Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Xuyên Không Nữ Chủ Tu Tiên Chậm Thôi

Chương 59: Dễ thương


Phía trước, vực sâu không thấy đáy, ai cũng cảm nhận được sự u ám toát ra. Uyển Ngưng cảm nhận được nhiều khí tức khác cũng vừa mới đến, xem ra bọn họ đến không muộn

Nàng nhìn trúng khu đất hơi nhô ra phía trước, tầm nhìn chỗ này cũng khá tốt:” Chúng ta dựng lều tại đây đi”

Bọn họ vừa đặt chân đến khu đất, một đội ngũ khác cũng phi thân đến. Uyển Ngưng đảo mắt nhìn bọn họ, không quan tâm tiếp tục gọi đám Diệp Hải dựng lều

Du Nhiên bị phớt lờ liền khó chịu:” Các ngươi là người của thành nào, mảnh đất này là bọn ta nhìn trúng trước”

Nàng nhìn Nam Cung Trạch:” Lại là người đại thành sao?”

Nam Cung Trạch khẽ gật đầu:” Là Thành Thương Phù”

“Nếu đã biết bọn ta người đại thành các ngươi nên đi sớm chút, không khéo lại bỏ mạng lại đây”

Diệp Hải cười khẩy:” Một cô nương xinh đẹp lại như mama trong cung lãi nhãi không ngừng”

Du Nhiên nghe vậy lập tức xù lông:” Ngươi nói ai là mama!”

Hoàng Khải đảo mắt cảnh cáo, Du Nhiên lập tức lui về, hắn nhìn Nam Cung Trạch nói:” Mảnh đất này có thể nhường lại cho chúng ta không?”

Nếu là trước đây Nam Cung Trạch có thể e dè đại thành mấy phần nhưng bây giờ tiểu muội có thể ngạnh kháng Nham Vũ, còn có Tiểu Linh. Nam Cung Trạch từ chối thẳng:” Hoàng Khải huynh đệ, mảnh đất này là bọn ta đến trước, kẻ đến trước được phần, mong huynh hiểu cho”

Hoàng Khải có chút bất ngờ với thái độ thẳng thắn của Nam Cung Trạch, khí lạnh phát ra, tu vi trúc cơ đỉnh không ngừng lan tràn. Uyển Ngưng nhíu mày nhìn cảnh này, đám người đại thành này đều như vậy sao? Tự cho mình là thiên kiêu chi tử, nàng trời sinh rất thích uốn nắn những loại người này. Đến Phong Vực rồi thực lực bại lộ cũng chẳng sao



Nhưng tên Hoàng Khải này cũng đủ vốn liếng kiêu ngạo, trúc cơ đỉnh thực lực này một trong những người mạnh nhất trong chiến trường rồi. Nàng đến bên cạnh Nam Cung Trạch, áp lực của hắn liền giảm bớt

Ở phía sau, đám người Nham Vũ, Tống Khương vừa đến đã thấy Thanh Ngân Thành cùng Thương Phù Thành giương cung bạt kiếm, sắp đánh nhau đến nơi

Tống Khương phe phẩy quạt:” Ái chà, đám người Thanh Ngân Thành này quả nhiên đi đến đâu gây sự đến đó. Lần này là Thương Phù Thành! Có chút ý tứ”

Nham Vũ lên tiếng:” Chúng ta qua đó xem sao”

Tống Khương ngạc nhiên xoa xoa lỗ tai:” Cậu nói thật sao, từ khi nào Nham thiếu của chúng ta lại thích tham gia náo nhiệt như vậy?”

Nham Vũ nhanh chóng phi thân đi, Tống Khương gấp quạt nhanh chóng đuổi theo:” Ây ây, đợi chút đợi chút”

Bây giờ một mảnh đất nhỏ ba thành trì. Tống Khương đến vẫn không quên trừng mắt nhìn nàng, hắn vẫn chưa quên vụ thú triều đâu đấy. Một đám thổ phỉ:” Bất ngờ lắm sao. Đám tiểu thành các ngươi đúng là thích gây chú ý”

Nam Cung Liêm hề hước nhìn hắn:” Đúng là bất ngờ, không ngờ các ngươi đến chậm như vậy”

Tống Khương xù lông:” Không phải bọn ta gặp chút chuyện trên đường, đám người các ngươi làm sao có cơ hội tới trước. Hừ!!”

Hoàng Khải thấy đám người Nham Vũ cùng Thanh Ngân Thành trò chuyện ‘thân thiết’ liền nheo mắt:” Nham Vũ ngươi đang ra mặt thay đám người này?”

Nham Vũ lắc đầu, bọn họ đâu cần ta ra mặt:” Cẩn thận lật thuyền trong mương”

Nham Vũ hướng nàng nói:” Mảnh đất này khá rộng, có thể chia cho bọn ta một nửa không. Bọn ta ở phía sau”

Uyển Ngưng nhún vai:” Tùy ngươi”



Hoàng Khải không nói gì, dẫn cả đội rời đi. Du Nhiên không cam lòng đi theo:” Khải ca, chỉ là tiểu thành yếu kém chúng ta…”

“Người đội nón che mặt đó lại thoải mái trước uy áp trúc cơ đỉnh của ta. Nàng ta cũng không đơn giản. Nham Vũ đồng ý ở phía sau bọn họ, nếu chúng ta gây chiến bọn họ chưa chắc ngồi im”

Diệp Hải lấy trọng côn vạch một đường dài dưới đất:” Đây là ranh giới giữa Thanh Ngân Thành và Thương Dục Thành, các ngươi không được vượt qua”

Tống Khương tức anh ách:” Đúng là vong ơn bội nghĩa, rõ ràng Nham Vũ nhà ta tốt bụng che giấu thực lực giúp tiểu muội nhà các ngươi, ngươi ngược lại hay rồi còn chia ranh giới”

“Ta thích bước qua đấy thế nào” Nói rồi hắn nhảy qua nhảy lại vạch mức. Ngôn Tình Trọng Sinh

Những người còn lại của đại thành không dám ngưng tay vì họ sợ nhìn thấy một tiểu hài Tống Khương thiếu gia. Tại sao cứ mỗi lần gặp đám người Thành Thanh Ngân là hắn lại như nam hài 3 tuổi thế

Uyển Ngưng bên này cũng không ngăn được Diệp Hải, nàng mặc kệ tìm một tảng đá ngồi xuống nhắm mắt dưỡng thần

Nham Vũ đứng bên cạnh nàng:” Ngươi là người đứng nhất chi chiến Thanh Ngân đúng không?!”

Uyển Ngưng không trả lời hắn, từ lúc vào chiến trường gặp qua nhiều đội ngũ nàng nhận ra mọi thông tin về nhất chi chiến hay tu vi của nàng đều được bảo mật, chuyện này cũng chỉ có Thiên Bảo Đường có đủ năng lực làm. Vẫn cảm ơn vị tỷ tỷ yêu nghiệt kia

Nàng mở mắt:” Nham huynh đánh giá ta quá cao rồi, trúc cơ sơ kì nhỏ bé như ta có thể vào được chiến trường đã rất may mắn rồi”

“Ngươi rất kì quái, cũng rất mạnh. Hy vọng có thể cùng chiến một trận”

Dứt lời hắn liền rời đi. Uyển Ngưng ngẩng người nhìn bóng lưng hắn, nàng có thể cảm nhận được chiến ý của hắn, thuần túy là chiến ý không pha tạp. Muốn so tài với mình đến vậy? Xem ra người đại thành cũng không quá kiêu ngạo. Ít nhất tên Nham Vũ này khá dễ thương.
 
Chương 60: Giải trận


Phốc phốc phốc!

Vù vù vù!

Nam Cung Liêm nghe thấy tiếng động kì quái liền hỏi:” Âm thanh gì thế?”

“Phát ra từ vực thẳm”

Uyển Ngưng xem xét, nàng thả một chiếc lá, chiếc lá ngay lập tức bị cắt nát:” Là phong nhuận, linh khí phong hệ ở đây rất đậm đặc”

Nham Vũ đứng gần đó tiếp lời:” Không phải gió bình thường. Ngươi nhìn chiếc lá bị cắt đó đi”

Uyển Ngưng cùng mọi người nheo mắt nhìn, những phần lá bị cắt nhỏ nhanh chóng hóa đen rồi tan rã:” Gì thế này?”

Khuôn mặt nàng có chút trầm trọng:” Xem ra là gió độc”

Tống Khương phe phẩy quạt bộ dáng lão nhân gia xuất hiện:” Ha hả. Bên ngoài Phong Vực bao phủ một lớp chướng khí, những đạo phong nhuận này xuất phát từ trận pháp đáy vực. Xem ra tiểu thành các ngươi chẳng có thông tin gì về Phong Vực”

“Vậy làm cách nào để xuống dưới?”

Tống Khương một bộ đắc ý:” Cầu xin ta đi, ta đưa ngươi xuống”

Hạ Thiên Tuyết nhìn thấy tiểu muội nhà mình ngồi xổm một chỗ nhìn chằm chằm những đạo phong nhuận, tiến lại gần liền thấy nàng đang vẽ vẽ gì đó ra đất:” Muội hiểu trận pháp!?”

“Muội có học qua một chút, nhưng để nghiên cứu trận pháp này cũng cần chút thời gian a”



Hạ Thiên Tuyết bất ngờ, nàng hoài nghi trong cơ thể nhỏ nhắn 15 tuổi này là một lão giả ngàn năm, tiểu muội này cũng quá đa tài rồi.

Nham Vũ đứng cạnh nàng ngay từ đầu, khóe mắt co rút. Những thứ nàng ta vẽ hắn nhìn càng không hiểu nhưng nó lại rất giống phong thư của phụ thân hắn đưa. Nham Vũ cũng ngồi xổm xem nàng thao tác

Uyển Ngưng đang quan sát bỗng bị che mất một bên, khẽ mắng:” Ngươi né ra một chút, đừng chắn tầm nhìn của ta”

Nham Vũ nghẹn cục tức ngồi sang một bên, hắn ngồi đây xem nàng làm sao phá được trận pháp này.

Tống Khương nghe nàng hiểu về trận pháp liền khó tin, nhìn những thứ nàng vẽ dưới đất. Hắn từ lúc năm tuổi đã bắt đầu học về trận pháp, liền biết mình gặp đồng môn rồi. truyện teen hay

Ánh mắt hắn nhìn nàng như gặp quỷ, trận phong nhuận này hắn dưới sự chỉ dẫn của ân sư mới có thể phá vỡ, nàng ta thì hay rồi trực tiếp ở đây nghiên cứu trận pháp!!!

Phía xa, Du Nhiên thấy cả bọn đều hành động kì lạ đầu đầy chấm hỏi:” Bọn họ đang làm gì, tại sao đều ngồi xổm, còn vẽ lên đất?”

Hoàng Khải khóe môi giật giật. Đám người tiểu thành đó không bình thường thì thôi đi, ngay cả đám người Nham Vũ cũng như vậy:” Không cần quan tâm bọn họ, ngày mai trận pháp này sẽ yếu đi, chúng ta phải nhanh chóng xuống phía dưới. Hy vọng tất cả chìa khóa đã tập hợp đủ”

“Khải ca yên tâm, chìa khóa thứ hai nằm trong tay Thương Hành Thành, tên Lục Thành đó chắn chắn sẽ đến. Có điều chiếc cuối cùng…”

“Đó là điều ta đang lo lắng, mê trận lúc đó chặn chúng ta rất bí ẩn. Chìa khóa rốt cuộc trong tay Nham Vũ hay người sử dụng mê trận”.

Nói ngồi xổm chính là ngồi đến tối, có một chỗ nàng mãi không hiểu:” Haizzzz, thật phiền phức có Lữ gia ở đây tốt biết bao”

Uyển Ngưng bỏ nón xuống, khuôn mặt non nớt hiện ra. Hạ Thiên Tuyết đưa cho nàng một chén nước:” Muội nhanh uống đi, đừng để bản thân quá mệt mỏi”

Nàng nhận lấy, nhìn vào chén nước, trừng lớn mắt vui mừng:” Chính là nó, chính là nó”



Uyển Ngưng nhanh chóng nhìn pháp trận lại nhìn bầu trời:” Tuyết tỷ tỷ chính là nó, là mặt trăng. Tỷ đúng là phúc tinh của muội”

Theo như tính toán ngày mai sẽ diễn ra nguyệt thực, trận pháp này thế nhưng lại dựa vào năng lượng của mặt trăng. Ưu điểm lớn nhất cũng chính là điểm yếu chí mạng. Vừa hay ngày mai trận pháp sẽ yếu nhất cũng chính là thời điểm tốt nhất để tiếp cận lối vào Phong Vực

“Đúng vậy, không ngờ ngươi lại có thể hiểu trận pháp đến bậc này” Sư phụ hắn nói đúng, quả nhiên thế gới rộng lớn, núi cao còn có núi khác cao hơn

Tống Khương gấp quạt:” Này sư phụ ngươi là ai?”. Hắn không tin một cô nương còn trẻ tuổi có thể tự nghiên cứu trận pháp đến bậc này

Uyển Ngưng phủi bụi đất trên váy, nói:” Một lão nhân gia râu tóc bạc trắng, suốt ngày lười biếng và thích trà ngon”

Dứt lời nàng liền đi về phía đội ngũ của mình, để lại Tống Khương một mặt khó hiểu:” Một lão già lười biếng?”

Dược lão đang uống trà tay run lên:” Nhóc con dám nói sư phụ như thế, nhưng mà trận pháp này là ai dạy con?”

Dù sao cả cuộc đời ông chỉ nghiên cứu đan dược, đống trận pháp này nhìn có chút rối tinh rối mù nhưng đồ đệ mình lại hiểu, sự tự tin của ông cũng có chút tổn thương a.

“Gia gia từ nhỏ đã bắt con học trận pháp, xem ra cũng không uổng công”

Dược lão lại uống một chén trà, ông thực sự nhặt được bảo bối.

Uyển Ngưng tập hợp đội ngũ:” Ngày mai đợi khi mặt trăng bị che lấp hoàn toàn chúng ta sẽ xuống dưới, giải độc đan mọi người cầm lấy. Chỉ có tác dụng hai canh giờ. Khi trận pháp suy yếu lập tức hành động”

“Được”

Nhìn bóng lưng thiếu nữ toát ra thứ năng lượng khiến người khác yên tâm. Nam Cung Trạch bỗng cảm thấy Thương Lan chiến năm nay cái tên Uyển Ngưng này chắc chắn sẽ chấn động các tông môn. Thanh Ngân Thành thực sự có hy vọng.
 
Chương 61: Huyết tri chu


Uyển Ngưng nhìn lên bầu trời, mặt trăng dần bị che khuất. Cả chiến trường dần bị bóng tối nuốt chửng:” Sắp đến lúc rồi”

Nham Vũ dẫn đầu đại thành của mình:” Gặp lại ở phía dưới”

Bên kia đội ngũ của Hoàng Khải cũng di chuyển

“Mọi người nhanh uống vào giải độc đan, dùng linh khí hộ thân chúng ta xuống dưới”

Uyển Ngưng nhảy xuống, nàng có thể cảm nhận được những đạo phong nhuận cắt qua người quả nhiên đã yếu đi. Nàng đạp lên cành cây tay bám vách đá, đảo mắt nhìn vách đối diện:” Sao lại nhiều hang động như vậy?”

Xì xì xì!

Như giải đáp thắc mắc của nàng, âm thanh rợn người vang lên. Những hang trống lúc nãy, hàng trăm con huyết tri chu xuất hiện.

Những tán tu đều rất khôn ngoan, đợi người các thành trì hành động trước mới dám lao xuống. Việc nhảy thẳng xuống vực là điều không thể, buộc họ phải dừng trước các hang động di chuyển dần xuống dưới.

Uyển Ngưng rút hắc kiếm chém đứt một con huyết tri chu cấp hai đang tiếp cận nàng, nhảy xuống trước hang động:” Tiểu Hắc mau trợ giúp đám người Nam Cung Trạch.”

Để Tiểu Hắc rời đi nàng lấy dạ minh châu soi vào trong hang động, quả nhiên những hang động này thông với nhau, làm tổ trong vách đá đây là cách chúng sống sót dưới trận phong nhuận này.

Rắc rắc rắc!

Nghe tiếng động phía trên đầu, Uyển Ngưng hướng dạ minh châu lên trên. Khẽ rùng mình. Hàng ngàn trứng huyết tri chu được bọc bởi thù ti phía trên đầu nàng:” Đừng nói là đám này chuẩn bị thoát kén nhé”

Răng rắc! răng rắc!

Ti ti ti



Những huyết tri chu mới nở lao nhanh về hướng nàng, bởi vì chúng đang rất đói. Nhân loại trước mắt này linh lực dồi dào là nguồn thức ăn tốt nhất

Uyển Ngưng lật tay ngưng băng tiêu phóng về đám nhện con này:” Kinh tởm, nàng ghét nhất chính là côn trùng a. Đám tri chu mặc dù chỉ cấp một nhưng nếu nở hàng loạt thì chẳng khác gì thú triều”

Nàng nhanh chóng rời khỏi hang động, đám người Nam Cung Trạch thấy nàng mới yên tâm. Uyển Ngưng không dừng lại nhanh chóng nói:” Chúng ta nhanh xuống dưới, đám tri chu kia căn bản giết không hết”

Dọc đường xuống đáy vực cao nhất chỉ xuất hiện một vài con huyết tri chu cấp bốn, không cản đường được bọn họ. Uyển Ngưng nhanh chóng nhìn thấy đám người Nham Vũ phía đáy vực

Đội ngũ họ vừa đặt chân xuống liền cảm nhận được từng trận phong nhuận quét qua, phong linh khí dưới đây quả thật rất nồng đậm:” Nham Vũ huynh, Phong Vực trước đây từng xuất hiện huyết tri chu sao?”

Nham Vũ cũng cau mày, thần sắc nghiêm túc:” Chưa từng nghe nói”

Phụ thân hắn cũng nói không có một sinh vật nào sống sót được dưới phong trận này, không ngờ lần này lại xuất hiện nhiều huyết tri chu như vậy. Rốt cuộc là chuyện gì!?

Uyển Ngưng bây giờ mới có cơ hội quan sát đáy vực. Trước mặt bọn họ thế nhưng là một cánh cổng hoa văn cổ xưa, hoa văn này rất quen mắt. Nhìn những vết chém trên cánh cổng có vẻ đã trải qua trận chiến lớn

Càng ngày càng nhiều người đặt chân xuống đáy vực, những tán tu này thực lực rất mạnh, phải cẩn thận

Lúc này Hoàng Khải lên tiếng:” Lục Thành các ngươi đến trễ đấy”

Người mặc trường bào trắng như trích tiên cùng đội ngũ chậm rãi đáp xuống, nói:” Đến sớm không bằng đến đúng lúc”

Hạ Thiên Tuyết lần này lại thay Nam Cung Trạch hướng nàng giải thích:” Người trường bào trắng vừa đến là Lục Thành thuộc Thương Hành Thành, tu vi trúc cơ hậu kì, kiếm đạo của hắn rất mạnh, thiên phú rất cao”

“Còn cao hơn tỷ sao?”

Hạ Thiên Tuyết gật đầu.



Hoàng Khải lấy ra mảnh chìa khóa:” Nếu đã đến đủ mau lấy chìa khóa ra chúng ta mở Phong Vực”

Lục Thành cũng không nhiều lời, lật tay một mảnh chìa khóa khác liền xuất hiện. Hai mảnh chìa khóa cảm nhận được sự tồn tại của nhau không ngừng lóe sáng. Cả hai đồng thời nhìn về phía Nham Vũ

Hắn vẫn khoanh tay đứng đó, dù sao chìa khóa cuối cùng là nàng ta cầm đi đâu phải hắn.

Uyển Ngưng chậm rãi đi đến chỗ họ, đám người đại thành này cứ phải dừng chân nơi xa như vậy, hại nàng đi nãy giờ. Trước ánh mắt đánh giá của hai người nọ, Uyển Ngưng lấy ra mảnh chìa khóa cuối cùng

Hoàng Khải nheo mắt, nàng ta thế nhưng giữ chìa khóa. Liệu mê trận đó có phải do nàng ta?

Ba chiếc chìa khóa cùng xuất hiện, nhanh chóng thoát khỏi tay họ ghép lại thành một. Một cột sáng xuất hiện từ chìa khóa chiếu thẳng vào cánh cổng

Két

Cánh cổng nặng nề mở ra. Trước mắt nàng xuất hiện ba thông đạo:” Đây mới là lối vào Phong Vực sao”

Phong Vực đã mở, tán tu nhanh chóng lao vào thông đạo, ai cũng biết cơ duyên trong Phong Vực rất nhiều. Người của đại thành cũng nhanh chóng chọn cho mình một thông đạo sau đó biến mất sau cánh cổng

Uyển Ngưng chọn thông đạo ngoài cùng:” Đi thôi, đến xem Phong Vực như thế nào?”



“Đám nhóc này mở Phong Vực rồi, cuối cùng Thương Lan Chiến này cũng thú vị hơn một chút”

Tiêu Mạch ngồi cạnh lão giả theo dõi qua thị kính:” Đệ tử cũng thật tò mò không biết năm nay Phong Vực sẽ xuất hiện truyền thừa bậc nào?”

“Phong Vực cửu ải kể cả lão già kia năm xưa cũng chỉ đến được cửa thứ tám. Năm nay biết bao hạt giống tốt hy vọng vượt qua một ải kia”.
 
Chương 62: Băng hệ đối đầu


Xuyên qua thông đạo, khí lạnh sọc thẳng vào thân. Đám người Nam Cung Trạch khẽ rùng mình vận linh lực sưởi ấm bản thân. Uyển Ngưng cũng không khá hơn mặc dù nàng là băng hệ linh căn

Diệp Hải không nhịn được hắt hơi:” Nơi này có phải là quá lạnh rồi không?”

Lúc này Hạ Thiên Tuyết phát hiện phía xa bên hàn đầm một nhánh Cửu Âm thảo đang nở:” Mọi người mau nhìn hướng đó”

Uyển Ngưng nheo mắt nhìn qua, nhận ra ngay:” Cửu Âm thảo!!!”

Mắt thấy nàng ngạc nhiên, Triệu Bắc tò mò hỏi:” Nó có tác dụng gì?”

“Cửu Âm thảo sống ở điều kiện cực hàn, là nguyên liệu luyện chế Cửu Âm Huyền đan. Tăng tám thành cơ hội đột phá kim đan”

“Tám thành cơ hội!” Bây giờ đến lượt bọn họ bất ngờ, tám thành! Phải nói gần như nắm chắc thành công

“Ta hái nó xuống” Diệp Hải không nhịn được nói

Uyển Ngưng lắc đầu:” Cửu Âm Thảo cần khí cực hàn nuôi dưỡng, sau khi hái khỏi hàn đầm nếu không thể duy trì nhiệt độ đó Cửu Âm thảo rất nhanh sẽ héo đi. Để ta tới”

Dứt lời nàng dụng phiêu miễu thân pháp hướng tới Cửu Âm thảo, tay nàng sắp chạm đến thì một đạo linh khí sắc bén lướt đến. Uyển Ngưng xoay người tránh né, ngay lặp tức tạo băng tiêu đáp lại đối phương

Lục Thành không ngờ nàng có thể đáp trả, thân ảnh thối lui:” Trúc cơ sơ kì?”

Trúc cơ sơ kì hắn không để vào mắt. Lục Thành sau khi biết tu vi của nàng liền hướng đến cửu âm thảo mà hái, trên tay hắn cầm chiếc hộp băng. Chính là đặc chế cho những dược liệu mang tính hàn



Băng liên đã thành hình trên tay nàng, nơi này là Phong Vực chính nàng cũng không cần phải ẩn nhẫn nữa:” Đi”

Lục Thành cảm nhận được khí tức hủy diệt gần mình, nhanh chóng dùng linh khí hộ thân

Bùm!

Uyển Ngưng linh khí vận chuyển, phiêu miễn thân pháp vận dụng cực hạn, trong vòng ba hơi thở đã xuất hiện trước mặt hắn, một cước đạp Lục Thành văng đi. Tay nàng giữ lấy rương băng:” Cửu Âm thảo vẫn còn nguyên vẹn, tốt”

Lục Thành ổn định thân thể:” Ngươi. Xem ra ta đã xem thường ngươi rồi. Người cướp được đồ trên tay ta thế nhưng ngươi là người đầu tiên”

Linh khí băng hệ dâng lên, kình khí cường đại ma sát với không khí. Thực lực trúc cơ đỉnh phong nhanh chóng lan tràn, Lục Thành quát khẽ:” Băng tỏa”

Uyển Ngưng không dám khinh thường, đối phương dù sao cũng là trúc cơ đỉnh. Nàng vận linh lực hộ thân, tay kết ấn. Linh khí băng hệ nhanh chóng tụ tập quanh thân, dòng khí cường đại chấn động. Mắt nàng lạnh lùng, môi hé mở:” Băng ấn”

Trong không khí truyền ra tiếng ma sát chói tai, hai đạo linh lực va chạm tiếng nổ giòn vang vọng trong hàn đầm. Uyển Ngưng có chút lảo đảo lùi về sau. Lục Thành cũng không khá hơn là bao, ánh mắt trừng lớn trúc cơ sơ kì sao có thể tạo ra khí tức hủy diệt như vậy

“Lại đến”

Linh khí bùng phát, tiếng xé gió sắc bén băng tiêu vạch đường mà đến. Cơ mặt hắn có chút giật, nhanh chóng nhảy vọt lên né tránh

Bất ngờ qua đi Lục Thành ánh mắt nghiêm nghị, lật tay thanh kiếm với lưỡi kiếm đỏ như máu xuất hiện trong tay hắn. Vận bạch y nhưng thanh kiếm của hắn hoàn toàn đối ngược. Nàng có thể cảm nhận được sự cuồng ngạo và khát máu toát ra từ thanh kiếm:” Huyết Vân Kiếm”

Linh khí quanh thân chợt lóe, trường kiếm vạch một đường, kiếm quang bắn về phía nàng. Uyển Ngưng ôm Huyền Cầm, linh lực lay động. Từng đạo kình khí va chạm với kiếm quang tạo nên những tiếng nổ lớn

Bùm Bùm!



Lục Thành hừ lạnh:” Chưa hết đâu”

Hai đạo kiếm khí xé rách không gian nhanh chóng trước mặt nàng, Uyển Ngưng lùi lại rất nhanh nhưng tốc độ của kiếm khí không chậm, trong phút chốc đạo kiếm khí xẹt qua vai phải nàng. Máu theo cánh tay nhỏ giọt xuống đất

Uyển Ngưng kết ấn, linh khí bàng bạc tuôn ra. Khí thế nàng tăng vọt, chưởng ấn băng khổng lồ hiện ra:” Băng ấn, đi”

Khí thế chưởng ấn này thế nhưng lại mạnh hơn lúc nãy:” Huyết Vân Kiếm thức thứ nhất- Huyết Dã”

Hai lực lượng cường đại va chạm, khí thế lấp sông. Kình khí càn quét không gian xung quanh, các khe hở lan tràn

Rắc rắc rắc!

Trong lực lượng cuồng ngạo, Uyển Ngưng, Lục Thành cùng thụt lùi. Uyển Ngưng nhịn xuống cảm giác tanh ngọt nơi miệng, không hổ là người sắp vào kim đan. Thật mạnh

Lục Thành lúc này cũng vô cùng chấn động, lực lượng lúc nãy làm hắn có chút ê ẩm nơi cánh tay. Xem ra không thể nhanh chóng đánh bại nàng:” Ngươi rất mạnh”

“Ngươi cũng không kém”

“Đánh tiếp cũng không ích lợi gì, Cửu Âm thảo ta sẽ đòi lại sau” Dứt lời Lục Thành rời đi, hắn phi người về phía đội ngũ của mình. Cửu âm thảo quan trọng nhưng đến thiên điện cửu ải vẫn ưu tiên hơn. Không thể phí sức ở đây được

Uyển Ngưng không ngăn cản hắn, bởi nàng biết tên này ẩn tàng thực lực. Rất mạnh. Lục Thành, Nham Vũ, Hoàng Khải. Nếu muốn vào được tông môn nàng phải đánh bại họ. Xem ra trong thời gian ngắn phải đem thực lực tăng lên a. Trúc cơ sơ kì vẫn quá yếu.

Uyển Ngưng trở lại đội ngũ, Hạ Thiên Tuyết nhanh chóng băng bó vết thương cho nàng. Khi thấy Lục Thành xuất hiện, vốn dĩ Nam Cung Trạch muốn xông lên nhưng lại nhận được truyền âm của nàng nói không cần, nên Nam Cung Trạch và bọn họ chỉ có thể đứng ngoài xem.
 
Chương 63: Yêu thú cấp 5


Phía Thương Hành Thành, Lục Thành đuổi tới đội ngũ của mình. Tạ Minh hỏi:” Lấy được rồi?”

Lục Thành lắc đầu:” Bị người khác cướp mất”

Tạ Minh có chút không tin vào lỗ tai mình, người trong chiến trường này có thể cướp được đồ trên tay Lục Thành. Ban nãy ba đại thành đều chia ba cửa mà đi, không lẽ có tán tu ẩn giấu thực lực

Lục Thành tiếp tục đi về phía trước:” Nhanh ra khỏi đây, chúng ta đến thiên điện trước”

Uyển Ngưng bỏ cửu âm thảo vào không gian, cũng rất cảm ơn Lục Thành để lại cho nàng chiếc rương băng này. Bọn họ nhanh chóng rời khỏi hàn đầm

Nam Cung Trạch từng nghe phụ thân kể về cửu ải Phong Vực là một tháp truyền thừa gồm chín ải, hai ải đầu tương ứng với thiên phú cấp Hoàng, ba ải tiếp cấp Huyền, sau đó là Địa cấp. Một ải thứ chín chính là thiên phú Thiên cấp. Người vượt qua cửu ải, thiên phú trác tuyệt, là rồng trong loài người. Năm xưa phụ thân hắn dừng lại ở ải thứ bốn cũng chính là Huyền cấp

“Vậy chúng ta đang ở trong không gian truyền thừa sao?”.

Nam Cung Trạch lắc đầu:” Không hẳn, chúng ta đang ở một trong ba lối dẫn đến thiên điện. Đến được thiên điện mới chính thất bước vào ải thứ nhất”

Chít chít!

Ti ti ti!

Tiểu Hắc truyền tới tin tức:” Tiểu Ngưng Ngưng phía trước có yêu thú”

Uyển Ngưng trấn an Tiểu Hắc, nàng bước chân nhanh đến, âm thanh linh lực va chạm càng rõ hơn. Thanh Ngân Thành núp một bên quan sát, lại gặp người quen!

Hỏa Vân, Hỏa Vũ đang hợp sức chống lại yêu thú khổng lồ năm mươi thước. Đôi mắt to như chuông đồng, răng lóe tia sắc lạnh. Từng tiếng chít chít chói tai không ngừng phát ra

Uyển Ngưng âm thầm quan sát:” Thế nhưng là yêu thử cấp 5 a”

Hai người họ tu vi đều là trúc cơ nhưng yêu thử không hề yếu. Mặt đất liên tục xuất hiện những vết nứt, kình khí cường đại thổi quét

Bùm Bùm bùm!

Hỏa Vũ rút kiếm, kiếm ảnh xẹt qua hư không dấy lên kình khí cường đại lao đến thử yêu. Yêu thử rít lên chói tai, miệng phun ra lốc xoáy đánh tan kiếm quang



Mặt hắn âm trầm, chưởng ấn vỗ ra bị đuôi thử quật tan. Không kịp đề phòng, Hỏa Vân liền bị yêu thử hất văng ra

Ầm ầm!

Trùng hợp hướng văng của nàng là nơi Thanh Ngân thành đang trốn. Bảy đạo ánh mắt trừng to nhìn người đang bay đến. Uyển Ngưng nhanh chóng kéo Diệp Hải ra phía trước:” Mau đỡ nàng”

Diệp Hải bất đắc dĩ dùng linh khí đỡ lấy Hỏa Vân. Hỏa Vân trừng mắt nhìn bọn họ:” Các ngươi nãy giờ đều núp ở đây!”

Uyển Ngưng trợn mắt nói dối:” Hỏa Vân tiểu thư hiểu lầm rồi, chúng ta là vừa mới đến thôi”

Hỏa Vũ nhìn thấy người Thành Thanh Ngân, ngay lập tức nói:” Bỏ qua những hiểu lầm trước đây, chúng ta diệt cái này thử yêu trước. Nếu không chẳng ai đến được thiên điện”

Thử yêu kêu gọi càng nhiều tiểu yêu thử đến, Uyển Ngưng giao lại cho đám người Hạ Thiên Tuyết. Mình phi người đến trước yêu thử:” Tiểu Linh, Tiểu Hắc”

Hỏa Vũ thấy nàng gọi ra một tiểu sủng thú, một nữ hài đến khóe mắt có chút giật. Tiểu Linh có thể điều khiển thực vật đem đến cho thử yêu chút ràng buộc, Uyển Ngưng ngay lập tức cho nó một đóa băng liên

Bùm bùm bùm!

Chính mắt thấy thực lực của yêu thử cấp năm, nàng không dám ỷ y. Tay nhanh chóng kết ấn, môi nhỏ khẽ quát:” Băng ấn”

Chưởng ấn to lớn hình thành mang theo khí lạnh thấu xương, hư không vặn vẹo đụng mạnh vào thử yêu

Bùm Bùm!

Tiếng nổ điếc tai, kình khí khuếch tán. Nàng lùi về phía sau. Thử Yêu rít lên từng tiếng tức giận

Uyển Ngưng thi triển phiêu miễu thân pháp né tránh:” Tiểu Hắc nhanh giải quyết nó”

Ấn văn trên trán tiểu Hắc lần thứ hai xuất hiện, lần này Tiểu Hắc có thể miễn cưỡng khởi động ấn văn. Thấy công kích của tiểu Hắc, Thử Yêu lóe tia sợ hãi. Nó cảm nhận được uy áp, toàn thân bất động không thể nhúc nhích. Mơ hồ có thể thấy dòng khí vô hình nổi lên gợn sóng trong không trung

Tinh thần Uyển Ngưng có chút run rẩy. Nàng có thể cảm nhận được khí chất vương giả từ Tiểu Hắc. Khí thế đến từ huyết mạch, rất kiêu ngạo. Có thể áp chế yêu thú khác.

Vù vù vù!



Ầm!

Thử yêu đập thật mạnh vào vách đá, đá vụn rơi ra. Nàng lại ra lệnh cho Tiểu Linh đến kết thúc nó

Một màn này diễn ra dưới sự ngơ ngát của Hỏa Vũ. Hắn vẫn đứng bất động, không cần tốn thêm một chút linh lực nào. Thử Yêu cấp năm cứ như vậy chết rồi!

Uyển Ngưng nhanh chóng tích điểm. Thử vương chết, những tiểu thử cũng bị đánh cho tan tác. Tiểu Linh đang đứng nơi xác thử yêu, phía sau vách đá nơi đá vụn rơi xuống xuất hiện một xoáy đen, hấp lực cực lớn. Đem Tiểu Linh nuốt lấy

“Cẩn thận!”

Nàng hét về phía Tiểu Linh, nhanh chóng lao đến. Uyển Ngưng cũng bị hắc vụ bao lấy, nàng dùng hết sức lực đẩy Tiểu Linh ra ngoài

“Tiểu Ngưng Ngưng”

“Tiểu muội”

“Uyển Ngưng”

Nàng hoàn toàn bị hút vào vòng xoáy, bên ngoài Tiểu Hắc không ngừng tuyệt vọng cào vào vách đá

Tiểu Linh nước mắt lã chã rơi, Hạ Thiên Tuyết ôm lấy nàng an ủi, tay khẽ siết:” Tiểu muội lợi hại như vậy nhất định, nhất định không sao. Muội đừng lo lắng”

Những lời này cũng là đang trấn an bản thân nàng. Thời khắc này, đội ngũ bọn họ càng cảm nhận rõ sự yếu đuối của bản thân.

Nam Cung Trạch ôm lấy Tiểu Hắc đang phát cuồng đem trấn an:” Tiểu Hắc, ngươi có cảm nhận được liên hệ của mình với tiểu muội không?”

“Hắc vụ đưa Ngưng Ngưng đến nơi khác, hoàn toàn chặn đi liên hệ của ta với nàng”

“Ngươi và Tiểu Linh đều không bị huyết khế phản phệ chứng tỏ nàng vẫn bình an có đúng không. Đi, chúng ta đến thiên điện đợi nàng. Ta tin rằng muội ấy sẽ không bỏ qua cơ hội tăng lên thực lực này”

“Đúng vậy”

Tiểu Hắc phi thường đồng ý. Từ lúc nó gặp Tiểu Ngưng Ngưng đến giờ nàng chưa bao giờ ngừng nghỉ tu luyện, nàng nổ lực hơn ai hết, càng biết sự quan trọng của lần truyền thừa này. Tiểu Ngưng Ngưng nhất định sẽ tiến vào tháp truyền thừa, vượt qua cửu ải.
 
Chương 64: Rượt đuổi


Mở mắt nàng phát hiện mình ở một nơi vô cùng cằn cõi, nơi này ngay cả cây xanh cũng không có, Uyển Ngưng ôm mông đứng dậy:“ Xoáy đen đáng chết, hại nàng té ê hết mông”

Lúc bị hắc vụ bao lấy nàng đã cảm thấy linh lực mình bị khóa lại. Uyển Ngưng thử vận linh lực:“ Quả nhiên”

Ngay cả tinh thần lực nàng cũng không thể dùng, liên kết với Tiểu Hắc cùng Tiểu Linh cũng có bức tường vô hình ngăn lại

Xì xì xì!

Uyển Ngưng nghe thấy âm thanh khẽ quay đầu:“ Hoàng Mãng Yêu cấp 4!!”

Uyển Ngưng dùng hết bình sinh quay đầu chạy. Đùa gì vậy, nàng bây giờ không dùng được linh lực lại xuất hiện đầu yêu thú cấp 4. Thiên a

Hoàng Mãng yêu điên cuồng đuổi theo nàng, cấp 4 chính là trúc cơ sơ kì

Rượt đuổi suốt một ngày, nàng xem như cũng nắm được sơ bộ địa hình nơi này, thật may Lữ gia ép nàng đeo bao cát chạy quanh núi suốt mấy năm. Mồ hôi trên mặt nàng không ngừng nhỏ xuống. Tiếp tục như vậy cũng không phải cách

Đầu Hoàng Mãng yêu này giống như được thiết lập chỉ cần đến đêm liền không truy nàng. Nhưng chỉ cần bình minh vừa ló dạng nó liền xuất hiện

Những đêm này Uyển Ngưng đều nghỉ ngơi trên đỉnh núi. Nàng chuẩn bị một ít thứ thú vị cho Hoàng Mãng Yêu

Uyển Ngưng lôi thanh chủy thủ dưới giày ra, đứng dưới chân núi đợi trời sáng. Khi Mãng yêu vừa xuất hiện, nàng liền hướng về đỉnh núi chạy

Quả nhiên Hoàng mãng Yêu đuổi theo nàng, Uyển Ngưng đến khúc ngoặt, dùng sức lăn khối đá khổng lồ xuống. Hoàng Mãng yêu dùng đuôi quật khối đá



Nàng tay cầm chủy thủ lao đến. Người ta nói đánh rắn đánh bảy tấc, đó là vị trí chí tử của sinh vật này

Xì xì xì!

Hoàng Mãng Yêu đương nhiên không để nàng như ý, hướng nàng phun lượng lớn độc

Uyển Ngưng khuôn mặt lạnh tanh duy trì tốc độ lao đến, độc của Hoàng Mãng yêu nàng vẫn là xem thường

Chủy thủ cắm xuống, Hoàng Mãng yêu rít lên một tiếng vang trời. Không cam lòng ngã xuống

Uyển Ngưng rút chủy thủ, định mổ lấy nội đan. Bỗng thân Hoàng Mãng yêu bốc cháy hóa thành một đạo lam sắc chui vào cơ thể nàng

Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, Uyển Ngưng hoàn toàn không kịp phản ứng. Năng lượng lam sắc chui vào cơ thể nàng, lực lượng cuồng bạo đấu đá khắp nơi.

Uyển Ngưng khoanh chân ngồi xuống, nàng có thể cảm nhận được năng lượng lam sắc di chuyển qua khắp kinh mạch. Uyển Ngưng cắn răng chịu cảm giác kinh mạch gột rửa

Quá trình gột rửa kéo dài suốt ba canh giờ, khuôn mặt nàng trắng bệch, đôi môi bị cắn đến bật máu. Năng lượng lam sắc yếu dần rồi biến mất

Uyển Ngưng thở phào nhẹ nhõm, ngã người về phía sau, y phục nàng đẫm mồ hôi, những ngày này truy đuổi với Hoàng Mãng yêu đúng là rách không thể tả

Linh lực không thể dùng, không gian cũng không mở được. Đúng là thảm mà. Uyển Ngưng lồm cồm bò dậy, nơi này không có ai nàng không cần phải chú ý hình tượng.

Nàng vừa đi xuống núi, đến nơi được xoáy đen hất ra. Âm thanh xì xì quen thuộc lại vang lên. Không cần ngẩng đầu nàng cũng biết lại là Hoàng Mãng yêu

“Ông trời đang trêu đùa ta phải không, hết một đầu lại đến một đầu”



Quen thuộc lấy ra chủy thủ, sau khi kinh mạch được gột rửa trở nên vô cùng dẻo dai, Uyển Ngưng không chạy nữa. Có kinh nghiệm đánh rắn một lần, lần sau cũng trở nên dễ dàng hơn

Nàng tay cầm chủy thủ lao thẳng đến trước mặt đầu Hoàng Mãng yêu. Nhờ kinh mạch được mở rộng, lực lượng trong cơ thể nàng hồn hậu hơn rất nhiều, Uyển Ngưng nhanh chóng kết thúc sinh mệnh của nó

Năng lượng lam sắc lại chui vào cơ thể nàng, Uyển Ngưng mặc nó di chuyển.

Suốt năm ngày, đêm nghỉ ngơi ngày đánh Hoàng Mãng yêu, số lần gặp Mãng yêu còn nhiều hơn ăn cơm. Năng lượng lam sắc cũng nhận được vô số kể. Sau gột rửa kinh mạch những lam sắc này lại dung nhập vào da thịt nàng

Uyển Ngưng có thể cảm nhận được lực lượng ẩn giấu dưới lớp da của mình không ngừng lay chuyển. Ngay cả khi bị Hoàng Mãng yêu quật vào người, nàng cũng không xuất hiện vết bầm tím.

Địa phương này rốt cuộc là nơi quái quỷ gì a. Muốn luyện nàng thành yêu thú sao!

Ánh mặt trời vừa ló, Hoàng Mãng yêu như thường lệ xuất hiện. Uyển Ngưng dùng chủy thủ phóng cách đầu Mãng yêu bảy tấc, thuấn sát.

Lần này năng lượng lam sắc không xuất hiện thay vào đó một ngọc giản lơ lửng trước mặt nàng. Uyển Ngưng cầm lấy, thông tin từ ngọc giản truyền vào đầu nàng. Đây thế nhưng là vũ kỹ phòng ngự

Vũ Kỹ phòng ngự của Nhân Yêu Hoàng!!

Uyển Ngưng bắt đầu tu luyện vũ kỹ, tu luyện mới biết tại sao cần thu thập những đám năng lượng lam sắc. Vũ kỹ này yêu cầu tố chất thân thể cực cao. Không thể đáp ứng có thể nổ tung bất cứ lúc nào.

Một tuần sau luyện vũ kỹ, ánh lam chợt lóe chợt tắt ẩn dưới da nàng nếu không để ý kỹ sẽ không nhìn thấy. Uyển Ngưng thu lại vũ kỹ. Mở mắt.

Một tuần nàng đạt đến tầng thứ nhất của Thanh Lam khải. Lần này thực sự da nàng dày hơn Hoàng Mãng yêu rồi a.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom