Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!
Chương 2507


Chương 2507

“Mẹ, con đã đi qua thông đạo giữa giới thế tục và tiểu thế giới, trước tiên là đến Nội Môn, sau đó từ cổng Mai Thành đến Huyền Môn!”

“Trên đường tình cờ gặp được cô nhóc này nên con mới biết mẹ đang ở đây!”

“Thông đạo giữa giới thế tục và tiểu thế giới?”

Thi Tú Vân vẫn chưa lên tiếng, nhưng Thi Nhiễm Doanh bên cạnh bà đã trợn tròn mắt và lắc đầu.

“Không thể nào!”

“Anh không phải người xuất thân từ tiểu thế giới, trên người cũng không có dấu ấn không gian mà chỉ tiểu thế giới mới có, nếu như không có bảo vật của Đại Thiên Cung thì sẽ không thể vào tiểu thế giới được”.

“Trong thông đạo, chỉ cần một chút sức mạnh không gian là đủ để nghiền nát anh rồi!”

Đôi mắt đẹp của Thi Tú Vân cũng run lên, một lúc sau đồng tử bà co rút lại, bà kinh hãi nói: “Chẳng lẽ con đã cứ thế chống đỡ lại sức mạnh của không gian?”

“Và cuối cùng đã đến đây sao? ”

Diệp Thiên mỉm cười, không hề trả lời thẳng câu hỏi: “Cái gì mà sức mạnh không gian, so với việc tới gặp mẹ, đó chẳng qua chỉ là chuyện cỏn con mà thôi!”

“Kể từ ngày con biết mẹ bị mang về tiểu thế giới, con đã thề là rồi sẽ có một ngày, con nhất định sẽ đưa mẹ trở lại nhà họ Diệp, mang mẹ trở về thế giới đời thường!”

“Giờ đã đến lúc rồi!”

Thi Tú Vân sững sờ nhìn Diệp Thiên, bà không thể kìm nén được nước mắt trào dâng.

“Đứa con ngốc nghếch này!”

Bà xoa nhẹ đỉnh đầu của Diệp Thiên, trong lòng cảm thấy vô cùng thương xót, cho dù Diệp Thiên có mô tả sự việc như không, bà cũng biết rất rõ trước đây Diệp Thiên đã phải trải qua những thử thách khắc nghiệt nào.

Sức mạnh không gian của cả thế giới, cho dù là cảnh giới truyền thuyết thiên cấp cũng không dám thách thức. Nhưng Diệp Thiên với cơ thể của một người phàm trần, cứ như thế xông vào. Bà khó lòng tưởng tượng được trong thông đạo đó rốt cuộc Diệp Thiên đã trải qua sự dày vò và đau khổ như thế nào.

Và tất cả những điều mà cậu làm đều chỉ vì muốn đến tiểu thế giới tìm bà, đưa bà về nhà.

“Mẹ đừng khóc nữa!”

Diệp Thiên vỗ vai Thi Tú Vân, với ánh mắt rất kiên định.

“Con không biết mẹ ở đây đã phải chịu bao nhiêu uất ức, nhưng con hứa rằng sẽ trả lại tất cả những tủi nhục mà mẹ đã gánh chịu!”

“Sau đó chúng ta sẽ về nhà, em trai đã lâu lắm không được gặp mẹ rồi!”

Thi Tú Vân đã ởè trong thế giới nhỏ bé hơn nửa năm, ngày đêm mong ngóng có thể đoàn tụ với Diệp Thiên và gia đình, nhưng giờ phút này, bà lại do dự. “Thiên à, e là mẹ không thể về với con được!” “Tại sao?”

Diệp Thiên cau mày.

Thi Tú Vân suy tư một lúc, sau đó thở dài: “Năm xưa, mẹ mặc kệ sự phản đối của gia đình, kết hôn với bố con, sinh ra con và Tinh Nhi, đồng thời cũng thỏa thuận với gia đình là hai mươi năm sau sẽ trở lại nhà họ Thi, nếu không người nhà họ Thi sẽ ra tay với cha con các con!”
 
Chương 2508


Chương 2508

“Một khi mẹ quay về với con, nhà họ Thi tuyệt đối sẽ không tha cho cả nhà chúng ta!”

“Chỉ cần mẹ ở lại nhà họ Thi, họ mới không đối phó với cha con con!”

“Ồ?”

Ánh mắt Diệp Thiên khẽ dao động, trong đáy mắt hiện lên một vẻ thô bạo.

“Mẹ, mặc dù con không biết thỏa thuận cụ thể của mẹ là gì, nhưng cách đây không lâu, nhà họ Thi đã phái người đến giới thế tục định bắt con và Diệp Tinh!”

“Đáng tiếc người tới không phải là đối thủ của con, đã bị con giết chết, người kia cũng bị con tiêu diệt!”

“Con vẫn còn nhớ, hai người đó, một người tên là Thi Vô Tự và người kia tên là Thi Đoạn Uyên!”

“Cái gì?”

Thi Tú Vân nghe vậy, ánh mắt liền chùng xuống.

“Là đại thống lĩnh và cửu thống lĩnh của Chấp Pháp Đường?”

Họ lại ra tay với con và Diệp Thiên ư?

Giờ phút này, trong mắt Thi Tú Vân tràn đầy lửa giận, ngay cả khi Kiệt trưởng lão thông báo cho bà, kêu bà gả cho thiếu điện chủ của Vân Thiên Điện, bà cũng chưa từng phẫn nộ như vậy.

Bà ở lại nhà họ Thi để bảo vệ Diệp Thiên và những người khác, nhưng bây giờ, nhà họ Thi lại sai người để bắt Diệp Thiên và Diệp Tinh mà bà lại không hề hay biết, điều này đã chạm tới giới hạn chịu đựng của bà.

Mặc dù không đủ sức chống lại nhà họ Thi, nhưng trước giờ bà chưa từng sợ hãi. Tất cả mọi thỏa hiệp của bà đều là vì nghĩ cho mấy người Diệp Thiên. Nhưng nhà họ Thi đã chủ động xé bỏ thỏa hiệp, hoàn toàn coi bà như cá trên thớt để rồi tùy ý đùa giỡn.

Nếu không thể bảo vệ được Diệp Thiên và Diệp Tinh, vậy lúc này bà chịu sự kiềm chế của nhà họ Thi có ý nghĩa gì chứ?

“Khốn kiếp!”

Lòng bàn tay của bà nắm chặt, chân lực mạnh mẽ bay vút lên trời.

“Lão Kiệt dám nói dối mẹ, chuyện này mẹ nhất định phải tìm ông ta đòi một lời giải thích!”

“Đi thôi, Thiên Nhi, chúng ta rời khỏi đây, về nhà mình thôi!”

Bà đang định đỡ Diệp Thiên dậy, nhưng đúng lúc này, một luồng chân lực từ trên trời phóng xuống, hóa thành một bức tường khí, chắn ngang đỉnh núi.

“Thực sự không thể tưởng tượng được, một kẻ phàm phu tục tử cũng có thể tìm đến được nơi này!”

Trên bầu trời, một người mặc áo bào xám đang đứng thẳng người với ánh mắt lãnh đạm.

“Chỉ tiếc là hôm nay hai mẹ con các người, không ai có thể rời khỏi đây được!”

“Hôm nay hai mẹ con các người, không ai có thể rời khỏi đây được!”

Ông lão mặc áo bào xám giẫm lên khoảng không, trong mắt hiện lên một chút kinh ngạc.

Ông ta chưa bao giờ nghĩ rằng mình lại gặp Diệp Thiên trong tiểu thế giới này.

“Là ông?”

Diệp Thiên và Thi Tú Vân đứng cùng nhau, cậu nghiêng đầu nhìn, ánh mặt chợt ngưng lại.

Ông già này không phải ai khác mà chính là ông già bí ẩn lúc trước ở trong nhà họ Diệp lần đầu tiên khiến cậu cảm nhận được sự khác biệt về sức mạnh.

“Xem ra cậu vẫn còn nhớ tôi!”
 
Chương 2509


Chương 2509

Kiệt trưởng lão đưa một tay chắp ra phía sau, hừ lạnh một tiếng: “Có thể tìm đến được nơi này mà thần không biết quỷ không hay cũng xem như cậu có bản lĩnh!”

“Chỉ là tôi không hiểu tại sao cậu có thể vào được tiểu thế giới?”

Ông ta được liệt vào hàng ngũ cao thủ hàng đầu của Huyền Môn trong tiểu thế giới nên đương nhiên ông ta biết rất rõ tình hình lúc này của Đại Thiên Cung.

Kể từ khi “Thiên Luân” của Đại Thiên Cung thức tỉnh và tuyên bố với vô số môn phái trong Huyền Môn, sau khi đơn phương mở lối thông giữa thế tục và tiểu thế giới thì đã đóng cửa Đại Thiên Cung từ lâu, không có ai tiến vào được nữa.

Bảo vật cho phép mọi người tự do ra vào tiểu thế giới cũng bị nhốt trong đó, Diệp Thiên không thể đi vào tiểu thế giới với bảo vật đó được.

“Kiệt trưởng lão, con trai tôi làm thế nào vào được đây thì liên quan gì đến ông?”

Diệp Thiên chưa kịp nói thì Thi Tú Vân đang ở bên cạnh đột nhiên lên tiếng, giọng đầy tức giận.

“Tôi lại đang muốn hỏi ông, hai mươi năm trước gia tộc đã thỏa thuận với tôi, chỉ cần tôi trở lại nhà họ Thi thì sẽ không động vào người nhà của tôi ở giới thế tục!”

“Tại sao các người lại thất hứa, sai người động thủ với Thiên Nhi và Tinh Nhi chứ?”

Kiệt trưởng lão nghe vậy, hai mắt hơi co rút lại. Ông ta biết là Diệp Thiên đã nói với Thi Tú Vân chuyện trước đó Thi Vô Tự truy bắt hai anh em họ.

Ông ta biết rất rõ rằng lúc này dù có phủ nhận thế nào thì cũng vô ích nên cười lớn thành tiếng.

“Thi Tú Vân, cô thật sự tưởng rằng đồng ý quay trở lại nhà họ Thi thì có thể xóa bỏ được tất cả tội nghiệt của mình hay sao?”

“Cô là Thánh nữ của nhà họ Thi, vốn gánh vác trọng trách giúp nhà họ Thi hưng vượng, cô thậm chí còn có cơ hội cạnh tranh với ba gia tộc mạnh khác của Tứ Tượng Tông, nhắm đến chức môn chủ của Tứ Tượng Tông, nhà họ Thi đã dồn biết bao nhiêu tâm sức cho cô, nhưng kết quả thì sao?”

“Chẳng những cô không cầu tiến, tự mình sa ngã, kết duyên với kẻ phàm tục hèn hạ, lại còn sinh ra hai thằng nghịch tử, làm cho huyết mạch của mình hao mòn đến cùng tận, thiên phú bị tổn hao mất ba phần. Bao nhiêu tội lỗi như vậy đương nhiên phải có người đứng ra gánh vác rồi!”

“Hai tên nghiệt chủng của cô chính là người phải gánh chịu trách nhiệm, đương nhiên chúng tôi phải bắt bọn chúng về nhà họ Thi để nhận hình phạt thích đáng, thậm chí là rút huyết mạch thuộc về nhà họ Thi trong cơ thể của chúng ra”.

Mỗi lời Kiệt trưởng lão nói đều như nhát búa nặng nề giáng thẳng vào trái tim của Thi Tú Vân. Bàn tay ngọc ngà của bà nắm chặt đến mức chảy cả máu.

Bà thực sự không ngờ rằng mình đã hạ quyết tâm rời bỏ gia đình, tự nguyện quay về nhà họ Thi, thỏa hiệp với nhiều yêu cầu của nhà họ Thi, nhưng cuối cùng vẫn không đổi lại được sự bình an cho gia đình của mình. Bà than thở rằng mình thực sự đã quá ngây thơ, mắc bẫy của những lão già ngoan cố này của nhà họ Thi.

“Tôi đã từng nói, người thân của tôi chính là điểm giới hạn của tôi, ai dám động vào họ thì tất cả mọi thứ của tôi ở nhà họ Thi đều lập tức dừng lại hết!”

“Từ hôm nay trở đi, tôi không liên quan gì đến nhà họ Thi nữa. Nếu ông đã muốn động vào con trai tôi vậy thì tính cả tôi vào trong đó nữa đi!”

“Tôi biết rằng tôi không phải là đối thủ của nhà họ Thi, nhưng tôi sẽ không bao giờ để các người được như ý nguyện!”
 
Chương 2510


Chương 2510

Ánh mắt Thi Tú Vân lóe lên tia tức giận, từng chữ trong giọng nói của bà như muốn bật ra khỏi kẽ răng, chân lực toàn thân đã đạt đến cực điểm.

“Cảnh giới truyền thuyết nhân cấp?”

Cảm nhận được luồng điện trên người Thi Tú Vân, biểu hiện của Kiệt trưởng lão lập tức thay đổi.

Mấy ngày trước Thi Tú Vân vẫn còn ở trong cảnh giới truyền thuyết huyền cấp, mới chỉ mấy ngày không gặp, bà đã bước chân vào cảnh giới truyền thuyết nhân cấp. Tốc độ tu luyện này toàn bộ nhà họ Thi cũng không ai có thể so sánh được.

Ông ta thầm nghĩ rằng Thánh nữ của nhà họ Thi quả nhiên danh bất hư truyền. Nhưng hiểu hiện của Thi Tú Vân lúc này càng ưu tú bao nhiêu, ông ta lại càng cảm thấy căm hận bấy nhiêu.

Nếu Thi Tú Vân không kết hôn với Diệp Vân Long và sinh ra Diệp Thiên, Diệp Tinh thì huyết thống của bà sẽ là thuần khiết nhất, tài năng tu luyện của bà phải mạnh hơn hiện tại gấp ba lần, nhưng tất cả những điều này đã bị phá hủy trong chốc lát khi Thi Tú Vân đã quay lưng lại với sự kỳ vọng của tất cả mọi người trong nhà họ Thi.

Một tội nhân như vậy của nhà họ Thi, ông ta tuyệt đối không bao giờ để cho bà rời khỏi đây, chỉ có rút sạch sẽ tất cả mọi giá trị còn lại của Thi Tú Vân thì mới có thể giảm thiểu sự mất mát của gia tộc họ Thi.

Thi Nhiễm Doanh ngay từ đầu đã không nói chuyện, cô đứng sau Diệp Thiên và Thi Tú Vân với vẻ mặt sững sờ, cô chỉ cảm thấy nhà họ Thi trong ấn tượng của cô lúc này hoàn toàn khác.

Cô không hiểu rằng Thi Tú Vân đã yêu một người thế giới phàm tục và sinh ra đứa con của chính mình thì có tội lỗi gì?

Tại sao nhà họ Thi lại đối xử với bà ấy như vậy?

Thậm chí còn không buông tha cho Diệp Thiên và Diệp Tinh?

Chính vào lúc cô gái đang bối rối thì Kiệt trưởng lão lại cười khẩy.

“Thi Tú Vân, không phải cô cho rằng mình đạt được ngưỡng truyền thuyết nhân cấp thì có tư cách thách thức tôi đấy chứ?”

“Cô đúng là tài năng vô song, chỉ tiếc rằng cô chỉ mới tu luyện trong thời gian ngắn ngủi bốn mươi năm. So với những người đã mấy trăm năm chúng tôi thì cô chỉ là một đứa trẻ non nớt yếu ớt mà thôi!”

“Muốn ra tay với tôi à, cô cứ việc thử xem!”

Thi Tú Vân nghe vậy, ánh mắt chợt chùng xuống.

Bà không tấn công một cách hấp tấp, mà thay vào đó, bà bình tĩnh tính toán từừng bước mình sẽ làm tiếp theo. Khi bà vẫn còn là một cô gái trẻ. Kiệt trưởng lão đã là cường giả hàng đầu trong Huyển Môn, tu vi của ông ta đã đạt đến cảnh giới truyền thuyết thiên cấp. Ở nhà họ Thi, không ai mạnh hơn ông ta, cho dù bố của bà là Thi Tràm Nguyên nhìn thấy Kiệt trường lão cũng phải khom lưng chào, xưng hô cung kính, sức mạnh cũng không thể so sánh được với Kiệt trường lão.

Mặc dù đã đạt đến cảnh giới truyền thuyết nhân cấp, nhưng để đối phó với Kiệt trưởng lão thì vẫn chỉ như lấy đá chọi trứng.

Giờ phút này, Diệp Thiên đang ở bên cạnh bà, bản thân bà không sợ đau khổ, nhưng Diệp Thiên đã lặn lội hàng ngàn dặm, trải qua sự dày vò như vậy để tìm bà, sao bà có thể làm tổn thương Diệp Thiên được chứ?

Bà suy nghĩ một chút rồi dùng chân lực của mình truyền giọng nói đến tai của Thi Nhiễm Doanh: “Tiểu Doanh, cả đời cô chưa từng cầu xin ai, hôm nay cô cầu xin cháu đưa anh họ Diệp Thiên của cháu đi, tuyệt đối đừng để những người khác của nhà họ Thi phát hiện ra, có được không?”

Thi Nhiễm Doanh vẫn đang trong trạng thái hỗn loạn, lúc này nghe thấy giọng nói của Thi Tú Vân, cô lập tức hoàn hồn lại, cô liếc nhìn Kiệt trưởng lão với ánh mắt lạnh lùng đang lơ lửng trên bầu trời, ánh mắt nheo lại.
 
Chương 2511


Chương 2511

Trong nhà họ Thi, Kiệt trưởng lão chính là một trong những người mà cô sợ hãi nhất, cũng chỉ có ông nội cô mới có thể ngang hàng với Kiệt trưởng lão. Lúc này bảo cô đưa Diệp Thiên rời khỏi đây, đồng nghĩa với việc làm hỏng kế hoạch của Kiệt trưởng lão. Cô thực sự cảm thấy hơi sợ.

Nhưng nghĩ đến việc hai mẹ con Thi Tú Vân và Diệp Thiên đoàn tụ sau một thời gian dài xa cách, cô vẫn nghiến răng và thầm truyền âm đồng ý.

“Thiên à, lát nữa mẹ sẽ ra tay để giữ chân ông ta, Tiểu Doanh sẽ đưa con rời khỏi đây, con đi thẳng đến Mai Thành Nội Môn, mẹ có phương pháp bí mật để thoát thân, sau đó mẹ sẽ tới tìm gặp các con!”

Thi Tú Vân nhận được câu trả lời khẳng định của Thi Nhiễm Doanh thì liền thở phào nhẹ nhõm, sau đó bà truyền âm cho Diệp Thiên rồi lập tức vung lòng bàn tay lên, chân lực tăng vọt, sẵn sàng tấn công Kiệt trưởng lão.

Chính vào lúc bà giơ tay lên, một lòng bàn tay đã đi trước bà một bước, ngăn lại trước mặt bà, đó chính là Diệp Thiên.

Đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của Thi Tú Vân, Diệp Thiên đáp lại bà với biểu cảm rằng bà hãy yên tâm đi, rồi cậu quay sang nhìn Kiệt trưởng lão.

“Kiệt trưởng lão phải không?”

“Vừa rồi ông nói mẹ tôi là tội đồ của nhà họ Thi, cần phải có người đứng ra gánh chịu trách nhiệm này. Mà tôi và em trai tôi chính là người phải gánh vác trách nhiệm. Vậy được thôi!”

“Nếu như hôm nay tôi đã đứng ở đây, để giúp mẹ tôi ‘chuộc lỗi’, tôi sẽ trở về nhà Thi với ông và chấp nhận sự trừng phạt của các người, thế nào?”

Vẻ mặt của Thi Tú Vân lập tức hoảng hốt, bà vội vàng kéo Diệp Thiên.

“Thiên à, con nói gì vậy?”

“Sao có thể như thế được?”

Diệp Thiên không quan tâm, cậu cười với Thi Tú Vân, nhẹ nhàng nắm lấy cánh tay bà.

“Mẹ, nếu như đó là ‘tội lỗi’ của con, tất nhiên con trai phải đứng ra cho họ một lời giải thích!”

Hai chữ cuối cùng, giọng điệu của Diệp Thiên có chút nặng nề hơn, giữa những lời cậu nói, một luồng sức mạnh tinh thần sâu xa như biển truyền xuống cánh tay của Thi Tú Vân, khiến Thi Tú Vân đột nhiên giật mình.

Bà nhìn chằm chằm Diệp Thiên, chỉ thấy sâu trong mắt Diệp Thiên, một tia lửa giận khát máu đang âm thầm bùng cháy!

“Diệp Thiên, con?”

Lực tinh thần cực mạnh thuận theo cánh tay của Thi Tú Vân di chuyển lên trên giống như một cơn sóng dữ khủng khiếp hơn bất kỳ lực tinh thần nào mà bà gặp trước đây khiến bà thất kinh.

“Mẹ!”

Diệp Thiên mỉm cười, đôi mắt ánh lên vẻ kiên định đầy tự tin.

“Nhà họ Thi đã nói mẹ có tội, con làm con trai của mẹ thì đương nhiên sẽ thay mẹ gánh vác trách nhiệm này!”

Cậu quay qua Kiệt trưởng lão, hai tay hợp nhất như sẵn sàng để người chấp pháp bắt giữ.

“Kiệt trưởng lão, tôi tình nguyện thay bà ấy chịu phạt. Giờ ông có thể đưa tôi về nhà họ Thi, tôi tuyệt đối không phản kháng!”

“Ồ!”, Kiệt trưởng lão không ngờ Diệp Thiên lại có phản ứng như vậy.
 
Chương 2512


Chương 2512

Thống lĩnh thứ chín của chấp pháp đường nhà họ Thi là Thi Vô Tự từng tới thế giới trần tục bắt Diệp Thiên nhưng đã bị Diệp Thiên giết chết. Đến ngay cả phân thân Thi Đoạn Uyên- đại thống lĩnh của Chấp Pháp Đường cũng bị Diệp Thiên tiêu diệt. Đối với nhà họ Thi thì đây đúng là đại sỉ nhục.

Hơn nữa trước đó không lâu, sáu tông Huyền Môn còn cử sáu người đại diện đi tới thế giới trần tục để lựa chọn nguồn máu mới, kết quả một bị đánh chết, một bị trọng thương. Tất cả đều do Diệp Thiên gây ra.

Nếu dựa vào đó sẽ thấy rằng Diệp Thiên không dễ gì chịu nhận thua, hoặc ít nhất là không thể nào cúi đầu. Diệp Thiên của lúc này thật sự khiến ông ta bất ngờ.

“Cậu tự nguyện để bị bắt? Rốt cuộc mục đích của cậu là gì?”

Kiệt trưởng lão không phải người hồ đồ, ông ta là một trong những trụ cột của nhà họ Thi, đã sống hàng trăm năm. Mặc dù được mọi người nói là tu vi đạt tới truyền thuyết nhưng thực lực thật sự của ông ta thì từ bốn mươi năm trước đã đạt tới thiên cấp truyền thuyết rồi. Chuyện này, tất cả người nhà họ Thi cũng chỉ có tầm chục người được biết. Có thể thấy, ông ta thật sự là một người thâm sâu khó lường.

Diệp Thiên chủ động để bị bắt, ông ta cho rằng Diệp Thiên đang cổ tỏ ra yếu thế và đang có tính toán hay âm mưu gì đó.

“Mục đích sao?”, Diệp Thiên trông vô cùng điềm tĩnh, cậu chỉ lắc đầu mỉm cười: “Thành ý của tôi đã đủ lắm rồi, giờ ông chỉ cần khóa tôi lại mà lại còn cảm thấy nghi ngờ à?”

“Tiểu thế giới này là địa bàn của người tu tiên các người, một người phàm tục như tôi sao có thể đối kháng với các người chứ? Mẹ tôi đắc tội, tôi chỉ muốn giúp bà ấy gánh được phần nào hay được phần đó thôi!”

Kiệt trưởng lão nhìn Diệp Thiên chăm chăm.Trong mắt Diệp Thiên, ông ta nhìn thấy vẻ thuần khiết và thản nhiên. Điều đó khiến ông ta phải giật mình.

“Tên nhóc này thật sự tự nguyện để bị bắt sao?”

Ông ta bán tín bán nghi, sau đó lấy ra một thứ từ trong ngực và mở bàn tay ra.

Một luồng sáng lóe lên giống như một sợi xích dài cuốn lấy hai cánh tay Diệp Thiên, cuối cùng tạo thành một sợi dây màu vàng chói và siết chặt hai tay cậu.

Đôi mắt Diệp Thiên dao động. Cậu có thể cảm nhận thấy sợi dây này khi trói cậu thì lực tinh thần mà cậu thường cảm ứng với linh lực xung quanh bỗng nhiên biến mất, giống như nó chịu sự kiểm soát vậy.

Thi Tú Vân đứng bên cạnh nhìn thấy cảnh tượng đó thì co đồng tử và kinh hãi kêu lên.

“Khổn Tiên Tác?”

Thi Nhiễm Doanh cũng dao động đôi mắt với vẻ không dám tin. Lần đầu tiên cô ấy nhìn thấy nhà họ Thi sử dụng pháp bảo xếp bị trí thứ năm trong các loại pháp bảo để đối phó với Diệp Thiên.

“Ha ha!”, Kiệt trưởng lão thấy hai tay Diệp Thiên bị trói chặt thì bật cười.

“Tên nghiệt tử này không ngờ hiếu thuận gớm, thật sự chịu để cho tôi trói cơ đấy!”

“Khổn Tiên Tác là pháp bảo xếp thứ năm trong pháp bảo của nhà họ Thi. Chỉ cần bị trói thì bất luận là chân lực hay là thần năng cũng sẽ đều mất đi năng lực tự điều động. Trừ khi người thi pháp chủ động hóa giải ra thì người bị trói hầu như chỉ có thể bó tay chờ chết mà thôi!”

“Nhóc con nhà họ Diệp, tôi tuyên bố từ giờ phút này cậu trở thành tội đồ của nhà họ Thi, do tôi đích thân dẫn về nhà họ Thi chịu trừng phạt!”

Kiệt trưởng lão vừa dứt lời thì đã xoay một tay. Gió điên cuồng nổi lên khiến Diệp Thiên rời khỏi mặt đất, bị Kiệt trưởng lão nắm trong không trung.

Thi Tú Vân thấy vậy, định cứu Diệp Thiên nhưng khi nhìn vào đôi mắt cậu thì bà lại như hiểu được ý tứ của cậu.

“Tiểu Thiên cố tình để cho trưởng lão bắt giữ và đi tới nhà họ Thi sao?”
 
Chương 2513


Chương 2513

“Thế nhưng thằng bé muốn tới nhà họ Thi làm gì? Lúc này nó đã bị Khổn Tiên Tác trói giữ, bất luận là chân lực hay là thần năng đều không thể sử dụng. Dù nó có tính toán thật thì tới khi đó làm thế nào để phát huy được sức mạnh chứ?”

Thi Tú Vân khựng người, sắc mặt không ngừng biến đổi. Cuối cùng thì bà vẫn chịu thua trước ánh mắt của Diệp Thiên và từ bỏ ý định cứu cậu.

“Hôm nay là ngày gia miện của thánh tử Tứ Tượng Tông, vốn là chuyện lớn của Tứ Tượng Tông. Thật không ngờ lúc này tôi còn bắt được một tên nghiệt tử khiến nhà họ Thi đau đầu đã lâu, đúng là song hỉ lâm môn!”

Kiệt trưởng lão với đôi mắt chất chứa niềm vui liếc nhìn Thi Tú Vân: “Thi Tú Vân, con trai đã chịu lãnh tội thì cô được tự do. Giờ chúng tôi quay trở về Tứ Tượng Tông tiến hành thẩm phán cậu ta trước mặt những trưởng lão của nhà họ Thi cùng với những người khác của Tứ Tượng Tông”.

“Cảnh tượng này, cô nhất định phải nhìn thấy, nhìn thấy cái quyết định năm xưa của cô ngu ngốc tới mức nào!”

“Còn Nhiễm Doanh”, Kiệt trưởng lão nói xong thì quay qua Thi Nhiễm Doanh.

“Lần này phản bội phụ thân, chạy thoát khỏi nhà họ Thi, còn mang trộm cả pháp bảo số hai là Huyết Như Ý, đợi sau khi quay về nhà họ Thi thì ông nội nhất định sẽ có sự trừng phạt thích đáng!”

“Giờ cũng theo cùng về nhà họ Thi đi!”

Với uy thế kinh hồn của Kiệt trưởng lão thì Thi Nhiễm Doanh căn bản không thể phản kháng. Cô gái chỉ ủ rũ đi sau Kiệt trưởng lão và Thi Tú Vân.

Bốn người bay trong không gian đi về nơi ở của nhà họ Thi. Diệp Thiên từ đầu tới cuối không hề có hành động gì, cũng không hề giãy giụa, chỉ giống như là chấp nhận mọi chuyện vậy.

Điều này khiến cho Thi Nhiễm Doanh cảm thấy nghi ngờ. Cô ấy nhớ rất rõ, trước đó, khi Diệp Thiên tấn công bốn người vương cấp thì khí thế hừng hực, cảm giác mà chỉ có kẻ độc tôn mới có. Đến giờ mà cảm giác đó vẫn còn như mới đối với cô gái

Một người không sợ trời không sợ đất như vậy mà lại cam tâm chịu tội thay cho mẹ, cúi đầu trước nhà họ Thi sao?

Cô gái ôm lấy nỗi nghi ngờ và tăng tốc. Ở phía chân trời, một ngọn núi tiên cao sừng sững xuất hiện và mỗi lúc một gần tầm mắt hơn.

Ở đó là Tiên Môn của Tứ Tượng Tông và cũng là địa bàn của nhà họ Thi.

Hôm nay là một trong những sự kiện lên nhất trong hơn hai mươi năm qua của Tứ Tượng Tông. Đó là nghi thức gia miện thanh từ của Tượng Tông. Lần này, những người luyện vê của Tứ Tượng hay là các trưởng lão của trường tộc hay các tông chủ của Tứ Tượng Tông , già trẻ gái trai gì cũng sẽ đều tham dự cả. Trong sự kiện long trọng lần trước, tức là hai mươi năm trước, Thi Tú Vân với thân phận là thanh nữ đã tham gia cuộc thi của cả bốn nhà.

Lúc này Tứ Tượng Tông đang giăng đèn kết hoa, vô số đệ tử môn nhân cũng bay tới, vội vàng chuẩn bị cho các nghi thức đại điển gia miện.

Đúng lúc này, một tiếng tuyên bố hùng hồn vang khắp cả vùng núi Tứ Tượng vì đây là thủ phủ của nhà họ Thi.

“Nghiệt tử Diệp Thiên của nhà họ Thi hôm nay đã bị tôi bắt giữ!”

“Thông báo cho đoàn thể nhà họ Thi, nửa tiếng nữa, tập kết tại võ trường của nhà họ Thi để cùng tiến hành hình thức xử phạt!”
 
Chương 2514


Chương 2514

Lúc này không khí nhà họ Thi bỗng sôi lên sùng sục.

Võ trường của nhà họ Thi, to gần như bằng cả một cái biệt thự biệt lập ở thế giới trần tục có thể chứa được hàng chục nghìn người, vô cùng rộng lớn.

Ở giữa võ trường còn có một đài đá cao tầm nửa mét, đây không phải là lễ đài mà là đài hành hình khiến người nhà họ Thi ai ai cũng cảm thấy khiếp sợ, thậm chí bình thường còn không dám tiến lại gần.

Đài hành hình này đương nhiên là do trưởng lão của nhà họ Thi đề xuất sau khi thông qua sự thống nhất của toàn bộ thống lĩnh của Chấp Pháp Đường thì đã xây dựng nói ở đây với ý đồ để trị tội những kẻ phạm luật của nhà họ Thi. Mà những người này phần lớn là phạm tôi không thể tha thứ.

Trong lịch sử nhà họ Thi cũng chỉ có vài người là có ý đồ muốn lật đổ nhà họ Thi, âm mưu tạo phản bị các trưởng lão đưa lên đài hành hình. Còn hôm nay, một khuôn mặt vô cùng xa lạ lại xuất hiện ở nơi đây.

Không ít đệ tử nhà họ Thi lúc này đều đứng vây quanh đài hành hình chỉ trỏ vào người thanh niên đang bị trói tay và đứng trên đài.

“Cậu nhóc này chính là người con của thánh nữ nhà họ Thi và kẻ phàm tục khi ở ngoài trần thế à? Xì, nhìn cũng chẳng có gì đáng nói!”

“Thật sự không hiểu tại sao mà thánh nữ đời trước của chúng ta rõ ràng là thiên tài xuất chúng của nhà họ Thi mà tại sao lại phải lụy một người đàn ông phàm tục và để kết quả thành ra thế này chứ? Thậm chí đến cả con trai của mình cũng bị trưởng lão áp giải lên đài hành hình!” Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Ai mà biết được, có khi bị người đàn ông kia lừa nên thánh nữ mới rung động. Đáng tiếc, hôm nay bà ấy phải chứng kiến cảnh tượng tàn nhẫn nhất, người đứng trên đài hành hình kia thì không ai có thể bước xuống được, chắc chắn là sẽ chết thôi!”



Tiếng xì xầm vang lên, đám đệ tử của nhà họ Thi đều cảm thán, chế nhạo, tỏ ra đáng tiếc, biểu cảm nào cũng đều có cả. Lúc này Diệp Thiên ngồi trên đài hành hình nhưng vẻ mặt thì vô cùng bình thản, không chút xao động giống như người sắp đối diện với cái chết không phải là cậu vậy.

Những đệ tử này rì rầm một lúc thì có một âm thanh vọng tới. Đây chính là âm thanh quay về vị trí mà chỉ nhà họ Thi mới có. Đám đông lập tức giải tán, họ đứng về phía rìa của võ trường cách đài hành hình một khoảng cách.

Đúng lúc này, một bóng hình từ trên không trung đáp xuống. Một hình hài như tiên nhân đáp xuống trước mặt Diệp Thiên.

“Thiên!”

Thi Tú Vân mặc kệ đám đông xung quanh cứ thế chộp lấy Khổn Tiên Tác như muốn giúp cậu thoát khỏi xiềng xích nhưng bất luận là bà vận chuyển chân lực như thế nào hay là dùng cách gì thì cũng đều vô ích. Khổn Tiên Tác vẫn cứ siết chặt lấy cánh tay của Diệp Thiên như thế.

“Diệp Thiên, rốt cuộc con muốn làm gì vậy?”

Thi Tú Vân trông vô cùng tiều tụy. Bà vốn tưởng Diệp Thiên có đối sách gì lợi hại lắm nhưng sau khi bị Kiệt trưởng lão trói đưa tới nhà họ Thi thì cậu cứ thế bị áp giảo lên đài hành hình mà trong quá trình đó Diệp Thiên không hề có bất kỳ phản ứng gì.

“Mẹ, không cần lo lắng!”

Diệp Thiên vẫn mỉm cười: “Chuyện giữa mẹ và nhà họ Thi đã kéo dài hai mươi năm rồi, đã tới lúc phải giải quyết rồi!”

“Hôm nay con để bọn họ trói chính là vì muốn xem rốt cuộc có bao nhiêu người muốn lấy mạng của chúng ta để còn rửa sạch mối ân oán này!”

“Rửa sạch ân oán sao?”, Thi Tú Vân nghe thấy vậy bèn nói: “Thiên, dù con muốn rửa sạch ân oán thì cũng nên để mẹ cùng chiến đấu với con chứ không phải chịu khuất phục như thế này chứ!”
 
Chương 2515


Chương 2515

“Giờ con bị trói bởi Khổn Tiên Tác, dù là chân lực hay là thần năng thì cũng đều không thể thi triển, tới khi đó trưởng lão muốn lấy mạng con thì con lấy gì ra để phản kháng đây?”

Diệp Thiên nghe thấy vậy thì biết được nỗi lo lắng của Thi Tú Vân, cậu chỉ cười thản nhiên và đưa bàn tay ra.

“Mẹ, con mất đi Phệ Thiên Huyền Khí, lực tinh thần của con lúc này đúng là bị kiểm soát không thể sử dụng nhưng mẹ đừng quên là con tới tiểu thế giới bằng cách nào!”

“Hả?”, Thi Tú Vân co đồng tử và lập tức phản ứng lại.

Diệp Thiên tới tiểu thế giới, không hề sử dụng pháp bảo của Đại Thiên Cung mà là chiến thắng lực không gian rồi xông vào. Nếu không có một cơ thể đủ mạnh thì không thể nào làm được điều đó.

Lúc này Diệp Thiên đã mất đi lực tinh thần và chân lực nhưng sức mạnh của cơ bắp thì vẫn chưa từng động tới.

“Lẽ nào, đây chính là con át chủ bài của Thiên sao?”

Thi Tú Vân bỗng dao động, bà còn chưa kịp suy nghĩ thì bỗng có một bóng hình từ trên không trung đáp xuống bên rìa của đài hành hình.

Khói bay tứ tung, giữa đám khói hiện ra một thanh kiếm cực lớn màu đen toàn thân và phát ra ánh sáng thần bí.

“Kiếm Tử Hình!”

Thi Tú Vân nhìn vũ khí truyền thừa của nhà họ Thi thì đôi mắt càng trở nên lạnh lẽo hơn.

Thanh kiếm Tử Hình này dùng để trừng trị những người bất trung hoặc bán đứng nhà họ Thi. Nó sẽ lấy đi sức mạnh của huyết mạch của người đó. Có thể nói là vô cùng tàn nhẫn.

Thi Tú Vân thấy vũ khí này được mời ra thì rõ ràng là họ muốn gi3t ch3t Diệp Thiên.

“Thi Tú Vân, cô vẫn nhận ra vũ khí này nhỉ!”

Kiệt trưởng lão mặc áo bào xám, xuất hiện trên võ trường. Nơi ông ta đứng thì tất cả các đệ tử môn nhân đều cúi người hành lễ với vẻ tôn kính.

“Hừ!”

Ông ta ngồi trên ghế thái sư ngay chính giữa võ trường, liếc nhìn Thi Tú Vân với vẻ lạnh lùng.

“Lúc cô và người phàm tục kia quyết định sinh ra tên nghiệt tử này thì đúng ra phải nghĩ tới ngày này rồi mới phải!”

“Lát nữa sẽ do đệ tử giỏi nhất của nhà họ Thi tiến hành hành hình tên nghiệt tử này. Cô có thể thưởng thức. Còn bây giờ chính là khoảng thời gian cuối cùng dành cho hai người rồi đó!”

Kiệt trưởng lão vừa dứt lời thì có thêm vài bóng hình lần lượt xuất hiện.

Những người này, ai ai cũng đều có khí tức vô cùng hùng mạnh cùng với Kiệt trưởng lão đứng giữa thì rõ ràng đây chính là những trưởng lão có địa vị cao nhất của nhà họ Thi.

Trong đó có một người mặc áo bào màu trắng với cốt cách thần tiên. Người này nhìn về phía Thi Tú Vân và Diệp Thiên, đôi mắt ánh lên vẻ không cam tâm, sau đó cố gắng tỏ ra kiên định và chậm rãi đi về phía đài hành hình.

“Tiểu Vân, đây là con trai cháu phải không?”

Người đàn ông nhìn Thi Tú Vân, đôi mắt ánh lên vẻ hiền từ và dịu dàng.

“Ông nội!”, Thi Tú Vân khẽ gọi một tiếng, đôi mắt ánh lên vẻ bi thương.

Nhà họ Thi là gia đình của bà, nhưng bà chưa bao giờ nghĩ rằng chỉ vì việc mình tìm kiếm tình yêu đích thực mà giờ tình cảnh tới mức như thế này.
 
Chương 2516


Chương 2516

“Thiên, đây là cụ nội của con!”

Bà khẽ nói với Diệp Thiên

“Vậy sao?”

Diệp Thiên chỉ liếc nhìn ông cụ chứ không tỏ thái độ gì nhiều.

Phìn thấy phản ứng của Diệp Thiên, ông cụ không hề tức giận mà đôi mắt chỉ ánh lên sự khen ngợi.

“Cậu nhóc, có cốt cách đấy!”

Rồi ông cụ trở nên nghiêm túc hơn vài phần.

“Nghe Kiệt trưởng lão nói cháu là người phàm tục đầu tiên gi3t ch3t Lư Tịnh Trai của Tam Nhất Môn cùng với việc khiến người của Long Tượng Tông là Lạc Thiên Long. Ít tuổi mà có thiên phú như vậy đủ để chứng minh cháu mạnh hơn mẹ cháu năm xưa rồi!”

“Lúc nãy hội trưởng lão quyết định thì trừ cụ ra, những người khác đều bỏ phiếu thống nhất xử lý cháu. Nếu như cháu đồng ý gia nhập vào nhà họ Thi thì cụ có thể lấy danh nghĩa ra thề rằng sẽ bảo vệ cháu bình an vô sự!”

Ông ấy là ông nội của Thi Tú Vân, lúc này đưa ra đề nghị này cho Diệp Thiên đã là cơ hội cuối cùng rồi.

“Không cần nhọc câu đâu ạ!”

Diệp Thiên chẳng buồn nhìn ông cụ lấy một cái, chỉ cười với Thi Tú Vân sau đó trong bộ dạng thản nhiên như sẵn sàng đón nhận cái chết.

Ông cụ không ngờ Diệp Thiên lại cứng rắn như vậy bèn lắc đầu thở dài và không nói gì nữa rồi quay trở về vị trí ngồi của các trưởng lão.

Ở hàng ghế của trưởng lão, ngoài Kiệt trưởng lão và những vị trí đã có người ngồi ra thì vẫn còn bốn người chưa ngồi vào vị trí. Bốn người này đều là những người có sức chiến đấu hàng đầu nhà họ Thi, nắm giữ tới tám chín phần quyền lực của nhà họ Thi.

Sau khi bốn người này tới đầy đủ thì một âm thanh kỳ lạ nữa lại vang lên. Âm thanh khá nặng nề giống như tiếng va chạm của áo giáp và những bước chân bước đi đều tăm tắp như của quân đội.

Diệp Thiên ngoái đầu nhìn thì thấy một người đàn ông kiện tráng mặc áo giáp đen, bước chân trâm hùng, đồng nhất tiến vào trong võ trường trước sự chíng kiến của hàng trăm người. Người này đứng sing sững với khi tiéc hiừng hực. Tám bóng phía sau hình lần lượt xuất hiện. Đứng vị trí đầu tiên chinh là người đã chiến đấu bằng phân thân với Diệp Thiên ở thế giới trần tục.

Đó chính là Thi Đoạn Uyên – đại thống lĩnh Chấp Pháp Đường của nhà họ Thi.

Thi Đoạn Uyên chắp tay sau lưng, nhìn Diệp Thiên bằng ánh mắt lạnh lùng và nở nụ cười cuồng ngạo.

“Nghiệt tử họ Diệp, khi đó cậu hủy hoại phân thân của tôi tôi đã nói rồi, sẽ có một ngày tôi lột da tách xương của cậu. Chỉ là không ngờ ngày đó lại đến sớm như vậy!”

Giọng nói của ông ta vang vọng khắp võ trường khiến cho đệ tử của nhà họ Thi phải thất sắc.

“Hủy diệt phân thân của đại thống lĩnh sao? Không thể nào?”

Đại thống lĩnh Thi Đoạn Uyên ở trong nhà họ Thi, ngoài bốn vị trưởng lão ra thì có thể nói là có tu vi mạnh nhất. Vào năm ngoái đại thống lĩnh mới bước vào cảnh giới truyền thuyết thiên cấp. Một phân thân của ông ta mặc dù không thể bằng bản thể nhưng đã vượt xa hoàng cấp. Khắp cả tiểu thế giới, những kẻ kiệt xuất trong bảng xếp hạng thiên tài, ngoài ba người đứng đầu ra thì những người khác không thể nào tiêu diệt được phân thân của Thi Đoạn Uyên.

Vậy mà nghiệt tử tới từ thế giới trần tục của nhà họ Thi lại có thể tiêu diệt được sao?

Vậy thì khác gì nói người thanh niên bị trói hai tay trước mặt này có tu vi còn mạnh hơn chín mươi chín phần trăm lớp thanh niên trong tiểu thế giới?

Cảm nhận được sự kinh hãi của những đệ tử ở xung quanh, Thi Đoạn Uyên không những chẳng cảm thấy kỳ lạ mà còn tỏ ra vô cùng đắc ý.
 
Chương 2517


Chương 2517

“Các đệ tử môn nhân của nhà họ Thi, có thể mọi người chưa biết tên nhóc bị tử hình trên đài này không chỉ là nghiệt tử của nhà họ Thi mà đồng thời còn gi3t ch3t Lư Tịnh Trai của Tam Nhất Môn, khiến cho trưởng lão Lạc Thiên Long của Long Tượng Tông bị thương!”

Câu nói của ông ta khiến cho toàn bộ võ trường chìm vào im lặng, vô số ánh mắt tập trung nhìn về một phía với vẻ kinh hãi.

Diệp Thiên có thể hủy diệt phân thân của Thi Đoạn Uyên đã đủ để khiến bọn họ chấn động rồi. Vậy mà Diệp Thiên còn gi3t ch3t cả Lư Tịnh Trai và khiến Lạc Thiên Long bị thương nữa sao?

Khi đám đông còn kinh hoàng thì Kiệt trưởng lão bèn đứng dậy

“Đám đông không cần kinh ngạc như vậy, thế giới phàm tục hàng nghìn năm qua, có những kẻ nghiệt tử cũng là điều bình thường!”

“Nhưng mọi người cần phải hiểu bất luận là trải qua bao nhiêu thời gian thì tiểu thế giới của chúng ta cũng không phải là điều mà thế giới phàm tục có thể so sánh được. Cái gọi là kẻ mạnh số một thế giới chẳng phải bây giờ cũng đã bị chúng ta trói tay và áp giải lên đài hành hình rồi sao?”

Ông ta phất tay: “Hôm nay, để mọi người cùng chứng kiến kẻ mạnh số một thế giới cũng là tội đồ của nhà họ Thi bị nhà họ Thi xử lý như thế nào!”

“Bây giờ, người mạnh nhất ở vị trí thánh tử gia miện của Tứ Tượng Tông tiến hành hành hình!”

Ông ta hạ lệnh khiến cho cả võ trường đều sôi lên sùng sục, một bóng hình từ trong đám đệ tử bay lên trên đài.

Người này mặc áo màu lam, mái tóc dài phía sau cùng khuôn mặt tuấn tú khiến không ít những cô gái của nhà họ Thi phải thất thần.

Thiên tài số một của Tứ Tượng Tông, số ba của tiểu thế giới: Liêm Hình.

Liêm Hình nhìn Diệp Thiên chăm chăm, đôi mắt ánh lên vẻ đố kỵ.

Liêm Hình là đệ tử kiệt xuất hai chục năm qua của Tứ Tượng Tông, mà dù có trong lịch sử của Tứ Tượng Tông thì cũng chỉ có Thi Tú Vân là có thể hơn được Liêm Hình.

Vậy mà lúc này, một nghiệt tử sinh ra ở thế giới phàm tục lại có thể làm được những việc mà đến cả Liêm Hình cũng không làm được khiến cho một người kiêu ngạo như Liêm Hình thật sự không thể chấp nhận được.

“Ngoài Thiếu điện chủ của Vân Thiên Điện và công chúa của Tam Nhất Môn ra thì tôi không cho phép có người thứ tư hơn được tôi!”

Liêm Hình thầm suy nghĩ, bàn tay đã đặt lên kiếm Tử Hình.

Thi Tú Vân định ngăn lại nhưng lúc bà định ra tay thì có một nguồn chân lực kéo bà đi. Đó chính là ông nội của bà.

“Chết đi!”

Đối diện với hàng ngàn ánh mắt, Liêm Hình không hề do dự, chỉ cầm thanh kiếm lên. Đây là một thanh kiếm lớn đen toàn thân. Do được Liêm Hình rót chân lực vào nên phát ra ánh sáng màu đỏ đậm, với âm thanh phát ra vô cùng nặng nề.

“Vụt!”

Dưới cái nhìn của đám đông, cây kiếm Tử Thần giáng xuống giống như một thanh đao hành hình thời cổ hay dùng và chém mạnh về phía cổ của Diệp Thiên.

“Thiên!”

Thi Tú Vân hét lớn, trong mấy đệ tử thì có Thi Nhiễm Doanh cũng không chịu được nữa đành vội vàng quay đầu đi.
 
Chương 2518


Chương 2518

Kiệt trưởng lão cười lạnh lùng, Thi Đoạn Uyên thì vui mừng, tất cả người của nhà họ Thi đều chờ đợi khoảnh khắc đầu của Diệp Thiên rơi xuống.

“Keng!”

Đúng lúc này, tiếng kim loại vang lên khắp võ trường

“Rầm!”

Thanh kiếm Tử Hình bật ra xa và đập mạnh xuống đất, Liêm Hình vừa nãy cầm thanh kiếm cũng bị đẩy lùi ra sau chục thước, miệng phun ra một ngụm máu tươi.

Liêm Hình mặc kệ vết thương, chỉ nhìn về phía trước bằng vẻ bàng hoàng. Chỉ thấy người mà đúng ra đầu phải rơi xuống đất kia từ từ đứng dậy, nói cách khác Diệp THiên chẳng hề hấn gì, ở vùng cổ của cậu chỉ xuất hiện một vệt trắng nhàn nhạt nhưng đã dần biến mất.

“Dùng cơ thể chống lại pháp bảo sao? Không thể nào?”

Liêm Hình co đồng tử, đứng chết lặng. Bốn vị trưởng lão cùng với tám thống lĩnh Chấp Pháp Đường và cả đám đệ tử môn nhân của nhà họ Thi đều kinh hoàng và cảm thấy chấn động với những thay đổi trước mặt.

Dưới ánh mắt của đám đông, Diệp Thiên đứng ngạo nghễ trên đài hành hình, hai tay dù bị trói nhưng cơ thể cậu đứng sừng sững trông vô cùng hiên ngang.

“Tự cho mình xuất thân ở tiểu thế giới thì cao hơn người thường và coi sinh linh của thế giới trần tục như chó mèo, đúng là thú vị đấy!”

Diệp Thiên vừa lên tiếng vừa liếc nhìn đám đông.

“Cái gì mà kết hợp với người phàm thì làm ô nhiễm huyết mạch thần thánh chứ. Tất cả tôi đều nghe tới phát ngán rồi!”

“Từ khi tôi biết tiểu thế giới tồn tại thì tôi đã thề là sẽ có một ngày thay đổi toàn bộ cái gọi là khiến tiểu thế giới cảm thấy nực cười về thế giới trần tục!”

“Hôm nay, tôi không chỉ trả lại sự uất ức mà người nhà tôi phải chịu đựng mà tôi còn nói cho các người biết thế nào là nỗi tức giận của người phàm!”

“Rắc!”

Diệp Thiên vừa dứt lời thì hai tay siết chặt, cơ thịt nổi lên cuồn cuộn. Khổn Tiên Tác – pháp bảo đứng thứ năm của nhà họ Thi lập tức bị đứt phựt.

Hổ dữ ra khỏi lồng, trời đất ắt sụp đổ.

“Rắc!”

Diệp Thiên đứng dậy, hai tay khẽ tách rời, đến cả Khổn Tiên Tác có thể khóa được thần lực cũng bị đứt ra rơi xuống đất và mất đi uy lực vốn có của nó.

Còn Diệp Thiên thì đứng giữa đài hành hình trước mặt hàng nghìn đệ tử và trưởng lão, cũng như thống lĩnh của nhà họ Thi.

“Tên nghiệt tử này dám làm đứt cả Khổn Tiên Tác sao?”

Kiệt trưởng lão co rụt đồng tử. Khổn Tiên Tác luôn là pháp bảo bất li thân của ông ta và do lão gia chủ đời trước của nhà họ Thi đích thân đưa cho ông ta sử dụng. Hàng trăm năm qua không biết có biết bao nhiêu người thuộc cảnh giới truyền thuyết bị Khổn Tiên Tác thuần phục, nó chưa bao giờ bị thất bại

Nhưng bây giờ, Diệp Thiên chỉ giằng có một cái mà nói đã bị đứt không khác gì sắt vụn, đúng là nghe mà thấy sợ.

Cho dù có là một người thuộc cảnh giới truyền thuyết thiên cấp thì cũng chưa chắc có thể khiến Khổn Tiên Tác bị đứt, vậy mà Diệp Thiên lại làm được.
 
Chương 2519


Chương 2519

Không chỉ có Kiệt trưởng lão mà ngay cả toàn bộ những người nhà họ Thi có mặt thì cũng chẳng ai có thể giữ được bình tĩnh, tất cả đều tái mặt và kinh hãi. Bọn họ đã hàng trăm năm qua chưa từng chứng kiến cảnh tượng như vậy rồi.

“Vừa chống lại nhát chém của kiếm Tử Hình, giờ lại dễ dàng thoát khỏi Khổn Tiên Tác sao?”

Thi Nhiễm Doanh khẽ mím môi, đôi mắt ánh lên vẻ thất kinh: “Gã này rốt cuộc là quái vật sao?”

Thi Tú Vân bị chân lực kiểm soát, trước đó bà luôn nghĩ Diệp Thiên rốt cuộc sẽ dùng cách gì để thoát khỏi Khổn Tiên Tác Thật không ngờ lại dùng sức mạnh của thể xác, dùng cách thô bạo nhất để hủy diệt Khổn Tiên Tác.

Diệp Thiên ở trên đài hành hình không buồn quan tâm tới biểu cảm của những người khác. Cậu vẩy tay ra khỏi Khổn Tiên Tác, quay về phía Thi Tú Vân.

“Ầm!”

Một luồng sức mạnh vô hình nổ ra trong không gian đánh tan chân lực mà ông nội tạo ra trên người Thi Tú Vân và giải thoát cho Thi Tú Vân được tự do.

“Mẹ!”

Diệp Thiên chỉ giơ một tay lên, đám đông thất kinh. Cậu đỡ bà lên đài hành hình.

Cậu nhìn Thi Tú Vân, nhếch miệng cường châm chọc:

“Mẹ ngồi đây nghỉ ngơi để con tìm lại công bằng cho mẹ!”

Thi Tú Vân chẳng kịp gật đầu thì Diệp Thiên đã bước về phía trước một bước và đứng bên cạnh Liêm Hình.

Thiên tài tuyệt thế, thánh tử của Tứ Tượng Tông cảm giác sợ hãi khi Diệp Thiên đứng gần. Liêm Hình đang định lùi về sau thì bỗng thấy bản thân như bị một luồng sức mạnh không gian khóa chặt chân tại chỗ và không thể nhúc nhích được.

“Không hay rồi!”

Lúc này bốn vị trưởng lão ngồi kia đều cảm nhận được điều xấu. Kiệt trưởng lão nhanh nhẹn hô lên: “Chấp Pháp Đường nghe lệnh, dồn toàn lực gi3t ch3t tên nghiệt tử này!”

Ông ta vừa hạ lệnh thì hàng trăm người chấp pháp của Chấp Pháp Đường đều hô lên. Mỗi người này đều đã đạt tới tu vi hoàng cấp, người yếu nhất cũng là hoàng cấp sơ kỳ.

Cả trăm người đồng thời giải phóng chân lực dưới sự dẫn dắt của tám vị thống lĩnh tạo thành một thanh kiếm màu vàng dài hàng trăm thước.

Đây chính là Thuật Hợp Kích mà toàn bộ những người chấp pháp của Chấp Pháp Đường có được. Tất cả bọn họ đều đồng loạt ra tay.

Hàng trăm người này đã tu luyện tới mức khí tức, bước chân, thậm chí là nhịp thở, tần suất điều động chân lực đều đồng đều giống y hệt nhau. Hàng trăm luồng chân lực tạo thành sứcc mạnh mạnh hơn cả người thuộc cảnh giới truyền thuyết nhiều lần.

“Hoàng Kim Chấp Pháp Kiếm, chém!”

Đại thống lĩnh đứng chắp tay chỉ điểm. Hàng trăm người chấp pháp đồng loạt hô lên. Thanh kiếm chấp pháp khổng lồ bổ về phía Diệp Thiên.

“Hừ!”

Thanh kiếm khổng lồ giáng xuống đủ để chém đôi cả võ trường, vậy mà Diệp Thiên chỉ cười chế nhạo.

Cậu không hề có phản ứng gì, chỉ chắp một tay sau lưng. Khi thanh kiếm khổng lồ chém xuống đầu cậu thì cậu đanh mắt.
 
Chương 2520


Chương 2520

“Keng!”

Nửa trước của thanh kiếm hoàng kim phát ra nguồn sức mạnh hừng hực như hỏa tinh giống như thanh kiếm khổng lồ đang chém vào một bức tường vô hình. Nhưng chỉ được tầm mười giây thì thanh kiếm phát ra tiếng ong ong và vỡ vụn bay lả tả.

“Phụt!”

Hàng trăm người chấp pháp của Chấp Pháp Đường đều tái mét mặt, đồng loạt phun ra máu tươi, chật vật lùi lại một bước.

Cảnh tượng đó khiến cho rất nhiều đệ tử môn nhân của nhà họ Thi đều phải nín thở. Hoàng Kim Chấp Pháp Kiếm đủ khả năng gi3t ch3t cả người có cảnh giới truyền thuyết mà lại không thể khiến Diệp Thiên bị thương lấy nửa phần, ngược lại cậu còn có thể tấn công hàng trăm người bị thương cùng một lúc.

Đến lúc này thì cả tám vị thống lĩnh đều cảm thấy chấn động, sắc mặt trông vô cùng khó coi. Bọn họ không ngờ rằng Diệp Thiên lại mạnh như vậy.

“Giết tôi sao?”

Diệp Thiên cười châm chọc: “Dựa vào chút sức lực này ấy à?”

Cậu vừa dứt lời thì vươn tay ra ấn về phía về phía thiên tài số một được mọi người sùng bái của Tứ Tượng Tông.

Liêm Hình với cơ thể cao gần một mét chín mà bị diệp Thiên xách qua cả đầu cậu.

Lúc này Liêm Hình chẳng thể giãy giụa, chỉ cảm thấy vừa tức giận vừa xấu hổ, thật chỉ muốn kiếm cái lỗ mà chui xuống.

Liêm Hình là thiên tài số một của Tứ Tượng Tông, là thánh tử trong tương lai, lại xếp thứ ba trong Huyền Môn, đi tới đâu cũng đều nhận được sự tôn sùng, người ái mộ vô số. Một sự sỉ nhục như thế này đúng là Liêm Hình chưa từng trải qua.

Điều khiến Liêm Hình khó chấp nhận nhất là bị một người trông vô cùng bình hường nhấc lên, lại còn cùng tuổi với cậu ta, thậm chí còn ít tuổi hơn.

“Đồ nghiệt tử, cậu muốn làm gì?”

Thấy hành động của Diệp Thiên, bốn vị trưởng lão cùng với tám vị thống lĩnh đều co đồng tử và quát lên.

Dù bọn họ vô cùng tức giận nhưng lúc này Liêm Hình đang nằm trong tay Diệp Thiên nên không dám khinh suất.

“Diệp Thiên đừng làm loạn!”

Bố của Thi Tú Vân là Thi Trảm Nguyên lúc này cũng xuất hiện. Ông ấy nhìn Diệp Thiên với biểu cảm cực kỳ khó coi.

“Liêm Hình là đệ tử thân truyền của tông chủ Tứ Tượng Tông. Nếu cháu giết cậu ta thì đây không còn là chuyện của nhà họ Thi nữa mà là đã trở thành kẻ địch của cả Tứ Tượng Tông, đừng làm chuyện ngốc nghếch!”

“Hừ, đệ tử thân truyền của tông chủ Tứ Tượng Tông sao?”

Diệp Thiên chẳng buồn quan tâm, chỉ thản nhiên lên tiếng: “Khi các người tìm anh ta tới hành hình đối với tôi thì có nghĩ tới điều đó không?”

“Bất luận là ai, chỉ cần là người muốn giết tôi thì đều chỉ có một kết cục!”

Cùng với từ cuối cùng vang lên thì cả cơ thể của Liêm Hình dâng lên trong không trung, sau đó dưới sự chứng kiến của hàng nghìn người cơ thể Liêm Hình bỗng nổ tung và hóa thành tro bụi.

Thiên tài số một của Tứ Tượng Tông chết rồi! Khốn nạn.

Nhìn thấy Liêm Hình không còn, Kiệt trưởng lão không thể nhịn thêm được nữa, ông ta đứng bật dậy, sát ý ngập trong ánh mắt.

Còn Diệp Thiên thì chỉ phẩy tay mỉm cười.
 
Chương 2521


Chương 2521

“Đây là thiên tài số một của Tứ Tượng Tông đấy à? Là hi vọng trong tương lai của các người đó sao?”

“Đáng tiếc, đây chỉ là một tên phế vật mà thôi!”

Võ trường của nhà họ Thi im lặng như tờ, không ai còn dám lên tiếng nữa.

Nếu trước đó Diệp Thiên nói câu nói này thì chắc chắn bọn họ sẽ khịt mũi.

Đùa nhau chắc, thiên tài số một của Tứ Tượng Tông, hoàng cấp 21 tuổi, thiên tài số ba của Huyền Môn thì sao có thể là phế vật được?

Vậy mà lúc này, Liêm Hình trước mặt đám đông đã bị Diệp Thiên nghiền thành cám, nên không ai còn dám phản kháng nữa.

Thiên tài có mạnh đến mấy thì lúc này ở trước mặt Diệp Thiên căn bản chẳng khác gì phế vật, cho dù có là thiên tài số một, là Thiếu điện chủ của Vân Thiên Điện tới đây chì cũng chỉ một phế vật khác mạnh hơn xíu xiu mà thôi?

“Được rồi, trò chơi đến đây kết thúc rồi!”

Diệp Thiên mặc kệ đám đông, chỉ đưa tay lên chỉ về phía tám vị thống lĩnh của Thi Đoạn Uyên.

“Lần trước, tôi tiêu hủy phân thân của ông, tôi nói rằng nếu như bản thể của ông ở đây thì tôi cũng có thể tiêu diệt một cách dễ dàng!”

“Giờ bản thể của ông ở đây rồi, tôi muốn xem xem, ông còn cuồng ngạo được đến đâu!”

Hôm nay, Diệp Thiên đã hạ quyết tâm sẽ quậy tung nhà họ Thi một trận.

Trên sân luyện võ nhà họ Thi, hiện trường tĩnh mịch không tiếng động, hàng loạt ánh nhìn đều tập trung trên người Diệp Thiên, người này vốn là “nghiệt tử” mà mọi người đều nghĩ rằng chắc chắn đã chết, lúc này lại trở thành tiêu điểm ở đây.

“Thế nào?

“Còn không ra tay?”

Diệp Thiên đang chỉ tay vào Thi Đoạn Uyên, thống lĩnh đức cao vọng trọng của nhà họ Thi, thái độ vốn chẳng hề để ý.

Trái lại, Thi Đoạn Uyên lại không lập tức ra tay, ánh mắt liếc nhìn đánh giá Diệp Thiên từ trên xuống dưới rồi đột nhiên vung tay.

“Tội nghiệt nhà họ Thi, hoành hành không kiêng nể gì, tàn sát đồng môn, thống lĩnh Chấp Pháp Đường nghe lệnh, chấp hành tài quyết lệnh!”

“Giết!”

Giọng hắn chấn động chín tầng trời, khiến các đệ tử môn nhân nhà họ Thi đều ngây người.

Tài quyết lệnh nhà họ Thi, đây là chỉ lệnh chấp hành cao nhất của Chấp Pháp Đường, một khi phát ra thì sẽ nhắm đến mục tiêu không chết không ngừng.

Hơn nữa, tài quyết lệnh chỉ có cấp bậc thống lĩnh Chấp Pháp Đường mới có tư cách chấp hành, cũng có nghĩa là, các thống lĩnh Chấp Pháp Đường lúc này, cuối cùng phải ra tay rồi.

“Nhận lệnh!”

Ngoại trừ Thi Đoạn Uyên, bảy vị thống lĩnh còn lại đều đồng thời gật đầu, sau đó bảy người đồng loạt đứng ra, áo giáp nặng nề trên người tự động biến mất, xuất hiện bảy người với vóc dáng khôi ngô to lớn.

“Soạt!”
 
Chương 2522


Chương 2522

Tiếp đó, bảy luồng chân lực phóng thẳng lên trời, thẳng lên Cửu Tiêu, từng áng mây trên bầu trời đều biến thành hư vô.

“Bảy vị cảnh giới truyền thuyết?”

Diệp Thiên ngay cả mắt cũng không buồn ngước nhìn, mà chỉ khẽ cười thành tiếng.

Chấp Pháp Đường của nhà họ Thi vốn có chín vị thống lĩnh, Thi Vô Tự bị Diệp Thiên giết chết ở giới thế tục kia chính là bị thống lĩnh thứ chín của nhà họ Thi.

Thi Vô Tự là thống lĩnh mới thăng cấp của nhà họ Thi, mặc dù tu vi vượt qua hoàng cấp nhưng chưa từng đạt đến cảnh giới truyền thuyết, nên chỉ có thể trở thành người yếu kém nhất, xem như miễn cưỡng góp đủ người, mà tám người còn lại lại là cảnh giới truyền thuyết hàng thật giá thật, xếp hạng càng cao thì thực lực càng mạnh.

Trong bảy người ra tay, thống lĩnh thứ tám yếu nhất thì tu vi cũng đã đạt đến cảnh giới truyền thuyết hoàng cấp, mà Nhị thống lĩnh mạnh nhất lại là cảnh giới truyền thuyết nhân cấp.

Bảy người liên thủ, cũng tương đương với bảy vị cảnh giới truyền thuyết ra tay cùng lúc, hơn nữa bọn họ nắm giữ Chấp Pháp Đường đã nhiều năm, gần như là tâm ý tương thông, khả năng hợp tác tấn công tinh chuẩn, sức mạnh bảy người liên thủ bùng nổ, chắc chắn là trên cả cảnh giới truyền thuyết nhân cấp.

Nhìn thấy bảy người ra tay, các đệ tử môn nhân nhà họ Thi đều thở phào một hơi, theo bọn họ thấy, có bảy người này ra tay thì kẻ cuồng ngạo Diệp Thiên đến từ giới thế tục này chắc chắn sẽ phải chịu trừng phạt.

“Ầm!”

Âm thanh phá không vang lên, bỗng nhiên vọng ra xung quanh, chỉ nhìn thấy Bát thống lĩnh chân bước lướt ngang qua, thoáng chốc đã xuất hiện phía sau Diệp Thiên, đánh ra một chưởng.

Ngay khi đẩy bàn tay ra thì một ấn kết bàn tay mờ ẩn xuất hiện phía trước, lấp lánh ánh sáng thần bí, bay nhanh xoay tròn thành một chữ “vạn”, lập tức bay về sau lưng Diệp Thiên.

“Đó là tuyệt kỹ thành danh của Bát thống lĩnh, Vạn Pháp Ấn!”

Một vài đệ tử tinh mắt đã nhận ra kỹ pháp chiến đấu truyền kỳ này của nhà họ Thi.

“Ầm!” Tải ápp ноlа để đọc chương tiếp theo nhé.

Quang ấn đã đến sau lưng Diệp Thiên, ánh mắt Bát thống lĩnh ẩn hiện sát ý, hắn vốn nghĩ rằng một đòn này có thể diễn ra thuận lợi.

Nhưng ngay lúc này, một bàn tay thon dài đột nhiên vươn ra.

Trên bàn tay, không hề có chút chân lực dao động, chỉ đơn thuần là bàn tay xác thỉ, nhưng lại dùng cách thức đơn giản nhất, xuyên qua giữa quang ấn.

Quang ấn này cũng đủ để dời núi lấp biển lại giống như một miếng đậu phụ, lập tức bị tách đôi, sau đó trong ánh mắt vô cùng kinh ngạc của Bát thống lĩnh, khảm vào trong ngực sau đó lại xuyên qua lưng.

Mà ở giữa năm ngón tay thon dài ấy, lại đang nắm lấy trái tim đang run rẩy của hắn.

“Mẹ!”

Diệp Thiên quay đầu, cười nhạt với Thi Vân Tú!

“Hôm nay thủ đoạn của con đã có chút tanh hôi vì mùi máu, mong mẹ đừng giận, bởi vì hôm nay, con tuyệt đối sẽ không nương tay”. Ngay sau khi cậu dứt lời, năm ngón tay cũng siết chặt lại, bóp nát trái tim kia.

Bát thống lĩnh ngay cả tiếng k3u rên cũng chưa kịp bật ra, thần quang lập tức ảm đạm, thần hồn cũng bị vỡ nát dưới sức mạnh tinh thần cuồn cuộn của Diệp Thiên.

“Suỵt!”
 
Chương 2523


Chương 2523

Tiếng hô ngạc nhiên vang vọng khắp sân, các đệ tử nhà họ thi quả thực không dám tin cảnh tượng trước mắt.

Thống lĩnh nhà họ Thi, thực lực mỗi người đều là sức mạnh cảnh giới mà bọn họ theo đuổi, nhưng Bát thống lĩnh tu vi đạt đến cảnh giới truyền thuyết lại bị một thanh niên trạc tuổi bọn họ đâm xuyên ngực gi3t ch3t, như thể bóp chết một con kiến, sức tấn công như cảnh tượng vừa rồi, khó mà tưởng tượng nối.

Diệp Thiên rút tay ra, bởi vì sức mạnh tinh thần bao phủ nên cậu không hề bị dính một giọt máu nào, ánh mắt cậu lướt nhìn các đệ tử nhà họ Thi với vẻ mặt vô cùng kinh sợ, sau đó nhìn sang sáu vị thống lĩnh vẫn chưa ra tay kia.

“Các người cũng thật ngu xuẩn, vừa nãy ngay cả cái thứ kiếm Hoàng Kim Chấp Pháp cũng không thể làm tôi bị thương, mà chỉ một cảnh giới truyền thuyết hoàng cấp lại dám đến gần tôi trong vòng ba bước, đúng là tự tìm đường chết!”

“Không phải các người cảm thấy bản thân luôn luôn cao hơn người khác một bậc, nhà họ Thi chính là đại tốc có huyết mạch tôn quý sao?

Vậy thì cùng lên đi, để tôi được lĩnh giáo xem cái gì là khác biệt giữa tiên nhân và người phàm?”

Đại thống lĩnh Thi Đoạn Uyên, ánh mắt nghiêm túc, nhưng hắn vẫn không ra tay, chỉ gật đầu ra hiệu cho sáu người còn lại.

Sáu vị thống lĩnh còn lại, tại thời khắc Diệp Thiên gi3t ch3t Bát thống lĩnh thì trong lòng bọn họ đã có chút e sợ, thủ đoạn cay nghiệt không chút lưu tình đó cùng với tâm tính sát phạt quyết đoán đó, quả thực giống như ma đầu giết người không chớp mắt, hoàn toàn không giống như một thanh niên chừng hai mươi tuổi có được.

Mà bọn họ, lúc này nhất định phải đối mặt với kẻ địch tựa như thần ma này!

“Ra tay!”

Trong Chấp Pháp Đường, ngoài Thi Đoạn Uyên thì Nhị thống lĩnh chính là người có uy quyền nhất, quát gầm một tiếng, chân lực hóa thành lốc xoáy từ trên trời giáng xuống, luồng gió thổi mạnh trên sân luyện võ, năm người còn lại cũng khẽ quát lên, đứng ở năm vị trí, năm luồng chân lực, đều ngưng tụ thành hình.

Mũi thương, đầu thương, thân thương, đuôi thương, cán thương, chân lực của năm người lần lượt ngưng tụ thành một bộ phận của trường thương chân lực, sau đó tập hợp lại, cuối cùng ngưng tụ thành một quang thương khổng lồ đỏ sẫm trong suốt.

Thanh quang thương này so với kiếm hoàng kim mà người chấp pháp ngưng tụ lúc trước, cũng có hiệu quả hệt nhau, nhưng luồng dao động sức mạnh tản ra lại kém cả vạn dặm, trên quang thương này, liên tục tản ra hơi thở hủy diệt, sức mạnh cấp bậc này đã vượt qua cả cảnh giới truyền thuyết nhân cấp.

“Đó là, kỹ thuật hợp kích của các thống lĩnh – Thương Đoạn Hồn?”

Không ít đệ tử nhà họ Thi đều kinh ngạc kêu lên, mà những đệ tử nhà họ Thi trong phạm tấn công của Thương Đoạn Hồn chạy trốn khắp chốn, lo sợ sẽ bị cuốn vào.

Bọn họ biết rõ, đây chính là một trong những sát chiêu của Chấp Pháp Đường, một khi ra tay thì sẽ phá hủy đất trời, thuở đầu các vị thống lĩnh dùng “Thương Đoạn Hồn” này mà một chiêu đã phá hủy cả một toà nhà cao trăm tầng, đồng thời còn gi3t ch3t mười vị cảnh giới truyền thuyết nhân cấp và một vị cảnh giới truyền thuyết địa cấp, sức mạnh uy lực này, cũng được xếp trong mười hạng đầu của các tuyệt kỹ nhà họ Thi.
 
Chương 2524


Chương 2524

“Bắn chết cậu ta, Thương Đoạn Hồn!”

Thương Đoạn Hồn đã ngưng tụ thành, Nhị thống lĩnh quát lớn, chân lực biến thành lốc xoáy, đột nhiên quay về, sau đó biến thành một lốc xoáy khổng lồ, xoay vòng Thương Đoạn Hồn nhanh chóng.

Thương Đoạn Hồn này vốn uy lực đã kinh người, lúc này lại thêm sức mạnh xoay chuyển tốc độ, uy lực này so với ngày thường lại càng thăng lên một bậc, ánh mắt hắn khóa chặt nhìn Diệp Thiên, sau đó đột nhiên đẩy tay ra.

“Soạt!”

Âm thanh bùng nổ dữ dội, khi sân luyện võ nhà họ Thi bùng nổ, thương đoạn tuyệt với tốc độ gấp ba lần tốc độ âm thanh lướt đi, phóng thẳng về phía đài hành quyết.

Cảm nhận được uy lực của Thương Đoạn Hồn này, gương mặt Thi Tú Vân tái mét, nếu một đòn này mà Diệp Thiên không đỡ được thì bà ấy và Diệp Thiên và toàn bộ đài hành quyết, hay thậm chí cả nửa sân luyện võ nhà họ Thi đều biến thành tro bụi.

“Rầm!”

Thương Đoạn Hồn mang theo gió bão kinh trời, càn quét cả sân luyện võ, mọi người chỉ có thể mơ hồ từ trong gió bão nhìn thấy một quang thương đỏ sậm trong suốt.

Mà ngay khi Thương Đoạn Hồn bắn đi, Diệp Thiên cũng đã chuyển động.

Cậu nâng tay, thoạt nhìn vô cùng chậm rãi, nhưng Thi Tú Vân lại cảm nhận được, tốc độ cậu nâng tay còn nhanh hơn cả Thương Đoạn Hồn bắn tới.

Năm ngón tay mở ra đã đóng sẵn ở quỹ đạo của Thương Đoạn Hồn bắn tới.

“Ầm!”

Tiếng nổ vang dội, thoáng chốc truyền khắp chân trời!

“Rầm!”

Chính giữa sân luyện võ, một luồng gió mạnh đột nhiên càn quét, thổi bay mịt mù, cả chục nghìn người xung quanh đều nhìn rõ cảnh tượng trong sân lúc này.

Chỉ thấy Diệp Thiên bước chân lên đài hành quyết, một tay đưa về phía trước, năm ngón tay co nắm lại, không tránh không né, đối mặt trực diện với mũi Thương Đoạn Hồn, kẹp giữa trong tay.

“Cái gì?”

Nhìn thấy cảnh tượng này, hàng loạt người đều kinh hãi lên tiếng, toàn bộ sân luyện võ đều bị bao phủ bởi tiếng ồn ào, còn sáu vị thống lĩnh kích phát Thương Đoạn Hồn, ánh mắt chợt nghiêm trọng, vô cùng khó tin.

Thương Đoạn Hồn này chính là tuyệt kỹ hợp kích cuối cùng của sáu người bọn họ, sức mạnh bùng nổ này không đơn giản vượt xa do sáu người hợp lại, mà là tăng lên gấp mấy lần, uy lực này đã vượt xa cảnh giới truyền thuyết nhân cấp, ít nhất cũng đã đến cảnh giới truyền thuyết nhân cấp trung kỳ, đến gần vô hạn cảnh giới truyền thuyết nhân cấp hậu kỳ.

Nhưng Diệp Thiên lại dùng tay không chặn lại, hơn nữa còn đỡ xuống?

“Nghịch tử này, sức mạnh này từ đâu ra chứ?”

Ánh mắt Kiệt trưởng lão chợt run sợ, lúc trước Diệp Thiên phá khóa Khốn Tiên, tuy ông ta bất ngờ nhưng không đến nỗi kinh sợ, ông ta cho rằng chẳng qua chỉ là Diệp Thiên và Thi Tú Vân sử dụng thủ đoạn bí mật gì đó, chỉ là chút trò lanh ma mà thôi thôi, chứ không phải sức mạnh tự thân Diệp Thiên tạo thành.

Mà Liêm Hình dùng kiếm hành quyết tấn công Diệp Thiên lại bị đẩy lùi, cậu ta cũng cho rằng do tu vi bản thân Liêm Hình kém hơn Diệp Thiên nên mới như vậy.
 
Chương 2525


Chương 2525

Nhưng về sau, Diệp Thiên tay không đỡ được kiếm Hoàng Kim Chấp Pháp, bây giờ lại tay không đỡ lấy Thương Đoạn Hồn, cuối cùng cậu ta cũng hiểu được, tất thảy mọi thứ đều bắt nguồn từ thực lực bản thân Diệp Thiên.

Tu vi của Diệp Thiên, ít nhất cũng là cảnh giới truyền thuyết nhân cấp, đã đạt đến cảnh giới truyền thuyết nhân cấp đỉnh cao, hoặc đã đạt đến cảnh giới truyền thuyết địa cấp.

“Ầm!”

Trên sân luyện võ, sức mạnh điên cuồng nổ tung dưới chân Diệp Thiên, hơi thở phá hủy của Thương Đoạn Hồn kia tuy bị Diệp Thiên ngăn chặn, nhưng sức mạnh sôi sục lan ra lại bao phủ khắp chốn, sân luyện võ với chất liệu gỗ cứng cáp cũng lập tức rạn nứt, các vết nứt lan dần xung quanh, tựa như có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.

“Phá cho ta!”

Sáu vị thống lĩnh giằng co với Diệp Thiên không xong, đột nhiên tức giận rống gầm, bọn họ đều là lực lượng nòng cốt nhà họ Thi, nào đã từng đánh với tiểu bối đến mức khó giải quyết như vậy, nói chi là bảy người cùng lên?

Bọn họ đột nhiên quát một tiếng, chân lực trong cơ thể vận hành đến cực điểm, trên Thương Đoạn Hồn kia, quang mang đỏ sậm sáng rực, uy lực so với lúc trước lại tăng thêm một bậc.

Nhưng cho dù bọn họ có vận dụng sức mạnh ra sao, thì Diệp Thiên vẫn một tay nắm lấy như cũ, thân hình không suy chuyển, vẻ mặt vẫn như cũ.

“Thống lĩnh Chấp Pháp Đường nhà họ Thi, chẳng qua cũng chỉ tới trình độ này thôi?”

Diệp Thiên nắm đầu thương, bỗng lắc đầu, như thể có chút thất vọng.

Sáu vị thống lĩnh lúc này trong lòng rất hoảng sợ, cảm thấy không tốt, nhưng đã chậm một bước, chỉ thấy Diệp Thiên nâng tay, Thương Đoạn Hồn kia lại bị cậu nhẹ nhàng kéo, sau đó năm ngón tay nắm chặt.

“Ầm!”

Thương Đoạn Hồn do chân lực bảy vị thống lĩnh ngưng tụ thành, lập tức vỡ nát, gió bão điên cuồng còn lại, lập tức cuộn tròn quay về, bao phủ sáu vị thống lĩnh.

“Phù!”

Âm thanh ho ra máu đồng loạt vang lên từ trong luồng gió bão, sáu vị thống lĩnh ai ai cũng thương tích đầy mình, hơi thở yếu ớt, bị gió bão điên cuồng kia quật xuống sân luyện võ, sống chết không hay.

Chỉ một chiêu, mà sáu vị thống lĩnh Chấp Pháp Đường đã thua! Toàn bộ sân luyện võ, ngoài trừ âm thanh gió thổi thì tất cả mọi người đều im lặng như tờ, những đệ tử nhà họ Thi trạc tuổi với Diệp Thiên đều rụt đầu, cảm thấy kinh sợ.

Đây vốn là xem cảnh hành quyết, ai ngờ, lại biến thành đại chiến của nhà họ Thi và một người đến từ bên ngoài.

Trong lịch sử thế giới nhỏ, từ khi Tứ Tượng Tông tồn tại đến nay, cho dù là nhà họ Thi hay ba nhà khác của Tứ Tượng Tông cũng chưa từng có ai đến cửa kiếm chuyện, mà hôm nay, một người từ giới thế tục đến, lại hiên ngang khiêu khích cả nhà họ Thi, từ đầu tới cuối đã gi3t ch3t đệ nhất thiên tài Tứ Tượng Tông và tám vị thống lĩnh nhà họ Thi, đây là chuyện xưa nay chưa từng có.

“Chẳng qua chỉ mấy tuần không gặp mà cậu ta đã mạnh thế này sao?”

Bàn tay Thi Trảm Nguyên khẽ run, lần trước ông ta gặp Diệp Thiên, Diệp Thiên vẫn còn phải vẫn dùng không gian giấu đao, vừa nãy có thể ra đòn bất ngờ gi3t ch3t Lư Tịnh Trai có cảnh giới truyền thuyết huyền cấp, ngay cả khi đối mặt với Lạc Thiên Long, cậu cũng phải mất rất nhiều thời gian mới chiếm được thế thượng phong, cả người thương nặng.
 
Chương 2526


Chương 2526

Nhưng bây giờ, một mình Diệp Thiên quyết đấu với sáu vị cảnh giới truyền thuyết, hơn nữa tu vi ít nhất cũng trên cả Lư Tịnh Trai và Lạc Thiên Long, thực lực không biết đã tăng biết bao nhiêu bậc.

Trong lòng có chút hối hận, nếu ban đầu thái độ kiên quyết một chút, thương lượng với cha cho đàng hoàng thì sức chiến đấu hùng mạnh này có khả năng đã là thành viên nhà họ Thi rồi, nếu không, cũng sẽ không gây chuyện với nhà họ Thi đến mức khó thu xếp như vậy.

Nhưng bây giờ, tất cả đều đã muộn rồi! Ở trước mặt cả trăm nghìn đệ tử nhà họ Thi, và cả bốn vị trưởng lão, Diệp Thiên đã giết hết cả bảy vị thống lĩnh, còn diệt cả đệ tử đích truyền của tông chủ Tứ Tượng Tông, chớ nói đến nhà họ Thi, mà toàn bộ Tứ Tượng Tông chắc chắn không thể nào để Diệp Thiên sống sót, nếu không, thể diện Huyền Môn, Tứ Tượng Tông lớn như vậy biết phải để đâu?

Ông ấy quay đầu nhìn trưởng lão, quả nhiên không ngoài dự đoán, ba trưởng lão còn lại, ánh mắt đều lộ vẻ hung tàn, sát ý hiển rõ, duy chỉ có bố ông ấy Thi Đôn Hoàng thì vẻ mặt phức tạp, tựa như đang do dự.

Mà trên sân, lúc này lại vang lên tiếng nổ.

“Ầm!”

Chỉ thấy một tia chớp màu đen, lướt sát mặt đất, trong lúc Diệp Thiên đánh bại sáu vị thống lĩnh thì đã xuất hiện sau lưng Diệp Thiên.

“Ồ?”

Thoáng chốc, vẻ mặt Diệp Thiên cũng nghiêm trọng, một luồng hơi thở quen thuộc đã đến sau lưng cậu.

“Thiên nhi, cẩn thận!”

Thi Tú Vân cũng thấy hoa mắt, bà ấy chỉ kịp lên tiếng nhắc nhở, nhưng vẫn chậm một bước.

Một bàn tay ấn chứa khí đen đã đánh vào vị trí giữa lưng Diệp Thiên.

Một chưởng này không giống với tám vị thống lĩnh trước đó, chỉ là vừa chạm đến giữa lưng thì chân lực đã phun trào như núi lửa, bùng phát ra.

“Ầm!”

Cả sân luyện võ đều chấn động, Diệp Thiên trước đó có đỡ lấy biết bao đòn công kích vẫn không bị thương gì, lúc này lại bị một luồng khí đen đặc sệt trực tiếp đánh bay ra ngoài mười trượng.

Thoáng chốc, lúc này mọi người mới nhìn thấy rõ, người đột nhiên ra tay sau lưng Diệp Thiên lại là đại thống lĩnh Chấp Pháp Đường nhà họ Thi – Thi Đoạn Uyên.

“Đại thống lĩnh lại…”. Rất nhiều môn nhân nhà họ Thi lúc này trong lòng đều phức tạp, trong suy nghĩ bọn họ, đại thống lĩnh Chấp Pháp Đường chính là trụ cột to lớn của cả Chấp Pháp Đường, chính là nhân vật đức cao vọng trọng.

Nhưng vừa nãy, Thi Đoạn Uyên lại nhân lúc sơ hở khi Diệp Thiên giao chiến với tám vị thống lĩnh khác, đột nhiên lướt đến sau lưng Diệp Thiên đánh lén cậu.

Chuyện này khiến các đệ tử nhà họ Thi trước giờ đều tôn sùng Thi Đoạn Uyên, lại cảm thấy có phần không chấp nhận được.

Thi Đoạn Uyên đứng trên đài hành quyết, vẫn duy trì tư thế đánh quyền, khí đen lơ lửng trên tay, chân lực mạnh mẽ đang kích động sôi sục.

Vẻ mặt hắn u ám, ở trước mặt nhiều đệ tử môn nhân như vậy lại đánh lén Diệp thiên, cũng không phải là chuyện hắn muốn, nhưng sức chiến đấu của Diệp Thiên đã vượt ngoài dự liệu, muốn đánh bại Diệp Thiên trực diện thì hắn không nắm chắc toàn phần, nên vừa rồi mới ra hạ sách này.

Đối với hắn mà nói, gi3t ch3t nghịch tử Diệp Thiên này, so với mặt mũi cao thủ như hắn còn quan trọng hơn nhiều.

Một luồng khí đen khiến Diệp Thiên lùi lại ra ngoài đến mười mấy trượng, mà Diệp Thiên cuối cùng cũng dừng lại được, một tay chống đất.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom