Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Tiên Võ Truyền Kỳ

Chương 2466: “Hố đen không gian”


Đến rồi!



Không biết là ai hô lên thật lớn.



Nghe vậy, cho dù là đại quân của Thiên Đình hay hậu duệ của hoàng đế, hay liệt đại chư vương cũng như các tu sĩ tán tu khác thì đều nhất loạt nhìn về một phương, sát kiếm trong tay rung lên, sát khí ngút trời.



Advertisement

Rầm! Đoàng! Đoàng!



Ở bầu trời phía xa, cả đám đen kịt xuất hiện, đại quân Thiên Ma xông lên thôn tính từng sơn hà.



Giết!



Chiến!



Không nhiều lời, không tới ba phút, trận đại chiến đã nổ ra.



Cái gọi là chiến tranh thực sự quá tán khốc, mạng người như cỏ rác, chỉ một chữ “thảm” cũng chưa thể nói hết được sự khốc liệt của chiến tranh.



“Thú vị đấy”, Lôi Ma Quân đứng trrên hư thiên của Bắc Chấn Thương Nguyên lại lần nữa cười u ám như thể có thể trông thấy cảnh tượng đại chiến ở cách đó không biết bao nhiêu dặm.

“Ta thích nhìn cảnh tượng các ngươi vật lộn trong đau đớn”, Cửu U Ma Quân cười rùng rợn, ánh mắt loé lên u quang.



“Cứ thế xông lên tấn công thì vô vị quá, truyền lệnh cho Thiên Ma đại quân, không phải ép vội làm gì, cho bọn chúng có cơ hội thở, cảnh tượng kì diệu này sẽ thật sự thú vị”.



“Như vậy mới thú vị sao?”, Địa Ma Quân chưa nói xong thì đã cau mày đánh một chưởng vào hư thiên.



Vù!



Trên hư thiên có một đao mang màu vàng kim chém ra, nguy cơ tiềm ẩn, có uy lực huỷ thiên diệt địa cả hư thiên đều bị chém toạc.



Phụt!



Ngay sau đó, một chưởng của Địa Ma Quân cũng bị nhát đao kia trảm tan, cho dù với sức chiến đấu của ông ta thì cũng bị đánh tới mức xương cốt gãy lìa, điều kì lạ đó là ông ta lại không nhìn thấu được ai là kẻ ra tay.



Đứng lại.



Cửu U Mặc Tướng hắng giọng lạnh lùng, ông ta vươn tay ra che trời, muốn tóm được kẻ đang đánh lén kia.



Rầm!



Bầu hư thiên vụn vỡ nhưng bàn tay của ông ta lại chẳng bắt đuọc gì, người trong bóng tối kia biến mất vô hình.



“Hố đen không gian”, Địa Ma Quân cười tôi độc nhìn vào hư thiên kia.



“Suýt thì quên đi Lục Đạo Tiên Luân Nhãn”, Hắc Ma Quân cười lạnh lùng.



“Canh chừng thiên ma trụ”, Lôi Ma Tướng lên giọng, vô số ma binh xông lên, khoanh chân ngồi xung quanh thiên ma trụ, hợp lực tế gọi ra kết giới khổng lồ bao quanh thiên ma trụ.



“Dám đánh lén từ hố đen không gian, kẻ đó cũng có cái gan không vừa”.



“Thiên Ma Quân còn không ra tay?”, vài đại ma quân lần lượt nhìn về phía Thiên Ma Quân đang nhàn nhã ngồi trên vương toạ.



 
Chương 2467: Vạn Kiếm Phong Thần!  


“Dễ thôi, dễ thôi”, Thiên Ma Quân cười tôi độc, ông ta vặn cái cổ cứng ngắc, chỉ thấy một con mắt dọc xuất hiện, trên đồng tử còn có một đạo ấn kí hình trăng tròn cổ xưa, ấn kí chợt xoay chuyển, xung quanh con mắt hình thành nên một vòng xoáy giống với thiên đạo kết nối với hố đen không gian, có thể thôn tính vật ở bên ngoài, có thể đưa bản thân mình vào trong hố đen không gian.



Trong chốc lát, Thiên Ma Quân biến mất.



Phụt!



Advertisement

Trong hố đen không gian, Diệp Thành phun ra ngụm máu.



Vì cách rất xa nên cũng xuất hiện sai lệch, vả lại khả năng cảm nhận của Đại Ma Quân quá mạnh, ông ta vừa tới thì Diệp Thành đã bị ép ra ngoài sau đó gặp phải sức mạnh chấn động.



Ừm?



Diệp Thành còn chưa lau đi vệt máu nơi khoé miệng thì đã bị dịch chuyển ra ngoài.



Hắn vừa đi, vị trí trước đó nơi hắn đứng bị một đạo đại ấn rợp trời quét qua mang theo ma lực đâm xuyên mạnh mẽ.



Đúng là đã đánh giá thấp ông rồi!



Trong bóng tối, một giọng nói lạnh lùng u tịch vang lên mang theo ngữ khí giễu cợt.



Giây phút sau đó, một bóng hình vững chãi bước ra, thân mang chiến giáp màu đen, mái tóc màu đỏ máu tung bay, xung quanh cơ thể có ma khí màu đen và sấm sét màu đen bao quanh, khí huyết dồi dào như biển cả, đôi mắt sâu thẳm như muốn thôn tính cả đất trời, bên trong đôi mắt đó còn có cả núi thây biển máu, cảnh tượng những vì sao tịch diệt xuất hiện, trông ông ta giống như Ma Thần cái thế.


“Có thể vào cả hố đen không gian?”, Diệp Thành khựng lại, hắn nắm chặt lấy thần đao huyết linh, thần thức tản ra, một người có thể vào đây thì rất dễ sẽ có người thứ hai vào được đây, hắn phải cảnh giác hơn nữa.



Mọi thứ đều vượt ra khỏi tính toán của hắn, hắn cũng không ngờ lại xảy ra biến cố này.



Thế nhưng khi hắn trông thấy dung mạo của Thiên Ma Quân thì đôi mắt hắn lại nheo lại: “Là ông?”







Ồ?



Thiên Ma Quân nhướng mày nhìn Diệp Thành với vẻ mặt đầy hứng thú: “Nghe ngươi nói cũng thú vị đấy, ngươi từng gặp ta sao?”

Diệp Thành không đáp lời nhưng lại quan sát tỉ mỉ.



Diệp Thành quả thực chưa từng gặp Thiên Ma Quân nhưng hắn lại từng thấy một Ma Thần cái thế trông giống hệt với Thiên Ma Quân.



Cảnh tượng dị thường đó vẫn còn hiện lên rõ như in trong tâm trí Diệp Thành, Ma Thần cái thế đó khiến Đông Hoàng Thái Tâm bị thương, Đông Hoàng Thái Tâm được Chiến Thần Bát Hoang cứu, ma thần cái thế đó lại bị Chiến Thần Bát Hoang tịch diệt.



Sao Diệp Thành có thể không biết đến ý cảnh dị thường đó, đó không phải là một ý cảnh mà là một phần của tương lai.



Diệp Thành chính là Chiến Thần Bát Hoang trong tương lai.



Thiên Ma Quân chính là Ma Thần cái thế trong tương lai.



Nếu như quỹ đạo lịch sử không thay đổi thì bọn họ sẽ chiến đấu một trận nữa trong tương lai, kết quả cuối cùng chính là Diệp Thành trảm diệt được Thiên Ma Quân của tương lai, cũng chính là Chiến Thần Bát Hoang trảm diệt Ma Thần cái thế.



Trong không gian như có một bàn tay khổng lồ đang vươn ra khiến kẻ địch cách xa nhau chợt gặp mặt trước dự kiến.



“Xem ra đáp án mà ta cần thì phải tự mình đi tìm thôi”, thấy Diệp Thành trầm ngâm, Thiên Ma Quân cười u ám, ông ta giơ tay tóm về phía Diệp Thành, các ngón tay còn có ma văn màu đen xuất hiện.



Diệp Thành bị lôi về hiện thực, vẻ mặt hắn lạnh lùng, hắn dùng thái độ cường hãn để đáp lại đòn tấn công từ Thiên Ma Quân, hắn tiến lên trước một bước, chín đạo bát hoang chưởng hợp thành một đánh ra.











 
Chương 2468: Ta đã đánh giá thấp ngươi rồi.  


Thiên Ma Quân hắng giọng lạnh lùng chỉ ra nhất chỉ thần mang huỷ thiên diệt địa ngăn lại nhát kiếm kia của Diệp Thành.



Thần thương!



Phần trán Diệp Thành có thần mang màu vàng kim bay ra, đó chính là thần thông nhằm vào linh hồn.



Chỉ là kĩ năng quèn!

Advertisement



Thiên Ma Quân bật cười tôi độc, con mắt thứ ba trên trán loé lên u quang, bắn ra một tia chớp màu đen huỷ diệt thần mang màu vàng kim của Diệp Thành, sau đó Thiên Ma Quân giơ tay lên đẩy ra một vùng biển ma sát, sóng cả ngút trời, muốn thôn tính Diệp Thành.



Diệp Thành đứng vững tế gọi ra Hỗn Độn Thần Đỉnh hoá nó to lên cả hàng chục nghìn trượng giống như ngọn núi sừng sững trấn áp biển ma sát của Thiên Ma Quân.



Cái đỉnh này cũng không tồi!



Thiên Ma Quân nhìn vào Hỗn Độn Thần Đỉnh, nét mặt tham lam.



Diệp Thành không nói gì, hắn ngự động Hỗn Độn Thần Đỉnh trấn áp từ trên trời xuống.



Ngay sau đó, Thiên Ma Quân đang chăm chú nhìn Hỗn Độn Thần Đỉnh không kịp trở tay nên lảo đảo một hồi.



Sắc mặt Thiên Ma Quân lạnh hẳn lại, trong cơ thể còn có một toà ma tháp hoá ra chặn lại Hỗn Độn Thần Đỉnh.



Tiếp đó, ông ta há miệng nhả ra một luồng khí ma sát cuốn theo một miệng sát kiếm màu đen bay về phía Diệp Thành.

Phá!



Diệp Thành tiến lên trước, rất nhiều thần thông hợp lại thành một, hắn tung một chưởng khiến loạt sát kiếm kia bị phá tan.



Ừm?



Đúng lúc này, phía sau lưng hắn có luồng khí lạnh băng thấu tận xương tuỷ xực lên.



Diệp Thành dịch chuyển bước chân, thế nhưng tốc độ của hắn vẫn chậm, ở một hướng khác, loạt thần kiếm màu đen khác xuất hiện trảm ra một đường máu ngay sau lưng hắn, cũng may hắn phản ứng nhanh nếu không thì đã mất mạng rồi.



Ta đã đánh giá thấp ngươi rồi.



Thiên Ma Quân cười u ám, ông ta vung tay tế gọi ra chín mươi chín cây cờ chiến màu đen trấn áp tứ phương giam Diệp Thành ở giữa.



Đây chính là sát trận thượng cổ, mỗi một cây cờ chiến là một cửa trận, chín mươi chín cửa trận liên hoàn với nhau, ma lực tung hoành, bên trong còn có càn khôn xoay vần, âm dương nghịch chuyển với sức mạnh phong cấm, mang theo uy lực tịch diệt.



Mở!



Diệp Thành mở ra hỗn độn dị tượng, đạo tắc hoá thành thần kiếm, một kiếm trảm gãy một cây cờ chiến màu đen.



Tiếp đó, hắn giống như giao long thoát thân từ chỗ hở vừa tạo.



Trấn áp!



Thiên Ma Quân vươn bàn tay to che trời giáng xuống, lòng bàn tay còn có vòng xoáy màu đen xuất hiện, bên trong đó có một tấm thần bia thượng cổ khắc đầy ma văn cổ xưa, lôi chớp màu đen xoay vận, mỗi một luồng khí tức đều nặng tựa núi non.



Diệp Thành hắng giọng, hắn bị trấn áp đến mức lảo đảo, thánh thể có phần nứt ra.



Bát hoang!



Hắn cố gắng đứng vững, khí huyết trong cơ thể giống như giao long thét ra, mỗi một lỗ chân lông trên cơ thể đều mang theo khí huyết dồi dào chống lại thần bia đang trấn áp, chín đạo bát hoang chưởng nghịch thiên đánh ra.



Rầm!



Thần bia rung lên dữ dội, ma quang bên trên nhạt đi một phần, cho dù với sức chiến đấu của Thiên Ma Quân cũng bị trấn áp lảo đảo lùi về sau.



Lúc này, sắc mặt Thiên Ma Quân tôi độc thấy rõ.



 
Chương 2469: Ma Hắc Thiên!  


Ông ta là ai? Ông ta là tu sĩ chuẩn đế của Thiên Ma Vực, đến Đại Sở đã bị trấn áp tu vi nhưng khả năng chiến đấu nghịch thiên lại bị một tên tu sĩ ở cảnh giới Chuẩn Thiên đánh lùi, so với ông ta mà nói thì đây chính là sự xúc phạm đến uy lực vô thượng của ông ta.



Vù!



Sau một tiếng động vang lên, lòng bàn tay Thiên Ma Quân có chiến rìu màu đen xuất hiện.



Thấy chiến rìu màu đen đó, Diệp Thành chợt nheo mắt.

Advertisement



Cây chiến rìu đó bất phàm, bên trong như phong ấn ma thú hồng hoang, khí thế dồi dào, có khả năng lũng loạn thiên địa.



Đương nhiên, nguyên nhân khiến Diệp Thành nheo mắt không phải chỉ vì sức mạnh của chiến rìu đó mà là từ chiến rìu đó về cơ bản hắn có thể xác định được Thiên Ma Quân ở phía đối diện chính là Ma Thần cái thế trong tương lai, vì ông ta và Ma Thần cái thế trong tương lai đều cầm chiến rìu trông y hệt nhau.



Diệt!



Thiên Ma Quân vung chiến rìu, một rìu với uy lực mạnh mẽ có sức diệt thế.



Trên trán Diệp Thành có thần quang bay ra hoá thành Cửu Châu Thần Đồ quét ra thần hải chói lọi, nhát rìu kia của Thiên Ma Quân chém vào thần hải giống như vào lớp bùn lầy, thần uy bị giảm đi một nửa.



Thấy vậy, sắc mặt Thiên Ma Quân tôi độc thấy rõ.



Cửu Châu Thần Đồ rõ ràng chỉ là một pháp khí ở cảnh giới Thiên, chiến rìu của ông ta là thần khí ở cảnh giới Chuẩn Đế mà lại không thể chiếm thế thượng phong.



Ông ta biết rõ cho dù là bản tôn như ông ta với tu vi ở cảnh giới Chuẩn Đế đỉnh phong cũng sẽ trấn áp tới cảnh giới Chuẩn Thiên, huống hồ là chiến rìu của ông ta, đương nhiên cũng bị giảm đi uy lực mạnh mẽ vốn có.




Ma Hắc Thiên!



Thiên Ma Quân vung chưởng, khoảng hư thiên màu đen xuất hiện muốn thôn tính mọi sinh linh còn sống trên thế gian.



Mở!



Diệp Thành sát phạt tới, hắn vung thần đao huyết linh, một đao chém mở ra bức màn thiên ma sát.



Thiên Ma Quân hắng giọng lạnh lùng, ông ta dịch chuyển tới đây, trong ánh mắt còn có lôi chớp màu đen nhằm vào chân thân linh hồn của Diệp Thành.



Diệp Thành không hề tỏ ra sợ hãi, Đan Tổ Long Hồn hoá thân mặc chiến giáp bảo vệ lấy chân thân linh hồn, rất nhiều bí thuật về linh hồn được thi triển cùng lúc khiến thần hải thêm vững chắc hơn, một chiêu của Thiên Ma Quân chỉ có thể khiến hắn bị thương ngoài da.




Giết!



Chiến!



Cả hai người sát phạt tới từ hai phía, trận đại chiến nhanh chóng lên tới đỉnh điểm.



Một bên, Diệp Thành với khí huyết sục sôi, toàn thân kim quang chói lọi, đạo tắc hỗn độn màu vàng kim bao quanh cơ thể, mỗi một luồng đạo tắc đều chói lọi, sức chiến đấu của hắn bá đạo, trông hắn không khác gì một vị chiến thần, khí thế thôn tính bát hoang.



Một bên, Thiên Ma Quân với ma lực mạnh mẽ, thân mang chiến giáp lạnh băng, mỗi một mảng áo giáp đều ánh lên ma quang cổ xưa lạnh lùng tàn ác và mang theo sức mạnh tịch diệt. Ông ta giống như ma thần cái thế muốn đạp tan cửu thiên thập địa.



Rầm! Đoàng!



Bên ngoài chỉ có thể nghe thấy những tiếng động này.



Rất nhiều ma quân ngẩng đầu nheo mắt nhìn, cho dù với nhãn giới của bọn họ cũng không thể tìm thấy nơi phát ra tiếng động.



Cũng chẳng còn cách nào khác vì Diệp Thành và Thiên Ma Quân đang đại chiến trong hố đen không gian ngăn cách với thế giới, bọn họ không thể vào trong nên cũng không thể nhìn thấy bên trong này có gì, càng không biết Diệp Thành và Thiên Ma Quân đại chiến thế nào.











 
Chương 2470: Vẫn là giọng của điện chủ Thiên Đình.  


Bùm! Đùng! Đoàng!



Trong thiên địa rộng lớn mà tăm tối, âm thanh ầm ầm rung chuyển trời đất.



Đại quân Thiên Ma như đại dương u tối, nuốt chửng đất trời, nó đi qua đâu cũng để lại núi thây biển máu.



Advertisement

Các tu sĩ của Đại Sở lại bị đánh bại, thương vong vô cùng nặng nề.



Rút!



Thái Hư Cổ Long hét lớn, đại quân tu sĩ Đại Sở lại lùi về phía sau.



Thấy vậy, đại quân Thiên Ma định kéo đến nhưng lại nghe thấy tiếng hô rút quân từ đằng sau.



Đó là lệnh của ma quân, chúng không muốn tiêu diệt toàn bộ Đại Sở trong một sớm một chiều mà muốn tiêu diệt từng chút từng chút, như đã nói, chúng rất thích thấy cảnh con người vật lộn, giãy giụa trước khi chết.



Đại quân Thiên Ma dừng bước nhưng lại nhìn chòng chọc tu sĩ Đại Sở đang rút lui với đôi mắt khát máu.



Không lâu nữa, chúng sẽ lại phát động tấn công.



Nhưng điều này cũng tạo cơ hội cho tu sĩ Đại Sở thở dốc, tìm một dải núi dài dưỡng thương, chuẩn bị tiếp tục chặn đánh đại quân Thiên Ma, họ đang tranh thủ thời gian, nếu không đã sớm rút lui về Nam Sở rồi.


Bố trận!



Vẫn là giọng của điện chủ Thiên Đình.



Thiên Đình lúc này chỉ còn lại bốn điện chủ, trong trận huyết chiến lúc nãy chín đại điện chủ của Thiên Đình xung phong mở đường, năm người đã tử trận.



Không chỉ Thiên Đình mà thần tướng của hậu duệ cửu hoàng, thần tướng dưới trướng chư vương các đời cũng tử trận rất nhiều, còn có lão tiền bối tán tu ẩn thế hầu hết cũng đã hoá thành hồn thiêng, chôn thân trên chiến trường đẫm máu.



Phụt! Phụt! Phụt!



Trong hố đen không gian, máu vàng và máu đen lần lượt bắn tung tóe.



Diệp Thành và Thiên Ma Quân vẫn đang chiến đấu.



Trên người cả hai đều có thần quang, giống như hai ngôi sao sáng chói trong hố đen không gian tăm tối.



Nhìn từ xa, cả hai trông đều rất thê thảm.



Trước ngực Diệp Thành bị chém rách, xương Thánh bị gãy mất vài chiếc, toàn thân vô số vết thương. Trên vết thương đều có ma quang loé lên, hoà tan chân nguyên và tinh khí của hắn, khiến cho tốc độ vết thương lành lại chậm hơn rất nhiều.



Thiên Ma Quân cũng không khá hơn là bao, sống lưng bị chém toạc, xương sống màu đen trông rất đáng sợ, số vết thương trên người cũng không ít hơn Diệp Thành.



Giết!



Vẻ mặt Thiên Ma Quân dữ tợn, sát khí ngút ngàn, ông ta xông lên một bước, tay cầm Nhật Nguyệt Tinh Thần giáng về phía Diệp Thành.



Gầm!



Một tiếng rồng gầm vang lên trong cơ thể Diệp Thành, chiến long xuất hiện hợp nhất với đạo tắc hoá thành thanh thần kiếm cái thế, Diệp Thành cầm trong tay, một kiếm chém bay đại ấn khổng lồ ấy.



Chết đi!

Thiên Ma Quân nổi giận, ném chiếc mác ra.



 
Chương 2471: Ông trốn thoát được không?  


Diệp Thành né được một mác, tiếp đó vung một chưởng đánh vào ngực Thiên Ma Quân.



Lập tức, Thiên Ma Quân bay ra ngoài, lảo đảo lùi lại vài trăm trượng mới đứng vững.



Advertisement

Phụt!



Vừa ổn định cơ thể, Thiên Ma Quân đã phun ra một ngụm máu, nửa quỳ trên đất.



Trước ngực ông ta bỗng có một đạo Luân Hồi Ấn kỳ lạ đang xoay tròn, đó là do một chưởng của Diệp Thành để lại, lúc này nó đang làm tan tinh khí và bản nguyên, xé nát da thịt của ông ta, mọi thứ đều đang mất đi trong luân hồi.



Luân Hồi!



Thiên Ma Quân đột nhiên ngẩng đầu, hai mắt đỏ như máu, nhìn Diệp Thành với vẻ mặt không thể tin được.



Lại nhìn đến Diệp Thành, quanh người hắn hiện ra một vòng luân hồi hư ảo, đạo tắc đan xen trong đó phát ra thần lực vô hạn, luân hồi sức mạnh tuần hoàn vô tận, tồn tại lâu dài.



Rốt cuộc ngươi là ai?!


Thiên Ma Quân gầm thét, vẻ mặt hung tợn, gớm ghiếc.



Luân hồi, đó là luân hồi, sức mạnh cấm kỵ chí cao vô thượng, đến Đại Đế cũng không khống chế được, thế mà một tu sĩ cảnh giới Chuẩn Thiên lại có thể điều khiển, đây là biến cố mà ông ta không thể ngờ tới.



Diệp Thành không thèm quan tâm tới tiếng thét gào của Thiên Ma Quân.



Tiên Luân Thiên Sinh xoay tròn, vết thương trên người hắn đang nhanh chóng hồi phục, sức mạnh đang luân hồi khiến khí tức hơi yếu của hắn đã trở nên dồi dào trở lại.



Thấy vậy, con mắt thứ ba ở đầu mày của Thiên Ma Quân chợt loé lên ma quang, một vòng xoáy màu đen xuất hiện, ông ta muốn thoát khỏi hố đen không gian. Thực lực của Diệp Thành vượt xa dự đoán của ông ta, nếu tiếp tục chiến đấu thì ông ta nhất định sẽ chết không có gì nghi ngờ, vì thế ông ta chỉ có thể tạm thời chạy trốn, để tất cả các ma quân cùng hợp lực trấn áp.

Ông trốn thoát được không?



Tiên Luân Nhãn bên mắt trái của Diệp Thành mở ra, khống chế Ma Thiên Nhãn của Thiên Ma Quân.



Phụt!



Thần thông bị gián đoạn, Thiên Ma Quân lại phụt máu, không biết là phản phệ của thần thông hay là do Luân Hồi Ấn khiến Ma thể của ông ta nứt ra, đến linh hồn cũng bị thương, khí thế trên đà giảm mạnh.



Diệp Thành xông đến, không cho ông ta một chút thời gian phản ứng.



Thiên Ma Quân gầm lên giận dữ, đột ngột giơ tay đẩy ra một vùng ma hải.



Phá!



Diệp Thành cường thế xông tới, Hỗn Độn Thần Đỉnh san bằng ma hải, Cửu Châu Thần Đồ lăng thiên giáng xuống, trấn áp Thiên Ma Quân, đến rìu chiến đang rung lên ù ù cũng bị hắn cầm trong tay, ném vào nơi sâu trong hố đen không gian vô tận.











 
Chương 2472: Rốt cuộc ngươi là ai?”


Nhưng trong trí nhớ của ông ta hoàn toàn không có Diệp Thành, càng không có hình ảnh đã từng chiến đấu với hắn.



Chỉ là bây giờ những điều này đều không quan trọng, quan trọng là ông ta đã bị trấn áp, tu vi bị phế sạch hoàn toàn, trong mắt ông ta lộ vẻ kinh hãi, dường như đã biết kết cục của mình.



“Rốt cuộc ngươi là ai? Rốt cuộc ngươi là ai?”, Thiên Ma Quân gào lên, không biết là sợ hãi hay tức giận mà đôi mắt màu máu nhìn chằm chằm Diệp Thành.

Advertisement



Diệp Thành không nói lời nào, lòng bàn tay lướt qua đầu mày của Thiên Ma Quân, lấy đi Ma Thiên Nhãn của ông ta, Thiên Nhãn bản nguyên bên trong đã bị Tiên Luân Nhãn mạnh mẽ cướp đoạt.



A…!



Tiếng hét thảm thiết của Thiên Ma Quân rất chói tai, vết máu giữa hai lông mày rất đáng sợ, nhìn thấy cảnh tượng này ai có thể nghĩ rằng không lâu trước đây ông ta còn là Thiên Ma Quân chí cao vô thượng.



Diệp Thành vẫn im lặng, lòng bàn tay đặt lên đầu Thiên Ma Quân.



Giây tiếp theo, Thôn Thiên Ma Công xoay chuyển, Luân Hồi cũng xoay chuyển, bản nguyên ma của Thiên Ma Quân còn có đạo tắc trong huyết cốt đều bị hắn hút hết, hoà tan trong luân hồi, trở thành chất nuôi dưỡng Thánh thể cho hắn.



A…!


Tiếng hét của Thiên Ma Quân càng thê thảm hơn, thân thể héo khô với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, cho đến khi hoá thành mây khói.



Đúng thế, Thiên Ma Quân lại thất bại, ông ta của tương lai là Ma thần vô song, bị Diệp Thành tương lai giết chết.



Bây giờ họ gặp nhau trước, ông ta vẫn là người bị giết, trong trận chiến túc mệnh, người thắng vẫn là Diệp Thành, dù là hiện tại hay tương lai, dù là Thiên Ma Quân hay Ma thần vô song thì đều là bên thất bại.



Sau khi diệt Thiên Ma Quân, Diệp Thành mới ngồi xếp bằng trên đất, dùng Tiên Luân Thiên Sinh để chữa lành vết thương.



Hắn cần trở lại trạng thái đỉnh phong để xông ra ngoài, cho ma trụ chọc trời một đòn tuyệt thế, hắn đã sẵn sàng quyết đấu đến chết bất cứ lúc nào, dù chết cũng phải phá huỷ được ma trụ.



Giết!



Đất trời rộng lớn, đại quân Thiên Ma lại phát động tấn công, tu sĩ Đại Sở toàn lực chống cự, thương vong vô cùng nhiều.



Trong thế giới tối tăm chỉ có màn đêm, không có ban ngày.



Trận chiến này đã kéo dài không biết bao lâu, tu sĩ Đại Sở lại bị đánh bại, sau lưng là núi thây, biển máu.



Trong hố đen không gian, Diệp Thành chậm rãi mở mắt, thở ra một hơi khí đục.



Lúc này hắn mới đứng dậy, sử dụng bí thuật khiến đường nét trên khuôn mặt thay đổi, biến thành hình dáng của Thiên Ma Quân, dù là linh hồn hay khí tức, hắn đều cố gắng hết sức mô phỏng.



Bên ngoài, mấy đại ma quân vẫn đang nhìn hư thiên, trong lòng thấy hơi ngạc nhiên: “Không nghe thấy động tĩnh đại chiến nữa, chắc Thiên Ma Quân đã giết được Hoang Cổ Thánh Thể kia, sao vẫn chưa đi ra nhỉ?”



“Chắc là bị thương nên đang chữa trị”, Cửu U Ma Quân cười nhạt.

“Ta thấy chắc là đã giết được Hoang Cổ Thánh Thể, lúc này đang hấp thu bản nguyên của Hoang Cổ Thánh Thể”, Địa Ma Quân hừ lạnh: “Rất giống tác phong làm việc của ông ta, xưa nay không bao giờ chia sẻ thành quả chiến thắng với người khác”.



 
Chương 2473: Hắn không phải Thiên Ma Quân!  


“Ra rồi”, Địa Ma Quân vừa dứt lời đã thấy không gian biến dạng, Diệp Thành, người đã biến thành Thiên Ma Quân bước ra.



“Xem ra ta đoán không sai”, Diệp Thành vừa đi ra, Địa Ma Quân lại nói một câu quái gở, dường như ngửi được khí tức Thánh thể trong người Diệp Thành, phải nói rằng cảm tri lực của ông ta khá tốt, tuy Diệp Thành đã che giấu rất kỹ nhưng vẫn bị ngửi thấy.



“Thiên Ma Quân, không biết khí huyết của Hoang Cổ Thánh Thể có mùi vị thế nào?”, Lôi Ma Quân cười bỡn cợt.



Advertisement

Diệp Thành làm ngơ trước lời nói của bọn họ, ánh mắt và thần thức của hắn từ lúc bước ra vẫn luôn chú ý tới ma trụ chọc trời cách đó không xa.



Ở gần ma trụ như lúc này hắn mới thật sự cảm nhận được áp lực mạnh mẽ.



Ma trụ xuyên trời đất, uy áp cũng xuyên trời đất, mỗi luồng khí tức tràn ra đều như ngọn núi khổng lồ tám nghìn trượng, chèn ép khiến người ta không thở nổi. Bên trên ma trụ lạc ấn chi chít ma văn cổ, mỗi ma văn đều như hút mất tâm thần của người, dù là hắn cũng hơi thất thần.



Điều khiến hắn cau mày là xung quanh ma trụ có rất đông Thiên Ma binh, số lượng lên tới vài triệu người.



Ngoài ra, kết giới bao phủ ma trụ còn đáng sợ hơn bất kỳ loại kết giới nào mà hắn từng thấy, dù là hắn cũng không có đủ tự tin để phá vỡ lớp phòng ngự của nó, mọi thứ tệ hơn nhiều so với những gì hắn tưởng tượng.



Đột nhiên Diệp Thành cất bước, từng bước đi về phía ma trụ.



Thấy Diệp Thành rời đi, mấy đại ma quân khịt mũi lạnh lùng, có vẻ rất bất mãn vì bị hắn phớt lờ.


Hừm!



Địa Ma Quân cau mày, đột nhiên quay đầu lại, nhìn chằm chằm bóng lưng Diệp Thành, hai mắt gần như híp lại thành một đường.



Hắn không phải Thiên Ma Quân!



Ngay sau đó, ông ta đột nhiên hét lớn.



Còn chưa nói xong, ông ta đã ra tay, một cây chiến mâu lập tức xuyên qua hư thiên, bay về phía Diệp Thành, uy lực cực mạnh của nó có thể gọi là uy lực diệt thế.

Cảm nhận được sát khí sau lưng, vẻ mặt Diệp Thành thoáng chốc trở nên khó coi, hắn quay phắt người lại, tránh được một mâu đó.



Ù!



Tiếp theo, Huyết Linh Thần Đao xuất hiện trong tay hắn, tinh nguyên Thánh thể dồi dào, sức mạnh huyết mạch, đạo tắc, thần thông hội tụ trong chốc lát, một đao đỉnh phong nhất chém về phía ma trụ.



Mọi chuyện chỉ diễn ra trong tích tắc, ngoài Địa Ma Quân, những đại ma quân khác đều không ngờ tới.



Ầm!



Một đao tuyệt thế của Diệp Thành như chém vào khối sắt cứng, chẳng những không chém được kết giới bảo vệ ma trụ mà còn khiến hắn bị bay ra ngoài.



To gan!



Đám Viêm Ma Quân đồng loạt xông tới, đầu mày mỗi người đều có thần khí bay ra, trấn áp chư thiên bốn phương.











 
Chương 2474: Trả lại ông một quyền!  


Người trước mặt không phải Thiên Ma Quân, vậy Thiên Ma Quân thật đâu?



Đây mới là điều khiến bọn họ sốc nhất, Thiên Ma Quân đã chết, Thiên Ma Quân là ma quân thứ nhất dưới trướng Thiên Ma Đại Đế mà lại bị một cảnh giới Chuẩn Thiên giết chết.





Bùm! Rầm!



Advertisement

Thiên địa tối tăm hỗn loạn vô cùng, chư thiên bốn phương đều bị thần khí của các ma quân tế ra giam giữ.



Mở!



Diệp Thành giận dữ hét lên, Huyết Linh Thần Đao và Cửu Châu Thần Đồ cùng được gọi ra, thần uy cảnh giới Thiên hiển hiện, kết hợp với uy lực hỗn độn của Hỗn Độn Thần Đỉnh, phóng thẳng lên trời, xuyên qua bầu trời và mặt đất, mạnh mẽ đánh vào giam cầm trên chư thiên.



Diệt!



Thị Huyết Ma Quân tung ra u mang nhất chỉ, sấm sét đen kịt bao quanh mang theo uy lực diệt thế, đánh thẳng vào linh hồn chân thân của Diệp Thành.



Vẻ mặt Diệp Thành lạnh lùng, kim mang Thần Thương bắn ra khỏi thần hải, nghiền nát u mang nhất chỉ kia.



Trấn áp!



Cửu U Ma Quân bước lên, một chưởng che trời, uy áp nặng tựa ngọn núi khổng lồ nhưng lại bị một quyền nghịch thiên của Diệp Thành phá tan.



Keng!



Thần kiếm sau lưng rung lên, Hắc Ám Ma Quân xông tới, một kiếm chém rách sống lưng Thánh thể của Diệp Thành, máu vàng rất chói mắt, với sức chiến đấu của Diệp Thành mà cũng suýt bị chém chết.



Cút!



Diệp Thành trở tay, một đao đẩy lùi Hắc Ám Ma Quân.



Viêm Ma Quân bước lên trời, thoáng chốc đã vung một chưởng chém ra sông thần sấm sét, chia cắt bầu trời và mặt đất.



Diệp Thành hừ lạnh một tiếng, xông ngược lên trời, Huyết Linh Thần Đao lại xuất hiện trong tay hắn, dung hợp hỗn độn đạo tắc và đạo nghĩa vô địch, một đao chém lìa thiên địa, phá tan thần hà sấm sét, đến Viêm Ma Quân cũng bị đẩy lùi.



Ù!


Phía sau, Phong Ma Quân xuất hiện như một bóng ma, trong tay cầm một cây chiến mác đen kịt với sấm sét đen như mực bao quanh, đâm xuyên qua ngực Diệp Thành.



Trả lại ông một quyền!



Khí huyết của Diệp Thành ngút trời, chín đạo Bát Hoang Quyền thoáng chốc hợp nhất, dung hợp hỗn độn đạo tắc cùng nhiều thần thông và sức mạnh huyết mạch, một quyền đấm bay Phong Ma Quân, làm sụp đổ một khoảng hư thiên.



Viêm Sinh Đế Diệt!



Thần thông của Viêm Ma Quân rất mạnh, tay ông ta cầm Hoả Diễm Thần Luân, lăng thiên giáng xuống.



Phụt!



Diệp Thành lảo đảo, Thánh thể vừa mới khôi phục đã lại nứt ra, Thánh huyết lộng lẫy phun ra cực kỳ chói mắt.



Phá!



Diệp Thành giương cung, chiến mâu Vu Hoàng hoá thành thần tiễn dung hợp đạo tắc, mũi tên xuyên trời, bắn xuyên qua Hoả Diễm Thần Luân.



Vút! Vút!



Địa Ma Quân xông tới, bắn ra hai luồng sáng đen, nhìn kỹ lại mới thấy là hai sợi xích sắt ma văn, giống như con rồng khoá chặt cơ thể Diệp Thành.



Xích sắt ma văn đó rất kỳ quái, không chỉ có thần công phong cấm mà còn có sức mạnh huỷ diệt, Diệp Thành vừa mới đứng lại, tinh nguyên trong cơ thể đã lập tức bị hút mất hơn nửa, đến sức mạnh linh hồn cũng bị hút.



 
Chương 2475: Thôn Thiên Ma Công?  


Khí huyết thật thuần khiết!



Địa Ma Quân cười gằn hung dữ, vẻ mặt hưởng thụ.



Thôn Thiên!



Diệp Thành hừ lạnh, Thôn Thiên Ma Công xoay chuyển, sức mạnh vừa bị Địa Ma Quân hút mất lại được hắn lấy về, không chỉ lấy lại sức mạnh của mình mà đến tinh nguyên của Địa Ma Quân cũng bị hắn cướp đi không ít.

Advertisement



Thôn Thiên Ma Công?



Địa Ma Quân bị đẩy lùi, sắc mặt hơi tái, rất khó coi.



Bùm! Uỳnh!



Trời đất hỗn loạn, cuộc đối đầu giữa Diệp Thành và mấy ma quân cũng chỉ diễn ra trong nháy mắt.



Nhưng giờ phút này đại quân Thiên Ma đang canh giữ ở đây đều rất kinh hãi.



Bảy vị Chuẩn Đế của Thiên Ma Vực, bảy vị ma quân dưới trướng Thiên Ma Đại Đế liên thủ mà vẫn bị một cảnh giới Chuẩn Thiên đẩy lùi, sức chiến đấu này vượt xa sức tưởng tượng của chúng.



Ù!



Khi chúng còn đang trong cơn sốc thì Diệp Thành đã vung đao, kéo theo Thánh thể đẫm máu, lại tấn công ma trụ lần nữa.

Đứng lại!



Thị Huyết Ma Quân quát lạnh một tiếng, tiến lên vung kiếm chém về phía Diệp Thành khiến hắn lùi lại phía sau.



Keng!



Đang lùi lại, đột nhiên sống lưng Diệp Thành lạnh lẽo như bị một đao sắc bén đâm vào, không chỉ Thánh thể mà cả linh hồn đều như muốn nứt ra.



Linh hồn Diệp Thành rung lên, đó là một kiếm tuyệt sát có uy lực huỷ thiên diệt địa, sức mạnh của nó không phải phía Địa Ma Quân có thể sánh được.



Trong chớp mắt, Diệp Thành chợt bước ra, Thái Hư Na Di cũng đồng thời được vận chuyển.



Phụt!



Máu vàng bắn ra tung tóe, Diệp Thành vẫn chậm, một cánh tay bị chém rụng, rơi xuống khỏi hư thiên, bị một kiếm của Cửu U Ma Quân chét đứt.



Bị một kiếm làm cho trọng thương, Diệp Thành ngay lập tức nôn ra máu.



Nếu không có Thái Hư Na Di di chuyển vị trí vào thời khắc mấu chốt thì nhát kiếm đó cũng đủ để giết chết hắn, tu vi và đạo hạnh của người ra tay cao hơn Thiên Ma Quân, sức mạnh đó quá cường đại.



Chết đi!



Hắc Ám Ma Quân khí thế áp đảo, cầm Ma Kính trong tay, ma quang sấm sét bắn ra.



Diệp Thành lảo đảo, suýt thì rơi khỏi hư thiên.



Keng!



Lại là một kiếm diệt thế, xuất hiện đột ngột như đến từ thời đại xa xôi khiến người ta không biết phải đề phòng thế nào.



Phụt!



Lại có máu vàng chói mắt văng khắp hư thiên, thân thể Diệp Thành lại bị một kiếm xuyên thủng.











 
Chương 2476: Thiên Ma Đế Cấm!  


Không cần nói cũng biết, cô ta chính là ma quân thứ chín dưới trướng Thiên Ma Đại Đế: Thiên Nữ Ma Quân.



A… A Lê!



Diệp Thành ôm ngực đang chảy máu, ngây người nhìn nữ tử với khí thế áp đảo này.

Advertisement



Dung mạo tuyệt thế của Thiên Nữ Ma Quân đã khơi lại ký ức xa xưa trong hắn.



Đó là một ngôi làng của người phàm, cả ngôi làng bị Huyết Vu tàn sát, hồn phách yếu ớt của một bé gái cuộn mình dưới gốc cây đào, chờ ca ca tòng quân của mình quay về, mười năm hoa nở hoa tàn nhưng lại chẳng chờ được gì.



Cô bé tên là A Lê, vì chấp niệm quá lớn nên biến thành hồn phách, không muốn đi đầu thai chuyển thế.



Diệp Thành vẫn luôn ghi nhớ khuôn mặt cô bé, hắn đã đi tìm không chỉ một lần nhưng đều không tìm được.



Cho đến bây giờ, hắn không dám tin vào mắt mình, hai người như được đúc ra từ một khuôn.



Thiên Ma Đế Cấm!

Khi Diệp Thành sửng sốt thì Thiên Nữ Ma Quân đã mấp máy môi, giọng nói lạnh băng mà uy nghiêm, mấy chữ ấy dễ nghe như âm thanh của thiên nhiên khiến người ta mê đắm.



Hự…!



Diệp Thành đột nhiên che mắt trái, thần hải cũng rung lên như muốn nứt ra.



Giữa ngón tay hắn có máu trào ra, nhìn kỹ còn có thể thấy ấn ký Tiên Luân trên đồng tử đã ngừng xoay, tựa như bị một sức mạnh cường đại ngăn cản, tan hết tiên quang.



Đúng vậy, là Thiên Nữ Ma Quân thi triển đế đạo bí thuật, phong ấn Tiên Luân Nhãn của Diệp Thành.

Bọn họ biết Đại Sở có người có Lục Đạo Tiên Luân Nhãn, đương nhiên cũng biết năng lực của Lục Đạo Tiên Luân có thể đi lại trong hố đen không gian, muốn diệt Diệp Thành thì phải phong ấn Tiên Luân Nhãn trước.



Sự thật chứng minh, thần thông của Thiên Nữ Ma Quân khiến Diệp Thành trở tay không kịp, không ngờ Tiên Luân Nhãn lại bị phong ấn.



Lục Đạo Tiên Luân Nhãn là con át chủ bài lớn nhất của hắn, hắn đã dùng nó để thoát khỏi rất nhiều lần hiểm nguy, lần này còn nguy hiểm hơn bất cứ lần nào trước đây, bây giờ Tiên Luân Nhãn bị phong ấn, hắn không khó để nghĩ ra kết cục của mình.



Giết!



Giọng nói uy nghiêm mà lạnh lùng của Địa Ma Quân đột nhiên vang lên, giống như sấm rền, rung chuyển khiến hư thiên sụp đổ.



Lập tức, Thiên Ma binh như đại dương đen kịt từ bốn phía xông đến, giống như thủy triều cuồn cuộn thuở thiên địa sơ khai, muốn nhấn chìm Diệp Thành.



Vẻ mặt Diệp Thành lãnh đạm, hắn dời mắt khỏi Thiên Nữ Ma Quân, ngưng tụ ra cánh tay bị chặt đứt, sức mạnh huyết mạch, đạo tắc và Thánh thể bản nguyên đồng thời đan xen, áp chế sát khí trong cơ thể, khí huyết hoàng kim dồi dào như biển trào ra.



Chiến!



Diệp Thành gằn lên, bước trên ác sát huyết hải, Hỗn Độn Thần Đỉnh lơ lửng trên đầu, tay cầm Huyết Linh Thần Đao rồi lao ra.

Phụt! Phụt! Phụt!



 
Chương 2477: Chẳng trách hắn có thể giết được Thiên Ma Quân!  


Ngay lập tức, những Thiên Ma binh đi đầu bị tiêu diệt, vùng hư thiên đó thoáng chốc trở nên trống trải hơn rất nhiều.



Giết!



Advertisement

Trong mắt binh tướng Thiên Ma đầy vẻ khát máu, hung tàn và dữ tợn, chúng không sợ sức mạnh của Diệp Thành, người trước ngã xuống người sau lại tiến lên, chiến xa cổ nghiền áp hư thiên, ma khí đen kịt cuộn trào, sấm sét rền vang, nhấn chìm Diệp Thành.



Gầm!



Kim long trong cơ thể Diệp Thành bay ra, đó là ý chí của chiến long.



Ý chí chiến đấu của hắn ngút trời, hắn không hy vọng xa vời có thể sống sót trở về, chỉ mong trước khi chết giết được nhiều Thiên Ma nhất có thể, đây có lẽ là nỗ lực cuối cùng mà hắn có thể làm cho vùng đất này với tư cách là Thánh chủ Thiên Đình.



Phụt! Phụt! Phụt!



Máu tươi nhuộm đỏ cả hư thiên, binh tướng Thiên Ma xông lên rồi lại ngã xuống.



Trong biển người đông đúc, ngôi sao màu vàng hoàng kim của Diệp Thành như ngôi sao sáng nhất trên bầu trời đêm đen, hắn như chiến thần hoàng kim, khí thế áp đảo bát hoang, không ai có thể ngăn cản.




Chẳng trách hắn có thể giết được Thiên Ma Quân!



Địa Ma Quân đứng ở một nơi trên hư thiên hơi nheo mắt, sức chiến đấu cường đại của Diệp Thành khiến ông ta hơi kinh hãi.



Hắn thật sự chỉ là một nửa Hoang Cổ Thánh Thể thôi sao?



Không chỉ ông ta mà những ma quân khác cũng vậy, đến Thiên Nữ Ma Quân cũng nhíu mày.



Đó là gần mười triệu binh tướng Thiên Ma, ở Thiên Ma Vực, tu vi của mỗi người trong số bọn họ đều cao hơn cảnh giới Thiên, mà trong đó cũng có không ít Chuẩn Đế, Đại Thánh và cảnh giới Hoàng, thế mà lại bị một người lần lượt đánh bại hết người này đến người khác.




Thời gian dần trôi, không ai biết đã qua bao lâu.



Tiếng hô giết trở thành âm thanh kinh hoàng nhất trong thế giới tăm tối này.



Không biết từ khi nào cuộc tấn công của Thiên Ma với Diệp Thành mới dừng lại.



Tám vị ma quân đứng ở tám hướng, gần mười triệu Thiên Ma binh đứng chật kín hư thiên, bao vây Diệp Thành ở một khoảng hư thiên.



Phụt!



Trên hư thiên, Diệp Thành cương quyết rút chiến mâu đang cắm trước ngực ra, thân thể loạng chạng lảo đảo.



Hắn bị thương rất nặng, máu chảy đầm đìa, đã không còn hình người nữa, huyết khí dồi dào lúc này đã cực kỳ yếu, ánh sáng vàng chói mắt cũng tối đến mức gần như dập tắt, chiến đấu đến sức cùng lực kiệt.



Nhìn cảnh tượng ở đây, phía Đông Hoàng Thái Tâm trong Thiên Huyền Môn đều tái mặt.



Diệp Thành thất bại, không chỉ thất bại mà Lục Đạo Tiên Luân Nhãn còn bị phong ấn, đến cơ hội rút lui toàn thây còn không có, tám vị ma quân dưới trướng Thiên Ma Đại Đế, gần mười triệu binh tướng Thiên Ma bao vây, không có Tiên Luân Nhãn, hắn không có khả năng trốn thoát.



 
Chương 2478: “Nghịch Hướng Triệu Hồi Thuật”.  


“Đừng coi thường tộc Thái Hư Cổ Long của ta”, khi mọi người đang tuyệt vọng thì một tiếng quát vang vọng cả đất trời, như thể từ chân trời xa xăm truyền đến, rung chuyển cả trời đất, mang theo uy nghiêm chí tôn vô thượng.



“Thái Hư Cổ Long”, Đông Hoàng Thái Tâm và những người khác đột ngột quay đầu, nhìn hư thiên bên rìa Trung Thông Đại Địa.



Thái Hư Cổ Long đang đứng ở đó, hai tay chắp lại giống như bức tượng đài không bao giờ sụp đổ.



Advertisement

Dưới sự chú ý của mọi người, mái tóc dài đen như thác nước của hắn ta biến thành màu trắng với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, dường như đang kích hoạt loại thần thông nghịch thiên nào đó, sức mạnh long hồn huyết tế thúc đẩy máu chạy khắp cơ thể, long văn cổ quấn quanh người, đan xen thành long trận thượng cổ huyền diệu.



Nghịch Thế Thiên, Đế Triệu Luân Hồi!







Nghịch Thế Thiên, Đế Triệu Luân Hồi!



Tiếng hô của Thái Hư Cổ Long phá tan bầu trời xanh vạn cổ.



Ngay tức khắc, Diệp Thành đang ở Bắc Chấn Thương Nguyên chợt xuất hiện Luân Hồi Ấn Trận, người hắn trở nên lúc hư ảo lúc rõ ràng, sức mạnh thời gian và sức mạnh không gian đan xen.



Thấy vậy, các ma quân đều cau mày, không biết đây là thần thông gì.



Giam cầm!



Thiên Nữ Ma Quân hô lên, dường như đã nhìn ra manh mối nào đó.



Lập tức, một đại thủ hư ảo xuất hiện, giam cầm hư thiên Diệp Thành đang đứng.



Mở!



Lại là một tiếng hô nữa, nhưng không phải Thiên Nữ Ma Quân mà là giọng của Tử Huyên.



Cô cũng một tay tạo ấn quyết, hợp lực cùng Thái Hư Cổ Long, lấy Luân Hồi Ấn Trận làm trung gian, chém ra kiếm mang có một không hai từ nơi không biết cách xa bao nhiêu nghìn dặm, chém bay đại thủ che trời của Thiên Nữ Ma Quân.



Vù!



Mọi chuyện xảy ra trong tích tắc, giây trước Diệp Thành còn đang bị bao vây, lúc này đã lặng lẽ biến mất.



Chết tiệt!



Vẻ mặt Địa Ma Quân hung dữ, ông ta định đuổi theo về phía Nam.



Không đuổi kịp đâu!



Thiên Nữ Ma Quân nghiêng đầu, nhìn hư thiên phía Nam xa xa, dường như có thể thấy được Tử Huyên và Thái Hư Cổ Long đang đứng ở nơi cách đó vô số nghìn dặm, khẽ nói: “Là tàn hồn của Thái Hư Long Đế và tàn hồn của Đông Hoa Nữ Đế”.



Phù!



Thấy Diệp Thành được thần thông kỳ lạ của Thái Hư Cổ Long và Tử Huyên giải cứu, các Chuẩn Đế trong đại điện Thiên Huyền Môn đều thở phào nhẹ nhõm.



“Thần nữ, đó là thần thông gì vậy?”, Phục Nhai, người kinh nghiệm chưa nhiều, khiêm tốn học hỏi Đông Hoàng Thái Tâm.



“Nghịch Hướng Triệu Hồi Thuật”.



“Triệu Hồi Thuật? Nghịch Hướng?”







 
Chương 2479: Ta không sao!  


“Thì ra là vậy”, Phục Nhai thở dài: “Bí thuật đó đâu chỉ bá đạo, thực sự ở cấp độ nghịch thiên, điểm cực Bắc của Bắc Chấn Thương Nguyên cách điểm cực Nam của Trung Thông Đại Địa ít nhất cũng phải ba triệu dặm!”



Advertisement

“Mặc dù Diệp Thành đã được cứu nhưng tình hình chiến trận vẫn không khả quan!”, một lão bối tóc trắng lo lắng nhìn vào màn nước huyễn thiên.



Trong màn nước, các đại ma quân đã đồng loạt vung kiếm, lệnh cho binh tướng Thiên Ma phát động tấn công dữ dội, hơn nữa còn định đánh đến Thiên Huyền Môn, thế trận vô cùng lớn.



Vút!



Ở cực Nam của Trung Thông Đại Địa, Diệp Thành đẫm máu xuất hiện trên hư thiên, hắn đứng không vững nên ngã lộn nhào xuống dưới.



Diệp Thành!



Sở Linh vội vàng tiến lên, tế ra một lực dịu dàng, đỡ lấy Diệp Thành.



Phụt! Phụt!




Ở nơi khác, Thái Hư Cổ Long và Tử Huyên đều hộc máu.



Như Đông Hoàng Thái Tâm nói, họ biết trong cơ thể Diệp Thành có Luân Hồi Ấn nên đã lạc ấn ấn ký để lúc hắn gặp nguy hiểm thì thi triển bí pháp cấm kỵ, giúp hắn thoát khỏi hiểm nguy.



Chỉ là, để giúp Diệp Thành thoát khỏi nguy hiểm thì họ cũng phải trả cái giá đau đớn.



Mái tóc dài của Thái Hư Cổ Long trở nên trắng như tuyết, thần hà quanh người Tử Huyên tối mịt, khí tức của hai người đều yếu ớt.


Nhưng so với họ, Diệp Thành còn thảm hơn nhiều.



Lúc trước ở Bắc Chấn Thương Nguyên, hắn phải đối mặt với gần mười triệu binh tướng Thiên Ma và tám ma quân của Thiên Ma Vực, trước đội hình ấy mà hắn vẫn còn sống, quả thực đã là kỳ tích trong kỳ tích.



Ta không sao!



Giọng Diệp Thành khàn đặc, hắn muốn gắng gượng chống đỡ cơ thể để đứng dậy nhưng lực bất tòng tâm.



Không hiểu sao lúc này hắn lại cảm thấy áy náy khó giải thích đối với Đại Sở, vì hắn đã thất bại.



Độ mạnh của ma quân Thiên Ma Vực vượt xa dự đoán của hắn, nhất là Thiên Nữ Ma Quân kia lại càng thêm kỳ quái, giống hệt A Lê là một chuyện, cô ta còn có thể phong ấn Lục Đạo Tiên Luân Nhãn của hắn, đây là điều mà dù thế nào hắn cũng không lường trước được.



Hắn là người duy nhất trong cả Đại Sở có thể tránh được đại quân Thiên Ma đến được trước ma trụ, bây giờ Tiên Luân Nhãn đã bị phong ấn, đến hắn cũng không làm được, vậy họ dùng gì để đánh trả đây?



“Là phong cấm đế đạo”, Thái Hư Cổ Long bước tới, sắc mặt trắng bệch, vừa nhìn đã biết Tiên Luân Nhãn của Diệp Thành là do sức mạnh nào trấn áp.

“Là đế đạo thì chúng ta không thể phá giải được”, Tử Huyên cau mày, vẻ mặt khó coi cùng cực: “Xem ra Thiên Ma Vực hiểu rất rõ Lục Đạo Tiên Luân Nhãn”.



 
Chương 2480: “Thứ lỗi cho muội không thể phụng lệnh”


“Là do ta nghĩ quá đơn giản”, giọng Diệp Thành vẫn khàn đặc, kiệt sức, làm gì còn khí huyết dồi dào của Hoang Cổ Thánh Thể như lúc trước nữa!



Thiên Ma tấn công tới rồi!



Advertisement

Khi mấy người đang nói chuyện thì có người hét lớn.



Nghe vậy, sắc mặt mọi người lập tức lạnh đi, vẻ mặt cực kỳ nặng nề, bởi vì đợt tấn công lần này của Thiên Ma quá nhanh, dường như đại quân Thiên Ma không còn muốn cho họ cơ hội nghỉ ngơi nữa.



“Thi Hoạ, đưa hắn về Nam Sở đi”, Thái Hư Cổ Long bỏ lại câu này rồi cùng các cao thủ khác bay lên các đỉnh núi. Bây giờ Diệp Thành đang ở trạng thái vô cùng yếu, một tu sĩ ở cảnh giới Linh Hư cũng có thể lấy mạng hắn.



Diệp Thành bị thương quá nặng, không nghỉ ngơi ba đến năm ngày thì hoàn toàn không thể bình phục.



Lúc này, trận chiến với Thiên Ma quá khốc liệt, dù phía Đao Hoàng cũng có thể mất mạng bất cứ lúc nào chứ nói gì Diệp Thành đang ở trạng thái cực yếu, một khi cuộc chiến bắt đầu, không ai có thời gian để bảo vệ hắn.

“Vâng”, Lâm Thi Hoạ đáp lại, mặc kệ Diệp Thành có đồng ý hay không đã kéo hắn lên lưng thanh loan, đề phòng hắn phản kháng. Đây là lần đầu tiên trong đời cô cưỡng chế dùng thuật phong cấm với Diệp Thành.



Ngay tức thì, thanh loan giang cánh bay vút lên trời cao, thân hình như tia chớp, tốc độ kinh người, phía sau còn có rất nhiều cao thủ đi theo, thân phận Diệp Thành quá đặc biệt, hắn là thống soái của tam quân, họ không thể để hắn xảy ra chuyện gì.



Giết!



Chẳng mấy chốc, sau lưng vang lên tiếng hô giết kinh thiên động địa, tu sĩ Đại Sở đã bài binh bố trận từ trước, đồng loạt cầm sát kiếm lao ra ngoài.

Trận chiến đẫm máu lại nổ ra.



Trận chiến vô cùng khốc liệt, mạng người như cỏ rác, từng người từng người đuổi theo rồi rơi xuống khỏi hư thiên, hoá thành huyết vụ, thây chất thành núi, máu chảy thành sông.



“Lâm sư muội, để ta xuống đi”, nhìn bầu trời nhuốm máu sau lưng, Diệp Thành lên tiếng. Giọng hắn khô khốc, hắn muốn phá phong ấn của Lâm Thi Hoạ nhưng không thành công.



Diệp Thành chưa bao giờ cảm thấy mình vô dụng như bây giờ, đường đường là Thánh chủ của Thiên Đình, nhìn các tướng sĩ xông lên phía trước mà hắn lại chỉ có thể là người được bảo vệ phía sau, tâm trạng này khiến cho người trước nay luôn xông lên phía trước là hắn cảm thấy chua xót.



“Thứ lỗi cho muội không thể phụng lệnh”, Lâm Thi Hoạ hít sâu một hơi, nếu là trước đây cô sẽ ngoan ngoãn nghe lời, nhưng vì sự an toàn của Diệp Thành, cô đã hạ quyết tâm kiên quyết đến cùng.



Ngày nay, cô đã không còn là cô bé mặc cho người khác bắt nạt năm xưa nữa.



Sư phụ cô là Thái Hư Cổ Long, trong người cô mang huyết mạch Cổ tộc, mấy năm nay tuy cô không trở nên mạnh mẽ được như Diệp Thành và Cơ Tuyết Băng, nhưng trong thế hệ Huyền Tự thì đạo hạnh của cô cũng thuộc nhóm có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Trải qua mấy trận chiến, cô cũng đã được chiến tranh gột rửa, trong mắt không chỉ có sự dịu dàng của một nữ tử mà còn có sát khí của một nữ tướng.



 
Chương 2481: “Chúng ta sẽ thắng”


Thật sự nhìn thấy sự tàn khốc của chiến tranh, thật sự nhìn thấy từng người thân thuộc ngã xuống trước mắt mình, cô giết kẻ thù nhưng đồng thời trong lòng cũng vừa khóc vừa sợ, sợ Diệp Thành mà mình quan tâm một ngày nào đó cũng sẽ như họ, hoá thành vũng máu trước mắt mình.



Lâm Thi Hoạ không giải trừ phong ấn, Diệp Thành cũng không cố gắng phá giải nữa, vì hắn biết lúc này mình nói gì cũng đều vô ích.



Thanh loan hí lên, vụt qua bầu trời nhanh như tia chớp.

Advertisement



Trước, sau, trái, phải đều có người bảo vệ Diệp Thành, nhưng chỉ có một tu sĩ ở cảnh giới Chuẩn Thiên. Đại chiến nguy cấp, họ không phân được nhiều người để hộ tống hắn, đây cũng chỉ là hành động bất đắc dĩ.



“Sư huynh, chúng ta sẽ lại được thấy mặt trời chiếu rọi mặt đất chứ?”, sự im lặng suốt chặng đường cuối cùng cũng bị Lâm Thi Hoạ phá vỡ.



“Ừ”, Diệp Thành không hề nghĩ ngợi đã nói luôn, nhưng câu trả lời này không có chút tự tin nào.



Ngay cả Thánh chủ Thiên Đình là hắn cũng cảm thấy con đường phía trước rất mịt mờ, hắn đã được thấy sự cường đại của Thiên Ma, dù là binh lực hay đội hình cao thủ thì Thiên Ma đều gấp mười lần so với tu sĩ Đại Sở.



Trận chiến này sẽ còn kéo dài, không biết liệu Đại Sở có cầm cự được hay không, chứ đừng nói đến việc quay lại Bắc Chấn Thương Nguyên phá huỷ ma trụ.



Diệp Thành không nhìn thấy hy vọng, có lẽ vùng đất tối mịt này sẽ khó được thấy mặt trời rạng rỡ, núi sông hùng vĩ ở đây sẽ bị gót sắt của Thiên Ma từng chút từng chút nhấn chìm, cho đến khi trở thành địa ngục Cửu U.



Ưm…!



Khi Diệp Thành đang thẫn thờ thì chợt có đôi môi đỏ mọng, mềm mại đặt lên môi hắn.



Diệp Thành lập tức sững sờ tại chỗ.



Người hôn hắn đương nhiên là Lâm Thi Hoạ, đôi môi mềm đỏ mọng đó đương nhiên cũng là của Lâm Thi Hoạ.



Bốn mắt nhìn nhau, mắt Lâm Thi Hoạ đẹp như nước, trong veo, mang theo nét dịu dàng của nữ tử.




Thời gian như ngừng trôi.



Vài giây sau, Lâm Thi Hoạ mới vô thức dời đôi môi, nhẹ nhàng lùi lại một bước, đôi mắt đẹp rũ xuống, gò má ửng hồng, thậm chí chính cô cũng không biết tại sao mình lại to gan đến vậy.



Có lẽ cô không nhìn thấy hy vọng nữa, trận đại chiến này, cô và Diệp Thành có thể sẽ chết bất cứ lúc nào, chính vì vậy cô mới bộc lộ tình yêu giấu kín trong lòng, cô không muốn để lại nuối tiếc, một nụ hôn nói lên tất cả, thể hiện tình yêu của Lâm Thi Hoạ với Diệp Thành.



“Sư huynh, thứ… thứ lỗi cho Thi Hoạ mạo phạm”, Lâm Thi Hoạ cúi đầu, khẽ cắn môi như đứa trẻ phạm sai lầm.



“Chúng ta sẽ thắng”, Diệp Thành cười mệt mỏi, lúc này mới hiểu tâm ý của Lâm Thi Hoạ, dường như hắn cũng đã nhìn thấu tâm tư trong lòng cô, con người khi rơi vào đường cùng mới có thể bộc lộ tình cảm chân thành nhất trong lòng.



“Sẽ thắng”, trong mắt Lâm Thi Hoạ chan chứa nước mắt, sau khi trải qua chiến tranh mới biết hoà bình đáng quý nhường nào. Cô vẫn giống hầu hết các nữ tử khác, có tâm hồn thiếu nữ, hy vọng thiên hạ thái bình, được ở bên người mình yêu đến lúc đầu bạc răng long.











 
Chương 2482: Đuổi theo!  


Keng!



Lâm Thi Hoạ lập tức tế ra sát kiếm, cao thủ của Thiên Đình cũng đồng loạt gọi binh khí bản mệnh ra, bảo vệ Diệp Thành ở giữa.



Diệp Thành cũng hơi nheo mắt, dù hiện tại hắn đang trong trạng thái yếu, dù Lục Đạo Tiên Luân Nhãn bị phong ấn nhưng nhãn giới của hắn vẫn còn, có thể trong nháy mắt nhìn ra sát khí lạnh băng ẩn trong khoảng hư thiên phía trước.



Advertisement

Ù!



Dưới sự chú ý của mọi người, mặt đất rung chuyển.



Sau đó một cánh cổng đá cổ xưa nhô lên từ mặt đất, trên đó được khắc đầy ma văn, lấp lánh ma quang cổ xưa.



Phá huỷ nó!



Diệp Thành lập tức nghiêm giọng hô lên, giọng điệu còn hơi vội vã.



Hắn còn chưa dứt lời, một lão bối mặc áo bào đen trong đoàn đã đứng ra, ngự động binh khí bản mệnh của mình, cánh cổng đá cổ xưa còn chưa hoàn toàn nhô hết khỏi mặt đất đã sập xuống.



“Lệnh cho tu sĩ Đại Sở, toàn quân rút lui”, Diệp Thành lại lên tiếng, sắc mặt khó coi tột cùng.

Lão bối áo đen không dám trái lệnh, lập tức giơ cao sát kiếm trong tay, miệng niệm chú, một đạo cực quang chói mắt phóng lên trời.



“Sư huynh, cánh cổng đá lúc trước là…”, thấy vẻ mặt nặng nề của Diệp Thành, Lâm Thi Hoạ ngập ngừng hỏi.



“Truyền tống vực môn”.



“Đó… Đó chính là truyền tống vực môn sao?”, mọi người đều bị sốc, đây là lần đầu tiên họ thấy truyền tống vực môn, nếu đã là truyền tống vực môn thì họ biết tại sao Diệp Thành lại hạ lệnh cho toàn quân tu sĩ Đại Sở rút lui rồi.



Tình cờ là họ gặp được truyền tống vực môn này, có trời mới biết những nơi bí mật khác còn bao nhiêu truyền tống vực môn như này nữa, không lâu nữa phía sau tu sĩ Đại Sở chắc chắn sẽ có một đội quân Thiên Ma cực kỳ đông đảo.



Vì vậy việc làm của Diệp Thành rất đúng đắn.




Bây giờ tu sĩ Đại Sở vẫn chưa bị bao vây, còn có thể xoay chuyển, tu sĩ Đại Sở vẫn còn cơ hội thoát được, nếu để âm mưu của Thiên Ma thành công thì tu sĩ Đại Sở đang ở Bắc Sở có thể sẽ bị xoá sổ bất cứ lúc nào.



Rút!



Thái Hư Cổ Long nhận được truyền âm chợt hét lớn.



Ngay tức khắc, tu sĩ Đại Sở đồng loạt rút lui, những người thông minh một chút đều đã nhận ra độ nghiêm trọng của vấn đề, nếu tiếp tục chiến đấu, không bao lâu nữa toàn bộ tu sĩ Đại Sở sẽ bị bao vây.



Đuổi theo!



Thấy tu sĩ Đại Sở rút lui, Thiên Ma tướng đồng loạt giơ sát kiếm chỉ về phía họ.



Đại quân Thiên Ma lập tức đuổi theo, khí thế áp đảo, không cho tu sĩ Đại Sở thời gian phản ứng.



Cùng lúc đó, tại trụ sở của Thiên Đình ở Nam Sở, Hồng Trần Tuyết đang nhìn Thái Cổ Tinh Thiên với vẻ mặt tái nhợt.



Từ đây bà có thể thấy rõ Bắc Sở hiện đang có bao nhiêu đại quân Thiên Ma, số lượng đó không chỉ gấp mười lần tu sĩ Đại Sở.

Không chỉ vậy, phía sau tu sĩ Đại Sở còn có rất nhiều nơi xuất hiện Thiên Ma binh không hề báo trước, lúc này chúng đang tập trung với số lượng cực kỳ đông đảo, có thể chặn được tu sĩ Đại Sở ở lại Bắc Sở.



 
Chương 2483: Ai ngăn cản, hắn ư?  


“Người vẫn chưa phái thêm quân cứu viện đi ạ?”, phía sau, Tịch Nhan hoảng loạn nhìn Hồng Trần Tuyết, giờ đây cô đã mặc lên mình chiến y, sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào, khoác lên mình chiến y, hiện giờ cô đã là một nữ tướng quân vô song.



“Không ai được phép ra khỏi Nam Sở”, Hồng Trần Tuyết lãnh đạm: “Kẻ nào trái lệnh, chém”.



“Người…”

Advertisement



“Con nghĩ tu sĩ Đại Sở liều mình ngăn chặn Thiên Ma là vì điều gì?”, Hồng Trần Tuyết thẳng thừng ngắt lời Tịch Nhan, giọng điệu mạnh mẽ: “Họ đang tranh thủ thời gian cho chúng ta, tường thành của Nam Sở sẽ là lá chắn có lợi nhất cho Đại Sở phản công sau này. Truyện lệnh xuống, toàn quân tu sĩ Nam Sở chuẩn bị chiến đấu, tiếp tục tăng cường củng cố tường thành”.



“Con mặc kệ”, Tịch Nhan hít sâu một hơi, bay ra khỏi đại điện như một đạo thần quang.



“Đưa con bé về”, Hồng Trần Tuyết trầm giọng ra lệnh.



“Rõ”, Phong Tế gật đầu rồi cũng bay nhanh ra khỏi đại điện như một tia thần mang, đuổi theo Tịch Nhan.



Sau khi Phong Tế đi, Hồng Trần Tuyết hít một hơi thật sâu, đôi bàn tay siết chặt trắng bệch, bà vẫn lo lắng quan sát Thái Cổ Tinh Thiên.



Khi Diệp Thành đi đã giao Nam Sở cho bà, đương nhiên bà phải làm tốt sứ mệnh của mình. Hồng Trần đã chết, bà tuyệt vọng chán nản, không còn nóng nảy hấp tấp như trước nữa, thân là Thánh chủ Nhân Hoàng, bà hiểu hơn ai hết hiện tại Đại Sở đang nguy hiểm nhường nào, càng là lúc nguy cấp thì càng phải bình tĩnh.

Dù bà rất muốn hạ lệnh cứu viện, nhưng sự tàn khốc của chiến tranh buộc bà phải bảo vệ Nam Sở an toàn, chuẩn bị cho một cuộc chiến khốc liệt hơn.



Phía trên hư thiên mờ tối, thanh loan khổng lồ lần nữa dừng lại, đôi mắt phượng sắc bén dè chừng nhìn hư thiên đối diện.



Ở đó có ba người chặn đường họ, một người cầm chiến mác, một người cầm chiến rìu, một người cầm ma đao, họ đều mặc áo giáp lạnh băng, ở Thiên Ma Vực ai cũng ở cấp bậc Chuẩn Đế.







Ba ma tướng!


Vẻ mặt Diệp Thành vô cùng nặng nề, thầm nhẩm tính sức chiến đấu của hai bên.



Lão bối mặc áo bào đen bên cạnh hắn là trưởng lão phân điện thứ nhất của Thiên Đình, tu vi cảnh giới Chuẩn Thiên, có thể miễn cưỡng chặn được một ma tướng, tuy Lâm Thi Hoạ không phải cảnh giới Chuẩn Thiên nhưng hợp lực với thanh loan cũng có thể miễn cưỡng giữ chân một ma tướng.



Nhưng ma tướng thứ ba thì sao? Ai ngăn cản, hắn ư?



Rất rõ ràng điều này không thực tế, trạng thái hiện tại của hắn có lẽ còn không đỡ nổi một chiêu trong tay ma tướng, còn hơn mười người đi cùng còn lại thì đều ở cảnh giới Không Minh, còn chẳng đỡ nổi một chưởng của ma tướng.



“Sư tôn, đồ nhi bất đắc dĩ, phải mạo phạm vong linh rồi”, khi Diệp Thành đang nghiêm mặt thì Lâm Thi Hoạ bên cạnh đã hít sâu một hơi.



Cô chắp hai tay lại, nhanh chóng tạo ấn quyết, miệng đọc chú văn cổ mà Diệp Thành nghe không hiểu, dường như đang thi triển một loại thần thông cực kỳ cường đại nên mái tóc dài mềm mại của cô dần biến thành màu trắng như tuyết.



Diệp Thành cau mày, tuy không biết Lâm Thi Hoạ tạo ấn quyết gì nhưng chắc chắn là một loại thông linh triệu hồi cực kỳ bá đạo.











 
Chương 2484: “Tiền bối, đây là Đại Sở”


“Thanh loan kia thuộc về ta”, ma tướng cầm ma đao cười tươi để lộ hai hàm răng trắng loá, nụ cười rất dữ tợn.



Hả?



Đang nói, ba người chợt cau mày, hơi nheo mắt nhìn khoảng hư thiên phía Diệp Thành đang đứng.



Advertisement

Mặt đất nơi đó rung chuyển, một quan tài đá cổ từ từ nhô lên khỏi mặt đất, có lẽ đã từ rất lâu rồi nên trên quan tài phủ đầy bụi, từng đợt khí tức cổ tràn ra.



Thông linh thuật?



Ba ma tướng nhếch miệng, hứng thú nhìn cỗ quan tài đá đã nhô lên hoàn toàn khỏi mặt đất.



Quan tài?



Ông lão mặc áo bào đen của Thiên Đình và những cao thủ đi cùng của Thiên Đình đều sững sờ, đến Diệp Thành cũng ngạc nhiên, hắn không ngờ Lâm Thi Hoạ lại thông linh ra quan tài đá.



Mở!



Khi tất cả mọi người còn đang kinh ngạc thì Lâm Thi Hoạ đã mở miệng, khẽ nói ra một chữ.

Ù!



Quan tài đá rung lên, lớp bụi phía trên bay đi, nắp quan tài rơi xuống.



Tiếp đó, một bàn chân bước ra khỏi quan tài, có lẽ là thân thể quá nặng nên khi bàn chân chạm đất, mặt đất rung lên, khi bàn chân còn lại bước ra cũng vậy, mặt đất rung chuyển kịch liệt.



Rầm!



Đến lúc này quan tài mới nổ tung, một người mặc áo bào màu vàng tím xuất hiện trước mặt mọi người.



Diệp Thành ngẩng đầu lên, nhìn từ góc của hắn, bóng lưng người đó uy nghiêm thẳng tắp, tựa như bức tượng đài không bao giờ sụp đổ, toàn thân toát lên khí tức thăng trầm, thậm chí mái tóc đen tung bay cũng nhuốm bụi trần năm tháng bể dâu.




Lúc này Diệp Thành mới thật sự hiểu câu nói đó của Lâm Thi Hoạ.



Đúng là Lâm Thi Hoạ thi triển thông linh thuật, hơn nữa còn thông linh với người đã qua đời từ lâu, quả thật cô đã mạo phạm vong linh.



Khí tức mạnh quá!



Các cao thủ đi cùng của Thiên Đình hít sâu một hơi, nhìn người được thông linh bước ra với vẻ dè chừng, với định lực của Diệp Thành cũng không khỏi nheo mắt, bởi vì người đó quả thực rất cường đại.



“Đây là đâu?”, người mặc áo bào vàng tím mở miệng, giọng nói khàn khàn, vẻ mặt hoang mang.



“Tiền bối, đây là Đại Sở”, Lâm Thi Hoạ hít sâu một hơi.



“Đại Sở?”, người đó đột nhiên ngẩng đầu nhìn đất trời tối mịt với ánh mắt không thể tin được, cả thế giới đều bị bao phủ bởi mây mù hỗn độn, không có một tia sáng, như địa ngục Cửu U.



“Sao Đại Sở lại trở nên thế này?”, giọng người ấy vẫn khàn khàn: “Còn ta nữa, không phải ta đã chết rồi sao?”



“Vãn bối thực sự bất đắc dĩ nên mới thông linh tới minh giới, mong tiền bối thứ lỗi”, Lâm Thi Hoạ ở phía sau quỳ một chân xuống.

“Thông linh?”, người mặc áo bào tím vàng cứng ngắc quay người lại nhìn Lâm Thi Hoạ, giọng điệu uy nghiêm không gì sánh được, mang theo ý lạnh như băng, điều này thực sự đã mạo phạm đến vong linh của ông ta.



 
Chương 2485: “Các người nói xong chưa?”


“Ông…”, nhìn thấy tôn dung người đó, cao thủ Thiên Đình đi theo đều ngây người, dường như đã từng thấy người này.



“Đây…”, không chỉ họ sửng sốt mà Diệp Thành cũng giật mình.



Advertisement





Nhìn người kia, Diệp Thành chợt hoang mang, hắn tưởng rằng mình đang nhìn nhầm, chỉ vì khuôn mặt đó khiến hắn nhớ về Pháp Luân Vương.



Diệp Thành không dám tin người mà Lâm Thi Hoạ thông linh từ U Minh lại là Pháp Luân Vương đã chết.



Trong chốc lát, từng cảnh tượng trước kia ùa về, Pháp Luân Vương cái thế chết trong biển sấm sét bi đát thế nào, bóng hình bất khuất đó so với Pháp Luân Vương hiện tại như trùng khớp đến mức hoàn mĩ.



Pháp Luân Vương với đôi mắt xa xăm hiện lên hàn quang lạnh giá khiến Lâm Thi Hoạ nhìn mà thần sắc tái nhợt.



Cuối cùng ông ta cũng mở mắt nhìn những kẻ mạnh tuỳ tùng của Thiên Đình sau đó mới nhìn sang Diệp Thành toàn thân đẫm máu.

“Vãn bối Diệp Thành bái kiến tiền bối”, Diệp Thành lên tiếng, giọng điệu điềm tĩnh nhưng lại chắp tay hành lễ với Pháp Luân Vương.



“Diệp Thành”, giọng Pháp Luân Vương khản đặc, ông ta cười có phần bi đát, có oán hận, có phẫn nộ, có tán thưởng, có kinh ngạc, đây là chính là lần tương ngộ cách cả một đời khiến nụ cười của ông ta mang theo vẻ mỏi mệt và bể dâu.



“Sao Đại Sở lại thành ra thế này?”, Pháp Luân Vương không nghĩ nhiều về chuyện trước kia nữa, đôi mắt già nua của ông ta nhìn Diệp Thành.



“Thiên ma ngoại vực xâm phạm”, Diệp Thành hít vào một hơi thật sâu, “hậu duệ của các hoàng đế, liệt đại chư vương, Thiên Đình của Đại Sở, tất cả đều đã liên hợp cùng đối kháng”.



“Hậu duệ các hoàng đế và liệt đại chư vương liên hợp với nhau sao?”, Pháp Luân Vương thẫn thờ trong giây lát: “Thiên Đình của Đại Sở là thế lực thế nào mà lại cùng kề vai tác chiến với hậu duệ các hoàng đế và liệt đại chưa vương?”




“Thiên Đình thống nhất Đại Sở rồi, Diệp Thành chính là Thánh Chủ của Thiên Đình”, ông lão mặc hắc bào của Thiên Đình thay Diệp Thành đáp lời.



“Đại Sở thống nhất rồi?”, Pháp Luân Vương ngỡ ngàng, ông ta bất giác nhìn sang Diệp Thành, ánh mắt đó mang theo bao ý tứ: “Xem ra sau khi bổn vương rời xa cõi đời này đã xảy ra quá nhiều chuyện không thể tưởng tượng nổi”.



“Các người nói xong chưa?”, phía sau, ba tên ma tướng khoanh tay trước ngực nhìn Diệp Thành và Pháp Luân Vương với ánh mắt giễu cợt mang thoe u quang.



Pháp Luân Vương không nói gì, ông ta quay người lại, đôi mắt vẩn đục nhìn ba tên ma tướng.



Với khả năng quan sát của ông ta thì đương nhiên có thể nhìn ra ba tên ma tướng này bất phàm thế nào, ba tên này không phải có tu vi ở cảnh giới Chuẩn Thiên mà bị áp chế tu vi.



Rầm!



Một tiếng động mạnh vang vọng khắp thương không, bầu hư thiên phía ba tên ma tướng kia cuồn cuộn mây và sương đen, kéo theo vô số ma binh đến choán lập cả mặt đất và bầu trời. Vùng biển đen sục sôi nuốt chửng từng tấc sơn hà.

“Tiểu nha đầu giải cấm chế linh hồn của ta”, Pháp Luân Vương lên tiếng, giọng nói không còn lạnh lùng như trước nữa.



 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom