Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!
Chương 2867


Chương 2867

Lời Mãng Vương Điện nói khiến sắc mặt Diệp Thiên hơi thay đổi.

Nếu là vậy thì cậu cưỡng ép mở kết giới, ma khí và sức mạnh quang minh trong vực hoang sẽ hủy diệt hết những thứ đó trong đó kể cả hoa Bách Ám, vậy thì cậu làm sao cứu được Hoa Lộng Ảnh?

Cậu ngước mắt lên nhìn Mãng Vương Điện, ánh mắt bỗng lạnh thấu xương: “Kết giới vực hoang này chắc chắn vẫn còn cách mở khác nhỉ?”

“Ha ha, thông minh”, Mãng Vương Điện bật cười thành tiếng: “Là kết giới tất nhiên cũng có chìa khóa mở tương thích, chỉ cần có thế lấy được chìa khóa thì có thể đi vào mà không cần đợi thêm chín năm nữa”.

“Mà chìa khóa mở kết giới vực hoang nằm trong tay tứ đại ma vương, nó được chia thành bốn phần được tứ đại ma vương bảo quản, vì ma khí và sức mạnh quang minh chứa trong nó đã trở thành pháp bảo để bọn họ tu luyện”.

“Nói cách khác, muốn có được chìa khóa thì phải giành lấy từ chỗ họ”.

Ông ta giơ ngón tay về phía Diệp Thiên, trong mắt hiện lên dã tâm khá lớn.

“Thực lực của tứ đại ma vương rất mạnh, mặc dù tự ai nấy chiến, nhưng muốn đánh bại họ cũng không phải chuyện khó, bắt buộc cậu phải hợp tác với Yêu Thần Điện”.

“Lúc đó Yêu Thần Điện thống nhất Tâng thứ nhất, còn cậu có thể vào được vực hoang đế lấy hoa Bách Ám, chúng ta đều đạt được mục đích của mình, thế nào?”

Nghe ông ta nói thế, cuối cùng Diệp Thiên cũng đã hiểu, Yêu Thần Điện muốn cậu muốn lấy được hoa Bách Ám nên muốn mượn cớ này để lợi dụng cậu trở thành lưỡi dao sắc bén đối phó với tứ đại ma vương, mượn tay cậu để đánh bại tứ đại ma vương, từ đó họ có thể tự mình kiểm soát hoàn toàn tầng thứ nhất, thậm chí là toàn bộ hang ma phương Tây.

“Chúng ta đều đạt được mục đích của mình?”, Diệp Thiên ngừng một chốc mới nói: “Sao tôi biết được những gì ông nói là thật?”

Mãng Vương Điện mở hai tay ra, vẻ mặt rất tự nhiên nói: “Tôi nói thật hay không thì thế nào, cậu đi theo tôi đến Trùng Thiên là biết, tôi có thể dẫn cậu đến xem kết giới vực hoang, đến lúc đó cậu sẽ biết tôi nói là thật hay giả”.

“Tôi thật lòng đến tìm cậu, thật tâm thành ý mời cậu hợp tác, mong cậu suy xét rõ ràng”.

“Vậy à?”, Diệp Thiên nhếch môi, ánh mắt lóe lên tia nguy hiểm.

“Ông nói thật hay giả không cần ông phải chứng minh, tôi tự có cách chứng minh”.

“Thuận tiện nói một câu, con người tôi trước giờ không thích hợp tác với những kẻ hèn hạ đánh lén sau lưng”.

Nghe Diệp Thiên nói thế, Mãng Vương Điện sầm mặt, lời nói cũng trở nên lạnh lùng.

“Cậu có ý gì?”

Diệp Thiên lại không đoái hoài gì đến câu hỏi của ông ta, trong mắt cậu chợt hiện lên một tia sáng.

Sức mạnh tinh thần mạnh mẽ biến thành một bàn tay to rắn chắc, bao phủ lấy đầu Mãng Vương Điện dường như có thể lay động sinh tử.

“Tôi chưa từng sử dụng chiêu này với bất kỳ ai trước đây, hôm nay lấy ra luyện tập với ông”.

“Bàn tay Thần Niệm – Soát hồn!”

“Bàn tay Thần Niệm, soát hồn!”
 
Chương 2868


Chương 2868

Diệp Thiên lẩm bấm, ánh mắt lóe sáng, chỉ thấy sức mạnh tập trung trên đỉnh đầu Mãng Vương Điện, dần dần hình thành một bàn tay khổng lồ như thực chất, bàn tay này có màu đỏ sậm, thoáng chốc đã phong tỏa không gian xung quanh Mãng Vương Điện.

Đây là biến chiếu của lưỡi dao Thần Niệm – Dao Cấp Hồn mà Diệp Thiên vận dụng lúc trước. Dao cấp hồn có thể hút được linh hồn, mà một khi nó chuyến vào chưởng từ dao thì có thể biến thành đòn tấn công linh hồn trực tiếp nhất, có thể cắt đứt linh hồn, soát thần phách, đọc được từ chút một từ trong ký ức, đi thẳng vào từng ngóc ngách linh hồn tìm kiếm đáp án mà Diệp Thiên muốn.

Gọi là soát hồn chính là như vậy! Với một chiêu này, dù bất kỳ bí mật nào, bất kỳ chuyện riêng tư nào, cũng đều trở thành hư vô! Chiêu này thực ra vẫn luôn ẩn chứa trong dao cấp hồn, mà Diệp Thiên trước giờ chưa từng dùng bao giờ.

Nhưng hôm nay, Mãng Vương Điện này lại trớ thành vật thí nghiệm đầu tiên, Diệp Thiên đường đường là đàn ông thì sao có thể bị người ta khống chế, bị người ta ức hiếp chứ?

Cho dù là để cứu Hoa Lộng Ảnh, thì cậu cũng muốn dùng cánh thức mạnh mẽ, chắc chắn nhất để cứu, chứ không cam tâm làm con rối cho kẻ khác, đánh đấm cho kẻ khác!

“Sức mạnh tinh thần? Cậu cũng là tu giả thần niệm sao?”

Mãng Vương Điện cảm thấy sức mạnh tinh thần trên đầu đang đè xuống như thủy triều giáng xuống, con ngươi hai mắt chợt co lại.

Nhưng Diệp Thiên lại không hề đáp lời, chỉ dùng sức mạnh tinh thần khống chế bàn tay Thần Niệm, đột nhiên đè ép xuống.

“Hừ!”

Sau một lúc thất thần, ánh mắt Mãng Vương Điện vô cùng nặng nề, chỉ nghe thấy ông ta hừ lạnh một tiếng, chân lực bên trong cơ thế sôi sục, bốn phía xung quanh đều biến thành sắc tím kỳ dị, trong không khí màu tím này thấp thoáng bóng dáng một con mãng xà khổng lồ, rít gào nhức óc, trông như rồng lại không giống rồng, giống rắn lại không giống rắn.

Một bàn tay khổng lồ phủ đầy hoa văn mãng xà khổng lồ, hiện ra từ trong khí tím, giống như muốn nâng cả bầu trời, chia cắt đất trời, đập mạnh vào bàn tay Thần Niệm.

“Ầm!

Đất trời thoáng chốc rung động, nổ vang khắp bốn phía, làn sóng sức mạnh kinh khủng dâng trào khắp nơi, đánh vỡ hàng loạt cây cối cao ngút trời trong vòng trăm dặm xung quanh, Lí Thanh Du và Kỷ Nhược Yên đứng mũi chịu sào, chỉ cảm thấy chân lực và sức mạnh tinh thần trộn lẫn phía trước, uy lực như dời núi lấp biển, trước mặt tràn ngập khí tím và khí đỏ sậm, nếu không phải có Diệp Thiên bảo vệ phía trước bọn họ, thì lúc này e rằng bọn họ đã biến thành tro bụi bởi sức mạnh tấn công kinh khủng này rồi.

Đối với trận giao tranh cấp độ như vậy, bọn họ cũng chỉ như đám kiến nhỏ mà thôi!

“Muốn soát thần hồn tôi, cậu cũng phải làm được thì mới được, loài người các cậu ngạo mạn quá rồi!”

Một tay Mãng Vương Điện vẫn duy trì tư thế đánh chướng, ánh mắt lại nhìn Diệp Thiên chằm chằm, đôi mắt rắn lạnh lùng ngoan độc, trong miệng rít gào như tiếng rắn, sát ý nặng nề!

Diệp Thiên nhìn thấy bàn tay Thần Niệm bị ngăn lại, cũng không hề bất ngờ, chỉ có chút tiếc nuối lắc đầu: “Quả nhiên, đối mặt với đối thủ là cảnh giới sử thi, đối với khả năng khống chế và đòn tấn công của thần phủ đối phương thì bàn tay Thần Niệm vẫn không đủ, không thể trực tiếp nắm giữ thần hồn!”

Cậu âm thầm gật đầu, nhưng ánh mắt không chút dao động, chỉ bước một bước về phía trước, thu lại thần mang trong mắt, bàn tay Thần Niệm cũng biến mất.

Ngay khi bàn tay Thần Niệm biến mất, cậu cũng nâng tay đánh ra một quyền.

 
 
Chương 2869


Chương 2869

Chiêu thứ nhất của Tam Tuyệt Quyền, Đoạn hồn! Quyền kình hung hãn, tạo ra một thông đạo rộng chừng mấy trượng trong không gian phía trước, vẻ mặt Mãng Vương Điện chợt dao động, cũng không tránh không né, một quyền đánh ra, quyền phong mạnh mẽ cuộn trào, đánh chính diện về phía Diệp Thiên

“Ầm ầm!”

Không gian, mặt đất ở chỗ hai người liên tục nứt ra, lõm xuống, biến thành đống đổ nát, Lý Thanh Du và Kỷ Nhược Yên vội phóng người lên trời, lo sợ bị cuốn vào bên trong.

“Bịch bịch!”

Trên bầu trời, Mãng Vương Điện loạng choạng lùi về sau, bàn chân liên tục đạp ba bước trên không, trong lúc tấn công chính diện với Diệp Thiên đã bị đánh lùi.

Đôi mắt rắn của ông ta ẩn hiện vẻ kinh sợ khó giấu, lúc trước ông ta cũng đánh giá cao Diệp Thiên, nên mới muốn kéo Diệp Thiên nhập hội, để cậu trở thành vũ khí bí mật của Yêu Thần Điện, dùng để đối phó với Tứ Đại Ma Vương, nhưng đến hiện tại, sau khi đích thân mình đấu với Diệp Thiên, vừa rồi ông ta đã cảm nhận được cảm giác bị chèn ép kinh khủng truyền đến từ người Diệp Thiên.

Loài người này, sở hữu sức mạnh kinh khủng hơn ông ta nghĩ nhiều! Một quyền của Diệp Thiên đã đành lùi Mãng Vương Điện, nhưng vẫn chưa dừng lại, bước lên một bước, lại đơn giản đánh thêm một quyền.

Chiêu thứ hai của Tam Tuyệt Quyền, Phệ Thiên!

“Ầm!

Trong không trung đột nhiên lõm xuống thành một dấu ấn quyền, Mãng Vương Điện vừa mới dùng hết sức lực ngay từ quyền đầu tiên của Diệp Thiên, không ngờ quyền thứ hai lại lao đến, ông ta không có không gian tránh né, chỉ có cách lại đối đầu trực diện, trong lúc vội vàng đã đánh ra một quyền.

Lại một tiếng vang truyền đi, cả không gian run chuyển dao động, mưa gió đất trời biến sắc, quyền kình Diệp Thiên đánh ra có màu đỏ sậm, vô cùng thần bí, quyền kình màu tím của Mãng Vương Điện cũng bị trấn áp đẩy lùi, ông ta cũng bị đẩy lùi về sau bởi một quyền này của Diệp Thiên, lần này lùi ra xa thêm hai bước so với lần trước.

“Khốn nạn, tên nhóc này, sức lực quá mạnh!”

Mãng Vương Điện âm thầm kêu khổ trong lòng, chỉ cảm thấy khí huyết sôi sục toàn thân, ngũ tạng lục phủ đều dao động vì quyền kình của Diệp Thiên.

Nhưng Diệp Thiên rõ ràng không buồn quan tâm đến suy nghĩ của Mãng Vương Điện, tiếp đó lại đánh ra quyền thứ ba, cậu ra tay liên tiếp, trước khi sức lực quyền thứ hai chưa hết, thì nâng tay đánh ra quyền thứ ba.

Chiêu thứ ba Tam Tuyệt Quyền, Chấn Vũ!

“Rầm!”

Trong không trung, bỗng chốc vang vọng tiếng thác nước đổ, quyền kình đỏ sậm phóng thẳng về phía trước, nghiền nát tất thảy những nơi đi qua, nghiền nát toàn bộ đồ vật, mà lúc này, vẻ mặt Mãng Vương Điện cũng hoàn toàn thay đổi.

“Mãng Vương Quyền!”

Ống ta khẽ quát một tiếng, lỗ chân lông trên người rút lại, sức mạnh lập tức bùng nổ, cơ bắp cánh tay phải bành trướng thấy rõ, gân xanh cuồn cuộn, rõ ràng đã dùng đến sức mạnh chân chính, quyền ảnh như một con cự mãng màu tím uốn lượn rõ ràng trước mắt.

Quyền này của Mãng Vương Điện nặng nề đè ép trong không trung, tiếng nổ vang vọng truyền khắp không gian vỡ vụn, từng vết nứt không gian lan ra khắp bốn phía, sức mạnh này rõ ràng còn vượt xa hơn cả thần sức mạnh Hy Lạp cổ mà Diệp Thiên từng giao chiến trước đó.
 
Chương 2870


Chương 2870

Nhưng ánh mắt Diệp Thiên cũng không vui không buồn, thậm chí không chút dao động, quyền ấn màu đỏ sậm cũng đánh vào không gian vỡ nứt.

‘Bịch!

Tiếng vang nặng nề, giống như bàn tay khổng lồ đánh vào mặt đất, hư không run rẩy kịch liệt, vết nứt không gian lan rộng với tốc độ nhanh chóng, còn một quyền này của Mãng Vương Điện thì bắt đầu vỡ nứt từ phần đầu mãng xà khổng lồ, sau đó kéo dài từ đầu đến đuôi, từ trước ra sau đều tách ra.

“Phù!”

Mãng Vương Điện thét lên một tiếng, miệng phun ra máu, chân đạp trên không kéo vật khí dài cả mười mấy trượng rồi mới khó khăn dừng lại được.

Ông ta đang trong lúc kinh sợ vì sức mạnh của Diệp Thiên thì tiếp đó, vẻ mặt trên gương mặt ông ta thoáng chốc đã cứng đờ.

Một bàn tay thon dài như ma quỷ đột nhiên gõ vào đầu ông ta, mà thân hình cao lớn của Diệp Thiên không biết từ lúc nào đã xuất hiện bên cạnh ông ta.

“Một trong lục đại yêu nghiệt, chẳng qua cũng chỉ có vậy!”

Giọng điệu Diệp Thiên lạnh nhạt, ánh mắt bình lặng như hồ thu.

“Bây giờ ông còn tránh được “soát hồn” của tôi không?”

Vừa dứt lời, sức mạnh tinh thần kinh người tuôn ra từ bàn tay Diệp Thiên, trực tiếp phá vỡ thần phủ của Mãng Vương Điện, trong thần phủ đã ngưng tụ thành một chưởng ấn màu đỏ, năm ngón tay chuyển động hoàn toàn chiếm giữ thần phủ, ngay cả thần hồn cũng bị phong ấn trong bàn tay, không hề có sức chống cự.

Soát hồn thực sự đã chính thức bắt đầu!

“Xoẹt!”

Ngay khi tay Diệp Thiên chạm tới đầu Mãng Vương Điện, cả người Mãng Vương Điện cứng đờ, hai mắt đờ đẫn.

Trước khỉ Diệp Thiên sử dụng Bàn tay Thần Niệm, vì thực lực bản thân Mãng Vương Điện vốn đã rất mạnh nên cậu không thể trực tiếp xâm nhập thần phủ của ông ta tiến hành soát hồn, nhưng lúc này, Diệp Thiên dùng tay chạm vào đầu Mãng Vương Điện, thần hồn chi lực trực tiếp tràn ra lòng bàn tay, sức mạnh đó lập tức xuyên qua lớp phòng ngự, tiến thẳng vào trong thần phủ.

Trong thần phủ Mãng Vương Điện, năm ngón tay đỏ sậm như đang khuấy động những nốt sinh tử, ép lấy từng chút ký ức từ tận nơi sâu thẳm trong linh hồn, biến thành dòng tin tức khổng lồ, đều chuyển ngược vào đầu Diệp Thiên, được cậu thu lấy, từ những bí mật và thông tin về hang ma phương Tây lần lượt xuất hiện trước mắt Diệp Thiên.

Còn Lí Thanh Du và Kỷ Nhược Yên lại ngây ngốc nhìn cảnh tượng này, vẻ mặt đầy kỉnh ngạc! Thực lực Mãng Vương Điện hoàn toàn vượt ngoài tầm hiểu biết của bọn họ, bọn họ cũng chưa từng gặp cao thủ với thực lực như vậy ở giới thế tục, theo bọn họ nghĩ, e rằng chỉ có những chủ nhân các liên minh đứng đầu thế giới trỗi dậy hai tháng gần đây mới có thể sánh được.

Dù là cao thủ cấp độ nào thì ỏ trước mặt Diệp Thiên cũng bị đánh bại bởi ba quyền, còn bị khống chế ngay lập tức, thực lực của Diệp Thiên rốt cuộc kinh khủng đến nhường nào?

Đặc biệt là Kỷ Nhược Yên, lúc này tâm tình cô ta lại càng phức tạp, Diệp Thiên càng mạnh thì cô ta càng không biết phải làm thế nào.

Cô ta xảy ra quan hệ gần gũi với người đàn ông ưu tú, mạnh mẽ đến như vậy thì sau này, trong lòng cô ta còn có thể quan tâm đến người đàn ông khác hay không?
 
Chương 2871


Chương 2871

Trên thế giới này, còn có người đàn ông nào thẳng được Diệp Thiên sao?

Diệp Thiên hoàn toàn không biết chuyện này, trong mắt cậu lóe lên một vài hình ảnh, một lúc sau, cuối cùng cũng xuất hiện tin tức mà cậu cần.

Mãng Vương Điện, tuy một lòng muốn lợi dụng cậu nhưng lại chưa từng nói dối, đóa hoa Bạch Ám này quả thực là ở khu vực trung tâm của trọng thiên đầu tiên – vực hoang! Mà Vực hoang này đã bị sức mạnh quang minh và ma khí ăn mòn qua nhiều năm, hoàn cảnh bên trong cùng nhiều thứ khác đều có sự thay đổi, theo tin tức mà Mãng Vương Điện nắm giữ, trong đó có không ít yêu thú ma vật do sức mạnh quang minh và ma khí cùng cải tạo, thậm chí so với rất nhiều yêu thú ma vật của trọng thiên thứ nhất còn mạnh hơn nhiều.

Đóa hoa Bạch Ám này cũng là một trong rất nhiều thứ đã bị cải tạo, chính bởi vì có hai nguồn sức mạnh tương phản này thử thách, mà đóa hoa Bạch Ám này mới có được hiệu năng thần kỳ như vậy.

Kết giới phong tỏa vực hoang thực ra là mười năm mở một lần, mà muốn chủ động mở ra thì cần phải có chìa khóa kết giới, chìa khóa này chính là pháp bảo bổn mạng của cao thủ ma tu trong thời thượng cổ, gọi là “Ma Như Ý”. Sau khi vị ma tu đó đồng quy vu tận với những thiên sứ quang minh thì Ma Như Ý cũng bị đánh mất trong hang ma phương Tây này, từng qua tay rất nhiều người, mãi đến khi xuất hiện bốn đại ma vương, khi đang tranh đoạt Ma Như Ý, đã chia làm bốn phần, mỗi người lần lượt nắm giữ một phần trong đó.

Muốn mở kết giới Vực hoang, thì cần phải tập hợp đủ bốn phần, cũng có nghĩa là Diệp Thiên buộc phải lần lượt đoạt lấy từng bộ phần của Ma Như Ý trên tay từng vị Ma vương!

“Xem ra chuyện liên quan đến đóa hoa Bạch Ám này thì ông ta cũng không hề lừa mình!”

Diệp Thiên âm thầm gật đầu, sức mạnh tinh thần lại xuất hiện, tiếp tục khai quật thông tin về năm thế lực lớn của trọng thiên thứ nhất.

Yên Thần Điện, bốn đại Ma vực Đông Nam Tây Bắc, đây là năm thế lực lớn trọng thiên thứ nhất, bởi vì chênh lệch thực lực giữa những người đứng đầu, mà Yêu Thần Điện là phần tử yếu nhất trong năm thế lực lớn này.

Tuy thực lực Yêu Thần Điện thấp nhưng lại sở hữu mạng lưới tình báo và bảo vật giám sát không gian hoàn hảo nhất hang ma phương Tây, khi cao thủ cảnh giới sử thi siêu việt tiến vào hang ma phương Tây, bảo vật được dùng giám sát không gian kia của Yêu Thần Điện sẽ có cảm ứng, nên ngay khi Diệp Thiên tiến vào hang ma phương Tây thì đã bị Yêu Thần Điện phát hiện.

Lần này Mãng Vương Điện đến tìm Diệp Thiên chính là kết quả mà sáu đại yêu điện trong Yêu Thần Điện cùng bàn bạc, bọn họ đều đồng ý, lợi dụng Diệp Thiên hợp sức cùng Yêu Thần Điện để chống lại bốn đại ma vương.

Soát hồn tiến hành đến đây, ánh mắt Diệp Thiên càng lúc càng rét lạnh, sáu đại yêu điện, quả thực muốn tìm hắn hợp tác, mà kiểu hợp tác này chẳng qua cũng chỉ là ngoài mặt, trong ký ức của Mãng Vương Điện, Diệp Thiên đã biết rõ toàn bộ kế hoạch của Yêu Thần Điện.

Nếu Diệp Thiên đồng ý hợp tác, bọn họ sẽ đưa Diệp Thiên về Yêu Thần Điện, dụ dỗ Diệp Thiên đồng ý đế ma khí tấy rửa, cũng chính là tiến hành “ma hóa”, khiến cậu đánh mất tâm trí, hoàn toàn trở thành cỗ máy chiến đấu cho sáu đại yêu điện, chinh chiến sát phạt cho bọn họ.

Sau đó, bọn họ sẽ lợi dụng Diệp Thiên dần dần tiến đến chuyện đối đầu trực diện với bốn đại ma vương, sáu đại yêu điện bọn họ sẽ hành động cuối cùng, tìm được thời cơ tốt nhất giết chết bốn đại ma vương, giúp Yêu Thần Điện nhất thống hang ma phương Tây.

Đây, chính là kế hoạch cuối cùng của Yêu Thần Điện!

“Hừ, cũng coi như là một kế hoạch lớn!”

Diệp Thiên không ngừng cười lạnh trong lòng, cậu cũng chưa từng nghĩ đến, yêu thú tu luyện bao nhiêu năm tháng cũng đã có được trí tuệ còn vượt xa hơn loài người.
 
Chương 2872


Chương 2872

Cậu vẫn thực hiện soát hồn với Mãng Vương Điện, nhưng lúc này, trong một toàn cung điện to lớn ở nơi sâu nhất trong hang ma phương Tây, có năm bóng người cao lớn đang đứng đó, nhìn ánh nến trước dao động mạnh mẽ trước mặt.

Đó là ngọn lửa linh hồn của Mẩng Vương Điện, sự mạnh yếu của ngọn lửa đại diện cho mạnh yếu sinh mệnh của Mãng Vương Điện, đồng thời cũng có thể phản ánh trạng thái linh hồn hiện tại của Mãng Vương Điện.

Nhìn thấy ánh nến dao động dữ dội, khi sáng khi tối, năm người này đều khẽ nhíu mày, vẻ mặt khác nhau.

“Xem tình hình này, là “Mãng Xà” kia có chuyện rồi sao?”

Một người đứng bên góc phía trái thấp giọng nói.

“Sao có thế?

Người đứng bên phải có chút kinh ngạc: “Cao thủ loài người kia mới đạt được không lâu, tuy thực lực đủ mạnh nhưng nhiều lắm cũng chỉ là chỉ cỡ như tên Mãng Xà kia, sao có thể có sức uy hiếp gì cho ông ta chứ?”

Ba người còn lại vẫn chưa lên tiếng, đều trầm mặc, nhưng vẻ mặt thì càng lúc càng nặng nề.

Một lúc sau, một người trong đó cuối cùng cũng lên tiếng.

“Cho dù thế nào thì Mãng Xà đã phát tín hiệu cầu cứu linh hồn, chúng ta phải hành động trước, giúp ông ta một tay!”

Bốn người còn lại nghe vậy đều gật đầu, năm người đồng thời bước lẽn trước, ánh mắt chợt lóe sáng, năm luồng sức mạnh tinh thần mạnh mẽ tụ hội thành luồng khí nhiều màu, phóng thẳng về phía ngọn lửa linh hồn kia.

Ngay khi luồng khí nhiều màu kia tiếp xúc, ngọn lửa linh hồn kia như lửa được thêm dầu, đột nhiên bùng cháy, cao đến mấy trượng.

Trong thần phủ Mãng Vương Điện, Diệp Thiên đang tìm kiếm thông tin cụ thể về bốn đại ma vương và sáu đại yêu điện trong ký ức, ngay lúc này, một luồng sức mạnh tinh thần cuồn cuộn như mãnh thú xổng chuồng, đột nhiên phóng ra từ sâu trong thần phủ, mạnh mẽ đánh vào Bàn tay Thần Niệm của cậu.

Tâm thần Diệp Thiên chấn động, vẻ mặt thay đổi, chân cũng lảo đảo lùi lại.

Còn Bàn tay Thần Niệm mà cậu ngưng tụ lúc này cũng bị vỡ nát!

“Ơ?

Diệp Thiên dời bước về sau, ánh mắt có chút kinh ngã, lùi liên tục ba bước.

Thần phủ Mãng Vương Điện bị sức mạnh tinh thần của Diệp Thiên xâm nhập, ý thức tinh thần bản tôn vốn đã rơi vào thế bị động, lại không có sức chống cự, nhưng Diệp Thiên lúc này vẫn cảm nhận được luồng sức mạnh tinh thần như thác lũ trào dâng trong thần phủ Mãng Vương Điện, so với sức mạnh tinh thần của Mãng Vương Điện bản tôn thì đâu chỉ tăng gấp bội?

Gần như chỉ trong chốc lát, Bàn tay Thần Niệm mà Diệp Thiên ngưng tụ lập tức bị nát vỡ, còn sức mạnh tinh thần của Diệp Thiên cũng bị đòn tấn công mạnh mẽ, thần phủ cũng chấn động không thôi.
 
Chương 2873


Chương 2873

Ngay khi Diệp Thiên lùi lại, hai mắt Mãng Vương Điện đã trở nên tỉnh táo lại, ông ta lập tức nâng mắt nhìn Diệp Thiên, ngập tràn oán hận và sát ý.

“Loài người khốn kiếp, cậu lại dám dùng thuật soát hồn với tôi, tôi phải giết cậu!”

Giọng điệu ông ta vô cùng nặng nề, nhưng âm thanh lại không còn giống như lúc trước, trong âm thanh như có đến sáu giọng nói khác nhau, giống như sáu giọng nói cùng hòa thành một vậy.

Sức mạnh tinh thần của ông ta lúc này cũng tăng lên vô hạn, hào quang từ trên đầu phóng thẳng lên tầng mây, dao động mạnh mẽ khiến Li Du Thanh và Kỷ Nhược Yên đều biến sắc, chỉ cảm thấy đầu óc quay cuồng, gần như thất thần.

“Hợp nhất tinh thần?”

Diệp Thiên nhìn chằm chằm Mãng Vương Điện lúc này, ánh mắt cuối cùng cũng trấn tĩnh lại.

Mãng Vương Điện đột nhiên bộc phát sức mạnh kinh khủng như vậy, vốn không phải là khả năng của ông ta, mà là kết quả do sức mạnh tinh thần của ông ta và những cao thủ khác hợp lại, bí pháp “hợp nhất tinh thần” này cũng có hiệu quả như “bí pháp dung hợp” của mười hai thẩm phán vương lúc trước, chẳng qua mười hai thẩm phán vương chọn thân xác, tinh thần, chân nguyên, toàn bộ đều hai hợp một, còn tình huống

hiện tại của Mãng Vương Điện lại là hợp nhất tinh thần với người khác.

Kiểu bí pháp như hợp nhất tinh thần này, chỉ có người gần gũi nhất, người tin tưởng nhất mới có thể tu luyện cùng nhau được, loại bí pháp này sẽ khiến sức mạnh tinh thần của những người tu luyện bí pháp này liên kết chặt chẽ, cùng phúc cùng họa, nếu sức mạnh tinh thần của Mãng Vương Điện lúc này bị tổn thương thì những người hợp thất tinh với ông ta cũng sẽ bị thương đến tinh thần ngay lập tức.

“Cậu biết chúng tôi là “hợp nhất tinh thần” thì có thể làm gì nào?”

Ánh mắt Mãng Vương Điện khát máu, lưỡi rắn đỏ rực ẩn hiện: “Sức mạnh tinh thần của tôi bây giờ mạnh hơn so với cậu nhiều, cậu có thế làm gì được tôi?”

“Lúc trước để cậu tự nguyện gia nhập với chúng tôi, cậu lại ra tay với tôi, bây giờ tôi đã đổi ý rồi, tôi muốn bắt cậu về Yêu Thần Điện, buộc cậu phải chịu đựng ma hóa, trở thành nô dịch của chúng tôi!”

Ông ta vừa dứt lời, hào quang trên đầu lập tức biến mất, sức mạnh tinh thần mạnh mẽ lập tức ngưng tụ thành thanh kiếm thần niệm trong suốt sáng rực, chém vào đầu Diệp Thiên.

“Chỉ dựa vào thủ đoạn này mà muốn thắng tôi?”

Sức mạnh tinh thần sôi sục phía trước người, nhưng Diệp Thiên lại không hề tránh né, ánh mắt cậu sắc bén, sức mạnh tinh thần cũng ngưng tụ thành kiếm kiếm đỏ thẩm, va chạm trực diện cùng kiếm thần niệm do Mãng Vương Điện ngưng tụ.

“Soạt!”

Hư không rung chuyển, kiếm ý hung hãn ngập tràn bốn phương, không gian xuất hiện từng vết rạn nứt, trong không gian này, dù nhỏ như muỗi cũng sẽ bị kiếm ý cuồn cuộn kia chém thành tro bụi.

Cảm nhận được kiếm ý phía trước, kiếm khí tung hoành, vẻ mặt Lí Thanh Du và Kỷ Nhược Yên hoàn toàn sợ hãi, bọn họ biết nếu không phải mình đang nằm trong phạm vi bảo vệ của Diệp Thiên thì có lẽ bọn họ đã sớm rơi đầu nát thịt rồi.
 
Chương 2874


Chương 2874

Trong không trung, hai luồng kiếm quang kiếm ngưng tụ từ sức mạnh tinh thần vẫn giằng co không ngừng, hai màu đỏ tím va chạm liên tục trong không trung, khi yếu khi mạnh, lại càng khiến ánh mắt Mãng Vương Điện thay đổi, ông ta không ngờ dù tụ hội sức mạnh tinh thần của sáu đại yêu điện bọn họ lại, hợp

nhất tinh thần của sáu đại yêu điện ra đòn tấn công Diệp Thiên mà vẫn không hạ được Diệp Thiên?

“Dùng hợp nhất tinh thần mà cũng chỉ có chút uy lực như vậy?”

Lúc này Diệp Thiên chợt cười lạnh thành tiếng, giọng điều đầy châm chọc.

Cậu vừa nói thì đã nhấc tay phải, năm ngón tay siết lại thành quyền! Thấy tư thế này của Diệp Thiên, ánh mắt Mãng Vương Điện bỗng u ám, nhớ đến uy lực ba quyền vô cùng kinh khủng vừa nãy, trong lòng lập tức nảy sinh suy nghĩ rút lui.

Tron lúc ông ta đang do dự thì năm giọng nói khác đồng thời vang lên trong thần phủ.

“Tên này quá mạnh, không thể trực diện đánh, đế tránh cho hai bên đều thiệt thì mau chóng thoát thân rời đi, tất cả mọi chuyện đợi ông về đến Yêu Thần Điện rồi chúng ta lại bàn bạc!”

Đây là do năm yêu điện đồng thời cùng nói ra, Mãng Vương Điện nghe vậy, cũng không còn do dự, lập tức sử dụng sức mạnh tinh thần, đẩy lùi kiếm quang đỏ thẩm của Diệp Thiên đến mười trượng, còn Mãng Vương Điện nhân lúc này, chân đột nhiên đạp không, thân hình trở nên hư ảo, phóng về phía ngược lại.

“Muốn chạy?”

Diệp Thiên đã dự đoán trước, thần mang trong mắt cậu bỗng chốc sáng rực như mặt trời, kiếm quang đỏ thẩm lại càng phát sáng đỏ rực, dùng kiếm thần niệm bổ xuống từ bên trong, sau đó kiếm quang đỏ thẫm biến thành một

đường thẳng đuổi theo Mãng Vương Điện, tốc độ còn nhanh hơn Mãng Vương Điện gấp bội.

“Soạt!”

Kiếm mang đã đuối đến phía sau Mãng Vương Điện, chỉ nghe thấy Mãng Vương Điện kêu rên một tiếng, bầu trời chợt lóe lên luồng huyết quang, nhưng ông ta vẫn biến mất không chút tung tích, chỉ còn lại một phần đuôi rắn bị chém đứt, rơi xuống từ trên không.

Diệp Thiên đứng yên tại chỗ, ánh mắt dừng trên phần đuôi rắn rơi xuống kia, cậu không ngờ Mãng Vương Điện lại quả quyết như vậy, để trốn thoát mà không tiếc hy sinh một phần thân thể, dùng bí pháp để trốn thoát.

Mặc dù từ đầu tới cuối gần như chỉ trong một nhịp thở nhưng bây giờ Mãng Vương Điện đã ở ngoài xa nghìn dặm, Diệp Thiên muốn đuổi theo, thì giờ cũng khó mà đuổi kịp.

“Cứ để ông ta chạy như vậy sao?”

Lí Thanh Du nhìn Diệp Thiên, lo lắng nói: “Nếu ông ta quay về điện cầu viện, chẳng phải chúng ta sẽ gặp nguy hiểm sao?”

“Không sao, để ông ta đi đi!”

Ánh mắt Diệp Thiên thâm sâu, vẻ mặt bình tĩnh.

Nhờ vào soát hồn, cậu đã biết được tin tức quan trọng nhất về đóa hoa trắng, có giết chết Mãng Vương Điện hay không, đối với cậu mà nói cũng không quá quan trọng.

Bây giờ cậu chỉ nghĩ đến việc tập hợp lại được chìa khóa kết giới Hoang vực này, mau chóng tiến vào bên trong! Thấy dáng vẻ Diệp Thiên bình chân như vại, Lí Thanh Du vẫn muốn hỏi tiếp, nhưng Diệp Thiên đột nhiên nâng tay, năm ngón tay làm thành dao, chém thẳng vào không gian phía trước, thông đạo không giao vốn đang đóng kín kia đột nhiên mở ra, bên trong thông đạo, nhìn vào đều là hỗn độn.
 
Chương 2875


Chương 2875

“Bởi vì đòn tấn công vừa nãy của Mãng Vương Điện, nên lối ra của hang ma phương Tây bây giờ rất bất ổn, bây giờ tôi dùng sức mạnh bản thân để duy trì thông đạo không gian, hai người mau rời đi đi!”

Giọng điệu Diệp Thiên rất chắc chắn, Lí Thanh Du và Kỷ Nhược Yên nghe vậy, cũng do dự một lúc.

Kỷ Nhược Yên nhìn Diệp Thiên chằm chằm, mở miệng lớn, nhưng lời vừa đến bên môi cuối cùng cũng không thốt ra được, Lí Thanh Du thì mang theo ánh mắt lại lưu luyến, nhẹ giọng nói: “Mọi chuyện anh nhớ phải cấn thận!”

Nhìn thấy Diệp Thiên gật đầu, lúc này cô ta mới kéo Kỷ Nhược Yên cùng bước vào thông đạo không gian, biến mất trong hỗn độn.

Diệp Thiên dùng sức mạnh bản thân duy trì thông đạo không gian ổn định, mãi đến mười phút sau, cậu chắc chắn hai cô gái đã được đưa ra ngoài thì mới buông tay, thông đạo không gian lập tức khép lại.

Quay đầu lại, ánh mắt cậu đã trở nên vô cùng lạnh lẽo, cả người đều sôi sục chiến ý.

“Những yêu thú ma vật này, nói lý với bọn chúng chắc chắn không có tác dụng!”

“Muốn có được chìa khóa kết giới Hoang vực này, chỉ cần dùng nắm đấm nói chuyện là được!”

Cậu chậm rãi quay người, ánh mắt nhìn về phía trước, hai mắt từ từ khép lại

Sau khi cậu có được rất nhiều thông tin về trọng thiên thứ nhất từ Mãng Vương Điện, trong lòng đã vạch kế hoạch, bây giờ chuyện cậu cần làm chính là đi đến mục tiêu thứ nhất, cũng là mục tiêu cách cậu gần nhất – một trong bốn đại ma vực, Đông Ma Vực!

Tâng thứ nhất của hang ma phương Tây chính là nơi kinh khủng nhất, là khu vực nòng cốt có thực lực mạnh mẽ nhất hang ma phương Tây, trong đó, “Nhất Điện Tứ Vực” hoàn toàn xứng đáng là bá chủ thực lực nơi đây.

Nhất Điện chính là chỉ Yêu Thần Điện do sáu Yêu điện thống soái.

Mà “Tứ Vực” chính là bốn Ma Vực, dùng các phương hướng đông tây nam bắc đế phân chia, mỗi một Ma Vực đều có một vị Ma vương tọa trấn, tạo thành thế bốn chân, kiềm chế lẫn nhau, khống chế vững chắc tầng thứ nhất trong tay.

Mà trong bốn Ma Vực, nếu nói về vị trí địa lý đặc biệt, vậy phải kể đến Đông Ma Vực, bởi vì Đông Ma Vực này chính là cửa vào quan trọng nhất để đi từ bên ngoài vào tầng thứ nhất, ngoài một số đường tắt đặc biệt khác ra, muốn đi vào tầng thứ nhất, vậy nhất định phải đi qua Đông Ma Vực.

Đây chính là nguyên nhân vì sao Diệp Thiên chọn Đông Ma Vực!

“Bốn Ma vương thủy hỏa phong lôi?”

Diệp Thiên hóa thành một tia sáng màu đỏ sẫm vụt qua chân trời, bay thẳng về phía Đông Ma Vực, trong miệng khẽ thì thầm.

Bốn Ma vương của tầng thứ nhất, mỗi một vị đều khống chế một loại sức mạnh nguyên tố, chính là trình độ cao nhất bên trong ma tu, mà chủ nhân của Đông Ma Vực này chính là người khống chế nguyên tố phong, danh hiệu “Cụ Phong Ma Vương”.

Từ trong ký ức của Mãng Vương điện, Diệp Thiên biết được, Cụ Phong Ma Vương này có thể tùy ý khống chế ngọn gió, luồng không khí trong trời đất đều cho hắn sử dụng, từ đó có thể thay đổi hình thái hoàn cảnh xung quanh theo ý muốn, tấn công vô hình vô dạng, động một chút thôi là tạo ra gió lốc vòi rồng, sức phá hoại vô cùng khủng khiếp.

Mãng Vương điện từng hợp sức với hai vị Yêu điện khác của Yêu Thần Điện đi khiêu chiến Cụ Phong Ma Vương, nhưng Cụ Phong Ma Vương lại dễ dàng lấy một địch ba, hoàn mỹ áp chế bọn họ, mà dưới tình huống này, ba vị Yêu điện chưa từng ép được Cụ Phong Ma Vương sử dụng thực lực thật sự, có thể nói mạnh mẽ sâu không lường được.
 
Chương 2876


Chương 2876

Trong những đối thủ mà Diệp Thiên gặp trong đời, cậu cũng chưa từng gặp người nào có thể dùng sức một mình dễ dàng áp chế ba vị cảnh giới sử thi lãnh chúa, Cụ Phong Ma Vương này đáng để cậu coi trọng.

Trên bầu trời, Diệp Thiên tăng tốc độ lên nhanh nhất, vượt qua ba lần rào cản âm thanh, bay chừng ba tiếng, kéo dài hơn nghìn cây số, phía trước mới mơ hồ xuất hiện một thành trì cổ kính mang phong cách phương Tây.

Đến trước thành trì, Diệp Thiên đáp người xuống, ánh mắt quét về phía tấm biển khổng lồ treo trước cổng thành, khiến cho Diệp Thiên cảm thấy kinh ngạc chính là, trên tấm biển này lại dùng chữ phồn thể của Hoa Hạ viết xuống ba chữ “Đông Ma Vực” như rồng bay phượng múa. Điều này khiến Diệp Thiên nheo mắt lại, trong lòng ngạc nhiên, hang ma phương Tây này chính là nơi mà trước đây ma tu giả và thiên sứ ánh sáng của phương Tây đại chiến, theo lý mà nói, nơi đây hẳn phải lưu truyền văn hóa phương Tây, hoàn toàn không dính dáng đến Hoa Hạ phương Đông, nhưng bây giờ, vì sao biến hiệu của Đông Ma Vực lại dùng chữ viết của Hoa Hạ?

Chẳng lẽ Đông Ma Vực này có mối liên hệ khó giải thích nào đó với Hoa Hạ?

Khi cậu đứng ngẩn người trước cổng thành, bỗng nhiên có tiếng quát từ trên đính tường thành truyền đến.

“Bên ngoài thành là người phương nào? Có lệnh bài thân phận do đích thân Ma vương chúng tôi trao tặng hay không?”

Nghe thấy tiếng nói, lúc này Diệp Thiên mới ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy trên đỉnh tường thành có một đội yêu thú mặc áo giáp đen như mực, giống nhóm yêu thú Diệp Thiên gặp được ở tầng thứ hai trước đó, những yêu thú này đều là đầu thú thân người, nhưng đội yêu thú trước mắt chỉ là vương cấp, kém xa nhóm cảnh giới sử thi cấp tướng hay cấp binh lúc trước.

Nhưng dù như vậy, đội hình thế này cũng đủ để khiến cho vô số cao thủ giới thế tục khiếp sợ, nhìn dáng vẻ của bọn chúng, rõ ràng là hộ vệ canh cổng, có thể khiến cao thủ cấp vương làm hộ vệ canh cổng, đây là xa hoa lãng phí bực nào?

Chủ nhân của thành trì này có thực lực khủng bố, bởi vậy mới có thể thấy được cảnh tượng hoành tráng hiếm có thế này.

Ánh mắt Diệp Thiên đảo qua đội yêu thú, sau đó lạnh nhạt lên tiếng.

“Tôi không có lệnh bài thân phận, hôm nay tôi đến đây là có việc tìm Cụ Phong Ma Vương bàn bạc, mau đi mở cửa!”

Nghe thấy lời của Diệp Thiên, đầu tiên đám yêu thú gác cổng trên tường thành khẽ giật mình, sau đó sắc mặt đều thay đổi.

“Tim Ma vương đại nhân của chúng tôi.”

Mấy con yêu thú liếc nhìn nhau, đều thấy được trào phúng và coi thường trong mắt nhau, ở hang ma phương Tây lớn như thế này, tính toán tỉ mỉ thì số người có tư cách tìm Cụ Phong Ma Vương bàn bạc còn chưa đến mười người, mà bọn chúng đều đã gặp những nhân vật này rồi, rõ ràng Diệp Thiên không có trong đó.

ở Đông Ma Vực này, nếu muốn đi vào, vậy phải có lệnh bài thân phận do đích thân Cụ Phong Ma Vương trao tặng, Diệp Thiên không chỉ không có lệnh bài mà còn tuyên bố muốn tìm Cụ Phong Ma Vương bàn bạc, bảo bọn chúng mở cửa, thái độ ngông cuồng trước giờ chưa từng có, quả thật là phát rồ phát dại.

Bọn chúng nhìn chăm chú Diệp Thiên một lát, biểu cảm chợt trở nên vô cùng kỳ lạ, mang theo kinh ngạc khó nén.

“Cậu không phải yêu thú ma vật, cậu là loài người?”
 
Chương 2877


Chương 2877

Yêu thú ma vật tu vi mạnh mẽ có thể biến ảo thành hình người, không khác con người là mấy, nhưng nhìn khắp hang ma phương Tây, cũng chỉ có bốn Ma vương đạt đến cấp độ thực lực này, dù là sáu Yêu điện cũng yếu hơn vài bậc, vẫn để lại một số đặc trưng vốn có của yêu thú.

Mà trên người Diệp Thiên không hề có dấu vết yêu thú biến hóa khiến bọn chúng lập tức phân biệt được.

Bọn chúng khó mà tưởng tượng nổi, sao một con người ở bên ngoài có thể vượt qua sáu tầng phía trước, đi đến Đông Ma Vực?

“Đúng vậy, tôi là con người!

Ánh mắt Diệp Thiên lạnh nhạt: “Các người mau đi thông báo một tiếng, để Cụ Phong Ma Vương đến gặp tôi!”

Nghe thấy lời này của Diệp Thiên, một yêu thú có vẻ là thủ lĩnh không nhịn được cười lạnh thành tiếng.

“Đồ khốn kiếp, nói khoác mà không biết ngượng, chỉ dựa vào cậu, có tư cách gì gặp Ma vương đại nhân?”

“Dù cậu là yêu thú ma vật hay là con người, không có lệnh bài thân phận thì mau rời đi, còn chần chừ nán lại, giết chết không tha!”

Lời nói lạnh lẽo, như chém đinh chặt sắt, không hề để lại đường lui, ánh mắt đội yêu thú này cũng lập tức trở nên vô cùng lạnh nhạt, không mang theo bất kỳ cảm xúc gì.

Muốn đi vào tầng thứ nhất, nhất định phải có lệnh bài thân phận do sáu Yêu điện hoặc bốn Ma vương đích thân trao tặng, nếu không sẽ bị coi là người ngoài, lúc trước một yêu thú có tu vi đạt đến cảnh giới sử thi lãnh chúa từ bên ngoài tầng thứ nhất đi đến cũng bị giết chết, đủ để thấy rõ, không cách nào vượt qua được quy định này.

Dưới cái nhìn của mấy con yêu thú, Diệp Thiên chợt khẽ bật cười, phát ra tiếng hừ lạnh.

“Mấy con chó giữ cửa mà cũng dám cáo mượn oai hùm?”

“Cho dù Ma vương của các ngươi ở đây, cũng chưa chắc dám nói với tôi như vậy, chỉ dựa vào mấy người các ngươi mà muốn tôi rút lui?”

Trong lúc nói chuyện, cậu đã cất bước đi lên, thong dong đến gần cửa thành.

“Thứ không biết sống chết, đây là cậu tự tìm đường chết!”

Nhìn thấy Diệp Thiên không những không lùi mà còn tiến tới, trong mắt yêu thú lóe ra hung ác, sát ý bừng bừng.

Mấy con yêu thú khẽ quát một tiếng, đồng thời tung người nhảy xuống, trong tay mỗi một yêu thú đều cầm binh khí cỡ lớn, bao vây Diệp Thiên ở chính giữa, chuẩn bị ra tay.

Nhưng đúng lúc này, một tiếng quát hệt như sấm sét vang lên.

“Dừng tay!”

Mấy con yêu thú nghe vậy thì đều dừng lại, thi nhau quay đầu nhìn lên trên cửa thành, chỉ thấy nơi đó có một cô gái trẻ tuổi mặc áo choàng màu trắng đang đứng.

Cô gái chừng hai lăm hai sáu tuổi, dáng hình thướt tha, bề ngoài xinh đẹp dịu dàng, chí là khuôn mặt mang theo giá lạnh đậm đặc không đổi cùng với kiên cường cương nghị vô cùng, tư thế hiên ngang giống hệt nữ anh hùng thời cổ đại.

Nhìn thấy người đến, mấy con yêu thú đều khom người xuống.

“Tham kiến Ma phi đại nhân!”

Lúc này Diệp Thiên cũng ngẩng đầu nhìn về phía cô gái, đôi mắt hơi thay đổi, trong lòng dâng lên nghi ngờ.
 
Chương 2878


Chương 2878

Trong cảm giác của cậu, cô gái này không phải yêu thú ma vật biến ảo ra hình người, mà chính là con người hàng thật giá thật! Hơn nữa khi vừa xuất hiện, cô gái trẻ tuổi này cũng nhìn về phía Diệp Thiên, nơi sâu trong đôi mắt tuôn ra từng dòng từng dòng cảm xúc khó hiểu, phát ra tiếng thở dài từ tận đáy lòng.

“Năm mươi năm rồi, cuối cùng tôi cũng nhìn thấy con người thật sự ở nơi này!”

“Con người chân chính?”

Diệp Thiên hơi dao động, chỉ cảm thấy thật khó tin, vẻ mặt hơi ngưng trọng.

Người phụ nữ trên tường này, cô ta không hề có chút đặc điểm nào của yêu thú và ma vật, cả người đều ngập tràn trong hơi thở đặc trưng của con người.

Ở tầng thứ nhất này, cậu chưa từng nghĩ sẽ gặp được con người.

Trước đó gặp được Lí Thanh Du và Kỷ Nhược Yên là tình cờ, hơn nữa cậu từ chỗ mấy yêu thú mà cậu gặp biết được thông tin con người ở hang ma phương Tây này tương đương với khác loài và là người đến từ bên ngoài, họ đều sẽ bị các yêu thú ma vật trong đó xem là đối tượng phải giết và hủy diệt, nói cách khác một khi con người xuất hiện ở hang ma phương Tây có nghĩa là chắc chắn sẽ chết.

Nhưng bây giờ một người phụ nữ là con người thật lại có thể sống sờ sờ đứng trong tầm nhìn của cậu, điều khiến cậu ngạc nhiên nhất là đám yêu thú gác thành này lại cực kỳ tôn kính với người phụ nữ này, cúi chào cô ta, rõ ràng là không được bình thường.

“Ma phi?”

Cậu khẽ lẩm bẩm, nhớ đến xưng hô đám yêu thú gọi cô ta.

Gọi là ma phi lẽ nào là chủ Đông Ma Vực này – phi tử của Cụ Phong Ma Vương?

Điều này khiến Diệp Thiên càng cảm thấy khó hiểu thật sự, một con người sao lại tự nguyện trở thành phi tử của một giống loài khác được sinh ra bởi ma khí?

Khi Diệp Thiên ngước mắt lên nhìn người phụ nữ, người phụ nữ cũng nhìn thoáng qua cậu, nhìn thẳng vào Diệp Thiên, chỉ là Diệp Thiên có thế thấy được rất nhiều cảm xúc khó hiểu trong ánh mắt này.

Ngạc nhiên, thê lương, bất lực, lúc này vô số cảm xúc xuất hiện trong ánh mắt của người phụ nữ. Cô ta nhìn Diệp Thiên chằm chằm một lúc mới thu lại cảm xúc phức tạp trong mắt, nhìn về phía đám yêu thú gác thành.

“Chuyện gì đây?”

Giọng cô ta lạnh như băng, còn mang theo cảm giác áp bức của người ở địa vị cao, khiến cô ta càng trở nên tôn quý, khí thế cực mạnh như thể nữ vương nghiêm nghị không thể xúc phạm.

Duy chỉ có Diệp Thiên nhìn ra sự không cam lòng và đau thương tức giận ấn sâu bên trong từ thái độ của cô ta.

Mấy con yêu thú gác thành nghe người phụ nữ hỏi thế thì không dám chậm chạp, con yêu thú dẫn đầu vội vàng đáp: “Thưa Ma phi, nhân loại này không có lệnh bài do Ma Vương tự tay phát, còn lớn lối muốn Ma Vương đến gặp cậu ta, đúng là gan to bằng trời, còn định xông vào Đông Ma Vực nữa”.

“Tôi làm theo chỉ thị của Ma Vương đã đưa ra, định giết cậu ta”.

Người phụ nữ trẻ cũng đã liệu trước được chuyện này dĩ nhiên biết là tình huống thế nào, nghe yêu thú dẫn đầu đó đáp, cô ta yên lặng vài giây, sau đó gật đầu.

“Tôi đã hiếu rồi”.

Cô ta ngước mắt lên lại nhìn Diệp Thiên, cũng là thái độ cực kỳ lạnh lùng và thờ ơ.
 
Chương 2879


Chương 2879

“Nơi này là Đông Ma Vực, không phải là nơi một con người như cậu có thể bước vào, nếu muốn sống thì mau chóng cút đi, cút càng xa càng tốt”.

“Còn dây dưa một lúc nữa, anh chắc chắn sẽ chết”.

Nghe người phụ nữ nói thế, mấy con yêu thú đổi sắc.

“Ma phi, cậu ta xúc phạm đến Ma Vương trước, thả cậu ta đi e là không đúng quy định?”

Người phụ nữ cười nhạo, lạnh lùng nhìn mấy con yêu thú đó: “Các người có ý kiến gì khác với quyết định của tôi sao?”

“Hửm?”

Thấy thế mấy con yêu thú đồng loạt cúi đầu xuống không dám nhìn vào mẳt người phụ nữ, lúc này người phụ nữ mới thu hồi tầm nhìn, xoay lại nhìn Diệp Thiên.

“Con người không nghe rõ tôi nói gì sao?”

“Còn không mau cút?”

Nói rồi cô ta nhướng mày, trong mắt cực lực ra hiệu tỏ ý Diệp Thiên mau chóng rời khỏi đây.

Diệp Thiên giờ mới hiểu ra, người phụ nữ này hình như đang giúp cậu chạy trốn.

Cậu đang định đáp lại thì một giọng nói rất có lực lại vang lên, chính là giọng của người phụ nữ.

“Nơi này là Đông Ma Vực, một trong các vùng đất cấm của tầng thứ nhất hang ma phương Tây, với sức lực của anh muốn cứng rắn xông vào chỉ giống kẻ ngốc thôi”.

“Nghe tôi nói, nhanh chóng rời khỏi đây rồi đợi tiếp, e là ngay cả tôi cũng không thể bảo vệ anh nữa, bây giờ anh đi nhanh đi, tôi sẽ âm thầm giúp anh rời khỏi con đường không gian hang ma phương Tây này”.

“Tôi chỉ mong sau khi rời khỏi giới thế tục, có thế giúp tôi chuyến lời một câu, nghe hiểu chưa”.

Giọng người phụ nữ còn chứa một chút lo lắng và cầu xin, rõ ràng là đang muốn Diệp Thiên đừng do dự như thế nữa, mau chóng rời khỏi đây.

Nhưng Diệp Thiên lại không hề bị tác động đến, chỉ lắc đầu.

Cậu đến Đông Ma Vực là vì muốn tìm Cụ Phong Ma Vương, lấy được một phần tư ma như ý trên người hắn, chuyện chưa được giải quyết thì sao cậu có thế rời đi?

Ánh mắt người phụ nữ hiện lên vẻ kinh ngạc và khó hiểu, cậu không lùi bước mà tiến về phía trước.

“Trước khi gặp được Cụ Phong Ma Vương, tôi không đi đâu cả”.

“Tôi không quan tâm là người hay là ma phi gì đó, đừng cản đường tôi”.

Vừa dứt lời, mọi người đều trở nên yên tĩnh và mấy yêu thú ở một bên cũng biến sắc.

“Mày tìm chết!”

Lửa giận trong mắt mấy con yêu thú lại bùng nổ, sát khí nồng đậm trên người khiến ma khí xung quanh ngưng kết lại, dĩ nhiên là định ra tay với Diệp Thiên.

Thấy thế người phụ nữ bỗng thấp giọng hét lên.

“Con người to gan, dám lớn lối với Ma Vương, hôm nay tôi sẽ bắt anh lại đến gặp Ma Vương với tôi”.

Nói rồi cô ta giơ tay lên, năm ngón tay mở ra túm lấy vai Diệp Thiên.

Diệp Thiên nhìn thoáng qua người phụ nữ, đối mặt với sự tấn công của cô ta, cậu chỉ hơi do dự, sau đó lập tức có quyết định, không hề phản kháng, mặc cho bàn tay của người phụ nữ túm lấy vai cậu.

“Con người này để tôi dẫn đi, tôi sẽ dẫn anh đến trước mặt Ma Vương để Ma Vương giải quyết”.
 
Chương 2880


Chương 2880

Nghe thế mấy con yêu thú đều gật đầu lùi sang hai bên.

“Xin kính cẩn nghe theo chỉ thị của Ma phi”.

Nói rồi hai con yêu thú trong số đó bay lên, kéo cơ quan trên tường thành ra, cửa thành vang lên tiếng mở cửa, hiện ra lối đi rất lớn dẫn đến Đông Ma Vực.

“Đi!

Bàn tay người phụ nữ khẽ đẩy sau lưng Diệp Thiên, Diệp Thiên thuận thế bước về phía, bị cô ta “bắt” đi vào trong thành, rất nhanh đã biến mất trong tầm nhìn của mấy yêu thú gác cửa”.

Vừa mới rời khỏi phạm vi giám sát của yêu thú gác thành, người phụ nữ xinh đẹp lập tức buông Diệp Thiên ra, kéo Diệp Thiên vào một góc rất khá vắng vẻ.

“Lúc nãy tôi bảo anh đi, tại sao anh không đi?”

Đôi mắt cô ta nhìn chằm chằm Diệp Thiên, giọng điệu còn mang theo sự tức giận và khó hiểu.

“Đi?”

Diệp Thiên cười nói: “Vẫn chưa đạt được mục đích tôi đến đây, tôi không thể đi”.

“Tôi đã nói rồi, không gặp Cụ Phong Ma Vương, tôi không thể rời đi”.

Cậu nhìn người phụ nữ, tò mò nói: “Cô đó, thân là ma phi mà tại sao lại muốn giúp tôi”.

Người phụ nữ xinh đẹp nhíu mày, đang định giải thích thì đúng lúc này một giọng nói vừa hùng hồn vừa trầm đục.

“Ái phi, có phải Đông Ma Vực chúng ta lại có khách phải không?”

“Nếu đã có “khách” đến tận đây, tại sao không dẫn về Ma cung, bảo tôi đi gặp thì tôi gặp đi gặp sai?”

Khoảnh khắc giọng nói này vang lên, toàn thân người phụ nữ khẽ run, trong mắt hiện lên vẻ sợ hãi, hai bả vai cũng không ngừng run lên.

“Thôi xong!”

Cô ta khẽ lẩm bẩm, giọng điệu tràn ngập sự tụy vọng.

“Là Cụ Phong Ma Vương, hắn phát hiện ra anh rồi”.

“Tiêu rồi!”

Trên mặt người phụ nữ trẻ tuổi viết đầy sợ hãi và tuyệt vọng, hai mắt cũng trở nên trống rỗng đờ đẫn, trong lúc nhất thời sững sờ đứng yên tại chỗ.

Diệp Thiên lại không hề chú ý đến điều này, cậu đang nhìn về phía tiếng nói truyền đến.

Người truyền âm đang ở cách nơi này ít nhất hơn mười dặm, nhưng tiếng nói lại hùng hồn to rõ, khi truyền đạt cũng mang theo phản chấn chân lực mạnh mẽ, rõ ràng thực lực của hắn ta cực kỳ mạnh.

Mà giờ phút này, khoảng cách giữa Diệp Thiên và hắn ta xa như vậy, Diệp Thiên chưa cảm nhận được sự tồn tại

của đối phương, nhưng đối phương lại cảm nhận được Diệp Thiên trước một bước, vậy đã đủ đế khiến Diệp Thiên kinh ngạc rồi.

“Người nói chuyện chính là Cụ Phong Ma Vương?”

Một lát sau, Diệp Thiên mới quay đầu nhìn về phía người phụ nữ trẻ tuối, trong giọng nói cũng không có quá nhiều dao động.
 
Chương 2881


Chương 2881

“Đúng vậy!”

Cơ thể người phụ nữ khẽ run rẩy, trong giọng nói mang theo sợ hãi và hận thù không che giấu nổi.

“Hắn ta là chủ nhân của Đông Ma Vực này, cũng chính là một tên ma quỷ thật sự, một tên ma quỷ vô nhân tính!”

“Vậy sao?”

Diệp Thiên khẽ gật đầu, với tình hình hiện giờ, có thể thấy được thực lực của bốn Ma vương quả thật danh xứng với thực, đối thủ như vậy mới đủ tư cách để cậu coi trọng.

Dừng một chút, cậu lại nghiêng đầu nói với người phụ nữ xinh đẹp: “Nếu hắn ta đã coi tôi tôi là ‘khách’, để cô dẫn tôi đến Ma cung làm khách, vậy còn chờ gì nữa, dẫn đường đi!”

Người phụ nữ xinh đẹp nghe vậy, đôi mi thanh tú nhăn lại, trầm giọng nói.

“Rốt cuộc anh đang nghĩ cái gì? Chẳng lẽ thật sự muốn đi gặp hắn ta? Anh không muốn sống nữa sao?”

Cô ta thở dài một hơi, trong giọng nói mang theo lo lắng: “Mặc dù tôi không biết rốt cuộc thực lực của anh mạnh như thế nào, nhưng anh có thế từ giới thế tục đến hang ma phương Tây này, vậy nhất định cũng là cao thủ một cõi trong thế giới loài người, tu vi ít nhất cũng là vương cấp hoặc hoàng cấp, điểm này tôi tin chắc!”

“Nhưng xin anh hãy nghe tôi nói một câu, cho dù anh là hoàng cấp hay vương cấp thì Cụ Phong Ma Vương vẫn không phải là người mà anh có thể địch nổi, ở Đông Ma Vực này, thậm chí là toàn bộ hang ma phương Tây, đều không có chỗ cho anh!”

“Quy củ của hang ma phương Tây chính là quét sạch tất cả con người xâm nhập vào trong, trước đó mấy con yêu thú thủ thành kia đã định ra tay giết anh, nếu như không phải tôi ra mặt ngăn cản, chỉ sợ bây giờ anh đã bị bọn chúng giết chết rồi!”

“Nếu như bây giờ đi gặp Cụ Phong Ma Vương, vậy chính là phải chết không thể nghi ngờ!”

Diệp Thiên hờ hững chắp tay, khóe miệng mang theo ý cười như có như không.

“Ai sống ai chết, khó mà nói được, cho dù hắn ta là chúa tể của Đông Ma Vực này thì vẫn không được coi là có uy hiếp gì đối với tôi!”

“Lần này tôi đi tìm hắn ta, cũng là dự định cướp một vật trong tay hắn ta, cuộc chiến giữa tôi và hắn ta, vốn là không thế nào tránh được!”

Nghe thấy lời này của Diệp Thiên, trái tim người phụ nữ xinh đẹp như sắp ngừng đập, cô ta nhìn chăm chú Diệp Thiên, vẻ mặt tràn đầy hoảng sợ.

“Anh lại muốn cướp đồ từ trong tay Cụ Phong Ma Vương? Tôi thấy anh đúng là điên rồi!”

Cô ta lắc đầu, trong mắt không nhịn được trào dâng đau thương: “Tôi hiểu được suy nghĩ của anh, năm đó, tôi cũng là thiên tài tuyệt đỉnh trăm năm mới gặp trong tông môn, ba mươi tuối tu vi đã đạt vương cấp, năm mươi tuổi là đặt chân vào hoàng cấp đỉnh phong, cũng là người đứng thứ nhất có một không hai trong lịch sử tông môn chúng tôi!”

“Lúc ấy, tôi cho rằng mình đã đủ thực lực để khinh thường tất cả, cho nên chủ động tìm lối vào hang ma phương Tây, nghĩ muốn tìm tòi thật giả trong khu vực cực kỳ hung hiểm nổi tiếng thế giới này, kết quả chính là tôi bị chiếm đoạt làm đồ chơi cho Ma vương, bị kẹt trong Đông Ma Vực này năm mươi năm, chịu hết nhục nhã do Cụ Phong Ma Vương gây ra!

Cô ta nói xong, bàn tay ngọc giơ lên, vén ống tay áo lên, bên dưới lớp áo lộng lẫy là làn da chồng chất vết thương của cô ta, bên trên in đầy dấu vết của roi quất và tàn phá bừa bãi, mỗi một dấu vết đều khiến người ta nhìn thấy mà đau lòng, có thể tưởng tượng được, những năm này cô ta đã phải trải qua bao nhiêu ngược đãi và khổ sở.
 
Chương 2882


Chương 2882

Ánh mắt Diệp Thiên dừng lại nơi vết thương của cô ta, giờ khắc này, cuối cùng cậu đã hiểu rõ vì sao người phụ nữ xinh đẹp này lại xuất hiện ở Đông Ma Vực, nơi mà con người không nên ở này, tất cả những điều này đều vì cô ta bị ép đến không còn cách nào, dưới áp bức của Cụ Phong Ma Vương có thực lực mạnh mẽ, cô ta trở thành Ma phi, cũng trở thành đồ chơi phát tiết dục vọng cho Cụ Phong Ma Vương.

Một con người bị ma vật khống chế, khuất nhục và đau thương trong đó, khó mà diễn tả được bằng lời.

Hồi lâu sau, lúc này người phụ nữ xinh đẹp mới buông ống tay áo xuống, trong mắt đã ngấn đầy nước mắt.

“Tôi muốn anh rời đi là vì tốt cho anh, thân là con người, tôi không muốn anh rơi vào kết cục giống tôi, anh hiểu chưa?”

“Hoàn toàn hiểu rõ!”

Lần này, Diệp Thiên không hề dây dưa dài dòng, dứt khoát gật đầu.

Ánh mắt cậu sáng rực, nhìn thẳng vào người phụ nữ nói: “Nói đơn giản, nếu cho cô lựa chọn, cô muốn rời khỏi hang ma phương Tây này hay muốn tiếp tục ở lại đây?”

Người phụ nữ không biết câu hỏi này của Diệp Thiên có ý gì, cô ta sững sờ chốc lát rồi mới trả lời: “Nếu có lựa chọn, đương nhiên tôi sẽ rời khỏi hang ma phương Tây rồi, trong năm mươi năm bị giam cầm ở đây, tôi nằm mơ cũng muốn trở về thế giới loài người, ngắm nhìn phong cảnh nơi đó, gặp gỡ bạn bè thân thiết xưa kia!”

Ánh mắt cô ta dần ảm đạm: “Nhưng, tất cả những điều này cũng chỉ là hi vọng xa vời mà thôi!”

“Cụ Phong Ma Vương để lại dấu ấn linh hồn trên người tôi, chỉ cần tôi rời khỏi phạm vi của Đông Ma Vực, hắn ta sẽ lập tức phát hiện, chạy chưa nổi mười dặm là hắn ta đã có thể bắt tôi về Ma cung rồi!”

“E rằng cả đời này tôi chỉ có thể bị giam cầm trong Đông Ma Vực, không thể nhìn thấy được thế giới loài người nữa!”

Từ trong giọng nói của cô ta, Diệp Thiên nghe ra được cảm giác tuyệt vọng và cảm giác bất lực được hình thành trong thời gian dài đằng đẵng, chỉ có người từng bị tàn phá đến cùng cực mới có trạng thái này.

Khi người phụ nữ xinh đẹp chìm trong chuyện cũ, bỗng nhiên tiếng nói của Diệp Thiên vang vọng bên tai.

“Giữ vững tinh thần, đừng để bị quá khứ đè sụp!”

“Muốn trở về thế giới loài người, vậy hãy đi theo tôi, mặc dù Cụ Phong Ma Vương mạnh, nhưng còn xa mới đến mức độ không ai có thể chiến thắng!”

Cô ta ngẩng đầu lên, đối mặt với đôi mắt sâu thẳm giống như sao sáng của Diệp Thiên, đáy lòng cô ta nao nao.

Từ trong mắt Diệp Thiên, cô ta nhìn thấy kiên định hệt như tảng đá tồn tại mãi mãi, cùng với khí phách bá chủ không sợ bất cứ điều gì.

Khi cô ta ở thế giới loài người đã từng thấy không ít cao thủ cao xa vời vợi, sừng sững trên đỉnh, nhưng không có người nào có khí phách giống như Diệp Thiên lúc này.

Dù là Cụ Phong Ma Vương được coi là người không ai có thể chiến thắng trong mắt cô ta, cũng chưa từng khiến cô ta có loại kích động từ sâu trong tâm hồn thế này, giác quan thứ sáu của phụ nữ nói cho cô ta biết, người trẻ tuổi trước mắt này có một sức quyến rũ đặc biệt khó mà diễn tả bằng lời, khiến người ta không nhịn được bị cậu khuất phục.

“Anh nói là anh có thể chiến thắng Cụ Phong Ma Vương, dẫn tôi rời khỏi hang ma phương Tây?”

 
 
Chương 2883


Chương 2883

Đến giờ phút này cô ta vẫn khó mà tin nổi, cẩn thận dè dặt hỏi.

“Đúng!

Diệp Thiên trả lời, lời ít mà ý nhiều, sau đó cậu nâng bàn tay lên chỉ về phía cung điện hùng vĩ dùng ngọc làm bậc thang, trôi nổi trong những đám mây ở phương xa kia.

“Đi thôi, dẫn tôi đến Ma cung, gặp người được gọi là chúa tể Đông Ma Vực này một lần!”

Nhìn thấy vẻ mặt bình tĩnh tự nhiên của Diệp Thiên, trong lòng người phụ nữ xinh đẹp thoáng hiện suy nghĩ may mắn.

Có lẽ, thanh niên trước mắt thật sự có thể dẫn cô ra thoát khỏi hoàn cảnh khốn khó, thoát khỏi Cụ Phong Ma Vương đã khống chế cô ta năm mươi năm.

Nghĩ đến đây, cô ta khẽ cắn bờ môi đỏ, trong lòng đã quyết định.

“Đi, tôi dẫn anh đến Ma cung!”



Chính điện Ma cung, một người đàn ông trung niên mặc áo dài xanh đang ngồi dựa vào ghế rồng Tử Kim, khuôn mặt anh tuấn, hai mắt sắc bén như ưng như sói, giống như có thế nhìn thấu tất cả.

Bên dưới chính điện, một đám yêu thú ma vật ăn mặc quái dị đang khoanh tay đứng thẳng, trên mặt là thành kính và cung kính, toàn thân ai nấy cũng đều trào dâng ma khí, tỏa ra dao động sức mạnh to lớn, rõ ràng không phải hạng người tầm thường.

“Ma vương đại nhân, Ma phi trở về

rồi!”

Một yêu thú hoàng cấp mặc áo giáp vừa dày vừa nặng bỗng nhiên xuất hiện trước chính điện, hắn ta chưa từng bước vào trong điện, chỉ đứng ở ngoài điện, khom người quỳ xuống, lên tiếng báo cáo.

Hẳn ta là yêu thú hoàng cấp, nhưng ngay cả tư cách vào chính điện cũng không có, rõ ràng những nhân vật có thể tiến vào trong điện điều là nhân vật khủng bố xiết bao.

Người đàn ông áo dài xanh ngồi trên ghế rồng hơi rủ mắt xuống, thản nhiên nói: “Có phải cô ta còn dẫn theo một con người?”

Yêu thú hoàng cấp lập tức gật đầu! Người đàn ông áo dài xanh thấy vậy, trong mắt lộ vẻ trào phúng: “Thú vị, đã năm mươi năm Đông Ma Vực tôi không có con người xuất hiện rồi!”

“Mau gọi Ma phi đến chính điện gặp

tôi!”

Yêu thú hoàng cấp đáp lại một tiếng rồi nhận mệnh lùi ra, khoảng vài phút sau, một bóng người xuất hiện ở trước chính điện, chính là người phụ nữ xinh đẹp.

Cô ta không hề xin phép hay hỏi thăm gì, trực tiếp bước vào trong điện, mặc dù nơi sâu trong đáy mắt vẫn mang vẻ sợ hãi, nhưng lần này, cô ta lại nhìn thẳng vào người đàn ông áo dài xanh, cũng không còn khúm núm của ngày xưa nữa.

“Cụ Phong Ma Vương, khách muốn gặp đã đến!”

Giọng nói của cô ta mang theo mấy phần lạnh nhạt và chán ghét, giọng điệu này lập tức khiến rất nhiều yêu thú ma vật trong điện quay đầu nhìn lại, đều lấy làm kinh ngạc.

Ma phi bị Ma vương làm nhục đến mức gần như đánh mất tôn nghiêm, sao hôm nay lại thay đổi thái độ rồi?

Người đàn ông áo dài xanh giơ một tay chống cằm, nghe thấy xưng hô của người phụ nữ xinh đẹp với hắn ta, trong mắt lóe vẻ ác liệt, miệng cười mà mắt không cười nói: “Ái phi, vừa rồi bản vương có nghe nhầm hay không, em gọi tôi là gì?”
 
Chương 2884


Chương 2884

Người phụ nữ xinh đẹp nhìn thẳng vào người đàn ông áo dài xanh, cũng không che giấu thù hận trong mắt, cô ta gần như không chút do dự lên tiếng: “Tôi gọi ông là Cụ Phong Ma Vương, lần này, ông nghe rõ chưa?”

Từ khoảnh khắc cô ta quyết định dẫn Diệp Thiên đến Ma cung thì cô ta cũng đã quyết định, cho dù cuối cùng Diệp Thiên có đánh lại Cụ Phong Ma Vương hay không, cô ta cũng sẽ không nhân nhượng nữa, thà chết đứng, cô ta cũng tuyệt đối không muốn tiếp tục sống quỳ.

Người đàn ông áo dài xanh chính là chủ của Đông Ma Vực – Cụ Phong Ma Vương! Hắn ta hơi nheo mắt lại, trong mắt đã lóe lên ánh sáng nguy hiếm, giọng điệu cũng lạnh giá hơn mấy phần.

“Xem ra, trong năm mươi năm nay dốc lòng ‘dạy dỗ’ em, bản vương vẫn quá nhân từ rồi!”

“Từ hôm nay trở đi, bản vương sẽ càng thêm chú trọng ‘cải tạo’ em, để đời này kiếp này em đều phải khuất phục dưới thân bản vương!”

Người phụ nữ xinh đẹp nghe vậy, chợt nhớ đến thủ đoạn biến thái hệt như ma quỷ của Cụ Phong Ma Vương, lúc này cơ thể cô ta run lẩy bẩy, trong mắt lại dâng lên sợ hãi.

Nhưng vào lúc này, bỗng nhiên có một tiếng nói từ phía sau vang lên.

“Muốn cô ta khuất phục ông, chỉ sợ không có cơ hội rồi!”

Mọi người nhìn về phía tiếng nói, chỉ thấy một bóng hình thon dài thẳng tắp đang nhàn nhã bước vào bên trong, đứng ở trước người người phụ nữ xinh đẹp.

Cậu duỗi tay về phía người phụ nữ xinh đẹp rồi ngăn cô ta ở sau lưng.

“Từ giờ trở đi, cô ta không còn là Ma phi nữa!”

“Cô ta, tôi bảo kê chắc rồi!”

Ma Vưc tắm máu

“Cô ấy, tôi bảo vệ!”

Giọng nói lanh lảnh và rõ ràng, vang lên trong chính điện của Ma cung, cho dù là Cụ Phong Ma Vương hay đám ma vật yêu thú đi theo Cụ Phong Ma Vương ở trong chính điện, tất cả đều ngớ người tại chỗ, biểu cảm trở nên cực kì cổ quái.

Mà người phụ nữ xinh đẹp cũng chớp nhẹ đôi mắt đẹp, trên mặt đầy vẻ kinh ngạc.

Cô ta từng nghĩ, lần này dẫn Diệp Thiên tới Ma cung, đối mặt với Cụ Phong Ma Vương, Diệp Thiên có thế sẽ từ từ mưu tính, tìm cơ hội đấu với hắn tới cùng, thế nhưng lại không ngờ rằng Diệp Thiên vậy mà lại dùng cách thức như vậy để nói chuyện với Cụ Phong Ma Vương.

Đi thẳng vào vấn đề như vậy, trước mặt những nòng cốt của Đông Ma Vực cùng với chủ của Đông Ma Vực, Diệp Thiên lại ung dung nhàn nhã cứ như đang ở trong sân nhà mình, có vẻ như hoàn toàn chưa từng đế đám yêu thú ma vật của rất nhiều cường hãn trước mặt này vào trong mắt, đây là điều mà bình sinh cô ta rất ít khi nhìn thấy.

Chỉ với việc miệt thị một phần phong thái lỗi lạc liên quan đến sự tồn tại của Cụ Phong Ma Vương này, cô ta liền đã cảm thấy, cho dù bản thân có chết ớ trên chính điện của Ma cung này, cũng tuyệt đối sẽ không bao giờ hối hận vì lựa chọn dẫn Diệp Thiên tới Ma cung.

Diệp Thiên vươn một tay ra chặn ở phía sau người phụ nữ xinh đẹp, cùng với lời cậu vừa nói, bầu không khí ờ bên trong đại sảnh bỗng nghẹt lại, chìm vào trong sự im lặng ngắn ngủi.

Một lúc sau, dường như “không hẹn mà gặp”, rất nhiều yêu thú ma vật ở bên trong chính điện đồng thời bật cười lớn thành tiếng.
 
Chương 2885


Chương 2885

“Haha!”

Tiếng cười kết thành một khối, như muốn lật tung trần nhà chính điện của Ma cung, rất nhiều yêu thú ma vật, thậm chí còn không nhịn được ôm bụng cười, trong biểu cảm nhìn về phía Diệp Thiên, khó giấu được sự khinh thường và giễu cợt.

Mà bản thân Cụ Phong Ma Vương cũng là nét mặt tươi cười, khóe miệng lộ ra một vòng cung tà mị.

Hẳn tin chắc rằng đây là tên loài người ngu ngốc nhất mà mình từng gặp ở hang ma phương Tây gần một nghìn năm nay.

Dừng lại một chút, hắn cười lạnh một tiếng, giọng điệu giễu cợt: “Loài người, cậu có biết đây là nơi nào không?”

Nói đoạn, hắn giơ ngón tay chỉ về phía người phụ nữ xinh đẹp: “Đây là phi tử của bổn vương, từ khi nàng xuất hiện ở hang ma phương Tây tính đến nay, nàng đã đi theo bổn vương được năm mươi năm rồi, cậu chẳng qua chỉ mới lần đầu đặt chân đến Đông Ma Vực, vậy mà vừa mở miệng ra liền muốn giữ nàng ấy lại, tôi lại rất muốn biết, cậu lấy đâu ra tự tin và dũng khí đó?”

“Chẳng lẽ, chỉ bởi vì hai người đều cùng là người nhân loại?”

Diệp Thiên đứng thẳng người, đối mặt với giọng điệu trêu chọc của Cụ Phong Ma Vương, cậu chậm rãi thu tay lại, nhưng biểu cảm lại không chút thay đổi.

“Ông nói đúng rồi, chính bởi vì cô ta và tôi đều là con người, thế nên tôi muốn giữ cô ta lại!”

Ánh mắt cậu sáng rực, tựa như thanh kiếm sắc bén nhìn thẳng về phía Cụ Phong Ma Vương: “Tôi còn đang vội, cho nên sẽ không phí lời nữa, hôm nay tôi tới Đông Ma Vực, là muốn tìm ông để lấy một món đồ!”

“Ông đưa cho tôi thứ tôi muốn, sau đó để tôi dẫn cô ta đi, thì giữa tôi và ông, liền có thể miễn được một trận chiến, ông có thể an tâm tiếp tục làm Chủ của Đông Ma Vực của ông, ý ông thế nào?”

Cụ Phong Ma Vương nghe vậy, biếu cảm trên mặt hắn trở nên cực kỳ vi diệu.

“Nói như vậy, cậu đều đã nghĩ xong xuôi mọi chuyện cho tôi hết cả rồi?” -Khóe miệng hẳn nhếch lên, nụ cười càng lúc hiện rõ: “Không biết cậu muốn thứ gì ở tôi?”

Cụ Phong Ma Vương giờ phút này, mặc dù nét mặt tươi cười, thế nhưng lại giống như mèo đang vờn chuột, dưới bộ mặt đang tươi cười ẩn giấu một bộ mặt thật vô cùng nguy hiểm và đáng sợ, mà Diệp Thiên trong mắt hắn chính là “con chuột” mà hắn có thể nhào nặn kia.

Đợi tới lúc hắn mất hết kiên nhẫn, cũng chính là lúc Diệp Thiên bị hắn “tiêu diệt”

Mà thân là thuộc hạ của Cụ Phong Ma Vương, rất nhiều yêu thú ma vật ở trong chính điện đều đang nhìn Diệp Thiên với vẻ cười như không cười, vẻ mặt của tên nào tên nấy đều khó coi, sớm đã coi Diệp Thiên như người chết rồi.

Khoảnh khắc Diệp Thiên bước chân vào Ma cung, trong mắt bọn họ, kết cục của cậu đã được định.

Mà chính vào lúc tất cả cường giả trong Ma cung đều đang bỡn cợt Diệp Thiên, một câu nói của Diệp Thiên lập tức phá vỡ sự cân bằng mong manh này, khiến toàn bộ chính điện lập tức chấn động.

“Tôi muốn một trong bốn phần Ma Như Ý kia trong tay ông!”

Giọng nói của Diệp Thiên vang vọng trong chính điện, cho dù là Cụ Phong Ma Vương, hay là người phụ nữ xinh đẹp đã dẫn Diệp Thiên tới đây, trên mặt đều hiện lên vẻ ngưng trọng.

“Ma Như Ý?”

Người phụ nữ xinh đẹp kinh ngạc nhìn Diệp Thiên, chỉ cảm thấy giờ phút này hô hấp đều đang ngừng lại, cô ta nằm mơ cũng chưa từng nghĩ tới, thứ đồ mà Diệp Thiên muốn lấy từ Cụ Phong Ma Vương lại sẽ là Ma Như Ý?
 
Chương 2886


Chương 2886

Toàn bộ đám yêu thú ma vật trong chính điện lúc này đều im bặt, sau đó từng ánh mắt đều đổ dồn về phía Cụ Phong Ma Vương, chỉ cảm thấy một trận bão tố khó mà diên tả được sắp ập tới.

Bọn họ biết quá rõ Ma Như Ý đối với Cụ Phong Ma Vương đại diện cho thứ gì, đó chính là nguồn gốc sức mạnh của Cụ Phong Ma Vương, là nơi tập trung tất cả uy lực thần tủy, có thể nói là điểm yếu chí mạng trong số các điếm yếu chí mạng của Cụ Phong Ma Vương, thậm chí quan trọng hơn cả mạng sống.

Diệp Thiên vậy mà mở mồm ra liền muốn Ma Như Ý, đây đẫ không đơn giản chỉ là tìm đường chết nữa rồi. Đúng như dự đoán, Cụ Phong Ma Vương vốn đang mang vẻ mặt tươi cười, ngay lập tức sa sầm lại, băng giá trên mặt như sắp ngưng tụ, sát khí trong ánh mắt cũng lộ ra, sức mạnh chấn động cường hãn từ sâu bên trong hắn tràn ra, toàn Ma cung lúc này rung chuyển kịch liệt, tựa như có sức mạnh từ trên trời giáng xuống.

Khoảnh khắc này, hắn đã mất hết kiên nhẫn, cũng không còn một chút tâm tư trêu đùa Diệp Thiên nữa, chỉ giơ lòng bàn tay lên, hạ lệnh một tiếng.

“Bốn hung tướng nghe lệnh, bắt lấy tên này, ném vào trong Ma Trì, để hắn tận hưởng nỗi thống khổ bị vạn ma cắn nuốt trái tim, tôi muốn hắn muốn sống không được, mà muốn chết cũng không xong!”

Nghe được lời này của Cụ Phong Ma Vương, mặt của người phụ nữ xinh đẹp biến sắc, đồng tử cũng đột nhiên co rút lại. “Ma Trì” này chính là do ma thủy độc nhất vô nhị của hang ma phương Tây hóa thành, một khi bước vào trong, cho dù là rất nhiều yêu thú ma vật lấy ma khí để tấm bổ cũng không thể chịu đựng được loại thống khổ thấu xương tủy đó, còn nếu như là con người bước vào trong đó, thì mỗi giây mỗi phút đều sẽ giống như phải chịu nỗi đau bị lăng trì

của ngàn vạn nhát đao.

Thủ đoạn của Cụ Phong Ma Vương từ trước đến nay tàn bạo, tàn nhẫn, 50 năm qua lăng nhục, đánh đập cô ta nhưng chưa bao giờ dùng “Ma Trì” để đối phó với cô ta, mà hiện giờ, Cụ Phong Ma Vương lại muốn ném Diệp Thiên vào “Ma Trì”, có thể thấy Diệp Thiên đã khiến Cụ Phong Ma Vương thực sự nổi giận.

Trong lòng cô ta đang vô cùng bàng hoàng, bốn cái bóng từ trong đám yêu thú ma vật trong chính điện bước ra, mỗi một cái bóng đều mặc chiến giáp đen, uy phong lẫm liệt, lộ ra vẻ cường tráng và quyền lực. Cô ta nhìn một cái liền nhận ra đây là bốn đại hung tướng -thuộc hạ của Cụ Phong Ma Vương, mỗi một tên ở trong hang ma phương Tây đều có uy danh hiển hách, tu vi đều ở cảnh giới sử Thi cấp Tướng, cũng chỉ cách cảnh giới sử thi cấp lãnh chúa có một bước.

Ngày thường, Cụ Phong Ma Vương rất ít khi điều động sử dụng bốn đại hung tướng, mà hiện giờ chỉ vì một tên Diệp Thiên, hắn lại sai bốn đại hung tướng đồng loạt ra tay, có thể thấy hắn tôi đã hận Diệp Thiên đến tận xương tủy, không chừa lại chút đường lùi nào.

“Cẩn thận, bọn chúng là…”

Cô ta nhìn về phía Diệp Thiên, hét lên trong vô thức, nhưng bốn chữ cuối cùng còn chưa kịp nói ra, thì trước mắt đã xuất hiện một cảnh tượng khiến cô ta vô cùng kinh hãi, khó mà lí giải.

Chỉ thấy khoảnh khắc bốn đại hung tướng xuất hiện, Diệp Thiên chỉ tiến lên trước một bước, búng ngón tay.

Khoảnh khắc tiếp theo, bốn đạo huyết tiễn đồng loạt bắn ra, bốn cái đầu ma vât lăn trên măt đất.

Bên trong chính điện chìm vào trong sự yên ắng, bốn đại hung tướng trong cùng một lúc, đầu một nơi thân một nẻo, mọi cơ hội sống sót đều bị cắt đứt.

Giờ phút này, ngay cả bản thân Cụ Phong Ma Vương cũng dốc đứng con ngươi, trong lòng vô cùng kinh ngạc.

Mà Diệp Thiên, trên mặt “không chút gợn sóng”, dường như đã làm ra một chuyện bé nhỏ không đáng kể, chỉ thản nhiên nói.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom