Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!
Chương 2887


Chương 2887

“Cơ hội cuối cùng, giao ra Ma Như Ý!”

“Nếu như ông từ chối, thì hôm nay, tôi không ngại cho toàn Đông Ma Vực tắm máu đâu!”

“Giao Ma Như Ý ra!”

“Nếu như từ chối thì tôi không ngại việc tắm máu cả Đông Ma Vực đâu!”

Giọng nói của Diệp Thiên vang khắp ma cung khiến cho tất cả mọi người đều không kịp phản ứng. Bọn họ vẫn còn đang nhớ lại cảnh tượng máu phun xối xả nơi cổ của tứ đại hung tướng.

Tứ đại hung tướng – đại diện cho chiến lực cao nhất của Cụ Phong Ma Vương trong Đông Ma Vực đều đầu lìa khỏi cổ, chết trong tích tắc.

Cảnh tượng kinh dị và khủng khiếp đó đập vào mắt những kẻ khác trong cung điện khiến tất cả mọi người đều cảm thấy như một cú sốc cực lớn. Họ tái mặt.

Tứ đại hung tướng đều là cảnh giới sử thi mà lại chết như vậy sao?

Vô số ánh mắt đều nhìn về phía Diệp Thiên. Lúc này vẻ chế nhạo và khinh thường dành cho cậu đã được thay thế bằng nỗi kinh sợ.

Khoảnh khắc này, tất cả yêu ma quái vật trong cung điện đều phản ứng lại. Con người đột nhiên tìm tới đây này không phải là con mèo mà bọn họ có thể tùy ý sỉ nhục mà là một long vương tiền sử vô cùng khủng khiếp.

“Hóa ra cậu mạnh như vậy à?”

Cô gái xinh đẹp khẽ dao động đôi mắt. Đây là lần đầu tiên cô ta thấy Diệp Thiên ra tay, thậm chí còn chưa kịp nhìn rõ Diệp Thiên ra tay như thế nào thì đã thấy tứ đại hung thần bị giết chết rồi. Thực lực này có thể nói là đã vượt qua cả cảnh giới sử thi cấp tướng rồi.

“Cảnh giới sử thi cấp lãnh chúa sao?”

Cô khẽ dao động đôi mắt, chỉ cảm thấy niềm vui mà Diệp Thiên mang tới cho cô ta quá lớn. Cô ta thật sự không ngờ, sau năm mươi năm lần đầu tiên cô ta gặp được một con người có sức mạnh siêu cấp như vậy.

Nếu như Diệp Thiên thật sự là một người thuộc cảnh giới sử thi lãnh chúa thì đủ khả năng chống lại Cụ Phong Ma Vương, không biết chừng Diệp Thiên có thể thật sự đưa cô ta rời khỏi hang ma phương Tây.

Còn Cụ Phong Ma Vương, sau khi tỏ ra kinh ngạc thì đôi mắt tối sầm xuống.

Hắn không còn khinh thường Diệp Thiên như trước đó nữa. Đôi mắt hắn khẽ nheo lại. Lần đầu tiên hắn nhìn trực diện kẻ địch.

“Thật không ngờ, bao năm qua không có một người nào dám xuất hiện, giờ xuất hiện một kẻ lại là kẻ hàng đầu của thế giới trần tục, trước đó có vẻ là tôi đã nhìn nhầm rồi!”

“Chỉ là cách hành sự của các hạ có phải là hơi ngông quá không thế?”

Nói tới đây, hắn chuyển giọng mang theo sát ý trỗi dậy.

“Ma Như Ý là pháp bảo của bổn vương, hôm nay cậu không chỉ xông vào Đông Ma Vực mà còn tìm tôi đòi Ma Như Ý, lại còn đó tắm máu cả Đông Ma Vực của tôi!”

“Lẽ nào cậu tưởng rằng, được gọi là anh hùng ở thế giới loài người thì có thể thích làm gì thì làm ở hang ma phương Tây sao?”

“Cậu coi Đông Ma Vực của tôi là hoa viên thích đến thì đến, thích lấy gì thì lấy đó sao?”

“Con người kia, cậu ngông cuồng quá rồi đấy”.

Cùng với tiếng quát vang lên thì ma khí cũng trỗi dậy và phóng ra từ đầu hắn tạo thành một chưởng ma màu đen với khí đen chồng chồng lớp lớp bao trùm cả thế giới hắc ám của ma cung và ập về phía Diệp Thiên.
 
Chương 2888


Chương 2888

Cụ Phong Ma Vương uy nghiêm khắp hang ma phương Tây và là bá chủ thiên hạ. Khắp hang ma phương Tây này, người thực sự có sức mạnh tương đương hắn cũng chỉ có ba đại ma vương còn lại mà thôi. Dù có sáu yêu điện thì cũng vẫn yếu hơn hắn.

Mặc dù Diệp Thiên sở hữu thực lực sử thi lanh chúa nhưng hắn có gì phải sợ chứ.

Khi xưa người đạt tới cảnh giới sử thi lãnh chúa từ tầng thứ hai lên tới tầng thứ nhất đã bị hắn đích thân giết chết. Cùng là cảnh giới sử thi lãnh chúa nhưng hắn sở hữu tự tin vô địch mà kẻ khác không có.

Bởi vì hắn được tạo ra từ ma khí, chỉ cần có Ma Như Ý trong tay thì hắn không hề sợ bất kỳ đối thủ nào và cũng không ai có thể địch được hắn.

Diệp Thiên tới Đông Ma Vực, mở miệng ra là đòi Ma Như Ý khiến hắn đã sớm ghim vào bụng. Hắn muốn con người quá tự cao tự đại này bị giữ ở lại đây vĩnh viễn.

Cô gái xinh đẹp đứng phía sau Diệp Thiên chỉ cảm thấy sức mạnh cuồng bạo từ phía trước ập tới. Cảm giác này chỉ cần cô ta tiếp xúc thôi là cũng cảm thấy như bị ép nát. Dưới áp lực này, đôi chân cô ta đứng không vững nữa bèn ngã xuống.

Đúng lúc này, một bàn tay với những ngón tay dài vươn ra đỡ lấy eo cô gái. Cô ta ngước lên nhìn, thì thấy Diệp Thiên với vẻ mặt bình thản đang đứng bên cạnh mình.

Nhìn khuôn mặt tuấn tú vô song của Diệp Thiên, một cảm giác khác lạ đột nhiên dấy lên trong cô gái. Dường như người đàn ông đứng bên cạnh này có thể xoay chuyển càn khôn với năng lực đủ để hủy diệt mọi thứ.

“Phá!”

Trong tầm mắt của cô gái, Diệp Thiên khẽ đưa tay phải lên và chỉ điểm.

“Phụt!”

Một âm thanh nặng nề vang lên ở không gian trước mặt, chỉ thấy một đường sáng màu đỏ đã xuyên vào chưởng ma màu đen kia.

Hai bên va chạm, chưởng ma màu đen cầm cự được hơn chục giây thì đã bị đường sáng màu đỏ đâm xuyên qua tạo thành một cái lỗ nhỏ.

Chưởng ma màu đen lập tức biến thành một nụ cười rồi tạo thành khí ma quay trở lại cơ thể của Cụ Phong Ma Vương. Khoảnh khắc này, Cụ Phong Ma Vương đã phải trầm mặt. Mới có với cú giao đấu ngắn ngủi mà hắn đã có thể cảm nhận được sức mạnh tiềm tàng trong cơ thể của Diệp Thiên rồi.

Kẻ sử thi lãnh chúa này không cho phép bất cứ ai là đối thủ của hắn.

Vậy mà người đứng trước mặt đây lại mang đến cho hắn cảm giác không thể nhìn thấu.

Những quái vật yêu ma dưới chướng của hắn cũng đều lùi ra sau. Cả một chính điện lớn như vậy mà bọn họ không hề muốn ở lại một chút nào.

Hai người thuộc cảnh giới sử thi lãnh chúa giao đấu, mặc dù hiếm gặp nhưng bọn họ không dám tiếp cận. Cuộc chiến đấu ở cấp bậc này đối với bọn họ mà nói chính là đại nạn, chỉ cần bất cẩn là có thể bị liên lụy và bị thịt nát xương tan, hình thần câu diệt ngay.

“Tôi đã nghe về tầng thứ nhất của hang ma phương Tây. Là đại diện cho lực chiến đấu mạnh nhất ở đây, trong đó có sáu yêu điện và tứ đại ma vương!”

Diệp Thiên đưa tay lên như gọi Cụ Phong Ma Vương: “Ông đã muốn ra tay thì đánh thoải mái đi!”

“Lúc trước tôi đụng độ với một yêu điện, nhưng đáng tiếc không phải là đối thủ của tôi. Giờ tôi muốn xem xem cái gọi là một trong tứ đại ma vương có tài cán gì!”
 
Chương 2889


Chương 2889

Cậu dứt lời, giọng điệu sặc mùi khiêu khích giống như là kẻ bề trên đang dạy bảo kẻ bề dưới vậy.

Khẩu khí này khiến cho Cụ Phong Ma Vương càng tức giận hơn. Từ khi hắn kiểm soát Đông Ma Vực đây là lần đầu tiên hắn gặp phải một người dám nói chuyện với hắn bằng giọng điệu như vậy. Điều này khiến hắn tức giận tới mức bật cười.

“Đúng là thú vị. Xem ra hôm nay, cậu có thể khiến bổn vương tôi chơi một cách hứng thú rồi!”

Đôi mắt đen xì sâu thẳm của hắn ánh lên tia sáng xanh nhàn nhạt. Ma khí xung quanh cơ thể bắt đầu chuyển động mãnh liệt bao trùm cả người hắn.

Trong ma khí hiện ra một đôi mắt tà ma cực lớn. Đôi mắt khẽ dao động và hóa làm ba. Trong mỗi một đồng tử đều xuất hiện một tổ hợp áo giáp đen như mực. Tổ hợp này dần thoát ra, bắt đầu nhanh chóng ráp lại sau đó biến mất trong lớp ma khí.

“Roạt!”

Một cơn gió cực mạnh ập tới. Ma khí chuyển động dữ dội và tách làm hai, một cảnh tưởng xuất hiện ngay trước mắt.

Cụ Phong Ma Vương vốn mặc áo màu xanh nhạt thì lúc này toàn thân đã được phủ bởi một lớp áo giáp đen, đầu đội vương miện, sau lưng là một thanh trường đao ma khí. Hắn của lúc này giống thư thần ma đầy đủ vũ trang giáng thế, đến cả khí tức cũng mạnh lên gập nhiều lần.

Nhìn thấy cảnh tượng đó. Cô gái đứng sau Diệp Thiên kinh hãi kêu lên.

“Đây là biến hình Ma Đồng, Phong Ma Vũ Trang sao?”

“Phong Ma Vũ Trang – Biến thứ nhất Ma Đồng Biến sao?”

Cô gái xinh đẹp kinh hãi kêu lên với ánh mắt bàng hoàng.

Chỉ do dự một lát là cô gái lập tức nhắc nhở Diệp Thiên: “Cẩn thận, đây là một trong những tuyệt kỹ do Cụ Phong Ma Vương tạo ra – biến thứ nhất của Ma Đồng Biến”.

“Trạng thái này của hắn sẽ khiến cho ma khí tập trung thành một lớp áo giáp phủ lên toàn bộ cơ thể, dù là tấn công hay phòng ngự thì cũng đều được nâng cấp lên đáng kể”.

“Chiến đao sau lưng hắn được gọi là Diêm Ma Thu Thủy, là một trong những ma khí hàng đầu của hang ma phương Tây, lực sát thương cực kỳ lớn!”, cô gái bị ép ở đây với Cụ Phong Ma Vương đã năm mươi năm, nhưng trong năm mươi năm qua cô ta chỉ nhìn thấy duy nhất một lần hắn sử dụng Ma Đồng Biến, hơn nữa chỉ được nhìn thấy biến thứ nhất bởi vì trong hang ma phương Tây này căn bản không có ai có thể ép hắn tới mức sử dụng Ma Đồng Biến.

Còn bây giờ, Cụ Phong Ma Vương khi quyết chiến với Diệp Thiên thì đã xuất ra tuyệt kỹ này. Rõ ràng là hắn đã coi Diệp Thiên như kẻ địch thật sự và không hề có ý nương tay.

“Ma Đồng Biến sao?”

Diệp Thiên khẽ nheo mắt, đối với trạng thái hiện tại của Cụ Phong Ma Vương thì lúc này cậu cảm thấy khá kinh ngạc.

Trước đây cậu đã gặp phải không ít những mật pháp gia trì tự thân, những người có thể gia tăng sức chiến đấu cho bản thể, ví dụ như là Xuất Linh Chi Pháp của Thần Ý Môn có thể dung hợp linh hồn của tiến bối, tiên thiên và cùng tác chiến.

Nhưng những mật pháp đó phần lớn đều có tác dụng phụ. Khi thi triển, khí tức trong cơ thể không ổn định, thời gian gia trì cũng cực ngắn, sau khi gia trì thì bản thể cũng sẽ bị thương nặng. Còn Ma Đồng Biến mà Cụ Phong Ma Vương thi triển thì không giống với như mật pháp mà cậu đã từng gặp.

Cụ Phong Ma Vương lúc này có sức mạnh tăng bạo nhưng vô cùng ổ định, khí tức hùng hậu, rõ ràng là hắn đang sở hữu năng lực cực mạnh. Nói cách khác Cụ Phong Ma Vương có thể duy trì trạng thái hiện tại là đã đạt tới khoảng thời gian cực dài rồi.
 
Chương 2890


Chương 2890

Với tình huống hiện tại, cái gọi là Ma Đồng Biến đã vượt qua khỏi phạm vi của mật pháp, đạt tới một loại võ kỹ gia tăng lực chiến đấu rồi.

“Con người, hãy nói cho tôi biết tên của cậu, người có thể khiến tôi phải sự dụng Ma Đồng Biến. Cậu đã đủ tư cách để tôi nhìn trực diện rồi đấy!”

“Đao chiến của bổn vương không giết những người vô danh!”

Khoác lên mình lớp áo giáp màu đen, lưng đeo chiến đao, giọng nói của Cụ Phong Ma Vương giống như tiếng chuông vang khắp ma cung chính điện. Hắn sống dựa vào ma khí trong hang ma phương Tây này. Hắn có có cả đôi mắt khác với những ma vật khác. Đây chính là một tố chất tuyệt đỉnh hiếm có khó tìm.

Sau khi hắn có được một phần Ma Như Ý thì đã tự luyện và cuối cùng tạo ra được Ma Đồng Biến thần thông mà một mình hắn có.

Lúc này hắn đang thi triển Ma Đồng Biến biến thứ nhất, chính là vì muốn nghiền nát Diệp Thiên.

Đối diện với khí thế hừng hực của Cụ Phong Ma Vương. Diệp Thiên chỉ nhếch miệng cười chứ không hề đáp lại. Cậu ngoắc ngón tay ra hiệu cho hắn tấn công.

“Đồ chán sống!”

Nhìn thấy hành động khinh thường và đầy khiêu khích thì Cụ Phong Ma Vương vô cùng tức giận. Hắn đạp ma khí, đôi mắt đỏ như máu, chiến đao cầm chặt trong tay và đưa qua đầu.

“Ma Động Trảm!”, hai tay hắn vung mạnh, chiến đao trong tay cũng theo đó mà tạo thành một đường quét từ trên xuống. Những nơi lưỡi đao đi qua với đường đao đen như mực kéo dài hàng trăm mét rồi chém về thẳng phía Diệp Thiên và người phụ nữ xinh đẹp kia.

Cú chém khiến trước mặt cô gái xinh đẹp chỉ toàn màu đen. Khi nhát đao còn chưa chém xuống thì sát ý đã bao trùm lên tất cả. Cô ta giống như một chiếc thuyền lá giữa cơn sóng giữ đang bị nhấn chìm.

Khi cô ta đang cảm thấy vô cùng kinh hãi thì một đường sáng màu đỏ quét qua trước mặt.

Một tay Diệp Thiên vung tới, hai ngón tay chặp lại quét một đường.

“Keng!”

Tiếng kiếm vang lên. Luồng kiếm sáng màu đỏ rọi thẳng lên trời chặn đứng đầu lưỡi đao sắc bén kia.

“Rẹt!”

Hai luồng sức mạnh va chạm, không gian xung quanh tạo ra những vết nứt. Cả cung ma lúc này rung lên kịch liệt.

Cụ Phong Ma Vương với nhiều tướng dưới chướng đều dán sát người vào tường, không dám nhúc nhích như sợ nguồn sức mạnh khủng khiếp kia có thể nhuốm lên mình.

Cô gái xinh đẹp đứng sau Diệp Thiên chỉ cảm thấy đỉnh đầu như có núi Thái Sơn đè xuống nhưng không hề bị thương. Diệp Thiên đã chặn đứng nhát đao của Cụ Phong Ma Vương một cách hoàn mỹ.

“Chủ nhân của Đông Ma Vực có chút tài năng như vậy thôi sao?”

Mái tóc Diệp Thiên tung bay. Cậu lắc đầu. Một giây sau, cánh tay cậu đưa lên, ánh kiếm trên đầu đột nhiên phóng lớn. Đao quang màu đen kia lúc này đã bị chộp lại, sau đó chỉ nghe thấy âm thanh giòn giã vang lên, kiếm quang màu đỏ đã đâm xuyên đao quang màu đen và chặn đứng nó.

“Cái gì?”

Nhìn thấy cảnh tượng đó, đám thuộc hạ của Cụ Phong Ma Vương đều thất kinh. Bọn họ cảm thấy không thể tin được. Cụ Phong Ma Vương với biến thứ nhất của Ma Đồng Biến, sức mạnh cuồng bạo kết hợp với uy lực của Diêm Ma Thu Thủy với nhát chém có thể tiêu hủy sinh khí trong phạm vi hàng trăm mét, có thể giết chết cả người thuộc cảnh giới sử thi lãnh chúa mà lại bị một kẻ thuộc cảnh giới tương đương chặn đứng lại sao.
 
Chương 2891


Chương 2891

Một con người không chỉ đối đầu trực diện với Ma Động Trảm của Cụ Phong Ma Vương mà còn dùng sức mạnh kinh hồn phá tan đao quang của hắn.

Toàn bộ đám ma vật yêu quái đều nín thở. Con người đột ngột xuất hiện ở Động Ma Vực này lại mạnh tới mức đó sao.

Cô gái xinh đẹp nhìn Diệp Thiên chăm chăm, chỉ cảm thấy Diệp Thiên mang tới cho cô ta niềm vui mừng quá lớn. Vào thời đại mà cô gái này sống, cô ta chưa bao giờ thấy một nhân vật nào kinh khủng, tuyệt đỉnh như Diệp Thiên.

Sau khi phá nát đao quang, Diệp Thiên thu tay lại. Kiếm quang cũng dần biến mất.

Cậu đặt hai tay sau lưng, ánh mắt vô cùng điềm tĩnh và lên tiếng với vẻ thản nhiên: “Ma Đồng Biến của ông nếu đã có biến thứ nhất thì chắc là sẽ có những biến khác nữa. Đừng giữ làm chi, tung ra hết đi!”

“Cố gắng nhân cơ hội hiện tại hay có thể nó là lần cuối cùng sử dụng Ma Đồng Biến đi!”

Cụ Phong Ma Vương nghe thấy vậy thì co đồng tử. Một giây sau hắn có cảm giác mãnh liệt rằng đối diện với Diệp Thiên, hắn giống như một kẻ yếu rơi vào thế hạ phong. Còn Diệp Thiên thì ở tít trên cao không thể đánh thắng.

Trước đây gặp bất kỳ đối thủ nào giống như ba ma vương còn lại, dù hắn không thể thắng nhưng cũng đủ tự tin không bị thất bại. Luôn dư sức đánh trả.

Nhưng giờ đây khi đối diện với Diệp Thiên hắn cảm thấy không có chút chắc chắn nào. Hoàn toàn không thể đoán được tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì.

Cảm giác này khiến cho hắn cảm thấy ghét vô cùng nhưng đúng là phải nhìn vào sự thật rằng hắn cần một trận thắng để xóa sạch đi cảm giác không thực tế này.

Ở đây, hắn mới là kẻ mạnh bất khả chiến bại.

Một giây sau, hắn gầm lên, ngay sau đó là lớp áo giáp trên người đột nhiên xuất hiện vết nứt. Vết nứt nhanh chóng lan ra, cơ thịt trên người hắn bành trướng. Đến cuối cùng, lớp áo giáp chịu không nổi phải vỡ vụn.

Ma khi một lần nữa tạo thành lớp khí màu đen

Con mắt bên phải của hắn mở to, một luồng sáng màu đi kỳ dị phóng ra từ con mắt. Đúng lúc này, khi ngập trời giống như được dẫn dụ bắt đầu vần và xoay chuyển hút về phía con mắt của Ma han.

Cùng với việc ma khi được hút vào thì đồng tử của hắn cũng từ để chuyển sang đen. Cơ thể hắn cùng to lên với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được. Từng luồng ma khi bao lấy không gian tạo thành một lớp giáp bằng vẩy màu đen khác bao lấy lớp da thịt.

Chỉ trong nháy mắt từ cơ thể cao hai mét thì hắn đã cao lên năm mét như một người khổng lồ cỡ nhỏ.Mỗi một centimet trên lớp da đều có một lớp áo giáp màu đen bao phủ. Đến cả mắt cũng bị bao phủ, duy chỉ có ánh sáng màu đỏ phát ra từ con mắt bên phải là để lộ ra và nhìn chăm chăm Diệp Thiên.

Khoảnh khắc này, một luồng khí tức cực mạnh phóng lên trời khiến cho chính điện ma cung cũng nứt toác.

Cả một vùng không gian chìm trong sự uy nghi khó tả. Nhưng yêu ma quỷ quái đứng quan sát xung quanh đều nhao nhao quỳ xuống, cùng đồng loạt hô lên với vẻ cung kính.

“Ngộ Vương vạn tuế!”

“Chúc mừng Ngộ Vương đã hoàn thiện cơ thể!”

Cụ Phong Ma Vương sau khi thay đổi hình thái thì không hề có phản ứng gì với những người khác mà hắn chỉ nhìn chăm chăm Diệp Thiên.

“Con người kia, đây là biến thứ hai của Ma Đồng Biến. Được gọi là “Ma Huyết Phí Đằng”. Từ khi tạo ra chưa dùng với bất kỳ đối thủ nào.
 
Chương 2892


Chương 2892

“Hôm nay cậu có thể chết mà nhắm mắt được rồi”.

“Ma Huyết Phí Đằng à?”

Nghe thấy lời nói của Cụ Phong Ma Vương, cô gái xinh đẹp lại đanh mặt, biểu cảm trở nên nghiêm trọng hơn với vẻ cảnh giác cao độ.

“Ma Huyết Phí Đằng” vẫn là hình thái cuối cùng của Ma Đồng Biến và cũng là hình thái mạnh nhất của hắn. Dù cô ta đã đi theo Cụ Phong Ma Vương năm mươi năm thì cũng chưa từng thấy hắn thi triển bao giờ.

Cô gái nhìn qua Diệp Thiên với vẻ lo lắng. Đối diện với Cụ Phong Ma Vương đủ các loại hình thái thì Diệp Thiên còn khả năng chiến thắng không?

Ở phía trước, Cụ Phong Ma Vương đã hóa thành một người khổng lồ năm mét một mắt. Tay hắn cầm chiến đao, lớp da toàn thân được bao phủ bởi một lớp vảy giáp màu đen mang theo sự uy nghiêm, thần bí. Khí tức sức mạnh đương nhiên mạnh hơn biến thứ nhất rất nhiều.

“Ma Phong Động Thủ!”

Đúng lúc này Cụ Phong Ma Vương bước lên trước, bàn tay được lớp vảy giáp bao bọc xoay về phía Diệp Thiên.

“Rầm rầm!”

Gió bỗng nổi lên cuồn cuộn với những cột lốc xoáy dài hàng chục thước. Những nơi luồng gió đi qua, mọi vật đều bị cuốn bay. Đến cả những bức tường xung quanh mà cung cũng bị cuốn tung và vỡ nát.

Đây chính là sức mạnh của Cụ Phong Ma Vương. Hắn vẫn là ma khí tạo thành, là người có năng lực siêu nhiên nguyên tố gió. Từng động tác của hắn mang theo sự kiểm soát khí lưu, dẫn chuyển lốc xoáy. Thực lực của hắn cộng với ma khí ngợp trời khiến cho lực phá hủy vạn vật càng trở nên dễ dàng hơn.

Rất nhiều yêu quái ma vật của Đông Ma Vực đều lùi ra xa, đứng phía sau Cụ Phong Ma Vương. Còn hắn mặc kệ sự sống chết của kẻ khác, chỉ bành trướng sức mạnh. Cơn lốc xoáy trên đầu càng lúc càng lớn. Giữa cơn lốc là một chưởng ấn che cả không gian xuất hiện.

Ma cung rộng lớn vẫn chỉ có Cụ Phong Ma Vương sai khiến kẻ khác. Hắn tiêu tốn hàng chục năm mới xây dựng được nơi đây. Vậy mà lúc này, một cơn lốc xoáy của ông ta giáng xuống đã khiến toàn bộ chính điện bị tiêu hủy. Hắn không hề do dự hay đau lòng. Đối với hắn mà nói, mọi thứ đều có thể xây dựng lại. Nhưng một kẻ địch như Diệp Thiên thì phải giết chết.

Rầm!

Cơn lốc ập tới mang theo chưởng ấn chứa đầy ma khí. Diệp Thiên và cô gái xinh đẹp đứng đó, bụi cát bay mùi mịt tối tăm mặt mũi.

Đôi mắt Diệp Thiên không hề dao động, Dưới áp lực của cơn lốc, cậu siết một tay hướng về phía cô gái. Phệ Thiên Huyền Lực màu đỏ lập tức dâng lên bao trùm lên cô gái hình thành một lớp màng hình tròn bảo vệ đẩy cơn lốc ra bên ngoài.

Làm xong, Diệp Thiên mới nhìn về phía cơn lốc đang tới dần.

“Ầm!”

Không gian trên đầu Diệp Thiên bỗng trở nên méo mó. Từng đường lực tinh thần hiện ra, tạo thành một tấm bình phong mà mắt thường có thể nhìn thấy được trong hư không. Cơn lốc khổng lồ vừa tiếp xúc với lớp bình phong bằng lực tinh thần thì giống như lửa gặp phải nước, phát ra tiếng kêu xèo xèo như bốc hơi.

“Phụt!”

Tiếng nổ sắc bén vang lên. Cơn lốc điên cuồng đã bị lực tinh thần ngăn lại và biến hình thành một bàn tay ma khí khổng lồ.
 
Chương 2893


Chương 2893

Bàn tay ma khí phá cơn lốc, năm ngón tay hợp lại đè xuống. Có thể cảm nhận được sức chèn ép nặng nề trên tấm bình phong.

“Ầm!”

Âm thanh nặng nề vang lên. Cả ma cung đều dao động mãnh liệt. Sức mạnh va chạm dư thừa khiến cho lớp kiến trúc đổ rào rào. Từng đường nứt hiện ra trên nền đất.

Dưới đòn tấn công, một nửa ma cung trở thành phế tích. Diệp Thiên và cô gái xinh đẹp lúc này cũng bị nhấn chìm trong bụi mù.

Nhìn thấy cảnh tượng đó, rất nhiều yêu ma quái vật đều quỳ phụp xuống đất.

“Uy lực của Ngộ Vương vô địch thiên hạ!”

Đối với họ mà nói, Diệp Thiên đã đủ mạnh rồi. Chỉ đáng tiếc với hình thái hoàn thiện của Cụ Phong Ma Vương thì cậu vẫn không phải là đối thủ của hắn.

“Đồ con người ngu ngốc!”

Không ít yêu ma quái vật thầm cười lạnh. Thế cục sáu yêu bốn ma của hang ma phương Tây đã tồn tại và duy trì gần ngàn năm rồi sao một con người có thể phá vỡ được chứ?

Cụ Phong Ma Vương xuất chưởng sau đó thu tay lại, chiến đao để sau lưng, khịt mũi với vẻ lạnh lùng.

Với biến hình hoàn thiện của hắn, hắn chỉ cảm thấy mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát của mình. Trước đó hắn cảm thấy không thể nhìn thấu Diệp Thiên.

Nhưng giờ thì hắn cảm thấy rằng hắn mới chính là vị vua tuyệt đối của Đông Ma Vực.

Đúng lúc này, một giọng nói thản nhiên từ trong đám bụi vọng lại.

“Hình thái hoàn thiện của ông cũng chỉ đến vậy thôi sao?”

Cụ Phong Ma Vương lập tức co đồng tử. Đám yêu ma quái vật xung quanh cùng đều tái mặt và quay đầu nhìn.

Khi lớp bụi lắng xuống và biến mất, một nam một nữ lại xuất hiện.

Diệp THiên chắp tay sau lưng, còn cô gái xinh đẹp vẫn được bảo vệ trong lớp ánh sáng màu đỏ. Trên đầu hai người, bàn tay ma khí đã bị khựng lại trên đỉnh đầu, khi chỉ còn cách họ có nửa centimets. Nó không thể nào tiếp xúc thÊm được nữa.

Bức bình phong bằng lực tinh thần cực mạnh vẫn nằm ngay trên đầu Diệp Thiên. Dù cậu có bị bàn tay ma khí tấn công trực diện thì cũng không hề hấn gì.

“Lực tinh thần?”

Cụ Phong Ma Vương đanh mắt, con mắt duy nhất ánh lên vẻ kinh ngạc. Trước đó hắn đã cảm nhận được sự dao động của lực tinh thần nhưng không hề cho rằng lực tinh thần của cậu có thể đạt tới mức chặn đứng bàn tay ma khí của hắn. Vậy mà lúc này lực tinh thần của Diệp Thiên đã có thể đánh bại bàn tay ma khÍ, còn cậu thì không bị hề hấn gì.

“Phá!”

Đôi mắt Diệp Thiên sáng như sao. Giọng cậu vang lên. Bức bình phong lập tức dâng lên, bao trùm cả ma khí bên trong sau đó điên cuồng ép chặt. Bàn tay ma khí không còn sự hỗ trợ bèn bị lực tinh thần ép nhỏ tới nứt vỡ và cuối cùng tạo thành những đốm sáng màu đen bay khắp không gian.

Cảnh tượng đó khiến cho đám đông há mồm trợn mắt, biểu cảm bang hoàng.

Cụ Phong Ma Vương đứng ngây ra tại chỗ. Đôi mắt hắn tối đi vài phần: “Thật không ngờ cậu là thần võ song tu!”

Giọng điệu của hắn không hề tỏ ra tán thưởng mà chỉ ngập tràn sát ý.
 
Chương 2894


Chương 2894

Diệp Thiên càng mạnh thì hắn càng có khoái cảm muốn tiêu diệt.

Hắn vừa dứt lời thì chiến đao trong tay lại vung lên, dựng đứng ngay trước mặt hắn. Sau đó hai tay hắn khẽ cong chộp lấy một vùng ma khí.

“Vụt!”

Bên bàn tay phải, một cụm ma khí hừng hực được hình thành sau đó hóa thành ngọn lửa ma màu đen. Nhiệt độ khủng khiếp cũng tăng lên.

“Lấy tên của bổn vương, tế Ma Diễm Thần Thông!”

Tiếng hét của hắn bang lên, chiến đao trong tay quét tới, những nơi nó đi qua, thân đao khiến không khí cháy hừng hực. Đến cuối cùng thì Diêm Ma Thu Thủy Đao trong tay hắn tạo thành một thanh trường kiếm với lửa ma cháy hừng hực phát ra khí tức tà dị và nguy hiểm.

“Tu La Ma Diêm Đao, diệt!”

Khi Diêm Ma Thu Thủy Đao tạo thành lủa ma, Cụ Phong Ma Vương cũng bước tới và vung mạnh thanh đao.

“Roẹt!”

Một ngọn đao với lửa ma bao quanh chém không gian làm hai.

“Roẹt!”

Trên cung ma, lửa ma bao quanh tạo thành một biển lửa màu đen bao trùm không gian hàng trăm mét.

Khí tức nóng bỏng lan ra khắp nơi. Nhiệt đột trong không gian lúc này không ngừng tăng lên. Rất nhiều những đống phế tức đều bị nát thành cám dưới đòn tấn công của lửa ma.

Cung điện to lớn, dưới uy lực của Tu La Ma Diêm Đao đều bị chém nát. Lửa ma quét tới, nhấn chìm Diệp Thiên và cô gái xinh đẹp. Đối diện với sức mạnh khủng khiếp đó, đôi mắt Diệp Thiên không hề dao động. Cậu chỉ nhấc tay lên, hai tay dang ra như ôm lấy một vùng không gian hình tròn. Cảm giác như giữa hai cánh tay cậu là một thế giới khác.

Khi Tu La Ma Diêm Đao xuyên tới, hai tay cậu đưa qua đầu giống như đang nâng một thế giới lên và đập mạnh về phía trước.

Lãm Thiên Kích! Hình ảnh một chiếc búa hiện ra trong không gian chặn nhát đao đang được bao bọc bởi lửa ma, sau đó cây búa đập mạnh giống như đập xuống một hòn đá. Sức mạnh to lớn từ trên không trung ập xuống khiến cho những nơi nó đi qua, mọi thứ đều vỡ vụn.

Thanh đao được bao bọc bởi lửa ma cũng không thể chặn nổi sức mạnh khủng khiếp đó mà gãy nứt tạo thành những đốm lửa ma bay lùi về phía sau.

Nhưng đòn tấn công của Diệp Thiên không dừng lại ở đó. Sức mạnh còn lại của Lãm Thiên Kích giống như con rắn độc cử thế bám lấy, ma lửa đầy trời bị va chạm và đổ ập trở lại Cụ Phong Ma Vương.

“Cái gì?”

Đối diện với sức mạnh khủng khiếp, Cụ Phong Ma Vương kinh hoàng. Hắn không thể tưởng tượng nổi, bản thân đã hóa thành hình thái hoàn hảo của Ma Huyết Phí Đằng kết hợp thanh đao Tu La Ma Diêm, cũng như những chiêu thức mang lực sát thương tới mức có thể lật đổ cả kim tự tháp mà vẫn không thể nào uy hiếp được Diệp Thiên, còn bị Diệp Thiên đánh bại.

Con người này rốt cuộc sở hữu sức mạnh khủng khiếp tới mức nào vậy.

Nghĩ tới đây, hắn bỗng cảm thấy vô cùng bất an. Thế nhưng đòn tấn công của Lãm Thiên Kích đang ập tới, hắn không kịp do dự nữa, chỉ cầm Diêm Ma Thu Thủy trong tay và bổ về phía trước.
 
Chương 2895


Chương 2895

Ánh đao chồng chồng lớp lớp đối diện với cây búa hư ảo trong không trung. Hai bên va chạm, giằng co một lúc giữa thì mới vỡ ra. Cụ Phong Ma Vương bị luồng sức mạnh đẩy ngược về sau ba bước. Mỗi bước đầu để lại dấu chân to hàng thước dưới nền đất của ma cung.

Yêu ma quái vật của Đông Ma Vực lúc này nín lặng, đứng ngây ra tại chỗ với đôi mắt trợn tròn.

Thực lực của Diệp Thiên đã vượt quá xa sức tưởng tượng của bọn họ. Cả đời họ cũng chưa từng thấy ai có thể chèn ép Cụ Phong Ma Vương một cách dễ dàng như vậy.

So với Cụ Phong Ma Vương, lúc này Diệp THiên dường như đang kiểm soát mọi thứ, và đó mới là ma vương vô địch thật sự. Còn cô gái xinh đẹp bên cạnh cậu thì đã mất đi lý trí, trong đầu trống rỗng chỉ hiện ra duy nhất hình ảnh lặp đi lặp lại của Diệp THiên.

Diệp Thiên phủi lớp bụi trên người. Dù có hóa giải được đòn tấn công của Cụ Phong Ma Vương thì ánh mắt cậu vẫn bình lặng như mặt hồ.

Trước đó, khi ở ngoài tầng thư nhất, cậu đã hấp thụ phải ma khí. Phệ Thiên Huyền Khí trong cơ thể bỗng bị biến chất tạo thành Phệ Thiên Ma Lực nắm giữ quyền sinh sát trong tay, cậu cũng mất đi khả năng trữa trị vết thương cứu người khác, nhưng uy lực thì mạnh hơn trước đây không chỉ gấp đôi.

Người thuộc cảnh giới sử thi lãnh chúa từng là đối thủ của cậu. Nếu như không thi triển Chân Vũ Tiệt Thiên Kiếm thì cậu cũng không thể nào kiểm soát được cục diện.

Thế nhưng bây giờ, kể cả người thuộc cảnh giới này thì cũng sớm đã không còn đứng ngang hàng với cậu nữa rồi. Dù Cụ Phong Ma Vương trước mặt có là một người thuộc cảnh giới sử thi lãnh chúa thì cũng chẳng có gì khác biệt nữa. Đối với Diệp Thiên mà nói, cậu có thể dễ dàng chèn ép đối phương một cách trực diện.

Muốn đánh bại Cụ Phong Ma Vương, nếu Diệp Thiên vận dụng hết sức lực, có thể trong một thời gian ngắn kết thục cuộc chiến. Nhưng từ đầu tới cuối cậu chỉ vờn hắn mà thôi chứ chưa từng ra đòn sát phạt. Bởi vì, cậu vẫn còn mục đích khác.

Giết Cụ Phong Ma Vương là chuyện nhỏ, cậu phải lấy được một mảnh của Ma Như Ý, đó mới là chuyện lớn. Diệp Thiên nếu như giết chết hắn, Cụ Phong Ma Vương thà chết chứ không chịu khuất phục, không chịu nói cho cậu biết về dấu vết của Ma Như Ý hoặc là âm thầm tiểu hủy nó thì việc tìm hoa Bạch Ám của Diệp Thiên phải đợi thêm chín năm nữa.

Chín năm, cậu đợi được nhưng Hoa Lộng Ảnh thì không.

Thế nên cậu muốn từng bước ép Cụ Phong Ma Vương tới bước đường cùng để hắn xuất ra con át chủ bài là Ma Như Ý. Một phần tư của Ma Như Ý chính là pháp bảo tu luyện căn nguyên của Cụ Phong Ma Vương, sẽ là thủ đoạn sức mạnh mạnh nhất của hắn. Hắn sẽ sử dụng sự trợ giúp của Ma Như Ý. Một khi hắn sử dụng thì Diệp Thiên có thể biết được rõ vị trí của nó, tới khi đó, Diệp Thiên mới thật sự ra đòn sát phát và đoạt lấy Ma Như Ý.

Cụ Phong Ma Vương bị Diệp Thiên đẩy lùi, cậu không hề tấn công ngay mà chỉ lắc đầu, để lộ vẻ thất vọng.

“Dựa vào chút lực chiến đấu này mà ông cũng có thể xưng vương xưng bá ở hang ma phương Tây sao? Kiểm soát một phương mà thế này thì xem ra hang ma phương Tây cũng chỉ là một nơi sa sút mà thôi!”

“Cái danh Ma Vương của ông cũng chỉ đến vậy!”

Cậu bước lên trước một bước và nói với giọng ép người.

“Ma Đồng Biến đã sử dụng rồi, tôi rất muốn biết ông còn thủ đoạn gì mạnh hơn thế nữa?”

Con mắt màu đỏ máu độc nhất của Cụ Phong Ma Vương nhìn Diệp Thiên chăm chăm. Trong mắt cậu, hắn có thể nhìn thấy sự chế nhạo và khiêu khích. Ánh mắt đó, từ lúc hắn sinh ra đến giờ chưa từng gặp qua. Trước giờ hắn luôn được nhìn như một vị thần làm chủ vạn vật sinh linh. Thế mà hắn không ngờ bản thân lại có một ngày bị người khác nhìn một cách khinh thường như vậy.
 
Chương 2896


Chương 2896

“Khốn nạn!”

Hắn tức giận đùng đùng. Con mắt màu đó phóng ra ánh sáng đỏ máu. Thanh kiếm Diêm Ma Thu Thủy trong tay cảm nhận được tâm trạng của chủ nhân cũng phát ra tiếng kêu đầy giận giữ và rung lên bần bật.

Ma khí của Cụ Phong Ma Vương cũng trỗi dậy. Một đường sáng màu đen kỳ dị phóng ra từ trán của hắn. Giữa luồng sáng là một mảnh gì đó xuất hiện. Nếu như nhìn kỹ thì đó chính là một mảnh của Ma Như Ý.

Với hình dạng và kích thước của mảnh vật đó thì có thể thấy đó là một phần tư của một mảnh hoàn chỉnh.

“Con người kia, tôi muốn cậu phải thịt nát xương tan!”

Màu đỏ máu lan ra trong đồng tử của Cụ Phong Ma Vương. Cả kể thể hắn rung lên mãnh liệt, khí đen nồng hậu mà mảnh Như Ý mang lại đã phóng ra xung quanh và bao trùm lấy hắn.

“Sực mạnh gốc, bùng cháy!”

“Ma Hoàng Giáp, hợp thể!”

Cụ Phong Ma Vương gầm lên. Cơ thể hắn bốc cháy với ngọn lửa màu đen hừng hực. Ở giữa ngọn lửa, lớp vảy giáp màu đen trước đó của hắn tan chảy tạo thành một lớp dịch nhớp nhúa. Sau đó lớp dịch này được dẫn động bởi ánh sáng đen của Ma Như Ý bắt đầu biến hình, cuối cùng tạo thành một lớp giáp màu đen hoàn hảo.

So với lớp giáo của biến thứ nhất trước đó thì lớp giáp này càng chắc chắn hơn, nó phát ra tiếng kêu sáng loáng của kim loại với ma khí hùng hậu trước giờ chưa từng có. Đồng thời, ba ma vương còn lại của phía Tây, Nam, Bắc dường như cũng cảm nhận được bèn đồng loạt đứng dậy bay về phía hướng Đông.

“Là gã Cụ Phong Ma Vương à?”

Hắn đã khởi động Ma Hoàng Giáp rồi sao?”

Biểu cảm của ba người kia đanh lại.

“Là khí tức của Ma Hoàng Giáp!”

Ba người đàn ông trung niên ở ba hướng Tây, Nam, Bắc đều đanh mắt khi nghe thấy tiếng gọi của Ma Hoàng Giáp phát ra từ Cụ Phong Ma Vương. Bọn họ đứng bật dậy khỏi ngai vàng với vẻ kinh ngạc.

Tất cả đều chau mày nhìn về phía tầng thứ nhất của hướng Đông với biểu cảm phức tạp.

Ma Hoàng Giáp chính là lớp áo giáp số một của hang ma phương Tây, chính là do vị Ma Hoàng tung hoành khắp thiên hạ năm xưa – người từng giao chiến với đoàn quân thiên sứ Minh Quang tạo ra.

Bất kể là lực tấn công hay là lực phòng ngự thì áo giáp Ma Hoàng cũng đều đứng đầu trong hang ma phương Tây, không có gì có thể so sánh hay vượt qua.

Bởi vì sức mạnh của vị Ma Hoàng đó vô cùng khủng khiếp và biến hóa khôn lường. Dựa vào thuộc tính sức mạnh của bốn phương vị mà tạo ra áo giáp Ma Hoàng với những thuộc tính khác nhau. Tất cả đều do Ma Như Ý điều khiển, có thể dựa vào thuộc tính khác nhau của đối thủ mà triệu gọi bốn chiếc áo giáp, giúp duy trì sức chiến đấu đỉnh phong.

Sau đó khi Ma Hoàng viễn cổ năm xưa và đoàn quân thiên sứ Quang Minh cùng đánh nhau bị thương thì Ma Như Ý được chia làm bốn, được tứ đại Ma Vương có được. Do đó tứ đại Ma Vương phân ra kiểm soát bốn chiếc áo giáp ma hoàng. Chiếc áo giáp trong tay Cụ Phong Ma Vương chính là áo giáp Ma Hoàng đại diện cho nguyên tố gió.

Bởi vì cả bốn người đều sở hữu Ma Như Ý, chỉ cần một trong bốn người sử dụng áo giáp Ma Hoàng là ba người còn lại có thể cảm nhận được.
 
Chương 2897


Chương 2897

Nhưng hàng trăm, hàng nghìn năm qua, hang ma phương Tây rộng lớn chỉ có sự tranh chấp giữa bọn họ. Khi mà họ vận dùng toàn bộ sức mạnh thì mới triệu gọi áo giáp Ma Hoàng xuất hiện. Và tình huống đó cũng đã xảy ra hơn một trăm năm trước rồi.

Lần đó khi cả bốn người tranh đấu, khiến cả bốn bị thương thì bọn họ đã đưa ra hiệp ước, cuộc tranh chấp giữa bốn người không được phép sử dụng áo giáp Ma Hoàng nữa.

Vậy mà lúc này, Cụ Phong Ma Vương của Đông Ma Vực lại triệu gọi áo giáp Ma Hoàng. Tình huống này khiến cho ba người còn lại cảm thấy kinh ngạc.

Theo bọn họ, người có thể khiến ma vương sử dụng áo giáp Ma Hoàng thì chắc chắn phải là một vị Ma Vương có sức mạnh tương đương. Nhưng nếu vậy thì cả hai bên đều phải gọi áo giáp Ma Hoàng ra mới được. Lúc này bọn họ chỉ cảm nhận được duy nhất khí tức của áo giáp Ma Hoàng nguyên tố gió.

Rõ ràng là, đối thủ của Cụ Phong Ma Vương không phải là một trong ba người còn lại mà là một kẻ địch cực mạnh mà bọn họ không hề biết.

“Ở hang ma phương Tây này còn có đối thủ nào có thể ép Cụ Phong Ma Vương sử dụng áo giáp Ma Hoàng sao?”

Cùng một suy nghĩ hiện ra trong đầu của ba vị ma vương còn lại. Bọn họ chìm vào im lặng một lúc rồi dường như không hẹn mà gặp đều bay vọt lên trời tạo thành ba luồng ánh sáng phóng về phía Đông Ma Vực.

Đúng lúc này, trên ma cung đổ nát của Đông Ma Vực. Diệp Thiên đang lơ lửng giữa không trung, tay chắp sau lưng tràn đầy ngạo nghễ.

Phía sau câu, cô gái xinh đẹp vẫn đang được bảo vệ bên trong lớp ánh sáng màu đỏ. Cô gái căng thẳng nhìn về phía xa, nới có Cụ Phong Ma Vương được bao phủ bởi lớp áo giáp màu đen và khí ma cháy hừng hực trên người.

Cụ Phong Ma Vương của lúc này đã đẩy ma khí lên cực điểm. Sức mạnh bành trướng tới mức trước giờ chưa từng có. Áp lực từ cơ thể hắn phóng ra, bao trùm cả không gian. Đám yêu ma quái vật thấy vậy thì đều run rẩy và khom người xuống.

Đây chính là con người thực của ma vương, nếu không có thực lực đàn áp thì sao có thể thống soái một phương, làm chủ một vùng được chứ?

“Con người kia, có thể ép tôi tới bước này thì đủ để cậu cảm thấy tự hào rồi đấy!”

“Tôi đã hợp thể với áo giáp Ma Hoàng nguyên tố gió, thì hôm nay cái ma cung đầy tàn tích này sẽ là nơi chôn sống cậu”.

Cụ Phong Ma Vương với con mắt độc nhất đầy cay nghiệt khóa chặt Diệp Thiên. Chiến đao trong tay hắn được nắm chặt và bổ về phía trước.

“Rẹt!”

Nhát đao của hắn không hề múa máy, không hề có chiêu thức gì, chỉ đơn giản là chém mạnh về phía trước.

Thế nhưng ma khí như núi để phát ra từ nói thì bao trùm lên hết thảy. Những nơi nó quét qua vạn vật đều bị tàn phá thành cát bụi không gian tạo thành một vết cắt dài ngoằng Kiếm đạo khổng lồ chém thẳng về phía Diệp Thiên Nhật đạo đó do Cụ Phong Ma Dương tùy ý thể hiện mà thôi, thế nhưng uy lực của nó so với chiêu thức Ma Động Trậm của Ma Đồng Biến thì không biến mạnh hơn gấp bao nhiêu lần

Không gian như có một người khổng lồ cao hàng ngàn mét xuất hiện với thanh kiếm trong tay tức giận chém về phía trước. .

“Ầm!”

Đao quang giáng xuống đỉnh đầu của Diệp Thiên. Tiếng nổ ầm ầm vang lên khiến cả đất trời rung chuyển. Diệp Thiên cuối cùng cũng đã phải hành động.
 
Chương 2898


Chương 2898

Tay trái của cậu vẫn chắp sau lưng, tay phải đưa lên, năm ngón tay siết lại vừa vặn đưa lên đỡ lấy nhát đao.

“Keng!”

Tiếng kim loại va chạm vang lên, nơi tiếp xúc giữa chưởng đánh của Diệp Thiên và đao quang, tia lửa bắn ra tung tóe. Sức mạnh từ trên giáng xuống, Diệp Thiên lại đỡ chính diện chẳng khác gì đỡ núi Thái Sơn khiến chân cậu trong không gian phát ra tiếng nổ đùng đùng khi ma sát với không khí, bàn chân cậu trượt dài và tạo thành đường khói trong không trung.

Thế nhưng bản thân Diệp Thiên không hề nhúc nhích, thậm chí không hề phải khụy gối hay khom người. Cậu cứ đứng sừng sững như thế, năm ngón tay chộp chặt đao quang và giữ chặt nó.

“Không thể nào?”

Cụ Phong Ma Vương tối mặt, không khỏi kêu lên. Hết lần này đến lần khác hắn sử dụng con át chủ bài, thi triển những tuyệt kỹ vậy mà Diệp Thiên chỉ dùng duy nhất một thái độ bình tĩnh hóa giải tất cả những đòn tấn công của hắn, thậm chí hắn còn chẳng thể phá vỡ được hàng phòng ngự của cậu.

Lúc này, Diệp Thiên còn dùng tay không chặn đứng nhát đao sau khi hắn hợp thể với áo giáp Ma Hoàng, thật sự là điều này khiến hắn có một cái nhìn hoàn toàn mới về sức mạnh của loài người.

Một suy nghĩ vụt hiện lên trong đầu hắn. So với con người trước mặt này, dù có là những thiên sứ phương Tây năm xưa đánh ập tới Ma Hoàng thì cũng chỉ đến vậy mà thôi.

“Chơi với ông cũng đủ rồi!’

Đúng lúc này Diệp Thiên ngước nhìn và nhếch miệng cười chế nhạo.

Trong lúc lên tiếng, cậu siết mạnh tay, đao quang màu đen được luyện thành kia lập tức bị bóp mạnh, những mảnh vụn bay đầy trời rồi một tiếng nổ vang lên tạo thành những đổ sáng rải ra trong không gian.

Nhìn thấy cảnh tượng đó, Cụ Phong Ma Vương co đồng tử. Áo giáp Ma Hoàng trên người hắn lập tức có cảm ứng bèn phát ra tiếng kêu cảnh báo và khẽ run lên.

Còn Diệp Thiên lúc này chỉ để lộ ra vẻ điềm nhiên trước giờ chưa từng có. Giống như một thần linh đang nhìn xuống đám con sâu cái kiến vậy.

“Ông có thể sử dụng nhiều tuyệt kỹ như vậy trước mặt tôi là vì trước đó ông không chịu xuất ra Ma Như Ý!”

“Khi Ma Như Ý xuất hiện thì tôi đã thật sự mất đi kiến nhẫn đối với ông rồi!”

Mắt cậu sáng lấp lánh, năm ngón tay xoay trong không gian, một kiếm quang màu đỏ hiện ra trong tay cậu.

“Không hay rồi!’

Cụ Phong Ma Vương tỏ ra cảnh giác và cảm thấy kinh hoàng. Hắn định thu hồi Ma Như Ý vào trong thần phủ nhưng dù hắn có phản ứng nhanh thế nào thì vẫn chậm hơn một bước.

Khi suy nghĩ vừa vụt lên trong đầu hắn thì kiếm quang kia đã giáng xuống với tốc độ nhanh như điện xẹt kéo giãn khoảng cách giữa hắn và Ma Như Ý.

“Phụt!”

Một tia máu màu đen bắn ra, cánh tay được bao phủ bởi áo giáp Ma Hoàng bị chặt đứt.

Đồng thời, hình của của Diệp Thiên giống như hồn ma xuất hiện đột ngột trên đầu hắn, tay phải cậu chộp mạnh siết chặt lấy lấy Ma Như Ý đang phát ra ma lực cực mạnh kia.

“Mảnh Ma Như Ý này tôi thu hồi nhé!”
 
Chương 2899


Chương 2899

Năm ngón tay Diệp Thiên siết chặt, thu hồi một phần tư của Ma Như Ý. Ánh mắt cậu bá đạo như chứa đựng cả đất trời và nhìn Cụ Phong Ma Vương với vẻ khinh thường.

Lúc này,Cụ Phong Ma Vương đã đứng ngây tại chỗ, nhìn cánh tay bị chặt đứt của một với vẻ thất thần, không nói nên lời.

Tới bây giờ, hắn vẫn khó có thể tưởng tượng được những gì xảy ra. Bản thân hắn đã triệu gọi áo giáp Ma Hoàng phòng ngự của hang ma phương Tây nhưng trong nháy mắt vẫn bị cũng đã bị Diệp Thiên chém đứt cánh tay được bao phủ bởi lớp áo giáp. Nhát kiếm của Diệp Thiên với uy lực kinh người, đến ngay cả lớp phòng ngực của áo giáp Ma Hoàng cũng không là gì.

Thuộc hạ của hắn đã sớm bị dọa sợ tới mức mềm nhũn người, rất nhiều yêu ma quỷ quái đều liếc nhìn qua hướng khác, không dám nhìn trực diện vào Diệp Thiên, chỉ cảm thấy lúc này trên người cậu đang phát ra ánh sáng vàng chói mắt hàng vạn trượng hơn cả ánh mặt trời.

Bọn họ đi theo Phong Cụ Ma Vương không biết bao lâu mà chưa bao giờ thấy Phong Cụ Ma Vương bị thê thảm như vậy.

“Con người kia, cậu dám đoạt Ma Như Ý?”

Phong Cụ Ma Vương kinh động, sau khi khựng người thì mới phản ứng lại. Hắn ngước nhìn Diệp Thiên, mắt long lên sòng sọc, từng tia máu hằn rõ, thần sắc như phát điên.

“Trả lại Ma Như Ý cho tôi!”

Cánh tay còn lại của hắn nhấc lên, bàn tay với những cái vảy màu đen kịt quét tới chộp lấy Diệp Thiên như muốn đòi lại Ma Như Ý.

Ma Như Ý là phá bảo tu luyện của hắn, đại diện cho ma lực và sức mạnh gốc rễ của hắn. Một khi bị mất đi Ma Như Ý thì hắn sẽ mất đi nguồn sức mạnh, rất nhiều kỹ pháp thần thông không thể nào sử dụng, sức chiến đấu cũng bị giảm sút, dù hắn có là Cụ Phong Ma Vương thì cũng sẽ trở thành trò cười trong hang ma phương Tây, giang sơn Đông ma của hắn sẽ không thể ổn định được nữa.

“Tôi từng nói rồi, Ma Như Ý tôi thu giữ!”

Diệp Thiên với ánh mắt vô tình, khi Cụ Phong Ma Vương giơ tay lên thì kiếm quang trong tay cậu khẽ nhấc lên.

“Vụt!”

Một vạt máu bắn ra, cánh tay còn lại của Cụ Phong Ma Vương một lần nữa phun ra máu màu đen và cũng bị cắt đứt.

Trước sau chưa tới mười nhịp thở. Một trong tứ đại Ma Vương đã mất đi cả hai cánh tay giống như một con chó bị thương. Cảnh tượng này, bất kỳ quái vật yêu ma nào trong đám hang ma phương Tây cũng đều nhìn thấy và cảm thấy ớn lạnh.

Và điều khiến người ta kích động và hoang mang nhất đó là cô gái xinh đệp thuộc về hắn được Diệp Thiên bảo vệ trong một lớp bảo vệ màu đỏ khẽ dao động đôi mắt nhìn về phía Cụ Phong Ma Vương với hai cánh tay bị đứt giống như cảm thấy bản thân đang nằm mơ.

Tất cả những gì xảy ra trước mắt đều quá mức chân thật. Cô gái đã sống trong ác mộng năm mươi năm, vốn tưởng cơn ác mộng này sẽ tiếp tục diễn ra cho tới khi chết. Nhưng hôm nay, người thanh niên giống như chiến thần này đã giáng thế, đánh bại Cụ Phong Ma Vương mà trước giờ cô gái luôn coi hắn là kẻ vô địch.

Cảnh tượng này, cô gái không biết đã mơ mộng biết bao nhiêu lần. Nhưng cô gái biết đó chỉ là huyễn hoặc, nào ngờ ngày hôm nay, huyễn ảo đã trở thành sự thực.

Cô gái khẽ dao động đôi mắt nhìn về người đàn ông đang đặt một tay sau lưng, tay còn lại đang cầm kiếm quang. Hóa ra, thế giới này thật sự có những anh hùng có đủ khả năng vận chuyển càn khôn.

Mà người anh hùng cái thế này còn cùng là người như cô gái. Một con người thật sự, đã chặt đứt hai tay của Cụ Phong Ma Vương. Thế nhưng dường như Diệp Thiên không chỉ dừng lại ở đó. Ánh mắt cậu trở nên lẫm liệt, giọng nói vang lên như tử thần. Cậu tuyên bố:
 
Chương 2900


Chương 2900

“Trước đây tôi từng nói, nếu như chủ động giao ra Ma Như Ý, để tôi đưa cô ấy đi thì tôi sẽ không ra tay, nhưng các ông lựa chọn sai mất rồi!”

“Tôi trước giờ đã nói là làm. Giờ đây, tôi sẽ dùng máu để rửa Đông Ma Vực này!”

Ánh mắt cậu trở nên âm sầm giống như mang theo hệ thống truy vết khóa chặt lấy Cụ Phong Ma Vương.

“Bắt đầu từ Cụ Phong Ma Vương nhé!”

Vừa dứt lời, kiếm Thánh Hồn trong tay cậu lại chém xuống.

“Rẹt!”

Ánh sáng màu đỏ dài hàng trăm thước của thanh kiếm quét ngang bầu trời khiến cho hư không như chia làm hai và chém về phía đầu của Cụ Phong Ma Vương.

Thanh kiếm chém xuống, một vết cắt rõ ràng xuất hiện ở vùng ngực khiến cho hắn tách ra.

“Vương thượng!”

Đám quái vật yêu ma được hưởng sái sự vinh quang hàng vạn năm của Cụ Phong Ma Vương kêu lên kinh hãi.

Cụ Phong Ma Vương không hề phản kháng, cơ thể bị chia làm hai, hắn bị đánh gục trước mặt tất cả đám đông.

Tại vết thương của Cụ Phong Ma Vương, không hề có máu phun ra mà cơ thể hắn khẽ vặn vẹo biến thành một hư ảnh và bay lơ lửng ra phía sau, cuối cùng tạo thành hai làn khó xanh hòa vào không gian.

Hai luồng khói xanh bay ra sau sau đó lại tập hợp lại dần dần hình thành lên cơ thể của Cụ Phong Ma Vương một lần nữa. Mặc dù cơ thể này vẫn mất đi hai cánh tay nhưng vết thương trên ngực hắn thì sớm đã biến mất giống như chưa từng bị xuất hiện.

“Hả?”

Diệp Thiên khẽ nheo mắt và cảm thấy kinh ngạc.

Nhắt kiếm vừa rồi cậu chém xuống khiến cậu cảm nhận rõ rằng là đã đâm trúng Cụ Phong Ma Vương, nhưng nhát kiếm dường như không hề khiến hắn bị thương mà ngược lại chỉ khiến xuống ma cung, bị tiêu hủy tới hoang tàn.

“Ha ha!”

Cơ thể của Cụ Phong Ma Vương lại hình thành, phát ra tiếng cười xấc xược.

“Đồ con người thối tha, dù tôi không phải là đối thủ của cậu, dù cậu đã đoạt mất Ma Như Ý thì cậu cũng không giết nổi tôi đâu!”

“Tôi là Cụ Phong Ma Vương, chỉ cần khí lưu của thế giới này còn tồn tại thì tôi sẽ bất tử, không thể tiêu diệt và chẳng ai giết nổi tôi hết!”

Diệp Thiên chẳng buồn để tâm tới lời nói của hắn, kiếm Thánh Hồn trong tay cậu lại phát ra ánh sáng màu đỏ và chém từ trên xuống.

“Rẹt!”

Nhát kiếm này chém xéo xuống quét qua ngực của Cụ Phong Ma Vương khiến cho hắn bị chéo nghiêng làm hai.

Nhưng lần này vẫn không hề có bất kỳ máu chảy hay vết thương xuất hiện. Cụ Phong Ma Vương bị chém làm hai vẫn bay ra sau rồi tạo thành hư ảnh và tập trung lại không hề hấn gì.
 
Chương 2901


Chương 2901

“Không có tác dụng gì sao?”

Cô gái xinh đẹp nhìn thấy cảnh tượng đó thì kinh ngạc. Từ khi chịu sự uy hiếp của Cụ Phong Ma Vương hơn năm mươi năm qua, lần đầu tiên cô gái thấy hắn có được năng lực như vậy.

“Ha ha, loài người ngu ngốc. Dù cậu có tấn công bao nhiêu lần thì cũng đều vô tác dụng thôi!”

Cụ Phong Ma Vương thần sắc điên cuồng, giọng nói khàn khàn vang lên: “Trên thế giới này chẳng có thứ gì có thể cản được gió, mà tôi thì lại là gió!”

Trên không trung, Diệp Thiên cất Ma Như Ý vào trong nhẫn không gian, đôi mắt khẽ nheo lại.

“Nguyên tố hóa à?”

Hai nhát kiếm vừa rồi cậu đã sớm cảm nhận được Cụ Phong Ma Vương cũng là một kẻ có năng lực đặc biệt thuộc nguyên tố hệ thống tự nhiên. Hắn không chỉ có thể gọi gió mà còn dùng gió để chiến đấu, hơn thế còn có thể biến cơ thể thành nguyên tố, dung hòa vào không khí khiến người khác không thể bắt được cơ thể thật của hắn.

Tình huống này, trước đây Diệp Thiên đã từng gặp, giống như nữ thần lửa Hailey Ince cũng là một người có siêu năng lực nguyên tố lửa có thể tự biến mình thành nguyên tố khi bị tấn công. Nếu như chân lực hoặc chân nguyên có thể tu tới một cảnh giới nhất định thì còn tu được cả huyền lực và khi đó thì không thể nào bắt được họ.

Cụ Phong Ma Vương trước mặt so với HaiLey thì còn mạnh hơn một cấp. Hắn là gió, là không khí, bất kỳ môi trường nào cũng đều có thể dung hòa hắn bên trong.

“Hóa ra là như vậy, không gian xung quanh đều để Cụ Phong Ma Vương sử dụng à. Có thể từ vô hình dáng biến thành xác thịt, xem ra muốn giết được Ma Vương thì đúng là khó như lên trời nhỉ!”

Diệp Thiên suy nghĩ. Trong lời nói của cậu có sự tán thưởng cũng có sự cảm thán.

“Con người kia, cậu nói không sai!”

Cụ Phong Ma Vương xóa đi lớp giáp Ma Hoàng, hồi phục lại bộ dạng của người đàn ông trung niên.

Hắn cười lạnh lùng; “Dù cậu có mạnh tới đâu thì đã làm gì được tôi?”

Muốn gột rửa Đông Ma Vực của tôi, cậu có thể làm được. Nhưng muốn giết tôi thì đúng là nằm duge Đôi mắt hắn ảnh lên vẻ điên cuồng. Dù hôm nayhắn có bị đánh bại thì sự uy nghiêm mà hắn cần để lại cùng vẫn phải có Khi hắn tưởng rằng Diệp Thiên đã hết cách với mình thì Diệp Thiên đột nhiên bật cười khịt mũi lạnh lùng.

Cụ Phong Ma Vương, ông đánh giá mình cao quá đấy!

“Nguyên tố hóa của ông đúng là phiền phức thật, người khác không giết nổi ông thì đối với tôi cũng chỉ là nhọc công hơn một chút thôi!”

Vừa dứt lời, kiếm Thánh Hồn trong tay Diệp Thiên biến mất. Hai tay cậu đặt trước ngực rồi kéo ra trước.

“Roẹt!”

Trong không gian màu đỏ một ngọn lửa hừng hực xuất hiện. Giữa hai tay Diệp Thiên hình thành một sợi roi lửa dài.

Trên roi lửa phát ra nhiệt độ cao khủng khiếp như có thể đốt cháy tất cả mọi thứ. Diệp Thiên đưa tay phải ra, ngọn lửa giống như con rắn uốn éo xuất hiện. Đầu roi bắt đầu lao đi trong không gian, cong lên một góc khi Diệp Thiên vung roi và bắt đầu dịch chuyển.

Một giây sau, một đường lửa như con rồng được hình thành. Ngọn lửa cuộn tròn ở giữa, phát ra nhiệt độ và lực hút ghê người khiến cho không khí xung quanh đều bị đốt cháy và hút sạch vào trung tâm của ngọn lửa.
 
Chương 2902


Chương 2902

“Cái gì?”

Cụ Phong Ma Vương thất kinh, nhưng muốn bỏ chạy đã quá muộn. Lực hút cực mạnh đã khiến hắn bị cuốn và trung tâm ngọn lửa. Dù hắn có là nguyên tố hóa thì cũng chẳng có gì giúp được. Dòng khí lưu xung quanh cũng đều bị cuốn vào, Phệ Thiên Long Diệm khủng khiếp đã tiêu diệt tất cả.

Một đời Ma Vương, thống lĩnh hàng nghìn năm hang ma phương Tây, vậy mà lúc này lại bị cuốn vào dòng lửa phát ra tiếng gào thét thê lương và dần biến mất. Trong không gian ba bóng hình cũng vội có mặt, vừa hay nhìn thấy cảnh tượng Cụ Phong Ma Vương bị cuốn vào vòng lửa. Cả ba người đều đanh mắt và rơi vào im lặng.

“Soạt!”

Cây roi lửa dài thườn thượt tạo thành những vòng lửa cuồn cuộn trong không gian nuốt chửng Cụ Phong Ma Vương khiến hắn bị đốt cháy thanh tro bụi.

Cảnh tượng khủng khiếp đó khiến đám quái vật yêu ma sững sờ, biểu cảm đơ ra, bầu trời ma cung lúc này có ba bóng hình vừa xuất hiện. Ba người này chính là ba Ma Vương của nam, bắc, tây đã thông qua một không gian kết nối khác giữa Đông Ma Vực và ba ma vực còn lại, và cũng chỉ là ba ma vương còn lại trong bốn ma vương nước, lửa, gió, sấm sét.

Khi bọn họ tới nơi thì vừa hay nhìn thấy cảnh tượng Cụ Phong Ma Vương bị đốt cháy. Ba nhân vật bá đạo hàng đầu lúc này đều tái mặt với vẻ không dám tin.

Cụ Phong Ma Vương là người có năng lực siêu nhiên nguyên tố gió, cơ thể hắn có thể dung hòa với vạn vật trong không gian. Chỉ cần nơi nào có không khí thì đều có thể trở thành chất dẫn cho cơ thể hắn biến hóa khôn lường.

Muốn gi3t chết hắn, trừ khi là người có tu vi cao hơn khóa chặt không gian xung quanh hắn, dùng sức mạnh cực lớn phá hủy toàn bộ dòng khí lưu trong từng milimet không gian thì mới được.

Vậy mà lúc này, Cụ Phong Ma Vương đã bị tiêu diệt hình thần ngay trước mặt ba người bọn họ. Đến cả thần hồn cũng bị đốt sạch sẽ. Bọn họ chưa bao giờ nghĩ rằng tại hang ma phương Tây lại xảy ra sự việc khác thường như vậy.

Sau khi ba đại ma vương ngây người thì đồng loạt nhìn về phía Diệp Thiên – người gây ra mọi chuyện. Họ nhìn Diệp Thiên chăm chăm với đồng tử co lại.

“Con người à?”

Bọn họ không thể tin được kẻ giết Cụ Phong Ma Vương lại không phải là yêu mà được sinh ra trong hang ma phương Tây mà là một con người.

Diệp Thiên thu tay lại, đặt sau lưng. Roi lửa hừng hực cũng lập tức biến mất. Đất trời trở lại vẻ bình lặng vốn có của nó, nhiệt độ giảm xuống nhanh chóng.

Cậu ngẩng đầu nhìn ba người đàn ông trung niên mặc với đôi mắt nheo lại.

Trong cảm nhận của cậu, ma khí trong cơ thể của những người này đều hừng hực, không hề yếu hơn Cụ Phong Ma Vương. Có lẽ không cần đoán thì cậu cũng đã biết thân phận của bọn họ

Nghĩ tới đây cậu nhếch miệng cười.

“Vốn định đi tìm từng người một, thật không ngờ các người lại tự động tập kết ở Đông Ma Vực giúp tôi tiết kiệm được không ít!”

Nghe Diệp Thiên nói vậy, ba đại ma vương sầm mặt như gặp phải kẻ địch.

“Con người kia, rốt cuộc cậu là ai. Nghe giọng điệu của cậu thì sau khi giết Cụ Phong Ma Vương còn muốn giết cả chúng tôi nữa vậy?”
 
Chương 2903


Chương 2903

Ba ma vương tập hợp, đứng về cùng một chiến tuyến. Nếu là những quái vật khác của hang ma phương Tây thì dù có là sáu yêu điện cũng khó mà có thể chặn được sức mạnh này.

Vậy mà Diệp Thiên trông vô cùng khinh thường bọn họ. Cậu chỉ thản nhiên nói: “Cụ Phong Ma Vương bị tôi giết là vì không chịu giao ra Ma Như Ý!”

“Nếu ba người chịu hợp tác, chủ động giao những mảnh còn lại của Ma Như Ý cho tôi thì có thể bình an vô sự rời khỏi đây, tôi tuyệt đối sẽ không khiến các người bị thương!”

Cậu chỉ về chỗ khi nãy ngọn lửa biến mất: “Vừa rồi Cụ Phong Ma Vương chọn lựa sai rồi, kết cục thì mọi người cũng thấy rồi đấy. Hi vọng ba người cẩn thận lựa chọn, đừng sai!”

Giọng điệu của Diệp Thiên không hề có sự uy hiếp hay miễn cưỡng, nghe như một chuyện vô cùng bình thường như đối với ba ma vương kia thì khiến bọn họ dựng cả tóc gáy. Bọn họ cảm thấy ớn lạnh. Sát ý tinh thuần như vậy, bao lâu qua họ chưa từng thấy. Trong mắt Diệp THiên, họ không nhìn thấy bất kỳ sự giận dữ, thù hận nào, chỉ đơn giản như việc một người nông dân đang trên đường về nhà, bạn nhìn thấy một tảng đá to chặn ngay trước cửa và việc của bạn là chỉ cần rời tảng đá đi mà thôi.

Còn Diệp Thiên chính là người nông dân đó và bọn họ thì chính là tảng đá.

Cô gái xinh đẹp lúc này không biết phải nói như thế nào. Tứ đại ma vương vẫn là những người thống lĩnh kim tự tháp trong hang ma phương Tây. Cả bốn giống như bốn cái kiềng đứng vững vàng, có ai mà dám làm càn hay xấc xược chứ.

Thế nhưng lúc này, khi Diệp Thiên gi3t chết một trong bốn người, chèn ép ba người còn lại thì khí thế của người anh hùng này đúng là không biết dùng từ gì để miêu tả.

Dù đối phương đông người nhưng chỉ cần có Diệp Thiên ở đây thì mọi chuyện giống như được định sẵn vậy, chẳng gì có thể xoay chuyển.

Tinh thần dũng cảm cũng chỉ được miêu tả đến thế là cùng.

“Ma Như Ý? Thứ cậu muốn là Ma Như Ý sao?”

Một trong tứ đại ma vương, kiểm soát nguyên tố nước là Cuồng Bộc Ma Vương lên tiếng.

Hai ma vương còn lại Bạo Viêm Ma Vương, Bôn Lôi Ma Vương cũng đều tối mặt.

Ma Như Ý là mệnh căn của bọn họ, vô cùng quan trọng. Diệp Thiên lại chủ động đòi bọn họ giao ra thì khác gì việc lấy mạng của họ chứ.

“Ma Như Ý là pháp bảo tu luyện căn nguyên của chúng tôi, sao có thể dâng cho người khác. Yêu cầu của các hạ quá phải là quá đáng không?”

Bạo Viêm Ma Vương nhìn chăm chăm Diệp Thiên và trầm giọng. Diệp Thiên là con người, bọn họ là ma vật, trước giờ luôn tỏ ra khinh thường con người. Nhưng lúc này đến cả Bạo Viêm Ma Vương cũng phải dùng từ ‘các hạ’ để gọi Diệp Thiên thì có thể thấy đây là điều lần đầu tiên xảy ra trong lịch sử của ma vương các đời.

Nhìn từ phương diện khác, hắn thực sự đã cảm thấy sợ Diệp Thiên rồi. Không chỉ có hắn mà Cuồng Bộc Ma Vương, Bôn Lôi Ma Vương cũng có cùng suy nghĩ. Cảnh tượng Cụ Phong Ma Vương chết giống như một cơn ác mộng ghim

sâu vào trong đầu bọn họ.

“Quá đáng sao?”, đôi mắt Diệp Thiên khẽ dao động, cậu khịt mũi khẽ cười.

“Tôi nghĩ các người nên hiểu rõ hiện tại tôi đang cho các người lựa chọn chứ không phải thương lượng!”

“Giao thì sống mà không giao thì chết!”

Diệp Thiên đưa ra ba ngón tay: “Sau ba nhịp thở hãy đưa ra đáp án cho tôi!”

Nói xong ngón tay thứ nhất của Diệp Thiên gập lại.

Nhìn thấy cảnh tượng đó, ba vị ma vương đều nín thở với biểu cảm vô cùng nghiêm trọng.
 
Chương 2904


Chương 2904

Bọn họ tung hoành hàng nghìn năm ở hang ma phương Tây cũng chưa từng thấy một kẻ nào bá đạo như người này. Bọn họ nhìn nhau, cuối cùng nhìn về phía Bôn Lôn Ma Vương.

Bôn Lôi Ma Vương không chỉ là người có lực tấn công mạnh nhất trong tứ đại ma vương mà còn là người thông minh nhất. Mặc dù tứ đại ma vương trước giờ không hợp nhưng luôn tỏ ra đoàn kết và để cho Bôn Lôi Ma Vương đưa ra quyết định cuối cùng.

Bôn Lôn Ma vương suy nghĩ, một lúc sau hắn bèn mở miệng khi ngón tay thứ hai của Diệp Thiên gập xuống.

“Các hạ, cho phép tôi hỏi một câu, cậu cần Ma Như Ý có phải là để khởi động kết giới Hoang Vực không?”

Lời nói của hắn khiến Diệp Thiên khựng người và liếc nhìn.

“Thì sao?

Bôn Lôi Ma Vương thấy biểu cảm của Diệp Thiên thì biết là mình đã đoán đúng.

Hắn nhìn chăm chăm Diệp Thiên và mỉm cười.

“Nếu các hạ đã muốn khởi động kết giới Hoang Vực thì đơn giản hơn nhiều rồi. Nếu tôi đoán không nhầm thì một phần tư của Ma Như Ý trong tay Cụ Phong Ma Vương đã bị các hạ lấy được. Giờ chỉ cần cả ba người chúng tôi cùng các hạ tới Hoang Vực cùng sử dụng Ma Như Ý là có thể mở kết giới!”

“Mở kết giới Hoang Vực sao!”

“Sau khi mở kết giới chúng tôi sẽ thu lại Ma Như Ý của mình. Như vậy chúng tôi có thể giữ lại Ma Như Ý, lại có thế giúp các hạ đạt được điều mình mong muốn. Mọi người không tổn hại hòa khí có phải là đôi bên đều tốt đẹp không?”

Diệp Thiên cười lạnh lùng: “Tôi lấy hết Ma Như Ý của các người về tay, tự mớ kết giới Hoang Vực. Như vây đối với tôi chẳng phải là càng yên ốn hơn sao?”

Bôn Lôi Ma Vương nghe thấy vậy lập tức gật đầu: “Các hạ nói không sai, như vậy đối với cậu mà nói đung là chẳng hề hấn gì!”

“Nhưng cậu có từng nghĩ nếu như chúng tôi phá hủy Như Ma Ý trước không?”

“Các hạ cướp Ma Như Ý, chúng tôi ba người có thể không phải là đối thủ nhưng chúng tôi có đủ tự tin rằng trước khi các hạ gi3t chết chúng tôi thì chúng tôi có thể phá hủy Ma Như Ý trước rồi. Như vậy, các hạ phải làm sao?”

Hắn nhìn Diệp Thiên chăm chăm, không bỏ qua bất kỳ tình tiết nào. Hắn đang cá cược xem Diệp Thiên có dám mạo hiểm hay không.

Diệp Thiên khẽ dao động đôi mắt, nhìn chăm chăm Bôn Lôi Ma Vương một lúc rồi nhếch miệng cười.

“Thú vị!

Bôn Lôi Ma Vương nói không sai. Đúng là cậu có thể gi3t chết cả ba ma vương nhưng lại không thể chắc chắn là có thể đoạt được Ma Như Ý còn nguyên vẹn trước khi bọn họ chết hay không.

Nếu như xảy ra sơ suất gì, kết giới Hoang Vực sẽ phải đợi thêm chín năm nữa mới có thể mở ra được, về điểm này cậu không dám cá cược.

“Tốt lắm, ông đã chủ động đưa ra lời yêu cầu thì chuyện này đơn giản hơn rồi. Ba người cùng tôi tới Hoang Vực, sau khi kết giới mở ra mọi người có thể mang Ma Như Ý rời đi, tôi tuyệt đối không cản trở!”

Nghe Diệp Thiên đồng ý, Bôn Lôi Ma Vương biết là mình đã đúng. Hai ma vương còn lại cũng lập tức thở phào.
 
Chương 2905


Chương 2905

Một giây sau ma lực truyền âm rót vào tai của Cuồng Bộc Ma Vương và Bạo Viêm Ma Vương. Đó chinh là Bôn Lôi Ma Vương.

Hai người nghe xong lập tức hội ý đi theo Bôn Lôi Mà Vương và cùng cung kính hành lễ với Diệp Thiên.

“Nghe lời dặn dò của các hạ chúng ta lập tức khởi hành thôi!”

Tam đại ma vương khẽ cúi người. Khi Diệp Thiên không để ý thì bọn họ để lộ ra vẻ âm sầm.

“Hừ đúng là loài người ngu ngốc, đợi đến khi tới được kết giới Hoang Vực thì cũng là nơi chôn sống của cậu thôi!”

Trên không trung, tam đại Ma Vương cúi đầu hành lễ với Diệp Thiên, cảnh tượng đó khiến cho đám quái vật yêu ma vốn kinh hãi giờ càng thêm tuyệt vọng.

Con người này mạnh tới như vậy thì hang ma phương Tây chẳng phải là để mặc cho cậu ta xới tung cả đất trời sao?

Diệp Thiên với sắc mặt bình tĩnh, liếc nhìn ba vị ma vương và thản nhiên cười.

“Được! Đợi tôi xử lý xong việc ở đây thì chúng ta lập tức khởi hành!”

Ba ma vương nghe thấy vậy thì khựng người, cảm thấy kỳ lạ: “Không biết các hạ còn chuyện gì cần phải xử lý?”

Đôi mắt Diệp Thiên vẫn vô cùng thản nhiên: “Trước đó tôi từng nói phải rửa máu cho Đông Ma Vực. Cụ Phong Ma Vương chỉ là người đầu tiên mà thôi!”

Vừa dứt lời, cậu siết năm ngón tay, ngọn lửa lập tức bùng lên, kéo dài trong không gian tạo thành một con rồng lửa dài hàng trăm thước nuốt gọn ma cung.

Hàng nghìn hàng vạn yêu ma quái vật lúc này đều bị bao trùm bởi ngọn lửa. Tiếng kêu thảm thiết vang lên xé rách bầu trời, rồi tất cả hóa thành hư không.

Đối với những kẻ này, Diệp Thiên không hề cảm thấy lưu luyến. Hang ma phương Tây rộng lớn đối với đám quái vật yêu ma mà nói thì con người là loại vật giúp chúng chơi đùa vừa rẻ lại vừa vui. Nếu như không phải thực lực của cậu đủ mạnh thì lúc này người bị sỉ nhục,

đánh bại đã là cậu rồi.

Khi cậu chiến đấu với Cụ Phong Ma Vương, đám yêu quái này có ai mà không nhìn thấy nhát đao cậu chém xuống hắn chứ?

Đám người ở Đông Ma Vực có mặt này, chẳng có ai là vô tội cả, phải giết hết. Nhìn thấy hành động của Diệp Thiên, ba ma vương đều đanh mặt, trong lòng bỗng trở nên nặng trĩu.

Ngọn lửa mà Diệp THiên kiểm soát đúng là quá quỷ dị. Cụ Phong Ma Vương chính là kẻ đã chết dưới ngọn lửa này. Còn Diệp Thiên thì không buồn quan tâm tới suy nghĩ của ba ma vương. Cậu quay người, lập tức bước tới người phụ nữ xinh đẹp đang bị luồng sáng màu đỏ đâm bao trùm bảo vê.

“Giải quyết xong rồi. Từ ngày hôm nay, cô không cần phải phục tùng đám ma quái này nữa!”

“Là con người thì nên có sự tôn nghiêm của một con người!”

Cô gái xinh đẹp nhìn chăm chăm vào mái tóc bạch kim tung bay của Diệp Thiên, đôi mắt trở nên dao động và dịu dàng hơn.

Một giây sau cô gái quỳ xuống trước Diệp Thiên.

“Cảm ơn đại nhân đã cứu tôi thoát khỏi địa ngục!”

Không sai. Cuộc sống năm mươi năm qua ở hang ma phương Tây không khác gì là địa ngục. Nếu như không phải cô gái vẫn giữ được khát vọng có thể thoát ra thì có lẽ đã sớm không kiên trì nổi mà lưa chon kết thúc cuôc đời mình
 
Chương 2906


Chương 2906

Đối diện với lời cảm ơn của cô gái, Diệp Thiên vẫn vô cùng thản nhiên. Cậu đưa tay lên, một luồng sức mạnh nhẹ nhàng dìu cô gái đứng dậy.

“Cảm ơn thì không cần, tôi giúp cô chỉ vì cô cũng là con người giống tôi!”

Đối với Diệp Thiên mà nói, cậu ít khi quan tâm tới việc sống chết của người khác. Nhưng việc gặp được cô gái xinh đẹp này khiến cậu cảm thấy sự tôn nghiêm của con người đã bị đám ma vật chà đạp nên mới giúp cô gái đòi lại công bằng.

Mặc dù cô gái xinh đẹp đã đứng dậy nhưng vẫn tỏ ra vô cùng cảm kích. Cô gái nhẹ nhàng nói với cậu: “Chuyện này đối với đại nhân mà nói chỉ là một cái phất tay, nhưng đối với tôi chẳng khác gì là tạo ân đức!”

“Lần này quay trở về thế giới loài người, đợi tôi và gia đình sau khi đoàn tụ sẽ lập tức đi tìm cậu. Cả đời này tôi nguyện làm nô tài cho cậu!”

Cô gái là một kẻ mạnh hoàng cấp đỉnh phong mà lúc này lại nói với Diệp Thiên như vậy. Việc từ bỏ sự tôn nghiêm và cốt cách cao quý của bản thân, tình nguyện đi theo cậu cậu thì có thể thấy tấm chân tình của cô gái vô cùng sâu sắc.

“Tôi nói rồi, không cần!”

Diệp Thiên xua tay rồi lập tức hỏi.

“Phải rồi, đã quen cô lâu như vậy mà chưa biết tên của cô!”

Cô gái xinh đẹp khẽ khựng người rồi mới đáp: “Thưa đại nhân, tôi tên Hoa Thanh Hà!”

“Hoa Thanh Hà?”

Nghe thấy cái tên này, Diệp Thiên khẽ đanh mắt.

Cậu lầm bầm, chỉ cảm thấy cái tên này rất quen thuộc, nhưng nghĩ kỹ lại thì lại không nghĩ được gì.

Cậu chìm vào im lặng môt lúc rồi thản nhiên lên tiếng: “Cụ Phong Ma Vương đã bị tôi giết, cô tự do rồi. Nhưng giờ tôi chưa thể đưa cô rời khỏi hang ma phương Tây được!”

“Giờ tôi phải tới Hoang Vực một chuyến. Tới đó tìm một vật. Trước khi tìm được, e rằng cô vẫn phải đi cùng tôi. Đợi khi tôi tìm được rồi sẽ đưa cô rời đi!”

Hoa Thanh Hà cảm thấy rất trân trọng và khâm phục Diệp Thiên. Nghe Diệp Thiên nói vậy, cô ta gật đầu không chút do dự: “Dạ tôi nghe theo lời dặn dò của đại nhân!”

Ba ma vương đứng bên cạnh đã sớm mất kiên nhất. Nghe hai người nói xong, Bạo Viêm Ma Vương với tính cách nóng nảy đã không nhịn được mà lên tiếng: “Các hạ, giờ chúng ta có thể hành động được chưa?”

Diệp Thiên liếc nhìn ba người rồi mới gật đầu: “Đi thôi, giờ tới Hoang Vực!”

Cậu dứt lời thì thì ba ma vương đã tạo thành ba luồng sáng lao lên trời đi trước dẫn đường. Diệp Thiên dẫn theo Hoa Thanh Hà bám sát ngay phía sau.

Trên không trung, Hoa Thanh Hà cứ nhìn Diệp Thiên và dùng chân nguyên để truyền âm: “Đại nhân, mỗi một ma vương trong tứ đại ma vương đều vô cùng mưu mô, độc ác. Cậu thật sự tin bọn họ sẽ cam tâm tình nguyện làm việc cho cậu sao?”

“Tôi luôn cảm thấy họ đang vạch ra một âm mưu gì đó, mong cậu cẩn thận!”

Diệp Thiên nghe thấy vậy chỉ thản nhiên cười: “Cô nhìn cũng kỹ đấy nhỉ!”

“Cô thật sự cho rằng tôi sẽ tin tưởng đám quái vật đó sao?”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom