Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Full Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 2569


Chương 2569

Đúng lúc này, những người khác đột nhiên kính cẩn hô lớn: “Ông chủ.”

Chu Đình theo âm thanh nhìn đến, thấy được bóng dáng của Thích Tuấn.

Ông ta ở nhà này cũng quá là không có cảm giác tồn tại rồi, không ai sợ ông cả, một vài người già rồi cũng dám chì chiết ông ta, giống như bà La. Bà La thấy ông ta đến, ngồi trên sofa, hai tay khoanh trước ngực nói: “Ông chủ, con gái ông, bà già này không dạy được, ông tự nghĩ cách đi.”

Bà La ở trong nhà này không hề giống như người giúp việc, cho dù đối mặt với Thích Tuấn cũng là dáng vẻ của một vị trưởng lão.

Cuối cùng, sau khi bà cụ qua đời, bà ta dựa vào ân tình của chồng đối với nhà họ Thích, một mình nuôi mấy người con, chăm sóc cho bà cụ cả cuộc đời, những ân tình này đủ để bà ta ở trong cái nhà này an dưỡng tuổi già.

Chu Đình nhìn thấy Thích Tuấn, đột nhiên lộ ra vẻ có chút áy náy không yên, suy cho cùng ở đây cũng không phải là nhà họ Chu, cho dù cô có gây rối thế nào đi nữa thì bố Chu và mẹ Chu cũng chống đỡ cho cô, sẽ không khiển trách nặng nề.

Nhưng hiện tại, cô là một người có tiếng tăm lừng lẫy của nhà họ Thích, người trước mắt là bố ruột trên danh nghĩa của mình.

Dù là cô không cảm nhận được mối quan hệ huyết thống tế nhị đó, nhưng cô không có cách nào để phủ nhận sự thật này.

Cô thậm chí đã tự mình lén lút đi làm giám định ruột thịt, giám định giữa cô và Lư Thanh Vân, cũng đã giám định giữa cô và Thích Tuấn, nhưng số liệu đó biểu lộ rõ ràng bọn họ thực sự là bố mẹ ruột của cô, không có gì phải nghi ngờ cả.

Cô đến nhà họ Thích, tiếp xúc với Thích Tuấn cực ít, trên căn bản vẫn là chỉ gặp có mấy lần, những lúc khác đều do Lư Thanh Vân sắp xếp.

Ông ta và Lư Thanh Vân cũng ít khi nói chuyện, quan hệ vợ chồng dường như đã đến độ như nước với lửa, không thể hòa hợp với nhau.

Cô không biết nên đối mặt với Thích Tuấn thế nào, rũ đầu xuống.

“Thế nào? Rất khó sao? Học không được?” Ông ta hỏi liên tiếp ba câu, Chu Đình vần chưa trả lời, bà La đã nhịn không được mà nói: “Thưa cậu, hiện tại tôi đã bất lực rồi, tính khí cô chủ rất ngang bướng, căn bản không nghe theo lời của bà già, thậm chí còn muốn so sức với bà già này.” Bà La lập tức kể khổ “Vậy đổi người khác dạy đi, bà La của con cũng quá nghiêm khắc rồi, trước đây con còn nhỏ, dạy dỗ Thanh Vân là bài này, hiện tại đã mấy chục năm trôi qua rồi vẫn là bài này. Bây giờ người trẻ đã có những suy nghĩ riêng của mình, tìm một người gần tuổi với cô ấy. Chậm một chút cũng không sao, không cần phải vội vàng.”

Bà La nghe những lời này, lập tức cau mày.

Từ khi bà cụ qua đời, bà ta vẫn cảm thấy bản thân ở trong ngôi nhà này có chút thừa thãi.

Vốn dĩ khi quản lý người ở dưới, mọi người đều rất phục tùng, nhưng sau khi bà cụ không còn, mấy đứa ranh con bên dưới cũng không tuân theo quản giáo nữa.

Thêm những người mới đến nữa, vốn dĩ không thèm để mình vào trong mắt.

Lần này bà ta dạy dỗ Chu Đình, dạy tôi đã bất lực rồi, tính khí cô chủ rất ngang bướng, căn bản không nghe theo lời của bà già, thậm chí còn muốn so sức với bà già này.” Bà La lập tức kể khổ “Vậy đổi người khác dạy đi, bà La của con cũng quá nghiêm khắc rồi, trước đây con còn nhỏ, dạy dỗ Thanh Vân là bài này, hiện tại đã mấy chục năm trôi qua rồi vẫn là bài này. Bây giờ người trẻ đã có những suy nghĩ riêng của mình, tìm một người gần tuổi với cô ấy. Chậm một chút cũng không sao, không cần phải vội vàng.”

Bà La nghe những lời này, lập tức cau mày.

Từ khi bà cụ qua đời, bà ta vẫn cảm thấy bản thân ở trong ngôi nhà này có chút thừa thãi.

Vốn dĩ khi quản lý người ở dưới, mọi người đều rất phục tùng, nhưng sau khi bà cụ không còn, mấy đứa ranh con bên dưới cũng không tuân theo quản giáo nữa.
 
Chương 2570


Chương 2570

Thêm những người mới đến nữa, vốn dĩ không thèm để mình vào trong mắt.

Lần này bà ta dạy dỗ Chu Đình, dạy cô ta lễ nghi, mọi người thấy bà ta quản lý Chu Đình ngoan ngoãn, La Thanh Vân cũng không dám nói nửa lời, trong một thời gian thái độ đối với bà ta cũng cung kính nể phục, không hề dám tắc trách cười nhạo.

Bà ta không dễ dàng tìm được lại cảm giác tồn tại, nói ra cũng là vì để cho Thích Tuấn nói lời tử tế cho bà ta một lối thoát.

Nhưng không ngờ Thích Tuấn đã muốn để cho bà ta không can thiệp trực tiếp, đổi một người khác đến, vậy bà ta trong cái nhà này tạo nên uy tín gì?

“Thưa cậu, cũng không cần thiết phải †ìm người, bà già tôi đây lớn tuổi rồi, nhưng cũng không đến nỗi một chuyện nhỏ nhặt này cũng không làm được. Là tôi đã quá nghiêm khắc, muốn cho cô chủ mau chóng học xong, sau này ra ngoài cũng không đến nỗi bị người khác cười chê. Tôi cũng là vì nhà họ Thích mà suy nghĩ, vì thể diện của cậu và mợ”

“Chỉ là, sau lưng tôi thì thả lỏng một chút, dâu sao vẫn là một cô gái nhỏ, tôi hiểu.”

“Bà La không cần miễn cưỡng, việc này bà làm không được thì vẫn còn rất nhiều người tình nguyện dạy dỗ cô chủ.”

“Không miễn cưỡng, tôi can tâm tình nguyện, cô chủ rất giống mợ chủ, cũng là duyên số, tôi đã từng chỉ dạy mợ giờ đây lại dạy cô chủ, cũng xem như là làm đến nơi đến chốn.”

Bà La lập tức mỉm cười cợt nhả ôm đồm cái việc vô tích sự này vào người.

“Chẳng qua tính khí của cô chủ vẫn cần phải thay đổi, bà già này chưa kịp nói câu nào mà cô chủ đã nói ba bốn câu rồi.”

“Điểm này, giống mẹ của con.”

Thích Tuấn nghe nói điều này, ngước mắt nhìn về phía Chu Đình, một đường cong nhẹ nhàng nhếch lên từ khóe miệng.

“Bà La ra ngoài đi, mọi người cũng lui ra hết đi.”

Thích Tuấn phân phó xong, những người còn lại đều rời khỏi.

Chu Đình vẫn đứng bên tường, có chút lúng túng, không biết tiếp sau đây mình nên làm gì, càng không dám nhìn thắng vào mắt Thích Tuấn.

Thích Tuấn ngồi trên sô pha, võ vào chỗ bên cạnh: “Đến đây, nhân lúc mẹ con không ở đây, bố con ta tâm sự.”

Chu Đình nghe xong, căng thẳng bước đến.

Thích Tuấn đã hơn bốn mươi trông vẫn rất trẻ, nhìn giống như ngoài ba mươi.

Chẳng trách, đàn ông thích trêu hoa ghẹo nguyệt đều không lộ ra vẻ già nua sao?

“Không muốn học cùng bà La?”

“Đổi người khác nói không chừng cũng có thể, bà ta… Tôi không thích, bà †a nói tôi xuất thân từ gia đình nhỏ thì cũng bỏ đi, bà ta cũng nói như vậy với bà Thích… Vợ của ông dù sao cũng là chủ của cái ngôi nhà này, xuất thân từ bao nhiêu năm trước cứ đem ra nói hoài, thực sự quá đáng.”

“Chưa kể, bà Thích có khả năng đạt đến trình độ như hiện tại, còn bà ta thì sao? Vẫn không phải là một bà mụ già sao? Lúc nói đến người khác cũng không thèm nhìn lại chính mình, dáng vẻ vênh mặt hất hàm sai khiến đó, tôi còn tưởng bà ta không phải là bà mụ già mà là mẹ chồng của bà Thích, một mặt..”

Còn chưa nói xong, cô đột nhiên cảm thấy không đúng.
 
Chương 2571


Chương 2571

Cô còn chưa trở thành người của nhà họ Thích, cũng quên mất người trước mặt là Thích Tuấn, trước mặt ông †a còn nói bà cụ không đúng, hình như có chút quá đáng.

“Tôi… Tôi nói năng linh tinh thôi, ông đừng xem là thật, tôi…

Cô vô cùng căng thẳng, muốn tìm một lý do thoái thác thích hợp, nhưng miệng lưỡi lắp bắp, não không hoạt động, căn bản không biết nên nói thế nào mới đúng.

Thích Tuấn cũng không tức giận, chỉ cười cười: “Con nói không sai, bố đều biết.”

“Hửm?”

Lần này đến lượt Chu Đình choáng váng, bối rối nhìn ông ta.

“Ông không tức giận sao?”

“Tại sao lại tức giận? Những lời con nói đều là sự thật, từ khi mẹ của bố qua đời, bà La thực sự có chút được đằng chân lân đằng đầu. Đợi qua một thời gian, bố định để bà ta cùng con trai bảo dưỡng tuổi già cho tốt.”

“Còn mẹ của bố, thực sự là không tốt, bố của bố qua đời quá sớm, vì vậy toàn bộ ngôi nhà này đều do bà ấy điều khiển, cũng đã làm khó Thanh Vân.”

Ông ấy nói yếu ớt, có vẻ là cảm thán.

“Tôi… Tôi vẫn luôn có một câu hỏi muốn hỏi ông, không biết… Có thể hay không.”

Thấy ông ta hiền hòa như vậy, Chu Đình cũng không nhịn nữa, câu hỏi kìm nén trong lòng rất lâu cũng lộ ra.

“Hỏi đi, đều là người nhà cả.”

“Ông… Ông đã không có khả năng bảo vệ được vợ của mình, tại sao…

Muốn cưới bà ấy?”

“Có phải trong mắt của con, mẹ của con trở thành dáng vẻ như bây giờ đều do sự thiếu sót trước đây của bố? Con lưu lạc bên ngoài, xa cách với gia đình chúng ta cũng là do bố bất tài, không thể thuyết phục được bà nội của con, để bà ấy đừng trọng nam khinh nữ?”

“Đúng vậy, chẳng lẽ không phải do lỗi của ông sao? Bản thân đã bất lực, tại sao còn muốn tùy tiện hứa hẹn tương lai với người khác, tương lai của ông còn không nắm chắc trong tay mình, dựa vào đâu để chịu trách nhiệm với tương lai của người khác?”

Chu Đình đột nhiên nổi nóng, nếu như Thích Tuấn là một người bố tốt, người chồng tốt thì đã không có cục diện như bây giờ.

Thích Tuấn nghe xong, khóe miệng hiện lên một nụ cười có chút khổ tâm, nhẹ nhàng lắc đầu.

“Vậy làm sao con biết, khi đó bố đã cố găng, cũng đã thành công?”

“Đã thành công?” Cô choáng váng, nhất thời không hiểu được hàm ý trong lời nói của ông ta.

“Lúc bố theo đuổi mẹ của con, mẹ con vân là một trợ lý nhỏ ở văn phòng, cô ấy bị cấp trên tính toán sau lưng, bị mắng chửi xối xả, nhưng cô ấy vẫn nhịn, quyết chí vươn lên, dựa vào năng lực tiêu thụ hàng hóa của người Trung Quốc, nắm được mấy đơn hàng tốt, được bộ phận chủ quản nhìn trúng và thăng quan tiến chức.”

“Cuối cùng cô ấy ở vị trí cao hơn so với chức vị trước kia, trực tiếp khai trừ người ta, đối phương còn ở trước cửa công ty làm âm ï, nói cô ấy lợi dụng việc chung để trả thù cá nhân, cô ấy mặc một bộ đồng phục công sở, dáng vẻ một người phụ nữ mạnh mẽ, thẳng thắn nói mình chính là dùng việc chung để trả thù cá nhân đấy. Về sau nếu như có ai gây khó dễ cho cô ấy, đợi cô ấy năm được cơ hội trèo cao rồi thì đừng trách cô ấy không khách khí.”

“Lúc đó xe của bố đúng lúc đi ngang qua, nghe thấy những lời này của cô ấy, đột nhiên bị cô ấy thu hút. Vì cô ấy, bố còn đi khám bác sĩ tâm lý, bác sĩ tâm lý nói mẹ của bố quá mạnh mẽ, bố bị quản quá lâu rồi, nên tự nhiên sẽ bị một người phụ nữ mạnh mẽ hấp dân. Nhưng bố cảm thấy không đúng, bố rất chán ghét những việc làm của mẹ bố, nhưng bố lại cảm thấy Thanh Vân rất đáng yêu, thẳng thắn, không giả vờ điềm đạm, nhu mì nữa.
 
Chương 2572


Chương 2572

“Chẳng qua là, cô ấy quá mạnh mẽ, cô ấy cần nền tảng tốt hơn để thể hiện khả năng của mình, bố nghĩ chỉ có nhà họ Thích. Bố đã suy tính cái lợi và cái hại, mẹ của bố không bằng lòng việc bố lấy một người con gái sinh ra trong một gia đình nghèo, cho dù là năng lực của cô ấy rất mạnh mẽ, nhưng mẹ của bố vân không đồng ý.”

“Bố khăng khăng muốn cưới, thậm chí bài trừ một nửa người của bà ấy trong hội đồng quản trị, bà ấy mới nhìn ra quyết tâm của bố, cuối cùng đồng ý cho Thanh Vân vào cửa. Nhưng sau khi kết hôn, bà ấy cũng làm khó rất nhiều, bố đều biết, ngấm ngầm đau lòng, cũng loại bỏ tâm phúc của mẹ, nếu không làm sao cô ấy có thể kiểm soát tập đoàn Thích Thị dễ dàng như vậy.”

“Cô ấy ở nhà không thể giảm bớt được uất ức, vì vậy rất ít khi quay về, mẹ thì đem bố ra mắng chửi xối xả, nhưng cô ấy vui vẻ là được. Thực ra cô ấy càng yêu văn phòng hơn, một chút cũng không lưu luyến giường của bố. Cô ấy thích cảm giác của quyền thế mang lại.

Nhìn thấy cô ấy vui vẻ, bố cũng rất vui.

Mẹ nói dã tâm của cô ấy quá lớn, sớm muộn gì cũng đoạt lấy toàn bộ nhà họ Thích, bố không quan trọng, dù sao nhà họ Thích cũng là của bố, cũng là thuộc về cô ấy, đây mới là vợ chồng.”

“Trọng nam khinh nữ, chẳng qua cũng chỉ là cách mẹ uy hiếp cô ấy mà thôi, thời đại nào rồi, ở đâu có cái kiểu trọng nam khinh nữ. Mẹ biết dục vọng của Thanh Vân khó có thể dập tắt, bụng lớn lắm rồi cũng không buông bỏ công việc, suýt nữa thì sinh non. Vì vậy mới nghĩ ra cách này, bố không hề dễ dàng thuyết phục, nhưng không muốn… Mẹ của con đã đưa con ra ngoài. Không còn con cái, cô ấy càng không có gì để sợ, bố muốn đưa con trở về, mẹ con cũng không có thì giờ chú ý đến con, không thể cho con một gia đình hoàn chỉnh, nên dứt khoát để con trưởng thành ở nhà họ Chu.

“Con xem, con gái của bố bấy giờ xinh đẹp duyên dáng, không hề thua kém con cái nhà người khác. Muốn vóc dáng có vóc dáng, muốn dung mạo có dung mạo, thành tích học tập tốt, cũng có bản lĩnh, tìm được người đàn ông của nhà họ Cố làm người yêu, tốt biết bao?”

Chu Đình nghe những lời này thì không nói nên lời, cũng không dám tin toàn bộ là sự thật.

Cô vấn luôn cho rằng Thích Tuấn vô năng, bây giờ mới biết, hóa ra ông ấy mới là người hiểu cuộc sống nhất.

Hiểu rõ thứ Lư Thanh Vân muốn nhất là gì, cũng biết được khó khăn của mẹ mình.

Ông ấy bất luận là giúp ai cũng sẽ bị người còn lại oán hận, cán cân sẽ bị mất cân bằng.

Ông ta dứt khoát, lặng lẽ trả giá cho toàn bộ, cuối cùng cho dù bị cả hai người oán hận cũng không oán trách, không hối hận, ít nhất thì sự cân bằng ngoài mặt của cái nhà này, còn có thể tiếp tục sống qua ngày.

“Vậy… Vậy ông ở bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt thì sao?”

“Lương tâm trời đất, bố không hề, mẹ con không đáp ứng nhu cầu đời sống tình dục của bố nên bố phải tự mình giải quyết.”

“Khụ khụ…” Chu Đình nghe đến những lời này, ngượng ngùng ho hai tiếng, người bố này của cô trái lại rất cởi mở, Thích Tuấn cười: “ÐĐều không còn là trẻ nhỏ nữa rồi, bố cũng cùng con tùy việc mà suy xét. Bố cùng những người đó thật sự chỉ là quan hệ hợp tác, đi xã giao bị giới truyên thông chụp được, đem lời nói của bố xem như gì vậy. Mẹ của con liền đi diệt tiểu tam, bố sợ cô ấy làm người ta bị thương, vội vàng để người đó rời khỏi Huế. Còn như phía sau cái gì mà hủy bỏ tiểu tam, đều là những lời vô căn cứ. Bố cũng lười đi giải thích, mẹ của con vì thế mà vẫn còn canh cánh trong lòng đối với bố.”

“Bố cũng là bị oan mà, bố đã sinh sự với ai chứ, bố đã tìm kiếm tên phóng viên năm đó đánh cho một trận, vậy mới cảm thấy thoải mái hơn nhiều.”
 
Chương 2573


Chương 2573

“Vậy những năm này bố liền ở nhà làm cá muối?”

“Không phải đâu, mẹ của con quản lý tập đoàn rất kín kẽ, bố không chen miệng vào được, nên bố thành thực ở nhà trông con. Ít nhất Vân Xuyên không có bị khiếm khuyết, cho dù tình thương của mẹ rất ít, nhưng cũng xem như là khỏe mạnh lớn lên. Con học về nấu ăn dinh dưỡng đúng không? Có phải do bố di truyền không? Một ngày ba bữa của mẹ con và Vân Xuyên đều do bố phụ trách.”

“cu Chu Đình đột nhiên không biết nói gì, cô có chút mù mờ.

Thích Tuấn thấy vậy, mỉm cười: “Có phải con nghỉ ngờ, tại sao bố lại nhân nhịn cô ấy nhiều năm như vậy?”

“Đúng vậy… Tại sao?”

Cô lúc nãy vân nghĩ không ra mình rốt cuộc đang mù mờ cái gì, nghe lời này của ông ấy mới bừng tỉnh.

Người phụ nữ này không biết giặt giũ nấu cơm, không biết chăm sóc gia đình, càng không biết chăm trẻ.

Chỉ biết chuyện kinh doanh, chỉ biết đứng trên cao tận hưởng niềm vui của quyền lực mang lại.

Thích Tuấn tình nguyện nhường nhịn tất cả, một năm hai năm còn chống đỡ được, nhưng đã hai mươi năm trôi qua rồi, ông ấy làm sao làm được?

“Không còn cách nào khác, lần đầu gặp đã một thoáng kinh hồng, khiến cho bố đến nay vẫn không quên. Những năm này, bố cũng đã sụp đổ, cảm thấy kiểu cuộc sống hôn nhân này đã quá kìm nén rồi, bố thậm chí đã chuẩn bị xong đơn thỏa thuận ly hôn, vô số lần muốn lấy ra đưa cho cô ấy, nhưng nhìn thấy cô ấy quay về mệt mỏi như vậy bố lại không nỡ.”

“Bố đã từng nghĩ đưa tập đoàn Thích Thị cho cô ấy, một người đàn ông như bố đến đâu cũng không thể chết đói. Nhưng… Tập đoàn Thích Thị bây giờ có vẻ hưng thịnh, thực ra đã sớm có tiếng oán hờn khắp nơi. Chỉ sợ sẽ tan rã trong tương lai, một mình cô ấy giải quyết không nổi. Trong mắt các con, cô ấy là một người phụ nữ mạnh mẽ, trong `.) mắt bố, cô ấy là vợ của bố.

“Bố chỉ hận, lúc trước khi cái tên cấp trên đó của cô ấy gây khó dễ, bố không thể xuất hiện giúp đỡ cô ấy. Nếu như từ khi bắt đầu, bố không để cô ấy phải chịu khổ, có lẽ cô ấy sẽ giống như những người khác, giống như một cô gái, nũng nịu khiến cho người khác đau lòng, thay vì trở thành người uống ba cân rượu trắng mặt không đỏ, không thở hổn hển, không trở thành người bán hàng hàng đầu và từng bước đến gần bố hơn.”

“Nếu như không như vậy, ông cũng không yêu bà ấy? Ông bị bà ấy thu hút không phải vì dáng vẻ bà ấy sảng khoái trả thù riêng sao? Dáng vẻ dám yêu dám hận, bụng dạ hẹp hòi sao?”

“Chính là nha đầu như con thông minh, biết bố thích gì. Nhưng xem như là như vậy, bố vẫn cảm thấy nếu thời gian có thể quay lại, bố hy vọng có thể giúp đỡ cô ấy ngay từ đầu, để cô ấy không vì cuộc sống mà vất vả như vậy.

Cho dù sau này người bên cạnh cô ấy không phải bố, nhưng bố nghĩ… Có lẽ sẽ không tệ hơn cuộc sống hiện tại ha?”

“Đúng rồi, mẹ chông con không làm khó con chứ? Con bị kẹt giữa hai người, nếu không lấy lòng cả hai cho đàng hoàng sẽ đắc tội lớn.”

“Không có, chú Cố và dì Cố đối với tôi rất tốt, gia đình bọn họ cũng tương thân tương ái, ít nhất đến hiện tại tôi chưa hề phải chịu ấm ức gì.”

“Vậy thì tốt, vậy thì tốt, bố là người từng trải, mẹ con cũng là người từng trải” Ông ấy nói xa xăm, lời nói này dường như có hàm ý khác.

“Vậy… Vậy ông làm những việc này, bà Thích có biết không?”

Chu Đình hỏi nhỏ, Thích Tuấn chỉ cười khổ: “Mẹ con đã sớm không tin tưởng bố rồi, đã không còn kiên nhân nghe lời bố nói rồi, bố cũng đã sớm quen, cứ như vậy không phải khá tốt sao?”
 
Chương 2574


Chương 2574

“Lúc cô ấy quản lý tập đoàn Thích Thị, cũng yên tâm thoải mái hơn một chút, cuộc sống hôn nhân thất bại khiến cô ấy càng muốn có được quyền lực, cô ấy là người tiếp quản tập đoàn Thích Thị thích hợp hơn bố.”

Chu Đình nghe đến lời này, vậy mà nhất thời không biết nên nói thế nào.

Cô cảm thấy tình cảm mà Thích Tuấn dành cho Lư Thanh Vân rất kỳ quặc, hai người họ có lẽ đều yêu nhau sâu đậm, nhưng Lư Thanh Vân lại thất vọng đến chết tâm đối với ông ấy.

Mà ông ấy vẫn yêu bà ấy vô cùng, nhưng đối phương lại không biết, hai người họ giống như một đôi vợ chồng bất hòa, thực ra đều là tình cảm sâu sắc.

“Những ngày tháng sau này của con, vẫn cần con phải làm đến nơi đến chốn, hôn nhân giống như mua một đôi giày, đường rất dài, đôi giày này có thoải mái hay không chỉ có con mới biết. Phó Lâm cũng tốt, những người còn lại cũng được, bố tin vào cái nhìn đầu tiên của con, chắc chắn sẽ không quá tệ.”

“Thực sự tôi vẫn luôn không hiểu được, tính cách của tôi rốt cuộc là giống ai, đã nhận định là Phó Lâm thì sẽ không buông tay. Bố nuôi mẹ nuôi của tôi đều là người tri thức, rất biết kiềm chế, không có ai giống tôi nóng nảy không nói lý. Mấy năm nay tôi vẫn luôn không nhận được một lời giải thích đúng, bây giờ mới biết, hóa ra là giống ông. Trước kia ông vừa nhìn đã ưng bà Thích, tôi cũng đã nhận định Phó Lâm rồi, bất cứ ai khuyên bảo cũng vô dụng.”

“Nha đầu này đã trưởng thành rồi, cũng biết cười nhạo bố rồi.” Thích Tuấn xoa đầu cô, cử chỉ rất dịu dàng thân mật, cô nín thở hồi hộp.

Cách bố mẹ nuôi giáo dục rất cứng nhắc, coi trọng quy củ, cái gì đúng, cái gì sai, tất cả đều có sách giáo khoa nhất định.

Bọn họ là giáo viên, thiết lập chính xác vê tam quan cho cô.

Nhưng Lư Thanh Vân thì sao? Lại không giống như mẹ ruột, bà ấy mạnh mẽ bá đạo, hy vọng tất cả mọi việc đều có thể quản lý trong tay mình, bà ấy có quyền lên tiếng, vì vậy cũng mong bà ấy có thể làm kẻ mạnh trong cuộc sống của mình.

Nhưng Thích Tuấn…

Ông ấy mang lại cho người khác cảm giác rất tùy tiện, hài lòng là được, cũng rất lười biếng, dường như rất thờ ơ, nhưng lại rất để tâm.

Tổ hợp như vậy, vẫn thật sự…

Không biết làm sao để hình dung được.

Nhưng không có gì phải nghi ngờ là bọn họ đều yêu nhau sâu đậm.

Hòa thuận vui vẻ trải qua cuộc sống là tình yêu.

Hai người ghét bỏ khuyết điểm của đối phương, nhưng vấn có con trai con gái, giúp đỡ lần nhau cho đến hiện tại.

Lư Thanh Vân sau khi hùng mạnh chưa từng nghĩ đến việc ly hôn, nhà họ Thích cũng chưa từng đổi tên thành một mình Lư Thanh Vân.

Thích Tuấn cũng sợ sau này bà ấy cần đến mình, nhìn có vẻ nhu nhược bất †ài nhưng thực sự đặc biệt quan tâm đến bà ấy.

“Tôi hâm mộ tình cảm của bố mẹ nuôi, hòa thuận vui vẻ cả cuộc đời. Nếu như có thể, tôi hy vọng cuộc sống hôn nhân của tôi không giống như hai người, yêu đau khổ, không yêu càng đau khổ, ai cũng không đành lòng từ bỏ lẫn nhau, nhưng cũng không ai tình nguyện ngồi lại nói chuyện với nhau, tình yêu như vậy càng giày vò người ta hơn.”

Chu Đình nghiêm mặt, thành thật nói.
 
Chương 2575


Chương 2575

Thích Tuấn cười đáp: “Đứa trẻ ngoan, những vết xe đổ này ở đây, con hãy chọn một con đường đúng đắn mà đi.”

“Tôi sẽ như vậy, tôi không muốn đời người có chỗ thiếu sót đáng tiếc, đến lúc già sắp chết rồi lại hối hận.”

Thích Tuấn nghe đến lời này, đột nhiên tâm tình trở nên vô cùng phức tạp.

“Được rồi, hôm nay con nghỉ ngơi, ra ngoài đi chơi đi, không cần học nữa, bài học này khô khan vô vị, trước đây bố thường đưa mẹ con đi cúp học.”

“Tôi thực sự có thể đi sao?”

Ánh mắt Chu Đình phát sáng, vô cùng mừng rỡ.

“Đương nhiên, con là cô chủ của nhà họ Thích, con sợ ai?”

Cô không hề coi mình như là cô chủ của nhà họ Thích, vì vậy không có cách nào mà không lo ngại gì.

Cô lập tức đi thay quần áo, muốn đi tìm Phó Lâm.

Cô vừa ra khỏi cửa, không ngờ một chiếc xe thể thao màu đỏ vô cùng quyến rũ dừng ngay cổng.

Mui xe mở ra, bên trong xuất hiện một cô gái đeo kính đen, xem ra có vẻ lớn hơn mình hai tuổi, thoa son màu đỏ đậm, mang giày cao gót cao mười centimet, xem ra tác phong khí thế cũng khá được.

Cô nghĩ là khách của nhà họ Thích, vì vậy không quan tâm, trực tiếp muốn tìm đường rời khỏi.

Nhưng không ngờ lại bị người con gái đó chặn lại.

Cô ta tháo kính râm, cau chặt chân mày: “Cô chính là người mới đến? Tên…

Chu Đình đúng không? Là con gái bác cả của tôi?”

“Hửm? Gô là..”

“Tôi là Thích Cẩm Nhi chị họ của cô, vấn chưa tổ chức tiệc gia đình họ Thích, vì vậy cô chưa gặp qua chúng tôi nên không nhận ra.”

Thích Cẩm Nhi…

Cô đã nghe qua cái tên này, bên dưới Thích Tuấn còn hai người em trai, theo đạo lý thì cô nên gọi là chú hai và chú ba.

Tuy rằng Thích Tuấn là anh cả, nhưng kết hôn sinh con không sớm như Vậy, vì vậy cô có chị họ lớn hơn mình hai tuổi.

“Ồ, tôi biết rồi.”

Cô nhàn nhạt nói xong, liền muốn tiếp tục rời đi, Thích Cẩm Nhi bị xem nhẹ rồi, đột nhiên cau mày.

Hôm nay cô ta đến là muốn hỏi thăm Thích Tuấn, sau đó mời ông ấy đến nhà ăn cơm, vì bố của cô ta mới nhận được một chai rượu ngon.

Tuy nói là ăn cơm, nhưng trên thực tế là muốn tố cáo hành động cướp bóc của Lư Thanh Vân với Thích Tuấn, lấy đồ của nhà họ Thích làm của riêng, hy vọng Thích Tuấn có thể khôi phục lại uy quyền của người làm chồng mà quản giáo cho tốt vợ của mình.

Đây là chuyện đã nói đi nói lại nhiều rồi nhưng bố của Chu Đình và chú ba vân làm không biết mệt.

Cô ta không ngờ vẫn chưa vào cửa đã gặp được Chu Đình trong lời đồn, là thiên kim nhà họ Thích mới được đón về từ một gia đình nhỏ, mới mấy ngày ngắn ngủi đã huênh hoang lấn át mình.

Vốn dĩ loại việc cỏn con này để một người dưới làm, nhưng cô ta chủ động xin đi, chính là muốn xem thử cô em gái này rốt cuộc ra làm sao.

Da không mịn bằng cô, cũng không cao bằng cô, vóc dáng vừa đủ, nhan sắc thì cũng được.
 
Chương 2576


Chương 2576

Nhưng… Thái độ ngạo mạn này là ý gì? Phớt lờ người ta? Dù sao mình cũng là chị của cô tal “Đứng lại, tôi là chị của cô, lân đầu gặp mặt, cô nhìn thấy tôi chính là thái độ này?”

Thích Cẩm Nhi khoanh tay trước ngực, không khách khí nói.

Cô ta phải cho Chu Đình một đòn phủ đầu, để cô hiểu, nhà họ Thích chỉ có một cô chủ lớn chính là cô ta.

Cô ta cùng lắm cũng là cô hai, đừng hòng lấn át làm lu mờ cô ta.

Chu Đình nghe những lời này thì cau mày, đảo mắt, nghĩ đến gì đó rồi đưa †ay ra phía trước.

“Vậy… Đưa cho tôi đi.”

“Ýý cô là gì?”

“Lân đầu gặp mặt, chị họ đã mang quà cho tôi phải không?”

“Cái gì?”

Thích Cẩm Nhi chết lặng, mãi chưa phản ứng lại.

“Cô không phải là chị của tôi sao?

Chúng ta cũng đã hai mươi năm không gặp nhau rồi, chị lân đầu tiên gặp em gái, chính là thái độ này phải không?

Không phải nên mang quà cho tôi sao?

Cô có quần áo, trang sức, túi xách, giày đẹp gì đó đều có thể tặng cho tôi, tôi không chê nhiều đâu.”

Chu Đình lúc này giống như một kẻ vô lại, đối với loại người này cũng chỉ có thể như vậy.

Cô không cần mặt mũi, dứt khoát cả bản thân cũng không cần, ai sợ ai.

Thích Cẩm Nhi ngàn vạn cũng không ngờ, bản thân bị phản lại một vố.

“Không có!” Cô ta thở phì phì đáp.

“Không có cô gọi tôi làm gì, lần sau nhớ chuẩn bị, tôi phải đi rồi, tạm biệt.”

“Cô… Cô đứng lại cho tôi, cô nên cung kính, lễ độ đối với tôi chứ.”

“Chúng ta ngang hàng, lại không phải kém nhau một thế hệ, tại sao tôi phải lễ độ với cô? Hơn nữa, chó ngoan không ngáng đường, ngáng đường không phải chó ngoan, cảm phiền nhường đường, cô ngáng tôi rồi.”

Chu Đình miệng lưỡi sắc nhọn, không nhường người chút nào, khuôn mặt của Thích Cẩm Nhi oán hận từ xanh rồi lại trắng, khó coi vô cùng.

“Cô… Cô đang nói tôi là chó sao?”

“Ừm? Không phải nói sau khi xây dựng đất nước không cho phép động vật thành tinh sao? Làm sao cô lại nghe hiểu được tiếng người của tôi vậy?”

Chu Đình giả vờ nghi ngờ, dáng vẻ giả vờ rất nghiêm túc.

Thích Cẩm Nhi bị chọc tức đến sôi máu.

“Nếu như là xuất thân từ một gia đình nhỏ thì miệng chó không thể nhổ ra ngà, hôm nay tôi sẽ thay bác cả dạy dỗ cô cho tốt.”

Cô ta bị chọc tức đến cả người run rẩy, nói xong liền muốn tát cô một cái, nhưng Chu Đình là người thế nào chứ, tính khí mạnh mẽ không bao giờ chịu đựng.

Cô một tay giữ lấy tay của Thích Cẩm Nhi, mạnh mẽ dùng lực đẩy cô ta lùi lại.
 
Chương 2577


Chương 2577

Thích Cẩm Nhi lảo đảo mấy bước, va vào chiếc xe thể thao của mình, phát ra tiếng động lớn, có thể thấy va vào không nhẹ, nước mắt cũng đau đớn rơi xuống.

“Gô… Cô vậy mà dám đánh tôi, tôi muốn đi méc bác cả. Các người, các người đều nhìn thấy rồi, cô ta đẩy tôi, các người mau vào mời bác cả ra đây đi.”

“Càn quấy, thật sự phiên phức, tôi lười phải lên tiếng với cô, cô cứ từ từ khua môi múa mép cùng ông Thích đi.”

Cô cũng lười làm rối lên, trực tiếp quay đầu rời khỏi, dáng vẻ tiêu sái bị hỏng rồi.

Thích Cẩm Nhi không can tâm, muốn đuổi theo, nhưng bản thân bị va vào rất mạnh, đau đớn không dứt, căn bản không có lực.

Cô ta chỉ có thể giương mắt nhìn Chu Đình rời khỏi, tức giận lau nước mắt.

Rất nhanh Thích Tuấn liền đi ra.

Cô ta vừa nhìn thấy Thích Tuấn liền gào khóc: “Em… Em đẩy con, xem xem em nó đẩy con, bác cả, bác phải làm chủ cho con, em ấy khó dạy bảo, không hề có chút dáng vẻ của tiểu thư khuê các trong gia đình lớn.”

“Vậy eo của con còn có thể chuyển động được được không?

“Không thể, bác cả.”

Cô ta khóc lóc sướt mướt trả lời.

“Các người không nghe thấy cô chủ nói không thể động được sao? Còn không khiêng về nhà em hai của tôi nghỉ ngơi? Cậu làm tài xế, cậu làm người chăm sóc, đưa về, hai người nâng, mau lên.”

“Bác cả… Bác, bác không quản? Nha đầu Chu Đình đó thì sao?”

“Không phải là người đã đi rồi sao?

Đợi người quay về, bác nhất định sẽ nghiêm khắc quản giáo. Tay chân các người nhanh nhẹn lên chút, đưa đi mau lên, đừng làm chậm trễ bệnh tình.”

Nói rồi, Thích Tuấn vẫy tay mỉm cười, lộ ra tám cái răng, vô cùng chuẩn mực.

Nhìn Thích Cẩm Nhi được khiêng đi.

Cuối cùng cũng đã yên tĩnh rồi.

Chu Đình nhanh chóng đi tìm Phó Lâm, một ngày không gặp dài như ba thu, tính ra cũng đã hơn mười năm không gặp rồi!

Trước đây cô vân luôn cảm thấy, hai người luôn ở bên nhau rất chán ngán.

Nhưng sự thực chứng minh, sau khi ở bên nhau thì lại hận không thể ở cùng người mình yêu từng giây từng phút không rời.

Mỗi người đều cần có không gian riêng tư cho mình, nhưng chính xác mà nói, lúc mình muốn có không gian riêng, nửa còn lại có thể thấu hiểu hỗ trợ, cũng có thể sau khi cô bận rộn, quay lưng lại thì anh vẫn ở đấy, đừng để cô không tìm được sự tồn tại của anh.

Cô vẫn chưa đi qua, không ngờ Phó Lâm vậy mà đã đuổi theo rồi.

Vốn dĩ cô còn định lặng lẽ làm anh kinh ngạc.

“Anh… Sao anh lại đến rồi?”

“Anh cài đặt giám sát trước nhà em, em vừa ra ngoài là anh biết liền, lập tức bỏ hết công việc xuống nhanh chóng đến đây.” Anh vội vàng đáp.
 
Chương 2578


Chương 2578

“Để anh xem kỹ xem. Không bị gây đi, không có vết thương bầm tím, xem ra sắc mặt cũng rất tốt, xem ra không bị ức hiếp hành hạ, như vậy thì yên tâm rồi.”

Anh kiểm tra từ trên xuống dưới hết một lượt, thậm chí còn vén quần áo lên kiểm tra cánh tay, ngón chân các thứ, xác nhận không có vết thương bầm tím, lúc này mới thở phào một hơi.

Chu Đình nhìn dáng vẻ anh căng thẳng, không khỏi cảm thấy buồn cười, nhưng lại đứng đắn.

“Mấy ngày nay em đã học lễ nghỉ quý tộc, em cảm thấy em nên là người nổi tiếng cả nghìn người hâm mộ.”

“Làm sao em ra ngoài được?”

“Ông Thích cho em ra ngoài, ông ấy ngược lại là một người rất thấu tình đạt lý, ông ấy và bà Thích là hai người hoàn toàn đối ngược nhau.”

“Vậy khi nào em quay lại?”

“Ông ấy không nói, có phải ý là…

Đêm nay có thể không cần trở về?”

Cô cười đáp.

“Anh mong rằng em vĩnh viên đừng trở về, em muốn đi đâu? Em đã bị nhốt ở trong nhà mấy hôm rồi, chắc chắn là ngột ngạt chết đi được.”

Chính lúc này, bụng cô lại không đúng lúc phát ra tiếng.

Cô đói rồi.

Anh cau mày, không nói gì trực tiếp đưa cô đi ăn cơm.

Đối mặt với đồ ăn ngon, cô không hề ăn uống hả hê, ăn chậm nhai kỹ, động tác tay chân cũng rất quy củ.

Cùng anh nói chuyện cũng là giọng nói nhẹ nhàng ấm áp, lúc đầu anh chưa cảm thấy, nhưng hồi lâu rồi liền cảm thấy rất kỳ quặc.

Cô rõ ràng là một người không cẩn thận, không câu nệ tiểu tiết, nhưng hiện tại lại trở nên mượt mà không góc cạnh, che giấu đi tất cả sự sắc sảo.

Lúc cô ở cổng lớn nhà họ Thích măng người ta cũng không thế này.

Anh xoa đầu cô, có phải nửa đường đã bị té rồi không, bị đập vào đầu rồi?

“Anh làm gì vậy?”

Cô ngờ vực hỏi.

“Có phải em ở đó không thoải mái, làm sao mà cách nói chuyện và ăn uống lại thế này? Đây là món em thích ăn nhất, vậy mà chỉ ăn được có mấy miếng? Trước đây ăn cả bát cơm giờ chỉ ăn có chút ít này.”

“Sẽ bị mập, con gái giữ vóc dáng rất quan trọng. Cơm cần ăn đủ bảy phần, cần phải ăn chậm nhai kỹ, lúc ăn cơm cũng nên ít nói lại…”

Cô vẫn chưa nói xong, Phó Lâm đã cau mày chặn lời: “Em học hành ba ngày chính là học cái này?”

“Không chỉ vậy, còn có lễ nghi xã giao, đứng lên ngồi xuống, còn có lễ nghỉ trong bữa ăn Châu Âu, thưởng thức rượu vang, còn có một chút khiêu vũ xã giao…”

“Em đã học sơ sơ, chính là như vậy, anh có thích không?”

Cô nhìn anh mong chờ, bà La nói, tất cả đàn ông đều thích con gái thục nữ.

Cô chỉ muốn biết, bản thân đã thay đổi tốt hơn rồi, Phó Lâm có phải sẽ càng thích cô hơn.
 
Chương 2579


Chương 2579

Phó Lâm nghe xong liền gõ lên đầu cô: “Không thích, nếu như em học hết tất cả, anh cũng không dám tin. Em của trước đây không tốt sao? Anh cảm thấy rất thẳng thắn rất đáng yêu. Muốn ăn gì thì ăn nấy, sao phải ép buộc bản thân?”

“Nếu như anh thích thục nữ thì lúc đầu đã không cảm thấy em long lanh rung động lòng người. Em nghịch ngợm đáng yêu, dám yêu dám hận, không dung thứ cho những điều mình không thể chấp nhận. Em có góc cạnh, tại sao phải mài đi? Em chính là em, là cô chủ của nhà họ Thích, cũng là người phụ nữ của Phó Lâm anh. Anh không cần biết người khác thích em như thế nào, anh chỉ thích em là chính em.”

“Anh không cần em phải trở nên tốt hơn, em chỉ cần để cho bản thân mình thoải mái là được, mắc mớ gì phải lấy lòng người khác.”

Phó Lâm nói nghiêm túc.

“Bất kỳ ai khiến cho em phải mài mòn bản thân để phù hợp với người khác đều không phải là người thật lòng quan tâm em và yêu em.”

Cô nghe được những lời này, hơi sửng sốt.

Cô đột nhiên nghĩ đến lời của Thích Tuấn, lúc trước ông ấy cũng đã dẫn Lư Thanh Vân cúp học, hóa ra ông ấy cũng đã hiểu được đạo lý này từ sớm, vì vậy hôm nay mới giúp cô giải vây, cho cô nghỉ học.

Người thực sự yêu bạn sẽ yêu chính con người thực sự của bạn.

Thích Tuấn đã yêu Lư Thanh Vân từ cái nhìn đầu tiên.

Vậy Phó Lâm thì sao?

Đã yêu chính mình lúc trước bướng bỉnh dám yêu dám hận.

“Vậy anh thích điểm ngang tàng bạo ngược của em?”

“Ừm, thích dáng vẻ đanh đá của em.”

“Vậy…Cho em ít hạt tiêu và bia, em không muốn uống rượu vang, em muốn thịt xiên nướng, em muốn ăn lẩu, em muốn uống bial”

Cô đột nhiên lộ ra bộ mặt thật, đồ ăn ở nhà họ Thích toàn là cái gì đâu, chẳng có sức sống gì.

Mùa hè đến rồi, không có bia lạnh thì thật là thất bại.

Phó Lâm nghe những lời này, nhìn dáng vẻ vui tươi của cô, đột nhiên mỉm cười. Đây mới là dáng vẻ nguyên thủy nhất của tình yêu.

Phó Lâm đưa cô đi ăn tất cả những món mà cô muốn, cô cảm thấy bụng mình như sắp muốn vỡ tung, cho dù như vậy cũng rất vui.

Đến cuối cùng, Chu Đình thật sự không ăn nổi nữa, nằm bò trên bàn, cũng không muốn đi nữa.

Ngay cả khi gào thét là ăn nhiều quá lại béo chết mất, nhưng miệng vẫn ngậm lấy theo thói quen, uống trà sữa trân châu, một màn tự vả cực lớn.

Phó Lâm liền đi mua thuốc tiêu hóa cho cô, cô ăn mấy viên lại cảm thấy vị sơn tra rất ngon, không nhịn được lại ăn thêm mấy viên.

“Bụng thật căng, khó chịu quá.” Cô đáng thương nhìn Phó Lâm.

“Lại không có ai giành với em, em đến mức như vậy sao?”

“Không phải đã lâu rồi em không được giải phóng tâm hồn sao. Em bị đầy bụng khó chịu như vậy, anh còn nói em”

Cô khổ sở nhìn Phó Lâm, Phó Lâm cũng không biết là nên tức giận hay nên cười, cuối cùng nhẫn nhục chịu khó giúp cô xoa xoa bụng, để cô tiêu hóa tốt một chút.
 
Chương 2580


Chương 2580

Lúc này cô mới cảm thấy dễ chịu hơn nhiều, dạ dày ấm áp, giống như một cơn ấm nóng chạy khắp toàn thân.

Cô vô cùng thoải mái rồi mới nghiêng đầu, đôi mắt tròn xoe nhìn anh.

“Nhìn anh làm gì?”

“Mấy ngày không gặp, hình như trở nên đẹp trai hơn rồi.”

“Mồm mép láu lỉnh, nhà họ Thích còn dạy em bôi mật lên miệng sao?”

“Cái này không có, em chỉ nói thật lòng, anh thật sự rất đẹp trai.”

“Chu Đình, anh và Cố Thành Trung lớn lên khá giống nhau, có phải em nhìn nhầm anh thành anh ấy không, hay em ở bên cạnh anh để tìm kiếm dấu vết của Cố Thành Trung?”

“Tại sao lại hỏi như vậy?” Cô nhíu mày nhìn anh ta.

“Người ngoài chỉ biết Cố Thành Trung, không ai biết đến Phó Lâm anh.

Cho dù bọn họ biết nhà họ Cố có sự tôn tại của anh, anh và Cố Thành Trung là anh em sinh đôi, nhưng mỗi lần anh xuất hiện, người ngoài đều sẽ gào thét tên của Cố Thành Trung. Nhưng khi Cố Thành Trung xuất hiện lại không có ai nhận nhầm anh. Ngay cả mẹ ruột của em cũng cảm thấy, anh không bằng Cố Thành Trung, nếu như người em gả cho là Cố Thành Trung thì cuộc hôn nhân này cũng không khó khăn như vậy, là vì… Người em gả cho là anh…”

“Nhưng em cũng không phải là Hứa Trúc Linh, em cũng không cảm thấy con đường chúng ta đi là con đường của bọn họ, không phải là bản sao của bọn họ. Anh chính là anh, em chính là em, độc nhất vô nhị, có cá tính riêng của mình. Không quan tâm người khác nói thế nào, làm chính mình không tốt sao?”

“Tại sao phải để ý đến những lời tào lao của những người đó, ai ai cũng đều ăn no rồi không có việc gì làm. Em chỉ biết, người em yêu là Phó Lâm, anh ấy không hề thua kém Cố Thành Trung, em cũng không hề so sánh bản thân với Hứa Trúc Linh, mỗi người đều có điểm sáng riêng của mình.”

“Vậy điểm tỏa sáng của anh là gì?”

Phó Lâm ngước mắt, nghiêm túc mà lại cố chấp nhìn cô.

Cô nghe xong, cười khúc khích: “Tính cách của anh tệ hơn Cố Thành Trung, cũng thô bạo hơn anh ấy, không điềm tĩnh kiềm chế như anh ấy…”

Mỗi lần cô nói thêm một từ, sắc mặt của Phó Lâm liền u ám hơn một phần.

Không có một câu nào tốt cả.

“Anh còn rất thẳng thắn, có lúc nói chuyện cũng có thể làm cho em tức chết, cũng dễ dọa các bạn nhỏ sợ…”

“Đủ rồi.”

Anh ta thực sự không nghe được nữa, sắc mặt khó coi, mím môi nói.

“Anh hung dữ với em à?”

“Không có, anh chỉ đang tức giận với chính mình, không có gì tốt cả, thật tệ.

Anh không mở mắt, không muốn đối mặt với cô, cảm thấy mình không có thể diện.

Những tật xấu này anh đều biết, nhưng hiện tại kể ra chỉ tiết từng cái một, vân khá là tổn thương.

Quả nhiên anh rất kém.

“Nhưng em chưa nói xong.”
 
Chương 2581


Chương 2581

“Đừng nói nữa, anh biết mình rất nhiều khuyết điểm, không đáng lo… Sửa từ từ là được.” Anh mím môi khàn khàn nói.

“Không cần thay đổi, tính anh xấu, nhưng đối với những người thân cận rất nghĩa khí. Anh thô bạo cũng là đối với những người xấu mà thôi. Anh không đủ điềm tĩnh kiêm chế, nhưng lúc làm việc, lại rất bình tĩnh. Tuy rằng anh rất thẳng thắn, nhưng đối với em cũng rất tốt. Có lúc hung ác tàn bạo, nhưng anh cũng đang dần dần sửa đổi, đừng dùng bạo lực giải quyết vấn đề, ít nhất anh cũng có chỗ để đàm phán…”

“Khuyết điểm của anh rất nhiều, nhiều như sao trên trời vậy, nhưng còn ưu điểm của anh lại giống như mặt trăng, mặt trăng xuất hiện rồi thì sẽ không còn thấy sao nữa.”

Cô cười nói, những lời này không biết đã đọc ở đâu, dùng để an ủi người đàn ông thẳng tính này, vừa hay.

Phó Lâm nghe những lời này, đáy mắt đột nhiên sáng lên bừng bừng.

Anh xúc động, liền ôm lấy đầu cô, mạnh mẽ hôn lên cánh môi của cô.

“Cô nương, yêu em chết mất, những lời nhận xét này của em quả thật là khiến cho người ta kinh ngạc.”

“Phải… Phải không?”

Đột nhiên cô chột dạ, một lúc nào đó, một ngày nào đó, ở trên một diễn đàn nào đó, đâu đâu cũng có thể thấy mà.

Cái tên nCốc này, bình thường chỉ biết kinh doanh, cũng chẳng thèm xem mấy tin tức hoàng đạo ra sao, thật sự dễ lừa.

“Sau này có ai khinh chê anh nữa, anh liền cãi ngược lại như vậy.”

“Cãi lại làm gì, quản những người đó làm gì, em thích anh là được rồi, chẳng lẽ anh còn muốn người khác thích anh sao?”

Cô khó chịu liếc anh một cái.

Phó Lâm nghĩ cũng đúng, đời này có một mình Chu Đình là đủ rồi, ánh mắt người bên cạnh không quan trọng.

Anh bây giờ cũng đã không để ý đến ánh mắt của Cố Thành Trung nữa rồi, chỉ cần đừng chạm vào vết sẹo của người ta, trên căn bản anh sẽ không hung bạo.

“Tiếp theo chúng ta nên đi đâu đây?

Em không muốn quay về nhà họ Thích.”

“Chắc em vần chưa quen với Huế đâu? Đưa em đi dạo xung quanh.”

“Được, đi thôi.”

Phó Lâm nắm lấy tay cô đi trên phố, cô mệt rồi anh liền cống cô tiếp tục đi.

Dần dần, hoàng hôn buông xuống, ráng chiều chiếu rọi trên người bọn họ, kéo dài cái bóng của nhau.

Cô cũng mua túi lớn túi nhỏ, đều do Phó Lâm xách.

“Chu Đình, em không sợ anh già sao?”

Đột nhiên cô nghe đến vấn đề này, trái tim run rẩy dữ dội.

Lư Thanh Vân lúc trước từng nói, đã như một hòn đá làm dậy sóng, không ngờ hôm nay Phó Lâm lại chủ động nhắc đến.

“Thật ra… Rất sợ…”

Giọng cô nhỏ nhẹ vang lên.
 
Chương 2582


Chương 2582

Cô nằm trên tấm lưng to lớn mạnh mẽ của anh, hai mắt hơi ướt, những giọt nước mắt nhỏ bé rơi xuống, làm ướt chiếc áo sơ mi của anh.

“Em sợ anh sẽ đi trước em rất lâu rất lâu, đến lúc đó cô đơn như thế, phần đời còn lại của em nên trải quên như thế nào đây.”

“Hy vọng anh đi chậm một chút, em đi nhanh một chút, em sớm một chút đuổi kịp anh.”

“Em… Hối hận không?”

“Có thể đừng hỏi em vấn đề này được không, không hối hận, em đã nhận định là anh rồi, bất luận anh ra sao, em cũng gả.”

Cô khó chịu đáp.

“Được, vậy anh sẽ cố gắng ở bên cạnh em thật nhiều nhiều năm.”

Phó Lâm định đưa cô trở về, không ngờ nhà họ Thích đã đưa người đến rồi.

“Cô chủ, thời gian không còn sớm nữa, phải quay về rồi, phu nhân nói, con gái ở bên ngoài qua đêm không tốt, vẫn nên quay về đi.”

“Tôi cũng với chồng sắp cưới qua đêm thì sao? Không về!”

“Gô chủ, đừng làm khó chúng tôi.”

“Tôi không…”

“Chu Đình, em về trước đi, ngày mai anh lại đến tìm em”

“Nhưng, nhưng lần này quay về, cũng không biết lần sau là khi nào em mới được ra.”

“Ngày mai anh sẽ đến.”

“Vậy… Vậy được”

Cô nghe thấy những lời này, mới quyến luyến rời đi.

Phó Lâm cứ đứng phía sau, nhìn theo chiếc xe đi xa, đến khi không nhìn thấy chiếc xe nữa mới thu lại tâm mắt xa xăm. Một mình anh đi dưới ánh hoàng hôn, lẻ loi một mình, anh sợ sau này Chu Đình cũng sẽ trở nên cô đơn lẻ loi…

Phó Lâm về đến nhà, việc đầu tiên là đi tìm Cố Thành Trung, Cố Thành Trung đang nấu cơm cho Hứa Trúc linh, ở trong bếp bận chết đi được.

“Cố Thành Trung, đừng nấu cơm nữa, em muốn nói với anh một chuyện rất nghiêm túc.”

“Lại chuyện nghiêm túc, cũng không bằng chuyện anh nấu cơm cho vợ của anh, Trúc Linh đang đợi ăn cơm.”

Cố Thành Trung cũng không ngẩng đầu trả lời, chuyên tâm nấu cơm tối cho vợ của anh.

“Cố Thành Trung, rốt cuộc có muốn điều dưỡng sức khỏe, sống lâu một chút không, anh muốn đợi đến lúc mình xuống lỗ, vợ của anh bốn năm mươi tuổi, sau đó bế con của anh đi tái hôn BI”

Lời này vừa nói, tấm thân mạnh mẽ của Cố Thành Trung cứng đờ, tay cầm dao cũng có chút run rẩy.

Vấn đề này thật sự rất nghiêm túc nhat Anh lập tức gọi cô bếp đến, đưa tạp dề cho cô ta.

“Cô ấy ăn nhạt, ít dầu ít muối, biết chưa?”

“Đã hiểu thưa ông.”

“Em đến đây với anh, chúng ta bàn bạc về vấn đề này.”

Lúc này Cố Thành Trung so với Phó Lâm còn gấp gáp hơn nhiều, kéo tay anh ta đi về phía phòng sách.
 
Chương 2583


 

Chương 2583

“Em nói xem, rốt cuộc làm sao rồi?”

“Dáng vẻ ông cụ như thế nào, anh biết không?”

“Tóc bạc trắng.”

“Mẹ của chúng ta thế nào?”

“Tuy rằng đã hơn năm mươi rồi, nhưng vóc dáng được bảo dưỡng đúng cách, mặc sườn sám vấn là bộ dáng thướt tha, mái tóc đen bóng, cũng không già đi bao nhiêu.”

“Ông cụ lớn hơn mẹ hơn hai mươi tuổi, nhìn xem dáng vẻ hiện tại của ông †a thế nào? Kéo ra ngoài nói ông cụ tám mươi tuổi ai cũng tin.”

“Tuy rằng chúng ta chỉ lớn hơn mười tuổi, nhưng cũng không thể xem thường, đúng không?”

Sắc mặt Phó Lâm đầy nghiêm túc, dáng vẻ của hai người giống như đang bàn về việc quốc gia đại sự vậy.

Cố Thành Trung nghe xong, biểu thị anh ta nói rất có lý.

“Vậy chúng ta nên làm thế nào?

Làm thế nào để bảo dưỡng?”

“Bắt đầu từ chế độ ăn uống, sau đó là ngủ sớm dậy sớm, cuối cùng là không thể quá lao tâm khổ trí. Mọi công việc của tập đoàn rất phức tạp, dễ lao tâm lao lực. Sức khỏe của anh so với em kém hơn một chút, anh đã từng thay tim, hiện tại không cảm thấy gì, đến lúc già anh mới phát hiện rất nhiều tai hại.”

“Đúng, em nói rất chính xác.”

“Chúng ta cần phải ăn uống thanh đạm bảo dưỡng dạ dày, sau đó mỗi ngày phải siêng năng rèn luyện thêm, chuyện ấy cũng không nên làm sau mười hai giờ, sẽ có hại với thân thể của đàn ông…”

Cố Thành Trung nghe đến những lời này, ánh mắt nhìn về phía Phó Lâm cũng có chút kỳ quái.

“Tên nhóc như em cũng biết khá nhiều chuyện nhỉ?”

“Em đã mang bí kíp đến, anh xem thử”

Phó Lâm giống như biến ra pháp bảo vậy, từ trong người lấy ra mấy quyển sách.

“Bí mật dưỡng sinh tuổi trung niên.”

“Làm ba điều này mỗi ngày, sống lâu trăm tuổi không còn là giấc mộng.”

“Những người sống lâu nhất, làm thế nào để sống khỏe mạnh”

“Ba mươi hai bí quyết dưỡng sinh.”

“Những cái này là món đồ chơi gì?”

“Em đã mua về với giá cao những quyển sách sức khỏe với lượng tiêu thụ nhiều nhất các năm đều ở đây, chúng ta cẩn thận nghiên cứu.”

“Em cũng đã cho người đi liên hệ với ông cụ trăm tuổi rồi, lý luận suông rất nông cạn, vì vậy em muốn thảo luận chuyên sâu tìm ra bí quyết sống lâu trăm tuổi.”

“Em đây là… Cảm giác khủng hoảng cũng quá mạnh rồi sao?” Cố Thành Trung cau mày nói, cảm thấy thế này cũng có chút làm quá.

“Anh có muốn vợ của anh ôm ba đứa con của anh đi tái hôn không?”

“Không muốn.”

“Anh có muốn tóc của vợ anh vẫn chưa bạc mà anh đã xong đời trước không?”

“Không muốn.”

“Anh có muốn…”
 
Chương 2584


Chương 2584

“Được rồi, xem sách đi.”

Cố Thành Trung đã thật sự muốn tát một cái, cái mỏ quạ này không biết nói mấy lời tốt đẹp sao?

Nửa tiếng sau, phòng bếp cũng đã làm cơm tối xong, Hứa Trúc Linh cũng đã bụng đói cồn cào mà hai anh em nhà Cố Thành Trung vẫn chưa xuống.

Cô nhịn không được đến gõ cửa phòng sách, phát hiện không có ai trả lời, cô thấy phòng sách không khóa liền trực tiếp đẩy cửa đi vào, phát hiện hai người đang tập trung tinh thần đọc sách, ngay cả một người to đùng bước vào cũng không biết.

“Hai người đang làm gì thế, nghiêm túc như vậy, kêu hai người ăn cơm cũng không nghe thấy?”

Người đàn ông trong phòng sách lúc này mới sực tỉnh, hai người đồng thời giấu quyển sách ra sau lưng.

“Trúc Linh, sao em lại đến đây? Đi, chúng ta đi ăn cơm.”

“Đọc cái gì, để em xem…”

Hứa Trúc Linh cướp lấy xem.

“Ba mươi hai bí quyết dưỡng sinh”?

Anh muốn dưỡng sinh rồi à?”

“Cái này gọi là bảo dưỡng, để đề phòng.”

Cố Thành Trung có chút xấu hổ nói.

“Bảo dưỡng cũng phải ăn cơm trước, đừng tận lực như vậy, chú ý sơ sơ một chút là được rồi. Anh không phát hiện em cũng không đưa anh đi ăn lẩu, uống đồ uống có gas nữa rồi sao.”

“Chính xác, anh còn cho rằng em là VÌ con.”

“Không phải chỉ vì con, mà còn là vì anh, suy cho cùng ăn nhiều cũng không tốt, vì vậy rất ít ăn rồi.” Cô đành nói: “Được rồi, hai vị thiếu gia, mau đi ăn cơm thôi, lại để đói nữa thì bảo dưỡng cái gì cũng vô ích.”

Ba người đến bàn cơm, Phó Lâm múc cho Cố Thành Trung một bát canh trước.

“Trước khi ăn cơm uống một bát canh, có thể sống đến chín mươi chín tuổi.”

“Đúng, đúng, đúng, Trúc Linh em cũng uống đi.”

“Ăn cơm tối đủ bảy phần, có thể sống đến chín mươi chín tuổi.”

“Phó Lâm, sắp xếp ít lại một chút,”

“Ăn cơm xong đi dạo, có thể sống…”

“Chín mươi chín tuổi.”

Phó Lâm vẫn chưa nói xong, Hứa Trúc Linh đã bất đắc dĩ tiếp lời.

Phó Lâm nghe xong, cười cười nói: “Hôm nay tôi nói có hơi nhiều lời rồi, thôi ăn cơm, ăn cơm.”

Đột nhiên không biết vì sao trên bàn chỉ còn mỗi tiếng bát đũa va chạm, không còn tiếng gì khác.

Trước đây Hứa Trúc Linh không hề cảm thấy Cố Thành Trung áp lực lớn như vậy đối với tuổi tác của mình, nhưng từ sau khi sinh con xong, cô liền cảm thấy Cố Thành Trung ngày càng để ý đến tuổi tác.

Cô có thể cảm nhận được chính xác, anh ấy sợ hãi với tương lai, sợ răng chết đi, cho dù cái chết vẫn xa vời, theo lẽ thường mà nói vần là chuyện của hơn bốn mươi năm sau, hiện tại anh đã có chút lo lắng không yên rồi.
 
Chương 2585


Chương 2585

Trước đây anh ấy không như vậy, anh ấy cũng không bao giờ để ý hơn ba mươi tuổi kết hôn có con, tuổi tác cách biệt lớn, đặt trong mắt người ngoài, cũng sẽ không có ai nói anh trâu già thích gặm cỏ non gì đó.

Nhưng bây giờ, anh ấy lo trước tính sau, vậy mà lại xem sách bảo dưỡng sức khỏe, đây không phải là chuyện người bốn năm mươi tuổi mới bắt đầu cân nhắc sao?

Cô cũng có thể hiểu, anh ấy lo lắng cho mình.

Sợ rằng anh ấy đi trước, để lại một mình mình cô đơn.

Anh ấy không hề sợ sinh tử, chỉ sợ tương lai của mình quá cô đơn.

Nghĩ đến đây trong lòng cô liền khó chịu.

Buổi tối quay về phòng, Cố Thành Trung vẫn đang rửa bát.

Cô đứng trên ban công, bỗng suy nghĩ không biết bay bao xa, cho đến lúc Cố Thành Trung quay lại lúc nào cũng không biết, biết rằng anh ôm mình từ phía sau thì cô mới phản ứng lại.

“Anh làm xong chưa?”

“Sao lại ngây người đứng trước cửa sổ hóng gió? Lỡ bị cảm thì phải làm sao?”

“Cố Thành Trung… Anh có nghĩ đến một vấn đề, anh dưỡng sinh rồi, em cùng anh dưỡng sinh, em cũng sẽ sống rất lâu rất lâu, đến lúc đó chúng ta vẫn một trước một sau thì phải làm sao?”

Lời này là để hỏi Cố Thành Trung.

Anh mím môi đáp: “Vậy cũng tốt, ít nhất anh cũng có thể có em thêm nhiều năm nữa, đến lúc đó không chừng ba đứa nhỏ nhà mình đều đã thành gia lập nghiệp, đã có cháu, trong lòng em có luyến tiếc mà không nỡ chết đi.”

“Nhưng không có em, chúng nó đến từ đâu? Chúng ta có thể chú ý thỏa đáng, nhưng đừng làm quá là được, nếu không cuộc sống sẽ ràng buộc ở khắp mọi nơi, có ý nghĩa gì. Anh cũng đã suy nghĩ về vấn đề này, nếu như so với anh sớm hơn rất nhiều, anh nguyện cùng em rời khỏi, cách suy nghĩ này anh chưa từng thay đổi.”

“Nhưng anh, không muốn để em chết…”

Giọng nói của Vệ Thành Trung trâm thấp, khàn khàn, văng vắng bên tai khiến trái tim cô như thắt lại.

Cô mở miệng muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng lại không nói được lời nào.

Cô quay lại ôm chặt lấy anh, vùi đầu vào vòng tay anh, lắng nghe tiếng tim anh đập mạnh.

Vành mắt ngấn lệ trong vô thức, nước mắt thấm ướt quần áo anh.

Cố Thành Trung xoa đầu cô, trâm ngâm nói: “Trúc Linh, anh rất cám ơn em, em khiến cho cuộc đời anh ấm áp, tuổi tác không chỉ là giới hạn của các con số, mà còn là thời gian chúng ta ở bên nhau.” “Anh sợ các con lớn, anh sợ tổ chức sinh nhật cho em, tổ chức sinh nhật cho mình. Nhìn Phó Lâm và Chu Đình bên nhau khó khăn vất vả như vậy, anh càng thêm bất an. Anh hơn em mười tuổi, trước đây cảm thấy chẳng có gì không tốt, vừa hay anh trưởng thành và ổn định, sự nghiệp thành công, còn em thì trẻ đẹp và ngây thơ. Chúng ta là duyên trời định. Nhưng bây giờ, anh thấy anh trước đây thực sự quá đơn giản”

“Nhưng anh cũng cảm ơn ông trời đã cho anh gặp em trong đời, dù đã 28 tuổi nhưng còn hơn là muộn hơn nữa”.

Hứa Trúc Linh nghe vậy liền nói: “Cố Thành Trung, chúng ta hãy trải qua mỗi ngày thật vui vẻ nhé, không nghĩ tới chuyện sinh tử ly biệt, chuyện đó còn cách chúng ta mấy chục năm nữa! Nếu bây giờ than thở thì ngày nào cũng buồn tẻ, ngột ngạt.”

“Sau này, chúng ta sẽ uống canh trước khi ăn cơm, và đi dạo sau bữa tối.

Anh tập thể dục và em sẽ theo anh.

Không uống rượu, hút thuốc, thức khuya, không mệt mỏi, luôn luôn vui vẻ được không?”
 
Chương 2586


Chương 2586

Anh vùi đầu vào vai cô, giọng nói nặng tríu một cách lạ thường.

Mặc dù tuổi tác không thể thay đổi, anh sẽ cố gắng sống càng lâu càng tốt, ở bên cô nhiều hơn một chút, nhiều hơn chút nữal Ngày hôm sau, Phó Lâm đích thân đến thăm nhà họ Thích, trước đó Lư Thanh Vân đã ra lệnh cấm những người trong gia đình nhà họ Cố đến chơi, vì vậy Phó Lâm đã bị từ chối nhiều lần.

Nhưng anh ta từng là một tổ chức hỗn hợp với chiếc mặt nạ trong tay, vì vậy anh ấy đã ngụy trang đi vào.

“Thưa ông, có người nói rằng họ đang tìm ông, anh ta nói rằng anh ta đã từng ăn tối với ông, và ông đã yêu cầu anh ta tới.”

“Thật sao?” Thích Tuấn hơi nghi ngờ, đã nhiều năm ông ấy không có bạn bè, thỉnh thoảng có người đến nhà cũng là hai cậu em trai, ngày nào cũng thuyết phục ông để ý tới Lư Thanh Vân.

Ông ấy đến phòng khách, nhìn thấy một khuôn mặt xa lạ, liền nói: “Tôi có quen anh không?”

“Xin lỗi. Đã dùng cách này đến tìm ông, tôi là Phó Lâm, hôn thê của Chu Đình.”

Phó Lâm đã vén chiếc mặt nạ da người, để lộ bộ mặt thật của mình.

Thích Tuấn không nhịn được cười, bảo người hầu đi xuống, nói: “Không sao, người chìm đắm trong bể tình thì một ngày không thấy người yêu như ba mùa thu không gặp. Suýt nữa tôi quên, cậu từng là người của nhà họ Phó tiếng tăm lừng lẫy, kể ra cũng thật trùng hợp, tôi đã từng gặp Phó Minh Nam vài lần.

“Tôi họ Phó, nhưng không liên quan gì đến Phó Minh Nam. Chỉ là tôi cũng nghĩ rằng hồi đó tôi là một bản sao, cái tên này là một lời nhắc nhở bản thân rằng tôi có dòng máu của nhà họ Cố.”

“Đừng căng thẳng, tôi không có ác ý. Chu Đình vẫn còn ngủ, tối hôm qua con bé uống rượu, đến giờ còn chưa tỉnh. Cậu ngồi xuống trước đi, chúng ta †rò chuyện một lát.”

Phó Lâm nhìn người đàn ông trước mặt, ông ấy đã ngoài bốn mươi tuổi, nhưng không thấy dấu vết của thời gian, không quá lời khi nói rằng ông ây mới ngoài ba mươi.

Anh ấy muốn hỏi Thích Tuấn bí quyết chăm sóc bản thân.

Mặt mũi Thích Tuấn ôn hòa, không có tính nóng nảy như vậy, trông ông ấy rất hòa đồng, khi ông ấy cười càng giống Phật Di Lặc.

Dù vậy, anh cũng không hề xem nhẹ, anh luôn cảm thấy Thích Tuấn không hề đơn giản như bề ngoài.

Một số người miệng nam mô bồ dao găm.

“Tôi muốn cưới con gái của ông, nhưng vợ ông lại tỏ ra thù địch với tôi.

Tôi không biết cách giao tiếp với phụ nữ. Tôi muốn nói chuyện với ông.”

“Tôi chỉ là một người chồng ở nhà chăm sóc con cái, vậy có tư cách gì để nói chuyện? Gia tộc này và cả tập đoàn Thích Thị cũng đều là một tay vợ tôi nắm quyền, anh tìm tôi, thật sự là tìm sai người rồi.”

Thích Tuấn xua tay như thể bất lực: “Ông Tề, ông nói rằng ông có quan hệ với Phó Minh Nam, điều này làm tôi nhớ lại. Tôi đã kiểm tra danh sách thợ săn tiền thưởng, phát hiện một danh sách nhiệm vụ do ông đưa ra. Người ông muốn giết chết, bởi vì sai lâm của những người thợ săn hồi đó, nên chỉ bị tật nguyền. Sau đó tổ chức vì hoàn thành nhiệm vụ, chuẩn bị điều thêm một thợ săn nữa cho ông, nhưng ông lại từ mu chối.

“Đừng lo lắng, ông không cần phải nhìn tôi như thế này, tôi không có ác ý, tôi chỉ là tò mò mà thôi. Nếu ông thật sự không có tư cách nói chuyện, nhà họ Thích làm sao có thể đứng vững được?

Bà ấy dù sao cũng là vợ của ông, vẫn hi vọng rằng nhà họ Thích có thể tác thành.”

“Tôi nghĩ nhà họ Phó rất nghiêm khắc, nhưng không ngờ đó chỉ là lời đồn” Thích Tuấn nheo mắt nói.
 
Chương 2587


 

Chương 2587

“Tôi có cần nói về đặc điểm của nạn nhân không? Anh ta và bà Thích vẫn có một chú liên quan sâu xa……

Phó Lâm từ từ nói, giọng nói trơn tru, nhưng lại khiến cơn sóng trong lòng Thích Tuấn dâng lên dữ dội.

“Nếu cậu dám tiết lộ tin tức này nửa chữ, tôi sẽ cho cậu chết không có chỗ chôn. Đây không phải là nói ngoa, mà tôi nói được làm được đấy.”

Giọng nói lạnh lùng, không chút cảm xúc của Thích Tuấn giống như âm thanh từ địa ngục chuyền tới.

Khi Phó lâm nghe thấy những lời đe dọa như vậy, không những không thấy sợ mà còn thấy mừng thầm.

Không thể trao đổi với Lư Thanh Vân, anh bất lực, đúng là nói chuyện với đàn ông vần đỡ tốn sức hơn.

Cũng đúng như anh dự đoán, Thích Tuấn không đơn giản như bề ngoài của ông ta.

Tưởng chừng như vô hại, nhưng lại rất thâm thúy, e rằng mọi chuyện trong thiên hạ đều nằm trong tầm kiểm soát của ông ta.

“Ông Thích, tôi có thể giữ bí mật, mong ông giúp đỡ tôi.”

“Được, vậy anh giúp tôi tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ, giết người đó đi.”

Ông nhướng mày, lạnh lùng nói.

“Tôi không còn là người của tổ chức nữa, nếu muốn tìm thợ săn, có thể tìm người phụ trách hiện tại Thiên Minh……”

“Không, tôi chỉ muốn cậu giúp tôi giải quyết chuyện, tôi không muốn người khác biết chuyện này.”

“Tôi đã hứa với Chu Đình, không……

Anh chưa nói hết câu, Thích Tuấn đã liền ngắt lời: “Tôi có thể không biết cách nói chuyện bằng Thanh Vân nhưng cậu có thể nghĩ cho kỹ.”

“Năm đó ông không tiếp tục truy sát, tại sao đã nhiều năm như vậy giờ li + “Tự nhiên thấy ngứa mắt mắt, muốn hắn chết.”

Ông ta nhếch mép, khiến người ta cảm thấy da đầu ngứa ran lên một cách kỳ là.

Tiếng cười này thật sự kinh khủng, trước đó một lát vẫn còn ôn hòa, nhưng lúc này như một sứ giả gọi hồn bước ra từ địa ngục.

Phù Lâm hung hăng cau mày, vốn tưởng rằng sẽ khó đối phó với mẹ vợ tương lai, nhưng không ngờ rằng cha vợ tương lai cũng rất khó đối phó.

Anh đã năm được điểm yếu của Thích Tuấn, Thích Tuấn cũng nắm được điểm yếu của anh.

Cho dù người có phải là anh giết hay không, anh cũng không thoát khỏi liên quan.

Người này thực sự không dễ dàng!

Rõ ràng là một người trí dũng kiệt xuất, nhưng lại chấp nhận lui về phía sau, bị người ta chê là sợ vợ, bị vợ quản lý chặt là sự sỉ nhục của một người đàn ông sau khi kết hôn: “Được, tôi đồng ý.”

Ông nói từng chữ một.

Thích Tuấn nghe được lời này, độ cong của khóe miệng càng sâu.

“Trong vòng một tháng, tôi muốn nghe tin tức về cái chết của anh ấy.”

“Được, tôi sẽ làm một cách hoàn hảo.”

“Được rồi, cậu có thể đi tìm Chu Đình. Người đâu, bảo cô chủ hãy thức dậy, tôi dân Vân Xuyên đến công viên giải trí. Sau khi Chu Đình tỉnh lại, cô ta đã rất ngạc nhiên khi biết được Phó Lâm đã đến và hơn nữa còn thành công thuyết phục được Thích Tuấn.

Những người phía dưới cũng không kịp ngăn cản, cô ta vội vàng rời khỏi nhà họ Thích.
 
Chương 2588


Chương 2588

“Sao anh làm được điều đó?” Ông ấy đã nói như vậy sao? “Đúng vậy, biết rằng chúng ta thực sự yêu nhau, nên đã vui vẻ đồng ý.” Phó Lâm mím môi nói.

“Thật tốt, có người ủng hộ chúng ta sẽ dễ dàng hơn nhiều, hôm nay chúng †a đi đâu?”

“Đi tìm Hứa Trúc Linh, rồi cùng nhau đi mua sắm, anh sẽ mua túi sách cho em.”

Chu Đình nghe vậy, liền gật đầu lia lịa.

Nhưng tin tức cô ấy rời khỏi nhà họ Thích rất nhanh liền truyền đến tai Lư Thanh Vân, hôm qua lần đầu tiên nên cũng coi như xong, vì vậy bà ấy làm lơ bỏ qua không tính toán với anh ta.

Ngược lại ông ấy thì tốt rồi, được voi đòi tiên, lại để Phó Lâm vào nhà.

Bà ấy lập tức gọi điện thoại cho Thích Tuấn.

“Anh đang làm cái trò gì thế này, nếu anh không muốn dạy dỗ con gái của mình, thì đừng xen vào chuyện của eml”

“Vợ à, anh dẫn Vân Xuyên xuống dưới lầu tập đoàn, đúng lúc đang chuẩn bị đi lên, tín hiệu thang máy kém, chờ anh lên rồi chúng ta nói chuyện.”

Nói xong, Thích Tuấn cúp điện thoại nhìn về phía con trai bảo bối của mình: “Lát nữa, con nhất định phải cứu bố! “Bố ơi, bố là một người đàn ông, sao bố lại có thể sợ phụ nữ?” Chúng ta là một người đàn ông tốt sẵn sàng nhường nhịn phụ nữ, nhưng cũng không thể quá nhường nhịn! Thích Vân Xuyên bất mãn nói, mọi người trong trường đều bàn tán sau lưng mình, nói bố của anh ta là nhát gan, sợ vợ, vợ vừa trừng mắt một cái lập tức sợ tới mức giống như Rùa Tôn.

Thích Tuấn từ nhỏ đã dạy anh ta, phải nhường nhịn cho con gái, là con trai không được động tay động chân với con gái, con gái chỉ cần khóc một cái, nhất định là lỗi của con trai.

Nhưng mẹ anh ta thật quá đáng, cho nên quan hệ trong nhà mới không thể hòa hợp được cứ như lửa với nước.

Anh ta rất thích Thích Tuấn, trong hơn mười năm trưởng thành, ngày mà Lư Thanh Vân ở bên cạnh anh ta cũng chỉ đấm trên đầu ngón tay.

Từ trước đến nay đều là Thích Tuấn chăm sóc cho anh ta, anh ta cảm thấy mình không có mẹ và đang sống trong một gia đình mồ côi mẹ.

Cho nên mỗi lần nhìn thấy Thích Tuấn sợ vợ như vậy, anh ta liền không muốn đi tìm vợ.

“Bởi vì bố yêu mẹ con.”

“Bố căn bản là sợ bà ấy, sợ bà ấy cướp mất Thích thị, vì bố không phải người kiếm tiền, bố chỉ ăn bám vợ, cho nên bố rất sợ bà ấy.”

“Nói bậy bạ, đó chính là tình yêu.”

Thích Tuấn chỉ cười cười, cũng không có giải thích quá nhiều.

Trẻ con còn nhỏ, cũng không hiểu thế giới của người lớn, yêu hận sớm đã không còn là bộ dạng thuần túy như lúc đầu.

Rất nhanh thang máy đã đến văn phòng của chủ tịch, Thích Tuấn dẫn con †rai vào văn phòng.

Lư Thanh Vân nhìn thấy ông ấy lập tức nhíu mày thật sâu: “Thích Tuấn, rốt cuộc anh có ý gì? “Anh cảm thấy tên Phó Lâm này rất tốt.’ Thích Tuấn không còn cách nào khác chỉ cười nói.

“Tốt cái gì mà tốt, anh mới biết anh ta không lâu? Anh ta đang cố bắt cóc con gái anh! Anh ta bao nhiêu tuổi rồi, hơn ba mươi, con gái anh còn chưa có sinh nhật lần thứ hai mươi của mình!

Biết ngoài kia có bao nhiêu những người trẻ, khôi ngô đang chờ Chu Đình, anh không cảm thấy anh quá đáng sao?
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom