Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Full Lạc Mất Cô Dâu Xung Hỉ

Chương 651


Mình à, điều này thì chúng ta mãi mãi thống nhất. Con gái là con của mình và cũng là con của tôi. Thế nên mình
yên tâm, cuộc đ3ời trước đây của con bé không có chúng ta, khiến con bé phải chịu nhiều ấm ức, nhưng cuộc đời
sau này, dù có liều cả tính mạn1g của tôi, tôi cũng chắc chắn sẽ không để nó phải chịu ấm ức nữa”
Tạ Thanh Nghiên nhìn khuôn mặt đẹp trai của chồng m9ình, gật đầu: “Em không cần mạng của mình, em chỉ mong
mình có thể đồng lòng với em về chuyện của con gái thôi. Dù sao thì…3 con bé kia cũng mang dòng máu của nhà họ
Đế, em sợ mình vì chuyện huyết thống mà bảo vệ nó, khiến con gái đau lòng”
8Đế Tịnh Hiên hôn vợ một cái rồi cùng bà nằm xuống, đưa tay tắt đèn.
“Mình yên tâm, không có chuyện đó đâu. Con bé ra đời đã là một âm mưu rồi. Đâu phải thần thú, chẳng lẽ còn chịu
huyết thống kiểm soát? Đừng lo lắng những chuyện này nữa, ngủ đi. Đã hẹn với con gái là mai đến viện nghiên
cứu rồi đấy”
“Vâng, mình ngủ ngon”
Cảm thấy có một bàn tay lần đến chỗ eo mình, Tạ Thanh Nghiên vội vàng tránh ra: “Đừng mình! Mình vẫn chưa
khỏe lại, mai còn phải đi khám đấy, nghĩ cái gì thế? Ngủ đi!”
“Khỏe rồi! Tôi đã khỏe hẳn rồi”
“Khỏe rồi cũng không được. Khỏe rồi thì mai vẫn phải đi khám, lỡ xảy ra chuyện gì mình chịu trách nhiệm à?”
“Ừ, tôi chịu trách nhiệm”
“Mình nằm mơ đi! Lỡ xảy ra vấn đề gì thì mình lại tỏ vẻ tội nghiệp như làm sai, em cũng chẳng làm gì được mình.
Mai đến gặp bác sĩ rồi, chúng ta hỏi xem mình có thể làm chuyện đó không, nếu được thì một tuần mấy lần. Em bắt
buộc phải nhận được câu trả lời xác thực của bác sĩ mới được”
Nói xong, bà vươn tay vuốt ve khuôn mặt đẹp của chồng rồi nói một cách yêu thương: “Ngủ đi, ngoan!”
“Mình à, tôi thực sự thấy tôi đã khỏe lên rồi, mình hoàn toàn không cần lo đầu. Hồi trước tôi từng nói là tôi có tính
tử vi với con gái nhỉ? Con gái là phúc tinh của tôi, tôi gặp bất cứ chuyện gì cũng có thể gặp dữ hóa lành với con gái.
Mình còn nhớ hồi xưa tôi từng kể chuyện này với mình không?”
“Hình như là có chuyện này thật. Nhưng lúc đó em tưởng là giá cơ. Xem ra vị đại sư đó đúng là có trình độ thật,
ông ấy nói đúng, giá là vì đứa con gái ở nhà chúng ta hoàn toàn không phải con gái chúng ta nên nó mới không
mang điềm lành đến cho mình được
Đã nói là phải ngủ sớm nhưng Đế Tịnh Hiên cứ lúc mềm lúc rắn, kéo dài được hơn hai tiếng đồng hồ.


Hai người chỉ nằm trên giường nói chuyện mãi, cuối cùng cùng chìm vào giấc ngủ.
Hôm sau, Đế Tịnh Hiên và Tạ Thanh Nghiên căn giờ sẵn, đến viện nghiên cứu Lawrence đúng tám giờ sáng.
Hồng Lục đã đứng sẵn ở cửa chờ bọn họ.
Vì trước đây họ từng lấy thuốc của Saka nên hai bên vẫn có thể coi là quen nhau.
Nhưng Hồng Lục không thể nào ngờ được rằng, bệnh nhân ngày trước của đại ca lại trở thành bố của cơ thể hiện
tại.
Sau khi nói chuyện với nhau, Hồng Lục nói: “Ông Đế, bà Đế, mời đi theo tôi”
Thấy Đế Tịnh Hiên và Tạ Thanh Nghiên vẫn còn hơi do dự, Hồng Lục hỏi: “Ông bà còn vấn đề gì sao?”


“Ha ha ha, không có vấn đề gì cả, có điều tôi đã hẹn với con gái là gặp nhau ở đây, là con bé hẹn giáo sư J cho chúng tôi, chúng tôi
muốn chờ con gái đến rồi cùng vào trong.”
“Cô Đề đã đến rồi. Hai vị mời theo tôi”
Nhìn Hồng Lục đang mim cười, Tạ Thanh Nghiên hỏi: “Cô
Sáng nay bà vừa nhận được điện thoại của quản gia, bào là Đế An Nhiên sai ông ta liên hệ với cơ trưởng, muốn đi chuyên cơ của nhà
họ Đế đến đây.
 
Chương 652


Tuy một chuyến chuyên cơ cũng không tốn bao nhiêu tiền, nhưng bà không muốn để con bé đó có cảm giác hơn
người, thế nên bảo quản gia từ chối yêu3 cầu của cô ta.
Quản gia nói Đế An Nhiên rất tức giận, một mình đùng đùng bỏ đi. Người bên cạnh thấy cô ta đã đặt vé máy bay
lúc mười m1ột giờ sáng.
Bây giờ mới tám giờ, thế…
Hồng Lục mỉm cười: “Là cô Đế Cảnh Thiên”
Tạ Thanh Nghiên sững sờ rồi mừng rỡ, 9mặt cười tươi như hoa.
“Thiên Thiên à? Con bé nói với cô về thân phận của con bé rồi à? Là con bé chủ động nói với cô hả? Thế thì chắc
3chắn là hai người thân nhau lắm nhỉ?” Bé con của bà đã biết thân phận của mình từ lâu lắm rồi nhưng chưa bao
giờ nói với bất kỳ ai, cũng luôn h8ờ hững vừa đủ khi tiếp xúc với bà. Tuy đã nhận con gái nhưng Tạ Thanh Nghiên
luôn chìm trong cảm giác không chân thực như đi trong sương mù.
Đây là lần đầu tiên con gái chủ động nhắc đến thân phận của mình với người ngoài. Không chỉ Tạ Thanh Nghiên,
đến Đế Tịnh Hiên cũng cảm thấy rất vui.
Hồng Lục mỉm cười, gật đầu: “Vâng, tôi rất thân với chị Thiên, thế nên chị ấy đã nói với tôi rồi.”
“Chị Thiên?”
Đế Tịnh Hiên không nhịn được mà lặp lại từ này.
Nếu nhớ không nhầm thì đáng lẽ Hồng Lục phải lớn tuổi hơn con gái ông nhiều lắm chứ?
Hồng Lục cười: “Chị Thiên xứng đáng với cách xưng hô này. Chị ấy đã chờ mọi người ở bên trong rồi, mời hai bác
đi theo cháu”
Đế Tịnh Hiên và Tạ Thanh Nghiên nhìn nhau rồi cùng theo Hồng Lục vào trong.
Viện nghiên cứu Lawrence này trông như một tòa nhà tổ hợp viện cỡ lớn, vừa nhìn là có thể thấy được đại khái.
Nhưng sau khi vào trong rồi mới phát hiện căn nhà này không hề đơn giản như vẻ bề ngoài, những gì quan trọng
đều nằm ở dưới tầng ngầm.
Hai người đi theo Hồng Lục từ một căn phòng xuống tầng âm hai, sau đó từ tầng âm hai rẽ trái rẽ phải, cuối cùng
đến một nơi…
Phòng phẫu thuật???


“Bác trai, bác gái, mời.”
“Đây không phải phòng phẫu thuật à? Chúng tôi đến phòng phẫu thuật làm gì? Thiên Thiên đâu?”
“Chị Thiên đang ở bên trong, giáo sư J đang làm phẫu thuật, bệnh nhân có tình trạng bệnh giống với bác trai, thế
nên ý của chị Thiên là để hai bác đến phòng phẫu thuật quan sát một lúc.”
Tạ Thanh Nghiên nhìn Đế Tịnh Hiên rồi khuyến khích: “Nếu Thiên Thiên đã muốn chúng ta vào trong xem thì
chúng ta cứ vào xem đi. Đằng nào thì cũng phải làm cuộc phẫu thuật này, chỉ cần giáo sư J có đủ năng lực để thực
hiện, chúng ta không cần phải chờ thêm nữa. Không thì lần nào mình phát bệnh, em cũng lo lắng muốn chết”
Hồng Lục thấy hai người đã quyết định bèn bảo: “Vậy thì hai bác theo cháu vào trong nhé!”


Hồng Lục dẫn Đế Tịnh Hiên và Tạ Thanh Nghiên vào khu vực khử trùng.
Mọi người khử trùng rồi đi ra từ một cánh cửra khác, bên trong mới là khu vực phẫu thuật.
Đây là một hành lang rộng rãi, hai bên hành lang là cửa kính sát sàn rất lớn. Có thể nhìn thấy từng cố máy y tế quý giá qua cửa kính.
Mọi người đi đến trước một cửa kính sát sàn ở trong cùng, Hồng Lục mở cửa ra.
 
Chương 653


Bên trong có một bác sĩ đang làm phẫu thuật, bên cạnh là hai bác sĩ nam tầm 40-50 tuổi hỗ trợ.
Còn vị bác sĩ mổ chính đó…
Lại là nữ.
Hơn nữa xét từ vóc dáng, đó là một cô gái trẻ.
Không ngờ giáo sư J lại là con gái!
Hơn nữa… 1
Khi Tạ Thanh Nghiên và Đế Tịnh Hiên trông thấy bóng lưng nữ bác sĩ kia, ánh mắt hai người liền dính lấy cô.
Tạ Thanh N9ghiện ba chân bốn cẳng xông thẳng về phía trước, muốn nhìn chính diện nữ bác sĩ.
Đế Tịnh Hiên cũng lập tức theo sau.
T3uy nữ bác sĩ trước mặt đang đeo một chiếc mặt nạ cáo trắng, bên dưới còn có khẩu trang che đi, nhưng đôi mắt
linh động kia…
8Đây chẳng phải con gái Cảnh Thiên của họ thì là ai?
Giáo sư J, chữ J chính là “Cảnh” phải không?
Tạ Thanh Nghiên và Đế Tịnh Hiên nhìn chăm chăm vào Cảnh Thiên, nhìn cô cầm một thứ gì đó dài như một cái
nhíp.
Bàn tay cô cầm chắc chiếc kẹp dài, thao tác thành thạo, hai bác sĩ bên cạnh vừa trông là biết có kinh nghiệm đang
chăm chú quan sát, dù lúc này có người đi vào thì cũng không thể làm họ xao nhãng.
Toàn bộ sự tập trung của họ đã bị cuộc phẫu thuật đáng kinh ngạc này thu hút hoàn toàn.
“Trên đến phần gấp của động mạch chủ lên, dưới đến cơ hoành”
Cánh Thiên lên tiếng, Đế Tịnh Hiên còn chưa hiểu cô nói vậy có ý nghĩa như thế nào thì thấy hai bác sĩ bên cạnh gật
đầu liên tục, đôi mắt lộ ra bên ngoài khẩu trang đầy vẻ tán thưởng và khao khát học hỏi.
Làm xong, Cảnh Thiên cầm cái nhíp dài trên tay ra. Hai vợ chồng nhìn lại, đây nào phải nhíp chứ? Mẹ kiếp đây là
dao mổ mà!
Một con dao mổ dài như thế mà rạch lên tim, nghĩ thôi cũng đủ khiến người ta sởn tóc gáy.


“Chỉ khâu”
Cảnh Thiên lên tiếng, một bác sĩ lập tức lấy kim chỉ từ tay y tá, đặt vào trong hộp rồi đưa đến bằng hai tay. Bác sĩ
kia lại lấy hai cái nhíp dài năm mươi centimet cho Cảnh Thiên.
Cảnh Thiên cầm hai cái nhíp, nhanh chóng kẹp kim mổ đã xâu chỉ sẵn trong hộp lên, bắt đầu tiến hành khâu lại.
Đế Tịnh Hiên và Tạ Thanh Nghiện nín thở, nhìn con gái khâu lại rất nhanh với vẻ mặt sùng bái.
“Cắt”
Sau tiếng ra lệnh, một bác sĩ lập tức dùng kéo phẫu thuật có đầu móc cắt đầu chỉ đi.
“Đường rạch màng ngoài tim thì khâu vào mô mềm ngoài xương ức hai bên.”
Hai bác sĩ lại gật đầu theo lời Cảnh Thiên nói.
Một trong hai bác sĩ còn hỏi một câu hỏi mang tính chuyên ngành, Đế Tịnh Hiên và Tạ Thanh Nghiên đều tỏ vẻ
không hiểu gì, nhưng Cảnh Thiên lại trả lời rất trôi chảy.
“Thế nên phải kiểm tra xem có rung hay không, đồng thời còn phải nhìn thật rõ xem tĩnh mạch chủ trên và ngoại
tâm thu có gì khác thường hay không?


“Vâng”
Hai người cứ đứng nhìn con gái mình thành thạo phẫu thuật cho bệnh nhân với vẻ sùng bái. Cô nói không nhanh, thậm chí còn mang
âm kéo dài như lười biếng.
Nhưng tốc độ tay của cô… đừng nói đến bác sĩ, dù là Tạ Thanh Nghiên cầm súng cũng cảm thấy quá nhanh.
Người không biết còn tưởng cô đang khâu quần áo ấy chứ.
 
Chương 654


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tạ Thanh Nghiên và Đế Tịnh Hiên nhìn cô đã khâu xong, tưởng cuộc phẫu thuật đã sắp hoàn thành thì yên lòng
thay con gái, Cảnh Thiên lại nói một tiếng.3
“Túi tĩnh mạch chủ.”
Sau câu ra lệnh, họ trông thấy một trong hai bác sĩ lấy túi ra đưa cho Cảnh Thiên, Cảnh Thiên bèn đưa tay vào
n1gười bệnh nhân.
Đế Tịnh Hiên: …
Tạ Thanh Nghiên: …
Mắt hai người đều mở to. Tim thắt chặt lại.
Con gái không căng9 thẳng sao?
Sau một loạt lời dặn và hành động như năng động mạch, nông tĩnh mạch chủ, chọc hút dịch XXXX, một quả tim đã
được đưa ra ngoài. /styles/default/xenforo/heart emoticon.pngbr>
Quả tim rất nhỏ.
Đế Tịnh Hiên cảm thấy chân mình mềm đi.
Hồng Lục đi vào cùng hai người, cô bèn lấy hai chiếc ghế cho họ, ra h8iệu họ ngồi xuống.
Nhìn bệnh nhân nằm trên bàn mổ, Tạ Thanh Nghiên cảm thấy toàn thân mình đều cứng đờ. Khi bà đỡ chồng ngồi
xuống, bà cảm thấy dường như xương của chồng mình không thể gấp lại theo khớp được nữa.
Nhìn vô số ống dẫn và quả tim đã không còn mạch đập, Tạ Thanh Nghiên không nhịn được mà nuốt nước bọt.
Quả tim này nhìn là biết tim của trẻ con.
Nhỏ vậy sao!
Sau khi lập hệ tuần hoàn ngoài cơ thể, Đế Tịnh Hiên và Tạ Thanh Nghiên lắng nghe hai vị bác sĩ không ngừng báo
lại những con số mà họ không hiểu.
Sau đó họ sai luôn một y tá đứng bên cạnh báo số liệu,
Còn họ thì nhìn chằm chằm vào quả tim nhỏ được đặt ngoài cơ thể, đang bị một con dao mổ rất mảnh rất dài cắt
ra…


Có gì mà Đế Tịnh Hiên và Tạ Thanh Nghiên chưa từng thấy chứ?
Đối với họ mà nói, phẫu thuật không phải chuyện gì quá ghê gớm. Cũng không phải chưa từng nghe nói đến việc
phẫu thuật tim với hệ tuần hoàn ngoài, họ cũng từng nghe nói đến cả việc thay tim rồi.
Nhưng người làm phẫu thuật là con gái của họ, hơn nữa còn là xẻ tim ra rồi chỉnh sửa bên trong.
Ai cũng biết tim là bộ phận vận chuyển máu, máu sẽ được chuyển đến các bộ phận trên cơ thể sau mỗi nhịp đập.
Những con gái của họ lại cắm sâu con dao mổ vào trong quả tim, còn bình tĩnh như vậy nữa, cô không hề sợ làm
tổn thương mạch máu li ti nào Vì sai sót.
“Nhìn thấy gì rồi?”
Cảnh Thiên lại lên tiếng.
Trước mặt ba người là bộ khuếch đại y tế, nhưng nhìn một lúc, hai vị bác sĩ vẫn ngơ ngác.
“Giáo sư, tôi không nhìn thấy gì cả”
“Tôi cũng vậy”
“ở đây” Cảnh Thiên chỉ.
Hai bác sĩ lại quan sát chăm chú một lát, khi Cảnh Thiên giơ tay lên định nói thẳng thì một bác sĩ kích động: “Thấy
rồi, ở đây có nhiều hơn một dây thần kinh!”
“U”
Cảnh Thiên chỉ ừ khẽ một tiếng, bác sĩ đó đỏ bừng mặt vì phấn khích, vị bác sĩ còn lại thì nhìn ông đầy ngưỡng mộ.
“Thế nên bây giờ phải cắt bỏ dây thần kinh đó đi, sau đó bù một dây thần kinh nhân tạo vào chỗ trống phải không
ạ?”
“Trước đó tôi đã nghĩ như thế. Nhưng dây thần kinh này của cậu ấy khá tốt, dùng nhân tạo thì trẻ nhỏ dễ gây hiện
tượng bài xích, ý của tôi là cấy ghép dây thần kinh này vào chỗ khuyết”
“Nếu cấy ghép, dây thần kinh quá nhỏ, rất khó khâu. Nếu xảy ra sai sót gì trong quá trình khâu sẽ khiến bệnh nhân
gặp tình trạng khó chịu sau này. Dùng dây thần kinh nhân tạo thì sẽ dễ hơn, nếu có bài xích thì có thể tạm thời
dùng thuốc chống bài xích trong hai năm đầu”


Cánh Thiên cân nhắc rồi lắc đầu.
“Cậu bé còn nhỏ, cuộc đời sau này còn dài. Dùng nhiều thuốc quá không tốt. Chuẩn bị kim chỉ TBE-10*
“Vâng”
Hai bác sĩ không dám có bất cứ phản bác nào, dặn y tá mang kim chi lên ngay lập tức.
 
Chương 655


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hai phút sau, sợi protein đồng lạnh rã đông.
Đế Tịnh Hiên và Tạ Thanh Nghiên cảm thấy kim chỉ đó mảnh đến mức… gần như không nhìn thấy. 3
Kim và chỉ mảnh như vậy, phải làm thế nào mới có thể khâu được dây thần kinh?
Cuối cùng, họ choáng váng nhìn thấy cảnh Thiên dùng1 máy móc tiến hành thao tác cực quang, hai người đứng
bên cạnh quan sát cũng chấn động vô cùng.
Không biết bao lâu sau, tiếng “làm ẩm, th9ông hơi, mở động mạch chủ”… vang lên.
Đế Tịnh Hiên và Tạ Thanh Nghiên biết, cuộc phẫu thuật này đang tiến vào giai đoạn kết thúc.
/styles/default/xenforo/heart emoticon.pngbr>Cuộc phẫu thuật phải mất mười mấy tiếng đồng hồ, cuối cùng chỉ mất hơn bốn tiếng đã xong xuôi.
Sau khi phần xương ngực bị bấm gãy được8 nối lại bằng định thép, khoang ngực được khâu lại, Cảnh Thiên mới
giao công việc thu dọn cuối cùng như giải phóng thuốc mê, nối lại ống dẫn cho hai vị bác sĩ còn lại.
Khoảnh khắc nhìn Cảnh Thiên vứt găng tay đi, Đế Tịnh Hiên và Tạ Thanh Nghiên đã hoàn toàn sùng bái con gái
mình.
Con gái chính là giáo sư J!
Giáo sư J chính là con gái của họ!
một nơi khác, tại buổi họp báo của Tập đoàn AUPU, một chiếc xe cứu hỏa khái niệm mới đã gây nên một làn sóng
lớn, thu hút sự quan tâm mãnh liệt từ các cư dân trong thành phố ngay khi được đưa tin.
Chiếc xe cứu hỏa khái niệm mới này mới nhìn thì không có gì khác xe cứu hỏa bình thường cả, chỉ có phần lốp xe to
và rộng hơn lốp xe cứu hỏa bình thường mà thôi.
Nhưng khi tắc đường, tính năng của nó lập tức được thể hiện.
khu vực triển lãm, hai con đường tắc đầy xe, dù xe hơi nhìn thấy xe cứu hỏa bật đèn liên tục phía sau cũng không
thể nhường đường nổi.
Rất nhiều lúc, việc chữa cháy bị lỡ dở là vì nguyên nhân này. Nhưng chiếc xe cứu hỏa khái niệm mới trông chỉ đẹp
hơn xe cứu hỏa bình thường ở vẻ ngoài này lại đột ngột nâng cao phần thân xe.
Bốn lốp xe lần lượt mở sang hai bên, trục bánh xe xuất hiện thêm một trục bánh xe nhỏ hơn.


Thân xe được nâng cao lên 3.3 mét, phần lốp chỉ có thể lăn trước sau và xoay sang hai bên lại quay ngoặt một góc 90
độ, chuyển sang đi trên vạch phân làn.
Ổ trục chạy với lốp mới, xe nhanh chóng tiến về phía trước.
Lốp xe mới nhỏ hơn lốp xe bình thường rất nhiều, trông như một chiếc xe khổng lồ đang chạy bon trên con đường
tắc nghẹt.
Chẳng mấy chốc, ở đoạn rẽ, xe cứu hỏa gặp phải một chiếc xe không chạy theo quy tắc đường bộ, muốn rẽ trên
vạch phân làn nhưng lại bị xe ở trước và sau ngăn cản, thành ra nằm ngang ở giữa đường.
Nhưng lốp xe mới của xe cứu hỏa lại tiến hành quay hơn 200 độ, đi ngang qua khe hở giữa hai con đường rồi
chuyển sang khu vực khác, sau đó thuận lợi rời khỏi từ khu vực trống nhỏ hẹp khác nữa.
Lúc này, xe cứu hỏa đã đến hiện trường vụ cháy, đây là một tòa nhà cao 56 tầng, lúc này lửa ở tầng 47 đã phá tan
cửa sổ, toàn bộ khu nhà đều bốc cháy, thỉnh thoảng phát ra tiếng nổ ầm ầm.
Thang nâng không thể lên đến độ cao của tầng 47, nếu là lúc trước thì chỉ có thể mặc cho lửa lan ra, lính cứu hỏa
mang theo công cụ chữa cháy lên đến tầng 47 rồi dùng vòi chữa cháy để dập lửa. Tốn thời gian tốn công sức mà
hiệu quả lại không tốt.


Nhưng lúc này lại có hai chiếc đĩa tròn bay lên từ xe cứu hỏa khái niệm mới.
Đĩa tròn được hai máy bay tăng áp phóng lên khu vực cháy ở tầng 47, sau đó hai chiếc đĩa tròn nhanh chóng phun hơi nước cực mạnh
vào bên trong.
Chưa đến ba phút đã kiểm soát được toàn bộ ngọn lửa đang thiệu rụi cả ngôi nhà.
Tiếng vỗ tay nhiệt liệt vang lên trong cả hội trường.
 
Chương 656


Đây chắc chắn là hình mẫu lý tưởng hoàn hảo của xe cứu hỏa, mọi người ngày trước chỉ có thể tưởng tượng, nhưng
hôm nay đã có người biến nó3 thành sự thật rồi.
hội trường, đèn flash nháy lên điên cuồng.
Chiến Vũ Hằng ngồi bên cạnh chủ vị, cảm xúc bỗng trở nên r1ối bời.
Ước mơ từ nhỏ của anh ta chính là vượt qua Chiến Lệ Xuyên.
Dù gì cũng đều là con cháu của nhà họ Chiến, anh ta ng9hĩ Chiến Lệ Xuyên giỏi như vậy thì chắc chắn mình cũng
không kém cạnh gì.
Đặc biệt là sau này lớn lên rồi, anh ta vô tình phát h3iện các cô cậu chủ của nhà họ Chiến là mình, Chiến Thư Du và
Chiến Lệ Xuyên đều không có bất cứ quan hệ máu mủ nào với ông nội, anh ta cà8ng muốn dùng thực lực để chứng
tỏ bản thân, để ông nội đánh giá mình cao hơn.
Anh ta vẫn luôn nghĩ ông nội rất thiên vị Chiến Lệ Xuyên đến không có điểm dừng, thế nên anh ta dần dần hình
thành ý thù địch với Chiến Lệ Xuyên. Nhưng hôm ấy, khi cả nhà ông hai đến nhà chính gây chuyện rồi bị đuổi ra
khỏi cửa, anh ta lén lút ở phía sau nghe bọn họ nói chuyện mới hiểu ra, hóa ra tất cả những thứ này đều là vì Chiến
Lệ Xuyên.
Anh ta và Chiến Thư Du tồn tại chỉ vì ông nội muốn để Chiến Lệ Xuyên có anh chị em, không để nó cô đơn trong
quá trình trưởng thành.
Đến em trai ruột, người thân duy nhất trên đời này, đó cũng chỉ là một con chó đối với ông nội mà thôi. Khỏi phải
nói đến hai đứa trẻ không có bố mẹ như anh ta và Chiến Thư Du.
Nói trắng ra thì bọn họ chỉ là kẻ dùng để phò tá Chiến Lệ Xuyên.
Còn bọn họ lại không tự biết mình, lúc nào cũng thấy không công bằng.
Không muốn làm binh sĩ của tướng quân không phải là một binh sĩ tốt. Thế nên anh ta luôn muốn đuổi kịp, muốn
vượt hơn.
Anh ta đã có thể coi là người tài ba trong những nhà tài phiệt gia thể lớn rồi, bởi vì công tử tài phiệt thế gia thật sự
không có mấy người dựa vào năng lực bản thân mà học hết tiến sĩ.
Nhưng anh ta lại dựa vào nghị lực và tinh thần không chịu thua kém của mình, học hết tiến sĩ và tốt nghiệp với
điểm số cao


Nhưng cho dù như vậy, Chiến Lệ Xuyên vẫn là tảng đá ngáng chân trên con đường dẫn đến vinh quang của anh ta.
Rõ ràng là nhỏ tuổi hơn anh ta nhiều như thế, anh ta khó khăn lắm mới học hết tiến sĩ, Chiến Lệ Xuyên lại rút ngắn
rất nhiều năm mà học xong, hơn nữa còn là song bằng.
Điều đả kích người khác nhất chính là bình thường Chiến Lệ Xuyên chẳng mấy khi dùng đến hai cái bằng tiến sĩ
này, sau khi nắm được Tập đoàn AUPU, Chiến Lệ Xuyên đã tự nghiên cứu về chip, tự làm nghiên cứu khoa học.
Thế nên Chiến Vũ Hằng mới hận anh như thể.
Hận anh quá xuất sắc, át đi ánh sáng của tất cả mọi người xung quanh.
Nhưng vào cái đêm cả nhà ông hai bị đuổi đi, thậm chí cả khi ông hai bị đột quỵ, nhà họ Chiến cũng không cho một
tài xế nào đưa họ đến bệnh viện, anh ta đã nhụt chí hoàn toàn.
Anh ta tồn tại chỉ để làm nền.
Nếu không thể làm một cái nền tốt mà mong muốn nhiều hơn, vậy thì kết cục của anh ta cũng chỉ có thể như Chiến
Thư Du và cả nhà ông hai mà thôi.
Anh ta có thể thông minh, nhưng sự thông minh của anh ta chỉ có thể dùng để phò tá Chiến Lệ Xuyên, một khi trở
thành chướng ngại vật trên con đường thành công của Chiến Lệ Xuyên, ông nội sẽ ra tay diệt trừ anh ta.
Là một đứa trẻ mồ côi được người ta đón về nuôi từ cô nhi viện, vốn dĩ cuộc đời của anh ta đã thê thảm lắm rồi,
bình thường lắm rồi. Anh ta không có cơ hội tiếp nhận nền giáo dục tốt, không có cơ hội hưởng thụ cuộc sống cao
sang.


Thế nên buổi tối hôm ấy, ông nội xuất hiện ở phòng của anh ta, bảo anh ta thu dã tâm lại thì anh ta có thể sống ở nhà họ Chiến cả đời,
làm phó chủ tịch cả đời, anh ta bèn từ bỏ suy tính hoàn toàn.
Cho dù Chiến Lệ Xuyên chi là một tên liệt thì vẫn có thể sử dụng bộ não khác với người thường của mình để sáng tạo ra những thứ
mà anh ta không thể sáng tạo ra.
Đây là sự khác biệt giữa anh ta và Chiến Lệ Xuyên.
So với việc thù hận và đố kị, thà thản nhiên chấp nhận, hưởng thụ cho tốt thì hơn.
 
Chương 657


Phó chủ tịch Chiến, xin hỏi là ai đã thiết kế ra chiếc xe cứu hỏa này? Nghe nói giám đốc điều hành của quý công ty
là một phát min3h thiên tài. Có phải chiếc xe cứu hỏa này cũng do anh ấy thiết kế?”
Ở hội trường, một phóng viên nước ngoài không kìm đượ1c nữa, đứng dậy và đưa ra câu hỏi đầu tiên.
Chiến Vũ Hằng nở nụ cười đúng mực: “Mong anh phóng viên đầy bình tĩnh một chú9t, lát nữa chúng tôi sẽ sắp xếp
phóng viên chuyên biệt để hỏi và trả lời. Trước khi phóng viên đặt câu hỏi, Tập đoàn AUPU vẫn còn3 một việc rất
quan trọng muốn công bố với tất cả mọi người. Bây giờ, xin mời ông nội của tôi, ông Chiến Nhân Hạo, Chủ tịch
Tập đo8àn AUPU.”
Tiếng vỗ tay nồng nhiệt vang lên bên dưới khán đài, ông cụ Chiến không hề giống một ông cụ mới xảy ra tai nạn
giao thông cách đây không lâu, ông bước vững vàng lên bục.
Ông chào các phóng viên đến đây hôm nay trước, sau đó tổng kết về quá trình phát triển của Tập đoàn AUPU từ
khi thành lập đến nay.
“Có thể nói, Tập đoàn AUPU từ một công ty khoa học công nghệ bình thường đã trở thành tập đoàn tổng hợp cỡ
lớn như bây giờ hoàn toàn gắn liền với sự đóng góp của cháu trai Chiến Lệ Xuyên của tôi. Thế nên, trong một ngày
nhận được sự quan tâm của cả thế giới như hôm nay, tôi tuyên bố: chính thức giao Tập đoàn AUPU cho cháu trai
của tôi, giám đốc điều hành tiền nhiệm Chiến Lệ Xuyên. Bắt đầu từ hôm nay, cậu ấy sẽ trở thành chủ tịch của Tập
đoàn AUPU, đưa tập đoàn hướng về tương lai huy hoàng hơn nữa”
Tập đoàn AUPU là doanh nghiệp lớn nhất thành phố H, giám đốc điều hành Chiến Lệ Xuyên là người đưa tập đoàn
trở thành doanh nghiệp giàu nhất thành phố H, cho nên các phóng viên truyền thông có mặt tại buổi họp báo đều
thấy Chiến Lệ Xuyên ngồi lên vị trí chủ tịch là hoàn toàn xứng đáng.
“Anh ta là một thằng liệt, có tư cách gì mà trở thành Chủ tịch Tập đoàn AUPU? Ông nhận một đứa mồ côi làm cháu
trai của mình, để cháu ruột của mình lưu lạc đầu đường xó chợ. Uổng công ông nội tôi theo ông suốt bao năm, bây
giờ ông ấy đang bị liệt nằm giường, ông lại đuổi cả nhà tôi ra khỏi nhà, ông là đồ long lang dạ sói! Chiến Lệ Xuyên
hoàn toàn không có tư cách kế thừa Tập đoàn AUPU!”
Một người đàn ông đội mũ lưỡi trai đột nhiên đứng dậy, chỉ vào mặt Chiến Nhân Hạo rồi bắt đầu chửi ầm ĩ lên.
Chuyện xảy ra đột ngột, tuy bảo vệ đã xông lên khống chế hắn, nhưng các phóng viên vẫn hướng ống kính về phía
hắn.
Người đó chính là Chiến Khôn Vũ bị đuổi ra khỏi nhà hôm đó.


Bây giờ Chiến Nhân Cẩm tràn máu não rồi nằm liệt trên giường, cả nhà ông bác, Chiến Quân Khải sợ liên lụy nên
góp tiền chạy mất, Chiến Nghệ Hòa thì biến mất tăm, Chiến Cẩn Hựu luôn là con chó đi theo Chiến Lệ Xuyên, dù
cả nhà ngã xuống, anh ta vẫn là con ông cháu cha đang học thạc sĩ, vẫn được Chiến Lệ Xuyên giúp đỡ.
Nhưng nhà hắn thì thê thảm.


Tiền của bố hắn bị bồ nhí bên ngoài ôm chạy mất, công ty bất động sản của hắn bị chèn ép đến mức phải tuyên bố phá sản, em trai
hắn cũng phải ngồi tù vì theo Chiến Thư Du thuê người giết Cảnh Thiên.
Có thể nói, Chiến Lệ Xuyên chính là hung thủ trực tiếp dẫn đến việc toàn bộ chi thứ phải đối mặt với tai ương ngập đầu. Nếu người
như vậy làm chủ tịch, sau này e rằng hắn sẽ chẳng còn cơ hội nào trở mình nữa.
Lúc này may mà hắn không còn công ty, hắn biết Chiến Vũ Hằng vẫn luôn rất muốn trở thành người thừa kế, thế nên nếu hắn làm mọi


chuyện vỡ lờ ra, có lẽ Chiến Vũ Hằng sẽ nhớ công hắn, sau này đến tìm anh ta vay tiền vốn cũng sẽ dễ nói chuyện hơn.
Thế nên bây giờ Chiến Khôn Vũ dốc hết sức để gây chuyện, hận không thể lôi hết những chuyện xấu xa của nhà họ Chiến ra để mọi
người đều hay, để cổ phiếu của nhà họ Chiến rớt giá, để Chiến Nhân Hạo tạm thời hoãn việc cho Chiến Lệ Xuyên đàm nhiệm chức
vụ.
 
Chương 658


chủ tịch Chiến, nghe nói trước đây giám đốc điều hành đã bị liệt sau một vụ tai nạn giao thông, đây có phải sự thật
không?”
“Mấy tháng na3y, AUPU đã cho ra mắt điện thoại S60 khiến chúng tôi nghĩ rằng chuyện giám đốc điều hành bị liệt
là tin đồn nhảm”
“Nếu giám đốc điều hàn1h bị liệt, làm sao anh ấy có thể thừa kế vị trí Chủ tịch Tập đoàn AUPU được?”
“Đúng vậy, ban nãy khi tuyên bố để giám đốc điều hành đảm 9nhiệm chức vụ chủ tịch, tôi còn tưởng những
chuyện trước đây đều là đồn đại linh tinh”
“Vậy liệu chất lượng điện thoại và máy tính bảng 3của AUPU có bị giảm đi hay không?”
Các phóng viên truyền thông nhao nhao bày tỏ sự lo lắng. Nhưng không một phóng viên nào nhắc đến việc8 mà
Chiến Khôn Vũ nói, rằng Chiến Lệ Xuyên không phải cháu trai ruột của Chiến Nhân Hạo, giữa hai người không có
bất cứ quan hệ máu mủ nào, và Chiến Nhân Hạo đuổi cả nhà chị thứ ra khỏi nhà, lòng lang dạ sói.
Chiến Khôn Vũ có phần ngơ ngác.
Đây chẳng phải bê bối của nhà giàu sao?
Bê bối lớn như thế, vì sao đàm phóng viên này không để tâm đến? Cả hội trường lớn thế này, vô số phóng viên
mầm năm miệng mười nhưng đều đang hỏi về chuyện sức khỏe của Chiến Lệ Xuyên.
Chiến Khôn Vũ cũng phát hiện ra bảo vệ của hội trường chỉ đến khống chế hắn, nhưng không hề ngăn cản hắn la
hét, thậm chí còn không có ý định đưa hắn ra ngoài.
Có điều…
Hắn phát hiện mình lại không thể chen miệng vào được. Chiến Nhân Hạo nghe các phóng viên đưa ra câu hỏi rồi
giơ tay, ra hiệu mọi người đừng sốt ruột.
Chỉ vài giây, cả hội trường trở nên yên tĩnh.
“Tôi biết điều mà mọi người lo lắng. A Xuyên có bị liệt hay không, điện thoại di động và các sản phẩm thông minh
mà mọi người thích của Tập đoàn AUPU có xuất hiện vấn đề về chất lượng hay không, tôi nghĩ, để tiếng vỗ tay
nhiệt liệt của chúng ta chào đón chủ tịch tận nhiệm lên bục, như vậy chẳng phải mọi chuyện đều được giải quyết dễ
dàng rồi sao?”


Ông vừa nói dứt lời, cả hội trường bùng lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
Đúng là trước đây mọi người đều dùng điện thoại thông minh của nước ngoài, nhưng từ sau khi AUPU nghiên cứu
và phát minh ra điện thoại thông minh của chính mình, càng ngày càng nhiều người bắt đầu dùng điện thoại nội
địa.
Đồng thời điện thoại của AUPU không ngừng nâng cấp, S60 mới ra mắt bây giờ không những đẹp hơn điện thoại
của nước ngoài, khả năng quay chụp tốt hơn vô số lần, đến cả thời gian chờ và tốc độ phản ứng cũng tốt hơn rất
nhiều.
Điện thoại của AUPU không những đánh bại điện thoại nhập khẩu ở thị trường trong nước mà còn được xuất sang
nước ngoài, tiến vào gia đình cư dân các nước khác.
Giá của điện thoại AUPU thấp hơn điện thoại hãng quả lê rất nhiều, nhưng tính năng lại tốt hơn, nhanh chóng
chiếm lĩnh thị trường thế giới. 3
Quan trọng là điện thoại di động của Tập đoàn AUPU ngày trước không hề tốt như thế này, chênh lệch rất nhiều
với điện thoại hãng quả lê, nhưng sau khi giám đốc điều hành nhậm chức, anh đích thân dẫn dắt đội ngũ nghiên
cứu tiến hành nghiên cứu sáng chế. Nghe nói chip của AUPU bây giờ chính là thứ do giám đốc điều hành Chiến Lệ
Xuyên tạo ra.


Thế nên mọi người mới không quan tâm đến việc Chiến Lệ Xuyên có phải cháu ruột của Chiến Nhân Hạo hay không, mọi người chỉ
quan tâm, một thiên tài như vậy rốt cuộc có vấn đề gì về sức khỏe hay không, sau này mọi người còn có thể tiếp tục sử dụng điện
thoại và các sản phẩm thông minh khác vừa rẻ vừra tốt nữa hay không.
Trong tiếng vỗ tay, Chiến Lệ Xuyên mặc bộ Âu phục màu đen may thủ công bước từ sau cánh gà ra. Bộ Âu phục khít người tôn lên
vóc dáng săn chắc mảnh dẻ của anh, nước da màu mật ong và đường nét bên dưới bộ Âu phục khiến vô số nữ phóng viên có mặt tại
hội trường hét lên đây kinh ngạc.


Phong thái và áp lực dữ dội khiến người đàn ông này trở nên cao quý và mạnh mẽ.
Trước tiếng la hét mê đắm của các nữ phóng viên, Chiến Lệ Xuyên mím chặt đôi môi mỏng, cặp mày kiếm dài mành như dãy núi
trong tranh, đôi mắt sắc lạnh khiến người ta choáng ngợp.
 
Chương 659


Chiến Lệ Xuyên ngồi lên ghế của mình, hai tay nắm lấy nhau rồi đặt trên bàn, không hề có ý định lên tiếng, để mặc
các nữ p3hóng viên bên dưới la hét.
Chẳng mấy chốc, các nữ phóng viên cảm thấy lúng túng, dần im lặng.
“Không phải1 A Xuyên bị liệt rồi à? Sao… sao bây giờ đã khỏe lại rồi?”
Trong bệnh viện, công cụ Đỗ há hốc miệng, mở to mắt,9 vẻ mặt không thể tin nổi. Mới không lâu trước đó, hai
người còn gọi điện cho nhau.
“Thời đại này đến liệt mà cũn3g khỏe lại được nhanh thế à? Thế này đâu phải là khỏe lại, thế này là được chữa
bệnh cho rồ?!”
Ông cụ Đỗ nghĩ mìn8h đã sống gần 80 năm rồi, đáng lẽ phải biết mỗi thứ một chút, nhưng về phương diện này,
ông cảm thấy có lẽ mình đã sống mất công.
Đỗ Ngôn Tranh nhìn Chiến Lệ Xuyên phong thái mạnh mẽ, rạng rỡ sáng ngời trên tivi, sắc mặt đen như đáy nồi.
Saka đối xử với Chiến Lệ Xuyên tốt như vậy sao?
Không ngờ lại chữa khỏi bệnh cho hắn ta.
Không phải cô ghét nhất là đàn ông lại gần mình à? Vì sao rõ ràng cô đã ở chung một nhà với Chiến Lệ Xuyên, cô
còn muốn chữa khỏi cho hắn ta?
Đỗ Ngôn Tranh cảm thấy tim mình lạnh ngắt.
Ban đầu anh ta còn muốn thong thả, không ép buộc. Vì cô bé của anh ta rất mạnh mẽ, cô không thích bị ép buộc.
Nhưng khi trông thấy Chiến Lệ Xuyên bước đi một cách vững vàng lên bục, không có bất kỳ di chứng nào, Đỗ
Ngôn Tranh cảm thấy sự tự tin mà anh ta vẫn luôn xây cao ngất trong lòng đang bắt đầu sập xuống. 1
Anh ta dám chắc chắn, nếu Saka ở với anh ta, nếu anh ta bị liệt, Saka sẽ không cứu.
Không phải vì tình cảm giữa cô và anh ta không tốt, mà là cô không muốn tiếp xúc với đàn ông.
Ông cụ Đỗ nhìn cháu trai mình rồi lên tiếng: “A Xuyên cũng giống như cháu, đều là kiểu người lãnh đạo trời sinh,
ngồi xuống một cái là cả hội trường đều trở nên yên tĩnh. Nó là một đứa trẻ tốt, nhân phẩm cũng tốt, còn thông
minh nữa. Nếu quan hệ tốt, nó sẽ là một đồng minh tốt của nhà họ Đỗ. Nếu quan hệ không tốt, nó sẽ là kẻ địch lớn


nhất”
Tuy không hiểu được vì sao cháu mình lại thù địch Chiến Lệ Xuyên như vậy, nhưng ông cụ Đỗ không nghĩ đây là
một chuyện thông minh.
Trong hội trường, Chiến Lệ Xuyên thong thả lên tiếng: “Cảm ơn mọi người đã đến tham gia buổi họp báo ra mắt xe
cứu hỏa khái niệm mới, chiếc xe cứu hỏa này do một tay tôi thiết kế chế tạo, mọi người có câu hỏi gì có thể trực tiếp
hỏi tôi”
Câu nói khiến bên dưới lại la hét lần nữa.
Lần này không chỉ có phụ nữ hét lên, đến đàn ông cũng đang hét.


Hết cách rồi, thực sự quá ngẫu.
Người không những đẹp mà còn quá tài năng.
“Giám đốc điều hành… Không đúng, bây giờ nên gọi anh là chủ tịch rồi, xin hỏi Chủ tịch Chiến, tuy Tập đoàn AUPU luôn nỗ lực
nghiên cứu phát triển sản phẩm khoa học công nghệ, nhưng các phát minh trước đây đều là sàn phẩm điện tử, đây là lần đầu tiên lắp
ráp xe, hơn nữa còn là xe cứu hỏa phục vụ nhân dân. Vì sao anh lại muốn nghiên cứu sản phẩm này?”
Chiến Lệ Xuyên khê cười: “Trước đây không lâu, đúng là tôi có bị tai nạn giao thông, đồng thời bị thương vô cùng nghiêm trọng. Khi
đó tôi đã hoàn toàn tuyệt vọng với cuộc đời, thậm chí còn từng xin ông nội cho tôi ra đi thanh thàn. Nhưng bác sĩ phụ trách đã giúp tôi
chạy lại niềm hi vọng đối với cuộc đời. Có lẽ vì cảm khái đối với cuộc đời mới đã khiến tôi nghĩ rằng mình nên cống hiến nhiều hơn
vì xã hội”
 
Chương 660


Tức là anh thực sự đã từng bị liệt? Là vị bác sĩ phụ trách của anh đã chữa khỏi cho anh?” Một phóng viên hỏi.
Bởi vì bại liệt luôn 3là một vấn đề khó khăn không thể giải quyết được của y học thế giới. Phóng viên có lý do để
nghi ngờ Chiến Lệ Xuyên đang diễn tả sai.
1
“Phải.”
Câu nói của Chiến Lệ Xuyên lại gây nên làn sóng la hét của phóng viên một lần nữa.
Chiến Lệ Xuyên biết, bây gi9ờ Viện nghiên cứu Lawrence đã tách ra khỏi Đường Môn, thực lực bị Đổng Duyệt
Đồng gọt bớt, kém xa trước đây. Nhưng nếu vợ anh đã muốn phát3 triển Viện nghiên cứu Lawrence, anh hoàn toàn
không ngại quảng cáo hộ vợ trong buổi họp báo này. “Chủ tịch Chiến, có thể tiết lộ với chún8g tôi, vị bác sĩ phụ
trách của anh là ai không? Bởi vì hiện giờ vẫn chưa có ai có thể giải quyết được vấn đề y học khó khăn này trên thế
giới”
“Đương nhiên là được. Chiến Lệ Xuyên mỉm cười: “Đó là chuyên gia thần kinh của Viện nghiên cứu Lawrence, giáo
sư J.”
“Xin hỏi anh đã mất khoảng bao nhiêu thời gian từ khi bị liệt cho đến khi đi lại bình thường như bây giờ?” “Xin hỏi
tên đầy đủ của giáo sư J là gì?”
“Xin hỏi nếu liên lạc trực tiếp với cơ sở thành phố H của Viện nghiên cứu Lawrence thì có thể tìm được giáo sư J
không?”
Bại liệt mà cũng chưa được!
Sau khi tỉnh ra, cả hội trường đều “bại liệt”.
Ông cụ Chiến liếc nhìn thằng cháu mình một cái đầy u oán.
Thằng ranh này!
Lẫn lộn đầu đuôi!
“Các vị!” Trạch Ngôn đứng ra cười, lên tiếng: “Hôm nay là buổi họp báo giới thiệu xe cứu hỏa khái niệm mới.
Mong các vị hãy đặt câu hỏi về chiếc xe.”
Các phóng viên cũng biết mình lạc để rồi nên thi nhau cười.


Nhưng trong lòng vẫn vô cùng xúc động, bởi vì người thừa nhận bại liệt có thể chữa khỏi được là Chiến Lệ Xuyên.
Là người giàu nhất thành phố, anh không cần phải nói dối linh tinh trước mặt nhiều phóng viên như vậy.
“Chủ tịch Chiến, ban nãy khi xem diễn tập, tôi thấy sau khi xe cứu hỏa được nâng cao lên, bánh xe có thể chuyển
động linh hoạt rất nhỏ, bánh xe làm thế nào để có thể đỡ được cả một chiếc xe cứu hỏa nặng như vậy? Liệu có nguy
cơ lật xe hay không?”
“Sẽ không có nguy cơ lật xe. Lốp xe bên ngoài của xe cứu hỏa là lốp xe bình thường, loại lốp sử dụng khi phòng
tránh tắc đường là lốp đặc chế. Loại lốp này không có săm, là nhiều lớp sản phẩm dệt chống trượt và chống mài
mòn ép lại, khả năng tải trọng tốt hơn lốp xe bình thường rất nhiều”
“Mặc khác, lốp xe đặc chế có thể chuyển động 360 độ, vì nhỏ nên nó có thể chạy thoải mái trên đoạn đường bị tắc,
tương đương với một chiếc xe đạp chạy xuyên trên đoạn đường kẹt xe. Trong trục bánh xe có lắp đặt thiết bị điện
từ, lực điện từ và sức hút của trái đất tương thông, lốp xe bám vào mặt đất nên tính ổn định cao hơn xe bình
thường vô số lần”
Chiến Lệ Xuyên nói rành mạch khiến tất cả phóng viên choáng váng, chẳng mấy chốc anh đã chuyển hướng chú ý
của họ từ đề tài bại liệt cũng có thể chữa khỏi sang chiếc xe cứu hỏa khái niệm mới một lần nữa.
“Mọi người có thể nhìn lên màn hình lớn, đây là so sánh của công ty chúng tôi giữa xe cứu hỏa khái niệm mới và xe
cứu hỏa cũ”


Trên màn hình, xe cứu hỏa bình thường đang lao nhanh về phía trước, tốc độ đã đạt đến 140km/h. Trên vị trí dự định, xe cứu hỏa bình
thường đột ngột trượt đi một góc 360 độ.
Có điều vì tốc độ quá nhanh, thân xe quá nặng, cà chiếc xe cứu hòa bị lật nghiêng nghiêm trọng. Nếu có người trên xe, cù lật và tốc
độ khi va chạm chắc chắn sẽ khiến xe hỏng người chết. “Tốc độ này nhanh quá, hơn nữa còn trượt tận ba 360 độ, xe cứu hỏa bình
thường không lái đến tốc độ này được”
“Cho dù có lên đến tốc độ này thì cũng không đến mức trượt 360 độ


Tiếng vừa dứt, xe cứu hỏa khái niệm mới xuất hiện.
 
Chương 661


Thân xe nổi bật hơn, lớn hơn xe cứu hỏa thông thường một cỡ, màu sơn đỏ cũng đẹp hơn xe cứu hỏa thông thường.
Điều quan trọng l3à, chiếc xe cứu hỏa này là thật à? Đồng hồ tốc độ điện tử cho thấy nó đã chạy với tốc độ một
170km/h, hơn nữa còn có xu hướng tiếp tục1 tăng lên. Thấy đã đến chỗ trượt đuôi xe, xe cứu hỏa khái niệm mới
trượt đuôi 360 độ một cách hoàn hảo.
Tiếng ma sát lớn vang 9lên, mặt đường xi măng bị ma sát tạo nên mấy vệt dài cực kỳ đậm.
Miệng của tất cả mọi người đều há to hình chữ 0.
Vì c3hiều cao của chiếc xe cứu hỏa này được tăng thêm 3.3 mét so với chiều cao của xe ban đầu, chiều cao này đối
với những chiếc xe có lốp 8nhỏ mà nói, đừng nói là 180km/h, cho dù là 60km/h cũng rất dễ lật xe. Tuy nhiên, không
biết điện từ mà Chiến Lệ Xuyên nói đến là điện từ gì, tóm lại là xe cứu hỏa khái niệm mới gần như đã trượt đuôi xe
360 độ dưới tốc độ 180km/h nhưng không hề bị lật, đồng thời quay đầu một cách hoàn hảo và tăng tốc từ 80km/h
rồi lập tức đạt tới 170km/h.
Phương pháp trượt đuôi xe phi khoa học này khiến tất cả các phóng viên có mặt cảm thấy xem như vậy là quá đủ
rồi.
“Xin hỏi Chủ tịch Chiến, đây có phải là kết quả của mối liên hệ giữa lực điện từ và sức hút của trái đất mà anh đã
nói không? Đừng nói đến một chiếc xe cao thế này, cho dù là một chiếc xe hơi bình thường thì trượt đuôi xe với tốc
độ như vậy cũng bị lật xe, tại sao chiếc xe cứu hỏa khái niệm mới này của anh lại ổn định như vậy?”
“Tại sao khi ném quả táo đi nó lại rơi xuống đất? Là do lực hút của trái đất. Đặt một thiết bị điện từ, cho dù vì quán
tính có thể dẫn đến lật xe, nhưng với lực kéo của trọng lực, dù tốc độ có nhanh đến đâu cũng sẽ không bị lật”
Phóng viên kia tán dương nói: “Đúng là rất có lý”
Nhưng anh ta vẫn không hiểu.
“Chủ tịch Chiến, rốt cuộc thì bên trong thiết bị điện từ của anh được thiết kế những gì, khiến nó có thể kết hợp với
lực hút của trái đất?” Một nữ phóng viên nước ngoài hỏi.
“Điều này liên quan đến bí mật thương mại, nếu quốc gia của cô quan tâm đến xe cứu hỏa khái niệm mới do đất
nước chúng tôi nghiên cứu phát triển thì hoan nghênh đặt hàng”
“Chủ tịch Chiến, thiết bị phun này được thiết bị phi hành đưa lên, thiết bị phi hành nhỏ như vậy, thiết bị phun
nước trông rất lớn, nó được đưa lên như thế nào?” Lại một phóng viên người nước ngoài khác hỏi.


“Máy bay to và nặng như vậy, còn chở cả người, cánh máy bay nâng một chiếc máy bay nặng như vậy bay lên
không trung bằng cách nào chứ?”
Cả đám cười ồ lên.
“Chủ tịch Chiến, tôi thấy máy phun nước đẹp nhưng khá cồng kềnh. Tại sao không kết nối trực tiếp vòi chữa cháy
với ống nước cứu hỏa? Đám cháy có thể được kiểm soát trong vòng ba phút có liên quan đến máy phun nước này
đúng không?”


Chiến Lệ Xuyên thấy vẫn không có ai hỏi đến trọng điểm, nên chỉ có thể nhờ phóng viên của mình sắp xếp đặt câu hỏi.
Lúc này mọi người mới nhận ra, đám cháy vừa rồi lớn như vậy, hình như hai máy phun nước chỉ mất hơn ba phút đề dập lửa.
Nếu là nước thông thường thì tuyệt đối không thể làm được.
Chiến Lệ Xuyên gật đầu: “Chúng ta đều biết rằng nước và lua tương khắc với nhau, cách tốt nhất để dập lửa chính là dùng nước.
Nhưng nước sẽ đóng băng khi nhiệt độ giảm đến 0 độ C. Tuy nhiên, một khi lửa lan rộng, cộng thêm thời gian kéo dài, nhiệt độ sẽ
tăng cao, khi một ngôi nhà cháy hoàn toàn đồng nghĩa với việc vật liệu xây dựng của nó cũng cháy theo”
 
Chương 662


nhiệt độ của vật liệu xây dựng khi cháy có thể lên tới 500 độ, tức là nhiệt độ tại nơi xảy ra hỏa hoạn khoảng từ 300
đến 5030 độ. ở nhiệt độ như vậy, nước thông thường rất khó có thể dập tắt được. Đây cũng là lý do tại sao dùng
bình chữa cháy nén1 bột khô rất hiệu quả. Nhưng có vòi phun này, nó có thể nhanh chóng chuyển đổi nhiệt độ
nước ở nhiệt độ thường thành -20 đ9ộ. Đó là lý do tại sao lửa bị dập tắt nhanh chóng. Bởi vì tôi sử dụng nước âm
độ tuyệt đối”
Lời giải thích của Chi3ến Lệ Xuyên khiến những người bên dưới bất giác vỗ tay nhiệt liệt. Bánh xe xoay 360 độ được
thúc đẩy bằng lực điện từ, thâ8n xe có thể nâng hạ và vòi phun nước làm lạnh có thể chuyển đổi nhiệt độ nước
nhanh chóng. Một chiếc xe cứu hỏa bao gồm rất nhiều thiết kế thông minh mà hầu hết các công ty công nghệ trên
thế giới không thể đạt đến được.
Đây không chỉ là niềm tự hào của Tập đoàn AUPU, mà còn là niềm tự hào của nước Z.
“Xin hỏi Chủ tịch Chiến, một chiếc xe cứu hỏa khái niệm mới thông minh như vậy có giá bao nhiêu? Một chiếc xe
cứu hỏa bình thường khoảng 120 nghìn tệ, còn sản phẩm công nghệ cao này của anh chắc chắn không hề rẻ đúng
không? Mức giá như vậy, xin hỏi cơ quan chính quyền của một thành phố có thể mua được bao nhiêu chiếc?”
Các phóng viên tham dự ngày hôm nay không chỉ do Tập đoàn AUPU mời tới mà còn là do các công ty khác thuê
để gây rối, thậm chí có cả một số công ty, tổ chức nước ngoài muốn giở trò
nữa.
Câu hỏi của phóng viên này vừa nghe đã thấy tràn ngập sự thù địch, nhưng cái trò trẻ con này cũng không làm khó
được Chiến Lệ Xuyên.
“Những năm nay, Tập đoàn AUPU đã tài trợ không dưới mười tỷ cho các dự án dân sinh như xóa đói giảm nghèo,
giáo dục, y tế, v… So với số tiền này, giá xe cứu hỏa chỉ là một con số nhỏ. Tôi quyết định dùng danh nghĩa của Tập
đoàn AUPU để tặng năm chiếc xe cứu hỏa cho các thành phố lớn hạng một, tặng hai chiếc cho thành phố hạng hai,
tặng một chiếc cho thành phố hạng ba, kèm theo nhân viên hướng dẫn thao tác chuyên nghiệp, hướng dẫn trọn gói.
Xe cũng sẽ có nhân viên chuyên nghiệp tiến hành bảo dưỡng kiểm tra hằng năm, miễn phí bảo dưỡng và thay thế
bánh xe cùng thiết bị phun.”
Sau khi Chiến Lệ Xuyên dứt lời, lại nhận được tràng pháo tay nồng nhiệt của hầu hết các phóng viên truyền thông
một lần nữa.
Câu trả lời lần này không chỉ khiến Chiến Lệ Xuyên giành được thiện cảm của chính phủ, mà còn cho tất cả mọi
người biết rằng số tiền quyên góp của Tập đoàn AUPU đã lên tới mười tỷ.
Một doanh nghiệp hào phóng như vậy rất hiếm có.


Đây cũng là lý do vì sao Tập đoàn AUPU chỉ là một tập đoàn tư nhân, nhưng nhà họ Chiến lại có địa vị rất cao tại
nước Z.
Người ta nói rằng giàu có thể sánh ngang với một quốc gia. Khi một doanh nghiệp giàu có tới một mức độ nhất
định, dù muốn hay không, ít nhiều gì cũng sẽ ảnh hưởng đến chính trị của một quốc gia.


Tuy nhiên, một doanh nghiệp một lòng vì đất nước nhưng không bao giờ can dự vào chính trị như Tập đoàn AUPU, là doanh nghiệp
mà mọi cấp trên đều sẵn sàng ủng hộ mạnh mẽ.
Khi mọi người đang khen ngợi Tập đoàn AUPU và Chiến Lệ Xuyên thì Chiến Khôn Vũ lại đột nhiên hét lớn: “Anh ta hoàn toàn
không phải người, anh ta là người máy!”
Tiếng gầm giận dữ của Chiến Khôn Vũ khiến ánh mắt của
thằng ngu vậy.


người lại đồ dồn về phía hắn. Mọi người đều nhìn hắn như nhìn một
Chiến Khôn Vũ tức giận hét lên: “Mấy người không tin đúng không? Cho dù trên đời này thật sự có bác sĩ có thể chữa khỏi cho bệnh
nhân bại liệt đi chăng nữa thì tổn thương đến gân cốt cũng phải dưrỡng thương trăm ngày, dựa vào cái gì mà một tên bại liệt như anh ta
có thể khôi phục giống như một người bình thường chỉ trong thời gian hơn một tuần? Mấy người có thể không tin tôi, nhưng mấy
người hãy nhìn tấm ảnh này đi!”
 
Chương 663


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chiến Khôn Vũ lấy tấm ảnh mình đã chuẩn bị từ lâu ra.
“Mọi người nhìn đi! Tấm ảnh này không phải là do tôi chụp, mà là cậu chủ nhà họ Lệ tại 3châu Đế – Lệ Quân Hạo
chụp. Thời gian chụp cách đây chưa đầy một tháng. Lúc này, Chiến Lệ Xuyên không chỉ bị bại liệt, mà còn xuất hiện
tình trạng s1uy tim, bức ảnh này được chụp trong bệnh viện, nguyên nhân nhập viện là do suy tim”
“Thử hỏi, một người mấy tuần trước còn bị liệt nửa người9 trên và suy tim, dựa vào cái gì mà sau có mấy tuần, có
thể vững vàng đến tham gia buổi họp báo này?”
Hội trường lập tức trở nên yên tĩnh. /styles/default/xenforo/heart emoticon.pngbr>
Vốn dĩ bệnh bại liệt được chữa khỏi đã là một chuyện không thể tin được rồi, nhưng Chiến Lệ Xuyên lại có thể thay
đổi từ một người bị bại liệ8t sắp chết thành dáng vẻ tỏa sáng như hiện tại trong vòng chưa đầy một tháng.
Không nói đến những phóng viên có mặt tại đây, ngay cả ba anh em nhà họ Đế đang chen chúc trong căn biệt thự
nhỏ ở Lam Cảnh Loan mà Đế Tịnh Hiên mới mua, lúc này cũng cau mày.
“Thằng ba, em thấy thế nào? Đế Vân Hi hỏi.
Đế Vân Mặc vẫn luôn im lặng, nói: “Em đã từng nhìn thấy Đại Khả Ái, vừa rồi khi Chiến Lệ Xuyên xuất hiện, em đã
nghĩ đây có phải là Đại Khả Ái không.”
“Giống đến thế à? Tức là người này thực sự có thể là người máy Chiến Lệ Xuyên tặng cho em gái?” Đế Vân Tiêu
hỏi.
“Vâng” Đế Vân Mặc gật đầu: “Tuy nhiên cũng có thể là Chiến Lệ Xuyên đã được chữa khỏi từ lâu rồi, bại liệt chỉ là
hình tượng tạm thời của anh ta với thế giới bên ngoài thôi. Hôm nay, nhân buổi họp báo này quảng cáo cho Viện
nghiên cứu Lawrence luôn. Vì vậy em nghiêng về khả năng Chiến Lệ Xuyên này là thật, không phải người máy.”
Mấy ngày nay hẳn là lúc em gái nghèo nhất đời này, Chiến Lệ Xuyên quảng cáo cho em ấy đúng là không thể tốt
hơn được nữa. “Chiến Lệ Xuyên thật sự đã khỏi bệnh rồi à? Làm sao em biết?” “… Thiên Thiên nói với em.Đế Vân
Mặc cảm thấy hơi chột dạ, nhưng trên mặt lại không thể hiện gì.
“Em ấy nói với em á? Em ấy không nói với bố mẹ, không nói với người anh cả như anh, tại sao lại nói với em? Tối
hôm qua anh còn ở cùng em ấy, em ấy cũng không nói với anh” Đế Vân Hi tỏ vẻ vẻ nghi ngờ.
“Anh cả, anh quá đáng quá rồi!” Đế Vân Tiêu phát hiện thật ra mình là người ngốc nhất trong cái nhà này.
Rõ ràng anh ta là người đầu tiên phát hiện ra em gái, nhưng sau khi đến nơi, ai cũng thân với em gái như vậy.


Đế Vân Mặc nghiêm túc gật đầu: “Anh cả thật sự rất quá đáng, chạy đi chơi với em gái cũng không gọi em với anh
hai. Bọn em có còn là em trai ruột của anh nữa không vậy?”
Nhìn thấy hai con cẩu không biết xấu hổ tru tréo trước mặt mình, trong lòng Đế Vân Hi vô cùng ghét bỏ.
“Đừng nghĩ rằng nói chêm chọc cười là có thể che giấu chuyện hai đứa một người thì phát hiện ra em gái rồi lại im
ỉm, một người cũng không biết dùng cách gì mà trông rất thân thiết với em
gái”
“Vậy hôm qua anh còn ăn tối riêng với em ấy nữa cơ đấy!”
Đối mặt với lời chỉ trích, hai con cẩu gần như đồng thanh.
“Hình như năm 15 tuổi em đã bị thương nặng khi đến nghĩa trang tại núi Âm Dương, nghe nói lần đó chính Saka
đã cứu em”
Tim Đế Vân Mặc đập thình thịch nhưng bề ngoài vẫn rất “cầu”.


“Sao vậy?”
“Dù Saka đã chết rồi, nhưng cô ấy đã cứu mạng em, chắc hẳn em rất thân với Saka” “Vâng” Đế Vân Mặc gật đầu rất bình tĩnh,
Dù sao thì thi thể cũng đã bị Tịnh và Thần cho nổ tung rồi, thân thì thân thôi.
“Saka là bà chủ đứng sau Viện nghiên cứu Lawrence, cho nện
Chắc là em biết chuyện Chiến Lệ Xuyên đã làm cuộc phẫu thuật như thế này, nên… có thể em và em gái đã quen nhau từ lâu rồi. Chưa
biết chừng em đã biết chuyện Thiên Thiên là em gái của chúng ta từ lâu, nhưng không nói với bọn anh”
chắc chắn em rất quen thuộc với những người trong viện nghiên cứu.
 
Chương 664


Phải nói chứ, đúng là các thông minh hơn người bình thường một chút chút.
Cũng khó trách rất nhiều người bên ngoài3 đều không thắng nổi anh cả của anh ta.
Nhưng mặc cho anh cả cho thông minh đến đâu đi chăng nữa cũng không thể đ1oán ra được em gái hiện tại chính
là Saka, mà anh ta đúng là sau năm 15 tuổi bị thương nặng được Saka cứu và đã trở thành9 bạn của cô. Hơn nữa
còn là bạn tốt đến mức có thể nhận được tài sản thừa kế của cô.
“Anh đoán thế này cũng có lý3, nhưng…” Đế Vân Mặc mỉm cười: “Lúc trước em vẫn luôn ở nước B, không lâu trước
khi bố mẹ gặp em gái, em mới phát hiện 8ra hành tung của mọi người khác lạ nên theo tới. Anh cả, chuyện này anh
điều tra là biết ngay thôi, em không cần thiết phải lừa anh làm gì?
Điều tra?
Anh ta không biết phải đi điều tra à?
Anh ta không chỉ điều tra mà còn điều tra rất nhiều, điều tra hai con cẩu này rõ ràng mười mươi.
Cẩu Tiêu trừ vụ hơi cầu một tí thì không có gì khác cả, chỉ là đến trước ngắm trăng trước mà thôi.
Nhưng cẩu Mặc này lại khá lợi hại.
Dù anh ta có điều tra như thế nào thì Đế Vân Mặc cũng có hành tung bình thường, hôm bố mẹ và Thiên Thiên nhận
nhau, Đế Vân Mặc mới gặp Thiên Thiên lần đầu tiên.
Nhưng anh ta cảm thấy con cẩu này có vẻ quen thân với Thiên Thiên hơn người làm anh cả như anh ta.
Thân hơn rất nhiều!
“Em cho Thiên Thiên bao nhiêu tiền?”
Đế Vân Mặc mỉm cười: “Cũng không nhiều, chỉ hơn hai mươi tỷ thôi. Thêm một số không.
Suy cho cùng số tiền này cũng không phải của anh ta, vốn dĩ là tiền của em gái. Anh ta phải trả lại tài sản thừa kế
này chứ.
Tính đi tính lại, thực ra anh ta hoàn toàn không cho tiền.
Đế Vân Hi và Đế Vân Tiêu đều nhìn thằng em không mấy khi gặp của mình, vẻ mặt xa lạ.


Nhìn sự nghi hoặc như tên ngốc của ông anh trai, Đế Vân Mặc cười hì hì, vẻ mặt vô tội.
“Hai người nhìn em như vậy làm gì?”
“Không nhận ra em lại kiếm được nhiều tiền như vậy dựa vào lừa bịp đấy.” Đế Vân Tiêu không vui.
Nghĩ đến việc mình chỉ tặng em gái một chiếc ô tô trị giá một trăm triệu đô la Mỹ là đã thấy mình nghèo kiết xác
rồi.
So với Đế Vân Tiêu, Đế Vân Hi còn buồn bực hơn.
Bởi vì anh ta chỉ đưa hơn sáu mươi triệu đô la Mỹ.
Nói trắng ra, mảnh đất trị giá hơn mười tỷ nhân dân tệ kia là do Chiến Lệ Xuyên cho.
Dù sao cũng là Chiến Lệ Xuyên bỏ tiền, đấu giá đất, anh ta chỉ mượn hoa dâng Phật mà thôi.
Nhìn hai ông anh đang rình rập như hổ đói, Đế Vân Mặc đột nhiên cảm thấy hơi hoảng loạn.
“Ờ, em ra ngoài gọi điện thoại đây, hỏi xem bao giờ em gái về, bao giờ chúng ta ăn cơm!”
Ngay lúc Đế Vân Mặc đứng lên, Đế Vân Hi và Đế Vân Tiêu một người khoác vai bên trái, một người khoác vai bên
phải của anh ta, khiến anh ta không thể nào nhúc nhích được.
Ngay lập tức, cả người bị hai ông anh đè xuống đất giày vò.


“Thằng út, nói cho anh biết tiền của em từ đâu ra hả?”
“Thằng út xuất sắc nhi! Nói cho anh nghe quá trình trường thành của em đi”
Phó quản gia và người giúp việc đi ra khỏi nhà bếp, nhìn thấy ba cậu chủ gần như hô mưa gọi gió bên ngoài lúc này giống như trẻ con
vậy, tất cả đều đang nằm trên mặt đất.
Thảm nhất chính là cậu ba, bị cậu cả và cậu hai đè chặt dưới đất, ông ta chỉ có thể nhìn thấy hai cái chân của cậu ba giống đuôi cá
đang giãy giua trên thớt, phạch phạch. Vì sức của cậu ba quá mạnh nên khi bị cậu ba và phải, đầu của cậu cả không ngừng đập vào
bàn uống nước, ông ta cũng sợ cậu cả thông minh như vậy sẽ bị đập đến ngu người, nhưng cậu cả dường như thà bị đập ngu người
cũng không chịu tha cho cậu ba.
 
Chương 665


Còn cậu hai thì cũng không ngừng bị cậu ba va vào, trên đầu cậu hai có một con hổ lớn cao hai mét bà chủ mua,
đầu của cậu hai cũ3ng không ngừng đập vào móng vuốt của con hổ, khiến cho quản gia cảm thấy đầu của anh ta
chính là bóng bàn, liên tục bị con hổ đ1ập.
Phó quản gia và những người người giúp việc không nhịn cười được khi nhìn thấy cảnh tượng này.
Cảnh tượng n9hư thế này chỉ có thể xảy ra khi các cậu chủ ở riêng với nhau thôi.
Trong nhà, về cơ bản thì cậu ba là người bị bắt nạt3, cho nên cậu ba thường xuyên không ở nhà.
Cậu ba không ở nhà, cậu hai thành người bị bắt nạt. Cho nên cậu hai cũng trở8 thành Ảnh đế, quay phim khắp trời
nam đất bắc. Cả nhà chỉ còn lại một mình cậu cả, nhưng cậu cả lại không bao giờ đùa với cô An Nhiên.
Vì thế cậu cả càng ngày càng thâm trầm, càng ngày càng xảo quyệt.
Đây gần như là sự phát triển tính cách của ba cậu chủ nhà họ Đế.
Trong buổi họp báo của Tập đoàn AUPU, Chiến Khôn Vũ như đang chơi trò may rủi.
Tuy nhiên, những vị khách mời đặc biệt và một nhóm phóng viên phía sau vốn dĩ không để tâm đến lời nói của
hắn, lúc này đã chìm vào im lặng.
Làm thế nào mà một bệnh nhân bị liệt nửa người trên và suy tim lại có thể phục hồi nhanh như thế này trong vòng
một tháng chứ?
Tức là Chiến Lệ Xuyên này thực sự là một người máy?
Một người máy có thể tùy ý đối mặt với các câu hỏi của phóng viên, dễ dàng giải quyết tất cả các câu hỏi của phóng
viên, có tư duy riêng của mình, điều này…
Thấy mọi người cuối cùng cũng nghe lọt tại lời nói của mình, Chiến Khôn Vũ tiếp tục nói: “Tôi đã nhìn thấy người
máy Chiến Lệ Xuyên chế tạo rồi. Nó chính là Chiến Lệ Xuyên mà mọi người nhìn thấy trước mặt, nó có dáng người,
giọng nói, đầu óc, thậm chí cả da, hô hấp và nhịp tim. Tôi không biết anh ta chế tạo ra người máy hay người nhân
tạo, tóm lại tôi cho rằng trên thế giới này không nên tồn tại sự vật phản nhân loại như vậy!”
“Chắc mọi người đều đã xem bộ phim “Kẻ hủy diệt rồi đúng không? Còn nhớ kết cục mà người máy thông minh
trong bộ phim đó đã mang lại cho nhân loại không? Đó chắc chắn là thứ mang tính hủy diệt! Tuy chế thứ nhà
chúng tôi vì chuyện này mà bị dòng chính đuổi đi, nhưng hôm nay tôi đến buổi họp báo này là muốn nói với mọi
người Chiến Lệ Xuyên chính là một tên hại người sắp chết! Anh ta đang dùng khả năng chế tạo khoa học công


nghệ mạnh mẽ của mình để hủy diệt trái đất! Tôi kiên quyết không cho phép một người như vậy trở thành Chủ tịch
hội đồng quản trị của Tập đoàn AUPU!”
Sau khi lời nói hùng hồn của Chiến Khôn Vũ được đưa ra, dù là khách mời hay phóng viên có mặt tại đây đều đã
tin đến bảy tám phần rồi, đồng loạt thì thào to nhỏ. “Điều này thật không thể tin nổi. Lẽ nào Chiến Lệ Xuyên trên
sân khấu thực sự là một người máy?”
“Tôi thấy không thể nào… đây rõ ràng là người mà!”
“Nhưng nếu thực sự đó là một người máy thì thật đáng sợ!”
Các phóng viên nhìn nhau, cuối cùng có một phóng viên giơ tay đứng dậy hỏi: “Xin hỏi Chủ tịch Chiến, rốt cuộc
anh là… người hay người máy?”


Mọi người đồng loạt nhìn Chiến Lệ Xuyên.
Chiến Lệ Xuyên mim cười hỏi: “Anh nghĩ sao?”
“Tôi… mặc dù tôi nghĩ anh là người, nhưng phải giải thích như thế nào về bức ảnh đó? Đúng là một tháng trước anh bị bại liệt, hơn
nữa còn suy tim, sức khỏe thật sự không được tốt lắm. Nhưng chưa đầy một tháng, anh lại xuất hiện trước mặt mọi người như vậy,
đúng là… không thể tường tượng được.”
Chiến Lệ Xuyên biết Chiến Khôn Vũ đã lên vào trong hội trường, anh cũng muốn xem chi thứ đã bị đuổi đi rồi còn có thể nhảy nhót
như thế nào. Nhưng có thể nào anh cũng không thể tưởng tượng được đối phương lại lôi cả “Kẻ hủy diệt” ra để nói.
 
Chương 666


Khi nghe thấy “Kẻ hủy diệt”, anh cũng buồn cười.
Nhưng khi nhìn thấy tất cả mọi người thật sự bị Chiến Khôn Vũ làm cho hoảng sợ, anh h3ơi dở khóc dở cười.
Chuyện này nói dễ giải quyết thì cũng rất dễ, chỉ cần gọi một bác sĩ đến hội trường rồi kiểm tra, hoặc là chuyển
1một cỗ máy đến quét là được, sẽ biết ngay rốt cuộc anh là người hay là người máy thôi.
Nhưng vấn đề là, anh đường đường là Chủ tịch h9ội đồng quản trị của Tập đoàn AUPU, lại vì chuyện này mà phải
kiểm tra trước nhiều kênh truyền thông như vậy? Anh còn cần thể diện nữa không 3đây? Tuy nhiên, thấy bên dưới
có rất nhiều người lạnh lùng u ám nhìn mình, Chiến Lệ Xuyên biết rằng dù Chiến Khôn Vũ không làm được chuyện
gì8 thì… anh cũng đã mất mặt rồi.
Để ngăn mọi người biến suy đoán thành nỗi hoảng sợ, anh thực sự phải quét hoặc kiểm tra ở trước mặt mọi người.
Ngay khi Chiến Lệ Xuyên chuẩn bị gọi bác sĩ đến thì một người đứng lên.
“Tôi tin Chủ tịch Chiến là người, là một người bình thường gặp được cơ hội lớn”
Mọi người nhìn về phía hàng ghế đầu của dãy khách mời, ở giữa có một người đàn ông từ từ đứng dậy khỏi xe lăn.
Sau đó anh ta quay người ra sau và nhìn mọi người.
Trong hội trường đều là những kênh truyền thông thâm niên, đa số mọi người đều nhận ra người này.
Đây chính là Lục Kỷ Niên – cậu cả của nhà họ Lục, người đầu tiên được Cảnh Thiên chữa trị.
“Anh Lục!”
“Chào anh Lục!”
Các phóng viên ở hàng ghế đầu khá gần với Lục Kỷ Niên lần lượt chào hỏi anh ta, nhìn anh ta bằng ánh mắt kinh
ngạc và không thể tin nổi.
Dù sao thì chuyện Lục Kỷ Niên xảy ra tai nạn xe hơi năm đó cũng gây xôn xao.
Người thừa kế của nhà họ Lục, chẳng hiểu sao lại bị đâm đến mức nửa người dưới không nhúc nhích được. Bố anh
ta không chỉ không quan tâm nhiều hơn mà ngược lại còn đón người phụ nữ bên ngoài về nhà.
Không chỉ có vậy, vị hôn thê có hôn ước từ bé với Lục Kỷ Niên – Dương Duyệt rất có danh tiếng trong làng giải trí,


chỉ là gần đây hết hot rồi, cuối cùng đã chia tay với Lục Kỷ Niên, sau đó lại trở thành vợ chưa cưới của em trai cùng
cha khác mẹ tên là Lục Hiên của anh ta.
Nhiều người trong giới truyền thông lâu năm biết chuyện này, nhưng vì nhà họ Lục giàu có lớn mạnh, họ không
dám đăng tin mà thôi.
Cách đây không lâu, cậu con trai do bồ nhí sinh ra kia của nhà họ Lục mưu sát anh cả của mình, đến giờ còn bị nhốt
trong tù.
Không biết cô Dương kia có biết tình hình hiện tại của cậu cả nhà họ Lục hay không nữa.
Nếu biết cậu chủ nhà họ Lục có thể đứng lên được rồi thì còn không sầu não chết đi được à?
Lục Kỷ Niên ôn hòa gật đầu đáp lại những phóng viên chào hỏi mình. “Anh Lục, không phải chân của anh đã hoàn
toàn không thể điều trị được rồi sao? Sao lại khỏi rồi?”
“Anh Lục, anh nói giúp cho Chủ tịch Chiến, chẳng lẽ bác sĩ điều trị chính của Chủ tịch Chiến và của anh là cùng
một người sao?”
“Nếu bệnh nhân bại liệt thật sự có thể được chữa khỏi thì bệnh bại liệt của Chủ tịch Chiến khỏi rồi cũng có gì lạ đâu
chứ?”
Lục Kỷ Niên chỉ đứng lên nói một câu mà sự chú ý của hội trường đã thay đổi.


Chiến Khôn Vũ mở to mắt nhìn Lục Kỷ Niên.
Bởi vì ngay cả hắn cũng biết rằng Lục Kỳ Niên đã bị liệt ba năm.
Bị liệt ba năm nghĩa là gì chứ?
Nếu một người mới bị liệt, bản thân người bệnh và gia đình vần ôm chút hy vọng có thể hồi phục, nhưng một người bị liệt ba năm
đồng nghĩa với việc tỷ lệ chữa khỏi của anh ta là 0%, tuyệt đối không có khả năng hồi phục nữa.
 
Chương 667


Một người như vậy lại đột nhiên đứng lên, đứng về phía Chiến Lệ Xuyên, khiến cho xu hướng đã được Chiến Khôn
Vũ dẫn dắt lập tức thay đổi.
“Anh Lục, chân của anh.”
“Anh Lục, không phải anh đã bị liệt nhiều năm rồi à? Chân của anh đã khỏi rồi sao?”
Vô số phóng viên1 đồng loạt đặt câu hỏi.
Lục Kỷ Niên mỉm cười, ánh mắt ngập tràn niềm vui sống sót sau tai nạn và hi vọng về tương lai.
“Mọi ngư9ời sẽ không cho rằng chân của tôi cũng được làm bằng thiết bị máy móc đấy chứ?”
Chiến Khôn Vũ hoàn toàn không tin sẽ xảy ra một chuyện 3như vậy, hắn hét lớn: “Ai nói là không thể nào? Chiến
Lệ Xuyên có thể chế tạo ra một người máy thật giả lẫn lộn thì sao không thể chế tạo cho a8nh một cái chân giá được
chứ? Anh ba nhà chúng tôi giỏi giang lắm!”
“Anh Lục, anh Vũ nói chân của anh là giả”
Lục Kỷ Niên khẽ mỉm cười vươn tay ra, trợ lý lập tức đưa một tập tài liệu qua bằng cả hai tay. “Bởi vì biết hôm nay
sẽ trở thành tiêu điểm nên tôi đã mang theo những tài liệu kiểm tra này đến. Chủ tịch Chiến, thật ngại quá, tôi phải
giọng khách át giọng chủ một lát”
Chiến Lệ Xuyên mỉm cười: “Sao có thể chứ? Mời anh cứ tự nhiên”
Lục Kỷ Niên phát tài liệu cho các phóng viên ở hàng ghế đầu và nói: “Đây là tình trạng chân của tôi. Lúc đầu, Vì vết
thương ở chân, tôi gần như tìm kiếm tất cả các bác sĩ nổi tiếng nhưng không thể làm gì được. Mãi cho đến khi tôi
nghe nói đến giáo sư J của Viện nghiên cứu Lawrence cách đây không lâu, vì vậy tôi đã liên hệ với giáo sư Hồng
Lục. Sau khi làm phẫu thuật, chân tôi đã có cảm giác ngay lúc đó, nhưng vì đã bị liệt ba năm, cho dù có chăm sóc
tốt đến đầu thì cơ bắp ở chân cũng đã bắt đầu teo lại một ít, không thể đi lại vững vàng như chủ tịch Chiến được.
Cho dù như vậy, tôi của hôm nay vẫn có thể đứng lên được, đồng thời đi lại được một lúc. Những tài liệu này đều
là kết quả kiểm tra của tôi tại các bệnh viện lớn và cả tài liệu làm phục hồi chức năng nữa, tôi không ngại cho mọi
người xem. À, phải rồi, bác sĩ điều trị chính của tôi và của Chủ tịch Chiến đều là cùng một người”
Giọng nói của Lục Kỷ Niên vang lên, cả hội trường lại trở nên ồn ào.
Mọi người kinh ngạc thì thào.
“Thật hay giả vậy? Bị liệt ba năm rồi vẫn có thể chữa khỏi được à?”
“Nếu là giá thì anh Lục này không thể đứng lên được.


“Vậy chẳng phải bệnh nhân bị bại liệt đã có một tin mừng rồi sao?”
“Con gái của cậu họ tôi bị ngã từ trên tầng xuống nên bại liệt nhiều năm nay rồi, vậy người đó có thể chữa khỏi
được không?”
“Chủ tịch Chiến, anh Lục, tôi là Nghiêm Thanh Phong đến từ Viện nghiên cứu Y học thành phố H. Hôm nay, tôi rất
cảm ơn lời mời của Tập đoàn AUPU, may mắn được đến chứng kiến sự ra đời của một chiếc xe cứu hỏa khái niệm
mới. Nhưng với tư cách là một giáo sư y khoa, chuyện giáo sư J của Viện nghiên cứu Lawrence càng khiến tôi chấn
động hơn. ở đây có người tung tin đồn lung tung, tôi cũng không thể tiếp tục nhìn được nữa, cứ để cho mọi người
đoán mò như vậy, nếu hai người đồng ý thì tôi có thể kiểm tra qua cho hai người được không?”
“Được.”


Chỉ cần là người có địa vị trong thành phố H thì đều biết đến danh tiếng của Nghiêm Thanh Phong, ông ta được coi như là một ngôi
sao sáng đức cao vọng trọng trong ngành y học.
Lục Kỷ Niên đồng ý mà không cần suy nghĩ gì.
“Chiến Lệ Xuyên, tại sao anh không dám đồng ý?” Chiến Khôn Vũ cười nhìn Chiến Lệ Xuyên, trong mắt đầy sự đắc ý sau khi tính kể
thành công.


“Anh chỉ là một người sắp chết vì bại liệt và trụy tim thôi, anh cho rằng anh nhét tưr duy và ý thức của mình vào trong người máy rồi
thì anh có thể thông qua phương pháp này để tiếp tục làm Chủ tịch hội đồng quản trị của Tập đoàn AUPU, thậm chí có thể khống chế
thế giới à? Anh nằm mơ đi! Tất cả mọi người sẽ không để một sinh vật như anh sống trên đời này đầu. Nếu anh có gan thì hãy giống
như anh Lục ấy, để giáo sư Nghiêm kiểm tra đi. Không thì..”
 
Chương 668


nếu không thì sao? Chiến Lệ Xuyên hỏi.
Nhìn người mặt không đổi sắc này, Chiến Khôn Vũ vẫn hơi chột dạ. Nhưng thử3 nghĩ mà xem, Chiến Lệ Xuyên này
rõ ràng là người máy mà hắn nhìn thấy ngày hôm đó, người máy dù có gặp phải chuyện gì c1ũng sẽ không thay đổi
sắc mặt.
Cho dù giáo sư J gì đó thật sự có thể chữa khỏi cho bệnh nhân bại liệt thì hắn cũ9ng không tin một người mấy hôm
trước còn ngồi trên xe lăn đuổi bọn họ ra khỏi nhà, giờ lại khỏi ngay rồi.
Vì vậy3, Chiến Lệ Xuyên này chắc chắn không phải là thật.
Chỉ cần mọi người biết anh ta là người máy thì sau này anh ta8 muốn ngồi lên vị trí chủ tịch hội đồng quản trị sẽ
càng khó hơn.
“Nếu không thì anh sẽ nhường chức chủ tịch hội đồng quản trị của Tập đoàn AUPU cho Chiến Vũ Hằng”
“Cậu im mồm đi!”
Chiến Vũ Hằng đúng là bị Chiến Khôn Vũ chọc cho tức chết rồi.
Anh ta đã không còn suy nghĩ tranh giành nữa, nhưng cái tên Chiến Khôn Vũ ngu ngốc này lại cưỡng ép kéo anh ta
vào cuộc như vậy.
Chẳng lẽ hắn vẫn trông cậy vào mình làm chủ tịch hội đồng quản trị rồi sẽ đề bạt hắn à?
Hờ hờ.
Trước đây cả nhà này bề ngoài thì đều dính chặt lấy anh ta, cuối cùng mới phát hiện, anh ta chỉ là quân cờ của
Chiến Thu Du mà thôi. Trên thực tế, ngoại trừ Chiến Cẩn Hựu là người của Chiến Lệ Xuyên ra thì những người
khác trong nhà này đều là người của Chiến Thư Du.
Bây giờ không biết Chiến Thư Du đã bị Chiến Lệ Xuyên đưa đi đầu, nhà chị thứ bọn họ sa sút rồi, giờ lại nhớ đến
anh ta à?
“Chiến Khôn Vũ, cậu đang nói vớ vẩn cái gì thế hả? Đừng tưởng rằng tôi không biết tại sao cậu lại làm như vậy. Có
phải cậu nghĩ không còn Chiến Thư Du nữa thì tôi chính là chỗ dựa duy nhất của nhà chị thứ mấy người đúng
không? Chỉ cần tôi làm chủ tịch hội đồng quản trị thì nhà chị thứ mấy người có thể sẽ có đường ra? Hừ, đừng mơ
nữa! Không có cửa đâu! Nếu tôi làm chủ
Chủ tịch hội đồng quản trị thì chị thứ nhà họ Chiến và nhà họ Chiến của Tập đoàn AUPU đã không còn quan hệ gì
nữa rồi”


Chiến Khôn Vũ: …
Hắn đang mở đường cho chức chủ tịch hội đồng quản trị của anh ta, anh ta lại nói hắn như vậy?
Chẳng trách ông nội, bác cả và bổ hắn đều không coi trọng Chiến Vũ Hằng.
Đúng là một người không có gan làm chuyện lớn.
Chiến Khôn Vũ phẫn nộ nhìn Chiến Vũ Hằng, nói: “Chiến Vũ Hằng, anh đúng là đồ nhu nhược! Anh còn chẳng
đấu lại được một người máy!”
“Cậu câm miệng đi!” Chiến Vũ Hằng cũng tức giận gầm lên: “Cậu luôn mồm nói A Xuyên là người máy, nếu A
Xuyên tiếp nhận kiểm tra thì việc cậu đang làm chính là phỉ báng. Bây giờ nhà cậu và nhà tôi đã không còn quan hệ
gì nữa rồi, phỉ báng là phải ngồi tù đấy. Cậu chắc chắn muốn làm loạn lên như thế này à?”
Nghe thấy ngồi tù, tuy trong lòng Chiến Khôn Vũ căm hận nhưng hắn vẫn rất sợ.
Tuy công ty bất động sản của hắn bị nhiều thể lực cản trở nhưng vẫn chưa phải là hoàn toàn phá sản, đã đầu tư từ
lâu, bây giờ chính là lúc phải thu về.
So với ngồi tù, chắc chắn hắn muốn sau khi lấy được tiền sẽ không đầu tư nữa, ra nước ngoài bắt đầu lại từ đầu
hơn.


Ngay lúc này, một nhóm cảnh sát xông vào hội trường buổi họp báo.
Chiến Khôn Vũ vừa nhìn thấy cảnh sát thì giống như một con chuột nhìn thấy mèo. Hắn muốn rời đi nhưng đã bị cảnh sát ngăn lại.
Lúc này Chiến Lệ Xuyên mới lên tiếng.
“Nếu mọi người đều nghi ngờ tôi là một người máy, vậy xin nhờ giáo sư Nghiêm Thanh Phong kiếm tra cho tôi. Hôm nay là ngày đầu


tiên tôi đàm nhận chức chủ tịch hội đồng quản trị của Tập đoàn AUPU, tôi cũng hy vọng rằng Tập đoàn AUPU có thể phát triển thêm
một bậc dưới sự lãnh đạo của tôi, để tránh sau này xuất hiện tình trạng bôi nhọ danh tiếng của tôi gây hoang mang hoặc hỗn loạn
tương tự
 
Chương 669


mọi người đều đồng ý với những gì Chiến Lệ Xuyên nói.
Nếu thật sự là người máy, có thể làm đến mức thật giả lẫn lộn như3 vậy thì đúng là hơi đáng sợ rồi.
Trong phim, khi người máy có được trí thông minh và tình cảm của riêng mình, nó sẽ m1ang tới sự hủy diệt đối với
nhân loại.
Nghe thấy lời Chiến Lệ Xuyên nói, Chiến Khôn Vũ càng trở nên căng thẳng hơn.
Hắn muốn làm ầm lên, cùng lắm là bị lôi ra ngoài thôi. Nhưng chỉ cần hắn làm ầm lên rồi, Chiến Lệ Xuyên sẽ không
thể làm3 chủ tịch hội đồng quản trị của Tập đoàn AUPU được nữa. Cho dù có làm thì Tập đoàn AUPU sẽ trở thành
mục tiêu chỉ trích của cô8ng chúng.
Lúc này, Nghiêm Thanh Phong đã kiểm tra xong cho Lục Kỷ Niên.
Ông ta vừa không ngừng lắc đầu, vừa cảm thán: “Đúng là kinh ngạc! Tôi từng đích thân làm phẫu thuật chân cho
anh Lục, nhưng những dây thần kinh bị tổn thương có thể nào cũng không thể phục hồi lại được. Anh Lục, không
biết có thể nhờ anh đưa tôi đi gặp giáo sư J kia được không, tôi có một số vấn đề muốn thỉnh giáo giáo sư J.”
Lục Kỷ Niên cười: “Giáo sư J là một giáo sư được tuyển dụng đặc biệt của Viện nghiên cứu Lawrence, tôi không thể
quyết định người ta có gặp người khác hay không. Ông Nghiêm, nếu ông muốn gặp giáo sư J thì có thể liên lạc với
giáo sư Hồng Lục.”
“Được, được.”
Nghiêm Thanh Phong liên tục gật đầu, hai mắt sáng ngời.
“Giáo sư Nghiêm, ông còn chưa nói với mọi người, chân của tôi rốt cuộc là thật hay là làm bằng thiết bị máy móc
mà người nào đó nói?” Lục Kỷ Niên hỏi. “Đương nhiên là chân thật rồi, cái khác thì không nói làm gì, chân làm
bằng thiết bị máy móc có thể mọc nhiều rễ tre thế à?” Toàn bộ hội trường đều không khỏi cười lớn. Rễ tre á?
Không phải ý của ông ta là Lục Kỷ Niên có rất nhiều lông chân sao?
Đối với liệt nửa người trên, dù bị thương bao lâu thì với trình độ y học hiện tại mà nói, đều là không thể nào chữa
khỏi được. Vào lúc này, Nghiêm Thanh Phong đã sùng bái giáo sư J đó đến một mức độ nhất định rồi.
Ngay cả bệnh nhân liệt nửa người cũng có thể chữa khỏi, vậy thì trên đời này còn có bệnh nào là người đó không
thể chữa khỏi được không?
“Chủ tịch Chiến tôi có thể mạo muội kiểm tra giúp cậu được không?”


“Phiền ông rồi”
Chiến Lệ Xuyên lịch sự đứng lên.
Nhìn thấy Nghiêm Thanh Phong bước lên sân khấu, anh lập tức vững vàng đi tới, trông còn khôi phục tốt hơn cả
Lục Kỷ Niên, Nghiêm Thanh Phong cảm thấy vô cùng chấn động.
Nghiêm Thanh Phong không cởi áo của Chiến Lệ Xuyên ra.


Muốn kiểm tra xem bệnh nhân liệt nửa người trên đã thực sự khỏi chưa thì kiểm tra thẳng mút thần kinh là đơn giản nhất.
Việc kiếm tra chỉ diễn ra trong một hai phút mà thôi, nhưng Nghiêm Thanh Phong chỉ muốn bắt ngay Chiến Lệ Xuyên lại đế nghiên
cứu.
Bởi vì xét về độ linh hoạt các khớp xương của Chiến Lệ Xuyên, nếu không phải vì ông ta cũng từng khám cho anh thì sẽ thật sự nghi
ngờ liệu anh có phải bệnh nhân đã từng bị liệt nửa người trêp hay không.
“Quả thần kỳ! Sao trên thế giới này lại có một bác sĩ thần kỳ như vậy chứ? Tên đầy đủ của giáo sư J là gì? Ông ấy là giáo sư của nước
nào? Ông ấy xuất thân từ bệnh viện nào vậy? Tôi nhất định phải gặp ông ấy mới được!”
 
Chương 670


Chiến Lệ Xuyên hoàn toàn không có ý định tiết lộ vợ mình, anh nói: “Giáo sư J là một giáo sư tuyển dụng đặc biệt
của Viện nghiên cứu3 Lawrence. Có thể nói rằng trước khi làm phẫu thuật, tôi hoàn toàn không biết bất cứ điều gì
về vị giáo sư này. Tôi nằm lên bàn mổ 1rồi mới nhìn thấy giáo sư J. Làm xong phẫu thuật, giáo sư cũng đi luôn”
Chiến Lệ Xuyên nhìn Lục Kỷ Niên: “Anh Lục có biết v9ề tình hình của giáo sư J không?”
Lục Kỷ Niên cũng khẽ lắc đầu: “Tôi giống như chủ tịch Chiến, cũng không rõ lắm. Ông Nghiê3m, ông muốn hẹn
với giáo sư J thì e là chỉ có thể tìm giáo sư Hồng Lục của Viện nghiên cứu Lawrence thôi.”
Mặc dù anh ta đã8 gặp giáo sư J, biết đối phương là một cô gái trẻ, hơn nữa sau này khi theo dõi sự việc của Dương
Duyệt, anh ta đã nhìn thấy ảnh của Cảnh Thiên. Chỉ cần nhìn thoáng qua là có thể chắc chắn bác sĩ phẫu thuật
ngoại khoa thiên tài đã phẫu thuật cho anh ta là Cảnh Thiên.
Nhưng…
Anh ta sẽ không nói.
Nhìn thấy Chiến Lệ Xuyên nghiêm túc nói lung tung với ông Nghiêm, trong mắt Lục Kỷ Niên lóe lên sự ngưỡng
mộ.
Mà khi Lục Kỷ Niên nói về giáo sư J, Chiến Lệ Xuyên cũng nhìn anh ta.
Anh không quan tâm liệu bà xã mình định tiết lộ danh tính hay giữ bí mật, nhưng anh cho rằng, một khi là chuyện
bà xã không cho phép thì anh không thể làm được.
Hồng Lục chỉ nói với anh rằng có thể lợi dụng ca phẫu thuật này để giúp Viện nghiên cứu Lawrence thu hút vài
mối làm ăn, dù sao thì sau khi Saka chết, việc làm ăn của viện nghiên cứu không còn được như trước nữa.
Nhưng thu hút mối làm ăn là một chuyện, tiết lộ bà xã anh lại là một chuyện khác.
Với tư chất nghịch thiên này của bà xã, một khi bị tiết lộ, không chỉ nước Z, không biết trên toàn thế giới sẽ có bao
nhiêu người tìm tới nữa.
Mặc dù anh cảm thấy rằng dù bà xã có làm gì đi nữa thì anh cũng có thể bảo vệ cô ở mức độ lớn nhất có thể.
Nhưng…
Anh cảm thấy chuyện này vẫn nên khiêm tốn một chút thì hơn.
Chiến Lệ Xuyên khá hài lòng với câu nói của Lục Kỷ Niên


Khi Lục Kỷ Niên nhìn anh, anh cảm nhận được ngay sự ngưỡng mộ của anh ta.
Chiến Lệ Xuyên chỉ hờ hững gật đầu, hoàn toàn không hề có ý định nhận cành ô liu của đối phương và trở thành
bạn của nhau trong tương lai.
Lục Kỷ Niên cũng không biết rốt cuộc là mình biểu hiện không tốt chỗ nào, khiến cho Chủ tịch Chiển này bài xích
anh ta, nhất thời chỉ có thể gượng gạo sờ mũi, sau đó ngồi xuống.
“Ông Nghiêm, ông còn chưa nói với mọi người, rốt cuộc tôi là người hay ma?”
“Người! Người! Đương nhiên là người rồi! Một người được điều trị khỏi hoàn toàn! Chủ tịch Chiến, chúc mừng
cậu” Nghiêm Thanh Phong cảm thán từ đáy lòng.


“Cảm ơn ông”
“Sao có thể chứ? Anh ta là người máy! Da của anh ta cũng là giả!”
Nghiêm Thanh Phong vô cùng tức giận, mắng: “Da còn làm được, nhịp tim sao có thể làm ra chứ!”
“Sao lại không thể làm ra nhịp tim được? Nhịp tim của anh ta được tạo ra đấy! Mọi người quá coi thường tên bại liệt Chiến Lệ Xuyên
kia rồi, anh ta lợi hại hơn so với những gì mọi người tưởng tượng nhiều!”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom