Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Tiên Võ Truyền Kỳ

Chương 2526: “Ta cũng là cảnh giới Chuẩn Thiên”


Dù biết con đường phía trước là quỷ môn quan thì cũng không ai chần chừ, vì sự tồn vong của thế hệ mai sau, để nối nghiệp kế thừa, những lão bối lớn tuổi như họ sẵn sàng chiến đấu hết mình, mang theo tâm lý quyết tử.



“Chuyến đi này khả năng sẽ một đi không trở lại”, một ông lão tuổi xế chiều buồn bã nhìn tường thành Nam Sở.



“Đi thôi”, Diệp Thành hít sâu một hơi, dời mắt khỏi Nam Sở, bước lên vùng đất Bắc Sở đầu tiên.



Advertisement

Sau đó, Thái Hư Cổ Long và Tử Huyên cũng đi theo.



Họ đi từ thế giới phàm trần tới đây.



Thế giới phàm trần ngày nay đã là một vùng đất khô cằn, người phàm đã được các tu sĩ đón về Nam Sở, nhà cửa ruộng vườn của họ đã thành đống đổ nát.



Trên đường đi, tốc độ của họ cực kỳ nhanh, có thần thức bá đạo của Thái Hư Cổ Long, họ không chỉ một lần tránh được đại quân Thiên Ma, lần nào cũng thuận lợi đi qua từ khe hở.



Không biết đến lúc nào Diệp Thành mới dừng lại trên một đỉnh núi, hắn vô thức quay lại, khẽ cau mày nhìn hư thiên đen kịt, tựa như có thể nhìn thấy một bóng dáng xinh đẹp qua không gian hư vô.



Bị phát hiện tung tích, không gian hư vô đó biến dạng rồi một bóng dáng xinh đẹp như tiên nữ, cũng mặc áo đen, khoác áo choàng đen bước ra, nhìn kỹ lại thì chẳng phải Sở Linh sao?



“Sao nàng cũng đi theo tới đây?”, Diệp Thành nhìn Sở Linh hơi cau mày, hắn biết chuyến đi này rất nguy hiểm nên không muốn Sở Linh tham gia, thế nhưng cô lại lặng lẽ đi theo mà hắn không hề phát hiện.

“Ta cũng là cảnh giới Chuẩn Thiên”, Sở Linh bước tới, lòng hơi chột dạ.



“Linh tinh”, Diệp Thành trầm giọng: “Mau về đi”.



“Chàng lại muốn bỏ ta lại”, Sở Linh hơi rũ mắt, khẽ cắn môi: “Tỷ tỷ đi rồi, ta không muốn nhìn bóng lưng chàng mỗi lúc một xa, cho dù chết, ta cũng sẽ đi theo chàng”.



Diệp Thành im lặng, trong lòng chợt nhói đau.



Cuối cùng hắn không nói gì nữa, lẳng lặng xoay người, bước vào hư thiên.



Thấy vậy, Sở Linh khẽ cười một tiếng rồi cũng đi theo, Diệp Thành không đuổi cô đi nữa mà ngầm đồng ý cho cô đi theo quân viễn chinh của Đại Sở tới Bắc Sở.



Giết!



Họ đi chưa được bao lâu, phía Nam Sở truyền đến tiếng hô giết kinh thiên động địa.



Nhìn khắp đất trời, đại quân Thiên Ma kéo đến ùn ùn như biển dậy sóng, muốn nhấn chìm đất trời Nam Sở.



Cơ Tuyết Băng đã rút sát kiếm ra, chỉ vào Thiên Ma quân đang lao tới.



Sau khi Diệp Thành đi, tường thành Nam Sở do cô làm thống soái, còn năm lãnh thổ lớn của Nam Sở thì giao cho hậu duệ các hoàng đế.



Bùm! Rầm! Đoàng!



Ngay sau đó, những tiếng nổ lớn như sấm vang lên khắp đất trời.



Trận chiến khốc liệt, quân Thiên Ma lần lượt ngã xuống nhưng rồi cũng lại lần lượt lao lên tường thành Nam Sở.











 
Chương 2527: “Phòng ngự vô cùng chặt chẽ!”


Trong đêm đen, tiếng nổ ầm ầm ở Nam Sở đã lắng xuống.



Tu sĩ Đại Sở cuối cùng cũng bảo vệ được Nam Sở, nhưng cũng phải trả một cái giá đau đớn.



Advertisement

Từ xa nhìn về Nam Sở, thây chất thành núi, máu chảy thành sông, có của tu sĩ Đại Sở, cũng có của binh tướng Thiên Ma.



Từ xa nhìn về phía tường thành Nam Sở, máu tươi đã nhuộm đỏ cả bức tường, kết giới hộ sơn đã tan tác không nỡ nhìn, nhiều chỗ tường thành đã sụp đổ.



Nhanh nhanh nhanh!



Trên tường thành người qua người lại, vội vàng bận rộn, sửa sang kết giới bảo vệ tường thành, bố trí trận pháp và cường nỏ, người bị thương được đưa xuống, quân thường trực lập tức thay thế.



Cơ Tuyết Băng đứng trên thành lâu Nam Thiên Môn, lặng lẽ nhìn về hướng Bắc Sở, dường như có thể nhìn thấy bóng lưng gầy guộc từ nơi rất xa.



Gió nhẹ thổi qua, thi thoảng lại thấy khoé miệng cô có máu tươi trào ra.



Cô bị thương linh hồn, vẻ mặt mệt mỏi, Thiên Ma tấn công thành, một mình cô chiến đấu với chín đại ma tướng, giết chết năm tên, bốn tên còn lại đều bị cô đẩy lùi buộc phải rút lui.


Màn đêm đen kịt, cát vàng Bắc Sở tung bay.



Nhìn từ trên xuống luôn thấy có những bóng đen như đại dương đen ùn ùn kéo về phía Nam Sở, binh tướng Thiên Ma vẫn liên tục tăng cường quân số, thề muốn diệt sạch Nam Sở.



Đây là một dãy núi trải dài hơn tám nghìn dặm, như một con cự long đang trườn mình trên mặt đất, giữa các ngọn núi nguy nga, đỉnh núi xếp chồng lên nhau là một dãy núi trong số ít những dãy núi ở Bắc Sở: Núi Địa Táng.



Trong đêm tối, quân viễn chinh do Diệp Thành chỉ huy tới nơi đầu tiên.



Sau đó là Ma Vương Quỳ Vũ Cương, những vị vương khác cũng lục tục dẫn quân tới, mọi người tập trung ở một chỗ, nheo mắt nhìn về hướng Bắc Chấn Thương Nguyên, ma trụ chọc trời nơi đó dường như ở ngay trước mắt.


Phòng ngự của Thiên Ma rất mạnh, cả Bắc Chấn Thương Nguyên từ Đông sang Tây đều có kết giới khổng lồ.



Kết giới này giống như tường thành Nam Sở, chia cắt Bắc Chấn Thương Nguyên và Trung Thông Đại Địa, muốn vào Bắc Chấn Thương Nguyên thì phải vượt qua được kết giới này, hoặc nói cách khác, đường đến Bắc Chấn Thương Nguyên đều bị kết giới khổng lồ này chặn lại.



Ngoài kết giới còn có vô số binh tướng Thiên Ma, thật sự giống một tấm thảm đen như mực trải khắp Bắc Chấn Thương Nguyên, đại quân Thiên Ma xếp hàng ngay ngắn, không một kẽ hở.



“Phòng ngự vô cùng chặt chẽ!”, Yêu Vương trầm giọng nói.



“Kết giới có thể làm thủng một lỗ, nhưng chắc chắn sẽ khiến ma quân của Thiên Ma phát hiện”, Thái Hư Cổ Long suy nghĩ.



“Đánh thế nào đây?”, chư vương các đời đều đổ dồn ánh mắt vào Diệp Thành.



“Tấn công trực diện”, giọng Diệp Thành vang dội.



Nghe vậy, chư vương và chín mươi nghìn cảnh giới Chuẩn Thiên đều hít sâu một hơi, âm thầm vận hành công pháp chuẩn bị bộc phát sức chiến đấu đỉnh phong bất cứ lúc nào.



Tới đây rồi, họ cũng đã có giác ngộ.

Bắc Chấn Thương Nguyên phòng thủ kiên cố, Diệp Thành thành lập đoàn quân viễn chinh đông thế này chẳng phải để tấn công trực diện sao? Ngoài ra, không cách nào có thể tránh được đại quân Thiên Ma nữa.



 
Chương 2528: “Thật sự khiến ta bất ngờ”,


Vậy nên một khi cuộc chiến này bắt đầu sẽ không có đường lui, có thể họ sẽ thành công, hoặc có thể sẽ bị xoá sổ.



Phá kết giới!



Diệp Thành nhìn chòng chọc ma trụ chọc trời trong Bắc Chấn Thương Nguyên.

Advertisement



Thái Hư Cổ Long và Tử Huyên bắt đầu bố trị trận pháp, đó là một loại trận pháp cường đại do chín mươi nghìn cảnh giới Chuẩn Thiên hợp lực dựng lên, đủ để một đòn chọc thủng một lỗ trên kết giới hộ sơn của Bắc Chấn Thương Nguyên.



Vào lúc này, bảy ma quân còn lại ở cực Bắc của Bắc Chấn Thương Nguyên đang đứng trên hư thiên, canh giữ ma trụ.



Ánh mắt bọn chúng lại nhìn về phía tường thành Nam Sở, ai cũng sử dụng thần thông cường đại như có thể nhìn thấu ảo ảnh, phá khắp càn khôn, thấy được cuộc chiến bên phía Nam Sở.



“Thật sự khiến ta bất ngờ”, Thị Huyết Ma Quân lạnh giọng bảo: “Một Đại Sở nho nhỏ mà có thể giữ chân đại quân Thiên Ma chúng ta lâu đến vậy, còn giết được hai ma quân nữa, thật sự là một sự sỉ nhục lớn”.



“Nhìn ngươi lòng đầy căm phẫn như vậy, nhưng lúc Hắc Ám Ma Quân bị giết cũng chẳng thấy ngươi cứu trợ!”, Phong Ma Quân cười âm hiểm.



“Phong Ma Quân, ngươi có ý gì?”, Thị Huyết Ma Quân nheo mắt nhìn Phong Ma Quân, trong đôi mắt màu máu còn có tia sáng lạnh lẽo lướt qua, đầy sát ý.



“Chẳng có ý gì cả”, Phong Ma Quân cười bỡn cợt: “Ta chỉ muốn nói, ở trước mặt chúng ta thì bớt ra vẻ oai phong lẫm liệt đi”.

“Ngươi…”



“Đủ rồi”, Địa Ma Quân hừ lạnh, cắt ngang lời Thị Huyết Ma Quân muốn nói: “Đại Sở bị thôn tính chỉ là vấn đề thời gian, các ngươi ồn ào ở đây không sợ mất danh hiệu ma quân à?!”



“Ta thích nghe lời này”, Cửu U Ma Quân thoải mái xoay khớp cổ: “Một đám tu sĩ thấp kém mà thôi, có thể ngăn cản chúng ta được đến lúc nào?”



“Theo ta thấy, chúng ta… Ấy?”, Lôi Ma Quân còn chưa nói xong đã chợt nghiêng đầu, nhìn về hư thiên phía Nam.



Không chỉ ông ta mà sáu ma quân khác cũng híp mắt nhìn về hư thiên phía Nam.



Bùm!


Giây tiếp theo, một tiếng nổ kinh thế vang vọng khắp đất trời.



Sau đó, kết giới hộ sơn khổng lồ của Bắc Chấn Thương Nguyên bị thủng một lỗ lớn, chín mươi nghìn tia thần mang lần lượt bay vào Bắc Chấn Thương Nguyên.



Rầm!



Ngay lập tức, mặt đất Bắc Chấn Thương Nguyên rung lên.



Rầm! Rầm! Rầm!



Tiếp đó là những âm thanh như thế này, mặt đất rung chuyển, chậm rãi mà nhịp nhàng.



Nếu như nghe kỹ sẽ thấy là tiếng chân đi trên đất, nhưng có lẽ là do cơ thể nặng như núi nên khi tiếp đất mới khiến mặt đất phát ra những tiếng rầm rầm như vậy.



Binh tướng Thiên Ma đồng loạt cầm chiến mác lên, đôi mắt màu máu cũng đều tập trung về hướng đó.







Cuối cùng sương mù cũng tan đi, từng bóng người mặc áo đen, khoác áo choàng đen xuất hiện trong tầm mắt bọn chúng giống như sát thần bóng đêm, thần quang bao quanh cơ thể, ý chí chiến đấu ngút ngàn.



To gan!



 
Chương 2529: Thắng thì sống! Thua thì chết!  


Viêm Ma Quân chợt giận dữ quát lên, dường như đã nhìn ra là ai đang tấn công.



Không ngờ lại lén tới đây!



Cửu U Ma Quân lạnh lùng quát, vẻ mặt hung dữ đáng sợ.



Advertisement

Giết cho ta!



Địa Ma Quân đã vung sát kiếm lên, chỉ vào quân viễn chinh của Đại Sở.



Sau đó, đại quân Thiên Ma bắn ra hàng trăm triệu thần mang như biển, muốn giết phía Diệp Thành ngay tại chỗ.



Thúc Địa Thành Thốn!



Hoá Vũ Vi Trần!



Dịch Thiên Hoán Địa!



Ngay lập tức, phía Diệp Thành đều thi triển bí thuật, hoặc là bước qua hư thiên, hoặc là di chuyển vị trí để tránh những tia thần mang ấy.



Phụt! Phụt! Phụt!



Nhưng vẫn có huyết hoa nở rộ, những cảnh giới Chuẩn Thiên với sức chiến đấu bình thường lập tức bị bắn thành tro bay, đến linh hồn cũng không tránh khỏi bị tổn thương.



Thắng thì sống! Thua thì chết!



Diệp Thành hét lớn, cầm Huyết Linh Thần Đao xông lên phía trước, dùng đao mở ra một con đường máu.



Giết!



Thái Hư Cổ Long và Tử Huyên ở bên trái, Âu Dương Vương và Đao Hoàng ở bên phải, các vị vương vọt qua hư thiên, chín mươi nghìn cảnh giới Chuẩn Thiên theo sát phía sau, liên tục có binh tướng Thiên Ma hoá thành hư vô.



Giết!



Đại quân Thiên Ma ùn ùn kéo đến áp đảo bầu trời.



Phụt! Phụt! Phụt!



Hai bên giao chiến, máu nhuộm đỏ cả đất trời, không ngừng có người rơi xuống hư thiên rồi lại không ngừng có người bay lên thương khung.



Cảnh tượng này rất bi thảm, tuy quân viễn chinh của Đại Sở đều là cảnh giới Chuẩn Thiên nhưng số lượng lại bị áp đảo tuyệt đối, đánh được tới đây, số người sau lưng Diệp Thành liên tục giảm xuống rất nhanh.



Giết!



Sau một tiếng hét lớn, tiếp đó là một tiếng nổ như sấm.



Lão bối cảnh giới Chuẩn Thiên của Đại Sở tự nổ cơ thể, kéo theo hàng chục nghìn binh tướng Thiên Ma cùng xuống Hoàng Tuyền.



Giết!



Có người đi đầu, tiếp theo lại có cảnh giới Chuẩn Thiên khác tự nổ, họ đều là người đã hết thọ nguyên, thân mang trọng thương, tự nổ là điều duy nhất họ có thể làm cho Đại Sở trước khi chết.











 
Chương 2530: Ma trụ chọc trời!  


Đương nhiên chúng không phải kẻ ngốc, biết mục đích điên cuồng tấn công lần này của Diệp Thành là ma trụ, với khả năng đoán định của chúng cũng không khỏi bàng hoàng trước hành động của tu sĩ Đại Sở.



Mở!



Advertisement

Trên chiến trường đẫm máu, từng đạo hào quang phóng thẳng lên trời.



Đó là từng tu sĩ cảnh giới Chuẩn Thiên của Đại Sở huyết tế linh hồn và thọ nguyên đổi lấy sức chiến đấu đỉnh phong, đúng là họ không có ý định sống sót trở về, càng không có ý định để lại đường lui cho mình.



Chặn chúng lại!



Ma tướng thứ nhất dưới trướng Phong Ma Quân nổi giận gầm lên, điên cuồng vung sát kiếm.



Ù!



Giây tiếp theo, một cây chiến mâu đen như mực từ hư thiên phía Nam phóng tới, đâm xuyên qua đầu ông ta, ghim chết trên hư thiên.



Giết!


Người ra tay là Diệp Thành, hắn thi triển Thúc Địa Thành Thốn, vung ra một chưởng nghiền chết hàng nghìn Thiên Ma, tiếp đó hắn lại vung Huyết Linh Thần Đao mở ra một con đường máu. Thái Hư Cổ Long theo sau thi triển bí thuật Thái Hư, kéo dài con đường máu của Diệp Thành cả chục nghìn trượng. Sau nữa là phía Tử Huyên, họ cũng đồng loạt dùng bí thuật cấm kỵ, một đạo hào quang thô to đâm xuyên cả một đường.



Ù!



Chư vương các đời ngự động sát khí, để bảo vệ mọi người, họ mạnh mẽ chặn lại sự tấn công của Thiên Ma hai bên hông.



Ù!



Các ma tướng của Thiên Ma cũng đồng loạt ngự động sát khí và sát trận, bắn ra thần mang huỷ thiên diệt địa.


Phụt! Phụt! Phụt!



Tu sĩ quân viễn chinh của Đại Sở bị bắn trúng, thoáng chốc hồn bay phách tán.



Giết!



Diệp Thành gào thét rung chuyển bầu trời, xông lên phía trước, Huyết Linh Thần Đao không chút ngần ngại, thoải mái chém giết, binh tướng Thiên Ma không ai có thể ngăn cản bước chân hắn, sau lưng hắn trải đầy núi thây biển máu.



Tu sĩ quân viễn chinh của Đại Sở lần lượt ngã xuống, máu và nước mắt làm mờ mắt họ.



Nhưng họ không có thời gian để đau đớn, thậm chí không có thời gian quay lại nhìn, sự hy sinh của những người đó trải đường cho họ tới gần ma trụ hơn, mà con đường đó được trải bằng chính máu và xương của những người đã ngã xuống kia.



Ma trụ chọc trời!



Diệp Thành nhìn hầm hầm hư thiên phía Bắc, nước mắt và máu ngập tràn trong mắt, hắn vẫn nhìn chằm chằm ma trụ.



Giết!

Lại là một tiếng hét kinh thế khác, hắn vung đao chém chết một ma tướng, sau đó một bước Súc Địa Thành Thốn đi được cả mấy nghìn trượng.



 
Chương 2531: Một đám kiến hôi!  


Chết đi!



Ba ma tướng nhào tới, hợp lực điều khiển một chiếc lư đồng màu máu, lăng thiên ấn xuống.



Cút!

Advertisement



Diệp Thành gầm lên giận dữ, một đao chém bay lư đồng màu máu đó, ba ma tướng đều bị đẩy lùi.



Thái Hư Cổ Long từ sau xông đến, một kiếm chém chết một ma tướng.



Chư vương lập tức tới nơi, mở đường cho đám người phía sau, Tử Huyên, Âu Dương Vương và Đao Hoàng bay đến, xử lý luôn hai ma tướng đang cản đường phía trước.







Bùm! Đùng! Đoàng!



Đại Sở như bị sấm sét bao phủ, tiếng nổ ầm ầm rung chuyển đất trời.



Tại Nam Sở, đại quân Thiên Ma điên cuồng leo lên tường thành, trận chiến diễn ra vô cùng ác liệt, các tu sĩ Đại Sở tổn thất nặng nề.



Bắc Sở cũng đảo lộn sông biển, rung động núi non, nhìn từ trên xuống, quân viễn chinh chín mươi nghìn người của Đại Sở trong chín mươi triệu người của đại quân Thiên Ma chỉ như hạt cát giữa sa mạc.



Nhưng chín mươi nghìn người của quân viễn chinh Đại Sở lại như thần kiếm tuyệt thế, mang theo thần uy vô song phóng thẳng lên bầu trời phương Bắc, con đường phía trước của họ không ai có thể ngăn cản, quân Thiên Ma bị đánh tan tác.



Vô dụng!



Sau tiếng hét như sấm rền, Thị Huyết Ma Quân đứng trên hư thiên mang theo huyết hải cuồn cuộn xông đến.



Chiến!



Sau quân viễn chinh của Đại Sở lại có hai bóng người lao ra, cũng cuốn theo huyết hải cuồn cuộn, ngăn Thị Huyết Ma Quân lại. Nhìn kỹ thì thấy là Phệ Hồn Vương và Huyết Vương, hai vị vương cái thế hợp lực chống lại Thị Huyết Ma Quân, đánh nhau trên thương khung hư ảo.




Hừ!



Lôi Ma Quân hừ lạnh rồi cũng phóng lên trời, một chưởng che trời lập tức nghiền nát chín cảnh giới Chuẩn Thiên của Đại Sở.



Không ai có thể động đến Đại Sở của ta!



Ma Vương Quỳ Vũ Cương hét lên như sấm sét vạn cổ, phóng to Ma thể, cầm chiến mác Lục Thiên kề vai tác chiến cùng Yêu Vương chống lại Lôi Ma Quân, trận chiến giữa ba người vô cùng hùng tráng, chỉ riêng dư âm cũng đủ khiến từng đám Thiên Ma hoá thành huyết vụ.



Viêm Ma Quân cũng xuất hiện, cơ thể như mặt trời chói lọi, quét theo biển lửa diệt thế.



Để ta!



Vu Chú Vương hô to, vung chiến mâu về phía Viêm Ma Quân, liên thủ cùng ông còn có Quỷ Vương, hai người cùng nhau chiến đấu với Viêm Ma Quân.



Một đám kiến hôi!



Cửu U Ma Quân hừ lạnh một tiếng, uy nghiêm lừng lững, một bước đi qua bầu trời, giẫm trên xương cốt vạn cổ, phía sau còn có một vùng tử địch Cửu U, trói buộc hồn phách của hàng triệu sinh linh, tiếng khóc than cực kỳ thê lương.



Chiến!



 
Chương 2532: Tiếc gì đánh một trận!  


Pháp Luân Vương hét lên như sấm, bay ngược lên trời, cùng ông bay lên còn có U Minh Diêm La Vương, hai vị vương vô song lúc trước đều đã từng đùa bỡn người chết, tương đồng với Cửu U Ma Quân, cảnh tượng trận chiến cũng rất choáng ngợp.



Phong Ma Quân cũng đến, thân ảnh như cơn lốc cuốn tới, mỗi làn gió đều nặng như núi.



Tiếc gì đánh một trận!

Advertisement



Thiên Tông Lão Tổ, Độc Cô Ngạo, Chung Giang và Chung Ly cùng bay lên trời, bốn người hợp sức đối đầu với Phong Ma Quân.



Dưới ma trụ sao có thể để cho các ngươi càn rỡ?!



Giọng Địa Ma Quân lạnh đến thấu xương, một bước giẫm nát hư thiên, đi trên sông máu ác sát mang theo uy nghiêm huỷ thiên diệt địa, đôi mắt màu máu như mắt thần lập loè u mang, bắn ra sấm sét.



Ù!



Đất trời rung lên, Đao Hoàng và Âu Dương Vương bay lên, ngăn đòn tấn công của Địa Ma Quân.



Bùm! Đùng! Đoàng!

Chiến tranh kinh thiên động địa nổ ra trong tích tắc, mấy khu vực chiến đấu với ma quân thật sự là tử địa, trong bán kính hàng chục nghìn trượng, không ai đặt chân đến khu vực đó ngoài những người trong cuộc.



Đến giờ phút này, ngoại trừ Thiên Nữ Ma Quân canh giữ trước ma trụ thì những đại ma quân khác đều đã xông ra.



Thiên Nữ Ma Quân như nữ vương vô song, đứng đó lẳng lặng quan sát huyết chiến oanh liệt, vẻ mặt cô ta không có một chút cảm xúc, dường như sự náo động của thế gian này đều không thể khiến lòng cô ta gợn lên chút sóng gió nào.



Giết!



Tiếng hét của Diệp Thành vẫn rung chuyển đất trời như thế.


Giờ phút này, quân viễn chinh sau lưng hắn đã không còn là chín mươi nghìn ngươi nữa, trong trận huyết chiến chấn động đã giảm mạnh chỉ còn chưa tới ba nghìn người, đúng như họ nghĩ, đây là con đường một đi không trở lại.



Phụt! Phụt! Phụt!



Huyết hoa vẫn nở rộ từng đoá, lộng lẫy mà thê lương.



Quân viễn chinh của Đại Sở vẫn từng người từng người ngã xuống, chết trên con đường xung kích, cảnh giới Chuẩn Thiên thì thế nào? Đối mặt với chín mươi triệu quân Thiên Ma vẫn chỉ như con kiến, tan thành mây khói chỉ trong chốc lát.



Bùm!



Chẳng bao lâu, một tiếng nổ chấn động bầu trời vang lên.



Huyết Vương tự nổ cơ thể, toàn bộ uy lực đều hướng về Thị Huyết Ma Quân khiến ông ta bị thương nặng, còn chưa đứng vững thì Phệ Hồn Vương đã lao đến, ôm chặt Thị Huyết Ma Quân huyết tế linh hồn, lửa cháy hừng hực quanh người, sức mạnh đó có khả năng phá hủy mọi thứ.











 
Chương 2533: Đại Sở nhất định phải thắng!  


Phệ Hồn Vương cười lớn, vẻ mặt có phần dữ tợn, đôi mắt già nua đục ngầu mang theo ánh nhìn như được giải thoát kèm theo chút không cam long, chút buồn bã với thế gian và một chút oán hận trời xanh.



Ông tự cho nổ cơ thể, kéo Thị Huyết Ma Quân cùng xuống Hoàng Tuyền.



Kiếp này không thẹn với trời đất!

Advertisement



Sau đó lại có tiếng cười lớn vang vọng khắp trời đêm tối tăm.



Ma Vương Quỳ Vũ Cương và Yêu Vương cũng đồng loạt tự nổ cơ thể, vị vương khí thế cao ngạo áp đảo bát hoang cười hào hùng phóng khoáng, liều chết với Lôi Ma Quân.



Đại Sở nhất định phải thắng!



Sau Ma Vương và Yêu Vương, Vu Chú Vương và Quỷ Vương toàn thân đẫm máu cũng liều mình, thiêu đốt linh hồn bản mệnh và thọ nguyên còn lại, một người ôm cơ thể Viêm Ma Quân, một người ôm hai chân Viêm Ma Quân.



Hai vị vương cái thế cực cận thăng hoa, liều hết chút sức cuối cùng rồi cũng tự nổ cơ thể.



Không…!



Viêm Ma Quân gào thét, muốn chạy trốn nhưng bàn tay tử thần vẫn bao trùm lấy ông ta, Viêm Ma Quân cao ngạo từng chút từng chút hoá thành tro bay trong tiếng thét gào, lơ lửng giữa đất trời.



Hồn tế!



U Minh Diêm La Vương hô lên, linh hồn bay ra khỏi cơ thể.



Đây có lẽ là lần đầu tiên ông lên tiếng và cũng là lần cuối cùng, Pháp Luân Vương cũng xuất linh, hoà cùng linh hồn của U Minh Diêm La Vương thành một thể, huyễn hoá ra thần kiếm linh hồn, chém vào thần hải của Cửu U Ma Quân.



A…!



Cửu U Ma Quân ôm đầu thét gào, khuôn mặt và cơ thể đều nhăn nhó vặn vẹo, linh hồn bị Pháp Luân Vương và U Minh Diêm La Vương hoá thành từng lá phù văn rồi cuốn lấy, thoáng chốc nổ tung, linh hồn bản mệnh của ông ta cũng bị tiêu diệt.


Lại là một ma quân vô song nữa, thật xứng với cái danh hiệu Cửu U của ông ta, lần này ông ta thật sự đã xuống Cửu U Hoàng Tuyền.



Đến lúc này, chư vương các đời ở Đại Sở đều đã toàn bộ tử trận.



Họ từng là những vị vương khí thế áp đảo bát hoang, từng tranh giành thiên hạ với hoàng đế Đại Sở. Nhưng trời cao bất công khiến họ để lại nuối tiếc hết đời này qua đời khác.



Năm tháng trôi qua, bao nhiêu thăng trầm, họ đã quên cả thời gian, bỏ đi sự kiêu ngạo của bậc đế vương, sống như một con chó, chỉ vì tu vi chí cao đáng thương kia.



Họ mệt rồi, cuối cùng cũng được giải thoát, tất cả không cam và nuối tiếc, tất cả phẫn hận và thù oán đều đã hoá thành gió mây theo thời gian, trở thành từng câu chuyện thần thoại thê lương, tàn khốc.



Sư tôn, đồ nhi tới rồi!



Chung Giang và Chung Quy hét lên, họ cũng giống như các vị vương, huyết tế linh hồn để đổi lấy sức chiến đấu đỉnh phong nhất từ khi tu đạo đến nay.



Thiên Tông Lão Tổ và Độc Cô Ngạo cũng vậy, coi cái chết như chốn về, họ cười vui vẻ sảng khoái, toàn thân hừng hực lửa cháy, sấm sét bao quanh cơ thể, hợp sức cùng Chung Giang và Chung Quy giam giữ Phong Ma Quân, sau đó tất cả đều hoá thành sức mạnh khi họ tự nổ cơ thể.



Không….!

Phong Ma Quân gầm thét, máu tươi đầm đìa, điên cuồng xông ra nhưng cũng không thoát khỏi kiếp nạn, hoá thành tro bay theo sự tự nổ của phía Chung Giang.



 
Chương 2534: Ta không tin!  


Vô vọng thần kiếp!



Đao Hoàng và Âu Dương Vương người đầy máu tươi, hét lớn chấn động bầu trời, hợp lực thi triển thần thông cấm kỵ thập tử vô sinh, lấy huyết tế linh hồn làm cái giá, hoá thành thần kiếm huỷ thiên diệt địa.



Ta không tin!

Advertisement



Tiếng hét dữ tợn của Địa Ma Quân vang lên, ông ta cũng huyết tế thọ nguyên, ngưng tụ ra một lớp lá chắn bảo vệ.



Nhưng cũng vô ích, lá chắn bảo vệ ấy không ngăn được thần kiếm huỷ thiên diệt địa kia, linh hồn bản mệnh của ông ta dập tắt ngay tại chỗ, đường đường là Địa Ma Quân mà lại bị tuyệt sát chỉ trong tích tắc.



Đao Hoàng Toại Phong, Sở Hải Thần Binh Âu Dương Vương, hai thần thoại của Đại Sở rơi khỏi hư thiên, cơ thể tiêu tán, đôi mắt đục ngầu nhìn đất trời đẫm máu rồi nở nụ cười mệt mỏi mà tang thương cuối cùng.



Cho tới giờ phút này, ma quân dưới trướng Thiên Ma Đại Đế chỉ còn một mình Thiên Nữ Ma Quân, còn lại đều đã bị tiêu diệt.



Nhưng để giết được chúng, Đại Sở cũng phải trả giá bằng máu, chư vương các đời của Đại Sở, hai vị thần thoại, Độc Cô Ngạo, Thiên Tông Lão Tổ, Chung Giang, Chung Quy, Chung Ly đều đã chết, quá nhiều người đều đã hy sinh.



Nhìn đất trời nhuộm đỏ máu tươi, phía Đông Hoàng Thái Tâm đứng trước màn nước huyễn thiên trong đại điện Thiên Huyền Môn đều im lặng.



Họ là thần hộ mệnh của Đại Sở, đáng lẽ họ phải là những người chiến đấu chống lại Thiên Ma, nhưng vì nhiều lý do khác nhau khiến cho Đại Sở nơi không có lấy một tu sĩ ở cảnh giới Thiên phải xông vào trận địa, đây là sự châm chọc lớn nhường nào!








Bùm! Rầm! Đoàng!



Âm thanh ầm ầm rung chuyển trời đất, giống như tiếng sấm rền vang muốn giết chết sinh linh vạn vật.



Nam Sở bị máu nhuộm đỏ, càng lúc càng có nhiều Thiên Ma tới Nam Sở thông qua truyền tống vực môn, hậu duệ cửu hoàng dẫn binh trấn áp, giết cho thây chất thành núi, máu chảy thành sông.



Tường thành Nam Sở cũng đầy máu đỏ, đại quân Thiên Ma tấn công tường thành, công phá Nam Thiên Môn.




Tu sĩ Đại Sở người trước hy sinh, người sau tiếp bước, tấn công theo kiểu tự sát, đẩy lùi đợt tấn công của Thiên Ma hết lần này đến lần khác, rất nhiều người đã chết, thây chất từng tầng, bi tráng mà thê thảm.



Không biết đến lúc nào, tiếng động lớn ở Nam Sở mới ngừng lại.



Tu sĩ Đại Sở phải trả cái giá đau đớn, một lần nữa đẩy lùi được sự tấn công của Thiên Ma.



Mặt đất trải đầy máu tươi, đập vào mắt toàn là thi thể, có của tu sĩ Đại Sở, cũng có của Thiên Ma, trong gió máu là tiếng khóc than ai oán, bao phủ toàn bộ Nam Sở giống như địa ngục trần gian.



Giết!



Mặc dù trận chiến ở Nam Sở đã tạm kết thúc, nhưng Bắc Chấn Thương Nguyên vẫn có tiếng hô giết ngút trời.



Diệp Thành và những người khác vẫn đang chiến đấu kịch liệt, máu và nước mắt làm mờ mắt hắn.











 
Chương 2535: Kẻ nào cản ta đều phải chết!  


Diệp Thành bước ra đi trên con đường máu, hai hàng nước mắt chảy dài, hắn lao về phía ma trụ chọc trời.



Kẻ nào cản ta đều phải chết!



Tiếng hét của Diệp Thành vừa cuồng loạn vừa đau đớn.



Advertisement

Chín mươi nghìn quân viễn chinh của Đại Sở chỉ còn lại bảy người, là hắn đã dẫn họ đi trên con đường không thể quay lại này.



Suốt chặng đường, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng những người phía sau lần lượt ngã xuống.



Nhưng với tư cách là thống soái của Đại Sở, hắn không có thời gian để đau thương, càng không có thời gian quay đầu nhìn chiến hữu của mình, từng mạng sống ấy đã trở thành con đường đẫm máu dưới chân hắn.



Giết!



Các ma tướng của Thiên Ma điên cuồng kéo đến, hợp lực tế ra một chiếc ma gương, bắn ra ma quang huỷ diệt đất trời.



Ù!



Hỗn Độn Thần Đỉnh bay ra hợp lực với Cửu Châu Thần Đồ, thần uy của cảnh giới Thiên đan xen, ngăn lại ma gương. Diệp Thành vung đao, một đao chém vỡ ma gương ấy, đến đám ma tướng cũng bị hất văng.



Tuy nhiên đại quân Thiên Ma quá đông, sau khi đẩy lùi những ma tướng kia lại có đại quân Thiên Ma khác ùn ùn kéo đến như sóng biển cuộn trào, muốn nhấn chìm phía Diệp Thành trong đó.




Phụt! Phụt! Phụt!



Máu tươi nhuốm đỏ bầu trời, lúc này tóc Diệp Thành đã bạc trắng, hắn liều mạng cố gắng và cũng không có đường lui, con đường đẫm máu dưới chân không cho phép hắn lùi bước.



Thái Hư Cổ Long, Tử Huyên và Sở Linh theo sát phía sau, họ đã cách ma trụ chỉ còn chưa đầy mười nghìn trượng.



Cuối cùng, Thiên Nữ Ma Quân cũng cất bước, tay trái cầm càn khôn, tay phải cầm âm dương, càn khôn hợp nhất, âm dương cộng tề, ngưng tụ thành một bàn tay khổng lồ, bàn tay ấy trong suốt nhưng lại mang theo uy lực huỷ thiên diệt địa.



Xông lên!


Thái Hư Cổ Long hừ lạnh một tiếng rồi cùng Tử Huyên lao thẳng về phía Thiên Nữ Ma Quân.



Mà Diệp Thành đã cùng Sở Linh bay đến chỗ ma trụ.



Keng!



Thái Hư Cổ Long vung Thái Hư Long Kiếm chém ra một tia kiếm mang không gì sánh bằng.



Nhưng một kiếm đỉnh phong của Thái Hư Cổ Long chưa thể phá vỡ bàn tay khổng lồ của Thiên Nữ Ma Quân, uy lực của nhát kiếm ấy thoáng chốc mất sạch.



Tử Huyên xông tới, đôi mắt đẹp loé lên thần quang, dường như đã nhìn ra manh mối, cô bôi máu lên thần kiếm, hoá thành từng lá phù văn, uy lực của thần kiếm trỗi dậy, một kiếm chém ra cả dải tinh hà.



Phụt!



Bàn tay khổng lồ của Thiên Nữ Ma Quân lập tức vỡ tan, một đòn của Tử Huyên rất bá đạo, tạo thành một vết cứa trong lòng bàn tay Thiên Nữ Ma Quân khiến cô ta khẽ nhíu mày.



Thái Hư Cổ Long và Tử Huyên xông lên từ hai phía, đồng thời thi triển bí thuật thông thiên.



Vẻ mặt Thiên Nữ Ma Quân lãnh đạm, một mình cô ta chống lại hai người cũng không hề rơi vào thế yếu, vẻ mặt Thái Hư Cổ Long và Tử Huyên kinh hãi, Thiên Nữ Ma Quân trước mặt mạnh hơn họ nghĩ rất nhiều.

Giết!



 
Chương 2536: Một đao này đủ để phá huỷ nó.  


Bên này, Sở Linh giúp Diệp Thành ngăn chặn Thiên Ma, một mình Diệp Thành tiến về phía ma trụ, binh tướng Thiên Ma xông tới bị một đao của hắn diệt sạch, sự cường thế của hắn không ai có thể ngăn nổi.



Lại một lần nữa hắn tới được nơi cách ma trụ nghìn trượng.



Bát Hoang Trảm!



Diệp Thành bước trên hư thiên, vung Huyết Linh Thần Đao ra, sức mạnh huyết mạch, Thánh thể bản nguyên, hỗn độn đạo tắc, ý chí chiến đấu bất khả chiến bại cùng rất nhiều thần thông, tất cả đều được truyền vào Huyết Linh Thần Đao.

Advertisement



Mở cho ta!



Diệp Thành hô to, một đao tuyệt thế phá tan kết giới bảo vệ ma trụ, đao mang vô song đang không ngừng đến gần ma trụ.



Một đao này đủ để phá huỷ nó.



Sau nhát đao này, nhiệm vụ của họ cũng sẽ hoàn thành, dù phải chôn thân ở Bắc Sở cũng không nuối tiếc.



Tuy nhiên vào lúc này, ma trụ lại chợt rung lên.



Ngay tức thì, một quầng sáng màu đen có thể nhìn thấy bằng mắt thường chợt xuất hiện, lan rộng ra khắp nơi, hễ nơi nào nó đi qua, gió ngừng thổi, không khí ngừng lưu chuyển, cờ chiến ngừng bay, mọi thứ trên thế gian đều ngưng lại trước quầng đen này.



Thiên địa đóng băng, Diệp Thành cũng bị đóng băng, giữ nguyên tư thế vung đao chém ma trụ.



Thái Hư Cổ Long và Tử Huyên đang chiến đấu với Thiên Nữ Ma Quân cũng bị đóng băng, mọi thứ trên thế gian đều đóng băng vào thời điểm này.

Ù!



Hai ba giây sau, ma trụ lại rung lên, sự đóng băng cũng được giải trừ.



Phụt!



Tiếng nôn ra máu vang lên ngay sau đó, Diệp Thành hộc máu, bay ngược ra ngoài.



Cùng bị bay ra với hắn còn có Thái Hư Cổ Long, Tử Huyên và Sở Linh, đến khi đáp đất, cơ thể họ đã đầm đìa máu tươi.



Chỉ một chút nữa thôi mà cuối cùng vẫn không thành công sao?



Diệp Thành lảo đảo, loạng choạng đứng dậy, Sở Linh cũng dìu hắn đứng lên, tự giễu nhìn ma trụ chọc trời.



Luồng… Luồng khí tức này!



So với họ, vẻ mặt Thái Hư Cổ Long và Tử Huyên đã tái nhợt không còn chút máu, cơ thể họ run lên, hai người ngơ ngác nhìn ma trụ chọc trời kia, trong mắt hiện lên sự kinh hãi và kính sợ.



Uỳnh!



Đại địa rung lên, chín mươi triệu binh tướng Thiên Ma lập tức quỳ một gối xuống.



Không chỉ Thiên Ma ở Bắc Chấn Thương Nguyên mà Thiên Ma ở khắp Đại Sở cũng đều quỳ một chân xuống đất vào lúc này.



Giờ khắc này, đến Thiên Nữ Ma Quân cũng vậy, tất cả Thiên Ma, dù là ma binh, ma tướng hay Thiên Nữ Ma Quân duy nhất còn sống sót trong số ma quân thì đều mang vẻ mặt kính sợ, dường như đang chờ đón vị vua của chúng.



Đất trời trở nên im lặng chết chóc vào giờ phút này.



Ù!



Lại một tiếng rung nữa vang lên, ma trụ lại rung, phá vỡ sự im lặng của đất trời.



Sau đó ma vụ dâng trào như đại dương cuồng nộ, kéo theo sấm sét với uy lực diệt thế, một bàn chân đi giày chiến bước ra khỏi ma trụ khiến thiên địa lắc lư, bầu trời rộng lớn cũng nứt toác.











 
Chương 2537: Đại Sở vẫn chưa thua!  


Rầm! Đoàng! Rầm!



Đại Sở tăm tối đăng rúng động, có hàng tỷ lôi chớp xoẹt qua.



Thiên Ma Đại Đế Xuất hiện giữa chốn hồng hoang, đế đạo pháp tắc bay lượn, mỗi một luồng đế đạo đều có khả năng trấn áp Vạn Cổ Thanh Thiên, Thiên Ma Đại Đế thân mặc chiến giáp đứng trong đó, uy lực trấn áp đất trời, như muốn thôn tính cả bát hoang, nhìn không rõ chân dung nhưng trong đôi mắt ông ta lại có cảnh tượng những vì sao huỷ diệt đang diễn hoá.



Advertisement

Đại Đế!



Thái Hư Cổ Long và Tử Huyên run giọng, bọn họ thẫn thờ nhìn vào hư thiên rồi vô thức lùi về sau một bước, sắc mặt tái nhợt, cho dù với tu vi đạo hành và khả năng đoán định của bọn họ thì lúc này đôi bàn tay cầm kiếm cũng không khỏi run rẩy.



Đại Đế!



Mặc dù giọng nói của Thái Hư Cổ Long và Tử Huyên rất khẽ nhưng Diệp Thành lại có thể nghe thấy rõ ràng.



Hắn cũng ngẩng đầu thẫn thờ nhìn bóng hình kia, giọng điệu run run, ánh nhìn kiên định cuối cùng trong đôi mắt cũng chợt biến mất trong chốc lát.



Đại Đế, đó là sự tồn tại thế nào, là chí tôn thiên hạ, đỉnh phong về đạo, kẻ thống trị vũ trụ vạn vật, đó là sự tồn tại vô địch trong chư thiên, trước mặt ông ta, hắn còn không có nổi tư cách bằng con kiến.



Lúc này không chỉ bọn họ mà đến cả những tu sĩ của Đại Sở cũng đều ngơ ngác nhìn vào thương không như thể có thể trông thấy bóng hình vững chãi trấn áp vũ trụ dù cách đó không biết bao nhiêu dặm.


Sắc mặt ai nấy đều tái nhợt, thân hình run rẩy, bị uy lực kinh thế kia trấn áp đến mức sợ hãi.



Đại Sở!



Thiên Ma Đại Đế lên tiếng nhìn từ trên cao xuống thiên địa này, giọng nói mang theo uy nghiêm của một vị đế vương, mặc dù âm thanh rất nhỏ nhưng lại như vạn cổ lôi chớp, đôi mắt ông ta như thể có thể nhìn thấu cả chư thiên, nhìn thấy cả phía Đông Hoàng Thái Tâm của Thiên Huyền Môn.



Bại rồi!



Tử Huyên cười tự giễu, sát kiếm trong tay bỗng chốc rơi xuống.

Bại rồi!



Thái Hư Cổ Long cúi đầu, đâu còn sự cao ngạo, đại đế Thiên Ma là sự tồn tại ngang hàng cùng cấp với Thái Hư Long Đế.



Bại rồi!



Ánh mắt của tất cả mọi người ở Nam Sở ảm đạm đi nhiều, Đại Đế đã xuất hiện rồi, đừng nói là Thiên Huyền Môn, cho dù là Chư Thiên Vạn Vực thì cũng không thể tìm được ai có thể là sự tồn tại ngang bằng với Đại Đế.



Thiên địa chìm vào im lặng, một bầu không khí chết chóc hiện lên.



Tất cả mọi người như đều trông thấy điểm đến cuối cùng của sinh mệnh.



Đại Sở vẫn chưa thua!



Bầu không khí im ắng của thiên địa bị một tiếng gằn giọng phá vỡ, đó là Đông Hoàng Thái Tâm, bà ta đứng trên hư thiên, hai tay chắp lại thay đổi ấn quyết, đôi mắt hiện lên ánh nhìn kiên định trước nay chưa từng có.



Đại Sở vẫn chưa thua!



Toàn bộ người của Thiên Huyền Môn giống như phong bia đứng đó, bọn họ cũng sử dụng ấn quyết giống như Đông Hoàng Thái Tâm, tiên quang chói lọi khắp cơ thể đều đang trong hoá trình thiêu đốt hoá ra sức mạnh, nguyên thần bị phong cấm cũng được hoá giải trong giây phút này.



 
Chương 2538: Chư thiên luân hồi!  


Đột nhiên ở năm vùng cấm địa lớn của Đại Sở đều rung lên.



Hoan hải, Hiên Viên Đế kiếm rung kịch liệt, ánh sáng khổng lồ chiếu thẳng lên trời cao, âm thanh của đế đạo vang vọng.



Ở cấm địa Hoang Mạc, tháp Tiên Vương cũng rung lên, hàng tỷ thần mang ngưng tụ, đế đạo đạo tắc xuyên thẳng lên trời cao.

Advertisement



Ở hố thần, một bóng hình màu vàng kim khổng lồ hai tay giơ lên trời.



Ở đầm Vô Vọng, Côn Luân kính quét ra đế đạo tiên quang, chiếu rọi khắp đất trời ảm đạm.



Ở vùng đất U Minh, một cái rìu khổng lồ xuất hiện, đế đạo pháp tắc bao quanh như thể có thể trảm ra vạn cổ thanh thiên.



Ở Thập Vạn Đại Sơn, phượng hoàng cầm ngân lên, đạo tắc của Đại Đế hiển hoá làm những phím đàn rung mạnh, tấu lên cửu u tiên khúc.



Ngay sau đó, một trận pháp cổ xưa huyễn hoá ra trên hư thiên của Đại Sở.



Chư thiên luân hồi!



Thiên Ma Đế từ từ mở mắt liếc nhìn đại trận chư thiên luân hồi nhưng không ngăn nó lại, ông ta nhìn với ánh mắt đầy hứng thú, khoé miệng còn hiện lên nụ cười, đó là đạo của Đế, tự nhận vô địch.

Dù cả Thiên Huyền Môn phải bỏ mạng thì cũng phải lôi lão Đế này xuống cửu thiên.



Hàng chín mươi triệu người của Thiên Huyền Môn đồng loạt hô lên, thiêu đốt tiên quang, huyết tế nguyên thần, hàng tỷ thần quang cứ thế bay lên thương không.



Chư thiên luân hồi, mở!



Trận pháp che trời vận chuyển diễn hoá thiên địa đại đạo, Đại Sở là thái cực, tạo hoá âm dương, chư thiên là vô cực, liệt trận càn khôn hoá tam thanh tứ tượng ngữ nhạc, phân thất tinh bát hoang, ngưng cửu thiên thập địa.



Ràm!



Chư thiên rúng động, tiên quang bay lượn chiếu rọi khắp thế gian, đại trận của chư thiên luân hồi nhanh chóng vận chuyển, đế đạo pháp tắc đan xen nhau, chúng sinh nguyện ở luân hồi ngưng tụ thành tinh hà chói lọi, nhấn chìm Thiên Ma Đại Đế.


Trong chốc lát, tu vi của Thiên Ma Đế từ cảnh giới đại đế bị ép xuống cảnh giới chuẩn đế đỉnh phong.



Thấy vậy, Thiên Nữ Ma Quân liền cau mày vội tiến lên trước.



Lui xuống!



Thiên Ma Đại Đế lãnh đạm, khoé miệng hơi hé ra, ông ta mặc cho chư thiên luân hồi áp chế tu vi của mình và tỏ ra không quan tâm.



Thiên Ma chúng tướng kinh ngạc, chúng kinh ngạc thì sức mạnh của chư thiên luân hồi, đến cả Đại Đế chí cao vô thượng của chúng mà cũng bị trấn áp tu vi, đó là sức mạnh thế nào, còn hơn cả pháp tắc đế đạo sao?



Chư thiên luân hồi!



Bên dưới, Diệp Thành thẫn thờ nhìn đại trận chư thiên luân hồi, đến cả Đại Đế vô địch mà cũng bị trấn áp.



Chiến!



Tiếng hô uy lực vang lên từ Thiên Huyền Môn.











 
Chương 2539: “Chúng ta còn có đường lui không?”,


Vù! Vù! Vù!



Chư thiên luân hồi đang xoay chuyển không ngừng.



Vù! Vù! Vù!

Advertisement



Cơ thể Thiên Ma Đại Đế cũng run lên, sau khi chín mươi triệu người của Thiên Huyền Môn không ngừng hiến tế chư thiên luân hồi thì tu vi của ông ta từ cảnh giới Chuẩn Đế bị giáng xuống cảnh giới Chuẩn Đế tầng thứ chín, từ tầng thứ chín xuống tầng thứ tám rồi dần dần xuống tầng thứ bảy, thứ sáu, thứ năm.



Thiên Ma Đại Đế vẫn coi như không hề hấn gì, ông ta nhìn về phía Thiên Huyền Môn với ánh mắt đầy hứng thú.



Đây chính là sự cao ngạo của một vị đế, mặc dù bị trấn áp tu vi nhưng ông ta cũng tự nhận là vô địch chư thiên, nỗi cô đơn vô hạn khiến ông ta rất muốn cho Đại Sở một cơ hội, hi vọng Đại Sở có thể xuất hiện kẻ có thể đối đầu với ông ta, có thể địch lại ông ta, như vậy mới thêm phần hứng thú.



Phụt! Phụt! Phụt!



Người của Thiên Huyền Môn vẫn lần lượt bay đi.



Đông Hoàng Thái Tâm và một nhóm lão bối chuẩn đế máu me nhơ nhuốc, những tu sĩ chuẩn đế còn trẻ đã bắt đầu hiến tế.



Bọn họ chưa bao giờ nghĩ tới việc trấn áp tu vi của Đại Đế và bọn họ cũng chưa từng thử làm việc này trước đó.




Thế nhưng bọn họ phải liều, một tu sĩ ở cảnh giới Chuẩn Đế đủ để có thể dẹp bằng cả Đại Sở, nếu Đại Sở bị công phá, Thiên Ma tìm tới cửa của Chư Thiên Vạn Vực, với tình hình của Chư Thiên Vạn Vực khi không có cảnh giới đại đế trấn thủ như hiện giờ thì một khi Thiên Ma tấn công, đó sẽ là kỉ nguyên hắc ám kéo dài tới vô tận.



Vù!



Sau khi hàng ngàn hàng vạn quân của Thiên Huyền Môn hoá thành huyết vụ, tu vi của Thiên Ma Đại Đế cũng từ cảnh giới Chuẩn Đế bị giáng xuống cảnh giới Đại Thánh, từ cảnh giới Đại Thánh bị giáng xuống cảnh giới Thánh Vương, từ cảnh giới Thánh Vương lại bị giáng xuống cảnh giới Thánh Nhân.



Thấy vậy, Thái Hư Cổ Long và Tử Huyên liền đưa mắt nhìn nhau.



Tiếp đó, bọn họ lại lần nữa cầm sát kiếm, tiến tới bên cạnh Diệp Thành. Thái Hư Cổ Long kéo Diệp Thành, Tử Huyên kéo Sở Linh lập tức quay người bay về hư thiên phía nam như đạo thần mang.




Thiên Ma Đại Đế nghiêng đầu nhìn bóng hình người ở tứ phương với ánh mắt hào hứng nhưng ông ta lại không ra tay luôn.



Ông ta không ra tay không có nghĩa là Thiên Ma binh không ra tay.



Lúc này, Thiên Ma đã như biển đen cuộn trào muốn thôn tính bọn họ ngay tức khắc.



“Chúng ta còn có đường lui không?”, giọng Diệp Thành khản đặc, rõ ràng hắn đang mất hết niềm tin.



“Có”, Thái Hư Cổ Long lên tiếng quả quyết sau đó chém ra một kiếm mở đường máu, “nếu như đại trận chư thiên luân hồi có thể trấn áp tu vi của Thiên Ma Đại Đế xuống cảnh giới Thiên thì chúng ta vẫn còn hi vọng”.



“Cho dù bị ép xuống cảnh giới Thiên thì ông ta vẫn là Đại Đế”.



“Vậy thì còn có ngươi”, Thái Hư Cổ Long và Tử Huyên lần lượt nghiêng đầu, vẻ mặt kiên định nhìn Diệp Thành.



“Ta?”



“Ngươi là Hoang Cổ Thánh Thể, Hoang Cổ Thánh Thể Đại Thành có sức chiến đấu địch lại Đại Đế. Ở Đại Sở này cảnh giới Thiên là tu vi chí cao, cho nên Hoang Cổ Thánh Thể chuẩn thiên viên mãn chính là Đại Thành. Mặc dù ông ta là Đế nhưng tu vi bị ép xuống cảnh giới Thiên, ngươi chỉ còn thiếu một bước nữa là có đủ tư cách ngang hàng với ông ta”.



 
Chương 2540: Thái Hư Động!  


Thánh thể Đại Thành địch lại Đại Đế!



Câu nói này cứ vang dội trong thần hải của Diệp Thành.



Trong chốc lát, đôi mắt ảm đạm của hắn lại lần nữa lóe lên thần mang, ý chí chán chường lại như có ngọn lửa bùng lên khát vọng, mặc dù chỉ là một nửa Hoang Cổ Thánh Thể nhưng đó lại là tia hi vọng đáng giá.



Advertisement

Giết!



Sau tiếng hô, hắn vung huyết linh thần đao.



Phía sau, Thái Hư Cổ Long, Tử Huyên và Sở Linh cũng di chuyển theo, mục đích là bảo vệ hai bên trái phải của Diệp Thành.



Phụt! Phụt! Phụt!



Đại quân Thiên Ma như lũ cuốn nhưng lại hoá thành huyết vụ từng đám từng đám một, đại quân hàng chục triệu người vẫn không thể nào ngăn được bước chân của bốn người bọn họ, Bắc Chấn Thương Nguyên phòng thủ kiên cố lại bị mở ra một đường máu.



Trên hư thiên, Thiên Ma Đại Đế vẫn đứng đó sừng sững.



Lúc này, tu vi của ông ta đã bị trấn áp xuống cảnh giới Thiên nhưng uy lực của ông ta lại như ngọn núi sừng sững quật cường trấn áp chư thiên, bầu hư thiên đó đã trở thành không gian hỗn loạn.



Không biết từ bao giờ phía sau ông ta mới có hàng tỷ ma quang bay tới, hình thành một vương toạ khổng lồ.



Thiên Ma Đại Đế ngồi xuống, một tay chống cằm nhìn phía Diệp Thành từ trên cao: “Hoang Cổ Thánh Thể, thật khiến bản đế phải bất ngờ”.



“Đại đế, phía Thiên Ma Quân…”, Thiên Nữ Ma Quân tiến lên trước định nói gì thêm lại thôi.



“Chết thì cũng chết rồi”, Thiên Ma Đại Đế cười giễu cợt, ông ta nhàn nhã giơ tay lên, trên đầu ngón tay có lôi chớp quẩn quanh, đan xen với đế đạo pháp tắc, ngưng tụ thành một đạo thần mang lôi chớp.



“Đúng là vô vị”, Thiên Ma Đại Đế nhếch miệng gảy ra đạo thần mang lôi chớp kia, mục tiêu chính là phía Diệp Thành.



Thần mang lôi chớp màu đen vút qua hư thiên nhưng không có dị tượng kinh thế xuất hiện, cũng không có âm thanh chấn động hư thiên, mọi thứ đều diễn ra hết sức bình thường.



Thế nhưng đạo thần mang đó lại khiến phía Thái Hư Cổ Long đang sát phạt lên phía trước lập tức quay người.




Mặc dù trông nó hết sức bình thường nhưng lại mang theo sức mạnh huỷ thiên diệt địa, trong đó còn có pháp tắc đế đạo của Thiên Ma Đại Đế, một khi bị đâm trúng thì chỉ có hoá thành tàn tro.



Đi!



Thái Hư Cổ Long gằn lên, nhanh chóng sử dụng thủ ấn.



Thấy vậy, Tử Huyên nghiến răng, một tay kéo Diệp Thành, một tay kéo Sở Linh, cô bước ra cả hàng chục nghìn trượng, huyết tế thọ nguyên, điên cuồng thi triển Thúc Địa Thành Thốn, chỉ hi vọng không bị đế đạo pháp tắc của Thiên Ma Đại Đế đâm trúng.



Thái Hư Động!



Cũng vào lúc này, Thái Hư Cổ Long đã thiêu đốt sức mạnh long hồn, ngưng tụ thành vòng xoáy thái hư động.



Vù!



Đạo thần mang kia rẽ qua bầu trời làm sụp đổ bầu trời phía đó rồi bay thẳng vào vòng xoáy thái hư một cách chuẩn xác.



Mặc dù thái hư động rất huyền diệu nhưng lại không trụ nổi một giây đã vỡ tan.



Phụt!



 
Chương 2541: Đại Minh Trận Thập Nhị Thiên Tự!  


Thái Hư Cổ Long phun ra máu, hắn lập tức bay đi, cơ thể nhơ nhuốc máu.



Không trụ nổi một chiêu!



Thiên Ma Đại Đế cười u ám, ông ta lại lần nữa gảy ra một đạo thần mang lôi chớp.

Advertisement



Chiến!



Thái Hư Cổ Long rít lên, huyết tế ra sức mạnh long hồn và nguyên thần long hồn, hoá thân thành cự long to hàng chục nghìn trượng, từng lớp vảy rồng lấp lánh tiên quang sáng chói, thiêu đốt đạo tắc của rồng.



Có điều mặc dù hoá thành hình rồng nhưng trước mặt Thiên Ma Đại Đế hắn lại không đáng để nhắc đến.



Không lâu sau đó, Thái Hư Cổ Long bị đâm xuyên, linh hồn bản mệnh của hắn cũng phải chịu đòn tấn công mang tính huỷ diệt, máu tưoi nhuốm đỏ hư thiên trông vô cùng choán mắt, hắn giống như chiếc lá lìa cành bay vô định giữa hư thiên.



Long Gia!



Diệp Thành vẫn đang sát phạt lên trước đột nhiên quay đầu lại nhưng lại thấy máu của Thái Hư Cổ Long choán mắt trong không gian, cơ thể cũng nứt ra.



“Chí tôn, cái danh xưng này cho ông thật không xứng”, đôi mắt Thái Hư Cổ Long ảm đạm, ánh sáng trong đôi mắt tối dần, cơ thể hắn đang nứt lìa, linh hồn cũng đang vỡ tan, đế đạo pháp tắc của Thiên Ma Đại Đế đang thôn tính chút sinh khí cuối cùng của hắn.



Thái Hư Cổ Long, một phần tàn hồn của Thái Hư Long Đế đã trải qua những năm tháng vô tận mới sinh ra được thần trí, hoá thành long hình cũng bởi sau khi đã trải qua bể dâu của kiếp người. Tiền kiếp của hắn là Thái Hư Long Đế, lừng lẫy muôn đời, là vô địch chư thiên, còn hắn lại phải chịu cái kết thảm khốc trong khi thăng hoa cực hạn.



Ở Nam Sở, Long Nhất và Long Ngũ đôi mắt chan hoà nước mắt.



Hai người họ và Thái Hư Cổ Long cùng một thể nhưng vì Thần Hoàng Huyền Thần mà phân thành ba người, cả ba còn thân thiết hơn anh em ruột thịt, hiện giờ Thái Hư Cổ Long đang bị huỷ diệt, bọn họ đau thấu tận tim gan.



A….!



Diệp Thành nước mắt dàn dụa, tiếng hét như tiếng sấm chớp chấn động thiên địa.


Đi!



Tử Huyên rít lên, cô lập tức giơ tay đẩy Thái Hư Cổ Long và Sở Linh với khuôn mặt tái nhợt bay ra xa cả hàng chục nghìn trượng.



Tiếp đó Tử Huyên quay người, nhanh chóng dùng thủ ấn vì thần mang lôi chớp mà Thiên Ma Đại Đế gảy ra lại lần nữa bay về phía họ.



Đại Minh Trận Thập Nhị Thiên Tự!



Tử Huyên chắp hai tay lại với nhau triệu gọi trận pháp cổ xưa, cô huyết tế thọ nguyên và sức mạnh tàn hồn của nữ đế.



Thế nhưng cho dù Tử Huyên có mạnh thì cũng vẫn khó có thể chặn lại được sự công phá của Thiên Ma Đại Đế.



Phụt!



Sau màn mưa máu bắn vọt choán lấp bầu trời, Tử Huyên cũng bị đạo thần mang lôi chớp kia đâm xuyên cơ thể, ngã xuống khỏi hư thiên.











 
Chương 2542: Diệp Thành nhất định phải thắng!  


“Nữ Đế, Thánh Quân, Tử Huyên cuối cùng cũng đuổi kịp theo dấu chân mọi người rồi”, vào thời khắc sinh tử, Tử Huyên mỉm cười, miệng trào máu, nước mắt tuôn rơi.



Trong tầm nhìn mơ hồ, Tử Huyên như trông thấy bóng dáng nữ đế phong hoa tuyệt đại và bóng hình vững chãi, đó là Đông Hoa Nữ Đế Nguyệt Thương và Hoang Cổ Thánh Thể Đế Hoang, đó là hai thần thoại của Chư Thiên Vạn Vực.



Giống như Thái Hư Cổ Long, nụ cười của cô trước khi chết mang theo biết bao nỗi niềm và sự mỏi mệt.

Advertisement



Phần tàn hồn của nữ đế đã viết thêm một đoạn đời rồi mới đi đến hồi kết chốn hồng trần này.



Diệp Thành nhất định phải thắng!



Vào giây phút cuối cùng của cuộc đời, người mà cô nhìn chính là Diệp Thành giống như năm xưa Nữ Đế nhìn Đế Hoang vậy.



Những năm tháng xa xưa, Đế Hoang bảo vệ cho Nguyệt Thương, một mình độc chiến với năm Đại Đế của Thiên Ma Vực, Nguyệt Thương thành đế rồi nhưng Đế Hoang lại qua đời, ông ta chiến đấu tới những giọt máu cuối cùng trong Hoang Cổ Thánh Thể.



Hôm nay sau bao năm tháng dài đằng đắng vẫn vì nỗi day dứt của nhân quả, cô là tàn hồn của Nữ Đế, hắn là người kế thừa Hoang Cổ Thánh Thể, mặc dù đều không phải hai phiên bản hoàn chỉnh nhưng điểm khác nhau là lần này tàn hồn của Nữ Đế lại bảo vệ người kế thừa thánh thể.



A!

Khuôn mặt Diệp Thành đẫm nước mắt, hắn điên cuồng vung huyết linh thần đao, hắn thậm chí không có thời gian mà nhìn Tử Huyên thêm lần cuối.



Đoàn quân viễn chinh của Đại Sở gần như bị nhấn chìm, chỉ còn lại hắn và Sở Linh, Thánh Chủ Thiên Đình của Đại Sở lúc này đang bỏ trốn lưu vong.



Không phải hắn sợ chết mà hắn cần phải sống, cần niết bàn trong tuyệt cảnh, cho tới khi đạt đến cảnh giới Chuẩn Thiên viên mãn, liệt vị thánh thể Đại Thành.



Chỉ có như vậy hắn mới có tư cách đấu lại với vị đế kia, mới có thể bảo vệ thương sinh của Đại Sở, mới có thể xoay chuyển càn khôn trên con đường trải đầy xương máu, đòi lại món nợ máu cho những anh hồn đã hi sinh vì Đại Sở.



Bên cạnh Diệp Thành, Sở Linh dàn dụa nước mắt.

Sức mạnh của Thiên Ma Đại Đế khiến hắn run sợ, đến cả Thái Hư Cổ Long và Tử Huyên thông thiên cũng không thể trụ lại nổi sau đòn công kích của ông ta thì hắn không nhìn thấy bất cứ hi vọng nào, con đường phía trước trong mắt hắn không hề có ánh sáng le lói.



Vô vị!



Thiên Ma Đại Đế vặn cổ, lại lần nữa giơ tay chỉ vào Diệp Thành và Sở Linh ở phía xa.



Lại là đạo thần mang lôi chớp đó rẽ ngang qua bầu trời.



Chiến!



Tiếng hét của Diệp Thành vang vọng khắp nơi, đôi mắt hắn đỏ ngầu, hắn thiêu đốt căn nguyên thánh thể và sức mạnh huyết mạch tạo ra hỗn độn đạo tắc đan xen với sức mạnh luân hồi đẩy vào bên trong thần đỉnh hỗn độn.



Thế nhưng vào giây phút thần mang lôi chớp kia sắp công phá Hỗn Độn Thần Đỉnh thì một bóng hình chắn trước mặt hắn, đó là Sở Linh .



Bang!



Âm thanh thần mang lôi chớp và Hỗn Độn Thần Đỉnh va chạm vào nhau vang lên chói tai.

Thế nhưng đạo thần mang kia không đâm xuyên Hỗn Độn Thần Đỉnh khiến Thiên Ma Đại Đế hơi nhướng mày, ông ta nhìn lớp độn giáp thiên tự của Hỗn Độn Thần Đỉnh, khoé miệng lại lần nữa nở cụ cười, đôi mắt đế đạo loé lên tia thần mang.



 
Chương 2543: Linh Nhi!  


“Đại La Kim Tiên, Độn Giáp Thiên Tự, khí hỗn độn, vạn vận chi đạo”, Thiên Ma Đại Đế cười u ám, điệu cười mang theo ma lực vô thượng vang vọng khắp thiên địa tăm tối này.



Phụt! Phụt!



Mặc dù Hỗn Độn Thần Đỉnh không bị phá vỡ nhưng Diệp Thành và Sở Linh lại phun ra máu.



Advertisement

Cả hai người bay đi, dưới con mắt chứng kiến của tất cả mọi người, bọn họ giống như hai vì sao sáng chói lướt từ Bắc Chấn Thương Nguyên tới Trung Thông Đại Địa, xuyên qua đầm Nam Yến cuối cùng ngã xuống Đại Sở.



Bịch!



Đột nhiên, tiếng động mạnh vang lên, một ngọn núi cao sừng sững của Nam Sở vì sự va chạm của hai người họ mà sụp đổ.



Cứu người! Cứu người!



Ở năm cương vực lớn của Nam Sở đồng loạt vang dội tiếng hô hoán, vô số người bay ra khỏi vùng đất đó, bọn họ ngỡ ngàng nhìn bóng hình Diệp Thành và Sở Linh ba vào Nam Sở mà không có nổi sức cứu vãn.



Trong bóng tối ảm đạm, trên đại địa nhuốm đỏ máu đá rơi đầy mặt đất.



Diệp Thành lồm cồm bò dậy, thánh thể cường hãn lúc này cũng nhuốm đầy máu, hắn vẫn chưa chết, Hỗn Độn Thần Đỉnh và Sở Linh thay hắn đỡ lấy đòn tuyệt sát của pháp tắc đế đạo.


Linh Nhi!



Diệp Thành lảo đảo bước đi, hắn vội chạy về một hướng, “bịch” một tiếng, Diệp Thành quỳ xuống đất, hắn dùng khí lực còn sót lại điên cuồng mọi móc từng lớp đá nhuốm máu.



Cuối cùng, một bóng hình đẫm máu hiện lên trong tầm mắt hắn.



Diệp Thành điên cuồng, hắn ôm Sở Linh vào lòng, từng viên đan dược được bóp nát nhét vào miệng cô.



“Ta…Ta biết sẽ có ngày này mà, Sở Linh sẽ chết trong lòng Diệp Thành mà”, Sở Linh khó nhọc giơ bàn tay đẫm máu lên, cô run rẩy vuốt ve khuôn mặt Diệp Thành, nước mắt hoà với máu làm nhoà đi đôi mắt cô.

“Đừng bỏ rơi ta mà”, khuôn mặt Diệp Thành nhơ nhuốc toàn máu và nước mắt, hắn cố gắng đẩy ra bản nguyên thánh thể trút vào cơ thể Sở Linh nhưng vẫn không thể nào níu kéo lại chút sinh khí đang không ngừng lụi tàn, nước mắt hắn rơi lã chã thấm đấm y phục Sở Linh.



Trong nụ cười Sở Linh mang theo nước mắt, cô mỏi mệt nằm trong lòng hắn, cảm nhận hơi ấm cuối cùng từ cơ thể hắn, đôi mắt rưng rưng không còn chút ánh sáng, chỉ có giọng nói khẽ khàng vang lên: “Kiếp sau nguyện cho ta và chàng sống ở thế giới người phàm, không vướng bận chuyện hồng trần, ngày ngày cày cấy ruộng nương, trồng rừng đào mười dặm, mặt trời mọc thì làm việc, mặt trời lặn thì nghỉ ngơi”.



Giọng Sở Linh cũng im bặt sau khi đôi mắt cô từ từ khép lại, chỉ còn đôi hàng lệ long lanh chảy dài theo gò má.



A….!



Tiếng thét đớn đau của Diệp Thành thấu tận trời xanh.







Trong màn đêm đen tối, gió lạnh thét gào.



Thiên địa tang thương như có vẫn khúc viễn cổ vang lên mang theo nỗi thê lương ai oán.











 
Chương 2544: Thú vị đấy!  


Bóng người rợp trời từ tứ phương bay đến, trông thấy cảnh Diệp Thành toàn thân máu me ôm lấy Sở Linh đang không ngừng tiêu tán, cơ thể bọn họ bất giác run lên, ai nấy đều giàn giụa nước mắt.



Chín mươi nghìn quân viễn chinh của Đại Sở xuất quan nhưng chỉ có một mình Diệp Thành còn sống sót quay về, những người khác ngoài Sở Linh ra thì đều bị chôn vùi nơi Bắc Sở, và có quá nhiều người trong số đó là người thân của bọn họ.



Trận chiến này bọn họ bại một cách thê thảm, chín mươi nghìn tu sĩ ở cảnh giới Chuẩn Thiên đều bị nhấn chìm nhưng lại chưa một ai có thể huỷ diệt đi Thiên Ma trụ trọc trời kia.

Advertisement



Có điều bọn họ đều biết rằng sự quyết đoán của Diệp Thành là hoàn toàn chính xác, vì bọn họ đã thực sự sát phạt được tới dưới chân Thiên Ma trụ, nếu không phải Thiên Ma Đại Đế giáng thế thì đoàn quân viễn chinh của Đại Sở nhất định đã thành công rồi.



Thiên Ma lại công phá thành rồi! Thiên Ma lại công phá thành rồi!



Trong nỗi bi thương, phía tường thành của Nam Sở lại vang lên tiếng hô gọi như làn sóng.



Tiếp đó chính là tiếng nổ ầm vang chấn động thiên địa, đại quân Thiên Ma như biển cả lại lần nữa xông lên tấn công về phía tường thành của Nam Sở.



Giết! Giết! Giết!



Diệp Thành máu me nhơ nhuốc, hắn đứng dậy cầm sát kiếm đẫm máu, tiếng thét điên cuồng vang vọng, đôi mắt xa xăm không bến bờ hằn lên từng vân máu đỏ ngầu, thần sắc tôi độc.


Thế nhưng Diệp Thành lảo đảo bước đi không quá năm giây thì lại ngã xuống.



Thương thế của hắn quá nặng, mặc dù có Hỗn Độn Thần Đỉnh và Sở Linh thay hắn hứng chịu đòn tuyệt sát của Thiên Ma Đại Đế nhưng căn cơ của hắn vẫn tổn hại nặng nề, căn nguyên của Hoang Cổ Thánh Thể và linh hồn bản mệnh đều bị thương.



Haiz!



Gia Cát Vũ bước ra, ông ta đỡ lấy Diệp Thành đưa hắn biến mất khỏi nơi này.



Hậu duệ các hoàng đế cũng không nhàn rỗi, bọn họ lần lượt quay về trấn thủ từng vùng nơi mình kiểm soát tránh để Thiên Ma lẻn vào.



Rầm! Đoàng!



Nam Sở vừa im lặng chưa lâu đã lại lần nữa bị từng tiếng nổ rầm trời bao trùm.



Nhìn vào phía xa có thể thấy đại quân Thiên Ma như vùng biển đen kịt choán lấp cả bầu trời và mặt đất, hết lần này tới lần khác tấn công về tường thành của Nam Sở muốn thôn tính và nhấn chìm nơi này, bọn chúng thề phải thôn tính nơi này mới thôi.



Giết!



Các tu sĩ của Đại Sở không hề sợ chết, từng lớp người hi sinh thân mình trên tường thành mà vẫn có liên tiếp những bóng người xông lên, đó là tường thành chất xồng thây máu.



Thú vị đấy!



Trên hư thiên của Bắc Chấn Thương Nguyên, Thiên Ma Đại Đế ngả người trên vương toạ, một tay chống cằm nhìn về Nam Sở với ánh mắt đầy hứng thú như thể có thể trông thấy cảnh tượng đại chiến ở Nam Sở dù cách đó không biết bao xa.



Trận chiến này bọn chúng tất thắng, vì Đại Sở hiện giờ không có kẻ nào có thể là đối thủ với ông ta, nếu như ông ta tham chiến vì thì tường thành này cũng phải sụp đổ.

Nhưng thân là Đại Đế, ông ta không cần phải bận tâm tới toán sau kiến này, việc chém giết với bọn họ đối với ông ta mà nói căn bản không hề có tính kích thích, so với việc tham chiến thì ông ta muốn ngồi một chỗ quan sát hơn, ông ta thích nhìn cảnh tượng người khác vùng vẫy dãy dụa một cách thảm hại.



 
Chương 2545: Trận đại chiến vô cùng thảm khốc.  


“Truyền lệnh xuống dưới kẻ nào có thể trảm được Hoang Cổ Thánh Thể thì thưởng một dòng máu đế”, Thiên Ma Đại Đế tuỳ hứng lên tiếng.



“Tuân mệnh”, Thiên Nữ Ma Quân không dám trái lời, lập tức giơ tay lên chỉ vào hư thiên vời vời, nhất chỉ đó hoá thành thần âm vang vọng không ngừng giữa hư thiên khiến cả đại quân Thiên Ma đều nghe thấy.



Advertisement

Máu đế?



Chỉ cần là những người nghe thấy thì sức chiến đấu đều sục sôi thấy rõ.



Máu đế chính là máu của Đại Đế, còn quý hơn cả thần dược, trong đó bao hàm pháp tắc đại đạo, chính là thần vật vô thượng, nuốt một dòng máu đế còn hơn cả tu hành cả nghìn năm, đó là cơ duyên của tạo hoá.



Giết!



Thiên Ma binh gào thét chấn động đất trời, tên nào tên nấy hăng máu xông lên như những kẻ điên không cần mạng sống.



Đêm nay không giống như những đêm trước, có mười một Ma Quân dưới trướng Thiên Ma Đại Đế phải tử trận, cũng có nghĩa là tất cả Thiên Ma tướng ở đây đều có khả năng làm Ma Quân, muốn làm Ma Quân thì phải có sức chiến đấu tuyệt đối.



Cho nên bọn chúng phải liều mạng thể hiện bản thân vì Thiên Ma Đại Đế đang đứng trên cao nhìn xuống phía này.




Huống hồ lại còn được thưởng một dòng máu của Đại Đế, đó là vinh hạnh thế nào, co thể nói một khi có được máu của Đại Đế thì địa vị của bọn họ sẽ lên ngang hàng với Thiên Nữ Ma Quân.



Giết!



Chúng tướng của Thiên Ma điên cuồng xông lên.



Trận đại chiến vô cùng thảm khốc.



Đại quân Thiên Ma có mấy lần suýt nữa đã công phá được tường thành nhưng lại bị tu sĩ của Đại Sở đánh lui.




Phía này, Gia Cát Vũ đã đưa Diệp Thành tới trụ sở chính của Thiên Đình, cho hắn ngâm mình trong bể linh trì do nhiều loại thần dược ngưng tụ thành.







Haiz!



Gia Cát Vũ lại lần nữa thở dài, ông ta quay người rời đi.



Khi đối đầu với Thiên Ma, ngay từ đầu Đại Sở đã yếu thế, hiện giờ chín mươi nghìn tu sĩ ở cảnh giới Chuẩn Thiên phải bỏ mạng, khó khăn chồng chất khó khăn, Gia Cát Vũ căn bản cũng không có thời gian chăm sóc Diệp Thành, ông ta là một trong những tu sĩ cảnh giới Chuẩn Thiên hiếm hoi của Đại Sở, ông ta cần phải chiến đấu, không có đường lui.



Sau khi ông ta rời đi, biển linh trì sục sôi, phun lên từng sắc màu dị thường.



Ngay sau đó, xung quanh Diệp Thành hình thành nên vòng xoáy, đó là thôn thiên ma công đang tự vận hành, cơ thể hắn giống như cái động không đáy, tinh hoa của linh trì thông qua từng lỗ chân lông thấm vào cơ thể hắn, bù đắp cho tứ chi bách hài, lục phủ ngũ tạng và căn nguyên thánh thể.



Không lâu sau đó, thánh thể hoàng kim hoang tàn của Diệp Thành dần phục hồi bằng tốc độ mà mắt thường có thể trông thấy được khiến hắn lại lần nữa được tái sinh.

Gừ! Gừ!



 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom