Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Full Lạc Mất Cô Dâu Xung Hỉ

Chương 771


vietwriter.vn


*********************************


“Cho dù không có trang trại rượu thì cùng lắm con cũng chỉ tổn thất một trăm triệu, nhưng nhanh thôi, con sẽ có cơ
hội ki3ếm được một tỷ. Đến lúc đó con sẽ khiến bố tự hào về con.”
Người đàn ông bên kia điện thoại nghe vậy mới nói: “N1ếu con đã muốn quay về nhà họ Để thì đừng đi theo con
đường của cô chủ yểu điệu nữa, như vậy chỉ khiến con trở thành miế9ng thịt tươi để người khác ăn thôi. Việc con
phải làm bây giờ là dựa vào mối quan hệ nhiều năm nay và mối quan hệ của ta3 để khiến bản thân trở nên lớn
mạnh hơn, cho dù không có ánh hào quang con gái của Đế Tịnh Hiên, con cũng có thể trở nên8 tỏa sáng.”
“Vâng.”
Thái độ của Đế An Nhiên khiến đối phương rất hài lòng, gã nói: “Yên tâm, cô chủ của nhà họ Để chỉ có một mình
con thôi. Cho dù Để Cảnh Thiên quay về cũng không thể trở thành cô chủ đầu.”
Đế An Nhiên sửng sốt: “Bố, bố nói vậy là có ý gì?”
“Có nghĩa là dù thế nào con cũng là cô chủ duy nhất của nhà họ Đế.”
Để Cảnh Thiên đã về nhà họ Để rồi, vậy ý của bố là
Niềm vui ngây ngất dâng trào trong lòng Đế An Nhiên.
“Con biết rồi, cảm ơn bố.”
Bữa tiệc sắp kết thúc, khách khứa đều vô cùng vui vẻ thoải mái. Nhà họ Để và nhà họ Chiến là chủ bữa tiệc cũng đã
bắt đầu ngồi xuống nghỉ ngơi, chờ những vị khách vẫn chưa có cơ hội chúc rượu tới.
Cảnh Thiên là trung tâm của bữa tiệc, cô đi đến đâu là nơi đó đồng người nhất.
Tạ Thanh Nghiên đi cùng con gái, nhìn những người xung quanh con gái mà cười tít mắt.
“Mẹ cười gì vậy?” Cảnh Thiên hỏi.
“Thiên Thiên, con đã nghe về năm cậu chủ của nước Z chưa?”
Cảnh Thiên lắc đầu.
Cô sống ở châu Tam Giác nhiều năm, biết khá rõ về thể lực bên phía châu Tam Giác.
“Năm cậu chủ của nước 2 lần lượt là anh cả của con Để Vân Hi, anh họ Tạ Trạch Huân của con, chồng con Chiến Lệ


Xuyên, còn có khụ khụ… Đỗ Ngôn Tranh và Mẫn Tước cậu bảy của nhà họ Mẫn nữa. Con xem, tối nay cả năm
người này đều có mặt đầy đủ và con.”
Cảnh Thiên liếc nhìn bốn người vây quanh mình (trừ Đỗ Ngôn Tranh) rồi gật đầu. Nếu là Đế An Nhiên thì chắc
chắn cô ta sẽ rất vui mừng, sau đó lộ vẻ xấu hổ, ngượng ngùng nói với bà: Đây là do bố mẹ đã tạo điều kiện tốt cho
con, để con có thể trở thành công chúa nhỏ tôn quý của nhà họ Đế.
Còn Cảnh Thiên thì vẫn thản nhiên.
Không có biểu cảm gì!!!


Đối với Cảnh Thiên, trong năm người thì hai người
mưa của chồng, một người là người cô không muốn gặp, chỉ muốn coi như người lạ.
anh trai mình, một người là chồng, một người là bạn thân từ thời cởi truồng tắm
Vậy nên đây thật sự chẳng phải chuyện gì to tát, Cảnh Thiên cũng không biết Tạ Thanh Nghiên muốn biểu đạt gì nên chỉ đành trả lời
qua loa lấy lệ.
Tạ Thanh Nghiên gãi đầu, đột nhiên cảm thấy may mắn vì


gái mình đã hồ đồ lấy chồng.
Với dây thần kinh thô này mà muốn cô đi theo lộ trình kết hôn bình thường thì tới Tết năm nào bà mới được bế cháu ngoại đây?
 
Chương 772


vietwriter.vn


*********************************


Đế Tịnh Hiên ở bên cạnh cũng có cùng cảm giác với vợ mình.
Dây thần kinh của Thiên Thiên nhà ông hình như không được nhạ3y cảm lắm. Nhưng nghĩ đến thân phận giáo sư J
của con gái, đến Liên minh y học cũng cố gắng lôi kéo, Đế Tịnh Hiên cảm thấy EQ c1ủa con gái mình có lẽ đều
chuyển hết sang chỉ số IQ có phần khác biệt của cô rồi.
Cảnh Thiên quan sát năm cậu chủ nước 9Z và không ngờ Chiến Lệ Xuyên lại là người đẹp trai nhất, khi cô đang suy
nghĩ về việc nếu mình rời xa Chiến Lệ Xuyên có còn tì3m được người đàn ông vừa đẹp trai vừa thuận mắt như anh
không thì phục vụ bên cạnh đột nhiên trượt chân, hất ly rượu vang đỏ đa8ng chuẩn bị mang đến bàn của họ lên váy
cô.
Nhóm đàn ông đang nói chuyện ở bên cạnh thấy vậy thì lập tức ngừng lại. “Em không sao chứ?” Chiến Lệ Xuyên
vội vàng đến bên cạnh, quan tâm hỏi. “Không sao, chỉ bị bẩn vậy thôi.”
Cảnh Thiên mỉm cười nhìn người phục vụ đang không ngừng xin lỗi mình.
“Bộ lễ phục này do Daniel tự tay may, đáng giá một triệu tư, muốn làm sạch mà không khiến nó bị hỏng thì phí giặt
là khoảng ba nghìn tệ. Nếu không giặt sạch được thì cậu cần phải đền. Tuy tiền lương của cậu được coi là cao so với
những người cùng nghề, nhưng cũng không đủ để chi trả một triệu tư, vậy nên tôi cần báo cảnh sát đóng băng tất
cả tài sản của cậu trước, sau đó sa thải cậu.”
Người nói là Đế Vân Hi, giám đốc điều hành tập đoàn Thanh Nghiên.
Sắc mặt phục vụ lập tức trắng bệch.
Cậu ta làm việc này cũng chỉ nhận được một triệu từ đối phương mà thôi, tuy cậu ta sợ nhưng nghĩ cũng chỉ là đổ
rượu lên người Để Cảnh Thiên, đơn giản như vậy mà có thể kiếm được một triệu, cậu ta cảm thấy không phải
chuyện gì lớn nên mới nhận làm.
Nhưng Đế Vân Hi lại nói với cậu ta rằng bộ lễ phục này trị giá một triệu tư, còn bắt cậu ta đền!!!
Cậu ta muốn nói có người cố ý bảo cậu ta đổ rượu lên vảy của cô Đế, nhưng nếu nói ra thì rất có thể cậu ta sẽ phải
đối mặt với việc không thể nhìn thấy ánh mặt trời ngày mai nữa.
Lần này người phục vụ thật sự hoảng sợ, cậu ta vội vàng xin lỗi Cảnh Thiên: “Xin lỗi cô Đề, tôi không cố ý trượt
chân đầu, cầu xin cô độ lượng mà tha cho tôi lần này. Tôi tìm việc không dễ, tiền lương một tháng
của tôi chỉ có sáu nghìn tệ, tôi… trên có mẹ già, dưới còn có con nhỏ, tôi không thể không có công việc này, tất cả tài
sản của tôi chỉ có một ngôi nhà thôi. Cô giàu có như vậy, xin cô bỏ qua cho tôi lần này đi.”


Người phục vụ vẫn còn trẻ, lúc này cậu ta hạ giọng xin lỗi Cảnh Thiên như vậy, mọi người đều nghĩ Cảnh Thiên sẽ
giải quyết vấn đề này một cách khoan dung độ lượng.
Khi Chiến Lệ Xuyên đang định lên tiếng thì cô đã giành nói trước.


“Không cố ý à?” Cảnh Thiên mim cười: “Nơi cậu làm việc là khách sạn Ngự Hoàng, khách sạn bày sao duy nhất của thành phố H.
Gạch lát nền của khách sạn là loại gạch Morpheus tốt nhất nhập khẩu từ châu Trung. Cho dù giày hàng via hè làm từ da cừu bị ướt đi
lên cũng không thể trượt ngã. Mà cậu là nhân viên phục vụ, giày cậu đi đều do công ty đặt làm riêng, tôi không tin công ty lại để các
cậu đi loại giày không chống trượt. Giày chống trượt đi trên nền chống trượt mà cậu nói với tôi rằng cậu không cần thận nên trượt
chân. Nào, cậu biểu diễn lại sự không cần thận của cậu cho tôi, để tôi xem cậu không cần thận đến mức nào mới bị trượt chân như
vậy.”
Người phục vụ: …


“Còn nữa.”
Cảnh Thiên đứng dậy, đạp vào chân người phục vụ.
 
Chương 773


vietwriter.vn


*********************************


Trên đôi giày trắng lập tức xuất hiện một vết giày.
*Giày của cậu làm bằng da cừu, đạp vào là sẽ để lại vết. Nhưng n3goài vết giày tôi vừa đạp vào chân cầu thì trên
giày cậu không còn vết giày nào nữa, vậy nên không thể nào là cậu tự giẫm v1ào chân mình. Vừa nãy ở đây không
có ai va vào cậu hay cản trở việc đi lại của cậu. Tức là cậu cố ý.”
Người phục vụ9: ..
“Mặc dù đúng là tôi rất giàu, ngoài thân phận cô chủ nhà họ Để và mợ chủ nhà họ Chiển ra, chỉ riêng tiền phẫu
3thuật cho cậu Lục thôi tôi cũng đã lấy hơn mười tỷ tệ. Nhưng tôi có tiên là chuyện của tôi. Dựa vào đâu mà cậu
làm bẩn váy 8tôi, có thể vì cậu không có tiền nên không đền? Vừa ngang ngược đổ rượu cố ý làm hỏng lễ phục của
tôi, vừa không muốn chịu trách nhiệm, cậu nghĩ mình là ai? Tại sao tôi phải bỏ qua cho cậu?”
Người phục vụ: …
Mọi người: …
Sắc mặt người phục vụ đã trở nên xám xịt.
Cậu ta chỉ tham lam muốn kiếm thêm chút tiền, không ngờ kết quả cuối cùng là kiếm được một triệu mà phải đến
một triệu tư. Mà cậu ta chỉ có thể bán căn nhà duy nhất đang phải trả tiền hàng tháng đi mới có tiền để đền.
Lúc này cậu ta hối hận xanh ruột rồi. “Đương nhiên nếu cậu chịu nói ra ai bảo cậu làm chuyện này, tôi có thể cân
nhắc.”
Người phục vụ run lên ngay lập tức.
“Không… không có ai xúi giục tôi cả, là… là tôi, là tôi muốn thu hút sự chú ý của cô nên mới làm như vậy.”
Người phục vụ nhanh chóng nhận lỗi về mình, đề phòng sau khi bị phát hiện có người đứng sau vụ việc này, ảnh
hưởng đến diễn biến của những sự việc tiếp theo, nếu đối phương trách tội cậu ta thì thứ mà cậu ta mất không phải
tiền mà sẽ là tính mạng.
“Cậu muốn thu hút sự chú ý của tôi?”
Lần này đừng nói là Cảnh Thiên, đến những vị khách bên cạnh cũng không nhịn được bật cười. Chưa nói đến việc
cậu ta chỉ là là nhân viên phục vụ, đến cả những cậu chủ nhà giàu như họ cũng không dám có suy nghĩ quá phận
như vậy có được không hả?


Chuyện này cứ kết thúc như vậy.
Sau khi người phục vụ bị đưa đi, điều chờ đón cậu ta là sự xuất hiện của cảnh sát và việc bồi thường sau đó.
“Tôi đi thay quần áo, xin thứ lỗi không thể tiếp mọi người được.”
“Để tôi đi với em.” Chiến Lệ Xuyên nói. “Ừ.” Cảnh Thiên gật đầu. “Bé con, mẹ cũng đi cùng.” Tạ Thanh Nghiên
cũng nói. Mấy người anh ở bên cạnh chỉ biết trơ mắt đứng nhìn. “Em gái, em mau xuống nhé!” Đế Vân Mặc yêu
cầu.
Cảnh Thiên liếc nhìn anh ta, gật đầu.
Người trước đây suốt ngày gọi đại ca này đại ca nọ rất thuận miệng, chỉ trong nháy mắt đã gọi cô là em gái còn trơn
tru hơn cả gọi đại ca.
Bởi vì đây là khu biệt thự, mà căn phòng Cảnh Thiên thay đồ lại ở biệt thự cách sảnh tiệc hơn một trăm mét. Vì đi
giày cao gót nên Cảnh Thiên đi khá chậm.
“Thanh Nghiên.”
Đột nhiên một người phụ nữ trung niên đi tới gọi Tạ Thanh Nghiên.
“Hoa Tử.” Tạ Thanh Nghiên mỉm cười với đối phương.





“Chúc mừng cô tìm lại được con gái.” Người phụ nữ tên Hoa Tử nhiệt tình chúc mừng Tạ Thanh Nghiên, sau đó khen ngợi Cành
Thiên.
Cành Thiên nói chuyện với Hoa Tử một lúc rồi bào mình muốn đi thay đồ.
Tạ Thanh Nghiên cũng muốn đi theo nhưng bị Hoa Tử ngăn lại: “Thanh Nghiên, lâu lắm rồi không gặp, chúng ta nói chuyện một lúc
đi.”


Thấy vậy, Cảnh Thiên Bảo Tạ Thanh Nghiên ở lại tiếp khách còn cô sẽ cùng Chiến Lệ Xuyên đi thay quần áo.
 
Chương 774


vietwriter.vn


*********************************


“Mấy năm nay cô làm gì?”
Vẻ mặt Hoa Tử hơi cô đơn: “Đừng nhắc đến nữa, tôi gả vào hào môn hạng ba của thành phố H 3làm vợ kể. Ông ta
dựa vào nhà vợ cũ nên sẽ không có con nữa. Đâu giống như cô, tìm được một người giỏi giang như vậy.”
Nói xong, bà ta lấy một điếu thuốc từ trong túi xách ra, đưa cho Tạ Thanh Nghiện.
Tạ Thanh Nghiên lắc đầu: 9“Bó rồi.”
Người phụ nữ sửng sốt: “Xem ra cô đã hoàn toàn hoàn lương rồi.”
Tạ Thanh Nghiện bị câu nói của 3bà ta chọc cười: “Hoàn lương? Đó là từ dùng để chỉ gái ngành thôi. Hơn nữa cô đã
kết hôn rồi, lẽ nào vẫn định quay lại ng8hề cũ à?”
Hoa Tử sững sờ một lúc rồi mỉm cười, không phản bác.
Dù sao ban đầu khi cùng làm sát thủ, Tạ Thanh Nghiên chưa bao giờ để bản thân chịu ấm ức, nhưng Hoa Tử thì
khác. Lúc đầu bà ta bị ép làm rất nhiều việc dẫn đến sau này không thể có con. Bà ta có khác gì gái ngành đâu chứ?
“Dù đã kết hôn nhưng tôi vẫn không hài lòng lắm. Ít nhất là tôi không nhìn thấy nụ cười giống như cô trên khuôn
mặt mình. Tôi có thể cảm nhận được cô thực sự rất yêu anh ấy, anh ấy cũng rất yêu cô. Cô đúng là rất hạnh phúc.”
Tạ Thanh Nghiên cười: “Hạnh phúc là gì? Đó chỉ là sự thỏa mãn trong lòng con người thôi. ở bên một người, ăn
một chung một nồi cơm, khi thức thì sánh vai cùng nhau, khi ngủ thì ôm nhau ngủ, khi đau lòng thì an ủi lẫn nhau.
Làm người phải biết đủ mới cảm thấy hạnh phúc. Không biết đủ thì mãi mãi cảm thấy cuộc sống của mình không
được như ý, nhất định sẽ muốn giành được nhiều hơn, giành được thử lớn hơn. Nhưng đánh bạc đa phần đều là
thua, rất ít người có thể chiến thắng, không phải sao?”
Vẻ mặt Hoa Tử hoàn toàn trở nên khó coi.
“Đúng vậy, đánh bạc hầu hết đều là nhà cái thắng, cho dù là chủ động tham gia hay bị động tham gia cũng đều là
người thua cuộc.” “Đây là khách sạn Ngự Hoàng, tôi chính là nhà cái.”
Hoa Tử lắc đầu: “Không, cô không phải nhà cái.”
“Ồ, vậy ai là nhà cái? Dù ai là nhà cái, tôi cũng vẫn là người chiến thắng.”
Hoa Tử tiếp tục lắc đầu: “Không, cô không phải là người tham gia đánh bạc nên cô vừa không phải nhà cái, vừa
không phải người chơi. Chúng ta đều chỉ là người xem thôi.”


Lần này đến lượt Tạ Thanh Nghiên lắc đầu: “Không, cô không phải người xem, cô cũng là người tham gia đánh
bạc. Những thứ cô đặt cược là tâm trạng của tôi. Nếu tâm trạng tôi tốt, chưa biết chừng nể tình xưa nghĩa cũ, tôi sẽ
bỏ qua cho cô một lần.”
Hoa Tử mỉm cười, ném điếu thuốc mới hút chưa được mấy hơi xuống đất.


“Thanh Nghiên, có phải cô quá tự tin vào bản thân rồi không? Không nói đến trước khi rời khỏi tổ chức, tôi cũng không kém cô, cho
dù tôi kem có một chút thì cuộc sống giàu sang phú quý bao nhiêu năm đã san bằng trái tim sát thủ của cô rồi. Hiện tại cô không thể
so sánh được với tôi.”
“Vậy nên hôm nay các người chẳng những muốn giết con gái tôi, mà còn muốn giết cả tôi nữa?” Tạ Thanh Nghiện lạnh lùng hỏi. Lúc
này Hoa Tử đã lùi lại một chút, tháo hai chiếc trâm cài trên đầu xuống, lắc nhẹ, thân chiếc trâm mở ra, trở thành hai con dao gắm
mỏng như cánh ve, dưới ánh trăng và đèn đường mờ ảo tàn ra ánh sáng lạnh thâu xương.
Những Tạ Thanh Nghiên vẫn lăng lặng nhìn Hoa Tử, ý cười trong mắt không hề giảm đi nhưng đã lộ ra sát ý rõ ràng. “Thanh Nghiên,
để tôi thường thức thực lực hiện tại của cô đi, đừng khiến tôi thất vọng đấy.”
Tạ Thanh Nghiên khẽ cười: “Cô là cái thá gì mà có tư cách gì mà thường thức tôi? Tôn trọng có một chút là khiến một con chim trĩ
như cô cho rằng mình là phượng hoàng à?”
 
Chương 775


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

vietwriter.vn


*********************************


Hoa Tử đã bày tư thế luôn, cơ bắp toàn thân đã ở trạng thái bùng nổ.
“Tôi là chim trĩ hay phượng hoàng, lát nữa cô sẽ được cảm nhận thôi.” /styles/default/xenforo/heart emoticon.pngbr>
Nói xong, mỗi tay bà ta cầm một con dao găm mỏng như cánh ve tấn công vào các động mạch chủ của Tạ Thanh
Nghiên.
Bởi vì con dao quá 1mỏng, muốn đâm chết người nhanh chóng là điều không thể, trừ khi có thể đâm thẳng vào sâu
trong hốc mắt, khuấy loạn não bộ hay đâm thẳng vào tim. N9hưng những điều này khá khó.
Dù sao Tạ Thanh Nghiên cũng xuất thân từ sát thủ, tuy đã làm bà chủ nhà giàu mấy chục năm, kỹ năng giảm sút
rấ3t nhiều nhưng Hoa Tử sẽ không khinh địch, dù sao đúng là trước kia Tạ Thanh Nghiện mạnh hơn bà ta.
Nhưng bây giờ bà ta tự tin, hơn hai mươi8 năm nay bà ta vẫn luôn nhận nhiệm vụ, chắc chắn kỹ năng sẽ cao hơn
nhiều so với bà chủ nhà giàu đã về với mái ấm gia đình như Tạ Thanh Nghiện.
Hoa Tử là người nước R, từ tư thế đi đứng và cách tấn công của bà ta có thể thấy tuy cũng có bóng dáng của nước
Z, nhưng dù sao nền tảng vẫn là từ nước R.
Tốc độ tấn công của bà ta, người thường nhìn vào thì thấy vô cùng nhanh, đối với sát thủ cấp chuyên nghiệp cho dù
từng luyện tập thì có lẽ cũng không tránh được hai đòn tấn công của đối phương.
Hoa Tử vừa xông lên đã tấn công liên tục hơn hai mươi lần không ngắt quãng, sử dụng cả tay và chân, tấn công vào
các động mạch chủ của Tạ Thanh Nghiên hoặc những nơi trí mạng.
Điều khiển bà ta ngạc nhiên là Tạ Thanh Nghiên có thể tránh được tất cả một cách dễ dàng.
Ngay lập tức Hoa Tử bắt đầu đợt tấn công thứ hai, nhưng đối với sát thủ, mỗi chiêu của chúng đều nhằm vào điểm
trí mạng của đối phương. Bọn chúng tấn công không hề có bất kỳ sự thăm dò nào, mục đích của chúng chỉ có một,
đó là giết chết đối phương.
Có thể dùng một đòn để giết chết đối phương thì chúng sẽ không dùng hai đòn.
Do đó đòn tấn công của Hoa Tử ngay từ đầu đã là dữ dội nhất, phát huy sức mạnh lớn nhất của mình.
Tuy nhiên ngay cả khi bà ta có vũ khí còn đối phương thì tay không tấc sắt, bà ta vẫn không thể chạm vào một góc
áo của đối phương.
Trái tim Hoa Tử lập tức trầm xuống.
Về cơ bản thì bà ta đã thua.


Dù sao đối phương cũng còn chưa dùng sức.
Nhận thấy điều này, trong lòng Hoa Tử trở nên hỗn loạn.
Sau hơn ba mươi đòn tấn công ở cự ly gần, Hoa Tử nhảy lên, nhảy tới chỗ cách xa Tạ Thanh Nghiên năm mét.
“Không ngờ sống hai mươi năm giàu sang phú quý vẫn chưa khiến cô trở thành kẻ bỏ đi.”
Tạ Thanh Nghiên mỉm cười: “Tôi cũng không ngờ hai mươi năm rồi mà cô lại thụt lùi nhiều như thế. Trước đây khi
còn là bạn, cô kém cỏi, tôi cũng không tiện nói gì cô, bây giờ đã thành kẻ thù thì tôi muốn nói một điều, người phải
cô tới ám sát tôi có thù oán với cô à? Biết rõ tôi rất mạnh nhưng lại phải kẻ gà mờ như cô tới.”


Sắc mặt Hoa Tử hoàn toàn tối sầm, nhưng bà ta cũng không làm gì được Tạ Thanh Nghiên
Bà ta chi bỏ lại câu “coi như cô độc ác” rồi quay người bò chạy.
Mục đích của đối phương không phải giết Tạ Thanh Nghiên mà là giết Đề Cảnh Thiên, vậy nên vừa nãy bà ta chỉ kéo dài thời gian mà
thôi. Dù là sát thủ thì Hoa Tử cũng vẫn rất trân trọng cuộc sống của mình. Ám sát không thành đương nhiên bà ta phải chạy trốn. Cho
dù không kiếm được tiền, cho dù bị đối phương đuổi giết hay mang tiếng xấu, bà ta cũng phải giữ được tính mạng của mình trước.
Nhưng mới chạy được vài bước, Hoa Tử đã cảm thấy chân mình đau nhói. Chỉ loạng choạng một hồi, còn chưa kịp né tránh thì chân
còn lại và hai cánh tay bà ta đều đã trúng đạn.
 
Chương 776


vietwriter.vn


*********************************


Hoa Tử hoảng sợ lăn một vòng dưới đất, vẫn định chạy trốn nhưng lại bị vệ sĩ áo đen bất ngờ xông tới bao vây.
Một n3gười đàn ông đẹp trai cao to bước tới.
Đó chính là Đế Tịnh Hiên – người giàu nhất nước Z mà năm đó bà ta để mắt đế1n trước, nhưng cuối cùng đối
phương lại chọn Tạ Thanh Nghiên.
Mặc dù sức khỏe của Đế Tịnh Hiên không tốt lắm nhưng9 lại có tiền có thể, tuy không giỏi võ những năm đó lại lăn
lộn rất giỏi trong giới xã hội đen ở nước ngoài.
Lúc n3ày bà ta mở to mắt nhìn Đế Tịnh Hiên cầm súng bước tới.
Trình bộ bắn súng của người đàn ông này lại giỏi tới mức đ8ó ư? Không ngờ lại có thể bắn liên tiếp cá chân và tay
bà ta như vậy.
Hoa Tử vừa giãy giụa vừa khổ sở nhìn Đế Tịnh Hiên.
“Dù sao đi nữa trước đây em cũng đã từng yêu anh, sao anh nhẫn tâm vì cô ta mà làm em bị thương như vậy?”
Đế Tịnh Hiên bước tới.
Ông giống như vua sư tử trong rừng rậm, dù đi không nhanh nhưng mỗi bước đi lại rất vững vàng, khiến tất cả
mọi người đều muốn củi đầu thần phục.
Những vệ sĩ bên cạnh đều mạnh hơn ông, nhưng tất cả họ đều trung thành với ông.
Lúc này Tạ Thanh Nghiên đã đi tới trước mặt Đế Tịnh Hiên, nghe Hoa Tử nói vậy, bà không nhịn được cười khẩy,
chưa kịp lên tiếng thì Đế Tịnh Hiên đã lên tiếng.
Ông đưa tay ra ôm vợ mình vào lòng một cách thân mật.
“Cô ấy là vợ tôi, là người vợ còn quan trọng hơn cả mạng sống của tôi! Cô làm người tôi yêu bị thương mà còn trách
tôi nhẫn tâm à? Làm cô bị thương mà là nhẫn tâm, vậy đợi lát nữa chắc cô sẽ cảm thấy tôi tuyệt tình lắm.”
Nói xong, ông không thèm nhìn Hoa Tử, liếc mắt ra hiệu cho cấp dưới, đối phương lập tức biết ông chủ nhà mình
muốn làm gì. Bọn họ lỗi Hoa Tử đã không thể nhúc nhích đi.
Nào ngờ đột nhiên có một cái bóng đen lao tới, con dao găm lao thẳng về phía tim Đế Tịnh Hiên.


Đế Tịnh Hiên và Tạ Thanh Nghiên phản ứng kịp thời, Tạ Thanh Nghiên còn chưa hành động, đôi chân dài của Đế
Tịnh Hiên đã đi vào đối phương.
ở trong mắt mọi người, Đế Tịnh Hiên luôn là một người tàn nhẫn, quyết đoán và thủ đoạn, nhưng sức khỏe không
tốt.
Không ai ngờ được một người như vậy… lại là một cao thủ.
Người đàn ông kia có vẻ là một Ninja thân hình mảnh khảnh, am hiểu né tránh, nhưng lại bị Đế Tịnh Hiên đá văng
ra xa.
Một luồng sáng bắn ra, Ninja cố gắng tấn công Đế Tịnh Hiên một lần nữa.
Đế Tịnh Hiên không hề bị luồng sáng ảnh hưởng, lại đá ngược ra sau trúng vào ngực đối phương.
Lần này đối phương đã bị thương nặng. Đối phương muốn chạy nhưng Đế Tịnh Hiên đã nhanh chóng tấn công,
tàn nhẫn đấm vào các bộ phận quan trọng của đối phương. Ninja chuyên đánh lén và ám sát, xét về sức mạnh hoàn
toàn không thể chống lại được Đế Tịnh Hiên.


Sau mấy đòn tấn công, đối phương đã bị Đế Tịnh Hiên đánh ngã.
Hoa Từ và tên Ninja ăn mặc kín mít đều trợn tròn mắt, không ngờ Đế Tịnh Hiên lại mạnh mẽ như vậy, hơn nữa tốc độ cũng rất
nhanh.
Võ nghệ của Đế Tịnh Hiên còn cao hơn Tạ Thanh Nghiên!!!!
Nhìn vẻ mặt khó tin của Hoa Tử, Tạ Thanh Nghiện bước tới khoác tay ông xã, mim cười hỏi…
 
Chương 777


vietwriter.vn


*********************************


“Khó tin lắm phải không? Giờ cô đã biết tại sao dưới tay anh ấy lại có nhiều người tài như thế rồi chứ? Những sát
thủ và lính đánh thu3ế hàng đầu mà mấy người kiêng dè kia đều do chính tay chồng tôi đào tạo.”
Mắt Hoa Tử trợn to, bà ta chưa bao giờ nghĩ rằng Đế1 Tịnh Hiên ốm yếu hóa ra lại là một cao thủ!
Đế Tịnh Hiên liếc mắt ra hiệu cho cấp dưới, cấp dưới hiểu ý, lập tức tháo mặt nạ9 của Ninja xuống.
Nhìn thấy khuôn mặt của tên Ninja, hóa ra là người quen, Tạ Thanh Nghiên cười bảo: “Thanh Nhất Quân, anh
th3ật đúng là núi xanh không đổi, nước chảy còn mãi, đã nhiều năm trôi qua rồi mà vẫn còn yêu Hoa Tử. Làm kẻ
dự bị suốt hai mươi năm, an8h có hài lòng không?”
Tạ Thanh Nghiện nói tiếng R rất lưu loát, nhưng tên Ninja lại cảm thấy vô cùng chói tai.
“Anh có biết cô ta vẫn luôn mến mộ chồng tôi không?”
Ninja:“…”
“Cô ta luôn mong muốn được sống một cuộc sống bà chủ giàu sang phú quý, vậy nên cô ta thà lấy một ông già 50
tuổi cũng không muốn lấy anh. Ông già 50 tuổi đó đã sống với cô ta hai mươi năm, bây giờ hơn 70 tuổi rồi, khi cô ta
nghĩ mình sắp nhận được tài sản thừa kế, người ta lại cho con mình toàn bộ tài sản, cô ta chỉ nhận được một căn
nhà và một chiếc xe, ngoài ra không có được gì cả.”
Hoa Tử trợn mắt to hơn, tức giận quát: “Thanh Nghiên, cái con khốn này, cô điều tra tôi!”
“Cô đã tới ám sát tối, ám sát con gái tôi rồi, tại sao tôi không thể điều tra có chứ? Hoa Tử, cuộc sống quý bà nhà
giàu giả tạo hai mươi năm đã khiến mỡ lợn làm tắc não cô rồi à? Cô cho rằng chuyện tôi điều tra cô là chuyện khiến
cô rất kinh ngạc à?”
Những lời của Tạ Thanh Nghiên khiến Hoa Tử không còn gì để nói.
Tạ Thanh Nghiên lại quay sang nhìn Thanh Nhất Quân, tiếp tục đả kích: “Thanh Nhất Quân, đại gia già kia đã lớn
tuổi, còn là chồng cũ của cô ta nữa, ông ta còn hiểu rõ cô ta như vậy, không để lại cho cô ta thứ gì nên cuối cùng cô
ta phải quay lại nghề cũ khi đã gần 50. Uổng công anh là một sát thủ máu lạnh, sao lại không thấy rõ bộ mặt thật
của người đàn bà này nhỉ? Đã nhiều năm rồi, không phải cô ta không thích anh, chẳng qua chế anh nghèo nên mới
luôn cho anh hi vọng, lợi dụng để anh bán mạng cho cô ta thôi.”
“Giờ thì hay rồi, cuối cùng thì nguyện vọng của cô ta đã trở thành hiện thực. Anh đã bán mạng cho cô ta, nhưng
anh đoán xem cô ta có biết ơn anh không?”


Đôi mắt Thanh Nhất Quân từ kiên định chuyển sang quật cường rồi lại suy sụp, ông ta im lặng thừa nhận những
lời của Tạ Thanh Nghiên.
Nói xong, Tạ Thanh Nghiên nhìn chồng mình, Đế Tịnh Hiên không nhiều lời, đột nhiên bắn vào giữa chân mày của
Thanh Nhất Quân.
“A…”


Hoa Tử không ngờ Đế Tịnh Hiên lại không hề thầm vấn mà đã giết người ngay lập tức.
Nhìn Thanh Nhất Quân chết không nhắm mắt, trong mắt Hoa Tử không hề đau xót mà chỉ có sự sợ hãi.
Tạ Thanh Nghiên đã quen với tính cách của chồng mình từ lâu, bà không hề nhìn Thanh Nhất Quân đang bị lôi xuống, nói với Hoa
Tử “Anh ta bị cô lôi xuống nước nên không cần phải thẩm vấn nữa.”
Hoa Tử cảm nhận được rằng mình đang va vào nhau cầm cập.
 
Chương 778


vietwriter.vn


*********************************


Bây giờ bà ta đã hối hận rồi.
“Thanh… Thanh Nghiên, nể… nể tình chúng ta là bạn bè nhiều năm, lúc còn trẻ còn từng 3cùng nhau giết người, cô
tha cho tôi lần này có được không? Thật… thật ra tôi không hận cô, cũng không có ác ý gì cả. Chỉ là1 tôi… giống như
cô nói, chồng tôi lập di chúc, đưa tất cả tiền cho con trai của ông ta mà không cho tôi, hơn nữa còn nói nếu9 con trai
của ông ta chết thì chắc chắn là tôi gây ra, còn đi lập án. Tôi không có đủ vốn xoay vòng nên mới nhận nhiệm vụ
này 3đến giết cô. Cô… cô có thể xem như hôm nay chưa từng gặp tôi không? Tôi không giống Thanh Nhất Quân, tôi
không phải người kh8ông có thân phận, tôi đến tham gia tiệc nhận người thân của nhà cô, tôi có chứng minh ra
vào, nếu tôi biến mất, người nhà tôi sẽ đi tìm tôi.”
“Cô đến giết tôi, còn định giết con gái cưng của tôi, cô nói với tôi là cô không có ác ý? Giết người mà không có ác ý,
vậy chẳng phải trên thế giới này đều ngập tràn yêu thương sao? Hoa Tử, khi nãy cô nói cuộc sống hào môn hai
mươi năm đã thay đổi tôi, tôi thấy người thay đổi là cô mới phải. Đầu cô có độc rồi. Đợi lát nữa tôi sẽ cho người tẩy
sạch cho cô.”
“Còn về người nhà của cô… Ha ha, cô thật buồn cười. Cô bỏ độc mãn tính cho chồng cô, sau khi bị chồng cô phát
hiện thì đánh đòn phủ đầu, dù không có chứng cứ gây án cụ thể của cô, nhưng từ cách làm của ông ta cũng biết ông
ta biết rõ chuyện cô đã hại ông ta. Nếu không phải do cô mất kiên nhẫn, thật ra người đàn ông đó vẫn đối xử rất tốt
với cô.”
“Bây giờ, ông ta và con trai ông ta chỉ mong cô chết đi thôi. Có điều có lợi hại như thế, bọn họ không giết có được.
Hôm nay cô đến dự tiệc, tôi đã đi tìm chồng cô, cô đoán xem ông ta nói gì với tôi?”
Trong mắt Tạ Thanh Nghiên tràn đầy vẻ xấu xa, tỏ vẻ “bà đây muốn mày chết đấy, mày có sợ không”, Đế Tịnh
Hiên ở bên cạnh thì vẫn luôn nhìn bà bằng ánh mắt cưng chiều. Đã nhiều năm trôi qua, ông nhìn dáng vẻ muốn
làm chuyện xấu của vợ mãi mà không thấy chán.
Hoa Tử cảm thấy không ổn, từ tận đáy lòng bà ta cũng đang run rẩy.
Nhớ đến khi mình luyện tập ám sát, Tạ Thanh Nghiên đã cấu kết với chồng mình, bà ta lập tức cảm thấy không rét
mà run.
Đó là sự phẫn nộ, không cam lòng và sợ hãi vì người đầu ấp tay gối với mình lại cấu kết với kẻ thù muốn hại chết
mình.


Tạ Thanh Nghiên cũng không mong Hoa Tử sẽ trả lời mình: “Ông ta nói với tôi, lát nữa ông ta sẽ dẫn một người
khác về nhà. Còn cô thì kết thúc ở nơi này đi.”
Mắt Hoa Tử co rút dữ dội.
Làm bà chủ hào môn đã hai mươi năm, thật ra Hoa Tử đã không còn là sát thủ hàng đầu từ lâu, thậm chí ngay cả
năng lực cơ bản của sát thủ bà ta cũng đã quên.
Sở dĩ bà ta nhận công việc này một là vì muốn kiếm tiền, hai là cảm thấy mấy năm nay vẫn luôn gặp Tạ Thanh
Nghiên trong các buổi tiệc, đổi phương sẽ không nghi ngờ mình. Cho nên bà ta giữ chân đối phương, người còn lại
đi hoàn thành nhiệm vụ sẽ không có vấn đề gì. Bà ta có cách giết Tạ Thanh Nghiên sau đó rút lui an toàn.
 
Chương 779


vietwriter.vn


*********************************


Không ai có thể ngờ được lại có sát thủ quy mô lớn ra tay trong bữa tiệc nhận người thân như thế,
Mặc dù khi sát3 thủ nhận nhiệm vụ đã nghĩ đến cái chết, nhưng Hoa Tử lại chỉ nghĩ đến năm trăm triệu tiền thuê
mình sẽ có được.
Giờ Thanh Nhất Quân đã chết, bà ta thì bị bắn vào chân và tay, đến người chồng giàu có cũng cùng phe với Tạ
Thanh Ngh9iên, Hoa Tử mới vừa hối hận vừa lo sợ như thế.
“Thanh Nghiên, cô tha cho tôi đi. Trước đây chúng ta làm sát thủ3 trong cùng một tổ chức, sau này lại làm bà chủ
giàu có trong cùng một giới, tôi… tôi đồng ý sau này sẽ không làm chu8yện gì có lỗi với cô nữa. Hơn nữa lần này tôi
cũng chỉ nhận nhiệm vụ trên Secret Web thôi, tôi… tôi thật sự không có ác ý gì với cô cả!”
Tạ Thanh Nghiên cúi xuống định bóp quai hàm của Hoa Tử nhưng bị Đế Tịnh Hiên ngăn lại.
“Đừng sờ lung tung, bẩn lắm.”
Hoa Tử mở to mắt. Bà ta chưa bao giờ nghĩ rằng người đàn ông mình mến mộ cả đời lại ghê tởm mình đến vậy.
Tạ Thanh Nghiên nghe lời chồng, rút tay về.
“Cô nhận nhiệm vụ ám sát trên Secret Web hay nhận ở nơi nào khác, đến phòng tối ắt sẽ có người tra hỏi ra thôi.”
Trong mắt Hoa Tử hiện lên sự sợ hãi và tuyệt vọng, còn có sự căm hận rõ ràng: “Cô muốn ép cung tôi??? Tạ Thanh
Nghiên, cô bắn một phát súng lấy mạng Thanh Nhất Quân, nếu hận tôi thì cô giết tôi luôn đi, sao phải dùng hình
với tôi? Chỉ vì tôi từng thích chồng cô sao? Sao cô có thể nhỏ nhen như vậy? Cô đừng quên rằng sát thủ nên tôn
trọng sát thủ!”
Tạ Thanh Nghiên bật cười.
“Tôi tôn trọng cô đẩy còn gì. Những sát thủ đến giết con gái tôi đều nhận nhiệm vụ trên Secret Web, nhưng chỉ có
cô là không phải. Vậy nên những người khác tôi đều khinh thường rồi giết luôn, còn cô thì tôi phải đích thân tra
khảo nghiêm ngặt.”
Hoa Tử …?
Sao Tạ Thanh Nghiên biết bà ta không nhận nhiệm vụ trên Secret Web chứ? Không phải tất cả những thứ trên Secret
Web đều được đăng và nhận một cách bí mật sao?
Bà ta biết sát thủ nhận nhiệm vụ lần này đều nhận trên Secret Web, bọn họ không hề quen biết nhau. Nhưng bà ta


thì nhận từ một người quen biết, bà ta khác với những người kia.
Nhưng mấu chốt là làm sao Tạ Thanh Nghiên biết được?
Tất nhiên Tạ Thanh Nghiên sẽ không nói cho bà ta rằng con rể của bà từ sáng sớm đã nói rằng hôm nay sẽ có người
đến ám sát con gái bà, vậy nên họ đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ từ lâu.
Secret Web là mạng lưới bí ẩn nhất thế giới, đến giờ vẫn chưa có hacker nào có thể phá được, vậy nên nó mới trở
thành nơi giao dịch ngầm được yêu thích nhất như vậy.
Vậy nên khi con rể nói với bà có người nhận nhiệm vụ trên Secret Web, còn trao lại cho Hoa Tử, bà đã rất sốc.


Nhưng ai cũng có bí mật của riêng mình. Con rể thông minh như thế, đến người máy lợi hại như vậy còn nghiên cứu ra được, việc
giải mã code của Secret Web có lẽ cũng không phải chuyện lớn.
Vì vậy, khi bà và chồng nhận được danh sách cũng chỉ đề phòng đầy đủ mà thôi, chứ không hỏi nhiều về chuyện Secret Web. Mà Hoa
Tử không nằm trong danh sách đó, rất rõ ràng, khi bà ta nhận nhiệm vụ đã gặp người đăng bài rồi.
Lúc này thấy Hoa Tử sửng sốt như vậy, trong lòng Tạ Thanh Nghiên càng tự tin. Không ngờ lại có được thông tin có giá trị thế này,
cũng không lăng phí sự sắp xếp tối nay của họ.


Sau khi bị bắn vào tay và chân, Hoa Tử bị bịt miệng rồi đưa đi.
 
Chương 780


vietwriter.vn


*********************************


Khu vực này ngăn cách với khách khứa nên xảy ra án mạng cũng chẳng ai nhìn thấy. TV Chiến Lệ Xuyên đi cùng
Cảnh Thiên đến biệt thự g3ần đó để thay quần áo, nơi ấy đã có bốn sát thủ phục kích từ trước, bọn chúng leo lên từ
nắp cống sau khi được nhân viên của khách 1sạn Ngự Hoàng nới lỏng đinh vít của nắp cổng.
Hai ngày nay bọn chúng cải trang thành nhân viên, trà trộn vào khách sạn bảy 9sao rộng lớn, cho dù nơi đây quản
lý nghiêm ngặt nhưng bốn tay sát thủ này cũng không phải dạng vừa, trốn đông trốn tây, lại được ô3ng chủ cố tình
thả cửa, vậy nên ở bên trong bọn chúng như cá gặp nước, còn được ăn buffet những hai ngày.
Bây giờ nhìn thấy8 Để Cảnh Thiên thong thả đi về phía mình, dáng vẻ tao nhã ấy khiến bốn tay sát thủ máu nóng
sục sôi.
Một tên sát thủ trong đó đã phục kích ở một gốc cây to phía xa. Bởi vì hắn đã chuẩn bị sẵn sàng, chỉ chờ Để Cảnh
Thiên đi vào tầm ngắm của mình là sẽ nổ súng.
“Này, tên cầm súng kia!”
Chỉ còn một lúc nữa là Để Cảnh Thiên sẽ tới tầm ngắm đẹp nhất của mình, tên sát thủ tập trung toàn bộ tinh thần
vào cô, đột nhiên chiếc loa vẫn luôn phát nhạc nhẹ bên cạnh vang lên tiếng động bất thường.
Tuy rằng âm thanh không lớn, chỉ một mình hắn nghe thấy nhưng thực sự đã khiến hắn sợ hãi.
“Lấy gương ra soi trán mình đi.”
Ban đầu tay sát thủ nghĩ đây có thể là chương trình gì đó có lời thoại này, nhưng sau khi nghe câu này, hắn chắc
chắn 100% giọng nói trong loa đang nói với mình.
Dường như để nhắc nhở tay sát thủ, một chấm đỏ di chuyển từ trán đến mắt hẳn, sau đó lại đi lên.
Khi nó di chuyển, tên sát thủ phát hiện bên mắt còn lại của mình còn một chấm đỏ nữa. Ngoài ra hắn còn phát hiện
ở nơi ngón tay ngắm bắn của mình cũng có một chấm đỏ. “Bó sủng xuống thì tao tha không giết mày.”
Chiếc loa lại phát ra âm thanh.
Khi tay sát thủ đang nghĩ về tính khả thi của việc này thì đối phương đã thẳng thừng nổ súng.
Không có tiếng súng, không có chiến tranh.


Tên sát thủ chết với vẻ mặt vẫn bàng hoàng ngơ ngác. Viên đạn trúng ngay giữa hai chân mày, không còn khả năng
sống sót.


Mà ba viên đạn kia cũng được bắn ra cùng lúc, ba cái lỗ trên đầu, chết bất đắc kỳ tử.
Nhưng vì tay bắn tia này ở xa hơn, dù đã chết thì súng của hắn cũng ở trên cây, không rơi xuống nên ba tên sát thủ còn lại hoàn toàn
không hay biết gì
Bọn chúng phục kích, trơ mắt thấy Đế Cành Thiên đã đi vào khu vực bắn tia nhưng không thấy bị giết, khi đang thất vọng thì tất cả
đều giật mình.


Ngay khi chúng định hành động thì từng viên đạn đã bắn thẳng vào chúng rồi. Một tên trong số đó tránh được mấy viên đạn một cách
hoàn hảo, nhưng cũng có một tên không may mắn lắm, đối mặt với viên đạn tấn công bất ngờ, hắn đã bị bắn trúng ngay điểm trí
mạng.
 
Chương 781


vietwriter.vn


*********************************


Một người khác tuy bị trúng đạn nhưng chưa chết.
Ba người thấy tình hình không ổn, đối phương không những có phòng bị m3à còn có sủng, người bị thương ngay
lập tức chuẩn bị chạy trốn nhưng mới chạy được không xa thì đụng độ với một đoàn người khá1c đang xông đến.
Những người này đều cầm súng. Hơn nữa đối phương còn không nói năng gì, dồn luôn người đó vào chỗ chế9t.
Tuy sát thủ biết một khi nhiệm vụ thất bại, kết cục mà bọn chúng phải đối mặt không phải điều mà bọn chúng có
thể g3ánh vác được. Nhưng vì bọn chúng mang quốc tịch ngoại quốc nên vẫn ôm tâm lý cầu may, cho dù bị bắt thì
cũng sẽ giao cho cảnh 8sát, sau đó theo quy trình thẩm vấn.
Cho dù bị xét xử thì cũng không thể phán chúng tử hình bằng luật pháp của nước Z được, nhiều nhất chỉ có thể là
chung thân. Sau đó chúng sẽ quay về đất nước của mình để thực thi hình phạt, đến lúc đó chủng tìm người đưa
mình ra, hoặc là nghĩ cách nội ứng ngoại hợp để vượt ngục.
Đây cũng là lý do vì sao các sát thủ nước ngoài lại không thèm kiêng nể bất cứ thứ gì khi phạm tội ở nước khác.
Bọn chúng không phải kẻ ngu, không nghĩ rằng mình sẽ không bao giờ thất bại. Chỉ cần bọn chúng dùng nhỏ để
cược lớn, nhiều nhất chỉ mất một hai năm ngắn ngủi để ngồi tù, đổi lấy lợi ích nhiều hơn mà thôi.
Nhưng bọn chúng không thể ngờ được rằng đối phương lại đẩy bọn chúng vào chỗ chết, lược bỏ quy trình thẩm
vấn để lôi kẻ đứng sau ra.
Sát thủ thấy không ổn nên có ý định lui về. Nhưng vì hắn đã bị thương, tốc độ và thân thủ hoàn toàn không cùng
đẳng cấp với các vệ sĩ mà hắn phải đối đầu.
Lại thêm đối phương có súng, kết cục của sát thủ như thế nào không cần nghĩ cũng biết.
Còn tên sát thủ cuối cùng, vì không bị thương nên hắn muốn khống chế Để Cảnh Thiên.
Bởi vì cô là con gái yếu đuối, dễ khống chế. Chưa biết chừng không những có thể đột phá vòng vây mà còn có thể
thoát thân, hoàn thành nhiệm vụ của người thuê nhờ vào cô.
Không thể không nói, diễn biến nội tâm của sát thủ này cũng phong phú thật.
Chúng đã bị bao vây rồi, đủ để chứng tỏ đối phương đã chuẩn bị thiên la địa võng sẵn từ trước. Lúc này có nghĩ gì
cũng chỉ là dư thừa.


Sát thủ tấn công về phía Cảnh Thiên, lại có mấy chục đến cả trăm mảnh gái ngược như đầu mũi tên đột ngột bay về phía hắn.
Sát thủ hoàn toàn chưa từng thấy thứ gì như vậy, muốn tránh đi những thứ đó lại bay quá nhanh, còn nhanh hơn cà đạn.
Những cái gai ngược như mọc mắt, khi sát thủ cổ tình gập người để tránh đòn tấn công trị mạng, những thứ đó lại đột ngột quay
ngược lại và cắm toàn bộ vào cơ thể hắn. Một cơn đau dữ dội lạn ra, sát thủ vẫn đang suy nghĩ bị nhiều gai đâm vào người như thế
này thì liệu có chết không, hắn đột ngột cảm thấy mũi nhọn của gai đang nổ tung trong cơ thể mình.
Tuy những mũi nổ đó không quá dữ dội, nhưng hắn lại cảm thấy sinh mệnh mình đang từ từ mất đi.
 
Chương 782


vietwriter.vn


*********************************


Những chiếc gai ngược đó nổ tung toàn bộ sau khi vào cơ thể đối phương.
Cơ thể của sát thủ rũ ra với tốc độ mắt 3thường có thể trông thấy, cuối cùng thì biến thành vũng máu.
Nhóm Trạch Ngôn mang vòi nước vào, lật nắp cống lê1n rồi xối vòi nước áp suất cao, xổi toàn bộ máu thịt và
xương bị nổ vụn của người kia xuống.
Đến xương còn biến9 thành mảnh vụn thì không cần để ý đến quần áo nữa. Một nhóm sát thủ nước ngoài đã bị giải
quyết gọn gàng trước khi phá3t huy uy lực mà bọn chúng tự nhận.
Cảnh Thiên ngơ ngác nhìn sát thủ đã biến thành một vũng máu thịt, đầu óc mờ 8mịt.
Bởi vì cô đã từng thấy thứ vũ khí hình tam giác đó.
Tập đoàn AO2 ở châu Tam Giác, ngày trước có một lần sếp của bọn họ bị người ta để ý, có người muốn ám sát ông
ta, cô vô tình trông thấy.
Cô rất có hứng thú với sếp của AO2, cô luôn muốn biết người đó là người nước nào, trông như thế nào, nhưng mãi
vẫn chưa được gặp.
Thế nên hôm đó là ngày cô ở gần sự thật trong lời đồn nhất.
Cô thề những người đó thực sự không phải do cô thuê, còn cô cũng chỉ đơn thuần là muốn biết được mặt mũi
người đó mà thôi. Khi đám sát thủ kia ở rất gần boss của AO2, boss đó đã bắn ra đòn tấn công như thế.
Ban đầu cô cũng tưởng những đòn tấn công đó chỉ là những cải gai ngược hình tam giác bình thường mà thôi, có
khả năng là gai ngược có mang GPS nên có thể khóa chặt những sát thủ đó và rẽ hướng.
Cô nghĩ thứ đó đã lợi hại lắm rồi, không ngờ sau khi những thứ đó cắm ngập vào cơ thể của sát thủ lại nổ tung,
đám sát thủ biến thành một vũng máu thịt từ trong ra ngoài.
Điều này đã tạo ám ảnh tâm lý đối với những tên sát thủ còn lại.
Cuối cùng không có ai chạy thoát, tất cả đã bị đối phương xử lý sạch sẽ mà không cần tra hỏi.
Cô nhìn mà méo xệch cả mặt.
Cô nhìn thôi cũng thấy đau hộ.
Bởi vì cô nhận ra có vài người trong số đó là đàn em của Đỗ Ngôn Tranh.


Đỗ Ngôn Tranh là người sáng lập Thánh Điện ở châu Tam Giác, can thiệp vào rất nhiều lĩnh vực. Anh ta cũng
thường xuyên cho thể lực khác mượn người của mình và thu phí thuê rất cao.
Đương nhiên Đỗ Ngôn Tranh có doanh nghiệp chính quy ở nước ngoài, nhưng chỉ cần có liên quan đến các mặt
khoa học công nghệ, máy tính hoặc vũ khí đều không đọ nổi với AO2, thế nên không biết có phải Độ Ngôn Tranh
biết rõ rằng người ta muốn mượn người của anh ta để giải quyết boss của A02 hay không, hay là bản thân anh ta
cũng muốn giải quyết người kia. Đây không phải điều mà cô có thể xía vào.
Bởi vì ở nước ngoài, đặc biệt là ở hai nơi cực kỳ rối loạn như khu Cực Tận hay châu Tam Giác, mọi thứ đều được
quyết định bằng nắm đấm. Nhưng lần đó cũng rất kỳ lạ. Cô chỉ là một kẻ qua đường hóng chuyện, thấy được kết
quả rồi thì chuẩn bị ra về, vậy mà lại bị boss bí hiểm của AO2 kia chặn lại, khăng khăng nói rằng đám người kia do
cô phải đến.


Đó là lần duy nhất trong đời mà cô làm Thị Kính. Oan uồng vô cùng!
Cô nói không phải mà người ta lại nhất quyết không tin. Vì thế, cô còn bị người ta “mời” đến “làm khách” một tuần ở trụ sở chính tập
đoàn AO2 một cách nhục nhã.
Cô biết, với bản lĩnh của boss AO2, ông ta sẽ nhanh chóng điều tra ra cô không phải kẻ đứng sau chuyện này, vậy mà gã đàn ông chết
tiệt đó lại dùng vũ khí và sức mạnh của mình để giam giữ cô một tuần trời.
Trong một tuần đó, cô từng đánh nhau với người kia và phát hiện rằng mình không đánh lại được!!!
 
Chương 783


vietwriter.vn


*********************************


Người đàn ông này cũng giống như Đỗ Ngôn Tranh, đều sở hữu một loại năng lực rất lớn. Thế nên khi ấy cô chỉ
nghĩ gã đàn ông chết tiệt đó cực kỳ làm 3màu.
Đừng nói đến chuyện dùng vũ khí, ông ta chỉ đánh một mình thôi cũng đã có thể hành chết đám sát thủ lĩnh đánh
thuế hàng đầu kia rồi, n1hưng ông ta lại lựa chọn dùng vũ khí, tỏ vẻ như mình không hề biết võ.
Cũng vì lân giam đó mà cô cực kỳ bực mình với AO2.
Có điều..9.
Hình như đã lâu lắm rồi cô không nghe thấy tin tức gì về người đó nữa. Có tin tức nội bộ đồn rằng ông ta gặp phải
chuyện nguy hiểm đến tí3nh mạng, nhưng không biết là xảy ra chuyện gì.
“Em đang nghĩ gì thế?”
Chiến Lệ Xuyên bên cạnh bỗng lên tiếng, cắt ngang dòng suy ng8hĩ của Cảnh Thiên.
Cảnh Thiên quay người lại nhìn Đại Khả Ái đang đi về phía mình, lúc này cánh tay Đại Khả Ái đang có vào trong.
Bắp tay nó là hệ thống bắn tự động như súng máy, những miệng sủng đen ngòm trông đáng yêu và dễ thương như
một người máy chiến đấu.
Cô lắc đầu, mỉm cười: “Không có gì, chỉ là ban nãy thấy số phi tiêu có thể nổ tung trong cơ thể người kia hơi quen
mắt thôi. Đại Khả Ải giỏi quá, không ngờ còn có thể bắn ra thứ vũ khí nguy hiểm đến thế.”
Chiến Lệ Xuyên nhướng mày, đáp: “Tôi đã nói rồi, sau này em muốn làm gì thì có thể bảo Đại Khả Ải đi theo em,
nó có thể bảo vệ em. Nó đi theo bên cạnh em, tôi cũng yên tâm.”
Cảnh Thiên gật đầu: “Người máy của anh cũng có chức năng tương tự phải không? Dù gì cũng là doanh nghiệp
lớn, vẫn sẽ có một số kẻ địch mạnh, anh cho tôi Đại Khả Ải thì anh dùng gì?” “Yên tâm, một mặt là tôi có người
theo sát bảo vệ, mặt khác là tôi cũng có người máy như thế này. Tuy không được tinh xảo bằng con của em, nhưng
tất cả chức năng đều giống nhau.”
Cảnh Thiên cân nhắc rồi gật đầu: “Ừ.”
Nói xong, cô lại nhìn Đại Khả Ái.
Cô cứ có cảm giác…
Mỗi lần Chiến Lệ Xuyên có mặt, Đại Khả Ải trông hiền lành hơn một chút.
Nhưng có nghĩ Đại Khả Ải do Chiến Lệ Xuyên chế tạo ra thế nên khi ở trước mặt sếp cho dù trí thông minh có cao
đến mấy thì vẫn sẽ có sự nhún nhường bẩm sinh thôi.
“Đúng rồi, em nói trước đây em từng thấy phi tiêu như thế này, em thấy ở đâu thế?”
Cảnh Thiên: …
Cái này thì làm sao cô có thể nói ra được.
Thế nên cô đành trả lời: “Tôi thân với Hồng Lục mà, cô ấy nói ngày trước sếp cô ấy từng đích thân thấy, hơn nữa
còn cho tôi xem cả video. Đó là một đại gia nước ngoài bị ám sát, ông ta đã phát ra đòn tấn công như vậy, những sát
thủ đó bị phi tiêu truy đuổi, tất cả đều chết hết. Hình như người đó cũng sử dụng loại phi tiêu như thế này.”
Chiến Lệ Xuyên hít sâu một hơi, mắt hơi nheo lại.
Người mà cô nói rõ ràng chính là Saka, nhưng hồi xưa khi Saka rời đi, anh có kiểm tra rồi, trên người cô không có
bất cứ thứ gì.
Rốt cuộc là cô gái đó làm thế nào mà quay được video vậy?
Lại còn đem đi cho người khác xem linh tinh. Không có đạo đức gì cả. “Hóa ra là vậy.” Thái độ của Chiến Lệ Xuyên
đối với vợ luôn đạt điểm tối đa.


“Người mà em nói đó chắc là chủ tịch của AO2 nhi?”
Cảnh Thiên nhướng mày: “Anh biết à? Anh từng hợp tác với người đó à?”
Hợp tác sao?
Chiến Lệ Xuyên muốn nói thật nhưng vì AO2 liên quan đến quá nhiều thứ, anh sợ vợ anh, hoặc phiên nhất là nhà họ Đề và nhà họ Tạ
sẽ nghĩ anh dính dáng đến một số thứ gây nguy hiểm, rồi sau đó bài xích anh thì sao?
 
Chương 784


vietwriter.vn


*********************************


Thế nên anh chỉ có thể gật đầu: “Ừ, có hợp tác.”
“Thảo nào một số sản phẩm công nghệ cao của anh có phần tương tự với bên AO2. Hồi trướ3c tôi từng muốn hỏi
anh rồi nhưng lại thấy không tiện lắm.”
“Sau này em có chuyện gì thì cứ việc hỏi, chắc chắn tôi sẽ trả lời.”
Nghĩ đến việc người đàn ông ở AO2 đó rốt cuộc trông như thế nào, không biết sống chết ra sao, Cảnh Thiên
định thuận miệng hỏi thử.
9Nhưng nghĩ nếu A Xuyên đã có liên hệ với đối phương, có lẽ sẽ không giống như lời đồn thổi. Cảnh Thiên đang
nghĩ xem có nên nghe ngóng một chú3t hay không thì Đế Vân Mặc đã xông đến.
“A Xuyên, anh lấy cái phi tiêu hình tam giác kia ở đâu thế? Thứ đó ngầu quá!” “Nhập từ một bên8 hợp tác. Nếu anh
ba muốn thì tôi có thể nhập một ít về cho.”
Người nhà họ Để không đơn giản, sau sự việc lần này thì Chiến Lệ Xuyên càng thêm chắc chắn hơn, vì vậy anh đã
chủ động đề cập đến.
“Vậy thì làm phiền rồi!”
“Cái gì phiền cơ?” Đế Tịnh Hiên và Tạ Thanh Nghiên cũng đi tới hỏi.
Để Vân Mặc kể lại uy lực của thứ vũ khí do Chiến Lệ Xuyên nhập về, nói với Đế Tịnh Hiên rằng ba anh em họ còn
chưa ra tay, Chiến Lệ Xuyên đã giải quyết xong. Còn nói Chiến Lệ Xuyên sẽ giúp họ nhập một lô vũ khí như vậy về,
Đế Tịnh Hiên nghe xong thì mắt cũng sáng lên.
Cả nhà đang nói chuyện vui vẻ thì hai người anh họ nhà họ Tạ bước từ trong bóng tối ra, liếc nhìn chú mình, hơi
ngượng ngùng.
Không lâu sau, ông bác Tạ Minh Viên cũng bước từ trong bóng tối ra. “Mấy ngày không gặp, thủ đoạn của em rể
còn mạnh hơn cả hồi xưa nữa rồi nhỉ?”
Đế Tịnh Hiên: …
Không phải!
Tính hết cả những việc do vợ ông, con trai ông, thậm chí cả con rể ông làm lên đầu ông luôn à?
“Anh cả chuyện không như anh nghĩ đầu chủ yếu là vì bên kia ”


“Bác à, đám người này muốn giết cháu, đáng sợ lắm.”
Cảnh Thiên đi đến trước mặt Tạ Minh Viễn một cách đáng thương, khuôn mặt xinh đẹp ngập tràn sự ấm ức.
“Đúng đó anh, bên kia quá đáng lắm, họ dám tìm cả bạn cũ của em đến để giết em.”
Tạ Minh Viễn thấy cả nhà đều rút đi là biết có chuyện. Nhưng ông không biết họ lại gặp phải sát thủ, mặt ông lập
tức cau lại dữ tợn.
“Cần giúp không?”
Tạ Trạch Huân cực kỳ yêu quý cô em gái Cảnh Thiên này nhưng lại không biết cách thể hiện ra. Thế nên lúc này,
anh ta chỉ có thể dùng sức mạnh của mình để giúp đỡ.
Cảnh Thiên cười tươi: “Không cần đâu ạ, bố đã giải quyết hộ bọn em rồi.”
“Cần dọn phần sau không?” Tạ Minh Viễn hỏi.
Đế Tịnh Hiên suýt nữa là cảm động đến phát khóc trước câu hỏi này.


Hai mươi năm nay, có lần nào xảy ra chuyện mà nhà họ Tạ không đồ lỗi lên đầu ông không?
Hoặc là trách đám người ông trêu vào ở nước ngoài đã đến nước Z để ám sát, mang tai vạ đến cho Thanh Nghiên, hoặc là trách ông
thủ đoạn xấu xa.
Đây là lần đầu tiên ông được bác cả chủ động hội có cần giúp.
“Không cần đầu anh, em sẽ xử lý phần sau, anh cứ yên tâm.”
hay không.
 
Chương 785


vietwriter.vn


*********************************


Bác cả Tạ Minh Viễn gật đầu: “Biết là kẻ nào đứng sau gây chuyện không?”
“Đổi phương dùng server quốc tế, có điều A Xuy3ên có thể hack để tra ra cho em. Nhưng muốn điều tra triệt để thì
vẫn cần một thời gian nhất định, em sẽ không từ bỏ việc điều1 tra đầu, cũng không bao giờ tha cho kẻ muốn hại vợ
con em.”
Tạ Minh Viên gật đầu: “Vậy thì phải cẩn thận. Còn gặp phả9i người như vậy nữa thì cũng đừng nương tay, giải
quyết sạch sẽ vào.”
“Em biết rồi.” Đế Tịnh Hiên xúc động muốn khóc. 3
“Chú, cần cháu điều tra giúp không ạ? Bọn cháu có cơ quan tình báo ở nước ngoài.” Tạ Trạch Huấn hỏi.
“Không cầ8n không cần, đừng lãng phí tài nguyên của cháu, A Xuyên đã hứa là sẽ điều tra hộ chủ rồi.”
Tạ Trạch Huân nhìn Chiến Lệ Xuyên: “Thực sự có thể điều tra ra không?”
Chiến Lệ Xuyên gật đầu: “Anh cả yên tâm, tuy sẽ mất thời gian nhưng chắc chắn có thể điều tra được.”
Tạ Trạch Huân liếc nhìn Chiến Lệ Xuyên đầy hàm ý rồi nói: “Lợi hại thật đấy. Nhưng nếu gặp phải khó khăn thì có
thể liên hệ trực tiếp với tôi. Có lúc làm nhiệm vụ nên tôi không thể nghe máy, nhưng khi tôi mở máy sẽ nhìn thấy
tin nhắn của cậu.”
Chiến Lệ Xuyên gật đầu: “Cảm ơn anh cả.”
Cảnh Thiên liếc nhìn bố mẹ đang đứng bên trái mình, nhà bác cả đang đứng bên phải mình và Chiến Lệ Xuyên
đang đứng ngay bên cạnh mình. Cô bỗng có cảm giác như mình hoạt động được cả ở hai thế giới trắng và đen,
người bên cạnh mình đây còn có thể dạo chơi ở khoảng giao màu xám.
Gặp phải kẻ địch mạnh như vậy, cô mới nhận ra rằng người thân đã xử lý mọi chuyện thay cô, không cần cô phải ra
tay nữa. Cảm giác này… thật thích.
Đế An Nhiên chờ cả đêm mà không thấy tin tức gì, sáng hôm sau, cô ta thực sự không nhịn nổi nữa bèn gọi điện
cho bố mình.
Điện thoại đổ chuông rất lâu mới có người nghe máy, Đế An Nhiên lập tức hỏi đầy mong đợi: “Bố, sao rồi ạ? Con
khốn Cảnh Thiên đó đã chết chưa?”
Chỉ cần Để Cảnh Thiên chết vợ chồng Đế Tịnh Hiên sẽ chấp nhận cô ta Bởi vì cô ta là con gái mà họ chăm sóc suốt


hai mươi năm ròng, cô ta không tin họ thực sự có thể cắt đứt mọi tình cảm dưỡng dục bao lâu một cách dễ dàng
như thể.
Chỉ cần cô ta có thể quay về nhà họ Đế, cô ta nhất định sẽ tận dụng thật tốt, nắm giữ hết mọi huyết mạch của nhà
họ Để trong tay. Đế Tịnh Hiên và Tạ Thanh Nghiên sỉ nhục cô ta khiến cô ta hận đến nghiến răng nghiến lợi, chỉ
muốn họ chết đi. Nhưng đồng thời, Đế An Nhiên lại rất muốn quay về cuộc sống trước đây.
Bởi vì khi sống bên cạnh họ, không những có điều kiện kinh tế tốt mà họ còn không bao giờ bắt ép cô ta làm chuyện
gì.
Đây là một thứ cảm xúc rất mâu thuẫn.
Những câu hỏi dè dặt cẩn trọng của Đế An Nhiên lại nhận được sự chỉ trích vô tình của ông Quỷ.
“Con tưởng nếu cô ta chết rồi, ta sẽ không cho con chỉ thị tiếp theo?”
Đế An Nhiên: … Tức là con khốn đó chưa chết?


Một chậu nước lạnh xồi thẳng vào đầu.
Sao lại thế?
Không phải bố cô ta lợi hại lắm sao? Không phải là mafia khu Cực Tận à? Băng đảng vẫn có thể đứng trên người khác ở nơi loạn lạc
nhất thế giới, sao lại cho người đi giết một Cành Thiên thôi
Những cô ta còn chưa kịp thất vọng thì trận mắng ở điện thoại bên kia đã đồ ập xuống đầu.
 
Chương 786


vietwriter.vn


*********************************


“Hai mươi năm trước ta phí bao nhiêu công sức để con vào được nhà họ Đế là vì muốn con có thể thừa kế tài sản
của bọn chúng. Như3ng con không mang về được gì cho ta, còn bị phát hiện.”
“Để con có thể quay về nhà họ Đế, ta lại tốn bao nhiêu tiền để 1dọn đường cho con, nhưng tất cả đều thành công
cốc. Đế An Nhiên… ta vẫn luôn suy nghĩ một chuyện, những gì ta bỏ ra có thể đổ9i lại được tất cả những gì ta muốn
hay không? Ta, có phải đang giúp một kẻ vô dụng không?”
Đế An Nhiên: …
Khô3ng phải!
Sao có thể nói như vậy chứ?
Đâu phải cô ta bảo ông ấy đi giết Để Cảnh Thiên, là bản thân ông ấy muốn g8iết người ta cơ mà. Bây giờ không
thành công, chẳng lẽ không nên là cô ta thất vọng à? Vì sao lại cô ta lại bị mắng?
Não người này có vấn đề à?
Nói năng ngang ngược vậy?
Nhưng người đứng dưới hiên nhà không thể không cúi đầu.
Bây giờ cô ta không còn gì cả, vẫn phải dựa vào thể lực của đối phương để tiến vào nhà họ Đế ở nước ngoài. Nghĩ
lại thân phận thực sự của nhà họ Đế, Đế An Nhiên vẫn rất kích động. “Bố, bố yên tâm, con nhất định sẽ không để
bố phải thất vọng đầu. Cái khác thì không nói, ít nhất ở trận chung kết ba ngày sau, con nhất định có thể lấy được
giải quán quân.”
đầu bên kia điện thoại lúc này đã vô cùng bừa bộn, mánh vỡ khắp nơi. Căn nhà tuyệt đối không thể coi là xa hoa
nếu so với nhà họ Để đang ngập trong mảnh vụn của bình hoa.
Người đàn ông ôm ngực, mặt nhăn nhó.
“Hi vọng con có thể nói được làm được.”
Nói xong, ông ta quỳ sụp cả người xuống đất.
Lính đánh thuê nước ngoài ở trong hành lang và ở cửa thấy vậy bèn đến đỡ ông ta dậy ngay lập tức, đồng thời nhét
cho ông ta một viên thuốc.


Nếu Cảnh Thiên ở đây thì chắc chắn cô sẽ phát hiện ra, viên thuốc này do cô đặc biệt nghiên cứu và chế tạo cho Đế
Tịnh Hiên, nhưng lúc này nó lại đang nằm trong tay ông Quỷ.
“Nhưng bố này, khi nào thì con mới có thể quay về nhà họ Để?”
Đế An Nhiên chỉ nghe thấy tiếng loạt soạt vọng từ bên kia sang, không có ai ngó ngàng đến cô ta.
“Bố?” Đế An Nhiên lại gọi một tiếng.
Vẫn không có ai trả lời, Đế An Nhiên lại gọi một tiếng nữa.
Một người ngoại quốc cầm điện thoại lên rồi nói bằng tiếng Anh: “Cô chủ, ông chủ không khỏe, bây giờ đã là buổi
tối rồi, ông chủ cần đi nghỉ. Có việc gì thì để ban ngày rồi cô gọi lại nhé.”
Nói xong bèn cúp máy.
Việc mà Đế An Nhiên mong muốn không hề xảy ra, cô ta bị chửi một trận mà vẫn không có được tin tức gì hữu
dụng, điều này khiến cô ta cảm thấy cực kỳ khó chịu.
Lúc nào cô ta cũng cảm thấy người bố này nghe thì có vẻ rất lợi hại, trên thực tế lại chẳng có tác dụng gì.
Nghĩ lại ngày nhận bố ruột, đối phương cho cô ta cách thức liên lạc với cụ, nói là nếu không có việc gì quá nghiêm
trọng, hoặc là trước khi tạo được thành công rực rỡ thì đừng gọi cho số này.
Nhưng cô ta không nhịn được nữa.
Bị bố mẹ nuôi vứt bỏ, bố ruột lại là một dân xã hội đen không làm được nước nổi gì.


Tuy cô ta cũng có chút võ vẽ, nhưng chắc chắn là không thể chạy sang băng đảng xã hội đen làm được.
Hơn nữa băng đảng xã hội đen không thể so sánh được với sự huy hoàng của nhà họ Để. Đừng nói đến chuyện băng đăng xã hội đen
không thể sánh với nhà chính họ Đế, đến nhà họ Đế ở nước Z của Đế Tịnh Hiên cũng hoàn toàn không thể so sánh được với nhà họ
Đế ở nước B.
Cho dù nói thế nào thì cô ta cũng là con của nhà họ Đế, trên người đang mang dòng máu của nhà họ Đề.


Cho dù ngày trước ông nội của cô ta đã khiến cụ giận dữ như thế nào, nhưng Đế An Nhiên này là người của nhà họ Đề, là công chúa
của nhà họ Đế! Thế nên Đế An Nhiên quyết tâm, gọi điện thắng cho bên kia.
 
Chương 787


vietwriter.vn


*********************************


Cảnh Việt không hề tham dự bữa tiệc tối, thực ra cậu rất muốn tham gia, nhưng ngặt nỗi vòng bán kết của Chloe và
trận chung kết của “Phản kích Z16” l3ại quấn vào với nhau.
Trong ba ngày, cậu phải tham gia trận bán kết của Chloe, sau khi trận bán kết kết thúc hai ngày, cậu lại phải tham
gia1 trận chung kết thể thao điện tử. Cậu phải đích thân may đồ, đồng thời còn phải luyện tập cùng đồng đội.
Còn chuyện học hành…
Chị 9nói rồi, có thể gác lại đó, tạm thời không ngó ngàng đến.
Thế nên Cảnh Kiệt lặng lẽ nghe lời chị gái, nhưng cậu vẫn bận đến mức không thể th3am gia bữa tiệc nhận người
thân của chị.
Từ sau khi biết Cảnh Việt bị bố mẹ bỏ rơi, Cảnh Thiên đón Cảnh Kiệt sang nhà họ Chiến, tự mình nuôi8 cậu.
Ông cụ Chiến còn cho Cảnh Kiệt một tòa biệt thự độc lập.
Sau khi biết Cảnh Thiên là cô chủ của nhà họ Đế, thân phận giữa hai người chênh lệch vô cùng, Khương Vũ Hi rất ít
khi quay về nhà họ Chiến.
Sau khi bữa tiệc kết thúc, ông cụ Chiến bèn nhiệt tình mời cả nhà ông cụ Tạ và bác cả cũng như cả nhà họ Để đến
nhà họ Chiến.
Sau một đêm cố gắng, hôm sau, khi Cảnh Thiên đến đón Cảnh Kiệt, cô phát hiện mắt cậu bé đen sì.
“Em không ngủ cả đêm à?”
“Vâng.” Cảnh Kiệt gật đầu, sau đó gõ tạch tạch lên điện thoại rồi đưa cho Cảnh Thiên xem.
“Em sửa bản thiết kế rồi, thêm một vài chi tiết mà em thích nữa nên tối qua phải làm cho kịp.” Cảnh Thiên gật đầu:
“Bây giờ em có hài lòng với thiết kế mới không?” “Có ạ.” Cảnh Kiệt gật đầu thật mạnh. Các thành viên trong đội
Shadow cùng Cảnh Kiệt ra ngoài.
Bởi vì ngày nào cũng phải chữa trị vết thương ở tay cho Tề Thịnh, thế nên Tề Thịnh bèn theo Cảnh Kiệt đến Khê
Công Quán. Đội trưởng và thành viên quan trọng nhất trong đội đã đến cả rồi, các thành viên khác cũng đi theo.
Hôm nay là trận bán kết Chloe mà Cảnh Kiệt phải tham gia, tuy sau hôm nay chỉ còn một ngày để tập huấn, nhưng
các thành viên của đội Shadow vẫn bỏ tập huấn, đi cổ vũ cho Cảnh Kiệt.


Cảnh Thiên khá hài lòng với đám bạn nhỏ của Cảnh Kiệt.
Cho đến khi cầm điện thoại lên gõ chữ cho Cảnh Thiên đọc, Cảnh Việt mới để ý thấy điện thoại có rất nhiều cuộc
gọi nhỡ của Trình Thục Ngọc.
Cảnh Kiệt mím môi, đút điện thoại vào túi quần.
“Bà ta là mẹ em, em muốn trả lời thì cứ trả lời một câu. Tuy chị và bà ta đã không còn quan hệ gì nữa, nhưng dù gì
thì em vẫn là con trai bà ta.”
Cảnh Thiên thực sự có cảm giác mang tới khi nói câu này.
Trình Thục Ngọc gọi điện cho Cảnh Kiệt lúc này chắc chắn là không có chuyện tốt. Bởi vì vừa mới cắt đứt quan hệ
với Cảnh Kiệt xong, với cái nết của bà ta thì chắc chắn sẽ muốn ép buộc cậu bé làm gì đó.


Còn Cảnh Kiệt, nếu không có cách khiến cậu từ bỏ hoàn toàn hai người bố mę coi lợi ích làm đầu đó, sau này chắc chắn sẽ bị liên
lụy.
Nhưng Cành Việt ngây thơ, không hề biết những việc này và cũng không nghĩ Trình Thục Ngọc gọi điện đến thì có vấn đề gì. Thực ra
đợt này hoàn toàn không có liên lạc, tuy Cảnh Kiệt không dám thừa nhận nhưng trong lòng vẫn rất nhớ bố mẹ.
Nghe chị nói có thể gọi điện lại, cậu bèn ngượng nghịu lấy điện thoại ra gọi cho Trình Thục Ngọc.


Trình Thục Ngọc mất ngủ cả đêm vì lo lắng cho chuyện bên Cành Lạc, đến tận khi trời sáng mới mơ màng ngủ thiếp đi.
 
Chương 788


vietwriter.vn


*********************************


Vừa mới ngủ say thì Cảnh Kiệt gọi điện tới, Trình Thục Ngọc càng tức mà không biết trút vào đầu.
Điện thoại được kết nối, Cảnh Kiệt tư3ởng mẹ sẽ quan tâm đến mình một chút, ai ngờ đầu bên kia lại là một trận
mắng té tát.
“Mày còn biết gọi điện cho tao à? Tao còn tưởng1 mày chết ở ngoài kia rồi chứ. Từ chập tối hôm qua tao đã bắt đầu
gọi điện cho mày rồi mà bây giờ mày mới gọi lại cho tao, sao mày không chờ 9tao chết đi rồi hẳng gọi?”
Cảnh Kiệt cắn môi: …
Cảnh Thiên nghi, chắc chắn Trình Thục Ngọc sẽ đến nhờ Cảnh Kiệt làm một số 3việc mà Cảnh Kiệt khó xử, cô
tưởng ít nhất Trình Thục Ngọc sẽ tỏ thái độ tốt một chút.
Xin lỗi, cô tỉnh sai rồi.
Nếu biết Trì8nh Thục Ngọc hung dữ như vậy, cô sẽ không để Cảnh Kiệt gọi điện lại cho bà ta.
“Tao hỏi mày, tình hình công ty thế nào rồi? Hôm qua tạo gọi điện cho giám đốc Ngô, ông ta bảo đợt này mày
không hề đến công ty.”
Cảnh Kiệt: …
Không phải đã cắt đứt quan hệ với cậu rồi à, còn bảo nếu cậu không quản lý thì công ty đó chỉ còn nước phá sản à?
“Cảnh Kiệt, mày khiến tao thất vọng quá! Đó là công ty mà nhà ta mất quá nửa đời người để gây dựng, bổ mày vì
công ty mà nằm liệt giường, bây giờ mày không thèm để ý đến thứ mà ông ấy để lại, có phải mày hoàn toàn không
muốn quản công ty không?”
Cảnh Thiên bên cạnh thấy Cảnh Kiệt gật đầu với cái điện thoại, không nhịn được mà muốn cười.
Cảnh Học An và Trình Thục Ngọc luôn không tìm được cách giao tiếp chính xác với Cảnh Kiệt, cũng không bao giờ
suy nghĩ về cuộc đời cậu dựa vào sở thích của cậu.
Mọi người đều nói những đứa trẻ có khiếm khuyết, ông trời đóng một cánh cửa của chúng thì cũng sẽ mở một
khung cửa sổ cho chúng.
Cửa sổ của Cảnh Kiệt to như thế nhưng bọn họ chưa bao giờ tìm thấy.
Thấy đầu bên kia hoàn toàn không có âm thanh, Trình Thục Ngọc lại càng tức, gào ầm lên ra lệnh: “Cảnh Kiệt, tạo


ra lệnh cho mày phải đi điều hành công ty hoạt động ngay!”
“Chắc chắn mày không thể làm được rồi, người duy nhất có thể giúp mày hiện giờ chính là con khốn Cảnh Thiên
kia. Bây giờ con khốn đó đã là cô chủ nhà họ Đế, bố mẹ ruột của nó là người giàu nhất nước Z, mày thân với nó như
thế, mày đi nói với nó răng bố mẹ đã tặng công ty này cho mày rồi, báo nó xuất vốn cho mày để xây dựng công ty
đi lên.”
“Bao giờ mày khiến công ty đi lên được thì lúc đó hẵng đến tìm tao. Nếu không thì cả đời này tao cũng không gặp
lại mày đâu! Mày sẽ thành người có tội trong nhà họ Cảnh!”
Trình Thục Ngọc chửi một tràng dài nhưng Cảnh Việt vẫn ngây như khúc gỗ, chỉ khi nghe thấy bà ta chửi Cảnh
Thiên là con khốn, sắc mặt cậu mới thay đổi.


“Tao đang nói chuyện với mày đấy, mày nghe thấy không hả? Không biết nói thì chẳng lẽ ừm một tiếng cũng không được? Mày câm
rồi à?” Đầu bên kia rất gấp gáp, bà ta biết rõ Cảnh Việt nói chuyện khó khăn, cần phải dẫn dắt từ từ, nhưng bà ta lại nói nhanh như
súng liên thanh. Lúc này Cảnh Kiệt vô cùng hối hận vì đã gọi điện về cho mę.
Cậu có cảm giác giữa cậu và bố mẹ chỉ còn lại lợi ích.
So với chị không hề có liên hệ máu mủ gì với mình, cậu thấy Cành Thiên còn giống người thân của cậu hơn, quan tâm đến cậu hơn.
Cuộc gọi của Trình Thục Ngọc làm tổn thương trái tim yếu đuối nhưng kiên định của Cảnh Kiệt một lần nữa.
 
Chương 789


vietwriter.vn


*********************************


“Chị… không phải con khốn!”
Trình Thục Ngọc nói đến khô cả miệng lại chỉ nghe thấy con trai mình đáp một câu khô khốc chẳng có tác dụng gì3
như thế, bà ta tức đến mức suýt là đập điện thoại.
Nếu so sánh Đế An Nhiên và Cảnh Kiệt, Cảnh Việt thực sự quá kém cỏi, hai bên chênh lệch1 nhau quá nhiều.
“Nó không phải con khốn? Nó không phải con khốn chỗ nào? Nó khốn ở mọi chỗ! Nếu không phải vì nó thì chuyện
chị cả mày sẽ 9không bị lộ ra, chị cả mày sẽ không bị đuổi ra khỏi nhà họ Để. Mày có biết bây giờ chị cả mày đáng
thương đến mức nào không? Một người hoàn hảo như3 nó, cuối cùng lại…”
Trình Thục Ngọc còn chưa nói xong, điện thoại đã bị Cảnh Kiệt cúp.
Trình Thục Ngọc: .. III
Bà ta chu8ẩn bị gọi điện lại thì nhận được một tin nhắn do Cảnh Kiệt gửi đến.
“Bố mẹ đã cắt đứt quan hệ với con rồi, con không phải con trai của bố mẹ. Con chỉ có một người chị, chị ấy là Đế
Cảnh Thiên.”
Trình Thục Ngọc tức gần chết. Nhưng chửi xong rồi, bà ta cũng nhớ đến chuyện mà Đế An Nhiên bảo bà ta làm, lúc
này bà ta mới nhớ ra là mình vẫn còn chuyện rất quan trọng chưa làm.
Hai mươi năm mới được gặp con gái một lần, vì bà ta mà bây giờ con gái gặp khó khăn, thế nên Trình Thục Ngọc
nhất quyết phải xử lý thật tốt việc mà con gái dặn dò.
Sau khi ổn định lại tâm trạng, bà ta suy nghĩ trước lời thoại rồi gọi điện cho Cảnh Kiệt.
Cảnh Kiệt tức gần chết mới cúp máy, sau đó nhắn tin cho Trình Thục Ngọc. Cậu quyết định nếu mẹ cậu vẫn còn
như vậy thì cậu sẽ chặn bà ta luôn.
Cảnh Kiệt nhìn Cảnh Thiên, đang định xin lỗi thì điện thoại lại kêu.
“Em cứ nghe đi, chắc là ban nãy bà ta chưa nói đến chuyện chính đâu.”
Nếu cô đoản không nhầm thì chuyện chính mà Trình Thục Ngọc muốn nói có liên quan đến trận chung kết vào ba
hôm tới.


Cảnh Kiệt không hề biết rằng thực ra chị cậu muốn lừa cậu, mục đích chính là để cậu nhìn rõ bộ mặt thật của bố
mẹ, tránh sau này bị bán đi còn đếm tiền hộ người ta.
Cảnh Kiệt ấm ức nghe máy.
“Cảnh Kiệt, mẹ sai rồi, ban nãy mẹ không nên mắng con!”
Cảnh Kiệt mấp máy môi, cậu muốn nói, cậu không chấp nhận lời xin lỗi này.


Bởi vì ban này bà ta đã chửi người thân duy nhất của cậu.
“Đúng rồi, mẹ hỏi con, đợt trước nhà bị cháy, có phải con đã cầm hai cái thẻ xuống không? Cái thẻ bị mẹ xé có phải là thẻ để con
tham dự trận chung kết trò chơi điện tử?”
Cảnh Kiệt: … Trận chung kết tận ba ngày nữa, đó rõ ràng là thự mời tham gia trận bán kết. Không nghe thấy Cảnh Việt trả lời, bà ta
lại nói: “Có phải con vẫn đang giận mẹ vì đã xé thẻ của con không?”
Cành Kiệt không phải kẻ ngốc, sau khi nghe Trình Thục Ngọc chủ động nhắc đến trận chung kết và tấm thẻ, cậu đã đoán ra bà ta
muốn nói gì với cậu rồi.
 
Chương 790


vietwriter.vn


*********************************


“Thằng bé này, sao con không nói sớm là con chơi game cũng có thể kiếm được tiền, lại còn đi thi đấu nữa, thậm chí
còn có thể ra nước n3goài giành lấy vinh quang cho nhà họ Cảnh?”
Cảnh Kiệt: … Ra nước ngoài chẳng lẽ không phải giành lấy vinh quang cho tổ quốc 1à? Nhưng cậu nghĩ người như
mẹ cậu thì chắc chắn không thể hiểu được chuyện nhiệt huyết như vậy.
“Nếu không phải chị cả con đế9n tìm mẹ, mẹ hoàn toàn không biết con chơi game mà có thể kiếm được tiền, thậm
chí còn có thể ra nước ngoài thi đấu. Mẹ nói cho con bi3ết, hôm đó chị con đến tìm mẹ, chị con bảo đội của nó rất
mạnh, hơn nữa còn vào trận chung kết rồi. Nó đã bỏ ra rất nhiều công sức cho8 đội đó nên mới có được thành tích
như hôm nay.”
“Ban đầu đây chỉ là sở thích ngoài của nó thôi, ai ngờ con khốn Cảnh Thiên kia lại chiếm mất vị trí cô chủ nhà họ
Đế của nó, khiến chị gái con…”
Trình Thục Ngọc còn chưa nói xong, Cảnh Kiệt đã lại cúp máy.
Trình Thục Ngọc tức gần chết.
Cảnh Thiên cũng bật cười vì Cảnh Kiệt.
Trình Thục Ngọc đã nhận ra, bây giờ bà ta không thể nói nửa cầu về con khốn Cảnh Thiên kia, chỉ cần nói xấu cô,
Cảnh Kiệt ăn cháo đá bát sẽ không thèm nhận cả người mẹ này.
Tuy rất tức nhưng bà ta nghĩ lại: Cảnh Thiên và Cảnh Kiệt là chị em, Cảnh Việt thân với Cảnh Thiên như vậy, chắc
chắn Cảnh Thiên sẽ giúp công ty.
Chờ công ty cải tử hoàn sinh rồi, bà ta sẽ lấy lại công ty. Đằng nào thì Cảnh Kiệt cũng không thích quản lý công ty,
đến lúc đó bà ta sẽ tặng lại công ty cho An Nhiên nhà bà ta.
An Nhiên là cô chủ nhà giàu, tài nguyên và quan hệ đều khác, lại thêm được bổ cô ta chống lưng, cho dù là Chiến
Lệ Xuyên thì cũng không thể một tay che trời được.
Dự tính của Trình Thục Ngọc vô cùng hoàn hảo, bà ta nghĩ vậy xong cũng thấy nhẹ bụng đi nhiều.
Bà hít sâu một hơi rồi lại gọi điện cho Cảnh Kiệt. Nhưng Cảnh Kiệt lại cúp máy.
Lại gọi, lại cúp.
Tiếp tục gọi, Cảnh Kiệt chặn luôn số điện thoại của Trình Thục Ngọc.


Cậu cảnh cáo chính mình, ít nhất thì không thể nghe máy trước khi trận chung kết kết thúc.
Trình Thục Ngọc tức gần chết, nhưng bà ta cũng nhận ra sự quan trọng. Nếu đến chút chuyện vặt mà bà ta cũng không làm được cho
An Nhiên, chắc chắn An Nhiên sẽ trách bà ta.
Thế nên Trình Thục Ngọc chỉ có thể nhắn tin cho Cảnh Kiệt.
Tin nhắn đó chi để nói với Cành Kiệt rằng bà ta đã biết đội Cảnh Kiệt sắp tham gia trận chung kết rồi, sau đó bà ta xin lỗi Cành Kiệt,
ngày trước xé thư mời của Cảnh Kiệt là lỗi của bà ta, bà ta không hiểu gì cà, không biết gì cả mà đã phủ nhận thành tích của Cảnh
kiệt, là bà ta không tốt.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom