện nay chỉ mới đến cảnh giới Địa Tiên mà thôi, đứng trước họ chẳng khác gì loài kiến cỏ, không có lấy một chút sức lực chống trả nào.

Để phòng ngừa mọi bất trắc, tộc Bác Thiên còn phái ra hơn trăm cường giả chỉ với một mục tiêu duy nhất: Diệp Quân.

Bọn họ thề phải kết liễu sinh mạng hắn vào hôm nay, chấm dứt mọi hậu hoạn!

Ánh mắt Bác Thiên Khuyết nhìn chằm chằm người phụ nữ váy trắng không dời đi, bên trong là chiến ý ngút trời. Nhưng mục đích của ông ta chỉ đơn giản là hai chữ “giữ chân”, chỉ cần đối phương không ra tay thì ông ta cũng chẳng động thủ làm gì.

Đồng thời ông ta cũng cảnh giác vô cùng, không dám có một chút lơ là. Người có thân phận đặc thù như Diệp Quân chắc chắn sẽ không rời nhà mà chỉ mang theo nhân thủ tầm thường. Nhưng lợi thế quân số vẫn nằm bên tộc Bác Thiên, nên ông ta không lo lắng lắm.

Còn Diệp Quân thì đang vô cùng bình tĩnh. Hắn cũng không rõ vì sao, nhưng chỉ cần đứng bên vị áo trắng này là lập tức cảm thấy an toàn tuyệt đối.

Đương lúc hai Mệnh Vận Đại Đế vọt đến, người phụ nữ chỉ chập hai ngón tay lại, khẽ ngoắc một cái.

Chỉ một động tác nhỏ này…

Xoẹt!

Kiếm quang lóe lên, hơn một trăm cái thủ cấp đầm đìa máu đồng loạt bay lên không trung.

Đầu đã mất nhưng thân thể vẫn còn di chuyển theo quán tính, tạo thành cảnh tượng kinh dị vô cùng.

Bác Thiên Khuyết như bị sét bổ trúng mà dại ra tại chỗ, hai mắt trợn tròn đầy khó tin.

Điên mất rồi!

Sao lại bị giết trong nháy mắt thế được?!

Hơn một trăm cường giả tộc Bác Thiên bị sát hại trong chớp mắt, trong đó còn có hai Đại Đế!

Mệnh Vận Đại Đế cơ đấy!

Cả người ông ta phát run, lắp bắp: “Sao… sao lại thế được…”

Cảm thấy mình chẳng khác gì đang nằm mơ.

Bởi mọi thứ đang vượt quá nhận thức của ông ta.

Làm sao có thể hạ sát Mệnh Vận Đại Đế trong chớp mắt thế được?

Làm sao có thể???

Nhưng rồi ông ta nhanh chóng chấp nhận sự thật này, đồng thời cũng nhận ra sở dĩ các cường giả tộc Bác Thiên bỏ mạng ở vũ trụ Quan Huyên ngày đó không phải vì song phương hỗn chiến, mà là bị người phụ nữ này giết!
 
Chương 1463


Chương 1463

Xong rồi!

Xong đời rồi!

Gương mặt Bác Thiên Khuyết xám ngoét như tro, ánh mắt nhìn Người phụ nữ váy trắng như đang nhìn hồn ma bóng quế.

Sức mạnh của người này nằm ngoài tầm hiểu biết của ông ta!

Không chỉ Bác Thiên Khuyết mà Diệp Quân cũng rúng động không nhẹ. Tuy hắn từng thấy vị này ra tay ở Nam Châu, nhưng khi tận mắt chứng kiến cường giả tộc Bác Thiên bị chém đầu vẫn khiến cõi lòng hắn chấn động không thôi.

Giờ phút này, hắn mới nhận ra trò đùa của Tháp gia trước kia vô lý cỡ nào.

Đại Kiếm Tiên ư?

Dẹp con mẹ nó đi!

Người phụ nữ váy trắng nhìn Bác Thiên Khuyết với vẻ mặt vô cảm: “Nhà ngươi ở nơi nào? Chỉ đi”.

Sắc mặt ông ta trắng bệch như giấy: “Ta có chết cũng không nói cho ngươi!”

Diệp Quân vội vàng chỉ tay về bên phải: “Bên này nè cô cô!”

Bác Thiên Khuyết: “…”

Người phụ nữ váy trắng không nhiều lời nữa, khép hai ngón tay lại vung lên.

U u u!

Kiếm Hành Đạo thoắt cái phóng ra từ cơ thể Diệp Quân.

Bác Thiên Giới.

Bác Thiên Đạo đang bế quan thì cảm nhận được gì đó, bèn ngẩng phắt đầu lên. Một khắc sau, ông ta biến sắc kịch liệt, lập tức lắc mình thoát khỏi Bác Thiên Giới.

Đó cũng là lúc một thanh kiếm ầm ầm lao xuống.

Ruỳnh!

Toàn bộ Bác Thiên Giới bị hủy diệt chỉ trong một khắc.

Một nhát kiếm, một thế giới!

Không chỉ Bác Thiên Giới mà cả biên giới của nó cũng bị xóa số.

Trong một vùng hư không khác, Bác Thiên Đạo nhìn cảnh tượng đang diễn ra với vẻ mặt ngu dại.

Bác Thiên Giới biến mất rồi ư?

Trong đầu ông ta chỉ còn lại tiến ong ong.

Một bóng người xuất hiện cạnh bên, chính là người không đi theo Bác Thiên Khuyết – Bác Thiên Liệt.

Bác Thiên Đạo quay lại thét lên: “Rốt cuộc là chuyện gì vừa xảy ra?!”

Bác Thiên Liệt chần chừ rồi kể lại chuyện Bác Thiên Khuyết truy sát Diệp Quân và sự xuất hiện của Người phụ nữ váy trắng.

Nghe đến đoạn này, Bác Thiên Đạo cũng không nhịn được nữa: “Tiên sư bố nó cái thằng ngu!!”

Bác Thiên Liệt ngập ngừng, đang muốn nhắc nhở ông chính là “tiên sư” của Bác Thiên Đạo chứ ai, nhưng nghĩ kỹ lại vẫn không nói ra. Tộc trưởng đang máu nóng lên đầu, tốt hơn vẫn đừng nên đổ dầu vào lửa để tránh chết cháy oan.
 
Chương 1464


Chương 1464

Bác Thiên Đạo điên tiết đến nỗi mặt đỏ rần rần.

Ai mà ngờ được trong lúc ông ta bế quan thì Bác Thiên Khuyết lại dẫn đám cường giả còn lại của tộc Bác Thiên truy sát Diệp Quân cơ chứ?!

Điên rồi à??!

“Thằng ngu!!”

Bác Thiên Đạo không kiềm được mà lại thét gào mắng chửi đến muốn nổ phổi.

Tộc Bác Thiên tuy đã tổn thất kha khá tộc nhân ở vũ trụ Quan Huyên nhưng vẫn chưa đến mức diệt tộc, chỉ cần tập trung phát triển là lại có thể chậm rãi khôi phục, nào ngờ Bác Thiên Khuyết bây giờ lại khiến cả tộc bị tiêu diệt!

Mả mẹ nó!

Sao mình lại có thằng hậu duệ đần độn đến vậy?!

Bác Thiên Đạo tức điên cả người.

Bác Thiên Liệt chần chừ hỏi: “Tộc trưởng, phải làm sao bây giờ?”

Bác Thiên Đạo im lặng với gương mặt xanh mét. Ông ta vốn định tiếp tục tu luyện, giờ thì cả tộc đều tan tành, nhà cửa cũng bị hủy diệt hết thảy.

Cơn tức trôi qua, thay vào là nỗi sợ.

Sợ hãi ăn sâu vào lòng Bác Thiên Đạo.

Ông ta biết, nếu ban nãy không nhanh chân bỏ chạy khi nhát kiếm kia lia tới thì bản thân cũng đã toi mạng rồi.

Sức mạnh của người phụ nữ váy trắng kia không tầm thường!

Bác Thiên Đạo trầm tư hồi lâu: “Còn tộc nhân sống sót không?”

Bác Thiên Liệt báo cáo: “Vẫn còn thế hệ nhỏ hơn ra ngoài rèn luyện từ trước, nhưng không nhiều”.

Bác Thiên Đạo nhắm mắt lại, ra lệnh: “Gọi chúng về một chỗ, mai danh ẩn tính, tập trung tu luyện cho tốt”.

Bác Thiên Liệt gật đầu: “Vâng”.

Bác Thiên Đạo: “Sao lần này chuyển thế, ta có cảm giác mình bị người khác xem như con…”

Bác Thiên Liệt thấp giọng thở dài.

Tộc Bác Thiên… Ai mà ngờ nói tuyệt diệt là tuyệt diệt cơ chứ?

Bác Thiên Đạo: “Xem ra phải dùng cách vô sỉ rồi”.

Dứt lời, ông ta dẫn theo Bác Thiên Liệt biến mất.

Không lâu sau, một đốm sáng xuất hiện ở biên giới đã sụp đổ. Một cô gái áo trắng với dung nhan tuyệt thế xuất hiện, cau mày nhìn bốn phía: “Rốt cuộc là ai mà có thể phá hủy biên giời vũ trụ…”

Lại một cô gái áo xanh xuất hiện phía sau, dung mạo không thua gì người trước. Cô ta liếc nhìn xung quanh, cười hỏi: “Tỷ tỷ, đây chính là vũ trụ Thần Đạo mà các đời trước hay nói đến sao?”

Cô gái áo trắng đáp: “Ta không biết”.

Cô gái áo xanh: “Cần báo cho tộc nhân không?”

Cô gái áo trắng lắc đầu: “Tạm thời khoan đã. Chúng ta đi quan sát tìm hiểu nơi này tiếp xem, bằng không để tộc nhân lỗ mãng đến đây e rằng sẽ gặp họa”.

Cô gái áo xanh cười tự mãn: “Tộc Chiêm Đài chúng ta thì sợ ai cơ chứ?”
 
Chương 1465


Chương 1465

Cô gái áo trắng nhíu mày: “Ta đã dặn bao nhiêu lần là không được khinh thường khi hành động rồi, sao vẫn không chịu nghe lời hả?”

Cô gái áo xanh le lưỡi: “Dạ rồi, ta nghe tỷ tỷ hết được chưa”.

Cô gái áo trắng liếc nhìn đối phương, nghiêm túc nói: “Muội nghĩ xem, phá hủy được biên giới vũ trụ thì sức mạnh phải đến đâu cơ chứ? Đây là việc mà tổ tiên chúng ta năm xưa dốc toàn lực cũng không làm được, tức người đó phải mạnh đến cực kỳ khủng khiếp mới thành công!”

Cô gái áo xanh nghe vậy thì đanh mặt lại.

Cô gái áo trắng lại nhìn xung quanh, nói: “Đi nhìn thử xem”.

Hai tỷ muội hóa thành tia sáng biến mất.



Chân vũ trụ.

Tả tướng và Võ tướng ngồi đối diện nhau trong Chân Thần Điện, thần sắc nặng nề vô cùng.

Bác Thiên Giới bị xóa sổ rồi!

Chuyện trọng đại như vậy đương nhiên không thể giấu giếm qua mắt Chân vũ trụ.

Tả tướng lên tiếng: “Ở Nam Châu, Bác Thiên Đạo từng dẫn dắt mấy trăm cường giả, nhưng đều bị một người phụ nữ áo trắng chém chết trước cổng Diệp phủ. Lần này, người tiêu diệt Bác Thiên Giới cũng chính là người này!”

Một tia ưu sầu hiện lên trên gương mặt xinh đẹp của bà ta: “Chúng ta đã xem nhẹ vũ trụ Quan Huyên và người này rồi”.

Võ tướng thấp giọng nói: “Ba mươi triệu năm trước, vì Kiếm Chủ Nhân Gian mà chúng ta hoàn toàn không biết gì về người này, không ngờ lại mạnh đến vậy!”

Tả tướng: “Năm đó nàng ta không ra tay… có phải để cho Kiếm Chủ Nhân Gian đột phá Tâm Trung Chi Thần không?”

Võ tướng không đáp.

Tả tướng đứng dậy: “Sức mạnh của vũ trụ Quan Huyên đã nằm ngoài dự liệu của chúng ta, ta phải báo cho Chân Thần”.

Nói xong thì rời đi mất.



Trước cánh cửa ánh sáng ở Loạn Tinh Giới, người phụ nữ váy trắng vươn tay gọi kiếm Hành Đạo quay về rồi thu nó vào.

Diệp Quân ngạc nhiên: “Cô cô, thanh kiếm…”

Bà ấy nói: “Ta quên”.

Rồi mới đưa trả nó lại cho hắn.

Tuy nói là không thể lệ thuộc vào ngoại vật nhưng vẫn phải có ngoại vật chứ, còn dùng hay không thì là chuyện của hắn.

Người phụ nữ váy trắng nói: “Đi”.

Bà vung tay, trực tiếp xóa sổ Bác Thiên Khuyết rồi xoay người đi về phía cánh cửa.

Diệp Quân nhanh chóng đi theo.

Trên đường đi, hắn hỏi: “Cô cô ơi, Bác Thiên Giới…”

Người phụ nữ váy trắng lãnh đạm đáp: “Không còn nữa”.
 
Chương 1466


Chương 1466

Không còn?!

Diệp Quân im lặng trong khiếp sợ.

Chỉ một đường kiếm mà đã hủy diệt cả Bác Thiên Giới ư?!

Siêu dữ!!!

Hắn lại thốt lên: “Cô cô ơi, con còn biết Chân vũ trụ ở đâu nữa nè!”

Tiểu Tháp: “…”

Nghe thấy lời của Diệp Quân, người phụ nữ váy trắng sửng sốt.

Người phụ nữ bí ẩn trong người Diệp Quân cất lời: “Nếu tiếp tục như thế, hắn thật sự sẽ trở thành vua dựa dẫm đấy”.

Tiểu Tháp đáp: “Ta cũng thấy có vẻ gọi người hoài cũng sẽ bị nghiện”.

Người phụ nữ váy trắng nhìn Diệp Quân, không nói gì.

Diệp Quân bị nhìn đến mức hơi chột dạ: “Cô cô?”

Người phụ nữ váy trắng mở lòng bàn tay, kiếm Hành Đạo lập tức xuất hiện trong tay bà ấy, bà ấy không hề nhiều lời, thẳng thừng vung kiếm lên cánh tay phải của Diệp Quân.

Bốp!

Một âm thanh vang lên, sắc mặt Diệp Quân thoáng chốc thay đổi, sau đó dần nổi gân xanh đầy mặt, mạch máu như muốn nổ tung. Điều đáng sợ nhất là lúc này, hắn cảm thấy linh hồn mình như bị thứ gì đó nuốt chửng, xương cốt trên người như đang bị người khác dùng dao gọt đi.

Nuốt hồn gọt xương!

Diệp Quân không chịu được nữa, bắt đầu hét to vô cùng thê thảm.

Một lúc lâu sau đó, Diệp Quân ngồi co người dưới đất, cơ thể liên tục run rẩy.

Còn người phụ nữ váy trắng thì đang ở bên cạnh im lặng nhìn hắn, lúc này, sắc mặt Diệp Quân trắng bệch như tờ giấy, không có chút màu máu, mồ hôi lạnh không ngừng chảy xuống, dường như đang bị mệt lả.

Lại một lúc lâu trôi qua, Diệp Quân mới hồi phục được một chút.

Người phụ nữ váy trắng cất lời: “Đi thôi!”

Sau đó, bà ấy xoay người đi về phía cánh cửa ánh sáng phía xa.

Dù Diệp Quân còn rất yếu, nhưng hắn cũng đã đỡ hơn trước đó nhiều, bèn đứng dậy đi theo.

Trên đường đi, người phụ nữ váy trắng đột nhiên hỏi: “Biết vì sao con bị đánh không?”

Diệp Quân gật đầu: “Chuyện của con, con phải tự giải quyết, không nên lệ thuộc vào cô cô”.

Người phụ nữ váy trắng nhìn Diệp Quân: “Lần đầu lúc gặp con, ta rất thích con, khi đó dù con yếu, nhưng con có trái tim cường giả chân chính, gặp chuyện có dũng có mưu, không muốn lệ thuộc vào bất cứ ai. Nhưng bây giờ, con dần trở nên không nghiêm túc, cũng không thể nhìn rõ được bản thân như trước đây!”

Dứt lời, bà ấy lắc đầu: “Ta rất thất vọng!”

Diệp Quân cúi đầu im lặng.

Người phụ nữ váy trắng nói tiếp: “Có một vài chuyện, người khác giải quyết giúp con và con tự giải quyết không giống nhau”.

Diệp Quân gật đầu: “Cô cô, những đạo lý mà người nói, con đều hiểu cả, nhưng người mạnh như thế, ở bên cạnh người con sẽ có cảm giác rằng bản thân cũng vô địch, thật đấy. Ở cùng với người, con cảm thấy tất cả vấn đề đều không còn là vấn đề nữa, thấy ai cũng như là kiến.”
 
Chương 1467


Chương 1467

Người phụ nữ váy trắng nhìn Diệp Quân, không nói gì.

Diệp Quân nói tiếp: “Thật ra việc này cũng phải trách cô cô, là do cô cô quá mạnh”.

Người phụ nữ váy trắng lại nhìn chằm chằm Diệp Quân, không nói một lời.

Diệp Quân lại nói: “Điều đáng sợ nhất là dù cô cô tiêu diệt tộc Bác Thiên bằng một kiếm, con vẫn không biết rốt cuộc cô cô mạnh đến mức nào. Cô cô, với góc độ của người, con thật sự hơi lệ thuộc, nhưng người không biết rằng, với góc độ của con, người rất mạnh, tựa như thần tiên vậy, ở bên cạnh người, ai mà không có suy nghĩ lệ thuộc chứ?”

Người phụ nữ váy trắng không nói gì, bà ấy mở lòng bàn tay, kiếm Hành Đạo xuất hiện.

Mí mắt Diệp Quân lập tức khẽ giật, nhất thời không dám nói gì thêm.

Người phụ nữ váy trắng nhìn Diệp Quân: “Một tháng, nếu không thể đạt đến Đại Đế, mỗi ngày ta sẽ đánh con một trận”.

Nét mặt Diệp Quân cứng đờ.

Trong lúc nói chuyện, hai cô cháu đã đi tới trước cánh cửa ánh sáng kia.

Lúc này, cánh cửa hơi dao động, sau đó, một cao thủ mặc áo giáp màu tím chậm rãi bước ra. Vừa mới xuất hiện, một khí thế đáng sợ đã lan ra từ trong cơ thể hắn ta, khiến thời không xung quanh rung động.

Người phụ nữ bí ẩn trong người Diệp Quân chợt cất lời: “Quân viễn chinh!”

Diệp Quân nhìn cường giả mặc áo giáp tím này, thầm thấy khiếp sợ, không ngờ đối phương lại là một vị Đại Đế.

Cường giả áo giáp tím nhìn người phụ nữ váy trắng và Diệp Quân: “Nơi đây là Loạn Tinh Giới, người ngoài không thể đi vào…”

Lúc này, người phụ nữ váy trắng đột nhiên vung tay áo.

Oanh!

Cánh cửa ánh sáng kia ầm ầm vỡ tan.

Nét mặt của cao thủ áo giáp tím thoáng chốc cứng đờ, sau đó là vẻ khiếp sợ.

Người phụ nữ váy trắng nhìn về phía Diệp Quân: “Đi thôi!”

Diệp Quân vội gật đầu: “Vâng!”

Sau đó, hai cô cháu đi về phía xa.

Cường giả áo giáp tím ngơ ngác đứng im tại chỗ, cánh cửa ánh sáng này do Chân vũ trụ năm đó mất rất nhiều tiền xây dựng, mục đích là để ngăn cao thủ Loạn Tinh Giới ra ngoài, cũng chính là trận pháp này đã kềm chân cao thủ Loạn Tinh Giới.

Mà bây giờ, trận pháp này cứ thế tan biến rồi!

Hắn ta cũng phải ngây người!

Phải biết rằng, dù là Tuế Nguyệt Đại Đế cũng không thể làm lay chuyển cánh cửa, mà lúc này, người phụ nữ kia chỉ vung tay lên một cái, cánh cửa này đã biến mất rồi.

Cường giả cảm thấy cơ thể tê dại!



Sau khi đi qua một vùng ánh sáng trắng, Diệp Quân xuất hiện trong một tinh không, hắn đang định cất lời thì chợt cảm nhận được điều gì đó nên tức khắc quay đầu lại. Mà lúc này, người phụ nữ váy trắng đã biến mất, thấy thế, Diệp Quân nhất thời sửng sốt: “Cô cô?”

Không ai trả lời.
 
Chương 1468


Chương 1468

Diệp Quân đảo mắt nhìn xung quanh, vẫn không phát hiện ra bóng dáng của người phụ nữ váy trắng.

Lúc này, giọng nói của người phụ nữ váy trắng đột nhiên vang lên trong đầu hắn: “Nơi này có mấy người khá mạnh, ta đi đánh bọn họ một trận, con chơi một mình đi!”

Nghe thấy thế, nét mặt Diệp Quân lập tức cứng đờ, một lát sau, hắn lắc đầu cười khẽ, cô cô này cũng nóng tính lắm!

Diệp Quân đưa mắt nhìn xung quanh, nơi này là Loạn Tinh Giới, như cảm nhận được điều gì, hắn đột nhiên mở lòng bàn tay, nhưng kiếm Hành Đạo lại không xuất hiện!

Diệp Quân sửng sốt!

Diệp Quân lại vội vàng điều động đạo ấn và cây thần tự nhiên, nhưng cả hai đều không hề có phản ứng.

Lúc này, Tiểu Tháp cất lời: “Đừng nhìn nữa! Mọi đồ vật của ngươi đều đã bị phong ấn rồi. Kể cả ta!”

Sau đó, dường như nó nhận ra điều gì đó không đúng, vội vàng nói lại: “Nói sai rồi, ta không phải đồ vật!”

Người phụ nữ bí ẩn lên tiếng: “Tiểu Tháp, ngươi đúng là quá thông minh!”

Tiểu Tháp: “…”

Tất cả mọi thứ đều bị phong ấn!

Diệp Quân lắc đầu cười, không cần nghĩ cũng biết chắc chắn là cô cô gây ra.

Ở nơi này, hắn không có bất cứ ngoại vật nào, cũng không có ai giúp đỡ, hắn không còn là con trai của Nhân Gian Kiếm Chủ, cũng không còn là vua của vũ trụ Quan Huyên, hắn chính là Diệp Quân.

Lại trở về trước đây.

Diệp Quân ngẫm nghĩ, sau đó cười nói: “Thế này cũng hay!”

Dứt lời, hắn đi về phía xa, nhưng còn chưa đi được mấy bước, hắn chợt nổi da gà, ngẩng đầu nhìn lên.

Xẹt!

Trên đầu hắn có một tia sét màu đỏ đánh thẳng xuống như một con rắn!

Kiếp!

Diệp Quân thầm sợ hãi, không dám đỡ sét, hắn biến thành một tia kiếm quang bay về phía xa, nhưng lúc hắn dừng lại, tia sét màu đỏ kia vẫn ở trên đầu hắn.

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Diệp Quân thoáng chốc thay đổi, thứ này còn biết đuổi theo nữa ư?

Không thể né tránh, chỉ có thể chống lại!

Diệp Quân mở lòng bàn tay, một thanh kiếm ý phóng lên cao từ trong tay hắn.

Oanh!

Nhưng kiếm ý vừa mới tiếp xúc với thần lôi màu đỏ kia đã vỡ tan, thần lôi vẫn đánh xuống, Diệp Quân hoảng hốt, lại sử dụng một kiếm nữa.

Ầm!

Kiếm quang tản đi, Diệp Quân bị tia sét đánh rơi xuống từ trên trời, rơi vào trong một dãy núi.

Một lúc lâu sau đó, Diệp Quân mới chậm rãi bò dậy từ trong một cái hố bùn, lúc này, quần áo của hắn đều đã cháy đen, đầu như ổ gà, vô cùng chật vật. Quan trọng nhất là cơ thể hắn bị nứt ra, máu tươi không ngừng tuôn trào!

Diệp Quân thầm thấy hoảng sợ, hắn không ngờ thần lôi này lại đáng sợ đến thế, thoáng chốc khiến hắn bị thương nặng.

 
 
Chương 1469


Chương 1469

Diệp Quân vội vàng lấy một viên thuốc chữa thương ra uống vào, sau đó, nét mặt hắn trở nên cứng đờ, vì hắn phát hiện hắn chỉ có thể sử dụng mười viên đan chữa thương, những đan dược còn lại đều đã bị phong ấn.

Thấy thế, Diệp Quân lắc đầu cười khẽ.

Đây là đang tăng độ khó cho hắn mà!

Diệp Quân cũng không suy nghĩ nhiều, sau khi uống đan dược, hắn bắt đầu ngồi thiền chữa thương, khoảng nửa canh giờ sau, thương tích trên người hắn gần như đã hồi phục.

Lúc này, thời không phía xa đột nhiên nứt ra, ngay sau đó, một tia sáng trắng rơi thẳng xuống đánh vào ngọn núi cao nghìn trượng, trong nháy mắt, ngọn núi kia biến thành tro bụi, dưới mặt đất có bụi bặm đất đá bắn lên tứ tung, đất trời trở nên hỗn loạn.

Diệp Quân thầm thấy sợ hãi, hắn liên tục lùi về sau, tránh đống đất đá kia.

Ngay lúc này, một tia sáng đen lại rơi xuống từ trên trời, ngay tại khu vực đất đá bay khắp nơi kia.

Ầm!

Một tiếng nổ vang lên, có tàn ảnh liên tục lùi lại, không biết có phải trùng hợp hay không, tàn ảnh này vừa khéo lùi đến chỗ cách Diệp Quân mười mấy trượng.

Tàn ảnh hiện lên, đó là một cô gái mặc váy dài màu trắng, trên tay cầm thanh trường kiếm, quanh người cô ta còn có ba thanh phi kiếm bay lơ lửng.

Đối diện cô gái là một ông lão tóc bạc phơ, khuôn mặt đầy nếp nhăn, đôi mắt lại sáng như chim ưng, trông vô cùng hung tàn.

Diệp Quân không nói gì, hắn lặng lẽ lùi về phía sau.

Hai người họ đều là Thần Đế, nhưng thực lực của bọn họ còn kinh khủng hơn một vài Đại Đế bên ngoài.

Đương nhiên không thể để bị dính vào chuyện này được!

Chuồn trước mới là thượng sách!

Lúc này, ông lão kia đột nhiên nói: “Lục Âm tiên tử, để đá Tỵ Kiếp lại là cô có thể đi”.

Cô gái không nhiều lời, đột nhiên giơ tay trái lên chắp hai ngón tay lại, sau đó quẹt tay phải lên kiếm, trên thân kiếm lập tức xuất hiện máu tươi, sau đó, tay trái cô ta bấm kiếm quyết, tay phải cầm kiếm chĩa thẳng vào ông lão: “Phong Kiếm Quyết!”

Dứt lời, phi kiếm trong tay nàng ta lập tức bay đi, cùng lúc đó, thời không xung quanh ông lão áo đen chợt nứt ra, sau đó, vô số phi kiếm bay đi cùng một lúc!

Nét mặt ông lão áo đen rất khó coi: “Ngươi điên rồi, không ngờ ngươi lại sử dụng cấm thuật này!”

Dứt lời, hai tay ông ta ra chiêu, trong nháy mắt, vô số làn khí đen tuôn trào từ trong cơ thể ông ta.

Lúc này, phi kiếm Lục Âm triệu hoán liên tục chém về phía ông lão, khiến ông ta trở nên mệt mỏi, còn cô ta thì nét mặt nhợt nhạt, cực kỳ yếu ớt.

Lục Âm đột nhiên rụt tay, sau đó cơ thể hơi run rẩy, biến thành một tia sáng trắng lao về phía Diệp Quân.

Diệp Quân sửng sốt, chợt, hắn cảm thấy sau lưng của mình va phải thứ gì đó mềm mại, không ngờ cô gái áo trắng tên Lục Âm này lại nằm hẳn trên lưng hắn.

Diệp Quân sửng sốt, người phụ nữ này muốn làm gì?

Không đợi Diệp Quân lấy lại tinh thần, cô gái đó bỗng đặt tay trái lên cổ họng hắn, uy hiếp: “Dẫn ta đến Thiên Huyền Tông, nếu không ta sẽ giết ngươi!”

 
 
Chương 1470


Chương 1470

Nghe thấy thế, Diệp Quân đột nhiên xoay mình, lăn một vòng tại chỗ, đè cô gái xuống dưới, không đợi cô ta kịp phản ứng, hắn chợt đánh một quyền vào cổ họng cô ta.

Rắc!

Cổ họng cô gái áo trắng lập tức bị nứt, máu tươi bắn tung toé!

Mà lúc này, Diệp Quân lại giẫm một phát lên bụng Lục Âm.

Bốp!

Bụng của cô ta cũng vỡ ra.

Trên mặt đất, Lục Âm mở to hai mắt, trong đôi mắt đẹp tràn đầy vẻ không tin được!

Cô ta không thể ngờ được rằng mình lại bị người đàn ông trước mặt này giết!

Diệp Quân nhìn Lục Âm đang không thể tin được dưới đất, thấy cô ta định lên tiếng, hắn lập tức đá văng đầu cô ta.

Viu!

Đầu của Lục Âm bay ra ngoài!

Bị giết chỉ trong một giây!

Lục Âm trợn mắt ngoác mồm, chết không nhắm mắt.

Nét mặt Diệp Quân không thay đổi, hắn thuần thục cất nhẫn không gian của Lục Âm đi.

Hắn vốn không muốn nhúng tay vào chuyện này, dẫu sao cũng không liên quan đến hắn.

Nhưng cô gái này lại cứ kéo hắn phải xen vào, còn uy hiếp hắn khiến hắn rất tức giận. Ta và cô không thù không oán, nhưng cô lại làm hại ta, vậy đương nhiên ta sẽ không nương tay.

Diệp Quân hắn không phải người thấy phụ nữ là mềm lòng!

Lục Âm chết đi, phi kiếm đang khống chế ông lão áo đen ở nơi cách đó không xa cũng biến mất ngay lập tức.

Ông lão áo đen nhìn chằm chằm Diệp Quân, trong mắt có vẻ phòng bị.

Diệp Quân nhìn ông ta, không lên tiếng, nhưng khí thế trên người đã ngưng tụ, sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.

Tuy hiện giờ hắn chỉ ở cảnh giới Địa Tiên, nhưng chiến đấu với cường giả cảnh giới Thần Đế, hắn cũng không yếu.

Cho dù sức chiến đấu của người trước mặt tương đương với một Đại Đế!

Thấy Diệp Quân bình tĩnh như vậy, lông mày của ông lão áo đen hơi nhíu, sau khi im lặng vài giây, cuối cùng ông ta chậm rãi rút lui.

Không lựa chọn ra tay!

Thanh niên trước mắt không phải người bình thường, ông ta không có khả năng nắm chắc phần thắng, nhất là vừa rồi khi giao đấu với Lục Âm, ông ta còn bị thương, để phòng ngừa, ông ta vẫn nên thận trọng hơn, rút lui trước đã.

Nhìn thấy ông lão áo đen lùi lại, Diệp Quân không đuổi theo, hắn cũng không chắc chắn mình có thể giết được đối phương!

Sau khi ông lão áo đen rời đi, Diệp Quân xòe tay ra, nhẫn không gian của Lục Âm xuất hiện trong tay hắn, hắn nhìn thì thấy trong đó có gần trăm vạn linh nguyên, ngoài ra còn có rất nhiều thứ linh tinh nữa, hắn có kiếm Hành Đạo, cây thần tự nhiên và đạo ấn nên những thần vật bình thường chẳng là gì với hắn cả.

Chỉ là rất nhanh Diệp Quân đã phát hiện một hòn đá, hắn lấy nó ra, hòn đá không lớn chỉ bằng lòng bàn tay, bên trên có một phù văn bí ẩn.
 
Chương 1471


Chương 1471

Người phụ nữ bí ẩn lập tức ngạc nhiên nói: “Đá Tỵ Kiếp!”

Diệp Quân hỏi luôn: “Đá Tỵ Kiếp là sao ạ?”

Bà ấy đáp: “Thứ này cực kỳ quý giá ở đây, là bảo vật vô giá đấy”.

Diệp Quân tò mò: “Như thế nào ạ?”

Người phụ nữ bí ẩn giải thích: “Nơi đây đâu đâu cũng có đủ loại kiếp, cho dù cường giả Đại Đế đi ra ngoài cũng phải cẩn thận, sợ bị kiếp nào đó để mắt sau đó thi thoảng giáng xuống một lần. Nhưng nếu có đá Tỵ Kiếp này thì có thể tránh được điều này, bởi vì nó có thể tránh giúp ngươi!”

Diệp Quân khẽ nói: “Thì ra là vậy!”

Nói chứ hắn cũng vô cùng đau đầu với loại kiếp tồn tại ở đây.

Vừa rồi suýt nữa hắn cũng bị đánh cho một đạo.

Người phụ nữ bí ẩn lại nói: “Đá này còn có một công dụng khác, đó là có thể đi đến một số thế giới đặc biệt dưới lòng đất! Theo ta được biết, sau khi nền văn minh trước văn minh Thần Đạo lụi bại, rất nhiều thế lực tông môn đều chiếm giữ rất nhiều nơi ở Loạn Tinh Giới này, vì vậy bọn họ đã chiến đấu với thế lực bản địa ở đây. Cuối cùng rất nhiều tông môn đã sụp đổ, mà nơi những tông môn lớn ở cũng vì các loại kiếp mà trở thành cấm địa!”

Nói đến đây, bà ấy dừng lại một chút rồi nói tiếp: “Có đá Tỵ Kiếp này, ngươi có thể đến một số thế giới đặc thù ở dưới lòng đất, có lẽ còn có thể thấy một số thế lực nền văn minh trước nền văn minh Thần Đạo”.

Diệp Quân hỏi: “Tiền bối đã gặp nền văn minh trước nền văn minh Thần Đạo chưa?”

Người phụ nữ bí ẩn trả lời: “Chưa! Sở dĩ ta biết những điều này là vì năm đó Chân vũ trụ từng chiến đấu ở đây, chúng ta đã điều tra một chút. Thế lực tổng thể nơi này chắc chắn không bằng Chân vũ trụ, nhưng cũng không yếu, nhất là một số thế lực nền văn minh vẫn luôn tồn tại trước nền văn minh Thần Đạo, nền tảng của họ thâm sâu khó dò”.

Diệp Quân hơi tò mò: “Nền văn minh trước nền văn minh Thần Đạo tên là gì ạ?”

Người phụ nữ bí ẩn đáp: “Nền văn minh Vĩnh Sinh!”

Diệp Quân chau mày: “Nền văn minh Vĩnh Sinh?”

Người phụ nữ bí ẩn giải đáp: “Đúng thế, nghe nói ở thời đại này, vạn vật vạn linh tu luyện đến cực hạn thì đều có thể trường sinh bất lão. Mà chủ nhân bút Đại Đạo cảm thấy nếu tất cả đều trường sinh thì cuối cùng toàn thể vũ trụ đều không chịu nổi bị vạn vật vạn linh hấp thu, cuối cùng sẽ hủy diệt. Vì vậy ông ấy tạo ra luân hồi, vạch ra giới hạn tuổi thọ cho mọi sinh linh, cũng bắt đầu từ chủ nhân bút Đại Đạo, vạn vật vạn linh không còn trường sinh nữa, cuối cùng đều sẽ về với cát bụi!”

Diệp Quân hỏi: “Vì thế hai bên bọn họ đã đánh nhau à?”

Người phụ nữ bí ẩn đáp: “Phải, suy nghĩ của hai bên khác nhau nên đã đánh nhau, còn kết quả cuối cùng thì ngươi thấy rồi đấy! Chủ nhân bút Đại Đạo thắng, nền văn minh Vĩnh Sinh bị loại bỏ khỏi nơi này”.

Diệp Quân hơi khó hiểu: “Vì sao chủ nhân bút Đại Đạo không đuổi tận giết tuyệt?”

Người phụ nữ bí ẩn trả lời: “Ai biết được?”

Diệp Quân gật đầu, không hỏi thêm nữa, nhìn đá Tỵ Kiếp trong tay, hắn mỉm cười, có viên đá này hắn có thể tránh được không ít phiền phức.

Diệp Quân cất đá Tỵ Kiếp đi, sau đó nhìn về phía cuối tinh không, không biết bây giờ cô cô đang đánh ai.
 
Chương 1472


Chương 1472

Đúng lúc này, nơi xa đột nhiên xuất hiện mấy luồng hơi thở mạnh mẽ, giây tiếp theo thời không đột nhiên tách ra, ba ông lão xuất hiện trước mặt Diệp Quân ở nơi cách đó không xa!

Mà ông lão áo đen cầm đầu chính là ông lão áo đen rời đi lúc trước!

Nhìn thấy ông lão áo đen, nét mặt Diệp Quân trầm xuống, mẹ kiếp, đối phương lại dám đi tìm người trợ giúp.

Ông lão áo đen nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Giết hắn!”

Dứt lời, ông ta hóa thành một luồng sáng đen lao về phía Diệp Quân!

Hai ông lão khác cũng không nói lời thừa thãi, đồng loạt xông về phía Diệp Quân.

Ba cường giả cảnh giới Thần Đế!

Tuy chỉ là cảnh giới Thần Đế, nhưng thực lực của ba cường giả này còn mạnh hơn một số cường giả Đại Đế ngoài kia!

Cường giả ở đây hầu như đều không hề màu mè khoa trương!

Diệp Quân tự biết mình không địch lại, người hắn thoáng run lên rồi ngự kiếm bay lên, biến mất ở nơi sâu trong dãy núi kia.

Mà ông lão áo đen sao có thể cam tâm dừng lại? Ông ta dẫn theo hai người trợ giúp đuổi theo Diệp Quân.

Diệp Quân điên cuồng bỏ chạy, mà ông lão áo đen thì điên cuồng đuổi theo, thấy Diệp Quân chỉ chạy, ông lão áo đen đi đầu cũng lơi là cảnh giác, cũng thêm chút khinh thường, đồng thời cũng hơi hối hận vì vừa nãy đã rút lui mà không thẳng tay giết thanh niên kiếm tu kia luôn, bây giờ có thêm hai người trợ giúp thì đến cuối lại phải thêm một phen đổ máu.

Thật sự phiền não!

Dưới cơn tức giận, ông lão áo đen càng đuổi theo gắt gao hơn.

Nhưng lúc này, Diệp Quân phía xa đột nhiên dừng lại, sau đó xoay người chém một kiếm.

Đạo Kiếm!

Đương nhiên hắn cũng không dám khinh thường ông lão áo đen, lập tức thi triển Đạo Kiếm.

Khoảnh khắc kiếm của Diệp Quân xuất hiện, ông lão áo đen vẫn đang đuổi theo hắn biến sắc, ông ta không thể ngờ thanh niên trước mặt lại đánh trả nhanh như thế nên không kịp cảnh giác. May mà ông ta phản ứng nhanh, mau chóng tế ra khiên thần chắn trước mặt mình.

Bùm!

Nhát kiếm của Diệp Quân chém xuống, khiên thần vỡ tan, sức mạnh cường đại khiến ông lão áo đen liên tục lùi lại phía sau.

Diệp Quân không dừng lại, bước về phía trước rút kiếm chém thêm một nhát nữa.

Thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm ba mươi sáu nhát chồng chất!

Một kiếm xuất ra, ông lão áo đen đã bị chém lui ra ngoài vạn trượng, mà phía trước mặt hắn và ông ta đã xuất hiện một khe hở thời không sâu thẳm gần vạn trượng.

Diệp Quân không tiếp tục rút kiếm, vì hắn phát hiện Đạo Kiếm và thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm tốn quá nhiều sức.

Liên tiếp chém hai nhát suýt nữa đã khiến hắn ngã xuống.

Dù vậy cũng vẫn chưa đủ để giết ông lão áo đen, đối phương cùng lắm chỉ bị thương một chút thôi.

Cường giả ở đây đúng là hàng thật giá thật!
 
Chương 1473


Chương 1473

Hai ông lão ở bên cạnh thấy Diệp Quân chém hai nhát liên tục đẩy lùi được ông lão áo đen thì khựng lại, không dám tiến lên nữa, bọn họ nhìn Diệp Quân mà lòng chấn động, kiếm của thanh niên này mạnh quá!

Sau khi ông lão áo đen cầm đầu dừng lại cũng đầy kinh hãi, ông ta nhìn Diệp Quân phía xa, nghi hoặc hỏi: “Chẳng phải ngươi là cảnh giới Địa Tiên ư? Sao thực lực lại mạnh thế này?”

Diệp Quân nhìn ông lão áo đen nói: “Ta mười tám tuổi!”

Mười tám tuổi!

Nghe câu này của Diệp Quân, ba người phía ông lão áo đen sững người, không hiểu, nhưng rồi cả ba nhanh chóng hoàn hồn, vẻ mặt đều trở nên nặng nề!

Chết tiệt!

Tên khốn này đang khoe khoang thiên phú đấy à?

Diệp Quân lại nói: “Ta còn có người nhà!”

Ông lão áo đen nhìn Diệp Quân chăm chăm, không nói gì.

Hắn đang đe dọa đây mà!

Đương nhiên ông ta cũng hơi dè chừng, yêu nghiệt trẻ tuổi thế này, sau lưng chắc chắn có cường giả. Nhưng nếu ông ta cứ thế từ bỏ đá Tỵ Kiếp thì lại không cam lòng, bởi vì đá Tỵ Kiếp đó thực sự quá quý giá, nếu có được, ông ta có thể đến một số mật cảnh đã biết tìm kiếm bảo vật truyền thừa. Quan trọng nhất là ông ta còn cần dùng đá Tỵ Kiếp này để cứu người.

Thấy ông lão áo đen do dự, Diệp Quân đang định lên tiếng, nhưng ông ta lại bỗng nói: “Không đúng!”

Nói rồi ông ta nhìn Diệp Quân bằng ánh mắt như dao.

Diệp Quân cau mày.

Ông lão áo đen nhìn hắn chằm chằm: “Ngươi khoe khoang thiên phú và người nhà chỉ để hù dọa chúng ta thôi!”

Diệp Quân trầm giọng bảo: “Ta thật sự có người nhà!”

Ông lão áo đen bật cười: “Nào, nói cho ta biết ngươi ở tộc nào hay tông nào đi?”

Diệp Quân im lặng.

Người ở nơi này chắc chắn chưa từng nghe nói đến vũ trụ Quan Huyên!

Thấy Diệp Quân im lặng, nụ cười của ông lão áo đen bỗng lạnh đi: “Muốn lừa lão phu à? Lão phu ăn muối nhiều hơn ngươi ăn cơm đấy!”

Diệp Quân nghiêm túc nói: “Ông nghĩ mà xem, ta mới mười tám tuổi đã đạt tới cảnh giới Địa Tiên rồi…”

Ông lão áo đen cắt lời hắn: “Ngươi đừng nói nhiều nữa, chỉ cần nói cho ta biết người phía sau ngươi là ai cho lão phu nghe thôi!”

Diệp Quân nhìn ông ta: “Ông nghe tới Kiếm Chủ Nhân Gian bao giờ chưa?”

Ông lão áo đen nhìn hắn đăm chiêu: “Ngươi đang cố ý kéo dài thờ gian để trị thương cho mình đúng không!”

Thấy bị bại lộ, Diệp Quân không nói gì, quay người ngự kiếm bỏ chạy.

Ông lão áo đen nổi trận lôi đình: “Ngươi dám lừa ta à! Đuổi theo, giết hắn!”

Xa xa, Diệp Quân vừa chạy vừa hét: “Con mẹ nó chứ, ta thật sự không lừa ông! Phía sau ta thật sự có chỗ dựa, cô cô ta vô địch, bác ta vô địch, ông nội ta vô địch, cha ta cũng vô địch…”
 
Chương 1474


Chương 1474

“Câm miệng!”

Ông lão áo đen cả giận: “Chắc lão phu tin ngươi!”

Diệp Quân: “…”

Giữa núi non mênh mông, Diệp Quân ngự kiếm bay đi, lúc này hắn đã tăng tốc độ lên đến cực hạn, kiếm không ngừng bay qua núi non vô tận, kiếm khí thi thoảng tản ra có thể chia cắt ngọn núi nghìn trượng làm hai.

Mà sau lưng hắn, ba cường giả cảnh giới Thần Đế đỉnh cao đuổi theo sát nút như cái đuôi sau mông. Ba người cứ thế lao thẳng, bởi vậy nơi bọn họ đi qua, núi lớn liên tục sụp đổ, bụi bặm sỏi đá bay lên trời, mặt đất rung chuyển, vô cùng hãi hùng.

Giờ khắc này Diệp Quân thật sự hơi bực mình, hắn nói thật mà ba ông già kia lại cứ không tin, điều này khiến hắn thật sự cạn lời.

Nhưng cũng khiến hắn sinh lòng nghi ngờ, danh tiếng của cô cô có vẻ không lớn lắm, không chỉ Chân Vũ Trụ không biết, tộc Bác Thiên không biết mà đến cường giả ở đây cũng không biết, đúng là kỳ lạ.

Nhìn ba cường giả đuổi theo sát nút, Diệp Quân không còn cách nào nên chỉ đành trốn trước, vì bây giờ hắn thật sự không thể đánh lại được ba cường giả này.

Ở vũ trụ Quan Huyên, với thực lực hiện tại thì thật ra cảnh giới Thần Đế không phải đối thủ của hắn, nhưng tới đây rồi hắn mới phát hiện, cường giả cảnh giới Thần Đế nơi đây mới là hàng thật giá thật, cường giả ở vũ trụ Quan Huyên và Chân Vũ Trụ không thể sánh kịp.

Có thể tưởng tượng cường giả cảnh giới Đại Đế ở đây chắc chắn còn kinh khủng hơn nữa!

Diệp Quân không suy nghĩ nhiều, một lần nữa tăng tốc, may mà thuật ngự kiếm của hắn nhanh, ba ông lão kia không thể đuổi kịp ngay được. Nhưng hắn cũng biết cứ thế này cũng không phải cách, bởi vì ba ông lão kia đã có ý đuổi theo tới cùng mới thôi.

Đầu Diệp Quân liên tục suy nghĩ cách ứng phó.

Sau lưng Diệp Quân, ông lão áo đen cầm đầu nhìn chằm chằm hắn, lúc này ông ta vừa giận vừa thẹn, thế mà lại bị một thanh niên lừa gạt.

Chuyện này nếu truyền ra ngoài thì thật sự rất mất mặt!

Dưới cơn giận và thẹn, tốc độ của ông lão áo đen tăng lên không ít.

Không biết đi qua bao nhiêu ngọn núi, Diệp Quân đột ngột dừng lại, thấy hắn dừng, mí mắt ông lão áo đen nhảy lên, ông ta cũng vội vàng dừng lại, đương nhiên bây giờ ông ta không dám khinh thường Diệp Quân nữa.

Hai kiếm lúc trước của hắn thật sự khiến ông ta hãi hùng!

Diệp Quân xoay người, nhìn ba người ông lão áo đen trước mặt: “Ba vị, nếu ta đồng ý giao đá Tỵ Kiếp ra, thì sẽ tha cho ta một con đường sống không?”

Nghe Diệp Quân nói thế, ba người đều sửng sốt, hơi bất ngờ, tên này định đầu hàng ư?

Ông lão áo đen cảnh giác nhìn Diệp Quân, phòng bị nói: “Ngươi định giở trò gì?”

Diệp Quân nghiêm túc nói: “Một đấu một thì ta còn có chút cơ hội thắng, nhưng một đấu ba thì ta không thể thắng được, nên ta chọn cách giao đá Tỵ Kiếp ra, bảo vệ tính mạng. Dù sao đá Tỵ Kiếp quý giá nhưng nếu mạng không còn thì giữa nó lại cũng có ích gì?”

Nghe được lời của Diệp Quân, ông lão áo đen nhìn hắn thật lâu, người trẻ tuổi này không cố chấp, tư tưởng giác ngộ cũng cao đó!

Đúng là nhân tài!

Nhưng ngẫm lại, người này thông minh mưu lược như vậy, làm thế nhất định phải có âm mưu gì đó!

Ông lão áo đen nghĩ đến đây chợt cười khẩy: “Ba chúng ta giết ngươi cũng có thể lấy được đá Tỵ Kiếp, không phải sao?”
 
Chương 1475


Chương 1475

Diệp Quân không nhiều lời, xòe tay ra, đá Tỵ Kiếp xuất hiện trong tay hắn, hắn nhẩm niệm, đá Tỵ Kiếp bay ra, nhưng nó không bay tới trước mặt ông lão áo đen mà là bay tới trước mặt ông lão tóc bạc bên phải ông lão áo đen!

Diệp Quân không chút do dự xoay người chạy!

Ba ông lão đều sững sờ.

Đặc biệt là ông lão tóc bạc, ông ta ngớ ra, sao tiểu tử này lại đưa cho mình?

Lúc này, cảm nhận được ánh mắt của ông lão áo đen, ông lão tóc bạc vội vầm đá Tỵ Kiếp trong tay, nhìn ông lão áo đen với vẻ cảnh giác: “Trần Quyền, ngươi định làm gì?”

Ông lão áo đen tên Trần Quyền trầm giọng nói: “Cố U, viên đá này là của ta!”

Cố U nheo mắt, huyền khí trong người lưu chuyển, lạnh lùng nói: “Trần Quyền, thứ này đâu có viết tên ngươi”.

Nghe vậy, nét mặt Trần Quyền lập tức lạnh đi.

Mà lúc này, ông lão áo bào xám bên cạnh bỗng lên tiếng: “Trần Quyền, Cố U, ta không có hứng thú với đá Tỵ Kiếp này. Trước khi tới Trần Quyền đã hứa với ta, chỉ cần giết được thanh niên đó, ông ta sẽ cho ta ba trăm vạn linh nguyên, bây giờ hai người các ngươi một người đưa cho ta ba trăm vạn linh nguyên, ta sẽ đi!”

Gấp đôi!

Nghe lời ông lão áo bào xám nói, Trần Quyền và Cố U đều cau mày.

Vẻ mặt ông lão áo bào xám vẫn bình tĩnh, ông ta nhìn hai người không nói.

Im lặng hồi lâu, Trần Quyền xòe tay, một chiếc nhẫn không gian bay tới trước mặt ông lão áo bào xám, trong nhẫn có vừa đủ ba trăm vạn linh nguyên.

Ông lão áo bào xám cất nhẫn không gian đi, sau đó nhìn Cố U, Cố U cũng không dám không đưa, vì nếu không đưa ai dám đảm bảo ông ta sẽ không liên thủ với Trần Quyền?

Cũng chính vì điều này, ông lão áo bào xám mới dám đòi nhiều như thế!

Cố U xòe tay, một chiếc nhẫn không gian bay tới trước mặt ông lão áo bào xám, đương nhiên ông ta cũng không khách sáo mà nhận lấy ngay, sau đó người ông ta rung lên, biến mất nơi cuối bầu trời.

Nơi đây chỉ còn lại Cố U và Trần Quyền, hai người nhìn nhau với ánh mắt bình tĩnh, nhưng đều toát ra sát khí.

Trần Quyền đột nhiên nói: “Thanh niên đó chắc chắn không phải người tốt, hắn chủ động giao đá Tỵ Kiếp ra chắc chắn có bẫy, ta đoán lúc này có lẽ hắn đang ẩn nấp, chờ hai chúng ta cùng bại trận rồi tới ngư ông đắc lợi!”

Cố U bình tĩnh nói: “Vậy ngươi nghĩ chúng ta nên làm gì?”

Trần Quyền trầm giọng bảo: “Cố U, ngươi nên biết viên đá này quan trọng với ta nhường nào, con trai của ta đi vào Thượng Thanh Tông cùng người ta đến giờ vẫn còn mắc kẹt trong trận kiếp ở đó, chỉ viên đá này mới có thể cứu được mạng họ, nếu ngươi đồng ý đưa viên đá này ra, ta sẵn sàng dâng lên một nghìn vạn linh nguyên!”

Nghìn vạn linh nguyên, ở Loạn Tinh Giới này phải nói là một khoản tiền khổng lồ.

Nơi này không thể so sánh với Chân Vũ Trụ và vũ trụ Quan Huyên, nơi đây bị Chân Vũ Trụ phong tỏa, lại thêm từng có chiến tranh nên rất nhiều linh mạch đã bị tổn hại, bởi thế linh nguyên rất quý giá ở nơi này.

Một nghìn vạn linh nguyên thật sự là một khoản tiền khổng lồ!

 
 
Chương 1476


Chương 1476

Nhưng Cố U lại lắc đầu: “Trần Quyền, ngươi cũng biết giá trị của vật này, có nó không chỉ tránh được các loại kiếp số, còn có thể đến một vài mật cảnh đặc biệt. Nói cách khác, nếu ta mang đi bán thì ít nhất cũng được một tỷ linh nguyên! Bây giờ ngươi lại chỉ ra giá một nghìn vạn, không có thành ý chút nào…”

Còn chưa nói xong, sắc mặt Cố U đã đột nhiên biến đổi, bởi vì Trần Quyền đã lao về phía ông ta!

Ra tay!

Trần Quyền nhìn chằm chằm Cố U trước mặt, sát khí và thù địch trên mặt hiện lên rõ ràng, ông ta biết kiếm tu kia chủ động đưa đá Tỵ Kiếp ra là có âm mưu. Không đúng, kiếm tu đó đưa đá Tỵ Kiếp cho Cố U không phải âm mưu, mà là dương mưu!

Nếu ông ta muốn có đá Tỵ Kiếp này thì chỉ có thể cướp!

Thấy Trần Quyền trực tiếp động thủ, trên mặt Cố U cũng lộ vẻ hung dữ, lúc này mà muốn ông ta chủ động giao đá Tỵ Kiếp đương nhiên là điều không thể, thịt dâng đến miệng rồi sao có thể chủ động nhả ra?

Chẳng mấy chốc, hai người đã lao vào đánh nhau!

Thực lực của hai người đều vô cùng mạnh, vừa giao đấu đã khiến đất trời sụp đổ, Vạn Sơn hóa thành tro, cực kỳ khiếp khủng.

Mà trận đại chiến kéo dài gần một canh giờ, Cố U hoàn toàn bị áp chế, rơi vào thế bất lợi tuyệt đối.

Lại nửa canh giờ nữa trôi qua.

Bùm!

Bỗng nhiên một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang vọng khắp trời đất, sau đó Cố U bay ra, mà khi ông ta bay ra, Trần Quyền lại tiến về phía trước tung ra một quyền.

Quyền mang vạn trượng!

Rầm!

Cố U bị đánh bay cả vạn trượng, ông ta vừa dừng lại, cơ thể đã vỡ nát.

Trong lòng Cố U kinh hãi, ông ta vội nói: “Trần Quyền, đá Tỵ Kiếp này thuộc về ngươi, ngươi cầm lấy đi…”

Lời còn chưa dứt, Trần Quyền đã lao tới trước mặt rồi đấm lên linh hồn của ông ta.

Bùm!

Trong nháy mắt, thần hồn của Cố U đều bị tiêu diệt!

Trần Quyền xòe tay, một chiếc nhẫn không gian xuất hiện trong tay ông ta, trong nhẫn ngoài đá Tỵ Kiếp còn có hơn năm trăm vạn linh nguyên.

Trong mắt Trần Quyền hiện lên vẻ hung ác: “Giết ngươi thì đá Tỵ Kiếp cũng thuộc về ta!”

Nói rồi ông ta cất nhẫn không gian đi, lạnh lùng nhìn chung quanh: “Thanh niên kiếm tu, ta biết ngươi đang ẩn nấp, ra đây đi!”

Không có phản hồi!

Trần Quyền phóng thần thức bao phủ phạm vi mấy vạn dặm, nhưng rất nhanh ông ta lại cau mày, vì ông ta không phát hiện ra hơi thở của Diệp Quân.

Thật sự đi rồi?

Trần Quyền trầm tư một lúc, đang định rời đi thì lúc này bỗng có biến hóa, thời không trước mặt ông ta tách ra, một tàn ảnh lao ra, không phải Diệp Quân mà là ông lão áo bào xám đã bỏ đi lúc trước!

Sắc mặt Trần Quyền tối sầm, ông ta tung quyền ra.

Đùng đoàng!
 
Chương 1477


Chương 1477

Hai người vừa va chạm đã tách ra, đồng thời rút lui, sau khi lùi khoảng vạn trượng, Trần Quyền dừng lại, ông ta nhìn ông lão áo bào xám phía xa, gằn giọng: “Phương Mộc, ngươi là chim sẻ trực sẵn đấy à?”

Ông lão áo bào xám tên Phương Mộc cười khẩy: “Thần vật như đá Tỵ Kiếp sao ta có thể không động lòng được? Trần Quyền, lúc bình thường thì ngươi và ta năm mươi năm mươi, nhưng bây giờ ngươi vừa chiến đấu với Cố U, thực lực không được bảy phần khi ở trạng thái đỉnh cao, bây giờ ngươi giao đấu với ta không có cơ hội thắng đâu. Nếu ngươi đồng ý giao đá Tỵ Kiếp ra thì ta có thể thả ngươi đi”.

Trần Quyền nhìn Phương Mộc, cười nhẹ: “Ngươi cứ việc thử!”

Phương Mộc nheo mắt, cũng không nhiều lời, người rung lên rồi biến mất tại chỗ.

Thời không trước mặt Trần Quyền tách ra, một luồng sức mạnh đáng sợ quét tới.

Vẻ hung ác lóe lên trong mắt Trần Quyền, ông ta lao về phía trước, tung một nắm đấm về phía Phương Mộc.

Rầm!

Thời không xung quanh sôi trào, sau đó hủy diệt!

Hai người đồng thời kịch liệt lui lại, nhưng một khắc sau cả hai lại lao vào nhau.

Chẳng mấy chốc, trời đất rung chuyển, rồi không ngừng vỡ tan và tiêu biến.

Cứ như vậy, hai người đánh nhau suốt một ngày đêm nhưng không phân thắng bại.

Lại thêm vài canh giờ trôi qua, Phương Mục thấy mình không thể đánh bại Trần Quyền nên lập tức dừng lại, không ra chiêu nữa, nhìn chằm chằm Trần Quyền, sắc mặt vô cùng khó coi.

Ông ta phát hiện ông lão trước mắt còn mạnh hơn mình nghĩ!

Nếu tiếp tục đánh thì sẽ cả hai bên cùng bại!

Nghĩ đến đây, Phương Mộc cũng quyết đoán xoay người, biến mất như một tia sáng trên bầu trời.

Trần Quyền đã có sáu trăm vạn linh nguyên, kiếm lời ổn định chứ không lỗ, không cần phải liều mạng nữa!

Thấy Phương Mộc dứt khoát rời đi, Trần Quyền thở phào nhẹ nhõm, nhưng lúc này nét mặt ông ta thay đổi rõ rệt, ông ta quay người tung ra một quyền.

Rầm!

Kiếm quang bộc phát, Trần Quyền lùi lại ngay lập tức, sau đó lại thấy một luồng kiếm quang nữa phóng tới.

Thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm ba mươi nhát!

Rầm!

Trời đất nứt lìa, kiếm quang mạnh mẽ chém thẳng vào người Trần Quyền, ông ta bị đánh bay ra xa nghìn trượng, ông ta còn chưa kịp dừng thì đã lại phải đón nhận một kiếm nữa.

Đạo Kiếm!

Một kiếm rồi lại một kiếm!

Ầm!

Thời không xung quanh Trần Quyền nổ tung, cùng nổ với nó còn có thân xác của ông ta.

Nếu như ở trong trạng thái ổn định, ông ta có thể đỡ được kiếm này của Diệp Quân. Nhưng sau khi liên tiếp đánh nhau với hai người, thực lực chưa bằng năm phần khi toàn lực, đương nhiên ông ta đã không còn là đối thủ của Diệp Quân nữa.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom