Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!
Chương 2385


Chương 2385

“Mang thai rồi phá sẽ tổn thương cơ thể hơn.” Cô đương nhiên biết thuốc này hại cơ thể, nhưng so với mang thai rồi phá thì tốt hơn nhiều.

Ngọn lửa Tư Đồ Không vốn cực lực đè nèn khi nghe thấy câu này của cô thì hoàn toàn bừng lên, cô cố ý chống đối với anh sao?

Cô bình thường thông minh như vậy, không thể nào không rõ ý của anh.

“Mang thai thì sinh ra.” Anh lúc này mặc dù tức giận sắp phát điên nhưng vẫn không ngừng nói với chính mình không thể tức giận, tuyệt đối không thể tức giận.

Từ nay về sau, anh không muốn ép cô nữa, đương nhiên ngoại trừ việc bắt cô ở lại bên cạnh.

Đôi mắt xinh đẹp của Liễu Ảnh nhìn anh, như đang nhìn quái vật, mang thai thì sinh ra?

Anh biết anh đang nói gì sao?

Với loại quan hệ của cô và anh? Cô có thể sinh đứa bé ra sao?

Hơn nữa, cô cũng không muốn sinh con cho anh!

“Không.” Mắt cô khẽ híp lại, câu trả lời không thể đơn giản hơn được nữa, không có chút cơ hội thương lượng nào.

Tư Đồ Không hận đến thầm cắn răng, đối diện với khuôn mặt kiên quyết của cô, anh hận không thể trực tiếp cắn chết cô.

Nhưng anh biết mình không nỡ, hơn nữa anh cũng rất rõ ràng, anh ép cô ở lại, trong lòng cô vốn không vui, cho nên anh không thể lại vào lúc nào chọc cô tức giận nữa.

“Kinh nguyệt của em chính là vào mấy ngày này, cho nên căn bản không cần uống thuốc.” Anh bèn đổi cách khác.

Anh bây giờ không thể để cô uống thuốc, tuyệt đối không thể, mấy ngày trước anh kêu cô ngừng thuốc lâu dài, để anh dùng biện pháp phòng tránh, nhưng anh lại thầm giở trò.

Nói không chừng cô bây giờ đã mang thai rồi, thuốc tránh thai khẩn cấp này đối với cô, đối với đứa bé đều cực kỳ không tốt, cho nên tuyệt đối không thể uống.

Tải ápp ноla để đọc full và miễn phí nhé.

Liễu Ảnh khẽ sững sờ, mắt khẽ lóe, kinh nguyệt của cô thường không đều lắm, nhưng hẳn là mấy ngày nay, khó cho anh phải nhớ rõ.

Ở cùng anh năm năm, đại khái anh cũng chỉ nhớ chuyện liên quan tới cô này.

Cô hơi buồn cười, nhưng lại phát hiện mình cười không ra.

“Cô à, thuốc này thật sự rất hại cơ thể, có thể không uống thì đừng uống, dù sao kinh nguyệt của cô cũng là mấy ngày nay, vậy thì mấy ngày nay chính là kỳ an toàn, cho nên không cần uống thuốc, chồng cô nghĩ cho cô như vậy, thương cô như vậy, cô thật hạnh phúc.” Phục vụ cũng tranh thủ khuyên cô vài câu.

“Đi thôi.” Tư Đồ Không trực tiếp gạt thuốc trong tay cô, sau đó đặt ba trăm nghìn lên quầy, nhưng lại không lấy thuốc, kéo cô đi ra ngoài.

Cánh tay cô bị anh nắm lấy, căn bản giãy không ra, cô nghĩ kinh nguyệt của mình quả thực vào mấy ngày này, dù thời gian không đều nhưng mấy ngày cuối cùng này hẳn là an toàn đi?

Cho nên cô không lại kiên trì uống thuốc nữa.

“Ai, thối tiền này.” Phục vụ vội gọi, cô chỉ gỡ một viên thuốc, cũng không cầm hộp thuốc đi, căn bản không cần nhiều tiền như vậy.

Tư Đồ Không đương nhiên sẽ không để ý, vẫn kéo cô ra ngoài.

“Không cần thối.” Cô chỉ có thể đáp một câu, nhân viên phục vụ này thật tốt.

Anh kéo cô ra khỏi nhà thuốc, đi thẳng tới xe dừng bên ngoài.

 
 
Chương 2386


Chương 2386

Tài xế Lý thấy tổng giám đốc nhà mình kéo cô Liễu đi ra thì có chút sững sờ, nhưng cũng hiểu ra ngay, chẳng trách vừa nãy tổng giám đốc bỗng kêu ngừng.

Hơn nữa ông ta còn chưa dừng hẳn thì tổng giám đốc đã nhảy xuống, sau đó ông ta liền thấy tổng giám đốc xông nhanh vào nhà thuốc.

Thì ra tổng giám đốc nhìn thấy cô Liễu, thì ra tổng giám đốc là vì cô ấy.

Chỉ là tổng giám đốc bây giờ dắt cô Liễu đi ra, sao nhìn như không vui lắm?

Đương nhiên, tình huống kiểu này, tài xế Lý nhất định không dám hỏi nhiều.

Tư Đồ Không lên xe xong bèn buông cô ra, anh ngồi thẳng ở đó, không lên tiếng, cũng không để ý tới cô.

Anh thật sự không nghĩ tới cô lại đi mua thuốc tránh thai sau lưng mình, cô không muốn mang thai con của anh tới vậy sao?

Nhưng anh rõ ràng đã quên, năm năm này, cô luôn uống thuốc tránh thai.

Thấy sắc mặt anh âm trầm, cô biết anh đang tức giận, cô cũng biết anh tức giận vì điều gì, nhưng cô lại không có ý khuyên anh, hơn nữa khóe miệng cô còn mơ hồ thêm mấy phần cười lạnh.

Có lẽ anh quên rồi, ban đầu là anh yêu cầu cô uống thuốc, năm năm trước, anh dẫn cô về, sau lần đầu tiên, anh bèn lạnh lùng nói cho cô biết, nhớ uống thuốc, thân phận của cô không có tư cách mang thai con của anh.

Những câu đó đều là chính miệng anh nói!

Trong năm năm này, cô trước giờ chưa từng quên, cô nhớ rõ tất cả, không để mình có bất kỳ sơ suất nào.

Cô chính là hi vọng, đợi tất cả kết thúc rồi, cô có thể toàn thân rút lui, nhưng bây giờ…

Xe nhanh chóng dừng ngoài biệt thự, cô xuống xe trước, anh không gọi cô, chỉ là cô xuống xong mới theo cô xuống.

Nhưng lúc anh xuống ôm một chiếc hộp.

Cô nhìn thấy chiếc hộp anh ôm thì sững sốt, nhưng cũng không nghĩ nhiều.

Vào nhà, anh trực tiếp đặt hộp lên bàn trà, sau đó kéo cô đang định lên lầu lại, kéo cô ngồi xuống sofa.

“Xem xem em thích cái nào?” Anh mở hộp, bên trong đặt đầy điện thoại, đủ mọi kiểu dáng, đủ mọi màu sắc.

Anh dọn hết điện thoại trong cửa hàng người ta về sao? Thế này quá nhiều rồi đi!!

“Anh mua nhiều thế à?” Liễu Ảnh ngây người, một mặt hoảng hốt nhìn điện thoại trong hộp.

“Không biết em thích loại nào, cho nên đem về hết, cho em chọn.” Lúc Tư Đồ Không nói chuyện, vẻ mặt vô cùng tự nhiên, lúc trước thời điểm anh ta hỏi, cô ta nói quá đơn giản, quá tùy ý, anh ta liền quyết định mua hết tất cả mẫu điện thoại nữ về.

“Những thứ này có thể trả lại không?” Con mắt Liễu Ảnh chớp chớp, lại chớp chớp, nhiều điện thoại như vậy nếu như không thể trả lại, vậy coi như quá lãng phí rồi.

“Thứ mà tôi mua, chưa bao giờ trả lại.” Tư Đồ Không sửng sốt một chút, sau đó vẫn tự nhiên trả lời một câu, anh ta mua đồ chưa từng trả lại bao giờ.

“Nếu như em thích, có thể mỗi ngày đổi một cái để dùng.” Tư Đồ Không rất đại gia lại bồi thêm một câu, dù sao cũng không thiếu tiền.

Khoé môi Liễu Ảnh nhịn không được giật giật, một ngày đổi một cái? Cô ta điên rồi sao?
 
Chương 2387


 

Chương 2387

Anh ta nổi điên, cô ta cũng không muốn cùng nhau nổi điên đâu.

Thứ mà Tư Đồ Không mua sẽ không trả lại, nhưng mà Liễu Ảnh nghĩ đến chắc hẳn là cửa hàng có thể sẽ cho trả lại, cho nên cô ta muốn đến chọn một cái, sau đó những cái khác để cho chú Lý đem trả lại, là chú Lý đưa Tư Đồ Không trở về, chắc chắn chú Lý biết điện thoại được mua ở đâu.

Liễu Ảnh đi qua, lấy ra một cái điện thoại di động màu đỏ ở trong cái hộp trong điện thoại.

“Không phải em bảo rằng thích màu trắng sao?” Tư Đồ Không thấy cô ta chọn một cái điện thoại màu đỏ, đầu lông mày theo bản năng nhướng lên, cô nhóc lừa đảo này, vừa mới nảy còn lừa anh ta bảo rằng thích màu trắng, cũng may anh ta thông minh lanh lợi, đã mang hết tất cả điện thoại về.

“Đột nhiên tôi lại thích màu đỏ rồi.” Liễu Ảnh cầm điện thoại, cũng không có một chút xấu hổ nào do bị vạch trần, quanh co giống như một chuyện đương nhiên: “Phụ nữ giỏi nhất là thay đổi, anh không biết hay sao?”

“Đồ vật thích thì thay đổi, nhưng người thì không thể…..” Khóe môi của Tư Đồ Không hơi câu lên, bồi thêm một câu nữa với cô, nhưng mà anh ta nói được một nửa, đột nhiên nhớ tới người bây giờ cô ta thích không phải anh ta, mà là Bùi Dật Duy.

Tư Đồ Không đột nhiên có một cảm giác như bị sét đánh trúng, trong lúc nhất thời trực tiếp im lặng.

Chết tiệt, cuối cùng anh ta muốn cô ta giỏi thay đổi hay sao? Hay là vẫn hi vọng cô ta không giỏi thay đổi đây?

Liễu Ảnh nhìn thấy dáng vẻ của anh ta, không nhịn được cười.

“Đi, tôi dẫn em đi ăn cơm.” Tư Đồ Không trực tiếp bỏ qua lời nói lúc nảy, anh ta biết bây giờ người cô ta thích là Bạch Dật Duy, có điều, một ngày nào đó, người cô ta thích sẽ là anh ta, chỉ có thể là anh ta, chỉ có anh ta.

Hiệu suất làm việc của bà Tư Đồ rất nhanh, chuyện trên mạng đã giải quyết xong, cho nên anh ta cũng không cần lo lắng cái gì, có thể dẫn cô ta ra ngoài ăn cơm.

“Bây giờ sao?” Liễu Ảnh ngây người, có chút giật mình, những tin tức trên mạng kia mới vừa được giải quyết, bây giờ anh ta lại dẫn cô ta ra ngoài ăn cơm, không sợ bị người ta chụp được lại viết linh tinh hay sao chứ?

Đến lúc đó nói không chừng sẽ ảnh hưởng đến lợi ích của công ty anh ta.

“Ừm, ngay bây giờ.” Tư Đồ Không mỉm cười gật đầu: “Không chỉ là bây giờ, sau này mỗi ngày tôi đều đi cùng em, cùng em làm chuyện em thích.”

Liễu Ảnh nhìn qua anh ta, trong lúc nhất thời có chút đờ ra, còn có chút hoảng hốt, đây quả thật là Tư Đồ Không mà cô ta quen biết sao?

Tư Đồ Không nhìn thấy dáng vẻ ngu ngơ của cô ta, khóe môi hơi giương lên, trực tiếp đưa tay ra, ôm cô ta vào ngực, sau đó đi ra ngoài cửa.

“Tôi muốn đi ăn đồ nướng.” Sau khi Liễu Ảnh lấy lại tinh thần, liên tục nói một câu, quả thật đối với chuyện ăn uống cô ta cũng không bắt bẻ, hơn nữa bình thường cô ta cũng rất ít ăn đồ nướng, sở dĩ cô ta nói muốn ăn đồ nướng thật ra là có dụng ý khác.

Hàng đồ nướng thường bày ở bên ngoài, không ở trong phòng, đều là nơi người đến người đi, hẳn là Tư Đồ Không phải biết trường hợp như thế rất dễ dàng bị chụp được.

“Được.” Nhưng mà Tư Đồ Không lại không có chút chần chờ nào mà trực tiếp đồng ý ngay, vô cùng sảng khoái mà đồng ý, sảng khoái đến nỗi làm cho Liễu Ảnh cảm thấy có chút không chân thật.

Sau đó Liễu Ảnh liền bị Tư Đồ Không trực tiếp kéo ra khỏi cửa.

Cùng lúc đó, ở bên ngoài nhà của nhà họ Đường.

Mấy thuộc hạ tinh anh dưới tay Cố Ngũ đã ngồi xổm ở bên ngoài nhà của nhà họ Đường hai ngày một đêm, mấy người nhà họ Đường cứ ra ra vào vào như vậy.
 
Chương 2388


Chương 2388

Ông cụ Đường và bà cụ Đường từng đi ra ngoài hai lần, bà Đường từng đi ra ngoài ba lần, Đường Vân Thành vẫn chưa về, ngược lại Đường Lăng từng trở về một lần, nhưng mà không bao lâu sau Đường Lăng cũng rời đi.

Sau đó bọn họ cũng không có nhìn thấy những người khác ra vào nhà của nhà họ Đường nữa.

Hơn nữa những thiết bị có thể dùng bọn họ đều dùng cả rồi, ngay cả điều khiển giám sát tân tiến nhất cũng đều đã vận dụng, bọn hắn dùng điều khiển giám sát tra xét trong ngoài nhà họ Đường mấy lần, cũng không có phát hiện nhà họ Đường có người lạ.

Những người nhà họ Đường kia, Đại ca Cố đã sớm nói rõ ràng với bọn họ rồi, bọn họ cũng đều xem qua ảnh chụp, đều nhớ rõ ràng, tuyệt đối sẽ không sai.

“Lão đại nói người ở nhà họ Đường, nhưng mà chúng ta đã ở chỗ này trông hai ngày một đêm rồi, cũng không phát hiện được người nào, lão đại có tính sai hay không chứ?” Không phải bọn họ nghi ngờ lão đại, mà là bây giờ không có phát hiện cái gì.

“Lão đại nói chắc chắn sẽ không sai, Đại ca Cố bảo chúng ta tới trông coi, phát hiện Đường Minh Hạo sẽ trực tiếp bắt người giao cho lão đại, dù sao thì nhà họ Đường cũng không phải nhà bình thường, chắc chắn sẽ không dễ dàng bắt người như vậy, cho nên chúng ta phải có chút kiên nhẫn mới được, chúng ta phải tin tưởng lão đại, nhất định phải bắt được người.”

“Chúng ta đã dùng thiết bị điều khiển giám sát lục soát trong ngoài nhà họ Đường hai lần, một chút phát hiện cũng không có, Đường Minh Hạo kia lại là người sống sờ sờ, nếu như anh ta thật sự ở nhà họ Đường, không có khả năng chúng ta không phát hiện được.”

“Đúng đó, có phải lão đại thật sự tính sai rồi không, hoặc là Đường Minh Hạo đã rời khỏi nhà họ Đường rồi.”

“Nếu không thì chúng ta nói với Đại ca Cố một chút, hỏi ý của Đại ca Cố một chút xem sao?”

“Thế nhưng Đại ca Cố đã hạ lệnh chết, nhất định phải bắt được Đường Minh Hạo, sau đó dẫn về cho lão đại, Đại ca Cố không hề thông báo cho chúng ta rút lui, thì đã biểu thị kế hoạch không thay đổi, bây giờ anh hỏi Đại ca Cố, đây không phải là muốn chết sao?”

“Thế nhưng chúng ta cứ canh chừng ở đây cũng không phải là cách, thời gian dài, lỡ như bị người nhà họ Đường phát hiện thì làm sao bây giờ? Người của nhà họ Đường đều không ăn chay, mặc dù bây giờ Đường Vân Thành vẫn còn ở Hải Thành, nhưng mà Đường Lăng vẫn còn ở thành phố A đó, nếu như bị Đường Lăng phát hiện, đến lúc đó e rằng chúng ta phải chịu không nổi đâu.”

“Cậu cả nhà họ Đường còn dễ bàn bạc ngược lại là cô cả nhà họ Đường thì chỉ có một đi không trở về thôi? Nếu như cô cả nhà họ Đường trở về, mà chúng ta bị cô cả nhà họ Đường phát hiện, đến lúc đó sợ là sẽ phải thảm hại hơn.”

Mấy người nghe được người kia nói, trong nháy mắt cả đám đều im lặng, đúng nha, hôm trước cô cả nhà họ Đường đã đi Cẩm Thành tham gia yến hội của nhà họ Ngụy.

Lão đại đang thừa dịp cô cả nhà họ Đường không có ở đây, bảo bọn họ đến nhà họ Đường bắt người, lỡ như cô cả nhà họ Đường thật sự trở về, phát hiện ra bọn họ? Hậu quả kia bọn họ cũng không dám nghĩ.

Lão đại còn sợ cô cả nhà họ Đường, lão đại còn phải nghe theo cô cả nhà họ Đường, huống chi là bọn họ?

Nếu như cô cả nhà họ Đường phát hiện ra bọn họ, muốn tính sổ bọn họ, bọn họ tin rằng lão đại chắc chắn sẽ không giúp bọn họ!!

Nếu như cô cả nhà họ Đường phát hiện ra bọn họ, muốn tính sổ bọn họ, bọn họ tin rằng lão đại chắc chắn sẽ không giúp bọn họ!!

“Nếu không chúng ta rút lui đi, hôm qua là yến hội của nhà họ Ngụy, cho dù cô cả nhà họ Đường có trì hoãn cũng không có khả năng trì hoãn quá nhiều thời gian, bây giờ lúc nào thì cô cả nhà họ Đường cũng có thể trở về, nếu như cô cả nhà họ Đường trở về, rất có thể sẽ phát hiện chúng ta, cô cả nhà họ Đường vậy mà là chuyện gia tâm lý tội phạm, người giống như cô cả nhà họ Đường lo gì không phát hiện ra chuyện lạ bé xíu chứ.”
 
Chương 2389


Chương 2389

“Anh nói như thế này, sao tôi có cảm giác toàn thân phát lạnh vậy?”

“Tôi cũng thế, nếu không thì chúng ta rút lui đi.”

“Rút lui cái rắm ấy, nếu như bây giờ chúng ta rút lui, trở về Đại ca Cố có thể tha cho chúng ta sao?”

“Nếu như chúng ta ở lại chỗ này bị cô cả nhà họ Đường phát hiện, cũng là một con đường chết thôi, dù sao cũng là chết, chẳng bằng rút lui đi.”

“Nếu không, chúng ta lại dùng điều khiển giám sát điều tra trong ngoài nhà họ Đường một lần nữa, nếu như cũng không có phát hiện, thì chúng ta rút lui, chúng ta đã tận lực, sau khi trở về chúng ta cứ nói rõ tình huống với Đại ca Cố, chắc là Đại ca Cố sẽ chừa cho chúng ta một đường.”

“Được.” Một đề nghị này lập tức nhận được sự tán thành của tất cả mọi người.

“Quả thật là chúng ta chưa từng gặp qua Đường Minh Hạo, ngay cả ảnh chụp cũng chưa từng thấy, cho dù Đường Minh Hạo ở bên trong nhà họ Đường, chúng ta cũng không nhận ra được đâu.”

“Ở nhà họ Đường, chỉ cần phát hiện ra người lạ thì đừng buông tha, dẫn hết về giao cho lão đại.”

“Dẫn về hết? Nếu như là phụ nữ thì sao? Nếu là ông cụ thì sao? Cũng đều bắt về hết à?”

“Lão đại cũng chưa từng nói Đường Minh Hạo này là nam hay nữa, cho nên chỉ cần phát hiện người lạ, thì dẫn về toàn bộ là được rồi.”

“Đầu óc anh có bị bệnh không, lão đại chính là bắt tình địch, tình địch của lão đại có thể là nữ à?”

“Đừng nói nhảm, nhanh chóng làm việc đi.” Tiểu đội trưởng cầm đầu trực tiếp ra lệnh.

Mấy người cũng không tiếp tục nói chuyện nữa, bắt đầu dùng điều khiển giám sát điều tra nhà họ Đường một lần nữa.”

Giờ phút này bên trong một căn phòng ở lầu hai của nhà họ Đường.

“Anh à, anh nói bây giờ mấy người kia vẫn còn canh giữ ở bên ngoài nhà chúng ta sao?” Bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ ngồi ở trên giường, đong đưa đôi chân ngắn mập mạp, dáng vẻ vô cùng nhàn nhã.

“Ừm, còn ở bên ngoài.” Khóe môi Đường Minh Hạo hơi nhếch lên: “Cũng không biết Nguyễn Hạo thần tìm ở đâu ra được mấy tên đần, bọn họ đã sớm bị bại lộ, lại vẫn không có chút cảnh giác nào.”

“Đó cũng là do cậu lợi hại, nếu không phải cậu trở về, phát hiện có điều kì lạ, bọn em cũng không có khả năng phát hiện ra bọn họ, cho nên người ba tìm đến cũng không kém đến thế.” Bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ vẫn rất giữ gìn cho cậu ba Nguyễn, ba của cô bé là rất lợi hại, không, ba của cô bé là lợi hại nhất.

“Cậu vừa về đến đã phát hiện ra bọn họ ngay, bọn họ như thế này còn gọi là không kém sao?” Khóe môi Đường Minh Hạo lập tức giật giật, rất xem thường.

“Anh à, anh nói xem bọn họ ở bên ngoài nhà chúng ta trông chừng lâu như thế, đến cùng là muốn làm cái gì?” Đường Minh Hạo không tiếp tục tranh luận vấn đề ba có lợi hại hay không với anh mình nữa, trong lòng cô bé biết ba lợi hại là được rồi.

“Nhất định là vì tìm anh.” Lúc bạn nhỏ Đường Minh Hạo nói lời này, bên trong giọng nói rõ ràng mang mấy phần kiêu ngạo như thế, những người kia là do Nguyễn Hạo thần phái đến, nhất định là vì Nguyễn Hạo thần muốn tìm cậu.

Từ ngày sau ngày hội đấu giá đó, Nguyễn Hạo thần thế mà vẫn luôn luôn tìm cậu.

“Sau đó thì sao? Bọn họ tìm được anh thì phải làm sao đây?” Đương nhiên Đường Vũ Kỳ cũng biết những người đến là vì anh mình, nhưng mà bọn họ canh lâu như thế, sau khi tìm được anh mình rồi thì sẽ làm gì?

“Sau đó?” Con ngươi của Đường Minh Hạo nhanh chóng lấp lóe: “Sau gì chứ?” Nguyễn Hạo thần tìm cậu đã tìm được rồi, còn sau đó gì chứ?

Sau đó Nguyễn Hạo thần sẽ biết đến sự tồn tại của đứa con này.
 
Chương 2390


Chương 2390

Có điều, không biết rằng sau khi Nguyễn Hạo thần biết được sự tồn tại của đứa con trai này sẽ có phản ứng gì?!

“Thế nhưng em luôn cảm thấy mọi chuyện không hề đơn giản như vậy đâu, nếu như ba chỉ muốn đến tìm anh, cũng không cần phái nhiều người như thế đến đâu, để một người tới xem xét quả thật là tốt hơn nhiều, nhiều người như vậy tới sẽ rất dễ bại lộ, cho nên, em cảm giác chắn chắn bọn họ sẽ còn có kế hoạch khác.” Bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ hơi nhíu mày, phân tích ra, bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ không thể không nói chân tướng!!

Đường Minh Hạo sửng sốt, đôi mắt của anh ta nhanh chóng lấp lóe: “Em gái, anh cảm thấy em nói rất có đạo lý, Nguyễn Hạo thần phái nhiều người đến như vậy, chắc chắn là còn có mục đích khác.”

“Vậy bọn họ còn có mục đích gì nữa chứ?” Đường Vũ Kỳ nhìn về phía anh mình, con mắt xinh đẹp chớp chớp.

“Anh cũng không biết đến cuối cùng bọn họ muốn làm cái gì?” Giờ phút này Đường Minh Hạo cũng nghĩ không thông, bên trên khuôn mặt nhỏ của cậu nhiều hơn mấy phần hoang mang.

“Anh à, em có một cách, có thể biết được cuối cùng bọn họ muốn làm gì.” Con ngươi của Đường Vũ Kỳ nhanh chóng lấp lóe, sau đó tới gần trước mặt anh trai nhà mình rất có lòng bày mưu tính kế.

“Có cách gì?” Đường Minh Hạo nhanh chóng chuyển mắt, nhìn về phía em gái nhà mình, mặc dù bình thường em gái nhà cậu là một đứa ăn hàng, nhưng ở thời điểm then chốt vẫn rất thông minh.

“Anh có thể để chọ bọn họ phát hiện anh, sau đó sẽ lập tức có thể biết được bọn họ muốn làm gì.” Bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ nhìn qua anh trai nhà mình, cười đến mười phần kiêu ngạo: “Anh à, có phải em rất thông minh không?”

Bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ có cảm giác mình vô cùng vô cùng thông minh, bởi như vậy, ba sẽ lập tức có thể phát hiện ra anh trai, sau đó người một nhà bọn họ sẽ có thể ở cùng nhau. Thật sự là quá tốt rồi!!

Sao cô bé lại lanh trí thế chứ!!

“Như thế này thực sự có thể đủ biết kế hoạch của bọn họ, có điều, anh cũng sẽ bị bại lộ.” Lông mày của Đường Minh Hạo hơi nhíu lại, hiển nhiên là đang nghiêm túc tự hỏi.

“Anh à, tiếp theo, anh cũng giấu không được bao lâu đâu, sớm muộn gì cũng sẽ bị phát hiện, bị phát hiện sớm một chút với phát hiện chậm một chút cũng không có khác biệt bao nhiêu đâu, nếu như anh chủ động ra quân, liền có thể nắm giữ quyền chủ động, đến lúc đó anh sẽ thắng.” Cái miệng nhỏ của Đường Vũ Kỳ nói lên đạo lý lớn, lặp lại một lần một lần.

“Em nói cũng đúng.” Đường Minh Hạo nghe xong sửng sốt một chút, theo bản năng liền gật đầu.

“Vậy chúng ta nhanh chóng hành động đi.”Bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ đạt được mục đích, trực tiếp tuột từ trên giường xuống, muốn mở cửa ra ngoài.

“Chờ một chút.” Đường Minh Hạo đột nhiên lấy lại tinh thần: “Em cố ý sao?!”

“Hửm?” Đường Vũ Kỳ dừng bước, một mặt mê mang nhìn qua anh trai nhà mình.

“Em chính là cố ý muốn để cho Nguyễn Hạo thần phát hiện ra anh mà?” Đường Minh Hạo mạnh mẽ vừa nhất thời chưa lấy lại tinh thần, xém chút đã mắc bẫy của đứa nhóc này rồi.

“Anh à, mặc dù em với ba nhận nhau, nhưng mà ở trong lòng em vẫn là anh quan trọng nhất, sao anh lại vu oan cho em như vậy……” Khuôn mặt nhỏ của bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ lập tức trầm xuống, vô cùng ủy khuất nhìn qua anh trai nhà mình, nhìn như muốn khóc vậy.

Đôi mắt của Đường Minh Hạo nhanh chóng lấp lóe, lời đến khóe miệng cũng bị nuốt xuống.

“Chẳng lẽ anh có thể luôn luôn lẩn trốn trong phòng không đi ra ngoài? Nhưng mà cậu nói, bọn họ có điều khiển giám sát, chỉ cần anh ra ngoài, bọn họ sẽ phát hiện ra anh ngay, anh cứ trốn tránh như thế chẳng lẽ không phiền muộn sao? Chẳng lẽ em muốn anh chủ động ra quân là sai lầm sao?” Bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ càng nói càng ủy khuất, trong giọng nói đều có ý muốn khóc. Nhìn dáng vẻ như vậy làm cho người ta đặc biệt thương yêu!!
 
Chương 2391


Chương 2391

“Đi, đi, anh nghe em, chúng ta chủ động tấn công.” Đường Minh Hạo trực tiếp bị em gái nhà mình đánh bại, trong nháy mắt đồng ý, đương nhiên trong lòng Đường Minh Hạo quả thật cũng muốn chính bản thân mình chủ động ra quân.

Đương nhiên Đường Minh Hạo trong lòng chính mình kỳ thật cũng là muốn chủ động xuất kích.

Em gái nói không sai, chỉ có cậu tự chủ động ra quân mới có thể biết Nguyễn Hạo thần muốn làm gì, chỉ có cậu chủ động xuất kích mới có thể nắm giữ quyền chủ động.

Cậu cũng không thể cứ luôn bị động như thế, cậu cũng không phải cứ luôn luôn trốn trong phòng như thế, cậu đã ở trong phòng nấp hai ngày một đêm rồi, cậu đã muốn ngạt chết rồi, may còn có em gái ở cùng cậu.

Rất rõ ràng bạn nhỏ Đường Minh Hạo cứ trốn ở đó như thế tuyệt đối cũng không phải cách tốt, hơn nữa, cậu tuyệt đối cũng không giấu được trong thời gian dài.

“Quá tốt rồi.” Đường Vũ Kỳ nghe được lời đồng ý của anh trai nhà mình, khuôn mặt nhỏ vốn dĩ đang tủi thân lại lập tức cười như nở hoa, quá tốt rồi, cuối cùng anh trai cũng muốn gặp mặt ba rồi.

Kỳ thật hai ngày này lúc ba gửi tin nhắn cho cô bé hỏi qua chuyện liên quan đến anh trai, đương nhiên ba không biết thân phận của anh trai rồi, ba chỉ hỏi cô bé rằng nhà họ Đường còn người đặc biệt nào nữa không.

Đương nhiên cô bé hiểu rõ ý của ba, quả thật là cô bé cũng rất muốn nói với ba, nhưng mà anh trai đã dặn là không được nói cho ba biết nên cô bé không thể nói, lại không muốn nói dối ba, cho nên mấy ngày nay cô bé cũng không có trả lời tin nhắn của ba.

Hai ngày nay cô bé đã nhịn muốn chết rồi.

“Anh à, vậy bây giờ chúng ta ra ngoài ngay đi, để cho họ phát hiện ra anh.” Đường Vũ Kỳ nói là làm ngay, lập tức liền kéo anh trai nhà mình đi ra ngoài.

Hôm qua lúc cậu trở về đã nói cho anh trai biết ở bên ngoài nhà của nhà họ Đường có người canh giữ, cậu nói những người đó là người của Nguyễn Hạo thần, là muốn tìm anh trai.

Sau đó anh trai liền chặn hết tất cả những căn phòng có khả năng bị phát hiện, sau đó anh trai vẫn luôn trốn bên trong căn phòng, cho nên nhân tài của ba mới không có phát hiện ra anh trai.

Chỉ cần anh trai đi ra khỏi phòng, chắc chắn người của ba sẽ phát hiện ra anh trai ngay.

Đường Minh Hạo nhìn thấy em gái nhà mình một bên vui vẻ, một bên dáng vẻ vội vàng, khóe môi của cậu nhịn không được mà giật giật, quả nhiên vừa rồi con nhóc này giả vờ, quả nhiên là cô bé đang cố ý.

Chỉ là, lần này Đường Minh Hạo không có tiếp tục từ chối nữa, nhưng Đường Minh Hạo không để Đường Vũ Kỳ đi ra cùng cậu, mà một mình cậu tự đi ra khỏi cửa, dù sao cậu cũng chỉ là một đứa bé năm tuổi, cuối cùng kiên nhẫn của một đứa trẻ cũng có giới hạn, cậu cũng thật sự không muốn cứ phải trốn trong phòng.

“A, có phát hiện rồi……” Đường Minh Hạo vừa ra khỏi phòng không bao lâu, người ở bên ngoài đang dùng điều khiển giám sát lục soát liền phát hiện tình huống của nhà họ Đường.

“Tình huống như thế nào?” Mấy người vốn dĩ đang làm chuyện riêng, chuẩn bị tra xong một lần tượng trưng cuối cùng này sẽ rút lui nghe có biến, lập tức vây quanh: “Có phát hiện sao? Phát hiện cái gì?”

“Phát hiện có một người lạ, người đó không phải là người của nhà họ Đường, chí ít không nằm trong những người mà Đại ca Cố cho chúng ta xem.” Người kia lập tức đem hình ảnh theo dõi chuyển tới cho mấy người trước mặt: “Các người nhìn xem, ngay trong hành lang đó.”

“Đây không phải chỉ là một đứa bé sao?” Mấy người nhìn thấy hình ảnh theo dõi là đều ngây ngẩn cả người: “Cái này cũng có thể xem như phát hiện à? Không phải lão đại bảo chúng ta tìm trẻ con.”

“Nhưng mà sao nhà họ Đường lại có đứa bé nhỏ như thế?” Có người nhịn không đưa ra nghi ngờ.

Chuyện liên quan đến bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ, cậu ba Nguyễn cũng không có công khai ra ngoài, người ngoài ngoại trừ Cố Ngũ ra, những người khác cũng không ai biết.
 
Chương 2392


Chương 2392

Cho nên bọn họ cũng không biết chuyện cậu ba Nguyễn có con!!

“Đúng thế, nhà họ Đường sao lại có đứa bé nhỏ như vậy chứ? Đây rốt cuộc là con ai vậy?”

“Sẽ không là Đường Vân Thành sinh đôi chứ?” Có người nửa thật nửa giả mà cười cười.

“Bà Đường cũng đã hơn năm mươi tuổi rồi, rất không có khả năng đâu? Hơn nữa nếu như Đường Vân Thành sinh đôi, chắc chắn việc này đã sớm được truyền ra ngoài rồi, không có khả năng che giấu, dù sao đây chính là chuyện vui lớn mà.”

“Đó có phải con riêng của Đường Lăng không?”

“Rất có thể là vậy, Đường Lăng cũng ba mươi tuổi rồi, đứa nhỏ này nhìn cũng khoảng năm tuôti, tuổi tác trên dưới phù hợp.”

Mấy người đều cảm giác khả năng này là lớn nhất.

“Vì sao nhất định phải là con riêng của Đường Lăng, vì sao không phải là cô cả nhà họ Đường chứ, tuổi tác của cô cả nhà họ Đường cũng phù hợp đó.” Có người yếu ớt đưa ra ý kiến khác biệt của chính mình.

“Anh muốn chết sao? Nếu thật sự là con của cô cả nhà họ Đường, lão đại còn không điên ngay à?”

“Anh thật là dũng cảm……”

“Đó cũng có thể là con của cô cả nhà họ Đường với lão đại của chúng ta mà, đứa bé kia lớn lên……” Người kia theo bản năng nhỏ giọng kháng nghị.

Người kia muốn nói dáng vẻ của đứa bé giống lão đại, chỉ là dù sao đây cũng là điều khiển giám sát, mà trong hành lang ánh sáng rất tối, hình ảnh nhìn không đặc biệt, huống chi giờ phút này bạn nhỏ Đường Minh Hạo còn đeo cặp kính râm nữa.

Nghe được người kia nói, trong nháy mắt mấy người đều trầm mặc, sau đó anh nhìn vào tôi, tôi nhìn vào anh, mỗi người đều mang một vẻ mặt hoảng sợ.

Sẽ không là thật chứ?

“Các người đều nghĩ gì thế? Cô cả nhà họ Đường chính là cô cả nhà họ Ôn, lão đại với cô cả nhà họ Ôn mới kết hôn mấy tháng trước, thời gian cô cả nhà họ Ôn quen biết với lão đại tổng cộng cũng còn chưa tới nửa năm, làm sao lại sinh ra đứa con lớn như vậy, cho nên chắc chắn đứa bé này không phải của lão đại với cô Đường đâu.”

“Đúng đúng, chắc chắn không phải là cô cả nhà họ Đường rồi, đoán chừng chính là Đường Lăng đó.”

“Đương nhiên, cũng có thể là khách nhỏ của nhà họ Đường.”

“Các người đừng thảo luận vấn đề đứa bé nữa, đừng quên chuyện chính, chuyện chính của chúng ta là tìm Đường Minh Hạo.”

“Đúng, đúng, tìm Đường Minh Hạo, nhanh chóng tìm ra Đường Minh Hạo.”

“Cục cưng Minh Hạo, cuối cùng con cũng chịu ra khỏi phòng rồi.” Người khống chế điều khiển giám sát vừa chuyển hình ảnh qua nơi khác, đúng vào lúc này, Phạm My vừa vặn lên lầu, sau khi nhìn thấy Đường Minh Hạo, Phạm My lập tức cười đi tới.

Sau khi mấy người nghe được tiếng gọi cục cưng Minh Hạo kia cũng hơi sửng sốt, trong lúc nhất thời cả đám giống như bị điểm huyệt trong nháy mắt, đều cứng đờ bất động.

Bọn họ vừa mới nghe được cái gì? Cục cưng Minh Hạo?

Là Đường Minh Hạo kia sao?

Là Đường Minh Hạo mà lão đại muốn bọn họ tìm sao?

Thế nhưng cục cưng Minh Hạo là cái quỷ gì?

 
 
Chương 2393


Chương 2393

“Nhanh, mau dời ống kính về đi.” Sau khi tiểu đội trưởng lấy lại tinh thần, liên tục gọi.

Người kia liền xoay ống kính đối mặt với bạn nhỏ Đường Minh Hạo một lần nữa, đương nhiên, giờ phút này Phạm My cũng đã đi tới, đang đứng ở trước mặt của bạn nhỏ Đường Minh Hạo.

“Cục cưng Minh Hạo, không phải con nói là mấy ngày nay con muốn đợi trong phòng, không ra khỏi cửa sao?” Phạm My nhìn qua Đường Minh Hạo, một mặt cười, Phạm My nói chuyện đồng thời còn đưa tay xoa lên đầu Đường Minh Hạo.

Phạm My cũng không biết đứa nhỏ này làm cái gì? Hai ngày này cứ luôn luôn nhốt mình ở trong phòng, ăn cơm cũng bảo người ta đưa vào, Đường Minh Hạo ở trong phòng, Đường Vũ Kỳ cũng nhất định phải ở bên cạnh anh trai, hai đứa bé đều không ra khỏi cửa.

Có điều, từ trước đến nay Đường Minh Hạo vẫn luôn hiểu chuyện, mọi người cũng đều thuận theo ý cậu, đương nhiên, bây giờ thấy Đường Minh Hạo tự mình đi ra, chắc chắn là Phạm My đặc biệt cao hứng.

“Nó? Nó? Nó chính là Đường Minh Hạo à?” Mấy người ở bên ngoài nhà lớn của nhà họ Đường đều trợn tròn mắt.

Đường Minh Hạo lại là một đứa bé năm tuổi?

Một đứa bé năm tuổi sao lại trở thành tình địch của lão đại vậy?

Bây giờ trẻ con đều lợi hại như vậy sao?

Đây chính là Đường Minh Hạo mà lão đại bảo chúng ta tìm sao?” Tiểu đội trưởng âm thầm nuốt nước miếng một cái, có chút không dám tin: “Lại là một đứa bé?”

“Tình địch của lão đại?”

“Lão đại quả nhiên lợi hại, ngay cả tình địch cũng… đặc biệt như thế.”

“Đặc biệt cái đầu của anh, cuối cùng bây giờ là xảy ra chuyện gì vậy? Chúng ta phải làm sao đây?”

“Đại ca Cố dặn dò, tìm được người, phải trực tiếp bắt lại dẫn về cho lão đại, vậy bây giờ chúng ta bắt người về là được rồi.” Một người ngay thẳng đưa ra một đề nghị ngay thẳng.

“Nhưng mà lúc trước lão đại nói chính là bắt tình địch, bây giờ lại biến thành một đứa bé năm tuổi, có phải là nên thay đổi kế hoạch một chút không?”

“Nếu không chúng ta xin phép Đại ca Cố một chút đi, bắt cóc một đứa bé năm tuổi, đây cũng không phải là chuyện Diêm môn chúng ta làm.

“Được, tôi lập tức gọi cho Đại ca Cố.” Tiểu đội trưởng lập tức lấy điện thoại di động ra gọi cho Cố Ngũ.

Nhưng mà tiểu đội trưởng gọi nhiều lần, bên kia cũng không có ai tiếp.

Mà cùng lúc đó, bạn nhỏ Đường Minh Hạo đã đi theo Phạm My xuống lầu.

“Mợ à, mợ không cần đi theo con đâu, con tự mình dạo chơi trong sân là được rồi.” Lần này Đường Minh Hạo đi ra, vốn là vì muốn biết mục đích rõ ràng của mấy người do Nguyễn Hạo thần phái đến, cho nên khẳng định không thể để cho người khác đi theo.

Cậu muốn một mình ra ngoài, một người lạc đàn, mới có thể càng dễ biết rõ kế hoạch của những người kia.

Đương nhiên, những người kia đều là người của Nguyễn Hạo thần, cho nên từ trong đáy lòng bạn nhỏ Đường Minh Hạo không có gì lo lắng, hay là sợ cái gì.

“Đi đi, vậy con đi chơi đi, vừa vặn mợ cũng có một chút chuyện, mợ lên lầu trước đây.” Phạm My cũng không có suy nghĩ nhiều, từ trước đến nay bạn nhỏ Đường Minh Hạo luôn hiểu chuyện, mà lại độc lập, vẫn luôn có ý nghĩ của chính mình, người của nhà họ Đường đều tôn trọng ý của cậu bé, cho nên bình thường chỉ cần không phải là chuyện nguy hại đến cậu bé, thì tất cả mọi người sẽ tùy theo bạn nhỏ Đường Minh Hạo.

Hơn nữa Phạm My cũng vừa vặn muốn gọi điện thoại cho Đường Vân Thành, hỏi một chút xem lúc nào thì Đường Vân Thành trở về.
 
Chương 2394


Chương 2394

Phạm My nhìn thấy Đường Minh Hạo đi đến sân, đi về phía những đồ chơi bình thường các cậu hay chơi, liền yên tâm lên lầu, dù sao trong sân của nhà họ Đường cũng còn có những người khác, hơn nữa nhà họ Đường đề phòng nghiêm ngặt, người ngoài không thể vào được.

Đường Minh Hạo chơi ở trong sân rất là an toàn.

Sau khi Phạm My lên lầu, Đường Minh Hạo liền chuyển hướng, không có đi đến nơi mấy món đồ chơi, mà là đi về phía cửa chính.

Đương nhiên, bạn nhỏ Đường Minh Hạo từ trước đến nay đều vô cùng thông minh, cậu biết nếu như bị bọn người quản gia phát hiện cậu muốn đi ra cửa, chắc chắn bọn họ phải hỏi cái này hỏi cái kia, hơn nữa chắc chắn sẽ không để cậu đi ra ngoài một mình.

Cho nên Đường Minh Hạo cố gắng hết sức tránh quản gia, còn có những người khác ở bên trong nhà họ Đường, một mình lặng lẽ đi đến cửa chính.

Đương nhiên, Đường Minh Hạo biết, cậu trực tiếp đi ra ngoài như vậy, khẳng định sẽ để cho người bên ngoài nghi ngờ, cho nên cậu cố ý cầm một cái cầu, chơi một hồi, sau đó giả bộ không cẩn thận vử cầu ra ngoài cửa.

Sau đó cậu liền rất tự nhiên nhanh chóng đi về phía cửa chính, lần này, cậu lại có lý do, cậu muốn đi nhặt cầu.

Không gọi điện thoại được, Đại ca Cố không tiếp điện thoại. Tiểu đội trưởng vẫn không gọi được điện thoại, có chút nóng nảy, bọn họ lại không có điện thoại của cậu ba Nguyễn, đương nhiên, bọn họ cũng không dám trực tiếp đến hỏi ý của cậu ba Nguyễn..

“Đứa bé kia đi ra? Nó thật sự chính là Đường Minh Hạo à?” Giờ phút này mấy người canh giữ ở bên ngoài đều nhìn thấy Đường Minh Hạo đang chạy đến phía cửa chính, cả đám đều theo bản năng nín thở.

“Chắc chắn rồi, vừa mới nãy chính miệng bà Đường đã gọi, tuyệt đối sẽ không sai, lão đại nói người ở nhà họ Đường, chắc chắn sẽ không sai, mà chúng ta tra xét hai ngày một đêm cũng không có phát hiện người nào khả nghi khác, chắc chắn là nó không sai rồi.”

“Vậy bây giờ chúng ta làm sao đây?”

Mấy người nhìn qua cậu bé ở cửa chính cả đám đều trầm mặc.

“Làm sao bây giờ? Có thể làm sao chứ?”

Mà tại lúc này, bạn nhỏ Đường Minh Hạo mở ra cửa lớn, bước ra.

Bạn nhỏ Đường Minh Hạo cũng giả bộ làm như không có việc gì, cũng không có nhìn khắp nơi, cậu liền đi thẳng tới trước chỗ chính mình vừa mới ném ra quả cầu, nhặt cầu lên.

Sau khi bạn nhỏ Đường Minh Hạo nhặt cầu lên, liền trực tiếp xoay người, đi vào trong sân lớn.

“Các người nhanh quyết định đi, phải làm sao? Nó sắp quay về rồi, nếu như nó trở về khẳng định sẽ không dễ dàng ra lại đâu, đến lúc đó chúng ta cũng không có cơ hội, chúng ta cũng không thể trực tiếp đi vào nhà họ Đường trói người dẫn đi?” Có người nhìn thấy Đường Minh Hạo sắp trở về, trực tiếp vội vàng.

“Đúng đúng, nhanh quyết định đi, bằng không thật sự không kịp đó, nếu như bỏ qua cơ hội tốt như vậy sợ là sẽ không có nữa đâu.”

“Nhưng vẫn chưa gọi cho Đại ca Cố được.” Tiểu đội trưởng cũng vội vàng, nhưng mà tình huống bây giờ quá phức tạp, anh ta cũng không dám tuỳ tiện quyết định.

“Lúc đầu Đại ca Cố bảo chúng ta đến đã dặn dò chúng ta trực tiếp ép buộc dẫn người về, không sai được, trước tiên chúng ta cứ trói người về rồi hẳn nói, nhanh lên, nó sẽ vào đó.”

 
 
Chương 2395


Chương 2395

“Không thể lỡ thời cơ, tiểu đội trưởng, anh nhanh lên quyết định đi.”

“Được, hành động, trước tiên cứ dẫn người về trước rồi nói sau.” Tiểu đội trưởng âm thầm hô một hơi, rốt cục cũng ra quyết định, dù sao đây cũng là ý của lão đại, là Đại ca Cố đã dặn dò, bất kể như thế nào, trước tiên cứ dẫn người về chắc chắn là không có sai.

“Vâng.” Đối phương là một đứa trẻ, bọn họ làm là như vậy quá đáng một chút, nhưng mà bọn họ cũng sẽ không tổn thương đứa nhỏ này, bọn họ còn có thể đối tốt với cậu nữa.

“Chỉ là một đứa trẻ năm tuổi, không cần chúng ta cùng nhau hành động, Đại Xuân, anh đi đi, anh đi một mình là được rồi.” Sau khi mấy người nghe được chỉ thị của tiểu đội trưởng, cũng không hề động, mà là cùng nhau nhìn qua thanh niên ngốc vừa sau khi nghe lời đề nghị.

“A, được.” Thanh niên ngốc Đại Xuân cũng không có ý thức được có cái gì không đúng, mà vô cùng nghe lời nhanh chóng vọt ra ngoài, sau đó đi thẳng đến hướng Đường Minh Hạo.

Ngay lúc Đường Minh Hạo sắp đi đến chỗ cửa lớn, Đại Xuân trực tiếp bắt lấy Đường Minh Hạo, sau đó dắt tay Đường Minh Hạo đi.

Bạn nhỏ Đường Minh Hạo trực tiếp mơ màng!

Chuyện này? Đây là tình huống như thế nào?!

Vậy mà liền trực tiếp đến bắt cậu, hơn nữa còn thô bạo như vậy?

Có lầm hay không?

Hơn nữa, người này bắt cậu chỉ đến dắt cánh tay cậu kéo đi, chứ không có dùng biện pháp nào khác, chẳng lẽ người này lại coi cậu là đồ đần, cho là cậu cũng sẽ không kêu to sao?

Quả thật Đường Minh Hạo cũng không sợ hãi, dù sao cậu cũng biết rõ đây đều là người của Nguyễn Hạo thần, như thế nào đi nữa, người của Nguyễn Hạo thần cũng không thể tổn thương cậu.

Mặc dù Đường Minh Hạo không sợ, nhưng mà cậu cảm giác cậu vẫn cần phải giả bộ một chút!!!

Đường Minh Hạo biết người của Nguyễn Hạo thần không thể làm tổn thương đến cậu, mặc dù Đường Minh Hạo không sợ hãi, nhưng mà cậu cảm thấy vẫn nên giả bộ một chút!!! Dù sao bị người đột nhiên bắt lấy như vậy, sau đó lại bị người đưa đi, là một đứa bé thì nên là sợ hãi.

“A, cứu…” Đường Minh Hạo kêu lên mấy tiếng tượng trưng, đương nhiên Đường Minh Hạo kêu cũng không quá lớn tiếng.

Đại Xuân rõ ràng là không ngờ bạn nhỏ Đường Minh Hạo sẽ kêu lên, Đường Minh Hạo vừa kêu lên như vậy, kêu làm anh ta ngẩn người.

“Che miệng nó lại, không thể nó kêu nữa.” Cũng may những người khác cách cũng không xa, một người liên tục nhắc nhở hai người đàn ông.

Đại Xuân phản ứng lại, sau đó mới lấy tay che kín miệng Đường Minh Hạo, sau đó cánh tay kia cũng ôm Đường Minh Hạo lại, sau đó kẹp dưới cánh tay, cứ như vậy kẹp Đường Minh Hạo đi về trước.

Bạn nhỏ Đường Minh Hạo trực tiếp choáng váng, tình huống gì đây? Đây là chơi thật sao?

Đây là muốn bắc cóc cậu sao?

Nguyễn Hạo thần lại cho người bắt cóc cậu?

Bạn nhỏ Đường Minh Hạo còn chưa phục hồi tinh thần lại, cũng đã bị Đại Xuân dẫn đến trước mặt mấy người.

Nhìn mấy người kia, bạn nhỏ Đường Minh Hạo rõ ràng ý thức được, cậu thật sự bị bắt cóc rồi.

“Mang lên xe trước đi, đừng để nó kêu lên là được.” Tiểu đội trưởng liên tục sắp xếp.

Đại Xuân trực tiếp kẹp lấy bạn nhỏ Đường Minh Hạo lên xe, những người khác cũng theo lên.

Sau khi lên xe, Đại Xuân thả Đường Minh Hạo ra.
 
Chương 2396


Chương 2396

Đường Minh Hạo không kêu lên nữa, cũng không giãy dụa, chỉ là nhìn qua bọn họ: “Nói đi, mấy người trói tiểu gia làm gì?”

“Bạn nhỏ, cậu đừng sợ, chúng tôi sẽ không làm cậu bị thương, chúng tôi chỉ là mang cậu đi chơi một lúc.” Tiểu đội trưởng nhìn Đường Minh Hạo năm tuổi, trong lòng vô cùng áy náy, nhưng đây là ý của lão đại, là cố ý dặn dò, bọn họ cũng không dám không nghe theo.

“Xì, ông lừa gạt trẻ con ba tuổi à?” Đường Minh Hạo trực tiếp cười lạnh: “Mấy người dám bắt cóc tôi, sẽ phải chịu hậu quả.”

Mấy người nhìn thấy dáng vẻ không sợ hãi không hoảng hốt của Đường Minh Hạo, lại nghe thấy những lời Đường Minh Hạo nói, cả đám đều kinh hãi, đứa bé này lợi hại nha, dưới tình huống thế này chẳng những không sợ hãi, lại còn dám uy hiếp bọn họ.

Hơn nữa bọn họ đúng là bị uy hiếp thật, dù sao cũng là người bắt từ nhà họ Đường về, hậu quả đúng là vô cùng nghiêm trọng.

“Cậu yên tâm, chúng tôi không làm bị thương cậu, chúng tôi…” Người trong tiểu đội liên tục cho thấy thái độ của mình, đây mặc dù là một đứa bé, nhưng mà lại là nhà họ Đường, cho anh ta mười lá gan, anh ta cũng không dám tổn thương đứa bé này.

Lúc tiểu đội trưởng nói chuyện, có thể là vì thể hiện ý tốt của mình, một tay anh ta vươn ra, anh ta có thể là muốn đi xoa đầu đứa bé này.

Nhưng mà, tay anh ta vừa mới vươn ra, Đường Minh Hạo đột nhiên đâm về phía trước đầu của bạn nhỏ Đường Minh Hạo trực tiếp đập vào tay tiểu đội trường, mà cùng lúc đó tay Đường Minh Hạo dùng sức vỗ vào lưng ghế một cái, phát ra một tiếng bốp.

Tiểu đội trưởng có chút mơ màng, trực tiếp sửng sốt, nhất thời lời nói cũng dùng lại.

“Ông dám đánh tiểu gia, ông chờ cho tôi, chờ cho tôi, thù này nếu tôi không báo, tôi sẽ không mang họ Đường.” Đường Minh Hạo lại nhanh chóng ngồi lại xuống xe, đôi mắt cậu nhìn thẳng tiểu đội trưởng, trong giọng nói đều là phẫn nộ.

Bây giờ bọn họ đang ngồi xe tải, Đường Minh Hạo và tiểu đội trưởng ngồi bên trong, ngăn cách với những người khác, cho nên những người khác cũng không nhìn thấy chuyện vừa xảy ra bên trọng.

Bọn họ chỉ nghe một tiếng bốp vang lên, sau đó chợt nghe thấy tiếng bạn nhỏ Đường Minh Hạo tức giận lên án.

Nghe thấy lời của bọn họ Đường Minh Hạo, người ngồi đằng trước quay đầu lại, ngồi ở phía sau trực tiếp thò người ra trước.

Sau đó mọi người nhìn thấy Đường Minh Hạo vẻ mặt tức giận ngồi, mà tiểu đội trưởng ngơ ngác, nhưng một tay đang ngừng giữa không trung.

“Đội trưởng, sao anh lại đánh thằng bé? Nó cũng chỉ là một đứa bé?.” Thanh niên ngay thẳng hai mươi tuổi Đại Xuân mở miệng đầu tiên.

“Đội trưởng, Đại ca Cố là bảo chúng ta bắt người về, nhưng đứa bé này bé như vậy, sao anh lại xuống tay?”

“Đội trưởng, với lực đạo của anh, anh cũng không sợ đánh hỏng đứa be này sao, dù sao đứa bé này cũng ở nhà họ Đường, quan hệ với nhà họ Đường khẳng định không tầm thường, nếu như đội trường đánh hỏng đứa bé này rồi, đến lúc đó phải ăn nói với nhà họ Đường thế nào?”

“Tôi, tôi không có…” Tiểu đội trưởng kêu một tiếng oan uổng, hơn nữa anh ta còn hết đường chối cãi.

“Đội trưởng, anh cũng đừng phủ nhận, chúng tôi đều nghe được, đứa bé này nhiều lắm cũng mới năm tuổi, chẳng lẽ lại là đứa bé đổ oan cho anh.”

“Chúng tôi vừa rồi rõ ràng cũng nghe một tiếp bốp, lực này nghe là thấy không nhỏ.

 
 
Chương 2397


Chương 2397

“Tôi thật sự không có đánh nó, thật sự không có.” Tiểu đội trưởng thấy mọi người không tin mình, càng nóng nảy: “Mấy người nhìn nó cũng không có để lại…”

“Ông thế mà đánh vào đầu tôi, nếu ông đánh tôi choáng váng rồi, hậu quả ông chịu nổi sao?” Đường Minh Hạo nghe thấy lời giải thích của tiểu đội trưởng, nhanh chóng bồi thêm một câu.

Đánh vào đầu nhất định sẽ không để lại dấu vết.

“Đội trưởng, đây là anh không đúng, sao anh có thể đánh vào đầu đứa bé chứ, lỡ như thật sự đánh ra chuyện gì thì phải làm sao bây giờ?”

“Đúng vậy, đầu của trẻ con rất yếu ớt, không thể đánh được, đội trưởng với lực này của anh, đúng là có thể đánh đến choáng váng.”

“Bạn nhỏ, cậu đừng nói giận, đội trưởng khẳng định cũng không cố ý, đúng rồi, cậu gọi là Đường Minh Hạo sao?” Cuối cùng có một người vẫn khá là lý trí, hỏi một vấn đề quan trọng nhất.

Nhưng người khác nghe thấy câu hỏi của người nọ, đều nhìn về phía Đường Minh Hạo, cùng đợi Đường Minh Hạo trả lời, bọn họ vừa rồi trong giám sát chỉ nghe thấy bà Đường gọi đứa bé này là Bé Hạo, còn không xác định có phải hay không?

“Là tiểu gia đây, mấy người bắt cóc tôi, còn đánh rôi, còn ông nữa..” Đường Minh Hạo đột nhiên đưa tay, chỉ về thanh niên ngốc Đại Xuân: “Ông vừa rồi còn muốn ép chết tôi,”

“Tôi không muốn làm ngạt chết cậu, tôi chỉ là vì ngăn cậu kêu lên.” Đại Xuân ngẩn người, vô thức giải thích, sao anh ta có thể sẽ nghĩ đến muốn ép chết một bạn nhỏ chứ.

“Mấy người bắt cóc tôi là sự thật, ông muốn làm ngạt chết tôi là sự thật, ông đánh tôi cũng là sự thật, mấy người đều chờ cho tôi, nợ này tôi sẽ từng cái từng cái tính với mấy người.” Đôi mắt Đường Minh Hạo đảo qua mấy người trong xe, ngón tay nhỏ của cậu chỉ qua từng người bọn họ, một người cũng không thiếu.

Mấy người trực tiếp choáng váng, uổng công bọn họ nói thay đứa bé này nửa ngày, vì đứa bé này mà chỉ trích tiểu đội trưởng của bọn họ nửa ngày, đứa bé này thế mà trực tiếp trở mặt.

Nhưng mà, đứa bé này nói cũng không sai, bọn họ cũng thật sự bắt cóc đứa bé này.

Đứa bé này rõ ràng còn chưa đến năm tuổi, sao có thể lợi hại nhưu vậy chứ, hơn nữa khí thế cũng mạnh như vậy, dọa người như vậy?

Nhất thời, mấy người trong xe hoàn toàn trầm mặc, cả đám không dám nói tiếp nữa.

Chỉ sợ không cẩn thận một cái nói sai rồi, lại bị đứa bé này bắt được.

Đương nhiên lúc này thảm nhất vẫn là hai người vừa rồi bị bạn nhỏ Đường Minh Hạo trực tiếp gọi tên tiểu đội trưởng và Đại Xuân.

“Mấy người biết cha mẹ tôi là ai không?” Bạn nhỏ Đường Minh Hạo lần nữa đảo mắt qua từng người trên xe tải, cậu hơi ngẩng đầu lên, câu nói này có một loại…cuồng vọng.

Vốn là mấy người có chút thấp thỏm lo lắng, không, là có chút kinh hồn táng đảm lúc này nghe mấy lời này của Đường Minh Hạo, cả đám trực tiếp kinh sợ, nguyên một đám trong lòng đều có cảm giác vô cùng vô cùng xấu.

Vốn là mấy người có chút thấp thỏm lo lắng, không, là có chút kinh hồn táng đảm lúc này nghe mấy lời này của Đường Minh Hạo, cả đám trực tiếp kinh sợ, nguyên một đám trong lòng đều có cảm giác vô cùng vô cùng xấu

“Cậu? Cha mẹ cậu là ai?” Sau một lúc, có người lấy lại tinh thân, kinh hãi hỏi một cậu.

Từ trong câu hỏi của người nọ nghe ra được có những người khác âm thầm nuốt nước bọt, có mấy người lúc này cũng rất căng thẳng, rất lo lắng.

 
 
Chương 2398


Chương 2398

Nếu để bọn họ súng thật đạn thật làm, bọn họ khẳng định không sợ, nhưng mà tình hình bây giờ quá đặc thù, đây là một đứa bé, hơn nữa thân phận của đứa bé này có thể đặc biệt muốn chết.

Đường Minh Hạo nhìn thấy dáng vẻ của bọn họ, khóe miệng hơi cong lên, lá gan của mấy người này hình như cũng quá nhỏ, người của Nguyễn Hạo thần thật sự không được tốt cho lắm.

Nhìn dám vẻ sợ hãi của nguyên đám bọn họ, Đường Minh Hạo quyết định dọa bọn họ tiếp, đương nhiên, Đường Minh Hạo cũng không chỉ là đơn thuần vì dọa bọn họ, Đường Minh Hạo vẫn còn có những kế hoạch khác.

Mục tiêu cuối cùng nhất cả Đường Minh Hạo chính là cậu ba Nguyễn.

“Mấy người đều biết Đường Lăng chứ?” Đường Minh Hạo đưa bàn tay nhỏ bé ra nhẹ nhàng lắc lắc, âm thanh hơi non nớt từ trong xe truyền ra.

Mặc dù giọng nói của cậu non nớt, mặc dù cậu chỉ là một đứa bé năm tuổi, nhưng mà lúc này người trong xe nhìn qua cậu, cả một đám đều vô cùng nghiêm túc.

“Biết, biết rõ..” Mấy người nghe thấy câu hỏi của Đường Minh Hạo, liên tục gật đầu, Đường Lăng ai mà không biết, đại thiếu gia nhà họ Đường, đây thật sự có thể là muốn mệnh bọn họ.

Đứa bé không phải là của Đường lăng thật chứ?

Nếu bọn họ thật sự bắt con trai của cậu Đường, cậu cả Đường có thể tha cho bọn họ không?

Dùng đầu ngón chân để nghĩ cũng thấy không có khả năng!!

“Cậu, cậu thật sự là con của Đường Lăng?” Có người phục hồi lại tinh thân, nhịn không được lại hỏi một câu.

“À, không phải.” Đường Minh Hạo chớp chớp mắt, sau đó rất thản nhiên trả lời, vẻ mặt này cực kỳ vô tội.

Mấy người rõ ràng thở ra một hơi, cũng may, cũng may đứa bé này không phải là con trai của cậu cả Đường.

“Mấy người hẳn là cũng biết đại tiểu thư nhà họ Đường chứ?” Một hơi này của bọn họ còn chưa thở ra hết, bạn nhỏ Đường Minh Hạo lại hỏi tiếp một câu.

Câu nói kia của Đường Minh Hạo lập tức làm mấy người trên xe sợ đổ mồ hôi, nhất thời thậm chí còn vang lên mấy tiếng hít khí.

Nếu như đứa bé này là của cậu cả đường, mặc dù muốn chết, nhưng cậu cả đường có lẽ cũng không thật sự muốn mạng bọn họ, hơn nữa đến lúc đó bọn họ có thể tránh được, nếu đứa bé này là của cô cả nhà họ Đường, vậy thật sự là muốn mạng người rồi.

Hơn nữa đến lúc đó dù bọn họ muốn né cũng né không được, dù sợ cậu ba Nguyễn là lão đại của bọn họ mà cô cả nhà họ Đường lại là tâm can bảo bối của lão đại bọn họ.

“Cậu? Cậu? Cùng với…cùng với cô cả Đường là quan hệ gì?” Tiểu đội trưởng cảm giác như máu toàn thân đều bị đóng băng, nhất thời lời nói cũng có chút không rõ ràng.

“Quan hệ lớn đó.” Đường Minh Hạo cười cười, lần nữa nói ra kinh người.

Nhất thời mấy người trong xe hít một hơi, vang lên đồng thời.

“Đội trưởng, tôi, chúng ta đưa người trở về đi?” Có người cẩn thận đề nghị, bây giờ đưa người trở về, hẳn là vẫn kịp chứ.

“Mấy người bắt cũng đã bắt rồi, bây giờ cho dù đưa tôi về cũng vô ích, tôi nói cho mấy người biết, tôi là vị khách tôn quý nhất của nhà họ đường, mấy người bắt tôi lại, mấy người đều chờ đi.” Đường Minh Hạo nghe thấy đề nghị của người nọ đưa cậu về, liên tục sửa miệng lại.
 
Chương 2399


Chương 2399

Nguyễn Hạo thần cho người bắt cóc cậu, việc này khẳng định không thể cứ tính như vậy, cho nên cậu cũng không đồng ý bỏ dở giữa chừng.

Mấy người nghe xong lời Đường Minh Hạo mặt, cả đám lại lần nữa sửng sốt, nhưng mà sự nghiêm túc và sợ hãi vừa rồi trên mặt cũng bị đánh tan đi hơn phân nửa.

“Thì ra là khách của nhà họ Đường, làm tôi sợ muốn chết, tôi cho rằng thật sự là con trai của cô cả Đường nữa chứ.”

“Đứa bé này chỉ cần không phải là của cô cả Đường là được, chỉ là khách của nhà họ Đường, sẽ không có nhiều phiền phức như vậy.”

Mấy người nghe nói chỉ là khách của nhà họ Đường, cũng thở ra một hơi.

“Chúng ta vẫn là nhanh chóng dẫn người đến chỗ lão đại đi, để lão đại xử lý.” Người vừa đề nghị đưa Đường Minh Hạo trở lại cũng lập tức sửa lời.

“Đúng, nhanh chóng dẫn người đến chỗ lão đạo, chúng ta chỉ cần đưa người cho lão đại, nhiệm vụ của chúng ta sẽ hoàn thành, nhưng chuyện khác không phải là chuyện của chúng †a nữa.:

Đường Minh Hạo nghe được bọn họ nói chuyện, khóe môi nhịn không được co rút, mấy người này thật sự là người Nguyễn Hạo thần phái đến sao? Cảm giác thật sự không được tốt lắm.

“Chúng ta đưa người đi đâu? Chúng ta cũng không biết ở đâu, điện thoại của Đại ca Cố lại vẫn luôn không có người nhận.”

“Vậy trước dẫn cậu bé đến Diêm Môn đi, Đại ca Cố hẳn là ở Diêm Môn.”

Ý kiến của mấy người cuối cùng cũng đạt được nhất trí, xe nhanh chóng chạy về Diêm Môn.

Đường Minh Hạo cũng không nói nhiều nữa, cũng không gây ra những chuyện khác.

Trên đường đi vô cùng yên tĩnh, khoảng chừng một tiếng sau, xe cuối cùng cũng đến Diêm Môn.

Sau khi xe dừng lại, mấy người cũng xuống xe, nhưng Đường Minh Hạo lai ngồi trên xe không hề động.

Lúc trước là Đại Xuân cưỡng chế mang Đường Minh Hạo lên xe, có sự lên án của bạn nhỏ Đường Minh Hạo trên xe vừa rồi, bây giờ tất cả mọi người đều không dám động vào bạn nhỏ Đường Minh Hạo, sợ bị bạn nhỏ Đường Minh Hạo lên án bọn họ ngược đãi cậu.

Tiểu tổ tông này, không thể trêu vào được!!

Không thể trêu vào!!

Hơn nữa bây giờ bọn họ còn trốn không thoát!!

Bởi vì bọn họ bắt người về đây!

“Bạn nhỏ Đường Minh Hạo, đã đến rồi, xuống xe đi.” Tiểu đội trưởng mang nụ cười trên mặt dùng giọng nói anh ta tự cho là ôn nhu nhất gọi bạn nhỏ Đường Minh Hạo.

Bạn nhỏ Đường Minh Hạo quét mắt qua bọn họ một cái, không nói gì, cũng không động, hoàn toàn không có ý muốn xuống xe,

“Bạn nhỏ Đường Minh Hạo, chúng ta đến rồi, một mình cậu ở trên xe cũng không an toàn, hay là xuống trước đi.” Trong lòng

tiểu đội trưởng cũng kêu khổ, bạn nói anh ta không có việc gì động vào một tiểu tổ tông như vậy làm gì?

lần này Đường Minh Hạo nhìn cũng không nhìn tiểu đội trưởng, trực tiếp không để ý đến bọn họ.

“Cái này? Cái này phải làm sao đây?” Tiểu đội trưởng thật sự không còn cách nào, xin giúp đỡ nhìn mấy người khác.

“Ôm nó xuống đây đi, cũng không thể để một mình nó trên xe được.”

“Ai ôm, cậu ôm, bản lĩnh của tên nhóc này cậu cũng đã thấy, nếu như bị mắc câu thì làm sao bây giờ?”
 
Chương 2400


Chương 2400

Tình hình lúc trước trên xe bọn họ cũng đều rõ ràng, đội trưởng căn bản không đánh bạn nhỏ kia, cậu rõ ràng là cố ý lừa người, cho nên bây giờ không người nào dám động vào bạn nhỏ Đường Minh Hạo,

“Chỉ là bế người xuống, nhẹ một chút, ôn nhu một chút, cũng không sao chứ.” Có người lần nữa nhỏ giọng đề nghị.

“Vậy cậu bế đi.”

“Được, tôi bế thì tôi bế, cũng không thể cứ luôn như vậy được.” Người nọ do dự một chút, vẫn lên xe, đưa tay, nhẹ nhàng ôm Đường Minh Hạo, muốn bế Đường Minh Hạo xuống, anh ta chính là muốn bế người xuống!!

Chỉ là tay anh ta vừa mới động vào Đường Minh Hạo, Đường Minh Hạo đột nhiên hét lớn lên: “A, cứu mạng, giết người rồi.”

Người nọ trực tiếp mơ hồ, cả người anh ta cứng lại, động cũng không dám động nữa.

Rõ ràng anh ta là muốn bế tiểu tổ tông này xuống xe, sao lại thành giết người chứ?

Động tác của anh vừa rồi rõ ràng nhẹ như vậy, ôn nhu như vậy, có liên quan gì đến giết người chứ?

“Cứu mạng a, bọn cướp muốn giết người diệt khẩu rồi.” Bạn nhỏ Đường Minh Hạo còn ngại không đủ, lại lớn tiếng bồi thêm một câu.

Mấy người vừa rồi đứng bên ngoài xe cũng theo bản năng lui về sau mấy bước, cả đám đều cố gắng cách xa xa, tiểu tổ tông này thật đúng là không thể đụng vào.

“Tôi không có, tôi không phải, tôi…” Người trên kia xe vẫn cứng đờ cả người, còn muốn giãy dụa giải thích một chút, ít nhất anh ta cũng tự cứu.

“Rõ ràng ông muốn giết người diệt khẩu, mấy người đều chờ đó cho tôi, tôi muốn mách mẹ tôi, để mẹ tôi báo thù cho tôi.” Bạn nhỏ Đường Minh Hạo căn bản không nghe, bởi vì vốn là cậu cố ý.

Người kia hít mạnh một hơi, sau đó trực tiếp xoay người nhảy xuống xe, nhưng mà không quá một chút, cả người đều toát ra mồ hôi lạnh.

“Làm sao bây giờ?” Mấy người cũng choáng váng, cũng không biết nên làm gì bây giờ.

“Đi tìm Đại ca Cố đi, nếu Đại ca Cố ở Diêm Môn, gọi Đại ca Cố đến.” Thanh niên ngốc Đại Xuân ngược lại đưa ra một đề nghị không tệ.

“Được, nhanh đi tìm Đại ca Cố đi.” Mấy người liên tục đồng ý, sau đó đều nhanh chóng rời đi.

Mà ngay cả thanh niên Đại Xuân hai mươi tuổi cũng chạy trước rất nhanh.

Lúc tiểu đội trưởng kịp phản ứng lại, bên cạnh xe cũng chỉ còn mình anh ta, đường nhiên trên xe còn có một tiểu tổ tông.

Tiểu đội trưởng đương nhiên không thể để một mình bạn nhỏ Đường Minh Hạo lại ở chỗ này, cho nên anh ta chỉ có thể kiên trì ở cùng tiểu tổ tông Đường Minh Hạo này.

Nhưng mà, tiểu đội trưởng lúc này cũng đã kinh nghiệm, anh ta lại sợ bị Đường Minh Hạo lừa cho nên vẫn luôn cách xa xa, cứ đứng xa như vậy nhìn Đường Minh Hạo trên xe.

Bạn nhỏ Đường Minh Hạo lúc này một mình ở trên xe rất nhàn rỗi, cậu còn tự mình tìm chai nước, tự mình mở ra, uống mấy hợp, còn lật mấy thứ bọn họ bình thường ăn vặt ra.

Chỉ là đối với những thứ đồ ăn vặt này, bạn họ Đường Minh Hạo rõ ràng không thuận mắt, vẻ mặt khinh thường, nhưng mà bạn nhỏ Đường Minh Hạo vẫn mở mấy túi ra, nhưng bạn nhỏ Đường Minh Hạo chỉ ngửi ngửi thử, cũng không ăn, trực tiếp ném ra bên ngoài xe.

Khóe miệng tiểu đội trưởng nhịn không được kéo ra, cái này đều là bọn họ dùng tiên mua, đều là tiên mồ hôi nước mắt của bọn họ, cái đứa bé này cứ như vậy mà vứt đi?
 
Chương 2401


Chương 2401

Nhưng mà tiểu đội trưởng lúc này giận cũng không dám nói, chỉ có thể trơ mắt nhìn một cậu cũng không dám nói

Cũng may, không qua bao lâu, đã có người đưa Cố Ngũ đến.

“Tình huống gì vậy? Rốt cuộc là ai? Dọa mấy người thành thế này?” Cố Ngũ vẫn chưa đi đến, rất xa nhìn thấy tiểu đội trưởng cố gắng duy trì một khoảng cách với xe, vẻ mặt run sợ nhìn về phía xe.

Cố Ngũ cũng có chút mơ màng, rốt cuộc là ai? Lợi hại như vậy, làm mấy người dưới tay anh ta sợ thành như vậy?

Mấy người vừa đi tìm anh ta cũng không nói rõ ràng, chỉ là gọi anh ta nhanh chóng đến, hơn nữa mây người kia cũng là dáng vẻ hoảng sợ, giống như lần này bọn họ lần này mang về là một yêu quái ăn thịt người đáng sợ.

“Đại ca Cố, cuối cùng anh cũng đến rồi, người này giao cho anh.” Tiểu đội trưởng nhìn thấy Cố Ngũ đến, rõ ràng thở dài một hơi, không đợi Cố Ngũ phản ứng lại, nhanh chóng chạy đi rất xe, tiểu tổ tông trong xe, thật đúng là muốn mạng người, anh ta phải cách xa xa.

“Tình huống gì vậy? Chẳng lẽ Đường Minh Hạo này còn có thể ăn thịt người sao?” Lông mày Cố Ngũ hơi chớp chớp, tình huống thế nào mà có thể dọa người thành như vậy?

“So với ăn thịt người còn đáng sợ hơn.” Tiểu đội trưởng đã chạy được một đoạn lớn tiếng bôi thêm một câu.

“Tiên đồ.” Cố Ngũ trực tiếp nhìn anh ta một cái, lại còn so sánh đáng sợ hơn ăn thịt người? Khoa trương như vậy sao?

Đương nhiên, phản ứng của bọn họ, cũng khơi lên sự tò mò của Cố Ngũ, Cố Ngũ nhanh chóng đi về phía chiếc xe.

Đương nhiên, bởi vì phản ứng của mấy người và tiểu đội trưởng lúc trước, Cố Ngũ vẫn là có chuẩn bị nhất định, cho nên lúc đến gần xe, anh ta vẫn luôn đề phòng.

Chỉ là đi đến cửa xe, nhìn thấy đứa bé ngồi trong xe thì Cố Ngũ trực tiếp ngẩn người

“Mấy người là có chuyện gì vậy? Bắt con nít về làm gì? Tôi bảo mấy người đi bắt Đường Minh Hạo, bắt Đường Minh Hạo, có phải là mấy người ngốc hay không?” Đôi mắt của Cố Ngũ như có như không quét qua mấy người vẫn đứng ở đằng xa không dám lại gần: “Mấy người rốt cuộc là tình hình gì đây? Một đứa bé làm mấy người sợ đến như vậy? Có phải mấy người muốn nói cho tôi là đứa bé này là yêu quái biến thành hay không?”

Không thể không nói, sức tưởng trượng của Cố Ngũ vẫn rất phong phú.

“Đại ca Cố, nó chính là Đường Minh Hạo, chính là người lão đại muốn tìm.” Tiểu đội trưởng bây giờ đã chạy đến một khoảng cách an toàn, cách có chút xa, cho nên lớn tiếng nói.

“Nó là Đường Minh Hạo, mấy người đang nói đùa gì vậy? Mấy người điên rồi sao? Còn không bằng mấy người nói với tôi đứa bé này là yêu quái biến thành đi.” Cố Ngũ trực tiếp nở nụ cười, rõ ràng Cố Ngũ hoàn toàn không tin lời bọn họ, Đường Minh Hạo sao có thể là một đứa con nít được?

“Tôi không phải là yêu quái biến thành? Tôi chính là Đường Minh Hạo.” Bạn nhỏ Đường Minh Hạo nhìn về phía Cố Ngũ, rất rõ ràng tự giới thiệu bản thân mình.

“Đường Minh Hạo là con nít? Mẹ nó, lão đại giấm này mà cũng ăn… Cố Ngũ trong nhất thời không biết nên nói cái gì cho phải, tình địch của lão đại? Tình địch lão đại hận không thể trừ khử đi cho thoải mái lại là một đứa bé?

Có ai có thể nói cho anh ta biết đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra không?

“Không đúng, cậu sao lại ở nhà họ Đường?” Cố Ngũ nhất thời cảm thấy đầu óc có chút không đủ dùng, Đường Minh Hạo này nếu đã không phải tình địch lão đại muốn tìm, không phải là bạn trai mập mờ của cô cả nhà họ Đường, tại sao cô cả nhà họ Đường lại để cậu ỏ nhà họ Đường?

Đường Minh Hạo nhìn anh ta một cái, khóe môi hơi giật giật, lúc này không cần người mời, cũng không cần người bế, bạn nhỏ Đường Minh Hạo tự mình đứng lên, nhảy xuống xe.
 
Chương 2402


Chương 2402

Sau khi Đường Minh Hạo nhảy xuống xe, đôi mắt còn cố ý liếc nhìn mấy người lúc này ở cách cậu rất xa.

Mấy người nhìn thấy Đường Minh Hạo nhìn về bọn họ, cũng lần nữa lui về sau mấy bước theo bản năng, tiểu tổ tông này quá kinh khủng, bọn họ muốn cách càng xa càng tốt.

“À, đúng rồi, có một chuyện tôi quên nói cho ông biết, không, là quên nói cho mấy người biết.” Ánh mắt Đường Minh Hạo quay lại nhìn Cố Ngũ lại lần nữa nhìn về mấy người ở xa xa.

“Chuyện gì?” Cố Ngũ ngẩn người, trực tiếp hỏi ra, đứa bé này có thể có chuyện gì nói cho anh ta biết?

Chẳng qua chỉ là một đứa bé năm tuổi, có thể nói ra được chuyện gì kinh người sao?

“Cậu không cần nói với chúng tôi, cậu nói với Đại ca Cố là được.” Mấy người sau khi nghe Đường Minh Hạo nói, phản ứng đầu tiên là phải nhanh chóng rời đi, bọn họ không muốn nghe, không muốn nghe, không muốn bất kỳ lời nói nào của tên tiểu ma đầu này.

“Như vậy sao được, dù thế nào mà nói, mấy người cũng là trói tôi đến, mấy người có quyền được biết.” Đường Minh Hạo cũng không muốn như như vậy để bọn họ rời đi, trò chơi này cũng mới bắt đầu thôi, đặc sắc vẫn còn ở phía sau.

“Cho nên, mấy người một người cũng không thể đi, mấy người đến đây, đến có thể nghe rõ hơn một chút.” Đường Minh Hạo mỉm cười, ngoắc ngoắc tay vẫn mấy người đứng đằng xa.

“Không, chúng tôi không cần nghe rõ, chúng tôi không muốn nghe.” Mấy người nhanh chóng khoát tay, theo bản năng lùi xa hơn.

“Bọn họ không qua đây, việc này cũng sẽ không dễ nói.” Đường Minh Hạo nhìn Cố Ngũ, khóe môi rõ ràng hơi co lại, ý thức cũng quá rõ ràng.

“Mấy người các người đang làm cái gì đấy? Không phải chỉ là một đứa bé sao? Sao các người lại sợ thành như vậy chứ?” Cô Ngữ trực tiếp trừng mấy người đang đứng ở xa xa: “Đều lăn đến đây cho ông.”

“Đại ca Cố, chúng tôi… Mấy người còn muốn giãy dụa một chút.

“Đêu lăn lại đây cho tôi, đừng có để tôi nói lần thứ ba.” Cố Ngữ trực tiếp trâm giọng ra lệnh: “Mấy người xem xem cả một đám mấy người bị một đứa bé dọa thành như vậy, thật sự là có tiên đồ.

Mấy người lại lần nữa sợ hãi, cũng không dám cãi lời Cố Ngũ, mấy người chỉ có thể kiên trì từ từ nhích lại gần.

Nhưng mà mấy người cũng không dám cách quá gần, cũng đều giữ một khoảng cách nhất định với tiểu tổ tông Đường Minh Hạo, bọn họ thật sự sợ bị tổ tổng Đường Minh Hạo này lừa.

“Bây giờ cậu có thể nói chưa? Rốt cuộc cậu có chuyện gì muốn nói cho chúng tôi biết?” Cố Ngũ nhìn Đường Minh Hạo, trên mặt có mấy phân tươi cười, hoàn toàn chính là kiểu cười dỗ dành con ít, Cố Ngũ thật sự chứ cảm thấy một đứa bé có thể nói ra được chuyện lớn gì?

Lúc này bạn nhỏ Đường Minh Hạo, còn đeo kính râm, cho nên cặp mắt giống cậu ba Nguyễn cực kỳ của bạn nhỏ Đường Minh Hạo, lúc này mọi người đều không nhìn thấy, thấy cả mọi người đều không nhìn thấy, đường nhiên Cố Ngũ cũng không nhìn thấy, cho nên Cố Ngũ cũng không nghĩ quá nhiều.

“Tôi quên nói cho mấy người biết thân phận của tôi rồi.” Khóe môi Đường Minh Hạo nhếch lên, trên mặt lại ngập tràn nụ cười, nụ cười kia đáng yêu đến thế, hồn nhiên đến thế.

Mấy người nhìn nụ cười trên mặt Đường Minh Hạo, đều có chút chói mắt, đứa bé này cười rộ lên thật sự rất đẹp, thật là đáng yên, hoàn toàn không phù hợp với hình tượng tiểu ma đầu trước đó.

Nhưng mà, cậu nói cậu quên nói cho bọn họ biết thân phận của mình.
 
Chương 2403


Chương 2403

Rốt cuộc thân phân của cậu bé là gì?

Lúc trước cậu bé nói là khách của nhà họ Đường, nhà họ Đường cũng không phải gia đình bình thường, có thể làm khách ở nhà họ Đường chắc hẳn cũng không đơn giản.

Đứa bé này cho dù không phải là của cậu cả Đường, sợ là thân phận cũng không đơn giản.

“Mẹ của tôi là… Bạn nhỏ Đường Minh Hạo lần nữa nhìn về mấy người xung quanh, sau đó ánh mắt Đường Minh Hạo rơi vào trên người Cố Ngũ, Đường Minh Hạo cố ý dừng lại.

“Mẹ của cậu là ai, nói đi.” Cố Ngũ tươi cười, cười vô cùng tự nhiên thoải mái, rõ ràng không ý thức được vấn đề gì.

Những người khác đều vẫn đứng thẳng nhìn Đường Minh Hạo, cũng đợi Đường Minh Hạo trả lời, bọn họ cũng rất muốn biết cha mẹ Đường Minh Hạo là ai.

“Mẹ của tôi chính là cô cả nhà họ Đường, Đường Thấm Nhi, đương nhiên cũng là Tô Khiết, chính là vợ trước của lão đại mấy người.” Khóe môi Đường Minh Hạo lần nữa khẽ mở ra, từng chữ từng chữ nói vô cùng rõ ràng, hơn nữa Đường Minh Hạo giải thích vô cùng cẩn thận, cẩn thận làm cho mọi người ngay cả chút tâm lý may mắn cũng không có.

Cô cả nhà họ Đường? Tô Khiết? Vợ trước của lão đại bọn họ?

Đứa bé này còn có thể nói rõ ràng hơn chút nữa không?

Mấy người nghe xong giới thiệu này của Đường Minh Hạo, cả đám trong nháy mắt đều trở thành tượng, cứng ngắc không động đậy được.

Chỉ có trên mặt Cố Ngũ vẫn nở nụ cười: “Mẹ của cậu là cô cả họ Đường…”

Cố Ngũ nói được một nửa, sau đó trực tiếp dừng lại, đôi mắt Cố Ngũ nhanh chóng trợn lên, trừng mắt nhìn Đường Minh Hạo, giọng nói mạnh mẽ cao vút: “Cậu nói mẹ cậu là ai? Mẹ cậu là ai?”

Cố Ngũ lúc đầu không phản ứng kịp, nói được một nửa mới phản ứng kip, trong khoảnh khắc đó, Cố Ngũ cảm thấy lỗ tai mình khẳng định có vấn đề, vừa rồi đứa bé này nói mẹ của nó là ai.

“Đường Thấm Nhi, Tô Khiết, vợ trước của lão đại ông.” Bạn nhỏ Đường Minh Hạo rất có lòng giải thích lần nữa cho Cố Ngũ.

Cố Ngũ hoàn toàn chóng vánh, nhìn chằm chằm vào Đường Minh Hạo, khóe môi anh ta giật giật lại giật giật, trong khoảnh khắc đó nhất thời nói không nên lời.

Trời ơi, trực tiếp cho thiên lôi đánh anh ta đi, sao có thể trở thành như vậy chứ?

Đường Minh Hạo thế mà lại là con trai của phu nhân?

Sao có thể, sao có thể lại là như vậy chứ?

“Không, không đúng ? Nếu đứa bé này thật sự là của phu nhân? Vậy cha của đứa bé này là ai?

Là bà chủ sinh với ai?

Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc full và miễn phí nhé.

“Vậy, vậy, cậu, ba của cậu là ai?” Cố Ngũ mấp máy môi mấy lần, cuối cùng mới hỏi ra vấn đề này, Cố Ngũ cảm thấy vấn đề này rất mấu chốt, không, vấn đề này là mấu chốt nhất.

Nếu mẹ của Đường Minh Hạo đúng là phu nhân vậy vấn đề cha của Đường Minh Hạo la ai, sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến rất nhiều vấn đề.

Những người khác cũng sợ choáng váng nghe thấy câu hỏi của Cố Ngũ, lại nhanh chóng nhìn Đường Minh Hạo, đúng rồi, nếu mẹ của đứa bé này là cô cả nhà họ Đường, ba của đứa bé này là ai chứ?

Là ai đây?! Sẽ là ai chứ?!

Ánh mắt Đường Minh Hạo quét quanh, lần nữa nhìn về tất cả mọi người, sau đó hơi mở miệng ra, từng chữ từng chữ chậm tái nói: “Nếu nói đến quan hệ máu mủ, ba của tôi hẳn chính là lão đại của mấy người Nguyễn Hạo thần.”

Bạn nhỏ Đường Minh Hạo vừa nói ra câu này, chỉ nghe thấy tiếng phịch phịch vang lên cách đó không xa mấy người trực tiếp quỳ xuống đất.
 
Chương 2404


Chương 2404

Đại Xuân và tiểu đội trưởng cảng bị dọa đến mức mặt xám tro, sắp ngất đi mất.

Có ý gì? Tiểu tổ tông Đường Minh Hạo này là lại con của lão đại?

Haizz, không phải là tiểu tổ tông thật sao!!

Cố Ngũ đứng trước mặt Đường Minh Hạo hai chân mềm nhũn, thiếu chút nữa trực tiếp ngã quy.

Đứa bé này nói cái gì? Cậu nói cha của cậu là lão đại?

Đây là con của lão đại?

Mẹ nó, chuyện này phải phá thế nào? Phá thế nào?”

Lão đại tự mình bắt cóc con trai của mình?

Không, không phải lão đại bắt, mà là anh ta cho người bắt, là người của anh ta bắt, lúc này Cố Ngũ thật sự ông trời có thể cho sấm chớp trực tiếp đánh chết anh ta.

Thật sự, anh ta tình nguyện chết!! Tình nguyện chết!

“Nào, đến đây, bạn nhỏ, tôi đưa cậu trở về.” Cố Ngũ sau khi lấy lại tinh thần phản ứng đầu tiên chính là nhanh chóng đưa người về, sau đó xem như không xảy ra chuyện gì cả.

Ừm, chính là như vậy, một đứa bé năm tuổi cũng vẫn có thể rất dễ lừa!

Đúng, một đứa bé năm tuổi căn bản còn chưa hiểu, khẳng định anh ta nói gì cũng sẽ tin!!

Ừm, chính là như vậy, một đứa bé năm tuổi cũng vẫn có thể rất dễ lừa, một đứa bé năm tuổi căn bản còn chưa hiểu, khẳng định anh ta nói gì cũng sẽ tin!!

“Không, tôi sẽ không về như vậy.” Bạn nhỏ Đường Minh Hạo hơi nhếch nhếch môi, tâm tư của Cố Ngũ bạn nhỏ Đường Minh Hạo liếc qua là thấy.

Biết thân phận của cậu, biết rõ hậu quả của việc bắt cóc cậu, là muốn đưa cậu trở về?

Đâu có chuyện tốt như vậy.

“Bạn nhỏ phải ngoan, phải nghe lời, nhanh chóng về nhà, nếu không người lớn trong nhà sẽ lo lắng, hơn nữa bên ngoài có rất nhiều người xấu, không an toàn.” Đối với sự từ chối của bạn nhỏ Đường Minh Hạo, Cố Ngũ chỉ xem như không nghe thấy, Cố Ngũ biết, bây giờ quan trọng nhất là đứa đứa bé này về, lúc đó anh ta còn có thể có một con đường sống.

“Mấy người bắt tôi đến đây, bây giờ nói về là tôi sẽ như vậy vê sao?” Đường Minh Hạo nhìn qua Cố Ngũ, đầu lông mày hơi nhíu:

“Tôi trông giống có vẻ dễ lừa như vậy sao?”

“Hiểu lầm, tất cả đều là hiểu lầm, bây giờ trời không còn sớm nữa, nhanh về nhà nghỉ ngơi, ngày mai không còn chuyện gì cả.”Cố Ngũ bây giờ đã vận dụng hết tất cả tế nào não của mình dụ dỗ bạn nhỏ Đường Minh Hạo, Cố Ngũ đến bây giờ con cho rằng vấn đề đứa bé này hẳn là không khó giải quyết,

Quay về ngủ một giấc, ngày hôm sau đều quên hết, mọi chuyện không có gì cả, anh ta không có, lão đại cũng không có, mọi chuyện đại cát, thiên hạ thái bình rồi!!

Đúng, đúng, chính là như vậy.

“Ông cho tôi là đứa bé ba tuổi sao.” Đường Minh Hạo nghe thấy lời Cố Ngũ nói, khóe môi lại lần nữa nhếch lên, ngủ một giấc, ngày mai sẽ không có chuyện cả, người này có phải nghĩ quá đẹp rồi không?

Đây là mở to mắt nằm mơ sao?

“Vốn cậu chính là một đứa bé, trẻ em thì phải nghe lời, ngoan, đến đây, chúng ta vê.” Cố Ngũ nhẫn nại tiếp tục dụ dỗ cậu nh ỏ Đường Minh Hạo, chỉ cần có thể để Đường Minh Hạo về nhà, bây giờ bảo Cố Ngũ làm gì Cố Ngũ cũng có thể đồng ý.

 
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom