Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Full Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con

Chương 540: Em Sắp Điên Rồi!”


Đúng là Tô Lạc Ly rất mệt, tiễn Tiêu Mạch Nhiên xong cô lên phòng ngủ, Ôn Khanh Mộ tung tăng theo sau.

Mới vừa vào phòng ngủ, anh ôm Tô Lạc Ly vào lòng ngay.

“Em nghe anh giải thích!” 
“Giải thích gì?” Mặt Tô Lạc Ly ủ rũ.

“Anh! Cô ấy.


” 
Lúc muốn giải thích thì Ôn Khanh Mộ lại không biết phải giải thích thế nào.

Tô Lạc Ly gỡ tay Ôn Khanh Mộ ra, đi thẳng đến giường.

Ôn Khanh Mộ vội vàng đi theo.

“Giận à?” 
“Buồn ngủ rồi, muốn ngủ” Nói rồi Tô Lạc Ly 
ngáp một cái.

“Em đừng giận! Em đừng giận! Cô ấy tự đến đây, không phải anh gọi cô ấy đến, mấy ngày nay cô ấy ở đây nhưng anh đã quên mất rồi!” 
Ôn Khanh Mộ vội vàng nói.

“Nói vậy thì trong những ngày em bị bắt cóc, cô ta ở nhà chúng ta à?” 
Tô Lạc Ly nhìn phòng ngủ của mình.

“Cô ấy không ở phòng của chúng ta, ở phòng khách! Hơn nữa, mấy ngày nay anh không ngủ ở nhà, em đừng hiểu lầm anh!” 

Ôn Khanh Mộ thầm nghĩ thảm rồi, càng giải thích càng rối.

Tô Lạc Ly che miệng ngáp một cái.

“Em buồn ngủ thật mà, muốn ngủ một lúc.

” 
Vẻ mặt Tô Lạc Ly nghiêm túc.

“Đừng ngủ, chưa nói xong mà! Anh và cô ấy không có gì thật mà!” 
“Em biết rồi!” 
“Em biết?” 
Ôn Khanh Mộ nhìn Tô Lạc Ly, lại bỗng dưng lắc đầu.

“Em không biết! Em đừng giận được không? Sau này anh nhất định sẽ để ý, giữ khoảng cách với cô ấy, được không?” 
Giong Ôn Khanh Mộ muốn dịu dàng bao nhiêu là dịu dàng bấy nhiêu.

“Em không giận thật mà” 
Vẻ mặt Tô Lạc Ly nghiêm túc.


“Anh không tin! Phụ nữ các em ai cũng nói một đằng nghĩ một nẻo, nói ngược lại thôi! Lúc nói không sao nghĩa là có sao, nói không giận có nghĩa là giận!” 
Dạo này anh xem một vài chương trình tình yêu nên cũng có kinh nghiệm.

Tô Lạc Ly nhìn Ôn Khanh Mộ như thể không tin nổi.

“Nhưng bây giờ em chỉ muốn ngủ thật mà, em không giận thật đấy!” 
“Không được!” 
“A! Em sắp điên rồi!” 
“Em đừng nổi điên, nghe anh giải thích đi!” 
Ôn Khanh Mộ vô cùng sốt ruột.

“Chẳng có gì hay để giải thích cả, em không 
muốn nghe lời giải thích của anh, cũng không cần anh giải thích!”.


 
Chương 541: Mưa Ngớt Mây Tan


Cô nảy ra ý tưởng, ôm mặt Ôn Khanh Mộ rồi hôn anh.

Tất nhiên Ôn Khanh Mộ rất thích được hôn, cũng hiếm khi Tô Lạc Ly chủ động.

Sau đó nụ hôn dần sâu hơn, hơi thở của Ôn Khanh Mộ bắt đầu trở nên gấp gáp.

Nhưng lúc Tô Lạc Ly cho rằng chuyện này có thể trôi qua như vậy thì Ôn Khanh Mộ đột nhiên dừng lại.

“Bây giờ anh không thể chạm vào em, như vậy em sẽ càng giận hơn” 
Vẻ mặt Tô Lạc Ly đau khổ.


“Anh giết em đi!” 
“Tại sao anh phải giết em?” 
“Anh giày vò em thế này còn khó chịu hơn là giết em!” 
“Anh đâu có giày vò em?” 
“Thế này là đang giày vò em! Em hỏi anh một câu, làm hay không làm?” 
Tô Lạc Ly tức giận gào lên.

Ôn Khanh Mộ sững sờ.

“Nếu bây giờ làm thì em không giận nữa?” 
“Đúng!” 
Tô Lạc Ly hạ quyết tâm, chỉ cần Ôn Khanh Mộ không xoắn xuýt chuyện có phải cô đang giận hay không nữa thì thế nào cũng được.

“Làm!” Ôn Khanh Mộ rất thành thạo lột sạch quần áo của mình rồi hôn Tô Lạc Ly.

Lâu rồi không làm, dục vọng trong cơ thể 
Bây giờ Tô Lạc Ly châm lửa thì càng không thể dập tắt được.

Chỉ là trong quá trình!  
“Ly Ly, em không giận anh nữa đúng không?” 

“Ly Ly, em thật sự không hiểu lầm à?” 
Đúng là cụt cả hứng mà! 
Ôn Khanh Mộ nói, Tô Lạc Ly không nhìn được che miệng của anh lại.

“Ly Ly, anh nhớ em lắm” 
“Nhớ bao nhiêu?” 
“Rất rất nhớ, nhớ muốn chết luôn ấy!” 
“Em cũng thế.

.

” 
Mưa ngớt mây tan.

Tô Lạc Ly say giấc trong lòng Ôn Khanh Mộ.

Khóe môi Ôn Khanh Mộ cong lên, nhẹ nhàng hôn lên miệng Tô Lạc Ly.

Đột nhiên nhớ đến những lời mình đã nói.

Anh từng nói muốn cho Tô Lạc Ly biết thân phận của mình.


Nhưng anh lại chùn chân rồi.

Cuộc sống khôi phục như trước đây, vì mấy ngày vừa qua Tô Lạc Ly bị bắt cóc, Ôn Khanh Mộ vẫn luôn tìm Tô Lạc Ly nên không quan tâm gì đến chuyện của công ty.

Bây giờ Tô Lạc Ly đã về, có thể Ôn Khanh Mộ phải bận rộn một thời gian.

Hôm nay, Tô Lạc Ly ngồi trên sofa suy nghĩ kỹ càng một lúc.

“Lệ Hoa, mấy loại thực phẩm bồi bổ mà lần trước mang về cho tôi còn không?” 
Lê Hoa lập tức đi ra.

“Còn cả đây, mẹ không thích ăn nên tôi cất đi, giờ mợ muốn ăn sao?” 
“Không phải, cô chọn vài món tốt, chúng ta đến hoa viên Crystal một chuyến.

” 
"Ha?".


 
Chương 542: “sao Trông Như Cô Còn Tức Hơn Cả Tôi Thế”


“Hả gì mà hả? Mau đi đi!” 
“Vâng” 
Lê Hoa không biết Tô Lạc Ly muốn làm gì nhưng vẫn làm theo lời dặn của cô, lập tức đi chuẩn bị đồ bổ.

Đến tận lúc ngồi xe đi hoa viên Crystal với Tô Lạc Ly, Lê Hoa mới biết Tô Lạc Ly muốn đến thăm Tiêu Mạch Nhiên.

“Mợ chủ, mợ đi thăm cô ta làm gì chứ? Còn 
mang nhiều đồ bố cậu chủ mua cho mọi đến cho cô ta, mợ coi trọng cô ta quá.

Cô ta có là cái gì đâu, rõ ràng cô ta đến để chia rẽ mợ với cậu chủ!” 

UU! 
Tô Lạc Ly chỉ cười thản nhiên.

Ngay cả một cô gái như Lê Hoa cũng nhìn ra chút tâm tư đó của Tiêu Mạch Nhiên.

“Mợ chủ, mợ đừng chê tôi nhiều lời, thực ra tôi cảm thấy cậu chủ không nên làm như vậy.

Không đón mợ đến hoa viên Crystal ở mà còn để người phụ nữ khác ở đây, chả biết cậu chủ có ý gì nữa!” 
Lê Hoa cảm thấy bất công cho Tô Lạc Ly.

Nhưng Tô Lạc Ly không nóng nảy cũng chẳng tức giận.

“Anh ấy làm vậy tất nhiên là có lý do của anh ấy” 
Lê Hoa trề môi.

“Mợ chủ, mợ tốt tính quá nên mới để cho người ta bắt nạt, nếu mà là tôi thì tôi đã tới cho cô ta hai bạt tại rồi.

Mặt dày ở nhờ nhà người ta, không biết xấu hổ!” 
Trong bộ dáng của Lê Hoa, Tô Lạc Ly không nhịn được cười.

.


truyện tiên hiệp hay
“Sao trông như cô còn tức hơn cả tôi thế?” 
“Mợ chủ, mẹ không thể để mặc người phụ nữ khác đè đầu cưỡi cổ mợ thế này được.

” 
Lê Hoa kéo tay Tô Lạc Ly, sợ Tô Lạc Ly bị bắt nạt.

“Trong mắt cô tôi dễ bị bắt nạt thế sao? Cô yên tâm đi, tôi mới là cô Ôn” 
“Đúng! Mợ chủ, mợ nghĩ thế này là đúng, mợ mới là cô Ôn! Người phụ nữ khác, hễ muốn quyến rũ cậu chủ thì đó là kẻ thứ ba!” 
Đột nhiên Lê Hoa như hiểu ra gì đó.

“Mợ chủ, lần này chúng ta đến là để ra oai phủ đầu người phụ nữ đó đúng không?” 
Lê Hoa vội vỗ tay tán thưởng.

Tô Lạc Ly vừa thở dài vừa lắc đầu, không nói gì.

Xe đến hoa viên Crystal thì bị bảo vệ chặn lại ở cổng.

Lệ Hoa lập tức ló đầu ra.


“Xe của mợ chủ mà mấy người cũng dám chặn lại, gan lớn thật đấy!”.

Hai bảo vệ cổng đưa mắt nhìn nhau.

“Mợ chủ?” 
“Đúng vậy, nếu cậu chủ biết được thì hai người đợi mà bị đuổi đi, còn không mau mở ra!” Lê Hoa tức giận quát.

Hai bảo vệ lập tức mở cổng, xe chạy thẳng vào trong sân.

cũng rất lâu rồi Lê Hoa không về đây, vừa về đến cũng rất phấn khích.

Hai người cùng vào phòng khách của biệt thự.

Lê Hoa để thực phẩm bồi bổ mang đến xuống sàn.

“Mợ chủ, ở đây tôi có vài chị em có quan hệ rất tốt, đã lâu rồi chưa gặp họ, tôi đi chào hỏi họ một tiếng được không?”.


 
Chương 543


“Cô đi đi.

” 
“Vâng, cảm ơn mợ chủ” Lê Hoa tung tăng rời đi.

Phòng khách này quả thực rất lớn, Tô Lạc Ly ngước mắt nhìn, trần nhà rất cao, cô cảm thấy hơi hoa mắt.

Có một người giúp việc đi vào, thấy Tô Lạc Ly đứng ở giữa phòng khách.

“Cô là ai vậy? Đây là chỗ cô có thể tùy tiện vào sao? Bảo vệ ở cổng không chặn cô lại à? Mấy người này làm việc kiểu gì thế chứ?” 
Tô Lạc Ly đến nhưng không nói trước với người ở bên này, tất nhiên cũng không ai biết cô đến.


Huống hồ cũng chẳng có ai biết cô là cô Ôn.

“Phiền cô cho tôi hỏi! ” 
Tô Lạc Ly còn chưa nói xong thì người giúp việc đã mở cửa.

“Hỏi gì mà hỏi, nhân lúc bảo vệ chưa đến thì mau đi đi! Nếu không tôi gọi người đến đuổi cô đi đấy, cô biết đây là đâu không ha?" 
Người giúp việc này cũng rất hung hăng hống hách, hoàn toàn không xem Tô Lạc Ly ra gì.

“ở đây có cô Tiêu không?” 
Tô Lạc Ly kiên nhẫn hỏi.

“Cô Tiêu? Cô là gì của cô ấy?” 
“Tôi là bạn, đến thăm cô ấy.

” 
Vừa nghe cô là bạn của Tiêu Mạch Nhiên, người giúp việc này lập tức quay ngoắt ba trăm sáu mươi độ.

“Hóa ra là bạn của cô Tiêu à, thành thật xin lỗi, mau vào ngồi đi, tôi đi gọi cô Tiêu ngay” 
Người giúp việc vui vẻ hòa nhã mời Tô Lạc Ly đến sofa, còn bảo người khác rót nước cho cô.

Người giúp việc này đi lên tầng gọi Tiêu Mạch Nhiên.


Mấy người giúp việc còn lại cùng đi tới.

“Cô này, cô có quan hệ gì với cô Tiêu vậy?” 
“Phải đấy, cô với cô Tiêu quan hệ có tốt không? Lát nữa nói giúp chúng tôi vài lời hay, thế nào?” 
“Còn tôi nữa, ở đây tôi chăm sóc cho cô Tiêu tận tâm nhất đấy.

” 
Tô Lạc Ly nhìn mấy người giúp việc vây quanh, dường như ai cũng đang lấy lòng mình.

Không, nói chính xác thì là muốn lấy lòng Tiêu Mạch Nhiên.

“Sao các cô lại muốn tôi nói tốt với cô Tiêu?” Tô Lạc Ly cẩn thận thăm dò.

“Cái này còn không biết sao, cô Tiêu sắp trở thành mợ chủ của chúng tôi rồi.

” 
“Cô ấy là nữ chủ nhân ở đây, tất nhiên chúng tôi phải lấy lòng cô ấy.

” 
Cũng không biết khi nào cô Tiêu với cậu chủ kết hôn.

” 

Mấy cô gái có một câu tôi một câu.

Tô Lạc Ly nghe cũng hiểu, mọi người ở đây đều cho rằng Tiêu Mạch Nhiên sắp kết hôn với Ôn Khanh Mộ.

Người giúp việc kia chạy lên gõ cửa phòng Tiêu Mạch Nhiên.

“Cô Tiêu, có người đến thăm cô, bảo là bạn của cô” 
Tiêu Mạch Nhiên đang ở trong phòng tập yoga, nghe thấy thế thì lập tức dừng lại.

“Bạn tôi? Là cậu Dạ à?” 
“Không phải cậu Dạ, là một cô gái.

” 
“Cô gái?” 
Tiêu Mạch Nhiên cau mày, ngoài Dạ Bận ra thì ai biết mình ở đây nhỉ? 
Chuyện cô ta ở đây không thể để người ngoài biết được.

“Chắc không phải phóng viên đấy chứ?”.


 
Chương 544: “cô Có Nói Với Cô Ấy Tôi Là Ai Không”


Tiêu Mạch Nhiên vẫn rất cẩn thận.

“Cô ta có nói cô ta là ai không?” Tiêu Mạch Nhiên vẫn cảnh giác.

Lúc này người giúp việc mới nhớ ra, cô ta chỉ vội đi bảo mà quên mất hỏi người đó là ai.

“Không có nói” 
“Vậy cô đi nói với cô ta, cô ta tìm nhầm chỗ rồi, tôi hoàn toàn không quen cô ta” 

“Vâng!” 
Người giúp việc đi xuống lầu.

Tiêu Mạch Nhiên lại tiếp tục tập yoga.

Người giúp việc này vừa xuống thì thấy mấy người giúp việc khác đều đang vây quanh Tô Lạc Ly hỏi này hỏi nọ, bưng trà rót nước mang trái cây cho cô.

Cô ta vô cùng tức giận! 
“Được rồi được rồi, tránh ra hết đi, lấy lòng cô ta có ích gì? Cô Tiêu hoàn toàn không quen biết cô ta!” 
“Hả?” Mấy người giúp việc đưa mắt nhìn nhau.

“Mau giải tán đi, cô Tiêu bảo tôi nói với cô, cô đi nhầm chỗ rồi, cô ấy hoàn toàn không quen cô!” 
Mấy người giúp việc ai cũng há hốc mồm.

“Không ngờ cô là thứ lừa đảo đấy, uống công tôi còn mang trái cây ra cho cô!”.

“Đúng, vừa rồi còn bưng trà rót nước cho cô, đồ lừa đảo” 
“Còn không mau cút đi, cổng lớn ở đây là nơi cô có thể vào sao? 

“Từ chỗ nào tới đây, tới chỗ chúng tôi làm gì?" 
Vừa rồi còn nịnh nọt, giờ lại biến thành hung dữ rồi.

Lật mặt cũng nhanh quá đấy.

Nhưng Tô Lạc Ly vẫn rất bình thản.

“Cô có nói với cô ấy tôi là ai không?” 
“Ai thèm quan tâm cô là ai? Dù sao thì cô Tiêu đã nói không quen thì có nghĩa là không quen! Cô còn không đi thì chúng tôi gọi người đến đấy nhé” 
Mấy người giúp việc ai cũng nhe nanh múa vuốt, như muốn nuốt sống Tô Lạc Ly.

“Này này này, các cô làm gì thế?” Lê Hoa đi vừa vào cửa thì thấy mấy người giúp việc vây quanh Tô Lạc Ly, còn không chút kiêng dè gì mà mắng nhiếc cô.

Mấy cô gái đi cùng với Lệ Hoa chắc cũng là người giúp việc ở đây, quần áo đều giống nhau.

“Chẳng làm gì cả, người phụ nữ này chạy vào đây, chúng tôi đang định đuổi cô ta đi thôi.


Bảo vệ bây giờ đúng là không đáng tin gì cả, ai cũng để cho vào.

Lê Hoa, cô về lúc nào thế?” 
Lúc trước Lê Hoa cũng là giúp việc ở đây, cho nên phần lớn người giúp việc ở đây đều quen với Lê Hoa.

“Đang nói vớ vẩn cái gì thế hả? Còn đuổi 
mợ ấy ra ngoài, đây là mợ chủ của chúng ta đấy!” Lê Hoa lập tức đi tới trước Tô Lạc Ly.

Mấy người giúp việc đưa mắt nhìn nhau, đột nhiên phá lên cười.

Tiếng cười khiến Lệ Hoa có hơi không hiểu mô tê gì.

.


 
Chương 545: Đúng Là Tôi Tức Chết Mất Thôi!”


“Đúng đấy Lê Hoa, lát nữa tôi đưa cô đi gặp cô Tiêu”
“Cô Tiêu xinh đẹp lại có khí chất, thế mới xứng với cậu chủ của chúng ta chứ?”
“Chính xác, có xem quần áo cô ta mặc tầm thường như thế, có chỗ nào là so được với đầu ngón tay của cô Tiêu đầu”
Mấy người giúp việc đều khinh thường Tô Lạc Ly.

Lê Hoa vừa nghe thế thì cuống cuồng.

“Các cô nói vớ va vớ vẩn gì thế? Tiêu Mạch Nhiên không phải mợ chủ, người trước mắt đây mới là mợ chủ! Tôi là người được đưa đi để chăm sóc mợ chủ đấy, còn cả dì Phương nữa.”
Mấy người giúp việc nghe thế thì càng cười vui vẻ hơn.


“Lệ Hoa, cô học nói dối từ khi nào thể? Nếu thật sự có mợ chủ thì cũng phải ở đây chứ, đây sang trọng khí thế biết bao nhiêu?
“Đúng đấy, làm gì có chuyện giấu mợ chủ ở bên ngoài, người thứ ba mới giấu ở bên ngoài chứ?”
“Các cô...”
Lê Hoa tức đến không nói nên lời.

Tô Lạc Ly vỗ tay Lê Hoa, tỏ ý bảo cô ấy đừng lo.

“Mợ chủ, mợ xem những người này...!Quay về tôi nhất định sẽ nói với cậu chủ, xem cậu chủ xử lý các cô thế nào!”.

“Bỏ đi Lệ Hoa, chúng ta về thôi.”
Tô Lạc Ly không tức, cô kéo Lê Hoa đi ra ngoài, đi được vài bước thì dừng lại.

“Tôi mang đến cho cô Tiêu vài thực phẩm bồi bổ, phiền các cô đưa cho cô ấy.”
Tô Lạc Ly không ngờ mình đến hoa viên
Crystal lại không được chào đón thế này.

Cô cũng không muốn làm khó người giúp việc ở đây cho nên chỉ đành rời đi.

“Mợ chủ, chúng ta đi thế này ấm ức quá đi mất.”
“Không sao, dù gì thì tôi đến để tặng chút đồ thôi, không có gì đâu, về thôi.”

“Cái cô Tiêu Mạch Nhiên kia còn thật sự xem mình là nữ chủ nhân ở đây, tất cả người giúp việc đều xem cô ta là nữ chủ nhân.

Ai da, đúng là tôi tức chết mất thôi!”
“Tôi còn không tức, cô tức cái gì chứ?” Tô Lạc Ly cười dí dỏm.

“Mợ chủ, sao mợ dễ bị bắt nạt thế? Hay là giờ gọi cho cậu chủ đi?”
Có thế nào Lê Hoa cũng không nuốt cục tức này xuống được.

“Mấy ngày nay anh ấy rất bận, đừng quấy rầy anh ấy thì hơn, chúng ta về thôi.”
Hai người vừa bước ra khỏi cửa thì thấy có người ở đối diện đi tới.

Là Vương Vĩ.

Vì hôm nay ra ngoài có việc nên ông ấy không ở đây, bây giờ mới vừa về.

Vương Vĩ biết Tô Lạc Ly, ông ấy sửng sốt khi thấy Tô Lạc Ly.

“Mợ chủ? Sao mợ lại đến đây?”
Lê Hoa lập tức vui mừng, cuối cùng cũng có người biết Tô Lạc Ly rồi.


“Quản gia Vương, cuối cùng ông cũng về rồi.

Ông không biết người ở đây dửng dưng với mợ chủ thế nào đâu, ai cũng muốn đuổi chúng tôi đi”
Thấy có người chống lưng, Lê Hoa lập tức mách tội.

Vương Vĩ sững sờ.

“Chuyện gì xảy ra?”
“Không có chuyện gì đâu, quản gia Vương đừng nghe Lê Hoa nói linh tinh, tối đến thăm cô Tiêu thôi.”
“Mợ chủ mau vào đi.”
Nói xong, Vương Vĩ vội đưa Tô Lạc Ly và Lê Hoa vào phòng khách.

Vương Vĩ bỗng họ một tiếng, hắng giọng.

“Người đâu, còn không mau mang trà cho mợ chủ”
Người giúp việc trong nhà đều sững sờ..


 
Chương 546: Không Phạt Thì Không Phạt”


Một người giúp việc can đảm hỏi: “Quản gia Vương, ông đang nói gì vậy? Mợ chủ, mợ chủ chẳng phải! ” 
Vừa nói, cô ta vừa chỉ lên lầu.

“Đúng vậy, quản gia Vương, sao người phụ nữ này là mợ chủ được? Ăn mặc tầm thường thế này.

” 
Một người giúp việc khác vội hùa theo.


“Hỗn láo! Mợ chủ là người các cô có thể chõ mồm vào bình phẩm à? Tôi không ở nhà, các cô dám thất lễ với mợ chủ, lương tháng này miễn hết đi!” 
Vương Vĩ có quyền, lúc Ôn Khanh Mộ không ở đây thì người có tiếng nói chính là Vương Vĩ.

Lúc này mấy người giúp việc mới ý thức được tính nghiêm trọng của sự việc, thì ra cô gái với vẻ ngoài không có gì đặc biệt này thật sự là mợ chủ của bọn họ! 
“Quản gia Vương, vậy cô Tiêu.

.

” 
Vương Vĩ vẫn nghiêm mặt.

“Cô Tiêu chỉ là bạn tốt của cậu chủ mà thôi, cô Tô đây mới là mợ chủ mà cậu chủ cưới hỏi đàng hoàng, nhớ lấy cho tôi!” 
“Vâng!” Mấy người giúp việc đồng thanh nói.

“Không cần đâu quản gia Vương, không biết thì không có tội, tôi cũng chưa từng đến đây, họ không biết tôi cũng là điều bình thường thôi” Tô Lạc Ly xin tha cho họ.

Đối mặt với Tô Lạc Ly, Vương Vĩ lập tức trở nên ôn hòa.


“Mợ chủ, là họ tiếp đãi mợ không chu đáo, vốn dĩ nên phạt họ” 
“Vậy nể mặt tối đừng phạt họ nhé? Quản gia Vương, cho tôi thể diện đi” 
“Tất nhiên mợ chủ nói mới tính, mợ bảo không phạt thì không phạt.

” 
Vương Vĩ quay sang nhìn mấy người giúp việc.

“Các cô nghe thấy chưa? Mợ chủ bảo không cần phạt các cô, còn không mau cảm ơn mợ chủ!” 
“Cảm ơn mợ chủ!” Mấy người giúp việc lại đồng thanh nói.

“Còn không mau lên lâu mời cô Tiêu xuống, nói mợ chủ đến thăm cô ấy.

” 
“Vâng” Có người giúp việc lập tức chạy lên lầu.

Vương Vĩ vội mời Tô Lạc Ly ngồi xuống sofa.


“Mợ chủ, hôm nay mợ đến mợ nên nói trước một tiếng, tôi cũng sẽ có chuẩn bị” 
“Là tôi đột ngột quá, tôi không nghĩ nhiều như thế, muốn đến thăm chị Mạch Nhiên 
thôi nên cũng không cần phải chuẩn bị gì đâu.

” 
“Mợ chủ, chi bằng hôm nay mợ ở đây ăn trưa đi?” 
“Không cần đâu, thăm chị Mạch Nhiên xong là tôi phải về nhà chuẩn bị bữa trưa cho Khanh Mộ rồi.

” 
Vương Vĩ cười ẩn ý.

“Cậu chủ với mợ chủ đúng là tình cảm quá”.


 
Chương 547


Tô Lạc Ly ngại ngùng cười.

Ở trên tầng, Tiêu Mạch Nhiên đã tập yoga xong, đang ngồi trên thảm nghỉ ngơi, đột nhiên tiếng gõ cửa gấp gáp truyền tới.

“Chuyện gì mà gấp như vậy?” 
“Quản gia Vương nói mợ chủ nhà chúng tôi đến thăm cô Tiêu, mời cô Tiêu xuống lầu.

” 
“Mợ chủ nhà cô? Tô Lạc Ly?”.


Sao Tiêu Mạch Nhiên có thể ngờ Tô Lạc Ly lại đến đây thăm cô ta được chứ? 
Trước đây cô ta cũng từng nghe ngóng, Tô Lạc Ly chưa từng đến đây, Ôn Khanh Mộc cũng chỉ đưa cô đến một lần để xem động vật, thậm chí còn không đi vào bằng cổng chính.

Sao Tô Lạc Ly đột nhiên đến thăm mình nhi? 
Tiêu Mạch Nhiên lập tức thay đồ rồi xuống 
lầu.

Vừa xuống lầu thì thấy mấy người giúp việc cung kính đứng một bên, Vương Vĩ và Tô Lạc Ly đang ngồi trên sofa nói gì đó.

“Lạc Ly!” Tiêu Mạch Nhiên gọi.

Tô Lạc Ly nghe thấy, lập tức đứng lên.

“Chị Mạch Nhiên.

” 
“Sao đột nhiên cô lại đến đây, cũng chẳng 
nói với tôi tiếng nào, tôi còn tưởng là phóng viên, suýt chút nữa bảo người ta đuổi cô đi rồi.

” 
Tiêu Mạch Nhiên cười hơi giả tạo.


“Em cũng quyết định đột ngột đến thôi, sức khỏe chị thế nào rồi? Đỡ hơn chưa?” 
“Tôi đỡ nhiều rồi.

” 
“Em không có chuyện gì nên đến thăm chị, mang đến cho chị vài thực phẩm bồi bổ nữa, mấy thứ này đều để bồi bổ khí huyết, rất tốt cho sức khỏe? 
Tô Lạc Ly bảo Lê Hoa đưa thực phẩm bồi bổ lên.

“Cô đúng là khách sáo quá, hôm nay ở lại cùng ăn trưa nhé?” 
Tiêu Mạch Nhiên niềm nở mời, như thể có ta mới là nữ chủ nhân ở đây.

“Không được.

” 
Lệ Hoa hắng giọng.

“Mợ chủ, chúng ta nên về rồi, phải về chuẩn bị bữa trưa cho cậu chủ, nếu không trưa nay cậu chủ đói mất, một bữa cơm cậu chủ cũng không thể xa mợ được!” 
Lê Hoa nói to.

Tô Lạc Ly nháy mắt với Lệ Hoa nhưng Lê Hoa phớt lờ.

Vẻ mặt Tiêu Mạch Nhiên hơi gượng gạo.


“Chị Mạch Nhiên, chị đừng nghe Lê Hoa nói linh tinh.

Trưa em còn có việc, em đi trước nhé, chị nghỉ ngơi cho khỏe đi.

” 
Vương Vĩ tiễn Tô Lạc Ly và Lê Hoa ra cổng.

Trên đường về, Tô Lạc Ly vẫn luôn cau mày không nói gì.

Lê Hoa bĩu môi.

“Mợ chủ, có phải tôi nói sai gì không?” 
Tô Lạc Ly không phê bình Lê Hoa.

.


 
Chương 548: Hoa Viên Crystal


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


“Lê Hoa, tôi đến không phải để ra vẻ ta đây, tôi thật lòng đến để thăm chị Mạch Nhiên, Khanh Mộ sắp xếp để chị Mạch Nhiên ở đây chắc chắn là có lý do của anh ấy.” 
Lê Hoa hơi không phục. 
“Cậu chủ có thể có lý do gì chứ? Rõ ràng là ăn trong bát nhìn trong nồi mà!” Lệ Hoa lẩm bẩm. 
“Khanh Mộ từng nói với tôi anh ấy nợ chị Mạch Nhiên một ân tình, có lẽ sắp xếp để chị ấy ở đây là đang trả lại ân tình đấy.


Là anh ấy nợ người ta, tôi là vợ của anh ấy nên cùng anh ấy trả nợ, vì vậy tôi mới đến thăm chị Mạch Nhiên.” 
Giọng Tô Lạc Ly không hề trách móc. 
“Mợ chủ, mợ tin cậu chủ đến thế sao?” 
“Tất nhiên rồi, anh ấy là chồng tôi, tôi không tin anh ấy thì tin ai? Những hình như lần 
này tôi đi sai rồi...” 
Tô Lạc Ly vô cùng buồn phiền. 
“Đi sai?” 
“Chuyện hôm nay ầmĩnhư thế, tôi cũng không ngờ người giúp việc ở đó đều xem chị Mạch Nhiên là mợ chủ, thế thì giống như tôi đang cố ý vậy.

Tôi lo chị Mạch Nhiên sẽ hiểu lầm, hơn nữa những gì cô nói...” 
Tô Lạc Ly đỡ trán. 
Dường như hôm nay cô thật sự không nên đến. 

“Xin lỗi mợ chủ, không phải tôi cố ý đâu.

Tôi cảm thấy mọi người đều xem cô ta là mợ chủ mà thờ ở mợ, như thế không công bằng với mợ” 
Lê Hoa cũng ý thức được, có thể là mình đã gây họa rồi. 
Tô Lạc Ly thân thiết xoa đầu Lệ Hoa. 
“Được rồi, cô cũng đừng tự trách, sau này chú ý lời nói một chút là được.

Thực ra tôi biết cô muốn bênh vực tôi, chỉ là cái tình.

này của cô nên tém lại một chút” 
Lệ Hoa tinh nghịch thè lưỡi. 
“Mợ chủ, mợ tốt thật, thảo nào cậu chủ thích mơ, ngay cả tôi cũng thích mợ nữa.


Nếu tôi mà là đàn ông thì chắc chắn tôi sẽ lấy mợ, không lấy cái cố Mạch Nhiên gì đó đâu.” 
Tô Lạc Ly bật cười. 
Cô cũng chỉ thầm cầu nguyện Tiêu Mạch Nhiên không phải loại người bụng dạ hẹp hòi. 
Quả thực hôm nay cô đường đột quá. 
Hoa viên Crystal. 
Tiễn Tô Lạc Ly đi, Tiểu Mạch Nhiên xoay người lên lầu, lúc đi đến chỗ rẽ thì nghe thấy hai người giúp việc đang nói gì đó. 
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
.


 
Chương 549


“Vậy cô nói xem tại sao cậu chủ lại để có Tiêu ở đây? Cô Tiêu này muốn làm gì?” 
“Ai mà biết, chúng ta có thể đoán được suy nghĩ của cậu chủ à? Nhưng cô Tiêu này thật sự xem mình thành mợ chủ tương lai 
rồi.

” 
“ôi! đừng nhắc nữa, uổng công chúng ta tốt với cô ta như vậy, hóa ra chỉ là một người bạn” 
“Cô nói xem, cô Tiêu cũng mặt dày thật, cậu chủ đã kết hôn rồi mà cô ta lại đến ở nhà cậu chủ.


” 
Quả thực Tiêu Mạch Nhiên tức đến nổ cả phổi, cô ta nhanh chóng quay về phòng ngủ của mình.

Mọi thứ ở đây bỗng chốc đều bị phá vỡ VÌ sự xuất hiện của Tô Lạc Ly.

“Cốc cốc! ” Tiếng gõ cửa vang lên.

“Vào đi.

” Tiểu Mạch Nhiên không vui nói.

Triệu Ni Ni bưng một cái bát đi vào.

“Cô Tiêu, đã nấu xong tổ yến cho cô rồi.

” 
“Để đó đi.


” Giọng Tiêu Mạch Nhiên lạnh tanh.

Triệu Ni Ni nhìn cô ta, để tổ yến lên bàn rồi đi đến bên cạnh Tiêu Mạch Nhiên.

“Cô Tiêu đừng tức giận, mợ chủ dùng thủ đoạn này, người như cô không phải đối thủ của cô ta.

” 
Tiêu Mạch Nhiến đảo mắt.

Chuyện hôm nay, mặc dù cô ta tức nhưng cũng không nghĩ quá nhiều.

Tất cả chỉ là trùng hợp, cũng là chuyện hợp tình hợp lý.

Cô ta ngước mắt nhìn Triệu Ni Ni.

“Ý của cô là thực ra Lạc Ly cố ý làm thế?” 
“Không thì sao chứ?” 
Triệu Ni Ni cười khẩy một tiếng: “Cô ta là loại người này, cô tội gì phải chấp cô ta.


” 
“Nhưng tôi cảm thấy Lạc Ly không giống loại người này” Tiêu Mạch Nhiên luôn cảm 
“Cô Tiêu, cô tốt bụng quả, cô ta diễn vở kịch này đúng là hay thật.

Cô nghĩ mà xem, bây giờ cô ở đây, người giúp việc ở đây đều cho rằng cô Tiêu có quan hệ tốt đẹp với cậu chủ, tất nhiên họ vô cùng tôn trọng cô Tiêu, thậm chí còn tưởng rằng cô Tiêu chính là mợ chủ tương lai” 
Tiêu Mạch Nhiên lắng nghe kỹ càng, vỗ vào bên cạnh mình, tỏ ý bảo Triệu Ni Ni ngồi xuống.

“Nhưng hôm nay cô ta không nói tiếng nào đã đến đây, lẽ nào cô không cảm thấy rất kỳ lạ à? Cô ta đến làm gì? Thật sự đến tặng 
đồ bổ dưỡng cho cô Tiêu sao? Cả cái hoa viên Crystal này mà thiếu chút đồ bổ dưỡng đó của cô ta à?” 
Tiêu Mạch Nhiên cau mày, hiểu ra những lời Triệu Ni Ni nói.

“Hình như cũng có lý”.


 
Chương 550


“Giả sử cô ta muốn tặng đồ bổ dưỡng cho cô tiêu thì cứ dứt khoát mà gọi điện thoại cho quản gia Vương, quản gia Vương sẽ lo liệu, cô ta cần gì phải từ xa xôi chạy đến đây? Cô cũng thấy đấy, quản gia Vương biết mợ chủ này của chúng tôi!” 
Tiêu Mạch Nhiên như bừng tỉnh.

Đúng nhỉ, Tô Lạc Ly hoàn toàn không cần phải đến đây! 
Huống hồ nếu cô đến thì có thể gọi điện nói trước với mình một tiếng cũng được mà.

Nhưng cô không làm thế mà âm thầm đến.


“Tôi đoán là cô ta nghe ngóng được hôm nay quản gia Vương sẽ ra ngoài có việc, cố ý chọn lúc quản gia Vương không có ở nhà mà đến.

Chẳng được mấy người giúp việc biết đến sự tồn tại của cô ta, tất nhiên sẽ không nể mặt gì cô ta rồi.

Đợi đến khi quản gia Vương về rồi chứng minh thân phận mợ chủ của cô ta, quản gia Vương biết người giúp việc thất lễ với cô ta, đương nhiên sẽ phạt, đến lúc đó cô ta lại xin tha cho họ, thể chẳng phải mấy người giúp việc sẽ cảm động cô ta giúp họ hay sao? 
Giọng điệu Triệu Ni Ni vô cùng khinh thường.

Tiêu Mạch Nhiên không ngừng gật đầu.

“Đây là mục đích đầu tiên của cô ta, mua lòng người.

Mục đích thứ hai cũng có liên quan đến mục đích thứ nhất, giành tình cảm của người giúp việc, tất nhiên sau này người giúp việc sẽ không tôn trọng có Tiêu nữa mà thậm chí còn chê cười cô Tiêu” 
Tiêu Mạch Nhiên cụp mí mắt, cô ta đã nếm 
được sự ghê gớm của mục đích thứ hai này rồi, người giúp việc đã bắt đầu bàn tán.


“Mục đích thứ ba là ra oai phủ đầu cô Tiêu, để cô Tiêu biết cô ta mới là mợ chủ của nhà họ ôn, khiến cô Tiêu không thể ngồi yên mà phải rời khỏi đây!” 
Tiêu Mạch Nhiên im lặng siết chặt nắm dám.

“Không ngờ lòng dạ của Lạc Ly sâu như vậy! ” 
“Cô Tiêu, cô đúng là coi thường cô ta quá, không có lòng dạ thì cô ta có thể trở thành cô Ôn được sao?” 
Tiêu Mạch Nhiên nghĩ nói vậy cũng đúng, không có thủ đoạn thì sao có thể bám lấy Ôn Khanh Mộ được chứ? 
Cuối cùng cũng chỉ có thể thở dài.

“Thôi bỏ đi, chuyện đã vậy rồi, tôi vốn không thuộc về nơi này, vẫn nên đi trước thì hơn.

” 
Nói xong, Tiêu Mạch Nhiên đứng dậy, định thu dọn đồ đạc.


Người giúp việc ở đây đã biết cô ta không phải mợ chủ tương lai rồi, tất nhiên cũng sẽ không nể mặt cô ta nữa.

.

Truyện Bách Hợp
Thay vì đợi bị người ta thờ ơ chế giễu, chi bằng cô ta đi trước.

“Cô Tiêu, cô thể này là nhận thua sao?” 
Triệu Ni Ni vội hỏi.

“Nhận thua?”.


 
Chương 551


Tiêu Mạch Nhiên khẽ cười, lắc đầu.

“Không phải nhận thua mà là tôi thua lâu rồi, hai người họ đã kết hôn”.

“Kết hôn thì sao? Cô Tiêu, nếu tôi là cô, biết người đàn ông mình yêu cưới một người phụ nữ lòng dạ thâm sâu thì chắc chắn tối
sẽ giành người đàn ông đó về!”
Tiểu Mạch Nhiên sửng sốt, không ngờ chuyện mình thích Ôn Khanh Mộ bị cô gái này nhận ra.


“Lòng dạ cô ta thấm sâu như vậy, chắc chắn là nhắm vào tiền của cậu chủ, một người phụ nữ thích tiền của cậu chủ thì có thể làm cho cậu chủ hạnh phúc sao?”
Tiêu Mạch Nhiên lại im lặng.

“Cô Tiêu, tôi có thể thấy cô rất thích cậu chủ, nếu cậu chủ có thể hạnh phúc thì cô cũng quên đi tâm sự, nhưng cậu chủ đầu có hạnh phúc như cô nghĩ.”
Triệu Ni Ni cười với Tiêu Mạch Nhiên.

“Ai da, có xem một người giúp việc nhỏ bé như tôi ở đây lắm lời này, xin lỗi cô Tiêu, tôi đi làm việc đây, tổ yến còn nóng cô ăn đi nhé”
Nói xong, Triệu Ni Ni cầm khay rời đi.

Tiêu Mạch Nhiên ngồi trên ghế, nghĩ kỹ lại những lời của Triệu Ni Ni.

Khu Rainbow.


Buổi trưa đưa cơm cho Ôn Khanh Mộ về, Tô Lạc Ly cảm thấy buồn ngủ nên ngủ một giấc, không ngờ cô ngủ thẳng đến tối.

Lúc cô mơ màng xuống giường ra khỏi phòng ngủ thì thấy Lê Hoa đứng ở một bên đang nói gì đó với Ôn Khanh Mộ.

Ôn Khanh Mộ đã tan ca về từ sớm, nghe Lê Hoa bảo cô đang ngủ nên không lên làm ồn CÔ.

“Mợ chủ thật sự nói như vậy à?” Ôn Khanh Mộ vui vẻ nhướng mày.

“Tất nhiên rồi, lẽ nào tôi lừa cậu chủ? Mới chủ nói thế đấy, bảo là mợ ấy tin cậu chủ.”
Lê Hoa nói lại đầu đuôi ngọn nguồn chuyện
xảy ra hôm nay cho Ôn Khanh Mộ, đặc biệt là những gì Tô Lạc Ly nói trên đường về.

Ôn Khanh Mộ nghe thế, sao anh có thể không vui được chứ.


Mặc dù Tô Lạc Ly không nhắc đến chuyện Tiêu Mạch Nhiên nữa nhưng ít nhiều thì ôn Khanh Mộ vẫn hơi lo lắng, hôm nay nghe Lê Hoa nói vậy, cuối cùng bây giờ anh cũng yên tâm, Tô Lạc Ly hoàn toàn không hề ghen với Tiêu Mạch Nhiên.

“Đang nói gì thế?” Tô Lạc Ly đi tới, giọng cổ hơi khàn,
Ôn Khanh Mộ lập tức đứng lên, đi tới trước mặt Tô Lạc Ly.

“Ngủ đủ rồi?”
“Ừm, ngủ nhiều rồi, không muốn dậy, người lười cả ra”
Ôn Khanh Mộ thì thầm bên tai Tô Lạc Ly.

“Vậy vừa khéo buổi tối có thể không ngủ nữa, sau đó cùng anh...!ấy ấy.”
Lê Hoa cúi đầu cười rồi lập tức xoay người rời đi..


 
Chương 552


Buổi tối tắm xong, Tô Lạc Ly ngồi ngẩn người trên giường.

Cô vẫn nghĩ đến chuyện ban ngày, lo Tiêu Mạch Nhiên sẽ hiểu lầm.

Ôn Khanh Mộ tắm xong đi ra, nửa thân trên để trần, lộ ra cơ bắp săn chắc và đường nét hoàn hảo.

“Đang nghĩ gì thế?” 
Tô Lạc Ly thở dài, ngẩng đầu nhìn Ôn Khanh Mộ.

“Có thể là hôm nay em đã làm sai một chuyện nên trong lòng rất khó chịu.


” 
“Là chuyện em đến hoa viên Crystal à?” 
“Hửm? Sao anh biết?” 
“Lê Hoa nói với anh rồi.

” Ôn Khanh Mộ ngồi xuống bên giường, bóp cằm Tô Lạc Ly: “Em làm rất tốt.

” 
Tô Lạc Ly đẩy tay Ôn Khanh Mộ ra.

“Tốt gì chứ? Em lo chị Mạch Nhiên sẽ hiểu lầm, hôm nay em nên suy nghĩ kỹ rồi hãng đi, bây giờ làm thế này giống như em đến đó để ra vẻ ta đây” 
Tô Lạc Ly vô cùng phiền muộn, sau khi về, càng nghĩ cô càng cảm thấy hôm nay mình làm sai rồi.

“Nếu em ra vẻ ta đây thì nên dẫn anh theo 
“Đang nói nghiêm túc với anh đấy, anh nghiêm túc chút được không? Anh nói xem, em có nên tìm chị Mạch Nhiên để xin lỗi không?” 
Tô Lạc Ly xâu chuỗi lại tất cả những chuyện đã xảy ra, nghĩ thế nào cũng cảm thấy không ổn.

“Em là vợ anh, em đến hoa viên Crystal không cần phải báo cáo với ai cả, làm gì có nữ chủ nhân về nhà mà phải đi báo cáo chứ, không cần phải để tâm đâu.

” 

“Nói thì nói vậy, nhưng bây giờ em đang lo chị Mạch Nhiên sẽ hiểu lầm.

Thực ra em.

thật sự không ngờ người giúp việc bên đó đều xem chị ấy là mợ chủ tương lai, ai cũng cung kính với chị ấy cả, em đến như thế giống như đang phá rối” 
Bây giờ Tô Lạc Ly đang rất phiền não.

“Cái gì gọi là phá rồi? Để anh nói, em đi là đúng.

Chuyện này là do anh không giải thích rõ ràng, anh nên đích thân đưa em về bên đó một chuyến để người bên đó đều biết em mới là vợ của Ôn Khanh Mộ anh!” 
“Anh đừng có gây thêm phiền nữa, em không sang bên đó nữa đâu.

” 
Tô Lạc Ly cảm thấy mình đã bị ám ảnh tâm lý rồi.

“Được được, không đi thì không đi.

” 
“Giờ em đang lo người giúp việc bên đó nịnh nọt quá, biết chị Mạch Nhiên không phải mợ chủ tương lai, liệu họ có tỏ thái độ 
với chị ấy không?” 
Tô Lạc Ly nhìn Ôn Khanh Mộ: “Anh nói với quản gia Vương một tiếng, bảo quản gia Vương dặn người giúp việc bên đó chăm sóc tốt cho chị Mạch Nhiên, tuyệt đối không được tỏ thái độ với chị ấy, vẫn chăm sóc cho chị ấy như trước đây.


” 
“Anh biết rồi, biết rồi” 
Ôn Khanh Mộ kéo khăn tắm ở eo xuống, đè Tô Lạc Ly lên giường.

“Lắm điều quá đi mất, buổi tối không làm chuyện chính thì sẽ suy nghĩ lung tung” 
“Anh làm gì đấy?” Tô Lạc Ly chống hai tay lên ngực Ôn Khanh Mộ.

“Ban ngày em ngủ nhiều như vậy, chẳng phải là để tối vui vẻ với anh à? Sao anh có thể phụ tấm lòng này của em được.

” 
“Ai vui vẻ với anh! ” 
Tô Lạc Ly mặt đỏ tía tai nhìn Ôn Khanh Mộ.

“Em, là em đấy!” Ôn Khanh Mộ cúi người xuống hôn lên môi Tô Lạc Ly.

.


 
Chương 553


Lại là một đêm hạnh phúc và đẹp đẽ.

Tập đoàn Dark Reign.

Ôn Khanh Mộ trong phòng làm việc, chốc chức khóe miệng lại nhếch lên, mặt đầy ý cười.

Hôm nay trong phòng họp anh cũng dịu dàng hiếm thấy, có người mắc lỗi nhưng anh lại không mắng, thỉnh thoảng mỉm cười, thậm chí còn khiến các nhân viên không biết đã xảy ra chuyện gì.

“Ân tình anh ấy nợ chính là ân tình mà tôi 
no.



“Tất nhiên rồi, anh ấy là chồng tôi, tôi không tin anh ấy thì anh ai?” 
Mỗi lần nhớ đến những lời Tô Lạc Ly nói, ôn Khanh Mộ đều rất vui.

Có lẽ đây là lúc anh có thể nói với Tô Lạc Ly thân phận thật sự của mình rồi.

Cô đã yêu mình như vậy, có lẽ sẽ không để ý đâu nhỉ? 
Nghĩ thế, Ôn Khanh Mô bắt đầu lên kế hoạch nói thẳng với Tô Lạc Ly.

Buổi tối, Tô Lạc Ly vẫn nấu một bàn thức ăn rồi ăn cơm cùng với Ôn Khanh Mộ.

Ăn tối xong, đột nhiên Ôn Khanh Mộ nói với Tô Lạc Ly: "Tối chúng ta cùng xem phim nhé?” 
Tô Lạc Ly nhìn Ôn Khanh Mộ với vẻ đầy bất ngờ.

“Đi rạp phim à?” 
Ôn Khanh Mộ giơ một ngón tay ra lắc mạnh vài cái.

“ở nhà, trong phòng ngủ, chỉ hai ta, thế nào?” 
Tô Lạc Ly vô cùng cảnh giác nhìn Ôn Khanh Mộ, hôm nay người đàn ông này có chuyện gì thế nhỉ? Không biết anh đang nghĩ cái gì.


“Đồng ý không? Xem phim cũng không nể mặt mà nhận lời sao?” 
“Được rồi, dù sao thì tôi cũng không có việc gì, gần đây cũng chẳng có phim truyền hình nào hay.

” Tô Lạc Ly đồng ý.

“Vậy được, tối em chuẩn bị chút đồ ăn vặt đi, lát về phòng ngủ!” Ôn Khanh Mộ bỗng chốc phấn khởi.

Tô Lạc Ly cau mày, suy nghĩ kỹ càng.

“Trong hồ lô của anh đang bán thuốc gì thế?" 
“Không có thuốc, anh cũng không có hồ lô” 
Nghe Ôn Khanh Mộ nói thế, Tô Lạc Ly cười lớn.

“Ý em là, chắc không phải anh đang có ý nghĩ xấu gì đấy chứ?” 
“Không có, anh thề là không có, lát nữa thì em biết thôi.

Màu chuẩn bị đi, anh đi chuẩn bộ phim đây.

” 
Ôn Khanh Mộ đứng dậy khỏi sofa, lập tức đi lên lầu, anh cần chuẩn bị rất nhiều thứ.


“Cậu chủ đúng là ngày càng lãng mạn” Lê Hoa nói đùa.

“Lãng mạn gì chứ? Trong bụng anh ấy toàn ý nghĩ xấu thôi, ai mà biết anh ấy nghĩ cải gì.


Tô Lạc Ly vẫn hơi thấp thỏm không yên.

“Hai người ở phòng ngủ ăn trái cây, xem một bộ phim tình cảm lãng mạn, còn chuyện gì lãng mạn hơn thế này sao? Cùng lắm! cùng lắm là! he he he!” 
Lễ Hoa che miệng cười.

Tô Lạc Ly bị cười đến mặt mày đỏ bừng.

“Lê Hoa, cô còn nhỏ mà đã học cái không hay.


“Người ta đã lớn rồi nhé, đừng xem tôi là con nít, có chuyện gì mà tôi không biết chứ!”.


 
Chương 554: Em Không Muốn!


“Thực ra thế cũng rất tốt mà, mợ chủ có thể sinh em bé sớm một chút” 
Tô Lạc Ly mím môi cười, quả thực bây giờ cô rất muốn sinh một em bé.

“Để tôi giúp mẹ” 
Tô Lạc Ly cũng không nghĩ nhiều, cô ở trong bếp rửa sạch trái cây, cắt để lên đĩa, lấy hai chai sữa chua rồi mang lên tầng.

Người đàn ông này thật sự chỉ muốn lãng 
mạn một chút thôi sao? Thật sự không có ý nghĩ xấu? 
Tô Lạc Ly không tin cho lắm.


Nếu không có chút suy nghĩ xấu nào thì không phải Ôn Khanh Mộ rồi! 
Tô Lạc Ly vẫn mang đồ vào phòng ngủ.

Phòng ngủ lúc này đã mờ tối.

Ôn Khanh Mộ đang loay hoay với thiết bị gì 
đó.

Anh đem máy chiếu sáng, có thể trực tiếp chiếu phim lên tường, bây giờ anh đang điều chỉnh khoảng cách, xem thử độ cao có phù hợp hay không.

Tô Lạc Ly để trái cây và sữa chua lên tủ đầu giường.

“Anh có cần long trọng thể này không? Ôm laptop xem là được rồi.

” 
Tô Lạc Ly phát hiện mình vẫn nghĩ đơn giản.

quá.

“Vậy không hợp lắm, rõ ràng trong nhà có thiết bị công nghệ cao, sao lại không dùng?” 
Ôn Khanh Mộ điều chỉnh xong độ cao rồi bể Tô Lạc Ly lên giường.


“Cởi đồ ra đi.

” 
Tô Lạc Ly lập tức che ngực mình lại.

“Làm gì thế? Xem phim mà cởi đồ làm gì?” 
Cô có dự cảm không lành.

“Bảo em cởi thì em cứ cởi đi, đâu ra mà nhiều tại sao thế? Chúng ta nằm đắp chăn xem, thoải mái biết bao.

” 
Xem phim gì mà cứ phải nằm đắp chăn xem? 
Tô Lạc Ly bỗng có một dự cảm không lành.

Cởi quần áo, chui vào chăn, xem phim!  
Chắc sẽ không phải là xem phim heo đấy chứ? 
Sau đó nổi hứng liền!  
"Em không muốn!" 
Tô Lạc Ly hét to với Ôn Khanh Mộ, mặt cô đã đỏ đến mang tai.

Từ nhỏ đến lớn cô luôn là con ngoan, sao có thể xem loại phim đó? 
"Không muốn cái gì? Anh bảo em cởi quần áo thôi mà, như vậy chẳng phải thoải mái hơn sao?" 

Nói rồi Ôn Khanh Mộ bắt đầu cởi quần áo của Tô Lạc Ly.

Tô Lạc Ly lập tức khoanh hai tay che ngực.

"Vậy anh nói cho em biết chúng ta xem phim gì?" 
"Lát nữa em sẽ biết ngay mà? Ngoan, nhanh lên nào! 
"Không được, em muốn biết ngay bây giờ! Anh vừa cởi quần áo vừa chui vào chăn chắc chắn là có ý đồ xấu!" 
Ôn Khanh Mộ cảm thấy mình oan uổng muốn chết.

"Vì sao như thế lại là có ý đồ xấu? Chúng ta chỉ xem phim thôi mà? Em có cần phải như vậy không?" 
Tô Lạc Ly nhìn Ôn Khanh Mộ với vẻ cảnh giác.

"Vậy anh nói cho em biết chúng ta xem phim gì?" 
"Chạng vạng" 
"Hả?" 
Nghe thấy cái tên này, Tô Lạc Ly giật nảy 
mình, chẳng lẽ không phải phim heo kích thích?.


 
Chương 555: Hồi Học Đại Học Em Xem Rồi


"Hả cái gì mà hả?" 
Dây thần kinh căng thẳng của Tô Lạc Ly cuối cùng cũng thả lỏng.

"Em tưởng anh muốn xem! " 
Nghĩ tới đây, mặt Tô Lạc Ly không khỏi đỏ bừng.

"Ôi chao!" 
Lần này đỏ mặt là vì cô cảm thấy xấu hổ, không ngờ cô lại nghĩ tận đẩu tận đâu! 
"Em tưởng anh muốn xem phim gì?" 
Ôn Khanh Mộ xích lại gần Tô Lạc Ly, "Sao mặt em đỏ thế? Chẳng lẽ em tưởng anh muốn xem.



Ôn Khanh Mộ bật cười xấu xa, dường như nhìn thấu tâm tư Tô Lạc Ly.

"Em không tưởng anh muốn xem phim con heo đâu!" 
Nói xong lời này Tô Lạc Ly thật sự hận không thể cắn đứt lưỡi mình, đây chẳng phải chưa đánh đã khai sao? 
"Ha ha, hóa ra vợ anh muốn xem phim heo, được, anh đổi cho em ngay!" 
Tô Lạc Ly lập tức che mặt.

"Em không muốn! Em không muốn, anh đừng ăn nói bậy bạ! Em thấy anh vừa cởi quần áo vừa chui vào chăn nên tưởng anh có ý đồ xấu thôi.


"Anh bảo em cởi quần áo là sợ em chạy trốn!" 
"Xem phim việc gì em phải chạy?" 
Tô Lạc Ly thắc mắc.

Thực ra Ôn Khanh Mộ định nói với Tô Lạc Ly sự thật, anh lo sau khi cô biết sẽ sợ hãi, chạy trốn, cho nên cởi quần áo sẽ an toàn hơn.

"Thế chúng ta có xem phim không nào? Có cần anh đổi sang phim heo không?" 
Ôn Khanh Mộ lập tức nói sang chuyện khác.

"Đổi cái gì mà đổi, mau xem đi!" Tô Lạc Ly liếc Ôn Khanh Mộ một cái.

Ôn Khanh Mộ tắt đèn, ấn nút điều khiển từ xa, phim bắt đầu chiếu.


Hai người nằm trên giường, trong bầu không khí như vậy đúng là cảm thấy khá lãng mạn.

Tô Lạc Ly tựa đầu vào vai Ôn Khanh Mộ.

Ôn Khanh Mộ xem say sưa, dù bộ phim này anh đã xem rất nhiều lần.

Khi anh quay sang nhìn Tô Lạc Ly, phát hiện Tô Lạc Ly đã nhắm tịt mắt! 
"Em ngủ rồi à?" 
Tô Lạc Ly giật mình, cô dụi mắt, ngượng ngùng lè lưỡi với Ôn Khanh Mộ.

"Trong phòng tối như hũ nút, lại còn nằm trên giường nên em hơi buồn ngủ.


Nói xong, cô ngáp một cái.

"Xem phim mà em cũng ngủ được? Em không tò mò về tình tiết tiếp theo hay sao?" 
Ôn Khanh Mộ nhíu mày, ấn vùng giữa hai đầu mày của Tô Lạc Ly.

"Em xem phim này rồi nên không tò mò" 
"Em xem rồi? Em xem hết rồi sao?" Ôn Khanh Mộ hết sức ngạc nhiên.

"Hồi học đại học em xem rồi.



Ôn Khanh Mộ bỗng căng thẳng.

"Vậy em! Có cảm nhận gì?" 
Tô Lạc Ly chớp mắt mấy cái.

"Em không thích cốt truyện tình yêu huyễn.

tưởng này lắm.

" Tô Lạc Ly trả lời thành thật.

Khi cô biết Ôn Khanh Mộ muốn xem.

“Chạng vạng” cùng cô, cô cũng cảm thấy hơi kinh ngạc.

.


 
Chương 556: Cốt Truyện Tình Yêu Huyễn Tưởng


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Dù sao Tô Lạc Ly cảm thấy chỉ có con gái mới thích xem kiểu cốt truyện tình yêu mang sắc thải chủ nghĩa lãng mạn này.

Nhưng Ôn Khanh Mộ còn xem cả chương trình truyền hình thực tế yêu đương thì việc anh thích xem thể loại phim này cô cũng không lấy làm lạ.

"Cốt truyện tình yêu huyễn tưởng?" 
"Đúng vậy, chẳng lẽ anh không thấy huyễn tưởng sao? Con người yêu ma cà rồng, một 

con người đi vào một gia tộc ma cà rồng, còn được một người sói yêu, thực ra em rất bội phục đầu óc của biên kịch, nhưng em thật sự không thích thể loại phim này lắm.


"Em không cảm thấy tình yêu của họ vô cùng cảm động sao?" 
Tô Lạc Ly không nghĩ như vậy.

"Em là một người có tam quan rất ngay thẳng, tình yêu như vậy cảm động lắm sao? Em lại cảm thấy là hai người hại mình" 
Tô Lạc Ly chống cằm nói.

"Vì sao em lại nói vậy?" 
Nụ cười trên mặt Ôn Khanh Mộ đã vụt tắt, mỗi sợi dây thần kinh của anh đều căng thắng vô cùng.

"Nam nữ chính đều rất ích kỷ, họ vốn là người thuộc hai thế giới, nữ chính vì nam chính mà từ bỏ mọi thứ, kể cả bố mình, còn nam chính biết rõ mình là ma cà rồng, biết 

rõ họ yêu nhau rất gượng ép nhưng vẫn ở bên nữ chính, cũng vô cùng ích kỷ 
Nghe Tô Lạc Ly phân tích, Ôn Khanh Mộ chỉ cảm thấy lòng mình từ từ chùng xuống.

Ích kỷ.

Không ngờ cô lại nói vậy.

"Anh thấy nữ chính rất vĩ đại, cô ấy biến thành ma cà rồng để ở bên nam chính, như vậy họ sẽ có thể ở bên nhau mãi mãi.


Ôn Khanh Mộ muốn phản bác lời nói của Tôi Lạc Ly.

"Thực ra em cảm thấy ma cà rồng chẳng tốt đẹp gì cả, họ mãi mãi trẻ trung, không bao giờ chết, mãi mãi bừng bừng sức sống, không cần ngủ, cũng không cần ăn, như thế thì cuộc sống còn gì thú vị? Ban đầu năm chính cũng đã nói anh ấy rất căm ghét cuộc sống như vậy, nhưng anh ấy lại kéo nữ chính vào cuộc sống như thế!" 

Tô Lạc Ly nhún vai.

"Dù sao em cũng cảm thấy chẳng ra làm sao, hai người họ đều là đồ ích kỷ.


Lúc này Ôn Khanh Mộ hơi nóng nảy, anh không ngờ Tô Lạc Ly lại phản ứng như vậy.

"Nhưng cuối cùng họ có kết cục rất hạnh phúc mà? Còn sinh một đứa con gái vô cùng đáng yêu nữa!" 
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
.


 
Chương 557: Cô Không Thích Những Thứ Hư Vô


"Ly Ly, nếu em là nữ chính, em sẽ lựa chọn thế nào? Chia tay nam chính ư?" 
Tuy Ôn Khanh Mộ lờ mờ đoán được đáp án, nhưng anh vẫn chưa từ bỏ ý định, vẫn muốn hỏi cô cho rõ ràng.

Tim Ôn Khanh Mộ đập thình thịch, cảm giác như sắp nhảy ra khỏi lồng ngực.

"Nếu em là nữ chính! " 
Ôn Khanh Mộ đang lặng lẽ chờ đợi đáp án của Tô Lạc Ly.

Tô Lạc Ly lại uống một ngụm sữa chua, đảo måt lia lịa.


"Nếu em là nữ chính thì ban đầu em sẽ coi nam chính như người dưng, thế là xong phim! Ha ha ha.


Nói xong Tô Lạc Ly tự cười một mình.

Dạo này trên mạng rất thịnh hành đề tài nếu như thế này như thế kia thì sẽ xong phim.

Tô Lạc Ly cảm thấy rất buồn cười.

Nhưng lòng ôn Khanh Mộ lại đau đớn dữ dội.

"Nếu em là nữ chính, em sẽ không thích nam chính, mọi người đều nói anh ta đẹp trai, nhưng em lại chẳng thấy thế" 
Tô Lạc Ly nâng mặt Ôn Khanh Mộ lên.

"Anh ta làm sao đẹp trai bằng chồng em được?" 
Tuy cô đang khen Ôn Khanh Mộ nhưng ôn Khanh Mộ chỉ nhếch miệng, không sao vui nối.

Những lời vốn định nói hôm nay nhưng rồi lại thôi không nói ra.

"Chúng ta ngủ đi.



"Có phải em làm anh mất hứng không?" 
Tô Lạc Ly cũng nhận ra sự cô đơn trong ánh mắt Ôn Khanh Mộ.

"Chúng ta đều xem phim này rồi, hay là đổi sang phim khác nhé?" 
Xem phim cùng Ôn Khanh Mộ mà cô lại buồn ngủ, Tô Lạc Ly cũng cảm thấy mình quả thật hơi quá đáng.

"Không, thực ra anh cũng buồn ngủ rồi.


"Vậy được, chúng ta ngủ đi.


Ôn Khanh Mộ cầm lấy điều khiển từ xa tắt phim đi.

Đêm nay dù vẫn ôm Tô Lạc Ly như mọi khi nhưng anh không tài nào ngủ được.

Người phụ nữ trong ngực ngủ say, nhưng tim anh như bị xé rách ra thành nhiều mảnh.

Anh vốn tưởng rằng Tô Lạc Ly rất yêu anh, thậm chí có thể mặc kệ anh là sinh vật gì.

Nhưng chỉ một cuộc thăm dò bằng một bộ phim đã cho anh biết tình yêu Tô Lạc Ly dành cho anh chỉ giới hạn trong điều kiện anh là một con người.


Thực ra anh nên nghĩ đến kết cục này từ lâu rồi, nghĩ kỹ lại, bản chất Tô Lạc Ly là người phụ nữ rất truyền thống.

Cô không thích những thứ hư vô.

Học viện Mỹ thuật.

Hôm nay ở giảng đường vẫn có một tiết học đại cương.

Mục Nhất Hân vừa vào giảng đường liền bắt đầu tìm kiếm khắp nơi, trông thấy Tô Kiêm Mặc thì lập tức vui vẻ chạy tới, ngồi bên cạnh Tô Kiềm Mặc.

Tô Kiềm Mặc vừa quay sang liền nhìn thấy khuôn mặt tươi cười rạng rỡ của Mục Nhất Hân.

Tô Kiềm Mặc nhíu mày, quay đầu lại tiếp tục đọc sách.

Điều khiển Mục Nhất Hân vui vẻ là, lần này Tô Kiêm Mặc không bỏ đi luôn.

.


 
Chương 558: Bởi Vì Không Muốn Bị Cậu Quấy Rầy


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Từ khi Tô Kiềm Mặc ra viện đến bây giờ, Mục Nhất Hân nhiều lần muốn tiếp cận cậu, nhưng Tô Kiềm Mặc lại không nói với có một câu nào.

Đây là lần hiếm hoi cậu không bỏ đi.

Chuông vào học reo lên.

Tô Kiềm Mặc đứng dậy, đi ra ngoài từ đường khác, ngồi xuống chỗ khác cách xa Mục Nhất Hân.


"Haizz!" 
Mục Nhất Hân đang định đứng dậy đi theo thì thầy giáo vào lớp.

"Được rồi, trật tự nào, bây giờ chúng ta bắt đầu vào học!" 
Mục Nhất Hân đành ảo não giậm chân một cái rồi ngồi xuống.

Thảo nào ban nãy Tô Kiềm Mặc không bỏ đi, hóa ra là cậu muốn tìm thời cơ thích hợp, như vậy Mục Nhất Hân sẽ không thể bám theo.

Mục Nhất Hân đưa mắt nhìn về phía Tô Kiềm Mặc, bắt đầu tiết học với vẻ bất đắc 
dí.

Cô chơi game cả tiết, cuối cùng tiết học cũng kết thúc.

Khi sắp tan học, Mục Nhất Hân đã nhìn chằm chằm Tô Kiềm Mặc.


Hai người như thể đang đấu trí.

Thầy giáo vừa nói tan học, Tô Kiềm Mặc lập tức đứng dậy đi ra cửa phòng học, Mục Nhất Hân thấy thể lập tức thu dọn đồ đạc rồi nhanh chóng đuổi theo Tô Kiềm Mặc.

Tô Kiềm Mặc đi rất nhanh, bởi vì khá đông người nên cậu vẫn duy trì được khoảng cách nhất định với Mục Nhất Hân.

Đến khi ra khỏi khu vực giảng đường, Tô Kiềm Mặc bước càng nhanh hơn, 
Mục Nhất Hân chạy suốt cả quãng đường, cuối cùng cũng đuổi kịp Tô Kiềm Mặc! 
"Tô Kiềm Mặc!" Mục Nhất Hân ôm bụng thở 
hồng hộc.

"Cậu có chuyện gì?" Tô Kiềm Mặc vẫn tiếp tục đi về phía trước, không hề có ý định để ý tới Mục Nhất Hân.

Những bước chân cậu rõ ràng đã chậm lại.


"Không có chuyện gì thì không thể tìm cậu sao? Sao cậu cứ trốn tránh tôi mãi thế?" 
"Cậu nghĩ nhiều rồi, tôi không hề trốn tránh cậu.


Giọng điệu của Tô Kiềm Mặc vô cùng lãnh dam.

"Rõ ràng cậu đang trốn tránh tôi! Việc gì cậu phải trốn tránh tối, hai chúng ta vẫn là họ hàng mà! Thím tôi không nói với cậu sao?" 
"Chuyện này có gì đáng nói đâu?" 
Tô Kiềm Mặc tất nhiên biết hai người họ là họ hàng.

"Ôi, con người cậu sao lại như vậy chứ? Tôi đã biết từ lâu rồi, cậu hoàn toàn không có bạn gái, là thím tôi chính miệng nói, sao cậu lại muốn lừa tôi?" 
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
.


 
Chương 559: Giống Như Bị Ai Đó Rút Mất Linh Hồn


Mục Nhất Hân quyết định hôm nay sẽ giải quyết cho xong chuyện này!
Một cô gái như cô mặt dày mày dạn theo đuổi một chàng trai đã là quá lắm rồi.

Chẳng phải có cầu, nam theo đuổi nữ như ngăn sông cách núi, nữ theo đuổi nam dễ như trở bàn tay sao?
Vì sao cô chẳng thấy dễ chút nào vậy?
"Thái độ của tôi còn chưa đủ rõ ràng sao?"
Tô Kiềm Mặc chỉ cười khẩy.


"Chưa đủ rõ ràng! Tôi phải nghe chính miệng cậu nói!" Mục Nhất Hân hét lớn.

"Tôi không đồng ý!"
Tô Kiềm Mặc hét lên một cách dứt khoát.

Mục Nhất Hân không ngờ Tô Kiềm Mặc lại dứt khoát như thế.

"Cậu.."
"Cậu hài lòng chưa? Lần này đủ rõ ràng rồi
chứ, sau này đừng quấn lấy tôi nữa!"
Tô Kiềm Mặc tức giận tiếp tục đi lên phía trước!
Mục Nhất Hân lập tức đuổi theo, dang hai tay chắn trước mặt Tô Kiềm Mặc.

"Vì sao cậu không đồng ý? Cậu cũng nên cho tôi một lý do chứ? Tô Kiềm Mặc, cậu không thích tôi cũng được, nhưng cậu phải cho tôi một lý do!"
Tô Kiềm Mặc thật sự bội phục sức chịu đựng của Mục Nhất Hân.


"Ban nãy chẳng phải cậu hỏi tôi có đồng ý hay không sao? Bây giờ tôi nói cho cậu đáp ản rồi!"
"Chỉ nói đáp án thôi không được, cậu còn phải giải thích đáp án! Làm bài đều như thế cả! Đi thi cậu chỉ viết mỗi đáp án thì thấy có cho cậu điểm không?"
Cô đã ngang ngược thì sẽ ngang ngược cho chót!
"Mục Nhất Hân, rốt cuộc phải thế nào cậu mới bằng lòng buông tha tôi?"
Tô Kiềm Mặc tỏ ra hết sức nghiêm túc.

"Dù thế nào tôi cũng sẽ không buông tha cậu! Tôi muốn theo đuổi cậu, tôi thích cậu!"
Mục Nhất Hân ngẩng cao đầu, tư thế hiên ngang.

"Chẳng lẽ cậu không biết một ngày nào đó tôi sẽ chết sao?"
Tô Kiềm Mặc gào lên.

Mục Nhất Hân hoàn toàn sửng sốt, bàn tay chậm rãi hạ xuống, cô ngây người nhìn Tô Kiềm Mặc.


Tô Kiềm Mặc quay đầu sang một bên, đi ngang qua Mục Nhất Hân rồi bỏ đi.

Trên đường yên tĩnh, Mục Nhất Hân một
mình đứng ngơ ngác tại chỗ, giống như bị ai đó rút mất linh hồn.

Lễ trao giải Sư tử bạc cuối cùng cũng tới trong sự mong chờ của mọi người.

Bởi vì Tô Nhược Vân rút khỏi giải ngay từ đầu, ban tổ chức tôn trọng quyết định của cô ta cho nên lễ trao giải này đã không còn liên quan tới cô ta.

Sóng gió lần trước qua đi, Tô Nhược Vân bắt đầu quay trở lại một cách kín tiếng.

.


 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom