Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 942


CHƯƠNG 942

Ngay lúc đó, ánh mắt của anh trở nên lạnh lùng vô cùng.

“Đi thôi, đến Lý thị.”



Lý thị, vương tộc Yên Đô.

Lý Khinh Hồng yếu ớt tỉnh lại, phát hiện mình đang nằm trên một cái giường lớn sang trọng, chăn đắp trên người được dệt từ tơ tằm.

Bốn vách tường xung quanh được treo đầy những bức tranh nổi tiếng và đồ cổ, tùy tiện ném ra một thứ cũng đủ để vô số người giàu có tranh giành đến sức đầu mẻ trán.

“Đây là đâu…”

Lý Khinh Hồng ngồi dậy, đầu đau như búa bổ.

Bỗng nhiên, cô nhớ đến trước khi mình ngất xỉu, cô bị một đám người có lai lịch không rõ ràng kéo lên trên xe, ngay cả lời còn chưa nói thì đã bị hôn mê.

“À đúng rồi, Vương Nhất, Tử Lam…”

Lý Khinh Hồng đột nhiên nhớ lại, cô không màng đến viện kiểm tra thân thể mình mà vội vàng bước xuống giường, xuyên qua cửa sổ sát đất thật to, cô nhìn thấy trung tâm thành phố nhỏ bé ở phía dưới.

Đánh giá những tòa kiến trúc tráng lệ xung quanh, dường như là cô đang ở trong một tòa lâu đài.

Hơn nữa, tòa lâu đài này rất quen thuộc…

Ánh mắt Lý Khinh Hồng bỗng nhiên co lại: “Đây là vương tộc Yên Đô.”

Két.

Vừa mới dứt lời, cửa phòng ngủ liền được mở ra, có một người đàn ông tuấn tú mặc đồ vest màu trắng đứng nghiêng người dựa vào cửa, trên mặt mang theo nụ cười tà mị, giống như cười mà không phải cười.

“Đã lâu không gặp, em họ.”

“Lý Tinh Sở?”

Nhìn thấy người thanh niên tuấn tú đứng dựa vào cửa, sắc mặt Lý Khinh Hồng liền thay đổi.

Nhưng mà rất nhanh, biểu cảm trên mặt cô lại trở nên lạnh lùng, cô vô cảm nói: “Tại sao anh lại ở đây?”

Nếu như Vương Nhất ở đây thì chắc chắn anh sẽ không bỏ qua cho anh ta.

Bởi vì anh ta chính là người đã tuyên bố muốn chia rẽ anh và Lý Khinh Hồng, còn xem Vương Tử Lam như là đứa con hoang.

Một người ngay cả đứa trẻ còn không chịu buông tha thì làm sao có thể có lòng tốt được chứ?

Lý Tinh Sở khẽ cười, anh ta cất bước đi đến trước mặt Lý Khinh Hồng: “Em họ à, có phải là đã lâu lắm rồi em không về nhà không cho nên em đã quên mất mọi người, đây chính là nơi mà chúng ta đã lớn lên, tôi không ở đây thì ở đâu chứ?”

Nghe vậy, thái độ của Lý Khinh Hồng liền thay đổi, cô rơi vào trầm tư.

“Rõ ràng là trước đó tôi bị một đám người không rõ lai lịch bắt đi, bây giờ lại ở trong vương tộc Yên Đô, nói cách khác…”

Dường như là nghĩ ra cái gì đó, sắc mặt Lý Khinh Hồng lập tức trở nên tái nhợt, ánh mắt phẫn nộ: “Là anh đã cho người bắt cóc tôi?”
 
Chương 943


CHƯƠNG 943

“Ôi chao, có vẻ là em họ vẫn thông minh như trước, tôi cho rằng hai anh em chúng ta gặp nhau thì có thể bỏ nó qua một bên.”

Lý Tinh Sở tỏ vẻ tiếc nuối, nhưng không hề có gì là chột dạ sau khi bị người khác vạch trần, nụ cười trên mặt lại càng sâu hơn.

“Tại sao anh lại muốn làm như vậy?”

Lý Khinh Hồng nổi giận đùng đùng đi đến trước mặt anh ta, tức giận chất vấn: “Chồng tôi và con gái tôi đâu rồi, anh đã làm gì bọn họ.”

Sau khi biết gia tộc mình chính là người đã bắt cóc mình, cảm xúc của cô vô cùng kích động, thậm chí cô còn hung hăng nắm chặt lấy cà vạt của Lý Tinh Sở, hốc mắt đỏ hoe.

Lý Tinh Sở không hề phản kháng, tùy ý để Lý Khinh Hồng lắc lư người mình. Đến lúc cảm xúc tàm tạm rồi, anh ta mới nâng mặt lên cười nói: “Tôi làm như vậy đương nhiên là muốn đưa em về nhà rồi, đã bao lâu rồi em không về nhà?”

“Tôi đã đồng ý với các người là sẽ về, tại sao lại dùng cách này để tôi về nhà?”

Lý Khinh Hồng vô cùng bất mãn với câu trả lời này, cảm xúc vẫn còn kích động như cũ.

Lý Tinh Sở im lặng một hồi, cứ nhìn chằm chằm vào Lý Khinh Hồng như thế, nụ cười trên mặt dần dần biến mất: “Tại sao tôi lại phải dùng cái cách cực đoan như thế để “mời” em về nhà, em đoán không ra à?”

Lời nói của anh ta càng khiến Lý Khinh Hồng phẫn nộ, cô không nói gì, cứ nhìn chòng chọc vào Lý Tinh Sở.

“Vất vả lắm mới có thể về nhà một chuyến, tại sao lại mang theo cái tên phế vật cùng với đứa con hoang đó hả?”

Giọng nói của Lý Tinh Sở bỗng nhiên trở nên âm trầm, sát ý sinh sôi trong mắt: “Chúng ta là vương tộc Yên Đô, là quý tộc đứng đầu nước H, anh ta chỉ là một tên phế vật xuất thân thấp hèn, dựa vào cái gì mà có thể ở chung một mái nhà với chúng ta?”

Dừng lại một lúc, Lý Tinh Sở tiếp tục nói: “Đừng quên là muốn ba con bọn họ chết không chỉ có tôi, dựa vào một mình em có thể bảo vệ cho bọn họ à?”

Giọng nói của Lý Tinh Sở vừa mới dứt, biểu cảm trên mặt Lý Khinh Hồng liền ngưng đọng lại.

“Vậy Vương Nhất và Tử Lam đâu…”

Giọng nói của cô run run rẩy rẩy, lại ngồi xuống giường một lần nữa.

Lý Tinh Sở bước tới, nở một nụ cười tàn độc: “Chắc là bây giờ bọn họ đã biến mất khỏi thế giới này rồi.”

“Xin lỗi nha em họ, khiến em kết hôn một lần uổng phí.”

Lý Khinh Hồng không nói tiếng nào, toàn thân run rẩy kịch liệt, trong mắt không nén nổi nước mắt.

“Đừng khóc mà em họ.”

Nhìn nước mắt trên mặt Lý Khinh Hồng, sắc mặt của Lý Tinh Sở hơi thay đổi, anh ta vội vàng nói: “Tôi làm vậy cũng là không có cách nào khác, ai bảo cái tên đó yêu em chứ? Công chúa và thường dân không thể ở bên nhau.”

“Tiếp theo đây em ở lại Yên Kinh đi, gia tộc đã sắp xếp đối tượng kết hôn tiếp theo cho em rồi, tốt hơn cái tên Vương Nhất đó gấp trăm lần.”

“Tôi liều mạng với anh…”

Lý Khinh Hồng vẫn luôn im lặng đột nhiên lại hét lên một tiếng, không biết cô lấy đâu ra sức lực mà lại bổ nhào về phía Lý Tinh Sở, hai tay nắm lấy cổ anh ta, không ngừng dùng sức.

“Em dừng tay lại…”

Lý Tinh Sở cũng không ngờ là Lý Khinh Hồng kích động như thế, trong mắt hiện lên vẻ luống cuống.
 
Chương 944


CHƯƠNG 944

Hốc mắt Lý Khinh Hồng đỏ bừng, trong mắt mang theo hận thù vô hạn.

Vất vả lắm cô mới có thể có một gia đình ấm áp, vất vả lắm trong cuộc sống này mới có thể xuất hiện một tia sáng, thế mà lại bị gia tộc vô tình phá vỡ.

Vừa nghĩ đến hiện tại Vương Nhất và Vương Tử Lam không rõ sống chết, trái tim Lý Khinh Hồng như bị chém thành hai nửa, mất hết sức sống.

Dưới cơn tức giận thôi thúc, cô đã đánh mất lý trí.

“Tinh Sở, sao vậy?”

Nghe thấy âm thanh trên lầu, bên ngoài liền truyền đến tiếng bước dân dồn dập.

Một vài trưởng bối trung niên ăn mặc chỉnh tề bước vào, sau lưng còn có mấy tiểu bối đi theo. Nhìn thấy Lý Khinh Hồng đang bóp cổ Lý Tinh Sở, sắc mặt bọn họ lập tức thay đổi.

“Các người đang làm cái gì vậy, mau dừng tay.”

Một đám người bước lên tách hai người bọn họ ra.

“Cô cả, cô út và các vị trưởng bối, tôi không sao đâu.”

Lý Tinh Sở bị bóp cổ đỏ bừng cả mặt, hô hấp dồn dập, chật vật đứng dậy từ dưới đất, nhìn về phía Lý Khinh Hồng vẫn còn đang phẫn nộ nhìn anh ta: “Tôi biết là em hận tôi, nhưng mà không sao hết, hận thì cứ hận đi, đây là ý của gia tộc.”

Đám người nghe thấy như vậy thì cũng lập tức hiểu ra tại sao hai người lại mâu thuẫn với nhau, sắc mặt của bọn họ liền thay đổi.

“Khinh Hồng, tên đàn ông đó không chỉ vấy bẩn cô mà còn không có bản lĩnh, chết thì có gì ghê gớm đâu.”

“Đúng vậy, cô nên cảm ơn ba của cô, cho dù cô tức giận rời khỏi gia tộc, nhưng ông ấy vẫn không trục xuất cô ra khỏi gia tộc, thậm chí còn bảo vệ cô.”

“Cô sinh ra là người của Lý thị, chết là ma của Lý thị, cô không thể chạy thoát số phận, cô hãy cam chịu số phận đi.”

“…”

Người thân họ hàng bề ngoài nhìn như muốn tốt cho cô, nhưng trong lòng lại đang suy nghĩ trăm phương nghìn kế để Lý Khinh Hồng kết hôn một lần nữa, dùng cái này để đổi lấy lợi ích.

Lý Khinh Hồng vô lực dựa người bên cửa sổ, trong lòng đau đớn tột cùng.

Cô còn nghĩ là gia tộc có thể hiểu cho cô, không ngờ rằng vừa mới trở về Yên Kinh thì gia tộc hết đâm cô dao này đến dao khác.

“Khinh Hồng, cô đừng trách Tinh Sở, kế hoạch này là do tôi nghĩ ra.”

Lúc này, có một người đàn ông trung niên với gương mặt chữ điền bước ra, đó chính là ba của Lý Tinh Sở, Lý Phan.

“Cái tên phế vật cùng đứa con hoang đó nhất định phải chết, gia tộc đã sắp xếp đối tượng kết hôn mới cho cô, đó chính là cậu chủ nhà họ Tần, cũng là vương tộc Yên Đô, tên là Tần Hồng Long. Trước tiên cô bình tĩnh chút đi, đến khi trung thu kết thúc thì sẽ xuất phát đến nhà họ Tần.”

Lý Phan vừa mới nói xong thì liền xoay người đi khỏi.

Tất cả mọi người cũng đi theo, không có người nào nói giúp Lý Khinh Hồng.

“Đây là ý của các người, hay là ý của ông ta?”
 
Chương 945


CHƯƠNG 945

Bỗng nhiên, Lý Khinh Hồng lại nở nụ cười, trong giọng nói mang theo vẻ tuyệt vọng.

Sắc mặt của tất cả mọi người trở nên vô cùng mất tự nhiên, không ai nhìn thẳng vào cô mà trả lời, chỉ nói một câu: “Tôi nghĩ là ba của cô cũng sẽ đồng ý mối hôn sự này.”

Sau đó liền đi ra ngoài.

Cạch.

Cửa bị khóa lại.

Lý Khinh Hồng chệnh choạng đứng dậy, nhìn phong cảnh ở bên ngoài cửa sổ, sắc mặt tái nhợt, cô nở một nụ cười tuyệt vọng.

“Vương Nhất, em đã gả cho anh làm vợ thì cả đời này đều là người của anh, em sẽ không kết hôn với người khác.”

“Nếu như anh chết thì em cũng không muốn sống một mình.”

“Em đến với anh đây.”

“…”

Tại tầng 1 của toà lâu đài, một đám người đang tụ tập ở nơi đây.

ở vị trí trung tâm chính là Lý Tinh Sở và ba của anh ta-Lý Phan cùng một quý bà cực kỳ xinh đẹp và khí chất.

Tuy nhiên, trên mặt mỗi người đều hiện lên vẻ lo lắng.

Bỗng nhiên, chú hai của Lý Khinh Hồng-Lý Doãn lên tiếng: “Chúng ta giấu gia chủ lén lút sắp xếp hôn sự cho Khinh Hồng như thế, liệu có vấn đề gì không?”

Ông ta vừa nói xong, lông mày của tất cả mọi người càng nhíu chặt hơn. Trong mắt họ hiện lên sự sợ hãi sâu sắc.

Bọn họ vốn chỉ định trừ khử chồng và con gái của Lý Khinh Hồng, sau đó sắp xếp cho Lý Khinh Hồng tái hôn để đổi lấy lợi ích lớn hơn.

Bây giờ Vương Nhất và con gái đều đã chết rồi, vấn đề duy nhất mà bọn họ phải đối mặt chính là gia chủ.

Lý Thế Nhân!

Người đàn ông đó được mệnh danh là “đại trí nhược ngu”. Liệu ông ta có đồng ý không?

Mọi người đều biết rằng, vì năm đó gia đình tan vỡ nên ông ta luôn cảm thấy có lỗi với Lý Khinh Hồng. Nếu Lý Thế Nhân biết chuyện bọn họ đối xử với con gái mình như thế, có chúa mới biết sẽ xảy ra chuyện gì.

“Không có vấn đề gì đâu.”

Lý Phan bỗng đáp: “Chúng ta làm thế cũng vì muốn tốt cho Khinh Hồng. Dù có bị gia chủ phát hiện thì ông ta cũng không làm khó chúng ta quá đâu.”

“Không sai.”

Lý Tinh Sở cũng lên tiếng: “Vốn dĩ, con và phía Thiên An hợp tác bắt chị họ về nhà. Nhưng bây giờ nhà họ Tần đã đồng ý mối hôn sự này rồi. Hai bên đều không dễ rút lời. Chuyện này sẽ đem lại lợi ích cực kỳ to lớn. Con nghĩ gia chủ cũng sẽ không quá phản đối đâu.”

“Tinh Sở nói không sai, Lý Phan, trường giang sóng sau xô sóng trước. Con trai chú còn trẻ mà giỏi hơn chú nhiều.”

“Vị trí gia chủ đời tiếp theo là Tinh Sở rồi chứ không ai khác!”

Sau khi yên lòng, mọi người đều tỏ vẻ nịnh nọt tới chúc mừng Lý Tinh Sở.

Ầm——
 
Chương 946


CHƯƠNG 946

Ngay lúc này, cửa lớn đang khép kín bỗng mở toang. Hai bóng người lo lắng xông thẳng vào bên trong.

“Không ổn, xảy ra chuyện rồi!”

Mọi người nhìn sang, thì ra là Lạc Thanh Thuỷ và Lý Tuyết Nhi.

“Nơi đây là nhà họ Lý, không phải nhà họ Lạc mấy người, không biết gõ cửa trước khi vào à!”

“Tuyết Nhi về rồi à? Nhanh ngồi nghỉ uống miếng nước nào.”

Nhiều người quan tâm tới Lý Tuyết Nhi hơn, dù sao đây cũng là đứa con gái gia chủ thương yêu nhất.

Lạc Thanh Thuỷ lập tức lạnh mặt. Lúc trước, khi chị bà còn ở đây, ai dám to tiếng với bà ta chứ? Chị gái vừa đi, bọn họ lập tức không thèm đặt bà vào mắt.

Nhưng tình thế bây giờ đang rấp rút, bà ta cũng không tính toán làm gì.

Lý Tuyết Nhi kể lại mọi chuyện: “Thưa các vị trưởng bối, xảy ra chuyện rồi, chị gái cháu bị bắt đi rồi!”

Mọi người vừa nghe xong liền thả lỏng: “Tôi còn tưởng chuyện gì to tát chứ, thì ra là chuyện này.”

Lý Tuyết Nhi trợn mắt, cô không hiểu tại sao khi mọi người nghe tin chị gái bị bắt cóc mà lại không chút lo lắng.

Lý Tinh Sở đứng dậy rồi cười đáp: “Đừng lo, chị gái em đang ở trên lầu nghỉ ngơi.”

“Trên lầu?!”

Vừa dứt câu, Lý Tuyết Nhi và Lạc Thanh Thuỷ liền đưa mắt nhìn nhau rồi vô thức nhìn lên lầu.

Trong phút chốc, ánh mắt của Lạc Thanh Thuỷ bỗng trở nên sắc bén, bà ta nhìn Lý Tinh Sở: “Cậu sai người bắt cóc Khinh Hồng sao?”

“Không sai, là tôi làm đấy.”

Lý Tinh Sở không phủ nhận mà thoải mái gật đầu.

Chát——-

Lạc Thanh Thuỷ tát lên mặt anh ta.

Bà ta đã tát rất mạnh, đến nỗi khoé miệng của Lý Tinh Sở lập tức rướm máu.

“Lạc Thanh Thuỷ, bà dựa vào cái thá gì mà tát con trai tôi.”

Một quý bà trung niên xinh đẹp tức giận xông tới chỉ vào Lạc Thanh Thuỷ.

Những người khác cũng mắng theo.

“Đây là nhà họ Lý, không phải nhà họ Lạc, bà dám đánh người ở đây sao!”

“Lạc Thanh Thuỷ, mụ đàn bà điên rồ này, sớm muộn gì bà cũng bị người khác xử lý thôi!”

Nhưng Lạc Thanh Thuỷ không hề hoảng sợ, ánh mắt lạnh như băng của bà ta dán chặt lên người Lý Tinh Sở: “Nếu cháu gái tôi xảy ra chuyện gì thì dù cậu có là người của nhà họ Lý, tôi cũng quyết không bỏ qua cho cậu!”

Mọi người đều cười lớn.

“Khinh Hồng chính là người nhà họ Lý chúng tôi, con bé có thể gặp chuyện gì chứ?”

“Đúng vậy, nơi đây là vương tộc Yên Đô, ai dám tới gây sự chứ?”

“Không có tư cách!”

“Tôi không ngờ chị tôi lại chọn một gia tộc rác rưởi thế này.”

Trong mắt Lạc Thanh Thuỷ hiện lên sát khí, giọng nói lạnh lùng tới cực điểm: “Mấy người đều biết rõ tính cách của Khinh Hồng rất quyết liệt, nếu đã chọn một người thì sẽ không bao giờ thay đổi. Mấy người dùng cách bắt cóc để tách con bé và chồng con nó ra, mấy người nói xem con bé sẽ phản ứng như thế nào!”
 
Chương 947


CHƯƠNG 947

“…..”

Cả đại sảnh im lặng, mọi người nhìn nhau rồi tái mặt như vừa nghĩ tới chuyện gì.

“Không ổn rồi!”

Lý Tinh Sở là người đầu tiên xông lên lầu.

Sau đó là Lý Phan, cuối cùng tất cả mọi người đều lên theo.

Lạc Thanh Thuỷ đứng yên tại chỗ, sắc mặt của bà vô cùng u ám.

Bà ta cảm thấy xót xa thay cháu gái.

“Dì nhỏ, liệu chị cháu có xảy ra chuyện gì không?”

Mặt Lý Tuyết Nhi trắng bệch như giấy, cô ta lo lắng nắm chặt lấy tay Lạc Thanh Thuỷ.

Lạc Thanh Thuỷ lập tức an ủi cô: “Yên tâm đi, con bé sẽ không gặp chuyện gì đâu.”

Sau đó bọn họ cũng đi lên lầu xem thử tình hình thế nào.

Lạc Thanh Thuỷ tràn đầy lo lắng: “Hi vọng là dì đã nghĩ nhiều…..”

Lý Phan dùng chìa khoá mở cửa phòng ra.

Ngay vào lúc cánh cửa mở ra, đồng tử của mọi người đều co lại.

Lý Khinh Hồng đầu bù tóc rối đang lao thẳng vào tường.

Lực đập rất lớn, không hề giống giả vờ, mà là——tự sát.

“Khinh Hồng!”

“Cháu!”

“Chị!”

Ba tiếng hét từ ba người khác nhau đồng thời vang lên, lần lượt là đám người Lý Tinh Sở, Lạc Thanh Thuỷ, Lý Tuyết Nhi.

Mọi người lao vào với ánh mắt hoảng sợ.

Bọn họ đã tính toán xong mọi thứ, nhưng lại tính sót sự trinh liệt của Lý Khinh Hồng.

Sau khi nghe tin Vương Nhất và Vương Tử Lam sống chết không rõ, Lý Khinh Hồng quyết định dùng cái chết để chứng tỏ lòng thành.

Tiếc là, đã muộn rồi.

“Không—–“

Trong tiếng hét thất thanh của Lý Tuyết Nhi, đầu của Lý Khinh Hồng đập mạnh vào tường.

Cốp—–

Máu tươi lập tức từ trán Lý Khinh Hồng phun ra, hai mắt cô nhắm nghiền rồi ngã ra đất.

“Chị——“

Lý Tuyết Nhi thét lên rồi điên cuồng lao đến ôm chầm lấy Lý Khinh Hồng.

Lạc Thanh Thuỷ cũng ngây người trước cảnh tượng này, ngay sau đó, bà ta từ từ quay người nhìn về phía bọn Lý Tinh Sở. Ánh mắt bà ta mang theo sự tức giận tới cực điểm.

“Là do mấy người đã ép Khinh Hồng tới bước đường này.”

Lý Tuyết Nhi ôm Lý Khinh Hồng với cái trán đầm đìa máu. Cô ta khóc tới phế liệt tâm can, sau đó oán hận ngẩng đầu lên.

“Tôi hận mấy người!”
 
Chương 948


CHƯƠNG 948

Lý Tinh Sở, Lý Phan cũng đứng chôn chân tại chỗ không biết nên làm thế nào.

Bùm—–

Bỗng nhiêu, bên ngoài lâu đài bỗng truyền tới tiếng công kích inh tai nhức óc.

Sau đó, cổng lớn vương tộc kinh đô bị một bóng người cao lớn đánh bay.

Bụi bay mù mịt, đất đá tung toé.

“Có chuyện gì vậy?!”

Sắc mặt Lý Tinh Sở lập tức thay đổi, anh ta tức giận gầm lên.

Một tên vệ sĩ vội vã xông vào, vẻ mặt vô cùng hoảng sợ.

“Bên ngoài có một chiếc xe đang xông tới, nó đã tông trúng rất nhiều người của chúng ta rồi!”

“Cái gì?!”

Nghe thế, tất cả mọi người đều tức giận vô cùng.

“Rốt cuộc là ai dám tông cổng lớn vương tộc Yên Đô nhà chúng ta!”

Lúc này khói bụi đã tan, hai bóng người một nam một nữ bước ra.

Đó chính là Vương Nhất và Lãnh Nhan!

Ánh mắt anh vô cùng lạnh lùng, giọng nói lạnh như địa ngục u linh.

“Vợ tôi đang ở đâu?”

Giọng nói của Vương Nhất trầm như sấm, tiếng của hắn vang vọng từng ngóc ngách trong toàn bộ lâu đài.

Rắc rắc rắc—–

Cửa sổ thuỷ tinh cũng vỡ tan tành, từng mảnh kính rơi xuống đất.

Mọi người trợn trừng mắt, tim không khỏi run lên. Trong phút chốc, họ đều cảm thấy khó thở vì áp lực từ sát khí nghịch thiên, thậm chí hồn phi phách tán.

Ngay sau đó, Lý Tuyết Nhi bỗng hoàn hồn, trên mặt cô ta lộ ra vẻ vui mừng.

“Là giọng của anh rể, anh rể không sao rồi!”

Hai tiếng anh rể khiến mi mắt của hai ba con Lý Tinh Sở giật mạnh rồi lập tức trợn tròn mắt.

Không còn nghi ngờ gì nữa, người mà Lý Tuyết Nhi gọi là anh rể chính là Vương Nhất. Rõ ràng anh ta đã sai đại ca của thế giới ngầm Lý Hổ đi giết Vương Nhất rồi mà, sao hắn ta vẫn còn sống?

Lý Tinh Sở nheo mắt nhìn chằm chằm Vương Nhất. Anh ta phát hiện cả người Vương Nhất không có vết thương nào, thậm chí quần áo còn không bị nhăn!

“Sao có thể?”

Lý Phan cũng rất sửng sốt, ông ta nhìn Vương Nhất mà không nói nên lời.

Lạc Thanh Thuỷ cũng không dám tin vào mắt mình, thậm chí bà ta còn dụi mắt nhìn lại, sau đó mới tin.

Ngoài hai người Vương Nhất và Lãnh Nhan ra, bên cạnh họ còn có một bóng người nho nhỏ.

Cô bé như được khắc bằng ngọc, mặc một bộ váy lolita đáng yêu như búp bê. Đó chính là con gái Vương Nhất, Vương Tử Lam.

Vương Nhất dắt tay bé rồi cứ thế đi vào bên trong vương tộc Yên Đô.
 
Chương 949


CHƯƠNG 949

Người lớn dắt người nhỏ, mọi người không những không cảm thấy kỳ lạ, ngược lại trông còn vô cùng nhiệt huyết.

“Tử Lam có sợ không?”

Vương Nhất dắt Vương Tử Lam vào trong, sau đó cúi đầu dịu dàng hỏi bé.

Vương Tử Lam lắc đầu, đôi mắt long lanh tràn đầy kiên định: “Không sợ, Tử Lam muốn gặp mẹ thôi.”

“Được.”

Vương Nhất mỉm cười, sau đó anh nhìn về tấm biển lộng lẫy đang treo chính giữa toà kiến trúc tráng lệ. Trên đó có hai chữ rồng bay phượng múa.

Lý Thị!

Một tia sáng lạnh lẽo xẹt qua mắt anh: “Tôi rất ngứa mắt với hai chữ này!”

“Vâng, thưa thiếu chủ!”

Lãnh Nhan lập tức đáp lời, ngay sau đó, cô ta bước lên, bỗng xuất hiện trước tấm biển rồi đá mạnh một cái.

ầm—–

Trong phút chốc, tấm biển tượng trưng cho cốt lõi của nước H, cho vương tộc Lý Thị của Cửu Đại Yên Đô đã bị Lãnh Nhan một cước đá nát.

Từng mảnh vỡ của tấm biển rơi đầy ra đất, bụi bay mù mịt.

Bọn Lý Tinh Sở, Lý Phan khó tin trợn trừng mắt.

Lý Thị là vương tộc Yên Đô, từ thuở khai sinh đến nay, có ai lại dám đá vào như vậy?

Hôm nay chính là lần đầu tiên!

“Hiếp người quá đáng, mấy người tưởng nhà họ Lý này dễ bắt nạt lắm sao!”

Lý Phan lập tức nổi điên, ông ta tức tới mức nổi đầy gân xanh trên trán.

Hai mắt Lạc Thanh Thuỷ lại sáng lên: “Không ngờ cậu ta lại dám gỡ biển của nhà họ Lý ngay trước mặt người họ Lý. Tự cổ chí kim, chưa có ai dám làm như vậy!”

“Bây giờ phải xem, cậu ta có đủ thực lực và tự tin để xử lý không!”

Nghĩ xong, Lạc Thanh Thuỷ liền thò một tay vào túi, chuận bị gọi điện thoại.

Chuyện bây giờ đã liên quan tới vấn đề hôn nhân của cả nhà cháu gái lớn. Dù bà ta có đại diện nhà họ Lạc đứng ra cũng không ai dám nói. Nhưng nếu thật sự không ổn thì bà ta chỉ có nước gọi cho chị mình thôi…..

Một bên khác, Lý Tinh Sở đã không nhịn nổi nữa, sắc mặt anh ta cực kỳ u ám: “Ba, hắn ta chính là người đã cướp đi sự trong sạch của em họ. Không ngờ còn dám xông vào nhà họ Lý chúng ta, đúng là không đặt chúng ta vào mắt mà!”

Ánh mắt Lý Phan cũng loé lên: “Đúng vậy, nếu người này không chết thì hàng loạt kế hoạch tiếp theo của chúng ta đều không thể thực hiện!”

Đám người nhà họ Lý đứng đằng sau đều chung một chiến tuyến.

Nếu muốn gả Lý Khinh Hồng vào nhà họ Tần thì phải xoá bỏ mối quan hệ vợ chồng với Vương Nhất. Một trong những cách thực hiện điều đó chính là giết chết Vương Nhất rồi làm giấy chứng tử.

Nhưng bây giờ, Vương Nhất vẫn còn sống, vấn đề lớn rồi đây!

“Vương Nhất nhất định phải chết!”

Mọi người đều đồng lòng, đen mặt bước lên.

“Vương Nhất, cậu không ngoan ngoãn ở Thiên An mà dám tới vương tộc Yên Đô này à!”

Lý Phan bước ra lạnh lùng nhìn Vương Nhất, ông ta tức giận gầm lên.
 
Chương 950


CHƯƠNG 950

Trước sự phẫn nộ của Lý Phan, Vương Nhất không chút hoảng sợ, ánh mắt anh quét qua tất cả mọi người: “Ai là Lý Tinh Sở?”

Lý Phan nổi điên tại chỗ: “Tôi đang hỏi cậu đó!”

Roẹt——-

Lời vừa dứt, một hòn đá sắc bén lia qua má ông ta. Mặt ông ta lập tức hiện lên một tia máu.

Giọng nói lạnh lùng của Vương Nhất vang lên.

“Kể từ bây giờ, tôi chưa hỏi tới mà ai dám trả lời thì ông ta chính là lời cảnh cáo.”

“Cậu!”

Trên mặt Lý Phan tràn đầy vẻ tức giận nhưng ông ta cũng không dám mở miệng.

Lý Tinh Sở đen mặt, anh ta và Vương Nhất đã nghe tới đối phương từ sớm nhưng tới hôm nay mới gặp nhau lần đầu tiên. Vậy nên anh ta không hề ngờ rằng, Vương Nhất lại mạnh như thế.

“Là tôi!”

Anh ta bỗng đứng dậy rồi nhìn về phía Vương Nhất: “Tôi biết tại sao anh lại tới đây.”

Ánh mắt Vương Nhất ghim chặt lên người anh ta, sự lạnh lùng khiến Lý Tinh Sở như rơi vào hầm băng.

“Biết thì tốt, vợ tôi đang ở đâu?”

Lý Tinh Sở không chút sợ hãi: “Quả thực em họ đang ở trong tay tôi, nhưng em ấy không thể quay về bên anh được.”

“Em ấy là cô chủ của nhà họ Lý, sau này còn phải gả cho cậu chủ của nhà họ Tần. Còn anh và con gái anh sẽ phải chết, thần không biết quỷ không hay!”

Lý Tinh Sở cười lạnh, vừa dứt lời, anh ta liền vỗ tay.

Ngay sau đó, rất nhiều vệ sĩ lao ra từ mọi hướng rồi bao vây ba người Vương Nhất, Lãnh Nhan và Vương Tử Lam.

Ánh mắt Vương Nhất hơi ngưng lại.

Những vệ sĩ xung quanh đều cao trên 1.9 và có cơ bắp cuồn cuộn, đặc biệt là bắp tay nhô lên rất rõ ràng. Trên người bọn họ còn có khí tức nhàn nhạt.

Vương Nhất không hề hoảng loạn mà chỉ ngạc nhiên trước tiềm lực của vương tộc Yên Đô.

Những vệ sĩ này đều là tinh anh. Nếu solo thì bọn họ có thể đánh ngang tay với đội lục chiến thuỷ quân, nhưng bây giờ họ lại tề tựu ở nhà họ Lý.

Hơn nữa, Vương Nhất hoài nghi đây chỉ là bề nổi của tảng băng chìm.

“Hahaha, thấy sao, anh có thích món quà mà tôi chuẩn bị cho anh không?”

Thấy Vương Nhất bị bao vây, Lý Tinh Sở cười lớn: “Tôi không biết anh đã thoát khỏi tay Lý Hổ thế nào, nhưng nếu đã dám xông vào nhà họ Lý thì anh nhất định phải chết!”

Những người khác cũng nhìn về phía Vương Nhất rồi cười lạnh như thể họ đã đoán trước được kết cục anh bị đánh chết.

Tuy nhiên, thay vì sợ hãi, Vương Nhất lại cười mỉa mai: “Đây là phần quà mà anh đã chuẩn bị sao, trùng hợp thật, tôi cũng chuẩn bị cho anh một phần quà tương tự!”

“Anh có ý gì?”

Nghe tới đây, nét mặt của Lý Tinh Sở lập tức thay đổi.
 
Chương 951


CHƯƠNG 951

Vương Nhất không đáp mà chỉ quay đầu nhìn Lãnh Nhan rồi cười lạnh: “Mang lên đây!”

“Vâng.”

Lãnh Nhan tuân lệnh, sau đó mở cốp xe và lấy ra một vật hình lập phương dài.

Ầm——

Cô ta vứt vật đó ra trước mặt tất cả mọi người.

Trong phút chốc, mọi người đều sững sờ và nín thở.

“Đây là——“

Màu đỏ son, bên trong rất rộng rãi.

Đó là một cỗ quan tài màu đỏ.

Dưới cái nắng như thiêu như đốt, khuôn mặt của mọi người trong nhà họ Lý đều đau rát.

Không ai có thể ngờ rằng, “phần quà” Vương Nhất vừa nói lại là một cỗ quan tài màu đỏ.

Chiếc quan tài nặng nề, bên trong trống rỗng, màu đỏ son đập thẳng vào mắt bọn họ.

“Hiếp người quá đáng…..hiếp người quá đáng!”

Hai mắt Lý Phan long sòng sọc và đỏ như máu, ông ta tức run người.

Trong suốt nửa thế kỷ đứng ở nước H đến nay, nhà họ Lý chưa bao giờ bị nhục mạ như vậy. Thế mà hôm nay, một thằng ở rể phế vật không chút bối cảnh lại dám hỗn xược mang một cỗ quan tài đỏ đến, rõ ràng là đang xem thường bọn họ.

Lý Tinh Sở vừa ngạc nhiên vừa tức giận, bây giờ mà anh ta còn không nhìn ra cỗ quan tài này dùng để chuẩn bị cho anh ta sao?

“Đây là đồ tặng tôi sao?”

Anh ta nheo mắt, sát khí bừng bừng.

Ánh mắt Vương Nhất dần trở nên lạnh lẽo: “Là anh họ của Khinh Hồng mà lại sai người bắt cóc cô ấy, anh nói xem mình có đáng chết không?”

Lý Tinh Sở tức tới bật cười: “Chẳng lẽ anh không hiểu tại sao tôi phải làm thế sao?”

Vương Nhất không đáp mà chỉ lạnh lùng nhìn anh ta.

“Vương Nhất, dù anh có là tổng giám đốc của một công ty đã lên sàn thì cũng không xứng với em họ tôi chứ đừng nói tới chuyện anh chỉ là một thằng phế vật không có việc làm, anh là cái thá gì mà có thể ở cạnh em họ của tôi?”

Lý Tinh Sở sải bước tới trước mặt Vương Nhất rồi lạnh lùng nhìn anh: “Ngay từ đầu, em ấy và anh đã là người của hai thế giới khác nhau. Sự chênh lệch này không thể bù đắp bằng nỗ lực đâu.”

“Dân hạ đẳng thì phải tự ý thức được mình là dân hạ đẳng, tìm một cô gái bình thường và sống một cuộc đời bình thường không tốt sao?”

Trong trang viên to lớn, giọng nói cuồng ngạo của Lý Tinh Sở vang lên.

Sự cuồng ngạo này không thể bắt chước, đó là bẩm sinh, là thứ đã thấm vào tận xương tuỷ.

“Dân hạ đẳng?”

Vương Nhất cũng bị những lời này chọc tức, anh híp mắt lại, trong mắt thoáng qua một tia nguy hiểm: “Anh chẳng qua có xuất thân tốt một chút thôi, thế mà đã tự xưng là “người thượng đẳng” sao? Hơn nữa, sao anh biết tôi là người không quyền không thế. Không chừng thân phận của tôi còn cao quý hơn cả Lý Thế Nhân thì sao?”

“Hỗn xược!”

Lý Tinh Sở tức giận trợn trừng mắt: “Anh là cái thá gì mà dám gọi thẳng tên gia chủ?”
 
Chương 952


CHƯƠNG 952

Anh ta ngừng một chút rồi thu liễm và nhìn về phía Vương Nhất: “Tôi biết anh thật lòng thích em họ tôi, nhưng nếu anh cứ tiếp tục thế này thì chỉ tự tìm đường chết tôi. Đến cả bọn tôi còn muốn chia rẽ mấy người thì đừng nói tới gia chủ, ba của em họ?”

Vương Nhất nhướng mày: “Anh đang muốn nói gì?”

Lý Tinh Sở bình thản nói: “Vương tộc Yên Đô bọn tôi cũng không phải là người không biết nói lý lẽ. Nếu anh đã tới tận Yên Đô thì chứng tỏ tình cảm của anh đối với em họ là thật lòng. Tôi sẽ tha cho anh một mạng——“

Nói xong, anh ta rút giấy và bút từ trong ngực ra rồi viết ra một tấm chi phiếu trị giá 30 tỷ, sau đó vứt tới trước mặt Vương Nhất: “Đây là chi phiếu 30 tỷ, đủ để anh và con sống cả đời. Cầm lấy rồi ly hôn với em họ tôi đi, sau đó cút khỏi Yên Đô và đừng bao giờ quay lại đây một bước!”

Không chỉ Lý Tinh Sở mà tất cả người trong nhà họ Lý đều cười lạnh.

Bọn họ là cô cả, cô hai, bác cả, bác nhỏ của Lý Khinh Hồng. Nhưng không ai đứng trên lập trường của Lý Khinh Hồng mà suy xét vấn đề cả, trong lòng bọn họ chỉ nghĩ cho mình thôi.

“Đây chính là mục đích mà mấy người gọi chị ấy về nhà.”

Cuối cùng Lý Tuyết Nhi cũng hiểu ra, hai mắt cô ta đỏ lên, nước mắt chảy thành dòng: “Không phải mấy người thực sự mong chị ấy về nhà, mà là—- muốn lợi dụng chị ấy!”

“Tuyết Nhi, em không hiểu!”

Lý Tinh Sở hét lớn: “Thật ra chị gái của em—–“

“Tinh Sở!”

Khi Lý Tinh Sở vừa định nói thì Lý Phan bỗng gầm lên ngắt lời.

“Vâng, thưa ba.”

Lý Tinh Sở ngậm miệng không nói nữa.

“Chị tôi thì sao, mọi người mau nói đi!”

Lý Tuyết Nhi càng thêm sốt ruột, cô ta tóm lấy cánh tay từng người.

Nhưng không ai chịu nói cho cô biết.

Lạc Thanh Thuỷ đứng một bên, nhìn mà thầm thở dài. Chắc con bé vẫn chưa biết chuyện mình và Lý Khinh Hồng không phải là chị em ruột.

“Ba ơi, có phải con không thể gặp mẹ nữa rồi không?”

Lúc này, Vương Tử Lam hình như cũng đã nhận ra gì đó, bé nhẹ nhàng kéo tay Vương Nhất.

Hai mắt bé đỏ hoe, miệng méo xệch trông như sắp khóc.

Thấy thế, trái tim Vương Nhất như quặn lại.

Tuy Vương Tử Lam còn nhỏ nhưng lại rất thông minh. Dù bé không hiểu bọn họ đang nói gì nhưng lại có thể lờ mờ cảm nhận được bé rất khó gặp lại mẹ.

“Không đâu, chúng ta sẽ nhanh chóng được gặp mẹ thôi, ba hứa đó!”

Vương Nhất cúi người cẩn thận lau đi vệt nước mờ mờ trên mặt bé, sau đó nhặt tấm chi phiếu 30 tỷ lên.

Thấy thế, Lý Tinh Sở lập tức khinh thường, anh ta cười lại: “Xem ra tình cảm của anh dành cho em họ cũng chỉ tới thế mà thôi, anh vẫn chọn 30 tỷ, em ấy mà biết thì sẽ đau lòng lắm….”

“Anh rể, anh đang làm gì vậy?!”

Lý Tuyết Nhi nhìn Vương Nhất bằng ánh mắt không dám tin, cô không ngờ anh rể lại nhặt tấm chi phiếu đó lên.
 
Chương 953


CHƯƠNG 953

Nhưng sau đó, Vương Nhất lại không nói gì thêm chỉ gấp đôi tấm chi phiếu lại, rồi lại gấp, lại gấp, sau đó nhẹ nhàng xé vụn.

Xoẹt—–

Tấm chi phiếu 30 tỷ bỗng bị Vương Nhất xé nát, rồi bay lên trời.

Mặt Lý Tinh Sở lạnh hẳn đi, anh ta nói: “Xem ra, anh chọn cái chết….”

Vương Nhất dắt tay Vương Tử Lam rồi quét mắt nhìn tất cả mọi người.

Ánh mắt sâu thẳm như rồng ngẩng đầu, như hổ về núi, gây chấn động tâm can.

“Vương Nhất này cả đời, không phụ trời, không phụ đất, không phụ nước phụ dân, chỉ phụ duy nhất một người.”

Chất giọng trầm thấp, mang theo cả sự tức giận khó tả và chút nghẹn ngào.

“Cô ấy đã cứu tôi, nhưng khi cô ấy mang thai chín tháng mười ngày, khi cô ấy khó khăn và yếu đuối nhất, tôi lại không có cạnh bên. Thế nên, tôi đã thề với lòng mình rằng, cả đời này sẽ trung thành với cô ấy, sẽ bảo vệ cô ấy, yêu cô ấy đến chết!”

“Cả đời này, tôi chỉ cưới cô ấy làm vợ.”

“Cô ấy bị thương thì cả thế giới phải diệt vong!”

Lời vừa dứt, sát khí dày đặc toả ra tứ phía.

Lãnh Nhan không nói một lời tiến đến sau lưng anh, trong tay cô ta con con dao găm sắc lạnh.

“Rượu mời không uống, lại muốn uống rượu phạt……”

Lý Tinh Sở tức giận hét lên: “Lên hết cho tôi, cho hắn biết nếu đắc tội với vương tộc Yên Đô này thì phải chịu hậu quả như thế nào!”

“Giết!”

Tất cả vệ sĩ đặc chủng đều đồng loạt xông lên.

Tiếng giết kinh thiên động địa vang khắp sơn trang.

Vương Nhất vẫn dắt tay Vương Tử Lam đi về phía lâu đài.

Bé tò mò muốn quay đầu nhưng lại bị Vương Nhất ấn lên vai: “Không cần quay đầu lại.”

Vương Tử Lam ừm một tiếng rồi ngoan ngoãn nghe lời.

Lúc này, Lãnh Nhan đã đứng thủ trước mặt đám vệ sĩ, đôi mắt đỏ rực tràn ngập sát khí.

“Mạo phạm thiếu chủ, giết không tha!”

“Còn chống cự sao?”

Thấy Lãnh Nhan chỉ có một thân một mình, Lý Tinh Sở không nhịn được mà bật cười, anh ta nhìn theo bóng lưng của Vương Nhất rồi gọi: “Vương Nhất, xem ra tôi đã đánh giá anh quá cao rồi, cứ tưởng anh sẽ là nam tử hán đại trượng phu một mình gánh vác mọi chuyện, không ngờ anh lại để một vệ sĩ nữ giúp anh chặn đường, anh đang vứt cô ta vào chảo lửa đấy!”

Ý cười trên mặt lũ người Lý thị càng đậm hơn.

Trong mắt bọn họ, dù Lãnh Nhan có thể đánh đấm thì cô ta cũng chỉ có một mình, hơn nữa còn là nữa, sao có thể là đối thủ của nhiều vệ sĩ tinh anh thế được?”

Tuy Lý Tuyết Nhi đã chứng kiến thực lực của Lãnh Nhan nhưng vẫn không khỏi lo lắng.

Như Lý Tinh Sở đã nói, đây đều là đặc chủng tinh anh, đã trải qua huấn luyện đặc biệt.

Nhưng Vương Nhất vẫn không quay đầu, anh giơ ba ngón tay lên rồi bình thản nói: “30 giây, có thể làm được không?”

“Có thể!”
 
Chương 954


CHƯƠNG 954

Lãnh Nhan nghiêm túc trả lời.

Lý Tinh Sở nghe cả nửa ngày mới hiểu được hai người này đang nói chuyện gì, anh ta bỗng nổi giận: “Ngông cuồng, tôi lại muốn xem thử một ả đàn bà thì giải quyết nhiều người như thế trong vòng 30s kiểu gì đấy!”

Vương Nhất lạnh lùng nói: “Đã qua hai giây rồi.”

Xoẹt—–

Lãnh Nhan bỗng biến mất tại chỗ, cô ta như hổ nhập đàn chủ động giết chết đám vệ sĩ tinh anh kia.

“Muốn chết!”

Tên cầm đầu cười lạnh rồi vung một đấm lên.

Nhưng ngay sau đó, hắn ta không thể cười nổi nữa mà lập tức tái mặt.

Lãnh Nhan xuất hiện ngay trước mặt hắn như một bóng ma, cô ta nhấc đầu gối lên rồi thúc mạnh vào cằm hắn.

Rắc—–

Tiếng xương giòn giã vang lên, cằm hắn bị trật ra rồi ngất ngay tại chỗ.

Càng đáng sợ hơn là, ngay lúc đòn này tung ra khiến tên cầm đầu ngất xỉu, ba tên vệ sĩ khác cũng bị hạ gục tại chỗ.

Chỉ trong một thời gian ngắn, bốn người đã bị đánh bại, những tên vệ sĩ khác cũng không dám xông lên, trong mắt lộ ra vẻ kinh hoàng.

“Còn 20 giây.”

Vương Nhất lạnh lùng nói.

Nghe thế, ánh mắt của Lãnh Nhan càng lạnh hơn, tốc độ truy kích cũng nhanh hơn.

Bốp bốp bốp—-

Hơn 10 giây sau, tất cả vệ sĩ đều nằm dài trên đất, Lãnh Nhan đứng giữa cũng thở hổn hển.

Mỗi vệ sĩ của vương tộc Yên Đô đều rất mạnh. Đến cả Lãnh Nhan muốn xử lý hơn 30 người trong vòng 30 giây cũng khá tốn sức.

30 giây trôi qua, vừa lúc Vương Nhất cùng Vương Tử Lam đến cửa lâu đài, anh bình thản nói: “Tuy đã hoàn thành trong thời gian quy định nhưng lại tốn sức hơn trước, Lãnh Nhan, cô thụt lùi rồi.”

“Xin lỗi thiếu chủ!”

Lãnh Nhan áy náy cúi đầu: “Trong đợt huấn luyện sau, tôi sẽ tăng lượng lên 20%!”

“…..”

Đoạn hội thoại của Vương Nhất và Lãnh Nhan khiến mọi người đều ngây người. Ánh mắt của họ khi nhìn Lãnh Nhan lập tức trở nên kinh hãi.

có thể giải quyết đội vệ sĩ tinh anh của vương tộc trong vòng 30 giây đã đủ sốc rồi, thế mà còn thụt lùi!

Lúc này, tứ chi của Lý Tinh Sở đều lạnh toát, cuối cùng anh ta cũng hiểu tại sao Vương Nhất có thể lành lặn thoát khỏi tay Lý Hổ như thế.

Tất cả đều nhờ nữ vệ sĩ tài năng này!

Trừ Lý Tinh Sở ra, những trưởng bối như Lý Phan sau khi hoàn hồn liền tái mặt.

“Một đám phế vật….” Lý Phan nghiến răng.
 
Chương 955


CHƯƠNG 955

Lý Tinh Sở trầm ngâm nhìn Lãnh Nhan, bỗng nhiên anh ta mở miệng: “Thực lực của cô mạnh như vậy mà lại đi theo tên phế vật này, quá lãng phí rồi. Chi bằng cô tới làm việc cho vương tộc Yên Đô nhà tôi, tôi nhất định sẽ không bạc đãi cô.”

Lý Phan lập tức nhìn Lý Tinh Sở với ánh mắt tán thưởng vì sự thông minh của anh ta.

Ai cũng có thể thấy Lãnh Nhan là một người rất có năng lực. Nếu có thể mời được một người vệ sĩ mạnh thế này thì thực lực của Lý Thị nhất định sẽ vượt qua tám gia tộc khác.

Do đó, Lý Phan cũng góp lời: “Vương Nhất, nếu cậu đã là chồng của Khinh Hồng thì còn không mau bảo vệ sĩ của mình dừng tay rồi quy phục Lý Thị!”

Vương Nhất cười mỉa, lúc trước, khi chưa nhìn rõ thực lực của Lãnh Nhan thì nhất quyết đòi chia rẽ anh và Lý Khinh Hồng. Bây giờ, Lãnh Nhan thể hiện năng lực của mình ra thì lại bắt đầu gọi anh là chồng cô.

Tuy nhiên, Vương Nhất đã sớm nhìn rõ bộ mặt thật của họ rồi, anh nhếch mép hóng kịch vui: “Nếu anh có năng lực thì cứ tuyển thử đi.”

Nghe thế, Lý Tinh Sở và Lý Phan vô cùng mừng rỡ, bọn họ nhất tề nhìn về phía Lãnh Nhan rồi kiêu ngạo nói: “Thế nào, cô tới vương tộc Yên Đô đi, đây mới là nơi cho cô thoả sức vùng vẫy.”

Lời vừa dứt, Lãnh Nhan cũng lạnh lùng nhìn sang, cô ta từ từ phun ra hai chữ: “Ngu xuẩn.”

“Hai con kiến mà cũng đáng để tôi quy hàng?”

Cô ta kiêu ngạo hất cằm.

“Cô nói cái gì?”

Lời của Lãnh Nhan đã kích thích Lý Tinh Sở và Lý Phan, sắc mặt của hai người đều xanh mét.

Dù sao bọn họ cũng là trực hệ của vương tộc Yên Đô, thế mà lại bị nói là hai con kiến?

“Tôi nói, chỉ là hai con kiến mà cũng đáng để tôi quy hàng sao!”

Lãnh Nhan lạnh lùng lặp lại lần nữa, cô ta bỗng xuất hiện trước mặt Lý Tinh Sở rồi tóm lấy cổ anh ta và dùng một tay nhấc anh ta lên.

“Tinh Sở!”

Lý Phan và một người phụ nữ trung niên xinh đẹp biến sắc, bà ta liều mạng lao lên.

“Cút!”

Lãnh Nhan đá văng người phụ nữ, sau đó dùng một tay nhấc Lý Tinh Sở tới trước mặt Vương Nhất: “Thiếu chủ, xử lý thế nào đây ạ?”

Sau khi nghe thấy lời nói cực kỳ cung kính của Lãnh Nhan, Lý Tinh Sở lập tức trở nên kinh hãi. Anh ta không chút nghi ngờ, chỉ cần Vương Nhất ra lệnh, Lãnh Nhan sẽ lập tức vặn cổ anh ta.

“Không, anh không thể giết tôi, tôi là anh họ của Lý Khinh Hồng!”

Anh ta cố hết sức mới nói được một câu.

Vương Nhất lạnh lùng nhìn anh ta. Ánh mắt này khiến cả linh hồn anh ta như bị bóp nghẹt.

Sau khi trầm mặc một lúc lâu, anh lắc đầu: “Tha cho hắn đi.”

Tuy Lý Tinh Sở đã bắt cóc vợ anh.

Tuy Lý Tinh Sở một lòng muốn chia rẽ anh và Lý Khinh Hồng, thậm chí còn không buông tha cho Vương Tử Lam, coi bé như đứa con hoang.

Nhưng anh ta vẫn là anh họ của Lý Khinh Hồng, là anh rể của Vương Nhất.

Hơn nữa, anh tới đây không phải là vì muốn ra tay với nhà mẹ đẻ của Lý Khinh Hồng mà là chỉ là vì muốn tìm Lý Khinh Hồng thôi.

Lãnh Nhan gật đầu, cô ta không chút do dự buông Lý Tinh Sở ra.
 
Chương 956


CHƯƠNG 956

“Khục khục!”

Lý Tinh Sở lập tức ôm lấy cổ mình rồi liều mạng hít thở.

“Vợ tôi đang ở đâu?”

Vương Nhất trịch thượng nhìn anh ta rồi lạnh lùng hỏi.

Lý Tinh Sở nào dám giấu giếm, anh ta lập tức chỉ tay lên lầu.

Vương Nhất không chút do dự xoay người đi lên lầu.

“Anh rể—–“

Sau lưng truyền tới tiếng khóc của Lý Tuyết Nhi.

Cả người Vương Nhất cứng đờ, anh xoay người nhìn cô ta: “Sao thế?”

Anh biết rõ tính cách của Lý Tuyết Nhi, nếu không có chuyện gì lớn thì cô ta sẽ không khóc thành thế này.

“Chị…chị…”

Lý Tuyết Nhi lại bật khóc, cô ta nghẹn ngào, thậm chí còn không thể nói hết câu.

“Khinh Hồng sao rồi!”

Lúc này, hai mắt Vương Nhất như muốn nứt ra, anh nắm chặt lấy vai của Lý Tuyết Nhi.

“Chị….”

Lý Tuyết Nhi khó khăn lắm mới thở nổi, cô ta gần như hét lên: “Chị nghe tin anh và Tử Lam đã chết, cộng với việc người nhà ép chị ấy tái hôn nên chị ấy thà chết chứ không chịu làm theo, sau đó liền đập đầu vào tường tự tử!”

Đoàng——

Nghe tới đây, hai mắt Vương Nhất co lại.

Lửa giận khó khăn lắm mới được dập tắt lại lập tức bùng lên.

Cả vương tộc Yên Đô đều không chút tiếng động nhưng tim mọi người đều treo ngược lên cao. Sát khí tại hiện trường đều xuất phát từ một người.

Vương Nhất.

Anh bất động như một bức tượng điêu khắc, luôn giữ nguyên động tác nhưng ai cũng cảm nhận được một luồng sát khí khổng lồ từ anh.

“Khinh Hồng, đập đầu vào tường rồi?”

Anh khó tin lẩm bẩm.

“Vâng!”

Lý Tuyết Nhi gật đầu, hai mắt cô đã sớm phiếm đỏ vì khóc.

Lạc Thanh Thuỷ bất lực thở dài. Tình hình hiện tại quả thật rất tệ.

Vương Nhất bỗng quay đầu, lạnh lùng nhìn đám người Lý Tinh Sở, Lý Phan.

Trong phút chốc, bọn họ cảm giác như vừa rơi vào hầm băng.

Ánh mắt tràn đầy sát khí đó hoàn toàn không xem bọn họ là người.

“Tốt nhất là mấy người nên cầu nguyện Khinh Hồng không xảy ra chuyện gì, nếu không, tôi sẽ khiến cả Lý thị phải bồi táng theo!”
 
Chương 957


CHƯƠNG 957

Sau khi lạnh lùng vứt ra một câu, Vương Nhất lập tức xông thẳng lên lầu.

Lý Tinh Sở không hề nói Lý Khinh Hồng đang ở phòng nào nhưng giác quan thứ sáu của Vương Nhất mạnh hơn người bình thường nên đã sớm biết Lý Khinh Hồng ở đâu, anh vội đẩy cửa vào.

Trên chiếc giường đơn trắng như tuyết, Lý Khinh Hồng đang yên tĩnh nằm đó, hai mắt cô nhắm nghiền, vẻ mặt rất thanh thản.

Nếu không có vết máu trên trán thì Vương Nhất đã nghĩ rằng cô chỉ đang ngủ.

“Khinh Hồng!”

Vương Nhất vội vàng đến bên Lý Khinh Hồng rồi vươn tay đặt dưới cánh mũi của cô.

Điều khiến Vương Nhất thở phào nhẹ nhõm là Lý Khinh Hồng vẫn còn thở.

Vết thương trên trán chỉ là vết thương ngoài da.

“Anh rể, chị sao rồi?”

Lúc này, Lý Tuyết Nhi cũng xông vào.

Lãnh Nhan không đi theo mà bế Vương Tử Lam đứng đợi bên ngoài để dời lực chú ý của bé.

Nếu biết Lý Khinh Hồng bị thương thì bé nhất định sẽ khóc.

“Cô ấy không sao, chỉ bị thương ngoài da thôi!”

Vương Nhất ôm lấy Lý Khinh Hồng rồi đáp.

Sau khi biết Lý Khinh Hồng không sao, Lý Tuyết Nhi và bọn Lý Tinh Sở đều thở phào nhẹ nhõm.

May mà Lý Khinh Hồng không sao, nếu thật sự có chuyện gì thì bọn họ tiêu rồi.

Sau đó, bọn họ liền muốn vào phòng xem tình hình nhưng giọng nói tràn đầy sát khí của Vương Nhất lại vang lên.

“Ai dám bước vào phòng này một bước, giết!”

Nghe thế, bọn Lý Tinh Sở lập tức nổi giận.

“Nơi đây là vương tộc Yên Đô, sao bọn tôi lại không được vào?”

“Cậu mới là người nên cút!”

Bọn họ giận dữ hét lên rồi chuẩn bị xông vào.

“Mấy người thử đi?”

Sau đó, lại thêm một giọng nói lạnh lùng vang lên, Lạc Thanh Thuỷ từ từ bước tới chắn ngang trước mặt bọn họ.

Đôi mắt xinh đẹp lạnh lùng quét qua từng người: “Một đám hung thủ giết người như mấy người không có tư cách vào thăm Khinh Hồng!”

Vẻ mặt Lý Phan cứng đồ, nhưng vẫn tức giận chất vấn: “Bọn tôi là trưởng bối của Khinh Hồng, tại sao lại không có tư cách vào thăm?”

Lạc Thanh Thuỷ cười giễu: “Bây giờ mới biết mình là trưởng bối của Khinh Hồng sao, vậy người tuỳ tiện sắp đặt cuộc đời con bé, còn dùng thủ đoạn bẩn thỉu để chia rẽ con bé và Vương Nhất là ai?”

Lời của bà khiến Lý Tinh Sở Lý Phan đều thấy mất tự nhiên, họ không thể không quay mặt đi.

Ánh mắt của Lạc Thanh Thuỷ càng thêm sắc bén: “Mấy người nghe rõ đây, Khinh Hồng không chỉ là họ hàng của mấy người mà còn là cháu gái của tôi, mấy người muốn động tới con bé thì phải hỏi tôi trước đã!”

Trong phút chốc, sắc mặt của Lý Tinh Sở, Lý Phan đều xấu tới cực điểm. bọn họ tức giận nhìn Lạc Thanh Thuỷ nhưng lại không nói lời nào.
 
Chương 958


CHƯƠNG 958

Lời của bà ta đã trực tiếp đẩy nhà họ Lý vào ngõ cụt.

Lạc Thanh Thuỷ không đáng sợ, đáng sợ là gia tộc sau lưng bà ta và người phụ nữ đã rời Yến Kinh vào hơn 20 năm trước.

Một khi bà ta quay về, cả Yến Kinh nhất định sẽ chao đảo.

“Mang băng gạc qua đây!”

Bỗng nhiên, Vương Nhất lên tiếng.

Lý Tuyết Nhi lập tức mang băng gạc và kéo tới.

Vương Nhất trực tiếp xé một miếng băng lớn rồi cắn trong miệng, sau đó anh cẩn thận quấn quanh trán Lý Khinh Hồng.

Trán cô lập tức được quấn một lớp băng dày nhưng chỗ vết thương vẫn còn rướm máu.

“Khinh Hồng…..”

Vương Nhất nhìn lên gương mặt tuyệt mỹ còn đang hôn mê kia, hai mắt anh đỏ lên.

Đôi tay anh nắm chặt lấy tay của Lý Khinh Hồng rồi áp lên má mình.

Dù biết Lý Khinh Hồng bị thương không nghiêm trọng nhưng Vương Nhất vẫn không dám xem nhẹ, dù sao cũng là bị đập vào đầu.

Não là bộ phận tinh vi nhất trên cơ thể con người, có chúa mới biết cú đập này có gây tổn thương gì không.

Trước khi Lý Khinh Hồng tỉnh lại, mọi chuyện đều có thể xảy ra.

“Mọi người đi xuống hết đi.”

Thấy cảnh này, Lạc Thanh Thuỷ cũng rất đau lòng, bà ngẩng đầu nhìn bọn người Lý Phan.

Lý Tinh Sở còn muốn nói gì đó nhưng Lý Phan lại liếc mắt nhìn anh ta, ra hiệu cho anh ta im lặng. Sau đó ông ta dẫn mọi người xuống lầu một.

Bây giờ, bọn họ cũng đang cầu cho Lý Khinh Hồng sớm tỉnh lại. Gia chủ còn chưa về nhà, nếu gia chủ biết con gái mình bị thương hôn mê, bọn họ cũng sẽ không có kết cục tốt đẹp.

Cả căn phòng chỉ còn lại 3 người, Vương Nhất, Lý Tuyết Nhi và Lạc Thanh Thuỷ.

Trừ Vương Nhất đang nhìn chằm chằm Lý Khinh Hồng ra, hai người Lý Tuyết Nhi và Lạc Thanh Thuỷ cũng đỏ cả mắt, trên mặt đều hiện rõ vẻ lo lắng.

Từng phút từng phút trôi qua, không biết đã bao lâu nhưng Vương Nhất vẫn bất động ngồi trên giường và nắm chặt tay Lý Khinh Hồng.

Lý Tuyết Nhi đưa cho anh một cốc nước: “Anh rể, anh uống chút nước đi.”

Vương Nhất lắc đầu, anh miễn cưỡng cười: “Không cần đâu.”

Thấy thế, Lý Tuyết Nhi cắn nhẹ môi để kìm nước mắt lại.

“Vương Nhất, nhìn kìa!”

Bỗng nhiên, Lạc Thanh Thuỷ ngồi cạnh bỗng đứng bật dậy rồi mừng rỡ hô lên: “Cháu gái cử động rồi!”

Vương Nhất và Lý Tuyết Nhi đều kinh ngạc, ánh mắt lập tức tập trung lên người Lý Khinh Hồng.

Ngón tay vốn đang bất động của Lý Khinh Hồng đột nhiên khẽ nhúc nhích.

Tuy chỉ là trong chốc lát nhưng trên mặt Vương Nhất vẫn hiện lên chút vui mừng.

“Tốt quá, chị sắp tỉnh rồi!”
 
Chương 959


CHƯƠNG 959

Lý Tuyết Nhi mừng tới mức bật khóc.

Đám người ở lầu một nghe thấy tiếng động cũng kéo lên lầu hai nhưng vẫn không dám vào phòng.

Một lúc sau, tần suất ngón tay Lý Khinh Hồng cử động nhanh hơn, hai mắt cô hơi mở ra.

Khi thấy khuôn mặt của Vương Nhất, Lý Tuyết Nhi và Lạc Thanh Thuỷ, Lý Khinh Hồng lại không hề cảm thấy vui mừng, chỉ có ý cười nhàn nhạt.

“Em…..chết rồi sao?”

“Chị, chị chưa chết, chị vẫn còn sống!”

Lý Tuyết Nhi vội vàng nói.

“Khinh Hồng…..”

Vương Nhất cũng dịu dàng gọi tên cô, sau đó bế Vương Tử Lam lên: “Đây không phải là thiên đường, Tử Lam ở đây!”

“Mẹ ơi!”

Thấy mẹ, Vương Tử Lam lập tức vui vẻ mỉm cười rồi nhào vào vòng tay của Lý Khinh Hồng.

Sau khi cảm nhận được cái ôm của con gái, Lý Khinh Hồng mới kịp phản ứng, đồng tử của cô co lại.

“Vương Nhất, anh và Tử Lam đều không sao…..”

Ngay sau đó, Lý Khinh Hồng liền ngồi dậy rồi ôm chặt lấy Vương Nhất, nước mắt cô không ngừng lăn dài.

“Em cứ tưởng anh và con gặp chuyện rồi.”

Vương Nhất cũng ôm lấy cô, anh vuốt nhẹ lên tóc cô, cuối cùng nở nụ cười.

“Đừng sợ, anh và Tử Lam tới tìm em rồi đây.”

Thấy cảnh gia đình ba người ôm chầm lấy nhau, Lý Tuyết Nhi và Lạc Thanh Thuỷ liếc mắt nhìn đối phương, trái tim đang lơ lửng trên cao cuối cùng cũng hạ xuống.

Ngoài cửa, bọn Lý Tinh Sở, Lý Phan sầm mặt nhìn cảnh tượng ấm áp trước mắt.

Bọn họ cảm thấy rất áp lực.

Dù Lý Khinh Hồng thà chết để giữ mình, hay Vương Nhất vượt nghìn dặm đi tìm vợ rồi không ngần ngại lật đổ vương tộc Yên Đô, tất cả đều khiến bọn họ nhận ra rằng—

Chỉ có cái chết mới có thể chia tách hai người đó.

Ôm một lúc lâu, Lý Khinh Hồng mới buông Vương Nhất ra, cũng không biết là kích động hay ngượng ngùng, sắc mặt cô đỏ như mông khỉ.

Trước mặt nhiều người như vậy, cô cũng là lần đầu tiên ôm Vương Nhất say sưa như vậy, nói không ngượng ngùng là giả.

Nhưng mà, trong lòng cô cũng rất khó ổn định, con mắt hồng hồng hình Vương Nhất: “Anh làm em sợ muốn chết, còn tưởng rằng anh và Tử Lam đều…”

Vương Nhất trong lòng vô cùng cảm động, Lý Khinh Hồng đâm đầu vào tường, mặc dù cũng có phần do gia tộc ép buộc, nhưng mà phần lớn nguyên nhân, vẫn là cho rằng Vương Nhất đã chết, muốn đi theo anh.

Có vợ như thế, chồng còn đòi hỏi gì hơn.

Vừa nghĩ đến đây, anh chủ động nắm lấy bàn tay lạnh buốt của Lý Khinh Hồng, nắm thật chặt.

“Em mới làm anh sợ muốn chết, lần sau không nên làm chuyện ngu ngốc như vậy.”

Những lời này là Vương Nhất phát ra từ nội tâm, Lý Khinh Hồng chính là toàn bộ của anh, vừa mới biết Lý Khinh Hồng đâm đầu vào tường tự sát thì anh tuyệt vọng thiếu chút nữa hỏng mất.

“Ừ.”
 
Chương 960


CHƯƠNG 960

Lý Khinh Hồng nhẹ nhàng gật đầu, sau đó lại ngước mắt lên, nhìn Vương Nhất, trên mặt lộ ra một nụ cười tươi: “Thì ra, anh quan tâm em như vậy?”

Vương Nhất sững sờ, sau đó phát hiện Lạc Thanh Thủy và Lý Tuyết Nhi bên cạnh cũng có vẻ mập mờ nhìn mình, còn dùng sức ho khan, anh lúng túng quay đầu đi, nói nhẹ một câu.

“Đó là đương nhiên.”

Lý Khinh Hồng vẫn nghe thấy được, cũng không nói gì, chỉ là nụ cười trên mặt càng tươi hơn mấy phần.

“Vừa rồi ba còn thề, nhất định sẽ dẫn con đi tìm được mẹ.”

Vương Tử Lam đứng trên giường, cũng tham gia náo nhiệt, nói xong, còn ngẩng đầu lên, nhìn Vương Nhất, nói: “Đợi Tử Lam trưởng thành, nhất định cũng phải tìm một người giống như ba vậy!”

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người trong phòng đều kinh ngạc.

“Tôi nhớ, Tử Lam mới có năm tuổi mà?”

Lạc Thanh Thủy ra vẻ không thể tưởng nổi, sau đó nháy nháy mắt với Vương Tử Lam, giơ ngón cái lên: “Bà ủng hộ con!”

Lý Tuyết Nhi cũng vẫn luôn cười suốt, chỉ là, trong nụ cười còn có chút đau khổ.

Nếu không chiếm được, chỉ có thể chúc phúc thôi.

“Khụ khụ—”

Đúng lúc này, bên ngoài cửa có tiếng ho khan nặng nề truyền đến, đám người Lý Phan, Lý Tinh Sở đến, nhìn Lý Khinh Hồng nói: “Khinh Hồng, em không có việc gì là tốt rồi. Nhưng mà hai người vẫn phải ly hôn, sau khi trung thu kết thúc, quay về Thiên An, ly hôn đi.”

Lời này vừa nói ra, sắc mặt Lý Khinh Hồng lập tức trở nên xấu đi, trong mắt Vương Nhất, cũng lướt qua một luồng sát ý lành lạnh.

Anh buông Lý Khinh Hồng ra, chậm rãi đi về phía đám người Lý Phan.

Lý Khinh Hồng lập tức biến sắc: “Vương Nhất, đây là nhà em, không nên vọng động.”

Cô biết rõ thực lực vương tộc của Yên Đô, sợ Vương Nhất chịu thiệt.

Vương Nhất lại quay đầu lại, cho cô một nụ cười yên tâm, rồi sau đó, lạnh lùng mở miệng.

“Vương tộc Yên Đô, đều là thứ hạ tiện vết thương vừa lành đã quên đau sao?”

“Mày vừa nói cái gì!”

Vừa dứt lời, sắc mặt của tất cả người nhà họ Lý đều thay đổi, lại có người dám ở trước mặt gọi bọn họ là thứ hạ tiện?

“Chẳng lẽ không đúng sao?”

Vương Nhất cười lạnh một tiếng, hỏi ngược lại: “Vừa rồi mấy người đã nhìn thấy thực lực của Lãnh Nhan, căn bản không phải đối thủ, tôi còn không đến gây sự với mấy người, mấy người thì hay lắm, thế mà ép vợ tôi tái giá!”

Lý Tinh Sở cũng chỉ cười lạnh một tiếng: “Vương Nhất, tôi cũng thật không biết dũng khí của cậu từ đâu ra, chỉ dựa vào một nữ vệ sĩ có thể đánh nhau, có thể không để vương tộc Yên Đô chúng tôi vào trong mắt sao?”

“Thật sao? Vậy thì thêm nhà họ Lạc của tôi thì sao?”

Vừa dứt lời, lại có một giọng nữ mỉa mai.

Sắc mặt mọi người lập tức thay đổi, nhìn về phía Lạc Thanh Thủy, trong mắt đều là tức giận.
 
Chương 961


CHƯƠNG 961

“Lạc Thanh Thủy, cô vì một phế vật gì cũng không có, lại muốn đối địch với nhà họ Lý chúng tôi!”

“Phế vật? Mấy người mở miệng là một tiếng phế vật, cũng không nhìn lại xem, ai mới là phế vật?”

Vẻ mặt Lạc Thanh Thủy tràn ngập mỉa mai nhìn qua xung quanh, lạnh giọng nói: “Mấy người đã nhận định cậu ấy là phế vật, tôi đây tuyên bố, tôi rất vừa ý với đứa cháu rể này, có nhà họ Lạc chúng tôi làm chỗ dựa, mấy người còn cho cậu ta là phế vật sao?”

Lời này vừa nói ra, sắc mặt Lý Tinh Sở và Lý Phan cũng trở nên khó coi vô cùng.

Quả thật, dù có Lãnh Nhan làm chỗ dựa, trong mắt bọn họ, Vương Nhất vẫn là một phế vật không thêm không bớt.

Nhưng mà, bây giờ Lạc Thanh Thủy đã tỏ rõ lập trường, rất vừa ý với đứa cháu rể lớn Vương Nhất này, đồng nghĩa với nhà họ Lạc vương tộc Yên Đô, đứng sau lưng Vương Nhất, người như vậy, còn có thể gọi là “Phế vật” sao?

“Không cho mấy người mang mẹ con đi!”

Vương Tử Lam cũng nhảy xuống giường, duỗi hai tay mình ra, dùng cách của mình để bảo vệ Lý Khinh Hồng.

Nhìn con gái mình dũng cảm đứng bên cạnh bảo vệ mình, Lý Khinh Hồng cũng cảm động hai hốc mắt đỏ bừng, ngay sau đó, ánh mắt nhìn bọn họ, cũng từng chút từng chút trở nên lạnh lùng, giọng điệu kiên định.

“Tình cảm của tôi và Vương Nhất rất tốt, lại còn đang suy nghĩ sinh đứa thứ hai, muốn tôi tái giá, không có khả năng!”

Sắc mặt Lý Tinh Sở âm trầm, Lý Phan cũng tức đến mức cả người phát run, chỉ vào Lý Khinh Hồng, cả giận nói: “Hay cho một cái sinh đứa thứ hai, đợi gia chủ đến đây, thử hỏi ông ấy xem ông ấy có đồng ý hay không!”

Có lẽ hai chữ “gia chủ” mang đến áp lực vô cùng lớn cho Lý Khinh Hồng, sắc mặt cô thay đổi, biểu cảm cũng không ổn định.

Lúc này, một bàn tay, nắm chặt lòng bàn tay của cô, cho cô sự ấm áp và sức mạnh vô tận.

“Còn nhớ anh đã nói thế nào với em không? Chỉ cần có anh ở đây, không ai có thể mang em rời khỏi anh.”

“Cho dù là ba em, cũng không có năng lực đó.”

Ánh mắt Vương Nhất bình tĩnh, giọng nói lại có một loại ma lực đặc thù, nội tâm bất an của Lý Khinh Hồng, cũng dần dần có thể bình tĩnh lại.

Sau đó, Vương Nhất quay đầu, ánh mắt rét lạnh, đảo qua từng người một.

“Mấy người đã muốn ép vợ tôi tái giá, vậy trước đó, tôi sẽ tính toán sổ sách với mấy người một chút — đầu tiên là thù bắt cóc vợ tôi!”

Giọng nói Vương Nhất trong chớp mắt trở nên âm lãnh, ánh mắt cũng nhìn chằm chằm vào đầu sỏ gây chuyện, Lý Tinh Sở.

Lập tức, Lý Tinh Sở cảm thấy mình như bị một con mãnh thú hung dữ nhìn chằm chằm vào, cả người sợ run.

Lãnh Nhan bước lên: “Thiếu chủ, để tôi dạy dỗ anh ta!”

Nhưng Vương Nhất lại vung tay lên: “Không, tôi tự mình ra tay!”

Vì vậy Lãnh Nhan ngậm miệng không nói, yên lặng lui sang một bên.

Cô ta rất rõ, thiếu chủ tự mình ra tay, có nghĩa thế nào.

Nhưng mà, người đàn ông kia vẫn hoàn toàn không biết gì cả.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom