Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 1460


Nhưng con người của Thanh Môn vẫn thật khủng khiếp!

Làm thế nào những bậc thầy đó có được chỗ đứng trong giới này?

Tất cả đều bị giết từng người một!

“Lâm Thị đã phá luật của Phòng Thương mại Hoa Minh, thậm chí còn đánh thẳng vào mặt gia đình họ Lệ của anh ta.

Lệ Tuyên Hoành sẽ không để anh đi. Tôi nghĩ anh ta giở trò,   nhưng làm sao tôi có thể nghĩ rằng họ muốn tính mạng của anh như thế?” Một vài người trong chúng tôi không rời đi ngay, chúng tôi đã bí mật nấp sau bức tường và nghe nói răng họ sẽ tắm máu tất cả mọi người trong gia tộc họ Lâm vào tối nay!”

“Thật sao?” Giang Ninh trợn to mắt “Người của tập đoàn Lâm Thị gia chúng tôi phải tắm máu sao?”

“Chỉ còn lại mấy món đồ ăn thừa của Thanh Môn?” Anh cười, lắc đầu, không thèm để ý tới.

Giang Ninh nghĩ đó là ai?

Không phải những người từ Thanh Môn đã bị giết vào ngày hôm đó sao?

Anh nhớ rằng trong số mười hai vị Đường Chủ, còn lại một vị, cuối cùng Bảo Vinh Đông chết một cách thê thảm. Chẳng lẽ trong Thanh Môn, còn có tồn tại người rất lợi hại gì sao?

Nhìn thấy dáng vẻ thờ ơ của Giang Ninh, một số doanh nhân Trung Quốc suýt khóc.

“Anh Giang…

“Nếm thử trà này đi, vài phút nữa mùi vị sẽ khác” Nói xong, anh không còn để ý đến mấy người nữa, quay sang thư ký Tiểu Triệu hô lên.

“Tiểu Triệu, thông báo tối nay, mọi người trong công ty đều làm việc chăm chỉ để hoàn thành công việc. Khi kết thúc, tôi sẽ rủ mọi người đi ăn bánh mì kẹp thịt gà rán chính hiệu” Hàng chục người đến cửa nhìn Lâm Thị sáng rực lên lầu, nhưng không ai dám bước vào!

Một ngày làm việc dài như vậy, bầu không khí văn phòng, dần dần bắt đầu thay đổi.

Giang Ninh từ trong văn phòng của Lâm Vũ Chân đi ra, vỗ tay: “Bữa cơm đã được đưa đến dưới lầu rồi! Tôi sẽ đi xuống ngay bây giờ, tất cả mọi người không cần vội vàng!” Cùng lúc này.

Người đứng đầu là Đường Cung, sắc mặt tái nhợt.

Anh ta nhìn tấm bảng khổng lồ, chữ “Lâm Thị”.

“Lâm, Lâm gia sao?” Trong đầu anh ta lập tức hiện lên một khuôn mặt, “Là người của Giang Ninh… họ Lâm đó sao?” Là người của Thanh Môn, với tư cách là phó cục trưởng Long Đường trước đây, anh ta có đủ tư cách để biết một số điều về nhà họ Bảo.

Anh ta biết rằng ngành sản xuất trong nước của nhà họ Bảo đã bị tiêu huỷ bởi một công ty tên là Lâm Thị!

Anh ta còn biết nhà họ Bảo bị Giang Ninh của tập đoàn Lâm Thị gi ết chết!

Anh ta cũng biết toàn bộ Thanh Môn đều bị Giang Ninh tay tiêu diệt!

Họ chỉ là những con cá lọt qua lưới!

Chẳng qua là do Giang Ninh không thích ra tay!

“Tinh tinh…

Chuông ô tô vang lên, một chiếc xe tải giao đồ ăn dừng trước cửa tập đoàn Lâm thị. Vài người giao đồ ăn đang mang theo lồng ấp và đang đi lên lầu.

“Xin lỗi” Đường Cung nhanh chóng kéo lại một người, thận trọng hỏi: “Là anh gửi cho công ty Lâm Thị sao?” Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định, Cung Đường càng thêm căng thẳng.
 
Chương 1461


Anh ta vừa mới tiếp tục hỏi, đột nhiên liền nhìn thấy tên người đặt hàng chính là Giang Ninh!

Sát thần mà cũng đặt hàng qua mạng sao?

Đường Cung cảm giác hai chân mình, đột nhiên có chút run rẩy.

Giang Ninh!

Anh ta vĩnh viễn sẽ không quên cái tên này!

Con quỷ đáng sợ đói Nhà họ Bảo là bởi vì anh mà bị tiêu diệt, Thanh Môn là bởi vì anh mà tan rãt Bây giờ, anh ta lại định giết Giang Ninh?

Lệ Tuyên Hoành, tôi muốn đấm vào mặt anh mấy phát!

Đường Cung chửi rủa trong lòng.

Anh ta xoay người muốn chạy trốn, ở cửa xuất hiện một bóng người.

“Đồ ăn của tôi đến rồi sao?” Giọng nói truyền đến, cả người của Đường Cung lập tức bị đóng đinh ở đó, không thể nhúc nhích, cảm thấy tay chân không còn cử động được nữa, nếu dám nhúc nhích thì sẽ chết!

“Anh có phải là anh Giang không?” Người giao hàng mang theo mỉm cười hỏi.

“Là tôi” Lời nói đơn giản khiến Đường Cung cảm thấy lập tức rơi vào hâm băng.

Anh ta đột nhiên muốn giết Lệ Tuyên Hoành!

Đã rời khỏi Thanh Môn, cố gắng sống sot vượt qua kiếp nạn mà bây giờ nah ta lại rơi vào tay của Giang Ninh.

“Bốp!” Đột nhiên, một bàn tay đặt lên vai Đường Cung, làm cho anh ta cvoo cùng kinh ngạc.

Anh ta quay đầu lại, thấy Giang Ninh đang nhìn mình.

“Anh cũng giao đồ ăn sao?” Giang Ninh hỏi.

“Tôi, tôi, tôi! Là tôi!” Đường Cung nhanh chóng nói.

Dứt lời, anh ta vội vã cười và đã chủ động nhặt lồng ấp cất lên: “Tôi đang giúp đỡ, mấy người anh ta, làm sao lấy được nhiều như vậy, cho nên tôi đã đến giúp! Tôi sẽ giúp!” Sau khi nói chuyện, Đường Công lập tức quay đầu lại. Anh †a nhìn đám người mình mang theo: “Các anh còn chần chờ gì nữa?”

“Đồ ăn nguội lạnh, để nhân viên ăn đồ nguội, lương tâm các người không cắn dứt sao!” Ngay khi giọng nói vang lên, hàng chục người đang hối hả mang theo lồng ấp được đưa lên, mấy nhân viên bán hàng đều giật mình đứng nhìn đến ngơ ngẩn.

Thật là những người nhiệt tình!

Giang Ninh để vài người Đường Cung đi lên lầu, trong tay còn ôm theo lồng hấp ấm nóng.

Khu văn phòng của tập đoàn Lâm Thị được chiếu sáng rực rỡi Đường Cung nhìn chằm chằm hai mắt đang nhìn anh ta, trong lòng đột nhiên có chút kinh hãi.

Anh ta có cảm giác như một con cừu đã lọt vào bầy sói!

Anh ta là một bậc thầy ở cấp độ này!

“Đồ ăn được mang đến rôì” Không biết là ai hét lên, một đám đã chạy tới, tất cả mọi người đều vô cùng hưng phấn.

Hầu hết mọi người đều đã đến nước ngoài lần đầu tiên, và cũng là lần đầu tiên ăn burger gà chính hiệu ở đây.

Những người đó ập đến khiến mặt mày Đường Cung tái mét vì sợ hãi, chiếc lồng ấp mà anh ta đang ôm gần như không giữ vững được mà rơi xuống đất.
 
Chương 1462


“Đừng cướp nó! Đừng lấy!” Lời nói của Tiểu Triệu vẫn rất quan trọng, cô ta hét lên: “Người nào cũng có! Tất cả đều có phân!” Nói xong, cô ta yêu cầu Đường Cung bỏ lồng ấp xuống, để từng người nhân viên đến nhận phần.

Nhiều gà như vậy, bọn họ có thể ăn hết sao?

Một hamburger cho một người, một gà rán cho một người, kèm theo cola cola với đá. Vào ngày bận rộn này, khi tâm trạng có chút nóng nảy, một ngụm nước này vào người thì thực sự sảng khoái!

Anh Ninh rất hiểu họ.

“Anh còn chưa lấy tiền à?” Mọi việc xong xuôi, Tiểu Triệu nhìn thấy mấy người Đường Cung lúng túng đứng ở nơi đó, không khỏi lên tiếng, “Tôi không trả tiền, các người đang tìm anh ấy đi!” Cô ta chỉ tay. trực tiếp chĩa về phía Giang Ninh.

Đùa với tôi sao, Giang Ninh mới khách, ai dám trả tiền?

Đó không phải là không cho Giang Ninh thể diện sao?

“Trả tiền rồi! Anh ấy đã trả tiền!” Cổ họng Đường Cung Triệt trượt xuống, Anh ta năm nay mới ba mươi bảy tuổi, còn chưa đi hết tuổi thọ.

Nói xong, anh lại cúi đầu: “Không có việc gì nữa? bây giờ chúng tôi có thể đi được không?”

“Được” Tiểu Triệu cười cười, trong lòng nói nhân viên bán hàng ở nước ngoài này, sao lại khách sáo như vậy, đưa xong bữa cơm, chẳng lẽ còn muốn ở lại cũng ăn một chút?

Được phép, Đường Cung suýt nữa khóc, không dám nói thêm lời nào, khom người cẩn thận lui về phía sau, vì sợ sẽ có chút ồn ào ảnh hưởng đến mọi người, khiến Giang Ninh không Vui.

Một đường đi thang máy, trái tim dường như lơ lửng, thấp thỏm không yên.

Đường Cung không cảm thấy mình thực sự sống sót cho đến khi lên lầu một, dùng chân giãm lên mặt đất!

“Đi Đi Anh ta vội vàng rời đi, làm sao anh ta dám ở lại nơi này nữa đây.

Ở trên lầu, Giang Ninh lấy đồ mang đi và chuyển đến văn phòng Lâm Vũ Chân.

“Không phải là nó nói, ai đó sẽ gây rối sao?” Lâm Vũ Chân uống một ngụm Coca, cả người sảng khoái.

“Không dám” Giang Ninh nhẹ nhàng nói, “Anh đoán tạm thời bọn họ đã đổi ý nên đã chuyển sang làm bữa tối cho mọi người.” Anh cầm khăn giấy lên lau khóe miệng Lâm Vũ Chân.

“Đừng uống nhiều, rất dễ béo”   Lâm Vũ Chân vừa nghe đã đặt xuống ngay lập tức.

“Đương nhiên, anh cũng thích em mập lên” Lâm Vũ Chân thật sự cười cười, sau đó lại vươn tay cầm lên, nhoẻn miệng cười nói: “Em còn hai ngụm cuối cùng” Vừa nói, vừa uống hai ngụm, uống hai ngụm lớn, mỗi một ngụm đều hận không thể, đem toàn bộ miệng đều đầy, sau đó nhanh chóng đem cốc đặt xuống, vẻ mặt ranh mãnh.

Vẻ ngoài vui tươi đáng yêu khiến Giang Ninh nhìn bất lực, anh không còn cách nào khác là nhặt cốc coca chỉ còn lại một chút.

“Uống đi…” Sau đó.

Lệ Tuyên Hoành đang ở trụ sở của Phòng Thương mại Hoa Minh, chờ tin tức.

Anh ta mới biết rằng tối nay Lâm Thị đều đang làm việc ngoài giờ để có thể đi vào hoạt động bình thường càng sớm càng tốt.

Nhưng họ không có cơ hội.

Những kẻ như Đường Cung đó đều là những kẻ tàn nhẫn, khi còn ở Thanh Môn, bọn họ khét tiếng tàn nhãn và độc ác!

Họ nhất định sẽ làm gì đó để rửa sạch tập đoàn Lâm Thị, và sáng sớm ngày mai, họ chỉ có thể nhìn thấy máu chảy trong toàn bộ văn phòng của tập đoàn Lâm Thị mà thôi!
 
Chương 1463


Giang Ninh … Lâm Vũ Chân!

Các người phải chết!

“Bang!” Đột nhiên, ai đó đá tung cửa phòng làm việc của Lệ Tuyên Hoành.

Lệ Tuyên Hoành sửng sốt.

“Ai Anh ta vừa ngẩng đầu hét lên, liền thấy Đường Cung đạp mở cửa bước vào, sắc mặt có chút xấu xa.

“Đường Cung? Chuyện đã xong sao!” Đường Cung trầm mặc không nói, vẻ mặt ảm đạm, trực tiếp đi tới trước mặt Lệ Tuyên Hoành, tay nâng lên nắm lấy cổ áo của anh ta, tay kia đấm một cú khiến anh ta choáng váng.

“Anh, anh làm gì vậy!”

“Bốp!”

“Bốp!”

“Bốp!”

Anh ta không biết rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, Đường Cung vì mình mà làm việc, nhưng hiện tại lại muốn mạng sống của mình!

Lệ Tuyên Hoành sắp gục ngã rồi.

Thời khắc nhìn thấy vẻ mặt đằng đẳng sát khí của Đường Cung, anh ta chỉ có thể dùng thân phận cậu chủ nhà họ Lệ để khiến Đường Cung bình tĩnh lại.

Quả nhiên, khi nghe được những lời này, Đường Cung hừ một tiếng, không có lập tức ra tay.

Đây là trụ sở của thương hội Hoa Minh. Nếu như bản thân giết Lệ Tuyên Hoành, nhà họ Lệ sẽ sớm biết, bọn họ muốn trốn ra khỏi cái thành phố cờ bạc này có lẽ sẽ không quá khó khăn.

Tuy nhiên, thương hội Hoa Minh rất có thế lực ở nước ngoài, việc giết người báo thù này, e rằng nhà họ Lệ sẽ không dễ dàng buông tha cho bọn họ.

“Cậu chủ Lệ, làm người, không thể quá đáng!” Đường Cung duỗi tay, dùng lực mà võ lên mặt Lệ Tuyên Hoành: “Mọi người ai cũng có cha sinh mẹ dạy, mạng sống cũng chỉ có một, anh dựa vào cái gì mà ép chúng tôi phải tự †ìm đường chết?”

“Tự tìm đường chết?” Lệ Tuyên Hoành thật sự không hiểu.

Anh ta chỉ là để Đường Cung đi giết mấy người Lâm Thị kia, cái gì mà tự tìm đường chết chứ?

Bọn họ muốn ra tay với những nhân viên bình thường trói gà không chặt đó, thực sự là dễ như trở bàn tay mà.

“Anh nói không sai, anh là cậu chủ nhà họ Lệ, chúng tôi không thể dễ dàng giết anh? Băng không, cho dù chúng tôi có thể ra khỏi cái thành phố cờ bạc này, những ngày tháng sau này e rằng cũng không dễ dàng chút nào” Đường Cung hừ một tiếng, nhìn chăm chằm vào Lệ Tuyên Hoành, đột nhiên cười lạnh: “Vậy thì xin mời cậu chủ Lệ đi với chúng tôi một chuyến thôi: Hắn nghĩ rõ ràng rồi.

Thành phố cờ bạc này không phải là nơi để ở lâu.

Lâm Thị đã mở một chỉ nhánh ở đây, cho nên Giang Ninh nhất định sẽ thỉnh thoảng đến đây, cả đời này hắn đều không muốn gặp lại Giang Ninh.

Hắn muốn rời khỏi nơi này, thậm chí còn muốn mang theo một số tiền lớn rời đi!

Dưới tay hắn còn có rất nhiều anh em, chỉ cần bọn họ đi tới nơi khác, dựa vào thực lực của mình, muốn tạo ra một khoảng trời mới, không gì là không thể!

Thậm chí, bọn họ còn có thể trở lại đỉnh cao, có thể sống tốt hơn so với trước kia.

Số tiền này đương nhiên là phải lấy từ trên người nhà họ Lệt “Chỉ cần anh không giết tôi, mọi chuyện đều có thể dễ dàng thương lượng” Lệ Tuyên Hoành cực kỳ phẫn nộ, anh ta không ngờ rằng, anh ta đã tốn công vô ích bồi dưỡng bọn người Đường Cung một khoảng thời gian, vốn cho rằng bọn họ sẽ trung thành với mình, nào có nghĩ đến đây chỉ là một lũ ăn cháo đá bát!
 
Chương 1464


“Yên tâm, chúng tôi chỉ cần tiền” Đường Cung liếc nhìn Lệ Tuyên Hoành: “Đừng giở trò quỷ, nếu không, thứ chúng tôi muốn không chỉ là tiền, mà còn là tính mạng của anh nữa!” Hắn bây giờ chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi thành phố cờ bạc này, cầm một khoản tiền lớn rồi cao chạy xa bay, bất kể là ở nơi nào miễn là cách thật xa nơi ở của Giang Ninh.

Chỉ cần Giang Ninh ở nơi nào, trong phạm vi mấy trăm cây số, hắn đều không muốn nán lại.

Đường Cung cho người kèm hai bên trái phải Lệ Tuyên Hoành và đưa đi, mang anh ta đến một nơi bí mật, và ngay lập tức gọi điện thoại cho là Lệ Chính Thương.

“Tôi muốn một triệu đô la Mỹ, nếu không, ông sẽ phải dành ra hàng chục ngàn đô la Mỹ để chọn một cái nghĩa trang tốt cho anh ta” Câu nói rất đơn giản nhưng lại mang theo sát khí lạnh lùng!

Lệ Chính Thương không cách nào ngờ rằng mọi chuyện lại thành ra thế này.

Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, nhà họ Lệ đã liên tiếp gặp phải đả kích.

Không chỉ là sản nghiệp bị các đối tượng cầm đầu vòng vây ngầm không ngừng công kích, tổn thất không hề nhỏ, mà đến ngay những cửa hàng có liên kết với Hoa Minh và thương hội dưới quyền nhà họ Lệ cũng dồn dập huỷ hợp đồng.

Ảnh hưởng quá lớn rồi!

Bây giờ, ngay cả Lệ Tuyên Hoành cũng bị bắt cóc!

Đây là do người nhà họ Lệ làm hay là do những người mình đã bồi dưỡng làm.

Lệ Chính Thương thực sự muốn phát điên rồi!

Ông ta vốn dĩ đã nói với Lệ Tuyên Hoành rồi, cần phải giữ khoảng cách với tàn dư của Thanh Môn, không thể quá tin tưởng.

Suy cho cùng, không phải người của mình, cho dù có tiền cũng không thể khiến người ta thành tâm khuất phục.

Lệ Tuyên Hoành không nghe, thậm chí còn đề xuất muốn bọn người Đường Cung trở thành một phần quan trọng trong sức mạnh của nhà họ Lệ.

Bây giờ liền xảy ra chuyện rồi.

“Người đâu!” Lệ Chính Thương ngay lập tức hét lên.

Một số cao thủ lập tức đứng lên, hai trong số họ thậm chí đã đạt đến thực lực cấp bậc tông sư.

“Đi cứu con trai tôi về đây!” Ông ta lạnh lùng hét lên.

“Gia chủ, việc này e rằng phải tính kế lâu dài” Một người trong số đó nói: “Mặc dù thực lực của Đường Cung không bằng chúng tôi, nhưng hắn lòng dạ hẹp hòi, vô cùng nham hiểm. Nếu tuỳ tiện ra tay, e rằng sẽ chọc giận hắn ta: “Hơn nữa, cũng không xác định được vị trí hiện tại của bọn họ, còn định vị vị trí qua điện thoại thì không hẳn là hiện tại bọn họ ở chỗ đó.

Loại người như Đường Cung này, rất cẩn thận.

Hắn sẽ không phạm sai lầm cấp thấp như vậy, càng không thể không biết, nhà họ Lệ còn có các cao thủ khác.

Lệ Chính Thương nhíu mày: “Chẳng lẽ chỉ có thể chịu thua bọn họ, đưa tiền, để bọn họ thả người?”

“Vậy thì phải xem gia chủ cảm thấy tính mạng của cậu chủ quan trọng hơn, hay tiền bạc quan trọng hơn” Nếu đổi lại là những kẻ bắt cóc bình thường, họ đương nhiên sẽ không có một chút do dự, trực tiếp nghĩ cách cứu người.

Nhưng loại người như Đường Cung này, từng là phó đường chủ của Sảnh Rồng Thanh Môn, người có thể ngồi vào vị trí đó có thể là người thường được sao?

Chưa kể, hắn còn là cao thủ có thực lực cấp tông sư, so với bọn họ cũng không chênh lệch bao nhiêu.

Một khi chọc tức hắn, Lệ Tuyên Hoành nhất định sẽ phải chết!
 
Chương 1465


Lệ Chính Thương thực sự nén giận.

Một khi tin tức này lan ra, vậy thì uy danh của nhà họ Lệ nhất định sẽ lại hạ xuống.

Nhà họ Lệ đến cậu chủ nhà mình còn không thể bảo vệ nổi, còn muốn giúp đỡ những thương hội người Vạn Hoa kia?

Vẫn bảo vệ những thương hội người Vạn Hoa đó khỏi bị người khác nhục mạ và lừa gạt?

Đây mẹ nó vốn dĩ là một trò cười!

Nhưng nếu không đưa tiền, cơ hội sống sót của Lệ Tuyên Hoành rất ít.

“Đưa tiền!” Thân thể Lệ Chính Thương phát run, sắc mặt xanh đen dường như đến mức muốn chảy ra nước.

Đường Cung gửi đến một tài khoản ẩn danh, rất nhanh liền nhận được một triệu đô la Mỹ.

“Cậu chủ Lệ, xem ra địa vị của anh trong nhà họ Lệ vẫn rất cao, gia chủ nhà họ Lệ không một chút do dự, trực tiếp đưa tiền” Đường Cung cười: “Tôi cũng là một người thẳng thắn, nếu đã nói không giết anh, thì tự nhiên sẽ không muốn tính mạng của anh” Lệ Tuyên Hoành không nói chuyện.

Anh ta chỉ nhìn chằm chằm vào Đường Cung, hối hận bản thân tại sao lại đem tên ăn cháo đá bát này vào nhà mình!

“Anh Đường, mọi việc đã an bài tốt, có thể xuất phát ngay lập tức, từ biên giới thành phố Mê Hi Cô rời đi” Một tên cấp dưới chạy nhanh qua, thấp giọng nói.

Đường Cung gật đầu.

Hắn đi đến bên cạnh Lệ Tuyên Hoành, ngồi xổm xuống và thở dài.

“Chúng tôi cũng không muốn như thế này, sau bao nhiêu năm ở cái thành phố cờ bạc này, chúng tôi đều muốn lưu lại đây, trở lại đỉnh cao, nhưng không được rš Hắn duõi tay đặt ở trên người Lệ Tuyên Hoành: “Nếu người đó ở đây, chúng tôi không thể ở đây. Hiện tại anh ta không giết tôi bởi vì anh ta cảm thấy không cần thiết phải hạ mình giãm chết loài kiến bọn tôi. Nhưng ngộ nhỡ, một hôm nào đó tâm tình anh ta không tốt thì sao?”   “Anh nói cái gì?” Lệ Tuyên Hoành nghe không hiểu: “Người đó, là ai?” Đường Cung sững sờ, sắc mặt lập tức sâm xuống, trở nên hung dữ.

“Đến lúc này rồi, anh còn giả bộ sao?” Lệ Tuyên Hoành làm sao có thể không biết, người mà mình muốn giết là ai?

Đó là Giang Ninh!

Là vua của vùng cấm Đông Hải!

Chính là ác quỷ đáng sợ đã một tay tiêu diệt cả nhà họ Bào và Thanh Môn!

Lệ Tuyên Hoành vẫn còn muốn giả vờ với hắn sao?

“Tôi không cần thiết phải lừa anh, người đó, rốt cuộc là ai?” Lệ Tuyên Hoành tức giận, rống lớn lên.

Đột nhiên toàn thân run lên, ánh mắt nhất thời trở nên đờ đẫn, nhìn chằm chằm Đường Cung, môi run rẩy: “Là…là anh ta hả?” Đường Cung híp híp mắt: “Giang Ninh!”

“Giang NinhI” Yết hầu của Lệ Tuyên Hoành chuyển động. Anh ta đoán là Giang Ninh, bởi vì người mà anh ta kêu Đường Cung đi giết chính là Giang Ninh!

Nhưng anh ta không ngờ rằng, Đường Cung lại bị Giang Ninh dọa thành như vậy, thậm chí tự trói bản thân để tống tiền nhà họ Lệ.

“Xem ra cậu chủ nhà họ Lệ, thật sự là không biết gì cả” Đường Cung từ phản ứng của Lệ Tuyên Hoành nhìn ra được, anh ta không hề biết gì cả, liền ngầm mắng anh ta là tên thiểu năng ngu ngốc.

“Anh cũng biết nhà họ Bảo và Thanh Môn tại sao lại sụp đổ nhỉ?”

“Đều là do anh ta, Giang Ninh. Anh ta chỉ muốn nhà họ Bảo và Thanh Môn sụp đổ” Lệ Tuyên Hoành cảm thấy rất ù tai.
 
Chương 1466


Đầu óc trở nên trống rỗng, không thể suy nghĩ gì cả.

Tại sao tên Giang Ninh lại đáng sợ đến vậy?

Thanh Môn cũng là do anh ta hủy hoại.

Anh ta sao lại đáng sợ đến mức như vậy chứ!

“Cậu chủ Lệ, tôi thật sự rất khâm phục anh, vì dám đối đầu với Giang Ninh, còn dám giết người của Lâm Thị. Con người của Giang Ninh luôn là như vậy bảo vệ người nhà mình một cách mù quáng” Đường Cung lắc đầu, cười một cách lạnh lùng, đừng lãng phí thời gian nữa, nhân lúc Lệ Tuyên Hoành còn ngồi ở đó, thì nhanh chóng đưa người đi thôi. Tiền đến tay rồi phải chuồn ngay chứ…còn Lệ Tuyên Hoành…

Cần gì tới hắn ta động thủ, động tới người của Giang Ninh, còn có thể tiếp tục sống sao?

Lệ Tuyên Hoành đúng là bị ngốc rồi, ngồi ở đó hồi lâu cũng không có động tĩnh gì.

Cả tâm hồn và thể xác của anh ta đều đang run rẩy!

Anh ta đương nhiên đã nghe nói tới chuyện nhà họ Bảo và Thanh Môn bị tiêu diệt, mấy ngày trước còn cùng thương   lượng với Lệ Chính Thương, không biết là xảy ra chuyện gì.

Bọn họ tưởng rằng là do nội bộ hỗn loạn, tàn sát lẫn nhau, nhưng không thể ngờ rằng lại là do Giang Ninh.

Lệ Tuyên Hoành run rẩy lo lắng: “Tiêu rồi! Tiêu rồi!

“Nhà họ Lệ đắc tội với Giang Ninh rồi” Anh ta lập tức chạy như điên về nhà.

Cùng lúc đó Nhà họ Lệt Lệ Chính Thương nhận được điện thoại của Đường Cung biết được Lệ Tuyên Hoành vẫn còn sống liền phái người đi đón.

Ông ta không thể dời đi được, vì thành viên của thương hội Hoa Minh nhà họ Trình và nhà họ Bạch đang tới.

Trong phòng khách, hương trà bay khắp nơi.

Mặc dù là sống ở nước ngoài rất nhiều năm rồi nhưng họ vãn rất thích uống trà, không bao giờ uống cà phê.

“Muốn rút khỏi hội tổng cộng có mười ba người, ngoài những người đã đến hạn còn sáu người là chính thương, tình    hình này không khả quan lắm” Gia chủ nhà họ Trình quay sang nhìn Lệ Chính Thương với vẻ mặt không mấy vui vẻ và hỏi: “Tôi rất hiếu kì, nhà họ Lệ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, ông mau nói cho chúng tôi biết đi”

“Đúng đấy, nhà họ Lệ xảy ra chuyện, đó là vấn đề của riêng nhà họ Lệ, nhưng lại ảnh hưởng tới cả hội, liên lụy tới nhà họ Bạch và họ Trình. Vậy những tổn thất đó ai sẽ chịu trách nhiệm?” Gia chủ nhà họ Bạch, Bạch Phong, vẻ mặt đầy bất mãn.

Nhất là chuyện cậu chủ nhà họ Lệ bị bắt cóc, việc này khiến uy danh của cả thương hội Hoa Minh bị kéo xuống đáy rồi.

Ngay cả người của mình còn không bảo vệ được thì lấy gì ra để đảm bảo sẽ bảo vệ được các thành viên khác chứ?

Và có tư cách gì để thu hai mươi phần trăm lợi nhuận của những hội viên khác làm hội phí đây?

Lệ Chính Thương liền lên tiếng: “Nhà họ Lệ, không xảy ra bất cứ vấn đề gì cả, tất cả chỉ là hiểu lâm thôi”

“Con trai tôi không sao, nó chỉ ham chơi một chút,nhưng sẽ không ảnh hưởng gì tới hội của chúng ta cả.”

“Không thể nói vậy được, có ảnh hưởng hay không không phải chỉ do mình ông nói là được” Trình Nhược liền nói: “Hội này không phải chỉ của mình nhà họ Lệ, mà là của cả ba nhà!”

Nhà họ Bảo tiêu đời rồi, bọn họ có ba người đứng cùng nhau, hình như đã cân bằng hơn rất nhiều.
 
Chương 1467


Chỉ là họ đều biết rằng, không ai sẵn sàng nhường cổ phần cho người khác, hơn hết họ đều mong nhận được nhiều cổ phần hơn.

Hiện nay, tình hình phát triển ở trong nước rất tốt, nhiều công ty có kế hoạch phát triển ra nước ngoài, đối với họ, đó là một lĩnh vực kinh doanh ổn định và cũng là một công việc kinh doanh có lãi.

Nhưng nếu bởi vì ảnh hưởng của nhà họ Lệ, mà thương hội ¡ Hoa Minh bị giảm sút, mất mát này, ai sẽ là người bù đắp?

Cho nên hôm nay, nhà họ Trịnh và nhà họ Bạch, trực tiếp đến tìm Lệ Chính Thương, không chỉ gây áp lực cho ông ta, thậm chỉí…từ trong tay của nhà họ Lệ, lấy đi cổ phần của ông ta!

“Chúng ta phải giảm thiểu những ảnh hưởng xấu nhất” Bạch Phong nói: “Chính Thương, chúng ta đã làm việc cùng nhau nhiều năm, ông không nên ích kỷ như vậy” Sắc mặt của Lệ Chính Thương trở nên khó coi.

Bây giờ ông ta có thể nói cái gì được nữa? Nhà họ Lệ đã xảy ra chuyện, ông ta cũng không thể giấu nhẹm nó đi. Hai con cáo già này cùng nhau đến tận đây, không phải chỉ muốn chiếm thêm cổ phần sao?

“Vậy hai người, rốt cuộc muốn gì?” Sắc mặt của Lệ Chính Thương cũng dần chìm xuống.

Trình Nhược nói không sai, bọn họ thật sự phải tìm biện pháp, hạn chế tối đa ảnh hưởng xấu, nếu không, không chỉ nhà họ Trình và nhà họ Bạch thua, mà chính nhà họ Lệ, mới là người thiệt nhất!

Hai người bọn họ, chính là dựa vào điều này để đe dọa mình!

“Nói ra thì cũng rất đơn giản, chỉ cần trong khoảng thời gian này, nhà họ Lệ tạm thời rút khỏi thương hội Hoa Minh, những chuyện còn lại, giao cho hai nhà chúng tôi xử lý” Bạch Phong khẽ thở dài: “Cái này, cũng đều là vì những điều tốt nhất cho cả ba nhà chúng ta”

“Không sai!” Không đợi Lệ Chính Thương mở miệng, Trình Nhược tiếp tục nói: “Điều này là vì lợi ích của ba công ty, không thể để những vấn đề tiêu cực của nhà họ Lệ, làm ảnh hưởng đến toàn bộ thương hội Hoa Minh, Chính Hằng, tôi nghĩ ông cũng đã hiểu rõ” Thay vào đó nếu như không phải nhà họ Lệ của ông ta xảy ra chuyện, Lệ Chính Thương cũng sẽ làm như vậy.

Đây là biện pháp khắc phục duy nhất, nhưng điểm xấu là ở chỗ, nếu đã không tham gia vào thương hội Hoa Minh trong một khoảng thời gian, thậm chí là muốn rút tiền tạm thời, dĩ nhiên đến lúc muốn quay lại, chỉ sợ là trong tay không có đủ con bài mặc cả để thương lượng.

“Nhà họ Lệ, sớm muộn cũng sẽ quay trở lại, nhưng trước tiên, vãn nên giải quyết công việc của chính bản thân mình trước.” Không phải là có thể quay lại sao? Trình Nhược nói: “Đối với việc này, ai phá hoại công việc kinh doanh của thương hội Hoa Minh chúng ta, hai nhà chúng tôi sẽ giải quyết, nhà họ Lệ về điểm này có thể yên tâm” Lệ Chính Thương không lên tiếng.

Ông ta ngồi đó, chống tay vào thành ghế, khe khế nheo mắt, trong lòng tuy tức giận, nhưng trên mặt lại không biểu hiện gì.

“Tôi sẽ thử suy nghĩ về việc này” Một lúc lâu sau, ông ta lên tiếng, quay đầu nhìn hai người.

“Đương nhiên, tôi sẽ lấy thương hội làm trọng, vì vậy hai người có thể yên tâm” Ông ta nghiêm nghị nói.

“Được, vậy ông cứ thử suy nghĩ đi, quyết định càng sớm càng tốt, trì hoãn càng lâu, tổn thất đối với nhà họ Lệ càng lớn, trong lòng ông cũng biết rõ” Trình Nhược và Bạch Phong hai người đứng dậy, cùng nhìn nhau, trong lòng họ đã rõ ràng, Lệ Chính Thương đã đồng ý với bọn họ, ông ta không có sự lựa chọn nào khác.

Hai người không nói nhiều, xoay người rời đi, thu xếp chuyện khác, yên lặng chờ nhà họ Lệ tạm thời rút lui.

Chỉ cần nhà họ Lệ rút lui, e rằng sẽ không chỉ là tạm thời.

Không lâu sau khi hai người kia rời đi, Lệ Tuyên Hoành đã được đón về, trên mặt anh ta có vẻ chật vật, thậm chí đầu tóc cũng rối tung lên như một kẻ ăn mày.

Anh ta vội vàng chạy đến trước mặt chỗ Lệ Chính Thương, phịch xuống, trực tiếp quỳ xuống!

“Bal Con sai rồi! con sai rồi!”

“Con đã nhìn nhầm người! Con thực sự đã nhìn nhầm người!” Giọng nói Lệ Tuyên Hoành run run, trên mặt không còn chút máu.

Lệ Chính Thương không còn quan tâm đ ến việc nổi giận nữa, nhìn thấy Lệ Tuyên Hoành như vậy, cố gắng kìm nén sự tức giận muốn gi ết chết anh ta, lạnh giọng nói: “Chuyện quái gì đang xảy ra?”
 
Chương 1468


“Con…con chọc tới một người! Người mà chúng ta không thể trêu chọc!” Lệ Tuyên Hoành quỳ trên mặt đất, ở trong đầu, xuất hiện lên cái tên Giang Ninh, anh ta dường như nhìn thấy máu chảy, Bảo gia và Thanh môn, một dòng sông máu…

“Ba mau đi cầu xin anh ta! Cầu xin anh ta giơ cao đánh khẽ, tha cho chúng ta đi!”

“Mày rốt cuộc đang nói cái gì vậy?” Lệ Chính Thương bực mình, thấy giọng điệu Lệ Tuyên Hoành càng không rõ ràng, ông ta tát anh ta một cái và nói: “Nói rõ cho tao!”

“Là Giang Ninh!” Lệ Tuyên Hoành không quan tâm đ ến khuôn mặt đang sưng lên, hét lớn: “Là anh ta giết nhà họ Bảo!”

“Chính là anh ta, phá hủy Thanh Môn!” Não của Lệ Chính Thương trở nên ong ong.

“Mày nói cái gì?” Ông ta không thể tin được, thật rối rắm. Làm sao chuyện này lại có thể liên quan đến nhà họ Bảo và Thanh Môn chứ?

“Lâm Thị, Giang Ninh thuộc về Lâm Thị! Nhà họ Bảo lúc trước ở trong nước, có thù với nhà họ Lâm, đều bị Giang Ninh giế t chết!”

“Ngay cả Thanh Môn, đều không giữ lại!” Lệ Tuyên Hoành hét lên: “Khi Đường Cung nhìn thấy Giang Ninh, anh ta gần như sợ chết khiếp, lúc đó con yêu cầu anh ta giết Giang Ninh, anh ta lại trở mặt giận dữ với con…” Cơ thể Lệ Chính Thương run lên, ông ta gân như không thể đứng vững được nữa.

Nhà họ Bảo?

Thanh môn?

Tất cả đều bị tiêu diệt trong tay Giang Ninh?

Và người mà Lệ Tuyên Hoành trêu chọc, chính là Giang Ninh!

Ông ta đột ngột quay đầu lại, nhìn chằm chằm Lệ Tuyên Hoành, thực sự muốn gi ết chết anh ta.

Thật ngu ngốc khi khiêu khích người đó, khiêu khích cái tên kinh khủng đó!

“Mày, mày cùng với tên Giang Ninh đó, là ân oán sống chết gả?” Lệ Chính Thương vội vàng hỏi.

“Không, không phải…chỉ là một số ân oán nhỏ thôi” Lệ Tuyên Hoành nhớ lại.

Lại nói, người chịu thiệt vẫn là anh ta, chính nhà họ Lệ của mình cũng sắp mất đi, Giang Ninh chắc sẽ không đuổi cùng giết tận, đúng không?

“Ba, nghĩ cách! Nghĩ cách đi!” Lệ Tuyên Hoành có chút sợ hãi.

Các gia tộc quyền thế như nhà họ Bảo, đều bị xóa sổ, thậm chí Thanh môn, vốn lưu truyền trên đất nước cả trăm năm, tất cả cũng đều bị Giang Ninh quét sạch. Nhà họ Lệ căn bản chỉ là một cái rắm!

“Nghĩ cách gì? Tao nghĩ như thế nào?” Lệ Chính Thương đá lên người Lệ Tuyên Hoành một cái, trực tiếp đạp anh ta ra ngoài.

Ông ta cảm thấy cái đầu của mình đều muốn to ra rồi.

Ông ta ngồi xuống, hét vào mặt Lệ Tuyên Hoành: “Mày lại đây! Tiếp tục câu chuyện đó, nói rõ chỉ tiết ra cho tao biết!” Lệ Tuyên Hoành đâu dám che giấu điều gì, liền đem tất cả sự việc từ đầu đến cuối nói cho Lệ Chính Thương biết hết mọi chuyện.

Sau khi nghe xong mọi chuyện, Lệ Chính Thương cau mày, nhìn lên trời thở dài.

“Mày đúng là một kẻ ngu ngốc!”

“Đây là trò chơi giữa Slanka và Lâm Thị, mày định sẽ dùng thứ gì để chơi cùng bọn họ” Ông ta thực sự tức muốn chết rồi.

Lệ Chính Thương đến nói cũng không dám nói. Ngoan ngoãn quỳ ở đó, không dám thở ra một câu gì nữa.

Bây giờ nhìn lại, anh ta mới nhận ra rằng, dựa trên thân phận và địa vị của Amy, nếu cô ta thực sự muốn giúp Lâm Thị, cần gì phải thông qua mình chứ?
 
Chương 1469


Cô ta hoàn toàn có thể trực tiếp tiếp cận ba anh ta, người kiểm soát của thương hội Hoa Minh.

Nhưng cô ta đã không làm vậy, bởi vì nếu Lệ Chính Thương biết được điều này, ông ta sẽ có phản ứng ngay lập tức, biết răng đó là cái hố mà Amy đã đào, sẽ không dễ dàng bị lừa.

Nhưng Lệ Tuyên Hoành vẫn còn trẻ, anh ta đây sức sống và máu lửa, càng có thể nói rằng anh ta không đủ bình tĩnh.

Ngay cả khi bản thân anh ta chỉ muốn thể hiện bản thân trước mặt Amy, thì khi đó làm sao anh ta có thể nghĩ gì về nguồn gốc của Lâm Thị? Tại sao Amy lại coi trọng như vậy?

Tên ngốc này không muốn nghĩ rằng, ngay cả công chúa của Slanka cũng quan tâm đ ến Lâm Thị, đó không phải chỉ là một công ty bình thường sao?

“Làm thế nào, làm thế nào, mày bây giờ còn hỏi tao làm thế nào? Tao biết quái gì bây giờ phải làm như thế nào!” Lệ Chính Thương trong đầu bây giờ chỉ nghĩ đến hai người.

Một người nói, gi ết chết đứa con trai bất hiếu này, làm việc không tới nơi tới chốn chỉ biết gây rắc rối!

Người kia, được rồi, được rồi!

Nếu không phải chỉ có duy nhất đứa con trai này, Lệ Chính Thương thật sự muốn trực tiếp giết đồ cầm thú chết anh ta, cho dù Giang Ninh muốn tự tay gi ết chết anh ta cũng không thành vấn đề.

Lệ Tuyên Hoành cúi đầu, một câu không nói.

Anh ta lúc này không dám nói cái gì, sợ nói ra, Lệ Chính Thương thương thế không nhịn được, trực tiếp dùng dao quệt vào cổ anh ta.

Mãi một lúc sau, Lệ Chính Thương mới bình tĩnh lại được Dù sao thì gừng càng già càng cay.

Ông ta đoán rằng, nếu Giang Ninh thật sự muốn đuổi tận giết tuyệt thì nhà họ Lệ đã chẳng còn sống được tới ngày nay, song nếu Giang Ninh không có ý ra tay thì nhất định rằng mục tiêu đã không phải là nhà họ Lệ nữa.

Dù sao có mỗi một cái nhà họ Lệ thì làm sao mà lọt vào mắt anh được.

Suy nghĩ hồi lâu, Lệ Chính Thương mới phản ứng lại được, cuối cùng cũng hiểu ra được Giang Ninh muốn làm cái gì.

“Dám làm dám chịu, nếu nhà họ Lệ muốn vượt qua kiếp nạn gian nan này thì phải biết từ bỏ một số thứ” Nghe thế thì Lệ Tuyên Hoành run rẩy cả người.

“Ba ơi…con không muốn chết…ba chỉ có một đứa con này   Lệ Chính Thương trừng mắt nhìn: “Không muốn chết?

Đừng nói là may, tao cũng không sống nổi nữa là!”

“Mày câm miệng cho tao!’ Lệ Tuyên Hoành ngậm miệng không nói lời nào.

Lệ Chính Thương lập tức cầm lấy điện thoại, gọi điện thoại cho Trình Nhược.

Ông ta biết, hai người Trình Nhược và Bạch Phong nhất định là đã kết bè với nhau, bàn luận xem sẽ làm sao để bòn rút được càng nhiều định mức từ trong tay ông ta.

“Không phải các người đang nhòm ngó đấy à, thế thì cho các người hết!” Điện thoại được kết nối.

“Tôi đã nghĩ kỹ rồi” Thoáng cái giọng nói của Lệ Chính Thương thay đổi hẳn.

Ông ta thở dài một hơi: “Chuyện lần này là vấn đề từ nhà họ Lệ chúng tôi, vì nhà chúng tôi mà đã ảnh hưởng đến cả thương hội Hoa Minh, trách nhiệm là thuộc về tôi”

“Tôi có thể rời khỏi thương hội Hoa Minh, hoàn toàn rời khỏi, phần trăm trên tay cũng có thể chuyển nhượng hoàn toàn cho các người, thế nhưng điều kiện tiên quyết là, tôi muốn nâng giá lên hai mươi phần trăm!” Đầu điện thoại bên kia dường như không hề có chút do dự nào cả, lập tức đồng ý ngay.

Tăng giá lên hai mươi phần trăm, tính từ phần hoa hồng được chia của nhà họ Lệ thì số tiền tương lai có thể kiếm về được chắc chắn sẽ vượt xa mức hai mươi phần trăm này!
 
Chương 1470


Hai người Trình Nhược và Bạch Phong đương nhiên biết rõ, nhà họ Lệ chắc chắn là phải rời đi, chỉ quan trọng là lựa chọn thời cơ thế nào thôi, chờ đến khi thương hội Hoa Minh bị tổn thất càng nhiều thì hoa hồng của nhà họ Lệ bọn họ cũng sẽ càng thêm mất giá.

Đặt đện thoại xuống, Lệ Chính Thương nheo mắt lại.

Ông ta quay đầu, nhìn sang Lệ Tuyên Hoành, ánh mắt kia khiến cho Lệ Tuyên Hoành trông mà run rẩy cả người.

“Ba…” Yết hầu của Lệ Tuyên Hoành trượt lên trượt xuống, anh ta không ngờ rằng, nhà họ Lệ lại phải đi đến bước đường này, đã thế lại còn dễ dàng đến như vậy, buông bỏ tất cả cổ phần, con số đó chính là mười năm kinh doanh của nhà họ Lệ đấy, mười năm mới có thể có được bằng đó!

“Muốn tiền hay là muốn giữ mạng?” Lệ Chính Thương hừ một tiếng: “Lệ Tuyên Hoành, mày nhớ kỹ lấy ngày hôm nay cho tao, nhà họ Lệ phải đi đến bước đường như ngày hôm nay tất cả đều do mắt mày mù lòa! Đắc tội với người không nên dây vào!” Lệ Tuyên Hoành không dám hó hé tiêng nào.

“Nhà họ Lệ có thể sống sót được hay không, hoặc chăng là chẳng thể nào biết được, thế nhưng nếu như không từ bỏ thương hội Hoa Minh thì tuyệt đối là phải chết không thể nghi ngời” Gừng càng già càng cay, nếu bàn về chuyện mắt nhìn và sự quyết đoán thì Lệ Tuyên Hoành vẫn còn kém xa Lệ Chính Thương phải mười con phố.

Lệ Chính Thương đi đến trước mặt Lệ Tuyên Hoành, cúi đầu nhìn anh ta, giơ tay vỗ vỗ lên đầu anh ta.

“Vì để nhà họ Lệ có thể sống sót, rất nhiều chuyện, mày phải chịu trách nhiệm, đã hiểu chưa?” Lệ Tuyên Hoành ngẩng đầu, anh ta có thể nhìn thấy rõ ràng rằng trong ánh mắt của Lệ CHính Thương như loáng thoáng một áng chớp lóe, anh ta đột nhiên cảm thấy có điều đáng sợ, song lại không dám nói lại dù chỉ một lời, chỉ biết gật gật đầu.

Lúc đó.

Tại công ty chi nhánh của tập đoàn Lâm Thị ở hải ngoại!

Sáng sớm, tất cả nhân viên trong công ty ai nấy đều sục sôi ý chí chiến đấu đến công ty đi làm.

Những sự cố gắng không biết mỏi mệt vì giấc mộng thành thị, vì cuộc sống này khiến con người ta chưa từng cảm thấy được mỏi mệt.

Song bọn họ vừa mới bước vào cửa thì người nào người nấy đều ngây ngẩn cả người.

Ở cửa công ty có một người đang quỳ gối, nửa thân trên tr@n trụi, phía sau lưng đã bị roi quất đến độ da tróc thịt bong!

Đó chính là Lệ Tuyên Hoành!

Lệ Chính Thương đứng trước mặt anh ta, trên tay cầm cây roi da, vẻ mặt nghiêm túc tựa như một cây súng ngắm, thân mình thẳng đứng sừng sững.

“Kính xin cậu Giang tha thứ cho sự vô lễ mạo phạm của đứa con ngỗ ngược nhà tôi!”

Những người đứng chung quanh đều ngây hết cả ra!

Ngay giữa con đường lớn người xe tấp nập thế này, đặc biệt là ở đoạn đường này nữa, lượng người qua lại chỉ có nhiều chứ không ít bao giờ.

Có không ít người đã bắt đầu lôi điện thoại ra để quay chụp lại khung cảnh này.

Lệ Chính Thương đúng là không hề để ý đến mặt mũi của mình, cũng như là để ý đến thể diện của nhà họ Lệ luôn!

“Xin cậu Giang tha thứ!” Lệ Chính Thương cứ đứng đẳng đó, cả người sừng sững không hề có chút dao động nào, như thể ông ta không hề để ý đến ánh mắt của những người chung quanh một chút nào cả.

Cổ tay ông ta lại vung lên…

Chát!

Roi da đay nghiến vụt trên người Lệ Tuyên Hoành, chỉ trong chốc lát, máu tươi túa ra khắp nơi!
 
Chương 1471


Lệ Tuyên Hoành nghiến chặt răng, thế nhưng anh ta vẫn phải hứng chịu cơn đau đến độ cả người run lẩy bẩy, nước mắt nước mũi đã xổ ra hết rồi, anh ta nghẹn ngào một tiếng trong cổ hong song cũng không dám phát ra bất cứ thanh âm nào khác.

Những người chung quanh thấy mà sợ ngây cả người!

Người của Lâm Thị còn biết, cậu Giang trong miệng Lệ Chính Thương là ai, song những người qua lại tại khu vực này thì làm sao biết rõ được.

Bọn họ chỉ biết là, hai ba con Lệ Chính Thương hiện đang giải thích, đang cầu xin tha thứ, là đang cầu xin được ngươi khác tha thứ đấy!

Mà cậu Giang kia là ai thì làm sao bọn họ lại không biết được.

Nhưng trước hết, tập đoàn Lâm Thị là một thương hiệu lớn như vậy, ai nấy đều có thể nhìn thấy hết được!

Chắc là người này đắc tội với Lâm Thị, thế nên mới phải đến tận cửa chịu đòn nhận tội nhỉ?

Nhưng cái tập đoàn Lâm Thị này lại là công ty kiểu gì, hình như vừa mới thành lập chẳng được bao lâu thôi mà.

Mỗi một tin tức đều bị người ta bóc trần ra ngoài ánh sáng, thậm chí phí bên phóng viên đưa tin cũng nhanh chóng xuất hiện tại đây, chẳng ai muốn bỏ lỡ một tin tức như thế này cả.

Mãi dến khi có người bật kêu ra tiếng, nhìn ra thân phận của Lệ Chính Thương, nói ra thân phận ông ta là một trong những người sáng lập nên thương hội Hoa Minh thì toàn trường đứng xem lại ồ lên.

Ở thành phố cờ bạc này, ai mà chẳng biết thế lực của thương hội Hoa Minh to lớn đến thế nào, thế nhưng giờ đây một trong những người sáng lập, Lệ Chính Thương lại phải dắt theo con trai, đứng quỳ gối trước cửa công ty Lâm Thị, cầu xin được tha thứ!

Lệ Chính Thương không quan tâm ánh mắt của những người xung quanh như thế nào, ông ta vẫn đứng ở yên đó, cứ chốc chốc thì lại vung roi da lên một lần, tàn nhẫn quất lên người Lệ Tuyên Hoành!

Chát!

Tiếng roi chan chát không ngừng.

Nhân viên của tập đoàn Lâm Thị rón rén đi qua, những chuyện như này không phải là chuyện mà họ có thể nhúng tay vào được.

Trên lầu, Giang Ninh và Lâm Vũ Chân đã đi ra khỏi gara ngầm, đi thẳng lên văn phòng trên tầng cao.

Ở cửa công ty xuất hiện tình huống như thế nào là do Hướng Cao thông báo lại cho bọn họ biết.

“Lệ Thương Chính này đúng là một kẻ ngoan độc, ông ta sắp quất chết thằng con ruột nhà mình rồi đấy!” Hướng Cao hít vào một ngụm khí lạnh: “Khi xưa bốn đại gia tộc bắt tay nhau để thành lập nên thương hội Hoa Minh, chính là để hút máu thương nghiệp người trong nước, thế mà chỉ thoáng cái thì chỉ còn lại có hai nhà” Nhà họ Bảo đã biến mất, hiện giờ nhà họ Lệ cũng sắp phải cuốn gói đi, còn lại nhà họ Trình và nhà họ Bạch, trước giờ Giang Ninh cũng chưa từng để vào mắt.

Hướng Cao rất rõ ràng, thực tế, cái họi là thương hội Hoa Minh đối với Giang Ninh mà nói, thậm chỉ đến tư cách là đối thủ của anh cũng còn chẳng có nữa là.

“Ông ta là một kẻ thông minh” Giang Ninh dửng dưng nói: “Ông ta không đánh chết Lệ Tuyên Hoành, thì lúc đó Lệ Tuyên Hoành chết chắc rồi” Anh quay đầu liếc nhìn sang phía Lâm Vũ Chân đang bận rộn một cái.

“Cho hai người họ lên đi”

“Rõ” Hướng Cao gật gật đầu, quay người ra ngoài văn phòng, lập tức đi xuống lầu.

Ở ngoài cửa, Lệ Chính Thương vẫn đứng yên tại chỗ cũ, mà trên người Lệ Tuyên Hoành bấy giờ đã trở thành máu me đầm đìa!

Cả người anh ta run như cầy sấy, mặc cho anh ta có cố gắng kìm nén thế nào thì cũng không làm sao mà ngưng lại được, mặt mày đã trở nên trắng bệch, anh ta quỳ ở chỗ đó mà hai chân đã tê liệt hết cả.

“Ông chủ Lệ” Hướng Cao đi tới cửa, nhìn Lệ Chính Thương: “Ông đứng trước cửa tập đoàn Lâm Thị để diễn trò mèo này, cũng chẳng phải là chuyện gì hay ho với tập đoàn Lâm Thị chúng tôi nhỉ?” Anh ta lộ vẻ mặt bình tĩnh, giọng nói cũng có đôi phần trần khàn, hiển nhiên có đôi điều bất mãn đối với hành vi của Lệ Chính Thương.
 
Chương 1472


“Tôi chỉ là, biểu đạt thành ý của bản thân” Lệ Chính Thương nói: “Tôi muốn nói cho cậu Giang biết, thái độ của nhà họ Lệ tôi, nếu có làm hại đến danh dự của Lâm Thị, thì mọi sự tổn thất, nhà họ Lệ tôi tự nguyện gánh mọi trách nhiệm”

“Rất tốt” Hướng Cao gật đầu.

Nói chuyện với người thông minh, quả thật nhẹ nhàng.

Không cần phải nói quá nhiều, Lệ Chính Thương cũng hiểu được ý của bản thân.

Phải bồi thường cho Lâm Thị, thì trước tiên phải sống sót đúng không?

“Anh Giang mời các ông lên”

“Cảm ơn” Lệ Chính Thương gật đầu, chỉ nói một câu cảm ơn, nhưng hai cái chữ này, lại cảm ơn đến hai ý nghĩa.

Ông ta quay đầu nhìn sang Lệ Tuyên Hoành: “Đứng dậy, theo tôi đi gặp cậu Giang.” Lệ Tuyên Hoành dùng tay chống lại, đôi chân đều đang run rẩy, miễn cưỡng đứng dậy.

Khắp người anh ta đều là máu, nhìn đến người ta cũng đau lòng!

Nhưng cho dù có như thế, anh ta cũng không rên lên một tiếng nào.

Hướng Cao dẫn theo hai người lên lầu, đi vào văn phòng của Giang Ninh.

“Anh Giang” Lệ Chính Thương lần đầu thấy Giang Ninh, ông ta không ngờ rằng, người trong truyền thuyết kia, dũng mãnh phi thường, người đàn ông đáng sợ đã tiêu diệt nhà họ Bảo và Thanh Môn, lại còn trẻ như vậy!

Ông ta càng nghĩ thì trong lòng lại càng sợ.

“Sức hấp dẫn của gia chủ nhà họ Lệ cũng khá đấy chứ” Giang Ninh ngồi ở đó, nhìn thì thấy cũng giống với người bình thường vậy, nhưng trong mắt Lệ Chính Thương, Giang Ninh ngay trước mắt, khí thế quá mạnh rồi!

Giang Ning càng không thể hiện ra ngoài, càng thấy bình thường thì lại càng tạo cho người ta cảm giác sâu không thể đo được!

“Con tôi có mắt không biết thái sơn, đã mạo phạm cậu Giang, tôi không dám cầu xin cậu Giang tha tội” Lệ Chính Thương hơi khom người, chắp tay nói: “Không dạy con tốt, lỗi tại ba, con cái chưa học được phép tắc cơ bản, là sự thất trách của người làm ba tôi đây, để tôi dạy dỗ nó, cũng đúng thôi.”     Giang Ninh cười một tiếng, không có nói gì.

Anh không nói chuyện, Lệ Chính Thương cũng không biết ý của Giang Ninh ra sao, rốt cuộc muốn gì chứ.

“Cậu Giang…

Ông ta do dự được một lúc, từ trong túi quần lấy ra sợi roi da, yết hầu chuyển động: “Nếu cậu còn tức giận, có thể đích thân ra tay, nếu lỡ đánh chết, thì cũng tại đứa con này đáng chết!” Nói xong, hai tay Lệ Chính Thương cầm roi da, khom người cung kính, đi đến trước mặt Giang Ninh.

Đơn thuần chỉ là tiến gần Giang Ninh, ông ta cũng cảm thấy áp lực vô cùng lớn!

Lệ Tuyên Hoành không dám nói chuyện, bởi vì Lệ Chính Thương nói qua với anh ta, cho dù có chết, thì anh ta cũng phải cố nhịn!

Nếu không, cả nhà họ Lệ đều sẽ mất hết.

“Bỏ đi” Giang Ninh vẫy vãy tay: “Mạng của anh ta không đáng nhắc đến, còn chưa đủ tư cách để tôi ra tay lấy đi”

“Nói đi, hôm nay gia chủ nhà họ Lệ qua đây, không phải chỉ để diễn cảnh khổ nhục kế, loại này tôi gặp nhiều rồi, vốn không hề có hứng thú gì lớn” Bờ môi của Lệ Chính Thương động đậy.

Hình như ông ta do dự ít phút, nhưng trên thực tế, nên nói gì thì tối qua ông ta đã sớm nghĩ trong lòng.

“Cậu Giang, nhà họ Lệ tôi, muốn theo cậu làm ăn!” Lệ Chính Thương như đã lấy hết dũng cảm để nghiêm túc nói: “Tôi đã rút lui khỏi thương hội Hoa Minh, đã rút lui một cách triệt để, không còn có quan hệ gì với thương hội Hoa Minh nữa, tôi gia nhập vào Lâm Thị, vì sự phát triển của Lâm Thị, bàn bạc kế sách, cung cấp hết những gì mà trong năng lực nhà họ Lệ tôi có thể giúp đỡ!” Gương mặt chân thành của ông ta, thậm chí còn là mong chờ, cả ngữ điệu khi nói chuyện cũng có chút gấp gáp, sợ Giang Ninh sẽ từ chối.
 
Chương 1473


Giang Ninh nhìn ông ta, sắc mặt vẫn bình tĩnh như vậy.

Bình tĩnh đến khiến Lệ Chính Thương không nắm bắt được.

Ông ta nghĩ qua nhiều khả năng sẽ phát sinh, nghĩ đến tất cả phản ứng có thể Giang Ninh sẽ có biểu hiện, nhưng kiểu bình tĩnh như nước này, ông ta thật sự chưa nghĩ đến.

“Giúp đỡ trong năng lực cho phép hả?” Giang Ninh lạnh nhạt nói: “Nói thử xem, trong năng lực ông có thể làm những thứ gì?”

“Ông chỉ có một cơ hội, nói không tốt, hậu quả thì ông biết đấy.

Nghe nói vậy, Lệ Chính Thương lập tức cảm thấy áp lực, chỉ đành đối diện nó!

Giang Ninh không để lộ sơ hở gì, thậm chí biểu cảm trên mặt cũng không có tâm trạng gì thay đổi nhiều, nhưng ông ta vẫn cảm thấy, loại khí thế như nước dâng đó, có thể khiến người ta bị áp lực đến thở không nở!

Lệ Chính Thương đột nhiên nghĩ, lúc trước Bảo Vinh Đông đối diện Giang Ninh là tuyệt vọng đến nhường nào!

“Tôi có thể khiến thương hội Hoa Minh sụp đổ…”

“Chuyện này không cần đến ông, bọn họ rất nhanh sẽ bị sụp đổ” Giang Ninh trực tiếp lắc đầu.

Chuyện này đâu cần đến nhà họ Lệ phải làm gì, bây giờ chỉ nhánh công ty Lâm Thị ở hải ngoại đã được thành lập, thậm chí tin tức nhà họ Lệ ở trước cửa Lâm Thị để tạ tội cũng được truyền đi khắp nơi rồi.

Chỉ cần lỗ tai người của thương hội Hoa Minh không điếc, mắt không đui, thì chắc chắn cũng sẽ biết.

Có Lâm Thị chống ở phía trước, bọn họ cho dù không hợp tác với thương hội Hoa Minh, thì cũng không có ai lại dám tìm phiền phức cho những thương nhân nước Vạn Hoa.

Bởi vì Giang Ninh nói qua, Hoa Thương làm ăn ở hải ngoại, chỉ cần là nơi có Lâm Thị, thì ở đó sẽ không cho phép ai ức hiếp thương nhân nước Vạn Hoal Ý nghĩa tồn tại của thương hội Hoa Minh cũng mất đi, tự nhiên cũng sẽ bị mất đi, đâu cần đến nhà họ Lệ ra tay nữa?

“Tôi có kinh nghiệm thị trường phong phú tại hải ngoại…” Lệ Chính Thương căng thẳng rồi.

“Tôi cũng có.

Hướng Cao đứng ở đang đứng ở một bên, đã ho hai tiếng, lại chỉ vào cái bàn trước mặt Giang Ninh, một đóng danh thiếp dày đặc: “Bọn họ, đều có, chỉ cần Lâm Thị cần” Lệ Chính Thương càng căng thẳng hơn nữa.

Những thứ ông ta có thể có, cũng chỉ có những thứ này, nói đến tiền tài, cả nhà họ Lệ cộng lại, e rằng Giang Ninh cũng không ngó đến.

“Tôi cái gì cũng có thể làm được cho Lâm Thị! Cho dù là đi chết!” Lệ Chính Thương lớn tiếng nói.

Phòng làm việc, lập tức yên lặng hẳn.

Giang Ninh nhìn Lệ Chính Thương, đột nhiên bật cười.

“Điểm này, tôi lại có hứng thú đấy”

“Nhưng ông có chắc, lời của bản thân nói, có thể làm được?” Lệ Chính Thương gật đầu.

Cho dù là bây giờ Giang Ninh kêu ông ta đi chết, e rằng ông ta hối hận cũng đã không kịp rồi.

Nhưng ông ta tin, Giang Ninh không phải người vô cớ như thế, nhà họ Lệ ông ta chắc chắn vẫn còn giá trị, còn giá trị sống.

“Thị trường hải ngoại rất lớn, Lâm Thị đích thật cần những người kinh nghiệm phong phú như ông, ngoại trừ Bắc Mĩ này ra, còn có phía Đông Âu Tây Âu, Trung Phi, Đông Phi, Nam phi và những thị trường hải ngoại khác, đều cần người đi mở rộng thị trường” Giang Ninh quay đầu, nhìn Hướng Cao một cái: “Hiện tại chúng ta, còn có đội ngũ khu vực nào vẫn chưa quyết định?”

“Trung Đông” Hướng Cao thu lại ánh mắt, lập tức nói: “Chỉ còn Trung Đông nữa thôi Nghe nói vậy, con mắt của Lệ Chính Thương thu lại.
 
Chương 1474


Trung Đông?

Khu vực chiến tranh hỗn loạn đấy sao?

Lâm Thị còn muốn đi mở rộng thị trường trung đông sao?

Đang nói đùa ư?

“Gia chủ nhà họ Lệ” Giang Ninh ngước đầu, nhìn Lệ Chính Thương một cái.

“CóI” Lệ Chính Thương vội vàng trả lời.

“Chỉ còn thị trường bên Trung Đông thiếu người thôi” Sắc mặt của Lệ Chính Thương có chút xanh xao, nhịp tim càng đập mạnh hơn nữa, đi Trung Đông, thì có nghĩa là từ bỏ mọi thứ hiện tại của nhà họ Lệ!

Thậm chí, đi đến khu vực trung đông chiến loạn đó, bản thân có thể sống sót hay không cũng không biết.

Nhưng ông ta không đi, vậy thì nhà họ Lệ chắc chắn không thể sống sót nữa.

“Tôi đi” Lệ Chính Thương lập tức nói: “Tôi có thể vì Lâm Thị, mở ra thị trường Trung Đông, bất kì nhiệm vụ nào Lâm Thị giao cho tôi, tôi cũng có thể hoàn thành, chỉ hi vọng cậu Giang, có thể tha cho con của tôi”

“Bal” Lệ Tuyên Hoành không thể nhịn được nữa, âm thanh trầm ngâm hét lên một tiếng.

Nếu không phải do anh ta đắc tội Giang Ninh, nhà họ Lệ làm gì phải rơi vào hoàn cảnh ngày hôm nay.

Trung đông đó là nơi như thế nào?

Khu vực chiến tranh hỗn loạn, làm gì có thị trường gì, sinh mạng tại đó còn không đáng đồng tiền, còn có cái gì đáng giá chứt “Người họ Giang kia! Anh muốn giết thì giết! Tôi không sợ chết đâu!” Lệ Tuyên Hoành giận dữ nói: “Có bản lĩnh, anh cứ giết tôi đi, đừng nghĩ hại chết ba tôi như vậy!”

“Câm miệng!” Lệ Chính Thương quát lên.

Vẻ mặt Giang Ninh không chút thay đổi, hoàn toàn bình tĩnh. Không phải sao? Mặc kệ Lệ Tuyên Hoành nói cái gì.

“Ba muốn đi, là do chính ba quyết định, không phải anh Giang ép ba, con thì hiểu cái gì?” Thấy Lệ Tuyên Hoành vẫn còn muốn nói, Lệ Chính Thương vung roi da lên và đánh Lệ Tuyên Hoành một cách nghiêm khắc: “Ba đã nói con im miệng!” Hai mắt Lệ Tuyên Hoành đỏ hoe.

Sự tình đã đến bước này, nếu ông ta còn muốn lùi bước thì hoàn toàn không có cơ hội.

Đến Trung Đông, không chỉ là cơ hội sống sót mà còn là thử thách bản thân của Giang Ninh và Lâm Thị. Đối với một tập đoàn khổng lồ như Lâm Thị muốn tham gia cùng họ, Không có đủ tiền bạc hoặc kèm theo không đủ phiếu bầu, Giang Ninh sao có thể để mắt tới?

Trên đời này có bao nhiêu người, có biết bao nhiêu thế lực, một khi có cơ hội đi theo một người như Giang Ninh, ai có thể từ bỏ cơ hội được chứ.

“Cậu Giang, anh cứ yên tâm, thị trường của Lâm Thị ở Trung Đông, tôi sẽ đến mở ra! Nếu tôi không thể làm được, mạng của Lệ Chính Thương tô Giang Ninh lập tức gật đầu: “Tôi là người thẳng thản, có gì nói nấy” u có thể lấy bất cứ lúc nào!”   “Hi vọng ông đừng làm cho tôi thất vọng” Giang Ninh nói xong, liền không chú ý tới.

Lệ Chính Thương mang theo Lệ Tuyên Hoành, cung kính cúi chào một cái, thật cẩn thận lui đi ra ngoài.

Khi cả hai người đi đến dưới không nhịn được.

Lệ Tuyên Hoành liền “Tại sao ba lại phải làm việc bán mạng cho anh ta? Nếu anh ta không chịu buông tha con thì hãy để anh ta giết con!

Đối với sự sỉ nhục của anh ta đối với nhà họ Lệ chúng ta cũng như sự sỉ nhục đối với ba, con không cách nào chấp nhận được!” Lệ Tuyên Hoành không bao giờ ngờ rằng việc xúc phạm tới Giang Ninh sẽ gây ra hậu quả nghiêm trọng như vậy.
 
Chương 1475


Đừng lo lắng nếu chính mình là người bị làm nhục, ngay cả Lệ Chính Thương cũng sẽ bị Giang Ninh làm nhục, thậm chí bị Giang Ninh phái đến Trung Đông, đó không phải là đi tìm đường chết sao?

“Tái ông mất ngựa, trong họa được phúc” Lệ Chính Thương thở dài, liếc nhìn Lệ Tuyên Hoành: “Hiện †ại xem ra con đã đắc tội với anh ta, vẫn là chuyện tốt, con đã hiểu chưa?” Lệ Tuyên Hoành sửng sốt.

Anh ta lập tức lắc đầu, vẻ mặt đầy khó hiểu.

Làm thế nào mà điều này lại trở thành một điều tốt chứ?

Chính mình phía sau lưng, da tróc thịt bong!

Lệ Chính Thương chỉ có thể thì thào nói trước mặt Giang Ninh, nhân phẩm của nhà họ Lệ ở đâu?

Nhưng do chính Lệ Chính Thương nói, đây có phải là một điều tốt không?

“Con sẽ sớm hiểu thôi. Thương hội Hoa Minh đã được định sẵn nhất định sẽ diệt vong. Nhà họ Trình và nhà họ Bạch nhất định sẽ kết thúc thảm hại! Ba chỉ hy vọng rằng con có thể trưởng thành nhờ những trải nghiệm này” Lệ Chính Thương nói: “Giang Ninh…thâm sâu khó lường được! Đặc biệt hãy nhìn những người xung quanh anh ta, có người nào không phải là người năng lực lợi hại chứ? Nhưng ở trước mặt anh ta, có người nào tỏ ra là người có chút kiêu ngạo? Chẳng lẽ khi con bước vào Lâm Thị?, Cũng chưa từng cảm thấy điều đó sao?” Toàn thân Lệ Tuyên Hoành run lên.

Đột nhiên, anh ta nhận ra rằng khi đi ngang qua khu văn phòng của Lâm Thị, sự tự tin và bình tính trên khuôn mặt của mọi người là điều mà anh ta không thể nhìn thấy ở những nơi khác.

Cho dù đó chỉ là một nhân viên bình thường của công ty.

“Cho dù không đi theo Giang Ninh, cũng đừng bao giờ xúc phạm anh ta, con nhất định phải nhớ lời ba nói”

“Trung Đông, ba nhất định phải đi, ba có thể chết, nhưng có lẽ, có thể mở một con đường cho con, không những vậy, đối với tương lai của nhà họ Lệ chúng ta, mở một con đường!” Lệ Tuyên Hoành muốn nói, nhưng không biết nên nói cái gì, giống như trong nháy mắt bỗng cảm thấy chính mình đã lớn lên, hai hàng nước mắt liền trào ra.

Cho dù Lệ Chính Thương đặt mình về phía sau, đánh cho da thịt anh ta bong tróc, anh ta cũng biết rằng tất cả đều là vì lợi ích của bản thân mình!

“Ba…” Lệ Tuyên Hoành bịch một tiếng, một âm thanh vang lên, trực tiếp quỳ xuống, anh ta dập mạnh đầu xuống sàn nhà.

Ngay tức khắc, trên sàn toàn là máu!

Lệ Tuyên Hoành thực sự hối hận, hối hận chính mình tuổi trẻ kiểu ngạo, lại không đủ bình tĩnh để cho nhà họ Lệ đi đến bước đường này!

Cái gì mà họa phúc ở đời khó mà lường trước được?

Cho dù khi nhà họ Lệ có một lối thoát trong tương lai, nhưng khi nghĩ răng Lệ Chính Thương phải tới Trung Đông, chính là ở vùng chiến tranh tàn khốc đó, lòng anh ta lại khó xử.

Lệ Tuyên Hoành dùng sức dập đầu, trên mặt đất một góc nhất thời bị nhuộm đỏ.

“Ba, con với ba cùng đi!” Anh ta kiên định nói: “Con sẽ tự mình gánh vác chuyện này!”

“Hồ đồi” Lệ Chính Thương kéo Lệ Tuyên Hoành dậy và quát rằng: “Con đi làm cái gì? Ba chỉ có đứa con duy nhất là con, ba có thể chết, nhưng con không thể! Có hiểu hay không?”

“Con muốn đi!” Lệ Tuyên Hoành đột nhiên trở nên cứng đầu.

“Con đã nói, con nhất định phải chịu trách nhiệm và tự mình gánh vác chuyện này!” Anh ta nghiến răng nghiến lợi, hai mắt đỏ lên: “Con không tin, Giang Ninh kia thật sự có thể giết con!” Lệ Chính Thương nhìn con trai mình, hít một hơi dài, một lúc lâu sau mới gật đầu.

Hai ba con trở lại nhà họ Lệ không chút do dự, lập tức thông báo nhà họ Lệ rời khỏi thành phố cờ bạc, về phần đi đâu thì bọn họ không nói.

Tất cả tài sản đứng tên sẽ được bán lấy tiền trong thời gian sớm nhất, chỉ còn lại căn nhà của nhà họ Lệ, vì sớm muộn gì họ cũng sẽ về!

Nhà họ Lệ vội vàng rời đi ngay lập tức khiến cho không ít người đồn đoán.
 
Chương 1476


Đặc biệt là nhà họ Trình cùng nhà họ Bạch.

Hôm qua bọn họ đồng ý làm cho nhà họ Lệ phải rút khỏi thương hội Hoa Minh, hơn nữa đồng thời đồng ý đáp ứng để Lệ Chính Thương tăng giá hai mươi phần trăm.

Hai người còn chưa phục hồi tinh thần lại, Lệ Chính Thương đã cầm tiền và rời khỏi thành phố cờ bạc một cách nhanh chóng, ngay cả đi đâu hiện tại bọn họ cũng không biết.

Chẳng qua là lờ mờ cảm thấy có điều gì đó không ổn.

Tất cả mọi người đều là cáo già, ai nấy cũng đều biết đối phương không có khả năng dễ dàng buông tha cho món lợi khổng lồ này.

Cho dù là rút khỏi thương hội Hoa Minh buộc đều là bị buộc phải bất đắc dĩ, nhưng đây lại là trực tiếp rời khỏi thành phố cờ bạc là có ý gì?

Họ Lệ ở đây, nhưng mà sau hơn mười năm tìm tòi, đánh chiến, vốn liếng cơ bản đều là ở đây, đâu dễ mà buông bỏ vậy chứt “Ông đã biết tin gì chưa?” Trình Nhược nói với Bạch Phong: “Lệ Chính Thương đã đến Lâm Thị”

“Đến đó làm gì?”

“Để xin lỗi” Sắc mặt Trình Nhược có chút hổ thẹn “Tôi đã đi cùng Lệ Tuyên Hoành, nghe nói ông ta đã cầm một cây roi da, rút nó ra và dạy dỗ cậu ta một cách nghiêm khắc, không những vậy còn bắt Lệ Tuyên Hoành quỳ xuống trước cửa Lâm Thị để xin lỗi!” Bạch Phong đột nhiên cau mày.

Hai người nhìn nhau và càng cảm thấy có điều gì đó không ổn.

Ba con nhà họ Lệ, rốt cuộc là đang muốn làm gì?

Không đến mức bị Lâm Thị dọa thành cái dạng này chứ.

“Là Lâm Thị đã bắt cóc Lệ Tuyên Hoành ư?” Sau một hồi im lặng, Bạch Phong nói: “Nếu là như vậy, thì Lâm THị này xem ra là chính là đồ tàn nhãn, khiến Lệ Chính Thương phải cúi đầu” Ông ta chợt dừng lại, trong đầu hơi suy nghĩ.

“Sau đây hai nhà chúng ta nên làm gì đây?”

“Việc kinh doanh, đương nhiên vẫn phải làm, trước tiên chúng ta cứ xem theo tình hình.” Trình Nhược có chút lo lắng, lờ mờ cảm thấy mọi chuyện không đơn giản như ông ta nghĩ.

Ông ta biết quá rõ về Lệ Chính Thương, và ông ta sẽ không bao giờ tin rằng Lệ Chính Thương sẽ dễ dàng nhượng bộ và thậm chí làm một điều đáng xấu hổ như vậy.

Đưa đứa con trai đến trước cửa, chịu đòn và nhận tội, sau đó còn cầu xin Lâm Thị, điều này hoàn toàn làm xấu mặt nhà họ Lệ.

Bây giờ họ chỉ không muốn rời khỏi thành phố cờ bạc, nhưng vì họ chính là không còn mặt mũi nào để ở lại đây.

Cả hai đều không nói thêm điều gì, mỗi người tự mình suy nghĩ về mọi thứ và tiếp tục theo dõi những thay đổi.

Cùng lúc đó, tại nhà họ Slanka.

Amy luôn chú ý theo dõi các tin tức, nhất cử nhất động của nhà họ Lệ đều nằm trong tâm kiểm soát của cô ta.

Nhưng ngay cả cô ta cũng cảm thấy ngạc nhiên.

“Kiếm tiền thì vẫn lời một chút, nhưng tính đi tính lại vẫn thấp hơn dự kiến” Cô ta thở dài một hơi, bày ra vẻ mặt buồn bực.

Amy sớm đã đã sai người theo dõi nhà họ Lệ rồi, bởi vì cô †a biết nếu chọc vào Giang Ninh, vậy thì nhà họ Lệ này chắc chắn sẽ không có kết cục tốt, thậm đến cả thương hội Hoa Minh cũng sẽ tan thành tro bụi!

Nhưng ba con Lệ Chính Thương lại không chết, nhà cửa tài sản của nhà họ Lệ cũng được giữ lại, điều này cũng khiến người ta phải suy nghĩ thêm.
 
Chương 1477


“Cô cả, người của tôi theo dõi ba con nhà họ Lệ thì phát hiện biểu hiện của bọn họ không giống nhau lắm” Amy gật đầu, ý bảo đàn em nói tiếp.

“Trên mặt của Lệ Tuyên Hoành hiện rõ sự tức giận, hơn nữa còn có cả sát khí, nhưng trên mặt của Lệ Chính Thương lại là vẻ thỏa thê mãn nguyện, cũng có thể nói là có một loại cảm giác như sống sót sau tai nạn, hay lần nữa được nhìn thấy ánh sáng vậy”

“Cậu miêu tả có chính xác không?” Amy hỏi một câu.

“Tôi đã xác nhận rồi, có lẽ không có vấn đề gì ạ” Amy không nói gì nữa.

Cô ta buông ly rượu vang trong tay xuống, cả người dựa vào sô pha, giống như rơi vào trạng thái kỳ quái nào đó, cũng không nghe rõ người khác nói gì cả, chỉ tự đắm chìm trong thế giới riêng của bản thân.

Một lúc lâu sau, cô ta thở dài một hơi, càng cảm thấy tức giận.

Tại sao bản thân cứ luôn chậm hơn Giang Ninh một bước.

“Được rồi, cậu lui xuống đi”

“Vâng.” Amy ngồi một mình ở đó, lấy điện thoại ra, nhấn gọi điện cho Giang Ninh.

“Đầu giờ tối nay, ăn tối ở khách sạn Elsie, không gặp không về: Cô ta cười mỉm nói: “Để cho anh yên tâm, ở những nơi công cộng em không dám làm gì anh đâu.”

“Cúp máy, Amy xoay người đứng dậy đi đến phòng thay đồ của mình, nhẹ nhàng ấn vào công tắc mở, ba mặt của chiếc tủ quần áo từ từ mở ra, đủ loại quần áo khác nhau treo đầy cả cái tủ được xây trong tường kia.

Cô ta đưa tay ra lật xem hai bộ, thấy không hài lòng lắm, lại đi xem mấy bộ quần áo khác rồi chọn được ra vài bộ.

Sao lại long trọng như vậy? Dường như người phải gặp buổi tối kia, đặc biệt vô cùng quan trọng vậy, cho dù là cuộc gặp gỡ thường niên của dòng họ Slanka cũng không khiến cô ta để tâm đ ến thế.

Amy đổi mấy bộ quần áo, vừa nhìn mình trong gương, vừa đánh giá dáng người của mình, dường như đang phỏng đoán xem mình mặc bộ nào thì mới có thể thu hút sự chú ý của Giang Ninh nhìn cô ta nhiều hơn một chút.

Phụ nữ có đôi lúc lòng dạ hẹp hòi như vậy đấy, lần trước bị Giang Ninh từ chối, cô ta còn nhớ rất rõ ràng rành mạch.

Cả đời này chỉ e là cũng khó mà quên được.

Ở nơi khác.

Giang Ninh tắt chế độ rảnh tay ở điện thoại sau đó mới cúp máy, quay lại nhìn Lâm Vũ Chân không nói gì cả.

“Cô ta biết em ở bên cạnh” Lâm Vũ Chân biết, câu cuối cùng mà Amy nói kia chính là muốn nói cho cô nghe: “Anh đi đi, cô ta tìm anh chắc chắn có chuyện gì đó muốn nói”

“Anh có cảm giác sẽ không tốt cho lắm” Giang Ninh căng thẳng nói: “Hay là, anh vẫn nên không đi nữa nhé”

“Đi” Lâm Vũ Chân hừ một tiếng: “Làm sao mà không đi?” Giang Ninh đoán mò ý của Lâm Vũ Chân hỏi: “Rốt cuộc thì anh có nên đi hay không?”

“Đi đi” Lâm Vũ Chân cười như không cười nói: “Em rất yên tâm với anh, nhưng em càng muốn biết rốt cuộc thì người phụ nữ này muốn làm cái gì, nếu như muốn cướp anh, vậy thì em đành phải không khách khí với cô ta nữa rồi!” Đột nhiên Gianh Giang liền thấy hứng thú.

Anh dùng một tay kéo Lâm Vũ Chân vào trong lòng, rất nghiêm túc nói: “Em ví dụ thử xem, thế nào là không khách khí chứ? Anh có chút tò mò đấy vợ à”

“Em đang muốn tuyên bố chủ quyền với anh à?” Gianh Giang bật cười, kéo kéo cổ áo của mình ra, chỉ vào cổ nói: “Đến đây nào vợ, anh đã chuẩn bị xong rồi!”

“Đừng quậy nữa!” Lâm Vũ Chân lập tức đỏ bừng mặt, Giang Ninh đúng là một tên nhóc không đứng đắn, ai muốn tuyên bố chủ quyền chứ?
 
Chương 1478


Cứ cho là cô muốn tuyên bố đi, cũng sẽ không tuyên bố ngay trên của Giang Ninh, cô vẫn chưa phóng khoáng đến vậy đâu!

“Chỉ là em phải nhắc nhở anh, người phụ nữ này ấy, đã đào.

một cái hố lớn cho Lâm Thị nhảy vào, chỉ sợ tối nay sẽ lại là một cái hố khác, chồng à, anh phải thật cẩn thận đấy, không được trúng mỹ nhân kế, anh mà trúng phái..” Cô cắn môi, khuôn mặt trắng nõn hồng lên như đào mật, ửng hồng càng thêm quyến rũ: “Em có ở nhà!”

Lâm Vũ Chân tốt bụng, đáng yêu, lại rất quyến rũ.

Lâm Vũ Chân nghịch ngợm nhưng lại càng hấp dẫn.

Bây giờ Lâm Vũ Chân còn có thêm một chút gợi cảm, quyến rũ chết người, Giang Ninh thật sự cảm thấy dường như mình bị kìm hãm trong một dòng suối, sợ rằng cho dù mình có biết bơi đi chăng nữa thì cũng bị chết đuối mất!

“Vợ yêu yên tâm, anh đến đó thăm dò quân tình, chắc chắn sẽ không bị làm tù bình của địch đâu!” Giang Ninh vô cùng nghiêm túc nói.

Anh rất tùy ý, đến cả quần áo cũng không thay.

Khi Amy nhìn thấy Giang Ninh mặc quần áo bình thường đi đến trước mặt mình, vẻ mặt có chút sững sờ.

“Đây là nhà hàng cao cấp nhất trong thành phố cờ bạc.” Cô ta nhẹ nhàng nói.

“Ừ, là nơi để ăn cơm” Giang Ninh cười cười, kéo ghế ra, trực tiếp ngồi xuống, không chút phong độ đàn ông nào mà mà vươn tay nói với cô †a: “Mời ngồi” Amy đã quen với tính khí này của Giang Ninh.

Phong cách ăn mặc của cô ta hôm nay khác hoàn toàn so với những lần trước.

Amy ngày hôm nay mặc váy ngắn, đi tất đen và một chiếc áo khoác dạ ngắn ở phần trên cơ thể, hoàn toàn làm nổi bật vóc dáng lả lướt của cô ta ra ngoài.

Cô ta cố ý đi vòng qua trước mặt Giang Ninh một vòng, nhưng sự chú ý của Giang Ninh lại tập trung lên các món ăn trong thực đơn, nhất thời có chút cô ta có chút bất mãn.

“Hôm nay cô mời đi.” Giang Ninh cúi đầu nhìn thực đơn nói.

“Được” Amy không cười nổi đáp lại.

Bây giờ ăn uống quan trọng à?

Không biết cái gì gọi là nhìn cái đẹp thôi cũng đủ no rồi à?

Cố ý bày vẽ để mình ngồi đối diện với Giang Ninh, vậy mà anh còn không có hứng nhìn một cái.

Cô ta cúi đầu nhìn thoáng qua bộ váy hôm nay mình đặc biệt mặc, khẽ hừ một tiếng, cô ta đã thử đi thử lại rất nhiều kiểu dáng, mỗi lần đi gặp Giang Ninh, cô ta đều sẽ mặc một bộ khác nhau.

Ngay cả cách trang điểm cũng thay đổi khác nhau, nhưng ở trong mắt Giang Ninh, dường như không có chút khác biệt nào cả.

“Anh Giang có thể gọi gọi món tùy ý, muốn ăn gì thì gọi món đó, Tất nhiên, nếu anh muốn ăn một món khác, em cũng có thể cung cấp” Giang Ninh ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm vào mặt Amy: “Bao gồm cả cô?” Chỉ sợ là anh Giang không có hứng thú thôi” Amy nói: “Nếu như anh có hứng thú thì bây giờ có thể ăn sạch sẽ, em sẽ không từ chối đâu”

“Ăn nói đàng hoàng” Giang Ninh nói.

Amy điều chỉnh lại tư thế, nhìn thẳng vào Giang Ninh, vẻ mặt cô ta có chút nghiêm túc còn thêm cả tức giận.

“Anh Giang Ninh, anh không cảm thấy từ chối một người phụ nữ nhiều lần như vậy là rất bất lịch sự à?”

“Nếu như là vì em không xinh đẹp, hoặc là em ăn mặc không ra gì, vậy thì anh như vậy em cũng sẽ không trách nhưng mà em…”
 
Chương 1479


“Thôi đi” Cô ta hừ một tiếng dừng lại, mở thực đơn ra chọn vài món mà mình thích ăn rồi gọi phục vụ trực tiếp gọi món.

“Mấy món này, cho anh ấy một phần như vậy nữa, sau đó mang thêm cho tôi hai ly rượu, loại mà tôi hay dùng ấy”

“Vâng thưa cô Amy” Nghe đến đây liền biết cô ta là khách hàng quen.

Lúc Giang Ninh vừa bước vào đây thấy rồi, vị trí của bọn họ không phải trong phòng riêng, mà là ở đại sảnh, thậm chí cách bọn họ không xa có ba bốn bàn khách.

Với thân phận của Amy thì không đến nỗi đến vả phòng riêng cũng không đặt được.

Người phụ nữ này, rõ ràng là đang cố ý.

Thức ăn và rượu rất nhanh đã được mang lên, rất rõ ràng cách đối xử với các khách VỊP với khách thường không giống nhau.

Giang Ninh cúi đầu ăn thức ăn, Amy càng xem càng khó chịu, nhưng từ đầu đến cuối trên mặt vẫn luôn nở nụ cười.

Cô ta cảm thấy là Giang Ninh đang cố ý.

Cố ý làm như không nhìn mình, cố ý không để ý đến sức hấp dẫn của mình, loại đàn ông thế này không phải cô ta chưa từng gặp, cuối cùng cũng sẽ hiện nguyên hình thôi!

Nhưng Amy lại phát hiện ra, Giang Ninh từ đầu đến cuối thật sự không thèm nhìn mình, toàn bộ sự chú ý của anh đều ở trên đồ ăn!

Có cần phải quá mức như vậy không.

“Khụ khụ!” Amy ho khan hai tiếng.

Giang Ninh liền ngẩng đầu lên: “Mùi vị không tệ đâu, cô rất biết chọn nhà hàng đấy, nói đi, lần này tìm tôi tới đây là lại có chuyện tốt gì đây?”

“Cô nói xem” Nói xong, Giang Ninh lại cúi xuống tiếp ăn.

Lần trước Amy tự đi tìm hiểu, muốn làm liên lụy đến cả thượng hội Hoa Minh.

Nhà họ Lệ bây giờ đã bị anh đày ra tới vùng Trung Đông rồi, còn của cải cũng phải bán đi để lấy tiền, hầu hết đều được Amy mua với giá thấp, người hưởng lại là Amy, Giang Ninh không thể không biết.

Nhưng anh không nói gì.

“Chỉ là muốn ăn một bữa cùng anh thôi mà thôi, đâu có chuyện gì đâu.” Amy khó chịu đáp lại.

Cô ta thấy Giang Ninh “ừ” một tiếng, sau đó lại tiếp tục chú tâm vào ăn, rất muốn hất cái ly rượu vang đỏ này vào anh.

Cô ta nghiến răng tức giận, từ đầu đến giờ cô luôn kiềm chế bản thân mình phải nhẫn nại.

Bỗng nhiên, trong khóe mắt của Amy xuất hiện tia gian xảo, cô ta bỏ đôi giày cao gót đang đi, châm chậm dương đôi chân mình ra.

Đôi tất da màu đen chầm chậm tiến đến chân của Giang Ninh, dần dần chạm vào.

Cô ta nhìn chằm chằm vào Giang Ninh, muốn xem biểu cảm trên mặt anh biến đổi ra sao, nhưng lại không thấy một chút thay đổi nào.

Thằng cha này, không ngờ anh ta vẫn chăm chút ăn đến Vậy.

Đây là nơi công cộng.

Xung quanh có không ít người qua lại.

“Cô à” Giang Ninh đột nhiên ngẩng đầu, nhìn Amy, ánh mắt trong như không có chuyện gì xảy ra: “Xin cô hãy tự trọng” Biểu cảm của anh nghiêm túc lạ thường, không nhìn ra được một chút nào gọi là đang giỡn hay tùy tiện cả.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom