Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 1282


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Anh đứng lên cho tôi!"  

Lưu Sở Điềm lạnh lùng nói: "Lý Nguyệt nói, ở bên ngoài phải giữ lại mặt mũi cho anh, em cảm thấy cũng đúng, có chuyện gì, về nhà rồi nói!"  

Advertisement

"Được rồi, cảm ơn vợ đã khoan dung độ lượng."  

Vương Phú Quý loạng choạng đứng dậy, hấp tấp dứng sau lưng Lưu Sở Điềm.  

Advertisement

Ngay từ đầu, Vương Phú Quý không phải người tu chân, thậm chí  không phải người luyện võ, nên bị Lưu Sở Điềm đánh đến sợ tè ra quần.  

Có điều bây giờ, anh ấy đã là người tu chân, sớm đã có thể đánh lại Lưu Sở Điềm rồi.  

Vương Phú Quý sở dĩ muốn trở nên mạnh hơn, chính là vì thu phục được cô nàng bạo lực Lưu Sở Điềm này.  

Nhưng sau khi bản thân mình trở nên mạnh mẽ hơn, khi đối mặt với Lưu Sở Điềm, anh ấy lại không nỡ ra tay, vì thế địa vị của gia đình cũng không có gì thay đổi.  

Lúc này.  

Vương Phú Quý vừa nắn vai cho Lưu Sở Điềm, vừa nịnh nọt cười nói: "Vợ à, sao em lại tới đây?"  

"Còn không phải nghe nói anh tiến vào vòng 10 người mạnh nhất hay sao chứ, em muốn đến nhìn anh thi đấu."  

Nhắc đến chuyện này, khuôn mặt Lưu Sở Điềm không khỏi lộ ra vẻ tự hào.  

Người đàn ông mình nhìn trúng, lại thành danh ở đại hội võ thuật trăm tông phái, chứng minh mình không chọn lầm người!  

Có điều, ngược lại, Lưu Sở Điềm trừng mắt liếc nhìn Vương Phú Quý, sau đó nói: "Vương Phú Quý, anh cũng tệ quá đi, em đến để xem anh đánh nhau, nhưng em chưa kịp đến thì anh đã bị đánh bại rồi."  

"Vợ, lúc nãy anh có giải thích rồi mà, do anh mắc tiểu đó, nên không phát huy tốt bản thân, không phải vậy thì chưa biết ai thắng ai thua đâu nha." Vương Phú Quý nói khoác.  

"Dừng!"  

Lưu Sở Điềm bĩu môi, sau đó ánh mắt nhìn vào Tô Thương, khách khí chào hỏi: "Tô thiếu gia."  

"Ừm." Tô Thương gật đầu.  

"Tô đại thiếu gia."  

Lưu Sở Điềm vẫn nhìn Tô Thương như vậy, giống như có chuyện muốn nói, xong rồi lại thôi.  

"Sao vậy, Lưu Sở Điềm, có chuyện gì cô cứ nói thẳng, với quan hệ của tôi với Vương Phú Quý, có thể giúp được gì thì tôi sẽ giúp." Tô Thương nhìn thấy Lưu Sở Điềm khó xử, liền trực tiếp hỏi.  

"Ánh mắt Tô thiếu gia quả nhiên sáng rõ hơn người. "  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1283


"Ông ấy nói, bảo vật tháp Lưu Ly chín tầng của nhà họ Tô, vẫn chưa hoàn chỉnh, ông ấy biết tầng thứ năm của tháp Lưu Ly ở đâu."  

Lưu Sở Điềm nói như vậy, ngay sau đó lại mở miệng nói: "Tô đại thiếu gia, mặc kệ anh có đồng ý hay không, ông ấy cũng sẽ nói vị trí của tầng thứ 5 tháp Lưu Ly nói cho anh biết." Lưu Sở Điềm thận trọng nói, sợ đắc tội với Tô Thương.  

Advertisement

"Hửm?"  

Tô Thương nghe được những lời này, liền nhíu mày.  

Người của nhà họ Lưu, lại biết được tháp Lưu Ly vẫn chưa hoàn chỉnh, chuyện này không phải chứ?  

Advertisement

Ngoài ba tầng tháp Hư Không ra, 6 tầng phía sau đều là thêm vào, dùng những tài liệu rất bình thường.  

Cha của Lưu Sở Điềm nói, đều là sự thật.  

Nhưng mà chuyện này, chắc là rất bí mật, người nhà họ Lưu sao lại biết được chứ, xem ra có lẽ phải đi gặp cha của Lưu Sở Điềm rồi.  

Nghĩ đến đây, Tô Thương liền khẽ cười nói: "Cha của cô ở đâu?"  

"Ngay ở thành phố, tôi có thể dẫn anh đi." Lưu Sở Điềm khách sáo nói.  

"Ừm, được."  

Tô Thương gật gật đầu, xem như đã đồng ý rồi.  

"Vợ, anh cũng đi cùng." Lúc này, Vương Phú Quý bên cạnh mở miệng nói.  

"Anh đi làm gì, ngoan ngoãn ở lại đây đi, sắp tới anh tốt nhất đừng rời khỏi Võ Đang, nếu không sẽ rất nguy hiểm."  

Lưu Sở Điềm nói tiếp: "Anh là người tu chân, người nhớ thương khá nhiều đó nha."  

"Hơn nữa lúc anh tranh tài, liên tục thổi kèn, anh biết có bao nhiêu thiên tài hận anh nhiều lắm không hả?"  

"Huống hồ, cha em nói chuyện bí mật với Tô đại thiếu gia, đến em cũng không được nghe, anh đến cũng không có ý nghĩa gì đâu."  

Cuối cùng Lưu Sở Điềm nói: "Anh ở đây chờ em, em đưa Tô đại thiếu gia đến đó, rồi sẽ trở về với anh ngay."  

"Vậy cũng được." Vương Phú Quý nghe lời gật đầu.  

"Ừm."  

Cứ như vậy, Tô Thương cùng Lưu Sở Điềm rời khỏi núi Võ Đang.  

Còn có A Ly đi theo, phụ trách bảo vệ cho Tô Thương, để phòng ngừa chuyện không may xảy ra.  

"Anh Phú Quý, cô ấy là vợ anh hả, xinh đẹp lắm nha, có điều chuyện vừa nãy là thế nào nhỉ, anh nhận mình sợ quá nhanh rồi đó nha." Đưa mắt nhìn hai người rời đi, Trương Mộ Cổ kinh bỉ nói.  

"Cái gì mà nhận sợ chứ, anh Trương Mộ Cổ, anh không hiểu thì đừng nói lung tung nha, tôi thế này rõ ràng là tránh hiểm khẩn cấp, mưu trí biết bao chứ." Vương Phú Quý nghiêm túc nói.  

"Ha ha, anh được đó nha!"  

Trương Mộ Cổ vỗ vỗ vai Vương Phú Quý, sau đó nói: "Đi thôi, dù sao cũng thi xong rồi, tôi mời anh uống rượu."  

"Thôi đi, ai muốn cùng tên lưu manh nhà anh uống rượu chứ, không nghe vợ tôi nói sao, lát nữa cô ấy phải quay lại giúp tôi rồi, tôi phải đi tắm, phun xịt nước hoa, chuẩn bị hưởng thụ thế giới hai người đây."  

Nói xong, Vương Phú Quý vứt tay Trương Mộ Cổ xuống, một mình đi ra.  

"Cmn, ai là lưu manh chứ, tôi..." 
 
Chương 1284


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trương Mộ Cổ đang định phản bác lại, nhưng rất nhanh liền ý thức được chuyện này rất nghiêm túc: "Tôi thật sự giống lưu manh hả, cmn, thời đại này, không có bạn gái thì sẽ bị chê cười hay sao chứ, tôi không phục đó nha!"  

Advertisement

Sau khi chửi thề một trận, Trương Mộ Cổ thở phì phò sau đó cũng rời khỏi hiện trường, định đi dạo xung quanh một vòng, nhìn xem có thể nhặt được một cô bạn gái nào hay không.  

Còn về trận đấu giữa phật tử Vô Cơ và Tây Môn Long Ngâm, vẫn đang diễn ra.  

Advertisement

Hai người thăm dò lẫn nhau, đều che giấu thực lực, gần như đang đánh đố sự kiên nhẫn, ai không kìm nén được trước thì người đó sẽ mất cơ hội trước.  

Đáng nhắc đến chính là, Tây Môn Long Ngâm đã sử dũng hết thức thứ tám của Hỗn nguyên thần công rồi, trong khi ra tay chân khí hào hùng, quả thực mạnh mẽ hơn so với em trai Tây Môn Hổ Tiếu của anh ta rất nhiều.  

..  

Một bên khác.  

Tô Thương cùng A Ly, dưới sự dẫn đường của Lưu Sở Điềm, rất nhanh đã đi đến một quán rượu trong thành phố.  

Nhà họ Lưu đã lăn lộn nhiều năm ở thành phố, tích lũy được rất nhiều tài sản, quá rượu này chính là sản nghiệp nhà họ Lưu.  

Tại phòng khách quý của quán rượu, Tô Thương gặp được cha của Lưu Sở Điềm, Lưu Cự Lộc.  

"Tô thiếu gia, ngưỡng mộ đã lâu."  

Sau khi nhìn thấy Tô Thương, Lưu Cự Lộc vội vàng đứng dậy, chắp hai tay lại, khách sáo chào hỏi Tô Thương: "Tại hạ Lưu Cự Lộc, là cha của Lưu Sở Điềm, mời cậu nhanh vào đây ngồi xuống, tôi kêu người mang thức ăn đến."  

"Ăn cơm thì không cần đâu."  

Tô Thương khoát khoát tay, ánh mắt nhìn vào Lưu Cự Lộc, thản nhiên nói: "Ông để Lưu Sở Điềm chuyển những lời kia cho tôi, là ai nói cho ông biết?"  

"Ha ha, Tô thiếu gia quả nhiên thẳng thắn nha."  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1285


Giờ phút này.  

Trong phòng khách tại quán rượu, chỉ còn lại 3 người Tô Thương, A Ly và Lưu Cự Lộc.  

Advertisement

Lưu Cự Lộc nhìn A Ly một chút, mặc dù ông ấy mới đến Võ Đang, nhưng cũng biết A Ly là người hộ vệ của Tô Thương, hơn nữa còn cực kỳ cường đại.  

Advertisement

Vì thế, ông ấy không nhắc đến chuyện A Ly phải tránh mặt, mà nhìn vào Tô Thương rồi nói: "Tô thiếu gia, nhà họ Lưu của chúng tôi ở thành phố, thật sự cho lai lịch lớn, cũng không phải là một môn phái nhỏ."  

Lúc này, Lưu Cự Lộc nói: "Mấy chục năm trước, nhà họ Lưu chúng tôi chiếm giữ Ba Sơn, trụ cột thâm hậu, hoàn toàn có thể so sánh với Nga Mi, Võ Đang."  

"Chỉ có điều về sau lại sa sút, có người cưỡng ép xâm nhập Ba Sơn, thủ đoạn tàn nhẫn, cao thủ nhà họ Lưu chúng tôi, bị thương gần như không còn ai."  

Lưu Cự Lộc thở dài một hơi, sau đó nói: "Cuối cùng, dưới sự che chở của lão tổ tông, nhà họ Lưu mới bảo vệ được người thừa kế, nhưng cũng mất đi Ba Sơn."  

"Nhà họ Lưu rời khỏi Ba Sơn, dần dần xuống dốc, từng cao thủ của gia tộc chết đi, nhà họ Lưu ngày càng sa sút, aiya."  

Nói xong lời cuối cùng, Lưu Cự Lộc lại thở dài một lần nữa.  

"Ồ?"  

Tô Thương nghe Vương Phú Quý nói qua một chút về chuyện nhà họ Lưu, lúc này có chút nghi ngờ: "Nếu Ba Sơn nhà ông mạnh như thế, chắc hẳn người chiếm đi Ba Sơn, ít nhất cũng là Võ Thần lục địa chỉ, hơn nữa còn là người nổi bật trong số Võ Thần lục đia."  

"Như vậy, vì sao các người lại nịnh nọt Trương Trường Sinh, thậm chí không tiếc để Lưu Sở Điềm gả cho Trương Trường Sinh chứ?"  

Tô Thương nhíu mày nói: "Lấy thực lực của Trương Trường Sinh, hoàn toàn không có tư cách thay nhà họ Lưu các ông tham gia thách thức chiến đấu với cái gọi là ngọn núi nổi tiếng đó chứ."  

"Tô thiếu gia, Trương Trường Sinh quả thực không có tư cách, nhưng sư phụ ông ta lại có."  

Lưu Cự Lộc giải thích nói: "Có lẽ cậu không biết, Trương Trường Sinh cũng không phải là một mình cô độc."  

"Ông ta còn có một sư phụ, đến từ Thập đại cổ tộc, là ông chủ gia tộc Đông Phương, Đông Phương Diệu."  

"Bề ngoài, Đông Phương Diệu là sư phụ của Trương Trường Sinh, nhưng theo tôi được biết thì bọn họ là cha con."  

Lưu Cự Lộc nói tiếp: "Trước kia Đông Phương Diệu ngao du thiên hạ, quen được một cô gái bình thường, tình cảm của hai người họ cực kỳ sâu đậm, Đông Phương Diệu liền định đem cô ta về Cổ tộc, đáng tiếc gia tộc nhà Đông Phương, là một trong Thập đại cổ tộc, Đông Phương Diệu lại là tộc trưởng tương lai, tất nhiên hôn nhân không phải là trò đùa, người trong gia tộc Đông Phương, coi thường cô gái đó, liền đuổi cô ta đi."  

"Đối diện với sự phản đối của người nhà, Đông Phương Diệu liều mạng phản kháng, vì tình yêu mà nguyện bỏ lại tất cả, thậm chí là thân phận của tộc trưởng cũng không cần, đáng tiếc cũng không làm được gì khác, chỉ có thể trơ mắt nhìn cô gái kia bị đưa đi."  

"Hơn nữa, gia tộc Đông Phương còn giữ cô gái kia lại, ép Đông Phương Diệu cưới tiểu thư nhà Nam Cung, nếu không đồng ý thì sẽ giết cô gái kia."  

Lưu Cự Lộc nói tiếp: "Hết cách, hai người đó chỉ có thể tách nhau ra, chờ Đông Phương Diệu chính thức lên nắm quyền, liền vụng trộm đi tìm cô gái kia."  

"Đáng tiếc, cô gái kia đã chết, để lại một đứa trẻ mười mấy tuổi, đứa nhỏ đó chính là Trương Trường Sinh, hình dáng giống hệt Đông Phương Diệu."  
 
Chương 1286


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Đông Phương Diệu lập tức liền hiểu ra, Trương Trường Sinh là đứa trẻ người mình yêu đã sinh ra cho mình."  

"Ông ta vốn định đưa Trương Trường Sinh về gia tộc Đông Phương của mình, lại sợ vợ cả tức giận, dù sao thì gia tộc Nam Cung cũng thuộc Thập đại cổ tộc, vì thế Đông Phương Diệu mới âm thầm truyền thụ võ công cho Trương Trường Sinh, thậm chí đưa cho Trương Trường Sinh một chí bảo, tên là kiếm Thương Khung." Lưu Cự Lộc nói rõ lai lịch của Trương Trường Sinh ra.  

Advertisement

"Thì ra là thế."  

Advertisement

Tô Thương gật gật đầu, khẽ cười nói: "Chẳng trách Trương Trường Sinh có được kiếm Thương Khung, vốn là Thập đại cổ tộc tặng."  

"Aiya."  

Lúc này, Lưu Cự Lộc cười khổ nói: "Cha đẻ của Trương Trường Sinh là Đông Phương Diệu, tôi vốn phải đem Lưu Sở Điềm gả cho ông ta, như thế mới có thể lấy được thiện cảm của Đông Phương Diệu, từ đó mời ông ta ra mặt, giúp nhà họ Lưu chúng tôi lấy lại Ba Sơn."  

"Sở Điềm là con gái tôi yêu thương nhất, nếu như không phải hoàn toàn bất đắc dĩ, ai lại có thể nguyện ý đem con cái ruột thịt của mình ra đánh cược chứ."  

"Ha ha."  

"Ông chủ Lưu, thứ lỗi cho tôi nói thẳng, ông thật sự là muốn vùng lên lần nữa đó sao."  

Tô Thương lạnh lùng nói: "Chính mình không có bản lĩnh lấy lại Ba Sơn, lại lợi dụng hạnh phúc của con gái, để lấy lòng người khác, ha ha ha, ông cũng xứng làm cha sao?"  

"Tô thiếu gia dạy đúng lắm, tôi đã nhận thức rõ được sai lầm của mình rồi." Lưu Cự Lộc sám hối nói.  

"Thật sao? ông không trách tôi phá hủy chuyện tốt của ông hả?" Tô Thương nhíu mày nói: "Nếu tôi không đến thành phố, không giết Tô Thương, những chuyện ông tính toán, có lẽ sẽ được thành công đó, ông không hận tôi sao?"  

"Không không không!"  

Lưu Cự Lộc vội vàng khua tay, tỏ thái độ nói: "Tô thiếu gia cứu được Sở Điềm, tôi cực kỳ cảm ơn."  

"Thật ra, cái chủ ý này vừa được đưa ra, tôi liền hối hận rồi, đáng tiếc Trương Trường Sinh lại cho là thật, không phải cưới Sở Điềm thì không được, tôi không có cách nào ngăn cản."  

"Tô thiếu gia, nói đến chuyện này, tôi muốn nhắc nhở cậu một chút, nhất định phải cẩn thận Đông Phương Diệu."  

Lưu Cự Lộc nghiêm túc nói: "Đông Phương Diệu cực kỳ cưng chiều Trương Trường Sinh, lấy tất cả những gì người yêu trước đây đã bị thiệt thòi để bù đắp lại cho Trương Trường Sinh."  

"Cậu giết Trương Trường Sinh, tin tức này có thể điều tra được, chắc chắn đã sớm truyền đến tai Đông Phương Diệu rồi, ông ta chắc chắn sẽ tìm cậu báo thù."  

"Ha ha."  

"Muốn báo thù, cứ để ông ta đến báo thù thôi."  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1287


"Hơn nữa, vị đại nhân vật thông thiên kia, cũng nói qua một chút chuyện, vốn dĩ tháp Lưu Ly chín tầng kia còn có một cái tên khác, gọi là tháp Hư Không."  

"Lúc đại nhân vật thông thiên đến trái đất, tháp Hư Không bị chia năm xẻ bảy, chỉ còn lại có ba tầng là hoàn chỉnh, 6 tầng khác thì rơi rải rác khắp nơi."  

Advertisement

Lưu Cự Lộc vội nói tiếp: "Vị đại nhân vật thông thiên kia còn nói thẳng, nói Ba Sơn cũng có một tầng thân tháp, là tầng thứ 5 của thân tháp, bây giờ vẫn đang ở nơi sâu thẳm của Ba Sơn."  

"Hửm?"  

Tô Thương nhíu mày nói: "Nếu ông đã biết vị trí của thân tháp tầng thứ 5, vì sao không lấy đi?"  

"Ông ấy nói vẫn chưa phải lúc, thời cơ chưa đến thì ai cũng không thể lấy được." Lưu Cự Lộc nói như vậy: "Lúc ấy tôi còn chưa sinh ra, những chuyện này là lão tổ tông nói cho tôi biết, không hề giả đâu."  

"Vị đại nhân vật thông thiên kia, tính cách cũng tính là được, nói chuyện với lão tổ tông tôi rất nhiều." Lưu Cự Lộc nói thêm.  

"Lão tổ tông nhà ông có biết tên của người đó hay không?" Tô Thương đột nhiên hỏi.  

Sau khi nghe được những điều Lưu Cự Lộc nói, kết hợp với  những tin tức trước đó, Tô Thương đối với thân phận vị đại nhân vật thông thiên kia, mơ hồ có chút suy đoán, chỉ là vẫn chưa xác định được.  

"Ừm, tất nhiên là biết rồi." Lưu Cự Lộc gật đầu trả lời.  

"Nói cho tôi biết, người đó tên là gì?" Tô Thương vội vàng hỏi.  

"Tên của vị đại nhân vật kia thì không nói, chỉ nói biệt danh người đó thôi, người đó xưng là Tiên đế, đến từ Ngoại vực, gọi là Huyền Thiên Tiên Đế." Lưu Cự Lộc không giấu giếm mà nói.  

"Huyền Thiên Tiên Đế!"  

Sau khi có được câu trả lời, Tô Thương nhất thời run lên trong lòng, trong đầu có nhiều chuyện đều đã rõ ràng hơn...  

Tô Thương đã nghe được tin tức về nhân vật thông thiên này không chỉ một lần, thậm chí trước kia nhân vật thông thiên này còn khiến ông cố Tô Vô Kỵ từ bỏ tháp Hư Không, vừa chống lại điềm xấu vừa khiêu chiến lôi kiếp Nguyên Anh.  

Nghe nói nhân vật thông thiên này vô cùng mạnh, có thể chống lại ba vị Tiên Đế ngoại vực.  

Nhưng sao Trái Đất lại có thể có cường giả cấp bậc đó chứ?  

Tô Thương không thể hiểu nổi, có điều bây giờ đã hiểu rồi.  

Hóa ra nhân vật thông thiên này lại chính là Tô Thương!  

Hơn một trăm năm trước anh đã đến Trái Đất, còn giúp đỡ Trái Đất chống lại tiên nhân ngoại vực!  

Ngoài ra.  

Tỏa Linh Trận và Ngũ Hành Liên Hoàn Trận của núi Võ Đang chính là do anh lập ra khi đó.  

Chỉ là nếu năm đó anh đã đến Trái Đất thì tại sao lại sống lại lần nữa, hơn nữa còn không có ký ức về khoảng thời gian đó?  

Tô Thương hiểu rõ, ký ức trong đầu anh bây giờ mới là liền mạch.  

Mình bị nhốt ở Cửu U Địa Ngục gần một trăm ngàn năm, dưới cơn nóng giận đã liền lựa chọn tự bạo, nổ tung cả Cửu U Địa Ngục.  

Sau đó Tô Thương sống lại ở nhà họ Tô trên Trái Đất, trong cơ thể một cậu ấm gia đình giàu có. 
 
Chương 1288


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Từ khi sống lại tới bây giờ, Tô Thương vẫn cho rằng ban đầu mình sống lại ở nhà họ Tô chỉ là trùng hợp.  

Bây giờ nhìn lại mới thấy cũng không phải trùng hợp, mà phải tốn rất nhiều công sức sắp xếp từ trước.  

Advertisement

Còn về nguyên nhân thì Tô Thương không rõ lắm, anh không nhớ rõ rốt cuộc năm đó đã có chuyện gì xảy ra.  

"Chắc chắn Vương Dương Minh sẽ biết, ông ấy đã nói mấy ngày nữa sẽ đến tìm mình, nhất định mình phải hỏi cho rõ mới được.”  

Advertisement

Sau khi quyết định xong, Tô Thương liền không nghĩ nhiều nữa, cứ chờ Vương Dương Minh tới rồi nói sau.  

"Tô công tử, những lời tôi nói đều là sự thật chứ không phải đang lừa cậu đâu.”  

Lưu Cự Lộc nói tiếp: "Bây giờ tầng thứ năm của tháp Lưu Ly chín tầng đang ở ngay dưới núi Ba.”  

"Cậu là con cháu nhà họ Tô thì chắc cũng phải biết chuyện về tháp Lưu Ly chín tầng, tôi đoán chắc chắn cậu sẽ thấy hứng thú với tầng thứ năm tháp Hư Không, cho nên mới lấy nó làm lí do để con gái tôi mời cậu tới đây.”  

Lưu Cự Lộc tiếp tục nói: "Năm đó người kia nói nếu chưa có cơ duyên thì không ai được vào tầng năm cả.”  

"Bây giờ hơn một một trăm đã trôi qua, Tô công tử, tôi không biết chắc cậu có thể đi lấy tháp Lưu Ly chín tầng được không." Lưu Cự Lộc bổ sung.  

"Ừm, ông không cần quan tâm đến chuyện này. Tôi sẽ đến núi Ba, nhất định phải lấy được tầng thứ năm.”  

Tô Thương hỏi Lưu Cự Lộc: "Lưu gia chủ, lúc trước Lưu Sở Điềm nói ông có chuyện muốn nhờ tôi, có phải là muốn tôi đi lấy lại núi Ba giúp ông không?”  

"Nếu Tô công tử đã phát hiện ra thì tôi cũng không giấu giếm nữa.”  

Lưu Cự Lộc hơi xấu hổ nói: "Nhà họ Lưu chúng tôi là đời sau của hoàng thất, từ xưa tới nay núi Ba vẫn luôn thuộc về nhà họ Lưu.”  

"Nhưng bây giờ sản nghiệp mà tổ tông để lại đã bị người ngoài chiếm đoạt, gia chủ đời này như tôi lại là một tên vô dụng, haizz.”  

Lưu Cự Lộc thở dài nói: "Không có cách nào cả, Tô công tử, tôi không thể làm gì khác hơn nhờ cậu giúp đỡ, hy vọng cậu nể mặt Lưu Sở Điềm và con rể Vương Phú Quý của tôi mà giúp nhà họ Lưu một tay.”  

"Ha ha.”  

Tô Thương nghe vậy thì bật cười, lạnh nhạt nói: "Tôi có thể giúp, nhưng sau khi thành công, tất cả những thứ ẩn chứa linh khí trên núi Ba ví dụ như đá năng lượng hay dược liệu đều phải thuộc về tôi.”  

"Chuyện này...”  

Lưu Cự Lộc nghe vậy thì do dự mấy giây mới cắn răng nói: "Cũng được, dù sao chúng tôi cũng không cần dùng đến mấy thứ đó. Bây giờ nhà họ Lưu chúng tôi chỉ toàn cổ võ giả.”  

"Chỉ là hy vọng Tô công tử có thể để lại một ít đá năng lượng, mấy đứa con trai của tôi toàn là kẻ vô dụng, sợ rằng sẽ phải giao gánh nặng tương lai của nhà họ Lưu cho con rể Vương Phú Quý rồi.”  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1289


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Hả?" Lưu Cự Lộc ngây ngẩn, nghi ngờ hỏi: "Tô công tử, đi đâu?”  

"Núi Ba." Tô Thương nói.  

Advertisement

Lưu Cự Lộc vô cùng khó hiểu: "Ặc, bây giờ đi núi Ba làm gì?”  

"Dĩ nhiên là lấy lại núi Ba cho nhà họ Lưu rồi." Tô Thương khẽ cười nói.  

Advertisement

"Cái gì!”  

Lưu Cự Lộc cực kỳ kinh ngạc, sau đó cười khổ nói: "Tô công tử, có khi cậu vẫn chưa biết.”  

"Núi Ba là một ngọn núi nổi tiếng chính thống được đăng ký, giới luyện võ có quy định là không ai được công khai cướp mấy ngọn núi nổi tiếng chính thống đó, nếu không sẽ trở thành kẻ địch của toàn bộ giới luyện võ.”  

Lưu Cự Lộc nói tiếp: "Muốn lấy lại núi Ba chỉ có thể thông qua cuộc thách đấu với các ngọn núi nổi tiếng, nếu đánh bại chủ nhân bây giờ của núi Ba thì có thể chiếm lấy núi Ba một cách hợp lí rồi.”  

"Ta biết chuyện này, nhưng chỉ sợ cuộc thách đấu với các ngọn núi nổi tiếng năm nay sẽ không được tổ chức như thường lệ đâu.”  

Tô Thương nói: "Huống chi chúng ta không công khai, mà chỉ lặng lẽ đi vào, ta thu phục cao thủ trên núi Ba là được mà?”  

Trên núi Võ Đang, Lan Diệu Y có đá Tà Linh, lại muốn thả tử khí trong đá Tà Linh ra.  

Mặc dù đá Tà Linh đã Tô Thương phong ấn, nhưng nó vẫn là một tai họa ngầm.  

Còn cả Lão Độc Vật Lâm Uyên nữa, không biết lão già này đang có âm mưu quỷ quái gì, không đề phòng không được.  

Ngoài ra, sau khi đại hội võ thuật trăm tông phái kết thúc, giới luyện võ sẽ phải thay đổi, Tây Môn Phong Vân lại lắm dã tâm, ông ta sẽ thật sự để quán quân của đại hội võ thuật trăm tông phái làm chúa tể giới luyện võ sao?  

Chắc chắn thập đại cổ tộc sẽ tới núi Võ Đang, bọn họ sẽ trơ mắt nhìn giới cổ võ phát triển theo chiều hướng tốt sao?  

Nói tóm lại, đừng thấy bây giờ Võ Đang gió êm sóng lặng, nhưng có khi đại hội võ thuật trăm tông phái kết thúc chính là một tín hiệu, ai cũng không chắc chắn được đến lúc đó sẽ xảy ra chuyện gì.  

Cho nên Tô Thương định đến núi Ba ngay bây giờ để thu phục núi Ba, thuận tiện lấy thêm một ít đá năng lượng nữa.  

Bởi vì anh có cảm giác mình sẽ rất khó để lên được Trúc Cơ, số đá năng lượng trong nhẫn trữ vật chưa chắc đã đủ dùng, phải dự trữ thêm mới yên tâm.  

Sau khi Lưu Cự Lộc kinh ngạc một lát mới gật đầu nói: "Được, Tô công tử, cứ làm theo ý của cậu đi. Bây giờ tôi sẽ về thủ đô thông báo cho lão tổ tông nhà tôi, để ông ấy đi núi Ba cùng cậu.”  

"Mặc dù năm đó lão tổ tông nhà tôi bị thương nặng, đến bây giờ vẫn chưa hồi phục, nhưng vẫn có thực lực Thần Tông, thêm một người sẽ có thêm một phần thắng." Lưu Cự Lộc nói.  

"Không cần, chuẩn bị một chiếc trực thăng, ông đi với tôi là được.”  

Tô Thương thúc giục: "Ngày mai tôi còn phải về tham gia đại hội võ thuật trăm tông phái, không có nhiều trực thăng, ông đi chuẩn bị trực thăng luôn đi.”  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1290


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tô Thương cười nói: "Tôi cũng muốn đi xem có phải ở dưới núi Ba có tầng thứ năm của tháp Hư Không hay không, chúng ta đi cùng nhau sẽ không có vấn đề gì.”  

A Ly nghe vậy cũng không nói gì thêm.  

Advertisement

Không lâu sau, Lưu Cự Lộc đã xuất hiện lần nữa, dẫn Tô Thương và A Ly ra khỏi phòng.  

Sau đó ba người liền ngồi trực thăng bay lên tận trời, đi về hướng núi Ba…  

Advertisement

Cùng lúc đó.  

Núi Võ Đang, hiện trường đại hội võ thuật trăm tông phái.  

Phật tử Vô Cơ chiến đấu với Tây Môn Long Ngâm, sắp kết thúc rồi.  

“Vô Cơ, không ngờ cậu ba năm không tu luyện Phật pháp, nhưng thực lực bây giờ vẫn cường đại như trước.”  

Tây Môn Long Ngâm có chút chật vật, lau vết máu ở khóe miệng, nhẹ nhàng cười nói: “Nếu lại cho cậu ba năm nữa, chỉ sợ tôi thật không phải đối thủ của cậu.”  

“Không chỉ có tôi, ngay cả Vương Dã của Võ Đang, cũng không chịu nổi Phật pháp của cậu.”  

“Đáng tiếc quá, trên thế giới này không có nếu, suy cho cùng cậu đã lãng phí quãng thời gian ba năm.”  

Tây Môn Long Ngâm cười lắc đầu, ngược lại hỏi: “Phật tử, cậu có từng hối hận sống uổng khoảng thời gian ba năm kia không?”  

“A di đà phật.”  

Vô Cơ cũng có chút chật vật, chắp tay trước ngực nói: “Long Ngâm thí chủ, vạn sự đều có nhân quả.”  

“Bần tăng vì tình vây khốn, đây là nhân, tu vi đình trệ ba năm, đây là quả.”  

Vô Cơ bình đạm nói: “Chính mình gieo nhân, phải tự mình gánh lấy hậu quả, có gì phải hối hận chứ.”  

“Ha ha.”  

Tây Môn Long Ngâm nói: “Tuy nhiên, cậu vì thế mà bỏ lỡ đại hội võ thuật trăm tông phái đệ nhất danh, thật sự không chút tiếc nuối sao?”  

“Không.”  

Vô Cơ lắc đầu nói: “Long Ngâm thí chủ, cậu cũng si mê yêu thích một người, hẳn sẽ hiểu rõ cảm giác này.”  

“Tình yêu khiến người mù quáng, khiến người điên cuồng, trên con đường tình yêu, không có đúng sai, lại càng không có cái gọi là hối hận, hết thảy đều là sự an bài tốt nhất.”  

“Vô Cơ, cậu sai rồi.”  

Tây Môn Long Ngâm nghe vậy, khẽ cười nói: “Trong lòng tôi chỉ có thực lực và địa vị, bất kể trong quá khứ, hiện tại, hay tương lai, thứ tôi theo đuổi, một là sức mạnh không ai địch nổi, hai là quyền lợi chí cao vô thượng.”  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1291


Vốn tưởng rằng, Vô Cơ sẽ tức giận, nhưng ai ngờ, vẻ mặt Vô Cơ chẳng mảy may thay đổi.  

“Vô Cơ, cậu nghe thấy những lời này, không tức giận sao?” Tây Môn Long Ngâm hỏi.  

Advertisement

“A di đà phật.”  

Vô Cơ chắp tay trước ngực nói: “Khoảnh khắc bần tăng tái nhập Phật môn, tâm đã lặng như nước rồi.”  

“Có điều, Long Ngâm thí chủ, lời này của ngài không ổn, bần tăng…… không thích!”  

Advertisement

Giọng nói vừa dứt, phật pháp quanh thân Vô Cơ lại lần nữa bạo động, tản ra uy thế khủng bố.  

Phật quang kim sắc, như một đống văn tự tối nghĩa khó hiểu, bao quanh cơ thể anh ta, không khí bị nén xuống phát ra tiếng vù vù.  

“Ha ha, phật tử, xem ra trong lòng cậu vẫn còn Lan Diệu Y, vậy cậu, làm thế nào có thể sử dụng tuyệt học Phật môn đỉnh cấp?”  

Tây Môn Long Ngâm cười lạnh nói: “Vẫn là để tôi nói cho cậu đi, cái gì mới là Phật môn tuyệt học chân chính!”  

“Đại Từ Đại Bi Thủ!”  

Vừa nói xong, Tây Môn Long Ngâm thế nhưng cũng sử dụng thủ đoạn của Phật gia, toàn thân phủ kín kim quang.  

Phật pháp mạnh mẽ cuồn cuộn, hội tụ trong tay anh ta, cuối cùng chợt bắn ra.  

Rầm!  

Cùng với giọng nói trầm đục, phật tử Vô Cơ bị một chưởng của Tây Môn Long Ngâm hất khỏi võ đài.  

Anh ta, thua rồi.  

Ai cũng không ngờ, Tây Môn Long Ngâm thế nhưng lại dùng chiêu thức của Phật môn, hơn nữa lúc thi triển, còn là tuyệt học cao cấp nhất của Phật môn.  

Giây phút này, người xem dưới đài đều trợn mắt há mồm, mãi lâu sau vẫn không thể bình tĩnh nổi.  

“Đại Từ Đại Bi Thủ, vậy mà lại là Đại Từ Đại Bi Thủ!”  

“Tuyệt học này không phải đã thất truyền rồi sao, ngay cả các vị trụ trì của núi bồ đề cũng không biết sử dụng nó.”  

“Kỳ quái, Tây Môn Long Ngâm không phải người của Phật môn, anh ta học được Đại Từ Đại Bi Thủ từ đâu thế?”  

“Khó trách Tây Môn Phong Vân không sợ hãi, hóa ra trong những hậu nhân của nhà Tây Môn lại có con át chủ bài thế này!”  

“Nếu Vương Dã không tới, Long Ngâm sẽ vô địch đó!”  

……  

Mọi người nghị luận sôi nổi.  

Phía trên đài cao, trụ trì Viên Thông cũng bị Đại Từ Đại Bi Thủ làm giật mình.  

Ông ta không thể bình tĩnh được nữa, thậm chí đứng lên, ánh mắt dừng trên người Tây Môn Phong Vân, hỏi: “Tây Môn gia chủ, có phải nên cho bần tăng một lời giải thích không, rốt cuộc là thế nào, vì sao hậu nhân nhà Tây Môn lại tu luyện tuyệt học thất truyền của núi bồ đề chúng tôi, ai truyền thụ cho cậu ta?”  

“Đương nhiên là tôi rồi.”  
 
Chương 1292


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tây Môn Phong Vân đón nhận ánh mắt của trụ trì Viên Thông, nhẹ nhàng cười nói: “Trụ trì Viên Thông, đừng ngạc nhiên thế, chỉ là một môn võ học mà thôi, nếu ông muốn học, tôi có thể truyền cho ông.”  

“A di đà phật!”  

Advertisement

Trụ trì Viên Thông chắp tay trước ngực nói: “Gia chủ Tây Môn, bần tăng không có ý đó, bần tăng chỉ muốn biết, sao ngài lại biết Đại Từ Đại Bi Thủ?”  

“Tuyệt học này, núi bồ đề đã bị thất truyền, đến nay chưa từng có ai luyện nó cả.” Trụ trì Viên Thông bổ sung một câu.  

Advertisement

“Vận khí của tôi không tồi, lúc còn ở bí cảnh Côn Luân, ngoài ý muốn có được phương pháp tu luyện Đại Từ Đại Bi Thủ.”  

Tây Môn Phong Vân hào phóng nói: “Trụ trì Viên Thông, lời tôi nói khi nãy là sự thật, nếu ông muốn học, tôi có thể truyền cho ông.”  

“Tây Môn gia chủ có tâm rồi, có điều, bần tăng có tuổi rồi, đã sắp hoàng thổ chôn thân, tu luyện tuyệt học này cũng chẳng có ý nghĩa gì lớn.”  

Trụ trì Viên Thông nói tiếp: “Tuy nhiên, nếu gia chủ Tây Môn thật sự muốn trả lại Đại Từ Đại Bi Thủ cho núi bồ đề, thật ra có thể truyền thụ cho tiểu bối của núi bồ đề, vẫn được xem là chuyện được mọi người ca tụng.”  

Viên Thông mặt ngoài thờ ơ với thế sự, không màng danh lợi, thực chất lại là một người tinh ranh.  

Dù ông ta có muốn tu luyện Đại Từ Đại Bi Thủ, cũng không thể để Tây Môn Phong Vân truyền thụ cho ông ta được.  

Nếu vậy thì chẳng phải Tây Môn Phong Vân có ơn truyền thụ võ công cho ông ta sao?  

Kể từ đó, trụ trì Viên Thông vĩnh viễn đừng mong sẽ được phép ngẩng đầu trước mặt Tây Môn Phong Vân.  

Cho nên, ông ta đều nghĩ Tây Môn Phong Vân, truyền cho tiểu bối núi bồ đề, cái gì cũng có thể ném, nhưng mặt mũi thì không thể ném được.  

“Lão lừa trọc này.”  

Tây Môn Phong Vân đương  nhiên nhìn thấu suy nghĩ của trụ trì Viên Thông, nhưng không vạch trần, mà gật đầu đáp ứng.  

Lúc này.  

Trọng tài tại hiện trường tuyên bố, gia tộc Tây Môn, Tây Môn Long Ngâm chiến thắng.  

Đến bây giờ, năm vị trí đầu tiên đã được xác định rồi.  

Võ Đang Vương Dã, Lão Độc Vật Lâm Uyên, Lão Quân Sơn Quân Vô Ưu, hậu nhân nhà họ Tô Tô Thương, và Tây Môn Long Ngâm.  

Theo lịch thi đấu đã được sắp xếp lúc đầu, lần rút thăm ngày mai sẽ quyết định một người luân không, bốn người còn lại rút thăm chọn đối thủ, thắng được thăng sẽ thăng lên hạng ba, còn thua sẽ bị trực tiếp đào thải.  

Sau đó, trong ba người đứng đầu lại rút ra một người luân không, trực tiếp đánh trận chung kết, tranh đoạt đệ nhất danh của đại hội võ thuật trăm tông phái, hai người còn lại sẽ phân cao thấp với nhau.  

Về cơ bản, tới ngày thứ ba, đại hội võ thuật trăm tông phái sẽ hoàn toàn kết thúc, cổ võ minh chủ ra đời.  

Có điều có Quân Vô Ưu, có lẽ sẽ sớm hơn một ngày.  

Nếu trong trận đấu ngày mai, Quân Vô Ưu đánh bại đối thủ, sẽ thăng cấp thành một trong ba người đứng đầu.  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1293


Đất Thục, phong cảnh nên thơ, thập vạn đại sơn, liên miên không dứt.  

Trong đó, núi Ba cây cối xanh um tươi tốt, đẹp không sao tả xiết.  

Advertisement

Ban đầu tất cả những thứ này đều thuộc về nhà họ Lưu, hậu duệ hoàng thất, nhưng hiện tại, núi Ba lại bị năm tên võ thần lục địa mạnh mẽ chiếm lĩnh.  

Trên đường tới đây, Tô Thương đã biết được tình huống từ chỗ Lưu Cự Lộc rồi, năm tên võ thần lục địa kia, tất cả đều đột nhiên xuất hiện, trước kia thậm chí còn chưa từng nghe qua tên bọn họ.  

Advertisement

Vài thập niên trước, võ giới cổ có rất ít võ thần lục địa, một khi đặt chân đến cảnh giới giới, hiển nhiên sẽ kinh động tứ phương.  

Những năm người kia, giống như tự nhiên xuất hiện vậy, trước khi cướp núi Ba, thậm chí chưa từng có ai trong giới cổ võ gặp bọn họ.  

Mà khi đó nhà họ Lưu, có thể trông giữ núi Ba, trong nhà đương nhiên có không ít cao thủ.  

Thậm chí.  

Lão tổng tông Lưu Cự Lộc, là cao thủ Võ thần lục địa hậu kỳ, là cư sĩ giống Từ Ngọc Phong ở núi Phú Xuân.  

Nhà họ Lưu ở núi Ba, lúc ấy chính là đại gia tộc nổi danh.  

Tuy lão tổ tông nhà họ Lưu cường đại, nhưng cũng không chịu nổi đối phương nhiều người đến vậy.  

Năm tên Võ thần lục địa kia, trong đó có ba người là võ thần hậu kỳ, hai người còn lại đều là Võ thần lục địa trung kỳ.  

Với thực lực này, đừng nói năm người, dù chỉ hai người cũng có thể chiếm cứ núi Ba.  

Cuối cùng, lão tổ tông nhà họ Lưu không chống lại được, bị đánh trọng thương, một thân căn cơ suýt nữa bị hủy.  

Đơn giản là lão tổ tông nhà họ Lưu và Thạch Hạo Hãn của vùng núi tế trời có quan hệ không tồi.  

Thời khắc mấu chốt, Thạch Hạo Hãn ra mặt, khiến năm tên Võ thần lục địa kia sợ hãi, cứu trên dưới nhà họ Lưu.  

Nhưng Thạch Hạo Hãn lại không thể ra mặt thay nhà họ Lưu, rốt cuộc năm tên Võ thần lục địa kia cũng không dễ chọc.  

Mấu chốt là, không ai biết lai lịch của bọn họ, rốt cuộc có ý đồ gì, sau lưng có tồn tại nào mạnh mẽ hơn không.  

Cho dù là Thạch Hạo Hãn, cũng rất kiêng dè, liền khuyên nhà họ Lưu từ bỏ núi Ba, đưa toàn bộ nhà họ Lưu đi.  

Sau đó.  

Thạch Hạo Hãn nể mặt lão tổ tông nhà họ Lưu, chăm sóc nhà họ Lưu chu đáo, nên nhà họ Lưu mới có thể ở dừng bước tại kinh đô.  

Lúc này.  

Ba người Tô Thương đứng dưới chân núi Ba, ngẩng đầu nhìn về phía núi Ba xanh um tươi tốt.  

“Những chuyện trải qua đại khái là như vậy.”  

Lưu Cự Lộc nhìn Tô Thương, ngay sau đó nói: “Tô công tử, vài thập niên đã qua rồi, nói vậy thực lực của bọn họ, sẽ mạnh hơn chút.”  
 
Chương 1294


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Không biết hộ đạo giả của anh, liệu có ……” Nói tới đây, Lưu Cự Lộc nhìn thoáng qua A Ly.  

“Yên tâm đi.”  

Advertisement

Tô Thương nhàn nhạt nói: “Anh chỉ cần lo dẫn đường, còn lại cứ giao cho chúng tôi.”  

“Đúng rồi, năm người anh nói kia, là đột nhiên xuất hiện, hiện giờ anh đã tra được lai lịch của bọn họ rồi sao?” Tô Thương nghi hoặc hỏi.  

Advertisement

“Vẫn chưa.”  

Lưu Cự Lộc lắc đầu, cười khổ nói: “Sau khi nhà họ Lưu chúng ta bị đuổi khỏi núi Ba, danh vọng không bằng trước nữa, những tông phái cổ võ có giao hảo trước kia đều bắt đầu xa lánh chúng tôi, muốn điều tra tin tức về bọn họ chỉ sợ còn khó hơn lên trời.”  

“Nhưng có một điều chắc chắn rằng, bọn họ có tổ chức, và phải nghe theo lệnh của người khác.” Lưu Cự Lộc chắc chắn nói.  

“Vậy sao.”  

Khóe miệng Tô Thương nhếch lên, cảm thấy hành trình tới núi Ba bắt đầu thú vị hơn rồi.  

“Tô công tử, có phải anh sợ rồi không, nếu anh muốn từ bỏ, nói thẳng là được, không sao đây.”  

Lưu Cự Lộc nói: “Tôi cũng biết, bọn họ không dễ chọc, có khả năng dây dưa đến tồn tại còn mạnh mẽ hơn, đến lúc đó……”  

“Anh đang kích tôi sao?” Tô Thương quay đầu nhìn về phía Lưu Cự Lộc.  

“Không không không.”  

Lưu Cự Lộc có chút chột dạ, vội vàng xua tay nói: “Tô công tử, tôi không có ý này.”  

“Ha ha, được rồi, nếu tôi đã tới, chắc chắn sẽ không để tay trắng trở về.”  

Tô Thương thúc giục nói: “Đi trước dẫn đường đi, đi sớm về sớm, sau nửa đêm trở về còn có thể ngủ ngon.”  

“Đúng vậy.”  

Lưu Cự Lộc vội vàng đồng ý, thấy Tô Thương tự tin như vậy, anh ta cũng kích động theo.  

Tiếp theo.  

Dưới sự chỉ dẫn của Lưu Cự Lộc, Tô Thương và A Ly nhanh chóng leo lên núi Ba, không bao lâu sau đã thấy một tòa sơn môn huy hoàng đại khí.  

Tiến vào sơn môn, đó là quần thể kiến trúc ngàn năm của nhà họ Lưu, đình tạ lầu gác, phong vị cổ xưa.  

“Ai đó!”  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1295


Tô Thương gật đầu, đồng thời đảo mắt, nhìn quanh mười mấy người trước mắt.  

Những người này cơ bản đều là cảnh giới tông sư, nhưng mạnh nhất cũng chỉ là tông đỉnh, không có uy hiếp gì đối với Tô Thương.  

Advertisement

Tuy rằng trong mắt Tô Thương, thực lực của bọn họ chẳng mạnh gì, nhưng nếu họ ở đô thị, chắc chắn sẽ là thế lực khủng bố.  

“Đều là kẻ điếc sao, tôi hỏi mấy người là ai, mấy người là người phương nào, sao không ai trả lời!”  

Advertisement

Đúng lúc này, tên đệ tử cảnh giới tông đỉnh của tông phái Tiểu Kiếm bước ra khỏi đám người, lạnh lùng nói.  

Tô Thương thấy vậy, lộ ra một nụ cười, đón nhận ánh mắt hắn, nhẹ nhàng cười nói: “Hậu nhân nhà họ Tô tới chơi, mau kêu tông chủ các người ra gặp tôi!”  

“Hậu nhân nhà họ Tô?”  

“Gì thế, chưa nghe bao giờ, trong các gia tộc cường đại của võ giới cổ có họ Tô sao?”  

Cao thủ tông đỉnh vẻ mặt nghi ngờ hỏi những người bên cạnh.  

Tuổi bọn họ không lớn, Tô Vô Kỵ lại là cấm kỵ, nhà họ Tô cũng đã diệt vong hơn một trăm năm rồi, đương nhiên chưa từng nghe qua.  

Người này thấy mọi người lắc đầu, ánh mắt lần nữa dừng trên người Tô Thương, lạnh lùng nói: “Tiểu tử, thiếu mỗi trang phục sói đuôi lớn nữa thôi đấy, nơi đây là sơn môn Tiểu  Kiếm Tông chúng tôi, chó mèo há có thể tiến vào được, còn muốn gặp tông chủ của chúng ta, ha ha, không biết sống chết, cút đi, nếu không, tôi sẽ khiến đầu cậu rơi xuống đất!”  

“Ồ?” Tô Thương hơi nhướng mày.  

Người trẻ tuổi bây giờ đều kiêu ngạo như vậy sao?  

“Chờ một chút.”  

Có thể thấy rõ tên cao thủ đỉnh tông này là người đứng đầu, hắn ta nhìn A Ly bên cạnh, cười xấu xa: “Tôi bỗng nhiên thay đổi chủ ý rồi, hai người các người, cút ra ngoài đi.”  

Hắn ta giơ tay chỉ Tô Thương và Lưu Cự Lộc, cuối cùng chỉ vào A Ly, nghiền ngẫm cười nói: “Còn cô ấy phải ở lại, đêm khuya ở núi Ba đêm không an toàn, con gái đi đêm quá nguy hiểm, tôi không đành lòng, có thể cho cô ấy tiến vào sơn môn.”  

“Ha ha, tam sư huynh, anh lương thiện quá, là tấm gương tốt cho chúng ta học tập.”  

“Tam sư huynh, anh định chăm sóc cô ấy thế nào đây, không phải sẽ chăm sóc đến tận trên giường chứ.”  

“Trên giường là có ý gì, cuối thu mát mẻ, ở bên ngoài không phải sảng khoái hơn sao?”  

“Tam sư huynh, đêm dài đằng đẵng, chúng ta đều rất chán, không biết liệu chúng ta có phần không?”  

……  

Một đám đệ tử tông phái Tiểu Kiếm tại hiện trường nháy mắt hiểu ý tam sư huynh, sôi nổi mở miệng.  

Thậm chí có người đề nghị muốn chia sẻ, nhất thời, ánh mắt mọi người đều dừng trên người tam sư huynh, trong mắt tràn ngập thiết tha mong muốn.  

“Ha ha, đương nhiên không thành vấn đề.” 
 
Chương 1296


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tên cảnh giới tông đỉnh này là tam sư huynh của tông phái Tiểu Kiếm, hắn ta hào phóng nói: “Các huynh đệ, nếu tôi đã ăn, sao có thể thiếu các cậu được?”  

“Yên tâm đi, cho tôi ba phút là được, tôi nhanh lắm, thời gian còn lại mấy người tùy ý sắp xếp.”  

Advertisement

Tông phái tiểu kiếm tam sư huynh nghiền ngẫm cười, đồng thời nhìn về phía A Ly, cầm lòng không đậu liế m liế m môi: “Mẹ nó, quả là một người phụ nữ xinh đẹp!”  

Advertisement

“Cả ngày ở trên núi, đã lâu rồi tôi chưa thấy phụ nữ, không ngờ hôm nay lại đụng phải mỹ nữ quyến rũ động lòng người thế này, ha ha, vận khí lão tử bùng nổ rồi!”  

Không chỉ hắn ta, hơn mười đệ tử tông phái Tiểu Kiếm tại hiện trường, tất cả đều dùng ánh mắt ác ý nhìn A Ly, có người thậm chí còn chảy nước miếng.  

“Cậu chủ.”  

Giây phút này, A Ly không thể nhịn được nữa, thỉnh cầu: “Em có thể giết bọn họ không?”  

“Để tôi tới đi, những nhân vật nhỏ này, em không cần phải động thủ.”  

Ánh mắt Tô Thương lạnh lẽo, trầm giọng nói: “Hơn nữa, hiện tại em đi theo tôi, chính là người phụ nữ của tôi.”  

“Dù em có mạnh tới mức nào, gặp loại chuyện thế này, người ra tay đầu tiên phải là tôi!”  

Tô Thương nghiêm mặt nói: “Nếu ngay cả thể diện của em mà tôi còn không giữ được, sao có thể làm cậu chủ của em?”  

Vốn anh ấy chỉ muốn tìm tông chủ tông phái Tiểu Kiếm, dùng khế ước linh hồn thu phục chủ nhân núi Ba hiện tại, để đối phương không dám ngỗ nghịch với anh ấy nữa.  

Ngay từ đầu, Tô Thương cũng không định đại khai sát giới, nhưng những người này tìm chết, dám nhớ thương A Ly, đương nhiên không thể tha thứ.  

“Cậu chủ……”  

A Ly nghe Tô Thương nói mà ngẩn người, ngay sau đó mặt lộ vẻ thẹn thùng.  

Những đệ tử tông phái Tiểu Kiếm này, dù không có Tô Thương, cô ấy cũng có thể giết tất cả chỉ trong khoảnh khắc.  

Có điều, so với việc Tô Thương thay mình ra tay, ý nghĩa không giống nhau.  

“Tiểu tử, cậu là đồ ngốc sao?”  

Lúc này, tam sư huynh tông phái Tiểu Kiếm nhịn không được cười nói: “Trên người cậu ngay cả một tia chân khí cũng chẳng có, chỉ là một người bình thường, giả vờ cái quái……”  

Tuy nhiên!  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1297


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Vài giây qua đi, thân thể hắn ta bịch một tiếng ngã xuống, đi đời nhà ma.  

Soạt!  

Advertisement

Hiện trường xảy ra một màn này, dấy lên sóng to gió lớn, những đệ tử tông phái Tiểu Kiếm khác, tức khắc chạy trốn khắp nơi.  

“Các người, nói năng lỗ mãng, nhục nhã A Ly, một người cũng đừng hòng chạy!”  

Advertisement

Tô Thương ánh mắt lạnh lùng, đứng tại chỗ, không ngừng vung Kiếm Thương Kiếm trong tay.  

Phập!  

Phập!  

Phập!  

Ngay sau đó, mười mấy đạo kiếm khí kim sắc hình lưỡi liềm tách ra đuổi theo những người đó, chấm dứt mạng sống của bọn họ.  

Rất nhanh tại hiện trường đã có mười mấy thi thể, toàn bộ đều là một kích mất mạng.  

“Đi thôi, vào thôi.”  

Giải quyết người gác cổng xong, Tô Thương, A Ly, và Lưu Cự Lộc, sải bước tiến vào núi Ba tông phái Tiểu Kiếm.  

“Chuyện lớn rồi, có người vây bắt tông phái Tiểu Kiếm, mau đi mời tông chủ, để tông chủ ra mặt chủ trì đại cục!”  

Chuyện xảy ra bên ngoài sơn môn, đương nhiên sẽ kinh động tông phái Tiểu Kiếm, theo tiếng người hô to, quần thể kiến trúc cổ kính này ngay lập tức được thắp sáng.  

Từ trên xuống dưới, mấy trăm người di chuyển.  

Vài phút sau.  

Ba người Tô Thương đã tới sân luyện võ bên ngoài đại sảnh, nơi nơi rộng lớn vô cùng.  

“To gan, dám tự tiện xông vào tông phái Tiểu Kiếm!”  

Lúc này, có hai ba mươi người bước ra từ đại sảnh.  

Người dẫn đầu thân mặc trường bào màu tím, nhìn qua hơn sáu mươi tuổi, ánh mắt u ám.  

Thực lực của ông ta rất mạnh, mạnh đến mức Tô Thương không thể phát hiện ra, nói vậy ông ta hẳn là một trong năm Võ thần lục địa năm đó.  

Xung quanh người này đều là cao thủ tông phái Tiểu Kiếm, có mấy tên cảnh giới Thần Tông, thậm chí không thiếu Thần Tông đỉnh phong, ít nhất cũng phải hai gã.  

Xem ra, không thể khinh thường thực lực của tông phái Tiểu Kiếm được.  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1298


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ông ta không lập tức ra tay, bởi ông ta đã nhận ra A Ly không bình thường, trong mắt mơ hồ lộ ra một tia kiêng kị.  

“Tại hạ Tô Thương, hậu nhân nhà họ Tô, Tô Vô Kỵ đã từng gây chấn động cả một thời đại, là ông cố của tôi.” Tô Thương tự báo cáo gia môn.  

Advertisement

“Cái gì!”  

“Hậu nhân nhà họ Tô!”  

Advertisement

Lão già áo tím nghe vậy, tức khắc chấn động, ánh mắt lộ vẻ tham lam, kích động nói: “Ha ha, hậu nhân nhà họ Tô gia, ha ha ha, được lắm!”  

“Thế nhân đều biết, năm đó khi Tô Vô Kỵ độ lôi kiếp Nguyên anh, không hề sử dụng tháp Lưu Ly chín tầng, mà để lại kiện trọng bảo kia trong nhà họ Tô.”  

“Nghe đồn, kiện chí bảo kia, có thể trấn áp điềm xấu, ai có được nó, sẽ có thể đặt chân lên Kết Đan của địa cầu, Nguyên anh, thậm chí trở thành tồn tại còn mạnh hơn nữa!”  

Sau đó Đoạn Khánh Sinh cười khẩy nói: “Đây cũng là lý do vì sao hơn một trăm năm trước, sau khi Tô Vô Kỵ biến mất, các đại tông phái lại chọn bao vây Côn Luân, diệt sạch nhà họ Tô!”  

“Lần đó, tôi cũng có tham gia, nhưng chúng tôi đã lục soát mọi ngóc ngách trong nhà họ Tô mà vẫn không tìm được tháp Lưu Ly chín tầng, sau đó tôi mới biết, con trai Tô Vô Kỵ, Tô Kiền Khôn, dưới sự bảo vệ của những người trong nhà họ Tô, chạy mất rồi.”  

“Nói vậy, tháp Lưu Ly chín tầng nằm trên người Tô Kiền Khôn, mà Tô Kiền Khôn lại mai danh ẩn tích rồi.”  

Đoạn Khánh Sinh nhìn Tô Thương, nghiền ngẫm cười nói: “Không ngờ, đúng là không ngờ mà, hôm nay hậu nhân nhà họ Tô lại chủ động đưa tới cửa!”  

“Ồ?”  

Tô Thương nghe vậy, đón lấy ánh mắt Đoạn Khánh Sinh, nhíu mày nói: “Ông cũng từng tham gia tận diệt nhà họ Tô?”  

“Đúng vậy!”  

Đoạn Khánh Sinh nói thẳng không chút kiêng kị: “Chẳng qua, lúc ấy tôi vẫn chưa đặt chân tới Võ thần lục địa, chỉ là một nhân vật nhỏ mà thôi.”  

“Cậu tên Tô Thương phải không, ha ha, nếu tháp Lưu Ly chín tầng đang ở trên người cậu thì cậu mau lập tức giao ra đây, tôi sẽ tha mạng cho cậu, nếu không ở trên người cậu, tôi sẽ lợi dụng cậu, liên hệ với các hậu nhân khác của nhà họ Tô.”  

Mặt Đoạn Khánh Sinh u ám nói: “Tóm lại, nếu không thấy tháp Lưu Ly chín tầng, Tô Thương, cậu đừng mong sống sót rời khỏi núi Ba!”  

“Ông tự tin thật đấy?”  

Tô Thương nhẹ nhàng cười nói: “Ông đã từng nghĩ tới chưa, vì sao tôi dám đến núi Ba, lại còn tự khai báo gia môn với ông?”  

“Vì sao?” Đoạn Khánh Sinh nhíu mày.  

“Bởi vì, tôi chắc chắn có thể hủy diệt toàn bộ núi Ba.” Tô Thương giọng điệu bình đạm nói.  

“Ha ha!”  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1299


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đoàn Khánh Sinh trầm giọng nói: “Mặc dù cô không trả lời thì lão già này cũng biết, trên thế giới này chỉ có Thập Đại cổ tộc mới có tu chân giả ở cảnh giới Trúc Cơ.”  

“Trừ cái đó ra, Tây Môn Phong Vân của gia tộc Tây Môn Côn Luân dường như cũng đã đặt chân vào Trúc Cơ, có điều chưa từng có ai thấy ông ta ra tay, nên không biết được cụ thể thế nào.”  

Advertisement

Đoàn Khánh Sinh lạnh lùng nói: “Cô không thể nào là Tây Môn Phong Vân, vậy thì rõ ràng cô đến từ Thập Đại cổ tộc!”  

Advertisement

“Nói đi, cô đến từ gia tộc nào, gia tộc Đông Phương, gia tộc Đoan Mộc, gia tộc Nam Cung, hay là một gia tộc khác?”  

A Ly vẫn không trả lời.  

Có điều lúc này Tô Thương lại thản nhiên nói: “Đoàn tông chủ, xem ra ông hết sức quen thuộc với Thập Đại cổ tộc, nói đến Thập Đại cổ tộc thì thuộc như lòng tay.”  

“Ha hả!”  

Đoàn Khánh Sinh nhìn thoáng qua Tô Thương, ông ta cười lạnh nói: “Suýt chút nữa thì tôi quên mất, cô gái này là do cậu dẫn đến, nói như vậy thì cô gái này cũng không nhất định là đến từ Thập Đại cổ tộc.”  

“Nếu đã như vậy thì tôi yên tâm, nơi này là núi Ba, địa bàn của tông phái Tiểu Kiếm, tôi không cần đến mức phải để vào mắt một tu chân giả vừa mới đặt chân vào cảnh giới Trúc Cơ.”  

Đoàn Khánh Sinh lạnh lùng nói: “Mặc dù tu chân giả cảnh giới Trúc Cơ có thể so sánh với Võ Thần lục địa.”  

“Có điều, Võ Thần lục địa cũng có phân chia mạnh yếu.”  

“Cảnh giới Trúc Cơ chia thành sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, đỉnh phong, bốn cảnh giới nhỏ.”  

“Võ Thần lục địa cũng giống như vậy.”  

Đoàn Khánh Sinh tràn đầy tự tin cười nói: “tông phái Tiểu Kiếm có năm Võ Thần lục địa, ba người là Võ Thần trung kỳ, một người là Võ Thần hậu kỳ, còn một người là Võ Thần đỉnh phong.”  

“Tô Thương, mặc dù cô gái bên cạnh cậu có mạnh hơn nữa thì như thế nào chứ!”  

Đoàn Khánh Sinh uy hiếp nói: “Nếu cậu thức thời giao tháp Lưu Ly chín tầng ra đây thì tôi sẽ lập tức thả hai người đi, tránh phải gây chiến!”  

“Khẩu khí thật là lớn, liên tục đe dọa chủ nhân của tôi, ông, không cần thiết phải sống nữa!”  

A Ly nghe được lời của Đoàn Khánh Sinh thì lập tức tức giận, ánh mắt của cô ấy trở nên cực kỳ lạnh lùng.  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1300


Trong khoảnh khắc, dư âm khủng bố của trận đấu như gợn sóng tản ra bốn phía.  

Mấy trăm đệ tử của tông phái Tiểu Kiếm tại hiện trường, phần lớn đều bị dư âm này hất bay, thậm chí có người hộc máu.  

Advertisement

“Mạnh quá!”  

Vốn dĩ Đoàn Khánh Sinh nghĩ rằng A Ly chỉ là vừa mới Trúc Cơ mà thôi, cô gái này không có khả năng là đối thủ của ông ta.  

Advertisement

Nhưng mà sau khi tiếp xúc, ông ta mới kinh ngạc phát hiện, thực lực của cô gái trước mặt này vượt xa ông ta, ít nhất cô ấy cũng là Trúc Cơ đỉnh phong.  

Điều này khiến cho Đoàn Khánh Sinh sợ hãi không thôi, ông ta không dám chậm trễ, vội vàng điều động toàn bộ lực lượng để phòng ngự.  

“Hừ, đúng là không biết tự lượng sức mình!”  

A Ly thấy vậy thì hừ lạnh một tiếng, đánh ra một đạo Linh khí lần thứ hai, tản ra một uy lực mạnh mẽ.  

Rầm!  

Ngay sau đó, hiện trường truyền ra một âm thanh vỡ vụn của lá chắn phòng ngự, Đoàn Khánh Sinh trực tiếp bị đánh bay, cơ thể đụng vào cột đá.  

“Phụt…”  

Sau khi rơi xuống đất, Đoàn Khánh Sinh phun ra một ngụm máu, sắc mặt trắng bệch, nằm hấp hối trên mặt đất.  

“Tông chủ!”  

Hiện trường có rất nhiều cao thủ của tông phái Tiểu Kiếm đang nhao nhao tiến lên muốn kiểm tra thương thế của Đoàn Khánh Sinh.  

“Đều cút hết ra cho tôi!”  

Lúc này, A Ly lạnh lùng nói.  

Lời vừa nói ra thì tất cả cao thủ của tông phái Tiểu Kiếm đều lạnh run, đứng tại chỗ không dám di chuyển, trên mặt tràn đầy sự kiêng kị.  

Vù!  

Cùng lúc đó, A Ly chậm rãi giơ tay lên, cánh tay của cô ấy hóa thành một cánh tay Linh khí, bóp cổ Đoàn Khánh Sinh nằm cách đó không xa, nâng ông ta lên.  

“Tính tình của chủ nhân tôi rất tốt, nhưng mà không có nghĩa là ai cũng có thể uy hiếp chủ nhân!” A Ly lạnh lùng nói.  

“Cô gái, xin tha mạng, tôi không dám nữa, tôi cũng không bao giờ nhớ thương tháp Lưu Ly chín tầng nữa, hai người muốn đi, tôi tuyệt đối không ngăn cản nữa.”  Đoàn Khánh Sinh sợ hãi nuốt nước bọt, vội vàng cầu xin tha thứ.  

“Ha hả, muộn rồi!”  

A Ly cười lạnh, cô ấy muốn ngay lập tức giết chết Đoàn Khánh Sinh.  

“Dừng tay!”  

Đúng lúc này, bốn lão giả người mặc trường bào, bay đến và đáp xuống cách đó không xa. 
 
Chương 1301


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thực lực của bốn lão già này đều không yếu, tất cả đều là Võ Thần lục địa, trên người tản ra khí tức cường đại.  

Advertisement

Trong đó.  

Lão giả đứng phía trước, cơ thể gầy còm, hốc mắt hãm sâu, hai mắt vàng khô, cánh tay khô quắt, nhìn qua yếu đuối, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể ợ ra máu.  

Advertisement

Nhưng mà ông ta lại là người mạnh nhất trong bốn người, trên người tản ra khí tức khiến người khác sợ hãi.  

Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra thì người này chính là Võ Thần lục địa đỉnh phong duy nhất của tông phái Tiểu Kiếm.  

Về phần ba người còn lại thì có hai người là Võ Thần trung kỳ, một người là Võ Thần hậu kỳ.  

Lúc trước Lưu Cư Lộc đã từng nói qua, năm đó khi chiếm được núi Ba, trong năm Võ Thần lục địa của bọn họ, mạnh nhất là hậu kỳ, bây giờ xem ra, mấy chục năm trôi qua, bọn họ đều đã có tiến bộ.  

“Anh cả, cứu tôi, người phụ nữ này muốn giết chết tôi, anh nhất định phải mau cứu tôi!”  

Nhìn thấy bốn lão giả này xuất hiện, Đoàn Khánh Sinh giống như là nhìn thấy cứu tinh, vội vàng cầu cứu.  

“Câm miệng!”  

“Khách quý đến, mày không chiêu đãi tốt, rơi vào kết cục này cũng là tại mày gieo gió gặt bão!”  

Lão giả suy nhược đứng ở phía trước, đầu tiên ông ta trách cứ Đoàn Khánh Sinh, sau đó ánh mắt lại rơi vào người Tô Thương.  

Ông ta đã đứng trong bóng tối quan sát một lúc, đương nhiên ông ta biết được trong đoàn người Tô Thương, Tô Thương là người có tiếng nói nhất.  

Cho nên, lão giả yếu đuối này không trực tiếp nói chuyện với A Ly, mà là trực tiếp nói chuyện với Tô Thương, ông ta khách khí nói: “Tô công tử hạ giá đến chơi, lão già này tiếp đón không được tốt, mong cậu bỏ qua cho.”  

“A?”  

Khóe miệng Tô Thương nhếch lên thành một nụ cười đùa giỡn, anh nói: “Ngược lại ông khách sáo rồi, hãy xưng tên đi!”  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom