Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!
Chương 2547


Chương 2547

“Bùm!”

Một tiếng nổ đột nhiên vang lên, Sơn Hà Chỉ trấn áp mọi thứ lập tức bị ánh sáng xanh che khuất, sau đó nổ tung thành những đốm sáng trên bầu trời, ngay cả những phiến đá vụn cũng bị đánh bay ra xa, một bóng người từ bên trong bay lên trời, đó chính là Diệp Thiên.

“Xem ra nên có cái kết rồi!”

Diệp Thiên đứng ở trước mặt Bạch Viêm Minh, khóe miệng nhếch lên ý cười.

Ánh mắt Bạch Viêm Minh khẽ động, nhìn vào Diệp Thiên hồi lâu, trong lòng có chút kinh hãi.

Ông ta vốn cho rằng nhất chỉ của mình đã trấn áp được Diệp Thiên, nhưng ai ngờ Diệp Thiên lại không hề bị ảnh hưởng, cậu vẫn có thể phá vỡ được.

Ông ta do dự một lúc, cuối cùng thở dài một hơi.

“Tôi thua rồi!”

Ngay khi ông ta thốt ra lời này, cả vùng trời như rơi vào tĩnh lặng, ánh mắt của vô số cao thủ Tứ Tượng Tông đột nhiên thay đổi, bọn họ cảm thấy không thể tin được.

Người mạnh nhất Tứ Tượng Tông như tông chủ Bạch Viêm Minh, lãnh đạo tông môn hàng trăm năm qua, lại thừa nhận mình thua ư?

Tuy chỉ là mười chiêu, nhưng có bao nhiêu người trẻ tuổi ở tiểu thế giới đỡ được mười chiêu của Bạch Viêm Minh? Ngay cả top ba siêu cấp thiên tài cũng không thể làm được, nhưng Diệp Thiên lại có thể, hơn nữa cậu cũng không cảm thấy quá khó khăn, ngược lại còn thoải mái điềm tĩnh.

Thực lực này đúng là ngoài sức tưởng tượng, một số cao thủ lúc nãy còn phản bác Diệp Thiên trở thành thánh tử, lúc này có hơi dao động, cúi nhẹ đầu xuống.

“Nếu đã nhận thua thì né sang một bên, tôi còn chưa giải quyết xong nợ nần với nhà họ Thi!”

Diệp Thiên nhìn sang Bạch Viêm Minh, vẫy nhẹ ra hiệu cho ông ta tránh đường.

“Tôi sẽ giữ lời hứa của mình, không can thiệp vào ân oán của cậu và nhà họ Thi, ngay cả ba gia tộc còn lại của Tứ Tượng Tông cũng sẽ không ngăn cản!”

Bạch Viêm Minh trầm giọng nói, sau đó đột nhiên nhìn thẳng vào Diệp Thiên: “Nhưng tôi muốn lấy danh dự của chính mình để cầu xin cậu tha mạng cho Kiệt trưởng lão, có được không?”

Lời nói của Bạch Viêm Minh lập tức khiến đám đông náo loạn.

Đặc biệt là Kiệt trưởng lão, ông ta vẫn không hiểu tại sao, lập tức quát lên: “Tông chủ, người đang nói gì vậy, tại sao tôi phải cần thằng nhóc này tha mạng cơ chứ?”

“Tôi muốn giết nó thì cũng dễ như trở bàn tay mà thôi!”

Nhưng Bạch Viêm Minh lại không thèm quan tâm tới Kiệt trưởng lão, mà chỉ tỏ ra thành khẩn trước mặt Diệp Thiên.

“Muộn rồi!”

Diệp Thiên không phản ứng gì nhiều, chỉ lắc đầu nhẹ với Bạch Viêm Minh, sau đó tiến lên một bước, trực tiếp đi đến chỗ Kiệt trưởng lão ở phía sau.

“Tôi đã hết kiên nhẫn với ông rồi!”

“Nhát kiếm tiếp theo sẽ không vì ai khác, mà là vì người nhà của tôi!”

“Oong!”

Diệp Thiên vừa dứt lời, ánh sáng trong mắt đột nhiên loé lên, một luồng sức mạnh tinh thần chợt dao động, ngay lập tức bao lấy mọi thứ.
 
Chương 2548


Chương 2548

“Cái gì?”

Ngay lúc Diệp Thiên thi triển sức mạnh tinh thần, ánh mắt của Kiêu trưởng lão đột nhiên thay đổi, ông ta chưa từng nghĩ Diệp Thiên lại có sức mạnh tinh thần đáng sợ như vậy, nó còn mạnh hơn rất nhiều cao thủ chuyên tu luyện thần hồn.

Nhưng ông ta căn bản còn không kịp phản ứng, một tia sáng nhò lập tức quét ra tie thần phủ của Diệp Thiên, đột phá với tốc độ gấp năm lần tốc độ âm thanh, trong nháy mắt biến mất vào hư không. Vẻ mặt của Kiêu truường lão đột nhiên cứng lại, sau đó sở cổ mình, một đường máu nhỏ dân hiện ro. Thân Niệm Chi Nhẫn, nhất kiếm diệt tiên!

Ngay bầu trời phía trên tàn tích của núi Tứ Tượng có vài cao thủ đang đứng, bỗng một quang ảnh tiến đến từ xa.

Người đến chính là La Thanh Hàm, con gái lớn của nhà họ La ở Mai Thành Nội Môn.

Không lâu sau khi Diệp Thiên đi qua cánh cổng, cô cũng lên chiếc thuyền kim loại tiếp theo, định sẽ quay trở lại Tứ Tượng Tông.

Nhưng ai ngờ khi cô đến đỉnh núi phía bắc quen thuộc của núi Tứ Tượng, lại bị cảnh tượng trước mắt làm cho sững sờ.

Đỉnh núi hùng vĩ phía bắc của núi Tứ Tượng, nơi có đệ phủ của nhà họ Thi đã hoàn toàn biến thành một đống đổ nát, chỉ còn lại những bóng dáng đang đứng trên không trung, xung quanh vị trí phía trước của đỉnh núi phía bắc, dường như đang xảy ra chuyện lớn.

La Thanh Hàm đang định đi cùng các đệ tử nhà họ Thi để hỏi thăm tình hình, nhưng cô lại nhìn thấy cảnh tượng khiến mình sẽ không bao giờ quên, một cảnh tượng hoàn toàn lật đổ thế giới quan của cô! Người thanh niên đã tự mình cứu lấy Mai Thành và diệt sạch Hắc Ma Giáo lại đang phát ra ánh sáng xanh, đối mặt với Kiệt trưởng lão.

Sau đó quang ảnh bỗng lóe lên, một ánh sáng nhỏ từ lưỡi kiếm đã biến mất khỏi khoảng không trước mặt Kiệt trưởng lão, xuyên qua khoảng không phía sau ông ta.

Kiệt trưởng lão đứng trên hư không, không dám tin vào mắt mình, bàn tay vẫn đặt trên cổ, một đường máu chạy từ cổ trái sang phải, càng lúc càng trở nên rõ nét.

Môi của ông ta hơi mấp máy, nhưng không nói được thành tiếng, đầu chậm rãi tách ra khỏi cổ, thần hồn cũng hóa thành một đám tro tàn mỏng manh bay ra khỏi thần phủ, hơi thở đã tắt hoàn toàn.

Diệp Thiên trong tích tắc đã dùng Thần Niệm Chi Nhẫn để giết một người ở cảnh giới truyền thuyết thiên cấp.

Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt của nhiều cao thủ Tứ Tượng Tông lập tức trắng bệch, không dám tin vào sự việc trước mắt.

Ngoài đại trưởng lão ra thì người có bối phận cao nhất nhà họ Thi chính là Kiệt trưởng lão, ông ta là một trong bốn trưởng lão lớn tuổi nhất, nằm trong top năm cao thủ của nhà họ Thi và là cảnh giới thiên cấp truyền thuyết mạnh nhất, xét về sức chiến đấu, trong tiểu thế giới có rất ít người có thể đánh bại ông ta.

Nhưng Kiệt trưởng lão vang danh khắp thiên hạ lại bị một ánh kiếm chém bay thần hồn trước mặt tất cả mọi người, hơn nữa còn chỉ trong một chiêu, đây là tình huống bọn họ không thể nào tưởng tượng nổi, nhưng nó thực sự đang xảy ra ngay trước mắt.

Ánh mắt Thi Tú Vân chợt dao động, vẻ mặt lúc này như bị đông cứng, bà không bao giờ dám nghĩ Diệp Thiên lại giết Kiệt trưởng lão một cách dứt khoát như vậy.

Tất cả diễn ra quá nhanh, quá đột ngột, đến nỗi bà không kịp phản ứng.

Những đệ tử còn lại của nhà họ Thi sớm đã ngơ như cây cơ, mọi chuyện xảy ra ngày hôm nay giống hệt như một chiếc tàu lượn, khiến cho tâm trạng của bọn họ lên xuống thất thường.

Còn Diệp Thiên chính là người khởi xướng tất cả mọi chuyện, từ đầu đến cuối không hề thay đổi sắc mặt, chỉ nhẹ nhàng cầm lấy Thần Niệm Chi Nhẫn sắc bén thu hồi về thần phủ.
 
Chương 2549


Chương 2549

Trước khi đối mặt với người khác, Diệp Thiên vẫn sẽ luôn cho bọn họ một chút thời gian, giống như mèo vờn chuột, để cho bọn họ cơ hội, nhưng Kiệt trưởng lão lại hoàn toàn làm Diệp Thiên mất hết kiên nhẫn, nên cậu mới ra tay không chút nương tình, lập tức dùng Thần Niệm Chi Nhẫn chặt đầu ông ta.

Bởi vì Diệp Thiên biết rất rõ, mọi chuyện Thi Tú Vân phải gánh chịu đa số đều do Kiệt trưởng lão này gây ra, thậm chí cả việc đưa Thi Tú Vân về nhà họ Thi, sau đó sai người đến bắt cậu và Diệp Tinh, tất cả đều do ông ta.

Nói cho cùng, Kiệt trưởng lão mới là hung thủ gây nên mọi chuyện, nếu không giết ông ta thì Diệp Thiên thật phí đạo làm con.

Trong số tất cả những người đang có mặt, người điềm tĩnh nhất khi chứng kiến cảnh tượng của Kiệt trưởng lão chính là Bạch Viêm Minh.

Ông ta dùng một tay đỡ lấy thi thể của Kiệt trưởng lão, trên mặt thoáng hiện lên vẻ bất lực.

“Haiz!”

Bạch Viêm Minh lắc đầu thở dài, trước khi Kiệt trưởng lão giao chiến với Diệp Thiên thì ông ta đã dự đoán được kết quả này.

Chính vì ông ta nhận ra Kiệt trưởng lão không phải là đối thủ của Diệp Thiên nên mới đề xuất thoả thuận mười chiêu với cậu, ông ta muốn dùng mười chiêu đó để đánh thắng Diệp Thiên, vậy mới có thể cứu Kiệt trưởng lão một mạng.

Nhưng cuối cùng cũng không thể thay đổi được gì, thực lực của Diệp Thiên còn kinh khủng hơn nhiều so với những gì ông ta tưởng.

Cho dù có là ông ta thì cũng không dám chắc bản thân có thể đỡ được Thần Niệm Chi Nhẫn của Diệp Thiên, huống chi ông ta còn cảm nhận được Diệp Thiên vẫn còn sức mạnh chưa bộc lộ hết, giống như một con rồng đang ngủ say vậy, một khi tỉnh dậy, nó sẽ phá vỡ trời đất, xoay chuyển càn khôn.

“Tên khốn, chúng ta cùng nhau ra tay để báo thù cho Kiệt trưởng lão đi!”

Ngay lúc này, một ông già tóc trắng trong ba trưởng lão còn lại của nhà họ Thi đột nhiên hét lên, sau đó bay đến.

Một trưởng lão khác cũng nheo mắt lại, thi triển chân lực, sau lưng bỗng xuất hiện một đôi cánh, trực tiếp lao thẳng lên trời.

Hai người một trước một sau, ngay khi chân lực giao nhau, bọn họ sẽ ra tay với Diệp Thiên, cả hai vốn là trưởng lão cấp cao quản lý mọi việc lớn bé ở nhà họ Thi, hiện tại đồng đội lại bị giết trước mặt nhiều đệ tử như vậy, nếu như bọn họ không lấy lại được thể diện và uy danh của nhà họ Thi thì coi như sẽ mất tất cả.

Trong ba người, duy chỉ có Thi Đôn Hoàng, ông nội của Thi Tú Vân vẫn không di chuyển, ánh mắt có chút do dự, không biết nên tiến hay lui.

“Hừ!”

Nhìn thấy hai cảnh giới truyền thuyết thiên cấp có tu vi ngang với Kiệt trưởng lão đang tấn công mình, ánh mắt Diệp Thiên chợt đanh lại, khóe miệng hiện lên một tia giễu cợt.

Diệp Thiên đang định nghênh chiến, nhưng Bạch Viêm Minh ở trước đã lập tức tung chưởng vào không gian, chỉ nghe thấy một âm thanh bị bóp nghẹt vang lên, hai trưởng lão nhà họ Thi ngay tức khắc lùi về sau.

“Tông chủ?”

Hai trưởng lão nhà họ Thi nhìn Bạch Viêm Minh với vẻ bất mãn.
 
Chương 2550


Chương 2550

“Dừng tay!”

Ánh mắt Bạch Viêm Minh sa sầm, gầm giọng quát lớn: “Kiệt trưởng lão đã chết rồi, chẳng lẽ các người còn nhìn không ra thực lực của mình với con trai Tiểu Vân ư?”

“Hay là các người muốn chết, muốn để cho nhà họ Thi mất thêm hai cảnh giới truyền thuyết thiên cấp đỉnh cao nữa sao?”

Lời nói của Bạch Viêm Minh khiến cho hai trưởng lão cảm thấy khó xử.

Sắc mặt cả hai bỗng dưng đỏ ửng, ánh mắt không ngừng thay đổi khi nhớ lại cảnh lúc nãy Kiệt trưởng lão bị Diệp Thiên giết.

Diện tích ánh kiếm tuy không lớn, nhưng tốc độ lại cực nhanh, khả năng cắt càng không thể đoán được, trong tích tắc đã có thể chém được cơ thể Thần Ma Chi Khu của cảnh giới truyền thuyết thiên cấp, nếu muốn tấn công Diệp Thiên thì bọn họ nhất định phải đối mặt với thứ ánh kiếm đáng sợ đó.

Tu vi của Kiệt trưởng lão chỉ yếu hơn bọn họ một bậc mà còn bị giết dưới ánh kiếm đó, nếu hai người thật sự quyết đấu với Diệp Thiên, e là sẽ không có chút hy vọng nào.

Hai người do dự một hồi, nhưng vẫn không cam tâm: “Tông chủ, xin người tránh ra cho!”

“Chúng tôi là quản gia của nhà họ Thi, nếu để cho trưởng lão nhà họ Thi bị giết ngay trước mặt mà không làm gì được thì làm sao có thể đối mặt với liệt tổ liệt tông, làm sao còn mặt mũi để đối mặt với lời giao phó trước khi đi của đại trưởng lão?”

Bạch Viêm Minh nhìn thấy sắc mặt của hai người, đang định khuyên thêm lần nữa, nhưng bọn họ đã nhanh chóng ra tay, mặc kệ Bạch Viêm Minh, một trái một phải, trực tiếp lao qua, Bạch Viêm Minh muốn ngăn lại nhưng đã quá muộn.

“Muốn chết à!”

Thần quang trong mắt Diệp Thiên lần nữa xuất hiện, ánh kiếm nhỏ bé kia lại b4n ra từ thần phủ của cậu, sau đó chém về phía hai người bọn họ, nó giống như một tên lửa theo dõi tốc độ cao cùng với thanh âm phản lực phá vỡ không trung.

Hai trưởng lão nhà họ Thi lúc này mới thực sự nhận ra tốc độ kinh người của Thần Niệm Chi Nhẫn, vội vàng lùi về phía sau, tuy bọn họ rất nhanh nhưng Thần Niệm Chi Thuật lại càng nhanh hơn, chớp mắt đã cách cả hai mấy chục thước.

“Toi rồi!” Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Cả hai đều đã cảm nhận được có gì đó không ổn.

Ngay lúc này, Diệp Thiên và Bạch Viêm Minh lập tức thay đổi sắc mặt.

Không gian trước mặt hai trưởng lão đột nhiên trở nên méo mó, một lòng bàn tay lửa đột nhiên nhô ra từ trong không gian, bắn về phía Thần Niệm Chi Nhẫn.

Thần Niệm Chi Nhẫn cắt được một vết trên lòng bàn tay lửa, nhưng cũng bị sức mạnh khổng lồ của nó đánh bay về sau, cuối cùng xoay quanh Diệp Thiên.

Cảnh tượng này khiến cho những người đang có mặt lập tức biến sắc, sau một hồi im lặng, Bạch Viêm Minh đột nhiên lên tiếng.

“Mạc Lão Quỷ?”

“Là ông sao?”

Còn hai trưởng lão nhà họ Thi mới được bàn tay lửa cứu cũng lập tức kinh ngạc thốt lên ngay khi nhìn thấy ngọn lửa vàng kim quấn quanh bàn tay.

“Đại trưởng lão?”
 
Chương 2551


Chương 2551

Một lòng bàn tay nhô ra trong không gian, đẩy Thần Niệm Chi Nhẫn sắc bén của Diệp Thiên về sau, trên lòng bàn tay có một ngọn lửa màu vàng kim quấn quanh, vô cùng chói mắt, trông có vẻ rất thần thánh trang nghiêm.

Nhìn thấy ngọn lửa này, Bạch Viêm Minh lập tức cảm nhận được thứ gì đó quen thuộc, ánh mắt ông ta hơi khựng lại, nghiêm nghị nói: “Mạc Lão Quỷ, là ông sao?”

Hai trưởng lão nhà họ Thi cùng với các trưởng lão ở cảnh giới truyền thuyết thiên cấp khác cũng thốt lên: “Đại trưởng lão?”

Hai người gần như đồng thanh, cúi đầu một cách trịnh trọng trước khoảng không vỡ nát trước mặt.

“Đại trưởng lão, là ông sao?”

Trong giọng nói của bọn họ có chút vừa kích động vừa run rẩy, đó là mong ngóng, nhưng đồng thời cũng có vẻ không tin.

Còn Diệp Thiên cũng dửng dưng nhướng mắt nhìn lòng bàn tay được bọc bởi ngọn lửa màu vàng kim kia, có hơi kinh ngạc khi thấy Thần Niệm Chi Nhẫn được ngưng tụ bởi sức mạnh tinh thần ở cảnh giới dung nguyên của mình lại bị đối phương đỡ được, Diệp Thiên cũng rất muốn biết người đó là thần thánh phương nào.

Dưới sự chứng kiến của vô số ánh mắt, lòng bàn tay lửa dần dần xé nát không gian, làm lộ ra một vết nứt đủ để cho một người bước ra ngoài.

Sau đó, một chân bước ra trước, bóng dáng gầy gò dần hiện rõ trong tầm mắt của mọi người.

Đây giống như một ông cụ tiều tuỵ yếu ớt, cả khuôn mặt tràn đầy nếp nhăn, thậm chí rất khó để nhìn ra được khuôn mặt của ông ta, chỉ có thể mơ hồ phân biệt được các nét trên khuôn mặt, nhưng điều kỳ lạ là ông ta lại mặc một chiếc áo thời Nho khá to, không hề cân xứng chút nào.

Đôi mắt già nua đục ngầu của ông ta dường như đang mở mà nhắm, nhìn quét qua một lượt, cho dù nhìn vào bất kỳ ai, kể cả Bạch Viêm Minh, cũng không khiến ông ta dao động, cứ như thể mọi người xung quanh đều là những kẻ bình thường mà thôi, không đáng để ông ta phải chú ý.

Nhưng chỉ khi nhìn về phía Diệp Thiên, ánh mắt ông ta mới chợt lóe lên, có vẻ tán thưởng, cũng có chút cảm thán.

“Đại trưởng lão!”

Ngay khi nhìn thấy ông lão, đến cả Thi Đôn Hoàng đang ngồi bên dưới cũng không thể ngồi yên được nữa, đột ngột đứng dậy với vẻ mặt kinh ngạc.

Hai vị trưởng lão khác của nhà họ Thi lại càng cúi đầu thấp hơn nữa, thái độ vô cùng cung kính, còn chắp cả tay: “Cung nghênh đại trưởng lão trở về!”

Ánh mắt Bạch Viêm Minh khẽ động, vẻ mặt cực kỳ nghiêm nghị: “Mạc Lão Quỷ, thật sự là ông sao!”

“Bao nhiêu năm qua ông đều bặt vô âm tín, tôi còn tưởng ông đã thăng thiên rồi chứ, hay là lưu lạc đâu đó!”

Nghe thấy vậy, ông già bèn cười nhẹ: “Thằng nhóc Viêm Minh này, đã lâu không gặp rồi nhỉ!”

Ban đầu bởi vì sự xuất hiện đột ngột của ông lão, nên đã có rất nhiều đệ tử của nhà họ Thi cũng như các cao thủ khác của Tứ Tượng Tông đều cảm thấy vô cùng bối rối, nhưng bây giờ khi nghe thấy cách ông ta xưng hô với Bạch Viêm Minh thì thật không thể không khiến cho người ta sốc được.

Thằng nhóc Viêm Minh?

Bạch Viêm Minh đường đường là tông chủ của Tứ Tượng Tông, dẫn dắt Tứ Tượng Tông đã gần hai trăm năm, ông ta ít nhất cũng phải ba trăm tuổi rồi, trong cả Tứ Tượng Tông cũng chẳng có ai qua nổi đầu trăm.
 
Chương 2552


Chương 2552

Nhưng ông lão này lại gọi Bạch Viêm Minh là thằng nhóc, chẳng lẽ bối phận của ông ta còn cao hơn Bạch Viêm Minh sao?

Ông ta rốt cuộc là ai?

Tất cả mọi người đều tràn đầy nghi hoặc, nhưng mấy cao thủ cảnh giới truyền thuyết thiên cấp của nhà họ Bạch đã kịp nhận ra điều gì đó.

“Chẳng lẽ người này chính là vị hóa thạch sống của thần bảo hộ trong truyền thuyết nhà họ Thi sao?”

“Đại trưởng lão nhà họ Thi, Thi Mạc, Thi Cuồng Nho?”

Ba từ Thi Cuồng Nho được thốt ra từ một cao thủ cảnh giới truyền thuyết thiên cấp lập tức vang vọng, nhiều tiểu bối nhà họ Thi có thể còn cảm thấy xa lạ với cái tên này, nhưng đa số các cao thủ của Tứ Tượng Tông lập tức biến sắc.

Tông chủ đời thứ nhất “Tứ Tượng Thần Quân” của Tứ Tượng Tông đúng là có xuất thân từ nhà họ Thi, thực lực không chỉ đứng đầu Tứ Tượng Tông, mà còn là con trai ruột của người khai phá ra tiểu thế giới, chưa từng bại dưới tay ai.

Khi đó Tứ Tượng Thần Quân còn có một vị em trai họ kề cạnh, cùng ông ta đồng hành quản lý Tứ Tượng Tông.

Người em họ này tuy không mạnh bằng Tứ Tượng Thần Quân, thiên phú cũng yếu hơn, nhưng ông ta cũng đã có được tuyệt đại công pháp trong “Tứ Tượng Chuyển Luân Quyết”, quyết thứ nhất “Thần Hoả Quyết”! Chỉ dựa vào Thần Hoả Quyết mà ông ta đã có thể làm bá chủ được tiểu thế giới, ngoại trừ Tứ Tượng Thần Quân ra thì không còn ai có thể địch lại được ông ta.

Sau khi Tứ Tượng Thần Quân phi thân, người em họ này cũng rút khỏi việc quản lý Tứ Tượng Tông, thay vào đó lui về làm thần bảo hộ cho nhà họ Thi, không còn quan tâm đến việc của Tứ Tượng Tông hay ba gia tộc nữa, chuyện này cũng đã cách đây gần sáu trăm năm rồi.

Một trăm năm trước, người này đột nhiên biến mất khỏi nhà họ Thi, hơn nữa cũng không có dấu vết nào của ông ta ở tiểu thế giới, giống như hoàn toàn bốc hơi vậy, nhiều tu sĩ và cao thủ trong tiểu thế giới đoán rằng ông ta cũng đã phi thăng theo Tứ Tượng Thần Quân, có người lại nghĩ người này đã sa ngã ở đâu đó, có người còn đoán ông đã rời khỏi tiểu thế giới để đến thế giới tục du ngoạn, có vô số đồn đoán xung quanh chuyện này, thế nhưng người này vẫn chưa từng xuất hiện.

Nhưng cho dù như vậy, toàn bộ nhà họ Thi hay thậm chí cả Tứ Tượng Tông, tất cả những lão quái từ hai trăm tuổi cũng không là gì so với người này.

Thi Mạc! Bởi vì ông ta thích mặc áo Nho trắng, nên dù trước hay sau vẫn luôn mặc, vậy nên các cao thủ trong tiểu thế giới mới đặt cho ông ta một biệt danh là Cuồng Nho! Thi Cuồng Nho lấy Nho quý như mạng sống, chấn động Huyền Môn! Và Thi Mạc vẫn luôn mang thân phận trưởng lão để bảo vệ nhà họ Thi, nên mới được người nhà họ Thi gọi là đại trưởng lão, bao nhiêu năm qua, vị trí này vẫn không hề thay đổi, và cái tên Thi Cuồng Nho vẫn luôn được ghi nhớ.

Thời gian trôi qua, mặc dù danh tiếng của Thi Cuồng Nho vẫn còn trong lòng các tiền bối của nhà họ Thi, nhưng ai cũng cho rằng ông ta sẽ không bao giờ trở lại nữa, ai ngờ người đàn ông đã biến mất hơn trăm năm này lại thực sự xuất hiện ngay tại đây.

Đối diện với ánh mắt của Thi Mạc, Bạch Viêm Minh hơi cúi đầu, chắp tay vái lạy, mặc dù ông ta là tông chủ của Tứ Tượng Tông, nhưng nếu so với Thi Mạc thì hoàn toàn không cùng đẳng cấp.

Cho dù là bối phận hay thực lực, đối với Thi Mạc đều không thể đoán được, cũng có thể coi ông ta là nhân vật đẳng cấp nhất ở tiểu thế giới.

Thi Mạc nhìn qua Bạch Viêm Minh, thấy đỉnh núi phía bắc của Tứ Tượng Tông đã bị tàn phá, bèn thở dài: “Không ngờ lão già tôi rời khỏi mới hơn trăm năm mà cơ nghiệp nghìn năm của nhà họ Thi lại lụi bại nhanh như thế này!”

Ngay khi nói ra những lời này, ánh mắt của Thi Mạc lập tức quét sang Thi Đôn Hoàng và các trưởng lão nhà họ Thi.
 
Chương 2553


Chương 2553

“Mấy thằng nhóc các cậu làm cái quái gì mà khiến nhà họ Thi ra nông nỗi thế này, còn mặt mũi nào mà đối diện với các tiền bối hiền triết của gia tộc được đây?”

“Đúng là ngu xuẩn! ”

Ba vị trưởng lão nhà họ Thi lập tức kinh hãi, Thi Đôn Hoàng còn chưa kịp mở miệng thì hai người còn lại đã chỉ về phía Diệp Thiên.

“Đại trưởng lão, xin hãy thứ tội, nhà họ Thi đi đến bước đường này chính là do tên tội đồ này mà ra!”

Cả hai cùng quỳ xuống, hành lễ với Thi Mạc.

“Cậu ta chính là hung thủ gây ra mọi chuyện, ngay cả Kiệt trưởng lão cũng bị cậu ta giết chết, đại trưởng lão, bây giờ người đã trở về nhà họ Thi, xin người hãy thi triển thần kỹ giết cậu ta để lấy lại uy danh cho gia tộc!”

“Bốp!”

Cả hai vừa dứt lời, chỉ nghe thấy tiếng giòn tan truyền đến, khóe miệng bọn họ đều chảy máu, lảo đảo lui về sau.

“Đại trưởng lão?”

Cả hai che lấy một bên má sưng vù, nhìn Thi Mạc một cách khó hiểu.

“Đồ vô dụng, cút ngay cho tôi!”

Ánh mắt Thi Mạc đanh lại, trầm giọng nói: “Các người biết người đó là ai không?”

Cả hai càng thêm bối rối, nhìn nhau rồi nói: “Cậu ta chính là đứa con trai tội đồ của Thi Tú Vân, cháu gái của trưởng lão Đôn Hoàng, cùng với một tên đàn ông ở thế giới tục, chẳng lẽ cậu ta còn có thân phận khác hay sao?”

Thi Mạc hừ lạnh một tiếng, căn bản không muốn giải thích với bọn họ nữa.

Ông lập tức quay đầu nhìn Diệp Thiên, trong mắt hơi dao động, mang theo nỗi nhớ mong cùng sự kính trọng.

Giây tiếp theo, ông ta đột nhiên cười với Diệp Thiên, dường như nếp nhăn trên mặt cũng bị kéo căng ra.

“Anh họ, đã lâu không gặp!”

Câu nói này lập tức khiến cho toàn bộ núi Tứ Tượng như thể đóng băng!

Sự xuất hiện bất ngờ của Thi Mạc đã khiến toàn bộ Tứ Tượng Tông rơi vào trạng thái phấn khích tột độ.

Nói một cách chính xác, Thi Mạc không chỉ là một thành viên của nhà họ Thi, mà còn là một nhân vật huyền thoại của cả Tứ Tượng Tông, một trụ cột được ghi vào lịch sử.

Có thể nói, nếu Tứ Tượng Tông có ông ta thì mọi chuyện đã khác, đi khắp cả tiểu thế giới cũng không thể nào kiếm ra được người thứ hai có sức mạnh như Thi Mạc, nếu ông ta gia nhập thì địa vị của Tứ Tượng Tông trong sáu tông Huyền Môn chắc chắn sẽ tăng lên vài bậc.

Còn Diệp Thiên khi thấy người này xuất hiện có chút háo hức chờ đợi, sắc mặt cũng trở nên nghiêm túc.

Có thể đẩy lùi Thần Niệm Chi Nhẫn bằng một tay thì thực lực của Thi Mạc cũng không hề tầm thường, dù là Diệp Thiên, cậu cũng sẽ bị hao tổn lớn, nếu như người này đến để ra mặt cho nhà họ Thi thì Diệp Thiên nhất định sẽ toàn lực ứng chiến.

Ai ngờ ngay lúc đang chuẩn bị tập trung để ra tay thì Thi Mạc lại tát hai trưởng lão của nhà họ Thi, rồi quay lại nhìn Diệp Thiên.

“Anh họ, đã lâu không gặp!”
 
Chương 2554


Chương 2554

Trong mắt Thi Mạc hiện lên ba phẩn hoài niệm, bày phần kính trọng, giống như đang gặp lại một người bạn cũ đã mất từ lâu vậy, điêu này khiến cho Diệp Thiên lập tức giật mình. Không chỉ Diệp Thiên, mà rất nhiều cao thủ của lúc Tic Tượng Tông đều có tỏ ra ngơ ngác ngay này. Anh họ?”

Đồng tử của tông chủ Tứ Tượng Tông Bạch Viêm Minh cũng đột nhiên co rút lại, ông ta vô cùng kinh ngạc.

Như mọi người đã biết, duy chỉ có tông chủ đời thứ nhất của Tứ Tượng Tông là Tứ Tượng Thần Quân mới có đủ tư cách để Thi Mạc gọi một tiếng “anh họ”, nhưng hiện tại Thi Mạc lại gọi Diệp Thiên là anh họ, đúng là làm cho người khác phải giật mình.

“Lẽ nào?”

Bạch Viêm Minh vội vàng quay đầu nhìn một lượt Diệp Thiên, nhưng bất luận thế nào cũng không thể đoán ra được đáp án, nên chỉ có thể dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn sang Thi Mạc.

Thi Mạc hoàn toàn mặc kệ những người khác, chỉ nhìn chằm chằm vào Diệp Thiên, ánh mắt vẫn dao động.

“Ông nói cái gì?”, Diệp Thiên cũng cảm thấy kinh ngạc, lập tức nhíu mày: “Ông nhận lầm người rồi đấy?”

Diệp Thiên không có thói quen nhận ra người thân, hơn nữa người trước mắt còn là một lão quái vật đã sống mấy trăm năm, đương nhiên gọi cậu một tiếng anh họ là hoàn toàn không hợp lý, Diệp Thiên chắc chắn mình không hề quen biết người này, ngay cả cảm giác quen thuộc cũng không có.

Đối mặt với sự xa lạ của Diệp Thiên, Thi Mạc cũng không quá kinh ngạc, ông ta chỉ trầm ngâm một hồi, cuối cùng thở dài: “Quả nhiên sau mấy trăm năm, anh đã thực sự quên hết mọi chuyện rồi sao?”

Lời nói của ông ta càng làm cho Diệp Thiên cảm thấy bối rối, cậu lập tức xua tay, ánh mắt trở nên lạnh lẽo.

“Tôi không biết ông đang nói về cái gì, và tôi cũng không muốn biết!”

“Nếu ông ở đây để bênh vực nhà họ Thi thì cứ ra tay đi, không cần ở đây nói nhảm!”

“Kiệt trưởng lão là do tôi giết, nếu ông ra tay thì tôi sẽ tiếp!”

Thi Mạc nghe xong, liền lắc đầu cười khổ: “Cho dù đã trải qua biết bao thăng trầm của cuộc đời, làm sao em có thể ra tay với anh được chứ?”

“Tiểu Kiệt là một thằng nhóc bảo thủ, cậy già lên mặt, nó đã biến nhà họ Thi trở thành như vậy, cậu giết nó cũng coi như là phúc cho nhà họ Thi!”

Thi Mạc nói xong lập tức quay đầu nhìn về phía ba vị trưởng lão khác của nhà họ Thi, quát lớn một tiếng.

“Tất cả nhà họ Thi nghe lệnh!”

Nghe thấy giọng của Thi Mạc, các trưởng lão của nhà họ Thi lập tức quay đầu quỳ một gối xuống trước mặt ông ta, không chút do dự.

Thi Mạc liền nói tiếp: “Nhân danh Cuồng Nho, tôi xin tuyên bố với tất cả các đệ tử mới của nhà họ Thi, mọi chuyện xảy ra hôm nay coi như xong, cho dù vì lý do gì thì chuyện này cũng sẽ kết thúc tại đây!”

“Nếu như sau này có ai dám nhắc đến chuyện này, hoặc oán hận trong lòng và có ý định báo thù, bất kể là thân phận cao hay thấp, đều sẽ bị trừng phạt theo tội phản tộc!”

“Nghe rõ chưa hả?”

Ông ta quát lên, làm rung chuyển cả ngọn núi Tứ Tượng, tất cả người nhà họ Thi đều cảm thấy kinh hãi, đặc biệt là các trưởng lão và những người có địa vị cao, ai nấy đều vô cùng khó hiểu.

Bọn họ không thể hiểu được, Diệp Thiên là người chủ động đến nhà họ Thi, đầu tiên là chém Liêm Hình của Tứ Tượng Tông, sau đó lần lượt đánh bại thống lĩnh nhà họ Thi, ngay cả Kiệt trưởng lão cũng bị cậu giết chết, cho nên Diệp Thiên chắc chắn là kẻ thù của nhà họ Thi.
 
Chương 2555


Chương 2555

Thi Mạc là thần bảo hộ của nhà họ Thi, lẽ ra Thi Mạc phải đứng về phía nhà họ Thi, sau đó gi3t ch3t Diệp Thiên mới đúng, nhưng bây giờ mọi hành động của ông dường như đang giúp cho Diệp Thiên, thậm chí còn không tiếc trừng phạt tội phản tộc với người nhà họ Thi, chuyện này là thế quái nào vậy chứ?

Nhưng cho dù mọi người có nghi ngờ như thế nào đi chăng nữa, thì giờ phút này bọn họ cũng không dám oán than, quy định tội phản tộc của nhà họ Thi là sẽ bị phế bỏ tu vi, giam cầm thần hồn, có thể nói đây là cực hình kinh khủng nhất, mà đây còn do đích thân Thi Mạc nói ra, ai dám trái lời cơ chứ?

“Tuân lệnh đại trưởng lão!”

Một trong ba trưởng lão tối cao còn lại của nhà họ Thi, Thi Đôn Hoàng là người đầu tiên lên tiếng, sau đó cúi đầu trước Thi Mạc.

Ngay khi những người còn lại nhìn thấy, bọn họ cũng lần lượt biểu ý.

“Tuân lệnh đại trưởng lão!”

Từng tiếng một hội tụ thành một làn sóng âm thanh vang vọng khắp trời, khiến cho các đệ tử Huyền Môn đều ngơ ngác.

Bọn họ không bao giờ tưởng tượng được một thanh niên dám gây rắc rối với nhà họ Thi, thậm chí còn phá hủy cả cơ nghiệp nghìn năm của nhà họ Thi, gi3t ch3t hai người và làm tám người bị thương, nhưng cuối cùng lại có một kết cục đầy kịch tính như vậy.

Còn La Thanh Hàm đứng trong đám người, đôi mắt xinh đẹp không ngừng thay đổi, nhìn thật lâu về phía Diệp Thiên.

“Cậu ta thật sự chỉ dựa vào sức của một người để trấn áp cả nhà họ Thi ư?”

Lần đầu tiên nhìn thấy Diệp Thiên ở nhà họ La, La Thanh Hàm còn đe dọa sẽ đuổi Diệp Thiên ra khỏi nhà họ La, với thái độ cấp cao, nhưng sau đó, người thanh niên mà cô coi thường đã giết tất cả các cao thủ hàng đầu của Hắc Ma Giáo, giờ đây người thanh niên đó lại đang hiên ngang đứng trên đống tàn tích ở đỉnh núi phía bắc của núi Tứ Tượng, nhìn xuống cả nhà họ Thi.

La Thanh Hàm cảm khái, đây mới chính là anh hùng đích thực, so với Diệp Thiên thì những thiên kiều thần nữ trong bảng thiên tài ở Huyền Môn của tiểu thế giới rõ ràng chỉ là một trò đùa.

Vốn tưởng chuyện này đã kết thúc, nhưng ai ngờ Diệp Thiên lại đột nhiên nhìn về phía Thi Mạc.

“Tôi không biết tại sao ông lại giúp tôi giải quyết chuyện này, nhưng đáng tiếc là tôi không hề có ý định bỏ qua!”

Thi Mạc nghe xong có hơi do dự, sau đó hỏi Diệp Thiên: “Thế cậu còn muốn yêu cầu thêm gì nữa?”

“Yêu cầu?”, ánh mắt Diệp Thiên hơi đanh lại.

“Nhà họ Thi đã giam cầm mẹ tôi mấy tháng, lúc trước còn phái người đến thế giới tục để bắt em trai Diệp Tinh của tôi, sau đó còn định lấy thần hồn huyết mạch của tôi, ông nói xem tôi cần yêu cầu gì đây?”

“Mặc dù thủ phạm đã chết trong tay tôi, nhưng tôi vẫn chưa giải quyết xong những kẻ liên quan, nếu hôm nay tôi đã ở đây thì tôi sẽ không bỏ sót kẻ nào cả!”

Diệp Thiên bước tới một bước, chỉ tay về phía ghế của trưởng lão nhà họ Thi, cũng như các vai vế khác thấp hơn.

“Mẹ tôi là người nhà họ Thi, cho nên tôi không muốn giết những người còn lại, nhưng tiền đề là những người có liên quan đến chuyện này đều phải cút ra đây, cúi đầu xin lỗi mẹ tôi!”

“Thiếu một thì tôi sẽ giết một!”

Giọng nói của Diệp Thiên đầy uy lực, vang vọng cả bầu trời, sắc mặt của các trưởng lão và chấp sự của nhà họ Thi lập tức thay đổi, nhưng bọn họ lại không dám lên tiếng, còn về việc Thi Tú Vân, quả thật có rất nhiều người liên quan, thậm chí còn chọc gậy bánh xe nhưng không dám thừa nhận, bọn họ không tin Diệp Thiên có thể tìm ra được mình.
 
Chương 2556


Chương 2556

Nhưng ngay khi tất cả đều im lặng, Thi Mạc lạnh lùng nhìn qua một lượt, trầm giọng nói.

“Làm theo lời cậu ấy nói!”

“Nếu kẻ nào nhờ vào may mắn để thoát tội, một khi để tôi phát hiện ra thì sẽ bị xử lý theo tội phản tộc!”

Thi Mạc vừa dứt lời, bỗng các trưởng lão và chấp sự vốn định không nhận lập tức biến sắc.

Sau một lúc im lặng, một chấp sự có thâm niên cao đột nhiên đứng lên, sau đó cúi đầu với Thi Tú Vân.

“Tiểu Vân, tôi xin lỗi, là do chúng tôi hồ đồ, chúng tôi không nên gán cái mác tội nhân của gia tộc cho cô!”

Sau vị chấp sự đó, hết người này đến người khác lần lượt cúi đầu trước Thi Tú Vân, tất cả đều tỏ ra áy náy, không dám khinh thường chút nào nữa.

Hết người này đến người khác, âm thanh xin lỗi vang ngập trời, cuối cùng là hai trưởng lão tối cao của nhà họ Thi, bọn họ cũng cúi đầu tạ lỗi với Thi Tú Vân.

Cảnh tượng này đã khắc sâu vào tâm trí của các đệ tử nhà họ Thi, cũng như rất nhiều cao thủ Tứ Tượng Tông đang có mặt.

Thi Tú Vân căn bản không hề để ý tới những kẻ góp vui này, bà chỉ nhìn về phía Diệp Thiên đang mình trần, nghĩ tới cảnh cậu đã chiến đấu điên cuồng lúc nãy, ánh mắt bà dần ướt đẫm.

Có con trai thế này, vạn địch sợ chi?

Ngày hôm nay được coi là ngày khó tin nhất đối với nhà họ Thi thịnh vượng hơn trăm năm qua, nhưng cảnh tượng tất cả các trưởng lão và chấp sự của nhà họ Thi cúi đầu nhận tội với Thi Tú Vân mới là dấu ấn sâu đậm nhất trong tâm trí các đệ tử nhà họ Thi, ngay cả các cao thủ của Tứ Tượng Tông cũng không dám quên.

Tất cả mọi người đều biết kẻ gây ra toàn bộ chuyện này chỉ là một thanh niêm tầm hai mươi tuổi! Tứ Tượng Tông, Huyền Vũ Đường! Đây chính là đại sảnh của tộc trưởng nhà họ Bạch Tứ Tượng Tông, duy chỉ có tộc trưởng nhà họ Bạch, tông chủ Bạch Viêm Minh của Tứ Tượng Tông mới có thể vào được.

Nhưng lúc này, có bốn người đang ngồi ở Huyền Vũ Đường.

Bạch Viêm Minh ngồi trên chiếc ghế gỗ đàn hương, ngoài ông ta ra còn có Diệp Thiên, Thi Tú Vân và Thi Mạc.

“Nói đi, ông đưa tôi tới đây làm gì?”

Diệp Thiên nhìn Bạch Viêm Minh và Thi Mạc, đi thẳng vào vấn đề.

Diệp Thiên cũng rất hoang mang, không biết chuyện gì đang xảy ra hôm nay, lúc đầu thì Thi Mạc gọi cậu là “anh họ”, sau đó lại thực hiện mọi yêu cầu của cậu với nhà họ Thi, bắt bọn họ phải lần lượt tạ lỗi với hai mẹ con Diệp Thiên, giống như là đang chống lưng cho cậu vô điều kiện vậy.

Diệp Thiên không sao giải thích được những lợi ích vô lý như thế, cho nên sau khi chuyện nhà họ Thi kết thúc, Diệp Thiên mới không lập tức đưa Thi Tú Vân rời đi, mà đến Huyền Vũ Đường để xem bọn họ muốn gì! Thi Tú Vân cũng vô cùng bối rối, kể từ khi bà hiểu chuyện thì đã được ông nội Thi Đôn Hoàng kể cho nghe về Thi Mạc, một nhân vật huyền thoại trong Tứ Tượng Tông, ông đã từng là thần bảo hộ của nhà họ Thi gần sáu trăm năm.

Nhưng hôm nay, vị hóa thạch sống này một lần nữa hiện thân, nhưng lại răm rắp nghe theo Diệp Thiên, quả thực bà không thể tưởng tượng được.

Thi Mạc nhìn Diệp Thiên hồi lâu: “Anh họ, đến bây giờ anh vẫn chưa nhớ lại chuyện trước kia sao?”

Diệp Thiên lại cau mày xua tay: “Đừng gọi tôi là anh họ nữa, tôi đã nói ông nhận lầm người rồi!”

“Nhận lầm?”

Thi Mạc cười khổ lắc đầu.
 
Chương 2557


Chương 2557

“Tướng mạo quả thực hoàn toàn khác một ngàn năm trước, thế nhưng ấn kí kỳ lân đặc biệt ở cuối cánh tay trái, chẳng lẽ cũng là tôi nhận lầm sao?”

“Hở?”

Diệp Thiên vừa nghe xong, ánh mắt lập tức đông cứng lại.

“Làm sao ông biết được chuyện đó?”

Biểu hiện của Diệp Thiên cuối cùng cũng thay đổi.

Ở cuối cánh tay trái của cậu quả thực có một dấu vết kỳ lạ, ấn ký này không thể nhìn thấy được bằng mắt thường, chỉ khi Diệp Thiên huy động Phệ Thiên Huyền Khí thì ấn ký mới xuất hiện, và nó có hình dạng của một con kỳ lân.

Trước khi luyện thành Phệ Thiên Huyền Khí, Diệp Thiên vẫn chưa nhận ra chuyện này, nhưng sau khi tu luyện Phệ Thiên Huyền Khí, nó càng trở nên rất rõ ràng, ban đầu cậu nghĩ đó chỉ là một vết bớt ẩn nên cũng không mấy quan tâm, nhưng bây giờ khi nghe Thi Mạc nhắc đến, Diệp Thiên liền cảm thấy hình như nó có ý gì đó.

Điều khiến Diệp Thiên cảm thấy kỳ quái nhất chính là mất đi Phệ Thiên Huyền Khí, cậu không thể sử dụng nên ấn kí kỳ lân trên tay cũng không hiện ra, ngay cả mẹ ruột Thi Tú Vân của cậu còn không biết, làm sao mà một Thi Mạc mới gặp một lần lại biết được?

“Tiểu Thiên, cánh tay trái của con có ấn kí kỳ lân từ khi nào vậy?”

Thi Tú Vân nhìn Diệp Thiên với vẻ khó hiểu.

Lúc này Diệp Thiên mới nói cho Thi Tú Vân nghe về chuyện ấn kí kỳ lân, Thi Tú Vân nghe xong mặt đầy kinh ngạc, từ lúc sinh Diệp Thiên ra, bà đã kiểm tra toàn thân, trên người cậu không hề có vết nào giống vết bớt này, tại sao sau này ấn kí kỳ lân đó mới xuất hiện?

“Mạc Lão Quỷ, ông nói ấn kí kỳ lân ở cuối cánh tay trái của Diệp Thiên, lẽ nào…”, Bạch Viêm Minh kinh hãi hỏi.

“Không sai!”

Thi Mạc gật đầu ngay lập tức, giọng nói vô cùng chắc chắn: “Cậu ấy chính là tông chủ đời thứ nhất của Tứ Tượng Tông, cũng tức là anh họ của tôi, ‘Tứ Tượng Thần Quân’ từng thống trị tiểu thế giới, Thi Chiến Thiên!”

Nghe Thi Mạc nói xong, sắc mặt của ba người còn lại trong Huyền Vũ Đường đều sững sờ.

Thi Tú Vân trầm ngâm hồi lâu, sau đó lập tức lắc đầu: “Đại trưởng lão, chắc ông nhầm rồi đấy?”

“Tiểu Thiên là con ruột của tôi, do tôi sinh ra nuôi lớn, làm sao nó có thể là tông chủ đời thứ nhất của Tứ Tượng Tông được?”

Bạch Viêm Minh cũng không thể tin được, liên tục lắc đầu, mặc dù ông ta đã đoán được từ lúc Thi Mạc gọi Diệp Thiên là anh họ, nhưng ông ta vẫn không dám tin Diệp Thiên lại chính là vị “Tứ Tượng Thần Quân” đã từng xưng hùng ở tiểu thế giới.

Tứ Tượng Thần Quân đã phi thiên được tám trăm năm rồi, làm sao lại có thể là cậu thanh niên hai mươi tuổi ở trước mặt được chứ?

Còn Diệp Thiên vẫn không lên tiếng, chỉ nhìn sang Thi Mạc, chờ đợi lời giải thích của ông ta.

Chỉ nghe thấy Thi Mạc nói với Thi Tú Vân: “Vì anh ấy có ấn kí kỳ lân trên cánh tay trái, chắc chắn không thể sai được!”
 
Chương 2558


Chương 2558

“Ấn kí kỳ lân là dấu vết của ‘Tứ Tượng Thần Quân’, năm đó đã gi3t ch3t con Hoả Kỳ Lân thần thú trong động Ma Vân của Huyền Môn, anh ấy đã dùng máu của nó để rèn cánh tay trái bằng để biến nó trở thành cánh tay kỳ lân, dấu vết lúc nãy chính là ấn kí đó!”

“Ấn kí này là duy nhất, trên thế giới này cũng chỉ có một mình ‘Tứ Tượng Thần Quân’ sở hữu nó!”

“Đây chính là chứng minh cho thân phận của ‘Tứ Tượng Thần Quân’!”

Thi Mạc hơi khựng lại một lúc rồi nói tiếp: “Không chỉ vậy, năm đó sau khi ‘Tứ Tượng Thần Quân’ giết xong Hoả Kỳ Lân, anh ấy đã lập tức đi đến ba nơi nguy hiểm khác trong tiểu thế giới để gi3t ch3t Phượng Hoàng Băng, Rồng Gió và Lôi Hổ, những con thần thú có sức mạnh nguyên tố!”

“Bằng cách kết hợp sức mạnh của băng, lửa, gió và sét của bốn con thần thú này, anh ấy đã tạo ra “Tứ Tượng Chuyển Luân Quyết” để xưng bá ở tiểu thế giới!”

“Hiện tại cánh tay trái của Diệp Thiên chỉ hiện lên ấn kí kỳ lân khi thi triển chân lực, đó là bởi vì anh ấy vẫn chưa hoàn toàn thức tỉnh, một khi thức tỉnh thì ấn kí Phượng Hoàng Băng trên cánh tay phải, Rồng Gió bên chân trái, Lôi Hổ ở chân phải cũng sẽ lần lượt hiện ra!”

Nói đến đây, Thi Mạc liền nhìn thẳng vào Diệp Thiên, ánh mắt như thiêu đốt: “Diệp Thiên, cho dù cậu có tin mình là Tứ Tượng Thần Quân hay không, đây chính là sự thật không thể bác bỏ!”

Nghe Thi Mạc nói xong, Thi Tú Vân lập tức choáng váng, dù biết Diệp Thiên là con ruột mình nuôi nấng từ bé, nhưng những gì Thi Mạc nói là hoàn toàn hợp lý và có cơ sở, nên mới khiến bà không thể hiểu được.

Con trai mình tử khi nào lại trở thành người đứng đầu tiểu thế giới ‘Tứ Tượng Thần Quân’ kia chứ?

Mặt khác, Diệp Thiên lại có vẻ là người bình tĩnh nhất, cậu chỉ cười nhẹ rồi giang hai tay ra.

“Những gì ông nói rất tuyệt, nhưng tôi không đồng ý!”

“Ngay cả khi tôi có những dấu vết mà ông nói đi nữa, thì sao chứ?”

“Họ của tôi là Diệp, không phải Thi, tên của tôi là Diệp Thiên, không phải Thi Chiến Thiên!”

Thi Mạc lắc đầu nhẹ, sau đó thở dài: “Tôi biết cậu nhất thời khó có thể tiếp nhận được, nhưng đó là sự thật!”

“Hoặc tôi không nên nói cậu là Tứ Tượng Thần Quân, mà nên đối một cách nói khác!” Giọng ông ta trầm tĩnh mà “Đúng vậy, cậu là Te Tượng Thần Quân chuyển thế, cũng chính là Tứ Tượng Thân Quân của vang vọng. nghìn năm sau!”

“Cậu chính là Tứ Tượng Thần Quân của một nghìn năm sau!”

Lời của Thi Mạc vang khắp Huyền Vũ Đường, khiến cho sắc mặt của ba người Diệp Thiên lập tức thay đổi.

Diệp Thiên khẽ cau mày, nhưng vẫn kiên định lắc đầu: “Tôi nói rồi, tôi chính là tôi, không phải là Tứ Tượng Thần Quân!”

Còn Bạch Viêm Minh ở cạnh cảm thấy kỳ lạ, liền hỏi: “Mạc Lão Quỷ, đây rốt cuộc là sao?”

“Chẳng phải Tứ Tượng Thần Quân đã phi thăng rời khỏi trái đất rồi sao?”

“Nếu đã phi thăng thì lấy đâu ra luân hồi, tại sao lại có liên quan tới Diệp Thiên?”

“Tứ Tượng Thần Quân chính là người gốc ở tiểu thế giới, còn Diệp Thiên lại đến từ thế giới tục!”

“Đúng vậy!”

Diệp Thiên gật đầu nói: “Nếu tôi là Tứ Tượng Thần Quân như ông nói, vậy thì tôi nên có dấu ấn của tiểu thế giới mới phải, có thể dễ dàng đi lại giữa tiểu thế giới và thế giới tục, nhưng khi tôi đến tiểu thế giới lại bị sức mạnh không gian ở đây đối kháng, thậm chí sau khi bị sức mạnh không gian đánh tan cơ thể ban đầu, bây giờ tôi mới có thể tiến vào được tiểu thế giới!”
 
Chương 2559


Chương 2559

“Ông nói tôi là Tứ Tượng Thần Quân, điều này căn bản không thể nào!”

Thi Tú Vân vẫn không nói gì, chỉ nhìn sang Thi Mạc, chờ đợi câu trả lời của ông ta.

Thi Mạc suy nghĩ một hồi, sau đó thở dài: “Mọi người đừng vội, chuyện này vẫn nên nhắc đến tám trăm năm trước!”

“Tám trăm năm trước, Tứ Tượng Thần Quân đã thống trị tiểu thế giới, chưa từng có đối thủ, có thể nói anh ấy chính là bất khả chiến bại trong tiểu thế giới!”

“Năm đó anh ấy cuối cùng đã tìm thấy ‘Tiên Lộ’ từ những ghi chép do người tạo ra tiểu thế giới để lại!”

“Cái gọi là Tiên Lộ chính là con đường phi thăng, một khí bước lên thì sẽ thoát khỏi xiềng xích, rời khỏi địa cầu, bước vào vũ trụ rộng lớn hơn để tu tiên, theo đuổi sức mạnh lớn hơn và sinh mạng vĩnh cữu!”

Ba người Diệp Thiên nghe xong, lập tức sững ra.

Mặc dù trước đó Diệp Thiên đã nghĩ rằng vũ trụ bao la này nhất định phải có một nền văn minh tu tiên khác cao cấp hơn trái đất, thậm chí còn những hành tinh khác phức tạp và có sự sống mạnh hơn ở đây, nhưng hiện tại khi nghe Thi Mạc nói xong, Diệp Thiên cũng phải tỏ ra kinh ngạc.

Diệp Thiên không thể ngừng tưởng tượng vũ trụ tu tiên sẽ hùng vĩ như thế nào, nếu so với những thành tựu cậu đạt được trên trái đất lúc này thì quả thực thứ sức mạnh mà Diệp Thiên đang sỡ hữu là quá nhỏ bé.

Chỉ nghe thấy Thi Mạc tiếp tục nói: “Khi Tứ Tượng Thần Quân biết được ‘Tiên Lộ’ ở đâu, anh ấy đã bắt đầu chuẩn bị để bước lên ‘Tiên Lộ’ rời khỏi trái đất, đây cũng là sự phi thăng mà các tu sĩ ở tiểu thế giới nhắc đến!”

“Mọi người đều cho rằng anh ấy đã thành công phi thăng tám trăm năm trước, nhưng có một chuyện trừ một vài người ra thì không có mấy ai biết”.

Nói đến đây, giọng Thi Mạc có chút nặng nề.

“Thực ra, anh ấy không hề phi thăng thành công, mà đã rơi rớt khi đi được một nửa ‘Tiên Lộ’!”

“Cái gì?”

Bạch Viêm Minh và Thi Tú Vân đều thốt lên, vẻ mặt không thể nào tin được.

Từ lúc bọn họ sinh ra, cho dù là các tiền bối hay trưởng lão của Tứ Tượng Tông, tất cả đều nói Tứ Tượng Thần Quân chính là người đầu tiên phi thăng thành công trong một nghìn năm qua, đó là một vinh dự lớn, nhưng bây giờ Thi Mạc lại nói Tứ Tượng Thần Quân không hề phi thăng thành công, hơn nữa còn lụi bại khi đang ở giữa Tiên Lộ, chuyện gì thế này?

Diệp Thiên cũng nhìn về phía Thi Mạc, đang chờ ông ta nói tiếp.

Ánh mắt Thi Mạc thoáng dao động, lòng bàn tay khẽ run, tựa hồ nhớ tới quá khứ, trong mắt hiện lên một chút tức giận.
 
Chương 2560


Chương 2560

“Tứ Tượng Thần Quân rớt đài ở giữa Tiên Lộ căn bản không phải do năng lực của anh ấy, cũng không phải do Tiên Lộ không hoàn hảo, mà bởi vì anh ấy đã trúng kế của kẻ khác, cho nên mới bị Tiên Lộ phản phệ, tiêu diệt hình thần ngay tại chỗ!”

“Ngay lúc hình thần bị hủy hoại hoàn toàn, anh ấy vẫn cố giữ lại một tia thanh minh cuối cùng, dùng sức lực còn lại để đưa Hộ Tâm Kính của mình vào con đường không gian, còn bản thân anh ấy và tia linh trí cuối cùng không thể vào Hộ Tâm Kính được, nên chỉ đành để nó trôi theo con đường không gian!”

“Phải mất hàng trăm năm để Hộ Tâm Kính của anh ấy có thể thoát ra được con đường không gian, sau đó rơi xuống thế giới tục, được nhặt bởi một người phàm, bởi vì trong Hộ Tâm Kính còn lưu giữ một tia thần niệm còn sót lại của Tứ Tượng Thần Quân, vậy nên Hộ Tâm Kính này có khả năng dự đoán tương lai nhất định, được võ giả người phàm đó xem như báu vật của gia tộc, và lưu giữ từ đời này qua đời kia!”

“Còn võ giả người phàm này mang họ Diệp!”

Ngay khi nói đến đây, Thi Mạc liền nhìn Diệp Thiên và Thi Tú Vân, hai người cũng có phản ứng gần như ngay lập tức, đồng thời kêu lên.

“Thông Thiên Kính?”

Theo như mô tả của Thi Mạc, cái gọi là Hộ Tâm Kính của Tứ Tượng Thần Quân đã lưu lạc ở thế giới tục, sau đó được một võ giả người phàm nhặt được, hơn nữa người này cũng mang họ Diệp, bấy nhiêu đây cũng đủ để giải thích rõ cho mọi việc.

Võ giả người phàm này chính là tổ tiên của nhà họ Diệp ở thủ đô, còn Hộ Tâm Kính được truyền từ đời này sang đời khác chính là báu vật Thông Thiên Kính.

“Đúng vậy, đó là tên do tổ tiên nhà họ Diệp của cậu đặt cho, Thông Thiên Kính chính là Hộ Tâm Kính của Tứ Tượng Thần Quân!”

“Trong Thông Thiên Kính còn lưu giữ một ít thần niệm của Tứ Tượng Thần Quân, vậy nên sẽ có thần lực nhất định, nhưng thần niệm này quá bé nên cứ cách mười năm mới thức tỉnh một lần, đây là lý do tại sao mỗi lần dùng xong Thông Thiên Kính thì nó sẽ ngủ mười năm!”

“Hơn một trăm năm qua, Thông Thiên kính được nhà họ Diệp cất giữ, thần niệm còn sót lại của Tứ Tượng Thần Quân vẫn đang tìm một người phù hợp, một người có tư chất gần nhất với anh ấy năm đó để tiến hành trọng sinh!”

“Đợi một thoắt đã qua trăm năm, cho tới khi cậu xuất hiện!”

Thi Mạc chỉ vào Diệp Thiên.

“Cái gì?”

“Đoạt xác à?”

Ngay khi Thi Tú Vân nghe xong, sắc mặt lập tức trở nên tái nhợt, bà vội vàng nhìn Diệp Thiên.

Bà thực sự lo sợ Diệp Thiên không phải là con ruột của mình, mà là một cái vỏ rỗng để chứa đựng cơ thể và tư tưởng của Tứ Tượng Thần Quân.

Nhưng Diệp Thiên vẫn tề ra vô cùng bình tĩnh, đương nhiên cậu biết rất rỡ, liệu bản thân có bị đoạt xác hay không. Diệp Thiên nhìn sang Thi Mạc, đim đạm hỏi: “Ông nói ông ta đang chờ một người có tư chất tương đương để tiến hành cư trú, tức là muốn nói tôi chính là người đó?” Thi Mạc gật đầu: “Đúng vậy, cậu là người xuất chúng nhất nhà họ Diệp trong hơn trăm năm qua, hay nói cách khác, là kẻ xuất chúng nhất trong thế giới loài người!”
 
Chương 2561


Chương 2561

Nghe thấy vậy, Diệp Thiên liền bật cười.

“Ông đang nói đùa đấy à?”

“Nếu tôi là người có tư chất xuất chúng, vậy tại sao ông ta không tiến hành đoạt xác tôi đi?”

“Lúc tôi còn là một đứa trẻ chưa hiểu chuyện, nếu như phải đối mặt với chút thần niệm còn sót lại của ông ta thì cũng dễ ra tay hơn đúng chứ?”

Thi Mạc nghe xong, bất giác thở dài.

“Bởi vì anh ấy đã đổi ý sau khi thăm dò cơ thể cậu, nên mới không tiến hành đoạt xác nữa, cuối cùng lựa chọn hi sinh chính mình!”

“Anh ấy cho cậu một tia thần niệm còn sót lại của mình, đưa nó vào trong thần phủ, giúp cậu hoàn thành tương lai vinh quang của bản thân!”

“Cái gì?”

Đồng tử của Diệp Thiên co rút lại, sắc mặt lập tức thay đổi.

“Ông nói ông ta hy sinh vì tôi sao?”

 

Thi Mạc gật đầu, mang theo vẻ nhớ nhung: “Đúng là như vậy, mười một năm trước, lúc cậu mười tuổi, anh ấy đã chọn cách đưa thần niệm vào thần phủ của cậu, sau đó sử dụng thần thức cuối cùng của Thông Thiên Kính làm cho bố và ông nội phế đi võ mạch của cậu rồi đuổi ra khỏi nhà họ Diệp!”

“Như vậy cậu mới có thể phát huy tối đa tiềm năng của mình, đó là lý do tại sao sau khi cậu rời khỏi nhà họ Diệp tu vi lại tăng vọt như thế, tất cả đều là do anh ấy mà ra!”

“Tiềm năng của cậu cao đến mức từ xưa đến giờ anh ấy chỉ thấy có mỗi cậu, nhưng nhà họ Diệp quá yên bình, nó sẽ bào mòn và hủy hoại đi tiềm năng tuyệt vời của cậu!”

“Hơn nữa, tiềm năng của cậu cần phải đạt đến một mức nhất định trước mới có thể được kích hoạt được, giống như những doanh nhân giàu có am hiểu kinh doanh, mặc dù họ có sự nhạy bén trong kinh doanh, song họ cần một hũ vàng đầu tiên để giúp họ đi đúng hướng, còn Tứ Tượng Thần Quân đã chọn dùng thần niệm và bản thân kết hợp để cung cấp cho cậu ‘hủ vàng đầu tiên’ để bước vào tương lai tươi sáng!”

Huyền Vũ Đường bỗng im lặng như tờ, Diệp Thiên ngồi thật lâu, nhưng vẫn không lên tiếng.

Diệp Thiên nhớ lại những gì đã xảy ra sau khi bị phế đi võ mạch và đuổi ra khỏi nhà họ Diệp, tất cả như thể mới hôm qua, cuối cùng bây giờ cậu cũng hiểu ra được tại sao mình lại đột nhiên thức tỉnh, một loạt các kỹ năng xuất hiện sau khi trả qua sống chết, thậm chí còn hình thành cả Phệ Thiên Huyền Khí, có được Phệ Thiên Long Diệm, tạo ra được tuyệt kỹ Chân Vũ Tiệt Thiên Kiếm.

Tất cả đều là do thần niệm của Tứ Tượng Thần Quân dung hợp được với thần phủ của Diệp Thiên, giống như có người giúp đả thông nhâm đốc nhị mạch của cậu vậy.

Diệp Thiên trầm ngâm hồi lâu trước khi dứt ra khỏi ký ức, sau đó quay lại nhìn Thi Mạc, giọng nói trở nên có chút nặng nề.

“Những gì ông nói có thể là thật, nhưng tôi không hiểu tại sao Tứ Tượng Thần Tông không mang tôi đi mà lại giúp cơ thể của tôi đạt tới đỉnh cao, còn ông ta lại lựa chọn hi sinh chính bản thân mình?”

Thi Tú Vân và Bạch Viêm Minh cũng quay đầu lại, tỏ vẻ nghi ngờ.
 
Chương 2562


Chương 2562

Tứ Tượng Thần Quân dùng thần niệm của mình để dung hợp với thần phủ của Diệp Thiên, vậy nên cũng nghĩa là ông ta đã hoàn toàn tiêu tán ở thế giới này, thậm chí ngay cả thần thức cuối cùng còn sót lại cũng biến mất, bọn họ không thể hiểu được, tại sao Tứ Tượng Thần Quân lại đưa ra một quyết định thê thảm như vậy.

Thi Mạc nhìn chằm chằm vào Diệp Thiên, trong mắt lóe lên tia vui mừng, giọng thở dài đầy xúc động.

“Điểm này thì tôi hoàn toàn đồng ý với anh ấy, bởi vì lúc cậu sinh ra, anh ấy đã cảm nhận được điều đó, anh ấy nhận ra được tiềm năng và thiên phú của cậu còn đáng sợ hơn anh ấy năm đó, những đỉnh cao cậu đạt được trong tương lai nhất định sẽ còn cao hơn anh ấy, và cũng đủ để báo thù rửa hận thay anh ấy, thậm chí có thể viết lại được lịch sử tu tiên giới của trái đất!”

“Ngoài điều đó ra, đương nhiên là còn một nguyên do nữa!”

Nói đến đây, ánh mắt Thi Mạc lại loé lên, giọng nói cũng trở nên nghiêm túc.

“Bởi vì cậu là người được trái đất lựa chọn, xứng đáng là đứa con của các vì sao!”

“Đứa con sao trời?”.

Diệp Thiên nghe vậy thì hơi khựng lại, lần đầu tiên cậu nghe thấy cụm từ này.

Thi Tú Vân và Bạch Viêm Minh cũng đầy nghi hoặc, không hiểu là gì.

Bọn họ là người của tiểu thế giới, Bạch Viêm Minh thì đã sống mấy trăm năm, nhưng cũng không biết thế nào là đứa con sao trời.

Thi Mạc tiếp tục nói: “Đứa con sao trời là sinh linh tập hợp muôn vàn tinh hoa, sức mạnh của một ngôi sao mà sinh ra. Đứa con sao trời sinh ra ở Địa Cầu chính là cậu!”.

“Hình như cách một vạn năm, mỗi một ngôi sao mới có thể sinh ra một đứa con sao trời, có thể nói là cực kì hiếm. Nhưng một khi đứa con sao trời sinh ra thì sẽ là đứa con cưng chân chính của ngôi sao ấy, tất cả thiên kiêu thần nữ trên khắp ngôi sao đều phải xếp sau người đó, dù là thiên phú hay tiềm lực cũng sẽ bị người đó áp đảo một cách vô tình!”.

“Cũng chỉ có đứa con sao trời mới có thể kết nối được linh trí sao trời, nhờ đó nhận được sức mạnh sao trời từ ngôi sao mà sử dụng cho mình”.

Thi Mạc nói một tràng dài khiến ba người còn lại trong Huyền Vũ Đường không hiểu ra sao. “Linh trí sao trời”, “sức mạnh sao trời”, mỗi một cụm từ đều cực kì lạ lẫm, bí ẩn khó hiểu.

“Linh trí sao trời mà ông nói tới có phải là nơi mà linh trí của một ngôi sao tồn tại, còn sức mạnh sao trời là sức mạnh bí ẩn chứa trong một ngôi sao?”.

Diệp Thiên trầm tư trong chốc lát, sau đó mới ngước mắt lên hỏi.

“Không sai!”, Thi Mạc gật đầu: “Mỗi một ngôi sao đều có ý chí của riêng nó, âm thầm bảo vệ lãnh thổ của ngôi sao đó, duy trì trật tự cơ bản của ngôi sao, đó chính là linh trí sao trời”.

“Còn sức mạnh sao trời là sức mạnh tuyệt đối chứa trong một ngôi sao. Đó là một luồng sức mạnh bí ẩn khó đoán, mạnh mẽ đến mức không thể tưởng tượng. Vì vậy từ cổ chí kim, có vô số tu sĩ người tài muốn kiểm soát được sức mạnh này, như vậy thì có thể xưng vương xưng hùng ở một ngôi sao, thậm chí dùng sức mạnh đó tiến quân vào dòng sông vũ trụ rộng lớn hơn, thực hiện kế hoạch đế vương của mình”.

“Nhưng ngay cả người tu tiên có tu vi mạnh đến đâu chăng nữa cũng không thể sử dụng hết sức mạnh sao trời của một ngôi sao. Chỉ có đứa con sao trời mới là chủ nhân chân chính của luồng sức mạnh đó!”.

Bạch Viêm Minh và Thi Thú Vân đưa mắt nhìn nhau, đều nhìn ra vẻ kinh hãi trong mắt người kia. Sức mạnh của một ngôi sao phải bá đạo, đáng sợ đến mức nào?
 
Chương 2563


Chương 2563

Diệp Thiên có thể kiểm soát luồng sức mạnh đó thì chẳng phải trên Địa Cầu này, Diệp Thiên sẽ là đế vương chân chính, bất kể là cường quốc ở thế tục hay là các cường tông cường tộc ở tiểu thế giới đều không thể tranh hùng với cậu hay sao?

Diệp Thiên lại có vẻ khá bình tĩnh. Cậu im lặng trong giây lát, sau đó mới lên tiếng.

“Chính vì tôi là đứa con sao trời nên Tứ Tượng Thần Quân mới từ bỏ cơ hội đoạt xá trùng sinh, hi sinh bản thân, thành toàn cho tôi?”.

Thi Mạc nghe vậy thì nặng nề thở dài, trong đầu hiện lên năm tháng huy hoàng Tứ Tượng Thần Quân hô mưa gọi gió ở tiểu thế giới khi xưa, hết sức cảm khái.

Ông ta dừng một lát, quay sang nhìn Diệp Thiên, trong mắt lóe lên sự ấm áp.

“Trong thần phủ của cậu đã dung hòa tia thần niệm cuối cùng còn sót lại trên thế gian của Tứ Tượng Thần Quân anh họ tôi. Ông ấy đã trở thành một phần trong tinh thần cậu, cho nên hôm nay vừa nhìn thấy cậu, tôi mới không kìm lòng gọi cậu một tiếng anh họ”.

“Nhưng thật ra trong lòng tôi hiểu rõ, Tứ Tượng Thần Quân đã không còn tồn tại. Mặc dù bây giờ cậu bước vào con đường của Tứ Tượng Thần Quân năm xưa, nhưng cậu cũng không còn là Tứ Tượng Thần Quân nữa”.

Diệp Thiên không hề phản bác, ngược lại gật đầu, giọng nói vang vọng: “Không sai, tôi sẽ không trở thành Tứ Tượng Thần Quân của một nghìn năm sau. Dù những gì tôi có được hiện nay đều có mối liên hệ nhất định với ông ấy, nhưng tôi sẽ không trở thành ông ấy!”.

“Tôi chỉ là Diệp Thiên, Diệp Lăng Thiên!”.

Nghe hai người nói chuyện, Thi Tú Vân mới xem như yên tâm. Dù Diệp Thiên có phải đứa con sao trời hay không, có thể kết nối với linh trí sao trời hay không, bà chỉ cần Diệp Thiên vẫn là con trai ruột của bà, không có biến cố nào, thế là đủ rồi.

Bây giờ, Bạch Viêm Minh mới biết được bí mật về Tứ Tượng Thần Quân, âm thầm cảm thán, cảm thấy tiếc nuối. Cứ ngỡ Tứ Tượng Thần Quân đã phi thăng, nào ngờ lại rơi vào vòng luân hồi xoay vần như vậy.

Trong Huyền Vũ Đường vô cùng yên lặng, Diệp Thiên bỗng nhớ tới gì đó, quay đầu sang nhìn Thi Mạc.

“Đúng rồi, có chuyện này tôi muốn hỏi”.

“Khi xưa Tứ Tượng Thần Quân hoành hành vô địch tiểu thế giới, bước vào đường lên tiên giới, chuẩn bị rời khỏi Địa Cầu, nhưng giữa đường lại bị người khác tính kế, khiến cho hình thần tan biến, rốt cuộc là ai có năng lực lớn như vậy?”.

Bạch Viêm Minh và Thi Tú Vân cũng bừng tỉnh, vẻ mặt trở nên phức tạp.

Tứ Tượng Thần Quân đương nhiên là cao thủ hàng đầu tiểu thế giới khi đó, thực lực của ông ta tất nhiên đứng đầu thời đại, không ai có thể chống lại, sao còn trúng kế của người khác?

Thi Mạc không trả lời ngay, ngược lại hỏi Diệp Thiên: “Vì sao cậu muốn biết chuyện này?”.

Ánh mắt Diệp Thiên lạnh lùng, giữa trán toát ra sát khí.

“Nếu Tứ Tượng Thần Quân đã tặng tôi một phen tạo hóa, vậy tôi cũng xem như nhận được ân huệ của ông ấy. Nếu đã như vậy, tôi có nghĩa vụ trả thù cho ông ấy, đương nhiên phải biết kẻ thù của ông ấy là ai!”.

Mặc dù những gì cậu sáng tạo, học tập hiện nay không hoàn toàn là công lao của Tứ Tượng Thần Quân, nhưng trong đó tất nhiên có sự ảnh hưởng bởi thần niệm còn sót lại của Tứ Tượng Thần Quân mới có thể thuận lợi như thế. Tuy cậu rất cao ngạo, nhưng trước nay đều biết trả ơn.

Nếu Tứ Tượng Thần Quân đã hi sinh bản thân để thành toàn cho cậu, vậy thì cậu tìm kẻ thù ngày xưa của Tứ Tượng Thần Quân báo thù rửa hận có sao?

Thi Mạc nhìn chằm chằm Diệp Thiên một lúc lâu, sau đó mới cười thành tiếng, tiếng cười chấn động cả Huyền Vũ Điện.
 
Chương 2564


Chương 2564

“Ha ha, hay, hay lắm!”.

Ông ta nhìn thẳng vào Diệp Thiên, ánh mắt sáng rực, mang theo sự tán thưởng vô tận.

“Mặc dù cậu là đứa con sao trời, nhưng anh họ tôi hi sinh bản thân thành toàn cho cậu, trong lòng tôi vẫn luôn nghi ngờ một thằng nhóc vô thân vô cố, có tài đức gì để ông ấy cam lòng hi sinh?”.

“Bây giờ tôi đã hiểu rồi, quyết định của ông ấy không sai, ông ấy không chọn lầm người!”.

Dứt lời, ánh mắt ông ta nghiêm lại, giọng nói trở nên lạnh lùng.

“Kẻ đã tính kế Tứ Tượng Thần Quân khiến ông ấy hoàn toàn tan biến là một cao thủ tuyệt đỉnh khác của tiểu thế giới. Thực lực của kẻ đó không thua kém gì Tứ Tượng Thần Quân”.

“Tên ông ta là Thiên Luân”.

Diệp Thiên và Thi Tú Vân chưa phản ứng gì, Bạch Viêm Minh ở bên cạnh lại kinh ngạc.

“Thiên Luân? Truyền nhân đời thứ ba của Đại Thiên Cung?”.

Trước đó không lâu, chuông Đại Thiên vang lên, vô số cao thủ đỉnh cao của Huyền Môn tề tựu ở Đại Thiên Cung, Thiên Luân cũng xuất hiện trước mặt các cao thủ. Bạch Viêm Minh có ấn tượng rất sâu sắc về chuyện này.

Diệp Thiên nheo mắt lại, trước kia gia chủ nhà họ Long cũng từng nhắc tới cái tên Đại Thiên Cung. Bây giờ xem ra Đại Thiên Cung là một tồn tại còn thần bí đáng sợ hơn cả tưởng tượng của cậu.

“Không sai, chính là ông ta!”, trong mắt Thi Mạc lóe lên vẻ thù hận vô hạn.

“Năm xưa, Tứ Tượng Thần Quân tìm được đường lên tiên giới, sắp sửa phi thăng rời khỏi Địa Cầu, nhưng được nửa đường thì Thiên Luân lợi dụng chí bảo của Đại Thiên Cung – Luân Hồi Ấn phá tan nền móng của đường lên tiên giới, khiến nó méo mó và đóng lại. Tứ Tượng Thần Quân không thể không dùng tu vi của mình đối phó với đường lên tiên giới méo mó, duy trì hình dạng không gian, cuối cùng hao hết chân lực, kiệt sức mà chết. Cơ thể và thần hồn cũng bị tan nát hoàn toàn khi đường lên tiên giới đóng lại”.

“Ông ta chính là kẻ đầu sỏ đã gây ra mọi chuyện!”.

“Thiên Luân?”, Diệp Thiên khẽ lẩm bẩm, sâu trong mắt cậu, sự thù hận sâu đậm đang dần dần tăng lên.

Cậu biết đây có lẽ là chấp niệm cuối cùng còn tồn tại trong thần niệm của Tứ Tượng Thần Quân.

Nhưng cậu lại không biết, ở một địa cung xa xa, một người trẻ tuổi mặc áo trắng bỗng nhiên mở bừng mắt.

Nơi đầu ngón tay gã có một gợn sóng lan ra, khiến ánh mắt gã nghiêm lại.

“Thi Chiến Thiên?”, vẻ mặt gã biến đổi, trong mắt lóe lên vẻ kinh ngạc: “Năm xưa ông rơi vào kết cục hình thần toàn diệt, nay đã nghìn năm trôi qua, ông vẫn chưa chết sao?”.

Ánh mắt gã ngưng đọng, cảm thấy không tin được. Chuyện đường lên tiên giới năm xưa là gã một tay lên kế hoạch, ngay cả kẻ mạnh như Tứ Tượng Thần Quân Thi Chiến Thiên cũng không thể không nuốt hận nhận lấy kết quả.

Giờ đây, gã lại cảm nhận được dao dộng thần niệm của đối thủ cũ, khiến gã cảm thấy khó hiểu vô cùng.

Lẽ nào đối thủ cũ mà ngay cả gã cũng kiêng dè vẫn chưa chết?

Gã im lặng trong chốc lát, ánh nến trong địa cung cũng chợt sáng chợt tắt theo hơi thở của gã. Cuối cùng gã nhếch miệng cười, trong nụ cười lại không có chút hơi ấm nào.

 
 
Chương 2565


Chương 2565

“Nếu ông thật sự vẫn còn sống thì càng tốt, ông có thể tận mắt chứng kiến kế hoạch vĩ đại mà tôi đã sắp đặt tám trăm năm, đây sẽ là “lần đánh cuộc” lớn nhất trong nền văn minh tu tiên ở Địa Cầu!”.

Năm ngón tay gã khép lại, trong mắt lóe lên sự tự tin vô hạn.

“Lần này, tôi sẽ dùng thực lực cứng của tôi tự tay chôn vùi ông!”.

“Giữa tôi và ông có thể phân ra thắng thua một lần nữa!”.

Thanh niên cực kì tuấn tú, ngón tay lấp lánh ánh sáng bao quanh. Không ai biết vào tám trăm năm trước, khi đối thủ cũ của gã là Tứ Tượng Thần Quân ngã xuống, gã đã giữ lại dấu ấn thần thức của Tứ Tượng Thần Quân trên đầu ngón tay gã.

Do đó, bây giờ chỉ cần xuất hiện một chút dao động thần niệm của Tứ Tượng Thần Quân trong tiểu thế giới, gã sẽ cảm nhận được.

“Tám trăm năm trước tôi và ông chưa từng phân thắng thua, thực lực ngang nhau, nhưng đó là quá khứ rồi”.

Gã nhẹ nhàng bóp nát tia thần niệm trên đầu ngón tay, ánh mắt ngạo nghễ.

“Thi Chiến Thiên, cho dù ông vẫn còn tồn tại trên thế gian, nhưng giữa tôi và ông đã không còn so sánh được nữa”.

“Lần này, tôi sẽ khiến ông ngủ say triệt để!”.

Trong địa cung, giá nến đồng loạt tan vỡ, chìm vào yên tĩnh lần nữa.

Tại Huyền Vũ Đường, mấy người nhóm Diệp Thiên vẫn ngồi cùng nhau.

Sau khoảng thời gian im lặng ngắn ngủi, thù hận trong mắt Diệp Thiên tan đi, khóe miệng hiện lên nụ cười lạnh lùng.

“Tên Thiên Luân này ám toán Tứ Tượng Thần Quân, sau này tôi nhất định sẽ giết ông ta, trả thù cho Tứ Tượng Thần Quân!”.

Trong lời nói của cậu không có quá nhiều thù hận hay phẫn nộ, giống như một hồ nước phẳng lặng, nhưng sâu trong mắt lại lóe lên quyết tâm kiên định không đổi.

Te Tượng Thân Quân có ôn với cậu, nếu đã như vậy, mối thù của Tie Tượng Thân Quân đương nhiên sẽ do cậu trả. Dù cho Thiên Luân có mạnh thế nào, cậu cũng phải giết bằng được ông ta. “Mối thù này đúng là phải báo!”, Thi Mạc gật đầu đáp: “Cậu kế thiừa ý chí của Tứ Tưsng Thần Quân, ân cán giữa Thiên Luân và Tứ Tượng Thần Quân cũng nên chấm dít bời cậu!”.

“Chỉ là, bây giờ vẫn chưa phải lúc”.

“Hả?”, Diệp Thiên ngước mắt nhìn: “Vì sao?”.

Thi Mạc hạ giọng nói: “Bởi vì bây giờ cậu vẫn không thể lay động Thiên Luân, ít nhất cậu không giết được ông ta!”.

“Bởi vì ông ta nắm trong tay Đại Thiên Cung, có khí vận của cả tiểu thế giới, có thể sử dụng sức mạnh của cả tiểu thế giới”.

“Nếu cậu và ông ta chiến đấu với nhau, phần thua nhiều hơn phần thắng”.

“Thế à?”, Diệp Thiên nghe vậy lại khẽ cười, rõ ràng là không tin.

Cậu đi một đường tới đây, đối mặt với không biết bao nhiêu kẻ địch mạnh, nhưng bất kể đối thủ là ai, cậu cũng đã chiến thắng. Ngay đến tiểu thế giới được gọi là nơi thần thánh, người tu tiên hội tụ, cậu cũng đánh thẳng vào Huyền Môn, khai chiến chính diện với Tứ Tượng Tông, một trong sáu tông Huyền Môn.

Đại Thiên Cung là thế lực đứng đầu tiểu thế giới, nhưng cậu vẫn không quá lo lắng.

Lúc này, x4c thịt và sức mạnh tinh thần của cậu đều đã đạt đến đỉnh cao trước nay chưa từng có, cho dù Thiên Luân có hội tụ sức mạnh của tiểu thế giới, cậu cũng nắm chắc có thể so cao thấp với ông ta.
 
Chương 2566


Chương 2566

“Diệp Thiên, tôi cũng xem như hiểu được chút ít về tính cách của cậu. Từ việc cậu dám đối mặt với tất cả mọi người của Tứ Tượng Tông vì mẹ cậu, tôi đã hiểu xưa nay cậu đều không sợ bất cứ thứ gì”.

“Thiên phú của cậu cũng đủ chèo chống suy nghĩ và hành động của cậu, nhưng có một điều cậu cần phải hiểu”.

“Thiên phú là thiên phú, thực lực là thực lực. Bây giờ cậu vẫn chưa trưởng thành đến lúc có thể nắm chắc phần thắng với Thiên Luân, cho nên cậu vẫn phải nhẫn nhịn”.

Thi Mạc nghiêm túc nói: “Khi xưa Tứ Tượng Thần Quân vun trồng đào tạo tôi, tôi có thể đạt được đến cảnh giới này cũng là nhờ tu luyện “Thần Hỏa Quyết” trong “Tứ Tượng Chuyển Luân Quyết” của ông ấy”.

“Khi xưa ông ấy bị Thiên Luân tính kế, người chết đạo tan, nỗi căm phẫn của tôi không hề thua kém gì cậu, nhưng tôi vẫn miễn cưỡng kiềm chế bản thân, chưa bao giờ tìm tới Thiên Luân trả thù”.

“Bởi vì tôi hiểu, với thực lực của tôi thì không thể thắng được Thiên Luân. Dù là bây giờ, e rằng tôi cũng không thể đỡ được trăm chiêu của ông ta”.

Thi Tú Vân nghe vậy, vẻ mặt vô cùng chấn động, sâu trong lòng dâng lên cảm giác bất lực.

Thực lực của Thi Mạc đã mạnh đến cảnh giới mà bà ấy không thể chạm đến, dù đạt đến đỉnh cao cảnh giới truyền thuyết thiên cấp thì ở trước mặt Thi Mạc cũng chỉ như đứa trẻ con.

Nhưng Thi Mạc lại nói mình không đỡ được một trăm chiêu của Thiên Luân, vậy thì kẻ được gọi là truyền nhân đời thứ ba của Đại Thiên Cung đó phải đáng sợ đến mức nào?

Chỉ có Bạch Viêm Minh là tỏ vẻ nghiêm trọng, cảm thấy rất đúng.

Ông ta từng gặp Thiên Luân một lần ở Đại Thiên Cung. Người đó chỉ phóng ra một luồng khí thế đã uy hiếp được mấy chục cao thủ đỉnh cao của sáu tông Huyền Môn tề tựu ở Đại Thiên Cung hôm đó không thể động đậy, bao gồm cả ông ta.

Cảm giác áp bức đó mạnh gấp mười lần cảm giác mà Thi Mạc mang đến cho ông ta. Thực lực của Thiên Luân tất nhiên còn khủng khiếp hơn tưởng tượng của ông ta, nếu không thì sao lại có thể đánh mấy trăm hiệp với Tứ Tượng Thần Quân không phân cao thấp?

Ngay cả anh hùng cái thế như Tứ Tượng Thần Quân mà cũng bị Thiên Luân tính kế, cuối cùng thua một quân cờ, hình thần toàn diệt, có thể thấy thực lực và mưu lược của Thiên Luân phải là cao thủ trong cao thủ.

“Không đỡ được trăm chiêu?”, Diệp Thiên khẽ cười, không nói gì, nhưng trên mặt không có vẻ gì là kinh ngạc.

Nếu Đại Thiên Cung đã đứng đầu tiểu thế giới, Thiên Luân là chủ nhân hiện tại của Đại Thiên Cung, không có thực lực như vậy thì cậu mới thấy kì lạ.

Nhưng cậu không hề cảm thấy mình yếu hơn Thiên Luân, ít nhất kẻ kia muốn thắng được cậu tuyệt đối sẽ không đơn giản. Mặc dù hôm nay lưỡi dao thần niệm của cậu bị Thi Mạc đánh lùi, nhưng đó chỉ là cuộc giao đấu ngắn ngủi. Thi Mạc chưa sử dụng thực lực thật sự, Diệp Thiên cậu có thể ra tay hết sức hay sao?

Nếu cậu khởi động toàn bộ Phệ Thiên Thần Thể, vận chuyển sức mạnh tinh thần cảnh giới dung nguyên tới đỉnh cao, cậu cũng rất muốn chiến đấu một trận với Thiên Luân.

Thi Mạc biết tính cách Diệp Thiên ngông cuồng, ông ta không dây dưa về chuyện thực lực của Thiên Luân nữa, dừng một lúc rồi nói: “Chuyện Thiên Luân tạm thời đặt sang bên, mối thù này sớm muộn chúng ta cũng sẽ đòi lại!”.

“Bây giờ, có việc này tôi hi vọng cậu có thể đồng ý”.

Ông ta nói rồi lấy một món đồ từ trong túi áo ra.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom