Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Tà Thần Điên Cuồng Theo Đuổi Tôi Không Bỏ

Chương 46: C46: Khu nghỉ ngơi


Edit: NAI HỒNG TÀ TĂM

(Đã beta)

************

Thời điểm Quý Ngư trở lại khu nghỉ ngơi, người dẫn đường đã lập tức tiến hành kết toán khen thưởng, sau đợt thông quan này cậu đạt được 2000 tích phân và đạo cụ khen thưởng như sau:

【 Tên đạo cụ: Dây Thừng

Cấp bậc: Cấp Thấp

Số lần sử dụng: Vô hạn

Tác dụng: Được chế tạo từ chất liệu đặc biệt không dễ bị đứt.

Nhắc nhở ấm áp: Hớ hớ hớ, cái này mà play trói dây thì hết nước chấm~】

【 Tên đạo cụ: Ẩn Hình Theo Dõi

Cấp bậc: Cấp Thấp

Số lần sử dụng: Vô hạn

Tác dụng: Người khác không thể phát hiện mình bị theo dõi, chỉ người sử dụng mới thấy được.

Nhắc nhở ấm áp: Về sau muốn rình ai thì mình cứ hiên ngang mà đi khỏi phải núp lùm núp bụi chi khổ cực nữa hì hì hì】


【 Tên đạo cụ: Thẻ Thông Hành

Cấp bậc: Cấp Thấp

Số lần sử dụng: Vô hạn

Tác dụng: Chỉ có hiệu lực trong các phó bản liên quan đến phó bản ngục tối.

Nhắc nhở ấm áp: Không dùng cho phó bản khác được nha, tại vì người ta có phải vạn năng đâu nà 】

【 Tên đạo cụ: Thập Tự Giá Vạn Năng

Cấp bậc: Cấp Trung

Số lần sử dụng: Vô hạn

Tác dụng: Có thể biến to hoá nhỏ, đáy nhọn và bén ngót.

Nhắc nhở ấm áp: Treo trên cổ như dây chuyền cũng thời trang lắm á, nếu bạn đang tín ngưỡng tôn giáo khác vậy chúng tôi cũng hết cách 】

【 Tên đạo cụ: Khiên Bạc

Cấp bậc: Cấp Trung

Số lần sử dụng: Vô hạn


Tác dụng: Chất liệu chế tạo giống với bức tường của viện điều dưỡng Bình An.

Ghi chú: Một khi bị hỏng sẽ không thể tự động khôi phục như cũ.

Nhắc nhở ấm áp: Với cái thân gà ốm như kia chắc chắn bạn sẽ thường xuyên sử dụng nó cho xem, chậc chậc 】

【 Tên đạo cụ: Góc Nhỏ Kì Diệu

Cấp bậc: Cấp Cao

Số lần sử dụng: 1 lần 1 ngày

Tác dụng: Trốn vào không gian bên trong sẽ không bị người khác phát hiện.

Ghi chú: Thời hạn hiện tại là 10 phút.

Nhắc nhở ấm áp: Sau khi thăng cấp thời hạn sử dụng cũng được tăng thêm đó, cố lên! 】

【 Tên đạo cụ: Thiệp Mời

Cấp bậc: Cấp Cao

Số lần sử dụng: Vô hạn


Tác dụng: Chỉ có hiệu lực trong các phó bản liên quan đến phó bản ngục tối.

Nhắc nhở ấm áp: Vậy mà quỷ nghèo lại nhận được thiệp mời vũ hội cấp cao mới ghê chứ, may mắn dữ trời 】

Quý Ngư không thèm để ý đến nhắc nhở ấm áp làm người ta giận sôi máu kia, thứ mà cậu chú ý chính là thẻ thông hành và thiệp mời, bởi vì phần tác dụng viết chỉ có hiệu lực khi liên quan đến phó bản ngục tối khiến cậu rất tò mò, thế nên Quý Ngư lấy hai đạo cụ này ra cẩn thận xem xét thì phát hiện góc bên phải của thẻ thông hành có in chữ “Quỹ hội Bình An” và tiêu chí, mà thiệp mời cũng đề cập đến địa điểm tổ chức là “Quỹ hội Bình An”, nói như vậy phó bản ngục tối quả thật đã sắp sửa mở ra.

Tuy lần này đạo cụ không nhiều lắm nhưng có manh mối liên quan đến “Quỹ hội Bình An” là không tệ rồi, mặc kệ về sau cậu có muốn vào phó bản ngục tối hay không thì cậu cũng sẽ không phải chịu thiệt thòi gì cả.

Khi Quý Ngư đang cân nhắc lợi hại, đột nhiên trên màn hình hệ thống nhảy ra thông báo có bạn tốt gửi một tin nhắn icon, Quý Ngư click mở khung chat phát hiện là Đào Viên.

[ Anh Quý ơi, anh đã an toàn về được khu nghỉ ngơi chưa ạ. ]

Quý Ngư trả lời: [ Ừm, đã về rồi. ]

Bên kia đáp lại rất nhanh: [ Anh Quý, hiện tại anh tuyệt đối đừng đi ra ngoài nha, bên ngoài chỗ nào cũng có người chơi ngồi canh anh xuất hiện hết trơn á, anh mà vừa đi ra hả chắc chắn sẽ bị choáng ngợp trong biển người luôn đó. ]

Quý Ngư cảm thấy hết sức đau đầu, quả nhiên livestream gì đó là dùng để hố người khác mà, tin tức cậu sở hữu manh mối liên quan đến phó bản ngục tối đã sớm bị công bố rộng rãi khẳng định có rất nhiều người muốn tranh đoạt.

Cậu trả lời Đào Viên: [Tôi hiểu, cảm ơn cậu đã nhắc nhở.]

[Ơn nghĩa gì ạ, dù sao chúng ta cũng từng là đồng đội sống chết cùng nhau anh đừng khách sáo, em cũng đã nhắc anh Sở rồi, nếu hiện tại anh chưa cần tiến vào phó bản tiếp theo vậy để em mang nhu yếu phẩm hay đồ ăn đại loại qua cho anh nha, tiện thể hai đứa mình tâm sự về hiệp hội luôn.]

Quý Ngư biết bản thân cậu hiện giờ mù tịt về thông tin ở đây, Đào Viên tham gia trò chơi lâu hơn cậu khẳng định có rất nhiều đường dây cung cấp tin tức chất lượng.

Vì thế cậu rất sảng khoái mà trả lời: [ Được.]

Sau khi gửi tin nhắn xong Quý Ngư lập tức quay đầu hỏi Viên đang bay lơ lửng bên cạnh: “Viên, tao muốn mời bạn tốt vào khu nghỉ ngơi thì phải làm thế nào?”

“Ngài chỉ cần ấn vào hình tròn bên phải khung chat bạn tốt, tôi sẽ mở con đường cho đối phương tiến vào.”


Quý Ngư thực hiện đánh dấu theo hướng dẫn của Viên, tiếp theo phía trước bỗng nhiên xuất hiện một cánh cửa màu trắng.

Ngay sau đó cánh cửa bị mở bật ra, Đào Viên vui vẻ chạy vào: “Tốt quá, anh Quý lại cứu em một mạng rồi, may mà anh mở đường đúng lúc anh hai em vừa về bằng không ổng chắc chắn sẽ cho em no đòn. Ha ha đường vào phòng em được thiết lập mở với ổng vĩnh viễn á.”

Quý Ngư không ngờ Đào Viên vậy mà còn có một người anh ruột, có người thân trong trò chơi là rất hiếm.

“Cậu bị kéo vào trò chơi cùng lúc với anh mình sao?” Quý Ngư tò mò hỏi.

“Không phải, anh hai em vào trước sau đó mới tới lượt em, nếu không nhờ có anh hai em chết từ tám đời rồi.” Đào Viên ngượng ngùng gãi gãi đầu: “Anh hai bảo bọc em kĩ lắm nhưng em vẫn luôn thấy như thế mãi thì không ổn cho nên mới trộm tiến phó bản rèn luyện thực lực, nếu đánh tiếng trước với anh hai đằng nào ổng cũng phái người theo kèm hoặc sẽ tự mình dẫn em thông quan, vậy chẳng khác nào dã tràng xe cát cả.”

Mặc dù Quý Ngư không có người thân, chỉ có một ít họ hàng quanh năm suốt tháng gọi điện hỏi thăm không được một cuộc nhưng cậu lại rất hiểu nổi lòng của anh trai Đào Viên, ở trong thế giới trò chơi tàn khốc này tình thân là bấu vật hiếm lạ trân quý, bảo vệ người quan trọng nhất đối với mình là một loại bản năng.

Quý Ngư nở nụ cười nhạt: “Cậu thật sự vô cùng may mắn, phải quý trọng cho tốt.”

“Đương nhiên rồi ạ!” Đào Viên ánh mắt kiên định gật đầu: “Em lừa anh hai tiến vào phó bản rèn luyện là vì tương lai không còn kéo chân sau của anh hai đó ạ, không thể cứ để ổng che chở cho em mãi được. Được rồi anh Quý, chúng ta tâm sự chuyện hiệp hội nhé.”

Quý Ngư gật đầu, hiện tại cậu quan tâm nhất chính là cái này.

Bởi vì bên trong khu nghỉ ngơi của Quý Ngư trống rỗng cho nên cả hai chỉ có thể xếp bằng ngồi dưới đất.

Đào Viên cũng không để ý, bắt đầu kể một số tin tức cậu ta biết: “Trong trò chơi các hiệp hội chia thành ba dạng nhỏ, vừa, lớn, tiêu chuẩn phân chia không chỉ dựa vào mỗi số lượng thành viên không mà còn dựa vào trình độ của bọn họ cùng với tỉ lệ thắng thua trong các mùa giải thi đấu, tóm lại chủ yếu là do hệ thống chủ tiến hành tổng hợp rồi đánh giá, anh cũng có thể xem qua các hiệp hội nổi dang trên bảng xếp hạng. Tất cả hiệp hội trên bảng xếp hạng đều là hiệp hội lớn, bên trong có rất nhiều người chơi cao thủ. Em đề nghị anh Quý nên tiến vào hiệp hội lớn, bởi vì tài nguyên bọn họ sở hữu nhiều đếm không xuể, anh còn có thể tổ đội cùng thành viên lợi hại thông quan phó bản, à mà có một số hiệp hội khi anh gia nhập họ sẽ bắt buộc yêu cầu anh phải tham gia đấu giải tranh hạng, xưa giờ hầu như đứng top đầu toàn là hiệp hội lớn, em nghe kể khen thưởng phong phú vô cùng. Chẳng qua cũng sẽ có một số hiệp hội rất hà khắc về các khoản điều kiện gia nhập hoặc bia miệng không tốt, nói chung mỗi hiệp hội được đề tên trên bảng xếp hạng đều tự tạo cho mình một phong cách riêng biệt. Hiện tại hiệp hội Ngao Sư đang nằm chễm chệ trên vị trí thứ nhất, bọn họ chỉ thờ phụng kẻ mạnh chuyên dùng nắm đấm nói chuyện, hình như bên trong toà nhà hiệp hội còn xây cả đài đấu võ nữa, hiệp hội Hoa Hồng người chơi nữ chiếm đa số, xếp hạng ba……”

Sau khi Quý Ngư nghe Đào Viên giới thiệu một đống hiệp hội và tin tức liên quan thì tự hỏi một chút rồi hỏi cậu ta: “Cậu đang gia nhập hiệp hội nào?”

Vừa nghe Quý Ngư hỏi tới hiệp hội mình đang ở Đào Viên lập tức trở nên hăng hái như một đứa trẻ: “Hiệp hội em gia nhập tên là hiệp hội Âm Đồ, hiện bọn em đang xếp hạng hai đó ạ, đừng thấy tên hiệp hội nghe u ám sâu xa mà nghĩ bọn em là tổ chức vai ác gì đó nha, chỉ là ngày thường hay thần bí khiêm nhường chút thôi, bọn em rất ít khi lộ diện trước mặt người khác.”

“Để em kể anh nghe.” Đào Viên kề sát vào một chút: “Kỳ thật hiệp hội của bọn em có rất nhiều thành viên thích trạch trong khu nghỉ ngơi không chịu ra ngoài, hội trưởng cũng thường xuyên không thấy bóng dáng đâu, anh ta không hề nhúng tay quản chuyện trong hiệp hội. Mọi người mỗi khi ra cửa thì hoá trang không khác gì yêu quái hết, hiệp hội khác đòi hỏi thành viên phải mặc đồng phục chung, có huy chương chất đống còn hiệp hội bọn em cái gì cũng không có. Đây mới là lí do thật sự bọn em bị bên ngoài cảm thấy thần bí á, ha ha.”

************
 
Chương 47: C47: Khu nghỉ ngơi


Edit: NAI HỒNG TÀ RĂM

(Đã beta)

************

Kỳ thật Quý Ngư nghe đến đó đáy lòng đã sớm rục rịch, cậu không muốn bị quá nhiều người chú ý, lần livestream trước đã có một đống người đặt ánh mắt trên người khiến cậu rất không được tự nhiên, với một đứa lười như cậu có thể yên ổn làm người tàng hình ở cái thế giới giành dật từng giây phút để sống này là điều vô cùng khó khăn.

Hiệp hội Âm Đồ vừa lúc phù hợp với yêu cầu trên, thế lực bên bọn họ cũng đủ mạnh cậu không cần phải trốn đông trốn tây, hơn nữa nghe Đào Viên nói thì độ tự do còn rất cao, cậu thích những thứ không bị gò bó quá mức.

“Muốn vào hiệp hội của mấy cậu thì phải đáp ứng những điều kiện gì?” Quý Ngư nghĩ xong thì ngẩng đầu lên hỏi.

Thấy Quý Ngư động lòng Đào Viên đang chuẩn bị thuyết phục thêm thì trên màn hình hệ thống xuất hiện cuộc gọi, vừa nhìn tên người gọi hai chân Đào Viên lập tức mềm nhũn, là anh hai, chuyến này cậu ta xong đời rồi.

Đào Viên không dám không nhận cuộc gọi, hướng Quý Ngư làm thủ thế xin lỗi xong cậu ta lập tức đi sang một bên nhận điện thoại, đáng thương nói: “Dạ alo, anh hai ạ....”


“Đi đâu rồi, sao không thấy người?” Đào Dẫn tuôn ra mấy chữ ngắn ngủn, tuy giọng nói nghe vẫn bình tĩnh không chút phập phồng nhưng làm em trai cậu ta có thể nghe ra người ở đối diện đang vô cùng tức giận.

“Em, em tới khu nghỉ ngơi của anh Quý chơi, sẵn tiện giới thiệu cho ảnh về hiệp hội chúng ta luôn.” Đào Viên lấy lòng nói, nếu anh hai đã biết chuyện cậu ta tiến vào phó bản vậy chứng minh y cũng xem livestream của bọn họ.

Đào Dẫn biết cậu ta nói “Anh Quý” là chỉ Quý Ngư, xem ra thằng nhóc này không phải đơn thuần vì sợ mà trốn ra ngoài, còn nhớ lo cả chính sự.

“Ừ, em thử hỏi Quý Ngư có muốn cùng anh đối mặt nói chuyện không, anh sẽ giải bày kỹ càng tỉ mỉ về tình hình, đãi ngộ của hiệp hội và điều kiện gia nhập không hề phức tạp cho cậu ta.”

Đào Viên nghe lời thuật lại lời anh hai cho Quý Ngư, Quý Ngư gật đầu đồng ý, cậu còn đang đau đầu không biết chọn nơi nào để tiến hành bàn chuyện mới thích hợp đây.

Đào Viên thấy Quý Ngư đồng ý lập tức hỏi anh hai thời gian và địa điểm.

“Anh sẽ chuyển cho em đạo cụ truyền tống và chia sẻ toạ độ địa điểm gặp mặt, em và Quý Ngư đến phòng trò chuyện ở cao ốc phó bản do hiệp hội chúng ta bao ngay bây giờ luôn đi.” Đào Dẫn một bên đáp, một bên thao tác gửi đạo cụ qua.

Sau đó y lập tức ngắt cuộc gọi, trước mặt bạn bè em trai y vẫn sẽ chừa cho Đào Viên một chút mặt mũi, chờ về phòng rồi mới mắng sau, không thể nuông chiều cái thói trộm vào phó bản.


Đào Viên giải thích đại khái cho Quý Ngư về phòng trò chuyện trong cao ốc phó bản, nơi đó không những dùng để nói chuyện còn có thể tiến hành cuộc giao dịch, giữa căn phòng có một tấm màn ngăn cách đối tượng tham gia trò chuyện ra hai bên, đây là vì bảo vệ người chơi.

Quý Ngư gật đầu, không ngờ ở đây lại có một nơi tiện lợi như vậy, quả thật rất thích hợp bàn chuyện làm ăn, vừa không lo bị người khác nghe thấy vừa bảo đảm an toàn của bản thân.

Sau đó hai người được truyền tống đến phòng nghỉ.

Thời điểm chân chạm đất Quý Ngư hơi choáng một chút, còn Đào Viên chân mềm nhũn trực tiếp ngồi quỳ luôn trên mặt đất.

Đào Dẫn đang ngồi trên sô pha đối diện, Thư Vân lộ ra vẻ mặt không nỡ nhìn thẳng, Đào Viên không phải dùng đạo cụ truyền tống lần đầu nhưng hiện tại vẫn không thể đứng vững.

Quý Ngư khom lưng đỡ Đào Viên dậy, cùng cậu ta ngồi trên một cái sô pha, đồng thời cậu cũng tranh thủ lia mắt đánh giá sơ lược căn phòng trò chuyện.

Bài trí trong phòng rất giống với phòng tiếp khách quý ở hiện thực, diện tích không lớn, ở giữa chắn một tấm màn trong suốt màu lam, hai bên tấm màn đều có sô pha. Khuôn mặt người đàn ông ngồi đối diện bọn họ khá giống với Đào Viên đều là mặt baby nhưng khí chất toát ra lại thành thục trầm tĩnh hơn cậu ta nhiều.


Đứng bên cạnh là một cô gái trẻ buộc tóc đuôi ngựa, thời điểm Quý Ngư nhìn qua cô lễ phép hướng cậu gật đầu thay lời chào hỏi.

Ánh mắt Đào Dẫn lạnh lẽo liếc nhìn Đào Viên, nhìn đến mức toàn thân cậu ta run bần bật.

Xem ra Đào Viên thật sự rất sợ anh mình, Quý Ngư nghĩ.

Đào Dẫn mở miệng nói chuyện trước: “Chào cậu, tôi là hội phó của hiệp hội Âm Đồ, Đào Dẫn. Sau khi xem qua hai video cậu thông quan phó bản chúng tôi rất vừa ý với năng lực, khả năng ứng biến cũng như sự nhạy bén của cậu, hôm nay tôi đại diện đứng ra chân thành mời cậu gia nhập vào hiệp hội Âm Đồ, không biết cậu nghĩ thế nào?”

Quý Ngư gật đầu: “Chào anh, lúc trước tôi đã nghe Đào Viên giới thiệu sơ lược về hiệp hội của mọi người, hiện tại tôi muốn biết ngày thường hội viên sẽ làm những gì?”

“Bình thường chúng tôi cũng giống như hội trưởng đều đi mất tâm mất dạng, anh ta không hay quản chuyện trong hiệp hội, các hội viên chủ yếu do tôi và 5 vị đội trưởng khác quản lý. Trừ phi có giải đấu hoặc cần lập đội tiến vào phó bản còn lại chúng tôi sẽ không triệu tập hội viên làm gì cả, mọi người có thể tự do hành động. Tài nguyên và tin tức đều được hiệp hội cung ứng miễn phí xem như phúc lợi cho hội viên, hội viên tham gia thi đấu đoạt giải còn được khen tặng phần thưởng tương ứng, nếu hội viên nào chiến thắng hạng mục một người hiệp hội sẽ chuyển giao toàn bộ phần thưởng cho người nọ. Và hiệp hội chúng tôi không có qui định tịch thu đạo cụ khen thưởng đạt được trong phó bản của hội viên, chỉ cần nộp 50 tích phân mỗi tháng là được, nếu hiệp hội coi trọng đạo cụ nào chúng tôi sẽ hỏi ý kiến rồi mới cùng hội viên tiến hành giao dịch. Hiệp hội tương đối ủng hộ quyền tự do cá nhân, bởi dù sao quanh năm cũng chẳng thấy bóng hội trưởng đâu nhưng để phòng ngừa bất trắc chúng tôi sẽ phát cho mỗi thành viên một đạo cụ truyền tống, nếu khu 7 xảy ra nguy hiểm gì có thể trực tiếp truyền tống đến hiệp hội hoặc gửi cảnh báo cho hiệp hội tới ứng cứu.”

Đào Dẫn giải thích vô cùng kỹ càng tỉ mỉ, Quý Ngư trầm tư trong chốc lát, đây quả thật là hiệp hội lí tưởng mà cậu đang tìm kiếm, hơn nữa có Đào Viên là người quen nên cậu đối với lời Đào Dẫn nói cũng tin vài phần.

“Hợp đồng chúng ta kí do hệ thống chế tạo và thẩm định, cuộc thỏa thuận hôm nay diễn ra dưới sự giám sát của nó, những điều khoản, đãi ngộ tôi nói nãy giờ đều sẽ xuất hiện trên hợp đồng.” Đào Dẫn bổ sung nói: “Nếu cậu cảm thấy hiệp hội Âm Đồ không còn thích hợp với mình nữa có thể rời đi bất cứ lúc nào, đây là quyền lợi của hội viên có sự chấp nhận từ hệ thống chủ.”

Quý Ngư không tiếp tục do dự nữa, cậu ngẩng đầu nói: “Được, tôi đồng ý gia nhập hiệp hội của mọi người.”


Đào Dẫn còn tưởng phải tốn vô số lời ngon tiếng ngọt nhưng không ngờ cậu lại đồng ý nhanh như vậy, lấy thực lực của Quý Ngư từ chối gia nhập hiệp hội cũng không có gì kì lạ. Y quay đầu ra hiệu Thư Vân gửi hợp đồng tới màn hình hệ thống của Quý Ngư, Quý Ngư đọc kỹ mấy lần xác định không có vấn đề gì nhanh chóng ký tên.

Thấy Quý Ngư đã ký tên Đào Viên vui vẻ nhảy cẫng lên, sau đó bị ánh mắt anh hai liếc qua đe doạ cậu ta mới chịu ngồi về lại vị trí của mình.

“Chào mừng cậu gia nhập hiệp hội Âm Đồ.” Đào Dẫn đứng lên: “Vậy hôm nay cậu cứ nghỉ ngơi hồi sức, muốn vào đội nào ngày mai đến hiệp hội rồi chúng ta bàn sau. Mai gặp lại.”

Đào Dẫn hướng Quý Ngư gật đầu một cái, sau đó bảo Đào Viên chiêu đãi Quý Ngư cho tốt còn y thì rời đi trước.

“Chào cậu, tôi tên là Thư Vân, là thành viên trực thuộc dưới quyền của hội phó, cậu cứ gọi chị Thư Vân là được.” Thư Vân thân thiện giới thiệu: “Hội phó thực sự rất coi trọng cậu nhưng mà cậu cũng đừng cảm thấy áp lực quá, cứ dựa theo ý muốn mà quyết định. Đúng rồi Đào Viên, em xong việc ở đây thì nhớ phải về phòng ngay đấy nhé, đây là lệnh của hội phó.”

“A…… Đời em tàn thật rồi chị Thư Vân ơi.” Đào Viên nghe được câu cuối lập tức kêu r3n: “Cứu em.”

Thư Vân đồng tình lắc đầu: “Lần này đến cả chị cũng nói đỡ không nổi nhưng chị thấy ảnh không có nổi trận lôi đình giống mấy lần trước. Em là em trai ảnh, chắc không đến mức phạt nặng gì lắm đâu.”

“Mong là vậy, hy vọng tới lúc đó ổng giơ cao đánh khẽ chút xíu.” Đào Viên ủ rũ cụp đuôi nói.

************
 
Chương 48: C48: Khu nghỉ ngơi


Edit: NAI HỒNG TÀ RĂM

(Đã beta)

*****************

Lát sau Thư Vân giao đạo cụ truyền tống và chia sẻ tọa độ hiệp hội cho Quý Ngư, cô còn nói ngày mai cậu đến hiệp hội lúc nào cũng được, khi đó cô sẽ giới thiệu chi tiết thông tin về các đội cho cậu.

“Em biết rồi, cảm ơn chị Thư Vân.” Quý Ngư trả lời.

Thấy cuối cùng cũng có một người bình thường gia nhập hiệp hội Thư Vân vô cùng vui mừng, dạo gần đây các hội viên mới đều bị những hội viên lâu năm dạy hư, tính tình dần trở nên kì quặc khiến cô rầu rĩ mãi. Không ổn, ngày mai cô phải khuyên Quý Ngư đầu quân làm nhân viên dưới trướng hội phó, không thể để những vị đội trưởng kia tiếp tục đoạt thêm một hạt giống bình thường nữa.

Cô cũng đã xem qua hai video Quý Ngư thông quan, trông cậu có vẻ như là một cậu bé trầm tính ngoan ngoãn vì vậy cô càng không thể để cậu bị đầu độc được.

Đào Viên ủ rũ cụp đuôi đưa các nhu yếu phẩm cho Quý Ngư sau đó cả hai chào tạm biệt nhau, Quý Ngư vốn định trả tích phân cho cậu ta nhưng Đào Viên lại liên tục xua tay từ chối: “Khỏi đi anh Quý ơi, cũng không phải đồ đắc tiền gì cả, không tốn bao nhiêu tích phân đâu ạ.”

Nói xong cậu ta vội vàng kích hoạt Truyền Tống Trận chạy đi.

Quý Ngư ngó nghiêng xung quanh khu nghỉ ngơi trống rỗng không hiểu sao trong lòng lại cảm thấy rất không thoải mái, có lẽ cậu nên ra ngoài mua vài món nội thất trang trí căn phòng, cảm giác nghi thức rất quan trọng, ít nhất cũng phải có cái giường, nằm trên mặt đất lạnh lẽo mãi sẽ ảnh hưởng đến cơ thể.

Lúc này cậu đột nhiên nhớ tới diễn đàn trò chơi Viên từng đề cập qua, trong diễn đàn có rất nhiều người chơi thảo luận về phó bản cùng với các tin tức khác, vừa lúc cậu đang muốn biết tình hình bên ngoài khu nghỉ ngơi.


Sau khi mở màn hình hệ thống Quý Ngư dựa theo hướng dẫn tìm được diễn đàn, bên trong bao gồm nhiều chuyên mục và các bài viết đều có độ thảo luận rất cao.

Thấy một bài viết nhắc tới “Viện Điều Dưỡng Bình An” Quý Ngư lập tức nhấp vào, vừa lúc mọi người đang bàn tán về cậu.

【 Quý Ngư đi đâu rồi ta, hiệp hội bọn tôi giăng người khắp khu 7 nhưng lại không hề thấy cậu ta đâu hết trơn, kể cả cái bóng cũng không xuất hiện luôn á, hay cậu ta lại vào phó bản mới nữa rồi 】

【 Bên bọn này cũng không tìm được nốt, ít ra cậu ta cũng phải ăn uống chứ 】

【 Làm mị phí vé xe chạy tới khu 7 mà ngay cả cái bóng mị cũng chưa thấy 】

【 Chỉ là một đứa người mới thôi, mấy người có cần phải gấp gáp tìm nó như vậy không? Bộ không thấy nhục mặt à 】

【 Lầu trên biết khỉ khô gì, hiện tại ai mà chẳng muốn nắm được thông tin về phó bản ngục tối, cá chắc bọn họ đang giữ đạo cụ có thể giúp thuận lợi thông quan phó bản ngục tối 】

【 Chuẩn, Sở Ưng có đạo cụ trốn thoát bọn mình chắc chắn méo giật được gì từ nó, còn Đào Viên thì tao nghe nói nó là hội viên của hiệp hội lớn nào đó, có người chống lưng cho, giờ chỉ dư mỗi Quý Ngư là may ra có thể cướp được manh mối, ai mà chẳng nóng lòng 】

【 Ôi mẹ ơi lâu lắm rồi tui mới thấy khu 7 nhiều người chơi tới vậy luôn á. Sức hút của phó bản ngục tối kinh vãi nồi 】

*


Đọc xong bài viết Quý Ngư biết bản thân tuyệt đối không nên ló đầu ra ngoài, Góc Nhỏ Kì Diệu chỉ cho cậu trốn chừng mười phút, đến lúc hết thời hạn vẫn phải hiện hình ngay tại chỗ, cho nên giờ mà cậu đi ra ngoài sẽ bị bọn họ bắt được rồi đoạt manh mối mất.

Xem ra cậu chỉ đành tập thích ứng dần các hoàn cảnh éo le có thể xảy ra trong tương lai sắp tới, Quý Ngư vừa định ngồi xếp bằng dưới đất ăn đồ ăn vặt Đào Viên mang đến thì màn hình hệ thống đột nhiên thông báo có Thư Vân gửi tin nhắn, thời điểm kí cam kết bọn họ có kết bạn với nhau, không biết là cô có chuyện gì.

Quý Ngư click mở tin nhắn:

[ Quý Ngư nè, bây giờ bên ngoài có rất nhiều người đang tìm kiếm cậu, cậu cũng không có phương tiện ra ngoài, để bớt phiền phức bọn chị tính công bố tin cậu đã gia nhập hiệp hội của chúng ta lên diễn đàn, cậu thấy dự định này có được không? ]

Quý Ngư biết nếu công bố tin cậu đã gia nhập hiệp hội Âm Đồ sẽ đập tan ý đồ của rất nhiều người, đồng nghĩa mọi người sẽ biết cậu cũng có hiệp hội lớn làm chỗ dựa.

Nhưng nếu làm vậy sau này cậu chắc chắn sẽ bị bàn tán trong một khoảng thời gian dài, trở thành một cái bánh nóng bỏng tay. Quý Ngư có cảm giác bản thân đang càng ngày càng cách xa cuộc sống bình yên nhưng cậu vẫn đồng ý với Thư Vân.

[ Em không có vấn đề gì hết, mọi người cứ theo kế hoạch mà làm đi ạ. ]

Thư Vân trả về một cái [OK]

Một lát sau trên diễn đàn xuất hiện một cái biểu ngữ đỏ ghi chữ màu đen “Nhiệt Liệt Chúc Mừng Người Chơi Khu 7 Quý Ngư Đã Gia Nhập Hiệp Hội Âm Đồ!”

Không chỉ có như thế, xung quanh tấm biểu ngữ còn bắn pháo hoa và rất nhiều loại dải lụa rực rỡ từ trên màn hình rơi xuống, vô cùng chói mắt.


Quý Ngư ngu luôn, không phải hiệp hội Âm Đồ nói bọn họ rất khiêm tốn thần bí sao, tại sao lại làm long trọng chỉ vì một hội viên mới chứ, giờ chắc có lẽ toàn bộ người chơi đang online đều thấy hết rồi nhỉ.

Tiếp đó Quý Ngư đột nhiên thấy một bài viết với tiêu đề “Hiệp Hội Âm Đồ” nhanh chóng bị đẩy lên top.

【 Thật sự là hiệp hội Âm Đồ trong truyền thuyết đó hả....】

【 Phong cách này…… Bộ bọn họ thay quản lí rồi à 】

【 Tao mà là Quý Ngư chắc tao nhục chết ha ha ha 】

【 Má nó hài vãi nồi cái này do ai làm đấy, giờ tui mới biết diễn đàn còn có thể thực hiện nghi thức chào mừng đặc sắc vậy luôn đó? 】

【 Hình tượng thần bí ngầu lòi của hiệp hội Âm Đồ ở trong lòng mị vỡ tanh bành té bẹ hết rồi 】

【 Ê Quý Ngư gia nhập hiệp hội Âm Đồ kìa, bọn họ liên lạc với cậu ta kiểu gì vậy nhỉ, có hiệp hội lớn thứ hai chống lưng cho xem ra đám người chơi chúng ta đành phải từ bỏ thôi 】

【 Chắc liên lạc thông qua Đào Viên rồi, hai bọn họ đằng nào chả kết bạn 】

【 Nói như thế là ba người thông quan trong đó hết hai người ở trong hiệp hội Âm Đồ vậy còn chơi kiểu gì nữa 】

【 Haiz đành bó tay chứ sao, cũng không thể đến hiệp hội Âm Đồ đoạt người, mà cho dù có đoạt cũng đoạt không nổi 】

【 Tao còn bình tĩnh ngồi hóng kịch được chứ hiệp hội khác thì không chắc à nha 】


*

Quý Ngư chưa đọc hết Thư Vân đã nhắn tin tới:

[ Xin lỗi Quý Ngư, là do bọn chị có sai sót, bọn chị sẽ rút bớt tấm biểu ngữ về nếu không nó sẽ treo trên diễn đàn ba ngày lận, người nào vừa mở diễn đàn sẽ có hiệu ứng kia. ]

Quý Ngư cũng không tức giận, dù gì thì mục đích đã đạt được, tuy rằng có hơi nhục muốn đội quần thật.

Quý Ngư bất đắc dĩ đỡ trán, trả lời lại:

[ Không sao đâu, cảm ơn chị. ]

Thấy Quý Ngư trả lời tin nhắn nhanh chóng Thư Vân lập tức thở phào một hơi, sau đó cô quay đầu quở trách: “Mạnh Tiểu Bắc, còn không mau gỡ tấm biểu ngữ kia xuống rồi đổi phương thức công bố tin tức khác ngay đi.”

Thật là, thương thay cho hình tượng hiệp hội của bọn họ.

Mạnh Tiểu Bắc không phục bĩu môi: “Mớ gì, phương pháp này dùng để chào đón hội viên mới quá thích hợp luôn ấy, ai cũng thấy ai cũng biết Quý Ngư được hiệp hội chúng ta che chở, không rầm rộ sẽ có mấy người lười online đến tìm cậu ta gây phiền phức cho xem.”

Thư Vân không nói thêm nữa chỉ nhìn chằm chằn cậu ta, Mạnh Tiểu Bắc ngửi thấy mùi nguy hiểm bốc lên từ người Thư Vân nên đã nhanh tay rút biểu ngữ về, haiz, cậu ta thực sự rất thích nghi thức treo biểu ngữ mà.

Tuy ngoài miệng lầm bầm không tình nguyện nhưng Mạnh Tiểu Bắc vẫn nghe lời gỡ xuống, lấy danh nghĩa hiệp hội một lần nữa đăng một thông cáo mới.

Quý Ngư bên kia thấy biểu ngữ đã biến mất, cậu lập tức thở phào mộ hơi.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom