Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Tổ Thần Chí Tôn

Chương 1396


- Muốn đi, không dễ dàng như vậy!

Tinh Chủ đỉnh cấp Hắc y nhân kia cả giận hừ một tiếng, oanh phá ảo thuật của A Ly, mang theo năm người còn lại muốn truy kích đám người Diệp Thần.

Đúng lúc này, từng cái từng cái thân ảnh màu vàng bay lên bầu trời, chặn lại đường những hắc y nhân này đi đến. Sau lưng những thân ảnh này có một cặp cánh chim màu vàng khổng lồ, tất cả đều là cao thủ Kim Vũ nhất tộc, trừ Bàn Diệc cùng Bàn Nguyên, lúc trước những người khác đều ngồi xếp bằng ở trên bậc thang.

- Kim Vũ nhất tộc, các ngươi muốn làm cái gì?

Hắc y nhân đầu lĩnh kia nhìn chằm chằm Bàn Diệc, tức giận nói.

Bàn Diệc nhìn những hắc y nhân này, cười nhạt nói:

- Không có gì, mấy vị ở trên Quan Tinh Đài hỗn chiến, đối với tổ tiên bất kính, Kim Vũ nhất tộc chúng ta có chút xem không vừa mắt mà thôi.

- Ngươi muốn chết!

Đầu lĩnh Hắc y nhân kia giận quát một tiếng, vung quyền hướng Bàn Diệc oanh tới.

Thình thịch thình thịch!

Hắc y nhân cùng các cường giả Kim Vũ nhất tộc chiến lại với nhau.

Thời điểm cùng cường giả Kim Vũ nhất tộc giao chiến, những hắc y nhân này rõ ràng có chỗ cố kỵ, không dám ra tay đánh chết cường giả Kim Vũ nhất tộc, chỉ muốn đem bọn họ đánh lui.

Diệp Thần quay đầu lại nhìn thoáng qua, hắn không nghĩ tới Bàn Diệc lại sẽ xuất thủ giúp bọn hắn, mặc dù chẳng qua là bình thủy tương phùng, nhưng Bàn Diệc người này, đủ nghĩa khí!

Diệp Thần mang theo mọi người bay vút đi.

Tư Đồ Nam muốn triệu hồi ra Đạp Vân Thần Hạm, nhưng chậm chạp triệu hoán không ra, hắn ngẩng đầu nhìn lên, phát hiện nơi này cách Đại Đạo Hoàng Lăng đã vô cùng gần.

- Phụ cận Quan Tinh Đài cùng Đại Đạo Hoàng Lăng có Hãm Không Chú Ấn, một khi tiến vào nơi này, ngay cả trữ vật không gian cũng không thể sử dụng!

Tư Đồ Nam gấp giọng nói, đối phương khẳng định cũng có Đạp Vân Thần Hạm, nói không chừng còn có người mai phục ở chung quanh, khi Đạp Vân Thần Hạm tiến vào hư không rộng lớn, nếu bị đánh chặn đường, sợ là càng thêm nguy hiểm.

Phía sau những hắc y nhân kia tu vi so sánh với các cường giả Kim Vũ nhất tộc mạnh hơn một chút, rất nhanh sẽ thoát khỏi Kim Vũ nhất tộc quấn thân đuổi theo.

Đám người Bàn Diệc, Bàn Nguyên dừng ở không trung, nhìn những hắc y nhân kia hướng đám người Diệp Thần đuổi theo.

- Thiếu chủ, chúng ta còn muốn đi hỗ trợ không?

Bàn Nguyên nhìn về phía Bàn Diệc hỏi.

- Chúng ta có thể làm cũng đã làm, kế tiếp sẽ như thế nào, liền nhìn chính bọn hắn!

Bàn Diệc nói, quay đầu lại hướng Quan Tinh Đài lao đi.

Những hắc y nhân kia tốc độ cực nhanh, khoảng cách đám người Diệp Thần càng ngày càng gần.

Diệp Thần ngẩng đầu nhìn lại, tấm bia đá Đại Đạo Hoàng Lăng đã gần ngay trước mắt, nơi xa là cửa vào Đại Đạo Hoàng Lăng, thỉnh thoảng có một cường giả từ xa xôi Tinh Không đuổi mở, tiến vào trong Đại Đạo Hoàng Lăng.

Đại Đạo Hoàng Lăng!

Diệp Thần phảng phất nghe được bên trong Đại Đạo Hoàng Lăng, mơ hồ có một thanh âm gọi hắn.

Chỗ sâu trong Đại Đạo Hoàng Lăng, huyết quang ngất trời, sương mù nặng nề, là cái gì đang đợi hắn?

Mắt thấy phía sau Hắc y nhân sắp đuổi theo tới, Diệp Thần quyết định thật nhanh nói:

- Đi, chúng ta vào Đại Đạo Hoàng Lăng!

- Mấy vị sư đệ sư muội chỉ là Thị Thần thập trọng, vào Đại Đạo Hoàng Lăng sợ là gặp nguy hiểm!

Tư Đồ Nam có chút bận tâm nói.

- Chúng ta đã không có lựa chọn nào khác!

Diệp Thần trầm giọng nói, dẫn đầu tung người hướng cửa vào Đại Đạo Hoàng Lăng lao đi.

Đám người A Ly, Nhị Nhi, Tiếu Lâm tất cả cũng không chút do dự đuổi theo, Tư Đồ Nam suy nghĩ một chút, cũng che chở mọi người lướt đi tới.

Đoàn người bay vút vào trong Đại Đạo Hoàng Lăng, phía sau những hắc y nhân kia, hơi chần chờ một chút, tất cả cũng truy vào Đại Đạo Hoàng Lăng.

Trong nháy mắt bước vào Đại Đạo Hoàng Lăng đó, mọi người phảng phất đi tới một thế giới khác.

Nơi này Thời không đạo văn lực nồng nặc đến kinh người, ở trên bầu trời huyễn hóa ra từng đạo sáng mờ, nếu chỉ nhìn bầu trời, nơi này giống như Tiên Cảnh, nhưng tình cảnh phía dưới lại hoàn toàn ngược lại.

Trên mặt đất Đại Đạo Hoàng Lăng, huyết vụ tràn ngập, trong mơ hồ có một chút sinh linh quái vật thường lui tới, từng tấm bia đá phong cách cổ xưa kia, tựu phảng phất như người thủ hộ trầm mặc, chạy dài không dứt đứng vững, ở trong huyết vụ như ẩn như hiện.

Hướng chỗ sâu đi tới, chính là chủ thể của Đại Đạo Hoàng Lăng, nghe nói bên trong có vài toà cung điện vô cùng khổng lồ.

Tòa Đại Đạo Hoàng Lăng này, so sánh với cung điện của Chí Tôn Thánh Địa còn muốn lớn hơn mấy lần, không biết đến tột cùng là ai vì Đại Đạo Thiên Quân ở nơi này xây dựng một tòa lăng mộ như vậy.

Sau khi thấy Hắc y nhân theo sát không nghỉ, Diệp Thần nhìn mọi người một chút, dặn dò:

- Chúng ta đi vào! Mọi người cẩn thận!

Sưu sưu sưu! Đoàn người chui vào trong huyết vụ nồng đậm.

Những huyết vụ này không biết là cái gì tạo thành, lại ngay cả hồn niệm cũng không thể xuyên thấu.

Đám người Diệp Thần tiến vào trong huyết vụ, những hắc y nhân kia nhất thời mất đi mục tiêu, tìm không được chỗ của đám người Diệp Thần.

- Không Nguyên Sơn, ngươi có thể cảm nhận được khí tức của hắn sao?

Tinh Chủ đỉnh Hắc y nhân kia nhìn thoáng qua Không Nguyên Sơn bên cạnh, lạnh lùng hỏi.

Không Nguyên Sơn đối với khí tức cảm ứng vô cùng bén nhạy, thậm chí chỉ có một tia nhiệt độ, hắn cũng có thể cảm giác được, mục tiêu lần này của bọn họ là Diệp Thần, bởi vì Không Nguyên Sơn cùng Diệp Thần là quen biết cũ, lúc này mới mang theo hắn, nếu không lấy tu vi của Không Nguyên Sơn, còn không cách nào gia nhập hành động lần này.

Không Nguyên Sơn cẩn thận cảm ứng một phen, thất bại lắc đầu nói:

- Khí tức bên trong Đại Đạo Hoàng Lăng quá hỗn loạn, ta căn bản không cảm giác được chỗ ở của bọn hắn!

Bọn họ ở trên bầu trời huyết vụ bay vút, càng không ngừng tìm tòi, nhưng hoàn toàn tìm không được đám người Diệp Thần.

Tiến vào trong huyết vụ, giống như là đột nhiên biến thành người mù, thấy không rõ chung quanh hết thảy, ngay cả thần hồn cũng không nhạy.

Phạm vi nhìn chỉ có hơn hai thước, toàn bộ thế giới phảng phất chỉ còn lại có một người.

Cùng những người khác mặc dù mất đi liên lạc, nhưng Diệp Thần lại có thể tinh tường cảm giác được chỗ ở của A Ly, đây là một loại linh hồn cảm ứng kỳ diệu.

- Diệp Thần ca ca!

A Ly rất nhanh xuất hiện ở bên người Diệp Thần, nàng cũng có thể cảm nhận được chỗ ở của Diệp Thần, cho nên tìm được Diệp Thần.

- Những người khác đâu?

Diệp Thần liếc nhìn chung quanh, căn bản tìm không được thân ảnh những người khác.

- Ta cũng không biết, mới vừa mới lúc tiến vào quá bối rối, nên tẩu tán.

A Ly lắc đầu, lúc mới vừa tiến vào trong nội tâm nàng còn có mấy phần bàng hoàng, nhưng sau khi thấy Diệp Thần, lòng của nàng rất nhanh liền dẹp yên xuống.

Tấm huyết vụ này vô cùng nồng đậm, hàm chứa một loại lực lượng thần bí.

- Chúng ta đi tìm những người khác a!

Diệp Thần nói, trong lòng hắn có chút bận tâm, nếu đám người Tư Đồ Nam hoàn toàn tẩu tán, lại gặp phải những hắc y nhân kia mà nói, như vậy nhất định chết không thể nghi ngờ.
 
Chương 1397


- Ừ. Diệp Thần ca ca không cần lo lắng quá mức, sương mù nơi này dày đặc, mặc dù chúng ta thất lạc, nhưng những hắc y nhân kia cũng giống như trước tìm không được chúng ta, nói không chừng ngược lại là chuyện tốt.

A Ly an ủi.

- Hy vọng như thế đi, bất quá trong huyết vụ này, trừ Hắc y nhân, còn có một chút sinh linh không biết, nhất định phải cẩn thận!

Diệp Thần nói.

Ở trong huyết vụ tìm tòi thật lâu, Diệp Thần cùng A Ly thủy chung không có tìm được tung tích những người khác.

Ý niệm không cách nào xuyên thấu huyết vụ, bằng vào mục lực chỉ có thể nhìn đến khu vực hơn hai thước phía trước, ngay cả gặp thoáng qua cũng là hoàn toàn không biết, bọn họ lại không dám lên tiếng reo hò, nếu phát ra âm thanh, sợ rằng sẽ đem những hắc y nhân kia đưa tới.

Phân biệt không rõ phương hướng, Diệp Thần cùng A Ly cũng không biết tới nơi nào.

Nơi xa bỗng nhiên truyền đến một trận nổ rầm rập, giống như là có người giao chiến.

Thật sự tìm không được đám người Nhị Nhi, Tiếu Lâm, Diệp Thần cùng A Ly ở trong sương mù dày đặc lục lọi, bất tri bất giác dần dần tiếp cận rừng bia của Đại Đạo Hoàng Lăng.

Sau khi tới đây, Diệp Thần chung quy cảm giác được ở chỗ sâu trong Đại Đạo Hoàng Lăng thật giống như có đồ vật gì đó hấp dẫn lấy hắn, dù sao cũng tìm không được những người khác, Diệp Thần dứt khoát buông lỏng tâm thần, đi theo cảm giác trong lòng về phía trước.

Không biết ghé qua bao lâu, Diệp Thần cùng A Ly tiếp cận một tấm bia đá Cổ lão trong đó.

Chỉ thấy tấm bia đá này phong cách cổ xưa mà đại khí, phía trên điêu khắc các loại tự thể cổ quái thần bí, làm cho người ta hoàn toàn xem không hiểu viết là cái gì.

- Di?

Diệp Thần chợt phát hiện, ở bên góc tấm bia đá này, vẽ lấy một bức đồ văn kỳ lạ, đồ văn này hắn thật giống như ở nơi đâu đã từng gặp.

Diệp Thần suy nghĩ một chút, trong lòng vừa động, hắn nghĩ tới, đồ văn này cùng lần trước hắn gặp phải hình xăm trên người đầu trọc mù loài kia cực kỳ tương tự!

Người đầu trọc mù kia lai lịch thần bí, hơn nữa tựa hồ vô tình hay cố ý chỉ dẫn hắn tới Đại Đạo Hoàng Lăng, hiện tại lại ở trên tấm bia đá này phát hiện hắn lưu lại đồ văn, người mù này rốt cuộc có ý đồ gì?

Diệp Thần nhìn xem đồ văn thần bí trên tấm bia đá, thời gian dần qua, hắn phát hiện đồ văn này như đã xảy ra một ít biến hóa, sinh ra vài phần vặn vẹo, biến thành một bức mê cung địa đồ.

Trong nội tâm Diệp Thần cả kinh, hắn ở trên người đầu trọc mù lòa cũng đã từng gặp bức mê cung địa đồ này, tuy thời gian tương đối ngắn, nhưng hắn vẫn nhận ra được, hai tấm bản đồ là giống như đúc.

Tiếp tục xem đi, cái đồ văn kia lại xảy ra cải biến, tạo thành biểu tượng một cái ô, chỉ hướng ở chỗ sâu trong Đại Đạo Hoàng Lăng.

Cái đầu trọc mù lòa này trăm phương ngàn kế đem mình đưa tới Đại Đạo Hoàng Lăng, rốt cuộc là xuất phát từ thiện ý hay là ác ý?

Diệp Thần cau mày, nếu đầu trọc mù lòa kia muốn hại mình, có lẽ không cần phiền toái như vậy, dùng thực lực quỷ dị khó lường của hắn, nếu như muốn giết hắn, căn bản không cần phí nhiều trắc trở như vậy.

- Đây không phải đồ văn hình xăm trên người mù lòa kia sao?

A Ly chứng kiến đồ văn trên tấm bia đá, kinh ngạc nói, tuy nàng ở bên trong Mê Huyễn Bảo Châu, nhưng rất nhiều chuyện nàng vẫn là thấy được, nàng cảm thấy cái đồ văn này có chút quen mắt, nghĩ nghĩ liền nhớ ra.

- Đúng vậy.

Diệp Thần nhẹ gật đầu, trầm ngâm chốc lát nói.

- A Ly, xem ra chúng ta phải tới ở chỗ sâu của Đại Đạo Hoàng Lăng nhìn xem!

- Diệp Thần ca ca, ngươi thật sự muốn đi sao?

A Ly nhíu mày, vấn đề này quá mức kỳ quặc, nàng lo lắng Diệp Thần sẽ gặp nguy hiểm.

Huống chi, nghe nói ở chỗ sâu trong Đại Đạo Hoàng Lăng có sinh linh rất cường đại, ngay cả những đỉnh phong cường giả kia cũng khó thâm nhập vào.

Diệp Thần thoáng có chút chần chờ, hắn cảm giác phi đao trong đầu ông ông chiến minh, bên trong Đại Đạo Hoàng Lăng này, tuyệt đối cất dấu một ít bí mật, có lẽ cùng chủ nhân phi đao có quan hệ!

Phi đao chi mê, Diệp Thần nhất định phải tìm kiếm minh bạch!

Diệp Thần càng ngày càng cảm thấy, đây là một cái cục rất lớn, các loại nhân vật quan hệ ngàn vạn, hắn muốn bắt được một cái đầu mối, nhất định phải không ngừng thăm dò, hắn muốn biết rõ ràng, mình ở trong cục này là vị trí dạng gì!

- A Ly, ngươi trước về Quan Tinh đài chờ ta, ta một mình một người đi vào Đại Đạo Hoàng Lăng nhìn một cái, chắc có lẽ không có việc!

Diệp Thần suy nghĩ một chút nói, tại đây vẫn là bên ngoài Đại Đạo Hoàng Lăng, dùng thực lực của A Ly, an toàn đi ra ngoài có lẽ không có vấn đề.

A Ly lại lắc đầu, ôn nhu mà lại kiên quyết nói:

- Diệp Thần ca ca hãy để cho ta cùng đi, dùng Huyễn thuật hiện tại của ta, khẳng định có thể tự bảo vệ mình, sẽ không liên lụy Diệp Thần ca ca! Nếu quả thật gặp nguy hiểm, có thể cùng Diệp Thần ca ca chết chung một chỗ, A Ly cũng thỏa mãn rồi.

Nhìn xem thần sắc A Ly chân thành, Diệp Thần nhớ tới đủ loại, trong nội tâm không khỏi có chút cảm động, bao nhiêu lần kiếp nạn, A Ly đều ở bên cạnh mình làm bạn, bất ly bất khí. Có hồng nhan tri kỷ như vậy, còn có cái gì chưa đủ hay sao?

Diệp Thần trầm ngâm hồi lâu, lúc này mới gật đầu đồng ý.

Diệp Thần cùng A Ly chung một chỗ, dọc theo phương hướng cái đồ văn kia chỉ, ở trong tấm bia đá xuyên thẳng đi về phía trước.

Trên không tấm bia đá, thỉnh thoảng sẽ có một hai huyết sắc sinh linh cao lớn bay vút qua, sau lưng bọn hắn mọc lên hai cánh, tướng mạo dữ tợn, cầm trong tay chiến binh, trên người lộ ra khí tức cường hãn, nhưng tuy bọn hắn phát hiện Diệp Thần cùng A Ly, lại không có lao xuống, mà là tránh ra.

Diệp Thần vốn đã làm tốt chuẩn bị chiến đấu, không có nghĩ tới những sinh linh này rõ ràng tránh đi, cái này lại để cho hắn có chút nghi hoặc khó hiểu.

Xa xa bỗng nhiên truyền đến một hồi tiếng đánh nhau kịch liệt, Diệp Thần cùng A Ly bay vút đi qua, cẩn thận xem xét, chỉ thấy trong huyết vụ phía trước, có một ít huyết sắc sinh linh đang cùng mấy Cao vị, Thiên vị Tinh Chủ cấp cường giả ác chiến, những cường giả này đến từ từng cái chủng tộc, dùng thực lực của bọn hắn lại cũng chỉ có thể miễn cưỡng áp chế những huyết sắc sinh linh này.

Những huyết sắc sinh linh này thật mạnh!

Nếu mình cùng A Ly bị những huyết sắc sinh linh này vây quanh, chỉ sợ là lành ít dữ nhiều.

Chỉ là không biết vì cái gì, những huyết sắc sinh linh kia vậy mà không có công kích bọn hắn.

Diệp Thần ẩn ẩn cảm thấy, cái này khả năng cùng phi đao trong đầu hắn có quan hệ.

Diệp Thần nhìn về phía những huyết sắc sinh linh ở trong chiến đấu kia, nghe nói bọn họ là huyết khí của Đại Đạo Thiên Quân biến thành.

Gần kề chỉ là huyết khí biến thành sinh linh, liền có được chiến lực cường đại như thế, cái kia Đại Đạo Thiên Quân khi còn tại thế, có được uy năng Thông Thiên Triệt Địa hạng gì?
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom