Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 2242


Chương 2242

Dạ Nam Tình toan mở miệng thì như cảm nhận được gì mà nhíu chặt chân mày, ngẩng đầu nhìn vào tinh không.

Sắc mặt Diệp Quân trầm xuống.

Dạ Nam Tình nheo mắt: “Đây là…”

Chợt nàng ấy biến sắc, kêu lên với Diệp Quân: “Đi mau!”

Rồi nàng ấy chộp lấy vai hắn, thoắt cái đã biến mất tại chỗ, xuất hiện lại trong một vùng tinh không khác.

Gần như cùng lúc, hàng trăm luồng khí tức hùng hậu xuất hiện từ sau lưng họ cách đó không xa.

Nơi đó có một trăm cường giả bí ẩn đang đứng. Mỗi người đều mặc chiến giáp đen, đội mũ giáp đen, tay cầm trường thương, tản ra khí tức mạnh mẽ đến đáng sợ. Sự xuất hiện của họ khiến tinh không sôi trào.

Họ chính là quân đoàn Vĩnh Dạ.

Tất cả đều và Mệnh Vận Đại Đế!

Dạ Quân xuất hiện bên cạnh hai người, nhìn vào lòng tinh không với vẻ nặng nề: “Diệp công tử, chủ nhân bút Đại Đạo đâu?”

Diệp Quân: “Chắc đi xử lý viện binh”.

Dạ Quân: “Bao lâu thì trở lại?”

Diệp Quân: “Ba ngày”.

Ba ngày?!

Dạ Quân nheo mắt.

Vậy là phải cầm cự trong ba ngày lận sao?

Theo ánh nhìn của ông ta, từng luồng khí khủng bố đang ùa về phía họ từ trong lòng tinh không.

Khí tức khiến lòng người sợ hãi.

Có thể thấy những Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả này không muốn chơi trò câu giờ.

Cầm cự nổi không?

Dạ Quân sinh lòng lo âu.

Diệp Quân cảm nhận được khí tức kia thì sắc mặt đanh lại.

Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả đến thật rồi!

Lần này, có lẽ chính là gia tộc Đệ Nhất mà chủ nhân bút Đại Đạo còn phải kiêng dè kia.

Bỗng thấy thời không Tuế Nguyệt ở nơi xa nứt ra, sau đó là hàng trăm người bất thình lình xuất hiện đối mặt bọn họ.

Sắc mặt Dạ Quân lập tức trở nên xấu xí vô cùng.

Bên kia là mấy trăm cường giả vượt qua Mệnh Vận Đại Đế lận!

Quân đoàn Vĩnh Dạ có mạnh không?

Có chứ.

Họ được cấu thành từ các Mệnh Vận Đại Đế, có thể nói là một trong những quân đoàn mạnh nhất vũ trụ lúc này.

Nhưng đứng trước Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả, từ khí tức đến khí thế đều bị trấn áp hoàn toàn.

Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả.

Những người có thể đi ngược lại Tuế Nguyệt, cho dù ở thời đại gốc của mình cũng là những cường giả có sức mạnh rung chuyển đất trời.

Mà bây giờ, những cường giả cao cấp của nhiều thời đại lại tập hợp cùng nhau.
 
Chương 2243


Chương 2243

Trái tim Dạ Quân như chìm xuống đáy cốc. Ông ta vốn cho rằng quân đoàn Vĩnh Dạ cho dù có thua kém Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả thì cũng sẽ không chênh lệch quá lớn, nhưng bây giờ nhìn lại, chênh lệch chẳng khác gì lạch trời.

Không cùng một cấp bậc!

Sắc mặt Diệp Quân cũng trầm xuống khi nhận ra hắn đã đánh giá thấp Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả rồi.

Mệnh Vận Đại Đế và bọn họ vốn ở hai loại cấp bậc khác nhau.

Đúng lúc này, thời không cách nhóm Diệp Quân mấy trăm trượng bỗng vỡ ra. Một người đàn ông trung niên với mái đầu bạc phơ, khoác trường bào trắng nhạt, dáng dấp cao lớn bước ra. Uy áp vô hình tản ra từ người ông ta khiến toàn bộ vũ trụ chợt trở nên nhỏ bé.

Sự xuất hiện của người này mang lại cảm giác áp bách như có tảng đá đè lên ngực, khó lòng hô hấp.

Dạ Nam Tình thấy ông ta thì cau mày: “Đệ Nhất Lăng”.

Cường giả với sức mạnh nằm trong năm hạng đầu của tộc Đệ Nhất.

Đệ Nhất Lăng nhìn thấy nàng ấy thì cũng nhíu mày: “Là ngươi”.

Dạ Nam Tình: “Tộc Đệ Nhất chỉ có mình ngươi đến à?”

Đệ Nhất Lăng nhếch môi: “Không đủ sao?”

Dạ Nam Tình: “Ngon thì thử xem”.

Tranh cãi tóe lửa!

Đệ Nhất Lăng nhìn Dạ Nam Tình: “Ta được biết ngươi chưa bao giờ nhúng tay vào những chuyện này, vì sao bây giờ lại giúp đỡ Diệp Quân?”

Nàng ấy lãnh đạm đáp: “Ta thích đấy được không?”

Đệ Nhất Lăng nhíu mày.

Dạ Nam Tình quay sang nói với Diệp Quân: “Sức mạnh ta chưa hoàn toàn khôi phục, chỉ có thể giúp ngươi giữ chân tên kia, còn lại ngươi tự lo liệu”.

Hắn gật đầu: “Cảm ơn”.

Dạ Nam Tình: “Bảo trọng”.

Nói rồi nàng ấy bước tới trước. Một tia sáng trắng phóng ra ôm lấy nàng ấy và Đệ Nhất Lăng, đưa cả hai vào một vùng thời không bí ẩn.

Người mạnh nhất đã bị giữ chân.

Nhưng vẫn còn cả trăm cường giả khác.

Diệp Quân nhìn số lượng Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả bên kia: “Tiền bối, bảo quân đoàn lùi lại đi”.

Quân đoàn Vĩnh Dạ rất mạnh nhưng căn bản không thể chống lại Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả, nếu cố chấp đánh nhau thì chỉ hy sinh oan mạng mà thôi.

Dạ Quân nói: “Diệp công tử, chúng ta sẽ duy trì trận pháp Vĩnh Dạ, giúp cậu chế ngự sức mạnh của họ”.

Diệp Quân gật đầu: “Được”.

Dạ Quân bảo quân đoàn Vĩnh Dạ lui sang một bên.

Rồi ông ta la lên: “Khởi trận!”

Uỳnh.

Một tia sáng trắng phóng lên từ Đế quốc Vĩnh Dạ, lao thẳng vào tinh không mịt mờ, tản ra từng luồng năng lượng bí ẩn.

Đây chính là đại trận Vĩnh Dạ.
 
Chương 2244


Chương 2244

Thấy đại trận trấn áp, những Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả đứng ở xa kia bỗng nhíu mày.

Sức mạnh họ đã bị áp chế ít nhất là ba phần!

Diệp Quân đi tới trước mặt họ, cười nói: “Có ai dám đánh tay đôi không?”

Người đàn ông trung niên dẫn đầu bên kia lên tiếng: “Nếu Diệp công tử muốn đợi cường giả Chân vũ trụ và vũ trụ Quan Huyên đến cứu viện thì sẽ phải thất vọng rồi. Người của bọn ta đã đi chặn đường chúng”.

Diệp Quân im lặng.

Chặn đường ư?

Vậy là chỉ còn mình hắn.

Mấy trăm Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả… có gì đáng sợ?

Diệp Quân bất chợt phá ra cười lớn.

Uỳnh!

Kiếm quang vàng rực phóng ra từ cơ thể hắn, đâm xuyên màn trời.

Thánh kiếm Hiên Viên!

Hắn vung tay gọi nó trở lại, cảm nhận được huyết mạch Viêm Hoàng sôi trào trong cơ thể. Hàng loạt tia sáng vàng tuôn ra từ người hắn, khí tức kiếm đạo hùng hậu hòa cùng với khí tức huyết mạch, nghiền nát đất trời.

Người dẫn đầu bên kia nheo mắt lại, ra lệnh: “Giết!”

Những người khác đang toan ra tay thì thấy một luồng khí tức khổng lồ phóng ra từ cơ thể Diệp Quân, sau đó là tiếng rồng ngâm vang tinh hà.

Ầm!

Trước mắt họ, một con Thiên Long dài đến mấy vạn trượng trườn ra từ trong cơ thể Diệp Quân, cuộn mình thành một vòng rồi nghểnh cổ rít lên từng đợt đập vỡ tinh hà.

Sau đó nó biến thành một tia sáng vàng chui vào người Diệp Quân.

Dung hợp!

Uỳnh!

Chỉ trong phút chốc, cảnh giới của hắn bay vọt lên Mệnh Vận Đại Đế, khí tức cũng không ngừng tăng vọt.

Họ được cấu thành từ các Mệnh Vận Đại Đế, có thể nói là một trong những quân đoàn mạnh nhất vũ trụ lúc này.

Nhưng đứng trước Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả, từ khí tức đến khí thế đều bị trấn áp hoàn toàn.

Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả.

Những người có thể đi ngược lại Tuế Nguyệt, cho dù ở thời đại gốc của mình cũng là những cường giả có sức mạnh rung chuyển đất trời.

Mà bây giờ, những cường giả cao cấp của nhiều thời đại lại tập hợp cùng nhau.

Trái tim Dạ Quân như chìm xuống đáy cốc. Ông ta vốn cho rằng quân đoàn Vĩnh Dạ cho dù có thua kém Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả thì cũng sẽ không chênh lệch quá lớn, nhưng bây giờ nhìn lại, chênh lệch chẳng khác gì lạch trời.

Không cùng một cấp bậc!

Sắc mặt Diệp Quân cũng trầm xuống khi nhận ra hắn đã đánh giá thấp Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả rồi.

Mệnh Vận Đại Đế và bọn họ vốn ở hai loại cấp bậc khác nhau.

Đúng lúc này, thời không cách nhóm Diệp Quân mấy trăm trượng bỗng vỡ ra. Một người đàn ông trung niên với mái đầu bạc phơ, khoác trường bào trắng nhạt, dáng dấp cao lớn bước ra. Uy áp vô hình tản ra từ người ông ta khiến toàn bộ vũ trụ chợt trở nên nhỏ bé.
 
Chương 2245


Chương 2245

Sự xuất hiện của người này mang lại cảm giác áp bách như có tảng đá đè lên ngực, khó lòng hô hấp.

Dạ Nam Tình thấy ông ta thì cau mày: “Đệ Nhất Lăng”.

Cường giả với sức mạnh nằm trong năm hạng đầu của tộc Đệ Nhất.

Đệ Nhất Lăng nhìn thấy nàng ấy thì cũng nhíu mày: “Là ngươi”.

Dạ Nam Tình: “Tộc Đệ Nhất chỉ có mình ngươi đến à?”

Đệ Nhất Lăng nhếch môi: “Không đủ sao?”

Dạ Nam Tình: “Ngon thì thử xem”.

Tranh cãi tóe lửa!

Đệ Nhất Lăng nhìn Dạ Nam Tình: “Ta được biết ngươi chưa bao giờ nhúng tay vào những chuyện này, vì sao bây giờ lại giúp đỡ Diệp Quân?”

Nàng ấy lãnh đạm đáp: “Ta thích đấy được không?”

Đệ Nhất Lăng nhíu mày.

Dạ Nam Tình quay sang nói với Diệp Quân: “Sức mạnh ta chưa hoàn toàn khôi phục, chỉ có thể giúp ngươi giữ chân tên kia, còn lại ngươi tự lo liệu”.

Hắn gật đầu: “Cảm ơn”.

Dạ Nam Tình: “Bảo trọng”.

Nói rồi nàng ấy bước tới trước. Một tia sáng trắng phóng ra ôm lấy nàng ấy và Đệ Nhất Lăng, đưa cả hai vào một vùng thời không bí ẩn.

Người mạnh nhất đã bị giữ chân.

Nhưng vẫn còn cả trăm cường giả khác.

Diệp Quân nhìn số lượng Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả bên kia: “Tiền bối, bảo quân đoàn lùi lại đi”.

Quân đoàn Vĩnh Dạ rất mạnh nhưng căn bản không thể chống lại Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả, nếu cố chấp đánh nhau thì chỉ hy sinh oan mạng mà thôi.

Dạ Quân nói: “Diệp công tử, chúng ta sẽ duy trì trận pháp Vĩnh Dạ, giúp cậu chế ngự sức mạnh của họ”.

Diệp Quân gật đầu: “Được”.

Dạ Quân bảo quân đoàn Vĩnh Dạ lui sang một bên.

Rồi ông ta la lên: “Khởi trận!”

Uỳnh.

Một tia sáng trắng phóng lên từ Đế quốc Vĩnh Dạ, lao thẳng vào tinh không mịt mờ, tản ra từng luồng năng lượng bí ẩn.

Đây chính là đại trận Vĩnh Dạ.

Thấy đại trận trấn áp, những Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả đứng ở xa kia bỗng nhíu mày.

Sức mạnh họ đã bị áp chế ít nhất là ba phần!

Diệp Quân đi tới trước mặt họ, cười nói: “Có ai dám đánh tay đôi không?”

Người đàn ông trung niên dẫn đầu bên kia lên tiếng: “Nếu Diệp công tử muốn đợi cường giả Chân vũ trụ và vũ trụ Quan Huyên đến cứu viện thì sẽ phải thất vọng rồi. Người của bọn ta đã đi chặn đường chúng”.

Diệp Quân im lặng.

Chặn đường ư?

Vậy là chỉ còn mình hắn.
 
Chương 2246


Chương 2246

Mấy trăm Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả… có gì đáng sợ?

Diệp Quân bất chợt phá ra cười lớn.

Uỳnh!

Kiếm quang vàng rực phóng ra từ cơ thể hắn, đâm xuyên màn trời.

Thánh kiếm Hiên Viên!

Hắn vung tay gọi nó trở lại, cảm nhận được huyết mạch Viêm Hoàng sôi trào trong cơ thể. Hàng loạt tia sáng vàng tuôn ra từ người hắn, khí tức kiếm đạo hùng hậu hòa cùng với khí tức huyết mạch, nghiền nát đất trời.

Người dẫn đầu bên kia nheo mắt lại, ra lệnh: “Giết!”

Những người khác đang toan ra tay thì thấy một luồng khí tức khổng lồ phóng ra từ cơ thể Diệp Quân, sau đó là tiếng rồng ngâm vang tinh hà.

Ầm!

Trước mắt họ, một con Thiên Long dài đến mấy vạn trượng trườn ra từ trong cơ thể Diệp Quân, cuộn mình thành một vòng rồi nghểnh cổ rít lên từng đợt đập vỡ tinh hà.

Sau đó nó biến thành một tia sáng vàng chui vào người Diệp Quân.

Dung hợp!

Uỳnh!

Chỉ trong phút chốc, cảnh giới của hắn bay vọt lên Mệnh Vận Đại Đế, khí tức cũng không ngừng tăng vọt.

Sau những tiếng vang lớn, Diệp Quân liên tục lùi lại mấy trăm nghìn trượng, khi hắn dừng lại, một thanh trường thương màu đen đột nhiên mang theo sức mạnh cường đại như có thể huỷ diệt vũ trụ tinh hà đánh tới.

Hoàn toàn không có hắn thời gian nghỉ xả hơi!

Diệp Quân chợt ngẩng đầu, rút kiếm chém một phát.

Thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm!

Lần này một nghìn hai trăm tia kiếm chồng chất lên nhau, chẳng những thế mà hắn còn thi triển liên tục tận ba lần.

Ầm!

Trường thương vỡ tan tành, chủ nhân của trường thương cũng thoáng chốc bị một lực lượng kiếm đạo mạnh mẽ tiêu diệt.

Giết chết trong nháy mắt!

Mà lực lượng chiêu kiếm kia bộc phát cũng khiến một đám cao thủ liên tục lùi lại mấy chục nghìn trượng!

Lúc này, cuối cùng Diệp Quân cũng có chút cơ hội để thở.

Lúc này quanh người Diệp Quân có một áo giáp màu vàng nhạt bao phủ, áo giáp này do những cái vảy màu vàng nhạt sáng bóng tạo thành, rất chói mắt.

Giáp thần Thiên Long!

Đây là Ngao Thiên Thiên biến thân thể thành giáp, bảo vệ cho hắn.

Diệp Quân lau đi máu tươi trên khoé miệng, sau đó nói: “Thiên Thiên…”

Ngao Thiên Thiên đáp: “Ta không sao”.

Diệp Quân chậm rãi nhắm mắt lại, tay phải của hắn nắm chặt Thánh kiếm Hiên Viên trong tay, trên người tản ra những tia kiếm ý mạnh mẽ.

Người đàn ông trung niên dẫn đầu phía xa gằn giọng nói: “Giết!”
 
Chương 2247


Chương 2247

Sau đó, ông ta biến thành một tia sáng bắn về phía Diệp Quân.

Mà những Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả xung quanh đồng thời biến mất khỏi vị trí ban đầu.

Lúc này, Diệp Quân đột nhiên mở mắt ra, mà thân thể của hắn cũng trở nên hư ảo.

Thấy cảnh này, con ngươi người đàn ông trung niên dẫn đầu chợt co lại, ông ta biết Diệp Quân sắp thi triển chiêu kiếm đáng sợ kia rồi.

Nhưng lần này, ông ta không lùi bước!

Nếu hôm nay bị thiếu niên này doạ lui bước, ông ta chắc chắn sẽ bị bóng ma tâm lý.

Cảnh giới cao hơn người ta, số người cũng đông hơn người ta.

Vậy mà vẫn sợ hãi lui bước?

Thế thì thật sự không thể sống nổi nữa.

Mấy Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả còn lại cũng không lùi bước, suy nghĩ của bọn họ giống người đàn ông trung niên, thời điểm thế này tuyệt đối không thể lùi bước.

Lúc này, nghìn vạn tia kiếm quang bộc phát từ trước mặt Diệp Quân, sau đó tập trung lại làm một.

Ầm!

Hơn một triệu cao thủ Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả bị chiêu kiếm này của Diệp Quân làm chấn động đến mức liên tục lùi lại, trong đó có khoảng mười Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả trong lúc lùi nhanh lại thì thân thể như một tờ giấy bị đốt cháy, nhanh chóng biến mất, hoá thành tro bụi.

Có điều những Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả còn lại thì lại biến thành những lực lượng đáng sợ bao phủ lấy Diệp Quân.

Ầm…

Những tiếng nổ kinh khủng liên tục vang dội, Diệp Quân thoáng chốc lùi lại mấy trăm nghìn trượng.

Những Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả kia cũng không cho hắn cơ hội nghỉ xả hơi, lần lượt nối đuôi nhau xông về phía hắn.

Diệp Quân đột nhiên gào thét, hắn không lùi bước mà còn tiến lên, ném kiếm Hiên Viên trong tay về phía trước, trong nháy mắt, kiếm Hiên Viên đã hoá thành muôn nghìn tia kiếm quang bay đi.

Thấy cảnh này, nhóm cao thủ Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả xông lên đầu tiên lập tức thay đổi sắc mặt, vội vàng tránh né.

Ầm!

Chiêu kiếm này lập tức chôn vùi tinh vực trong phạm vị chục triệu trượng!

Hai bên tách nhau ra!

Lúc này, giáp thần Thiên Long trên người Diệp Quân đã vỡ tan tành, khoé miệng hắn có máu tươi liên tục chảy ra.

Diệp Quân cất lời: “Thiên Thiên!”

Mãi một lúc sau Ngao Thiên Thiên mới nói: “Ta không sao!”

Diệp Quân chậm rãi nhắm mắt lại: “Tách ra đi!”

Ngao Thiên Thiên đáp: “Không! Khụ khụ…”

Hai mắt Diệp Quân đỏ như máu, hắn gào thét: “Mau đi ra!”

Ngao Thiên Thiên im lặng.

Diệp Quân đang định nói lại lần nữa thì giọng nói hoảng sợ của Tiểu Tháp đột nhiên vang lên: “Cẩn thận’.

Dứt lời, một thanh trường thương màu bạc đột nhiên phá không kéo tới từ sau lưng Diệp Quân, lực lượng mạnh mẽ khiến sắc mặt Diệp Quân thoáng chốc thay đổi.
 
Chương 2248


Chương 2248

Khí thế này chỉ yếu hơn khi nãy một chút!

Lại một cao thủ tuyệt thế nữa đến!

Diệp Quân đang định xoay người thì Ngao Thiên Thiên đột nhiên đi ra từ sau lưng hắn, cô ấy muốn đỡ cây thương kia, nhưng lúc này, Diệp Quân đột nhiên nắm lấy tay phải của cô ấy, sau đó kéo cô ấy về phía sau.

Phập!

Trong nháy mắt, thanh trường thương kia đã đâm vào bụng Diệp Quân, sau đó xuyên qua bụng hắn muốn đâm về phía Ngao Thiên Thiên, nhưng hai tay Diệp Quân lại nắm chặt lấy mũi thương, cuối cùng, mũi thương dừng lại ở chỗ cách bụng Ngao Thiên Thiên khoảng một tấc.

Diệp Quân nhìn Ngao Thiên Thiên đang sững sờ trước mặt, hắn nhếch miệng cười, trong miệng có máu tươi liên tục chạy ra: “Nếu bắt buộc phải chết… Thì ta cũng phải chết trước muội…”

Ngao Thiên Thiên như bị sét đánh trúng, đầu óc trống rỗng, nhưng sau đó…

Cô ấy đột nhiên giữ lấy bàn tay đang cầm trường thương của Diệp Quân, sau đó ôm lấy Diệp Quân, trường thương lập tức đâm vào bụng cô ấy…

Cô ấy ôm hắn, nhẹ giọng nói: “Nếu không thể không chết… Vậy thì cùng chết…”

Cùng chết!

Ngao Thiên Thiên ôm chặt lấy người trong lòng, đối với cô ấy, nếu hắn chết, cô ấy cũng sẽ không sống một mình.

Muốn sống cùng sống!

Muốn chết cùng chết!

Vào khoảnh khắc trường thương đâm vào bụng Ngao Thiên Thiên, Diệp Quân sững sờ.

Cảm nhận sinh mệnh của cô gái trong lòng đang nhanh chóng mất đi, trong lòng Diệp Quân chợt dâng lên một cảm giác sợ hãi, cảm giác này như một sợi dây leo sinh sôi, trong nháy mắt quấn quanh cả người hắn, sau đó, cảm giác sợ hãi này trở thành tức giận.

Căm giận ngút trời!

Lần thứ ba!

Cô gái trước mắt đã chết vì hắn đến lần thứ ba rồi!

Không được!

Tuyệt đối không được!

Sao hắn có thể cam chịu số phận như thế được?

Sao hắn có thể trơ mắt nhìn cô gái mình yêu chết như thế được?

Không!

Diệp Quân đột nhiên ngẩng đầu lên cao gầm thét, đôi mắt đỏ như máu: “Tháp gia!”

Oanh!

Một tia sáng vàng đột nhiên dâng trào từ trong cơ thể Diệp Quân, sau đó đưa Ngao Thiên Thiên vào trong Tiểu Tháp. Cùng lúc đó, một chùm tia sáng màu máu đột nhiên bay lên cao từ trong cơ thể Diệp Quân, lực lượng mạnh mẽ khiến thanh trường thương kia bay ra ngoài. Cùng lúc đó, tinh vực trong phạm vi mấy triệu dặm cũng biến thành một biển máu.

Huyết mạch phong ma!

Hoàn toàn tỉnh giấc vào lúc này!

Lần này, hắn không áp chế huyết mạch phong ma nữa, mặc cho nó ăn mòn lấy thần trí của hắn.

Giờ khắc này, hắn không suy nghĩ được điều gì nữa, hắn chỉ muốn Ngao Thiên Thiên còn sống mà thôi.
 
Chương 2249


Chương 2249

Đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả xung quanh thấy Diệp Quân cả người đầy máu, nét mặt vô cùng nặng nề, trong lòng cũng rất khiếp sợ.

Lại một loại sức mạnh huyết mạch khác!

Không ngờ người này lại có hai sức mạnh huyết mạch, hơn nữa trông có vẻ loại thứ hai còn mạnh hơn!

Thực sự quá phi thực tế.

Bên kia có một người đàn ông trung niên cầm thương đứng đó, ông ta mặc trường bào màu đen bó sát, bên hông thắt đai ngọc màu tím, mái tóc dài bồng bềnh, trông có hơi điên cuồng, tròng mắt trắng đen rõ ràng, nhưng có hơi lạnh lùng, tầm mắt ông ta lướt qua khiến người ta không dám nhìn thẳng.

Đệ Nhất Thần!

Đứng hàng thứ năm trong gia tộc Đệ Nhất!

Thấy người này xuất hiện, sắc mặt mấy Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả bên cạnh cũng đều thả lỏng.

Bọn họ thật sự hơi kiêng dè Diệp Quân này.

Vì hắn có quá nhiều lá bài tẩy, hơn nữa còn càng đánh càng mạnh.

Mọi người đang muốn chen nhau xông lên thì lúc này, Đệ Nhất Thần kia đột nhiên nói: “Để ta đánh!”

Nghe thấy lời của Đệ Nhất Thần, đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả bên cạnh đều nhíu mày, thầm thấy không vui, người này không nên khinh địch như thế.

Người đàn ông trung niên dẫn đầu trầm giọng nói: “Thần huynh, thực lực người này không tệ, để tránh có sơ suất, mọi người xông lên cũng một lúc vẫn ổn hơn”.

Đệ Nhất Thần nhướng mày, lạnh lùng hỏi: “Sao cơ, ý ngươi là ta không đánh lại hắn à?”

Nghe thấy thế, người đàn ông trung niên kia nhất thời nhíu mày, dù trong lòng hơi không vui nhưng cũng không muốn mâu thuẫn trở nên gay gắt, vì thế đang định giải thích, nhưng lúc này, Đệ Nhất Thần kia lại nói: “Nếu giết một tên ranh con còn phải đánh hội đồng thì quá vô dụng rồi đấy”.

Nghe thấy lời này, sắc mặt những Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả đang có mặt thoáng chốc trở nên khó coi.

Đây rõ ràng là đang giễu cợt bọn họ.

Sắc mặt người đàn ông trung niên dẫn đầu cũng rất khó chịu, nhưng ông ta cũng không nói gì nữa, chỉ lạnh lùng nhìn thoáng qua Đệ Nhất Thần, sau đó lùi sang một bên.

Đệ Nhất Thần kia cũng không nói gì nữa, ông ta nhìn về phía Diệp Quân cả người như máu phía xa, nhìn Diệp Quân quanh thân tản ra hơi thở huyết mạch mạnh mẽ, ông ta cười khinh thường: “Huyết Mạch Chi Lực…”

Dứt lời, ông ta đột nhiên tiến lên một bước, ngay sau đó, ông ta đã xuất hiện trước mặt Diệp Quân, cùng lúc đó, trường thương trong tay ông ta cũng mang theo một lực lượng mạnh mẽ đâm thẳng về phía ngực Diệp Quân!

Nếu trường thương đâm trúng, Diệp Quân sẽ lập tức tan thành tro bụi.

Vào khoảnh khắc Đệ Nhất Thần đâm trường thương tới, Diệp Quân trước mặt ông ta đột nhiên mở mắt ra, trong đôi mắt hắn là biển máu, vô cùng máu me, cùng lúc đó, hắn còn rút kiếm chém một phát.

Ong!

Sau một tiếng kiếm reo, kiếm quang màu máu đột nhiên bộc phát từ trước mặt hai người.

Ầm!

Ầm! Diệp Quân và Đệ Nhất Thần đồng thời lùi lại mấy chục nghìn tượng!

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả phía xa nhất thời trở nên vô cùng khó coi.
 
Chương 2250


Chương 2250

Bọn họ vốn cho rằng không có cô gái Long tộc kia, thực lực của Diệp Quân sẽ yếu hơn, nhưng không ngờ là thực lực của Diệp Quân chẳng những không yếu đi, mà còn trở nên mạnh hơn.

Chuyện gì đang xảy ra thế này?

Cả đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả nhìn Diệp Quân phía xa với vẻ khó tin!

Lúc này, người đàn ông trung niên dẫn đầu trầm giọng nói: “Là sức mạnh huyết mạch kia, sức mạnh huyết mạch đã nâng cao thực lực của hắn rất nhiều”.

Huyết Mạch Chi Lực!

Mọi người lập tức hiểu ra, nhưng sau đó lại tỏ vẻ nghi ngờ, có người nói: “Đây là huyết mạch gì mà mạnh thế!”

Người đàn ông trung niên nhìn chằm chằm Diệp Quân với cơ thể như máu ở phía xa, không nói gì, lúc này trong lòng ông ta cũng vô cùng khiếp sợ, ông ta chưa từng thấy sức mạnh huyết mạch đáng sợ đến thế bao giờ, hơn nữa khí thế của sức mạnh huyết mạch này vẫn đang liên tục dâng lên như vô cùng vô tận, thật sự rất kinh khủng.

Mà phía xa, lúc bị Diệp Quân vung kiếm chém lui, Đệ Nhất Thần kia nhất thời cau mày, trong lòng cũng thấy hơi kinh ngạc.

Không ngờ chiêu thương của ông ta khi nãy không chiếm được chút lợi thế nào cả?

Sao có thể chứ?

Đệ Nhất Thần nhìn chằm chằm Diệp Quân phía xa bằng ánh mắt lạnh lùng, không nhiều lời một câu, ông ta đột nhiên giẫm chân phải, biến thành một tia thương mang vạn trượng lao nhanh về phía Diệp Quân.

Chiêu thương sử dụng tất cả sức mạnh!

Ông ta không muốn đại chiến ba trăm hiệp với người trước mặt!

Vào khoảnh khắc Đệ Nhất Thần ra tay, Diệp Quân phía xa đột nhiên biến mất, sau đó dưới ánh nhìn của mọi người, một tia kiếm quang màu máu chém lên trên thương mang kia.

Đối đầu trực diện!

Ầm!

Hai sức mạnh vừa va vào nhau đã bộc phát ra một luồng khí đáng sợ, luồng khí này thoáng chốc lan ra mấy trăm nghìn trượng!

Đệ Nhất Thần kia cũng thoáng chốc bị đẩy lui mấy trăm nghìn trượng.

Thấy cảnh này, sắc mặt những Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả kia nhất thời trở nên vô cùng khó coi, đồng thời trong lòng cũng rất khiếp sợ. Vì bọn họ phát hiện lần này Diệp Quân chỉ lui khoảng chục nghìn trượng đã dừng lại, còn xông về phía Đệ Nhất Thần một lần nữa.

Sắc mặt người đàn ông trung niên dẫn đầu cực kỳ u ám, ông ta nhìn chằm chằm Diệp Quân phía xa, ông ta phát hiện bản thân đã đánh giá thấp sức mạnh huyết mạch của Diệp Quân, sức mạnh huyết mạch này mạnh hơn so với dự đoán của ông ta!

Phía xa, nhìn thấy chiêu thương bản thân sử dụng hết sức mạnh lại rơi vào thế yếu, Đệ Nhất Thần nhất thời tỏ vẻ khó tin.

Sao có thể chứ?

Đệ Nhất Thần nhìn chằm chằm Diệp Quân đã xông về phía mình một lần nữa, trong lòng chợt dâng lên một cơn giận, ông ta xoay cổ tay, trường thương trong tay đột nhiên đâm ra ngoài như một thanh kích điện, một thương kéo theo thương mang vạn trượng, chém rách mọi thứ.

Kiếm đến!

Ầm!

Kiếm chém xuống, hàng vạn hàng nghìn thương mang thoáng chốc vỡ tan tành, cùng lúc đó, Đệ Nhất Thần bị đánh bay một lần nữa!
 
Chương 2251


Chương 2251

Vào khoảnh khắc Đệ Nhất Thần bị đánh bay, Diệp Quân đột nhiên biến thành một tia kiếm quang biến mất.

Lại một chiêu kiếm!

Chiêu kiếm chém xuống, Đệ Nhất Thần thoáng chốc lùi lại mấy chục nghìn trượng, mà lần này vừa mới dừng lại, trường thương trong tay ông ta đã vỡ tan, cả thân thể của ông ta cũng vậy.

Đệ Nhất Thần vừa dừng lại mang nét mặt hoảng sợ, trong lòng vô cùng kinh hãi, không ngờ bản thân lại bị đánh bại? Sao có thể chứ?

Mà lúc này, Diệp Quân phía xa đột nhiên cầm kiếm lao về phía ông ta một lần nữa.

Con ngươi Đệ Nhất Thần chợt co lại.

Thấy cảnh này, người đàn ông trung niên dẫn đầu phía xa đột nhiên nói: “Ra tay!”

Dứt lời, ông ta lập tức lao về phía Diệp Quân.

Thật ra ông ta cũng không muốn cứu Đệ Nhất Thần này, nhưng không thể không cứu, lần này bọn họ hợp tác với tộc Đệ Nhất, tộc Đệ Nhất là chủ lực, nếu không cứu, nội bộ của bọn họ chắc chắn sẽ lục đục, không có lợi cho tình hình chung.

Lúc này phải lấy đại cục làm trọng!

Thấy người đàn ông trung niên ra tay, mấy Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả còn lại cũng vội vàng xông về phía Diệp Quân phía xa.

Mà Diệp Quân đã hoàn toàn nổi điên ở phía xa cũng không quan tâm đến bọn họ, hắn xông về phía Đệ Nhất Thần một lần nữa. Thấy Diệp Quân mặc kệ mấy người đàn ông trung niên, Đệ Nhất Thần nhất thời thầm thấy hoảng hốt, trong mắt lộ vẻ sợ hãi, lúc này, ông ta mới hiểu vì sao mấy người ở cách đó không xa muốn đánh hội đồng!

Thực lực của thiếu niên này thật sự quá kinh khủng!

Ông ta khinh địch quá rồi!

Vô cùng khinh địch!

Đương nhiên Đệ Nhất Thần không dám đối đầu trực diện với chiêu kiếm này nữa, ông ta lập tức di chuyển, lùi về phía sau, nhưng lúc này, tốc độ của Diệp Quân đột nhiên tăng lên.

Con ngươi Đệ Nhất Thần chợt co lại, trong lòng vô cùng sợ hãi, vừa định ra tay thì…

Xoẹt!

Một tia kiếm quang màu máu xuyên thủng qua giữa chân mày của ông ta!

Linh hồn của Đệ Nhất Thần trở nên cứng đờ, ông ta vô cùng sợ hãi, vội vàng ngẩng đầu lên: “Tộc trưởng, cứu…”

Nhưng còn chưa nói xong, Diệp Quân xuất hiện trước mặt ông ta đột nhiên chém một kiếm tới.

Vụt!

Linh hồn của Đệ Nhất Thần lập tức bị đánh tan!

Mà lúc này, đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả kia đã xông tới trước mặt Diệp Quân, Diệp Quân xoay người, không lùi bước mà còn xông thẳng về phía đám người.

Dưới sự gia trì của hai loại sức mạnh huyết mạch, lúc này thực lực của Diệp Quân đã tăng lên đến một mức độ đáng sợ chưa từng có.

Không chỉ có thế, khí thế của hắn còn ngày càng mạnh hơn dưới sự gia trì của huyết mạch phong ma, khí thế huyết mạch mạnh mẽ khiến thời không xung quanh sôi sục như nước sôi, rất kinh khủng.

Vào khoảnh khắc kiếm của Diệp Quân chém xuống, người đàn ông trung niên kia lập tức lùi lại mấy trăm nghìn trượng, cùng lúc đó, có sáu Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả bị giết chết trong nháy mắt, nhưng Diệp Quân cũng phải lùi lại mấy chục nghìn trượng!
 
Chương 2252


Chương 2252

Lúc người đàn ông trung niên dừng lại, ông ta nhìn thân thể đã hoàn toàn nứt ra của mình, trong mắt tràn đầy nỗi sợ hãi.

Thật sự là một huyết mạch đáng sợ!

Phía xa, sau khi bị đánh lui, Diệp Quân lại xông lên một lần nữa, kiếm quang màu máu vạn trượng thoáng chốc đẩy lui mười mấy Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả với khí thế không thể địch nổi…

Khi tất cả Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả đều dừng lại, mấy người họ đều tỏ vẻ hoảng sợ, nhìn Diệp Quân như sát thần phía xa, cũng không dám tiến lên nữa.

Nhưng Diệp Quân vẫn lao về phía bọn họ.

Giết!

Lúc này, trong đầu Diệp Quân chỉ có một suy nghĩ, đó là giết hết tất cả!

Sau khi hoàn toàn rơi vào phong ma, cuối cùng sức mạnh huyết mạch của Diệp Quân cũng thể hiện sự dữ tợn của nó, dù Diệp Quân trước đây cũng từng sử dụng sức mạnh huyết mạch, nhưng khi đó Diệp Quân vì để bản thân tỉnh táo, dù có sử dụng huyết mạch phong ma, hắn cũng sẽ trấn áp nó, không khiến bản thân hoàn toàn nổi điên. Mà áp chế như thế, đương nhiên uy lực của huyết mạch phong ma không thể chân chính phát huy được.

Nhưng lần này thì khác, hắn đã không áp chế nữa!

Phải biết rằng huyết mạch phong ma hiện tại đã không phải huyết mạch phong ma ban đầu. Huyết mạch phong ma hiện tại đã trải qua sự tăng cường của hai đời cao thủ tuyệt thế là Kiếm Chủ Thanh Sam và Kiếm Chủ Nhân Gian, dù là uy lực hay tiềm lực cũng là vô cùng vô tận.

Đối với Diệp Quân trước mắt chính là không có giới hạn!

Trừ khi thực lực của hắn vượt qua kiếm chủ hai đời trước, nếu không huyết mạch phong ma này chính là không có giới hạn với hắn, chỉ cần hắn không chết, sức mạnh mà hắn lấy được sẽ là vô cùng vô tận.

Tốc độ của Diệp Quân rất nhanh, chỉ trong nháy mắt đã lao đến chỗ đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả kia, mấy Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả bị giết chết trong nháy mắt.

Thấy cảnh này, sắc mặt của người đàn ông trung niên dẫn đầu lập tức trở nên khó coi, ông ta vốn còn muốn chống cự, nhưng khi thấy khí thế của Diệp Quân ngày càng mạnh hơn, ông ta nói một cách quyết đoán: “Rút lui!”

Dứt lời, ông ta lập tức dẫn mọi người trốn vào trong dòng sông Tuế Nguyệt.

Diệp Quân đột nhiên ngẩng đầu chém xuống một kiếm, dòng sông Tuế Nguyệt bị bổ đôi, sau đó, hắn biến thành một tia huyết quang lao vào trong…

Vào Tuế Nguyệt trường hà!

Thấy Diệp Quân vào Tuế Nguyệt trường hà, Dạ Quân đang duy trì trận pháp Vĩnh Dạ đột nhiên biến sắc, ông ta vốn muốn ngăn cản nhưng lực bất tòng tầm, bởi vì Diệp Quân đã vào Tuế Nguyệt trường hà, hơn nữa cảm giác Diệp Quân mang lại cho ông ta lúc này vô cùng nguy hiểm, vô cùng vô cùng nguy hiểm!

Huyết mạch phong ma!

Ban đầu ông ta cứ tưởng huyết mạch Vương Đạo của gia tộc Vĩnh Dạ sẽ không thua kém huyết mạch phong ma của Diệp Quân, nhưng bây giờ xem ra không chỉ thua kém một chút mà có thể nói là không thể so sánh!

Người giỏi có người giỏi hơn, huyết mạch lợi hại còn có huyết mạch lợi hại hơn!

Như nghĩ tới điều gì, Dạ Quân đột nhiên ngẩng đầu nhìn vào nơi sâu trong hư không, ở nơi ấy, Dạ Nam Tình vẫn đang chiến đấu với Đệ Nhất Lăng.

Trong hư không, Đệ Nhất Lăng nhìn Dạ Nam Tình với ánh mắt u ám: “Cô thật sự định lún vào vũng bùn này?”

Sắc mặt Dạ Nam Tình không thay đổi: “Đúng”.

Đệ Nhất Lăng híp mắt, sát khí trong mắt dâng trào rồi vì tức giận mà lan ra khắp chốn khiến cho hư không xung quanh rung lên từng đợt.
 
Chương 2253


Chương 2253

Vẻ mặt Dạ Nam Tình vẫn bình tình như nước, cô ta phớt lờ sát khí của đối phương.

Đệ Nhất Lăng nhìn chằm chầm Dạ Nam Tình: “Tại sao?”

Dạ Nam Tình thờ ơ nhìn Đệ Nhất Lăng: “Ta thành thân với hắn rồi”.

Đệ Nhất Lăng sửng sốt một chút, sau đó kinh ngạc thốt lên: “Sao có thể thế được, cô… cô là…”

Dạ Nam Tình không muốn nhiều lời bèn phất tay áo, một luồng sức mạnh lập tức quét về phía Đệ Nhất Lăng.



Sau khi Diệp Quân vào Tuế Nguyệt trường hà, ngược dòng thời gian đi tìm nhóm Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả đang chạy trốn tán loạn.

Bởi vì có Chân thụ và cây thần tự nhiên trợ giúp nên thương thế của hắn đã hồi phục kha khá, huyền khí cũng vô tận, dùng thoải mái không sợ hết.

Lúc này sắc mặt những Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả đang vô cùng khó coi.

Hơn ba trăm người mà bây giờ bọn họ chỉ còn lại hai trăm ba mươi người.

Một người đuổi đánh ba trăm người!

Quá khó tin.

Mà khi thấy Diệp Quân vào Tuế Nguyệt trường hà, nhóm người đàn ông trung niên đều kinh hãi, người này điên rồi à?

Một ông lão bên cạnh người đàn ông trung niên trầm giọng bảo: “Chúng ta ở đây, tu vi không bị áp chế”.

Rõ ràng không phải định chạy mà là định đánh.

Người đàn ông trung niên xoay người nhìn về phương xa, ở nơi xa của Tuế Nguyệt trường hà có một mùi máu tanh gay mũi xộc đến.

Người đàn ông trung niên nhìn chằm chằm nơi đó, không nói gì.

Ông lão lại nói: “Mấy trăm người giết một người không thành còn bị đuổi giết, nếu chuyện này mà truyền ra ngoài thì mặt mũi của chúng ta… phải để đi đâu?”

Nói tới câu cuối, vẻ mặt ông ta đột nhiên trở nên hung dữ.

Sắc mặt của những Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả kia cũng cực kỳ khó coi, họ không phải nhân vật tiểu tốt, đều là cường giả siêu cấp hàng đầu ở mỗi thời đại, nếu chuyện hôm nay truyền ra ngoài, chắc chắn họ sẽ trở thành trò cười trong lịch sử Tuế Nguyệt trường hà.

Ba trăm người đánh một người còn bị đuổi đánh ngược lại?

Không thể để mất mặt thế này được!

Khi người đàn ông trung niên đang do dự thì một người bỗng nói: “Huyết mạch của Diệp Quân đặc biệt, khí thế càng ngày càng mạnh, nhưng sẽ có khi yếu đi, chúng ta chỉ cần kéo dài thời gian, không lâu nữa chắc chắn hắn sẽ bị huyết mạch phản phệ rồi tự nổ mà chết”.

Nghe câu này, một số Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả đang có mặt đều gật đầu bày tỏ đồng ý.

Huyết mạch của Diệp Quân rất mạnh, nhưng với biên độ tăng lên thế này lâu dần chắc chắn sẽ bị phản phệ.

Đúng lúc này, một luồng sát khí rất mạnh ập tới.

Mọi người nhìn về phía xa, ở cuối tầm nhìn của họ, một thanh niên toàn thân như máu đang lao nhanh về phía này.

Nhìn thấy Diệp Quân giờ phút này, nét mặt các cường giả Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả đều vô cùng nặng nề.

Hơi thở mạnh mẽ toát ra từ người hắn thật sự đáng sợ, khiến tim người ta đập thình thịch.
 
Chương 2254


Chương 2254

Lúc này, một ông lão trầm giọng bảo: “Trận pháp biến mất, thực lực của chúng ta đã khôi phục, còn sợ hắn cái gì nữa? Giết!”

Dứt lời, ông ta là người đầu tiên lao ra ngoài!

Thấy vậy, những cường giả còn lại cũng lần lượt lao ra.

Đánh từ đầu đến giờ, họ thật sự đã kìm nén quá nhiều.

Nếu lúc này còn bỏ chạy nữa, đến bản thân họ cũng sẽ coi thường chính mình, ai đời lại để một thanh niên đuổi theo mấy trăm người bọn họ như thế?

Họ không thể mất mặt như thế được.

Xông lên đi!

Hơn hai trăm cường giả hàng đầu không lùi mà tiến, lao thẳng về Diệp Quân phía xa, khí thế mạnh mẽ phát ra từ người họ khiến Tuế Nguyệt trường hà phải sục sôi.

Giết!

Không phải ngươi chết thì là ta chết!

Giờ khắc này, người Diệp Quân bỗng trở nên mờ ảo, thấy cảnh này, sắc mặt nhưng Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả kia đều thay đổi, họ biết Diệp Quân chuẩn bị tung chiêu lớn.

Họ vẫn vô cùng dè chừng hai kiếm kỹ kia của Diệp Quân, bởi vì những Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả đã chết vừa rồi bị chính kiếm kỹ này của Diệp Quân chém chết.

Cố gắng chống lại ắt sẽ chết!

Mọi người vội vàng đổi từ tấn công sang phòng ngự, mấy trăm cường giả hợp lực tạo ra màn sáng phòng ngự, màn sáng vừa hình thành, hàng nghìn kiếm quang xuất hiện, sau đó hội tụ lại thành một rồi chém ra.

Bùm!

Màn sáng chấn động kịch liệt, sau đó vỡ vụn, sức mạnh cường đại hất văng mấy trăm cường giả đằng sau màn sáng bay ra cả mấy vạn trượng.

Mà lúc này, một luồng huyết quang phóng tới.

Vẻ mặt người đàn ông trung niên dẫn đầu dữ tợn: “Giết!”

Vừa dứt lời, mọi người đều xông thẳng về phía Diệp Quân, nhưng vừa xông tới thì một luồng kiếm quang đã chém chết một Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả, máu bắn ra tung tóe, lập tức bị huyết mạch của Diệp Quân hút lấy.

Phệ huyết!

Sau khi chém chết Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả đó, Diệp Quân cử động cổ tay, Thánh kiếm Hiên Viên trong tay bột phát ra một luồng kiếm quang màu máu.

Phụt!

Lại một Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả nữa bị chém chết!

Nhưng lúc này, mấy chục luồng khí thế mạnh mẽ nghiền ép về phía Diệp Quân.

Diệp Quân hét lên một tiếng, trong nháy mắt, luồng sức mạnh bí ẩn đột nhiên xuất hiện ở xung quanh.

Kiếm vực!

Khi kiếm vực xuất hiện, toàn bộ hơi thở mạnh mẽ đều bị áp chế, các Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả còn chưa phá vực thì Diệp Quân đã lại một lần nữa hóa thành kiếm quang lao thẳng về phía mấy Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả gần nhất.

Kiếm ra khỏi vỏ!

Thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm!
 
Chương 2255


Chương 2255

Một kiếm hạ xuống, mấy Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả chắn trước mặt Diệp Quân lập tức bị chém bay, đồng thời sức mạnh cường đại cũng chém đứt Tuế Nguyệt trường hà trước mặt hắn, nhưng vào lúc này, một thanh trường thương đột nhiên phóng tới sau lưng Diệp Quân, hơn một trăm luồng khí thế uy áp mạnh mẽ như triệu ngọn núi đè về phía hắn, trấn áp hắn tại chỗ.

Vẻ mặt Diệp Quân vặn vẹo, hắn nắm chặt tay trái, ngẩng đầu gầm lên, hàng vạn kiếm quang màu đỏ trong cơ thể bay ra.

Tất cả đều ngưng tụ từ kiếm ý!

Bùm!

Trong nháy mắt, khí thế của những cường giả đó bị phi kiếm của hắn chém tan, nhưng vào lúc này, trường thương kia lại đâm vào lưng Diệp Quân, hắn quay phắt lại chém ra một nhát.

Phập!

Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả trước mặt bị chém bay, khi bay đi, cơ thể hắn ta nổ tung từng tấc.

Nhưng vào lúc này, lại có mấy chục luồng khí mạnh mẽ nữa quét về phía Diệp Quân.

Ầm!

Vô số kiếm quang màu máu bị phá vỡ, Diệp Quân bị đánh bay mấy vạn trượng, còn chưa dừng lại, một quyền ấn vạn trượng đã đè xuống từ đỉnh đầu hắn.

Diệp Quân xòe tay ra, kiếm Hiên Viên trong tay phóng lên trời, trong nháy mắt chém vỡ quyền ấn ấy, nhưng khắc tiếp theo còn có nhiều sức mạnh cường hãn hơn phóng về phía hắn.

Diệp Quân xông lên phía trước, Thánh kiếm Hiên Viên trong tay điên cuồng vung lên, từng luồng kiếm quang màu máu chém ra tựa như cuồng phong vũ bão, đòn tấn công hung hãn đẩy lùi đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả trước mặt.

Lúc này cả hai bên đều đã giết điên cuồng.

Thực sự là không chết không chịu dừng!

Nhưng Diệp Quân càng đánh càng hăng hái, quan trọng nhất là càng đánh càng mạnh, vì sức mạnh huyết mạch phong ma của hắn vẫn đang tăng lên một cách điên cuồng.

Hai bên đánh nhau kịch liệt cả một canh giờ, hai trăm ba mươi Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả bây giờ chỉ còn lại hơn hai trăm người.

Diệp Quân cũng thảm, toàn thân không chỗ nào không bị thương, nhưng vì có cây thần tự nhiên nên chỉ cần không chịu đòn tấn công chí mạng thì hắn rất khó chết.

Khả năng phục hồi của cây thần tự nhiên quá nghịch thiên.

Diệp Quân càng đánh càng phấn khích, mà những Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả kia lại càng đánh càng sợ hãi, vì họ phát hiện, Diệp Quân càng đánh càng mạnh.

Đúng lúc này, có Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả đột nhiên hung tợn nói: “Sức mạnh huyết mạch của hắn chắc sắp tới cực hạn rồi”.

Đến cực hạn chắc chắn sẽ phản phệ!

Nghĩ tới đây, mọi người lại một lần nữa lao về phía Diệp Quân, có điều lúc này bọn họ không còn liều mạng như trước nữa.

Bây giờ họ chỉ muốn kéo dài thời gian, đến khi Diệp Quân sức cùng lực kiệt sau đó bị sức mạnh huyết mạch phản phệ.

Sau khi lựa chọn không áp chế huyết mạch phong ma, cuối cùng huyết mạch phong ma trong cơ thể Diệp Quân đã thực sự được giải phóng, sức mạnh huyết mạch tràn ngập toàn thân hắn, lúc này hắn chỉ muốn giết người, chỉ muốn được trút ra.

Giết hết tất cả!

Lúc này dù phụ thân có đứng ở đây, hắn cũng sẽ chém hai nhát!
 
Chương 2256


Chương 2256

Lại một canh giờ nữa trôi qua, lại có hơn mười Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả nữa mất mạng, mà lúc này sắc mặt của họ đã trở nên cực kỳ khó coi, bởi họ biết Diệp Quân trước mặt không hề kiệt sức, ngược lại, sức chiến đấu của hắn còn càng ngày càng mạnh!

Quá vô lý!

Nhìn Diệp Quân như sát thần, lòng mọi người đều nảy lên ý định rút lui.

Lúc đầu họ khí thế hừng hực, không chết không thôi, nhưng đánh một hồi họ phát hiện người đàn ông trước mắt càng đánh càng mạnh, sức mạnh huyết mạch cũng không hề cạn kiệt, không chỉ vậy, họ còn phát hiện khí thế kiếm đạo của Diệp Quân cũng càng ngày càng mạnh, dường như có xu hướng đột phá.

Khi cảm nhận được điều này, nét mặt các Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả lại càng trở nên khó coi hơn.

Ầm!

Lúc này Diệp Quân chợt chém ra một kiếm nữa, một luồng kiếm quang màu máu đẩy lùi mười mấy Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả trước mặt.

Mọi người nhân cơ hội này lùi lại phía sau mấy vạn trượng, cách xa Diệp Quân.

Nhìn thấy Diệp Quân cả người đầy máu, tựa như sát thần, vẻ mặt mọi người đều cực kỳ âm trầm.

Người đàn ông trung niên dẫn đầu lúc này cũng muốn rút lui, bởi vì ông ta phát hiện bọn họ không thể làm gì được người thanh niên trước mặt.

Ngay khi ông ta chuẩn bị phát lệnh rút lui thì một nam thanh niên bỗng lên tiếng: “Khí thế huyết mạch của hắn liên tục tăng lên, ta nghĩ cũng sắp tới lúc cạn kiệt rồi. Cố gắng thêm nhiều nhất nửa canh giờ nữa, chắc chắn huyết mạch của hắn sẽ cạn kiệt và bị phản phệ đến chết…”

Huyết mạch cạn kiệt!

Mọi người đều im lặng.

Huyết mạch có thể tăng lên vô hạn không?

Chắc chắn là không thể, không có huyết mạch nào nghịch thiên như thế, bởi vậy chắc chắn huyết mạch của Diệp Quân sẽ chỉ tăng đến một lúc nào đó, đến khi tới cực hạn hắn sẽ bị huyết mạch phản phệ.

Huyết mạch phản phệ!

Cố gắng thêm nửa canh giờ nữa?

Ánh mắt người đàn ông trung niên cầm đầu tối sầm, hơi do dự.

Mà lúc này người đàn ông áo xanh lại nói: “Ở tuổi này mà người này đã có sức chiến đấu thế này, nếu hôm nay không giết, sau này chúng ta sẽ còn chẳng bằng con kiến khi đứng trước mặt hắn”.

Nghe xong những lời này, vẻ mặt mọi người lại càng thêm khó coi.

Đúng thế!

Năm nay Diệp Quân mới bao nhiêu tuổi?

Khoảng hai mươi mốt!

Ở tuổi này mà sức chiến đấu đã đáng sợ như thế, nếu cho hắn thêm thời gian trưởng thành thì còn thế nào nữa?

Nghĩ tới đây, trong mắt người đàn ông trung niên lại hiện lên sát khí, lần này ông ta không còn do dự nữa: “Làm hắn kiệt sức đi!”

Làm hắn kiệt sức!

Lúc này cứng đối cứng với Diệp Quân không nghi ngờ gì là một hành vi ngu xuẩn.

Bốn chữ, làm hắn kiệt sức.

Đến khi huyết mạch của hắn cạn kiệt và tự phản phệ.

Đương nhiên không chỉ làm hắn kiệt sức, bọn họ cũng đã xin viện trợ, không lâu nữa sẽ có cường giả tới đây.
 
Chương 2257


Chương 2257

Bây giờ họ đã không còn nghĩ đến vấn đề thể diện nữa, họ chỉ muốn Diệp Quân chết thật nhanh.

Mọi người lại lao về phía Diệp Quân, nhưng lần này họ không còn ở gần hắn nữa mà tấn công từ xa.

Diệp Quân nhiều lần lao về phía đám đông nhưng đều bị bọn họ đẩy lùi, mà bọn họ cũng không đuổi theo tấn công mà chỉ hợp sức phòng thủ.

Bọn họ phòng thủ, Diệp Quân nhất thời thật sự không làm gì được họ, dù sao bọn họ cũng đông người.

Diệp Quân lao về phía nhóm Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả hết lần này đến lần khác, nhưng lại bị đẩy lùi hết lần này đến lần khác.

Nhìn thấy cảnh này, nhóm Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả vui mừng khôn xiết, bởi vì họ phát hiện khi họ không chủ động xuất kích nữa, Diệp Quân không làm gì được họ, chỉ cần họ chủ động xuất kích thì chắc chắn sẽ có người chết.

Mà hợp lực phòng thủ thì Diệp Quân sẽ không làm được gì!

Làm hắn kiệt sức!

Cứ thế, cả hai bên bắt đầu khiến đối phương tiêu hao thể lực.

Diệp Quân cầm Thánh kiếm Hiên Viên đứng ở nơi xa, giờ phút này, Thánh kiếm Hiên Viên dưới sự ảnh hưởng của huyết mạch phong ma đã biến thành màu đỏ như máu.

Xung quanh hắn không ngừng tuôn ra sức mạnh huyết mạch, cực kỳ đáng sợ.

Đột nhiên Diệp Quân mở mắt, trong mắt đầy tơ máu, giây tiếp theo, hắn bỗng hóa thành một luồng kiếm quang chém về phía Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả.

Nhìn thấy cảnh này, mọi người đều cứng đờ, vội vàng liên thủ phòng ngự.

Ù!

Cùng với tiếng kiếm ngân vang lên, Diệp Quân bỗng hóa thành luồng kiếm quang màu đỏ biến mất tại chỗ.

Người đàn ông trung niên dẫn đầu hô to: “Phòng ngự”.

Vừa dứt lời, tất cả mọi người đều hành động, một tấm khiên khí màu vàng kim cao vạn trượng xuất hiện trước mặt mọi người.

Kiếm tới.

Bùm!

Một tiếng nổ vang lên, đinh tai nhức óc!

Khiên khí màu vàng kim nứt ra nhưng không bị phá vỡ, có điều lúc này lại có một kiếm nữa chém xuống.

Bùm!

Nhát kiếm này chém xuống, khiên khí màu vàng nổ tung, hóa thành hàng nghìn mảnh vỡ màu vàng bắn về bốn hướng, nó đi qua nơi nào, thời không Tuế Nguyệt trường hà xung quanh lập tức bị xé nát thành từng mảnh.

Nhưng vào lúc này, đoàn Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả đã bị đẩy lùi mấy vạn trượng, một làn nữa cách xa Diệp Quân.

Bây giờ họ đã hạ quyết tâm khiến Diệp Quân kiệt sức, quyết không cứng đối cứng với hắn!

Nếu ai cũng không muốn sống thì thật ra có thể giết được Diệp Quân, nhưng họ không phải tấm sắt, đến đây giết Diệp Quân cũng chỉ vì muốn được sống lâu hơn, bởi vậy không ai thật sự muốn quá liều mạng.

Hy sinh bản thân vì lợi ích của người khác?

Họ không muốn.

Họ không vĩ đại như vậy!

Diệp Quân không bỏ cuộc, một lần nữa lao về phía Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả, đòn tấn công nào của hắn cũng đều mạnh hơn lần trước, nhưng lần nào cũng bị chặn lại.
 
Chương 2258


Chương 2258

Cứ thế, một bên điên cuồng tấn công, một bên phòng thủ nghiêm ngặt, hai bên nhất thời rơi vào tình thế bế tắc.

Khoảng một canh giờ sau, nhóm Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả tránh đòn tấn công của Diệp Quân nên đã lùi lại cả mấy chục vạn trượng.

Giờ phút này sắc mặt họ đều trở nên cực kỳ khó coi, bởi vì họ phát hiện sau một canh giờ mà sức mạnh huyết mạch của Diệp Quân vẫn chưa cạn kiệt, ngược lại thực lực của tên này còn trở nên mạnh hơn.

Điều đáng sợ nhất là khí thế kiếm đạo của Diệp Quân cũng trở nên đáng sợ hơn.

Người đàn ông trung niên cầm đầu nhìn chằm chằm Diệp Quân, nét mặt ông ta khó coi như sắp chết, vì trực giác nói với ông ta rằng cứ đánh tiếp thế này, sợ rằng Diệp Quân sẽ đột phá kiếm đạo, không chỉ kiếm đạo sắp đột phá mà sợ rằng cảnh giới cũng sắp đột phá!

Không có Ngao Thiên Thiên gia trì, cảnh giới của Diệp Quân đã từ Mệnh Vận Đại Đế trở thành Tuế Nguyệt Đại Đế.

Nếu cảnh giới và cảnh giới kiếm đạo cùng đột phá…

Người đàn ông trung niên không dám nghĩ tiếp nữa, quay đầu nhìn Tuế Nguyệt trường hà vô tận phía sau, ông ta nhíu mày thật chặt, sao viện binh vẫn chưa tới?

Đúng lúc này, Diệp Quân ở phía xa đột nhiên dừng lại.

Thấy điều này, phía người đàn ông trung niên đều sửng sốt.

Diệp Quân từ nãy đến giờ vẫn luôn tấn công dữ dội, giống như kẻ điên không biết mệt mỏi, nhưng lúc này, hắn đột nhiên dừng lại.

Khi phía người đàn ông trung niên nghi hoặc thì trong lòng cũng âm thầm đề phòng.

Xa xa, Diệp Quân cầm kiếm đứng đó, im lặng không nói, khí thế huyết mạch mạnh mẽ toát ra từ người hắn hội tụ cùng khí thế kiếm dạo, khiến cho thời không Tuế Nguyệt trường hà xung quanh rung lên từng đợt, cực kỳ đáng sợ.

Diệp Quân từ từ nhắm mắt, lúc này hắn đã không còn tỉnh táo nữa, trong đầu chỉ có một ý nghĩ, giết chết tất cả những người trước mặt.

Nhưng ý thức chiến đấu của hắn vẫn còn đó!

Đó là ý thức bản năng, cho dù đã điên cũng vẫn còn.

Cứ tấn công mãi cũng không được, Diệp Quân ngầm nhận ra mình phải thay đổi.

Thấy Diệp Quân không ra tay nữa, phía người đàn ông trung niên đều nhíu mày, trong lòng cũng thấy hơi bất an.

Họ thật sự không sợ một người khi thật sự điên, chỉ cần không ra tay, họ hoàn toàn có thể cứ thế làm Diệp Quân hao kiệt.

Điều họ sợ là tên này không điên hoàn toàn, vẫn còn biết nghĩ.

Đúng lúc này, Diệp Quân bỗng mở mắt ra, giây tiếp theo, hắn xông tới chỗ nhóm người đàn ông trung niên, sắc mặt ông ta thay đổi: “Phòng thủ!”

Vừa dứt lời, nhóm cường giả đồng loạt ra tay, vô số sức mạnh tập hợp lại thành một tấm khiên khổng lồ vạn trượng chắn ở trước người.

Mà lúc này Diệp Quân rút kiếm chém ra.

Vẫn là thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm!

Nhưng lần này, hắn liên tiếp thi triển bốn lần thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm chồng chéo, mỗi lần một nghìn nhát!

Điều này tương đương với bốn nghìn nhát kiếm chồng chéo.
 
Chương 2259


Chương 2259

Khi hắn chém ra nhát kiếm này, con ngươi người đàn ông trung niên cầm đầu co rụt lại, trong lòng ông ta kinh hãi, bởi vì ông ta phát hiện uy lực nhát kiếm lần này của Diệp Quân còn mạnh hơn trước nhiều lần.

Không đỡ được!

Kiếm hạ xuống.

Bùm!

Một khoảng kiếm quang bộc phát, trong nháy mắt, màn sáng vạn trượng vỡ tan, sức mạnh cường đại chém mấy Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả đứng đầu thành mảnh vụn.

Uy lực của nhát kiếm này cực kỳ đáng sợ.

Nhìn thấy cảnh này, nét mặt các Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả đang lùi lại đều trở nên cực kỳ khó coi, uy lực kiếm này của Diệp Quân đã mạnh hơn.

Nếu cứ tiếp tục thế này, huyết mạch của Diệp Quân không cạn kiệt mà bọn họ đã cạn kiệt trước.

Sau một kiếm phá tan màn sáng vạn trượng ấy, Diệp Quân thừa thế tiến lên, người hắn rung lên, hóa thành một kiếm quang xông tới.

Nhóm người đàn ông trung niên thay đổi sắc mặt, có người lùi lại, người đàn ông áo xanh bỗng nói: “Hắn sắp bị huyết mạch phản phệ rồi…”

Mọi người nhìn người đàn ông áo xanh với ánh mắt không mấy thân thiện, mẹ kiếp, ngươi do Diệp Quân phái tới đúng không?

Bọn họ không có thời gian để ý đến người đàn ông áo xanh nữa, bởi vì Diệp Quân đã tới trước mặt.

Người đàn ông trung niên cầm đầu hô lên: “Phòng thủ”.

Mọi người lại ra tay lần nữa, lại một tấn khiên huyền khí vạn trượng chắn trước mặt mọi người, nhưng sau khi Diệp Quân chém nhát kiếm này xuống, khiên huyền khí vạn trượng vỡ tan, mấy Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả đứng đầu đều bị tiêu diệt.

Uy lực nhát kiếm này còn mạnh hơn nhát trước!

Một ông lão bên cạnh người đàn ông trung niên trầm giọng bảo: “Trên người tên này có hai thần vật, hai thần vật này không ngừng cung cấp huyền khí và điều trị thương thế cho hắn, nếu tiếp tục đánh, có thể hắn sẽ đột phá, một khi hắn đột phá, đến lúc đó chúng ta…”

Nói tới đây ông ta không nói tiếp nữa.

Nhưng ý nghĩa đã rất rõ ràng!

Nếu đánh tiếp, Diệp Quân bất chợt đột phá, đến lúc đó có thể bọn họ đều phải chết.

Mà lúc này, người đàn ông áo xanh kia lại nói: “Nếu hôm nay không giết hắn, có thể hắn sẽ vì chiến đấu mà đột phá, về sau chỉ e…”

Nghe lời người đàn ông áo xanh nói, mọi người đều im lặng.

Nếu bây giờ không giết Diệp Quân, sau này có thể hắn sẽ đột phá, đến lúc đó…

Lúc này, tất cả mọi người đều hơi băn khoăn.

Người đàn ông trung niên cầm đầu dường như cảm nhận được điều gì, ông ta ngẩng phắt đầu lên, giây tiếp theo, trong mắt ông ta hiện lên vẻ hưng phấn: “Người của chúng ta tới rồi!”

Ông lão ở bên cạnh nói: “Bao lâu?”

Người đàn ông trung niên đáp: “Nửa khắc!’

Nửa khắc!

Mọi người thở phào nhẹ nhõm!

Nếu chỉ nửa khắc thì còn được, nếu hơn một canh giờ thì sẽ thực sự đau đầu đấy.
 
Chương 2260


Chương 2260

Họ thật sự không muốn liều mạng để chiến đấu với Diệp Quân!

Như nghĩ tới điều gì, ông lão đó lại nói: “Vậy Diệp Quân có gọi cứu viện không?”

Người đàn ông trung niên trầm tư vài giây rồi nói: “Không thể nào, Chân vũ trụ và vũ trụ Quan Huyên cử cường giả tới hỗ trợ đều bị người của chúng ta chặn lại rồi, còn chủ nhân bút Đại Đạo, ông ta cũng đã bị cường giả tộc Đệ Nhất theo dõi rồi…”

Nói đến đây, ông ta nhìn Diệp Quân phía xa: “Hắn không có viện trợ ở ngoài đâu”.

Không có viện trợ ở ngoài chắc chắn sẽ chết!

Lúc này Diệp Quân chợt biến mất tại chỗ, một luồng kiếm quang màu đỏ vạn trượng lại xuất hiện.

Người đàn ông trung niên nói: “Kéo dài thời gian đi!”

Dứt lời, mọi người lại ra tay lần nữa.

Đùng đoàng!

Từng tiếng nổ không ngừng vang lên, người đàn ông trung niên và những người khác liên tiếp bị đẩy lùi lại.

Họ đánh không lại Diệp Quân, vừa đánh vừa lùi, đối với họ mà nói, chỉ cần kéo dài thời gian của Diệp Quân là đã có thể thắng rồi.

Thời gian trôi qua cực kỳ nhanh, chớp mắt đã qua nửa khắc đồng hồ.

Lúc này, phía sau người đàn ông trung niên và những người khác, ở chỗ tận cùng của thời không, từng luồng khí thế mạnh mẽ quét tới.

Nhìn thấy cảnh này, phía người đàn ông trung niên thở phào nhẹ nhõm.

Cuối cùng quân tiếp viện cũng tới!

Nhưng lúc này, một tiếng kiếm ngân bỗng vang lên, ngay sau đó, thời không phía sau Diệp Quân không xa tách ra, một người phụ nữ chậm rãi đi ra…

Lúc này, Tiểu Tháp trong cơ thể Diệp Quân hoảng sợ nói: “Mẹ kiếp, là cô ta…”

Phía sau Diệp Quân, người phụ nữ mặc một chiếc váy dài màu đen bó sát, khuôn mặt lạnh như băng, ánh mắt đằng đằng sát khí, trong tay cầm một thanh kiếm dài, chậm rãi bước đi, thời gian và không gian trong nháy mắt bị xé toạc.

Nhìn thấy người tới, đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả bỗng nhíu mày.

Không phải các cường giả của vũ trụ Quan Huyên và Chân vũ trụ đã bị chặn lại rồi sao?

Người phụ nữ trước mặt đến từ đâu?

Lúc mọi người đang suy nghĩ, người phụ nữ váy đen đột nhiên cầm kiếm xông tới, thanh kiếm trong tay đột nhiên chém ra một khe hở thời không dài vạn trượng, hai tên Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả ở gần bà ấy nhất chưa kịp phản ứng đã bị đánh tan thành hư vô.

Đến khi mọi người định thần lại, hơn chục Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả đã bị chém chết.

Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt của người đàn ông trung niên dẫn đầu đột nhiên thay đổi, kẻ mạnh này từ đâu chui ra vậy?

Không chút do dự, người đàn ông trung niên lùi về phía sau, tất cả cường giả xung quanh ông ta cũng lần lượt lùi lại, tạm thời tránh né mũi kiếm sắc bén của người phụ nữ trước mặt.

Thanh kiếm này thậm chí còn kinh khủng hơn thanh kiếm của Diệp Quân!

Cái quái gì vậy?

Tất cả mọi người nhìn về người phụ nữ váy đen phía xa, kinh hồn bạt vía.

Người phụ nữ váy đen không dừng lại, lại lần nữa lóe lên, trong nháy mắt, hàng vạn đạo kiếm quang từ dưới đất phóng lên, giống như màn trời chém về phía đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả.
 
Chương 2261


Chương 2261

Nhìn thấy cảnh tượng này, đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả thầm kinh hãi, không để ý tới điều gì nữa mà lui nhanh về phía sau, nhưng có một vài người chậm rãi lui về phía sau cũng bị nghiền nát.

Giết chết trong nháy mắt!

Nhóm đàn ông trung niên lui ra ngoài mấy vạn trượng cũng thấy kinh hãi, ánh mắt kiêng dè khi nhìn thấy cảnh tượng này.

Người phụ nữ váy đen dùng một nhát kiếm chém lui đám người ra sau, đang định chém thêm nhát nữa, đúng lúc này bà ấy đột nhiên ngẩng đầu, nhìn đám cường giả phía sau, nơi đó, có gần trăm luồng khí tức cường đại đang cuốn tới.

Người phụ nữ váy đen nhíu chặt mày, trong mắt lóe lên sát khí lạnh lùng, đang định ra tay lần nữa, nhưng lúc này, bà ấy đột nhiên xoay người, một đạo kiếm quang màu đỏ chém thẳng tới.

Là Diệp Quân ra tay!

Người phụ nữ váy đen sửng sốt, sau đó vung thanh kiếm trong tay quét qua.

Bùm!

Kiếm quang màu đỏ vỡ vụn, Diệp Quân bị đánh bay, một giây sau, Diệp Quân lại giơ kiếm lên, chém giết về phía người phụ nữ váy đen.

Người phụ nữ khẽ nhíu mày: “To gan, ta là cô cô của con!”

Lời vừa dứt, kiếm của Diệp Quân đã chạm tới, người phụ nữ váy đen nhướng mày, giơ tay đáp trả.

Rầm!

Kiếm quang màu máu lập tức vỡ vụn, Diệp Quân lần nữa bị kiếm chém bay.

Nhìn thấy cảnh tượng này, nhóm người đàn ông trung niên phía xa hơi bối rối, tại sao hai người này lại đánh nhau?

Xa xa, Diệp Quân đang muốn tiếp tục ra tay, người phụ nữ đột nhiên biến mất tại chỗ, một giây sau, luồng kiếm thế ngút trời thẳng thừng trấn áp Diệp Quân tại chỗ. Người phụ nữ này đang muốn trấn áp huyết mạch của Diệp Quân. Diệp Quân đột nhiên ngẩng đầu, gầm lên một tiếng, sức mạnh huyết mạch vô tận và kiếm ý không ngừng tuôn trào, thậm chí còn đánh bật kiếm thế của bà ấy.

Nhìn thấy cảnh tượng này, trong đôi mắt xinh đẹp của người phụ nữ váy đen lóe lên vẻ kinh ngạc: “Nhóc con giỏi lắm…”

Vừa nói, bà ấy vừa tiến lên một bước, lật úp bàn tay trái, lại một luồng kiếm thế cường đại quét xuống, trấn áp chế Diệp Quân đang sắp bùng nổ!

Nhìn thấy vậy, nhóm người đàn ông trung niên phía xa trố mắt nhìn nhau, ánh mắt ngập tràn sự nghi ngờ.

Hai người này đánh nhau thật rồi kìa!

Lúc này, hơn trăm cường giả vây quanh xuất hiện, nhìn thấy người đàn ông cầm đầu, người đàn ông trung niên lập tức thả lỏng: “Cổ huynh!”

Đệ Nhất Cổ!

Cường giả hàng đầu của tộc Đệ Nhất!

Đệ Nhất Cổ khẽ gật đầu, sau đó nhìn người phụ nữ váy đen phía xa: “Bà ta là ai?”

Người đàn ông trung niên trầm giọng nói: “Có lẽ là trợ thủ của Diệp Quân”.

Đệ Nhất Cổ hơi nheo mắt lại, ánh mắt nghiêm trọng nhìn chằm chằm người phụ nữ váy đen.

Xa xa, Diệp Quân lại bị trấn áp đương nhiên không cam lòng, hắn thu thánh kiếm Hiên Viên lại rồi đâm về phía trước, nhưng lúc này, kiếm trong tay hắn dường như nặng trăm vạn cân, nhát kiếm xuất ra rất chậm.

Tuy nhiên, nhờ vào sức mạnh của hai loại huyết mạch, kiếm của hắn lại lần nữa làm rung chuyển kiếm thế của người phụ nữ mặc váy đen.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom