Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 4919: C4919: Chương 4919


Thần Hỏa Thánh Nữ sửng sốt nhìn anh, cảm thấy vô cùng khó tin.

“Lẽ nào y võ đều là sự tồn tại đáng sợ như vậy sao?”, cô ta thì thào nói.

“Cũng không phải, phải có y thuật cao siêu như tôi mới được”, Lâm Chính cười đáp.

Thần Hỏa Thánh Nữ ngây ra, rồi nhanh chóng hoàn hồn, lạnh lùng hừ một tiếng: “Anh cũng đừng quá đắc ý, đến Lưu Viêm Trũng, uy năng của hỏa chủng lại khác đấy”.

“Nghĩa là sao?”, Lâm Chính khó hiểu nhìn cô ta.

“Hừ! Anh không biết Lưu Viêm Trũng là nơi nào đâu, dị hỏa ở đó cực kỳ nhiều, Thiên Hỏa có là gì chứ? Ngọn lửa lợi hại hơn nó cũng có, trong đó có cả dị hỏa có thể k1ch thích đến hỏa chủng! Anh mà đến đó, chắc chắn hỏa chủng sẽ bị kích hoạt, đến lúc đó, năng lượng tỏa ra sẽ khác, nỗi đau đớn cũng tăng lên gấp bội. Thần y Lâm, bây giờ anh có thể dựa vào châm bạc để cầm cự, nhưng đến lúc đó thì sao?”, Thần Hỏa Thánh Nữ lạnh lùng nói.

Lâm Chính trầm ngâm một lát rồi đáp: “Đến đâu hay đến đó, đến lúc đó thì tính”.

“Xem ra anh nhất quyết muốn đến Lưu Viêm Trũng hả?”, Thần Hỏa Thánh Nữ có chút phiền não.

“Tôi nhất định phải đi”, Lâm Chính bình thản đáp.


Nếu muốn có được Hồng Mông Huyền Thiết thì phải dựa vào Thiên Hỏa để tôi luyện.

Thần Hỏa Tôn Giả đến nhà họ Lâm cũng chỉ giết mấy người cho qua chuyện, nếu không với tính tình của ông ta, chắc chắn sẽ giết cả nhà họ Lâm mới có thể hả giận.

Ông ta không tiếp tục kiếm chuyện với người nhà họ Lâm chắc chắn là vì nhà họ Lâm có cường giả ngang hàng với Thần Hỏa Tôn Giả tọa trấn.

Anh muốn trả thù nhà họ Lâm mà không có thần binh được rèn từ Hồng Mông Huyền Thiết thì chắc chắn sẽ không có phần thắng.

Thế nên nhất định phải lấy được Thiên Hỏa.

“Anh… đúng là hết thuốc chữa”, Thần Hỏa Thánh Nữ vô cùng tức giận, nhưng chẳng còn cách nào khác.

Lâm Chính mỉm cười, không phản bác cô ta.

Cứ như vậy khoảng một tiếng, cuối cùng Lâm Chính cũng nôn hỏa chủng ra.

Thần Hỏa Thánh Nữ run sợ trong lòng, da đầu tê dại.


Cô ta chưa bao giờ nghĩ một người chưa từng luyện bất cứ Viêm Thuật gì có thể cầm cự được lâu như vậy.

Cô ta nhìn Lâm Chính một cái đầy thâm ý, sau đó khàn giọng nói: “Tốt lắm, anh đã phá kỷ lục rồi, nhưng mong là đến Lưu Viêm Trũng, anh có thể cầm cự được một phút!”.

“Đáng sợ như vậy sao?”. . truyện kiếm hiệp hay

Lâm Chính bình thản hỏi.

“Chỉ có đáng sợ hơn tưởng tượng của anh thôi”, Thần Hỏa Thánh Nữ khàn giọng nói.

Sáng sớm hôm sau, Lâm Chính dẫn theo Thần Hỏa Thánh Nữ đến gặp Dịch Tiên Thiên.

Trong Lưu Viêm Trũng có rất nhiều dị hỏa, phẩm cấp phi phàm, nếu có thể lấy được rồi đem về đấu giá ở Thương Minh thì chắc chắn sẽ được cái giá trên trời.

Thế nên lần này Thương Minh cũng phải hành động.

Đương nhiên, bọn họ không đến để tranh cướp dị hỏa, mà để thu mua chúng.

Nếu có người đoạt được dị hỏa nhưng không dùng, thì có thể giao dịch với Thương Minh tại chỗ, đổi lấy tất cả vật phẩm.

Các cường giả có mặt cũng rất hoan nghênh sự gia nhập của Thương Minh, dù sao có Thương Minh ở đây thì có thể đảm bảo lợi ích của bọn họ sẽ được quy đổi kịp thời.
 
Chương 4920: C4920: Chương 4920


Còn Lâm Chính và Thần Hỏa Thánh Nữ dùng thân phận là người của Thương Minh để đến Lưu Viêm Trũng.

Nếu dùng thân phận của những thế lực nhỏ vô danh, thì rất có khả năng sẽ bị giết người cướp của, dù sao khu vực của Lưu Viêm Trũng cũng cực kỳ hẻo lánh, về cơ bản không có người ở.

Giết người cướp của ở nơi như vậy dễ chẳng khác nào ăn kẹo.

“Cậu Lâm, người này là…”, Dịch Tiên Thiên khó hiểu nhìn Thần Hỏa Thánh Nữ, dè dặt hỏi.

“Đây là bạn tôi, lần này sẽ cùng tôi tới Lưu Viêm Trũng”.

“Hóa ra là vậy, thế thì chúng ta sẽ đi cùng nhau, vừa khéo chiếc xe thuộc hạ sắp xếp cũng đủ rộng rãi. À đúng rồi, thuộc hạ còn một chuyện muốn báo cáo”.

“Chuyện gì?”.

“Ừm… Cậu Lâm, chuyến đi đến Lưu Viêm Trũng, tốt nhất chúng ta cứ dùng thân phận không liên quan đứng xem thôi, đừng nhúng tay vào việc tranh giành. Nghe nói trong Lưu Viêm Trũng nguy hiểm trùng trùng, hai ông lão canh giữ ở Lưu Viêm Trũng có thực lực rất mạnh. Ngoài ra còn có không ít thế lực lớn cũng phái người đến đây. Nếu chúng ta cũng nhảy vào tranh giành thì sẽ lành ít dữ nhiều”, Dịch Tiên Thiên dè dặt nói.

Thương Minh có mạng lưới tin tức nhanh nhạy, chắc chắn những gì Dịch Tiên Thiên nắm được cũng là thông tin hàng đầu trong nước.


Lâm Chính trầm ngâm một lúc, lặng lẽ gật đầu: “Tôi nhớ rồi, tới lúc đó… tùy cơ hành sự”.

Dịch Tiên Thiên gật đầu, rồi đưa hai người lên xe, lái thẳng đến sân bay.

Máy bay bay khoảng ba tiếng, đến tận biên giới Long Quốc mới hạ cánh.

Sau khi xuống máy bay đã có xe riêng chờ sẵn mọi người ở sân bay.

Sau đó xe lại xuất phát về phía biên giới.

Lúc gần đến nơi, Lâm Chính mới phát hiện, Lưu Viêm Trũng này đã vượt khỏi biên giới Long Quốc.

“Lưu Viêm Trũng này ở ngoài lãnh thổ nước ta sao?”.

Lâm Chính vô cùng kinh ngạc.


“Thực ra bên ngoài lãnh thổ có rất nhiều hang động đại năng, dù sao biên cương của Long Quốc cổ cũng không thống nhất, lại thêm các bậc đại năng thường hay gây chuyện. Ví dụ như những đại năng dây vào kẻ thù mà muốn yên tâm tu luyện, thì phải ẩn náu ở ngoài lãnh thổ. Rất nhiều đại năng cũng vì vậy mà viên tịch ở bên ngoài”, Thần Hỏa Thánh Nữ giải thích.

Lâm Chính bừng hiểu ra, khẽ gật đầu.

Sau khi vượt qua biên giới, xe lái về phía Tây Bắc khoảng hai tiếng nữa mới dừng lại.

Lâm Chính nheo mắt, là đầu một dãy núi.

“Cậu Lâm, tiếp theo phải đi bộ thôi”, Dịch Tiên Thiên nhỏ giọng nói: “Trong dãy núi không tiện đi xe, hơn nữa đi xe mục tiêu quá lớn, dễ bị người ta phát hiện ra. Cho dù chúng ta giơ cờ của Thương Minh thì cũng khó tránh có người liều mạng!”.

“Vậy thì đi bộ đi”, Lâm Chính nói.

Dịch Tiên Thiên gật đầu, rồi phất tay lên.

Lập tức có mấy người của Thương Minh giơ một ngọn cờ lớn lên, trên cờ là ký hiệu của Thương Minh.

Sau đó mọi người xếp thành hàng, rồng rắn đi vào sâu trong núi.

Đi mãi, đi mãi, Lâm Chính bỗng phát hiện nhiệt độ của dãy núi này đang dần tăng lên.

Lúc đầu nhiệt độ dưới chân chỉ hơn 20 độ, đi không đến nửa tiếng đã lên đến gần 40 độ.
 
Chương 4921: C4921: Chương 4921


“Xem ra đây là đất cực dương”, Lâm Chính trầm giọng nói.

“Lưu Viêm Trũng là nơi bậc đại năng Viêm Thuật vùi xương, cho dù nơi này không phải đất cực dương, nhưng có xương cốt của đại năng kia thì cũng sẽ dần chuyển thành đất cực dương”, Thần Hỏa Thánh Nữ nói.

“Nơi này rất phù hợp để người của đảo Thần Hỏa các cô tu luyện, tại sao các cô không đến đây tu luyện, mà lại ru rú ở một hòn đảo?”, Lâm Chính kỳ quái hỏi.

Thần Hỏa Thánh Nữ hơi biến sắc, ngập ngừng một lát rồi nhỏ giọng nói: “Chuyện này anh đừng hỏi đến nữa, đừng hỏi đến nữa”.

Xem ra trong này còn có ẩn tình gì đó.

E rằng Lưu Viêm Trũng này… cũng có liên quan đến Thần Hỏa Tôn Giả.

Lâm Chính suy nghĩ.

Đoàn người tiếp tục tiến về phía trước.

Nhiệt độ xung quanh đã lên tới 60 độ.

Dịch Tiên Thiên có chút không chịu nổi, quần áo đã ướt sũng mồ hôi.


Cũng may ông ta đã chuẩn bị trước, lấy ra một chiếc điều hòa loại nhỏ được đặt làm riêng, đeo lên trên người để tạo không khí lạnh.

Những cao thủ khác của Thương Minh vẫn có thể cầm cự, nhưng ai nấy đều mặt mũi đỏ bừng, thở hổn hển.

Đúng lúc này, một mùi máu tanh nồng lan tỏa trong không khí.

Lâm Chính như ngừng thở.

“Có biến!”, Thần Hỏa Thánh Nữ quát.

Đoàn người lập tức dừng lại.

Bọn họ nheo mắt nhìn, chỉ thấy trên con đường phía trước có không ít thi thể đang nằm ngổn ngang.

Máu tươi chảy về phía này theo sườn dốc.

“Mau kiểm tra xung quanh!”.

Dịch Tiên Thiên khẽ quát.


Các cường giả của Thương Minh lập tức tản ra, kiểm tra ở xung quanh.

Nhưng bọn họ vừa tản ra bốn phía, thì những tiếng kêu kinh ngạc liền vang lên.

“Các người là ai?”.

“To gan! Chán sống sao?”.

Tiếng hô hoán vang lên, sau đó là tiếng đánh nhau ở khắp nơi.

Dịch Tiên Thiên biến sắc, nhìn thấy những người Thương Minh vừa rời đi đều bị thương trở về, đồng thời xung quanh xuất hiện rất nhiều bóng dáng, bao vây lấy bọn họ…

“Đại nhân, chúng ta bị tập kích rồi!”.

“Bọn chúng mai phục ở xung quanh, chúng tôi vừa đi thám thính tình hình thì bị tấn công”.

“Đây chắc chắn là bọn cướp, chắc chắn là vậy!”.

“Bọn chúng đông quá, thực lực cũng rất mạnh! Không phải là cướp bình thường đâu! Làm sao bây giờ?”.

Các cao thủ Dịch Tiên Thiên dẫn theo đều vô cùng hoảng loạn, sợ hãi nép về phía này.

“Cướp sao?”.

Dịch Tiên Thiên biến sắc, dường như nghĩ ra gì đó: “Lẽ nào là nhằm vào Thương Minh chúng ta?”.
 
Chương 4922: C4922: Chương 4922


“Ha ha ha, đương nhiên rồi! Thương Minh các ông có tiền như vậy, không cướp các ông thì cướp ai chứ?”.

Một tiếng cười ngông cuồng vang lên, sau đó một người đàn ông mặc quần da, để trần nửa thân trên, để lộ cơ thể tráng kiện, đi về phía này.

Hắn có làn da đen bóng, vóc dáng cao to gần hai mét, tay cầm một thanh đại đao, khí thế đáng sợ. Nhưng điều khiến mọi người kinh hãi hơn là cơ thể hắn chằng chịt rất nhiều vết thương dữ tợn như những con sâu, chỗ nào cũng có.

Rất khó tưởng tượng được hắn đã phải trải qua những gì.

Cùng lúc đó, xung quanh xuất hiện mấy trăm bóng người.

Bọn họ ùa về phía này với thế gọng kìm.

Đoàn người bị bao vây chặt chẽ, không còn đường rút lui.

Người của Thương Minh đều lúng túng.

“Cậu Lâm!”.


Dịch Tiên Thiên vội quay sang nhìn Lâm Chính.

Đám thuộc hạ của ông ta đã bị dọa cho vỡ mật, lúc này ông ta chỉ có thể gửi gắm hi vọng lên người Lâm Chính. .

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Yêu Em, Sao Anh Cứ Lạnh Nhạt Với Em?
2. Tổng Tài Theo Đuổi Lại Vợ, Ba Thật Là Xấu Xa
3. Bạn Trai Cún Con Của Tôi Có Giá 600 Tệ
4. Chân Trời Mới
=====================================

“Hừ, một lũ vô dụng! Chỉ mấy tên oắt thôi mà cũng sợ rúm ró cả người, đồ nhát gan!”, Thần Hỏa Thánh Nữ khinh bỉ nói.

Dịch Tiên Thiên nghe thấy thế thì kinh ngạc nhìn về phía cô ta. Thực ra, trên đường đi ông ta từng hỏi tới thân phận của cô gái này, nhưng Lâm Chính không trả lời.

“Chà! Cô nàng này cũng chua ngoa gớm nhỉ? Chậc chậc chậc, vóc dáng bốc lửa, khuôn mặt cũng xinh đẹp! Không tệ, không tệ! Tôi đang thiếu một cô gái để luyện công, cô gái, hay là đi theo anh đây đi. Tôi đảm bảo cô sẽ được vinh hoa phú quý cả đời, hơn nữa còn khiến cô sướng muốn bay lên trời! Thế nào hả?”, người đàn ông kia nheo mắt đánh giá Thần Hỏa Thánh Nữ, nói.


“Ha ha ha…”

Mọi người xung quanh cười ầm lên, ai nấy đều nhìn về phía này với ánh mắt chế giễu.

“Khốn kiếp! Dám sỉ nhục bổn Thánh Nữ! Chán sống sao?”, Thần Hỏa Thánh Nữ nổi giận.

“Ái chà, lại còn Thánh Nữ nữa! Không biết cô là Thánh Nữ ở đâu?”, người đàn ông sáng mắt lên.

“Đại ca, nếu cô ta đúng là Thánh Nữ, thì chắc chắn là còn trinh! Lần này anh hời to rồi!”, gã đàn em ở bên cạnh nhắc nhở.

“Đúng vậy! Thánh Nữ thì chắc chắn là còn trinh! Nếu có thể dùng gái trinh để luyện công, thì sẽ dễ dàng luyện được công pháp này! Chưa kể… còn là Thánh Nữ cực phẩm như vậy! Gặp may! Gặp may! Hôm nay gặp may rồi!”, người đàn ông xoa hai bàn tay vào nhau, tỏ vẻ rất kích động.

Dịch Tiên Thiên thấy tình hình không ổn, lập tức bước tới: “Cậu bạn, nếu cậu muốn cướp của thì chúng tôi có thể đưa hết cho các cậu, chỉ mong các cậu có thể tha cho chúng tôi một con đường sống”.

“Con đường sống? Đừng hòng! Nếu để người của Thương Minh các ông thoát khỏi đây, e là chẳng bao lâu nữa, Thương Minh các ông sẽ phái cao thủ đến đây càn quét chúng tôi! Đắc tội với Thương Minh thì cả đời này chúng tôi sẽ không được yên ổn, thế nên hôm nay phải diệt cỏ tận gốc! Tiền chúng tôi cần! Người tôi cũng cần! Những người còn lại giết hết đốt hết mới là lựa chọn tốt nhất!”.

Người đàn ông nheo mắt cười nói, rồi xách thanh đại đao tiến về phía Thần Hỏa Thánh Nữ.

Những người còn lại cũng lao về phía đoàn người.

Dịch Tiên Thiên tỏ vẻ sợ hãi.
 
Chương 4923: C4923: Chương 4923


Thần Hỏa Thánh Nữ gật đầu mấy cái, đôi mắt như muốn phun ra lửa: “Được! Được! Được lắm! Nếu các người đã muốn chết, thì bổn Thánh Nữ sẽ cho các người toại nguyện!”.

Dứt lời, cô ta liền lao bắn tới.

“Mau giúp đi!”, Dịch Tiên Thiên vội quát.

Nhưng Lâm Chính lại ngăn ông ta lại.

“Bảo người của ông đứng yên xem Thánh Nữ đại nhân thể hiện là được rồi”, Lâm Chính bình thản nói.

“Cái gì?”.

Dịch Tiên Thiên sửng sốt.

Lâm Chính tỏ vẻ rất bình tĩnh, chỉ đứng nhìn Thánh Nữ, không hề có ý định xông tới giúp đỡ.

Điều này khiến Dịch Tiên Thiên vô cùng khó hiểu.

Chỉ đứng bên cạnh xem kịch?

Như vậy có ổn không?


Nhưng dần dần, Dịch Tiên Thiên cũng hiểu ra tại sao Lâm Chính lại nói vậy.

Thần Hỏa Thánh Nữ xông vào giữa đám người, quát lớn một tiếng, trên người tỏa ra một luồng sóng lửa lan ra xung quanh.

Vù!

Ngọn lửa nuốt chửng mọi thứ một cách vô tình!

Trong chớp mắt, mấy chục người xung quanh cô ta bị ngọn lửa thiêu cháy, hơn 10 giây sau đã trở thành tro.

“Hả?”.

Người đàn ông biến sắc.

“Chết đi!”.

Thần Hỏa Thánh Nữ nhìn hắn chằm chằm, cách không vỗ một chưởng tới.

Lòng bàn tay xinh xắn trắng nõn của cô ta giống như máy phun lửa, phun ra một con rồng lửa dài hơn 10 trượng, đánh thẳng về phía lũ cướp.


Lực xung kích của con rồng lửa này cực mạnh, xuyên thủng cả người những người bị nó tấn công.

Trong chớp mắt, hơn 20 tên cướp đã bị xuyên thủng lồ ng ngực, mất mạng tại chỗ.

“Khốn kiếp!”.

Tên cướp cầm đầu nổi giận, lúc này mới ý thức được những người này không dễ đối phó, lập tức giơ đại đao chém về phía Thần Hỏa Thánh Nữ.

Thanh đại đao kia giống hệt mãnh hổ, lưỡi đao tỏa ra đao khí như sóng dữ, giáng từ trên trời xuống, dường như muốn bổ đôi mặt đất.

Nhưng khi lưỡi đao sắp bổ trúng đầu của Thần Hỏa Thánh Nữ.

Vù!

Một luồng lửa bỗng dưng hình thành, hóa thành thuẫn lửa, đỡ lấy thanh đao đang hạ xuống.

Tên cướp cầm đầu trợn mắt trợn mũi.

Dù hắn dùng sức kiểu gì cũng không thể khiến lưỡi đao chém đôi được thuẫn lửa.

Không thể nào!

Chẳng lẽ khí kình của con khốn này còn mạnh hơn cả mình?

Đồng tử của tên cướp cầm đầu như muốn nứt ra, khẽ gầm lên, hai cánh tay cường tráng nổi đầy gân xanh, điên cuồng dí đao xuống.
 
Chương 4924: C4924: Chương 4924


Nhưng Thần Hỏa Thánh Nữ cứ bình thản đứng đó, vận khí điều khiển thuẫn lửa.

Dưới sự tác động của khí kình, áo bào màu đỏ của cô ta bay lên phần phật.

“Còn ngây ra đó làm gì? Mau lại giúp đi!”.

Thấy dùng sức mấy lần không có hiệu quả, tên cướp cầm đầu cuống lên, gầm lớn với đám đàn em xung quanh.

Đám đàn em này bị chiêu thức của Thần Hỏa Thánh Nữ dọa sợ, không dám lại gần.

Tên cướp cầm đầu gầm lên: “Một lũ ăn hại! Xông lên cho tao! Không thấy tao đã áp chế được cô ta rồi sao? Bây giờ là thời cơ tốt nhất để giết cô ta! Tất cả xông lên đi!”.

Mọi người đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng vẫn hạ quyết tâm, hò hét xông tới.

“Anh áp chế được tôi? Hừ, một tên chó chết vô dụng mà cũng xứng áp chế bổn Thánh Nữ sao?”, Thần Hỏa Thánh Nữ cười khẩy.

“Cô nói cái gì?”, mắt của tên cướp cầm đầu như muốn lồi ra.

Nhưng ngay sau đó, thuẫn lửa bỗng phát nổ.


Ầm!

Lực xung kích mạnh mẽ lan ra xung quanh.

Hai cánh tay của tên cướp cầm đầu lập tức nát bấy, cả người bay đi, nặng nề ngã xuống đất, phun ra máu tươi.

“Hả?”.

Đám đàn em đang xông tới đều khựng lại.

“Tất cả hãy hóa thành tro đi!”.

Thần Hỏa Thánh Nữ hú dài một tiếng, giơ cao tay lên, không biết là thi triển thần thông gì. Chỉ thấy cơ thể nhỏ nhắn mềm mại của cô ta phóng ra một vòng hoa bằng lửa, rồi lan ra xung quanh.

Nơi nào vòng hoa đi qua, mọi thứ đều hóa thành tro bụi.

Đám Dịch Tiên Thiên vội vàng trốn sau một gò đất nhỏ.


Nhưng lũ cướp kia thì không được may mắn như vậy.

Vù!

Vù!

Vù!

Ba vòng hoa được phun ra liên tiếp, sau đó biến mất.

Khi Thần Hỏa Thánh Nữ hạ tay xuống… xung quanh cô ta là gần trăm tên cướp đã cháy thành than.

Cả toán cướp đã chết hết.

Mặt đất xung quanh đen sì.

“Đây chính là… thuật Hỏa Viêm sao?”, Lâm Chính đanh mắt nhìn cảnh tượng này, thì thào nói.

Thủ đoạn của Thần Hỏa Thánh Nữ đã khiến Lâm Chính chấn động, cũng khiến đám Dịch Tiên Thiên kinh hãi.

“Mạnh quá! Mạnh quá! Cậu Lâm, thuộc hạ của cậu đúng là nhân tài kiệt xuất!”.

Dịch Tiên Thiên run rẩy sợ hãi nói.

Ông ta vẫn tưởng Thần Hỏa Thánh Nữ là thuộc hạ của Lâm Chính.
 
Chương 4925: C4925: Chương 4925


Lâm Chính mỉm cười, không nói gì.

Thần Hỏa Thánh Nữ mặt không cảm xúc đi về phía tên cướp cầm đầu cách đó không xa.

Trước đó hắn bị ngã xuống đất, tránh được sự tấn công của vòng hoa lửa nên vẫn còn sống.

Nhưng dáng vẻ lúc này của hắn vô cùng thê thảm, hai cánh tay bị gãy, máu tươi đầm đìa, trên người có nhiều chỗ da thịt rách toạc, trong miệng toàn là máu, dường như tạng phủ đã bị thương.

Thấy Thần Hỏa Thánh Nữ lại gần, tên cướp cầm đầu sợ hãi tột độ, run rẩy không ngừng.

Đây là nữ sát thần thì có!

Ai mà ngờ được cô gái xinh đẹp này lại có thực lực mạnh như vậy chứ…

“Đừng… đừng lại đây… Xin cô đừng lại đây…”, tên cướp cầm đầu kinh hoàng kêu lên.

“Chẳng phải anh muốn tôi làm người phụ nữ của anh, muốn tôi luyện công với anh sao? Sao lại xua đuổi tôi như vậy?”, Thần Hỏa Thánh Nữ đứng từ trên cao nhìn xuống, giơ một chân giẫm vào mặt hắn.

“Xin Thánh Nữ đại nhân hãy tha cho tôi…”, tên cướp cầm đầu run rẩy kêu lên, nửa khuôn mặt bị Thần Hỏa Thánh Nữ giẫm lún xuống bùn.


“Tha cho anh? Hừ, anh dám ăn nói ngông cuồng khinh thường bổn Thánh Nữ, sao có thể tha được? Chết đi!”.

Khuôn mặt Thần Hỏa Thánh Nữ tỏ vẻ dữ tợn, sau đó bất ngờ dùng sức.

Bụp!

Đầu của tên cướp cầm đầu bị giẫm nát bét.

Đám người Dịch Tiên Thiên ở phía sau thấy thế đều hít vào khí lạnh.

Không ngờ cô gái yếu đuối xinh đẹp động lòng người này lại tàn bạo như vậy.

Đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong…

“Loại vô dụng như anh mà cũng xứng với bổn Thánh Nữ sao? Nực cười!”, Thần Hỏa Thánh Nữ khinh bỉ nói, di gót giày lên quần áo của thi thể, phất tay áo đi về phía Lâm Chính.

Dịch Tiên Thiên hơi ngẩn ra.

Lâm Chính sửng sốt một chút rồi bật cười: “Không biết người đàn ông như thế nào mới xứng với Thánh Nữ đại nhân đây?”.


“Trên đời này không ai xứng với bổn Thánh Nữ cả”, Thần Hỏa Thánh Nữ kiêu ngạo đáp.

“Thánh Nữ đại nhân quả nhiên ưu tú!”, Lâm Chính giơ ngón tay cái lên.

Thần Hỏa Thánh Nữ hơi nhíu mày, không nói gì.

“Cô gái có thân thủ tốt lắm”.

Đúng lúc này, một tiếng cười vang lên cách đó không xa.

Mấy người quay sang nhìn về phía phát ra âm thanh.

Chỉ thấy mấy nam nữ trẻ tuổi đang nhanh chân đi tới.

Trong đó một người đàn ông mặc áo bào trắng, tay cầm quạt, gần như lập tức nhìn trúng Thần Hỏa Thánh Nữ, mỉm cười tán thưởng.

“Các cậu là…”, Dịch Tiên Thiên hỏi.

“Tôi là Đao Mặc Long, người của sơn trang Viêm Đao”, người đàn ông mỉm cười đáp.

“Sơn trang Viêm Đao?”.

Dịch Tiên Thiên biến sắc.

“Lai lịch gì vậy?”, Lâm Chính hỏi.
 
Chương 4926: C4926: Chương 4926


“Lai lịch lớn luôn, cũng là thế lực tập trung những người có Viêm Thuật đại thành”, Dịch Tiên Thiên nhỏ giọng đáp.

Lâm Chính gật đầu.

“Chúng tôi nghe nói nơi này có toán cướp hoành hành, tấn công những người đến Lưu Viêm Trũng, nên đến để tiêu diệt lũ cướp, không ngờ cô gái này đã làm xong rồi. Cô gái đúng là giỏi giang, Đao Mặc Long tôi khâm phục, khâm phục!”, người đàn ông kia cười nói.

Nhưng Thần Hỏa Thánh Nữ vẫn tỏ vẻ lạnh nhạt, chẳng nói chẳng rằng, dường như không định đếm xỉa đến anh ta.

Người đàn ông hơi ngạc nhiên, nhưng không nổi giận, lại càng không thấy lúng túng, ôm quyền nói: “Xin hỏi tên của cô là gì?”.

“Anh Lâm, chúng ta đi thôi”, Thần Hỏa Thánh Nữ phất ống tay áo đỏ rực, bình thản nói.

Thái độ của cô ta lập tức chọc giận đám người phía sau Đao Mặc Long.

“Này! Không thấy cậu chủ nhà chúng tôi đang nói chuyện với cô sao? Cô tỏ thái độ gì vậy?”.

“Khốn kiếp, cô bị điếc à?”.


Có người chửi bới.

Thần Hỏa Thánh Nữ nghe thấy thế liền nổi giận, ngoảnh phắt lại nhìn người mới lên tiếng, lạnh lùng quát: “Anh nói cái gì? Anh dám sỉ nhục tôi?”.

“Tôi…”

Người kia bị ánh mắt của Thần Hỏa Thánh Nữ làm cho sợ hãi, miệng há ra nhưng không thốt được lời nào.

Khí thế này quả thực đáng sợ.

Ánh mắt của Đao Mặc Long khẽ động, sau đó vội nói: “Xin cô tha tội, người của tôi thiếu sự dạy dỗ, ăn nói không biết giữ mồm giữ miệng, mạo phạm đến cô, tôi xin thay mặt bọn họ gửi lời xin lỗi”.

“Không có chuyện gì thì mời đi cho”, Thần Hỏa Thánh Nữ hừ mũi nói.

Đao Mặc Long thầm nhíu mày, thấy Thần Hỏa Thánh Nữ dầu muối đều không ăn, liền nhìn về phía Lâm Chính và Dịch Tiên Thiên.


“Xin hỏi các ông cũng đến Lưu Viêm Trũng sao?”.

“Đúng vậy, tôi là Dịch Tiên Thiên của Thương Minh”, Dịch Tiên Thiên cười đáp.

“Cái gì? Ông chính là Dịch tiên sinh của Thương Minh sao?”, Đao Mặc Long vô cùng kinh ngạc, sau đó bước tới chào hỏi: “Vãn bối xin chào Dịch tiên sinh”.

“Ấy ấy ấy, cậu Đao không cần khách sáo như vậy đâu”, Dịch Tiên Thiên vội đỡ lấy Đao Mặc Long.

“Lần này có thể gặp Dịch tiên sinh đúng là may mắn của Đao Mặc Long. Dịch tiên sinh, chúng tôi cũng muốn đến Lưu Viêm Trũng, nếu không chê thì chúng ta đi cùng nhau được không?”, Đao Mặc Long cười nói.

“Thế thì tốt quá…”

Dịch Tiên Thiên vốn định đồng ý ngay, nhưng nghĩ ra gì đó, lại vội nhìn về phía Lâm Chính.

Lâm Chính khẽ gật đầu, ông ta mới yên tâm nói: “Nếu có mọi người của sơn trang Viêm Đao đi cùng, thì chuyến đi này chắc chắn bình an vô sự, ha ha ha…”

“Dịch tiên sinh khách sáo quá, mời!”.

“Mời”.

Sau đó, đoàn người lại tiếp tục lên đường, tiến về phía Lưu Viêm Trũng.
 
Chương 4927: C4927: Chương 4927


Trên đường đi Đao Mặc Long luôn tìm cơ hội để nói chuyện với Thần Hỏa Thánh Nữ. Thế nhưng cô ta ngoài nói chuyện với Lâm Chính ra thì không nói chuyện với ai hết. Thái độ vô cùng ngạo mạn. Cô ta không coi người của sơn trang này ra gì.

“Người ta như vậy chắc chắn là vì thích cô rồi, cô không cho người ta cơ hội sao?”, thấy Thần Hỏa Thánh Nữ chẳng buồn nhìn Đao Mặc Long cái nào, Lâm Chính chỉ tủm tỉm cười.

“Anh ta mà cũng xứng sao?”, Thần Hỏa Thánh Nữ hừ giọng, nhanh chóng giấu đi vẻ kỳ lạ trong ánh mắt. Cô ta nói: “Hơn nữa…tôi cảm thấy anh ta có liên quan tới đám người vừa nãy”.

“Ý của cô là gì?”, Lâm Chính cảm thấy không hiểu.

“Thần y Lâm, với IQ của anh thì không thể nào không nhận ra được! Chúng ta vừa giải quyết xong đám cướp đó thì người của sơn trang Viêm Đao đã lòi ra. Anh không cảm thấy quá khéo hay sao”.


“Sao thế? Cô nghi ngờ bọn họ cùng một giuộc à? Đâu cần thiết phải như vậy đâu. Sơn trang Viêm Đao cũng đâu phải tầm thường. Bọn họ làm chuyện cướp bóc làm gì?”, Lâm Chính cảm thấy kỳ lạ.

“Biết người biết mặt khó biết tâm. Tóm lại là tôi cảm thấy người này chẳng có gì tốt đẹp”, Thần Hỏa Thánh Nữ hừ giọng.

“Không nhận ra đấy. Cô thường chỉ ở trên đảo tu luyện, ít khi nhập thế vậy mà lại luôn cảnh giác như vậy. Đúng là hiếm có”, Lâm Chính mỉm cười.

“Sư tôn từng nói, bên ngoài nguy hiểm không phải vì cao thủ mà là vì lòng người. Sư tôn nói thà cách biệt với thế giới, sống một mình cũng không muốn đi sinh sự với đám mèo mả gà đồng. Bởi vì bạn không thể biết được khi nào họ sẽ đâm một dao sau lưng bạn”, Thần Hỏa Thánh Nữ nói.

Lâm Chính đồng ý bèn gật gù:“Có lý”.

Bọn họ đi được tầm một tiếng đồng hồ thì cũng tới Lưu Viêm Trũng. Lưu Viêm Trũng nằm ở chân một ngọn núi lớn. Đó là một nơi giống như hang động.

Bên ngoài động là một cánh cửa lớn bằng đồng xanh. Một sợi dây xích cỡ lớn khóa bên ngoài. Nhìn có vẻ là rất khó mở. Bên phải của cánh cửa có một tấm bia vô danh, bên cạnh có một ông cụ đang ngồi. Ông cụ ăn mặc rách rưới, đầu đội nón lá, cơ thể gầy gò với bộ râu dài.

Ông cụ dựa vào tấm bia giống như đang ngủ gật. Ở trước cửa lúc này có tới hàng trăm người đang đứng tập trung. Bọn họ túm năm tụm ba như đang trao đổi điều gì đó. Có không ít người thi thoảng lại liếc nhìn ông cụ.


“Ây da, không ít người nhỉ. Xem ra có rất nhiều người có hứng thú với số bảo bối ở trong Lưu Viêm Trũng này rồi”.

Đao Mặc Long khẽ mỉm cười, nói với Thần Hỏa Thánh Nữ: “Cô gái, lần này cô tới là vì món bảo vật nào vậy? Cô nói đi, lát nữa vào trong, nếu như tiện thì tôi sẽ lấy giúp cô”.

Thế nhưng Thần Hỏa Thánh Nữ vẫn ngó lơ, chẳng buồn nhìn anh ta lấy một cái. Đao Mặc Long không nói gì.

“Cậu chủ, cô gái này kiêu ngạo quá, mặc kệ cô ta đi. Cậu càng quan tâm thì càng bị cô ta chế nhạo đấy”, người bên cạnh bước tới, khẽ nói.

“Cậu không hiểu gì hết, càng là những cô gái như vậy thì càng thú vị. Thực ra vừa rồi lúc cô ấy giết đám cướp kia thì tôi đã đứng bên cạnh quan sát rồi. Cô ấy có thân pháp khá lắm, tôi muốn thông qua việc tiếp cận để nắm bắt điểm yếu của cô ấy. Cô ấy càng khó tính, càng không nói chuyện thì càng khó tìm ra sơ hở. Nhưng không sao, tôi sẽ tìm cách. Ha ha, cô gái này có lẽ vẫn không biết được tình cảnh của chính mình hiện tại”, Đao Mặc Long nheo mắt.


“Ha ha, cứ để cô ta kiêu đi, tới khi đó chắc chắn cô ta sẽ phải quỳ xuống chân tôi cầu xin tôi yêu thương”, người này khẽ cười.

Đao Mặc Long nhìn Thần Hỏa Thánh Nữ rồi nhếch miệng cười với kẻ bên cạnh: “Đã sắp xếp cả rồi chứ?”

“Yên tâm cậu chủ, đã sắp xếp ổn thỏa cả rồi”.

“Vậy thì tốt”.

Lâm Chính và Thần Hỏa Thánh Nữ nói gì đó. Đúng lúc này, lại có thêm không ít người của các gia tộc khác tới đây. Ai cũng nhìn nhau với vẻ căng thẳng. Dù sao thì cao thủ các nhiều sẽ càng áp lực mà.
 
Chương 4928: C4928: Chương 4928


Lúc này Dịch Tiên Thiên bèn công bố thân phận: “Các vị, tôi là Dịch Tiên Thiên của Thương Minh, lần này tới đây thu mua Chân Hỏa Vị Phẩm. Chân Hỏa Tam Vị trở lên chúng tôi cũng mua. Giá cả thì thương lượng. Ngoài ra còn cần cả Thiên Hỏa, Huyền Hỏa, Lôi Hỏa…Các vị nếu có thể lấy được chúng ở bên trong Lưu Viêm Trũng thì có thể đổi lấy những bảo vật mà mọi người cần ở chỗ chúng tôi. Thương Minh mà đã bỏ ra sản phẩm thì chỉ có siêu phẩm thôi”.

Dịch Tiên Thiên lên tiếng. Những người khác ngạc nhiên.

“Người của Thương Minh nhanh thật đấy”.

“Xem ra lần này phải lấy được chút bảo bối rồi, nếu không công cốc”.

Một nhóm người lầm bầm, nhưng phần lớn là bước lên chào hỏi Dịch Tiên Thiên.

Lúc này…

Vụt…Một luồng áp lực nặng nề bao trùm lên bốn phía.

Đám đông tái mặt.

Mọi người đồng loạt nhìn sang, vẻ mặt ai nấy nghiêm túc hẳn.


Trên bầu trời cao, mấy bóng người lao vọt đến, ai nấy đều có khí tức cực kỳ khủng khiếp, kinh hãi thế tục.

Đợi những bóng người đáp xuống mới phát hiện đó là các cao thủ của thế gia Công Tôn!

“Thế gia Công Tôn! Thế gia cổ võ xưng bá Tây Vực mấy trăm năm, nổi danh dùng độc, có một không hai! Nghe nói độc thuật của họ đã đạt đến trình độ xuất thần nhập hóa. Lần này bọn họ đến đây chắc chắn là để tìm dị hỏa, luyện chế ra độc tố đáng sợ hơn!”, Đao Mặc Long nhỏ giọng hô.

Mọi người lặng lẽ gật đầu.

Lâm Chính khẽ nhíu mày.

Độc?

Nhưng bọn họ còn chưa kịp nghĩ nhiều, lại có những luồng khí tức cực kỳ đặc biệt lan tràn về phía này.

“Là nhà họ Ngạo?”.

“Người của nhà họ Ngạo đến rồi!”.


“Chẳng lẽ đó là Ngạo Ưng, một trong tứ công tử?”.

Tiếng la kinh ngạc vang lên đây đó.

“Ngạo Ưng?”.

Đao Mặc Long kêu lên kinh ngạc, vội vàng nhìn về phía một bóng người mạnh mẽ trong số họ.

Ở trung tâm những bóng người đáp xuống đất là một người đàn ông mặc áo màu xanh lơ, dáng vẻ tuấn tú. Đợi người đó hạ xuống, người xung quanh lập tức tiến tới chắp tay hành lễ và chào hỏi.

Danh tiếng cực kỳ cao.

“Ngạo Ưng là ai?”, Lâm Chính hỏi.

“Cậu không biết Ngạo Ưng sao?”, Dịch Tiên Thiên nhìn Lâm Chính đầy kỳ quái.

“Tôi thật sự không biết về những thế gia cổ võ này”, Lâm Chính cười lúng túng.

“Đây có thể gọi là thanh niên hào hiệp đương thời! Bảy tuổi Ngạo Ưng đã bắt đầu chu du thiên hạ, đánh kẻ mạnh giúp kẻ yếu, cướp người giàu chia người nghèo. Năm xưa, sơn trang Chiến Tuyết bị kẻ thù diệt môn, Ngạo Ưng biết tin kịp thời chạy đến mới tránh được thảm án diệt môn. Do đó, Ngạo Ưng tuy còn trẻ tuổi nhưng danh tiếng vang vọng, được người bốn phương ca tụng”, Dịch Tiên Thiên giải thích.

“Hóa ra là vậy”, Lâm Chính gật đầu.
 
Chương 4929: C4929: Chương 4929


“Đương nhiên, chỗ lợi hại chân chính của Ngạo Ưng không chỉ ở đó. Nghe nói cậu ta tu luyện Đãng Hàn thần công cực kỳ khủng khiếp, có thể đóng băng phạm vi trăm dặm trong nháy mắt! Thực lực người đó… vô cùng đáng sợ!”, Dịch Tiên Thiên lại nói.

Mọi người đều trở nên nghiêm túc.

Một cao thủ như vậy tiến vào Lưu Viêm Trũng có lẽ sẽ trở thành kẻ địch mạnh.

Trừ hai kẻ địch mạnh đó ra, còn có vài thế tộc đến đây.

Các thế tộc còn lại Lâm Chính đều đã nghe qua, thực lực không tầm thường, cao thủ nhiều như mây.

Một vài nhân vật khủng tuổi tác đã cao, ít khi ra ngoài đều xuất hiện.

Hiển nhiên, sức hút của Lưu Viêm Trũng này lớn hơn trong tưởng tượng của Lâm Chính nhiều.

Mọi người chào hỏi nhau.

Đồng thời cũng có không ít cao thủ đến hành lễ với Dịch Tiên Thiên.


Dù sao bây giờ Dịch Tiên Thiên cũng là minh chủ thực sự của Thương Minh, dù vẫn chưa chính thức lên chức, nhưng cũng gần rồi.

“Lúc nào mới vào Lưu Viêm Trũng?”, Lâm Chính nhìn đám đông tụ tập trước cửa nhưng lại không có ý vào cánh cửa bị phong tỏa đó, không nhịn được hỏi.

“Vào đó cần phải có tư cách, anh nghĩ muốn vào là vào sao?”, Thần Hỏa Thánh Nữ lạnh lùng nói.

“Tư cách? Tư cách gì?”, Lâm Chính khó hiểu hỏi.

“Là tư cách mà ông lão đó cho”, Thần Hỏa Thánh Nữ nói, chỉ vào ông lão đang gà gật trước bia mộ.

Lâm Chính cực kỳ kinh ngạc.

Lúc này, dường như ông lão bị sự ồn ào huyên náo của đám đông đánh thức, mở mắt ra, trong miệng lầm bầm một cách mất kiên nhẫn.

“Ồn ào cái gì? Đám tạp chủng dơ bẩn các người sao còn đến đây quấy nhiễu nơi thanh tịnh của người khác?”.

Trong lúc nói, ông lão đứng dậy, vẻ mặt rất nóng nảy.


“Tiền bối bớt giận, chúng tôi không có ý quấy rầy, chúng tôi thực sự chỉ muốn vào Lưu Viêm Trũng xem thế nào!”.

Ngạo Ưng vội vàng tiến lên hành lễ, chắp tay mỉm cười nói.

“Vào Lưu Viêm Trũng? Các người cũng xứng?”, ông lão bực dọc nói: “Thực lực không đủ thì vào trong đó chỉ có chết! Các người tuyệt đối không thể tưởng tượng được bên trong nguy hiểm thế nào, cần gì phải vào trong đó tìm chết?”.

“Mong tiền bối chỉ giáo”, Ngạo Ưng lại chắp tay lần nữa.

“Quy tắc cũ!”.

Ông lão quay người, đột nhiên dùng tay không xúc vào đất.

Không lâu sau, một vật lạ hình người đúc bằng sắt được ông ta xúc lên.

Thứ đó vô cùng đặc biệt, tứ chi là bốn thanh sắt, cơ thể được tạo thành từ sắt, đầu thì càng đơn giản, là một miếng sắt chắp nối thành hai con mắt đỏ ngầu, giống như người máy vậy, nhưng có cảm giác còn sơ sài.

Mọi người đều cảm thấy kỳ quái.

Ông lão dùng một tay ấn vào phần đầu của vật lạ hình người, nhắm mắt quát khẽ, những luồng khí kình chui vào đầu vật lạ đó.

Trong nháy mắt, hai mắt vật lạ trở nên đỏ vô cùng đỏ, sau đó… nó lại bắt đầu hoạt động.

“Wow!”.
 
Chương 4930: C4930: Chương 4930


Người xung quanh đều líu lưỡi.

“Muốn vào Lưu Viêm Trũng? Đơn giản, đánh thắng nó rồi hãy nói! Người thắng mới được vào trong!”, ông lão nói.

Ông ta dứt lời, vật lạ hình người đi tới trước, thờ ơ nhìn đám người.

Nhìn thấy vật đó, nhiều người hét lên kinh hãi.

Ngay cả Lâm Chính cũng ngạc nhiên không thôi.

“Đây là người máy sao?”, Lâm Chính không nhịn được hỏi.

“Đây là một cỗ máy chiến tranh”, Dịch Tiên Thiên khẽ giọng nói: “Cậu Lâm, đây là cỗ máy do người xưa chế tạo, thành phần kết cấu trong đó cực kỳ đặc biệt, hơn nữa còn cực kỳ hiếm có, cực kỳ ít lưu truyền đến bây giờ. Trong những cỗ máy chiến tranh mà tôi biết, tất cả đều đã bị hư hỏng, loại người máy còn nguyên vẹn, có thể vận hành như thế này cũng là lần đầu tôi thấy. Thứ này… giá trị rất cao!”.

Thương Minh có quy mô bao trùm khắp cả nước Long Quốc.

Nếu ngay cả Dịch Tiên Thiên cũng đã nói như vậy, đủ để thấy mức độ quý giá của nó.

Nếu có thể mang nó về nghiên cứu khoa học, chắc hẳn có thể giúp khoa học kĩ thuật phát triển nhanh chóng.


Khoa học kỹ thuật và trí tuệ bao hàm trong đó chắc chắn là vô cùng tận.

“Trí tuệ của người xưa đúng là khó mà tưởng tượng”, Lâm Chính không khỏi cảm khái.

“Xem ra phẩm cấp của người máy này rất cao, còn cao hơn hai người máy đã hỏng mà Thương Minh chúng tôi cất giữ. Cậu Lâm, nó không dễ đối phó đâu”, Dịch Tiên Thiên nói.

Lâm Chính gật đầu.

Mọi người đều đến đây vì Lưu Viêm Trũng, bây giờ có cơ hội vào Lưu Viêm Trũng, sao bọn họ có thể bỏ qua?

Thế là chẳng mấy chốc đã có kẻ thế mạng nhảy ra.

“Một đống sắt vụn sao có thể chặn đường tôi? Tôi lên trước!”.

Đó là một thanh niên tóc ngắn mặc áo tay ngắn, cơ bắp toàn thân rắn chắc, khí tức dày nặng, xem ra cũng là một cao thủ.

Mọi người đồng loạt ngước mắt lên.


Ông lão tùy ý làm động tác bắt đầu, thanh niên cơ bắp gào lên một tiếng, bổ nhào tới người máy đó.

Nhưng ngay khi hắn đến gần, người máy đột nhiên há miệng phun về phía thanh niên.

Phù!

Một ngọn lửa màu đen phun ra từ trong cơ thể nó, che phủ thanh niên.

Trong nháy mắt, thanh niên hóa thành than đen, chết không toàn thây.

“Cái gì?”.

Người xung quanh ngạc nhiên biến sắc.

Gi ết chết trong nháy mắt!

Gi ết chết trong nháy mắt một cách đúng nghĩa!

“A Cường!”.

Người đi cùng thanh niên lập tức khóc rống lên.

Người xung quanh cũng sợ hãi, không dám tấn công nữa.
 
Chương 4931: C4931: Chương 4931


Thanh niên tên A Cường đó thực lực không hề kém, nếu không có bản lĩnh gì thì ai dám qua đó? Nhưng đối mặt với người máy hắn lại không đỡ nổi một chiêu, đáng sợ đến thế nào?

“Đánh nhau với nó, thua thì phải chết, các người phải chuẩn bị tâm lý sẵn sàng. Đương nhiên, nếu sợ thì cứ việc rời đi, đừng quấy nhiễu nơi thanh tịnh của người khác”, ông lão thản nhiên nói, sau đó lại ngồi xuống, dựa lưng vào bia mộ, muốn chợp mắt.

Mọi người đưa mắt nhìn nhau, tỏ ra hơi do dự.

“Một đám hèn nhát, sợ đầu sợ đuôi thì còn đến Lưu Viêm Trũng làm gì? Nhân lúc còn sớm về nhà uống sữa đi!”.

Một tiếng chửi mắng khinh thường vang lên, sau đó một người đàn ông cường tráng mặc áo choàng dài để trần thân trên nhảy ra.

Người đàn ông xăm hình rồng màu đỏ trên người, da dẻ ửng đỏ, tóc đỏ mày đỏ, nhiệt độ quanh người rất cao, vừa nhìn đã biết là cao thủ chuyên tu Viêm Thuật.

“Là Lệnh Hỏa Quân?”, có người nhận ra người đàn ông đó, lập tức kêu lên.

“Trời ạ, người đã luyện Viêm Thuật đến đại thành, hắn lại đến Lưu Viêm Trũng này?”.

“Lệnh Hỏa Quân mà ra tay, có lẽ nó sẽ bị đập nát!”.


“Lệnh Hỏa Quân có sở trường là lửa, không hề sợ lửa. Tôi thấy thứ kia cũng chỉ là dùng lửa tấn công mà thôi, lần này nó gặp phải khắc tinh rồi”.

Mọi người châu đầu ghé tai bàn tán, ai nấy tràn đầy chờ mong.

Người này không phải nhân vật tầm thường, hắn đứng ra giao đấu có lẽ sẽ ngộ ra được vài điều gì đó ở người máy, lượt khiêu chiến tiếp theo của mọi người sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Lệnh Hỏa Quân xuất hiện, không nói lời nào mà giết tới, định tiêu diệt người máy.

Hắn chắp hai tay lại, lòng bàn tay phun ra lửa, giống như một mũi thương lửa đâm thẳng vào ngực người máy.

Ầm!

Ngọn lửa tấn công đến một cách mạnh mẽ.

Người máy lùi lại hai bước, ngực đỏ au, giống như sắp bị ngọn lửa đó làm tan chảy.

Đám đông thấy vậy thì vô cùng kinh ngạc.


“Người máy được chế tạo bằng thần thiết đặc biệt. Tuy độ mạnh đáng kinh ngạc, nhưng với trọng lượng của nó, tốc độ sẽ không được nhanh, xem như là một nhược điểm!”, lúc này Ngạo Ưng lên tiếng.

Người xung quanh đều gật đầu, âm thầm nhớ rõ.

Lệnh Hỏa Quân đánh trúng một chiêu cũng không do dự, lao tới gần mà đánh. Hai tay hắn giống như đeo găng tay bằng lửa, đấm về phía ngực của người máy một cách điên cuồng. Mỗi một đòn đánh ra đều có tia lửa bùng nổ, cực kỳ đáng sợ.

Chỉ trong mười nhịp thở ngắn ngủi, nắm đấm lửa của Lệnh Hỏa Quân đánh vào người máy khoảng hơn trăm lần.

Ngực của người máy đỏ lên, nhưng… không hề biến dạng, chỉ là chỗ đỏ lửa đó dần dần lan tới các chỗ khác trên cơ thể.

Lệnh Hỏa Quân thở hổn hển, nhìn người máy với vẻ nghiêm trọng.

Người xung quanh cũng cảm thấy không ổn.

“Xem ra thứ này rất mạnh? Nhưng không sao! Xem tao đánh mày thành chất lỏng đây!”.

Lệnh Hỏa Quân gào lên, đột nhiên đánh xuống đất một chưởng, khí kình toàn thân trở nên cuồng bạo, gào lên giận dữ.

“Mở!”.

Ầm ầm…
 
Chương 4932: C4932: Chương 4932


Mặt đất rung chuyển.

Đất dưới chân người máy nứt ra một khe hở. Ngay sau đó, một đường dung nham nóng bỏng từ dưới mặt đất vọt lên, thoáng chốc nhấn chìm người máy, vọt thẳng lên trời xanh.

Ai cũng kinh hãi.

“Dùng khí kình và tổ chức kết cấu dưới lòng đất cưỡng ép biến ra dung nham? Hơn nữa nhiệt độ của dung nham này… thật là khủng khiếp! Đây là thực lực của Lệnh Hỏa Quân sao?”.

“Thật là lợi hại!”.

Đám đông liên tục kêu lên kinh ngạc.

Lệnh Hỏa Quân không ngừng thúc đẩy dung nham thiêu cháy người máy, dung nham b ắn ra tung tóe, khiến đám đông sợ hãi lùi lại.

Cứ vậy kéo dài khoảng mười mấy giây, Lệnh Hỏa Quân mới dừng lại.

Dung nham ngừng phun.

Nhìn lại người máy, nó đã bị nướng đến mức toàn thân đỏ như than, nhưng… nó vẫn không biến dạng, không bị nung chảy!


“Cái gì?”.

Lệnh Hỏa Quân run rẩy, không tin nổi.

“Sao có thể như vậy?”.

Tất cả mọi người đều sửng sốt.

Nhiệt độ đáng sợ làm nóng chảy cả mặt đất, vậy mà người máy đó… lại bình yên vô sự?

Đây rốt cuộc là sức mạnh gì?

Lâm Chính vô cùng kinh ngạc.

Thần Hỏa Thánh Nữ ở bên cạnh ý thức được gì đó, khẽ nói: “Đó là hấp thu năng lượng!”.

“Hấp thu năng lượng?”, Lâm Chính sửng sốt, nhưng anh còn chưa kịp suy ngẫm, người máy đột nhiên lại chủ động tấn công!


Nó đột nhiên cất bước, đi về phía Lệnh Hỏa Quân.

Lệnh Hỏa Quân hoàn hồn lại, nhưng cũng không để tâm, bởi vì tốc độ của người máy không quá nhanh.

Thế nhưng, nó đi chưa được mấy bước, tốc độ đã dần dần tăng lên, thêm mấy bước nữa thì biến thành chạy, thêm mấy bước nữa, tốc độ thoáng chốc đã nâng lên đến trình độ tia chớp.

Lệnh Hỏa Quân kinh hãi, da đầu tê dại, lập tức lùi về sau, nhưng không còn kịp nữa.

Ầm!

Người máy dang hai cánh tay ra, ôm chặt lấy hắn.

Ngay sau đó…

Phụt!

Trên thân người máy phun ra chân hỏa đáng sợ, nhấn chìm cả nó lẫn Lệnh Hỏa Quân.

“Á!”.

Tiếng hét thảm thiết của Lệnh Hỏa Quân lập tức vang vọng mây xanh.

Nhưng chỉ kéo dài được hai ba tiếng thì không còn tiếng nào nữa.

Mọi người vô cùng kinh ngạc…
 
Chương 4933: C4933: Chương 4933


Đợi người máy trở lại bình thường, cơ thể nó đã khôi phục trở lại màu sắc vốn có.

Lệnh Hỏa Quân đã biến thành một cục than đen, vẫn còn giữ hình dạng giãy giụa trước khi chết, toàn thân bốc khói, thoáng có thể nhìn thấy vẻ dữ tợn trên mặt.

Người xung quanh há hốc miệng, kinh ngạc nhìn sững.

Cảnh tượng đáng sợ như vậy khiến mỗi một người ở đây đều chấn động.

Một vài người sợ đến mức mặt không còn sắc máu, toàn thân run rẩy, chân nhũn ra, thậm chí có người còn ngồi hẳn xuống đất, hoàn toàn không đứng dậy nổi.

“Rốt cuộc đây là quái vật gì?”.

Đao Mặc Long đứng sau Lâm Chính nuốt nước bọt.

“Người máy này đã hấp thu lửa của Lệnh Hỏa Quân, kết hợp với năng lượng trong cơ thể mình. Nó khống chế Lệnh Hỏa Quân sau đó bùng nổ, tỏa ra nhiệt độ lửa cao hơn lửa của Lệnh Hỏa Quân không biết bao nhiêu lần, cho nên đã thiêu cháy Lệnh Hỏa Quân. Sức mạnh của thứ này đã vượt ngoài sự tưởng tượng của tôi”, Ngạo Ưng nói.

Ai cũng biến sắc.


“Các… Các vị, Lưu Viêm Trũng này tôi không vào nữa, các vị vào đi”.

Có người không chịu nổi cảnh tượng đáng sợ đó, quay đầu chạy.

“Tôi… tôi cũng không cần nữa!”.

“Mạng quan trọng hơn…”.

“Các… Các vị, tạm biệt!”.

Vài người nhát gan quay đầu chạy.

“Kẻ vô năng đi rồi cũng yên tĩnh”, Ngạo Ưng liếc nhìn những người đó, ánh mắt lộ vẻ khinh thường.

“Xem ra Thương Minh chúng ta phải trở về tay trắng rồi”.

Dịch Tiên Thiên nhìn mọi người đều bị dọa sợ, không ai dám ra mặt, lắc đầu thở dài.


Một vài cao thủ không cam tâm, nhưng thực lực của người máy cao thâm khó dò, bọn họ cũng không dám tùy tiện ra tay.

Bất cẩn một chút là sẽ hóa thành than ngay.

Vậy nên dù là đám người Ngạo Ưng được mọi người trông đợi, lúc này cũng sẽ không lỗ m ãng.

Anh ta phải xem vài người ra tay, phân tích được nhược điểm của người máy rồi mới xông lên.

Nhưng không phải ai cũng có suy nghĩ giống như anh ta.

“Có phải mọi người nhầm lẫn gì rồi không?”.

Một người đàn ông để tóc dài, mặt mày lạnh lùng đứng ra, nhìn người máy trước mặt: “Một lão già và một thứ đồ chơi lắp ghép sao có thể ngăn cản được chúng ta? Vì sao chúng ta phải tuân thủ quy tắc của ông lão đó?”.

Hắn nói xong, tất cả mọi người đồng loạt nhìn sang người đàn ông đó.

“Cậu Huyết? Không biết cậu có cao kiến gì?”, Ngạo Ưng cười hỏi.

“Chúng ta không biết rốt cuộc thực lực của người máy này thế nào, có lẽ thực lực tầm thường, cũng có thể thực lực trác tuyệt. Nếu chúng ta chiến đấu với nó thì chắc chắn sẽ phải mạo hiểm, thay vì vậy chi bằng chúng ta phá hoại quy tắc, bất chấp công vào Lưu Viêm Trũng tìm kiếm lợi ích trong đó, vậy không phải được rồi sao?”, người được gọi là cậu Huyết lên tiếng.

Mọi người nghe vậy, hai mắt bừng sáng.
 
Chương 4934: C4934: Chương 4934


“Đúng vậy, sao chúng ta phải lần lượt chiến đấu với người máy đó? Chi bằng cùng nhau xông lên, phá cánh cửa của Lưu Viêm Trũng, lấy lợi ích là được!”.

“Đánh tay đôi cái quái gì, tôi không thèm đánh tay đôi!”.

“Ngay cả Lệnh Hỏa Quân cũng đã chết, thực lực của tôi không mạnh bằng Lệnh Hỏa Quân, đánh với nó chắc chắn sẽ không đánh lại!”.

“Chi bằng cứ cướp đi là được rồi!”.

Bọn họ nhao nhao nói, hạ quyết tâm, đồng loạt lấy vũ khí ra, nhìn chằm chằm cánh cửa đó.

Lệnh Hỏa Quân được xem là thực lực mạnh nhất trong số họ, hắn hi sinh khiến nhiều người gặp cú sốc lớn, vì bọn họ biết mình không bằng Lệnh Hỏa Quân. Ngay cả Lệnh Hỏa Quân cũng đã thua, bọn họ hoàn toàn không có hi vọng vào động phủ.

Còn lời nói của cậu Huyết hoàn toàn thức tỉnh bọn họ.

Mọi người đến đây đều vì bảo bối, đánh không lại người máy, không có hi vọng lấy được bảo vật, bây giờ muốn có được bảo bối chỉ có thể dựa vào cướp!

Và thế là…

“Các anh em, đi theo tôi, chém mở cánh cửa động phủ, giết vào trong!”.


Một người hét lên, xông tới cánh cửa.

Những người khác cũng chạy theo.

Mọi người sử dụng toàn bộ thủ đoạn của mình, đập mạnh vào cánh cửa bị xích sắt khóa chặt.

Ầm!

Ầm!

Ầm!

Ầm…

Cửa lớn bị đánh ầm ầm.

Nhưng… người máy ở bên này vẫn không nhúc nhích, hoàn toàn không đi ngăn cản.


Ông lão dựa vào bia mộ nghỉ ngơi cũng chỉ hờ hững nhìn đám người đó, sau đó lại tiếp tục gà gật, hoàn toàn không quan tâm.

Cảnh này xuất hiện, đám người Ngạo Ưng đứng ngồi không yên.

Bọn họ đang ngầm cho phép!

“Đi!”.

Ngạo Ưng quát lên, cũng dẫn người chạy tới, tấn công cánh cửa đó.

Dưới sự đồng tâm hiệp lực của bọn họ, chẳng mấy chốc cánh cửa đã xuất hiện vết nứt, xích sắt khóa cánh cửa đó cũng xuất hiện vết đứt gãy.

Thấy vậy Đao Mặc Long cũng sốt ruột, liếc nhìn Thần Hỏa Thánh Nữ vẫn đang im lặng và Lâm Chính, chẳng muốn nói gì thêm, xông qua đó cùng người của sơn trang Viêm Đao.

“Thần y Lâm, chúng ta không qua đó sao?”, Thần Hỏa Thánh Nữ cũng hơi dao động, nghiêng đầu hỏi.

“Không đi!”, Lâm Chính lắc đầu.

“Vì sao?”, Thần Hỏa Thánh Nữ sửng sốt.

Dịch Tiên Thiên cũng ngạc nhiên.

Cửa sắp được mở ra, bây giờ mà còn không đi thì chẳng phải sẽ bị người ta giành trước một bước sao?
 
Chương 4935: C4935: Chương 4935


Nhưng câu nói tiếp theo của Lâm Chính khiến bọn họ sững sờ.

“Tôi muốn khiêu chiến với người máy này, lấy được tư cách rồi mới bước vào Lưu Viêm Trũng”, Lâm Chính nói.

“Điều này…”, đám đông á khẩu.

“Cậu Lâm, mục đích của cậu là tìm Chân Hỏa, chỉ cần có được Chân Hỏa là được. Thự lực của thứ này không ai biết thế nào, có thể là mạnh thông thiên. Nếu như cậu đấu với thứ này mà có tổn thất gì thì sẽ cảm thấy hối hận cả đời mất”, Dịch Tiên Thiên bặm môi, khuyên can.

“Đúng vậy thần y Lâm, anh lấy thứ mà anh muốn rồi lại còn muốn mạo hiểm như thế này nữa sao? Người máy này quá lâu đời, thực lực thế nào không ai có thể nói rõ được, cẩn thận vẫn hơn”, Thần Hỏa Thánh Nữ cũng lên tiếng.

“Nhưng nếu không tuân thủ quy tắc, xông vào Lưu Viêm Trũng thì cũng chưa chắc là một chuyện tốt”, Lâm Chính mỉm cười.

“Ồ! Tức là…?”

“Không phải trước đây cậu từng nói rồi sao? Bên trong Lưu Viêm Trũng này có hai người già, trước mắt tôi chỉ thấy có một, người còn lại chắc là ở bên trong phải không? Hai người này đều ở đây để canh chừng cho Lưu Viêm Trũng. Nếu đã vậy thì tại sao ông cụ này nhìn thấy bọn họ xông vào lại không hề ngăn lại? Lý do rất đơn giản, vì ông ta không hề lo lắng. Ông ta tin người ở trong kia chắc chắn sẽ xử lý những kẻ không tuân thủ quy tắc”.


Dứt lời, đám đông bừng tỉnh.

“Cậu Lâm quả thật anh mình?”, Dịch Tiên Thiên vội nói.

Thần Hỏa Thánh Nữ thì hừ giọng: “Tự cho rằng mình thông minh thì có. Người canh mộ kia dù mạnh nhưng ở đây đông người thế này thì đương nhiên là có thể đối phó được với ông ta rồi. Và họ cũng có thể lấy được bảo bối và thoát ra. Bọn họ chỉ cần đồng loạt xông vào, vét hết bảo bối rồi chạy đi là được. Tốc độ nhanh thì nửa tiếng là xong. Lượng người ồ ạt lao vào như thế, anh có chắc là có thể hóa giải được không”

Lâm Chính nghe thấy vậy thì vô cùng ngạc nhiên. Anh cũng không nghĩ rằng cô ta sẽ nói như thế.

“Tóm lại là tôi cảm thấy chuyện này có gì đó không ổn, bình tĩnh lại thì tốt hơn”, Lâm Chính nín thở. Thần Hỏa Thánh Nữ chau mày, thấy Lâm Chính vẫn không hề dao động thì đành phải từ bỏ.

Ầm ầm…Lúc này, cánh cửa lớn bị phá vỡ. Những mảng đồng xanh bị phá hủy, bụi cát bay mịt mù.

“Cửa mở ra rồi”.


“Tốt quá”.

“Anh em, bao bối, thần thuật đang ở ngay trước mặt chúng ta. Lao lên”.

“Lao lên”.

Đám đông hò rèo, liều mạng lao vào bên trong. Một lúc sau, tất cả đều biến mất. Thần Hỏa Thánh nữ cuống cả lên. Dịch Tiên Thiên cũng vội vàng nhìn Lâm Chính. Chỉ thấy anh chẳng có bất kỳ phản ứng gì, ngược lại chỉ đanh mặt, nhìn về phía người máy.

Ông cụ dựa người vào tấm bia mở một mắt, liếc nhìn Lâm Chính: “Cậu nhóc, cửa mở cả rồi, sao không vào lấy đồ đi, hà tất còn muốn khiêu chiến?”

“Vậy tại sao tiền bối không ngăn họ lại. Trách nhiệm của ông không phải là bảo vệ mọi thứ ở đây sao?”, Lâm Chính hỏi ngược lại.

Ông cụ nghe thấy vậy bèn bật cười ha ha: “Thú vị đấy. Cậu muốn đánh thì đánh. Nhưng tôi nói cho cậu biết, cái thứ này không có tình cảm đâu, không biết nương tay, cẩn thận bị trúng chiêu của nó”.

“Vậy thử là biết”, Lâm Chính hít một hơi thật sâu bước tới chỗ người máy. Ông cụ lắc đầu, tiếp tục nhắm mắt và mặc kệ Lâm Chính.

Lúc này Lâm Chính dừng lại, anh ngồi khoanh chân, lấy ra tầm mười túi châm và ghim từng cây lên người.
 
Chương 4936: C4936: Chương 4936


“Dùng châm để gia tăng sức mạnh sao? Anh cẩn thận, đừng để bị thương. Nếu không đánh được thì bỏ chạy, tôi sẽ giúp anh thoát khỏi thứ quái vật này”, Thần Hỏa Thánh Nữ nói.

Lâm Chính không thể chết ở đây được. Nếu không, không ai có thể cứu được người của đảo Thần Hỏa hết.

Lâm Chính không nói gì, chỉ tiếp tục ghim châm. Khoảng 3,4 phút sau, cánh tay phải của anh đã được ghim hàng trăm cây châm, trông vô cùng đáng sợ. Thế nhưng anh vẫn chưa dừng lại, vẫn ghim tiếp lên tay trái.

Tốc độ ban đầu khá nhanh nhưng sau đó mỗi nhát châm ghim xuống dần trở nên khó khăn hơn. Rõ ràng là anh phải vận động chân khí mới có thể ghim trúng được. Không chỉ có vậy, Lâm Chính cũng bắt đầu th ở dốc. Mồ hôi nhễ nhại. Dịch Tiên Thiên và người của Thương Minh sững sờ.

“Thần y Lâm, rốt cuộc cậu đang làm gì vậy?”, Thần Hỏa Thánh Nữ chau mày, cảm thấy khó hiểu.

“Mọi người sẽ biết nhanh thôi”, Lâm Chính nói giọng khàn khàn.

Cứ thế thêm tầm 10 phút trôi qua. Cuối cùng Lâm Chính cũng dừng lại. Cánh tay trái của anh cũng được ghim kín châm bạc. Nhìn từ xa anh giống như đang mặc một chiếc áo bằng châm, vô cùng quỷ dị.

Mọi chuyện vẫn chưa kết thúc. Lâm Chính bắt đầu dùng lửa hơ lên mỗi cây châm. Châm bạc từ từ nóng dần. Nhiệt độ cao khiến chúng bốc khói.


“Hả?”, ông cụ ở bên cạnh bừng tỉnh, trố tròn hai mắt.

“Ổn rồi”, Lâm Chính thở phào, nhìn cánh tay trái của mình và khẽ siết lại.

“Tay của anh?'”, Thần Hỏa Thánh Nữ nín thở, cảm nhận được điều bất ổn. Lâm Chính nhìn chăm chăm người máy, đột nhiên anh trở nên dữ dằn hơn. Anh bước tới.

Khi còn cách tầm ba mét, Lâm Chính nhanh chóng áp sát người máy, tay trái đập thẳng vào đầu của nó.

Rầm…Cánh tay phát ra thần hỏa ghê người. Cú đấm mang theo ánh sáng với sức mạnh khủng khiếp.

Thần Hỏa Thánh Nữ sợ hãi.Ông cụ cũng đứng bật dậy. Người máy không kịp phản ứng đầu bị đánh trúng.

Rầm…Đầu của người máy giống như một quả dưa, bị nổ tung…


Đám đông trố tròn mắt.

Người máy chao đảo, đổ rầm ra đất. Bụi mù bay khắp không gian. Cơ thể đen xì của nó không còn cử động được nữa. Phần đầu nát vụn, để lộ ra những thiết bị máy móc kỳ lạ ở bên trong.

Những thứ này có màu bạc, trông vô cùng đặc biệt khiến Lâm Chính phải chú ý. Khoa học kỹ thuật hiện đại đã rất tân tiến rồi. E rằng không có ai làm ra những thứ như thế này nữa.

Dịch Tiên Thiên và Thần Hỏa Thánh Nữ ở phía sau trố tròn mắt. Một đấm đã có thể đấm nổ người máy đáng sợ kia rồi sao?

Đám đông không ngờ Lâm Chính lại dứt khoát như vậy. Bọn họ tưởng rằng chắc là anh và người máy cũng phải chiến đấu vài hiệp quyết liệt, thật không ngờ lại đơn giản như thế.Lâm Chính ngồi xuống, rút châm ra. Cánh tay đỏ rực của anh bỗng trở nên đen kịt, trông vô cùng đáng sợ.

“Đây chính là y võ của anh sao?”, Thần Hỏa Thánh Nữ lên tiếng.

“Sao nào? Lợi hại chứ?”, Lâm Chính mỉm cười

“Đúng là rất đáng sợ, nhưng so với sư tôn thì anh vẫn chưa là gì”. Thần Hỏa Thánh Nữ ngạo mạn nói.

“Nhưng nếu cho tôi thềm 10 năm thì lại khác đấy”, Lâm Chính nói.

Thần Hỏa Thánh Nữ giật mình, nhìn Lâm Chính bằng vẻ không dám tin. Cô ta đồng ý với điều đó, hay nói cách khác là không tìm được cớ để phản bác.
 
Chương 4937: C4937: Chương 4937


Lâm Chính còn trẻ mà đã có thực lực như vậy. Thần Hỏa Tôn Giả phải tu luyện không biết bao nhiêu năm mới có được tu vi như ngày hôm nay, còn Lâm Chính mà cho anh thêm 10 năm nữa thì chắc chắn là có thể vượt mặt Thần Hỏa Tôn Giả.

Nếu cho anh thêm 50 năm nữa thì không biết là anh sẽ đạt tới cảnh giới nào. Người đứng vị trí thứ nhất cũng chỉ đến vậy mà thôi.

Thần Hỏa Thánh Nữ bỗng cảm thấy rung động. Cô ta vốn tưởng thiên phú của mình so với Tôn Sư cũng không kém là bao. Đến tuổi của ông ta thì cô ta cũng sẽ trở thành người mà không ai sánh bằng. Giờ xem ra cô ta chẳng bằng ai cả. Cô ta không ngờ trên đời này còn có yêu nghiệt như Lâm Chính.

“Nhóc, cú đấm của cậu nằm ngoài dự liệu của tôi đấy”, ông cụ bước tới, liếc nhìn người máy và nói.

“Ăn may mà thôi. Tiền bối, giờ tôi có thể vào trong động phủ được chưa?”, Lâm Chính cười.

“Đương nhiên, các người đã có đủ tư cách để vào trong, cứ vào là được. Cửa cũng mở rồi, cũng không cần tôi đưa chìa khóa nữa”, ông cụ nói.

“Tiền bối có thể cho hỏi một chút không? Những người tự ý xông vào kia có phải là sẽ bị trừng phạt?”, Lâm Chính hỏi.

Ông cụ không nói gì. Lâm Chính cười thản nhiên rồi hỏi tiếp: “Tiền bối, ông có biết chỗ nào trong động phụ có dị hỏa, chỗ nào có cơ quan không?”


Thế nhưng ông cụ cũng không lên tiếng, chỉ quay người đi về chỗ bia mộ ngồi xuống và ngủ tiếp.

“Cậu hỏi như vậy người ta chịu trả lời chắc”, Dịch Tiên Thiên mỉm cười.

“Chúng ta có tư cách vào trong rồi thì mau vào thôi nếu không dị hỏa sẽ bị cướp mất, chúng ta lại chẳng có gì”, Thần Hỏa Thánh Nữ thúc giục.

Lâm Chính coi như khong nghe thấy, chỉ bước tới mỉm cười hỏi ông cụ: “Tiền bối, tôi nghe nói có tất cả hai người canh khu này. Ông ở ngoài cửa vậy người còn lại ở bên trong sao?”

Ông cụ vẫn không nói gì, chỉ tiếp tục ngủ gật. Cảm giác như ông cụ cách biệt với tất cả thế giới bên ngoài.

Thần Hỏa Thánh Nữ và Dịch Thiên Tiên đều chau mày. Lâm Chính đang làm gì vậy? Thấy ông cụ không trả lời, Lâm Chính bèn chắp tay, quay người đi về phía động phủ.

Thế nhưng đúng lúc bọn họ định vào trong thì..Ông cụ đột nhiên trố tròn mắt

“Hự…”


“Khụ khụ…”

Đám đông giật mình. Ông cụ trông vô cùng đau đớn và bàng hoàng. Lâm Chính dừng lại nhìn ông cụ.

“Cậu…cậu hạ độc tôi?”, ông cụ bặm môi, gầm lên.

“Đúng vậy tiền bối. Độc này không khiến ông chết nhưng sẽ khiến ông bị tê liệt, không thể cử động. Vãn bối không có ý hại tiền bối, chỉ là muốn tiền bối giúp đỡ đôi chút”, Lâm Chính cười.

“Hóa ra…trước đó cậu hỏi tôi là chẳng qua cố tình thu hút sự chú ý của tôi để cậu có thể hạ độc…cậu đúng là đồ bỉ ổi”, ông cụ lạnh giọng.

“Mặc dù đúng là hơi bỉ ổi nhưng vãn bối cũng chỉ mong có thể vào được Lưu Viêm Trũng một cách an toàn chứ không có ý gì khác”.

“Hừ, nếu cậu muốn tôi giúp bằng cách nói ra thông tin liên quan tới Lưu Viêm Trũng thì cậu từ bỏ đi. Một chữ tôi cũng không nói. Tôi ở đây đã gần trăm năm rồi, cậu tưởng rằng tôi là người ham sống sợ chết sao?”, ông cụ hừ giọng.

“Tiền bối không nói gì cũng được, tôi cũng không định hỏi nữa, ông chỉ cần cùng chúng tôi đi vào Lưu Viêm Trũng là được”, Lâm Chính cười.

“Đi vào cùng các người sao?”, ông cụ bàng hoàng, đột nhiên tái mặt.

“Cậu…lẽ nào cậu…”

“Đúng vậy! Có một con tin như ông thì tôi nghĩ người ở bên trong sẽ không đến mức gi ết chết chúng tôi”.
 
Chương 4938: C4938: Chương 4938


Lâm Chính điềm đạm nói. Lần này thì tất cả đã hiểu ra. Lâm Chính đang bắt cóc ông cụ làm con tin.

“Đại nhân anh minh”, Dịch Tiên Thiên chắp tay hô lớn.

“Đưa ông ta theo, chúng ta vào trong”, Lâm Chính phất tay đi vào trong động phủ.

Dịch Tiên Thiên lập tức cho người khiêng ông cụ vào. Thần Hỏa Thánh Nữ thì cảm thấy ớn lạnh. Cô ta cảm thấy người này chẳng phải có tài cán gì mà chẳng qua là thủ đoạn giảo hoạt, độc ác thì có.

Có một tấm bùa hộ mệnh như vậy thì Lưu Viêm Trũng chẳng còn gì là nguy hiểm nữa. May mà anh không phải là kẻ địch của cô ta, nếu không thì sẽ đau đầu lắm.

Bước vào trong, bọn họ ngửi thấy mùi máu tanh nồng. Hai bên tường của động phủ là ánh lửa sáng, nhưng cả vách động thì một màu đen kịt. . Harry Potter fanfic

Mọi người càng đi vào trong thì mùi máu càng nồng hơn. Bọn họ thấy có vô số thi thể nằm la liệt dưới đất. Xác chồng xác, máu chảy lênh láng.

“Xem ra bọn họ bị gi ết chết cả rồi”, Thần Hỏa Thánh Nữ trầm giọng.


“Ở đây xuất hiện một đường dị hỏa, đất ở khu vực này đã bị biến chất nên có hiện tượng dị hỏa thôi”, Lâm Chính nhìn xung quanh.

“Cậu Lâm, tôi nghe nói dị hỏa mạnh nhất của Lưu Viêm Trũng được gọi là Chân Hỏa Cửu Dương. Có khi nào những người này đều tới vì Chân Hỏa Cửu Dương không?”, Dịch Tiên Thiên hỏi.

“Mặc kệ đi, chúng ta chỉ cần lấy được món đồ của mình là rời đi thôi. Tôi thấy ở đây rất kỳ lạ”, Lâm Chính trầm giọng, đưa mọi người đi sâu vào trong.

Họ vừa đi được vài bước thì lại xuất hiện một cảnh tượng kinh người. Ờ phía xa xuất hiện tầm chục bóng hình.

Những bóng hình này xếp chồng lên nhau trong tư thế chiến đấu. Nếu nhìn kỹ thì phát hiện bọn họ đã bị hóa thành than, không còn sự sống nữa.

“Chỉ khi nào mà nhiệt độ quá cao mới xuất hiện hiện tượng này. Xung quanh không hề có dấu vết nào khác, chắc chắn là họ đã động phải cơ quan nào đó”, Thần Hỏa Thánh Nữ trầm giọng.

Dịch Tiên Thiên sợ tới mức hồn bay phách tán.

“Tiếp tục tiếp về phía trước”, Lâm Chính lên tiếng.


“Cậu Lâm, không phải ở đó có cơ quan sao?”, Dịch Tiên Thiên run rẩy.

“Yên tâm, cơ quan cũng cần thời gian để nguội. Nếu đột nhiên nóng lên lần nữa thì cũng khiến cơ quan bị tăng nhiệt và bị hỏng”, Lâm Chính nói.

“Đúng vậy, có lẽ những người này chỉ dò đường, còn những người khác đã đi sâu vào trong rồi”, Thần Hỏa Thánh Nữ nói. Nghe thấy vậy Dịch Tiên Thiên mới cảm thấy yên tâm đôi chút.

Tầm năm phút, đám đông bước tới trước một cánh cửa được đóng chặt. Mọi người không biết bên trong có thứ gì. Dịch Tiên Thiên định đây ra. Bàn tay của ông ta cẩn thận tiếp cận cánh cửa, vạn nút và thò đầu vào nhìn rồi bỗng kích động hét lớn.

“Là dị họa, là dị hỏa”.

Đám đông nghe thấy liền lao lên. Họ thấy phía sau cánh cửa là một căn phòng nhỏ. Giữa càn phòng có một cái bệ và trên bệ là một ngọn lửa màu trắng tuyết đang cháy.

Thần Hỏa Thánh Nữ mừng rỡ: “Là Thiên Hỏa”.

“Thiên Hỏa?”.

Lâm Chính cũng cực kỳ kích động, lập tức đi tới quan sát một phen. Căn cứ theo mô tả của Thần Hỏa Tôn Giả trước kia, đây đúng thật là Thiên Hỏa!

“Tốt quá rồi, mau thu thập!”.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom