Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 2262


Chương 2262

Nhìn thấy kiếm thế của mình lại lần nữa bị rung chuyển, đôi mắt xinh đẹp của người phụ nữ váy đen không chỉ kinh ngạc mà còn có vẻ tán thưởng.

Thằng nhóc này lợi hại đấy!

Người phụ nữ không nghĩ nhiều, lại dùng tay trái ấn mạnh, một luồng kiếm thế cường đại quét xuống, trấn áp Diệp Quân tại chỗ.

Người phụ nữ váy đen định dẫn Diệp Quân đi, nhưng lúc này, Diệp Quân đột nhiên ngẩng đầu, gầm lên như dã thú. Trong nháy mắt, vô số sức mạnh huyết mạch và kiếm ý phóng ra như thủy triều. Giờ phút này, cảnh giới của Diệp Quân đã đạt tới Mệnh Vận Đại Đế!

Không chỉ như vậy, kiếm ý của Diệp Quân cũng đã đột phá.

Nhập Thần!

Nhập Thần chân chính!

Thời điểm này, kiếm đạo của Diệp Quân đã xảy ra những biến hóa kinh thiên động địa!

Còn kiếm thế của người phụ nữ váy đen lại bị đẩy lùi!

Thấy vậy, trên mặt người phụ nữ váy đen chợt nở nụ cười, không ngờ, bà ấy vừa trấn áp đã có thể giúp cảnh giới kiếm đạo và cảnh giới tự thân của thằng nhóc này đột phá song song.

Đúng là một niềm vui bất ngờ!

Cảm nhận được ánh mắt của đám người sau lưng, người phụ nữ váy đen không lãng phí thời gian nữa, bà ấy tiến lên một bước, lại phóng ra một luồng kiếm thế. Trong nháy mắt, Diệp Quân lại bị trấn áp, hắn muốn phản kháng, người phụ nữ váy đen đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, tay trái ấn vào vai hắn.

Bùm!

Diệp Quân vừa muốn phản kháng, lại bị áp chế!

Váy đen người phụ nữ nắm Diệp Quân cánh tay, thân hình lóe sáng, bay về phía xa.

Nhìn thấy người phụ nữ váy đen muốn đưa Diệp Quân đi, Đệ Nhất Cổ đột nhiên tức giận quát: “Chạy đi đâu hả?”

Vừa dứt lời, thân hình ông ta rung chuyển, hóa thành một dải cầu vồng dài, đuổi theo hai người ở phía xa.

Phía sau ông ta, mọi người đồng thời biến mất tại chỗ, cũng đuổi theo sau.

Tốc độ của Đệ Nhất Cổ cực nhanh, trong nháy mắt đã đuổi theo phía sau hai người Diệp Quân, lúc này, người phụ nữ đột nhiên xoay người, tay phải chém mạnh một nhát kiếm, đạo kiếm quang như thác nước, chém trời mà đi.

Bùm!

Cầu vồng vỡ vụn, Đệ Nhất Cổ bị đánh bay mấy vạn trượng, ông ta dừng lại nhìn bàn tay phải nứt toác của mình, vẻ mặt kinh hãi.

Nhát kiếm này thật đáng sợ!

Xa xa, người phụ nữ váy đen dẫn theo Diệp Quân dừng lại, bởi vì có một đám cường giả vây quanh bọn họ.

Ánh mắt người phụ nữ lóe lên vẻ dữ tợn, cổ tay bà ấy khẽ động, kiếm trong tay đột nhiên bay vút lên. Trong chớp mắt, vạn đạo kiếm quang chém ra. Mấy tên Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả đứng đầu bị giết trong tích tắc, đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả còn lại cũng không dám cứng rắn đối chọi với lưỡi kiếm, nhao nhao rút lui, tạm tránh lưỡi kiếm sắc bén.

Người phụ nữ váy đen không muốn chiến đấu nữa, đang định dẫn Diệp Quân rời đi, nhưng lúc này, Đệ Nhất Cổ đột nhiên xuất hiện trước mặt. Bàn tay Đệ Nhất Cổ xòe ra, một cái vạc nhỏ màu đen bỗng bay lên trời, một luồng khí tức thần bí cổ xưa cuốn đến, ngập tràn toàn bộ Tuế Nguyệt trường hà.

 
 
Chương 2263


Chương 2263

Tiếp đó, một bàn tay khổng lồ thò ra từ trong cái vạc nhỏ màu đen, sau đó bắt lấy người phụ nữ và Diệp Quân phía dưới. Áp lực cực mạnh khiến một mảnh thời không bị nghiền nát, cực kỳ đáng sợ.

Nhìn thấy cảnh tượng này, khuôn mặt người phụ nữ lập tức trở nên lạnh lùng, tay phải bà ấy vung kiếm lên, kiếm hóa thành một đạo kiếm quang xuyên qua không trung, chém thẳng về phía bàn tay khổng lồ.

Bùm!

Bàn tay khổng lồ đột nhiên vỡ nát, hóa thành vô số mảnh vụn, bắn tung tóe khắp nơi!

Nhìn thấy cảnh tượng này, khuôn mặt của Đệ Nhất Cổ đột nhiên trở nên dữ tợn, ông ta kết ấn bằng hai tay, miệng đọc thầm câu thần chú cổ xưa.

Cái vạc nhỏ màu đen chấn động kịch liệt, khí tức tà ác đáng sợ tỏa từ trong cái vạc. Đột nhiên trong vạc nhỏ truyền ra một âm thanh quỷ dị đáng sợ, tiếp đó một con yêu thú toàn thân màu đỏ lao thẳng ra ngoài.

Cơ thể của con yêu thú này hình người, nhưng đầu lại giống dã thú, khuôn mặt dữ tợn, toàn thân đỏ như máu, tỏa ra khí tức tà ác đáng sợ.

Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả nhất thời trở nên nghiêm túc, đây là Huyết Yêu Thú trong truyền thuyết!

Huyết Yêu Thú là bá chủ siêu cấp của Huyết Yêu Đại Lục năm đó, cấp bậc của nó chỉ đứng sau yêu thú đỉnh cấp Tổ Long, thực lực thông thiên, cực kỳ lợi hại.

Mọi người đều không ngờ, tộc Đệ Nhất lại nuôi một con yêu thú đáng sợ như vậy.

Sau khi Huyết Yêu Thú xuất hiện, nó nhe răng cười với người phụ nữ váy đen một lúc, sau đó nhảy vọt lên, lao thẳng về phía bà ấy, tốc độ nhanh đến mức phá vỡ thời không.

Phía dưới, người phụ nữ khẽ nheo mắt lại, khi Huyết Yêu Thú phóng tới trước mặt, bà ấy đột nhiên chém một nhát kiếm, khoảnh khắc kiếm chém xuống, hàng vạn tia kiếm quang phóng ra.

Bùm!

Nhất thời, Huyết Yêu Thú bị đánh bay ra xa hàng vạn trượng, nó vừa dừng lại, cơ thể đã bị nứt toác, vô số vết kiếm in hằn.

Nhìn thấy cảnh tượng này, thần sắc Đệ Nhất Cổ trở nên cực kỳ nghiêm trọng!

Một thanh kiếm đáng sợ!

Sắc mặt đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả cũng rất khó coi, thực lực của người phụ nữ mới xuất hiện này hơi nghịch thiên.

Vũ trụ Quan Huyên sao vẫn còn cường giả khủng bố như vậy chứ?

Đệ Nhất Cổ nhìn chằm chằm người phụ nữ, trong mắt tràn đầy vẻ nghiêm túc: “Bà là ai?”

Người phụ nữ váy đen khẽ liếc nhìn Đệ Nhất Cổ: “Thằng nhóc thối tha, ngươi mà cũng xứng biết tên của ta sao?”

Nghe vậy, Đệ Nhất Cổ nổi giận: “Bà lại dám sỉ nhục ta, bà…”

Người phụ nữ mặc váy đen giơ tay vung kiếm!

Bùm!

Cùng với mảnh kiếm quang nổ tung, Đệ Nhất Cổ bỗng bị chém lui mấy vạn trượng, lúc ông ta dừng lại, cơ thể nứt lìa, máu tươi bắn tung tóe!

Nhìn thấy vậy, Đệ Nhất Cổ vô cùng sợ hãi.

Sắc mặt của đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả bên cạnh cũng trở nên nghiêm trọng hơn bao giờ hết!

Người phụ nữ hờ hững liếc nhìn Đệ Nhất Cổ: “Ngươi không phải thằng nhóc thối tha thì là gì?”
 
Chương 2264


Chương 2264

Đệ Nhất Cổ nhìn chằm chằm người phụ nữ, trong mắt hiện lên vẻ oán hận: “Hôm nay bà đừng hòng rời khỏi đây!”

Người phụ nữ váy đen nhún vai: “Vậy ta không đi nữa!”

Nói xong, bà ấy thu lại kiếm thế đang trấn áp Diệp Quân.

Bùm!

Một luồng khí tức mạnh mẽ bộc phát từ cơ thể của Diệp Quân!

Diệp Quân đứng trước mặt người phụ nữ váy đen, không nói gì.

Diệp Quân vốn dĩ muốn ra tay với người phụ nữ váy đen, nhưng không biết tại sao, hắn lại yên lặng xoay người, lao thẳng về phía đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả.

Người này đánh không lại thì đổi người khác!

Khi Diệp Quân quay người lao về phía đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả, khuôn mặt bọn chúng đột nhiên biến sắc.

Bọn chúng vẫn chưa quên việc Diệp Quân đã đột phá một lần nữa.

Lúc bọn chúng còn đang suy nghĩ nên lùi hay nên tiến, Diệp Quân đã vọt tới trước mặt chúng, ngay sau đó, một mảnh kiếm quang màu máu bộc phát trước mặt chúng.

Con ngươi của người đàn ông trung niên dẫn đầu đột nhiên co rút lại, kinh hãi nói: “Phòng thủ”.

Vừa dứt lời, mọi người vội vàng cùng nhau ra tay, một luồng sức mạnh hội tụ lại, hình thành một màn ánh sáng năng lượng ngăn cản trước mặt bọn chúng.

Khi mảnh kiếm quang màu máu của Diệp Quân giáng xuống…

Bùm!

Bức màn ánh sáng đột nhiên vỡ tan, mấy tên Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả đứng đầu đều bị quét sạch tại chỗ, những cường giả còn lại cũng bị chấn động liên tục lùi về sau.

Sức mạnh của nhát kiếm này không thể ngăn cản!

Cơ thể của Diệp Quân rung chuyển, giết thẳng về phía đám người.

Hắn nâng thanh kiếm trong tay lên rồi chém xuống, những đạo kiếm quang màu máu chém ra xung quanh, vô cùng sắc bén, không ai cản nổi.

Nhìn thấy vậy, sắc mặt của người đàn ông trung niên trong đám người trở nên cực kỳ khó coi, bởi vì ông ta phát hiện sức chiến đấu của Diệp Quân lúc này mạnh hơn rất rất nhiều so với trước đây.

Mặc dù trước đây Diệp Quân cũng rất mạnh, nhưng bọn chúng liên thủ vẫn có thể khống chế được, còn giờ phút này, Diệp Quân lại mang đến cho bọn chúng cảm giác không cách nào ngăn cản.

Đáng sợ nhất là sức mạnh huyết mạch của hắn vẫn đang điên cuồng tăng lên!

Quá khó tin!

Ở một diễn biến khác, người phụ nữ váy đen liếc mắt nhìn Diệp Quân đang điên cuồng chém giết trong đám người, khuôn mặt xinh đẹp lạnh lùng nở nụ cười. Dường như nghĩ tới điều gì đó, đột nhiên bà ấy quay đầu nhìn về Đệ Nhất Cổ ở phía xa. Lúc này, nụ cười trên khuôn mặt bà ấy đã trở nên lạnh tanh.

Đệ Nhất Cổ đang nhìn chằm chằm vào Diệp Quân, đột nhiên cảm thấy ớn lạnh không thể giải thích được. Ông ta quay đầu nhìn người phụ nữ mặc váy đen, đang định lên tiếng thì người phụ nữ mặc váy đen bỗng chuyển động, hòa thành một đạo kiếm quang chém giết về phía ông ta.

Sắc mặt Đệ Nhất Cổ bỗng thay đổi chóng mặt, ông ta không dám đối đầu trực diện với nhát kiếm của người phụ nữ nên vội vàng đẩy cái vạc chặn ngay trước mặt.

Bùm!

Cái vạc đen chấn động kịch liệt, cứ thế nứt lìa!

Đệ Nhất Cổ kinh hãi, cơ thể run bần bật, lùi về phía sau, nhưng lúc này, một tàn ảnh đột nhiên bay tới trước mặt ông ta, sau đó lại một nhát kiếm chém ra.

Nhát kiếm này nhanh hơn nhát kiếm vừa nãy.
 
Chương 2265


Chương 2265

Lúc này, Đệ Nhất Cổ cảm nhận được một luồng khí tức chết chóc.

Ông ta không thể ngăn cản nhát kiếm này.

Đương nhiên, không ngăn cản được cũng phải ngăn cản, khí tức chết chóc khiến Đệ Nhất Cổ quyết định đánh đến cùng, phải liều mạng một lần. Hai tay ông ta siết chặt, sau đó tung hai nắm đấm về phía trước, bỗng chốc, hàng vạn tia sáng cầu vồng từ trên người ông ta bùng phát, sức mạnh cường đại nhất thời chấn động cả vùng thời không.

Lúc này, thanh kiếm của người phụ nữ mặc váy đen đã lao đến…

Rầm!

Hàng vạn tia sáng cầu vồng trong nháy mắt vỡ tan, Đệ Nhất Cổ bị đánh bay mấy vạn trượng, vừa dừng lại, cơ thể ông ta đã nứt lìa.

Lúc này, một nhát kiếm khác giết tới.

Nhìn thấy nhát kiếm này, đồng tử của Đệ Nhất Cổ nhất thời co rút như một mũi nhọn.

Ông ta biết, ông ta xong đời rồi!

Bấy giờ, đối mặt với nhát kiếm này, ông ta đã không còn ý định phản kháng, chỉ có thể bó tay chờ chết.

Trước thực lực mạnh tuyệt đối, suy nghĩ và ý chí chỉ là một trò đùa.

Đúng vào thời điểm quan trọng này, một thanh thương dài bất ngờ từ trên trời giáng xuống, chặn đứng nhát kiếm với tốc độ nhanh như chớp.

Bùm!

Khi thương và kiếm va chạm, một luồng sức mạnh khủng bố lập tức tỏa ra, trong nháy mắt đã chấn động khắp trăm vạn trượng xung quanh, đám người đang giao đấu bên cạnh cũng bị chấn động phải lùi về sau.

Người phụ nữ váy đen ngẩng đầu nhìn lên thì thấy một người đàn ông mặc áo dài đang đứng cách trên đầu Đệ Nhất Cổ khoảng trăm trượng. Tóc của người đàn ông trung niên này xõa ngang vai, ánh mắt sắc bén, tay phải cầm thương, toàn thân phát ra một luồng thương ý ngút trời.

Đệ Nhất Minh!

Trong tộc Đệ Nhất, thực lực của ông ta xếp hạng ba, chỉ đứng sau Đệ Nhất Ung và tộc trưởng Đệ Nhất Kình.

Nhìn thấy Đệ Nhất Minh, Đệ Nhất Cổ lập tức thở phào nhẹ nhõm, ông ta liếc nhìn người phụ nữ mặc váy đen, sau đó nói: “Tam ca, người phụ nữ này rất lợi hại, đừng khinh địch”.

Đệ Nhất Minh nhìn người phụ nữ váy đen với ánh mắt nghiêm túc, nhưng không hề sợ hãi, ngược lại càng có thêm ý chí chiến đấu.

Trong suốt lịch sử lâu dài của tộc Đệ Nhất, không thể nói rằng họ là bất khả chiến bại, nhưng cũng có rất ít đối thủ.

Lần ám sát Diệp Quân này khiến bọn họ vô cùng kinh ngạc, bởi vì bọn họ phát hiện, một vũ trụ Quan Huyên nhỏ bé và Chân vũ trụ mà lại có rất nhiều cường giả.

Thật bất ngờ!

Đệ Nhất Minh đang định lên tiếng, lúc này, người phụ nữ mặc váy đen phía xa đột nhiên hóa thành một đạo kiếm quang, giết về phía ông ta.

Đệ Nhất Minh hơi nheo mắt lại, ông ta tiến lên thay vì lùi lại, cơ thể chuyển động hóa thành một đạo thương mang giết ra ngoài.

Đối đầu trực diện!

Bùm!

Bỗng chốc, một tiếng nổ tựa như sấm sét vang lên, Đệ Nhất Minh và cây thương lui xa mấy vạn trượng, còn chưa kịp dừng lại đã bị một nhát kiếm khác chém tới.
 
Chương 2266


Chương 2266

Nhát kiếm này cực kỳ nhanh trong mắt người ngoài, giống như sấm sét xẹt qua, nhưng trong mắt Đệ Nhất Minh lại chậm như rùa bò, cực kỳ chậm rãi.

Pháp Thời Gian!

Sâu thẳm trong lòng Đệ Nhất Minh cảm thấy sợ hãi, ông ta không ngờ người phụ nữ trước mặt lại nắm giữ pháp Thời Gian.

Tiếp xúc với Đạo!

Người phụ nữ này đã tiếp xúc với Đạo!

Lúc này, Đệ Nhất Minh không còn ý nghĩ chiến đấu nữa, cơ thể run lẩy bẩy, lùi về phía sau, nhưng tốc độ thanh kiếm đột nhiên tăng nhanh.

Bùm!

Một mảnh kiếm quang đột nhiên nổ tung, Đệ Nhất Minh bị chém lui mấy vạn trượng, vừa dừng lại, cơ thể đã nổ tung, chỉ còn lại linh hồn.

Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt Đệ Nhất Cổ tràn đầy vẻ không thể tin được, trong mắt càng thêm khiếp sợ.

Tam ca không phải là đối thủ của người phụ nữ trước mặt sao?

Đúng lúc này, người phụ nữ váy đen vung kiếm, hóa thành một đạo cầu vồng lao vút lên trời, chém vào linh hồn còn sót lại của Đệ Nhất Minh.

Con ngươi của Đệ Nhất Minh đột nhiên co rút lại, sắc mặt tái nhợt, ông ta muốn phản kháng, nhưng ý nghĩ này vừa xuất hiện, một thanh kiếm đã đâm thẳng vào giữa lông mày ông ta.

Xoẹt!

Đệ Nhất Minh bị thanh kiếm này ghim chặt tại chỗ!

Người phụ nữ mặc váy đen xuất hiện trước mặt Đệ Nhất Minh, bà ấy lạnh lùng liếc nhìn ông ta, khi ông ta đang định lên tiếng, bà ấy đột nhiên giơ tay lên.

Bùm!

Đệ Nhất Minh đã chết tức tưởi!

Người phụ nữ lạnh lùng nói: “Ta ghét nhất loại người trước khi chết còn nói nhảm!”

Nói xong bà ấy mở lòng bàn tay, thanh kiếm xuất hiện, bà ấy xoay người nhìn về phía Đệ Nhất Cổ bên dưới, ngay khi Đệ Nhất Cổ vừa định lên tiếng, bà ấy đột nhiên biến mất tại chỗ.

Con ngươi của Đệ Nhất Cổ co lại, miệng vừa há ra đã bị một thanh kiếm đâm xuyên qua.

Đệ Nhất Cổ: “…”

Người phụ nữ váy đen phất tay áo, kiếm quang lập tức giết chết Đệ Nhất Cổ.

Sau khi chém liên tục hai cường giả của tộc Đệ Nhất, người phụ nữ váy đen quay đầu nhìn về phía xa, lúc này Diệp Quân đang chém giết điên cuồng.

Sau khi đột phá cảnh giới kiếm đạo và cảnh giới tự thân, thực lực của Diệp Quân đã có một bước nhảy vọt về chất, không ai dám ngăn cản nhát kiếm sắc bén của hắn.

Người phụ nữ cũng không ra tay giúp đỡ, chỉ yên lặng quan sát, nhìn thấy sức chiến đấu của Diệp Quân giờ phút này, bà ấy cũng hơi kinh ngạc.

Sức chiến đấu này quả thực mạnh ngoài sức tưởng tượng.

Đương nhiên, một phần lớn nguyên nhân là bởi vì huyết mạch phong ma, lúc này huyết mạch phong ma đã mạnh hơn rất nhiều lần so với thời đại ban đầu.

Bình thường, trong một gia tộc, có một tiên tổ mạnh đã rất hiếm. Tuy nhiên, nhà họ Dương lại có hai người cực mạnh, mà Diệp Quân là thế hệ thứ ba, vừa hay là người được hưởng lợi lớn nhất từ huyết mạch này.
 
Chương 2267


Chương 2267

Đối với Diệp Quân, trước mắt uy lực của huyết mạch phong ma này không có giới hạn.

Chỉ cần hoàn toàn thức tỉnh, không bị áp chế thì hắn có thể không ngừng hấp thụ được sức mạnh huyết mạch, hơn nữa sức mạnh huyết mạch này sẽ càng ngày càng mạnh.

Không điên cuồng thật sự thì không sống được.

Đương nhiên, cũng có nhược điểm, đó là trong lúc hoàn toàn thức tỉnh thì hắn thật sự không có thần trí, là một con dã thú chém giết điên cuồng không hơn không kém.

Càng giết càng mạnh!

Xa xa, số người bị Diệp Quân giết càng lúc càng nhiều, lúc này đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả đã không còn ý chí chiến đấu, đặc biệt sau khi nhìn thấy hai huynh đệ của tộc Đệ Nhất bị chém chết.

Hai người liên thủ thì bọn chúng hoàn toàn không phải là đối thủ!

Lúc này, người đàn ông trung niên đưa ra quyết định dứt khoát: “Rút lui!”

Rút!

Nghe ông ta nói vậy, mọi người lập tức xoay người, chạy trốn khỏi Tuế Nguyệt trường hà.

Diệp Quân cầm kiếm trong tay đuổi theo, không chút do dự.

Bởi vì có Chân thụ trợ giúp, hắn căn bản không cần lo lắng việc tiêu hao linh khí, có thể một mực chiến đấu.

Sự kết hợp giữa Chân thụ, cây thần tự nhiên và huyết mạch phong ma thật hoàn hảo!

Nhìn thấy Diệp Quân cầm kiếm đuổi theo, người phụ nữ váy đen cũng không ngăn cản, mà còn đi theo.

Ngăn cản ư?

Bà ấy sẽ không ngăn cản!

Giết!

Bà ấy muốn hắn giết cho sảng khoái, vui vẻ.

Xa xa, đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả nhìn thấy Diệp Quân đuổi theo sau, sắc mặt lập tức trở nên cực kỳ khó coi.

Hàng trăm người bị một thanh niên đuổi giết!

Nghĩ thôi cũng thấy xấu hổ!

Nhưng không có cách nào khác, bọn chúng đều không muốn liều mạng.

Trên thực tế, nếu tất cả bọn chúng đều không sợ chết, bước lên dẫn đầu thì cho dù Diệp Quân có huyết mạch phong ma trợ giúp cũng không thể đánh bại bọn chúng. Nhưng đáng tiếc bọn chúng đều sợ chết, không ai muốn hy sinh bản thân để giúp đỡ người khác!

Khi chiến đấu với Diệp Quân, mỗi người đều giở thủ đoạn, muốn người khác lao ra liều mạng chiến đấu, còn bản thân đứng bên cạnh hưởng lợi.

Đây cũng là nguyên nhân khiến Diệp Quân càng lúc càng chiến đấu dũng mãnh!

Bởi vì những người này đều không dám liều mạng, chúng đều sợ chết, muốn hy sinh người khác để bản thân được sống.

Kể cả lúc này, điều bọn chúng muốn cũng không phải liên thủ giết chết Diệp Quân, mà là chạy trốn, giao cho người khác tới xử lý.

Thường thì càng sống lâu con người càng ích kỷ và càng sợ chết.

Đương nhiên, còn có một nguyên nhân khác, đó là giờ phút này sau lưng Diệp Quân có một người phụ nữ… một kiếm tu còn đáng sợ hơn cả Diệp Quân!
 
Chương 2268


Chương 2268

Trong Tuế Nguyệt trường hà, Diệp Quân cầm thánh kiếm Hiên Viên điên cuồng đuổi theo, tốc độ của hắn tăng lên đến cực điểm.

Không lâu sau, trong Tuế Nguyệt trường hà lại có hơn mười thi thể của đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả.

Phía sau Diệp Quân, người phụ nữ váy đen vẫn đi theo, bà ấy không ra tay giúp đỡ, bởi vì lúc này đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả đã bị giết tan tác, không có sức uy hiếp đặc biệt gì với Diệp Quân.

Cứ như vậy, Diệp Quân đuổi giết đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả nửa canh giờ…

Đúng lúc này, người phụ nữ đột nhiên dừng lại, bà ấy ngẩng đầu nhìn về phía cuối cùng của Tuế Nguyệt trường hà. Hàng lông mày đen nhíu lại, dường như phát hiện ra điều gì đó, khuôn mặt xinh đẹp nhất thời biến đổi: “Nhóc con, dừng lại…”

Vừa nói, bà ấy vừa rung chuyển, đuổi theo Diệp Quân.

Khoảnh khắc người phụ nữ váy đen đuổi theo ra ngoài, ở phía cuối Tuế Nguyệt trường hà, đột nhiên xuất hiện một cường giả thần bí. Cường giả thần bí này rất cao lớn, cao lớn gấp mấy lần người bình thường, ông ta mặc áo choàng màu đen, đầu đội nón lá, cơ thể lơ lửng, không nhìn rõ khuôn mặt, cực kỳ quỳ dị.

Đột nhiên, ông ta biến mất tại chỗ, một luồng ánh sáng đỏ nhỏ lóe lên.

Xa xa, Diệp Quân dường như cảm nhận được điều gì đó, hắn đột nhiên dừng lại, sau đó ngẩng đầu chém ra một nhát kiếm.

Bùm!

Mảnh kiếm quang màu máu vỡ vụn, Diệp Quân bị đánh bay ra ngoài mấy vạn trượng!

Khi Diệp Quân dừng lại, cơ thể của hắn nứt toác, máu bắn tung tóe.

Cường giả thần bí trong chiếc áo choàng đen đang định ra tay, nhưng lúc này, một đạo kiếm quang đột nhiên chém về phía ông ta.

Cường giả thần bí giơ tay phải lên, một tấm khiên ánh sáng màu đỏ chặn trước cơ thể ông ta.

Bùm!

Kiếm quang nổ tung, cường giả thần bí áo đen lui ra ngoài trăm trượng!

Ở vị trí ban đầu của ông ta, một người phụ nữ đang đứng, chính là người phụ nữ mặc váy đen.

Người phụ nữ váy đen nhìn chằm chằm cường giả thần bí, ánh mắt lạnh như băng, khiến người ta rùng mình.

Cường giả thần bí liếc nhìn người phụ nữ váy đen, dưới áo bào đen kịt, chỉ thấy một đôi mắt đỏ ngầu.

Người phụ nữ váy đen định vung kiếm chém giết lần nữa, nhưng bà ấy dường như nghĩ tới điều gì đó, lông mày đen nhíu chặt, thân hình rung chuyển, lui lại bên cạnh Diệp Quân. Lúc Diệp Quân định ra tay, bà ấy phất tay áo, một luồng kiếm thế cường đại trấn áp hắn tại chỗ, sau đó tay trái bà ấy nắm bả vai hắn rồi rung chuyển, hóa thành một đạo kiếm quang bay về phía xa.

Nhìn thấy cảnh tượng này, đôi mắt đỏ tươi của cường giả thần bí phía xa nheo lại, tay phải ông ta đột nhiên chậm rãi giơ lên. Bỗng chốc vô số thời không trước mặt người phụ nữ áo đen và Diệp Quân xuất hiện màn ánh sáng đỏ quỷ dị. Nhìn kỹ lại, những màn ánh sáng đỏ này đều do phù văn to bằng cỡ ngón tay cái tạo thành, vô cùng kỳ lạ.

Sắc mặt người phụ nữ mặc váy đen trở nên lạnh lùng, vung thanh kiếm trên tay phải.

Vèo!

Nhát kiếm xé nát màn ánh sáng đỏ, nhưng một giây sau, hàng nghìn thanh huyết đao chém ra.

Người phụ nữ váy đen hơi nheo mắt, kéo Diệp Quân ra sau lưng, tay phải vung kiếm về phía trước, khoảnh khắc kiếm vừa chém ra, vô số kiếm ý đột nhiên hóa thành hàng trăm vạn ý kiếm chém ra ngoài.

Vèo vèo…

Huyết đao va chạm với ý kiếm, lập tức trong từ trường bộc phát từng luồng sức mạnh đáng sợ, Tuế Nguyệt trường hà sôi trào dữ dội như nước sôi, vô cùng đáng sợ.
 
Chương 2269


Chương 2269

Người phụ nữ mặc váy đen chỉ tay về phía trước, một luồng kiếm thế đáng sợ lập tức biến thành một tấm khiên kiếm bao phủ lấy bà ấy và Diệp Quân, chống lại vô số sức mạnh xung kích.

Nhưng lúc này, một tàn ảnh đột nhiên giết về phía Diệp Quân đang đứng sau người phụ nữ váy đen, bà ấy quay người, lại kéo Diệp Quân phía về sau, kiếm mang lóe sáng trên đầu ngón tay.

Bùm!

Bất chợt, một làn sóng xung kích mạnh mẽ bùng nổ trước mặt người phụ nữ mặc, ngay sau đó, một tàn ảnh liên tục rút lui hàng trăm trượng!

Chính là cường giả thần bí mặc áo choàng đen!

Sau khi cường giả thần bí dừng lại, ông ta nhìn về phía người phụ nữ váy đen, khàn giọng nói: “Tiếp xúc với Đạo…”

Trên khuôn mặt xinh đẹp của người phụ nữ váy đen hiện lên vẻ dữ tợn, bà ấy đột nhiên lao về phía trước, trong nháy mắt, ngàn vạn kiếm quang chém về phía cường giả thần bí.

Cường giả thần bí khẽ nheo mắt, dùng tay vẽ một vòng tròn, một vòng sáng màu đỏ hiện lên, khi hàng vạn kiếm quang đánh tới, đều bị quầng sáng màu đỏ này nuốt chửng.

Nhưng lúc này, người phụ nữ váy đen đột nhiên chắp hai tay lại, sau đó chém về phía trước, một thanh kiếm lớn vạn trượng giáng từ trên trời xuống, hung hăng chém về phía vòng sáng màu đỏ.

Bùm!

Vòng sáng màu đỏ chấn động kịch liệt, mặc dù không biến mất, nhưng cường giả thần bí lại bị đánh bay!

Ngay khi ông ta dừng lại, một nhát kiếm khác đã chém đến!

Bùm!!

Cường giả thần bí lùi thêm nghìn trượng!

Người phụ nữ váy đen muốn ra tay tiếp nhưng lúc này, bà ấy đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía xa, ở tận cùng thời không Tuế Nguyệt có hơn mười luồng khí tức cực kỳ mạnh truyền đến.

Người phụ nữ khẽ nheo mắt, không chút do dự xoay người, tay trái nhấc Diệp Quân đang bị bà ấy trấn áp lao về phía xa.

Bà ấy không sợ giao đấu, nhưng nếu tiếp tục, bà ấy sợ rằng Diệp Quân sẽ không thể chịu được sức mạnh của huyết mạch phong ma.

Sức mạnh của huyết mạch phong ma là vô tận, với thực lực hiện giờ của Diệp Quân, hắn không thể chịu đựng được lâu, nếu cứ tiếp tục như vậy, mặc dù sức chiến đấu của hắn càng ngày càng mạnh, nhưng cũng có thể bị nổ tung.

Huyết mạch phong ma không có giới hạn, nhưng thể xác và linh hồn của Diệp Quân thì có giới hạn.

Vì vậy, bà ấy chỉ có thể chọn đưa Diệp Quân rời đi.

Nhìn thấy người phụ nữ váy đen dẫn Diệp Quân rời đi, cường giả thần bí lập tức biến mất tại chỗ, trong nháy mắt, một luồng ánh sáng màu đen lao về phía hai người họ.

Thấy cảnh tượng này, người phụ nữ xoay người vung kiếm.

Bùm!

Luồng sáng màu đen vỡ tan!

Nhưng lúc này, trước mặt bà ấy và Diệp Quân, màn sáng màu đỏ kỳ dị lại xuất hiện, vô số huyết đao chém về phía hai người như vũ bão, ngăn cản đường đi của bọn họ.

Ánh mắt người phụ nữ lạnh như băng, bà ấy không dẫn theo Diệp Quân tiến về phía trước, mà dùng một nhát kiếm chém thẳng vào thời không Tuế Nguyệt bên cạnh, sau đó dẫn Diệp Quân chui ra ngoài.
 
Chương 2270


Chương 2270

Nhìn thấy cảnh tượng này, cường giả thần bí phía xa nhíu mày, lúc này, mười hai tên cường giả thần bí cầm huyết đao trong tay xuất hiện ở phía sau ông ta cách đó không xa, ngoài ra, tận cùng thời không Tuế Nguyệt còn có một đoàn cường giả không ngừng bước tới.

Cường giả thần bí nhìn chằm chằm vào vết nứt thời không Tuế Nguyệt, khàn giọng nói: “Đó là… Thiên

Khí Giới!”

Bên cạnh ông ta, một ông lão trầm giọng nói: “Tôn Giả, chúng ta nên làm gì bây giờ?”

Cường giả thần bí trầm mặc hồi lâu, mới nói: “Thực lực của người phụ nữ này nghịch thiên, ta không ngăn cản được, chờ Thiên Tôn…”

Chờ Thiên Tôn!

Nghe cường giả thần bí nói vậy, ông lão khẽ gật đầu, không nói thêm gì nữa.

Ở một diễn biến khác, đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả thở phào nhẹ nhõm, cường giả thần bí mặc áo bào đen này chính là thị vệ bên cạnh tông chủ Vị Lai Tông. Tông chủ Vị Lai Tông có hai thị vệ là một cặp huynh đệ, lai lịch cực kỳ thần bí, được người đời gọi với cái tên Thiên Tôn và Địa Tôn, người này chính là Địa Tôn.

Lúc này, Địa Tôn xoay người lại nhìn đám cường giả Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả, ánh mắt u ám khó tả: “Các ngươi đều không còn đường lui, tại sao không dám liều mạng đánh trả?”

Sắc mặt mọi người hơi khó coi.

Địa Tôn không chút khách khí cười châm chọc: “Hàng trăm người bị một thanh niên đuổi giết, các ngươi không biết xấu hổ sao?”

Sắc mặt bọn chúng hết sức khó coi, nhưng cũng không dám phản bác.

Địa Tôn lại nói: “Lát nữa đánh tiếp, nếu ai dám lùi lại, ta sẽ đích thân lấy mạng kẻ đó”.

Tất cả mọi người không dám lên tiếng, chỉ có thể gật đầu.

Địa Tôn thu hồi ánh mắt, quay lại nhìn Thiên Khí Giới, cau mày.



Thiên Khí Giới.

Trên đỉnh núi có những hòn đá lởm chởm, hoa cỏ kỳ lạ khắp nơi, hương hoa thoang thoảng, mây mù lượn lờ, tựa như tiên cảnh.

Phía trước vách núi có suối nước nóng tự nhiên, nước suối trong vắt, bốc hơi nghi ngút.

Lúc này, người phụ nữ váy đen và Diệp Quân xuất hiện bên cạnh suối nước nóng, bà ấy vung tay áo, quần áo của Diệp Quân bị xé toạc. Tiếp đó bà ấy nhấc bổng Diệp Quân ném thẳng vào suối nước nóng, đồng thời tay phải lật úp, một đạo kiếm thế cường đại trấn áp Diệp Quân trong suối nước nóng!

Trấn áp huyết mạch phong ma!

Nếu cứ tiếp tục như vậy, Diệp Quân sẽ nổ tung mà chết!

Tuy nhiên, lúc này, huyết mạch phong ma của Diệp Quân quả thật quá mạnh, ngay cả kiếm thế của bà ấy cũng hơi khó trấn áp.

Muốn phản kháng!

Hơn nữa, sự phản kháng rất quyết liệt, như thể không chết thì không chịu bỏ cuộc.

Người phụ nữ cau mày, sao huyết mạch phong ma này lại có gì đó không ổn lắm? Hình như có… oán khí!

Oán khí!

Người phụ nữ khẽ lắc đầu, sao huyết mạch phong ma này lại có oán khí chứ?

Không suy nghĩ nhiều, bà ấy tiếp tục trấn áp.

 
 
Chương 2271


Chương 2271

Dưới sự trấn áp của người phụ nữ váy đen, huyết mạch phong ma của Diệp Quân cuối cùng cũng bắt đầu từ từ suy yếu.

Người phụ nữ cũng thở phào nhẹ nhõm, nếu kéo dài thêm một canh giờ nữa, có lẽ ngay cả bà ấy cũng không trấn áp được huyết mạch phong ma này, sau khi huyết mạch phong ma hoàn toàn điên cuồng, quả thực hơi khó xử lý.

Cứ như vậy, khoảng hai canh giờ sau, nhờ sự trấn áp của người phụ nữ váy đen, huyết mạch phong ma của Diệp Quân dần dần bình tĩnh lại, biển máu trong mắt Diệp Quân cũng từ từ mờ nhạt, dần dần trở nên trong sáng.

Nửa canh giờ sau, thần trí của Diệp Quân đã dần khôi phục, mặc dù trên người vẫn toát ra lệ khí và sát khí, nhưng đã tốt hơn nhiều so với trước.

Lúc này, người phụ nữ đột nhiên thu lại kiếm thế, Diệp Quân ở trong suối nước nóng chậm rãi mở mắt ra, ánh mắt hơi mê man, nhưng dần dần khôi phục lại vẻ trong suốt.

Diệp Quân dường như cảm nhận được gì đó, ngẩng đầu nhìn người phụ nữ váy đen đứng bên cạnh, lúc thấy bà ấy, hắn hơi giật mình, sau đó nói: “Cô cô?”

Cô cô!

Người phụ nữ váy đen trước mặt là Diệp Thanh Thanh!

Diệp Thanh Thanh khẽ gật đầu: “Ừ”.

Diệp Quân cung kính hành lễ: “Cảm ơn cô cô đã ra tay cứu giúp”.

Lúc lựa chọn kích hoạt hoàn toàn huyết mạch phong ma, hắn cũng không có ý định sống tiếp, nếu hắn hoàn toàn điên cuồng thì hoặc là đối phương chết, hoặc là hắn chết.

Hắn không ngờ rằng cô cô này sẽ xuất hiện ở đây.

Diệp Thanh Thanh liếc mắt nhìn Diệp Quân, nói: “Con cảm thấy thế nào?”

Diệp Quân ngẫm nghĩ rồi nói: “Con cảm thấy hơi yếu, nhưng tổng thể không có gì đáng ngại!”

Diệp Thanh Thanh gật đầu: “Vậy thì tốt”.

Diệp Quân rời khỏi suối nước nóng, nhưng vừa mới rời đi, hắn đột nhiên cảm thấy toàn thân ớn lạnh, hắn sửng sốt, sau đó cấp tốc quay lại.

Hắn không mặc gì cả!

Diệp Quân hơi xấu hổ.

Diệp Thanh Thanh liếc hắn: “Xấu hổ gì chứ? Vừa nãy ta không nhìn thấy gì cả đâu!”

Diệp Quân cạn lời, nhanh chóng mặc quần áo dưới nước, rồi xuất hiện trên bờ, sau đó vận công khí cho áo quần bốc hơi nhanh khô.

Diệp Thanh Thanh liếc mắt nhìn Diệp Quân, trước kia bà ấy âm thầm quan sát không hề phát hiện, lần này nhìn kỹ, bà ấy thấy rằng thằng nhóc trước mắt kế thừa hoàn mỹ dung mạo và thiên phú của thế hệ trước.

Diệp Quân nói: “Cô cô, bây giờ chúng ta đang ở đâu?”

Diệp Thanh Thanh liếc nhìn xung quanh: “Ta không biết”.

Diệp Quân khẽ gật đầu, sau đó nói: “Chúng ta đi tiếp không?”

Diệp Thanh Thanh lắc đầu: “Không đi được nữa rồi”.

Diệp Quân khó hiểu.

Diệp Thanh Thanh ngẩng đầu nhìn về phía xa xăm: “Bên ngoài thời không Tuế Nguyệt đều là người của bọn chúng, bọn chúng đã bao vây chỗ này rồi”.

Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả!
 
Chương 2272


Chương 2272

Sắc mặt Diệp Quân trầm xuống: “Chúng ta cùng nhau giết ra ngoài nhé?”

Diệp Thanh Thanh liếc nhìn Diệp Quân: “Ta thì không thành vấn đề, con thì không được”.

Khuôn mặt Diệp Quân đông cứng lại.

Diệp Thanh Thanh bình tĩnh nói: “Chờ viện binh!”

Diệp Quân lắc đầu: “Không có viện binh nữa, cường giả của Chân vũ trụ và vũ trụ Quan Huyên đều bị người của bọn chúng chặn lại rồi”.

Diệp Thanh Thanh nói: “Có!”

Diệp Quân sửng sốt.

Mình vẫn còn người thân cực kỳ mạnh sao?

Trong gia tộc, mình là người yếu nhất à?

Không thể không nói, Diệp Quân thực sự hơi tò mò.

Quả thực hắn hơi xa lạ với thế hệ trước và họ hàng thân thích thế hệ trước, do đó cũng không biết mình có bao nhiêu người thân.

Rất rõ ràng, vẫn còn không ít!

Lúc này, Diệp Thanh Thanh đột nhiên nói: “Kiếm đạo của con Nhập Thần rồi sao?”

Kiếm đạo Nhập Thần?

Diệp Quân hơi sửng sốt, một giây sau, hắn vui mừng khôn xiết, hắn phát hiện cảnh giới kiếm đạo của mình đã Nhập Thần, không chỉ vậy, cảnh giới tự thân cũng đã đạt tới Mệnh Vận Đại Đế!

Đúng là niềm vui bất ngờ!

Diệp Quân đột nhiên quay người lại, tâm niệm khẽ động, thánh kiếm Hiên Viên bỗng hóa thành một đạo kiếm quang bay vút lên trời.

Vèo!

Trời đất chia làm hai!

Ánh mắt Diệp Quân lóe lên vẻ phấn khích, thực lực của hắn đã tăng lên ít nhất mấy lần so với trước đây.

Ngay cả khi không sử dụng sức mạnh huyết mạch, bây giờ hắn cũng có thể dễ dàng giết chết một vài Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả yếu.

Còn cường giả Mệnh Vận Đại Đế ở trước mặt hắn chẳng khác gì một con kiến.

Dường như nghĩ tới điều gì, Diệp Quân nhìn về phía Diệp Thanh Thanh: “Cô cô, cao hơn kiếm đạo Nhập Thần là cảnh giới gì? Phá Thần ư?”

Diệp Thanh Thanh khẽ lắc đầu: “Không phải Phá Thần!”

Diệp Quân hỏi: “Là gì?”

Diệp Thanh Thanh nói: “Đừng hỏi nhiều như vậy, cảnh giới kiếm đạo và cảnh giới tự thân của con vừa mới đột phá, trước mắt việc cấp bách nhất là ổn định”.

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Vâng”.

Hắn hơi khó hiểu nói: “Sao bọn chúng không giết thẳng vào đây luôn?”

Diệp Thanh Thanh ngẩng đầu nhìn bầu trời thăm thẳm, nói: “Bọn chúng cũng đang chờ viện binh!”

Nghe vậy, Diệp Quân sắc mặt tối sầm lại.

Diệp Thanh Thanh nói: “Đi thôi!”

Nói xong, bà ấy xoay người ngự kiếm bay lên, hóa thành một đạo kiếm quang, biến mất ở cuối trời.

Diệp Quân vội vàng đi theo.
 
Chương 2273


Chương 2273

Nửa canh giờ sau, Diệp Quân đi theo Diệp Thanh Thanh tới một đỉnh núi, hai người đứng ở trên đỉnh núi. Cách xa bọn họ mấy vạn trượng phía trước có rất nhiều tòa cung điện cổ xưa, những tòa cùng điện này nằm lơ lửng trong đất trời, có tới mấy nghìn cung điện, vô cùng hoành tráng.

Diệp Quân hơi tò mò: “Đây là đâu?”

Diệp Thanh Thanh nói: “Đi xem thử!”

Vừa nói, bà ấy vừa gõ nhẹ ngón chân, một giây sau, người đã xuất hiện cách đó ngàn trượng.

Diệp Quân theo sát phía sau.

Hai người đi tới một trong những cung điện lớn nhất, cung điện ở đây rất cổ kính, không biết đã tồn tại bao nhiêu năm. Không gian xung quanh hơi hoang vắng, không có bất cứ luồng khí tức nào, thoạt nhìn rất u ám.

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn phía trên chính điện, ở đó có ba chữ lớn: Thiên Khí Tông!

Thiên Khí Tông?

Ánh mắt Diệp Quân hiện lên vẻ tò mò.

Lúc này, Diệp Thanh Thanh đi về phía đại điện.

Diệp Quân vội vàng đi theo.

Sau khi bước vào đại điện, mùi nấm mốc xộc thẳng đến.

Diệp Thanh Thanh vung tay áo, một luồng kiếm ý được phóng thích, tất cả mùi nấm mốc đều bị quét sạch.

Toàn bộ đại sảnh trống rỗng, cách hai người không xa có một ông lão mặc áo trắng đang ngồi xếp bằng, hai tay chắp trước mặt, cúi đầu, cả người không có khí tức.

Diệp Thanh Thanh liếc mắt nhìn ông lão áo trắng: “Phong ấn”.

Diệp Quân nhìn Diệp Thanh Thanh, bà ấy bình tĩnh nói: “Đi thôi!”

Dứt lời, bà ấy xoay người rời đi.

Diệp Quân do dự, sau đó nhẹ nhàng hành lễ với ông lão áo trắng rồi mới xoay người đi.

Khi đến những nơi thế này thì nên lịch sự, có thể sẽ có điều bất ngờ.

Ngay khi hai người chuẩn bị rời khỏi đại điện, ông lão áo trắng đang khoanh chân ngồi trên mặt đất đột nhiên chậm rãi mở mắt. Diệp Quân lập tức dừng bước, quay đầu nhìn về phía ông lão, lúc này ông lão cũng đang nhìn hắn.

Vẫn còn sống!

Diệp Quân khẽ hành lễ: “Chào tiền bối!”

Diệp Thanh Thanh liếc nhìn ông lão áo trắng, nhưng không nói gì.

Ông lão áo trắng liếc nhìn Diệp Thanh Thanh một lát, sau đó nhìn Diệp Quân, cười nói: “Cậu là người ủng hộ trật tự Thiện Đạo!”

Diệp Quân khó hiểu: “Tiền bối biết ta sao?”

Ông lão mặc áo trắng gật đầu: “Cách đây không lâu, có người tìm đến ta, hy vọng ta giết cậu”.

Sắc mặt Diệp Quân tối sầm lại.

Ông lão áo trắng khẽ mỉm cười: “Nhưng ta không đồng ý”.

Diệp Quân hỏi: “Tại sao?”

Ông lão áo trắng mỉm cười, không nói gì nữa.

Diệp Quân hơi khó hiểu.

Ông lão áo trắng đột nhiên nói: “Ta có một vấn đề muốn hỏi cậu, được không?”
 
Chương 2274


Chương 2274

Diệp Quân nhìn ông lão áo trắng: “Được”.

Ông lão áo trắng nhìn thẳng vào Diệp Quân: “Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả giết cậu cũng vì muốn bất tử, bọn họ làm vậy thì có lỗi gì?”

Diệp Quân hỏi ngược lại: “Vậy tất cả chúng sinh có lỗi gì?”

Ông lão mặc áo trắng cười nói: “Đại Đạo Đại Nghĩa… được, vậy ta hỏi thêm một câu, nếu tuổi thọ của người phụ nữ bên cạnh cậu sắp hết, xin hỏi liệu cậu có còn dùng trật tự để trấn áp bà ấy không?”

Diệp Quân cau mày.

Diệp Thanh Thanh liếc nhìn ông lão áo trắng, nhưng không lên tiếng.

Ông lão áo trắng cười nói: “Do dự rồi à?”

Diệp Quân im lặng.

Ông già áo trắng lại hỏi: “Bây giờ những Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả không thân thích gì với cậu, đương nhiên cậu sẽ không có chút đồng tình và thương hại nào với bọn họ. Nhưng nếu một ngày nào đó, tuổi thọ của những người thân bên cạnh cậu cũng cạn kiệt, lúc đó, cậu vẫn sẽ công chính nghiêm minh như cũ chứ?”

Diệp Quân suy nghĩ, sau đó nói: “Tiền bối, ta là người yếu nhất trong gia tộc”.

Ông lão áo trắng cười nói: “Đừng lảng tránh câu hỏi của ta”.

Diệp Quân nhìn ông lão áo trắng, không đáp lời.

Ông lão áo trắng nhìn Diệp Quân: “Ví dụ nếu tuổi thọ của người phụ nữ bên cạnh sắp hết, bà ấy sẽ biến thành cát bụi, cậu lại có thể phá vỡ trật tự, để bà ấy ngay lập tức được sống mãi, nhưng lại phải hy sinh…”

Diệp Quân nói: “Ta sẽ làm vậy”.

Hắn nhìn thẳng ông lão áo trắng, lại nói: “Ta sẽ phá vỡ trật tự, giúp bà ấy có được tuổi thọ bất tử”.

Diệp Thanh Thanh liếc nhìn Diệp Quân, nhưng không lên tiếng.

Ông già áo trắng mỉm cười với ý mỉa mai.

Diệp Quân cười nói: “Ta hiểu ý của tiền bối. Có lẽ tiền bối sẽ chế giễu ta là người có tiêu chuẩn kép, nhưng không sao cả. Đối với ta mà nói, ta muốn thiết lập một trật tự mới, bảo vệ vũ trụ và tất cả chúng sinh .Tuy nhiên, ta sẽ không bao giờ hy sinh những người thân của mình vì điều này”.

Ông lão áo trắng cười nói: “Nhưng cậu có thể hy sinh người khác, phải không?”

Nụ cười vẫn mang theo chút mỉa mai.

Diệp Quân bình tĩnh nói: “Ông lão, ông ngồi ở chỗ này không thích hợp lắm, ta biết trong hệ Ngân Hà có một nơi tên là Lạc Sơn, nơi đó có một tòa Đại Phật, ông nên dời nó xuống sau đó ngồi vào vị trí đó”.

“Hì hì!”

Diệp Thanh Thanh đột nhiên bật cười, nhưng rất nhanh bà ấy đã trở lại dáng vẻ lạnh lùng, bà ấy liếc mắt nhìn Diệp Quân, trong đôi mắt đẹp hiện lên nụ cười.

Ông lão áo trắng nhìn Diệp Quân không đáp lời.

Diệp Quân lại nói: “Ta muốn thiết lập một trật tự mới, bảo vệ vũ trụ và hàng vạn vật sinh linh. Đây là ý tưởng của ta, ta cũng đang làm như vậy. Nhưng nếu không có các cô cô và người thân của ta thì ta cũng không dám nghĩ tới chuyện này. Giống như lúc này, nếu không có cô cô che chở thì ta thiết lập trật tự kiểu gì đây? E rằng một cọng lông cũng không thiết lập được!”

Nói đến đây, hắn lắc đầu: “Cho dù cuối cùng ta có thể thành công, cũng nhờ có sự trợ giúp của bọn họ. Mà sau khi thành công, ông lại muốn ta đối xử bình đẳng với bọn họ, bắt bọn họ tuân thủ trật tự mới, cuối cùng cạn kiệt tuổi thọ, hóa thành xương khô… Xin lỗi, ta không làm được. Nếu một ngày ta phải lựa chọn, ta sẽ mở cửa sau cho họ, còn nếu chỉ có thể chọn một trong hai, thì ta sẽ đích thân lật đổ trật tự do ta thiết lập!”

Diệp Thanh Thanh liếc nhìn Diệp Quân, nhưng không nói gì.
 
Chương 2275


Chương 2275

Trầm mặc hồi lâu, ông lão áo trắng nhẹ giọng nói: “Cậu khiến ta hơi bất ngờ”.

Diệp Quân bình tĩnh nói: “Ta chưa từng là thánh nhân, cũng chưa từng coi mình là thánh nhân. Đối với ta mà nói, có thể làm chuyện gì đó cho chúng sinh đương nhiên là tốt, nhưng nếu phải hy sinh những người bên cạnh, vậy thì xin lỗi, ta không làm được. Nếu không có sự giúp đỡ của các cô cô thì Diệp Quân ta có là cái thá gì? Giống như giờ phút này, nếu không có Thanh Thanh cô cô đứng ở đây thì liệu ông có coi trọng ta hay không?”

Diệp Thanh Thanh nhìn Diệp Quân với ánh mắt dịu dàng.

Bà ấy chưa bao giờ tiếp xúc với Diệp Quân, lý do bà ấy giúp Diệp Quân là vì Diệp Huyên ca ca.

Nhưng bây giờ, thằng nhóc này rất hợp ý với bà ấy.

Bà ấy ghét nhất là những người đạo đức giả, miệng toàn nói những lời nhân nghĩa!

Ông lão áo trắng khẽ thở dài, trong mắt hiện lên vẻ phức tạp, ông lão vốn dĩ muốn thử xem có thể phá bỏ đạo tâm của thanh niên trước mắt hay không. Dù sao một người có tiêu chuẩn kép sẽ dễ dàng tự mâu thuẫn và bị phá vỡ đạo tâm. Nhưng ông lão không ngờ, trong lòng thanh niên trước mắt này, người thân vĩnh viễn là trên hết!

Khi con người thiết lập trật tự, họ chỉ làm việc cho tất cả chúng sinh trong khả năng của mình, chứ không phải không làm là không được, càng sẽ không vì tất cả chúng sinh mà tiêu diệt người thân của mình.

Không có giải pháp!

Ông già áo trắng lại thở dài!

Rất nhiều lúc, người tốt không đáng sợ, bởi vì người tốt thường bị ràng buộc bởi chuẩn mực đạo đức của chính họ và cái gọi là đại nghĩa.

Đáng sợ là người nửa tốt nửa xấu!

Giống như Diệp Quân trước mặt!

Hắn có thể làm việc thiện, nhưng hắn sẽ không bao giờ hy sinh người thân của mình để làm việc thiện, ngược lại, hắn có thể vì người thân mà làm việc ác.

Loại người này thì phá vỡ đạo tâm kiểu gì?

Diệp Quân liếc nhìn ông lão áo trắng, sau đó quay đầu nhìn về phía Diệp Thanh Thanh: “Cô cô, chúng ta đi thôi!”

Diệp Thanh Thanh gật đầu: “Ừ”.

Nói xong, hai người định rời đi, nhưng vừa đi tới cửa, Diệp Quân đột nhiên dừng lại, quay đầu nhìn ông lão tóc trắng, nói: “Tuổi thọ của ông còn bao nhiêu?”

Ông lão tóc trắng liếc nhìn Diệp Quân: “Không đến trăm năm!”

Không đến trăm năm!

Chẳng trách ông lão này có thể vững vàng như vậy, nếu chỉ còn lại mười năm thì e rằng ông lão cũng sẽ tới giết hắn.

Diệp Quân ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Nghĩ kỹ thì chắc ông cũng không cam lòng cứ chết đi như vậy, ông có hứng thú kết thân với ta không?”

Ông lão tóc trắng cau mày: “Kết thân với cậu sao?”

Diệp Quân gật đầu: “Ta và chủ nhân bút Đại Đạo định thiết lập một trật tự mới, thời gian cũng là trăm năm. Đương nhiên, ta chỉ có thời gian trăm năm. Thế này nhé, ông giúp ta, sau này nếu ta thiết lập được trật tự mới thì ta cũng có thể mở cửa sau cho ông!”

Ông lão tóc trắng hơi xúc động: “Cậu chắc chứ?”

Diệp Quân gật đầu: “Đương nhiên, ta cũng không chắc có thể mở cửa sau được hay không, nhưng đợi đến khi ta trấn áp được Ác Đạo thì có thể nói chuyện với cô ta, ta tin rằng khi đặt thanh kiếm vào cổ cô ta thì không có gì là không thể bàn bạc, ông thấy sao?”
 
Chương 2276


Chương 2276

Ông lão tóc trắng vội vàng đứng bật dậy, hơi chắp tay, cung kính nói: “Cậu Diệp, vừa nãy âm thanh nói chuyện của ta hơi lớn, mong cậu đừng trách tội!”

Diệp Quân: “…”

Thần phục!

Diệp Quân không phải là người không biết cách ứng biến, hắn biết rõ muốn thiết lập một trật tự mới, chỉ dựa vào một mình hắn là chuyện không thể nào.

Hắn cần sự giúp đỡ của chủ nhân bút Đại Đạo và các cô cô, cũng cần những cường giả khác trợ giúp.

Chủ nhân bút Đại Đạo giúp hắn là vì tín ngưỡng, các cô cô giúp hắn là vì tình thân, còn những người khác thì sao?

Vì tình yêu sao?

Sao có thể chứ!

Lợi ích!

Nếu hắn muốn người khác giúp đỡ thì phải cho người khác đạt được đầy đủ lợi ích.

Cũng giống như trong giới thế tục, hoàng đế muốn khai quốc, ở thời kỳ đầu gây dựng sự nghiệp, nếu không đồng ý phong tước phong hầu cho người ta thì ai sẽ giúp ngươi chiến đấu vì giang sơn chứ?

Suy nghĩ của Diệp Quân cũng rất đơn giản, không phải các người thiếu tuổi thọ sao? Giúp ta tạo một trật tự mới, ta sẽ giúp các người có thêm tuổi thọ ở chỗ Ác Đạo.

Không cho sao?

Cô ta dám!

Ông lão tóc trắng lúc này cũng rất vui vẻ, so với Quá Khứ Tông, ông muốn đứng ở bên cạnh cậu thanh niên trước mặt này hơn.

Bởi vì ông lão đã từng gặp ông nội của cậu thanh niên này!

Chuyện này xảy ra không lâu trước đó, hai vị kiếm tu đến đây, bọn họ bảo ông lão ra tay, tấn công toàn lực.

Ông lão đã ra tay.

Sau đó… không có sau đó nữa.

Khi hai kiếm tu rời đi, kiếm tu áo xanh đã lấy ra một bức hình và nói rằng đó là cháu trai của mình …

Người trong bức hình là Diệp Quân.

Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu nhất khiến ông lão không đồng ý khi người của Quá Khứ Tông tìm đến ông lão bảo ông lão đối phó với Diệp Quân.

Bởi vì hai kiếm tu đó mạnh đến mức khiến ông lão tuyệt vọng.

Tuy nhiên, ông lão chưa từng nghĩ sẽ chọn Diệp Quân, vì ông lão sợ rằng Diệp Quân là loại người miệng chỉ biết nói nhân nghĩa đạo đức.

Không phải là không thể giúp ngươi thiết lập trật tự, nhưng ngươi phải cho ta lợi ích.

Chỉ cần ngươi cho ta lợi ích, ta cũng có thể có tín ngưỡng, ngươi muốn ta tín ngưỡng điều gì thì ta sẽ tín ngưỡng điều đó.

Diệp Quân đột nhiên nói: “Tiền bối, ta phải nói trước với ông một chuyện, lúc này, bên ngoài Thiên Khí Giới có vô số Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả, lát nữa e rằng sẽ xảy ra một trận ác chiến. Nói thật, ta không nắm chắc phần thắng lắm, vì vậy, bây giờ ông hãy suy nghĩ cho kỹ”.

Ông lão tóc trắng cười nói: “Lát nữa nếu có đánh nhau thì ta sẽ cố gắng dốc hết sức mình”.

Nếu muốn đạt được lợi ích thì đương nhiên cần phải làm việc chăm chỉ.
 
Chương 2277


Chương 2277

Diệp Quân liếc nhìn ông lão tóc trắng: “Được!”

Một lúc sau, Diệp Quân và Diệp Thanh Thanh rời khỏi đại điện.

Ngoài đại điện, Diệp Quân ngẩng đầu nhìn bầu trời, bầu trời rất trong xanh, mây trắng bồng bềnh trôi, yên bình êm ả.

Đằng sau sự tĩnh lặng và yên bình này là một cơn bão dữ dội.

Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả!

Hắn chưa bao giờ dám coi thường những người này, dù sao những người này cũng là các đệ tử hàng đầu đến từ các thời đại.

Sở dĩ lúc trước hắn có thể đánh lùi bọn họ là bởi vì những người này không có người cầm đầu, mỗi người đều có ý đồ riêng, không muốn góp sức. Nếu không, những người này thật sự đồng tâm hiệp lực, không sợ chết thì cho dù Diệp Quân tiêu hao hết huyết mạch phòng ma cũng không đánh lại được.

Nhưng bây giờ, với sự xuất hiện của cường giả thần bí, hắn biết rằng đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả phân tán ban đầu rất có khả năng đã kết thành một sợi dây bền chặt.

Tiếp theo, sẽ là một trận chiến khốc liệt.

Diệp Quân quay đầu nhìn Diệp Thanh Thanh, bà ấy vẫn mặc một chiếc váy dài màu đen, đơn giản mà giản dị, đôi mắt lạnh lùng, khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp. Bà ấy cầm một thanh kiếm dài trong tay, toát ra khí chất lạnh lùng quyến rũ, đẩy lùi người khác cách xa vạn dặm, khiến người ta phải khiếp sợ không dám đến gần.

Khác với cô cô váy trắng, cô cô váy trắng mang đến cho hắn cảm giác hắn giống một con kiến… còn cô cô trước mặt này mang lại cho hắn cảm giác lạnh lùng… và cả nóng nảy!

Lúc này, Diệp Thanh Thanh đột nhiên quay đầu nhìn về phía Diệp Quân: “Con đang nhìn gì thế?”

Bà ấy không tức giận, ánh mắt rất bình tĩnh, nhưng lại khiến Diệp Quân hơi run rẩy.

Diệp Quân khẽ mỉm cười, bình tĩnh nói: “Cô cô đẹp thật đấy!”

Diệp Thanh Thanh nhìn chằm chằm vào Diệp Quân: “So với cô cô váy trắng của con thì ai đẹp hơn? Không được phép nói cả hai đều đẹp!”

Nụ cười trên mặt Diệp Quân lập tức đông cứng lại.

Mẹ kiếp?

Sao hắn dám trả lời câu hỏi này chứ?

Diệp Thanh Thanh đặt ngón cái ở chuôi kiếm, nhướng mày: “Không trả lời thì ta sẽ đánh con một trận”.

Sắc mặt Diệp Quân tối sầm lại.

Cô cô này nóng tính quá.

Hắn biết cô cô không nói đùa, cô cô sẽ đánh thật đấy!

Chết tiệt, ta thực sự đã tự tìm đường chết rồi.

Thấy Diệp Quân không trả lời, ngón tay cái của Diệp Thanh Thanh gõ nhẹ, thanh kiếm lao ra khỏi vỏ một centimet, kiếm thế cuộn trào, sắc mặt Diệp Quân hơi thay đổi, vội vàng nói: “Cô cô Thanh Thanh và cô cô váy trắng đều là tuyệt sắc nhân gian, nếu muốn đánh giá cao thấp ở phương diện nhan sắc… nói tóm lại là ta không thể phân biệt cao thấp được, sau này cô cô Thanh Thanh hãy hỏi cha của ta, ông ấy hiểu biết sâu rộng, có thể sẽ phân biệt được”.

Tiểu Tháp: “…”

Diệp Thanh Thanh nhìn chằm chằm Diệp Quân không nói lời nào, ánh mắt bình tĩnh như hồ nước sâu không gợn sóng.

Diệp Quân hơi sợ hãi.

Một lúc sau, Diệp Thanh Thanh dời ánh mắt, bình tĩnh nói: “Cha con chắc chắn sẽ chọn bà ấy”.
 
Chương 2278


Chương 2278

Diệp Quân khó hiểu: “Tại sao?”

Ánh mắt Diệp Thanh Thanh bỗng trở nên lạnh lùng, nói: “Bởi vì trong lòng cha của con, bà ấy là quan trọng nhất”.

Diệp Quân nhìn Diệp Thanh Thanh, quyết định không lên tiếng.

Vấn đề này không thể nói thêm được nữa.

Nếu nói tiếp, hắn có thể sẽ gặp xui xẻo.

Diệp Thanh Thanh quay đầu nhìn về phía Diệp Quân, mí mắt Diệp Quân giật giật, hắn cũng hơi sợ cô cô nóng tính này.

Diệp Thanh Thanh nói: “Con đi trước đi!”

Diệp Quân khẽ nhíu mày, dường như nghĩ tới điều gì đó, đột nhiên hắn ngẩng đầu nhìn về phía tinh không: “Bọn chúng bắt đầu rồi sao?”

Diệp Thanh Thanh nói: “Lát nữa ta sẽ chém đôi thời không Tuế Nguyệt trường hà, con đi trước đi”.

Diệp Quân lắc đầu.

Diệp Thanh Thanh khẽ nhíu mày, bà ấy nhìn chằm chằm Diệp Quân, nói: “Đi trước đi!”

Giọng điệu chắc nịch!

Diệp Quân nhìn thẳng vào mắt bà ấy: “Không!”

Anh mắt Diệp Thanh Thanh lóe lên vẻ tức giận, lạnh lùng nói: “Con ở đây có ích gì chứ? Chỉ làm liên lụy đến ta thôi, con mau đi đi”.

Diệp Quân vẫn lắc đầu.

Sắc mặt Diệp Thanh Thanh lạnh tanh: “Con không đi thì ta không quan tâm đ ến con nữa”.

Nghe vậy, Diệp Quân cảm thấy tức giận, trong tiềm thức hắn muốn nói “không quan tâm thì không quan tâm”, nhưng sau khi nghĩ lại, mặc dù người phụ nữ trước mặt là cô cô của hắn, nhưng bà ấy không mắc nợ hắn thứ gì. Trước đó bà ấy đã cứu hắn, đây chính là ân tình lớn với hắn, hắn không thể coi đó là chuyện đương nhiên.

Nghĩ đến đây, lửa giận trong lòng Diệp Quân biến mất bảy tám phần, hắn đi tới trước mặt Diệp Thanh Thanh, nghiêm túc nói: “Cô cô, nếu như thực lực của con quá yếu thì đương nhiên con sẽ không ở lại đây làm liên lụy đến cô cô, nhưng giờ con tự tin có thể đủ sức ở lại giúp cô cô”.

Diệp Thanh Thanh trừng mắt nhìn hắn, sắc mặt vẫn lạnh tanh, không lên tiếng.

Diệp Quân kéo tay áo Diệp Thanh Thanh, nhẹ giọng nói: “Hôm nay cô cháu chúng ta cùng đánh bọn chúng một trận, nếu như chúng ta thắng thì tốt, còn nếu chết trận thì Diệp Quân con cũng không hối hận, cho nên, cô cô đừng giận chuyện này nữa, được không?”

Diệp Thanh Thanh nhìn Diệp Quân một hồi lâu, sau đó quay đầu đi, vẫn không lên tiếng, nhưng vẻ lạnh lùng trong đôi mắt xinh đẹp đã mờ nhạt đi rất nhiều.

Bùm!

Đúng lúc này, thời không trên bầu trời đột nhiên tách ra, linh khí mạnh mẽ như thác lũ quét xuống, trong khoảnh khắc, toàn bộ Thiên Khí Giới sôi trào.

Chúng đang tới!

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, trên đó có sáu trăm cường giả hàng đầu, hai người đứng đầu chính là Thiên Tôn và Địa Tôn.

Diệp Thanh Thanh đột nhiên nói: “Bây giờ đi vẫn còn kịp”.

Diệp Quân khẽ mỉm cười: “Ta bằng lòng cùng cô cô sát cánh chiến đấu, đến chết mới thôi”.

Diệp Thanh Thanh quay đầu nhìn về phía Diệp Quân, vừa nhìn, bà ấy đột nhiên cười nói: “Hay cho câu đến chết mới thôi, như con đã nói, hôm nay chúng ta chiến đấu đến chết mới thôi”.
 
Chương 2279


Chương 2279

Vừa dứt lời, bà ấy đột nhiên rung chuyển, hóa thành một đạo kiếm quang phóng lên trời, đánh về phía Thiên Tôn và Địa Tôn!

Một đánh hai!

Nhát kiếm xuyên trời, xé nát trời đất!

Thiên Tôn cầm đầu hơi híp mắt: “Hai người bọn ta giữ chân người phụ nữ này, các ngươi đi giết Diệp Quân, cho dù chết trận, tông chủ cũng có thể dựa vào phép thần thông Vô Thượng để cứu các ngươi sống lại”.

Nghe vậy, đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả đều vui mừng như điên, bọn chúng không mảy may nghi ngờ lời nói của Thiên Tôn.

Nữ tông chủ có thực lực này!

Không chút do dự, một đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả hóa thành đạo cầu vồng, lao về phía Diệp Quân.

Giờ phút này, cả Thiên Khí Giới bỗng trở nên hư ảo.

Phía dưới, nhìn đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả lao về phía mình, Diệp Quân nheo mắt vừa định ra tay, đúng lúc này, một âm thanh như chuông trời vang vọng từ Thiên Khí Tông: “Thần pháp Thiên Khí”.

Bùm!

Đột nhiên, hàng ngàn chùm sáng từ hàng ngàn tòa đại điện ở phía xa phóng lên cao, cùng lúc đó, giọng nói của ông lão tóc trắng vang lên sau lưng Diệp Quân: “Diệp công tử, ta tới giúp cậu một tay!”

Diệp Quân cười lớn: “Cám ơn!”

Vừa dứt lời, hắn đột nhiên hóa thành một đạo kiếm quang, lao lên từ dưới đất, xông về phía đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả.

Khoảnh khắc Diệp Quân phóng lên trời, sức mạnh huyết mạch trong cơ thể hắn sôi trào. Hai luồng sức mạnh huyết mạch cường đại và kiếm ý tự thân của hắn tuôn ra như thủy triều, lúc này hắn chém ra một nhát kiếm.

Thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm!

Chồng chéo bốn lần liên tục!

Bùm!

Cùng với nhát kiếm của Diệp Quân, thời không trước mặt bọn chúng đột nhiên sụp đổ, biến thành một mảnh đen kịt, hơn chục tên trước mặt hắn bị chém đứt, cơ thể nát vụn, linh hồn biến mất. Đám người còn lại cũng bị sức mạnh cường đại làm chấn động đến mức liên tục lùi về sau!

Nhưng trong khoảnh khắc tiếp theo, vô số sức mạnh cường đại tràn ngập về phía Diệp Quân như một làn sóng.

Hai mắt Diệp Quân đỏ ngầu, thần sắc dần trở nên dữ tợn, đối mặt với đám người vây hãm công kích, hắn không hề sợ hãi cũng không lùi bước, cơ thể hắn chuyển động, hóa thành một đạo kiếm quang màu máu chém ra.

Đối đầu trực diện!

Lưỡi kiếm chém khắp nơi dễ như trở bàn tay, không thể ngăn cản!

Rầm rầm rầm!

Cùng với đạo kiếm quang của Diệp Quân chém ra, vô số cường giả bị chấn động phải rút lui.

Nhưng lúc này, phía sau Diệp Quân mấy trăm trượng, đột nhiên xuất hiện một luồng sáng lạnh, Diệp Quân xoay người, chém ra một nhát kiếm.

Vèo!

Kiếm quang xé gió, âm thanh đinh tai nhức óc vang lên.

Bùm!

Đột nhiên, một mảnh kiếm quang vỡ vụn, Diệp Quân lùi ra ngoài mấy vạn trượng!
 
Chương 2280


Chương 2280

Mà ở vị trí lúc nãy hắn đứng, xuất hiện một người đàn ông trung niên cầm đao.

Đệ Nhất Lâu!

Xếp hạng thấp nhất trong tộc Đệ Nhất!

Tay trái Đệ Nhất Lâu cầm chặt chuôi đao, nhìn chằm chằm Diệp Quân ở phía xa, trên người toát ra một luồng đao ý ngút trời.

Xa xa, sau khi Diệp Quân dừng lại, một vệt máu chậm rãi phun ra từ khóe miệng.

Lúc này, bên phải hắn, nơi thời không đột nhiên nứt toác, một người đàn ông trung niên mặc áo dài chậm rãi bước ra.

Đệ Nhất Phong!

Trong tộc Đệ Nhất, ông ta xếp thứ sáu, được gọi là Lão Lục.

Hai cường giả hàng đầu của tộc Đệ Nhất!

Lúc này, Đệ Nhất Lâu đột nhiên nói: “Lục ca, để một mình ta đấu với hắn!”

Đệ Nhất Phong lạnh lùng nhìn Đệ Nhất Lâu: “Có thể đánh hội đồng thì sao phải chiến đấu một mình? Mọi người, hãy cùng xông lên đi”.

Vừa dứt lời, ông ta là người đầu tiên lao ra!

Đám cường giả còn lại nghe vậy cũng vội vàng xông ra ngoài…



Đánh hội đồng!

Thấy một đám cường giả đồng loạt nhào tới, Diệp Quân nhe răng làm vẻ dữ tợn, siết chặt thánh kiếm Hiên Viên trong tay, thân thể dần nhòe đi.

Những Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả từng giao chiến với hắn thấy vậy thì biến sắc.

Bởi vì biết hắn sắp ra đại chiêu!

Diệp Quân bất thình lình rút kiếm.

Thời không chồng chéo!

Hàng ngàn hàng vạn thanh kiếm chui ra từ thời không trước mặt Diệp Quân rồi hợp nhất thành một thanh duy nhất khiến toàn bộ Thiên Khí giới vỡ ra thành từng mãnh.

Trước uy lực khủng khiếp đó, Đệ Nhất Phong không khỏi biến sắc. Ông ta không ngờ nhát chém của thiếu niên này có thể đáng sợ đến vậy, nhưng giờ có muốn lui cũng đã muộn, chỉ có thể chịu đựng!

Ông ta siết chặt nắm tay rồi tung ra một cú đấm mang theo quyền thế cuồn cuộn như hồng thủy, va chạm với đường kiếm của Diệp Quân.

Ầm!

Kiếm mang và quyền mang bất thình lình bùng nổ trước mặt cả hai, phát ra sóng xung kích hùng mạnh khiến tất cả những người có mặt phải lùi bước.

Diệp Quân cũng phải lùi lại tầm mười vạn trượng mới có thể dừng lại. Đúng lúc này, một luồng đao khí bỗng ập đến từ sau lưng khiến hắn sởn tóc gáy.

Hắn vội vàng ổn định, xoay người rút kiếm.

Thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm!

Ruỳnh!

Đường kiếm bay ra chém nát đao khí, đồng thời hất bay luôn Đệ Nhất Lăng. Bản thân Diệp Quân cũng bị đánh bay đi, sau đó lại có mấy trăm khí tức hùng hậu xuất hiện sau lưng hắn.

Lại hội đồng!
 
Chương 2281


Chương 2281

May còn có Thần trận Thiên Khí của ông lão tóc trắng giúp hắn giữ chân lại không ít cường giả, bằng không chắc chắn không dừng lại ở con số này.

Cảm nhận được người từ sau lưng đánh tới, Diệp Quân không chút nao núng, chiến ý còn bừng lên trong mắt. Hắn xoay người, vung kiếm chiến đấu.

Thánh kiếm Hiên Viên trong tay hắn không ngừng vung vẩy, bắn ra từng luồng kiếm khí hùng hậu.

Tử chiến!

Kiếm thế của hắn mạnh đến nỗi quyền thế của Đệ Nhất Phong cũng không ngăn lại được, thế là trong bất chợt, hắn lại ngăn cản được vô số Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả.

Cảnh tượng này khiến sắc mặt Đệ Nhất Lăng trở nên khó coi vô cùng. Ông ta biết không thể tiếp tục thế này được, nhất là khi Thiên Tôn và Địa Tôn đều đang bị cô gái váy đen kia áp chế.

Một khi hai người kia rơi xuống thế yếu, cô gái kia quay lại thì bọn họ cũng tiêu đời.

Nghĩ đến đây, Đệ Nhất Phong tung người nhảy lên, vung tay thả một cái chuông toàn thân đen kịt ra. Nó thoắt cái gia tăng kích thước gấp nghìn lần, trôi nổi giữa không trung. Khi ông ta đọc thần chú, cái chuông cũng theo đó run lên, phát ra một âm thanh xa xưa như xuyên thấu thời không, lao thẳng về phía Diệp Quân.

Đây chính là Chuông Báo Tử.

Thần khí cấp Tạo Hóa.

Diệp Quân cảm nhận được mà biến sắc, lập tức vung kiếm chém lên trên. Kiếm quang đỏ rực tuôn ra ngăn cản trước người hắn.

Ầm!

Kiếm quang nổ tung khiến Diệp Quân lùi lại mấy trăm nghìn trượng, chưa kịp dừng lại đã có mấy trăm khí tức khủng bố ùa tới.

Không cho hắn cơ hội nghỉ ngơi.

Hắn mở tay trái ra rồi nắm lại.

Kiếm vực!

Nó vừa xuất hiện, hắn đã khẽ động tâm niệm, điều khiển hàng loạt kiếm ý bay ra từ trong cơ thể, gây ra vô số tiếng xé rách sởn gai ốc.

Uỳnh uỳnh!

Kiếm vực của hắn chỉ cầm cự được trong vài giây là bể nát, khiến chủ nhân nó tiếp tục lùi lại. Đúng lúc này, âm thanh xưa cũ kia lại vang lên.

Tim Diệp Quân đập mạnh, khi ngẩng đầu lên thì thấy một luồng sức mạnh đáng sợ lao tới.

Hắn vội vung kiếm sang ngang.

Ầm!

Hắn bị đánh bay đi trăm nghìn trượng trong nháy mắt, sau đó lại là một tia đao khí chém xuống từ trên cao.

Diệp Quân nhìn lên, thân hình nhòe đi. Trăm nghìn thanh kiếm bất thình lình lao ra.

Thời không chồng chéo!

Ầm!

Nhát kiếm chém vỡ đao khí của Đệ Nhất Lăng, đẩy ông ta bay đi tận mấy vạn trượng.

Diệp Quân không thừa thắng xông lên mà hóa thành kiếm quang phóng lên, chém vào cái chuông đen kia.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom