Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 1920


Lý Văn Sinh giận dữ quát không hề khách sáo: “Xem ra tôi nên nói lại với †rong nhà một chút. Thế giới ngâm?

Giao hết cho một người như cậu có phải là một sai lầm rồi không?”

Giọng điệu ở đầu dây bên kia điện thoại cũng có phần không tốt. Bị cơn giận dữ mắng mỏ của Lý Văn Sinh ập tới như thế, Phác Đại Thành hận không thể giế t chết anh tai Bốp!

Anh ta quăng thẳng điện thoại, lạnh lùng nhìn đám người A Tây đang quỳ gối kia.

“Vô liêm sỉ! Một đám ngu ngốc! Các người quăng mặt mũi tôi đi đâu hết rồi?”

Phác Đại Thành rống giận. Bị Lý Văn Sinh mắng cho một trận, anh ta chẳng phản bác được câu nào: “Bảo các người giết một người thôi mà cũng khó vậy sao?”

Thể diện!

Thể diện đấy!

Lý Văn Sinh là thành viên quan trọng của nhà họ Lý, dù bây giờ anh ta chỉ là một trưởng phòng nhỏ nhoi, nhưng anh ta biết, chỉ cần không có gì bất ngờ xảy ra, chắc chắn Lý Văn Sinh sẽ leo lên được vị trí rất cao.

Mà anh ta là người phụ trách của hội Hắc Long tại Hán Đô, mấy năm nay số tiền anh ta thu được từ Lý thị cũng không phải con số nhỏ.

Anh ta biết rõ, hội Hắc Long chính là nanh vuốt của Lý thị.

Nếu Lý Văn Sinh nói xấu về anh ta trước mặt ông lão kia, vậy đó không phải là chuyện gì hay hết.

Phác Đại Thành lạnh lùng nhìn đám người A Tây, tức giận măng mấy câu.

“Vô dụng! Toàn là thứ vô dụng!”

Anh ta nhíu mày, biết là bây giờ mình cần chứng minh giá trị của bản thân, nếu không sẽ thật sự bị Lý Văn Sinh ghi hận. Đó không phải là chuyện gì tốt “Bây giờ mấy người đó đang ở đâu?”

“Còn ở trong khách sạn.”

A Tây vội vã hỏi: ‘Cần ra tay ạ?”

“Hừ, ra tay?” Cả nhà tải app truyện-hola đọc khích lệ nhóm nhé!

Phác Đại Thành tung một cú đá qua: “Cô cho là chém chém giết giết có  thể giải quyết tất cả vấn đề sao? Ngu xuẩn!”

“Phải có ích! Đòi tiền! Cô hiểu không?”

Anh ta thật sự muốn đá một cú khiến A Tây chết thắng cảng.

Là thời đại nào rồi, còn tưởng là đang ở quá khứ? Bây giờ có thứ gì quan trọng hơn kiếm tiền nữa? Dù họ có ở trong vòng luẩn quẩn hỗn loạn của thế giới ngầm, thì chuyện quan trọng nhất vân là kiếm tiền.

Dù có dựa vào Lý thị, lấy tiền của Lý thị, bán mạng cho Lý thị hay theo tay những người khác, thì việc được càng nhiều tiền và tài nguyên hơn cũng vẫn là cách thức sinh tôn của bọn họ.

Chém chém giết giết, đáng giá à?

Phác Đại Thành đứng dậy, nhíu mày đi qua đi lại.

Ban nãy Lý Văn Sinh nói với anh ta, bây giờ Lâm thị cần một sân bãi để cung cấp cho võ quán Cực Đạo, để họ thành lập chi nhánh ở Hán Đô.

Võ quán Cực Đạo gì chứ, Phác Đại Thành không để ý gì cả. Anh ta chỉ biết có hai chuyện: Thứ nhất, Lý Văn Sinh hy vọng chỉ nhánh này được thành lập, thứ hai, Lý Văn Sinh không muốn chỉ nhánh này được thành lập thuận lợi.

Chuyện anh ta muốn làm không chỉ là dạy dỗ người của Lâm thị, mà còn phải cắn được miếng thịt lớn trên người công ty Lâm thị kia!
 
Chương 1921


“Để cửa hàng gia đình thành phố Tây Sơn ra đi.”

Phác Đại Thành suy nghĩ một lát rồi đột ngột mở miệng: “Cho cái võ quán gì đó dùng.”

“Đại ca, nhưng cửa hàng đó rất đáng giá, chưa kể chúng ta tiêu phí…”

A Tây ngây ra một lúc, đám người xung quanh cũng đều ngẩn ra theo.

Bọn họ đã tiêu không ít phí vào cửa hàng mặt tiền đó, chỉ mới bắt tay vào thôi, còn chưa kịp khai thác gì, Phác Đại Thành lại muốn đưa cho người khác?

“Cô đang dạy tôi làm việc sao?”

Hai mắt Phác Đại Thành trở nên lạnh lão: “Đừng vô nghĩa nữa, tôi có sắp xếp cả rồi!”

Anh lười giải thích thêm, nói nhiều với một đám ngu xuẩn thế này thì có ích gì. Anh ta hiểu rõ bản thân mình muốn gì, muốn được những thứ tốt, vậy phải trả một vài cái giá đắt!

‘Dạt”

Đám người A Tây không dám nói gì nữa, chuyện Phác Đại Thành đã quyết định, không phải bọn họ có thể thay đổi được.

Phác Đại Thành nhặt điện thoại lên, lại gọi vào số của Lý Văn Sinh.

“Có thể lấy cửa hàng ở thành phố Tây Sơn kia. Giá cả cũng có thể ưu đãi, nhưng có chút này, tôi cần nhập cổ phần.”

Anh ta thản nhiên nói: “Ông muốn ăn miếng thịt này, tôi cũng vậy. Tất cả mọi người đều vì Lý thị, không phải sao?”

Bên đầu kia điện thoại im lặng không nói.

“Hơn nữa Lâm thị lại dọa người của Phác Đại Thành tôi. Làm như vậy cũng có thể xem là nuốt một nửa tiền của bọn họ, không quá đáng chứ?”

Trên mặt anh ta đã lộ ra nụ cười đắc ý, hệt như đã đã thấy kế hoạch của mình sẽ thực hiện được, cùng Lý Văn Sinh chia sức mạnh của Lâm thị ral “Được.”

Hồi lâu sau, Lý Văn Sinh trả lời.

Ông ta chỉ cần quyền phổ. Về phần Lâm thị, tuy nó là một công ty lớn, tài sản không ít, nhưng nếu so với Lý thị vấn là kém hơn nhiều, thật ra Lý Văn Sinh cũng không quan tâm lắm.

Chỉ cần có thể có được quyền phổ, cho ông cụ một câu trả lời thích đáng, vậy con đường tương lai của anh ta sẽ rộng mở. Nếu tương lai anh ta có thể nắm được một đế quốc thương nghiệp như Lý thị tranh tay, thì Lâm thị có còn là gì nữa?

Chưa kể anh ta còn có thể lấy được một nửa, không tồi!

Hai người lập tức bàn luận xong xuôi, như thể đã thật sự chia sẻ thắng lợi vậy.

Cúp điện thoại xong, Lý Văn Sinh cười lạnh một tiếng, bèn gọi điện thoại cho Lâm thị để báo bọn họ biết anh ta đã tìm được sân bãi cho bọn họ. Nó nằm ở vị trí tốt nhất ở khu phố trung tâm, nhưng giá thuê cụ thể và cách thức hợp tác thì cần Lâm thị phải tự quyết định.

Tiểu Triệu nhận được điện thoại, không ngờ hiệu suất của Lý Văn Sinh lại cao như vậy, chưa kể còn giúp bọn họ tìm được một vị trí tốt như thế.

Chuyện mở chi nhánh của võ quán Cực Đạo ở Hán Đô là quan trọng nhất, còn quan trọng hơn cả đường sống của Lâm thị.

Tiểu Triệu rất rõ chuyện này, nếu không trước đó Giang Ninh cũng sẽ không nhắc tới.

“Lý Văn Sinh rất xem trọng việc thành lập chi nhánh này, còn vội vàng hơn cả chúng ta nữa!”

Cô nhíu mày: Không có chuyện thì không vội, chắc chắn là có ý đồ khác!”
 
Chương 1922


Cô ấy cũng đâu bị ngu. Trước nay cô ấy làm việc cẩn thận, nhưng đây là lần đầu tiên cô một mình phụ trách một công việc, hơn nữa đúng như Giang Ninh nói, đây là một sự kiện vô cùng quan trọng, cô cần làm tốt.

Làm tốt hết sức mình!

Tiểu Triệu nghĩ nghĩ, gọi vào số điện thoại mà Lý Văn Sinh đưa cho mình.

“Xin chào, xin hỏi là ngài Phác Đại Thành phải không ạ?”

Gọi điện thoại xong, Tiểu Triệu có phần ngoài ý muốn. Không ngờ đối phương lại dê nói chuyện như vậy, tiền thuê cũng có cái giá rất phải chăng, không hề vì bọn họ không phải tập đoàn Đông Hàn mà hét giá lên trời.

Xem ra mặt múi của Lý thị ở Hán Đô lớn thật, đủ để nhìn ra là Lý thị rất lợi hại.

Tiểu Triệu hẹn thời gian ký hợp đồng với Phác Đại Thành rồi cúp điện thoại.

Mọi chuyện vô cùng thuận lợi. Chỉ cần chuyện đất đai được giải quyết, vậy phải nói võ quán sẽ được khai trương nhanh thôi. Chỉ cân võ quán khai trương rồi, Lý thị sẽ không làm lơ nữa, tất nhiên phải thực hiện phần tài nguyên đã hứa sẽ cho Lâm thị.

Chỉ cần có số tài nguyên này rồi, Lâm thị có thể tiến vào thị trường Đông Hàn trong thời gian ngắn nhất!

Đây là nhiệm vụ của cô mài!

Tiểu Triệu hít sâu một hơi. Cô ấy phải làm tốt chuyện này, không thể để cho Giang Ninh và Lâm Vũ Chân thất vọng.

“Hình như cô đang vui lắm?”

Cửa mở, A Phi đi tới với hai túi thức ăn vặt, lại đưa cho Tiểu Triệu một túi: “Nói ra đi, cũng khiến tôi vui vẻ một chút.”

“Vấn đề sân bãi được giải quyết rồi.”

Tiểu Triệu hơi ngẩng đầu lên, liếc nhìn A Phi một cái, có phần đắc ý nói: “Hiệu suất của Lý Văn Sinh kia cũng cao nhỉ, bọn họ còn sốt ruột hơn chúng ta, muốn nhanh chóng mở chỉ nhánh của Võ quán.”

“Bọn họ đưa cho chúng ta một con đường, tôi vừa hỏi thăm rồi, điều kiện hợp tác và tiền thuê đất đều ở trong phạm vi chúng ta tiếp nhận được.”

Trong mắt A Phi hiện lên một tia sáng, cũng mỉm cười: “Chị Triệu lợi hại thật, bàn bạc xong hết rồi à?”

“Hẳn là trước mắt không thành vấn đề, tôi đã hẹn thời gian lại ký hợp đồng.

Chỉ cần nó ở trong phạm vi chúng ta chấp nhận được, sẽ không thành vấn đề”

Tiểu Triệu xé mở túi đồ ăn vặt, thở dài một hơi: “Nhất định tôi sẽ hoàn thành nhiệm vụ anh Ninh giao cho, không để cho anh ấy thất vọng!”

Rốp rốp rốp, đồ ăn vặt bị cô ấy cắn nghe giòn tan, hệt như đang gặm vào xương cốt của ai vậy.

“Vậy chắc là không đâu.”

A Phi cũng ăn đồ ăn vặt theo: “Nếu đã có đất rồi, vậy tôi có thể báo đại ca rồi, để anh ấy mau tới đây mở chỉ nhánh. Quán chủ là anh ấy không ở đây, sao có thể làm được?”

Trong mắt anh ta hiện lên một tia nghiền ngẫm. Giang Ninh không có ở đây, bắt đầu ồn ào lên rồi, sao có thể chơi hết mức được?

Cá lớn cũng từ từ mắc câu rồi, cần Giang Ninh tới đây thu dây thôi!

A Phi không để ý chút nào, vừa ăn đồ ăn vặt trong tay vừa gọi điện cho Giang Ninh.

Mồi câu thả ra rồi, cũng đã có cá cắn câu, tiếp theo phải xem là con cá này đủ ranh ma hay vẫn chỉ là ngu ngốc thôi, trực tiếp cắn câu rồi!
 
Chương 1923


A Phi không can thiệp chuyện bên Tiểu Triệu, tùy ý cho cô ấy đi đàm phán.

Vì anh ta biết, chắc chắn sẽ rất thuận lợi.

Giang Ninh tự hạ nước với đối phương, vậy đối phương cũng sẽ như thế.

Tuy nhiên, cuối cùng ai mới là người thu lưới, bây giờ vẫn chưa rõ.

Hệt như dự đoán của A Phi, hợp đồng thuê đất được bàn bạc xong rất thuận lợi, thậm chí đối phương còn không trả giá quá nhiều, hai bên nói chuyện với nhau rất vui vẻ rồi trực tiếp ký xong hợp đồng.

Võ quán Cực Đạo lập chi nhánh ở Hán Đô, vấn đề đất đai đã được giải quyết, ngay cả xây dựng Lý Văn Sinh cũng giúp đỡ cung cấp những thứ cần thiết. Trong thời gian ba ngày ngắn ngủi, cả quang cảnh đã trở nên rực rỡ hẳn lên.

Bọn họ để bụng như thế, giống như trước khi cá cắn câu vậy, bộ dạng vô cùng hưng phấn.

Ở trong mắt Lý Văn Sinh, Lâm thị cũng y như vậy.

Trong mắt lẫn nhau, ai ai cũng là cá, họ đều đã cắn vào mồi câu mình thả ra.

Lý thị, vẫn là văn phòng cũ kia. Tải app truyenhola đọc tiếp nhiều chương nhé!

“Chuyện thành lập chi nhánh của võ quán Cực Đạo đã không thành vấn đề rồi, bây giờ cũng đã trang hoàng xong, đợi khai trương nữa thôi. Tuyên truyền một phen, những chuyện này còn phải cảm ơn ông Lý, nếu không sao chuyện này có thể được hoàn thành nhanh chóng như vậy?” Tiểu Triệu nói đầy biết ơn.

“Hẳn là vậy, tôi rất sùng bái các ngón võ truyền thống của Vạn Hoa. Có thể có được một cơ hội như thế này, để cho người ở Đông Hàn hiểu thêm một chút về võ thuật truyền thống Vạn Hoa, tôi cũng vui vẻ lắm!”

Lý Văn Sinh híp mắt, cười bảo: “Không biết khi nào thì ngài Giang đến đây?”

“Chi nhánh này được mở, quán chủ là anh ấy lại không ở đây, khó quyết định lắm!” Trong mắt anh ta ngập tràn âm hiểm và giả dối.

“Tôi đã liên hệ với ngài Giang rồi ạ, có thể anh ấy sẽ sắp xếp mấy sư phụ thạo nghề đến đây.”

“Anh ấy không tới sao?” Lý Văn Sinh khẽ nhíu mày, dựng thẳng người dậy: “Nhưng anh ấy là quán chủ của võ quán Cực Đạo mài” Tiểu Triệu cười cười.

“Ngài Giang nói đợi đến lúc Lâm thị ký hợp đồng với Lý thị rồi, anh ấy sẽ đến đây quan sát.”

Cô ấy nhìn Lý Văn Sinh, không kiêu ngạo cũng không khúm núm. Bây giờ võ quán đã không còn vấn đề gì nữa, điều kiện là Lý Văn Sinh cần đã đầy đủ hết, nên mới ký hợp đồng.  Cô ấy không nói thêm nữa, chỉ tiếp tục nhìn Lý Văn Sinh như vậy, nhưng ý tứ trên mặt đã rất rõ ràng. Lý thị không ký bản hợp đồng kia, vậy Giang Ninh sẽ không đến đây.

Nếu Giang Ninh không tới, vậy tất nhiên thứ Lý Văn Sinh muốn cũng không xuất hiện.

Văn phòng lập tức chìm vào im lặng.

Lý Văn Sinh im lặng uống trà, trong lòng cũng suy nghĩ xem tiếp theo phải làm như thế nào.

Mà Tiểu Triệu ngồi ở đó cũng đợi Lý Văn Sinh trả lời, cô ấy lại càng không sốt ruột.

“Hữu nghị giữa ngài Giang và Lâm thị bấy giờ thật sự khiến cho người ta cảm động!”

Hồi lâu sau, Lý Văn Sinh buông chén trà, tặn lưỡi một cái, cười nói: “Hợp đồng giữa Lý thị và Lâm thị, thật sự là cần phải ký. Lần trước chúng ta đã bàn bạc xong xuôi rồi, tôi cũng đã bảo bên pháp vụ hoàn thành hợp đồng.”

Ông ta nhìn Tiểu Triệu một cái: ‘Lúc nào cũng có thể ký hợp đồng, nhưng tôi có ý tưởng thế này, không biết thư ký Triệu thấy thế nào?”

“Ngài Lý cứ nói đừng ngại.”
 
Chương 1924


“Tôi nghĩ như thế này, Lý thị hợp tác với Lâm thị, chắc chắn là sẽ hoàn thành, nhưng bây giờ chỉ nhánh của võ quán Cực Đạo cũng đã được thành lập rồi, đây là song hỷ lâm môn đấy!”

Ông ta cười bảo: “Vậy nên, tôi cảm thấy chi bằng để hai chuyện này vào chung một ngày đi?”

“Võ quán vừa khai trương, tuyên truyền náo nhiệt. Hai bên ký kết hợp đồng, thanh danh cũng lớn hơn một chút. Chuyện này cũng là chuyện tốt với Lâm thị, cô cảm thấy thế nào?”

Không thấy thỏ thì không thả ưng, hai bên đều như vậy, Lý Văn Sinh rất rõ ràng.

Không thấy được thứ mình muốn, chắc chắn anh ta sẽ không ký. Một khi ký hợp đồng này, tổn thất của Lý thị cũng không nhỏ. Dù cuối cùng họ có thể ký được, nhưng mấy hết thể diện, vậy cũng không được gì.

Hai người đều nhìn nhau.

“Đó là một đề nghị không tồi!”

Tiểu Triệu suy nghĩ: “Tôi có thể chuyển lời tới cho ngài Giang, bảo ngài Giang đến quyết định.”

“Tất nhiên, đó là tất nhiên rồi, phải để cho ngài Giang đến quyết định!”

Lý Văn Sinh nở nụ cười, nói với vẻ mặt hưng phấn: “Tôi rất mong chờ ngày đấy đấy, vô cùng vô cùng chờ mong!”

“Hy vọng ngài Giang có thể phô diễn tất cả tinh hoa của võ quán Cực Đạo cho người Hán Đô được chiêm ngưỡng.

Đây là một cơ hội cực tốt để tuyên truyền. Hy vọng chúng ta có thể hợp tác vui vẻt”

Vẻ mặt của anh ta rất mong chờ, hệt như đây chính là chuyện của anh ta vậy.

Trong mắt anh ta đầy vội vã.

“Thư ký Triệu, nhờ cô chuyển lời với ngài Giang. Đây chính là cơ hội ngàn năm có một, anh ấy cũng đừng lãng phít”

Đi ra khỏi Lý thị, Tiểu Triệu vấn luôn nhíu mày.

Hợp đồng vẫn chưa được ký, dù sao cũng phải đợi sau khi Giang Ninh tới rồi Lý Văn Sinh mới chịu ký hợp đồng.

Nhưng Giang Ninh đã giao chuyện này cho cô rồi, đợi anh ấy đến đây rồi mới ký, vậy tức là cô chưa hoàn thành nhiệm vụ!

Giao tiếp với người như Lý Văn Sinh, thật sự là quá khó khăn.

Cô quay đầu, nhìn A Phi từ đầu tới đuôi cũng không nói điều gì, có hơi nén giận: “Anh không có gì muốn nói à?”

“Không có.”

Trước nay A Phi luôn đơn giản rõ ràng: “Nếu muốn lấy được thứ gì đó trong tay người khác, vậy phải làm việc theo tiết tấu của người đó.”

“Không phải Lý Văn Sinh muốn võ quán khai trương cùng ngày mới bằng lòng ký sao? Vậy nhanh nhanh khai †rương võ quán đi!”

Anh ta liếc nhìn Tiểu Triệu một cái: “Nhiệm vụ của cô chính là ký được hợp đồng, đã hiểu chưa?”

“Vậy cũng không thể tổn hại lợi ích của võ quán được!”

Tiểu Triệu nóng nảy: “Chẳng lẽ anh không nhận ra là Lý Văn Sinh này có vấn đề gì sao? Chắc chắn là anh ta muốn gây bất lợi cho võ quán, bất lợi cho anh Ninhil”Cô ấy hừ một tiếng, hít sâu một hơi.
 
Chương 1925


“Sao có thể làm vậy được?”

Trong lòng cô, Giang Ninh chính là thần, vị thân không thể mạo phạm. Cô ấy cũng không cho phép bất kỳ kẻ nào dám phá hỏng kế hoạch của Giang Ninh.

A Phi thở dài một hơi, trong lòng đột nhiên có chút buồn cười. Anh ta vẫn luôn cho là sức hấp dân của Giang Ninh chỉ gói gọn trong việc thu phục đàn ông, khiến đàn ông kính trọng anh ấy, ngưỡng mộ anh ấy, sao có thể ngờ là sức sát thương của Giang Ninh với phụ nữ cũng lớn như vậy?

Sao cảm giác này cứ như ăn phải chanh vậy?

“Yên tâm, không ai có thể ăn hiếp được đại ca của tôi đâu, tôi cũng không cho phép.”

A Phi thản nhiên nói.

Thấy ánh mắt của anh ta, Tiểu Triệu gật gật đầu: ‘Tôi biết rồi, tôi sẽ sắp xếp nhanh thôi, đợi anh Ninh đến đây.”

Bọn họ là cùng một loại người.

Cùng lúc đó.

Lý Văn Sinh ngồi trong văn phòng của bản thân. Ở trước mặt anh ta, Lý Thiên Tú đang quỳ gối, hai tay đặt trên đầu gối, cung kính như mạng.

“Thu phục?”

Ông ta thản nhiên mở miệng, đưa †ay xốc váy dài của Lý Thiên Tú lên.

Thấy hai đầu gối của cô ta đỏ lên, cười đến có phần tà ác: “Lão già kia cũng đủ điên cuồng nhỉ?”

Trên cổ Lý Thiên Tú vẫn còn không ít dấu vết, ngay cả môi cũng hơi sưng lên, hệt như bị ai đó tát cho một cái vậy.

“Tài liệu đều là phần cứng, nhưng tôi nghĩ hẳn anh ta sẽ phát hiện ra nhanh thôi. Ông muốn ra tay thì phải nhanh lên!” Lý Thiên Tú cúi đầu nói.

Mặt cô ta không thay đổi chút nào, hệt như một cái xác không hồn, linh hồn đã sớm không còn nữa.

Mấy năm trước, từ lần đầu tiên cô ta bị Lý Văn Sinh đưa tới trước mặt người đàn ông khác, cô ta cũng đã bán linh hồn mình cho ác quỷ rồi.

“Cô làm tốt lắm!”

Lý Văn Sinh đưa tay lên nâng căm của Lý Thiên Tú: “Tôi càng ngày càng thưởng thức cô đấy. Mua cô năm đó đúng là quyết định chính xác nhất của tôi!”

Lý Thiên Tú không nói gì cả.

Khuôn mặt cô ta không thay đổi chút nào, hệt như đã mất đi tất cả năng lực biểu đạt cảm xúc của mình.

Cô ta chính là một cái xác không hồn!

“Mấy ngày nay cô cần tiếp tục theo ông ta. Lão già kia yêu thích cô như vậy, nếu cô tiếp tục kiên trì, đợi tôi thu được tất cả những thứ tôi cần rồi, cô sẽ có được thứ cô muốn.”

“Tôi muốn tự do!” Lý Thiên Tú thốt lên.

Cô ta đột ngột ngẩng đầu lên, há miệng, do dự một chút rồi vẫn nói: “Tôi, tôi chỉ muốn tự do…. Những thứ khác, tôi không muốn gì nữa cải”

Lý Văn Sinh nhíu mày, ánh mắt anh ta trở nên dịu dàng, thấp thoáng một thứ ánh sáng phức tạp mà nghiền ngẫm.

“Được thôi. Chỉ cần cô làm xong chuyện này, tôi sẽ trả lại tự do cho cô!”

“Thật sao?”

Lý Thiên Tú kích động đứng dậy, hai mắt còn lập tức có ánh sáng, ngay cả giọng điệu nói chuyện cũng có hơi run rẩy.
 
Chương 1926


“Tất nhiên là thật!”

Lý Văn Sinh nhẹ nhàng vuốt v e khuôn mặt cô ta: ‘Lý Văn Sinh tôi chưa bao giờ gạt người, đây là thứ cô nên có.”

Anh ta đỡ Lý Thiên Tú dậy, khẽ vuốt vuốt tóc của cô ta, vẻ mặt nhu hòa. Đây chính là thứ biểu cảm mà trước nay Lý Thiên Tú chưa từng nhìn thấy, khiến cả người cô ta có hơi ngẩn ra.

Năm đó lúc anh ta tìm được cô ta lần đầu tiên, hình như anh ta cũng có vẻ mặt thế này, nhưng sau lại…

Lý Thiên Tú không dám ngẩng đầu.

Bây giờ cô ta chỉ mong có thể được tự do, chỉ là vẫn sợ hãi sự nguy khốn và thất vọng trong quá khứ, hầu như đều tốt hơn hiện tại.

Danh lợi, địa vị, tiền tài, bỗng nhiên cô ta không thấy hứng thú với tất cả những chuyện này nữa.

“Tôi sẽ làm tốt chuyện này, hy vọng trưởng phòng có thể nhất ngôn cửu đỉnh!”

“Ừ, yên tâm.”

Lý Văn Sinh nói: ‘Được rồi, nhanh đi làm của cô đi, đi lâu hơn lão già kia sẽ nghi ngờ đấy!”

Đã thấy một món đồ chơi rồi. Anh ta nhìn Lý Thiên Tú đi ra khỏi văn phòng, vẻ mặt lập tức trở nên lạnh lẽo.

Sự khinh thường trong đôi mắt lại không che dấu chút nào.

“Ai dám ngáng đường tôi, kẻ đó phải chết, hừ!”

Lý Văn Sinh hừ một tiếng, nhấn một dấy số: “Chuẩn bị ra tay, một khi Giang Ninh mang theo thứ đó tới Hán Đô, vậy giữ mạng của gã lại!”

Chi nhánh của võ quán Cực Đạo đã được thành lập!

Tất cả mọi thứ đều vô cùng thuận lợi, từ đầu tới cuối hầu như không có trở ngại gì, thậm chí Lý Văn Sinh còn giúp đỡ không ít chuyện.

Nếu người bên ngoài nhìn vào, đây thật sự là “tuần trăng mật” trong sự hợp tác giữa công ty hai bên, đã tốt đẹp ngay từ đầu, ai có thể ngờ là sau lưng chút tốt đẹp hiện tại, toàn là nah lừa tôi gạt.

“Ngày mai chính là ngày thành lập của võ quán Cựa Đạo, không biết hôm nay ngài Giang có tới không?”

Lý Văn Sinh đã vội vã lắm rồi.

Anh ta đã sắp xếp xong tất cả, thậm chí không tiếc cung cấp tài nguyên cho đám người Tiểu Triệu, cũng chỉ vì đợi đến ngày này.

Anh ta là một người có kiên nhãn.

Chỉ cần có thể đạt được mục đích, dù có đợi thêm mấy ngày nữa, dù phải trả một ít giá đắt, miễn có điều kiện tiên quyết là tất cả mọi thứ vẫn ở trong sự khống chết của anh ta.

“Hôm nay ngài Giang sẽ tới, còn đưa  theo mấy võ sư nữa.”

Tiểu Triệu cười bảo: “Tôi vừa gọi điện nói chuyện với ngài Giang, những võ sư theo cùng đều là mấy cao thủ có cấp bậc tông sư.”

Nghe như thế, sắc mặt Lý Văn Sinh khẽ thay đổi.

“Chỉ có mấy võ sư thôi sao?”

Lý Văn Sinh nhìn Tiểu Triệu: ‘Đây là chuyện rất quan trọng, là cơ hội rất tốt để lan truyền võ thuật truyền thống Vạn Hoa nước Vạn Hoail”

“Trưởng phòng Lý yên tâm, tất cả bọn họ đều là những võ sư xuất sắc.
 
Chương 1927


Trong cấp bậc tông sư, họ đều được xem như là cao thủ số một số hai.”

“Trừ những võ sư đó thì sao?”

Vẻ mặt Lý Văn Sinh càng ngày càng khó coi.

Anh ta đâu cần võ sư, cần cao thủ cấp bậc tông sư gì chứ?

Anh ta đã nói với Giang Ninh từ sớm rồi, phải mang thứ quan trọng nhất của võ quán Cực Đạo tới đây, triển lãm cho mọi người cùng ngắm. Thứ anh ta ám chỉ chính là quyền phổ trong võ quán Cực Đạo ở Đông Hải!

“Chỉ có những võ sư đó thôi.”

Vẻ mặt Tiểu Triệu ngạc nhiên: “Không còn gì khác nữa, ngài Giang nói rồi, đây chính là những nhân vật quý giá nhất trong võ quán!”

ÂmI Lý Văn Sinh cảm thấy đầu mình như sắp nổ luôn rồi.

Giang Ninh đang đùa giốn anh tal Những võ sư này thì tính là quý giá cái gì?

Bọn họ tính cái rắm!

“Cô gọi điện thoại cho Giang Ninh đi Lý Văn Sinh bắt đầu rống lên, chỉ vào Tiểu Triệu, giọng nói lớn hơn mấy phần: “Điều kiện trước đó tôi nói với anh †a cũng không phải những thứ này!”

“Mấy võ sư thôi mà tôi phải cung cấp nhiều sự giúp đỡ như vậy, còn hợp tác với Lâm thị nữa?”

Anh ta cười lạnh, không khách sáo gì nữa. Trong phút chốc, không khí trở nên căng thẳng.

“Bảo Giang Ninh mang bảo vật trấn giữ của võ quán Cực Đạo tới đây, cuốn quyền phổ đó! Nếu không, chỉ nhánh này không cần mở nữa, hợp tác giữa Lâm thị và Lý thị cũng tiêu tùng!”

Vẻ mặt anh ta đầy dữ tợn, thật sự là bị chọc giận rồi.

Nhưng bên anh ta đã bắt đầu ra tay, tên đã ra khỏi nỏ, sao bây giờ còn cơ hội quay đầu nữa chứ?

Anh ta cần hạ bệ đối thủ cạnh tranh của mình, cần có được quyền phổ. Nếu chuyện không ồn ào lên, có thể anh ta không gánh vác nổi!

Nhưng hiện tại Giang Ninh đang cố ý giả ngây giả dại sao?

Thứ anh ta cần là quyền phổi Anh ta muốn Giang Ninh mang quyền phổ tới, Giang Ninh đưa theo võ sư gì chứ?

Còn thứ quý giá nhất gì đó, cút đi!

“Trưởng phòng Lý, sao anh có thể đột ngột trở nên…”

Tiểu Triệu có phần bất mãn.

Nhưng cô ấy còn chưa nói xong, Lý Văn Sinh đã cười lạnh một tiếng: “Tôi nói cho các người biết, các người không làm gì được đâu. Đây là Hán Đô, là thiên hạ của Lý thị!”

Trên mặt anh ta hiện ra một tia thiếu kiên nhẫn, không hề khách sáo chút nào.

“Trước khi Giang Ninh mang thứ đó tới, tôi sẽ không ký hợp đồng của Lâm thị, các người cũng đừng hòng rời khỏi nơi này!”

Nói xong, Lý Văn Sinh trực tiếp chạy lấy người.

Tiểu Triệu muốn chạy ra ngoài nhưng người ở cửa đã đột ngột đưa tay ngăn cô lại.

““Ngại quá, bây giờ các cô không đi được.”

Bộp bộp!

Tiếng bước chân dày đặc vang lên, bên ngoài có chừng hơn một trăm người, trực tiếp bao vây võ quán mới mở này lại. Khuôn mặt của Tiểu Triệu lập tức trắng bệch.
 
Chương 1928


Cô ấy vừa quay đầu là thấy đám người đông đảo, ít nhất phải hơn trăm người. Sắc mặt cả bọn đều không hay, nhìn bọ họ chằm chằm.

“A Phi!” Cô ấy vội vã la lên.

Vẻ mặt A Phi rất bình tĩnh, chỉ nhíu mày nhìn những người này.

“Hợp tác là phải có điều kiện!”

Đám người tách ra, Phác Đại Thành xuất hiện, biểu cảm trên mặt Tiểu Triệu cứng lại. Vì sao người này cũng tới đây?

“Cô Triệu, phen này chúng tôi đã cung cấp nhiều điều kiện ưu đãi cho các người mở võ quán như vậy, hẳn tất nhiên các người vẫn phải cho chúng tôi thấy thành ý gì chứ?”

Anh ta mỉm cười, ánh mắt đảo qua, dừng lại trên người A Phi, đưa tay chỉ A Phi rồi lại chỉ hơn trăm người ở xung quanh.

“Tôi biết là anh lợi hại lắm, chúng tôi khó mà làm gì được anh, nhưng những người khác thì sao? Anh có thể bảo vệ tất cả sao?”

Phác Đại Thành nhìn thì như con người bình thường, nhưng sự khinh thường và sát khí trên mặt lại không hề che giấu chút nào.

“Ai ai cũng vì cầu tài, vì lợi ích thôi, nên có thể giải quyết hòa bình, thứ gì cần có cũng có, đó là tốt nhất!”

Phác Đại Thành vây vấy tay, bên ngoài có càng nhiều người ập vào. Chỉ một lát sau,, ước chừng có gần ba trăm người vây quanh cả trong lẫn ngoài võ quán!

“Làm theo yêu cầu của trưởng phòng Lý, nếu không… đừng ai trong các người hòng sống sót rời khỏi đây!”

Phác Đại Thành hé răng nanh ra.

Trên mặt hắn lúc này cũng không còn vẻ ôn hòa và khách sáo lúc đàm phán trước đó nữa, trong đôi mắt chỉ có hai chữ: Tham laml Anh ta nhìn đám người A Phi, lắc lắc đầu, bộ dạng biểu cảm như đã nắm tất cả trong tay.

“Tranh thủ thời gian đi, tôi cũng không có nhiều kiên nhân như vậy đâu!”

Nói xong, anh ta vẫy vẫy thủ, lập tức có người mang một cái ghế tựa tới, để anh ta ngồi xuống.

Tất nhiên là Phác Đại Thành không sợ. Dù khả năng của A Phi có cao cường hơn, thì nhiều người thấy này, A Phi có thể đánh được bao?

Anh ta có khả năng bảo vệ được mấy người?

Một khi anh ta ra tay rồi, không ai trong những người này có thể sống được!

Tất nhiên, giết người không phải trọng điểm, quan trọng là… lấy được thứ bọn họ cần từ trong tay những người này.

Phác Đại Thành đã sớm quen thuộc với loại vây, đánh, giết này. Ở thời đại đây, tiền quan trọng nhất, quan trọng hơn bất kỳ thứ gì!

Anh ta an vị tại chỗ, ung dung nhìn đám người A Phi.

Bọn Tiểu Triệu đã có chút luống cuống. Bọn họ không ngờ Lý Văn Sinh đột ngột trở mặt, trực tiếp cho đám người nhốt bọn họ lại.

“Làm sao bây giờ?”

“Bọn họ muốn làm gì chúng ta, lại muốn làm gì Lâm thị?”

“Thư ký Triệu, bây giờ chúng ta phải làm sao đây?”

Một đám người thật sự có chút luống cuống.
 
Chương 1929


Bọn họ chưa từng trải qua chuyện như thế này, sao có thể không căng thẳng cho được.

Tiểu Triệu mím môi, quay đầu lại liếc nhìn A Phi một cái, khuôn mặt người này lại vần bình tĩnh như nước.

“Không sao, cứ làm theo lời của bọn họ là được rồi. Làm ăn mà, cũng đã thỏa thuận rồi.”

Tiểu Triệu gật gật đầu, lấy di động ra gọi cho Giang Ninh.

Điện thoại được kết nối với đầu bên kia rất nhanh.

“Anh Ninh, chuyện có chút ngoài ý muốn rồi.”

Cô có hơi áy náy: ‘Xin lỗi nhiều, em đã khiến anh thất vọng rồi.”

“Chuyện gì?”

Giọng nói của Giang Ninh truyền tới.

“Lý Văn Sinh nói cần anh ở đây để thành lập chi nhánh của võ quán Cực Đạo, hơn nữa anh phải mang thứ quan trọng nhất của võ quán tới đây, nếu không anh ta sẽ không ký hợp đồng, chúng tôi cũng không ra ngoài được…”

“Tôi biết rồi.’ Giọng điệu của Giang Ninh vẫn bình tĩnh như trước: “Nói với anh ta, thứ anh ta cần, tôi sẽ mang tới.”

Nói xong, anh bèn cúp điện thoại.

Lời này được bật loa ngoài, tất nhiên là Phác Đại Thành cũng nghe thấy.

Khuất phục, bọn chúng khuất phục rồi!

Đây chính là kết quả anh ta đoán trước được. Trừ khuất phục ra, họ còn có thể làm gì nữa?

Không giao cái thứ đó ra, không ai trong đám người Lâm thị này sống sót được, càng đừng nói tới việc buôn bán ở đây, thâm nhập vào thị trường Đông Hàn. Nằm mơ à!

Đây là Hán Đô đấy!

Địa bàn của Lý thị!

“Coi như thức thời.”

Phác Đại Thành nói: “Tôi sẽ ở lại đây. Đợi lấy được thứ đó rồi, trưởng phòng Lý sẽ lại ký tên, mọi người bình an vô sự.

“Còn nếu không lấy được thứ đó…”

Trong phút chốc, hai mắt anh ta lập tức lạnh đi: ‘Hừ, đến lúc đó thì đừng trách tôi chưa cho các người cơ hội!”

Vẻ mặt đám người Tiểu Triệu trở nên khó coi, vừa phân nộ vừa không cam lòng.

Sao bọn họ có từng gặp phải sự căng thẳng như thế này, lại càng không ngờ đường đường là một tập đoàn lớn như Lý thị có thể có thủ đoạn trở mặt như thế này, dùng cách thức ức hiếp để buộc bọn họ đi vào khuôn khổ.

Quá vô sỉ!

“Ngồi đi.”

A Phi lại có vẻ vô cùng bình tĩnh, chỉ vào một cái ghế ở bên cạnh: “Đợi đại ca tôi tới là được rồi.”

Chính anh ta còn ngồi xuống, thậm chí là cầm ấm trà lên tự rót cho mình một chén trà, trên mặt không hề nhìn thấy có chút lo lắng nào.

“Thứ mà các người nói là quan trọng nhất của võ quán Cực Đạo, bây giờ anh ấy đang tới.”
 
Chương 1930


A Phi liếc nhìn Phác Đại Thành một cái: “Tuy nhiên, có thể lấy được hay không, phải xem thực lực của các người!”

Nói xong, anh ta bèn không nói nữa.

Phác Đại Thành nghe xong lời này, cảm thấy có hơi là lạ, song cũng không hề để trong lòng.

Thực lực?

Anh ta là Đường chủ của hội Hắc Long, rõ ràng nhất rốt cuộc thực lực của hội Hắc Long như thế nào. Chỗ khác anh ta không dám nói, nhưng ở Đông Hàn này, thế giới ngầm kia là do hội Hắc Long bọn họ quyết định!

Sau lưng Lý thị có một gốc đại thụ như vậy, Phác Đại Thành thật sự lo lắng. Anh ta đã hợp tác với Lý Văn Sinh nhiều năm, có qua có lại, anh ta cũng nhận được không ít ưu đãi từ trong tay đối phương.

Lúc này, anh ta không biết sẽ có vấn đề gì.

Phác Đại Thành vấn an vị ở nơi đó, nhìn đám người A Phi, lẳng lặng chờ đợi.

Anh ta vẫn đang kiên nhẫn. Trước khi lấy được thứ bản thân cần, anh ta vân sẽ luôn giữ được sự kiên nhãn.

Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến anh ta có thể trở thành Đường chủ của hội Hắc Long, một mình đảm đương một vị trí tại thành phố quan trọng như Hán Đô.

Hai bên đều có vẻ vô cùng bình tĩnh.

Phác Đại Thành tựa người vào ghế, nhắm mắt lại nghỉ ngơi.

Mà ở bên kia, không thể nhìn thấy chút lo lắng nào trên mặt Tiểu Triệu, nhưng trong lòng vấn luôn thấy có hơi lo lắng bất an.

“A Phil” Tải app truyệnhola đọc chuẩn nhiều nhé!

Cô ấy hạ giọng, nhìn quanh bốn phía. Cô ấy nhìn đám người đang vây xung quanh bọn họ, không kìm được mà nói: “Anh mau bảo anh Ninh đừng đến đây!”

“Ở đây nguy hiểm lắm! Bọn họ đều ( là những tên du côn, chắc chắn là không có ý tốt!”

A Phi cúi đầu, nhìn thoáng qua đồng hồ.

“Hắn là đại ca đã tới Hán Đô rồi.”

“Nhanh như vậy sao?”

Tiểu Triệu sửng sốt. Từ trong nước đến Hán Đô của Đông Hàn, sao có thể nhanh như vậy?

“Đi máy bay cũng không nhanh như vậy đâu!”

“Ai nói với cô là đại ca của tôi đang ở trong nước?” A Phi bật nở một nụ cười, trong ánh mắt thấp thoáng ánh sáng ranh mãnh.

Ngón tay anh ta gõ vào trong thanh tựa của ghế dựa, trong lòng âm thầm suy nghĩ một phen.

‘Am!

Bồng nhiên một tiếng nổ vang lên, dường như cửa lớn ở bên ngoài bị một người dùng cú đá đá văng vào!

Tới rồi!

Hai mắt của A Phi lập tức trở nên sáng lên.

Cũng phản ứng như anh ta chính là Phác Đại Thành, suýt nữa thì cả người ngã từ trên ghế xuống. Anh ta đứng thẳng dậy, quay đầu nhìn thoáng qua: “Đã có chuyện gì?”

Âm!
 
Chương 1851


“Hả?”

“Gia chủ!”

Phương Đông hít một hơi thật sâu, giọng nói có chút run rẩy: “Em sai rồi!

Em sai rồi! Anh đại nhân không chấp nhặt kẻ tiểu nhân, tha thứ cho em đi có được không?”

Phương Đông trực tiếp quỳ xuống, đầu gối đi tới trước mặt Phương Thu, ôm lấy chân của anh ta, vẻ mặt cầu xin.

“Gia chủ! Anh tha thứ cho em đi!”

Phương Đông hét lên: “Chúng †a…chúng ta là anh em mài”

“Bịch!” Phương Thu một chân đá bay anh ta ra.

“Anh em?”

“Chúng ta từ trước đến nay chưa bao giờ là anh eml”

Phương Thu khịt mũi một tiếng, không chút mảy may khách sáo: “Cút ngay! Cút ra khỏi nhà họ Phương, đừng để tôi nhìn thấy cậu thêm một lần nữa!”

Anh ta sẽ không nhân từ mà nương tay.

Phương Đông là người như thế nào, anh ta hiểu rõ hơn ai hết, hôm nay anh †a sẽ không bỏ qua, ngày khác Phương Đông có cơ hội, thì tuyệt đối sẽ không bao giờ bỏ qua cho anh ta.

Để đạt được vị trí gia chủ, anh ta ngay cả người thân của mình còn dám giết, huống chỉ là mình?

Loại bất nhân bất nghĩa này, tuyệt đối không thể giữ lại.

“Gia chủ!”

Phương Đông hét lên, nhưng Phương Thu đã không thèm nhìn anh ta nữa, một vài nhân viên bảo vệ của nhà họ Phương, ngay lập tức bước tới, kéo Phương Đông đi.

Ở trước mặt gia chủ mới, phải biểu hiện thật tốt bản thân.

“Gia chủ! Gia chủ! Phương Thul Phương Thu đồ khốn nạn nhà anh! Tôi sẽ không bỏ qua cho anh đâu!”

Giọng nói của Phương Đông, càng ngày càng nhỏ…

Trong đại sảnh, yên tĩnh không một tiếng động.

Giang Ninh đứng ở đó, không nói lời nào, nhưng mà anh ở đó, chính là sức mạnh lớn nhất của Phương Thul “Trưởng lão Hồng Sơn.”

Phương Thu nhìn chăm chằm vào Phương Hồng Sơn, Phương Hồng Sơn ngay lập tức bước lên phía trước một bước, chắp tay nói: “Gia chủ!”

“Vị trí trưởng lão của nhà họ Phương này, không biết ông có nguyện ý đảm nhiệm không?”

“Được gia chủ tin tưởng, Hồng Sơn quyết sẽ không phụ lòng tin tưởng của cậu.”

Phương Hồng Sơn cúi đầu, cung kính nói.

“Tôi biết, ông khi còn trẻ, cũng muốn làm gia chủ, nhưng bây giờ, có lẽ vị trí thích hợp hơn với ông, chính là trưởng lão, hy vọng rằng trưởng lão Hồng Sơn có thể làm việc công minh.”

Phương Thu nói: “Ông cố găng dốc hết sức lực để giúp đỡ tôi và xây dựng nhà họ Phương thành một dòng họ lánh đời thực sự, đây mới là việc mà chúng ta phải làm, có vấn đề gì không?”

“Gia chủ dạy bảo phải ạ.”

Phương Hồng Sơn gật đầu: “Trước đây Hồng Sơn không hiểu chuyện, hy vọng gia chủ thứ lỗi.”

“Chuyện của quá khứ, tôi không trách lỗi xưa, tương lai của nhà họ Phương có thể đi đến đâu, trưởng lão Hồng Sơn, điều đó phần lớn, quyết định ở ông”
 
Chương 1852


Nghe vậy, thân thể của Phương Hồng Sơn đột nhiên run lên, không khỏi ngẩng đầu, nhìn Phương Thu, nhìn thấy trong đôi mắt của anh ta, tràn đầy chân thành, không kiềm nổi tim theo đó mà đập loạn lên.

Ông ta từ trong đôi mắt của Phương Thu, có thể nhìn ra được sự tin tưởng của Phương Thu, là thật, không phải là giả tạo.

Có Giang Ninh ở đây, Phương Thu căn bản không cần phải như vậy, anh ta thậm chí có thể, đem nhà họ Phương, triệt để dọn sạch sẽ một lượt, muốn giết ai thì giết người đấy, suy cho cùng, người có mặt ở đây, sợ rằng, không có được mấy người, lễ độ đối với Phương Thu.

Nhưng mà Phương Thu, đã không tận dụng cơ hội này, để xử Lý tất cả mọi người!

“Nhà họ Phương là một trong tám dòng họ lánh đời, quá khứ đã mắc sai lầm, phải thay đổi! Tương lai cần phải phát triển, càng phải thay đổi nhiều hơn nữa, mà muốn phát triển thành như vậy, có thể thay đổi thành như thế, thì tất cả mọi người phải cùng nhau nỗ lực!”

Phương Thu cao giọng nói: “Tôi hy vọng rằng, mọi người ở lại đây, là vì thực sự muốn làm điều gì đó cho nhà họ Phương, mà không phải vì lợi ích của riêng mình, Phương Thu tôi có thể đảm bảo rằng, sẽ dành cho mọi người, đủ sự tôn trọng, nhưng mà nếu như ai còn muốn, phá hoại trật tự của nhà họ Phương…”

Anh ta không nói tiếp, nhưng ai cũng đều biết, nhà họ Phương bây giờ, đã không còn là nhà họ Phương của ngày xưa nữa.

Nhà họ Phương của bây giờ, sau lưng đã có một nhân vật đáng sợ đến cực điểm!

Giang Ninh!

“Tôi xin tuân theo giáo huấn của gia chủ, nguyện vì nhà họ Phương cúc cung tận tụy đến lúc chết mới thôi!”

Một nhóm người, từng người từng người một khom mình cúi đầu, đồng thanh hét lên.

Việc nhà họ Phương cải cách, đã là một sự thật không có cách nào có thể thay đổi, việc Phương Thu trở thành gia chủ của nhà họ Phương, đây cũng là điêu mà bọn họ không thể thay đổi.

Chỉ cần sư phụ của Phương Thu là Giang Ninh vẫn còn ở đó, vậy thì trên thế giới này, không có người nào có thể lay chuyển được vị trí của Phương Thul Phương Thu liếc nhìn Giang Ninh, thấy Giang Ninh gật đầu.

Anh ta từ từ đưa tay lên.

Phương Hồng Sơn và những người khác, mới dám ngẩng đầu lên.

“Trưởng lão Hồng Sơn.”

Phương Thu tiếp tục: “Người của bảy gia tộc khác, bị bắt nhốt ở đâu?”

Thời đại một vàng một bạc của nhà họ Phương, đã qua rồi.

Bây giờ Phương Thu mới là người có tiếng nói, Giang Ninh lại càng có tiếng nói hơn, Phương Hồng Sơn biết rõ điều này, tất cả mọi người cũng đều biết rõ.

“Trong địa lao của nhà họ Phương.”

Phương Hồng Sơn nói.

“Thả người!” Phương Thu không có nói nhiều lời.

“Vâng!”

Phương Hồng Sơn gật đầu, lập tức dẫn người, đến địa lao thả người.

Đám người Tư Mã Tuyền, không biết đợi ở đâu, liền vội vàng đi theo.

Nhưng mà một lúc sau, người của bảy dòng họ, đầy đủ hơn một trăm người, tất cả đều là thành viên quan trọng của các gia tộc lớn, đều đến trong đại sảnh của nhà họ Phương.

Bọn họ toàn thân đều không có sức, rõ ràng là độc trên người của bọn họ, vân chưa được giải.
 
Chương 1853


Nhị trưởng lão giữ lại mạng của bọn họ, chính là vì để bẻ khóa bí mật của quyền phổ, tra hỏi sách quý của mỗi gia tộc bọn họ năm giữ, chỉ là không ngờ được rằng, bọn họ có thể bị Giang Ninh đánh bại, kế hoạch bị vỡ tan.

Tư Mã Như, gia chủ nhà họ Tư Mã, được Tư Mã Tuyền dìu đỡ, đi đến trước mặt Giang Ninh.

“Giang Ninh, mọi chuyện tôi đều biết rồi, thật sự cảm ơn cậu đã cứu Tư Mã Như tôi, tôi nợ cậu một ân huệ.”

Tư Mã Như nghiêm túc nói: “Về phần chuyện mà Tư Mã Tuyền đã hứa, đem sách quý của nhà họ Tư Mã nắm giữ, giao cho cậu, xin cậu cứ yên tâm, nhà họ Tư Mã tôi, lời đã nói ra thì nhất định sẽ làm, chỉ là đại trưởng lão đã chết, sách quý ở đâu, tôi cần một chút thời gian để tìm ra.”

Giang Ninh gật đầu: “Được.”

Tư Mã Như không nói nhiều, gật đầu, dẫn một số thành viên quan trọng của nhà họ Tư Mã rời đi.

Ông ta còn phải đi tìm những người khác trong gia tộc đang đi rải ra, lần này, nhà họ Tư Mã đã chịu tổn thất quá lớn, cần phải giữ gìn và gia cố cho lớn mạnh.

Người của mấy gia tộc khác, từng người từng người một cũng cùng đi đến trước mặt của Giang Ninh nói lời cảm ơn.

Đại trưởng lão của mấy dòng họ, sắc mặt trắng nhợt, vẫn chưa hồi phục, đối với chuyện đã xảy ra, bọn họ đều rất rõ, cũng kinh hãi Giang Ninh vậy mà lại có thực lực đáng sợ như vậy.

Đã giế t chết đại trưởng lão của nhà họ Phương, đánh trọng thương Nhị trưởng lão, khiến cho Nhị trưởng lão của nhà họ Phương vội vàng hoảng hốt mà chạy trốn, đây không phải chuyện mà người thường có thể làm được.

“Chuyện mà tôi đã hứa, đương nhiên sẽ làm được, sách quý đáng ra phải đưa cho cậu Giang, đương nhiên sẽ được chuyển đến tận tay của cậu Giang, vần xin cậu hãy yên tâm.”

Tất cả mọi người đều biết, Giang Ninh không thể đắc tội.

Đặc biệt là Giang Ninh của bây giờ, ngay cả gia chủ của nhà họ Phương, cũng là đồ đệ của anh, núi Chung Nam này bây giờ là nhà họ Phương có quyền quyết định, trên thực tế, cũng là Giang Ninh quyết định.

Càng không cần nói, vì đánh úp hai vị trưởng lão nhà họ Phương, mấy gia tộc khác đều tổn thất vô cùng nặng nề, cho dù có thể thu thập được Quyền Phổ, bọn họ cũng không có đủ thực lực, đi tranh đoạt tài nguyên.

Mấy đại trưởng lão của dòng họ, chúc mừng Phương Thu, nói vài câu, rồi cũng dẫn người rời đi.

Không nghỉ ngờ gì, lần này là một ân huệ lớn!

Nếu không phải Giang Ninh, bọn họ kịp thời đuổi đến, có thể nói mấy gia tộc lớn khác, nhất định sẽ bị tra hỏi ra sách quý ở đâu, sau đó sẽ bị giết hết sạchI Đây là tai họa giết cả họI Ân huệ mà Giang Ninh đã cho, bọn __ họ nhất định phải trả.

Không chỉ là vì Giang Ninh quá mạnh, so với nhà họ Phương còn mạnh hơn rất nhiều, anh hoàn toàn có năng lực, có thể cưỡng chế thi hành từ trong †ay của bọn họ, cướp đi sách quý.

Bọn họ biết rằng Giang Ninh sẽ không làm như vậy, không bằng trả ân huệ này thật tốt.

Nhà họ Phương, yên tĩnh trở lại.

“Các đại trưởng lão của mấy gia tộc lớn, đều đã về rồi.”

Phương Thu vẫn có chút cảm giác như đang mơ: “Sư phụ, tôi đã trở thành gia chủ nhà họ Phương rồi.”

Cho tới bây giờ, bản thân anh ta vẫn có chút khó mà tưởng tượng được, anh ta bây giờ đã trở thành gia chủ của nhà họ Phương rồi!

“Đây đều là việc anh xứng đáng.”

Giang Ninh nói: “Ngồi ở vị trí này, hi vọng anh sẽ dẫn dắt dòng họ lánh đời, làm những việc đúng đắn.”
 
Chương 1854


“Sự tồn tại của dòng họ lánh đời, có vai trò và giá trị của nó, cần cậu đi khai phá và dân dắt, hiểu rõ chưa?”

“Vâng, tôi sẽ không phụ lòng của sư phụ.”

Phương Thu nghiêm túc gật đầu.

Anh ta dừng lại, lại sờ sờ đầu, cười nói: “Nhưng mà nhà họ Phương bây giờ, không có đại trưởng lão, cần phải có một người trấn giữ, anh nói tôi nên tìm ai?”

Đôi mặt của Phương Thu, nhìn chằm chằm Giang Ninh, ý không thể rõ ràng hơn.

Nhưng Giang Ninh khit mũi một tiếng.

“A Phi.”

Anh liếc nhìn Phương Thu một cái: “Để A Phi đến, trên người của anh ta có rất nhiều thứ, đáng để anh học tập, anh ta đến đảm nhiệm vị trí đại trưởng lão của nhà họ Phương của anh, là nhân tài không được tận dụng rồi.”

Phương Thu mím môi, muốn nói Giang Ninh không thể làm sao, nhưng vẫn là không dám mở miệng.

“Tôi nói cho anh biết, nhà họ Phương của hiện tại, vẫn là một ao bùn lây, cần phải điều chỉnh, không chỉ là khiến người ta khiếp sợ, mà còn phải thu mua được lòng người, duy trì một dòng họ lớn, không phải là một chuyện đơn giản.”

“Mà những điều này, không có người nào giỏi hơn A Phi, anh đã hiều rõ chưa.”

“Vâng!” Tải ứng dụng truyệnhola đọc khích lệ nhóm nhé!

Phương Thu gật đầu: “Tôi biết rồi, tôi sẽ xin anh ta chỉ bảo thật tốt.”

Anh ta biết, một nhà họ Phương không quan trọng, Giang Ninh không có để ở trong mắt.

Anh ta còn biết rằng, tâm tư của Giang Ninh, mãi mãi chỉ có thể ở trên người của Lâm Vũ Chân.

Đối với những thứ khác…e rằng rất khó để Giang Ninh tiêu tốn quá nhiều tinh thần và thể lực.

Trải qua lần này, không còn nghi ngờ gì nữa, nhà họ Phương đã trở thành người phát ngôn của núi Chung Nam, bảy gia tộc khác, nguyên khí bị thương nặng, không còn đủ thực lực để cạnh tranh với nhà họ Phương.

Bọn họ cũng sẽ không nguyện ý, trở thành kẻ thù của một người đáng sợ như Giang Ninh.

Điều mà Phương Thu cần làm bây giờ, chính là dưới dự trợ giúp của A Phi, nhanh chóng điều chỉnh nhà họ Phương, tạo ra một gia tộc lớn mạnh thực sự!

Giang Ninh không ở lại lâu, chỉ để lại A Phi và một số người khác, trợ giúp Phương Thu, điều chỉnh thật tốt nhà họ Phương, tiện thể sắp xếp tốt trật tự của núi Chung Nam.

Anh không cần ở đây, chỉ riêng tên của anh ở đây, là đủ rồi.

Mà khi đó.

Ở núi Chung Nam.

Phương Đông nhếch nhác mà bỏ chạy, cậu ta muốn trốn khỏi núi Chung Nam, cho dù thế giới bên ngoài, cũng nguy hiểm như nhau, nhưng mà ít nhất, so với ở núi Chung Nam, thì tốt hơn nhiều.

Nhưng những người ở phía sau, không muốn bỏ qua cho anh tai Roạtl Roạt!

Roạt!

Vài bóng người, tốc độ cực nhanh, trong chốc lát, đã đuổi đến phía sau của Phương Đông.

“BichI”

Tư Mã Tuyền dùng lòng bàn tay võ mạnh vào sau lưng của Phương Đông, tức giận hét lên: “Cậu còn muốn chạy sao?”

Sau một tiếng hét, cả người Phương Đông bay ra ngoài, mở miệng phun ra một ngụm máu.
 
Chương 1855


Không đợi anh ta kịp phản ứng, chân Tư Mã Tuyền, đã giãm lên đầu của anh ta ở trên đất.

“Cậu đã giết tám người của Mã Tư Tuyên tôi!”

Tư Mã Tuyền gầm lên, trong giọng nói, tràn đầy sát khí sục sôi: “Còn muốn sống sao!”

“Trưởng lão Tư Mã…tha chết…”

Phương Đông thở hổn hển, trong mắt hiện lên vẻ sợ hãi: “Là ba tôi bảo tôi giết, chuyện không liên quan đến tôi, chuyện không liên quan đến tôi…”

“Mấy người phụ nữ đó, chẳng lẽ cũng là ba của cậu bảo cậu làm nhục saol”

Tư Mã Tuyền vô cùng tức giận, càng biết được nhiều sự thật, ông ta càng như muốn phát điên.

Anh ta bây giờ, là đại trưởng lão của nhà họ Tư Mã, ông ta có trách nhiệm, bảo vệ tất cả mọi thứ của nhà họ Tư Mãt “Rắc rắc!”

Không chút do dự nào, Tư Mã Tuyền một chân hung hăng đạp xuống, ngay lập tức đầu của Phương Đông, bị giãm vỡ nát!

Nhìn thi thể của Phương Đông, Tư Mã Tuyền khịt mũi một tiếng, vẻ mặt khinh thường.

“Đáng chết!”

Ông ta mắng chửi một câu, không thèm liếc mắt nhìn một cái, lập tức dẫn người về nhà Tư Mã.

Trong đại sảnh, Tư Mã Như đã hồi phục không ít, sắc mặt cũng tốt hơn rất nhiều.

Độc của Phương Ngân quả thực lợi hại, khiến cho tứ chi của người ta không còn chút sức lực nào, không còn sức chống cự, gân cốt đều giống như bị tách ra, đau đớn không thôi.

“Đại trưởng lão, nhà họ Tư Mã chúng ta, thật sự sẽ giao sách quý cho Giang Ninh sao?”

Ông ta quay đầu, nhìn Tư Mã Tuyền.

Tư Mã Tuyền của hiện tại, là đại trưởng lão của nhà họ Tư Mã, là người Tư Mã Như tín nhiệm.

Nhưng mà quyết định này, ông ta vấn có chút do dự.

“Phải giao cho anh ta.”

Tư Mã Tuyền gật đầu, biểu tình trên mặt, vô cùng nghiêm túc.

“Anh ta quá mạnh, chúng ta có thể đắc tội nổi sao?”

Tư Mã Như nói.

“Đây chỉ là một phương diện?”

Tư Mã Tuyền không có phủ nhận.

Thực lực của Giang Ninh, không cần nghỉ ngờ, cho tới nay e rằng không có ai, có thể khiến cho Giang Ninh đạt tới cực hạn, không ai biết anh mạnh đến mức nào.

Nhưng điều quan trọng hơn, không phải là thực lực của Giang Ninh.

Trong những ngày ở lại Đông Hải, Tư Mã Tuyền đã nhìn thấy rất rõ, điều đáng sợ nhất của Giang Ninh, không chỉ là võ nghệ thiên bẩm, mà còn là tấm lòng của anh!

Tấm lòng sonl “Anh ta là người thay đổi quy tắc.”

Tư Mã Tuyền nói: “Bất kể là phạm vi nào, quy tắc của xã hội thế tục bọn họ, hoặc phạm vi võ nghệ khắp bốn phương, thậm chí, là núi Chung Nam của chúng ta, phạm vi dòng họ lánh đời, anh ta muốn thay đổi, liền có thể thay đổi”

“Loại năng lực này, trong triệu người mới có một người.”

Ông ta hít một hơi thật sâu, trong đầu vang vọng, Tư Mã vừa đến Đông Hải liền muốn giết Giang Ninh, nhưng lại bị toàn bộ người của Đông Hải bao vây, chính là một cảnh tượng chấn động!
 
Chương 1856


Đời này, ông ta không muốn trải qua thêm một lần nào nữa.

“Hơn nữa, nhà họ Tư Mã bây giờ, còn có đủ thực lực, đi tranh đoạt quyền nói sao?”

Tư Mã Tuyền tự giêu cười một tiếng: “Cao thủ cấp bậc trưởng lão, chỉ còn có ba người, cho dù có thể may mắn, đạt được một trang quyền phổ, có thể tìm đến nơi đó, chúng ta muốn lấy được tài nguyên, sợ rằng vấn phải dựa vào Giang Ninh, dựa vào nhà họ Phương.”

“Vậy nên, hợp tác chính là sự lựa chọn tốt nhất, hoặc nói, gọi là phụ thuộc đi”

Ông ta không cảm thấy nhục nhã gì.

Đây là việc theo tình thế mà làm, bọn họ không còn lựa chọn nào khác, thậm chí, đây có thể còn là một cơ hội, một cơ hội để nhà họ Tư Mã, thoát khỏi diện mạo của quá khứ, đi trên một con đường khác.

Không phải đoạn thời gian ở lại Đông Hải, Tư Mã Tuyền không có loại cảm giác này, nhưng mà ông ta đã thực sự nhìn thấy thực lực và tính cách hấp dẫn của Giang Ninh, trong lòng ông ta đột nhiên có loại cảm giác này.

Điều ông ta lo lắng nhất bây giờ chính là, Phương Ngân đó đã trốn thoát…

Tên này đáng sợ thế nào, Tư Mã Tuyền biết rất rõ, đám người Tư Mã Cương lớn mạnh đó, đều chết ở dưới tay bọn họ, mấy vị đại trưởng lão của các gia tộc khác, cũng tương tự bọn họ, đủ thấy được, tên Phương Ngân này không phải người bình thường.

Chỉ cần ông ta vẫn còn sống, từ đầu đến cuối là là một biến sốt Hai người Tư Mã Như và ông ta, hai bên nhìn đối phương, đều từ trong mắt của đối phương, thấy được một tia lo lắng.

Không chỉ lo lắng cho tương lai của nhà họ Tư Mã, mà còn lo lắng cho tương lai của tám dòng họ lánh đời ở núi Chung Nam, trước mắt, dường như có bóng tối, nhưng trong u tối đó, dường như có một luồng ánh sáng, chiếu sáng đường ở phương xa.

Khi Giang Ninh trở về Đông Hải, việc đầu tiên anh làm không phải là đi gặp Lâm Vũ Chân, mà là đi tìm quản gia Triệu.

Trung tâm tình báo to lớn, đầy đủ với hơn một trăm màn hình điện tử, chuyển động phát hình một số quản chế quan trọng trong hai mươi tư tiếng đồng hồ.

“Mấy lối ra lớn bên ngoài núi Chung Nam, tôi đã sớm bố trí camera, nhưng không có bất kỳ tung tích nào của Phương Ngân, không biết cái hầm ngầm đó của anh ta, có thể đào ở đâu.”

Quản gia Triệu biết thừa Giang Ninh phải đi tìm Phương Ngân kia, nhưng ông ta lại không nghĩ rằng bây giờ đã mất đi dấu vết của Phương Ngân.

Phương Ngân đã trốn qua đường hầm đăng sau nhà họ Phương, nhưng những nơi gần núi Chung Nam, đều không có vết tích nào cả, e rằng, chỉ có một khả năng.

“Đúng là gian xảo.”

Giang Ninh nói: “Có thể tên đó vẫn đang ở trong núi Chung Nam, cố tình đợi chúng ta rời đi mới dám ra.”

“Bây giờ quay lại, còn kịp sao?”

Triệu quản gia nói: “Bọn A Phi vẫn còn đang ở trong núi Chung Nam, nếu trong ngoài phối hợp thì…

“Không kịp.

Giang Ninh cau mày, có cảm giác chẳng lành: “Gái lão cổ hủ này, hình như năng lực chống bị truy tìm vẫn còn mạnh lắm, không đơn giản đâu.”

Đúng là anh đã đánh giá thấp Phương Ngân.

Hai lão tổ của nhà họ Phương, Phương Kim và Phương Ngân, vẻ ngoài gần như giống hệt nhau, sức mạnh cũng không kém nhau là bao, Phương Kim chết nhưng Phương Ngân đã trốn thoát được, sẽ nhiều tai hoạ sau này.
 
Chương 1857


Không phải anh cũng lo lắng Phương Ngân sẽ quay về nhà họ Phương bây giờ sao? Núi Chung Nam đã không còn là chốn yên ổn cho Phương Ngân nữa.

Chỉ cần ông ta xuất hiện, nhất định sẽ không thể thoát được, chưa kể ông †a đang bị thương nặng.

“Ông Triệu, mau nghĩ cách để tìm những Quyền phổ khác, đây mới thứ quan trọng nhất.”

Giang Ninh nói.

Cuốn sách quý về Quyền phổ của nhà họ Phương chỉ sợ cũng ở trên người Phương Ngân kia, chỉ cần tìm được tất cả Quyền phổ thì tự nhiên Phương Ngân sẽ xuất hiện.

“Được, tôi hiểu rồi.”

Quản gia Triệu gật đầu rồi lập tức làm theo.

Giang Ninh nhìn những hình ảnh không ngừng thay đổi trên màn hình lớn, hơi nheo mắt lại.

“Phương Ngân, tốt nhất là ông đừng xuất hiện, nếu không, tôi sẽ không để cho ông trốn thoát đâu.

Anh nhìn chằm chằm vào màn hình, sắc mặt thay đổi, sát khí trong mắt bổng lộ ra, rồi lập tức thu lại như không có gì xảy ra.

Giang Ninh không biết, ngay lúc anh nhìn lên màn hình, một khuôn mặt lạ lãm chợt hiện lên!

Chủ nhân của khuôn mặt đó, đang núp trong một cái miếu vắng vẻ.

TẠI: bụ Ông ta gầm lên, đổ rượu mạnh lên trên vết thương, nhất là mấy chõ bị kim đâm vào, đau đến mức toàn thân co quấp lại.

Khí huyết bị chấn động bởi một cú đấm của Giang Ninh, giờ đây mới từ từ bị áp chế đi, nếu chậm một bước nữa thì ông ta đã tự hạ độc bản thân.

Còn gì đáng mất mặt hơn chuyện này chứ?

“Giang Ninh…” Cả nhà tải app truyện hola về đọc tiếp nhiều chương nhé!

Gương mặt đó từ từ bị xé rách xuống, vứt bừa sang một bên, lộ ra gương mặt già nua của Phương Ngân.

Nếp nhăn sâu như những khe rãnh, cũng không biết đã trải qua bao nhiêu năm rồi.

“Mày dám làm hỏng chuyện của tao thì sẽ phải trả giá rất đắt!”

Phương Ngân thét lên, âm thanh không lớn, nhưng trong lòng tràn đầy phẫn nộ, còn nhớ lại cú đánh của Giang Ninh, từng chiêu thức đều hiện lên trong đầu.

Quyền thuật không quan tâm đ ến hình thể, Giang Ninh đã hiểu hết các chiêu thức bên trong sách võ thuật, điều này cũng khiến cho Phương Ngân không thể tin nổi.

“Thật không ngờ tin đồn kia là thật, những ghi chép bên trong sách võ thuật, chỉ là Quyền ý, vậy mà cậu ta có thể hiểu được.”

Phương Ngân hít sâu một hơi, miệng vết thương lại nhức lên, khiến cho cơ thể ông ta không chịu được mà co lên.

Đến giờ ông ta không thể hiểu được, làm thế nào mà Giang Ninh có thể tự chống cự để lấy độc, hơn thế, làm thế nào mà Giang Ninh hiểu được về Quyền ý trong Quyền phổ, đã vận dụng Quyền kình đến mức hoàn mỹ.

“Nếu như không lợi dụng được nhà họ Phương nữa…”

Ông ta dựa vào bức tượng đá đã vỡ, đưa tay lên vành tai, nhẹ nhàng kéo kéo ra, lại là một lớp da nhỏ bị ông ta lột ra: “Cuối cùng cũng vứt được thân phận nhị trưởng lão của nhà họ Phương…”

Một gương mặt mới tinh.

Nhìn kiểu gì cũng không thấy vết tích của năm tháng, gương mặt trẻ như vậy, chỉ sợ người nhà họ Phương ở đây cũng không dám tin đây là lão tổ của bọn họ, nhị trưởng lão.
 
Chương 1858


Phương Ngân đưa tay lên sờ vào mặt mình, giọng khàn khàn, vẫn là cảm giác tang thương như cũ.

Ngón tay của ông ta hơi run khi di chuyển, da mặt hơi cứng nhắc, co rúm.

“Giang Ninh, cậu có hơi ngoài dự đoán của tôi, đạo nhân có thể phát hiện bí mật của tôi thì có lẽ cậu cũng nhìn ra được.”

Phương Ngân từ từ nhắm mắt lại, khóe miệng lộ ra điệu cười khiêu khích: “Nhưng sao thế được? Ai cũng không thể ngăn cản tôi!”

Ông ta nhìn ra ngoài, ánh mắt sâu xa, không biết trong đầu vừa nhớ ra gì đó, ánh mắt phức tạp, khi thì sắc cạnh, khi thì hung ác tràn đầy sự thô bạo, khi thì, hơi mê man…

Phương Ngân rất rõ, khi dùng khuôn mặt thật của mình để ra ngoài, trong biển người rộng lớn, đều không có ai nhận ra ông ta.

Ngoại trừ Giang Ninh kial Mặt thì có thể đổi, thuật ngụy trang của ông ta từ xưa đến nay vẫn luôn cao siêu, nhưng khí tức trên người, một khi bị cường giả như Giang Ninh nhắm vào, thì căn bản không giấu nổi.

Nhưng chỉ cần ngồi câu giờ, đợi đến lúc toàn bộ chín trang Quyền phổ xuất hiện, vậy là đủ rồi.

Lúc đó.

Đông Hải!

Tâm trạng Giang Ninh vô cùng chán nản.

Ở mọi mặt, đều sắp xếp người giỏi thích hợp để xử lý việc.

Anh rất kiên trì, đào tạo nhiều nhân tài, không chỉ vì nhà họ Lâm, cũng vì giảm bớt gánh nặng cho Lâm Vũ Chân.

Vợ của mình, anh một mặt luôn muốn cho Lâm Vũ Chân cơ hội phát triển, một mặt lại không muốn cô quá mệt, đôi khi Giang Ninh cảm thấy, tương lai nên sinh con gái.

Dù sao, bây giờ đang dần có kinh nghiệm nuôi dạy con gái.

Giang Ninh lúc này nằm trên ghế sô pha ở văn phòng Lâm Vũ Chân, cô đi họp, anh cũng chẳng muốn tham dự.

Những thuật ngữ chuyên môn kia, anh nghe xong đã muốn ngủ rồi.

“Rầm rầm rầm!” Nhóm tập trung lên truyện tại app truyện hola nhé cả nhà!

Đột nhiên cửa văn phòng vang lên, theo đó, tay cầm ở cửa bị người ta vặn ra.

“Tôi vào được…”

Nói được một phần ba thì bỗng dừng lại, có thể thấy, người tiến vào phòng không nghĩ rằng, Lâm Vũ Chân không ở trong phòng làm việc, mà trên ghế sô pha còn có một người.

Thoạt nhìn, dáng người không tệ, chẳng qua là lười biếng, khiến cô không khỏi kinh ngạc.

Ai mà lại hỗn như vậy, dám ngủ trong văn phòng của tổng giám đốc tập đoàn Lâm thị!

Giang Ninh ngẩn ra một lúc, nghiêng đầu nhìn lướt qua người đứng ở cửa.

Hình như cũng khá ưa nhìn, nhưng không phải là kiểu ưa nhìn giống Lâm Vũ Chân, lúc này đang nhìn mình chăm chằm như là nhìn quái vật.

TÌ TH Bên ngoài truyền đến một giọng nói, là thư kí Tiểu Triệu, vội vàng tiến vào văn phòng với vẻ áy náy: “Xin lỗi anh!

Anh Ninh, tôi quên mất là anh ấy đã về rồi!”

Không thấy A Phi, cô ấy tưởng Giang Ninh chưa trở lại nên mới bảo đối tác đợi ở phòng làm việc của Lâm Vũ Chân, bỗng cô ấy nhớ ra Giang Ninh đang ngủ trong văn phòng của Lâm Vũ Chân, làm Tiểu Triệu hú hồn.
 
Chương 1859


“Cô Lý, thật ngại quá, vị này chính „ là…

Tiểu Triệu liếc sang Giang Ninh: “Đây là anh cả của tôi.”

“Mời cô sang phòng khách bên cạnh nghỉ ngơi, thật sự là tôi không cố ý đâu.”

“Ừm, không sao.”

Trên mặt cô Lý hiện lên một tia kinh ngạc.

Dám ngủ trong văn phòng của Lâm Vũ Chân, mặc dù bây giờ cô còn đang đứng ở đây, nhưng Giang Ninh không có ý đứng dậy, thậm chí không thèm nhìn mình.

Trừ lúc mình đẩy cửa tiến vào, đánh thức Giang Ninh, thì anh mới liếc ra bên ngoài.

Lý Thiên Tú vẫn luôn tự tin về ngoại hình lẫn khí chất của mình, nhưng ánh mắt trống rỗng của Giang Ninh kia, nhìn mình mà như nhìn tờ giấy trắng, thậm chí là giấy vệ sinh, khiến trong lòng cô †a có hơi không thoải mái.

Chẳng qua, cô ta không biểu hiện ra ngoài, trước thì gật đầu, lên tiếng chào lễ phép, nhưng lại lập tức rời khỏi văn phòng.

“Anh Ninhl”

Tiểu Triệu hạ giọng, thè lưỡi: “Vì thể diện của A Phi, tạm thời tha cho anh một mạng!”

Nói xong, âm thầm bỏ chạy như kẻ trộm.

Giang Ninh nhắm hờ mắt.

“Thể diện của A Phi sao? Anh ta thì có thể diện đếch gì!”

Nói anh không thèm để tâm, nhắm mắt lại, trong đầu liên tục hiện ra những chiêu thức trên những trang Quyền phổ kia.

Chiêu thức đơn giản, thậm chí chỉ có một động tác, nhưng Giang Ninh biết rõ, thật ra những chiêu thức này không  phải là chiêu thức Quyền thuật chính thức, mà chỉ là một quan niệm nghệ thuật.

Một loại ý thức!

Luyện quyên mà không luyện ý thì chẳng khác nào không luyện.

Gốc rê của Quyền ý là gặp chiêu phá chiêu.

Bất kể là nâng nặng càng nhẹ, hay nâng nhẹ càng nặng, thì đều thay đổi không ngừng theo chiêu thức của đối – phương một cách tự nhiên, vào sau trong cốt tủy mà ứng biến mới là quan trọng nhất.

Hết lần này tới lần khác, rất nhiều người đã hiểu lầm, những chiêu thức trong quyển sách võ thuật, chẳng qua là động tác Quyền Pháp cơ bản, không có ý thâm sâu nào.

Một quyền!

Lại một quyên!

Mỗi lần một trang Quyền ý trong Quyền phổ là có thể đánh ra một quyền.

Sáu quyền liên tiếp!

Trong lúc đó, Giang Ninh bỗng mở bừng mắt, cả người cứ như con khỉ, bật dậy, đứng thẳng, đánh ra một quyền!

“Bụp!”

“Bụp!”

“Bụpl”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom