0
Đánh giá của bạn
Xếp hạng
Hạng thứ ???, truyện có 113 lượt xem
Tác giả
Thể loại
Trạng thái
Hoàn thành
0 nhận xét
Thêm vào Tủ truyện
Tên Hán Việt: Thanh thần tâm động (清晨心动) – Mạnh Ngũ Nguyệt (孟五月)
Thể loại: Hào môn thể gia, ngọt sủng, nhẹ nhàng, thiên chi kiêu tử, chức nghiệp tinh anh, HE
Edit: Ndmot99
Tình trạng bản gốc: Hoàn thành

Văn án

Tình yêu và hôn nhân, kém nhau 10 tuổi,  đề cao “nam đức”, song khiết, ngọt ngào như đường mỗi ngày sau kết hôn.

– ———————Nguyễn Niệm và Lương Tây Văn cũng chỉ gặp nhau qua ba lần, thế mà cũng đã kết hôn với nhau.

Thật ra hôn sự của Nguyễn Niệm vốn xuất phát từ giao tình sâu đậm của hai nhà, chuyện đính hôn với chàng trai út Lương gia phong lưu kia cũng là vấn đề thời gian mà thôi!

Đáng tiếc vị hôn phu tương lai này phóng đãng thành tính khiến vị hôn thê là cô không hề có cảm giác tồn tại.

Hôm nọ phóng viên chụp được ảnh cậu út nhà họ Lương ra vào khách sạn cùng người mẫu, Nguyễn Niệm bất lực ở ngoài thanh minh, đột nhiên có một chiếc Bentley màu đen ngừng trước cửa khách sạn, một người đàn ông nho nhã lịch sự mặc áo sơ mi quần tây bước xuống, đó là anh trai của vị hôn phu – Lương Tây Văn.

Anh chỉ khẽ cười: “Đi nghỉ ngơi đi, để anh xử lý.”

Chập tối, nhà họ Lương sáng đèn.

Cậu út sống chết đòi tự do, ông Lương tức giận đến mức tăng huyết áp, cả nhà họ Lương trở nên hỗn loạn.

Nguyễn Niệm sợ hãi ngồi trong phòng khách, Lương Tây Văn thản nhiên pha trà, cô lặng lẽ liếc nhìn một cái, người đàn ông này như trăng thanh gió mát, ôn hòa nhã nhặn.

Mấy giây sau, anh đưa ly trà nóng cho cô: “Ngày mai Cục Dân Chính 8 giờ bắt đầu làm việc, tôi tới đón em nhé?”

Nguyễn Niệm cứ tưởng đây chỉ là một cuộc hôn nhân làm vừa lòng gia đình, không có nhiều tình cảm xen lẫn trong đó.

Chỉ nghe nói Lương Tây Văn xuất thân hiển hách, mấy năm nay ở nước ngoài làm ăn, sự nghiệp vững chắc, thoạt nhìn là người tính cách quái dị.

Đúng lúc Nguyễn Niệm cần duy trì quan hệ “hợp tác”, người đàn ông này lớn hơn cô mười tuổi, trầm ổn, đáng tin, là kiểu người cô không nắm bắt được, đương nhiên cũng không ôm chờ mong gì.

Kết quả bỗng có một ngày, cô phát hiện người đàn ông này nhớ ngày sinh nhật của cô, kỷ niệm kết hôn, thậm chí là kỳ sinh lý không cố định của cô…

Tối hôm đó, Nguyễn Niệm nhạy cảm phát hiện có chỗ không bình thường, Lương Tây Văn quan tâm và dung túng cô một cách quá mức.

Nguyễn Niệm cân nhắc mấy giây: “Lương Tây Văn, chúng ta có hiệp nghị sau hôn nhân không?”

Người đàn ông mới bước ra từ phòng tắm, đứng trước gương, dịu dàng hỏi: “Ví dụ như?”

Nguyễn Niệm căng thẳng dời mắt đi: “Ví dụ như có quy định… Cuộc hôn nhân này kéo dài bao lâu không?”

Lương Tây Văn chỉ cười cười.

Đêm ấy, khi sắp ngủ, Nguyễn Niệm phát hiện người đàn ông kia ôm cô vào lòng, hơi thở ấm áp lây nhiễm dục vọng: “Trong cuộc hôn nhân này anh đã làm gì khiến em không vui sao? Nói anh biết, sau này anh sẽ chú ý hơn.”

“Anh hy vọng với em hôn nhân mãi mãi không phải trói buộc, mà là nhà của em, là nơi mãi mãi có người đứng sau ủng hộ em, là người có thể bình đẳng đứng bên cạnh yêu em, là nơi em dỡ bỏ tất cả phòng bị để nghỉ ngơi.”

Thời gian Nguyễn Niệm tưởng anh bận rộn với công việc, Lương Tây Văn đều đang nghĩ phải yêu cô thế nào.

Thời điểm Nguyễn Niệm còn chưa rõ ý nghĩa của hôn nhân, Lương Tây Văn đã cho cô thấy tất cả lãng mạn trong hôn nhân.