Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Full Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con

Chương 460: “nghe Lời Mẹ Nói Đấy!”


“Được rồi, được rồi, con đã biết, con đi ăn cơm đã, cúp máy nhé mẹ” 
“Nghe lời mẹ nói đấy!” 
“Vâng, con biết rồi.

” 
Ôn Khanh Mộ cúp máy, nhưng vẫn thầm cảm thấy rất bất an.


Gần đây, những gì mà Mục Chỉ Huyên tiên.

đoán đều rất chính xác, nhưng mà lời tiên đoán này vẫn có thể thay đổi được.

Điều khiến cho Ôn Khanh Mộ lo lắng đó là gần đây anh lúc nào cũng ở với Tô Lạc Ly, nếu như có chuyện gì thì người đầu tiên bị thương chính là Tô Lạc Ly.

Vậy nên bây giờ anh phải để ý hơn về sức khỏe của mình rồi.

Một sự kiện lớn khiến cho cả giới giải trí phải xôn xao, cuối cùng La Thần cũng đăng bài công bố trên weibo rằng sắp mở một buổi họp báo liên quan đến sự kiện tới.

Rất nhiều người đã đến tham gia buổi họp báo này.

Giống như ngày tổ chức đám cưới, hầu như đơn vị truyền thông nào cũng muốn có thông tin độc quyền nhanh nhất nên hầu hết các đơn vị truyền thông đều có mặt ở buổi họp báo hôm nay.

Tô Nhược Vân được mọi người đỡ vào hội trường.


Cô ta mặc một bộ quần áo màu trắng, khiến cho gương mặt có vẻ nhợt nhạt hơn hẳn so với bình thường.

Trên người cô ta có nhiều chỗ phải dán băng gạc, mà chỗ nhìn nổi bật nhất chính là vết thương ở cổ tay.

Đây là lần đầu tiên Tô Nhược Vân không 
trang điểm khi đối mặt với giới truyền thông.

Có rất nhiều người đến dự buổi họp báo hôm nay, có Tô Nhược Vân, Vương Văn Hương, có Tô Khôn và rất nhiều người họ hàng khác của nhà họ Tô.

Các phóng viên liên tục nháy máy ảnh để quay lại mọi khoảnh khắc ở đây.

La Thần yên tĩnh ngồi cạnh Tô Nhược Vân.

Anh ta cũng là người đầu tiên lên tiếng.


“Tôi tin là mọi người cũng đã biết rằng mấy hôm trước, vào ngày tổ chức hôn lễ của Nhược Vân đã xảy ra một chuyện cực kỳ đáng buồn.

Đối với một cô gái mà nói thì hôn lễ là thời khắc hạnh phúc nhất đời, nhưng khoảnh khắc hạnh phúc ấy của Nhược Vân lại bị chính chị gái ruột của cô ấy phá hủy” 
Tô Nhược Vân ngồi cạnh anh ta bắt đầu dùng khăn tay để lau nước mắt, cô ta khóc 
vừa đẹp lại vừa đáng yêu.

“Ở đây, tôi muốn làm sáng tỏ một chuyện, những gì mà Tô Lạc Ly đã tuyên bố trong hôn lễ đều là những lời phỉ báng, chúng tôi có quyền kiện cô ấy vì tội phỉ báng và vu oan” 
Giọng nói của La Thần rất kiên định, thậm chí còn có vẻ phẫn nộ.

.


 
Chương 461: Xin Đừng Áp Đặt Cho Vợ Con Tôi”


“Anh La, anh có chứng cứ gì chứng tỏ rằng Tô Lạc Ly đã phỉ báng các anh không?” Một phóng viên đặt câu hỏi. 
“Tất nhiên là chúng tôi có chứng cứ rồi! Đầu tiên là chúng tôi có thể mời chủ tài khoản weibo Tôi là một hòa thượng đến đây để chứng minh rằng anh ta đã nhận một triệu tiền mặt của cô Tô Lạc Ly để anh ta đổi giọng rồi cắn ngược lại Nhược Vân!” 
Những người ngồi bên dưới đều ồn ào bàn luận 
“Mặt khác, hai ảnh chụp màn hình về các cuộc trò chuyện mà Tô Lạc Ly đã đưa ra đều là giả, cô ta đã lợi dụng kỹ thuật photoshop rất tinh vi!” 

“Chúng tôi đều biết rằng scandal của Tô Lạc Ly đã ảnh hưởng rất nhiều! Cô ta muốn nhân cơ hội này để một là có thể tẩy trắng cho bản thân, hai là để áp chế Nhược Vân của chúng tôi, giới giải trí này rất khắc nghiệt, lúc nào cũng phải cạnh tranh với người khác, mà Nhược Vận của chúng tôi lại là một đối thủ cạnh tranh rất nặng ký của Tô Lạc Ly.

Vậy nên cô ta mới liều mình không từ thủ đoạn như vậy!” 
“Mọi người chắc cũng đều biết là bây giờ đang là khoảng thời gian để bình chọn cho giải thưởng sư tử bạc rồi, mà giải này thì lại rất chú trọng vào nhân phẩm của nghệ sĩ.

Tô Lạc Ly đang muốn dùng thủ đoạn thấp hèn này để chèn ép Nhược Vân!” 
Cánh nhà báo lập tức tốc ký lại những gì mà La Thần vừa nói. 
“Tôi cũng chỉ muốn nói như vậy thôi, sau đây thì mời một số người liên quan đến chuyện này lên đây để làm sáng tỏ vài chuyện.” 
Người phát biểu đầu tiên là Tô Khôn, ông ta luôn cúi gằm mặt, như thể đã làm sai điều gì đó. 

"Tôi mới là người làm sai, không liên quan gì đến vợ con tôi, nếu mọi người muốn trách thì trách một mình tôi là được rồi.".

truyện tiên hiệp hay
"Người vợ hiện tại của tôi, Vương Vãn Hương, không xấu xa như mọi người nói.

Quá trình tôi và bà ấy quen nhau còn sớm hơn so với người vợ ban đầu của tôi.

Người Vợ ban đầu của tôi là Tô Ngọc luôn ngưỡng mộ tôi, lên kế hoạch để phát sinh quan hệ với tôi, nên tôi mới phải cưới bà ấy." 
Khán giả một phen náo loạn, hóa ra câu chuyện trong đó lại rắc rối đến vậy. 
“Dù sao là một mình tôi sai, xin đừng áp đặt cho vợ con tôi.” 

Tô Khôn cúi đầu hối hận, luôn không ngẩng lên. 
Người phát biểu tiếp theo là Vương Văn Hương. 
Vương Vãn Hương đã thay đổi vẻ ngoài mạnh mẽ trước đây, vừa mở miệng liền nghẹn ngào, sau đó bắt đầu bật khóc. 
"Tôi không muốn nói nhiều về chuyện tình cảm nữa, chồng tôi đã nói hết rồi.

Điều tôi muốn nói ở đây là làm mẹ kế rất khó! Từ ngày lấy nhau tôi đã biết làm mẹ kế rất khó rồi!".


 
Chương 462: Còn Sờ Soạng Lung Tung!


"Lạc Ly và hai con của tôi bằng tuổi nhau, tôi nuôi một đứa cũng là nuôi, nuôi hai đứa ba đứa cũng là nuôi, luôn đối xử bình đẳng với chúng, chưa bao giờ thiên vị bất cứ ai." 
Vương Vãn Hương vừa nói vừa lấy khăn giấy lau nước mắt, nước mắt nước mũi chảy ròng ròng khiến mọi người không khỏi xúc động. 
Đúng là mẹ kế rất khó làm, đây cũng là sự thật. 
"Tại hội trường hôm đó, tôi cũng vì tức giận 

quá mức nên mới muốn ra tay đánh người, tính tình của tôi là như vậy, đứa nào làm sai chuyện tôi cũng đánh.

Đúng là tôi đã từng đánh con bé, nhưng tôi cũng đã từng đánh con trai con gái ruột của mình chứ!" 
"Từ nhỏ Lạc Ly đã rất nghịch ngợm, không hiểu chuyện.

Mẹ con bé mất sớm, là mẹ kế tất nhiên tôi phải dạy dỗ con bé rồi! Thực ra, từ nhỏ đến lớn, số lần tôi đánh còn bé có thể đếm hết bằng đầu ngón tay!" 
"Lần tôi đánh mạnh tay nhất là năm con bé mười bốn tuổi, đi chơi với một cậu con trai cả đêm không về.

Mọi người nói xem, một đứa con gái mới mười bốn tuổi đã cùng con trai đi chơi cả đêm không về tôi có thể không dạy dỗ sao?" 

Vương Vãn Hương lại bắt đầu khóc lóc thảm thiết. 
"Tôi thực sự lo lắng hết lòng cho con bé, thậm chí còn không có thời gian quan tâm đến con trai con gái ruột của mình, nhưng con bé lại cắn ngược lại tôi! Đúng là con 
trai của tôi đã phạm sai lầm, đều do tôi dạy dỗ không đến nơi đến chốn, tôi cho rằng con bé còn có chút lương tâm, không ngờ lương tâm của nó đều bị chó tha rồi!" 
Vương Vãn Hương bật khóc, Tô Nhược Vân ngồi bên cạnh cũng khóc theo. 
Tiếp theo là phần phát biểu của một số người thân họ hàng nhà họ Tô. 
"Lạc Ly nhà chúng tôi ấy à, đừng nói chứ thật sự rất không hiểu chuyện! Từ nhỏ đến lớn con bé chưa từng nghe lời, trộm đồ, đánh nhau, lần đi quá giới hạn nhất là còn nhỏ mà đã cùng con trai đi chơi cả đêm.

không về!".


Đam Mỹ Sắc
"Tuy chị dâu của tôi là mẹ kế, nhưng đối xử với Lạc Ly rất tốt! Tôi đã nhìn thấy mấy lần vì Lạc Ly mà chị ấy đảnh Vân Vân! Lạc Ly thật không có lương tâm!" 
"Bác gái của tôi thật sự đối xử với Lạc Ly rất tốt, cuộc sống cá nhân của Lạc Ly từ nhỏ đã rất hỗn loạn, tôi cùng tuổi với chị ấy, 
từng tận mắt chứng kiến chị ấy đi chơi với con trai, hôn môi, còn sờ soạng lung tung!" 
Tô Nhã Nhã nói. 
Hàng loạt phát ngôn này đã miêu tả Tô Lạc Ly thành một đứa trẻ cực kỳ nổi loạn và không nghe lời từ khi còn nhỏ..


 
Chương 463: Hai Chúng Tôi Ra Mắt Gần Như Cùng Một


Hơn nữa, còn lấy oán báo ơn.

Các phóng viên đang nhanh chóng ghi chép lại những chuyện này.

“Được rồi, tiếp theo đây mời mọi người có thể tự do đặt câu hỏi” Vẻ mặt của La Thần vẫn rất nghiêm túc.


"Xin hỏi cô Tô Nhược Vân, tại sao bây giờ mới công bố mối quan hệ này? Hơn nữa cô và Tô Lạc Ly luôn là đối thủ cạnh tranh!" 
Câu hỏi của phóng viên rất sắc bén.

Tô Nhược Vân nức nở, rất bình tĩnh.

Câu hỏi này đã được chuẩn bị từ trước rồi.

"Ban đầu, khi tôi ở trong đoàn phim đã từng nói họ, việc này đoàn phim lúc trước có thể làm chứng cho tôi.


Tô Nhược Vân lại lau nước mắt.

"Không công khai là vì chị tôi không muốn, lúc đầu chị ấy không ký hợp đồng với công ty, tôi thậm chí còn đề nghị chị ấy đến Quốc tế Nghệ Tân, như vậy tôi cũng có thể giúp chị ấy, nhưng chị ấy không đồng ý" 

"Chúng tôi từng gặp nhau vài lần, chị ấy luôn nói với tôi rằng nhất định phải đánh bại tôi.

Tôi thực sự không biết mình đã làm gì sai khiến chị ấy thù hận tôi đến vậy!" 
Tô Nhược Vân lại khóc lóc thảm thiết.

"Xin hỏi cô Tô Nhược Vân, cô nói chứng cứ của Tô Lạc Ly đều là bịa đặt, vậy tại sao cô ấy không bịa đặt người khác, mà lại là cô?" 
"Hai chúng tôi ra mắt gần như cùng một 
thời điểm, chị ấy luôn rất ghen tị với tôi vì tôi có một người chồng tốt, có thể giúp đỡ tôi trong sự nghiệp.

Vì dòng phim của chúng tôi cũng giống nhau nên sẽ không tránh khỏi có sự cạnh tranh, tôi đã nhường chị ấy rất nhiều lần rồi, nhưng chị ấy vẫn! " 
Tô Nhược Vân không giấu được đau thương trong lòng, lại bật khóc.

"Các đồng chí phóng viên nhà báo! Nếu không xảy ra chuyện lúc trước thì bây giờ Nhược Vân của chúng tôi đã đi hưởng tuần trăng mật với chồng mới cưới của cô ấy rồi! Chuyện quan trọng nhất trong cuộc đời cô ấy đã bị chính chị gái ruột của mình hủy hoại rồi, bây giờ cũng không thể đi hưởng tuần trăng mật được.


Cô ấy đã đảng thương lắm rồi, lẽ nào mọi người vẫn còn muốn ép bức người khác nữa sao?" 
La Thần nói đanh thép.

Tô Nhược Vân không ngừng khóc, các phóng viên có mặt tại hiện trường cũng rất bất lực.

Nhắc đến tuần trăng mật, Tô Nhược Vân càng không khỏi đau lòng khóc lóc thảm thiết.

.


 
Chương 464: Nhưng May Là Hiệu Quả Rất Tốt


"Cô ta có hai động cơ, thứ nhất, trước đó Nhược Vân cũng đã nói rồi, dòng phim của hai người giống nhau, có mối quan hệ cạnh tranh giữa hai diễn viên.

Thứ hai, mọi người đều biết giải Sư tử bạc đã bắt đầu bước vào giai đoạn tuyển chọn rồi, Nhược Vân có hai tác phẩm tham gia tuyển chọn, vì vậy tối vô cùng nghi ngờ Tô Lạc Ly cạnh tranh không lành mạnh!" 
Buổi họp báo kéo dài bốn tiếng đồng hồ, Tô Nhược Vân đã khóc suốt bốn tiếng liền.

Tô Nhược Vân khóc cạn hết nước mắt của mình rồi.


Nhưng may là hiệu quả rất tốt.

Cuối cùng Tô Nhược Vân còn đăng một bài Weibo.

"Xin lỗi mọi người, tôi sẽ phấn chấn lên.


Một câu ngắn gọn cũng khiến người ta không nhịn được mà xót xa.

Ngoài ra, điều đáng chú ý hơn là Mộ Dung Dịch cũng đăng Weibo.

"Dù xảy ra chuyện gì, chúng tôi cũng sẽ cùng chung hoạn nạn, tôi tin tưởng vợ mình.



Tuy lời nói ngắn gọn nhưng cũng đủ cho thấy Mộ Dung Dịch ủng hộ Tô Nhược Vân.

Nhiều người hâm mộ thậm chí còn nói rằng Mộ Dung Dịch thực sự là một người chồng tốt điển hình! 
Toàn bộ nội dung của buổi họp báo đã lên tin tiêu đề vào ngày hôm sau.

Nhưng không hề có một đảm ong vò vẽ nào chỉ trích Tô Lạc Ly cả, rất nhiều người vẫn giữ thái độ trung lập, thậm chí một số kênh truyền thông còn nghi ngờ rằng Tô Nhược Vân đang cố gắng tẩy trắng.

Khu Rainbow 
Tô Lạc Ly đang nấu canh cho Ôn Khanh Mộ trong bếp thì nhận được cuộc gọi.

Cô biết Tô Nhược Vân nhất định sẽ tẩy trắng, cho nên cô cũng không để ý tới chuyện này.

Mục Nhiễm Tranh gọi tới.


"Lạc Ly, cô đã xem tin tức chưa?" 
“Chưa” Tô Lạc Ly vừa trả lời vừa khuấy canh trong nồi.

"Cái đệch! Sao tim của cô lại lớn như vậy! Biết rõ là Tô Nhược Vân nhất định sẽ mở họp báo để giải thích mà cô còn không quan tâm một chút để còn phản kích chứ!" 
Đúng là hoàng đế không vội, thái giám đã nóng lòng muốn chết rồi! 
Mục Nhiễm Tranh lo cho Tô Lạc Ly đứt gan đứt ruột.

"Không cần đọc tin tức tôi cũng biết đại khải họ nói những gì, có phải nói tôi cạnh tranh không lành mạnh, nói tôi từ nhỏ đã ngang bướng, nói Vương Vạn Hương là một người mẹ kế tốt, là tôi lấy oán báo ơn.

".


 
Chương 465: Tôi Không Định Phản Kích


"Có thể còn tìm một đám anh em họ hàng đến để chứng minh những gì họ nói là thật, sau đó lại nói rằng tôi cố tình phá hoại đám cưới của người khác, Tô Nhược Vân không ngừng khóc lóc, khiến bản thân trở thành nạn nhân chịu nhiều oan ức đúng không" 
"Fuck! Thế mà cô lại đoán trúng hết rồi! Cô đúng là liệu sự như thần!" 
"Không phải tôi liệu sự như thần mà là tôi quá hiểu họ, ngay từ đầu đã biết họ sẽ nói như vậy.


Tô Lạc Ly bất lực.


"Thế nhưng cô lại đoán thiếu một chuyện!" 
"Chuyện gì?" 
"Bố cô nói Vương Vãn Hương không phải là kẻ thứ ba mà là mẹ cô.

Mẹ cô đã tính kể để phát sinh quan hệ với ông ta nên mới có 
CÔ!".

truyện kiếm hiệp hay
"Vớ vẩn!" 
Tô Lạc Ly giận dữ gầm lên, ném thẳng chiếc muối vào nồi.

Không ngờ bố cô lại nói những lời như vậy vì Tô Nhược Vân! 
"Bố cô cũng tài thật đấy, cố định phản kích như thế nào?" 
Tô Lạc Ly bình tĩnh lại, lại cầm muối lên và tiếp tục khuấy canh của mình.


"Tôi không định phản kích" 
“Nếu không phản kích chẳng lẽ cô lại để mặc họ dội nước bẩn lên người cô sao?” Mộ Dung Dịch cảm thấy chuyện này không thể bỏ qua như vậy.

"Sao cũng được, không quan trọng, thời gian sẽ chứng minh tất cả" 
“Cô đang làm gì thế?” Mục Nhiễm Tranh dường như nghe thấy tiếng gì đó.

"Tôi đang nấu canh cho chú của anh, bây 
giờ tôi sống rất tốt, không muốn bị mấy chuyện bẩn thỉu quấy rầy.

Tôi cúp máy trước đây.


Tô Lạc Ly cúp máy và ném điện thoại sang một bên.

Cô vẫn rất tức giận về phát ngôn của Tô Khôn.


Cô cầm điện thoại và lên Weibo xem nội dụng buổi họp báo.

Sau đó chia sẻ một bài đăng Weibo về những gì Tô Khôn nói.

Đồng thời bình luận: "Trên trời còn có Thần Phật, người làm gì trời đều biết, mẹ tôi đã qua đời rồi mà ông còn dùng những ngôn từ bẩn thỉu đó để sỉ nhục bà ấy! Ban đêm nằm ngủ, ông không sợ bà ấy đến tìm ông sao?" 
Sau khi buổi họp báo của Tô Nhược Vân kết thúc, rất nhiều người luôn theo dõi động thái của Tô Lạc Ly.

Chính vì vậy, ngay khi Weibo của Tô Lạc Ly đăng tải đã lập tức thu hút sự chú ý của rất nhiều người và ngay lập tức trở thành hot search.

.


 
Chương 466: Chúng Tôi Tuyệt Đối Sẽ Không Lùi Bước


Điều khiến mọi người ngạc nhiên là, vốn nghĩ rằng Tô Lạc Ly sẽ phản kích từng chuyện một, nhưng cô chỉ đáp trả mỗi chuyện này.

Ngay sau đó, Từ Tinh Như đã đăng một bài Weibo.

"Đối với những gì đã xảy ra gần đây, tôi và Lạc Ly đã nhất trí quyết định rằng chúng tôi sẽ không phản hồi gì nữa cả.

Lạc Ly chỉ muốn đóng phim thật tốt và không muốn.


dính vào những tranh chấp như vậy.

Còn về phía đối phương, nếu cảm thấy chúng tôi đã làm điều gì vi phạm pháp luật, vậy thì xin hẹn gặp tại tòa, chúng tôi tuyệt đối sẽ không lùi bước.


Nếu bên phía Tô Nhược Vân cảm thấy bằng chứng của Tô Lạc Ly là giả và đã cấu thành tội phỉ báng thì hoàn toàn có thể nhờ đến pháp luật.

Tô Nhược Vân có thể trực tiếp kiện Tô Lạc Ly ra tòa.

Tuy nhiên, Quốc tế Nghệ Tân luôn nói rằng họ có quyền truy tố, nhưng không hề nói rằng họ muốn khởi kiện.

Vì vậy, phần lớn cư dân mạng cảm thấy Tô Nhược Vân rõ ràng là đuối lý, cô ta hoàn toàn không dám khởi kiện.

Ngoài ra một số người sẽ nghĩ rằng Tô Nhược Vân để ý đến quan hệ chị em của hai người.


Ngoài buổi họp báo, để chứng minh việc Tô Nhược Vân là một cô gái có tấm lòng lương thiện, La Thần cũng đăng bằng chứng về việc Tô Nhược Vân quyên góp cho công trình hy vọng.

Ngay cả Tô Khôn cũng đã quyên góp để bày tỏ sự hối lỗi của mình.

Có thể coi như lần tẩy trắng này đã thành công một nửa.

Nói tóm lại, dư luận đã không còn xúc phạm Tô Nhược Vân một chiều như trước nữa.

.

ngôn tình tổng tài
Ngoài ra, nhiều cô gái đều cảm thấy rằng dù có chuyện gì xảy ra thì cũng không thể làm loạn trong đám cưới của người khác được, làm xáo trộn chuyện quan trọng nhất của cuộc đời người ta.

Tóm lại, việc tẩy trắng của Tô Nhược Vân khá thành công.


Còn Tô Lạc Ly thì ở nhà, cô phải chuẩn bị một ngày ba bữa cơm cho Ôn Khanh Mộ, vì sóng gió thời gian gần đây, Từ Tinh Như cũng cảm thấy cô không thể nhận việc được, cho nên mấy ngày này cô đều rất rảnh rỗi.

Ôn Khanh Mộ mỗi ngày vẫn rất buồn ngủ, thức ăn bổ dưỡng đến mấy đối với anh cũng vô dụng.

Nhưng để không làm Tô Lạc Ly thất vọng, anh vẫn nỗ lực lấy lại tinh thần.

"Nhìn xem, kể từ khi em bắt đầu bảo anh ăn thịt, anh đã tốt hơn rất nhiều rồi!" 
Ôn Khanh Mộ vừa ăn vừa nói.

.


 
Chương 467: Không Vui À


Tô Lạc Ly vẫn muốn đút cho anh ăn.

"Nếu em thấy có lỗi với anh thì làm thêm nhiều thịt cho anh đi!" 
"Có thể em phải ra ngoài đóng phim.


Tô Lạc Ly im lặng một lúc lâu rồi nói.


"Lại ra ngoài à?" 
Ôn Khanh Mộ ít nhiều gì vẫn có chút thất vọng, nhưng anh cũng rất mong Tô Lạc Ly sẽ ra ngoài, tình hình hiện tại của anh mỗi ngày một tệ hơn, không chừng lúc nào đó anh sẽ làm tổn thương cô.

"Đại Sơn còn nội dung cuối cùng nữa, 
nhanh thì một tuần, chậm thì mười ngày, em chắc chắn sẽ về.


Tô Lạc Ly như đang đưa ra giấy đảm bảo.

"Được thôi, vậy em phải về sớm, anh sẽ nhớ em.


"Bây giờ em lo lắng đồ ăn của anh hơn, em vừa đi anh lại không ăn uống đầy đủ" 
Thấy Ôn Khanh Mộ vừa có chút khởi sắc cô đã lại phải đi đóng phim rồi, Tô Lạc Ly vẫn hơi lo lắng.

"Em yên tâm đi, anh sẽ chăm sóc tốt cho bản thân.



"Em đã nói với dì Phương rồi, ngày nào dì ấy cũng sẽ nấu canh cho anh, còn làm thức ăn thì em cũng sẽ bảo dì ấy đổi nhiều món một chút cho anh, nếu anh! không muốn ở bên này thì cũng phải nhắc đầu bếp bên đó làm mấy món bổ máu" 
Nhắc đến hoa viên Crystal, Tô Lạc Ly vẫn có chút để ý.

Bởi vì bà Ôn, cô chưa bao giờ sống trong biệt thự thuộc về Ôn Khanh Mộ.

Mặc dù Ôn Khanh Mộ cũng biết bên đó mà Tô Lạc Ly nói là bên nào.

"Không vui à?" 
“Có gì không vui chứ?” Tô Lạc Ly miễn cưỡng cười, tiếp tục đút cơm cho Ôn Khanh Mộ.

"Nhưng khi em nhắc tới bên đó liền có chút không vui" 
"Anh nghĩ nhiều rồi, mau ăn đi, sau khi ăn Xong em còn phải thu dọn đồ đạc" 
Ăn xong, Tô Lạc Ly lên lầu thu dọn đồ đạc.


Ôn Khanh Mộ cũng lên lầu nhìn Tô Lạc Ly dọn đồ, trong lòng cảm thấy rất khó chịu.

Tô Lạc Ly xếp vali, kéo khóa và đặt sang một bên.

"Tối nay đi ngủ sớm" 
Ôn Khanh Mộ ôm Tô Lạc Ly như thể sợ cô sẽ bỏ chạy.

"Em giận anh à?" 
"Không, em giận gì chứ?" 
"Vì anh chưa bao giờ đưa em đến sống ở đó mà lại đưa người phụ nữ khác đến.

".


 
Chương 468: Bây Giờ Anh Nên Cấm Dục


Tô Lạc Ly miễn cưỡng cười cười.

"Chắc chắn anh có lý do của mình" 
Ôn Khanh Mộ lập tức hôn lên môi Tô Lạc 
Ly.

"Tin tưởng anh như vậy sao?" 
Hai người nhìn nhau.


Trải qua nhiều chuyện như vậy, Tô Lạc Ly cũng không còn là người hay suy nghĩ lung tung nữa.

Ôn Khanh Mộ nhẹ nhàng ôm Tô Lạc Ly vào lòng và áp mặt mình lên mặt Tô Lạc Ly.

"Anh càng thích ở bên em hơn.


Đối với Ôn Khanh Mộ mà nói, trước khi gặp Tô Lạc Ly, nhà chỉ là nơi để ở và ngủ mà thôi.

Mặc dù hoa viên Crystal vô cùng xa hoa, nhưng đối với anh mà nói chỉ tốt hơn khách 
sạn mà thôi.

Kể từ khi ở bên Tô Lạc Ly, anh mới coi nơi để ngủ nghỉ này là nhà.

"Nếu em thích đến bên đó thì chúng ta cũng có thể sống ở đó, hả?" 
Nụ cười của Tô Lạc Ly chứa đầy sự mãn nguyện và ngượng ngùng.

"Không cần đâu, em sợ mình sẽ bị lạc.


Cả hai người đều bật cười.

Ôn Khanh Mộ dùng một tay nâng mặt Tô Lạc Ly, sát người tới và hôn cô trìu mến.

Khi nụ hôn sâu hơn, hô hấp của anh cũng bắt đầu trở nên gấp gáp.

Ôn Khanh Mộ hôn môi rồi đến cổ của Tôi Lạc Ly, sau đó xuống phía dưới.

Tay trái của anh cũng bắt đầu không yên phận, cởi từng cúc áo của Tô Lạc Ly.

Ngày mai Tô Lạc Ly sẽ đi quay phim, phải đi ít nhất một tuần.

Vì vậy Tô Lạc Ly cũng không từ chối.

Mặc dù Ôn Khanh Mộ chỉ có thể sử dụng mình tay trái, nhưng có thể dễ dàng cởi quần áo, rất tiện dụng.

Quần áo của Tô Lạc Ly đã bị anh cởi ra một nửa.

"Sếp Ôn, bây giờ anh nên cấm dục" 

Lời nói của Chu Lễ Thành đột nhiên hiện lên trong đầu Ôn Khanh Mộ.

Việc phòng the chỉ có thể khiến sức khỏe của anh trở nên tồi tệ hơn.

Tô Lạc Ly đang tận hưởng nụ hôn của Ôn Khanh Mộ.

Đột nhiên dừng lại.

"Sáng mai em còn phải dậy sớm, không 
giày vò em nữa, tối nay ngủ sớm đi.


Ôn Khanh Mộ thở dốc nói.

.


 
Chương 469: Cậu Cũng Không Phải Là Vạn Năng


Hô hấp của Tô Lạc Ly cũng gấp gáp.

Bình thường những lúc như thế này đều là cô cảnh cáo Ôn Khanh Mộ ngày mai còn phải dậy sớm.

Nhưng hôm nay Ôn Khanh Mộ lại kịp thời dừng lại! 
Anh trở nên tự chủ như vậy từ khi nào thế? 
Ôn Khanh Mộ ôm mặt Tô Lạc Ly và thâm tình hôn lên.


"Ngủ đi.


"Được.


Tô Lạc Ly vẫn không muốn chủ động trong loại chuyện này.

Ngày hôm sau, Tô Lạc Ly tạm rời nhà để đi 
quay phim.

Khi Tô Lạc Ly rời khỏi anh, Ôn Khanh Mộ cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Cho dù thực sự anh không thể chịu nổi thì ít nhất cũng sẽ không làm Tô Lạc Ly bị thương.

Milo Sun.

Sau khi Tô Lạc Ly rời đi, Ôn Khanh Mộ có nhiều thời gian hơn, lúc này mới hẹn gặp Dạ Bân.


Khi Dạ Bận biết Ôn Khanh Mộ đã truyền 
máu cho Tô Kiềm Mặc hai lần, anh ta hoàn toàn bị sốc! 
"A Khanh, cậu điên rồi à?" 
Ngoài dùng từ điện để hình dung ra, Dạ Bân thật sự không tìm được từ thứ hai.

"Vậy thì tôi biết làm sao chứ? Nhìn cậu ấy chết à?" 
Lời nói của Ôn Khanh Mộ vô cùng bình tĩnh, tựa như đây là chuyện anh nhất định phải làm vậy.

Dạ Bân mở miệng, nhưng cũng không tìm được lời nào để thuyết phục Ôn Khanh Mộ.

Đúng vậy, trong tình huống đó, chẳng lẽ lại đứng nhìn Tô Kiêm Mặc chết sao? 
"Nhưng, ít nhất cậu phải chăm sóc bản thân chứ? Cậu cũng không phải là vạn năng.


Ôn Khanh Mộ uống một ngụm nước trái cây.

"Bây giờ nói những lời này cũng vô ích, cậu giúp tôi nghĩ cách làm thế nào mới có thể lấy máu tươi của con người đi".


Ôn Khanh Mộ hoàn toàn có thể cảm nhận.

được cơ thể của anh ngày càng xấu đi.

"Phản ứng bây giờ của cậu rất nghiêm trọng sao?" 
"Tôi đã ngủ gật trong cuộc họp ba lần rồi, cậu nói xem có nghiêm trọng không?" 
Dạ Bân tròn mắt nhìn Ôn Khanh Mộ.

Thực lòng mà nói, lúc trước anh ta rất ghen tị với trình độ thức khuya của Ôn Khanh Mô, bởi vì tất cả các mặt của cơ thể đều nằm giữa người và ma cà rồng.

Ôn Khanh Mộ mỗi ngày ngủ ba bốn tiếng là đủ rồi, dù có thức mấy ngày liên tiếp cũng không ảnh hưởng gì nhiều.

.


 
Chương 470: Tôi Phải Về Nhà Ngủ Đây


"Bây giờ tôi phải ngủ hơn mười tiếng mỗi ngày, nếu không có ai gọi tôi thì tôi sẽ cứ ngủ mãi.


Ánh mắt Ôn Khanh Mộ khó có thể che giấu được sự mệt mỏi.

Đôi con ngươi màu xanh lam của anh đã 
mất đi vẻ rực rỡ trước đây rồi, màu xanh lam đó dường như đã mờ đi.

"Nhưng máu người tươi không dễ lấy đâu.



Dạ Bân nghiến răng thở dài.

"Tôi biết cậu có rất nhiều ý tưởng, vì vậy tôi mới tìm đến cậu.


Dạ Bân bất ngờ búng tay.

"Chúng ta đến xe hiến máu lấy, khi có người hiến máu, chúng ta sẽ thương lượng với những người ở đó và mua máu về, thế nào?" 
"Thứ nhất, máu tôi cần dùng phải vừa được đưa ra khỏi cơ thể con người, phải còn nhiệt độ cơ thể.

Thứ hai, có quá nhiều người trong xe hiến máu và quá dễ bị lộ.


"Cũng đúng, vậy phải làm sao đây?" 
Cả hai người đều trầm tư.

Khó khăn nhất là tuyệt đối không thể để lộ thân phận của Ôn Khanh Mộ được, hơn nữa Ôn Khanh Mộ cũng không muốn làm tổn thương người khác.


"Có rồi! Chúng ta giả làm xe hiến máu! Chỉ để một người lên xe, đợi người đó hiến máu xong thì cậu lập tức uống luôn, thế nào?" 
Ôn Khanh Mộ cân nhắc kỹ càng.

"Mặc dù ý tưởng này hơi rắc rối một chút, nhưng nó vẫn khả thi.


Dạ Bân mỉm cười.

"Vậy thì chuyện này cứ để tôi lo, tôi sẽ chuẩn bị xe hiến máu, nhưng có thể sẽ phiền phức một chút.

Còn phải tìm điểm mù không có camera giám sát, cậu cứ đợi tin tốt của tôi đi.


Ôn Khanh Mộ gật đầu rồi nhìn điện thoại.

"Tôi phải về nhà ngủ đây" 
Nhìn thấy bộ dạng mệt mỏi của Ôn Khanh Mộ, Dạ Bạn cũng không giữ anh lại, để anh rời đi.


Dạ Bạn luôn thích cuộc sống về đêm nhất, 
anh ta không muốn đi ngủ sớm như vậy.

Trong lúc anh ta đang không biết chơi gì thì nhận được điện thoại của Tiêu Mạch Nhiên.

"Dạ Bân, xe của tôi bị hỏng rồi, bây giờ cậu có thời gian không? Có thể đưa tôi ra sân bay được không?" 
"Được, tôi đến ngay, cậu gửi địa chỉ cho tôi di.


Dạ Bân dù sao cũng nhàn rỗi không có việc gì làm, vì vậy đi đón Tiêu Mạch Nhiên.

Khi đón được Tiêu Mạch Nhiên, Dạ Bân phát hiện chỉ có một mình Tiêu Mạch Nhiên.

"Sao lại chỉ có một mình cậu? Trợ lý của cậu đâu?".


 
Chương 471: Dạ Bân Cậu Biết Đấy Tôi Yêu A Khanh


Dạ Bân lái xe đi về phía sân bay. 
"Mạch Nhiên, cậu trông có vẻ tốt hơn nhiều so với trước đây rồi." 
"Đúng vậy, đây đều là công lao của A.


Khanh, ở hoa viên Crystal người làm chăm sóc rất chu đáo, đồ ăn hàng ngày đều được quản lý nghiêm ngặt.

Ngay cả khi tôi đi quay phim cũng có chuyên gia dinh dưỡng chỉ định thực đơn cho." 
Khi Tiêu Mạch Nhiên nói lời này, trên mặt nở nụ cười hạnh phúc. 
"Cậu ấy à, tâm địa quả tốt, luôn nhớ cái tốt của người khác.

Cậu quên rồi à, đây đều là do cậu đã dùng máu của chính mình để đánh đổi, những việc này đều là A Khanh nên làm." 
"Phải rồi, gần đây tôi không liên lạc với A Khanh, anh ấy thế nào rồi?" 
Dạ Bản im lặng một lúc rồi nói: "Không ổn låm." 
Thế là Dạ Bân nói với Tiêu Mạch Nhiên về tình hình của Ôn Khanh Mộ. 

Tiêu Mạch Nhiên cũng rất kinh ngạc! 
"Chuyện này không thể được, mấy người điên rồi à?" 
Tiêu Mạch Nhiên bình tĩnh lại rồi nói: "Tôi có một ý kiến hay" 
Khi Dạ Bân nghe thấy phương pháp của Tiêu Mạch Nhiên liền nhanh chóng lắc đầu. 
"Không được, tuyệt đối không được! Mạch Nhiên, sức khỏe của cậu vừa mới tốt lên một chút, cậu đã thiếu máu rồi, tuyệt đối không được làm chuyện ngốc nghếch nữa!" 
"Cách giải quyết của cậu mới chắc chắn không được! Hai người có từng nghĩ rằng việc tự ý sử dụng xe hiến máu là bất hợp pháp không! Hơn nữa, thân phận của A.

Khanh đặc biệt như vậy, tuyệt đối không được để người khác biết!" 
Tất nhiên Dạ Bạn biết điều này, nên anh ta cũng rất khó xử. 
Bắt buộc phải là máu tươi của con người, điều này đúng là rất khó làm được! 

"Chúng ta là con người, máu đều có thể tái sinh, cậu thấy tôi chỉ điều dưỡng trong một khoảng thời gian ngắn như vậy mà sức khỏe đã khôi phục rất tốt rồi, nhưng A.

Khanh thì khác." 
Tiêu Mạch Nhiên nói lý. 
Dạ Bân im lặng. 
Anh ta không biết thuyết phục Tiêu Mạch Nhiên như thế nào. 
"Dạ Bân, cậu biết đấy, tôi yêu A Khanh...".


 
Chương 472: Cục Cưng Đã Lâu Chúng Ta Không Liên Lạc Rồi


Tiêu Mạch Nhiên lặng lẽ cúi đầu, giọng nói cũng không còn kiêu ngạo như trước nữa.

"Tôi biết cậu yêu cậu ấy, nhưng A Khanh đã kết hôn với Lạc Ly rồi.


"Không sao, tôi chỉ cần nhìn anh ấy hạnh phúc từ xa là được rồi" 
Tiêu Mạch Nhiên quay đầu sang nhìn Dạ Bân.


"Vì vậy cậu phải giúp tôi.


Dạ Bân đương nhiên không muốn đồng ý, nhưng anh ta biết tình yêu Tiêu Mạch Nhiên dành cho Ôn Khanh Mộ quá sâu đậm! 
"Thôi được.


"Vậy thì chúng ta quyết định như vậy nhé, lần này tôi đi quay phim cũng chỉ mất ba hoặc năm ngày thôi.

Tôi sẽ đóng máy trước Lạc Ly, nhân lúc Lạc Ly chưa về, chúng phải làm xong chuyện này.


Dạ Bân gật đầu.

"Bên Kia Ngọn Núi" còn lại mấy cảnh quay cuối cùng, địa điểm quay lần này là ở thành phố W.


Cả đội đã quay cùng nhau lâu như vậy, cũng đã rất ăn ý với nhau rồi, nên buổi quay phim diễn ra rất suôn sẻ.

Theo kế hoạch đề ra, Tiêu Mạch Nhiên đóng máy sớm hơn Tô Lạc Ly ba ngày.

Sau khi đóng máy, Tiêu Mạch Nhiên lập tức quay trở lại thành phố Z.

Tô Lạc Ly cũng chỉ còn hai ngày quay nữa thôi.

Mặc dù không có ở nhà, nhưng Tô Lạc Ly vẫn rất lo lắng cho Ôn Khanh Mô, yêu cầu Ôn Khanh Mộ mỗi ngày đều phải báo cáo với cô ăn cái gì, ăn bao nhiêu, ngủ mấy tiếng.

Vì việc quay phim không căng thẳng lắm nên hàng ngày hai người vẫn có thời gian gọi videocall.

Chỉ là Tô Lạc Ly không biết rằng mỗi lần gọi videocall Ôn Khanh Mộ đều giả vờ rất phấn chấn, mỗi lần sau khi kết thúc anh đều lập tức đi ngủ.

Tối hôm đó khi trở về khách sạn, Tô Lạc Ly đang định gọi videocall cho Ôn Khanh Mộ liền nhận được điện thoại của Giản Ngọc.


"Cục cưng, đã lâu chúng ta không liên lạc rồi.


Kể từ lần trước quay phim ở Đại Sơn, gọi điện thoại cho Giản Ngọc, đúng là đã lâu rồi họ không liên lạc với nhau.

"Anh Ngọc, nếu anh vẫn nói chuyện chồng em là ma cà rồng thì anh không cần phải phí lời nữa đâu.


"Ồ, cục cưng ơi, lần trước anh bảo em thử, em đã thử chưa? Chỉ cần em dán chiếc lược đó vào da của Ôn Khanh Mộ, em sẽ lập tức biết lời anh nói là thật" 
Tô Lạc Ly đỡ trán vô cùng bực bội, cô cũng không biết tại sao Giản Ngọc lại cố chấp như vậy! 
"Anh Ngọc, anh cứ cố chấp như vậy có ý nghĩa gì không?".


 
Chương 473: Phim Nghệ Thuật Rất Dễ Đoạt Giải


"Cục cưng, nếu em cho rằng anh ta không phải là ma cà rồng thì sao em không thử xem?" 
"Anh Ngọc, em đã làm mất chiếc lược anh tặng cho em rồi, thật ngại quá, cho dù không bị mất em cũng sẽ không thử đầu, giữa vợ chồng quan trọng nhất là sự tin tưởng, vậy nhé, em cúp máy đây.


Tô Lạc Ly cúp máy không chút do dự, Giản Ngọc gọi lại, cô thậm chí còn chặn số của Giản Ngọc luôn.


Khi Tô Lạc Ly đang quay đoạn cuối của bộ phim "Bên Kia Ngọn Núi", bên phía giải sự tử bạc cũng có tin tốt.

Với màn thể hiện xuất sắc trong bộ phim "Hành trình lãng mạn", Tô Lạc Ly đã được đề cử cho hạng mục Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất! 
Đây thực sự là một tin tức khiến người ta phấn chấn.

Giải Ngân Tượng, giải Sư tử bạc, giải Kim Lang.

Ba hạng mục lớn này, nếu cô có thể nhận được giải Sư tử bạc lần này thì cô chỉ còn cách Grand Slam một bước nữa thôi.

Cùng có tên trong danh sách còn có Tô Nhược Vân.

Bất ngờ là lần này hai tác phẩm của Tôi Nhược Vân được lọt vào danh sách! 

Một bộ là "Ma Tước niết bàn" và một bộ là "Mặt trăng".

Lúc trước khi đóng trong bộ phim "Ma Tước niết bàn" của đạo diễn Tề Nguyên Nghĩa, Tô Nhược Vân cũng đã lọt vào danh sách bình chọn của giải Ngân Tượng, chỉ là đã thua Tô Lạc Ly.

Cả hai luôn ngang hàng, độ hot của cô ta luôn cao hơn Tô Lạc Ly, nhưng khi thực sự chứng tỏ bản thân, cô ta lại thua Tô Lạc Ly.

La Thần biết rằng Tô Nhược Vân phải giành được giải thưởng, vì vậy anh ta đã để Tô Nhược Vân nhận phim "Mặt trăng".

"Mặt trăng" là một bộ phim nghệ thuật, doanh thu phòng vé không cao, nhưng cũng có thể thấy được diễn xuất của Tô Nhược Vân, ít nhất là tốt hơn trước rất nhiều.

Phim nghệ thuật rất dễ đoạt giải.


Thành phố Z.

Quốc tế Nghệ Tân.

Tô Nhược Vân thở phào nhẹ nhõm sau khi nhận được tin mình lọt vào danh sách tranh giải Sư tử bạc! Ít nhất điều đó chứng minh rằng hàng loạt sự kiện gần đây không ảnh hưởng đến việc bình chọn giải Sư tử bạc.

Nếu ban giám khảo bình chọn giải Sư tử bạc không cho rằng Tô Nhược Vân có lỗi trong chuyện này, vậy thì Tô Nhược Vân càng tỏ ra cây ngay không sợ chết đứng hơn.

“Thật quá tốt rồi!”.


 
Chương 474: La Thần Cũng Vô Cùng Tiếc Nuối


"Đúng vậy! Hai tác phẩm của chị Nhược Vân đều lọt vào danh sách bình chọn, còn Tô Lạc Ly chỉ có một thôi! Tỷ lệ thắng rất cao, tôi xem cô ta còn đắc ý thế nào được!" 
Đúng lúc này, La Thần bước vào.

"Nhược Vân, lập tức đăng Weibo, nói rằng cô muốn rút khỏi giải thưởng Sư tử bạc lần 
này.



Lời nói của La Thần không cho phép bất cứ hoài nghi nào.

"Anh đang đùa gì vậy?" 
Tô Nhược Vân không thể tin được nhìn La Thần.

"Tôi không đùa đâu, tôi nghiêm túc đấy, bây giờ lập tức đăng Weibo!" 
La Thần một lần nữa nghiêm túc.

"Tại sao tôi phải rút lui? Tôi có hai tác phẩm lọt vào danh sách bình chọn, hy vọng thắng 
giải lần này rất lớn, không phải lúc trước anh cũng nói rằng tôi cần một giải thưởng để chứng tỏ bản thân sao? Bây giờ là cơ hội tốt nhất!" 
Đương nhiên Tô Nhược Vân không muốn bỏ qua cơ hội lần này.

Tô Lạc Ly đã giành được giải thưởng Ngân Tượng cho hạng mục nữ diễn viên chính xuất sắc nhất và đã là một ảnh hậu chân chính.


Nhưng bản thân cô ta thì sao, mặc dù các tác phẩm không ngừng được tung ra, nhưng cô ta chỉ giành được giải Kim Điệp hạng hai cho hạng mục nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất thôi.

"Nếu không có sự kiện lần này, đây đương nhiên là cơ hội tốt nhất, phải biết rằng không phải nữ nghệ sĩ nào cũng có cơ hội có tận hai tác phẩm lọt vào bình chọn cùng một lúc!" 
La Thần cũng vô cùng tiếc nuối.

"Vậy thì tại sao còn muốn tôi rút lui? Đây là cơ hội tốt nhất để tôi phản kích, tôi tuyệt đối sẽ không rút lui!" 
La Thần lập tức lạnh mặt.

"Tô Nhược Vân, tôi không bàn bạc với cô! Cô nhất định phải làm như vậy, nếu không sau này ngay cả tôi cũng cứu không được cô đâu!" 
Tô Nhược Vân nhìn chằm chằm Là Thần.

"Anh là người đại diện của tôi, tại sao anh lại giúp người ngoài? Anh nhất định muốn tôi rút lui cũng được, đi tìm tổng giám đốc, nếu tổng giám đốc đồng ý tôi sẽ rút lui!" 
Tô Nhược Vân chỉ đành lôi Mộ Dung Dịch ra.


Nhắc tới Mộ Dung Dịch, La Thần đột nhiên cười.

"Tôi đã xin phép tổng giám đốc rồi, tổng giám đốc đã đồng ý rồi.


Nghe thấy lời này, Tô Nhược Vân kinh ngạc mở to mắt.

"Anh nói gì? Anh ấy đồng ý rồi, không thể nào!" 
Sao Mộ Dung Dịch có thể đồng ý chuyện hoang đường như vậy được?.


 
Chương 475: Lẽ Nào Không Còn Cách Khác Sao


"Nếu không tin cô có thể đích thân đi hỏi tổng giám đốc, đúng là anh ấy đã đồng ý rồi.

Cô không tẩy trắng thành công, bắt buộc phải có thái độ hối lỗi, lần rút lui này chính là cơ hội tốt nhất!" 
La Thần dù sao cũng là tay lõi đời, không hổ là người đại diện giỏi nhất.

"Nhưng khó khăn lắm tôi mới lọt vào vòng bình chọn, thế mà bây giờ anh lại bảo tôi rút lui à?!" 

Sao Tô Nhược Vân có thể chấp nhận sự thật này được chứ.

"Sau này nếu tiếp tục làm việc chăm chỉ thì vẫn có cơ hội lọt vào danh sách bình chọn, nhưng nếu không nắm bắt cơ hội này để tẩy trắng thì cả đời này cô cũng đừng mong có thể tẩy trắng hoàn toàn được! Tôi chỉ muốn tốt cho cô thôi!" 
La Thần đã rất bất mãn với Tô Nhược Vân về chuyện xảy ra trong đám cưới.

Một ván bài tốt đã bị cô ta phá tan tành, phá hỏng tất cả mọi thứ mà người đại diện như anh ta tích góp được.

Khí thế của Tô Nhược Vân rõ ràng đã yếu di.

"Lẽ nào không còn cách khác sao?" 
La Thần tàn nhẫn lắc đầu.

Tô Nhược Vân buồn bã cúi đầu.


Giọt nước mắt tủi thân đong đầy trong mắt, cô ta chưa bao giờ tủi thân như lúc này! 
"Cô không chỉ phải đăng bài trên Weibo, mà còn phải rất chân thật, đặt mình ở vị trí thấp nhất, nếu cô không nghĩ ra nên nói như thế nào thì tôi sẽ đăng giúp cô" 
Tô Nhược Vân ngồi ôm đầu trên ghế, vẻ mặt rất buồn bã.

"Thôi được.


Buổi tối hôm đó, Tô Nhược Vân đăng bài Weibo theo ý của La Thần.

"Cảm ơn khán giả đã yêu mến, cảm ơn fan hâm mộ đã ủng hộ tôi, cảm ơn Ban giám khảo giải Sư tử bạc đã dành tình cảm và sự khẳng định cho tôi, đồng thời có hai tác phẩm lọt vào danh sách bình chọn đã là sự khẳng định lớn nhất đối với tôi rồi.

Nhưng vì sự việc xảy ra gần đây, nên tôi đã đưa ra một quyết định quan trọng, đó chính là rút 
lui khỏi cuộc cạnh tranh hạng mục nữ diễn viên chính xuất sắc nhất của giải Sư tử bac.



Bài đăng Weibo cũng kèm theo hai bức ảnh lọt vào vòng bình chọn giải Sư tử bạc.

Bài đăng Weibo này đã nhanh chóng trở thành hot search.

Phản ứng mạnh nhất là các fan của Tô Nhược Vân.

"Tại sao Vân Vân nhà chúng ta phải trả giá cho sai lầm của người khác chứ? Rõ ràng cô ấy không phải là người làm sai!" 
"Hai tác phẩm cùng lúc lọt vào danh sách bình chọn, điều này rất hiếm thấy trong lịch sử! Có thể thấy Vân Vân rất có thực lực, kết quả lại vì người nào đó mà phải từ bỏ!".


 
Chương 476: Chuyện Này Không Vội Được


"Tô Lạc Ly, cô phá hỏng đám cưới của em gái mình, bây giờ lại phá hỏng giải thưởng Sư tử bạc của em gái mình.

Cô đúng là người chị tốt nhất trên thế giới!" 
Ngoài fan hâm mộ của Tô Nhược Vân, những người khác cũng rất coi trọng thái độ thừa nhận sai lầm của cô ta.

Chuyện này ai đúng ai sai đã không còn quan trọng nữa rồi! Quan trọng là Tô Nhược Vân đã tỏ thái độ của mình, 
Có thể nói việc tẩy trắng của Tô Nhược Vân lại thành công thêm một bước.


Vì đã xin rút khỏi giải Sư tử bạc nên lần này Tô Nhược Vân chắc chắn sẽ không nhận được cúp.

Đêm khuya.

Tô Nhược Vân đang ngồi trên ghế sofa nhà 
mình xem tin tức giải trí trên ti vi, đang phát tin tức về việc cô ta rút khỏi giải thưởng Sự tử bạc, 
Trong mắt cô ta tràn ngập sự căm hận! 
Màn hình ti vi xuất hiện ảnh Tô Lạc Ly lọt vào vòng bình chọn.

Cô ta đột nhiên cầm chiếc cốc trên bàn ném vào màn hình ti vi.

"Tô Lạc Ly! Tôi nhất định sẽ khiến cô phải trả giá, chúng ta cứ chờ xem!" 
Milo Sun.

Dạ Bần gọi điện bảo Ôn Khanh Mộ ra ngoài, nước trái cây của Ôn Khanh Mộ đã để sẵn trên bàn rồi.


“Cậu làm xong chưa?” Ôn Khanh Mộ vừa vào cửa liền sốt ruột hỏi.

"Sắp xong rồi, cậu ngồi xuống trước đi, tôi từ từ nói cho cậu.


Ôn Khanh Mộ ngồi cạnh Dạ Bân, Dạ Bân lập tức đưa ly nước trái cây trên bàn cho Ôn Khanh Mộ.

"Mau nói đi, tôi không thể chờ được nữa roi!" 
"Cậu đừng vội, chuyện này không vội được, 
cậu uống ngụm nước trái cây cho bình tĩnh lai di.


Ôn Khanh Mộ không kiên nhẫn cầm lấy ly nước trái cây Dạ bạn đưa rồi uống hai ngụm.


"Mau nói đi.


"Chiếc xe hiến máu này ấy mà, tôi nghĩ là cần phải cân nhắc! " 
Dạ Bân nói chậm lại.

"Cân nhắc cái gì, không phải cậu vừa nói là đã xong rồi sao?" Ôn Khanh Mộ lập tức nhíu mày.

"Là sắp xong rồi, nhưng không phải vẫn chưa xong à?" 
Dạ Bân thực sự không biết phải nói gì, bởi Vì anh ta hoàn toàn không làm.

.


 
Chương 477: Sẽ Không Tỉnh Lại Chứ


Ôn Khanh Mộ không thể đợi thêm được nữa.

"Phản ứng của cậu gần đây lại mạnh hơn roi à?"
"Đúng vậy, gần đây thời gian ngủ ngày càng lâu hơn, tôi không thể cứ kéo dài như vậy được nữa."
Hơn nữa, mấy ngày nữa Tô Lạc Ly sẽ về, anh nhất định phải giải quyết chuyện này trước khi Tô Lạc Ly quay lại.

Dạ Bân suy nghĩ một lúc.

"Ui..." Đột nhiên, anh ta ôm bụng: "Tôi đột nhiên đau bụng, tôi phải vào nhà vệ sinh."

"Vào thời khắc mẩu chốt mà cậu lại nói với tôi là cậu đau bụng à!"
"Không được, không được, đau chết đi được, tôi đi vệ sinh rồi quay lại nói với cậu, cậu đợi tôi nhé!"
Dạ Bân nói xong lập tức ôm bụng chạy ra ngoài.

Ôn Khanh Mộ bất lực lắc đầu.

Cầm ly nước trái cây lên uống thêm hai ngụm.

Diệp Bản vẫn không quay lại, ôn Khanh Mộ dụi dụi mắt, cầm ly nước trái cây lên uống cạn.

Trên thực tế, trời vừa tối, anh liền cảm thấy vô cùng mệt mỏi và buồn ngủ.

Trong phòng VIP dường như có mùi thơm trước đây chưa từng có.

"Tên nhóc này bắt đầu dùng nước hoa từ khi nào vậy!"
Ôn Khanh Mộ lẩm bẩm.

Cơ thể mệt mỏi lại bắt đầu khiến anh buồn ngủ, mí mắt nặng trĩu.


Mùi hương trong phòng rất dễ chịu.

Ôn Khanh Mộ dựa vào ghế sofa, đầu không chịu được chậm rãi ngả ra sau.

Một lúc sau anh thật sự ngủ thiếp đi.

Dạ Bân ló đầu qua cửa sổ, nhìn thấy Ôn Khanh Mộ đã ngủ say rồi mới lặng lẽ đi vào.

"A Khanh, A Khanh, cậu ngủ rồi à?"
Anh ta thận trọng thăm dò.

Ôn Khanh Mộ không phản ứng gì.

Lúc này, anh ta ra hiệu bằng tay với Tiêu Mạch Nhiên ở bên ngoài, Tiêu Mạch Nhiên đi vào.

"Sẽ không tỉnh lại chứ?"
"Có lẽ không đầu, gần đây cậu ấy rất buồn ngủ, tôi đã thêm thuốc ngủ vào nước trái cây rồi, chắc sẽ không tỉnh lại đâu" Dạ Bân.


chắc chắn nói.

"Chúng ta đưa anh ấy đến một nơi an toàn đi, đến nhà của tôi"
"Như vậy có được không? Lỡ như..."
"Đừng lo lắng, chỗ tôi không có ai cả, là nơi an toàn nhất, mau đi thôi"
Dạ Bân gọi một nhân viên giúp anh ta đỡi Ôn Khanh Mộ lên xe, sau đó anh ta và Tiêu Mạch Nhiên cùng nhau đến nhà của Tiêu Mạch Nhiên.

Ôn Khanh Mộ vẫn ngủ rất sâu.

"Dạ Bân, ở đây có tôi là được rồi, câu đợi ở bên ngoài đi, không chừng buổi tối sẽ có phóng viên nằm vùng gì đó."
"Vậy được, có chuyện gì thì gọi tôi."
Tiêu Mạch Nhiên gật đầu.

.


 
Chương 478: Ngửi Thấy Mùi Máu Tanh


Tiêu Mạch Nhiên nhìn chằm chằm vào Ôn Khanh Mộ đang nhắm nghiền mắt, trên gương mặt cô ta hiện lên một nụ cười hờ hững 
Ngón tay cô ta khẽ lướt nhẹ trên làn da của anh.

“A Khanh, em biết là anh không hề vô tình vô nghĩa với em mà! ” 
Giọng nói của cô ta đầy quyến luyến và uyển chuyển.

Tiêu Mạch Nhiên không chút do dự, cô ta chầm chậm quỳ xuống bên cạnh giường, cầm con dao gọt hoa quả đã được chuẩn bị sẵn trên chiếc tủ đầu giường.

Dưới ánh đèn vàng ấm áp, con dao gọt hoa quả lóe lên tia sáng lạnh lẽo.


Cô ta tháo chiếc vòng mã não đỏ trên cổ tay xuống, để lộ ra một dấu răng trên đó.

Sau đó đặt con dao lên cổ tay.

Dường như Tiêu Mạch Nhiên đã hạ quyết tâm rất lớn, cô ta nhắm mắt lại, dùng lực của một nhát.

Cùng một trận đau buốt truyền đến, cô ta lập tức ngửi thấy mùi máu tanh.

Tiêu Mạch Nhiên không chậm trễ một chút nào, cô ta lập tức đưa cổ tay lên bên miệng Ôn Khanh Mộ, dùng tay còn lại mở miệng anh ra.

Máu tươi thuận theo cổ tay Tiêu Mạch.

Nghiền nhỏ vào miệng Ôn Khanh Mộ từng giọt một.

Ôn Khanh Mộ cũng nuốt xuống theo bản năng.

Dạ Bân vẫn luôn ngồi đợi trong phòng khách, thỉnh thoảng lại đứng dậy, nhìn bốn phía bên ngoài qua ô cửa sổ.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút.


Ôn Khanh Mộ nằm trên giường của Tiêu 
Mạch Nhiên, anh từ từ mở mắt, đầu óc đột nhiên trống rỗng.

Đây là đâu? 
Sao mình lại ở đây? 
Anh ngồi dậy trên giường, anh có thể cảm nhận rõ cơ thể mình đã có sức lực, không còn yếu ớt, chỉ muốn ngủ như trước nữa.

.

Google ngay trang { Tг ùмTruyện.

M E }
Một giây sau, anh nhìn thấy Tiêu Mạch Nhiên đã ngất xỉu ở bên giường! 
“Mạch Nhiên! Mạch Nhiên!” Dạ Bân gõ cửa bên ngoài.

Ôn Khanh Mộ lập tức nhảy xuống giường, bế Tiêu Mạch Nhiên lên giường.

Mãi một lúc lâu không nghe thấy tiếng động gì nên Dạ Bân lập tức đẩy cửa bước vào.

“Đã xảy ra chuyện gì vậy?” 

“Đáng lẽ tôi nên hỏi cậu câu này mới đúng!” Ôn Khanh Mộ hỏi vặn lại.

Ôn Khanh Mộ đột nhiên nhìn thấy vết thương trên cổ tay Tiêu Mạch Nhiên, vết cắt của cô ta không sâu, cũng không làm bị thương đến động mạch, lúc này nó đã đóng váy.

“Mạch Nhiên hiến máu của mình cho cậu! Cậu còn không hiểu sao? Còn không mau đưa cô ấy đến bệnh viện!” 
Hai người hợp sức bế Tiêu Mạch Nhiên lên.

xe, đến thắng bệnh viện Q.

M.

Bên ngoài phòng cấp cứu.

Ôn Khanh Mộ lập tức túm lấy cổ áo Dạ Bân, ánh mặt lộ vẻ hung ác.

.


 
Chương 479: “nhưng Tôi Không Yêu Cô Ta”


“Dạ Bân! Thằng nhóc này, cậu làm cái gì vậy hả? Chẳng phải cậu nói đã chuẩn bị Xong xe hiến máu rồi sao? Chuyện này là thế nào? Cmn cậu lừa tôi!” 
“Tôi lừa cậu thì đã làm sao? Còn không phải là vì muốn tốt cho cậu ư?" 
Dạ Bản giận dữ gầm lên. 
“Tại sao phải để cô ta hiến máu cho tôi? Cậu có biết là.." 
Ôn Khanh Mộ còn chưa nói hết câu, Dạ Bân đã cắt ngang lời anh. 

“Cậu có biết Mạch Nhiên yêu cầu nhường nào không? Cậu có biết Mạch Nhiên làm tất cả đều là vì cậu không? Cậu có biết cô ấy đã mạo hiểm nhường nào không?”.

Chap mới luôn có tại ++ ТгumTruу en.мE ++
Ôn Khanh Mộ im lặng, chậm rãi buông lỏng tay ra. 
“A Khanh, lần trước cậu bị sói cắn, tỉnh 
mạng như nghìn cân treo sợi tóc, là Mạch Nhiên đã cho cậu hút máu.

Lúc đó cậu không khống chế được bản thân, suýt chút nữa đã hút cạn máu của cô ấy, cũng may là tôi đã kịp thời kéo cậu ra, nhưng Mạch.

Nhiên không hề oán trách cậu một chút nào!” 
“Chính vì lần đó mà sức khỏe của cô ấy vẫn luôn không ổn, lúc nào cũng trong tình trạng thiếu máu.


Lần này tôi cũng không muốn để cô ấy mạo hiểm, nhưng Mạch Nhiên nói cô ấy yêu cậu, vì cậu mà cô ấy có thể làm bất cứ chuyện gì.

Chuyện xe hiến máu quá mạo hiểm, cô ấy không đồng ý, cô ấy không thể để cậu có chút sơ suất gì?” 
Ôn Khanh Mộ cúi đầu xuống, đau đớn nhắm mắt lại. 
Thứ anh không muốn nợ nhất chính là ân tình. 
Nhưng đây là lần thứ hai anh mắc nợ Tiêu Mạch Nhiên rồi. 
“Nhưng tôi không yêu cô ta.” 
“Cậu yêu Lạc Ly, nhưng lúc cậu cần nhất thì cô ta đang ở đâu? Cậu không yêu Mạch 
Nhiên, nhưng đây đã là lần thứ hai cô ấy cứu mạng cậu rồi!” 
“Ly Ly không biết gì hết!” Ôn Khanh Mộ gầm lên một tiếng. 
“Không biết? Vậy tại sao cậu không cho cô ta biết?” 
Ôn Khanh Mộ lại một lần nữa cứng họng trước câu chất vấn của Dạ Bân. 

Dạ Bân đột nhiên bật cười chế giễu. 
“Cậu không dám nói, được, vậy để tôi nói, bởi vì cậu không dám! Cậu không dám để Lạc Ly biết cậu vốn không phải con người! Cậu sợ Lạc Ly sẽ rời xa cậu!” 
“Không đâu! Ly Ly sẽ không rời xa tôi đâu!” Ôn Khanh Mộ lập tức lắc đầu. 
Giọng điệu là khẳng định, nhưng trong mắt anh lại là sự mờ mịt. 
“Được, vậy cậu nói cho cô ta biết thân phận 
thật của cậu đi, để xem cô ta có sợ, có rời bỏ cậu hay không?” 
Dạ Bân hùng hổ dọa người. 
Ôn Khanh Mộ cúi đầu, không lên tiếng. 
Hai người họ đều rơi vào trầm mặc, một lúc lâu sau, Dạ Bân bước đến bên cạnh Ôn Khanh Mộ và vỗ nhẹ lên vai anh..


 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom