Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!
Chương 2527


Chương 2527

Quần áo sau lưng cậu đã bị phá nát, xuất hiện một dấu tay, nhìn thấy mà giật mình, quần áo xung quanh cũng bị sức mạnh kỳ lạ ăn mòn, như có xu hướng bị ăn mòn.

“Nghiệt tử, thực lực của cậu đúng là vượt ngoài dự liệu của tôi, nhưng đáng tiếc, đỡ được một chiêu “Hắc Ma Phệ Tâm” của tôi, dù là cảnh giới truyền thuyết địa cấp rồi, cũng sẽ bị thương nặng thôi!”

“Hôm nay cậu có ba đầu sáu tay cũng sẽ phải chết ở đây?”

“Hắc Ma Phệ Tâm?”

Thi Tú Vân nghe vậy, ánh mắt chợt nghiêm trọng, vô cùng kinh ngạc.

Đây là tuyệt kỹ thành danh của Thi Đoạn Uyên, xếp trong năm người đứng đầu về kỹ thuật chiến đấu của nhà họ Thi, hơn nữa còn là kỹ thuật chiến đấu tàn nhẫn nhất của nhà họ Thi, sức mạnh một chưởng, không chỉ có thể phá hủy gan tim, mà chất độc trong sương đen còn có thể lan tràn vào cơ thể, phá hủy tim mạch.

Ngay cả cảnh giới truyền thuyết địa cấp trúng một chưởng này, nếu có cảnh giới truyền thuyết thiên cấp trợ giúp thì chắc chắn tu vi sẽ giảm xuống, thậm chí có nguy cơ sụp đổ lập tức.

“Tên này, xem ra chết chắc rồi!”

Rất nhiều đệ tử nhà họ Thi cũng lắc đầu không thôi, Diệp Thiên quả thực kinh diễm, nhưng dưới một đòn toàn lực của Thi Đoạn Uyên thì rõ ràng cũng hết cách.

Ánh mắt của mọi người đều tập trung trên người Diệp Thiên, chỉ thấy cậu một tay chống đất, đang chầm chậm đứng dậy.

“Đại thống lĩnh Chấp Pháp Đường được lắm, lúc trước tôi còn định xem ông là nhân vật số một, nhưng bây giờ xem ra, chẳng qua chỉ là một kẻ tiểu nhân vô sỉ đê tiện mà thôi!”

Diệp Thiên quay người, nhìn thẳng Thi Đoạn Uyên, hai mắt sáng rực, dáng người thẳng tắp, thoạt nhìn tựa như không hề bị thương gì.

“Sao có thể?”

Ánh mắt Thi Đoạn Uyên nghiêm trọng, trong lúc đang kinh ngạc thì Diệp Thiên một tay xé quần áo trên người thành vụn, để lộ cơ thể với cơ bắp cân xứng hoàn mỹ.

Tiếp đó, cậu cất bước, dưới chân như có tiếng nổ vang lên.

“Bùng nổ!”

Bạo Bộ? Đây là thần thông x4c thịt được diễn hóa sau khi Diệp Thiên tu luyện thành công Phệ Thiên thần thể.

Bạo Bộ là bộc phát sức mạnh ở chân hàng nghìn dặm chỉ trong một bước, có thể tưởng tượng được sức mạnh của nó khi bùng phát trong thời gian ngắn.

Diệp Thiên tiến ra một bước, cả võ đài đều như xảy ra động đất, mặt đất phía sau chân cậu nổ tung, sau đó sụp xuống khiến cho nhiều đệ tử của nhà họ Thi đều bay lên để tránh đòn.

Còn Diệp Thiên đã lao đến chỗ Thi Đoạn Uyên chỉ trong một bước.

Thi Đoạn Uyên trợn to mắt, hắn đã có cảnh giác ngay khi Diệp Thiên đáp xuống đất, hắn lùi về sao vài bước đồng thời lòng bàn tay nhanh chóng ngưng tụ chân lực.

Nhưng hắn lùi lại nhanh cũng không hề có tác dụng, tốc độ ép sát của Diệp Thiên khiến hắn không có thời gian để phản ứng dư thừa, chỉ trong một giây ngắn ngủi đã đến trước mặt hắn, bả vai hơi động đậy lao thẳng về phía hắn.
 
Chương 2528


Chương 2528

Không dựa vào bất kỳ sức mạnh tinh thần hay chân khí nào, hoàn toàn là sức mạnh của cơ thể: “Khốn kiếp!”

Sự việc xảy ra quá đột nhiên khiến Thi Đoạn Uyên không khỏi tức giận mắng, nhưng dù sao hắn cũng là một trong những cường giả đỉnh cấp của nhà họ Thi, cảnh giới truyền thuyết địa cấp hàng thật giá thật.

Khoảnh khắc Diệp Thiên lao đến, bỗng giơ mạnh tay ra.

“Hắc Ma Phệ Tâm, Uyển Hồn!”

Bàn tay hắn giơ ra, sau đó năm ngón tay hơi cong lại biến thành móng vuốt sắc nhọn muốn túm lấy vai Diệp Thiên cào ra một đường.

Nhưng ngay khi bàn tay của hắn đụng vào vai Diệp Thiên thì bỗng khựng lại, hắn cảm nhận được móng vuốt của mình như đang mắc vào một hòn đá cổ, không hề dịch chuyển, còn lực va chạm của Diệp Thiên đã truyền ra theo cánh tay hắn.

“Rắc!”

Tiếng xương gãy vang lên khắp võ đài, cả cánh tay phải của Thi Đoạn Uyên gần như bị gãy trong tích tắc, không chỉ thế cú va chạm này của Diệp Thiên như đập mạnh vào không khí, sóng lực đánh thẳng phá vỡ phòng vệ chân lực của Thi Đoạn Uyên khiến hắn văng ra hơn một trăm mét, sau đó đập mạnh người xuống đất.

“Ầm!”

Tiếng nổ cực lớn vang lên, trên võ đài bụi bay tứ tung, Thi Đoạn Uyên đã lọt vào trong khói bụi mù mịt.

Còn Diệp Thiên lại cởi trần, chân lơ lửng đứng giữa không trung lạnh lùng nhìn mọi thứ xung quanh như một vị chiến thần ngự trị thiên hạ.

“Đại thống lĩnh thế mà lại thua ư”.

Đệ tử nhà họ Thi đều tỏ ra rất ngạc nhiên, chỉ cảm thấy những gì mình nghe và thấy hôm nay là một đả kích trước nay chưa từng có. Các cường giả nhà họ Thi mà họ xem là niềm tin và mục tiêu phấn đấu lại bị một thanh niên hai mươi tuổi lần lượt đánh bại, hơn nữa gần như là áp đảo, quả thật không thể tin được.

Lẽ nào những tư tưởng trước giờ mà gia tộc, tông môn truyền thụ đều là sai cả sao?

Thế giới nhỏ và giới thế tục vốn chẳng có phân biệt cao thấp, cũng chưa từng có sự cách biệt giữa người bình thường và tu tiên?

Nếu không sao thanh niên đến từ giới thế tục lại có thể đánh bại từng tu sĩ cảnh giới truyền thuyết ở thế giới nhỏ này được?

Diệp Thiên lướt nhìn đám người, sau đó giơ tay lên chỉ vào Kiệt trưởng lão đang ngồi trên ghế trưởng lão.

“Ông lão, đây là nhà họ Thi mà ông lấy làm tự hào sao? Đây là sự cách biệt giữa tiên nhân và người bình thường mà ông nói à?”

“Không đỡ nổi một đòn”.

Bốn vị trưởng lão nhà họ Thi ngoài Thi Đôn Hoàng, sắc mặt ba người còn lại kể cả Kiệt trưởng lão cũng rất khó coi.

Nhất là Kiệt trưởng lão, ông ta thầm than mình sơ suất quá, trước đó chưa từng để ý đến thực lực thật sự của Diệp Thiên, nếu không ông ta cũng sẽ không cẩu thả bắt Diệp Thiên về nhà họ Thi như thế.

Bây giờ Diệp Thiên làm loạn nhà họ Thi, không chỉ đánh bại tám thổng lĩnh của nhà họ Thi ngay trước mặt các đệ tử của nhà họ Thi, mà còn giết cả Liêm Hình – đệ tử thân truyền của tông chủ Tứ Tượng Tông. Cho dù hôm nay họ giết Diệp Thiên thì danh tiếng của nhà họ Thi chắc chắn sẽ bị tổn thất.

Thi Tú Vân nhìn Diệp Thiên coi trời bằng vung, lạnh lùng chất vấn, ánh mắt lóe lên tia vui mừng.
 
Chương 2529


Chương 2529

Đây chính là con trai bà ấy.

Người xưa có nói, sinh con nên giống Tôn Trọng Mưu, mà hôm nay bà ấy tin chắc sinh con nên giống Diệp Lăng Thiên: “Ông già, đến lượt ông rồi”.

Diệp Thiên lạnh nhạt nhìn thẳng vào Kiệt trưởng lão.

Trước đó cậu từng bất khả chiến bại trong thế tục, hiếm khi gặp địch thủ, cũng chưa từng gặp phải đối thủ có thể khiến cậu cảm thấy bị đe dọa, nhưng sự xuất hiện của Kiệt trưởng lão đã phá vỡ kỷ lục này.

Chỉ là trong một chiêu, cậu đã gặp bất lợi, hắn còn cảm giác được dù có cố gắng hết sức cũng không thể lay chuyển được người này, chính vì vậy hắn rất nóng lòng muốn luyện chế lại Chân Võ Tiệt Thiên Kiếm, đây cũng là tuyệt chiêu tất sát mà cậu dành cho Kiệt trưởng lão.

Tiếc là vì số mệnh trêu người, lúc cậu đi qua thông đạo, đã bị sức mạnh không gian xé tan tành, mất Phệ Thiên Huyền Khí, không thể kích phát Chân Võ Tiệt Thiên Kiếm trong thần phủ bằng Phệ Thiên Huyền Kiếm, tuyệt chiêu này xem như vô dụng, không thể dùng để đối phó với Kiệt trưởng lão.

Nhưng dù là thế, lúc này cậu vẫn rất tự tin, với tu vi sức mạnh tinh thần cảnh giới xúc nguyên, cộng thêm tu vi cơ thể của Phệ Thiên thần thể, muốn đối phó với Kiệt trưởng lão sẽ không giống vài tháng bất lực trước đó.

“Này, cậu ngông cuồng quá đấy”.

Kiệt trưởng lão sầm mặt nhưng không ra tay, ngược lại cong môi nở nụ cười chế giễu.

“Sức mạnh của cậu đúng là vượt cả cảnh giới truyền thuyết nhân cấp, thậm chí đã vượt cả cảnh giới truyền thuyết địa cấp, nhưng cậu vẫn không hiểu cái gì là cảnh giới truyền thuyết”.

“Cậu nghĩ mình đã thắng rồi sao?”

“Hửm?” Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Ngay khi ông ta vừa dứt lời, Diệp Thiên bỗng nhíu mày.

Cậu cảm nhận được hơi thở dâng trào từ trong hố sâu ngay sau lưng mình rồi lao thẳng lên trời.

Một cột ánh sáng đen tuyền b4n ra từ trong hố sâu rồi thổi bay khói bụi, sau đó luồng khí đen đặc phun ra, cơ thể Thi Đoạn Uyên đang chậm rãi bay lên.

Cơ thể hắn lọt thỏm trong màn đen đặc, cả cánh tay phải buông xuống dưới, hắn đã mất đi khả năng cử động, nhưng ánh mắt hắn vẫn toát ra sự tức giận và sát khí ngút trời, như muốn nuốt sống Diệp Thiên vậy.

“Nghiệp chướng, hôm nay tôi phải băm vằm cậu ra thành từng mảnh”.

Vừa dứt lời, hắn hét lên một tiếng, khí đen xung quanh cuồn cuộn bắt đầu xoay chuyển.

“Hắc Ma Pháp Tượng, hợp!”

Khí đen đó bỗng co rút lại biến thành từng dải áo giáp đen tuyền, rồi từng miếng dính lên người Thi Đoạn Uyên.

Hơi thở của Thi Đoạn Uyên cũng trở nên bộc phát, mạnh hơn trước đó không chỉ hai lần, cánh tay phải vốn đã gãy của hắn lại được chữa lành, hoạt động như thường.

“Đã nhìn thấy chưa? Đây mới là sức mạnh thật sự của cảnh giới truyền thuyết”.

Lúc này cả người Thi Đoạn Uyên được bao bọc bởi áo giáp màu đen, trên áo giáp còn được quấn quanh bởi khí đen kia, vừa kỳ lạ vừa nguy hiểm, hơi thở của hắn mênh mông như biển, ngay cả trời đất cũng như đang run rẩy.
 
Chương 2530


Chương 2530

“Cảnh giới truyền thuyết được chia thành năm cấp bậc là thiên, địa, nhân, huyền, hoàng, nhưng ranh giới phân chia lại bắt đầu từ địa cấp”.

“Vì chỉ có tu vi đạt đến cảnh giới truyền thuyết địa cấp thì mới có thể luyện ra Pháp Tượng Truyền Thuyết của riêng mình, lúc này nhân cấp, huyền cấp, hoàng cấp không còn khả năng đe dọa đến mình nữa”.

“Bây giờ đến trải nghiệm Hắc Ma Pháp Tượng của tôi chút đi”.

Ánh mắt hắn toát ra sự điên cuồng, bàn tay lập tức giơ ra.

Kiếm Tử Hình cắm khắp nơi trên nền võ đài bị hắn hút lấy, sau đó hắn tiến ra một bước chém xuống một kiếm.

“Vút!”

Kiếm quang màu đen khổng lồ từ trên trời rơi xuống.

“Pháp tượng truyền thuyết?”

Diệp Thiên híp mắt lại, cậu còn chưa kịp suy nghĩ, đã thấy Thi Đoạn Uyên giơ tay lên, hút kiếm Tử Hình vào trong lòng bàn tay, sau đó chém xuống.

Nhát kiếm này ùn ùn kéo tới, kiếm mang cao trăm trượng, tỏa ra ánh sáng đen kỳ dị, chém thẳng vào Diệp Thiên.

“Hừ!”

Khi chém nhát kiếm này, ánh mắt của Thi Đoạn Uyên tràn đầy vẻ lạnh lùng, thậm chí còn có chút chế giễu.

Diệp Thiên đến nhà họ Thi, một mình chống lại bảy vị thống lĩnh nhà họ Thi, với thân phận một võ giả của giới thế tục, điều này khiến người khác rất ngạc nhiên.

Sau đó, hắn vốn dĩ muốn giữ lại chút sức lực, để tìm cơ hội đánh lén, giải quyết Diệp Thiên, nhưng Diệp Thiên lại bình an vô sự, ngược lại còn dùng một chiêu đánh gãy tay phải của hắn, điều này khiến hắn cảm thấy kinh ngạc, nhưng cũng chỉ có vậy.

Đối với những người tu tiên như hắn, từ trước đến nay bọn họ luôn cao cao tại thượng, chưa từng coi trong các võ giả giới thế tục, cho dù là Diệp Thiên được xưng là đệ nhất giới thế tục cũng vậy.

Bởi vì, hắn là cảnh giới truyền thuyết thiên cấp! Hắc Ma Pháp Tượng này được hắn luyện thành khi còn ở cảnh giới truyền thuyết địa cấp, mãi cho đến khi bước vào cảnh giới truyền thuyết thiên cấp từ một năm trước, mới được coi là đã tu luyện pháp tượng này thành công.

Bộ giáp bao phủ bởi những luồng khí đen trên người hắn, chính là bộ giáp pháp tượng được biến đổi từ Hắc Ma Pháp Tượng, một khi bao trùm cơ thể, tốc độ, sức mạnh, phản xạ thần kinh của cơ thể hắn sẽ được nâng cao gấp đôi, không chỉ vậy, chân lực của hắn cũng sẽ hợp thể với pháp tượng, cuộn trào dữ dội hơn nhiều.

Nói kiểu nghĩa thô thì đây chính là máy khuếch đại sức mạnh chỉ những người có cảnh giới truyền thuyết địa cấp trở lên mới có được.

Đối đầu với một vị cảnh giới truyền thuyết địa cấp có pháp tượng truyền thuyết thì dù mười mấy người cảnh giới truyền thuyết nhân cấp ra tay cùng lúc cũng không phải đối thủ của hắn, huống hồ lúc này, tu vi của hắn đã đạt đến cảnh giới truyền thuyết thiên cấp.

Diệp Thiên dù mạnh đến đâu thì cũng không phải người tu tiên, cũng không có được cách tu luyện pháp tượng truyền thuyết, vậy tại sao cậu có thể so tài với hắn?

“Xoẹt!”

Khi hắn đang chìm đắm trong cảm xúc, kiếm mang kia đã chém đến sân luyện võ, kiếm mang cao trăm trượng lướt qua, khiến cả sân luyện võ bị tách ra, để lộ ra một khe núi khổng lồ.

Còn Diệp Thiên đã bị kiếm mang màu đen vùi lấp, không hề thấy bóng dáng đâu.
 
Chương 2531


Chương 2531

“Đây chính là sức mạnh của cảnh giới truyền thuyết thiên cấp sao?”

Thi Tú Vân cực kỳ ngạc nhiên, bà ấy vốn nghĩ rằng mình đã đạt đến cảnh giới truyền thuyết nhân cấp, đã tiến gần hơn một bước với các cao thủ và tu sĩ chân chính trong nhà họ Thi, nhưng xem ra, hiện giờ hai người hoàn toàn không cùng một đẳng cấp, mà còn cách xa vạn dặm.

Chỉ một nhát kiếm này, thì dù có mười người giống bà ấy, cũng phải ngậm hờn mà chết ngay tại chỗ.

Trong ánh mắt của bà ấy không khỏi lộ ra vẻ lo lắng, đối mặt với Thi Đoạn Uyên mạnh như vậy, sao Diệp Thiên có thể chống đỡ được?

Không chỉ vậy, ngoại trừ Thi Đoạn Uyên, còn có bốn vị trưởng lão nhà họ Thi thực lực đáng sợ đang ngồi tại đây, vậy hôm nay, Diệp Thiên thật sự có thể an toàn rời đi sau khi đại náo nhà họ Thi sao?

Các đệ tử nhà họ Thi nhìn thấy Thi Đoạn Uyên chỉ dùng một nhát kiếm này mà rung chuyển trời đất, ánh mắt của bọn họ tràn ngập sự ngạc nhiên và kinh hãi.

Đây mới chính là sức mạnh mà thống lĩnh nhà họ Thi nên có chứ, chẳng trách Thi Đoạn Uyên có thể thống lĩnh Chấp Pháp Đường của nhà họ Thi trong trăm năm qua!

“Ồ!”

Khi mọi người cho rằng Diệp Thiên đã bị một nhát kiếm này đánh bại thì một làn sóng kỳ lạ phát ra từ dưới đất, một luồng sáng xanh mờ ảo đột nhiên phun trào.

“Rào!”

Cả mặt đất lúc này đều rung lên, một lòng bàn tay lọt vào tầm mắt của mọi người, năm ngón tay nắm lấy phần đuôi kiếm mang, kéo nó theo chiều ngang.

“Răng rắc!”

Kiếm mang đứt đôi, bị nghiền nát thành nhiều mảnh, dưới kiếm mang, bóng người cao ngạo mạnh mẽ rắn rỏi của Diệp Thiên lại xuất hiện.

Mặt đất xung quanh cậu đã bị kiếm mang này chém tan tành, hiện ra một khoảng trống tối đen như mực, chỉ có mặt đất dưới chân cậu vẫn nguyên vẹn, điều này khiến mọi người rất ngạc nhiên.

Ánh mắt của Thi Đoạn Uyên nheo lại, cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, hắn không ngờ nhát kiếm bất ngờ của mình vẫn bị Diệp Thiên chặn lại.

“Chẳng lẽ… tên nghiệp chướng này đã bước vào cảnh giới truyền thuyết thiên cấp?”

“Sao có thể được?”

Hắn càng nghĩ càng thấy sởn gai ốc, một cảnh giới truyền thuyết thiên cấp ở độ tuổi 20, điều chưa từng xuất hiện trong toàn bộ lịch sử của tiểu thế giới.

Giống như Thiếu điện chủ Vân Thiên Điện, công chúa Tam Nhất Môn và Liêm Hình, đệ nhất thiên tài của Tứ Tượng Tông đều là những thiên tài kiệt xuất đứng ở nhóm vị trí đầu trong lịch sử tiểu thế giới, nhưng dựa vào thiên phú tài tình của bọn họ, muốn đạt đến cảnh giới truyền thuyết thiên cấp, ít nhất cũng phải mất năm sáu mươi năm nữa.

Nhưng bây giờ, một Diệp Thiên đến từ giới thế tục lại có thể chống lại một nhát kiếm của pháp tượng truyền thuyết mở ra từ cảnh giới truyền thuyết thiên cấp, nếu là do người tu tiên từ tiểu thế giới mở ra, không biết sẽ gây ra chấn động lớn biết bao nhiêu.

“Pháp tượng truyền thuyết?”

Diệp Thiên thu lòng bàn tay lại, cười nhẹ.
 
Chương 2532


Chương 2532

“Khoác thêm cái mai rùa này cũng chỉ khiến ông mạnh hơn một chút, có gì mà kiêu ngạo chứ?”

“Ông nghĩ rằng, thứ này có thể ngăn tôi sao?”

Cậu vừa dứt lời, dáng vẻ vẫn như trước, tiến lên một bước.

Bạo bộ! Ầm!

Cả mặt đất lại nổ vang, Diệp Thiên đã biến mất, chỉ để lại một vết lõm khí dài ở trên không trung.

Lần này, Diệp Thiên không dùng vai, mà dùng một quyền để đánh ra.

Một quyền đơn giản này lại khiến đồng tử của Thi Đoạn Uyên co rút lại, hắn chỉ cảm thấy không gian xung quanh mình bị một sức mạnh xé rách một cách thô bạo, mặt đất dưới chân cũng từng tấc từng tấc vỡ ra, như sắp sụp đổ.

Trước khi một quyền này đến, một khí tức hủy diệt tất cả đã thổi về trước mặt hắn.

“Hừ!”

Mặc dù một bước chân này của Diệp Thiên rất nhanh, nhưng sau khi hắn thi triển Hắc Ma Pháp Tượng đã có thể gắng gượng theo kip tốc độ này. khi Diệp Thiên tung ra quyền này, kiếm Từ Hình trong tay hắn đā chặn trưước ngực, may mắn chặn đreợc cú đấm của Diệp Thiên. Hắc khi trên kiếm Từ Hình phun trào, mang theo một tầng sáng giống như một kết giới.

“Keng!”

Diệp Thiên không quan tâm, đã tung quyền đấm trúng thân kiếm của kiếm Tử Hình.

“Phụt!”

Thi Đoạn Uyên rùng mình, vẻ mặt thay đổi, phun ra một ngụm máu tươi giữa không trung.

Cả người hắn bay lên, thân thể đập vào phế tích trên mặt đất, sượt dài trên mặt đất cả trăm thước, kiếm Tử Hình sớm đã bay ra khỏi lòng bàn tay.

Tất cả mọi người đều nhìn thấy rõ, khi Diệp Thiên tung quyền, giáp trụ được bao bọc bởi từng sợi hắc khí đã tan rã trong nháy mắt.

“Khục!”

Thi Đoạn Uyên đập vào đống phế tích, chật vật đứng dậy, khóe miệng của hắn chảy máu, cả người bị cảm giác âm u bao phủ , trên ngực trũng xuống xuất hiện một hình quyền ấn, nếu cách xa một chút nữa có thể đấm vào trái tim của hắn, đúng thật là khiến mọi người ngạc nhiên.

Hắn ho ra một ngụm máu, trong lòng vẫn cảm thấy không thể tin được, hắn quan đầu nhìn về phía bên cạnh mình, kiếm Tử Hình cứ vậy mà lẳng lặng nằm trên mặt đất, mà trên thân kiếm của thanh kiếm này cũng có thấy rõ vết quyền ấn lõm xuống.

“Sao… có thể được?”

Mắt của hắn rung lên, kiếm Tử Hình này được tạo ra từ thiên thạch vũ trụ, một loại kim loại không thuộc về Trái Đất, dù là độ cứng hay uy lực cũng hơn hẳn những vũ khí làm từ vật liệu bản địa của Trái Đất, dù có được nung dữ dội bởi lửa cũng khó có thể thay đổi hình dạng của nó. Năm đó tổ tiên nhà họ Thi tạo ra kiếm Tử Hình cũng dùng Huyền hỏa bên ngoài Trái Đất để tinh luyện trăm ngày trăm đêm, mới có thể rèn đúc nó thành hình.

Vậy mà Diệp Thiên lại đấm một quyền khắc hẳn cả dấu vào trong kiếm, hơn nữa lực quyền còn xuyên qua kiếm Tử Hình, phá vỡ pháp tượng của hắn, gần như gi3t ch3t hắn. Đây… là loại sức mạnh gì?

Khi hắn còn đang kinh hãi, một tiếng vỡ vụn vang lên, hắn ngạc nhiên ngẩng đầu, đã thấy Diệp Thiên đứng trên đỉnh đầu mình, ánh mắt lạnh lùng của cậu đang nhìn chằm chằm hắn.

“Nếu như đây là sức mạnh của ông, vậy thì dừng ở đây được rồi!”

Cậu nói xong, nhẹ nhàng giơ tay, lại tung ra một nắm đấm.
 
Chương 2533


Chương 2533

“Soạt!”

Khi cậu đưa tay lên, một cỗ năng lượng cuồng bạo đột nhiên xuất hiện sau lưng, bàn tay khổng lồ trắng noãn cứng rắn ngưng tụ lại, đập xuống.

Diệp Thiên khẽ nheo mắt, một tay chống trời, nâng bàn tay khổng lồ này ở giữa không trung, khóe miệng của cậu cũng nở nụ cười bỡn cợt.

“Cuối cùng cũng ra tay rồi à?”

“Rầm rầm!”

Bàn tay khổng lồ bằng khí trắng che khuất bầu trời buông xuống, Diệp Thiên giơ một tay đỡ lấy, cứ thế mà giữ nó ở giữa không trung, ánh mắt lại nhìn về phía chỗ ngồi của trưởng lão.

Lúc này Kiệt trưởng lão đã đứng dậy, ánh sáng màu xám trắng trong lòng bàn tay ông ta đang không ngừng xoay chuyển, ánh mắt phun trào lửa giận, bàn tay khổng lồ bằng khí trắng kia chính là ông ta ngưng tụ chân lực tạo thành, cuối cùng nhân vật cấp nguyên lão có sức chiến đấu đứng trong năm vị trí đầu của nhà họ Thi cũng ra tay rồi.

“Lần trước giao đấu với ông là tại nhà họ Diệp ở thủ đô…”

Diệp Thiên nhìn chằm chằm Kiệt trưởng lão, ánh mắt lạnh lẽo.

“Mà lần này, tôi thật sự rất muốn biết, ông còn có thể cao xa vời vợi chỉ tay năm ngón giống như lần trước nữa hay không?”

Trong mắt Kiệt trưởng lão đều là băng giá, hừ lạnh nói.

“Sớm biết vậy, lúc trước khi ở nhà họ Diệp, tôi nên dứt khoát gi3t ch3t tội đồ cậu, cũng tránh cho hôm nay xảy ra loại chuyện thế này!”

Từ trước đến giờ Kiệt trưởng lão chưa bao giờ hối hận chuyện mình đã làm, người bảo thủ như ông ta, mãi mãi đều cho rằng quyết định của mình là chính xác.

Nhưng lúc này đây, ông ta thật sự hối hận rồi! Lúc trước ở nhà họ Diệp, mặc dù Diệp Thiên và Diệp Tinh đều là tội đồ, nhưng vì có thể khiến Thi Tú Vân cam tâm tình nguyện trở về tiểu thế giới với ông ta, ông ta không hề ra tay với Diệp Tinh và Diệp Thiên, cho dù giao chiến với Diệp Thiên thì cũng chỉ là thả ra chút sức mạnh áp chế Diệp Thiên mà thôi, chứ chưa từng làm Diệp Thiên tổn thương chút nào.

Có lẽ trong lòng ông ta, một tội đồ còn chưa đạt đến thực lực hoàng cấp của nhà họ Thi căn bản không xứng để ông ta ra tay tiêu diệt, muốn bắt hai anh em Diệp Thiên và Diệp Tinh, tùy tiện phái ra một người cấp bậc thống lĩnh trong nhà họ Thi ra là có thể làm được rồi.

Nhưng sự thật là, ông ta đã quá sai lầm! Không ngờ chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi, Diệp Thiên đã phát triển đến trình độ như thế này, bây giờ còn dám đến náo loạn nhà họ Thi, liên tục đánh bại tám vị thống lĩnh nhà họ Thi, thậm chí ngay cả công kích của ông ta, cậu cũng có thể nhẹ nhàng đón đỡ.

Mặc dù không muốn, nhưng ông ta không thể không thừa nhận, lúc này Diệp Thiên đã có vốn liếng khiến ông ta coi trọng rồi.

“Thật sao?”

Diệp Thiên khẽ cười một tiếng.

“Đáng tiếc, không thể quay ngược thời gian, bây giờ ông muốn giết tôi, khó như lên trời!”

Cậu khẽ lắc bả vai một cái, bàn tay đột nhiên nâng lên.

Bàn tay khổng lồ bằng khí trắng lập tức bị nâng cao mấy mét, sau đó cậu rút nắm tay phải về rồi lại đột nhiên đấm ra.
 
Chương 2534


Chương 2534

“Uỳnh!”

Cú đấm này của cậu đánh vào chính giữa bàn tay khổng lồ, giống như một cây đinh đâm thủng bàn tay, trực tiếp xuyên qua giữa lòng bàn tay, xé rách bàn tay khổng lồ bằng khí trắng từ bên trong.

Ánh sáng trong mắt Kiệt trưởng lão khẽ dao động, thu bàn tay về, nhưng không có ai nhìn thấy, trong lòng bàn tay ông ta đã xuất hiện một vệt màu đỏ tươi.

“Đồ khốn kiếp này, rốt cuộc đã tu luyện như thế nào!”

Ánh mắt Kiệt trưởng lão càng thêm âm u, ông ta không hề cảm nhận được sự tồn tại của chân lực trên người Diệp Thiên, nhưng sức mạnh tinh thần và sức mạnh cơ thể của cậu lại sâu không lường được, không thể nhìn thấy điểm cuối.

Diệp Thiên hoàn toàn không biết pháp tượng truyền thuyết là gì, nhưng dựa vào sức mạnh tinh thần và sức mạnh cơ thể, cậu có thể dễ dàng đánh tan pháp tượng hắc ma của Thi Đoạn Uyên, sức chiến đấu của cậu, hoàn toàn không thể dùng lẽ thường để kết luận.

Nhưng cho dù Diệp Thiên thắng Thi Đoạn Uyên, ông ta cũng chỉ kinh ngạc chứ không kiêng kị quá nhiều.

Trong cảnh giới truyền thuyết thiên cấp cũng phân chia mạnh yếu, Thi Đoạn Uyên chỉ là một người khó khăn lắm mới bước vào ngưỡng cửa của cảnh giới truyền thuyết thiên cấp, được coi là cảnh giới truyền thuyết thiên cấp sơ kì, mà ông ta lại là cảnh giới truyền thuyết thiên cấp hậu kỳ hàng thật giá thật.

Bên trong cảnh giới truyền thuyết thiên cấp, khoảng cách giữa mỗi một cấp bậc giống như khoảng cách của rãnh trời, dựa vào thực lực của ông ta, dù có mười Thi Đoạn Uyên, ông ta đều có thể dùng một chiêu giết chết, Diệp Thiên thắng Thi Đoạn Uyên cũng chỉ khiến ông ta hơi ngước nhìn rồi thôi.

“Lúc trước cậu tự nguyện cho tôi bắt giữ, chính là vì muốn tôi dẫn cậu về nhà họ Thi, sau đó náo loạn tại nhà họ Thi, cậu đúng là giỏi tính toán!”

Kiệt trưởng lão chậm rãi rời khỏi chỗ ngồi của trưởng lão, ánh mắt quét nhìn Thi Tú Vân.

“Thi Tú Vân, cô có một đứa con trai giỏi lắm!”

Lời này của ông ta giống như khen ngợi, nhưng trong giọng nói không hề mang theo độ ấm, trái lại còn bừng lên sát ý.

Ngay sau đó, ông ta mở tay ra tóm lấy một góc áo bào màu xám của mình, bất chợt kéo một cái.

Áo bào màu xám rộng thùng thình khoác trên người ông ta bị xé nát bươm, lộ ra trang phục màu xám mặc ở bên trong, xung quanh ông ta điên cuồng bộc phát một cơn bão linh lực, toàn bộ linh lực từ bốn phương tám hướng trong sân luyện võ tụ về phía ông ta, mãnh liệt xông vào bên trong đỉnh đầu của ông ta.

Thân hình vốn hơi còng của ông ta dần dần trở nên thẳng tắp, bắp tay và bắp chân gầy gò cũng nhanh chóng phồng lên giống như quả bóng hơi, làn da vốn nhăn nheo lập tức được cấp ẩm đầy đủ, toàn bộ quá trình chỉ xảy ra trong vài phút, ông ta từ một lão giả có vẻ ngoài già nua đã gần đất xa trời biến thành một người đàn ông trung niên chừng bốn mươi tuổi.

Sắc mặt ông ta hồng hào, mang theo mấy phần tuấn tú, thân cao ngoài một mét tám mươi lăm, nếu bàn về khí chất và dung mạo thì còn cao hơn Liêm Hình bị Diệp Thiên đánh chết lúc trước một bậc!

“Đó mới là vẻ ngoài vốn có của Kiệt trưởng lão sao?”

Trên mặt các đệ tử của nhà họ Thi đều lộ đầy hoảng sợ, bọn họ cũng coi như đã vào nhà họ Thi nhiều năm rồi, nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy Kiệt trưởng lão lộ ra dáng vẻ trẻ tuổi.

“Tội đồ họ Diệp, tội của cậu vốn đã không thể tha, cộng thêm hành động cậu làm ở nhà họ Thi hôm nay, lại càng không thể tha thứ!”

“Bây giờ, do đích thân tôi đến tiến hành xét xử cậu, cậu nên cảm thấy vinh hạnh!”

Trong lúc nói chuyện, Kiệt trưởng lão đã đến vị trí cách trước người Diệp Thiên mười trượng, sân luyện võ vốn bởi vì Diệp Thiên đánh giết mấy vị thống lĩnh mà vỡ vụn tan tác, lớp gạch đá ở tầng dưới chót của đống đổ nát miễn cưỡng chắp vá tạo thành một con đường kéo dài theo bước chân của ông ta, thoạt nhìn tựa như tiên lộ
 
Chương 2535


Chương 2535

Giây phút này, Diệp Thiên cũng thu lại biểu cảm nghiền ngẫm lúc trước, đôi mắt chăm chú nhìn Kiệt trưởng lão.

Cậu có thể cảm nhận được, Kiệt trưởng lão nằm ở một cấp độ hoàn toàn khác biệt so với bất kỳ đối thủ nào trước đây của cậu, thậm chí hoàn toàn không cùng một đẳng cấp sức mạnh, cho dù Thi Đoạn Uyên thi triển pháp tượng hắc ma cũng khó mà đạt được một phần vạn của ông ta.

Cho đến bây giờ, đây chính là đối thủ mạnh nhất của cậu: “Mẹ, mẹ lùi đến bên cạnh sân đi!”

Diệp Thiên nhìn Thi Tú Vân, Thi Tú Vân chần chừ trong chốc lát, cuối cùng vẫn phóng người bay ra, bà ấy biết rõ, trong chiến đấu cấp bậc thế này, hoàn toàn không có chỗ cho bà ấy nhúng tay.

“Uỳnh!”

Ngay khoảnh khắc Thi Tú Vân bay lên, cuối cùng Kiệt trưởng lão cũng ra tay.

Ông ta nâng một tay lên, giữa lòng bàn tay ngưng tụ ra chùm sáng, sau đó chân lực phun trào, hóa thành một quyền ấn to đến mấy chục trượng, trực tiếp đánh về phía Diệp Thiên.

Dùng khí hóa hình, thích gì làm nấy! Nắm đấm lao thẳng đến trước mặt, Diệp Thiên lại không hề lùi bước né tránh, cũng giơ nắm đấm lên đón đỡ.

Lúc này cậu đã mất đi Phệ Thiên Huyền Khí, ngoài việc dùng sức mạnh tinh thần thì không cách nào tấn công từ xa, chỉ có thể dùng sức mạnh thuần túy của cơ thể cứng rắn đỡ chiêu của ông ta.

Quyền ấn mà Kiệt trưởng lão đánh ra ngưng tụ như thật, sức mạnh một cú đấm có thể phá tan một ngọn núi, nhưng trước khi quyền ấn chạm vào người mình, Diệp Thiên cũng đã tung ra một cú đấm.

“Rầm rầm!”

Tiếng nổ vang dội truyền khắp sân luyện võ, quyền ấn to mấy chục trượng vỡ vụn giữa trời, rõ ràng đã bị nắm đấm của Diệp Thiên đánh nát.

Nhưng cùng lúc đó, Diệp Thiên cũng lùi về sau một bước.

Trong đôi mắt của Kiệt trưởng lão không hề có chút biểu cảm nào, chỉ khẽ vung bàn tay, lại có mấy quyền ấn ngưng kết trong hư không, sau đó dồn dập đánh về phía Diệp Thiên.

Linh lực của trời đất nơi này hoàn toàn bị Kiệt trưởng lão khống chế, giống như cánh tay khống chế ngón tay, chỉ tùy tiện giơ tay nhấc chân đã có thể ngưng tụ ra đòn tấn công mạnh mẽ mãnh liệt, không biết mạnh hơn đám người Thi Đoạn Uyên trước đó bao nhiêu lần.

“Rầm rầm rầm!”

Âm thanh vang trầm truyền khắp không trung, Kiệt trưởng lão liên tục tạo ra chín quyền ấn, mà Diệp Thiên cũng liên tục phá tan chín quyền ấn, nhưng mỗi khi phá tan một cái, Diệp Thiên đều lùi về phía sau một bước, cuối cùng lùi tổng cộng chín bước.

Trong ánh mắt của người khác, dường như Diệp Thiên và Kiệt trưởng lão không phân cao thấp, nhưng chỉ có Diệp Thiên mới hiểu được, những công kích Kiệt trưởng lão đánh ra đáng sợ cỡ nào.

Cậu bất ngờ tu thành Phệ Thiên Thần Thể, lúc này công kích hay phòng ngự của cơ thể đều đạt đến trạng thái cường thịnh nhất, nhưng Kiệt trưởng lão mới chỉ điều động linh lực trời đất để tấn công cậu mà đã có thể liên tục đẩy lùi được cậu, riêng điều này đã đại diện cho một cảnh giới sức mạnh thần thánh khó mà hiểu được.

Quả nhiên cảnh giới truyền thuyết thiên cấp cũng không đơn giản như cậu tưởng tượng.
 
Chương 2536


Chương 2536

Trong lúc suy nghĩ, cuối cùng cậu cũng lùi đến bước thứ chín, nhưng vào lúc này, Kiệt trưởng lão lại giơ một bàn tay khác lên, hai tay đan xen vào nhau, hóa thành một ấn kết cực kỳ huyền diệu thần bí.

“Cửu Trùng Phiên Hải Ấn, Cửu Trùng Kình, ngưng tụ!”

Ông ta vừa dứt lời, sắc mặt Diệp Thiên chợt sửng sốt.

Ở trước người cậu, chín quyền ấn vốn đã tiêu tán lại đột nhiên xuất hiện, sau đó chín ấn kết hợp với nhau, ngưng tụ thành một, dưới sức mạnh cuộn trào mãnh liệt này, không gian cũng không chịu nổi gánh nặng mà phát ra tiếng rên rỉ.

“Uỳnh!”

Tiếng vang rung động bầu trời, quyền ấn ngưng thực lớn gần trăm trượng nặng nề đánh đến trước ngực Diệp Thiên, ngay cả người cũng bị đẩy ra, lún vào trong một ngọn núi lớn ở phía xa xa!

“Ầm!”

Chín đạo quyền ấn hợp lại thành một giữa hư không, hóa thành một đạo to trăm trượng, đánh mạnh vào ngực Diệp Thiên.

So với quyền ấn khổng lồ này, Diệp Thiên lại giống như cát bụi, lập tức bị đẩy ra xa, đập mạnh vào đỉnh núi.

“Ầm ầm!”

Dấu ấn từ trên trời rơi xuống, đập Diệp Thiên nện vào mặt đất, xuyên từ đỉnh núi xuống chân núi, ngọn núi cao trăm trượng, lập tức bị nổ tung thành đống đổ nát.

“Ồ!” Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Sân luyện võ của nhà họ Thi, vang lên những thanh âm xôn xao, trong mắt đám đông lộ ra vẻ kinh hãi và thán phục, ánh mắt ai cũng nhìn về phía Kiệt trưởng lão, vẻ mặt của bọn họ tràn đầy hưng phấn.

Trước đây dù là đối mặt với vị thống lĩnh nào của nhà họ Thi, Diệp Thiên đều chiếm thế thượng phong, nhưng bây giờ, Kiệt trưởng lão chẳng qua chỉ vừa ra tay, đánh Diệp Thiên bay về phía xa, trấn áp cậu dưới đỉnh núi trăm trượng, đây chính là sự khác biệt về sức mạnh.

Cho dù Diệp Thiên có ngoan cường đến mức nào thì đến cuối cùng nhà họ Thi vẫn sẽ có người có thể chế hành cậu.

“Kiệt trưởng lão uy lực vô biên!”

Không biết là vị đệ tử nào hò hét trước, sau đó tiếng hoan hô lần lượt vang lên, hội tụ thành một làn sóng âm, vang âm trên sân luyện võ.

Trên khuôn mặt non nớt của Thi Nhiễm Doanh lộ ra vẻ không nỡ, chỉ có thể bất lực lắc đầu, trong lòng cô, tất nhiên không hề mong rằng Diệp Thiên có thể thắng, nhưng bây giờ nhìn thấy Diệp Thiên bị Thi trưởng lão đấm xuống đất ở đằng xa, cô vẫn cảm thấy không thể chịu nổi.

Nhưng đáng tiếc, đây là luật bất thành văn không thể thay đổi ở tiểu thế giới, chỉ có kẻ mạnh mới được coi trọng, trong lịch sử nhà họ Thi, có rất nhiều kẻ tài hoa hơn người, dung mạo xuất chúng, muốn lật đổ nhà họ Thi bằng chính sức mạnh và tham vọng của họ, kết cục cuối cùng cũng sẽ bị các trưởng lão nhà họ Thi trấn áp.

Cô ấy biết, hôm nay Diệp Thiên không thể thoát khỏi kết cục này.

Một Kiệt trưởng lão đã có thể trấn áp Diệp Thiên, thế càng đừng nói đến vẫn còn ba trưởng lão nữa chưa ra tay?

“Soạt!”

Xung quanh sân luyện võ, từng tiếng xé gió vang lên đúng lúc này, đám người nhà họ Thi đều quay đầu nhìn xung quanh, vẻ mặt khẽ thay đổi.

Chỉ thấy từng cao thủ của ba môn phái khác trong Tứ Tượng Tông lần lượt bước lên, ngoại trừ đệ tử của ba môn phái khác chưa từng lộ diện, thì hầu như đều là cao thủ cảnh giới truyền thuyết của ba môn phái khác trong Tứ Tượng Tông tập hợp vào lúc này.
 
Chương 2537


Chương 2537

Rõ ràng là, Diệp Thiên đại náo sân luyện võ nhà họ Thi đã kinh động nhiều cao thủ của ba môn phái khác của Tứ Tượng Tông.

“Nhìn xem, đó là trưởng lão Bạch Huyền của nhà họ Bạch!”

“Còn có Tào Nham trưởng lão của nhà họ Tào!”

“Trưởng lão Đoạn Thiên của nhà họ Đoạn cũng xuất hiện rồi!”

Từng tiếng bàn luận xôn xao bàn tán truyền ra giữa các đệ tử, từng cái tên tiếng tăm lừng lẫy, thực lực cường hãn trong Huyền Môn của tiểu thế giới đều được thốt ra từ miệng của bọn họ.

Những người này, không ai là ngoại lệ, ai cũng là cao thủ cảnh giới truyền thuyết của tứ đại gia tộc của Tứ Tượng Tông, từ hoàng cấp, huyền cấp, nhân cấp, ai cũng có.

Sau khi những người này xuất hiện, còn có vài người lần lượt đi tới, mỗi người đều có khí thế cường hãn, không hề thua kém Kiệt trưởng lão, rõ ràng đây đều là những người có tu vi là cảnh giới truyền thuyết thiên cấp siêu việt, khiến cho toàn bộ sân luyện võ nhất thời sôi trào.

Hôm nay chỉ vì một Diệp Thiên lại kinh động đến tất cả những cao thủ mà ngày thường hành tung bí ẩn không thấy bóng dáng, việc này khiến cho người nhà họ Thi mở mang tầm mắt.

Số lần xảy ra những sự kiện lớn như vậy trong lịch sử của Tứ Tượng Tông chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Người nhà họ Thi cảm thấy hưng phấn kích động, nhưng Thi Tú Vân lại lộ ra vẻ mặt càng lúc càng trầm tư.

Những cao thủ đến sân luyện võ lúc này càng đông, tình thế càng bất lợi cho mẹ con họ.

Cảnh tượng ầm ĩ này trong nháy mắt trở nên yên tĩnh lại khi một bóng người xuất hiện.

Chỉ thấy trên không trung thấp thoáng một chiếc vương tọa, sau đó một người đàn ông trung niên mặc nho sam đột nhiên xuất hiện trên vương tọa, hai chân uyển chuyển nhấc lên, 10 ngón tay chắp lại, nhìn giống như những văn nhân mặc khách của thập niên 80-90, mang trong mình khí chất thư hương văn nhã của người có học.

Nhưng khi người này xuất hiện, trong không gian này giống như bị một thứ gì đó trấn áp, thậm chí ngay cả Kiệt trưởng lão có cảnh giới truyền thuyết thiên cấp cũng khẽ đổi sắc mặt, trong mặt hiện lên vẻ sợ sệt.

“Tông chủ!”

Kiệt trưởng lão là người đầu tiên ôm quyền hành lễ, cúi đầu với người đàn ông trung niên.

Những người khác cũng chắp tay với người đàn ông trung niên, không dám chậm chạp.

Người đàn ông trung niên có vẻ ngoài thư sinh tú tài này, là tông chủ của Tứ Tượng Tông, Bạch Viêm Minh! Bạch Viêm Minh, chắc chắn là một trong những người mạnh nhất trong tiểu thế giới này, xét về thực lực, trong phạm vi tiểu thế giới, nếu tính toán đâu ra đấy cũng có thể lọt vào top 10.

Khuôn mặt của ông ta không hề lộ ra biểu cảm, không hề nhìn rõ là vui hay buồn, chỉ quay đầu nhìn Kiệt trưởng lão.

“Kiệt trưởng lão, xảy ra chuyện gì ở đây vậy?”

Giờ phút này, trên sân luyện võ của nhà họ Thi đã bị hư hại gần 80%, khắp nơi đều có mảnh vỡ, mặt đất cũng không còn nguyên vẹn, hơn nữa 8 vị thống lĩnh của nhà họ Thi đều nhao nhao ngã trên mặt đất, khí tức ủ rũ, ai cũng nhìn thấy cảnh tượng này.

Ngoài sự kinh ngạc, những người khác cũng cảm thấy vô cùng tò mò, rốt cuộc là ai mà có thể đại náo nhà họ Thi?

“Thưa tông chủ, là vì nhà họ Thi gia môn bất hạnh!”
 
Chương 2538


Chương 2538

“Tội nhân Thi Tú Vân này đã sinh ra hai tên nghiệt tử với người ở giới thế tục, bây giờ một trong số bọn chúng lại dám ngang nhiên tấn công nhà họ Thi, hơn nữa còn khiêu khích trắng trợn chúng tôi!”

“Là vì tôi quá chủ quan sơ suất, đệ tử thân truyền Liêm Hình của ngài đã bị tên nghiệt tử kia giết chết!”

Ong ta nói vài câu, lập tức khiến toàn bộ cảm thấy choáng váng, đặc biệt là câu nói cuối cùng, khiến cho những người cành giới truyền thuyết thiên cấp đều thể hiện về cieng ngắc. Liêm Hình, là đệ từ thân truyền của Bạch Viêm Minh, cậu ta là bảo vật vô thuợng được lựa chọn cần thận trong số hàng chục nghìn đệ từ của Tc Tượng Tông của Bạch Viêm Minh, là thiên tài trụ cột trong tương lai của Tứ Tượng Tông, là thiên tài siêu cấp 60 tuổi đột phá lên cảnh giới truyền thuyết thiên cấp, hôm nay chuẩn bị lên ngôi Thánh Từ, vậy mà chết như vậy?

Tất cả mọi người đều lần lượt quay đầu, nhìn về phía Bạch Viêm Minh, vẻ mặt hơi ngưng trọng, bọn họ đều biết rõ, vị cao thủ trong top 10 Huyền Môn này một khi tức giận sẽ như thế nào đây?

Nhưng Bạch Viêm Minh lại không nổi giận như những người khác suy nghĩ, biểu cảm trên mặt ông ta cực kỳ bình tĩnh, như thể người đã chết chỉ là một người xa lạ không hề liên quan.

“Liêm Hình chết rồi sao?”

Ông ta nhẹ giọng nói, sau đó bình tĩnh hỏi: “Thi trưởng lão, ông nói xem tên nghiệt tử đó do Thi Tú Vân và một tên người phàm ở giới phàm tục sinh ra, cũng có nghĩa là, cậu ta được sinh ra ở giới thế tục!”

“Một người phàm, lại có thể bước vào tiểu thế giới, hơn nữa còn lần lượt đánh bại tám vị thống lĩnh nhà họ Thi, một nhân tài như vậy, tại sao nhà họ Thi các người lại không lôi kéo chiêu mộ, ngược lại còn gây thù chuốc oán với cậu ta?”

Lời nói của ông ta, khiến cho Kiệt trưởng lão sững sờ.

“Tông chủ, chuyện này…”, các trưởng lão của nhà họ Thi đều là loại người cổ hủ ngoan cố, không biết thay đổi, chính vì vậy, nhà họ Thi mới ngày càng thất bại trong những năm tháng dài đằng đẵng này, thậm chí còn trở thành gia tộc đứng cuối trong tứ đại gia tộc của Tứ Tượng Tông.

Trong mắt bọn họ, sự trong sạch của huyết mạch là quan trọng nhất, Diệp Thiên là kết tinh của Thi Tú Vân và một kẻ phàm trần, như vậy là làm ô uế huyết mạch của nhà họ Thi, tội này không thể tha, nhưng bọn họ chưa từng nghĩ tới giá trị của Diệp Thiên.

Ba vị trưởng lão còn lại đang ở trên ghế lúc này cũng biến sắc, khẽ chau mày.

Diệp Thiên chẳng qua mới hơn 20 tuổi, đã có sức mạnh địch nổi cảnh giới truyền thuyết thiên cấp, thiên phú như vậy, đừng nói là giới thế tục, hay là tiểu thế giới cũng là độc nhất vô nhị, không ai có thể so bì.

Nếu Diệp Thiên có thể qua lại thân thiết với nhà họ Thi, thậm chí có thể gia nhập vào nhà họ Thi, vậy thì nhà họ Thi sẽ có được một thiên tài yêu nghiệt như vậy, tương lai sao có thể nghi ngờ được chứ?

Vẻ mặt của Kiệt trương lão cứng đờ, rõ ràng cũng đang nghĩ đến chuyện này, nhưng ông ta cũng chỉ trầm tư một lát, sau đó lập tức xua tay.

“Tông chủ, thiên phú của kẻ tội đồ đó quả thật rất tuyệt vời, nhưng tài năng cũng chỉ là tài năng, cậu ta không lễ phép, dĩ hạ phạm thượng, thậm chí còn giết hại đồng môn đồng tộc, không chút lưu tình, hơn nữa còn phá hủy sân luyện võ mấy trăm năm lịch sử của nhà họ Thi thành dạng này, chúng tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho cậu ta!”

Tên đã lên dây thì phải bắn đi, cho dù nghĩ thông suốt chuyện này, nhưng Kiệt trưởng lão cũng không hề muốn tha cho Diệp Thiên.

Ông ta biết rõ, hiện giờ Diệp Thiên và nhà họ Thi đã đi đến cục diện chỉ có một kẻ sống, gần như không thể hòa giải, đặc biệt là giữa bọn họ, Diệp Thiên nhất định phải phân định rõ sống chết, ông ta tuyệt đối không để mối họa từ bên trong là Diệp Thiên sống sót.

“Kiệt trưởng lão…”, Bạch Viêm Minh nghe được câu trả lời của Kiệt trưởng lão, ánh mắt hiện lên vẻ bất mãn, nhưng ông ta còn chưa nói xong, ánh mắt đã thay đổi.

Những người khác còn đang thắc mắc, nhưng giây tiếp theo, những cao thủ cảnh giới truyền thuyết thiên cấp đã thể hiện vẻ mặt cứng ngắc.
 
Chương 2539


Chương 2539

“Bùm bùm bùm!”

Toàn bộ núi Tứ Tượng bắt đầu rung chuyển dữ dội, mặt đất lần lượt nứt ra từng mảng, lộ ra vô số cái hố.

“Thức thứ sáu Tam Tuyệt Quyền, Vãn Thiên Khuynh!”

Một tiếng quát lớn vang lên từ dưới núi, sau đó quyền kình mãnh liệt như rồng xông thẳng từ dưới lên.

Quyền kình xuyên thấu khiến cho núi Tứ Tượng vốn nổi tiếng trong tiểu thế giới mấy nghìn năm nay, bỗng nhiên nổ tung thành đống gạch vụn.

“Vãn Thiên Khuynh!”

Giọng nói hùng hồn vang lên từ chân núi Tứ Tượng, sau đó một lực đấm dâng trào biến thành một tia sáng khổng lồ chiếu thẳng lên trời.

Đỉnh núi phía Bắc núi Tứ Tượng cao lớn một trăm trượng bị lực đấm này xuyên qua từ dưới lên trên, ngay cả nền móng vững chắc cũng bị nứt toạc.

Một ngọn núi hùng vĩ tráng lệ nổ tung thành từng mảnh: “Mọi người cẩn thận”.

Bạch Viêm Minh thấp giọng gào lên, sóng âm lan ra xung quanh, cho dù là các đệ tử nhà họ Thi hat các trưởng lão và cao thủ của ba nhà còn lại của Tứ Tượng Tông đến xem cũng đều lùi về sau bay lên không trung để tránh.

Dưới chân họ là đỉnh núi phía Bắc Tứ Tượng bị vỡ thành vô số mảnh, đá vụn rơi xuống đất, dưới nhiều đất cát bay lên, một tia sáng màu xanh cực kỳ chói mắt chính là Diệp Thiên vừa rồi mới bị đập vào trong đỉnh núi ở đằng xa.

“Khốn kiếp, cậu ta lại chẳng bị gì sao?”

Kiệt trưởng lão sa sầm mặt mày, chỉ thấy lúc này cả người Diệp Thiên chìm trong ánh sáng xanh, ánh mắt càng thêm tỏa sáng, vẫn giữ tư thế ra đòn vừa rồi.

Chính cú đấm của cậu đã khiến đỉnh núi phía Bắc của núi Tứ Tượng của nhà họ Thi vỡ tan tành.

“Hừ!”

Quanh người cậu có một tầng khí bảo vệ khá nhạt, đánh nát vô số mảnh đá vụn, một lần nữa đứng trên không trung, trên người không hề có vết thương, đôi mắt lóe sáng chứa sát khí cuồn cuộn.

Mặc dù lúc nãy cậu bị Cửu Trùng Phiên Hải Ấn của Kiệt trưởng lão đánh lọt thỏm vào ngọn núi ở đằng xa, nhưng không hề làm cậu bị thương, cậu lẻn đi từ dưới lòng đất đến lòng đất núi Tứ Tượng, đánh ra một đòn trước nay chưa từng có.

Kể từ khi mất đi Phệ Thiên Huyền Khí, cậu càng không thể sử dụng được Tam Tuyệt Quyền nhưng lúc nãy cậu lại cảm nhận được sức mạnh tinh thần đang thúc giục sức đấm, cộng thêm sức mạnh cơ thể tuyệt đối của Phệ Thiên Thần Thể vừa lúc đánh ra một đòn có tính công kích.

Chỉ với uy lực của cú đấm này đã có thể xoay chuyển cả bầu trời, đây chính là Tam Tuyệt Quyền thức thứ sáu mà cậu đánh ra. Diệp Thiên bước trên hư không, đối mặt trực diện với rất nhiều cường giả của Tứ Tượng Tông, cậu chỉ một mình không ai trợ giúp lại chẳng khác với môi trường ở đây, nhưng không một ai dám xem thường cậu, ngược lại các cường giả trưởng lão Tứ Tượng Tông lần đầu gặp Diệp Thiên đều phải ngạc nhiên hoảng hốt.

Một cú đấm đã khiến đỉnh núi phía Bắc – một trong bốn đỉnh núi chính của núi Tứ Tượng tan tành, dù là trong Tứ Tượng Tông thì người có thể có được sức phá hủy này cũng chỉ có mấy người đứng l3n đỉnh vinh quang trong cảnh giới truyền thuyết thiên cấp, cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.

Mà Diệp Thiên trông vẫn còn trẻ như thế đã có thực lực mạnh đến vậy, đúng là không thể tưởng tượng được.
 
Chương 2540


Chương 2540

“Sau một nghìn năm mà vẫn ngu xuẩn và cố chấp không thay đổi, mấy trăm năm nay nhà họ Thi không cần cũng được”.

Diệp Thiên không nhìn đến những người khác, chỉ vào Kiệt trưởng lão.

“Hôm nay tôi và ông không chỉ phân thắng bại, mà còn quyết sinh tử”.

“Những tàn tích sỏi đá bên dưới chắc chắn sẽ trở thành nấm mồ của một người trong đó”.

Với người khác, Diệp Thiên không có ý nghĩ muốn giết, nhưng với Kiệt trưởng lão, cậu lại không thể không giết, cậu đã nghe được quá nhiều hành vi đê tiện của người này từ Thi Tú Vân.

Có thể nói, mọi thứ nhà họ Thi làm với hai anh em họ ngày hôm nay, đàng sau đó còn có sự xúi giục của Kiệt trưởng lão, ông ta mới là kẻ đầu sỏ của mọi kế hoạch.

“Không biết xấu hổ”.

Nhìn đống đổ nát của di tích hàng trăm năm của nhà họ Thi, ánh mắt Kiệt trưởng lão bùng lên lửa giận, chân lực ngưng tụ lại quanh người, giơ năm ngón tay lên, ánh sáng trên đầu ngón tay lóe lên, kéo ra năm đường màu xám trong không khí, định ra tay.

“Khoan đã!”

Ngay lúc này một giọng nói bỗng vang lên chặn lại động tác của Kiệt trưởng lão.

Kiệt trưởng lão nghiêng đầu nhìn sang nói: “Tông chủ, ông…”, người nói chính là Bạch Viêm Minh, ông ta chắp tay sau lưng, áo tung bay trong gió.

Ông ta đưa mắt ra hiệu cho Kiệt trưởng lão dừng tay, sau đó quay đầu lại nhìn Diệp Thiên.

“Cậu chính là đứa con ở giới thế tục của Tiểu Vân sao? Cậu tên gì?”

Mặc dù Bạch Viêm Minh là gia chủ nhà họ Bạch, tông chủ của Tứ Tượng Tông, nhưng lúc trước khi Thi Tú Vân sinh ra trong nhà họ Thi, thiên phú vượt xa cả Tứ Tượng Tông, ông ta cũng xem như là chứng kiến quá trình trưởng thành của Thi Tú Vân, là trưởng bối của Thi Tú Vân.

“Ông là ai?”

Diệp Thiên không đáp lời ngay mà chỉ lạnh lùng nhìn ông ta, cậu không quá nhiều thiện cảm với những người của Tứ Tượng Tông và nhà họ Thi.

“Tôi là Bạch Viêm Minh, là tông chủ của Tứ Tượng Tông, năm đó mẹ cậu từng học công pháp của tôi ba năm, tính theo vai vế thì tôi cũng xem như là một trong các sư phụ của mẹ cậu”.

“Sư phụ?”

Diệp Thiên lại chỉ hừ một tiếng, cười khinh.

Nếu là sư phụ thật thì Thi Tú Vận bị người nhà họ Thi dẫn về, hơn nữa còn bị đối xử như thế, tại sao ông ta không đứng ra nói một câu nào. Với thân phận là tông chủ của ông ta thì muốn thay đổi hướng đi của sự việc chẳng qua quá đơn giản à, nhưng kết quả mà cậu nhìn thấy là Thi Tú Vân vẫn bị nhà họ Thi ức hiếp, thậm chí bị tước đoạt cả tự do.

Như cảm nhận được Diệp Thiên đang nghĩ gì, Bạch Viêm Minh thở dài, trầm giọng nói: “Về chuyện của mẹ cậu, tôi không phải không muốn nhúng tay vào, chỉ là bản thân nó là người nhà họ Thi, nó đã phạm vào tộc quy mà các trưởng bối trước đó đặt ra. Mặc dù tôi cũng xem như là sư phụ của nó, nhưng lại là người nhà họ Bạch, chỉ là một người ngoài thôi”.

Ông ta khoát tay như không muốn giải thích thêm nữa, nói: “Hôm nay cậu đánh nhà họ Thi, liên tiếp đánh bại tám thống lĩnh của nhà họ Thi, hơn nữa đòn tấn công lúc nãy của cậu đã phá hủy toàn bộ căn cơ mấy trăm năm của nhà họ Thi rồi, tôi nghĩ cơn giận của cậu cũng đã tiêu tan bớt hơn một nửa rồi nhỉ”.
 
Chương 2541


Chương 2541

“Nếu còn đánh nữa, cậu và nhà họ Thi chẳng qua chỉ rơi vào tình thế hơn thua, không có ý nghĩa gì, chi bằng dừng lại ở đây”.

“Tôi cam đoan không một ai ở nhà họ Thi và Tứ Tượng Tông truy cứu chuyện hôm nay nữa, tôi cũng sẽ bàn lại chuyện của Tiểu Vân với nhà họ Thi, cậu thấy thế nào?”

Nghe Bạch Viêm Minh nói thế, tất cả người nhà họ Thi đều đổi sắc, nhất là Kiệt trưởng lão, mặt mày sa sầm, tỏ ra cực kỳ bất mãn.

“Tông chủ, ông đang làm gì thế?”

Kiệt trưởng lão trầm giọng nói: “Tên này gây náo loạn nhà họ Thi tôi, phá hủy căn cơ mấy trăm năm của nhà họ Thi, còn biến địa điểm cũ của gia tộc thành vĩnh cửu, làm sao chúng ta có thể bỏ qua cho cậu ta?”

“Huống gì cậu ta còn giết Liêm Hình – đệ tử đích truyền của ông, lẽ nào ông không muốn truy cứu sao?”

Bạch Viêm Minh lạnh nhạt nói: “Kiệt trường lão, ông đừng nhiều lời, tôi tự biết làm gì trong chuyện này. Ông ta chỉ nhìn Diệp Thiên nói tiếp: “Cậu nghĩ thế nào về lời để nghị vừa rôi của tôi?” “Tôi từ chối.

Nhìn đống đổ nát của di tích hàng trăm năm của nhà họ Thi, ánh mắt Kiệt trưởng lão bùng lên lửa giận, chân lực ngưng tụ lại quanh người, giơ năm ngón tay lên, ánh sáng trên đầu ngón tay lóe lên, kéo ra năm đường màu xám trong không khí, định ra tay.

“Khoan đã!”

Ngay lúc này một giọng nói bỗng vang lên chặn lại động tác của Kiệt trưởng lão.

Kiệt trưởng lão nghiêng đầu nhìn sang nói: “Tông chủ, ông…”, người nói chính là Bạch Viêm Minh, ông ta chắp tay sau lưng, áo tung bay trong gió.

Ông ta đưa mắt ra hiệu cho Kiệt trưởng lão dừng tay, sau đó quay đầu lại nhìn Diệp Thiên.

“Cậu chính là đứa con ở giới thế tục của Tiểu Vân sao? Cậu tên gì?”

Mặc dù Bạch Viêm Minh là gia chủ nhà họ Bạch, tông chủ của Tứ Tượng Tông, nhưng lúc trước khi Thi Tú Vân sinh ra trong nhà họ Thi, thiên phú vượt xa cả Tứ Tượng Tông, ông ta cũng xem như là chứng kiến quá trình trưởng thành của Thi Tú Vân, là trưởng bối của Thi Tú Vân.

“Ông là ai?”

Diệp Thiên không đáp lời ngay mà chỉ lạnh lùng nhìn ông ta, cậu không quá nhiều thiện cảm với những người của Tứ Tượng Tông và nhà họ Thi.

“Tôi là Bạch Viêm Minh, là tông chủ của Tứ Tượng Tông, năm đó mẹ cậu từng học công pháp của tôi ba năm, tính theo vai vế thì tôi cũng xem như là một trong các sư phụ của mẹ cậu”.

“Sư phụ?”

Diệp Thiên lại chỉ hừ một tiếng, cười khinh.

Nếu là sư phụ thật thì Thi Tú Vận bị người nhà họ Thi dẫn về, hơn nữa còn bị đối xử như thế, tại sao ông ta không đứng ra nói một câu nào. Với thân phận là tông chủ của ông ta thì muốn thay đổi hướng đi của sự việc chẳng qua quá đơn giản à, nhưng kết quả mà cậu nhìn thấy là Thi Tú Vân vẫn bị nhà họ Thi ức hiếp, thậm chí bị tước đoạt cả tự do.

Như cảm nhận được Diệp Thiên đang nghĩ gì, Bạch Viêm Minh thở dài, trầm giọng nói: “Về chuyện của mẹ cậu, tôi không phải không muốn nhúng tay vào, chỉ là bản thân nó là người nhà họ Thi, nó đã phạm vào tộc quy mà các trưởng bối trước đó đặt ra. Mặc dù tôi cũng xem như là sư phụ của nó, nhưng lại là người nhà họ Bạch, chỉ là một người ngoài thôi”.

Ông ta khoát tay như không muốn giải thích thêm nữa, nói: “Hôm nay cậu đánh nhà họ Thi, liên tiếp đánh bại tám thống lĩnh của nhà họ Thi, hơn nữa đòn tấn công lúc nãy của cậu đã phá hủy toàn bộ căn cơ mấy trăm năm của nhà họ Thi rồi, tôi nghĩ cơn giận của cậu cũng đã tiêu tan bớt hơn một nửa rồi nhỉ”.
 
Chương 2542


Chương 2542

“Nếu còn đánh nữa, cậu và nhà họ Thi chẳng qua chỉ rơi vào tình thế hơn thua, không có ý nghĩa gì, chi bằng dừng lại ở đây”.

“Tôi cam đoan không một ai ở nhà họ Thi và Tứ Tượng Tông truy cứu chuyện hôm nay nữa, tôi cũng sẽ bàn lại chuyện của Tiểu Vân với nhà họ Thi, cậu thấy thế nào?”

Nghe Bạch Viêm Minh nói thế, tất cả người nhà họ Thi đều đổi sắc, nhất là Kiệt trưởng lão, mặt mày sa sầm, tỏ ra cực kỳ bất mãn.

“Tông chủ, ông đang làm gì thế?”

Kiệt trưởng lão trầm giọng nói: “Tên này gây náo loạn nhà họ Thi tôi, phá hủy căn cơ mấy trăm năm của nhà họ Thi, còn biến địa điểm cũ của gia tộc thành vĩnh cửu, làm sao chúng ta có thể bỏ qua cho cậu ta?”

“Huống gì cậu ta còn giết Liêm Hình – đệ tử đích truyền của ông, lẽ nào ông không muốn truy cứu sao?”

Bạch Viêm Minh lạnh nhạt nói: “Kiệt trường lão, ông điơng nhiều lời, tôi tự biết làm gì trong chuyện này. Ông ta chi nhìn Diệp Thiên nói tiếp: °Cậu nghĩ thế nào về lời để nghị vừa rôi của tôi?” “Tôi từ chối”.

Trên người Bạch Viêm Minh, cậu ngửi thấy mùi khá nguy hiểm, nếu Bạch Viêm Minh cố chấp muốn ra tay, vậy thì sẽ là trở ngại lớn nhất của cậu.

Bạch Viêm Minh chính là môn chủ của Tứ Tượng Tông, thực lực đương nhiên là mạnh nhất Tứ Tượng Tông, đến ngay cả Diệp Thiên lúc này cũng không cảm nhận được rốt cuộc tu vi của Bạch Viêm Minh mạnh đến mức độ nào.

Nhưng Diệp Thiên lại không hề sợ hãi, cậu đã bước đến nhà họ Thi, thì đã chuẩn bị sẵn tinh thần chiến đấu với kẻ mạnh chưa từng gặp, đừng nói là Bạch Viêm Minh, cho dù có vài người như Bạch Viêm Minh nữa thì cậu cũng buộc phải giết Kiệt trưởng lão, huyết chiến đến cùng.

Bạch Viêm Minh đứng chắp tay ra sau lưng, vẫn đứng trước mặt Kiệt trưởng lão, khẽ gật đầu.

“Tốt lắm!”.

Ông ta nói dứt khoát: “Tôi chính là môn chủ của Tứ Tượng Tông, nhà họ Thi là một phần tử của Tứ Tượng Tông, nếu cậu muốn giết người nhà họ Thi, tôi đương nhiên không thể khoanh tay đứng nhìn!”.

“Điều kiện của tôi rất đơn giản, chỉ cần cậu có thể đỡ được mười chiêu của tôi, thì cậu làm bất cứ việc gì tôi tuyệt đối sẽ không nhúng tay, hơn nữa ngoài nhà họ Thi ra, ba nhà họ Bạch, Tào, Đoạn cũng tuyệt đối không ai can thiệp!”.

Bạch Viêm Minh thái độ rất rõ ràng, suy nghĩ cũng vô cùng mạch lạc.

Là môn chủ của một môn phái, nhưng không hề giống các ông lão cố chấp cổ hủ không biết linh hoạt.

Diệp Thiên mới hơn 20 tuổi đã có được thực lực ở cảnh giới truyền thuyết gây chấn động, quyền đánh bay ngọn phía Bắc của Tứ Tượng Tông vừa rồi đủ để thể hiện rõ hệt sức công phá của Diệp Thiên.

Trong lòng ông ta, Diệp Thiên chính là một người có tiềm năng siêu cấp, so với Kiệt trưởng lão thì còn mạnh hơn, thậm chí Liêm Hình đệ tử của ông ta cũng đều kém xa Diệp Thiên.

Ông ta xưa nay hành sự bình tĩnh, đối với cái chết của Liêm Hình, tuy ông ta có chút tức giận, nhưng cũng chỉ như vậy mà thôi, điều mà ông ta suy nghĩ là sự phát triển xa trong tương lai của Tứ Tượng Tông.

Hai mươi năm trước, Thi Tú Vân vì rơi vào lưới tình của giới thế tục rồi lựa chọn rời khỏi Tứ Tượng Tông, điều này khiến Tứ Tượng Tông tổn thất một dòng máu lớn, cho đến bây giờ thực lực đời thứ tư của Tứ Tượng Tông đã xảy ra việc tách rời, nên đứng vị trí cuối cùng trong sáu tông Huyền Môn.

Chờ đợi 20 năm, khó khăn lắm mới xuất hiện một Liêm Hình, bây giờ lại bị như vậy, Tứ Tượng Tông muốn có được nhân vật ngang hàng với Liêm Hình hoặc tuyệt thế thiên tài như Thi Tú Vân thì không biết phải chờ đợi đến bao giờ.
 
Chương 2543


Chương 2543

Diệp Thiên vừa mang dòng máu của nhà họ Thi, lại có thiên phú đáng sợ như vậy, chắc chắn sẽ là người tốt nhất để kế thừa Tứ Tượng Tông, có cậu phất lên ngọn cờ lớp trẻ của Tứ Tượng Tông, thì cho dù là Huyền Môn, có ai có thể sánh ngang với cậu chứ?

Chỉ cần Diệp Thiên đồng ý dẫn dắt lớp trẻ của Tứ Tượng Tông tiến về phía truóc, Tứ Tượng Tông chắc chắn sẽ một lần nữa tỏa ánh hào quang, thậm chí có thể đọ sức với Vân Thiên Điện có thanh thế lớn mạnh nhất.

Còn việc ông ta đưa ra yêu cầu nếu Diệp Thiên có thể đỡ được mười chiêu của ông ta, thì sẽ khiến những người khác cũng không nhúng tay vào ân oán giữa Diệp Thiên và nhà họ Thi, cũng chính là vì suy nghĩ cho Tứ Tượng Tông.

Đây là ân oán riêng giữa Diệp Thiên và nhà họ Thi, lúc này đã làm cho nhiều người trong nhà họ Thi bị thương, nếu lại kéo ba nhà còn lại trong Tứ Tượng Tông vào cuộc, sẽ dẫn đến cuộc chiến toàn diện của Tứ Tượng Tông, năm tông còn lại trong sáu tông Huyền Môn chỉ sẽ ngư ông đắc lợi, ngồi không hưởng thành quả, nhìn thực lực của Tứ Tượng Tông bị bào mòn.

Diệp Thiên không hề biết điều mà ông ta đang nghĩ, ánh mắt cậu lướt qua người Bạch Viêm Minh, luồng dao động nguy hiểm đó càng lúc càng rõ rệt, nhưng cậu không hề lùi bước, ngược lại còn nhếch miệng cười.

“Đừng nói là mười chiêu, cho dù trăm chiêu nghìn chiêu tôi cũng sẽ không thua ông đâu!”.

“Nếu ông muốn đánh cược, tôi sẽ cược với ông ván này, nếu ông thua, thì nhớ thực hiện lời hứa của ông!”.

Hôm nay cậu công khai tuyên chiến ở nhà họ Thi, đương nhiên sẽ không sợ gì hết, cho dù có bao nhiêu người đến, có các loại đối thủ nào thì cậu cũng đều xử hết.

Nhưng kẻ địch của cậu chỉ là nhà họ Thi, cậu không hề muốn cứ thế mà giết hết, việc lôi kéo Tứ Tượng Tông vào không nằm trong kế hoạch của cậu.

“Đương nhiên!”.

Bạch Viêm Minh thấy Diệp Thiên đồng ý, trong lòng thầm vui mừng.

“Nếu cậu thua, cũng phải nhớ thực hiện lời hứa, làm thánh tử mới của Tứ Tượng Tông.

Diệp Thiên liền gật đầu, một tay chìa ra, ánh mắt lạnh lùng.

“Ra tay đi”.

Kiệt trưởng lão tuy không hề muốn, nhưng lúc này Bạch Viêm Minh ở đây đã công khai đánh cược, ông ta chỉ có thể lùi về phía sau, nhưng lại không hiểu được vì sao Bạch Viêm Minh làm như vậy.

Ông ta cho rằng Diệp Thiên chính là một kẻ ngoại tộc không thể không giết, một kẻ tội đồ làm bẩn huyết mạch nhà họ Thi, kết quả Bạch Viêm Minh lại muốn chọn cậu làm thánh tử, điều này căn bản đã chà đạp lên thể diện của ông ta.

“Cẩn thận đó!”.

Bạch Viêm Minh khẽ mỉm cười với Diệp Thiên, ánh mắt đột nhiên nghiêm nghị.

Khoảnh khắc này ông ta giơ mạnh tay lên, phất tay áo một cái, một dải chân lực xuất ra mạnh như rồng điên vượt biển, rồi đánh mạnh xuống.

Dải chân lực này mạnh hơn cả sắt thép, giống như một ngọn núi nhỏ ập từ trên trời xuống, Bạch Viêm Minh chỉ là tùy tiện ra tay, vậy mà sức tấn công đã mạnh hơn cả Cửu Trùng Phiên Hải Ấn của Kiệt trưởng lão vừa rồi.

Đối mặt với uy thế mạnh mẽ như vậy, biểu cảm Diệp Thiên không chút thay đổi, không lùi mà còn tiến lên phía trước một bước.
 
Chương 2544


Chương 2544

Cậu chỉ khẽ nâng cánh tay phải lên, đánh một quyền ra.

“Rầm!”.

Quyền tung ra đánh thẳng vào trung tâm dải chân lực, chỉ thấy dải chân lực hình thác nước lập tức bị xuất hiện một cái lỗ rồi sau đó nứt lìa.

Lần này hai người giao đấu, bên tám lạng người nửa cân, nhưng biểu cảm của hai người đều không chút thay đổi, giống như thể không có cảm giác gì về cú vừa rồi, sau đó Bạch Viêm Minh lại tiếp tục giơ tay lên.

Ông ta liên tiếp phất tay bốn lần, bốn dải chân lực hội tụ thành hình, từ trên trời lần lượt giáng xuống, tấn công liên tiếp.

Bốn dải chân lực này so với dải đánh ra đầu tiên, cho dù về mức độ hội tụ hay là sức công phá đều tăng mạnh, lực lượng đạt đến cùng cực, tóc trên đầu Diệp Thiên bay tán loạn, ống chân quần cũng phần phật thành tiếng.

Cậu vẫn như lần trước, chỉ là đánh quyền ra liên tiếp, hết cú nọ đến cú kia, đánh mạnh vào các dải chân lực đang tiến đến.

Mỗi một quyền đều đánh vào vùng trung tâm nhất của dải chân lực, kiềm chế hoàn toàn thế tấn công, nhưng mỗi lần Diệp Thiên đỡ một dải liền lùi về phía sau nửa bước, đủ thấy được sức tấn công của Bạch Viêm Minh mạnh đến mức nào.

Không dựa vào bất kỳ kỹ pháp tấn công nào đã có thể dễ dàng đánh cho Diệp Thiên lùi về phía sau, chỉ riêng điểm này đã đủ thắng được bản thân Kiệt trưởng lão rồi.

Sau khi nhìn Diệp Thiên miễn cưỡng đỡ năm cú tấn công tiếp theo, biểu cảm của Bạch Viêm Minh cuối cùng cũng có chút thay đổi, ông ta ngoài tán thưởng ra, trong mắt còn lộ ra một vẻ quả quyết.

“Vù vù!”.

Đúng lúc này, tay trái tay phải của ông ta đưa lên liên tục, hai ngón tay điểm nhẹ vào trong không trung, chỉ nghe thấy trong không trung liên tiếp vang ra những tiếng nổ, sau đó trước sự quan sát của tất cả mọi người, chỉ thấy không gian lìa ra, chỉ ấn liên tiếp xuất hiện trong không gian.

Mỗi một chỉ ấn đều dài cả chục trượng, to nhỏ khác nhau, giống như ngón tay của người khổng lồ mang theo vẻ cũ kỹ trang nghiêm, luồng dao động mạnh mẽ xuất hiện.

“Đó là tuyệt kỹ do môn chủ tự sáng lập, Sơn Hà Chỉ?”.

Nhìn thấy cảnh tượng này, các cao thủ ở cảnh giới truyền thuyết đều mặt mày biến sắc, cho dù là Kiệt trưởng lão cũng vô cùng kinh ngạc.

Sơn Hà Chỉ này một kỹ pháp chiến đấu tu tiên khi Bạch Viêm Minh sau khi bước vào cảnh giới truyền thuyết thiên cấp, lấy khí vận của núi và sông làm nền tảng, kết hợp với kiến thức tự học rồi dày công sáng tạo nên, uy lực đủ để chém ngang núi sông, phá vỡ không trung.

Năm dải chỉ ấn lần lượt điểm vào không gian vỡ vụn, đánh thẳng về phía Diệp Thiên.

Khi ra tay, Bạch Viêm Minh cố tình kiểm soát tốc độ lao về phía trước của chỉ ấn, ông ta đang chuẩn bị chờ Diệp Thiên né cú tấn công này, như vậy chứng tỏ Diệp Thiên chủ động nhận thua, cũng có thể tránh được việc bị thương của Diệp Thiên.

Nhưng Diệp Thiên lại đứng yên tại chỗ, không gian xanh biếc mênh mông dưới chân, trông Diệp Thiên không hề có ý định né tránh.

Bạch Viêm Minh nheo mắt, chỉ là sau khi ngập ngừng một lúc, liền ấn năm ngón tay.

“Sơn Hà Chỉ, chỉ thứ nhất, thiêu núi!”.

“Chỉ thứ hai, tách biển!”.

“Chỉ thứ ba, đất lìa!”.
 
Chương 2545


Chương 2545

“Chi thứ tư, mở trời!”. “Chi the năm.. chém núi sông!”. Liên lúc năm luông chi ấn làm chấn động không gian, từng luông tiừng luông đánh thẳng chính diện Diệp Thiên. Cả vùng trời đều trở nên chấn động rung lắc kịch liệt!

Năm dấu tay liên tiếp phá vỡ hư không, gió từ ngón tay trở nên hỗn loạn, đập từng đợt vào ngực Diệp Thiên.

“Bịch bịch bịch!”

Năm tiếng động lớn vang khắp bầu trời, Diệp Thiên bị dấu tay đánh trúng, liên tiếp lui về phía sau khoảng tầm trăm mét.

Mặc dù Diệp Thiên bị đẩy lùi, nhưng mỗi bước đi đều vô cùng trầm tĩnh, khí tức không hề rối loạn, ngược lại còn tung hết đấm này đến đấm khác, chứng tỏ cậu đã đỡ được bốn dấu tay kia.

Nhìn thấy Diệp Thiên đỡ được liên tiếp năm dải chân lực rồi đến bốn kỹ Sơn Hà Chỉ, ánh mắt Bạch Viêm Minh lập tức thay đổi.

Ông ta tổng cộng đã xuất chín chiêu, nếu như chiêu cuối này vẫn không đánh bại được Diệp Thiên thì coi như ông ta sẽ thua.

Nhưng ấn đường của ông ta lại không thể hiện ra chút lo lắng nào, ngược lại ánh mắt còn vô cùng tự tin, như thể ông ta hoàn toàn tin tưởng vào kỹ năng chiến đấu của mình.

Bạch Viêm Minh nhấc tay lên, ngón trỏ hơi hướng lên không trung rồi ấn xuống.

“Chỉ thứ năm, Đoạn Sơn Hà!”

“Bùm!”

Bỗng một ngón tay khô cằn khổng lồ lao xuống từ bầu trời, xuyên thẳng qua những đám mây, phá vỡ hư không.

Ngón tay khổng lồ to mấy chục thước, giống hệt như núi Bất Chu đang rơi xuống, bao phủ cả người Diệp Thiên vào trong bóng tối vô tận.

Đây là đòn Sơn Hà Chỉ cuối cùng của ông ta, và cũng là đòn mạnh nhất!

Nhất chỉ chi lực, Hoành Đoạn Sơn Hà!

“Vụt!”

Từng cơn gió cuốn từ trên cao xuống, Diệp Thiên ở chính giữa cơn cuồng phong, đối mặt trực tiếp với ngón tay khổng lồ, hai mắt hơi nheo lại.

“Bùm!”

Diệp Thiên còn chưa định thần lại thì ngón tay khổng lồ đã ở trên đỉnh đầu, nhấn toàn bộ cơ thể cậu vào đống phế tích đổ nát bên dưới.

Toàn bộ mặt đất rung chuyển kịch liệt, đất đá bên dưới nổ tung, ngón tay khổng lồ giống như một thanh kiếm từ trên trời rơi xuống, đâm thẳng về phía Diệp Thiên rồi biến mất.

Cảnh tượng này thật ra giống với Cửu Trùng Phiên Hải Ấn của Kiệt trưởng lão lúc trước, đều đánh Diệp Thiên về phía các đỉnh núi ở xa, nhưng khác ở chỗ, hiện tại Diệp Thiên đang bị ngón tay khổng lồ đ3 xuống mặt đất, nhưng nó vẫn không hề biến mất, giống hệt như Ngũ Chỉ Sơn của Như Lai Phật Tổ đè xuống Tôn Ngộ Không vậy, không chút lay động.

Nhìn thấy cảnh tượng này, tất cả đệ tử nhà họ Thi đều không khỏi rùng mình hoảng sợ, Bạch Viêm Minh quả không hổ danh là cao thủ số một của Tứ Tượng Tông.
 
Chương 2546


Chương 2546

Nhìn Sơn Hà Chỉ trấn áp mọi thứ trước mặt, lúc này ánh mắt của Bạch Viêm Minh mới hơi lờ đi.

Ông ta quay người về phía Kiệt trưởng lão và các trưởng lão nhà họ Thi, sau đó nói lớn: “Từ hôm nay trở đi, cậu ấy sẽ là thánh tử mới của Tứ Tượng Tông tôi, tôi muốn các người xoá bỏ hết hận thù trước đây với cậu ấy, có ai phản đối gì không?”

Ba người Thi Đôn Hoàng phía sau Kiệt trưởng lão vẫn chưa phản ứng lại ngay, nhưng Kiệt trưởng lão liền cau mày, trầm giọng nói: “Tông chủ, kẻ tội đồ này chính là nỗi nhục của nhà họ Thi tôi, nó không chỉ khiến các trưởng lão của nhà họ Thi bị thương mà còn giết cả đệ tử chân truyền của người, làm sao có thể cho nó làm thánh tử của Tứ Tượng Tông được chứ?”

“Hơn nữa nó còn là người của thế giới tục, Tứ Tượng Tông tôi là một trong sáu tông môn mạnh nhất ở tiểu thế giới, làm sao có thể để cho một tên người ngoài làm thánh tử của chúng tôi được chứ?”

Bạch Viêm Minh không hề quan tâm đến phản bác của Thi Đôn Hoàng, chỉ điềm đạm nói: “Kiệt trưởng lão, tiểu thế giới đã trải qua những thay đổi hàng nghìn năm của thời đại, vậy mà ông vẫn còn giữ cái ý tưởng của thế hệ cũ, rồi đồng tình với cái khác nhau giữa thế giới tục và tiểu thế giới ư?”

“Đúng vậy, thực lực tổng thể của tiểu thế giới quả thực mạnh hơn so với thế giới tục, nhưng trong thế giới tục cũng sẽ có một số “quái vật” không thể đoán trước được, và con của Tiểu Vân chính là đứa nổi bật nhất!”

“Trong thế giới này, cuối cùng kẻ mạnh sẽ có được tôn trọng, cậu ấy có khả năng dẫn dắt Tứ Tượng Tông đến vinh quang, và còn là con của Tiểu Vân, tại sao lại không thể trở thành thánh tử của Tứ Tượng Tông?”

“Hay là do những oán hận ích kỷ của riêng ông, nên mới muốn xoá đi tương lai tươi sáng của Tứ Tượng Tông?”

Từng câu từng chữ của Bạch Viêm Minh đều vô cùng rành mạch, khiến cho Kiệt trưởng lão nhất thời không thể nào phải phản bác lại được.

Quả thực ông ta cảm thấy Bạch Viêm Minh nói hoàn toàn đúng, nhưng trong lòng ông ta vẫn không chịu chấp nhận.

Kiệt trưởng lão chỉ muốn giết tất cả những kẻ dám phá vỡ quy tắc của nhà họ Thi, ông ta tuyệt đối không thể giữ mạng Diệp Thiên được.

“Nhưng tông chủ….”

Kiệt trưởng lão đang định nói lại lần nữa, nhưng Bạch Viêm Minh liền xua tay.

“Kiệt trưởng lão, không cần nói nữa!”

“Tại sao lúc nãy tôi lại ra điều kiện mười chiêu với cậu ấy, một mặt là để hoà giải ân oán giữa cậu ấy và nhà họ Thi, còn mặt khác…”

“Là để cứu ông!”

“Cứu tôi?”, Kiệt trưởng lão nghe xong liền cảm thấy hết sức khó hiểu.

Bạch Viêm Minh đang định giải thích, nhưng ánh mắt lúc này có hơi khựng lại.

“Hửm?”

Ông ta đột ngột quay lại, hai mắt hơi nheo.

Giây tiếp theo, cả mặt đất lại run lên, ngón tay khổng lồ trên bầu trời cũng phát ra âm thanh vang dội, một vết nứt bỗng xuất hiện từ phía dưới ngón tay khổng lồ, sau đó kéo dài lên trên, cuối cùng bao trùm cả ngón tay.

“Oong!”

Ngón tay khổng lồ lại rung lên, sau đó vô số ánh sáng xanh từ trong khe nứt tràn ra, chiếu sáng xung quanh.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom