Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!
Chương 2467


Chương 2467

Đặc biệt Diệp Thiên đã rất khổ cực, dùng cả sinh mạng của mình đế tạo ra công pháp độc nhất vô nhị, nhưng nó lại biến thành một đống phế thải, đây đúng là một đòn đả kích chưa từng có, theo một ý khác thì nó còn kinh khủng hơn cả việc bị Diệp Vân Long phế bỏ tu vi mười năm trước.

Diệp Thiên ngồi ở mép giường, lòng bàn tay rũ xuống, vẻ mặt không còn vẻ tự tin thường ngày nữa, thay vào đó là ủ rũ chán chường.

Lúc này Diệp Thiên mới có thế chắc chắn Phệ Thiên Huyền Khí đã thực sự rời bỏ mình, tất cả các chiêu thức dựa vào Phệ Thiên Huyền Khí cũng không thể sử dụng được nữa.

Gió đêm mát mẻ, Diệp Thiên mở cửa bước ra ngoài, nhìn ánh sao trên đầu, cậu nhất thời ngẩn ra.

Mất đi Phệ Thiên Huyền Khí, sức chiến đấu của Diệp Thiên cũng sẽ giảm đi rất nhiều, cho dù có mượn sức mạnh của cảnh giới dung nguyên và Phệ Thiên Thần Thể của sức mạnh tinh thần thì cậu cũng không còn cảm thấy tự tin.

“Với tình hình hiện tại của tôi, vậy tôi còn có thể tự do ra vào tiểu thế giới không, có thế nắm chắc sẽ đánh được sáu tông Huyền Môn không?”

Mười năm qua, Diệp Thiên chưa bao giờ cảm thấy hoang mang như lúc này.

Cậu đứng bất động trong gió đêm, đôi mắt nhìn vào khoảng không, như thể đã đánh mất hết niềm kiêu hãnh và tham vọng của mình.

Từng giây từng phút trôi qua, Diệp Thiên vẫn đứng đó, trông vô cùng cô đơn.

Lúc này đây, cuối cùng cậu cũng nhận ra được mùi vị của thất bại của những kẻ đang ở đỉnh cao.

Tiêu Ngọc Hoàng, Watanabe Heizou, Cận Vô Trần, Chiến Thần Điện, Viện trọng tài, Huyết tộc… tất cả những kẻ mạnh hay thế lực mà Diệp Thiên từng đánh bại đều lần lượt hiện lên trước mắt cậu, tất cả đều nhìn thẳng vào Diệp Thiên, như thể đang chế giễu.

“Đây có phải là sự thất vọng và tuyệt vọng mà bọn họ từng cảm thấy?”

Khóe miệng Diệp Thiên nhếch lên tự giễu, đột nhiên cười nhẹ.

Một lúc sau, ánh mắt uể oải của cậu bỗng ngưng tụ lại, vẻ mặt hào hứng lúc trước đã dần trở lại.

“Đúng vậy, chính là mùi vị đó!”

“Chỉ có khi trải nghiệm qua, thì mới hiếu rằng bản thân sẽ không bao giờ muốn nếm trải mùi vị của thất bại!”

Diệp Thiên siết chặt tay, ánh sáng trong mắt lóe lên, một luồng hơi thở mạnh mẽ đột nhiên bay vụt lên trời, hóa thành một cơn lốc cuồng bạo, xé nát hư không.

“Mất đi Phệ Thiên Huyền Khí thì sao?”

Đôi mắt Diệp Thiên vô cùng kiên định, sự hoang mang cũng đã biến mất.

“Mười năm trước tôi chỉ là một đứa trẻ, tu vi mất hết, nhưng tôi vẫn đi được đến ngày hôm nay!”

“Mặc dù đã mất đi Phệ Thiên Huyền Khí, nhưng tôi vẫn còn có hai vũ khí lớn mạnh, chính là cơ thể và sức mạnh tinh thần, không giống như nỗi tuyệt vọng của mười năm trước, chỉ cần cho tôi thời gian, tôi nhất định sẽ có thể tìm lại cách luyện khí!”

Trải qua nhiều chông gai thăng trầm, Diệp Thiên từng chút một bị phá tan, hiện tại chỉ là trở ngại của một đỉnh cao khác mà thôi, chỉ cần Diệp Thiên vượt qua được thì cậu vẫn sẽ là Đế Vương Bất Bại! Đêm nay Diệp Thiên ngồi trong sân, cảm thấy trong lòng yên tĩnh chưa từng có, màn đêm dần tiêu tán, bầu trời phía xa lộ ra một mảng giống bụng cá màu trắng, ánh mắt Diệp Thiên vẫn đang nhìn chăm chú về hướng mặt trời mọc.

ở nơi đó, một đám mây đen đột nhiên xuất hiện, sau đó dần lan rộng ra, mang theo luồng khí đen đặc, hoàn toàn che khuất mặt trời.
 
Chương 2468


Chương 2468

“Hể?”

Diệp Thiên đột nhiên quay đầu nhìn về phía đông và tây của Mai Thành, hai vệt đen đột nhiên bay lên trời rồi lan ra xung quanh, hóa thành một màn sương đen dày đặc, bao phủ cả bầu trời của Mai Thành, không chừa lại bất kỳ khoảng trống nào.

Nếu nhìn từ xa, nó giống như một tấm kính đen khổng lồ hình bán nguyệt bao phủ cả Mai Thành khổng lồ bên dưới, hoàn toàn bịt kín nơi đây.

Sau một lúc, các cao thủ ở Mai Thành cuối cùng cũng nhận ra các hộ gia (Tinh đều bật sáng đèn, gia chủ nhà họ La, La Không Nhàn, còn cả hai chị em La Thanh Hàm và La Thanh Chỉ cũng lần lượt bay lên, đứng trên không trung với vẻ mặt kinh hoàng.

Vô số cao thủ ở Mai Thành cũng lần lượt xuất hiện, tất cả đều nghiêm nghị nhìn về phía kết giới màu đen bao bọc lấy Mai Thành.

“Đây là, Phong Thiên Trận Đồ?”

Đôi mắt của La Thanh Hàm khẽ động, bàn tay cô khẽ run lên, sắc mặt vô cùng khó coi.

Cô ta biết mình đã bất cẩn! Ngay lúc này, làn khói cuồn cuộn ở phía xa càng lúc càng tiến gần đến Mai Thành, khí tức chết chóc như bao trùm tất cả!

Khói dày đặc khắp trời, khí đen dày đến mức không thấy nổi một tia sáng nào cả, nó đang tiến đến gần Mai Thành, làm cho cả bầu trời bên trên tối mù giống như ngày tận thế.

Nhiều cao thủ Mai Thành đang đứng trên không trung đều mặt mày nghiêm trọng, sắc mặt cũng thay đổi liên tục.

La Thanh Hàm và La Thanh Chỉ đứng cùng nhau, ánh mắt của người phía trước chợt lóe lên, giọng nói sa sầm.

“Chị quá bất cẩn rồi, không ngờ Hắc Ma Giáo lại ra tay nhanh như vậy!”

“Hơn nữa bọn họ còn sử dụng Phong Thiên Trận Đồ!”

La Thanh Chỉ và La Không Nhàn lập tức quay đầu lại, nhìn cô ta một cách kỳ quái: “Đây chính là Phong Thiên Trận Đồ sao?”

La Thanh Hàm chỉ về hướng lồng khí đen bao quanh Mai Thành, vẻ mặt càng trở nên nghiêm nghị.

“Chuyện này là do các trưởng lão của Tứ Tượng Tông nói cho con biết, nhiều người trong số họ đã từng chiến đấu với Hắc Ma Giáo ở Nội Môn, còn Phong Thiên Trận Pháp này chính là pháp bảo mạnh nhất của Giáo hội!”

“Trận đồ này có thể phong ấn trời đất, một khi thi triển sẽ có một lồng khí hình bán nguyệt khổng lồ xuất hiện phong tỏa hết mọi không gian, đủ để lấp cả núi sông!”

“Theo như hiện tại, xem ra toàn bộ Mai Thành đều đã bị phong ấn trong Phong Thiên Trận Đồ này!”

La Không Nhàn và La Thanh Chỉ nghe xong liền nhìn nhau, cả hai đều cảm nhận được nỗi kinh hoàng trong mắt đối phương.

Diện tích của Mai Thành rộng đến mức ngay cả một vị vương cấp bay hết sức lực cũng phải mất gần ba phút mới có thể di chuyển được từ nam sang bắc, còn Phong Thiên Trận Đồ này lại có thể phong ấn toàn bộ Mai Thành, thật là quá khủng khiếp.

Bọn họ xung đột với Hắc Ma Giáo đã hơn mười năm, nhưng chưa bao giờ biết Hắc Ma Giáo lại có một loại pháp bảo mạnh mẽ đến vậy.

La Thanh Hàm mặc trang phục màu tím, nói một cách yếu ớt: “Mặc dù Hắc Ma Giáo có Phong Thiên Trận Đồ, nhưng điều kiện để thi triển Phong Thiên Trận Đồ này vô cùng khắc nghiệt, nếu muốn bao phủ một khu vực rộng lớn như Mai Thành thì người thi triển Phong Thiên Trận Đồ phải có thực lực và tu vi đạt đến hoàng cấp, thậm chí là còn hơn thế nữa!”
 
Chương 2469


Chương 2469

“Không chỉ như vậy, nếu muốn thi triển Phong Thiên Trận Đồ để phong ấn Mai Thành ngay tức khắc thì nhất định phải có được cứ điểm của Mai Thành, mà hai cứ điểm này đều nằm bên trong Mai Thành, rõ ràng là Hắc Ma Giáo đã lên kế hoạch từ lâu, bọn chúng đã sớm cho người thâm nhập vào Mai Thành!”

“Lần này quả thực là khó mà đề phòng được!”

Hai cứ điểm chính của Mai Thành đều là những nơi có an ninh chặt chẽ, Hắc Ma Giáo có thể chiếm cứ dễ dàng như vậy, rõ ràng là đã có kế hoạch từ trước, tình thế lúc này cho dù La Thanh Hàm có chuẩn bị sẵn sàng, e rằng cũng không thể xoay chuyển được.

“Hắc Ma Giáo lần này đã thực sự hạ quyết tâm rồi!”

Đôi mắt La Không Nhàn đanh lại, chỉ cảm thấy sau lưng có một luồng khí mát lạnh đang len lỏi, một khi Hắc Ma Giáo thành công chiếm được Mai Thành thì cổng chuyển giữa Nội Môn và Huyền Môn sẽ bị phá hủy, Huyền Môn cũng sẽ không thể liên kết được với ba cánh cổng còn lại, lúc đó, ngoại trừ Huyền Môn ra thì toàn bộ thiên hạ sẽ bị Hắc Ma Giáo thống trị.

“Người nhà họ La, mau nghe theo mệnh lệnh của tôi, từ nay về sau, toàn thể nhà họ La phải cảnh giác cao độ, sẵn sàng ứng phó với kẻ địch!”

Nhìn làn khói đen cuộn càng lúc càng gần, La Không Nhàn lập tức ra lệnh, âm thanh truyền khắp nhà họ La, sau đó lan ra phần còn lại của Mai Thành.

Không lâu sau, một âm thanh từ phía bắc vang lên, hình như gia chủ nhà họ Lăng đang thông báo với tất cả thành viên trong gia tộc chuẩn bị nghênh chiến.

Toàn bộ Mai Thành trong phút chốc lập tức náo loạn, La Thanh Chỉ dường như nghĩ ra điều gì đó, nhanh chóng đáp xuống một tiểu viện có rất nhiều ‘lực lượng lao động’ của nhà họ La.

Với tư cách là đội trưởng bảo vệ của nhà họ La, La Túc đang sắp xếp những người có tu vi đứng canh gác, còn La Thanh Chỉ lại nhìn mấy người lực lượng lao động này giống như “đồ bỏ đi” mà thôi.

“Các vị, hôm nay Mai Thành sẽ có một trận gió tanh mưa máu, tu vi của mọi người không thể tự bảo vệ mình, nên tôi sẽ cho người đưa tất cả mọi người đến nơi trú ẩn ở Mai Thành, ở đó sẽ có ít khả năng bị ảnh hưởng bởi trận chiến hơn!”

Mọi người nghe xong lập tức sững ra, sau đó đồng thanh đáp: “Nhị tiểu thư, chúng tôi sẽ không đi đâu ngoài nhà họ La!”

“Không cần biết xảy ra chuyện gì, chúng tôi đều sẽ sát cánh cùng nhà họ La!”

Bọn họ biết ơn La Thanh Chỉ và nhà họ La vì đã thu nhận mình, lúc này xảy ra chuyện, đương nhiên sẽ không ai muốn trốn tránh, bọn họ tính sẽ cùng sống chết với nhà họ La.

Nhìn thấy phản ứng của mọi người, trong lòng La Thanh Chỉ chợt nóng ran, đột nhiên cảm thấy mây mù trong lòng cũng bớt đi rất nhiều.

Ngay cả khi Mai Thành bị Phong Thiên Trận Đồ che lấp, vẫn có rất nhiều cao thủ ở Mai Thành chấn giữ, thậm chí Hắc Ma Giáo có được lợi thế thì cũng chưa chắc có thể đạt được.

“Nếu đã như vậy thì mọi người cứ ở lại đây, lần này Hắc Ma Giáo sẽ thực hiện một cuộc tấn công lớn, chúng ta nhất định sẽ chiến đấu chống lại nó, sau đó trục xuất ra khỏi Mai Thành, mọi người cứ đợi tin tốt đi!”

“Ha ha!”

La Thanh Chỉ vừa dứt lời, trên đầu bỗng truyền đến một tiếng cười hoang dã, một bóng người từ trên trời đáp xuống, làm khói bụi bay tung tóe trong trang viên nhà họ La.

“’Liêu Nguyên Liệt Vũ’ khẩu khí lớn đấy, lần này Hắc Ma Giáo bọn tôi đều đã chuẩn bị kỹ lưỡng sẽ nắm chắc phần thắng, chỉ dựa vào mấy tu sĩ ở Mai Thành các người mà muốn đẩy lùi bọn tôi ư?”

“Mơ đi!”

Ánh mắt La Thanh Chỉ hơi nheo lại, chỉ nhìn thấy làn khói tan biến, một thân hình vạm dần hiện ra, một cây Huyết Đao làm chói mắt, chính là cây “Huyết Đao” của Tần Hạo đã gi3t ch3t đoàn xe của nhà họ La lúc trước.
 
Chương 2470


Chương 2470

“Lại là anh!”

Giọng của La Thanh Chỉ vô cùng lạnh lẽo, ngay khi cô đưa tay ra, trường kiếm trong phòng lập tức được triệu hồi, lao ra ngay tức khắc, phóng thẳng vào tay cô.

“Tân Hạo, anh chính là người thứ chín trong tổ chức sát thủ Huyết Đề của Hắc Ma giáo. hôm nay anh lại dám xông vào nhà họ La, gan cũng lớn đấy, anh không sự sẽ không có đường về sao?” Nghe xong, Tân Hạo khê nhướng mắt nhìn về phía bầu trời, nhìn thấy La Thanh Hàm và La Không Nhàn đang nhìn hắn, đồng từ của hắn bất giác cơ lại, lộ ra một chút sợ hãi.

Nhưng thần sắc lập tức khôi phục lại, trong mắt hắn không những không có sợ hãi, mà còn tỏ ra chế nhạo.

“La Thanh Chỉ, hôm nay là ngày trọng đại mà Hắc Ma Giáo đã lên kế hoạch mười năm, cô cho rằng tôi là người duy nhất ở đây sao?”

“Mọi người, còn chần chờ gì nữa?”

“Sao không mau xuống đây?”

Hắn hét lên với làn khói dày đặc, sau đó ba bóng người đáp xuống, lật úp hai ngôi nhà lớn của nhà họ La.

Ba người vừa xuất hiện có hai nam một nữ, người phụ nữ là một mỹ nữ đầy quyến rũ, cô ta mặc chiếc váy voan mỏng, lộ ra đôi chân trắng hồng khiến người ta thèm khát, khuôn mặt vô cùng quyến rũ, thân thể hệt như một con rắn, toát lên vẻ mê hoặc khó cưỡng, đặc biệt là giữa cổ tay còn có một con rắn nhỏ màu vàng đang quấn lấy, bất giác lại khè ra vài tiếng, vừa diễm lệ lại vừa quỷ dị.

Còn hai người đàn ông kia, một người dáng vẻ thô kệch, tay cầm búa tạ, lông mày rậm đầy sát khí, người còn lại mặc áo trắng, tay cầm quạt gấp, phong nhã như một thư sinh công tử, nhưng ánh mắt lại vô cùng lạnh lẽo, coi mọi thứ như cỏ kiến.

Ngay khi thấy ba người xuất hiện, La Thanh Chỉ liền nheo mắt lại, nghiêm nghị nói: “Huyết Đồ thứ năm, Kim Xà Diễm Nữ!”

“Huyết Đồ thứ tư, Lý Nham ‘Hám Thiên Chùy’!”

“Huyết Đồ thứ ba, Lộ Minh Không ‘Cuồng Nho’!”

Từng người một của Hắc Ma Giáo đều được xướng danh, mỗi lời cô nói ra càng lúc càng trở nên sa sầm.

Còn La Thanh Hàm và La Không Nhàn ở trên, vẻ mặt dần trở nên ngưng trọng, như thể bọn họ đang phải đối mặt với một kẻ thù lớn vậy.

Huyết Đồ chính là tổ chức sát thủ Huyết Đồ hàng đầu của Hắc Ma Giáo, chuyên săn lùng những tu sĩ mạnh của Nội Môn, Trung Môn, Ngoại Môn, xếp hạng càng cao thì sức mạnh càng đáng sợ.

Ví dụ như Tần Hạo đứng thứ chín thì có sức mạnh của tam chuyển bán vương, bằng với La Thanh Chỉ, còn Kim Xà Diễm Nữ xếp hạng năm thì là vương cấp bốn sao, Lý Nham ‘Hám Thiên Chùy’ xếp hạng ba là vương cấp bảy sao, cuối cùng là Lộ Minh Không ‘Cuồng Nho’, người này tu vi thâm sâu khó lường, chắc là vương cấp chín sao hàng thật giá thật.

“Hay lắm Huyết Đồ!”

La Không Nhàn và La Thanh Hàm liền bay xuống, đáp bên cạnh La Thanh Chỉ.

La Không Nhàn nhìn về phía bốn người, nói với vẻ nhàn nhạt: “Một tam chuyển bán vương, một vương cấp bốn sao, một vương cấp bảy sao, một vương cấp chín sao, top mười Huyết Đồ đã có bốn người đang ở đây, đúng là coi trọng nhà họ La tôi quá!”

Lộ Minh Không xếp hạng ba Huyết Đồ liền bước ra, sau đó cười nhẹ: “La gia chủ đừng cảm thấy bất ngờ, nhà họ La là một trong hai gia tộc lớn ở Mai Thành, đương nhiên cũng là một trong những gia tộc mạnh nhất ở Mai Thành, chúng tôi phải hết sức coi trọng mới phải!”
 
Chương 2471


Chương 2471

“Ngoài ra, Huyết Đồ hạng một và hai của bọn tôi đều đang đến nhà họ Lăng rồi, hôm nay Mai Thành sẽ được Hắc Ma Giáo bọn tôi tiếp quản!”

Chiếc quạt gấp trong tay Lộ Minh Không đột nhiên vụt ra một vệt kéo dài mấy chục thước, chém đến eo La Không Nhàn.

“Lên!”

Ba tên Huyết Đồ quát lên, Lý Nham cầm một cây búa nặng, dùng thân hình như đạn pháo lao về phía La Thanh Chỉ, rõ ràng là đang muốn hạ cô ngay lập tức.

Huyết Đao của Tần Hạo chém về phía La Thanh Chỉ, hai đạo quang ảnh va chạm đan xen vào nhau, khiến lửa cháy dữ dội trên bầu trời.

Trong tích tắc, đao quang kiếm ảnh trên bầu trời, dải chân lực không ngừng bắn ra, mọi thứ sớm đã trở thành một mớ hỗn độn.

Ở phía bắc Mai Thành cũng có sức mạnh dao động truyền tới, rõ ràng trận chiến ác liệt đã bắt đầu.

Kim Xà Diễm Nữ hạng năm Huyết Đồ li3m nhẹ khóe miệng, ánh mắt hút hồn lập tức quét đến những người còn lại trong nhà họ La.

“Bọn họ đều đã có đối thủ, xem ra tôi phải chơi cùng các người rồi!”

Cô ta thích hành hạ và giết chết những con kiến không có sức mạnh, đây chính là sở thích của ả, lúc này tất cả cao thủ vương cấp của nhà họ La đều đang đánh nhau trên bầu trời, số còn lại đương nhiên không thể chống lại cô ta.

Với tư cách là đội trưởng bảo hộ của nhà họ La, tuy La Túc biết mình không bằng địch nhưng anh vẫn dũng cảm chiến đấu, cùng với một vài siêu phàm phàm phẩm ở phía sau.

Kim Xà Diễm Nữ nhìn thấy cảnh này, lập tức bật cười thành tiếng.

“Ha ha, một đám ngu không biết tự lượng sức mình, chỉ dựa vào các người mà cũng muốn ngăn cản tôi sao?”

“Đợi tôi bắt được, tôi sẽ cho rắn vàng chui vào từng bộ phận trên cơ thể các người, lần lượt ăn sạch kinh mạch máu thịt!”

Trong mắt ả hiện lên một tia khát máu, ngay khi ả ta định ra tay, một thân hình cao gầy đột nhiên bước ra từ bên cạnh.

“Hắc Ma Giáo đúng không?”

“Tôi thấy chán ghét tác phong hành sự của các người thật đấy!”

Một bóng dáng cao gầy từ bên cạnh đi tới, trong tích tắc, La Túc và những người khác đều bị chặn ở phía sau.

Kim Xà Diễm Nữ thoáng giật mình, còn đám người La Túc sau một hồi kinh ngạc, lập tức kêu lên.

“Cậu Diệp?”

La Túc đang đứng mũi chịu sào cảm thấy vô cùng khó tin, vừa rồi anh đã hoàn toàn tập trung vào việc sẵn sàng liều mạng chiến đấu, nhưng ai ngờ Diệp Thiên được cô hai cứu về lại đứng ra giúp đỡ.

Anh tiến lên một bước, đặt tay lên vai Diệp Thiên.

“Cậu Diệp, cảm ơn vì đã giúp đỡ, nhưng đối phương đều là cao thủ Huyết Đồ của Hắc Ma Giáo, cậu đừng nên ra mặt, cứ để cho chúng tôi thì hơn!”

Một người là “đồ bỏ đi” không có chút tu vi nào của tiểu thế giới, còn một kẻ là cao thủ Huyết Đồ hạng năm, giữa hai người có sự khác biệt rất lớn, đối phương chỉ cần động ngón tay là có thể giết chết Diệp Thiên, La Túc không muốn để Diệp Thiên vì nhất thời bốc đồng mà hy sinh.

“Anh La!”

Diệp Thiên hơi nghiêng đầu, nhưng không lùi về sau, sau đó cười nhìn La Túc.
 
Chương 2472


Chương 2472

“Đừng lo, tôi không mù quáng ra mặt đâu, suốt đường đi tôi đã được mọi người chăm sóc, cũng nên đến lúc trả ân rồi!”

“Tên này cứ để tôi xử lý!”

Nhìn thấy dáng vẻ lãnh đạm của Diệp Thiên, La Túc ngây ra một lúc, những người còn lại của nhà họ La đã cùng Diệp Thiên vượt qua khu rừng ở phía sau cũng đang dán chặt mắt vào cậu, cảm thấy vô cùng khó hiểu.

Diệp Thiên lấy đâu ra tự tin để đối đầu với một cao thủ của Hắc Ma Giáo như thế?

“Ha ha!”

Ngay lúc mọi người đang sững sờ, Kim Xà Diễm Nữ đột nhiên cười phá lên.

“Để cho cậu xử lý cơ đấy, này nhóc, tôi rất muốn biết thử, cậu sẽ xử lý như thế nào?”

“Dựa vào cái cơ thể không có chút khí nào của cậu sao?”

Ả ta li3m môi, ánh mắt cực kỳ quyến rũ nhìn thẳng vào Diệp Thiên.

“Hay là cậu muốn ‘xử lý’ tôi trên giường?”

Bản chất của loài rắn vốn đã dâm loạn, Kim Xà Diễm Nữ lại lấy song tu làm tu luyện chính, tính cách xinh đẹp phong lưu sớm đã vang khắp Nội Môn, người người đều biết, nụ cười của ả khiến cho La Túc va những người khác bỗng dấy lên một luồng tà hỏa.

Bọn họ sợ tới mức biến sắc, vội vàng thi triển tu vi để áp xuống, miễn cưỡng lắm mới giữ được bình tĩnh.

Nhưng khi nhìn thấy Diệp Thiên vẫn điềm tĩnh đứng đó, trong mắt cậu không hề có chút dao động.

“Hửm?”

Nhìn thấy phản ứng của Diệp Thiên, sắc mặt của Kim Xà Diễm Nữ hơi thay đổi, cảm thấy có chút kinh ngạc.

Mị thuật của Kim Xà có tác dụng vô cùng lớn đối với những kẻ cùng đẳng cấp, có thể điều khiển tâm trí của bọn họ, trừ khi tu vi vượt xa ả ta, nếu không thì tuyệt đối không thể không có ảnh hưởng được.

Nhưng nhìn vẻ mặt của Diệp Thiên lại giống như một tảng đá cổ bất động, chẳng lẽ tên thiếu niên trước mặt lại có tu vi vượt xa ả ta sao?

Nực cười, làm sao có thể?

Ả đang định mở miệng nói, nhưng Diệp Thiên lại lên tiếng trước.

“Cho cô mười lần thở, đi thông báo cho những kẻ của Hắc Ma Giáo tới Mai Thành lần này lập tức rút lui ngay, đồng thời phá bỏ kết giới, để tránh việc tôi phải ra tay, tha cho các người một con đường sống!”

Trong phút chốc, tiểu viện nhà họ La lập tức im bặt.

Đám người La Túc thất thần nhìn nhau, không biết nên phản ứng như thế nào, thái độ của Diệp Thiên lúc này giống như một người cực kỳ mạnh đang đọc bản án của mình cho kẻ yếu vậy.

Một kẻ bỏ đi lại dám đe dọa tổ chức sát thủ Huyết Đồ của Hắc Ma Giáo, đúng là ảo ma mà.

“Cậu nói cái gì?”

“Tha cho chúng tôi một con đường sống?”

Ánh mắt của Kim Xà Diễm Nữ lóe lên: “Khắp Nội Môn này không ai dám giễu cợt Hắc Ma Giáo bọn tôi, này cậu nhóc, gan cậu lớn đấy!”

Vừa dứt lời, vẻ đùa cợt trước đó của ả ta lập tức biến mất, trong đáy mắt toát ra sát ý lạnh lẽo. Không hề có bất kỳ cảnh báo nào, ả đột nhiên giơ tay lên, con rắn nhỏ màu vàng kim lập tức quấn quanh cánh tay, the lưỡi ra, sau đó hóa thành tia chớp hình kim xà, phóng về phía Diệp Thiên. “Cậu Diệp, cẩn thận!”
 
Chương 2473


Chương 2473

La Túc lập tức hét lên, nhưng đã muộn một bước.

Con rắn nhỏ màu vàng kim xuyên qua không gian với tốc độ âm thanh, trong nháy mắt đã bay đến đỉnh đầu của Diệp Thiên, sau đó gào một tiếng rung trời, chỉ thấy thân thể nó nhanh chóng phình to ra, bóng đen khổng lồ áp xuống, biến thành cơ thể khổng lồ dài hơn mười thước với một cái miệng to thô kệch.

Miệng rắn đầy máu với luồng khí dữ dội, nó nhanh chóng lao về phía Diệp Thiên, cắn vào vai cậu.

Loài rắn khổng lồ này có hàm răng sắc nhọn, đặc biệt là hai chiếc răng nanh dài gấp đôi những chiếc răng còn lại, người bình thường nếu bị cắn một nhát sẽ nát ruột và thối rữa, nếu như không chết thì sẽ bị chất độc trong nanh gi3t ch3t ngay lập tức.

Nhưng ngay lúc con rắn khổng lồ cắn vào vai Diệp Thiên, một tia lửa lập tức bắn ra, con rắn khổng lồ kêu lên một tiếng, răng nanh sắc bén trực tiếp vỡ tan, nhưng Diệp Thiên lại không hề gì, ở trên vai hắn, chỉ xuất hiện hai cái lỗ trên vai áo cậu, nhưng lớp da bên dưới lại không hề bị thương.

“Cái gì?”

Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người đều sững sờ, ngay cả Kim Xà Diễm Nữ lộ ra vẻ kinh hãi.

Nhưng trước khi ả kịp sửng sốt, Diệp Thiên liền quay lại, lạnh lùng nhìn về phía ả ta.

“Có vẻ như cô đã từ chối lời đề nghị của tôi nhỉ!”

Vừa dứt lời, chỉ nhìn thấy ngón tay thon dài của Diệp Thiên đã nằm ngay vị trí bảy tấc của con rắn khổng lồ, giống như một cái kìm sắt, chỉ để cho mỗi phần đuôi ngoe nguẩy, nhưng không thể nào thoát ra được.

Giây tiếp theo, Diệp Thiên đan năm ngón tay vào nhau, chỉ nghe thấy tiếng xương gãy giòn tan vang lên, con rắn khổng lồ còn không hề phát ra tiếng, bảy tấc lập tức bị Diệp Thiên bóp nát, chết ngay tức khắc.

“Tiểu Kim!”

Nhìn thấy con rắn yêu dấu của mình đã chết, ánh mắt Kim Xà Diễm Nữ lập tức tách ra, nhưng ả còn chưa kịp di chuyển thì đã cảm thấy có một làn gió thổi qua, bất giác Diệp Thiên đã đứng bên cạnh ả.

“Toang rồi!”

Ả lập tức thi triển, một luồng khí tức chết chóc đột nhiên bao trùm lấy Kim Xà Diễm Nữ, dường như ả đang muốn chạy trốn, nhưng ngay lúc đang thi triển thân pháp, một quyền đã đánh thẳng vào đầu ả ta.

Khuôn mặt xinh đẹp lập tức bị méo, sau đó nổ tung thành từng mảnh, thậm chí cả thần hồn của cũng bị cú đấm này hủy diệt.

“Cái này….”, đám người La Túc đều sững sờ tại chỗ, nhìn bóng lưng Diệp Thiên hồi lâu, không nói nên lời.

Đây, đây là người mà bọn họ đã bảo vệ suốt dọc đường sao?

Ngay lúc này, Phệ Thiên Thần Thể của Diệp Thiên đã thành, mỗi quyền cước đều mang theo sức mạnh của hàng vạn thiên lôi, Kim Xà Diễm Nữ chẳng qua chỉ là một vương cấp bốn sao mà thôi, làm sao có thể chống lại cú đấm của Diệp Thiên được chứ?

Sau khi dùng một quyền gi3t ch3t Kim Xà Diễm Nữ, Diệp Thiên liền quay lại nhìn đám người La Túc.

“Anh La, mọi người, cứ ở yên tại chỗ, còn lại cứ giao cho tôi!”

Vừa dứt lời, Diệp Thiên đã hóa thành một đạo bạch quang phóng thẳng lên trời! Bên trên còn có ba cha con nhà họ La đang chiến đấu kịch liệt với ba tên cao thủ Huyết Đồ, La Thanh Chỉ đánh với Tần Hạo, hai người sức mạnh ngang nhau, tu vi tu luyện cũng tương đương, còn La Không Nhàn và Lộ Minh Không đều là vương cấp chín sao, nên đương nhiên rất khó phân thắng bại.

Duy chỉ có La Thanh Hàm, cô chỉ là vương cấp bốn sao, cho dù có dựa vào sức mạnh thần thông của Tứ Tượng Tông thì cô cũng không thể nào đánh lại vương cấp bảy sao như Lý Nham, nếu đánh càng lâu thì sức yếu sẽ lộ ra.
 
Chương 2474


Chương 2474

“Phá cho tôi!”

Lúc này Lý Nham gầm lên, vung cây búa khổng lồ trong tay, đánh từ trên cao xuống với một lực khủng khiếp.

Kiếm quang do La Thanh Hàm ngưng tụ trực tiếp bị đánh trúng, nổ tung thành những đốm sáng trên bầu trời, bản thân cô cũng hừ lạnh một tiếng, máu tươi chảy ra từ khóe miệng, cả người ngã xuống.

“Hừm, thiên tài của Tứ Tượng Tông cũng chỉ như vậy thôi à!”

“Trong ba Môn, Nội, Trung, Ngoại, cuối cùng cũng sẽ là thiên hạ của Hắc Ma Giáo thôi!”

Nhìn thấy La Thanh Hàm bị thương, Lý Nham lập tức chế nhạo, thân ảnh của hắn lóe lên, phá vỡ kết giới âm thanh, một lần nữa lao tới trước mặt La Thanh Hàm, sau đó dùng búa đập xuống.

“Chị!”

“Tiểu Hàm!”

La Thanh Chỉ và La Không Nhàn nhìn thấy liền kêu lên, muốn ra tay giải cứu nhưng đối thủ của bọn họ lại tấn công như mưa, không để cho hai người có bất kỳ cơ hội thoát nào, bọn họ chỉ đành vừa bất lực chống cự vừa nhìn chiếc búa khổng lồ của Lý Nham giáng xuống La Thanh Hàm.

La Thanh Hàm cảm nhận được cơn gió dữ dội trước mặt, nhưng chỉ có thể cười khổ, nếu chiếc búa rơi xuống thì xương cốt cô sẽ lập tức vỡ nát, trọng thương ngay tại chỗ.

“Bùm!”

Ngay khi cô đang cảm thấy tuyệt vọng, bỗng có một tiếng nổ lớn vang lên từ phía sau.

La Thanh Hàm chỉ cảm thấy mình đang nằm trong một vòng tay ấm áp nào đó, ngón tay dài mảnh khảnh ôm lấy lưng cô, cây búa khổng lỗ vẫn tiếp tục giáng xuống trong ánh mắt kinh hãi của mọi người!

“Bùm!”

Một tiếng nổ lớn vang lên như muốn làm thủng màng nhĩ của mọi người, trên bầu trời xuất hiện một luồng khí tức cuồng bạo lao tới phía sau La Thanh Hàm, khiến cô cảm thấy choáng váng.

Giây tiếp theo, một bàn tay thon dài bỗng thò ra từ tai La Thanh Hàm, tay không hệt như dao sắc, ngay lúc búa của Lý Nham giáng xuống liền đánh thẳng vào đuôi.

Sức mạnh trời sinh của Lý Nham cộng với thể lực cường tráng cùng chân lực rắn chắc của bản thân, hắn nhất định sẽ giải quyết được La Thanh Hàm bằng một đòn này.

La Thanh Hàm là cao thủ thiên tài của Tứ Tượng Tông, nhưng đối với một sát thủ tàn độc của Hắc Ma Giáo như hắn thì cô vẫn còn rất non nớt, lần này bọn họ không tiếc sử dụng Phong Thiên Trận Đồ để tấn công Mai Thành, cũng coi như là hạ quyết tâm phải giành chiến thắng.

Đánh bại La Thanh Hàm xong thì hắn sẽ có thể hợp sức với Lệ Minh Không để đối phó với La Không Nhàn, sau đó diệt nhà họ La trước. Nhưng Lý Nham không ngờ búa của mình lại đột ngột dừng lại giữa không trung khi đang giáng xuống.

“Keng!”

Thanh âm kim loại vang lên, chiếc búa nặng nề dừng lại giữa không trung, bắt đầu rung động dữ dội, giống như đang đánh vào một tảng đá cổ, cơ thể hắn cũng thoáng run lên, trên miệng truyền ra tiếng như bị xé toạc, khiến hắn có chút choáng ngợp.

Ở Mai Thành chỉ có nhà họ La và nhà họ Lăng mới có đủ năng lực để chống lại Hắc Ma Giáo, đó cũng là lý do tại sao Huyết Đồ lại ưu tiên diệt bọn họ trước.

Vài ngày trước, tu sĩ ẩn của Hắc Ma Giáo đã ra tay giết hai người mạnh nhất nhà họ La – Lăng, hiện tại ở Mai Thành chỉ còn La Không Nhàn và Lăng Chấn Vũ là mạnh nhất.
 
Chương 2475


Chương 2475

Nhưng Lăng Chấn Vũ bây giờ đang đối phó với hai kẻ đứng nhất và hai của Huyết Đồ, mạng mình còn khó giữ, còn La Không Nhàn lại bị Lộ Minh Không ngáng đường, theo lý mà nói, ở Mai Thành này không có người thứ ba chịu nổi một búa của Lý Nham, nhưng hiện tại Diệp Thiên lại cứu được La Thanh Hàm, làm sao ông ta có thể không kinh ngạc được chứ?

Không chỉ ông ta mà bốn người đang khiêu chiến kia cũng bất giác dừng lại, vẻ mặt có chút giật mình, đôi mắt xinh đẹp của La Thanh Hàm khẽ động, cảm thấy hết sức khó tin.

Cô chậm rãi quay đầu lại, bỗng nhìn thấy một khuôn mặt tuấn tú lãnh đạm đang ở rất gần mình, đó chính là tên “người làm” nhà họ La lúc trước đã bị cô khiển trách.

“Là anh?”

Đôi mắt cô lại lóe lên, nỗi kinh hoàng trong lòng càng lúc càng tăng, La Thanh Hàm không thể tin được tên “người làm” mình không coi ra gì trong nhà họ La lại là người giúp cô đỡ đòn chí mạng.

Không chỉ vậy, điều khiến cô kinh ngạc hơn cả là sức mạnh của Diệp Thiên, một búa chứa toàn bộ sức mạnh của một kẻ hạng tư Huyết Đồ như Lý Nham giáng xuống, cho dù có là bố cô La Không Nhàn muốn đỡ cũng phải chuẩn bị trước, không dám lơ là, nhưng Diệp Thiên chỉ dùng một cánh tay là có thể đỡ được toàn bộ, đây là loại sức mạnh gì thế?

“Cuồng Nho” Lộ Minh Không và “Huyết Đao” Tần Hạo nhìn thấy, đồng tử lập tức co rút lại, bọn họ chưa bao giờ nghĩ ra nhà họ La lại có nhân vật như vậy, chuyện này đã vượt xa dự liệu của bọn họ.

Bọn họ định bỏ qua đối thủ để đến giúp đỡ Lý Nham, nhưng đột nhiên có một âm thanh lạ vang lên.

“Rắc!”

Tất cả mọi người kinh ngạc nhìn, chỉ thấy lòng bàn tay Diệp Thiên chạm vào cây búa khổng lồ, sau đó có vài vết nứt xuất hiện rồi nhanh chóng lan ra, bao phủ lấy cây búa khổng lồ.

Giây tiếp theo, “Huyền Thiết Chùy” này lập tức vỡ thành từng mảnh trước sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người.

“Cái gì?”

Lý Nham ngơ ngác tại chỗ, trong tay chỉ cầm một chiếc cán búa, hắn nhìn Diệp Thiên lãnh đạm ở trước mặt, trong lòng dậy lên cơn sóng dữ dội, một luồng cảm giác sợ hãi chưa từng có bao trùm lấy hắn ta.

“Lý Nham, cẩn thận!”

Lộ Minh Không và Tần Hạo không thể ngồi yên nữa, bọn họ lập tức bay về phía Lý Nham, mặt mày nghiêm trọng nhìn Diệp Thiên.

Chỉ cần dùng tay không mà đã có thể đánh tan pháp bảo vô song như Huyền Thiết Chùy, ngay cả các cao thủ trong Hắc Ma Giáo cũng không thể nào có sức mạnh như vậy được, tên thanh niên khoảng hai mươi tuổi này chắc chắn là một nhân vật đáng sợ khó tả.

Diệp Thiên dùng một tay đập nát Huyền Thiết Chùy, còn một tay đang ôm La Thanh Hàm nhẹ nhàng đẩy cô ra, sau đó đưa ra sau, vẻ mặt trở nên lãnh đạm.

“Có tôi ở đây thì các người không đụng vào nhà họ La được đâu!”

Giọng nói không chút âm điệu, cũng không hề tà ra khi thế, nhưng không một ai dám phớt là, ba kẻ của Huyết Đề lập tiec cảm thấy một luông áp lực đang hướng về phía mình, cho dù bạn họ có liên thủ lại thì cũng đành bất lực. “Rôt cuộc cậu là ai? Chẳng lẽ là người của sáu tông Huyền Môn?”

Lộ Minh Không gần như không giữ được bình tĩnh, liền nhìn sang Diệp Thiên, càng lúc càng cảm thấy khó tin, sáu tông Huyền Môn từ khi nào lại có một cao thủ có tu vi vô song như vậy?

“Tôi là ai, các người không cần biết!”

Diệp Thiên đột nhiên giơ ngón tay lên, chỉ vào La Thanh Chỉ cách đó không xa.

“Chỉ cần biết cô hai nhà họ La có ơn với tôi, hôm nay cho dù Hắc Ma Giáo các người có bao nhiêu kẻ đến thì tôi cũng sẽ bảo vệ nhà họ La!”
 
Chương 2476


Chương 2476

“Ai dám động đến nhà họ La dù chỉ một chút…”

“Đều phải chết!”

Một luồng sát ý quét ngang trời đất, ba người Lộ Minh Không liền cảm thấy ớn lạnh, nhiệt độ xung quanh không ngừng giảm xuống.

Còn La Thanh Chỉ ngây ra tại chỗ, một sự tự giễu đột nhiên xuất hiện trên khóe miệng cô.

“Thực sự là anh sao!”

Ngay lúc này, cô đã hiểu ra, chính Diệp Thiên là người đã âm thầm ra tay cứu La Túc khi bị Tần Hạo đánh lén.

Diệp Thiên chính là vị “tiền bối” bí ẩn đó!

Ngay khi Diệp Thiên nghe xong, anh chỉ đành cười bất lực rồi buông tay.

“Không ngờ lại bị bại lộ nhanh như vậy!”

Nếu không phải vì cuộc tấn công bất ngờ của Hắc Ma Giáo làm nhà họ La lung lay thì Diệp Thiên đã sớm rời khỏi Mai Thành rồi!

“Tôi còn tưởng anh chỉ là ‘đồ bỏ đi’ bị thương nặng nên mới muốn cứu, nhưng ai ngờ anh lại ẩn sâu như vậy!”

La Thanh Chỉ lắc đầu nhẹ: “Cho dù lúc đó không có tôi thì mọi người cũng sẽ bình an vô sự thôi, bây giờ xem ra, có lẽ tôi đã vẽ thêm chuyện rồi!”

Diệp Thiên đang định trả lời giọng điệu tự giễu của La Thanh Chỉ, nhưng ngay lúc này, một âm thanh đột phá cao vút đột nhiên vang lên.

“Kétttttttt!”

Dải chân lực cuồng nộ phá vỡ hư không, ba tên cao thủ của Huyết Đồ cũng đồng thời ra tay.

Ba tên vương cấp đã thi triển sức mạnh của mình đến cực hạn, vì bọn họ biết không thể một mình đánh lại Diệp Thiên được, vậy nên nhân lúc cậu quay sang nói chuyện với La Thanh Chỉ, ba người đã đánh mắt với nhau, sau đó lên kế hoạch cùng ra tay xử lý Diệp Thiên.

Đây là cơ hội duy nhất của bọn họ!

“Cẩn thận!”

Ba cha con La Không Nhàn đồng thời kêu lên, nhưng Diệp Thiên vẫn không hề động đậy, chỉ cười khẩy một tiếng.

“Hừ!”

Diệp Thiên còn chẳng thèm quay đầu lại, nhưng thần quang từ sâu trong đôi mắt chợt lóe lên.

“Oong!”

Trong không gian gợn lên một làn sóng kỳ lạ, một sức mạnh cuồn cuộn trào ra từ tứ phía, hóa thành một nhà tù vô hình, bao vây ba kẻ Huyết Đồ, các đòn tấn công của bọn họ dường như đều đụng phải một bức tường khí vô hình, tất cả đều bị chặn lại bên ngoài.

“Bùm!”

Ngay sau đó, một cảnh tượng quỷ dị xuất hiện.

Cơ thể của ba tên tu sĩ vương cấp Huyết Đồ đột nhiên phồng lên, lập tức nổ tung thành ba đám sương mù trong hư không, bay lơ lửng theo gió!

“Bùm!”

Ba đám sương mù máu bay trong không khí trước ánh mắt kinh hãi của mọi người, ba cao thủ Huyết Đồ trong top mười lập tức tan thành từng mảnh.
 
Chương 2477


Chương 2477

Nhưng từ đầu đến cuối Diệp Thiên vẫn không hề động tay chân.

“Cái này…”, nhìn thấy cảnh tượng này, La Không Nhàn thoáng run lên.

Cuối cùng ông ta cũng đã hiểu ra, kẻ rình mò nhà họ La lúc trước chính là tên “người làm” mới này.

“Sức mạnh thật đáng sợ, đây là… sức mạnh linh hồn sao?”

La Thanh Hàm càng thêm sửng sốt.

Có thể gi3t ch3t ba vương cấp trong tình huống như vậy, hơn nữa một trong bọn họ còn là vương cấp chín sao, sức mạnh đó đã vượt qua tất cả mọi người mà cô biết, cho dù có là đệ nhất thiên tài của Tứ Tượng Tông như anh Liêm Hình, thì khi so sánh cũng phải lu mờ.

Nhưng cách đây không lâu, La Thanh Hàm đã đuổi cậu ta ra khỏi nhà họ La, thậm chí còn bắt rời khỏi Mai Thành, cô chỉ cảm thấy lời nói và những gì mình làm trước đây đều giống như một trò hề.

Bởi vì trước đó Diệp Thiên đã giết hai phi phàm phàm phẩm có sức mạnh linh hồn, cho nên La Thanh Chỉ mới là người bình tĩnh nhất, nhưng khi nhìn thấy ba người Lộ Minh Không nổ tung thành một đám sương máu, lồng ngực cô lập tức cảm thấy trào dâng.

Đó chẳng phải là cách kẻ mạnh coi thường thiên hạ và càn quét mọi thứ sao?

Chẳng phải đây là thứ mà cô muốn người đàn ông đời mình có đấy ư?

Diệp Thiên giết xong ba người bọn họ, vẻ mặt vẫn không hề thay đổi, đối với một người có tu vi sức mạnh tinh thần đạt tới cảnh giới dung nguyên như Diệp Thiên, nếu muốn giết ba vương cấp thì chỉ có muốn hay không mà thôi.

“Nhà họ La không có chuyện gì nữa rồi!”

Diệp Thiên nhìn sang La Thanh Chỉ, khẽ gật đầu với cô.

La Túc và những người khác đều xem Diệp Thiên như một vị thần, chặn búa bằng tay không, đánh tan linh hồn, những người trước đây là bạn, hộ vệ hay anh em của Diệp Thiên đều cúi đầu sợ hãi.

Họ không thể ngờ người anh em họ Diệp bình thường của mình lại không phải là một “kẻ bỏ đi”, mà là một cao thủ ẩn thân.

La Thanh Chỉ sững ra, lòng bàn chân bước trên hư không, chậm rãi đi tới gần Diệp Thiên.

“Cảm ơn tiền bối đã bảo vệ nhà họ La của tôi!”

Diệp Thiên nghe xong, lập tức cười xua tay: “Cô hai, tôi không lớn hơn cô bao nhiêu tuổi, tôi gánh không nổi hai chữ tiền bối này đâu!”

“Hơn nữa cô đã đưa tôi trở lại đoàn xe của nhà họ La khi tôi hôn mê, đây là ân tình vô giá đối với tôi, bây giờ tôi chỉ đang trả ơn mà thôi!”

La Thanh Chỉ đang định nói gì đó, nhưng Diệp Thiên đột nhiên dời tầm mắt, quay đầu nhìn về phía bầu trời.

La Không Nhàn và những người khác cũng cảm nhận được điều đó, lần lượt quay đầu lại, chỉ thấy hai đạo quang ảnh, một đen một trắng xuyên qua không gian, tạo thành hai vết khí dài trên bầu trời Mai Thành, nơi quang ảnh đi qua có rất nhiều người ở cảnh giới siêu phàm bị cuốn xuống đất, phụt máu tại chỗ.

Quang ảnh đen trắng càng ngày càng đến gần nhà họ La, thực lực của đám người La Không Nhàn không tệ, bọn họ có thể nhìn thấy rõ cảnh tượng trong hai đạo quang ảnh kia.

Đó là hai người đàn ông trung niên, một người mặc áo trắng, một người mặc áo đen, dáng người cao lớn, khuôn mặt gần giống nhau, có vẻ ưa nhìn, nhưng đôi mắt lại mang màu đen trắng quỷ dị, không hề có con ngươi.

Điều khiến cho La Không Nhàn và những người khác kinh ngạc nhất chính là trên tay họ đang mang theo hai người, một già một trẻ, người trẻ hơn là học viên của Khiên Kham, có sức chiến đấu hạng một, hay được gọi là Lăng Phong “Bạch Y Thần Kiếm”, người còn lại tầm năm mươi tuổi, trông rất giống với Lăng Phong, khí tức huyết mạch cũng hoàn toàn giống nhau.
 
Chương 2478


Chương 2478

Cả hai đều đang nằm trong tay hai người đàn ông trắng đen kia, thân thể đầy vết thương, hơi thở vô cùng mệt mỏi, rõ ràng là đã bị trọng thương đến bất tỉnh.

“Đó là, gia chủ nhà họ Lăng?”

“Còn có cả cậu Lăng Phong sao?”

Trong tiểu viện nhà họ La, La Túc không khỏi cảm thán, vẻ mặt tràn đầy sợ hãi.

Anh ta liền nhận ra người còn lại chính là gia chủ nhà họ Lăng, Lăng Chấn Vũ, người cùng đẳng cấp với La Không Nhàn.

Lăng Chấn Vũ là một vương cấp chín sao, nhưng mà lại bị bắt ư?

Quang ảnh đen trắng quét qua nhà họ La, người đàn ông mặc áo trắng đang giữ Lăng Phong, còn người đàn ông mặc áo đen đang ôm Lăng Chấn Vũ, lập tức nhìn về phía La Không Nhàn.

“La Không Nhàn, không ngờ ông vẫn còn ở đây, xem ra ba người Lộ Không Minh thật sự vô dụng, ngay cả nhà họ La cỏn con cũng không đối phó được!”

Người đàn ông mặc đồ đen cười chế nhạo, theo như hắn nói thì có vẻ không xem hai đại gia tộc ở Mai Thành ra gì.

“Không giải quyết được thì thôi đi, ba tên vô dụng này lại còn biến mất không chút tăm tích, đúng là thành sự thì ít bại sự thì nhiều!”

Người đàn ông mặc áo trắng lạnh lùng nói: “Sau khi chiếm được Mai Thành, chúng ta nhất định phải để tông chủ trừng trị bọn chúng một cách thích đáng!”

“Hắc Bạch Song Sát?”

La Không Nhàn nhìn hai người, trong lời nói mang theo vẻ vô cùng uy nghiêm.

La Thanh Chỉ và La Thanh Hàm nhìn nhau, không thể không tiến lại gần Diệp Thiên, như thể điều này sẽ khiến họ cảm thấy an tâm hơn.

Bởi vì hai kẻ trước mặt đã quá nổi tiếng, đừng nói tới Nội Môn, ngay cả tu sĩ thiên tài của Huyền Môn cũng không chịu đối mặt với hai người bọn họ.

Hắc Bạch Song Sát và tổ chức sát thủ Huyết Đồ của Hắc Ma Giáo luôn luôn đứng thứ nhất và hai, mấy chục năm vẫn không thay đổi, trong Huyết Đồ, hai người bọn họ cũng có uy danh mạnh nhất, theo tương truyền, cả hai đã từng hợp sức giết một cao thủ hoàng cấp trong Huyền Môn, nhiều cao thủ Nội Môn nghe xong thậm chí còn cảm thấy sợ hơn, học viện Khiên Kham đã có 30% trưởng lão đạo sư chết dưới tay bọn họ.

Hai người chính là anh em song sinh, tu vi của bọn họ đã vượt qua cấp vương cấp chín sao hơn chục năm trước, bọn họ là người mạnh nhất trong Hắc Ma Giáo, ngoại trừ giáo chủ và tám đại trưởng lão, thực lực của bọn họ còn đáng sợ hơn lời đồn!

Nhìn thấy Lăng Chấn Vũ bị bắt mà không hề có bất kỳ phản kháng nào, La Không Nhàn liền cảm thấy ớn lạnh.

Cho dù có mạnh như ông ta thì cũng ý thức rất rỡ khoảng cách giữa mình và hai kẻ này, ở Mai Thành, e rằng chi có hai trường lão nhà họ Lăng và nhà họ La mới có đủ sức để chống lại bọn họ. Bạch Y Sát nhìn La Không Nhàn., khóe miệng nhếch lên một vòng cung góm ghiếc: La Không Nhàn, nhà họ Lăng đã bị bọn tôi san bằng rôi, bây giờ sẽ đến leợt nhà họ La của các người!”

“Nếu đám Lộ Không Minh không thể xử lý được các người, vậy hãy để hai anh em chúng tôi đích thân tới ‘chào hỏi’!”

Vừa dứt lời, Hắc Bạch Song Sát lập tức hành động, chỉ nhìn thấy bọn họ nhấc tay lên, giống như đang ném rác, trực tiếp ném hai cha con nhà họ Lăng xuống đất.
 
Chương 2479


Chương 2479

Sau đó tia sáng lạnh lẽo trong mắt hai người lóe lên, hai màu trắng đen lộ ra, hóa thành một bàn tay to đen trắng bao phủ một nửa nhà họ La, giáng áp lực xuống.

La Không Nhàn chỉ cảm thấy đỉnh đầu như có núi rơi, ông ta cố gắng hết sức nhưng chỉ có thể miễn cưỡng chống lại áp lực dâng trào, La Thanh Chỉ và La Thanh Hàm lập tức bị ép ngã xuống đất, tất cả các kiến trúc trong nhà họ La đều rung lắc, dường như có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.

“Hừ!”

Ánh mắt hung ác của Hắc Bạch Song Sát tỏ ra khinh thường, bọn họ coi việc tấn công Mai Thành, giải quyết một nhà họ La cỏn con cũng dễ như trở bàn tay vậy.

Nhưng ngay lúc này, một bóng dáng cao gầy đột nhiên tiến lên một bước, đứng trước mặt La Không Nhàn.

Diệp Thiên chắp tay sau lưng, quét mắt một lượt, trong đáy mắt lóe lên một tia sáng xanh.

“Vụt!”

Bàn tay to lớn đen trắng ngưng tụ chân lực, trong phút chốc giống như tuyết gặp phải ngọn lửa dữ dội vậy, hoàn toàn bị tan biến, hóa thành vô số điểm sáng bay đi.

Một chiêu cả hai đánh ra lập tức biến thành cát bụi.

“Cái gì?”

Hai người giật mình cùng lúc, sắc mặt lập tức thay đổi.

Hai tròng mắt đen trắng khẽ động, ánh mắt trống rỗng nhìn về phía Diệp Thiên, trầm giọng hỏi: “Cậu là ai?”

Diệp Thiên không thèm nhướng mắt lên, chỉ lạnh giọng nói.

“Hai vị đỉnh cao hoàng cấp vẫn không có đủ tư cách để nói chuyện với tôi đâu!”

“Mau gọi giáo chủ của các người ra đây!”

“Hoàng cấp đỉnh phong sao?”

Lời nói của Diệp Thiên khiến cho mấy người La Không Nhàn ngây ra như phỗng.

Hoàng cấp đỉnh phong, đây là sức chiến đấu kiểu gì vậy? Đây là cảnh giới gần với cảnh giới truyền thuyết nhất. Dù ở trong Huyền Môn thì người đạt tới cảnh giới này cũng có thể trở thành một người quản lý của tông môn rồi. Còn nếu như tông môn đó mà yếu hơn một chút thì người đó còn có thể trở thành trưởng lão và kiểm soát mọi quyền lực trong tay nữa.

Mấy chục năm trước, Hắc Bạch Song Sát cũng đã bước vào hoàng cấp. Giờ đây sức mạnh này thật sự khiến La Không Nhàn cảm thấy không thể tin được.

Người ngạc nhiên nhất có lẽ là Hắc Bạch Song Sát. Mặc dù bọn họ xếp hàng đầu trong Hắc Ma Giáo nhưng thực lực của họ chưa bao giờ phải bạo phát toàn bộ cả. Trong toàn bộ Hắc Ma Giáo, trừ giao chủ ra thì những người khác đều biết thực lực của họ. Dù có bát đại trưởng lão thì cũng không thể nào đọc vị được bọn họ.

Bọn họ thâm sâu khó lường như vậy mà hôm nay lại bị một thanh niên mới hai mươi tuổi vạch trần, hơn nữa còn hóa giải cả đòn tấn công của họ. Điều này là không thể?

Dường như trong nháy mắt, hai người bỗng có ý muốn rút lui. Đối với những lão quái vật đã sống hàng trăm năm như bọn họ mà nói thì họ có thể dễ dàng đánh giá được sự chênh lệch giữa hai bên.

Một câu nói của Diệp Thiên đã khiến họ bị vạch trần. Thế nhưng họ lại chẳng biết gì về Diệp Thiên, rõ ràng là người thanh niên trước mặt là một yêu nghiệt thâm sâu khó lường.

“Đi thôi!”
 
Chương 2480


Chương 2480

Hai người là anh em sinh đôi, tâm ý tương thông, chỉ cần nhìn nhau là đã biết được suy nghĩ của đối phương. Chân lực được rót xuống hai chân, bọn họ định rời đi nhưng chưa kịp làm gì thì một luồng áp lực cực lớn đã ập xuống.

Trọng lực mà họ phải chịu đựng trong nháy mắt tăng lên chục lần. Không gian xung quanh đột nhiên thu nhỏ và nhốt bọn họ vào trong khiến họ không thể nào nhúc nhích được.

“Đây là sức mạnh của linh hồn sao? Không thể nào?”

Hai người họ bất động, đành phải đứng im tại chỗ, đôi mắt ánh lên vẻ sợ hãi.

Chỉ riêng lực linh hồn mà đã có thể khóa chặt cả không gian, khiến cho hai người không thể cử động. Sức mạnh này thật sự quá khủng khiếp. Khắp cả tiểu thế giới, những người mà họ có thể nghĩ tới có lẽ chỉ có thể là người của một trong sáu tông môn, và cũng chỉ có người luyện thần của Thần Ý Môn mới có thể làm được. Người thanh niên trước mặt chỉ mới tầm hai mươi tuổi thì lấy đâu ra tu vi như vậy chứ?

Sự nghi ngờ trỗi dậy trong họ. Diệp Thiên chẳng buồn quan tâm, chỉ thản nhiên nói: “Đừng nghĩ tới việc bỏ chạy vì tôi muốn giết các người thì dễ như trở bàn tay thôi!”

“Tôi nói lại một lần nữa, truyền tin tới giáo chủ của các người, nói đến gặp tôi!”

“Đây là cơ hội duy nhất để các người sống sót đấy!”

Đối với Hắc Ma Giáo, Diệp Thiên không hiểu nhiều, nhưng trên đường tới đây, những hành động của Hắc Ma Giáo cùng với hành vi tàn sát của họ thì đã khiến cậu hiểu rõ về phong cách của Hắc Ma Giáo rồi.

Nếu là trước đây, cậu sẽ không quan tâm tới ân oán giữa thực lực với thực lực. Thế nhưng La Thanh Chỉ đã từng cứu cậu, có ơn với cậu. Nếu như để Hắc Ma Giáo tiếp tục tồn tại thì chắc chắn bọn họ sẽ tìm cách diệt trừ cái gai trong mắt là nhà họ La.

Thứ mà cậu muốn là chấn nhiếp hoàn toàn Hắc Ma Giáo, để sau này bọn họ không dám coi nhà họ La là kẻ địch nữa.

Khi cậu vừa dứt lời thì Hắc Bạch Song Sát chỉ cảm thấy áp lực được giảm bớt, cơ thể cũng có thể cử động lại bình thường.

Thế nhưng cả hai không dám nhúc nhích. Vừa rồi bọn họ bị Diệp Thiên khống chế nên đã hiểu rõ, nếu như muốn bỏ chạy trước mặt Diệp Thiên thì đúng là nằm mơ.

Hắc Sát khựng người rồi lập tức lấy ra một miếng ngọc phù truyền tin và bóp nát.

Khi người này bóp nát ngọc phù thì âm thanh mà chân lực chứa đựng cũng bắt đầu được truyền vào trong miếng ngọc phù và truyền vào không gian.

Chưa tới mười giây thì một luồng khí màu đen ở bên ngoài phong thiên trận đồ bắt đầu chuyển động. Luồng khí nồng đậm tản ra bốn phía và có chín bóng hình xuất hiện.

Chính người này ngồi trên bốn ngai vàng to lớn được tạo thành từ chân lực. Ai cũng khí thế hừng hừng, chấn nhiếp cả không gian. Áp lực nặng nề lan tỏa khắp Mai Thành khiến cho những kẻ mạnh khác của Mai Thành cũng cảm thấy khó thở.

Trong chín người thì có tám người mặc áo bào xám, râu tóc đều đã bạc nhưng lại có sắc mặt vô cùng hồng hào giống như lão hóa ngược mang theo vẻ phơi phới của tuổi trẻ.

Trong đó có một người có khuôn mặt uy nghiêm với một chiếc nón hình rồng màu đen vô cùng hung hổ cùng với quyền trượng màu tím bừng bừng khí thế.

“Đó là Hắc Ma Giáo Chủ phải không? Và cả bát đại trưởng lão nữa?”
 
Chương 2481


Chương 2481

Rất nhiều kẻ mạnh của Mai Thành nhìn lên bầu trời và một lúc sau đều kêu lên đầy kinh hãi mang theo cả sự bàng hoàng.

Chín người xuất hiện trong không gian đại diện cho sức mạnh tuyệt đối của Hắc Ma Giáo. Truyền thuyết liên quan tới bốn người này thì có quá nhiều. Trong nội môn, trung môn, ngoại môn thì cả chín người đều là những ma thần có thể dùng để kể dọa trẻ con vào ban đêm.

Chỉ có điều hàng chục năm qua Hắc Ma Giáo chỉ cử những thuộc hạ đi tàn sát và làm mưa làm gió, còn chín người này thì chưa bao giờ lộ mặt. Điều đó khiến cho không ít người cho rằng chín người này đã không còn. Giờ đây khi cả chín người đồng loạt xuất hiện thì thật sự đã khiến cả Mai Thành phải chấn động.

Với thế trận như thế này thì có thể trở thành kẻ bá đạo trong Huyền môn. Giờ tất cả họ đều có mặt ở Mai Thành, vậy thì hôm nay Mai Thành có khác gì là địa ngục nhân gian chứ?

Nhìn thấy chín người xuất hiện, ba bố con nhà họ La tối sầm mặt, không thốt nên lời. Hai bố con nhà họ Lăng trước đó còn hôn mê bất tỉnh thì lúc này cũng đã tỉnh lại. Khi nhìn thấy thế trận khủng khiếp trên không trung kia thì họ tái mặt và sợ hãi.

Thế nhưng chín người đó không hề quan tâm tới bọn họ mà chỉ nhìn về phía Diệp Thiên.

“Là cậu, muốn gặp chúng tôi à?”

Hắc Ma Giáo Chủ với ánh mắt lạnh lùng hỏi Diệp Thiên.

Vừa rồi Hắc Bạch Song Sát đã sớm dùng chân lực truyền âm và nói cho người này về sự việc của Diệp Thiên.

“Ông chính là Hắc Ma Giáo Chủ à?”, Diệp Thiên khẽ ngước mắt nhìn và cười nhàn nhạt: “Thật không ngờ, trong tiểu thế giới, ngoài Huyền môn ra còn có những nhân vật như ông!”

Hắc Ma Giáo Chủ trước mặt đã có tu vi đạt tới truyền thuyết, so với Thi Trảm Nguyên, Tu Kiệt Khải – những kẻ cực mạnh của sáu tông Huyền Môn thì cũng chỉ yếu hơn một chút mà thôi.

Không chỉ có như vậy, bát đại trưởng lão bên cạnh ông ta, ai ai cũng đều có tu vi đạt tới truyền thuyết. Mặc dù mới bước vào cảnh giới đó nhưng cũng đã vượt xa hoàng cấp đỉnh phong rồi. Chín người này, bất cứ ai cũng đủ để tiêu diệt cả Thành Mai.

Hắc Ma Giáo Chủ quét mắt nhìn Diệp Thiên và tỏ ra hơi kinh ngạc. Với thực lực của ông ta mà còn không thể thăm dò được Diệp Thiên.

Nếu không phải vì trước đó Hắc Bạch Song Sát đã nói qua, cộng thêm việc lúc này Diệp Thiên đang lơ lửng giữa không trung thì có lẽ đến ông ta cũng cho rằng Diệp Thiên chỉ là một người bình thường không có tu vi.

Ông ta trầm ngâm một hồi rồi lên tiếng: “Tu sĩ trong Huyền Môn thì tôi đều hiểu cả nhưng lại cảm thấy vô cùng xa lạ với các hạ!”

“Vừa rồi các hạ muốn gặp tôi, giờ tôi tới rồi, không biết có gì chỉ giáo?”

Trong lời nói của ông ta mang theo vẻ lịch sự, giống như không hề có chút địch ý nào.

Diệp Thiên nghe thấy vậy chỉ cười thản nhiên: “Không tới mức thỉnh giáo chỉ là giúp ông đưa ra được sự lựa chọn tốt nhất!”

“Từ ngày hôm nay, tôi muốn toàn bộ trên dưới của Hắc Ma Giáo đều nghe theo sự chỉ thị của cô hai nhà họ La!”

Câu nói của cậu vừa vang lên đến ngay cả những kẻ mạnh của Mai Thành vừa mới bình tĩnh lại cũng phải khựng người và không dám tin vào tai mình.

Bắt toàn bộ người của Hắc Ma Giáo nghe theo mệnh lệnh của cô hai nhà họ La sao. Đây đúng là chuyện nực cười nhất trong lịch sử tiểu thế giới.

Mặc dù Lăng Phong bị thương nặng nhưng nghe thấy vậy thì cũng không khỏi cười thầm.
 
Chương 2482


Chương 2482

Mặc dù Lăng Phong không biết làm thế nào mà Diệp Thiên có thể di chuyển được giữa không gian và còn có thể nói chuyện ngang hàng với Hắc Ma Giáo Chủ nhưng chỉ nghe lời nói của cậu thôi thì cũng cảm thấy đầy sự châm biếm rồi.

“Một tên ngốc!”

Lăng Phong lắc đầu. Hắc Ma Giáo Chủ đã tồn tại hàng trăm năm trong nội môn, trung môn, ngoại môn và đến ngay cả người của sáu tông Huyền Môn cũng chưa chắc đã tiêu diệt được ông ta. Với một thực lực khủng khiếp như vậy mà bắt ông ta phải phục tùng La Thanh Chỉ thì đó không phải là điều mà một lời nói của Diệp Thiên quyết định là xong.

Bát đại trưởng lão của Hắc Ma Giáo ai ai cũng nhìn Diệp Thiên bằng ánh mắt sắc lẹm. Chân lực trong cơ thể họ bạo phát tạo thành chín con rồng cỡ lớn gầm gừ và nổi loạn trong không gian, rõ ràng là họ đã nảy sinh sát ý với những lời nói vừa rồi của Diệp Thiên.

Duy chỉ có Hắc Ma Giáo Chủ là nhìn cậu với vẻ hứng thú.

“Lời nói của các hạ thú vị thật đấy!”

“Vậy thì tôi muốn hỏi một câu, nếu như tôi không thích lựa chọn đó thì sao?”

Hắc Ma Giáo Chủ vừa dứt lời thì bầu không khí trở nên lạnh giá khiến cho không ít những người luyện võ của Mai Thành phải ớn lạnh. Ba bố con nhà họ La cũng cảm thấy căng thẳng tới mức toát mồ hôi hột.

Áp lực mà chín người thuộc cảnh giới truyền thuyết tạo ra thật đáng sợ.

Đối diện với ánh mắt hừng hực của bọn họ, Diệp Thiên không hề dao động, chỉ nhìn về phía Hắc Ma Giáo Chủ và đột nhiên giơ tay phải lên chỉ về phía chín người bọn họ.

“Nếu ông không thích lạa chọn này thì từ hôm nay. .sē không còn Hắc Ma Giáo nữa!” Cùng với những từ cuối cùng được thết ra, năm ngón tay của Diệp Thiên bắt đầu siết chặt.

Từ nay về sau, sẽ không còn Hắc Ma Giáo nữa!”

Diệp Thiên vừa dứt lời thì chỉ và phía chín người trong không gian và xoay tay thật mạnh.

“Vụt!”

Khoảnh khắc cậu xoay tay, vị trí chín người đứng trong không gian giống như bị một bàn tay khổng lồ vô hình chèn ép và không gian như bị co rúm lại.

“Cái gì?”

Hắc Ma Giáo Chủ và bát đại trưởng lão cùng tái mặt. Cả chín người có thể cảm nhận được uy lực của không gian xung quanh đang bị bóp chặt và nhốt bọn họ vào chính giữa.

Cả chín người đều thuộc cảnh giới truyền thuyết vậy mà khi bị Diệp Thiên kiểm soát thì vẫn cảm thấy một luồng sức mạnh linh hồn cực lớn đổ bộ trong không gian và ép chặt không khí xung quanh.

Bọn họ có một dự cảm chín người bọn họ đều bị không gian dồn ép, không thoát ra được và ngửi thấy mùi chết chóc bủa vây.

Diệp Thiên đang dùng lực tinh thần cảm ứng với không gian xung quanh và kiểm soát chúng, đạt tới khả năng khóa không gian. Đồng thời cậu sẽ đè nát x4c thịt trong luồng khí lưu hỗn loạn đó. Cậu giờ đây đã càng thấu hiểu hơn về sức mạnh không gian nên giờ sử dụng đã dễ dàng hơn nhiều.

Lực tinh thần của cậu lúc này đã thuộc cảnh giới dung nguyên. Dù có là người có cảnh giới truyền thuyết thì cậu cũng tin rằng có thể sử dụng không gian để bóp nát bét kẻ đó.

“Không hay rồi!”
 
Chương 2483


Chương 2483

Chín người thuộc cảnh giới truyền thuyết bỗng dấy lên điềm báo nhưng họ đã chậm một bước, Diệp Thiên nhanh chóng khiến không gian thu nhỏ, lúc này bọn họ có tăng tốc thì cũng không thể nào thoát khỏi khu vực đang bị giam cầm.

“Hừ!”

Đôi mắt Diệp Thiên chỉ còn lại sự lạnh lẽo. Mặc dù cả chín người không chịu phục tùng nhà họ La thì tương lai rất có thể họ sẽ gây họa và nhà họ La sẽ bị hủy diệt trong tay bọn họ. Điều mà lúc này cậu cần làm đó là giết lần lượt chín người này để dạy cho Hắc Ma Giáo một bài học.

Không gian ngày càng thu hẹp và nhốt cả chín người vào trong. Đúng lúc này, một hiện tượng kỳ lạ xảy ra.

Hắc Ma Giáo Chủ đứng chính giữa bỗng tiến lên trước, hai tay tạo thành kết ấn màu đen quỷ dị, đạp mạnh chân xuống vùng không gian vẫn đang thu hẹp dần và hô lên.

“Dịch!”

Một giây sau, cả chín người biến mất tại chỗ, chỉ trong chớp mắt bọn họ đã đổi sang một vị trí khác, đứng bên trên lớp bình phong màu đen bao trùm cả Mai Thành.

Chỉ trong nháy mắt, cả chín người đã thoát khỏi khu vực Mai Thành và kéo xa khoảng cách với mấy người Diệp Thiên.

“Hả?”

Khu vực trước đó chín người đứng, không gian đã thu nhỏ hơn bao giờ hết. Một âm thanh nặng nề vang lên, không gian bỗng nứt toác, lan ra bốn phía. Có thể thấy lực phá hoại của nó vô cùng khủng khiếp. Thế nhưng Diệp Thiên chỉ đanh mặt và nhìn chín người với vẻ tò mò.

Với sức mạnh của cậu, chiêu vừa rồi có thể đồng thời gi3t ch3t cả chín người. Thế nhưng dường như trong lúc ngàn cân treo sợi tóc thì họ đã được một luồng sức mạnh kỳ dị nào đó giúp thay đổi không gian và mới né được đòn tấn công kia.

Đòn tấn công dù không đạt được kết quả nhưng ba bố con nhà họ La đứng sau Diệp Thiên cùng với bố con nhà họ Lăng lúc này cũng đã bị dọa sợ tới mức há mồm trợn mắt. Đến ngay cả Hắc Bạch Song Sát khi nãy bị Diệp Thiên khóa chặt thì cũng nhìn với vẻ mặt vô cùng kinh hãi.

Hắc Bạch Giáo Chủ cộng thêm bát đại trưởng lão, chín người này có thể nói là chiến lực hàng đầu trong Hắc Ma Giáo và còn khủng khiếp hơn cả Hắc Bạch Song Sát – những kẻ đã đạt tới hoàng cấp đỉnh phong.

Vậy mà sự xuất hiện của chín người này lại phải né cả đòn tấn công của một mình Diệp Thiên, thậm chí là còn phải rút ra bên ngoài tấm bình phong màu đen. Vậy thì điều này có nghĩa là gì?

Điều này có nghĩa là chín người vô cùng kiêng dè Diệp Thiên. Đối diện với cậu, đến bọn họ cũng không dám đánh chính diện, đành tạm thời lựa chọn né tránh.

Một người chèn ép chín người, hơn nữa còn là chín người truyền thuyết thì thực lực của cậu phải khủng khiếp tới mức nào chứ?

La Thanh Hàm quay qua nhìn La Thanh Chỉ với ánh mắt chấn động. Cô ta thật sự cảm thấy kinh hãi, rốt cuộc là người em gái của mình đã gặp phải loại quái vật gì thế này?

Chín người đứng bên ngoài tấm bình phong màu đen và thở phào giống như vừa mới được sống lại. Hắc Ma Giáo Chủ đanh mặt và nhìn Diệp Thiên chăm chăm.

“Rốt cuộc cậu là ai mà lại có sức mạnh linh hồn khủng khiếp như vậy- lẽ nào cậu là người của Thần Ý Môn – một trong sáu tông môn Huyền tông?”

Theo như ông ta thấy thì khắp tiểu thế giới này, người có được lực tinh thần khủng khiếp như vậy chắc chắn phải xuất thân từ Thần ý Mông của tông môn luyện thần.

“Thần Ý Môn sao?”, Diệp Thiên cười thản nhiên: “Chưa nghe thấy bao giờ!”

“Nhưng tôi rất tò mò, sao chín người các ông lại có thể đột nhiên dịch chuyển không gian vậy?”
 
Chương 2484


Chương 2484

Trong tình huống vừa nãy, cả chín người đã không kịp làm gì vậy mà ngay sau đó bọn họ lại có thể dịch chuyển ra ngoài tấm bình phong, điều này thực chất đã vượt ra ngoài khả năng của bọn họ.

“Không phải là người của Thần ý Môn à?”

Hắc Ma Giáo Chủ khẽ khựng người và chìm vào im lặng rồi mới lạnh giọng nói.

“Phong Thiên Trận Đồ sớm đã nhận tôi làm chủ nhân, do tôi khống chế. Phàm là ở bên trong trận đồ này thì tôi có thể tự do ra vào, có thể đưa bản thân mình ra khỏi Phong Thiên Trận Đồ chỉ trong một ý niệm nên vừa rồi mới né được đòn tấn công linh hồn của cậu!”

“Giờ đây chín người chúng tôi đã ở bên ngoài Phong Thiên Trận Đồ và đang đứng cách cậu một khoảng cách rồi!”

Phong Thiên Trận Đồ là bảo pháp phân cách không gian, trong và ngoài Phong Thiên Trận Đồ là hai không gian hoàn toàn khác nhau, hai tầng khí hoàn toàn khác nhau. Nếu muốn thoát ra thì khó chẳng khác gì lên trời, ít nhất là nếu cảnh giới thấp hơn truyền thuyết thì căn bản không thể nào làm được.

Ông ta nhìn Diệp Thiên chăm chăm, đôi mắt ánh lên vẻ hối hận: “Tôi thừa nhận cậu rất mạnh nhưng đáng tiếc cậu đã lựa chọn nhầm nơi chiến đấu rồi!”

Nếu như không phải vì bọn họ đang ở trong Phong Thiên Trận Đồ thì Diệp Thiên đã có thể gi3t ch3t chín người bọn họ rồi. Chính vì có Phong Thiên Trận Đồ nên chín người kia mới có cơ hội trốn thoát.

“Vậy sao?”

Diệp Thiên nghe thấy vậy thì chẳng hề dao động mà chỉ nhếch miệng cười khó hiểu.

“Các người cho rằng dịch chuyển ra ngoài Phong Thiên Đồ Trận thì có thể giữ được mạng sống sao?”

Hắc Ma Giáo Chủ nghe thấy Diệp Thiên hỏi thì tự tin đáp lại. “Dương nhiên rối, một khi Phong Thiên Đồ Trận được triển khai thì nó đã tạo ra một thế giới độc lập, muốn thoát khỏi nó trc khi là người kiểm soát chủ động hóa giải hoặc là tấn công bàng siức mạnh lên hơn của Phong Thiên Đề Trận thì mới được!”

“Mà sự tấn công đó ít nhất là người có cảnh giới truyền thuyết trở nên mới làm được!”

“Đúng là cậu có lực linh hồn rất mạnh, có khi đã đạt tới cảnh giới truyền thuyết nhưng mà Phong Thiên Đồ Trận lại miễn nhiễm đối với sức mạnh của linh hồn. Bất luận lực linh hồn của cậu có mạnh tới đâu thì nó cũng không hề bị tổn thất gì!’

Ông ta cười với vẻ lạnh lùng: “Giờ cậu còn chẳng thoát nổi ra khỏi Phong Thiên Đồ Trận thì lẽ nào lại đòi đuổi theo bọn tôi sao?”

“Ồ?”, Diệp Thiên khẽ ngước mắt: “Ông nói rằng cái lớp vỏ này miễn nhiễm với lực linh hồn à?”

Trong lúc cậu nói chuyện thì gió dưới chân bỗng trỗi dậy, lực tinh thần bỗng bành trướng và lao tới bức bình phong trước mặt. Bức bình phong tạo thành một bức tường dày tầm nửa thước ngăn cách chín người với mấy người Diệp Thiên. Lúc này hai bên như đang ở hai thế giới khác nhau.

Đám đông nhìn thấy hành động của Diệp Thiên thì đều cảm thấy tò mò, không biết Diệp Thiên định làm gì, cả chín người của Hắc Ma Giáo Chủ đều khẽ chau mày và tỏ ra nghi ngờ.

Đúng lúc này, Diệp Thiên vươn bàn tay trắng dài ra phía trước, năm ngón tay co lại tạo thành nắm đấm

“Có thể miễn dịch với lực linh hồn, thú vị đấy, chỉ đáng tiếc lại không chống lại được nắm đấm của tôi!”

Vừa dứt lời, Diệp Thiên tung nắm đấm.

“Rắc rắc!”

Cú đấm được tung ra vang lên âm thanh nặng nề trong không gian. Vô số vết nứt lan ra xung quanh bức bình phong màu đen.
 
Chương 2485


Chương 2485

Một giây sau, bức bình phong bao lấy thành phố nứt toác và nổ vụn bay đầy trời.

Phong Thiên Trận Đồ cũng chỉ vậy mà thôi.

“Rắc!”

Tiếng bức bình phong nứt vỡ trong nháy mắt vang lên. Cả bức bình phong màu đen khổng lồ bao trùm lấy Mai Thành đã vỡ ra bằng tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được. Lấy điểm tiếp xúc của cú đấm làm trung tâm và cứ thế nó vỡ tung. Dù là bố con nhà họ La hay là bố con nhà họ Lăng hay những kẻ luyện võ đang đứng dưới Thành Mai kia thì đều bàng hoàng và trợn tròn mắt nhìn cả Phong Thiên Trận Đồ biến mất.

Một cú đấm, một cú đấm trông vô cùng bình thường, thậm chí còn chẳng sử dụng chút chân lực nào mà lại có thể phá vỡ được Phong Thiên Trận Đồ – một pháp bảo được goi là miễn nhiễm với lực tấn công của linh hồn hay sao?

Không thể nào?

La Thanh Chỉ nhìn chăm chăm bóng hình ăn mặc hết sức bình thường đang lơ lửng trong không gian, cô gái chỉ cảm thấy nhận thức bấy lâu nay của bản thân dường như đã hoàn toàn bị đảo lộn.

Một thanh niên tầm hai mươi tuổi mà có thể dùng tay không phá vỡ Phong Thiên Trận Đồ – một pháp bảo có thể chống lại cả được đòn tấn công của người thuộc cảnh giới truyền thuyết chỉ bằng một nắm đấm. Sức mạnh này rốt cuộc là gì vậy?

Vậy thì có khác gì cú đấm vửa rồi của Diệp Thiên có thể sánh ngang với cảnh giới truyền thuyết chứ?

Vẻ ớn lạnh trên khuôn mặt La Thanh Hàm đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại sự kinh hãi.

Liêm Hình – thiên tài số một của Tứ Tượng Tông cũng từng xếp vị trí thứ ba trong Huyền Môn với thực lực vô cùng hùng mạnh, có thể nói là thiên tài trong đám đông và đến ngay cả tiền bối của Tứ Tượng Tông cũng khen ngợi hết lời và được phong là người truyền thừa của Tứ Tượng Tông.

Liêm Hình 22 tuổi đã đạt tới tu vi hoàng cấp, tương lai tiền đồ vô lượng và đó cũng là cảnh giới cũng như mục tiêu mà cô ta theo đuổi. Thế nhưng giờ đây, một người thanh niên cỡ tuổi Liêm Hình lại có thể phá vỡ Phong Thiên Trận Đồ chỉ bằng một cú đấm, tu vi có thể sánh ngang với cảnh giới truyền thuyết thì đây rốt cuộc là cái thứ gì vậy?

Cho dù có là thiếu điện chủ của Vân Thiên Điện thì cũng chưa từng đạt tới cảnh giới truyền thuyết, vậy mà Diệp Thiên lại cứ như một yêu nghiệt xuất thế khiến cô ta có dự cảm rằng nếu như với tu vi và tuổi đời như này, Diệp Thiên có gia nhập Huyền Môn thì sẽ gây chấn động toàn bộ Huyền Môn, thậm chí là toàn bộ tiểu thế giới mất.

Thần kiếm áo trắng số một học viện Khiên Kham lúc này cũng cạn lời và cảm thấy ớn lạnh toàn thân.

Trước đó người này để ghim Diệp Thiên, còn định tìm thời cơ diệt trừ cậu nhưng lúc này, người này chỉ muốn hét lớn rằng đối thủ mà mình đụng phải rốt cuộc là thuộc đẳng cấp nào thế không biết?

“Cái gì?”

So với sự chấn động của những người kia thì Hắc Ma Giáo Chủ và bát đại trưởng lão chỉ có duy nhất sự sợ hãi.

Đòn tấn công trước đó của Diệp Thiên đã khiến bọn họ được trải nghiệm cảm giác thoát ra khỏi Quỷ Môn Quan. Sau đó bọn họ không còn cảm thấy sợ hãi là vì dựa vào sự bảo vệ của Phong Thiên Trận Đồ. Thế nhưng bây giờ, chỗ dựa lớn nhất của họ đã bị Diệp Thiên đánh bại.

Điều này có nghĩa là Diệp Thiên mà muốn giết bọn họ thì giờ chẳng khác gì giết gà giết vịt.

“Mau đi thôi!”

Cả chín người cùng dấy lên một suy nghĩ, chẳng dám quay lại cứ thế điều động chân lực l3n đỉnh điểm và muốn thoát khỏi đây. Họ định chạy về bốn phương tám hướng nhưng vừa bước tới thì bỗng có một bức tường vô hình đã chặn đứng mọi lối thoát của bọn họ.
 
Chương 2486


Chương 2486

Đám đông kinh hãi quay đầu thì thấy không biết từ khi nào mà Diệp Thiên đã đứng ngay phía sau bọn họ với ánh mắt lạnh như băng.

“Tôi không biết cái gọi là cảnh giới truyền thuyết là gì, nhưng nếu tôi muốn giết các người thì thật dễ như là lật bàn tay vậy đó!”

Diệp Thiên lên tiếng và tay cũng đưa lên. Một luồng sáng màu xanh lam bùng cháy.

“Đừng!”

Đúng lúc này, Hắc Ma Giáo Chủ kinh hãi kêu lên và gập người trước Diệp Thiên.

“Vị đại nhân này mong hãy tha cho chúng tôi, chúng tôi đồng ý sẽ tận lực vì cậu, trung thành với nhà họ La!”

Đám đông tái mặt. Hắc Ma Giáo Chủ là một người mà cả trong, ngoài tiểu thể giới đều biết, có rất nhiều người thậm chí còn nói ngoài Huyền Môn ra thì Hắc Ma Giá Chủ là kẻ mạnh nhất trong Tam Môn, vậy mà lúc này một người đáng sợ như vậy lại cúi đầu khuất phục trước một thanh niên mới hai mươi tuổi, đúng là khủng khiếp.

Dù lúc này Hắc Ma Giáo Chủ không cam tâm nhưng cũng không còn cách nào khác. Con đường thoái lui của chín người đã bị lực tinh thần của Diệp Thiên khóa chặt bằng không gian, bọn họ đã như cá trong lưới, Diệp Thiên muốn giết họ thì chỉ cần một suy nghĩ mà thôi.

Một bên là sự tôn nghiêm, một bên là tính mạng, bọn họ đương nhiên lựa chọn tính mạng. Có thể giữ được tính mạng thì sau này có thể làm lại.

“Trung thành à?”

Diệp Thiên nghe thấy vậy thì cười thản nhiên.

“Lựa chọn lần này của ông chính xác rồi đó!”

Một giây sau, cậu lạnh lùng nhìn họ: “Nhưng tiếc quá, lúc này đã muộn mất rồi!”

Cùng với câu nói đó, năm ngón tay cậu lại siết chặt một lần nữa.

“Ầm!”

Không gian nơi Hắc Ma Giáo Chủ cùng với bát đại trưởng lão đang đứng bỗng sụp đổ, áp lực từ bốn phương tám hướng chèn tới cho dù là họ có sợ hãi cầu xin hay cố gắng giãy giụa thậm chí là muốn thử phá không gian đang khóa chặt thì cũng đều vô ích.

Hàng nghìn kẻ luyện võ đứng dưới Mai Thành cứ thế trợn tròn mắt nhìn chín người của Hắc Ma Giáo bị đè nát, thần hồn tan biết và cuối cùng thì biến thành bụi mù.

Cả Mai Thành im lặng như tờ, không ái dám lên tiếng. Cảnh tượng kỳ dị và thần kỳ trước mặt cứ thế hiện lên trong đầu họ.

Bọn họ biết rõ ràng, thế cục hàng trăm năm qua của Tam Môn sẽ hoàn toàn thay đổi từ nay về sau.

“Hắc Ma Giáo à?”

Diệp Thiên cười lạnh lùng khi hạ gục chín người bọn họ. Cậu không hề tỏ ra hài lòng hay đắc ý.

Cậu nhìn bàn tay mình, khẽ siết lại và coi như đã hiểu hơn về thực lực lúc này của mình.

Đối với những người có cảnh giới truyền thuyết như Hắc ma Giáo Chủ hay là bát đại trưởng lão thì lúc này sức mạnh kiểu đó đã không thể nào có thể uy hiếp cậu nữa. Cho dù có là đại diện của sáu tông Huyền Môn thì cậu cũng tự tin có thể hạ gục họ trong vòng một phút.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom